Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối

Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 59


Chương 059: Người cậu ấy thích là anhVào buổi tối ngày ăn cơm cùng Hướng Hoài Chi, Lục Văn Hạo một lần nữa chia sẻ bài viết trên diễn đàn vào nhóm.Họ lại bị chụp ảnh.Có lẽ đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nên khi thấy bài viết này, Cảnh Hoan đã không còn kinh ngạc như lần đầu.Thấy số lượng bình luận lên đến ba chữ số, Cảnh Hoan bất giấc "chậc" một tiếng.Sinh viên bây giờ không chịu học hành đàng hoàng, trong đầu toàn nghĩ gì vậy không biết?Lần này có rất nhiều ảnh, lúc họ đi đường, ngồi trong tiệm cơm, xếp hàng mua trà sữa...

đều bị chụp lại cả.Tiểu Cảnh Nè: Sao đám người này không vào Đại học Truyền thông nhỉ?Cao Tự Tường: Hết cách, thời buổi bây giờ chuộng hai thằng con trai.Tiểu Cảnh Nè: ...Cảnh Hoan nhìn lại tấm ảnh.Tiểu Cảnh Nè: Anh tôi cao hơn tôi nhiều vậy à?

Có phải họ kéo chân anh ấy mà không kéo chân cho tôi không.Cao Tự Tường: Này thì không, đàn anh Hướng cao hơn cậu thật.Lục Văn Hạo: Sao cậu gọi anh này anh nọ ngọt xớt vậy, tôi cũng lớn hơn cậu, cậu gọi anh xem nào.Tiểu Cảnh Nè: Cút.Thứ Bảy, tuy Cảnh Hoan không muốn nhưng vẫn phải đến sân thể dục.Bàn ghế trong lớp không được tự ý di chuyển, không có không gian cho họ tập luyện, đành đổi sang nơi khác.Thầy cố vấn thấy cậu, bèn nghếch cằm: "Đến rồi à?"

Cảnh Hoan định đi về phía bọn Lục Văn Hạo, nghe thế buộc phải chuyển hướng.Cậu cười đến là thật thà: "Đến rồi thưa thầy."

Cảnh Hoan vừa đến, mấy bạn nữ trong lớp bắt đầu chú ý sửa sang đầu tóc quần áo, hai mắt cứ liếc sang phía cậu mãi."

Cũng tạm, không trễ giờ."

Chẳng biết nghĩ đến điều gì, thầy cố vấn cho cậu một ánh mắt phức tạp: "Cậu theo thầy sang đây một lát."

Hai người đi đến cạnh cửa sân bóng.Cảnh Hoan dừng nhai kẹo cao su: "Thầy, chúng ta mà đi nữa là ra khỏi sân luôn đấy."

Thầy cố vấn dừng bước, nhìn quanh, sau khi chắc chắn sẽ không bị ai nghe thấy đoạn đối thoại tiếp theo của hai người, bấy giờ mới yên tâm."

Cậu..."

Đây là lần đầu tiên thầy cố vấn gặp chuyện này, bỗng không biết nên mở miệng thế nào: "Cậu hẹn hò rồi à?"

Cảnh Hoan nhíu mày, sao lại là câu hỏi đó."

Thưa thầy, em đã hai mươi tuổi rồi, dù hẹn hò cũng không được tính là yêu sớm nhỉ?"

Thầy hướng dẫn thẳng thừng: "Chuyện của cậu và Hướng Hoài Chi... là thật à?"

Cảnh Hoan suýt phun kẹo cao su trong miệng ra."

Không... sao có thể chứ, thầy nghĩ gì vậy?"

"Bất kể có thật hay không, cậu đã là người trong lớp tôi, thì tôi phải nhắc nhở cậu."

Thầy cố vấn nói với vẻ nghiêm túc: "Hẹn hò cũng được, nhưng phải chú ý vấn đề an toàn vệ sinh...

ở nhiều phương diện, hiểu chưa?"

Thấy Cảnh Hoan về, Lục Văn Hạo tò mò hỏi: "Hoan Hoan, thầy cố vấn nói gì với cậu vậy?"

Cảnh Hoan đáp qua loa: "Bảo tôi... diễn cho tốt."

Cậu đâu thể trả lời Lục Văn Hạo là thầy cố vấn tưởng cậu và Hướng Hoài Chi ở bên nhau thật, còn dặn họ chú ý an toàn.Chậc.Cậu nâng tay sờ ót mình.Chuyện gì thế này...Vai diễn của Cảnh Hoan được quyết định nhanh chóng, thầy cố vấn nói cậu chỉ cần lộ mặt thôi nên quả thật cũng chỉ cần như vậy.Cậu đóng vai một bảo vệ, là nhân vật dư thừa gần như không có lời thoại nào, cứ đứng trong một góc sân khấu thôi.Lục Văn Hạo biết chuyện thì gật đầu, châm chọc: "Cũng khó diễn lắm đấy, thảo nào thầy cố vấn còn cất công gọi cậu đến họp."

Buổi tập dượt bắt đầu, những người khác đều có việc làm, cả bọn Lục Văn Hạo cũng phải chuẩn bị sẵn đạo cụ, chỉ mỗi mình Cảnh Hoan nhàn rỗi ngồi trên ghế khán giả phía trước vọc điện thoại.Hướng Hoài Chi đang cầm cây chổi mới mua đi về ký túc xá, chiếc điện thoại trong tay rung mãi không ngừng.Tiểu Cảnh Nè: Anh ơi~ (ló đầu)Tiểu Cảnh Nè: Mười giờ rồi, anh mà ngủ nữa là thành (đầu heo) đó nha.Tiểu Cảnh Nè: (hôm nay cũng đặt trái tim bé bỏng của em ở chỗ anh.jpg)Mấy tấm ảnh biểu tượng cảm xúc của người này ngày càng nhiều.Hướng: Đây.Tiểu Cảnh Nè: Đang làm gì thế >o
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 60


Chương 060: Anh thân yêu của em tốt nhất trần đời!Cảnh Hoan đã diễn xong từ sớm rồi, nhưng thầy cố vấn không chịu thả người, cứ bắt mấy người họ ở lại hậu trường giúp đỡ.Giúp dọn dẹp đạo cụ xong, Cảnh Hoan ngồi bên cửa sổ hóng gió, cậu vươn tay kéo cà vạt, cởi hai cúc áo sơ mi trên cùng, bấy giờ mới thấy mát mẻ hơn chút.Lục Văn Hạo bưng bàn đến: "Cuối cùng cũng mẹ nó dọn xong...

Cậu ngồi đây quyến rũ ai vậy?"

Cảnh Hoan nóng chết được, tính cách cũng trở nên gắt gỏng hơn: "Quyến rũ tổ tiên nhà cậu."

Lục Văn Hạo cười vài tiếng, dứt khoát kéo ghế đến ngồi cạnh cậu: "Tôi nghi ngờ thầy cố vấn bắt bọn tôi đến lao động khổ sai, cả mấy nhạc cụ cũng cần bọn tôi giúp dọn dẹp, đúng là không phải người mà."

Cảnh Hoan gật đầu, vô cùng đồng cảm: "Hôm nào phải bắt thấy ấy khao bữa khuya mới được, Tường Nhi đâu?"

"Thời gian bạn gái kiểm tra hành tung."

Lục Văn Hạo duỗi thẳng cánh tay: "Bên ngoài tan rồi, chúng ta cũng mau đi thôi, kẻo lát nữa lại bị bắt dọn hội trường...

Đi nào, ăn bữa thịt nướng rồi về."

Cảnh Hoan vừa định đáp ừ thì bỗng nghĩ đến một điều, bèn lấy điện thoại ra: "Chờ một lát."

"Làm gì vậy?"

"Anh tôi cũng đến."

Cảnh Hoan nói: "Tôi hỏi xem anh ấy ăn thịt nướng không."

"Anh cậu..."

Lục Văn Hạo sửng sốt: "Hướng Hoài Chi à?

Mà nè, cậu thân với anh ấy thật sao?"

Cả ăn khuya cũng gọi?"

Cậu hỏi hai lần rồi đấy."

Cảnh Hoan chẳng thèm ngước đầu: "Dù sao anh ấy cũng ở hội trường, đâu bảo cậu khao."

"Tôi là người để bụng chuyện tiền bạc à?"

Lục Văn Hạo nói: "Nhưng tôi cứ tưởng hai cậu sẽ giữ khoảng cách với nhau chứ."

Cảnh Hoan nhìn cậu ta, chẳng hiểu mô tê gì: "Tại sao phải giữ khoảng cách?"

"Thì diễn đàn đều đồn bậy về chuyện của hai cậu đó..."

Cảnh Hoan bâng quơ rằng: "Có gì đâu, cũng không phải sự thật, cứ mặc họ nói thôi, tôi cũng đâu đi xuyên qua màn hình đánh họ được?"

Cậu mà có năng lực đó thì Tâm Hướng Vãng Chi đã chết từ đời tám hoánh rồi.Lục Văn Hạo: "Vậy nhỡ ngày nào đó diễn đàn tung tin tôi và cậu..."

"Cút."

Cảnh Hoan chẳng thèm ngẩng đầu đã cắt ngang lời cậu ta.Lục Văn Hạo: "..."

Hồi lâu sau Hướng Hoài Chi mới trả lời tin nhắn, bảo rằng phải đưa em gái về, không đến được.Ba người vào tiệm thịt nướng gần trường, Lục Văn Hạo vừa huơ tay đã gọi ngay mấy chục xâu thịt nướng.Cảnh Hoan ngồi vắt chéo chân gặm đùi gà, Cao Tự Tường chống cằm nhìn cậu một lúc, vô cùng nghiêm túc rằng: "Hoan Hoan, hay cậu đừng đi học nữa, debut luôn đi, tôi và Hạo Nhi chắc chắn sẽ là fan đầu tiên của cậu."

Cảnh Hoan cảm nhận hương vị ngon tuyệt nơi đầu lưỡi, không rảnh quan tâm cậu ta.Lục Văn Hạo gật đầu lia lịa: "Đúng đó, ông bán hết acc game ủng hộ sự nghiệp nghệ thuật của cậu, nhưng debut kiểu gì?"

Cao Tự Tường nói: "Tham gia thi đấu đó, gì mà 101 thực tập sinh gì đó, nhiều lắm."

"Tường Nhi của tôi thông minh quá, để tôi tra xem đăng ký làm sao...

Hoan Hoan cậu làm gì vậy!"

Lục Văn Hạo nói được một nửa, vội vươn tay bảo vệ thức ăn trong đĩa mình.Cảnh Hoan cắn một miếng vào xâu thịt dê vừa cướp được: "Tôi thấy cậu nói nhảm nhiều quá, chắc no rồi."

Cao Tự Tường cười uống ngụm bia: "À mà ban nãy trong nhóm bang có người nói server chúng ta sắp bị gộp server rồi."

Hai người bên cạnh khựng lại, một lúc sau vẫn không kịp phản ứng."

Gộp server là gì?"

Lục Văn Hạo hỏi."

Hai server" Cao Tự Tường cụng ly với cậu ta, "gộp lại với nhau."

"Đệt?"

Lục Văn Hạo sửng sốt: "Trò gì vậy, tại sao?

Chẳng phải server chúng ta đông lắm à?"

Cao Tự Tường nói: "Đó là cậu cảm thấy vậy, thanh trạng thái của mấy server khác toàn là đỏ chót, server chúng ta bao lâu rồi không đỏ?

Thời buổi bây giờ mọi người đều chơi game mobile, quả thật số lượng người chơi Cửu Hiệp đang giảm dần, nghe nói nhà phát hành đang nghiên cứu mấy hạng mục mới rồi."

Đây cũng là lần đầu tiên Cảnh Hoan nghe tin gộp server.Lục Văn Hạo trợn tròn mắt hỏi: "Lúc trước Cửu Hiệp có làm vậy bao giờ chưa?"

"Chưa, nên server chúng ta là đầu tiên, cũng xem như thử nghiệm."

Cao Tự Tường nói: "Tôi thấy tin này thật lắm, chỉ không biết sẽ gộp với server nào thôi."

"Gộp server..."

Lục Văn Hạo nghĩ ngợi, chợt kích động: "Khoan, nếu gộp server thì chẳng phải cần vạch lại địa bàn à?

Phải tranh suất Chiến Server luôn?

Tranh xếp hạng bang?

Còn mấy bảng xếp hạng lớn nữa..."

Cậu ta càng nói càng phấn khởi: "Thế chẳng phải náo nhiệt lắm sao?"

Hai người bàn tán hăng say, Cảnh Hoan nghe được vài câu, bèn cúi đầu tập trung ăn khuya.Việc gộp server là bình thường ở mấy game khác, server mới cứ ra, người của server cũ sẽ rời đi, người mới lại chọn server mới, nên sự xuất hiện của những server hoang vắng cũng là chuyện sớm muộn thôi.Cửu Hiệp ra mắt mười năm mới bắt đầu cơ chế gộp server, đây đã là điều ghê gớm lắm rồi.Ăn khuya xong, Cảnh Hoan về nhà tắm rửa, sau đó chậm chạp mở game.[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Muộn vậy?[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Chào buổi tối anh ơi, ban nãy đi ăn điểm tâm với mấy chị em ^0^[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ, diễn thế nào.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Đẹp nứt vách lấn lướt mọi người (thẹn thùng)[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: ...[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Tiếc là anh không nhìn thấy QAQ[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Tưởng tượng ra rồi.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Hơ??[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Đang ở đâu, dẫn cậu làm nhiệm vụ ngày.Sau khi vào đội, Cảnh Hoan uống một ngụm sữa nóng để làm nhạt đi vị thịt nướng trong miệng.Cậu vừa định nói chuyện thì bị thu hút sự chú ý bởi dòng chữ bên dưới màn hình.[Loa] Kỷ Tiểu Niên: Nhìn thấu rồi, tình yêu cũng chỉ thế thôi.[Loa] Kỷ Tiểu Niên: Xem như tôi yêu nhầm người.[Loa] Kỷ Tiểu Niên: Nếu biết trước sẽ như vậy, tôi thà chưa từng gặp anh.?Người chị này đang nói gì thế?Cảnh Hoan liếm sữa trên môi, hoang mang nhìn kênh thế giới.[Thế Giới] Anh Đây Bự Không: Quái quỷ lộn xộn gì đây?[Thế Giới] Mỹ Thiếu Nữ Đào Đào: ... (mồ hôi)[Thế Giới] Như Sương: Đoán bừa là ly hôn![Thế Giới] OTP JohnJae: Đến đây!

Tiết mục ly hôn bóc phốt nhau mà tôi mong chờ nhất đây rồi![Loa] Kỷ Tiểu Niên: Tôi từng cho rằng anh sẽ trao tôi sự ấm áp của cả thế giới, nào ngờ thậm chí còn chẳng đủ can đảm để cứu tôi khỏi tay kẻ ác.Cảnh Hoan ngồi xếp bằng đang định hóng hớt, đọc đến câu sau thì khựng lại.Vẻ mặt cậu phức tạp: "Anh ơi, em thấy loa mà Kỷ Tiểu Niên đăng, câu cuối cùng... giống như đang nói chúng ta nhỉ?"

Hướng Hoài Chi liếc nhìn, an ủi cậu: "Không phải."[Loa] Kỷ Tiểu Niên: Chỉ là một bảng xếp hạng Phú hào mà thôi... tiền và thể diện quan trọng với anh đến thế sao?Hai kẻ ác trong đội lập tức im lặng.Kỷ Tiểu Niên vẫn đang đăng loa liên tục, chỉ ước sao được trải hết lòng mình cho cả thế giới nghe.Server nào cũng có người như thế cả, đây không phải lần đầu tiên Cảnh Hoan thấy, ngoài sự buồn bực khi mình bị nhắc đến thì cậu cũng khá thích thú."

Cậu đang làm gì?"

Hướng Hoài Chi đột nhiên mở mic: "Sao không nói chuyện."

"Em đang xem kênh loa đó anh."

Hướng Hoài Chi không thích xem mấy thứ này lắm, nhưng lại không thể ẩn kênh loa được nên ít nhiều gì anh cũng thấy vài câu.[Loa] Kỷ Tiểu Niên: Tình yêu qua mạng quá giả tạo, mong các chị em hãy dụi kỹ mắt mà nhìn, đừng dễ động lòng trước một ai.

Nên biết rằng người bạn thích chưa chắc sẽ giống như ấn tượng trong lòng bạn.Hướng Hoài Chi nhướng mày, bèn hỏi: "Ừ, xem xong có suy nghĩ gì?"

"..."

Tôi chỉ xem loa thôi mà.Còn phải nêu cảm nhận sau khi xem nữa hả?"

Suy nghĩ là," Cảnh Hoan hùng hồn, "đàn ông trên thế giới đều không tốt bằng anh!"

Động tác uống nước của Hướng Hoài Chi khựng lại.

Dù nghe câu này bao nhiêu lần, anh vẫn chẳng tài nào làm quen được."

Vậy sao."

"Vâng!"

Cảnh Hoan nói giọng chắc nịch: "Anh thân yêu của em tốt nhất trần đời!"

Hướng Hoài Chi im lặng một lúc, chợt hiểu ra.Đúng thật.Vậy mà cũng làm quen nổi mới lạ đấy.*Sau khi tin tức gộp server của Cửu Hiệp được công bố, những người chơi đã làm ầm trên diễn đàn mấy ngày trời, đa số đều phản đối cơ chế gộp server.Dù sao thì gộp server không những nghĩa là gộp tất cả các bảng xếp hạng, mà vật giá trong server cũng sẽ rối tung hết cả lên.Cảnh Hoan đã nghe bọn Lục Văn Hạo càu nhàu suốt tuần rồi.Lục Văn Hạo: "Cậu nói xem server xui xẻo nào sẽ bị gộp với chúng ta đây?"

Cao Tự Tường chống cằm: "Sao tôi biết, nhưng chỉ server chúng ta nhận được tin à?

Mấy server khác không có tiếng gió gì?"

"Đúng là chưa có, hôm đó tôi còn cố ý xem, server chúng ta ít người nhất thật.

Đệt... sao thường ngày không nhận ra nhỉ."

Cảnh Hoan không hứng thú với đề tài này, cậu đang cầm điện thoại trò chuyện với Tâm Hướng Vãng Chi.Tiểu Cảnh Nè: Anh ơi, nghe nói Cửu Hiệp sắp ra cơ chế gộp server đó.Hướng: Chuyện sớm muộn.Tiểu Cảnh Nè: Hì hì.

Em còn hai mươi phút nữa mới tan tiết, chừng nào anh về ký túc xá, muốn làm nhiệm vụ ngày chung với anh ヾ(≧ ≦*)ヾHướng: Hôm nay có việc, không lên được.Hướng: Cũng không đánh được Đấu Trường.Tiểu Cảnh Nè: T.T...

Thôi được, vậy em chờ anh về.Tan tiết về nhà, Cảnh Hoan mở game lên, mất nửa tiếng để làm xong nhiệm vụ ngày, sau đó truyền tống vào thành chính.Cậu đứng bên cạnh một NPC mờ nhạt nào đó một lúc lâu, bỗng nhận ra mình không biết phải làm gì nữa.Cảnh Hoan nhíu mày.Ngày thường cậu làm gì nhỉ?Làm nhiệm vụ ngày với Tâm Hướng Vãng Chi.Đánh phó bản với Tâm Hướng Vãng Chi.Đánh Đấu Trường với Tâm Hướng Vãng Chi.Thi thoảng thì vòi Tâm Hướng Vãng Chi dẫn cậu đi ngắm cảnh chụp ảnh....Đệt.Cảnh Hoan, mày đã đánh mất bản thân rồi.Không được, cậu còn muốn sau khi dạy Tâm Hướng Vãng Chi cách làm người thì sẽ mua một acc DPS để tìm lại chính mình, đại sát tứ phương mà.Cảnh Hoan quyết định tìm chút chuyện làm.Cậu đang lòng vòng quanh NPC tổ đội, tin nhắn bạn bè chợt nhấp nháy.[Bạn bè] Thu Phong: Tiểu Cảnh Cảnh, đang làm gì vậy.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Đang tìm đội làm nhiệm vụ ở chỗ NPC tổ đội 0.0[Bạn bè] Thu Phong: Em lạc quan ghê, còn dám đi với đội ngoài.Cảnh Hoan vốn không thấy gì, bấy giờ bị anh ta nhắc như thế mới có chút do dự.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Ha ha... anh tìm tôi có việc gì?[Bạn bè] Thu Phong: Nếu đồng đội của em bận, vậy chúng ta cùng đánh Đấu Trường nhé?

Đêm nay đồng đội của anh cũng không lên.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Sao anh biết anh ấy không lên...[Bạn bè] Thu Phong: Còn hai phút nữa mở Đấu Trường rồi, cậu ấy vẫn chưa vào game.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: À.[Bạn bè] Thu Phong: Đánh Đấu Trường chung thôi mà, em đâu thể chỉ đánh PK với Tâm Hướng Vãng Chi cả đời đúng không?

Vả lại em tổ đội với cậu ấy sẽ không thể nâng cao thực lực.Cảnh Hoan sửng sốt bởi lời của anh ta.Thật ra Thu Phong nói cũng có lý.Năng lực cá nhân của Tâm Hướng Vãng Chi quá mạnh, tổ đội với anh, thi thoảng cậu thao tác sai cũng không ảnh hưởng gì lớn.Cứ kéo dài mãi, cậu chẳng những sẽ thụt lùi, mà còn ỷ lại nữa.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Thôi được, ở đâu?[Bạn bè] Thu Phong: ^^ Đến cổng Đấu Trường.Hôm nay sinh nhật mẹ Hướng, Hướng Hoài Chi đặc biệt về nhà ăn bữa tối.Mẹ Hướng không thích thấy anh suốt ngày ngồi trước máy tính, nên anh không mang laptop về.Ăn uống no nê, mẹ Hướng bèn mở sòng với các chị em trong phòng mạt chược, Hướng Hoài Chi ngồi trên sofa, lấy điện thoại ra nhìn, bên trên chẳng có tin nhắn nào cả.Anh mở WeChat, nhóm bang Nhàn Nhân Các nhảy lên trên cùng, tin nhắn hiển thị 99+.[Đừng Hỏi Ngày Về: Hai người này vào phòng tối làm gì vậy!!]Ngày thường Hướng Hoài Chi vốn không xem tin nhắn nhóm, bấy giờ chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào mà sau khi xem tin nhắn thoáng hiện nọ, anh thuận tay mở nhóm bang ra.Trước đó Đừng Hỏi Ngày Về có chụp một tấm ảnh, là một phòng khóa mật khẩu của YY, bên trong chỉ có hai người.Một người là Thu Phong áo cam.Người còn lại là Tiểu Điềm Cảnh mà mấy hôm trước còn ngoan ngoãn nói bên tai anh rằng "Anh thân yêu của em tốt nhất trần đời".
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 61


Chương 061: Chẳng lẽ anh đang ghen sao? >0_0
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 62


Chương 062: Thích anhCảnh Hoan chớp mắt nhìn hai hàng chữ trên màn hình điện thoại.Câu chữ hung tợn, còn không nể nang mặt mũi gì nữa chứ.Nhìn một lúc, khóe môi cậu chợt nhếch lên, sau đó độ cong ngày càng lớn, cuối cùng thì cười thành tiếng.Mười hai phút mà chỉ rặn được mấy chữ này thôi á??Cảnh Hoan hí hửng cầm điện thoại, giơ ngón trỏ chọt vài cái vào ảnh đại diện của Tâm Hướng Vãng Chi.Tên khốn nạn ơi là tên khốn nạn.Nếu ban nãy tim anh mà không có một chút xíu xìu xiu dao động nào, ông đây theo họ anh luôn.Tuy Cảnh Hoan chưa yêu đương bao giờ, nhưng từng thấy qua rồi.Lục Văn Hạo trong phòng ký túc xá cũng thường xuyên như thế, cầm điện thoại hỏi với vẻ căng thẳng: "Ôi đệt tôi nên trả lời câu này thế nào đây?"

Bối rối vài phút, sau đó lại mê mẩn trả lời bà xã: "À, biết rồi."

Cảnh Hoan nhận ra chuyện trôi qua càng lâu, cậu càng cảm thấy hồi trước Lục Văn Hạo bị gạt cũng chẳng oan uổng.Hướng Hoài Chi về đến nhà, đặt chân gà lên bàn trà bên cạnh bàn mạt chược."

Cảm ơn cục cưng Hướng, sao lâu thế."

Mẹ Hướng đánh bài nhưng vẫn không quên liếc yêu con trai mình.Hướng Hoài Chi bỗng nhớ đến cảnh tượng khi Cảnh Hoan mặc Âu phục chớp mắt với mình.Đôi mắt của cậu chàng trong veo, hồn nhiên lại xinh đẹp, tư thế tao nhã thanh thoát, dường như tất cả mọi cô gái có mặt ở đó đều nhìn cậu.Hướng Hoài Chi ngừng suy nghĩ, thấp giọng đáp "Vâng", sau khi chào hỏi các chị em của mẹ Hướng xong, bèn xoay người về phòng mình.Vừa đóng cửa, anh đã trở thành nhân vật chính trên bàn mạt chược."

Một dạo không gặp, Tiểu Hướng càng lớn càng đẹp trai nhỉ, đúng là di truyền hết từ cậu luôn."

"Đúng đó, vóc người cao ráo, học hành lại giỏi, thằng nhà tôi mà ưu tú bằng một nửa Tiểu Hướng thôi chắc tôi cũng bớt lo nhiều rồi."

Mẹ Hướng nhấp ngụm trà, từ tốn lắc đầu: "Đẹp trai có ích gì, lớn từng tuổi này còn chẳng có đóa hoa đào nào rơi vì nó, ngưỡng mộ các cậu ghê, cảm nhận được niềm vui khi bắt quả tang con mình yêu sớm."

Hướng Hoài Chi về đến phòng, thay quần áo nằm lên giường.Ban nãy anh đứng ngoài phố trọn mười phút, gió đêm thu muộn mang cái lạnh rét buốt, đến tận bây giờ đầu ngón tay anh vẫn còn tê cóng.Điện thoại rung, anh giơ lên trước mặt mình.Tiểu Cảnh Nè: Hu hu hu...Tiểu Cảnh Nè:

Sau này em sẽ không đi chơi bậy bạ với chàng trai nào khác ngoài anh nữa, anh đừng nạt em mà T▽THướng Hoài Chi nhíu mày, vẻ mặt phức tạp.Ban nãy anh đã suýt thừa nhận.Khi ấy đứng trước cửa siêu thị, sững người nhìn chữ "Ừ" trong khung nhập cả buổi trời, sau đó lại mím môi xóa đi.Anh cảm nhận được rằng có thứ gì đó đã mất kiểm soát.Hướng Hoài Chi đang mất hồn, điện thoại lại vang khẽ vài tiếng.Tiểu Cảnh Nè: Lúc anh thân yêu còn sống, em là người của anh.Tiểu Cảnh Nè: Anh mất rồi, em cũng là bé quả phụ của anh ヾ(≧ ≦*)oHướng Hoài Chi: "..."

Hình như câu gốc không phải như vậy.Anh khẽ nhướng mày, không rõ vì sao chàng trai trông đứng đắn vâng lời thường ngày mà lên mạng lại phóng đãng đến thế.Hướng: Tôi không nạt cậu.Hướng: Thường ngày ngoài hiện thực cậu cũng nói chuyện như vậy à?Tiểu Cảnh Nè: Sao thế được!!!Tiểu Cảnh Nè: Bất kể ở đâu, em cũng chỉ nói chuyện như vậy với mỗi mình anh thôi =3=Hướng: ...Hướng: Muộn lắm rồi, ngủ đi.Tiểu Cảnh Nè: Mới chín giờ thôi mà chúng ta đi ngủ sao anh >.
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 63


Chương 063: Có tôi ở đây, không ai giết được cậuBắn PUBG xong, Lộ Hàng tự dưng bị tọng cho một họng bánh chó không nuốt nổi, sau khi tắt đèn lên giường thì lập tức vào nhóm bang tố cáo họ.Lộ Điều Điều: Mẹ nó chứ!

Tiểu Cảnh Cảnh còn bảo là bí mật!

Gì!

Tưởng tôi với Ăn Ăn chết rồi à!!?Đừng Hỏi Ngày Về: Há há há, ai kêu cậu gọi họ chơi cùng?OTP JohnJae: Cậu đang tự chuốc khổ vào thân đấy.Tiểu Điềm Cảnh: Trời ơi Lộ Điều Điều sao anh lại nghe lén >.
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 64


Chương 064: Tránh xa ông đây ra, xin cảm ơnHôm sau lúc Cảnh Hoan dậy, WeChat đã bị chiếm trọn bởi đủ loại tin nhắn nhóm, cậu nhìn đồng hồ, mới tám giờ mấy phút thôi, có lẽ server của họ vừa được bảo trì xong.Nhóm bang lại là 99+ như trong dự đoán, cả nhóm ký túc xá cũng hơn bốn mươi tin.Cậu thật sự không hiểu nổi, hai người nọ sống chung lúc nào cũng nhìn được mặt nhau mà, tại sao ngày nào cũng tán dốc trong nhóm được thế nhỉ.Cảnh Hoan mắt mũi kèm nhèm, mí mắt khép rồi lại mở nhiều lần mới dần tỉnh táo hơn, cậu mơ màng xem tin nhắn nhóm.Hóa ra không phải trò chuyện.Hơn bốn mươi tin nhắn toàn là ảnh chụp trong game.[Anh Đây Bự Không, tọa độ Bồng Lai Tiên Cảnh 19,41][Đừng Hỏi Ngày Về, tọa độ thành chính 129,18][Lạc Lạc sweet, tọa độ Dị Vực Không Rõ 99,83]...Cảnh Hoan tỉnh ngay.Đây mẹ nó...

đều là tọa độ của người trong bang bọn cậu mà.Tiểu Cảnh Nè: Các cậu đang làm gì vậy?Lục Văn Hạo: Giết người đó, đã sắp xếp acc clone hết rồi, chỉ chờ họ ra khỏi khu an toàn thôi.

Sao cậu dậy sớm thế?Tiểu Cảnh Nè: ...

Không biết tiệm nào dưới lầu mở nhạc, ồn.Cao Tự Tường: Ngưỡng mộ cậu ghê, bọn này dậy từ hồi sáu rưỡi lận.Tiểu Cảnh Nè: ??Cao Tự Tường: Sợ Cửu Hiệp giở trò mở server sớm, không giành thế chủ động được.Lục Văn Hạo: Cũng nhờ bọn này biết tính trước, đăng nhập ngay đợt đầu lúc mới mở server, bây giờ mấy người kia còn đang xếp hàng kìa ha ha ha!Tiểu Cảnh Nè: Tại sao không vào được?

Chỉ là số người của hai server thôi mà, không đến mức thế chứ?Lục Văn Hạo: Cậu ngây thơ quá, mấy server khác cũng tới hóng chuyện mà.

Nếu dậy rồi, hay cậu cũng đăng nhập vào giúp bọn này nhé, vừa hay không ai lên acc bà xã tôi.Tiểu Cảnh Nè: ...

Thôi, tôi ngủ tiếp đây, bye.Gửi câu này xong, Cảnh Hoan lập tức mở nhóm bang.Quả nhiên bên trong cũng là một chuỗi ảnh chụp tọa độ.Xuân Tiếu: Hôm nay mọi người tạm thời đừng làm nhiệm vụ ngày, ai có đội thì tổ đội bảo vệ thương nhân của bang chúng ta, không có đội cứ ở trong khu an toàn!

Mọi người vất vả!

Tuần này ngày nào tôi cũng sẽ phát tiền bang làm phí bồi dưỡng!Xuân Tiếu vừa lên tiếng, mọi người đã hưởng ứng, ai nấy ý chí sục sôi chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.Chơi game cốt ở chỗ kích thích, bây giờ kích thích tự tìm đến, bang chúng đều phấn khích chết được.Cảnh Hoan cũng thích kích thích.Gộp server tranh địa bàn này nọ, nghĩ thôi đã khoái chí rồi.Nếu hai tên bạn cùng phòng chuyên tấu hài kia của cậu không ở trong bang địch.Nhớ đến những lời hùng tâm tráng chí của hai người họ đêm qua, Cảnh Hoan hơi nhức đầu.Hôm qua cậu cũng đắn đo xem có nên thẳng thắn với họ không, để họ đừng nhúng tay vào chuyện của mình và Tâm Hướng Vãng Chi nữa, nhưng nhớ lại những hành vi lời nói của mình trong mấy tháng qua, cậu bèn loại bỏ suy nghĩ này ngay và luôn không chút chần chừ.Bí mật giả gái õng ẹo chụp ảnh đùi cua trai mạng của cậu chỉ có thể theo cậu suốt cuộc đời rồi cùng cậu xuống lỗ thôi.Nếu bị người thứ hai phát hiện, thì người đó cũng phải xuống lỗ chung với cậu.Điện thoại rung nhẹ kéo dòng suy nghĩ của cậu về.Hướng: Dậy rồi tìm tôi.Tiểu Cảnh Nè: Em đây!

Chào buổi sáng nha anh~~ \\(≧▽≦)/~Hướng: Chào, hôm nay có lên game không?Tiểu Cảnh Nè: Không biết nữa, thấy tin nhắn trong nhóm bang khủng khiếp quá T▽T...

Anh có lên không?Hướng: Ừ.Hướng: Tôi đã hứa với Xuân Tiếu sẽ giúp họ giành ruộng thuốc ở thành chính.Mỗi bản đồ lớn trong Cửu Hiệp đều có ruộng thuốc riêng, mỗi ruộng thuốc chỉ cho phép một bang thu hoạch, trong đó chất lượng ruộng ở thành chính là cao nhất, và trước khi gộp server, quyền thu hoạch thuốc ở thành chính nằm trong tay Nhàn Nhân Các.Quyền thu hoạch thuốc sẽ đổi vào mỗi hai tháng, bang có số quỹ cao nhất trong tuần mới giành được ruộng thuốc ở thành chính, quỹ bang không được phép nạp, chỉ phải dựa vào thương nhân trong bang dùng ngân phiếu giao dịch với NPC ở các bản đồ mới có, và một bang chỉ được mười chức thương nhân thôi.Tóm lại, muốn giành ruộng thuốc thành chính, cần bảo vệ thương nhân bên phe mình, đuổi giết thương nhân bang địch trong tuần tích lũy.Hướng: Cậu không muốn lên game cũng không sao, tôi nói với Xuân Tiếu, cậu có thể không đi.Tiểu Cảnh Nè: Đâu đâu, em muốn cùng tiến cùng lùi với anh.

Anh chờ em, em rửa mặt xong sẽ đăng nhập ngay~ (hôn)"Tiểu Cảnh Cảnh có đi không?"

Lộ Hàng đang lấy thuốc: "Cô ấy không đến thì chúng ta phải tìm thêm một đồng đội."

Hướng Hoài Chi gõ bàn phím: "Đi."

"Được."

Lộ Hàng lại ngước đầu nhìn thông báo gộp server ở trên cùng giao diện game, lẩm bẩm: "Thiên Tứ Lương Duyên... tên server này nghe hơi quen."

Hướng Hoài Chi không để tâm, trước khi chơi ở Kính Hoa Thủy Nguyệt, Lộ Hàng đã từng ở server khác, vả lại anh ta thường xuyên tham gia hoạt động nên có chơi với khá nhiều người ở server khác, thấy quen thuộc cũng chẳng lấy làm lạ.Đến tận khi một cái loa nhảy ra trong game.[Loa] Bán Sinh: Người của Nhàn Nhân Các đâu rồi?

Trốn hết vào khu an toàn rồi à??Bán Sinh?Tên này... hơi quen quen.Hướng Hoài Chi nhíu mày mở thông tin của đối phương ra xem.Bán Sinh, cấp 150, Hồ Tiên Động.Hồ Tiên Động...Hướng Hoài Chi vừa nhớ mang máng ra thì nghe người phía sau hô to một tiếng: "Đệt..."

Lộ Hàng vỗ bàn, vui vẻ rằng: "Đây chẳng phải bọn Lục Văn Hạo đó à?"

Sợ Hướng Hoài Chi không nhớ, anh ta còn xoay người nhắc: "Mấy cậu đàn em mà bọn mình gặp hồi đi thôn nghỉ dưỡng đó!

Chẳng phải cậu còn xem họ đánh phó bản sao?

Bán Sinh là Lục Văn Hạo... cái cậu chàng mũm mĩm ấy!"

Hướng Hoài Chi sửng sốt, sau đó nhìn giao diện WeChat bên cạnh."

Trùng hợp ghê!"

Lộ Hàng cười nhấp vào xem thông tin cá nhân của Bán Sinh, thêm đối phương làm bạn: "Chậc, tôi phải nói với họ mới được, dám khiêu khích đàn anh à..."

"Đừng."

Hướng Hoài Chi lập tức ngăn cản.Trước ánh mắt khó hiểu của Lộ Hàng, Hướng Hoài Chi mím môi, cả buổi trời mới tìm được cớ: "Bây giờ chúng ta là bang đối địch, cậu nói vậy cũng chỉ khiến họ khó xử thôi."

Một khi họ biết Lộ Hàng là Lộ Điều Điều, e là anh cũng không giấu giếm được nữa, dù sao thì tên thật và ID có đến hai chữ trùng nhau, đọc cũng na ná, quá rõ ràng.Tạm thời anh chưa muốn để Cảnh Hoan biết thân phận của mình."

Có gì khó xử đâu, chúng ta có thể chuyện khó thành dễ, chuyện dở hóa lành mà."

Hướng Hoài Chi lạnh giọng: "Vậy ruộng thuốc ở thành chính thuộc về ai?"

Lộ Hàng sửng sốt: "Tất nhiên thuộc về chúng ta!"

Dứt lời mới nhận ra chuyện này khó hòa giải lắm đây, dù sao thì hai bang gộp lại với nhau cũng gần bốn trăm người, mỗi bang đều phải chịu trách nhiệm với bang chúng của mình, không thể bảo nhường là nhường được.Họ đều là đội mạnh trong bang, không chừng lát nữa còn phải đánh nhau.Lộ Hàng: "Vậy làm sao đây, xem như không quen à?

Không hay lắm nhỉ, người ta còn cho chúng ta ngủ nhờ đấy."

Hướng Hoài Chi trầm ngâm một lúc: "Chờ mọi chuyện kết thúc rồi tính, đánh nhau không bao lâu đâu, quá lắm một tháng."

"Vậy...

ổn không?"

Lộ Hàng không nghĩ nhiều, thoáng chốc đã bị Hướng Hoài Chi gạt vào tròng: "Hình như cũng được, có gì lúc đó tôi giả vờ như vừa phát hiện chuyện này, chắc không lộ tẩy...

Vậy lát nữa đánh nhau chúng ta cứ tránh họ vậy, vờ không quen thì được, nhưng đâu thể giết người ta."

Hướng Hoài Chi ậm ừ đáp.Thảo nào hôm qua nhắc đến chuyện gộp server, Cảnh Hoan cứ gửi mãi mấy biểu tượng cảm xúc khóc lóc.Có lẽ bạn cùng phòng của cậu không biết cậu đang chơi acc nữ, cũng không biết cậu đang theo đuổi chàng trai khác trong game.Cảnh Hoan chưa kịp ăn sáng đã mở máy tính.Bấy giờ YY bang có hơn một trăm tám mươi người, hôm nay là cuối tuần, hơn phân nửa người của bang đều tập trung lại thảo luận phương án chiến lược cho trận chiến sắp xảy ra."

Tại sao chỉ hơn một trăm tám mươi người?"

Thu Phong hỏi: "Tôi thấy số người đang online trong bang là hai trăm cơ mà."

"Tốt lắm, vừa hay lần này tóm luôn mấy acc clone núp lùm trong bang chúng ta, lát tôi đá hết."

Xuân Tiếu nói giọng lạnh tanh: "Chín giờ mở chợ, còn hai mươi phút cuối cùng, mọi người tổ đội sẵn sàng hết đi.

Bang họ có hai đội mạnh, tôi đã đăng ID lên kênh chat rồi, các cậu thấy thì đừng đánh, để lại cho đội của tôi và Tâm Hướng Vãng Chi giải quyết."

Cảnh Hoan vừa nghe vừa đăng nhập game, tải xong, lời mời tổ đội đã nhảy ra.[Tâm Hướng Vãng Chi mời bạn vào đội.

Có.

Không.]Cảnh Hoan sửng sốt, lập tức nhấp đồng ý."

Anh ơi."

Cậu vừa dậy, giọng còn hơi khàn: "Vừa vào đã được gặp anh, xem ra hôm nay là ngày may mắn của em."

Hướng Hoài Chi dẫn cậu đến thành chính, ném một đống thuốc bậc cao cho cậu: "Hôm qua tôi nhìn cậu đăng xuất."

Cảnh Hoan chưa hiểu: "Hả?"

"Là tôi chờ cậu."

Hướng Hoài Chi giải thích: "Không liên quan đến may rủi."

Hôm qua Cảnh Hoan đăng xuất ở bản đồ dã ngoại, bấy giờ vẫn chưa mở chợ, thích khách của hai bang đều đang tìm những bang chúng đi lẻ ở mấy bản đồ dã ngoại, lo lắng cậu bị bật cừu sát nên Hướng Hoài Chi mới đến đón người.Cảnh Hoan chớp mắt, âm thầm phân tích thông tin này.Tâm Hướng Vãng Chi cố ý đứng sẵn chờ cậu lên mạng á?Khi kênh trò chuyện trở nên im ắng, Hướng Hoài Chi mới nhận ra mình lỡ lời, bèn bổ sung: "Chỉ như đón bạn bè thôi, dù bây giờ Lộ Điều Điều ở khu dã ngoại, tôi cũng sẽ đến đón."

Dứt lời, anh không để Cảnh Hoan có thời gian nghĩ ngợi thêm đã kéo những người khác vào đội."

Á á á, kích thích quá, tôi không thể chờ thêm nữa rồi."

Hôn Ngư Ngư kích động hô: "Còn bao lâu mới mở chợ vậy!"

Yêu Là Chia Cậu Ăn: "Mấy phút cuối cùng."

"Chúng ta đi chiếm chỗ trước đi."

Lộ Hàng nói: "Đến Con Đường Tơ Lụa, đó là nơi thương nhân bắt buộc phải đi qua."

Con Đường Tơ Lụa đông như mắc cửi, tất cả bang chúng của hai bang Nhàn Nhân Các và Vô Cực đều tập trung ở bản đồ này, trong đó còn lẫn lộn mấy acc clone xem trận chiến của những bang khác và vài người chuyên đến hóng hớt.Cảnh Hoan chơi game bao lâu nay, đây là lần đầu tiên thấy cảnh tượng này, bấy giờ cậu cũng bất giác thẳng lưng hơn.[Loa] Bán Sinh: Nhàn Nhân Các, các người còn ba phút để đầu hàng (đắc chí)Cảnh Hoan: "..."

Sao Lục Văn Hạo giống thằng thiểu năng vậy.Những kẻ nói như thế trước trận chiến đều sống không đầy hai chương truyện.Cậu rất muốn khuyên bạn cùng phòng của mình hãy tém tém lại, nhưng sợ bị lộ nên đành thôi.Chín giờ đúng, cuộc ác chiến bắt đầu, Con Đường Tơ Lụa đã hoàn toàn trở thành bãi chiến trường.Hướng Hoài Chi đang định tìm thương nhân của bang địch thì thấy Bán Sinh dẫn theo đội của họ hùng hổ bước đến.Hướng Ngữ đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, nào ngờ anh của cô lại quay đầu ra khỏi phạm vi tấn công của Bán Sinh.Cô hoang mang: "Anh, chẳng phải tên Bán Sinh kia là một trong những đội chính bên họ à?

Sao anh không đánh?"

Hướng Hoài Chi: "Thấy thương nhân bang họ, ưu tiên giết thương nhân."

Cảnh Hoan vừa thở phào, tiếng thông báo tin nhắn WeChat vang lên.Lục Văn Hạo: @Tiểu Cảnh Nè!

Mẹ nó Hoan Hoan, hồi nãy tôi sắp tới trước mặt Tâm Hướng Vãng Chi rồi, ai ngờ hắn ta thấy tôi thì vắt giò lên cổ chạy!

Rén lắm!!Tiểu Cảnh Nè: ...

Nếu vậy thì hay là thôi.Lục Văn Hạo: ?Lục Văn Hạo: Cậu yên tâm, tôi sẽ không để hắn ta chạy thoát đâu, cậu cứ chờ đấy, hôm nay anh em phải giúp cậu dạy dỗ hắn ta!Dạy dỗ con khỉ.Tránh xa ông đây ra, xin cảm ơn.Tiếc rằng ông trời không nghe thấy lời nguyện cầu của Cảnh Hoan, ba tiếng sau, hai đội vẫn chạm mặt.
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 65


Chương 065: Chẳng phải nói muốn làm bé quả phụ của tôi à"Đệt, sao họ còn đuổi theo chúng ta nữa?"

Lộ Hàng đực mặt ra, tắt mic hỏi Hướng Hoài Chi: "Ai gửi lời mời chiến đấu vậy?"

Hướng Hoài Chi mím môi: "Họ."

Lộ Hàng im thin thít.Nếu giết ngược lại đối phương, thì rất có thể bọn Lục Văn Hạo sẽ rớt trang bị.Hướng Hoài Chi nhìn Tiểu Hồ Tiên bên cạnh mình, từ sau khi vào chiến đấu, Cảnh Hoan không nói gì nữa, cả thao tác cũng bối rối hơn nhiều.Còn đối diện vẫn theo nguyên tắc giết buff trước, xông đến tung đòn tới tấp lên Phổ Đà và Hồ Tiên Động, chẳng nương tay chút nào."

Đệt, chuyện gì thế này."

Lộ Hàng vò tóc mình: "Giờ làm sao đây?

Hay tôi cứ nói tên ra để họ đi?"

Hướng Hoài Chi tránh kỹ năng của đối phương, đoạn nhanh chóng ném viên thuốc hồi máu cho Tiểu Hồ Tiên."

Không."

Do dự một lúc, anh nhanh chóng ra quyết định: "Cậu cứ làm theo lời tôi nói."*Lục Văn Hạo lại bị Hồ Tiên Động đối diện phong ấn động tác, không nhịn được chửi thề."

Cậu nhìn đi, cậu mà nhắm chuẩn được bằng một nửa cô ấy thôi, chúng ta cũng chẳng đến mức đánh khó đến vậy."

Cao Tự Tường vừa nói đã bị Tâm Hướng Vãng Chi nâng kiếm đâm rớt cả đống máu, cậu ta vội lùi về: "Chậc, tôi thấy chúng ta đánh không lại."

"Chắc chắn Hồ Tiên Động này bật plug-in gì rồi!

Lát nữa tôi phải report cô ấy!"

Lục Văn Hạo giận dữ: "Đánh không lại cũng phải thử, sao biết trước được?

Vả lại tôi cảm giác thao tác của Tâm Hướng Vãng Chi hôm nay không tốt lắm, ăn rất nhiều sát thương của cậu."

Hai mươi phút sau, thanh máu của họ đã thấy đáy, thuốc hồi máu cũng gần hết."

Thao tác tệ cỡ nào đi nữa cũng có trang bị bù lại."

Cao Tự Tường thở dài: "Thôi, suy nghĩ trước xem nhỡ bị rớt trang bị thì phải làm sao."

"Tôi không hề gì."

Lục Văn Hạo nói: "Nếu ba người còn lại rớt trang bị, tôi đền là được."

Mana của buff bên họ đã cạn sạch, có thể thấy đối phương cũng phát hiện ra, Tâm Hướng Vãng Chi tức tốc chuyển kiếm sang đao, xông về phía buff.Ngay khi mọi người tưởng rằng thắng thua đã rõ, thì một màn bất ngờ hơn đã xuất hiện.Chàng trai áo đen giơ cao chiếc đao to, hùng hổ xông thẳng ra sau lưng buff của họ, sau một khoảng thời gian ngắn tăng tốc tấn công, chàng trai bỗng dưng dừng lại giữa bản đồ.Sự tạm dừng này quá đột xuất, mọi người đều không kịp phản ứng.Cao Tự Tường sửng sốt một thoáng, tức thì chớp lấy thời cơ đánh một chuỗi combo lên người Tâm Hướng Vãng Chi, ấy vậy mà Tâm Hướng Vãng Chi lại chẳng né tránh, ăn trọn tất cả sát thương.Cảnh Hoan hoàn hồn, vội buff cho anh, gọi thử: "Anh ơi?"

"Tôi ngất."

Hôn Ngư Ngư đột nhiên mở mic: "Lộ Điều Điều vừa gửi tin nhắn cho tôi, nói ký túc xá của họ cúp điện rồi."

Cảnh Hoan: "..."

Bấy giờ cậu mới nhận ra Thuật Sĩ trong đội cũng không nhúc nhích nữa.Trong game Cửu Hiệp, người chơi đột nhiên rời mạng sẽ không xuống ngay mà có chừng mười phút delay, nếu đang chiến đấu thì mười phút sau khi kết thúc chiến đấu mới biến mất.Nên dù Tâm Hướng Vãng Chi rớt rồi, nhưng vẫn phải chờ hết chiến đấu, nhân vật mới rời khỏi game."

Vậy làm sao đây?"

Yêu Là Chia Cậu Ăn thêm hồi máu liên tục cho hai người, hỏi."

Không sao."

Hôn Ngư Ngư rất bình tĩnh: "Cả buổi trời mà bên kia không buff thêm gì, chắc hết thuốc, một mình tôi đánh cũng đủ."

Vừa dứt lời, chợt thấy buff của đối phương bỗng uống thêm thuốc hồi mana, sau đó lại cần cù buff máu cho đồng đội.Hôn Ngư Ngư kinh ngạc: "Tôi nhớ nhầm à??"

Cảnh Hoan nhíu mày, cậu cũng luôn để ý lượng thuốc đối phương dùng, mỗi người chỉ có hai mươi ô để thuốc thôi, lẽ ra thuốc của buff phải hết sạch từ lâu rồi mới đúng."

Há há há, không ngờ đến chứ gì?"

Lục Văn Hạo mở mic nói cho mọi người cùng nghe, châm biếm với giọng đê hèn: "Bọn này gọi người mang thuốc đến, các cậu chờ chết đi!"

Cảnh Hoan: "..."

Giọng của bạn cùng phòng cậu luôn gợi đòn thế sao?Hôn Ngư Ngư phản pháo ngay: "Khỉ!

Còn dám nói nữa?

Biết nhục không?"

"Đâu ai quy định PK trong bản đồ dã ngoại không được đưa thuốc?"

Lục Văn Hạo đáp: "Con gái mà mắng người khác ghê thế?

Với sao đội trưởng và Thuật Sĩ bên các cậu không động đậy nữa vậy?"

Hôn Ngư Ngư: "Thấy các cậu gà quá đáng thương quá nên nhường đấy."

Cảnh Hoan thở dài, rất muốn bảo Hôn Ngư Ngư đừng phí công vô ích.Có lẽ mấy tên đàn ông khác nghe câu đó sẽ tức giận, nhưng Lục Văn Hạo thì không.Quả nhiên, Lục Văn Hạo cười hê ha: "Rớt mạng á?

Chậc chậc chậc, bởi ông trời có mắt mà, đây gọi là ác quả ác báo đấy!"

WeChat nhấp nháy thông báo, Cảnh Hoan tranh thủ liếc nhìn.Hướng: Chạy.Cảnh Hoan chưa kịp đáp, giọng của Thu Phong đã vang lên trong tai nghe."

Hé lu các chị em."

Thu Phong nói: "Tâm Hướng Vãng Chi nhờ tôi đến đón người, các cậu rời đội vào đội tôi, trên người tôi có Kim Bài Miễn Tử, sẽ đưa các cậu về thành chính trước."

Kim Bài Miễn Tử là vật phẩm đặc biệt nhận được khi làm nhiệm vụ, sau khi sử dụng, trong vòng năm phút sẽ không bị người khác tấn công.Hôn Ngư Ngư vẫn không phục lắm: "Chúng ta giết được."

"Chúng ta không giết được."

Thu Phong bình tĩnh rằng: "Người của bang họ luôn để acc clone đưa thuốc, các cậu ba đánh năm, không thắng nổi đâu."

Yêu Là Chia Cậu Ăn hỏi: "Vậy Hướng thần và Lộ Điều Điều thì sao?"

Thu Phong đáp uyển chuyển: "Chết hai tốt hơn chết năm.

Các cậu rời đội về vòng tay của tôi đi, không cần liều với họ, rồi sẽ có cơ hội trả thù mà."

Hôn Ngư Ngư do dự hồi lâu mới rầu rĩ đáp: "Biết rồi."

Thấy họ lùi mãi, Lục Văn Hạo hí hửng: "Sao?

Hồi nãy hung hãn lắm mà, sao giờ chạy thế?"

"Nếu không vì đồng đội bọn này rớt mạng, cậu đã cút từ lâu rồi!!"

Hôn Ngư Ngư giận sôi máu.Lục Văn Hạo: "May mắn cũng là một phần của thực lực, cậu đúng là ngờ nghệch, lêu lêu lêu."

"...

Cậu nhớ đấy!"

Bỏ lại câu này, Hôn Ngư Ngư nhanh chóng vào đội của Thu Phong.Cảnh Hoan nhìn chàng trai đứng giữa chịu đánh, động tác thêm Huyết Trì vẫn thoăn thoắt không ngừng."

Thu Phong."

Cậu chợt hỏi: "Sao anh biết anh tôi rớt mạng?"

"Cậu ấy nhắn tin riêng bảo tôi đến cứu người."

Sau khi kéo hai người vào đội, Thu Phong giục cậu: "Cậu mau ra đây, tôi dẫn cậu về."

Cảnh Hoan do dự một lúc, liên tục thao tác tránh né những đòn tấn công của Cao Tự Tường."

Tôi không đi đâu."

Cậu nhanh chóng ra quyết định: "Anh dẫn hai người họ về đi."

Thu Phong sửng sốt: "Tại sao?"

Còn tại sao nữa.Cậu phải tận mắt nhìn thấy Tâm Hướng Vãng Chi chết chứ sao!!!Cảnh Hoan nghiêm túc rằng: "Nhỡ anh ấy lên mạng thì sao?"

Thu Phong á khẩu: "Xác suất này nhỏ lắm, chờ họ đến tiệm net, trận chiến đã kết thúc rồi."

Thu Phong khuyên tận mấy phút vẫn chẳng được, cuối cùng đành tranh thủ thời gian còn lại của Kim Bài Miễn Tử để đưa hai người kia về thành chính trước.Cảnh Hoan đang định treo máy tại chỗ chờ chết, chợt nghe Lục Văn Hạo dịu dàng gọi mình: "Là em gái Tiểu Điềm Cảnh sao?"

Tôi là bố cậu đấy.Cảnh Hoan đơ mặt gõ ký tự mỉm cười.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: ^^ Ha ha.Cao Tự Tường vừa đánh vừa nói: "Cậu mau phong ấn đi, thả thính cái gì?

Thấy không có bà xã bên cạnh nên đi dan díu à?"

"Đừng sốt ruột, tôi trò chuyện vài câu với cô ấy nào."

Lục Văn Hạo tiếp tục nhấn nút nói chuyện: "Em gái Tiểu Điềm Cảnh, sao em không chạy?"[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Không muốn chạy.Lục Văn Hạo: "Bất khuất lắm!

Anh coi trọng em!"

Mẹ nó, sao tên này giết người mà còn nói nhảm nhiều vậy.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: ^^ Ha ha."

Em gái Tiểu Điềm Cảnh, anh là fan của em đó."

Lục Văn Hạo nói: "Thật đấy, anh đã nghe đi nghe lại bài Tận trung báo quốc của em suốt cả ngày luôn."[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: ^^ Ha ha, cảm ơn."

Đừng khách sáo."

Lục Văn Hạo búng tay: "Em gái à, hay là vậy đi, giờ em hát cho anh nghe, anh sẽ không giết em nữa, thấy sao?"[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: ?Lục Văn Hạo cười hề hề: "Tất nhiên em muốn hát bài khác cũng được.

"Học tiếng mèo kêu", "Vòng eo thon" gì đó OK luôn..."

Bây giờ Cảnh Hoan chỉ muốn ngay lập tức mua cái kèn xô-na về ký túc xá thổi ba ngày ba đêm cho Lục Văn Hạo nghe.Lục Văn Hạo thả thính lung tung suốt mấy phút, Cao Tự Tường không muốn để cậu ta làm mất thời gian nữa, chẳng mấy chốc đã đánh gục hai người bị rớt mạng."

Em gái Tiểu Điềm Cảnh, xin lỗi nhé, muốn trách thì trách bản thân em theo sai người."

Không.Trách tôi có hai tên bạn cùng phòng ngu si.Cảnh Hoan mở trừng mắt nhìn Tiểu Hồ Tiên bị người chơi phép thuật của đối phương gọi sét đánh chết, giao diện game thay đổi, cậu về đến nơi hồi sinh.Cảnh Hoan bỗng thấy hoảng hốt.Từ sau khi tổ đội với Tâm Hướng Vãng Chi, đã lâu rồi cậu không đến nơi này nữa.Bấy giờ nơi hồi sinh đông nghịt người đứng, nhìn vào không phải bang họ thì cũng là của bang Vô Cực.Tâm Hướng Vãng Chi cầm thanh trường kiếm ánh đen, trở thành tiêu điểm bắt mắt nhất trong bản đồ.Cảnh Hoan chưa kịp nhìn xem mình mất bao nhiêu vàng và điểm kinh nghiệm, điện thoại đã vang lên trước.Lục Văn Hạo kích động hô: "Há há há há Hoan Hoan ơi, anh em trả thù giúp cậu rồi!

Tôi giết chết Tâm Hướng Vãng Chi rồi!

Đỉnh chưa?!"

Cảnh Hoan: "Đỉnh."

"Sao cậu không nhiệt tình gì hết vậy!"

Lục Văn Hạo nói: "Cậu nghe rõ tôi nói chưa?

Tôi giết Tâm Hướng Vãng Chi rồi!

Giết thiệt man rợ luôn!"

Cảnh Hoan: "Giết... man rợ?"

"Đúng vậy!

Ôi tiếc quá cậu không ở đó."

Lục Văn Hạo lắc đầu tấm tắc: "Hồ Tiên Động bên đội họ bị tôi rượt chạy nguyên bản đồ, không có sức chống trả luôn."

Hồ Tiên Động không có sức chống trả: "Ha ha."

Lục Văn Hạo thần kinh thô, không nhận thấy cái gì lạ qua giọng điệu này cả, còn hí hửng hỏi: "Muốn xem ảnh không?"

Cảnh Hoan: "Ảnh?

Ảnh gì?"

"Ảnh chụp game đó, tôi chụp mười mấy tấm luôn!"

Lục Văn Hạo cười nói: "Ảnh chụp ba trăm sáu mươi lăm độ Tâm Hướng Vãng Chi cạp đất, tôi có hết, gửi cậu vài tấm cho vui nhé."

Vẻ mặt Cảnh Hoan phức tạp, bỗng không biết nên nói gì.Cúp máy xong, ảnh chụp xác của Tâm Hướng Vãng Chi được gửi đến.Trong ảnh, chàng trai áo đen nằm trên đất, trường kiếm rơi bên tay, ánh hào quang đã nhạt đi nhiều.Cảnh Hoan xem đi xem lại tấm ảnh vài lần, cuối cùng chắc chắn một chuyện.Cậu không hề vui vẻ khi Tâm Hướng Vãng Chi bị giết.Điều này rất kỳ lạ, rõ ràng mục đích ban đầu của cậu khi cài game là muốn thấy Tâm Hướng Vãng Chi nằm đo đất như vậy mà.Chẳng lẽ không phải do chính tay mình giết nên mới thế sao?Cảnh Hoan nghĩ như người mất hồn, nhác thấy kênh trò chuyện trong game.[Thế Giới] Có lẽ Đến Một Ngày: Mẹ nó, người của Nhàn Nhân Các và Vô Cực nhìn rõ chút được không!

Ông chỉ là người dưng thôi!

Giết ông làm éo gì!![Thế Giới] Phù Huyên: Bây giờ đừng ra Con Đường Tơ Lụa, đám người đó giết tới điên hết rồi, mặc xác cậu ở bang nào...[Thế Giới] Đá Cơ Duyên Hại Người: Đệt, sao tôi thấy Tâm Hướng Vãng Chi ở nơi hồi sinh???

Do tôi thức trắng đêm nên bị ảo giác à??[Thế Giới] Mạch Nhiên Hồi Thủ: Cậu không nhìn nhầm, anh ta đã bị người của Vô Cực giết.

Nhưng chuyện thức trắng thì...

đề nghị cậu ngủ sớm sống thọ.[Thế Giới] An Bất An: Tâm Hướng Vãng Chi mà đánh không lại người của Vô Cực?

Vậy lần này Nhàn Nhân Các toi rồi.[Thế Giới] Tăm Tối Có Người Kề Bên: Nhàn Nhân Các đâu chỉ có mỗi đội của Tâm Hướng Vãng Chi, đội của Xuân Tiếu cũng mạnh lắm mà.

Tôi vẫn tin vào Nhàn Nhân Các![Thế Giới] Acc Clone 888: Thường thôi, thao tác của Tâm Hướng Vãng Chi vốn không có gì nổi bật, tôi vừa quan sát cả quá trình, cách di chuyển xem muốn mù mắt...

Toàn dựa vào thần binh mới dám láo lếu, bản chất cũng là thằng thích làm màu.[Thế Giới] Đừng Hỏi Ngày Về: Vẫn hay hơn thằng đần chỉ dám dùng acc clone xỏ xiên người khác (mỉm cười)[Thế Giới] Karasu Asa: Bị giết thật à?

Chiến đội server Thiên Tứ Lương Duyên ghê gớm vậy sao?

Sao trước đây không nghe tên nhỉ.[Thế Giới] Cô Gái Cỏ Biển: Tâm Hướng Vãng Chi và Lộ Điều Điều rớt mạng nên mới bị giết, anti giải tán đi.[Thế Giới] Acc Clone 888: Ồ, chơi game mà cũng kêu antifan à?

Tôi thấy là thua sợ mất mặt nên mới nói mình đang treo máy chứ gì....Chỉ mỗi mình Acc Clone 888 đã khuấy cho kênh thế giới rối tung rối mù lên.Cảnh Hoan chỉ xem lướt vài câu, sau đó nâng tay ẩn luôn kênh thế giới.Mấy người này thường rảnh rỗi quá không có gì làm nên mới chuyên vào acc clone khơi drama, vừa nhạt vừa hèn.Cậu rê chuột, Tiểu Hồ Tiên chạy vòng quanh Tâm Hướng Vãng Chi theo sự điều khiển của cậu.Chạy xong một vòng, Cảnh Hoan mới sực nhớ...Ủa, tên đàn ông khốn bạn này đâu có đây, mình bợ được gì đâu...Thói quen thật đáng sợ!Cảnh Hoan vừa xoay người định bỏ đi, thông báo hệ thống đột nhiên nhảy ra.[Bạn bè Tâm Hướng Vãng Chi lên mạng.]????Cảnh Hoan ngơ ngác, Tiểu Hồ Tiên đi được vài bước bỗng dưng chững lại, một lần nữa quay về bên cạnh Tâm Hướng Vãng Chi.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: ?[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: ?[Cận] Không Phải Gu Tui: ?[Cận] Cùng Người: ...?[Cận] Chỉ Múc Một Gáo Người: ??Người giả vờ treo máy xung quanh chẳng hiểu mô tê gì, thế là lũ lượt gõ dấu "?" theo đại thần.[Tâm Hướng Vãng Chi mời bạn vào đội.

Có.

Không.]Cảnh Hoan nhấp "Có", hai người tổ đội ở nơi hồi sinh, nhưng lần lữa mãi không bay đi."

Anh ơi."

Cảnh Hoan dừng một lúc mới nói: "Là chủ acc à?"

Hướng Hoài Chi đáp "Ừ": "Vừa có điện."

Cảnh Hoan hé môi, song chẳng biết nói gì, cuối cùng chỉ biết thốt lên một tiếng khô khan: "Ờ..."

Hướng Hoài Chi trầm ngâm một lúc, chợt nói: "Sao hồi nãy không đi?"

Cảnh Hoan đang định đáp, bỗng nghe anh hỏi tiếp: "Chẳng phải nói muốn làm bé quả phụ của tôi à, sao lại chết theo tôi?"

"..."

BÉ QUẢ PHỤ CỦA ANH?Ông từng nói vậy á?Không hề nhé.Cảnh Hoan đỏ lựng cả tai, nghĩ bụng tên đàn ông khốn nạn này đúng là không biết xấu hổ, chết rồi còn muốn người ta ở góa vì anh ta.Đang mắng hăng say, người bên kia tai nghe lại lên tiếng quấy rầy tiếp: "Hửm?"

"Em... tự dưng đổi ý rồi."

Cảnh Hoan rề rà giải thích: "Làm quả phụ có gì tốt đâu, theo anh làm đôi ma uyên ương thích hơn."
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 66


Chương 066: Không muốn theo đuổi nữaCảnh Hoan nhìn thông báo hệ thống, cậu chết nên rớt mấy mươi vàng và hơn ba mươi triệu điểm kinh nghiệm.Tiền là chuyện nhỏ, nhưng điểm kinh nghiệm làm cậu xót chết mất, hơn ba mươi triệu kinh nghiệm đấy, cậu làm cả tuần mới kiếm lại được."

Rớt bao nhiêu tiền?"

Hướng Hoài Chi hỏi."

Tiền rớt không nhiều, chỉ chừng tám mươi thôi."

Cảnh Hoan ủ rũ: "Kinh nghiệm rớt hơn ba mươi triệu."[Tâm Hướng Vãng Chi cho bạn 100 vàng.]Cảnh Hoan sửng sốt, vội ném tiền về: "Anh làm gì vậy?"

Hướng Hoài Chi lại ném tiền cho cậu, lần này là ba trăm vàng: "Tôi rớt mạng, nếu không ban nãy đã không thua."

Cảnh Hoan chợt có hơi chột dạ.Nếu không vì mình, Lục Văn Hạo đã chẳng đuổi đánh Tâm Hướng Vãng Chi.Cảm giác chột dạ này nhanh chóng bị xua đi, Cảnh Hoan nghĩ ngợi, giữ lại tám mươi vàng cho mình, ném số còn lại về: "Em không cần phần dư đâu anh."

Hướng Hoài Chi không cố chấp nữa: "

Sau này dẫn cậu kiếm lại kinh nghiệm."

Cảnh Hoan trầm ngâm một lúc mới đáp: "Được."*Trận chiến giữa Nhàn Nhân Các và Vô Cực kéo dài đã ba ngày mà chưa có xu hướng ngơi nghỉ, Con Đường Tơ Lụa vẫn nhốn nháo vô cùng, nhóm sát thủ của hai bên cũng bày trận nghiêm ngặt ở bản đồ dã ngoại.Song, tình hình chiến đấu đã không còn khoa trương như ngày đầu nữa, dù sao thì mọi người cũng bận bịu với cuộc sống hiện thực, không thể lên mạng hai mươi bốn tiếng được.Thế nên Xuân Tiếu còn cất công thống kê luôn thời gian lên mạng của tất cả thành viên trong bang, sau đó sắp xếp những đội nhóm khác nhau theo từng giờ giấc.Bọn Cảnh Hoan phụ trách từ tối bảy giờ đến mười giờ.Hôm nay mới tan học, Cảnh Hoan đã bị Lục Văn Hạo choàng tay qua người đè lên ngực với tư thế kẹp cổ."

Hoan Hoan, cậu đúng là vô tình, không thể có bạn gái rồi quên luôn anh em được!"

Cậu ta mắng: "Bao nhiêu ngày cậu không ở với bọn này hả?"

"Tôi ở với các cậu hồi nào?"

Nói thế chứ Cảnh Hoan không giãy khỏi động tác của cậu ta: "Vả lại đã bảo rồi, tôi không có bạn gái."

Cao Tự Tường đút hai tay vào túi: "Vậy mỗi ngày tan học cậu gấp rút chạy về làm gì?"

Gấp về giết người của bang các cậu đó."

Về xem giải LOL, S9 bắt đầu rồi không biết à?"

Cảnh Hoan thấy cổ họng ngứa ngứa, ho một tiếng, sau đó hỏi với vẻ lười nhác: "Chẳng phải các cậu gộp server à, sao ngày nào cũng rảnh rỗi vậy?"

"Bang bọn này xếp thời gian trực, hai đứa tôi ở ca trưa."

Nói đoạn, Lục Văn Hạo cười đắc ý: "Nghe nói Tâm Hướng Vãng Chi xếp vào ca tối để trốn bọn tôi đấy, tôi đang suy nghĩ xem có nên bảo bang chủ đổi cho bọn tôi không."

Không nhắc còn đỡ, vừa nhắc Cảnh Hoan đã xót cho ba mươi triệu điểm kinh nghiệm của mình."

Bang đông người vậy, sao nói đổi là đổi được?

Đừng giày vò nhau nữa."

Cảnh Hoan vỗ tay cậu ta: "Thả ra, tôi phải về."

Lục Văn Hạo không động đậy: "Đừng mà..."

"Cảnh Hoan."

Nghe có người gọi mình, Cảnh Hoan vùng vẫy xoay người, thấy Hướng Hoài Chi đứng sau lưng, cậu cười nói: "Anh?"

Hướng Hoài Chi nhíu mày nhìn chằm chằm tư thế của họ, một lúc sau mới hỏi: "Các cậu đang làm gì?"

Lục Văn Hạo hào hứng chào hỏi anh: "Chào đàn anh."

Hướng Hoài Chi không nhìn cậu ta, chỉ đáp một tiếng lạnh nhạt: "Ừ."

"Đâu làm gì, bọn em vừa tan học."

Cảnh Hoan lại vỗ cánh tay múp míp của Lục Văn Hạo, bấy giờ đã hơi dùng sức: "Cậu mẹ nó... mau thả ra."

Lục Văn Hạo thả người, vờ như bị tổn thương: "Cậu thay lòng rồi, lúc trước luôn để cho tôi ôm."

Cảnh Hoan cười mắng: "Cút, tôi cho cậu ôm hồi nào.

Hai cậu mau đi đi, muộn nữa là căn tin hết chỗ đấy."

"Cảnh Hoan."

Hướng Hoài Chi lại gọi cậu."

Hả?"

Hướng Hoài Chi vốn định hẹn cậu ăn cơm, nhưng nhớ ra lát nữa họ còn phải đến Con Đường Tơ Lụa trực, thế là lời đến bên môi trở thành: "Về cùng nhé?"

Hai chàng trai sóng vai đi ra cổng sau, Lục Văn Hạo xoa bụng: "Tường Nhi, chúng ta cũng đi thôi, muộn nữa là không có đồ ăn thật đấy...

Cậu đang nhìn gì vậy?"

Cao Tự Tường dõi theo bóng lưng họ, nhíu mày đáp: "Không, chỉ thấy là lạ."

Lục Văn Hạo hoang mang: "Lạ chỗ nào?"

"Hình như đàn anh Hướng rất lạnh lùng với chúng ta?"

Lục Văn Hạo bật cười: "Chẳng phải anh ấy nổi tiếng lạnh lùng à?"

"Nhưng anh ấy tốt với Hoan Hoan lắm."

Lục Văn Hạo giật mình: "Hình như là... nhưng Hoan Hoan luôn khiến người ta có thiện cảm mà, chắc đàn anh Hướng cũng thích cậu ấy nên tốt với cậu ấy thôi."

Cao Tự Tường quay đầu, ánh mắt phức tạp.Ban đầu cậu ta không thấy gì, nhưng Lục Văn Hạo nói thế lại khiến trí tưởng tượng của cậu ta đi xa hơn."

Sao nhìn tôi kiểu đó?"

Lục Văn Hạo chẳng hiểu mô tê: "Chúng ta còn ăn cơm nữa không?"

Cao Tự Tường từ bỏ việc trao đổi với cậu ta: "Ăn, ăn cho cậu chết luôn, đi thôi."

Lúc Cảnh Hoan lên mạng, các đồng đội đều đang chờ.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Hu hu hu xin lỗi đã đến muộn QAQ"Không sao, Hướng Hướng cũng vừa về."

Lộ Hàng vươn vai: "Sao cậu không mở mic?"[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Hôm nay cổ họng hơi khó chịu.Chắc mấy nay cứ cao giọng nói mãi nên cổ họng không khỏe, nhưng chẳng phải chuyện gì nghiêm trọng, chỉ hơi ngứa thôi, thi thoảng ho vài tiếng.Không mở mic cũng vì cậu lười õng ẹo, không muốn làm nũng.Hướng Hoài Chi sửng sốt, ban nãy anh không nghe ra cổ họng Cảnh Hoan có gì khác biệt so với thường ngày cả."

Uống thuốc chưa?"

Hướng Hoài Chi hỏi.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Chưa anh ơi, chỉ bị cảm vặt do giao mùa thôi, không có gì đâu."

Vậy cậu phải chú ý chút, dạo này bên bọn tôi lạnh lắm, tôi ở trong ký túc xá mà toàn phải đắp chăn đấy."

Lộ Hàng thuận miệng hỏi: "Cậu ở đâu vậy Tiểu Cảnh Cảnh."

Cảnh Hoan: "Tôi..."

"Lấy đầy đủ đồ chưa?"

Hướng Hoài Chi dẫn họ đến Con Đường Tơ Lụa, như vô ý cắt ngang lời cậu: "Lát phải chú ý lượng máu, đừng cứ nghĩ đến việc tiết kiệm thuốc, thiếu nguyên liệu làm thuốc gì cứ hỏi thẳng tôi để lấy."

Lộ Hàng không bỏ qua bất cứ cơ hội nào chiếm hời của người bạn cùng phòng thân thương: "Chỗ cậu cũng có dư Hồi Thần Hương à?"

Hướng Hoài Chi ném năm cái Hồi Thần Hương sang, cuối cùng cũng bịt được mồm anh ta.Đội của Lục Văn Hạo được Vô Cực xếp vào buổi trưa, thực ra bang chủ Vô Cực sợ Tâm Hướng Vãng Chi trả thù, chuyên canh me Lục Văn Hạo để giết nên mới cố ý sắp xếp như vậy.Không còn vướng bận, Hướng Hoài Chi gặp Phật giết Phật, đánh đâu thắng đó, không đặt chân đến nơi hồi sinh lần nào nữa.

Chỉ ba ngày ngắn ngủi thôi, trên diễn đàn lại có thêm chừng mười "Video cắt ghép thao tác đặc sắc của Hướng thần"."

Chỉ có thao tác đặc sắc của Hướng thần, chứ không có thao tác đặc sắc của Lộ thần!!"

Lộ Hàng giận dữ: "Sao mấy cư dân mạng này không ai có đôi mắt tinh tường phát hiện cái đẹp vậy?"

Yêu là Chia Cậu Ăn thở dài: "Phải đánh thêm bao nhiêu ngày nữa mới xong đây, tôi còn muốn làm hoạt động Hữu Tình Nhân mà, hoạt động đã ra hai ngày rồi."

Lộ Hàng tò mò: "Cậu làm với ai?"

"Với acc clone của tôi..."

Yêu là Chia Cậu Ăn nói: "Tôi chỉ muốn lấy bộ ngoại trang phiên bản giới hạn kia thôi."

Làm nhiệm vụ Hữu Tình Nhân cần ra bản đồ dã ngoại tìm các NPC, hiện giờ tất cả bản đồ dã ngoại đều có sát thủ của Vô Cực canh gác, chẳng tài nào vui vẻ làm hoạt động được.Lộ Hàng: "Chắc sắp rồi nhỉ, quỹ bang của chúng ta đã hơn họ nhiều lắm rồi."

10h, năm người xuống ca đúng giờ, không muốn ở lâu thêm chút nào nữa.Hôm nay diệt sạch bảy đội, khi họ về đến thành chính, Cảnh Hoan xoay cổ, chuyện tốt thì không chứ chuyện xấu linh lắm, hình như cậu cảm thật rồi, toàn thân uể oải sao ấy.Hướng Hoài Chi vốn định dẫn cậu làm nhiệm vụ ngày, nào ngờ lại thấy Tiểu Hồ Tiên là người đầu tiên rời đội.[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: ?[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Sao vậy anh.[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Làm nhiệm vụ ngày không.[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Được ạ.[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Nhưng có thể chờ chút không?

Em xuống lầu một chuyến.[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Làm gì.[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Mua thuốc.Đầu ngón tay Hướng Hoài Chi khựng lại, sau đó gõ chữ: Đi đi."

Xuân Tiếu đã nói trong nhóm."

Lộ Hàng đứng dậy thư giãn gân cốt: "Hình như bên Vô Cực sắp không trụ được, đang bàn với mấy bang khác hợp sức chơi chúng ta đấy, cậu nghĩ có bang nào hợp tác với họ không?"

Cả buổi trời mà không nhận được câu trả lời, Lộ Hàng quay đầu: "Hướng Hướng?"

Hướng Hoài Chi hời hợt đáp: "Không biết."

Lộ Hàng nhìn đồng hồ, khoác hờ áo khoác lên: "Còn sớm, tôi sang bên cạnh đánh bài chút, đừng khóa cửa nhé."

Lộ Hàng đi rồi, trong phòng chỉ còn mỗi Hướng Hoài Chi.Anh ngồi thẳng lưng, vài giây sau thì thả chuột xuống, dựa người lên ghế.Xung quanh yên ắng tĩnh lặng, bấy giờ suy nghĩ trong đầu rõ rệt vô cùng.Trường của họ ở nơi khá hẻo lánh, quanh đây chỉ có hai tiệm thuốc, một ở cổng trước, một ở cổng sau.Anh muốn xuống lầu gặp cậu.Hướng Hoài Chi chẳng hề bất ngờ về suy nghĩ này, chỉ không biết nó có từ khi nào thôi.Điện thoại trên bàn rung nhẹ.Tiểu Cảnh Nè: Đệt, tiệm thuốc dưới lầu đóng cửa rồi...

Địa chỉ cụ thể của tiệm thuốc cổng trước ở đâu nhỉ??["Tiểu Cảnh Nè" thu hồi một tin nhắn]Hướng: ?Tiểu Cảnh Nè: Em bấm nhầm biểu tượng cảm xúc thôi anh (đáng yêu)Hướng Hoài Chi rũ mắt, mở mục biểu tượng cảm xúc ra, loay hoay mãi mà chẳng tìm được cái nào thích hợp để trả lời cả.Cuối cùng, anh đút thẳng điện thoại vào túi.*Cảnh Hoan xách thuốc bước thong thả ra khỏi tiệm, gió lạnh phả thẳng vào mặt khiến cậu hắt hơi một cái.Cậu xoa mũi, vừa ngước đầu đã thấy Hướng Hoài Chi đang đứng cạnh trạm xe.Hướng Hoài Chi đút hai tay vào túi lẳng lặng nhìn cậu, khoảnh khắc ấy, thậm chí Cảnh Hoan còn có cảm giác đối phương đang chờ mình."

Anh."

Cảnh Hoan hoàn hồn, đi về phía Hướng Hoài Chi: "Sao anh ở đây?

Đang chờ ai à?"

Hướng Hoài Chi lắc đầu: "Chạy bộ buổi đêm."

"..."

Trời lạnh vậy mà ra chạy bộ á?Hễ tới mùa đông là cậu chỉ muốn rút trong chăn làm tổ, cả đời cũng chẳng muốn chui ra."

Thảo nào thể chất anh khỏe vậy."

Cảnh Hoan khen ngợi tận đáy lòng: "Vậy em về trước đây, anh cố lên nhé."

"Đi cùng."

Hướng Hoài Chi vẫn giữ vẻ điềm nhiên, đi cạnh cậu: "Tôi chạy xong rồi."

Nhưng trông anh đâu giống mới chạy bộ xong.Cảnh Hoan hơi ngờ vực, nhưng không hỏi: "Được."

"Cậu bị cảm à?"

Hướng Hoài Chi nhìn túi thuốc trong tay cậu.Cảnh Hoan cười: "Đúng vậy, bất cẩn dính chưởng."

"Dạo này nhiệt độ giảm, chú ý giữ ấm."

"Được, anh cũng vậy nhé."

Lúc nói chuyện, Cảnh Hoan cứ dáo dác nhìn quanh.Hướng Hoài Chi cũng nhận ra, bèn hỏi: "Cậu đang tìm gì?"

"Không, em đang nhìn xem có ai chụp chúng ta không."

Cảnh Hoan rời mắt về, tuy bị bệnh nhưng giọng nói còn tươi tỉnh lắm: "Em mà bắt gặp, sẽ tẩn cho kẻ đó một trận."

Hướng Hoài Chi nghiêng đầu, cụp mắt nhìn cậu từ trên xuống.Ở góc độ của anh có thể thấy gáy của Cảnh Hoan, cậu chàng không quấn khăn choàng, chiếc cổ trắng nõn thon thả bị lộ cả ra.Anh sực nhớ đến cảnh Cảnh Hoan bị người khác ôm vào lòng, đôi mày nhíu nhẹ."

Cậu để bụng lắm à?"

Cảnh Hoan nghe thế sửng sốt, quay đầu sang: "Hả?"

"Ảnh."

Hướng Hoài Chi hỏi: "Để bụng lắm à?"

"Cũng không có..."

Cảnh Hoan liếm môi: "Em chỉ không thích bị chụp thôi, kỳ quá."

Hướng Hoài Chi gật đầu, như nghĩ đến điều gì: "Đúng rồi, cậu và người cậu thích... thế nào rồi?"

Cảnh Hoan sững sờ, cả buổi trời mới nhớ là chuyện gì.Lời nói dối như bát nước hắt đi, chuyện đến nước này đành bịa tiếp thôi: "Chưa tới đâu cả, chưa theo đuổi được."

Xét theo một góc độ nào đó, lời cậu nói cũng xem như là thật.Hướng Hoài Chi lại hỏi: "Cậu thích người đó lắm à?"

Cảnh Hoan quay đầu nhìn chằm chằm anh một lúc.Hướng Hoài Chi hơi luống cuống, nhưng ngoài mặt vẫn điềm nhiên: "Sao?"

Cảnh Hoan bật cười, hai mắt cong tít: "Không có, chỉ nhận ra hình như anh rất hứng thú với người em thích."

Hướng Hoài Chi nói: "Nhớ đến nên hỏi, cậu không muốn nói cũng chẳng sao."

"Thích chứ."

Cảnh Hoan đáp qua quýt: "Không thích thì sao lại theo đuổi."

Trên phố lác đác vài bóng người, hai chàng trai sánh bước bên nhau, đề tài cuộc trò chuyện như những buổi tám nhảm chém gió của những người bạn.Chỉ mỗi Hướng Hoài Chi biết rằng, người bên cạnh đang bày tỏ với mình.Đáy lòng anh khấp khởi mừng thầm, có cả sự xúc động khó miêu tả bằng lời.

Thậm chí anh còn muốn huỵch toẹt ra, bảo rằng mình chính là Tâm Hướng Vãng Chi đây, hỏi cậu rốt cuộc thích gì ở anh, rồi sẽ hỏi tiếp rằng so với trong game, anh ở ngoài đời thật có khiến cậu rung động hơn chăng."

Nhưng," Cảnh Hoan hà hơi ấm, than thở, "dạo này theo đuổi hơi mệt."

Hướng Hoài Chi sửng sốt, quay đầu nhìn cậu: "Hả?"

"Theo đuổi kiểu gì cũng không được đáp lại, hơi chán."

Cảnh Hoan nói lời nửa thật nửa đùa: "Không muốn theo đuổi nữa."

Còn chẳng nhanh gọn dứt khoát bằng mua năm acc lên giết người.Trái tim Hướng Hoài Chi nặng trĩu, cả bước chân cũng trì trệ: "Cậu muốn bỏ cuộc?"

Cảnh Hoan không đáp, hỏi ngược lại: "Anh, anh từng theo đuổi ai chưa?"

Đôi con ngươi của cậu chàng như ngời sáng giữa cảnh vật tối tăm, Hướng Hoài Chi cùng cậu nhìn nhau một thoáng mới rời mắt về: "Chưa."

Cảnh Hoan gật đầu, có lẽ cậu bị gió thổi mụ mị đầu óc rồi, một chàng trai như Hướng Hoài Chi thì sao có chuyện theo đuổi người khác chứ.Hướng Hoài Chi mím môi, vừa định gặng hỏi tiếp mới nhận ra họ đã đến cổng sau."

Anh, phòng em thuê ở ngay đây, em về trước nhé."

Cảnh Hoan vẫy tay với anh: "Ngủ ngon."

Tận khi bóng lưng cậu mất hút vào tòa nhà, Hướng Hoài Chi mới hoàn hồn.Chỉ vài phút ngắn ngủi, trong đầu anh cứ quanh đi quẩn lại câu "không muốn theo đuổi nữa" ban nãy.
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 67


Chương 067: Cậu muốn khi nào kết hôn?Cảnh Hoan về nhà, rót một ly nước ấm ra uống với thuốc, sau đó ôm điện thoại bò lên giường, kéo chăn cao đến vai.Điều chỉnh tư thế nằm thoải mái xong, ngẩng đầu mới nhận ra nhân vật trong giao diện game không hề nhúc nhích.Hai người đứng im gần Đài Thanh Huyền, một trước một sau.Cảnh Hoan hủy theo sau, xoay hai vòng quanh anh.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Anh ơi?Không ai trả lời.Chắc bận chuyện gì rồi, Cảnh Hoan không để tâm, cậu xoay người nằm vọc điện thoại.Lúc Hướng Hoài Chi về ký túc xá, Lộ Hàng đang ngồi trên giường tìm đồ."

Đêm hôm khuya khoắt mà đi đâu vậy?"

Nghe thấy tiếng động, Lộ Hàng quay đầu nghệch mặt nhìn anh.Hướng Hoài Chi lười nghĩ cớ, thế là dùng luôn lý do ban nãy: "Chạy bộ ban đêm."

Lộ Hàng càng ngớ người: "Mười rưỡi, cậu mặc áo khoác dày như vậy chạy bộ ban đêm?"

"Không được à?"

Lộ Hàng nhăn nhó mặt mày: "Được."

Cậu muốn bay đêm cũng được.Anh ta tìm ra ví tiền nhét vào túi: "Hướng Hướng, đêm nay tôi ở phòng bên cạnh, hẹn với họ đánh bài thâu đêm rồi, cậu đừng nhớ tôi quá nhé."

Hướng Hoài Chi gật đầu: "Tốt nhất đánh hết nguyên tuần."

"Sao tôi nỡ bỏ cậu một mình chứ."

Lộ Hàng mở cửa, đã bước nửa người ra cũng chẳng quên để lại câu: "Chờ tôi thắng được tiền, mai tôi khao cậu ăn bữa thịnh soạn luôn."

Hướng Hoài Chi vừa đeo tai nghe vào nên không rõ lời anh ta vừa nói: "Đóng cửa lại."

Hướng Hoài Chi thấy người trong đội đã hủy theo sau, đứng bên cạnh mình.Anh mở khung đối thoại ra, trong lịch sử trò chuyện có dòng chữ đối phương gọi anh, thời gian là mười phút trước.Cảnh Hoan choàng tỉnh bởi tiếng điện thoại rơi.Cậu mở bừng mắt trong cơn mơ màng, đuôi mắt còn phớt hồng vì buồn ngủ.

Ánh đèn trên đầu chói quá buộc cậu phải híp mắt, thật lâu sau mới tỉnh táo được.Cảnh Hoan xoay người để thõng tay xuống mò mẫm một lúc mới tìm được chiếc điện thoại bị rơi trên đất, phản ứng đầu tiên sau khi cầm lên là xem thời gian.4:23.Không phải chứ.Cậu ngủ một giấc tới chiều luôn à??Dụi nhẹ mắt mình, bấy giờ mới mở khóa điện thoại đọc tin nhắn.Hướng: Ban nãy đi siêu thị một chuyến, vừa về.Thời gian gửi là mười giờ rưỡi hôm qua.Tiểu Cảnh Nè: Anh ơi, đêm qua em ngủ quên mất QAQ chào buổi chiều...Khung đối thoại nhanh chóng xuất hiện dòng "Đang nhập", Cảnh Hoan nằm im không động đậy, lẳng lặng chờ hồi âm.Hướng: Chiều?Hướng: Giờ là bốn rưỡi sáng.Cảnh Hoan sửng sốt, kéo rèm cửa sổ bên cạnh nhìn...

đúng thật.Tiểu Cảnh Nè: Em nhầm T▽T!!Tiểu Cảnh Nè: ...

Nhưng anh ơi, đã bốn rưỡi sáng rồi, sao anh chưa ngủ?Hướng Hoài Chi cũng chẳng rõ tại sao mình cứ trằn trọc mãi.Nhưng nếu đã không ngủ được, anh cũng chẳng ép bản thân phải vào giấc, mai không có tiết, anh dứt khoát mang laptop lên giường, mở bừa một bộ phim ra xem.Vừa xem hai bộ, màn hình điện thoại đã sáng lên.Hướng: Đang cày phim, sao cậu dậy rồi.Tiểu Cảnh Nè: Điện thoại rơi xuống đất, giật mình dậy...Hướng Hoài Chi tưởng tượng ra cảnh ấy, cuối cùng khóe môi đang mím chặt đã thả lỏng một chút.Mấy hôm nay nhiệt độ giảm mạnh, nửa đêm trời bắt đầu mưa, Hướng Hoài Chi muốn khơi cơn buồn ngủ nên không mở đèn, ánh sáng từ laptop và điện thoại là hai nguồn sáng duy nhất trong căn phòng này.Hướng: Ừ, ngủ tiếp đi.Tiểu Cảnh Nè: Vâng, anh cũng ngủ sớm nhé, ngủ ngon.Là câu ngủ ngon thứ hai trong đêm nay.Hướng Hoài Chi gõ một chữ "Ừ", chợt nhớ đến lời Cảnh Hoan đã nói đêm nay.Một lúc sau, anh rũ mắt, xóa chữ "Ừ" đó đi.Hướng: Ngủ ngon.Hướng: Để điện thoại cẩn thận, mai gặp.Như vậy chắc là...

đủ nhiệt tình rồi nhỉ.Hướng Hoài Chi chưa từng cố ý sửa thái độ của mình với bất kỳ ai, bấy giờ không chắc chắn lắm, ngón tay cứ lần lữa mãi ở chỗ biểu tượng cảm xúc.Tiểu Cảnh Nè: (*°▽°*)??Tiểu Cảnh Nè: Vâng, cọ cọ.Hướng: Ừ.Nhìn chữ "Ừ" này, Cảnh Hoan hơi hoài nghi rằng mình đang mơ.Tâm Hướng Vãng Chi biết cọ cọ nghĩa là gì không?Lúc trước anh ta còn không cho mình gửi biểu tượng mặt hôn nữa mà!Chắc tiếng điện thoại rơi to quá, hoặc có lẽ vì tiếng mưa lộp bộp bên ngoài hơi ồn, Cảnh Hoan cứ thao thức khó ngủ.Cậu bèn xoay người, laptop trước gối vẫn đang mở, Tâm Hướng Vãng Chi dẫn cậu vào Bồng Lai Tiên Cảnh, hai người họ đứng trên chiếc cầu phía trên cùng của bản đồ, rõ ràng là nơi hẻo lánh nhưng xung quanh vẫn có đầy người đang đứng.Thấy Đừng Hỏi Ngày Về cũng đứng cạnh họ, Cảnh Hoan mở nhóm WeChat bang ra.Quả nhiên kéo chừng vài trang thì thấy tên mình.Đừng Hỏi Ngày Về: (ảnh) Hai người này đã tiến triển đến mối quan hệ treo lấy kinh nghiệm ở Bồng Lai Tiên Cảnh cũng phải tổ đội rồi sao!OTP JohnJae: ...

Sau này nếu đường chủ nào đó trong bang không nhịn được muốn giết Ngày Về cũng đừng liên lụy đến nhóm bọn tôi nhé, mấy người khác vô tội, giết mình cậu ta là được.Đừng Hỏi Ngày Về: Nào nào, đường chủ Thu Phong hiền hòa lắm, Hướng thần cũng đâu xem nhóm chat, Tiểu Điềm Cảnh càng sẽ không trách tôi (thẹn thùng)Thu Phong: Vậy thì chưa chắc (dao)Lặng Lẽ Đưa Tình: Vị trí đứng của họ heo hút vậy mà sao cậu biết họ treo máy ở đây?Đừng Hỏi Ngày Về: Lướt diễn đàn thấy, một tấm ảnh chụp thôi cũng đủ để mấy người đó tán dốc với nhau hơn hai trăm bình luận, Hướng thần đỉnh thật....Cảnh Hoan đã quá quen với việc bị Đừng Hỏi Ngày Về trêu rồi, bấy giờ trong lòng chẳng chút dao động, còn tiện tay mở diễn đàn ra xem.Đừng Hỏi Ngày Về nói đúng, chủ thớt thật sự chỉ đăng một tấm ảnh, còn xen-xọt luôn nhân vật của mình nữa.Cậu kéo lăn chuột, nhanh chóng đọc bình luận.#11: Có gì lạ đâu, server bọn này có cả đống tổ đội vợ chồng đang treo máy kìa, đảm bảo cơm chó ngập họng.#12: Quan trọng là hai người họ không phải vợ chồng.#33: Có gì hay mà đăng, chiếm không gian diễn đàn à?

Tiểu Điềm Cảnh bấu víu Tâm Hướng Vãng Chi chẳng phải là chuyện ai cũng biết sao?#38: ...

Nhưng đội trưởng là Tâm Hướng Vãng Chi mà, nhìn sao cũng giống Tâm Hướng Vãng Chi dẫn Tiểu Điềm Cảnh vào Bồng Lai Tiên Cảnh?#47: Trả lời bạn 38, ai biết Tiểu Điềm Cảnh đã lén ưỡn ẹo bám rịt người ta kiểu gì... chắc Tâm Hướng Vãng Chi cũng bị cô ta làm phiền quá thôi.Cảnh Hoan xem đến đây thì thoát khỏi bài viết.Tuy lúc trước cậu luôn tự thôi miên mình rằng ID Tiểu Điềm Cảnh này không phải cậu, nhưng rõ ràng không thành công, chí ít cậu vẫn sẽ có cảm giác bức bối khi đọc những bài viết kiểu vậy.Bức bối đến khó ngủ.Vài giây sau, cậu mở giao diện game ra, nhấn vào "Rời đội" như đang trút giận.Ngày mai cứ bảo mình rớt mạng là được.Nghĩ cớ xong, cậu thao tác Tiểu Hồ Tiên đi ra khỏi Bồng Lai Tiên Cảnh.[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: ?[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ...Sao quý ngài đây chưa ngủ nữa, thậm chí còn nhìn giao diện game???[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Không phải muốn đi ngủ à?[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Tiếng mưa bên ngoài ồn quá, em ngủ không được.[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Vậy định làm gì.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Không biết, chắc đi dạo phố.[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Quá mười hai giờ rồi, làm nhiệm vụ ngày hôm nay không?Nhiệm vụ ngày nhiệm vụ ngày, ngoài nhiệm vụ ngày ra anh còn biết gì nữa không!Tên đàn ông nhạt nhẽo.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Không muốn làm, mấy nay ngoài đánh nhau ra chỉ toàn chạy nhiệm vụ ngày, không muốn gặp sư phụ môn phái nữa QAQ[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Vậy cậu muốn gặp ai.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Muốn gặp anh (*^▽^*)Vừa gửi câu này ra, thấy chàng trai áo đen đứng trên cầu lập tức động đậy.[Tâm Hướng Vãng Chi mời bạn vào đội.

Có.

Không.]"..."

Đệt.Ông đây chỉ nói câu khách sáo thôi, chứ không muốn gặp anh thật đâu!!Tiểu Điềm Cảnh trốn chưa được quá hai phút lại bị người ta tóm về đội.Cảnh Hoan rất muốn chụp màn hình lại cho cái đám suốt ngày khẩu nghiệp kia xem.Chính Hướng thần của mấy người ngày nào cũng mời tôi đấy biết không!!!Tôi không thèm tổ đội treo máy với anh ta đâu!!Vì đã lâu không nói chuyện, giọng của Hướng Hoài Chi hơi khàn: "Không ngủ nữa?"

"Ừm, ngủ không được."

Cảnh Hoan tần ngần trong giây lát: "Chẳng phải anh đang xem phim à?"

"Tắt rồi."

Hướng Hoài Chi không lên lại cầu nữa mà dắt cậu ra ngoài.Cảnh Hoan hỏi: "Chúng ta đi đâu?"

"Làm nhiệm vụ."

"..."

Nên lúc nãy anh hoàn toàn không coi câu từ chối của tôi ra gì phải không.Thôi, Cảnh Hoan chống cằm nghĩ, đêm hôm khuya khoắt quả thật không có gì để làm.Tâm Hướng Vãng Chi dẫn cậu về thành chính, đi thẳng đến chỗ người truyền tống.Cảnh Hoan vừa định mở phim xem để giết thời gian thì thấy cảnh tượng trong game đột nhiên thay đổi, họ đã vào một bản đồ đặc biệt.Bộ kế hoạch của Cửu Hiệp cũng khá đầu tư, mỗi hoạt động đặc biệt đều sẽ có bản đồ hoạt động riêng, cây nhân duyên mà họ đang đứng chính là một trong số đó, có thể nhận nhiệm vụ "Thiên Hạ Hữu Tình Nhân" từ NPC dưới cây nhân duyên.Cảnh Hoan chưa kịp phản ứng, nhiệm vụ đã nhảy ra trước.[Nhân Duyên Tiên Tử: Nghe nói Như Mặc (Cốc Lạc Hoa 12,111) luôn đem lòng ái mộ Thư Sinh (tiệm sách thành chính 12,22) sâu đậm, hãy giúp nàng ấy tặng một bó hoa đào cho Thư Sinh nhé.]Tâm Hướng Vãng Chi dẫn cậu đến tiệm tạp hóa mua hoa đào, Cảnh Hoan không nhịn được gọi: "Anh ơi..."

"Ừ."

"Anh biết đây là hoạt động gì không?"

"Thiên Hạ Hữu Tình Nhân."

"..."

Cảnh Hoan nghĩ chắc anh ta hiểu lầm gì đó rồi, bèn uyển chuyển rằng: "Phần thưởng kinh nghiệm của hoạt động này thấp lắm."

"Tôi biết."

Hướng Hoài Chi mím môi: "Cậu không muốn làm à?"

Cảnh Hoan chớp mắt, đúng là cậu... không muốn làm cho lắm.Nhiệm vụ có quy trình phức tạp thế mà phần thưởng thấp lè tè, ai thèm làm?

Toàn lãng phí thời gian thôi!"

Muốn."

Con ngươi cậu xoay vòng, bật cười một tiếng: "Muốn làm với anh."

Yết hầu Hướng Hoài Chi run nhẹ, không nói nữa, chỉ dắt cậu ra bản đồ dã ngoại tìm Thư Sinh.[Thư Sinh: Như Mặc cô nương có tâm, xin giúp ta chuyển lá thư này cho nàng ấy.][Như Mặc: A, đây đúng là do chàng tận tay viết (đỏ mặt), hóa ra tâm nguyện của ta đã được Nhân Duyên Tiên Tử nghe thấy sao?

Cảm ơn các ngươi, nhờ các ngươi chuyển lời đến chàng, rằng ta đã nhận được thư.][Thư Sinh: Hai vị thiếu hiệp vất vả rồi, ban nãy ta vừa mua một cây trâm trên phố, thấy nó rất hợp với Như Mặc cô nương, mời hai vị mang cho nàng ấy giúp ta.][Như Mặc: Trâm đẹp quá!

Ta đã đọc xong thư của chàng rồi, đây là hồi âm, làm phiền hai vị đưa thư và giúp ta tặng thêm một đóa hoa đào cho Thư Sinh ca ca.]Cảnh Hoan: "..."

Cảnh Hoan: "?"

Bảo bọn này tặng hoa cũng phải đưa tiền mua hoa đào đây chứ??Còn nữa, ông là bồ câu đưa thư à?

Hai người không có chân hay gì??Rốt cuộc đây là hoạt động rác rưởi gì vậy??Cảnh Hoan cạn sức mắng mỏ luôn rồi, hai người chạy đi chạy về mấy chặp, cuối cùng cũng đến tình tiết bày tỏ cuối cùng.[Như Mặc: Đây là một sợi tóc của ta, xin thiếu hiệp hãy mang nó và thư đến cho Thư Sinh.]Cảnh Hoan thở phào nhẹ nhõm, nghĩ bụng cuối cùng cũng xong chuỗi nhiệm vụ thiểu năng này.[Thư Sinh: (kinh ngạc) Cái, cái gì?

Như Mặc cô nương có ý đó với ta sao?]???Không thì người ta tặng hoa cho anh làm gì?

Gửi thư cho anh làm quái gì??Cảnh Hoan thấy buồn cười, cũng cười thành tiếng, xong rồi còn chẳng quên thả thính một câu: "Em cũng có ý này với anh đó."

Hướng Hoài Chi nghe thế sửng sốt, mọi cảm xúc bực dọc khó chịu tích tụ từ chuỗi nhiệm vụ này dần vơi đi mất.[Thư Sinh: Phải làm sao đây, ta không hề có tình cảm lứa đôi với Như Mặc cô nương.]Cảnh Hoan lại chấm hỏi đầy đầu.Anh không có ý với người ta thì trả lời thư làm gì?

Tặng trâm làm gì?[Thư Sinh: Là vầy...

Tướng mạo của Như Mặc cô nương rất giống với thê tử đã mất của ta, nên trong lòng ta, nàng ấy đặc biệt hơn người khác rất nhiều, thật không ngờ lại để xảy ra hiểu nhầm như vậy...

Đây là hoa đào và thư từ mà nàng ấy tặng ta, nhờ các ngươi giúp ta trả về, ta thật sự không thể nhận tấm lòng của nàng ấy được.]"..."

Hay lắm.Hoạt động Hữu Tình Nhân cũng chơi kết thúc BE được.Không hổ là Cửu Hiệp.Làm xong nhiệm vụ, Cảnh Hoan nhìn điểm kinh nghiệm, họ chạy tới chạy lui gần mười phút mới được mấy nghìn điểm thôi.Đây mẹ nó... mất thời gian quá.Thế là sau khi giao nhiệm vụ, Cảnh Hoan ướm hỏi: "Anh ơi, hoạt động này ít điểm kinh nghiệm quá."

"Ừ."

Hướng Hoài Chi nhìn thoáng qua mục thông tin: "Nhưng độ thân mật tăng rất nhanh."

Họ làm một chuỗi nhiệm vụ, đã tăng 20 điểm thân mật rồi."

Vậy thì có ích gì."

Cảnh Hoan nói bâng quơ: "Anh cũng đâu kết hôn với em, độ thân mật của chúng ta cao nhất cũng chỉ được 9999 thôi."

Động tác rê chuột của Hướng Hoài Chi dừng lại.Anh nhướng nhẹ mày, nhìn chiếc đuôi sau lưng Tiểu Hồ Tiên một lúc mới hỏi ngược lại: "Cậu muốn khi nào kết hôn?"

"Độ thân mật của anh và Lộ Điều Điều cũng là 9999, dù có cày lên mức đó, thì trong lòng anh, em và anh ấy cũng chẳng có gì khác biệt... hả?"

Cảnh Hoan trợn tròn mắt, nghi ngờ tiếng mưa bên ngoài đã ảnh hưởng đến thính giác mình.Cậu chậm chạp lấy dây tai nghe, kéo micro trên ấy đến bên môi mình, chần chừ hỏi: "Ban nãy anh, nói gì à?"

Hướng Hoài Chi chợt nhớ đến mùi thơm trên người Cảnh Hoan.Mùi thơm được làn gió cuốn vào cảm quan của anh, ngát hương dầu gội."

Tôi nói, cậu muốn khi nào kết hôn?"
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 68


Chương 068: Bạn nhận được danh hiệu "Nương tử của Tâm Hướng Vãng Chi"Cảnh Hoan ngồi trên chiếc ghế dài ngoài rìa sân, suýt đã bị bóng đập trúng đầu.May mà Cao Tự Tường phản ứng nhanh vươn tay đỡ bóng giúp cậu, đoạn quay đầu nói với Lục Văn Hạo: "Cậu cẩn thận chút, nhỡ đập trúng cậu ấy thì sau này phòng ký túc xá chỉ còn mỗi mình tôi ở thôi đấy."

Lục Văn Hạo thở hổn hển: "Cậu yên tâm, dù tôi bị Hoan Hoan giết chết, hóa thành ma cũng sẽ nhớ đường về ký túc xá mà."

Cảnh Hoan hoàn hồn, mặt tỉnh rụi: "Hôm nay là ngày lành tháng tốt, các cậu đừng hễ mở miệng ra là ma với quỷ."

"Ngày lành tháng tốt?"

Cao Tự Tường nhăn mặt suy nghĩ cả buổi trời, sau khi chắc chắn hôm nay không phải lễ lộc gì mới hỏi: "Ngày gì?"

"Dương lịch 17 tháng 10, kỵ động thổ, ngày lành để cưới hỏi."

Dứt lời, Cảnh Hoan đứng dậy, phủi bụi trong lòng bàn tay đi: "Tôi về đây."

"Đừng mà, tôi còn định hẹn đấu bóng với phòng bên cạnh nữa."

Cao Tự Tường cuống quýt gọi cậu lại: "Chơi xong hẵng về, dù sao hôm nay cũng đâu có bài tập gì làm."

Cảnh Hoan lắc đầu: "Bận."

Lục Văn Hạo đã quen: "Sao, lại gấp về xem giải à?"

Cảnh Hoan nhíu mày, đáp thật: "Hôm nay không phải."

Nói ra chắc cậu không tin.Bố đây gấp về gả cho người ta đấy.Trên đường về nhà, Cảnh Hoan lại không kìm được nhớ đến chuyện đêm qua.Khi Tâm Hướng Vãng Chi hỏi cậu muốn khi nào kết hôn, cậu đã ngẩn tò te tận mười giây không nói chuyện.Sau đó...

Tâm Hướng Vãng Chi trực tiếp dắt cậu đến Từ Đường Nguyệt Lão luôn.Thấy dòng chữ "Bạn có bằng lòng kết duyên vợ chồng với Tâm Hướng Vãng Chi không" nhảy ra trong giao diện game, cậu giật mình suýt làm đổ ly nước trên bàn.Cậu đã nhấp "Không bằng lòng".Đùa à, cậu liều mình theo đuổi suốt mấy tháng trời, bỏ luôn mặt mũi chỉ để khiến Tâm Hướng Vãng Chi mất sạch thể diện, tự kỷ cả đời đấy.Khó khăn lắm mới gạ gẫm được, anh bảo tôi năm giờ sáng kết hôn với anh á?Khách khứa không một ai, kết hôn cho không khí coi à?!Thế nên cậu uyển chuyển ngỏ ý, rằng đây là lần đầu tiên mình kết hôn trong game, không muốn qua quýt cho xong chuyện, giọng điệu tủi thân biết mấy.Tâm Hướng Vãng Chi nghe rồi trầm ngâm một lúc, trả lời đã hiểu.Bây giờ Cảnh Hoan nhớ lại còn có cảm giác như trong mơ.Lời cậu nói đêm qua chỉ là một câu hời hợt vô ý mà thôi, không phải cầu hôn thật.Ấy vậy mà Tâm Hướng Vãng Chi lại đồng ý.Sao Tâm Hướng Vãng Chi đồng ý rồi!...

Tại sao Tâm Hướng Vãng Chi lại đồng ý chứ?!Cảnh Hoan nghĩ nát óc cũng chẳng hiểu nổi.Chẳng lẽ đêm qua mình đã nói gì đó lay động được trái tim của tên đàn ông khốn nạn sao???Thật lâu sau vẫn chẳng ra được kết luận, Cảnh Hoan quả quyết bỏ cuộc, cầm điện thoại gửi tin nhắn.Hướng Hoài Chi đang tắm, nghe tiếng điện thoại rung, anh dừng động tác, xoay người với khăn lau tay, sau đó mở khóa màn hình.Tiểu Cảnh Nè: Anh ơi (///v///) tân nương của anh tan học rồi nè.Tầm mắt Hướng Hoài Chi cứ quanh quẩn mãi trên hai chữ nọ, một lúc sau mới trả lời.Hướng: Ừ.Tiểu Cảnh Nè: Thế còn tân lang của em đang làm gì đó đó! (xoa tay)Hướng: Tắm.Tiểu Cảnh Nè: (đỏ mặt) Vậy anh tắm trước đi!

Em sắp về đến nhà rồi.Hướng Hoài Chi tắm xong, khăn vắt hờ trên vai, ngọn tóc còn đang nhỏ nước tí tách.Anh thuận tay kéo một bên khăn lên lau tóc mình, tay kia trả lời tin nhắn, vừa ngước mắt thì bắt gặp Lộ Hàng đang hốt hoảng thu nhỏ trang mạng.Một giây trước khi anh ta thu nhỏ, Hướng Hoài Chi đã thấy hình bản đồ game quen thuộc.Anh đi đến bên cạnh Lộ Hàng: "Đang xem gì vậy?"

Lộ Hàng đáp ngay tắp lự: "Không có gì, hóng chuyện trên diễn đàn thôi!"

Hướng Hoài Chi nhướng mày thật khẽ: "Hóng chuyện của tôi?"

"..."

Lộ Hàng hắng giọng: "Sao có chuyện đó được?"

Hướng Hoài Chi hiểu ngay: "Mở ra tôi xem."

Lộ Hàng do dự một lúc, cuối cùng vẫn mở trang mạng ra.Hướng Hoài Chi không nhìn nhầm, tấm hình mà chủ thớt đăng chính là ảnh chụp trong game của anh và Cảnh Hoan đêm qua, hai người tổ đội đứng trước mặt Nguyệt Lão, tựa sát vào nhau.Hướng Hoài Chi lăn chuột xuống, càng xem, mặt càng đanh lại.Lộ Hàng không nói dối, quả thật chẳng ai bàn ra tán vào chuyện của anh cả.Bởi nguyên bài này đều đang châm chọc Tiểu Điềm Cảnh.#4: Sao hai người này lại ở Từ Đường Nguyệt Lão?

Đừng bảo là định kết hôn nhé?

Cuối cùng Tiểu Điềm Cảnh cũng tán được Tâm Hướng Vãng Chi sao???#5: Tán con khỉ, chưa kết hôn, Tiểu Điềm Cảnh ngày nào cũng đú đởn bám mông, quen rồi.#11: Mà này, tôi thấy con gái con lứa sao lố lăng quá vậy, vì một thằng con trai mà bỏ hết mặt mũi, nhìn vào biết ngay nhà không biết cách dạy rồi.Những lời phát ngôn kiểu vậy có hơn sáu mươi cái.Lộ Hàng cảm nhận rất rõ cơn giận của người bên cạnh, vội an ủi: "Ôi dào, diễn đàn là vậy đấy, cậu cũng biết mà, không cần xem là thật đâu."

Hướng Hoài Chi đứng thẳng người, sức lau tóc mạnh hơn: "Diễn đàn luôn nói cậu ấy như vậy?"

Lộ Hàng nghệch mặt giây lát mới hiểu "cô ấy[1]" là đang chỉ ai: "Cũng không phải toàn là như vậy, tất nhiên cũng có nói chuyện khác."[1] Tiếng Trung từ cậu ấy (他) và cô ấy (她) đọc giống nhau.Hướng Hoài Chi hỏi: "Còn nói gì."

"Nói..."

Lộ Hàng ấp a ấp úng.Hướng Hoài Chi hiểu ngay, anh không gặng hỏi nữa, xoay người đi đến trước máy tính.Sáng nay anh đã đổi rất nhiều vàng trong khu giao dịch, bấy giờ tiền trong acc quá đầy, con số đó xuất hiện ở bất kỳ server nào cũng có thể ngay lập tức nhảy thẳng lên đứng đầu bảng xếp hạng Phú hào."

Lộ Hàng."

Anh gọi.Lộ Hàng vừa trò chuyện với bạn bè vừa đáp: "Hả?"

"Kết hôn ngoài tiệc mừng, kiệu hoa, pháo hoa ra," Hướng Hoài Chi nói giọng thản nhiên, "còn quy trình nào cần được sắp xếp không?"

"Này thì cậu hỏi đúng người rồi đấy!"

Lộ Hàng xắn tay áo định khoe mẽ một phen, nhưng lời vừa đến bên môi, bỗng thấy có gì đó sai sai.Anh ta chậm chạp quay đầu, mặt đầy bàng hoàng: "Khoan... cậu, cậu hỏi chuyện này làm gì?!"*Cảnh Hoan vừa đăng nhập, tin nhắn bạn bè đã nhấp nháy.[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Đứng tại chỗ chờ tôi.Không bao lâu sau, Tâm Hướng Vãng Chi xuất hiện bên cạnh cậu.Sau khi vào đội của anh, Cảnh Hoan vừa định nói lời chào thẹn thùng.[Tâm Hướng Vãng Chi cho bạn Trâm Bích Ngọc x1]Cảnh Hoan mở ra xem, đực mặt luôn.Đồ tím, hơn nữa còn là đồ tím có thêm thuộc tính, giá thấp thấp nhất ngoài thị trường cũng phải năm chữ số."

Anh ơi?"

Cậu hoang mang hỏi: "Cái này là gì..."

Hướng Hoài Chi nói ngắn gọn: "Sính lễ."

"..."

Cảnh Hoan ngây ra như phỗng.Một là vì trang bị này thật sự quá đắt, hai là cậu chưa chuẩn bị của hồi môn.Dường như Hướng Hoài Chi đoán được suy nghĩ của cậu: "Đồ bán rẻ mua lúc dạo phố, dùng làm quá trình."

Đậu.Xíu xiu cảm giác hổ thẹn chẳng to bằng đầu ngón tay của Cảnh Hoan bỗng chốc tan biến luôn.Bày sạp trong game, cao nhất chỉ được 999 vàng thôi, món nào giá cao hơn phải treo trong khu giao dịch, ngoan ngoãn nộp phí giữ hộ cho Cửu Hiệp.Nếu thứ này mua được lúc dạo phố, thì đúng là hời to."

Cảm ơn anh, nhưng... em vẫn chưa kịp chuẩn bị của hồi môn."

Thấy giọng mình chưa đạt lắm, Cảnh Hoan bèn đăng thêm một đống biểu tượng mặt khóc trong game.Hướng Hoài Chi: "Không cần, cậu nhấp đồng ý là được."

Trong lúc trò chuyện, hai người đã đến Từ Đường Nguyệt Lão.Một lần nữa đứng trước mặt Nguyệt Lão, Cảnh Hoan vẫn có cảm giác mơ hồ.Cậu vô thức nín thở, chuẩn bị sẵn tinh thần.Chờ mãi mà khung đối thoại của Nguyệt Lão vẫn chẳng xuất hiện, kênh trò chuyện im ắng vô cùng.Tim Cảnh Hoan hẫng một nhịp, thôi xong, chẳng lẽ tên đàn ông khốn nạn tự dưng hối hận sao?Cậu không nhịn được liếm môi, vừa định mở miệng hỏi, chợt thấy tin nhắn WeChat nhấp nháy ở góc dưới bên phải.Tâm Hướng Vãng Chi: Năm giờ tôi kết hôn, mọi người rảnh thì đến chung vui, cảm ơn.Tin nhắn vừa xuất hiện, nhóm bang vốn đang sôi nổi bỗng chốc an tĩnh lạ thường.Không biết đã bao lâu, cuối cùng mới có phản ứng.Đừng Hỏi Ngày Về: Gì nhỉ... tôi chỉ hỏi bừa một câu thôi...

Đối tượng kết hôn của Hướng thần là ai???Tiểu Điềm Cảnh: Hình như là Tiểu Điềm Cảnh (*°▽°*)Chỉ Mong Sớm Chiều: Cậu đừng giành trả lời!!Tâm Hướng Vãng Chi: Đúng là Tiểu Điềm Cảnh.Chỉ Mong Sớm Chiều: ...Yêu là Chia Cậu Ăn: ...OTP JohnJae: ...Tiểu Điềm Cảnh: ^▽^Mấy phút sau, người trong bang đã bình tĩnh lại.Thú thật, từ khi Tiểu Điềm Cảnh vào bang họ, khả năng tiếp thu của mọi người đã tốt hơn nhiều lắm.Cô Gái Trong Tim: Chúc mừng chúc mừng, đến hiện trường ngay đây!Đừng Hỏi Ngày Về: Chờ tôi chút được không, bọn tôi còn đang đánh phó bản, boss cuối rồi!!Xuân Tiếu: Chúc mừng.Thu Phong: Chúc mừng (khóc)Chẳng mấy chốc, Từ Đường Nguyệt Lão đã đầy ắp người.[Thế Giới] Lạc Lạc: Sao Từ Đường Nguyệt Lão có nhiều người quá nhỉ?

Chuyện gì đây?[Thế Giới] Mua Quýt Cho Con: Tôi cũng thấy, hình như toàn là của Nhàn Nhân Các thôi, bang chúng nào kết hôn à?[Thế Giới] Tôi Là Mèo Đây: Đông như kiến không thấy gì, cho nên rốt cuộc ai kết hôn vậy?

Nhìn hoành tráng thế, cả Xuân Tiếu và Tương Tư Không Màng cũng có mặt luôn.Mỗi đôi bạn đời kết hôn, Nguyệt Lão đều phát kẹo chúc mừng trong Từ Đường Nguyệt Lão, mở kẹo mừng sẽ nhận được kinh nghiệm và tiền vàng, tuy số lượng rất ít, nhưng có đỡ hơn không.Vả lại kênh thế giới bàn tán tưng bừng quá nên không bao lâu sau, người chơi rảnh rỗi đều kéo đến, chỉ trong chớp mắt, Từ Đường Nguyệt Lão đã biển người tấp nập, cả Nguyệt Lão cũng bị che mất tăm.Đây là lần đầu tiên Cảnh Hoan thấy cảnh tượng rầm rộ như vậy.Có lẽ vì quá đông người, cậu có hơi hồi hộp.Mẹ nó... chỉ là kết hôn thôi mà, sao còn ghê gớm hơn hoạt động cuối tuần nữa vậy?!Đúng năm giờ, khung đối thoại nhảy ra.[Bạn có bằng lòng kết duyên vợ chồng với Tâm Hướng Vãng Chi không?

Bằng lòng.

Không bằng lòng.]Cảnh Hoan cắn răng, nghĩ bụng, đây là tự anh muốn khua chiêng gõ trống tổ chức hôn lễ rầm rộ đấy nhé.

Sau này bị bẽ mặt trước tất cả mọi người trong server cũng đừng trách tôi.[Cận] Đừng Hỏi Ngày Về: Đệt ai giẫm chân tôi vậy!![Cận] OTP JohnJae: Cậu đừng diễn nữa OK?[Cận] Kỷ Tiểu Niên: Ai sắp kết hôn thế?

Sao tập trung hết vào đây vậy?[Cận] Đêm Nay Kế Hoạch X Chắc: Thu Phong à?

Tôi cũng xin cầu hôn tại chỗ!

Cầu buff cố định max cấp chơi game cùng![Cận] Khúc Điệp: Bán Thủy Tinh cấp 7!

Bán 2 viên Đá Hỗn Độn!

Lão bản nào cần cứ nhắn riêng nhé! (huơ tay)[Nguyệt Lão: Chúc mừng Tâm Hướng Vãng Chi và Tiểu Điềm Cảnh chỉ hồng buộc kết duyên lành, trở thành đôi vợ chồng thứ 9199 của server này!][Cận] Khúc Điệp: ????[Cận] Kỷ Tiểu Niên: ?!??[Cận] Vểnh Lắc: Tôi, đệt???[Cận] Tôi Yêu Dương XX: ???[Nguyệt Lão: Hôn lễ bắt đầu –Tân lang tân nương bái kiến quan khách tứ phương–][Nguyệt Lão: Bái thiên địa (tim)]Cảnh Hoan nhìn mình và Tâm Hướng Vãng Chi được hệ thống đưa lên bục hành lễ, họ khoác áo cưới trên người, không được phép động đậy hoặc gửi tin nhắn trước khi hành lễ xong.Lời Nguyệt Lão nói bị bóng chat của người chơi lấn lướt hết, Cảnh Hoan nhìn vào chỉ thấy toàn dấu chấm hỏi và chấm than.Đây là lần đầu tiên cậu kết hôn trong game, tuy gả cho kẻ xấu, nhưng vẫn có chút hồi hộp.Tay rướm mồ hôi, tim đập thình thịch."

Sau khi kết thúc hôn lễ, khoan rời đội."

Giọng của Tâm Hướng Vãng Chi vang lên trong tai nghe, ngữ điệu vẫn điềm nhiên như thường, ai không biết còn tưởng họ đang đánh bí cảnh mà không phải kết hôn.Mẹ nó.Là tên đàn ông khốn nạn dày dạn kinh nghiệm nên bình tĩnh hơn cậu sao.Thấy đối phương bình thản như thế, Cảnh Hoan chợt thấy mình thua mất một ván rồi.Khiến cậu... trông rất kém cỏi.Chí ít cũng không thể để thua mặt mũi được, Cảnh Hoan nghĩ.Cậu bèn đáp: "Vâng."

Sau đó cứ cắn đi cắn lại môi mình, nén cảm giác ngượng ngùng, gắng gượng gọi một tiếng với khuôn mặt đỏ bừng: "Ông... xã..."

Giọng rất khẽ, nhưng Hướng Hoài Chi vẫn nghe thấy.Tận khi quy trình hôn lễ sắp kết thúc, anh mới dịu giọng đáp: "Ừ."

Người chơi có mặt vừa bừng tỉnh khỏi chấn động, đang định chúc phúc cho đôi vợ chồng son thì một cái loa gai mắt nhảy lên.[Loa] Acc Clone Đấy Thì Sao: Đàn ông khốn nạn và đàn bà đê tiện, cặp đôi trời sinh ha ha ha![Loa] Acc Clone Đấy Thì Sao: Loại đàn ông khốn nạn này mà cô cũng bấu víu, Tiểu Điềm Cảnh khẩu vị mặn mà thật~[Loa] Acc Clone Đấy Thì Sao: Cặp vợ chồng không biết xấu hổ đầu tiên của Kính Hoa Thủy Nguyệt đã ra đời!Acc cũng như tên, là clone cấp 10.Đám quần chúng hóng hớt tức thì vỡ òa, ai nấy đều đăng biểu tượng mặt kinh ngạc.[Loa] Xuân Tiếu: Chúc mừng kết hôn, trăm năm hạnh phúc.[Loa] Thu Phong: Chúc mừng kết hôn, trăm năm hạnh phúc.[Loa] Yêu là Chia Cậu Ăn: Chúc mừng kết hôn, trăm năm hạnh phúc.[Loa] Lộ Điều Điều: Chúc mừng kết hôn, trăm năm hạnh phúc, chó đẻ cút đi!Người của Nhàn Nhân Các lần lượt đăng loa, câu nói của acc clone đó vừa xuất hiện đã bị đẩy lên, chẳng mấy chốc đã mất hút.Cảnh Hoan cảm động lây.Bên cạnh sự cảm động ấy, cậu còn hăng hái gõ lốc cốc gần một trăm chữ, định bụng chờ nghi lễ vừa xong sẽ ngay lập tức dạy acc clone này cách làm người.Hai phút sau, hôn lễ kết thúc, Cảnh Hoan vừa định nhấn enter...[Loa] Tâm Hướng Vãng Chi: Trịnh trọng thanh minh: Vì vấn đề sức khỏe nên vào tháng 3 năm nay, acc Tâm Hướng Vãng Chi này được giao cho người cày thuê quản lý, đến cuối tháng 8 mới lấy lại acc, những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian đó không liên quan đến tôi, tôi chấp nhận và từng hứa sẽ bồi thường tất cả những tổn thất kinh tế mà acc này đã gây ra cho người chơi khác trong thời gian được cày thuê.

Tôi có lịch sử tin nhắn cụ thể với người cày thuê, muộn chút nữa sẽ đăng lên diễn đàn.[Loa] Tâm Hướng Vãng Chi: Còn nữa, là tôi cầu hôn Tiểu Điềm Cảnh.Chiếc loa mới xuất hiện, cả server nổ tung.Thế giới tức thì sôi trào, kênh chat bị đẩy nhanh đến mức đọc không rõ chữ.Cảnh Hoan ngồi ngớ người trước máy tính như trời trồng, hoang mang xem đi xem lại, đọc đi đọc lại từng chữ một trong loa.Mỗi chữ cậu đều biết cả.Nhưng nghĩa thì chưa hiểu.Thấy tin nhắn bạn bè nhấp nháy, cậu mở ra theo quán tính...[Bạn Bè] Yêu là Chia Cậu Ăn: Woa woa woa!!

Tôi đã bảo Hướng thần bây giờ và trước đây khác nhau một trời một vực mà!!!

Chúc mừng cậu nhé!

Lần này chân thành chúc mừng cậu luôn!!Cảnh Hoan tắt khung đối thoại đi, môi mấp máy, đầu trống rỗng.[Nguyệt Lão: Hôn lễ hoàn tất!

Đưa vào động phòng!][Bạn nhận được danh hiệu "Nương tử của Tâm Hướng Vãng Chi".]Thấy dòng danh hiệu này, Cảnh Hoan nghệch mặt, chậm rãi nâng tay cấu lên huyệt nhân trung của mình.
 
Back
Top Bottom