Chào mừng bạn trở lại!

Nếu đây là lần đầu tiên bạn đến với diễn đàn vui lòng đăng ký tài khoản mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Nếu đã là thành viên vui lòng đăng nhập.

,br/>

Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký thành viên!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0508: MẠT THẾ: TIẾN SĨ ỐM YẾU LẠI NUÔI CHIỀU VUA XÁC SỐNG RỒI 51EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Trong nháy mắt đó, hai lỗ tai Kim Phó ù ù, giống như thế giới đều mất tiếng rồi."

Tinh Phi!!!"

Hắn giống như điên rồi xông về trước, một tay ôm chặt Cố Tinh Phi.Dùng kỹ năng trị bệnh giúp hắn trị thương, cùng lúc, chà lau khóe môi không ngừng tràn máu ra của hắn.Sắc mặt Cố Tinh Phi lại trắng một chút, túm góc áo Kim Phó, thật không dám khẳng định người này có phải là A Phó trong tiềm thức hay không.Cuối cùng, thấy hoa hồng xanh kiêu sa trên cánh tay của hắn kia, mới yên tâm của gọi rồi một tiếng: "A Phó..."

"Đừng nói chuyện Tinh Phi, tôi giúp em trị liệu."

Siêu năng của Kim Phó là trị bệnh, mấy năm nay vẫn luôn làm chuyên gia trị liệu của Cố Tinh Phi.Nhưng hắn có thể chữa trị vết thương mặt ngoài, nhưng không cách nào chữa trị nội tạng hư hại của Cố Tinh Phi.Cố Tinh Phi tựa hồ đau cực kỳ, trán rịn ra tầng mồ hôi mịn.Lại tựa hồ đau quen, cũng không có bao nhiêu biểu tình đau đớn."

A Phó."

Hắn lẩm bẩm nói: "Tôi muốn giết Lục Tỉnh Chi."

"Tốt, tôi cũng vậy chúng ta tât máy móc khống chế người siêu năng kia, anh thì dẫn em đi giết Lục Tỉnh Chi, hành hạ!

Đến chết!"

Kim Phó khó khăn ôm lấy Cố Tinh Phi, mới vừa bước ra một bước, thì thấy một người siêu năng điều khiển vật nâng một thân cây bẻ gãy, có chừng ba mét lên, đập về phía Kim Phó.Cố Tinh Phi nhịn đau, trên tay máu tươi lập tức ngưng tụ ra hai cơn lốc, cuốn vỡ cây gỗ kia.Thân thể nội tạng hư hại lại nhịn không được ép ra hai ngụm máu.Trái tim Kim Phó đều muốn vỡ rồi, hắn ôm Cố Tinh Phi chặt chẽ, ánh mắt tập trung cửa ngầm tầng hầm cách đó không xa, muốn đi đóng hệ thống khống chế người siêu năng, để cho kế hoạch của Lục Tỉnh Chi hoàn toàn tan biến.Nhưng người siêu năng công kích không ngừng, xác thực để cho hắn có chút lực bất tòng tâm.Đi không được hai bước, lại bị người siêu năng giết Cố Tinh Phi kia ngăn cản.Tay dính máu Cố Tinh Phi kia, lần thứ hai thăm dò về phía cổ Cố Tinh Phi.Kim Phó bỗng nhiên lùi hai bước, đang nghĩ ngợi làm sao trốn, thì thấy người siêu năng kia chẳng biết lúc nào đi vòng qua phía sau hắn.Nâng tay thì muốn bổ đầu Kim Phó ra...ranh giới nghìn cân treo sợi tóc, Nhậm Lâm Uyên phá cửa mà vào, trực tiếp túm cổ người siêu năng kia lên ném tới phía sau.Nâng Kim Phó lảo đảo dậy nói: "Căng Căng để cho tôi tới giúp mấy người, đi!"

Kim Phó thở phào nhẹ nhõm, khó khăn gật đầu, do Nhậm Lâm Uyên mở đường, rất nhanh đi tới tầng hầm.Để Cố Tinh Phi ở một bên, tìm một hồi, cuối cùng đóng hệ thống khống chế người siêu năng.Người siêu năng nổi điên bên ngoài khôi phục bình thường, mỗi người sức cùng lực kiệt ngã trên mặt đất.Kim Phó không để ý tay bởi vì tìm hệ thống cào ra vết thương của mình, lập tức xoay người chạy về phía Cố Tinh Phi.Song, thì ở trong nháy mắt hắn tới gần Cố Tinh Phi, hệ thống bắt đầu điên cuồng vang.Toàn bộ tầng hầm sáng lên ánh đỏ.Tiếng cảnh báo của máy móc theo đó mà đến: [hệ thống khác thường, khởi động trình tự tự hủy, đếm ngược 3 giây.][3]Kim Phó gấp gáp về phía trước hai bước.[2]Kim Phó kéo tay Cố Tinh Phi lại.[1]Cố Tinh Phi liếc nhìn Kim Phó nắm chặt tay mình, cười khổ một tiếng.Lần thứ hai ngưng tụ ra cơn lốc, lấy sức gió mạnh mẽ vứt Kim Phó và Nhậm Lâm Uyên ra tầng hầm.Ầm ầm ——Ánh lửa phá tan cổng lớn tầng hầm.Sức uy hiếp khổng lồ do vụ nổ tạo ra khiến mặt đất cũng rung lên.Chẳng qua phút chốc, toàn bộ tầng hầm sụp xuống.Cửa ra vào đóng chặt lại, bụi mù nổi lên bốn phía.Kim Phó co quắp trên mặt đất một lúc lâu, mới tỉnh hồn lại.Hắn thương cảm cực kỳ, ánh mắt trống rỗng, thậm chí ngay cả tên Cố Tinh Phi đều kêu không được.Trái tim không phải là đau, giống như trống không rồi, một khối thiếu đi kia thế nào đều bổ sung không trở lại.Tinh Phi*...* Tinh Phi 晴菲 qíng fēi Tình Phi...* Tình Phi 情非 qíngfēiHắn cả đời này, đơn giản chính là tám chữ.Tình không thể cưỡng, thân bất do kỷ.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0509: MẠT THẾ: TIẾN SĨ ỐM YẾU LẠI NUÔI CHIỀU VUA XÁC SỐNG RỒI 52EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Kim Phó ngơ ngác đứng ở tại chỗ, không biết bản thân mình lúc nào khôi phục hô hấp.Lúc ý thức trở lại, mới gọi tên Cố Tinh Phi, chạy tiến lên, liều mạng đào đống đất phòng thí nghiệm ra.Không thể như vậy, không thể như vậy.Tinh Phi vất vả cả đời, chết rồi còn không thể có người làm bạn sao?Năm đó, nếu không phải là Tinh Phi cứu hắn ra từ dưới tay xác sống, chỗ nào có Kim Phó bây giờ a!Tinh Phi bẩm sinh không xấu, bẩm sinh không xấu a!Lúc này, nhóm người siêu năng mới phản ứng được.Ý thức được mình bị Lục Tỉnh Chi khống chế, mọi người chống thân thể đứng lên, hận không thể xé nát Lục Tỉnh Chi.Có bộ phận người dừng lại, theo một tiếng khóc bất lực nhìn lại, thấy Kim Phó quỳ trên mặt đất phòng phía trước.Có người nghi ngờ nói: "Kim Phó?

Hắn làm sao ở chỗ này?"

"Kim Phó đang gọi tên ai?

Tinh Phi?

Cố Tinh Phi?

Tên điên kia bị chôn dưới đất rồi?

Ha ha ha!

Ngượng ngùng, nhịn không được cười lên tiếng."

"Cố Tinh Phi ỷ vào siêu năng của mình cấp cao nhất so với chúng ta, cướp bạn trai bệnh bạch tạng của tôi không nói, còn giết chết người!

Làm thành tiêu bản cho tôi thưởng thức?

Hừ!

Nhưng tính là chết rồi, chết đáng, chết đáng a!

Ha ha ha!"

"Cố Tinh Phi loại người này sớm thì đánh mất điểm mấu chốt cơ bản của làm người, lưu lại cũng là tai họa, chết rồi thì tốt."

Những lời này mỗi chữ mỗi câu rơi vào lỗ tai Kim Phó, chữ chữ giống như dao.Hắn không chú ý công kích của những người này, cố chấp từng chút từng chút một đào đống gạch vụn, làm cho hai tay máu tươi nhễ nhại.Nhậm Lâm Uyên khẽ thở dài một cái, chú ý đến Tư Căng còn một người ở trước sân khấu, xoay người rời khỏi.Lúc rời đi, lại nhìn người siêu năng sắc mặt khác nhau, nhàn nhạt bồi thêm một câu: "Kỳ thực lần này, Cố Tinh Phi cũng coi như trời xui đất khiến, cứu mấy người."

Nghe được câu này, nhóm người siêu năng dừng một chút, quay đầu đi nhìn Kim Phó liên tục rơi lệ.Một siêu năng giả có khả năng rút trí nhớ đã tái hiện lại sự thật về cái chết của Cố Tinh Phi, mọi người nhìn, biểu cảm khác nhau.Có người bị Cố Tinh Phi làm hại thê thảm, phỉ nhổ hắn còn không kịp, không tiếc cứu hắn, xoay người rời khỏi.Có người hơi hơi động trái tim đức mẹ, tiến lên giúp bận rộn một chút.Người siêu năng trực tiếp giết Cố Tinh Phi kia, hơi có áy náy, cuối cùng giúp Kim Phó đào thi thể cháy đen kia ra.Kim Phó tan vỡ khóc lớn.....Nhậm Lâm Uyên nói cho Tư Căng sau khi người siêu năng giải quyết xong, về lăng trì của Lục Tỉnh Chi đã tiến hành đến giai đoạn gay cấn.Trên người Lục Tỉnh Chi một mảnh thối rữa.Trên đùi và trên xương sườn đều có thể thấy được xương trắng rợn người rõ ràng.Nhưng, phía sau đội ngũ vẫn như cũ xếp hàng dài không thấy đuôi.Tư Căng thần lực, không cho Lục Tỉnh Chi dễ dàng chết.Lục Tỉnh Chi cũng chỉ có thể nghiến răng dày vò, sống chờ thịt trên người bị cắt từng miếng.Song, thì ở lúc ông cho rằng muốn giải thoát, thân thể bởi vì một búng ngón tay của Tư Căng, lần thứ hai khôi phục nguyên trạng.Lục Tỉnh Chi tan vỡ rồi, gầm thét la hét: "Lục Tư Căng!

Mày tên quái vật này!

Tên điên!

Mày rốt cuộc muốn làm cái gì?!"

"Đương nhiên là, để cho ông sống không bằng chết a."

Thiếu niên nhìn lăng trì nhìn đến mệt rồi, lười biếng dựa vào ghế, nhắm mắt trả lời.Nhậm Lâm Uyên đi qua đây, nhẹ nhàng vì cậu bóp bả vai, cúi đầu hỏi: "Anh ôm em đi về nghỉ?"

"Cũng tốt."

Tư Căng bám lên cổ người yêu, cặp mắt đào hoa xinh đẹp nhìn nhìn đội ngũ bên ngoài: "Ngày đêm không ngớt mà nói, đoán chừng lăng trì này còn phải tốn ba bốn ngày, đi về nghỉ ngơi đi."

Ba...

Ba bốn ngày??!Không ngủ không nghỉ!Đm!Lục Tư Căng điên rồi!Còn không bằng trực tiếp giết rồi hắn!Nhậm Lâm Uyên hôn tiến sĩ ốm yếu một cái, ôm người đi.Tùy ý Lục Tỉnh Chi ở phía sau rít gào: "Không!

Tư Căng!

Không cần đi!

Giết tao đi!

Cầu xin mày giết tao đi!!!"

"Quá đau khổ rồi, quá đau khổ rồi."

"A a a —— "===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0510: MẠT THẾ: TIẾN SĨ ỐM YẾU LẠI NUÔI CHIỀU VUA XÁC SỐNG RỒI 53EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Nhậm Lâm Uyên ôm Tư Căng đi tới cửa.Thấy Kim Phó một thân lệ khí khí thế hung hăng xông vào.Hắn từ trong kho hàng căn cứ thí nghiệm xách theo một thanh dao nhiều chức năng có thể co duỗi dài hai mét.Từng bước một, đi tới trước mặt Lục Tỉnh Chi, nâng dao bổ về phía dây thừng trói Lục Tỉnh Chi.Tư Căng con ngươi đổi đổi, bỗng nhiên thì chờ mong cách làm của Kim Phó.Dứt khoát thu hồi thần lực, mặc cho Lục Tỉnh Chi mình đầy thương tích ngã trên mặt đất.Một khắc thấy Kim Phó kia trở đi, Lục Tỉnh Chi thậm chí có chút mừng rỡ.Kim Phó làm sao nói cũng là trợ lý trưởng của ông ta.Tuy rằng từng phản bội ông ta, nhưng nếu như lúc này đồng ý đứng ra cứu ông ta, cũng miễn cưỡng có thể được ông ta tha thứ.Lục Tỉnh Chi nghĩ như thế, thậm chí vui vẻ há mồm hỏi: "A Phó, làm sao chỉ một mình cậu tới?

Cố Tinh Phi đâu?

A a a —— "Nhưng, một câu nói còn chưa dứt lời, thì bị Kim Phó nâng dao xuyên qua bụng rồi.Hốc mắt Kim Phó đỏ bừng đỏ bừng, ngồi chồm hổm dưới đất, từng chút từng chút túm đứt ruột Lục Tỉnh Chi, khuấy vụn ngũ tạng lục phủ của ông ta.Lại từng chút một chém nát tay chân của Lục Tỉnh Chi.Cuối cùng, dùng dao xỏ xuyên qua đỉnh đầu của ông ta.Lục Tỉnh Chi trước mặt tối sầm, choáng váng trong nháy mắt.Cho rằng cuối cùng có thể chịu chết, thậm chí cũng nhẹ nhàng trong nháy mắt.Chưa từng nghĩ, sau khi Kim Phó rời khỏi ba giây, thân thể Lục Tỉnh Chi lần thứ hai khỏi hẳn.Lại một lần nữa bị Tư Căng treo lên.Thiếu niên để cho Tiểu Yêu cầm một máy phóng đại thanh âm ra, đặt ở bên môi.Thanh âm dịu dàng thốt ra: "Các vị yên tâm, tạm thời không chết được, đủ mấy người phóng thích giết ham muốn, tiếp tục đi."

Lục Tỉnh Chi cuối cùng hoàn toàn tan vỡ!Cảm nhận được cái gì là dày vò lớn hơn so với tử vong.Ông ta cao giọng rống to hơn: "Lục Tư Căng!

Con quay lại!

Con quay lại đi Căng Căng!

Ba sai rồi!

Ba không nên vứt bỏ con và mẹ con!

Không nên điên cuồng mất trí làm thí nghiệm này!"

"Bỏ qua cho ba đi!

Bỏ qua cho ba đi!"

"A a a a —— "Nhưng, ông ta đau xé ruột gan la lên vẫn như cũ không đổi lấy một lần ngoái đầu nhìn lại của thiếu niên.Tựa như năm đó lúc bỏ rơi vợ con rời nhà, vợ kêu gào với ông ta, không đổi lấy một lần ngoái đầu nhìn lại của ông ta vậy.Không chút động lòng, chẳng ăn thua gì.......Kim Phó ôm thi thể của Cố Tinh Phi, ngẩn người an táng.Rồi sau đó, lại đi quán bar lấy toàn bộ tiêu bản bị Cố Tinh Phi làm hại qua ra, trả lại cho người thân và người yêu của bọn họ.Từng người một bỏ đi tôn nghiêm, quỳ xuống đất tạ lỗi.Cuối cùng, giao bản vẽ phòng thí nghiệm và toàn bộ danh sách dược phẩm nguy hiểm của Lục Tỉnh Chi cho Tư Căng.Cũng vì tất cả Cố Tinh Phi làm, cho đôi chồng chồng này, xin lỗi chân thành.Kim Phó vẫn luôn một người ở thế gian, yên lặng làm tất cả.Nhưng lúc Tư Căng hỏi cùng hắn "Có thể hối hận hay không", Kim Phó cười khổ một tiếng, trả lời."

Tôi và Tinh Phi làm quá nhiều chuyện sai lầm, đã trở về không được."

"Tôi yêu Tinh Phi, và Tinh Phi làm nhiều việc ác nhất định phải chết.

Giữa hai chuyện này, không có liên hệ trực tiếp."

"Chờ chuộc xong tội, tôi thì cùng chết với Tinh Phi, tôi đi làm bạn với em ấy."

"Dạy em ấy cái gì gọi đạo đức trách nhiệm, lễ nghĩa liêm sỉ."

"Dạy em ấy, cái gì gọi yêu."

"Hy vọng Diêm vương gia thương xót tội nghiệp bọn tôi, kiếp sau, còn có thể gặp lại đi..."

Từ sau, Tư Căng lại cũng chưa từng thấy qua Kim Phó.Tư Căng cũng không biết tại sao, có thể "Trong lúc rảnh rỗi", truyền tin tức cho nguyệt lão, để cho hắn trói đoạn tơ hồng này chặt một chút.Sau, cậu xử lý công việc hậu kỳ phòng thí nghiệm của Lục Tỉnh Chi, ở rạng sáng một ngày nào đó, mười hai giờ lẻ tám phút.Mang bộ xương và linh hồn của Lục Tỉnh Chi, cùng đi đến trước mộ mẹ nguyên chủ, ép ông ta nói xin lỗi.Lục Tỉnh Chi bị giày vò tê dại rồi, giống như chim sợ cành cong, Tư Căng nói cái gì thì nghe theo.Vốn cho rằng có thể lưu lại một mạng, lại ở sau khi dập đầu xong, thấy Tư Căng không biết từ đâu mà lấy ra một máy nghiền (từ không gian hệ thống của Tiểu Yêu).Gió mát cuốn tóc bạc của thiếu niên lên, cặp mắt đào hoa của Tư Căng mỉm cười, lành lạnh mở miệng."

Lúc đó sau khi ông đi, mẹ gắng gượng đợi đến một khắc cuối cùng của sinh mệnh, ông nhưng ngay cả điện thoại đều chẳng muốn gọi về."

"Muốn thử xem, cảm giác hồn phi phách tán sao?"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0511: MẠT THẾ: TIẾN SĨ ỐM YẾU LẠI NUÔI CHIỀU VUA XÁC SỐNG RỒI 54EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Nghe vậy, Lục Tỉnh Chi bị dọa sợ đến hoang mang lo sợ, vội vàng thét lên thì muốn chạy trốn.Lại bị Tư Căng kéo lại, nhét vào máy nghiền.Tan hồn nát xương.Thẳng đến cuối cùng, ngay cả tro cốt đều thổi tan theo gió, biến mất.Âm thanh gợi ý đi hết cốt truyện của hệ thống đúng lúc vang lên.Trong gió nhẹ, Tư Căng bái mẹ nguyên chủ một cái.Dặn dò vài câu an tâm đầu thai với bà, xoay người rời khỏi.Chưa từng nghĩ, ra nghĩa trang, đi chưa được mấy bước, đã nhìn thấy Nhậm Lâm Uyên chạy tới từ thật xa."

Tối muộn như thế, em cho tôi thuốc an thần, dỗ tôi ngủ, chính là vì mình đi ra hóng gió?"

"Nếu không phải là tôi có thể tìm được định vị điện thoại di động của em, thân hình nhỏ bé này của em, còn không được để cho gió thổi chạy rồi?"

"Tôi thực sự là kiếp trước thiếu nợ em, ngày nào cũng vậy, chỉ toàn quan tâm vô ích cho em."

Bà quản gia Nhậm login, cầm một cái áo choàng dài phủ thêm cho cậu, thuần thục ôm người lên.Vẫn như cũ đang lải nhải không ngớt: "Ngay cả cái áo khoác đều không biết mặc, đáng đời em chết cóng."

"Lời này không đúng a."

Tư Căng tự mình vuốt vuốt áo bành tô, trêu đùa: "Em chết rồi, anh không thể thủ tiết, em làm sao nhẫn tâm chứ?"

Nhậm Lâm Uyên không để ý tới cậu, hiển nhiên đang im lặng dỗi giống cô vợ nhỏ vậy.Tư Căng đơn giản giật giật, chủ động ngậm môi hơi lạnh của y, dụ dỗ nói: "Được rồi, em sai rồi, đừng giận em."

Cô vợ nhỏ Nhậm u oán nhìn người đàn ông cặn bã Tư: "Em thì biết nhận sai, nhận sai em cũng không thay đổi."

"Ai nha, em đây không phải là...

Khụ khụ khụ..."

Tư Căng thấy Nhậm Lâm Uyên có xu thế dỗ không tốt, dứt khoát đặt ra chiêu lớn "Thân thể em yếu", giả mù sa mưa ho khan hai tiếng.Nhậm Lâm Uyên quả nhiên không nói nữa, chỉ ôm thật chặt tay cậu: "Ôm tốt rồi, tôi mang em về nhà."

Nói xong câu đó, Nhậm Lâm Uyên lại có vài phần hối hận.Làm sao lại để cho ma ốm này lừa dối cho qua rồi?Ôi, mỗi lần cậu một ho khan mình cũng sẽ nhịn không được đau lòng, lần sau nhất định phải phạt, không thể lại mềm lòng.Thì phạt cậu nằm trên giường một tuần không cho phép ra ngoài.Ừm, thì cứ vậy đi....Nhậm Lâm Uyên ôm Tư Căng lên xe.Y hôm nay mới vừa thoát khỏi thuốc an thần của Tư Căng, sợ mình lái xe không an toàn, dứt khoát gọi cận vệ dưới quyền tới tăng ca lái xe.Cận vệ không biết kiêng kỵ của Tư Căng, chờ đến buồn chán, liền ở trên xe hút thuốc.Mùi thuốc lá bay ra, xông đến thiếu niên yếu đuối lại ho khan vài tiếng.Vùng xung quanh lông mày Nhậm Lâm Uyên trong nháy mắt khóa lại.Lập tức ra lệnh cho người dập thuốc lá: "Tiến sĩ Lục thân thể không tốt, sau này thấy em ấy không cho phép mang thuốc lá, sau khi hút thuốc trong vòng ba tiếng không cho phép gặp em ấy.Cận vệ:...Cạn lời, vẫn là thu hồi thuốc lá, đáp lời "Vâng"....Kế tiếp, xã hội loài người khôi phục bình thường, toàn bộ trật tự bắt đầu xây dựng lại một lần nữa.Nhậm Lâm Uyên làm phó nguyên thủ căn cứ số 3, cũng gia nhập hàng ngũ này..Tư Căng thân thể yếu, liền vẫn luôn làm tiến sĩ Lục của cậu, được người tôn kính, lưu danh muôn đời.Nhưng đã nhiều ngày, Nhậm Lâm Uyên thật sự là có chút bận rộn, đã có hơn nửa tháng không trở về nhà rồi.Tư Căng có chút thèm.Tiểu Yêu rõ ràng nhận thấy được tâm tư của đại nhân nhà mình, nhắc nhở: [tôi vẫn cảm thấy, đàn ông và mặt mũi không thể có được cả hai!

Ừm!]'Ai nói?' Tư Căng đứng dậy, đi tìm ra một áo sơmi đen của Nhậm Lâm Uyên trong ngăn kéo.Tóc bạc rối tung, con ngươi màu xanh da trời thuỷ tinh mỉm cười, toàn thân chỉ mặc áo sơmi đen đến bắp đùi.Cầm điện thoại di động lên, chụp tấm hình của mình trong gương toàn thân.Gửi qua cho Nhậm Lâm Uyên.Phối chữ: Em không có áo sơmi, của ngươi không hợp người, lúc rảnh rỗi trở về mang một cái về đi/Tiểu Yêu: [⊙ω⊙]Là nó tầm nhìn hạn hẹp rồi!Gừng vẫn là của Căng cay!

Đấu không lại, đấu không lại!Lúc nhận được ảnh chụp, Nhậm Lâm Uyên đang họp, con ngươi sáng ngời, trong nháy mắt bình tĩnh không được rồi.Lập tức đứng lên, khẩn trương nói: "Ngượng ngùng a, trong nhà bỗng nhiên xảy ra chút việc gấp, tôi đi về trước, hội nghị hủy bỏ."

Vì vậy lập tức xuống lầu, cuồn cuộn về nhà.Căng Căng chỗ nào là muốn áo sơmi, rõ ràng là nghĩ muốn y a!Cuộc sống như thế ngày qua ngày, cô vợ nhỏ Nhậm không thể làm gì khác ngoài việc suốt đời lo lắng cho người đàn ông cặn bã Tư không biết giữ mạng sống.Tôi yêu em, tôi dùng tất cả đi yêu em.Thẳng đến sinh mệnh kết thúc.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0512: MẠT THẾ: TIẾN SĨ ỐM YẾU LẠI NUÔI CHIỀU VUA XÁC SỐNG RỒI – PHIÊN NGOẠI PHÓ PHI 1: ĐÃ QUAEDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Lần đầu tiên Kim Phó gặp Cố Tinh Phi, là lúc bị Lục Tỉnh Chi phái đi qua, làm nhân viên giám sát của hắn.Kim Phó là một cô nhi, từ nhỏ được Lục Tỉnh Chi lấy phương thức đặc huấn nuôi lớn.Rất ít bạn, cũng rất ít nói chuyện với người ta.Người lần đầu tiên nhận thức trừ cấp dưới của Lục Tỉnh Chi ra người chính là Cố Tinh Phi.Khi đó, Cố Tinh Phi nho nhỏ nằm ở trên cỏ khô lồng giam, vết thương rất nặng, cả người là máu.Ánh mắt lại kiên nghị sáng trong, so với xác sống còn muốn tàn nhẫn hơn.Đó là Kim Phó lần đầu tiên nhìn thấy, một đứa nhỏ choai choai, có thể bị thương nặng như vậy.Hắn thừa nhận, hắn vừa mới bắt đầu là sợ hãi Cố Tinh Phi.Mỗi ngày chỉ đi tới đưa cơm, băng bó cho thằng bé/Bởi vì Lục Tỉnh Chi dặn dò, Cố Tinh Phi là vật thí nghiệm hoàn mỹ nhất, hắn ta nhất định phải còn sống.Cuộc sống như thế duy trì liên tục ba năm.Thẳng đến có một ngày, Lục Tỉnh Chi đóng lồng sắt xác sống không khóa chặt.Một con xác sống chạy ra, trực tiếp nhe răng về phía Kim Phó, khống chế hai tay của hắn, há mồm thì muốn cắn đứt cổ của hắn.Trong nháy mắt kia, Kim Phó cảm thấy mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ.Nhưng đau đớn trong tưởng tượng cũng không có đến.Dị năng hệ gió ngưng tụ trên tay Cố Tinh Phi, nâng tay cắt đứt cổ xác sống.Rồi sau đó, chậm rì rì của cầm lấy thức ăn trên mặt đất, lần đầu tiên mở miệng nói với Kim Phó: "Mỗi ngày đều ăn thịt, quá ngán rồi, muốn ăn chút cải xanh."

Hắn hồi lâu không mở miệng nói chuyện, thanh âm trong veo lại cũng khàn khàn, lại êm tai một cách khó hiểu."

Được."

Kim Phó nhìn thi thể xác sống trên mặt đất, ngây người nửa ngày, đáp ứng đề nghị của Cố Tinh Phi.Nhưng, phần ăn mỗi ngày của những vật thí nghiệm này đều là phân phối xong, phòng bếp cũng đề phòng nghiêm ngặt.Kim Phó không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là chừa rau xanh trong đồ ăn của mình lại, thừa dịp người chưa chuẩn bị, lén bỏ vào trong cơm Cố Tinh Phi.Nhìn dáng vẻ Cố Tinh Phi dùng bữa, Kim Phó lần đầu tiên có tinh thần can đảm, nói chuyện với tên điên liên tục giết chóc ở trong bóng tối Cố Tinh Phi này: "Ngon...

Ăn ngon không?"

Cố Tinh Phi lắc đầu: "Không biết, chưa ăn qua cái khác."

Trái tim Kim Phó bị đâm mạnh một cái, ma xui quỷ khiến mở miệng: "Vậy tôi sau này thấy có cái gì ăn ngon, thì mang đến đây cho em nhé."

Cố Tinh Phi nâng con ngươi, ngừng phút chốc, gật đầu đáp ứng.Từ đó về sau, mỗi lần nhìn thấy bánh ngọt mới lạ đều lén đưa tới cho Cố Tinh Phi đư.Dần dần, Kim Phó nói nhiều hơn, bắt đầu kể về thế giới bên ngoài cho Cố Tinh Phi.Cố Tinh Phi nghe đến mùi ngon, có đôi khi sẽ hùa theo một đôi lời: "Thế giới bên ngoài a, rất lâu chưa gặp qua, đều sắp quên đó là dáng vẻ gì rồi."

Trái tim Kim Phó nhịn không được hơi buộc chặt: "Chờ em đủ cường đại, có thể đi ra rồi, tôi thì dẫn em đi xem, có được hay không?"

"Ừm."

Cố Tinh Phi gật đầu, lại nói: "Tôi hôm qua thấy một giám sát nhân viên bởi vì vật thí nghiệm của mình không chịu dùng bữa thật tốt, dùng roi mang gai đánh chết hắn, anh sẽ như vậy sao?"

"Sẽ không sẽ không Tinh Phi, em...

Em ở trong lòng tôi không phải là vật thí nghiệm, đừng nói bản thân mình như thế."

Kim Phó vội vàng bác bỏ lời Cố Tinh Phi: "Vả lại rồi, tôi chính là muốn giết em, cũng đánh không lại em a."

"Vậy cũng đúng, người mạnh là vua, chính là thế đạo này."

Cố Tinh Phi lười biếng trả lời một câu, nhìn không ra tâm tình.Một chút, liền lại rũ đôi mắt rủ xuống, không nói thêm nữa, giống như đều không có hứng thú với cái gì.Theo dị năng của Cố Tinh Phi càng ngày càng mạnh, hắn đích xác trở nên càng ngày càng không có tình người.Kim Phó biết, đây mới là hiệu quả Lục Tỉnh Chi nghĩ muốn, để cho Cố Tinh Phi mất đi tình cảm, mất đi ý thức bản thân, thành lợi khí giết người tốt nhất.Nhưng...Hắn không muốn Tinh Phi như vậy.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom