Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 810: Chương 810



“Thời điểm đến , cậu sẽ biết thôi.”

Tư Lâm thu hồi ánh mắt, lại ngồi xuống giường.

Hoàng Nhạc Nhạc khó hiểu, cuối cùng nhìn thoáng qua Cục Cảnh sát chỉ cách đó vài trăm mét, cậu ta thực sự không hiểu, tại sao, khoảng cách gần như vậy, rốt cuộc là họ dựa vào cái gì mà dám ngang nhiên làm những việc này ?

“Vậy bạn gái em đâu, tại sao cô ấy lại xuất hiện ở nơi này, còn có…”

Hoàng Nhạc Nhạc nói liên hồi.

Nhưng lời còn chưa nói hết, Tư Lâm vểnh tai lên, nói: “Đừng nói nữa, người đến rồi.”

“Người nào…”

Hoàng Nhạc Nhạc vừa dứt lời, chỉ thấy bức tường vốn dĩ bằng phẳng, đột nhiên biến thành một cánh cửa.

Sau đó, có người từ bên trong bước ra.

Nói chính xác là, một nhóm phụ nữ từ bên trong bước ra.

Nhìn thấy những người phụ nữ này, Hoàng Nhạc Nhạc sợ hãi đến mức suýt nữa tông cửa chạy ra ngoài.

Tư Lâm thì bình tĩnh , thản nhiên nhìn họ, “Các cô tên là gì?”

Nghe câu hỏi , những người phụ nữ vừa mới vào phòng bắt đầu nói tên mình từng người, từng người một.

Lúc đầu, Hoàng Nhạc Nhạc vẫn còn ngây người.

Cho đến khi cảm nhận được một ánh mắt nóng bỏng, và giọng nói quen thuộc đó, “Tôi tên là Hồ Linh Ca.”

Hồ Linh Ca !

Hoàng Nhạc Nhạc ngẩng đầu nhìn về phía người vừa nói ra cái tên ' Hồ Linh Ca ' ... Đó chính là bạn gái của cậu !

Cậu ta rất muốn lao lên ngay lập tức, nhưng lời dặn của Tư Lâm vẫn văng vẳng bên tai—không được hành động thiếu suy nghĩ. Vì vậy, dù trong lòng nóng như lửa đốt, cậu vẫn cố gắng kiềm chế, cậu biết , lúc này , cậu không thể trong chờ vào ' ngoại viện ' , chỉ có thể nghe theo Tư Lâm.

Vì vậy, Hoàng Nhạc Nhạc chỉ có thể nhẫn nhịn, coi như không có chuyện gì xảy ra.

Nhưng Tư Lâm đã chú ý thái độ của Hoàng Nhạc Nhạc có biến hoá .

Sau khi tất cả mọi người tự giới thiệu xong, Tư Lâm giơ tay chỉ vào Hồ Linh Ca , nói: “Cô ở lại , những người khác…”

Thấy Tư Lâm muốn để những người khác rời đi, Hồ Linh Ca vội vàng nói: “Hai người các anh, một người chắc là không đủ đâu ?”

Vừa nói xong, Hồ Linh Ca liền rụt đầu lại , như thể trốn tránh điều gì .

Tư Lâm cũng chú ý đến, người phụ nữ dẫn đầu trừng mắt nhìn Hồ Linh Ca một cái.

“Cô nói đúng, một người thì sao đủ.”

Ngón tay Tư Lâm lướt qua từng người giống như thật sự đang phân vân xem nên chọn thêm ai , cuối cùng dừng lại trên người một người phụ nữ có vẻ ngoài giống Hồ Linh Ca .

“Được rồi, cô và cô ấy đi . Hai người các cô ở lại , những người khác có thể đi rồi ."

Tư Lâm xua tay.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 811: Chương 811



Mắt Hồ Linh Ca lóe lên vẻ vui mừng.

Những người phụ nữ lại quay về nơi họ ở trước khi đến đây .

Đợi đến khi tất cả mọi người đều rời đi, Hồ Linh Ca và Hoàng Nhạc Nhạc không kìm chế được nữa, chạy về phía đối phương.

“Ô ô ô, em cứ tưởng, em sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa.”

Hồ Linh Ca ôm chặt Hoàng Nhạc Nhạc, toàn thân run rẩy, nước mắt không ngừng rơi, nghẹn ngào nói.

[ô ô ô, cảnh tượng này, làm tôi khóc rồi.]

[Ai... Đúng là vận may không tệ. Nếu không phải Hoàng Nhạc Nhạc may mắn đoạt được túi phúc , được kết nối với Kỷ Sư , e rằng ... hậu quả sau đó tôi thật sự không dám tưởng tượng.]

[Còn có một người phụ nữ trong phòng nữa mà , sao hai người đó lại lộ liễu như vậy . Nhưng mà , tại sao lại phải gọi thêm một người?]

[Lầu trên đã quên mất rồi sao? Hồ Linh Ca và đồng nghiệp của cô ấy cùng biến mất, cô gái cũng được giữ lại kia hẳn là người đồng nghiệp đó .]

[Tôi suýt nữa thì quên mất, vừa rồi thực sự khiến tôi bị doạ sợ ch.ế.t khiếp! Tôi còn tưởng bọn họ gặp lại nhau không kiềm chế được cảm xúc , mạo hiểm để bị lộ trước mặt người lạ. Tôi còn lo lắng rằng họ sẽ bị bắt lại ngay sau đó !]

Sau khi Hoàng Nhạc Nhạc và Hồ Linh Ca ôm nhau khóc xong, Tư Lâm mới chậm rãi lên tiếng: "Được rồi, vào đây thì dễ, tìm người cũng không khó. Nhưng tôi quên nói cho các người biết một chuyện—rời khỏi đây mới là điều khó nhất."

Nghe thấy câu này, Hoàng Nhạc Nhạc nôn nóng nói: “Đại sư, cầu xin anh, giúp chúng em với.”

Hồ Linh Ca và đồng nghiệp Vương Mẫn của cô ấy thấy vậy, cũng muốn quỳ xuống trước mặt Tư Lâm.

Tư Lâm thản nhiên nói: “Nói trước đi, tại sao các người lại xuất hiện ở đây?”

Nếu trong chuyện này còn có nguyên nhân khác mà bọn họ không nói ra , e rằng anh ta cũng không thể cứu được.

Nghe thấy lời Từ Lâm nói, Vương Mẫn và Hồ Linh Ca đều run rẩy.

“Linh Ca , rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ? Hai người không phải đi leo núi sao?”

Hoàng Nhạc Nhạc cũng tò mò hỏi .

[Tôi thực sự bó tay với mạch nã của hai người nam nhân này rồi , còn có thể xuất hiện ở đây bằng cách nào nữa, bị bắt cóc chứ sao.]

[Đúng vậy , giờ là lúc nào rồi mà còn ở đó truy hỏi ? Đợi ra ngoài rồi hỏi không được sao?]

[Đây không phải là đang đ.â.m vào chỗ đau của người ta sao?]

[Hai cô gái nhìn như sắp khóc rồi kìa .]

“Chúng em, chúng em…”

Hồ Linh Ca nghẹn ngào, không biết nên mở miệng thế nào.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 812: Chương 812



Cuối cùng vẫn là Vương Mẫn nói: “Đều là lỗi của em, đều là lỗi của em.”

Nhìn thấy cảnh này, người trong phòng livestream và Hoàng Nhạc Nhạc đều kinh ngạc.

Chỉ có Kỷ Dao Quang và Tư Lâm là bình tĩnh.

“Đều là vì em.”

Vương Mẫn vừa khóc vừa kể lại mọi chuyện.

Hóa ra, trong công ty, Vương Mẫn và Hồ Linh Ca có quan hệ tốt nhất.

Vương Mẫn trước đây tình cờ gặp lại một người bạn học cũ. Trong cuộc trò chuyện, người bạn ấy chia sẻ rằng mình hiện đang có một công việc nhẹ nhàng, lương cao và rất ổn định. Điều này khiến cô không khỏi cảm thấy chút tâm động.

Tuy nhiên, người bạn học cũ giải thích rằng công việc này mặc dù rất tốt, nhưng lại có một nhược điểm lớn. Đó là nơi làm việc có một quy định đặc biệt: hai người phải cùng nhau đi mới có thể vào được. Nếu chỉ có một người, sẽ không được phép vào .

Vương Mẫn ngay lập tức nghĩ đến Hồ Linh Ca. Cô vốn tưởng rằng sau khi Hồ Linh Ca nghe xong, chắc chắn sẽ bị thuyết phục và cũng tâm động giống như cô , vì Hồ Linh Ca thường xuyên cùng cô phàn nàn về mức lương thấp và thời gian làm việc kéo dài tại công ty hiện tại.

Tuy nhiên, không ai ngờ được, khi Vương Mẫn kể lại chuyện này, Hồ Linh Ca lại ngay lập tức từ chối và còn khuyên Vương Mẫn rằng đây có thể là một trò lừa đảo.

Vương Mẫn cho rằng Hồ Linh Ca, giống như cô lúc mới ra trường, còn thiếu kinh nghiệm xã hội. Cô nghĩ rằng có rất nhiều cơ hội việc làm tốt đang mở ra, nhưng vì thiếu dũng khí nên không dám nắm bắt, để cho cơ hội đó rơi vào tay người khác. Vì vậy, cô cảm thấy không cam lòng nếu chưa thử. Tuy nhiên, cô cũng biết rằng nếu đi một mình, cô sẽ không thể vào được nơi đó, mà lại không muốn kéo theo người khác trừ Hồ Linh Ca cùng kiếm tiền.

Cuối cùng, không còn cách nào khác, Vương Mẫn đành phải nửa dụ dỗ, nửa lừa gạt , gạt Hồ Linh Ca cùng mình đi leo núi. Khi lên đến đỉnh núi, cô tiếp tục tìm cách thuyết phục Hồ Linh Ca, nhưng Hồ Linh Ca vẫn kiên quyết không đồng ý.

Khi xuống núi, Vương Mẫn nhận ra rằng cơ hội cuối cùng đã sắp trôi qua, lần này bỏ lỡ không biết đến bao giờ cô mới có thể có một lần cơ hội như thế này được nữa . Cô quyết định cắn răng, không do dự nữa, trực tiếp dùng cách đánh thuốc mê Hồ Linh Ca để đưa cô ấy cùng đi .

Lúc đó , Vương Mẫn vẫn nghĩ, hiện tại Hồ Linh Ca hận cô cũng không sao , cho đến khi bọn họ kiếm được tiền , Hồ Linh Ca sẽ biết là cô đúng , thậm chí còn phải cảm ơn cô vì khi có được cơ hội này đã nghĩ đến kéo cô ấy .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 813: Chương 813



Kết quả ai ngờ, công việc nhẹ nhàng lương cao , lại là như vậy!

Hơn nữa, Vương Mẫn đã ký hợp đồng, căn bản không thể rút lui. Hồ Linh Ca tuy khong giống cô , không ký vào bản hợp đồng kia , nhưng một khi đã vào đây, trừ khi thật sự trở thành nhân viên chính thức, nếu không, họ sẽ không có cư hội ra ngoài !

Sau khi nghe xong tiền căn hậu quả , các cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp không ngừng chỉ trích Vương Mẫn, đồng thời cũng lên án ' bạn cũ ' có lòng dạ hiểm độc kia.

[Trời ơi, nhìn cũng sắp ba mươi tuổi rồi, sao lại ngốc như vậy ? Bây giờ những trò lừa đảo như vậy còn thiếu sao ? Vẫn còn có người tin có công việc nhẹ nhàng lương cao nữa ?!]

[Chuyện này cũng giống như những người bị lừa đến Myanmar, nói chính xác, cũng không thể gọi là lừa, là do bản thân họ tham lam.]

[Thực ra cũng không cần nói khó nghe như vậy, cô ấy cũng chỉ có ý tốt thôi. Huống chi trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường a.]

[Haha, cô ta còn vô tội ? Suýt chút nữa cô ta đã hại c.h.ế.t Hồ Linh Ca rồi! Tôi thấy người vô tội nhất chính là Hồ Linh Ca đấy! Vì kết giao nhầm bạn mà rơi vào động bàn tơ .]

[Tôi cũng nghĩ thế, đây hoàn toàn là tai bay vạ gió.]

[Cũng may bình thường tôi không giao thiệp rộng, nếu không ai biết được liệu có kẻ nào tự cho là thân thiết với tôi rồi ấy danh nghĩa là vì tốt cho tôi, rồi đánh thuốc đem tôi đi khi chưa có sự đồng ý của tôi như thế này hay không.]

Hoàng Nhạc Nhạc nghe xong, gân xanh nổi lên trên trán, muốn mắng chửi, nhưng lại không thể.

Tư Lâm thì yên lặng , một bên ngồi ăn gì đó , một bên xem hai cô gái trước mắt âm thanh tình cảm phong phú kể lại những chuyện xảy ra.

Cuối cùng vẫn là Hồ Linh Ca nói: “Bây giờ ở đây đổ lỗi cho nhau cũng vô ích, chúng ta vẫn nên ra ngoài trước đã.”

“Đúng đúng đúng.” Hoàng Nhạc Nhạc cũng phản ứng lại, bây giờ việc quan trọng nhất, là phải ra ngoài.

Ba người nhìn Tư Lâm với vẻ đầy hy vọng.

Tư Lâm lau miệng, không thể không nói , đồ ăn ở đây, cũng khá ngon.

“Bây giờ muốn ra ngoài, có mấy cách này.”

Tư Lâm bẻ ngón tay, bắt đầu thật sự đếm, “Thứ nhất, là trực tiếp đi ra ngoài từ cửa chính, nhưng khả năng này, rất thấp."

“Còn có, là từ cửa sau, tôi có thể dẫn các người ra ngoài, nhưng không chắc có bị bắt lại hay không.”

Ba người nghe vậy, nhíu mày.

Nghe cách nào cũng không được, Hoàng Nhạc Nhạc sốt ruột không thôi, đột nhiên, cậu ta nhớ đến đồn cảnh sát lúc nãy mình nhìn thấy.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 814: Chương 814



“Tại sao chúng ta không báo cảnh sát?”

Hoàng Nhạc Nhạc nói.

Gần như vừa dứt lời, Hồ Linh Ca liền nắm chặt lấy quần áo của cậu ta, “Không thể báo cảnh sát, không thể!”

“Tại sao?”

Hoàng Nhạc Nhạc thực sự không hiểu, tại sao không thể báo cảnh sát!

“Trước đây chúng em thấy có người báo cảnh sát, rồi, rồi…”

Vương Mẫn run rẩy nói.

“Rồi sao?”

Hoàng Nhạc Nhạc sốt ruột hỏi.

Hồ Linh Ca mặt mày tái mét, nói: “Rồi, sau khi cảnh sát đến, liền đưa cô ấy đi.”

"Chuyện này chẳng phải rất tốt sao?" Hoàng Nhạc Nhạc thắc mắc. "Nhưng tại sao nơi này vẫn chưa bị truy quét ?"

Chuyện này không đúng.

Hồ Linh Ca tiếp tục nói: “Rồi, vài ngày sau, chúng em lại gặp cô ấy, cô ấy bị đưa trở về trong im lặng, sau đó, chúng em không gặp cô ấy nữa."

“Những người khác nói với chúng em, đây không phải là lần đầu tiên, trước đây cũng có người, cố gắng báo cảnh sát, cuối cùng kết cục đều rất thảm.”

Sau khi Hồ Linh Ca nói xong, Hoàng Nhạc Nhạc sững sờ hồi lâu. Những lời này hoàn toàn trái ngược với những đạo lý mà cậu đã được dạy từ nhỏ.

Sao có thể như vậy chứ? Tại sao báo cảnh sát cũng vô dụng!

[Nói thẳng ra, khi trưởng thành và va chạm với xã hội, cú sốc đầu tiên chính là nhận ra rằng tìm cảnh sát đôi khi chẳng giải quyết được gì. Mọi chuyện cứ dây dưa kéo dài, hết ngày này qua tháng nọ , cuối cùng vẫn rơi vào bế tắc.]

[Tôi cũng vậy, nên bây giờ nếu không có chuyện gì quá nghiêm trọng, tôi cố gắng tránh báo cảnh sát. Dù sao, chúng ta cũng chỉ là những người bình thường, không có quyền lực hay mối quan hệ để đảm bảo rằng công lý sẽ đứng về phía mình , và được thực thi đúng như quy định của pháp luật.]

[Trời ạ, thật sự như vậy sao? Thật khiến người ta thất vọng và buồn lòng! Vậy rốt cuộc những người đó cuối cùng đã đi đâu?]

[Người trên lầu còn trẻ, tốt nhất đừng hỏi nữa. Biết càng nhiều, chỉ càng khiến lòng thêm lạnh lẽo mà thôi.]

Hoàng Nhạc Nhạc kinh ngạc rất lâu, cuối cùng nhìn về phía Tư Lâm, hiện tại, chỉ có Tư Lâm mới có thể giúp họ.

Thấy Hoàng Nhạc Nhạc đã nhận thức được hiện thực, Tư Lâm rất hài lòng, “Được rồi, tôi dẫn các người ra ngoài, lát nữa, các người đừng nói gì.”

Tuy đã bị mất chức, nhưng nếu Tư Lâm đã đến, thì chắc chắn không có ý định trở về tay không.

“Như vậy, có được không?”

Hoàng Nhạc Nhạc hơi căng thẳng.

Nếu là trước đây, cậu ta có thể cảm thấy chuyện này rất đơn giản, lúc vào thế nào thì cứ như thế đi ra , nhưng bây giờ xem ra, sự thật không phải như vậy.

“Thử xem sao.”

Tư Lâm thờ ơ nói.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 815: Chương 815



Hoàng Nhạc Nhạc thở dài, Vương Mẫn và Hồ Linh Ca nhìn nhau, cuối cùng ba người dường như đều thỏa hiệp.

Ai bảo Tư Lâm là hy vọng cuối cùng của bọn họ lúc này chứ ?!

Không muốn tin cũng phải tin thôi !

Tư Lâm dẫn ba người xuống lầu, dưới lầu vẫn là bảo an lúc nãy.

“Anh bạn, chúng tôi đi đây, đưa đồ cho tôi.”

Tư Lâm cười nói.

Bảo an nhìn Vương Mẫn và Hồ Linh Ca.

Hai người thấy vậy, vội vàng trốn ra sau lưng Tư Lâm và Hoàng Nhạc Nhạc.

“Các người có thể đi, nhưng hai người họ thì không.”

Bảo an lạnh lùng nói.

Nghe vậy, Tư Lâm bật cười: "Tại sao lại không thể? Chúng ta đều là công dân Hoa Quốc, Hoa Quốc tôn trọng quyền tự do của mỗi cá nhân, ai cũng có quyền tự do. Cho nên , họ cũng vậy."

Bảo an nhìn Vương Mẫn và Hồ Linh Ca , nói : “ Hai người chắc chắn muốn rời đi ?”

Bảo an cố tình nhấn mạnh hai chữ cuối cùng, rõ ràng là đang cảnh cáo hai người.

Vương Mẫn và Hồ Linh Ca nhìn nhau một thoáng, cuối cùng vẫn quyết định đặt niềm tin vào Tư Lâm. " Chúng tôi phải rời đi ."

Bảo an nghe vậy, khịt mũi một tiếng, trong mắt lóe lên ánh sáng hung dữ.

Tư Lâm nhướng mày, “ Nghe thấy chưa? Họ muốn đi, mau đưa đồ cho tôi, đừng làm lãng phí thời gian của tôi .”

“ Xin lỗi, họ không thể đi, họ đã ký hợp đồng rồi .”

Bảo an tiếp tục nói.

Nghe xong, Tư Lâm liền bật cười thành tiếng : " Vậy đưa hợp đồng cho tôi xem thử, để tôi coi có phải là khế ước bán thân hay không ?"

Bảo an nghe vậy, im lặng một lúc, đương nhiên là không thể đưa cho Tư Lâm xem.

Nơi này vốn dĩ đã không quang minh chính đại, nên hợp đồng kia càng chẳng cần phải bàn nhiều.

“ Các người không thể mang người đi .”

Bảo an không trả lời có thể xem hợp đồng hay không , chỉ lặp lại nói.

Tư Lâm ánh mắt cũng dần trở nên sắc lạnh : “ Nếu tôi nhất quyết muốn mang người đi thì sao ?”

Ánh mắt hai người chạm nhau, không khí hiện trường yên tĩnh đến đáng sợ.

“ Nếu anh muốn mang người đi, có thể thử xem .”

Một giọng nam đột ngột vang lên.

Nghe thấy giọng nam này, bảo vệ vội vàng quay đầu lại, nhìn người đến, “ Ông chủ .”

Nhìn thấy Vệ Cố, ánh mắt Tư Lâm lóe lên vài phần suy tư : " Vệ Cố, lâu rồi không gặp. Anh trai ông còn đang mất tích, vậy mà ông vẫn có thể tiếp tục yên tâm thoải mái tồn tại đến giờ sao ?"

Vệ Cố xua tay, “ Cậu đi xuống đi, ở đây giao cho tôi .”

“ Vâng !”

Bảo an nói xong, lập tức rời đi.

Đúng vậy, Vệ Cố là em trai của Vệ Mông, nhưng không phải em ruột, mà là em họ.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 816: Chương 816



Vệ Cố là sau khi Vệ Mông nổi tiếng, mới đến tìm Vệ Mông.

Vệ Mông không hề phụ lòng ông ta, đã giúp ông ta tìm được một công việc. Nhưng Vệ Cố không dừng lại ở đó—giống như Vệ Mông, ông ta cũng là người nuôi dã tâm lớn.

Cuối cùng, ông ta đã xây nên một nơi như thế này.

Trước đó, Tư Lâm đã từng đến đây vài lần cùng với Vệ Mông.

Nhìn thấy Tư Lâm, Vệ Cố cười, “Tư Cục trưởng, lâu rồi không gặp.”

“Đúng vậy, lâu rồi không gặp.”

Tư Lâm cười nói, cúng không có ý định sửa sai cho ông ta .

Vệ Cố nói xong, giống như đột nhiên nhớ ra điều gì đó, liền nói: “Ôi chao, xem ra là thật sự già rồi ! Tôi thế mà lại quên mất, Tư Cục trưởng đã từ chức rồi, không biết hiện tại đang làm ở đâu?

"Nếu anh không chê , tôi còn là thật sự rất thưởng thức Tư cục trưởng."

Vệ Cố cười nói.

Nghe thấy lời Vệ Cố nói, làm sao Tư Lâm lại không hiểu, Vệ Cố đang cảnh cáo anh ta.

“ Hừ, tin tức của ông , đúng là nhanh nhạy .”

Tư Lâm ngáp một cái, “ Anh trai ông nói cho ông biết à ?”

“ Anh trai tôi đã c.h.ế.t rồi .”

Vệ Cố thản nhiên nói.

Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng Vệ Cố rõ ràng là biết anh trai mình chưa ch.ế.t.

“ Được rồi .” Tư Lâm xua tay, “ Hôm nay tôi đến đây, cũng không phải để ôn chuyện với ông , nếu ông đã thưởng thức tôi như vậy , vậy thì ông để tôi đưa hai người này đi đi , thế nào ?"

“ Anh yên tâm, tôi rất kín miệng, tuyệt đối sẽ không nói gì thêm .”

Tư Lâm nói xong, định dẫn người rời đi.

Nhưng lại bị người của Vệ Cố ngăn lại.

“ Ông chủ Vệ, anh đây là ?”

Tư Lâm nhướn mày.

“ Nếu Tư Cục trưởng sẵn lòng đến chỗ tôi để thăng tiến, tôi luôn hoan nghênh, nhưng, nơi này chỉ có vào, không có ra. Một khi đã có ra , từ nay về sau, tôi cũng không cần phải làm nữa ."

“ Anh nói có đúng không ? Anh cũng biết mà , tôi chỉ là người làm ăn nhỏ thôi .”

Vệ Cố kiên quyết nói.

Tư Lâm cũng coi như hiểu rồi, “ Nếu vậy, thì hôm nay đắc tội rồi .”

“ Tư Cục trưởng , anh chắc chắn chứ ? Tôi thực sự rất thưởng thức anh, không muốn nhìn thấy anh làm chuyện ngu ngốc .”

Vệ Cố nhìn Tư Lâm với vẻ đầy thương hại.

Tư Lâm cười nói : “ Tôi người này a, liền thích làm việc ngốc .”

“ Nếu vậy, thì Vệ mỗ đắc tội rồi !”

Thấy hôm nay Tư Lâm đã quyết tâm, Vệ Cố cũng không nói nhiều nữa.

Vệ Cố phất tay một cái, tiếp theo, có một người bước vào.

Nhìn thấy người này, Tư Lâm suýt nữa cười ch.ế.t.

Người này, chính là Bành Thụ, người mà ' bên trên ' phái đến điều tra anh ta lúc ban ngày .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 817: Chương 817



Bành Thụ nhìn Tư Lâm, “Tư Lâm, anh đã rời khỏi Cục Quản lý Đặc thù, nhưng anh còn rất nhiều thứ chưa bàn giao, mời anh đi theo tôi một chuyến.

“Đồng thời, anh lợi dụng thân phận, cố ý phá hoại việc làm ăn của người khác, ông Vệ Cố đây đã chính thức khởi kiện anh.”

Lợi dụng thân phận?

Tư Lâm nhớ ra, anh ta nhướng mày, “Lúc nãy anh đã ở đây sao?”

Nếu không phải là như vậy thì không thể nào giải thích được sao Bành Thụ có thể có mặt ở đây nhanh như thế ? Chắc hẳn ngay khi anh ta dùng thẻ công tác để lộ thân phận, bọn họ đã nhận ra và vẫn ở đây chờ cơ hội để ra tay khi anh ta vừa muốn đi ra ngoài.

“Tư Cục trưởng , anh cũng biết đấy, tôi rất thưởng thức anh, nếu bây giờ anh đổi ý, vẫn còn kịp .”

Vệ Cố tiếp tục nói.

Nhưng Tư Lâm chỉ cười nói: "Sao các người có thể chắc chắn rằng tôi dám đến đây mà không có sự chuẩn bị trước ? Trong mắt các người , tôi là một người l* m*ng như vậy sao ?"

Nghe thấy câu này, Vệ Cố đột nhiên có chút hoảng hốt.

Ông ta bất giác nhìn về phía Bành Thụ. Phải biết rằng Vệ Mông không phải kẻ tầm thường—không chỉ có đầu óc có mưu mô mà còn có bản lĩnh sâu không lường được . Vậy mà một người như thế , cuối cùng vẫn bị Tư Lâm dồn đến mức phải giả c.h.ế.t để rời đi, nhường lại vị trí Cục trưởng Cục Quản lý Đặc thù cho Tư Lâm. Điều đó đủ cho thấy Tư Lâm cũng không phải chỉ là bậc mãng phu , hữu dũng vô mưu . Nếu thế , Tư Lâm cũng không phải không thể làm ra những chuyện khác .

Bành Thụ không tỏ ý kiến , chỉ lặp lạinói: “Mời các người đi theo tôi một chuyến.”

“Đi cái rắm!”

Tư Lâm lập tức hét lên: “Chạy!”

Hoàng Nhạc Nhạc ba người vốn còn đang ngây người, nghe thấy Tư Lâm hô to , đồng thời không do dự lao về phía cửa.

Nhìn thấy cảnh này, Bành Thụ nhếch miệng cười, “Tư Lâm, anh đúng là không biết sống ch.ế.t.”

“Không biết sống c.h.ế.t thì sao?” Tư Lâm khiêu khích: “Anh có bản lĩnh, thì đánh c.h.ế.t tôi đi?”

Tư Lâm vừa nói, vừa bước lên vài bước, khoảng cách với Vệ Cố và Bành Thụ rất gần.

“Đương nhiên tôi sẽ không đánh c.h.ế.t anh, tôi sẽ bắt anh trước, kết tội anh, rồi mới g.i.ế.t anh.”

Nhìn chằm chằm vào gương mặt của Tư Lâm, Bành Thụ gằn từng chữ từng chữ .

Người xem còn đang túc trực trong phòng livestream nhìn thấy gương mặt anh ta càng ngày càng gần đồng thời còn bị câu nói tự tin của anh ta đánh sâu vào , suýt nữa ói ra.

[Người này thật kiêu ngạo! Chẳng lẽ là cùng một bọn với những người ở đây ?]
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 818: Chương 818



[Haha, đúng là ' ô dù ' quá lớn , người này bao che cho người kia . Bảo sao Cục Cảnh Sát ở ngay gần đây mà chẳng có chuyện gì xảy ra."

[Tôi có một suy nghĩ táo bạo, nói ra mọi người đừng mắng tôi ... có khi nào Cục Cảnh Sát ở đó là bảo kê của bọn họ không?]

[Lầu trên, cẩn thận lời nói!]

"Đúng vậy, dù có cách màn hình đi nữa, nhưng kỳ thật , bây giờ mỗi người trên mạng đều là tr*n tr** , hoàn toàn không có chỗ nào che giấu . Cẩn thận kẻo đến lúc đó lại rước rắc rối vào thân."

[Tức ch.ế.t mất! Nếu xã hội cứ tiếp tục như thế này, thì những người bình thường như chúng ta biết phải làm sao đây?"

Mọi người đều đặt ra câu hỏi từ linh hồn.

Đối với điều này, Bành Thụ đương nhiên không biết, hiện tại, tất cả mọi thứ, đều nằm trong tầm kiểm soát của bọn họ. Hay ít nhất chính bọn họ tự cho là như vậy .

Nếu như vậy mà còn để Tư Lâm và đám nhãi ranh vắt mũi chưa sạch kia chạy trốn , thì mặt của anh ta thật sự phải bị người vứt dưới đất giẫm đạp , giày xéo .

“Vậy thì anh bắt tôi đi.”

Tư Lâm chủ động đưa tay ra.

Vị người ta trắng trợn khiêu khích ngay trước mặt, Bành Thụ dĩ nhiên không thể tiếp tục nhịn xuống .Hắn ta lập tức chuẩn bị ra tay bắt Tư Lâm.

Đột nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng còi xe.

Nghe thấy tiếng còi xe này, sắc mặt Vệ Cố lập tức thay đổi, “Không xong rồi, có người đến!”

Hơn nữa còn là người không đơn giản, nếu không, sẽ không có tiếng còi xe.

Bành Thụ nhìn Tư Lâm trước mặt, cau mày, “Là anh ? Anh giở trò sao?”

“Anh nói là chỉ cái gì? Nếu anh nói là về nhóm người đến , thì tôi nghĩ là do các người đã làm quá nhiều chuyện xấu, đến lúc phải trả giá thôi .”

Tư Lâm nói.

Vệ Cố tức giận muốn ra tay đánh Tư Lâm, nơi này là tâm huyết của cậu ta, hàng năm không chỉ có thể kiếm được rất nhiều tiền, mà còn có thể kết giao rất nhiều mối quan hệ.

Vệ Cố giận đến mức muốn ra tay đánh Tư Lâm. Nơi này là tâm huyết của ông ta—không chỉ mang lại nguồn lợi khổng lồ mỗi năm mà còn giúp ông ta thiết lập vô số mối quan hệ quan trọng, hình thành một mạng lưới bao phủ rộng khắp .

Nếu thuận lợi, thì đương nhiên là mọi chuyện đều tốt đẹp.

Nhưng nếu xảy ra chuyện, thì coi như xong đời!

Những người ở trên lầu dường như cũng nghe thấy tiếng còi xe, hành lang vốn không có mấy người, đột nhiên có rất nhiều người.

“Chuyển người đi trước.”

Bành Thụ bình tĩnh nói.

Việc cấp bách là phải chuyển người đi, nếu không cho dù đánh c.h.ế.t Tư Lâm lúc này cũng là công dã tràng .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 819: Chương 819



“Được.”

Vệ Cố cắn chặt răng, lập tức đi khởi động đường hầm bí mật.

Kết quả ông ta thử rất nhiều lần, đều vô dụng , cánh cửa dẫn đến đường hầm bí mật vẫn không được mở ra .

“Sao có thể, này sao lại thế này?”

Nghe thấy tiếng còi xe lại vang lên từ xa đến gần bên ngoài, lớp mặt nạ của Vệ Cố bắt đầu rách nát , theo thời gian lâu dần càng là càng ngày càng sụp đổ , cho đến khi chỉ còn hỏng mất cùng cuống cuồng.

Ngoài Vệ Cố ra, những người ở trên lầu cũng bắt đầu náo loạn.

“Không được, tôi không thể để người ta nhìn thấy.”

“Nếu bị nhìn thấy, thì chúng ta xong đời!”

“Đường hầm bí mật đâu, các người mau mở đường hầm bí mật ra!”

Những người này đều là người có m.á.u mặt, nếu thực sự bị bắt, thì coi như xong đời!

“Không được, hỏng rồi, sao có thể như vậy chứ!”

Vệ Cố lo lắng đến mức toát mồ hôi hột.

Bành Thụ nhìn vẻ mặt thản nhiên của Tư Lâm, gần như ngay lập tức hiểu ra.

“Lại là anh ?”

Bành Thụ nói.

Tư Lâm không hề phủ nhận, chỉ thản nhiên nói: "Các ngươi đều đã để tôi vào đây rồi . Thiết nghĩ , nếu không ' tặng ' các người một món quà mà cứ như thế rời đi, chẳng phải là phụ lòng các người , khiến cho các người thất vọng buồn lòng rồi sao?"

Vệ Cố suýt nữa thì tức đến tại chỗ thăng thiên bởi những lời lẽ vô sỉ của Tư Lâm.

Tiếng bước chân bên ngoài ngày càng gần, e rằng người ta đã vào rồi, trên lầu một mảnh náo loạn.

Bành Thụ nghiến răng, cuối cùng lấy ra vài lá bùa, chuẩn bị lập trận pháp.

Kết quả lá bùa bị đốt cháy, vậy mà lại chẳng có chút tác dụng nào!

Lần này, sắc mặt Bành Thụ hoàn toàn biến đổi, Tư Lâm cũng không cần bọn họ tiếp tục hỏi cái gì nữa , anh ta rất chủ động trực tiếp trả lời : "Chắc chắn rồi , lại là tôi đây ."

Vừa dứt lời, người bên ngoài liền xông vào.

Tất cả bọn họ đều mặc áo chống đạn, trên tay còn cầm vũ khí.

"Tất cả đứng im ! Không được nhúc nhích!"

Chỉ vài phút, đám người này đã khống chế toàn bộ hiện trường.

Uong Văn tiến lên, nói với Tư Lâm: "Xin lỗi, tôi đến muộn."

Tư Lâm xua xua tay, nói "Không muộn . Vừa lúc !"

Uông Văn nhìn Bành Thụ và Vệ Cố, sắc mặt hơi trầm xuống, "Người tới , áp giải toàn bộ trở về thẩm vấn !"

"Rõ!"

Những người này đều là những người được huấn luyện bài bản, chỉ nhận hiệu lệnh từ người chỉ huy trực tiếp.

Hôm nay , bất kể là ai đang ở đây , có quyền có thế như thế nào , oai phong một cõi ra làm sao , thì cũng chỉ có thể chờ trở về Cục Cảnh sát mới có thể tiếp tục ' phát huy '.
 
Back
Top Bottom