- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #21
Viễn Nguyệt ( Cung Viễn Chủy X Nữ Chính)
Chương 20
Chương 20
- Xuân Hỷ, danh sách dược còn thiếu ở đây, tỷ giúp ta đến Y Quán lấy một ít bổ sung cho Chủy Công Tử.
Tiểu Nguyệt đưa một tờ giấy ghi mười mấy loại dược liệu đã hết sạch trong phòng thuốc cho nha hoàn trưởng của Chủy Cung.
Đều là những loại dược bình thường nhưng lại thông dụng, vẫn nên nhanh chóng bổ sung lại cho hắn thì hơn.
- Vẫn là Tiểu Nguyệt chu đáo, trước kia bọn ta đều không chu toàn việc này, luôn khiến cho Chủy Công Tử cáu gắt, chỗ dược này ta lặp tức đi lấy.
Từ sau khi Tiểu Nguyệt đến tiếp quản sân nhỏ của Chủy Cung, Cung Viễn Chủy lại càng có thêm nhiều thời gian đến ăn nằm ở Giác Cung, công việc mỗi ngày của hắn ở sân nhỏ hoàn toàn đổ lên người Tiểu Nguyệt, xới đất chăm hoa chăm cỏ dọn dẹp kiểm kê để ý trước sau, mỗi lần Cung Viễn Chủy trở về mọi thứ đã chu toàn, nên tính tình cũng dịu đi không ít.
Xuân Hỷ còn không ít lần nhìn thấy Cung Viễn Chủy nhoẻn miệng cười nhìn bóng lưng bận rộn của Tiểu Nguyệt.
- Còn có, Tiểu Lục ta đã cho ăn rồi, ngươi không cần phải để ý đến nó đâu.
Tiểu Lục là con rắn cưng của Cung Viễn Chủy.
- Tiểu Nguyệt, ngươi đúng là quý nhân của bọn ta mà.
Tiểu Lục là một loại rắn độc, kích thước nhỏ như chiếc đũa, toàn thân một màu đen ánh lên màu xanh lục ma mị, rất được Cung Viễn Chủy yêu thích.
Bình thường hắn luôn để nó trong hồ lô nhỏ mang theo người, tối đến lại thả ra cho ăn.
Trước kia nhóm Xuân Hỷ sợ nhất chính là đoạn này, không biết ngày nào bị Tiểu Lục không vui liền bị cắn chết.
Hiện tại đã có Tiểu Nguyệt làm thay, nhóm nha hoàn Chủy Cung vui vẻ đến ngủ cũng cười.
Tiểu Nguyệt cũng thấy may mắn là con rắn này có vẻ khá thích mình, sau lần đầu tiên cho ăn con rắn này đã thân thiết tới độ bò lên người Tiểu Nguyệt.
Thân rắn thon dài mát lạnh quấn quanh chiếc cổ thon, đầu tam giác nhỏ lành lạnh cọ cọ vào má khiến Tiểu Nguyệt thở cũng không dám thở, đứng bất động đợi Cung Viễn Chủy về giải cứu.
Bùm......Tiểu Nguyệt và Xuân Hỷ ngước nhìn đạo pháo hoa đột nhiên nỡ rộ giữa trời đêm.
- ây da, đã muộn thế này rồi, ta phải nhanh chóng đến y quán thôi, Tiểu Nguyệt ngươi cũng nên mau trở về đi, đợi đến giờ giới nghiêm liền không tốt.Xuân Hỷ giật mình hốt hoảng, vội vàng rời đi.
Tiểu Nguyệt gật đầu nhìn dáng ngươi Xuân Hỷ khuất sau hành lang, lại nhìn bầu trời nơi pháo hoa tàn lụi.
Pháo hoa được phóng lên vào lúc này lại chỉ có một lần duy nhất, nghỉ thế nào cũng không thể nghỉ theo hướng tốt, đây rõ ràng là pháo hiệu mà hướng pháo hiệu phóng lên vừa vặn ở phía Vũ CungTính toán một chút hiện tại chắc hẳn Nguyệt Công Tử và Vân cô nương đang trò chuyện với nhau, pháo hiệu được bắng lên có khi nào chuyện đã bại lộ rồi không.
Lòng Tiểu Nguyệt lộp độp vài tiếng bất an.
Vốn tối nay Tiểu Nguyệt cũng phải theo Nguyệt Công Tử đến Vũ Cung một phen nhưng sáng nay hộ vệ bên cạnh Nguyệt Công Tử đến đưa cho Tiểu Nguyệt một mãnh giấy ghi "không cần đến", cô dù không muốn nhưng vẫn phải nghe lời, loay hoay ở Chủy Cung đến tận bây giờ.Tiểu Nguyệt vừa bước ra khỏi cổng lớn Chủy Cung liền nhìn thấy một dáng người đi qua, áo choàng đen bay phấp phới, gương mặt điển trai góc cạnh lạnh lùng nhàn nhạt liếc nhìn Tiểu Nguyệt một cái rồi nhanh chóng biến mất trong tầm mắt cô.
Cung Thượng Giác!!!!Tiểu Nguyệt biết Cung Viễn Chủy mấy hôm nay mỗi tối luôn chạy đến Vũ Cung dạo vài vòng, cho nên pháo hiệu vừa rồi là Cung Viễn Chủy phóng gọi Cung Thượng Giác đến.
Thật sự c*n m* n* tuyệt vờiTiểu Nguyệt chửi thế trong lòng.
Vội nhất váy lên chạy về phía Vũ Cung.
Đuổi đến nơi, cổng lớn Vũ Cung đang mở lớn, mười mấy hộ vệ của Vũ Cung nằm la liệt ngang dọc trên mặt đất, thảm thế này không cần nghỉ cũng biết là ai ra tay.
Tiểu Nguyệt nóng vội chuẩn bị bước chân vào Vũ Cung xem thì cánh tay đột nhiên bị túm lấy kéo mạnh qua một bên.
- Tiểu Bạch~~~Thanh âm nhẹ nhàn uyển chuyển thánh thót, hơi ấm mềm mại kề sát bên ngươi.
Ký ức bị nồi thuốc nổ nổ đến đần người từ trong sâu thẳm đội mồ sống lại, cơn ớn lạnh chạy dọc sóng lưng Tiểu Nguyệt không nhịn được rùng mình một cái.- Đại tiểu thư.
Tiểu Nguyệt ngần ngại nhìn Cung Tử Thương đang ôm mình gắt gao.
- Tiểu Bạch, sao ngươi không đến Thương Cung nữa, ta thật nhớ ngươi, Tiểu Hắc cũng không chịu nói cho ta biết ngươi ở đâu.
Nếu ta nói ta là người của Trưởng Lão Viện người có dám đến tìm không?- Đại Tiểu Thư, muộn thế này sao người lại ở chổ này.
- Ta thấy Vũ Cung đốt pháo hoa, còn tưởng tên tiểu tử Cung Tử Vũ mở tiệc mà không mời ta nên muốn đến hỏi tội, ai ngờ vừa đến nơi thì thấy Cung Thượng Giác một chiêu hạ gục toàn bộ hộ vệ trong sân, đáng sợ quá Tiểu Bạch.
Còn ngươi sao lại đến đây, ca ca của ngươi đâu, mấy hôm nay không thấy hắn đến chơi với ta nữa.
Cung Tử Thương vừa nói vừa khua tay múa chân khoa trương.
- Ta...ta cũng thấy pháo hoa nên tò mò đến xem.
Còn ca ca ta....hắn chắc là đang bận chút việc.
Chín mười phần là bị Hoa Trưởng Lão phát hiện chuyện lén đến núi trước nên bị cấm túc ở Hoa Cung rồi.
Tiểu Nguyệt và Cung Tử Thương nấp ở sau cổng lớn Vũ Cung ghé đầu vào nhau thầm to thì nhỏRẦMMMMMCả hai giật mình trợn mát nhìn nhau rồi nhanh chóng đè lên nhau ló đầu ra nhìn vào trong Vũ Cung, tròn mắt nhìn Cung Thượng Giác, Cung Tử Vũ và Vân Vi Sam lôi nhau từ trong phòng ra ngoài sân đánh nhau.Oành...Tân Tuyết bùng nổ, đao khí lạnh lẻo quét ngang Vũ Cung, sương giá phả thẳng vào mặt hai người đang nhìn lén, hai mái tóc đen nhánh lặp tức bị một vài bông tuyết trắng xóa bám vào.Nội lực của Cung Thượng Giác thật sự đáng sợ.
Phất Tuyết Tam Thức đã luyện được đến trình độ này.Tiểu Nguyệt vội kéo Cung Tử Thương trốn đi tránh tình trạng trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.
- Sao bọn họ lại đánh nhau rồi.
Cung Tử Thương ôm chặt lấy cánh tay Tiểu Nguyệt.
- Đại tiểu thư, người mau đi gọi hai vị trưởng lão đi.
Ai còn tâm tư quan tâm vì sao đánh nhau nữa, phải ngăn mấy vị Cung Chủ này lại trước khi Vũ Cung chỉ là còn lại cái sân.
Cung Tử Thương nghe thấy có lý vội gật đầu nhanh chóng xách váy chạy đi, trước khi đi không quên bảo Tiểu Nguyệt ở im đây đợi mình, không nên tự tìm nguy hiểm.
Tiểu Nguyệt giây trước gật đầu giây sau đợi Cung Tử Thương đi khuất bóng lại ló đầu nhìn vào Vũ Cung.Cung Viễn Chủy liếc mắt một cái liền thấy Tiểu Nguyệt đang thập thò bên ngoài Vũ Cung, không cần nghỉ cũng biết vì sao cô nương này lại tìm đến đây.- Đứng im đấy.
Tiểu Nguyệt là dược đồng của Nguyệt Công Tử, Nguyệt Công Tử có liên quan thì làm gì có chuyện Tiểu Nguyệt không có dính líu.
Chỉ cần nghỉ tới Tiểu Nguyệt có quan hệ với Vô Phong, lòng Cung Viễn Chủy lại ngứa ngáy không thôi, nhất thời tức giận quát lên, sau đó trở tay ném ám khí về phía Vân Vi Sam đang trốn đi.
Nguyệt Công Tử nghe Cung Viễn Chủy gắt giọng cũng nhìn thấy tiểu dược đồng không nghe lời nhà mình.
Nguyệt Công Tử biết Tiểu Nguyệt đang làm việc ở Chuỷ Cung nên mới chủ động bảo cô tối nay không cần đến, để không bị liên luỵ, không ngờ đến cuối cùng vẫn có mặt.
Đến cũng đã đến rồi, vừa lúc.Nguyệt Công Tử nhìn Tiểu Nguyệt chớp mắt hai cái Tín hiệu truyền đi: Đi giúp Vân Vi Sam đến Tuyết Cung.
Tiểu Nguyệt chớp mắt một cáiTín hiệu phản hồi: Rõ.
Rồi lặp tức rút đầu nhỏ lại quay người chạy nhanh về phía ranh giới, rất nhanh liền nhìn thấy Vẫn Vi San đang loạn choạng trong rừng cây nhỏ gần ranh giới.
Tiểu Nguyệt biết Vân Vi Sam trúng độc của Cung Viễn Chủy vội lấy trong tay áo một lọ thuốc, đổ ra một viên thuốc trắng nõn, không để cho Vân Vi Sam phản đối liền nhét vào miệng nàng ta.
Viên thuốc vừa vào miệng liền tan ra trôi xuống cổ họng Vân Vi Sam.
- Cô cho ta uống gì?Vân Vi Sam dựa vào ngừoi Tiểu Nguyệt yếu ớt hỏi.
- Không phải độc.Tiểu Nguyệt lập lửng đáp lại, kéo cả cơ thể Vân Vi Sam đi vào cổng ranh giới nhanh chóng đến Tuyết Cung.
Tuyết Cung lạnh lẻo ít nhiều cũng sẽ ức chế được tốc độ lan truyền của độc tố.
Tiểu Nguyệt một bên đỡ lấy Vân Vi Sam, một phát đạp mở cửa Tuyết Cung dọa hai người Tuyết Trùng Tử và Tuyết Công Tử một phen giật mình, cả hai nhìn nhau nhanh chóng phản ứng chạy đến đỡ lấy Vân Vi Sam và Tiểu Nguyệt.
- Chuyện gì đã xảy ra.
Tuyết Trùng Tử nhìn qua tình trạng của Vân Vi Sam liền biết nàng đang trúng độc nhưng vì sao lại trúng độc thì phải xem câu trả lời của Tiểu Nguyệt.- Mấy người núi trước đánh nhau, nàng ta bị trúng độc của Chủy công tử.Tiểu Nguyệt một đường vừa mang người vừa chạy mệt muốn chết ngồi phịch xuống sàn nhà.
- Có biết là loại độc nào không Tuyết Công Tử để Vân Vi Sam nằm xuống giường rồi tri kỷ rót cho Tiểu Nguyệ một tách trà nóng hỏi.
- Không rõ, chỉ có thể chắc chắn là không chết được Ở chung một thời gian, Tiểu Nguyệt đã được đọc qua mấy công thức độc dược Cung Viễn Chuỷ tạo ra, cho đến nay có 4, trong đó có 2 là kịch độc, 2 là độc tra tấn, không chết được nhưng chắc chắn không dễ chịu gì.
Có vẻ như Cung Viễn Chuỷ vẫn muốn giữ mạng của Vân Vi Sam để lấy lời khai.
- Độc của Cung Viễn Chuỷ chỉ có hắn mới giải được Sắc mặt Truyết Trùng Tử lặp tức sa sẩm, nhưng ít nhất có thể xác định được Vân Vi Sam sẽ không chết.
Còn về phần thuốc giải, phải xem nhóm người núi trước hành động thế nào.