Dịch Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp

Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 30



Nhìn thấy Mục Nhan thở phào, Diệp Hoài Cẩn vươn tay ra nắm lấy tay cô, trên môi anh nở nụ cười: “Tốc độ tung tin đồn trong giới giải trí đúng là rất nhanh, có lẽ không lâu nữa sẽ không giấu giếm được đâu.”

Trước đây là muốn giấu, vì thế không để bất cứ một tin tức nào lộ ra.

Nhưng bây giờ không có ý định giấu giếm nữa nên đương nhiên các phóng viên sẽ nghe ngóng và hành động ngay.

Sau khi tin tức lần này lộ ra, nhìn sức nóng tăng vụt của chủ đề và lưu lượng trên mạng, có lẽ rất nhiều phóng viên đã nhìn ra được thái độ của họ, từ đó ngắm ánh mắt vào người nhà luôn được quan tâm bên cạnh anh.

“Em biết, em đã quay cả chương trình rồi mà! Đã chuẩn bị tâm lý xong từ lâu rồi.” Mục Nhan đáp, cô đã có chuẩn bị kể từ khi bắt đầu tham gia chương trình rồi.

Nhưng lần này điều khiến cô không ngờ được là chương trình còn chưa phát sóng mà tin tức đã lộ ra trước khiến cô trở tay không kịp mà thôi.

Bây giờ nghĩ lại hình như cũng chẳng có gì to tát, có lẽ sẽ có vài người diss nhưng hình như đa số đều là ủng hộ?

Nhất là cặp sinh ba, người ta tò mò về chúng còn nhiều hơn tò mò về người vợ như cô.

Thói đời này, trẻ con đáng yêu vẫn luôn khiến người ta yêu quý!

Mục Nhan hài lòng với tình hình này, nếu như trên mạng thật sự có bình luận không hay thì cô mong người bị nhắm vào là cô hơn là các con của cô.

Nhìn vẻ mặt như đang suy tư của Mục Nhan, Diệp Hoài Cẩn nói tiếp: “Không có vấn đề gì đâu, người khác giấu kín chuyện hôn nhân cũng đều được công chúng chấp nhận, chứ đừng nói chúng ta đã công khai mấy năm rồi. Bây giờ chỉ là bước từ hậu trường lên sân khấu mà thôi.”

Mục Nhan nghe được sự quan tâm của Diệp Hoài Cẩn, cô cười sau đó trêu chọc anh: “Em không lo cho mình, em lo cho anh hơn đấy. Nếu fan anh thoát fan với số lượng lớn vì nguyên nhân là em thì phải làm sao đây?”

“Fan thoát vì fan không chấp nhận được em thì anh cũng không cần fan như thế, công khai chỉ là để cuộc sống của chúng ta tiện hơn, đang sống thế nào thì ngày tháng sau này vẫn như thế thôi.” Diệp Hoài Cẩn thản nhiên nói.

Anh đã trải qua giai đoạn dựa vào fan rồi, hơn nữa anh nghĩ rằng gia đình mình quan trọng hơn fan.

Anh tôn trọng fan nên mới công bố mình có tình yêu, từ trước tới nay chưa từng giấu giếm cái gì, đồng thời anh cũng mong các fan có thể tôn trọng mình.

“Em nghe theo anh.” Vào lúc này lòng Mục Nhan càng vững bền hơn.

Thấy dáng vẻ điềm tĩnh thản nhiên của Mục Nhan, Diệp Hoài Cẩn hôn lên tay cô: “Cho dù có như thế nào đi chăng nữa, anh sẽ mãi mãi bên cạnh em.”

“Ừm.” Mục Nhan gật đầu, trên môi nở nụ cười dịu dàng.

Chính là vì có anh nên cô mới có can đảm thế này!

Sau đó, hai người cùng tới cổng nhà trẻ để đợi ba nhóc con tan học.

Đỗ xe xong, Mục Nhan tiếp tục lấy điện thoại ra lướt tin mới.

Dù trái tim đã buông xuống nhưng Mục Nhan vẫn theo dõi động thái trên mạng.

Khi lướt, trái tim cô vẫn đập thình thịch một cách khó kiềm chế.

Nhìn Mục Nhan cầm điện thoại như gặp kẻ thù, Diệp Hoài Cẩn ở bên cạnh không nhịn được khẽ cười, anh bất lực lắc đầu rồi lại nở nụ cười khi nhìn từng sự thay đổi trên nét mặt của Mục Nhan.

Vừa lướt tin tức, Mục Nhan đã nhận thấy độ nóng và chủ đề liên quan đến Diệp Hoài Cẩn nhảy lên rất nhanh.

Chỉ cách có vài tiếng ngắn ngủi khi cô lướt tin lần trước thôi mà chủ đề #Ảnh gia đình Diệp Hoài Cẩn# đã nhảy lên vị trí đầu tiên của hotsearch và theo ngay phía sau là #Cặp sinh ba nhà Diệp Hoài Cẩn#.

Lướt xuống, tên của Diệp Hoài Cẩn còn xuất hiện hai lần.

Điều này chứng tỏ trong mười hotsearch thì có bốn cái liên quan tới Diệp Hoài Cẩn, độ nổi tiếng này đúng là điên đảo!

Dù đã biết về độ nổi tiếng của Diệp Hoài Cẩn từ lâu nhưng cảm giác lần này đúng là trực quan hơn.

Quan trọng hơn là thứ xuất hiện lần này cũng chỉ là ảnh bóng lưng của họ thôi.

Một tấm ảnh bóng lưng mà cũng có thể thu hút nhiều thảo luận thế này, chờ họ thật sự lộ mặt rồi thì sẽ còn đến mức nào nữa?

Sau khi hoảng hốt, Mục Nhan tiếp tục vào Weibo của Diệp Hoài Cẩn.

Sau đó cô mở phần bình luận trong bài đăng đầu tiên của anh, cô giật hết cả mình khi nhìn thấy trên đó có trăm nghìn lượt bình luận.

Ổn định lại tinh thần, Mục Nhan mở bình luận ra xem.

“Cầu lộ ảnh.”

“Này là tiến độ cần tiết lộ hả?”

“Sáu bảy năm trừ cái tay ra thì chẳng có cái gì, bây giờ thì là bóng lưng, tôi nghĩ mình đã thỏa mãn rồi.”

“Nam thần Diệp, có dám đăng ảnh cả nhà anh lên cho chúng tôi l**m màn hình không?”

“Nam thần, nam thần, cảm ơn anh ký tên cho chúng em, hạnh phúc quá! Ngoài ra, vợ nam thần đẹp cực kỳ luôn.”

Hả?

Khi nhìn thấy bình luận này, trong đầu Mục Nhan nhớ tới mấy cô fan đáng yêu vừa gặp kia.

Sau đó cô ấn ngay vào Weibo của đối phương qua bình luận này thì nhìn thấy một bài đăng của tài khoản này liên quan tới mình.

#Fan não tàn của nam thần Diệp: Hôm nay lúc đi ăn, đang lướt tin tức trên mạng thì không ngờ rằng nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc, sau khi so sánh với ảnh thì có cảm giác một trăm phần trăm đây là vợ nam thần. Đi theo thì thật sự nhìn thấy nam thần đến đón vợ, sau đó còn ký tên cho chúng tôi. Vợ nam thần cực kỳ đẹp luôn, đăng một tấm ảnh bóng lưng.#

Đọc nội dung xong thì cô cũng đi xem bình luận.

“Rất đẹp thật à? Tò mò-ing.”

“Người phụ nữ mà nam thần Diệp coi trọng thì chắc chắn là nữ thần.”

“Hu hu hu~ Tôi nhận ra rồi, là ở quảng trường Thiên Hồng Ma Đô đúng không? Hôm nay tôi cũng ở đó, tại sao tôi không may mắn gặp được chứ!”

“Nhìn từ bóng lưng thôi cũng thấy là đẳng cấp nữ thần rồi!”

“…”

Lướt xuống đọc thì cơ bản đều là khen ngợi vận may của chủ blog, đồng thời tò mò nhan sắc người vợ của ảnh đế là cô đây.

Đọc tới đây, Mục Nhan lập tức đặt điện thoại vào tay Diệp Hoài Cẩn.

Diệp Hoài Cẩn tò mò liếc một cái, sau đó nhướng mày nhìn Mục Nhan, cực kỳ đắc ý: “Vợ anh đương nhiên là đẹp nhất rồi.”

Thấy dáng vẻ của Diệp Hoài Cẩn, Mục Nhan phì cười, sau đó nói với vẻ đầy hoài niệm: “Em nhớ ban đầu anh nói bạn gái anh đương nhiên là đẹp nhất mà, thấm thoát đã lâu như thế rồi!”

Ban đầu cô vẫn còn là một quả táo nhỏ non trẻ đã bị Diệp Hoài Cẩn hái đi mất.

Nghe thấy Mục Nhan nói vậy, mắt Diệp Hoài Cẩn ngập tràn niềm vui: “Với em, anh sẽ luôn nói như thế.”

Hì hì~

Mục Nhan không nhịn được cười.

Lúc ánh mắt hai người đối nhau chỉ còn lại bốn chữ: năm tháng tĩnh lặng.

Ngay vào lúc này, tiếng chuông trường mẫu giáo cũng vang lên.

Mục Nhan lấy điện thoại khỏi tay Diệp Hoài Cẩn rồi định xuống xe.

Nhưng mà chưa xuống thì đã bị Diệp Hoài Cẩn kéo lại: “Để anh đi.”

“Anh á?” Mục Nhan hơi bất ngờ: “Lỡ như bị người ta trông thấy thì làm sao?”

“Bây giờ em còn gây chú ý hơn cả anh đấy!” Diệp Hoài Cẩn nói, ánh mắt ám chỉ rơi xuống người Mục Nhan.

Mục Nhan nghe vậy thì nhớ tới chuyện mình bị người ta nhận ra vì bộ quần áo, ngừng một lúc rồi nói: “Vậy anh đi đi!”

“Ừ, ở trong xe đợi anh.” Diệp Hoài Cẩn nói rồi hôn lên mặt Mục Nhan một cái, sau đó đeo kính râm lên, nghênh ngang xuống xe.

Trong xe, Mục Nhan nhìn bóng người của Diệp Hoài Cẩn cực kỳ nổi bật trong những phụ huynh, ánh mắt cô cũng dịu dàng hơn.

Nhưng có lẽ vì phụ huynh đang sốt sắng chờ đợi con nên không hề để ý có một ngôi sao lớn thế này đang lẩn trốn bên cạnh họ.

Một lúc sau, tiếng chuông tan học lớp lớn bắt đầu vang lên.

Diệp Hoài Cẩn cầm chứng minh đi vào trường học.

Từng người một nên nhanh chóng tới lượt Diệp Hoài Cẩn.

Khi tiếng chuông tan học vang lên, ba cậu nhóc cứ luôn ngóng nhìn ra cổng để tìm kiếm bóng dáng của mẹ, các bạn học cứ rời đi từng người một, ba cậu nhóc nhìn trái rồi lại nhìn phải, trong lòng bất giác lẩm bẩm hôm nay sao mẹ lại đến muộn thế.

Ngay vào lúc này, một bóng người quen thuộc xuất hiện trước cửa lớp học.

Diệp Vũ Thánh nhìn thấy thì lấy làm khó tin.

Cậu nhanh chóng đụng Diệp Vũ Triết: “Em hai, đó là bố à?”

“Làm gì có chuyện đó? Từ trước tới giờ bố chưa từng tới lớp đón… chúng… ta…” Diệp Vũ Triết cũng khó tin nói, nhưng ánh mắt nhìn vào bóng người ngoài cửa, hai chữ sau cùng của cậu cũng bất giác nói chậm hơn.

“Là bố thật!” Lúc này, Diệp Vũ Hành nhỏ nhất dụi mắt xong thì lập tức phấn khởi nói.

Ba đứa nhỏ bỗng chốc trở nên rất bất ngờ.

Sau đó khi giáo viên gọi chúng, ba cậu nhóc vụt một cái chạy đến, nhanh chóng chạy về phía Diệp Hoài Cẩn.

Vui quá đi! Bố tới đón chúng rồi!

Diệp Vũ Thánh chạy nhanh nhất, cậu nhanh chóng nhào vào lòng Diệp Hoài Cẩn.

Sau đó ba cậu nhóc cùng túm lấy người Diệp Hoài Cẩn như gấu koala.

Vào lúc này, khí chất nam thần của Diệp Hoài Cẩn đã bị phá vỡ hoàn toàn nhưng anh lại vui vẻ chịu đựng.

“Cô giáo, tôi dẫn chúng về đây.” Diệp Hoài Cẩn nói với giáo viên sau khi bảo ba cậu nhóc đứng hẳn hoi.

“Vâng vâng, bố Diệp đi thong thả.” Giáo viên chủ nhiệm híp mắt cười nói, hiếm khi nhìn thấy vẻ hứng khởi thế này của ba cậu nhóc.

Nhưng mà cũng đúng thôi, trước đây đều là mẹ đến đón, hôm nay bỗng dưng bố đến đón sao mà không vui cho được.

Sau khi suy nghĩ lại thì ánh mắt giáo viên chủ nhiệm cứ chăm chăm vào khuôn mặt đeo kính râm của Diệp Hoài Cẩn, bỗng dưng nhận ra mình gặp bố Diệp mấy lần thì anh đều đeo kính râm cả.

Nhìn ba cậu nhóc và đường nét của chúng cũng nhìn ra được nhan sắc của bố Diệp đỉnh cỡ nào, thế tại sao lại phải đeo kính nhỉ?

Nhưng mà phần lộ ra cứ khiến cô ấy có cảm giác rất quen nhưng trong chốc lát lại không thể nhớ ra đã từng gặp ở đâu.

Trong lúc giáo viên còn thắc mắc, Diệp Hoài Cẩn đã dẫn cặp sinh ba rời đi.

Một lúc sau, sau khi tất cả học sinh được phụ huynh đón đi, giáo viên chủ nhiệm quay về văn phòng của mình.

Vừa vào văn phòng đã thấy vài đồng nghiệp đang vây quanh máy tính thảo luận gì đó.

Cô ấy tò mò đi đến: “Mọi người đang nói gì thế?”

“Tiểu Tạ, cô qua đây xem xem, đây có phải cổng trường chúng ta không, tôi nói giống lắm.”

Giáo viên chủ nhiệm liếc một cái thì thoáng chốc sững cả người.

Diệp Hoài Cẩn và cặp sinh ba của anh?

Nhìn tấm ảnh trên đó, giáo viên chủ nhiệm càng thấy quen ngoài, ngoài cảnh vật ra thì còn có người nữa!

Ngay lập tức, tia sáng vụt quá, giáo viên chủ nhiệm cuối cùng cũng nhớ tới bố Diệp vừa nhìn thấy giống ai rồi.

Không phải là Diệp Hoài Cẩn sao?

Diệp? Cặp sinh ba?

Vào lúc này, giáo viên chủ nhiệm cảm giác mình đã tìm ra được sự thật rồi!
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 31



“Sao hả Tiểu Tạ? Là trường mình đúng không?” Giáo viên kia kiên trì nói tiếp, bởi vì cô ta đã tìm ra học sinh có điều kiện phù hợp.

“Ừ là trường mình đấy, hơn nữa… ba cậu nhóc này là cặp sinh ba lớp chúng tôi…” Giáo viên chủ nhiệm của ba cậu nhóc cũng chính là Tiểu Tạ gật đầu, giọng nói cũng hơi do dự một chút.

Thật sự là ngày nào cô ấy cũng nhìn bóng người Mục Nhan và cặp sinh ba.

Còn người được chụp trong ảnh thì không phải vừa mới gặp lúc sáng ư, sao cô ấy lại không biết được?

Cô ấy biết sự thật thật rồi!

Nghĩ lại thì tất cả đều có sơ hở, sao cô ấy lại nhận ra muộn thế này!

“Hả?”

Tầm mắt các giáo viên khác trong phòng lũ lượt đổ dồn vào người Tiểu Tạ.

Cái gì? Họ không nghe nhầm chứ?

Ý của Tiểu Tạ là cặp sinh ba của Diệp Hoài Cẩn ở trường của họ thật à?

Đối diện với sự thắc mắc của đám người, Tiểu Tạ gật đầu chắc nịch: “Đúng vậy~ cặp sinh ba của Diệp Hoài Cẩn ở trường mình, ngay dưới mí mắt chúng ta.”

“Thấy chưa! Tôi đã nói đây là trường mình rồi mà.” Giáo viên nhắc đến việc này đầu tiên sững người một lát rồi đắc ý nói, khi cô ta nhìn thấy ảnh thì cũng có dự đoán rồi.

Một là cổng trường học quá giống, hai là vì cô ta biết lớp Tiểu Tạ có cặp sinh ba.

Hai điều kiện này hợp lại là ra sự thật rồi.

Lúc này, giáo viên khác cũng hiểu ra, sau đó trong đầu vụt qua bóng dáng ba cậu nhóc.

A a a~ sắp ba năm rồi, họ lại chưa từng đoán ra~

Bây giờ càng nghĩ thì lại càng cảm thấy chính xác.

Sau đó mọi người không nhịn được bắt đầu thảo luận.

“Nhắc đến thì cặp sinh ba ở lớp Tiểu Tạ đúng là đáng yêu thật! Cũng cực kỳ lễ phép nữa.”

“Đúng vậy, nhan sắc tiêu chuẩn ấy, lần nào tôi nhìn thấy mẹ của chúng cũng đều ngạc nhiên hết, lúc đó tôi đã bảo gen bố mẹ chúng chắc chắn tốt lắm, bây giờ… 2333~”

“Tiểu Tạ, tôi nhớ cô có nói chưa từng thấy bố cặp sinh ba bước chân qua cổng trường, khi đó tôi cũng chưa thấy kỳ lạ. Nếu mà bố chúng là Diệp Hoài Cẩn, thì không đến trường mẫu giáo như thế là đúng rồi, chắc là sợ bị người ta nhận ra, vì thế thường chờ đợi ở cổng trường, còn đeo kính râm nữa. Sao chúng ta không đoán theo hướng là ngôi sao nhỉ!”

“Nhưng mà lúc làm thủ tục nhập học, cần tài liệu của bố mẹ mà? Không phải trong tay Tiểu Tạ có cách thức liên lạc à? Sao chưa từng phát hiện ra?”

Đang thảo luận, rất nhiều giáo viên đều phát hiện ra có một bug ở trong đây.

“Cặp sinh ba đến sau ngày nhập học chính thức hai ngày nên thủ tục do hiệu trưởng làm, bình thường có việc tôi đều liên lạc với mẹ chúng, lúc trước hỏi thì mẹ chúng bảo công việc của bố bận rộn nên không có thời gian. Công việc nào cũng có rất nhiều tình huống này mà, tôi cũng không nghĩ nhiều…” Tiểu Tạ bất lực nói.

Trẻ con học được ở trường họ thì gia đình không giàu cũng phải khá giả, công việc bố người ta bận rộn cũng là thường tình, sao cô ấy có thể nghĩ nhiều như thế chứ!

Chỉ là bây giờ khi phát hiện ra sự thật thì càng nghĩ càng có nhiều sơ hở.

“Thảo nào!” Mọi người tỏ vẻ hiểu ra sau khi nghe giải thích, ở các lớp khác của họ, mặc dù người liên lạc của một số đứa trẻ là bố mẹ nhưng bố mẹ đều rất bận, một số đứa trẻ thì người đến đón chúng đều là bảo mẫu hoặc là ông bà.

Rất nhanh sau đó, mọi người bỏ qua không nhắc chuyện này nữa mà tập trung quay lại chuyện cặp sinh ba là con của Diệp Hoài Cẩn.

“Có phải bây giờ muốn công khai rồi không, trước đây trên mạng chẳng có chút tin tức gì, dạo này xuất hiện khá nhiều đấy.”

“Không phải sắp tham gia quay “Bố ơi! Mình đi đâu thế?” à? Chắc là sắp lộ diện rồi.”

“Đúng vậy! Sau khi kỳ nghỉ hè năm nay kết thúc thì chúng đều lên tiểu học rồi mà.”

“Ôi trời, tôi kích động quá đi!”

“Nếu mà lộ diện thì Diệp Hoài Cẩn sẽ đến tham dự lễ tốt nghiệp năm nay chứ?”

“A a a… kích động quá…”

“…”

Các giáo viên trong phòng làm việc đã bắt đầu nháo nhào cả lên nhưng chẳng một ai có ý định đăng Weibo hay vòng bạn bè cả.

Bởi khi họ ký hợp đồng với trường mẫu giáo đã có quy định rằng không được để lộ bất cứ thông tin cá nhân của học sinh nào trên trang công cộng, vì thế họ cũng chỉ có thể tiêu hóa thông tin bùng nổ thế này trong nội bộ thôi.

Tiểu Tạ ở bên cạnh nghe vậy cũng vô thức mong chờ trong lòng, ngày mai không biết có cơ hội tiếp tục thấy nam thần Diệp không nữa?

Còn một bên khác, Diệp Hoài Cẩn không hề hay biết mình đã bị lộ vì ảnh trên mạng, anh đang dẫn ba cậu nhóc đi đến xe của mình.

Trên đường, tâm trạng của ba cậu nhóc hứng khởi đầy rõ ràng, đi đường thôi cũng tung tăng trông rất là vui.

Ngoài điều đó, khi ba cậu nhóc nhìn thấy bạn cùng lớp bên cạnh thì còn cực kỳ vui vẻ chào hỏi các bạn cùng lớp.

“Tiểu Mẫn, đây là bố mình đó, hôm nay bố tới đón tụi mình.”

“Tử Hạ, giới thiệu với cậu đây là bố mình, đẹp trai chứ!”

“…”

Cả ba đều nói với vẻ mặt đầy tự hào và đắc ý.

Diệp Hoài Cẩn nhìn dáng vẻ này của ba cậu nhóc thì bỗng dưng trong lòng anh có cảm giác nghèn nghẹn.

Dù rằng là nghĩ cho chúng nhưng khoảng thời gian này anh vẫn có thiếu sót với chúng.

May mà mọi chuyện đều còn kịp.

Lạ lùng thay Diệp Hoài Cẩn cũng mong chờ hơn một chút về chương trình “Bố ơi! Mình đi đâu thế?” mà ban đầu anh chỉ định thông qua nó để tiết lộ con trai.

Khi không có Mục Nhan bên cạnh, anh và các con trai ở cùng nhau sẽ như thế nào?

Họ đi ra khỏi cổng trường trong nụ cười vui vẻ của ba cậu nhóc.

Vừa ra khỏi cổng trường, bỗng dưng Diệp Vũ Thánh gọi một tiếng: “Bố ơi.”

“Sao thế con?” Diệp Hoài Cẩn đáp lại, anh cúi đầu nhìn ba cục cưng nhà mình bằng ánh mắt dịu dàng.

“Bố ơi, hôm nay chúng con vui lắm!” Diệp Vũ Thánh tiếp tục nói, cậu bé vừa nói vừa nhìn Diệp Hoài Cẩn với đôi mắt to tròn cực kỳ chăm chú.

Lời cậu bé vừa dứt thì hai đứa Diệp Vũ Triết và Diệp Vũ Hành cũng hào hứng nói theo.

“Vì bố đến đón chúng con đấy.”

“Đây là lần đầu tiên bố đến lớp đón chúng con đấy!”

“Sau này có thời gian bố sẽ thường đến đón các con.” Diệp Hoài Cẩn cười, sau đó hứa hẹn một cách nghiêm túc.

“Vâng ạ~” Ba cậu nhóc đáp lại với giọng nói giòn giã, âm cuối kéo dài mang theo vẻ đáng yêu vô cùng.

Sau khi đáp lại, Diệp Vũ Hành nói thêm một câu: “Cả mẹ cũng phải đi cùng nữa.”

Hai đứa nhỏ còn lại cũng lập tức gật đầu theo.

Nếu bố mẹ cùng đến đón chúng thì đúng là cực kỳ hạnh phúc.

“Được.” Diệp Hoài Cẩn đáp lại.

Có được câu trả lời khẳng định, mặt ba cậu nhóc đồng loạt nở nụ cười tươi rói.

Rất nhanh chóng ba người đã tới trước xe.

Sau khi ba đứa được Diệp Hoài Cẩn sắp xếp ngồi ở ghế sau xong, anh mới ngồi vào ghế lái.

Trên xe, ba cậu nhóc đã không thể chờ đợi nổi nữa mà chia sẻ với Mục Nhan.

“Mẹ ơi, hôm nay bố vào trong đón chúng con rồi, chúng con vui lắm. Sau đó trên đường gặp một bạn, mẹ bạn ấy còn nói bố đẹp trai quá, ngầu quá nữa cơ.” Diệp Vũ Thánh tíu tít nói đầu tiên như thể mong mình có thể nói hết chuyện muốn nói bằng một hơi.

“Là bạn nam hay bạn nữ?” Mục Nhan nghe xong thì thấy buồn cười, cô cũng bắt đầu tò mò.

“Con gái ạ, bạn gái mà bình thường anh cả thích chơi cùng nhất đấy ạ.” Chưa đợi Diệp Vũ Thánh nói xong thì Diệp Vũ Triết đã không nhịn được chen ngang như là đang tố cáo.

“Là Tử Hạ sao?” Mục Nhan trêu ghẹo nói, cô bé này thường hay xuất hiện trong lời con trai mình nè!

Diệp Hoài Cẩn ở bên cạnh nghe, trong đầu ngay lập tức vụt qua cô bé đáng yêu vừa gặp trên đường, hình như cậu cả nhà mình đi đến ký vào bàn tay nhỏ của đối phương một cái à?

“Đúng vậy, chính là bạn ấy.” Diệp Vũ Triết lập tức nhanh miệng nói.

Diệp Vũ Thánh nghe Diệp Vũ Triết cướp trả lời trước thì tức giận ngay: “Sao em lại tố cáo chứ!”

“Em có tố cáo đâu! Không phải anh thích chơi với bạn ấy nhất sao? Có lúc em tìm anh chơi cùng, anh còn chẳng để ý đến em.” Diệp Vũ Triết cũng nói lại với vẻ cây ngay không sợ chết đứng.

“Không phải em cũng thích chơi cùng với Tiểu Mẫn sao! Còn cần anh chơi cùng làm gì?” Diệp Vũ Thánh cũng lập tức vạch trần em trai nhà mình.

“Anh trước đấy.”

“Em ý!”

“…”

Hai cậu bé cứ bắt đầu cãi cọ như thế.

Tiểu Mẫn? Hình như vừa rồi cũng gặp nhỉ? Diệp Hoài Cẩn tiếp tục suy nghĩ.

“Thế Vũ Hành thì sao?” Mục Nhan nhìn con trai út của mình.

Lúc này, cậu cả và cậu hai cùng quay đầu sang: “Rất nhiều bạn nữ đều thích chơi với em ấy!”

Bí mật của chúng bị mẹ biết rồi, bí mật của em út cũng không cần giấu nữa.

Diệp Hoài Cẩn, Mục Nhan: “…”

——Con trai út ngoan ngoãn nhất lại được chào đón nhất à?

Còn Diệp Vũ Hành, nghe thấy các anh nói đến mình thì chẳng nói gì mà chỉ chớp chớp đôi mắt trông rất là vô tội.

Diệp Vũ Thánh và Diệp Vũ Triết vạch trần em trai xong cũng thấy chẳng có gì hay ho, hai đứa nhìn nhau một cái, hứ một tiếng rồi cũng không cãi nhau nữa.

Mục Nhan không nhịn được cười, có ba cậu nhóc vui lắm, ít nhất là có thể đốc thúc lẫn nhau ấy nhỉ?

Sau đó, Mục Nhan cũng không tiếp tục chủ đề này nữa mà chuyển sang hỏi đến cái khác.

Ba cậu nhóc đều trả lời lại rất nghiêm túc kỹ càng, sau cùng còn hát một bài thiếu nhi mà chúng mới học được.

Lúc này, trong xe ngập tràn tiếng cười vui vẻ.

Đan xen với tiếng hát lanh lảnh của chúng, không bao lâu chiếc xe dừng lại ở một siêu thị gần đó.

Nhìn thấy siêu thị, mắt ba cậu nhóc thoáng chốc sáng bừng.

Có phải hôm nay chúng được mua đồ ăn vặt rồi không?

Ba đôi mắt tròn xoe ngay lập tức nhìn về phía bố mẹ ngồi đằng trước.

Dẫn chúng đi theo vào siêu thị nữa~

Vào lúc đó, Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan cùng ngoảnh đầu thì nhìn thấy tầm mắt sáng long lanh của ba cậu nhóc.

Đối mắt một cái là không nhịn được cười.

Ba cậu nhóc này đúng là đáng yêu quá!

“Cùng đi chứ?” Diệp Hoài Cẩn hỏi Mục Nhan.

Từ trước tới giờ anh đều làm khuân vác hoặc là cùng dạo với Mục Nhan lúc vắng khách, rất ít khi cả nhà cùng đi siêu thị, do có những lúc siêu thị rất đông người nên có nguy cơ bị lộ.

Nhưng bây giờ đã gần đến bước công khai rồi nên có lẽ việc bị phát hiện đã không còn quan trọng nữa.

Nhìn sự mong đợi thấp thoáng trong mắt Diệp Hoài Cẩn, Mục Nhan cong môi cười: “Cùng đi thôi!”

Thấy được sự vui mừng của ba cậu nhóc sau khi được Diệp Hoài Cẩn đón về, Mục Nhan cảm thấy cả nhà cùng đi có vẻ rất ổn.

Nếu mọi người đều mong muốn vậy thì cùng đi thôi!

Sau đó, cả nhà cùng xuống xe rồi tay lớn dắt tay nhỏ cùng đi vào siêu thị.
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 32



Vào giờ này, siêu thị không có quá nhiều người, mà chỉ có lác đác vài người. Sau khi bước vào siêu thị, họ vừa trò chuyện vừa xem đồ trên kệ.

Tuy nhiên, nhan sắc của cả nhà Diệp Hoài Cẩn vẫn thu hút sự chú ý của không ít khách hàng xung quanh, suy cho cùng thì dung mạo mà khiến người khác vừa nhìn thoáng qua đã bị ấn tượng ngay lập tức như thế này cũng là điều tương đối hiếm trong cuộc sống thường ngày.

Mặc dù người bố đứng bên trái đeo kính râm nhưng đường nét gò má cùng với ngũ quan góc cạnh rõ ràng lộ ra có thể khiến người ta phác hoạ ra được vẻ đẹp của anh, nhất là chiếc mũi cao thẳng và bờ môi mỏng kia… Dù sao chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người ta muốn xem đôi mắt dưới cặp kính râm liệu có xứng với những phần lộ ra của anh không.

Vào lúc này, trên mặt của người mẹ đang đứng bên phải không bị che chắn quá nhiều, vừa nhìn đã thấy được nét đẹp tinh xảo của cô, nét đẹp của cô không quá mạnh mẽ nhưng nhìn thôi cũng để lại trong đầu người ta một ấn tượng: Rất đẹp!

Đám nhóc đáng yêu đang đứng giữa bố mẹ thì còn có ngũ quan tuấn tú hơn, như thể đã được “hấp thụ” tinh hoa từ diện mạo của bố mẹ chúng, kết hợp với cả khuôn mặt bầu bĩnh khiến chúng trông càng đáng yêu.

Quan trọng hơn là gia đình này không chỉ có một đứa trẻ đáng yêu mà lại có cả ba đứa trẻ đáng yêu giống nhau như đúc, chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người ta phải ghen tị.

Cả nhà như này đứng cạnh nhau khiến ánh mắt người ta không nỡ rời đi.

Mà Mục Nhan cũng bỗng chốc cứng đờ cả người khi cảm nhận được ánh mắt của những người khác.

Cô vẫn hơi lo sợ danh tính của Diệp Hoài Cẩn sẽ bị người ta bóc ra.

Trong lúc Mục Nhan còn đang đắm chìm trong sự bối rối rằng không biết có bị phát hiện ra không thì ba đứa nhỏ đã buông tay Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan ra rồi hưng phấn chạy đến chỗ xe đẩy tay và lấy xe ra.

“Bố mẹ ơi nhanh lên.” Ba đứa nhỏ khó khăn đẩy xe, đồng thời thúc giục Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan.

Chúng đã không chờ được nữa rồi!

Hôm nay vui thật đấy! Bố mẹ đều ở đây!

Lát nữa không biết bố mẹ có lấy nhiều đồ ăn vặt cho chúng không nữa?

Nhìn ba cậu nhóc đang cố giữ cân bằng cho chiếc xe đẩy, Mục Nhan không nhịn được bật cười, lúc này Diệp Hoài Cẩn đã tự giác đón lấy.

Sau đó ba cậu nhóc lần lượt tìm một vị trí và cùng đẩy xe, cả ba quan sát xung quanh rồi dùng hết sức đẩy xe về khu vực mà chúng muốn.

Diệp Hoài Cẩn đang đẩy xe thì nhanh chóng nhận ra xe đẩy đang đi về phía quầy đồ ăn vặt.

Mắt anh vụt qua ý cười, thầm lắc đầu đầy bất lực trong lòng, sau đó cũng chẳng nói gì, một tay anh đẩy xe, tay còn lại nắm lấy tay Mục Nhan.

Thấy tay mình được nắm lấy, Mục Nhan nhìn Diệp Hoài Cẩn một cái rồi mỉm cười nhẹ.

Chẳng mấy chốc, một nhà năm người đã đứng trước quầy bim bim và đồ ăn vặt, ánh mắt bọn trẻ tỏa ra ánh sáng phấn khích kích động.

“Bố ơi, chúng con tự lấy được không ạ?” Ba cậu nhóc lập tức nhìn vào bố chúng và hỏi với ánh mắt sáng long lanh.

Trong chuyện ăn uống, bố không quản quá nghiêm khắc, vì thế từ trước đến giờ ba đứa nhỏ đều hỏi ý kiến của Diệp Hoài Cẩn khi anh có mặt.

Nhưng đương nhiên là lúc hỏi Diệp Hoài Cẩn, ba cậu nhóc cũng liếc trộm ánh mắt về phía Mục Nhan như thể là sợ cô sẽ phản đối, trong đôi mắt to tròn mang theo chút cầu xin.

Diệp Hoài Cẩn nhìn Mục Nhan bên cạnh, thấy cô không có ý phản đối nên anh cũng tạm thời đồng ý: “Ừm, được lấy nhưng không được nhiều quá.”

Có được sự cho phép, ngay lập tức ba cậu nhóc như được giải thoát, chúng bước đi bằng đôi chân ngắn của mình đến trước quầy hàng mà chúng có thể với tới, anh một gói em một gói ôm vào lòng, sau đó cho vào xe đẩy.

Chẳng mấy chốc, chúng đã lấy được mấy gói bim bim và đồ ăn vặt.

Nhưng trong lòng ba cậu nhóc cũng hiểu rõ nếu lấy nhiều quá thì không dễ có được sự cho phép, hơn nữa còn có lời dặn vừa rồi của Diệp Hoài Cẩn, nên cả ba dứt khoát kìm nén lại sự kích động muốn chuyển cả siêu thị về nhà.

Vào lúc này, khu đồ ăn vặt có vài vị khách, hành động của ba đứa trẻ dễ thương cũng thu hút không ít sự chú ý của họ, họ đều không nhịn được bật cười khi nhìn hành động đáng yêu của chúng.

Cặp sinh ba này đáng yêu quá~

“Được rồi ạ!” Vào lúc này, ba cậu nhóc lần lượt nói một cách đáng yêu, chúng cười rất vui vẻ vì đã lấy được đồ ăn vặt yêu thích của mình.

Hôm nay tuyệt vời quá đi mất! Nhiều chuyện vui thật, vui nhất là chúng được tự lấy đồ ăn vặt cho mình.

“Có phải bim bim hơi nhiều rồi không.” Lúc ba cậu nhóc đang thầm vui mừng, Mục Nhan nhìn bim bim trong xe đẩy rồi lên tiếng.

Quan trọng là vì ba đứa nhỏ có khẩu vị khác nhau nên cùng một loại bim bim chúng lấy có tới ba vị khác nhau, tổng kết lại thì bim bim có sáu gói to.

“Nhiều ạ? Mẹ ơi, con không thấy thế đâu!”

“Đúng đó, không nhiều dâu, mỗi người chúng con chỉ lấy hai gói thôi mà!”

“Không nhiều đâu ạ.”

Ba đứa nhỏ lần lượt nói, chúng đều lắc đầu rất kiên quyết.

Nhưng ngoài mặt thì kiên quyết chứ trong lòng chúng lại hơi chột dạ, chúng lén nhìn chiếc xe đẩy một cái, phía đáy kín cả rồi, hình như hơi nhiều một chút~

Nhưng mà chúng không nỡ bỏ đâu!

“Mỗi đứa chỉ được một gói, bỏ lại một gói rồi đổi sang thứ khác đi.” Mục Nhan lắc đầu, cô chỉ vào bim bim trong xe đẩy và nói.

Mục Nhan vừa dứt lời, ngay lập tức ánh mắt cầu cứu của ba cậu nhóc dồn về phía bố mình.

Thấy ánh mắt của ba cậu nhóc, Diệp Hoài Cẩn lắc đầu: “Đừng có nhìn bố, trong nhà chúng ta thì mẹ con làm chủ mà.”

Ba cậu nhóc nghe vậy, tâm trạng lập tức chùng xuống, nhìn Diệp Hoài Cẩn với ánh mắt kiểu “chỉ tiếc rèn sắt không thành thép”.

Đúng rồi, chúng từng xem TV, trên đó nói bố là trụ cột gia đình mà! Tại sao nhà chúng lại ngược lại chứ.

“Nhanh chọn đi, chọn xong chúng ta đi mua hoa quả.” Mục Nhan tiếp tục nhắc nhở.

Vừa nghe Mục Nhan nói muốn chuyển sang hoa quả, ba cậu nhóc phản ứng lại ngay.

Mẹ không cho chúng mua quá nhiều mấy thứ đồ ăn vặt như bim bim nhưng chúng có thể lựa chọn nhiều loại hoa quả.

Sự thất vọng trong lòng ngay tức khắc tan biến sạch, chúng lập tức bám vào chiếc xe đẩy bên cạnh để lựa chọn ra gói chúng không cần.

Nhưng mà khi nhìn đồ ăn vặt, trong lòng ba đứa vẫn không nỡ.

Nhìn cái này rồi lại nhìn cái kia, cũng chẳng biết muốn bỏ đi cái nào.

Không đưa ra được quyết định, ba cậu nhóc dồn ánh mắt cầu cứu về phía bố mẹ mình, muốn bố mẹ giúp chúng chọn ra một gói.

“Tự mình chọn đi.” Mục Nhan nhìn ba đứa nhỏ, cô lắc đầu từ chối yêu cầu của chúng.

Dù là trẻ nhỏ thì cũng phải để chúng học được cách từ bỏ.

Ba cậu nhóc thấy mình cầu cứu không có tác dụng thì chỉ đành tiếp tục chần chừ, ba cặp mắt to tròn lướt qua lướt lại trên bim bim, thật sự là không thể quyết định trong giây lát được.

Thật là khó chọn quá đi! Bỏ cái nào đi thì chúng cũng thấy trái tim nhỏ bé của mình hơi “đau đớn”.

Sau khi lưỡng lự một lát, ba cậu nhóc chụm đầu lại bắt đầu bàn bạc.

“Anh thích ăn vị cà chua nhất nhưng anh cũng thích vị chanh mới ra, em hai chọn vị này đi! Đến lúc đó chúng ta cùng ăn.”

“Nhưng em thích nhất vị rong biển cơ!”

“Anh cả, em chọn vị chanh là được, ba đứa chúng ta có thể cùng ăn.”

“Được thôi! Các vị khác lần sau chúng ta mua lại là được.”

“…”

Ba đứa nhỏ nhanh chóng đưa ra quyết định sau khi bàn bạc.

Tiếp đó, chúng lấy ba gói bim bim không cần trong xe đẩy đặt lên kệ hàng.

“Vậy bây giờ chúng ta đến quầy hoa quả nhé?” Mục Nhan thấy chúng đã chọn xong bèn hỏi.

“Vâng ạ.” Ba cậu nhóc gật đầu.

Vào lúc này, Diệp Hoài Cẩn bắt đầu đẩy xe về phía quầy hoa quả.

Đương nhiên ba cậu nhóc cũng đi theo nhưng đi được một nửa, ba đứa vẫn không nén được mà quay đầu nhìn một cái.

Sau khi lớn, chúng nhất định sẽ mở siêu thị của riêng mình, muốn ăn gì thì ăn cái đó!

Một lúc sau, sau khi đến quầy hoa quả, ba cậu nhóc đã từ bỏ ngay lập tức.

Nho, xoài, măng cụt, táo, dưa lưới, dưa hấu…

Ngay lập tức ba cậu nhóc hài lòng thỏa mãn sau khi mua một đống hoa quả.

Không có bim bim thì chúng còn có rất nhiều hoa quả ~

Sau đó, Mục Nhan và Diệp Hoài Cẩn còn mua một vài nguyên liệu.

Lúc này, sau khi chiếc xe đẩy chật kín đồ thì cả nhà năm người mới định đi thanh toán.

Đến trước quầy thanh toán, ba cậu nhóc tay thì đẩy xe, khuôn mặt sạch sẽ ngập tràn nụ cười, dáng vẻ vui mừng ấy giống hệt như có được cả thế giới.

Siêu thị đã bắt đầu có nhiều người hơn, gia đình này vẫn thu hút ánh nhìn của mọi người.

Ban đầu lúc đi thì vẫn chưa có gì nhưng vì lúc thanh toán cần chờ đợi cùng một nơi, nhìn lâu thì có vài người cũng dần nhìn thấy điểm bất thường.

Nhất là Diệp Hoài Cẩn đeo kính râm, rất nhiều người đều cảm thấy hơi quen mắt.

Sau khi một cô gái khá trẻ nhìn chằm chằm một lúc bèn lập tức lấy điện thoại ra tìm kiếm #gia đình Diệp Hoài Cẩn# đến bây giờ vẫn đứng đầu bảng tìm kiếm và bảng chủ đề.

Sau khi mở ảnh ra rồi nhìn về gia đình đang thanh toán phía trước, trái tim cô ấy bắt đầu đập mãnh liệt.

A a a~

Đây là Diệp Hoài Cẩn đó!

Là Diệp Hoài Cẩn, không sai chứ!

Cô ấy gặp nam thần dẫn vợ con đi siêu thị này!

Ngay sau đó, cô gái này nhìn vào gương mặt của cặp sinh ba và Mục Nhan.

Trong tin mới có nói cặp sinh ba cực kỳ đáng yêu, người vợ thì rất xinh đẹp, cô ấy cũng muốn tận mắt nhìn thấy.

Lúc nhìn thấy thì cô gái này đã thật sự xốn xang ngay rồi~

Chao ôi, bỗng dưng có một cảm giác như thế này.

Cả nhà năm người, ảnh đế là xấu nhất!
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 33



Sau khi đưa ra kết luận như thế, cô gái này cười bất lực trong lòng.

Ban đầu cô ấy còn tưởng mình là một fan kỳ cựu nhưng bây giờ nhìn lại thì cô ấy nghĩ có lẽ mình sắp trở thành fan phong trào rồi.

Nhưng thật lòng mà nói, vợ và con của Diệp Hoài Cẩn đẹp thật đấy! Chỉ cần nhìn qua thôi mà cũng khiến người ta kinh ngạc!

A a a~ Tâm trạng hiện tại của cô ấy kích động quá!

Khi còn đang nghĩ như thế, cô gái này nhìn thấy Diệp Hoài Cẩn đã thanh toán xong bằng điện thoại và đang đẩy xe chuẩn bị rời đi. Lúc này, cô ấy mới như bừng tỉnh, nhanh chóng lấy điện thoại ra chụp cả nhà Diệp Hoài Cẩn.

Đây là một khoảnh khắc đáng lưu giữ.

Dù thế nào đi chăng nữa, cứ chụp tấm ảnh lưu niệm cái đã.

Lát nữa cô ấy nhất định sẽ đăng Weibo phát biểu cảm xúc kích động của mình.

Sau khi cô gái này lấy điện thoại ra chụp thì một bộ phận người xung quanh cũng nhận ra và như được nhắc nhở mà bắt đầu lấy điện thoại chụp ảnh.

Còn vài người không nhận ra thì nhìn mấy người đang chụp ảnh với vẻ mặt ngây ngốc.

Sao tự dưng lại chụp ảnh thế?

Thắc mắc thì phải hỏi.

Có người hỏi người đang chụp ảnh bên cạnh mình: “Các cô đang chụp gì thế?”

Cho dù nhan sắc gia đình đó đẹp thật nhưng việc một đám người lấy điện thoại ra chụp ảnh không phải rất kỳ lạ sao?

Lời người này vừa dứt, một người trong số những người đang chụp ảnh đã cất lời:

“Chụp Diệp Hoài Cẩn đó! Anh ấy là cái người đeo kính râm kia kìa!” Ánh mắt người này rất kích động, không ngờ rằng đi siêu thị cũng gặp được gia đình ảnh đế.

“Gì cơ!”

Ngay lập tức xung quanh có người không nhịn được mà kinh ngạc hô lên.

Người vừa xuất hiện là Diệp Hoài Cẩn á?

A a a~ Bỗng chốc rất nhiều người cảm thấy mất đi cả thế giới.

Náo nhiệt lâu như thế mà họ lại không nhận ra ư?

Sau đó rất nhiều đám đông đều đuổi theo và lấy điện thoại ra chụp ảnh, càng ngày càng nhiều người đuổi theo phía sau.

Người vào siêu thị đều tò mò dồn ánh mắt vào gia đình Mục Nhan vì có người đuổi theo gia đình họ để chụp ảnh.

Họ cũng nảy sinh thắc mắc y hệt rằng nhà này có gì đặc biệt mà nhiều người đi theo chụp ảnh thế?

Ngay vào lúc này, rất nhiều người thấp thoáng nghe thấy cách gọi như “nam thần Diệp”, “ảnh đế Diệp”, “Diệp Hoài Cẩn”.

Vừa nghe thấy cách gọi này, mọi người xung quanh ngay lập tức hiểu ra.

Là Diệp Hoài Cẩn!

Sau đó từng cặp mắt ra sức liếc nhìn về phía Diệp Hoài Cẩn.

Ngay lúc này, Diệp Hoài Cẩn đang đẩy xe đi ra ngoài thì nhìn thấy có người chụp ảnh mình, anh tháo kính râm trên mắt mình xuống, sau đó đeo lên mắt Mục Nhan trước khi đám đông phía trước cầm điện thoại lên chụp ảnh.

Lúc chiếc kính râm của Diệp Hoài Cẩn được tháo xuống, khuôn mặt thật sự của anh đã lộ ra.

Ngay khoảnh khắc đó, cả đám đông càng điên cuồng hơn!

Là Diệp Hoài Cẩn thật!!!

Lúc diện mạo thật sự lộ ra, hiệu ứng ấy chắc chắn còn kinh người hơn!

Nhất là những người hâm mộ trẻ tuổi hơn một chút, họ lớn lên bằng việc xem phim truyền hình và phim điện ảnh của Diệp Hoài Cẩn, thật sự là giờ đây lại cách Diệp Hoài Cẩn ngày một gần.

Cùng lúc đó, họ cũng rất tò mò về vợ con của Diệp Hoài Cẩn.

Nhưng mà đa số đám người đó chỉ nhìn thấy Mục Nhan đeo kính râm, vì khuôn mặt chỉ bị che một phần nhỏ nên cũng làm cho người ta nhìn ra được phần lộ ra của cô.

Điều khiến đám đông mong đợi nhất vẫn là cặp sinh ba nhà Diệp Hoài Cẩn.

Vừa nhìn sang đã thấy ba khuôn mặt đáng yêu y đúc nhau, điều này đúng là làm tan chảy trái tim của không ít người.

Chao ôi~ Muốn véo khuôn mặt bầu bĩnh của chúng quá đi!

Âm thanh tại hiện trường càng lúc càng trở nên huyên náo bởi gia đình nổi tiếng và có giá trị nhan sắc cao này, người thì chụp ảnh, người thì sát lại gần, đúng là người chen người. Còn có một bộ phận đám đông cầm điện thoại đứng phía trước Diệp Hoài Cẩn, chỉ khi gia đình anh tiến về phía trước thì những người này mới lùi ra sau.

Họ bị vây quanh rồi!

Mặc dù đã chuẩn bị sẵn trước nhưng khi thật sự bị phát hiện, trái tim Mục Nhan vẫn đập thình thịch khó kiểm soát.

Nếu càng nhiều người hơn thì tình hình sẽ không mất kiểm soát chứ?

Đầu tiên, Mục Nhan dẫn ba đứa trẻ đến cạnh mình và xoa đầu an ủi chúng, cô vẫn hơi sợ ba cậu nhóc bị dọa sợ bởi các fan nhiệt tình.

Cảm nhận được động tác xoa đầu của Mục Nhan, tầm mắt của ba cậu nhóc rời khỏi đám đông xung quanh rồi chúng ngẩng đầu lên cười đáng yêu với Mục Nhan.

Cười xong, ba cậu nhóc làm ra một hành động khiến Mục Nhan không lường trước được.

Ba cậu nhóc đi đến hai bên xe đẩy, một tay đỡ trên xe đẩy, một tay giơ ra phía đám người vây quanh rồi nói.

“Nhường đường một chút, nhường đường một chút ạ!”

“Mọi người chặn đường của nhà cháu rồi!”

“Chúng cháu phải đi ra!”

Giọng nói mềm mại của ba cậu nhóc ngay lập tức khiến mọi người chạy theo chụp ảnh xung quanh đầu tiên là sững người, sau đó là không nhịn được bật cười.

Ôi trời ơi, đáng yêu quá đi mất!

Ánh mắt người nào người nấy vút một cái đều dồn vào người ba cậu nhóc, ống kính cũng bắt đầu di chuyển. Ngay vào lúc này, sức hút của ba đứa nhỏ đáng yêu đã soán ngôi chính của Diệp Hoài Cẩn.

Diệp Hoài Cẩn nổi tiếng nhưng cơ bản thì vẫn có thể nhìn thấy anh trên TV được, nhưng ba cậu nhóc thì khác! Nam thần Diệp giấu kín như thế, cơ hội hiếm có đấy!

Còn về phần Mục Nhan, khi thấy ba cậu nhóc cực kỳ thản nhiên và ung dung thì ngay tức khắc cô nghĩ mình lo lắng quá nhiều rồi.

Chúng nào có dáng vẻ bị dọa sợ đâu?

Suy nghĩ của Mục Nhan cũng thả lỏng hoàn toàn.

Ba đứa nhỏ còn không sợ thì một người làm mẹ như cô càng không việc gì phải sợ.

Diệp Hoài Cẩn cũng nhìn hết cảnh tượng này, anh không nói gì mà chỉ nuông chiều nhìn ba đứa nhỏ phát huy.

Ba cậu nhóc thấy mình nói xong mà mọi người vẫn không chịu tránh ra, chúng không nhịn được mà giơ bàn tay mập mạp lên gãi đầu trong tiếng cười vui vẻ.

Chúng đã yêu cầu rồi mà sao họ không di chuyển nhỉ!

Vào lúc này, Diệp Vũ Thánh hơi tức giận, cậu to tiếng: “Các chú các dì, các anh các chị ơi, nhường đường cho chúng cháu với!”

Câu nói này của Diệp Vũ Thánh cuối cùng đã khiến đám đông vây quanh ngộ ra.

Vì biểu hiện đáng yêu vừa rồi của ba cậu nhóc nên đám đông thật sự đã chủ động mở ra một con đường rộng rãi.

Dù rằng họ thích Diệp Hoài Cẩn lắm nhưng cũng không thể dọa đám trẻ đáng yêu này được!

A a a~ Thật sự đáng yêu quá đi mất.

Lúc này đã càng ngày càng gần cửa siêu thị, đồng thời cũng có sự nhường đường của đám đông nên gia đình Mục Nhan thuận lợi rời khỏi siêu thị.

Lúc bước lên xe đang đậu ở bên ngoài, đằng sau vẫn có một đám đông vây xem đi theo đằng xa.

Sau khi để ba cậu nhóc lên xe trước, Diệp Hoài Cẩn xách đồ trong tay đặt lên cốp xe, sau đó anh mới theo Mục Nhan lên xe.

Xe quay đầu, khi chiếc xe đi qua hai bên đường, đám đông bên cạnh lại lần nữa vẫy tay với gia đình Diệp Hoài Cẩn.

Lúc mọi người tưởng rằng Diệp Hoài Cẩn sẽ nhanh chóng lái đi thì chiếc xe ấy đột nhiên dừng lại.

Cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn tú của Diệp Hoài Cẩn.

Hiện trường có một vài fan nữ điên cuồng gào thét.

Thật là đẹp trai quá đi!

Diệp Hoài Cẩn nhìn các fan nhiệt tình ấy, anh quay đầu nhìn ba cậu nhóc ngồi trên ghế bảo hộ ở đằng sau và nói: “Tạm biệt các chú các chị đi con.”

Lời Diệp Hoài Cẩn vừa dứt, ba cậu nhóc đã vươn người ra, sau đó vẫy tay với đám đông bên ngoài: “Cảm ơn mọi người đã nhường đường cho chúng cháu ạ!”

Tất nhiên rồi, chúng vẫn nhớ chuyện các chú các cô và các anh các chị đó nhường đường cho chúng, mặc dù cũng là do họ chắn đường.

Nghe giọng nói non nớt của ba cậu nhóc, hiện trường lại lần nữa vang lên tiếng gào kích động, âm thanh còn vang hơn cả tiếng dành cho Diệp Hoài Cẩn vừa rồi!

Đây là bị thu phục bởi sự đáng yêu của cặp sinh ba rồi, đừng đáng yêu như thế nữa!

“Chụt~ Tạm biệt.” Ba cậu nhóc tiếp tục nói, đồng thời tặng một nụ hôn gió cho đám người bên ngoài, trong lòng cả ba chỉ có một suy nghĩ vào lúc này.

Mấy chú mấy cô, mấy anh mấy chị này nhiệt tình thật đấy! Thế thì chúng cũng phải nhiệt tình lại với họ.

Thấy ba cậu nhóc đã tạm biệt xong, Diệp Hoài Cẩn đóng cửa sổ xe, sau đó lái xe rời đi.

Đám đông xung quanh cứ nhìn theo xe của Diệp Hoài Cẩn tới khi không thấy nữa thì khi ấy mới giải tán, đồng thời thi nhau chia sẻ những điều mình nghe mình nhìn thấy tối nay lên vòng bạn bè, Weibo và một số trang mạng công cộng khác.

Vận may của tối nay tốt quá đi!

Mà người không ít, ảnh thì lại nhiều nên mạng xã hội sẽ bùng nổ cho xem.

Vào lúc này, ở trong xe.

Trong lúc chỉ có gia đình mình, ba cậu nhóc mới mở miệng hỏi về chuyện tối nay.

“Bố mẹ ơi, mấy chú mấy dì rồi còn mấy anh mấy chị đó tại sao nhìn thấy chúng ta lại vui mừng thế ạ?”

“Đúng đó! Họ gọi tên bố, không phải là fans của bố chứ ạ?”

“Cứ vây quanh chúng ta khiến con thấy có cảm giác lạ lắm, lại còn chặn đường nữa.”

“…”

Trong mấy phút ngắn ngủi, ba cậu nhóc đã nói ra toàn bộ cảm tưởng của mình, chúng chẳng có vẻ gì sợ hãi mà chỉ có vẻ tò mò thôi.

Chuyện hôm nay đúng là để lại cho chúng ấn tượng sâu đậm.

Trước đây chúng chỉ thấy bố bị các fan vây đuổi chặn đường trên TV thôi, đây là lần đầu tiên chúng gặp phải đó!

Biểu hiện tối nay của ba cậu nhóc khiến Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan cảm thấy bất ngờ.

Sau khi nghe thắc mắc của ba cậu nhóc, Mục Nhan nhìn Diệp Hoài Cẩn đang lái xe, cô chủ động nói: “Vì các chú các dì, các anh các chị đó thích các con nên nhiệt tình với các con. Và họ thích các con là vì có vài người trong số họ là fan của bố con, biết các con qua bố, biểu hiện của các con khiến họ cảm thấy yêu thích. Sau khi mọi người đều biết bố các con là ai thì sẽ có rất nhiều người chụp ảnh các con. Nếu các con sợ thì nói với bố mẹ, bố mẹ sẽ luôn bảo vệ các con.”

“Biểu hiện tối nay của chúng con tốt chứ ạ?” Sau khi nửa hiểu nửa không nghe câu trả lời, Diệp Vũ Triết giơ tay hỏi.

“Ừm, tốt lắm. Các con giỏi nhất!” Mục Nhan gật đầu khẳng định.

“Vậy tối nay chúng con được ăn bim bim ngay không ạ?” Chủ đề của Diệp Vũ Triết tự dưng thay đổi chóng mặt.

Mục Nhan sững người rồi lại nhìn ánh mắt trong veo sạch sẽ của ba cục cưng nhà mình, cô mếu mặt, thứ mà chúng để ý nhiều hơn vẫn là… bim bim ư?

Diệp Hoài Cẩn đang lái xe cũng không nhịn được bật cười.

Mục Nhan liếc nhìn Diệp Hoài Cẩn một cái, cuối cùng chỉ để lại một chữ cho ba cậu nhóc.

“Ừ.”

“Mẹ tốt nhất!” Ba cậu nhóc nhận được sự đồng ý thì lập tức nịnh nọt Mục Nhan.

Sau đó cũng không nói gì thêm nữa mà bắt đầu tự mình bàn bạc xem lát nữa nên ăn bim bim thế nào.

Mục Nhan lắc đầu bất lực, ba cục cưng nhà mình thờ ơ quá!
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 34



Chiếc xe vừa về đến nhà, Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan vừa xách túi đồ mới mua vào nhà thì ba cậu nhóc đã vây quanh hai người, mong mỏi nhìn bim bim trong túi đồ.

Muốn ăn quá đi!

Nghĩ vậy, ba đứa nhỏ lập tức nhìn về phía mẹ chúng.

Bim bim bị đè ở dưới cùng, phải đợi mẹ cầm đồ lên mới lấy được!

Sau đó nghĩ lại thì thấy không đúng lắm, Diệp Vũ Triết tiếp tục nói: “Mẹ ơi, con cùng mẹ thu dọn nhé!”

“Được.” Mục Nhan nhìn dáng vẻ không đợi được nữa của chúng chỉ thấy buồn cười, sau đó bắt đầu phân loại đồ mua từ siêu thị.

Còn Diệp Hoài Cẩn cũng tham gia vào hoạt động tập thể này, trên mặt mỉm cười cưng chiều.

Ba cậu nhóc háu ăn nhà mình đáng yêu thật.

Nhớ lại biểu hiện của ba đứa nhỏ khi gặp fans tối nay, Diệp Hoài Cẩn cũng rất hài lòng.

Nếu tiếp theo, chúng vẫn thờ ơ như vậy thì dù có công khai cũng sẽ không ảnh hưởng gì quá lớn với những đứa trẻ.

Nghĩ vậy, ánh mắt Diệp Hoài Cẩn nhìn vào Mục Nhan bên cạnh.

Ừm, các con không sao thì cô cũng không sao.

Nghĩ đến sau này không cần “lén lút” nữa, Diệp Hoài Cẩn thấy tâm trạng mình vui hơn hẳn.

Cảm nhận được ánh mắt chăm chú của Diệp Hoài Cẩn, Mục Nhan quay đầu, thắc mắc nhìn anh: “Sao thế?”

“Chỉ là anh nghĩ như bây giờ thật tốt.” Diệp Hoài Cẩn nhìn ba đứa trẻ chạy tới chạy lui giữa phòng khách và phòng bếp, bận rộn như đám ong mật, anh khẽ nói, trên mặt nở nụ cười nhẹ.

Dù rằng là vì ăn bim bim nhưng sau khi bắt đầu phân loại thật thì ba đứa nhỏ cũng nghiêm túc phân loại.

Nguyên liệu đồ ăn, hoa quả, đồ ăn vặt…

Đặt ở chỗ khác nhau trong nhà, ba đứa trẻ không cần Mục Nhan động tay mà chúng bắt tay làm một cách háo hức.

Mục Nhan nghe vậy thì nhìn ba đứa trẻ, tâm trạng cũng ngay lập tức trở nên tốt hơn, cô khẽ nói: “Khi không mà tỏ ra ân cần.”

Khi không mà tỏ ra ân cần——không phải gian trá cũng là trộm cắp.

——Ba cậu nhóc này không chỉ vì miếng ăn ấy đâu.

Nhưng mà đúng là không tệ, tốt lắm!

Nhớ tới cảnh tượng hôm nay, Mục Nhan nghĩ bây giờ chắc hẳn trên mạng đang phát điên lên.

Sáng nay chỉ có vài tấm ảnh chụp bóng lưng đã nhảy lên đầu bảng chủ đề rồi, tối nay chắc chắn có người chụp được ảnh chính diện, tình hình sẽ càng bùng nổ hơn.

Nghĩ vậy, Mục Nhan mở lời: “Cũng không biết sẽ như thế nào nhỉ?”

Diệp Hoài Cẩn nghe vậy, anh đang định trả lời thì tiếng chuông điện thoại vang lên.

“Là Hướng Thiên.” Diệp Hoài Cẩn khẽ nói sau khi nhìn màn hình điện thoại.

“Có lẽ là vì chuyện tối nay đấy!” Lòng Mục Nhan cũng bắt đầu căng thẳng hơn, sẽ không có vấn đề gì chứ?

“Không sao, anh nghe điện thoại xem.” Diệp Hoài Cẩn nói rồi đi về phía phòng khách.

Nói ở đây sẽ tạo áp lực lớn cho tình yêu nhà anh mất, vẫn là nói sau với cô ấy sẽ tốt hơn.

Quả thật sau khi Diệp Hoài Cẩn đi xa, dòng suy nghĩ của Mục Nhan bắt đầu xoay chuyển.

Vì cô định lướt Weibo, lướt mạng xã hội của mình muộn một chút, tới khi ấy mọi thứ đều đã lộ ra rồi.

Rất nhanh chóng, dưới sự giúp đỡ của ba cậu nhóc, đồ đạc trong nhà bếp đã được sắp xếp xong xuôi.

Vừa sắp xếp xong, ba cậu nhóc đã ôm gói bim bim vào lòng, sau đó chen chúc trước mặt Mục Nhan như ong vỡ tổ: “Mẹ ơi, được ăn bim bim chưa ạ?”

Chúng đợi lâu ơi là lâu rồi!

Thấy vẻ mong đợi của chúng, Mục Nhan không nhịn được bật cười, sau đó cô gật đầu: “Được, nhưng mà không được ăn nhiều quá, sắp phải ăn cơm tối rồi.”

“Vâng ạ~” Ba đứa nhỏ ngoan ngoãn đồng ý.

“Mẹ ơi, tối nay chúng ta ăn gì thế?” Diệp Vũ Triết biết mình được ăn bim bim xong thì không còn vấn vương nữa, ngược lại nghĩ tới bữa tối lát nữa sẽ ăn.

Món mẹ nấu cũng ngon lắm á!

“Các con muốn ăn gì?” Vào lúc này, bỗng chốc Mục Nhan cũng chưa nghĩ ra sẽ làm món gì nên cô buột miệng hỏi.

Ừm, để xem các cục cưng nhà cô muốn ăn cái gì.

Ba cậu nhóc vừa nghe mẹ hỏi thì cũng bắt đầu suy ngẫm.

Vào lúc này, mắt Diệp Vũ Thánh đảo quanh một lúc, sau đó thử hỏi: “Cái gì cũng được thật ạ?”

Mục Nhan vừa nhìn biểu cảm của cậu con trai cả nhà mình thì đã biết đại khái thứ cậu bé muốn ăn rồi, có lẽ là món bình thường không được ăn thường xuyên.

Nghĩ một lát, Mục Nhan cảm thấy thật ra thỉnh thoảng chiều các con trai mình một chút cũng không sao, thế là dưới ánh mắt nơm nớp lo sợ của Diệp Vũ Thánh, cô nói: “Đúng vậy.”

“Vậy thì con muốn ăn hamburger! Mẹ làm hamburger là ngon nhất!” Diệp Vũ Thánh thấy Mục Nhan đồng ý bèn vui vẻ nói.

Nếu mẹ đồng ý thì sẽ làm hết, vì thế mỗi lần như vậy Diệp Vũ Thánh đều hỏi trước.

Hôm nay may mắn quá đi! Mẹ lại đồng ý mà không cần có điều kiện.

Mà không chỉ có Diệp Vũ Thánh, khi Diệp Vũ Triết và Diệp Vũ Hành nghe xong thì đôi mắt tròn xoe cũng sáng bừng theo, sau đó thi nhau nói ra yêu cầu của mình.

“Con cũng muốn ăn hamburger, còn có khoai tây chiên với cánh gà nữa.”

“Con cũng muốn thêm đùi gà và gà popcorn nữa.”

Diệp Vũ Thánh nghe hai em trai nói xong, cậu bé tự dưng thấy mình yêu cầu ít quá nên lập tức nói thêm: “Ơ ơ, mẹ ơi, vừa rồi con chưa nói xong. Trừ hamburger ra thì con cũng muốn khoai tây chiên và đùi gà nữa.”

Ba đứa nhỏ yêu cầu đồ ăn xong, nghĩ đến món ngon như hamburger cũng cảm thấy hình như miệng mình sắp ch** n**c miếng rồi, thậm chí còn không nhịn được l**m môi nữa.

“Các con vừa ăn bim bim, vừa ăn hamburger, hình như hơi nhiều đồ nóng đấy!” Mục Nhan nhìn vẻ mong đợi của ba đứa trẻ, bỗng chốc cô nổi lòng trêu chọc.

“Không nhiều, không nhiều, không nhiều chút nào luôn.”

“Đúng ạ, chúng còn ăn có một ngày, nếu mà thường ăn nóng thì mới nhiều chứ!”

“Mẹ ơi~ con thật sự rất muốn ăn hamburger.”

Ba cậu nhóc ngay lập tức chạy đến ôm chân cô rồi làm nũng nịnh nọt.

Mục Nhan cũng cảm thấy vui vẻ khi nhìn dáng vẻ này của chúng.

Vào lúc này, Diệp Hoài Cẩn nghe điện thoại xong quay về thì nhìn thấy cảnh này, anh hơi nhướng khuôn mày tuấn tú: “Đang làm gì thế này?”

Ba cậu nhóc ngoảnh đầu, hùng hổ nói: “Chúng con đang làm nũng đấy!”

Phụ nữ làm nũng là đáng yêu nhất! Trong TV toàn nói thế thôi.

Có lẽ cũng giống khi đặt vào tụi trẻ con như bọn chúng nhỉ.

“Làm nũng làm gì? Lại yêu cầu mẹ các con làm những chuyện không nên làm à?” Diệp Hoài Cẩn không nhịn được cười.

Sau khi ba cậu nhóc học mẫu giáo, có những lúc lời nói và việc làm của chúng đúng là khiến người bố như anh khó mà tưởng tượng nổi.

Cuộc sống cũng đong đầy niềm vui hơn vì chúng.

“Không ạ, chúng con chỉ muốn ăn hamburger, mẹ cũng đồng ý rồi nhưng mà lại nói ăn cùng với bim bim thì đồ nóng nhiều quá.” Anh cả Diệp Vũ Thánh nói với lý lẽ rõ ràng.

“Đúng là nhiều quá, bim bim của các con để ngày mai ăn đi.” Diệp Hoài Cẩn nói chắc nịch.

Ba cậu nhóc nghe vậy, khóe môi mím thành một đường thẳng, sau đó vẻ mặt hơi bối rối.

Chúng muốn ăn bim bim lâu lắm rồi nhưng mà hamburger cũng thế!

Sao bây giờ?

Khó chọn quá!

Tại sao cuộc đời chúng luôn có nhiều lựa chọn thế nhỉ?

Không được chọn cả hai sao?

Nghĩ vậy, ba cậu nhóc lại nhìn vào người mẹ “chủ gia đình” của chúng: “Mẹ ơi~ mẹ nói đi ạ?”

Chỉ cần mẹ đồng ý là được rồi!

Lúc ba cậu nhóc làm ra hành động này, Diệp Hoài Cẩn không khỏi nhướng mày.

Hóa ra trong mắt các con trai, lời mẹ chúng nói có uy quyền hơn một chút.

Dù rằng đây là điều anh muốn nhìn thấy nhưng nếu chẳng có chút uy quyền nào thì có phải sự tồn tại của người làm bố như anh hơi thấp không.

Đương nhiên là Mục Nhan để ý thấy biểu cảm của ông xã nhà mình, cô vui vẻ không kiềm chế được.

Thấy biểu cảm của Mục Nhan, Diệp Hoài Cẩn liếc cô một cái, trong mắt anh đầy ý vị sâu xa.

Mục Nhan thấy vậy thì khẽ ho một tiếng, nhìn ba đứa trẻ vẫn đang đợi hồi âm của mình, cô nói: “Nghe lời bố các con đi, nếu như ăn hamburger thì bim bim để ngày mai ăn.”

“…Vâng ạ!”

Ba đứa trẻ thấy mẹ cũng không cứu nổi “bim bim” của chúng nên chỉ đành tuân lời.

“Chọn cái nào đây nhỉ?” Diệp Vũ Triết hỏi hai anh em mình đầu tiên, cậu bé cảm thấy bỏ cái nào cũng buồn hết.

“Hamburger!” Diệp Vũ Thánh nói rất kiên định, hamburger là thứ cậu muốn ăn nhất bây giờ.

“Ừm, em cũng muốn hamburger. Anh hai, nếu chúng ta ăn hamburger thì có thể để bim bim sang ngày mai ăn, nhưng nếu chúng ta ăn bim bim thì chưa chắc ngày mai đã ăn được hamburger đâu!” Diệp Vũ Hành ồm ồm nói, giọng nói non nớt ấy làm người ta cảm thấy có lý.

Diệp Hoài Cẩn không kiềm chế được mà nhìn con trai út mình một cái, anh biết bình thường trông con trai út thuộc kiểu thông minh khiêm tốn nhưng câu nói ngày hôm nay của cậu út lại khiến anh thấy rất bất ngờ.

Đúng là thông minh thật!

Mục Nhan cũng có cảm nhận y hệt.

Còn Diệp Vũ Triết cũng bị thuyết phục bởi câu nói này.

Cuối cùng ba đứa đã có cùng một lựa chọn.

“Mẹ ơi, chúng con đều ăn hamburger ạ!”

“Được, vậy các con ra phòng khách làm bài tập cô giao đi, mẹ làm cho các con.”

“Vâng ạ~” Ba đứa nhỏ đáng yêu gật đầu, sau đó tiếp tục ôm bim bim của chúng rời đi.

Dù rằng hôm nay ăn hamburger nhưng bim bim vẫn là của chúng.

Thấy bóng người nhảy tung tăng ra phòng khách của ba cậu nhóc, Mục Nhan nhìn Diệp Hoài Cẩn: “Anh Hướng nói thế nào?”

“Phản ứng… rất ổn.” Diệp Hoài Cẩn kéo dài giọng điệu.

“Vậy thì được rồi.” Sau khi trong lòng có câu trả lời, Mục Nhan xoay người đi vào phòng bếp.

“Sao không hỏi cụ thể nữa?” Diệp Hoài Cẩn cảm thấy bất ngờ với câu trả lời của cô, anh cũng đi theo vào bếp.

“Lát nữa tự xem thì có cảm giác hơn.” Mục Nhan nói thẳng, sở thích lớn nhất của cô là lướt tin mới, lướt Weibo và lướt diễn đàn. Lần này là tin tức liên quan đến họ, hơn nữa trước đó cô cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi nên đương nhiên lựa chọn tự mình xem.

Nghe Mục Nhan nói vậy, Diệp Hoài Cẩn bỗng chốc nhớ đến bộ dáng vui cười về dự đoán thân phận thật của vợ anh mà không biết Mục Nhan đào ra từ góc nào thì cũng không nói gì nữa.

Đợi lát nữa lúc đi ngủ thì lướt cùng cô vậy.

Sau đó anh mở lời nói với Mục Nhan rằng mình muốn giúp đỡ một tay, hai vợ chồng chuẩn bị bữa tối ngon miệng cho cả nhà trong bếp.

Còn ở trên mạng lúc này đúng là đang vì cả nhà họ mà… một lần nữa xôn xao cả lên!
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 35



Nguyên nhân xôn xao là sau sự gặp gỡ tình cờ tại siêu thị, trong một khoảng thời gian ngắn thôi mà các mạng xã hội như Weibo đã bùng nổ, các tấm ảnh, video được tung khắp mạng xã hội.

Ngoại trừ cái đó ra thì còn có đủ các bài trên diễn đàn nữa!

Mà trong đó có một bài này là nổi nhất:

#Cả nhà năm người, ảnh đế xấu nhất! Đó là cảm nhận của tôi sau khi tình cờ gặp được cả nhà nam thần Diệp tại siêu thị vào tối nay, đồng thời đính kèm ảnh rõ nét nhất.#

[Đầu tiên nói về chủ đề hôm nay của tôi “Cả nhà năm người, ảnh đế xấu nhất”.

Tôi tuyệt đối không nói nhầm câu này đâu, bây giờ tôi sẽ kể lại hết cả quá trình cho mọi người.

Lúc cả nhà nam thần Diệp đi vào siêu thị, thực tế là rất nhiều người để ý rồi nhưng lúc đó chẳng ai nhận ra dáng vẻ của nam thần Diệp cả vì anh ấy đeo kính râm!

Thế thì tại sao chúng tôi lại để ý tới họ? Đương nhiên là vì nhan sắc cả nhà này đúng kiểu triệu like… n cái like luôn.

Cho dù nam thần Diệp đeo kính râm nhưng nhan sắc vẫn là đẳng cấp nam thần, vợ nam thần thì đẳng cấp nữ thần, cặp sinh ba đáng yêu của anh ấy đúng là tinh hoa hội tụ của nam thần nữ thần, là đẳng cấp nam thần nhí luôn.

Cả nhà này xuất hiện tại siêu thị đúng là khiến người ta không rời mắt được.

Đúng là cả nhà có sắc đẹp hoàng kim ấy!

Lúc đó, tôi cũng phải nể phục nam thần Diệp thật, là một nhân vật của công chúng lại nghênh ngang dẫn vợ con đi siêu thị, nhưng mà cũng vì thái độ thản nhiên của anh ấy mà người có mặt ở đó chẳng nghi ngờ gì hết.

Mà sau khi cả nhà nam thần Diệp vào siêu thị, tôi cũng chẳng quan tâm nữa, tóm lại mục đích đến siêu thị của tôi là sắm đồ.

Nhưng mà giữa lúc sắm đồ, tôi vẫn chạm phải họ ở quầy ăn vặt bên cạnh, sau đó tôi đứng một bên để xem “kịch vui”.

Ba nam thần nhí đúng là háu ăn lắm luôn! Sau khi mẹ cho phép lấy đồ ăn vặt, ba đứa lấy khá nhiều đồ ăn, nhưng mà tôi vẫn nhìn thấy trong đó có thứ mà đám trẻ con yêu thích nhất là bim bim, mỗi đứa chọn hai gói.

Cũng vì hai gói này mà vợ nam thần bảo chúng tự trả một gói về, lúc ấy ba cậu nhóc rất là lúng túng luôn! Nhưng mà ba nam thần nhí vẫn trả bim bim về, sau đó còn bàn bạc cùng ăn, thử các vị khác nhau bằng chất giọng trẻ con nữa.

(P/S: Cậu cả thích vị cà chua, cậu hai thích vị rong biển, cậu út chọn vị chanh, khẩu vị cụ thể thì không biết.)

Sau khi họ đi, tôi tự thấy dễ cưng, nếu không phải cả nhà này đẹp quá, quá nhiều hào quang khiến tôi không dám đi đến, nếu không thì tôi thật sự rất muốn trêu chọc đám trẻ đáng yêu này một chút.

Đúng là cưng lắm luôn!

Sau đó tôi cũng không theo họ nữa, tiếc nuối không ôm được đám trẻ đáng yêu nên tôi càn quét mấy cái kệ đồ ăn vặt, mua một đống đồ ăn vặt đây.

Không ngờ rằng sau khi tôi mua xong thì lại gặp được họ ở quầy thanh toán.

Gặp lại lần nữa, tôi tiếp tục để mặc ánh nhìn xấu xa của mình vào cả nhà nam thần, khi đó người quan tâm tại hiện trường vẫn không ít đâu, từ đây thì một lần nữa góc nghiêng đã làm nổi bật lên nhan sắc của cả nhà này.

Ngay vào lúc này, đột nhiên tôi nghe thấy có người bên cạnh lẩm bẩm một câu rằng thấy nam thần đeo kính râm hơi quen quen.

Vừa nghe thấy vậy thì tôi tập trung hết sự chú ý vào người nam thần.

Đây mới là trọng điểm này! Trước đó thật sự là tôi không dành quá nhiều ánh mắt vào người nam thần đeo kính râm mà cứ nhìn vợ nam thần và ba nam thần nhí thôi, vì mặt nam thần bị kính râm che khuất rồi. Ngoài ra thì vợ nam thần thật sự đẹp lắm, còn ba nam thần nhí thì cưng quá trời! Vì thế toàn bộ sự chú ý của tôi dồn vào người họ nhiều hơn.

Nếu không thì dựa vào việc nam thần là bản mệnh của tôi thì có lẽ nhìn một lúc đã nhận ra rồi ấy chứ.

Nhưng mà may mắn thay có lời nhắc quen thuộc ấy, tôi đã nghiêm túc nhìn nam thần nên nhận ra ngay!

Anh ấy chính là nam thần yêu thích của tôi——Diệp Hoài Cẩn.

Sợ là sai nên tôi còn lấy điện thoại ra đối chiếu một lượt, sau đó mới khẳng định hoàn toàn.

Ngay lập tức, tôi bắt đầu thầm khen ngợi vợ con nam thần.

Cuối cùng tôi đưa ra một kết luận: Cả nhà năm người, ảnh đế xấu nhất!

Đây tuyệt đối là lời thật lòng, haha, khi đó tôi còn nghĩ liệu mình có phải là một fan phong trào không nữa.

Lúc đang khen ngợi sắc đẹp hoàng kim của cả nhà nam thần thì bỗng dưng nhà nam thần phải đi rồi.

Ngay vào lúc này, tôi lập tức lấy điện thoại ra chụp, cùng lúc đó cũng có vài người khác nhận ra, sau đó họ lập tức cầm điện thoại lên chụp chụp, một đám người theo phía sau cả nhà nam thần, thấy cảnh ấy, vài người sau đó không biết xảy ra chuyện gì nhưng vừa nghe có người nói là nam thần Diệp thì phản ứng đầu tiên là lấy điện thoại ra chụp, tôi cảm nhận được sức ảnh hưởng của nam thần.

(Ảnh đính kèm/ Rất đáng tiếc tạm thời chỉ chụp được ảnh bóng lưng, dù sao thì lúc ấy rất nhiều người chưa phản ứng kịp. Tới khi chúng tôi phản ứng lại thì nam thần đã đeo kính râm của mình lên mặt vợ rồi.)

Sau khi nam thần tháo kính râm, mọi người xung quanh càng điên cuồng hơn.

Nhưng mà mọi người vẫn còn có ý thức không đến quá gần nam thần.

Thế nhưng các bạn tưởng chuyện tới đây là kết thúc rồi ư?

Không hề nha!

Tới đây rồi thì đăng thẳng video luôn để mọi người cảm nhận được cái gì gọi là đáng yêu không gì sánh bằng.

(Video đính kèm)

Các tình yêu xem xong video có cảm nhận gì, dù sao thì khi về nhà tôi cũng xem lại biết bao lần rồi.

l**m màn hình l**m màn hình…

Đăng thêm cái video là kết thúc rồi!

Sau khi nhìn theo xe nam thần rời đi đến tận khi không nhìn thấy nữa, tôi lập tức trở về nhà viết bài đăng này, hahaha, cũng chẳng biết có nổi được không!

Cuối cùng, tôi mong là nam thần mau đi quay “Bố ơi! Mình đi đâu thế?” đi! Để tôi có thể l**m màn hình ba nam thần nhí mỗi ngày, đồng thời cũng để vợ nam thần xuất hiện trước ống kính đi.]

Không lâu sau khi bài viết này đăng lên đã nhanh chóng thu hút các cư dân mạng, bình luận đoạn tầng đã thể hiện tốc độ nổi tiếng tăng vọt thế nào.

Bình luận 1: “Vãi, xem xong thấy cưng ý, làm sao giờ?”

Bình luận 2: “A a a, cặp sinh ba đáng yêu thật ý! Hơn nữa lời văn của chủ thớt rất sinh động.”

Bình luận 3: “Ngưỡng mộ độ may mắn của chủ thớt, lại có thể chính mắt nhìn thấy cặp sinh ba.”

Bình luận 4: “Đọc bao nhiêu bài đăng rồi, lời miêu tả và nội dung của chủ thớt khiến lòng tôi cưng muốn run rẩy đây.”

Bình luận 5: “Trái tim thiếu nữ của tui! Chỉ tiếc là vợ nam thần đeo kính râm nên không nhìn thấy sắc đẹp hoàng kim của cô ấy, sao chẳng có ai chụp được ảnh chính diện của nữ thần thế!”

Bình luận 6: “Chủ thớt, cô bị lộ rồi, tôi nói với cô nè vì tôi nhìn thấy một video rất nổi trên TikTok, trong đó chính là quá trình cặp sinh ba chọn bim bim, hahaha~ đúng là cưng quá, chỉ tiếc là lúc đó vợ nam thần quay lưng với ống kính, nhưng mà hình như chủ thớt vào ống kính rồi đó.”

Bình luận 7: “Thật à bình luận trên? Tôi đi lướt Tiktok ngay đây.”

Bình luận 8: “Ôi mẹ ơi! Trên mạng đều là video tin tức cả nhà ảnh đế Diệp, mở TikTok ra cũng toàn thế.”

……

Bình luận 777: “Mọi người mau vào TikTok xem đi, trước đây rất nhiều người tình cờ gặp cặp sinh ba, đăng nhiều video lắm! Video nào cũng cưng hết luôn.”

Bình luận 778: “Tôi đang định lướt TikTok suốt ngày đây, chỉ cần nhà nam thần xuất hiện thì chắc chắn không chạy thoát đâu!”

Bình luận 779: “233333~ Tôi chỉ muốn nói là vợ nam thần Diệp may mắn quá, nhiều video thế này, bao nhiêu ảnh thế này mà lại bị che một cách hoàn hảo luôn!!! Dù là ảnh chính diện cũng là đeo kính râm.”

Bình luận 780: “Tò mò vợ nam thần trông thế nào quá!”

……

Bình luận 3198: “Moi không được tài liệu về vợ nam thần, chúng ta tiếp tục khen đám trẻ đáng yêu đi, đi like để các cư dân mạng có tài nguyên mau tuôn ra.”

Bình luận 3199: “Ừm, sớm muộn gì vợ nam thần cũng sẽ lộ thôi, bây giờ cố gắng xem nam thần nhí đi! Ôi giời~ Đúng là cưng xỉu luôn, tôi đã l**m video của nam thần nhí ba trăm lần rồi!!! “Bố ơi! Mình đi đâu thế?” mau quay đi, mau phát sóng đi!!!”

……

Bình luận của bài đăng tiếp tục tăng lên, đồng thời sau khi nổi khắp mạng xã hội, cư dân mạng bắt đầu theo xu hướng mới, dần dà mọi người cũng di chuyển ánh mắt vào cặp sinh ba.

Thoáng chốc, tin tức liên quan tới cặp sinh ba nổi khắp Weibo, vòng bạn bè, Tieba, diễn đàn cùng các video ngắn, đồng thời cũng kéo chủ đề về “Bố ơi! Mình đi đâu thế?” lên.

Chỉ có một chữ có thể hình dung, đó chính là: Cháy.

Mà mọi chuyện này đều nhờ công lao của phòng quan hệ công chúng công ty giải trí Hoàn Cầu.

Vào lúc này, trong phòng làm việc của phòng quan hệ công chúng công ty giải trí Hoàn Cầu.

Thấy hướng đi của dư luận chuyển vào cặp sinh ba đồng thời phần lớn đều là bình luận cưng quá, Hướng Thiên và Hải Dương ngay lập tức thả lỏng.

Cuối cùng nhiệm vụ cũng hoàn thành rồi!

Sau khi cảm ơn mấy nhân viên phòng quan hệ công chúng, hai người dẫn trợ lý ra ngoài.

Lúc chỉ còn bốn người, Tiểu Hứa không kìm được mà cất lời: “Không phải mọi người đều rất tò mò về chị Mục sao? Tại sao không lộ diện trực tiếp luôn đi ạ! Không phải thời điểm bây giờ rất thích hợp sao? Trông tình hình trên mạng vẫn ổn mà.”

Nghe vậy, Hải Dương mở miệng giải thích: “Bây giờ vẫn chưa phải là thời điểm thích hợp nhất. Mặc dù lộ diện theo tình hình này thì cũng không thành vấn đề nhưng chắc chắn đến khi đó ánh mắt của mọi người sẽ đổ dồn vào Mục Nhan, như vậy ngược lại càng khó làm việc. Độ khoan dung của mọi người dành cho người lớn thấp hơn dành cho trẻ con, cặp sinh ba xuất hiện trước, trên mạng sẽ không có bình luận xấu. Chờ sau khi mọi người chấp nhận chuyện những đứa trẻ thường xuất hiện trước truyền thông và có được ấn tượng tốt rồi thì khi nhìn mẹ chúng, đánh giá của họ vẫn sẽ cao như thuở ban đầu.”

Đây là kết luận anh ta đưa ra sau khi nghiên cứu về một vài gia đình ngôi sao bí mật kết hôn hoặc là đã thừa nhận kết hôn trước đây.

Dù rằng việc Mục Nhan lộ diện lúc này chưa chắc sẽ phát sinh vấn đề gì nhưng so với nguy cơ mà họ phải gánh chịu thì trì hoãn một thời gian vẫn tốt hơn.

“À, em hiểu rồi.” Tiểu Hứa lập tức gật đầu.

Còn Hướng Thiên nghe cuộc đối thoại của hai người thì cười nói: “Xem ra cậu nắm rất tốt bài học của mình đấy!”

“Anh Hướng cho em một cơ hội tốt thế này, không nắm bắt thì cả đời này em không đổi đời được.” Hải Dương cười nhẹ.

Sau khi Diệp Hoài Cẩn nhắc nhở anh ta, anh ta bèn điều tra tình hình ngay thì mới phát hiện ra thủ đoạn đối phương gây ra cho anh ta còn nhiều hơn so với trong tưởng tượng của anh ta.

Anh ta còn tưởng rằng trong tay mình có điểm yếu của đối phương thì có thể cắt đứt rõ ràng ân oán giữa hai người.

Nhưng sự thật chứng minh rằng anh ta ngây thơ quá!

Điểm yếu trong tay anh ta, trong điều kiện anh ta không có tài nguyên nào, chỉ cần tung ra thì sẽ được giải thích ngay, đối phương sợ không? Có lẽ là chẳng sợ chút nào!

Nếu Hướng Thiên không cho anh ta cơ hội này thì cuộc đời người đại diện của anh ta thật sự chấm dứt rồi.

Hướng Thiên nghe vậy thì cười nói: “Cậu có năng lực, chỉ là hơi nhân từ nương tay một chút. Tôi cũng xem cậu với tư cách là đàn em cùng một thầy nên không muốn cậu bị hủy hoại vì một người không đáng. Sau này, làm cho tốt vào.”

“Anh Hướng, anh yên tâm ạ!” Hải Dương nghiêm túc đáp.

Anh ta sẽ bò lên một lần nữa.

Đợi sau khi anh ta bò lên, chắc chắn anh ta sẽ đòi lại những cái cần đòi.

“Nhưng mà cậu nên nhớ tuyệt đối không được ảnh hưởng đến Mục Nhan, nếu không thì…” Diệp Hoài Cẩn tuyệt đối sẽ không tận dụng tới Hải Dương nữa.

“Yên tâm. Cho dù có hủy hoại chính bản thân em, thì em cũng sẽ không liên lụy gì đến cô ấy.” Hải Dương nghiêm túc thề thốt.

Hướng Thiên khẽ đáp lại, sau đó tách ra với Hải Dương ở cửa tiếp theo.

Sau khi tách ra thì anh gọi một cuộc điện thoại cho Diệp Hoài Cẩn.

Trong lúc gọi, anh nhìn thấy Hải Dương đụng mặt với người kia, nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Hải Dương, Hướng Thiên rất chắc chắn rằng đàn em của mình đã thoát ra được rồi.

Sau đó, anh yên tâm tổng kết tình hình với Diệp Hoài Cẩn.

Ở đầu bên kia điện thoại, Diệp Hoài Cẩn nghe xong chuyện liên quan tới dư luận mạng đã di chuyển vào cặp sinh ba thì cũng chẳng phản đối cách làm này của Hướng Thiên.

“Tôi biết rồi, lúc anh ta theo, anh cũng giúp tôi để ý hơn một chút.” Diệp Hoài Cẩn khẽ dặn dò, giọng nói đầy nghiêm túc.

Liên quan tới người mà anh yêu nhất, thận trọng thế nào cũng không quá.

“Tôi làm việc thì cậu cứ yên tâm.” Trong miệng Hướng Thiên chỉ có một câu như thế, là người đại diện của Diệp Hoài Cẩn nên đương nhiên anh có sự tự tin này.

“Ừm.” Diệp Hoài Cẩn đáp lại, sau đó cúp máy.

Vừa cúp máy thì thấy ngay ánh mắt nhìn sang của Mục Nhan.

“Không có gì, chỉ là Hướng Thiên báo cáo vài chuyện trên mạng cho anh thôi. Mặc dù tình hình khá ổn nhưng có vài chỗ vẫn cần điều hướng dư luận.” Diệp Hoài Cẩn không hề giấu giếm Mục Nhan, anh nói thẳng.

Nghe vậy, Mục Nhan bày tỏ đã hiểu, ở cùng Diệp Hoài Cẩn bao nhiêu năm rồi, gặp chuyện thế này cũng vài lần rồi.

Sau đó Mục Nhan tiếp tục chuyên tâm vào sự nghiệp nấu ăn của mình.

Lúc này đây, trong chảo đang có dầu nóng, vàng ươm và có tiếng xè xè.

Dưới đáy nồi có vài đùi gà, cánh gà, viên gà… đã được ướp qua và có bột chiên bao quanh.

Vì vừa bỏ vào nên dầu hơi sôi lên, các loại gà cũng từ từ được bao quanh bởi một lớp màu vàng.

Mục Nhan cầm chiếc đũa dài, cô cẩn thận lật hai mặt của thịt gà để chúng nóng đều, chiên tới khi chín vàng đều thì vớt ra.

Làm xong lượng đùi gà chiên, cánh gà chiên và gà viên chiên nhất định xong, Mục Nhan đặt khoai tây miếng vào.

Chẳng mấy chốc thì khoai tây cũng được chiên xong, khoai tây có lẽ bằng một ngón tay người trưởng thành được chiên vàng óng, hơi mỏng, tỏa ra mùi thơm hấp dẫn ~

Ba cậu nhóc ở bên ngoài không nhịn được hít hà cái mũi, chúng đã vào nhà ăn cả rồi và đứng nhìn ở cửa phòng bếp.

Sau khi khoai tây được chiên xong, Mục Nhan tắt bếp rồi bắt đầu bày những thứ này ra đĩa.

Khoai tây chiên đặt xung quanh, sau đó xếp một vòng gà viên, ngoài cùng là cánh gà và cuối cùng là đùi gà… Bày hoàn hảo xong khiến đĩa đồ chiên này có cảm giác nghệ thuật hơn, bên ngoài trông giòn rụm làm người ta bất giác càng thấy đói hơn.

Đồ ăn nhẹ đã xong, tiếp theo là tới hamburger. Bánh mì mới ra lò tỏa ra mùi sữa, rau tươi sạch, salad đủ vị ngọt cùng với gà viên thơm giòn, sau khi xếp từng tầng lên, hamburger tự làm đã hoàn thành rồi.

Tiếp đó Mục Nhan và Diệp Hoài Cẩn cùng mang ra.

Vừa xoay người đã thấy ánh mắt khao khát của ba cậu nhóc, cô đi lướt qua ba cậu nhóc rồi đặt đĩa lên bàn.

Ngay khoảnh khắc đặt lên bàn, ba cậu nhóc đã “oa” lên một tiếng như không chờ đợi được nữa, trong giọng điệu đầy vui mừng.
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 36



Ba cậu nhóc ngay lập tức tiến lại gần và ra sức hít hà hương thơm của những món chiên này.

Lúc ở ngoài, chúng cũng từng được ăn hamburger và đùi gà các kiểu nhưng chúng biết dù bên ngoài làm có ngon đến đâu cũng không làm đẹp như mẹ, đương nhiên là cũng không ngon bằng mẹ làm.

Bây giờ, mẹ còn chuẩn bị nhiều thế này cho chúng nữa.

Tốt thật đấy!

“Bố mẹ ơi, chúng con ăn được chưa ạ?” Dù trong lòng ba cậu nhóc không đợi được nữa nhưng vào lúc này vẫn nhớ phải hỏi ý kiến bố mẹ mình.

Chúng là những đứa trẻ ngoan và nghe lời đó nha!

“Được rồi.” Mục Nhan thấy chúng vui vẻ thì cô cũng không nhịn được cười, ba đứa nhóc này đúng là dễ thỏa mãn thật! Mục Nhan cũng cảm thấy yên tâm bởi sự ngoan ngoãn hiểu chuyện của chúng.

Nói rồi, Mục Nhan dùng giấy bên cạnh gói hamburger lại, sau đó cô lần lượt đưa vào tay ba đứa.

Ba cậu nhóc vừa cầm được hamburger thì đã cho thẳng vào chiếc miệng nhỏ của mình.

“Nhoàm~”

Cắn một miếng đã cảm nhận được mấy miếng gà ngoài giòn trong mềm bên trong hamburger, hơn thế nữa ba đứa nhỏ đều thích ăn salad, biểu cảm trên mặt chúng đong đầy sự hài lòng và thỏa mãn.

Sau khi ăn ngấu nghiến miếng đầu tiên, bàn tay mập mạp của Diệp Vũ Triết đặt ngay lên khoai tây chiên rồi cầm khoai tây chiên nhét vào miệng, ăn xong hai ba miếng thì nói: “Mẹ ơi~ Phải chấm tương cà mới ngon!”

Khoai tây chiên không chấm tương cà thì không phải khoai tây chiên ngon!

“Mẹ đi lấy.” Mục Nhan nhìn vẻ mặt háu ăn của các nhóc nhà mình, cô bất lực đứng dậy đi lấy tương cà tiện thể lấy nước cam uống kèm.

Diệp Hoài Cẩn thấy vậy cũng không hề ngăn cản, nhìn ba cậu nhóc đang tận lực ăn hamburger, anh lấy điện thoại ra rồi tách tách chụp mấy tấm ảnh.

Đương nhiên là Diệp Hoài Cẩn cũng không bỏ qua mấy món chiên trên đĩa, anh tìm góc đẹp rồi chụp mấy tấm.

Ba cậu nhóc hết sức tập trung nên không hề để ý đến hành động chụp trộm của bố mình, chúng vẫn tiếp tục ăn món ngon.

Mục Nhan lấy tương cà rồi quay trở lại thì nhìn thấy cảnh này nhưng trong lòng cô cũng không nghĩ nhiều. Không chỉ là Diệp Hoài Cẩn mà đến cả cô cũng thường chụp rất nhiều ảnh cho ba đứa trẻ.

Sau khi để tương cà nhà làm sang một bên, Mục Nhan đi đến bên cạnh Diệp Hoài Cẩn: “Cho em xem ảnh chụp đi.”

Diệp Hoài Cẩn nghe vậy, anh cầm điện thoại để sát bên Mục Nhan, ngón tay lướt trên điện thoại.

Nhìn mấy tấm ảnh Diệp Hoài Cẩn chụp, Mục Nhan cũng thấy thích.

Trình độ chụp ảnh của Diệp Hoài Cẩn thật sự rất khá, chụp được cả tinh hoa thần thái của ba đứa, khiến người ta nhìn xong có cảm giác vui vẻ từ tận đáy lòng.

Nhất là cậu hai Diệp Vũ Triết, trong lần lượt hai tấm ảnh, tấm đầu tiên có thể nhìn thấy hamburger bị gặm mất một miếng, tấm thứ hai đã thấy chiếc hamburger ấy lại thiếu mất một miếng nữa rồi.

Miệng tuy nhỏ nhưng gặm một miếng không hề nhỏ.

Lúc Mục Nhan đang cười, khóe môi Diệp Hoài Cẩn cũng nở nụ cười, sau đó anh rời khỏi bộ sưu tập rồi lại ấn mở Weibo.

Vốn dĩ là Mục Nhan cũng chẳng cảm thấy điều gì nhưng khi nhìn thấy Diệp Hoài Cẩn định đăng Weibo thì cô không khỏi sững người.

Diệp Hoài Cẩn cũng để ý đến vẻ mặt Mục Nhan khi anh làm những điều này, anh không nói gì mà giơ tay nắm lấy tay Mục Nhan.

Cảm nhận được độ ấm của lòng bàn tay, Mục Nhan cười với Diệp Hoài Cẩn: “Em không sao, chỉ là vẫn chưa thoát ra khỏi thói quen trước đây thôi. Anh cứ tiếp tục đi, em cũng muốn xem bây giờ fans của anh có phản ứng thế nào.”

Có lẽ bây giờ mặt ba cậu nhóc đã lộ diện rồi, đúng là chẳng cần thiết phải giấu giếm nữa.

Quan trọng hơn là bây giờ trông ba cậu nhóc chẳng có gì gọi là cảm thấy sợ hãi vì bị lộ cả, sự lo lắng cuối cùng của cô cũng chẳng còn từ lâu.

“Có lẽ họ sẽ gào thét điên cuồng, sau đó hoan hô là cuối cùng anh cũng đăng ảnh đáng yêu của các con ra rồi!” Diệp Hoài Cẩn khẽ cười và nói với vẻ trêu chọc.

Nghe vậy, Mục Nhan ngay lập tức phì cười thành tiếng.

Cảnh tượng này đúng là rất có khả năng sẽ xảy ra. Lần nào Diệp Hoài Cẩn đăng ảnh tay mập mạp của bọn chúng, những người hâm mộ đó người nào người nấy đều tíu tít bảo Diệp Hoài Cẩn có giỏi thì đăng ảnh chính diện ra đi.

Trong lúc Mục Nhan đang hồi tưởng lại, Diệp Hoài Cẩn đã đăng bài Weibo xong rồi.

Liếc một cái, Mục Nhan lập tức lấy điện thoại ra định xem động tĩnh trên mạng, không chỉ có bài vừa đăng của Diệp Hoài Cẩn mà còn cả tin siêu thị trước đó nữa.

Bây giờ đúng lúc rảnh để có thể thong dong xem.

Đầu tiên Mục Nhan xem Weibo của Diệp Hoài Cẩn trước.

Vừa vào thì bài vừa đăng đã hiện ngay trước mắt.

#Diệp Hoài Cẩn: Tối nay ba cậu nhóc muốn ăn hamburger, mẹ chúng đích thân cầm dao, ăn ngon lắm cơ~ (ảnh đính kèm)#

Sau khi nhìn lại tấm ảnh một lần, Mục Nhan bắt đầu đọc bình luận phía dưới.

Dù rằng bài Diệp Hoài Cẩn mới đăng thôi nhưng số người bình luận lại không hề ít, hơn nữa số lượng vẫn đang liên tục tăng lên, ít nhất là khi Mục Nhan lướt thì thấy được cả một trang mới.

Mục Nhan bắt đầu đọc sau khi load lại một lần.

Vừa lướt là cũng thấy vui.

“Gào thét nghìn lần cũng được rồi! Cuối cùng cũng được xem ảnh chất lượng cao ở khoảng cách gần rồi.”

“Chậc chậc chậc, rõ nét hơn nhiều lúc nhìn ở siêu thị.”

“Nhan sắc này đúng là đỉnh của chóp, quả không hổ là tinh hoa của nam thần Diệp.”

“Chỉ có mình tôi nhìn vào đĩa đồ ăn nhẹ đầu tiên à? Màu thì vàng óng khiến người ta nhìn thôi cũng muốn ăn rồi. Không nói nữa, tối nay ăn KFC.”

“Đĩa đồ ăn này được bày biện đẹp quá.”

“Tài bếp núc của vợ nam thần đỉnh thật.”

“Nam thần, bây giờ đăng ảnh cặp sinh ba rồi, thế khi nào có thể đăng ảnh chính diện của cả nhà thế! Chúng tôi mong đợi rất lâu rồi.”

“Hahaha, cầu spam ảnh, muốn xem xem #cả nhà năm người, ảnh đế xấu nhất# mà một fan nói là cảm giác thế nào.”

“…”

Lúc đọc tới đây, Mục Nhan không khỏi ngớ người ra.

Cả nhà năm người, ảnh đế xấu nhất?

Trong đầu nghĩ lại một chút thì đột nhiên có cảm giác sống động, cô không nhịn được cười.

Điều fan nói có lẽ là lúc ở siêu thị nhỉ!

Nghĩ thế, Mục Nhan thoát khỏi Weibo, sau đó tìm kiếm chủ đề này ngay trên trình duyệt.

Vừa tìm kiếm thì Mục Nhan đã nhìn thấy bài đăng này ngay lập tức.

#Cả nhà năm người, ảnh đế xấu nhất! Nói về cảm nhận của tôi sau khi tình cờ gặp được cả nhà nam thần Diệp tại siêu thị vào tối nay, đồng thời đính kèm ảnh rõ nét nhất.#

Nhìn bài đăng này, Mục Nhan ấn vào ngay.

Đọc cả bài đăng đúng là cười như được mùa.

Fan này biết đùa quá!

Đọc xong bài đăng, cô lại tiếp tục đọc bình luận phía dưới, phần lớn đều mang theo ý tích cực, thấy ảnh chính diện của mình lại không bị lộ, cô cũng không biết có nên thấy vui mừng không.

Tiếp sau đó, thấy sự chú ý của cư dân mạng chuyển từ mình vào cặp sinh ba, Mục Nhan cũng đối chiếu lại với lời Diệp Hoài Cẩn nói, có lẽ thủy quân trong bình luận này cũng không ít đâu.

Nhưng mà biết đây là thủ đoạn bình thường nên Mục Nhan vẫn xem say mê.

Rất nhanh sau đó cô đã lướt đại khái hết các bình luận.

Tình hình hiện tại rất hợp với trạng thái lý tưởng của cô!

Nghĩ vậy, cô quay về đầu bài viết, sau đó nhìn lại tiêu đề thì vẫn thấy thích thú.

Một câu tổng kết này nghe có vẻ thú vị đấy.

Sau ấy, Mục Nhan nghiêm túc nhìn Diệp Hoài Cẩn rồi lại nhìn cặp sinh ba nhà mình.

Ảnh đế xấu nhất, nói cũng có lý phết đấy.

Diệp Hoài Cẩn vốn vẫn luôn để ý đến Mục Nhan, khi thấy cô quan sát mình, anh phản ứng lại.

Anh hơi nhướng mày: “Sao thế?”

Mục Nhan không nói gì mà để điện thoại ra trước mặt Diệp Hoài Cẩn.

Diệp Hoài Cẩn liếc một cái, ngay lập tức để ý tới ba chữ in hoa rõ nét này.

Nhìn lại dáng vẻ cười như được mùa của Mục Nhan, khóe môi anh bất lực cong lên: “Thật ra nói vậy cũng không sai, nhà chúng ta anh xấu nhất mà.”

Đúng lúc ba cậu nhóc nghe được lời Diệp Hoài Cẩn nói, Diệp Vũ Thánh nuốt đồ ăn trong miệng xuống, sau đó lập tức vui mừng hớn hở nói: “Đúng rồi, chúng con đẹp hơn bố, mẹ là đẹp nhất.”

Ha ha~

Diệp Hoài Cẩn nghe vậy lại bật cười thành tiếng một lần nữa.

Thấy bố mẹ cười, bỗng dưng Diệp Vũ Thánh hơi xấu hổ rồi nhìn qua lại giữa bố mẹ.

Thấy vậy, Mục Nhan cười rồi giơ tay ra xoa đầu cậu bé.

Diệp Vũ Thánh cảm nhận được sự ủng hộ âm thầm của mẹ dành cho cậu thì lập tức vui mừng cúi đầu tiếp tục ăn.

Đúng rồi! Ở trong nhà chúng, bố là người xấu nhất~

“Để em xem tiếp!” Mục Nhan rụt tay lại, cô nhớ vẫn còn bài báo trên mạng nên bèn cầm điện thoại lướt tiếp.

Thấy Mục Nhan hào hứng thế, được tin lộ diện mà vẫn vui như thế, Diệp Hoài Cẩn cũng không có ý định ngăn cản.

Bình luận trên mạng càng tốt thì Mục Nhan càng yên tâm với giai đoạn này.

Nhưng mà thấy Mục Nhan lướt bình luận không ăn uống gì, Diệp Hoài Cẩn không nhịn được mà lên tiếng: “Hay là ăn chút gì trước đi?”

“Lát nữa em ăn.” Mục Nhan chẳng buồn ngẩng đầu.

Lướt tin mới đang vui mà!

Diệp Hoài Cẩn nghe vậy, bất lực lắc đầu, sau đó anh cầm một miếng khoai tây chiên chấm tương cà rồi đưa tới miệng Mục Nhan: “Anh đút cho em nhé!”

Nghe thấy thế, Mục Nhan hơi ngẩng đầu, cô mỉm cười nhìn khuôn mặt cưng chiều của Diệp Hoài Cẩn, sau đó há miệng ra nhận đồ ăn.

Cảnh tượng tiếp theo là Mục Nhan lướt tin mới, Diệp Hoài Cẩn đút cho cô ăn.

Vào lúc này cặp sinh ba đã ăn xong, chúng cầm nước cam trên bàn uống cạn, sau đó ợ no một cái rõ to.

Vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy bố mẹ mình đang tương thân tương ái.

Ba cậu nhóc đưa mắt nhìn nhau.

Nhớ đến một câu nói mà chú Hướng Thiên thường nói, ngay lập tức chúng có cùng một suy nghĩ.

Bố mẹ đang thể hiện tình cảm, ngược cẩu độc thân~
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 37



Đêm khuya, Mục Nhan vẫn cầm điện thoại lướt tin tức trên mạng.

Bình luận của cư dân mạng đúng là thú vị quá đi!

Cứ lướt mãi lướt mãi mà không ngừng lại được~

Thấy chỗ hay hay, Mục Nhan còn vui vẻ lăn qua lộn lại trên giường

Lúc Diệp Hoài Cẩn đi vào thì nhìn thấy cảnh này, ánh mắt anh mang theo ý cười cưng chiều.

Đã bao nhiêu năm trôi qua, một số thói quen nhỏ vẫn không thay đổi!

“Về rồi à? Chúng ngủ chưa?” Mục Nhan chú ý đến động tĩnh của Diệp Hoài Cẩn thì lập tức hỏi, nhưng mà ánh mắt cô vẫn không hề di chuyển khỏi điện thoại.

“Chưa, chúng còn giả vờ ngủ đấy! Nhưng mà cũng chưa muộn lắm nên anh cứ để chúng nghịch một lúc rồi ngủ.” Diệp Hoài Cẩn bất lực nói.

Ba cậu nhóc đó còn tưởng anh không biết, chúng nhắm mắt giả vờ ngủ nhưng hàng mi cong dài ấy vẫn lay động cơ! Người sáng suốt vừa nhìn là biết ngay chúng chưa ngủ.

Mục Nhan nghe vậy, cuối cùng cô cũng di chuyển ánh mắt ra khỏi chiếc điện thoại, cô nhổm dậy nhìn Diệp Hoài Cẩn với vẻ mặt cũng hơi bất lực: “Chúng càng lớn càng tinh ranh đấy.”

Lúc nhỏ ba cậu nhóc đã rất lanh lợi.

Ấn tượng khiến cô khó phai nhất là lúc ba cậu vừa mới cai sữa.

Vì ba đứa nhỏ không uống sữa mẹ nữa nên cô định bắt đầu làm đồ ăn dặm cho chúng.

Khi ấy vì để tăng dinh dưỡng cho chúng nên trừ bánh ngọt ra, cô còn phải làm đồ ăn dặm với vài loại rau như cà rốt băm.

Đứa nào đứa nấy ăn bánh thì rất nhanh nhưng khi đến vài món rau băm mà chúng không thích là lộ nguyên hình ngay.

Cậu cả này, vừa nhìn thấy đồ ăn có màu khác bình thường là sẽ lấy lưỡi nếm một miếng, thấy không ngon là sẽ quay hẳn đầu đi.

Cậu hai thì thấy anh cả không ăn nên cũng quay người đi, còn bò ra đất để giấu mặt nữa.

Cậu út thì mặc dù không có hành động tránh né nhưng đôi mắt tròn xoe ấy cứ nhìn cô chằm chằm, đáng thương đến nỗi làm người ta không nỡ ép buộc.

Khi ấy cô đã nhìn thấy sự tinh ranh ở ba cậu nhóc nhà mình rồi.

Bây giờ càng lớn, dù rằng chúng càng ngoan nhưng cũng càng tinh ranh hơn rồi.

Nhớ lại hình ảnh của ba cậu nhóc lúc nhỏ, gương mặt Mục Nhan đong đầy niềm vui.

“Như anh đấy.” Lúc nói câu này, mặc dù giọng điệu của Diệp Hoài Cẩn bình thản nhưng lại mang theo chút tự đắc.

“Đúng rồi! Giống anh đấy, nhưng mà cũng tốt, ít nhất là lừa người khác chứ không bị người ta lừa.” Mục Nhan liếc Diệp Hoài Cẩn một cái.

Bụng dạ của tên này cũng xấu xa.

Có lẽ ba cậu nhóc di truyền từ anh rồi!

Diệp Hoài Cẩn nghe ra được ý khác của Mục Nhan, ngay lập tức anh ngồi cạnh giường rồi giơ tay ra véo má cô: “Đúng là giống anh sẽ tốt hơn, nếu giống em thì đã bị người khác lừa rồi.”

“Hình như em bị anh lừa mà~” Mục Nhan phản bác lại.

Diệp Hoài Cẩn không nhịn được cười: “Thành tựu to lớn nhất của anh là lừa được em đấy.”

Nghe lời đường mật của Diệp Hoài Cẩn, Mục Nhan cười ngọt ngào.

Dù rằng nói là bị Diệp Hoài Cẩn “lừa” nhưng hình như người được lợi là cô thì phải?

Một người chồng đẹp trai lại có thêm cả ba đứa bé đáng yêu, theo cách nói của cư dân mạng bấy giờ thì cô là quán quân cuộc đời rồi!

Nhìn khuôn mặt Mục Nhan sống động cả lên vì cười, mắt Diệp Hoài Cẩn trở nên sâu thẳm, giọng nói cũng bắt đầu trầm thấp gợi cảm: “Mục Nhan…”

Nghe giọng của Diệp Hoài Cẩn, bỗng chốc Mục Nhan có cảm giác tai mình ù cả đi.

Ngay sau đó, môi Diệp Hoài Cẩn hạ xuống.

Mục Nhan sững người một lát rồi cũng nhanh chóng đắm chìm trong đó.

Chính vào lúc quần áo của Diệp Hoài Cẩn đã dần cởi ra, đồ ngủ của Mục Nhan cũng sắp bị cởi đến nút cuối cùng.

Đột nhiên, tiếng cửa rầm rầm vang lên.

Động tác của Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan đều đông cứng lại.

Mục Nhan đẩy Diệp Hoài Cẩn ra: “Anh đi xem xem làm sao đi.”

Mặc dù bây giờ cô cũng cảm thấy rất bất lực nhưng có vẻ không thích hợp để tiếp tục được nữa rồi.

Diệp Hoài Cẩn nghe vậy, ánh mắt anh hơi tối lại.

Ba cái thằng quỷ con đòi nợ này…

Bình tĩnh lại một chút, Diệp Hoài Cẩn chỉnh lại quần áo, cài từng cúc một lại hẳn hoi cho Mục Nhan xong rồi mới chỉnh lại cho mình, sau đó anh đi về phía cửa phòng đang vang rầm rầm.

Sau khi cảnh cửa mở ra, Diệp Hoài Cẩn hơi cúi đầu nhìn ba thằng nhóc con phá hỏng chuyện tốt của mình, đúng là đánh không được mà mắng cũng không xong mà.

“Không phải các con ngủ rồi sao?” Diệp Hoài Cẩn giả bộ không biết chuyện mình biết chúng giả vờ ngủ, anh nhìn ba đứa nhóc từ trên cao xuống và khẽ hỏi.

Nghe Diệp Hoài Cẩn hỏi, ba cậu nhóc phản ứng rất nhanh.

“Chúng con ngủ xong lại tỉnh rồi!”

“Đúng vậy, đúng vậy, chúng con mới tỉnh lại.”

“Vâng vâng~”

Ba cậu nhóc cùng nói, lúc nói còn ra sức gật đầu để chứng minh chúng không chột dạ.

Nhìn đầu của ba đứa trẻ đang gật gật, vẻ mặt Diệp Hoài Cẩn hơi bất lực.

Cái dáng vẻ này đúng là khiến anh không thể trách móc được mà.

“Thế bây giờ các con đến tìm bố mẹ làm gì?” Diệp Hoài Cẩn khoanh hai tay trước ngực, thong thả nhìn ba đứa nhóc nhà mình.

Anh muốn xem rốt cuộc ba thằng oắt con phá hỏng chuyện tốt của mình định làm cái gì đây?

Nghe Diệp Hoài Cẩn hỏi, ba cậu nhóc ngập ngừng một lát rồi cuối cùng Diệp Vũ Triết bối rối mở miệng: “Bố ơi, chúng con ngủ cùng được không?”

Từ lúc ba tuổi chúng đã không ngủ cùng bố mẹ nữa nhưng hôm nay ở cùng bố mẹ vui quá đi mất! Chúng vẫn muốn tiếp tục trải qua một ngày tuyệt vời này cùng bố mẹ.

Nhưng mà trước đây bố từng nói chúng lớn rồi, là trẻ lớn nên phải ngủ một mình, vì thế lúc nói những lời này thì chúng cũng hơi bối rối.

Bố sẽ không nghĩ chúng không nghe lời chứ?

Nghĩ vậy, ba cậu nhóc nhìn Diệp Hoài Cẩn với ánh mắt sáng rực, trong đôi mắt tròn xoe là sự mong chờ tha thiết, hai tay chắp trước ngực làm hành động cầu xin.

Bố mau đồng ý đi mà! Đồng ý đi mà!

Trong lúc ba đứa nhỏ đang cầu nguyện thầm lặng trong lòng, Mục Nhan đã bình tĩnh lại từ cơn k*ch t*nh vừa nãy rồi đi đến cửa.

Vừa đi đến thì nhìn thấy Diệp Hoài Cẩn đang cúi đầu nhìn cặp sinh ba, cặp sinh ba cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Hoài Cẩn, một lớn ba nhỏ đứng đó chỉ làm người ta nhớ đến một cụm từ rất thịnh hành trên mạng trước đây.

Khoảng cách khác biệt về chiều cao đáng yêu nhất.

Hơn nữa vào lúc này hình như ba cậu nhóc đang cầu xin gì đó, hành động chắp tay đúng là cưng xỉu.

Chẳng nghĩ ngợi gì, Mục Nhan lấy điện thoại ra bắt đầu chụp ảnh.

Chụp xong, nhìn tấm ảnh, Mục Nhan không khỏi thầm nghĩ trong lòng:

Đứng cùng nhau thật là dễ thương quá~~

Trên đời này sao lại có những đứa trẻ đáng yêu thế này chứ!

Sau khi thầm nhủ, Mục Nhan nở nụ cười và hỏi: “Sao thế?”

Nghe thấy tiếng của mẹ, mắt ba cậu nhóc ngay lập tức sáng bừng.

Trời ơi, “cứu tinh” đến rồi này.

Ngay lập tức mục tiêu của ba cậu nhóc di chuyển, chúng bổ nhào vào cạnh Mục Nhan: “Mẹ ơi, mẹ ơi, tối nay chúng con ngủ với bố mẹ có được không?”

Dù rằng Mục Nhan cũng rất nghiêm khắc với chúng nhưng thái độ của chúng thân thiết với Mục Nhan hơn nhiều, một khi đã thân thiết thì đương nhiên là dám làm nũng.

Nghe thấy thế, Mục Nhan ngừng lại một lát, sau đó cô nói: “Được.”

Buổi tối tuyệt vời đã bị phá hỏng rồi nên có lẽ chuyện này không tệ.

“Mẹ ơi, mẹ tốt nhất~” Ba cậu nhóc vui vẻ nhảy cẫng lên.

“Mẹ đồng ý rồi nhưng bố các con chưa đồng ý mà!” Mục Nhan nhớ đến cảnh tượng mình nhìn thấy khi vừa đi đến cửa, có lẽ ba cậu nhóc cũng đang làm nũng, cô không thể cướp lời được!

Cướp lời thì sự uy tín của người làm bố như Diệp Hoài Cẩn sẽ ít đi mất.

Ba cậu nhóc nghe vậy thì vụt nhìn về phía Diệp Hoài Cẩn.

“Bố ơi, được không ạ?”

Lúc ba cậu nhóc trưng cầu ý kiến, Mục Nhan cũng nhìn sang, cô không nhịn được cười khi nhớ lại dáng vẻ của Diệp Hoài Cẩn khi bị cắt ngang chuyện tốt.

Đương nhiên là “tổn thất” của Diệp Hoài Cẩn lớn hơn cô rồi.

Diệp Hoài Cẩn nghe ba đứa nhỏ nói rồi lại nhìn Mục Nhan, khi thấy nụ cười trên mặt cô, anh cho cô ánh mắt sau này từ từ tính sổ, sau đó đồng ý yêu cầu của ba đứa nhỏ.

“Bố đồng ý.”

Vợ yêu nhà anh cũng đồng ý rồi, tối nay anh không thể thực hiện chuyện vui ấy nữa, ngoại trừ đồng ý thì anh còn có lựa chọn nào khác ư?

“Ye~ Bố mẹ ơi, chúng con yêu hai người nhất.” Ba cậu nhóc lập tức nhảy cẫng cả lên.

Sau đó khi Mục Nhan và Diệp Hoài Cẩn chưa kịp phản ứng thì chúng đã chạy vụt về phía chiếc giường to mềm mại bằng tốc độ nước rút một trăm mét.

Chúng đá dép khỏi chân rồi trèo từ mép giường lên, hai ba lần là trèo lên được giường, sau khi tìm được vị trí và ngồi ngay ngắn, chúng vỗ vào chỗ giường trống rồi nói với giọng phơi phới.

“Bố mẹ ơi, hai người mau lên đi!”

“Được…” Mục Nhan và Diệp Hoài Cẩn nhìn nhau rồi bất lực cười, sau đó đi đến nằm ở hai bên giường.

May mà ban đầu họ cố tình làm một chiếc giường lớn vì nghĩ đến ba cậu nhóc.

Lúc này đây, cả nhà năm người cùng nằm thì vẫn rộng rãi.

Sau khi nằm xuống, Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan một tay gác đầu nhìn cặp sinh ba ở giữa họ.

Trong lòng hai người lúc này chỉ còn lại sự dịu dàng.

Suy nghĩ dập dờn, Diệp Hoài Cẩn nằm thẳng lại, sau đó anh lấy điện thoại ra: “Các cục cưng, giơ tay ra nào.”

Mục Nhan và ba đứa trẻ đã quen hành động chụp tay trước đây của Diệp Hoài Cẩn, nghe anh nói vậy thì cùng để tay lên không trung.

Tách một tiếng.

Trên tấm ảnh ngay lập tức xuất hiện năm bàn tay.

Sau đó rất nhanh, Diệp Hoài Cẩn đăng một tấm “phúc lợi cả nhà” lên Weibo của mình rồi sửa thành bốn chữ đơn giản.

#Cả nhà chúng ta#

Vào lúc này, rất nhiều fan hâm mộ vẫn còn đang tiếp tục say sưa nhìn ảnh chính diện của cặp sinh ba, tự dưng lại phát hiện ra hình như đối phương lại đăng Weibo.

Chậc chậc chậc~ Đây là “phúc lợi đêm khuya” đặc biệt của nam thần Diệp ư?

Khi rất nhiều người đang hứng khởi lướt bài đăng mới này.

Đột nhiên họ nhận ra được một điều.

Ngoài trừ phúc lợi đêm khuya thì đây còn là phát độc đêm khuya nữa!
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 38



Rất nhanh chóng, một đám người bình luận dưới bài đăng của Diệp Hoài Cẩn.

Họ không chỉ mong rằng Diệp Hoài Cẩn trả lời lại mà còn mong Diệp Hoài Cẩn nhìn thấy bình luận của họ, sau đó thấy được tiếng lòng của họ.

“Phát độc đêm khuya, nhưng mà nhìn thôi cũng cảm thấy ấm lòng rồi.”

“Lại là tay! Có giỏi thì đăng ảnh chính diện đi.”

“Nhìn thấy trần nhà rồi, hôm nay cả nhà nam thần Diệp cùng ngủ sao? Hahaha~ Cặp sinh ba làm bóng đèn rồi.”

“Chao ôi, nam thần Diệp chắc là muốn công khai rồi, tin tức hai ngày nay đúng là hết tin này tới tin khác luôn! Nghĩ thôi cũng thấy kích động rồi.”

“Cứ cảm giác thời gian trôi chậm quá, khi nào mới quay “Bố ơi! Mình đi đâu thế?” vậy? Rồi bao giờ mới phát sóng?”

“...”

Sau cùng, bình luận của các fan lại quay về chương trình “Bố ơi! Mình đi đâu thế?”.

Đúng là làm các fan mong đợi không thôi.

Thực chất là vì cặp sinh ba quá quá quá quá quá… quá là đáng yêu.

Trong lúc các fan đang liên tục tăng thêm bình luận thì còn có rất nhiều cư dân mạng tham gia vào cuộc thảo luận.

Dù họ không phải fan cứng của Diệp Hoài Cẩn nhưng cũng có khá nhiều người là nonfan, nhưng tóm lại là họ đều bị cặp sinh ba làm phát cuồng.

Nhan sắc của cặp sinh ba quá đỉnh, kết hợp với những video được đăng tải quá đáng yêu, rất nhiều người mong đợi cặp sinh ba xuất hiện trên màn ảnh.

Dưới sự nỗ lực của toàn thể lượng fan khổng lồ, sáng ngày hôm sau, chủ đề #Diệp Hoài Cẩn, cả nhà chúng ta# lại lên top mười hotsearch, lại kéo một chủ đề hotsearch xuống khỏi vị trí.

Còn các ngôi sao mới ra tác phẩm mới trong giai đoạn này, đang sắp nổi, nhìn thấy tình huống này cũng chỉ có thể gào lên rằng mình bất hạnh, chưa kịp ra cũng phải nhanh chóng đẩy thuyền cho thông báo của mình.

Ảnh đế Diệp đúng là có ý định từ từ đưa gia đình mình lộ diện dưới ánh đèn, điều này có nghĩa là độ nóng của một khoảng thời gian dài tiếp theo đều sẽ là Diệp Hoài Cẩn, tạm thời họ vẫn nên tránh xa thôi!

Ảnh đế Diệp xuất mã thì ai mà dám tranh đấu?

Còn cả nhà Mục Nhan đang được cư dân mạng quan tâm thì lại trải qua một đêm an yên thoải mái.

Khi Mục Nhan tỉnh dậy, cặp sinh ba đang chớp đôi mắt nhìn cô, vừa thấy cô mở mắt ra thì cả ba đã ngọt ngào gọi: “Mẹ ơi~”

“Ừm.” Mục Nhan đáp lại ngay, chỉ là giọng vẫn chưa trong trẻo như bình thường vì vừa tỉnh, nhưng mà vẫn dịu dàng.

Ngay sau đó, cô đặt nụ hôn lên khuôn mặt trắng mềm của ba đứa.

“Các cục cưng, chào buổi sáng.”

Được Mục Nhan hôn, ba đứa trẻ cũng lập tức trèo lên giường, sau đó hôn lại lên mặt cô một cái.

Bỗng chốc bị ba cậu nhóc đè, Mục Nhan suýt nữa không thở nổi.

Nhưng ba cậu nhổm dậy cũng rất nhanh, sau khi Mục Nhan nhìn chỗ Diệp Hoài Cẩn trống không, cô cầm dây buộc tóc bên cạnh rồi buộc bừa một kiểu đuôi ngựa cho mình, sau đó hỏi: “Bố các con đâu?”

“Bố đi chuẩn bị bữa sáng rồi ạ!” Diệp Vũ Thánh đáp.

Vừa nghe thế, Mục Nhan thắc mắc, tiện tay véo má Diệp Vũ Thánh: “Không phải các con không thích bố nấu bữa sáng sao?”

Sao hôm nay lại ngoan thế, không nài nỉ cô mau đi giúp à?

Mục Nhan hỏi xong thì Diệp Vũ Triết đã hớn hở nói: “Hôm nay bố hâm lại sủi cảo và bánh đậu mà mẹ chuẩn bị trước đó ạ~”

Nghe vậy, Mục Nhan bỗng hiểu ra. Hóa ra vẫn là đồ đông lạnh trong tủ mà mình làm trước đó, mặc dù cảm giác không còn tươi như lúc mới làm nhưng cơ bản là vị vẫn thế.

Thỉnh thoảng Mục Nhan sẽ làm mấy thứ trữ đông để tránh có những lúc không kịp giờ.

Mục Nhan cười: “Không phải nói muốn học cách ăn đồ bố nấu sao?”

Nghe thấy thế, ba cậu nhóc nhìn chằm chằm vào Mục Nhan, cuối cùng Diệp Vũ Hành chầm chậm mở lời: “Sớm muộn gì cũng phải ăn, đương nhiên là ăn muộn một chút sẽ tốt hơn ạ!”

Mục Nhan: “…”

——Nói có lý quá, cô chẳng phản bác lại được luôn.

Cuối cùng, Mục Nhan chỉ dành bất lực nói: “Được rồi! Các con thích thế nào thì cứ thế đi! Bây giờ nên dậy rồi.”

Nói xong, Mục Nhan đứng dậy, sau đó dẫn ba đứa nhóc ra khỏi phòng.

Sau khi thay quần áo và đánh răng rửa mặt cho chúng xong thì dẫn chúng xuống tầng.

Trong nhà ăn, bữa sáng của Diệp Hoài Cẩn đã chuẩn bị xong, lúc này anh đang ngồi một bên đọc tin mới trên điện thoại, lúc đọc khóe môi còn thấp thoáng nụ cười.

Trước đây anh không thể hiểu nổi sao Mục Nhan lại thích đọc tin đồn trên báo chí thế, nhưng sau khi đọc những bài báo liên quan đến mình, anh phải thừa nhận một chút.

Độ nhạy bén của cư dân mạng đúng là không vừa đâu.

Các loại tiết lộ tuôn ra nhiều vô số kể mà còn phân tích vô cùng thuyết phục nữa.

Quan trọng vẫn là ngôn ngữ của họ khiến cả sự việc trở nên sinh động thú vị hơn.

Sau khi thấy Mục Nhan dẫn các con xuống, ánh mắt Diệp Hoài Cẩn rời khỏi chiếc điện thoại.

“Anh đang làm gì thế?” Mục Nhan vừa giúp ba cậu nhóc ngồi lên vừa hỏi.

“Lướt Weibo, bình luận thú vị quá.” Diệp Hoài Cẩn nói, anh đã đứng dậy bưng sủi cảo và bánh đậu mình đã hâm nóng từ trong bếp ra.

Mục Nhan nghe vậy thì ngay lập tức nhớ tới bài Diệp Hoài Cẩn đăng trên Weibo tối qua.

Trước đây hàng năm dù ít hay nhiều Diệp Hoài Cẩn cũng sẽ đăng bài Weibo như thế, vốn dĩ là chẳng có gì nhưng mà dù sao thì Weibo đăng năm nay là trong tình huống ảnh các con đã công khai. Lúc này Mục Nhan nghe Diệp Hoài Cẩn nhắc đến, khó tránh khỏi việc nghĩ nhiều.

Nhưng cô đã biết phản ứng của cư dân mạng sau mấy lần bọn cô lộ diện nên cũng biết thái độ của phần lớn họ sẽ chú ý đến sự lộ diện của cặp sinh ba nên cũng không nghĩ nhiều nữa.

Cô cười một cái rồi nói: “Đúng là rất thú vị.”

Vừa nghĩ đến mấy bình luận của cư dân mạng về cặp sinh ba, tâm trạng Mục Nhan cũng rất vui.

Phản ứng của Mục Nhan khiến Diệp Hoài Cẩn nhìn ra thái độ khác với bình thường của cô, tâm trạng anh cũng vui hơn, sau đó cũng hùa theo lời Mục Nhan, đồng thời nói với cô về vài dự đoán của cư dân mạng dành cho cô.

Đáng chú ý nhất vẫn là “cả nhà năm người, ảnh đế xấu nhất” mà fan hâm mộ kia để lại trước đó , sau khi bốn người trong năm người đã lộ diện, các cư dân mạng cũng rất tò mò về gương mặt thật của Mục Nhan.

Mặc dù trên cơ bản đều quan tâm tới cặp sinh ba nhưng người quan tâm tới Mục Nhan cũng không ít, rất nhiều người đều đang đào gốc gác của Mục Nhan!

Chỉ đáng tiếc là trước đó Diệp Hoài Cần giấu người nhà quá kín nên người biết về thân phận của Mục Nhan thật sự rất ít, mà người biết cũng sẽ không tiết lộ trong khi Diệp Hoài Cẩn chưa lộ tin.

Tóm lại thì Diệp Hoài Cẩn khoe ảnh đều là khoe về mấy bé cưng trước.

Nghe Diệp Hoài Cẩn nói xong, Mục Nhan nhìn cặp sinh ba đang tập trung ăn bữa sáng, cô không khỏi mếu mặt: “Anh nói xem, khi em đi quay chương trình lần nữa rồi dẫn ba đứa chúng nó đi thì chắc chắn rất dễ bị phát hiện ra đúng không~”

Lời nói bất ngờ của Mục Nhan khiến Diệp Hoài Cẩn không nhịn được cười.

Anh đã đoán được chuyện này và cũng dặn người đại diện hiện tại của Mục Nhan là Hải Dương và người đại diện của mình là Hướng Thiên phải để ý rồi, nhưng mà thái độ của Mục Nhan vẫn làm anh thấy vui.

Ban đầu anh còn sợ Mục Nhan không quen, bây giờ thì có vẻ Mục Nhan đã bình thản hơn rồi.

Nhìn vẻ mặt của Diệp Hoài Cẩn, dựa vào hiểu biết về anh, trong lòng Mục Nhan cũng hiểu suy nghĩ của anh, cô nắm tay anh rồi nói: “Trước đây em để ý chủ yếu là vì sợ ba đứa nhỏ không quen, nhưng bây giờ chúng không sợ thì người làm mẹ như em việc gì phải sợ nữa.”

Sau khi làm mẹ, thật sự lòng dạ đều dồn hết vào các con thôi.

Diệp Hoài Cẩn nghe vậy, anh nắm ngược lại tay Mục Nhan: “Anh biết, chỉ là sau này em vẫn phải nghĩ đến anh nhiều vào, em chưa từng đến phim trường thăm anh bao giờ đâu…”

Nhắc đến chuyện này, Diệp Hoài Cẩn cũng hơi thấy ghen ghen, vợ quan tâm đến các con quá nên hơi quên mất anh.

Nghe lời ghen tuông của Diệp Hoài Cẩn, Mục Nhan bỗng chốc không nói lên lời.

Thấy vẻ bất lực của Mục Nhan, Diệp Hoài Cẩn vươn tay ra véo mặt cô: “Không có lương tâm, mặc dù lúc nào anh cũng nghĩ đến em cả~”

“Lần sau anh quay cái gì thì chắc chắn em sẽ đến thăm.” Thấy mặt mình hơi đau, Mục Nhan lập tức nói.

Thế này còn tạm được.

Diệp Hoài Cẩn có được lời hứa hẹn thì rụt tay lại, hài lòng thỏa mãn bắt đầu ăn sáng.

Mục Nhan xoa má mình rồi cũng bắt đầu ăn sáng.

Còn ba đứa trẻ nhìn cuộc “đánh nhau” giữa bố mẹ, chúng nhồm nhoàm gặm bánh đậu sau đó cùng có một suy nghĩ trong đầu.

Hầy~ Bố mẹ liếc mắt đưa tình, chúng đã quen hết rồi!

Một lúc sau là đến giờ Mục Nhan đến nhà hàng và ba cậu nhóc phải đến trường.

Nhưng mà lần này Diệp Hoài Cẩn đề nghị để anh đưa.

“Em không cần đi cùng à?” Mục Nhan đã chuẩn bị sẵn tâm lý, có thể nói là đã không còn lo lắng gì rồi, vì thế khi Diệp Hoài Cần đề nghị một mình đưa bọn trẻ đi, cô thắc mắc hỏi.

“Lần sau đi! Hôm nay không phải em bận ư, nếu bị phóng viên chặn lại thì không phải chuyện có thể giải quyết trong chốc lát đâu. Đúng lúc một mình anh có thể dạo quanh trường mẫu giáo của chúng để xem.” Diệp Hoài Cẩn hào hứng nói.

Vì ảnh bị lộ nên chắc rằng rất nhiều phóng viên vẫn có thể đào ra địa chỉ trường mẫu giáo thông qua ảnh, Mục Nhan mà đi ngược lại sẽ làm trễ chuyện quan trọng của mình.

Mục Nhan nghe vậy cũng nhớ ra chuyện món ăn mới hôm qua của mình, nghĩ một lát rồi đồng ý.

Còn ba cậu nhóc, lúc nghe vậy thì lưu luyến Mục Nhan một lúc, nhưng mà cũng nhanh chóng phấn chấn lại.

Bố chưa từng đưa chúng đến trường mẫu giáo một mình mà!

Thế là rất nhanh sau đó, hai chiếc xe cùng lái ra khỏi nhà, sau khi cùng đi một đoạn đường thì rẽ các hướng khác nhau.

Thấy chiếc xe của Diệp Hoài Cẩn đi hướng còn lại, Mục Nhan thu hồi tầm mắt rồi lái xe đến nhà hàng của mình.

Nhưng điều khiến Mục Nhan không ngờ được là lúc xe đậu ở nhà hàng thì cô nhìn thấy một đám người vác máy ảnh ở ngoài nhà hàng.

Phóng viên à?

Chẳng lẽ thân phận của cô bị lộ rồi?

Nhớ đến tốc độ phát tán tin tức trên mạng chắc chắn là nhanh nhất nên Mục Nhan không xuống xe, cô cầm điện thoại bắt đầu xem tình hình.

Vừa tìm kiếm thì đúng là phát hiện ra một bài viết vừa đăng không lâu.

#Nhìn ảnh địa điểm làm việc của vợ nam thần, cuối cùng tôi cũng nhớ ra từng gặp ở đâu rồi!#

Nhìn thời gian đăng bài viết, rồi lại nhìn đám người này, trong lòng Mục Nhan chỉ có một chữ “nể” viết hoa.

Sau đó cô lập tức nhấn vào, cô muốn xem thân phận của mình đã lộ đến mức nào rồi.
 
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
Chương 39



#Nhìn ảnh địa điểm làm việc của vợ nam thần, cuối cùng tôi cũng nhớ ra từng gặp ở đâu rồi#

[Hai hôm nay mọi người đều đang thảo luận về chuyện lộ diện vợ con của nam thần Diệp. Ban đầu lộ diện, tâm trạng của tôi phải gọi là kích động luôn! Chờ cục cưng nhà nam thần sáu năm, cuối cùng cũng đến lúc này.

Xem ảnh cặp sinh ba xong, tôi đúng kiểu bị cưng xỉu luôn! Ngày nào tôi cũng ôm ảnh trên mạng rồi vui vẻ cười như bà dì.

Còn quan tâm tới cặp sinh ba thì không tránh được việc sẽ quan tâm tới vợ nam thần. Phải nói là thân phận của vợ nam thần rất bí ẩn trong giới giải trí ấy! Mấy năm nay đều có không ít dự đoán và rồi cuối cùng năm nay cũng lộ mặt.

Chỉ có điều không biết là may mắn hay là có ẩn ý gì khác mà ảnh lộ mặt đều không thể nào nhìn thấy toàn mặt vợ nam thần. Cho dù là thế thì vẫn không thể qua được hỏa nhãn kim tinh của tôi, tôi đã tìm được vài manh mối từ trong mấy tấm ảnh.

Về những manh mối nào à! Nghe tôi nói từ từ đây này.

(Ảnh đính kèm)

Có lẽ mọi người cũng đều biết tấm ảnh phía trên, đó là ảnh bóng lưng đầu tiên của vợ nam thần. Chỗ này chính là một nhà hàng nổi tiếng trên mạng tại Ma Đô của chúng tôi, nhà hàng Chủ Nhật.

Nhà hàng này rất có tiếng và mọi người đều biết hương vị món ăn rất là xuất sắc, đồng thời nhà hàng cũng thường ra món mới, mà điều hấp dẫn lòng người chính là món ăn được bà chủ nấu.

Từ sau khi tôi ăn lần đầu tại đây thì nhớ mãi không quên luôn, mỗi tuần phải đến một lần (Thương cho cái ví của tôi), đến nhiều lần thì thỉnh thoảng có vài lần sẽ gặp được bà chủ đó.

Nhớ lần đầu tiên nhìn thấy bà chủ, phải nói là tôi hết cả hồn luôn.

Thật sự quá là xinh đẹp!

Khi đó tôi còn nghĩ có lẽ cũng chỉ có người đẹp như thế mới có thể nấu được món ăn có vị ngon như thế, bắt đầu từ khi ấy bà chủ đã trở thành nữ thần của tôi.

Cả nhà xem tới đây chắc chắn sẽ nghĩ tại sao tôi phải nhắc đến nữ thần của tôi chứ gì.

Thế thì bây giờ tôi sẽ nói cho mọi người biết! Bởi vì tôi phát hiện ra nữ thần chính là vợ nam thần!

Sao tôi lại phát hiện ra? Bởi vì vào ngày tấm ảnh này xuất hiện, tình cờ tôi đang đặt chỗ và đúng lúc thấy nữ thần, chính là bộ quần áo này. Vì quá xinh đẹp nên khiến người ta phải nhìn thêm mấy lần.

Khi tấm ảnh vừa đăng lên phút chốc tôi chưa nhận ra ngay nhưng tấm thứ hai ở siêu thị, dù là cô ấy đeo kính râm nhưng tôi vừa nhìn cũng nhận ra ngay.

Cô ấy chính là vợ nam thần!

Tiết lộ của tôi đến đây là kết thúc rồi.

Tóm tắt lại một câu thì vợ nam thần cũng là nữ thần của tôi, nam thần và nữ thần của tôi ở bên nhau!

Chúc phúc cho họ thôi!]

Mục Nhan đọc tới đây thì hơi bất ngờ.

Mặc dù đúng là cô bị lộ nhưng lại chỉ là lộ thân phận, những thứ khác lại không bị đào ra.

Nhưng mà đột nhiên Mục Nhan nghĩ, với sự thần thông quảng đại của cư dân mạng thì cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi.

Cô lại nhìn phóng viên bên ngoài, nghĩ một lát, Mục Nhan gọi điện thoại cho lễ tân ngay trong xe.

“Là tôi.” Điện thoại vừa kết nối, Mục Nhan nói ngay.

“Bà chủ…” Giọng lễ tân ở đầu bên kia điện thoại rất là kích động.

Điện thoại của bà chủ! Là điện thoại của bà chủ hay cũng chính là vợ Diệp Hoài Cẩn!

Thực tế thì hôm qua sau khi bà chủ đi không lâu, khi họ đọc tin trên mạng, nhìn thấy bóng lưng đó, thấy bộ quần áo đó, vừa nhìn là họ nhận ra ngay.

Bà chủ không hề hay biết khi ấy nhân viên của nhà hàng đều phát cuồng cả lên.

Họ biết nhà bà chủ có cặp sinh ba, thỉnh thoảng bà chủ còn dẫn đến nhà hàng nhưng họ chẳng hề hay biết chồng của bà chủ lại là Diệp Hoài Cẩn.

Lặng lẽ nhưng khiến người ta giật mình, đồng thời cũng khiến họ thấy hào hứng.

Đương nhiên là Mục Nhan nhận ra được giọng nói hơi kích động của đối phương, nghĩ lại thì đến một vị khách bình thường của nhà hàng cũng nhận ra được thì đương nhiên nhân viên nhà hàng cũng có thể.

“Vì bên ngoài có phóng viên nên mấy hôm nay tôi sẽ không đến, nếm thử món mới thì để lần sau nói tiếp, thông báo với mọi người một câu, chờ tình hình ổn hơn tôi sẽ đến. Ngoài ra thì mong mọi người đừng tiết lộ quá nhiều thông tin về tôi nhé.” Mục Nhan nói thẳng.

Mấy phóng viên không chặn được cô có lẽ sẽ không chịu để yên đâu, rất có khả năng là dồn ánh mắt vào nhân viên, cô cũng phải cảnh giác một chút.

“Vâng vâng, mọi người đều biết ạ.” Lúc nói, lễ tân ở đầu bên kia điện thoại không khỏi gật mạnh đầu như thể Mục Nhan đang đứng trước mặt cô ấy.

Thật sự là cô ấy kích động quá đi mất!

Về chuyện giữ bí mật thì đương nhiên là họ biết rồi.

Có được lời đáp lại, Mục Nhan bàn giao vài câu về chuyện nhà hàng xong thì lái xe rời đi.

Còn lễ tân đương nhiên cũng lập tức bàn giao lại cho đồng nghiệp.

Ở một bên khác, Diệp Hoài Cẩn cũng đưa ba cậu nhóc đến trường.

Ban đầu anh còn tưởng hôm nay phóng viên sẽ canh ở ngoài trường mẫu giáo nhưng mà không ngờ là không có.

Thế có nghĩa là chỗ này chưa bị lộ à?

Mang suy nghĩ như thế nhưng Diệp Hoài Cẩn vẫn đeo kính râm rồi dẫn cặp sinh ba vào trong trường.

Chỉ là khi đến cửa lớp, giáo viên chủ nhiệm của chúng là Tiểu Tạ có vẻ rất kích động.

Khi Diệp Hoài Cẩn đi đến trước mặt cô ấy, cô ấy cẩn thận xác nhận: “Nam thần Diệp?”

Dù rằng hôm qua họ đã đoán ra rồi nhưng bây giờ vẫn phải xác nhận lại một lần thì tốt hơn!

Trong lúc Tiểu Tạ đang nơm nớp bất an, Diệp Hoài Cẩn khẽ “ừm” một tiếng.

Thấy Diệp Hoài Cẩn thừa nhận, dù đã chuẩn bị từ trước nhưng Tiểu Tạ vẫn kích động phát điên.

A a a~ Nam thần tự thừa nhận rồi.

“Tôi tôi tôi…” Vì kích động nên bỗng chốc Tiểu Tạ không nói lên lời.

“Cô Tạ, hình như cô nhìn thấy bố em thì rất kích động á!”

“Đúng vậy, nói lắp luôn rồi nè!”

“Chẳng lẽ cô cũng là fan hâm mộ của bố chúng em ạ?”

Ba cậu nhóc nhìn cô Tạ và Diệp Hoài Cẩn, lập tức tò mò hỏi.

Nghe ba cậu nhóc nói, ánh mắt Tiểu Tạ di chuyển vào chúng, suy nghĩ cũng dần bình tĩnh hơn nhiều. Sau đó nhìn ra được rất nhiều điểm tương đồng với Diệp Hoài Cẩn từ mặt ba đứa nhỏ, tâm trạng cô ấy lại cực kỳ kích động.

Vốn dĩ đã đáng yêu rồi, bây giờ nghĩ đến chúng là con của nam thần, cô ấy cảm thấy chúng đúng là cưng xỉu luôn.

Sau cùng, cô ấy mở miệng thừa nhận: “Cô là fan hâm mộ của bố các em.”

Ba cậu nhóc nghe vậy, mặt chúng bỗng chốc lộ ra biểu cảm tự hào.

Bố chúng là giỏi nhất!

Dáng vẻ tự hào của ba cậu nhóc càng thêm phần đáng yêu.

Diệp Hoài Cẩn xoa đầu chúng.

Thấy cảnh tượng này, Tiểu Tạ càng kích động hơn.

Diệp Hoài Cẩn nhìn dáng vẻ như sắp rớt nước miếng với họ của Tiểu Tạ trước mặt, trong lòng anh bất giác nảy lên một suy nghĩ: Giáo viên thế này bình thường thật chứ?

Như là nhìn ra vẻ nghi ngờ trong mắt Diệp Hoài Cẩn, Tiểu Tạ nhanh chóng nghiêm nghị nói: “Nam thần, anh yên tâm đi! Tôi sẽ chăm sóc chúng thật chu đáo, trường học quy định rất nghiêm nên sẽ không để phóng viên vào trường đâu.”

Dù sao thì tiền của các phụ huynh học sinh không thể để lãng phí mà.

“Ừ.” Diệp Hoài Cẩn đáp lại, sau đó nhìn vào ba cậu nhóc: “Ngoan nhé, tối bố lại đến đón các con.”

“Vâng ạ~” Ba cậu nhóc cười tươi.

Dạo này bố tốt thật đấy!

Sau khi thấy ba cậu nhóc nhảy chân sáo vào lớp, Diệp Hoài Cẩn hơi gật đầu với Tiểu Tạ rồi xoay người rời đi.

Nhìn bóng lưng rời đi của Diệp Hoài Cẩn, Tiểu Tạ không khỏi kích động.

Nam thật đẹp trai thật đấy~

Diệp Hoài Cẩn rời đi, vừa lên xe đã nhận được cuộc gọi của Hướng Thiên.

“Có chuyện gì sao?”

“Thân phận của vợ cậu bị lộ rồi.”

Nghe thấy vậy, Diệp Hoài Cẩn hơi cứng người, sau đó anh nói tiếp: “Nói rõ một chút đi.”

“Thì có một khách hàng của vợ cậu nhận ra cô ấy, rất nhiều phóng viên đến đó chụp ảnh, hiện tại vẫn còn đang vây quanh bên ngoài nhà hàng đấy!”

“Chụp được chưa?” Diệp Hoài Cẩn hỏi vào trọng tâm.

“Vừa rồi tôi có gọi điện thoại cho Mục Nhan, cô ấy thấy tình hình không ổn nên đã về nhà rồi.” Hướng Thiên tiếp tục nói.

“Tôi biết rồi, anh và Hải Dương xử lý đi.” Ánh mắt Diệp Hoài Cẩn lóe sáng, xem tình hình bây giờ thì mấy ngày sắp tới có lẽ tình yêu nhà anh sẽ không đến nhà hàng, đúng lúc bây giờ anh cũng vô công rỗi nghề, thôi thì ở nhà cùng cô vậy.

Nghĩ vậy, Diệp Hoài Cẩn cúp điện thoại, quay đầu xe về nhà.

Hướng Thiên ở đầu bên kia nghe tiếng tút tút vang lên trong điện thoại, vẻ mặt hơi bất lực.

Gặp được một nghệ sĩ lo chuyện nhà thế này, anh khổ sở quá!

Diệp Hoài Cẩn có biết rốt cuộc bây giờ tin tức liên quan đến anh ở trên mạng nóng cỡ nào không?

Vào lúc này, trong nhà.

Sau khi Mục Nhan về nhà thì ngay lập tức theo dõi tiếp tình hình trên mạng, cô thấy bình luận của bài viết này ngày một nhiều và đủ các loại dự đoán liên quan đến mình.

Mà những điều này đã chứng minh được một điều rằng cư dân mạng thật sự thật sự rất tò mò về người vợ nam thần là cô đây.

Trên đời này thật sự không có bức tường nào kín gió cả.

Ngay vào lúc này, Mục Nhan nghe thấy tiếng ầm ầm của xe ô tô vang lên bên ngoài.

Diệp Hoài Cẩn về rồi à?

Quả thật một lúc sau, cánh cửa được mở ra, bóng người cao dài của Diệp Hoài Cẩn lộ ra.

“Anh biết rồi à?” Mục Nhan hỏi, Hướng Thiên đã gọi cho cô hỏi thăm tình hình rồi nên chắc chắn Diệp Hoài Cẩn cũng biết.

“Ừ, vừa đúng lúc đưa bọn trẻ xong.” Nói rồi, Diệp Hoài Cẩn đi lên trước, anh ngồi cạnh Mục Nhan, ôm cô vào lòng, ánh mắt nhìn vào máy tính đang mở của Mục Nhan thì vừa hay nhìn thấy vài bình luận.

Bình luận 9089: “Nghe bao nhiêu người biết chuyện đều nói vợ Diệp Hoài Cẩn rất đẹp, tôi không thể chờ đợi được nữa, muốn thấy mặt thật của đối phương quá.”

Bình luận 9099: “Tôi biết nhà hàng Chủ Nhật, nhà hàng tôi yêu thích nhất, không ngờ là vợ nam thần mở đấy. Lần sau chắc chắn tôi phải đi ăn để xem có gặp được không.”

Bình luận 9100: “Chủ thớt cũng là khách hàng à! Nhưng mà tôi không chỉ từng gặp vợ nam thần đâu mà còn gặp cả cặp sinh ba của nam thần nữa. Khi ấy chỉ thấy cặp sinh ba cưng xỉu, lúc thấy ảnh cặp sinh ba tôi đã biết thân phận thật của chủ nhà hàng rồi. (cười đắc ý)”

Bình luận 9101: “Vãi chưởng! Tôi cũng từng đến nhà hàng này, sao tôi chưa từng gặp chứ.”

Bình luận 9102: “Giới truyền thông, cố lên đi!”

Bình luận 9103: “Đáng lẽ mọi người nên yên tâm mới đúng, tin tức lộ ra gần đây nhiều như thế, chứng tỏ là nam thần đã không cần thiết phải giấu giếm nữa rồi, công khai là chuyện sớm muộn thôi.”

……

“Địa chỉ nhà hàng bị phát hiện rồi. Em định thế nào?” Thấy bình luận ở đó, Diệp Hoài Cẩn không xem tiếp nữa mà cúi đầu hỏi thẳng Mục Nhan.

“Đúng lúc hôm qua em đã đến đó một lần, bây giờ tạm thời không ra món mới mà thôi, mấy ngày sau không đi nữa. Chờ em quay tập hai “Vòng quanh thế giới” xong thì nói tiếp.” Mục Nhan nói, hai ngày nữa thì cũng phải quay chương trình rồi.

“Ừ.” Diệp Hoài Cẩn khẽ đáp lại nhưng trong lòng bắt đầu tính toán. Ngay sau đó, anh tiếp tục nói: “Dù sao thì mấy hôm nay anh không có việc gì làm, anh đi cùng em và các con nhé?”

Mục Nhan nghe vậy thì ngồi thẳng người, quay đầu nhìn Diệp Hoài Cẩn, kinh ngạc nói: “Anh cũng đi á?”

“Đi theo nhân viên, không tham gia vào quá trình ghi hình.” Diệp Hoài Cẩn giải thích. Dù là bây giờ anh có muốn tham gia ghi hình thì tổ chương trình cũng sẽ không đồng ý. Nhân vật nổi tiếng như anh xuất hiện sớm thế này thì sau đấy phải làm sao? Vì thế anh chỉ có thể đi theo đoàn nhân viên của tổ chương trình thôi.

Với cả, xuất hiện muộn một chút thì hiệu ứng chương trình tốt hơn, chắc chắn tổ chương trình cũng mong đợi sự xuất hiện chính thức của anh ở phía sau.

“Cùng đi cũng được đó! Dù sao thì lần này không dễ giấu nữa rồi.” Mục Nhan nghĩ có cặp sinh ba là mục tiêu lớn thế này rồi, lại nghĩ Diệp Hoài Cẩn cũng đi thì bỗng chốc thấy đau cả đầu. Trong khi ghi hình tập này mà lộ ra thì đúng là không trốn được nữa rồi, nhưng mà tới khi đó có bị phát hiện, có bị chụp hay không thì cứ để theo tự nhiên thôi.

Bây giờ tạm thời cho cô yên ổn mấy ngày, bình tĩnh hòa hoãn lại.

“Địa điểm ghi hình tập hai của các em ở đâu?” Diệp Hoài Cẩn nhìn vẻ mặt không còn gì luyến tiếc của Mục Nhan, anh không khỏi thấy vui mừng.

“Chưa thông báo nữa! Chắc là hai hôm nay sẽ thông báo.” Mục Nhan nói.

“Thế thì đợi tin thôi, hai hôm nay chúng ta ở nhà tận hưởng… thế giới hai người.” Giọng Diệp Hoài Cẩn hơi trầm khàn lúc nói những lời này.

Sau đó, khi Mục Nhan không đề phòng đã bị Diệp Hoài Cẩn bế bổng lên.

Mục Nhan lập tức ôm lấy cổ Diệp Hoài Cẩn, vẻ mặt cô hơi mất tự nhiên: “Anh làm gì thế?”

“Làm chuyện tối qua chúng ta chưa làm xong.” Tối qua bị ba đứa nhóc phá hoại chuyện tốt, hôm nay sao mà anh không bù lại được kia chứ?

Một lúc sau, trong phòng ngủ, hai bóng người quấn quýt trên giường, âm thanh khe khẽ vang khắp phòng, từng chiếc áo rơi trên đất, căn phòng chỉ còn lại sự k*ch th*ch.

……

Hai hôm sau, chuyện đưa đón ba đứa trẻ đều do Diệp Hoài Cẩn chịu trách nhiệm, mặc kệ gió mưa bão bùng bên ngoài, Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan tận hưởng khoảng thời gian của hai người ở nhà.

Cho đến khi thông tin về địa điểm ghi hình tập hai “Vòng quanh thế giới” tới tay Mục Nhan.

Khi nhìn địa điểm mới, Mục Nhan hơi sững sờ, tập này lại không ở trong nước mà là ở nước ngoài?
 
Back
Top