Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Viễn Nguyệt ( Cung Viễn Chủy X Nữ Chính)

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,166
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
367132237-256-k161383.jpg

Viễn Nguyệt ( Cung Viễn Chủy X Nữ Chính)
Tác giả: HakuYuuki
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tác Phẩm: Viễn Nguyệt

Tác giả: Am
Thể Loại: Đồng nhận văn ( Vân Chi Vũ)
Nhân Vật: Cung Viễn Chủy x Tiểu Nguyệt
- Ca, ta muốn bắt nữ nhân kia
Cung Viễn Chủy nhìn nữ tử nhỏ nhắn đi theo nhóm Cung Tử Vũ, tuy có chút thân thủ nhưng nãy giờ chưa từng ra tay nên hắn dường như không để ý tới nàng, không nghỉ tới nữ tử nhìn vô hại nay có thể làm lệch hướng ám khí của hắn.

Cung Viễn Chủy tức đến đỏ mắt.

- Đừng làm gì quá đáng, nàng ta là người của Nguyệt Cung Tags: 1vs1cungmoncungviễnchủycùngdongnhanvanchivu​
 
Viễn Nguyệt ( Cung Viễn Chủy X Nữ Chính)
Chương 1


Tiểu Nguyệt phe phẩy chiếc quạt nhỏ thổi lửa cho nồi thuốc đang sôi, hương thuốc đắng chát phản phất trong không gian căn bếp nhỏ.Đoang...đoang...Tiếng chuông từ phương xa vang vọng phá vỡ đêm tối tỉnh mịch của sơn cốc Cữu Trần.

Tiểu Nguyệt nghe thấy tiếng chuông hành động trên tay liền dừng lại, thả chiếc quạt xuống chạy nhanh đến phòng chính cách đó không xa.

Nguyệt Cung nằm trong một sơn động nhỏ, muốn đến phải đi qua một hồ nước nhỏ, nước trong hồ trong vắt nhìn thấy được đến tận đáy hồ, mặt hồ lay động từng nhịp nhỏ lấp lánh phản chiếu ánh trăng bàn bạc trên bầu trời khuya, giữa đêm khi mặt trăng lên đến đỉnh đầu là thời điểm mặt hồ hoàn toàn phản chiếu ánh trăng bạc, một mặt trăng ảo mộng hiện rõ nơi đáy nước.Bước chân vội vàng của Tiểu Nguyệt khiến mặt nước rung động nhẹ, ánh trăng nhòe đi một chút lại hiện rõ trở lại.

- Công Tử, núi trước báo chuông tan, chín tiếng chuông sợ là Chấp Nhận đại nhân sảy ra chuyện bất trắc.Tiểu Nguyệt dừng ở cửa phòng chính, nhìn vào bên trong.

Phòng chính có phần u ám, chỉ có một ngọn nến là nguồn sáng chiếu rọi án thư, Nguyệt Công Tử, chủ nhân của Nguyệt Cung ngồi trong ánh sáng ôn hòa đó nhẹ nhàn hạ từng nét bút vững trải lên giấy tuyên thành thượng hạn.

Gương mặt góc cạnh điềm tỉnh lạnh nhạt như ánh trăng trên cao, dù có chuyện gì xảy ra cũng không bao giờ thay đổi, mái tóc đen như thủy mặc lại bạc nơi tóc mai càng khiến cho công tử nhà nàng thêm phần trầm ổn.

- Chỉ vừa mới rước dâu mà thôi.

Nguyệt Công Tử từ tốn viết xong chữ cuối cùng, nhất bút lên treo lên giá đỡ bút, tính toàn thời gian, chắc hẳn tin tức đã được truyền đến Tuyết Cung rồi, rất nhanh người báo tin cho Nguyệt Cung cũng sẽ đến nơi.

Quả nhiên, ngay sau đó đã nghe thấy tiếng người đạp nước đến, một Hoàng Ngọc hộ vệ gấp gáp đến nổi không ngồi thuyền mà trực tiếp dùng khinh công đạp nước đến Nguyệt Cung.

- Nguyệt Công Tử, tin từ núi trước, Chấp Nhận đại nhân và Thiếu chủ bị thích khách Vô Phong ám sát.

Nguyệt Công Tử cùng Tiểu Nguyệt cảm thấy ngoài ý muốn, việc Chấp Nhận có thể đoán được, không nghỉ tới ngay cả Thiếu Chủ Cung Hoán Vũ cũng gặp chuyện.- Bị ám sát bằng gì.

Nguyệt Công Tử nhướng mày tỏ vẻ hứng thú, có thể một lần ám sát cả Chấp Nhận hiện tại lẫn Chấp Nhận tương lai, không thể đơn giản dựa vào đánh đấm thôi là được, phải dùng đến ít tiểu xảo ví dụ như...- Báo, là trúng độcVí dụ như dùng độc.

Nguyệt Công Tử đúng là nghỉ tới đáp án này đầu tiên nhưng ngay sau đó liền bác bỏ, cao tầng núi trước quanh năm đều dùng Bách Thảo Tụy bách độc bất xâm sao có thể bị trúng độc được.

Nhưng khi nghe được đáp án từ lời Hoàng Ngọc hộ vệ trước mặt Nguyệt Công Tử liền cảm thấy mọi việc dường như không đơn giản như mình nghỉ.

- Nguyệt Cung đã biết chuyện, ngươi trở về đi.

Sau một hồi trầm mặt, Nguyệt Công Tử phất phất tay ra hiệu, Hoàng Ngọc hộ vệ cũng nhanh chóng rời khỏi Nguyệt Cung.

Nguyệt Công Tử rời khỏi phòng chính từng bước bước về phía bờ hồ, trầm ngâm nhìn ánh trăng nơi đáy nước rồi lại ngước nhìn mặt trăng trên cao.

- Tiểu Nguyệt, ngươi nói xem,đây có phải là cơ hội để ta có thể biết được tin tức của nàng không.

Nàng trong lời Nguyệt Công Tử là ai, Tiểu Nguyệt đương nhiên biết rõ, chính là người thương của công tử: Vân Tước cô nương, thiếu nữ xinh xắn với gương mặt tròn, tính cách nhẹ nhàn ôn nhu như nước.Tiểu Nguyệt đã rất vui mừng khi nghỉ rằng cuối cùng Nguyệt Công Tử đã có người bầu bạn nơi Nguyệt Cung cô tịch này.

Chỉ là, ông trời trêu người.

Từ ngày đó tới nay, cũng không có thêm được tin tức gì từ Vân Tước cô nương, dù biết kết quả khả năng không khả quan, nhưng Nguyệt Công Tử vẫn luôn chờ, luôn chờ một ngày nào đó chú chim nhỏ sẽ bay về Nguyệt Cung.

Tiểu Nguyệt là một đứa trẻ mồ côi, may mắn có thiên phú về y thuật, hiểu được dược lý, nên được theo Nguyệt Công Tử đến Nguyệt Cung làm Dược Đồng.

Đối với Tiểu Nguyệt, Nguyệt Công tử là chủ nhân, là ân nhân là ca ca, là người quan trọng nhất của cô.

Nhìn Nguyệt Công Tử buồn, tâm cô cũng không vui nỗi.

Chỉ trăm khấn vạn cầu Nguyệt Thần trên cao bảo hộ Vân Tước cô nương, mang nàng theo ánh trăng trở về Nguyệt Cung.

- Tiểu Nguyệt.Đột nhiên bị gọi tên, Tiểu Nguyệt lặp tức thoát khỏi dòng suy nghỉ miên mang ngốc ngốc nhìn tấm lưng cao lớn của Nguyệt Công Tử như muốn hỏi gọi tên cô để làm gì.

- Thuốc nấu tới đâu rồiNếu Nguyệt Công Tử nhớ không lầm hắn có bảo nàng nấu một nồi thuốc, tính tính thời gian thuốc chắc cũng sắp được rồi.

Tiểu Dược Đồng của hắn ở đây, thế nồi thuốc phải làm sao đây.- Công...Công Tử người chờ một lát, ta đi xem thuốc ngay.

Tiểu Nguyệt lặp tức nhớ nối thuốc bị mình bỏ lại trong phòng bếp nhỏ, lắp bắp trả lời rồi chạy ngay đi coi nồi thuốc thế nào rồi, thuốc nấu hỏng công tử cũng không trách phạt gì nàng nhưng cô sẽ cảm thấy hổ thẹn lắm.

Nguyệt Công Tử nhướng mày nhìn Tiểu Nguyệt chạy đi vội vàng, ý cười xuất hiện nơi đáy mắt
 
Viễn Nguyệt ( Cung Viễn Chủy X Nữ Chính)
Chương 2


Đưa tiễn Chấp Nhận và Thiếu Chủ đã có các ba vị Trưởng Lão đại diện cho núi sau làm, những người đang ở núi sau chỉ đơn giản được báo tin cũng không cần phải làm gì cả.

Sáng hôm nay đẹp trời Tiểu Nguyệt sau khi chăm sóc vườn thảo dược nhỏ xong lại mang một số vị thuốc trong kho ra phơi nắng, Nguyệt Cung là nơi chưởng quản mặt y dược của núi sau nhưng lại xây dựng ở một nơi không tốt dể bảo quản dược liệu nên Tiểu Nguyệt phải định kỳ kiểm tra.

Vị Hoàng ngọc hộ vệ lần trước đến báo tin lại đến, trên tay còn cầm theo một phiến ngọc bội.- Tiểu Nguyệt cô nương, có một Lục Ngọc hộ vệ ở núi trước nói muốn mời Nguyệt Công Tử đến núi trước một chuyến, còn bảo đưa ngọc bội này cho Nguyệt Công Tử.Tiểu Nguyệt tất nhiên nhận ra ngọc bội này, ngọc bội hình trăng khuyết này là tín vật của Nguyệt Cung, nhìn qua cũng không giống đồ giả, chỉ là tín vật Nguyệt Cung sao lại ở núi trước, sẽ không phải của Nguyệt Trưởng Lão đấy chứ.Tiểu Nguyệt không dám chậm trễ liền nhận lấy ngọc bội nhanh chóng đi tìm Nguyệt Công tử nói lại những gì vị Hoàng Ngọc hộ vệ kia nói với cô.- Tín vật này chỉ có những người vượt qua thử thách Tam Vực mới có được, đại diện cho sự công nhận của Nguyệt Cung dành cho người đó cũng như đổi được một lần có được sự giúp đỡ của Nguyệt Cung Tất nhiên với điều kiện không làm hại tới Cung MônMà từ khi hắn làm Nguyệt Công Tử đến nay chỉ trao tín vật cho đúng ba người, tiền thiếu Chủ Cung Hoán Vũ, Cung nhị công tử Cung Thượng Giác, người cuối cùng là một hộ vệ .Nguyệt Công Tử còn nhớ rất rõ, mình từng tận tay trao tín vật này vị Hồng Ngọc hộ về trẻ nhất trong lịch sử Cung Môn.

Chỉ tiết là sau khi trở thành Hồng Ngọc hộ vệ không lâu, lão Chấp Nhận đã đưa vị Hồng Ngọc hộ vệ ấy đến núi trước làm Lục Ngọc hộ vệ bảo hộ cho con trai nhỏ của mình, nếu không nhầm thì tên của vị hộ vệ ấy là Kim Phồn.

- Lão Chấp Nhận và Thiếu Chủ bị trúng độc, không nghỉ tới là liên lụy đến cả Nguyệt Cung chúng ta, núi trước không phải có Chủy Cung rồi sao.Núi sau có Nguyệt Cung, núi trước có Chủy Cung, hơn nữa vị Chủy Cung cung chủ còn là kỳ tài thảo dược trăm năm có một, ngay cả công tử nhà cô cũng tán thưởng hắn.

Có vấn đề về độc dược sao không trực tiếp đến hỏi Chủy Cung mà phải lặn lội đến tận Nguyệt Cung núi sau tìm trợ giúp.

- Nghe nói Chủy Cung và Vũ Cung không hợp nhau.

Lại nói Bách Thảo Tụy của núi trước đều do Chủy Cung chịu trách nhiệm điều chế, lần này lão Chấp Nhận và thiếu chủ chết vì độc, tự nhiên Bách Thảo tụy hai người họ dùng có vấn đề, Chủy Cung cũng không thoát được liên quan.

Cho nên nhờ Nguyệt Cung, một nơi vốn ở núi sau, không hề liền quan đến là lựa chọn tốt nhất.Cung môn có quy định, người núi sau không thể tùy tiện đến núi trước, dù có có tín vật đi nữa Nguyệt Công Tử cũng không thể ngang nhiên đi tới đi lui vào buổi sáng, chuyến viến thăm núi trước chỉ có thể khởi hàng khi vầng trăng đã lên caoTiểu Nguyệt theo chân Nguyệt Công Tử đến ranh giới, cổng ranh giới đã được mỡ ra từ trước, ngoại trừ hai vị hộ vệ đứng canh gác còn có một vị hộ vệ khác, nhìn qua thật tuấn tú.

- Nguyệt Công Tử, Tiểu Nguyệt cô nương, đột ngột khiến hai người rời núi sau thế này, thật ngại quá, chỉ là Chấp Nhận đại nhân gặp chút khó khăn về dược liệu, cần sự trợ giúp của Nguyệt Công Tử.

Vị hộ vệ tên Kim Phồn nhìn thấy hai người Nguyệt Cung liền mừng rỡ ra mặt.

Sự việc có vẻ gắp gáp, Kim Phồn nhanh chóng đưa hai người đi vào một con đường tránh tai mắt người nhìn, quanh co một lúc liền tới một nơi gọi là Vũ Cung.

- Công Tử, không ngờ núi trước lại rộng lớn thế này, ta hoa hết cả mắt.

Tiểu Nguyệt từ khi theo Nguyệt Công Tử đến Nguyệt Cung vẫn luôn quanh quẩn trong Nguyệt Cung, đôi khi có theo chân Công Tử nhà mình đến tụ tập ở Tuyết Cung hoặc Hoa Cung, nhưng núi sau không nhiều đình viện như núi trước, người đương nhiên càng không nhiều bằng.

Núi trước quả thật là một thế giới xa lạ đối với Tiểu Nguyệt.

- Tiểu Nguyệt, theo ta khiến người thiệt thòi rồi.

Nguyệt Công Tử nghe Tiểu Nguyệt nói vậy liền cảm thấy áy náy.

Tiểu cô nương này đi theo hắn đã hơn mười năm, mười năm qua chỉ xoay quanh hắn và y dược, ngay cả một người bạn cũng không có.

- Không thiệt thòi, được đi theo công tử là điều may mắn nhất của Tiểu Nguyệt.

Tiểu Nguyệt ngay lặp tức lắc đầu phủ nhận, nếu không có Nguyệt Công Tử cô làm gì có khả năng còn sống đến tận bây giờ, hơn nữa đi theo Công Tử cô được học chữ, được học y dược, còn được truyền dạy Phất Nguyệt tam thức, có gì không tốt.

Nguyệt Công Tử nhìn cái đầu nhỏ ngó nghiêng khắp nơi không ngừng trầm trồ sự xa hoa của Vũ Cung khẽ cười, tay vỗ nhẹ lên chiếc đầu nhỏ.

Nói mới nhớ Tiểu Nguyệt nhà hắn hình đã tới tuổi cập kê rồi nhỉ.

Nguyệt Công Tử bắt suy sét xem có nam tử nào mình quen tính tình tốt khôngTuyết Trùng Tử, cái tên già không ra già trẻ không ra trẻ tính tình cổ quái ấy ai thèm.

Hoa Công Tử, hàm chơi quên việc, không đáng tin cậy chút nàoNghỉ tới nghỉ lui vẫn là Tuyết Công Tử là lựa chọn tốt nhất, tuổi tác thân phận đều tương đương, tính cách ôn nhu dương quang, nhìn cái đám Tuyết Liên tươi tốt trong Hàn Đàm là biết Tuyết Công Tử đáng tin hơn hai tên kia rồi.

Hơn nữa, hắn thấy Tiểu Nguyệt và Tuyết Công Tử cũng khá thân thiết với nhau.

Đợi mọi chuyện xong xui hắn sẽ hỏi ý Tiểu Nguyệt.
 
Viễn Nguyệt ( Cung Viễn Chủy X Nữ Chính)
Chương 3


Việc cấp bách mà hộ vệ Kim Phồn nhờ Nguyệt Công Tử chỉ là xác nhận một loại thảo dược gọi là Thần Linh Hoa,nguyên liệu chính quan trong để chế tạo Bách Thảo Tụy.Nguyệt Công Tử vừa nhìn đã biết mẫu dược liệubị cháy xém trên tay không phải là Thần Linh Hoa mà là Cỏ Linh Hương, hai dược liệu này ngoại hình giống nhau rất dễ bị nhầm lẫn.

Không có Thần Linh Hoa, Bách Thảo Tụy cũng không còn là Bách Thảo Tụy nữaXem ra Bách Thảo Tụy mà cố Chấp Nhận và cố Thiếu Chủ sử dụng thật sự đã bị động tay động chân.Nguyệt Công Tử đối với vấn đề này không tiện lên tiếng nhiều, tranh đấu nội bộ núi trước là của núi trước, hơn nữa chuyện này còn liên quan mật thiết tới Vô Phong, người núi sau vẫn nên ít lời mộtchút, làm tròn trách nhiệm bảo vệ núi sau.

Việc nhờ đã xong, Nguyệt Công Tử chỉ đơn giản nói đôi ba câu liền vội vàng cáo lui.

Mặt ngoài không phản ứng gì nhiều nhưng hắn cũng không chịu được sự trêu đùa của Cung Tử Thương.- Vị đại tiểu thư này thật có chút đáng yêu nha.

Tiểu Nguyệt đứng bên ngoài đợi, chính sự nghe không được bao nhiêu nhưng đại tiểu thư gọi công tử nhà cô bao nhiêu tiếng Nguyệt Ca Ca cô đều nghe rõ.

Cung Môn lại có một người hoạt bát đáng yêu như đại tiểu thư thật hiếm có.

- Đi, thuận đường ghé qua Tuyết Cung một chuyến, Tuyết Liên dự trữ ở Nguyệt Cung trùng hợp cũng hết rồi.

Từ núi trước đến Nguyệt cung không thể tránh khỏi đi ngang qua Tuyết Cung, lần này xuống núi ngoài ý muốn biết được không ít chuyện Nguyệt Công Tử đã sớm không chịu nỗi muốn tụ tập cùng hai vị Công Tử khác bàn luận về chuyện của núi trước.

Dù sao núi sau nhàm chán như vậy, bàn luận về chuyện của núi trước là một trong những sở thích của Hoa Tuyết Nguyệt tam công tử bọn họ.

- Công Tử, lúc nãy ngài bảo không muốn cho ai biết mình đến núi trước mà.

Tiểu Nguyệt khó hiểu, Công Tử nhà cô đã cố tình lén lút đi vào ban đêm rồi, hiện tại còn muốn ghé vào Tuyết Cung , đây chẵn phải là giấu đầu lòi đuôi sao.

- Tuyết Trùng Tử sợ là đã sớm biết rồi, chắc hẳn đã sớm nấu sẵn một nồi cháo, pha một chung trà mời Hoa Công Tử đến chờ ta và ngươi rồi.

Nguyệt Công Tử nhún vai, trong lòng đã sớm hiểu rõ nhóm đồng bọn của mình.Quả nhiên, đêm đã khuya nhưng từ xa vẫn thấy Tuyết Cung băng thiên tuyết địa đèn đóm vẫn sáng,dưới mái hiên quen thuộc sớm đã có ba người tụ tập với nhau cười nói rôm rả.- Trở về rồi sao, Nguyệt Công Tử, còn có Tiểu Nguyệt, mau đến ngồi, kể bọn ta nghe núi trước có gì mới mẻ không.

Người lên tiếng là Hoa Công Tử, một thân hoa y, vừa nhìn thấy bóng dáng hai người Nguyệt Cung xuất hiện ở cửa Tuyết Cung liền vui vẻ đúng dạy chạy ra chào đón, còn nhiệt tình hơn cả chủ nhà.

- Đi từ xa đã nghe thấy hương cháo thơm rồi, có phần hai người bọn ta sao.

Nguyệt Công Tử ngồi xuống đối diện Tuyết Trùng Tử, Tiểu Nguyệt đương nhiên ngồi bên cạnh Công Tử nhà mình, Hoa Công Tử ngồi phía đầu bàn, giữa Tuyết Trùng Tử và Nguyệt Công Tử.

- Tất nhiên là có.

Tuyết Công Tử mở nắp đồi đất nhỏ, bên trong cháo trắng nấu nhuyễn với thịt bằm, hương thơm ngào ngạt mang có một ít hương sen thanh nhã theo làn khói trắng bốc lên.- Hôm nay Tuyết Trùng Tử đại nhân hào phóng thả Tuyết Liên vào nấu cháo luôn sao.

Tiểu Nguyệt thân là Dược Đồng của Nguyệt Cung đương nhiên ngửi qua liền biết trong cháo có Tuyết Liên.

- Không chỉ là Tuyết Liên bình thường đâu, Tuyết Trùng Tử hắn ngắt Tuyết Liên trong Hàn Đàm nấu đấy, hai người các ngươi tranh thủ ăn nhiều một chút, không có nhiều cơ hội được ăn Tuyết Liên thượng phẩm của tên này đâu.Hoa Công Tử lặp tức bình luận.

Tuyết Liên bên ngoài giá trị liên thành có vật chỉ có thể cầu không thể tìm, thế nhưng ở Tuyết Cung lại như rau dưa bên đường, không nấu cháo thì cũng mang đi nấu trà.

- Dạo này sức khỏe của Tuyết Công Tử không tốt, hái xuống cho hắn bồi dưỡng thân thể, dù sao đám Tuyết Liên ấy cũng một tay hắn chăm sóc.

Tuyết Trùng Tử nhấp một ngụm trà đạm nhiên nói.

- Thế bọn ta hưởng phước từ Tuyết Công Tử rồi, cháo nấu không tồi, là Tuyết Công Tử nấu sao.Nguyệt Công Tử nhận lấy chén cháo nhỏ không khách khí ăn một ngụm, hương vị quen thuộc bọn hắn ăn mấy năm nay.

- Tất nhiên là ta rồi, Tiểu Nguyệt ngươi là tiểu nữ tử, ăn nhiều một chút.

Tuyết Công Tử không phủ nhận, chén cháo của Tiểu Nguyệt còn đặc biệt múc nhiều hơn so với chén của Nguyệt Công Tử.

- Ta hái Tuyết Liên là cho người bồi bổ, ngươi ăn thì không bao nhiêu, đều múc cho mọi người nhiều.

Tuyết Trùng Tử thấy một cảnh này liền cằn nhằn.

Dạo này Tuyết Công Tử nhà hắn hay cảm mạo, thân là người của Tuyết Cung, tu luyện Dung Tuyết tâm kinh lại cảm mạo.

Chuyện này truyền ra ngoài chắc chắn sẽ thành trò cười cho cả Cung Môn này.Tuyết Trung Tử cảm thấy mình đã quá lơ là trong việc độc thúc Tuyết Công Tử tu luyện, qua hôm nay phải nghiêm khắc với hắn hơn mới được.- Được rồi, không nói chuyện của Tuyết Cung các ngươi nữa, Nguyệt Công Tử ngươi nói núi trước chuyện gì xảy ra.

Hoa Công Tử hoàn toàn không có hứng thù như hai vị Tuyết Cung cằn nhằn nhau, lặp tức chen ngang chuyển đến chủ đề mà bọn họ trong ngóng cả buổi tối hôm nay.

Nguyệt Công Tử ăn xong chén cháo nhỏ, lâu qua miẹnge, uống một ngụm trà chậm rải kể lại mọi chuyện - Thú vị nha, Chủy Cung vậy mà dám cả gan đầu độc cố Chấp Nhận và cố Thiếu Chủ.

Hoa Công Tử nghe xong liền hứng thú ra mặt, một bộ dạng chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn- Chỉ sợ mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Tuyết Trùng Tử thì lại nheo chặc đôi chân mày, vẻ nghiêm nghị hoàn toàn không phù hợp với gương mặt non nớt xuất hiện.- Ngươi nói phải, cả giang hồ này đều biết vị Cung Viễn Chủy này rất nghe lời Cung Thượng Giác.

Cung Thượng Giác chúng ta đều gặp qua, hắn tuy âm dương quái khí nhưng lại để ý tới an nguy của Cung Môn hơn bất kỳ ai, không bao giờ có chuyện Cung Thượng Giác để chuyện này sảy ra.Nguyệt Công Tử đồng tình, chuyện này càng suy nghỉ càng cảm thấy không đầu vào đâu.

- Công Tử, liệu có phải là Vô Danh không Tiểu Nguyệt nghe tam vị công tử thảo luận nhịn không được lên tiếng - Vô Danh.

Tuyết Công Tử hỏi lại.

Vô Danh, cái tên này bọn họ hình như chưa từng nghe qua.

- Khả năng đi, còn nhớ năm đó Vân Tước mạo hiểm xâm nhập vào Cung Môn không chỉ vì Bách Thảo tụy mà còn là vì tìm kiếm của một sát thủ Vô Phòng cài vào từ trước Vô Danh, chỉ là không biết hiện tại tên Vô Danh đó còn sống hay đã chết.Nguyệt Công Tư gật đầu tán thànhChuyện Nguyệt Cung trước kia đứng ra thu nhận một sát thủ Vô Phong tên Vân Tước cao tầng Cung Môn đều biết, Tuyết Cung và Hoa cung là hàng xóm sao có thể không biết được.

- Vô Phong đúng là cái gai độc nhổ thế nào cũng không tận gốc mà, Cung Môn thời gian sắp tới chắc hẳn rất náo nhiệc.

Hoa Công Tử thả chén trà trên tay xuống trầm ngâm.

Không khi yên lặng bao trùm lấy nhóm năm người núi sau, cả bọn không hẹn mà ngước nhìn tuyết rơi bên ngoài ngầm đồng tình với lời của Hoa Công Tử.

- Tuyết Công Tử, ngày mai đích thân ta giám sát ngươi luyện khinh công.Tuyết Trùng Tử đột nhiên phá hỏng bầu không khí nghiêm túc- Hả, à được thôi.Tuyết Công Tử đột ngột bị chỉ tên ngơ ngác ngốc ngốc nhìn tiểu chủ tử nhà mình.

Tuyết Công Tử không biết vì sao chủ tử nhà mình muốn giám sát mình luyện khinh công, Tuyết Trung Tử không quan tâm tới chuyện luyện công của Tuyết Công Tử từ lâu, sao hôm nay lại đột nhiên...- Khinh Công của Tuyết Công Tử là yếu nhất, Tuyết Trùng Tử là sợ ngươi bị người khác bắt nạt mà không thể chạy về mách hắn được.

Hoa Công Tử được đà trêu đùa, Tuyết Công Tử nghe thế có chút ngượng nghịu, đôi tai trắng nõn đỏ ửng vị xấu hổ.

Đúng là nói riêng về khinh công Tuyết Công Tử yếu nhất trong nhóm người núi sau.

Đến nổi dù nội lực của Tiểu Nguyệt có yếu kém hơn nhưng khinh công vẫn hơn hẳn.Tiếng cười nói lại rộn ràng khắp Tuyết Cung.

Ánh sáng từ chiếc đèn dầu, hương trà thơm ngát bóc lên theo từng làn khói trắng cứ thế thổi hơi ấm cho một nơi lạnh lẻo, quanh năm băng thiên tuyết địa.
 
Viễn Nguyệt ( Cung Viễn Chủy X Nữ Chính)
Chương 4


Tối hôm đó sau khi trờ về từ Tuyết Cung, Nguyệt Công Tử cũng thành công đòi vài đóa Tuyết Liên, tuy không phải hàng thượng phẩm nhưng cũng đủ cho Tiểu Nguyệt vui mấy ngày, Tuyết Liên dự trữ trong kho Nguyệt Cung đã hết mấy ngày nay, có được Tuyết Liên mới Tiểu Nguyệt nhanh chóng xử lý lưu trữ.

Chỉ là ngày hôm trước vừa mang được Tuyết Liền đi ngày hôm sau Tuyết Công Tử đến Nguyệt Cung xin vài đơn thuốc phong hàn và thảo dược có tác dụng làm ấm cơ thể.- Tuyết Trưởng Lão bảo ngày mai tân Chấp Nhẫn tham gia thử thách Tam Vực, hắn trời sinh sợ lạnh nên Tuyết Trùng Tử bảo ta đến Nguyệt Cung xin vài đơn thuốc, không hắn lại chết rét ở Tuyết Cung.

Thì ra là xin cho Cung Tử Vũ, Tiểu Nguyệt còn nghỉ Tuyết Trùng Tử xin cho Tuyết Công Tử.Tuyết Công Tử nói rồi tiện tay đưa cho Tiêu Nguyệt một ít quả dại, hắn hái trên đường đến đây.

Tiểu Nguyệt là tiểu cô nương duy nhất của núi sau, tuổi nhỏ nhất dung mạo lại xinh xắn mọi người ở núi sau đều không tự chủ mà xem như tiểu muội muội trong nhà mà quan tâm.- Tuyết ca ca, huynh tốt nhất, ta đi lấy đơn thuốc ngay cho huynh.

Tiểu Nguyệt được cho quà vặt liền vui vẻ cười tít mắt chạy vào phòng bóc thuốc gói vài đơn thuốc, thuận tiện báo cho công tử nhà mình.

- Mấy túi này là yêu cầu của Tuyết Trùng Tử đại nhân, cái này là cho huynh, hôm trước Tuyết Trùng Tử đại nhân bảo huynh hay cảm mạo, đây là mật ong nấu với gừng và chanh, huynh dùng chung với trà sẽ rất tốt, cũng rất ngọt nữa.

Tiểu Nguyệt mang ra vài đơn thuốc đã được gói cẩn thận và một chiếc lọ nhỏ, đây là cô nấu sau khi xử lý xong Tuyết Liên dự tính hai ngày nữa mang đến Tuyết Cung xem như làm quà đáp lễ mấy bông Tuyết Liên, không nghỉ đến Tuyết Công Tử đã đến Nguyệt Cung Trước.

- Tiểu Nguyệt nhà chúng ta thật chu đáo, hôm nay ta sẽ dùng pha với trà, vậy ta về trước, Tuyết Trung Tử còn đang chờ ta.

Nghỉ tới Tuyết Trung Tử mấy hôm nay ngày nào cũng bắt hắn luyện khinh công từ sáng sớm tới tối mịt mà rung mình, mấy hôm nay tối nào Tuyết Công Tử đều mệt muốn chết, còn mệt hơn cả thời gian bảy năm luyện Phật Tuyết tam thức nữa.

- Được huynh trở về cẩn thận.

Tiểu Nguyệt nghiêng đầu nhìn bóng lưng vội vã rời đi của Tuyết Công Tử suy tư.

Lúc cô theo Công Tử đến Nguyệt Cung, Tuyết Trung Tử đã ở Tuyết Cung một thời gian, lúc đó Tuyết Trùng Tử chưa luyện Tán Tuyết Tâm Kinh, một mình nơi Tuyết Cung lạnh giá tính cách cũng nhàn nhạt lạnh lùng.

Sau một thời gian, một ngày mùa hè, Nguyệt Công Tử và Hoa Công Tử không chịu được nóng bức quyết định rủ nhau mang theo Tiểu Nguyệt đến Tuyết Cung tránh nóng, thì nhìn thấy thân ảnh một thiếu niên bám theo Tuyết Trùng Tử như một cái đuôi nhỏ.

Truy hỏi mới biết là tiểu thư đồng Tuyết Trùng Tử mới thu nhận.

- Thế nào đây, Nguyệt Công Tử có tiểu dược đồng, Tuyết Trung Tử cũng có tiểu thư đồng, ta có nên đòi cha mình một người hầu cận không.

Hoa Công Tử nhìn hai đồng bọn đều có đuôi nhỏ theo sau nói không ghen tỵ là nói dối, Hoa cung cũng chỉ có một mình hắn mỗi ngày làm bạn với ngọn lửa, rèn sắc luyện thép, dù tính cách hoạt bát vui vẻ tới đâu thì vẫn cảm thấy có chút cô đơn.

Lại nhìn haitên đồng bọn luôn có người bầu bạn bên cạnh, tức chết Hoa Công Tử rồiTất nhiên Hoa Trưởng Lảo tính tình nghiêm khắc sẽ không đồng ý yêu cầu nho nhỏ ấy của Hoa Công Tử.Cũng từ lúc có Tuyêt Thư Đồng bên mình Tuyết Trùng Tử mới bắt đầu thể hiện cảm xúc tức giận, cười nhẹ,... .

Có huynh ấy ở, Tuyết Cung cũng không còn lạnh lẻo như trước nữa.

Sau này Tuyết Trùng Tử bắt đầu luyện Tán Tuyết Tâm Kinh, cơ thể phản lảo hoàn đồng trở lại vẻ bề ngoài của một đứa trẻ 15 16 tuổi, danh hiệu Tuyết Công Tử tạm thời được giao cho tiểu thư đồng nay đã cao lớn thành một công tử trang nhã ấm áp để người ngoài nhìn vào thì biết Tuyết Cung có người canh giữ.

- Công Tử, thử thách Tam Vực lại mở rồi, ngài muốn ta chuẩn bị gì khôngNhững lần trước Nguyệt Công Tử đều bảo cô chuẩn bị vài món độc dược để làm đề thi, ngày mai đã bắt đầu ở Tuyết Cung rồi, nếu không chuẩn bị sẽ không kịp mất.

- Ngươi không cần vội, không nhanh như vậy đâuNguyệt Công Tử ung dung đọc cuốn sách thảo dược trong tay.

Vấn đề của Cung Tử Vũ hắn đã biết qua, thực lực khá yếu kém, không thể nào nhanh chóng vượt qua được cửa Tuyết Cung được.

Ngay cả Cung Thượng Giác năm đó kỳ tài trác tuyệt cũng mất gần nữa tháng.

Chưa kể tới tình hình núi trước đang loạn, tân Chấp Nhận không thể thảnh thơi tập trung vào thử thách được.

Ải thứ nhất ở Tuyết Cung cùng ải cuối cùng ở Hoa Cung là cố định không thể thay đổi được, chỉ có ải ở Nguyệt Cung là có thể tùy vào tình hình mà thay đổi.

Dù sao thì kiến thức về dược lý như biển rộng thâm sâu, thời gian càng trôi lại có thêm dược liệu mới được phát hiện, một phương thuốc khác được tạo ra.

Nguyệt Cung không thể nào mười năm như một duy trì một đề bài được.

Nguyệt Công Tử muốn chậm rãi quan sát xem, Cung Tử Vũ này là người như thế nào mới có thể quyết định đề bài phù hợp được.
 
Viễn Nguyệt ( Cung Viễn Chủy X Nữ Chính)
Chương 5


Tiểu Nguyệt không ngờ rằng chỉ trong một thời gian ngắn tiếng chuông tan của Cung Môn lại vang lên thêm một lần nữa.

Lần này Tiểu Nguyệt đang ở phòng chính, một bên bồi Nguyệt Công Tử trò chuyện, một bên mài mực.

Khi tiếng chuông truyền tới cả hai người Nguyệt Cung đều đồng loạt ngừng hành động trên tay, nét bút vững trải của Nguyệt Công Tử bị lệch một nét dài, trang giấy này cọi như bỏ, phải viết lại trang mới.Đinh...đangTiểu Nguyệt ngẩn người, vội vàng chạm vào trâm cài tóc trên đầu.

Trâm cài được chế tác từ bạc, tạo hình trăng khuyết tinh xảo có treo lên ba chiếc lục lạc nhỏ.

Trâm cài này Tiểu Nguyệt đã dùng mười năm nay nhưng vẫn luôn được cô giữ gìn cẩn thận vì nó là món quà Nguyệt Trưởng Lão tặng cho Tiểu Nguyệt khi cô đến Nguyệt Cung.Một món quà nhỏ dỗ dành đứa nhỏ đáng thương từ nay không thể nhìn thấy thiên hạ nào nhiệt nhiều màu sắc, chỉ có thể ở lại Nguyệt Cung cô tịch này đến hết đời.

Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng của Tiểu Nguyệt.

Tiểu Nguyệt hoang mang nhìn sang Nguyệt Công Tử, người đang nheo mày nhìn nét chữ hỏng của mình.

Không khí Nguyệt Cung trầm xuống như một vũng nước đọng.Quả nhiên, không bao lâu, Hoàng Ngọc hộ vệ đến đưa tin.

Lần này còn vội hơn lần trước.

- Nguyệt Công Tử, Nguyệt Trưởng Lão bị sát hại, Trưởng Lão viện mời ngài đến Chấp Nhận điện.Tiểu Nguyệt thấy hai tai mình như ù lại, tay run rẩy đánh rơi thỏi mực, vị Hoàng Ngọc hộ về này vừa mới nói gì cơ, Nguyệt Trưởng Lão bị làm sao.- Công Tử...Tiểu Nguyệt run rẩy nhìn Nguyệt Công Tử như muốn hỏi rốt cuộc mình có nghe lầm không thì sửng sốt, lời sắp ra đến miệng cũng buột phải nuốt xuống.

Công Tử nhà cô đang thẳng lưng ngồi dưới ánh đèn dầu nhưng bóng tối xung quanh lại như sống dậy vùng vẩy từng chút một cắn nuốt ánh sáng bao trùm lấy người.

Như mây mù che khuất ánh trăng.

Hoàng Ngọc hộ vệ đến truyền tin cũng nhạy cảm cảm nhận được tâm tình không tốt của vị Nguyệt Cung Chủ.

Đối diện với uy áp đang tõa ra bốn phía một cách mất kiểm soát của Nguyệt Công Tử chỉ có thể cuối đầu không dám thở mạnh.

Quả nhiên như lời đốn, người núi sau đều thâm sâu khó lường, ngay cả bản thân hắn dù đã không ít lần tiếp xúc với Nguyệt Công Tử cũng lần đầu tiên chân chính biết được nội lực Nguyệt Công Tử lại thâm sâu đến thế.

- Tiểu Nguyệt, theo ta đến Chấp Nhận điện.

Đặt bút lông trên tay xuống, Nguyệt Công Tử âm trầm lên tiếng.

- VângTiểu Nguyệt giật mình khỏi cơn hoảng loạn đáp, âm thanh phát ra có chút run rẩy vội vàng đứng dạy đuổi theo Nguyệt Công Tử.

Đêm khuya gió lạnh thổi bay vạt áo màu nguyệt quang của Nguyệt Công Tử, hắn từng bước hướng về ranh giới, gương mặt vốn không có nhiều biểu cảm nay lạnh băng như sương giá ngàn năm, đôi mắt luôn mang một tia u buồn này chỉ còn lại một màu tâm tối như đáy nước tỉnh lặng không một gợn sóng.

Tiểu Nguyệt đi phía sau nhìn bóng lưng Công Tử nhà mình không hiểu sao đuôi mắt cay nồng.Trên đường đi ngang qua Tuyết Cung, Tuyết Trung Tử và Tuyết Công Tử còn có Hoa Công Tử đứng ở cổng Tuyết Cung từ xa nhìn theo.Tiểu Nguyệt theo sát Nguyệt Công Tử trong lòng cảm thán, đi theo công tử hơn mười năm lần đầu tiên thấy công tử tức giận đến độ này.

Thậm chí lúc đánh mất Vân Tước cô nương, Nguyệt Công Tử chỉ tỏ ra thất vọng với bản thân, từ đó một bộ dạng u buồn không muốn quan tâm gì nữa.

Còn ngày hôm nay, Tiểu Nguyệt cảm thấy, Nguyệt Công Tử muốn giết người.Hoàng ngọc hộ vệ dẫn đường Nguyệt Công Tử và Tiểu Nguyệt đến Chấp Nhận Điện rồi rời đi tiếp tục nhiệm vụ canh gác của mình.

Tại Chấp nhận điện ngoại trừ hộ vệ ra, có tổn cộng năm người, Tiểu Nguyệt chỉ nhận biết được hai vị Tuyết Trưởng Lão và Hoa Trưởng Lão, ba thiếu niên còn lại đại khái Tiểu Nguyệt có thể đoán được thân phận.

Ngồi ở vị trí chấp nhận hẳn là Cung Tử Vũ, xem ra hắn đã bỏ ngang thử thách tại Tuyết Cung trở về chủ trì sự tình.

Người mặt y phục đen nghiêm nghị, mắt ưng mày kiếm hẳn là Cung Thượng Giác.

Thiếu niên còn lại, nhìn qua chưa đến tuổi trưởng thành hẳn là Cung Viễn Chủy, thiếu niên thiên tài trăm năm có một trong lời đồn.

- Sự tình hết sức đột ngột, mọi chuyện đành phải giản lược, các vị Cung Chủ vẫn còn quá trẻ việc thay đổi trưởng lão chỉ mới thấy lần đầu.Tuyết Trưởng Lão nhìn Nguyệt Công Tử có chút không đành lòng nhưng vẫn phải nói.

- Nguyệt Trưởng Lão qua đời, theo quy tắc của Cung Môn thì người của tộc họ Nguyệt sẽ thừa kế chức vị trưởng lão.

Hoa Trưởng Lão nổi tiếng là người cứng rắn nhất trong ba vị trưởng lão, ánh mắt ông nhìn thẳng nghiêm nghị từng lời.

Lúc này Cung Tử Vũ cuối cùng cũng biết vì sao Kim Phồn lại không cho mình hỏi về thân phận của Nguyệt Công Tử, hóa ra là người của núi sau, một trong những người chủ trì thử thách tam vực của hắn.

Cứ như thế đơn giản vài câu của hai vị trưởng lão, Nguyệt Công Tử chính thức trở thành Nguyệt Trưởng Lão, ngồi vào vị trí bị bỏ trống ở giữa Tuyết Trưởng Lão và Hoa Trưởng Lão.

Trong suốt quá trình Nguyệt Công Tử chỉ đứng đó, cuối đầu không nói gì hoặc là hắn không muốn nói.

Rời khỏi Chấp Nhận Điện, Nguyệt Công Tử và Tiểu Nguyệt được đưa đến Trưởng Lão viện, nơi phát hiện thi thể của Nguyệt Trưởng Lão.

Theo báo cáo từ y quán, lúc Lục Ngọc hộ vệ phát hiện ra, Nguyệt Trưởng Lão đã bị một đao đâm chết, sau đó bị treo cổ giữa Trưởng Lão viện, máu của ông còn bị dùng để viết dòng chữ " Người giết Vô Danh, lưỡi đao Vô Phong" Thi thể Nguyệt Trưởng Lão đã được an vị trong quan tài, chỉ đợi Nguyệt Công Tử đến nhìn mặt lần cuối liền đóng nắp phong quan.

Ngay cả áo tan cũng đã được chuẩn bị đầy đủ cho hai người.

Tiểu Nguyệt tuy không phải huyết mạch của Nguyệt Trưởng Lão nhưng cũng mang họ Nguyệt, được ông yêu thương như con cháu trong nhà, tự nhiên có tư cách mặt tan phục.

Tiểu Nguyệt chua sót nhìn người đang nằm trong quan tài, mới hôm qua Nguyệt Trưởng Lão còn tự mình thông báo với họ chuẩn bị cho thử thách tam vực, vậy mà hôm nay người đã nằm trong quan tài lạnh băng.

đời người thật vô thường.Nắp quan tài đóng, Nguyệt Công Tử mang theo bài vị đi phía trước, Tiểu Nguyệt cầm đèn đi ngay bên cạnh, phía sau là là tám Lục Ngọc hộ vệ mặt đồ trắng nâng quan tài trở về núi sau.

- Vô DanhTiểu Nguyệt nghe thấy từ Nguyệt Công Tử, âm thanh rất nhỏ nhưng cay nghiến, hận không thể nhai nát danh xưng trong miệng.Cái tên Vô Danh gây thù với Nguyệt Cung đủ nhiều.
 
Viễn Nguyệt ( Cung Viễn Chủy X Nữ Chính)
Chương 6


Nguyệt Công Tử trở thành Nguyệt Trưởng Lão, theo quy định của Cung Môn sẽ chuyển từ Nguyệt Cung đến Trưởng Lão Viện.

Tiểu Nguyệt mười năm trước theo Nguyệt Công Tử đến Nguyệt Cung, mười năm sau theo Nguyệt Trưởng Lão chuyển đến Nguyệt Viện.

Nguyệt Viện là viện tử nhỏ nằm trong Trưởng Lão Viện cùng với Hoa Viện và Tuyết Viện.

Đồ của cố Nguyệt Trưởng Lão tất cả đã được chuyển về núi sau cất giữ cẩn thận, thay vào đó là đồ của tân Nguyệt Trưởng Lão.

Tiểu Nguyệt cẩn thận bày biện thư án cho Nguyệt Công Tử, thậm chí trang giấy viết hỏng vài ngày trước cũng được mở ra đặt trên bàn chờ Nguyệt Công Tử xử trí.

Phòng chính ở Nguyệt Viện có phần lớn hơn ở Nguyệt Cung, từ thư án nhìn thẳng ra ngoài sân có một hồ nước lớn, mỗi đêm đều phản chiếu ánh trăng bạc, bắc ngang qua hồ nước là một cây cầu gổ, ven bờ trồng rất nhiều hoa linh lan, vào mua hoa nở chắc chắn sẽ rất đẹp.Phòng của Nguyệt Công Tử đã được sắp xếp xong chỉ còn một thứ mà thôi.

Tiểu Nguyệt nhìn chiếc rương gỗ đàm hương được tạo tác tinh xảo.

Vật dụng của Vân Tước cô nương khi cô ấy ở Nguyệt Cung, tất cả đề được bảo quản cẩn thận trong chiếc rương này.

Tiểu Nguyệt không biết nên đặt ở đâu mới hợp lý nên đành phải để lại chờ công tử trở về quyết định.

Dặn dò người hầu không được tự ý vào phong chính xong Tiểu Nguyệt mới bắt đầu thu dọn phòng ở của mình, phòng của cô nằm ngay bên cạnh phòng chính, tuy không rộng bằng phòng chính nhưng so với phòng trước kia ở Nguyệt Cung vẫn là trên trời dưới đất rồi.

Đồ dùng của Tiểu Nguyệt không nhiều, y phục cũng chỉ có vài bộ nhưng đều được làm từ vãi thượng hạn cắt may tỉ mĩ, trang sức cũng đều là sản phẩm từ Hoa Cung.

Tất cả đều là những ưu ái mà cố Nguyệt Trưởng Lão dành cho Tiểu Nguyệt, ông đã hoàn toàn tách biệt danh hiệu Dược Đồng của cô với những hạ nhân khác.

Lại nhờ tới chiếc trâm cài trăng khuyết kia, sau khi tiễn đưa cố Nguyệt Trưởng Lão xong Nguyệt Công Tử đã bảo cô mang đến Hoa Cung sửa lại, hiện tại chắc cũng đã xong rồi.

Tiểu Nguyệt tranh thủ bố trí phòng mới của mình xong quay lại núi sau muốn đến Hoa Cung một chuyến.Tiểu Nguyệt lần đầu tiền một mình đi lại ở núi trước lạc đường là điều không thể tránh khỏi.

Phải, Tiểu Nguyệt lạc đường rồi, cô chẵn biết mình đang ở đâu nữa, đường lối ở núi trước chỗ nào cũng như chỗ nào Tiểu Nguyệt cũng không thể quay lại Nguyệt Viện được nữa.

Vốn muốn đợi xem có đoàn thị vệ tuần tra nào đi ngang qua để hỏi đương không thì vô tính thấy một thân ảnh quen mắt lén lén lút lút dùng khinh công trốn sau tán cây.

Một đám chấm hỏi bu quanh đầu Tiểu Nguyệt, mang theo tâm lý tò mò Tiểu Nguyệt bám theo.

Một đường theo tới một nơi gọi là Thương Cung.

- Thương Cung, là nơi của vị đại tiểu thư kia mà.

Không biết có phải do ảnh hưởng tâm lý hay không, dù cổng lớn Thương Cung mở rộng nhưng Tiểu Nguyệt lại không muốn đi vào bằng cửa lớn, dùng khinh công đạp qua ngọn cây gần đó bay vào trong.

Rất nhanh Tiểu Nguyệt liền nhìn thấy thân ảnh mình đang tim kiếm, lần này nhìn rõ mặt rồi cô không chút do dự bước tới vỗ lưng người nọ một cái.

- Ai dám ám sát bổn công tử ta.

Người kia không phòng bị bị vỗ một cái giật mình quay người lại thủ thế.

- Ai dám ám sát huynh chứ, Hoa Công Tử huynh làm gì ở đây.

Tiểu Nguyệt bị phản ứng thái quá của Hoa Công Tử làm cho giật mình theo.

- Ta...ta có chuyện quan trọng mới đến đây, còn muội, không ở Nguyệt Cung sắc thuốc đến đây làm gì, có tin ta mách công tử nhà muội không.

Tiểu Nguyệt nheo mày nghiêng nghiêng đầu nhìn Hoa Công Tử .

- Hoa Công Tử, công tử nhà muội đã là Nguyệt Trưởng Lão rồi, muội theo công tử nhà muội chuyển đến núi trước là sai sao, ngược lại là huynh, Hoa Trưởng Lão biết huynh lén lút đến núi trước thì huynh chết chắc.

Lần này thì Hoa Công Tử không cải được rồi chỉ có thể tìm cách hối lộ chặn miệng Tiểu Nguyệt, cha hắn Hoa Trưởng Lão rất thích Tiểu Nguyệt, Tiểu Nguyệt mà chạy đi mách hắn chắc chắn sẽ bị mắng đến to đầu.

- Đây đây, trâm cài lần trước muội nhờ ta sửa lại đã xong rồi đây, tặng kèm cặp hoa tai nhỏ, đá phỉ thúy này ta vô tình có được, thủy tinh chủng đấy.

Hoa Công Tử bá cổ Tiểu Nguyệt kéo ra một góc lấy trong túi áo một hộp gấm, bên trong là trâm cài được sửa tốt, còn có một cặp hoa tai phỉ thủy tạo hình mặt trăng, vốn là để tặng Tiểu Nguyệt tuổi trưởng thành, giờ thì thành đồ bịt miệng.

Thiếu nữ nào mà không thích trang sức tinh xảo, Tiểu Nguyệt cũng không ngoại lệ, vừa nhìn đã thích đến cười tít mắt.

- Muội không mách Hoa Trưởng Lão nữa, nhưng mà huynh chạy đến Thương Cung là gì, có hứng thú với món vũ khí nào ở Thương Cung sao.

Hoa Cung và Thương Cung đều nghiên cứu và chế tạo vũ khí, ngoại trừ điều này ra Tiểu Nguyệt không biết thêm lý do nào hợp lý hơn.

- Có thể coi là vậy đi, đại tiểu thư Cung Tử Thương đang nghiên cứu chế tạo một loại thuốc nổ rất thú vị, nếu muội đã đến đây rồi thì cùng vào đi.

Nói rồi không để Tiểu Nguyệt từ chối liền trực tiếp lôi cổ cô vào phòng nghiên cứu của Cung Tử Thương.

Cả hai vừa đặt chân vào phòng liền bị một tiếng nổ oành tạc lỗ tai, kèm theo khói đen và mùi khét bốc lên.

- Lại thất bại rồi sao đại tiểu thư.

Hoa Công Tử đi trước phẩy tay làm tan khói ra hiệu Tiểu Nguyệt đi theo.

- Rốt cuộc là ta làm sai ở chỗ nào, Tiểu Hắc ngươi nói xem, rốt cuộc là ta làm sai chỗ nào.

Đại tiểu thư Cung Tử Thương toàn thân từ trên xuống dưới đều dính bụi đen nằm dài trên sàn nhà đau đớn, tuyệt vọng kêu gào.

Tiểu Nguyệt một bên tròn mắt liếc nhìn Hoa Công Tử, Tiểu Hắc là gọi người này sao, cũng hợp đấy chứ, một thân áo đen từ trên xuống dưới.- Ài, đây là bỏ quá nhiều diêm tiêu đây màHoa Công Tử, à không Tiểu Hắc liếc nhìn cái nồi đang bóc khói đen mù mịt, nhìn qua liền biết căn nguyên vấn đề, nói rồi kéo Cung Tử Thương từ trên mặt đất đứng dạy.

- Ý, tiểu cô nương xinh xắn đang yêu này là ai đây, hả..đừng nói với ta là người ti...- Là muội muội nhà ta, gọi là Tiểu NguyệtHoa Công Tử nhìn bộ dạng lại muốn nói linh tinh của đại tiểu thư liền nhanh chóng cắt lời, người tình, tên Nguyệt Trưởng Lão kia mà nghe thấy chắc chắn sẽ hạ độc hắn.- Tiểu Nguyệt sao, ta còn tưởng là Tiểu Bạch chứ.Tiểu Nguyệt nhìn y phục của mình, đúng là màu trắng- Ra mắt đại tiểu thư, ta là Tiểu Nguyệt, là m...muội muội của T...Tiểu Hắc ca ca.Tự nhận bản thân là muội muội của Hoa Công Tử thật ngượng miệng, gọi Hoa Công Tử là Tiểu Hắc cũng thật ngượng miệng.

- Âu, Tiểu Nguyệt cũng có hứng thú chế tạo vũ khí sao, thật tốt quá, nghiên cứu này của ta càng nhiều người càng tốt, càng vui.

Cung Tử Thương đi một vòng quanh người Tiểu Nguyệt đánh giá từ trên xuống dưới, sau khi cảm thấy người này thuận mắt mới thật vui vẻ nắm lấy tay Tiểu Nguyệt, ánh mắt cong cong biết cười lắp lánh nhìn chằm chằm cô.

- Đứa nhỏ này không biết chế tạo vũ khí đâu, nhưng biết quạt lửa.

Đang lúc Tiểu Nguyệt không biết nên đáp lại sự nhiệt tình của Cung Tử Thương như thế nào thì đầu đột nhiên nặng, Hoa Công Tử vỗ đầu Tiểu Nguyệt hai cái nói.

Đây cũng là lý do Hoa Công Tử kéo Tiểu Nguyệt vào trong, sắc thuốc yêu cầu nhiệt độ ổn định mà thuốc nổ đại tiểu thư đang nghiên cứu khi nấu lên cũng cần một mức nhiệt độ ổn định.

Thế là cái quạt trên tay đại tiểu thư được trao cho Tiểu Nguyệt, cô một bên quạt lửa, một bên lo sợ cái nồi đang nấu thuốc nổ kia khi nào phát nổ, chưa bao giờ Tiểu Nguyệt cảm thấy quạt lửa lại áp lực như bây giờ.
 
Viễn Nguyệt ( Cung Viễn Chủy X Nữ Chính)
Chương 7


- Tuyết Trưởng Lão, Chủy công tử từ sớm đã tới Giác Cung rồi.Người hầu Chủy Cung ái ngại nhìn Tuyết Trưởng Lão, nhưng trong lòng không khỏi thắc mắc, các vị Trưởng Lão thường không can thiệp vào nội bộ các Cung, sao hôm nay sáng sớm đã đến Chủy Cung, còn mang theo một người.

Hạ nhân làm việc trong Cung Môn gần như đều xuất thân từ Cửu Trần cốc, nên không ít thì nhiều bọn họ đều có quen biết nhau, dù kẻ hầu Chủy Cung cũng có chút quen biết với kẻ hạ ở Vũ Cung.

Mà thiếu nữ đi theo Tuyết Trưởng Lão hình như bọn họ chưa từng gặp mặt qua.

- Đã là Cung Chủ lại suốt ngày chạy đến Giác Cung, thật là....Tuyết Trưởng Lão buôn lời trách móc nhưng vẫn hiểu được, Cung Viễn Chủy dù là Cung Chủ của Chủy Cung nhưng cũng chỉ là một dứa trẻ chưa trưởng thành thích bám ca ca của mình.

Cung Thượng giác lại thường vì vụ sự của Cung Môn mà ra ngoài, ngắn thì nữa tháng dài thì nữa năm, Cung Viễn Chủy luôn tranh thủ từng giây từng phút ở bên cạnh ca ca mình càng nhiều càng tốt.

- Thôi thì ta mang con đến Y quán làm quen trước, sau lại nói với Cung Viễn Chủy.Tiểu Nguyệt thân là Dược Đồng, khi ở Nguyệt Cung công việc mỗi ngày đều quay quanh thảo dược và bầu bạn vời Nguyệt Công Tử, từ khi chuyển đến núi trước lại làm những việc quét tướt của hạ nhân bình thương.

Tuyết Trưởng Lão có chút không đành lòng, lại nghỉ tới ông bạn già Cố Nguyệt Trưởng Lão mà thấy chắc chắn không hài lòng.

Nguyệt Trưởng Lão luôn đánh giá cao tài năng của Tiểu Nguyệt nên mới hết lòng yêu thương nâng đỡ, làm sao có thể nhìn đứa trẻ mình một tay dạy dỗ đi quét lá, lau nhà, nấu cơm được.

Giả quản sự ở Y Quán phản bội tự sát, Y Quán tuy có Cung viễn Chủy chống đỡ nhưng vẫn thiếu người.

Tuyết Trưởng Lão mới ngỏ lời với Nguyệt Công Tử muốn Tiểu Nguyệt đến Y Quán giúp chút sức.

Nguyệt Công Tử đồng ý Tiểu Nguyệt cũng không từ chối.Sau sự việc của cố Nguyệt Trưởng Lão Cung Môn cụ thể là Cung Thượng Giác ra lệnh giới nghiêm không được tùy tiện đi lại trong Cung Môn nên Tuyết Trưởng Lão phải đích thân dẫn theo Tiểu Nguyệt đến Chủy Cung một chuyến nhưng xem ra chuyến đi này công cóc rồi.Y quán ở vị trí khá gần với Chủy Cung, tiện cho Cung Viễn Chủy quản lý, ngoại trừ lệnh giới nghiêm của Cung Thương Giác tại Y quán này còn có thêm lệnh giới nghiêm khác của Cung Viễn Chủy, chỉ có sự cho phép của hắn mới được vào Y quán và bóc thuốc. nhưng hiển nhiên cái lệnh giới nghiêm ấy chẳn là gì với Tiểu Nguyệt, người được Tuyết Trưởng Lão che chở- Con vào đó trước, khi nào muốn về Trưởng Lảo Viện thì để người đến báo ta, ta sẽ cho người đến đón con.

Tuyết Trưởng Lão cũng không am hiểu y dược quá nhiều, thân lại mang trăm công ngàn việc nên không tiện đi cùng Tiểu Nguyệt, thế nhưng lại sợ có người bắt nạt Tiểu Nguyệt.

Nghỉ nghỉ một lúc Ông đưa cho Tiểu Nguyệt một tấm lệnh bài có chữ Tuyết đại diện cho thân phận Tuyết Trưởng Lão của ông, Có tấm lệnh bài này bên người, cả cái Cung Môn này chỉ có kẻ mù mới dám đắt tội với Tiểu Nguyệt.

Chính chủ ngay trước mặt trao lệnh bài, hai hộ vệ canh gác cũng không có lý do gì để ngăn cản Tiêu Nguyệt.

Tuyết Trưởng Lão sớm đã sắp xếp mọi thứ, Tiểu Nguyệt vào trong Y Quán đã có người chờ sẵn để dẫn đường.- Tiểu Nguyệt cô nương, ta nghe tin từ Tuyết Trưởng Lão, sẽ giới thiệu Y Quán cho cô nương, ta gọi là Trương Hành.

Người đứng đợi là một lão Y Sư gương mặt phúc hậu, đôi mắt minh tường.

Trương Hành là Y Sư từ đời cha của Cung Viễn Chủy, cũng là ngươi có quan hệ khá tốt với các Trưởng Lão.

Tuyết Trưởng Lão cũng đã kể về Tiểu Nguyệt cho ông nghe từ trước, bẩn thân là người đi trước, Trương Hành cũng không hy vọng tài năng của Tiểu Nguyệt bị giới hạn, có thêm một thiên tài đối với Y Quán chỉ có lợi chứ không có hại.

Đối vời sự nhờ vả của Tuyết Trưởng Lão ông đồng ý không chút do dự.

Y Quán nói lớn không lớn nói bé cũng không bé, chủ yếu chia thành hai khu vực lớn.

Khu vực thứ nhất là phòng trị thương.

Chủ yếu là các phòng dùng để người bị thương tĩnh dưỡng.

Phòng trị thương cũng được chia thành hai loại, loại thượng và hạ, loại thượng để cao tầng Cung Môn dưỡng thương, dù đa phần họ đều chọn trở về Cung của mình nhưng vẫn luôn được quét tước, sẵn sàn sử dụng, loại hạ là để cho các hạ nhân và hộ vệ dùng.

Khu vực thứ hai là khu thảo dược, dùng để chẩn bệnh và bóc thuốc, cứ cách 7 ngày, thảo dược sẽ được vạn chuyển từ bên ngoài vào Cung Môn và cũng vào ngày này, thảo dược hết hạn sẽ được vận chuyển ra khỏi Cung Môn để xử lý, - Tiểu Nguyệt cô nương đây là phòng bóc thuốc, cũng là nơi phức tạp nhất Y Quán, thiết nghỉ cô nương nên làm quen chỗ này trước, những nơi khác chúng ta lại từ từ xem.Trương Hành dẫn Tiểu Nguyệt đến thẳng phòng bóc thuốc, bên trong có hơn trăm ngăn tủ đựng thảo dược còn có dụng cụ sắc thuốc, phía sau phòng bóc thuốc là nơi để sách về thảo dược, dược lý và triệu chứng và cách trị bệnh.- Ta ở bên ngoài đợi, nếu có gì không hiểu có thể gọi ta bất cứ lúc nào.

- Được, làm phiền Trương Hành tiên sinh rồi.

Tiểu Nguyệt thấy thích nơi này, phòng bóc thuốc và cả Y Quán nữa, khắp nơi đều là muì thảo dược, có thơm mát có đắng chát làm cô nhớ đến Nguyệt Cung.

Tiểu Nguyệt không mất nhiều thời gian để nhớ được vị trí các ngăn tủ, thậm chí là các dụng cụ sắt thuốc, trong lúc cô đang muốn ra phía sau đọc trộm vài cuốn sách dược thì có người đến.

Thiếu Nữ nhỏ bé, xinh đẹp mong manh, thanh y như nước, tóc tựa thủy mặcThượng Quan Thiển, tân nương của Cung Thượng Giác.
 
Viễn Nguyệt ( Cung Viễn Chủy X Nữ Chính)
Chương 8


- Công Tử, ta về rồi đây.Tiểu Nguyệt ló đầu vào phòng chính, Nguyệt Công Tử đang ngồi viết gì đó tại thư án, nghe Tiểu Nguyệt gọi khẽ đưa mắt lên nhìn dược đồng nhà mình đang đứng bên ngoài chờ được cho phép đi vào.

- Về rồi thì tốt, Y Quán thế nào rồi.

Nguyệt Công Tử ngoắc tay ra hiệu cho Tiểu Nguyệt tiến vào mài mực cho mình.

Tiểu Nguyệt nhanh nhẹn ngồi xuống bên thư án làm nhiệm vụ của mình, vừa mài mực vừa kể lại chuyện ngày hôm nay cho Nguyệt Công Tử nghe đến đoạn Thương Quan Thiển đến Y Quán bóc thuốc thì dừng lại, tay vẫn tiếp tục mài mực nhưng âm thanh hại hạ xuống thật nhỏ, nhỏ đến nổi, Nguyệt Công Tử cũng chỉ nghe được thoáng qua- Công Tử, tìm được rồi.

Nguyệt Công Tử dừng nét bút đang viết, trong đôi mắt trầm lặng thoáng mộ tia kích động.Tiểu Nguyệt nhận thấy sự biểu tình của Nguyệt Công Tử thay đổi, gương mặt xinh xắn liền hớn hở hiện lên mấy chữ " Công Tử, mau khen ta đi".- Làm tốt lắmNguyệt Công Tử cũng không tiếc một lời khen, không ngại vỗ nhẹ chiếc đầu nhỏ khen thưởng Khóe miệng nâng lên tạo thành một đường cong ma mị.......................................................................

Y Quán.............................................................................Phòng bóc thuốc bình thường không có người quản lý, nếu không có gì quan trọng đều là tự bóc thuốc, chỉ cần ghi lại đơn thuốc để Y Quán có thể kiểm kê số lượng dược liệu là được.

Thượng Quan Thiển không ngờ tới trăm công ngàn kế để vào Y Quán lại đụng phải người tại đây.

Trong khoảnh khắc thân ảnh Tiểu Nguyệt xuất hiện trong tầm mắt, Thượng Quan Thiển đã đánh giá và nhanh chóng đưa ra kết luận, người này thân phận không người bình thường.

Y phục tuy chỉ là một màu trắng đơn giản nhưng tại thời điểm có lệnh giới nghiêm của Cung Thượng Giác và Cung Viễn Chủy mà vẫn có thể đứng ở Y Quán thì không thể là một hạ nhân bình thường được, phải biết ngay cả Vân Vi Sam là Chấp Nhận phu nhân còn đang bị ngăn cản bên ngoài, bản thân Thượng Quan Thiển nếu không có lệnh bài của Cung Thượng Giác thì hôm nay cũng đừng hòng bước chân vào Y Quán.

Thượng Quan Thiển đoán nữ tử này là Y Sư của Y Quán.- Ta đến Y Quán không ít lần lại không biết Y Quán có nữ y sư.

Thượng Quan Thiển sau khi chốt đáp án trong lòng liền nở nụ cười xinh đẹp bước lên bắt chuyện làm quen.

- Ta chỉ mới đến hôm nay, Thượng Quan cô nương không biết ta cũng thường tình.Tiểu Nguyệt không từ chối sự nhiệt tình này, suy cho cùng người trước mặt cũng là một nữa chủ tử dù cô không phải là người của Giác Cung nhưng mặt mủi thì vẫn phải cho người ta.

- Vậy thì tốt quá rồi, ta từ nhỏ cơ thể yếu ớt có vài chuyện không tiện nói với nam y sư, có cô nương ở đây mọi chuyện cũng tiện hơn.Tiểu Nguyệt nhìn người đang kích động nắm lấy tay mình cười đáp lại- Phải rồi, lúc nãy cô nương gọi ta là Thương Quan cô nương, chắc là đã biết ta rồi, nhưng ta lại chưa biết tên của cô nương, thật thất lẽ quá, không biết cô nương có thể cho ta biết quý danh không.Tất nhiên phải biết rồi, Thương Quan cô nương, Vân cô nương, ta đều biết.

Các ngươi tiến vào chưa bao lâu Cung Môn đã nhiều ra ba cổ quan tài, không muốn biết cũng khó.

Trước khi chuyển đến núi trước Tiểu Nguyệt còn được đặt biết phát cho một loạt tranh chân dung cao tầng núi trước để nhận mặt tránh cho gây sự không đúng người, tất nhiên trong đó có cả tân nương của Giác Cung Chủ và Tân Chấp Nhận.

Tuy Tiểu Nguyệt không phải là người hay đi gây sự nhưng cũng chẳng muốn rước phiền vào người nên cũng thành thành thật thật xem hết tranh nhớ mặt.

- Không dám, mọi người thường gọi ta là Tiểu NguyệtNhư mọi người ở núi sau, cô không có tên chỉ mang họ Nguyệt, danh hiệu Nguyệt Dược Đồng, cuối cùng vẫn là Nguyệt Trưởng Lão gọi cô là Tiểu Nguyệt rồi sau đó là Nguyệt Công Tử, rồi đến Tuyết Cung và Hoa Cung cũng gọi là Tiểu Nguyệt.

Tiểu Nguyệt, Tiểu Nguyệt, mặt trăng nhỏ, mặt trăng nhỏ, cô rất thích cách gọi này.

- Là Nguyệt gìĐây chỉ là một câu hỏi vô tình mang tính tò mò của Thượng Quan Thiển thôi, nhưng lại khiến cho nội tâm Tiểu Nguyệt rộn ràng.

Cuối cùng, cuối cùng cô cũng thốt ra được câu này, lân trước nghe Công Tử nói qua đã cảm thấy thật ngầu rồi.

Tiểu Nguyệt cười nhẹ, đôi mắt mang theo ý cười nhàn nhạt cong nhẹ- là Nguyệt trong Phong Hoa Tuyết Nguyệt.

Sướng~ Hoa Công Tử mà ở đây thế nào cũng phỉ nhổ, đúng là chủ nào tớ nấy, bộ dạng không khác gì Nguyệt Công Tử, nhìn qua thiếu đánh vô cùng.- Thật là một cái tên hay, Tiểu Nguyệt cô nương gặp nhau là duyên, sau này giúp đỡ nhau nhiều hơn, tuy ta chỉ đến vài tháng nhưng cũng biết được nhiều hơn vài chuyện, hơn nữa quan hệ Chủy Cung và Giác Cung thân thiết, nếu có chuyện gì cô đến tìm ta cũng tiện hơn.

- Vậy cảm ơn Thượng Quan cô nương trước, không biết cô nương có chuyện gì lại đến Y Quán vào lúc này, trong người khó chịu sao.Có lẽ là không, với thân phận của người trước mặt nếu thật sự cơ thể khó chịu thì Y Sư đã trực tiếp đến Giác Cung bắt mạch rồi.

- Đúng vậy, dạo này cảm thấy trong ngươi có chút nóng nên muốn đến bóc chút dược về giải nhiệt- Vậy sao, nếu thật sự khó chịu, Thương Quan cô nương không ngại để ta bắt mạch xem thử một chút, dược giải nhiệt tuy dược tính không cao nhưng nếu dùng không đúng liều cũng có hại, cơ thể tân nương quý giá nên cẩn thận một chút.

Cữu Trần Cốc quanh năm ẩm ướt lạnh lẻo, thường xuyên sử dụng than sưởi ấm đúng thật sự sẽ gây ra cảm giác nóng trong người, đó cũng là nguyên nhân khiến cho đa phần nữ tử lớn lên tại Cữu Trần Cốc gặp khó trong việc sinh con, Cung Môn phải rước tân nương từ vùng khác đến lại yêu cầu có sức khỏe tốt để có thể chóng chọi với môi trường khắc nghiệt duy trì huyết mạch cho Cung Môn.

Bản thân Tiểu Nguyệt trước kia cũng phải thường xuyên dùng dược để giải nhiệt, sau này Nguyệt Trưởng Lão mới quyết định cho cô luyện công, cốt là muốn Tiểu Nguyệt có chút nội công hộ thể, không cần phải phụ thuộc vào thuốc, dù sao thì dược cũng có ba phần độc.Tiểu Nguyệt đã từng đọc qua bệnh án của Thượng Quan Thiển từ khi vào Cung Môn, nếu không phải Cung Thượng Giác chính miệng muốn nàng ta thì Thượng Quan Thiển sớm đã cùng những tân nương khác rời đi rồi.

- Mạch đã bắt qua cùng đã được kê thuốc, để ta viết ra làm phiền cô nương bóc giúp ta, Tiểu Nguyệt cô nương hẳn cũng quen thuộc nơi này hơn ta, bóc thuốc sẽ nhanh hơn.

Thương Quan Thiển cười như có như không tránh đi bàn tay định đưa ra bắt lấy cổ tay mình, nghiêng người đi đến bàn nhỏ đặt sẵn giấy bút viết ra tên mấy loại thuốc đưa cho Tiểu Nguyệt.

Tiểu Nguyệt nhìn qua đơn thuốc trên tay, nhìn qua có vẻ như là dùng để nấu dược thiện, không chỉ giải nhiệt mà còn đại bổ.

À phải rồi, vài ngày nữa là hội Nguyên Tiêu rồi nhỉ, cho nên trổ tài nấu nướng sao.

Lát nữa về hỏi Công tử xem ngày đó có về lại núi sau không.Tiểu Nguyết rất nhanh liền lấy đủ thuốc cho Thượng Quan Thiển, gói lại cẩn thận rồi đặt vào giỏ trúc Thượng Quan Thiển mang theo.

- Đa tạ Tiểu Nguyệt cô nương giúp đỡ, lần sau lại gặp mặt.

Lại một cái nắm tay thân thiết như tỷ muội- Vẫn là đừng nên gặp thì hơn.

Tiểu Nguyệt là Y Sư gặp lại cô đồng nghĩa với việc không bị thương thì cũng bị bệnh, vẫn là nên khỏe mạnh thì hơn.Thương Quan Thiển sau khi hiểu được ý của Tiểu Nguyệt liền bật cười bảo cô thật thú vị rồi rời đi.

Tiểu Nguyệt nhìn Thượng Quan Thiển rời khỏi phong bóc thuốc ý cười trên mặt liền biến mất thay vào đó là sự suy tư. tuy nhìn bên ngoài cuộc hội thoại của hai người thật hòa hợp làm sao nhưng thân tâm Tiểu Nguyệt đối với những ánh mắt nụ cười và cử chỉ thân thiết của Thượng Quan Thiển đều khiến cô cảm thấy rợn da gà. không phải là chán ghét mà là sợ hảiĐơn giản chỉ là bản năng của kẻ yếu hơn mà thôi.
 
Viễn Nguyệt ( Cung Viễn Chủy X Nữ Chính)
Chương 9


Y Quán nói lớn không lớn mà nói nhỏ cũng không nhỏ, đi theo Trương Hành tiên sinh nữa ngày Tiểu Nguyệt cũng đã nắm rõ được toàn bộ Y Quán.

Mặt trời đứng bóng vừa đúng giờ Ngọ, Tiểu Nguyệt nghĩ nên trở về Nguyệt Viện dùng cơm trưa với Nguyệt Công tử thì thấy Thượng Quan Thiển từ xa đi lại, theo bên cạnh còn có một thiếu nữ xinh đẹp mặt y phục hai màu đỏ và đen.

Hai người thân thiết khoát tay nhau vừa đi vừa cười nói gì đó.

Đến trước mặt hai vị hộ vệ Thượng Quan Thiển đưa ra một tấm lệnh bài, rồi thản nhiên kéo người bên cạnh theo mình vào.

Xem ra Thượng Quan Thiển cũng có được đãi ngộ như mình rồi, Tiểu Nguyệt thầm nói trong lòng.- Tiểu Nguyệt cô nương đang chuẩn bị rời khỏi Y Quán saoThượng Quan Thiển thấy Tiểu Nguyệt đứng gần cửa Y Quán liền lên tiếng trước.

- Phải, cũng đã đến giờ cơm trưa rồi, vị này hẳn là Vân cô nương đi.Tiểu Nguyệt nhìn Vân Vi Sam, trái ngược với vẻ đẹp nhu mì của Thượng Quan Thiển, Vân Vi Sam lại như một chú mèo trang nhã.

- Tiểu Nguyệt cô nương, ta nghe Thượng Quan muội muội kể về cô, thân là nữ tử, còn trẻ như vậy đã là Y Sư.

Thật ngưỡng mộ.

Đối với những lời tán dương của Vân Vi Sam, Tiểu Nguyệt chỉ cười nhẹ không hùa theo cũng không phản đối vì sự chú ý của cô hiện tại đang dừng lại ở chiếc nhẫn Vân Vi Sam đeo trên cổ.

Chiếc nhẫn có mặt hình một chú chim đang bayÀ...Vân Vi Sam, một chữ Vân này....

- Ta thấy cô nương nhìn chăm chăm chiếc nhẫn của ta, Tiểu Nguyệt cô nương biết chiếc nhẫn này sao.

Vân Vi Sam cũng nhạy cảm nhận ra ánh mắt của Tiểu Nguyệt, lòng khẽ động, từ khi vào Cung Môn, Vân Vi Sam luôn để lộ chiếc nhẫn này hy vọng một người nào đó có thể nhận ra chiếc nhẫn này rồi cho nàng biết thêm về chuyện của Vân Tước khi nghĩa muội nàng đột nhập vào Cung Môn, mà nữ tử trước mặt là người đầu tiên chú tâm nhìn chiếc nhẫn đến vậy.

- Ta không biết, chỉ thấy lạ mà thôi, nhẫn vốn là đeo trên tay nhưng Vân cô nương lại đeo trên cổ, nhịn không được nhìn lâu một chút, y sư ấy mà, luôn để ý nhiều thứ, khiến Vân Cô nương hiểu lầm rồi.

Tiểu Nguyệt chậm raĩ rời mắt khỏi chiếc nhẫn nhìn gương mặt Vân Vi Sam, nàng cũng đang nhìn cô, ánh mắt như muốn ghim chặt lột đi một tầng da của cô vậy.

Quả nhiên....- Thượng Quan cô nương không biết quay lại Y Quán làm gì, thiếu dược liệu gì sao.

Tiểu Nguyệt chuyển ánh mắt qua người Thượng Quan Thiển bên cạnh.

- Đúng vậy, cô xem đầu óc của ta này, thiếu mất vài loại, nếu không phải Vân tỷ tỷ nhắc nhở thì đã phí công một ngày rồi.

Thượng Quan Thiển vừa nói vừa thân mật tựa người vào Vân Vi Sam, tay ngấm ngầm nhéo nhẹ vào da tay Vân Vi Sam để nàng tỉnh táo lại, phóng sát khí như vậy để làm gì.

Sợ người ta không biết ngươi là sát thủ sao.- Vậy hai vị cô nương cứ tự nhiên, ta còn có chuyện phải đi trước, phòng bóc thuốc tuy không có người quản nhưng nhớ ghi lại đơn thuốc.Tiểu giả như mình không nhìn thấy động tác thầm kín kia của Thượng Quan Thiển, cười nhẹ cưới chào rồi lướt qua hai người rời khỏi Y Quán.

Vân Vi Sam, Vân TướcChiếc nhẫn đó nếu Tiểu Nguyệt nhớ không nhầm nó từng là trang sức của Vân Tước cô nương.

- Vân Vi Sam này thật đúng là không sợ chết mà.Hỏi sát thủ Vô Phong có tình không saoCó, Vô Phong đào tạo ra một đám sát thủ nghĩa nặng tình sâu hơn bất cứ người nào trên giang hồ này
.............Nguyệt Viện.......................................- Thật là trùng hợp.Nguyệt Công Tử đặt bút lông trên tay xuống cười nhẹBọn họ muốn tìm nàng để hỏi tin tức của Vân Tước sau khi rời Cung Môn mà nàng ta cũng muốn tìm bọn họ để hỏi về Vân Tước sau khi rời khỏi Cung Môn.

Hắn muốn hỏi ngay, muốn tìm Vân Vi Sam hỏi Vân Tước của hắn hiện tại như thế nào rồi, nàng có khỏe, hỏi cơ thể có đau đớn sau những bài huấn luyện tàn khốc của Vô Phong không, hỏi nàng có muốn quay lại Nguyệt Cung không.Hỏi nàng có nhớ hắn không Nguyệt Công Tử muốn hỏi rất nhiều nhưng nhớ tới biểu cảm của Vân Vi Sam hắn lại không dám hỏi nữaHắn sợ Sợ bản thân nhận được câu trả lời mà hắn không muốn nhận nhất.

- Công Tử, sắp đến hội Nguyên Tiêu rồi, lúc đó chúng ta có thể về lại núi sau không.

Tiểu Nguyệt biết Công Tử nhà mình đang cảm thấy như thế nào vội vàng bẻ lái câu chuyện.

- ...sợ là không được, sự vụ Cung Môn gấp gápNguyệt Công Tử biết ý đồ của Tiểu Nguyệt cũng không ngăn cản, chỉ xoay cán bút gõ nhẹ lên trán dược đồng nhà mình một cái.

- Ò...Tiểu Nguyệt che cái trán bị gõ mà buồn rầu.

Lúc còn ở núi sau, hội Nguyên Tiêu năm nào cả đám bọn họ đều tập trung lại ở Tuyết Cung cùng nhau nấu ăn, cùng làm hoa đăng, thậm chí có lần Hoa Công Tử dẫn theo Tiểu Nguyệt và Tuyết Công Tử vào Hàn Đàm thả hoa đăng, sau bị Tuyết Trùng Tử phát hiện thế là cả ba bị mắng to đầu.

Năm nay không thể về núi sau, Công Tử cũng bận rộn tối ngày sợ cũng không có thời gian dừng chân ở Nguyệt Viện.Xem ra Nguyên Tiêu năm nay sẽ nhàm chán lắm đầy.

- Buồn chán thì đến Y Quán ngây ngốcỞ Y Quán có các Y Sự, vẫn là tốt hơn ở Nguyệt Viện cô thân lẻ bóng.

Hắn xử lý sự vụ không thể mang Tiểu Nguyệt theo chỉ có thể để cô oan ức một chút.

- Vâng.

Nguyên Tiêu năm nay thật đúng là nhàm chán mà.
 
Back
Top Bottom