Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp

Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 50



Nghĩ vậy, các fan hâm mộ lấy điện thoại mình ra “tách tách” chụp ảnh như sợ bỏ lỡ gì đó.

Dù rằng trước đó đúng là có người chụp được ảnh cả nhà năm người Diệp Hoài Cẩn nhưng rất nhiều lúc đối phương không lộ mặt thật.

Bây giờ thì khác, cả nhà năm người họ đều đứng trước mắt fan hâm mộ thế này, trên mặt không có gì che chắn cả.

Cứ thế, người ta nhìn thôi cũng thấy vui tai thích mắt, cảm giác kích động càng mãnh liệt hơn, vì thế lúc họ xuống xe cũng có cảm giác bất ngờ.

Cả nhà này trông hài hòa quá, thật sự rất “đẹp”.

Nhìn kỹ thêm nữa thì…

23333~ Thật sự là câu kinh điển liên quan tới gia đình Diệp Hoài Cẩn không sai mà!

Cả nhà năm người, ảnh đế xấu nhất!

Ảnh đế Diệp đẹp trai là đúng, nhưng họ thường nhìn thấy rồi, còn vợ và con anh thì ít khi thấy, họ đã tưởng tượng rất nhiều. Khi cả nhà xuất hiện trước mắt fan hâm mộ, diện mạo còn tinh xảo hơn trong tưởng tượng nhiều, chỉ càng tăng thêm độ đẹp cho cả nhà nam thần thôi.

Thế là, các fan hâm mộ ghim sâu vẻ bề ngoài cả nhà Diệp Hoài Cẩn vào trong đầu qua cuộc gặp mặt trực tiếp này.

Càng nhìn càng thấy cả nhà này như bước ra từ trong tranh.

Khoảnh khắc Mục Nhan xuống xe đã cảm nhận được ánh mắt vô cùng nóng rực dồn vào mình, bỗng chốc cô thấy hơi mất tự nhiên.

Thở hắt ra một hơi, Mục Nhan giúp mình bình tĩnh hơn, khóe miệng cô nở nụ cười nhẹ rồi cùng Diệp Hoài Cẩn dắt ba đứa nhỏ đi về phía xe chuyên chở của khách sạn đang đậu ở bên cạnh.

Diệp Hoài Cẩn thấy biểu hiện của Mục Nhan, mắt anh cũng đong đầy ý cười, sau đó nghe hai bên có người gọi tên mình, lúc nhìn sang, anh còn vẫy tay về phía đó.

Còn ba cậu nhóc, lúc thấy cảnh tượng này thì cũng vẫy tay với đám đông theo bố, có sao học vậy.

Sau đó là tiếng hò hét càng vang dội.

Thấy vậy, ba cậu nhóc không nhịn được cười, vẫy tay càng nhiệt tình hơn.

Thấy dáng vẻ vui mừng khôn xiết của ba cậu nhóc, Mục Nhan cũng nở một nụ cười “xem họ cưng con kìa”.

Trước đó đúng là hơi e ngại chúng sẽ sợ việc bị vây quanh, nhưng hết chuyện này tới chuyện khác xảy ra, chúng lại càng hí hửng.

Trước đây đúng là cô lo bò trắng răng rồi!

Cứ thế, trong tiếng hò reo kích động của mọi người, cả nhà Diệp Hoài Cẩn đã lên xe và chờ đợi những người khác.

Lên được xe, ba cậu nhóc vẫn thi nhau nhìn ra ngoài.

Cái vẻ đáng yêu ấy khiến lòng người ra phải run rẩy, khao khát muốn ôm ba cậu nhóc vào lòng v**t v*.

Vì có sự cản lại của nhân viên tổ công tác và cả tính tự giác của khách du lịch, dù rằng có người thấy ba cậu nhóc dễ thương đi chăng nữa thì cũng không vượt qua rào cản của nhân viên công tác, chỉ đứng xa xa nhìn về bên này.

Cũng vì nhóm Diệp Hoài Cẩn đã ngồi lên xe và quay lưng với họ, ba cậu nhóc chơi một lúc cũng không chơi nữa, chúng đang nói gì đó với bố mẹ mình.

Không ít người tại hiện trường hơi thất vọng, sau đó theo tiếng hét của những người khác, tầm mắt họ bất giác rơi vào chiếc xe phía sau.

Một chương trình giải trí không thể chỉ có một nhóm khách mời được, nhóm đầu tiên là Diệp Hoài Cẩn, mấy nhóm khác là ai đây?

Trong ánh mắt mong đợi của mọi người, khi cửa xe mở ra, một bóng người quen thuộc bước ra khỏi xe.

Chu Vãn!

Đúng là Chu Vãn rồi!

Rất nhiều người tại hiện trường vẫn biết tới danh tiếng của Chu Vãn.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Thế là… chồng con Chu Vãn trông thế nào đây?

Đám đông vây quanh bắt đầu tò mò nhìn.

Lúc này Chu Vãn không hề hay biết trong lòng đám đông này đang nghĩ cái gì.

Sau khi xuống xe, cô ta nhìn thấy đám đông giơ tay xung quanh thì cũng tươi cười vẫy tay theo.

Sau đó, phía sau Chu Vãn là Viên Bành Vũ và Triệu Dương.

Khi hai người bước ra, bởi vẻ ngoài điển trai nên cũng thu hút được một trận hò reo.

Nhưng vài người xung quanh đều ngây người khi nhìn nhóm Chu Vãn.

Không phải quay “Bố ơi! Mình đi đâu thế?” à?

Sao trừ nhóm đầu tiên ra thì đều là độc thân vậy?

Thế là rất có khả năng chương trình truyền hình này không phải “Bố ơi! Mình đi đâu thế?”?

Nếu không phải thì là chương trình gì?

Đám đông bắt đầu không khỏi đoán thầm trong lòng.

Sau khi không còn thấy bóng dáng gia đình Mục Nhan nữa, họ nhanh chóng đăng phát hiện của mình lên mạng xã hội.

Một lượng lớn người nói rõ thế này đã ngay lập tức khiến trên mạng quay xe về tin tức liên quan tới việc Chu Vãn bí mật kết hôn sinh con.

Tổ chương trình cũng nhân cơ hội này thay đổi ánh nhìn của mọi người về tin tức bí mật kết hôn sinh con của Chu Vãn, đồng thời bắt đầu điều hướng sự chú ý của cộng đồng mạng về chương trình của họ.

Như tổ chương trình nghĩ, sau khi biết Mục Nhan và Chu Vãn không phải ghi hình “Bố ơi! Mình đi đâu thế?”, cộng đồng mạng bắt đầu để ý tới chương trình họ đang quay.

Không phải “Bố ơi! Mình đi đâu thế?” thì có thể là gì?

Lúc cộng đồng mạng trong nước đang quan tâm, Mango TV đã ra trận.

Đăng một bài Weibo mới lên trang Weibo chính thức.

#Weibo chính thức của Mango TV: Chương trình mới “Vòng quanh thế giới” sắp ra mắt, bắt đầu từ tháng Bảy phát sóng vào hai mươi hai giờ tối thứ Sáu hàng tuần, kính mong chờ đợi! @Weibo chính thức của Vòng quanh thế giới#

Bài viết này của Mango TV nhanh chóng điều chuyển tầm mắt của rất nhiều người.

Ngay lúc này, Mango TV lại xuất hiện một chương trình mới, đúng là làm người ta thấy thật trùng hợp.

Chẳng lẽ đây là chương trình Chu Vãn và gia đình Diệp Hoài Cẩn tham gia ư?

Có dự đoán như vậy, rất nhiều cư dân mạng bò vào Weibo chính thức của chương trình “Vòng quanh thế giới” qua Weibo của Mango TV.

Khi này, trên Weibo chính thức “Vòng quanh thế giới” chỉ có duy nhất bốn bài đăng.

#Địa điểm ghi hình tập hai “Vòng quanh thế giới” đã định, đất nước Phật giáo @Thái Lan#

#Địa điểm ghi hình tập một “Vòng quanh thế giới” đã định, thành phố ẩm thực @Thành Đô#

#Khách mời chính của “Vòng quanh thế giới” đã định @Mục Nhan…#

#Chương trình “Vòng quanh thế giới” lên kệ, đạo diễn Trần Trạm… đã bắt đầu ghi hình, kính mong chờ đợi!#

Cũng nhờ bốn bài đăng này đã làm vài cư dân mạng tới đây ngửi được mùi gì đó bất thường.

Bây giờ nơi cả nhà Diệp Hoài Cẩn đang ở hình như là Thái Lan.

Chẳng lẽ chương trình mà nhóm Diệp Hoài Cẩn quay chính là “Vòng quanh thế giới” ư?

Vậy Thái Lan là địa điểm ghi hình tập hai, vậy thì tập một ghi hình ở Thành Đô thì sao? Quay khi nào vậy?

Cả khách mời chính của “Vòng quanh thế giới” là Mục Nhan nữa.

Mục Nhan này từ đâu chui ra vậy?

Trong lòng cư dân mạng có nhiều nghi vấn như vậy, cứ thế cư dân mạng hí hửng bóc tách dựa theo những nghi ngờ này.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Đầu tiên là địa điểm quay tập một Thành Đô.

Nếu như tổ chương trình từng quay, dù sao cả tổ chương trình lớn như thế cũng sẽ để lại dấu vết gì chứ?

Rất nhiều người tra tìm theo thời gian, thậm chí là đăng bài tìm kiếm trên mạng.

Vừa tìm kiếm đã có không ít cư dân mạng xuất hiện.

“Tôi nhớ ra rồi, mười mấy ngày trước tôi đến Thành Đô du lịch, lúc đi qua một khu du lịch hình như đúng là có nhìn thấy cặp sinh ba mời khách trước cửa một nhà hàng! Chẳng lẽ là tập đó à?”

“Tôi cũng nhớ ra rồi, hình như có chuyện ấy đó, nhưng tôi nhìn thấy một người phụ nữ dắt cặp sinh ba cơ!”

“Hihi, khi ấy tôi cũng có mặt, tôi biết lâu rồi nhưng ban đầu người của tổ chương trình bí mật tìm tôi và nhờ tôi không truyền tin ra ngoài, vì thế tôi mới không nói, nhưng bây giờ bị phát hiện ra rồi thì nói thôi.”

“Thế người phụ nữ dắt cặp sinh ba là vợ ảnh đế à? Chương trình này là của vợ ảnh đế? Ảnh đế chỉ tới làm khách thôi à?”

“Vậy tên của vợ ảnh đế là Mục Nhan à?”

“…”

Dưới quyền năng không gì không làm được của cư dân mạng, Mục Nhan bắt đầu dần lộ ra khỏi mặt nước.

Ít nhất thì đa số cư dân mạng biết được một chuyện.

Vợ của Diệp Hoài Cẩn tên là Mục Nhan và tham gia chương trình mới “Vòng quanh thế giới” của Mango TV.

Khi có được kết luận này, phần lớn mọi người cảm thấy không có gì nhưng có một bộ phận nhỏ hình như thấy được cơ hội công kích Diệp Hoài Cẩn.

Nhưng mà khi nhóm người đó vẫn chưa nghĩ ra sẽ công kích thế nào, cư dân mạng vì vừa khui ra thân phận của Mục Nhan, họ đã nhanh chóng tới tài khoản Weibo @Mục Nhan theo Weibo chính thức “Vòng quanh thế giới”.

Mục Nhan là vợ Diệp Hoài Cẩn, rất nhiều người đều tò mò Weibo của cô có dáng vẻ thế nào.

Mà sau khi lướt tới, rất nhiều cư dân mạng thấy Weibo của Mục Nhan rất thú vị.

Phần lớn Weibo của Mục Nhan đều đủ các nội dung liên quan tới đồ ăn.

Cách làm đồ ngọt đồ nhẹ, cách làm cao lương mỹ vị, còn có cách xử lý vài nguyên liệu… Tóm lại là cơ bản đều liên quan tới ăn uống.

Vợ Diệp Hoài Cẩn là người có tâm hồn ăn uống nè!

Thấy nội dung Weibo rồi lại nhìn ảnh đẹp về Mục Nhan được truyền trên mạng, ấn tượng đầu của cư dân mạng về Mục Nhan rất tốt.

Nhất là hình tượng yêu thích món ngón này đúng là rất dễ mến.

Đọc từng bài Weibo, rất nhiều cư dân mạng phải thừa nhận một chuyện.

Họ… nhìn đến đói luôn rồi!

A a a~ Ảnh ẩm thực mà vợ ảnh đế chia sẻ hấp dẫn quá, thêm cả phần miêu tả nữa.

Ục ục ục~

Rất nhiều cư dân mạng xem Weibo chẳng nghĩ gì nữa mà lập tức mở tủ lạnh nhà mình.

Nhưng mà lúc ăn, rất nhiều cư dân mạng không quên một chuyện.

Đó chính là——Ấn theo dõi.

Thế là, lượng fan hâm mộ trên Weibo Mục Nhan bắt đầu tăng vùn vụt sau khi thân phận cô bị lộ, đồng thời leo lên tin tức và bảng chủ đề Weibo.

Mọi chuyện xảy ra trên mạng trong nước cũng được Hướng Thiên theo dõi và tổng kết lại cho Diệp Hoài Cẩn, Hải Dương cũng nói với Mục Nhan.

Có thể nói là Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan đều biết được chuyện thân phận Mục Nhan bị lộ trong khoảng thời gian ấy.

Bấy giờ, Mục Nhan cầm điện thoại lướt Weibo của mình.

Vì bình luận dưới bài đăng của cô đã bị chiếm trọn bởi cư dân mạng nghe đồn mà đến rồi.
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 51



“Vây xem vợ nam thần, từng nhìn qua ảnh, đúng là rất đẹp.”

“Vây xem +1, tiện thể nói thêm thì vẻ đẹp của vợ nam thần đúng là không chê vào đâu được. Đúng là như vậy mới sinh ra được ba cậu nhóc dễ thương đến thế.”

“Sao đều là ảnh đồ ăn thế, không có cặp sinh ba à!”

“Xem nhiều bài đăng trước đây, đúng là có vài bài do nam thần đăng mà! Chỉ là vợ nam thần khiêm tốn quá nên mãi không có ai tìm ra Weibo này.”

“Có mỗi tôi để ý là bao nhiêu ảnh đồ ăn ngon trong đây đều là do vợ nam thần nấu à? Có cảm giác tay nghề đỉnh lắm.”

“Không phải trước đó lộ rồi à? Vợ nam thần tự mở một nhà hàng, lại còn là nhà hàng nổi tiếng trên mạng nên chắc chắn tay nghề đỉnh rồi! Do lần trước bị lộ nên ngày nào ở nhà hàng đó cũng có ùn ùn người kéo đến đếm không hết kìa! Tôi cũng định đến xem thử khi đến Ma Đô du lịch nè.”

“Nhắc tới nhà hàng, trước đó tôi nghe nói rằng một tuần vợ nam thần sẽ đến một hai ngày nhưng sau khi bị lộ thì không đến nữa, không biết sau này có cơ hội bắt gặp không nữa?”

“Muốn đi+ số căn cước công dân.”

“…”

Đọc từng bình luận, Mục Nhan thích thú không thôi.

Đúng là khi có tâm trạng khác thì góc độ nhìn nhận vấn đề cũng sẽ khác.

Thấy Mục Nhan chăm chú nhìn điện thoại để đọc bình luận, Diệp Hoài Cẩn ngồi cạnh cô cũng cười nói: “Bình luận thú vị lắm à?”

Diệp Hoài Cẩn cũng đã từng thấy dáng vẻ hóng hớt trước đây của Mục Nhan, nhưng mà lần này khác ở chỗ là hóng cả tin đồn của chính mình mà thôi.

“Thú vị lắm! Mấy cư dân mạng này đúng là thần thông quảng đại, ngoài ra thì cũng nhờ có anh nên bây giờ em mới có tâm trạng thế này.” Mục Nhan thả lỏng người rồi tựa vào người Diệp Hoài Cẩn bên cạnh, sau đó cô buột miệng nói.

Cô biết việc thân phận của cô đã lộ hết là nhờ Hải Dương nói với cô, đồng thời anh ta còn nói cả chiều hướng trên mạng hiện tại.

Đương nhiên cô cũng hiểu là tình hình lộ diện hiện nay tốt đẹp được thế này có liên quan rất lớn đến Diệp Hoài Cẩn.

Cô rất cảm động trước sự bảo vệ của anh.

Biết được tâm lý sợ hãi của cô nên anh từng chút một mở đường từ sớm cho cô, để cô từ từ chấp nhận, vì thế khi ngày lộ diện này đến gần, cô mới có thể nhìn nhận vấn đề này một cách bình tĩnh thế.

Càng nghĩ Mục Nhan càng yêu Diệp Hoài Cẩn hơn.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Ngay sau đó, cô xoay người và nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên khóe môi anh: “Chồng ơi, cảm ơn anh.”

Cảm ơn mọi thứ anh đã làm cho cô.

Nhìn Mục Nhan cười tươi như hoa trước mắt, vào lúc này trái tim Diệp Hoài Cẩn mềm nhũn, anh giơ tay ra véo má cô: “Còn khách sáo với anh nữa hả.”

“Không phải khách sáo mà là vui.” Mục Nhan mỉm cười, cô cũng giơ tay ra tóm lấy bàn tay đang làm loạn của Diệp Hoài Cẩn.

Hai tay đan vào nhau, mười ngón liền tim.

Diệp Hoài Cẩn để mặc Mục Nhan tóm lấy tay anh, nhìn ba cậu nhóc đang tự chơi đùa ngoài ban công, anh ghé sát tai Mục Nhan và nói: “Nếu em thật sự muốn cảm ơn anh thì có thể… từ từ bù đắp cho anh.”

Giọng nói ấy vừa trầm thấp vừa nặng nề, Diệp Hoài Cẩn còn cố tình đè thấp giọng nói, vì thế tai Mục Nhan trở nên cực kỳ nhạy cảm.

Khuôn mặt của cô bỗng dưng đỏ ửng.

Thấy ba cậu nhóc không để ý tới bên này, cô bèn đánh nắm đấm vào Diệp Hoài Cẩn.

Thấy Mục Nhan xấu hổ, Diệp Hoài Cẩn càng vui vẻ.

Ánh mắt giữa hai người đong đầy tình ý nồng nàn, kèm theo tiếng cười của trẻ con ở bên ngoài cũng khiến lòng người hân hoan theo.

******

Sáng hôm sau, sau khi Mục Nhan thức dậy, cô quay đầu nhìn bên cạnh mình một cái.

Vừa nhìn đã thấy dở khóc dở cười.

Lúc này đây, Diệp Hoài Cẩn đang nằm sát mép ngoài giường, ba cậu nhóc nằm giữa. Ngoại trừ Diệp Vũ Hành nhỏ nhất ngoan ngoãn sát gần cạnh cô thì hai đứa còn lại, cậu cả Diệp Vũ Thánh nằm sấp trên người Diệp Hoài Cẩn ngủ khò khò, cậu hai Diệp Vũ Triết lăn lên gối của Diệp Hoài Cẩn không biết tự lúc nào, một bàn tay khó tránh khỏi mà dán lên mặt Diệp Hoài Cẩn.

Cũng chẳng biết ba cậu nhóc này lén chạy sang khi nào.

Nhưng mà nhìn cảnh này đúng là vô cùng hòa hợp.

Không nghĩ gì thêm, Mục Nhan lấy điện thoại ra “tách tách” chụp mấy tấm.

Sau khi cười trộm, thấy thời gian vẫn còn sớm, nhớ tin tức đã đọc trước khi đi ngủ tối qua, Mục Nhan nhân cơ hội này tiếp tục móc điện thoại ra lướt tin tức.

Vừa lướt thì đúng là phát hiện ra trên mạng vẫn đang thảo luận sôi nổi.

#Vợ Diệp Hoài Cẩn, Mục Nhan#

#Chương trình cả nhà Diệp Hoài Cẩn tham gia lại là “Vòng quanh thế giới”#

#Vợ Diệp Hoài Cẩn lên chương trình giải trí “Vòng quanh thế giới”#

Chủ đề liên quan đến Mục Nhan trải qua một đêm ấp ủ đã xuất hiện trong top mười hotsearch, đồng thời vẫn đang từ từ leo lên.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Ngoài điều đó ra thì số bình luận trong nhiều bài đăng cũng đang tăng lên.

Đằng sau khá nhiều bài đăng còn có thêm chữ “HOT”.

Độ nổi này đỉnh thật! Tình hình này không phải là chuyện mà chỉ một vài cư dân mạng có thể làm được.

Vì thế, suy nghĩ của Mục Nhan bây giờ là: Các cư dân mạng này nhàn rỗi thật đấy!

Đêm hôm khuya khoắt không ngủ lại quan tâm một nhân vật tầm thường như cô.

Nhưng mà nói lại thì cũng nhờ ơn vị ảnh đế nhà cô.

Đang nghĩ ngợi thì đột nhiên cô nghe thấy một tiếng động.

Diệp Hoài Cẩn đã tỉnh giấc.

Vừa thức dậy, Diệp Hoài Cẩn đã nhận ra được tình cảnh của mình.

Nhất là Diệp Vũ Thánh đang nằm ngủ trên người mình, thảo nào khi ngủ anh cứ có cảm giác như bị cái gì đó đè.

Anh quay đầu nhìn thì bắt gặp Mục Nhan với gương mặt tươi rói đang cười trên nỗi đau của người khác, anh nhướng mày: “Mới sáng bảnh mắt ra mà em đã cho anh một đại lễ lớn thế này à?”

Họ ở một phòng riêng và cũng đã chuẩn bị một phòng cho ba đứa trẻ.

Anh nhớ tối qua lúc đi ngủ, ba cậu nhóc đã được anh dỗ về phòng ngủ rồi, vừa sáng ra đã thấy chúng nằm trên giường của hai người rồi.

Cũng chẳng biết Mục Nhan làm hay do chúng nữa.

Mục Nhan khẽ cười: “Chúng lén chạy qua đấy, em cũng không biết.”

Cô cũng ngủ dậy mới thấy.

Nghe vậy, Diệp Hoài Cẩn cũng chẳng nói gì mà bắt đầu thoát khỏi vòng vây của mấy đứa con trai nhà mình.

Lúc anh thoát ra thì khó tránh khỏi việc ba cậu nhóc bị đánh thức.

Lúc thức dậy, ba cậu nhóc đưa bàn tay mập mạp nhỏ bé của mình lên dụi mắt, mềm mại đáng yêu cất lời: “Bố ơi~ Mẹ ơi~”

Nghe giọng nói của chúng, Mục Nhan cảm giác trái tim mình tan chảy, nhanh chóng bế từng đứa.

Ba cậu nhóc vừa được bế lên đã thành thục hôn vào mặt Mục Nhan một cái, cô cũng hôn lại ngay.

Bốn người âu yếm, Diệp Hoài Cẩn ở bên cạnh nhìn thành quen, anh nhanh chóng tham gia vào sự vui vẻ hòa thuận ấy.

Ngay vào lúc này, trong lòng Mục Nhan có một cảm giác.

Cho dù là ở đâu đi chăng nữa, cho dù là xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, chỉ cần một nhà họ ở bên nhau thì mọi chuyện đều tốt đẹp.
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 52



Bên này, bầu không khí cả nhà Mục Nhan ấm áp, ở một bên khác Chu Vãn nhìn độ nóng trên mạng thì lại có cảm giác hoàn toàn khác.

Vừa mở mắt ra vào buổi sáng, sau khi biết được tin tổ chương trình bắt đầu hành động từ người đại diện, cô ta ngay lập tức theo dõi động thái trên mạng.

Vì sự kiện lần này, cô ta đã có ý định nhân cơ hội thanh minh hẳn hoi khi tổ chương trình lên tiếng, kết hợp thêm cả thủy quân mình đã sắp xếp để tiện thể tạo cảm giác tồn tại trước mặt mọi người.

Nhưng cuối cùng thì sao?

Thanh minh thì cũng thanh minh rồi nhưng độ quan tâm lại chạy hết vào Mục Nhan.

Lại một lần nữa Mục Nhan biến cô ta thành phông nền, tính lại thì đây đã là lần thứ mấy rồi?

Lâu lắm rồi cô ta không cảm nhận được loại cảm giác này, không ngờ rằng lại xảy ra hết lần này tới lần khác vì Mục Nhan.

Thấy vẻ mặt biến đổi khó lường của Chu Vãn, người đại diện ở bên cạnh nhắc nhở: “Bây giờ người ta đang ở đầu ngọn gió, đáng lẽ chúng ta nên tránh đi, không nên nhắm vào mới phải.”

Anh ta cũng biết mấy năm gần đây Chu Vãn thuận buồm xuôi gió quen rồi, lần này chắc chắn rất tức giận nhưng họ không thể động tay được.

Lời nói của người đại diện như một chậu nước lạnh dập tắt trái tim đang bức bối của Chu Vãn.

Chu Vãn thở hắt ra một hơi, bình tĩnh nói: “Tôi hiểu.”

Chính vì hiểu nên mới tức giận.

Ngay sau đó, Chu Vãn tiếp tục đọc tin tức trên mạng.

Đập vào mắt tất cả đều là Mục Nhan Mục Nhan Mục Nhan…

Tiếp đó, mắt không thấy thì tim không đau nên Chu Vãn đặt điện thoại sang một bên, hỏi người đại diện về hoạt động tiếp theo của mình.

Người đại diện thấy Chu Vãn đã bình tĩnh lại thì ngay lập tức nói về vài lịch trình khá quan trọng tiếp theo.

Mục Nhan chỉ nổi nhờ Diệp Hoài Cẩn nên danh tiếng rất mong manh, chỉ cần Chu Vãn hành động thì làm gì có chuyện của Mục Nhan nữa?

Quan trọng hơn là trừ chương trình này ra, vừa nhìn đã biết người vợ này của ảnh đế không có ý định vào giới giải trí nên cũng chẳng tạo ra sự đe dọa với Chu Vãn.

Cũng chẳng biết Chu Vãn cứ hậm hực cái gì?

Người đại diện không biết được rằng mọi chuyện đều xuất phát từ lòng đố kỵ của phụ nữ mà thôi.

Một lúc sau, tất cả khách mời đều chờ đợi xe của tổ chương trình ở cửa khách sạn.

Vì còn sớm, ba cậu nhóc vẫn mơ màng buồn ngủ, lúc này đây chúng đang ngoan ngoãn tựa vào vai Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan.

Diệp Hoài Cẩn bế cậu cả và cậu hai, Mục Nhan bế cậu út.

Sự có mặt của cả nhà năm người bỗng chốc thu hút sự chú ý của người khác.

Viên Bành Vũ và Triệu Dương không nhịn được tiến lại gần, nghiêm túc nhìn dáng vẻ mơ màng không tỉnh nổi của cặp sinh ba.

Nhưng hình như vì được bế trong lòng, đi lại không thoải mái nên ba cậu nhóc cũng mở mắt ra, ánh mắt thất thần nhìn về phía trước, không biết suy nghĩ bay đi tận đâu, giơ tay khua trước mắt mà cả ba cũng chẳng chớp mắt lấy một cái.

A a a~ Đáng yêu quá!

Lúc này, Viên Bành Vũ và Triệu Dương thật sự cảm giác được lòng họ đã bị xâm chiếm bởi sự đáng yêu này rồi.

Dù chỉ ở chung ngắn ngủi vào ngày hôm qua nhưng họ đã thích ba cậu nhóc dễ thương này thật rồi.

Khi thấy chúng im lặng lại càng đáng yêu tới tận đáy lòng họ.

“Anh Diệp, anh bế hai đứa vất vả quá, em giúp anh bế nhé?” Viên Bành Vũ nghĩ vậy, lòng ngứa mà tay cũng ngứa, ngay lập tức đưa ra yêu cầu bế chúng.

Diệp Hoài Cẩn nhìn vẻ mong đợi của Viên Bành Vũ, anh gật đầu: “Cậu bế đi!”

Viên Bành Vũ nghe vậy, ngay lập tức bế lấy Diệp Vũ Triết trong lòng Diệp Hoài Cẩn.

Diệp Vũ Triết nhận ra mình đang di chuyển, cậu nhìn thấy là Viên Bành Vũ xong thì lại im lìm.

Dù sao cũng quen biết nên không sao.

Viên Bành Vũ căng thẳng mất một lúc, thấy Diệp Vũ Triết không vùng vẫy thì thử thả lỏng, anh ta bế Diệp Vũ Triết mềm mại trên người thì vui vẻ đến mức cười nhe cả răng, tươi vô cùng.

Bế bé con đáng yêu trong lòng đúng là tuyệt thật, tâm trạng cũng thoải mái hẳn~

Triệu Dương thấy vậy cũng rung động, cũng bế lấy Diệp Vũ Thánh sau khi đề nghị với Diệp Hoài Cẩn.

Diệp Vũ Thánh bị bế đi, ngay lập tức tỉnh táo lại, đôi mắt đen láy khiến lòng người ta mềm nhũn.

Triệu Dương thấy vậy bèn không khỏi hôn mấy cái vào mặt Diệp Vũ Thánh.

Sau khi bị hôn, Diệp Vũ Thánh đưa tay lau chỗ bị hôn, trợn mắt nói với vẻ hơi ghét bỏ: “Đừng hôn cháu.”

“Chú muốn hôn.” Triệu Dương nói, tiếp tục tấn công Diệp Vũ Thánh.

Diệp Vũ Thánh với vẻ mặt nghiêm túc lại càng đáng yêu hơn.

Thấy vậy, Diệp Vũ Thánh ngay lập tức lấy sức, vừa né tránh vừa giơ cái tay nhỏ nhắn của mình ra định phản kích vào mặt của Triệu Dương nhưng Triệu Dương nhanh chóng tránh được.

Một lớn một nhỏ chơi vui vô cùng.

Diệp Hoài Cẩn thấy hai cậu nhóc không hề sợ người lạ nên cũng không để ý nữa mà nhìn sang Mục Nhan bên cạnh mình và Diệp Vũ Hành nhỏ nhất trong lòng cô: “Để anh bế cho?”

Nói rồi anh bế Diệp Vũ Hành trong lòng Mục Nhan, rõ ràng là không muốn Mục Nhan chịu nặng.

Chu Vãn nhìn hết cảnh này, ánh mắt đảo mấy lần trên mặt Mục Nhan.

Cô ta không hề quên được bình luận mình đọc trên mạng.

Nhan sắc của cô ta bị lu mờ khi cô ta ở bên cạnh Mục Nhan.

Phải thừa nhận rằng diện mạo của Mục Nhan đẹp hơn cô ta, nhất là sau khi đối phương chỉ cần trang điểm nhẹ thôi cũng đã trông rất tinh xảo rồi.

Khi này, Chu Vãn thật sự không thể nói rõ cảm giác gì, cứ cảm giác rằng cuộc đời của Mục Nhan thật sự rất thuận buồm xuôi gió.

Đặc biệt là Diệp Hoài Cẩn, có thể nhìn được sự để tâm của anh với cô từ những tiểu tiết.

Mục Nhan ngẩng đầu nhìn Chu Vãn một cái như thể cảm nhận được ánh mắt của đối phương.

Thấy Mục Nhan nhìn vào mình, nghĩ một lát Chu Vãn đi lên trước, giơ tay ra với Diệp Vũ Hành: “Hay là cũng cho tôi bế đi.”

Chu Vãn cũng thừa nhận rằng cặp sinh ba này thật sự rất dễ thương và cũng rất thu hút sự chú ý của người khác.

Mục Nhan thấy hành động của Chu Vãn rồi lại nhìn ánh mắt sâu hoắm của cô ta, thật ra cô không thật sự muốn đưa con cho đối phương bế.

Vẫn chưa đợi Mục Nhan đưa lời từ chối, Diệp Vũ Hành đang được Diệp Hoài Cẩn bế trong lòng nhổm dậy, xoay đầu nhìn Chu Vãn một cái rồi nói: “Không muốn, con muốn bố bế cơ.”

Nói rồi cậu nhóc lại vùi đầu vào lòng Diệp Hoài Cẩn, ý từ chối rất rõ ràng.

Tay của Chu Vãn cứng đờ ngay tại chỗ.

Tình huống này hơi gượng gạo nhưng cô ta có thể trách trẻ con ư?

Không thể!

Chu Vãn cười rồi rụt tay lại, chỉ là sắc mặt đã hơi cứng đờ.

“Thằng bé nhỏ nhất nên hơi quấn chúng tôi.” Mục Nhan cười với vẻ xin lỗi.

“Không sao.” Chu Vãn đáp lại, sau đó di chuyển tầm mắt đi nơi khác giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.

Sau khi đợi tại chỗ một lúc thì xe của tổ chương trình cũng đến, đám người ngồi lên xe đi lên cửa hàng ở đỉnh núi.

Chiếc xe Mục Nhan ngồi vẫn chỉ có cả nhà họ.

Sau khi lên xe, ba cậu nhóc đã tỉnh hẳn, cậu cả và cậu hai chụm đầu lại với nhau nói gì đó.

Còn tinh thần của Diệp Vũ Hành không tốt lắm, cậu nhanh chóng dụi vào lòng Mục Nhan, sau đó ghé sát tai cô thầm thì: “Mẹ ơi, con không thích dì Chu Vãn bế con.”

Nghe thấy tiếng thầm thì này, Mục Nhan sững người ra, người quay phim đang quay phía trước cũng sững người.

Mặc dù tiếng nhỏ nhưng người trong xe vẫn nghe rõ, chứ đừng nói là máy quay.

Diệp Hoài Cẩn phản ứng lại đầu tiên, anh nhìn người quay phim và nói: “Anh quay phim, lát nữa phiền anh sửa đoạn này một chút.”

Dù rằng chỉ là lời trong lòng của trẻ con nhưng nếu như phát sóng rất có khả năng sẽ tạo ra cơn sóng trên mạng.

“Tôi sẽ xử lý.” Người quay phim nói, ngay sau đó nhanh chóng tắt máy quay, tiếp đó dựng tai lên để tiếp tục nghe “tin tức” này.

Thấy không quay nữa, Mục Nhan mới mở miệng hỏi: “Sao con lại nói thế?”

Diệp Vũ Hành nói rất nghiêm túc: “Ánh mắt của dì ấy khi nhìn mẹ cứ lạ lạ, dáng vẻ nhìn con cũng không giống thích con.”

Nghe lời nói của cậu út nhà mình, Mục Nhan mếu mặt.

Đúng là cô nhận ra được sự hai mặt của Chu Vãn nhưng mà không ngờ rằng cậu út nhà mình cũng nhìn ra được.

“Không thích thì không thích thôi! Mẹ cũng không thích cô ta bế con, lần sau cô ta muốn bế con thì từ chối tiếp là được.” Mục Nhan nói thẳng.

Nghe Mục Nhan nói vậy, mắt của người quay phim trên ghế lái phụ lóe sáng.

Tính cách của vợ ảnh đế thẳng thắn quá!

“Mẹ và em không thích thì chúng con cũng thế.” Diệp Vũ Triết và Diệp Vũ Thánh đồng thanh để thể hiện cùng lập trường với gia đình mình.

Giọng nói non nớt mà kiên định khiến Mục Nhan nghe xong mềm nhũn cả tim.

Còn Diệp Hoài Cẩn cũng đã có dự tính của mình trong lòng khi nghe thấy, sau đó anh xoa đầu Diệp Vũ Hành: “Cứ làm theo ý các con thôi.”

Chẳng mấy chốc chiếc xe đã đến nhà hàng trên đỉnh núi.

Sau khi đến nơi, vì Viên Bành Vũ đảm đương trách nhiệm của chủ nhà hàng nên càng hiểu rõ nhiệm vụ mỗi người.

Nói xong, mọi người đều chuẩn bị tới cương vị công việc của mình.

Nhưng không ngờ rằng chưa kịp hành động thì ba cậu nhóc đã không nhịn được nhảy ra khỏi chỗ.

“Chủ nhà hàng~ chủ nhà hàng~ nhiệm vụ của chúng cháu đâu?”

“Đúng vậy! Nhiệm vụ của chúng cháu đâu?”

Ba cậu nhóc giơ cao bàn tay nhỏ nhắn của mình tại chỗ: “Đừng quên chúng cháu chứ!”

Người lớn đều có nhiệm vụ của mình, trẻ con như chúng cũng phải có.

Mọi người đều bình đẳng trước quyền lợi.

Viên Bành Vũ nhìn ba cậu nhóc nhảy lên nhảy xuống, không nhịn được bật cười thành tiếng, anh ta ho nhẹ một cái rồi nói: “Vậy các cháu tiếp đãi khách hàng là được, các cháu biết không?”

“Biết ạ~”

“Trước đây chúng cháu… cũng từng làm ở Thành Đô.”

“Vâng vâng.”

“Nếu đã vậy thì cứ quyết định thế nhé. Bây giờ, vào việc nào.”

Sau khi nói câu này, ngay lập tức ba cậu nhóc nghiêm túc hẳn.

“Bố mẹ ơi, chúng con ra cổng đây.” Sau khi tạm biệt Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan, ba cậu nhóc chạy thẳng ra cổng.

Đứng ở cổng trông như thật.

Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan nhìn nhau bất lực xong thì cũng đi ra sau bếp.

Anh quay phim cũng nhanh chóng đi theo.

Lúc này đây trong nhà hàng không có khách, vì thế các khách mời đều đến nhà bếp bắt đầu rửa rau chờ đợi, chuẩn bị để kinh doanh.

Trong lúc các khách mời bận tối mắt tối mũi, ba cậu nhóc đứng ở cổng một lúc đã không ngồi im được nữa nên chạy qua chạy lại ở nhà bếp và cổng.

Viên Bành Vũ và Triệu Dương không có việc gì thì cứ lấy việc trêu chọc cặp sinh ba làm niềm vui, tới nỗi ba cậu nhóc thẹn quá hóa giận mấy lần liền mà đuổi theo hai người họ.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Cũng vì có sự tồn tại của ba cậu nhóc nên cả nhà hàng càng thêm tràn đầy sức sống.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây khi mọi người đang tận hưởng buổi sáng dễ chịu.

Lúc gần tới trưa, cuối cùng cửa nhà hàng cũng vang lên tiếng xe ô tô.

Ngay lập tức mọi người đều giật mình.

Có khách tới rồi!

“Quản lý~ Có khách tới rồi!”

Vào lúc này, do nhà hàng số tám dưới núi đã chật kín người, dưới sự quảng bá của nhân viên rằng nhà hàng trên đỉnh núi cũng giống nhà hàng dưới chân núi, nhóm người này lựa chọn ngồi xe miễn phí đến nhà hàng đỉnh núi. Không ngờ rằng họ mới đến đã nghe thấy có tiếng trẻ con vang lên.

Nhìn theo âm thanh, nhóm người trên xe ngay lập tức trông thấy cặp sinh ba đang đợi ngoài cửa.

Chao ôi, cặp sinh ba này trông quen quá!

Sau đó, một người trong đám người không kiềm chế được mà dụi đôi mắt của mình.

Đây là…

Cặp sinh ba nhà ảnh đế Diệp à?

Tiếp theo đó, người này bèn kích động chia sẻ ngay với bạn mình.

Thoáng chốc cả xe bắt đầu kích động cả lên.

A a a~ Cặp sinh ba nhà Diệp Hoài Cẩn thật nè!

Nhớ lại về chương trình giải trí “Vòng quanh thế giới” đang thảo luận trên mạng, những người trên xe ngay lập tức có đáp án trong lòng.

Cặp sinh ba ở đây thì chứng tỏ bố mẹ chúng cũng ở đây, tổ chương trình cũng ở đây.

Quả đúng vậy, nhìn xung quanh thì thấy có vài người quay phim vác máy quay bên cạnh cùng với các nhân viên công tác khác, khắp nơi đều có người của chương trình.

Và bên phải dựng một bảng hiệu.

“Vòng quanh thế giới”.

Sau ấy nhóm người không nghĩ gì thêm mà móc điện thoại ra quay chụp xung quanh.

Cặp sinh ba cũng nhanh chóng được người ta nhắm vào.

Có một đôi vợ chồng đi tới trước mặt cặp sinh ba.

“Các cháu ở đây đón khách sao?” Giọng cô gái rất dịu dàng khi hỏi, ánh mắt nhìn cặp sinh ba cũng vô cùng trìu mến.

Diệp Vũ Thánh nghe vậy thì mở miệng đầu tiên: “Vâng, chúng cháu tiếp đãi khách hàng ạ!”

“Chú dì muốn ăn món ngon ạ? Mẹ cháu nấu đó, ngon lắm luôn.” Diệp Vũ Triết cũng nói một câu.

Giọng nói non nớt dễ thương lọt vào tai đôi vợ chồng, đúng là âm thanh trong trẻo tuyệt đối!

Với lại, người mẹ trong miệng chúng chính là Mục Nhan đang được công khai trên mạng, vợ của Diệp Hoài Cẩn.

Nếu như đầu bếp là Mục Nhan thì Diệp Hoài Cẩn đâu?

Nghĩ vậy, cô gái tiếp tục hỏi: “Vậy bố các cháu đâu?”

Vào lúc này, người đằng sau cũng đi đến, thấy hành động của đôi vợ chồng, họ cũng nở nụ cười và lắng nghe bên cạnh, đồng thời vẫn cầm điện thoại quay cặp sinh ba.

Khoảng cách gần thế này mà!

“Bố giúp mẹ ở trong bếp ạ, bố làm công việc quan trọng nhất trong nhà hàng ạ.” Diệp Vũ Thánh trả lời cực kỳ nghiêm túc sau khi nghe câu hỏi này.

“Đó là công việc gì thế?” Cô gái hơi tò mò, ngoài đầu bếp thì trong bếp còn công việc gì quan trọng như thế chứ?

“Rửa bát ạ!” Ba cậu nhóc đồng thanh nói.

Đôi vợ chồng nghe vậy ngay lập tức bật cười.

Ảnh đế Diệp = nhân viên rửa bát?

Nghĩ thôi cũng thấy sinh động phết rồi.

Bỗng nhiên họ cũng hơi mong chờ chương trình này thật.

Ngay khi nhóm người định tiếp tục trêu ghẹo cặp sinh ba thì Triệu Dương đã chạy tới ngay.

“Xin hỏi đi mấy người ạ?” Triệu Dương vô cùng nhiệt tình.

Triệu Dương lên tiếng đã khiến không ít ánh mắt đổ dồn vào người cậu ta.

Vừa nhìn là có vài người nhận ra ngay.

“Triệu Dương!”

“Đúng là tôi.” Triệu Dương gật đầu, sau đó mời họ vào: “Mọi người có muốn vào trước không?”

“Vâng vâng.”

Nhóm người được mời thẳng vào.

Sau khi ngồi ổn định chia thành ba nhóm người, Triệu Dương cầm thực đơn để họ gọi món, sau đó đứng cạnh một bàn trong số đó.

Khách hàng bàn đầu tiên nghiêm túc nhìn thực đơn xong mới hỏi: “Chúng tôi đều có thể gọi các món ăn trong đây sao?”

“Mọi người cứ gọi trước đi! Nếu không được thì chúng ta đổi sau.” Triệu Dương cười tít mắt.

“Vậy thì chúng tôi chọn xôi xoài, tôm rang, cua cà ri và Tomyum, thêm hai ly nước ép dưa hấu nữa.”

“Được.” Triệu Dương nhớ xong, sau khi đặt thực đơn lên chỗ cửa sổ thì tiếp tục ghi món cho bàn tiếp theo.

Nhưng không ngờ rằng lúc quay đầu thì cậu ta nhìn thấy cặp sinh ba đang chào một bàn, chúng đang hào hứng nói cái gì đó.

“Đang nói gì thế?” Triệu Dương nở nụ cười.

Cặp sinh ba đáng yêu thật đấy.

“Đang gọi món và nói chuyện ạ.” Diệp Vũ Thánh ngoan ngoãn trả lời.

Ngay sau đó, Diệp Vũ Triết nhìn Triệu Dương: “Chú dì gọi cơm rang dứa, Tomyum, phở xào kiểu Thái, cà ri gà và nước dừa ạ.”

Diệp Vũ Triết nói một hơi là hết, thật sự không ngắt quãng chút nào.

Điều này khiến Triệu Dương vô cùng bất ngờ.

“Cháu nhớ được luôn rồi, giỏi thế.” Triệu Dương vừa ghi món ăn vừa khen ngợi.

Có thể tự mình ghi món đúng là giỏi quá.

“Vâng, cháu nhớ đồ ăn là giỏi nhất đấy.” Diệp Vũ Triết nói với vẻ mặt tự hào.

“Phụt.”

Lúc ấy, tất cả mọi người có mặt bao gồm cả Triệu Dương đều không nhịn được bật cười thành tiếng.

Ôi trời! Đáng yêu thật đấy.

Nghe thấy tiếng cười, Diệp Vũ Triết hơi hốt hoảng.

“Cháu nói nghiêm túc mà.”

Sao họ lại cười cậu chứ!

Triệu Dương thấy Diệp Vũ Triết hốt hoảng, anh ta vội vã nói: “Không cười nhạo cháu đâu, chú tin cháu nói thật. Bây giờ chú đặt món cho mẹ cháu, cháu giúp chú tiếp đãi bàn tiếp theo được không?”

“Vâng ạ~” Diệp Vũ Triết được Triệu Dương công nhận thì ngay lập tức đáp lời, sau đó túm lấy tay Diệp Vũ Thánh và Diệp Vũ Hành lon ton đi tới bàn kế tiếp.

Thấy vậy, Triệu Dương yên tâm cầm thực đơn bàn thứ hai đi vào bếp.

Mà trong khi đó, trong nhà bếp cũng đã đi vào trạng thái chuẩn bị, Mục Nhan đang bắt tay chuẩn bị món ăn, hương thơm đã bắt đầu lan toả khắp trong phòng.

“Có bao nhiêu khách đến vậy?” Lúc này, Chu Vãn đang chuẩn bị đồ uống mở lời nói.

“Ba bàn, tám vị khách, bây giờ hai bàn đã chọn món, đồ uống là nước dừa…” Nói rồi Triệu Dương đưa kẹp món ăn ra sau cửa, Diệp Hoài Cẩn nhận lấy sau đó nói với Mục Nhan một tiếng.

Mọi chuyện được thực hiện theo trình tự đâu vào đấy.

Khi ấy, các vị khách ngồi bên ngoài đang chụp khung cảnh đẹp tuyệt vời của nhà hàng trên đỉnh núi.

Chụp xong thì họ quay đầu đi đến cửa bếp và nhìn một cách tò mò.

Mà vừa nhìn họ đã thấy mấy người thật.

Vừa nhìn đã bắt đầu sôi nổi bàn luận.

“Tôi thấy rồi, Diệp Hoài Cẩn cũng đang ở trong đó đấy!”

“Có cả Chu Vãn nữa!”

“Viên Bành Vũ.”

“Gộp lại tổng cộng có năm vị khách mời đó!”

“Quan trọng hơn là người nào người nấy đều đẹp trai đẹp gái cả!”

“Đợi lúc nữa kết thúc, chúng ta có thể chụp một tấm ảnh chung với họ không nhỉ?”

“Chắc là được đó.”

“…”

Cứ bàn luận vậy, đám người có vẻ hơi kích động.

Họ gặp được ngôi sao nè! Hơn nữa còn là ngôi sao cực kỳ nổi tiếng nữa.

Mấy vị khách này cũng không dám đi vào thật vì biết sau bếp chỉ có mấy người đang bận rộn, họ chụp trộm vài tấm ảnh xong thì quay trở lại vị trí chờ đợi.

Sau đó gọi cặp sinh ba nhàn rỗi nhất lúc này tới chụp hình.

Vừa chụp ảnh xong thì món ăn của bàn đầu tiên đã ra lò.

Xôi xoài, tôm chiên, cua cà ri và Tomyum.

Bốn món ăn cứ thế xuất hiện trước mặt họ khiến các vị khách bàn đầu tiên đều giật mình.

Trông màu sắc của món này đẹp quá! Bày biện cũng rất tỉ mĩ, đúng là đáng kinh ngạc.

Đây chính là món ăn do Mục Nhan, mẹ cặp sinh ba, vợ Diệp Hoài Cẩn nấu ư?

Trông giống tác phẩm nghệ thuật thật đấy.

Nhìn vậy, các vị khách bàn thứ nhất thi nhau lôi điện thoại ra chụp.

Chụp xong, họ cũng chẳng buồn ăn mà lấy điện thoại ra đăng ngay vào Weibo.

A a a~ Hôm nay họ hạnh phúc thật đó.

Chuyến đi nhà hàng đỉnh núi này đúng thật là quá xứng đáng.

Thế là rất nhanh sau đó, chẳng bao lâu cư dân mạng trong nước đang theo dõi Mục Nhan và chương trình “Vòng quanh thế giới” đã thấy mấy tin như thế.

#Điểm thứ hai “Vòng quanh thế giới” Thái Lan, điểm ghi hình của khách mời là nhà hàng đỉnh núi của nhà hàng số tám nổi tiếng trên mạng tại Phuket Thái Lan#

#Cả nhà Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan quay chương trình bị lộ#

#Khách du lịch tình cờ gặp địa điểm ghi hình điểm đến thứ hai của “Vòng quanh thế giới” Thái Lan#

……

Các tin tương tự được các bên truyền thông chia sẻ chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, đồng thời độ quan tâm và độ nóng của cư dân mạng đang không ngừng tăng lên.

Có phần lớn cư dân mạng thì nhanh chóng tìm được tài khoản chính của bài đăng này thông qua các tin tức.

#Trong chuyến du lịch Thái Lan: Đang du lịch tại Phuket, hôm nay đúng là hạnh phúc quá, tình cờ gặp được rất nhiều ngôi sao, lại còn bắt gặp ghi hình chương trình “Vòng quanh thế giới” truyền nhau trên mạng hiện tại. Cặp sinh ba đáng yêu lắm, các vị khách đẹp ơi là đẹp, ngầu ơi là ngầu, lại còn có món ngon nhìn thôi cũng phát thèm nữa. Nghe nói là do vợ nam thần đích thân nấu (Ảnh đính kèm). Cặp sinh ba thật sự dễ thương ơi là dễ thương#

Dưới bài đăng này giờ đã bị vô vàn các cư dân mạng chiếm lấy khu bình luận.

“A a a~ Chủ thớt hạnh phúc thế!”

“Nhà hàng ở đâu thế?”

“Chủ thớt xin chữ ký của các khách mời đi! Muốn của nam thần Diệp quá.”

“May mắn ghê! Thế mà lại bị chủ thớt bắt gặp.”

“Hôm nay tôi mới về từ Phuket, tôi cũng đi qua nhà hàng này rồi, thế mà tôi lại lỡ mất cơ hội gặp thần tượng của mình rồi.”

“Trông món ăn thơm ngon quá. Nếu mà vợ nam thần nấu thật thì đúng là một người có tay nghề tốt. Chủ thớt ơi có ngon không?”

“Tôi nhận ra rồi, đây là nhà hàng số tám nổi tiếng trên mạng nè!”

“Giải mã rồi, ha ha ha~ Tôi đang ở Phuket, nhà hàng đỉnh núi của nhà hàng số tám, chờ tôi.”

“Thích cặp sinh ba quá, chủ thớt đăng ảnh thêm đi! Để chúng tôi nghiện theo.”

“A a a! Cặp sinh ba đáng yêu thật.”

“Chỉ có tôi để ý trong cặp sinh ba, khuôn mặt của cậu hai tròn hơn hai cậu bé còn lại à?”

“…”

Bình luận cứ leo lên, số lượng fan cũng tăng vùn vụt chứ đừng nói tới các cư dân mạng nhắn tin riêng xin ảnh và video.

Mà trong lúc đó, khách du lịch Thái đăng bài vẫn đang tiếp tục chụp ảnh.

Cô ấy cũng phải kinh ngạc bởi việc bất ngờ nổi tiếng của mình.

Có mỗi một bài đăng mà lại được chú ý thế à?

Ngay lập tức, cô ấy nói chuyện Weibo của mình cho hai người bạn.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Vừa kể xong, ánh mắt hai người bạn đã sáng bừng lên, nhanh chóng thúc giục tí nữa đăng bài tiếp.

Các cư dân mạng đã muốn xem, vậy thì cho họ xem tới đã luôn!

Sau đó các vị khách bàn đầu tiên ăn xong, lúc thanh toán còn được chụp một tấm với tất cả các khách mời thật.

Sau khi chụp xong, họ nhanh chóng tiếp tục vào Weibo.

Ngoài khách du lịch Trung Quốc của bàn đầu tiên, khách du lịch bàn thứ hai và thứ ba cũng lần lượt đăng Weibo và cũng nổi khắp mạng xã hội.

Nhóm Mục Nhan không hề hay biết mọi chuyện này.

Sau khi họ xong nhóm khách đầu tiên này thì lập tức có nhóm khách thứ hai đến. Đừng nói là chơi điện thoại mà đến thời gian nghỉ cũng chẳng có.

Trong nước, vì thông tin của các khách du lịch ngày một nhiều, độ quan tâm với chương trình “Vòng quanh thế giới” trên mạng cũng đạt độ cao mới.

Trong đó, một bài đăng của khách du lịch từng tới nhà hàng là được quan tâm nhất, lan rộng trên mạng xã hội với tính chân thực.

Bài đăng thế này.

#Nói về chương trình giải trí “Vòng quanh thế giới” tình cờ bắt gặp ngày hôm nay#

[Đúng vậy, chương trình giải trí “Vòng quanh thế giới” tình cờ bắt gặp được lúc du lịch tại Phuket Thái Lan là điều tôi muốn nói tới ngày hôm nay.

Tôi tin rằng có rất nhiều bạn có lẽ đều biết đây là một chương trình du lịch ẩm thực mới của Mango TV sau tin tức hôm qua, mà khách mời chính của chương trình là Mục Nhan, cũng chính là người vợ bí ẩn trong lời đồn của ảnh đế Diệp Hoài Cẩn.

Để nói về trải nghiệm khi tôi phát hiện ra chương trình này nhé. Tới Phuket du lịch, tôi từng làm Marketing nên đương nhiên ăn uống phải tới nhà hàng nổi tiếng trên mạng. Nhà hàng số tám được xem như là một nhà hàng nổi tiếng trên mạng tại địa phương, tại đó, du khách sẽ ăn được món Thái khá chính gốc với giá cả bình dân.

Đã là nhà hàng nổi tiếng trên mạng thì đương nhiên lượng người rất đông. Khi tôi đến, đằng trước vẫn còn vô số người đang xếp hàng nữa. Lúc đang suy nghĩ nên đổi chỗ ăn hay là chờ tiếp thì một nhân viên đã đi qua chỗ chúng tôi và hỏi chúng tôi có muốn đổi sang nhà hàng trên đỉnh núi không, họ nói trên đỉnh núi không đông người nhưng phong cảnh rất đẹp, vả lại hương vị cũng giống hệt.

Khi đó cũng vì đói rồi nên tôi đã ngồi lên chuyến xe này, tính cả tôi thì tổng cộng có tám người. Cả đường chúng tôi cứ nói chuyện, nói mãi nói mãi, chiếc xe lái một lúc thì chúng tôi đã đến nhà hàng trên đỉnh núi.

Sau khi xe dừng lại, chúng tôi đang định xuống xe thì không ngờ rằng lại nghe thấy tiếng trẻ con.

Hình như đang nói “Quản lý~ quản lý~ có khách đến rồi.”.

Khi đó tôi vẫn đang nghĩ trẻ con Thái Lan mà lại nói được tiếng Trung từ sớm như thế đúng là giỏi thật, nhưng nếu nhìn kỹ thì lại phát hiện ra không phải trẻ con Thái Lan mà là người Trung Quốc.

Khi đó tôi cảm thấy lạ lắm!

Nhưng mà thấy cặp sinh ba, tôi càng ngày càng thấy quen mắt, cứ có cảm giác như đã từng gặp ở đâu ấy.

Ngay vào lúc ấy, người bên cạnh nhắc tới ảnh đế Diệp.

Vừa nhắc tới là tôi nhận ra ngay.

Đây không phải là cặp sinh ba nhà ảnh đế Diệp ư?

Chúng tôi nhìn xung quanh một phòng thì nhận ra có máy quay và biển “Vòng quanh thế giới”.

Khi ấy đúng là vui thật, vận may này của chúng tôi đúng là quá tốt.

Cùng lúc đó, tôi cũng thầm vui mừng vì mình có cơ hội xuất hiện trên TV.

Vào lúc này, một trong các khách mời là Triệu Dương xuất hiện, sau đó tiếp đãi chúng tôi vào.

Khi thấy ngôi sao đang nổi gọi món cho chúng tôi, cảm xúc của tôi rất phức tạp mà cũng rất kích động.

Chúng tôi là bàn đầu tiên, sau khi gọi món xong, chúng tôi bắt đầu quan sát khung cảnh nhà hàng. Khung cảnh rất lịch sự tao nhã, cũng rất tĩnh mịch nhưng lúc ấy chúng tôi chưa kịp khen ngợi vì nghe thấy cặp sinh ba đang tiếp đãi khách hàng, đồng thời một đứa còn nói chính xác món ăn khách vừa gọi.

Tới đây tôi phải nói rõ một chút, chúng tôi không phải PR nhé.

Trong lúc Triệu Dương đang khen một đứa trong cặp sinh ba có trí nhớ tốt, chỉ thấy cậu nhóc này vỗ ngực và nói cậu bé dễ nhớ những thứ liên quan tới đồ ăn.

Có mặt tại đó, tôi đã bật cười ngay lập tức.

Giọng nói dễ thương non nớt của trẻ con làm người ta thấy vui thật.

Sau khi bị dễ thương quá, cặp sinh ba đi tiếp đãi khách hàng ở bàn thứ ba.

Khi Triệu Dương xuất hiện lần nữa thì món ăn của chúng tôi đã được mang lên.

Ngay khoảnh khắc lên món đúng là ngạc nhiên thật.

Bàn ăn này là mẹ cặp sinh ba, cũng là vợ ảnh đế Diệp, nấu.

Đồ ăn thật sự rất đẹp, nếu muốn thì mọi người tự tìm ảnh nhé.

Khi đó tôi nghĩ là nấu đẹp thế này thì ăn được không?

Chúng tôi bắt đầu ăn sau khi chụp ảnh giữ kỷ niệm.

Món đầu tiên là tôm chiên.

Lúc đưa vào miệng đúng là ngon phát điên.

Món này rồi đến món tiếp theo, đúng là ngon từ món này tới món kia.

Tay nghề của vợ ảnh đế đúng là đỉnh đỉnh.

Ăn xong, chúng tôi chụp ảnh cùng tất cả các khách mời, sau đó được nhìn cả Chu Vãn ở khoảng cách gần nữa, ngũ quan đẹp thật luôn.

Đương nhiên là ảnh đế Diệp và vợ anh ấy để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho tôi.

A a a a~ Mọi người không biết đâu, lúc nhìn lần đầu tiên thật sự là làm người ta kinh ngạc luôn! Mục Nhan đứng cạnh ảnh đế Diệp đúng là một đôi trời sinh. Khoảnh khắc ấy trong mắt tôi chỉ có vợ chồng họ thôi.

Chúng tôi rời đi sau khi chụp ảnh.

Hic hic hic, khi đó tôi rất lưu luyến trong lòng.

Đây đúng là một cơ hội nghìn năm có một.

Sau khi rời đi, tôi về khách sạn và viết bài này ngay, vì tôi sợ mình quên mất các tình tiết.

Tóm lại bằng một câu thì đây đúng là một trải nghiệm hiếm có.

Đồng thời làm tôi bắt đầu mong đợi chương trình giải trí “Vòng quanh thế giới” này, tôi nghĩ chắc chắn là hay lắm.

Điều cuối cùng tôi muốn nói là miêu tả bằng câu chữ vốn không thể lột tả hết được tất cả trải nghiệm của chúng tôi, thực tế tốt hơn nhiều.

Mong chờ “Vòng quanh thế giới”, mong chờ cặp sinh ba, mong chờ vợ ảnh đế và các tiết mục đặc sắc mà các khách mời đem lại cho chúng ta.]

###

Bài đăng này đã xuất sắc viết ra trải nghiệm của mình giống như một người đang luyên thuyên chuyện thường ngày.

Vì thế bài vừa đăng đã nổi khắp mạng xã hội trong thời gian ngắn.

Không ít truyền thông chia sẻ bài viết.

Càng nhiều người lan truyền thì càng nhiều người thấy nên đương nhiệt độ nóng càng tăng.

Không ít người đọc đi đọc lại bài đăng này.

Một vài chi tiết nội dung được nhắc tới bên trong đúng là làm người ta không nhịn được bật cười, độ sinh động của nhiều thứ càng cao, vì thế mau chóng nổi tiếng như có phép màu.

Lượng bình luận dưới bài đăng ban đầu càng điên cuồng.

Bình luận 1: “Đọc câu chữ miêu tả đã thấy cặp sinh ba đáng yêu lắm rồi!”

Bình luận 2: “Tôi thấy trong cặp sinh ba không biết chừng có một đứa là người có tâm hồn ăn uống đó chứ! Ăn uống mà cũng nhớ được, 2333~ Cười ra nước mắt luôn.”

Bình luận 3: “A a a a~ Đọc xong miêu tả kỹ thế này, hình như tôi sắp xem được chương trình “Vòng quanh thế giới” rồi! Khi nào phát sóng thế?”

Bình luận 4: “Chỉ mới quay tập hai, sợ là phát sóng bây giờ thì vẫn sớm! Phải đợi thôi.”

Bình luận 5: “Muốn xem quá, thích trẻ con đáng yêu, bỗng nhiên cũng thích vợ chồng ảnh đế ghê! Thật sự tôi muốn biết rốt cuộc đôi này xứng đôi vừa lứa cỡ nào.”

Bình luận 6: “Mong đợi +1”

……

Bình luận 98: “Chỉ có mình tôi hâm mộ chủ thớt à?”

Bình luận 99: “Tôi cũng hâm mộ nè!”

Bình luận 100: “Bình luận một trăm rồi, lúc tôi đọc thì mới có hai mươi ba bình luận thôi, con số này tăng nhanh quá đó nhỉ?”

Bình luận 101: “Ối chà, nếu tôi đang ở Phuket thì tốt rồi, kích động quá!”

Bình luận 102: “May mắn thế, tôi đang ở Phuket, tối nay tôi sẽ đi đến nhà hàng số tám.”

……

Phần lớn người trong bình luận đều đang hâm mộ độ may mắn của chủ thớt, có người khen cặp sinh ba, có người đang bàn luận “Vòng quanh thế giới”.

Trong tình hình như thế, các cư dân mạng trong bài viết này nhanh chóng di chuyển ánh mắt của họ vào dưới bài đăng của tài khoản chính thức của “Vòng quanh thế giới”.

Nội dung bài đầu tiên vẫn là bài ban đầu.

#Điểm ghi hình tập hai “Vòng quanh thế giới” đã quyết định, đất nước Phật giáo @Thái Lan#

Dưới bài đăng này, ngoại trừ vài vị khách mời các cư dân mạng nhắc từ tối qua tới sáng nay ra thì bây giờ có thêm một vấn đề nóng khác.

Rốt cuộc “Vòng quanh thế giới” bao giờ phát sóng?

Lúc này đây, dưới bài đăng là các bình luận như thế này:

“Khi nào chương trình phát sóng thế?”

“Muốn mau chóng được xem chương trình này quá.”

“Địa điểm ghi hình tiếp theo là ở đâu thế?”

“Vợ ảnh đế Diệp là khách mời chính, vậy thì ảnh đế cũng sẽ luôn ở cùng chứ? Cặp sinh ba thì sao?”

“Mong là mau chóng được phát sóng! Tôi thật sự không chờ được nữa rồi.”

“…”

Lượng bình luận ngày một nhiều theo sự quan tâm của các cư dân mạng, đúng là lộn tung cả giới giải trí một lần nữa.

Chủ đề #Thời gian phát sóng “Vòng quanh thế giới”# vọt lên top mười trong thời gian ngắn ngủi.

Tốc độ tăng này đúng là đáng kinh ngạc!

Vì thế dù là cái nào cũng không còn gì thắc mắc nữa mà chỉ chứng minh được một điều.

“Vòng quanh thế giới” nổi rồi!

Weibo nổi trước!

Dưới độ nổi tiếng này, các nhãn hàng đã nhạy bén nhận ra bèn nhanh chóng bắt đầu hỏi thời gian phát sóng của “Vòng quanh thế giới” và quảng cáo trước sau thời gian phát sóng.

Bỗng chốc, Mango TV bị gọi cháy máy.

Tin tức tốt thế này nhanh chóng truyền từ người trong nước tới tai đạo diễn Trần Trạm.

Vào lúc này, Trần Trạm vẫn đang chăm chú xem nội dung các thợ quay phim ghi được.

Phản ứng đầu tiên sau khi nhận điện thoại là sững người.

“Vòng quanh thế giới” nổi tiếng rồi ư? Sao lại nổi được?

Mặt Trần Trạm đúng kiểu hoang mang.

Anh ta có thể đoán được đại khái rằng “Vòng quanh thế giới” có lẽ sẽ có độ nổi tiếng nhưng không ngờ rằng nổi tới mức trong khi ghi hình đã có nhãn hàng tìm tới.

Chuyện gì thế này?

Trần Trạm nhanh chóng lôi điện thoại ra tìm tin tức.

Anh ta hiểu ra ngay sau khi tìm.

Hoá ra là nhóm khách đầu tiên giúp đỡ.

Sau đó thì anh ta đọc hết bài viết đang nổi.

Đọc xong, anh ta mới nhận ra bài viết đều xoay quanh Mục Nhan và cặp sinh ba.

Trong lòng anh ta lập tức vui mừng.

Chọn được khách mời chính này thật là may quá đi~
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 53



Cả nhà ảnh đế xuất trận thì đúng là khác biệt.

Nhưng đáng tiếc là tập sau ảnh đế Diệp sẽ không xuất hiện trước ống kính nữa.

Lần này anh là diễn viên phụ ngoài ý muốn, cũng cho tổ chương trình bọn họ không ít lợi ích.

Chờ chương trình phát sóng, nếu như hiệu suất người xem bùng nổ thì tổ chương trình sẽ phải suy nghĩ mời Diệp Hoài Cẩn thêm vài tập, có lẽ anh cũng sẽ đồng ý.

Cả cặp sinh ba nữa, cũng phải thêm tiền quảng cáo cho chúng.

Vì anh ta nghĩ rằng sau khi chương trình phát sóng, cặp sinh ba sẽ gánh hiệu suất người xem của chương trình, chúng cũng mang lại nhiều sức sống và niềm vui cho tổ chương trình.

Anh ta tính toán trong lòng rồi nhìn các khách mời đang bận rộn trước ống kính, Trần Trạm không nhịn được cười thầm trong lòng.

Đồng thời cũng thầm thề thốt trong lòng rằng tiếp sau đây anh ta phải ghi hình cẩn thận mới được.

Nổi tiếng trước khi phát sóng có lợi mà cũng có hại.

Lợi là có thể thu hút đủ sự quan tâm cho chương trình, tới khi đó hiệu suất người xem chắc chắn sẽ không tệ.

Hại là nếu như hiệu quả chương trình không được như mong đợi của khán giả thì khi đó chắc chắn sẽ bị mắng chửi.

Vì vậy trình độ quay không được thấp, không thể tập nào cũng như nhau, phải tạo ra nhiều cái mới, như vậy mới có thể cho các khán giả có cảm giác bất ngờ.

Chờ tuần sau khi tập một chương trình phát sóng, nếu như hiệu suất người xem cao thì anh ta sẽ xin nhà đài thêm chút kinh phí, tới các tập sau có thể đến vài nơi đẹp hơn…

Nghĩ vậy, Trần Trạm thấy sự nghiệp đạo diễn sau này của mình vô cùng xán lạn.

Đạo diễn đang “lo lắng” cho tương lai của chương trình, các tin tức lộ trên mạng càng nổi ầm ầm, nhưng Mục Nhan và nhóm khách mời tham gia lại mệt mỏi không thôi.

Nhất là Mục Nhan đang ở trong bếp.

Dù rằng nấu nướng là chuyện đơn giản với cô nhưng thật sự phải đảm đương món ăn của cả một nhà hàng thì đúng là mệt lã.

Cái khác thì không nói, quần áo trên người Mục Nhan vào lúc này gần như ướt đẫm, mồ hôi trên mặt cũng lăn xuống từ trán.

Điều này khiến Diệp Hoài Cẩn nhìn thôi cũng thấy đau lòng.

Nhưng mà do biết tính cách của Mục Nhan, Diệp Hoài Cẩn không nói gì mà chỉ cầm giấy lau mồ hôi cho Mục Nhan liên tục, ở bên cạnh trợ giúp Mục Nhan.

Các khách mời trong căn bếp thấy hết cảnh này, họ đều thầm cảm thấy hơi bất ngờ.

Dù sao thì ấn tượng về Diệp Hoài Cẩn trong mắt họ luôn là người lạnh lùng nhưng hết lần này tới lần khác anh đã làm mới cách nhìn nhận của họ.

Diệp Hoài Cẩn đối xử với vợ không có tốt nhất chỉ có tốt hơn.

Con người sắt đá cũng hóa thành lạt mềm à!

Vào lúc này đúng lúc vừa tiễn một bàn đi nên tạm thời vẫn chưa có khách mới đến, cũng tới lúc nhóm Mục Nhan tạm thời được nghỉ.

Nhân lúc này, Triệu Dương ép nước dưa hấu.

Vì trong nhà hàng, ba cậu nhóc luôn theo Triệu Dương nên cũng cực kỳ thân thiết với cậu ta, từng phút từng giây đều đứng cạnh cậu ta để chuẩn bị giúp đỡ.

“Chú Triệu, chú đưa cho chúng cháu đi, chúng cháu cầm cho.” Nhìn mấy ly đã ép nước xong, Diệp Vũ Thánh nhanh nhảu nói.

“Được, các cháu cẩn thận nhé.” Triệu Dương đưa ba cốc nước ép vào tay chúng, đồng thời dặn dò tỉ mỉ.

“Vâng ạ~” Ba cậu nhóc gật đầu sau đó cầm cốc rời đi.

Chẳng mấy chốc chúng đã đi ra sau bếp.

Lúc thấy Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan, chúng hào hứng chạy đến.

Đồng thời ba cậu nhóc đồng loạt đưa nước ép dưa hấu trong tay tới trước mặt họ.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

“Mẹ ơi, mẹ uống nước ép dưa hấu đi!”

Cảnh tượng này hiện lên trước mắt những người khác, họ đều không kìm được thốt lên tiếng trầm trồ.

Trời ơi, có đứa con ân cần thế này làm người ta hâm mộ ghê, có ba đứa con quan tâm thế này đúng là làm người ta ghen tị không thôi.

Con cái sau này của họ chắc chắn cũng sẽ ngoan ngoãn thôi.

Nhưng mà hình như hơi sai sai, cặp sinh ba đều niềm nở với Mục Nhan, vậy với Diệp Hoài Cẩn thì sao?

Mọi người nhìn Diệp Hoài Cẩn một cái, khi này anh đang ở cạnh Mục Nhan, cưng chiều nhìn cảnh tượng này như muốn nói Mục Nhan vui là được.

Yêu vợ đến mức không có gì bắt bẻ được.

Tầm mắt của mọi người một lần nữa di chuyển qua lại giữa cặp sinh ba và Mục Nhan.

Khi này, Mục Nhan đang nhìn ba cậu nhóc trước mặt, khóe môi cô nở một nụ cười dịu dàng, sau đó hỏi với vẻ hơi thắc mắc: “Ba đứa các con đều muốn cho mẹ uống, thế thì mẹ biết uống của ai đây?”

Nghe Mục Nhan nói vậy, ba cậu nhóc anh nhìn em, em lại nhìn anh, cuối cùng đều đồng loạt đưa nước ép dưa hấu của mình tới gần Mục Nhan hơn, sau đó cất lời.

“Mẹ ơi, của con.”

“Mẹ ơi, uống của con đi.”

“Mẹ ơi, của con nè!”

Mặc dù ba cậu nhóc nói với ngữ điệu khác nhau nhưng sự mong chờ trong ánh mắt đều đồng nhất.

Nhìn phản ứng của ba đứa nhỏ, Mục Nhan càng bất lực.

Thế này là làm khó mình mà!

Mục Nhan nở nụ cười và tiếp tục nói: “Mẹ vẫn chưa đưa ra quyết định được, ba đứa các con tự quyết định rồi chọn một cốc cho mẹ, có được không?”

Để xem ba cậu nhóc này giải quyết thế nào.

Nghe Mục Nhan nói, ba cậu nhóc nhìn nhau, cuối cùng Diệp Vũ Hành nhỏ nhất mở miệng nói: “Chơi oẳn tù tì như lần trước đi ạ?”

“Được đó!” Diệp Vũ Thánh và Diệp Vũ Triết đều gật đầu đồng ý.

Nghe chúng nói, ánh mắt mọi người đều chăm chú vào chúng, hiển nhiên là chúng đã trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người.

Nhàn rỗi xem ba cậu nhóc làm nũng cũng thú vị phết.

Lúc này, ba cậu nhóc đã bắt đầu hành động.

Sau khi đặt cốc sang một bên, ba đứa tạo thành một vòng tròn nhỏ và nhìn anh em của mình, sau đó chắp tay phải của mình ra sau lưng, nét mặt nghiêm túc.

Cảnh tượng này khiến người ta đều không nhịn được mà bật cười.

Đúng là đáng yêu quá.

“Oẳn tù tì ra cái gì là ra cái này.”

Ba cậu nhóc đồng thanh nói, trong giọng nói non nớt có vẻ nghiêm túc, theo đó là bàn tay nhỏ của chúng giơ ra.

Tay ba cậu nhóc giơ ra không trung, người ta nhìn càng cảm thấy đáng yêu.

Mà khi chúng dứt lời thì cũng đã có kết quả.

Diệp Vũ Thánh và Diệp Vũ Triết ra kéo, Diệp Vũ Hành ra búa.

Kết quả đã rõ mồn một trước mắt.

Diệp Vũ Thánh và Diệp Vũ Triết thấy kết quả này cũng chẳng nghĩ nhiều, chúng cầm cốc mình lên rồi đưa tới trước mặt Diệp Hoài Cẩn, nói với thái độ rất hờ hững: “Bố ơi, cho bố này.”

Diệp Hoài Cẩn hơi nhướng mày, sau đó nhận lấy: “Cảm ơn con yêu.”

“Không sao, con đi lấy tiếp.” Diệp Vũ Thánh được khen thì điềm tĩnh nói, nhưng mà khóe môi cong lên để lộ tâm trạng thật khi ấy của cậu.

Cậu bé vui lắm luôn!

Sau khi Diệp Vũ Thánh rời đi, Diệp Vũ Triết nhìn một cái rồi đưa cốc của mình tới trước mặt Viên Bành Vũ: “Quản lý~ chú uống không ạ?”

“Chú có, cảm ơn cháu.” Viên Bành Vũ “được yêu quý mà lo sợ”, anh ta đang được cậu hai nhà họ Diệp yêu quý ư?

“Thế quản lý ơi cháu đi đây.” Diệp Vũ Triết nói xong cũng mau chóng chạy đi.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Đưa nước ép dưa hấu xong là cậu được uống rồi!

Bây giờ cậu phải đi uống nước ép dưa hấu ngọt lịm đây~

Diệp Vũ Hành nhỏ nhất thấy các anh trai mình hành động nhanh gọn đã rời đi, ngay lập tức cậu bé cũng mau chóng đưa nước ép dưa hấu vào tay Mục Nhan rồi bèn tức tốc chạy theo.

Giống như sợ mình chậm một bước thì không được uống nữa vậy.

Thấy bóng người ba cậu nhóc lon ton chạy đi, Mục Nhan bỗng chốc phì cười.

Sau đó, cô đặt ly nước ép lên miệng uống một ngụm rồi để sang bên cạnh.

Diệp Hoài Cẩn ở bên cạnh thấy vậy, uống cốc của mình xong thì cũng mang cốc đi rửa, sau đó anh lấy ít nước lạnh đưa tới trước mặt Mục Nhan: “Em uống chút nước đi.”

Thấy nước trước mắt, Mục Nhan biết ngay suy nghĩ của Diệp Hoài Cẩn, cô cười nhận lấy, sau đó đưa nước ép dưa hấu bên cạnh cho Diệp Hoài Cẩn: “Thế anh uống nhé?”

Diệp Hoài Cẩn liếc Mục Nhan một cái rồi cũng cầm lấy.

Đổi nước xong thì Mục Nhan cũng uống nhanh hơn một chút.

Diệp Hoài Cẩn thấy vậy cũng đưa cốc nước ép dưa hấu Mục Nhan uống lên miệng.

Viên Bành Vũ và Chu Vãn nhìn hết hành động của hai người, trong lòng họ chỉ có một suy nghĩ: Ngược FA đấy à?

Lúc này, Triệu Dương và cặp sinh ba cùng đi vào.

Ba cậu nhóc mỗi người cầm một cốc nước ép dưa hấu trong tay, trong cốc còn có ống hút, miệng ba cậu nhóc đang hút, biểu cảm trên mặt rất vui vẻ.

Đối với chúng có đồ ăn, có thức uống như là có cả thế giới vậy.

Còn trong tay Triệu Dương thì cầm hai cốc, sau đó đưa một cốc tới trước mặt Chu Vãn: “Cho chị.”

“Cảm ơn.” Chu Vãn cười cảm ơn, đồng thời cũng nhận lấy.

Đặt trên miệng nhấp một ngụm rồi cũng đặt sang bên cạnh.

Cô ta cũng không thích nước ép dưa hấu lắm.

Nghĩ vậy Chu Vãn ngẩng đầu nhìn Mục Nhan một cái.

Đúng là cùng sở thích nhưng số phận khác nhau!

Nghỉ ngơi xong, khi nhóm Mục Nhan chuẩn bị đón nhóm khách tiếp theo, tổ chương trình rủ lòng từ bi nói với họ rằng thời gian kinh doanh buổi trưa của họ đã kết thúc.

Vừa nghe thấy tin này, tất cả mọi người ngay lập tức thở phào.

Cùng lúc thở phào là chiếc bụng réo “ọc ọc ọc”.

Ôi trời đói bụng rồi.

“Thế chúng ta được ăn cơm chưa ạ?” Diệp Vũ Triết cũng hiểu ý của tổ chương trình, cậu bé hiểu nên hào hứng hỏi ngay.

Ăn bữa sáng rồi, lúc bận cũng ăn vài món ngọt lót bụng nhưng vẫn chưa ăn bữa chính nữa!

“Các khách mời tự giải quyết.” Nhân viên của tổ chương trình nói.

Ngay sau đó, tất cả mọi người đều phản ứng lại, nhìn Mục Nhan với ánh mắt sáng rực

Đầu bếp ơi nấu cơm đi ạ!

Vừa đến trưa, họ ngửi món Thái Mục Nhan nấu thôi mà cơn đói trong bụng đã cuộn trào cả lên, nhưng mà vì nhiệm vụ nên họ không yêu cầu được.

Nhưng bây giờ có phải là lúc tới lượt họ tận hưởng rồi không?

Đến cả Chu Vãn cũng nhìn Mục Nhan.

Cô ta không thích con người Mục Nhan nhưng cô ta thích món ăn của Mục Nhan!

Cặp sinh ba cũng mở to mắt nhìn Mục Nhan với ánh mắt mong mỏi.

Mẹ ơi, mẹ hãy nấu món ngon đi!

Thấy nhiều cặp mắt “háu ăn” thế này, Mục Nhan ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Mọi người muốn ăn cái gì?”

“Tôm rang.”

“Bánh crepe chuối.”

“Xôi xoài.”

“Gà hạt điều.”

“…”

Chốc lát, những tiếng gọi món vang lên.

Có hội nghìn năm có một, đương nhiên họ phải nếm món Thái từ tay nghề đầu bếp cho ra trò rồi.
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 54



Thấy món ăn của mọi người ngày một nhiều, Diệp Hoài Cẩn nhướng mày, thẳng thắn nói: “Mọi người không thấy gọi hơi nhiều rồi à? Mọi người không sợ ăn nhiều quá à?”

Viên Bành Vũ và Triệu Dương nhìn ánh mắt của Diệp Hoài Cẩn thì thật sự rất muốn nói một câu.

Họ không sợ ăn nhiều quá chút nào đâu.

Nhưng ánh mắt của Diệp Hoài Cẩn đã thể hiện ra rất rõ ràng rồi.

Ôi! Gặp được một người yêu vợ quá mức đúng là hết nói nổi.

Nhưng mà ngẫm lại, buổi trưa trong những người chuẩn bị bữa trưa thì người mệt nhất là Mục Nhan, nếu thời gian nghỉ ngơi này còn bắt Mục Nhan bận bịu cho họ thì có vẻ đúng là hơi xấu tính.

Ngay sau đó, Viên Bành Vũ và Triệu Dương lần lượt nói:

“Thế thì tôi bỏ món gà hạt điều vừa gọi đi nhé!”

“Tôi bỏ món gà hầm nước dừa.”

Lúc nói, trong lòng hai người thật sự rất khó chịu!

Rõ ràng đồ ăn ngon sắp xuất hiện trước mắt họ nhưng cuối cùng thì sao! Lại phải bỏ lỡ dứt khoát như thế.

Ánh mắt họ nhìn Diệp Hoài Cẩn đã bắt đầu hơi trách móc.

Ảnh đế đúng là hạnh phúc quá, ngày nào cũng được ăn nhiều món ngon như thế.

Nhưng họ chỉ có một cơ hội này thôi!

Cặp sinh ba thấy vậy, vẻ mặt cũng bắt đầu lúng túng.

Cuối cùng Diệp Vũ Triết ngẩng đầu nhìn Mục Nhan và nói: “Mẹ ơi, con muốn ăn tôm chiên, cũng muốn ăn xôi xoài, con được gọi cả hai món không ạ?”

Nói rồi còn cố tình cách xa Diệp Hoài Cẩn một đoạn.

Bố là người ngăn cản việc đưa ra yêu cầu, phải cách xa bố một chút.

Diệp Vũ Thánh và Diệp Vũ Hành cũng có hành động tương tự Diệp Vũ Triết.

Diệp Hoài Cẩn không nhịn được mà giật giật khóe môi.

Con trai anh phá anh à?

Mục Nhan nhìn hết hành động của mọi người, mắt cô vụt qua ý cười, sau cùng chạm vào mũi của Diệp Vũ Triết: “Được chứ.”

Bớt món thì đúng là bớt nhiều phiền phức hơn, cô chỉ cần nấu nhiều hơn chút là được.

Tôm chiên và xôi xoài đúng thật đều là món ngon.

Nghe Mục Nhan đồng ý, ba cậu nhóc ngay lập tức thở phào.

Tôm chiên và xôi xoài là món chúng muốn ăn nhất, có là tốt rồi.

Qua chuyện này, món đã được lên đơn.

Xôi xoài, tôm chiên, bánh crepe chuối, cà ri cua, gà Ba Ly kiểu Thái, cuối cùng thêm cả phở xào kiểu Thái.

Sau khi lên đơn, Mục Nhan mặc tạp dề, đeo găng tay và bắt tay vào làm.

Gạo nếp của món xôi xoài đã xong từ trước, vì thế Mục Nhan quyết định nấu cuối cùng, tôm chiên trở thành lựa chọn đầu tiên của Mục Nhan.

Lúc Mục Nhan làm tôm, Diệp Hoài Cẩn bắt đầu giúp đỡ, ba khách mời khác thấy vậy cũng bắt tay theo.

Từ gắp chỉ đến bỏ phần đầu.

Tôm đã qua xử lý ngày một nhiều trong thau.

Cứ như vậy đúng là tiết kiệm khá nhiều sức lực cho Mục Nhan.

Sau khi rửa sạch tôm đã qua xử lý, lau khô thì rắc một lớp muối trong thau rồi liên tục lắc đều. Sau một lúc đợi gia vị thấm đều thì bắt đầu cho bột chiên giòn vào.

Đồng thời để lửa to, dầu trộn chảo nóng rồi thì bỏ tôm đã thấm bột chiên vào.

Khoảnh khắc tôm vào chảo, dầu trong ấy sôi ùng ục lên mang vẻ đẹp khác thường.

Nhóm Viên Bành Vũ nhìn chằm chằm không rời mắt, mắt cứ trợn tròn nhìn tôm được Mục Nhan chiên thành màu vàng kim.

Hết con này rồi đến con khác.

Người ta nhìn thôi cũng thấy rớt nước miếng.

Chiên xong, tôm của Mục Nhan cũng được bày ra đĩa, ở góc đĩa còn đặt gia vị như một nét chấm phá.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Tóm lại là trông đĩa tôm chiên vừa nhiều vừa tinh xảo! Nhìn thế này không ai muốn động tay, vì một khi động vào trên đĩa sẽ bị thiếu một miếng.

Tạm thời chỉ nhìn thôi chứ không được ăn!

Nhìn thôi cũng thấy nóng cả mắt.

Các khách mời không di chuyển, còn thợ quay phim đi theo quay lập tức quay cận cảnh đĩa tôm chiên.

Vẻ ngoài và đĩa tôm chiên kết hợp lại đúng là tuyệt đẹp.

Lúc những người khác đang vây quanh tôm chiên nuốt nước miếng thì Mục Nhan đã bắt đầu chuẩn bị món thứ hai.

Món thứ hai Mục Nhan sẽ làm là bánh crepe chuối.

Đầu tiên nghiền chuối, sau đó thêm trứng gà, đường và sữa, trộn đều cùng một hướng, tiếp theo chia bột mì thành ba lần đổ rồi trộn đều thành hỗn hợp.

Sau đó làm nóng chảo, chảo đã nóng thì đổ hỗn hợp vào, lắc chảo sắt để hỗn hợp trải đều một cách tự nhiên.

Cuối cùng đợi bề mặt nổi bọt khí và các cạnh cố định lật, đợi thêm ba mươi giây là có thể lật bánh, lặp lại như trước là được.

Lúc ấy, mùi thơm của chuối đã lan khắp nhà bếp.

Ngửi thấy mùi thơm, cuối cùng tầm mắt của mọi người đã di chuyển từ tôm chiên sang bánh crepe chuối.

Màu vàng kim trông càng hấp dẫn hơn, thêm cả mùi thơm thoang thoảng tỏa ra đều khiến người ta không kìm được hít sâu một hơi.

Thật là thơm quá!

Thấy mọi người nhìn với ánh mắt khao khát, Mục Nhan không nhịn được cười, sau đó nói: “Mẻ này vừa làm xong, mọi người có thể nếm trước thử xem, tôi làm thêm vài cái, làm món này nhanh lắm.”

“Được!”

Lời Mục Nhan vừa dứt, Viên Bành Vũ lập tức đáp lại, sau đó cầm một đôi đũa ở bên cạnh và động đũa ngay.

Những người khác cũng không nhường, nhất là ba cậu nhóc, mặc dù nhỏ tuổi nhưng khi gắp đũa tuyệt đối không lề mề.

Nhìn họ ăn vui vẻ, Mục Nhan thấy động lực để nấu món ngon cũng tràn trề, cô nhanh chóng bắt đầu trải miếng thứ hai.

Lúc làm miếng thứ hai, một đôi đũa bên cạnh giơ tới.

Mục Nhan nhìn sang thì thấy đôi đũa trong tay Diệp Hoài Cẩn đang gắp một miếng bánh crepe chuối nhỏ. Cô nở nụ cười với anh rồi há miệng ăn.

Vị vừa giòn vừa mềm kèm theo vị ngọt của chuối lan khắp miệng, trong lòng Mục Nhan chỉ còn lại một chữ.

Ngọt~

Ngoài vị ngọt của đồ ăn thì cũng có sự ngọt ngào trong lòng.

Những người khác thấy cảnh này chỉ đành nhìn theo.

Lúc nào cũng công khai tình cảm thôi!

Lúc ấy, Viên Bành Vũ nhìn thấy vậy, anh ta nhìn ba cậu nhóc đang ăn vui vẻ, không nhịn được trêu chọc: “Vũ Thánh, Vũ Triết, Vũ Hành, bố các cháu đút cho mẹ các cháu, thế các cháu thì sao?”

“Bây giờ mẹ có bố là đủ rồi.”

“Bố sẽ cho mẹ đồ ăn.”

“Dù sao thì bố cũng thường hay làm thế, chúng cháu quen rồi.”

Ba cậu nhóc đáp lại ba câu khác nhau nhưng lời trong lời ngoài lại đều cùng một ý.

Trong lòng Viên Bành Vũ ngay lập tức bị đâm một nhát.

Ba cậu nhóc lại giúp bố mẹ chúng công khai tình cảm.

Nhìn lại Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan trông như một đôi trời sinh.

Viên Bành Vũ nghĩ anh ta tin vào tình yêu rồi!

Mục Nhan không hề biết Viên Bành Vũ đang nghĩ gì, sau khi ăn một miếng bánh bị “ngọt”, tốc độ tay cô càng nhanh.

Một miếng, hai miếng… năm miếng, sau khi liên tục làm năm miếng bánh, cô mới tiếp tục nấu món tiếp theo.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Để làm món tiếp theo, cô lại lấy một cái nồi đất khác.

Vì cô định nấu món gà Ba Ly kiểu Thái.

Chỉ cần chuẩn bị sẵn các bước trước thì sau đó chỉ cần để ý tới độ nóng thôi.

Nấu món gà Ba Ly kiểu Thái, cô cần cho thịt gà vào chảo rán lên trước, như vậy lớp ngoài cùng của gà Ba Ly nấu ra mới càng giòn hơn, đồng thời cũng ép được tất cả mỡ của da gà.

Xong hết bước này tới bước kia, sau khi xử lý xong thịt gà, Mục Nhan bỏ thịt gà vào nồi đất, thêm dầu mè, gừng sợi, tép tỏi, ớt khô, đường phèn, rượu gạo, xì dầu và hương liệu đặc biệt của Thái Lan, cuối cùng đậy nắp nồi hầm mười lăm đến hai mươi phút. Như vậy là món này xong rồi.

Sau khi đậy nắp, Mục Nhan tạm thời không để ý đến nữa mà xoay qua làm phở xào kiểu Thái.

Vừa xào xong, hương thơm của gà Ba Ly kiểu Thái đã tỏa ra từ trong nồi đất, mở ra nhìn xong, Mục Nhan tắt bếp.

Rất nhanh đã bắt đầu nấu món cua cà ri cuối cùng, cũng là món phức tạp nhất.

Sau các công việc phức tạp, món cua cà ri hoàn tất, khi này Mục Nhan mới có tâm tư bắt đầu nấu xôi xoài.

Sau một lúc, tất cả các món ăn đã xong.

Xếp đĩa, bày bàn.

Rất nhanh mọi người đã nhìn thấy tất cả món ăn Mục Nhan nấu.

Khi đặt chung với nhau, người ta có cảm giác kinh ngạc vô cùng.

Màu sắc tuyệt vời, hương thơm đậm đà, bày đĩa tinh xảo… nhìn thôi cũng không khỏi mấp máy miệng.

Sau khi ngồi ổn định, tất cả mọi người đều cầm đũa lên và bắt đầu ăn ngay.

Ba cậu nhóc ngồi trên vị trí của mình, vì người nhỏ nên động tác không được nhanh nhẹn.

Nhưng không phải sợ, ai bảo chúng là cục cưng của cả nhóm chứ!

Chúng chỉ cần mấp máy miệng là được.

“Mẹ ơi, bánh crepe chuối ạ.”

“Bố ơi, tôm chiên nhé.”

“Bố ơi, phở nữa ạ.”

“Quản lý, cháu muốn ăn xoài.”

“Quản lý, thịt gà ạ.”

Ba cậu nhóc nói với người chúng thấy thân thiết, gọi món ăn gần những người này nhất, có thể nói là rất nhanh trí.

Bữa ăn này thật sự khiến người ta quá hài lòng.

Các khách mời ăn vui vẻ nhưng lại khiến nhân viên bên cạnh nhìn tới nỗi bụng réo “ọc ọc ọc”.

Họ cũng đói, làm sao bây giờ?

Không nói người khác, đạo diễn Trần Trạm lúc này nhìn tướng ăn của nhóm khách mời rồi lại hít hà hương thơm tỏa ra liên tục thì cũng cảm thấy đói!

Quay chương trình ẩm thực, nhân viên “thảm” như thế.

Ngay sau đó, Trần Trạm dặn một thợ quay phim chụp vài tấm ăn uống cho nhóm Mục Nhan.

Chụp xong, Trần Trạm dặn nhân viên đăng ảnh nhóm và đồ ăn vừa chụp lên Weibo.

Hưởng một mình không bằng cùng chung vui.

Để cư dân mạng xem rồi “tận hưởng” cho ra trò.

Đồng thời cũng tăng lưu lượng cho “Vòng quanh thế giới”, thu hút sự quan tâm của cư dân mạng và mọi người.

Như thế mới xứng cho sự giày vò mà nhân viên chương trình này phải chịu.

Thế là chẳng mấy chốc, các cư dân mạng đang quan tâm “Vòng quanh thế giới” phát hiện ra tài khoản chính đăng bài.

Sau khi ấn vào, cư dân mạng chỉ có một suy nghĩ thôi.

Tổ chương trình đang “phát độc”!

#Tài khoản chính thức “Vòng quanh thế giới”: Nhiệm vụ kết thúc, đầu bếp @Mục Nhan ra tay, các khách mời ăn như hổ đói (ảnh đính kèm)#
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 55



Trong số các ảnh kèm phía sau bài đăng của tài khoản chính “Vòng quanh thế giới”, phần thu hút người ta nhất là ảnh về các món ngon.

Vốn dĩ đã ngon rồi thêm cả lớp filter vô tình của nhân viên tổ chương trình thì lại càng đẹp vô biên.

Quan trọng nhất là tướng ăn của nhóm khách mời này.

Dáng vẻ này thật sự là ăn như hổ đói mà tổ chương trình đã viết.

Rõ nhất có lẽ là Viên Bành Vũ.

Trong ảnh tổ chương trình chụp, trong miệng anh ta vốn đã đầy * * nhưng tay anh ta lại không ngơi nghỉ, tay trái cầm một con tôm chiên, đũa bên phải đang đưa vào một cái bát.

Rất nhiều cư dân mạng đều thấy rõ, món ăn này là gà Ba Ly.

Cứ như vậy, hình tượng háu ăn của Viên Bành Vũ hiện rõ rành rành.

Nhưng trên thực tế, các fan của Viên Bành Vũ đều biết một sự thật rằng Viên Bành Vũ không hẳn là một kẻ háu ăn, nhưng rõ ràng thế này chỉ chứng tỏ được một điều rằng mỹ thực thật sự đã hấp dẫn anh ta.

Ngoài Viên Bành Vũ ra, những người khác cũng có tình huống tương tự.

Cặp sinh ba vẫn là điều thu hút sự chú ý của cư dân mạng nhất.

Vẻ mặt hưởng thụ ấy khiến người ta nhìn vào đều không khỏi đắm chìm vào đó.

Chao ôi! Đúng là thu hút quá!

Nhan sắc thì có đó, làm hành động gì cũng đều đáng yêu hết.

Ngoại trừ bị thu hút bởi mỹ thực, cư dân mạng cũng bị “cưng xỉu” một phen.

Sau khi thưởng thức đồ ăn ngon và người “ngon” trên ảnh, cư dân mạng bắt đầu thi nhau để lại bình luận dưới bài đăng Weibo.

“Tổ chương trình, các người muốn kiếm chuyện đấy à!”

“Đồ ăn ngon, trẻ con đáng yêu, trai đẹp, gái xinh, tôi nghĩ chương trình này sắp nổi tiếng rồi!”

“A a a… Thật sự ngày càng mong chờ chương trình này, cứ có cảm giác chương trình sẽ không làm tôi thất vọng.”

“Mong đợi +1, với lại trông tài bếp núc của vợ nam thần đỉnh quá!”

“Ặc ặc ặc… tổ chương trình đúng là có độc, đăng ảnh lên nhưng mà chương trình đâu? Khi nào mới phát sóng?”

“Đúng đó! Khi nào phát sóng?”

“…”

Cuối cùng, sự chú ý của cư dân mạng đều quay về tổ chương trình.

Vì cho dù như thế nào đi chăng nữa, các khách mời có xinh đẹp đáng yêu bao nhiêu lần thì đều không thể lựa chọn được một người, họ đều trong chương trình mà.

Nếu muốn xem biểu hiện của các khách mời thì chỉ đành đợi chương trình phát sóng thôi.

Ngày càng nhiều cư dân mạng bắt đầu tham gia vào nhóm này, nhân viên quản lý Weibo của tổ chương trình nhanh chóng nhận ra điều này.

Lúc phát hiện ra, vẻ mặt của nhân viên cũng hơi phấn khởi.

Haha, xem như cô ấy đã thành công mỹ mãn với nhiệm vụ tổ chương trình giao rồi.

Sau đó nhìn lại ảnh trên Weibo một cái.

Cô ấy chỉ có một suy nghĩ rằng cô ấy cũng rất mong chờ!

Khoảng thời gian sau đó, ngoại trừ quan tâm thời gian phát sóng của “Vòng quanh thế giới”, các cư dân mạng tiếp tục quan tâm tin tức liên quan tới tổ chương trình, đặc biệt là động thái của họ ở Thái Lan.

Mà các fan hâm mộ ở Thái, sau khi xác định được nhà hàng các khách mời đang ghi hình thì thi nhau chạy đến nơi này.

Nhưng mà rất nhiều người đến rồi mới biết nhà hàng số tám mà nhóm Mục Nhan đang ở đã bị các du khách vây kín. Có thể nói là quán dưới núi của nhà hàng số tám đông nghịt, tất cả mọi người đều muốn ngồi lên chiếc xe lên quán trên đỉnh núi, vì nơi đó có thần tượng của họ.

Nhưng thực tế thì quán trên đỉnh núi không thể chiêu đãi hết lượng người đông như thế.

Buổi trưa hôm nay đã làm mấy vị khách mời này mệt nhoài rồi.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Vì thế lúc này, tổ chương trình thấy có nhiều người như thế, sau khi thảo luận thì quyết định cho bốc thăm luôn.

Phát cho từng vị khách tại đó mỗi nhóm một số.

Trong tất cả các con số sẽ rút ra năm số, vị khách rút trúng sẽ được tới quán trên đỉnh núi.

Vừa nghĩ ra kế hoạch là bắt đầu hành động ngay.

Trong tay khá nhiều người có mặt đều có được số.

Rất nhiều người cầm được số thì chụp ảnh giữ kỷ niệm ngay.

Đây là lúc họ rất gần với thần tượng. Còn có được lại gần không thì đành xem may mắn của họ thôi.

Rất nhanh, nhân viên tổ chương trình bắt đầu rút số.

Sau khi rút xong, lúc đọc số, bầu không khí tại đó thật sự rất căng thẳng, rất nhiều người đều mong muốn trở thành người may mắn trong đó.

Một lúc sau, năm nhóm khách mời đã rút xong, sau đó ngạo nghễ ngồi vào xe đi lên quán trên đỉnh núi.

Nhìn những người ấy lên xe và xuất phát, khách hàng có mặt đều hâm mộ và ghen tị.

Sao may mắn thế nhỉ!

Sau đó những người còn lại, ai rời đi thì rời đi, còn không đi thì ăn cơm ngay ở quán dưới núi.

Trên đỉnh núi, nhóm Mục Nhan lại tiếp đón một nhóm khách hàng mới, một lần nữa bận tối mắt tối mũi.

Một ngày bận rộn kết thúc, họ ngồi xe của tổ chương trình định quay về khách sạn sau khi ăn xong bữa tối mà mọi người đồng tâm hiệp lực nấu.

Trên đường về.

Ba cậu nhóc đã thiếp đi trong lòng Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan.

Nhìn ba cậu nhóc ngủ, đáy mắt Mục Nhan dịu dàng hơn.

“Hôm nay chạy tới chạy lui, chúng cũng mệt lắm đấy.”

“Em mệt hơn.” Diệp Hoài Cẩn nhìn ba cậu nhóc, cuối cùng chỉ thốt ra ba chữ ngắn gọn nhưng lại chất chứa sự đau lòng.

Từ trưa đến tối, Mục Nhan bận rộn đến mức chẳng có thời gian nghỉ ngơi.

Diệp Hoài Cẩn biết lâu lắm rồi Mục Nhan không làm chuyện mệt nhọc thế này, vừa nghĩ đến việc ngày mai cô phải tiếp tục, lòng Diệp Hoài Cẩn thấy hơi khó chịu.

“Vẫn ổn, chỉ là đứng hơi lâu, với lại trong bếp hơi nóng thôi.” Mục Nhan lại tỏ ra rất thản nhiên.

Dù hơi mệt nhưng đã tham gia chương trình thì đương nhiên cô cũng phải hoàn thành nhiệm vụ cho tốt.

Cô không muốn sau khi chương trình phát sóng sẽ bị người ta mỉa rằng cô tỏ vẻ trong chương trình vì có Diệp Hoài Cẩn.

Mà ít nhất, cô vẫn chịu được với tình hình bây giờ.

Nhưng mà nhìn vẻ lo lắng của Diệp Hoài Cẩn, lòng cô cũng thấy ngọt ngào.

Cô giơ tay ra túm lấy tay Diệp Hoài Cẩn rồi cười nói: “Dù hôm nay em có thế nào thì không phải vẫn có anh sao? Bây giờ em vẫn chịu được, hơn nữa không phải có anh luôn nhìn em ư?”

Nói tới đây, cô ngừng một lát rồi tự dưng nhớ ra nhiệm vụ của Diệp Hoài Cẩn, cô nói tiếp: “Với lại hình như anh rửa bát cũng mệt lắm đúng không?”

Nhớ lại dáng vẻ Diệp Hoài Cẩn rửa bát trước bồn, Mục Nhan lại buồn cười.

Dù rằng ở nhà Diệp Hoài Cẩn cũng thường giúp cô rửa bát nhưng rửa nhiều bát thế này là lần đầu tiên!

Còn cả mấy người Viên Bành Vũ nữa, khi nhìn Diệp Hoài Cẩn thành thục rửa bát, vẻ mặt của họ chính là không thể tin được, một lời khó nói hết, thế mà còn lần lượt đi vào để nhìn dáng vẻ Diệp Hoài Cẩn rửa bát nữa.

Chỉ có thể nói rằng địa vị trong giới giải trí của Diệp Hoài Cẩn quá cao, hành động thực tế này là thứ mà người khác không nghĩ tới được.

Nghĩ vậy, độ cong khóe môi của Mục Nhan càng rộng.

Diệp Hoài Cẩn nhìn nụ cười của Mục Nhan là biết suy nghĩ bây giờ của cô, anh hơi liếc cô một cái rồi nói thẳng: “Quen rồi nên cũng không mệt lắm, có điều chưa từng thấy em cười nhạo chồng mình thế này đấy.”

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Hi hi~

Mục Nhan nghe vậy thì bật cười nhưng cũng không nói gì nữa.

Còn Diệp Hoài Cẩn tiện tay nắm ngược lấy tay Mục Nhan và bắt đầu nghịch trong tay mình.

Một lúc sau, chiếc xe đến khách sạn.

Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan bế cặp sinh ba đi vào phòng mình sau khi tạm biệt mấy người Viên Bành Vũ.

Nhìn bóng lưng của gia đình này, Viên Bành Vũ đụng vào Triệu Dương bên cạnh.

“Nhìn họ cũng thấy hạnh phúc, đúng không?”

Trải qua mấy ngày ở cùng, hình tượng của Diệp Hoài Cẩn đúng là càng rõ rệt trong lòng Viên Bành Vũ.

Đối phương thật sự là một thần tượng rất xuất sắc.

Cho dù là trên màn ảnh hay là chỗ riêng tư.

Dù rằng rất nhiều hành vi của đối phương khác với Diệp Hoài Cẩn mà anh ta biết nhưng Diệp Hoài Cẩn bây giờ chỉ làm anh ta càng tôn sùng hơn.

Triệu Dương nghe vậy thì gật đầu, nghiêm túc đáp: “Ừm.”

Suy nghĩ của anh ta và Viên Bành Vũ giống nhau.

Nghe cuộc đối thoại của Viên Bành Vũ và Triệu Dương, Chu Vãn mím môi, sau đó cô ta nói: “Hôm nay cũng mệt rồi, tôi cũng về đây.”

Nói xong, Chu Vãn rời đi.

Viên Bành Vũ và Triệu Dương nhìn nhau rồi cùng rời đi.

Nhưng hai người vẫn nhạy bén phát hiện ra điều này.

Chu Vãn không hề thích gia đình Diệp Hoài Cẩn.

Nhưng biết thì biết nhưng họ cũng không suy nghĩ nhiều.

Sau khi về phòng, Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan đánh thức ba đứa nhỏ dậy.

“Bố, mẹ, buồn ngủ~” Ba cậu nhóc bị bố mẹ đánh thức, miệng không khỏi thốt lên lời mềm mại.

Chúng thật sự muốn ngủ lắm mà!

Nhìn dáng vẻ ngái ngủ của ba cậu nhóc, Mục Nhan nghĩ một lát, cuối cùng lấy ra con át chủ bài.

“Vũ Thánh, tắm xong con được xem phim hoạt hình con thích một lát.”

“Vũ Triết, tắm xong mẹ làm đồ ăn vặt cho con ăn.”

“Vũ Hành, trên người con hôi lắm, không tắm thì càng hôi hơn đấy.”

Mục Nhan nói xong ba câu, mí mắt của ba cậu nhóc nằm trên giường không khỏi động đậy.

Sau khi hiểu ra, ba cặp mắt mở bừng ra.

Ngay sau đó cùng ngồi bật dậy khỏi giường.

“Xem phim hoạt hình ạ?”

“Ăn ạ?”

“Tắm thơm tho ạ?”

Ba giọng nói trẻ con với vẻ mơ màng vang trong phòng, chúng đang nhìn Mục Nhan với ánh mắt hừng hực.

“Ừ.” Một chữ này của Mục Nhan phải nói là hùng hồn.

“Bế con!” Sau đó ba cậu nhóc đồng loạt giơ tay về phía Mục Nhan.

Mục Nhan thấy vậy thì cười nói: “Để bố các con đưa các con đi, mẹ đi làm đồ ăn vặt cho các con.”

Ba cậu nhóc nghe vậy thì tức tốc di chuyển mục tiêu.

Diệp Hoài Cẩn nhìn hết cả quá trình, chỉ nhìn Mục Nhan một cái với ánh mắt ngầm hiểu không cần lời nói, sau đó anh đưa ba cậu nhóc nhà mình vào nhà tắm.

Thấy vậy, Mục Nhan nhanh chóng đi vào nhà bếp đơn giản của khách sạn.

May mà có kinh nghiệm lần trước nên cô đã chuẩn bị hết đồ trong tủ lạnh.

Nhưng mà điều kiện có hạn, cô chỉ làm một vài cái bánh tart thôi.

Một lúc sau, ba cậu nhóc đi ra, bánh tart nóng hổi cũng ra lò.

Ngửi được hương thơm, mặt ba cậu nhóc lộ ra nụ cười mãn nguyện.

Sau đó chúng cầm bánh tart rồi há miệng to, cắn nhoàm một cái hết nửa cái.

Mùi thơm của trứng gà và sữa hòa quyện vào nhau đúng là thơm ngon qua từng kẽ răng.

Ngon quá~

Mẹ tốt nhất~
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 56



Ăn bánh tart xong, xem TV thêm một lúc, ba cậu nhóc ngồi ngủ trên giường, trước khi ngủ còn cho Mục Nhan một nụ hôn ướt át để thể hiện tâm trạng tuyệt vời lúc này của chúng.

Sau khi chúng ngủ, Mục Nhan và Diệp Hoài Cẩn mới có tâm trạng tắm rửa.

Tắm xong, hai người cùng nằm lên giường.

Tựa trong lòng Diệp Hoài Cẩn, Mục Nhan lấy điện thoại ra lướt tin tức.

Sau khi lướt một phần thì cô tình cờ nhìn thấy tin tức mới nhất liên quan tới “Vòng quanh thế giới”, sau khi đọc một bài viết trong đó, lúc tải lại trang thì lại có không ít bài hiện lên.

#“Vòng quanh thế giới” nổi trước khi phát sóng, các cư dân mạng mong chờ sớm phát sóng#

#“Vòng quanh thế giới” ghi hình nổi tiếng, du khách chạy tới nhà hàng số tám#

#Lượng theo dõi Weibo “Vòng quanh thế giới” tăng vọt#

#“Vòng quanh thế giới”…#

Nhìn mấy tiêu đề này, Mục Nhan cũng có thể cảm nhận được độ nổi tiếng hiện tại của chương trình.

Bây giờ trong lòng Mục Nhan rất vui, ai bảo cô là khách mời chính của chương trình này cơ chứ! Đương nhiên là cô cũng hy vọng tổ chương trình ngày một tốt hơn rồi.

Phía sau Mục Nhan, Diệp Hoài Cẩn liếc một cái, đương nhiên anh cũng nhìn thấy nội dung trên điện thoại của cô, trong lòng cũng có suy nghĩ giống Mục Nhan, anh đè thấp giọng nói bên tai cô: “Cư dân mạng đánh giá em cao lắm đấy.”

“Là với tài bếp núc của em chứ!” Mục Nhan nói, ánh mắt nhìn vào một bình luận ghi rằng “A a a… tài bếp núc của vợ nam thần đúng là nghìn like”, khóe miệng cô nở nụ cười nhẹ.

“Tài bếp núc” được công nhận, tâm trạng của cô rất tốt.

Nghe lời nghĩ một đằng nói một nẻo của Mục Nhan, mắt Diệp Hoài Cẩn mang theo ý cười, sau đó anh hơi nhổm dậy rồi đặt nụ hôn lên mặt cô: “Đừng xem nữa, nên đi ngủ thôi. Ngày mai lại phải dậy sớm đấy, tối nay em phải nghỉ ngơi cho đàng hoàng vào.”

Nghe Diệp Hoài Cẩn nói, bỗng chốc Mục Nhan cảm thấy mình buồn ngủ thật, sau đó cô ngáp một cái.

Ngay sau đó, cô đặt điện thoại lên đầu giường, lật người, cả người vùi trong lòng Diệp Hoài Cẩn: “Ừm, ngủ thôi.”

Mục Nhan nằm trong lòng Diệp Hoài Cẩn, ngửi mùi thơm trên người anh, cảm nhận nhiệt độ của anh, cơn mệt mỏi của Mục Nhan ập tới, cô nhanh chóng thiếp đi.

Sau khi Mục Nhan ngủ, Diệp Hoài Cẩn nhìn cô một cái, khóe môi nhếch lên một nụ cười, sau đó anh cầm điện thoại lên để đăng nhập vào Weibo của mình.

Bài đăng trên cùng là mấy tấm ảnh chụp lúc quảng cáo mà nhân viên đăng giúp anh.

Phía dưới lại không chỉ có bình luận liên quan tới bài đăng này.

“Ặc ặc ặc, nam thần, vợ anh đẹp quá đi, thu hút tới nỗi tôi sắp tiêu rồi.”

“Nam thần, xin hỏi anh giữ dáng thế nào sau khi có một người vợ có tài bếp núc giỏi thế này?”

“Nam thần, khi nào “Vòng quanh thế giới” phát sóng thế! Anh sẽ thường xuyên tham gia chương trình này chứ? Cặp sinh ba nhà anh thì sao?”

“Nam thần, anh đúng là người thắng cuộc! Ngưỡng mộ chết mất!”

“Nam thần…”

Bình luận tương tự không ít, tâm trạng Diệp Hoài Cẩn rất thích thú khi đọc được những dòng này.

Sau đó anh bỏ điện thoại xuống, nhìn Mục Nhan trong lòng rồi ôm chặt đối phương hơn, tâm trạng càng vui hơn.

Bây giờ cả thế giới đều biết Mục Nhan là vợ của Diệp Hoài Cẩn rồi!

Cảm giác này… chỉ có thể ngầm hiểu mà không thể diễn tả bằng lời.

*

Sáng sớm hôm sau.

Cả nhà Mục Nhan đều đang say giấc nồng, ngoài cửa liên tục vang lên tiếng chuông cửa.

Mục Nhan và Diệp Hoài Cẩn vẫn chưa tỉnh, ba cậu nhóc dậy từ sớm, chúng bò xuống giường và ra mở cửa.

Cánh cửa vừa mở ra đã thấy trước ống kính của người quay phim kẹp một thẻ nhiệm vụ.

Người quay phim và nhân viên vừa thấy cặp sinh ba đã phản ứng lại ngay: “Bố mẹ các cháu đâu?”

“Bố mẹ vẫn chưa dậy ạ!” Diệp Vũ Thánh đáp.

“Vậy phải nhờ các cháu đưa thẻ nhiệm vụ cho bố mẹ nhé! Bây giờ bọn chú vào được không?” Ánh mắt người quay phim lóe sáng.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Quay được hình ảnh hai vợ chồng ảnh đế, nghĩ thôi cũng thấy tuyệt vời rồi!

“Cháu phải hỏi bố mẹ đã.” Diệp Vũ Thánh nhìn nhân viên trước mặt thì nói ngay, ánh mắt hơi cảnh giác.

Người quay phim ngay lập tức mếu mặt.

Tính cảnh giác cao thật đấy!

“Thế bây giờ các cháu đi xem thế nào đi?” Người quay phim hỏi một cách thăm dò.

“Vâng~” Ba đứa trẻ gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm vào nhóm quay phim.

Trong lòng các thợ quay phim vẫn tò mò đây này!

Không phải nói đi xem thế nào sao? Ba cậu nhóc đáng yêu này sao vẫn chưa hành động nữa?

Nghĩ vậy, người quay phim hỏi: “Các cháu không đi tìm bố mẹ sao?”

Nghe chú quay phim hỏi vậy, Diệp Vũ Hành nhỏ nhất nói: “Chúng cháu muốn đóng cửa, các chú không đi, chúng cháu không đóng được!”

Vừa nghe vậy, thợ quay phim phản ứng ngay, nhận ra rằng mình vẫn đứng ở cửa nhà người ta!

Anh ta nhanh chóng lùi ra sau một bước theo những người khác.

Vừa lùi xuống, ba cậu nhóc vẫy tay với nhóm người rồi đóng cửa lại.

Cánh cửa đóng lại vang tiếng “rầm”.

Người quay phim và các nhân viên khác đều không khỏi nhìn nhau.

Nhưng mà sau khi nhìn nhau lại không nhịn được bật cười.

Mặc dù hành động của ba cậu nhóc này có chút không “bình thường” nhưng đúng là đáng yêu thật đó!

Lúc này, bên kia cánh cửa.

Ba đứa Diệp Vũ Thánh nghiêm túc nhìn tấm thẻ nhiệm vụ đang cầm.

Phần lớn chữ trên đó thì chúng chỉ nhận ra có vài chữ, một số chữ thì không nhận ra được nhưng mà chúng vẫn hiểu một chút.

Hôm nay chúng không cần chiêu đãi khách hàng mà có thể ăn uống chơi bời.

“Đi tìm bố mẹ thôi.” Một đứa đề nghị, ngay sau đó ba cậu nhóc lon ton chạy vào phòng bố mẹ chúng.

Trong phòng.

Mục Nhan ở trong lòng Diệp Hoài Cẩn tỉnh giấc trước.

Cô ngáp một cái rồi vươn tay với lấy chiếc điện thoại, vừa thấy thời gian trên đó, Mục Nhan lập tức ngồi dậy.

Mục Nhan vừa dậy thì Diệp Hoài Cẩn cũng dậy.

“Mấy giờ rồi em?” Lúc hỏi, giọng Diệp Hoài Cẩn vẫn hơi khàn lúc mới tỉnh dậy.

“Sáu rưỡi.” Mục Nhan đáp, đang định vào nhà tắm vệ sinh cá nhân thì không ngờ rằng cửa phòng mình vang tiếng gõ.

Sớm thế này đã gõ cửa, chỉ có thể là ba cậu nhóc quỷ kia thôi.

Tối qua chúng ngủ sớm nên dậy sớm cũng là bình thường.

Tuân lệnh đi mở cửa cho ba cục cưng nhà cô thôi.

Cánh cửa vừa mở ra, ba cậu nhóc xộc vào như đốt pháo.

“Bố mẹ ơi, có thẻ nhiệm vụ rồi!”

Nghe tiếng gọi của chúng, ánh mắt Mục Nhan rơi xuống thẻ nhiệm vụ trong tay Diệp Vũ Thánh, cô nhanh chóng nhận lấy xem.

Xem xong, mắt Mục Nhan sáng bừng.

“Sao thế?” Diệp Hoài Cẩn thấy dáng vẻ của Mục Nhan bèn đi qua.

Anh liếc một cái, cũng thấy rõ nội dung bên trên, sau đó mới nói: “Tổ chương trình này cũng xem như từ bi đấy.”

Cuối cùng hôm nay cũng được nghỉ ngơi tử tế rồi, dắt vợ con đi nghỉ mát thật sự thôi.

Mục Nhan nhắc nhở như thể nhìn ra suy nghĩ của Diệp Hoài Cẩn: “Hôm nay tất cả các khách mời cùng nhau ra ngoài, tiêu tiền ngày hôm qua kiếm được. Trông có vẻ chúng ta không thể chơi vui với số tiền này được nhưng em cứ có linh cảm là tổ chương trình sẽ có thêm gì đó.”

Diệp Hoài Cẩn nghe vậy thì vẻ mặt anh khựng lại.

Có một câu nói rất chính xác rằng đừng bao giờ quá kỳ vọng với tổ chương trình.

Mục Nhan lại bật cười khi thấy dáng vẻ của Diệp Hoài Cẩn: “Quay thêm hôm nay là kết thúc chương trình rồi, chúng ta có thể ở lại đây chơi thêm hai ngày.”

Nghe vậy, Diệp Hoài Cẩn nhìn ba cậu nhóc đang nhìn họ với ánh mắt mong chờ: “Chúng thì sao?”

“Chúng ta quay về vào buổi lễ tốt nghiệp của chúng vào thứ Sáu là được.” Tuần này khi Mục Nhan xin nghỉ phép với giáo viên, cô cũng đã rõ chuyện này và cũng đồng ý tới khi đó sẽ cùng Diệp Hoài Cẩn tham gia lễ tốt nghiệp của bọn trẻ, vì vậy mấy hôm nay không có vấn đề gì.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

“…Ừm.” Diệp Hoài Cẩn đồng ý, liếc mắt nhìn ba cậu nhóc, theo anh thì cứ đưa chúng về nước thì tốt hơn!

Lâu lắm rồi anh không được tận hưởng thế giới hai người với Mục Nhan.

Nhưng thấy Mục Nhan vui, ba cậu nhóc hào hứng, Diệp Hoài Cẩn cũng chẳng nói gì thêm.

Ừ, chờ kỳ nghỉ hè sau lễ tốt nghiệp của chúng, ngoài thời gian đi quay “Bố ơi! Mình đi đâu thế?” ra thì thời gian còn lại cứ vứt chúng tới cho ông bà.

Diệp Hoài Cẩn thầm có quyết định trong lòng.

Một lúc sau, sau khi vệ sinh cá nhân xong thì cả nhà mới chuẩn bị ra ngoài.

Không ngờ rằng vừa ra cửa đã mắt lớn chạm mắt nhỏ với nhóm quay phim bên ngoài.

Lúc này Diệp Vũ Thánh gãi đầu mình, ngại ngùng nói: “Chú quay phim ơi cháu xin lỗi, chúng cháu quên mất chuyện vừa đồng ý với chú rồi.”

Ôi, vừa rồi hào hứng chuyện nghỉ mát cùng bố mẹ quá!

Anh quay phim và nhân viên: “…”

*

Một lúc sau, nhóm Mục Nhan đến địa điểm tập trung tổ chương trình nói.

Sau khi đến địa điểm, Mục Nhan phát hiện ra đúng là thú vui của tổ chương trình không hề đơn giản như trong tưởng tượng.

Đã có một nhân viên đứng đó đợi họ, rõ ràng là có gì đó cần đưa lại.

Sau khi tất cả mọi người đông đủ, nhân viên mới mở miệng.

“Một buổi sáng tuyệt đẹp nên cho mọi người chơi một trò chơi thú vị— rút thăm nhé! Ở đây có hai tờ thăm, phía sau thăm đại diện đường khác nhau, trò chơi sử dụng tiền mặt cũng khác nhau. Ba người Chu Vãn, Viên Bành Vũ và Triệu Dương là một nhóm. Mục Nhan, Diệp Hoài Cẩn, Diệp Vũ Thánh, Diệp Vũ Triết, Diệp Vũ Hành một nhóm. Bây giờ mời đại diện hai bên lên rút thăm.”

“Mẹ ơi, để con!” Diệp Vũ Thánh nhanh chóng xung phong.

Nhìn Diệp Vũ Thánh hừng hực, Mục Nhan đồng ý.

Còn nhóm bên kia, Chu Vãn cũng đi lên đại diện nhóm họ rút thăm.

Bóng dáng một lớn một nhỏ đi tới trước mặt nhân viên tổ chương trình, rút hai lá từ hai bảng trong tay anh ta.

Diệp Vũ Thánh hào hứng đưa bảng trong tay mình đến trước mặt Mục Nhan: “Mẹ ơi mau xem đi, chúng ta sẽ đi đâu chơi ạ?”

Mục Nhan nhìn vào sau khi cầm lấy.

Xem xong cô mếu mặt.

Diệp Hoài Cẩn cũng nhìn, sau đó anh nhìn nhân viên tổ chương trình một cái, chỉ có một suy nghĩ: Giỏi lắm!

Lúc này, Viên Bành Vũ bên kia đã hào hứng hô lên, sau đó phấn khởi chạy đến: “Anh Diệp, các anh có bao nhiêu tiền, định đi đâu chơi thế?”

Lời vừa dứt thì anh ta nhìn vào tờ thăm trong tay Mục Nhan, mắt anh ta ngay lập tức trợn tròn, sau đó nói: “Anh Diệp, em không làm phiền nữa.”

Nói xong chân như bôi dầu chuồn luôn.

Không thể trách anh ta được!

Chủ yếu là gia đình anh Diệp thảm quá! Họ cũng không thể đắc ý quá được!

Một lúc sau, nhóm Viên Bành Vũ ngồi lên xe riêng của tổ chương trình rời khỏi khách sạn, còn cả nhà Diệp Hoài Cẩn thì ở lại.

Đúng vậy, là ở lại.

Vì địa điểm du lịch hôm nay của cả nhà họ không phải đâu khác mà chính là ở khách sạn họ hiện đang ở và trong phạm vi năm trăm mét xung quanh khách sạn.

Họ không được đi nơi khác.

Điều “có tâm” duy nhất mà tổ chương trình làm được là phí ăn uống cấp trong một ngày là ba nghìn baht Thái - khoảng sáu trăm tệ để họ không bị đói bụng.

Nhìn nhóm Viên Bành Vũ rời đi, ba cậu nhóc trợn tròn mắt nhìn Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan: “Bố mẹ ơi, chúng ta đi đâu ăn uống chơi đùa ạ?”

Chắc chắn chúng phải chơi thật vui và còn ăn nhiều món ngon nữa.

Nhìn ánh mắt trong trẻo của ba cậu nhóc, Mục Nhan cảm thấy thật sự không biết nói sự thật tàn nhẫn này với chúng như thế nào.

Cô nhìn Diệp Hoài Cẩn bên cạnh và ra hiệu anh nói đi.

Thấy vậy, Diệp Hoài Cẩn ho nhẹ một tiếng rồi nhìn ba cậu nhóc: “Các bé yêu ạ, hôm nay bố dẫn các con đi bơi, tối đến cùng ra biển nướng thịt, thế nào?”

Ba cậu nhóc: “…”

Đồ ăn ngon và thú vui nói trước đó đâu!
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 57



Nghĩ tới đồ ăn ngon và trò vui trong tưởng tượng của mình, lại nghĩ tới nội dung Diệp Hoài Cẩn vừa nói, mặt ba cậu nhóc hiện lên vẻ không chịu, sau đó bắt đầu nói lên lý do phản bác.

“Mấy hôm trước không phải chúng ta chơi ở biển rồi ạ?”

“Chúng ta ăn đồ nướng mấy lần rồi bố ơi.”

“Bơi hả, nhiều chỗ cũng bơi được mà bố!”

“…”

Từng câu thốt ra từ miệng chúng.

Các thợ quay phim xung quanh thấy vậy đều cảm thấy hơi đau lòng.

Vừa rồi lúc ba đứa đợi đi chơi, biểu cảm trên mặt chúng vẫn vui lắm!

Không ngờ rằng chớp mắt đã vụt tắt rồi.

Nhưng mà đau lòng thì đau lòng, việc quay phim của họ vẫn phải tiếp tục.

Họ cũng muốn xem diễn biến tiếp theo sẽ thế nào, hay nói cách khác Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan sẽ chọn cách nào để ba cậu nhóc chấp nhận sự thật rằng cả nhà chỉ có thể ở khách sạn và chơi xung quanh thôi.

Lúc này đây đương nhiên Mục Nhan cũng nhìn thấy đôi môi dẩu lên của ba cậu nhóc.

Cô nhìn sang Diệp Hoài Cẩn bên cạnh, anh cũng đã nói tới vài địa điểm vui trong khách sạn với ba cậu nhóc.

Chỉ tiếc rằng những nơi đó đều không cần thiết với ba cậu nhóc, chúng tiếp tục nhìn bố mình với vẻ hơi trách móc.

Chỉ thiếu điều nói thẳng ra những câu như “Con không nghe, con không nghe…”

Diệp Hoài Cẩn thấy mình nói một lúc mà ba cậu nhóc vẫn không lay động, trong lòng hơi khó chịu.

Không phải tức giận mà là tự trách.

Nói thật, giữa hai người, thời gian Mục Nhan bên các con nhiều hơn nên cũng hiểu đám trẻ hơn.

Dù rằng năm nào anh cũng dành thời gian ở bên chúng nhưng lúc chơi cùng thì Mục Nhan cũng ở bên, cô chuẩn bị hết mọi thứ, gần như anh không cần lo nghĩ nhiều, chỉ ở bên cạnh nhìn chúng cười, nhìn chúng chơi đùa.

Nhưng kể từ khi tham gia chương trình anh lại nhìn ra điều khác.

Anh vẫn chưa đủ hiểu con mình.

Người ta nói tình cha như núi, tình mẹ như biển.

Đúng là anh giống một ngọn núi, trở thành chỗ dựa của các con nhưng Mục Nhan thì sao, cô bao dung như biển, ngấm ngầm bên các con.

Việc anh làm vẫn chưa đủ nhiều.

Ngày sau anh sẽ làm nhiều thứ hơn, sẽ càng hiểu thế giới nội tâm của đám trẻ nhà mình hơn.

Mục Nhan thấy vẻ suy tư của Diệp Hoài Cẩn, là vợ chồng nhiều năm nên cô cũng đoán được suy nghĩ của Diệp Hoài Cẩn.

Mục Nhan cũng chỉ có thể ủng hộ suy nghĩ của anh.

Trước đây các con còn nhỏ, rất nhiều chuyện mà Diệp Hoài Cẩn không thể để ý hết trong thời gian hạn hẹp nhưng các con càng lớn, càng có suy nghĩ của mình, đương nhiên cô muốn thúc đẩy mối giao lưu giữa các bố con.

Nhưng làm tới đây thì cần Diệp Hoài Cẩn tự để tâm mới được.

Vốn dĩ cô định đợi sau khi ghi hình “Bố ơi! Mình đi đâu thế?” thì Diệp Hoài Cẩn sẽ hiểu, không ngờ rằng một chuyện nhỏ xíu ngày hôm nay cũng đã khiến Diệp Hoài Cẩn để ý tới.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Thế này cũng được mà!

Lúc này, Mục Nhan cũng không lựa chọn bước ra mà nhìn hành động tiếp theo của Diệp Hoài Cẩn.

Vào lúc này, Diệp Hoài Cẩn đã nghĩ tới tình huống mà Mục Nhan và ba cậu nhóc gặp phải mấy lần trước, sau đó anh hơi ngồi xổm xuống và cất lời với ba cậu nhóc.

“Vũ Thánh, bố nhớ giấy này là do con rút được đúng không?”

“Vâng, con rút đấy ạ.” Diệp Vũ Thánh nghĩ một lát rồi gật đầu.

“Bố cũng biết các con muốn chơi trò vui, ăn đồ ngon nhưng đây là kết quả con tự rút. Nếu con rút được thẻ khác, các con có bực tức nữa không?”

“Không ạ.” Ba cậu nhóc bao gồm cả Diệp Vũ Thánh đều lắc đầu, nếu rút được cái khác, có thể ăn uống chơi bời, chúng bực tức gì nữa chứ!

“Thế bây giờ chỉ có hai lựa chọn, các con chọn được cái không tốt rồi, chẳng lẽ còn có thể chọn cái tốt sao?” Diệp Hoài Cẩn hỏi ngược lại.

Ba cậu nhóc nghe vậy ngay lập tức lắc đầu.

Không được chọn nữa! Nhóm chú Viên cũng đi rồi mà!

“Thế các con nói xem bây giờ phải làm thế nào?” Diệp Hoài Cẩn không quyết định luôn cho chúng mà hỏi chúng.

Ba cậu nhóc nghe Diệp Hoài Cẩn nói thì cũng nghiêm túc ngẫm nghĩ.

Một lúc sau, ba cậu nhóc mở miệng nói.

“Bố ơi, con nghĩ rồi, hôm nay chúng ta chơi trong khách sạn là được rồi.”

“Ừm, chỉ cần mẹ nấu món ngon cho con, ở đâu cũng giống nhau.”

“Có bố mẹ là được ạ.”

Ba cậu nhóc nói cực kỳ ngoan ngoãn.

Trước đây chỉ là chúng bị miếng mồi của tổ chương trình đập phải, sau đó cuối cùng thứ trong tưởng tượng chẳng còn, có thể thấy vui được sao?

Bây giờ nghĩ lại, không có thứ khác vui, nhưng có bố mẹ bên chúng mà! Không có đồ ngon khác thì chúng có mẹ mà!

Nghĩ như vậy, ba cậu nhóc đã phản ứng lại ngay.

Sau đó ba cậu nhóc lần lượt nắm tay Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan, nói với vẻ cực kỳ vui vẻ: “Bố mẹ ơi, chúng ta về phòng thay đồ, lát nữa cùng đi bơi thôi!”

“Ừm.” Diệp Hoài Cẩn đáp, nụ cười trong mắt càng dịu dàng, làm nhân viên bên cạnh ngơ cả người.

Ảnh đế Diệp đúng là đẹp trai quá!

Sau đấy, một nhà năm người lon ton quay về phòng khách sạn, sau khi ăn bữa sáng đơn giản, thay đồ bơi xong thì tới hồ bơi gần họ nhất.

Nói ra thì trong khách sạn họ ở có ba hồ bơi, phong cảnh hồ nào cũng khác, càng đẹp thì càng nhiều người.

Nhà Mục Nhan chọn hồ bơi gần nhất lại là hồ nhỏ nhất trong ba cái, hơn nữa vị trí hơi xa nên không quá nhiều người tới.

Khi gia đình Mục Nhan tới, trên bờ hồ và trong hồ cũng chỉ lác đác vài người, mà mấy người này cũng đều là người nước ngoài.

Điều này khiến Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan càng tự nhiên hơn một chút.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Những cái khác không nói, nói tới hai hôm nay thôi, vì tổ chương trình ghi hình ở khách sạn này đồng thời bị cộng đồng mạng tiết lộ nên lượng người trong khách sạn tăng vọt để có thể có cơ hội tình cờ gặp họ.

Nhưng mà tổ chương trình cũng có cách đối phó, khi gặp vài khách du lịch đi dạo thì cũng xử lý nhanh gọn, để người khác đừng làm phiền nhóm Mục Nhan quay phim. Vì thế Mục Nhan, cặp sinh ba và Diệp Hoài Cẩn mới không bị fans vây kín.

Vào lúc này, sau khi cặp sinh ba xuống nước, tâm trạng bỗng chốc vui mừng, chúng tới gần chỗ nấc thang nước khá nông rồi gọi Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan: “Bố mẹ ơi, mau đến đây đi.”

Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan nhìn nhau sau đó nhanh chóng xuống nước.

Tận dụng vị trí, cặp sinh ba hất nước vào hai người.

Mục Nhan và Diệp Hoài Cẩn đương nhiên cũng phản kích lại.

Bỗng chốc, trong ống kính của thợ quay phim, cảnh tượng trở nên sống động hơn.

Cả nhà ở bên nhau, cho dù là hành động đơn giản nhất cũng rất bổ mắt rồi!

Nghịch nước, buổi trưa ăn một bữa đơn giản trong nhà hàng của khách sạn. Tới chiều Diệp Hoài Cẩn dùng số tiền còn lại bảo tổ chương trình chuẩn bị đồ dùng và đồ ăn cần cho nướng thịt. Sau giấc nghỉ trưa, cả nhà thong thả đi ra bãi biển ngoài khách sạn.

Lúc này khác với sự yên lặng lúc trưa, rất nhiều người trên biển bị thu hút bởi gia đình Diệp Hoài Cẩn.

Biết có người vây quanh nhưng Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan không để ý, tự do làm chuyện của mình.

Còn ba cậu nhóc lại không nỡ đưa tầm mắt nhìn hướng khác, trong mắt chúng chỉ có một chữ!

Ăn.

Mục Nhan nhìn vẻ háu ăn của chúng, hành động trong tay càng nhanh nhẹn hơn.

Quét dầu, lật lại, thêm gia vị…

Từng xiên nướng thơm ngon ra lò trong tay Mục Nhan.

Nhưng ánh mắt cặp sinh ba nhìn chằm chằm đến mức không chớp mắt vào cánh gà gần hoàn thành của Mục Nhan.

Sau khi phết mật ong thì đặt trên giá nướng đều, lớp da bên ngoài săn lại như đã lọc hết mỡ bên trong, trông gà càng giòn hơn, đồng thời còn tỏa ra mùi thơm ngọt của mật ong.

Nhìn thôi cũng muốn nếm thử ngay.

Cảnh tượng thế này thì cặp sinh ba có thể dời mắt được ư?

Đương nhiên là không rồi!

Mục Nhan nhìn vẻ mong mỏi, liên tục nuốt nước miếng của ba cậu nhóc, cô bất lực cười trong lòng.

Sau đó, khi quét gia vị cho cánh gà xong, Mục Nhan đưa ba xiên cánh gà cho ba cậu nhóc.

Khoảnh khắc tới tay, ba đứa vui mừng cảm ơn Mục Nhan, sau đó bắt đầu thổi đồ ăn.

Khi đã bớt nóng, ba đứa đều cắn vào miếng cánh gà đầu tiên ở chỗ nhiều thịt nhất.

Chất thịt mềm!

Vị ngon!

Đã!

A a a~ có mẹ đúng là hạnh phúc quá!

Ngon quá đi mất!!!
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 58



Ba cậu nhóc vui vẻ gặm từng miếng một.

Vẻ không hài lòng ban đầu đã tan biến hoàn toàn.

Lúc ăn ngon, mắt ba cậu nhóc đều híp lại một cách hạnh phúc.

Làm người nhìn bên cạnh cũng muốn ăn theo.

Thật sự ngon như vậy sao?

Mọi người vây quanh phía xa đều không khỏi nuốt nước miếng.

Hình như trông có vẻ ngon thật!

Còn cả hương thơm liên tục theo gió xộc vào mũi nữa, đúng là khiến người ta không khỏi rớt nước miếng.

Chúng tôi cũng muốn ăn nướng!

Ngay lập tức đã có người không nhịn được rời đi.

Họ đi ăn nướng chứ không phải đi nơi nào khác.

Qua miệng thành nghiện rồi.

Không ăn được đồ nướng của đầu bếp Mục Nhan, họ đi ăn nướng chỗ khách sạn cũng được!

Một số rời đi nhưng vẫn còn một số cầm điện thoại quay phim chụp ảnh ở đằng xa.

Quay chụp xong thì chia sẻ ngay cho cư dân mạng khác trên diễn đàn công cộng của mình.

Nhất là vẻ dễ thương lúc ăn uống của cặp sinh ba, thật sự là đáng yêu quá đi mất!

Đăng lên cũng làm mình có thêm nhiều người theo dõi hơn, tiện thể làm màu cho vòng bạn bè của mình.

Họ cũng là người tình cờ gặp ảnh đế Diệp!

Vào lúc này, Mục Nhan vẫn đang tiếp tục nướng món khác, Diệp Hoài Cẩn bên cạnh giúp quét dầu, món nướng ra ngày một nhiều.

Đầy * * một đĩa.

Sau khi gặm cánh gà xong, mắt cặp sinh ba tiếp tục nhìn chằm chằm vào chiếc đĩa rồi l**m môi, sau đó tay chúng thò về phía đĩa.

Sau khi lấy thêm một xiên thịt thì tiếp tục ăn trong thích thú.

Xiên ăn xong ngày một nhiều ở bên cạnh.

Vào lúc này, trong mắt chúng chỉ còn lại món nướng ngon tuyệt này thôi.

Sau khi thấy đồ ăn được nướng khá nhiều, Mục Nhan cũng tạm dừng hành động của mình lại.

“Cho em này.” Lúc này, Diệp Hoài Cẩn cũng đưa một xiên thịt cho Mục Nhan.

Mục Nhan cầm lấy rồi ăn ngay.

Vừa cho vào miệng, các loại gia vị hòa quyện với sự mềm mướt của miếng thịt, hương vị hài hoà.

Dù sao thì không tính là thịt mình ướp, nếu không thì biết đâu hương vị sẽ càng ngon hơn.

Rất mau, một xiên thịt đã hết sạch.

Cô vội vã cầm xiên thứ hai.

Còn Diệp Hoài Cẩn cũng ăn uống rất nhanh.

Từng xiên trúc cứ tăng lên, xiên nướng trong đĩa ngày một vơi.

Cặp sinh ba nhìn dáng vẻ ăn nhanh như chớp của Diệp Hoài Cẩn, trên mặt cũng lộ vẻ hốt hoảng.

Sao bố lại ăn nhanh thế chứ!

Để tránh đồ ăn bị Diệp Hoài Cẩn chén sạch, ba cậu nhóc nhìn đĩa đồ ăn, sau đó tay mỗi đứa cầm trước mấy xiên.

Vào lúc này trong đĩa gần như trống không.

Diệp Hoài Cẩn vừa đặt một xiên trúc xuống thì nhìn thấy cảnh này, anh lập tức liếc xéo ba cậu nhóc nhà mình.

Chúng thật là vô lương tâm quá!

Nhỏ nhắn, tham lam.

Ánh mắt của Diệp Hoài Cẩn bị ba cậu nhóc phát hiện ra ngay.

Một tay cầm ăn, tay còn lại giấu thứ còn lại ra phía sau.

“Bố là người lớn, bố ăn nhanh hơn chúng con, chúng con ăn có một xiên mà bố ăn đến hai xiên rồi! Phải công bằng một chút, bố ăn một xiên, chúng con lấy hai xiên.” Diệp Vũ Triết nói rất nghiêm túc.

Cậu bé luôn nhớ rõ nhất và cũng hiểu nhất về đồ ăn.

“Vừa rồi bố ăn nhiều xiên lắm nên chúng con cầm vài xiên thôi!” Diệp Vũ Hành cũng nói, giơ tay chỉ vào đôi xiên trúc.

Mục Nhan nhìn hành động của các bố con thì không khỏi lắc đầu.

Chuyện này thường hay xảy ra nên cô cũng chẳng buồn quan tâm nữa rồi.

Nhìn chiếc đĩa sắp thấy cả đáy, Mục Nhan cầm nguyên liệu bắt đầu nướng tiếp.

Thôi thì nướng nhiều thêm một chút vậy!

Lúc này, Diệp Hoài Cẩn nhìn dáng vẻ lúc mặc cả với mình vẫn nhớ ăn tiếp của chúng, anh cảm thấy mình so đo với ba cậu nhóc làm mất phẩm cách của mình quá.

“Thích ăn thì ăn đi! Bố xem các con ăn được bao nhiêu.” Diệp Hoài Cẩn ung dung nói.

Người ta nói rằng người lớn và trẻ nhỏ khác nhau nên bụng chứa cũng khác nhau.

Ba cậu nhóc nghe vậy, đem những xiên nướng “đã giấu” ra, bắt đầu ăn một cách quang minh chính đại.

Ừm, bố cũng đến chịu chúng rồi này!

Lúc chúng đang ăn, Diệp Hoài Cẩn cầm những xiên còn lại đi đến bên Mục Nhan vừa đút cho cô ăn vừa giúp đỡ.

Một lúc sau, ba cậu nhóc đã ăn hết xiên trong tay mình.

Ăn xong nhìn chiếc đĩa trống không bèn lập tức lon ton chạy tới bên Mục Nhan và Diệp Hoài Cẩn.

“Bố mẹ ơi, đồ mới nướng xong chưa ạ?” Diệp Vũ Triết mong đợi hỏi.

Nghe vậy, Diệp Hoài Cẩn nhìn chúng một cái rồi mở miệng nói: “Thích ăn thì tự nướng đi nhé! Không thấy mẹ các con nướng vất vả à?”

Nghe vậy, ba cậu nhóc nhìn về phía Mục Nhan. Đúng là trên mặt cô đang đổ mồ hôi.

Trong mắt ba cậu nhóc bắt đầu hiện lên vẻ xấu hổ.

Chúng vội vã chạy “bịch bịch” tới cạnh Mục Nhan, đứa thì lấy giấy đứa thì lấy khăn.

Muốn niềm nở bao nhiêu thì niềm nở bấy nhiêu.

Còn cậu hai Diệp Vũ Triết chen chúc vào chỗ giữa Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan, sau đó lấy xiên tươi mới ra đặt lên vỉ nướng. Cậu nghiêng đầu nhìn Mục Nhan: “Mẹ ơi, xong thì sao nữa ạ?”

“Quét dầu trước.” Thấy Diệp Vũ Triết hào hứng tự nướng, Mục Nhan kiên nhẫn nói, đồng thời cầm tay chỉ Diệp Vũ Triết quét dầu lên từng xiên trong tay.

Quét xong, vừa đặt lên vỉ nướng, thịt xiên phía trên bắt đầu vang tiếng xèo xèo.

Lần đầu có trải nghiệm này, Diệp Vũ Triết lập tức hào hứng nói: “Mẹ ơi, thịt thành màu trắng rồi.”

Giọng nói hào hứng của Diệp Vũ Triết thu hút sự chú ý của Diệp Vũ Thánh và Diệp Vũ Hành.

Hai đứa thấy cái này vui nên cũng nhanh chóng chạy tới góp vui.

“Mẹ ơi, con cũng muốn.”

“Con cũng thế.”

Hai đứa nhanh chóng chen vào bên cạnh vỉ nướng, vây quanh cạnh Mục Nhan và bắt đầu trải nghiệm thú vui nướng thịt.

Một lát sau, cả bãi biển vang lên tiếng nói chuyện đầy niềm vui của gia đình Mục Nhan.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

“Mẹ ơi, thơm quá! Con tự nướng đó!”

“Ừm, đúng rồi.”

“Mẹ ơi, mẹ có muốn nếm thử xiên con nướng không ạ?”

“Có.”

“Mẹ ơi, đồ con nướng ngon không ạ?”

“Ngon lắm.”

“…”

Nhìn và nghe hết mọi chuyện, nhân viên và thợ quay phim xung quanh đều không nhịn được mà mỉm cười.

Gia đình này ở cùng nhau đúng là vừa hạnh phúc vừa thú vị.

Ngày nào cũng nhìn vẻ đáng yêu của cặp sinh ba và sự ấm áp của gia đình thế này, bảo họ ghi hình mãi họ cũng cam tâm tình nguyện nữa!

Thời gian dần trôi qua trong khoảnh khắc cả gia đình nướng thịt.

Chuyến du lịch tại khách sạn một ngày cứ thế kết thúc.

Cả nhà Mục Nhan đã nướng thịt xong, giờ đang đi dạo trong khu phố bên cạnh khách sạn, khu phố này vừa hay đáp ứng đúng yêu cầu trong phạm vi vòng tròn năm trăm mét.

Sau khi dạo hết các nơi như cửa hàng, tiệm quà lưu niệm đặc sắc, cả nhà Mục Nhan mới quay về khách sạn.

Trên đường quay về khách sạn, cả nhà tay trong tay đi trên con đường nhỏ của khách sạn, tâm trạng đều vui vẻ vô cùng.

Thấy họ, các nhân viên quay chụp đằng sau đều cảm thấy đây đúng là một khung cảnh tuyệt đẹp.

“Mẹ ơi, hôm nay con vui lắm.”

“Con cũng thế.”

“Mong ngày nào cũng như hôm nay.”

Sau khi trải qua ngày hôm nay, tâm trạng ba cậu nhóc vui vẻ vô cùng, cả đường cứ tíu ta tíu tít chia sẻ tâm trạng của mình với Mục Nhan và Diệp Hoài Cẩn.

“Ngày nào các con cũng thích cả cái này cái kia! Bố chẳng biết rốt cuộc là các con thích cái nào cả?” Lúc ba cậu nhóc đang xúc động, Diệp Hoài Cẩn chẳng hề do dự lên tiếng phá đám.

Ba cậu nhóc nghe vậy thì không khỏi nghẹn lời.

Ngay sau đó chúng dừng bước và ngẩng đầu nhìn Diệp Hoài Cẩn.

Diệp Vũ Thánh nói đầu tiên: “Có bố mẹ ở cùng, chúng con thích hết.”

“Đúng vậy.” Diệp Vũ Triết hùa theo.

Còn Diệp Vũ Hành nhìn Diệp Hoài Cẩn “hừ” một tiếng: “Bố chẳng biết ăn nói gì cả!”

Nói xong cậu nhìn Mục Nhan rồi nói: “Mẹ nói có đúng không?”

Cậu nhóc làm thế này là muốn mẹ đòi đạo lý từ bố cho chúng.

Người trị được bố chỉ có mẹ thôi!

Mục Nhan nghe Diệp Vũ Hành nói xong, cô xoa đầu cậu: “Ừ, con nói đúng lắm.”

Hùa theo xong cô còn nhìn về phía Diệp Hoài Cẩn đang bị ba đứa nhóc tố cáo, Mục Nhan chỉ muốn nói một câu: “Đáng đời!”

Nghiêm túc với đám trẻ để làm gì kia chứ?

Nhưng mà theo sự hiểu biết của Mục Nhan về Diệp Hoài Cẩn, anh làm vậy có lẽ cũng có suy nghĩ của riêng mình.

Thế nên ngoại trừ nói hùa một câu xong thì cô cũng không nói gì Diệp Hoài Cẩn nữa, chỉ nhìn anh một cái để anh tự hiểu.

Diệp Hoài Cẩn nhận được ánh mắt này thì cũng không nói gì, chỉ chớp mắt với Mục Nhan và cũng là ánh mắt thường được gọi là tình tứ.

Thấy được ánh mắt này, Mục Nhan hơi dở khóc dở cười và quay đầu không nhìn anh nữa.

Phóng ánh mắt tình tứ quang minh chính đại thì cũng phải xem tình hình chứ!

Thấy vẻ xấu hổ của Mục Nhan, Diệp Hoài Cẩn tỉnh bơ nhìn các nhân viên công tác đi theo đằng sau.

Cũng chẳng biết có bị quay lại cảnh này không.

Bị quay lại thì quay thôi!

Dù sao thì họ tình tứ trước ống kính đâu chỉ có lần một lần hai.

Có lẽ khi xem tới đây, mọi người cũng đều quen cả rồi.

Ừ, đúng là như vậy.

Sau đó, Diệp Hoài Cẩn nhìn ba cậu nhóc nhà mình.

Vợ dễ dỗ nhưng trẻ con thì không dễ.

“Nếu mẹ các con đã nói vậy rồi thì bố cũng xin thừa nhận là mình không biết ăn nói.” Diệp Hoài Cẩn cúi đầu và nói với ba cậu nhóc.

Ba cậu nhóc nhìn Diệp Hoài Cẩn một cái, trong lòng ba đứa đồng loạt có suy nghĩ rằng Diệp Hoài Cẩn nói không có thành ý.

Nhưng đã nói xin lỗi rồi thì có vẻ chúng cũng không thể “giận” tiếp được nữa!

“Được rồi! Con tha thứ cho bố đấy!” Cuối cùng, Diệp Vũ Thánh đại diện nói.

Đoạn điệp khúc chen ngang này tạm thời dừng lại, sau khi quay về sảnh khách sạn, cả nhà Mục Nhan nhìn thấy nhóm Viên Bành Vũ quay về.

Sau khi tụ tập lại, cả nhóm bắt đầu lần lượt nói về trải nghiệm ngày hôm nay của đôi bên.

Cuối cùng dưới sự sắp xếp của tổ chương trình, mọi người tổ chức một cuộc chia tay đơn giản.

Lại hai tiếng nữa trôi qua, người nào người nấy quay về phòng mình.

Còn Diệp Hoài Cẩn thì không hề để ý rằng cả buổi tối nay, ba cậu nhóc đều yên lặng lạ thường.

Tới tận khi quay về phòng riêng trong khách sạn.

Sau khi Diệp Hoài Cẩn vệ sinh cá nhân xong quay về phòng thì nhận ra trên chiếc giường lớn của mình có thêm ba đứa, nghênh ngang chiếm trọn cả cái giường trừ mỗi chỗ Mục Nhan đang nằm.

“Gì đây, sao chúng lại ngủ ở phòng chúng ta?” Diệp Hoài Cẩn hỏi Mục Nhan.

Mục Nhan nghe vậy thì liếc nhìn ba đứa ở bên cạnh rồi lại nhìn Diệp Hoài Cẩn, cô nhún vai: “Mấy đứa nói hôm nay anh làm chúng giận nên chúng muốn phạt anh.”

“Phạt anh cái gì?” Diệp Hoài Cẩn hơi nhướng mày nhưng trong lòng đã có câu trả lời.

“Ở một mình.” Đôi môi đỏ của Mục Nhan khẽ mở thốt lên câu trả lời trong suy nghĩ của Diệp Hoài Cẩn.

Ngay vào lúc này, ba đứa trên giường cựa quậy, chúng ngồi thẳng người dậy rồi nhìn Diệp Hoài Cẩn, mấy cái tay mập mạp của chúng khua khua: “Tạm biệt bố.”

Diệp Hoài Cẩn không khỏi sững người, sau đó nhìn thẳng vào Mục Nhan: “Em nỡ lòng nào?”

“Ừm, nỡ chứ.” Mục Nhan không hề lưỡng lự.

Lâu lắm rồi cô không ngủ cùng các con, như thế này cũng tốt!

Ba cậu nhóc nghe vậy cũng gật mạnh đầu, đành lòng chứ, chúng đương nhiên đành lòng rồi!

Diệp Hoài Cẩn: “…”

Nhìn vẻ cạn lời của Diệp Hoài Cẩn, Mục Nhan nằm xuống, đồng thời nói: “Anh đi đi! Bọn em ngủ trước đây, nhớ là sắp xếp chuyện mình đi chơi tiếp theo đấy. Lúc ra ngoài tắt đèn giúp em. Nào tạm biệt bố đi các con.”

“Tạm biệt bố nhé!” Ba cậu nhóc lập tức lưu loát nói tạm biệt.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Nói xong, ba cậu bé nằm xuống, Mục Nhan còn ôm Diệp Vũ Hành nằm gần cô nhất vào lòng, chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.

Còn ba cậu nhóc, sau khi nằm xuống, tay vẫn giơ lên không trung vẫy chào Diệp Hoài Cẩn.

Chúng đang ra oai đây mà!

Diệp Hoài Cẩn nhìn xong mà dở khóc dở cười.

Anh bất lực lắc đầu sau đó tắt đèn, đóng cửa xong thì xoay người đi vào căn phòng khác.

Sau khi vào căn phòng khác thì bắt đầu lên mạng lập kế hoạch.

Tiếp theo đây, họ vẫn sẽ chơi thêm mấy ngày, đương nhiên là phải chuẩn bị đâu ra đấy rồi.

Một bên khác.

Sau khi Diệp Hoài Cẩn rời đi, ba cậu nhóc bên cạnh Mục Nhan lên tiếng.

“Mẹ ơi, mẹ nói xem tối nay bố có ngủ được không ạ?”

“Chắc là không.”

“Bố có giận không ạ?”

“Nếu bố giận thì sao?”

“Nếu mà giận thì không phải bố sẽ tìm cơ hội đánh mông chúng con đó chứ!”

Cô nhịn cười: “Không đâu.”

“Vậy…”

“Đâu ra lắm câu hỏi thế, ngủ ngay! Làm sai thì đáng bị phạt, bố các con cũng chấp nhận rồi, sáng mai dậy là quên hết thôi.”

“Ồ~”

“...”

Sau đó là một khoảng lặng.

Một lúc sau, cả căn phòng vang lên tiếng hít thở đều đều.

****

Ngày hôm sau.

Khi Mục Nhan và ba đứa trẻ tỉnh dậy, vừa bước ra đã thấy bữa sáng thịnh soạn trên bàn.

Khi thấy bữa sáng, mắt ba cậu nhóc sáng bừng lên.

Nhưng mà nhìn thấy Diệp Hoài Cẩn ngồi uống cà phê bên đó thì bỗng chốc chúng thấy hơi ngại.

“Chào buổi sáng bố ạ.” Cuối cùng, Diệp Vũ Thánh dũng cảm chào buổi sáng.

“Chào buổi sáng, tối qua ngủ có ngon không?” Diệp Hoài Cẩn nhìn ba đứa nhóc, cười sâu xa.

“Vâng!”

“Ngon ạ.”

“Cái ôm của mẹ mềm lắm.”

“Ngủ ngon thì tốt, mau tới đây ăn sáng đi, ăn xong chúng ta lên máy bay tới Chiang Mai chơi.” Diệp Hoài Cẩn thấy hết vẻ nơm nớp của ba cậu nhóc.

Lúc ấy, anh thầm lắc đầu trong lòng.

Trẻ con đúng là trẻ con.

Làm có tí “chuyện xấu” mà đã chột dạ rồi!

Người làm bố như anh buộc phải nhượng bộ chút thôi.

Ba cậu nhóc nghe vậy, mắt bỗng chốc sáng bừng.

Đúng là giống như mẹ nói, sáng dậy là như chưa từng có chuyện gì thôi.

Ừm, bố cũng tốt đấy, chỉ kém mẹ một chút thôi.

Lúc ấy Diệp Hoài Cẩn vẫn chưa hề hay biết suy nghĩ của các con trai, biết xong thì có lẽ anh cũng chỉ nghĩ được thế này.

Trẻ con dễ lừa thật.

Sau đó, lúc cả nhà đang vui vẻ ăn bữa sáng thì chuông cửa reo vang.

Diệp Vũ Thánh nghe vậy lập tức bỏ miếng sandwich trong tay xuống rồi ra mở cửa.

Cánh cửa vừa mở ra, cậu đã nhìn thấy ngay chú quay phim hôm qua, Diệp Vũ Thánh nhanh nhẹn chào hỏi.

“Bố mẹ cháu dậy chưa?”

“Rồi ạ.”

“Thế chú vào được không?” Anh quay phim nói, cũng sắp đi rồi, anh ta cũng muốn nhân cơ hội cuối cùng này quay bữa sáng của cả nhà Diệp Hoài Cẩn.

“Để cháu hỏi xem.” Nói rồi Diệp Vũ Thánh quay đầu hỏi: “Bố mẹ ơi, chú quay phim vào đây được không ạ?”

Sau khi nghe từ “được” của Diệp Hoài Cẩn, Diệp Vũ Thánh nhanh chóng đón tiếp anh quay phim vào.

Sở dĩ thái độ cậu tốt như vậy cũng là liên quan tới việc cậu đã quên mất yêu cầu của anh quay phim vào sáng hôm qua. Anh quay phim thì cảm thấy hơi bất ngờ.

Hôm nay cậu cả nhiệt tình vậy nhỉ!

Sau khi đi vào, anh quay phim lập tức chuyên chú vào việc quay phim.

Diệp Vũ Thánh tiếp tục ngồi xuống và ăn bữa sáng dang dở.

Lúc ăn rất là nghiêm túc.

Điều đó khiến anh quay phim cảm thấy cảnh này thật là cuốn hút.

Sau đó, ống kính di chuyển vào người Mục Nhan và Diệp Hoài Cẩn.

Lúc ấy anh ta chỉ có một suy nghĩ thôi.

Vừa sáng bảnh mắt ra đã ngược cẩu độc thân rồi.

Một lúc sau, sau khi quay chụp đủ rồi, anh quay phim nói với nhà Mục Nhan về kế hoạch hành trình tiếp theo, thời gian cùng tới khách sạn đợi.

Khi ấy, Diệp Hoài Cẩn mới nói: “Chúng tôi không đi cùng mọi người đâu, máy bay của chúng tôi muộn hơn, tới khi đó chúng tôi sẽ gọi thẳng xe qua.”

Nếu mà đi theo tổ chương trình, mục tiêu lớn quá.

“Được, vậy tôi đi đây.” Anh quay phim cũng đã biết trước chuyện cả nhà Mục Nhan sẽ tiếp tục chơi ở Thái nên cũng dễ tiếp nhận chuyện gia đình này sẽ không rời khách sạn cùng họ.

Sau đó, anh ta vác máy quay rời đi.

Nhưng mà lúc rời đi, trong lòng anh ta dấy lên một suy nghĩ, cả nhà này đúng là nhàn nhã thoải mái quá!

Có lẽ sau khi tin tức được truyền ra, các fan chực chờ ở sân bay sẽ thất vọng đây!

Quả nhiên đúng như anh quay phim dự đoán.

Khi tổ chương trình dẫn theo nhân viên cùng Viên Bành Vũ và các khách mời khác rời khỏi khách sạn thì đã có khách trong nước ở cùng khách sạn phát hiện ra, họ lập tức chia sẻ tin tức lên mạng.

Sau khi đến sân bay, tin tức chuyến bay cũng bị lộ.

Theo thời gian, nhóm fan của các khách mời trong nước đã bắt đầu hành động, nhất là fan của Diệp Hoài Cẩn, họ đã thi nhau chờ đợi gia đình Diệp Hoài Cẩn ở trong nước rồi.

Nhưng mà dù có thế nào thì họ cũng không ngờ được rằng thần tượng của họ đã bay tới thành phố khác.

Sau mấy tiếng.

Chuyến bay của tổ chương trình đáp xuống sân bay quốc tế Ma Đô.

Trong sân bay đã bị nhóm fan và các phóng viên vây quanh kín mít.

“Tới rồi! Tới rồi!”

Lúc này, có fan để ý thấy thần tượng mình đi ra, hét toáng lên, tức khắc thu hút ánh mắt mọi người nhìn về cửa ra.

Rất nhanh chóng, bóng người của Viên Bành Vũ, Triệu Dương, Chu Vãn từ từ đập vào mắt mọi người.

Các fan có mặt điên cuồng hét toáng lên.

Chẳng mấy chốc, các phóng viên và một bộ phận fan hâm hộ đã nhận ra một sự kỳ lạ.

Gia đình Diệp Hoài Cẩn, ảnh đế Diệp, nam thần Diệp đâu?
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 59



Chẳng lẽ bọn họ còn ở bên Thái Lan?

Trong đầu nhiều người hâm mộ và phóng viên đều lóe lên suy nghĩ này.

Sau đó, khi tổ chương trình cùng với Chu Vãn và khách mời xuất hiện, đám phóng viên kết thúc buổi phỏng vấn nhỏ, lúc hỏi Viên Bành Vũ, thì hỏi đến Diệp Hoài Cẩn.

“Gia đình Diệp Hoài Cẩn không trở về nước cùng với anh sao?” Phóng viên hỏi Viên Bành Vũ.

“Chúng tôi không rõ hành tung của anh Diệp lắm, có thể anh ấy đã trở về nước rồi, cũng có thể là chưa. Dù sao bọn họ cũng không đi cùng chuyến bay với chúng tôi.” Đối mặt với câu hỏi của phóng viên, Viên Bành Vũ tránh nặng tìm nhẹ.

Ai da! Khỏi cần nói thì ai cũng biết gia đình anh Diệp đã đi hưởng thụ thế giới năm người rồi. Quả nhiên cuộc sống hạnh phúc này thật sự khiến cẩu độc thân hâm mộ và ghen tị!

Để hành trình tiếp theo của gia đình anh Diệp diễn ra suôn sẻ, bọn họ cũng có thể giúp che giấu một chút, nhưng trên thực tế, bọn họ thật sự không biết mấy người Diệp Hoài Cẩn đã đi đến thành phố nào ở Thái Lan.

Hơn nữa, cho dù có biết, bọn họ cũng không dám nói!

Nghe Viên Bành Vũ nói như vậy, các phóng viên đều là người nhạy bén, làm sao có thể không hiểu đối phương đang che giấu điều gì.

Xem ra hôm nay không có cách nào cạy được tin tức từ miệng của bọn họ, cũng chỉ có thể hy vọng vào cư dân mạng ở Thái.

Đối tượng là cặp sinh ba nổi bật như vậy, dù sao bọn họ cũng không thể tránh thoát được!

Sau đó, các phóng viên không nắm mãi vấn đề này nữa mà hỏi sang các câu hỏi khác.

Ba vị khách mời đều có thể được xem là lão làng chinh chiến, câu hỏi của phóng viên không làm khó được bọn họ. Chờ sau khi kết thúc buổi phỏng vấn, phóng viên cũng không cạy được bất cứ thông tin có ích nào từ nhóm khách mời.

Có điều có thể phỏng vấn mấy người này, cũng xem như có thu hoạch không nhỏ.

Một lúc sau, các phóng viên nhanh chóng đăng nội dung cuộc phỏng vấn lên trang web chính thức của bọn họ, đặc biệt nhấn mạnh gia đình Diệp Hoài Cẩn không có ở đó.

Phóng viên nào mà thông minh hơn một chút thì biết cách đoán tung tích của gia đình Diệp Hoài Cẩn, đó chính là Diệp Hoài Cẩn đang đi nghỉ.

Khi biết tin, cư dân mạng lập tức nhớ đến sự việc Diệp Hoài Cẩn biến mất khỏi tầm mắt của công chúng vài tháng để ở bên cạnh vợ con.

Vì thế có lẽ lần này cũng giống như vậy.

Chỉ có một điều khác biệt duy nhất, lúc đó bọn họ không biết mặt mũi vợ con của nam thần trông như thế nào, nhưng bây giờ thì bọn họ đã biết hết rồi.

Một khi đã biết, tìm tung tích của gia đình họ cũng không khó.

Quả nhiên đúng như suy nghĩ của phóng viên và cư dân mạng, sau khi tin tức được đăng tải vài giờ, thì có cư dân mạng đang đi du lịch ở Chiang Mai đăng tin.

#Toạ độ tại sân bay Chiang Mai, đã nhìn thấy gia đình nam thần! Kích động quá, nam thần vẫn đẹp trai như trước, vợ nam thần đẹp như trong truyền thuyết, ba nhóc sinh ba dễ thương như huyền thoại (ảnh đính kèm), mọi người chớ có lần mò tung tích nữa!#

****

Cùng lúc đó, bên trong sân một biệt thự ở Chiang Mai.

Cả nhà Mục Nhan đã đến căn biệt thự dành cho gia đình.

Rút kinh nghiệm ở Phuket, lúc Diệp Hoài Cẩn đặt biệt thự thì chọn căn biệt thự dành cho một gia đình. Điều này ít nhất có thể đảm bảo trong mấy ngày nghỉ không có ai đến làm phiền.

Phong cách của ngôi biệt thự này khác hẳn so với phong cách của những ngôi biệt thự trong nước.

Bọn họ vừa tiến vào, ba đứa nhỏ đã yêu thích cảnh vật khác biệt này.

Chưa nói đến có nhiều loại hoa cỏ xinh đẹp rực rỡ, chiếc xích đu trong sân cũng khiến ba cậu nhóc vui cực.

Hành lý còn chưa kịp cất đi, cả ba đã không kịp chờ đợi trèo lên xích đu.

Chỉ là đáng tiếc, chân của ba đứa ngắn quá, sau khi ngồi lên xích đu thì hoàn toàn không có cách nào làm cho xích đu động đậy.

Ba đứa nhỏ anh nhìn em em nhìn anh, nhưng không đứa nào định xuống đẩy.

Mắt nhìn nhau như thể đang nói đối phương đi xuống đi.

Sau nửa ngày, vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì.

Mục Nhan đứng bên cạnh thật sự là không nhìn nổi nữa.

Có một câu tục ngữ rất có đạo lý.

Một vị hòa thượng có nước, hai vị hòa thượng đánh nhau tranh giành, cuối cùng cả ba vị hòa thượng đều không có nước uống.

Ba đứa nhỏ này giống y hệt vậy.

“Anh mang hành lý về phòng trước đi, em chơi với bọn nhỏ một chút.” Mục Nhan nói với Diệp Hoài Cẩn.

Diệp Hoài Cẩn “ừ” một tiếng, làm người khuân vác.

Mà lúc này, Mục Nhan đi đến bên cạnh ba đứa nhỏ, dưới ánh mắt chờ mong của bọn chúng, cô đẩy xích đu.

Sau khi xích đu di chuyển, vẻ mặt của ba đứa nhỏ lập tức trở nên vui vẻ.

Thật là quá thoải mái!

Đẩy một hồi, Mục Nhan dừng lại, nhìn ba đứa nhỏ: “Mẹ cũng muốn ngồi, bây giờ ai đẩy?”

Nghe vậy, Diệp Vũ Triết và Diệp Vũ Hành đều cùng nhìn Diệp Vũ Thánh rồi nói: “Anh cả trước.”

“Sau khi anh đẩy xong thì sao?”

“Em.”

“Em là người cuối cùng.”

Diệp Vũ Triết và Diệp Vũ Hành đều là hai nhóc thông minh, sau khi biết ý định của Mục Nhan, chúng đều nghe lời.

“Vậy các con cứ làm như vậy đi! Đừng lười biếng, nếu không ai cũng đừng hòng được chơi.” Mục Nhan nói.

Ba đứa nhỏ lập tức gật đầu.

Chờ Mục Nhan rời đi, ba đứa nhỏ dựa theo thứ tự đẩy xích đu. Để cho công bằng, Diệp Vũ Thánh thậm chí còn đếm số.

“1, 2, 3…”

Mục Nhan đi không xa, nghe tiếng đếm số ở phía sau, trong đầu hiện lên suy nghĩ.

Thực sự là quỷ nhỏ lanh lợi.

Khi cô lắc đầu đi về phía phòng, Diệp Hoài Cẩn đang đứng ở cửa nhìn họ, rõ ràng là anh đã nhìn thấy mọi chuyện lúc nãy.

Mục Nhan đi về phía anh, Diệp Hoài Cẩn dùng ánh mắt vô cùng chăm chú nhìn Mục Nhan, nhìn thoáng qua vẫn có thể thấy sự dịu dàng tràn đầy trong ánh mắt.

Ánh mắt đó khiến cho trái tim của Mục Nhan không nhịn được kích động một chút.

Sau đó khóe miệng cô lộ ra ý cười: “Sao lại đột nhiên nhìn em như vậy?”

Ánh mắt anh hôm nay có chút lộ liễu~

“Em dạy bọn nhỏ rất tốt.” Diệp Hoài Cẩn rất nghiêm túc nói, bọn nhỏ tất nhiên là chỉ ba nhóc sinh ba.

Mặc dù anh dành không ít thời gian ở bên cạnh bọn họ, nhưng thời gian dạy dỗ bọn nhỏ lại rất ít, ba nhóc sinh ba có tính cách như ngày hôm nay, Mục Nhan đã phải trả giá rất nhiều.

Càng lớn, tính cách của bọn nhỏ càng hiện rõ, kết quả giáo dục của Mục Nhan càng trở nên rõ ràng.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Nhất là lúc nãy vừa mới tận mắt chứng kiến cảnh dạy dỗ kia, trong lòng anh lại càng mềm mại hơn.

“Năm nay hình như anh nói câu này đặc biệt nhiều đó?” Mục Nhan nhướng mày, hỏi ngược lại.

“Là do bọn nhỏ thoáng cái đã lớn lên, có một số việc làm anh rất hoài niệm.” Diệp Hoài Cẩn trả lời.

Đúng vậy, chỉ ở nước ngoài vài tháng quay phim xong trở về, lúc gặp nhau, thì phát hiện bọn nhỏ có chút khác trước!

“Có lẽ là bởi vì năm sau bọn nhỏ sẽ đi học Tiểu học. Ở học kỳ cuối cùng, nhà trẻ đã chuẩn bị cho bọn nhỏ rất nhiều hoạt động thực tế, chuẩn bị tầm nhìn từ mẫu giáo lên Tiểu học.” Mục Nhan giải thích, sau đó tiến lên một bước, trực tiếp ôm eo Diệp Hoài Cẩn và nói: “Hoài Cẩn, anh đã làm rất nhiều rất nhiều, gặp được anh là điều may mắn của em, hơn nữa em còn có thể cùng anh trải qua cả đời này nữa.”

Lúc nói, Mục Nhan hít một hơi thật sâu.

Đây là lời nói thật lòng của cô.

Cô thật sự thấy bản thân mình đủ may mắn.

Không nói đến giới giải trí, chỉ nói công việc bình thường, có rất ít người có thể lo cho gia đình được như Diệp Hoài Cẩn.

Cô còn có điều gì không hài lòng nữa?

Đối với những lời Diệp Hoài Cẩn nói, cô thấy đó không phải là vấn đề.

Có thể thấy được sự yêu thích của bọn nhỏ dành cho Diệp Hoài Cẩn.

Nếu anh thật sự lơ là bọn nhỏ, làm sao bọn chúng có thể suốt ngày nhớ anh như thế được?

Sau khi Diệp Hoài Cẩn được Mục Nhan ôm, anh lập tức dùng hai tay ôm lấy Mục Nhan, nghe giọng nói thanh thoát của cô phát ra từng câu chữ, trái tim càng lúc càng mềm mại.

“Anh cũng vậy.” Diệp Hoài Cẩn thốt lên ba chữ đơn giản, giọng nói có chút khàn khàn, nhưng lại rất mạnh mẽ.

Mà nói xong câu đó, Diệp Hoài Cẩn nói tiếp: “Sau này anh sẽ không bỏ lỡ bất kỳ ngày quan trọng nào của bọn nhỏ nữa.”

Câu nói này, là lời hứa hẹn, cũng là lời tuyên bố.

“Được.” Mục Nhan đáp, hai tay ôm eo Diệp Hoài Cẩn vô thức thả lỏng, ngẩng đầu lên nhìn Diệp Hoài Cẩn, trong mắt tràn đầy ý cười.

Diệp Hoài Cẩn cúi đầu, nhìn đôi mắt long lanh trước mặt, trong lòng anh khẽ động, một giây sau, anh cúi đầu, cách đôi môi đỏ mọng của Mục Nhan càng ngày càng gần.

Mục Nhan ý thức được Diệp Hoài Cẩn muốn làm gì, cơ thể theo bản năng lùi lại một bước nhỏ.

Nhưng cô vừa mới lùi một chút, Diệp Hoài Cẩn lập tức tóm lấy cô, không cho cô lùi.

“Bọn nhỏ còn ở đây!” Mục Nhan nhắc nhở.

Lúc này, cô cảm giác được ba đứa nhóc đang đếm số ở trong sân đột nhiên im lặng.

Bình thường trong những trường hợp này, khi bọn trẻ đột nhiên im lặng, điều đó chỉ có thể nói rõ một chuyện.

Bọn chúng đang làm chuyện xấu.

Trong tình huống này, cho dù không làm chuyện xấu thì cũng là đang làm chuyện không đứng đắn.

Diệp Hoài Cẩn nghe Mục Nhan nói, thì đưa mắt nhìn về phía ba đứa nhỏ.

Lúc nhìn qua thì thấy ba đứa nhỏ đang lén nhìn phía bên này.

Thấy Diệp Hoài Cẩn nhìn qua, ba nhóc liền che giấu bằng cách quay đầu sang phía khác, nhưng khóe mắt vẫn chú ý đến bên này.

Thấy vậy, Diệp Hoài Cẩn tỏ vẻ bất đắc dĩ.

Ba đứa nhỏ sát phong cảnh~

“Che mắt lại.” Diệp Hoài Cẩn trực tiếp ra lệnh cho ba nhóc.

“Dạ~” Ba đứa nhỏ đáp, nhưng giữa năm ngón tay lại lộ ra một khe hở nhỏ.

“Khép lại!” Diệp Hoài Cẩn tiếp tục nhắc nhở.

Mặc dù tránh đi thì yên tâm hơn, nhưng mà bị sát phong cảnh nhiều lần như thế, không thể lại tiếp tục “chiều” bọn nhỏ đến “phá hoại” sự thân mật giữa anh và Mục Nhan được.

“Dạ~”

Ba đứa nhỏ vâng dạ, quả nhiên khép chặt lại các ngón tay không một khe hở.

Mặc dù bọn chúng rất muốn xem nhưng bố đã nhấn mạnh hai lần, bọn chúng phải ngoan ngoãn~

Thấy vậy, Diệp Hoài Cẩn hài lòng. Lúc nhìn Mục Nhan, thấy vẻ mặt cô hiện lên sự bất đắc dĩ.

“Chúng ta tiếp tục nhé?” Diệp Hoài Cẩn hỏi.

Lời này vừa mới nói ra, Mục Nhan đã hơi nhón chân, đôi môi đỏ mọng trực tiếp in lên môi Diệp Hoài Cẩn.

Cô chủ động hôn, sao lại đáng yêu như thế này~

Cô đáng yêu chết đi được.

Nếu đã muốn hôn, vậy thì hôn thôi ~

Chẳng mấy chốc, bốn cánh môi chạm vào nhau.

Mặc dù Mục Nhan là người chủ động trước, nhưng sau khi phản ứng lại, Diệp Hoài Cẩn trực tiếp chuyển từ thế bị động sang chủ động, ôm lấy eo Mục Nhan, cạy hàm răng của Mục Nhan ra, môi lưỡi quấn quýt...

Một lúc sau, hai người tách ra, cùng nhau nhìn về phía ba nhóc tì, ba nhóc kia vẫn đang che mắt lại.

Bộ dạng ngoan ngoãn này quả thật rất đáng yêu.

Lúc này cảm thấy thời gian cũng đã đủ lâu, Diệp Vũ Thánh thử thăm dò hỏi: “Bố mẹ, hai người không sao chứ?”

Mục Nhan định nói gì đó, nhưng Diệp Hoài Cẩn vươn ngón trỏ đặt lên môi ra hiệu im lặng, sau đó nắm lấy tay Mục Nhan đi vào phòng.

Mà Diệp Vũ Thánh không nghe thấy tiếng trả lời, cậu bé thu lại bàn tay đang che mắt, nhìn về phía Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan, người đã không thấy đâu nữa.

Diệp Vũ Thánh vội vàng gọi hai em trai của mình.

Sau đó cả ba người cùng nhau xông vào nhà.

“Bố mẹ, sao không gọi bọn con!”

Cũng không biết bọn chúng đứng đó bao lâu rồi.

“Chọc mấy đứa thôi!” Diệp Hoài Cẩn vừa giúp Mục Nhan sắp xếp hành lý, vừa lười biếng nói.

Ba đứa nhỏ: “....”

-- Bố thật quá đáng!

Ai oán nhìn Diệp Hoài Cẩn, ba đứa nhỏ đã sớm vứt chuyện “thân mật” của Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan lúc nãy ra sau đầu rồi. Bọn nhỏ cho rằng hai người không có làm gì, chỉ là trêu chọc chúng mà thôi.

Mục Nhan đứng bên cạnh nhìn cả quá trình, vẻ mặt cạn lời.

Xét về độ đen tối, ai đen tối hơn Diệp Hoài Cẩn?

Sau khi nghỉ ngơi dưỡng sức, buổi tối Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan đưa ba cậu nhóc đi dạo đường phố Chiang Mai, dưới sự bao phủ của màn đêm, tối đó hành tung của cả nhà Diệp Hoài Cẩn không bị phát hiện.

Ngày hôm sau. trước tiên đi công viên voi chơi đùa một ngày, mang ba nhóc đi tắm cho voi, đút voi ăn, buổi chiều trở về tiện đường xem biểu diễn tại FantaSea.

Ngày thứ ba, cả nhà đi đu dây băng rừng*. Ba đứa nhỏ là khách du lịch nhỏ nhất trong đội ngũ ngày hôm đó, nhưng gan không nhỏ. Về cơ bản đều là thay phiên nhau đi cùng huấn luyện viên, bỗng chốc trở thành cục cưng của cả đội ngũ.

*Đu dây băng rừng: Hoạt động Tarzan Adventure rất nổi tiếng ở Thái Lan, được trải nghiệm làm cậu bé Tarzan trong rừng.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Đương nhiên, hoạt động trong hai ngày qua đều bị cư dân mạng nhận ra. Có điều Diệp Hoài Cẩn không hề che giấu điều đó, thậm chí còn chụp ảnh chung với những du khách này.

Những bức ảnh này được chia sẻ vào diễn đàn trong nước, khiến khán giả trong nước một lần nữa thầm ghen tị.

Ngay lúc đó, một số du khách dự định đến các danh lam thắng cảnh ở Chiang Mai để thử vận may xem có gặp được Diệp Hoài Cẩn hay không thì trên mạng lại xuất hiện một tin tức mới.

Diệp Hoài Cẩn không ở Chiang Mai nữa, mà đã đến Bangkok rồi!

Mà các du khách ở Bangkok ngay lập tức lên tinh thần, chuẩn bị cho cuộc “vô tình gặp được” đã được chuẩn bị kỹ càng.

Cuối cùng, có khách du lịch đã bắt gặp gia đình Diệp Hoài Cẩn trong một quán cà phê chó husky nổi tiếng trên mạng Internet ở Bangkok.

Vừa phát hiện, vị khách du lịch đó sau khi chụp một vài bức ảnh đã nhanh chóng đăng lên Weibo.

#Tọa độ ở Bangkok, quán cà phê husky nổi tiếng trên mạng, vốn đến để check in, lại ngoài ý muốn gặp cả nhà Diệp Hoài Cẩn, a a a ~ Tổ hợp ba nhóc sinh ba và husky moe quá đi mà (kèm ảnh)#

Sau khi bài viết này được đăng lên, ánh mắt của các khách du lịch lại một lần nữa đặt lên người ba nhóc sinh ba, đôi mắt đều sắp biến thành sao rồi.

Sao lại có thể dễ thương như vậy được chứ!

Mà lúc này, sau khi ba nhóc ôm husky chụp ảnh xong, thì chạy như điên về phía Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan.

Gương mặt của ba đứa nhỏ phải nói là tràn ngập sự hưng phấn, trên đường đi còn lầm bầm nói với nhau gì đó, ba nhóc đến gần Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan.

“Bố mẹ, chúng con có thể cùng thương lượng một chuyện với bố mẹ được không?”

“Chuyện gì?” Diệp Hoài Cẩn nhìn thấy ba nhóc làm ra vẻ ngoan ngoãn, hơi nhướng mày, lại giở trò gì nữa?

“Chúng ta nuôi một con chó được không! Husky thật đáng yêu!” Diệp Vũ Triết nghiêm túc hỏi, lúc nói chuyện còn quay đầu nhìn về phía mấy con husky xa xa, trong mắt mang theo vài phần chờ mong.

“Có thể nuôi, nhưng một khi bắt đầu nuôi, các con phải có trách nhiệm chăm sóc yêu thương chúng. Không thể vì lúc không thích thì không nuôi nữa. Nếu như các con làm được, bố sẽ cho các con nuôi.” Diệp Hoài Cẩn kiên nhẫn nói đạo lý với bọn nhỏ.

“Có thể, con có thể làm được.” Diệp Vũ Triết vội vàng gật đầu: “Lớp học của bọn con cũng có bạn học nuôi chó. Mỗi ngày các bạn sẽ dắt chó ra ngoài đi dạo! Đến lúc đó bọn con cũng sẽ vậy, chăm sóc chúng thật tốt, đồ chơi của chúng con cũng cho chúng nó nữa.”

Vì để có thể được nuôi chó, lúc này Diệp Vũ Triết quả thực đã vắt hết não.

“Vậy sau khi về nhà chúng ta sẽ đến cửa hàng thú cưng.”

“Vâng.” Ba đứa nhỏ mãnh liệt gật đầu, sắc mặt trở nên kích động.

Mục Nhan ngồi bên cạnh nhìn, cũng không cự tuyệt.

Nhắc mới nhớ, nếu thực sự nuôi thú cưng, sợ rằng cô mới là người dẫn chó đi nhiều, có điều cô khá giỏi về việc đó.

Khi còn nhỏ, cô cũng muốn nuôi chó, chỉ là bố mẹ cô kiên quyết không cho phép, sau này cũng không có thời gian…

Nghĩ tới đây, vẻ mặt Mục Nhan có chút hoảng hốt.

Lúc này, người đến quán cà phê càng ngày càng nhiều. Mà điện thoại của những người này đều hướng về phía góc của Diệp Hoài Cẩn.

Ba đứa nhóc cũng chú ý tới, nhưng bởi vì những người này đến chơi, cho nên ba đứa nhóc cũng không biết làm sao, có người chụp ảnh ba nhóc, ba nhóc được Diệp Hoài Cẩn an ủi mới có thể tự nhiên làm chuyện của mình, thỉnh thoảng sẽ tạo dáng cho bọn họ chụp ảnh .

Mỗi khi bọn chúng làm chuyện gì, đều dẫn đến tiếng la hét. Chỉ có thể nói rằng, đôi khi sức hút của những đứa nhỏ dễ thương còn mạnh hơn cả nam thần.

“Làm sao vậy?” Lúc này Diệp Hoài Cẩn mới chú ý tới Mục Nhan mất tập trung, quan tâm hỏi.

“Không có chuyện gì, chỉ là vừa nhớ tới một chuyện.” Mục Nhan lắc đầu, rõ ràng không muốn nói nhiều.

Thấy vậy, ánh mắt Diệp Hoài Cẩn có chút tối sầm lại, cũng không nói gì, nhìn ly cà phê đã thấy đáy, anh nói: “Vậy chúng ta trở về đi.”

“Ừm.”

Sau khi Mục Nhan trả lời, Diệp Hoài Cẩn mang theo Mục Nhan và ba đứa nhỏ rời đi.

Mà chờ đến khi Diệp Hoài Cẩn mang gia đình rời đi, sau lưng bọn họ lại chào đón một làn sóng Weibo.

Trở lại khách sạn, Mục Nhan lập tức lấy điện thoại di động ra xem tin tức mới. Vừa lướt, quả nhiên nhìn thấy hình ảnh bọn họ ở quán cà phê xuất hiện tràn ngập trên mạng.

Đối với tình huống này, hiện tại Mục Nhan có chút chết lặng.

Đại khái là sau khi lướt một lúc, Mục Nhan chuẩn bị thoát ra.

Không nghĩ đến, trang này đột nhiên tải mới, một tin tức mới nhanh chóng xuất hiện ngay sau đó.

Tin tức này thật sự dọa sợ Mục Nhan.

#Ha ha ha ~ Mọi người đều nhìn thấy nam thần Diệp sau khi bị công khai định vị, tôi có thể nói cho mọi người biết hành tung ngày mai của nam thần Diệp#

[Như tiêu đề, tại sao tôi có thể nói như vậy! Bởi vì tôi biết ngày mai là lễ tốt nghiệp của trường mẫu giáo quốc tế Sunshine nơi ba nhóc sinh ba nhà nam thần đang học, vì vậy ngày mai nhất định cả nhà nam thần sẽ về nước. Không cần cảm ơn tôi đâu nha~]

Sau khi đọc tin tức, Mục Nhan đưa điện thoại cho Diệp Hoài Cẩn.

Diệp Hoài Cẩn vừa đọc thì nhướng mày.

Quả nhiên không thể coi thường cư dân mạng.

“Ngày mai, chúng ta sẽ không bị bao vây ở sân bay đó chứ?” Mục Nhan không nhịn được hỏi. Nghĩ đến cảnh tượng đó, cô cảm thấy... một lời khó nói hết.

Mặc dù đã gặp phóng viên nhiều lần, nhưng lần đầu tiên xuất hiện trước mặt phóng viên sau khi lộ mặt thật, thì ngày mai có lẽ là lần đầu tiên!

“Có thể.” Diệp Hoài Cẩn đáp.

Trong mấy ngày nghỉ phép này, anh không có chút nghi ngờ nào vào khả năng của cư dân mạng.

Lại nhìn bộ dạng rối rắm của Mục Nhan, Diệp Hoài Cẩn cười nói: “Yên tâm, mọi chuyện đều có anh.”

“Ừm.” Không thể không thừa nhận, bởi vì câu nói này, Mục Nhan an tâm hơn rất nhiều.

Ngày hôm sau, bóng dáng đoàn người Mục Nhan xuất hiện tại sân bay quốc tế Bangkok.

Vừa xuất hiện, đã bị những du khách đi về cùng ngày phát hiện ra. Sau khi nghiên cứu chuyến bay, chuyến bay của Diệp Hoài Cẩn đã bị tiết lộ.

Mà tại Trung Quốc, đám phóng viên và người hâm mộ đã chuẩn bị sẵn sàng để đón máy bay.

Lần này nam thần Diệp sẽ không “tùy ý” đi đến nơi khác đó chứ!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back