Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Vinh Quang - Long Thất

[BOT] Mê Truyện Dịch
Vinh Quang - Long Thất
Chương 44.


Phù hợp làm đối thủ hơn là đồng đội.

Edit: Thuyển

____________________

Thật là ngông cuồng!FTW trước đây chính là tượng đài trong giới Vinh Quang này, một số kỉ lục của họ ngay cả chính bản thân họ còn không vượt qua được, thằng nhóc như cậu sao có thể!Nghé con mới sinh không sợ hổ, đứa nhóc này có lẽ chưa biết được thi đấu Esport tàn khốc đến mức nào!Kim Sung Hyun không muốn so đo với hậu bối, nhưng...Anh có hơi coi thường: "Có chắc không?

Bọn anh năm đó đánh vòng bảng toàn thắng, thi đấu quý cũng toàn thắng, là quán quân trong nước cộng thêm..."

Vệ Kiêu không chút sợ hãi, tự tin nói: "Bọn tôi chắc chắn sẽ phá vỡ kỷ lục của FTW, ôm cup của 3 hạng mục thi đấu luôn!"

Đây chính là điều mà FTW trước đây chưa làm được.Kim Sung Hyun cười: "Thằng nhóc này"Vệ Kiêu không hề nao núng, ánh mắt rất nghiêm túc.Kim Sung Hyun biết là làm vậy hơi ấu trĩ nhưng vẫn muốn battle với thằng nhỏ: "Đừng trách anh không nhắc nhở cậu, thi đấu gần đây không giống mấy năm trước đâu, quán quân năm ngoái Y1 và EVE, cả Pro và L&P tụi anh nữa, không phải dạng vừa đâu!"

Đội trưởng Y1 là cựu đội trưởng FTW Yến GiangTuyển thủ đường giữa của EVE chính là cựu vua pháp thuật của FTW Tạ Hoà.L&P và Pro thì khỏi phải nói, có Nguyên Trạch và Kim Sung Hyun.Tất cả đều là đồng đội cũ của Lục Phong, là cựu thành viên của chiến đội ngang ngược đánh nhau một sống một còn trên đấu trường quốc tế.Muốn cướp ngôi vị quán quân từ tay họ không khác gì mơ giữa ban ngày.Nhưng...Vệ Kiêu: "Chắc chắn sẽ thắng được!"

Cậu muốn đáng bại họ, chứng minh cho Lục Phong rằng cậu mới là đồng đội chân chính của hắn, mạnh mẽ hơn cả những người trước kia!FTW sau này sẽ tốt hơn so với quá khứ!Kim Sung Hyun nóng nảy: "Nhóc đã đấu được trận nào trong nước chưa mà dám nói..."

Anh còn chưa nói hết câu, Lục Phong cắt lời: "Muộn rồi"Kim Sung Hyun: "..."

Lục Phong ra lệnh đuổi khách: "Bọn tôi buồn ngủ"Kim Sung Hyun vẫn chưa battle với thằng nhóc này xong, anh muốn cho nhóc này thấy cái gì gọi là trời cao shit thúi!À quên, hình như phải là trời cao đất rộng mới đúng?Không quan trọng!Trong lòng Vệ Kiêu lúc này chỉ còn hình ảnh Close lúc 18 tuổi, nghĩ đến đội trưởng tội nghiệp khi đó, càng cảm thấy đau lòng cho đội trưởng.Đã 1 rưỡi rồi!Đội trưởng nhà cậu đáng ra đã đi ngủ từ sớm!Vệ Kiêu: "Đúng, bọn tôi muốn đi ngủ!"

Kim Sung Hyun: "? ? ?"

Vệ Kiêu: "Tạm biệt!"

Sầm một tiếng, Hyun thần như một cái bóng đèn bị đôi tình nhân nhốt ngoài cửa.Chuyện gì zạ, chưa cãi nhau xong mà!Lee Heran xách Kim Sung Hyun quay về.Sau khi về phòng, Kim Sung Hyun không ngủ được: "Anh, đánh vài trận đi"Lee Heran: "?"

Kim Sung Hyun không nén được lửa giận trong lòng: "Nếu bị thằng nhóc mới vào nghề kia cướp mất vị trí quán quân, em sẽ theo chó Nguyên livestream ăn shit!"

Biết rõ đứa nhỏ này chỉ nói linh tinh, và hiểu rõ FTW hiện tại không có khả năng này.Nhưng Kim Sung Hyun vẫn bị cậu khơi dậy ý chí chiến đấu.Một ý chí muốn chiến thắng đã lâu không thấy.-- Tôn trọng đối thủ, không né tránh.Kim Sung Hyun cầm lấy điện thoại, nhắn tin cho Nguyên Trạch: [Lão shit]Nguyên Trạch: [Đm, phải gọi là thầy*!]*Kim Sung Hyun nhắn là lão shi, trong tiếng trung thầy cũng đọc là laoshi."

Ừ, lão shit" Kim Sung Hyun thầm nhủ trong lòng, [Năm nay tôi sẽ đăng kí đấu đơn"Nguyên Trạch vốn chửi một trận kinh ngạc.Kim Sung Hyun nhắn xong vứt điện thoại sang một bên, xắn tay áo lên nói: "Làm trận đấu đôi nào!"

Ba năm rồi, tại sao phải cứ bắt nạt Close như thế!Close đâu còn là đứa nhỏ chưa lớn nữa đâu.Ba năm trước hắn cũng đã là một người đàn ông đội trời đạp đất mà!Hắn đâu cần người khác nhường nhịn, cũng không cần người khác áy náy mà né tránh.Thứ hắn muốn là sự tôn trọng!Đàn ông với nhau, phải nói chuyện trên đấu trường!Đuổi người ngoài đi, Vệ Kiêu nhìn chằm chằm vào Lục Phong.Lục Phong: "..."

Vệ Kiêu kiềm chế không vồ tới đội trưởng nhà cậu như con gấu."

Huấn luyện viên kể cho em rồi"Lúc nãy ở trước mặt Kim Sung Hyun như nhóc điên, bây giờ lại như con mèo đòi vuốt lông.Tay Lục Phong ngứa ngáy, muốn vò mái tóc đen mềm mại của cậu.Nhưng hắn nhịn được.Lục Phong nhìn sang chỗ khác: "Chuyện đã lâu lắm rồi"Vệ Kiêu đau lòng: "Khi đó anh buồn lắm đúng không?"

Nghĩ thế nào cũng cảm thấy đau lòng, Close lúc đó nhỏ tuổi nhất đội, cũng chỉ mới thành niên.Mới 18 tuổi thôi mà, nhiều người ở tuổi này còn chưa trải chút sự đời.Close đã có thể làm một điều mà nhiều người trưởng thành còn chưa làm được!Lục Phong nhịn không nổi, xoa đầu cậu: "Không sao cả"Vệ Kiêu ngẩng đầu nhìn hắn: "Tất nhiên là có sao rồi!

Anh mua lại FTW, bọn họ lại bỏ đi hết, tại sao mấy người đó không đợi thêm chút nữa, sao không có ai chịu tin anh vậy..."

Lục Phong kể lại chuyện cũ với giọng điều bình thản: "Dù có mua lại FTW sớm hơn nữa thì anh cũng không giữ họ lại được"Vệ Kiêu sững người.Close 18 tuổi không hiểu, Close hiện tại nhìn thấu mọi việc.Khi đó Close nghĩ đầu sỏ là tầng quản lí của FTW, cứ nghĩ là bọn họ bán đồng đội của hắn.Vì thế hắn mua lại câu lạc bộ bằng mọi giá, muốn giữ đồng đội lại.Nhưng thật ra những gì hắn làm là vô dung.Đúng là ban quản lí của FTW có làm sai, nhưng họ chỉ là mồi lửa thôi.Chiến đôi thần thánh tỏa sáng như mặt trời ban trưa, những tuyển thủ thiên tài không chịu thua kém ai, sau khi giành được vinh quang cao nhất thì càng không chịu.Lý do FTW không thể đánh đôi được là bới vì không một ai trong số họ chịu toàn tâm tàm ý phối hợp với ai.Khi thi đấu 5V5 phần chia nhiệm vụ rõ ràng, chỉ cần khoảng cách giữa các tuyển thủ không lớn, mỗi người làm tốt việc của mình thì thắng lợi đã nằm ngay trước mắt.Để đấu đôi thì khác, phải phối hợp, tin tưởng, giao phó, không được thiếu thứ nào.Bọn họ chỉ muốn cạnh tranh với nhau, chỉ muốn thể hiện bản thân, thể hiện mình giỏi hơn người khác.Với cái tư tưởng này thì sao có thể phối hợp với nhau được?Không ai phối hợp được với Close?Chỉ là bọn họ không muốn mà thôi.Bởi vì bọn họ không muốn kề vai chiến đấu, chỉ muốn mình giỏi hơn người khác thôi.Lục Phong đã hiểu ra từ trước.Giải tán là rất đúng.FTW trước đây hợp làm đối thủ của nhau hơn là đồng đội.Những ồn ào trong giới Vinh Quang hai năm qua đã chứng minh điều đó.Điều mỉa mai là...Bọn họ không hề xem Close là đối thủ.Mỹ danh là áy náy nên mới tránh nhưng thật ra là đang sỉ nhục hắn.Bọn họ dùng lí do là 'nợ' hắn nên mới tập trung vào đấu đội và không tham gia đấu đơn, thực chất là đang xem thường hắn.Xem thường cựu đồng đội nhỏ tuổi, xem thường FTW thất bại bây giờ.Thương hại chính là sự sỉ nhục to lớn nhất.Vệ Kiêu nghe xong cáu giận: "Bọn họ không xứng, không xứng hưởng những gì anh làm, không xứng được anh giữ lại!"

Lục Phong nhìn thiếu niên đang phẫn nộ, trong mắt tràn đầy ý cười, một ý cười phát ra từ tim.Trong ba năm qua, cho dù có thấu hiểu thế nào, dù có thông cảm ra sao, dù biết là không có cách nào cứu vãn, nhưng mỗi lần nhớ lại trong lòng giăng thêm một tầng sương mù, như phủ thêm một lớp tro bụi, khiến người ta không thở được.Nhưng hôm nay hắn lại không thấy buồn.Giống như quét sạch tro bụi, thổi bay sương mù, xuất hiện một mặt trời nhỏ tỏa ra ánh sáng chói mắt.Vệ Kiêu nhìn hắn: "Bọn họ không xứng làm đồng đội của anh"Lục Phong đáp lại: "Ừm."

Mắt Vệ Kiêu sáng lên: "Em..."

Cậu muốn nói là em chắc chắn sẽ trở thành một đồng đội xứng với anh, nhưng sau lại...Vệ Kiêu ủ rũ nói: "Em cũng không xứng, em còn quá yếu!"

Tuy rằng mấy ông súc vật trong chiến đội thần thánh không xứng làm đồng đội Lục Phong nhưng không thể chối cãi là họ rất mạnh.Bây giờ Vệ Kiêu vẫn còn kém họ một quãng dài.Vệ Kiêu không hề nhụt chí, phấn chấn rất nhanh: "Anh đừng lo, em sẽ trưởng thành thật nhanh, sau đó..."

Lục Phong dịu dàng nói: "Em là tốt nhất..."

Vệ Kiêu hai mắt tròn xoe.Lục Phong nhìn cậu nói hết câu: "Em tốt hơn so với người khác, được làm đồng đội của em, anh rất vui"Vệ Kiêu Kiêu hớn hở, đuổi vểnh ngược lên trời."

Haizz..."

Cậu thẹn thùng, "Anh đã nói vậy rồi thì em đành cố gắng tăng tốc vậy"Lục Phong: "!"

Hai má Vệ Kiêu ửng hồng, nhưng không né tránh, nhìn chằm chằm Lục Phong, lớn giọng cam kết: "Em chắc chắn sẽ không phụ lòng tin tưởng của anh!"

Lục Phong: "..."

Vệ Kiêu: "Chắc chắn sẽ không để anh thất vọng!"

Lục Phong đoán được sương sương câu tiếp theo của cậu là gì rồi.Thật vậy...Vệ Kiêu Kiêu nhiệt huyết sôi trào nói: "Em sẽ vượt qua bọn họ!"

Lục Phong bình tĩnh: "Ngủ."

Vệ Kiêu: "? ? ?"

Lục Phong nhìn cậu: "Đi tắm đi"Vệ Kiêu bắn liên thanh: "Này này này, đội trưởng không tin em à?

Em không mạnh miệng đâu!

Em chắc chắn sẽ mạnh hơn bọn họ!"

Lục Phong ném áo choàng tắm cho cậu.Vệ Kiêu ôm áo, tủi thân nói: "Anh vừa dứt miệng nói em tốt hơn người khác, bây giờ lại không chịu tin em!"

Lục Phong nhấc chăn chui vào nằm.Vệ Kiêu: "Em nghiêm túc mà..."

Lục Phong hoàn thành bước cuối cùng -- nhắm mắt.Vệ Kiêu: "... ... ..."

Vệ Kiêu Kiêu không biết mình chọc đội trưởng giận chỗ nào chỉ có thể đi tắm.Vừa rửa ráy vừa than thở --Hiểu lòng đội trưởng như mò kim đáy bể.Muốn trở thành đồng đội tri kỉ của hắn thì phải cố gắng thôi.Lúc Vệ Kiêu bước ra, Lục Phong đã đi ngủ.Cậu bước nhẹ nhàng, lén lút đến gần.Lục Phong nằm nghiêng trong ổ chăn, mặt hướng về phía giường Vệ Kiêu.Mái tóc đen mềm mại như tơ lụa đã được sấy khô của hắn rũ xuống chiếc gối trắng tinh, đôi mắt ngày thường khiến người ta tránh xa ngàn dặm nhắm lại, gương mặt vô cùng dịu dàng.Điều khiến Vệ Kiêu phải mỉm cười chính là: Đại ma vương của Vinh Quang lại có tư thế ngủ đặt hai tay dưới gối đáng yêu như zạy!Nếu bây giờ chụp ảnh...Đăng lên weibo, fan của cậu sẽ tăng vọt đến 5 triệu."

Ai thèm chứ"Vệ Kiêu lẩm bẩm, chui vào chăn.Đội trưởng đáng yêu như vậy, không cho người khác thấy đâu!
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 45.


Bạch Tài: Tối qua mày có làm gì không?

Edit: Thuyển

_____________________

Một đêm vô mộng, khi tỉnh lại trong phòng chỉ còn Vệ Kiêu.Cậu ngồi dậy vỗ vỗ mặt, thấy trên điện thoại có tin nhắn chưa đọc.Bây giờ đã 11 giờMay quá, vẫn còn 2 tiếng nữa mới bắt đầu kỳ tập huấn mùa đông!Có tin nhắn từ 5 phút trước của Bạch Tài: [Dậy chưa?]Vệ Kiêu đi dép lê vào phòng tắm: [Giề?]Bạch Tài: [Đi ăn!]Vệ Kiêu: [Ồ...]Một lúc sau, Bạch Tài gửi đến 3 chữ: [Tối qua mày...]Vệ Kiêu gửi qua một dấu hỏi chấmLo lắng của Bạch Tài rất hợp lí: [Tối qua mày có làm gì không?]Vệ Kiêu: [? ? ?]Bạch Tài thấy uyển chuyển không được, nói trắng ra: [Mày có bò lên giường của đội trưởng không?]Vệ Kiêu chậc một tiếng, đặt bàn chải đánh răng xuống chửi Bạch Tài: [Lão Bạch, mày có bình thường không đấy, thèm yêu thì kiếm người mà yêu đi, suốt ngày chỉ biết nghĩ bậy bạ thôi à!]Thấy lo lắng của Bạch Tài là hợp lý mới có vấn đề, có trai thẳng nào lại lập tài khoản kỳ dị như Quái Đế đâu!Bạch Tài tức nổ phổi: [Mộng du á!

Ý tao là tối qua mày có mộng du không?]Có vẻ như là không rồiNgón tay Vệ Kiêu lướt nhanh trên điện thoại: [Nếu không phải mệt sắp chết thì tao sẽ không bị mộng du, hôm qua chưa đến 3 giờ đã đi ngủ thì mộng du thế nào được?]Chứng mộng du của cậu chỉ bộc phát khi đáp ứng đủ điều kiện cần, ví dụ như là thức đêm chơi game, chỉ cần chơi liên tục 18 tiếng thì khả năng lớn sẽ bị mộng du.Bạch Tài thở phào nhẹ nhõm: [Mày đã bị như vậy rồi mà còn đòi ngủ chung với người khác]Vệ Kiêu thầm nhủ: Mày thì hiểu cái gì, tao và đội trưởng ngủ với nhau được lần một rồi thì thêm 2,3 lần nữa thì có sao.Bạch Tài: [Tao ở một mình thì không qua ở chung, cứ chen chúc với đội trưởng làm gì?]Vệ Kiêu [? ? ?]Bạch Tài: [Tao thấy mày chỉ muốn...]Vệ Kiêu: [Đuỵt!

Mày ở một mình à?]Bạch Tài: [Ừ, bọn mình có 9 người, chắc chắn là sẽ dư ra một người rồi]Vệ Kiêu: "... ... ... ..."

Đm, cậu khéo quá hóa ngu rồi, không hề nghĩ tới việc ở một mình luôn.Bạch Tài quá hiểu cậu rồi: [Mày không hề biết chuyện được ở riêng một phòng đúng không?]Vệ Kiêu không biết thật, nhưng cậu làm sao có thể thừa nhận được!Vệ Kiêu sĩ diện nói: [Tất nhiên là biết rồi]Bạch Tài kinh ngạc: [Cho nên...

Mày đơn giản là muốn ở chung với đội trưởng thôi à?]Với việc này, Vệ Kiêu quăng luôn liêm sỉ của bản thân mình: [Thế nào, không được à?

Đội trưởng nhà này vừa đẹp vừa mạnh lại còn săn sóc, vì sao tao lại không được ngủ với ổng?]Bạch Tài: [... ... ...]Ừ thì ngủ, ngủ chết mày luôn!Vệ Kiêu rửa mặt xong xuôi, tò mò Lục Phong đã đi đâuNhưng nghĩ lại việc đội trưởng là một người bận rộn, vừa phải tập thể dục vừa phải sắp xếp công việc, chắc chắn không nhàn rỗi giống mấy thằng trẩu nghiện game như mình.Vệ Kiêu vào phòng Bạch Tài lượn vài vòng, nhìn thấy chiếc giường lớn êm ái, mềm mại trong phòng cậu ta mà thấy ghen tịSớm biết có phòng ở riêng, cậu đã...Ầy, thôi, ngủ với đội trưởng cũng hay mà, dù sao thì nếu muốn đấu đôi thì cần có nhiều thời gian bồi đắp tình cảm và hiểu biết ngầm với nhau.Khi đi ăn, họ tình cờ gặp Việt Văn Nhạc cùng Ninh Triết Hàm.Bạch Tài hỏi: "Buffet thế nào?"

Việt Văn Nhạc: "Khoai tây chiên rất ngon."

Bạch Tài: "..."

Ủa thế chú đi ăn cơm hay đi ăn vặt vậy?Cậu ta nhìn sang Ninh Triết Hàm.Nhóc Ninh tính ra vẫn đáng tin hơn: "Đồ ăn rất ngon, lại phong phú nữa"Bạch Tài yên tâm, vali của cậu ta hơi nhỏ, không mang theo mì gói, đồ ăn không ngon thì cậu ta sẽ không có sức mà chơi.Vệ Kiêu không có hứng ăn, bưng một đĩa dưa hấu ngồi xuống.Bạch Tài nói không nên lời: "Mày chỉ ăn thế thôi à?"

Vệ Kiêu: "Cơn đói làm tao tập trung hơn"Bạch Tài: "? ? ?"

Anh Cải thường xuyên cảm thấy lạc lõng vì không hòa nhập được với chúng bạnVệ Kiêu cắn dưa hấu nói: "Mày không hiểu đâu, đói bụng có thể kích thích tiềm lực, chốc nữa tao sẽ lên lầu luyện Thần Chiến"Bạch Tài: "... ..."

Vệ Kiêu sâu sắc nói: "Là một người đi đường trên, tao không thể quá si mê đạo tặc được, phải chơi tốt tất cả anh hùng đường trên, như thế mới xứng với đội trưởng bọn mình"Bạch Tài gắp miếng steak của mình sang cho cậu: "Tao lại thấy mày kiểu gì cũng chết đói trước khi đấu chung được với đội trưởng"Vệ Kiêu từ chối: "Lão Bạch mày đừng hại tao, ăn uống no đủ chỉ tổ khiến ông đây buồn ngủ thôi, ảnh hưởng đến việc thể hiện thực lực lắm"Bạch Tài: "Đuỵt cụ!

Mày mới dậy thôi đấy!"

Vệ Kiêu: "Tiêu hóa thức ăn ảnh hưởng tới não!"

Bạch Tài: "Ngu!"

Vệ Kiêu: "? ? ?"

"Mày mới chửi tao xong đúng không?"

"Đâu có""Mày có, mày mới chửi tao ngu, lão Bạch, mày chết chắc rồi!"

Bạch Tài nhét thịt bò vào miệng, cậu ta sắp bị cái thằng chó kiêng ăn kiêng uống để chơi game này làm tức chết rồi!Giọng của hai người không hề nhỏ, người nào đó đang ngủ bên cạnh chậm rãi mở mắtThành viên 3U: "!"

Đội trưởng tỉnh rồi, nhưng đội phó không có ở đây, nàm thao bây giờ?Vệ Kiêu cũng để ý chuyện này, không chút áy này nào hỏi: "Đánh thức cậu rồi à?"

Trên bàn ăn cũng có thể ngủ, anh Thụy này, anh đến đây để ăn hay để ngủ vậy?A Thụy mở mắt ra, nhìn Vệ Kiêu một lúcVệ Kiêu không phải Tòng Dật, không hiểu được cậu đang muốn nói cái gìSau đó xảy ra một chuyện khiến toàn bộ 3U kinh hãi tột độ!Đội trưởng của bọn họ đang nói chuyện đấy, nói bằng ngôn ngữ nhân loại có thể hiểu được!A Thụy: "Hôm qua cậu thua rất thảm"Vệ Kiêu: "? ? ?"

A Thụy an ủi cậu: "Đừng buồn, khi đấu đôi tôi sẽ báo thù cho cậu"Vệ Kiêu: "... ... ..."

Nói xong hai câu này, A Thụy gục xuốngVệ Kiêu phát cáu: "Lão Thụy, ý cậu là sao, khinh thường tôi đấy à?

Tôi đấu đôi thua, nhưng tôi..."

A Thụy: "ZZZZ..."

Anh Kiêu của chúng ta chửi được trời, chửi được đất, chửi được cả không khí, nhưng không tài nào chửi được cái người suốt ngày chỉ biết ngủ này.Một giờ chiều, tập huấn mùa đông bắt đầuĐể giành giật điểm, mọi người gần như là vọt vào cùng lúc.Ban tổ chức thi đấu có lẽ muốn tiếp tục kéo dài kỳ tập huấn mùa đông nên máy chủ có rất nhiều tính năng.Hầu hết các máy chủ chính thức đều được làm y chang, ngay cả sảnh đợi cũng giống hệt nhau, nhưng tài khoản người chơi trong đó đều full cấp và trang bị đầy đủ skin.Nếu để người bình thường thấy đống tài khoản này thì chắc mắt sáng như sao.Tất cả các hệ tướng, mấy nghìn cái skin, thích dùng gì thì dùng, chưa kể đây còn có cả những phiên bản ngừng bán từ lâu.Cho dù là nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp cũng thấy mới mẻ.Với người bình thường, skin có hay không cũng không quan trọng, không ảnh hưởng gì cả.Nhưng đối với tuyển thủ chuyên nghiệp, skin tuy không trợ giúp được gì nhưng lại mang lại cảm giác cho họ.Hai chữ cảm giác này khi thi đấu chuyên nghiệp có thể khiến kết quả thay đổi.Điểm khác biệt giữa huấn luyện mùa đông và cuộc thi chính thức là bảng thông báoThi đấu chính thức sẽ có quảng cáo tướng mới, hoặc lời nhắc cập nhật hoặc thông báo chính thức của trò chơi.Còn mày chủ của kỳ tập huấn mùa đông thì treo lít nhít bảng luật lệ.Vệ Kiêu đọc nhanh như gió, rất nhanh liền tổng kết ra trọng điểm.Thứ nhất, chỉ có thể tự do đấu đơn hoặc đấu đôi, không được phép đấu 3 hoặc đấu 5 ngườiThứ hai, đấu tự do được chia thành ba thể thức: đấu đội, đấu đôi và đấu đơn, giống với đấu trường chuyên nghiệp.Thứ ba, quy tắc tính điểm là cộng ba điểm khi thắng một hiệp, trừ ba điểm khi thua một hiệp, có thể được cộng thêm điểm nếu thể hiện tốt, nếu không phải tình huống đặc biệt thì không được nghỉ thi đấu.Thứ tư, ba chế độ có các quy tắc tính điểm giống nhauThứ năm, tổng điểm của mỗi đội được tính vào lúc sáu giờ hàng ngày, cũng là lúc công bố điểm xếp hạng của 5 tuyển thủ.Thứ sáu, mỗi người chơi bắt đầu của đội tham gia thi đấu ít nhất ba giờ mỗi ngày, nếu ít hơn 3 tiếng thì đội sẽ mất tư cách xếp hạng.Thứ bảy, không được phép đấu thay, nếu bị phát hiện thì đội mất tư cách thi đấu.Gần như cùng lúc đó, Thần Phong nói trước cả đội: "Bạch Tài đừng có mà lười, nhớ chơi cho đủ giờ, thua hay không không quan trọng, đây là một cơ hội tốt để tìm hiểu đối thủ"Những quy tắc này cũng được xem là khá công bằng.Thắng cộng 3 điểm, thua cộng 3 điểm, để tránh sự ghanh đua trong đội, điểm xếp hạng sẽ là tổng điểm của cả 5 người thi đấu.Trình độ của người chơi trong mỗi đội chắc chắn là không đồng đều.

Để tránh những người yếu hơn không được chơi, thời gian tối thiểu được đặt ra.Thật ra đó không phải là vấn đề gì to tát, mục đích của nhóm tuyển thủ khi tham gia kỳ tập huấn mùa đông là để nâng cao năng lực cá nhân, sẽ không từ chối thi đấu.Giống như Thần Phong đã nói, thua thì sao, đây là cơ hội tốt để tìm hiểu đối thủ.Nhưng điều khiến các tuyển thủ phấn khích đó là.Có một khu vực trò chuyện công cộng trong sảnh đợi, trong khung chat có thể phiên dịch ra các loại ngôn ngữ khác nhau, tuy lời dịch có hơi khập khiễng nhưng vẫn có thể hiểu được ý muốn nói.[Vì sao đấu đôi, đấu đơn và đấu đội có cách thức cộng điểm giống nhau vậy?][Không công bằng chút nào!

Bọn này đâu có sức đấu đôi thắng Kim Sung Hyun và Lee Heran, đấu đơn thì sao bì được với Close][Chẳng khác gì cơ hội cho bọn họ kiếm điểm cả]Phía dưới lập tức có người nói tiếp: [Thì mấy người không chơi là được, ai ép đâu]Có người nhanh chóng đốp lại: [Lầu trên chưa tỉnh ngủ à, đấu đôi và đấu đơn là thi đấu tự do, tự do là sao, là hai bên đều có quyền như nhau đó má]Đúng vậy, sự tự do trong kỳ tập huấn màu đông chia đều cho mọi người.Nếu ở mục đấu đơn thì vẫn có thể bị xếp ngẫu nhiên vào đấu đôi, hoặc đấu đội, trúng cái gì thì chơi cái ấy.Nhưng nếu đã đăng kí đấu đôi thì chỉ có thể đấu đôi và đấu đội, không thể đấu đơn.Cho nên không phải cứ không muốn chơi là được.Lại có người phản bác: [Thì sao?

Người ta cũng là dựa vào sức mình, rõ ràng là do mày gà, trách gì đời][Hơn nữa, đại ma vương chỉ có một người, bị bốc trúng thì do xui thôi, sợ cl gì][Chờ chút...Nếu như vậy thì sẽ có khả năng xem Close vs Marshal không?][Đuỵt cụ!

Còn có cà Kim Sung Huyn nữa!][Kim Sung Hyun chắc chắn là đấu đôi rồi, khỏi chờ][Marshal cũng được rồi, lâu rồi chưa thấy ổng solo]Thông tin trên màn hình lớn nhảy liên tục, phần lớn tuyển thủ đều cảm thấy vô vọng với 3 thứ hạng đầu, đành phải cố thôi.Vệ Kiêu không dám lãng phí thì giờ, tổng cộng có 5 tiếng, tốc chiến tốc thắng chắc cũng được 7,8 trận, cậu muốn chơi ngay lập tức!Vệ Kiêu dũng cảm bước đến bấm nút chọn đối thủ...Trong phòng huấn luyện của FTW, anh Cải huyên thuyên: "Đấu đôi đi, tôi muốn thắng, tôi muốn vui vẻ kiếm điểm"Ninh Triết Hàm giơ tay: "Có em nè!"

Anh Cải lạnh lùng nói: "Chúng ta chỉ có thể làm kẻ thù thôi"Việt Văn Nhạc: "Tôi muốn đấu đơn"Thể chế của đấu đơn rất thú vị, ai mà không muốn thử cơ chứ.Anh Cải nhìn về phía Vệ Kiêu: "Anh Kiêu!"

Vệ Kiêu: "Hông muốn"Bạch Tài: "Bọn mày thế nào đây?

Sao không ai thương một kẻ già yếu bệnh tật như tao nhể?"

Vệ Kiêu vẫn chưa bốc đối thủ, khuyên bảo cậu ta: "Lão Bạch, mày đã là một bông cải trưởng thành rồi, phải biết tự chăm sóc bản thân thôi"Ông bố bỉm sữa Bạch phát hỏa: "Sau đừng bảo tao cấp máu cho mày nha!"

Vệ Kiêu bình tĩnh: "Chuyện này tính sau, bây giờ phải tập trung"Bạch Tài: "..."

Tập trung con mẹ mày!Trong cơn giận, Bạch Tài đã chọn đấu đơn.Vệ Kiêu vui vẻ nói: "Ồ, tao có đối thủ rồi nè!"

Bạch Tài ồ lên, quay đầu phát hiện mình cũng có đối thủ rồi, cũng là đấu đơnĐịt.....lẽ nàoGiờ vẫn chưa thấy được tên đối thủBạch Tài cầu thầm trong lòng: Đíu thể nào....đíu thể nào.....mình và tên kia không thể lắm duyên nhiều nợ như thế đượcSau đó.......cậu ta nghe thấy Vệ Kiêu nói: "Tên kia còn cấm ám tặc nữa mới đau chứ, tao giờ đang đấu đơn mà, cấm chả ích gì"Bạch Tài quay lại nhìn màn hình hiển thị mình vừa cấm ám tặc: Đéo, đéo thể nàoCấm ám tặc là chuyện thường như lên phường, cậu ta còn khuya mới bốc trúng Vệ KiêuChỉ nghe Vệ Kiêu nói: "Tao thì cấm ai, không muốn cấm gì cả, thôi cấm thần mục đi"Thần mục sẽ không bao giờ dùng để đấu đơn nên chẳng ai dại mà cấm cả.Bạch Tài nhận ra mình vừa ban đạo tặc: Không, không thể nào như vậy được!Cấm đạo tặc bóng đêm là chuyện thường, chưa chắc cậu ta đã gặp trúng Vệ Kiêu!Bạch Tài: "...

Đệt!"

Ngu rồi!Bạch Tài run rẩy khóe miệng.Mãi đến tận khi Vệ Kiêu vào giao diện trò chơi mới thấy ID FTW.White.Ủa clm gì thế, trận đấu đầu tiên của cậu lại trúng Bạch Tài.Lại còn đấu đơn nữa chứ!Vệ Kiêu hoảng hoảng hốt hốt: "Đây là quả táo sao?

Quả táo vì bỏ rơi ông bố bỉm sữa kia sao?"

Trong lúc hoảng hốt lỡ tay chém luôn Bạch Tài, gửi cậu ta lên Tây Thiên.Bạch Tài: "Đuỵt mọe nó!

Thế rốt cuộc là quả táo của ai đây?"

Ván đầu tiên, Vệ Kiêu của FTW cộng 3 điểm, Bạch Tài của FTW trừ 3 điểm.Tổng điểm FTW: 0Nhìn thấy hai người họ đau đớn, bi thảm, Việt Văn Nhạc vốn đang định đấu đơn quay lại nhìn Ninh Triết Hàm.Ninh Triết Hàm: "Anh Nhạc!"

Việt Văn Nhạc gật đầu.Hai người họ cùng nhau đấu đôi.Dằn vặt mười phút, nhìn quả trứng ngỗng Vệ Kiêu không cam lòng chút nào: "Đi đấu đôi đi!"

Bạch Tài ngỏm 6 lần, tâm lý đang rất hoảng: "Mày giết tao bớt chút không được à?"

Mặc dù đều là thua nhưng mà đỡ nhục hơn mà!Hai người cùng nhau đi đấu đôi.Việt Văn Nhạc và Ninh Triết Hàm cũng vậy.Sau đó...Hai giờ chiều, khán giả ngồi xem kỳ tập huấn phát điên rồi.[Đù!

Xem FTW kìa!][Thánh thần ơi!

Ha ha ha, FTW của tôi chó ngáp phải ruồi rồi!][Tôi cười chết rồi, ván đầu tiên là Quiet đấu đơn với Bạch thần, ván thứ hai lại là Quiet và anh Cải đấu đôi với Việt Văn Nhạc và Ninh Triết Hàm!][FTW mấy người sao vậy, có tận 17 đội cơ mà, sao không đấu với người ta mà cứ đấu với đội mình thế!][40 phút, Pro đã được 15 điểm rồi, FTW chúng mình...][Quả trứng vịt này tự mình kiếm được đấy!]Khi Thần Phong và Lục Phong đi vào phòng huấn luyện, bốn đứa nhỏ đang chuẩn bị đấu thêm ván nữa.Nhìn điểm...Thần Phong câm nín.Vệ Kiêu rất tức giận: "Lão Bạch mau quay lại, mày và tao bay nhảy suốt bao năm sao có thể gãy cánh ở đây được!"

Cậu đang định đấu tiếp, Lục Phong nắm lấy tay cậu.Vệ Kiêu kinh ngạc.Lục Phong phủ tay lên tay cậu, di chuột hủy trận, tiện thể thoát khỏi phòng đấu đôi.Vệ Kiêu: "? ? ?"

Thần Phong tức chết rồi, hận không thể cầm bộ hồ sơ gõ cho mấy phát vào đầu."

Mấy đứa ngu này!

Không biết là xong mỗi trận là phải chọn lại đối thủ à!"

Bốn đứa nhỏ: "... ... ... ..."
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 46.


Đối với người ngoài, đại ma vương vẫn là đại ma vương

Edit: Thuyển

_____________________

Thảo nào đội trưởng vừa vào đã tắt trang ghép đối thủ của cậu.Vệ Kiêu giờ mới ngộ ra: "Tập huấn mùa đông chỉ có chưa đến một trăm người mà"Họ đã quen với sắp xếp của máy chủ chính thức có hàng trăm triệu lượt truy cập, cho dù là thi đấu xếp hạng cao thì tỷ lệ trùng lặp cũng rất thấp.Tập huấn mùa đông thì không giống vậy, chỉ có 18 đội chơi, tính tất cả đội hình chính thì cũng chỉ có 90 người, dù cho có một số đội mang thêm dự bị (không tính điểm) thì cũng chỉ chừng trăm người.Đã thế bọn họ còn nhấn tìm đối thủ cùng lúc, đúng là...Huấn luyện viên Thần Phong: "Tôi vừa ra ngoài được một lúc thế mà mấy cậu còn làm lãng phí 2 trận!"

Bốn đứa nhỏ không dám lên tiếngLục Phong ngồi vào vị trí, gỡ rối dây chuột: "Không sao, mới có 40 phút"Thần Phong: "Tổng cộng chỉ có 5 tiếng thôi đấy!"

Lục Phong: "Bọn họ cũng không làm mất điểm nào"Mama Thần tức giận: "Sao cậu lại chiều bọn nó vậy!"

Bốn đứa nhỏ không dám thở mạnh --Đại ma vương đối với bên ngoài là đại ma vương.Trong đội, đại ma vương lại là nữ vương Thần.**Đây ý là đối với người ngoài đội thì Lục là đại ma vương còn đối với FTW thì anh Thần mới là đại ma vương.Dù Lục Phong đã đỡ lời thay bọn họ nhưng Thần Phong vẫn chỉ vào cái bảng xếp hạng quát bốn người một trận.Trong 40 phút ngắn ngủi, trên bảng xếp hạng đã có khoảng cách to lớn.Đứng đầu là Pro và L&P đã có 15 điểm, đồng nghĩa với việc 5 tuyển thủ chính thức đều thắng trận đầu tiên.Đứng thứ hai là những đội có 9 điểm như 3UNhìn thấy điểm của đội khác, Thần Phong càng thấy tiếc: "Mấy cậu nhìn 3U người ta đi, đâu có đi choảng đội mình như mấy cậu đâu chứ!"

A Thụy và Tòng Dật cùng nhau đấu đôi, thắng được 6 điểm, tuyển thủ đường trên và đườn giữa cũng lấy được 6 điểm, chỉ có tuyển thủ đường dưới thua đấu đơn bị trừ 3 điểm.FTW bằng con điểm không độc nhất vô nhị đứng ở vị trí thứ 8Nhìn trên lên toàn là số dương, nhìn xuống thì toàn là số âmChỉ có mỗi FTW đứng sừng sững ở giữa với quả trứng ngỗng.Ban tổ chức giải đấu chơi rất ác, đặt cái bảng xếp hạng chết tiệt này vào phòng huấn luyện của mỗi đội, chỉ cần ngẩng đầu lên là thấy được.Chắc là cả 18 đội đều đang thắc mắc vì sao FTW chưa chịu thi đấu điVừa nhìn cái lịch sử thi đấu.Uầy, giỏi ghê!Dũng mãnh ghê!Thần Phong tức thì tức, nhưng cũng không dám lãng phí thời gian, mắng bọn ngốc kia xong thì bắt đầu lên 'chiến lược"Mặc dù là mang danh thi đấu tự do nhưng thực ra vẫn phải có kế hoạch tốtVí dụ với hệ thống tính điểm thắng thêm 3 thua trừ 3 này, không thể nào có chuyện cả năm tuyển thủ trong đội thực lực như nhau được, kiểu gì cũng sẽ có người tăng có người giảm.Ghép như thế nào để được nhiều điểm là một vấn đề.Thi đấu tự do có thể là đấu đơn hoặc đấu đôi.Xét đến việc giá trị học hỏi và điểm chác, Bạch Tài không được đánh đơn.Việc đánh đơn đối với hỗ trợ không có tác dụng gì cả, chưa kể Bạch Tài là người yêu hòa bình, hiếm khi giết đối thủ, nếu solo thì một thằng gà cũng đủ giết cậu ta.Cho cậu ta đấu đôi đỡ mất điểm hơn.Nhưng mà phải sắp xếp thế nào đây?Thần Phong suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng quyết định: "Thay phiên đi"Vệ Kiêu cười hì hì: "Vui không anh Cải, cả đội lần lượt chơi với mày đấy"Thần Phong nhấc tai nghe của Vệ Kiêu ra: "Ngồi ngoan đi"Vệ Kiêu ngồi thẳng lưng: "Tuân lệnh!"

Thần Phong bó tay, người bày trò là cậu, lại còn giả nai nữa chứ!"

Chúng ta là một đội, nhất định phải lên vài hạng"Nói xong thì cáu giận lườm bốn đứa ngu kiaĐám nhỏ ngốc cúi đầu, im như chim cút.Thần Phong tiếp tục nói: "Tách ra đấu khó sắp xếp đấu đôi nên thay phiên nhau đi, ví dụ như hôm nay Vệ Kiêu và Bạch Tài đấu 5 tiếng"Vệ Kiêu giơ tay.Thần Phong biết cậu muốn nói gì: "Yên tâm, tí sẽ bốc thăm, trúng ai thì đến lượt người đó"Thần Phong thông báo xong xuôi, hỏi lại bọn họ: "Có thắc mắc gì không?"

Bốn người cùng lắc đầu.Thần Phong lấy điện thoại di động ra: "Rút thăm đi"Vệ Kiêu ngồi gần nhất nên Thần Phong đưa điện thoại cho cậu trước.Trên màn hình điện thoại đang hiển thị app rút thăm đơn giản, Thần Phong đã thiết lập xong, trong 4 ô có một ô là Bạch TàiVệ Kiêu xoa xoa tay, nhỏ giọng cầu nguyện: "Không phải tui... không phải tui..."

Cậu đang rất muốn đấu đôi với đội trưởng, hổng muốn vác theo thằng con ghẻ đâu.Bạch Tài nghe rất rõ ràng: "Làm như tao muốn chơi với mày lắm ấy!"

Vệ Kiêu nhìn Bạch Tài: "Tao xin nhận ý tốt của mày"Cậu chọt vào màn hình, mấy cái tên nhấp nháy liên tục, sau đó...Dừng lại ở hai chữ Bạch Tài khổng lồ.Vệ Kiêu: "Đụ!"

Bạch Tài: "..."

Vệ Kiêu: "Lão Bạch, mả cha cái mồm quạ đen nhà mày!"

Bạch Tài khóc lóc với Thần Phong: "Huấn luyện viên, anh xem cậu ta như thế chắc chắn không chịu xách em đi cùng đâu!"

Thần Phong mặt không biểu cảm: "Mất điểm trừ tiền lương"Bạch Tài kinh ngạc: "Trừ bao nhiêu?"

Thần Phong: "Âm một điểm trừ 5000"Làm gì có chuyện chỉ bị trừ một điểm, chỉ có trừ 3 điểm thôi, là 15,000 đếi, Bạch Tài coi tiền như mạng điên mất thôi!Vệ Kiêu Kiêu thì không quan chút tâm nào, dăm ba cái tiền tài...Thần Phong sao lại không hiểu cậu, huấn luyện viên Thần tài năng nhìn về phía Vệ Kiêu: "Cậu thì không bị trừ lương"Vệ Kiêu: "?"

Thần Phong: "Nếu hôm nay cậu làm mất điểm nào, đừng hòng solo với Lục Phong trong vòng 15 ngày!"

Vệ Kiêu: "! ! !"

"Bạch Tài!"

Vệ Kiêu cuống lên, "Nghiêm túc kiếm điểm cho tao, mày dám kéo chân sau của tao, ông đây liều mạng với mày!"

Bạch Tài còn cuống hơn: "Mày dám làm tao mất 15,000, tao kéo mày chết với tao"Ninh Triết Hàm & Việt Văn Nhạc: "..."

Thôi khỏi cần nói gì nữa, cứ khiêm tốn, ngoan ngoãn tích điểm là được rồi.Vì vậy đội hình hôm nay đã sắp xếp xong.Vệ Kiêu và Bạch Tài thi đấu chung với nhau, Ninh Triết Hàm và Việt Văn Nhạc chơi với nhau, Lục Phong đấu đơn.Cách sắp xếp này rất hợp lí, chỉ cần không gặp phải lão súc sinh nào thì bốn đứa nhỏ vẫn có thể kiếm thêm điểm; còn Lục Phong... thôi các đội khác tự cầu phúc đi!Mỗi ngày 5 tiếng, tính ra vẫn chơi được bảy tám trận.Nếu may mắn đấu bốc trúng đấu đơn thì chỉ cần 3 phút là xong một trận, nếu đấu đôi thì lâu hơn một chút, tầm 40 phút.Rủi ro khi đấu đơn cũng cao, đội nào đã dám đánh lẻ thì trình độ cá nhân không thấp, tỷ lệ thắng thế nào khó nói.FTW bên này tính toán chỉ chơi sáu bảy trận, để tăng cơ hội chiến thắng, Vệ Kiêu và Bạch Tài chơi trước.Lần này bọn họ vào trận rất nhanh, bị phân đến trận 5v5.Vệ Kiêu: "Lão Bạch, tao chơi đường trên, cố cầm cự nhớ"Bạch Tài đau đầu: "Mày tính hố tao đấy à?"

Không phải Vệ Kiêu chơi đường trên kém mà là khi thi đấu đội, đường trên và hỗ trợ khó phối hợp với nhau.Một người ở tít đường trên, một người phải theo ADC ở đường dưới.Nghe Vệ Kiêu nói vậy, Lục Phong vừa bấm chọn đối thủ nhìn sang cậuVệ Kiêu dạo này bị thần chiến ám ảnh, gần như chọn ngay trong chốc lát.Bạch Tài không có kế hoạch gì, chỉ có thể nghe theo ý trời: "Nếu ADC không đáng để tao theo thì tao sẽ sang bám mày..."

Hỗ trợ chạy lên đường trên thì phải nói là hạ hạ sách của hạ hạ sách.Ở vòng này, không có ai là người quen cả, thấy có đội của khu Hàn Quốc, khu Brazil, và hình như có cả khu Mỹ latinh nữa...Kệ mẹ quen với không quen, đập nhanh cho xong việc!Chỉ mới năm phút đầu tiên, Vệ Kiêu đã giết được tuyển thủ đường trên của đối thủ, anh Cải bên kia khóc lóc thảm thiết: "Địt cụ thằng gà này, bố mày khống chế đối thủ hoàn hảo thế rồi mà vẫn để nó chạy thoát!"

Anh Cải không hề lo lắng vô lý, vị ADC này bắt đầu hoảng hốt, làm thiệt binh chưa tính, đã thế đầu dâng đến miệng rồi còn làm hụt mất.Cũng may ADC bên đối thủ cũng gà, không cần Bạch Tài dùng kỹ năng W thì đã tự động chạy lên, nếu mà gặp phải lão Việt thì ADC này đã đi sớm rồi.Rõ ràng là Vệ Kiêu và Bạch Tài đấu đôi với nhau nhưng lại giống như là mỗi người đấu một trận riêng.Ở đường trên, Vệ Kiêu liên tục càn quét, phe kia mất một tháp rồi hai tháp, toàn quan tan rã.Hai con gà đường dưới mổ nhau, Bạch Tài tức đến nỗi muốn cầm cmn tên của xạ thủ, nốc đối thủ hộ tên kia!Cũng may ưu thế của đường trên quá lớn, tuy trình độ đồng đội như nhau nhưng vẫn là người chơi chuyên nghiệp, vẫn biết nắm bắt cơ hội.Sau khi tiền tài dẫn trước đối thủ 8000 điểm, một làn sóng giao tranh đã diễn ra, phá trụ chính của đối thủ và giành lấy chiến thắng.Vệ Kiêu thoát game trong sự thắng lợi, Lục Phong cũng vừa đánh xong một trận.Bảng xếp hạng thay đổi, FTW cuối cùng cũng nhảy điểm.Vệ Kiêu, Bạch Tài +6 điểmLục Phong +6 điểm.Vệ Kiêu chớp chớp mắt: "Hai ta cò cổ đánh xong một trận, đội trưởng đã chơi được 2 trận?"

Lục Phong: "Solo"Hắn thắng 2 trận đấu đơn.Vệ Kiêu lại bắt đầu ghen, ghen đủ thứ, vừa ghen tị với người được solo với Lục Phong, vừa ghen tị Lục Phong được chơi solo.Tại sao tay mình lại đen đến thế, bốc trúng thằng Bạch..."

Chơi tiếp thôi!"

Vệ Kiêu không lãng phí thời gian.Bạch Tài nhấp chọn đối thủLục Phong cũng chuẩn bị vào trận, lấy tai nghe xuống nói chuyện với cậu: "Vẫn muốn chơi thần chiến à?"

Vệ Kiêu gậy đầu: "Em phải chăm chỉ luyện tập thêm"Chơi không nổi thần chiến thì không phải tuyển thủ đường trên!Lục Phong dừng lại: "Sao không thử đi rừng xem"Vệ Kiêu kinh ngạc nói: "Em là người chơi đường trên, suốt ngày cứ đi rừng thì ăn thua gì"Lục Phong và Thần Phong đến muộn 40 phút là vì họ đã mở một cuộc họp nhỏ về kế hoạch huấn luyện--- liên quan đến vị trí của Vệ KiêuĐể Vệ Kiêu đi rừng là điều chắc chắn, nhưng thời điểm công bố thì đang cân nhắc.Chủ yếu là việc Close chuyển tuyến không phải là chuyện nhỏ, một khi công bố kéo theo rất nhiều hệ quả.Close chuyển sang đường trên, fan sẽ không chịu nổi, đội ngũ chính thức của FTW khó có thể thích ứng.4 năm rồi, Close làm trụ cột cho đội quá lâu rồi.Tất cả mọi người đều có tâm lý mọi thứ có thể thay đổi, chỉ mỗi việc Close là hạt nhân của đội là không thể.Một khi thay đổi, cả đội sẽ bị lung lay.Nhưng cứ kéo dài mãi cũng không được, thời gian tập huấn này là thời cơ tốt nhất, nếu có thể chuyển mình trong giai đoạn này, sau khi về nước thi đấu sẽ ổn thoả.Mấy tháng đấu vòng bảng cũng đủ để tạo nên một FTW mới.Lúc đó thì tứ kết, chung kết trong nước, thậm chí là tổng chung kết toàn cầu cũng tràn đầy hi vọng.Lục Phong đề nghị nói sớm một chút, tranh thủ Ninh Triết Hàm chưa quen với phong cách thi đấu hiện tạiThần Phong lại muốn chờ ổn định hơn một chút.Bọn họ thương lượng một hồi, Thần Phong khuyên Lục Phong một câu--Cậu phải cho Vệ Kiêu chút thời gian, thằng nhóc này tuy rằng không sợ trời không sợ đất, nhưng chưa từng thi đấu chính thức, mới vào đã phải gánh vác trách nhiệm lớn như vậy, bị ép gục thì làm sao?Lục Phong biết rằng Vệ Kiêu sẽ không gục ngã.Nhưng...Cho cậu thêm thời gian thích nghi cũng không sao.Mặc dù đã đưa ra quyết định nhưng Lục Phong vẫn muốn Vệ Kiêu có thể chơi đùa với vị trí đi rừng, cho nên hắn mới hỏi vậy.Bạch Tài cũng không biết chuyện đổi tuyến, cậu ta chỉ để ý: "Anh Kiêu ơi anh Kiêu à, tao cầu xin mày, đi rừng đi, dễ thắng hơn đấy"Trận trước cậu ta đã quá vất vả rồi, giai đoạn đầu xạ thủ không dùng được, đi rừng cũng không đến giúp, tầm nhìn của cậu ta là tốt như thế, bọn họ cũng không bắt nổi nhịp điệu, một vú em như anh Cải thì làm được cái đếch gì?

Chỉ muốn cầm gậy phang hết bọn kia!Vệ Kiêu đang định nói trong lòng min chỉ có mỗi đường trên...Lục Phong lại nói: "Thắng nhanh, kiếm cho nhiều điểm"Vệ Kiêu: "!"

Thần Phong bội phục rồi, rõ ràng là đại ma vương, nhưng ở nhà lại chiều con muốn chết.Huấn luyện viên Thần giúp hắn một tay: "Đã lãng phí mất 40 phút rồi, mau kiếm lại điểm đi!"

Vệ Kiêu cũng đang ngứa tay, thăm dò hỏi: "Vậy em đi rừng nhé!"

Bạch Tài đang chọn tướng, giúp cậu cướp luôn: "Đạo tặc bóng đêm không bị cấm, tao lấy hộ mày rồi"Vệ Kiêu miễn miễn cưỡng cưỡng nói: "Được rồi được rồi, kiếm điểm quan trọng nhất"Thần chiến đúng là chơi vui thật, nhưng nào có thể bằng được Đạo tặc!Bạch Tài thở phào: "Nhớ đến giúp đường dưới với"Vệ Kiêu: "Yên tâm"Khác với đường trên chỉ có thể ở yên tại tuyến của mình, đi rừng có thể lượn khắp nơi để giúp đồng đội.Tuy Bạch Tài chỉ muốn bảo vệ xạ thủ, nhưng với nhịp điệu của Vệ Kiêu, đã có thể tóm gọn đối phương trong chốc lát.Sau khi vào game nhìn thấy đối thủ, cũng không biết may hay rủi nữa.Phe đỏ: Đi rừng FTW.

Quiet, hỗ trợ FTW.

White.Phe xanh: Đi rừng 3U.

A Thuỵ, hỗ trợ 3U.

Tòng Dật.FTW vĩ đại mới đụng xe với đồng đội xong, bây giờ lại gặp đội anh em của mình.Fan xem live trong nước kiểu:[Mau vào phòng live số 3 của FTW xem đi nà][Đù, FTW vs 3U][Chotto matte, sao Quiet lại đi rừng vậy?][Lầu trên khoan hoảng, thi đấu tự do không biết trước được đâu, có khi do trong đội có đường trên rồi đếi][Cược đei cược đei, tui cược Áo ngủ* của tui thắng]*cp của A Thuỵ và Tòng Dật[3U thắng rồi còn gì nữa, cuồng tặc của A Thuỵ phối hợp với mục sư ánh sáng của Tòng Dật tỷ lệ thắng cao tới 80%][Quiet của FTW đúng là mạnh thật, nhưng lại mới vào đội gần đây, chưa từng luyện với đồng đội, có ổn không vậy?]Fan của anh Cải lên tiếng: [Dân tối cổ!][Thời gian Bạch thần của tụi tui đánh với cậu ấy có khi còn lâu hơn Nhạc thần đếy][Đúng đúng đúng, CP Kiêu Cải của tụi này có lịch sử lâu đời lắm rồi][Các nhà khảo cổ học đã chứng minh, mối quan hệ giữa Giáo sư và Tài thần không thể kể hết trong 2, 3 năm...][Đìu,] Bình luận bùng nổ, [Hai người đi rừng này đánh ác quá!]Vừa chạm mặt nhau, Vệ Kiêu là A Thuỵ đã lao vào đánh nhau.Vệ Kiêu vốn là một đứa cứng đầu, còn A Thuỵ khi không ngủ cũng không khác gì.Cứng đầu vs đầu cứng.Thú zị!Thần Phong vốn đang đứng sau Việt Văn Nhạc đi đến phía sau Vệ KiêuAnh liếc mắt nhìn, lông mày nhướng lênMắt nhìn người của Lục Phong tinh thật.Vệ Kiêu bẩm sinh phù hợp với vị trí này.Biết nắm bắt cơ hội, hiếm nhất là cai hào quang có thể xốc dậy tinh thần của đồng đội dù không quen biết!Ừm...Huấn luyện viên Thần khoé miệng run rẩy--- nhưng cũng có tác dụng phụ.Nhóc điên Vệ không chỉ kích thích đồng đội mà cả kẻ địch nữa.Mặc dù A Thuỵ nổi tiếng tàn bạo, nhưng anh chưa từng thấy A Thuỵ bạo như thế này!
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 47.


Quiet ~ làn gió mới của khu thi đấu Trung Quốc.

Edit: Thuyển.

____________________

Cũng không thể trách A Thụy, lúc chọn anh hùng, cậu muốn lấy đạo tặc bóng đêm nhưng lại bị người ta lấy mất, trong người rất bực bội.Khi vào game,...Nhìn thấy ID FTW.

Quiet này, ngay lập tức Thụy thần như bị kích nổ.Đạo tặc bóng đêm vs cuồng tặc, đây cũng là tiếc nuối lúc trước của Vệ Kiêu.Lúc đó A Thụy dùng đạo tặc bóng đêm, bị Vệ Kiêu đánh bại, rất nhiều fan đòi A Thụy dùng cuồng tặc trả thù.Bây giờ, cơ hội đã đến!Có vài người xem không hiểu hỏi: [Lần trước A Thụy thua Vệ Kiêu, không biết lần này có thắng được không nhỉ?]Lập tức có người phổ cập khoa học: [Tỉnh lại đi!

Trong trận đấu 5V5 cuồng tặc tung hoành ngang dọc, đạo tặc bóng đêm sao bì được!]Đúng vậy, đây là sự khác biệt của cuồng tặc và đạo tặc bóng đêm.Đạo tặc bóng đêm có một bộ kỹ năng có sát thương cao, nếu dùng loại tướng này giết được C (có lẽ là center) của phe địch là thắng được nửa rồi.Nhược điểm cũng rất rõ ràng, dùng hết kỹ năng thì phải chuồn, không chuồn thì chẳng khác gì lính thường, vô dụng.Cuồng tặc thì khác, đây là tướng chuyên dùng cho đấu đội, là trung tâm của cả đội, sự bị động của anh ta quyết định khả năng chiến đấu liên tục của tướng, chỉ cần giết được một người phe địch thì đội kia sẽ toang.Cuồng tặc sẽ đi vào trạng thái cuồng nộ, rất điển cuồng.Thời gian CD rút ngắn lại, tăng gấp đôi sát thương, thêm phòng ngự, đủ sức làm cha của 10 người trong trận đấu luôn!Combat* bao lâu thì cuồng tặc có thể đánh bấy lâu*giao tranh, cái lúc toàn bộ người chơi lao vào choảng nhau áKhi solo Đạo tặc bóng đêm chiếm ưu thế, tướng này có bộ kỹ năng có thể phá tan trời đất, trăm người cũng không địch nổi.Nhưng 5v5 là sân nhà của cuồng tặc, đặc biệt là tay chơi già đời A Thuỵ, có thể đưa cuồng tặc vào trạng thái cuồng nộ, chiếm ưu thế khi combat.Khi hai người solo, Đạo tặc bóng đêm có thể đánh ra 8 vầng hồ quang của Vệ Kiêu thắng A Thuỵ.Bây giờ 5v5, cuồng tặc của A Thuỵ sẽ tạo ra kết quả khác!Nhưng thao tác của hai người không hơn kém nhau bao nhiêu, cuối cùng thế nào vẫn không đoán được.Bình thường A Thuỵ rất lười biếng, ham ngủ, khi không ở trước máy tính thì 99% là đang ngủ, 1% còn lại là chuẩn bị ngủ.Nhưng Thuỵ thần như vậy lại có thể làm nổ tung hẻm núi trong game.Dường như mọi sức lực thường ngày đều chỉ dành riêng cho Vinh Quang, dành cho những vị tướng mà cậu dùng.Nhìn thấy chiêu thức của cuồng tặc, Vệ Kiêu mắt sáng lên.Mọi hệ tướng của Vinh Quang, Vệ Kiêu đều dùng tiêu chuẩn của CloseNhưng cuồng tặc của Close khác với của A Thuỵ.Dù là dùng cuồng tặc, Lục Phong luôn khiến người khác cảm thấy bị bức bách, khiến người khác phải cẩn thận, chú ý từng li từng tí.A Thuỵ thì khác, cách cậu chơi có rất nhiều sơ hở, giống như đang muốn lấy mạng đổi mạng, giống như đang tự sát.Nhưng đó là bẫy, nếu đánh lén cậu thì sẽ bị lưỡi liềm của cậu gặt đầu.Trận combat đầu tiên diễn ra ở đoạn rừng đường dưới của phe đỏ, cuồng tặc xâm chiếm khu vực của Vệ Kiêu như điên, đúng lúc Bạch Tài nhìn thấy, ra hiệu cho Vệ Kiêu.Vệ Kiêu vốn muốn đi dọn dẹp đường trên, nhưng lại đột nhiên quay đầu, hợp với nhóm Bạch Tài và xạ thủ chặn đánh cuồng tặc.A Thuỵ chỉ mang theo hỗ trợ Tòng Dật, hai người đi sâu vào địa phận đối thủ, thấy Vệ Kiêu và Bạch Tài chuẩn bị tạo thế gọng kìm, trực giác của A Thuỵ rất mạnh, ngay trước khi Bạch Tài dùng chiêu W vài dây, cậu vòng liềm chạy qua đầm rồng, tránh thoát sự tập kích của Vệ Kiêu.Cậu thoát, nhưng theo lý thuyết Tòng Dật không còn kỹ năng, dù sao thì cũng chỉ là hỗ trợ, một khi bị vây ẩu, chỉ có chết mà thôi.Tòng Dật không hổ danh là người quanh năm hợp tác với A Thuỵ, hắn không hề chạy, dùng kỹ năng Q, nhốt luôn Bạch Tài phía sau xạ thủ.A Thuỵ không hề dừng lại, cuồng tặc đen sì bay về phía xạ thủ phe đỏ, Bạch Tài vội vàng hồi máu, nhưng thanh máu của xạ thủ vẫn tụt dốc không phanh, nhưng đáng tiếc xạ thủ này lại không hiểu ý Bạch Tài, lúc này không được chạy, phải đứng lại kiếm điểm, cho dù có chết thì kho Vệ Kiêu chạy đến thì vẫn thắng được.Nhưng xạ thủ lại quá sợ!

Nhìn thanh máu đang nhảy disco, cậu ta sợ!Trong giây phút do dự ngắn ngủi ấy đã cho cuồng tặc cơ hội, dùng một loạt chiêu thức, tiễn xạ thủ lên đường.Bạch Tài liên tục hồi máu, nhưng đều đứng hồi ở khoảng cách xa, theo lý thuyết thì khoảng cách này rất bất khả thi, nhưng đang tiếc A Thuỵ đã nắm bắt được thời cơ, đánh có đối thủ thương tích đầy mình, thừa dịp HP của xạ thủ chưa kịp tăng thì gặt đầu!Lúc Vệ Kiêu chạy đến, cuồng tặc đang trong trạng thái cuồng bạo.Đệt cụ.Ai thấy cảnh này đều nghĩ như vậy cả.Không đánh nổi đâu, rút lui thôi, đừng giống như mấy bé hồ lô cứu ông nội --- lần lượt từng người dâng đầu.[Đù, Quiet điên rồi à][Thế mà lại không rút!

Muốn chết à?][Kỹ năng của anh Cải không dùng được gì, xạ thủ thì chết rồi, một mình đấu với cuồng tặc đang cuồng bạo, Quiet có thể làm được gì?][Ha ha, có thể tặng đầu á]Ngay cả Thần Phong cũng phải nhíu mày, cảm thấy nước đi này của Vệ Kiêu không hợp lí.Vệ Kiêu thường ngày nói nhiều, bây giờ lại yên lặng, sắc mặt bình tĩnh hiếm thấy, cậu không lùi lại mà tiến lên, tránh thoát đòn đánh của cuồng tặc hoàn hảo, đồng thời ra chiêu, hồ quang phát ra.Thần Phong run người, cậu ấy đang...Đạo tặc bóng đêm trong chớp mắt thả ra 8 vầng hồ quang, đánh lên người Tòng Dật.Cậu không muốn giết cuồng tặc trong trạng thái này, cậu phải tập trung hết mức vì trên người đang bị thương, thanh máu rớt còn một phần ba.Tòng Dật ngã xuống, cuồng tặc xông lên.Vệ Kiêu gọi vào tai nghe: "Lão Bạch!"

Bạch Tài run lên, nhưng thao tác tay không chậm, quăng kỹ năng W về phía cuồng tặc, Vệ Kiêu thừa dịp A Thuỵ bị khống chế an toàn lui về.Bình luận bùng nổ: [Má ơi, thần tiên đánh nhau kìa!][Thế mà cũng làm được, Quiet chơi ác thật!][Đổi xạ thủ phe mình với hỗ trợ phe địch, ăn miếng trả miếng!][Anh bạn, tỉnh lại đi, đây không phải ăn miếng trả miếng, đây là cứu vãn tình huống!]Đúng vậy, sau khi xạ thủ chết, Đạo tặc bóng đêm tiễn luôn Tòng Dật, bù đắp được một phần rất lớn.Tuy phen này A Thuỵ chiếm hời, nhưng Vệ Kiêu tận dụng được mọi thời cơ, chơi đến cùng.Nếu đem ra so sánh: Một người đi rừng yếu lúc này mà dám liều mạng với cuồng tặc thì kiểu gì cũng nghẻo.Người đi rừng bình thường sẽ từ bỏ và tìm cơ hội khác.Chỉ có Vệ Kiêu, tại thời điểm đó tranh thủ được lợi ích lớn nhất!Quan trọng là còn thành công nữa!Thần Phong nhìn về phía Bạch Tài.Đúng như dự đoán, cái tên bình thường còn lười hơn A Thụy cũng trở nên nghiêm túc rồi.Thần Phong chưa từng nghi ngờ năng lực của Bạch Tài, cậu ta không hề thua kém gì người hỗ trợ hàng đầu hiện nay, thậm chí cậu ta còn đủ sức làm một hỗ trợ cấp thần.Mà thằng này...

Không tiến bộ chút nào cả!Trong giới Esport này, không phạm phải sai lầm gì là sai lầm lớn nhất.Tuyển thủ mà không phạm sai lầm không phải là hoản hảo đến mức không có lỗi gì mà là bởi vì họ không thèm quan tâm.Bạch Tài là một tuyển thủ như vậy.Ngay từ lúc combat, đã đủ thấy độ 'điên' của đạo tặc bóng đêm và cuồng tặc.Đồng đội của họ không phải đến từ chiến đội giỏi nhất, nhưng cũng không đến mức nghiệp dư, ngay khi hai người bắt đầu quần nhau kịch liệt, cố gắng phát huy 200% sức lực để phối hợp.A Thụy chiếm mất ưu thế của Vệ Kiêu, Vệ Kiêu cắn lại.Vệ Kiêu chiếm đất A Thụy, A Thụy xách theo Tòng Dật chặn đuổi.Một trận đấu đánh đến rối tinh rối mù.Bình luận không biết nói gì ngoài 666666Đúng là năng lực ngang nhau luôn có trận đấu đặc sắc nhất; đúng là thi đấu hết mình là kích thích nhất; đúng là nhiệt huyết tuổi trẻ là rực rỡ nhất.Lần combat cuối cùng sẽ quyết định kết quả trận đấu, lợi thế thuộc về phe đỏ.Đạo tặc bóng đêm của Vệ Kiêu mai phục giết được tuyển thủ đường trên của phe xanh.Bây giờ là bốn đánh năm, xem ra là thắng chắc.Nhưng Tòng Dật của 3U dùng kĩ năng Q đảo ngược tình thế trong nháy mắt, nhốt 3 người phe đỏ trong bức tường 800 mét.Khi liềm của A Thụy khóa chặt người đi đường giữa của phe mình, Bạch Tài trong lòng hồi hộp.Vệ Kiêu: "Đừng dùng kĩ năng!"

Đáng tiếc Bạch Tài đã dùng kĩ năng hồi máu cho đường giữa.Nhưng người đi đường giữa da giòn, hồi máu thế nào cũng không đứng dậy được, bị A Thụy giết.Lần này...Muộn rồi.Vệ Kiêu giết một người của phe xanh, A Thụy cũng như sói lạc bầy cừu, phá đội hình phe đỏ, đơn phương tàn sát!Bạch Tài ngã xuống đất, sắc mắt khó nhìn.Vệ Kiêu cố gắng giết thêm 3 người nữa của đội xanh, cuối cùng bị A Thụy và Tòng Dật thủ tiêu.Defeat!Phe đỏ thua[Đặc sắc!][Trâu bò quá!][Hóng trận đấu của bọn họ khi thi đấu chính thức!][Chỉ một trận đấu tự do đã chém giết nhau thế này luôn á!][Tuy Quiet thua nhưng cậu ấy đẹp chai quá, tui yêu nhóc điên này mất!][Nhóc điên?

Nghe hợp đấy, đạo tặc bóng đêm này cũng đủ điên rồi!]Trong phòng huấn luyện không thể thấy được tình hình live, đây là phát sóng chính thức, có rất nhiều kênh của nhiều đội, mọi người thích ai thì có thể mở kênh đó xem.Bình luận nhảy liên tục nhưng trong game lại không thấy được.Bạch Tài không nói gì.Vệ Kiêu chậc một tiếng: "Thằng nhóc A Thụy này cũng giỏi thật"Một năm trước đã thấy có tiềm lực rồi, bây giờ trưởng thành rất nhanh, chỉ mới qua một mùa giải mà đã đáng sợ vậy rồi.Đúng là phải đến đấu trường để rèn luyệnThần Phong nhìn về phía Bạch Tài, đôi môi mấp máy nhưng không nói gì.Ván này trình độ hai bên không chênh nhau nhiều.Ba người qua đường của phe đỏ và phe xanh chơi không tồi, không mắc lỗi gì lớn.Năng lực của Vệ Kiêu và A Thụy ngang nhau, không ai kém ai cả.Người quyết định thắng thua của trận đấu là đội phó của 3U, Tòng Dật.Tòng Dật biết khống chế đúng thời điểm, dồn phe đỏ tới đường cùng.Ngược lại Bạch Tài cũng không phải kém, hỗ trợ cứu C là bình thường.Nhưng cậu ta không để ý đến tình hình chung.Câu "Đừng dùng kĩ năng" của Vê Kiêu là nói cho cậu ta nghe.Đáng tiếc trên chiến trường mọi thứ có thể thay đổi trong nháy mắt, nhắc nhở miệng không thể theo kịp bản năng.Bạch Tài dùng hết kĩ năng, dẫn đến phe mình thiếu người cấp máu.Cứu đường giữa là đúng, nhưng không phải trong tình huống này, đường giữa có cứu thể nào cũng không xong.Nếu như cậu ta giữ chiêu đó lại, dù bị cuồng tặc đánh cho bị động, phe đỏ vẫn còn cơ hội bốn đánh bốn với họ, chứ đừng nói đến Vệ Kiêu ở phía sau, nếu Bạch Tài vẫn còn chiêu kháng thương tổn và chiêu khống chế, kết cục sẽ khác.Khi năng lực mọi người đều như nhau, chỉ cần một chút chênh lệch nhỏ cũng gây là hậu quả lớn.Đây là sự chênh lệch giữa Bạch Tài và Tòng Dật."

Lão Bạch?"

Bạch Tài hoàn hồn.Vệ Kiêu giục cậu ta: "Nhanh lên!

Hai người chúng ta lại ăn trứng vịt, màu muốn bị trừ tiền à?"

Phòng là do Bạch Tài mở, chỉ có cậu ta mới nhấn chọn đối thủ được.Bạch Tài hít một hơi thật sâu.Vệ Kiêu nhìn bảng xếp hạng: "Đội trưởng lấy được 12 điểm rồi!"

Cậu hỏi Lục Phong: "Là solo à?"

Ghen tị chết mất, cậu sắp ghen tị đến bể bóng rồi!Lục Phong: "Đấu đôi"Đấu đơn bị phân sang đấu đôi xác suất không thấp, hai con người đấu đơn sẽ bị hệ thống ép thành một đội để đấu đôi.Vệ Kiêu: "Đấu đôi sao nhanh thế!"

Lục Phong: "..."

Vệ Kiêu đã hiểu: "Do đối thủ yếu quá đúng không?"

Cái gọi là Close không đấu đôi được không đồng nghĩa Close không thắng đấu đôi được.Chỉ cần đối thủ đủ yếu, Close không coi đồng đội là con người là thắng dễ như không.Điểm của FTW hiện tại hơi thảm.Vệ Kiêu và Bạch Tài giậm chân tại chỗ, Ninh Triết Hàm và Việt Văn Nhạc cũng một thắng một thua, chỉ có 12 điểm của Close trên bảng xếp hạng.Tinh thần của Vệ Kiêu tăng cao: "Lão Bạch, ván này mày chạy theo tao!"

Bạch Tài sững sờ.Vệ Kiêu chọn cuồng tặc, hỏi Bạch Tài: "Có muốn thử mục sư ánh sáng không?"

Bạch Tài nghĩ đến mục sư ánh sáng của Tòng Dật: "Sao lại không dùng"Vệ Kiêu cười một tiếng: "Đạo tặc bóng đêm không đánh phối hợp được, ván này anh dẫn mày đi đến chiến thắng"Bạch Tài: "..."

"Bớt điêu đi mày" Tâm trạng của Bạch Tài thả lòng: "Tao không muốn bị mất điểm đâu!"

Vệ Kiêu: "Yên tâm, mất điểm thì hai ta cạch mặt nhau luôn!"

Thần Phòng nhìn sang chỗ Ninh Triết Hàm và Việt Văn Nhạc.Có một số việc không thể hấp tấp, có thể phát hiện thì có thể giải quyết.Huống gì đã có nhóc điên Vệ ở đó rồi.Ván này Bạch Tài và Vệ Kiêu không gặp celeb nào.Cuồng tặc rất hợp với việc đi rừng, đồng đội vừa nhìn thấy sắp xếp của Bạch Tài và Vệ Kiêu đã hiểu hỗ trợ muốn theo đi rừng vì thế xạ thủ chọn tướng thủ mạnh.Ban đầu Vệ Kiêu đánh nhanh, tăng hơn 4 cấp so với đối thủ, chiêu lớn nhất của cuồng tặc hơi bị động, cậu xuống đường dưới trợ giúp, trong nháy mắt chiếm được ưu thế.Bởi vì trận trước Quiet quá xuất sắc, không ít khán giả vào kênh của cậu xem, khi thấy cậu dùng cuồng tặc còn Bạch Tài dùng mục sư ánh sáng thì cười phì:[Người mới của FTW cứng đầu thật, ngã chỗ nào đứng lên chỗ đấy luôn!][Hay đấy, người khác thua thì sợ, cậu ta càng thua thì càng muốn chinh phục][Uầy, anh Cải của chúng ta dùng mục sư ánh sáng có kém gì Tòng Dật đâu][Mở tường kìa,!

Làm y chang A Thụy và Tòng Dật lúc nãy luôn!][Học đi đôi với hành?

Nhanh quá!]Ván này Vệ Kiêu và Bạch Tài thắng một cách nhanh chóng và dễ dàng.Vệ Kiêu quay đầu nhìn Bạch Tài: "Anh Cải ghê quá."

Bạch Tài: "Lắm chuyện"Vệ Kiêu cất giọng: "Huấn luyện viên!"

Thần Phong nhìn sang.Vệ Kiêu: "Anh Cải cần động lực lớn hơn nữa, hay là đổi quy tắc đi, nếu điểm của tụi em thấp hơn đội trưởng thì sẽ bị trừ tiền!"

Lục Phong 15 điểm, hai người họ mới có 6 điểm, kém một điểm nộp 5000 tệ, chín điểm thì...Bạch Tài phát nổ: ".......

Tao đuỵt cả nhà mày Vệ Kiêu!"

Huấn luyện viên Thần mặc kệ hai đứa nít ranh này.Thêm một trận nữa, vừa vào sân, Vệ Kiêu vui vẻ: "Hôm nay chúng ta may thật!"

Bạch Tài thấy được ID đối thủ --L&P.

Gary.May cái cục cớt!Sao tay lại đen thế, mới lấy được 6 điểm, giờ muốn mất hết trong tay L&P à!Bạch Tài chán quả trứng vịt này lắm rồi, nửa năm sau cũng không muốn ăn trứng vịt nữa!Vệ Kiêu chào hỏi đối thủ: [Lão G, đội trưởng đâu rồi?]Nguyên Trạch và lão G hiếm khi không đấu đôi.Lão G đã để ý Vệ Kiêu từ sớm, dùng văn sao hảo nhắn: [Yếu gà hai đấu!]Đồng đội vốn không hiểu tiếng trung lại càng không hiểu.Vệ Kiêu tốt bụng phiên dịch thành tiếng anh: "G thần nói mấy đứa gà mới đánh đôi"Trong đội lão G có hai cặp đấu đôi, đồng đội của anh G belike: "... ... ..."

Lão G: "Quiet, cạu hoại tui"Vệ Kiêu: "Làm gì có"Lão G: "? ? ?"

Vệ Kiêu: "Bây giờ mời hại chết anh nè"Nói xong cậu quay sang nói với Bạch Tài: "Lão Bạch lại đây, ván này mục tiêu của chúng ta là đập nát Gary!"

Lại nói, Nguyên Trạch thế mà chọn đấu đơn...Close cũng đấu đơn...Có khi nào hai người sẽ va phải nhau không?Marshal solo với Close.Muốn xem quá!Tất nhiên trước mắt Vệ Kiêu muốn đánh Gary trước.Trong mười phút ngắn ngủi, lão G giãy nảy lên: [Quiet, cậu chơi chán quá!] Nói luôn bằng tiếng anh.Vệ Kiêu có niềm yêu thích với châm chọc người khác bẩm sinh: [Đến đây nào, để tôi cho anh hết chán luôn]Ván này vận may của lão G rất kém, đấu một mình đã thảm rồi, lại đụng trúng đồng đội siêu gà, hắn làm sao cũng không đánh lại Vệ Kiêu, thế nhưng...Gary: [Cậu chờ đấy, điểm của L&P kiểu gì cũng nằm trong top 3, đêm nay tôi sẽ đấu với mấy người một trận!]Thi đấu tự do hai đánh một thì tính gì, có giỏi thì đấu tập đi!Vệ Kiêu nghe xong mừng tít mắt: "Vậy thì tốt quá, đánh anh xong còn được tặng kèm đấu tập, tuyệt zời!]Gary: [...]Đột nhiên Vệ Kiêu phát hiện làm giàu không khó.Điểm của FTW không được top 3 thì sao?Chỉ cần châm chọc ba đội đầu bảng thì họ kiểu gì chẳng đòi đấu.Vệ Kiêu vốn chỉ muốn nhắm vào Gary trở nên hăng hái.Dùng một loạt chiêu tiễn lão G về miền cực lạc.Vệ Kiêu: [Anh G này, sướng không?]Gary: [Quiet cậu chết với tôi!!!]Vệ Kiêu tặng hắn một cái hôn gió: [Lúc nãy tôi làm anh sướng vậy rồi, tối đừng làm tôi thất vọng nhe"Fan Trung Quốc đang ngồi xem: "... ... ..."

Thế nhưng....Sung sướng vl!Con hổ con vô liêm sỉ này như một làn gió mới trong khu thi đấu Trung Quốc!Khiến người ta tinh thần sảng khoái, toàn thân thư thái!_____________________Pass chương 48: Tên tiếng anh (ID game chính thức) cha của Gary là gì, viết hoa chữ cái đầu.
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 48.


Hmm
Hmmmmmmmmmmmmm
Hmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm
Ừ thì như các bạn thấy đấym chương 48 có pass rồi
Cơ mà chắc nhiều bạn cũng biết cái này rồi ( hehe )
Gợi ý ở chương trước nhé, các bạn lên trang wordpress của nhà để tiếp tục đọc chương 48 /-showlove /-showlove /-showlove /-showlove
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back