Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Vinh Quang - Long Thất

[BOT] Mê Truyện Dịch
Vinh Quang - Long Thất
Chương 9.


Vệ Kiêu: Tao dù sao cũng coi như người nhà mà.

Edit: Thuyển
Beta: Lơ

____________________

"Vậy tại sao cậu ấy lại bỏ đi?"

Thần Phong khó hiểu.Solo 48 tiếng chỉ cần nghe cũng thấy nhiều rồi, như thế cũng thấy được thằng nhóc này không thể nào bỏ chơi game được.Mỗi một trận đấu đơn nhiều nhất cũng chỉ 20 phút, Vệ Kiêu bị thua liên tiếp 144 trận liệu có cam tâm không.Tính cách thằng nhóc kia giống hệt một người điên, tại sao không ở lại FTW để phục thù?Còn có câu kia nữa-------Một ngày nào đó tôi sẽ thực sự đánh thắng anh!Đấy rõ ràng là tuyên chiến, bình thường không phải Vệ Kiêu sẽ khổ luyện kĩ thuật, ngày ngày bám lấy Lục Phong sao?

Vậy tại sao cậu ta lại cam lòng rời đi?Cho dù lùi lại 10 nghìn bước, Vệ Kiêu muốn thắng Lục Phong ngay tại sàn thi đấu thì cũng nên gia nhập câu lạc bộ khác chứ không phải đến Tân Đông Phương làm đầu bếp!Không có tí logic nào cả!Thần Phong suy nghĩ một chút, hỏi: "Có phải gia đình cậu ấy.... không đồng ý không?"

Mặc dù bây giờ Esport đang bùng nổ và có thu nhập cao, vẫn có rất nhiều người không ủng hộ với cái ngành này lắm.Không cần nói đâu xa, xung quanh có rất nhiều ví dụ.Đội trưởng Mạc hàng xóm là ví dụ điển hình của việc nếu không cố gắng chơi game phải quay về thừa kế gia nghiệp nghìn tỷ, còn có Phó thần cắt đứt quan hệ với cặp cha mẹ là tầng lớp trí thức của mình vì tạm nghỉ học ở đại học Nam Kinh để chơi game.Tất nhiên trong đống ví dụ này vẫn không thể thiếu Lục thần của bọn họ.Không ai biết gia cảnh của Lục Phong như thế nào, 16 tuổi bỏ nhà ra đi, đã không liên lạc với gia đình được 5 năm, cũng không khác gì đoạn tuyệt quan hệ.Thần Phong thăm dò hỏi: "Chẳng lẽ Vệ Kiêu Kiêu cũng là con nhà giàu*?"*Gốc là phú nhị đạiĐối mặt với khoản phí kí kết 2 triệu mà vẫn từ chối, gia đình không giàu thì quý!Lục Phong: "Không rõ"Thần Phong cũng không nghĩ nhiều về chuyện đó, hai người chỉ quen nhau 3 ngày 3 đêm làm sao hiểu nhau được đến mức đấy, Lục Phong không biết cũng bình thường.Thật ra Lục Phong có biết một ít.Solo 48 tiếng, trong thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, sự mệt mỏi dâng lên.Dù thể lực của Lục Phong vô cùng tốt cũng cảm giác không trụ nổi, càng không nói tới Vệ Kiêu đang thở phì phò.Sau khi cậu trai nói xong mấy "lời tuyên chiến" thì ngồi phịch trên ghế chơi game nhắm mắt lại.Lục Phong gọi cậu.Vệ Kiêu lầm bầm mấy tiếng.Lục Phong đẩy nhẹ bả vai cậu: "Vào phòng mà ngủ"Vệ Kiêu: "ZZZZ....."

Thằng nhóc này.Lục Phong đến gần hỏi: "Cần anh phải xách em vào phòng nữa à?"

Vệ Kiêu vẫn chưa ngủ, chỉ mệt đến mức không động đậy được thôi, bật lại: "Đội trưởng, anh thật tàn nhẫn mà, tại sao anh lại dùng từ xách chứ!"

Lục Phong nở nụ cười: "Vậy dùng từ gì?"

Vệ Kiêu lí lẽ hùng hồn: "Tất nhiên là bế rồi, bế công chúa!

Không sao đâu, tôi không ngại, chân của tôi không chịu nghe lời nữa, nó đã cho phép tôi làm công chúa nhỏ rồi"Lục Phong đã từng nghe nói thằng nhóc này không bình thường nhưng hiện thực vẫn khiến hắn dở khóc dở cười: "Đứng dậy"Vệ Kiêu oan ức nói: "Anh đã bắt nạt tôi hết 48 tiếng rồi, bây giờ mà vẫn ác với tôi như vậy"Lục Phong: "..."

Cậu trai vốn có khuôn mặt đẹp, đặc biệt là đôi mắt, bộc lộ mọi cảm xúc của chủ nhân, rất trêu người.Lục Phong nhìn ra chỗ khác, nghiêm nghị nói: "Bị xách hay tự đi, chọn một cái"Vệ Kiêu chỉ thuận miệng nói, hơn nữa do bị thua hai ngày hai đêm tức bay màu, nên mới đòi Lục Phong như vậy chứ không muốn làm công chúa nhỏ tí nào cả, cậu chậm rãi đứng dậy: "Đúng là đại, đại...èm..."

Ngáp một cái biến đại ma vương thành đại sờ vương*.*Đại ma vương [大魔王] - [dà mó wáng]
Đại sờ vương [大摸王] - [dà mò wáng] (do Vệ Kiêu ngáp nên phát âm thành thế này)Lúc này Lục Phong có hơi hối hận rồi, nếu như cho nhóc vô liêm sỉ này vào FTW thì những ngày bình yên trong trụ sở sẽ biến mất.Đúng là hắn muốn cải thiện bầu không khí nặng nề trong FTW nhưng không đến mức biến nó thành "Khu vui chơi"Cuối cùng cũng tiễn được thằng nhóc này vào phòng ngủ, Lục Phong đi tắm rửa chuẩn bị nghỉ ngơi."

Ting..."

Có tiếng điện thoại reo.Điện thoại Lục Phong quanh năm không ai nhắn tới, đột nhiên nghe thấy âm thanh này hơi xa lạ.Điện thoại kêu thêm ba tiếng nữa, hắn nghĩ có thể là của Vệ Kiêu.Lục Phong tùy tiện quấn một cái khăn lông bên hông, đến bàn vi tính lấy điện thoại.Không biết là có chuyện gì gấp không, nên đưa cho Vệ Kiêu nhanh tí.Điện thoại không khóa màn hình, ba cái tin nhắn đập vào mắt Lục Phong[Kiêu Kiêu, mẹ sai rồi, con gọi điện cho mẹ đi][Về nhà đi con, mẹ làm cho con nhiều đồ ăn ngon][Kiêu Kiêu, con đừng trách bố, bố con cũng khó khăn lắm]Lục Phong cau mày, úp điện thoại xuống, không nhìn thêm.Vệ Kiêu bỏ nhà đi?Khi kí hợp đồng không bàn bạc với gia đình?Lục Phong đi đến phòng ngủ cho khách, muốn gọi cậu tỉnh dậy thảo luận đôi chút.Vị thành niên muốn kí kết phải có sự đồng ý của cha mẹ, Vệ Kiêu không thể tự quyết định.Vừa tới phòng ngủ cho khách, Lục Phong chưa kịp gõ thì cửa đã mở ra.Chàng trai mặc quần cộc áo phông trắng mơ mơ màng màng đứng trước mặt nhìn hắn.Lục Phong sững sờ: "Chưa ngủ à?"

Hắn đưa điện thoại cho cậu.Vệ Kiêu không hề đoái hoài tới điện thoại di động, vồ lấy hắn.Lục Phong sợ cậu bị ngã, không dám tránh đi: "Vệ Kiêu?"

Vệ Kiêu hai tay ôm lấy hắn: "Cứng quá"Lục Phong: "!"

Vệ Kiêu lẩm bẩm: "Cái gối này cứng quá"Lục Phong: "..."

Vệ Kiêu đã không ngủ 48 giờ, sau đó lại ngủ tròn 20 tiếng.Lục Phong cố gắng đẩy thằng nhóc mộng du này ra, nửa tiếng sau vẫn không thoát ra được...Hắn quay về phòng của mình, ôm cậu ngủ.Đây là tất cả những gì đã phát sinh trong 3 ngày 3 đêm của 2 năm trước."

Tại sao cậu ấy lại bỏ đi?"

Giọng nói của Thần Phong gọi Lục Phong hoàn hồn.Lục Phong đoán là Vệ Kiêu rời đi rất có thể là vì chuyện gia đình.Còn về phần là chuyện gì thì hắn không biết.Có thể làm cho một cậu trai cố chấp với thắng lợi như thế ngừng thi đấu chắc chắn không phải là chuyện nhỏ.Lục Phong nói: "Cho em chút thời gian"Thần Phong: "Tốt nhất nên thuyết phục được cậu ấy, nhân tài như thế mà bị mai một thì quá đáng tiếc"Lục Phong đáp một tiếng.Thần Phong tò mò: "Đúng rồi, cậu làm sao liên lạc được với cậu ấy đây?"

Lục Phong: "..."

Thần Phong nói: "Có muốn nhờ lão Hạng đứng ra không, anh ta khá thạo việc này..."

Hạng Lục là giám đốc FTW, anh ta am hiểu nhất là thuyết phục người khác."

Không cần" Lục Phong nói: "Em sẽ tự nói chuyện với Vệ Kiêu"Thần Phong cũng không nghĩ quá nhiều: "Cũng đúng, cậu ấy có hứng thú với cậu nhất, nếu bọn anh tiếp cận có lẽ sẽ dọa cậu ấy chạy mất"Lục Phong gật gật đầu.Trước khi đi Thần Phong mới nhớ tới vấn đề về thời gian: "Đúng rồi, trong 24 giờ cuối cùng hai đứa làm gì vậy?"

Lục Phong dừng lại: "Ngủ"Thần Phong vỗ đầu nói: "Cũng đúng, đánh hai ngày hai đêm, hai đứa ngủ say như chết cũng bình thường"Ai ngờ Lục Phong lại bắn cho Thần Phong một phát: "Cùng một giường"Thần Phong: "!!!!!!!!"

Nà níiiiiiiiiiii???Lục Phong bình tĩnh nhìn anh: "Có gì không?"

Thần Phong: "Ừm....."

Fuck, đâu phải chỉ là có gì hay không, rõ ràng là chuyện quan trọng mà á á á!!Sao lại ngủ chung, sao lại chung giường, phòng cậu năm đó cũng có phòng cho khách mà, cậu.......Fuckkkkkkkk, hình tượng hiền hòa xa cách của huấn luyện viên Thần sụp đổ.Cuối cùng, Thần Phong cũng chẳng dám hỏi tiếp.Quá kinh ngạc.Quá quá quá quá kinh ngạc.Anh chỉ là một huấn luyện viên bình thường mà thôi, làm sao chấp nhận nổi sự thật này.Chỉ có 3 ngày, cũng quá nhanh rồi!Cùng chơi game, lên giường, rồi chia tay.Thật sự..... thật sự..... quá nhanh đó!Huấn luyện viên Thần đã hiểu ra toàn bộ "sự thực", nhưng miếng sự thực này, anh thà không biết còn hơn.Close hẹn đấu tập cùng Gary lúc ba giờ chiều.Video đấu tập có quy ước bí mật, chỉ được lưu lại làm bình luận sau ván đấu ở hai bên, không được phép chia sẽ cho bất cứ ai khác.Tuy rằng video không truyền ra ngoài, nhưng chuyện hai bên quyết đấu vẫn không giấu nổi.Trên mạng đã lan truyền, nhiều người chạy tới weibo của thành viên FTW muốn biết thêm chi tiết.Dưới weibo của Lục Phong là nhiều bình luận nhất, nhưng hắn lại quanh năm không lên weibo, nên cũng chả thấy được.Bắt đầu từ ba giờ, năm giờ kết thúc.Hai tiếng đánh ba trận.Dù thua 3:0, nhưng Gary cũng rất mạnh, người có thể ép Lục Phong đến mức này không nhiều.Gary vẫn muốn chiến tiếp, Lục Phong gõ chữ: "Mệt rồi"Gary cũng chả biết tìm người phiên dịch ở đâu ra, câu chữ đậm mùi người Đông Bắc: "Sao mới tí đã mệt rồi?

Mới đánh có hai giờ mà cậu đã mệt rồi?

Nhóc Điên, đừng lừa ông đây, ông còn chưa thua đủ đâu, chiến tiếp"(Phong (Fēng) và điên(Fēng) hai từ này đồng âm khác nghĩa)Không chỉ đậm mùi người Đông Bắc, còn sai chính tả.Lục Phong: "Thêm một trận nữa, thì phải đồng ý một điều kiện của tôi"Gary vô cùng phấn khởi: "Ok!

Thêm mười lần đấu tập đội cũng được hết"Lục Phong: "Không phải đấu tập"Gary: "Thế cậu muốn gì".

Cậu ta có thể solo với Lục Phong như này, toàn dựa vào hẹn đấu tập hết.Việc này thực ra Gary không làm chủ được, Lục Phong nói với Hạng Lục, Hạng Lục thương lượng với bên kia, bên kia dù không rõ tại sao FTW lại làm thế, nhưng cũng đồng ý.Hạng Lục vô cùng khó hiểu, hỏi Thần Phong: "Lục Phong muốn share video cho ai nữa?"

Đúng rồi đấy, yêu cầu của Lục Phong là muốn chia sẻ video đấu tập hôm nay cho một người bạn.Lòng Thần Phong nguội lạnh: "Sao mà biết"Hạng Lục nhìn anh như nhìn thằng ngu: "Anh bạn à, anh bị cái gì thế?

Bị lây cái thứ tiếng Trung sứt sẹo kia của Gary à?"

Huấn luyện viên Thần mặc kệ kẻ không biết gì này: "Cậu may đấy"Quay về một nơi khác.Tuyển thủ FTW còn đang huấn luyện cá nhân.Bạch Tài chấp nhận lời mời lập đội của Vệ Kiêu, nghĩ bằng mông cũng biết cậu muốn gì.------------"Không được, không có, không thể"Một tràng từ chối của anh Cải đập bôm bốp trên đầu Vệ Kiêu.Vệ Kiêu lúc này lại tốt tính lạ, khúm núm nói: "Anh Cải, anh Bạch, anh Bạchhhhh~~~, nhìn em chân thành như này, cho em xem với~~~~~"Bạch Tài đã miễn nhiễm với đống lời ngon tiếng ngọt này lâu rồi: "Mày tỉnh đi.

đấu tập cũng có quy định bảo mật, sao có thể tùy ý gửi cho người ngoài?

Đấy rõ ràng là trái với quy định"Vệ Kiêu niềm nở như này, cũng chỉ vì một lý do, chính là video đấu tập của Lục Phong và Gary.Vệ Kiêu: "Tao sao lại là người ngoài?

Hai năm trước tao cũng bước được nửa chân vào FTW rồi"Bạch Tài: "Tự mày nói là hai năm trước, cũng chính mày nói chỉ mới bước nửa chân"Vệ Kiêu: "Ài, dù cho tao không phải đội viên FTW, thì cũng coi như là người nhà của đội viên FTW mà"Bạch Tài phục sát đất cái tên mặt dày này: "Tao không cần loại người nhà như mày"Vệ Kiêu: "Mày mơ gì thế, ý tao là người nhà của Lục thần ấy, dù sao hai chúng tao cũng từng ngủ cùng nhau"Bạch Tài : "........ .........."

Anh Cải giận điên luôn rồi, nói vô cùng nghiêm túc: "Mày đừng mang cái tư tưởng ấy nữa, dù cho tao chặt đầu xuống!

Cho mày lấy làm cầu để đá!

Cũng sẽ không tiết lộ bí mật chiến đội cho người ngoài!"

Cho mày chạy, cho mày nhảy, cho dù mày cả chạy cả nhảy tưng tưng.Thì video huấn luyện của Lục thần và GaryCũng chỉ là trong mơ!"

Tít" một tiếng.Bạch Tài có một tin nhắn weixin mớiCậu ta cúi đầu xuống.Đội trưởng Lục: [Gửi cái video này cho Vệ Kiêu]Bạch Tài nhìn tên video------ 122Close VS GaryĐây rõ ràng là video huấn luyện của hôm nay.Quy định bí mật đâu rồi.Chờ chút, chẳng lẽ Vệ Kiêu Kiêu thật sự có được đãi ngộ như người thân?
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 10.


Ngoài Close ra, tao chả cần gì nữa

Edit: Thuyển
Beta: Lơ

____________________

Bị vả mặt nhanh đến vậy, anh Cải hoang mang lạc lối.Ai bảo gáy cho to vào.Lúc nãy còn hùng hồn lắm, chẳng lẽ bây giờ cậu ta phải chặt đầu làm cầu cho Vệ Kiêu đá.Có thể loại như thế nữa à?Vệ Kiêu còn chưa biết chuyện vẫn đang cố gắng: "Anh Cải ~~!

Tao đánh hỗ trợ giúp mày được không?"

Đồng chí Bạch Tài, hỗ trợ đứng đầu của khu vực Trung Quốc, sống trên đời có một ước nguyện to lớn là để vua đánh rừng làm hỗ trợ cho mình.Vua đánh rừng Close của đội cậu ta là đệ nhất thế giới, cậu ta không dám đòi hỏi, tên này dù không phải tuyển thủ chuyên nghiệp nhưng trình độ của cậu không hề thấp chút nào, để cậu đánh hỗ trợ cho mình, khụ khụ... có chút vui sướng.Anh Cải tìm được bậc thang đi xuống: "Giúp tao lấy đạo tặc"Ông mày hôm nay muốn làm Carry* gánh team.*Carry: Tướng gánh team về cuối game.

Có nghĩa là những tướng cần trang bị để có sức mạnh giai đoạn sau trận đấu, đầu game cần farm nhiều để có vàng.Vệ Kiêu: "Được rồi".

Cậu ở vị trí số một, ngay lập tức chọn ám tặc.Anh Cải khóe miệng giật giật: "Đạo tặc khác mày không thích à?"

Đạo tặc bóng đêm là một trong những tướng khó thao tác nhất của Vinh Quang, anh Cải là một hỗ trợ yêu chuộng hòa bình, làm sao có thể đánh loại tướng này.Vệ Kiêu à một tiếng: "Quên mất là tốc độ tay của anh Cải không theo kịp"Bạch Tài: "..."

Cái ĐM, thằng này không muốn video nữa à?Đệt, cậu ta không muốn cũng phải cho, càng đáng giận.Vệ Kiêu: "Không sao đâu, có tao đánh hỗ trợ, mày sợ cái gì?"

Bạch Tài nhẫn nhịn, hỏi cậu: "Thế mày muốn chơi tướng hỗ trợ nào?"

Vệ Kiêu: "Chơi Thần mục đi"Mục Sư Thần Thánh cũng có thể coi là tướng khiến anh Cải nổi danh, một tay chơi vú em có thể khiến đối thủ hoài nghi cuộc đời - rõ ràng là vừa mới đánh kẻ địch bị thương, tại sao HP vẫn còn đang tràn đầy như thế.Bạch Tài đùa: "Mày đánh được Thần mục không đó?"

Vệ Kiêu mỉm cười: "Không sao"Chờ đồng đội chọn xong tướng, Bạch Tài nhấn gửi yêu cầu đổi tướng với Vệ Kiêu.Đồng đội có thể giúp nhau lấy tướng trước và có thể trao đổi tướng với nhau trước khi trận đấu bắt đầu.Bạch Tài gửi yêu cầu trao đổi, Vệ Kiêu không chấp nhận.Bạch Tài lại gửi yêu cầu, Vệ Kiêu vẫn không chấp nhận5, 4, 3, 2, 1.Trò chơi bắt đầu, lúc này Vệ Kiêu mới lên tiếng: "À, lúc nãy mới đi vệ sinh xong, quên đổi tướng với mày rồi"Bach Tài: "ĐM, mày cố ý đúng không?"

Cậu ta nghĩ, tên cầm thú Vệ Kiêu này từ khi bắt đầu chơi đến giờ chưa bao giờ đánh hỗ trợ, sao có khả năng đánh hỗ trợ cho cậu ta được!Vệ Kiêu cũng không chối, cười híp mắt nói: "Ai nói đạo tặc không thể làm hỗ trợ?"

Bach Tài làm sao có thể tin cậu được: "Thế mày không định giết à?"

Vệ Kiêu: "Giao cho mày đấy"Bạch Tài: "ĐKM, ông đây chơi vú em, đi giết người bằng niềm tin à?"

Vệ Kiêu: "Dùng skill khống chế ấy"Thần Mục có một kĩ năng khống chế có phạm vi công kích lớn.Thời gian khống chế không lâu nhưng nếu dùng tốt có thể giết địchBan đầu Bạch Tài cho là Vệ Kiêu chỉ nói đùa, thằng này không hề muốn hỗ trợ cho cậu ta, muốn giở trò xấu, sau đó...First blood, double kill, ace, legendary!Trong trận đấu, anh Cải vô cùng tự hào vì tổng số người giết được trong trận còn nhiều hơn cả mùa giải.Defeat!Ừ đúng rồi đấy...Dù anh Cải có giết được 22 mạng thì kết quả cuối cùng vẫn là thua cuộc.Vệ Kiêu thở dài: "Đấu hạng đúng là khó thật"Cùng một kiểu như nhau, ở cấp thấp thì có thể nghiền ép như thế, nhưng đến các cấp cao hơn thì lại không được, người ta không cho phép một vú em chơi lớn như thế.Hơn nữa, Bạch Tài cảm thấy tên nhóc hạng đồng này chơi phụ trợ không kém cậu ta là bao.Chắc là ảo giác rồi.Vị này chơi loại nào cũng giỏi..... nhưng mới chơi phụ trợ lần đầu mà.Tuy thua trận nhưng tâm trạng Bạch Tài vẫn sung sướng, tranh thủ nói: "Để cảm ơn sự vất vả của mày, tao sẽ tặng cho mày một món quà lớn."

Vệ Kiêu lười biếng nói: "Ngoại trừ Close ra thì tao chẳng muốn cái gì cả"Mày có thể bỏ thêm chữ video vào không, nói như mày rất có vấn đề đấy!Bạch Tài vẫn cứ gửi qua: "Vào WeChat xem đi"Vệ Kiêu không để ý việc này lắm: "Đừng có gửi lì xì cho tao, muốn gửi tiền thì chuyển khoản đi...

Fuck!"

Bạch Tài: "Chậc"Vệ Kiêu nhận được video ngay lập tức thổ lộ: "Lão Bạch tao yêu mày quá!"

Anh Cải yêu dấu của cậu hold không nổi: "Cút phắn xéo!"

Một phút sau, tên cầm thú vừa nói yêu cậu ta gửi một tin nhắn thoại tới.Vệ Kiêu nhái lại giọng của Bạch Tài: "Mày đừng mang cái tư tưởng ấy nữa, dù cho tao chặt đầu xuống!

Cho mày lấy làm cầu để đá!

Cũng sẽ không tiết lộ bí mật chiến đội cho người ngoài!"

Không thiếu hay sai bất kì chữ nào luôn, giống như là ghi âm phát lại.Bạch Tài nhắm mắt giả chết!Cậu ta đúng là khổ quá mà!Trụ sở FTW.Sau khi ra khỏi phòng huấn luyện, Lục Phong bước lên lầu.Thần Phong ở lại chuẩn bị bàn luận sau trận đấu, Hạng Lục đuổi theo Lục Phong: "...Vẫn ổn chứ?"

Lục Phong cau mày: "Không sao cả"Hạng Lục hạ thấp giọng nói: "Vai của cậu..."

Lục Phong dừng bước lại, trầm giọng: "Đừng nói chuyện này ở đây"Hạng Lục vô cùng lo lắng: "Nên nói cho lão Thần biết đi"Tên kia chỉ biết sắp xếp lịch huấn luyện như điên, không hề nhìn ra tình trạng của Close tí nào cả!Lục Phong quay đầu nhìn anh ta: "Hạng Lục"Hạng Lục căng thẳng trong lòng.Lục Phong nói: "Tôi nói không sao cả, thân thể tôi tôi rõ nhất"Hạng Lục không dám nói thêm gì, cậu trai trước mặt không chỉ là trụ cột của FTW mà còn là sếp của anh ta, anh ta thở dài nói: "Dù sao thì... cậu cũng nên cân nhắc một chút, tôi sẽ mời chuyên gia vật lí trị liệu"Lục Phong im lặng, hắn cử động vai trái, cảm giác đau đớn như bị gai nhọn đâm vào khuếch tán từ vai lan xuống đến tận khuỷu tay.Vệ Kiêu nhanh chóng tải video về máy tính, ôm lấy husky, xoa đầu của nó, vui sướng bật video lên.Tổng cộng có 4 trận, thời gian kéo dài đến 150 phút.Gary thật trâu bò, chơi lâu vậy mới thua, không hổ danh là người đứng thứ 2 quanh năm.Ván đầu tiên, cả hai random được đạo tặc, nhìn thấy Lục Phong chơi đạo tặc, mắt Vệ Kiêu sáng như sao."

Đánh lén quá hay!"

"Di chuyển còn phát ra hồ quang* kìa, Đậu Tương, con nhìn đi, Close phát ra được 9 hồ quang liên tiếp đó, ba mày cũng chỉ làm được 8 cái thôi đó!"*Bản gốc là 道弧光, mình search baidu thì bên liên quân cũng có những tướng có thể sử dụng chiêu này là Luna, Hạ Hầu Đôn và Mị Nguyệt, mình không biết nên thay bằng từ gì, các bạn nếu có từ để sửa có thể comment cho mình biếtĐậu Tương: "Ẳng ẳng ẳng"Nếu được phiên dịch ra thì chính là: Clgt?"

Gary cũng không tệ, 8 hồ quang liên tiếp, cmn, cái tên ngu này mạnh thât!"

"Công kích từ phía sau thế này..."

Vệ Kiêu dùng sức ôm chặt Husky lông xù, nói liền tù tì: "Không hề lệch một giây nào luôn, để ba tua chậm lại"Đậu Tương: "Gâu~"Vệ Kiêu tua lại, giảm tốc độ phát, xem đi xem lại hơn chục lần: "Close vẫn mạnh hơn"Vệ Kiêu đã dùng hết 6 tiếng mới xem xong một video chỉ 2 tiếng rưỡi.Cậu ngồi xem từ 6 giờ đến tận 12 giờ .Đây đúng là một trận đấu hoàn mỹ, không có chút sai sót nào.Close vẫn cứ là Close của mọi khi, vẫn cao vời vợi.Gary cũng là một trong số ít tuyển thủ có thể làm đối thủ của hắn.Vệ Kiêu nhìn chằm chằm vào màn hình vi tính đã tắt rồi dựa lưng vào ghế.Đậu Tương đang nằm ngủ ở bên cạnh ghế, Vệ Kiêu nhìn chằm chằm trần nhà, hai tay nắm chặt lại.Nếu như hai năm trước cậu không rời đi.Bây giờ người đấu với Close sẽ là cậu.Đáng lẽ ra cậu mới là đối thủ của Close.Cậu chắc chắn có thể thắng hắn.Nhưng mà...Vệ Kiêu giơ tay che mắt.Bên tai văng vẳng giọng nói già nua dường như đã thành giấc mộng quấn lấy cậu: "Đừng như vậy..., không nên như vậy, phải kiên trì học tập, yên ổn làm việc, sống đơn giản vui vẻ là được rồi..."

Vệ Kiêu thở dài, ngồi dậy nói: "Đậu Tương, đi ăn khuya nào"Husky vừa nghe được hai chữ ăn khuya, vẫy đuôi như điên, lon ton chạy theo chủ nhân.Vệ Kiêu tự nấu một bát mì, vừa đi ra thấy thức ăn cho chó vương vãi đầy đất thì tức giận: "Sao con không thể nhã nhặn được tí nào thế nhở!"

Đậu Tương thè lưỡi thở hất thức ăn trông rất vui vẻ, nửa chậu thức ăn cho chó bị nó hất văng trên sàn nhà.Vệ Kiêu: "Đồ chó!"

Chửi thì chửi thế thôi nhưng vẫn tha cho nó.Ăn cơm xong, Vệ Kiêu lại xem video, đã xem được 6 tiếng rồi, độ nắm bắt chi tiết của cậu có khi đã hơn cả tổ huấn luyện viên của L&P.Bây giờ, Vệ Kiêu xem đi xem lại những thao tác khó nhất của Close..."

Fuck!"

Rạng sáng, Vệ Kiêu tắt video, gọi điện cho Bạch Tài: "Lão Bạch"Bạch Tài không hề thấy bất ngờ, thậm chí còn muốn nói: Sủa đi.Vệ Kiêu: "Hẹn đấu solo hộ tao với"Bạch Tài trợn mắt: "Mày gọi sớm hơn chút thì sẽ chết à"Gửi video cho mày từ lúc 6 giờ, đến sáng nay mày mới xem xong?Vệ Kiêu nói thẳng: "Lập thành một nhóm luôn đi, liên lạc được với ai thì kéo theo người đó, ưu đãi giảm một nửa giá, còn tặng kèm bất ngờ"Bach Tài đã đoán trước được, mỗi lần xem Close thi đấu xong, tên này đều sẽ như vậy.Chỉ là lần này còn có bất ngờ, Bạch Tài hỏi: "Bất ngờ gì vậy?"

Vệ Kiêu cười: "Bất kể là ai, chỉ cần thắng tao, tao sẽ luyện cùng người đó đến hết đời luôn."
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 11.


Đại sư đang cảm thấy bất mãn, online chờ bị đánh

Edit: Thuyển
Beta: Lơ

____________________

Thằng nhóc này đúng là điên rồi!Bạch Tài oán giận nói: "Mày xem tao là khu thi đấu Trung Quốc đấy à?

Có cần tao mời luôn sếp đến đánh chết mày không?"

Vệ Kiêu khẽ thở dài: "Nếu mày mời được Close, tao đội ơn 18 đời tổ tông nhà mày luôn"Bạch Tài nghi ngờ cậu đang khịa mình, đồng thời cũng nghĩ cậu đang nói thật: "Mày phắn đi!"

Vệ Kiêu đang có hứng, giục cậu ta: "Đừng lằng nhằng, mày có đi kiếm người cho tao không?

Nếu mày không chịu tìm cho tao, tao lên weibo của mày xúi giục mấy triệu fan của mày..."

"Được" Bạch Tài khiếp cậu rồi: "Mày chờ đó!"

Vệ Kiêu thật sự ngoan ngoãn chờ, cậu nằm dựa vào ghế không nhúc nhích, mềm nhũn như không xương, chỉ có đôi mắt nhìn chằm chằm vào chữ [Victory] trên máy tính.Có một số người sinh ra là để thi đấu.Nhiệt huyết đang sôi trào của cậu cần có chỗ để giải phóng.Chỉ theo đuổi chiến thắng?Không, điều cậu muốn là là đọ sức xứng tầm.Mười phút sau, Bạch Tài lập xong nhóm, tên nhóm nghe rất ba trấm - Đại Sư đang cảm thấy bất mãn online chờ bị đánh.Vệ Đại Sư: "Bạch Tài tao đệt cụ mày"Bạch Tài: "Không phải mày đang cảm thấy bất mãn à?"

Vệ Kiêu: "CMN, mày tự xem mình là tú bà đấy à?"

Bạch Tài: "Phục vụ mày còn tốt hơn cả tú bà luôn"Vệ Kiêu không phí lời, tự đổi lại tên nhóm.Vì vậy, mấy vị tuyển thủ chuyên nghiệp mới vào liền nhìn thấy tên nhóm từ [Đại Sư đang cảm thấy bất mãn online chờ bị đánh] trở thành [Đại Sư vô địch đang chờ bại trận]Dư Phi: [...]Trần Triều: [... ...]Hạ Đán: [... ... ...]Blue: [... ... ... ...]Trong chốc lát không biết được cái tên nào xấu hổ hơnBạch Tài thấy mọi người đã đông đủ, không nhiều lời, thoải mái nói: [Mọi người đều là khách hàng cũ, Đại Sư lại đến tháng, đây cũng là lúc phát quyền lợi định kì, quy tắc cũ, ưu đãi giảm nửa giá, đấu luân phiên]Anh Cải cố ý dừng lại một lúc mới tuyên bố: [Vì để khích lệ ý chí chiến đấu của các sếp, lần này còn có thêm bất ngờ nữa]Đều là người từng trải, mọi người không cảm thấy hai hàng này có thể sắp xếp được cái bất ngờ gì bình thường một chút được cả.[Bất kì ai, có thể solo thắng Đại Sư, Đại Sư sẽ miễn phí luyện cùng người đó trọn đời]Đám 4 người kia: [Fuck!

Chơi lớn vậy luôn á!][Luyện đến hết đời?][Miễn phí luôn?]Vệ Kiêu bình tĩnh: [Không sai]Dư Phi, Trần Triều, Hạ Đán nhiệt huyết dâng trào : [Chơi luôn!]Blue im lặng một lúc, thử thăm dò: [Thắng một trận thì hơi khó, giết một lần được không?]Ba người còn lại khiếp sợ độ mặt dày của Blue, cùng lên tiếng: ----------[Thằng Bố, xảy ra chuyện gì với chú vậy?]Dư Phi: [Thân là một trong những cao thủ solo của đất nước, sao chú có thể... thông minh như vậy?]Trần Triều: [Mày khiến cho vua thi pháp như tao cũng phải xí hổ rồi]Hạ Đán: [Mấy người có thể có triển vọng tí được không vậy?

Dù gì cũng là tuyển thủ nhà nghề, tu dưỡng đâu rồi?

Đạo đức phẩm hạnh đâu rồi?

Tôi sẽ không như vậy nhá, tôi cảm thấy chỉ cần tôi bắn trúng được Đại Sư một lần thì nên lấy quà luôn]Bạch Tài đảo mắt một cái, đúng là gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, nhớ lại năm đó khi 4 người này mới quen Vệ Kiêu vẫn đang còn thuần khiết trong sáng không tỳ vết, giống như tên tóc xám bạc phòng bên, bây giờ thì...Mấy thằng cha khốn khiếp này từ đâu chui ra vậy?Thảo nào khu vực thi đấu Trung Quốc ì ạch, mấy tên không có tham vọng này giành được giải quán quân mới là lạ!Vệ Kiêu gửi một icon mặt cười: [Có đánh không đây?]Ba người đồng thanh: [Chơi luôn!]Không mặc cả được, nhưng mà mấy người từng đập tiền cho Vệ Kiêu ít nhất sáu con số này tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội giảm nửa giá rồi.Vệ Kiêu mở phòng, hỏi; [Ai trước?]Dư Phi giơ tay xung phong: [Tôi trước!]Ba người kia gửi biểu tượng đồng tình cho anh ta.Dư Phi là người chơi vị trí đi rừng, dùng tướng đạo tặc để khiêu chiến Đại Sư, có thể nói là lao đầu vào chỗ chết.Gan to đến mức đáng nể.Vệ Kiêu dừng lại, thân thiện nhắc nhở anh ta: [Đêm nay tôi chỉ muốn dùng đạo tặc thôi, cậu có chắc chắn không?]Dư Phi: [Hả?]Trần Triều cũng kinh ngạc; [Đại Sư cậu muốn dùng đạo tặc à?]Hạ Đán: [Không phải quy tắc ngầm là không dùng đạo tặc rồi à]Blue thâm trầm nói: [Quả là một bát cơm chan nước mắt]Bạch Tài nhìn bộ dạng khiếp sợ của bọn họ, thấy ngứa tay, may mà đây không phải đồng đội của cậu ta, nếu không cậu ta có ngu mới buff thêm máu, bắn ra một cái vòng độc tặng bọn họ, giết chết toàn bộ!Mấy tên này đều là người từng trải, rất hiểu rõ Vệ Kiêu.Ví dụ như Đại Sư chưa bao giờ Solo phụ trợ, bởi vì là người đi rừng nên bảo vệ vú em của bên mình là thể hiện sự ga lăng.Ví dụ như khả năng chơi các tướng khác của Đại Sư cũng rất mạnh, khi solo với người khác thường dùng tướng sở trường của họ hành hạ người ta.Lại còn việc Đại Sư dung đạo tặc là giỏi nhất, không thường xuyên dùng vì sợ đánh người ta tự kỉ mất, không thể làm ăn.Bây giờ...Bốn người họ đều do dự: [Hiện giờ rút lui có còn kịp không?]Bạch Tài liếc mắt là hiểu được ý đồ của bọn họ: [Ưu đãi giảm nửa giá, bất ngờ đầy hấp dẫn, mấy người không muốn tôi đi kéo người khác][Đánh thì đánh][Cuộc sống dài được mấy, mắc gì phải sợ][Chỉ là đạo tặc thôi mà, năm đó tao còn được chết dưới tay Lục thần đó]Người đang nói chuyện chính là Hạ Đán, khi anh ta còn là tấm chiếu mới, nghé con không sợ hổ, dũng cảm báo danh giải đấu đơn, vòng đầu tiên đã gặp phải Lục Phong, sau đó...Làm đếch gì có sau đó !Vệ Kiêu nói: [Nếu thế thì Đản* thần đánh trước đi]*Nghĩa là quả trứng, Đản và Đán đều đọc là [dàn] - đồng âm khác nghĩaHạ Đán: [Nà ní?]Vệ Kiêu liền kéo anh ta vào phòng thi đấu.Hạ Đán: [Đệt mợ!

Tôi vẫn còn chưa chuẩn bị xong màààà!]Chỉ cần biết số phòng thì ai cũng có thể đến xem đấu.Vệ Kiêu và Hạ Đán đã tiến vào hẻm núi, đám người còn lại thảo luận sôi nổi.Dư Phi: [Tao cược 200, ván này Đản thần có thể trụ được hơn 10 phút]Trần Triều: [Tao cược 400, Đản thần chỉ trụ cùng lắm 8 phút]Bạch Tài cược lên 1000: [5 phút]Dư Phi: [Không có đâu!

Game đã cài đặt, 5 phút không thể nào đẩy trụ đổi phương]Blue nói sâu xa: [Nếu trong 5 phút đầu anh Đản đã đầu hàng thì sao?]Mặc dù Vệ Kiêu không có cách đẩy trụ của Hạ Đán trong vòng 5 phút nhưng cậu có thể dập anh ta đến khi đầu hàng thì thôi.Chỉ cần Solo đủ 5 phút là có thể đầu hàng.Trần Triều sửng sốt: [Không thể nào!

Anh Đản của chúng ta dù gì cũng là tuyển thủ lành nghề Vinh Quang của đội hàng đầu ADC đấy!

Cũng phải có tôn nghiêm của tuyển thủ nhà nghề chứ]Năm phút sau, Hạ Đán khóc lóc quay ra: [Quá hung tàn, thật sự quá hung tàn, đời này tôi không muốn gặp lại đạo tặc nữa, chức nghiệp này có bug, sao có thể thiết lập như thế cơ chứ, giảm bớt tính năng của nó đi được không, không, xóa luôn đi!]Trần Triều bị thua tiền cược: [Con mẹ ông, không thấy mất mặt à?]Sau đó Pháp Vương Trần Triều bị kéo vào phòng thi đấu.Lúc đi vào Triều thần là Pháp Vương, lúc đi ra Triều thần đã chết.Dư Phi - vừa làm được một câu thơ hay như vậy, cũng bị điểm danh.Dù gì cũng là người đi rừng hàng đầu của đội nằm trong top 4, Phi thần trụ được, thậm chí còn có dấu hiệu giết ngược lại.Tuy nhiên, sau khi đạo tặc bóng đêm sử dụng 8 hồ quang liên hoàn, anh ta phát điên: [Fuck!

Rốt cuộc cậu là ai vậy?

Gary?

Inta?

Không phải là Close đấy chứ!!]Thao tác này, ngoại trừ người trong top 3, anh ta không nghĩ ra được ai khác!Đám người lúc nãy vừa nhốn nháo xong bây giờ lại im như gà.Trần Triều: [Rõ ràng là Đại Sư là người Trung Quốc]Hạ Đán: [Rõ ràng giọng của Lục thần không phải thế này]Blue: [Tôi thấy khó hiểu là, khu thi đấu của chúng ta có một người tài năng như vậy, tại sao không có câu lạc bộ nào kí với cậu ta?]Bạch Tài nghiêm túc nhìn giao diện trò chơi.Cậu ta đã xem trận đấu của Lục Phong và Gary chiều hôm qua, các tướng thi đấu hôm qua đều được chọn random, không biết là Gary hôm qua xui xẻo hay may mắn nữa, nói chung là Lục Phong lấy được đạo tặc ván đầu tiên.Lục Phong mà chơi tướng này thì phải nói là xuất sắc.Bất kì thao tác khó đến đâu, chỉ có bạn không nghĩ tới chứ không có gì Lục thần không làm được.Những tuyển thủ đứng đầu thế giới thường sở trường những tướng khó thao tác, ví dụ tướng sở trường của Gary cũng là ám tặc.Nhưng mà...Cậu ta lại thất bại thảm hại dưới tay Lục Phong.Với kĩ năng hồ quang liên hoàn của ám tặc, người bình thường dùng được 3 lần có thể xem là giỏi, tuyển thủ chuyên nghiệp có thể dùng được 5 lần.Hai năm trước Lục Phong sử dụng 8 lần kĩ năng hồ quang liên hoàn lấy giải vô địch thế giới, phá vỡ kỉ lục cao nhất.Vào thời điểm đó, các nhà phân tích dữ liệu cho rằng đây là cao nhất rồi, không thể cao hơn được nữa.Bây giờ...9 lầnNghe qua có vẻ chỉ là những con số, mọi người không hề biết đằng sau những con số đó là biết bao nỗ lực và mồ hôi phải bỏ ra.Khó trách Vệ Kiêu cứ luôn cố gắng , theo đuổi bóng lưng 2 năm, khó khăn lắm mới chạm đến được, Lục Phong lại đứng ở vị trí cao hơn rồi.Giải đấu đơn của Vinh Quang có thể nói là hạng mục tàn khốc nhất trong lịch sử Esport.Chỉ có một người.Chỉ nhìn 1 người.Kẻ mạnh chính là kẻ chiến thắng, không cần phải nghi ngờ7 giờ sáng.Dư Phi: [Không được, tôi thật sự không được nữa...]Trần Triều: [Lão Đản, chiều nay hai đội chúng ta có trận đấu tập, chú không định ngủ à?]Hạ Đán: [Khò...Khò...Khò...]Blue lấy lí do rất thực tế: [Hết tiền rồi, rút lui thôi]6 tiếng, những người đánh luân phiên đã chạy, người bị đánh thì càng hưng phấn.Bạch Tài ngáp một cái: "Súc vật!"

CMN hàng này có phải là người nữa không?19 tuổi thì ghê gớm lắm à, cậu ta chỉ lớn hơn có một tuổi, sao tinh thần lại như kém hơn 100 tuổi thế này.Bạch Tài gửi tin nhắn thoại cho Vệ Kiêu: "Ước chừng kiếm được khoảng hơn 20.000, lát tao sẽ chuyển cho mày"Vệ Kiêu giọng khàn khàn, có chút ủ rũ: "Lão Bạch..."

Bạch Tài chỉnh sửa lại video quay lại, trong phòng huấn luyện không có ai, cậu ta mở luôn loa ngoài: "Sao, đánh chưa đủ à?"

Vệ Kiêu thở dài: "Bọn họ đánh không đã"Bạch Tài: "Tỉnh lại đi!

Còn lại chỉ có đội 2 hoặc đội tuyển trẻ, mày tính không tha cho bọn họ à?"

"Á," Vệ Kiêu nhỏ giọng, có chút tội nghiệp: "...Tao muốn Close"RầmCó tiếng gì rơi xuống đấtBach Tài quay đầu lại, trợn mắt há mồm .Có người đứng trước cửa phòng huấn luyện.Mặc dù đứng ngược ánh sáng nhưng từ chiều cao và vóc người có thể biết----Đội trưởng Lục...

Lục thần...Hôm nay ngài chạy bộ sớm ha!Và còn...Bạch Tài nhìn điện thoại để loa ngoài của mình cùng với câu nói kia của Vệ Kiêu...Đệt mợ, câu từ có hơi nguy hiểm rồi.
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 12.


Cậu ta muốn là ngài đồng ý luôn à?

Edit: Thuyển
Beta: Lơ

____________________

Giọng Vệ Kiêu từ trong loa phát ra: "Tiếng gì vậy, lão Bạch mày đập mặt vào bàn phím à?"

Có mà mặt mày đập vào bàn phím ấy, là bình nước thể thao của Lục thần nhà mày bị câu nói của mày làm rớt xuống đất rồi.Bạch Tài làm gì dám nói mấy câu nàyCậu ta còn không dám thở mạnh một chút nào luônLục Phong khom người, mặt không biểu cảm nhặt bình nước lên.Bạch Tài muốn mở miệng chào hỏi, Lục Phong lại giơ ngón trỏ lên môi ra hiệu.Bạch Tài: "..."

Đệch!Vệ Kiêu ở bên kia điện thoại không biết gì cả, vẫn đang thất vọng mất mát: "Đều là tuyển thủ chuyên nghiệp tại sao lại có chênh lệch lớn vậy nhỉ?

Cả bốn người Dư Phi cộng lại cũng không bì được một ngón tay của Close"Nghe vậy, khóe miệng Lục Phong cong lên.Bạch Tài nhìn thấy toàn bộ chỉ muốn chôn đầu xuống đất."

Close sao có thể mạnh vậy mày?

Hai năm trước ổng ép tao hết thở nổi, hai năm sau...

Ầy, có lẽ ổng quên tao rồi cũng nên"Bạch Tài nghĩ thầm: Ổng nhớ kĩ lắm, nhớ rất kĩ luôn, ổng còn vì nửa câu của mày mà đập cho mày 2 triệu đó!Vệ Kiêu xúc động thở dài: "Người với người thật không giống nhau mà, thiên tài như Close, chỉ có thể nhìn không thể chạm"Bạch Tài rất muốn trợn trắng mắt: Mày cũng là THIÊN TÀI mà nói câu này không thấy ngại à?"

Lão Bạch" Vệ Kiêu hỏi: "Sao mày không nói gì cả?"

Bạch Tài liếc Lục Phong chờ lệnh.Lục Phong nhìn điện thoại di động của cậu ta, ra hiệu nói tiếp.Bắp cải trắng* thì có thể nói được gì cơ chứ?*Yes, bản gốc là bắp cải trắng luôn ạ [白菜] (đồng âm với Bạch Tài)Chỉ có thể gắng gượng tiếp thôi.Ở cùng Lục Phong một năm, cậu ta vẫn có chút khả năng quan sát.Nhớ lại mục đích của Lục Phong, cậu đã viết được lời thoại rồi."

Nếu muốn Close..."

Nói ra mấy chữ này, trong lòng Bạch Tài run rẩy, cố trấn tĩnh lại: "...

Thế thì gia nhập FTW đi"Vệ Kiêu im lặng.Bạch Tài nhìn trộm Lục Phong một cái, thấy hắn đang chăm chú nhìn điện thoại di động, thầm nghĩ rằng có lẽ đã đoán trúng "ý trời" rồi, tiếp tục cố gắng: "FTW vừa hay đang thiếu một người trong đội hình chính, mày đến bổ sung vào vị trí đó đi""Chuyện này mày quyết định được sao?"

Vệ Kiêu cắt ngang, chua xót hỏi: "Không phải Close đã chọn được ứng viên rồi à?"

XIN THƯA ĐÓ LÀ MÀY!Bạch Tài không dám nói thật, nói vòng vo: "Chưa kí mà, không sao cả"Vệ Kiêu tự giễu: "Không đâu, vào trụ sở rồi sao có thể chạy được nữa" Cậu như đang tự nói chính mình.Bạch Tài sợ nhắc lại chuyện cũ sẽ khiến Lục Phong không vui, ngắt lời: "Mày có gia nhập không?

Chỉ cần mày nói muốn, tao đảm bảo mày sẽ kí được"Vệ Kiêu: "Không đi"Tên nhóc vô lương tâm này!Bạch Tài không dám nhìn Lục Phong, chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, giống như hệ thống sưởi sàn của phòng tập đã bay màu!"

Mày sợ cái gì?

Với tài nghệ của mày, solo vài ván kiểu gì chả kí được với FTW, phí kí kết bây giờ đã cao hơn nhiều, đến cả nhóc Ninh còn kí được 3 triệu, nếu mày kí...chắc chắncòn nhiều hơn nữa.Bạch Tài rất tự tin, nhìn "quân tiên phong" 2 triệu của đội trưởng Lục, có thể thấy thằng nhóc thối Vệ Kiêu này rất đáng giá.Vệ Kiêu lười biếng nói: "Đánh chuyên nghiệp thì có gì hay?

Tao không hứng thú với giải quán quân hay là đấu đội, còn về tiền bạc, hiện tại tao cũng dư giả, nhiều tiền quá cũng mệt."

Khóe miệng Bạch Tài co giật, Nhất Đăng Đại Sư ngài đúng là không có tham vọng nhỉ!Nếu đúng như vậy thì ngài đã không nửa đêm không ngủ vét sạch ví tiền của 4 tuyển thủ chuyên nghiệp rồi.Bạch Tài ném cho cậu một quả bom: "FTW có Close"Vệ Kiêu "À" một tiếng, nghe có vẻ rất khổ sở.Bạch Tài tim đập thình thịch: "Nếu mày vào FTW, ngày nào cũng sẽ được gặp đội trưởng Lục, muốn solo lúc nào mà chả được?

Tao không hề nói điêu đâu, Lục thần bọn tao đảm bảo có thể chơi với mày đến cùng"Vệ Kiêu nói sâu xa: "Đúng thật, ổng là người có thể lực tốt nhất tao từng thấy"Bạch Tài: "......"

Một câu nói rất bình thường sao khi qua miệng hàng này lại biến chất rồi?"

Thế..."

Bạch Tài tận dụng mọi thời cơ: "Có vào FTW hay không đây?"

Vệ Kiêu dừng lại nửa giây: "Lão Bạch à, trên đời rất khó trọn vẹn đôi đường"Bạch Tài: "???"

Vệ Kiêu thở dài: "Tao không đánh chuyên nghiệp đâu, hãy để Close là ước mơ không bao giờ thành hiện thực của tao đi"Bạch Tài: "??????"

10 phút tư vấn nhiệt tình của cậu ta lại cho ra kết quả thế này?Bạch Tài quay đầu nhìn về phía Lục Phong.Vẻ mặt Lục Phong không hề thay đổi, không ngạc nhiên và có lẽ cũng không.....tức giận gì cả.Bạch Tài im lặng chờ chỉ thị tiếp theo.Lục Phong đánh một dòng chữ trong mục ghi chú của điện thoại hắn: "Việt Văn Nhạc dậy rồi, solo với anh ta đi"Bạch Tài đã hiểu!"

Ơ, tao vừa thấy lão Việt này!"

Kĩ năng diễn xuất của Bạch Tài quả đáng được tuyên dương.Vệ Kiêu ngáp một cái: "Nhạc thần tỉnh sớm vậy à?

Có khi mày nhìn nhầm rồi, giờ này chỉ có Close dậy chạy bộ sáng thôi"Bạch Tài sợ tên "thiên tài" này rồi: "Mắt tao không có mù, đội trưởng Lục cao 1m9, lão Việt chỉ cao 1m78, tao làm sao nhầm được?"

Vệ Kiêu: "Cũng đúng"Bạch Tài khích cậu: "Có muốn solo vài ván với ADC* giỏi nhất khu vực không?"*ADC (Attack Dame Carry): Chỉ các tướng có khả năng gây sát thương vậy lý mạnh có khả năng gánh team (Xạ thủ chẳng hạn)FTW giành giải quán quân của giải đấu Vinh Quang khu vực Trung Quốc năm 2019, Việt Văn Nhạc là ADC trong đội hình chính, hoàn toàn xứng đáng là giỏi nhất.Bạch Tài lại nói: "Lão Việt mạnh hơn Hạ Đán không chỉ một bậc thôi đâu"Vệ Kiêu trong nháy mắt lên tinh thần: "Được, cậu ta đâu rôi?"

Tuy Việt Văn Nhạc lúc còn ở trong đội 2 bị Vệ Kiêu đánh tàn tạ, nhưng ai rồi cũng sẽ khác, trải qua mấy giải đấu, Việt Văn Nhạc đã khác xưa.Cậu rất mong chờ.Bạch Tài nhìn Lục Phong, tiếp tục nói: "Để tao hỏi thử cho mày"Vệ Kiêu: "Mau lên!"

Bạch Tài giả vờ kéo ghế ra, hét một tiếng về phương xa: "Lão Việt ơi ~"Sau đó nói với Vệ Kiêu: "Tao cúp máy trước, tí nhắn cho mày sau"Vệ Kiêu: "Được"Sau khi cúp máy, Bạch Tài thở phào nhẹ nhõm.Lục Phong: "Thức cả đêm à?"

Bạch Tài sao mà không hiểu cơ chứ, nhanh chóng giải thích: "Đứa nhỏ kia xem được video đối chiến của anh và Gary thì nhiệt huyết tuôn trào, Solo với người khác cả một buổi tối"Lục Phong: "Em ấy chơi với ai?"

Bạch Tài nghĩ thầm là sẽ không có chuyện gì, mở mồm bán sạch "khách sộp" của mình.Lục Phong: "Kết quả?"

Bạch Tài: "Vệ Kiêu toàn thắng"Lục Phong: "Ừ"Tuy chỉ có một chữ nhưng Bạch Tài cảm nhận được ý nói phải thế chứ từ đó.Nghĩ nhiều rồi, cậu ta nghĩ nhiều quá rồi!Đại ma vương của bọn họ là một cỗ máy vô địch không có cảm xúc, làm sao có thể có tình cảm phong phú như vậy được cơ chứ.Bạch Tài thử thăm dò: "Đội trưởng muốn solo với cậu ấy à?"

Lục Phong ngồi xuống trước máy tính, một mạch khởi động máy: "Không phải em ấy muốn solo à?"

Bạch Tài: "..."

Cậu ta muốn thì anh cũng lên luôn à?Fuck, mấy lời gay lòi như này, quả nhiên thẳng nam như cậu ta không nên chạy đi ship cp với mấy em gái, tư tưởng này sai quá sai luôn rồi!Vệ Kiêu nhắn tin ầm ầm: [Sao rồi, sao rồi, sao rồi]Bạch Tài thật không hiểu nổi, sao Vệ Kiêu solo cả đêm rồi mà tinh thần vẫn phấn chấn như thế!Trong từ điển của cậu rốt cuộc có từ mệt không vậy!Haizz, cậu bé nghiện net đúng là khó lường mà![Vào đi, tao mời mày] Bạch Tài trả lời Vệ KiêuVệ Kiêu vui vẻ vô cùng: [Vì lòng kính trọng với Nhạc thần, tao dùng đạo tặc]Bạch Tài bĩu môi: Cứ chờ mà xem thằng nhóc thối này!Bạch Tài hỏi Lục Phong: "Hình thức tự chọn, đội trưởng anh lấy loại nào"Lục Phong: "Thợ săn hệ băng"Là tướng mà Việt Văn Nhạc giỏi nhất, cũng là loại mà Vệ Kiêu cho đo đất năm nào.Vệ Kiêu thấy loại tướng mà Việt Văn Nhạc chọn, sự hưng phấn lại bị nghẹn lại.Đạo tặc tuy rằng không phải khắc tinh của thợ săn.Nhưng ám tặc lại là cơn ác mộng của thợ săn hệ băng.Thợ săn có không ít kỹ năng cận chiến, thậm chí còn có kĩ năng triệu hồi, tất cả đều có khả năng đánh một trận ra trò với đạo tặc.

Chỉ có thợ săn hệ băng, là đánh cận chiến không lại ám tặc chuyên ẩn núp.Việt Văn Nhạc là ADC đệ nhất toàn khu thi đấu Trung Quốc, nhưng là ở trận 5v5.Thi đấu đội khác xa đấu đơn, ví như thợ săn hệ băng, dù cho trong trận solo thì rất khó chiếm ưu thế, nhưng trong trận đấu đội thì khác hoàn toàn.Chỉ cần có vú em bảo vệ, thì thợ săn hệ băng hoàn toàn có thể hủy diệt thế giới.Đừng nói đến đạo tặc da giòn, ngay cả ngay cả cỗ xe tăng khổng lồ thánh kị sĩ* cũng không thoát khỏi mũi tên của nó.*Gốc là [巨坦圣骑] nếu đặt trong LOL có lẽ là Hecarim.Nhưng nếu dùng thợ săn hệ băng đấu solo với đạo tặc bóng đêm của Vệ Kiêu thì không khác gì lấy trứng chọi đá.Trong giao diện chờ, Vệ Kiêu thất vọng.Dùng thợ săn hệ băng đánh thắng đạo tặc bóng đêm của cậu...trên thế giới này chỉ có một người.Đó là Close hai năm về trước.Haizz, tại sao cậu lại cho cậu gặp được Close vậy?Cậu không nên vì tò mò mà xem phát sóng trực tiếp của trận chung kết toàn cầu trong kì nghỉ đông lớp 12.Vệ Kiêu đang thả hồn theo gió đấu với thợ săn hệ băng, nháy mắt bắt được điểm khác thường.Tên thợ săn này... rất cẩn thận.Hắn như biết Vệ Kiêu đang ở cấp 1 sẽ đánh lén, mỗi thao tác đều rất khéo lẽo, tránh được tất cả nhũng góc độ có thể bị đánh lén một cách hoàn mĩ, đồng thời giết sạch lính.Đám lính này chính là kinh nghiệm và tiền, có kinh nghiệm thì mới có thể thăng cấp, cường hóa kĩ năng, có tiền mới có thể mua trang bị tăng cường sức mạnh.Trong game MOBA, kỹ năng và hiểu biết của mỗi cá nhân rất quan trọng, nhưng tất cả đều sẽ trở thành nói suông khi không có tiền.Cái gọi là năng lực cá nhân mạnh mẽ không phải là mạnh kiểu phi logic như lấy cấp 1 đánh với cấp 10, tuyển thủ chuyên nghiệp sẽ đi đánh chiếm kiểm soát tài nguyên trước, khả năng chuyển hóa ra tiền cao hơn, đẳng cấp nâng lên càng nhanh khi đó mới tạo ra những thao tác đẹp.Vệ Kiêu có thể hạ gục tuyển thủ chuyên nghiệp bởi vì cậu có năng lực "giật tiền"Chặn đường, bổ sung lính, điều khiển dã quái, đến tháp phòng ngự cuối cùng cũng là do cậu tự tay đánh sập, đừng có coi thường chi tiết nhỏ, tiền được tích ra như thế này đấy.Đợt tiến công đầu tiên của Vệ Kiêu chỉ làm thợ săn hệ băng xây xước nhẹ, nhưng cậu lại bị thợ săn đánh tụt máu."

Ngon!"

Vệ Kiêu ngồi ngay ngắn lại.Cậu tính toán thời gian đi xử lí quái ở bụi cỏ bên trái, không ngờ thợ săn hệ băng lại lạnh lùng bắn ra một mũi tên...Người có khả năng khống chế tốt lượng máu của mình như Vệ Kiêu lần đầu tiên bị người khác mưu hại.Cậu còn chưa kịp nhấn A thì quái đã bị thợ săn hệ băng cướp mất.Chỉ có chiêu cuối cùng mới lấy được kinh nghiệm và tiền, Vệ Kiêu bận rộn nửa ngày cuối cùng lại dâng tận tay cho người khác."

Từng có kinh nghiệm đấu giải có khác!"

Vệ Kiêu bình tĩnh tìm cơ hội, đôi mắt cậu nhìn chằm chằm vào thợ săn hệ băng, nhìn hắn di chuyển, nhìn thao tác của hắn, nhìn hắn phóng kỹ năng, nhìn thời gian CD (Cool down) của hắn...Không hiểu sao cậu cảm thấy một rất cảm giác quen thuộc.Hai năm trước, cậu từng bị đánh bại bởi thợ săn hệ băng như thế.Khi đó là bởi Close.Bây giờ lại là Việt Văn Nhạc.Hai người khác nhau, tại sao lại có chỗ giống nhau đến vậy?Đáp án chỉ có một-----Là đồng đội của Close, Việt Văn Nhạc có thể solo với hắn.Phong cách đấu của Việt Văn Nhạc chắc chắn là do Close cầm tay chỉ dạy.Cơn tức trào lên trong lòng Vệ Kiêu.Mother!Điều cậu muốn nhưng không được, người khác lại dễ dàng có được!(GATO đếy).
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 13.


Chỉ cần cậu làm bạn trai

Edit: Thuyển
Beta: Lơ

____________________

Nghĩ đến đây, Vệ Kiêu cảm thấy thợ săn hệ băng bên trong màn ảnh rất là ngứa mắt.

Vệ Kiêu không nhớ tất cả đã xảy ra trong 48 giờ của 2 năm trước được.Nhưng cậu lại nhớ rất rõ về trận đạo tặc bóng đêm của cậu bị Close dùng mũi tên băng bắn chết.Khi đó bọn họ đã solo được 1 ngày 1 đêm, dù đã thua gần 100 trận nhưng Vệ Kiêu không hề có chút ý định ngừng lại nào cả, lần nào cũng nhanh chóng gửi lời mời Close và bắt đầu trận đấu.Mãi cho đến ván thứ 101, Vệ Kiêu dùng vua solo đạo tặc bóng đêm, đối thủ Lục Phong lại dùng thợ săn hệ băng.Lúc đó Vệ Kiêu thò đầu ra nhìn Lục Phong: "Anh có ý gì vậy?"

Lục Phong: "Hả?"

Vệ Kiêu: "Không cần nhường, tôi không sợ thua"Dùng thợ săn hệ băng, đúng là coi thường cậu mà, thể loại thắng mà không vẻ vang này cậu không có hứng thú.Dù đã chịu đựng 1 ngày 1 đêm nhưng mặt mày Lục Phong không hề có chút mệt mỏi nào, hắn nhếch môi: "Không nên khinh địch"Vệ Kiêu bĩu môi: "Đây là solo!

Thợ săn hệ băng mà không có phụ trợ bảo vệ thì còn không bằng lính quèn"Lục Phong không giải thích: "Bắt đầu đi"Vệ Kiêu nhấn bắt đầu, miệng còn lẩm bẩm: "Tôi không quan tâm, ván này thắng cũng không tính, anh phải tiếp tục solo với tôi"Cách nhau hai cái màn hình, Lục Phong không thấy được khuôn mặt của Vệ Kiêu, nhưng giọng nói của hắn lại không tự chủ được mà trở nên mềm mại: "Được"Sau đó...Vệ Kiêu Kiêu thua đến trợn mắt ngoác mồm: "Ủa, chuyện này..."

Lục Phong nhìn cậu: "Thợ săn hệ băng có yếu không?"

Vệ Kiêu vẫn còn đang hãi hùng: "Yếu mà..."

Lục Phong: "Hả?"

Vệ Kiêu: "Thợ săn hệ băng yếu nhưng anh rất mạnh, anh chơi tướng gì cũng mạnh cả, fuck, sao anh có thể lợi hại như vậy cơ chứ"Cậu đứng lên, nhìn chằm chằm vào Lục Phong, không hề che dấu ngọn lửa thiêu cháy nhiệt tình, thiêu cháy lòng người ta trong nháy mắt.Bạch Tài có câu nói không hề sai.Vệ Kiêu rất "bội tình bạc nghĩa"Mặc dù cái "bạc" này là do vô thức.Nỗi sợ bị thợ săn hệ băng chi phối của hai năm trước lại ập lên đầu Vệ Kiêu.Nhưng, cậu không phải dạng người bị nỗi sợ lấn át, mà ngược lại, càng sợ thì càng có dũng khí, gặp kẻ mạnh thì càng phấn khích.Sau 10 phút, thợ săn hệ băng đã có ba trang bị trụ cột, sức mạnh bùng nổ, Vệ Kiêu không sợ khả năng kinh tế giảm, chỉ tiếc là trang bị của cậu dù có dùng hết sức cũng không thể nào bì được với thợ săn hệ băng.Nếu như nhiều tiền, Vệ Kiêu có thể thêm một trang bị phòng ngự, lẻn qua đánh lén thợ săn hệ băng, chỉ cần một chiêu là có thể giết được hắn.Nhưng mà cậu không có tiền, cậu không thể giành được một cắc tiền nào từ tên thợ săn kia.Vệ Kiêu rất am hiểu với bản đồ solo, nhưng thợ săn hệ băng có vẻ còn am hiểu hơn cậu.Vệ Kiêu biết rõ về tướng đạo tặc bóng đêm như lòng bàn tay, nhưng đối thủ thợ săn hệ băng của cậu giống như nhìn thấu được ý nghĩ của cậu.Mạnh như vậy sao?Được Close mài giũa một năm, mới mấy lần tham gia giải đấu, tiến bộ nhanh như vậy sao?Vệ Kiêu bị khơi gợi ý chí chiến đấu, đã lâu rồi cậu chưa có cảm giác này.Máu trong người sôi sục, adrenaline tăng vọt, đại não tỉnh táo chưa từng có, toàn bộ giác quan được khuếch đại.Cậu không hề nghe thấy âm thanh nào từ bên ngoài, chỉ có tiếng bước chân trong hẻm núi, tiếng bụi cỏ và tiếng kĩ năng...Ngón tay cậu như được liên kết trực tiếp với não, mỗi một lần di chuột, mỗi một lần nhấn bàn phím và thả ra đều vô cùng chính xác, không có động tác thừa.Cậu yêu thích cảm giác này và đã luôn luôn truy tìm nó.Hai năm trước trong trận đấu với Close, cậu đã được trải nghiệm cảm giác nhiệt huyết dâng trào.Căng thẳng, kích thích.Loại phấn khích này chỉ được bộc phát khi gặp được kẻ thật sự mạnh.Ở bên khác.Bạch Tài quan sát chỉ cảm thấy hãi hùng.Tuy rằng cậu ta không ở bên cạnh Vệ Kiêu, nhưng qua màn hình cậu ta cũng cảm nhận được độ "điên" của đạo tặc bóng đêm.Chỉ thông qua nhân vật trong game đã thấy được nhiệt huyết và ý chí chiến đấu được bộc phát hoàn toàn, đó là nhiệt huyết tuổi trẻ, có khát vọng vô tận với chiến thắng.Bạch Tài nhớ lại hai năm trước, cậu ta làm phụ trợ cho Vệ Kiêu, nhớ lại những ngày cùng cậu đi khiêu chiến với các câu lạc bộ lớn.Hung hăng, ngông cuồng, tùy tiện.Lúc đó, họ như những hạt giống được gieo vào bùn đất, sinh trưởng mạnh mẽ đến mức không ai có thể ngăn cản, khuấy động cả khu thi đấu Trung Quốc.Đúng vậy.Một nhóc điên như thế, chẳng trách suốt hai năm Lục Phong cứ nhớ mãi không quên.Tuyển thủ ưu tú thì chỗ nào cũng có, chiến sĩ trời sinh thì chỉ có thể gặp không thể cầu.Vệ Kiêu giống như một thanh kiếm, có năng lực và khí phách đánh tan mây mù.28 phút.Kết quả cũng dần rõ ràng, thợ săn hệ băng phát triển đến mức này rồi không sợ đạo tặc bóng đêm đến gần nữa, hắn chỉ cần bắn ra hai mũi tên cũng có thể làm đạo tặc bóng đêm ngã xuống đất.Thắng bại đã định, không có một chút hồi hộp nào.Bạch Tài bỗng nhớ tới một chuyện, mở miệng nói: "Đúng rồi!

Đêm nay Vệ Kiêu có khuyến mãi"Lục Phong nhìn chằm chằm vào đạo tặc trong màn ảnh: "Khuyến mãi?"

Bạch Tài nhanh chóng nói: "Đúng!

Thằng nhóc này nghiêm túc nói rằng hôm nay ai thắng được nó thì sẽ luyện tập hết đời với người đó luôn"Tuyệt vời, Lục thần tất nhiên sẽ thắng Vệ Kiêu, đến lúc đó cho thằng nhóc này luyện cùng Lục thần cả đời luôn.Bạch Tài đang ngỡ mình đã làm được việc tốt, ngẩn người.Nà ní?What the f***?Trên màn hình mày tính xuất hiện dòng chữ Defeat to đùng.Lục thần thua rồi?Có ưu thế lớn như vậy, chỉ một chút nữa là có thể phá được đá hồi sinh của Vệ Kiêu thế mà Lục thần lại thua?Không thể nào !Chỉ trong một giây đồng hồ...Chuyện gì xảy ra vậy?Hết game, quay trở lại phòng đối chiến, Vệ Kiêu nhắn một tin vào khung chat: [Sao vậy?

Tại sao lại nhấn đầu hàng?]Bạch Tài lúc này mới hiểu, thì ra đội trưởng nhấn đầu hàng.Ủa...

Vì sao lại thế?Tại sao lại đầu hàng?

Cậu ta và Vệ Kiêu có chung một nghi hoặc.Chỉ thấy Lục Phong nhắn bốn chữ trong khung chat: [Nghỉ sớm một chút]Sau đó thoát ra khỏi phòng.Bạch Tài: "???"

Clgt?

Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?Lục Phong đứng dậy, cầm theo bình nước thể thao nói: "Cậu cũng vậy, đi ngủ sớm chút đi"Bạch Tài nhịn không nổi, hỏi: "...Đội trưởng vì sao đang lúc quan trọng lại đầu hàng?"

Rõ ràng là có thể thắng, thắng rồi sẽ được luyện chung đến hết đời!Lục Phong bình tĩnh nói ra một câu.Bạch Tài đông cứng người.Lục Phong vừa đi, điện thoại Bạch Tài phát nổ.Vệ Kiêu gửi qua một rừng tin nhắn-------[Xảy ra chuyện gì?][Việt Văn Nhạc đi rồi à?][Vì sao ổng tự nhiên lại đầu hàng?][Ông đây đâu phải kiểu người không chịu nổi thua cuộc!]Bạch Tài nhớ lại câu nói của Lục Phong, đầu đau kinh khủng, cậu ta cầm điện thoại lên, đắn đo nói: [Mày không nhận ra à?]Vệ Kiêu ở đầu kia điện thoại ngơ ngác, sau đó cả người như bị điện giật, cậu chửi thề một tiếng.Cậu gọi cho Bạch Tài: "Vừa nãy thợ săn hệ băng là Close à?"

Bạch Tài thở dài: "Ừ"Vệ Kiêu tắt đài, cậu nắm chặt điện thoại di động, giọng run run: "Ổng...tại sao lại đầu hàng?"

Hai năm trước, 48 giờ, bọn họ đấu 144 ván, trận nào Close cũng chơi rất nghiêm túc.Tại sao lần này...Bạch Tài có chút không muốn nói: "Là do tao lắm mồm"Vệ Kiêu: "Cái gì?"

Bạch Tài nói: "Tao kể ra chuyện khuyến mãi"Vệ Kiêu nhất thời không phản ứng.Bạch Tài nhắm mắt, kể lại những gì Lục Phong nói cho Vệ Kiêu nghe------"Đội trưởng Lục nhờ tao nhắn với mày là ổng không cần người luyện chung"Vệ Kiêu như bị nhấn nút tắt tiếng, không phát ra âm thanh nào.Bạch Tài đau lòng cho cậu: "Lão Vệ, mày..."

Tút tút tút, trong điện thoại phát ra tiếng máy bận, Vệ Kiêu đã cúp máy.Bạch Tài: "..."

Trong căn hộ.Vệ Kiêu đã không ngủ cả đêm vẫn không cảm thấy mệt mỏi, giờ này đang nằm co quắp trên giường.Màn hình máy tính vẫn sáng, bên trong phòng thách đấu chỉ còn mỗi mình cậu, khung chat chỉ có đúng hai câu.[Sao vậy?

Tại sao lại nhấn đầu hàng?][Nghỉ sớm một chút]--------Đội trưởng Lục nhờ tao nhắn với mày là ổng không cần người luyện chung."

Đệt!"

Vệ Kiêu lấy gối đè lên trán.Đó là Close.Lần đầu tiên hai người họ solo sau hai năm.Close lại đầu hàng.Bởi vì hắn không cần người luyện chung.Hắn không cần cậu.Hai năm trước cậu hất tay rời đi, bây giờ bị người ta ghét là đáng đời.Về mặt lí trí thì hiểu rõ, nhưng lúc này Vệ Kiêu có cảm giác như bị đâm vào tim.Cậu bấu chặt chiếc gối, cái khớp ngón tay nhô lên trắng bệch.Là cậu khiến Close thất vọng, tại sao tự nhiên lại thấy oan ức.Vệ Kiêu nhẹ nhàng thở ra, đứng dậy đi tắm.Máy nóng lạnh chưa được bật trước, chỉ chảy ra được nước lạnh.Vệ Kiêu lạnh đến run rẩy, tắm rửa qua loa rồi quay về.Ngủ đi, ngủ dậy sẽ lại là một anh hùng.Vệ Kiêu ôm lấy Đậu Tương, cà cà vào cổ nó, cố gắng ngủ.Đậu Tương như nhận thấy cảm xúc của chủ nhân, hiếm khi ngoan ngoãn.Nhưng Vệ Kiêu không hề ngủ được, càng cố ngủ lại càng tỉnh, nhắm mắt lại là thấy ba chữ kiaKhông cần, không cần.

Không cần."

Ngủ cái con khỉ!"

Vệ Kiêu ngồi dậy.Bé cún: "Gâu?"

Vệ Kiêu xoa đầu nó nói: "Ba dậy chơi game một lát"Đậu Tương cũng xuống giường, cuộn tròn bên chân cậu.Vệ Kiêu chọn đấu rank, muốn làm một cỗ máy ghi điểm không cảm xúc.Vừa kết thúc một trận thì điện thoại kêu.Vệ Kiêu cầm điện thoại lên, là tin nhắn từ trang người chơi cùng.LU: [Sớm như vậy?]Vệ Kiêu không có tâm trạng chơi cùng, nhưng đã thu tiền rồi thì phải chuyên nghiệp: [Chào buổi sáng, sếp muốn chơi à]Bên kia dừng lại: [Cậu cả đêm không ngủ?]Vệ Kiêu mặt không cảm xúc đánh chữ: [Đâu có, vừa mới tỉnh ^_^]LU: [Được, chơi một lúc đi]Vệ Kiêu: [OK, để tôi đổi tài khoản]Close không cần cậu thì thôi, có người khác cần, nhìn đi, vị sếp hai triệu này rất cần cậu.Vệ Kiêu thầm nhủ là không thể để cảm xúc ảnh hưởng đến công việc, nhưng tâm trạng đâu dễ quản lí như vậy.Dù cậu có cố thế nào cũng không khuấy động được bầu không khí.Sau ba ván, LU hỏi cậu: [Tâm trạng không tốt à?]Vệ Kiêu đang tâm trạng không tốt: [Không]LU: [Gặp phải chuyện gì sao?]Haiz, sếp vừa giàu vừa tinh tế, là một người đàn ông tốt.Vệ Kiêu cảm thấy áy náy: [Xin lỗi đã làm ảnh hưởng đến anh, ba ván này không tính tiền]LU: [Không sao, cậu chơi rất tốt, cả ba ván chúng ta đều thắng]Vệ Kiêu gõ: [Tất nhiên phải thắng rồi, ngài tiêu tiền để giải trí, tôi không thể để ngài bực bội]LU: [Không cần đến mức như thế, có chuyện trong lòng thì tốt hơn vẫn nên nói ra, tất nhiên nếu cậu không ngại]Vệ Kiêu đang rầu đến phát hoảng, không ngại việc chưa từng gặp mặt "người bạn qua mạng" này, tâm sự: [Đúng là có gặp chút việc....]LU: [Ừm?]Vệ Kiêu suy nghĩ một chút, đổi cách diễn đạt, nói: [Chuyện là như vậy...

Tôi giúp bạn gái của tôi làm bài tập, sau đó gặp phải một đề, tôi nói với cô ấy nếu có thể làm được thì tôi cho làm gia sư cả đời cho cô ấy, nhưng sau đó cô ấy bỏ qua luôn cái đề này, nói là không cần]Nói xong Vệ Kiêu tự cảm thấy mình đúng là một thiên tài.Giải thích rõ ràng mọi chuyện mà vẫn không để lộ thông tin.Trụ sở FTW.Lục Phong nhìn chằm chằm vào khung chat ngơ ngácHắn lắc đầu cười nhẹ, gõ: [Cậu hiểu lầm rồi]Vệ Kiêu: [Là sao?]LU: [Không cần gia sư, là vì chỉ cần cậu làm bạn trai thôi]
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back