Lãng Mạn Vkook • Limerence

Vkook • Limerence
Sính lễ mở màn


Sau trận mưa đêm qua, bầu trời hôm nay trong vắt và xanh veo như ai vừa gột rửa.

Trên chiếc giường bông mềm ấm áp có hai chàng trai ôm lấy nhau ngủ thật ngon giấc.

Chàng trai lớn nằm ở bên trái, trong tay là em bé nhỏ lọt thỏm vào vòng tay hắn lim dim mắt tròn.Kim Taehyung và Jeon Jungkook cùng lúc cựa mình thức dậy.

Taehyung ngồi dậy trước, mắt nhắm mắt mở đưa tay kéo em dậy theo rồi để Jungkook tựa vào vai mình, tay không quên vòng ra đằng sau xoa xoa lưng gầy.

Hắn nhìn em, em nhìn hắn, hai người nhìn thấy đôi mắt của nhau sưng húp một cục liền bật cười nghiêng ngảMột nụ cười khởi đầu cho chặng đường mới, mong là hai ta luôn vui vẻ thế này, em nhé?

- Jungkookie ơi, bạn nhỏ đã tỉnh ngủ chưa?Taehyung bước ra từ phòng vệ sinh sau khi đã đánh răng rửa mặt, hắn nhìn em bé cưng của mình còn đang cuộn chăn ngồi thừ trên giường mà yêu không chịu nỗi.

Jungkook nhỏ lúc nào cũng dễ thươnggggg- Ưm...Jeon Jungkook lắc lắc rồi lại gật đầu- Bạn nhỏ ôm cổ anh đi, để anh bế bạn đi đánh răng nhé?

Kim Taehyung vừa nói vừa mặc áo khoác len vào cho cậu, trời hôm nay không mưa nhưng cũng chẳng ấm áp hơn tí nào- Hong... em lớn rồi- Nhưng Jungkookie là bạn nhỏ của anh mà?- Không, không thích đâu- Thế anh bế bạn nhé?- Không- Anh cõng nhé?- Không luôn- Thế bạn muốn làm sao?- Không muốn gì hết, nằm lì ở đây luôn cho coiTaehyung nhìn môi người kia đã chu ra một chút mà cười cười, thỏ xinh nhà hắn lại dỗi rồi.

Cơ mà Jungkook có nhiều cái lạ lắm nhé, như kiểu bạn nhỏ sẽ vô cùng ngoan ngoãn và nghe lời khi buồn ngủ nhưng lại dễ giận dỗi không lý do mỗi sáng thức dậy, ngoài ra còn nhăn mặt khi được ăn ngon và thích ngoe nguẩy đầu tròn khi đã no bụng.Ơ nhưng sao cái nào cũng đáng yêu vậy nhỉ?- Hoyyyy năn nỉ á, bé ôm cổ anh để anh bế đi đánh răng rửa mặt đi nè.

Nhanh lên để anh còn thơm thơm bé nữa- Gì?

Ai cho thơm mà thơm?

Mắc cười he?

Má người ta đâu phải má chùa đâu mà thích thơm là thơm được hả?- Anh có thơm chùa đâu, anh mua trà sữa cho bé rồi nên mới dám xin á- Trà sữa hả?Người nhỏ nghe tới đây liền mở to mắt thỏ- Ừm, đúng rồi á.

Trà sữa siêu siêu siêu ngon luônTaehyung biết mình dụ được người yêu rồi, hắn thích thú dùng giọng điệu ngọt ngào nhất mời gọi bé thỏ tự giao nộp môi xinh ra đây- Trà sữa vị gì á?- Trà sữa vị chuối, đúng loại em thích luôn ha?- Ừa thì cũng thích...- Trà sữa này anh mới đặt về, ngon ơi là ngon chỉ thua em một tí xíu thôi.

Kookie nhất quyết hông chịu uống sao?- Hông phải là hông uống...- Vậy bé chui ra khỏi chăn đi nào, anh bế đi rửa mặt, ha?- Ờmmm...Jungkook suy nghĩ một chút rồi từ từ hé chăn ra nhìn hắn.

Đôi gò má người nhỏ hơi ửng hồng một chút nhưng vẫn không quên chu môi ra biện minh- Không phải em muốn anh bế đâu nhá, tại em muốn uống trà sữa thôi- Rồi rồi anh biết rồi, chui ra đây nàoJeon Jungkook bỏ chăn ra rồi quàng tay qua cổ để hắn ôm trọn lấy mình bế lên.

Taehyung thích được bế em nhỏ thế này lắm, ngày nào cũng phải kiếm chuyện để năn nỉ Jungkook cho mình bế một xíu cơNửa tiếng sau chị Hong Ae dưới nhà mới thấy cặp uyên ương tình tình tứ tứ dắt nhau xuống ăn sáng.

Thật ra Jungkook vệ sinh cá nhân mất có 15 phút thôi, 15 phút còn lại phải ngồi yên cho Kim Taehyung hôn hít đủ kiểu rồi bắt người ta phải thơm lại mình nếu không thì sẽ lăn ra sàn ăn vạ không chịu xuống ăn sáng mới khổ cơ chứ.

- Trà sữa vị chuối của em đây, cho ít đá thôi không là viêm họng đấy- Em biết rồi hihihiiiiJungkook thích thú cắm ống rồi hút một ngụm, mặt xinh bỗng chốc nhăn tít- Trời ơi ngon xỉu!Taehyung yêu thương nhìn em nhỏ cười toe toét chỉ bằng một ly trà sữa.

Ấy thế mới nói hạnh phúc tạo ra đâu nhất thiết phải từ những điều to lớn sâu xa- Ngon thì ngon nhưng ăn sáng đã nào.

Hôm nay chị Hong Ae làm beefsteak em thích đó, đưa đĩa sang đây anh cắt cho- Thôi anh ăn đi, em tự làm được mà- Thì anh có bảo Jungkook không làm được đâu, chỉ là anh muốn chăm người yêu nhỏ thật tốt thôi.Kim Taehyung vừa nói vừa cắt đĩa thịt của em thành từng miếng vừa ăn rồi rồi đẩy về phía cậu.

Cả hai cười đùa rộn rã tươi tắn cả một góc nhà

- Jungkookie, thơm anh cáiChụt- Nữa nữa, bên này cũng cần em thơm nữa nè.

Jungkookie mà thiên vị là má bên trái sẽ tủi thân lắm đó- Có chuyện đó luôn á hả?Jungkook nén cười chồm sang hôn má bên trái cho hắn thoả mãn nguyện vọngChụt - Áaaaaa hihihehe thích quá à!!!!!- Trời đất ơi, anh đừng có lăn không là nhàu hết vest bây giờ!!!- Nhưng mà anh thích quá à- Taehyung thích được em hôn lắm hả?- Dạ đúng rồi- Thích tới mức nằm ra sàn lăn lộn vậy luôn?- Thích lắm, thích hơn cả thế nữa!

- Aigooo...Jungkook cười cười rồi kéo bạn trai lớn ngồi dậy cho mình vuốt thẳng vest lại.

Kim Taehyung lúc ở bên cậu cứ như con nít vậy, hắn được tự do bộc lộ mọi cảm xúc mà không cần phải kìm hãm giấu diếm- Trễ giờ rồi, đi làm đi rồi chiều về em hôn tiếp nhá?- Dạ chồng nhỏ, mà em đã khoẻ hẳn chưa vậy?

Có đau ở đâu không?

Trời lạnh vầy vết thương có nhức không thế?- Không có, Jungkook của anh đang khoẻ như trâu đây nàyKim Taehyung ôn nhu vuốt tóc em nhỏ- Jungkook thấy không ổn là phải nói ngay biết chưa?

Anh có gọi Park Jimin qua chơi với em cho đỡ buồn rồi đó.

Bạn nhỏ chóng khoẻ rồi lại làm thư ký cho anh nha nha nha?- Em biết rồi, nha nha nha nữa là tới trưa luôn đó ông tướng ạ!Jeon Jungkook cười cười giục hắn mau sớm đến công ty.

Taehyung luyến tiếc xoa tóc mềm thêm vài cái rồi cúi người hôn lên môi em chụt chụt- Thưa chồng nhỏ, chồng lớn đi làm nha!

Cộc cộc cộc- Vào đi!Thư ký Hoon cúi chào hắn, tay cần theo một xấp hồ sơ dày cộc.

Chàng thanh niên thở phào nhẹ nhõm khi thấy chủ tịch hôm nay tâm trạng đang rất vui vẻ, thật lòng thì đến lúc này anh vẫn còn sợ gương mặt căm tức của chủ tịch Kim vào ngày hôm đó.

Nhỡ mà cậu Jungkook can thiệp muộn hơn tí nữa thì Won Sarang đã là người tàn tật suốt đời rồi- Thưa chủ tịch, đây là danh sách những người vượt qua đợt kiểm tra sàng lọc ạ- Đã loại được bao nhiêu?- 85 nhân viên ở tất cả các phòng- Được rồi, chúng ta sẽ chuẩn bị công tác tuyển dụng sau khi Jungkook đi làm trở lại.

Em ấy sẽ thay tôi đảm nhận lần tuyển chọn này- VângThư ký Hoon không có ý kiến gì, người trong TK toàn bộ đều hiểu rõ Jeon Jungkook làm việc hiệu quả và chất lượng đến mức nào- À còn nữa, cậu giúp tôi thu xếp lịch làm việc trong 3 ngày kể từ thứ 2 tuần sau đi.

Việc quan trọng thì dời lịch sang ngày khác còn không đáng thì hủy bỏ luôn- Sao đột nhiên lại vậy ạ?- Tôi muốn đưa người yêu đi du lịchTiếng chuông điện thoại hắn vang lên cắt ngang cuộc trò chuyện.

Thư ký Hoon ý tứ cúi chào rồi ra ngoài đóng cửa lại để Taehyung nói chuyện điện thoại- Alo?- Xin chào, anh có phải là Kim Taehyung không?- Là tôi, cho hỏi cô là ai?- Chúng tôi gọi điện từ phòng công chứng để thông báo rằng giấy tờ của anh Kim Taehyung đã được đọc dấu xác nhận và thi hành hiệu lực, mời anh đến văn phòng nhận lại giấy tờ trước 15h chiều hôm nay!- Được, cảm ơn cô!Kim Taehyung mừng rỡ cúp máy.

Hắn nhanh chóng giải quyết công việc rồi chạy đến văn phòng nhận giấy tờ về.

Cầm trên tay thứ mình đã ấp ủ chờ đợi, khoé môi hắn ta không giấu nổi nụ cườiNhớ Jungkook quá, phải làm việc nhanh để tan làm về sớm với em thôi.

- JungkookieeeeeeeeeeeeeeeNgười thì chưa thấy đâu nhưng giọng đã nghe văng vẳng rồi, Kim Taehyung thật là...- Em đây!Jungkook đặt tách trà sen mới rót xuống bàn, mỉm cười nhìn người lớn đang tháo giày ở cửa- Taehyung đi làm về ạ!- Ừ, thưa chồng nhỏ anh mới vềNhư một thói quen phải có, lúc nào đi làm về Kim Taehyung đều chào em như thế rồi tiến đến hôn lên vầng trán nhẵn mịn và hôm nay cũng không ngoại lệJungkook kéo người hắn hạ thấp xuống, nhẹ nhàng trao cho một nụ hôn- Sao trông anh vui thế?

Có chuyện gì hả?- Hihi, đợi tí anh cho bé xem nèHắn bế lấy Jungkook trong tay, đặt mình ngồi xuống ghế trước rồi để em nhỏ chễm chệ trong lòng mình.

Taehyung mở cặp đưa cho cậu một bì thư khá dày có thắt nơ phía trên- Đây, Jungkookie tự mở ra nhé?Chiếc nơ xinh xắn dần dần được tháo mở, Jeon Jungkook ban đầu còn ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì xảy ra nhưng lát sau đã lập tức mở to mắt quay đầu sửng sốt nhìn hắn- S-s- sổ đỏ????

Anh mua đất ư???- Chưa hết, bạn nhỏ đọc kĩ đi đã nào- Ừm... tên chủ sở hữu là Jeon...

JEON JUNGKOOK???Kim Taehyung vui vẻ ôm ghì lấy bạn nhỏ vừa thốt lên hốt hoảng, cơ mà hình như Jungkook vẫn chưa tiếp thu được những gì vừa diễn ra thì phải- Sao lại sững ra đấy rồi?

Là anh mua cho em, Taehyungie mua đất cho Jungkookie đó- A-a- anh...Jungkook cứng nhắc gọi tên hắn- Dạ anh đây?- Anh đừng đùa chứ?

Tại sao lại mua đất cho em?- Anh không đùa, chỉ mới đứng tên một mảnh đất mà đã sốc thế này thì tương lai bạn nhỏ phải làm sao đây?

Tài sản riêng của Kim Taehyung này nhiều lắm đó- Nhưng sao đột nhiên lại thế?- Sính lễ của anh đóTaehyung yêu chiều dụi đầu vào hõm cổ Jungkook- Nhưng tất nhiên không chỉ có nhiêu đây, Jeon Jungkook quý giá đến nhường nào, một mảnh đất thôi làm sao mà đủ.- Một mảnh đất thôi???

Kim Taehyung, anh nhiều tiền quá nên bị sảng đó hả?

Sao lại phung phí thế này?- Không phí, anh mua cho chồng nhỏ của anh mà.

Còn nhà, còn xe, kim cương và rất nhiều những thứ khác cần được Jungkookie sở hữu nữa đó.

Đây chỉ là chút sính lễ mở màn thôi, anh hứa khi nào em đồng ý kết hôn anh sẽ mang sính lễ xứng đáng hơn đến rước em vềThật ra ban đầu hắn định sang tên cho Jungkook làm chủ căn biệt thự này nhưng vì giấy tờ sang nhượng phiền phức quá nên quyết định mua đất mới cho nhanh.

Jungkookie có tài sản, hắn có Jungkookie.

So với tiền tài danh vọng thì ôm trong tay Jeon Jungkook khiến Taehyung cảm thấy thoả mãn hơn nhiều- Kim Taehyung, anh thực sự nghiêm túc muốn cưới em?- Anh chưa từng đùa giỡn về việc này, cả chuyện cùng em sống đến cuối đời cũng là lời khẳng địnhJeon Jungkook nhìn hắn rồi lại nhìn tên mình in hoa trong giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, bỗng chốc mếu máo- Thật là, trước giờ có ai tốt với em đến vậy đâu.

Sao tự nhiên anh lại làm thế này...- Nào, đừng mếu...Kim Taehyung xoa lưng và hôn hôn an ủi- Không sao hết, anh thương em, sau này đều dành cho em mọi thứ tốt nhất nên Jungkookie đừng khóc nha?

Anh thương, anh thương...- Taehyungie... cảm ơn anh- Anh cũng cảm ơn Jungkookie nhiều lắm, cảm ơn em vì đã cho phép anh được yêu em đến tận bây giờ

- Jungkook ngoan đừng mếu nữa nào, đi chơi không?- Đi đâu anh?- Bất cứ nơi nào em thích- Đi bar ha?- OkJeon Jungkook sững sờ- Ủa?

Cho thật luôn hả?- Ừ- Giỡn hay thật vậy?- Thật màTaehyung cười cười xoa đầu em nhỏ- Sao lạ vậy?

Lúc trước chẳng phải anh không cho em đi sao?- Lúc trước khác, giờ anh biết sai rồi.

Em thích đi đâu cũng được hơn, anh không cấm- Em sẽ mặc đồ sexy đó nha?- Miễn em vui, những phải mang theo áo khoác cho đến khi vào trong bar mới được cởi đấy nhé?

Ngoài trời lạnh lắm- OkelaaaaaaaaaJungkook hào hứng kéo Taehyung lên phòng sửa soạn thay đồ.

Cậu vốn thích những nơi náo nhiệt và sôi động mà

Jeon Jungkook bước ra với bộ đồ bốc lửa chưa từng thấy.

Quần da đen bóng ôm trọn lấy đôi chân dài săn chắc, body chain đính kim cương lấp lánh ẩn hiện trong cổ áo croptop và rõ ràng hơn ở vùng da áo không thể che tới khoe trọn vòng em thon gọn quyến rũ.- Taehyung, em mặc thế này có đẹp không?- ...- Taehyung?-...- Kim Taehyung???- À, hả?Hắn lúc này mới hoàn hồn trở lại, vừa nãy cứ đơ ra nhìn cậu không chớp mắt luôn ấy- Em hỏi anh mặc thế này có đẹp không?- Đẹp lắm, rất quyến rũ, rất ngon!Taehyung vòng tay qua vòng eo kia kéo lại đưa em vào nụ hôn sâu ướt át.

Hắn mê đắm đưa lưỡi vào sâu hơn càn quét từng ngóc ngách cho đến khi Jeon Jungkook sắp chẳng còn chút dưỡng khí nàoJeon Jungkook rất đẹp, từng đường cong trên cơ thể em nhỏ được bộ đồ sexy kia tôn lên vô cùng nổi bật.

Jungkook có cả cơ bắp và cơ bụng nhưng khung xương vốn có không to nên nhìn chung vẫn mang lại đường nét mềm mại.

Kim Taehyung ngắm em nhỏ thêm một lúc rồi gấp rút chạy vào phòng vệ sinh khoá cửa lại, ngồi trong đó nửa tiếng xử tội người anh em chơi trò phản chủNửa tiếng sau, Kim Taehyung bước ra khỏi phòng vệ sinh với khuôn mặt đỏ bừng làm Jungkook lo lắng tưởng bị sốt.

Hắn cười cười bảo mình không sao, nhanh chóng thay đồ và chuẩn bị áo khoác cho em nhỏ- Taehyung à, em ăn mặc như vậy không sao chứ?

- Em cứ việc mặc những gì mình thích, Kim Taehyung anh dư sức bảo vệ em!

" Bạn có 1 tin nhắn mới từ Park Jiminnội dung: Kim Taehyung, thằng ranh đó được đưa tới Hàn Quốc rồi.

Nó đang bị nhốt dưới hầm ấy, mai đưa Jungkook đến xử liền tay cho nóng nhé!

"

💜Cho Taehyung với Jungkook hôn nhau nhiều z rồi mấy bà có ngán hong? 🙂)))...ừm...nói nhiều quá nên hết biết nói gì nữa rồi, thôi hôm nay mấy bà nói dùm tui đi he ☺️
 
Vkook • Limerence
Kim Taehyung chống lưng cho em


- Bạn nhỏ, nắm tay anh nào!Jeon Jungkook hít sâu một hơi, năm ngón tay xinh tìm đến hơi ấm quen thuộc siết chặt - Đáng lẽ ngày này phải đến với em sớm hơn rồi, anh xin lỗi bé nhé?Người nhỏ bên cạnh lắc đầu không đồng tình.

Jungkook không muốn nghe lời xin lỗi này chút nào - Kim Taehyung, nếu em có làm gì quá trớn thì phải phiền anh chút rồi...- Cứ làm những gì mình muốn, sau lưng em có anh!

Chiếc xe thể thao lao nhanh trên tuyến quốc lộ hướng về vùng ngoại ô thành phố.

Họ dừng lại ở một căn biệt thự phía Tây vắng vẻ, nơi đây không có gì nhiều ngoài các loài hoa và sự yên bình.

Nhà ở đây hầu hết là của các đại gia bất động sản mua dự phòng, mỗi người một căn biệt thự sang trọng nhưng cách nhau rất xa và chưa chắc đã có người đang sống trong đó.

Kim Taehyung cùng Jeon Jungkook bước xuống xe, hắn và em hôm nay ăn mặc khá thoải mái nhưng tất cả đều là màu đen.

Hmm... màu đen có lẽ khá tốt để che đi vài vết tích không nên được người lạ nhìn thấy đóHắn vòng tay ôm eo thon của Jungkook đưa cả hai tiến vào sảnh chính căn biệt thự rộng lớn.

Bọn họ vào thang máy nhưng thay vì lên tầng trên, nơi bọn họ cần đến lại nằm ở phía dưới của ngôi nhà này cơ

TingCửa thang máy mở ra, hiện lên trước mắt cậu là một lối dẫn hẹp và u tối.

Mùi ẩm mốc xen lẫn tanh tưởi xộc vào đầu mũi khiến Jeon Jungkook choáng váng cả đầu.

Taehyung đưa tay che mũi cho em nhỏ, vòng tay siết eo em nép chặt vào người mình tránh để người yêu va quẹt với mớ rêu mốc bụi bẩn bám trên thành tường.

Đường đi khá dài, xuyên suốt đều tối tăm mù mịt và vang vọng tiếng nước rỉ ra lách tách.- Đừng sợ, đi một lát sẽ không còn tối nữa Đúng như lời hắn nói, sau một hồi len lỏi trong lối hẹp thì đã có chút ánh sáng le lói nhập nhòe ở phía trước.

Bọn họ phải đi thêm một đoạn nữa để đến căn phòng sâu dưới lòng đất nàyCạch- Hey Kim Taehyung!

- Yo bro!Một người đàn ông lạ mặt hồ hởi nhìn bọn họ bước vào cửa, buông vội chai rượu đến đập tay vỗ vai hắn bồm bộp - Khỏe không chú em?- Khỏe lắm, giờ anh em mình đánh nhau vài trận còn được đấyGã đàn ông bật cười sảng khoái - Hahaha, đúng là Kim Taehyung.

Bao lâu không gặp giờ lại thách anh tỉ thí với chúTaehyung cười cười, tay vẫn ôm lấy Jungkook bé nhỏ- Nhóc này là ai đây, trông cưng thế?Gã quay sang nhìn cậu rồi thắc mắc với hắn, không hiểu cậu nhóc mặt búng ra sữa này từ đâu ra mà lần đầu tiên thấy Kim Taehyung mang đến thế này.

Jungkook đang thẫn thờ nhìn ngó xung quanh bị người ta hỏi thì giật thót, ngại ngùng đánh mắt láo liên- Jeon Jungkook, chồng nhỏ sắp cưới của em- OhhhhhhhhNgười đàn ông ồ lên ngạc nhiên, mắt mở to hướng về phía hắn đang giật thót mình vì bị em nhéo hôngTaehyung rơm rớm nước mắt, hắn cúi đầu khe khẽ - Sao bé nhéo anh?- Ai cho anh nói bậy, em nói cưới anh bao giờ?

- Thì trước sau gì chả cưới?

Anh giới thiệu trước cho quen, dù sao ngoài anh em cũng không cưới được ai khác - Mắc gì không được?

Em đẹp thế này mà lại ế á?- Em cưới thằng nào, anh đập thằng đó.

Cưới Kim Taehyung thì ngoại lệ!- Ghét!Jeon Jungkook nhéo thêm cái nữa cho bỏ tức rồi lễ phép chào bạn của hắn- Em chào anh ạ- Chào bé, học sinh cấp 3 hả?- Ơ... không...

- Bé nhà em năm nay 27 rồi, anh đừng có ghẹo!Gã cười khà khà rồi hỏi tiếp - Đùa thôi, em tên gì?

- Jeon Jungkook ạ- Jungkook?- VângGã bất ngờ liếc nhìn Taehyung, hắn nhận ra điều đó và khẽ lắc đầu - À ừ, còn anh là Park Changho- Anh Changho, em nhớ rồi ạ- Thằng ranh đó đâu rồi anh?Kim Taehyung cắt ngang, hắn muốn cùng em nhỏ giải quyết nhanh việc chính - Trong kia, đang được anh em " tẩm quất " cho một tí.

Vào xem đi

- Aaaaaaaaaaa... thả tao ra.

Fuck you... lũ chó chúng mày... fuck...Tiếng gào thét xuyên qua lớp cửa dày đặc văng vẳng khắp hành lang.

Sự đau đớn không thể che giấu qua cái giọng gào lẫn lộn - hàn mỹ đó, người bên trong có lẽ đang dở sống dở chết lắm đây- Đại ca!

Anh Kim!

Còn đây là...- Gọi anh JeonChangho lạnh giọng- Vâng.

Chào đại ca, anh Kim và anh Jeon ạ!Tiếng roi vọt ngưng lại, thay vào đó là tiếng hô chào rầm vang của bọn người trong căn phòng với ánh đèn chớp nháy chập chờn - Chào anh em, lâu quá không gặp nhỉ?- Anh Kim, bao lâu nay anh đi đâu mà biệt tăm vậy?Một tên đàn em của Changho thắc mắc, nhìn tên đó có vẻ rất vui khi được gặp lại hắn lúc này- Tao rửa tay gác kiếm lo gầy dựng sự nghiệp để có tiền cưới chồng ấy mà- Anh Kim... cưới chồng???- Ừ, chồng nhỏKim Taehyung đánh mắt sang người nhỏ bên cạnh, nụ cười ngọt ngào yêu thương đầy sủng nịnh.

Đáp lại ánh mắt vắt ra mật của hắn ngoài tưởng tượng lại là cái chun mũi của Jungkook và hai chiếc răng thỏ nghiến vào nhau grrr grrr, ý bảo " anh mà ghẹo tui cái nữa là tui cắn anh liền á, tin hong?

"- À, làm hết hồnKhông phải mình tên kia đâu, tất cả đàn em của Changho ở đây đều từng quen biết với hắn nên nghe nói vậy cũng hoảng loạn lắm đó.

Thử tưởng tượng một người đẹp trai lạnh lùng đáng sợ như Kim Taehyung nằm dưới thân cậu thanh niên mắt tròn da trắng kia có chút... hmmm...- Lát chào hỏi sau, đưa tao xem thằng nhãi kia đi nào - DạĐám người xách theo gậy gỗ dạt sang một bên, để hắn và Jungkook nhìn rõ mặt thằng khốn đang nằm thoi thóp với cái đầu máu me lem luốc dưới sàn.- Yo, thảm vậy?Taehyung cười nhạt tiến đến gần đá đá vào cái thây mềm oạt của nó- Mày...

Kim Taehyung?

- Hmm?

Mày biết tao sao?- B- biết - Còn tao thì đéo, loại vô danh như mày làm gì có cửa được tao quan tâm.Kim Taehyung đá thêm cái nữa rồi xoay người đưa Jungkook ngồi xuống cái ghế bành cạnh đó.

Hắn cảm giác được cơ thể cậu cứng lại, đôi mắt trân trân như người mất hồn và hơi thở dồn dập mất kiểm soát.

Jeon Jungkook đang cố giữ bình tĩnh, điều đó thể hiện qua việc lực răng em nghiền xuống môi mình ngày càng mạnh- Nhả môi ra!Taehyung thì thầm, tay nắm lấy tay em xoa nhẹ- Hôm nay anh Kim của bọn mày ngoi lên là do thằng chó kia đấy, xem chừng có lẽ không đơn giản đâuPark Changho khoanh tay nhìn nó nằm dưới đất giữa vũng máu tanh tưởi, khinh miệt- Cho Kim Taehyung mượn anh em chút đấy, cứ thoải mái mà hành sự.

Bọn mày nhớ mạnh tay một tí, nghe lời anh Kim mà làm cho tốt vào- RÕ THƯA ĐẠI CA!!!Tiếng đánh đấm lặp lại lần nữa, lần này nó còn gào thét dữ dội hơn, miệng liên tục vừa chửi rủa vừa cầu xin được thả ra ngoài.

Kim Taehyung kiên nhẫn xoa lưng đợi Jungkook bình tĩnh hơn, hắn biết để em đối mặt với nỗi sợ dai dẳng đến mức ám ảnh vào tâm trí thế này là điều không dễ nhưng tốt nhất vẫn là nên để bạn nhỏ tự tay đánh thắng thứ ác mộng kinh hoàng của mình.- Taehyung...Jungkook kéo áo hắn- Đưa em về đi, em cảm giác mình không chịu đựng nỗi nữa rồi- Jungkook đừng sợ, thở sâu nào...Hắn nhích lại ngồi gần em hơn- Cảm xúc của em bây giờ như thế nào?

Là sợ hãi hay tức giận?- Cả hai.

Vừa rùng mình vừa sôi sục ngứa ngáy, cảm giác rất muốn đánh người- Vậy thì không phải sợ.

Jungkook, nó là nguồn cơn cho mọi sự ám ảnh, đau khổ và tổn thương trong tâm lý của em.

Jungkook từng vì nó mà sợ đến mất ngủ còn suýt bị trầm cảm, có nhớ không?Jeon Jungkook gật gật đầu- Em nhớ- Vậy nên em phải là người chấm dứt nỗi sợ đó, chỉ có em mới có thể làm được.

Dù anh hay bất cứ ai trả thù giúp đều không thể diệt tận gốc như em làm với tư cách là người đã phải trải qua và chống chọi với nó.

Jungkook, hãy khiến nó biến mất khỏi đời em theo cách mà em muốn!- Nhưng... em sợ sẽ chết người mất...- Không sao.

Cứ làm những gì mình muốn, Kim Taehyung chống lưng cho em!Hắn sẽ cho Jeon Jungkook sống cuộc sống thoải mái nhất, dù bằng bất cứ giá nào!Ánh mắt Jungkook trong phút chốc đã sâu hơn một tầng, lạnh đi và mang vẻ chết chóc tìm ẩn.

Cậu như chuyển dần sang một nhân cách khác nhờ có sự khẳng định của Kim Taehyung, nhân cách mà sự xuất hiện của dáng vẻ ôn hòa và nụ cười nũng nịu hàng ngày là điều không thể- Mày... là ai?Nó thều thào, ánh mắt kiên dè nhìn Jeon Jungkook tiến lại gần mình- Hmm...

Taehyung, hồ sơ lý lịch thằng này đâu nhỉ?- Đây đâyPark Jimin từ đâu xông ra trước con mắt ngơ ngác của Jungkook, tay cầm theo một tờ giấy- Của cậu đây- Sao Jimin lại ở đây?- Lát nữa cậu sẽ biết, giờ lo chuyện chính đi đãJungkook gật đầu đọc lướt một lượt, khóe môi không khỏi nhếch lên khinh bỉ- Jackson Dean hay còn gọi là Jack, sinh sống tại bang Texas của Mỹ.

Từng có tiền án vì tội sử dụng chất kích thích gây mất trật tự công cộng, làm con gái người ta mang thai rồi bỏ rơi không chịu trách nhiệm, trượt tốt nghiệp nhưng hiện tại đang làm phó tổng của tập đoàn công nghệ YG?Cậu đập mạnh tờ giấy vào đầu nó- Ya!

Sao hơn 6 năm rồi mày vẫn sống như chó thế nhỉ?- 6 năm trước?

Mày là ai?- Chà, mày gây tội với nhiều người đến mức không nhận ra được tao luôn á?Jeon Jungkook thở hắt một hơi, cậu siết lấy cổ áo gã Jack giật mạnh lên đối diện với mình.

Jungkook khẽ nhắm mắt, một khắc sau mở ra đã là viền mi ửng đỏ và những giọt nước mắt tức tưởi lăn dài.

Gã lập tức nhận ra cậu ngay, đôi mắt này không thể lẫn vào đâu được- Mày... mày là thằng nhóc năm đó?

Mày... mày...- Bố mày đây con chó ạ!Cậu rít lên rồi thả cho tên Jack ngã ngửa ra sau đập đầu xuống đất, tay lau đi nước mắt trở về bộ dạng cao ngạo thách thức.

Gã đau đớn thét lên, trời đất trước mắt như đảo điên quay cuồng - Nhớ rồi chứ?

Nhớ cái đêm mày kéo theo lũ chó hoang kia ép tao vào con hẻm hoang tàn đó mà đánh đập mặc kệ tao gào thét cầu xin muốn rách họng chứ?

Jackson, tao nên giết mày theo cách nào đây?Jeon Jungkook siết tay bóp cổ gã, từng lời oán hận tuôn ra là từng vòng lực cậu bóp mạnh hơn một chút.

Là uất hận, là căm ghét, là bao tổn thương tủi nhục đến giờ phút này mới được giải thoát khỏi vỏ bọc kiên cường mạnh mẽ của Jungkook mà trút hết ra ngoài.

- Mày hại nát đời tao, khiến tao như chết mòn trong tiếng gào khóc của chính mình mỗi khi hồi tưởng lại.

Điệu cười man rợ của mày và từng cái tát giáng lên mặt tao chưa từng biến mất suốt 1 năm trời ở đất lạ xứ người, nó bám lấy tao trong từng giấc ngủ, khiến tao vật vã như chết đi sống lại chỉ vì bản mặt chó chết của mày hiện ra thật kinh tởm.

Jackson Dean, tao hận mày, mày phải nếm mùi đau khổ và hối hận vì những trò tàn ác mày gây ra!

Jungkook đấm vào mặt gã, cú đấm dồn nén nỗi căm hận nện thẳng vào mặt nó khiến xương hàm đau như đã vỡ vụn.

Tiếng đánh đập vang dội không ngừng nghỉ, nó kinh khủng tới mức Kim Taehyung phải vội vàng kéo Jungkook lại trước khi em nhỏ dùng tay giết chết tên cặn bã dưới đất.

Hắn không sợ gã chết, chỉ lo tay Jeon Jungkook vì một thằng không bằng con chó mà bị đau thôi- Bọn mày đem gậy và bao tay boxing tới đây ngay, sao lại để em ấy dùng tay không thế này hả?!!!Hắn quát lên khiến đàn em tái xanh mặt, vội vã chạy đi lấy dụng cụ về đúng như anh Kim yêu cầu- Đừng khóc, Jungkook, em không được khóc!

Không được phép rơi nước mắt vì những thứ không xứng đáng thế này nghe rõ không?Kim Taehyung vừa mang bao tay vừa vuốt vội đôi hàng mi đã ngấn nước của cậu.

Hắn không muốn nhìn thấy em khóc, tuyệt đối không muốn em nhỏ vì bất cứ thứ gì mà đánh rơi trân châu từ đôi mắt vàng ngọcJackson Dean bị cậu đánh tới mức không thể mở miệng rên rỉ nữa.

Gã quằn quại trườn mình trên sàn lênh láng máu như con giun yếu ớt, chút lý trí cuối cùng đủ cho gã nhận thức được thằng nhóc với gương mặt thuần khiết vô tội kia đã không còn là chính nó nữa rồi.

Jeon Jungkook sẽ giết gã, sự uất hận trong mắt cậu ta đã bùng cháy đến đỉnh điểm rồiJungkook đẩy Taehyung sang một bên, cậu loạng choạng tiến đến nắm tóc gã ta xốc mạnh như muốn xé toạt cả da đầu, nghiến răng ken két - Nói cho tao biết, tại sao năm đó mày muốn cưỡng hiếp tao?- Tha... tha cho tao...- NÓI- Tha...- NÓI NGAY!!!Jeon Jungkook đá một cước vào bụng khiến gã phụt máu- Tao... nói.

Vì năm đó tao ghét mày, chính mày... mày đã cướp bạn gái của tao!- Bạn gái?Cậu cười hắt- Bị đánh nát não rồi hả?

Mày bảo một thằng sinh viên nghèo cơm không đủ no, áo quần tơi tả như tao giật mất người yêu của thiếu gia nhà giàu?

- Không, là mày...

Jessica vì mày nên mới bỏ rơi tao.

Tao đã yêu cô ấy biết bao nhiêu nhưng chỉ vì sự xuất hiện của mày mà tao trở thành đồ bị hắt hủi - Tao thậm chí còn đéo biết Jessica là ai, thằng điên ạ!Park Jimin lục lại trí nhớ một lúc rồi lên tiếng - Là hoa khôi ngành Quan hệ Quốc Tế chung trường đại học với mình ấy- À...Jungkook có nhớ ra, nhưng ấn tượng với cô gái đó thì không rõ ràng cho lắm- Nhưng tao đâu có thân thiết với Jessica?

- Mày đã kéo cô ấy khỏi bức tượng sắp đổ xuống ở hội trường, Jessica đã kể với tao như thế và mẹ kiếp...

ánh mắt cô ấy có bao nhiêu long lanh khi miêu tả khuôn mặt mày đẹp đẽ thì càng lạnh lùng bấy nhiêu khi nói chia tay tao.

Mẹ mày... mẹ mày Jeon Jungkook, mày đã cướp bạn gái của tao!BốpCú đấm bất ngờ ập tới khiến Jack không kịp phản ứng, gã bị đấm ngã chúi sang một bên- Là do mày vô dụng nên cô ta mới rung động với người khác, không phải do tao!

- Phải... là tao vô dụng, tao không thể khiến Jessica hồi tâm chuyển ý khi cô ấy đã quá si mê cái vẻ thiện lương nhân hậu của mày.

Thay vào đó tao có cách trả thù khác, đó là khiến mày phải rên rỉ dưới thân những tên hôi hám một cách thật nhục nhã!!!

- ShhhhhTiếng rít hãi hùng vang lên, không phải từ Jungkook mà là từ phía Kim Taehyung đang ngồi vắt chân oai nghiêm trên ghế bành.

Từ nãy đến giờ hắn đã toang cầm lấy cây súng trong túi Changho nổ đạn mấy lần nhưng đều bị anh ấy ngăn lại.

Thằng chó ấy sau khi làm báu vật của hắn vật lộn với sợ hãi thì tới bây giờ vẫn không một chút hối lỗi, vẫn ngang nhiên dùng cái giọng tự đắc kia chạm đến nỗi đau sâu trong tâm can của Jeon Jungkook - Mày oán hận tao vì Jessica, nhưng rồi mày lại cưỡng hiếp làm cô ấy có thai và bỏ rơi cả hai mẹ con?- Đúng!

HahahahahahaaJackson Dean nhe hàm răng đầy máu ra cười nham nhở, mắt gã trợn trừng trắng dã trông thật quỷ dị- Tao đã đạt được mục đích của mình rồi thì tại sao phải lưu luyến thêm?

Chính con ả đã bỏ rơi tao, giờ thì nó đã phải trả giá.

Đáng đời lắm...

đáng...

ÁaaaaaaaaaaJeon Jungkook hùng hồn đạp gã lật ngửa rồi bẻ ngược tay phía sau, chân dẫm lên lưng nó như đang dẫm đạp một loại kí sinh nhơ nhớp.

Thằng khốn nạn này... tại sao nó có thể tàn nhẫn đến vậy chứ?- Tao muốn giết mày, thật sự muốn xóa sổ mày khỏi Trái Đất vĩnh viễn để loài người bớt đi một mối tiềm tàng nguy hại...... nhưng nghĩ lại thì... mày không xứng được chết nhẹ nhàng như thế!Jeon Jungkook đứng thẳng dậy, cậu hít một hơi thật sâu rồi quay sang nhìn Taehyung, mỉm cười.

Nhìn bộ dạng Jackson thật thảm hại nhưng lạ lùng là Jungkook lại cảm thấy nhẹ nhõm như thể vừa trút được tảng đá lớn trong lòng mình.

Cậu đánh mắt cho đàn em Changho lật ngửa người gã lại, thẳng chân nghiến xuống vùng hạ bộ đã gây nhiều tội lỗi khiến căn hầm nhập nhòe rầm vang tiếng thét đau đớn.

Jackson Dean chính thức lịm đi trước đôi mắt hãi hùng của Kim Taehyung, hắn nuốt khan một ngụm, lén đưa tay lau đi vầng trán đã rịn một tầng mồ hôi lạnhJeon Jungkook...

đáng sợ quá...

Cậu tháo bao tay vứt xuống đất, thẳng thừng đi tìm nước rửa đi vết máu tanh tưởi dính dấp trên mặt mình mặc kệ cho đám người kia còn sợ chết trân không nhúc nhích.

Park Changho lau mồ hôi tay vào áo, thở dài- Haizzz, đời mày sau này khổ rồi Taehyung ạ!- A-anh, sao Jungkook nhà em đáng sợ quá vậy?- Mày hỏi anh rồi anh biết hỏi ai?

Không ngờ sau lớp bọc thỏ con kia lại là một con hổ mang chúa, Jeon Jungkook kiềm chế bản thân giỏi thật đấy!

Kim Taehyung đang run cầm cập nhưng nghe Changho khen em nhỏ liền hất cằm tự hào- Jeon Jungkook... là " thằng nhóc phiền phức " năm xưa có phải không?

Bầu không khí chợt trầm đi- Vâng...- Thế tại sao giờ mày lại yêu nó?- Ngày xưa em cảm thấy cậu ấy rất phiền, đi đâu cũng bám theo như cái đuôi nên mới về đây xả giận như vậy.

Nhưng sự thật là em yêu Jungkook, không rõ bắt nguồn từ lúc nào nhưng lúc em ấy đi du học rồi em mới tỉnh ngộ ra điều đó.

Thế là em lụy Jungkook, lụy suốt 5 năm không ngày nào ngưng nghỉ.

Hôm nay được ở bên Jungkook đối với em mà nói thì có lẽ là phước phần cả đời gom góp lại mới được đó!- Thì ra là vậy, ngày đó anh tự hỏi sao mày không đem người đánh cậu ta một trận nhừ tử cho hả giận như mấy người cũ thay vì về đây vừa đánh bao cát vừa cằn nhằn một mình, giờ thì hiểu rồi Kim Taehyung nhớ lại khoảng thời gian nổi loạn đầy huy hoàng mà khẽ cười - Em đúng là ngu thật, đến mức đó còn không thể nhận ra tình cảm của mình.

Một lần cố chấp phải đánh đổi bằng 5 năm chờ đợi, quả thật rất chát...

- TaehyunggggJeon Jungkook sau khi đã sạch sẽ tinh tươm liền nhảy lên ghế bành chui vào lòng hắn- Em trút giận xong rồi!

- Đã thoải mái chưa?- Thoải mái!

Cảm giác như đang tự tay trừng trị được nó của 6 năm trước vậy- Thế Jungkookie có còn thấy sợ hãi khi nhớ lại cảnh tượng đó nữa không?

- Không cóJungkook lắc lắc đầu, nét mặt đáng yêu nhu thuận khác một trời một vực so với người đã tẩn Jackson Dean một trận be bét- Thưa đại ca và anh Kim, nó chưa chết ạCậu đã tính toán trước cả rồi, việc đánh gã đến chết không mang lại gì ngoài bất lợi cho cả hắn và mình cả.

Hơn nữa giết người là tội ác, Jeon Jungkook dù có oán hận cỡ nào cũng luôn đủ tỉnh táo để nhận thức được giới hạn cuối cùng nằm ở đâuKim Taehyung sẵn sàng làm mọi thứ cho em nhỏ nhưng Jungkook lại không muốn nhìn người mình yêu dằn vặt lương tâm.

- Em triệt sản cho nó để đỡ làm khổ con nhà người ta rồi.

Kẻ lăng nhăng xứng đáng bị như vậy...

Cậu vừa nói vừa liếc hắn đầy ẩn ý- Em đừng nhìn anh như thế, cả đời này anh không có ai khác ngoài em đâu - Chắc không?- Chắc- Nếu vi phạm?- Tùy em xử lý - Vậy em cắt của anh!- H-hai đứa mày có thể đừng nói nữa không?

Anh mày thốn nãy giờ rồi nèJungkook cười cười rồi quay sang hỏi Jimin- Sao cậu lại ở đây?

- Tớ đến phá nhà anh hai tớ- Anh hai?

Anh Changho và Jimin là anh em sao?- Ừ, anh em ruột Phải nhấn mạnh là " ruột " nếu không người ta sẽ không tin đâu, nhìn Changho khỏe khoắn đô con còn Jimin trắng trắng lùn lùn khác hẳn nhau thế kia mà...- Tập đoàn YG xếp sau TK nên cay cú lắm, suốt ngày bày trò dơ bẩn muốn ngoi lên hạng đầu nhưng toàn bị chúng ta đạp sâu xuống dưới.

Jackson Dean có dính tới tham ô, ma túy và mua bán dâm trái phép đó, đâm đơn kiện cho nó chết mòn trong tù đi- Được, Jungkookie thích thì anh chiều - Thôi được rồi, hai đứa mày cứ yên tâm để đó anh dọn dẹp mà về đi.

Còn thằng nhóc Jimin, chơi nốt thêm vài ngày nữa rồi biến về Mỹ học cho xong khóa thạc sĩ đi kẻo anh đá đít mày giờ - Biết gòi!!!

Hở tí cái đá đít người ta, đồ anh hai giang hồ!!!Park Jimin lè lưỡi trêu chọc rồi vắt chân chạy như bay trước khi chiếc dép của ông anh va chạm thân mật với mông của mình

- Hmm?

Đường này đâu phải đường về nhà?Jungkook ngơ ngác nhìn con đường trước mắt không hề quen thuộc - Thì chúng ta có về nhà đâu- Anh đưa em đi đâu thế?Hắn khẽ hôn lên má người nhỏ, đáp lời- Đưa bạn nhỏ đi chơi

💜Các bà có thấy giọng văn chap này rất vô hồn không?

Đúng, y chang con uJewel lúc này luôn 🙂Hôm trước thì nhức mắt mở không ra, hôm qua thì type đã đời 2k chữ xong mất cmn bản thảo là t gào thét lúc 4g30 sáng, bà nào addfr fb tui chắc cũng biết vụ này rồi 🙂)))) thêm đủ thứ chuyện linh tinh bực bội chịu hông nỗi luôn áTui đã viết chap này hơn 4k từ và tiết chế cảm xúc một tí để hình tượng Jungkook không dã man quá mức gây ảnh hưởng đến tên tuổi người thật, mấy bà có thấy ổn chưa ạ?nốt vấn đề cuối, chắc mấy bà cũng biết vụ Namjoon hôm nay rồi ha?

đây là cái page khởi nguồn cho cái tin fake kia khiến Namjoon bị lũ ngu l kia bash kinh khủng. sau khi biết tạp chí đã lên tiếng đính chính thì mới lên bài làm rõ mình đăng sai nhưng vẫn tiếc rẻ không chịu lên một bài xin lỗi đàng hoàng. t ib page rồi đây nma mai có bị lóc không thì không biết nha 🤷còn vụ Taehyung thì thôi, xàm hết chỗ nói =)))) có cái trò pts thôi mà chơi đi chơi lại không biết chán, đã thế nhìn vào còn thấy ảo ngay mới hài 😀

real vl đây sao không đăng?

đúng là lũ đói fame rãnh rỗi btw, vote cho BTS trên ins MTV ngay đi bà con ơi!!!! vợ 875 thì tự giác lên nào 🤘

pyeeeee
 
Vkook • Limerence
Chúng tôi yêu nhau


nhắc nhẹ : chap này có những từ ngữ khá là chỏu, vui lòng không đọc nếu bạn đang muốn đấm người vcl nha, nào hết quạo thì đọc 👍 zui zẻ hoy và ìn zoi cái sự đáng iu của hai bạn trẻ đi nha ^^

- Hú yeahhhhhhhhhhhhhhhhhh- Jungkookieeeeee, chạy chậm thôi kẻo té- Trời đất ơi đẹp quáaaaaaaaa!- Đợi anh với em ơi- Khum, nhanh cái chân lên đi Kim già!!!Kim Taehyung nghe tới đây bỗng dưng ôm tim ngã oạch ra thảm cỏ xanh ngát dang hết tay chân nằm ăn vạ.

Trời ơi ngó xuống mà coi, hắn từ nãy đến giờ hì hục đuổi theo con thỏ ham chơi kia vì sợ ẻm té, cuối cùng lại bị người ta nhẫn tâm ruồng bỏ vì chê mình tuổi cao sức yếuHứDỗi!!!- Hehehe, làm gì đấy?Jeon Jungkook tung tăng chạy đến, em nhỏ ngồi xổm xuống bên cạnh lấy tay chọt chọt vào người hắn- Anh sẽ không nói cho Jungkook biết là anh đang tổn thương đâu...- Ủa zị ó hỏ?Jungkook bụm miệng cười- Thế tại sao lại tổn thương?

- Xí, còn lâu em mới biết là do anh bị người yêu chê giàKim Taehyung nói đến đây lại cắn môi uất ức - Nhưng anh chạy chậm thật mà?- Đấy là do anh còn phải xách thêm đồ nữa.

Nè, bé nhìn đi...Hắn ngóc đầu chỉ tay vào la liệt những thứ đồ lỉnh kỉnh.

Nào là đồ ăn trưa, thảm picnic, áo khoác của Jungkook, bánh kẹo của Jungkook, kem chống nắng mua cho Jungkook, sữa chuối mua cho Jungkook, máy ảnh của Jungkook và cả túi xách của em nữa.

Tất cả đồ đều là dành cho cậu hết, Kim Taehyung chỉ mang theo cái thân hắn và người yêu nhỏ đến đây thôi- Ừ ha?

Thấy thương Taehyungie quá à...Một tiếng " Taehyungie " thốt ra từ môi em nhỏ khiến trái tim hắn lao xao loạn nhịp, đôi môi mỏng mím chặt vào nhau tủm tỉm nom vẻ thích thú lắmJungkook thấy bạn trai xách nhiều đồ nên thương lắm, em quay sang xách túi và áo khoác của mình- Để em xách bớt cho, mình đi thôi anh- Ớ?

Ai cho?Taehyung chồm người giành lại đồ trên tay em rồi nằm vạ ra tiếp- Ủa gì zậy?- Ai cho em xách đồ?- Tự em xách, có gì đâu?- Không được, không cho Jungkookie xách đồ.

Đấy là việc của bạn trai em làm, ai cho em đụng vào?- Ơ hay?

Đồ em thì em xách chứ?- Không, không có chuyện người yêu của Kim Taehyung mà lại phải tự xách đồ đâu nhá!

Em không thương anh nữa à?- Có đâu?

Em thương Taehyungie màJeon Jungkook cười xinh nằm xuống cạnh hắn, cả hai êm ái thả mình trên vùng cỏ xanh mịn nơi Jeju thơ mộng- Nhưng mà Taehyungie dỗi thế này em có biết anh có đi tiếp hay không đâu, nên là em phải xách bớt cho anh đỡ mệt chứ- Không mệt tí nào...Taehyung kéo em nhỏ lại gần hơn một chút, đặt thỏ xinh gối đầu lên tay mình - Jungkookie hết thương anh rồi...

Hắn xoay người chui đầu vào hõm cổ em, dỗi hờn dụi dụi- Em thương anh mà?

- Thương mà... mà không dỗ người ta à?- Hong- Mắc gì hong dỗ người ta?

Người ta cũng muốn được xoa xoa giống như lúc dỗ em í.

Ớ, mắc gì cười?

Eo ơi Kookie chán anh rồi...

Jeon Jungkook vỗ lưng gấu lớn cười nắc nẻ, đây chính xác là lần đầu tiên hắn bày ra cái bản mặt phụng phịu này với cậu đây nè.

Buồn cười nhưng mà cũng đáng yêu lắm đó, chồng ai mà dễ thương ghê...Chụt- Gì?

Em tưởng hun hun zậy là dỗ được anh á hả?Chụt- Anh dỗi em rồi, Jungkookie không thể mua chuộc được anh đâu...Chụt- Em...Moah moah moah- Aissssss chết rồi, em làm thế là chết anh rồi...

Moah moah chụt chụt chụt - Thế đã hết dỗi chưa?- Chưa đâu...Hắn toe toét nhìn em- Hun môi thêm cái nữa mới hết- AigooooJungkook cười bất lực, bạn trai lớn nhà cậu hôm nay nghịch ngợm quá đi, nhưng mà vì đẹp trai với yêu em nên Jungkook mới tha thứ đấy nhá!Chụt- Á hihihihi tui được người iu hun chục cái luôn nè chòyyyyyy!!!

- Bạn nhỏ, " aaaaaa " đi- Aaaaaaa...

ùmJungkook cắn lấy miếng gà Taehyung đút nhai ngon lành- Uchuchu thỏ nhà ai mà xinh thế?- Nhà Taehyungie nuôi á- AwwwwwwwHắn ôm tim quắn quéo ngang dọc còn Jeon Jungkook nhìn theo rồi cười.

Bạn nhỏ nhìn Taehyung ngọt ngào lắm, người đàn ông này luôn thích bày trò chọc cho em vui, điển hình là lúc này khi hắn liên tục cưng nựng Jungkook đủ kiểu chỉ để em quên đi những điều bạo lực mình đã làm.

Taehyung từng nói hắn tin tưởng em vô điều kiện, dù em có trở nên hung hãn thế nào đều chắc chắn có lý do chính đáng nằm ở phía sau nên hắn luôn luôn ủng hộ và bao che.

Kim Taehyung hay khoe với bạn bè rằng bạn nhỏ người yêu có nụ cười xinh không thể tả, còn bảo mình là người hạnh phúc nhất trên đời vì mỗi lần về nhà đều được bạn nhỏ yêu thương chờ đợi - Ở đây đẹp quá anh ha?- Phải, rất đẹpJeju rất đẹp, thực sự!

Hòn đảo xanh được dòng biển bao bọc lung linh như viên trân châu của đại dương quý giá.

Họ ngồi ở một dốc cao của đảo, nơi đây vắng vẻ và bình yên vô cùng.

Jungkook cùng Taehyung ăn trưa trên bãi cỏ xanh mướt, vừa ngắm biển xanh bao quanh dưới đảo vừa thả mình vào từng làn gió lay cỏ xào xạc và tiếng sóng biển nối nhau ì ầm.

Trời hôm nay hiếm hoi nắng nhẹ, trước mắt là biển bên tai là gió trong tay là tình thì còn gì tuyệt vời hơn nữa đâu- Thực sự rất đẹp!Jungkook mải mê nhìn theo con tàu lênh đênh cập bến, nào có biết được ánh mắt người kia si mê nồng đượm nhìn ngắm lấy cậu chẳng rời một giây.

Taehyung không ngớ ngẩn, hắn chỉ đang nghiêm túc ngắm nghía khung cảnh tuyệt sắc lung linh nhất đời mình.

- Bạn nhỏ bạn nhỏ, coi anh có gì cho em nè!!!Taehyung hối hả chạy từ xa đến chỗ Jungkook đang ngắm biển- Gì thế ạ?- Tèn ten!!!Hắn lấy từ trong túi ra một ống thổi bong bóng nhỏ- Cho em nè- Ở đâu ra mà anh có vậy?Jungkook lau lau mồ hôi trên trán hắn rồi cầm lấy- Của thằng nhóc ở bên kia, anh đã phải cùng nó nói chuyện như hai người đàn ông rất căng thẳng mới đổi về được cho em đó- Phụt... hahahaEm nhỏ ngọt ngào nhéo yêu hắn- Đàn ông nào đi giành đồ chơi với con nít?- Có anh nè!

Anh bảo là nhà anh cũng có em bé, anh muốn mua về cho bé nhà anh chơi mà nó không chịu.

Thế là bọn anh phải ngồi xuống đàm phán và kết quả là nó ôm 3 gói snack, anh đem bong bóng về cho Kookie chơi- Eo ơi, em lớn rồi mà...- Jungkook là babi, babi cụa anhhhhhhhhh...moah moahTaehyung ép má em lại hôn chụt chụt rồi lấy mũ đội lên đầu bạn nhỏ- Jungkook xinh quá làm nắng cũng muốn ôm lấy em nhảy nhót khắp người này, nhưng mà anh ôm thì không sao chứ nắng ôm là đổ bệnh đấy nên bạn nhỏ đội nón vào nha?- NaeeeeeeeeeeeJungkook ngoan ngoãn ngồi yên để Taehyung vén tóc đội mũ cho, bạn nhỏ thích thú với món đồ chơi trong tay mình lắm nhưng trước khi đi vẫn không quên thơm má cảm ơn anh người yêu Kim Taehyung ngây ngốc nhìn thiên thần của mình hồn nhiên chạy theo những quả bong bóng mỏng manh trong gió.

Bạn cười xinh lắm, rất rất xinh, đôi môi ửng hồng kéo lên thật vui vẻ và đôi mắt tròn long lanh đẹp đến vô thực.

Jeon Jungkook sở hữu khuôn mặt hài hòa đến hoàn hảo, vẻ đẹp không góc cạnh sắc sảo như Taehyung mà rất đổi nhu hòa mềm mại.

Kẻ si tình họ Kim chết chìm trong đôi mắt kia, nơi thu hút tất thảy mọi lung linh trên đời và đặt chúng lên trên màng võng mạc.Rút máy ảnh chụp thật nhiều nụ cười của bạn nhỏ, Kim Taehyung hạnh phúc nhìn em xinh chu môi thổi thổi cho bong bóng bay cao.

Vài người khách du lịch cũng đến gần xem chàng trai dễ thương kia chơi đùa thoải mái, lúc đó Taehyung chỉ mỉm cười và bảo " Tiên tử nhà tôi đấy, đáng yêu lắm phải không?

"

Cả hai về khách sạn và nghỉ ngơi một chút trước khi tiếp tục chuyến du lịch của mình.

Tối đó Taehyung đưa Jungkook đến chợ đêm nổi tiếng của đảo, ở đây vừa có đồ ăn ngon vừa có nhiều hoạt động thú vị nên hai mắt của bạn nhỏ rực sáng như sao luôn.

Jeon Jungkook chạy qua chạy lại các quầy bán xiên nướng lẫn bánh gạo, lát sau đã thỏa mãn cười toe toét với hai xiên gà nước và xúc xích trên tay- Ngon không?- Nhon... nhắm... phù phùJungkook vừa nói vừa nhai vội vàng, nãy quên không thổi nên gà vẫn còn nóng lắm- Hút vào, bỏng miệng xinh của anh bây giờ!!!

Hắn đưa vội ly nước ép mát lạnh, làm sao mà không nhận ra con thỏ ngốc nghếch kia ham ăn tới mức quên thổi nguội chứChén nhẹ hai xiên gà trong vài nốt nhạc, Kim Taehyung nhanh chóng bị Jeon Jungkook kéo xuống khu ăn uống khác bát ngát là bánh gạo cay.

Taehyung dặn người bán làm cho hắn một phần ít cay và thêm 2 xiên chả cá nóng hổi, thêm cả phần nước súp và miến cuộn chiên giòn Jungkookie thích ăn.

Chỗ này không có bàn cho khách ngồi ăn nên phải đứng hoặc mang đi cả, hắn không cho bạn nhỏ cầm hộp bánh gạo và chả cả nóng, thế là Jungkook cầm trên tay đĩa miến cuộn chiên còn Taehyung hai tay hai hộp còn lại.

Bạn nhỏ ăn ngon miệng lắm, nhìn miệng nhai đều đều là chân mày kẹp vào nhau nhăn tít thế kia là biết ngay.

Jungkook lắc lắc đầu tròn đầy hạnh phúc, vừa ăn vừa đút cả bạn trai lớn nữa vì Taehyungie nãy giờ chỉ ngắm cậu chứ có chịu ăn cái gì đâu.

Jungkook nắm tay hắn đi dạo một vòng sau đi đã no bụng, bỗng nhiên Taehyung reo lên- Jungkook Jungkook, ở đằng kia có cái gì vui kìa!Rồi kéo cậu chạy ngay đến chỗ đám đông đang tấp nập gần đó.

Thì ra là một buổi khiêu vũ tự do, chủ đề hôm nay là " Điệu nhảy của trái tim "- Chúng ta cũng nhảy đi!- Khoan đã!Jungkook kéo tay hắn lại- Ở đây toàn các cặp nam nữ thôi...- Thì sao?Kim Taehyung tỉnh bơ hỏi cậu- Thì... chúng ta không phù hợp...

- No no babi à...Khẽ đặt lên trán em một cái hôn nhẹ nhàng, hắn vuốt tóc Jungkook rồi nhỏ nhẹ- Họ yêu nhau, chúng ta cũng yêu nhau, đây là điệu nhảy của tình yêu thì lý do gì phải có ngoại lệ?- Nhưng...

ổn không ạ?- Sẽ không sao, hít một hơi và yêu nhau thôi nàoHắn kéo tay em hòa vào dòng người ôm nhau di chuyển, bàn tay lớn tìm đến năm ngón tay xinh đan chặt, tay còn lại đặt lên eo thon hắn yêu thích đến nghiện.

Một nhịp chân, hai nhịp chân, một nhịp xoay, hai nhịp nâng gót,... họ ôm lấy nhau, trao nhau nụ cười và ánh mắt thế thay bao lời yêu thương mê ái ngọt ngào.

Kim Taehyung tan vào ánh mắt của em nhỏ, muốn được cùng em phiêu lãng vào khúc ca lãng mạn rắc thêm đường ngọt vào bầu không khí quyến rũ đến rung động này.

Georgia, wrap me up in all your-

I want you in my arms

Oh, let me hold you

I'll never let you go again like I did

Oh, I used to say...

Kim Taehyung kéo em đến gần ánh đèn chiếu sáng nhất, nơi dành cho cặp đôi muốn trở nên nổi bật nhất.

Vốn dĩ từ lúc bắt đầu sự chú ý đều dồn hết lên cặp nam nam duy nhất trong buổi tiệc khiêu vũ này rồi.

Hiếu kì có, lạ lẫm cũng có nhưng nhiều hơn hết vẫn là ngất ngây trong sự ôn nhu sủng nịnh của anh chàng mặc vest xám dành cho bạn nhảy qua đôi mắt si mê trân trọng.

Họ siết chặt tay nhau, tự tin thể hiện cảm xúc khi trái tim đang dao động giữa tiếng vỗ tay cổ vũ của mọi người.

Taehyung đỡ lưng Jungkook kéo sát gần, thầm thì câu " anh yêu em " ngay trong giây phút bài ca đi đến phân đoạn ngọt ngào nhất!

"I would never fall in love again until I found her"

I said, "I would never fall unless it's you I fall into"

I was lost within the darkness, but then I found her

I found you

...

Kim Taehyung sẽ không yêu một ai nếu người đó chẳng phải là Jeon Jungkook.

Hắn sẽ chìm trong bóng tối não nề và chẳng thể tìm được chút ánh sáng nào nếu mặt trời nhỏ của mình không xuất hiện.

Bài ca là lời yêu anh chàng gửi cho cô gái, cũng là điều Taehyung muốn nói với em - người con trai hắn yêu đến hết lòng.

Âm điệu cuối cùng khép lại cũng là lúc Taehyung áp lên môi mềm của Jungkook kéo em vào cái hôn ngọt ngào.

Họ hôn nhau giữa ánh nến lung linh, giữa biển trời thơ mộng và tiếng vỗ tay chúc phúc của những người đã và đang mang theo trong mình trái tim chứa tình yêu nồng nhiệt.

Từ nụ hôn của cặp nam nam đặc biệt ấy, các cặp đôi khác cũng lần lượt trao nhau chiếc môi mềm ấm áp.

Khởi nguồn từ trái tim và lan tỏa bằng cảm xúc, đó chính là tình yêu!

- Jungkookie...

Kim Taehyung nhìn em, nhìn cả đôi má vẫn còn hây hây ửng hồng- Dạ em nghe- Lấy ánh trăng và trăm ngàn vì sao làm vật chứng giám, anh muốn nói với em là Jeon Jungkook, anh yêu em, Kim Taehyung rất rất yêu em!

Liệu bạn nhỏ có muốn vì anh mà thêm lần nữa gìn giữ chiếc vật định tình này?Hắn vừa nói vừa lôi từ túi ra chiếc vòng cổ có đính kim cương mà cậu từng bỏ lại trong bệnh viện.

Đôi mắt Jungkook ngấn nước, em run run gật đầu trước dáng vẻ hạnh phúc nghẹn ngào của người lớnĐeo vòng lên cổ cho em nhỏ, Kim Taehyung cúi đầu hôn lên chóp mũi em đã ửng đỏ từ bao giờ, khẽ giọng- Anh yêu em.

Jungkook, anh yêu em nhiều đến vô tận- Em cũng thế.

Jeon Jungkook yêu Kim Taehyung, yêu Kim Taehyung rất nhiều.

Rồi họ ôm chặt lấy nhau trước đôi mắt ngưỡng mộ và thán phục của những người chứng kiến ở đó, một vài người còn sụt sùi lấy tay lau nước mắt.

Tình yêu là thứ tình cảm thần kỳ nhất, nó có thể đưa người ta đến đỉnh cao hạnh phúc nhưng cũng có thể là tận cùng của đau khổ.

Thật may mắn vì hai chàng trai kia đã bảo vệ được quý giá của mình, thành công toàn vẹn đôi trái tim luôn hướng về nhau mà không bị xê dịch bởi những lời phán xét Tình yêu xuất phát từ trái tim, không phải từ giới tính hay vẻ ngoài của người đó trông như thế nào.

Thứ tình cảm đơn thuần đến vậy sao cứ phải vỡ tan vì những lời công kích ám mùi trần tục?Kim Taehyung nắm tay Jungkook giơ cao về phía đám đông, hét to- ĐÂY LÀ BẠN TRAI CỦA TÔI!

CHÚNG TÔI YÊU NHAU, KIM TAEHYUNG YÊU JEON JUNGKOOK NHẤT THẾ GIỚI NÀY!!!

- ĐÂY LÀ BẠN TRAI CỦA TÔI!

CHÚNG TÔI YÊU NHAU, JEON JUNGKOOK CHỈ YÊU DUY NHẤT KIM TAEHYUNG MÀ THÔI!!!!- CHÚNG TÔI YÊU NHAU, CHÚNG TÔI YÊU NHAUUUUUUU!!!

💜hi 🙈tiêm mũi 3 bại tay quá nên viết được tới đây thôi, hết sức rồi mấy bà dà ơi 😭đọc tới đây gòi thì cho unhi xin mín nhận xét về chap này cũng như cách tui viết ngọt cho fic với nha >< iu iu

tại sợ mấy bà dà bị ngán đó...lời bát hát thuộc về " Until i found you " nhaaaaa
 
Vkook • Limerence
Có người muốn cướp chồng em


như chap trước, tiếp tục chap này vẫn có sự xuất hiện của mấy từ ngữ hơi chỏu che gen z để nó zui zẻ hơn một xíu á 🙁(( vui lòng hong đọc nếu bạn nhạy cảm hoặc đang quạo nha. tks u 💜

Bọn họ nghỉ ngơi ở Jeju 3 ngày rồi lại quay về Seoul bắt đầu làm việc tiếp.

Jungkook chưa vội nhậm chức, cậu thong thả rong chơi thêm vài ngày theo lời Taehyung bảo rồi mới đến công ty làm thư ký cho hắn.

Kim Taehyung yêu chiều cậu hết mực, có ý muốn nghỉ làm đưa người yêu mình đi chơi tiếp nhưng đã sớm bị Jungkook đá đít lên công ty rồi.

Rõ ràng trước đây rất tham công tiếc việc, bỏ ăn bỏ uống lao đầu vào sổ sách giấy tờ mà sao bây giờ lại thích trốn việc thế nhỉ?Cơ mà mấy ngày nghỉ ngơi này cũng có nhiều điều dễ thương lắm á nhaaaaaDạo này Jungkook thích gọi hắn là " lão zà", " ông dà " hoặc bất cứ cái tên nào có thể khiến Kim Taehyung giật thót rồi mêu mếu chạy lại dụi vào lòng mình.

Tất nhiên là trêu thôi, Kim của em đẹp trai ngời ngời thế thì già quái nào được.

Cậu có hỏi sao mình có muốn trêu thì phải gọi là " ông dà " chứ không phải là " ông già ", sau đó lăn ra cười ngặt nghẽo vì nghe Kim bảo " Gọi ông già nghe tổn thương lắm, ông dà đi cho nó cute.

Nhưng mà Jungkookie chạ iu anh...

"Taehyungie của em đáng yêu lắm đó, để Kookie để cho mà nghe nhaaaĐầu tiên phải kể tới cú tự vả để đời của Kim Taehyung năm 18 tuổi.

Nếu cậu nhớ không nhầm thì năm đó Jeon Jungkook đã lớn gan đứng trước mặt hắn và nói thế này

- Anh Taehyung ơi, anh đã ăn đồ ăn em nấu rồi nên em cũng muốn được như vậy, anh Taehyung có thể nấu cho em không?Hắn nghe vậy thì rút cây kẹo mút đang ngậm dở ra mỉa mai đưa tới trước mặt cậu- Đây này, ngậm đi?- Không đâu, dơ lắm...Jungkook ái ngại nhìn hắn- Thế thì thôiHắn vứt cây kẹo xuống đất, nghiến mũi giày xuống khiến nó vỡ ra nát thành trăm mảnh rồi khinh miệt đẩy vai chàng trai nhỏ đang thẹn thùng trước mặt- Jeon Jungkook, cậu đừng có mơ mộng hão huyền!

Tôi sẽ không nấu ăn cho bất cứ ai đâu nghe rõ chưa?

ừ thì không nấu cho ai ăn...Jungkook vừa nghĩ vừa quay sang nhìn bóng lưng đang loay hoay cặm cụi phía trong bếp rồi cười khinh bỉ.

Đúng là nói trước bước không qua mà- Taehyung ơi...- Ơi anh nghe, bé nằm yên trên ghế chơi đi chứ vào đây làm gì thế?

Lạnh chân xinh bây giờNói rồi hắn bế em lên cho Jungkook đu vào cổ mình, vừa bế vừa khoáy khoáy trộn bát nước sốt theo công thức mình vừa học được- Bạn nhỏ có gì vui muốn khoe với anh hả?

Sao không nằm xem TV cho ấm?- Cũng không hẳn là vui, bé chỉ muốn hỏi là anh còn nhớ lúc trước anh đã nói cái gì không nhỉ?- Hửm?

Hmm... anh không nhớ á, bé nhắc cho anh điKim Taehyung cúi đầu thơm chùn chụt vì Kookie đáng yêu vừa xưng " bé " với mình, thích ơi là thích luôn í- Thế để bé nhắc cho anh nhá?

Taehyungie lúc đó bảo là " Jeon Jungkook, cậu đừng có mơ mộng hão huyền!

Tôi sẽ không nấu ăn cho bất cứ ai đâu nghe rõ chưaaaaaaaaa "hiccc...Mặt mày hắn tái xanh khi thấy em nhỏ ngân dài chữ cuối cùng mà không rõ đang vui hay giận nữa.

Kim Taehyung lúc này rất muốn vả mặt mình thật đau, đúng là họa từ miệng mà ra mà!- B- bé ơi, anh xin lỗi mà.

Bé đừng giận nha?

Anh thương Kookie lắm á, cái đó là do nhân cách thứ hai nó làm ra chứ Taehyung của em vô tội mà...- Grrrr grrrrồi xong luôn- Bé ơi đừng dỗi, anh xin lỗi mà.

Cái đó... ngày xưa anh đâu có biết sau này anh yêu bé dữ vậy đâu.

Hoy mà, Jungkookie đừmg nghiến răng nữa được hong?- Hong!- Đi màaaaaaaaaaa- Hong màaaaaaaaaJeon Jungkook ngước đôi mắt ươn ướt lên nhìn hắn và tất nhiên Kim Taehyung dù có tài giỏi tới đâu cũng không thể chống cự được dáng vẻ mong manh xinh đẹp này của cậu- Ơ ơ bé ơi, anh xin lỗi, anh xin...- Taehyung chạ iu em...Chụt chụtHắn hôn hôn liên tiếp lên mi mắt người nhỏ.

Kim Taehyung sợ nhất là nhìn Jungkook khóc, cảm giác lúc đó có thể so sánh với việc cầm dao rạch sống tim gan của mình rồi moi ra bóp vụn.

Taehyung sợ lắm, vì hắn thương em nhiều...- Bạn nhỏ đừng khóc nha.

Ngày xưa anh ngu lắm, giờ được yêu Jungkookie mới khôn ra như này.

Ngoan nha, bạn nhỏ đừng buồn anh nữa nha?

Anh yêu Kookie nhiều, thương Kookie nhiều nhiều lắm á- Nhưng mà... nhưng mà lúc đó trông anh đáng sợ lắm í.

Taehyungie còn hất em đi nữa, suýt tí là ngã luôn rồi...- Uchuchu anh thương, anh thương nhó.

Để anh thổi cho bé... phù... phùNói là làm ngay, Kim Taehyung bắt đầu phồng miệng thổi khắp người em nhỏ trong khi Jungkook phải cắn răng không cho mình bật cười ngay lúc này.

Trêu tí thôi mà bạn lớn có vẻ hoảng loạn quá đi mất- Anh thổi xong rồi, bạn nhỏ còn đau không?- Không ạDĩ nhiên là không rồi, Kim Taehyung bị cậu doạ cho quên mất chuyện đó xảy ra cách đây bao nhiêu năm rồi hả ta?- Thế giờ cho anh sửa lại tí nhá?

Phải là " Không nấu ăn cho bất kỳ ai ngoại trừ Jeon Jungkook".

Bạn nhỏ là ngoại lệ xinh đẹp của anh đó- AwwwwwJungkook bụp miệng cười tủm tỉm rồi hây hây má đỏ hôn người ta một cái.

Eo ơi cả người hắn như bủn rủn quắn quéo hết ra luôn í, may mà vẫn còn lý trí đưa một tay lên giữ chú thỏ xinh đang đu trên cổ mình lại.- Vậy em sẽ xí xoá nếu Taehyungie đồng ý nấu cơm cho em ăn suốt đời- Rất sẵn lòng thưa bé yêu!Hắn hôn em một cái đóng dấu xác nhận rồi tiếp tục vừa pha sốt salad vừa nương đỡ bạn người yêu nghịch ngợm gặm gặm khắp người mình.

Jungkookie như thỏ í, cái gì cũng xinh, hai chiếc răng thường dùng để cắn yêu mình cũng xinh nốt luôn hihiiiiiJeon Jungkook trên vai hắn lúc này cũng đang hài lòng lắm.

Kim Taehyung không những tự vả bôm bốp mà anh í còn phải nấu cơm cho tui ăn xuống đời luôn đó, thấy ghê chưaaa?

Một lần khác khi Jungkook và Jimin vui vẻ chuyện trò trong quán cà phê giữa phố mua sắm tấp nập thì đột nhiên thấy một chiếc xe rất quen đỗ ở ngay đối diện.

Park Jimin ngồi ngược hướng với cửa kính nên không nhìn thấy, cậu chàng vẫn say sưa kể đủ thứ chuyện trên đời mà đâu có hay bạn mình có nghe lọt chữ nào đâu.Jeon Jungkook đảo mắt nhìn thêm người đàn ông âu phục chỉnh tề vừa mở cửa bước xuống.

Không sai, Kim của em đấy chứ ai.

Nhưng hắn đứng ngẩn ngơ trước cửa hàng quần áo làm gì thế nhỉ?Kim Taehyung đứng đực ra đấy một hồi rồi quẩn quanh qua lại mấy vòng không yên chân.

Cậu ngồi cách khá xa nên không thể thấy rõ biểu cảm như thế nào nhưng nom điệu bộ có vẻ rối rắm lắm.

Taehyung đi chán rồi chui vào trong xe rồi lại chui ra đứng ngẩn tò te trước cửa tiếp.

Mãi một lúc lâu sau mới thấy hắn dứt khoác bước hẳn vào tiệm- Quái lạ, ông dà nhà mình đang giờ làm việc mà chạy ra đây làm trò gì thế nhỉ?

Jungkook cười cười đáp lại Jimin rồi chồm lên nhìn ngóng tiếp.

Cậu thấy Kim Taehyung nói cái gì đó với bạn nhân viên nhưng mà bạn ấy hông có hiểu thì phải, thấy bạn lắc lắc đầu quài luôn.

Xong lát sau Kim Taehyung phải chạy ra chỉ chỉ vào bộ đồ ngủ hình con thỏ đang trưng bày trong tủ kính, thì ra...Jungkook phì cười trước dáng vẻ hớn hở của bạn lớn nhà mình sau khi đã cầm trong tay túi đồ như ý muốn.

Taehyung nhảy chân sáo ra khỏi cửa hàng, hắn mở cốp xe rồi cẩn thận đặt túi vào sâu bên trong cốp.

Thật là, Kim Taehyung cứ thế này thì em biết yêu hắn đến mức nào được nữa...- Jimin à, cậu về cẩn thận nha- Ủa Jungkook, sao không về chung luôn?- Tớ định ghé mua ít đồ rồi sẽ gọi taxi về sau, Jimin cứ về trước đi ha?

ByeeeeJungkook tạm biệt bạn rồi nhắm tới cửa hàng lúc nãy mà bước vào- Xin chào quý khách!

Xin hỏi anh cần gì ạ?- Tôi muốn mua bộ đồ ngủ kiaCậu chỉ tay sang bộ hình con hổ đặt ngay bên cạnh bộ hắn mua lúc nãy- Dạ vâng ạ.

Đây vốn dĩ là đồ ngủ đôi nhưng lúc nãy có một vị khách đã mua mất hình con thỏ rồi, anh muốn bộ còn lại đúng không ạ?- Đúng vậy- Dạ vâng, xin vui lòng đợi tôi một chútChị nhân viên nhanh chóng lấy bộ đồ được treo mẫu xuống gấp lại ngay ngắn.

Jungkook nhìn hai cái giá trống trơn liền thắc mắc- Chị ơi, sao không treo lại đồ mới vào ạ?- À, vì đây là trang phục giới hạn nên sản xuất với số lượng cực kỳ ít.

Cửa hàng chúng tôi may mắn lắm mới về được một cặp thôi ạ.

Anh và vị khách lúc nãy đều nhanh tay sở hữu được chúng rồiJungkook gật đầu, cậu đưa thẻ cho nhân viên thanh toán rồi nhanh chóng ra về

- Jungkookieeeeeee aaaaaaaaaaKim Taehyung lao vào ôm sầm lấy cậu làm Jungkook lẫn chị Hong Ah giật thót mình- Trời ơi ngạt quá, thả em ra!!!Chụt- Thưa bé chồng anh mới về nha!

Bé coi anh có gì cho bé nè...

Tèn ten!!!Hắn hí hửng đem bộ đồ ngủ làm bằng vải bông mềm bày ra trước mặt, toe toét nhìn cái đuôi thỏ tròn xoe trắng muốt gắn đằng sau mông- Con thỏ xinh y chang Jungkookie luôn í!

Còn có cả đuôi tròn phía sau nữa nè, quá hợp với mung chinh của bạn nhỏ luôn!

Đuôi này mềm lắm nên khi nằm ngủ không có bị cấn đâu- Anh này!Jungkook ngại ngùng vỗ vai hắn một cái.

Có chị Hong Ah ở đây mà sao dám khen mung cậu hả?

Eo ơi xấu hổ quá đi!!!Chị Hong Ah hiểu chuyện nên nhanh chóng rửa xong bát rồi lủi đi chỗ khác thật nhanh trả cho đôi bạn trẻ không gian mùi mẫn- Nhìn nè nhìn nè, dễ cưng ha?

- Đẹp lắm, cơ mà hôm nay em cũng có quà cho anh đó- Hả?Taehyung ngốc xít nhìn em ngơ ngác, sao mình cũng có quà vậy nhỉ?- Tèn ten!!!Em nhỏ đưa túi quà cho Taehyung tự mở ra.

Mọi người không tin được đâu, lúc nhìn thấy bộ đồ hình con hổ kia hắn đã ôm nó nhảy cẫng khắp nhà luôn ấy.

Jungkook cười bất lực tóm lấy áo vest hắn giữ bạn lớn lại- Sao Jungkookie lại tặng cho anh thế?- Hmm... vì Taehyungie đã yêu em rất nhiều em mới tặng cho anh đấy.

Taehyungie thích không ạ?- Thích lắm, quà chồng nhỏ tặng là số 1!!!Taehyung vui vẻ cất lại vào túi đưa cho Jungkook cầm còn mình thì ẵm cả người lẫn quà lên trên phòng ngủ.

Hắn hihihaha ôm lấy cậu hôn hít đỏ cả má, đến lúc Jungkook không chịu được phải nghiến răng grrr grr rồi hắn mới luyến tiếc nhả môi em ra- Thế thỏ với hổ ở chung nhà có sao không nhỉ?- Không sao đâu vì hổ yêu thỏ mà- Thế hổ có ăn thịt thỏ hong ạ?- Ăn có 2 kiểu lận, thỏ muốn hỏi kiểu nào?- Kiểu nhai nuốt ực ực ực í ạ- À, dĩ nhiên là không đâu vì ăn thịt thỏ rồi hổ còn biết yêu ai nữa- Thế nếu ăn kiểu còn lại?- Chỉ khi nào thỏ sẵn sàng và cho phép thì hổ mới dám làm hoyyyy- Ỏooo, vì bạn hổ đáng iu quá chòy nên mình cho phép bạn được mình hun thêm 2 cái á, bạn có muốn nhận phần thưởng liền hong?

- Có có, bạn thưởng mình liền điiiiMoah moah- Awwwwww thích quá àTối hôm đó có hai bạn trẻ mặc đồ ngủ hình thú bật nhạc nhảy nhót tới tận nửa đêm.

Jeon Jungkook bắt lấy cái đuôi hổ dài của hắn, Taehyung nắm chiếc đuôi tròn trắng xinh của em, cả hai nắm đuôi nhau xoay vòng rồi ngã oạch ra giường vì chóng mặt.

Hai người bọn họ cứ thế chạy phá nhảy đuổi rầm rầm bịch bịch làm chấn động cả một góc khu biệt thự

Kể nốt thêm một lần đáng yêu gần nhất của Taehyung đi ha?

Mới hôm qua thôi, lúc hắn đi tiếp khách về ấy.

Thật ra là Kim Taehyung đã gọi điện báo trước việc mình phải về trễ và có nhậu nhẹt một chút từ chiều rồi nhưng Jungkook vẫn loay hoay không ngủ được.

Có thể là do khó ngủ, cũng có thể là vì thiếu hơi Taehyung...Sột soạtLạch cạchNghe thấy tiếng động phát ra từ bên ngoài, Jeon Jungkook tò mò nên mở cửa xuống xem thử.

Cậu bất ngờ thấy Kim Taehyung đang ngồi tựa mình vào lan can đầu thang, cà vạt tháo ra một nửa và mặt mày đỏ lựng cả lên.

Đã dặn uống vừa vừa thôi mà sao say bí tỉ thế này không biết nữa!

May mà trước đó vẫn tỉnh táo để chuẩn bị sẵn tài xế đưa đi đón về rồi - Taehyung, sao anh ngồi ở đấy?Jungkook lay lay người hắn nhưng bất ngờ bị hất mạnh ra- Đừng có động vào người tôi!

Hắn quát lên rồi lại gục đầu xuống chân mình- Tae...

Taehyung?- Ai cho phép cậu gọi tên tôi?

Mau mang em ấy đến đây, tôi muốn gặp em ấy, tôi nhớ em ấy...Kim Taehyung lè nhè bằng cái giọng thấm đẫm men rượu, hắn đã say đến mức mí mắt díu hết lại rồi- Kim Taehyung...Jungkook sững sờ ngồi bệt xuống, giọng run run- Anh nói gì vậy hả?

Em nào?

Anh muốn gặp con nhỏ nào hả?- Sao còn lì lợm ở đây?

Mau cút đi chỗ khác!

Đừng để tôi...

ức... phải cáu lên.

Cục cưng của tôi sẽ không tha cho cậu đâuCậu như chết lặng trước lời hắn vừa tuôn ra lạnh nhạt.

Kim Taehyung hắt hủi cậu sao?

Hắn dám lừa dối cậu thế này sao?

Sao có thể... làm sao có thể...Taehyung hừ hừ khó chịu với sự xuất hiện của người bên cạnh hắn vừa móc điện thoại trong túi vừa lẩm bẩm cái gì đó mà cậu chẳng còn tâm trí nào để nghe nổi- Đừng có bám theo tôi, tôi có người yêu rồi nghe rõ không?

Mau cút đi trước khi em ấy đến đây và giết chết cậuHắn ấn vào dãy số ở hàng ưu tiên trong danh bạ và bắt đầu chờ đợi.

Ngay giây phút nước mắt cậu sắp vỡ ra ào ạt, túi áo ngủ đột nhiên lại rung lên dữ dộiNgười gọi...

Kim Taehyung???Cậu hít thở một hơi lau khô đi nước mắt rồi ấn nhận cuộc gọi xem hắn định làm gì- Ah!

Alooo bé ơiiiHắn áp điện thoại vào tai nói lớn, mặt mày lúc này bỗng chốc méo xẹo- Jungkook ơi em ở đâu rồi?

Anh nhớ em quá, Jungkook mau tới đón anh về đi...

ức... có người xấu muốn cướp chồng của em nè- ...Không có tiếng trả lời, chỉ có âm thanh của chính hắn vang vọng từ giọng gốc lẫn tiếng truyền qua từ loa điện thoại cậu.

Jeon Jungkook vẫn chưa hết ngơ ngác, cậu đang cố tiếp nhận và xử lý mớ thông tin vừa ập đến đột ngột này.- Sao em không trả lời?

Bé ơi... bé ơi em đi đâu rồi?

Bạn nhỏ đừng bỏ anh mà, anh khóc đó.

Bạn ơi bạn đi đâu rồi, huhuhuuu anh nhớ bạn quá.

Thỏ ơi, Kookie ơi, em đi đâu rồi?

Hức hức...

đừng bỏ anh mà, anh yêu Jungkook nhiều lắm mà.

Huhuuuuu bạn nhỏ mau đến cứu anh đi, người ta muốn cướp chồng bạn đó...

Jungkook... hức... oaaaaa oaaaaaaaaa- Hả?

À dạ em đâyJungkook sực tỉnh vì nghe hắn oà lên nức nở.

Cậu vừa hiểu ra là không có cô em xinh tươi nào ở đây cả, Kim Taehyung từ nãy đến giờ là đang gào kiếm cậu thôi.

Jeon Jungkook bật cười ngốc nghếch, hoá ra lúc nãy bật khóc cũng chỉ vì đang ghen tức với chính mình chứ không còn ai khác cả- Em nghe đây- OAAAAAAAAAAAA!!!

Em ơi em đi đâu thế?

Em bỏ anh đi nữa có đúng không?

Không được đâu... hức... anh chết mất, đừng đi mà- Không có, em đâu có bỏ Taehyung đi đâu đâu?- Jungkookie nói dối, lúc nãy em không có trả lời anh... huhu em ơi lúc nãy có thằng nào nó chạm vào người anh í nhưng mà anh hất nó ra rồi.

Anh chỉ muốn Jungkookie thôi, Jungkookie tới đón anh về đi màaaaaaaa- Khoan đã nào...Jungkook cắn môi nén cười- Anh đang ở đâu vậy?Hắn ngước đầu nhìn quanh nhưng vấn đề là hai con mắt vẫn nhắm chặt lại với nhau - Không biết bé ơi, tối thui à...- Xung quanh anh có ai không?- Anh cũng không thấy nốt, tối thui à.

Có khi nào thằng nhóc kia vẫn đang me anh ngất xỉu rồi bắt cóc anh đi không?

Huhu bé ơi mau tới đón anh đi... nó bắt anh rồi sao anh cưới em được đây huhuuuu" Thằng nhóc kia " khổ sở bụm miệng mình lại để hắn không nghe được tiếng cười khổ sở giống chủ nhân của nó- Thế bây giờ anh muốn gì?- Anh muốn Jungkookie.

Nhớ em quá àaaaaaaa- Anh muốn gặp em đúng không?- Đúm zịHắn gật đầu lia lịa mặc dù đang nói qua điện thoại- Bây giờ Taehyungie mở mắt ra nhé?

Nhấc mi mắt lên nào...- Nhấc mi mắt...Hắn từ từ làm theo lời cậu nói- Xong chưa?- Xong gòi bé iu ơi- Rồi bây giờ quay đầu sang trái ha?

Bên trái... quay!- Bên trái...

í!!!Hắn mở to mắt khi thấy Jungkook đang ngồi ở bậc thang bên cạnh mình- Thấy rồi hu yeahhhhhhhh!!!Kim Taehyung hô lên sảng khoái rồi vứt điện thoại nhào vào ôm cậu.

Hắn dụi loạn vào người Jungkook, từng cái hôn vội vàng gấp gáp mang theo hương rượu đậm thả vào khoang mũi cậu ngây ngất- Anh nhớ bé quá trời quá đất!!!

Bé ơi nãy có thằng kia sờ vào chồng em đó, em đuổi nó đi chưa vậy?- Em đuổi đi rồi- Vậy hả? ehehehehe anh yêu em bé nhiều nhiều nhiều nhiều lắmmmmmmmmm. bé có iu anh hong?- Hong- Ớ...Kim Taehyung chết sững rồi mếu máo- S-sao Jungkook không thương anh vậy?

Anh đã làm gì sai hả?

Em nói đi để anh sửa ngay.

Huhu yêu anh đi mà, anh năn nỉ bé luôn áNhìn mè nheo thế này là biết say dữ lắm rồi.

Quái lạ là trước đây khi hắn say đều ngủ rất ngoan, đến cả Jin hyung còn bảo nếu Taehyung say chỉ cần vứt cho cái gối là tự động ôm đi tìm chỗ ngủ ngay cơ mà?

- Hong, em hong yêu anh.

Em thương anh- AwwwwwwwKim Taehyung bụm miệng cười hihihahaha rồi chồm tới hôn chùn chụt lên môi em nhỏ.

Hắn ôm lấy em siết chặt, mang hẳn người ta cho ngồi vào lòng mình luôn- Nãy anh tưởng đâu em bỏ anh đi á, uhuhu anh sợ quá trời luôn- Em biết, em biết mà...Em biết mà, nhìn anh của lúc nãy bật hốt hoảng bật khóc như thế khiến em nhận ra Taehyungie đã yêu em rất nhiều.

Có vẻ bạn lớn vẫn còn rất sợ mỗi khi nhớ về ngày Jungkook rời Hàn Quốc của năm đó...Kim Taehyung đẫm men rượu nghiêng nghiêng ngả ngả.

Hắn nhích sát vào lan tan tựa để không làm em nhỏ ngã theo mình, vừa xoa tóc em vừa thì thầm bằng chất giọng trầm đặc quánh quyến rũ- Bạn nhỏ ơi, bạn có biết là anh yêu bạn nhiều lắm hong?- Thiệt hả?

Taehyungie yêu em nhiều lắm sao?- Nhiều lắm, rấttttt là nhiều luôn á nha.

Bạn hứa với anh là sẽ không bao giờ bỏ rơi anh nữa có được không?- Jungkook hứa ạ!Cậu móc ngoéo với hắn rồi cúi đầu hôn đóng dấu xác nhận - Bạn nhỏ ơi, anh kể bạn nghe nha?

Hồi xưa lúc bạn đi rồi á, anh khóc quá trời luôn.

Anh nhớ bạn, nhớ ơi là nhớ, nhìn ở đâu cũng thấy mặt bạn hiện ra hết trơn á.

Anh chạy khắp nơi mà tìm bạn hổng có ra, tuyệt vọng quá trời luôn...Hắn vừa nói vừa khẽ thút thít- Mặc dù hơi lâu nhưng cuối cùng bạn cũng trở về lại rồi nè.

Jungkookie biết hong?

Lúc biết tin bạn sắp về anh mừng lắm, mừng tới mức khóc nấc lên hổng nín được luôn.

Rồi anh hẹn bạn gặp mặt í, lúc nhìn thấy bạn anh xúc động lắm nhưng mà hổng có dám khóc tiếp.

Nhìn Jungkookie lúc có đẹp trai như bây giờ nè, còn cao hơn và chững chạc nữa.

Lúc thấy hồ sơ của bạn trong phòng phỏng vấn lẫn biết được tài năng của bạn anh đã ngay lập tức đưa em lên làm thư ký ngay.

Jungkookie... anh tự hào về bạn lắm á.Taehyung nhìn em, ánh mắt chứa chan tin yêu lẫn long lanh cưng chiều.

Jungkook của hắn thật đẹp, em tựa như tiên tử vậy.

Vẻ đẹp thuần khiết đến tinh tươm mà không một loại hoa nào đủ vinh hạnh được ví cùng.

Jeon Jungkook là duy nhất, là tuyệt vời của tuyệt vời, là tất cả mọi quý giá trên đời góp tụ tạo thành - Chúng ta xa nhau hơn 5 năm, thêm hơn nửa năm để gỡ bỏ hết mọi sai lầm quá khứ và 2 năm bên nhau với tư cách người yêu.

Xuyên suốt bấy lâu anh chưa từng ngừng yêu em.

Jungkook, anh yêu em sâu trong từng hơi thở.

Yêu em rất nhiều...Hơn 8 năm... từ cái ngày hắn xuân xanh 18 đến cái năm 27 sắp tàn và bước qua ngày sinh nhật với một số tuổi mới, Kim Taehyung vẫn yêu em.

Jeon Jungkook là người đầu tiên hắn thật lòng yêu thương, là đầu tiên và cũng là duy nhấtTaehyung cầm lấy đôi tay em nâng niu ngắm nhìn.

Hắn xoa xoa thật nhẹ nhàng rồi đạp một nụ hôn lên ngón áp út định mệnh- Anh yêu em rất nhiều

Nếu cuộc đời là một thước phim thì lễ cưới của chúng ta chính là cái kết viên mãn nhất...💜Yéhmm... tui xin lỗi vì đã combat với anti và phát ngôn như chém vào mặt tụi nó, tui hứa là tui vẫn sẽ tiếp tục như vậy như mơ đâu mà ra cái ngày xuân t để yên cho lũ bại hoại kia sỉ vả idol của nhà họ Ủ này vậy? 🙂z đó, ai muốn phốt thì cứ phốt đi he? tui vẫn iu mấy rds kute và 7 chồng iu số zách gất nhèoooooo 🤭ê nói chung là tuổi tác của Taehyung với Jungkook nó rất là lộn xộn luôn í, xin lỗi mọi người rất nhiều vì sự ngu si của con au này 🙁(( giờ tạm tính như này nha. năm jk đi là thv 18t, ẻm đi 5 năm tới năm t6 quay về là 24t. jk quay về tầm gần cuối năm ( vì tui nhớ cảnh đầu là trời mưa ) thêm nửa năm nữa là 25t. xong cái thêm 2 năm yêu nhau nữa là 27t với cả sắp tới sinh nhật Taehyung nên cho là gần 28 đi ha?

Tui phải kéo dài thời gian z nó mới hợp lý hơn xíu á huhu 😭 trời ơi xin lỗi mọi người nhiều lắm nhamấy bà xem mấy vid rcm trên tik tok gần đây chắc sẽ nghĩ fic tui ngọt ngào cute dữ lắm =))))umm... ngừi ta hong có nói là ngừi ta đang rất zui vì đã có 418 fls và fic gần đạt 200k mắt đâu á nhaaaaa
 
Vkook • Limerence
Dẫn Jungkook về ăn cơm


các chap gần đây phần xưng hô không được cố định nữa nên uJewel muốn nói như này.

Kim Taehyung sẽ gọi Jeon Jungkook bằng nhiều cách như em, bé, Jungkookie, em bé, bạn nhỏ, cục cưng,... và Jungkook cũng có thể xưng là em, bé.

Tương tự khi Jungkook gọi Taehyung là anh, Taehyungie, bạn trai lớn, anh người yêu, anh yêu... nói chung là tất cả những cách xưng hô trên đều mang ý cưng chiều, đáng yêu, nũng nịu,... nên mong các bạn thông cảm khi nó xuất hiện không có trình tự trong fic của uJewel nha ^^ tui sợ lặp từ làm chán nên mới trộn lẫn lộn z á, xin lỗi mọi người rất nhiều 🙁(((((

- Tất cả mọi người vui lòng dừng công việc đang làm và nghe tôi thông báo một chútKim Taehyung oai nghiêm đứng trên lan can tầng 2 hướng xuống đại sảnh, theo phía sau là Jeon Jungkook và cả thư ký Hoon.

Đợi cho tất cả nhân viên có đông đủ rồi liền ôm eo Jungkook kéo lên đứng ngang hàng mình- Tôi có việc quan trọng muốn thông báo với toàn thể công ty chúng ta, đó là bắt đầu từ hôm nay Jeon Jungkook chính thức quay trở lại làm thư ký cao cấp cho TK, tức là ngoài làm thư ký riêng cho tôi cậu ấy còn là người quản lý tất cả các phòng và bộ phận nhân sự dưới trướng TK.

Hay nói dễ hiểu hơn, sau hội đồng quản trị chúng tôi thì Jeon Jungkook là người nắm quyền cao nhất.

Đám đông phía dưới nghe dứt lời liền rộ lên xì xầm.

Hầu hết là sự vui mừng hớn hở của các anh chị nhân viên từng làm việc với Jungkook, số còn lại thì bất ngờ và lạ lẫm vì lần đầu tiên thấy chủ tịch đích thân thông báo như thế này- Còn một việc nữa là từ nay về sau TK chúng ta chính thức tách khỏi KT và hoạt động độc lập với tư cách doanh nghiệp mới, sẽ không còn là công ty con nằm trong chi nhánh nữa.

Ban điều hành sẽ có sự thay đổi như sau, vị trí phó chủ tịch sẽ do Kim Seokjin đảm nhiệm và giám đốc là Kim Namjoon.

Tất cả sự thay đổi đều đã được thông qua quyết định của hội đồng quản trị và các cổ đông lớn, mọi người có ý kiến gì không?Cả đại sảnh rầm vang- Không có thưa chủ tịch!- Tốt lắm!Kim Taehyung hài lòng gật đầu, bàn tay không rời khỏi eo em nhỏ mà siết càng thêm chặt.

Hắn tự hào về Jeon Jungkook, về cách em thể hiện năng lực không ngừng phát triển và khiến người khác không thể không nể phục.

Jungkook vòng tay vỗ nhẹ sau lưng Taehyung ý bảo muốn hắn buông tay ra một chút.

Jeon Jungkook tiến lên một chút, cúi chào- Chào mọi người, từ nay về sau mong được các anh chị giúp đỡ nhiều hơn- TẤT NHIÊN RỒI, JUNGKOOKIE NHÀ TA LÀ SỐ MỘTTTTTT!!!Chị tiếp tân quen thuộc đột nhiên hét lớn làm mọi người giật thót.

Jungkook đang cúi đầu cũng không nhịn được mà tủm tỉm cười theo- Được rồi, mọi người giải tán và tiếp tục làm việc của mình đi.Taehyung quyền uy nói với nhân viên rồi lại quay sang ôm lấy eo thon nhỏ, giọng nói nhẹ đi mấy phần và gương mặt cũng dịu dàng khác hẳn- Mình đi thôi em!

- Woaaaa, lâu lắm rồi mới được ngồi lại chỗ này nèeeeJeon Jungkook co chân lên ghế rồi xoay vòng vòng trước ánh nhìn cưng chiều và nụ cười u mê của vị chủ tịch trẻ.

Hắn đợi cho em nhỏ xoay xong rồi mới đến giữ ghế lại, vừa xoa tóc người yêu vừa dặn dò- Vừa quay lại làm việc nên có chỗ nào không hiểu Jungkookie cứ hỏi anh ngay nhé?

- Vâng ạJungkook hớn hở đáp lại, nụ cười trên môi toe toét xinh như trẻ nhỏ vừa được người ta thưởng kẹo- Bạn nhỏ có đói không?- Không đói, lúc nãy vừa ăn sáng xong còn gì.

Anh đói à?- Anh không, chỉ là sợ Jungkookie đói bụng thôi.

Tủ lạnh của bé đã được anh lắp đầy bánh kẹo và sữa chuối bé thích rồi nên cứ lấy ăn bất cứ lúc nào em muốn nhé?

- Em biết rồi mà, anh về chỗ làm việc đi.

Chủ tịch gì đâu mà thích lợi dụng thư ký thế nhỉ?Kim Taehyung cười cười, hắn đổi sang cách xưng hô giữa sếp và thư ký nhưng bàn tay vẫn yên vị trên má tròn núng nính- Tại vì tôi muốn hôn thư ký Jeon quá đấy.

Nhìn cậu cứ tròn tròn yêu quá trời, sáng nay cậu Jeon chỉ thơm tôi có một cái nên bây giờ tôi cảm thấy mình không có đủ năng lượng tí nào- Chủ tịch không được phép hôn hít với nhân viên nơi công sở đâu nhá!

Muốn gì thì về nhà tôi bù lại sau, giờ thì mời chủ tịch Kim mau về chỗ của mình trước khi bị tôi cắt mất phần cơm chiên kim chi tối nay.- Ơ ơ, thư ký Jeon làm thế là không được nhé!Kim Taehyung bóp bóp má xinh của người yêu thêm một tí rồi luyến tiếc buông tay- Nhưng mà vì tôi yêu cậu nên tôi sẽ về chỗ ngay đây.

Jungkookie buồn ngủ thì cứ leo lên người tôi mà ngủ nhé?Taehyung lùi về bàn làm việc của mình.

Hắn và em nhanh chóng lấy lại sự nghiêm túc tập trung bắt tay vào xử lý đống hồ sơ sổ sách chất đầy trên bàn.

Suốt buổi đó không ai nói gì với nhau cả, sự im lặng tuyệt đối này chính là cách thể hiện hai người họ đang chăm chú miệt mài như thế nào.

Đôi lúc Taehyung ngẩng đầu lên chút vì ê mỏi, nhìn thấy bạn nhỏ mình yêu ở phía bàn đối diện tập trung xử lý số liệu trên máy tình và đôi mắt mở to nhìn theo từng dòng dữ liệu như tiếp thêm cho hắn nguồn động lực to lớn.

Kim Taehyung đã có cục sạc chạy bằng cơm và sữa chuối cho riêng mình rồi, bất cứ lúc nào mệt mỏi chỉ cần ngắm người yêu một chút là tự động khỏe ngayHai người bọn họ miệt mài làm việc rồi một lớn một nhỏ dắt tay nhau đi ăn trưa, sau đó lại làm việc và cùng nhau về nhà lúc trời đã sập tối.

Jungkook nấu cho hắn món cơm chiên kim chi yêu thích, Kim Taehyung vừa ăn vừa tấm tắc khen ngon.

Ăn cơm xong thì Jungkook lăn ra sofa nằm xem TV đợi Taehyung rửa bát, hắn lúc nào cũng sẽ vừa lau tay ướt vào tạp dề vừa cúi xuống hôn hôn bạn nhỏ nằm đợi mình thật ngoan.

Kim Taehyung sau đó lại ôm em nhỏ vào lòng như một thói quen khó bỏ, hôn môi em và nghe Jungkook đáng yêu kể cho nghe những mẫu chuyện vụn vặtVài ngày trôi qua vẫn bình lặng như thế.

Jeon Jungkook đi làm được các chị nhân viên lớn yêu mến lắm nên Taehyung cũng yên tâm rằng người yêu có chỗ chơi cùng những khi mình bận rộn.

Thỉnh thoảng hắn lại thấy em ngồi trên ghế cao ở quầy đồ uống cho nhân viên nói chuyện cùng các chị, nhìn chân xinh ngoe nguẩy không yên cùng đôi mắt híp lại vì cười của người kia thôi cũng đủ khiến Taehyung hạnh phúc trong lòng.

Cũng có lần Jungkook chơi tù tì búng trán bị Taehyung bắt gặp, cậu thua nên bị búng liền nhăn tít mắt ôm trán mình.

Kim Taehyung bên ngoài thấy thế liền hoảng hốt chực chạy vào xoa xoa thổi thổi cho bạn người yêu nhỏ, may mà Jungkook nhận ra nên kịp đưa ánh nhìn trìu mến xuyên qua lớp cửa kính cảnh cáo hắn không được chạy vào đây làm trò mùi mẫn.

Vị chủ tịch họ Kim bất lực bám vào cửa kính đưa đôi mắt cún nài nỉ em nhỏ, hắn nóng ruột muốn xem thử trán Jungkook có đỏ lên không cơ- Haizzz, chắc bé không chơi nữa đâu mấy chị ơi- Sao thế bé?

Chị búng đau quá hả?

Jungkook lắc đầu nguầy nguậy- Không phải, chỉ là cửa kính của công ty sắp đổ xuống tới nơi rồi...

Toà nhà TK được thiết kế theo phong cách mở, ưu tiên việc thoáng đãng và nhận nhiều ánh sáng tự nhiên tối đa nên hầu hết các nơi đều được lắp bằng cửa kính cách âm.

Jeon Jungkook nhàn rỗi ngồi bên ngoài nhìn anh người yêu đang bàn chuyện với đối tác bên trong phòng họp, dáng vẻ nghiêm túc tập trung của hắn thật sự vô cùng quyến rũ.

Jungkook ngồi trên ghế cao với hộp sữa chuối mát lạnh vừa được chị phòng kế toán mua cho, cậu vừa đung đưa chân vừa chống cằm nhìn Kim Taehyung chăm chú nghe nhận xét của khách hàng về dự án mới.

Chợt nhận ra người đàn ông này thực sự khác hẳn so với lúc ở cùng cậu, hắn hiện tại là chủ tịch Kim - vị tổng tài trẻ cao ngạo với hàng loạt tiếng danh để đời được truyền thông ca ngợi nức nở chứ không phải Taehyungie thích hôn hôn và nói yêu Jungkook thật nhiều.

Jeon Jungkook gần đây luôn lo sợ, cậu sợ mình vụng về trong cách thể hiện tình cảm sẽ khiến Taehyung cảm thấy tủi thân và nhầm tưởng rằng cậu yêu hắn không nhiều như tưởng tượng.

Thật ra là không phải đâu, Jeon Jungkook yêu Taehyung nhiều lắm nhưng cậu chẳng thể nào cho hắn biết mình hạnh phúc ra sao khi có thể cùng Taehyung sống chung một nhà.Các vị đối tác đã dần đứng dậy bắt tay rồi rời đi hết, mặt ai nấy đều có vẻ rất vui nên chắc hợp đồng đã được kí kết thành công.

Kim Taehyung là người cuối cùng còn ở lại, hắn thở ra một hơi rồi dựa đầu vào ghế nhắm hờ mắt.

Có lẽ vì đêm qua thức khuya soạn hợp đồng nên bây giờ mới mệt mỏi thế này đây.

Vô tình bắt lấy ánh mắt long lanh của bạn nhỏ mình yêu ngồi ngoài hành lang vắng vẻ, Kim Taehyung nhanh chóng rời ghế mở cửa ra ngoài ngay.

Hắn cúi đầu chạm mũi mình lên sóng mũi Jungkook cao thon, yêu thương hỏi khẽ- Jungkookie chờ anh hả?

Ngồi đây đã lâu chưa?- Hong ạ, bé ngắm người yêu bé làm việc chứ ai thèm đợi anh đâu?Kim Taehyung hạnh phúc mỉm cười, nụ cười hình hộp đặc trưng chỉ xuất hiện khi gần bên em nhỏ.

Jungkook lấm lét nhìn quanh, xác định không có ai gần đấy liền chồm người hôn Taehyung một cái- Nhưng mà trùng hợp anh lại là người yêu bé nên bé mới hôn đó nha- AwwwwwwHắn ta quắn quéo ôm tim mình đang đập mạnh từng hồi.

Có ai nói cho Jungkook biết là thính của em có sát thương rất lớn với mình hay không?

Bạn nhỏ cứ đáng yêu thế này thì hắn chết mấtKim Taehyung ôm lấy hai má đào trắng thơm nựng nựng- Jungkookie của anh đáng yêu quá.

Em chờ anh có lâu không?

Sao không ở trong phòng làm việc?Jungkook lắc đầu- Công việc em đã giải quyết xong hết rồi, ngồi không thì chán lắm nên em ra xem người yêu kiếm tiền nuôi em cực khổ thế nào Taehyung vòng tay ôm Jungkook nhưng người đứng người ngồi thế này thì chả thoả mãn tẹo nào.

Thế là hắn vắt hai tay em nhỏ qua cổ mình rồi đỡ lấy mông xinh bế em vào lòng hẳn.

Kim Taehyung ngồi sofa bên cạnh, đặt đầu em tựa lên vai rộng mà vuốt ve thì thầm- Anh hạnh phúc lắm Kookie ạ!- Hmm?

Vì cái gì?- Vì emJeon Jungkook dụi sâu vào vòng tay ấm áp của người nọ, lim dim mắt- Jungkook đã làm gì cho anh đâu?- Có đấy, Jungkook cho anh tình yêu nè, cho anh niềm vui, cho anh cả Jungkookie quý giá nữa - ỎooooThỏ xinh trong tay hắn vui vẻ dụi đầu sâu hơn, cậu dùng răng thỏ gặm gặm lên vai áo anh người yêu làm Taehyung thấy cưng lắm- Phải làm sao đây?

Anh mê Jungkook quá rồi, mê đến mức muốn đem em khảm sâu vào ngực.

- Rồi mà, Taehyungie đã xăm tên bé lên ngực rồi còn gì?- Vẫn chưa đủ.

Thứ anh cần là cả Jeon Jungkook và tất cả những gì thuộc về em chứ không chỉ là một cái tên.

Jungkook à...Kim Taehyung ôm em siết chặt- Chẳng nhớ đây là lần thứ bao nhiêu nhưng anh vẫn muốn nói yêu em.

Jeon Jungkook, anh yêu em, anh rất yêu em.

Yêu đến tận cùng xương tủy, là đầu tiên và vĩnh viễn là duy nhất của anh.

Anh yêu em, yêu em vô cùng.

Taehyung yêu Jungkook, Kim Taehyung yêu Jeon Jungkook, mãi mãi.- Jeon Jungkook thương anh.

Thương nhiều như cách Taehyung yêu thương cưng chiều em vậy.

Jungkook thương Taehyungie, Jungkook thương anh yêu nhiều nhiều lắm á.

Chưa bao giờ em yêu ai cả, ngoài anh.

Từ yêu anh thành thương anh, thương vô cùng tậnJungkook rúc trong lòng Taehyung nói thật nhiều thật nhiều về tình yêu em dành cho hắn.

Giọng em nhỏ nhẹ và ngọt ngào thốt lên những câu yêu thương khiến đôi mắt Taehyung âm thầm ngấn nước.

Hắn biết Jungkook của hiện tại không còn thoải mái thể hiện tình cảm được như xưa nữa, em nhỏ tổn thương và đang dần được chữa lành nên bấy nhiêu ngọt ngào em dành cho hắn suốt thời gian qua đã là quá quý giá rồi.

Ấy thế mà Kim Taehyung chẳng thể kìm nén xúc động khi được nghe Jungkook bày tỏ với mình bằng thật nhiều lời yêu như lúc này, cảm giác hạnh phúc tràn trề trong từng bào quan bé nhỏ.

Là hạnh phúc, là mãn nguyện, là hy vọng tràn đầy về một tương lai có đôi chồng chồng bên nhau gắn bó dưới một mái nhà chung.

Mái nhà đó có Jeon Jungkook xinh yêu trong làn áo trắng, có Kim Taehyung ngắm nhìn em trước gương và suýt xoa " bé cưng nhà ai mà như tiên tử vậy nè?

".Tiếng Jungkook thủ thỉ nhỏ dần rồi tắt hẳn- Bé ơi?Không có tiếng trả lời, chỉ có nhịp thở đều đều cùng đôi hàng mi cong vút nhắm chặt.

Bạn nhỏ nhà hắn ngủ mất rồi- Ngủ thôi cũng xinh quá nè.

Uchuchu thỏ ơi anh yêu thỏ quá à, phước mấy đời nhà anh mà rước được bạn về thế này hả bạn ơi?

Taehyung ẵm lấy Jungkook ngủ say trong tay đi vào thang máy dành riêng cho chủ tịch, vừa đi vừa xoa lưng vừa cưng nựng dỗ dành như đang chăm em bé- Uchuchu cưng cưng, bạn nhỏ ngủ ngon hay ăn chóng lớn để anh cưới về nhá?

Cưới về để anh yêu bạn suốt đời nhá?

Jungkookie ngủ dậy rồi nhớ thơm thơm anh đó nha?

Uchuchu yêu quá đi thôi...

- Ưmm...Jungkook mơ màng nhìn quanh, thấy xung quanh là cảnh vật quen thuộc trong phòng chủ tịch chứ không phải hành lang phòng họp như lúc nãy nữa- Jungkookie dậy rồi sao?- Dạ...Taehyung kéo cao tấm chăn mỏng một tí, vòng tay siết chặt cả người lẫn chăn vào lòng mình cho ấm- Đang giờ làm việc mà lại ngủ quên mất, em xin lỗi nha- Không sao, cũng tại anh hôm qua thức khuya kéo theo cả em cũng không ngon giấc.

Anh xin lỗi bé nhaJungkook lắc đầu, đúng lúc đó có người đột nhiên mở cửa chạy vào làm cậu giật thót.

Kim Taehyung ngay lập tức gầm lên tức giận trước khi nhìn rõ mặt người vừa to gan phá rối- AI DÁM VÀO PHÒNG TÔI MÀ KHÔNG GÕ CỬA???- Ơ...

ơ... em xin lỗiCô gái kia hoảng hồn lắp bắp, vừa đúng lúc Jungkook và Taehyung nhận ra đây là ai- Choi Eunha?Jeon Jungkook thay vì ngại ngùng trèo xuống khỏi người hắn như vốn dĩ thì lại quay người ôm chặt hông bạn trai lớn, mặt xị ra tỏ rõ vẻ không vui.

Kim Taehyung không cần nhìn cũng biết Jungkook khó chịu nên luôn tay xoa lưng cậu không ngừng nghỉ- Em đến đây có chuyện gì?- ...- Eunha?

- ...- Choi Eunha???Không có tiếng đáp lại làm Jeon Jungkook phải tò mò quay sang.

Cậu thấy ánh mắt cô gái kia nhìn chăm chăm vào mình không chớp mắt- Taehyungie đang hỏi cô đó!

Cậu lạnh nhạt nhắc nhở làm Choi Eunha hồi tỉnh lại, nhanh chóng quay sang trả lời hắn- Em đến đây ăn mừng tin vui với anh, tình cờ cũng được gặp anh Jungkook luôn ạ- Cô nhớ tôi?Jungkook nghi hoặc- Nhớ chứ, nhớ rõ là đằng khác, chỉ có anh là không để tâm đến em thôi- Tôi không quên, cô là người đã hôn môi bạn trai tôi ở cửa hàng bánh kem- Phụt... khụ khụKim Taehyung sặc sụa ngụm trà vừa mới hớp, vội vàng xua tay- Không có, anh không có hôn em ấy, tuyệt đối không hề đụng chạm gì với ai khác ngoài em đâu Jungkook àJungkook khẽ lườm hắn, lầm bầm- Ai mượn diễn như thật làm gì, thấy ghét!

Hứ!!!Em nhỏ phồng má hất mặt đi làm Kim Taehyung khóc không ra nước mắt- Em với anh Taehyung không có gì đâu ạ, gọi là anh cũng chỉ vì em thua anh ấy tới 4 tuổi thôi.

Anh Jungkook cũng đừng giận em nha, em thấy anh nãy giờ không vui tí nào- Làm sao mà tôi vui được, vì hai người mà tôi đã khóc rất nhiều đấy!- Huhu anh thương, bé ơi quay qua đây cho anh hôn xin lỗi cái đi mà- Hứ!- Ớ bé ơi?

HuhuuuKim Taehyung tiếc nuối nhìn Jungkook trèo xuống khỏi người mình.Choi Eunha đứng một bên bụm miệng cười tủm tỉm.

Anh Jungkook này... thật sự là xinh quá đi.

Xinh đến mức khiến cô phải sững sờ trước vẻ đẹp trong sáng đến chói mắt ngay từ lúc vừa bước vào cửa.

Bảo sao người như Kim Taehyung còn phải say mê như điếu đổ- Cô ngồi xuống đi, đừng đứng mãi như thế- À dạEunha ngồi xuống sofa cùng Jungkook, cô mon men nhích lại gần cậu trước đôi mắt ghen tị của Kim Taehyung.

Em bé dỗi hắn rồi...- Anh ơi, em có nghe anh Taehyung bảo anh thích sữa chuối nên mua tới nè, có kẹo nữa, anh ăn cho em vui nha?Eunha cắm một hộp sữa đưa cho Jungkook, cậu cũng không phũ phàng tới mức từ chối đồ người ta đã dâng đến tận tay- Anh Jungkook đẹp quá đi.

Thề là em chưa từng thấy ai có mắt to tròn đẹp như anh luôn đấyJeon Jungkook ngại ngùng, dù đang hút sữa nhưng má cứ hây hây đỏ ửng tự lúc nào- Dĩ nhiên rồi, chồng nhỏ nhà anh mà sao không đẹp được.- Em đâu có hỏi anh, sao tự nhiên anh vểnh mặt lên thế?- Thì anh tự hào không được hả?

Nhà có tiên tử xinh thế kia mà- Xinh thật, ghen tị với anh Taehyung quá huhuuu.

Anh Jungkook ơi anh ăn kẹo không ạ?

Em lấy kẹo đào cho anh ăn nha?- Thôi không cần đâu- Phải cần, anh Jungkook ăn nhiều cho béo lên xíu nha?

Kim Taehyung già nua kia giành ăn với anh hay sao mà anh Jungkook ốm quá vậy?- Tôi như này mà ốm hả?Choi Eunha gật gật đầu- Không phải chứ?

Ngày nào tôi cũng bị Kim Taehyung ép ăn hai chén cơm mà vẫn còn ốm sao?- Dạ, nên anh ăn thêm kẹo đào nha?

Jungkook gật đầu, thành công để viên kẹo thơm nức của Eunha chui vào miệng mình- Eo ơi xinh thật sự, Kim Taehyung cho em mượn tạm anh Jungkook nhé?

- Ai cho em đem bảo bối nhà anh đi?

Đốt nhà bây giờ- Eo ơi hung hãn, anh Jungkook ơi lão già nhà anh ăn hiếp em kìa- Ai cho anh ăn hiếp Eunha?

Có tin tối nay em nhốt anh ngoài vườn không?- Ớ?

Kim Taehyung tròn mắt, sao tự nhiên mình lại bị người yêu hắt hủi thế này nhỉ?Tất cả là tại con nhỏ đang mắt tròn mắt dẹt nhìn người yêu mình đằng kia.

Trông nó cứ như muốn nhào vào cắn cái má tròn phúng phính của Jungkook nhà mình ấy, sợ chết đi được.- Rồi lý do em đến đây là gì?- Ừ ha?

Suýt quên mất.

Em đến đây báo cho hai người tin vui là ba em đã cho phép em kết hôn với bạn trai em rồi.

Hôn lễ sẽ diễn ra vào tháng sau, hai người nhất định phải đến chung vui với em đó nha!- Sao đột nhiên lại cho phép?

Chẳng phải lúc trước một mực bắt ép chúng ta sao?- Em cũng không biết nữa, đột nhiên ba em lại bảo không ngăn cản em và bạn trai rồi cho phép hai đứa tiến tới hôn nhân.

Có lẽ hôn ước đã bị hủy rồi - Vậy là Eunha sắp kết hôn hả?Jungkook hỏi, viên kẹo đang ngậm làm má cậu tròn lên một cục.

Choi Eunha không nhịn nổi mà đưa tay chọt chọt vào má đào báu vật của họ Kim kia.- Awwwwww má anh Jungkookie mềm quá à.

Tháng sau anh làm phụ dâu cho em nha?

Anh Jungkook sẽ là người đẹp thứ nhì trong đám cưới của em, còn em là cô dâu nên phải đẹp nhất- Được, anh đồng ýJeon Jungkook vui vẻ để Eunha nghịch ngợm bầu má mình.

Dù sao cô ta cũng không tệ như cậu đã nghĩ, vốn dĩ hai người kia cũng không có gì với nhau cả nhưng vì quá khứ chưa tan nên ban đầu Jungkook mới hơi khó chịu một tí thôi- Hủy hôn ước... chẳng lẽ là ba anh?Tiếng chuông điện thoại vang lên đột ngột, Kim Taehyung nhìn tên người gọi liền đứng dậy ra ngoài nghe máy.

Trước khi đi còn không quên dặn dò Eunha đang say sưa vừa chọc má vừa nói chuyện làm Jungkook cười vui đằng kia- Nhẹ cái tay thôi, da mặt người yêu anh mà đỏ lên tí nào là anh cho người thả gián đầy nhà họ Choi luôn cho biết mặt!!!

Kim Taehyung chần chừ một lúc mới dám nhận cuộc gọi, hắn thở hắt ra một hơi- Con nghe đây ba...- Ngày mai về nhà đi- Nhưng con...

đâu còn là con nhà họ Kim?- Chuyện đó về rồi hẳn nói.

Dẫn cả thằng nhóc Jungkook về ăn cơm, mẹ anh vừa về Hàn đấy- M- mẹ về sao?- Đúng vậy, bà ấy muốn gặp Jungkook.

Mai mẹ anh sẽ đích thân nấu cơm cho thằng bé đó

💜Nah 🤭Thử thách : hãy làm phần vote và cmt của chap truyện này cân bằng với nhau. nếu làm được thì bạn giỏi còn nếu không làm được thì bạn cũng giỏi, chỉ có tui là bị quê thôi 🙂))))hỏi trên wall rồi nma vẫn muốn hỏi lại lần nữa nè. ngoài sách vở, dụng cụ học tập, kiến thức và não thì tui nên sắm thêm gì cho mùa back to school zạ mấy bà?
 
Vkook • Limerence
Chàng dâu nhỏ tương lai


Đêm đã về khuya, Hwang Dami ngồi bên khung cửa sổ cạnh bàn thờ mẹ Jungkook nhìn màn mưa trắng xóa, thẫn thờ- Chị Jungmi này...Bà buông giọng, âm thanh tan vào hư không loãng ra rời rạc- Đàn bà bọn mình... khổ thật chị nhỉ?Dì Hwang cầm chổi phủi đi lớp bụi mỏng bám trên tủ thờ, vừa làm vừa tỉ tê tâm sự.

Biết là tự nói tự nghe nhưng bà vẫn mặc kệ, miễn sao trong lòng vơi bớt não nề- Chị mất sớm, bỏ lại Jungkook một mình cô đơn với lão già Jeon suy sụp vô cùng.

Lão bê tha rượu chè, biến mình thành con sâu men tàn tạ nhếch nhác cũng chỉ vì quá nhớ nhung chị.

Chả nhớ vì sao tôi gặp lão nữa, nhưng tôi biết tôi đem lòng trao cho lão còn lão chỉ xem tôi như con đàn bà thế chỗ chị thôi...... chúng ta đều khổ sở chỉ vì một gã đàn ông...Hwang Dami nán lại nhìn nụ cười mẹ Jeon hiền hậu trong khung ảnh thờ- Chị Jungmi, chị rất xinh đẹp.

Jeon Jungkook cũng vậy, thằng bé giống chị như đúc từ nụ cười hiền cho tới đôi mắt sáng.

Tôi thương con chị như con tôi vậy, cũng muốn nghe nó gọi tiếng " mẹ ơi " một lần cho thỏa ước nguyện nhưng mà sao vô vọng quá chị ơi...

Jungkook ghét tôi từ ngày tôi mới bước chân vào cái nhà này.

Cũng đúng thôi vì tôi là kẻ cướp mất chỗ của mẹ nó kia mà...Tiếng thở dài vang lên thườn thượt, rồi lại lặng im như màn đêm vốn có- Chị có linh thiêng thì phù hộ thằng bé với nhé.

Thằng nhóc Jungkook có bạn trai rồi, là cái thằng đẹp trai cao cao hôm bữa có thắp nhang chào chị đấy.

Tội nghiệp, ngày xưa lão Jeon đánh thằng nhỏ sống dở chết dở cũng vì lo Jungkook dây dưa với Taehyung, sau bao nhiêu năm người trốn người tìm thì hai đứa chúng nó vẫn trở về với nhau như mắc phải tơ hồng ấy chị nhỉ?

Thằng Taehyung thương Jungkook dữ lắm, tôi thấy mà mừng.

Chị phù hộ cho con nó khỏe mạnh đừng có chuyện gì bất trắc xảy ra như lần trước nữa nhé.

Phù hộ tình duyên con trai thôi, đừng bận tâm đến tôi làm gì.

Bao nhiêu năm sống thế này tôi cũng không còn tủi hổ gì đâu...Jeon Gawon tỉnh giấc vì tiếng mưa trút ầm ầm lên mái nhà cũ kĩ.

Ông ta ra ngoài, rồi sững lại khi thấy vợ mình lặng yên bên bàn thờ người vợ cũ.

Nhìn người đàn bà chung chăn chung gối mười mấy năm nay cô độc bên ánh đèn yếu ớt hắt vào khung cửa, mái tóc khô dài đã nhuốm màu thời gian.

Cha Jeon nhận ra hình như đã quá lâu mình chẳng hề để ý tới mọi việc trong nhà, đến mức bà Hwang bạc phai mái tóc như lúc nào cũng chẳng hay- Sao bà ngồi đây?Hwang Dami giật mình, bà quay đầu nhìn Jeon Gawon đứng ngoài cửa phòng - Tôi không ngủ được.

Giờ này ông dậy làm gì vậy?

- Mưa to quá, tôi cũng không yên giấcBà Hwang gật đầu, tiếp tục lặng yên nhìn làn mưa nặng hạt- Có thật là vì mưa quá to không?- Bà nói vậy là sao?- Ông nhớ Jungkook thì cứ nói, việc gì đêm nào cũng trằn trọc đến tận nửa khuya...- ...- Thằng nhỏ không hận ông đâu...- Bà chắc chứ?

Làm sao nó có thể không hận tôi được?Giọng ông Jeon buồn buồn, thoáng có cả chút nhớ nhung lẫn trống rỗng- Không đâu, tôi chưa bao giờ nghe bất kì câu thù oán nào thoát ra từ miệng thằng nhỏ cả.

Ông không biết đâu, lúc còn ở bệnh viện nó lúc nào cũng lén ngóng ra ngoài cửa cả.

Tôi biết nó không chờ Taehyung, nó chờ ba nó tới xem mình sống chết như nào- ...Thâm tâm Jeon Gawon nhói lên xao động.

Cảm giác áy náy hổ thẹn bóp nghẹt lấy tâm trí cùng những nếp nhăn già nua nơi khóe mắt.

Ông không đáng mặt làm cha, thậm chí lúc này cũng không dám gọi Jungkook hai tiếng " con trai " vì quá xấu hổ.

Thà là bị cậu ghét bỏ, đằng này Jeon Jungkook vẫn một mực quan tâm đến ông làm Jeon Gawon cắn rứt vô cùng.

Ông muốn gặp con, nhưng cũng sợ Jungkook vì mình mà bực dọc chán nản...- Tới gặp con trai một lần đi- ...- Chắc nó cũng nhớ ông lắm- ...Mong là vậy... mong là đứa con trai tội nghiệp này sẽ rộng lòng mà hận ông ít đi một chút- Tôi sẽ cố.

Khuya rồi, bà cũng nhanh đi ngủ đi.

Trời lạnh lắm- Tôi biết rồiJeon Gawon quay người vào trong, trước khi hoàn toàn khuất sau cánh cửa cũ có để lại một câu nhỏ nhẹ- Tiền tôi để trên tủ, sáng mai bà đi nhuộm lại tóc đi cho đẹp...

- Anh ơi...- Anh nghe đây, Jungkook nói điKim Taehyung đang ngồi bệch dưới sàn đeo tất cho em nhỏ, hắn nghe em gọi liền yêu thương đáp lời- Em ăn mặc như này có được không ạ?Jungkook bĩu môi, em nhìn một lượt mình từ trên xuống dưới.

Hôm nay trời rất lạnh nên Taehyung không cho em mặc áo sơ mi vì không đủ ấm, ra ngoài sẽ nhiễm lạnh cảm ngay.

Hắn chọn cho em áo bông mỏng bên trong và áo len màu kem trắng mặc ở bên ngoài, quần cũng có lớp nhung mịn lót bên trong giữ ấm và cũng màu trắng nốt.

Nhìn em nhỏ trong chiếc áo len to bông mềm như mây, đôi môi căng mọng chu chu trước mắt khiến Taehyung muốn cắn cắn vào đấy vô cùng - Đẹp lắm, nhìn Jungkook như thiên thần ấy- Hong... muốn mặc áo sơ mi quần tây cho đàng hoàng lịch sự cơ...- Nhưng mà như vậy thì bé sẽ lạnh lắm đó?

Đằng nào anh cũng bọc bé bằng áo phao nên Jungkookie mặc đồ len cũng đâu có sao đâu đúng hông?Jungkook gật gật xong lại lắc đầu - Em sợ ba mẹ anh không thích.

Với cả đi gặp người lớn mà ăn mặc như ở nhà thế này không tốt, nhỡ bị hiểu nhầm là em không tôn trọng ba mẹ anh thì sao?- Không đâu, Jungkookie đừng lo lắng quá màHắn ngồi lên giường rồi đưa tay ôm cả người bạn nhỏ đặt gọn vào lòng - Jungkookie không cần miễn cưỡng như thế, đã có anh ở đây rồi mà.

Đừng lo lắng, anh sẽ bảo vệ bạn nhỏ, không cho ai la mắng bắt nạt bạn đâu nhá?- Nhưng mà anh ơi, em sợ...Kim Taehyung xoa xoa lên chân mày người yêu đang nhíu chặt, cúi đầu hôn xuống- Anh thương, Jungkookie có muốn ôm anh cho đỡ sợ hơn không?

Đầu tròn lại gật gật rồi chui hẳn vào vòng tay Taehyung, lọt thỏm- Mẹ anh có ghét con trai không ạ?

Ý em là người yêu anh không phải là con gái í- Không có, mà nếu có anh cũng không bận tâm đâu.

Miễn Jungkook yêu anh thật nhiều là đủ rồi - Nhưng mà em vẫn sợ lắm...- Thế Jungkook có muốn cưới anh không?

Jeon Jungkook bị hắn hỏi gấp mà bối rối, đôi gò má xinh yêu thoáng một lớp mây ửng hồng- Thì... thì có...- Muốn thì phải về ra mắt nhà chồng chứ, đúng hong?

Bé yên tâm, mẹ anh không làm khó dễ em đâu.

Bà ấy là một người rất nhã nhặn mà- Taehyung sẽ bảo vệ em chứ?- Luôn luôn là như vậy Kim Taehyung hôn lên trán em dỗ dành.

Hắn choàng khăn len và mặc áo ấm cho Jungkook rồi bế bạn thỏ xinh xuống thẳng xe luôn.

Tội nghiệp bạn thỏ, lần đầu ra mắt nhà chồng nên căng thẳng tới mức hai mắt mở to quên chớp, tay xinh nắm lại một cục lấp ló trong áo rộng trông đáng yêu vô cùng - Uchuchu bạn thỏ ơi, bạn đừng lo nhé?

Hổ sẽ bảo vệ bạn nên bạn cứ yên tâm mà gặp mặt ba mẹ chồng nha?

Bạn cố gắng một xíu xiu để hai đứa mình sớm được đeo nhẫn cưới nha nha nha nha?Moah- Yêu bạn nhỏ nhiều, giờ thì mau mau thắt dây an toàn và uống sữa chuối đi nào - Dạ anh iuuuu

Xe tiến dần về một khu dân cư cao cấp, tiến thẳng về tòa biệt thự tráng lệ nhất ở hướng tây.

Mọi người đã chờ sẵn ở sảnh chính, kể cả ba Kim và mẹ cũng đã đứng đấy từ lâuTaehyung dừng xe, quay sang ghế bên cạnh thì thấy thỏ nhỏ kia ngủ quên vẫn còn chưa tỉnh giấc.

Nhìn bờ môi xinh yêu kia cứ chu chu lên như mọi lần ngon giấc, bất giác khiến hắn không nỡ đánh thức người yêu dậy nữa.

- Jungkookie ơi?- ...- Jungkookie à?- ...- Dậy đi nào thỏ ơi?- ...Không có tiếng đáp lời, bạn nhỏ của hắn tựa hồ đã ngủ rất sayKim Taehyung bước xuống xe, vòng qua bên kia mở cửa bế hẳn bạn nhỏ lên tay rồi tiến tới chỗ mọi người đang chờ đợi.

Mẹ Kim thấy vậy liền bước xuống đón hắn cùng bạn nhỏ trên tay- Ôi, con trai...- Con chào mẹKim Taehyung nhìn bà, nhìn người mẹ đã rất lâu chưa được gặp mặt- Người này...- Là Jungkook, bạn trai nhỏ của conKim Rahae à lên một tiếng, hóa ra cậu trai nhỏ khiến đứa con trai cứng đầu của mình phải hồi tâm chuyển ý lại trông có vẻ nhỏ nhắn như thế này.

Cậu bé ngủ rất say, chắc là đã mệt mỏi lắm rồi - Mau mau bế thằng bé vào trong, bên ngoài này lạnh lắm- DạTaehyung bế em nhỏ chặt hơn một chút vì sợ Jungkook bị lạnh, hắn bước vào đại sảnh gượng gạo cúi đầu chào ba Kim- Ưm...Jeon Jungkook ngọ nguậy tỉnh giấc- Jungkookie dậy rồi sao?- Taehyung...

OÁI!!!Cậu la lên một tiếng giật nảy mình, xém chút nữa là lăn từ tay Taehyung rơi thẳng xuống đất rồi - M-m- mọi người?

Chủ tịch... còn có cả...Jungkook ngước mắt nhìn bà Kim- Ta là Kim Rahae, mẹ của Taehyung - M-m-mẹ???Cậu vỗ lưng Taehyung bem bép- Thả em xuống mau lên- Được rồi, được rồi, chờ anh tíJeon Jungkook nghiêm chỉnh đứng xuống đất, vội vàng cúi chào- Con chào chủ tịch, con chào phu nhân ạ- Được rồi, mau vào trong đi- Jungkook, con đã tỉnh ngủ hơn chưa?- Dạ rồi ạ, con cảm ơn phu nhânKim Rahae mỉm cười nhìn đứa nhỏ một lượt, thực sự rất đáng yêuKim Taehyung cảm nhận được cánh tay mình đang bị móng thỏ nào đó siết ngày càng chặt, liền len lét kề tai thầm thì- Anh ở đây, không có đi đâu hết nên bạn nhỏ đừng căng thẳng mà- Con tên Jeon Jungkook có đúng không?

- Dạ vâng ạ- Trông con có vẻ không thoải mái cho lắm...Bà Kim dịu dàng nói với cậu, cả ánh mắt lẫn phong thái đều rất đỗi nhẹ nhàng và nhã nhặn.

Thực sự là một quý bà vô cùng quý phái - Dạ...

đúng là con có chút căng thẳng, xin lỗi phu nhân rất nhiều ạ...- Thật là...

đừng sợ, nhà họ Kim chúng ta không có ai dám bắt nạt con đâuKim Rahae vừa nói vừa đánh mắt liếc sang đứa con trai đang khư khư nắm tay người yêu không chịu thảKim Taejoon ngồi bên bà Kim từ nãy đến giờ mới lên tiếng - Bà vừa về tới nhà đã vội vàng như vậy làm gì chứ?

Còn chưa kịp nghỉ ngơi nữa - Không sao, tôi không mệt đâu.

Ông để yên cho tôi nói chuyện với thằng nhỏ xem nào Ba Kim muốn nói gì đó, nhưng thấy khuôn mặt vợ mình hớn hở như thế thì lại thôi- Jungkook, ta nhìn con thật sự rất quen mắt...- Vậy ạ?

Có phải con từng được gặp phu nhân không?

- Không đâuBà lắc đầu - Ta chắc chắn chưa từng gặp con bao giờ - Vậy tại sao mẹ lại thấy em ấy quen mắt?

- Mẹ cũng không chắc nữa, nhưng mà...Kim Rahae đắn đo nhìn chồng mình, sau đó chần chừ một lúc lâu rồi mới quyết định nói ra- Jungkook, con... con có phải là họ hàng gì của bà Jang Jungmi không?

Jeon Jungkook giật mình, ngay lập tức tròn mắt nhìn Kim phu nhân - Phu nhân biết mẹ của con ạ?- Là mẹ sao?

Jang Jungmi là mẹ của con sao?- Dạ phải, nhưng sao...- Ôi con ơi...Bà Rahae xúc động nắm chặt tay Jungkook- Ta đã tìm bà ấy rất lâu nhưng sau đó thì hụt hẫng vì biết tin bà đã mất, không ngờ lại có thể được ngồi cùng với con trai của Jangmi như lúc này.

Jungkook, con rất giống mẹ con, thật sự vô cùng vô cùng xinh đẹp.

Hóa ra Taehyungie nhà ta phúc lớn được yêu con trai của ân nhân cứu mạng ta rồi- Ân...

ân nhân?

Chuyện này là sao ạ?Kim Taehyung ngơ ngác không kém gì Jungkook, hắn ta đưa tay vuốt lưng em cho người nhỏ bình tĩnh- Cách đây khá lâu, vợ của ta từng bị đối thủ của KT giở trò bắt cóc nhằm ép buộc ta phải đánh đổi hợp đồng với toàn bộ cổ phần có được để đổi lấy vợ về.

May sao lúc đó đã có người phát giác và cứu bà ấy mang về nhà cho ẩn nấp, người đó là Jang Jungmi, mẹ của cậu.Kim Rahae gật đầu tiếp lời chồng- Lúc đó ta hoảng loạn không tỉnh táo, rốt cuộc chỉ nhớ mỗi cái tên Jang Jungmi và khuôn mặt xinh đẹp của mẹ con.

Jeon Jungkook, đây là duyên phận, cũng là mẹ con đáp lại mong ước mà đưa con đến đây để ta chăm sóc trả nghĩa rồi.

Jungkook có bằng lòng chịu con trai út của ta không?

Tuy rằng nó cái gì cũng không bằng con nhưng ta đảm bảo Taehyung sẽ không làm Jungkook phải buồn đâu- Dạ... dạ con chịu.

Con cũng muốn được gả cho anh Taehyung...

- Tốt quá, tốt quá rồi.

Con trai đáng yêu, từ nay về sau phải gọi ta là mẹ nghe chưa?- Nhưng còn ý chủ tịch...Jungkook lấm lét nhìn Kim Taejoon, nhận ra đôi mắt ông nhìn mình đã không còn vẻ xa cách như những lần trước đó.

Ông hớp một ngụm trà thơm rồi hắng giọng - Gọi là ba chồng, không thì ba thôi cũng được Jeon Jungkook sau một màn hồn phi phách lạc sau câu nói của ông Kim đã hiểu ra mình và Taehyung đã được ông chấp thuận cho đến với nhau rồi.

Cậu rối rít cảm ơn ba mẹ Kim, vụng về nắm lấy bàn tay Taehyung to lớn và cười với anh thật hạnh phúc.

Kim Taehyung vui vẻ không kém, hắn siết chặt lấy bàn tay em, đôi trái tim không hẹn mà cùng chung một nhịp đập rộn ràng mãn nguyện Hai người bọn họ sau đó cũng ngồi vào bàn ăn bữa cơm do chính tay mẹ Kim nấu.

Bà Rahae trực tiếp đá Taehyung sang ngồi phía khác, hoàn toàn ngó lơ đứa con trai tội nghiệp mà chỉ chăm chăm gắp đồ ăn dỗ Jungkook ráng ăn thật nhiều - Jungkook ăn thịt đi con, ăn cả bào ngư nữa nhé?

Nhìn con ốm quá đi mất thôi- Dạ không có đâu ạ, Taehyung chăm con kĩ lắm nên làm sao mà ốm được- Kim Taehyung chăm người thế này là muốn mẹ bắt về nuôi có đúng không?

Sao lại để Jungkook không có tí thịt dư nào thế này hả?- Ơ kìa mẹ, sao mẹ giành em nhỏ của con?- Nuôi không được thì để mẹ nuôi, cấm cãi.

Lo lột vỏ tôm cho Jungkook mau lên- Dạ...Mẹ Kim mặc kệ Taehyung không cam tâm bị cướp mất bạn nhỏ, tiếp tục quay sang ngọt ngào với chàng dâu nhỏ tương lai- Mẹ lâu rồi mới xuống bếp, nếu có món nào không hợp ý thì Jungkook nói mẹ nhé?- Dạ không đâu, ngon quá trời luôn í ạ.

Mẹ Kim nấu ăn đỉnh quá!

- Dễ thương thấy ghét á!

Hay con kệ Taehyung đi, qua ở với mẹ rồi mẹ dẫn đi chơi chịu không?

- Phản đối!!!

Mẹ không được giành Jungkook của con, không có ẻm làm sao con sống được?- Dạ, con cũng không ngủ được nếu thiếu Taehyung ấy ạ.

Thay vào đó con sẽ qua chơi với mẹ thường xuyên có được không ạ?- Hừ!

Coi như Taehyung con nhanh tay hơn mẹ một tíBà quay sang lườm con trai một cái rồi xoa đầu Jungkook nhỏ- Ừ, con thích sao cũng được hết.

Nào, mau ăn nhiều hơn đi- Dạ- Chàng dâu nhỏ của mẹ đáng yêu quá đi mất!!!Kết thúc bữa cơm, Jungkook đang cùng mẹ Kim rửa trái cây thì nghe ông Kim đột ngột lên tiếng - Taehyung, anh lên đây nói chuyện với tôi một chút

- Có chuyện gì vậy ba?- Ngồi xuống điKim Taehyung hồi hộp ngồi xuống ghế bàn trà đối diện với ba mình - Anh hai anh không đồng ý tiếp nhận thừa kế, nó muốn cùng chồng nó sống bình ổn như bây giờ thôi- Chồng?

Không lẽ ba đã...- ỪÔng gật đầu- Thằng Namjoon không tệ, nó sẽ cho Seokjin một cuộc sống hạnh phúc trọn vẹn thôiKim Taehyung trong lòng mừng vui khôn xiết, anh trai tội nghiệp của hắn cuối cùng cũng có thể đường đường chính chính nắm tay người anh ấy yêu thương hết lòng rồi - Nhưng con đâu còn là con trai nhà họ Kim nữa, làm sao có thể nhận quyền thừa kế lại ạ?- Tôi chưa từng xóa tên anh...Kim Taejoon đặt lên bàn cuốn sổ hộ khẩu mà hắn từng mang tới, cái tên Kim Taehyung vẫn hiện lên rất ngay ngắn- Các anh là con tôi, dù thế nào thì điều đó cũng không thay đổi.

Nhận lấy tài sản và tiếp tục phấn đấu đi, dù sao anh cũng không thể nuôi Jungkook sung túc với số tài sản cỏn con của riêng mình mãi được - Nói vậy là... ba đồng ý cho tụi con lấy nhau sao?Ông Kim quay sang nhìn hướng khác, không trực tiếp trả lời hắn- Tôi định sẽ cho Seokjin kết hôn vào tháng sau, anh và Jungkook tổ chức lễ cưới vào mùa xuân sắp tới là vừa đẹp.

Chuẩn bị kĩ càng một chút, chuyện long trọng này cả đời anh chỉ được trải qua một lần duy nhất mà thôi.- Ba...Hắn cảm thấy đầu óc mình chìm trong mụ mị, liên tục nhéo vào tay mình để chắc chắn đây không phải là mơ.

Nhìn bàn tay mình đỏ chót những vết bấu không làm Taehyung đau rát mà trái ngược lại mừng rỡ vô cùng - Cảm ơn ba, vì đã tác thành cho hạnh phúc của con- Anh có bản lĩnh xin tôi cho phép thì cũng phải có trách nhiệm với Jungkook cả đời.

Đừng để tôi biết thằng nhóc đó vì anh mà phải chịu uất ức, mẹ anh và cả tôi đều sẽ không tha cho anh đâu- Dạ vâng, con biết rồi - Còn nữa...Kim Taejoon mở cửa, trước khi bước đi vẫn muốn nói với Taehyung điều mình đã không thể thốt ra vào cái đêm hôm đó- Tôi chưa từng hết yêu mẹ anh, cả hai chúng tôi xa mặt chứ không cách lòng.

Còn anh và Seokjin, chưa bao giờ tôi quên mình có 2 đứa con trai cả.

Không thể hiện không có nghĩa là không yêu thương...

- JUNGKOOKKKKKKKK!!!Kim Taehyung lao như tên bắn xuống bếp, nơi có một Jeon Jungkook đang hốt hoảng không biết xảy ra chuyện gì - Có chuyện gì thế?

Anh...

áaaaaaa, thả em xuống!

Hắn không nói một lời trực tiếp vác cậu lên vai chạy quanh nhà, vừa chạy vừa toe toét hét thật to- Anh sắp có chồng nhỏ rồi!

Anh sắp có chồng nhỏ rồi!!!

Muahahahahahahhaahaa Kim Taehyung này sắp được mang Jeon Jungkook về nhà rồi hú yeahhhhhhhhhhhhhh!!!!

💜lâu gòi hổng gặp he 🙈tui nhớ mí bà nhiều nhưng mà bận học cũng nhiều hong kém 🙁(( huhu cái chap này ngâm cả tuần rồi đó T TLimerence sắp end rồi...

Happy Birthday bạn gấu lớn đáng iu nha 😍 mong tuổi 29 sẽ mang tới cho Namjoon thật nhiều thành công và hạnh phúc.

Mãi iuuuuu Kim president nhà họ Ủ chúng iem 💜
 
Vkook • Limerence
Hợp đồng sống chung


Kính coong- Ai đấy ạ... ba?- Jungkook...Jeon Gawon luống cuống, trông có vẻ vừa bối rối vừa ngại ngùng- Mày...

à không, con có thể nói chuyện với ba một chút không?

- Anh ơi...Jungkook nép mình sau cánh cửa thư phòng khép hờ- Anh ơi anh...- Ơi anh đây, có...

Jungkook!!!

Em làm sao thế?- Anh ơi huhuhuuuuuNgười nhỏ đột nhiên oà lên khóc lớn, chóp mũi đỏ bừng vội lao vào lòng hắn nấc nghẹn.

Kim Taehyung đang ngồi làm việc hốt hoảng đánh rơi cả bút, cuống quýt vỗ vỗ lưng bé cưng- Hức hức huhuuuuu- Jungkook làm sao?

Ai chọc em đúng không?

Ngoan ngoan, bạn ơi bạn đừng khóc nha, bạn khóc là mình thương lắm đó.

Thỏ ơi, thỏ ngước mặt lên cho mình xem cái đi, thỏ mau mau để hổ lau nước mắt nàoJeon Jungkook sụt sùi ngước mặt lên cho hắn xem, nước mắt ngắn nước mắt dài đua nhau rơi chẳng ngớt.

Taehyung đau lòng nhìn em nhỏ mình thương rơi lệ đỏ bừng, yêu thương đặt nụ hôn ấm áp dọc theo dòng nước nóng hổi lăn dài- Jungkook làm anh đau quá đi thôi.

Nói anh nghe, ai đã chọc em?

Ai làm cho Jeon nhỏ của anh phải khóc thế này, hửm?- Anh ơi, lúc nãy ba có đến tìm em...-...Chưa kịp để Taehyung rơi vào trầm ngâm, Jungkook chìa chiếc thẻ tín dụng được cậu nắm chặt trong tay mà từ nãy đến giờ hắn chẳng để ý- Ba đến tìm em, bảo trả lại số tiền đã nhận từng anh Chungha và... xin lỗi em nữa.

Anh ơi... huhu... ba nói là ba thương em, anh ơi anh liệu có phải ba lại lừa em không?

Ba sẽ không gạt em nữa đâu đúng chứ?- Jungkook, Jungkook ngoan của anh...Taehyung chầm chập vuốt dọc tấm lưng gầy thon mảnh- Hổ dữ không ăn thịt con, ba em cũng thế.

Thật ra bác Jeon thương em nhiều nhưng lại thể hiện sai cách làm Kookie phải tủi thân và cô độc nhiều đến vậy.

Nói anh nghe nào, Jungkook nhỏ có thương ba không?Jeon Jungkook nấc nghẹn, tay áo bị cậu vò cho nhàu nát.

Người nhỏ ngắt quãng trả lời trước ánh mắt anh yêu không ngừng cổ vũ- Có... có, em thương ba mà, em lúc nào cũng thương ba hết mà.

Nhưng anh ơi, vì thương ba lắm nên em không muốn mình bị lừa nữa đâu.

Em... em... oaaaaaaaaKim Taehyung vội vàng cho người nhỏ dụi vào lòng mình sâu hơn để em thôi oà khóc nức nở.

Hắn biết Jungkook đang rất xúc động, lời yêu thương này đối với em mà nói là lần đầu tiên được nghe thấy, cũng mang đến cảm giác xa lạ lẫn bối rối khiến người hắn yêu không biết phải làm sao- Jungkook ngoan, đừng khóc, đừng khóc.

Em ơi, em có tin anh không?Jeon Jungkook không ngừng khóc, đầu nhỏ sột soạt gật gù trong lòng hắn- Ba em đã từng ngồi xuống nói chuyện với anh, bác ấy sợ anh yêu em chỉ vì vui thú nhất thời, sợ vì không môn đăng hộ đối mà anh và người nhà sẽ làm em thương tổn.

Bác ấy nói nhiều lắm, suy cho cùng cũng là vì lo lắng cho con trai- Thật không ạ?- ThậtTaehyung cúi đầu thơm lên tóc cậu- Bác ấy thương con trai nhỏ lắm, Jungkook là người mà không ai có thể ghét bỏ được cả.

Vậy anh hỏi nhé, lúc nãy Jungkook đã trả lời ba thế nào?- Em chưa trả lời, lúc nãy nghe xong em chỉ bật khóc rồi chạy ngay lên đây tìm anh.

Taehyung, phải làm sao bây giờ?...- Bạn nhỏ mau nắm nay anh đi- Làm gì ạ?Jungkook thắc mắc nhưng năm ngón tay xinh đã ngoan ngoãn đan vào tay hắn thật nhanh- Anh dắt Jungkook xuống gặp ba nhé?

Đoán chắc là bác ấy chưa thể đi xa đâu.

Có anh ở đây em đừng lo lắng gì cả, Jungkook ngoan lắm nên đừng giấu đi những điều trong lòng mình muốn nói nữa, nhé?Jeon Jungkook cắn môi suy nghĩ, lát sau cũng gật đầu để Taehyung cùng mình xuống nhà tìm ba

Jeon Gawon thất thần nhìn cánh cổng xa hoa đóng im lìm trước mặt.

Thì ra là vậy, con trai không muốn tha thứ cho ông, con trai giận và hận ông đến mức chẳng muốn nhìn mặt nữa.

Ông Jeon thở dài, có trách cũng là trách bản thân mình ngu dốt quá lâu khiến Jungkook dần sinh ác cảmGiây phút ba Jeon định quay người rời đi, tiếng cành cạch từ cổng sắt vang lên đã níu chân ông ở lại.

Kim Taehyung bước ra ngoài, theo sau là Jungkook rụt rè nép sau tấm lưng rộng của hắn- Chào bácTaehyung cúi đầu chào ông nhưng ánh mắt Jeon Gawon lại đặt ở chóp mũi đỏ hồng của con trai nhỏ- Jungkook...Jungkook nghe ba gọi mình thì hơi rụt người một chút.

Em nhỏ bấu lấy vai áo hắn, cảm nhận bàn tay lớn hơn vòng ra sau lưng lén vỗ vỗ lên tay mình.

Taehyung đang tiếp sức cho lòng em thêm can đảm và Jeon Jungkook đã làm được- Ba ơiJungkook rón rén rời khỏi bờ vai hắn- Con... con không giận ba, con cũng thương ba nữa, Jungkook thương ba nhiềuKim Taehyung mỉm cười, Jeon Gawon trào nước mắt ướt đẫm gò má cao nhô xương gầy gộc.

Lần đầu tiên sau hai mươi mấy năm có cậu trên đời ông được cảm nhận niềm hạnh phúc tràn ngập trong tim là gì, trừ cái ngày bế Jeon Jungkook còn đỏ hỏn trên tay lúc y tá vừa bước ra từ phòng sinh.

Ba Jeon cười mãn nguyện, ông run rẩy dang cánh tay xương gầy bao bọc đứa con nhỏ chưa từng biết hơi ấm của cha vào lòng, ôm chặt.

Jungkook khóc, ba Jeon cũng khóc nhưng khác với mọi khi, nước mắt họ rơi lần này là của sự hạnh phúc, của lòng yêu thương.

Kim Taehyung từ phía sau trút một hơi nhẹ nhõm, hắn có thể yên tâm rằng từ này về sau Jungkook hắn yêu không còn phải tủi thân vì cầu khát tình thương của bậc sinh thành.Jeon Jungkook là quý giá tận cùng của hắn, tất cả những thứ đến bên đời em nhất định đều phải thật tuyệt vời.

Đêm hôm đó, bọn họ ôm lấy nhau trên chiếc giường ấm áp tràn đầy tình yêu.

Taehyung trân quý chạm vào tóc tơ em bông mịn, nghe Jungkook nhỏ tâm sự về những gì mình đang cảm thấy.

Jeon Jeon bảo hôm nay là ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời của em, ngày bạn nhỏ đáng yêu này chính thức không còn khuyết mất tình thương từ ai nữa.

Em có Taehyung kề bên mỗi sớm mai thức giấc, có ba mẹ Kim yêu mến ngóng đợi và có cả mái nhà cũ kĩ mình có thể quay về.

Đằng sau cánh cửa gỗ mục cũ là Jeon Junghan nhảy nhót hô hào khi thấy anh hai nhỏ, có dì Hwang luôn quan tâm thầm lặng và cả cha Jeon với ánh mắt dõi theo lén lút.

Jungkook cười khúc khích, đôi mắt tròn phủ một tầng long lanh rực rỡ.

Taehyung cười, trái tim phủ một màng yêu thương.Chỉ cần Jungkook hạnh phúc, khoé môi Kim Taehyung sẽ lập tức mỉm cười.- Anh ơi anh ơi- Anh nghe đây - E hèm!!!Jungkook tinh nghịch hắng giọng- Cho hỏi anh Kim đây có phiền lòng nếu tôi muốn ăn nhờ ở đậu nơi này nhỉ?Hắn biết bạn nhỏ này đang cao hứng, liền mỉm cười tung hứng theo em- Cậu Jeon nói vậy ý là sao nhỉ?- Ý tôi là tôi muốn ở lại nhà của anh Kim, muốn ăn uống ngủ nghỉ lăn lộn ở đây mãi không chịu về nhà luôn í.

Anh Kim đây liệu có bằng lòng không nhỉ?- Tại sao vậy?

Tôi nhớ là cậu Jeon xinh đẹp đây cũng có nhà riêng cơ mà?- Hmmm... tôi sẽ nói cho anh một bí mật, nhớ là phải giữ kín đó à nhen!- Được được, cậu Jeon xinh xinh mau nói cho tôi nghe điJungkook nhích lại gần hắn, chất giọng ngọt ngào trong vắt khẽ thầm thì bên tai- Tôi sắp trở thành kẻ vô gia cư rồi đấy anh ạ!

Tôi muốn đón ba mẹ và em trai về sống tại nhà mình cho thoải mái, bọn họ cũng đã có tuổi, 3 người lớn nhỏ và cả bàn thờ mẹ xinh đẹp của tôi cũng không thể tạm bợ dưới mái nhà dột nát ấy mãi.

Nhưng mà í... nhà tôi nhỏ, chen thêm tôi vào thì chật chội khó chịu lắm.

Vừa hay nhà anh rộng rãi như này, lại thêm giường êm và mẫu đơn tím ngoài ban công cũng rất thơm nữa, chắc sẽ không sao đâu nếu bên cạnh anh mọc thêm cái đuôi nhỏ dễ thương như tôi đâu ha?Jungkook vừa nói vừa chắp tay đỡ cằm biến mình thành bông hoa lúc lắc bên Taehyung khiến trái tim người đàn ông nhũn ra đập loạn.

Bạn trai họ Kim cười ngọt ngào, cúi đầu khẽ thơm lên đoá hoa thơm ngát hương tình yêu dịu ngọt.

- Thế thì Kim tôi lại thiệt thòi quá đấy Jeon ạ!

Phải có điều kiện trao đổi chứ nhỉ?- Vậy anh Kim muốn gì nào?- Tôi có ý như này, tôi cho Jeon ở lại nhà tôi suốt đời cũng được, ăn uống ngủ nghỉ chơi bời thoải mái và có được tất cả mọi điều Jeon muốn nhưng bù lại Jeon Jeon phải yêu Kim tôi thật nhiều, cũng không được bỏ rơi bạn trai lớn của mình nữa.

Liệu chàng trai xinh đẹp đây có nguyện ý?Xinh đẹp của hắn khúc khích cười- Điều kiện chỉ vậy thôi á hả?- Đúng vậy, nếu cậu muốn xác nhận cuộc làm ăn đôi bên đều có lợi như này thì hãy hôn tôi để đóng dấu nhé?

Tôi đã sẵn sàng rồi đây- HihihiihiiiiChụt- Thành giao!

Chúc mừng cậu Jeon Jungkook đã chính thức trở thành chủ nhân nhỏ của Kim gia này cũng như được thăng chức làm chồng nhỏ của tôi mãi mãi.

Mong chúng ta hợp tác vui vẻ và yêu nhau thật nhiều.- Tôi cũng rất vui vì được hợp tác với anh, hy vọng anh Kim sẽ yêu tôi nhiều nhiều thật là nhiều, nhé?Jungkook mỉm cười, hiếm hoi chủ động chồm người kéo Taehyung vào nụ hôn dài mê luyến.

Kim Taehyung vẫn luôn tôn trọng cơ thể em, cũng chẳng thiết tha chuyện xác thịt cho lắm vì thứ hắn muốn chỉ đơn giản là yêu Jungkook thật nhiều.

Có hay không không quan trọng, hắn vẫn sẽ yêu em điên dại dù cho Jeon Jungkook chẳng đáp lại thứ gì.

Đấy vốn dĩ chỉ là nhu cầu sinh lý, đối với tình yêu cũng chỉ là gia vị thêm thắt vào thôi.

Kim Taehyung yêu em không vì muốn nhận lại, hắn yêu và hạnh phúc vì người nhận được thứ cuồng si này không ai khác ngoài Jeon thân thương

Đám cưới của Eunha diễn ra không lâu sau ngày cô tìm đến chỗ cậu.

Jungkook giữ đúng lời hứa đến làm phù dâu cho cô nàng còn Kim Taehyung vì không nỡ xa em quá lâu nên bất đắc dĩ làm phù rể cho chàng trai Eunha yêu nốt.

Cơ mà phù rể này buồn cười lắm nhé!

Tìm bên phòng chú rể thì không thấy mặt đâu, nhìn quanh một hồi mới thấy hắn ta đang đu ngoài cửa nhìn vào phòng chờ của cô dâu phía cuối hành lang.

Nhưng mà cô dâu xinh đẹp như nào hắn có biết đâu, tại người hắn nhìn từ nãy đến giờ là chàng phù rể đẹp tựa tiên tử trong bộ vest màu kem nhạt đứng nói cười bên cạnh cô dâu cơ.

Lễ cưới diễn ra trong niềm hân hoan của chàng trai và hạnh phúc của cô gái.

Bọn họ khoác tay nhau bước từng bước trên thảm hoa tràn ngập màu sắc, nơi dẫn đôi uyên ương về nơi đính ước và trao nhẫn kết duyên.

Taehyung nhìn cô dâu chú rể, rồi lại nhìn sang bạn nhỏ cười tươi lộ răng thỏ đang hồn nhiên vỗ tay không ngớt theo từng tiếng nhạc du dương thắm thiết.

Bạn nhỏ có vẻ thích thú lắm, mắt bạn lúc này long lanh sáng rỡ hơn cả sao mai luôn rồi.

Kim Namjoon và Kim Seokjin cũng được mời đến tham dự ngày quan trọng này.

Họ đan chặt tay nhau, tựa vào vai nhau mỉm cười thật hạnh phúc.

Chắc hẳn Seokjin đang mong ngóng về lễ cưới của họ vào vài tuần sắp tới còn Kim Namjoon thì hôn môi anh người yêu rồi nói rằng " Jinie yên tâm, lễ cưới của chúng ta sẽ là ngày tuyệt vời nhất "Mải mê ngắm người mình yêu lung linh trong bộ vest kem trắng thanh khiết, hồn phách Taehyung lạc theo ánh mắt em trong veo khi nhìn Eunha và chồng mình trao nhau chiếc nhẫn định tình vĩnh viễn trên lễ đài.

Chắc em đang nghĩ về một lần như thế nhưng nhân vật chính là em và Kim Taehyung, vẽ nên khuôn mặt hắn hạnh phúc ngập tràn khi hai ta trao nhau cái hôn ngọt ngào trước tiếng vỗ tay chúc phúc của quan viên hai họ.

Nhưng Jungkook không hề hay biết những gì mình mong muốn sớm đã được Kim Taehyung sắp xếp chu toàn từ rất lâuMàn hình điện thoại trong túi áo Taehyung sáng lên vì thông báo email gửi đến, nội dung như sau" From: DRTo: Mr.Kim TaehyungWe would like to announce that Kim Taehyung's specially made product is complete.

Please reply to this email to let us know if you want to pick up or receive the goods in person through our shipping service.

Thank you and have a nice day!

"

💜Lông tam nô xi! ^^Cái dòng email ở cuối nếu được thì mấy bà dịch ra không thì đợi qua chap sau rồi biết cho hấp dẫn nha.

Kiểu gì rồi cũng phải biết hết à 🤭 với cả tui cũng không biết nó chính xác như nào nên chế đại ra z á, thông cảm nha 🙂)))À mà, cảm ơn mấy bà rất nhiều vì đã rcm fic tui trên tik tok nha.

Tui chủ yếu thích đọc cảm nhận của mấy bà và hạnh phúc lắm vì biết Limerence được mọi người iu thích.

Ai có muốn rcm thì có thể thêm hashtag #uJewel vào cho tui dễ tìm với được hong ạ? 👽

đi học được 2 tuần và tui cảm thấy đã quá đủ để có thể nghỉ hè rồi 👽 làm ơn giải cú unhi khỏi toán hoá 11 đi huhuuuu T T
 
Vkook • Limerence
Cưới anh nhé?


- Bé bông ơi?

Kookoo của mẹ ơiiiiiii?- Dạ mẹeeeeeeeJungkook hí hửng chạy xuống nhà, theo phía sau là Kim Taehyung chạy đuổi theo với một bên găng tay đang đeo cho cậu dang dở.

Jeon nhỏ toe toét bám vào lan can nhìn mẹ Kim đang ngồi đợi mình trên sofa sảnh chính.

Bà Kim hiền hậu nhìn thỏ nhỏ nhà mình đang bị thằng con đáng ghét tóm lại đeo găng tay nốt bên còn lại mà mỉm cười- Mẹ mẹ, Kookie xong rồi đây- Ừ, lại đây nàoKim Rahae vẫy Jungkook lại gần, nhẹ nhàng sửa lại khăn choàng cổ cho con trai nhỏ- Mẹ đợi lâu không ạ?- Không có, mẹ vừa mới tới thôiBà Kim vuốt vuốt tóc Jungkook, hoàn toàn không để mắt tới đứa con trai trán còn ướt đẫm vì phải vật vã một lúc mới gói được thỏ bông nhỏ thành một cục tròn xoe như bây giờ.

Hắn chỉnh lại áo vest rồi tới gần bên cậu- Jungkook đi chơi với mẹ vui nhé!

Giờ thì anh phải đi làm mất rồi- Dạ, Taehyung đi làm cẩn thậnEm nhỏ nói mà chẳng thèm ngoái đầu nhìn, điều này khiến hắn chết trong lòng nhiều chút- Anh đi làm đấy?- Vâng- Đi đến tận tối mới về, cả ngày hôm nay sẽ không gặp được Jungkookie luôn đấy?- Vâng, anh đi đi- Anh...- Giờ có đi không hay đợi tôi kêu người đến trói anh lại mang đi?Mẹ Kim khoanh tay nhìn Kim Taehyung bĩu môi dài thườn thượt- Hic, bé thương mẹ hơn thương anh...Jungkook bật cười, ngại ngùng dúi cho hắn một nụ hôn ngọt ngào rồi kéo tay mẹ Kim chạy khỏi sự xấu hổ sắp ập đến, bỏ lại Kim Taehyung cười ngây ngốc trong nỗi hạnh phúc vô tận.

Hắn nhìn theo bóng lưng em nhỏ, gọi với theo- Thưa chồng nhỏ anh đi làm nhaaaaaa!!!

- DR kính chào quý khách, xin hỏi ngài cần gì?- Tôi đến lấy nhẫn cưới đã đặt thiết kế từ trước- Vâng, vui lòng cho tôi biết tên của ngài và tên nhà thiết kế được ngài tin tưởng giao phó- Kim Taehyung, nhẫn của tôi được ông Charles thiết kế- Vâng thưa ngài Kim, sản phẩm của ngài đã được chúng tôi hoàn thiện và niêm yết.

Vui lòng xuất trình thẻ căn cước và ký xác nhận đính ước vĩnh viễn để nhận cặp nhẫn DR mang tên T&K được nạm kim cương đỏ do ngài yêu cầu.

Đính ước của chúng tôi lập ra với quy định mỗi người chỉ có thể làm nhẫn kết hôn một lần duy nhất trong đời, tức là ngài phải chắc chắn cuộc hôn nhân sẽ kéo dài vĩnh viễn đến cuối cùng.

Mong ngài Kim suy xét kĩ lưỡng trước khi hoàn tất thủ tục cuối cùng ạ.Kim Taehyung gật đầu, không một giây chần chừ cầm bút kí tên vào giấy xác nhận.

Khoảnh khắc được cầm trên tay đôi nhẫn cưới mà bản thân đã lên ý tưởng và hao tâm tổn sức vẽ ra từ rất lâu, khoé môi Taehyung không nhịn được nụ cười mãn nguyện.

Nhẫn rất đẹp, rất xứng đáng được lung linh trên ngón áp út vàng ngọc của Jungkook hắn yêu.

- Ai như thằng Tae thế nhỉ?Mẹ Kim và Jungkook dắt tay nhau lượn quanh khu trung tâm thương mại, đột nhiên bà thấy bóng lưng của ai đó rất quen lướt qua dãy trưng bày trang sức- Hả?

Nhưng đang giờ làm việc mà ạ?- Ừ nhỉ?

Thế nên mẹ mới thấy lạJungkook ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy khả năng Kim Taehyung bỏ việc chạy ra đây lúc này là không thể.

Chủ tịch Kim nhà cậu chăm chỉ lắm, Jungkook tin là thế

Bẫng đi một thời gian ngắn, đám cưới của cặp chích bông Namjin cũng đã được diễn ra long trọng dưới làn tuyết đầu mùa.

Hạt tuyết trắng như bông, nhẹ nhàng nhẹ nhàng từ từ rơi xuống chạm đến thảm hoa cẩm tú cầu xanh ngát một vùng trời.

Seokjin thích hoa, rất thích.

Kim Namjoon hiểu rõ mọi thứ thuộc về chàng hamster nhỏ mình say đắm nên cực kỳ dày công sắp xếp mọi thứ thật chu tất.

Ban đầu bên dịch vụ tiệc cưới có đề xuất chuẩn bị thảm hoa hồng nhưng ngay lập tức bị tiếng phản đối từ ba phía đồng thanh làm hoảng hồn.

Jeon Jungkook dị ứng hoa hồng nặng, anh em nhà họ Kim biết rõ và nhất quyết không bao giờ để chuyện xấu lặp lại bằng bất cứ giá nào.

Lễ đường của họ được đặt ở một vùng đồi xanh ngát, vào mùa đông nếu có tuyết rơi sẽ để lại một vùng trắng tinh đẹp đến nức nở.

Seokjin xinh đẹp, thuần khiết và trong veo như cánh hoa tuyết trắng vương trên vai áo chàng.

Kim Seokjin thích mùa đông, Kim Namjoon thì lại yêu chàng trai ấy nên những gì chàng thích anh đều sẽ đáp ứng.

Chọn ngày lành ngay ngày tuyết rơi nhẹ, lễ đường lung linh giữa làn cỏ sữa thơm nhẹ và thảm tú cầu xanh vô cùng đáng chiêm ngưỡng.

Tất cả đều hoàn hảo, chỉ cần thêm chàng dâu nữa là vẹn toànTiếng đàn violin vang lên trong vắt, luyến theo đôi chân chàng trai mặc vest trắng đang khoác tay ba Kim bước chậm trên thảm đỏ.

Kim Namjoon từ xa mắt đỏ bừng, trái tim luân hồi từng nhịp mạnh mẽ vô cùng.

Giây phút này anh sẽ khắc ghi mãi mãi, khoảnh khắc Kim Seokjin xinh đẹp như thiên thần từng bước tiến vào cuộc đời Namjoon và toả sáng.

Người anh yêu, chàng trai anh yêu, còn gì hạnh phúc hơn khi từ nay về sau nhân duyên của đôi ta vĩnh viễn đan vào nhau?

Còn gì hạnh phúc hơn khi Kim Namjoon được cưới người anh yêu, yêu đến tận cùng.

Được đứng cùng anh trao nhẫn dưới lễ đường lung linh mà bản thân chưa từng dám mơ tới.

Tất cả như thiên đường, và Kim Seokjin là thiên thần đẹp đẽ nhất đến trao anh một cái hôn và nắm tay Namjoon cùng đồng hành mãi mãiTuyết rơi chạm tóc, Kim Namjoon hôn anhTaehyung hạnh phúc nhìn khoé mắt anh trai cong lên mãn nguyện, nắm ngón tay dài tìm đến bàn tay người yêu nhỏ khẽ nắm lấy.

Đấy là hạnh phúc, thứ hạnh phúc mà người ta có thể cảm nhận bằng mắt thường.

Jungkook, sớm thôi, sẽ sớm thôi...

Những ngày sau đó tuyết đều rơi, không khí giáng sinh cứ thế tràn về khắp phố phường thật vô cùng náo nhiệt.

Càng về cuối năm công việc càng chồng chất, thời gian Taehyung và Jungkook đóng đô trong phòng làm việc theo đó mà nhiều hơn.

Taehyung thương em lắm, rất thương.

Mỗi sáng dù có bơ phờ vì thiếu ngủ đến mấy vẫn đều đặn nấu cho em vài món súp nóng ăn cho ấm bụng và nấu cả cơm trưa cho cả hai nữa.

Jungkookie là em bé, là cục cưng, làm việc nhiều như thế chắc chắn sẽ mệt lắm nên hắn không muốn em lãng phí thời gian ngủ của mình đâu- Uchuchu thỏ ơiiiiiii Hắn đẩy cửa bước vào, trên tay là đôi dép bông hình con thỏ- Thỏ yêu ơi, mau dậy thôi nào- Ưmm... cho em ngủ...- Nhưng mà như vậy sẽ trễ giờ làm mất thôi- Hong...

5 phút nữa... thôiGiọng Jungkook nhỏ dần, em nhỏ lại lim dim và chìm vào giấc ngủ- Cái đồ em bé này...Hắn bất lực cười một tiếng rồi chui vào chăn, trực tiếp tấn công Jungkook bằng tiếng hôn chụt chụt rải rác khắp người.

Jeon Jungkook rốt cuộc cũng chịu thua vì nhột, lồm cồm bò dậy với đôi mắt dính chặt, ngoan ngoãn để Taehyung xỏ dép bông cho rồi bế cục bông tròn đi vào phòng rửa mặtĐôi tình nhân đều đặn sưởi ấm tim nhau bằng tình yêu tha thiết, có điều Kim Taehyung ngày nào cũng thấp thỏm nhìn lịch để bàn nhẩm đếm từng ngàyNgày đặc biệt đã không còn xa nữa!

24/12, phố phường Seoul chìm trong sắc lung linh tráng lệ thuộc về ngày lễ giáng sinh quan trọng trong năm.

Khắp nơi đều giăng đèn trang trí rất đẹp, sắc màu rực rỡ làm những con đường thường ngày vắng lặng trở nên tươi tắn lạ kỳ.

Tiếng chuông nhà thờ vang vọng, người người nô nức dẫn tay nhau xuống phố dạo chơi và đôi Kim Jeon cũng không là ngoại lệ.

Khép lại cửa nhà có cây thông Noel cao lớn, Kim Taehyung đưa bạn nhỏ Jungkook đi chơi, đến một nơi mà em không thể ngờ đến.

- Ta đi đâu vậy ạ?- Hmm... hong nói đâu, lát nữa sẽ có bất ngờ cho bé của anh đó!- Vậy ạ?

Em có thể biết nó là gì không?- Tất nhiên là không rồi, Jungkookie ngoan kiên nhẫn thêm một tí có được không nào?- Vâng, bé biết gòi

Xe rẽ vào một lối đi quen, cuối con đường là tiệm cafe nhỏ với cây anh đào già bên hòm thư rỉ đỏ.

Giữa tuyết trời đông cuối năm, hương cà phê rang bay bay trong không khí khiến người ta cảm thấy thật ấm áp.

Taehyung nắm tay em đứng dưới tán anh đào, ngắm nhìn một thời thanh xuân đọng trong vài khung cảnh- Đẹp quá anh nhỉ?Jungkook cười, đôi mắt tròn khoe thích thú nhìn ánh đèn led nhiều màu quấn quanh cái cây già từ gốc đến cành- Đẹp, nhưng không bằng em!Đôi gà bông ngọt ngào chạm đầu mũi vào nhau, lại là Kim Taehyung gian manh hôn chóc lên đôi môi Jeon mọng thơm đào ngọt.

Jungkook cưng chiều nhìn bạn lớn, ngọt ngào đáp lại anh bằng cái hôn thắm nồng trên gò má- Giáng sinh năm nay lại được bên anh rồi, em thích lắm!- Giáng sinh này và cả của mai sau, anh và em đều có nhau thôi thỏ ngốc ạ!

- Hổ chê em ngốc là hổ hết thương em rồi có đúng không?- Anh nào dám, yêu và thương thỏ nhiều còn không hết nữa là.

Trái tim Taehyung không nhịn được đập loạn, hắn đang rất hồi hộp, khoảnh khắc bản thân dành gần hết thanh xuân để mong đợi đã không còn xa nữa.

Chỉ một chút nữa thôi, một chút để Jeon Jungkook mãi mãi thuộc về chốn yêu thương hắn cả đời xây đắp.- Taehyung?- SụytttLeng...keng...Từ giáo đường cách đó không xa, hồi chuông trong vẻo vang xa chạm tới Taehyung như một tiếng gọi đánh thức.

Hắn nhẹ nhàng buông tay em nhỏ trước đôi mắt em ngơ ngác, bước nhanh về phía trước cách cậu vài bước và chờ đợi.

Ánh đèn xung quanh đột nhiên sáng bừng, là ánh sáng từ rất nhiều bóng đèn nhỏ được treo khắp xung quanh- Taehyung?

Gì vậy ạ?- ...Người đi đường ghé sang đấy càng đông hơn, đúng lúc thanh âm của một bản nhạc rất quen vang lên trong vắt.

Jungkook ngơ ngác nhìn người mình yêu cúi chào, kiểu chào cổ điển trước khi bắt đầu một điệu nhảy say đắmKim Taehyung nắm lấy tay Jungkook, tay còn lại đặt lên eo thon.

Hắn chính thức trao cho em một đêm cả đời nhớ mãi

Don't cry, snowman, not in front of meWho'll catch your tears if you can't catch me, darlingIf you can't catch me, darlingVài cặp tình nhân nhận ra đây là một lời mời khiêu vũ cho tất cả, liền vui vẻ nắm tay nhau hoà vào điệu nhạc cùng Taehyung và JungkookDon't cry, snowman, don't leave me this wayA puddle of water can't hold me close, babyCan't hold me close, baby

Nhiều hơn, nhiều hơn nữa.

Tất cả những người ở đó đều tham gia cùng họ, tham gia vào đêm ái ân Kim Taehyung nhọc lòng mong ước

I want you to know that I'm never leaving'Cause I'm Mrs.

Snow, 'til death we'll be freezing

Yeah, you are my home, my home for all seasonsSo come on, let's go~

Let's go below zero and hide from the sunI love you forever where we'll have some funYes, let's hit the North Pole and live happilyPlease don't cry no tears now, it's Christmas, babyMy snowman and meMy snowman and meBaby

Jeon Jungkook nắm chặt tay anh, ánh mắt ánh lên niềm tự hào lẫn yêu thương tràn trề khôn xiết.

Kim Taehyung yêu em, tình yêu không thể dừng chân tại trái tim mà tràn đầy khắp nơi kể cả nơi võng mạc màu nâu trầm.

Họ nhảy cùng nhau, nhảy cho đến khi ánh đèn tắt vụt mà đốm sáng duy nhất chỉ còn dành cho hai người con trai đang mê đắm kia.

Mọi người ở đấy dần lui về một bên, nhường lại cho đôi nam nhân khoảng trời hạnh phúc họ độc nhất sở hữuKim Taehyung quỳ một chân xuống nền tuyết trắng, trên tay là hộp nhẫn với viên kim cương đỏ sáng chói và kiểu cách chỉ có một trên đời.

Hắn nghẹn ngào, khoé mắt đỏ lên với nụ cười vô cùng mê luyến- Jeon Jungkook, gốc anh đào này, tiệm cafe này và cả chiếc hòm thư cũ, tất cả đều là vật chứng kiến sự khởi đầu mới cho tình yêu của chúng ta.

Tại nơi bắt đầu, anh sẽ chọn nó là điểm kết thúc...... kết thúc thời gian yêu đương tìm hiểu và chính thức bước vào hôn nhân!Jungkook sững sờ, có cái gì đó trong tim mạnh mẽ đến mức khiến đầu óc cậu chững đi một hồi.

Người đàn ông cậu yêu, tại nơi màn dấu ấn quan trọng với một cặp nhẫn ở trên tay...Hạnh phúc quá, đến mức Jeon Jungkook chẳng thể kìm nén nước mắt tuôn trào ướt má- Anh yêu em.

Jeon Jungkook, anh rất yêu em!

Tận cùng của hơi thở trong anh vẫn gào thét tên em đến điên đến dại.

Tình ta qua nhiều sóng gió, sau cùng vẫn quấn lấy với nhau như tơ hồng không thể cắt bỏ.

Jungkook, anh yêu em và vô cùng biết ơn vì em cũng như thế.

Liệu bạn nhỏ anh thương có bằng lòng đáp lại tiếng yêu này?- Taehyung...

Taehyungie của em...- Jeon Jungkook, cưới anh nhé?Sự vỡ oà lên đến đỉnh điểm, Jungkook bật khóc trước đôi mắt Taehyung âm thầm ngấn lệ.

Gần 10 năm ròng rã, họ cuối cùng cũng đã được bên nhau- Em đồng ý!

Kim Taehyung trao nhẫn cho em, vừa vặn đến hoàn hảo.

Ngay giây phút chiếc nhẫn lớn hơn trượt về đốt cuối cùng ngón áp út của người còn lại, họ hôn nhau trong hoa tuyết chạm lên mái đầu, chạm lên trái tim ấm nồng và tình yêu cháy bỏng rồi dần tan chảyKim Taehyung và Jeon Jungkook, chính thức thuộc về nhau!!!

💜Hạnh phúc quá huhuuuuuuuu 😭Còn cái lễ đường nữa thôi, dm ngoài đời hay trong fic cũng đều thiếu mỗi cái lễ đường nữa thôi!!!!!!Khóc vl huhuuu

lời bài hát thuộc về Snowman - Sia
 
Vkook • Limerence
Dạm ngõ


- Khônggggggg, không chịu, không được, không cho đi đâu!!!- Taehyung à...- Không được, anh không muốnKim Taehyung ngồi bệt xuống sàn ôm chặt chân Jungkook, trong giọng nói lẫn ánh mắt đều hiện rõ vẻ không đành lòng - Jungkookie không thể mang anh theo sao?

Anh hứa sẽ ngoan mà, sẽ không phá em đâu.

Thỏ ơi anh năn nỉ mà, thỏ không thương hổ sao?

Hổ không muốn xa thỏ đâu uhuhuuuuJungkook bất lực, cậu dở khóc dở cười ngồi xuống dỗ dành hắn- Không có, thỏ thương hổ mà.

Nhưng thỏ chỉ về nhà ba có vài ngày thôi, chỉ vài ngày rồi sẽ quay về với hổ ngay mà, ha?- Nhưng... nhưng mà nhớ lắm, hay anh chui vào vali lén theo em về được không?

- Thôi nào, anh không muốn cưới em à?Jungkook ngại ngùng, gò má người nhỏ khi nói với hắn câu này không tự chủ mà thoáng chốc ửng đỏ.

Chuyện là Taehyung muốn sang nhà cậu thưa việc cưới xin, hiển nhiên là Jungkook không thể đi theo hắn với tư cách là người được hỏi cưới rồi.

Nhưng vấn đề ở đây là cái tên lớn xác này không chịu để cho cậu đi...- Muốn cưới nhưng không muốn xa em...- Chọn một thôi- Thì... thì... uhuhuuuu thỏ ơi hổ nhớ thỏ lắm, thỏ hứa đi nhanh rồi về nha?- Thỏ hứa, thỏ hứa mà.

Nào, đứng dậy đi.

Có muốn được em hôn hay không đấy?Kim Taehyung dụi dụi mắt, khe khẽ nói trong khi môi vẫn bĩu dài uất ức- 10 cái nha?- 5 cái- 6 cái điiii- 4 cái- 6 cái điiii màaaa, năn nỉ luôn- 1 cái- Thôi 6 cái, 6 cái cũng được uhuhuuu!!!!Jungkook cười xoà, ôm lấy người em yêu moah moah chụt chụt khắp mặt làm Kim Taehyung sung sướng muốn chết.

Hắn thật sự hạnh phúc khi được ở cạnh em, được tự do thể hiện cảm xúc và sống đúng với chính mình chứ chẳng cần gồng người gắng gượng.

Nụ cười thoả mãn đến mơ màng này, quả thật chỉ có Jeon Jungkook mới làm ra được mà thôi

Tuy là gật đầu xong xuôi rồi nhưng tối hôm đó vẫn có người rơm rớm nước mắt nắm chặt tay không cho em kéo vali đi.

Hắn ta cứ nắn nắn từng ngón tay nhỏ, đưa lên môi hôn hôn rồi lại xoa xoa không ngừng nghỉ.

Khổ lắm, ai bảo có người yêu thèm hơi mình là sướng đâu không biết.

Jeon Jungkook lúc này bị hắn rúc đầu vào cổ hít hà hương thơm tới mức sắp ngả ngửa ra sau luôn rồi- Nhớ gọi điện thoại cho anh đấy, không là anh không chịu được đâu...- Em biết rồi, Taehyungie đừng mếu nữa- Hong, bị người yêu bỏ rơi làm sao mà cười được - Có bỏ rơi đâu?

Em đi có vài ngày thôi rồi lại về mà?- Vài ngày cũng là xa rồi.

Chắc anh nhớ em chết quá Jungkook ơi- Thôi nào, người đẹp trai ai cũng giàu cảm xúc như anh hết hả?- Anh không biết, tại đâu có ai đẹp trai bằng anh- ...Jeon Jungkook rơi vào trầm tư, lát sau cũng gật đầu đồng ý vì bản thân chưa từng thấy ai đẹp trai như hắn thật- Jungkookie về nhà nhất định phải vui nhé?

Có gì không ổn phải gọi anh ngay, khó chịu cũng thế.

- Naeeee, bé yêu của anh nghe rõ rồi ạ- AwwwKim Taehyung ôm tim cảm thán, bé thỏ này thật đáng yêu muốn ngất xỉu- Tạm biệt anh nhé, bé đi đây!- Huhuhuuuuuuuu- Thôi nín đi, Taehyungie không tạm biệt em à?- Hic... tạm huhuuuuuu... tạm biệt em yêu huhuuu...Bộ dạng khóc rưng rức như con nít bị mẹ ép đi học này của hắn khiến Jungkook không nhịn được cười- Tạm biệt mà không vẫy tay với em à?- Hức... huhuuuKim Taehyung vừa mếu vừa vẫy tay với cậu, vẻ mặt luyến tiếc lẫn níu kéo làm người ta tưởng đâu cuộc chia ly này chắc phải lâu lắm mới đoàn tụỪ thì lâu, hẳn 2 ngày luôn mà 🙂)

Jungkook đẩy cửa bước vào nhà, phía trước là ba Jeon dì Hwang đã đứng đợi sẵn từ lâu.

Jeon Gawon mỉm cười nhìn cậu, ánh mắt không còn hung hãn mà thật sự chứa đựng tình thương của một người cha dành cho đứa con lâu ngày mới gặp.

Jungkook buông vali, lễ phép cúi chào- Thưa ba, thưa mẹ con mới vềJeon Gawon cười, chỉ có bà Hwang là sững sờ bất động.

Bà ngã khuỵu vào vòng tay ông Jeon đỡ lấy, ôm mặt khóc nức nở.

Ước nguyện bao nhiêu năm nay đã trở thành sự thật, Hwang Dami thực lòng cảm thấy cuộc đời này chẳng còn gì để tiếc nuối nữaJeon Junghan mừng rỡ lao vào ôm chặt chân anh hai, thằng nhóc hú hét cầm cây gậy đang chơi dở chạy quanh sân mấy vòng liền.

Jungkook thầm thở phào, thì ra không khí của một gia đình hạnh phúc là thế này, thật vui vì Jeon Jungkook đến bây giờ đã được trải qua chứ không còn phải ước ao hay mường tượng trong suy nghĩ nữa.

- Con trai... con trai của mẹ, vào nhà thôi.

Con có mệt không?

Có đói không?

Mẹ nấu cơm cho con nhé?

Mẹ... mẹ...Hwang Dami luống cuống nắm tay cậu, bà vẫn còn bỡ ngỡ với tiếng xưng mẹ này dẫu tâm can đang vô cùng hạnh phúc.

Jungkook ứa nước mắt, đã bao lâu từ khi mẹ Jeon mất cậu đã chẳng còn cơ hội được gọi như vậy, giờ đây nhìn bà Hwang vui đến nức nở thế này càng khiến bản thân thêm chạnh lòng hơn.

Có lẽ bà ấy đã mong đợi nhiều lắm- Con đói lắm mẹ ạ, con muốn ăn canh kim chi với nấm xào cay cơ- Được được, mẹ nấu cho con.

Jungkook...

Jungkookie mau vào nhà thôi, trời lạnh lắm con ơi- DạJungkook nhanh bước vào nhà, phía sau là ba Jeon kéo giúp vali và Jeon Junghan ríu rít bên chân cậu.

Hôm nay là một ngày đáng nhớ mà cả đời này Jungkook chẳng thể quên

Kim Taehyung từ nhà ba Jeon quay trở về đã lập tức nhớ người nhỏ vô cùng.

Hắn nhìn quanh căn phòng thiếu mất Jungkook xinh đẹp mà không nhịn được tủi thân, bảo yêu người ta nhiều lắm mà lại nỡ để người ta ở lại một mình...

Chồng lớn của Kookie xinh xinh

T T

nhớ em

nhớ em quá

nhớ sắp chết đi được

huhuuhuuuuu

Chồng nhỏ có răng thỏ xinh xinh

anh làm sao?

mới có nửa tiếng thôi mà

Chồng lớn của Kookie xinh xinh

😱

nhớ Jungkook lắm T T

em về đi

anh khóc bây giờ

uhuhuuuuu

Chồng nhỏ có răng thỏ xinh xinh

hoy

hong về đâu

em đang ăn canh kim chi nò

nhon nhắm

^^

Chồng lớn của Kookie xinh xinh

bạn nhỏ ăn nhiều vào nha

ăn cho lớn

lớn để anh iu

UwU

Chồng nhỏ có răng thỏ xinh xinh

em bít gòi

Taehyungie có muốn cưới em hong zạ?

Chồng lớn của Kookie xinh xinh

dạ coáaaaaaaaaaaa

muốn cưới Jungkookie nhiều nhiều

bé iu sẽ là chàng dâu xinh đẹp nhất thế gian này

jwhsusjsiciwkskzuskjzis

Jungkookie là chồng nhỏ của Kim Taehyung

nghe quá hợp luôn!!!

Chồng nhỏ có răng thỏ xinh xinh

muốn cưới em thì đừng đòi em về nữa

ai đời đi hỏi cưới mà mang theo cả người được hỏi

phải để em ở nhà với ba mẹ chứ?

Chồng lớn của Kookie xinh xinh

huhuuuuuu

biết thế lúc nãy hôn bé nhiều hơn

muốn được hôn Jungkookie quá TT

hay anh chạy qua hôn em cái rồi về ha?

Chồng nhỏ có răng thỏ xinh xinh

đồ khùm đin

em dỗi anh giờ

ở nhà ngủ ngoan đi

Chồng lớn của Kookie xinh xinh

huhuuuu...

Chồng nhỏ có răng thỏ xinh xinh

ngoan

em thương

Chồng lớn của Kookie xinh xinh

hun anh mín đi

Chồng nhỏ có răng thỏ xinh xinh

bằng cách nào?

em ở xa anh mà?

Chồng lớn của Kookie xinh xinh

ò quên...

T T

Chồng nhỏ có răng thỏ xinh xinh

đi ngủ mau

Chồng lớn của Kookie xinh xinh

hong được

hong có Jungkookie hong ngủ được

cho anh xem bé iu đang làm gì đi

Chồng nhỏ có răng thỏ xinh xinh

nhăm nhăm

Chồng lớn của Kookie xinh xinh

yhisnsjsnzusmshgsksnsj

jsusjsibsjznioqoanKakskksa

vuabsubsisniznsdcmiujjkvlaowjisks

xinh quáaaaaaa

áaaaaaaaaaaaaaaaaa

người yêu anh xinhhhhhh

xinhhhhhhhh quáaaaaaa

áaaaaaaaaaaaa

mxjajsilzknsj

huhuuuuuuuuuu

sao mà xinh đẹp tuyệt vời thế này?

awwwwwww ngất xỉu

ಥ⁠‿⁠ಥ

Chồng nhỏ có răng thỏ xinh xinh

Chồng lớn của Kookie xinh xinh

!!!!!!!!!

chết mất thôi

đẹp quá đi mất

đẹp chết đi được

muahahahahaahaa

bé đẹp này là người yêu của anh đó

tự hào quá đi thôi

Jungkookie lại đây, cho anh xỉu vào lòng em được hong?

Chồng nhỏ có răng thỏ xinh xinh

hong

Chồng lớn của Kookie xinh xinh

khóc T T

Chồng nhỏ có răng thỏ xinh xinh

giờ có đi ngủ không thì bảo?

em bực lên là khỏi về nữa nhé

khỏi cưới xin gì nữa luôn

Chồng lớn của Kookie xinh xinh

đừng mà

huhuuuuu

bé đẹp nỡ lòng nào đối xử với anh như vậy?

Chồng nhỏ có răng thỏ xinh xinh

Chồng lớn của Kookie xinh xinh

dạ chồng ngủ đây

bé đẹp lát ăn xong thì nhớ uống sữa nha

sữa anh để trong ngăn cuối vali bé á

có cả bánh nữa

mặt nạ mắt anh để bên ngoài, bé của anh đeo vào cho dễ ngủ và đừng quên thoa son dưỡng hương đào anh mới mua nhé?

bôi kem dưỡng da tay nữa

về mà khô da nứt nẻ là anh khóc huhu cho em coi

giãy đành đạch khắp nhà luôn

Chồng nhỏ có răng thỏ xinh xinh

em bít gòi

chồng iu của em ngủ ngon nha

paii paiii

Chồng lớn của Kookie xinh xinh

nhưng mà bé ơi...

Chồng nhỏ có răng thỏ xinh xinh

Chồng lớn của Kookie xinh xinh

dạ bé iu ngủ ngon

huhuuuuu

• "người dùng Kim Taehyung vừa cập nhật trạng thái của anh ấy "

@taehyung.kim: Tôi vừa bị bé người yêu xinh đẹp quát, buồn một chút nhưng cũng không sao vì ngày mai sẽ cho cả công ty tăng ca để nguôi ngoai

• seokjin.kim và 3012 người khác đã thả sad

@seokjin.kim : Kim tổng bị người yêu quát, đáng đời 😏

@taehyung.kim: đồ ác độc, sao anh không thông cảm với em?

@seokjin.kim: có ai bị người yêu dỗi như mày đâu mà biết, đúng không @namjoon0412?

@namjoon0412: đúm zậy thưa chồng nhỏ đẹp trai 😘

@taehyung.kim: @namjoon0412 anh dỗi anh ấy đi chứ?

@namjoon0412: em nghĩ anh dám sao?

ಥ⁠‿⁠ಥ

@taehyung.kim: à quên...

@hobi_jung: đáng đời lắm, Jungkookie đúng là số 1

@yunki.min : ăn cơm chưa?

@hobi_jung: chưa

@yunki.min: tôi sang đón cậu đi ăn nhé?

Hoseok muốn ăn gì?

Canh bánh gạo hay súp cua?

@hobi_jung: canh bánh gạo đi, nhưng phải là anh nấu mới chịu cơ ಥ⁠_⁠ಥ

@yunki.min: được, tôi sang ngay.

Hoseok nhớ giữ ấm kẻo cảm lạnh nhé

@hobi_jung: ok

@taehyung.kim: ...

@jjk_bunnygangzz: đi ngủ hoặc mất bồ? @taehyung.kim: bye bé đẹp, chúc bé ngủ ngon mơ nhiều về anh nho
 
Vkook • Limerence
Chuẩn bị kết hôn


Thu đi đông tàn, mùa xuân mà Kim Taehyung ngày đêm mong ngóng rốt cuộc cũng đã đến.

Hắn ta xưa nay đều ưa thích mùa đông, mùa của tuyết rơi và những nhành cây khẳng khiu trụi lá nhưng từ nay về sau sẽ khác.

Mùa xuân năm nay hắn có em, mọi mùa xuân của những năm sau đều là dấu mốc hạnh phúc trong cuộc đời của họ nên tuyết trắng ngày đông không còn là điều đẹp đẽ nhất.Kim Taehyung kể từ hôm dạm ngỏ đã luôn tất bật chuẩn bị mọi thứ cho lễ cưới của họ.

Hắn không cho Jungkook động tay vào bất cứ thứ gì, phần vì sợ em nhỏ mệt, phần còn lại muốn tạo cho em sự bất ngờ trong ngày trọng đại - ngày mà em trở thành người xinh đẹp và hạnh phúc nhất thế gian này.

Cơ mà em nhỏ có vẻ hong được vui cho lắm, mỗi lần bị Taehyung cản không cho mình giúp anh chuẩn bị lễ cưới là cứ đứng một góc bĩu môi xị má suốt thôi, làm Taehyung phải cõng em đi quanh nhà dỗ quá trời luôn.

Cũng đáng yêu đó, nhưng mà em thì vẫn dỗi nha.

Đám cưới mà hong cho người ta biết gì hết trơn, Taehyung hong thương em gì hết ಥ⁠‿⁠ಥLại nhớ đến cái hôm chủ tịch Kim Taehyung đặc biệt ra thông báo về chuyện hôn sự của mình và thư ký cao cấp kiêm em trai dễ thương số một của hội chị em trong công ty, cả TK ngày hôm đó tưng bừng như mở hội.

Ai cũng vui mừng hò hét, có mấy chị tiếp tân vui quá chạy cắm đầu tông phải cửa kính ngã lăn oạch ra sàn vừa khóc vừa cười tiếp.

Taehyung nhìn nhân viên, lại dịu dàng nắm lấy tay người đứng bên cạnh đưa lên môi hôn một cái thật trân trọng vào ngón áp út có đeo chiếc nhẫn giống với mình.

- Đồng hành cùng anh đến cuối đời, em nhé?- Naeee, Jungkook em rất sẵn lòng!

Ngày họ dắt nhau đi thử đồ cưới, Kim Taehyung hắn đã không kiềm được xúc động mà rơi nước mắt ngay lúc nhìn thấy Jungkook bước ra với bộ vest trắng tinh khôi.

Em nhỏ hôm ấy không hề trang điểm nhưng đôi môi vẫn căng mọng đỏ hồng, đôi gò má phúng phính kéo cao cùng nụ cười em ngây ngô thuần khiết.

Ánh mắt Jungkook ngọt ngào lắm, nó long lanh to tròn và thật yêu thương khi nhìn thấy người yêu em vì quá vui mà bật khóc.

Kim Taehyung đã mơ về điều này từ lâu, chỉ là không ngờ người mình yêu trong chiếc vest cưới và bó hoa phấn hồng trên tay lại xinh đẹp đến mức khiến hắn ngỡ mình đang lạc trong một giấc mơ, một giấc mơ tuyệt vời hắn không muốn tỉnh dậy- Ơ nào, sao Taehyungie của em lại khóc thế này hả?- Hức...

Jungkook của anh xinh đẹp quá, anh mong chờ được nhìn em mặc đồ cưới nhiều lắm nên không kiềm nén được.

Em của anh... em xinh đẹp như tiên tử vậy huhu...- Thôi thôi, bé thương bé thương anh nà.

Để bé thơm thơm anh cho anh hong khóc nữa nha?- Huhuuhuu 2 cái nha?- NaeeeemoahhmoahhhhhhhhJungkook nhấn môi mình vào má hắn thật lâu rồi ôm mặt người yêu ngọt ngào - Taehyung của em nín khóc đi nha.

Tuần sau là lên chức " chồng lớn " của người ta rồi mà còn nhõng nhẽo thế này là người ta cách chức anh luôn á- Hong...

Jungkookie không được cách chức anh- Thế Taehyung nín nhó?

Nhìn xem em mặc vest cưới có hợp không ạ?- Rất hợp, rất xinh đẹp!

Kim Taehyung tiến đến nắm tay em, tiện sờ sờ vào những đường may ở eo và vai xem có bị chật hay bất cứ vấn đề gì có thể làm Jungkook không thoải mái.

Mặc dù đồ cưới của họ đều là thiết kế độc nhất và may thủ công hoàn toàn nhưng Taehyung vẫn lo có sai sót xảy ra.

Ngày trọng đại của họ tuyệt đối không thể có sai sót, Kim Taehyung không cho phép.

Bổn phận của hắn là cho Jungkook sung sướng hạnh phúc cả đời thì làm gì có chuyện hắn ta để chú rể nhỏ của mình phải nhăn mày khó chịu ngay trong lễ cưới quan trọng nhất chứ5 ngày trước khi họ kết hôn.

Kim Taehyung sau khi hoàn thành xong công việc cho cả những ngày tân hôn và tuần trăng mật thì xuống lầu tìm hơi em bé nhỏ.

Hắn thấy Jungkook ở trong phòng khác, bé nhỏ của hắn thật nghịch ngợm khi nằm bắt chéo chân gác lên lưng ghế dài còn đầu thì chốc ngửa xuống đất, trên bụng là Yeontan êm ái chễm chệ còn Bam thì ngoan ngoãn nằm xuống phần nệm bên cạnh gác đầu lên bụng em.

Tan và Bam là hai chú chó Taehyung nhận nuôi cách đây không lâu, mục đích là để Jungkook có thứ bầu bạn phòng những khi em buồn chán lúc hắn bận bịu nhiều công việc.

Jungkook thích lắm, đôi mắt em tròn xoe nhìn một Tan nhỏ và một Bam lớn như thể muốn làm quen với hai người bạn mới vậy, và giờ thì ba em bé kia đang cùng nhau xem phim hoạt hình đội chó cứu hộ vui vẻ biết bao.- Em bé!- Hửm?

Taehyung làm việc xong rồi hả?- Anh xong rồi đây, Jungkook đợi anh có lâu không?- Em chỉ nằm chơi thôi mà, lâu hay không cũng đâu có quan trọng- Sao lại không?

Jungkook buồn chán là lỗi của anh mà.

Tội này lớn lắm đó!Kim Taehyung nâng đầu em lên rồi chỉnh cho Jungkook ngồi lại đúng tư thế, sau đó bế bạn nhỏ lên đặt gọn vào lòng mình.

Jeon Jungkook chu môi tựa cằm lên vai anh, thủ thỉ- Taehyungie làm việc có mệt hong?- Một chút, nhưng giờ thì đã hết vì anh đang được sạc lại năng lượng đây màVòng tay hắn lại ôm chặt hơn một vòng, nhẹ nhàng đặt lên tóc em một cái hôn phớt nhẹ- Jungkook đói hong?Cậu lắc đầu- Hong, chị Hong Ah mới cho em ăn bánh á- Ừ, vậy Jungkook cùng anh ra ngoài một tí nhá?- Để làm gì?- Rồi em sẽ biết!Dù đã sang xuân nhưng Seoul về đêm vẫn không thôi gió lạnh, Kim Taehyung bế bạn nhỏ trên tay bước ra ngoài sau khi đã khoác cho em một lớp áo len tương đối dày dặn.

Jungkook nhìn chiếc lều nhỏ được giăng đèn lấp lánh cùng đống lửa nhỏ cháy bập bùng rồi lại quay sang nhìn hắn, Kim Taehyung đáp lại em bằng cái gật đầu vô cùng nhu thuận- Nào, bạn nhỏ ngồi xuống đây nhé!Taehyung đặt Jungkook ngồi xuống ghế rồi vòng sang chỗ của mình ở phía đối diện- Anh định làm gì thế?

Có cả trái cây và soju nữa nè?Kim Taehyung dịu dàng mỉm cười, hắn từ từ cầm chai soju hương đào ra rót vào ly em rồi lại tới ly mình- Hôm nay anh muốn chúng ta ngồi xuống đây, cùng nhau uống rượu và nghiêm túc nói ra những điều còn vướng mắc để cùng giải quyết cũng như những mong muốn trước khi chính thức bước vào hôn nhân.

Jeon Jungkook đôi chút ngỡ ngàng, lát sau liền hiểu ra Kim Taehyung thực sự nghiêm túc muốn đảm bảo cho tình yêu của hai người lâu bền đồng nghĩa với việc phải xoá bỏ những hiểu lầm của đối phương đối với bản thân mình- Được thôi, vậy em trước nhé?Jungkook uống hết rượu trong ly rồi bắt đầu hỏi- Kim Taehyung, anh có thực sự muốn nghiêm túc cùng em kết hôn?

- Anh hoàn toàn chắc chắn điều này sự thật.

Kim Taehyung từ năm 18 đã yêu em, đến năm 28 vẫn vậy.

Kết hôn với em là ước muốn của anh, về sau sẽ là vinh hạnh một đời.- Được rồi, tới lượt anhKim Taehyung cầm lấy ly của mình, uống hết- Jeon Jungkook, em có còn gì hối tiếc trước khi cùng anh kết hôn hay không?- Hmm... hầu như là không có.

Em chỉ tiếc là hai chúng ta không thể cùng nhau trải qua một tình yêu học đường trọn vẹn nhưng chẳng sao cả, tương lai em có Taehyung dài dài màRượu được rót đầy, Kim Taehyung lại là người nhận được câu hỏi- Kim Taehyung, anh... thật sự không buồn vì em không thể sinh em bé sao?- Vốn dĩ đàn ông không thể mang thai, tại sao anh phải buồn em?- Không phải, ý em là...- Nào...Hắn kéo ghế nhích về phía trước, dịu dàng nắm lấy bàn tay nhỏ- Anh có em bé rồi, không cần thêm nữa.

Nhà ta có bé Kookoo thôi là quá hạnh phúc đủ đầy rồi - Nhưng gia đình ta sẽ không có người nối dõi...- Không cần thiết.

Ta chỉ cần sống cho trọn vẹn một kiếp người, hoàn thành sứ mệnh khi được sinh ra và có được những điều mình mong muốn là đủ rồi.

Jungkookie ngoan, đừng quan tâm tới những thứ câu nệ cũ kĩ kia làm gì nữa, được không?Jeon Jungkook cảm động khi Taehyung chẳng buồn phiền như những gì em lo ngại, bạn nhỏ chồm người hôn lên môi người yêu lớn- Em yêu Taehyung của em lắm!- Nào bé ngoan, nói cho anh biết em có gì mong muốn khi Taehyung của em sắp lên chức chồng lớn không nhỉ?- Có đấy.

Em yêu cầu chồng lớn phải biết yêu thương em, chung thủy và đừng bao giờ kiểm soát cuộc đời em quá mức.

Anh biết đấy, chúng ta đều cần có một khoảng trời tự do dành riêng cho mỗi người mà.- Đó là bổn phận của anh rồi, bé còn gì khác nữa không nhỉ?- Hmm...

Taehyungie có thể không to tiếng với em không?Kim Taehyung nắm lấy tay cậu- Jungkookie sợ sao?- Sợ chứ, rất sợ.

Hơn hết là sợ em sẽ mất kiểm soát mà hại anh không lết xác đi đâu được nữa.Chỉ một câu nói thôi cũng đủ khiến Kim Taehyung lạnh lẽo sóng lưng rồi.

Hơn ai hết, hắn biết rõ người mình yêu đã cố gắng kiềm hãm sự nóng tính của mình rất nhiều.

Jungkook của hắn vì chịu tổn thương mà luôn khoác trên mình lớp vỏ bọc gai góc, dần dần đã khắc sâu thành tính cách và không thể thay đổi đi hoàn toàn.

Taehyung vì lẽ đó lại càng yêu Jungkook nhiều hơn, một lòng một dạ dành cho em nhỏ tất thẩy mọi chiều chuộng nhằm mong em cười nhiều hơn một chút- Anh hứa với em, cũng hứa rằng chính mình sẽ không giận quá mất khôn như trước đây nữa.

Jungkook, anh rất hối hận vì đã từng... tát em.

Đây là nỗi nhục nhã lớn nhất khiến anh dằn vặt không ngừng nghỉ, thật sự không thể mong em tha thứ cho lỗi lầm này.

Xin lỗi người anh yêu nhiều lắm, Jungkook đã vì anh mà tổn thương nhiều rồi.

Anh xin lỗi, anh xin lỗi em Jungkook à.

Bạn nhỏ của anh đừng tha thứ nhé?

Để anh lấy đó làm bài học mà yêu thương em nhiều hơn qua từng ngày.- Anh quên rồi sao?

Em... em cũng đã động tay với anh nhiều lần mà.

Lúc em ở bệnh viện, cả cái lần mà...ChụtKim Taehyung dùng ngọt ngào ngăn Jungkook nói ra những điều không vui vẻ.

Hắn ta không chịu nỗi mà ẵm em sang ngồi lên đùi mình luôn thay vì mỗi người một ghế đối diện nhau.

- Là tại anh, tất cả đều là tại anh.

Em bé của anh không có lỗi gì cả, nếu có thì cũng là quá xinh đẹp làm anh si mê không dứt được thôi.

Jungkook ngoan của anh ơi, hứa với anh rằng em sẽ yêu bản thân mình thật nhiều có được không?- Em hứa mà, Jungkook sẽ không tự làm mình không vui nữa đâu- Cảm ơn em vì đã trân trọng bé yêu của anh nhiều hơn!Hai người bọn họ cứ thế hỏi qua hỏi lại thật nhiều, rượu trong chai theo đó cũng dần dần vơi bớt.

Kim Taehyung cười cười đút một quả nho cho người kia đã có dấu hiệu nghiêng nghiêng ngả ngả, nghịch ngợm ngắt lấy mũi xinh- Nốt mỗi người 2 ly cuối thôi nhé?

Trông người yêu anh có vẻ sắp say tới nơi rồi, anh là anh không cưỡng lại được cặp má đào thơm thơm đỏ hồng kia đâu đấy.- Gì?

Honggggggg, ai say đâu mà say?- Em có say không?- Hong nha, hong say mín nào- Anh cũng không, vậy là Tannie say đó.

Mình uống thêm 2 ly nữa rồi vào nhà ngủ nha nha?

Anh sẽ xoa bóp chân cho bạn nhỏ dễ chịu nha nha nha?

Chịu hong?- Hehe ok luôn, Tannie còn nhỏ mà đã uống rượu say xỉn rồi, Tannie hư quá anh ha?- Ừ đúng rồi, Tannie hư lắm, chỉ có Jungkookie là ngoan nhất thôi.Kim Taehyung nén cười nhìn bạn thỏ nhỏ dụi dụi đầu vào lòng mình vì thích chí.

Hắn rót lưng chừng nửa ly thôi và đặt nó vào tay cậu, cẩn thận nương theo bàn tay đang dốc ngược chất cồn thơm ngọt kia kẻo ai đó vụng về lại sặc mất.- Chúng ta nói về nguyên tắc hôn nhân mà bản thân mong muốn ở đối phương nhé?

Với em thì em mong 3 điều thôi, chung thủy, tin tưởng và thành thật.

Còn anh?- Anh cũng có 3 điều thôi, Jungkookie thương anh, Jungkookie không bỏ anh, Jungkookie không im lặng chịu đựng.- Hyungie không sợ em bắt cá vài ba tay một lần à?- Anh tin tưởng bé của anh không bao giờ làm vậy.

Jungkook là người căm ghét sự phản bội màJungkook cười mãn nguyện khi anh người yêu rất hiểu rõ về bản thân mình.

Cậu thừa nhận là mình có hơi say sưa một chút xíu rồi, chả hiểu là do men hay do tình ngọt của Taehyung làm em lâng lâng nữa.- Ly cuối này ta cùng nói ra một lần được không anh?- Chiều theo em cả!Jeon Jungkook tinh nghịch vòng tay qua tay anh để cả hai uống rượu theo kiểu giao bôi.

Khi men cay đã không còn sót lại trong ly chút gì, cả hai bỗng nhiên lại ngập ngừng xấu hổ- Em...

ừm...- Anh muốn...

ừm...

ý anh là...- Mình đăng ký kết hôn ở Ireland được không em/anh?

Đêm hôm đó trời đổ cơn mưa, ngoài trời kia lạnh lẽo bao nhiêu thì trong căn phòng màu kem dịu nhạt lại bấy nhiêu phần ấm áp dễ chịu.

Kim Taehyung vuốt ve làn tóc người nhỏ đã ngủ say từ lâu, hắn không thể nhịn được niềm hân hoan từ tận sâu trái tim mà cười thầm ngốc nghếch.

Thật vui khi có một Jeon Jungkook trong đời, một bé thỏ đáng yêu và cũng là viên kẹo đường ngọt ngào xinh xắn.

Thỏ trắng Jungkook ngủ say ơi là say, nào có biết đâu có con hổ kia lén lút vuốt ve bộ lông trắng mềm mượt của mình và hôn trộm lên khắp mắt mũi cùng má đào hồng căng.

Có lẽ tương lai sẽ dịu dàng với cậu lắm đấy, vì cậu có Kim Taehyung luôn bảo bọc mình trong vòng tay to lớn kia cơ mà.

Hôm sau Jungkook được Taehyung dẫn ra ngoài cùng đi mua sắm.

Cậu chàng nhỏ được người kia cẩn thận bọc tròn xoe trong nhiều lớp áo và khăn ấm, khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu cùng dáng đi lon ton làm người ta không ngừng cảm thán rằng con cái nhà ai nuôi mà hồng hào xinh xắn thế này- Anh ơi, anh là bạn nhỏ cánh cụt trong phim hoạt hình có phải hong ạ?Một bạn nhỏ nào đó đột nhiên chạy đến hỏi Jungkook như vậy đó.

Bạn nhỏ kia dễ thương quá trời, còn đeo cả túi xách hình chim cánh cụt và có hai bím tóc dài trông rất yêu.- Sao bạn nhỏ lại hỏi anh như thế?- Tại vì trông anh tròn tròn như bông í, mẹ em bảo bạn nhỏ cánh cụt ở ngoài đời có khuôn mặt rất đáng yêu và nhìn là muốn ôm ngay ạ.- Vậy hả?Jungkook xinh cười khúc khích- Vậy bạn nhỏ có muốn được anh ôm hong?

Mặc dù anh hong phải cánh cụt nhưng nếu ôm thì cũng ấm lắm nè- Dạ có ạ!Đứa bé reo lên rồi sà vào vòng tay Jungkook dang rộng.

Bé bâu lấy cổ cậu, chất giọng trẻ con trong vắt vang lên bên tai thật vui vẻ- Anh ơi, sao anh xinh đẹp vậy ạ?

Mẹ em bảo con trai thì phải là đẹp trai nhưng em thấy anh xinh lắm í, em chưa từng gặp ai xinh đẹp như anh cả.- Anh cảm ơn bé nhé!

Xinh đẹp không phải chỉ dành để khen phái nữ thôi đâu.

Nó là từ để cảm thán về vẻ đẹp thôi nên bé có thể dùng nó cho tất cả những ai xứng đáng được nghe, không phân biệt là nam hay nữ.- Dạ vâng ạ.

Anh ơi, cánh cụt có dễ thương như anh hong?- Dễ thương hơn nhiều lắm nha.

Anh hong phải là cánh cụt mà là thỏ á, hiện tại đang sống cùng với một anh hổ nữa- Hổ sẽ ăn thịt thỏ mất thôi!Bạn nhỏ kia thốt lên đầy vẻ lo sợ.

Jungkook dịu dàng xoa xoa đầu cô bé- Hong đâu, bạn hổ này đẹp trai lắm luôn á, đã vậy còn thương thỏ nữa, thương ơi là thương luôn.Vừa dứt lời, từ đằng xa xa phía sau lưng cậu chợt dội đến một tiếng gọi rất quen.

Jungkook vừa quay đầu đã thấy Kim Taehyung vội vội vàng vàng chạy loạn khắp nơi ngó nghiêng đủ chỗ.

- Taehyungieee, em ở đây nèeeeeeĐôi mắt lo sợ của Kim Taehyung ngay lập tức thả lỏng khi nhìn thấy người mình yêu vẫn an toàn trước mặt.

Hắn nhanh chân chạy đến bên cậu, chưa kịp dừng lại thở một chút đã xoay người cậu mấy vòng liền xem xét khắp nơi, xác định không sứt mẻ miếng nào mới dám vuốt ngực thở phào- Ôi sợ chết mất!

Anh chỉ mới lựa đồ một chút mà quay đầu lại đã không thấy người đâu rồi.

Jungkookie sao lại đứng ở đây một mình thế này?- Chân em đâu có dài như anh, đuổi theo không kịp nên em định đứng ngoài này đợi anh mua xong luôn- Uchuchu tội nghiệp bé của anh, anh xin lỗi cưng cưng nhiều nha.Kim Taehyung đưa tay nựng mặt Jungkook, đến lúc này hắn mới phát hiện ra có sinh vật đang lạ bám trên người em bé nhỏ liền lập tức giật thót mình- Hi chúSinh vật kia dơ hai ngón tay lên chào hắn ( ✌️ )- Gì đây?

Con cái nhà ai đây?

Sao lại bám lên người em bé của chú?- Con cũng là em bé mà? (⁠ ⁠・ั⁠﹏⁠・ั⁠)- Không dễ thương bằng Jungkook của chú thì không được gọi là em bé đâu nhá- Ớ?Đứa trẻ bàng hoàng nhìn Jungkook, giây sau liền mếu máo úp mặt vào ngực cậu muốn khóc- Anh ơi chú kia ăn hiếp emmm!!!- Ớ?Kim Taehyung bàng hoàng nhìn đứa trẻ rồi lại nhìn người yêu nhỏ, lúc sau cũng méo xệch cả mặt kéo kéo vạt áo cậu- Em ơi nó đổ oan cho anh kìa ಥ⁠╭⁠╮⁠ಥ- Ôi trời ơi, hai cái người này!Jeon Jungkook bất đắc dĩ một lúc phải dỗ cả hai người một lớn một nhỏ, mãi một lúc sau cả ba mới dắt tay nhau ra hàng ghế gần đó chờ mẹ cô bé tới đón con về.- Chú chú, sao chú tìm được anh cánh cụt này dễ thương quá zạ?- Anh này là thỏ của chú, nhà chú nuôi bạn thỏ đáng yêu này đó.

Thấy ghen tị chưa?- Xí, lát cháu bảo mẹ mua anh về cho cháu nuôi, không để cho chú nữa đâu.- Ai cho?

Jungkook là của chú.

Nghĩ sao mà mua được vậy?

Bạn nhỏ này là vô giá đóKim Taehyung nghênh mặt với nhóc con, lập tức bị Jungkook đét nhẹ một cái vào đùi- Chồng với chả chềnh, sao lại đi ghẹo con nít thế kia?- Tại nó chọc anh trước- Chú chọc cháu trước mà!- Tui chọc đó được chưa?

Trật tự hết không thì tự chơi với nhau đi, tui đi về.- Ơ đừng màaaaaaaaa!!!Sau đó thì Taehyung và em bé cũng đã hoà thuận bắt tay nhau trước sự giám sát chặt chẽ của họ Jeon bên cạnh.

Cô bé hữu nghị tặng Taehyung một viên kẹo nhỏ còn Taehyung thì thân ái lột viên kẹo ra đút vào miệng Jungkook luôn.Nửa tiếng sau em bé cũng đành phải tiếc nuối vẫy tay chào tạm biệt Jungkook và Taehyung để theo mẹ về nhà.

Khỏi phải nói, họ Kim kia mừng hết biết.

Hắn ta mừng rỡ nắm chặt tay em cho không để tuột mất rồi dẫn nhau xuống khu ẩm thực ở tầng dưới của trung tâm thương mại- Kim ơiJungkook mon men nắm lấy góc nhỏ tí xíuuuu vạt áo hắn, giật giật- Anh nghe, Jeon nói đi- Mua cho em cái đó đi- Cái... không được!Kim Taehyung nghiêm mặt, lập tức bị cái bĩu môi dài thườn thượt của Jungkook làm cho lung lay một ít trong lòng- Đi màaaaaaa- Không được, cay lắm.- Em ăn được mà- Anh bảo không là không, vừa mới tái phát bệnh dạ dày mà lại đòi ăn chân gà cay là sao?- Nhưng em thèm lắm.

Hyungie ơi Jungkook thèm lắm lắm luôn á anh ơi, đi mòooooo- Jungkook ngoan, ăn chả cá thay chân gà được không?- Không mà, muốn ăn chân gà cơ ಥ⁠╭⁠╮⁠ಥ- Nhưng em đau dạ dày mà?- Em không sao hết, khoẻ lắm á- Không được, anh không chiều em cái này được đâu- ...- Kookie?Kim Taehyung cảm thấy không ổn khi em nhỏ đột nhiên im bặt- Em...- Anh hết thương em rồi...- ỚRồi xong!

Jeon Jungkook làm như này thì có bao giờ Taehyung chịu được đâu ಥ⁠‿⁠ಥ- Chả yêu em...- Ơ không, anh yêu em mà?- Yêu em mà không mua chân gà cho em á?- Nhưng anh lo em đau nên mới không mua- Không biết đâu, anh chán em rồi chứ gì?- Không có đâu, anh thương Jungkook số 1 luôn á- Vậy thì mua chân gà đi, hong mua là hong thương em Ó⁠╭⁠╮⁠Ò- Em... aisss anh thua rồi, đợi anh một tí đi mà huhuuuNhư mọi lần nhõng nhẽo, Jeon Jungkook lại thêm một lần thích chí vui vẻ vì Taehyung đồng ý cho em thứ em thích, mặc dù nó không tốt cho lắm ( ^^).

Trong lúc đứng đợi Kim Taehyung dặn dò người ta làm phần ít cay nhất, em nhỏ cứ lúc la lúc lắc nhảy nhót không ngừng trông rất đáng yêu.Hắn ta nhìn ngọt ngào của mình cười tít mắt chỉ vì một hộp chân gà cay nhỏ, đột nhiên cảm thấy trên đời này chẳng còn gì lấp lánh hơn nụ cười của người hắn yêu.

Không cần phải xa hoa đắt đỏ, niềm vui cũng có thể bắt nguồn từ những điều nhỏ nhặt thế này thôi mà.

Kim Taehyung cùng Jeon Jungkook đếm ngược từng giờ, rốt cuộc thì ngày trọng đại chỉ còn cách họ có một buổi bình minh lung linh nữa mà thôi.

Một cuộc chia ly quyến luyến nữa lại diễn ra ở biệt thự nhà họ Kim và lý do là vì hắn không nỡ để chàng dâu của mình về nhà ba mẹ ruột - một lẽ dĩ nhiên ở mọi lễ cưới từng diễn ra.

Cơ mà có ôm chân thế nào thì người ta cũng phải nhịn cười mà đi thôi, để lại Kim Taehyung rầu rĩ trong góc phòng ôm cái điện thoại có hình em nhỏ ngồi ngắm suốt.Lễ đường ngày mai rất linh đình, là tâm huyết và cả tình yêu suốt gần 10 năm của Kim Taehyung dày công ấp ủ nên chắc chắn rằng đây sẽ là một dấu ấn đậm sâu nhất trong cuộc đời của hắn và em.

💜có nhiều cảnh phát sinh ngoài dự tính nên chap này buộc phải cắt đôi ra chứ không chèn thêm lễ cưới vào được nữa, như z là Limerence sẽ có 76 chap nha mng 🙂)))unhi xin lỗi vì đã trễ hẹn ạ, mong mấy bà dà bỏ qua và in zoi cái chap này nha 😢bên lề: - Kim Taehyung, rồi bây giờ anh có chịu cho tui biết đám cưới có cái gì không hả?

Tui cũng cưới chứ có phải mình anh đâu mà anh bí mật không cho tui làm cái gì hết là sao?- Hoy bé ơi, anh muốn tạo bất ngờ cho em mà- Giờ có cho tui biết không?- H-hong- Dỗi!!!Jeon Jungkook bỏ nhà ra đi, trên tay không có vali nhưng cầm theo ví tiền của họ Kim nọ.

20:50pm

Chồng lớn của bạn Kookie xinh iu

bé đẹp ơi

anh xin lỗi mà

bé về đi

huhuuuu

20:55pm

jungkook

anh khóc á

khóc huhu thiệt á

bé về đi

anh xin lỗi mà

huhuuuuu

Chồng nhỏ xinh iu đã nhỡ

một cuộc gọi từ bạn

Chồng nhỏ xinh iu đã nhỡ

một cuộc gọi từ bạn

Chồng nhỏ xinh iu đã nhỡ

một cuộc gọi từ bạn

21:10pm

Jungkook

Jungkookkkkkk

em đang ở đâu vậy?

em ở đâu rồi?

21:15pm

OAAAAAAAAA!!!!

em ơi về đi

đừng làm anh sợ

bé ơi



béeeeee

anh sai rồi

anh ngất xĩu nè

huhuhuuuuu

Chồng nhỏ xinh iu đã nhỡ

một cuộc gọi từ bạn

Chồng nhỏ xinh iu đã nhỡ

một cuộc gọi từ bạn

...

Chồng nhỏ xinh iu

cái gì?

huhuuuuu

em đi đâu vậy?

anh chạy bộ ra tới đầu đường rồi nè

bé ơi em ở đâu

Chồng nhỏ xinh iu

tui bỏ nhà đi bụi rồi

hoy mà

anh xin lỗi

bé đang ở đâu?

anh ra bế bé về

Chồng nhỏ xinh iu

quán chè ở phố kế bên

cho 5p

không là tui ngủ ở đây luôn

ok bé iu

đợi anh phi trâu qua liền

bé iu ăn no đi nha

iu em

z đó, nma jjk vẫn không biết lễ cưới có cái gì nha quý zị 🙂))

idea : lượm đâu đó trên fb mà hổng có nhớ tên 👽
 
Vkook • Limerence
END. Lễ đường


Hôm nay, Kim Taehyung kết hôn.Để thuận tiện cho ngày đại sự diễn ra, Kim Taehyung và Kim Seokjin cùng chồng lớn của anh ấy đều tập trung về nhà chính của Kim gia cả.

Khi màn đêm vẫn chưa vụt tắt hẳn, không gian tĩnh lặng và giấc ngủ ngon của những người trong nhà đột nhiên bị phá ngang hỗn loạn- Dậy!!!

Dậy cưới chồng cho con đi cả nhà ơiiiiiii!!!Kim Taehyung hiên ngang đứng giữa phòng khách, hai tay hai nắp nồi của mẹ Kim vỗ choang choang đinh tai nhức óc- Dậy điiiiii!!!

Dậy rước Jungkook về lẹ lẹ trời ơi!!!- Cái gì vậy thằng kia?Ba Kim bực bội mở cửa phòng mắng vọng xuống, đầu tóc người đàn ông đứng tuổi rối tung mù- Ba dậy cưới chồng cho con- Cưới cái mẹ gì lúc 3 giờ sáng hả thằng điên này?Kim Seokjin cũng ra ngoài tức tối hét lên, bên cạnh còn có cả một anh gấu lớn gật gù tựa đầu vào vai chồng nhỏ mà ngủ - Ủa mới 3 giờ thôi hả?

Sao chờ lâu quá trời mà chưa tới 7 giờ vậy hyung?- Sao tao lo cho Jungkook ghê, thằng nhỏ đáng yêu vậy mà vớ phải thằng dở hơi như mày.- Không biết đâu, đi cưới Jungkook lẹ đi màCậu út nhà họ Kim vùng vằng bất mãn, hắn thật sự nhớ em nhỏ nhiều lắm rồi.

Suốt từ tối hôm qua đã ôm lì cái đồng hồ trong tay chờ đợi đến giờ được rước chồng nhỏ về dinh- Điên hả?

Có để cho Jungkook nghỉ ngơi không?

- Nhưng mà em nhớ ẻm...- Thì kệ mày- Ơ kìa?

Kim Taehyung ngớ ngẩn nhăn nhó, quay đầu chuyển mục tiêu sang ba Kim- Baaaa, mình đẩy nhanh giờ cưới lên 5 giờ sáng được không?- Ai dậy giờ đó cho anh cưới?

Định hành con dâu tôi dậy sớm chỉ vì anh hả?- Nhưng mà con không chịu nỗi... hay mình khởi hành sớm đi ba, đi màaaaaaaaa- Nhỏ cái miệng cho vợ tôi ngủ!Hắn quay sang Seokjin- Anh ha...- Im cái mồm cho chồng tao yên.

Cút đi ngủ đi không tao méc Jungkook cho thằng nhỏ khỏi cưới mày nữa giờ.Sau một hồi náo loạn dưới nhà, Kim Taehyung rốt cuộc cũng bị tiễn về lại phòng cho cả nhà yên tâm ngủ tiếp.

Hắn xị mặt nhìn đồng hồ rồi lại nhìn tin nhắn chúc ngủ ngon của em người yêu đêm qua gửi cho, cảm thấy mấy dòng chữ kia không thể giúp hắn vui bằng tự tay được ôm Jungkook vào lòng được.

Trái tim người đàn ông vì hồi hộp mà thấp thỏm không yên.

Hoá ra đây là cảm giác xốn xang mong chờ trước kết hôn của bao cặp đôi từng như Taehyung lúc này, hắn chỉ mong trời sáng thật mau để được gặp chú rể nhỏ của mình, được nắm tay em bước đi trên con đường hoa mình nâng niu trải sẵn.

Thoáng cái cũng đã tới giờ xuất hành sang nhà chú rể nhỏ rước dâu rồi.

Kim Taehyung lo lắng ôm tim run cầm cập.

Namjoon thương tình nhét một ly nước vào tay cho Taehyung uống, ngay lúc sau liền vương vãi ướt hết sàn nhà vì tay hắn ta run run không giữ vững.

Seokjin đã xuất hành qua nhà Jungkook từ sớm vì thuộc dàn phù dâu, để lại Namjoon ở nhà trông sóc thằng nhóc lớn xác đang ngớ ngẩn vì lần đầu được làm chồng thế này đây- A-anh Namjoon ơi, em r-run quá- Bình tĩnh, rõ ràng em thường ngày sống đĩnh đạc lạnh lùng lắm mà sao giờ lại sợ đến run vậy hả?- K-khác mà anh, làm gì có cái hợp đồng nào quan trọng bằng Jungkook của em được.

- Ừ nhỉKim Namjoon gật đầu đồng cảm- Nói vậy thôi chứ lúc cưới anh trai em anh cũng lo chết mẹ.

So với bên nhà Kim ồn ào náo loạn, phía Jungkook có vẻ bình yên hơn rất nhiều.

Cậu chàng cùng mẹ Hwang thắp nhang cho mẹ Jeon, lẩm bẩm khấn mời mẹ về chung vui và chúc phúc cho ngày kết hôn của đứa con trai bé nhỏ.

Ba Jeon với em trai Jungkook thì tất bật kiểm tra trà nước và cổng hoa trước nhà xem có gì sai sót còn sửa kịp.

Người yêu nhỏ của Taehyung bắt đầu thay lễ phục rồi ngồi yên cho thợ trang điểm dặm nhẹ chút phấn son để tôn những nét đẹp vốn hoàn hảo của em thêm vài phần rạng rỡ.

Jungkook ngắm mình trong gương, cậu nở một nụ cười thật hạnh phúc khi biết rằng không bao lâu nữa mình và họ Kim đẹp trai kia sẽ thuộc về nhau đường đường chính chính.- JungkookkkkkKim Seokjin vui vẻ bước vào, trên tay cầm theo một xấp đề tiếng anh dày đặc chữ- Ôi trời ơi, đáng yêu quá đi mất!

Sao mắt em có thể đẹp đến mức này vậy?- Anh khen làm em ngại quá điiiJeon nhỏ bẽn lẽn đưa tay che đi đôi gò má ửng hồng- Người nhà cả rồi mà ngại cái gì nữa không biết.

Anh nói em nhé, 3 giờ sáng nay thằng Taehyung nó làm loạn cả nhà đòi sang rước em giờ đó đấy, xem có điên không?

Phải mà không có Namjoon đang ngủ gật trên vai anh thì thằng nhóc đó đã no đòn rồi.- Thế ạ?Jungkook tròn mắt khúc khích cười - Chứ gì nữa.

Thằng này yêu vào nó khùng hẳn ra.- Thôi, anh đừng mắng chồng em mà.- Gớm cơ, bênh nhau quá nhờ?Seokjin trề môi trêu ghẹo, anh vuốt ve tóc em dâu nhỏ rồi nhẹ nhàng gửi gắm- Em trai anh nhìn vậy thôi chứ cũng thương lắm, từ nhỏ nó đã thiếu thốn tình thương rồi.

Anh gửi nó cho em, nhờ Jungkook bảo ban yêu thương nó thật nhiều nhé?- Dạ vâng ạ, em sẽ yêu Taehyung nhiều như cách anh ấy thương em vậy đó.

Anh Jin đừng lo nha?- Bé ngoan, thằng dở hơi như nó đúng là có phúc mới rước được em về mà.- Ơ mà anh cầm đề gì trên tay vậy?- ÀKim Seokjin cười thích thú, nháy mắt ẩn ý với Jungkook - Lát nữa em sẽ biếtPhía phù dâu bao gồm Kim Seokjin, Jung Hoseok, Park Jimin, Choi Eunha.

Dàn phù rể bên Taehyung cũng chất lượng không kém khi có 4 chàng trai là Kim Namjoon, Min Yoongi, Park Changho và Kim Hansung - chồng của Eunha.

Khi đằng trai lớn lên xe xuất phát cũng là lúc dàn phù dâu tập trung trong phòng trang điểm nói cho Jungkook biết về trò vui bọn họ vừa sắp xếp xong.Pháo nổ tưng bừng cùng đoàn nhà trai tiến về chiếc cổng hoa to lớn làm rộng ràng cả một con hẻm vốn thanh bình tĩnh mịch.

Kim Taehyung âu phục chỉnh tề ngóng nhìn về phía ngôi nhà đằng xa xa chờ đợi một khuôn mặt thân thương nhưng lại chẳng thấy đâu cả.- Chào anh chị!Ông bà Kim vui vẻ bắt tay thông gia mới, bên cạnh là đứa con trai đang đon đả cúi chào- Thưa ba, thưa mẹ ạ!- Chào anh, chào chị, mời đằng trai nhà ta vào uống trà nói chuyện cùng gia đình tôi.Đoàn nhà trai tiến về chiếc bàn trà được trang trí trang trọng trước bàn thờ gia tiên và cả mẹ ruột Jungkook.

Kim Taehyung cứ thấp thỏm nhìn quanh, từ nãy đến giờ đều không thấy chú rể của mình ở đâu cả.- MẹTaehyung lén ghé tai nhẹ thì thầm- Chồng nhỏ của con đâu?- Jungkook đang ở trong phòng đấy con rể!Mẹ Hwang biết hắn đang sốt sắng điều gì, bà mỉm cười- Nhưng có vẻ các con sẽ không dễ dàng với mấy đứa nhỏ phù dâu nhà mẹ đâu!Chú rể lớn cùng anh em phù rể kéo nhau ra hết phía sau để người lớn nghiêm túc nói chuyện đại sự.

Họ không biết có chuyện gì cả, chỉ thấy một Jung Hoseok đứng chặn ở trước cửa gian sau.- E hèm!!!

Đi đâu mà vội vàng mà vàng?

Jungkookie nhà tui đâu phải cứ muốn đưa đi là được.- Ò, vậy như này đã được chưa?Kim Taehyung xoè ra một xấp bao lì xì đỏ nom có vẻ khá dày dặn, vui vẻ phát cho từng người rồi định dẫn anh em sang cướp chồng nhưng đã bị chặn lại tiếp- No no, chưa được chưa được đâu.Choi Eunha hớn hở tiếp lời- Nghe nói anh không cho anh Jungkook chuẩn bị đám cưới cùng đúng không?

Chú rể nhà em đã buồn một chút đó nên để đòi lại công bằng cho anh Jungkook tụi em bắt buộc phải đặt ra chướng ngại vật.

Muốn có chồng thì phải vượt qua hết thử thách rồi mới được rước người đi, ok?- Có chuyện này nữa hả, sao bất ngờ quá vậy?- Bất ngờ mới vui- Được!

Vì Jungkookie nên khó thế nào em cũng vượt qua hết!- Chặng đầu tiên đơn giản như sau: Từ đây muốn đến phòng chú rể phải bước qua ba lần cửa tương đương với ba chặng, thử thách đầu tiên là hỏi nhanh đáp gọn.

Sẽ có 15 câu hỏi, mỗi câu trả lời đúng sẽ được bước 1 bước, hết 15 bước là đến được cửa thông ra hành lang nên coi như qua chặng đầu.- Chỉ chú rể trả lời thôi hả?- Chú rể hay phù rể đều được.

Nếu trả lời sai thì sẽ không đến được cửa, lúc đó sẽ có hình phạt khác nặng hơn.

Sẵn sàng chưa?Kim Taehyung vỗ vỗ vai anh em rồi hừng hực khí thế- Sẵn sàng!

Jungkook ơi anh đến đây!!!- Mỗi câu có 15 giây suy nghĩ.

Câu đầu tiên, xác xuất trúng độc đắc một tờ vé số truyền thống là bao nhiêu?Câu hỏi đầu tiên nên vẫn khá đơn giản, Kim Taehyung không mất 5 giây đã ra ngay đáp án- 1/1000000- Chính xác!

Mời đoàn nhà trai tiến thêm 1 bước.

- Câu thứ 2 : Dựa vào kiến thức hoá học giải thích câu " Lúa chiêm lấp ló đầu bờ, hễ nghe sấm động phất cờ mà lên " Có tiếng suýt xoa ở phía Taehyung vang lên khe khẽ, qua câu thứ 2 thì độ khó cũng tăng lên nhiều rồi- 15, 14, 13, ...- Trả lời!Min Yoongi từ phía sau lên tiếng- Vụ lúa chiêm thường rơi vào tháng 2, tháng 3.

Trời có mưa và nhiều sấm sét.

Sấm sét mang dòng điện vốn có tác dụng nhiệt làm vỡ liên kết ba của nitơ trong không khí, lần lượt kết hợp với oxi và nước mưa tạo thành hợp chất acid nitric ( HNO3 ).

4NO2 + O2 + 2H2O → 4HNO3Mà Acid nitric rơi xuống đất kết hợp với một số khoáng chất trong đất tạo thành muối nitrat (đạm nitrat) tốt cho lúa, đó là lý do sau mỗi lần sấm sét mưa lớn lúa đều phát triển tốt hơn.- Rất chính xác!- OhhhhHoseok nhìn Yoongi bằng đôi mắt lấp lánh ngưỡng mộ làm chàng bác sĩ rung động ngại ngùng.

Chàng giám đốc nhỏ lúc này trông đặc biệt đáng yêu khiến Min Yoongi không dám nhìn vào mắt cậu.- Câu thứ 3: Nguyên nhân gây ra hội chứng Down ở con người là gì?- Thừa một chiếc ở cặp nhiễm sắc thể số 21!- Chính xác!!!...- Câu số 15... chính xác!

Chúc mừng nhà trai đã hoàn thành chặng đầu tiên.- Yasss!Kim Taehyung vui vẻ đập tay cùng anh em đã giúp đỡ mình trả lời câu hỏi.

Bọn họ hò reo kéo nhau bước ra cánh cửa mở ra hành lang dẫn dài đến phòng Jungkook.

- Chặng 2: IELTS Writing & Listening test.

Mốc điểm đặt ra cho bài là 100 điểm, đội chơi sẽ phải chia ra làm hai.

Một bên tập trung giải tờ đề trên tay Eunha đang cầm, bên còn lại xếp thành vòng tròn và chơi chuyền chanh bằng muỗng.

Yêu cầu phải chuyền liên tục cho đến khi bên còn lại làm xong bài kiểm tra, mỗi lần chanh rơi sẽ trừ đi 6 điểm.

Nếu kết quả tổng cộng cao hơn 75 điểm thì sẽ đến được vòng cuối cùng.- Xời, tưởng gì!

Nghề của anh mày đây Taehyung ạKim Namjoon vỗ ngực tự tin, anh bước đến nhận lấy tờ đề trên tay Seokjin, tiện thể thơm chồng nhỏ một cái rồi ngồi xuống bàn nghiêm túc nghe viết.

Kết quả Namjoon làm được 98 điểm, trừ đi ba lần làm rơi chanh của bọn Hansung Taehyung thì còn lại 80, vẫn thành công được đến trước cửa phòng Jungkook.- Chặng cuối cùng nên cũng dễ thôi, sau đây là phần thi ứng xử.

Lần này chỉ có một mình chú rể lớn được trả lời thôi nhé- Ứng xử về chủ đề gì?- Bổn phận làm chồng.- Câu hỏi thứ nhất: Nhiệm vụ của Kim Taehyung khi ở nhà là gì?- Hmm... chăm sóc Jungkook, trò chuyện với Jungkook, lắng nghe và yêu em ấy.- Còn việc nhà thì sao?

Không san sẻ hả?- Không, làm gì có chuyện em để Jungkook làm việc nhà mà san với sẻ?- Ừ hợp lý, duyệt!Kim Taehyung thở phào, tự nhủ đường đến với chồng nhỏ không còn bao xa nữa rồi, phải cố lên.- Câu tiếp theo: Nếu Jungkook cãi nhau với người khác, em sẽ làm gì?- Dĩ nhiên là bảo vệ và tin tưởng em ấy rồi.

Jungkook của em tuyệt đối không bao giờ làm chuyện gì không có lý do cả.

- Ok- Nếu hai người cãi nhau em sẽ làm gì?- Sẽ im lặng để cả hai bình tĩnh trước, sau đó sẽ ôm em ấy và nói chuyện thật nhẹ nhàng.

Nếu chuyện không quá nghiêm trọng thì em sẽ nhường em ấy, cái chúng em cần là hạnh phúc dài lâu chứ không phải hơn thua chấp nhất ...

- Aaaaaaaa Jungkooki...

ủa????Taehyung đang đà lao vào chợt đứng sững, sao Jungkook nhà hắn lại đội khăn trùm và khoác chăn kín hết cả người thế này???- Taehyungie hơi lâu đấy nhé!- Anh xin lỗi vì đã để bé đợi nha, nhưng thế này là sao vậy?- Tụi em bày ra đó!Eunha nhanh nhẹn giải thích- Vì cái nhìn đầu tiên rất quan trọng nên chú rể nên thấy người thương xinh đẹp trong lễ phục ở lễ đường là ý nghĩa nhất.

Anh Taehyung phải đợi nhé, không được tò mò đâu.- Jungkookie có đồng ý không?Giọng em nhỏ vang lên thật ngọt ngào- Có ạ, em thích lắm- Được, vậy anh cũng thích!Hắn ta cúi đầu hôn lên mái tóc em cách một lớp lụa đào mềm mịn rồi quỳ xuống sàn nhà nâng niu gót chân em thon nhỏ, yêu thương đặt lên đó một nụ hôn trân quý đượm tình- Chào mừng em bước vào cuộc sống hôn nhân của chúng ta, bạn nhỏ yêu dấu!Để tạo nên dấu ấn lung linh cho tình yêu cao cả của mình và Jeon Jungkook, Kim Taehyung đã đặt lễ đường tại cánh đồng hoa mẫu đơn - loài hoa quý giá và vinh hạnh vì được người hắn yêu đem lòng ưa thích.

Tiệc tổ chức theo không gian mở với diện tích lớn, cổng hoa được kết thủ công hoàn toàn bằng mẫu đơn hồng và trắng đan xen nhau tạo nên chùm sắc mỹ miều dịu mắt.

Tất cả mọi thứ dù là nhỏ nhặt nhất đều là do chính tay Kim Taehyung kì công thiết kế và lên ý tưởng cả.

Thảm hoa kéo dài từ cổng đến tận lễ đài đều là mẫu đơn tươi chuẩn bị từ sáng sớm, ngoài ra còn rắc cánh hoa khắp con đường là Jeon Jungkook sẽ đặt chân lên và bước về phía hắn, ngụ ý Kim Taehyung nguyện rắc hoa trải lụa nâng niu và dung túng cho em trên cả đoạn đường tương lai dài phía trước.Khách mời cho ngày lễ trọng đại hôm nay đều là đối tác cực kỳ quan trọng của TK, bạn bè thân thiết của Taehyung và Jungkook cùng các chị em trong hội cuồng em trai dễ thương số 1 TK.

Đó chỉ mới là khách mời tiêu biểu, số còn lại muốn liệt kê nhanh cũng khó lòng mà kể hết- Mẹ ơi, con hồi hộp quá...- Jungkookie của mẹ hôm nay được làm chú rể nên lo lắng sao?- Dạ, con sợ mình sẽ gây ra sai sót trong buổi lễ.

Trái tim con nãy giờ cứ đập mạnh suốt thôi- Đừng sợ, sẽ không sao đâu mà.

Dù con có làm gì đi nữa, mẹ tin một người dành trọn con tim để yêu con tha thiết như Taehyung sẽ nhìn sai sót đó là chút vụng về đáng yêu của người mình thương mà thôi.Jeon Jungkook tưởng tượng một chút về dáng vẻ khôi ngô tuấn tú của chồng lớn nhà mình, đôi môi căng mọng phớt hồng sắc son môi kéo lên một đường cong thật hạnh phúc- Con đã chờ mong ngày này nhiều lắm, ngày mà anh Taehyung đón lấy con ở nơi lễ đường lung linh rực rỡ.

Tình yêu của bọn con trắc trở quá, nhưng thật vui khi kết thúc của mối tình này là đôi nhẫn cưới lấp lanh trên ngón áp út định tình thiêng liêng.- Con trai, mẹ và mẹ con luôn cầu chúc cho Jungkook luôn luôn hạnh phúc khoẻ mạnh.

Mẹ tin con sẽ luôn vui tươi, cũng tin cả con rể nhà mình sẽ điểm tô cho khuôn sắc ngọt ngào này những nụ cười rạng rỡ nhất.

Jungkookie, mẹ yêu con rất nhiều.- Con cũng thế, con yêu mẹ và cũng thương cả ba nữa!Jeon Gawon nép sau góc tường giật thót mình.

Ông không nhận ra con trai mình đã phát hiện người cha này đang lén lút nhìn con từ phía xa.Jungkook kéo mẹ Hwang đến gần ông, cậu cầm lấy đôi bàn tay nhăn nheo chai sạn của cha, lại sờ nắn ngón tay bà Dami bong tróc thô sơ vì làm lụng mà đỏ bừng khoé mắt.

Đặt tay ba mẹ vào nhau, Jeon Jungkook mỉm cười mãn nguyện vì bản thân đã được sống trong một gia đình có đầy đủ tình thương- Anh hai ơi, cả Junghan nữa!Jeon Junghan chạy nhanh về phía họ, chui vào lòng cha Jeon và cùng Jungkook khúc khích bật cười

- Kính thưa quan viên hai họ, kính thưa các vị khách mời.

Xin hãy hướng ánh mắt về phía mặt trời, nơi có một chàng tiên hạ thế và đáp xuống vùng đất yêu thương của anh Kim Taehyung luôn ngày đêm chờ đợi.

Tơ duyên thắt chặt, tình nồng chứa chan, ngày hôm nay thật vui sướng siết bao khi chàng tiên ấy đã bằng lòng sánh vai cùng chàng Kim si ái, muốn cùng chàng hạnh phúc cho đến mãi về sau.Tất cả khách mời hướng ánh nhìn về phía cổng hoa rực rỡ, nên có một Jeon Jungkook khoác tay cha e lệ thẹn thùng.

Nắng sau lưng cậu thật tinh nghịch, chúng len lỏi nhảy nhót rồi xuyên qua làn tóc em bông mềm xoăn nhẹ, dịu dàng bao lấy em như ánh hào quang thoát ra từ một tiên tử hạ trần.- Xin mời chú rể Jeon Jungkook tiến về phía lễ đài!Một bướcHai bướcBa bướcTrái tim em nhảy nhót liên hồi, đôi tay nhỏ siết lấy tay ba tiến từng bước chầm chậm.

Jungkook nhìn thấy Taehyung ngay trước mắt, cậu thấy người đàn ông của mình đã không thể kiềm được xúc động mà bật khóc ngay khi thấy Jeon Jungkook từng chút đến gần bên.

Kim Taehyung hạnh phúc lắm, niềm hạnh phúc tuôn trào mạnh mẽ vì được nhìn em trong chiếc vest cưới thật xinh.

Jungkook nhìn hắn, mỉm cười.

Bó hoa trong tay điểm tô cho một bông hoa khác muôn phần rực rỡ làm họ Kim kia say mê nhìn ngắm.

Em buông tay ba Jeon, đặt vào tay hắn và cùng nhau cúi đầu tạ ơn công sinh thành của bậc cha mẹ.

Họ nhìn nhau thật ngọt ngào, ánh mắt yêu thương không thể nói nên lời- Kim Taehyung, con có đồng ý cưới Jeon Jungkook làm chồng dù cho ốm đau hay lành lặn, dù giàu sang hay vất vả, lúc thịnh vượng hay khốn khó gian nan đều yêu thương và tôn trọng, cùng nhau đắp xây hạnh phúc đến tận cuối cuộc đời?- Con đồng ý!- Jeon Jungkook, con có đồng ý cưới Kim Taehyung làm chồng dù cho ốm đau hay lành lặn, dù giàu sang hay vất vả, lúc thịnh vượng hay khốn khó gian nan đều yêu thương và tôn trọng, cùng nhau đắp xây hạnh phúc đến tận cuối cuộc đời?- Con đồng ý!Câu thề ước vang lên khiến không gian như vỡ oà trong hạnh phúc.

Kim Taehyung và Jeon Jungkook, họ đã có một cái kết viên mãn cho gần 10 năm trao nhau thanh xuân và tình yêu cháy bỏng.

Họ yêu nhau, yêu đến tận cùng- Ta tuyên bố, từ nay về sau hai con chính thức trở thành một cặp chồng chồng.

Hãy luôn yêu thương, đùm bọc và chở che nhau đến tận cuối của hôn nhân!Kim Taehyung và Jeon Jungkook, họ cưới nhau sau bao nhiêu đắng cay gian trở.Kim Taehyung và Jeon Jungkook, họ yêu nhau tha thiết, trân trọng và chăm sóc đối phương bằng tất thẩy tình yêu và nâng niu trong đời.Kim Taehyung và Jeon Jungkook, họ cùng nhau lập ra một lời thề hạnh phúc và giới hạn của nó là mười ngàn năm.Mười ngàn năm, yêu nhau không ngừngMười ngàn năm, không thể chia cắtMười ngàn năm, mãi mãi bên nhau.Người thợ ảnh vui mừng bảo bọn họ để anh ta chụp một bức hình thật đẹp.

Kim Taehyung đứng sát gần bên em, bàn tay đan chặt lấy năm ngón tay xinh của người mình thương nhất- Nào chuẩn bị nhé?

1...2...- Jungkook, anh yêu em!- 3!Ánh đèn loé lên thu trọn ánh nhìn si mê và nét môi Jungkook mỉm cười rạng rỡ, nụ cười em lúc đó là xinh đẹp và hạnh phúc nhất thế gian này.Kim Taehyung và Jeon Jungkook, họ thuộc về nhau......mãi mãi!

The End.

00:00am 19/10/2022, Limerence chính thức trọn vẹn!

Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã đồng hành cùng uJewel suốt một quãng đường thật dài.

Yêu thương và ủng hộ mà các bạn dành tặng là điều unhi sẽ trân trọng và không bao giờ lãng quên 💜

Đọc xong Limerence rồi, bạn cảm thấy thế nào?

Thank you from the bottom of my heart 💜
 
Vkook • Limerence
Ngoại truyện 1: Một nhà 6 người


Nếu được hỏi về một người đặt chữ tín hàng đầu, chắc Jungkook chọn ngay Kim Taehyung cũng không có gì sai đâu nhỉ?Nói về những lời hứa hẹn, thật khó để đếm được giữa em và hắn đã hình thành bao nhiêu là điều thề ước, bao nhiêu những lần ngoắc lấy tay nhau.

Em chỉ nhớ người đàn ông mình gọi là chồng kia dù có bận rộn đến quên cả ngủ thì vẫn toe toét đến với em cùng thứ đồ mình đã hứa mua tặng trên tay hoặc sẽ đến đưa em đi vô cùng đúng hẹn.

Jungkook thương Taehyung của mình, thương nhiều lắm cơ.

Ngắm nhìn chồng lớn còn ngủ rất say trong vòng ôm của mình sau một đêm họp hành thức trắng, Jungkook khẽ mỉm cười.

Em biết Taehyung yêu em nhiều hơn bất cứ ai, hắn ta luôn xem Jeon Jungkook này như hoa như mật mà nâng niu gìn giữ.

Kim Taehyung là người rất giữ lời hứa với Jungkook, như những lần em nũng nịu đòi chồng yêu dắt mình đi uống rượu.

Kim Taehyung ngoài miệng dù mắng là như thế sẽ không tốt cho sức khỏe nhưng vẫn hứa tan làm chiều nay sẽ đưa em đi ngay.

6 giờ chiều, giữa dòng người đông đúc tan làm về nhà có một chiếc xe đen bóng đậu ngay trước sảnh, bên cạnh là chủ tịch Kim cùng ít bánh sữa cho chồng nhỏ lót dạ trước khi dạ dày nhạy cảm của bạn nhỏ tiếp xúc với chất cồn cay chát.Kim Taehyung hứa sẽ không bữa ăn bữa bỏ để em lo, hắn làm được.

Kim Taehyung hứa không về khuya để em phải thao thức chờ đợi, hắn cũng giữ lời, mỗi tối nếu không có việc bất đắc dĩ đều về nhà sớm với em, đều yêu thương hôn trán và cất tiếng thưa như lúc còn hẹn hò.

Taehyung hứa sẽ không lớn tiếng hay trách mắng em, hắn giờ đây dù có giận đến mấy vẫn nắm chặt lấy tay Jungkook để tự thức tỉnh bản thân không được làm đau em nhỏ.

Hơn tất cả, Kim Taehyung hứa yêu và cho Jungkook sống trong hạnh phúc nâng niu, đến lúc này đây chồng lớn của cậu vẫn đang làm rất tốt!Em vẫn nhớ cái đêm tân hôn đầu tiên ngày hôm ấy, khi Kim Taehyung dù say bí tỉ vì buổi tiệc đãi bạn bè kéo dài đến tận khuya vẫn ra ngoài ban công đứng một lúc lâu cho vơi bớt hơi men nồng nặc trên người rồi mới dám trở vào với chồng nhỏ.

Hắn ta say lắm rồi- Chồng nhỏ ơi, cho anh moah moah miếng điiii- Hong, hôi rượu quá đi chỗ khác chơi- Hong, có chồng rồi là hong có...

ức...

được la cà đêm khuya nữa.

Phải ở nhà với chồng cơJungkook được Taehyung đỡ cho kha khá khi đi chúc rượu khách mời nên dĩ nhiên tỉnh táo hơn nhiều.

Cậu vừa tắm xong, hương sữa tắm thơm man mát trên da thịt trắng hồng cuốn hút gã chồng lớn kia chui vào lòng cậu dụi dụi mãi- Chồng nhỏ hôm nay vất vả rồi, bé có mệt hong?- Hôm nay bé rất vui, cưới được Taehyungie rồi nên chỉ thấy hạnh phúc thôi chứ chả mệt mỏi tẹo nào cả.- Anh yêu Jungkook quá đi àaaa...Kim Taehyung nằm xuống giường nghiêng đầu nhìn cậu, gương mặt đẹp như tạc tượng đỏ bừng nhưng vẫn chẳng mất đi chút khí chất vương giả quyền uy.

Taehyung lâng lâng ngây ngất, đôi mắt nhìn em tuy có vài phần đờ đẫn mà vẫn rất si mê ngọt ngào- Anh biết sống làm sao nếu không có em đây?

Hạnh phúc quá, cuối cùng cũng đã được nắm tay em trong lễ đường của chúng ta rồi.

Anh...

ức... thương em nhiều lắm, thương Jungkook lắm lắm luôn.

Jungkook nhớ là phải luôn yêu anh đó nha?

Không có Jungkook thì anh chẳng còn lại gì nữa...

ức...Kim Taehyung là thế đấy.

Hắn ta khi say sẽ quấn lấy cậu và nói những lời vô cùng vô cùng mùi mẫn nhưng rất đỗi thật lòng.

" Cảm ơn em vì đã ở bên anh", " Không có Jungkook anh không thể sống được ", " Cuộc đời anh chỉ có em là quý giá " và " Anh yêu em nhiều lắm Jungkook à " có lẽ là những câu được Taehyung lặp lại nhiều nhất.

Kim của em không khéo tay là bao nhưng riêng chăm sóc cho em nhỏ mình thương là tuyệt vời hơn bất cứ ai.

Jungkook nhớ như in cái đêm hắn và em chính thức tan vào nhau cùng những ái ân xác thịt nồng nàn, hắn ta đưa em lên cao trào của dục cảm rồi ôm chặt lấy thân thể mềm nhũn mà khóc.

Jungkook hỏi anh làm sao, Taehyung bảo mình lúc này hạnh phúc đến mức không dám tin đây là sự thật.

Kim Taehyung chưa từng đòi hỏi việc quan hệ cùng Jungkook, lúc sắp kết hôn vẫn rất đỗi bằng lòng làm bạn với tay phải thêm bao lâu cũng được miễn không làm Jungkook khó chịu.

Nhưng rồi vào một đêm đầy sao, Jeon Jungkook đã ban cho hắn một món quà vô giá cùng một hình xăm nơi trái tim không khác gì của mình, chỉ là nơi kia khắc lên dòng chữ " Kim Taehyung ".Jeon Jungkook chấp nhận Taehyung đã là niềm vui khôn xiết, việc em nhỏ khắc tên mình lên ngực trái, ghim sâu chúng vào da thịt em trắng mềm vĩnh viễn khiến Kim Taehyung dường như đắm chìm trong sung sướng tột độ.

Hắn ta yêu em, tình yêu càng lúc càng lún sâu vào từng tế bào bé nhỏ.- Chồng lớn ơi chồng lớn- Chồng nghe, em nói điKim Taehyung không nhìn lên mà chuyên tâm lật lật tài liệu, tuy vậy vẫn rất chăm chú nghe xem bé nhỏ đang muốn gì- Chồng cho em đi làm chỗ khác nha?- Tại sao?

Công việc hiện tại vẫn đang rất tốt mà?

- Tại vì á, tụi mình cưới nhau rồi mà.

Hai đứa chung nhà lại còn làm chung một chỗ có khi nào bị người ta nói này nói nọ không?- Ai dám nói gì em cứ chỉ thẳng mặt cho anh, anh đuổi tất!- Em đang nghiêm túc đó- Thì anh đâu có nói đùa?Taehyung tạm gác việc trên tay, hắn cúi xuống tóm lấy đôi chân đang vẽ loạn dưới sàn mà không mang vớ của người ngồi cạnh đặt vào lòng mình rồi mới cầm bút lên làm việc tiếp.

- Jungkook có thể suy nghĩ lại một chút không?

Em biết đó, anh không thể vừa ý với cách làm việc của ai ngoài em cả.

Để Jungkook sang công ty khác khác gì dâng kiếm cho địch chém mình, em nỡ lòng nào nhìn chồng em khổ sở vì bị công ty chồng mình làm cạnh tranh đấu đá sao?- Ừm... cũng có lý!

Taehyungie bận rộn sẽ thức khuya làm việc, em sẽ không có ai ôm ôm cho ngủ nữa.- Nào, sang đây!Hắn dang tay đón lấy em nhỏ từ ghế bên cạnh sang ngồi hẳn vào lòng mình, công việc so với Jungkookie không là gì cả nên tạm gác lại sau.- Còn nữa nhé, Jungkookie nếu đi làm ở công ty khác bị người ta chèn ép thì anh biết phải làm sao?

Anh thừa biết Jungkook sẽ im lặng mà xoay xở, em nhất định sẽ không kể với anh vì sợ anh lo đúng chứ?

Ở bên anh, sáng đi làm buồn ngủ có thể mượn tạm lòng anh mà chợp mắt thêm chút, đói bụng lúc nào cũng có sẵn đồ ăn.

Chưa kể những lúc bệnh dạ dày đột ngột tái phát, anh làm sao chạy sang đưa thuốc cho chồng nhỏ kịp đây?

Anh không có ý kiểm soát em đâu, chỉ là thực sự rất lo lắng cho chồng nhỏ của mình.

Em mà có mệnh hệ gì làm sao anh sống nỗi đây?- Ừm... còn lý do nào nữa không?- Còn chứ, quan trọng nhất là anh sẽ rất nhớ em.

Nhớ Jungkook nhiều đến mức bỏ bê công việc, từ sáng đến chiều chỉ suy nghĩ xem Jungkook đang làm gì thôi.

Em nỡ lòng nào nhìn TK phá sản vì lý do lãng xẹt đó sao?- Đúng là không thật, em cũng sẽ nhớ Taehyung lắm nên không xa được bao lâu hết.

Thôi được rồi, em quyết định vẫn sẽ ở lại làm thư ký riêng cho chủ tịch Kim nhé, chủ tịch có vừa ý không ạ?Chụt- Cảm ơn thư ký Jeon nhé!- Naeee, chủ tịch làm việc nhanh rồi xuống ăn cơm với em nhé.

Em vừa làm món mì kim chi chủ tịch thích đó.

Bái baiiiiViệc chủ tịch Kim luôn đặt Jeon Jungkook làm ngoại lệ hàng đầu đối với nhân viên TK đã là chuyện thường tình nhưng đôi khi nó vẫn làm nhân viên các công ty khác ngỡ ngàng ngơ ngác.

Có một lần Taehyung được mời làm đối tác đặc biệt sang công ty khác xem xét đánh giá trước khi quyết định kí kết.

Đoàn nhân viên của TK bước vào sảnh chính, dẫn đầu là Kim Taehyung oai nghiêm lịch lãm và Jeon Jungkook theo ngay phía sau.

Một vài nhân viên của công ty đó đã không khỏi bất ngờ khi thấy chủ tịch Kim nhăn mày bước chậm một nhịp, đợi cho Jungkook theo đà bước tới ngang hàng với mình mà nắm chặt tay sánh vai không cho em đi phía sau mình nữa.

Kim Taehyung từng nói hắn không muốn Jeon Jungkook thua kém bất cứ ai kể cả mình, người mà hắn yêu thương tôn trọng không thể vì lý do gì mà phải ở phía sau hắn cả.

Taehyung yêu em là điều mà ai cũng nên biết, hắn không ngại thể hiện điều đó qua nhiều cái nắm tay giữa chốn đống người không chút chần chừ.

Có được Jungkook trong tay là niềm tự hào lớn nhất của hắn và Kim Taehyung hạnh phúc vì điều đó.

Rất nhiều.

Cạch- Chồng nhỏ ơi, anh về rồi đâyyyy- Em chào chồng lớnJungkook tắt bếp ra đón Taehyung về, trên người còn mặc chiếc tạp dề hình thỏ rất xinh xắn- Tặng chồng bó hoa nè, không vì dịp gì cả.

Lúc nãy đi ngang qua cửa hàng hoa thấy nó rất đẹp nên mang về tặng em thôi.- Em xin ạ, cảm ơn chồng nhiều nhéJungkook tươi cười nâng bó hoa hướng dương to lên hít một hơi.

Taehyung đứng cạnh bên lại rất say sưa ngắm nhìn em xinh đẹp bên đoá hoa vàng rực rỡ trong tay.

Hắn rất thích tặng quà cho cậu mà chẳng vì dịp quan trọng nào cả, khi hỏi thì chỉ bảo là muốn ngắm nụ cười xinh xinh kia nên mới mua chút quà nhỏ về thôi.

Kim Taehyung âu yếm hôn hôn chóp mũi hồng hào, vứt cặp áo sang một bên rồi bế bổng em nhỏ lên tay vừa hôn vừa thủ thỉ- Thưa chồng nhỏ, chồng lớn về rồi nhaThấm thoát đã tròn 2 năm họ bên nhau, Kim Taehyung giờ đây đã là vị chủ tịch đứng đầu tập đoàn lớn có đóng góp rất quan trọng đối với nền kinh tế doanh nghiệp toàn quốc.

Ai ai cũng phải nhìn hắn bằng đôi mắt nể phục, lắm người còn nghĩ rằng họ Kim kia cả đời cao ngạo không thoả hiệp trước ai vì bất cứ lý do gì.

Ấy là người ta chưa thấy cảnh hắn cầm muỗng cơm đầy năn nỉ con thỏ biếng ăn kia há miệng ra thôi...Năm Taehyung 31, Jungkook 30.

Đôi chồng chồng sau nhiều lần suy nghĩ và bàn bạc nghiêm túc đã quyết định đi đến một bước ngoặt to lớn trong đời, bước ngoặt mang tên " có con "!Họ lựa chọn phương pháp thụ tinh ống nghiệm tân tiến lúc bấy giờ, đồng thời tìm hiểu rất cẩn thận về những rủi ro và ảnh hưởng nếu có để kịp thời xử lý.

Kim Taehyung nhất quyết muốn thụ thai con theo tinh trùng của chồng nhỏ, hắn bảo " Nếu con chúng ta sau này thừa hưởng được đôi mắt và vẻ đẹp như em thì thật khả ái biết bao, nhà chúng ta sẽ có một Jungkook lớn và một Kookie thu nhỏ nữa ".

Một thời gian trôi qua, cặp ba lớn ba nhỏ và gia đình hai bên vui mừng chào đón cô con gái đầu lòng khỏe mạnh chào đời.

Đứa bé trộm vía rất xinh, đôi mắt và bờ môi như đúc từ Jungkook ra không lệch chút nào cả.

Bé con có tên là Junghye, Kim Junghye.

Cái tên đã từng xuất hiện trong quãng thời gian yêu đương lẫn nhiều lần trăn trở của ba nhỏ Jungkook.

Kim Taehyung hạnh phúc đón con gái từ tay vị bác sĩ, bé con ấm mềm trên tay khiến người đàn ông to lớn trở nên vụng về lúng túng, lo sợ mình chạm vào con sẽ làm bé khó chịu hay đau- Ba bế ba bế nha, uchuchu bé con ơi, chào mừng Junghye đã đến với gia đình chúng ta nhé!

Để ba giới thiệu với con, ba là Kim Taehyung, là ba lớn của Junghye nè.

Còn đây là Jeon Jungkook, tình yêu của ba lớn và cũng là ba nhỏ của con nữa.

Nhà ta có nuôi hai em chó một lớn một nhỏ là Bam và Yeontan.

Junghye yêu dấu, ba mong con luôn hạnh phúc và khỏe mạnh, hãy gắn bó và yêu gia đình ta như một phần máu thịt.

Ba lớn sẽ bảo vệ con và ba nhỏ, Junghye nhớ là phải yêu ba nhỏ nhiều như ba nhé?Jungkook đón lấy con gái từ tay chồng lớn, em cười ngơ ngẩn trước đôi môi bé con chúm chím lúc còn say ngủ.

Chợt Junghye cựa mình thức dậy, đôi mắt to tròn mở ra nhìn Jungkook đầy vẻ hiếu kỳ khiến cậu vô thức mở to mắt nhìn con say đắm.

Kim Taehyung lén chụp một bức ảnh, bên trong là hai tình yêu to lớn của mình đang nhìn nhau như hai đứa trẻ đang ngỏ lời muốn kết bạn.

- Một con vịt xoè ra hai cái cánh, nó kêu rằng há há há ặc ặc ặc- Kim Taehyung, anh ru con kiểu gì thế hả?Jeon Jungkook lau lau khoé miệng, vừa uống được chút trà đã bị tên chồng nghịch ngợm chọc cho phụt ra hết rồi- Hay hông?

Tannie dạy anh đó- Tan... phụt... tại sao Tannie lại dạy anh được chứ?- Yè yeeee, Jungkookie cười rồi kìa Taehyung ẵm Junghye lắc lư qua lại, hắn mon men tới gần chồng nhỏ của mình rồi thơm chụt vào vầng trán nhẵn mịn.- Ba nhỏ mệt rồi, ngủ một chút đi em.

Junghye cứ để anh lo cho- Được không đấy?

Ba lớn cũng vừa đi làm về thôi mà?- Ba lớn không sao, về nhà thấy ba nhỏ mặt mũi bơ phờ thế này còn đau lòng hơn cả mệt mỏi rồi.

Jungkookie ngoan, ngủ một giấc em nhé?

Anh sẽ bảo chị Hong Ah nấu súp bổ cho em ăn tối, nha?- Dạ, vậy Taehyung chịu khó một chút nhé?Jungkook đặt tách trà xuống bàn, khẽ xoay xoay khớp tay đã tê cứng vì ẵm bồng Junghye rất lâu.

Ba nhỏ dù mệt lắm nhưng vẫn ghé đến bên con khẽ thì thầm- Junghye chơi với ba lớn phải ngoan, đừng khóc quấy nữa.

Ba nhỏ ngủ một chút rồi lại chơi với con sau nhé?Bàn tay bé xinh của Junghye đang nghịch cổ áo Taehyung chuyển sang chạm chạm vào má đào của ba nhỏ.

Bé con e a vài tiếng nho nhỏ, có lẽ đã đồng ý với lời dặn dò của cậu chăng?Chụt- Thưởng ba lớn trước nè, lát nữa em dậy sẽ hôn ba nhiều hơn.Kim Taehyung cười mãn nguyện, hắn hôn hôn gặm gặm má đào phúng phính của chồng nhỏ một lát rồi cũng giục em mau mau nằm xuống nghỉ ngơi.

Đặt lên môi xinh một chiếc hôn chúc ngủ ngon, Taehyung cũng mau chóng ẵm con ra khỏi phòng cho Jungkook yên tĩnh nằm ngủ.- Junghye hôm nay sao lại khóc quấy nhiều thế này hửm?

Con gái không nghe lời ba sao?

Junghye thường ngày rất ngoan mà, sao giờ lại không chịu ai ẵm bồng ngoài ba nhỏ và ba lớn, còn khóc nhiều thế này?

Kim Taehyung vừa ẵm con vừa lắc lư nhè nhẹ, hắn thủ thỉ với Junghye như đang căn dặn- Junghye không được làm ba nhỏ mệt nữa nghe chưa?

Ba nhỏ Jungkook thương con nên mới hát ru chăm bẵm, con lại khóc to hơn để ba nhỏ phải vất vả như thế.

Con xem, con làm ba lớn cũng lo lắng luôn rồi này.

Giờ ba đưa Junghye xuống bảo dì làm súp cho ba nhỏ nhé?

Thế đấy, Kim Taehyung sau khi có con vẫn không thôi cưng chiều em bé lớn của hắn.

Họ Kim yêu đắm đuối đôi mắt tròn xoe của Jeon nhỏ mỗi khi em thấy có gì đó vui hay thú vị, lại càng thấy bạn nhỏ ấy vẫn chưa lớn là bao dẫu cho nét thơ ngây năm nào đã mang theo vẻ trưởng thành của một chàng trai tuổi 30.

Kim Junghye nhà hắn rất bám ba đặc biệt là ba nhỏ của bé, lại thêm Jungkook xót con nên mỗi khi bé mếu khóc đều vội chạy ào đến dỗ dành.

Có một thời gian Kim Taehyung từng sợ Jungkook mắc chứng trầm cảm sau sinh, mặc dù em không sinh bé nhưng quá trình chăm con nhỏ vất vả cũng khiến hắn lo sợ trân quý nhà mình bị ảnh hưởng đến tâm lý.

Thế là Taehyung gần như đảm đương hết mọi việc chăm lo con cái, lúc ru con ngủ cũng sà đến hôn hôn em bé lớn để Jungkook không cảm thấy buồn chán hay tủi thân.

Mãi đến khi Junghye cứng cáp hơn mới dám trở lại công ty làm việc tiếp.Kim Taehyung lúc nào cũng tuyệt vời cả, hơn nữa còn rất yêu em, rất rất nhiều.

Một năm sau...Cạch- Ba về rồi đây!- AaaaaKim Junghye nghe giọng ba lớn quen thuộc vang lên ở cửa, bé buông đồ chơi đang chơi cùng ba nhỏ xuống, đầu nhỏ lắc lư vỗ tay mừng- Ba nhớn về... nhớn về...- Em chào ba lớn nhé!- Ba chào hai em bé nhaKim Taehyung vui vẻ mỉm cười, hắn cởi áo khoác để sang một bên rồi tiến về chỗ hai ba con đang chơi trò nấu nướng.

Junghye dang hai tay chờ ba lớn bế mình nhưng bất ngờ làm sao, Kim Taehyung đi ngang qua bé trực tiếp bế thẳng ba nhỏ đang ngồi ngoan bên cạnh lên ôm cơ- Ơ... bế... bế- Hong, ba thích bế Jungkookie của ba hơn cơMặt mày con bé ngơ ngác sững sờ- Bế... bế... hic... bế... b... oaaaaaaaaaaa- Trời đất ơi, anh chọc con khóc rồi kìa!- Ehehehehe anh có làm gì đâu.

Chồng nhỏ thơm quá, anh hôn miếng- Dỗ con đi đã- Không, lớn rồi tự nín điThế là Kim Taehyung ngang nhiên để mặc con gái khóc mếu máo nhìn mình tội nghiệp, hắn bế chặt không cho Jungkook xuống dỗ dù ba nhỏ xót con không yên.

Junghye nay đã sắp 2 tuổi nhưng thói quen hay mè nheo nhõng nhẽo vẫn không thể thay đổi, Kim Taehyung từ nay sẽ nghiêm khắc hơn một chút để bé con bớt dựa dẫm vào ba nhỏ hơn.

Đúng như Taehyung nghĩ, Junghye sau một hồi khóc lóc nhưng hắn vẫn không bế thì cũng đã chịu thôi, bé con tự lau khô nước mắt rồi trèo lên ghế nằm ngoan bên Bam xem phim hoạt hình.

- Thấy chưa?

Em đừng xót con mà chiều chuộng Junghye kẻo sinh hư mất.

Junghye 2 tuổi rồi, giờ là lúc ta dạy con bé tính tự giác ngăn nắp hơn.

Junghye phải lớn để Jungkook của anh còn đỡ mệt hơn chứ?- Em không sao, Taehyungie cũng giúp em trông Junghye nhiều mà- Như thế không đủ, Junghye bám em nhiều nên cứ phải bế bồng suốt.

Nhìn xem, tay xinh của anh chai sần hết rồi.

Tối hôm qua còn thấy em ngồi một mình xoa bóp tay mà không nói gì với anh cả, anh là anh giận chồng nhỏ lắm đấy nhé!- Bé xin lỗi chồng yêu nha, tại bé sợ sẽ làm phiền anh làm việc á.

Cúi xuống đây bé hôn hôn anh chuộc lỗi nèMoah moahhhhhhKim Taehyung cố nhịn cười, dù lúc này đang hạnh phúc lắm nhưng vẫn làm ra vẻ mặt cứng rắn- Anh chỉ bỏ qua lần này thôi nhé, lần sau dù có tê tay thôi cũng phải nói ngay biết chưa?

Giờ anh bế chồng nhỏ lên phòng rồi anh thoa kem dưỡng cho nhé?

Junghye cứ để dưới này chơi với anh Khoai tây đi, chị Hong Ah trông choVài tháng sau, Kim Junghye được ba lớn ba nhỏ đưa đến nhà trẻ thay vì chăm ở nhà, Jungkook vì thế cũng quay trở lại vị trí vẫn luôn bỏ trống ở TK chờ mình.

Đôi chồng chồng vẫn ngày ngày đưa con đi học, nắm tay nhau đi làm, ăn trưa trò chuyện cười đùa cùng nhau.

Thỉnh thoảng Jungkookie nếu có mệt mỏi thì sẽ trốn việc và lợi dụng chức " chồng nhỏ chủ tịch" một chút mà trèo lên người Kim Taehyung vùi sâu vào lòng hắn ngủ.

Taehyung lúc đó sẽ cởi áo khoác choàng lên người chồng nhỏ, cơ thể tự động ngả ra sau một chút để Jungkook tựa vào thoải mái hơn.

Chân xinh vòng qua hông hắn, mái đầu tròn bông mềm tựa lên bờ vai vững chắc và cần cổ trắng hồng thơm hương nhài ngòn ngọt làm Kim Taehyung yêu thích vô cùng.

Vỗ về tấm lưng bé nhỏ, vị chủ tịch kia tự nhủ trong lòng hôm nay sẽ làm việc năng suất để có thể đưa người thương về sớm nghỉ ngơi.Kế hoạch ban đầu của hai người họ là chỉ có một bé con là đủ.

Thế nhưng suy nghĩ nhiều lần Jungkook thấy vẫn nên có thêm một đứa nữa cho cân xứng vẹn toàn.

Kim Taehyung ban đầu không đồng ý, hắn sợ cảnh con nhỏ đau ốm khóc quấy lặp lại sẽ khiến Jungkook mệt không chịu nổi nhưng rồi cũng chấp thuận sau nhiều lần nói chuyện cùng em.

Lần thụ tinh này dùng nòi giống của Taehyung, họ rất mong đứa con bé nhỏ của mình sẽ được ba lớn truyện lại sự thông minh và khuôn mặt ngũ quan hoàn hảo.Năm Kim Junghye 3 tuổi, đứa con trai nhỏ bé nhất được ra đời.

Kim Taehyung đặt tên con là Kim Taehoon, hoàn thành ước nguyện dưới một mái nhà có Kim Taehyung, Jeon Jungkook cùng Taehoon và Junghye sống cùng nhau hạnh phúc.

Bé con được ba nhỏ ẵm đầu tiên, ánh mắt người nhỏ long lanh nhìn con trai có sóng mũi trộm vía thon cao và vành môi mỏng y hệt ba lớn.

Jungkook bế con lại gần chỗ ba lớn và chị hai đang mong đợi, giọng ngọt ngào êm vang- Con trai nhỏ ơi, chào mừng Kim Taehoon con đã đến với gia đình chúng ta nhé.

Ba là Jungkook, là ba nhỏ.

Người đàn ông to cao rất đẹp trai này là ba lớn của con đó, tên là Kim Taehyung.

Còn đây nữa, chị gái có đôi mắt tròn vo đáng yêu này là chị hai Kim Junghye của Taehoon đó, con đã biết chưa?

Nhà ta có nuôi hai em chó, em lớn là Bammie, em nhỏ là Tannie.

Ba Taehyung rất thương ba nhỏ, thương chị Junghye và thương cả em Taehoon nữa.

Taehoon cũng hãy thương yêu gia đình ta thật nhiều nhé?Kim Taehyung đón lấy con trai bé nhỏ, hắn cũng nhỏ nhẹ dặn dò- Taehoon à, ba rất yêu ba nhỏ của con nên con cũng phải thương ba thật nhiều nhé?

Con là con trai, phải lớn lên thật khoẻ mạnh và tài giỏi để bảo vệ chị hai cùng ba nhỏ Jungkook.

Hãy yêu thương gia đình ta thật nhiều, con bảo vệ ba nhỏ và chị còn ba sẽ che chở cho cả nhà mình luôn.

Một nhà 6 người chúng ta sẽ sống thật hạnh phúc bên nhau, con nhé?

💜tui chỉ nói là Jungkook không mang thai thôi chứ đâu có nói không thể có con 🙂)))vẫn còn phiên ngoại nghen, chưa hết đâu nma sẽ hơi chậm xíubà nào mê ngược top thì thêm " Possession " của tui vào thư viện trước đi nhé.

Dự kiến là ngược khá nặng đó, bù lại cho fic này uJewel ngược chả thấm thía gì🙂))) ai thích ngọt ngào cute thanh xuân học đường mà không ngược thì lưu " Bạn cả đời " vào nha, dễ huông lắm nma ít chap thôi, viết cũng h-hơi lâu tí 👽z nka, pppppppp
 
Vkook • Limerence
Ngoại truyện 2: Thật tốt khi anh có em


- Bé xã ơi, em tới đâu rồi vậy?"

Đang dở xiên cá viên, chồng đợi em tí "Kim Taehyung cúi đầu nhìn Taehoon đang nắm áo Junghye chơi bí bo xình xịch quanh chân hắn, cười bất lực- Vậy chồng ăn xong thì đến đón ba con anh với, tụi anh chờ mãi mà chẳng thấy ba nhỏ đâu, thì ra là mãi ăn cá viên mà quên mất chồng con rồi" Em... nhin... nhõy... phù phù ( em xin lỗi ) "Kim Taehyung ở đầu dây bên này cuống quýt- Thổi đi đã chứ, bỏng miệng xinh của anh bây giờ!"

Em biết rồi mà chồng "Qua những tiếng nhăm nhăm phù phù phát ra từ điện thoại, chồng lớn u mê họ Kim vui vẻ biết bao khi tưởng tượng ra niềm thích thú của em vì được măm măm món mà mình thích.

Taehyung nhìn đồng hồ trên tay, nhẹ nhàng nói với em nhỏ- 6 giờ rồi chồng nhỏ ơi, bé ăn chừa bụng để 7 giờ nhà mình ăn cơm nữa đấy nhé.

Jungkookie tới đón bọn anh đi, tàu lửa xình xịch của các con nãy giờ đi qua chân anh hai mươi vòng rồi ."

Kookie đến ngay, chồng đợi nhaaaa "Chuyện là dạo này Jungkook trông có vẻ buồn chán nên Taehyung lo lắm, hắn sợ em nhỏ chỉ quanh quẩn bên mình sẽ đâm ra ngột ngạt.

Vị chủ tịch trẻ lúc này lại quá mức bận rộn để có thể dành cho gia đình một chuyến du lịch, cũng không nỡ để Jungkook đi chơi xa một mình vì mình sẽ nhớ người ta không chịu nỗi.

Suy đi nghĩ lại một hồi Taehyung quyết định gom hai đứa con nghịch ngợm nhét vào phòng làm việc để mình vừa làm vừa trông, đưa xe cho em nhỏ và cho em cả một ngày tiêu xài tận hưởng với chiếc thẻ đen quyền lực của hắn.

Cơ mà em bé mãi là em bé, Jeon Jungkookie kia vì va vào lưới tình của xe cá viên chiên thơm phức mà quên mất một chồng hai con đang đợi mình đến đón mất tiêu rồi.- Ba lớn ơi- Ba nghe đây con gái, con nói đi?- Ba nhỏ đi đâu rồi ạ?- Ba nhỏ đang ăn vặt một chút, chuẩn bị đến đón chúng ta rồi- Ba ơi, cô Junghye dạy rong chơi la cà là hư lắm.

Vậy là ba Jungkookie hư hả ba?- Hmm?

Không đâu, ba nhỏ là em bé ngoan nhất trên đời mà.

Jungkookie chỉ đi thư giãn thôi, thường ngày ba con mình đều là do Jungkook chăm sóc cả.

Ba Jungkook mệt nên buồn, là lỗi của chúng ta có đúng không?- Dạ đúng ạ, hôm qua ba Jungkook mắng Junghye vì Junghye không chịu uống sữa.

Chắc là ba nhỏ đã mệt vì Junghye không tự giác, để ba nhỏ phải nhắcTaehyung yêu chiều xoa đầu cô con gái nhỏ mang gương mặt giống người mình yêu như đúc, dịu dàng- Junghye biết lỗi là tốt, lần sau đừng làm ba nhỏ buồn nữa, con nhé?

Junghye và Taehoon phải ngoan hơn, cả ba lớn cũng sẽ ngoan để Jungkookie thương chúng ta nhiều thật là nhiều, ha?- DạaaCon gái lớn cười ngọt ngào, khoé môi cong lên càng làm cho bầu má hồng hào thêm phần rạng rỡ.

Quả nhiên là con gái Taehyung, xinh đẹp không kém gì ba nhỏ đáng yêu nhà hắn cả.

Junghye cứ thế này thì mai sau sẽ có hàng tá người xếp hàng trước cửa chờ Taehyung mở hội kén rể mất thôi.15 phút sau có một chú thỏ nhỏ toe toét chạy tới nhảy lên người Taehyung ôm ôm dụi dụi.

Thỏ ta chắc hẳn đã no bụng với những xâu cá viên chiên thơm nức rồi.

Kim Taehyung thơm thơm mái đầu tròn bông mượt, hai tay lớn đỡ dưới mông người nhỏ nâng cao cơ thể em để hai móng thỏ bâu vào cổ mình- Bé đây rồi, anh nhớ bé quá đi- Bé cũng nhớ Hyungie, nhớ 2 cục cưng nhỏ nữa.

Jungkook hôn hôn vào gò má người lớn cao gầy, em nhỏ rất rất hưởng thụ cảm giác được vùi mình vào vòng tay thơm mùi gỗ ấm này của hắn- Chồng lớn thơm thơm ~Kim Taehyung cười dịu dàng, hắn ôm lấy người nhỏ gọi các con lại chuẩn bị về nhà.

Một tay Taehyung ôm Jungkook, tay còn lại nắm tay Junghye còn Junghye thì năm tay Taehoon.

Một nhà 4 người dắt tay nhau ra về trước khi màn đêm hoàn toàn ập tới.Về đến nhà, bữa tối thịnh soạn nóng hổi đã được chị Hong Ah chuẩn bị tươm tất sẵn.

Từ ngày Jungkook gả cho Taehyung thì Hong Ah đã thay thế vị trí của ông quản gia đã về hưu do lớn tuổi.

Sau nhiều lần Jungkook khuyên bảo, cuối cùng chị cũng đã ly hôn với tên chồng nát rượu để tìm lấy cho mình và con một cuộc sống tốt hơn.

Hong Ah được Taehyung cho lên làm quản gia, được hắn cho mượn một căn nhà nhỏ sống tạm và giúp đỡ bé khoai tây ăn học đầy đủ với điều kiện phải chăm lo cho gia đình này thật tốt, đặc biệt là Jungkook và 2 đứa con nhỏ.

Cơ mà dẫu cho Taehyung không nói thì chị cũng sẽ chăm sóc Jungkook như đứa em ruột thịt trong nhà.

Hong Ah thương Jungkook lắm, thương cả hai đứa trẻ đáng yêu không thua kém gì.

- Chị ơi, chị có mua xoài cho em hong?- Chị có, xoài của Kookie chị để trong tủ lạnh nhéJungkook mở tủ lạnh, cậu lấy ra 3 quả, để lại 2 quả cất lại trong bọc- Nhà em ăn như này là đủ rồi, chị mang chút còn lại về ăn với Khoai tây cho vui chị nha- Ơ...- Không được từ chối, em giận đấy Hong Ah nhìn người nhỏ lúc la lúc lắc gọt xoài bên cạnh, cười bất lực- Đúng là Kookie chả thay đổi tí nào.

Chị cảm ơn em nhiều - Hong gì ạ.

Cũng trễ rồi, chị về với khoai tây đi, chén đĩa để sáng mai rồi rửa cũng không sao đâu.

- Taehyungieeeee, Taehoonieeeeee, xuống ăn cơm!!!- DạaaaaaaaaaaaHai ba con đang chơi lắp ráp trong phòng đồng thanh dõng dạc.

Kim Taehoon rất biết nhớ lời ba lớn dạy, bé con dù có vội vẫn sắp xếp đồ chơi lại ngăn nắp rồi mới theo Taehyung ra khỏi phòng.- Junghye mời cả nhà ăn cơm ạ- Taehoon cũng mời cả nhà ăn cơm ạ- Ừ, các con ăn ngon miệng.

Chồng lớn đưa chén đây em gắp cá cho nào- Đây, chồng xin bé lớn nhé.Bữa cơm gia đình quây quần bên nhau thật ấm cúng, có tiếng Junghye kể cho ba nghe hôm nay ở trường có gì vui, có giọng Taehoon chữ được chữ mất đọc lại bài thơ mới học ở nhà trẻ.- Ba nhỏ ơi, hôm qua ông bà ngoại đến chơi có mua cả quà cho ba nhỏ nữa đó.- Thật sao?Jungkook bất ngờ, cậu ngày hôm qua bận rộn bên ngoài đến tận khuya mới về nên đành để hai nhóc con cho chị Hong Ah trông giúp.

Taehoon trèo xuống khỏi ghế ăn, hai chân múp míp lon ton bò xuống cái tủ ở phòng khách lục tìm cái gì đó.- Đây ạJeon nhỏ nhận lấy món đồ từ tay con trai, là một chiếc xe đồ chơi.- Ông ngoại bảo là ông mua đồ chơi cho con và chị thôi thì chưa đủ, phải mua cho cả ba Jungkook vì với ông ba vẫn còn nhỏ và chưa được nhận món đồ chơi nào cả.

Ông ngoại muốn ba cũng có đồ chơi giống như người ta, dù giờ đã trễ quá- Vậy sao...Jungkook ngậm ngùi ôm lấy chiếc xe còn bọc trong hộp giấy, nghẹn ngào- Cuối cùng ba cũng có đồ chơi rồi...Kim Taehyung đau lòng trước khoé mắt tròn xinh đang dần dần ửng đỏ, hắn ôm lấy cả em và chiếc xe kia áp vào lồng ngực mình.

Jeon Jungkook từ nhỏ đã thiếu thốn, so với mấy đứa trẻ cùng xóm đều đủ bề thiệt thòi.

Cậu không có đồ ăn ngon, không có quần áo đẹp.

Tết đến cũng chỉ có vài bộ đồ lành lặn được người ta cho lại thay cho những bộ đồ rách chằng chịt vết vá đã mặc suốt cả năm.

Cậu không dám mơ đến những thứ đồ chơi đỏ xanh vui mắt mà đám trẻ con thường bày ra chơi trước cửa nhà bởi nó đáng giá bằng cả một ngày cơm của gia đình mình.

Jeon Jungkook khi đó tủi thân lắm, chỉ dám nép sau cánh cổng đã mục nhìn lén bọn nó chơi xe đồ chơi, thấy thích thú cũng bị dám cười trộm vui thầm.

Jungkook từng bị xô ngã khi một lần mon men đến xin chơi cùng, từ đó đâm ra sợ sệt không dám mở lời thêm một lần nào nữa.

Lúc còn mẹ thì cơ cực, mẹ mất rồi lại càng thêm khổ sở với người cha li bì chè rượu.

Giấc mơ về một chiếc xe đua sặc sỡ rốt cuộc cũng chỉ là ước mơ cậu ôm vào trong giấc ngủ.Thật không ngờ, món đồ chơi đầu tiên Jungkook được ba tặng lại là khi cậu đã tuổi 35...- Ba nhỏ ơi, ba đừng khóc.

Hoonie sẽ cho ba thật nhiều xe đua có được hong ạ?

Ba ơi, ba đừng khóc, con cho ba xe đua pikachu của con nha?Kim Taehoon cuống quýt không ngừng, thằng bé cứ tưởng ba mình thích xe đua mà giờ mới có nên đã khóc.

Taehyung vỗ vỗ mông đào của con trai, bảo con lên ghế ngồi yên cho ba lớn dỗ chồng- Aigooo, cục cưng của anh làm sao thế này?Kim Taehyung bế lấy người nhỏ đặt vào lòng mình- Jungkookie thích xe đồ chơi lắm đúng không?

Nhưng Kookie lại khóc thế này, anh đau lòng thật đấy- Em... vui lắm.

Anh ơi, ba mua đồ chơi cho em này, em có đang nằm mơ không?Chụt- Jungkook có cảm nhận được môi anh không?- CóJungkook gật gật- Vậy thì không phải mơ rồi.

Đây là sự thật, vậy nên bé phải vui chứ, đúng không?

Kookie ngoan, anh thương bé nhiều.

Bây giờ ai ai cũng đều yêu thương em cả, ba mẹ em, ba mẹ anh, anh trai anh, con trai và con gái của chúng ta, tất cả mọi người đều muốn cho Jungkook những thứ tốt đẹp cả.

Bé đừng tủi thân, cũng đừng bất ngờ khi mình được nhận quà nữa, nhé?- Dạ...Chụt- Anh thương Kookie lắm, Kookie đừng làm anh đau nữa nhé?

Bé nhỏ, cười lên nào...Sau bữa cơm quây quần, Jungkook có nán lại dưới bếp để sắp xếp đồ đạc một chút, lúc cầm theo chiếc xe đồ chơi ba tặng vào phòng làm việc cất cẩn thận thì nhìn thấy một khung cảnh rất đáng yêu.

Ba món quà nhỏ, mỗi món đều kèm theo tờ giấy note một cái là nét chữ cứng cáp của Taehyung, hai cái còn lại là nét run run to tròn của chị hai Junghye 5 tuổi viết cho mình và cả em trai.

Đi kèm theo lần lượt là một bó mẫu đơn tím mà nhìn qua là biết anh chồng kia đã phải hì hục tự gói ghém sau khi ngắt hoa ngoài ban công, một chú gấu bông nhỏ và một chiếc xe đồ chơi màu vàng có hình của pikachuTaehyung: " Tặng xinh đẹp của anh, bé yêu hãy cười tươi rạng rỡ như đoá hoa này, em nhé?

"Junghye: " Tặng ba nhỏ xinh xinh gấu bông nhỏ ạ, mặc dù không phải xe như ông ngoại tặng nhưng chắc gấu bông lái xe hơi cũng đẹp mà ba ha?

"Taehoon: " Hoon tặng ba đẹp xe pikachu Hoon thích nhất nè, ba đẹp đừng khóc nhè nữa nha "Khoé môi em nhỏ tươi cười rạng rỡ như hoa, trái tim nơi lồng ngực xuyến xao như vừa được chữa lành bằng một dòng nước ấm.

Ba cha con kia luôn yêu thương cậu qua những điều nhỏ nhặt, dẫu có vụng về thì chút loay hoay đó cũng thật rất đáng yêu.

Jeon Jungkook biết ơn cuộc đời đã đưa mình về bên hắn, được yêu thương và hạnh phúc như lúc bây giờ.Bó hoa mẫu đơn khoe sắc trên bàn làm việc, chú gấu nhỏ và 2 chiếc xe đồ chơi được cất giữ trong tủ kính cẩn thận.

Jungkook vừa tủm tỉm cười vừa giải quyết công việc thật nhanh chóng.Seoul mùa thu thất thường, rõ ràng lúc chiều trời trong xanh mà giờ đây lại ùn ùn mây đen kéo tới.

Một giọt, hai giọt, ba giọt thi nhau chạm lên cửa kính kéo dài thành tiếng lách tách nhỏ nhặt.

Mưa rồiKim Taehoon dưới phòng khách suy nghĩ một chút thì chạy ào vào phòng, lúc trở ra đã cùng chiếc áo mưa màu xanh hình ếch ộp chạy tót ra vườn.

Junghye cũng theo sau với áo mưa ếch ộp màu hồng.

Lôi kéo một hồi lâu sau, trong sân vườn nhà Kim Taehyung xuất hiện 4 con ếch ộp to nhỏ đủ 4 màu cam tím hồng xanh nhảy nhót khắp nơi.

Ếch cam Jungkook nắm tay ếch tím Taehyung vừa la la la vừa xoay vòng vòng, ếch tím Taehyung vì nụ cười xinh của ai đó mà cũng vui vẻ không ngớt.

Cả hai chóng mặt nằm oạch ra thảm đỏ, ngay sau cũng có 2 con ếch nhỏ hơn nhảy tót lên bụng ba nằm.

Yeontan và Bam lúc này cũng chạy ra góp vui, một nhà 6 người cười đùa không ngớt làm rộn ràng đã một góc trời đêm.Sáng hôm sau ba Taehyung phải đi làm sớm.

Sau khi mang giày và cầm lấy cặp tài liệu, ánh mắt người đàn ông đầy ngọt ngào nhìn một hàng ba người từ lớn tới nhỏ xếp hàng ngay ngắn chờ ba lớn hôn tạm biệt.

Taehyung hôn má con trai nhỏ, hôn trán con gái lớn và hôn lên đoá môi thơm ngọt của em chồng nhỏ đang lim dim mắt đợi đến lượt.

Vì Jungkookie là cục cưng nhất của ba lớn nên được đặc cách hôn tận 2 cái cơ, cơ mà các con cũng không ý kiến nữa vì đã quá quen thuộc rồi.

Càng về gần đông, lượng công việc đổ về TK càng lúc càng nhiều hơn khiến việc Taehyung tăng ca là không thể tránh khỏi.

Jungkook sắp được điều qua nhậm chức giám đốc của công ty con chuyên về thời trang nên tạm thời không là thư ký nữa.

Kim Taehyung lúc ký quyết định này trông vật vã quá trời, hắn không nỡ xa em nhỏ nhưng cũng không thể vì chiếm hữu của bản thân mà làm Jungkook mất đi cơ hội làm việc đúng với tài năng hội họa và sáng tạo mà em có.

Vậy là Jeon Jungkook sẽ là giám đốc, cơ mà giám đốc này lại được chủ tịch Kim nể sợ luôn đó.1 giờ sáng, tiếng cửa nhà mở ra khe khẽ phá tan bầu không khí tĩnh mịch lúc giữa đêm.

Kim Taehyung mệt mỏi rã rời lê từng bước nặng trĩu, hắn lúc này chỉ muốn được tắm rửa rồi chui vào ôm chồng ngủ một giấc thật ngon thôi.

Chợt có tiếng sột soạt ở ghế sofa làm hắn phải dừng lạiLà Jungkook...Em nhỏ đang ôm lấy củ cà rốt bằng bông gật gù nghiêng ngả, nom có vẻ vẫn chưa phát hiện ra Taehyung đã về tới nhà.

Kim Taehyung nhẹ nhàng đi đến bên cạnh, hắn ta bị đôi mắt mơ màng không mở to nổi kia làm cho tâm can rung động.Em nhỏ đang đợi hắn về...Không dám gọi vì sợ em giật mình, Kim Taehyung chỉ có thể khẽ khàng chạm vào Jungkook rồi ngồi xuống bên ghế, vòng tay bao trọn chực đỡ lấy nếu em nhỏ có hoảng hốt cũng không ngã xuống theo quán tính- Ưm... a, Taehyungie về rồi!Chụt- Anh đây, thưa chồng nhỏ anh mới về nhé!

Chồng nhỏ của anh ngồi đây làm gì vậy?- Bé đợi anh- Bé biết anh về trễ mà, sao không đi ngủ sớm?- Bé sợ Hyungie ăn cơm một mình sẽ buồnJungkook vòng tay ôm lấy tấm lưng lớn vững vàng, vùi đầu thật sâu vào lòng người thương ấm áp- Em nhớ chồng, chồng đi làm về mệt mà còn cô đơn một mình thì buồn lắm.

Kookie thức một chút để chồng vui thì cũng đáng mà- Jungkookie... thỏ ngốc...- Hì, ngốc mà vẫn biết yêu anh là được rồi.Chụt- Chồng đi tắm đi nhé, em hâm cơm lại rồi xuống ăn cho nóngJeon Jungkook định nhảy tót xuống đất thì bị Taehyung nhanh tay tóm lại.

Hắn nhíu mày nhìn bàn chân không vớ không dép, mắng khẽ- Jungkook ngốc nghếch không biết thương anh à?

Đến dép cũng không mang, muốn cảm ra cho anh xót chết có phải không?- Hì, em chin nhõy nhoooo

Hắn tắm nhanh rồi đi xuống bàn, nơi có một con thỏ ngồi bó gối đợi chồng lớn xuống ăn cơm.

Thỏ ta đã no nên không ăn thêm gì cả, chỉ ngoan ngoãn ngồi bên ngoe nguẩy chân xinh và trò chuyện cùng Taehyung để bữa cơm không còn nhàm chán.

Taehyung ăn xong thì cảm ơn Jungkook vì đã nấu một bữa ngon cho hắn, tự dọn dẹp bát đĩa và ẵm người nhỏ vào lòng đi lên phòng.

Kim Taehyung hôn lên trán em ngay khi đèn ngủ vừa được bật, cảm thấy cuộc đời thật ưu ái hắn biết bao nhiêu.

Được chào ngày mới cùng chồng đẹp và con ngoan, sau bao giờ làm việc căng não áp lực thì lại được trở về chốn bình yên với bữa cơm ấm nóng và Jungkookie mắt tròn đợi sẵn.

Em nhỏ sẽ reo lên mừng rỡ thay vì trách móc hắn về khuya khiến em phải đợi, em nhỏ thấu hiểu và sẻ chia những điều vất vả hắn đã và đang âm thầm mang vác.

Jeon Jungkook là liều thuốc chữa bách bệnh của hắn, là chốn an yên mà Kim Taehyung luôn luôn hạnh phúc khi trở về.- Jungkookie...- Em nghe- Thật tốt khi anh có em.

Cả hôm nay, ngày mai và suốt quãng đời còn lại nữa...

💜up chap truyện cho mấy bà đọc zui rồi tui đi khóc đây 🙂))) chắc unhi anti toán lý hoá suốt đời luôn quá 💔thiệt ra là tui định để cặp gà bông kia cãi nhau om xòm củ tỏi cơ, xong sực nhớ ra mình cho người ta kết hôn ở Ireland...
 
Vkook • Limerence
Ngoại truyện 3: Viên mãn suốt đời


Kim Junghye bé nhỏ được cô giáo giao cho một bài văn, đề tài là " Hãy kể về người yêu ba em nhiều nhất ".

Bé con dù mới 8 tuổi thôi nhưng từ ngữ văn chương sớm đã được ba nhỏ trau chuốt cho cứng cáp hơn so với các bạn cùng trang lứa.

Ngày trả bài, điểm của Junghye cao nhất lớp.

Cô giáo vui vẻ khen ngợi cách dùng từ của bạn nhỏ rất hay, đồng thời cũng cảm thấy rất thú vị với cuộc sống gia đình của Junghye qua những dòng văn bạn nhỏ đã viết.

Khác với các bạn viết về tình cảm của mình cho ba, Kim Junghye lại viết về ba lớn Taehyung với lý do ba mới là người yêu thương ba Jungkook nhiều hơn tất cả.

Không tự ti khi mình có tới 2 người ba thay vì có mẹ như bao người, ngược lại bé con còn lấy đó làm niềm tự hào to lớn khi được làm con gái của 2 người đàn ông tài sắc vẹn toàn, được sống trong tình thương ấm áp vô bờ bến và vòng tay ba ôm trọn hai chị em mình vào lòng bảo bọc.

Junghye sẽ không tranh giành với ba lớn được vì ba Taehyung thật sự yêu chồng mình nhiều đến vô tận.Cuộc sống của đôi chồng chồng cùng hai đứa con ngoan cứ bình lặng diễn ra dưới mái nhà vững chãi bên vườn hoa xanh ngát.

Kim Taehyung điều hành TK phát triển vượt bậc, trong mấy năm đã giành được rất nhiều giải thưởng lớn chuyên ngành và sở hữu rất nhiều công ty con bành trướng khắp các thị trường đa dạng.

Jeon Jungkook cũng không kém cạnh chồng lớn, cậu là chủ tịch của một công ty chuyên về thời trang và phong cách sống.

Nhờ có sự sáng tạo và mới mẻ trong cách tiếp cận với thị trường và thu hút được sự hiếu kỳ của người tiêu dùng, song song với chúng là chất lượng và mẫu mã sản phẩm luôn được Jungkook dày công nghiên cứu mà JJK - công ty của cậu như diều gặp gió chỉ trong vài năm ngắn ngủi.

Bận rộn là thế nhưng họ chưa bao giờ vơi đi một chút quan tâm nào cho đối phương cả, Kim Taehyung mãi một lòng thủy chung giữ trọn lời hứa luôn yêu và cho Jungkook sống hạnh phúc suốt đời.- Bé xã ơi?

Kim Taehyung cởi giày đặt bên bậc thềm, không thèm cởi áo khoác ra mà ngó nghiêng kiếm tìm một mái đầu tròn- Xã ơi?

Xã của anh đâu rồi?- Aaa, ba về rồi!Kim Taehoon lon ton chạy ra đón ba lớn, bé ngoan còn giúp ba cầm túi vào đặt trên ghế sofa nữa cơ.- Chào con trai, con trai có thấy cục cưng của ba đâu không?- Ba nhỏ trong bếp ạ- Vậy sao?

Kookie về lâu chưa?- Ba nhỏ mới về thôi ạ.

Lúc nãy ba cũng hỏi con là ba lớn về chưa, ba nhỏ nhớ ba lớn.

- Ừ, ba biết rồi.

Hoon lên phòng học bài đi con nhé?

Đừng để ba Jungkookie phải nhắc nhở, cục cưng của ba mệt rồi.Taehyung mỉm cười xoa đầu con trai rồi quay người đi về phía phòng bếp, bó hoa cẩm tú cầu được gói xinh xắn giấu sau lưng người đàn ông đang háo hức kiếm tìm.

Kim Taehyung nhìn thấy em nhỏ đang loay hoay nấu món gì đó, tạp dề hồng nhạt vòng qua eo thon thắt một chiếc nơ nhỏ thật xinhCạchTaehyung dịch chuyển chiếc ghế ăn vang lên một tiếng thật êm để đánh động cho em nhỏ không giật mình nếu thấy hắn.

Jeon Jungkook xoay đầu về sau, vừa vặn bắt lấy ánh mắt nhớ nhung của người yêu lớn cùng một nụ cười nhu thuận cưng chiều.- Hyungie về rồi!- Ưm...Kim Taehyung nhanh chóng ôm lấy em từ phía đằng sau.

Tay lớn vòng qua eo thon nhỏ siết lấy, người lớn cao hơn một cái đầu cúi xuống vùi sâu vào cần cổ thơm tho hít một hơi nhài ngọt thoang thoảng xua tan đi tất thẩy mệt nhoài.- Thưa chồng nhỏ anh mới về nhé?

Bé ơi, anh nhớ bé lắm...- Em cũng nhớ chồng nhiều.ChụtXúc cảm ấm mềm bao trọn lấy bờ môi bé nhỏ.

Kim Taehyung hôn môi em, cái hôn tuy không sâu nhưng rất đỗi ngọt ngào.- Tặng em bé này, tú cầu hôm nay rất tươi nên anh mang nó về tặng cho người xinh đẹp nhất đó.

Jungkook ngọt ngào ôm lấy bó hoa to lớn, cậu chàng cười thật tươi.- Cảm ơn Hyungie nhiều nhiều nho.

Hyungie đói chưa?

- Có bé ạ, anh đói nhưng không nuốt nổi cơm ngoài nên từ chối đi ăn với khách hàng rồi.

Vẫn là cơm nhà ngon hơn.- Vậy chồng lớn lên thay đồ rồi xuống ăn với em nha?

Kookie hôm nay cũng thế, cảm thấy cơm sẽ không ngon nếu không được ăn với anh nên đã hủy hẹn với người ta mất rồi.Kim Taehyung siết chặt lấy Jungkook ôm vào lòng, hắn luyến tiếc hơi ấm của người mình yêu nên dụi mãi một hồi mới chịu buông tay ra lên phòng thay quần áo.

Bữa cơm hôm đó vẫn ấm cúng trôi qua như bao ngày bình thường, có cơm ngon và tình cảm mặn nồng trao cho nhau trong từng chút cử chỉ.

Kim Taehyung tách xương cá cho Jungkook, trước khi đặt miếng cá trắng trẻo vào bát cơm người nọ còn cẩn thận nhìn thêm một lần vì sợ có xương mảnh lẫn vào.

Jungkook thì chăm chú ăn cơm thật ngoan, đầu tròn của cậu vẫn theo thói quen mà lắc lư qua lại tỏ sự hài lòng với vị ngon của các món ăn trên bàn.

Taehyung yêu cái bạn nhỏ này lắm cơ, làm cái gì cũng đáng yêu, cũng khiến hắn ra mê mệt nhìn theo mà chẳng thể dứt ra ấy.Vì theo gen Jungkook nên Kim Junghye thật sự rất xinh.

Con gái nhà Kim Taehyung ngay từ khi lọt lòng đã mang vẻ khả ái trong trẻo, về sau càng lớn thì đôi mắt tròn xoe long lanh kia càng điểm tô cho bầu má hồng hào của bé cưng thêm phần mềm mại đáng yêu.

Kim Junghye đi học rất được lòng bạn bè, tất nhiên cũng có rất nhiều bạn trai yêu thích bé vì vẻ ngoài xinh xắn và tính cách ngọt ngào nên tặng quà theo đuổi.

Có lần Taehyung đứng dựa vào cửa phòng Junghye xem con gái khoe quà mình được tặng, đến khi túi kẹp tóc được đổ ra nệm liền làm ánh mắt người đàn ông sáng lên.- Con gái, cái kẹp kia xinh thế nhỉ?

- Cái này ạ?Junghye nhẹ nhàng đặt vào tay ba một chiếc kẹp có hình củ cà rốt rất xinh- Đúng thế, cái này rất dễ thương.

Ba có thể xin cái này được không?- Được ạ, nhưng đây là kẹp tóc con gái mà, ba cần làm gì thế?Kim Taehyung hí hửng nắm chiếc kẹp vào tay, vui vẻ- Ba sẽ dùng nó cho người dễ thương nhất!

- Em bé của anh ơi?

Bé xã ơi?- Ơi, xã nghe đây ạ- Bé lại đây, cho bé cái này nèKim Taehyung kéo em lại trước chiếc gương lớn, khuôn mặt người đàn ông vạn phần mong đợi cài lên mái tóc em non mềm một chiếc kẹp be bé màu cam cà rốt.

Hắn mãn nguyện nhìn em bé của mình xinh thật là xinh, không nhịn được hôn lên tóc em một ngụm rồi suýt xoa không ngừng- Xinh quá đi!

Jungkook của anh thật hợp với những thứ đáng yêu như thế này!!!Người nhỏ mỉm cười vuốt khẽ chiếc kẹp tóc, cảm thấy Kim Taehyung có chút ngớ ngẩn khi hạnh phúc đến nhảy nhót chỉ vì cậu cài lên đầu một chiếc kẹp cà rốt cho trẻ nhỏ.

Nhưng rồi trái tim em lại mềm ra trước đôi con ngươi màu nâu đen luôn nhìn mình thật chiều chuộng, nhận ra tình yêu của người yêu lớn thật quý giá vô cùng.Chụt- Cảm ơn chồng lớn của em!Namjoon và Seokjin đã có với nhau một đứa con, là một bé gái mà họ nhận nuôi cách đó khá lâu.

Kim Seokgyeong được cặp chồng chồng này nhận nuôi khi em cố thoát khỏi cảnh bạo lực do cha ruột nghiện ma túy hành hạ lên thân xác gầy gò bé nhỏ.

Trong một lần bị cha lôi xềnh xệch trên đường, Seokgyeong vô tình cầu cứu được Seokjin đang ở đó bằng kí hiệu tay 5 - 4 - 0 ( SOS ).

Em lúc đó chỉ mới có 7 tuổi, toàn thân bầm dập đau đến mức không thể mở miệng thều thào cầu cứu được nữa.

Rất may mắn là Seokjin đã nhận ra tín hiệu cầu cứu từ em, nhanh chóng kéo theo Kim Namjoon lao vào cứu lấy đứa bé đáng thương tội nghiệp.

Một thời gian sau cha ruột của Seokgyeong chết do sốc thuốc, đôi chồng chồng họ Kim vì đặc biệt có tình cảm với đứa trẻ thông minh này mà nhận làm con nuôi, từ đầu đến cuối đều yêu thương chăm sóc vô cùng cẩn thận.

Dưới sự giáo dục của ba lớn Kim Namjoon, Kim Seokgyeong được tạo điều kiện bộc lộ hết khả năng học tập mà đạt được thành tích trong rất nhiều cuộc thi lớn nhỏ.

Thêm một tin vui nữa là Jung Hoseok và Min Yoongi đã hẹn hò với nhau rồi đấy!

Không hiểu anh bác sĩ kia nấu canh bánh gạo ngon cỡ nào mà dụ được sóc nhỏ khó chiều về làm người yêu mình luôn.

Min Yoongi yêu Hoseok vô cùng, tình yêu này chính thức xác định vào lễ kết hôn của Jeon Jungkook, khi bó hoa cưới cậu tung lên nằm gọn trong tay Min Yoongi để anh ta trao nó cho Hoseok dưới sự chứng kiến của hàng trăm quan khách.Jung Hoseok bị canh bánh gạo dụ dỗ suốt 3 năm, chẳng hiểu cậu ấy hạ quyết tâm dứt khỏi cái kiểu gì mà thiệp hồng mời cưới được Min Yoongi cấp tốc gửi đến tay Jeon Jungkook luôn rồi.

Một đêm nọ, Kim Taehyung về nhà trong bộ dạng mơ màng say khướt.

Hắn ta bám lấy lan can chật vật theo từng bậc cầu thang lên phòng mình, loạng choạng chui vào trong chăn dựng người Jungkook đang ngủ say ngồi dậy rồi ôm chặt cứng không buông.

Jeon Jungkook mơ màng mở mắt, lập tức bị hơi men sộc vào mũi làm cho choáng váng cả đầu.- Kim Taehyung, anh uống kiểu gì mà say quá vậy hả?- Ực... bé... bé ơiMặt mũi người đàn ông đỏ bừng, giọng lè nhè và hai mắt mơ hồ díu vào nhau khép hờ.- Anh yêu em... yêu Jungkook của anh...Jungkook mềm lòng, cậu không động đậy mà để hắn nhấc mình lên cho ngồi vào lòng lọt thỏm- Anh sẽ nói cho em nghe...

ức... những gì anh suy nghĩ.

Đó là anh yêu em, rất yêu em.

Chả hiểu sao trong đầu anh chẳng có gì ngoài em hết, chỉ có Jungkook xinh đẹp mà thôi...Taehyung mò mẫm tìm đến má đào mềm căng thơm một cái thật kêu- Hạnh phúc quá, thật hạnh phúc quá.

Jungkookie ơi, cưới được em là phước phần cả đời anh đó em bé ạ.

Anh yêu em nhiều lắm, em cũng yêu anh mà có đúng không?- Em yêu anh- Bé yêu, cảm ơn em, cảm ơn em vì đã cứu rỗi cuộc đời anh.

Em biết không?

Anh thực sự rất mãn nguyện mỗi khi được nhìn thấy em cười.

Khoé mắt cong cong của người anh thương như nhắc nhở anh rằng " À, đấy là Jungkookie của mày đấy.

Em ấy đang cười nghĩa là bên cạnh mày em ấy không hối hận ".

Jungkook ơi, anh thương em lắm.

Từng chút từng chút tế bào trong da thịt đều thấm nhuần cái hơi ấm ngọt ngào của em đến nghiện luôn rồi.

Ôm em thật tuyệt, cảm giác nhưng cả thế giới đều gói gọn trong vòng tay khiến anh cảm thấy mình thật may mắn biết bao nhiêu.

Người mà anh từng chỉ dám nhung nhớ trong mơ nay lại được ôm trong tay bằng da bằng thịt.

Anh được cùng người đó kết hôn, cùng đeo nhẫn cưới ở ngón tay áp út, cùng nhau có 2 đứa con và sống chung cùng 1 mái nhà.

Taehyung anh từng sợ đây chỉ là ảo giác thôi vì nó quá đỗi xinh đẹp, xinh đẹp vì có em...Jungkook dựa vào ngực người mình thương nghe từng câu thủ thỉ, từng chút từng chút mật rót vào tim gan khiến người nhỏ nghẹn ngào trong hạnh phúc.

Có một người yêu em nhiều đến thế, yêu đến mức tận trong giấc mơ vẫn không nỡ xa rời.

Nhìn lại giông tố thời tuổi trẻ, có lẽ đó chỉ là vài phép thử để chắc chắn rằng tình yêu này là điều đúng đắn mà thôi.

Người đàn ông này... cậu yêu đến phát điên mất thôi...- Taehyungie, anh đừng lo sợ nhé?

Có em ở đây, chồng nhỏ luôn bên anh mà...Và họ thật sự bên nhau rất lâu.

Tháng năm trôi nhanh như dòng nước cuốn lại vô tình bỏ quên đi cặp chồng chồng son cùng tình yêu nồng nàn bất diệt.

Thật lâu... thật lâu sau, người ta thỉnh thoảng vẫn sẽ thường bắt gặp hai ông cụ tóc đã điểm bạc dắt tay nhau tản bộ trên đường phố.

Ông cụ nhỏ nắm tay người kia nói rất nhiều điều, người còn lại thì chăm chú nhìn ông như thể rất chú tâm đến câu chuyện kia dù chỉ là vài câu sáo rỗng.

Ông cụ lớn rút một chiếc kẹp tóc nhỏ ra cài lên mái tóc người kia đã bạc, đặt vào tay ông một chiếc bong bóng hình thỏ con rất đáng yêu rồi nắm lấy tay còn lại dắt nhau ra về.Dưới ráng chiều vàng nhạt, có hai người yêu nhau...

💜 Ngoại truyện : END!

vậy là phải chính thức nói lời chia tay với mọi người ở đây rồi. cảm ơn mọi người rất nhiều vì những tình cảm và ủng hộ đã dành cho Limerence suốt khoảng thời gian dài vừa qua. mong là trải nghiệm của các bạn không quá tệ khi đến với tác phẩm tinh thần của mình, thật sự cảm ơn mọi người nhiều lắm lắm lắm luôn á 💜

hẹn gặp lại ở Possession nhé!

23/11/2022

happy taekook day! 💜
 
Vkook • Limerence
Special extra #1: Ái dục ( H )


Chúc bạn một ngày đẹp trời, tôi iu bạn💜💜💜💜💜💜💜💜💜💜💜💜💜💜

người quen đọc tới đây thôi là đủ rồi đó, click back ra dùm t đi làm ơn ༎ຶ⁠‿⁠༎ຶchống chỉ định với người quen, người không quen nma thấy mặt t ngoài đời cũng đừng đọc nhé. pls xin hãy giữ mặt mũi cho con unhi này ಥ⁠‿⁠ಥ•Trong hôn nhân, dường như đồng hành và cổ vũ nhau vượt qua những khó khăn là điều mà bất cứ cặp đôi nào cũng sẽ trải qua để giữ được một gia đình hạnh phúc.

Khoảng thời gian áp lực đó sẽ nhẹ nhàng hơn biết bao nếu được vùi đầu vào vòng tay người thương mà bộc lộ thổn thức, kể cho ai kia nghe hôm nay mình có vui không, có ấm ức chuyện gì.

Người thật lòng yêu bạn sẽ chẳng màng vướng bận hay phiền phức, đối với họ nước mắt người mình thương mới là thứ đáng sợ nhất trên đời.Jeon Jungkook thời gian mới nhậm chức và bắt đầu điều hành nhãn hiệu thời trang riêng thật sự chẳng mấy dễ dàng gì.

Cậu chàng nhỏ liên tục căng thẳng và lao lực quá độ, bỏ ăn bỏ uống vì tham công tiếc việc mà vùi đầu vào hàng tá bản thiết kế đang hoàn thành dang dở.

Buổi đầu ra mắt thị trường, dù cho có là nhánh rễ từ tập đoàn TK hùng mạnh và được Taehyung dốc sức vun vén thì Jungkook vẫn biết rõ đây không phải là lối đi bền vững.

Jeon Jungkook ngay lập tức từ chối nguồn vốn từ công ty mẹ rót vào, một mực muốn tự mình xử lý mặc cho chồng lớn hết lời nài nỉ.

Hoặc là tự mình phát triển, hoặc là TK phải vác trên lưng một hố đen không đáy chỉ biết dựa dẫm vào tài lực công ty mà không có tiềm năng hay tích sự gì.

- Bạn nhỏ, tối nay về sớm được không?- Bạn nhỏ, nhìn em xanh xao quá.

Jungkookie lại không ăn trưa nữa có đúng không?- Anh sẽ giận thật nếu bé cứ tệ bạc với bản thân mình thế này đấy.

Jungkook thừa biết anh không muốn chồng mình khổ sở thế này mà?Kim Taehyung hết lời dỗ ngọt, cả tuần liền bé nhỏ nhà hắn cứ đi sớm về khuya tất bật vô cùng.

Rõ ràng hắn ta chưa bao giờ bận tâm về những vất vả mỗi ngày mình trải qua nhưng đối với Jungkook lại xót xa vô cùng.

Cục vàng cục bạc hắn cưng yêu chiều chuộng, đến cả hái hoa cũng sợ gai đâm tay em chảy máu thì Kim Taehyung làm sao nhìn em mệt mỏi thế này được?- Bạn nhỏ ơi..."

Em nghe đây Hyungie "- 12 giờ rồi bạn nhỏ ơi, bạn không định về ngủ với anh à?"

Hả?

Mới đó đã trễ đến vậy sao?

Em xin lỗi chồng nhé.

Chồng ngủ trước đi, đừng đợi em "- Không được, Jungkookie chưa về an toàn thì anh cũng không an tâm.

Em đang ở công ty chứ?"

Vâng, em tập trung quá nên chẳng để ý tới thời gian "- Jungkook ăn gì chưa?"

Rồi ạ "- Thật không?"

Thật mà, chồng lớn đừng lo nữa và mau mau đi ngủ đi.

Mai anh còn phải đi làm nữa đó "Kim Taehyung ừ hử chẳng nói gì, kể cả chỉ qua một tiếng ừ ngắn ngủi mà Jungkook đã nhìn thấu vẻ phụng phịu của chồng lớn nhà ta xuyên qua màn hình điện thoại rồi."

Chồng à, đừng dỗi em mà chồng ơi "- Anh không dỗi, anh chỉ nhớ chồng nhỏ của anh thôi.

Jungkook có mệt không?"

Em khoẻ lắm.

Thôi, anh ngủ đi, xong việc rồi em sẽ về "- Nhớ cẩn thận, có việc gì phải gọi anh ngay đấy!"

Nhớ rồi mà, chồng yêu ngủ ngon!

Baiiii, um moah " Jeon Jungkook cúp máy rồi trút một hơi thở dài mệt mỏi.

Đầu óc cậu đã quay cuồng với hàng tá vấn đề lạ lẫm nhưng tay thì liên tục ký viết không ngừng.

Jungkook nhớ về chồng lớn của mình, cậu suýt xoa nể phục anh bạn cùng giường kia sao mà giỏi giang đến thế.

Việc Taehyung làm nặng nề hơn rất nhiều, thế mà anh ấy lúc nào cũng giải quyết tươm tất và có cả thời gian yêu thương cậu.

Nửa tiếng sau, cửa phòng làm việc đột nhiên vang lên tiếng gõ khe khẽ làm Jungkook giật bắn mình.

Cậu cảnh giác nhìn về phía cửa nuốt nước bọt, thừa biết hiện tại công ty ngoài cậu ra chẳng còn ai ở lại và Jungkook lúc nãy cũng quên khoá cửa phòng.- A... ai vậy?- Là anh, chồng lớn của em đây!Kim Taehyung ló đầu vào cửa, nụ cười hình hộp đặc trưng rạng rỡ trên khuôn mặt sắc sảo tuyệt đẹp của người đàn ông.

Jeon Jungkook thở phào nhẹ nhõm, vừa nãy cậu cứ tưởng có người xấu lẻn vào công ty.Chủ tịch Kim xách theo túi giấy lỉnh kỉnh đặt lên bàn khách rồi bước vội về phía chồng nhỏ.

Hắn choàng tay ôm cậu lọt thỏm trong lòng, đôi môi nhẹ nhàng hôn lên mái tóc rồi mân mê mái đầu tròn thơm nhẹ mùi hoa cỏ.- Nhớ em, rất nhớ em...Jeon Jungkook thả bút, cậu nhẹ nhàng ôm lấy vai hắn rồi tựa vào người đàn ông của mình hoàn toàn thả lỏng.

Em nhỏ mệt nhưng không nói với ai, chỉ khi gần bên chồng lớn bản thân mới cảm thấy an toàn mà thực sự bộc lộ cảm xúc của mình.

Taehyung yêu lắm đôi bàn tay em mềm mại chạm lên da thịt mình, hắn muốn hôn, muốn ôm, muốn gói người nhỏ vào lụa đào êm ái rồi mang về nhà ngắm mãi không thôi.- Em bảo anh đi ngủ, rốt cuộc nửa đêm anh lại lái xe đến đây.

Taehyung không nghe lời em nói sao?- Anh có, nhưng anh không chịu được.

Cả tuần nay Jungkookie không ở nhà với anh rồi.- Xin lỗi Hyungie, em sẽ cố gắng sắp xếp công việc lại một chút.

Lần đầu nắm giữ vị trí cao thế này em có chút lo sợ bản thân không kham nỗi, vì thế tăng ca trễ một chút cũng không đáng là bao.Kim Taehyung đỡ mông em rồi bế Jungkook lên tay.

Hắn xót xa nhận ra người nhỏ mình hết mực chăm bẵm chỉ trong vài tuần đã nhẹ đi không ít, đến gò má phúng phính kia cũng đã mất bớt một chút thịt rồi.- Chồng em là chủ tịch, tiền vàng dâng cho em tiêu xài cả đời cũng không hết.

Thế mà Jungkookie cứ tự làm mình vất vả thế này làm anh cảm thấy mình vô dụng thật.

- Nào, sao lại thế được!

Chồng lớn của em giỏi lắm, em biết nhưng em không thích mình dựa dẫm vào anh đâu.

- Nhưng anh xót!

Tất cả của anh đều là của em mà, hay là bạn nhỏ ở nhà làm chồng anh thôi, mỗi ngày anh đều trả lương cho bạn nhé?- Hmm?

Có đãi ngộ tốt vậy luôn sao?- Tất nhiên, vì em là Jungkook của anh mà.Kim Taehyung ngồi xuống ghế rồi đặt người nhỏ ngồi lên đùi mình.

Hắn mê say hương hoa nhài ngát thơm nơi cần cổ trắng ngần, từng chút từng chút mơn trớn làn da em mịn màng.- Không có em anh có vẻ thoải mái hơn đấy chứ!

Vừa rồi còn đi tiệc đến tận khuya mới về mà, hình như là sinh nhật của tiểu thư tập đoàn tài chính nào đó đúng không?Gã họ Kim nhanh chóng xoay người nhỏ lại đối diện với mình.

Hắn hôn lên trán em rồi chạm vào chóp mũi nhẵn mịn, đôi mắt tam bạch không ngại ngần nhìn thẳng vào mắt Jungkook.- Anh không hề tiếp xúc với cô ta.

Quà và chúc mừng đều là do thư ký Han đảm nhận, suốt buổi tiệc đó chồng em chỉ tiếp chuyện với đối tác quan trọng và bố cô ta thôi.

Jungkookie, em đừng lo.- Em không loJungkook ái muội nhìn Taehyung, bàn tay thon dài khẽ vuốt ve gò má rồi vén vài sợi tóc ra sau tai hắn, để lộ xương hàm sắc sảo bén nhọn.- Anh nghĩ nếu em thật sự không vừa ý thì anh còn ngồi được ở đây sao?Kim Taehyung nuốt nước bọt, không rét mà run trước ánh nhìn của chồng nhỏ ngọt ngào mà răn đe sâu sắc.

Hơn ai hết, Taehyung hiểu rất rõ kết cục của bản thân nếu dám phản bội lại em nhỏ, nhưng hắn cũng thừa hiểu bản thân không bao giờ lay động với ai ngoại trừ Jeon Jungkook.Chụt- Chồng nhỏ nói gì cũng sáng suốt, chồng nhỏ anh minh.

Giờ thì Jungkookie ăn chút cơm nhé?

Ăn xong anh sẽ hành lễ rồi xoa bóp cho Kookoo điện hạ thoải mái nè.- Dạ...

ủa?Taehyung cười hiền, ngắt nhẹ chóp mũi người kia mà dỗi hờn đôi chút- Em đó, tưởng anh không biết em nói dối mặc dù mình chưa ăn gì hay sao?

Ôi bạn nhỏ ơi, anh yêu em hơn 10 năm rồi đấy!

Jeon Jungkook biết mình không qua được mắt hắn rồi.

Em nhỏ cười hì hì rồi chủ động nhấn môi hôn Taehyung, từ một nụ hôn dỗ dành đã bị chiếc lưỡi điêu luyện của người đàn ông làm cho nóng bỏng ướt át.

Đôi mắt Jungkook mờ đi đờ đẫn, nhịp thở theo bàn tay Taehyung lần mò nơi da thịt mà trở nên gấp gáp dồn dập.- Tae...

ở đây không được.- Anh nhớ Jungkook, nhớ cả tiếng nỉ non tên anh thật ngọt ngào phát ra từ đôi môi này.

Ngoan, ngoài anh và em ra không còn ai ở đây cả.

- Nhưng anh bảo ăn cơm cơ mà?- Một chút thôi, anh chỉ làm chút xíu rồi sẽ dừng lại mà.

Jungkookie chiều anh có được không?- Hừ...

Taehyungie là đồ lừa đảo!- Hì hì, yêu bé!Jeon Jungkook ngả người ra sau thở dốc, toàn thân người nhỏ nóng bừng khi bàn tay chồng lớn luồn vào eo thon sau lớp sơ mi mỏng xoa nắn vuốt ve.

Bầu không khí ái muội quánh đặc, không gian chỉ còn ánh đèn mờ nhập nhoè cùng hơi thở nặng nề của Kim Taehyung tan trên bờ ngực nhẵn mịn hồng hào.

- Xinh đẹp, cho anh nhé?Chất giọng trầm ấm của người em yêu lúc này đặc biệt quyến rũ bởi nó còn pha thêm dục cảm và rạo rực bên trong khiến cho Jungkook bủn rủn cả người.

Em nhỏ không đáp lời, thay vào đó là một cái hôn đặt lên vùng yết hầu nhạy cảm.- Anh... nhẹ thôi, lúc nào sung sức cũng làm em tê hết cả người!Chụt- Anh sẽ cố kiềm chế, cục cưng nếu đau thì nói nhé?

Đánh hay cào gì cũng được, để anh biết mà nhẹ nhàng với chồng nhỏ hơn.Nói rồi Kim Taehyung bắt đầu cởi bỏ áo vest và cà vạt của Jungkook, đồng thời cũng lột áo thun của mình vứt xuống nền nhà.

Áo sơ mi dần tụt xuống khỏi bờ vai trắng trẻo của Jungkook, xuân sắc lộ ra hồng hào mê hoặc khiến chồng lớn họ Kim nhìn đến ngơ ngẩn.

Hắn cúi đầu hôn lên hạt đậu bé xinh rồi rê môi chạm đến hình xăm mang tên mình trên ngực trái khiến Jeon Jungkook khẽ rùng mình.

- Ưm...- Ngoan, tựa vào đây.Jungkook nghe lời tựa lưng vào bàn làm việc.

Giữa cả hai lúc này thừa ra một khoảng trống đủ để làm những việc cần làm, cụ thể là chăm sóc cho bạn bé của bạn nhỏ trước khi cả hai bắt đầu lâm trận.

- Ahh... chồng ơi...- Bé yêu, gọi tên anh.- Taehyung...

Kim Taehyung, anh chậm thôi, ahhh...Tính khí hồng hào của Jeon Jungkook được đầu lưỡi Taehyung ma sát điêu luyện, từng chút từng chút mút mát rồi ngậm sâu và bên trong khiến cho người nhỏ rên rỉ nghẹn ngào.

Em nhỏ ngửa đầu lim dim mắt, bàn tay luồn trong tóc hắn lên xuống theo từng nhịp nhấp nhô giữa hai đùi non nõn nà.

- Hmm...

ưm... anh... chậm thôi, ahh chết mất, ahhKim Taehyung bị tiếng rên của người nhỏ chọc cho thập phần hưng phấn, lập tức đánh lưỡi mạnh hơn làm Jeon Jungkook giật nảy mình.

Nước mắt sinh lý trào ra ướt má, khuôn miệng xinh đẹp hé mở đớp khí bởi hô hấp hiện tại vì dục cảm mà loạn nhịp không ngừng.

- Haa... ahhh, anh... không được...

ưm!Kim Taehyung một tay giữ đầu Jungkook mút lấy cánh môi ngọt ngào, tay còn lại lần mò xoa lên những nếp gấp hồng hào nơi tư huyệt sạch sẽ rồi từ từ xâm nhập.

Đôi mắt người dưới thân bàng hoàng mở to, tiếng hét thất thanh cũng bị Taehyung chặn lại ngay trên đầu lưỡi.

Gã họ Kim một tay khuếch trương làm mềm, tay còn lại vẫn chăm chỉ lên xuống nơi tư mật của chồng nhỏ làm cho Jungkook sướng đến tê rần.

Khoái cảm từ hai nơi cùng lúc ập đến, cậu dù có muốn hét cũng bị đôi môi người lớn khoá chặt không rời.

- Nhìn em xem, vẻ mặt hưởng thụ này thật làm anh phát điên lên được.

Jeon Jungkook, xinh đẹp của anh, nói xem em chỉ thuộc về ai?

Hửm?- Taehyung...

Taehyung, em chỉ thuộc về Taehyung thôi.

Ứm!

Chậm... chậm lại...- Không đâu, bé cưng sung sướng thế này thì càng phải nhanh hơn chứ?

Nhỉ?Vừa nói Kim Taehyung vừa gia tăng tốc độ ma sát với vật nóng trong tay, hắn mơ hồ cảm giác được em nhỏ sắp đến giới hạn rồi.

Quả nhiên Taehyung không sai, cơ thể em từng chút từng chút một đều đã khắc ghi trong tâm trí hắn, tất cả mọi thứ đều được gã họ Kim nắm gọn trong lòng bàn tay.

- Chồng ơi em không chịu nổi nữa!

Ahh... ahh...

Taehyung em yêu... arghhhhhh!!!Jeon Jungkook thất thanh rồi ngã xụi vào lòng hắn thở dồn dập.

Gã họ Kim mỉm cười lau đi chất dịch dính nhớt trong tay, ôn nhu hôn lên trán người thương và khen ngợi rằng bé đã làm rất tốt.Màn đêm buông xuống tối tăm và tĩnh mịch, khắp căn phòng chỉ le lói ánh trăng sáng rọi vào từ cửa kính và tiếng rên rỉ thở dốc không ngừng.

Trên chiếc ghế giám đốc quyền lực, hai người đàn ông một nhỏ một lớn quấn lấy nhau không một kẽ hở.

Kim Taehyung thoả mãn đẩy họng, xúc cảm nóng ẩm khít chặt bao lấy phân thân nhạy cảm đánh vào đại não khiến hắn say mê đến tê dại.

Jungkook chống tay lên bàn, toàn thân nóng bừng vì dục vọng bị Taehyung thúc mạnh làm chúi về phía trước.

Vật nóng chen chúc trong nơi nhỏ bé kia có chút trướng, dù cho đã cưới nhau gần 1 năm rồi cậu vẫn không thể thích nghi với dương vật quá cỡ của chồng mình.- Jeon Jungkook, gọi tên anh!- Ưm...

Taehyung...

Kim Taehyung, tuyệt lắm, em muốn anh nhiều hơn, ahh...- Cho em hết, tất cả đều là của em.Gã họ Kim nhấn sâu đỉnh gậy vào bên trong Jungkook, từng chút từng chút mở lối như đang đào đường dẫn đến chỗ kho báu.

Em nhỏ của hắn thật tuyệt, xinh đẹp, nõn nà, mềm mại và ẩm ướt vô cùng.

Từng tấc da thịt trên cơ thể em đều mang lại xúc cảm mềm mại mỗi khi bờ môi Taehyung lướt qua.

Hắn hôn lên gáy chồng nhỏ ướt đẫm mồ hôi, nụ hôn rơi dọc theo sóng lưng và kết thúc bằng một cái tát thật vang vào má mông căng tròn.

Kim Taehyung nhào nặn mông xinh như nắm trong tay hai cục bột mềm, nắn chúng thành đủ hình vạn trạng theo nhịp đẩy hông cắm rút dương vật.

Tiếng nhót nhép sau hơn nửa tiếng vẫn vang vọng khắp căn phòng thật khiến người khác phải xấu hổ đỏ mặt, tuy nhiên điều đó chẳng thể ngăn cản cả hai đắm chìm trong khoái cảm.

Jeon Jungkook rên rỉ nghẹn ngào, nước mắt sinh lý ứa ra vì quá sung sướng.

Em nhỏ nắm chặt lấy tay anh ôm ngang ngực mình, đầu nhũ sưng cứng cọ sát với hơi ấm từ cổ tay Taehyung như tạo ra dòng điện tê rần cả sóng lưng.

Đột nhiên Jungkook la lớn- Á!

Chồng ơi đừng...

đừng thúc vào đó mà... ahh- Arg...

Jungkook thật khít, anh phát điên vì em mất thôi.

Cục cưng của anh, đừng từ chối thứ mà em thích như vậy chứ?

- Em sẽ ra mất... ahh... thích quá, chồng lớn hôn em, hôn em đi.Kim Taehyung yêu chiều ngậm môi người nhỏ quấn quýt, bên dưới vẫn điên cuồng chạm vào điểm G ẩn sâu trong lối hẹp non mềm của người mình yêu.

Hắn khẽ khàng gầm gừ trong cuống họng, cảm thấy bản thân gần như tan ra vì khoái cảm và hoà làm một với xinh đẹp của mình.

Khuôn mặt lâng lâng hạnh phúc phản chiếu qua khung kính chứa ảnh kết hôn của cả hai mà Jeon Jungkook luôn lau sạch sẽ mỗi ngày.

- Anh ơi, anh ơi...- Anh hiểu, Jungkook đợi anh một chút.

Anh yêu em... anh yêu em, hai chúng ta cùng ra.

Anh... arg... arghhhhKim Taehyung gầm lên, toàn thân Jungkook lập tức co rúm vì dòng chất lỏng nóng hổi tràn vào bên trong cơ thể.

Người nhỏ cũng không thể kiềm chế nữa, cậu phóng thích lên giấy tờ dang dở rồi ngã vào vòng tay Taehyung dang rộng đợi sẵn.

- Bé cưng của anh, em giỏi lắm.

Cảm ơn Jungkookie, anh yêu em, yêu chồng nhỏ của anh.Gã họ Kim kề môi hôn lên vầng trán em đã ướt đẫm mồ hôi, hắn ôn nhu vén gọn tóc tai cho em nhỏ rồi ôm lấy thân hình Jungkook mềm nhũn vào lòng.

Kim Taehyung thủ thỉ thật nhiều lời yêu bên tai Jungkook, trong chất giọng trầm quyến rũ còn vương vấn gấp gáp và cả tiếng thở dốc chưa tan biến.

Không khí lúc này thật gợi dục, tuy nhiên Kim Taehyung đã kiềm chế bản thân bởi hắn biết nếu có thêm hiệp 2 thì chồng nhỏ sẽ không thể trụ nổi.

Jungkook làm việc cả ngày đã mệt, đến đêm còn nhiệt tình đưa đẩy thế này thật bào mòn sức lực.

Hôn lên môi, lên mắt, lên gò má em còn ưng ửng sắc hồng, bàn tay gân guốc của người đàn ông nhẹ nhàng xoa xoa lên eo thon người nhỏ vì sợ em đau.

Jeon Jungkook thoải mái ôm lấy cổ hắn, cử động vô tình ép cho sữa đặc của Taehyung chảy dài xuống mép đùi.BốpKim Taehyung bép vào mông tròn làm Jungkook giật nảy mình.

Hắn di ngón tay xoa xoa miệng huyệt còn phập phồng hé mở, tém lấy chút dịch còn đang chảy ra vào ngược bên trong rồi ấn xuống- Kẹp chặt con anh vào!Jungkook ủy khuất mếu máo, cậu nhìn thẳng vào đôi mắt tam bạch đẹp mê hồn đối diện mình mà nũng nịu- Hyungie đánh em, đồ bạo lực!

Ra chỗ khác chơi đi.- Jungkookie làm nũng với anh đấy à?Hắn cười khẽ, nghịch ngợm cúi đầu cắn một ngụm vào đào tròn căng nảy rồi mới bế chồng nhỏ đi vệ sinh sạch sẽ.

Jeon Jungkook sau mỗi lần hoan ái đều trở nên lười biếng, nói đúng hơn thì tên chồng lớn kia không cho em động tay vào bất cứ thứ gì cả.

Bình thường đã được nâng niu, sau mỗi lần lao động vất vả thế này lại càng như vua chúa được Kim Taehyung cung phụng đội lên đầu.

- Anh thương bé nhiều lắm, bé có biết không?

Vừa thương vừa yêu loạn hết cả hơn nhưng tóm lại là không sống thiếu em được.

Bạn nhỏ của anh vất vả rồi, cảm ơn em...Không gian lại trở về sự tĩnh lặng mà nó mang theo vốn dĩ, cả đống lộn xộn ở bàn làm việc của chồng nhỏ cũng là được Taehyung cặm cụi xử lý hết.

Trên ghế sofa trong phòng làm việc, Kim Taehyung nằm thẳng mình ngăn nắp, bên trên là Jeon Jungkook nằm gọn trên người hắn vừa gặm đùi gà vừa hút sữa chuối mà Taehyung cầm trong tay ngay bên cạnh.

Từ góc nhìn của hắn, đỉnh đầu bông mềm tròn xoe và đôi môi bạn nhỏ nhấp nhô mỗi khi nhai nuốt làm tâm can hắn xao động không ngừng.

Bạn nhỏ nhà Taehyung khả ái quá, thật đáng yêu.- Ngon không?- Ngon lắm- Vậy Jungkook ăn no vào nhé.

Lần sau không được nói dối nữa, nếu không anh phạt nặng đấy nhé?- Em biết rồi mà...Jungkook ngẩn ngơ nhìn lên bầu trời đêm qua lớp cửa kính, cậu chỉ tay vào một vệt sáng trên cao.- Chồng ơi, sao băng kìa!- Vậy sao?

Jungkook có muốn ước gì không?- Không cần...Cậu lắc đầu- Mọi ước mơ của em đều đang nằm ở ngay đây rồi.

Jungkook ngẩng đầu cười với hắn, nụ cười trong veo xinh đẹp đến nỗi làm cho trái tim người đàn ông tan chảy thành mật.

Taehyung mỉm cười, bàn tay xoa xoa lên ngón áp út người nhỏ có đeo chiếc nhẫn cưới tương đồng với cái trên tay mình.- Sao băng đẹp anh nhỉ?- Đẹp thật, nhưng không bằng.- Không bằng gì?- Không bằng em.

- Vậy nếu nhiều sao hơn thì sao?

Jungkook làm sao đẹp bằng cả một dải ngân hà chứ?- Không thể, không có thứ gì đẹp hơn Jungkook của anh cả.

Vĩnh viễn là như vậy...Vạn sao trời thua sắc mắt người thương...Một thời gian sau, công ty thời trang mang tên TKFV do Jungkook điều hành đã vượt qua khó khăn ban đầu và tiếp cận được với thị trường tiềm năng mới.

Mọi thứ đều thành công vượt sức mong đợi của tất cả mọi người kể cả vị giám đốc xinh đẹp, duy chỉ có Taehyung là chẳng mấy bất ngờ vì hắn biết tài năng của người mình yêu còn tuyệt vời hơn rất nhiều.

Sau khi mọi thứ ổn định hơn, Kim Taehyung lập tức gói Jungkook vào hành trang mang đi du ngoạn khắp mọi kì quan trên thế giới.

Hắn muốn em nhỏ được thư giãn, muốn được cùng em tạo ra thật nhiều kỷ niệm đẹp và nắm nhìn khoé môi xinh của ai kia tươi cười rạng rỡ.

Tất cả những nơi nổi tiếng với hoa mẫu đơn đều lưu lại dấu chân của gã họ Kim si tình và chàng thơ xinh đẹp của gã.

Mỗi ngày có nhau đều là một ngày vui, mỗi giờ yêu nhau đều gọi là hạnh phúc.Ở cánh đồng mẫu đơn tím thơm ngát, lần đầu tiên Taehyung ngỏ ý với Jungkook về việc mình muốn có con bằng phương pháp thụ tinh nhân tạo, cũng là lần hắn vỡ oà vui sướng vì cái gật đầu chấp thuận của chồng bé.

Ở tuổi 31, Kim Taehyung đã sẵn sàng cho việc nuôi dạy con trẻ, cùng bạn nhỏ 30 tuổi của mình dựng xây một mái ấm có cả tình yêu của người lớn và tiếng cười rộn rã của đàn con ngoan.Họ sẽ là một gia đình hạnh phúc, vì họ yêu nhau rất nhiều.💜lần này là H thiệt, không có xạo ke như hồi cá tháng tư nữa 🙂))) uy tín chưa?vẫn còn một phiên ngoại về cuộc sống tuổi trung niên của hai bạn trẻ nữa, tuy nhiên nó sẽ được bật mí trong ficbook mà mấy bạn nhờ mình in hộ trước, sau đó là file tự in và sau cùng là trên app Wattpad này nha.

Nói chung là trước sau gì cũng có hết, chỉ là tui muốn dành chút bất ngờ nho nhỏ cho những bạn yêu thích fic tui đến nỗi chịu in nó ra giấy ಥ⁠‿⁠ಥ cảm ơn mọi người rất nhiều, lần đầu tiên cầm trên tay quyển truyện do mình tự viết nên nên chắc unhi sẽ rd vài món quà nho nhỏ khi ship ficbook về cho mấy bạn in chung với tụi mình á.Một lần nữa cho unhi xin lỗi vì lần gom in trước ạ, do tui cứ nghĩ không lấy lợi nhuận là không sao ༎ຶ⁠‿⁠༎ຶ ôi cái sự ngu dốt này 🙁(( mong mấy bà thông cảm ạ.Pái paiiii, còn extra sau nữa là chấm hết cho Limerence nhoooo.dm viết H ngại quá huhu ༎ຶ⁠‿⁠༎ຶ
 
Vkook • Limerence
Special extra #2: Thương.


Kim Taehyung mở nhẹ cánh cửa, sắc trời trong xanh như viên pha lê buông vài tia nắng ghé qua sóng mũi người đàn ông cao gọn rồi len qua khe cửa.

Hắn hít một hơi thật sâu rồi bước ra bậc thềm, nhanh tay đóng cửa để khí lạnh bên ngoài không lùa vào bên trong.Vươn vai xoay người một lát, Kim Taehyung dãn nhẹ xương cốt căng cứng vì thường xuyên phải ngồi làm việc liên tục của mình.

Hắn liếc nhìn dàn hoa anh đào mình trồng gần bên cổng, thoáng chốc nhận ra trên những cành cây khẳng khiu trụi lá đã lấm tấm rất nhiều búp non xanh.Mùa xuân đến rồi.Cây đã ra lá, rất nhanh sẽ xanh tươi và đâm hoa rực rỡ cả một khoảng trời.

Trước đây cũng vì một câu muốn có sắc xuân ngay trong vườn nhà mà Kim Taehyung đã hộc tốc sai người mua anh đào về trồng cho cậu ngắm, mới đó mà đã mấy mùa hoa đi qua cùng nụ cười tươi xinh rạng rỡ của người ấy rồi.

Có những thứ dù có là mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm hay một ngàn năm trôi qua vẫn giữ nguyên nét đẹp động lòng và sắc hương cũng chẳng hề tan biến.

Đối với người đời sẽ là vẻ đẹp của các loài hoa, cũng đúng đấy nhưng Jeon Jungkook mới là đáp án mà hắn tự tin nhất.

Bạn nhỏ của hắn đẹp lắm, rất xinh.- Ông chủ, ông dậy rồi sao?Một người giúp việc hỏi nhỏ khi thấy Taehyung đứng nhìn cây hoa đào rất lâu, kéo hắn tạm thời rời khỏi suy nghĩ mang khuôn mặt tròn xinh khả ái.- Ừ, hôm nay tôi tỉnh dậy khá sớm.

Cô đi siêu thị về à?- Vâng, hôm qua cô chủ nhỏ có nói muốn ăn dưa lưới nên tôi đi mua ạ.- Bé lớn của tôi có đang thèm gì không?- Hình như là dâu tây, nhưng sáng nay tôi không tìm được loại nào ngon cả.- Được rồi, cảm ơn cô.

Nhờ cô nói với Hong Ah không cần nấu bữa sáng, tự tay tôi sẽ làm.- Vâng, tôi sẽ nói lại với quản gia.

Chào ông chủ.Kim Taehyung gật đầu rồi cũng thong thả trở vào bên trong.

Thấm thoát đã hơn mười năm trôi qua, khung cảnh một nhà ếch lớn ếch nhỏ đủ loại màu sắc cùng nhảy nhót dưới mưa đã rất lâu không được nhìn thấy.

Junghye 15 tuổi, Taehoon thì tròn 12.

Cặp chồng chồng Kim Jeon cũng lần lượt cán mốc 46 và 45, đã sang tuổi trung niên hết cả rồi.

Hai đứa nhỏ đang trong giai đoạn dậy thì nhạy cảm nên so với trước đây thay đổi không ít, tuy nhiên vẫn luôn là niềm tự hào và hạnh phúc của Taehyung bởi hai bé con rất yêu thương và trân trọng tình cảm gia đình, hơn nữa lại chăm ngoan học giỏi.

Chồng đẹp, con ngoan, cuộc sống tràn đầy tình yêu và tiếng cười thế này đối với người có quá khứ cô độc như Kim Taehyung đã là quá mãn nguyện.- Chồng ơi...- Ơi xã, anh đây.Kim Taehyung từ trong bếp nói vọng ra ngoài, hắn ngưng việc cắt cà rốt còn đang dang dở, tháo tạp dề và ra ngoài cầu thang bế lấy bạn nhỏ đang ngái ngủ vào lòng.- Chào buổi sáng Kookie, anh yêu em.- Chào buổi sáng Hyungie.

Eo ơi ngại quá đi mất, già rồi mà còn bồng bế như thời thanh niên ấy!- Có gì đâu, Jungkookie vẫn là bạn nhỏ của anh mà.Jungkook cười cười rồi dụi vào bờ ngực rắn chắc lim dim mắt, em muốn ngủ tiếp nhưng không thể vì không có hắn ôm.

- Dậy nào bé xã ơi, đánh răng rửa mặt xong rồi mà vẫn còn ngái ngủ hả?

Dậy ăn sáng cùng các con để bọn nhỏ đi học nữa nào.Kim Taehoon lúc này lững thững xách cặp từ phòng đi xuống.

Thằng bé nhìn một màn mùi mẫn hồng phấn trước mặt cũng đã quá quen, chỉ cười cười trước vẻ nhõng nhẽo đáng yêu của ba nhỏ rồi đi thẳng vào phòng ăn ngồi xuống bàn.

Junghye cũng nhanh chóng cùng em trai bày đũa muỗng ra giúp ba, chỉ có Jungkook là được đặc cách cho ngồi yên không cần phải làm gì.

- Đây, bữa sáng do chính tay ba lớn làm đấy nhé!Kim Taehyung đặt hai đĩa cơm được trang trí thành hình gấu rất xinh xắn xuống trước mặt Junghye và Jungkook, đến lượt thằng bé Taehoon thì lại không được như thế.

Vẫn là đĩa cơm đủ món, tuy nhiên bày trí khá là... quái lạ.

Rìa trứng chiên, vụn rong biển đã bị cắt,... nếu không nhầm thì đây là những gì còn lại sau sự lung linh của hai chú gấu kia.- Ba à, cũng không cần phải khác biệt như thế này chứ ạ?- Ăn đi con, của ba cũng vậy nè.

Mình là đàn ông, phải biết dành điều tốt đẹp cho phái nữ và người mình yêu chứ?Kim Taehoon chồm người nhìn sang đĩa của hắn rồi cũng đành lòng cầm đũa lên ăn.

Thật ra thằng nhỏ cũng không có vấn đề gì, chỉ là cảm thấy nên nói vài câu để ba lớn biết mình cũng là con trai của ba mà thôi.Con trai và con gái ăn xong thì tạm biệt hai ba rồi đi học, trong nhà chỉ còn lại cặp chồng chồng trung niên nhàn nhã uống trà thưởng hoa.

TK hiện tại đã là tập đoàn lớn nhất Hàn Quốc, danh giá và uy lực của Kim Taehyung đồ sộ tới mức được giới chính trị vài phần nể trọng.

Không đơn giản chỉ là tập đoàn kinh doanh, kinh tế của Hàn Quốc hiện tại 1 phần đều thu được từ các nhánh rễ của TK phủ sóng toàn ngành và nhiều quốc gia lớn trên khắp thế giới.

Jeon Jungkook cũng đã có chỗ đứng vững vàng trong công nghiệp thời trang nói chung và giới thiết kế nói riêng, bộ sưu tập do chính cậu thiết kế không ít lần được toả sáng ở kinh đô thời trang Paris và được nhiều người nổi tiếng ưa chuộng, thậm chí được giới thượng lưu săn lùng.

Người ta thường gọi cậu là trân châu của vũ trụ, vừa xinh đẹp vừa giỏi giang lại còn được Kim tổng cao quý hết mực cưng chiều.- Taehyungie, hoa anh đào của chúng ta sắp nở rồi.- Đúng vậy, em bé của anh có thích không?Jeon Jungkook nhéo nhẹ vào bàn tay đã có hơi nhăn nheo của hắn, giọng hờn dỗi- Già cả rồi, anh cứ làm như mình còn đương thời trai trẻ thế này người ta cười cho đấy!- Mình yêu nhau mà em, kẻ cười cợt là đồ không có tình yêu nên mới không biết cách tận hưởng thôi.

Anh không chấp nhất.- U50 rồi đấy ạ, trưởng thành lên nào.

Nhìn xem, khoé mắt anh đã có dấu chân chim rồi.

- Anh có nhưng Jungkookie thì chưa.

Da bạn nhỏ vẫn trắng trẻo lắm nên bạn nhỏ vẫn là em bé của anh được mà?Jeon Jungkook cười xinh tựa vào vai hắn, ánh mắt đặt trên một nhành hoa bạch trà mới nở.

Phải chăng cuộc đời mỗi người cũng chỉ như một bông hoa?

Rực rỡ nhất thời và tàn phai nhanh chóng?

Em không biết, nhưng ít ra khoảng thời gian em xinh đẹp nhất đã được dành tặng cho một người trồng hoa biết trân trọng và thưởng thức.

Biết đâu sau này khi Jeon Jungkook không còn tươi trẻ, làn da trắng mịn dần nhăn nheo và khô khốc thì Kim Taehyung vẫn sẽ yêu chiều nắm lấy tay em không chút buông rời.

Tuổi xuân em như cánh hoa rụng tàn, tuy nhiên lại được Kim Taehyung nhẹ nhàng nhặt lấy rồi ép khô nó thành một bức tranh xinh đẹp, treo lên tường và để em rạng rỡ theo một cách khác đầy nghệ thuật.

Một đoá hoa không bao giờ tàn phế, quan trọng là người có nó sẽ nâng niu như thế nào thôi.- Hyungie vẫn yêu em mà nhỉ?- Yêu chứ, đã bao giờ hết yêu đâu.

Tình yêu của chúng ta vẫn chưa hết hạn mà.- Còn bao nhiêu năm nữa?- Hơn 9 ngàn 9 trăm năm- Sau đó thì anh sẽ yêu người khác ạ?- Không đâu...Kim Taehyung lắc đầu, hắn vuốt ve mái tóc mềm lấp ló vài sợi bạc, khẽ hôn lên.- Sau đó anh sẽ tìm gặp em ở một cánh đồng hoa mẫu đơn tím, hôn em và xin phép được yêu Jungkookie thêm 10 ngàn năm nữa.

Miễn là Jungkook yêu anh, bằng không sẽ không có bất kỳ ai thay thế được em.

Kết hôn 19 năm, suốt 19 năm nay chưa bao giờ Kim Taehyung để cho Jungkook hoài nghi về tình cảm hắn trao dù ở bất cứ điểm nào.

Bọn họ từng cãi nhau, từng giận dỗi, từng bất đồng, tuy nhiên đều biết bản thân yêu đối phương nhiều đến mức nào mà bình tĩnh gỡ rối, để rồi sau mỗi lần tranh cãi lại là bài học để hiểu rõ nhau hơn.

Hôn nhân đối với Jungkook như một thước phim đẹp, bởi lẽ cậu đã yêu đúng người.

Hắn tức giận đến đỏ bừng mặt cũng chỉ dừng lại ở mức cự cãi rồi ra ban công ngồi thật lâu, khi trở vào lại chủ động vuốt ve trấn an con thỏ xù lông mà mình yêu nhất, nhẹ nhàng mở lời và cùng nhau chia sẻ.

Kim Taehyung bao năm vẫn sợ nước mắt của Jungkook, rất sợ.

Những khi lau nước mắt cho cậu bàn tay hắn run lên bần bật, run đến nỗi cậu tưởng chừng hắn cũng sắp khóc theo mình luôn rồi.

Kim Taehyung là kiểu người dạy con nhu cương đúng chỗ.

Phải công nhận là hắn dạy con rất giỏi, nề nếp và đạo đức đều được rèn nắn kĩ càng mà không cần Jungkook phải đau đầu lo lắng.

Từ nhỏ đến giờ Kim Taehyung chỉ đánh con đúng một lần duy nhất, đó là khi hai chị em Junghye và Taehoon nghịch ngợm với nhau làm rơi đồ trên kệ xuống chân Jungkook, khiến cậu chảy máu và phải khâu lại vết thương.

Hắn lúc đó nghe tin lập tức bỏ dở cuộc họp tức tốc chạy về nhà, vừa nhìn thấy bàn chân bó băng trắng muốt của Jungkook liền tức giận đến đỏ cả mắt.

"

Sau này dù có làm vua làm chúa nhưng con không biết thương gia đình thì cũng chỉ là đứa thất bại thiếu dạy dỗ mà thôi!

Yêu thương người nuôi nấng mình con còn không làm được thì những chuyện lớn hay làm sao thành toại?

"Ngày hôm đó Kim Taehyung vừa răn dạy vừa dằn lòng tét vào mông con, điều mà hắn chưa từng nghĩ mình sẽ ra tay với hai báu vật nhỏ mà mình luôn dịu dàng.

Bọn nhỏ sau đó đã biết lỗi của mình, ngoan ngoãn nhận sai rồi rươm rướm nước mắt ôm ba nhỏ xin lỗi.

Jeon Jungkook xót con vô cùng, tối đó chỉ một mực xoa xoa mông mềm của hai đứa nhỏ rồi quay sang giận dỗi chồng lớn dạy con không biết tiết chế, đào nhỏ của con trai và con gái đều đỏ ửng hết rồi.

Cuối cùng vẫn là Kim Taehyung thiệt thòi nhất, bị chồng nhỏ đuổi ra một góc không thèm nói chuyện.

Hắn ấm ức lắm nhưng cũng chỉ dám giương mắt nhìn hai trợ thủ bé nũng nịu thuyết phục chồng nhỏ giúp mình thôi.Jeon Jungkook ngoài xã hội nghiêm túc chững chạc, phong thái điềm đạm được nhiều người kính nể nhưng trong vòng tay chồng lớn cũng chỉ là một bé thỏ ngoan.

Chồng Kim rất cưng em, trong tủ chưa bao giờ thiếu bánh kẹo quà vặt mà hắn chuẩn bị sẵn phòng những lúc cậu buồn miệng hoặc đói.

Trong phòng làm việc ở TK cũng đặc biệt dành một khoảng trống lớn ngay chính diện phòng treo bức ảnh cưới được phóng to.

Nụ cười hạnh phúc của bạn nhỏ trong hình là nguồn động lực lớn nhất mà hắn có, mọi thứ đều trở nên nhẹ nhàng biết bao khi Taehyung nhớ rằng có một em thỏ rất xinh luôn ở bên san sẻ mọi gánh nặng cuộc sống, yêu và tin tưởng hắn vô điều kiện.

- Hyungie ơi, chúng ta già mất rồi.- Ừ, tiếc nhỉ?- Thật đấy, thời gian trôi qua nhanh quá.

Em ước gì chúng ta vẫn khỏe mạnh và đẹp đẽ như lúc còn đôi mươi.- Không, anh tiếc chuyện khác.- Chuyện gì?- Tiếc vì anh đã không yêu em sớm hơn.Người đàn ông hôn lên trán em, ánh mắt xoáy sâu vào điểm sáng tương tự rất đỗi ngọt ngào.

- Giá mà ta yêu nhau sớm hơn thì Taehyung anh đã được ở bên Jungkook nhiều hơn một chút.

Dạo này em nhỏ của anh hay đau lưng nhỉ?

Thương lắm, ngày xưa nếu anh không để em chịu khổ thì sức khỏe của Jungkook đã tốt hơn bây giờ rồi.

Anh xin lỗi...- Ôi trời ạ, chồng em yêu em đến ngốc nghếch luôn rồi!Jungkook ngắt nhẹ sóng mũi Taehyung cao vút, cười bất lực.

Chuyện đã qua rất lâu rồi, tên chồng ngốc này cứ thích nhận lỗi về phần mình mãi thôi.- Vào nhà thôi, em nấu cơm cho Hyungie ăn nhé?

Sẽ có cơm cá hồi, canh kim chi anh thích và cả em nữa.Hạnh phúc đối với mỗi người sẽ mang một hình dạng và màu sắc riêng biệt.

Đối với Jungkook, hạnh phúc là sắc đỏ mọng từ giỏ dâu tây Kim Taehyung lặn lội ra ngoại ô thành phố hái về cho cậu, người đàn ông lúc đó hào hứng đến nỗi không hề nhận ra trên mặt mình còn nhem nhuốc vệt đất và tay áo xắn cao tận khuỷu tay.

Là ánh vàng kim nhạt nhòa đêm Seoul khuya khoắt, Kim Taehyung gục đầu vào vai cậu trút hơi thở dài sau một ngày làm việc mệt mỏi.

Hạnh phúc còn là những bát canh xương trong vắt được chồng lớn hì hục hầm kỹ nhằm tẩm bổ cho gò má trắng hồng thêm nõn nà phúng phính, cho vòng ôm của hắn ta tăng thêm chút đầy đặn.

Những giây phút bình yên tựa vai nhau nhìn con cái nô đùa, những đoá hoa tươi rực rỡ mà Taehyung mang tặng chẳng vì lý do gì cả.

Trái tim cậu đã từng tổn thương, từng tan vỡ, giờ lại được gã họ Kim hai tay nâng niu và chữa lành tất cả.

Thương sao cho hết những đêm dài kiệt sức vì ốm sốt li bì, Jeon Jungkook mê man không tỉnh nhưng vẫn ý thức được người kia luôn túc trực cạnh bên không rời nửa bước.

Hắn lo lắng đến phát điên, đau xót gục đầu bên bàn tay cắm ống truyền nước của cậu khóc nức nở.

Chồng lớn bảo rằng lỗi là do anh ấy không chăm sóc Jungkook cẩn thận, bảo rằng nhìn cậu đau ốm thế này mình thật sự không chịu nổi.

Taehyung khóc nhiều lắm, khóc vì xót, vì thương...

Chớp nhoáng cũng đã đến ngày kỉ niệm 20 năm Taehyung và Jungkook về chung một nhà.

Khỏi phải nói cũng biết tên chồng già kia nhốn nháo chuẩn bị rùm beng tới mức nào, cách ngày kỷ niệm tận 1 tháng mà đã lo đặt khách sạn bên Paris rồi.- Anh từ từ thôi, còn lâu lắm mới tới ngày đó mà.- Chuẩn bị càng sớm thì càng chỉnh chu mà em.- Khổ quá, lần thứ 20 chứ có phải lần đầu đâu mà phải lo lắng thế.Jungkook vừa càu nhàu chồng lớn vừa thắt cà vạt rồi vuốt lại nếp vest Taehyung thật tươm tất.

Vẻ bề ngoài của Kim Taehyung đều do một tay Jungkook chăm chuốt, vì chồng em đẹp trai lắm lắm nên bạn nhỏ cũng muốn mọi thứ được anh khoác lên phải xứng đáng với khuôn mặt đẹp như tượng tạc này.

Vì có chồng là nhà thiết kế nổi tiếng nên quần áo mà hắn mặc đều là do em tự may cho và hoàn toàn độc quyền, từng đường kim mũi chỉ đều trau chuốt cẩn thận và tôn lên khí chất uy lực vốn đã mạnh mẽ của Taehyung.

Chụt- Lo chứ, ngày hạnh phúc nhất đời anh mà lị.

Kim Junghye đang vắt vẻo bên ghế sofa nghe thế liền bất bình.- Ơ thế con thì sao?

Cả em Taehoon nữa, tụi con ra đời ba không hạnh phúc ạ?- Ừ thì cũng có nhưng mà chỉ xếp thứ hai thôi con ơi.- Dỗi ba lớn thật đấy!

Ba nhỏ thì sao ạ?

Ba thích ngày tụi con ra đời hơn ngày cưới ba lớn đúng hong?- À ờm... cái nồi cơm nhà mình chạy đâu rồi nhỉ?

Ba phải đi bắt nó lại mới được.- Ơ baaaaaaaaaKim Taehyung cười bất lực, hắn tạm biệt em nhỏ rồi hôn lên trán con gái yêu dỗ dành cho nàng ta thôi phồng má chu môi.

Junghye và Jungkook giống nhau như đúc từ cùng một khung, làn da trắng sữa và đôi mắt to tròn của em bé lớn đều được thừa hưởng một cách hoàn hảo vô cùng.

Kim Taehyung yêu lắm cái cách chị hai Junghye nhõng nhẹo với ba, nũng nịu nhưng tự biết điểm dừng.

Quả là con của Taehyung và Jungkook, cả chị hai lẫn em út đều rất ngoan.

Kế hoạch hâm nóng tình cảm dưới chân tháp Eiffel của chồng lớn họ Kim ngoài ý muốn phải hoãn lại vài ngày, lý do là vì Jeon nhỏ bỗng nhiên muốn trở về trường cũ.

Hắn tất nhiên chiều ý, ngay ngày kỉ niệm liền đưa theo chồng nhỏ quay trở lại ngôi trường cấp ba mà cả hai từng theo học.- Oaaaa, trường thay đổi nhiều quá!- Dãy nhà chức năng đều tu sửa cả rồi, trông mới thật.

Nào Jungkook, lại đây anh khoác áo vào đã.

Jeon Jungkook lon ton chạy lại theo tiếng anh gọi, vừa được khoác áo vừa chồm đầu khỏi vòng tay Taehyung ngó nghiêng khắp xung quanh.

Nhà thể chất và kho dụng cụ vẫn chưa thay đổi gì, góc kỉ niệm của cậu ở đây còn được giữ nguyên rồi.- Hyungie, chúng ta dạo quanh một vòng rồi em sẽ cho anh xem cái này.Hơn 20 năm rồi kể từ ngày Jungkook rời khỏi Hàn Quốc bắt đầu cuộc sống của một du học sinh, hiện tại trở về mọi thứ đều không còn như trước nữa.

Vị hiệu trưởng ngày đó đã về hưu từ rất lâu, hiện tại đã về ngoại ô an hưởng tuổi già bên con cháu tề tựu.

Có những góc trông lạ mà vẫn quen, Jungkook vẫn có thể nhìn thấy bản thân của năm 17 tuổi đứng nép sau cánh cửa thư viện nhìn trộm Kim Taehyung đang ngủ gật ở cuối lớp đối diện.

Những trưa hè oi ả vui cười cùng bè bạn, những buổi chiều gió mát cùng túm tụm chơi cầu lông dưới sân trường.Tuổi thanh xuân như cơn gió thổi vào đời cậu những niềm vui trong vắt, tình yêu tuổi học trò và những rung động ngây ngô của lần đầu tiên dõi theo một ai đó.

Tình đầu của Jungkook là Taehyung, đầu tiên và duy nhất.

Tuy có chút sóng gió trắc trở nhưng mọi thứ đều không là gì cả, bởi người ấy đã là chồng của cậu rồi.

Jeon Jungkook mỉm cười hạnh phúc, cùng tình đầu đan chặt bàn tay trở về nơi tình yêu bắt đầu.- Ông xã lại đây, lại đây đi!Jeon Jungkook mò mẫm khắp tường kho dụng cụ trước ánh mắt khó hiểu của Taehyung.

Hắn tuy không biết là gì nhưng cũng xông xáo vào giúp em một tay, một lúc sau liền nghe Jungkook reo lên mừng rỡ.- Đây rồi!

Nó vẫn còn!- Cái gì thế?

Em nhỏ phủi đi lớp rong rêu bám quanh mảng tường đã nứt cũ, một dòng chữ viết bằng sơn dầu trắng dần dần hiện ra.

Tuy đã mờ rất nhiều nhưng Kim Taehyung vẫn có thể đọc được."

Tôi là Jeon Jungkook lớp 11A3, người mà tôi thích chính là anh Taehyung lớp 12A1.

Tuy rằng anh ấy không ưa tôi là mấy nhưng không sao cả, tôi thích anh ấy nhiều hơn là được rồi.

Tôi kiên trì thế này... sớm muộn gì Taehyung cũng sẽ rung động thôi mà đúng không?

Sau này nếu có thể ở bên anh Taehyung thì nhớ quay lại đây đọc dòng chữ này nhé!

"- Ngày trước em thích chui vào đây ngắm anh chơi bóng rổ lắm.

Mê quá trời, Kim Taehyung thời trai trẻ đẹp trai nhức nách.- Jungkookie chê anh già xấu đúng không?- Nào có, chồng em vẫn đẹp trai lắm nha!Jungkook dụi dụi vào vai anh làm nũng, mái đầu tròn xoe lọt thỏm vào cái ôm ấm áp cùng một nụ hôn rơi trên làn tóc thơm hoa nhài trắng.

Hắn ôm em nhưng mắt vẫn không rời khỏi dòng chữ trên tường mang đậm dấu vết tuổi trẻ của người mình yêu.

Nét chữ Jungkook tròn trịa và mềm mại, từng chút từng chút nắn nót viết nên lời thổ lộ ngại ngùng mà không hề cho Taehyung biết.

Vòng tay ôm em siết chặt hơn một chút, Taehyung tựa đầu lên vai Jungkook thủ thỉ.- Jungkookie của anh đáng yêu quá.

Cảm ơn em vì ngày đó đã rung động với anh chứ không phải là một người nào khác, cảm ơn em vì đã trao cho anh niềm hạnh phúc lớn lao ấy.

Thật tự hào biết bao khi được Jeon Jungkook chọn làm người được yêu, anh vui lắm.

Xin lỗi em nhiều lắm, và cũng biết ơn rất nhiều.Nắng ở trường cấp ba so với ở bên ngoài cũng không dịu hơn là bao, nhưng trong ký ức của mỗi người luôn luôn xuất hiện sắc vàng óng ả phủ lên da thịt của người mình yêu thích.

Nắng ở trường cấp ba đẹp lắm, đẹp sắc thanh xuân và cả ánh mắt người thương rạng ngời.

Jungkook và Taehyung nhìn nhau thật lâu, nhìn lại người mình dành cả thanh xuân theo đuổi hiện đã trưởng thành và thay đổi nhiều đến mức nào.

Jeon Jungkook yêu anh từ trận giao hữu bóng rổ năm ấy, khi họ Kim nhà em mới học lớp 11 và có làn da bánh mật khoẻ khoắn.

Tình yêu bắt đầu từ sân bóng rổ sau trường và kéo dài sang quán cafe có hòm thư rỉ đỏ, rải đến phòng làm việc ở TK và kết thúc ở cánh đồng mẫu đơn nơi diễn ra lễ cưới, đánh dấu cuộc đời cậu sẽ bước sang trang mới cùng người bạn đồng hành mang tên Kim Taehyung sánh vai đến cuối đời.

Trải qua bao thử thách, cuối cùng cả hai cũng tìm đến với nhau như tơ hồng quấn chặt, cùng tay trong tay dẫn dìu đối phương bước từng bước trên con đường cuộc sống.- Jungkookie, chúng ta thành công rồi.- Phải, thành công rồi.

Ta yêu nhau và ta đã có nhau, tuổi trung niên hay thời niên thiếu đều không phụ lòng tin của nhau.- Anh yêu em.Nắng vàng nhảy nhót trên khoé mắt đã có chút nhăn nheo của chồng lớn họ Kim, khiêu vũ nơi gò má em ửng hồng và vuốt ve làn tóc cả hai tựa đầu vào nhau trông thật yên bình.

Gió lay tóc, cuốn theo hạnh phúc của cặp chồng chồng tuổi 40 gửi về quá khứ báo tin tốt lành cho những đứa trẻ còn ngây ngốc với tình cảm của mình năm xưa.

Rằng : " Đừng lo nhé, rồi tất cả sẽ hạnh phúc thôi.

Tôi và người ấy đều đã ngoài 40, da chúng tôi nhăn nheo hết cả nhưng bàn tay vẫn nắm chặt lấy nhau và cả hai đứa con nữa đấy.

Gửi bản thân năm 17 18, hãy mạnh mẽ và yêu thật hết lòng, quả ngọt sẽ sớm được đền đáp thôi ".Bức tường cũ bị mất một mảng rêu, thay vào đó là một dòng chữ đặt cạnh vết mực sơn sớm đã bị thời gian phai nhạt.

Nét chữ mới trông rắn rỏi cứng cáp lắm, so với sự mảnh mai của dòng chữ bên cạnh không tương hợp nhưng lại vừa mắt vô cùng."

Tôi là Kim Taehyung, là người vinh hạnh được Jungkook thích và tôi cũng yêu em ấy rất nhiều.

Báo cáo Jeon Jungkook lớp 11A3, Kim Taehyung 12A1 có mặt ở đây để cho em biết rằng em của năm xưa đã đúng rồi đó.

Anh đã rung động rất lâu, cũng đã thành công đeo nhẫn cho em và bắt về nhà làm chồng nhỏ.

Jungkook năm 17 tuổi đừng lo nhé?

Jungkookie 45 tuổi đang hạnh phúc bên cạnh chồng lớn của em ấy và sau này cũng sẽ vậy.

Cảm ơn em, cảm ơn thanh xuân đã cho chúng ta gặp nhau.

Anh yêu em Jeon Jungkook!

"Miễn là tim còn đập, ta sẽ còn yêu nhau.Thương.

💜Vậy là Limerence chính thức khép lại tại đây sau thành công ngoài sức tưởng tượng của tui rồi.

Cảm ơn mọi người trong suốt thời gian qua đã ủng hộ cho unhi và cả Limerence.

Chúc cho tất cả chúng ta ai cũng sẽ có cái kết đẹp như Taehyung và Jungkook trong chiếc fic này nhé 😘
 
Back
Top Bottom