Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Việt Tinh Kỳ Truyện

Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 10: Chu thiên vận khí kỳ ngộ


Mặc dù nhục nhưng cũng có chút kinh nghiệm à nha,vậy kinh nghiệm ở đây là gì ??

Đó là bớt ngu lại, và hơn hết là đừng tỏ ra ngu tại nơi đông người.

Chạy một mạch về tới phòng của hắn, Bão thật muốn chui một cái lỗ nẻ nào xuống đó chơi với giun dế vài năm rồi lại lên, không thì đi luôn cũng được, .Về đến nhà đã là xế chiều, hắn hơi chán nản một chút, còn việc ngại ngùng chuyện lúc chiều chỉ thoáng qua trong đầu Bão, hắn từ lúc bắt đầu là sinh viên, mặt mũi hắn được nung đúc dày lắm, bê tông vài mét chắc cũng không bằng đâu,
Ngồi trên chiếc ghế tựa đươc jhawns đem ra trước sân, nhấm một ngụm linh trà được Băng đưa lúc sáng, hắn ngẫm lại thời gian giữa hai kiếp người, hắn chỉ biết thở dài ngao ngán, nhưng trong đó lại có một chút thú vị, không biết mọi người chết đi đều xuyên việt như hắn hay không, hay chỉ mình hắn có được ưu ái này, nhưng cái này cũng chwua tính là may mắn a, vừa sống lại liền phải chạy trốn truy sat hơn nửa tháng, cả cuộc đời trước của hắn cũng không có được trải nghiệm kinh hoàng như vậy a, nhưng dù sao trên hết, hắn vẫn ngồi đây không hề sức mẻ, có chăng là một chút tưởng niệm tới người cha thế hai của hắn, mặt dù chỉ mới gặp nhưng hắn cảm nhận được tình cảm , sự hi sinh của ông ấy dành cho hắn rất nhiều, hăn quyết tâm rồi, quyết tâm làm một cái gì đó khác biệt, không thể cứ bị động như cuôc jsoongs sinh viên nghèo trước đây, cuộc sông mặc tay kẻ khác nhào nặn được, nbanr thân phải dựa vào chính bản thân, chính thực lục để tồn tại tại thế giới này ,để bảo vệ những người hắn yêu thương, và hi vọng, một ngày hắn sẽ đươc gặp lại em gái hắn, mặc dù hắn biết, việc này cơ hội gần như bằng không,
Bão lôi ra cuốn sách lúc chiều vớ được lúc chạy ra khỏi lớp của nhỏ bàn trên, "Muốn tụ linh, trước hết phải tĩnh tâm, loại bỏ tạp niệm, tâm trung tinh thần tại dưới cằm........"

Đọc thật chậm từng chữ, từng câu trong sách, hắn cố gắng nuốt hết mấy chữ như khi học Mac-Lê nin vây," bố mày Mac-Lê nin còn qua môn 4.0 , mấy cái tụ linh này tuổi gì"
, hắn ngồi xếp bằng, hai tay bắt quyết đặt nhẹ lên hai gối, nhẹ nhàng chìm vào trạng thái tĩnh tâm, bỏ qua các tác động xung quanh, một vòng lại một vòng chu thiên vận khí đươc hắn lặp lại, hàng chục lần, hàng trăm lần qua đi, vẫn không có gì xảy ra, nhưng hắn không hề nản chí, đều bây giờ hắn thiếu nhất là thực lực, và điều hắn có nhiều nhất bây giờ chính là thời gian, "ta không tin ta không thể làm được, tư chât mét sáu nhwung cũng là 2 tư chất a, không đươc keo này ta bày keo khác"
Nhưng hắn thật sự đâu biết được, đều làm cho hắn không thể tụ linh được lại là chịu sự tác động của chính tư chất của bản thân hắn, tư chất của hắn mang hai màu chính là đỏ và vàng , tượng trưng cho 2 trong ngủ hành thuộc tính là kim và hỏa, hai tư chất này hoàn toàn khắc nhau, "Hỏa khắc Kim", để thực sự tụ linh được mỗi người phải dựa vào luồn linh khí của tư chất bản thân có sẵn trong cơ thể để hướng dẫn linh khí bên ngoài chạy theo một quỹ đạo có sẵn của cơ thể, nhưng tư chất kép của hắn lại đấu đá lẫn nhau, đương nhiên linh khí bản chất của hắn hỗn loạn vô cùng, làm cho linh khí bên ngoài không thể tuân theo một quỹ đạo nhất định nào cả,
Một ngàn lần, hai ngàn lần,ba ngàn lần..... lúc này đã là 12h khuya, Bão vẫn đang chìm trong trạng thái tập trung nhưng lại khá mơ hồ, hắn gần như kiệt sức rồi, cả tinh thần lẫn thể xác, nhưng vẫn tiếp tục chu thiên vận khí, tiếp tục hướng dẫn nguồn linh khí bên ngoài gia nhập cơ thể hắn.

Một sự chuyển động nhẹ nhàng quen thuộc, lần này không phải là 5 luồng khí như đêm trước, mà lần này chỉ là hai luông khí màu đỏ và vàng từ cây đa cổ thụ trước nhà thẩm thấu ra, bay đến lượn lờ quanh cơ thể hắn, Bão cảm thấy cơ thể một trận dễ dàng, thoải mái, êm dịu, hai luồng khí như đôi bàn tay mẹ vuốt nhẹ quanh thân thể của hắn, mát mẻ nhưng lại ấm áp vô cùng, 2 làn khí mờ ảo này như gột rửa từng lỗ chân lông của hắn, từng làn khí trắng từ lỗ chân lông hắn bốc ra, nếu có người đưungs gần hắn lúc này chắc chắn sẽ cảm thấy được cơ thể Bão nhưu một lò nước sôi, hoi nươc liên tục tuông ra qua lỗ chân lông, nhiệt lượng của khí này rất nóng, nóng như hơn hơi nước từ nước sôi rất nhiều, nhưng Bão lại không cảm thấy gì , hai luồng khí vàng đỏ đã bảo vệ cơ thể hắn,
Sau hơn hai tiếng đồng hồ "xì hơi" của cơ thể Bão , lần này khí trắng đã dịu lại dần rồi dừng hẳn, đột nhiên hai luồng khí đỏ vàng cuồng cuộn dâng lên, càng ngày càng đậm đặc, càng ngưng thật, dường nhưu muốn biến thành thực chất, hai luồng khí này rít gào cuộn lấy nhau , tăng nhanh tốc độ theo đúng chu thiên vận khí của Bão đã làm vài ngàn lần đến mức thuộc lòng, vào ra dưới cằm sau đó đam thẳng vào nhân trung của hắn, một trận đau đơn dâng lên trong đàu Bão, đầu hắn như muốn nức ra, từng thớ thịt trên người hắn nứt ra các đường vệt dài, máu đã âm ỉ chảy ra, nước mắt cũng chảy ra, ahwns nhưu muốn thét lên nhưng ngay cả sức ngã người còn không làm được, hắn cư ngồi xếp bằng, cơ thể nhận từng trận đau đơn, nhưng lúc này hắn lại không cảm thấy lo sợ, thay vào đó là một sự chờ mong trong vô hình, trong tiềm thức của hắn, nhưng điều này bản thân hắn không thể lý giải được.

Đây là sự áp chế của hai luồng khí đỏ vàng bên ngoài đối với 2 luồng khí đỏ vàng đang mâu thuẫn bên trong cơ thể hắn.

Người khác thì hướng dẫn linh khí bên ngoài chạy theo chu thiên vận khí cơ thể, còn hắn thì người lại, mượn linh khí bên ngoài để đả thông và hướng dẫn chính luồng bản thân linh khí trong cơ thể theo một quỹ đạo chính xác, phù hợp với cơ thể tái sinh của hắn, sự đè nén , xúc tác của 4 luồng khí này chính là nguyên nhân gây ra sự đau đớn dành cho hắn, bời vì hắn là người xuyên viêt, sức mạnh tinh thần của hắn thwucj sự mạnh hơn người nhiều lắm, nhwung lúc này hắn cơ hồ muốn ngất xỉu, cố gắng giữ cho bản thân tin hthaanf thanh tỉnh, vì hắn chờ mong kết quả của cơn đau này, mặc dù hắn hoàn toàn không biết điều gì đang xảy ra.

Qua đi một giờ thời gian, lúc này cơ thể Bão đang ở cực độ đau đớn và mệt mỏi, trận tra tấn này dường như ngừng lại, luồng khí đổ vàng bên ngoài cơ thể đã hoàn toàn gia nhập cơ thể hắn, hắn lờ mờ cảm giác được cơ thể hắn dễ dàng hơn, nhẹ nhàng hơn, dường như có một sự lưu chuyển cực kỳ mỏng nhẹ như có, như không trong cơ thể , hắn cảm thấy cơ thể lúc này có một sự thống nhất chặt chẽ, hắn như muốn thét lên vì sung sướng, hắn biết hắn tụ linh thành công rồi, hắn cảm thấy được luồng linh khí chuyển đông jnhej nhàng trong không gian rồi,
-"hahaha, cuối cùng ta cũng làm được, ông trời không phụ người mà"
Bão gắng gượng đứng dậy, tối tới giờ hắn vẫn đang ngồi trên ghế ngồi sân, đang muốn đi vào nhà nghĩ ngơi một lát, hắn thực sự mệt mỏi , đau đớn lắm rồi,không buồn xách ghế vào, hắn run rẩy cất bước vào nahf cách đó chỉ chừng 5 mét,nhwugn hắn không làm được rồi, vừa tới trước cửa, cơ thể hắn dường như không theo kịp sức mạnh tinh thần của hắn nửa rồi, Bão gục ngã sấp mặt vào trong phòng, tâm trí lâm vào hư không, cwo thể mất dần cảm giác, đôi mắt đờ đẫn dần dần khép lại.
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 11: Em xài Sunsil hả, ahihu, thơm đó


Chap 11: Em xài Sunsil hả, ahihu, thơm đóLúc hắn tỉnh lại đã là 3 ngày sau, thân thể cảm thấy một từng trận sung sướng, thoải mái, hắn như có như không cảm thấy linh khính tụ tập vờn quanh cơ thể hắn, thiếu điều chỉ cần ngồi xuống tu luyện là có thể tăng cường rất nhanh thực lực, nhưng không đợi ý nghĩ tự sướng của hắn thành hiền thực, hắn phát hiện cơ thể hắn từng trận thum thủm, bộ áo quần của hắn ngấm thứ dịch gì đó màu đen có mùi "khá khoó ngửi", nhưng bây giờ đã khô lại thành từng mảng dày bám trên đồ hắn, thậm chí hắn chỉ chuyển động nhẹ cũng gây ra những tiếng lắc rắc vỡ vụn vui tai,-"Bão ơi, Bão......."

Vừa nghe thấy tiếng Băng ở ngoài cửa thì băng đã thò đầu vào, nàng cảm thấy lo lắng khi Bão đã không đi học hai ngày và cũng không liên lạc gì với nàng, không biết có bị nhà họ Lãnh kia làm khó gì không, vùa bước vào phòng, cảm giác đầu tiên của nàng thật là đau xót, trong khi nàng ở một nơi cực kỳ sang trọng, lộng lẫy như công chúa, ăn ngon, mặc đẹp, còn Bão , cậu chủ của cô thì ở một nơi vừa nhỏ, tồi tàn mà còn hôi thối nữa chứ,tại sao một no tỳ như nàng lại được hưởng ân sủng này còn cậu chủ lại bị đày đến nơi như này chứ, giọng nàng nghẹn lại, lắp bắp:-"Cậu , cậu chủ......"

Đối diện với nàng là Bão, đang mặc một bồ đồ màu đen nứt nẻ kỳ dị, đến cả mặt của hắn cũng đen thui, duy nhất chỉ thấy đôi mắt Bão lúc này sáng ngời,đầy tự tin và bất khuất, dáp lại ánh mắt rưng rưng của Băng, Bão chỉ biết cười khì khì, một phần vì bộ dạng của hắn bây giờ vô cùng tệ, hắn cũng cảm thấy hơi ngượng khi cứ như này gặp Băng, nhưng biết sao giờ, hắn kéo Băng vào phòng, rót linh trà mời Băng uống, nhưng dường như nàng không có tâm trạng, nàng chỉ đi vòng vòng kiểm tra các thứu trong nhà, rồi lâu lâu lại lắc đầu, đôi khi lại rưng rưng nhìn về phía hắn ,hắn cảm thấy ánh mắt của mẹ hắn trên khuôn mặt ngây thơ của Băng, không biết làm gì đành dặn băng ở trong phòng, còn mình thì đi tắm rửa, sửa soạn cơ thể một chút,-"Hôm nay em không đi học hả Băng, hử ??"

-"Dạ không cậu chủ, một tuần em chỉ học 4 ngày thôi, những ngày còn lại tụi em được miễn phí vào phòng tập đặc biệt để tu luyện"Bão làm ra vẻ khó chịu, hơi nhíu mày, :-"ta dặn em bao nhiêu lần rồi, từ nay cứ gọi ta là Bão thôi, không cần cậu chủ nữa, thống nhất như vậy"-"Da, em biết rồi cậu c..., à không , em biết rồi Bão "Gật gật đầu hài lòng, ngồi tám chuyện với Băng cũng khá chán, Băng toàn dặn dò hắn hết việc này đến việc khác, nhưu bà cụ non vây, mà hắn cũng không biết làm sao cắt cuộc nói chuyện này cho uyển chuyển, sực nhớ chiều hôm nay hắn còn có tiết học của cô Thảo, hắn lại làm cái trò hắn cực kỳ hay đùa với em gái hắn, hắn tiền đến ép Băng vào tường, đưa gần mặt hắn lại, hắn có thể cảm thấy từng trận run rẩy , từng nhịp hơi thở gấp rút của Băng, băng cứ lùi, cứ lùi, đến khi lưng nàng đã chạm tường, giọng nàng từng trận ngập ngừng,-"Cậu..., Bão, anh làm gì thế, ngừng lại đi,...'Nàng cảm thấy da mặt mình rần rần đỏ lên, ai mà biết đươc jcaauj chủ biến thái hôm nào đã bớt, nay đã trở lại và lợi hai hơn xưa, nàng chỉ biết đưa hai tay bịt mặt lại, để tránh khỏi ánh mắt thèm thuồng đó, Bão tiến đến gần hơn, hắn chỉ mỉm cười vì cảm thấy trò này lúc nào cũng thành công, nhưng chắc chỉ với người quen thôi, với người lạ chắc bị đánh chết quá."chóc" một tiếng, hắn hôn nhẹ lên trán Băng, sau đó đi soạn sách vở để đi học, không quên để lại một câu:-"Em xài Sunsil hả, ahihu, thơm đó"Còn về phần Băng, nàng không thể đứng vững nữa rồi, chưa bao giờ có người con trai nào gần gũi với nàng như thế, con tim nàng như muốn ngừng đập ngay lúc đôi môi có phần thô ráp kia chạm vào trán nàng, phổi như muốn ngừng hoạt động, chân nàng xụn xuống, ngồi bệch trên đất thở hổn hển, trong lòng Băng bây giờ phức tạp lắm, sợ hãi , hồi hộp, nhưng lại có một chút cam chịu, lại điểm xuyến một sự chờ mong không rõ ràng, nàng cứ ngồi bần thần , Đến khi Bão đi ra , hắn định rủ Băng đi ngắm cô Thảo thì căn phòng chỉ còn mình hắn, cửa còn chưa kịp đóng,hắn chỉ biết cười cười lặc đầu, lần đầu em gái hắn cũng phản ứng như vậy a.

"đi một mình vậy "Vân lớp học cũ, vẫn con người cũ, vẫn cô giáo cũ, nhưng chỉ có ánh mắt mọi người nhìn hắn là khác, là đặc biệt hơn lúc "tư chất mét sáu" được đặt cho hắn, Bão cũng tháy bình thường thôi, nói về mặt dày , thế gian này ai bằng hắn được,mặc kệ ánh mắt kì thị hắn, hắn vẫn dán mắt lên cô giáo Thảo thôi,vẫn phong cách nhưu hôm bưa, áo thun, quần jean đầy năng động ,Cô Thảo cất tiếng phá vỡ bầu không khí trầm thấp này,-:Hôm nay chúng ta sẽ học cách sử dụng linh lực, 3 ngày vừa qua các em đã tụ linh khá tốt, nên tiết học hôm nay cũng không khó lắm đâuNói xong, cô Thảo hơ tay lên, không khí đang oi bức,bỗng nhiên hàn khsi tràn đến, mọi người cảm nhận một trận lạnh lẽo đến nổi da gà, rồi đột nhiên lốm đốm trắng nhỏ, rơi xuống, nhẹ nhàng bay lất phất trong phòng học, Bão đưa tay ra đón lấy vài bông tuyết, cảm giác mát lạnh truyền đến da tay hắn, đây là tuyết thật a, không phải ảo thuật, từng ánh mắt hâm mộ hướng về phía cô giáo, không chỉ về màn trình diễn này,, mà còn là hâm một tư chất của cô a, là Băng tư chất , là biến dị ngủ hành tư chất đó, cực hiếm.

Cô Thảo hoa tay lên một cái, tuyết ngừng rơi, bông tuyết dưới sàn tan dần, -"Đây là lĩnh vực riêng của cô, còn mỗi em tư chất khác nhau sẽ tạo ra các hiện tượng khác nhâu, ví dụ: các em tư chất hỏa hệ sẽ tạo ra cầu lửa,các em thổ hệ sẽ tạo ra tường đất, các em thủy hệ sẽ tạo ra được thủy cầu, các em kim hệ có thể tạo ra vũ khí kim loai jcow bản, cuối cùng là các em mộc hệ có thể tạo mộc tiễn, rồi , tất cả hướng dẫn đều có trong sách, cách em lật trang 20 và bắt đầu thực hành"Tiếng loạt xoạt lật xách, rồi đến tiếng đọc thầm, lẩm bẩm câu chữ, rồi tiếng tiếng các ngủ hành khí lưu động trong không khí.

Tiếng phừng phực lửa, nhưng dường như chỉ mới đạt được cách tạo ra hỏa diễm, chứu chwua tạo được hỏa cầu, tiếng lộp bộp vỡ vụn của mộc tiễn, tiếng rắc rắc vỡ của thổ khiểng: (tường đất ).......Còn về phần Bão, không ai trong lớp này chán nản bằng hắn a, biết chọn cái gì bây giờ, hỏa cầu hay làm vũ khí thô sơ, nhưng đây chưa phải đều làm hắn bối rối nhất, mà là hắn làm cái nào cũng không xong,lửa của hắn không phải đỏ vàng nhưu mọi người, lửa của hắn là màu đỏ máu , mà lại còn cháy âm í, không thể cháy lớn thì sao tạo ra hỏa cầu bây giờ, còn về kim thuộc tính của hắn , hắn muốn chế tạo ra kiếm, hắn liên tưởng đến ỷ thiên kiếm, rồi tới đồ long đao hắn đã từng xem trong phim, rồi lại liên tưởng đến phương thiên họa kích của Dương Tiễn, nhưng cái hắn tạo ra chỉ là một khúc kim loại pha lẫn đất tạp chất sấn xùi đui đúa , không ánh vàng, ánh kim như người ta, hắn cũng không biết nói làm sao, Cô Thảo lúc đi ngang qua hắn, cũng chỉ biết lắc đầu,hơn hai hết nàng biết rõ tư chất kép có lợi thế như thế nào, nhưng tu chất kép không đươc tương khắc, mà còn phải bổ trợ cho nhau cũng phát triển, mà trong khi đó cho dù là không tương khắc nhưng muốn tu luyên thành công thực sự quá gian nang, huống hồ tên ""tư chất mét sáu" này còn quá xui xẻo, đụng ngay cặp tư chất tương khắc, còn sống đã là may, huống hồ còn muống tu luyện, Nhưng điều đặc biệt nàng phát hiện, cậu bé này dường như không cảm thấy như nàng a, lúc luyện tập nàng thấy trong mắt hắn sự cuồng nhiệt, ham học hỏi và kích động không thể giấu hết được, "không lẽ mình chưa đánh giá đúng cậu bé này ư", dù như vây sự thật vẫn quá khó khăn, nằng cũng cố chỉ điểm cho Bão , nhưng vấn đề này nàng cũng không rõ lắm, sử sách không hề có ghi lại cụ thể linh vực tư chất kép tu luyện.Đến giwof nghiệm thu kết quả sau một ngày cố gắng, trong lớp chỉ có một cô gái miễn cưỡng tạo ra được hỏa càu, thủy cầu thì hơi khó nên chưa có ai thành công, kinh hệ tạo ra vũ khí thổ sơ, có một vài thanh binh khí tệ phẩm ra lò, mộc tiễn được một anh chàng làm ra , nhung thiếu đi độ sắc bén, sát khí trong đó, chỉ thuần túy như mấy cây đũa ăn cơm bình thường giống nhau,về phân tạo khiên đất, đây có vể là phần khá dễ, trong lớp gần 10 người đã thành công tạo thành tường đất đơn giản, còn Bão ???, đương nhiên là tuổi thân đi về rồi, không lẽ đem ngọn lửa tý tẹo ấy lên , hay đêm một đoạn kim thoai pha đất cát đen thui lên kiểm tra, có mà làm trò cười cho cả thiên hạ, Nhưng hắn sực nhớ, hình như mình còn chwua có tụ linh à, từ khi hắn ngất xỉu đến khi đi học, hắn đã có thời gian chu thiên vận khí đâu ,làm gì có linh lực mà thực hiện bài hôm nay, hắn quyết định rồi, trở về thật nhanh, bổ sung linh khí rồi làm lại bài tập, phải cho bọn này lác mắt chơi.v]@
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 12: "IRON SUIT "


Chap 12: "IRON SUIT "Về đên nhà, Bão sửa soạn cơ thể một chút, hắn muốn bắt tay ngay vào thực hành bài trên lớp, bài học này thực sự có sức hút đối với Bão, không những là những điều mới lạ, mà còn thì bước khởi đầu thực hiện mong muốn của hắn, đó chính là tự do tại thế giới này và bảo vệ những người hắn yêu thương.Nhưng điều tiên quyết, là hắn phải tụ linh được trước đã,phải có linh lực, mới xài được skill chứ, xe phải có xăng mới chạy được chớ,thịt chó phải có mắm tôm....Nghĩ xong làm ngay , xếp bằng ngồi trên giường, tâm trí dần thanh tĩnh, chìm dần vào sự tập trung tinh thần , bắt đầu tiến hành chu thiên vận khí , hướng dẫn luồng khí mát lạnh lại có phần ấm áp đang lờn vờn trong không khí chay dọc từ dưới cằm, tràn vào nhân trung, hắn thấy nhân trung minh cảm giác mát lạnh nhè nhẹ, rồi cảm giác mát lạnh đó tràn ngập đến đan điền, sau chạy đến từng lỗ chân lông, từng sớ thịt, từng cơ bắp bé nhỏ của hắn, Bão có cảm giác bây giờ mình có thể nâng cả một con voi to lớn một cách nhẹ nhàng, sức mạnh hắn chưa bao giờ có được cuồn cuộn chảy trong huyết quản hắn, linh khí vận chuyển theo tạo thành một cái lốc xoáy nhỏ trên đỉnh đầu hắn, nhanh chóng rót vào nhân trung Bão , .

Bão đột nhiên nhận ra trong cơ thể mình xuất hiện 2 luồng khí màu đỏ, vàng kim cực kỳ mỏng manh nhưng lại cực kỳ bền chắc xác nhập vào chu thiên vận khí cuả hắn, mắt không thể nhìn thấy, nhưng hết lần này đến lần khác hắn cảm nhận được bản thân đẫ thay đổi, khác hẳn lúc còn là phàm nhân, cơ thể yếu ớt, giác quan cực kém, đâu như lúc này , cơ thể hắn đươc chu thiên vận khí tu bổ từng tế bào một, giác quan hắn cực kỳ nhạy bén, mắt có thể tại 50m nhìn cực rõ dù chỉ là một ngọn cỏ, một con kiến, hắn có thể nghe được các âm thanh ở xa vọng lại, và điều đặc biệt nhất chính là hắn mơ hồ cảm thấy giác quan hắn không biết tên này, nhưng theo hắn nghĩ ở trái đât người ta gọi là giác quan thứ "sáu" nhen nhóm trong cơ thể hắn, nhưng hắn thật không thể điều khiển hay tác động gì tới giác quan này được.Bão đâu thực sự biết, những điều hắn đạt được đâu phải là may mắn, mà là trả giá bằng máu , thịt và sự kiên trỳ, bền bỉ của hắn, người ta chỉ là tụ linh thành công tạo thành một làn xương mờ chạy qua kinh mạch trong cơ thể, còn Bão, hắn tạo thành 2 luồng khí thực chất màu đỏ, vàng chảy trong kinh mạch, sức mạnh của hắn đâu chỉ gấp đôi của người ta a, nhưng tại suy nghĩ của hắn, hắn chắc chắn kém hơn người ta rất nhiều, vì cho đến bây giờ theo sách giáo khoa miêu tả, khi tụ linh thành công đến độ nhất định, quanh người sẽ tạo thành linh vận bay xung quanh( như Buff trong MU), nhưu hồi sáng hắn đã thấy một tên thiên tài hỏa hệ quanh người một quầng sáng màu đổ nhạt lượn lờ, mặc dù rất mỏng nhưng cực kỳ đặc biệt a, còn hắn đến bây giờ, tụ linh thành công rồi , nhưng "linh vận" của hắn đâu, làm gì có, nếu hắn cố gắng tự ngưng tụ thì trong nháy mắt màng sáng mỏng đó hiện lên chưa tới chớp mắt liền vỡ mụn, mà màu sắc lại lộn xộn, như bong bóng xà phòng vậy, đôi khi lại chả có màu.-"Phù"Bão thở một hơi đầy thoải mái, bây giờ hắn sẽ tập bài học hồi sáng a, tạo skill ( tuyệt chiêu).Đứng liên tiến hành chu thiên vận khí của bản thân, cố gắng điều khiển sợi chỉ mỏng màu vàng tạo ra vũ khí theo tưởng tượng của hắn, hớn hở nhìn thanh kiếm màu vàng vàng nhạt, miễn cưỡng cùng với óc "tưởng tượng phong phú " của hắn, thì đây là thanh kiếm đẹp nhất mà hắn từng tạo ra được a-"A hahahaha, ông trời không phụ lòng người mà, ah ha ha ha, ............, cơ mà, khoan á đù, á đù...."

Trong khi giơ cao thanh kiếm nhưu khúc cây của hắn lên cao sung sướng, thì thanh kiếm của hắn lại trở thành màu đen, răng rắc vỡ ra, rồi từng mảnh vụng bám hết vào cánh tay hắn, bọc lấy tay hắn từ bả vai trở xuống, giống như người bị gãy cả cánh tay phải được bó bột lại vậy, khác mọt điểm là, "bó bột" này màu đen tuyền, cùng với bề mặt cực kỳ nứt nẻ, nhưng đó chỉ là bề ngoài, bên trong lớp nứt nẻ đó là một lớp kim loại đen khác lại uyển chuyển vô cùng, che kín hết cánh tay hắn, nước chảy cũng không lọt qua được, "Đúng là trong cái xui có có cái rủi a, kiếm làm không xong, lại còn dính mớ đất đen lên tay thế này", thầm mắng một câu, Bão vùng vẫy gõ gõ tay lên bàn để tróc lớp "đất đen" này ra, nhưng nó không hề xuy xuyển , hạt bụi cũng không rớt ra nửa hạt"Đéo tin ta gỡ không được mày!!!!"

Hắn dừng lực thổ mạnh tau phải lên chiêc bàn gỗ trước mặt-OànhChiếc bàn gỗ trở thành mảnh vụn , "Bó bột đen" của hắn vẫn không suy xuyễn gì,cùng lắm chỉ là văng ra vài miếng kim loại đen nho nhỏ, sau đó lại được phục hồi như cũ trên cánh tay của hắn, Bão hít môi hơi khí lạnh, "này là sắt, chứ đất đéo đâu, giờ sao gỡ ra, sao mà tối nay bắt con sóc bỏ vào lọ được đây"Đến nước này, hắn phải chơi liều thôi, hắn tập trung tinh thần, nắm lến sợi tơ màu đỏ trong cơ thể, huy động toàn lwucj lên cánh tay phải, hắn muốn nung chảy chiếc"giáp tay này",Ngọn lửa nhỏ xíu bùng lên, vâng, đúng là bùng lên, bùng lên như một chiếc hộp quẹt ga, ngọn lửa đỏ như máu nhưng chỉ cao 2 cm trên canh tay giáp sắt ,Bão chờ đợi sự nóng dần lên, hắn nghĩ có thể hắn đã là tu vi thể phàm tầng 2-3 gì rồi, nên nóng hắn có thể chịu đựng được, nhưng chờ mãi hắn cũng chẳng cảm thấy gì, ngọn lửa dường như không thể truyền tới hắn, bời vì lớp kim loại hoạt tính bên dưới lớp nứt nẻ liên tục chảy que các khe nứt của lớp trên đi ra ngoài, bắt đầu sôi sùng sục, bị nung đỏ lên rồi nhỏ giọt ra bên ngoài, tự như là nham thạch vậy, tưng giọt dung nham nhỏ xuống đất kêu "xèo xèo", lách tách vui tai, đén sán bê tông còn bị đốt cháy khét, đủ biết sực nóng của dung nham kinh khủng đến như thế nào, nhưng đối với Bão , đây là thất bại nối tiếp thất bại a, "giờ làm sao gỡ giáp tay ra bây giừ"Hắn tạo ra thêm một thanh đao xấu quắt ở tay trái, với suy nghĩ cùng chất liệu chắc sẽ phá được nhau, hắn lại tìm cách điều khiển sợi tơ vàng trong cơ thể, huyễn ảnh ra hình dạng của thanh đao thì ahwns chợt cảm thấy kết nối giữa tâm thần và sợi tơ vàng có chút chập chờn, rồi cánh tay hắn từ từ rã ra , rớt xuống đất rồi tan thành bột đen.

Bão biết rồi , thực lực của hắn còn quá yếu không thể duy trì hai thanh vũ khí lớn như vậy được, đôi khi cái yếu lại có lợi hơn cái mạnh à nha, đến khi hắn khống chế được sức mạnh này thì giải quyết tay giáp có gì là khó nửa đâu,-"kakaka, tưởng làm khó được bố mày à, từ nay sẽ gọi cái tay giáp này là......., gì nhỉ??"

Đột nhiên nghỉ tới lúc còn trên địa cầu, người hắn hâm mộ nhất không phải là Momoka, hay hatano, tokuda..., càng không phải superman hay captain, mà là người sắt Stark, một kẻ giàu có, thông minh nhưng cực kỳ kiêu căng, nhưng Bão thích điều này, hắn cảm thấy đây là những tư chất một người đàn ông thành công cần phải có.-"được rồi, sẽ gọi cánh tay giáp này là "IRON SUIT", biết đâu sau này minh có thể làm thêm cả người mặc giáp a,"Nghĩ tới đó, người Bão run lên vì sướng, thiếu điều chỉ cần bay và bắn ra tên lửa thì iron man tới đây hắn cũng giám đánh một trận à nha.

Mặc đù không có kiếm, không có hỏa cầu, cũng chẳng tạo ra được kiếm, giáo, đao hay vũ khí gì, nhưng hắn có IRON SUIT , tự vệ vẫn là không thành vấn đề, huống hồ bây giờ hắn đã thể phàm tầng 2.Tập luyện nhưu thê,s hai ngày đã trôi qua, hắn lại bỏ lỡ một buổi học của cô Thảo, nhưng mai đã là chủ nhật, nên hắn cũng không thể ngắm nhìn cô giáo được nửa.

Bão đành ra ngoài thăm Băng với Diễm vậy.
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 13 NEXT đi mấy thằng chắn gió"


Chap 13 NEXT đi mấy thằng chắn gió"Đường đến khu ở của học sinh tư chất cao phẩm và thượng phẩm ở khá xa khu Bão ở, phải đi vòng qua 3 ngọn núi là " khu học sinh nghèo vượt khó của hắn" sau đó gặp một con sông lớn,nhưng vẫn nhỏ hơn dòng Huyết Hà quê hắn, băng qua cầu là một chiếc cầu bê tông rất lớn, quy mô còn lớn hơn cầu sài gòn rất nhiều là đang khác, bên kia cầu chính là khu dành cho học sinh có tư chất trung phẩm và cạn cao phẩm, khi hắn đi vào đây mặc dù không có ai ngăn cản nhưng cũng có vài người nhìn hắn với ánh mắt khinh thường, tại đây học sinh mới vào, tệ nhất cũng có linh mỏng vờn quanh, hắn một tý còn không có, lấy gì cho người khác thấy, nhưng hắn cũng mặt kệ, coi như mấy cái cây ven đường thôi, coi nhưu mấy con gà, mấy còn chó nhà hàng xóm vậy, hắn không chọc ai thì thôi, nhưng đùng ai chọc tới hắn à nha, nếu mạnh hơn hắn thì chạy, thân côi thế cút được cái lượi thế là không vướng bận gì, cùng lắm là nghỉ học.Hắn băng qua khi hoc sinh trung phẩm tư chất, sau đó đến một vùng ven bờ hồ, ven hồ đối diện là dãy nhà cách nhau đều đặn, linh khí lượn lờn trên mặc hồ, chim hót ríu rít, không khí trong lành, mắt lạnh linh khí làm hắn tưởng nhưu lạc vào cõi thần tiên , hắn định bước vào để tìm băng và Diễm thì có một bóng người đột ngột xuất hiện trước mặt hắn, hán còn không biết người này đến bằng cách nào, nhưng có thể rõ ràng một điều, người này tuvi cao khó lường, và đương nhiên hắn không phải đối thủ của người đàn ông này, hắn phải nhanh chóng cất lời giải thích trước:-"Cháu đến đây tìm bạn ạ".

Bão nắm quyền hướng người nam tử nói.-"Đây không phải là nơi học sinh nơi khác có thể tùy tiện vào, phải có thẻ học sinh đặc biệt mới được phép tự do lưu hành qua đây, đây lần đầu cũng như lần cuối nhắc ngươi, còn lần sau thì khong biết chuyện gì xảy ra đâu, Tìm ai??"

Người đàn ông cất giọng khàn khàn hỏi.Bão nhan hchonhs trả lơi giọng kính cẩn:-"Cháu tìm Băng ạ, cô gái có băng thuộc tình cao phẩm đó ạ."

Bão nói xong thì người đàn ông lóe lên biến mất chỉ nghe vọng lại trong không gian giọng nói của ông ta, -"đợi ở đó"15 phút sau, 22 bóng giáng thướt tha yêu kiều duyên dáng bước đến trước mặt hắn,Diễm thì rõ vui vẻ vì Bão đến thăm, còn Băng thì vẻ mặt xấu hổ, e thẹn nấp sau vai Diễm, Bão sững người, trước giwof Bão chwua thấy Băng dễ thương như vậy bao giờ a, bắt gặp ánh mắt thất thần cảu Bão, Diễm không biết chuyện gì nhưng không thể để không khí nhưu vậy mãi được, nàng nắm tay Băng và Bão môi người một bên đi dạo quanh hồ, chọn một cái bàn đá ngồi xuống cùng nhau ngắm cảnh, Sau gần nửa ngày nói chuyện, Băng cuối cùng đã bớt ngại ngưng với bảo, nói chuyện cởi mở hơn nhưng vẫn cúi đầu khi ánh mắt Bão nhìn qua phía nàng, Bão chỉ mỉm cười, không ngờ da mặt nàng lại mỏng vậy a, hôm nay nói chuyện chủ yếu là được nghe Diễm kể về công việc hằng ngày, hoàn cảnh tu luyện cùng với cuộc sống xa hoa kahcs hẳn với cuộc sông trên tàu của nàng trước đây, Bão cũng được biết 2 nàng đã là thể phàm tầng 4 sơ kỳ rồi, đây mới chỉ là một tháng mà tốc độ tu luyện của hai nàng thật quá nghịch thiên đi,Bão chỉ biết câm nín không biết nói gì, trình độ tụ linh cùng sử dụng linh lwucj , hai nàng rành hơn hắn rất nhiềuDiễm và băng thi nhau biểu diễn cho Bão xem những gì đã học được, nhưng bảo cảm thấy trong ánh mắt rụt rè của băng còn ẩn chứa một phần chờ đợi nơi hắn mỗi lần nàng biểu diễn một lần tại nghệ của mình, đây là sự chờ đợi sự nhận xét, đánh giá, cũng là chờ đợi sự quan tâm của Bão đối với nàng, Còn Bão thì chả biết gì, chỉ cười cười, tấm tắc khen đều cả hai nàng, ánh mắt Băng cảm thấy chút khó chịu nhưng nhanh chóng biến mất, nàng vẫn còn xáu hổ lắm.Hồn hôn buông xuống, Bão từ giã hai nàng để trở về, Diễm nhưu không muốn rời Bão , kéo kéo tay áo hắn làm nũng:-"Ơ lại mai tý nửa đi, chơi với ta chút nửa, cả ngày gặp mấy lão già chán lắm" mặc dù nàng biết cũng đến giờ nàng về thực hành tụ linh mỗi đêm rồi, còn về phần Băng, nàng không có can đảm để hành đông như Diễm vậy, nàng chỉ dặn Bão chú ý sức khỏe, chú ý đừng gây sự người khác, nhớ ngủ sớm, bla bla.....Bão biết lại phải kết thúc cuộc dặn dò giữu mẹ và con giữa hắn và Băng rồi :-"Sunsil thơm qua"Bão chỉ nói một câu, nhưng đối với Băng như sét đánh ngang tai, nàng giật mình lùi lại thêm vài bước mặc dù trước đó nàng đã cách xa Bão hơn 2 mét rồi, nàng cúi gằm mặt , hai tây bấu vào gấu áo đến trắng bệch,mặt đỏ rần rần hi nhớ lại tình cảnh hôm trước, chỉ biết lầm bẩm:-"Cậu c....,Bão xấu tính"Sau đó xoay người kéo Diễm rời đi, không thèm để ý tới hắn nửa, Bão cũng xoay người đi về phía "khu học sinh nghèo vượt khó" của hắn.Băng không thèm nhìn hắn nữa, nhưng có một đôi mắt đang theo dõi hắn từ bên bờ sông khi hắn trở về, rồi đột nhiên biến mất trong bóng đêm.Trở về con đường lúc sang hắn đi, lần này rành đường rồi nên hắn đi khá là nhanh,chỉ mất hơn một tiếng là về tới nhà rồi, về với căn nhà này, so với mấy căn bên bờ hồ thật không đáng nhắc tới, chuồng heo còn không bằng,sửa soạn cơ thể một chút, Bão lại tiếp tục ngồi xếp bằng, tiếp tục tu luyện, không thể để 2 nhỏ kìa vượt mặt hắn xa quá được, lỡ mạnh hơn hắn nhiều quá, hắn cũng cảm thấy nhục a.Một vòng xoáy nhỏ được hắn tạo ra trên đỉnh đầu, linh khí nhẹ nhàng cuốn vào cơ thể qua mi tâm, nhân trung của hắn, cảm giác lâng lâng đưa hắn chìm vào trạng thái mông lung, Lúc mở mắt đã là hai ngày sau, hom nay là thứ 3 rồi, lại bỏ lỡ một buổi học của cô giáo, đi học thôi.Hôm nay lớp học đông hơn mọi ngày rất nhiều,vì lớp đã tụ linh thành thạo, tạo skill cũng khá, nên hôm nay là buổi tập luyện đầu tiên với lớp khác, các học sinh sẽ tự bắt cặp với nhau để thực hành thực chiến, nhưng mang tính chất học hỏi nhiều hơn, đầu tiên sẽ thì các bạn cùng hệ cùng nhau trao đổi chiêu thức để hoàn thiện bản thân hơn, sau đó bắt cặp với một bạn khác, tiến hành đấu 2vs2 để kiểm nghiệm thực chiến và rút kinh nghiệm chiến đấu khác hệ.Vì khi thực nghiệm khác hệ không thể tiến hành solo, các sẽ có cặp hệ khắc nhua, thì chiến đấu sẽ mất tính công bằng, và còn để tăng cường tính ăn ý , đoàn kết lẫn nhau giữa các học sinh, nên chế độ 2vs 2 ra đời.Bắt đầu là tự bắt cặp cùng hệ để giao lưu kinh nghiệp sử dụng linh lực, Nói tới học hỏi, mọi người rất nhanh bắt cặp được với nhau,, còn về phần hắn, ai mà thèm đi bắt cặp với một tên vô dụng chứ, vũ khí thì làm không ra, lửa thì nhem nhẻm tý xíu, nhưng không phải một mình hắn không có bạn a, một tên đứng xa xa nhìn thấy hăn không có cặp, tên kia lững thững bước lại vẻ mặt tươi cười chào nói:-"Hey zô, tui kim hệ, ông cũng kim hệ dúng hông, học hỏi chút nhé " vừa nói vừa cười cười đưa ra hàm răng trắng sáng "ô mô", đưa tay tới hướng bắt tay,Thật ra Bão cũng không cần ai để học hỏi, bởi vì tư chất bản thân không giống người ta, càng không nói mấy đứa tân học sinh này có thể chỉ điểm cho hắn , nhưng mà cảm thấy tên này cũng có chất chất phát, thật thà nên thôi, có người nói chuyện cũng đỡ hơn.-"ô kê con dê, tui tên Bão " dầu ăn Tường An nhé, kkkkk-"tà biết tên ông trước rồi, tui Tiến , ông tuvi tầng mấy rồi, tui tầng 1 đỉnh phong rồi , ghê chưa"Bão chỉ biết câm nín, tầng 1 cũng khoe, cơ mà hắn nhớ lại, đâu phải ai cũng nghịch thiên như bọn cao phẩm tư chất đâu chứ,hắn tắc lưỡi,-"à ừ, tui mới lên tầng 2 thể phàm ngày hôm qua , ahihi,"Bão cũng không muốn nói thiếu chút nữa hăn len tâng ba, lại làm cho Tiến hụt hẫng,bắt đầu Tiến biểu diễn ra thuật tạo vũ khí của mình là một thanh kiếm màu vàng nhạt, mặc dù có chút méo mó, nhưng vẫn có thể tấn công được a,nhưng thanh kiếm này hơi nhỏ à nha, chắc kích thước khống chế là tại tu vi ,Bão thầm nghĩ,đến lúc hắn tại ra thanh kiếm của mình, thiết nghĩ chắc Tiến sẽ thất vọng lắm, nhưng hắn đâu quan tâm, thích thì tới thôi,Đến khi thấy được cánh bay to lớn bằng kim loại đen, lớp vỏ nứt nẻ sâu cực kỳ xấu xí, Tiến không những không thất vọng, mà ánh mắt ánh lên một vẽ cuồng nhiệt, ánh mắt chớp "chinh chong " đầy vẻ hâm mộ,ánh mắt chớp chớp:-"Đùuuuuuu, ngầu vê lờooooooo, cchir ... , chỉ tau, mau mau" sau đó không đợi Bão chỉ đãn, hắn đã tự huyễn hóa ra cánh tay như bảo, nhwung rất tiếc, hăn chỉ tạo ra một chiếc bao tay bằng kim loại, lại cứng rắn , không thể cử động được, đâu phải ai cũng có cái thất bại có một không hai như Bão chứ, thành công mới khó, còn thất bại thì dễ lắm a, nhưng cái thất bại của Bão không ai bắt chước được,Viwwcj này đơn giản là 2 thằng không ai giúp ai được cái gì, nhưng cánh tay đặc biệt của hắn không chỉ thu hút ánh nhìn của mình Tiến,mà phía xa còn có 2 tên cao to tư chất trung phẩm đang tiến tới, vì đây lớp học giao lưu nên cũng có trung phẩm tư chất tại chỗ này chỉ điểm cho các bạn tu vi thấp hơn một phần,hai tên này tới gần, Bão biết 2 thằng này a, là hai thằng đàn em của Lãnh Bội, hắn định đẩy Tiến đi chỗ khác để khỏi liên lụy, vì biết chắc hai tên này tới không có ý tốt gì,-aa, bạn Bão "tư chất mét sáu" đây nè, tưởng ai xa lạ, cần anh chỉ điểm cho chút hông"Tiến hớn hở định lên tiếng nhờ vả, nhưng đã bị Bão cắt lời:-"NEXT đi mấy thằng chắn gió"-"a đù, thằng này láo, để tý nữa mày còn láo được không" sau đó mỉm cười nham hiểm rời đi, Bão nhận ra hai tên này đều là thổ hệ thuộc tính, màu nâu nhạt linh vận lượn lờ, chắc đã tầm thể phàm tầng 3 hay 4 gì rồi,nhưng đã chọc tới hắn thì hắn không nhịn được, cùng lắm bị đập một trận.&HC
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 14-"Ừ, thì tiếp chiêu"


Chap 14-"Ừ, thì tiếp chiêu"Bão cũng biết hai tên kia nói tý nữa là lúc nào, chính là khi tạo cặp đấu thực nghiệm 2vs2, mặc dù đây là diễn tập nhưng lỡ tay đánh bầm dập thằng kia cũng không đến nỗi bị trách phạt, một mặt khác nhà trường cũng không có quá cấm cản việc này, điều đó cũng đũng để thúc đấyự cạnh tranh, phát triển giữa các học viên, không có cọ sát sẽ không trưởng thành được, nên học viện cũng chỉ qua loa vụ việc xử lý này ngoại trừ những việc mang tính chất quan trọng.Đầu giờ chiều là giờ thực hành thực chiến, bây giờ là giờ ăn trưa, Bão cùng với Tiến ngồi cùng bàn ăn cơm, tay vẫn còn run run, lát thị từ trên đôi đũa run rẩy của Tiến rơi bộp xuống chén canh, làm nước bắn lên áo, nhưng hắn còn không có tâm trạng đi lau, mà điều hắn lo sợ là giờ làm sao để không bị đánh chết trong trận thực chiến sắp tới với hai tên côn đồ mà ai cũng muốn tránh, chính là hai tên hộ vệ của Lãnh Bôi, .Gia tộc Lãnh Bội tại Sài Gòn ai mà không biết, không phải một con kiến hôi như hắn có thể chọc vào, Bão cũng biết tâm trạng của Tiến , và cũng hiểu cho hắn, không trách móc gì, người không có năng lực thì tốt nhất là tránh phiền phức, vì khi chọc vào ổ kiến lửa, không chỉ riêng mình bị cắn, cả gia tộc còn bị liên lụy a, Bão giọng điềm tĩnh:-"tý nữa có đánh nhau, người cứ giả vờ đau bụng lui đi, việc còn lại để ta lo,"-'Như vậy, nhưu vậy được sao, mình người sao có thể......"

Không đợi Tiến nói hết, Bão khoát tay ý bảo tiếp tục ăn ,không cần nói nữa, ăn xong Bão nghỉ ngơi chợp mắt một lát, nhưng trong lúc đó mọi người đang bàn tán xôn xao về bẳng xếp cặp đấu đã được co Thảo và vài vị giáo sư dán ngoài cửa căn tin, trong khi hắn ngủ thì tên hắn mục tiêu bàn tán của đám đông, thậm chí còn có vụ cá cược, hắn sẽ bị đánh gãy tay, chân hay cổ trước, bời vì nhờ vào quan hệ, nên hai tên kia dễ dàng chọn đấu 2vs2 với Bão và một người bất kỳ thuộc khu "học sinh nghèo vượt khó" của Bão , hai tên này làm điều này vì cơ bản không để ai đến từ khu này trong mắt chúng, những người này quá yếu, thể phầm tầng một sao đánh lại bọn chùng thể phàm tầng 4 sơ kỳ chứ, càng là không để ý đến Tiến đã nói chuyện với Bão lúc sáng, nếu Bão biết điều này Bão thở phào nhẹ nhõm một phần , Tiến không phải vì mình mà bị liên lụy."

Rengggggggggggg"Tiếng chuông reo báo hiệu giờ học chiều bắt đầu, sân tập được thay đổi từ trong nhà ra ngoài sân đấu, sân đấu này có một vòng tròn bán kính hơn 10 mét, là nơi đươc gia cố chắc chắn để có thể chống chịu được sự phá hủy đến từ giao chiến gây ra,tất cả hơn 200 học sinh xếp hàng ngay ngắn, thẳng lối theo thứ tự giao thiến thực nghiệm thứu tự đã đươc jdans trên bảng thông báo, và điều làm Bão buồn bực nhất chính là hắn lại là cặp cuối cùng, nhưng hắn đâu ngờ, viêc này cũng đã được Lãnh Bội sắp xếp như món tráng miệng cho buổi học hôm nay.

Và điều này vô hình chung tạo thành một sự chờ đợi vô hình trong lòng tất cả các học sinh tại đây, ai bảo Bão đắc tội một tên có gia thế cực kỳ lại là cao phẩm tư chất cơ chứ,Từng trận đấu 2 vs 2 tẻ nhạt diễn ra, đơn giản chỉ là giao lưu chiêu thức, không ai muốn thực sự gây thù chuốc oán tại đây cả, đến xế chiều mới đến trận đấu của Bão, điều mọi người chờ đợi cũng tới, mặc dù nói bất kỳ ai từ khu ổ chuột của Bão đều có thể trên cùng chiến đấu với hắn, nhưng có ai ngu đi đặc tội với nhà họ Lãnh chứ, tặc ưỡi một cái ,Bão biết chắc chắn hắn phải chiến đấu một mình rồi, bước từng bước nhejnhangf vào vong tròn thực đấu,nhìn từng ánh mắt hào hứng của mọi người để xem hắn bị đánh như thế nào, gãy tay, chân hay là "trym" trước, rồi còn cá cược xem hắn trụ được trong vòng 10s hay không,Đối diện với hắn, hai tên côn đồ cơ bắp lực lưỡng, ánh mắt kinh khỉnh nhìn hắn, tựa hắn như con gà không khác nhau là mấy, muốn vặt cổ lúc nào là vặt,Đợi tiếng bàn tán của mọi người trầm xuống, cô Thảo cất giong: -" sau đây là trận thực chiến 2vs2 giữa hai nam sinh trung phẩm tư chất và Võ Kỳ Bão , và.....?, có ai bắt cặp với Bão không, điều này cũng không làm cô ngạc nhiên, với "tư chất mét sáu" của Bão thì có người bắt cặp mới là lạ a, chưa tính hình như hắn còn gây sự gì với hai cậu thanh niên này a, nhìn ánh mắt của hai người này nàng có thể đoán ra chút nào sự việc, đợi chờ 2 phút sau đó,không thấy ai lên, nàng dự định cho hủy cược đấu hay ít nhất chỉ để 1vs 1 thì bỗng có một thân ảnh rụt rè đi ra sánh vai cùng Bão, điều này không chỉ làm Thảo, Bão mà còn toàn bộ học sinh tại đây cực độn ngạc nhiên , Bão cũng quay sang nhận ra là Tiến a, hắn thật không ngờ đã đánh giá sai người bạn này rồi, Bão chấp nhận người bạn này a, chỉ cần một phần tâm tình này cũng đủ được hắn coi trọng rồi, mặc dù hai thằng kia không chỉ điểm Tiến lên, có nghĩa là Tiến thoát rồi, nhưng là bất ngờ lên sánh vai cùng hắn.

Nhưng hắn biết Tiến thực sực không có khả năng đánh trận này nên đành quay sang nói nhỏ-"Cứ nhưu giao kèo lúc trưa"Tiến biết rõ thực lực của hắn, vả lại cũng không muốn đắc tội quá sâu với nhà họ Lãnh.

Cô Thảo gật đầu, sau đó cầm còi lên-"Hoét"Tiếng còi báo hiệu bắt đầu vang lên, mọi người tập trung cực độ, xem Bão bị xử lý như thế nào, cùng lúc đó Bão đẩy Tiến về phía sau, mọi người thật sự không hiểu Bão đang làm gì, dù yếu nhưng hai người vẫn hơn một a, còn phần Bão hắn biết nếu đểu Tiến chủ động lui ra thì mặt mũi của Tiến sẽ mất hết, nên hắn chủ động đẩy Tiến ra, đeo cái mác "chảnh chó" vào mặt, nhwung mặt hắn dày lắm, đeo vài chcuj cái cũng chả sao, .Hai tên côn đồ thế thế cười nhạt, kiến hôi còn bày đặt chói chang hả mầy, sau đó "phực phực" , hai bức tường đất được một tên huy đọng mọc lên phía sau lưng Bão, chống Bão chạy trốn cũng nhưu cản trở sự trợ giúp của Tiến từ phía sau, mặc dù điều này không cần thiết cho lắm.

Tên còn lại vận khí, luồng khí màu nâu đất quanh thân sau đó tụ tại cánh tay, lúc này hắn cực tự tin, với lực này hắn có thể đấm vỡ đá tảng bình thường, ahwns không tin mặt Bão cứng hơn đá à nha.-"Tiếp chiêu, tiểu tử" Mặc dù muốn thét lên "chết đi tiểu tử" nhưng tại đây không cho phép sát nhân nên hắn đành đổi từ ngữ "êm nhẹ " hơn một chút, sau đó từ khoảng cahs hơn mười mét lao nhanh về phía Bão .Từ đầu đến lúc này, ngoài trừ đẩy Tiến về sau, hắn không hề làm thêm động tác dư, tại lúc tên kia vận khí từ trên người lên cánh tay, hắn biết tên kia đã là thể phàm tầng 4 rồi, hắn không thể khing thường được nữa, chu thiên vận công, chuyển hóa đạo màu vàng kim tạo thành IRON SUIT bao bọc lấy cánh tay phải, >trước mắt mọi người quan chiến, cánh tay Bão dần dần được một lớp chất lỏng màu đen tuyền trùm lên, sau đó từ lớp chất lỏng này nổi lên một lớp dày kim loại đen gần 5cm, sau đó rốp rốp nứt ra tạo thành các mảng riêng biệt, giống hệt như nham thạch bị chảy xuống nước vậy, xù xì, đen tuyền, lại loang loáng ánh kim loại, dòng nước kim loai jđen kia chảy vòng qua các mảng kim loại , cả người Bão chỉ có cánh tay này đặc biệt xấu xí, còn lại không có vận khí lượn lờ, càng không nói màu mè gì.

Nếu không phải hắn khá nổi tiếng vì "tư chất mét sáu" của hắn thì người mới đầu nhìn hắn trong hình dáng này, chắc chắn là một tên quái thai a.

Lúc này tên kia đã lao tới, đối với hắn Bão có làm ảo thuật kiểu gì nữa cũng chỉ có một con đường trở thành phế nhân trước quyền khí thổ này của hắn, hắn tung hết sức đấm vào mặt Bão . tại Bão lúc này, hắn xuống tấn ,chân phải rút về sau lấy thế tung đấm thẳng tới quyền đầu của tên to con-"Ầm" một tiếng trầm đục vang lên khi hai quyền đầu chạm nhau, Bão cảm thấy tên rần phần vai, cánh tay lại không sao vì đã được IRON SUIT bảo vệ, cuồng bạo phản lực từ cú giao nhau này lan ra làm một số người đứng gần bất giác lùi về sau vài bước, thậm chí mặt đất phía dưới được kình lực thổi bao tất cả cát bụi, cả vạch sơn đều bị lau đi sạch sẽ, chỉ chừa lại nền đá lán bóng.

Tên to con cảm thấy một ngụm trọc khí muốn trào ra khỏi phổi, hắn cố gắn nén lại , còn cơ thể hắn không thể điều khiển được, văng ngược lại hướng hắn lao tới hơn mười mét sau đó lảo đảo loạng choạng tiếp tục lui về sau đến khi được đồng đội đỡ lấy mới dừng lại được,còn về phần bảo lùi một bước cũng không có, dhai chân Bão lún xuống dưới lền đá cứng rắn hơn 10cm, đến lúc này hắn đâu còn khinh thường Bão được nữa, thầm giong với đồng đôi " ta và người cùng lên, tên thể phàm tầng 2 này không đơn giản", tên còn lại đươcng nhiên tự nhiên thấy được, đâu cần giải thích thêm, bắt đàu nhanh chóng tụ khí màu nâu đất vào tay phải, chwof đợi đồng đội sẵn sàng-"lên" tên kia hét một tiếng , cả hai đồng thời lao đén hướng quyền đầu toàn lực thể phàm tầng 4 sơ kỳ về phía tên Bão ẻo lả kia.Bão tự biết , một tên hắn có thể đỡ được, còn hai tên toàn lực thì hắn không biết có đủ tầm không, nhưng tới nước này không còn đường lui nữa rồi, hắn chu thiên vận công sợi chỉ đỏ trong cơ thể, làn hỏa diễm "nhỏ nhắn" của hắn, lan ra trên IRON SUIT , nung đỏ dòng kim loại đen đang lưu chuyển xung quanh các mảng đen kim loại, nhiệt độ bị sức nóng làm cho oăng oại, bóp méo, mọi người xung quanh cũng cảm thấy được từng đợt sôi sùng sục của dong kim loại đỏ này, nhiều người tự hỏi không biết đây là vũ khí hay đồ chơi gì, chưa từng thấy sách vở ghi chép gì a, Bão dồn hết tất cả linh lực tại đang điền vào quyền này, được ăn cả ngã về không, đã chọc tới hắn phải chịu sự phẫn nộ của hắn.

Hắn cảm nhận được chính IRON SUIT của mình dường sự kích động thay cho hắn, cảm giác tự tin dâng lên, toàn lực đấm về phái trước-"Đoonggggg" không còn tiềng ầm nhưu trước, mà bây giờ như tiếng kim loại va vào nhau , kình lực tỏa ra xô dẩy mấy chục người đứng gần mặc đù đã lùi ra xa hơn sso với trước đó vì kinh nghiệm một quyền giao nhau lúc trước, 2 bức tường sau lưng Bão lập tức vỡ vụn, Tiến đứng sau 2 bwucs tường đất trực tiếp bị thổi bay ra khỏi vòng tròn thực chiến,, mặt đất phía dưới giao quyền trực tiếp nứt ra phía ngoài kéo dài hơn 10 mét ra ngoài, lấy chỗ giao quyền làm tâm,Hai tên côn đồ bị phản lực trả về đầm vào trên ngực, văng ra sau tiếp đó hộc ra hai ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt cực kỳ khó coi, trong mắt còn hắn lên vẻ hoảng sợ nhìn hai nắm đấm lòi ra cả xương trắng, nhưng máu không thể chảy ra vì dường như các mạch máu trên nắm đấm đã bị luồng khí nóng kia nướng khô, Kinh hoàng, là hai từ mà tất cả mọi người ở đây có thể nghĩ tới lúc này, Về phần những tên cá cược, có hai đáp án đã đúng, là kết quả trận đấu chưa tới 15s, và bộ phận bị đánh gãy đầu tiên là tay, nhưgn kết quả có chút khó tưởng tượng là phía bị gãy tay và thua cuộc thuộc về hai gã thể phầm tầng bốn khi đánh hội đồng một tên siêu cấp hạ phẩm tư chất đang ở thể phàm tầng 2 sơ kỳ.Bão lặng nhìn xuống IRON SUIT , dòng nham thạch đang tu bổ lại các mảnh vỡ kim loại đen sau khi giao chiến, IRON SUIT hoàn hảo rất nhanh được phục hồi như cũ, vết thương đang chảy máu tại vai của cũng không làm lặng đi sự hưng phấn của Bão , hắn biết chỉ cần luyện thể chất tốt lên, thì có thể thoải mái đánh nhau mà không sowh phản lực lại bị thương nhưu bây giờ, sắc mặt tái nhợt, Bão thu hồi IRON SUIT , cánh tay áo dài đã bị cháy rụi đưa ra cánh tay trắng nõn có phần ẻo lả của hắn không một chút thương tổn, IRON SUIT thực sự tốt à, phải cố gắng tăng tu vi lên để tăng cường phạm vi hỗ trợ của IRON SUIT a.Cơ thể mệt mỏi, Bão xioay người rời đi vòng tròn thực chiến , không quên quăng lại một câu:-"Ừ, thì tiếp chiêu"Sau đó nhếch mép đi về nhà trị thương, Bão cảm thấy cơ thể hắn còn bị tổn thương trong lục phủ ngủ tạng, khi chỉ là bị bên ngoài bả vai đơn giản như vậy, hắn cần phải nhanh chóng hồi phục, vì kiểu gì bọn này cũng sẽ tới trả thù.
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 15 Thu hoạch lần đầu


Chap 15 Thu hoạch lần đầuĐặt chân vào nhà, Bão cảm thấy cơ thể thoat lực rất lớn, từng trận run rẩy trên các cơ bắp cửa hắn, dường như đã quá tải trong cuộc chiến ngày hôm nay, điều này cũng dễ hiểu thôi, cơ thể này của hắn thực sự quá yếu , hắn cần phải tu bổ không chỉ tu vi bản thân, mà còn phải hoàn thiện cơ thể để có thể phối hợp với IRON SUIT chiến đấu một cách hoàn hảo nhất, tránh trường hợp chưa tới chợ đã hết tiền, chưa bắn súng đã hết đạn như hôm nay, nếu không phải là hắn có thể gượng ép hạ hai tên đó bằng cú đấm toàn lực IRON SUIT thì sao??, chắc chắn sau khi thoát lực, hai tên kia sẽ không tha cho hắn.

Có một điều Bão khá băn khoăn, tại lúc chiến đấu với hai tên kia, hắn luôn cảm nhận được dường như có một ánh mắt vô hình vào đó đang theo dõi hắn, nhưng cảm giác đó dường như không phải là ánh mắt thực sự, mà là một dạng theo dõi từ xa đối với hắn, lúc chiến đấu xong thì Bão không còn cảm giác này nữa, dường như người này chỉ quan tâm tới cuộc chiến mà thôi, điều này cũng làm Bão bớt lo lắng, nếu với trình độ người như vậy có ý xấu với hắn, thì hắn làm sao trốn được.Tạm gác qua chuyện này , hắn ngồi xuống tiến hành chu thiên vận khí , tuần hoàn một vòng kiểm tra toàn bộ cơ thể, từ khi tụ linh thành công, mỗi người tu sĩ đối với cơ thể sẽ tăng lên một tâng hiểu biết, dường như có thể cảm nhận được từng tế bào trong bản thân ,nên việc kiểm tra cơ thể là việc khá dễ dàng, Bão nhận thấy, cơ thể lục phủ ngũ tạng vẫn ổn, chỉ có vài đạo vết rạng mà thôi, nhưng rất nhanh chóng đang hồi phục lại, tốc độ hồi phục này mặc dù theo hắn, cỡ người sói thì hắn so không lại, nhưng so với bất kỳ người nào mà hắn biết đều là kinh khủng vô cùng, chỉ cần vận khí , linh lực cùng với cơ thể trọng sinh đặc biệc của hắn sẽ tự động tu bổ lại các phần khiếm khuyết của cơ thể, nhất là phần bị thương tại bả vai, giờ khắc này đã hoàn toàn khang phục, Gật đầu hài lòng, hắn vứt bỏ bộ đồ dơ bẩn bụi đất, chỉ còn lại mỗi quần cộc xách ghế ra ngồi dưới gốc cây đa to trướng phòng tu luyện, thật nhanh linh khi xung quanh tụ tập về, tạo thành một vòng xoáy nhỏ trên đỉnh đầu, như dòng nước nhỏ rót vào cơ thể hắn thẳng đến đang điền đang khô cạn của Bão, hồi phục dần lượng mana lớn hơn gấp đôi các tu sĩ cùng tu vi khác, cảm giác cơ thể một trận dễ dàng, từng cơ bắp đang run rẩy được xoa dịu, khi này đã là nửa đêm, luồng linh khí lốc xoáy nhỏ trên đầu hắn được một luồn khí vô hình từ tán cây đa này hòa vào, lưu lượng linh khí chuyển vào cơ thể hắn càng nhanh, chỉ sau vài phút, một cỗ gông xiềng xích bị phá vỡ, một cảm giác hưng phấn dâng lên, sức mạnh mới tràn ngập kinh mạch, hắn đã đạt thể phàm tầng 3 rồi, sức mạnh không chỉ tăng lên một chút a, dường như gấp đôi vậy, Bão đâu biết, sức mạnh của hắn mỗi lần thăng cấp là theo cấp số nhân, đâu phải cấp số cộng có thể hình dung ,bởi vì cơ thể trọng sinh quá đặc biệt khi lưu giữ được ký ức hai kiếp người, sức mạnh tâm thần của hắn cường đại gấp đôi so với người khác, một phần vì hắn tu luyện chính là tư chấp kép, khó khăn gấp 10 lần người khác nhưng thu hoạch cũng tỉ lệ thuận để hình dung, và duy nhất điều bí ẩn cho đến lúc này chính là tại sao cây đa kia lại phụ trợ hắn tu luyện , nhưng lại không gây ra một điểm động tĩnh nào , làm hắn không thể phát hiện được việc lựa chọn nơi này ở cũng là một cơ duyên, hay còn là số phận của hắn , điều này sau này chúng ta sẽ biết rõ hơn.Sau khi giúp Bão đột phá thể phàm tầng ba, luồng linh khí vố hình này từ từ thẩm thấu vào các bó cơ, vào xương cốt của hắn tu bổ , sửa sang lại, Bão cảm thấy da thịt , xương cốt từng trận ngứa ngáy, đến nổi hắn không thể chịu nổi, một sự thôi thúc từ kinh mạch, từ cơ bắp,bật dậy hét dài một tiếng rồi chạy vèo ra đường đất phía trước.Đến lúc cảm thấy chân rã rời, cảm giác ngứa ngáy đã bớt xuống, Bão đã chạy được 5 vòng quanh 3 ngọn núi "khu học sinh nghèo vượt khó" nơi hắn ở, và những ngày tiếp theo đều như vậy, cảm giác ngứa ngáy buộc hắn phải vận động để giảm bớt sự khó chịu, đây có lẽ là tác dụng phụ của việc thể chất không thể bắt kịp tu vi , Bão cũng không để ý lắm, vì thực chất hắn cũng có ý định tăng cường thể chất cơ thể, hắn đưa luôn phần này vào lịch tập luyện hằng ngày, chạy 5 vòng 3 ngọn núi, hít đất 500 cái, nhảy cóc 1000 mét, nín thở trong 5 phút, hít xà đơn 500 cái, và lịch tập tăng dần trong khi thời gian được rút ngắn một cách tối đa, phải hoàn thành trong vòng 4 giờ đồng hồ buổi sáng.

Buổi sáng sẽ là thời gian Bão hoàn thiện kỹ năng của mình dựa vào sự hiểu biết về môn võ vovinam hắn đã học ở kiếp trước, đồng thời hoàn thiện cả IRON SUIT , làm sao để huy động trong thời gian ngắn nhất để có thể chiến đấu ngay, hay làm nhưu thế nào tăng cường độ cứng cho IRON SUIT cũng được hắn tính đến, nhưng với tu vi hiện tại, hắn không biết phải làm như thế nào, có lẽ tăng lên tu vi, tăng lên sự khống chế đối với kim nguyên tố chính là chìa khóa để thành công.

Buổi chiều chính là thời gian hắn tụ linh và nghỉ ngơi, hoặc nếu có buổi học thì hắn sẽ đi học, hăn không muốn để thừa một giây , một khắc nào, chỉ cần hắn dừng lại, người khác sẽ mạnh lên hơn hắn, kẻ thù sau này của hắn cũng sẽ mạnh lên trước hắn.

Như vậy trong vòng 3 tháng, tu vi của hắn đã đạt tới tầng 4 đỉnh phong, chỉ thiếu một chút là đột phá cấp 5 thể phàm, hắn biết cách nhanh nhất chính là thực chiến, thực chiến mới đem lại thu hoạch lớn nhất, chỉ lý thuyết suông là không thể đủ.

Cơ thể hắn càng là sự lột xác ngoan mục, dưới sự rèn luyện luôn đưa cơ thể vào cực hạn, rồi lại được linh khí hằng ngày tu tổ, kết quả của sự liều mạng rèn luyện này là cơ thể ẻo lả như con gái của hắn đã trở nên săn chắc vô cùng, làm da có phần xuống tông màu đầy mạnh mẽ, 8 múi thoắt ẩn, thoắt hiện trên bờ ngực săn chắc, tay chân thì khỏi cần nói, cơ bắp không to lớn, nhưng đầy bền bỉ , tràn đầy năng lượng, dẻo dai cực độ, gương mặt nam tử trắng bạch đã bị thay thế thành gương mặt trưởng thành hơn rất nhiều, một thanh niên 16 tuổi với thân hình hoàn hảo này cũng là ước mơ của hắn cả hai kiếp người, nếu mà đem thân hình này vào bể bơi kiếp trước chắc khối em mê à nha, nhưng rất tiếc thời này làm gì có cơ hội khoe thân J, Nhờ hằng ngày nhảy cóc và chạy bộ, tốc độ đôi chân được cải thiện đáng kể, nhanh nhẹn linh hoạt vô cùng, phản xạ của hắn theo hắn đánh giá đang ở mức chấp nhận được, ít nhất tu sĩ cùng giai không thể hơn hắn, và cho tới lúc này, Bão mới nhận định được sức mạnh của IRON SUIT quá cường đại, đây đâu phải là sản phẩm thất bại của hắn, mà đây chính là cơ duyên siêu bự, là ngọn núi may mắn đè lên hắn a, không sung sướng không được, hiện tại Bão đã khống chế tốt IRON SUIT , phạm vi bổ trợ cũng được tăng cường lên trên bả vai, hắn cũng yên tâm phần nào về phần chiến đấu,Đã 3 tháng từ khi Bão gửi thư cho Băng và Diễm nói rằng cần thời gian bế quang tu luyện, không quên nhắc nhở hai nàng thwucj tâm tu luyện, không cần lo lắng chuyện gì khác, nhwung Bão biết hắn không cần nhắc, thì 2 nàng có quyết tâm tu luyện to lớn như thế nào, sẽ không chút nào kém với bản thân hắn, Diễm vì bố, bác hai có phần bị chèn ép tại cảng, nàng nhất thiết phải có thực lực để ổn định cuộc sống cho gia đình, từ khi nàng vào Đại học viện, bố và bác Hai nàng cũng được hưởng lợi rất nhiều, chí ít những người trước đây hăm he dược lâu nhà nàng sẽ kiêng kỵ một cái danh học sinh trọng tâm bồi dưỡng của Đại học viện.

Còn Băng, không cần nói cũng rõ hơn ai hết, vì mục tiêu của nàng cũng giống như hắn, trả thù cho cha, trả thù cho gia tộ họ Võ, Bão còn biết nàng rất khao khát được biết bản thân nàng gia tộc là như thế nào, là ai, đến từ đâu.....Bước tới bờ hồ có một chút ấn tượng từ trước, vẫn là mây phủ lượn lờ, linh khí vờn nhẹ mặt nước, mặt hồ nước trong xanh dường nhưu có thể nhìn thấy cát dưới đáy hồ đang làm nền cho bầy cá tung tăng, điểm xuyến là những bụi tảo, tèo xanh mởn trôi nhẹ trên mặt nước, chỉ đứng gần thôi cũng cảm giác được sự thoải mái, dễ chịu.

Không còn sỗ sàng như lần trước, Bão bước lên một bước sau đó khom người ôm quyền hướng về phía xa xa bên kia hồ.

Chưa đầy 3 hơi thở, người đàn ông trung niên quen thuộc lại đột ngột xuất hiện nhưu bước ra từ không khí ở trước mặt hắn, săc mặt có chút ôn hòa hơn, giọng cũng có phần dịu nhẹ:-"Gặp Băng với Diễm hả?"

-"Dạ vâng, xin tiền bối chuyển lời" Bão khách sáo trả lời, đối với người này, Bão vẫn có một sự kiêng kỵ từ đáy lòng, khi hắn nói xong người đàn ông lại đột nhiên biến mất vô ảnh vô tung, Bão hận chính mình thể phầm xuýt chút nửa lên được tầng 5, lại không thể nhìn ra một chút hành tung của người này, chỉ biết tự trách bản thân quá yếu.

Như lần trước 15 phút sau, hai thân ảnh quen thuộc xa xa bước lại phía hắn, trong lòng Bão nổi lên một sự ấm áp, ôn nhu, cảm giác được dường như mọi thứ nhưu muốn dừng lại, đây là cảm giác người thân mang lại cho hắn, từ khi đến thế giới này, chỉ có 2 nàng đối tốt với hắn, thực sự quan tâm tới cái thằng công tử có phần hư danh này, nhất là Băng, chính là người thân duy nhất của hắn tại thế giới mới, Bão coi Băng như là em gái cũ cảu mình vậy, đôi khi cũng có một chút tình cảm nặng hơn lướt qua, nhưng cũng rất nhanh chóng bị hắn gạt đi, hoặc là đang cất dấu đâu đó trong cõi lòng hắn, điều này Bão cũng không xác định được rõ ràng, về phần Diễm, Bão khá là thưởng thức cô bé, nếu so với tuổi thật thì có khi nàng phải gọi hắn bằng chú rồi, cái tình nết ngây thơ, hồn nhiên này, hắn thật sự không muốn trag giấy trắng này bị luốm bẩn bởi bon chen xã hôi, ganh đua trong giang hồ, nhưng không phải giờ giờ khắc khắc hắn có để ở bên bảo vệ cho nàng, và với thực lực hiện tại việc này Bão không làm được, chỉ biết âm thầm tiếc nuối bản tính thiện lương này dần trưởng thành , mà ở bên Băng là điều tốt nhất, nàng 2 lần trong đời bị truy sát, bản lĩnh tự thân chắc chắn còn hơn hắn.-"Hế lô zừa hô zừa lé"Chưa tới nơi đã nghe tiếng Diễm xa xa gọi tới, đưa Bão từ những suy nghĩ quay lại với thực tế, Diễm kéo tay Băng tăng nhanh cước bộ, mỗi lần gặp Bão nằng cảm tưởng tưởng như gặp bạn thân, nhưng sâu trong ấn tượng của nàng, ánh mắt Bão có sự từng trải nhiều lắm, đồng thời trong đôi mắt đó nhiều phần hiện lên vẻ lo lắng , bảo bọc khi nhìn về phía hai nàng, , như cha nàng vậy,bất kỳ lúc nào cũng vậy, chưa một lần thay đổi, điều này không khỏi tạo trong nàng một nhận định, Bão không chỉ là bạn, còn là anh trai, còn là một người rất quan trọng với nàng, trong lòng Diễm Bão có một vị trí nhất định rồi.

Băng hôm nay tâm tình khá hơn rồi, 3 tháng qua, chuyện hôm trước nàng cũng đã sớm trung hòa, không lẽ cư mỗi lần gặp Bão là lại quay đi, không nói chuyện a, nàng cảm giác được sẽ có ngày với con người như thật, như mới này của Bão, nàng sẽ phải xa Bão một thời gian dài lắm.Tới gần, nàng mới cảm nhận được Bão kahcs biệt so với 3 tháng trước nhiều lắm,Bão hôm nay không còn tướng ẻo lả nữa, thay vào đó là sự chắc chắn nam nhi, sự cứng cáp đến từ cơ thể, sự trưởng thành đến từ đôi mắt và làn da ngăm, một sự lột xác nhưu trở thành một con người mới, mặt dù trước đây nàng có nghe chuyện Bão bị hội đồng tại sân thực nghiệm thực chiến, sau đó nghe Bão gửi tin không sao và muốn bế quan tu luyện, nàng lúc đó chỉ muốn chạy thật nhanh đến xem Bão nhưu thế nào, nhưng với tính của Bão chắc sẽ giận nàng mất, nên nàng đành nuốt xuống những lo lắng, cố gắng tu luyện vì một ngày có thể hỗ trợ một phần cậu chủ, nhìn sang Diễm, Băng cũng thấy một sự nhạc nhiên trong mắt nàng, nhwung sự ngạc nhiên đó không chỉ sâu trong ánh mắt như nàng, mà như ngay sau đó, Diễm như con thoi lượn quanh thân Bão , hết nhìn chỗ này, lại "nắn bóp " chỗ khác, sau đó lại một phen đánh giá gật đầu, dường như chấm điểm xong bo đỳ mới toanh của Bão, Diễm giơ ngón cái :-"Ha Ha, mấy thằng kia sao so được, Băng ha ??"

Bão có hơi nhíu mày, có thằng nào khoe bo đỳ trước mặt hai em nàng à, hay là biến thái dê gái, một cỗ bức khi bốc lên, hắn phải tìm mấy thằng này đập cho một trận a, Băng dường nhưu đọc được ý nghĩ của Bão, vội xua tay giải thích,-"không phải, không phải như bão nghĩ đâu, thật ra là cũng có vài thằng theo đuổi Diễm, cũng tổ chức thi thố tài nằng, bo đỳ này nọ nên mới bị Diễm thấy được, chứu cũng không có làm gì quá đáng đâu"Nghe vậy, lòng Bão cũng nguội bớt, mà cũng chả trách được, ai bảo hai nàng đẹp quá làm chi, Bão mặc dù nghe Băng nói mục tiêu chỉ là Diễm, Bão thừa biết Băng cũng là mục tiêu trong đó, so về tài sắc hai nàng "mười phân vẹn mười" a, đâu thau kém gì Diễm, thầm nghĩ đến việc này có lẽ Băng sợ Bão kho chịu nên cố gắng giấu, một cảm giác ấm áp tình cảm dâng lên trong lòng Bão rồi nhanh chóng biến mất.-À, ừ , có thằng nào dám quá phận, cứ nói cho anh"-"Dạ" Băng nhẹ nhàng đáp-"Anh cái mốc xừ nè, lớn hơn ai mà đòi làm anh, ple ple", Diễm lè lưỡi kéo mắt làm xấu lêu lêu Bão, làm xấu mà có xấu chút nào đâu nè, ai nhìn cũng phải ngơ ngẫn a.3 đứa lại chọn bàn đá lúc trước ngồi xuống, uống linh trà, ăn bánh do hai nàng mang tới, Bão cũng có chút xấu hổ, thân nam nhi không mua được gì cho hai nàng làm quà, mà còn mặt dày tới thăm, xong lại còn ăn bánh ké, uống trà càng là ké luôn, mà thôi, ai bảo hai nàng là người thân của hắn làm chi.Hỏi hang qua về , việc học tập của hai nàng, hai nàng như một sáo, một họa mi, hoa tay múa chân khoe khang thành tích trước mặt Bão, như hai đứa trẻ đang khoe "hoa bé ngoan" ở thời mẫu giáo vậy, Bão như muốn tình cảnh này mãi như vậy thôi, yên bình và ấm áp.Hai nàng bây giwof đã là thể pham tầng 7 rồi, hớn hắn tận 3 tầng cảnh giới, Bão chỉ biết tặc lưỡi, ai bảo hai nàng là trọng diểm bồi dưỡng chứ, tài nguyên tu luyện có thiếu gì đâu, đâu như hắn tại nơi linh khí phiêu phiêu loãng xoẹt.

Nhưng hắn dám khẳng định hai nàng thực lực sẽ không hơn so với hắn, thực chiến hai nàng quá thiếu kinh nghiệm,-"à nè, Bão tu vi như nào rồi?"

Diễm chớp chớp đôi mắt đen tuyền hỏi Bão Có phần xấu hổ, Bão trả lời, -"À, ừ, Bão tầng 4 thể phàm"-"Ồ thế Bão có định tham gia đại hội Tranh tài lần này không" Diễm hỏiBão thầm nghĩ, mình chỉ cần an ổn tu luyện, thi thố làm gì, lại gây thù chuốc oán, thực lực còn chưa cao, một cái Lãnh Bội còn chưa hết không lẽ còn muốn dây dưa thêm vài ổ kiến, nhưng cũng hơi tò mò,-"Thi có đươc chi hông"
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 16 Khảo nghiệm kỳ bí


Chap 16 Khảo nghiệm kỳ bí-"Đương nhiên có rồi, hỏi kỳ, đã gọi là tranh đấu mới phải có phần thưởng chứ" Diễm trề môi."phần thưởng rất nhiều, ví nhưHọc viên tại khu" học sinh nghèo vượt khó" Chỉ cần lọt top 10 thì có thể vào ở nơi ở cao hơn một cấp, cũng có nghĩa là học sinh khu trung phẩm tư chất nếu lọt top 10 cũng có thể vào khu bờ hồ ngoại vi để ở, điều tiên quyết chính là kết quả xếp trên vòng đấu cùng giai tu vi.

Và thực lực ít nhất là thể phàm tầng 4 trở lên mới được đăng ký, cà tối đa là sĩ cấp tu vi, Rồi top 3 mỗi giai thi đấu sẽ có cơ hội tiến vào khảo hạch để chọn ra học viên đại Diện học viện đi thi cuộc thi "Tứ Lục Thiên Kiêu"được tổ chức 3 năm một lần do tổng bộ 4 vùng trên Việt tinh đại lục hợp nhau tổ chức, nhằm tạo điều kiện giao lưu tu luyện giữa các vùng, giao kết hữu nghị, nhưng sâu xa trong đó chính là thể hiện trình độ vùng của mình, răn de những kẻ có ý tưởng xâm phạm, cũng như qua đó, tìm hiểu thêm về thực lực đối phương, đòng thời tìm hiểu thêm về các kỹ năng mới của các vùng khác để tìm cách khắc chế, ."

Diễm tiếp tục nói-"Nhưng đó chưa là điều quan trọng, điều quan trọng chính là nếu được chọn, sẽ được học viện tạo điệu kiện tiến đến bí cảnh "Bách Thảo" trong vòng 1 năm, vừa sát đến kỳ "Tứ Lục Thiên Kiêu", mà trong bí cảnh này cơ duyên thật lớn, rất nhiều bảo vật, tiên thảo, cũng như linh thú, và đương nhiên cơ duyên lớn thì nguy hiểm cũng càng lớn, rất nhiều thiên tài của học việc có đi vào mà không có đi ra rồi đấy, he he"-"Ngoài ra top 1 còn được hàng loạt tài liệu tu luyện, ví như 1 viên linh thạch trung phẩm, 1 viên Trụ thần đan giúp chống lại tẩu hỏa nhập ma trong tu luyện trong vòng 1 năm, ...."

Nghe Diễm nói xong, Bão có một phần thắc mắc-"Tại sao chỉ dành cho Sĩ cấp trở xuống, mà còn nữa tại sao Nam bộ có bí cảnh tốt như vậy, sao những vị tiền bối của Đại học viện không trực tiếp tới thu hoạch, vừa thu được nhiều chỗ lợi, lại hạn chế được nguy hiểm a.???"

Lần này thì Băng trả lời Bão, vì lúc trước chính 2 nàng cũng thắc mắc hỏi thầy hiệu phó như vậy:-"Đại hội tranh đấu này chỉ dành cho sĩ cấp trở xuống, cũng chính là tân học sinh giống nhau, bởi vì trong 5 tháng nhập học này, học viên từ tụ linh phát triển nhanh nhất cũng chỉ đạt tới sĩ cấp vài tầng mà thôi, cũng có nghĩa mỗi lần tân sinh viên, hoặc người cũ tu luyện kém đều có thể tham gia tranh đoạt này, có cơ hội đạt được phần thưởng để bức phá thực lực, còn về phần tu sĩ cũ đã qua úy cấp thì đương nhiên đã được tham gia qua vài lần rồi nên cũng không có sự không công bằng ở đây, còn về phần tân sinh viên cần 6 tháng để vượt qua sĩ cấp thì tiền lệ Nam Bộ chỉ duy nhất một người trong vòng 10 ngàn năm qua, nên tỷ lệ gần như 0%, mà nếu thực sự xuất hiện nghịch thiên thiên tài như vậy thì những phần thưởng trên có xá gì, học viện không chừng sẽ cung cấp gấp trăm lần cho người đó tu luyện a"Băng nói tiếp:-"Còn Bách Thảo bí cảnh không phải ai muốn củng có thể vào được,đây là bí cảnh của riêng Nam Bộ, được chỉ định do Đại học viện Sài Gòn nắm chủ đạo, phục vụ cho Đại hội tranh đấu hằng năm, để tạo ra thông đạo ổn định từ Đại học viện tiến vào bí cảnh, các vị tiền bối trước đây phải mất gần 30 năm để xây dựng truyền tống trận, nhưng truyền tống trận này chỉ đạt được sự ổn định khi truyền tống tu sĩ từ sĩ cấp trở xuống, các tầng tu vi cao hơn nếu vào nều may mắn không chết thì cũng thất lạc, hoặc sẽ gây ra sự sụp đổ truyền tống trận, làm mất dấu vết bí cảnh , cũng có nghĩa không biết bao giờ mới có thể tìm lại đường đến bí cảnh thần bí này."

Bão tính rồi, hắn nhất định phải tìm được cơ hội vào Bách Thảo bí cảnh này, việc hắn cần nhất không phải là tăng lên thực lực sao, bây giwof hắn đang vấp tại bình cảnh tầng 5 thể phàm đỉnh phong, không thể tiến cấp được nửa, hắn cần có tài nguyên tu luyện, cũng như tài bảo trong bí cảnh, biết đâu kiếm được đồ tốt thì sao.

Còn về phần tham gia "Tứ Lục Thiên Kiêu" Bão không chú trọng lắm, phần lớn là hắn không muốn bại lộ thân phận, dù sao ám sát gia đình hắn chủ quản một tỉnh Daklak, chắc chắn là người có thế lực cực lớn tại Tây Nguyên, việc xuất hiện ở "Tứ Lục Thiên Kiêu" là điều đương nhiên, nếu hắn ra mặc không phải chui đầu vào rọ sao.Bão dứt khoát trả lời, -"Đương nhiên là đi rồi, chỗ nào tập trung nhiều gái là có Bão à, kekeke"Hình ảnh thanh niên đứng đắn, trưởng thành lập tức tan thành mây khói trong mắt 2 tiểu giai nhân.

Hai nàng nhìn Bão đang cười cười nham hiểm ngắm bờ hồ, rồi thầm nhìn nhau , hai nàng chỉ biết lắc đầu "bản tính khó dời".Tạm biệt hai tiểu giai nhân, trở về nhà, Bão bắt gặp Tiến ở phía xa xa, từ khi quen Tiến Bão mới biết hắn sống ở ngọn núi thứ 2 trong 3 ngọn núi của "khu học sinh nghèo vượt khó" , ở gần trường hơn hắn, nên trước đây Bão chưa từng gặp cũng là điều bình thường.-"Hey ku, tay mày khỏi chưa" Tiến cười cười hỏi, thực lực của Bão hắn đã chứng kiến qua, solo đập 2 thằng thể phàm tầng bốn khi ở thể phàm tầng 2 sơ kỳ, cho dù không phải đỉnh cấp thiên tiên thì chắc chắn có bí mật kinh thiên, điều này hắn cũng không đứng ra hỏi, mỗi người đều có đại bí mật của mình, đã là bạn bè thì điều này không cần phải nhắc.Bão cười khì khì :-"Vẫn quay tay đều đặn, không sao, kk, " Bão tính hỏi ngay Tiến có tham gia Đại hội tranh đấu không, sực nhớ lại, sau một hồi đánh giá thì Tiến mới chỉ là thể phàm tầng 3 hậu kỳ mà thôi, thiếu một chút để đáp ứng tiêu chuẩn đăng ký a, đành nuốt ngược lại câu hỏi, vỗ vỗ vai Tiến :-'Nhà mày đâu, dẫn chơi chút coi"Bão từ hôm đó đến giờ, đã coi Tiến là bạn, nhưng vẫn chưa có cơ hội hỏi thăm, lần này tới nói chuyện một chút cũng là điều hắn muốn lâu rồi, bạn không phải cứ lúc an tĩnh mới đến gặp nhau, nhưng lúc hoạn nạn đưa một tay ra giúp mới là chân chính, Tiến là một người như vậy a.-"đi, đi, về nhà tau làm con gà anh em mình nhậu"Nhà Tiến cùng khu nhà hắn, nên bài trí cũng tương tự, Tiến có phần giống hắn , chả ai thèm ở chung, nên hai thằng nhậu nhẹt khá thoải mái, sau hồi nói chuyện, mới biết Tiến gia tộc ở quê hắn Vũng Tàu cũng có số má, nhưng khi lên Sài Gòn thì không bị coi ra gì, nên hắn cũng ngậm ngùi tự thân tồn tại, nhưng được cái tính nết hắn từ lúc ở quê đã không kiêu căng, tự phụ gia tộc, nếu mà còn tính đó ở đây chắc chắn là sống không lâu được.

Cuối ngày , tạm biệt Tiến ,sau lại nhờ Tiến xem hộ đồ đạc nhà mình vì có thể đi xa một thời gian, Tiến thắc mắc nhưng cũng không hỏi Bão đi đâu, dứt khoát nhận lời.

Trở về nhà, Bão tiếp tục tu luyện , hắn muốn bản thân tu vi thật cũng cố tại tầng 4 thể phàm đỉnh phong, chỉ cần một bước liền có thể đột phá tầng 5,Thấm thoắt 1 tháng đã qua, Bão mở mắt ra, lúc này đây hắn tại dưới cây đa quen thuộc, cơn đau từ lúc tụ linh một lần nửa tìm lại cơ thể hắn,mắt hắn nhắm nghiền, da dẻ đang nứt nẻ dần, máu đang tràn ra, xương cốt nghe từng tiếng răng rắc, 2 luồng cuồng bạo đỏ vàng một lần nữa chạy quanh oanh phá kinh mạch hắn, con đau khủng khiếp truyền đến não bộ , nhưng đã qua một lần kinh nghiệm, Bão thầm than : " cũng may mình có luyện tập thể chất suốt 4 tháng trời, nếu không chẳng phải lúc đây mình đã thành đống thịt vụn sao?" tinh thần dần thanh tĩnh lại, cơn đau qua nhanh lắm, chỉ hơn 20 phút, cỗ gông xiền xích tầng 4 thể phàm bị Bão phá vỡ, xông phá tầng 5 , một cỗ lực lượng như bài sơn đảo hải tràn tràn vào từng bó cơ, từng khớp xương, từng tế bào của hắn, hắn mừng rỡ, cứ ngỡ phải cố gắng tiến vào bí cảnh mới có thể đột phá, ai ngờ thành công ngay trước cuộc thi tranh đấu, đúng là phát tài a,Luồng lực kinh khủng đó sau khi tràng qua cơ thể, tiếp đến tập trung toàn bộ vào đan điền hắn, khuếch đại đan điền thành một không gian to lớn hơn, nhwugn vẫn nhanh chóng được lấp đầy bởi luồng lực lượng kia, từng trận nứt vơ thành đan điền làm Bão hét lên đau đớn, lăn đùng ra sàn mà rên rỉ, lăn lộn, đang điền không gian của hắn quá nhỏ bé với nguồn lực này, không thể chứa đựng nổi. trong lúc tưởng như mình sắp tiêu rồi, Bão cố gắng an tĩnh tinh thần, với chút hơi tàn hắn tiến hành chu thiên vận khí bản thân vì hắn cảm nhận được luồng lực lượng này có một chút giống với bản chấthai luồng khí như sợi chỉ đỏ vàng trong người hắn, và hắn mừng rỡ rằng hắn làm đúng rồi, hai luồng khí mỏng này chạy vào đang điền đang sụp đổ của hắn, hướng dẫn luồng lực kinh khủng ấy chạy theo quá trình chu thiên vận khí, sau đó dần dần xác nhập vào hai sợi chỉ này, hai luông khí mỏng như sợi chỉ dày dần, dày dần, cuối cùng dưng lại ở kích thước của sợi cước, ôn nhu chạy qua kinh mạch Bão, từ từ cùng với linh khí bên ngoài tiến hành tu bổ lại thân thể tàn tạ, khắp người là vết thương và máu của hắn.Lưng Bão bây giờ đã ướt mồ hôi lạnh, thật đúng là thoát chết trong gang tấc, nếu như hắn không phải tư chất kép, không có hai luồng khí đỏ vàng cùng bản chất với luồng lực khủng khiếp kia thì hắn có lẽ đã chết rồi, hít một hơi thầm than may mắn, đúng là cực độ may mắn.

Nhưng hắn đâu biết , đây chỉ là một bài khảo nghiệm của ai đó mà thôi, đúng mới chỉ là bài khảo nghiệm.
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 17 Đăng ký Đại hội tranh đấu


Chap 17 Đăng ký Đại hội tranh đấu Tuần sau đã là ngày khai mạc Đại hội tranh đấu của Đại học viện Sài Gòn,vừa ổn định tu vi tầng 5 sơ kỳ thể phàm, sửa soạn một chút bản thân, bây giờ hắn muốn đi đưang ký thi đấu, tranh dành danh ngạch tiến vào Bách Thảo bí cảnh tìm bảo vật, vẫn theo con đường quen thuộc quanh co qua 3 ngọn núi yên tĩnh màu xanh , mây vụ lượn lờ nhưng thiếu đi một nét thấm đạm quy tắc linh khí, giống như một bức tranh đẹp nhưng không có hồn, đôi mắt đẹp nhưng không có độ sâu.

Đã tới trước trước tầm mắt Bão là một công trình hình vòm, bên trên là mái nhà hoàn toàn bằng các tấm kính xếp lại với nhau như bề mặt quả bóng golf vậy, nhìn từ xa bóng bẩy, sang trọng cực kỳ, tiến lại gần , Bão mới biết công trình này to lớn như thế nào, chí ít cũng bằng một cái sân vận động với mái vòm siêu bự trong Ngoại hạng Anh à nha, mặc dù to lớn thế nhưng là chật kín người đang chen chúc nhau đi đi lại lại,hầu như tất cả giao dịch, hoặc tiếp nhận hoặc trả nhiệm vụ Học viện cũng thực hiện trong này, đây là một phương thức tích lũy điểm cống hiến học viwwn, có thể đổi được rất nhiều tài nguyên quý giá, từ tài nguyên tu luyện, tài nguyên cho sang chế vũ khí, cho đến đan dược, bí kíp tầm thường võ công đều có......

Và đương nhiên cái gì cũng có thể mua thẳng bằng tiền mà không cần điểm tích lũy, nhwugn không ai ngu đi làm như vậy, vì số tiền bỏ ra cực kỳ lớn so với công sức bỏ ra để thực hiện nhiệm vụ sau đó tích đủ điểm để đổi, điều này đương nhiên là đem lại lợi thế cho học viên của Đại Học Viện , không để cho người ngoài chiếm hết tiện nghi.Bình thường cũng đâu có đông thế này, nhưng hôm nay nằm trong đợt đăng ký Đại hội tranh đấu, nên bộ phân tiếp nhận đăng ký đang làm việc hết công suất, diện tích có phần lấn sang các giang hàng khác, nhưng việc này cũng không ai để ý, vì đây đều là Đại Học Viện quản lý mà, và hằng năm chuyện này vẫn xảy ra bình thường như thế nên bộ phận làm việc làm việc cực kỳ nhanh chóng, không có một chút vụng về.Chiếm hơn 5 gian hàng là 5 chiếc bàn dài phủ khắn đỏ, phía sau 5 chiếc bàn là một tấm băng rôn treo cao viết rõ "Nơi dăng ký đại hội tranh đấu", an tọa trên mỗi bàn là ba người. tổng cộng là 15 người, người ngồi bên trái môi bàn sẽ chịu trách nhiệm ghi danh học viên đăng ký, phân loại tân sinh viên và học viên cũ để chia bảng thi đấu làm 2 bảng, học viên mới sẽ một bảng, học viên cũ sẽ là một bảng, đến vòng bán kết còn 2 người mỗi bảng mới tiến hành đấu với nhau, để hàn chế tối đa việc ma mới ăn hiếp mà cũ, cũng như chênh lệch kinh nghiệm thi đấu, còn khi đã đến bán kết tổng 2 bảng thì các tân sinh viên đến được vòng này thì kinh nghiệm thi đấu đã đủ rồi.Người ngồi giữa mỗi bàn sẽ chịu trách nhiệm đo tu vi của mỗi học viên , sau đó xếp bẳng đấu sơ bộ, và đương nhiên việc thực hiện việc này phải là người có tu vi càng cao càng tốt, vì tu vi càng cao sẽ rút ngắn việc đánh giá tu vi học viên, rất nhanh chỉ chớp mắt có thể nhận biết được, và việc này mặc định được các tiền bối trong trường đảm nhiệm, trong 5 bàn Bão thấy một người quen đó chính là người đàn ông canh giữ ở bờ hồ đang ngồi ở chính giữa bàn thứ nhất , nói ra chính ra người này cũng là một tiền bối có số má ở Đại Học Viện , nhưng Bão thắc mắc rằng sao một người như thế lại đi làm bảo vệ cho mấy tân học sinh.

Điều làm Bão trợn mắt là , những người ngồi giữa này dường như rất thư thái, chỉ là ngồi tựa vào ghế, mỗi lần có học viên đi qua đo tu vi, những người này vẫn nhắm mắt dưỡng thần, không cần nhìn học viên, chỉ qua một hơi thở, họ nhẹ nhàng gật đầu báo hiệu đã kiểm tra xong, tức thì chiếc búa khắc tên vẫn đang lượn lờ trước mặt những người này vũ động làm vài động tác đã khắc xong tên và tu vi học viên vào thẻ bằng gỗ đặt ở trên bàn trước mặt, sau đó tấm thẻ bài tự động bay lên rơi vào tay người thứ 3 ngồi bên cạnh, người này sẽ ghi lại danh tự cùng tu vi vào sổ sách sau đó xếp lịch thi đấu sơ bộ, nói là sơ bộ vì số lượng người tham gia quá đông, cần phải về chỉnh sửa chính xác lại sau.

Tu vi cao như thế nào mới có thể làm như những vị tiền bối ngồi giữa này đây, Bão biết hắn phải cố gắng thật nhiều nếu muốn thực hiện điều hắn muốn, người mạnh hơn hắn không những nhiều mà còn là sâu không lường được, vượt qua những gì hắn có thể tưởng tượng,Bão chọn đại một hàng người xếp vào, chỉ cần né người đàn ông mà hắn vẫn kiêng kỵ ra là được,hàng hắn dứng còn khá là dài a, tầm phải hơn 50 người nửa mới tới lượt hắn, nhưng tổ làm việc rất khẩn trương , nên chỉ một lúc sau đã đến lượt hắn tới trước chiếc bàn số 3, cũng là chiếc bàn ở giữa, theo như những người đi trước làm, là tiến đến cô gái ngồi bên phải đối với hắn tiến tới, báo danh-'Võ Kỳ bão , tân học sinh"-"Được rồi, tiến qua Sương tiền bối kiểm tra tu vi"Cô gái nhẹ nhàng bảo Bão , Bão chỉ cúi nhẹ thi lễ sau đó bước qua vị trí ở giữa đói diện với vị giáo sư được gọi là Sương này, hắn chỉ vừa bước vào vị trí này, đột nhiên cảm nhận được cảm giác giống như cảm giác trong trận chiến lúc trước, là có người đang dùng lĩnh vực theo dõi hắn, .Vị giáo sư Sương vẫn điềm tĩnh từ bao ngày điềm tĩnh, nay lại hơi nhíu mày chậm rãi mở mắt nhìn thẳng vào Bão , làm Bão bất giác một cảm giác ong ong lên não, tay chân run rẩy, mồ hôi lạnh túa ra sau lưng, gáy, chân không nhịn được lùi về sau.

"không lẽ có gì trục trặc sao" Bão thầm than , hoảng hốt giật mình.Vừa ngay lúc giáo sư Sương mở mắt Bão cảm thấy có thêm 3 đạo thần niệm theo dõi từu hưu không đặt lên người hắn, hắn cảm thấy thật khó chịu, từng cm cơ thể như bị người khác lột ra mà dò xét.

Lúc này riêng chỉ vị "Bảo vệ" kai không đặt thần niệm lên người Bão lúc này, chỉ ngồi mỉm cười đầy thâm ý, 2 lần trước hắn cũng phải mất một lúc mới mơ hồ nhận ra tu vi của học viên tên Bão này a, hăn không tin 4 tên còn lại có thể ngay lập tức nhân ra được gì, và hắn đoán không lầm, học viên Bão này linh vận không hiện, linh lựa ba động cục kỳ hỗn loạn không chỉ một loại, dường như có một sự đặc biệt nào đó, Ngay lúc phát giáo sư Sương nhận ra điều khác biệt này, thì như ngay lập tức 3 người còn lại đều cảm nhận được điều này, như thế nên mới sinh ra việc trên người Bão bị 4 đạo thần niệm khủng khiếp tra xét, những người ngồi bên cạnh mặc dù thấy Bão thối lui ngắn trở việc tiến hành đăng ký nhưng nhìn những tiền bối thái độ, vẫn nhịn được không phát tát , chờ đợi phản ứng của những cao thủ này.Ngạc nhiên nhất không phải là những người ngồi bên cạnh mà là Bùi Thu Sương cùng 3 người cao thủ còn lại, tu vi như họ vẫn thậm chí không nhìn rõ ràng thực lực cũng như linh lực ba động của học viên này, tu vi dường như giao động hỗn loạn, nhảy bước từ thể phàm tầng 1 đến 5 nhảy loạn cả lên, sau gần 10s sau , Bùi Thu Sương mới chậm rãi nhắm mắt lại gật đầu Bão nhìn thấy tấm thẻ bài gỗ trước bàn khắc lên tên mình cùng tu vi: thể phàm tầng 5 .Hắn nhẹ nhàng khom người đón lấy thẻ bài đang bay lơ lững lại gần hắn, khom người thi lễ tiến đến ghi danh bảng đấu , sau đó xoay người rời đi, lúc này cảm giác bị thần niệm theo giõi đã không còn, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Đúng là ở gần hổ có ngày bị hù chết mà.
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 18 Cô Thảo


Chap 18 Cô ThảoNhận được rồi thẻ bài tên mình, Bão nhanh chóng thu hồi, cấp tốc xoay người rời đi đại điện, từ lúc 4 đạo thần niệm kia quét ngang cơ thể hắn, làm cho hắn cảm thấy khó chịu vô cùng, mặt dù hắn không biết các đạo thần niệm là của người nào, nhưng hắn chắc chắn một trong số đó là của Sương tiền bối, nhưng hắn không hiểu tại sao lại đặt thần niệm lên người hắn, không phải những người khác chỉ là chớp mắt đã xong rồi sao, tại sao hắn lại được ưu ái đặc biệt đến vậy. cùng với những bối rối suy nghĩ trong đầu hắn đã rời đi đại điện được một quãng xa, hướng về phía "khu học sinh nghèo vượt khó" .

Đến lúc này Bão mới có thời gian để ý chiếc thẻ bài tên mình, chiếc thẻ bài được làm từ gỗ hương, khá thơm, bề mặt láng bóng, tên của hắn mặc dù mới được khắc lên đây, nhưng có cảm tưởng như đã được ghi lên từ lúc chế tác chiếc thẻ bài này rồi, trên đó tỏa ra bàng bạc khí thế uy nghiêm có bản chất giống với đạo thần niệm của giáo sư Sương lúc nãy, đây có lẽ là phương pháp không thể làm giả a, Bão gật gù.

Vậy thì người ngoài không thể trà trộn vào để đạt giải thưởng của người trong Đại Học Viện được, cất chiếc thẻ bài vào , hắn chuyển hướng không về nhà nửa, mà là tiến đến khu Băng và Diễm ở, đôi khi hắn tự hỏi, không có lão gia hỏa kia thì ai sẽ cản hắn tại bờ hồ đây.Chỉ hơn 1 giờ sau, hắn đã đứng trước ngoai vi bờ hồ, vẫn phòng ngừa, Bão vẫn khom người làm lễ, xem thử có ai ra đón hắn không, nếu không hắn tha hồ đi dạo, lục lọi tìm kiếm khắp nơi này a.Nhưng làm cho hắn hụt hẫng rồi, gần như ngay lập tức, từ hư không bước ra một người nữ tử bịt khăn mặt, giọng nhẹ nhàng ấm áp truyền đến-"Trò tìm ai" Bão hơi sững người, làm sao cô gái này biết hắn là học viên, đôi khi biết đâu hắn là tạp vụ của giáo sư, hay là thân nhân của học viên thì sao, không lẽ người này biết mình, nhưng tại sao phải giấu mặt, gạt bay những ý nghĩ điên rồ này, tầm cỡ như Bão mà đáng để cho cao thủ như vậy che mặt, giấu giấu diếm diếm không bằng vỗ tay giết chết hắn cho nhanh.

Bão cũng tính đường lui rồi, nên vẫn dùng cách cũ-"Cháu tìm Băng và Diễm ạ"-"À ừ, trò thông cảm, 2 em ấy đang được bổ túc thực chiến chuẩn bị cho đại hội rồi, chắc có lẽ không ra ngoài gặp em được"Bão nghe vậy cũng không có gì thất lạc, hắn đến đây cũng đâu phải tìm gì gái đâu, mà điều hắn muốn là xem có gì đồ tốt xem thử một chút a, mà có lỡ cầm tay về cũng được, hehehe.

Đùa thôi, thứu mà mấy cao thủ này giấu như vậy, cho Bão mạnh gấp 1000 lần hiện tại chưa chắc đã thấy được chứ mà đòi lấy, làm ra vẻ hơi thất vọng, Bão khom người làm lễ cáo từ.Khi Bão xoay người rời đi, nữ tử có đôi chút nhíu mày, nam sinh này tạo ra một cảm giác thật đặc biệt a, rất gần gũi nhưng lại có một chút xa lạ trong chính sự gần gũi thân quen đó, khí tức từ thẻ bài phát ra rõ ràng chứng minh thân phận học viên của trường mình, nhưng sao trước giờ nàng chưa từng thấy qua người này, nàng rất tin tưởng vào trực giác trước nay của mình, rát ít khi sai lệch, nhưng hôm nay lại không có căn cứ gì để chứng minh cho trực giác của nàng cả, gây cho nàng một cảm giác khó chịu, nàng nhẹ xoay người, từ hư không biến mất vô ảnh vô tung, điều duy nhất còn lại có lẽ là mùi hương nhẹ nhàng, êm dịu.Bão trở về nhà, sửa soạn lại đồ đại trong phòng, không biết hắn có thành công dành danh ngạch vào bí cảnh hay không, nhưng cũng phải chuẩn bị một chút, biết đâu hắn trúng giải thật thì sao, mà cho dù không trúng, nhưng hắn cũng phải cố gắng hết sức, đây là cơ hội của hắn, hắn không đưa tay ra bắt lấy, thì ai sẽ giúp hắn chứ, đương nhiên là không.Trong lúc đó tại một căn phòng khá rộng, hơn 200 mét vuông, trần nhà cao hơn 30 mét,Một cô gái xinh đẹp đang đứng trên một đài sen làm từ gỗ độc mộc đột ngột phóng từ dưới đất lên, trên tay liên tục đan quyết, quanh thân nàng linh lực ba động kịch liệt, không khí xung quanh như cô đặc lại, từng mũi cơn gió rét lanh rít gào tạo thành từng đợt đao phong quét tới, kết hợp ngay sau đó là từng đạo mũi tên băng lao vút vút măng theo lực ba động cực kỳ mạnh mẽ.

Gần sat bên dưới nàng là một nữ tử khác, thân hình uyển chuyển, đường còn rõ ràng, các động tác huy động các bộ phận cơ thể càng toát lên vẻ thuần khiết, nhẹ nàng nhưng cực kỳ lưu loát, dụ hoặc ngay cả người cùng giới, trước mặt nàng huyễn hóa thành 5 mũi giáo nhọn hoắc , lao vút theo bao bên ngoài cùng các lưỡi phong nhận bao phủ toàn bộ đường lui của đối phương.Nếu Bão ở đây, hắn sẽ nhận ra hai cô gái này, là hai cô gái mà hắn hằng ngày lo lắng, Băng và Diễm đang cùng nhau phối hợp tác chiến, tất cả những gì hai nàng học được đều tấn công về phía một người nữa tử cực kỳ xinh đẹp , người nay Bão cũng quen , cô giáo Thảo .

Cô Thảo gât đầu mỉm cười, ngón tay búp măng nhẹ nhàng điểm vài chục chỉ điểm , mỗi chỉ điểm nhẹ nhàng chạm vài từng đạo phong nhận mà băng tạo ra, phong nhận đang mang sát khí mãnh liệt, đột nhiên trở lại ôn nhu, nhẹ nhàng biến mất, trong khi tay thoăn thoát điểm chỉ, cơ thể Thảo nhẹ nhàng di chuyển, phiêu dật như một thiên thần, chỉ để lại tàn ảnh, từng mũi tên băng trên cao hướng xuống, cùng với các mũi giáo gỗ to lớn tờ bên cạnh bao lấy, tất cả đều xuyên qua tàn ảnh, cắm sâu vòng lòng đất phía sau.

Gần như ngay tức khắc cô Thảo lại hiên ra ngay chỗ tan ảnh đó, ánh mắt hài lòng gật đầu mỉm cười.

Nếu như Bão ở đây chắc hắn sẽ cho đây là sự may mắn. vì để tập luyện thoải mái với hai cô học trò cưng, Thảo chỉ mang áo ba lỗ thể thao cùng với chắn quần đùi jean ngắn, làm lộ ra dôi chân thon dài trắng nõn không tỳ vết,kết thúc đoi chân đó là đoi giày thể thao mày xanh lam nhạt đầy cá tính, chiếc quần jean căng phồng bao lấy bờ mông căng tròn đầy sức sống, làm cho bất kỳ người đàn ông nào cũng ngẩn ngơ, cuốn lên phía trên là chiếc áo ba lỗ thể thao bó sát, vòng eo thon nhỏ được chiếc áo bó sát tạo ra đường cong tuyệt mỹ, từ đôi vai trần vươn dài ra đôi cánh tay búp măng trắng trẻo đồng tông màu với đôi chân, thoắt hiện, thoắt ẩn dưới nách áo là đôi bờ gò bồng mềm mại làm căn tràn chiếc áo khốn khổ , bên trên đôi vai là chiếc cổ dài cao ngần, trắng trẻo điểm lên vài sợi tóc đen bay phất phới càng tăng lên vẽ dụ hoặc, búi tóc cột cao, đôi tai nhở nhắn càng tôn lên vẻ phóng khoáng, đầy năng động và cá tính của một người con gái thành thị.

Về phần gợi cảm này, Băng và Diễm cũng tự thẹn không bằng.-"Hôm nay đến đây thôi nhé, 2 đứa về nghĩ ngơi, tạm thời như vậy là đủ , chỉ cần tiến vào top10 thôi, không nên tiến sâu hơn"Điều này Băng và Diễm đã rõ từ trước, các trọng tâm bồi dưỡng của Đại Học Viện không được quá cố gắng trong cuộc thi đại hội tranh tài để tránh sơ xuất gây nguy hiểm cho bản thân, vì thực chất tài nguyên giải thưởng mang lại còn không bằng hằng tháng các nàng đươc cấp để sửa dụng, tham gia tranh tài chỉ để tăng lên lịch duyệt cũng như cải thiện trình độ bản thân mà thôi, tránh tình trạng "học mà không hành"Sau khi ngắm nhìn thân hình uyển chuyển của cô Thảo rời đi, hai nàng nhìn ra một chút ghen tỵ cũng như khao khát trong mắt nhau, có một ngày hai nàng cũng sẽ thành thực được như cô a, như có như không, hai người cũng nghĩ tới lúc đó người đứng ở vị trí của hai nàng bây giờ sẽ là một kẻ "biến thái nào đó" trong lòng hai nàng.

Bất chi bát giác một tầng mây hồng đang lên trên hai gương mặt xinh xắn, ngây thơ vô số tội.
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Đại hội tranh đấu (1)


Chờ cô Thảo đi ra khỏi phòng, 2 nàng lại tiếp tục luyện tập, bây giờ không phải là phối hợp nửa mà là trực tiếp đối kháng, nhưng bằng một phương thức khác là cận chiến, cô Thảo chỉ hướng dẫn 2 người các nàng về phần tấn công năng lượng, còn về cận chiến chính là điểm yếu của các pháp sư, nên luyện tập bổ trợ là chuyện đuuơng nhiên.

Băng huyễn hóa ra một thanh trường kiếm bằng băng lấp láp, hàn khí tỏa ra lan tỏa quanh thân kiếm như một làn sương mỏng bao bọc lấy kiếm khí lấp lánh, còn về Diễm, nàng huyễn hóa ra một chiếc roi dây dài gần 3 mét dựa theo tư chất mộc thuộc tính cao phẩm của mình, trân thân dậy roi còn lấm tấm vài nụ hoa màu hồng nhạt, nơi tay cầm còn lất phất vài chiếc lá xanh, trong nữa tính cực kì, chiếc roi vung lên vun vút quật vài kiếm phong của Băng, tiếng xoèn xoẹt kiếm khí trong không khí, tiếng vun vút quật roi, trộn vào đó là tiếng binh khí chạm nhau choeng choeng vang lên nơi phòng tập của hai tiểu giai nhân.

Mỗi ngày qua đi, lòng tin của hai nàng càng dâng cao, nhất định có thể dành được thứu hạng cao trong đại hội mà không cần vượt quá sức lâm vào nguy hiểm, nếu thư thả đạt được thành tích cao như vậy, chắc chắn sẽ không bị mấy vị tiền bối la rầyquá nhiều, hai nàng thực sự không muốn chưa tung ra hết sức đã bỏ cuộc dừng lại tại giải đấu lần này, trong con người mỗi nàng đều có sự khát khao sức mạnh mãnh liệt, không chỉ cho bản thân mình, mà còn cho một mục đích quan trọng hơn nửa, điều đó chỉ có hai nàng biết và một kẻ "biến thái "trong mắt hai nàng.

Thứ 2 đầu tuần

Tên "Biến thái" Bão đang đứng trứng quảng trường rộng lớn, cõ thể chứa hàng trăm ngàn người quan chiến, cũng chihs là quảng trường các đây nửa năm hăn cùng với 2 cô gái xinh đẹp đứng tại đây tham gia cuôc khảo thí tư chất để nhập học Đại Học Viện. bây giờ quảng trường ấy đâu còn cái quảng đài nhỏ nhỏ kia nữa, toàn bộ được dọn sạch, thay vào đó đặt chính giữa quảng trường chính là một sàn thi đấu cực lớn, làm cao lên so với mặt sàn hơn 5 mét, bán kính lên đến 30 mét, đường kính là 60 mét.

Chưa hết vòng biên sàn thi đấu cắm 10 cây cột cờ màu đỏ, viền đen to lớn bay phấp phới trên chiếc cột cáo hơn 10 mét, thân hình phải một người ôm mới hết được thân cân, trên đàu mỗi cột cờ là mũi giáo sáng choang ánh lên vẽ mạnh mẽ, quết liệt, uy áp vô cùng.

Đây là sàn đấu chính dành cho top 16 người mỗi tầng tu vi thi đấu

Thể phàm: top 8 tân sinh viên

Top 8 cựu sinh viên

Sĩ tầng: top 8 tân sinh viên

Top 8 cựu sinh viên

Nhưng thực chất tân sinh viên trong vòng 6 tháng có thể đến sĩ cấp gần như không có, về phần như Băng và Diễm nay miễn cưỡng có thể đạt tầng 8 thể phàm mà thôi, đây là với tinh chất siêu tốt cùng với nguồn tài nguyên tu luyện dồi dào được Đại Học Viện cung cấp, còn không có những thứ này thì đừng mơ, chon nen nói si cấp cũng chính là sân chơi của cựa học sinh, nhiều nhất chính là học viên năm 2 cảu Đại Học Viện.

Xung quanh sàn đấu lớn chính là gần 25 lôi đài nhỏ hơn, bán kính chỉ khoảng 3 mét, đường kính 6 mét, được xếp xung quanh lôi đài chính như những cánh hoa vậy, đây chính là nơi diễn ra cuộc đấu sơ loại vòng ngoài dành cho thí sinh, những sàn này được làm thấp hơn sàn đấu chính, chỉ sao hơn mặt đất tầm 2 mét, và không có các cột cờ cao bên viền mỗi sàn đấu., phía bên vòng ngoài cùng chính là một hàng rào chỉ cao 2 mét, ngang với sàn thi đấu nhỏ, cách vừng ven sàn đấu nhỏ khoảng 20 mét, bao quanh toàn bộ sân đấu, chia vòng tròn hàng rào thành 5 phân bằng nhau, tại trung tâm hàng rào mỗi phần, có một cánh cửa lớn bằng kim loại sáng bóng, trên đó có hiển thị hình ảnh bảng đấu cho mỗi 5 sàn đấu nhỏ trong tông 25 sàn đấu, trước mỗi của là một đường thảm đỏ màu máu, hướng về phía của ra từ cánh gà của đấu trường, cũng chính là phía dưỡi lòng đất bên dưới đấu trường.

Toàn bộ 26 sàn đấu lớn nhỏ, đều đươc làm bằng gỗ hương loại một, độ bền chắc tuyệt đối, đều đươc sơn các họa tiết màu đỏ làm nổi lên vẻ thê lương, sát phạt báo hiêu jcho cuộc chiến ác liệt sắp tới.

Khán đài 100 ngàn chỗ ngồi hoàn toàn kín chỗ, đây được coi là một buổi tuyển chọn chính thức so với buổi tuyển chọn sơ bộ tư chất từ 6 tháng trước, đó là điều đương nhiên, tư chất cao là điều mà các thế lực chú ý, nhưng thực lực mói là điều tiên quyết, nếu người tư chất siêu cao, nhưng lại là một tên cực lười biếng, lại thêm chết nhát thì tư chất đó chỉ đáng chó gặm, thưc lực mới nói lên đươc trong 6 tháng vừa rồi người đó là tận dụng tốt tư chất cũng nhưng sự phấn đấu của bản thân tốt như thế nào, điều này cũng một phần chứng minh cho con đường phát triển sau này của ngươi.

Và đó đương nhiên, các thế lực đều nhắm tới các thiên tài thể hiện được những gì ở đây, mà Việt Tinh Nam bộ là một nơi như thế nào, cực kỳ rộng lớn, có lẽ phải gấp đôi Trung Quốc trong khái niệm của Bão kiếp trước, điều này hắn đọc được trong tàng thư cát (thư viện) tại gia đình trước lúc bị truy sát.

Rộng lớn như thế, vì vậy thế lực từ lớn tới nhỏ, cả những thế lực ngầm chưa xuất đầu lộ diện là nhiều vô số kể, chỉ cần mỗi một tổ chức cử đi vài ba người nòng cốt tuyển chọn nhân tài thì dường như 100 ngàn chỗ ngồi này vẫn tỏ ra một chút nào đó chật chội.

Phía trung tâm đấu trường trên cao là một màn hình kỹ thuật số cực to lớn, có 6 màn hình lớn xếp quanh tạo thành 1 hình trụ lục giác đều, đảm bảo có thể truyền đạt được toàn bộ chỉ tiết diễn biến trận đấu cho các khán giả ngồi xa đươc xem một cách chính xác nhất.Bão đi theo hướng dẫn tiến xuống cánh gà tiến hành thủ tục điểm danh, ai có lỡ đau bụng, hay chết nhát không dám đi thì thì có thể tại đây bỏ cuộc hoặc ở nhà luôn, đơn giản chỉ là bị loại thôi, không có gì to tát.

Mất hơn 3 tiếng để điểm danh xong,phía dưới quảng trường cũng có một màn hình siêu lớn giống như chiếc đang treo trên trung tâm quảng trườn, đồng thời cùng chiếu lên lịch thi đấu chuẩn xác cuối cùng.

Riêng ở màn hình dưới đất còn có thêm ghi chú vi trí sàn đấu nhỏ cho mỗi học viên vòng đấu loại đầu tiên,

"đông như vây jbao giờ mới tới lượt mình"Bão lại thầm than, không lẽ lại đấu cuối cùng nữa hả, thế chắc đợi tới ngày mai quá, nhưng hôm nay không phụ sự kỳ vọng của Bão rồi, hắn đươc đấu lượt đầu tiên, tên hắn xuất hiện trên cùng, phía sau chính là vị trí thi đấu: sàn 17, vòng 1

Ô kê con dê, được ăn ngay phát đầu, ngon, mong cho đừng trúng Băng với Diễm là đươc roài, heehe.

Trên thẻ bài của hắn cũng xuất hiện hai dòng chữ: s17, v1

Đây có lẽ dùng thẻ bài để mở cửa lên sàn đấu đây rồi, đi thôi, quyết định không dây dưa nữa, Bão tiến nhanh đên cửa ra cánh gà số 4, là đường ra cho sàn đấu 16 đến 20

Vừa mỏ cửa ra, âm thanh yên tĩnh trong phòng chờ lập tức biến mất, một luồng âm thanh cường nhiệt vang lên, tiếng cỗ vũ hét gào của các học viên, tiếng kèn huýt lên của các trọng tài báo hiệu chuẩn bị thi đấu, ánh đèn pha cực sáng từ 4 góc đấu trường chiếu sáng toàn bộ phía dưới sáng rực như ban ngày, tiếng hò hết vang từ trên cao lướt xuông,s làm cho hắn có một chút sung sướng, cảm thấy một thân nhiệt huyết nam nhi tuông trào, cảm tưởng mình bây giờ giống như David Beckham đi vào một sân vận động siêu lớn vậy.

Nhiệt huyết làm tay chân run rẩy, trong lòng có một chút gấp gáp, hắn muốn đấu lắm rồi, nhắm phía sàn đáu nhỏ 17 tiến đến, đưa thẻ bài áp vào vòng quét trên cánh cửa kim loại,

-"Tít tít " hai tiếng cánh cửa mở ra, bảo tiến vào, thấy trong đó một người nam tử mặc trường bào màu đỏ cùng màu với nhưng họa tiết trên sàn thi đấu, Bão biết người này là trọng tài sàn 17, hắn cúi đầu nhẹ hành lễ, người này cũng gật đầu chào hắn,xong ra hiệu cho hắn đứng về phái bên phải của người này, cũng chính là đối diện với vị thanh niên kia,

Người đối thủ của hắn là một thanh niên mặt dài, đen, mũi cao, người cũng cao nốt, thân hình phải tầm 1m8 đến 1m9, hơn Bão cả cái đầu a.

Nhưng gương mặt có một chút chất phác, thuần chất.

Có lễ là một người hiền lành, người này gât jđầu chào Bão rồi hạ tấn thủ thế, một chân trước chân sau, hai tay bắt năm giơ trước ngực.

Bão liếc nhìn, đây có một phần thủ thế giống taekwondo trong kiếp trước của hắn, hắn cũng gật đầu chào lại, nhẹ nhàng đưa một chân về sau, hai chân hạ dần trọng tâm,một tay đay nagng bụng, một tay đưa trước mặt, đây là cách thủ thế mà hắn yêu thích, vừa không có sơ hở, vừa dễ tấn công.

Hắn đã sẵn sàng

Lần này Thầy hiệu phó Đỗ Minh Long đứng trên sàn đấu chính, tuyên bố lý do ngắn gọn đồng thời với giải thưởng lần này, một phần vì biết mọi người thật sự không để ý lời khai mạc này cho lắm, điều mọi người chờ đợi chính là cuôc chiến dưới kia.

Thầy hiệu phó đánh vài đạo thủ quyết, sàn đấu chính băt đầu hạ dần xuống gần chạm tới mặt đất thì dừng lại, ngược lại các sàn đấu nhỏ lại được dâng cao thêm 1 mét nữa, để đảm bảo sự tập trung cảu mọi người tại nhwungx sàn đấu này, sau đó thầy gật đầu ra hiệu cho các trọng tài.

-Hoétttttttttttttttttt, tiếng còi của trọng tài vang lên đồng thời trên toàn bộ 25 sàn đấu nhỏ, báo hiệu cuộc đấu bắt đầu, 25 cuôc chiến đồng thời nổ ra, tiếng la hét càng là lớn hơn, sôi động, và cuồng nhiệt

Nam tử người cao đồng thời cùng với Bão lao vào nhau.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back