Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 80: Chương 80



Kỷ Dao Quang ánh mắt đặt trên bình sứ, thật lâu sau, mở miệng nói: “Tạo hình ngắn gọn hào phóng, đường cong lưu sướng, thân bình cân đối, miệng bình thắt lại , chi tiết tinh xảo và bề mặt mịn màng. Chiếc bình có vẻ đẹp tinh tế, với đặc điểm nổi bật là men gốm có màu sắc nhạt, trong suốt, có một lớp men xanh nhạt . Hơn nữa , màu men xanh nhạt có sự thay đổi màu sắc theo ánh sáng, tạo cảm giác mềm mại và nhẹ nhàng. Nếu tôi không nhầm, đây là đặc trưng của gốm Nhữ Diêu , tỉnh Hà Nam , thời nhà Tống đi."

Trịnh Công Văn ánh mắt sáng lên, hiển nhiên không nghĩ tới, Kỷ Dao Quang cư nhiên còn sẽ giám bảo.

“Có biết một vài thôi.”

Kỷ Dao Quang nhìn ra ông đang suy nghĩ điều gì , đạm nhiên nói.

"Những chiếc bình nhỏ như thế này lại còn có thể được bảo tồn nguyên vẹn đến ngày nay trên thị trường thực tế cũng là hiếm thấy. Nhiều người khi nhìn thấy còn nghĩ là đồ giả. Cô có thể ngay ánh mắt đầu tiên nhận ra ngay được nó là hàng thật , còn biết cả chủng loại và nguồn gốc của nó , quả thật có bản lĩnh không nhỏ !" Trịnh Công Văn tán thưởng.

Kỷ Dao Quang lắc đầu, “Không dám nhận, vấn đề ông muốn hỏi hẳn là không phải là về một chiếc bình này mà là một đám bình sứ, chúng có phải hay không vào buổi tối sẽ phát ra tiếng khóc la.”

Câu nói của cô khiến Trịnh Công Văn ngạc nhiên đến sững người:

"Sao cô biết?"

Nói xong, Trịnh Công Văn liền bình tĩnh lại, xem ra, Kỷ Dao Quang này, thật sự có chút năng lực.

Tự mình xác định bản lĩnh của Kỷ Dao Quang một phen , Trịnh Công Văn cũng không hề vòng vo, thẳng thắn nói: " Trước hết , tôi có lời xin lỗi đến Kỷ Sư . Kỳ thực, tôi không phải là một thương nhân buôn đồ cổ gì cả , mà là giáo sư khoa khảo cổ học của Kinh đại . Gần đây, chúng tôi vừa tiến hành khảo cổ tại một ngôi mộ cổ."

"Một tuần trước, chúng tôi phát hiện sự tồn tại của một đám đồ sứ trong ngôi mộ cổ đó , toàn bộ đều đã được khai quật ra, ban đầu chúng tôi dự định khi khảo cổ hoàn tất sẽ chuyển giao cho viện bảo tàng. Nhưng từ buổi tối hôm đó , cứ đến khi trời tối , lại xuất hiện những tiếng kêu khóc , vang lên không ngừng ."

"Khi sự việc kỳ lạ vừa mới bắt đầu, chúng tôi đã tiến hành điều tra xung quanh , nhưng chẳng phát hiện được gì. Hơn nữa, bản thân cổ mộ chung quanh có rất nhiều các loại cơ quan, nên chúng tôi đưa ra suy đoán : vào buổi tối , các cơ quan mở ra , có thể một trong số đó đã tạo nên hiện tượng kỳ lạ này ."
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 81: Chương 81



“Nhưng mà hai ngày trước, có người rõ ràng nghe thấy nguồn gốc âm thanh phát ra là từ bên trong những chiếc bình sứ đó , ngày hôm qua chúng tôi đã canh gác những chiếc bình sứ đó cả đêm , và xác thực đúng là như thế.”

Trịnh Công Văn một hơi nói xong.

Làn đạn im lặng trong một khoảnh khắc, rồi ngay sau đó bắt đầu bùng nổ với quy mô lớn.

[Trời ơi, vừa nãy tôi còn đang nghĩ sao người này nhìn lại có điểm quen mặt, giống như đã nhìn thấy ở đâu . Vừa nãy mới nhớ ra , ông ấy là giáo sư ở trường của chúng tôi ! ]

[ Tôi nghi ngờ lầu trên đang khoe khoang mình là sinh viên Kinh đại nổi danh . Tôi có chứng cứ .]

[Bạo ! Đoàn khảo cổ học có sự tham gia của giáo sư chuyên ngành khảo cổ Kinh đại vừa phát hiện một đám đồ sứ sẽ phát ra tiếng khóc la vào buổi tối ở một ngôi mộ cổ . Ôi trời , tin này còn chưa có báo nào đưa tin đâu . Chúng ta đây là chạy trước bản tin thời sự luôn đó .]

[ Quá k*ch th*ch ! Quá k*ch th*ch !]

Kỷ Dao Quang nghe xong lời Trịnh Công Văn, khẽ nhíu mày, bấm ngón tay tính toán. Quẻ tượng hiện rõ, cung vị cảnh môn xuất hiện Bính cùng Nhâm, khiến cô lập tức hiểu rõ nguyên nhân trong đó .

"Lúc các ông khai quật những chiếc bình gốm này, có phải có một người đàn ông khá béo bị thương và chảy m.á.u không?"

Kỷ Dao Quang miêu tả nói.

Cô dừng một chút rồi bổ sung:

"Máu của anh ta rơi vào đồ gốm."

Trịnh Công Văn nghe xong, sửng sốt một chút , sau đó nghiêm túc ngẫm nghĩ , rồi chậm rãi lên tiếng: “Đội của chúng tôi quả thực có một người hơi mập. Đúng là khai quật những món đồ này anh ta đã vô ý bị thương, nhưng chuyện này thì liên quan gì đến chuyện kỳ lạ xảy ra gần đây?”

“Đồ sứ xem cảnh môn, quẻ tượng cho thấy cung vị cảnh môn xuất hiện Bính và Nhâm. Bính là màu đỏ, Nhâm đại diện cho thuỷ và thuộc tính dương , từ những điều trên ta có thể suy ra trên đồ sứ đã bị dính m.á.u , m.á.u này còn có thuộc tính dương . Bính cũng tượng trưng cho sự mập mạp . Lại kết hợp với Nhâm chính là chỉ m.á.u dính trên đồ sứ là m.á.u của một nam nhân , hơn nữa người này có thân hình mập mạp .”

“Máu của anh ta vô tình lưu lại trên đồ sứ đã đánh thức linh hồn ẩn chứa bên trong. Vì vậy, mỗi đêm mới xuất hiện những âm thanh kỳ lạ.”

Kỷ Dao Quang giải thích .

Trịnh Công Văn nghe Kỷ Dao Quang giải thích cảm thấy nửa tin nửa ngờ, chuyện này có phải hay không cũng quá hoang đường ?
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 82: Chương 82



“Ông hãy mau đi tìm món đồ sứ dính m.á.u kia. Sau đó, tôi trấn an linh hồn bên trong giúp ông . Như vậy khi trời tối , chúng sẽ không còn khóc lóc nữa.”

“Nếu ông không tin lời tôi , có thể đi xem người bị thương kia. Vết thương của anh ta hẳn là đã chuyển biến xấu một cách nghiêm trọng.”

Kỷ Dao Quang nhắc đến người bị thương kia có khả năng chuyển biến xấu một cách nghiêm trọng khiến Trịnh Công Văn lúc này lại có chút sốt ruột, chuyện hoang đường có thể nửa tin nửa ngờ , nhưng chuyện liên quan đến con người thì không thể coi thường, rốt cuộc những người ở đây hầu hết đều là học sinh mà ông mang theo. Nếu có chuyện gì xảy ra, ông sẽ không thể tránh khỏi trách nhiệm.

Trịnh Công Văn vội vàng đứng dậy, đi tìm người nam nhân mập mạp đã bị thương hôm khai quật đồ gốm sứ cổ . Khi bước vào lều trại, chỉ thấy đối phương giật mình vội vàng đem tay giấu ra phía sau.

Trịnh Công Văn nhìn thấy người kia che che giấu giấu như vậy , trong lòng cũng có suy đoán .

“Thầy , sao thầy lại đến đây?”

Người nam nhân mập mạp đã bị thương theo lời của Kỷ Dao Quang miêu tả chính là người này , anh ta tên Liêu Tuấn .

Liêu Tuấn thấy người đến là Trịnh Công Văn , thần sắc có điểm chột dạ .

Trịnh Công Văn không chút do dự tiến vào, mạnh mẽ kéo cái tay anh ta đang cố giấu ra , mở chỗ vết thương đã được xử lý ra xem . Chỉ thấy vết thương lúc còn trong cổ mộ vốn nhỏ, giờ đây đã lan rộng, nửa cánh tay đều đã chuyển sang màu đen nhánh .

“Miệng vết thương đã chuyển biến xấu, sao cậu không nói với tôi sớm?” Trịnh Công Văn cau mày, lên tiếng.

Liêu Tuấn nhìn Trịnh Công Văn , biết cũng không thể tiếp tục giấu giếm , anh ta đành dứt khoát nói: “Thầy , khi cánh tay có dấu hiệu lan ra em đã định nói với thầy , nhưng vết thương này thật sự rất kỳ lạ , tuy ban ngày nhìn đáng sợ như vậy , nhưng cứ đến tối thì lại tốt rồi , chuyện kỳ lạ như thế em nói ra sợ thầy không tin , sợ thầy nghĩ rằng em đang nói dối nên mới vẫn luôn giấu thầy .”

Trịnh Công Văn không ngờ tình hình lại nghiêm trọng như vậy, ánh mắt ông ấy nhìn về phía phòng phát sóng trực tiếp, nhìn vào Kỷ Dao Quang , trịnh trọng nói : “Đại sư, tôi tin tưởng cô , xin cô hãy giúp đỡ chúng tôi giải quyết những chuyện này .”

“Có thể, có điều đây là dịch vụ phát sinh , sẽ tính giá khác : xử lý sự tình những chiếc bình khóc la là mười vạn, giải quyết miệng vết thương cho anh ta thì thêm một vạn.”

Kỷ Dao Quang lạnh nhạt nói.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 83: Chương 83



[ Trời , những thứ đồ cổ này cuối cùng cũng là thuộc về quốc gia đi ? Nếu vậy , giải quyết sự tình liên quan đến chúng cũng được coi là vì quốc gia cống hiến mà, há mồm ngậm miệng đều là tiền tiền tiền , cũng quá ích kỷ đi ! ]

[Ủa ? Lầu trên vậy tôi đã có thể không đồng tình . Cái gì gọi là quá ích kỷ ? Kỷ Sư cũng là con người giống chúng ta , xem quẻ coi như công việc của cô ấy , chúng ta làm việc để kiếm tiền thì cô ấy xem quẻ để kiếm tiền , về bản chất là hoàn toàn giống nhau . Đều là ra tới công tác để kiếm tiền , cậu lại bảo cô ấy thu tiền là ích kỷ . Công việc là của cô ấy , tiền là do cô ấy làm ra bằng bản lĩnh của mình , cô ấy muốn thu hay không thu , thu như thế nào là quyền của cô ấy . Cậu đã cống hiến được gì cho quốc gia chưa mà đã vội lên án người khác .]

[Đúng vậy ! Đúng vậy ! Bác chủ từ ngày đầu tiên đã nói , một phân tiền một phân sự , lại không phải bây giờ mới nhân cơ hội đối phương gặp khó khăn mà đục nước béo có . Đồng ý thì giao tiền làm việc , không đồng ý thì chào tạm biệt và hẹn gặp lại . Giáo sư người ta còn chưa ý kiến gì , anh hùng cào cái gì bàn phím a !]

"Được!"

Trịnh Công Văn không nhìn làn đạn anh một câu tôi một câu , nghe Kỷ Dao Quang nói xong thì dứt khoát đồng ý ngay.

Theo nghiệp khảo cổ như bọn họ, thường tiếp xúc với những ngôi mộ cổ hoặc những món đồ cổ, mà những thứ có nguồn gốc cổ xưa thường xuất hiện những điều mà ngày nay dù khoa học kỹ thuật có phát triển đến mức nào cũng không thể lý giải nổi , chúng như những sức mạnh nguyên thuỷ đến từ tự nhiên , trong những trường hợp này , chỉ có những nhà phong thuỷ hoặc Thiên sư mới đưa ra được lời giải .

Làm nghề càng lâu , cũng giao tiếp càng nhiều , tự nhiên ông càng hiểu cái giá mà Kỷ Dao Quang đưa ra chính là đã suy tính đến yếu tố hỗ trợ bọn họ rồi .

Phải biết rằng , có những Thiên sư thật sự có bản lĩnh , muốn cầu họ làm việc , giá khởi điểm đã là trăm vạn.

Trịnh Công Văn lập tức đánh thưởng mười một vạn cho livestream của Kỷ Dao Quang , số người trong phòng phát sóng trực tiếp nhờ đó mà tăng vọt, theo từng đợt đánh thưởng không ngừng thu hút người xem .

Như Kỷ Dao Quang dự đoán, trong loạt bình gốm, quả nhiên có một chiếc đã dính m.á.u của Liêu Tuấn. Vết m.á.u đã thấm sâu vào lớp men bên trong.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 84: Chương 84



Kỷ Dao Quang yêu cầu đặt màn ảnh đối diện chiếc bình, bắt đầu niệm chú đồng thời khoa tay vẽ những đường nét phức tạp thông qua màn hình tạo thành 1 lá bùa bao lấy chiếc bình sứ đó. Tiếp theo , một cảnh tượng khiến mọi người kinh ngạc xảy ra , vết m.á.u trên chiếc bình đã được cách không lau sạch sẽ , không còn một chút dấu vết nào .

[Là đôi mắt của tôi xuất hiện ảo giác hay bọn họ sử dụng hiệu ứng che mắt quá lợi hại ?]

[Tôi chỉ muốn nói một câu : Cũng quá trâu bò đi !]

[Nếu không phải nhận ra đây là giáo viên trường chúng tôi , hiện tại cũng thật sự đang mang đoàn đi làm khảo cổ, không cần phối hợp biểu diễn với võng hồng để biểu diễn, tôi chắc chắn sẽ nghĩ đây là chiêu trò lăng xê.]

Nga

[Này cũng quá huyền học đi! ]

Trịnh Công Văn nhìn cảnh tượng trước mắt mà giật mình .

Liêu Tuấn còn càng thái quá hơn , miệng mở to cằm đều sắp rơi đến trên mặt đất.

"Thầy… Thầy tìm được thần nhân ở đâu vậy?" Liêu Tuấn lắp bắp hỏi.

Ngay sau đó, cậu cảm thấy cánh tay đau nhói. Vùng da nhiễm trùng đen nhanh nhìn thấy mà ghê ban nãy bắt đầu thu nhỏ dần , cuối cùng trở lại vết thương nhỏ ban đầu. Sau đó , miệng vết thương nhỏ ban đầu cũng dần dần khép lại , đóng vảy . Lại sau đó , vảy rơi xuống , một vết sẹo cũng không có .

Tuyệt đối hoàn hảo !

"Trời đất ơi!" Liêu Tuấn không kìm được thốt lên, anh ta thật sự là quá chấn kinh rồi!

Anh ta xoa xoa cánh tay mình, cảm giác như chính mình có phải hay không xuất hiện ảo giác, nhìn Trịnh Công Văn hoang mang hỏi : "Thầy, em có từng bị thương hay không ?"

Hiện tại, anh ta thậm chí không thể tìm được mình bị thương ở đâu.

Trịnh Công Văn nhìn Kỷ Dao Quang qua màn hình, ánh mắt có chút phức tạp . Ông trầm giọng nói:

"Cảm ơn cô."

Tuy trông Kỷ Dao Quang còn rất trẻ, nhưng năng lực của cô thực sự lợi hại , giống như là cô ấy có thể vận dụng tiên pháp vậy .

"Không cần cảm ơn đâu," Kỷ Dao Quang điềm nhiên nói, ánh mắt bình thản nhưng sắc sảo. "Ông đã trả tiền rồi mà. Đúng rồi, nơi này không nên tiếp tục khai quật, đặc biệt là tối mai. Ở đây rất dễ xảy ra chuyện ."

Đêm nay, đồ sứ không có khóc thút thít.

Ngày hôm sau, Trịnh Công Văn nghe theo lời khuyên của Kỷ Dao Quang, làm người đều nhanh chóng thu thập đồ vật của mình , rút lui khỏi hiện trường khai quật .

Một giáo sư khác với thâm niên lâu năm giống như ông không đồng tình với quyết định của Trịnh Công Văn, lên tiếng phản đối : "Chỉ vì một tên thần côn nói hươu nói vượn lừa bịp , mà ông định làm gián đoạn cả một ngày khai quật của chúng ta sao?"
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 85: Chương 85



"Ông biết mỗi ngày như thế này tiêu tốn bao nhiêu tiền không? Nếu không đạt được thành quả tương đương, ông xứng đáng với sự giao phó của đất nước và nhân dân sao?"

Trịnh Công Văn im lặng. Làm sao ông không hiểu được những chuyện này . Nhưng ông đã tận mắt chứng kiến bản lĩnh của Kỷ Dao Quang qua các quẻ bói , huống chi đây lại không phải việc liên quan đến một mình ông mà cả một đoàn đội với rất nhiều con người . Ông được đất nước và nhân dân giao phó trách nhiệm, đồng thời cũng gánh vác tín nhiệm của những người đi theo ông đến đây , ông thể lấy tánh mạnh của họ ra để đánh cược . Ông chọn gánh áp lực để đặt niềm tin vào Kỷ Dao Quang .

"Hà giáo sư," ông trầm giọng nói, "tôi dùng danh dự của mình đảm bảo. Nếu hôm nay không xảy ra chuyện gì, tôi sẽ trở về trường, lập tức từ chức."

Những lời này khiến cả đội khảo cổ ngạc nhiên. Một số giáo sư xung quanh khuyên ông nên suy nghĩ kỹ, nhưng Hà giáo sư vẫn giữ lập trường, cho rằng Trịnh Công Văn đã mất trí khi dám đặt cược danh dự của mình vì một " tên thần côn ".

Vì vậy, giáo sư Hà vẫn kiên quyết muốn tiếp tục thúc đẩy quá trình khai quật , nhưng Trịnh Công Văn kiên quyết ngăn lại.

Trong lúc đôi bên tranh cãi, một tiếng nổ lớn đột ngột vang lên!

Mọi người giật mình tìm kiếm nơi phát ra tiếng động , chỉ thấy cách đó không xa , chiếc mái cổ được tạo lên bởi đất đá tự nhiên qua thời gian dài lâu vẫn được bảo tồn gần như hoàn hảo hiện tại lại toàn bộ sập xuống .

Chân Hà giáo sư mềm nhũn, ông ngã quỵ xuống đất, mặt tái mét. Nơi vừa sụp đổ, chính là chỗ ông dự định nghiên cứu hôm nay. Nếu không có Trịnh Công Văn ngăn cản, có lẽ giờ đây ông đã bị chôn vùi dưới lớp đất đá đó , có khi người cũng đã bị đè ép chẳng còn ra hình người .

"Trịnh giáo sư … Cảm ơn ông. Là ông đã cứu mạng tôi. Còn có ... thật xin lỗi vì đã không tin tưởng quyết định của ông ."

Hà giáo sư nắm c.h.ặ.t t.a.y Trịnh Công Văn, giọng nói run rẩy.

Nga

Trịnh Công Văn lắc đầu, ánh mắt đầy cảm kích:

"Không phải tôi. Là đại sư đã cứu chúng ta."

Nếu không có lời nhắc nhở của Kỷ Dao Quang, hôm nay chắc chắn đội khảo cổ xuống mộ khai quật sẽ có người bị thương thậm chí phải để mạng ở lại nơi này .

"Đúng, đúng, là đại sư …" Hà giáo sư vội vàng gật đầu. Chuyện này diễn ra ngay trước mắt khiến Hà giáo sư không thể không tin tưởng Kỷ Dao Quang , cùng với đồng tình với quyết định của Trịnh Công Văn.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 86: Chương 86



Do đã sơ tán những người và đồ vật có mặt ở hiện trường khai quật nên khi sự tình phát sinh cũng không có bất cứ tổn thất vì về người và tài sản , dụng cụ khai quật , ngoài Hà giáo sư bị chấn kinh không nhỏ . Sau đó , khi đội khảo cổ kiểm tra tình hình hiện trường khai quật có bị ảnh hưởng gì không thì phát hiện , họ không còn tìm thấy vị trí mà họ đã phát hiện và khai quật ra đám gốm sứ kia . Rõ ràng , khi họ phát hiện vị trí này đã đánh dấu lại trên bản đồ , thế nhưng bây giờ vị trí đó đã hoàn toàn biến mất không để lại dấu vết gì .

Chuyện này sau đó được đưa lên bản tin , cũng lên hot search vì độ thảo luận cực cao , những người liên quan đến câu chuyện kỳ lạ cho đến nay chưa có lời giải thích này cũng đồng thời phát hoả một phen. Từ đó , tên của Kỷ Dao Quang cũng được lưu truyền trong giới khảo cổ . Lại sau lại , một số nhà khảo cổ cũng tìm đến yêu cầu sự trợ giúp của cô trong quá trình truy tìm và khai quật những cổ vật của người xưa vẫn bị phủ bụi trong những ngôi hầm mộ cổ xưa ,

Nhưng đó là chuyện của sau này.

Tối hôm đó, sau khi Trịnh Công Văn offline , Kỷ Dao Quang ngáp dài, nhìn đồng hồ. Đã gần nửa đêm.

"Được rồi, mọi người. Hôm nay đến đây thôi, hẹn gặp lại lần phát sóng sau."

Cô vẫy tay chào màn hình.

Nga

[ ô ô ô, Đừng mà ! Nhanh như vậy liền kết thúc sao? ]

[ Thật sự thật nhanh a ]

[ Lần sau gặp lại Kỷ đại sư ]

Kỷ Dao Quang tắt livestream, quay người lại. Đối diện cô là một cô gái trẻ với gương mặt nhợt nhạt.

"Đến rồi à."

Kỷ Dao Quang lên tiếng hỏi , cũng không có vẻ gì là bất ngờ .

Cô gái trẻ gật đầu, nhưng cơ thể cứng nhắc, như thể không thuộc về thế giới này.

Kỷ Dao Quang rút một lá bùa, dán lên người cô ấy, giúp cô ấy thoải mái hơn.

"Cảm ơn." Cô gái trẻ lễ phép nhẹ nhàng nói.

"Chuyện nhỏ thôi . Đều đã giải quyết xong rồi sao ?"

"Ân ."

"Vậy thì đi cùng lão quỷ kia làm bạn đi , cùng chờ một chút . Đến lúc, tôi sẽ tiễn cả hai cùng đầu thai."

Cô gái trẻ khẽ cúi đầu xem như lời cảm tạ . Cô chính là nạn nhân trong vụ án mạng ở công ty mà Phương Uyển từng đến phỏng vấn. Cô ấy bị giam giữ linh hồn ở địa phương kia quá lâu , đã bỏ qua thời gian quỷ sai dẫn hồn phách về địa phủ nên chỉ có thể loanh quanh luẩn quẩn tại nơi mình đã ch.ế.t đi , Kỷ Dao Quang đã nhắn cô đến đây chờ Quỷ Môn quan mở sẽ giúp cô ấy đi đầu thai , dù sao nơi này cũng còn có 1 lão quỷ đang chờ .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 87: Chương 87



Sau khi người phụ nữ rời đi, Kỷ Dao Quang thắp một nén hương , rồi ngồi trước bàn thờ tổ sư gia và sư phụ , hội báo cho bọn họ về những chuyện xảy ra hôm nay. Xong việc, cô bắt đầu luyện công . Hôm nay nhận xử lý giúp Trịnh Công Văn những vong hồn đó đã tiêu hao của cô không ít tinh lực , cần thiết bồi trở về .

Khi luyện xong, cô trở về phòng, nằm xuống giường và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, tiếng gõ cửa vang lên dồn dập.

"Ai vậy?"

Kỷ Dao Quang ngáp dài, liếc nhìn đồng hồ. Mới năm giờ rưỡi ? Ai lại đến sớm như vậy a ?

Kỷ Dao Quang uể oải ra mở cửa, chỉ để thấy một người đàn ông mặc tây trang đứng đó.

Người đàn ông nhìn thấy Kỷ Dao Quang, ánh mắt thoáng kinh ngạc trong chớp mắt, sau đó lễ phép nói: "Xin hỏi, ngài có phải là đại sư Quý Vân Chân? Lão gia nhà tôi gặp chút chuyện, muốn mời ngài đến xem giúp."

Kỷ Dao Quang khoanh tay, bình thản đáp:

"Tôi là đệ tử của Quý Vân Chân, Kỷ Dao Quang. Sư phụ tôi đã giá hạc tây đi được một thời gian . Hiện tại , tôi được kế thừa y bát của bà ấy , các người đến đây muốn tìm người giúp đỡ chỉ có thể tìm tôi." Kỷ Dao Quang lạnh nhạt nói.

Người đàn ông nghe nói vậy thì có chút khiếp sợ , lại do dự một phen .

Cô gái trước mặt anh ta còn quá trẻ , đánh giá cũng chỉ tầm vừa mới qua 20 đi . Tuy nói là kế thừa y bát của Quý Vân Chân đại sư nhưng rốt cuộc là tuổi còn nhỏ như vậy, cũng không biết học được bao nhiêu phần của sư phụ .

Nhưng nghĩ đến tình trạng của lão gia nhà mình , chỉ sợ trong thời gian ngắn là không thể liên hệ với một vị Thiên sư khác , anh ta chỉ còn cách đánh cược :

"Mời cô đi cùng tôi một chuyến."

Kỷ Dao Quang nhướng mày, trước đem quy tắc nói ra :

"Tôi không ra khỏi cửa không công. Một lần một vạn."

Người đàn ông hít sâu một hơi. Cô thật là đệ tử kế thừa của đại sư sao ? Vì cái gì há mồm chính là đòi tiền ? Sư phụ cô cũng không có cái giá như vậy đâu ?

Tuy trong lòng có chút ý kiến , nhưng là anh ta không dám nói a, lão gia còn đang chờ anh ta mời người trở về đâu .

Anh ta có thể chọn lựa sao ? Tất nhiên là không thể ! Chỉ có thể đồng ý :

"Không vấn đề."

Sau khi thống nhất , Kỷ Dao Quang vào trong thay quần áo, mang theo túi , rồi theo người đàn ông rời đi.

Nga

Trên đường, cô biết được người đàn ông tên là Tạ Võ, là vệ sĩ thân cận của Tạ An Quốc – một doanh nhân nổi tiếng ở Kinh Thị.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 88: Chương 88



Tạ An Quốc có chút giao tình với Quý Vân Chân. Mỗi lần gặp chuyện khó khăn, ông đều được Quý Vân Chân trợ giúp hoá hiểm vi di .

Ngày hôm qua, Tạ An Quốc đột nhiên ngã xuống, đi bệnh viện kiểm tra, tất cả các phương diện đều bình thường , hoàn toàn giống một người tiến vào trạng thái ngủ một cách tự nhiên , chính là dùng biện pháp gì cũng vẫn chưa tỉnh lại.

Trong tình huống các biện pháp cứu chữa thông thường không có tác dụng , Tạ Võ nhớ đến đại sư Quý Vân Chân , liền vội vã đến đây cầu sự trợ giúp của đại sư .

Kỷ Dao Quang nghe Tạ Võ miêu tả tình trạng của Tạ An Quốc , trong lòng đã phần nào hiểu rõ. Việc này, phần lớn khả năng là do mất hồn .

Đã có đại khái phán đoán , Kỷ Dao Quang cũng không suy nghĩ thêm nữa , ở trên xe nhắm mắt nghỉ ngơi trong chốc lát, lại lần nữa mở mắt ra, đã tới bệnh viện.

Một đường đến phòng bệnh ở trên tầng cao nhất của bệnh viện , phòng bệnh được trang bị sang trọng không khác gì khách sạn hạng sang. Kỷ Dao Quang nhìn nơi xa hoa này, trong lòng không khỏi nghi hoặc. Sư phụ thiếu đạo đức của cô quen biết không ít người có địa vị như vậy, làm sao lại mắc nợ 1 tỷ? Đây là cố tình muốn hố cô?

Kỷ Dao Quang cảm thấy ... rất có khả năng!

Đứng ở cửa phòng bệnh, cô nghe thấy tiếng cãi vã vọng ra từ bên trong.

"Tại sao hả? Bình thường toàn tôi chăm sóc ba, cổ phần nên chia một nửa cho tôi chứ!"

"Cô chính là như vậy chăm sóc ? Chăm sóc ông ấy tiến bệnh viện luôn ? Cô đây là chăm sóc hay hại ông ấy vậy?"

"Anh nói cái gì? Tạ Nhạc An, anh là người không có tư cách nói câu này nhất ? Ba thân thể không tốt . Anh có từng chăm sóc ông ấy không ?

Nghe được bên trong không khí đang gay gắt , Tạ Võ cảm thấy vô cùng đau đầu nhíu mày. Anh ta mở cửa. Tiếng mở cửa làm cuộc tranh cãi tạm thời dừng lại .

Kỷ Dao Quang đi vào đi, chỉ thấy trong phòng bệnh ngoài Tạ An Quốc đang nằm bất động, còn có ba nam hai nữ.

Hai nam một nữ ngồi, một nam một nữ đứng ở bên cạnh giường bệnh nghe thấy tiếng mở cửa đều quay ra nhìn . Tiếng khắc khẩu vừa rồi chính là của hai người kia.

“Tạ Võ, ai a ? Sao anh lại có thể tuỳ tiện đưa người lạ tiến phòng bệnh của ba tôi ?"

Người đàn ông đứng bên cạnh giường bệnh, liếc qua Kỷ Dao Quang, rồi chậm rãi lên tiếng. Lời nói của anh ta lời trong lời ngoài nghe sao đều có kèm vài phần khinh miệt.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 89: Chương 89



Tạ Võ cũng không để ý đến câu hỏi của anh ta , giới thiệu với Kỷ Dao Quang:

"Đây là con trai thứ hai của lão gia , Tạ Hồng Thành," sau đó nhìn về phía nữ nhân đang đứng bên giường bệnh " và con gái thứ ba, Tạ Hồng Nhã. Còn bên kia," anh chỉ về phía ba người đang ngồi, "là con trai cả Tạ Hồng Hiền, vợ anh ấy Thư Thanh, và con trai út, Tạ Hồng Kiệt."

Kỷ Dao Quang gật đầu, ánh mắt lướt qua từng người một, không biểu lộ cảm xúc.

"Để tôi kiểm tra tình trạng của lão gia nhà anh trước đã."

"Mời đi theo tôi."

Tạ Võ dẫn cô đến gần giường bệnh, trực tiếp lướt qua Tạ Hồng Thành.

Ánh mắt Tạ Hồng Nhã sáng lên vì nhìn thấy anh ta bị xem như không khí , thấy vẻ mặt của anh ta tái đi thì không bỏ lỡ cơ hội ' xát muối lên miệng vết thương ' của anh ta :

"Ha ha, còn tự cho mình là cái nhân vật có tiếng tăm đâu . Nếu là ba không còn nữa , anh liền cái gì cũng không phải . Nhìn ! Đến một cô gái trẻ cũng không thèm để ý đến anh!"

Tạ Hồng Thành vốn là người trọng sĩ diện và mang nặng tư tưởng nam quyền. Nghe thấy lời này, anh ta liền quay sang Kỷ Dao Quang quát lớn: "Này, cô là ai thế hả? Cô dựa vào cái gì mà dám xem ba tôi?"

Nói xong còn cảm thấy chưa đủ, Tạ Hồng Thành còn định động tay động chân .

Kỷ Dao Quang cũng không nghĩ cũng anh ta nhiều lời , chỉ lạnh lùng liếc hắn một cái và nói : “Muốn ba anh tỉnh dậy không ? Có liền câm miệng.”

Tạ Hồng Thành nghe xong lời này, không tự chủ được mà im lặng. Rõ ràng Kỷ Dao Quang nhìn cũng không hề có lực công kích , nhưng chỉ một ánh mắt vừa rồi của cô đã khiến anh ta lạnh cả người, cũng không dám lên tiếng thêm nữa .

Kỷ Dao Quang thu lại ánh mắt, nhìn người đang nằm bất động trên giường bệnh cẩn thận kiểm tra một lượt. Đúng như suy đoán trước đó của cô, đây chính là hiện tượng mất hồn phách.

“Mất hồn phách, cho nên dù các trị số của cơ thể đều biểu hiện cơ thể ở trạng thái bình thường giống như đang ngủ nhưng lại không thể tỉnh . Hiện tại , muốn ông ấy tỉnh lại chỉ có thể tiến hành chiêu hồn.”

Kỷ Dao Quang ngồi dậy nhìn về phía Tạ Võ nói.

Tạ Võ nghe vậy cũng không có nghi ngờ gì mà nóng lòng hỏi “Như thế nào chiêu hồn?”

“Chuẩn bị……”

Nga

Kỷ Dao Quang mở miệng , liền bị Tạ Hồng Nhã ngắt lời: "Ha ha ha, buồn cười c.h.ế.t mất! Tôi còn tưởng anh đưa đến một bác sĩ cao tay lắm, còn mở miệng ' Muốn ba anh tỉnh dậy không ? Có liền câm miệng '. Ôi ! Làm tôi sợ muốn ch.ế.t rồi đây này !"
 
Back
Top Bottom