Ngôn Tình Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 40: Chương 40


Thời gian nhoáng lên, liền đến ngày hôm sau.

Ngày hôm sau, đầu tiên tìm đến đạo quan đang hương chính là mẹ con Hà Thiến và Hà Kiệt.

“Kỷ đại sư!” Hà Thiến vui mừng khi nhìn thấy Kỷ Dao Quang.

“Chào cô.”

Kỷ Dao Quang mỉm cười, trước dẫn hai mẹ con đi dâng hương. Trong khi Hà Thiến cung kính cầu khấn, cậu bé Hà Kiệt mở to mắt nhìn khắp nơi, vẻ mặt đầy tò mò và thích thú.

Sau khi dâng hương xong, Kỷ Dao Quang cũng không nói những lời khách sáo , trực tiếp vào vấn đề :

“Hai người cần đổi tên, tốt nhất là chọn tên ba chữ.”

Kỷ Dao Quang cung cấp cho hai người một số cái tên có thể lựa chọn , làm cho bọn họ chính mình tới chọn cái tên cảm thấy ưng ý .

Hà Thiến trầm ngâm, cuối cùng chọn cái tên “Hà Mạn Thiến.”

Kỷ Dao Quang gật đầu, giải thích:

“Mạn thuộc hành Thủy, mang lại tác dụng làm dịu dòng nước lớn ' Hà ' . Bát tự của cô lại thuộc hành Mộc, mà Thủy sinh Mộc. Hơn nữa, chữ 'Mạn' còn có ý nghĩa chỉ vẻ đẹp và sự nhu hòa, lại bao hàm tự do phóng khoáng rất phù hợp để làm hoà hoãn chữ ' Thiến ' . Đặc biệt tốt đối với những mối quan hệ xã hội của cô , sẽ đem lại thay đổi rất lớn mà cô có thể dễ dàng cảm nhận được.”

" Cái tên này thật sự sẽ rất phù hợp ." Kỷ Dao Quang nói.

Hà Mạn Thiến gật đầu, ngập ngừng hỏi:

“Vậy con trai tôi thì sao, đại sư?”

Kỷ Dao Quang trầm ngâm một lúc, sau đó mỉm cười:

“Hà Mậu Kiệt.”

Kỷ Dao Quang chậm rãi nói: “Mậu tượng trưng cho sự cát tường, đại diện cho phồn vinh, hưng thịnh và thịnh vượng. Hơn nữa, cả Mậu và Kiệt đều thuộc hành Mộc, tương sinh với bát tự hành Hỏa của cậu bé . Sau này, cuộc sống sẽ viên mãn và đầy đủ.”

Nga

Hà Mạn Thiến nghe vậy, vui mừng khôn xiết , cảm giác thoả mãn còn hơn cả khi mình sửa tên đổi vận . Rốt cuộc, có người mẹ nào lại không mong con mình được sống một cuộc đời hạnh phúc và viên mãn đâu ?

Cái tên mới Kỷ Sư lấy cho tiểu Kiệt bé nhỏ của cô nghe giống như một lời chúc phúc . Một lời chúc phúc theo con trai cô đi đến hết cuộc đời .

“Tiểu Kiệt, mau ! Chúng ta cùng cảm ơn đại sư đi nào.”

Hà Mạn Thiến mỉm cười, vẫy tay gọi con trai mình lại gần.

Hà Mậu Kiệt ngơ ngác không hiểu đang mẹ đang nói chuyện gì nhưng vẫn rất vâng lời , hướng về phía Kỷ Dao Quang khấu đầu xem như lời cảm tạ , sau đó liền bị Hà Mạn Thiến đuổi ra ngoài sân chơi.

“Đại sư…”

Hà Mạn Thiến hạ giọng, định nói gì đó nhưng bị Kỷ Dao Quang ngắt lời.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 41: Chương 41


Kỷ Dao Quang chậm rãi lên tiếng: “Tôi biết cô muốn hỏi điều gì. Bát tự hôn nhân của cô như thế này, trừ khi trực tiếp đổi mệnh mới có thể thay đổi .”

Nghe lời này, Hà Mạn Thiến không giấu được vẻ buồn bã. Dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng khi nghĩ đến việc phải trải qua thêm một cuộc hôn nhân nữa mới gặp được người định mệnh, cô không khỏi nôn nóng , cũng có chút sợ hãi đối với hôn nhân.

Kỷ Dao Quang nhận ra cô đang buồn rầu, liền lấy từ trong túi ra một lá bùa. “Đây là bùa chỉ dẫn. Cô giữ nó bên mình, nó có thể giúp cô tìm được người định mệnh của đời mình. Tôi chỉ giúp được đến đây , tuy tôi có thể nhìn thấu nhưng cũng không thể trực tiếp sửa mệnh của một người , đó là quy tắc . Cho nên , thời điểm đến , việc lựa chọn như thế nào, số mệnh ra sao , tất cả vẫn phụ thuộc vào quyết định của cô.”

Suy cho cùng, cô cũng chỉ là người đưa ra chỉ dẫn mà thôi.

Chỉ vì không đành lòng nhìn thấy một người mẹ đơn thân mang theo một đứa trẻ , mềm lòng , liền muốn giúp một chút . Nhưng cũng chỉ được đến đó , cô vẫn còn có quy tắc cần tuân thủ .

Hà Mạn Thiến mừng rỡ đón lấy lá bùa, liên tục cảm ơn:

“Cảm ơn đại sư! Cảm ơn rất nhiều!”

Kỷ Dao Quang chỉ cười nhạt:

“Không có gì. Thỉnh thoảng ghé đến dâng hương là được.”

Giúp người nhân tiện cũng đỡ mình . Đôi bên cùng có lợi sao .

Cô thật là một đứa trẻ lanh lợi !

“Dĩ nhiên rồi, đại sư!” Hà Mạn Thiến vui vẻ đáp.

Nói chuyện phiếm một lúc, Hà Mạn Thiến còn có việc phải làm, liền dẫn theo Hà Mậu Kiệt rời đi trước.

Kỷ Dao Quang ngồi lại vị trí, tiếp tục nhìn trời nhìn đất nhìn mây , thảnh thơi thưởng thức trà , ung dung chờ đợi những vị khách tiếp theo .

Vài phút sau, có người tiến vào.

“Ngươi đã đến rồi.”

Kỷ Dao Quang nhìn về phía người vừa đến, là một đôi vợ chồng cùng với một chàng trai trẻ.

Chàng trai trẻ chính là Bùi Văn .

“Đại sư, ngài đã đoán trước chúng tôi sẽ đến sao?”

Bùi Văn nhìn thấy vẻ bình tĩnh của Kỷ Dao Quang, lời nói không qua đầu óc ngạc nhiên lên tiếng.

Nói xong, anh ta lập tức phản ứng lại, với khả năng của Kỷ Dao Quang, việc cô đoán được cũng không có gì là lạ.

“Trước dâng hương đi.”

Kỷ Dao Quang mỉm cười, dẫn họ đi dâng hương trước , hương khói là việc quan trọng, cần thiết phải làm đầu tiên .

Dâng hương xong , Kỷ Dao Quang mời một nhà ba người ngồi xuống nói chuyện .

Mẹ Bùi Văn kích động nắm lấy tay Kỷ Dao Quang, hoàn toàn không vì tuổi tác của cô mà xem nhẹ cô.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 42: Chương 42


“Đại sư, thật sự cảm ơn ngài, nếu không có ngài, con trai tôi e rằng sẽ gặp phải chuyện không hay!”

Cùng ngày buổi phát sóng trực tiếp kết thúc, Bùi Văn lập tức gọi điện thoại cho cha mẹ, kể lại chuyện về ngôi nhà cũ , và về những chuyện mình đã gặp phải gần đây .

Ngày hôm sau, họ đến đồn cảnh sát xin xác định thông tin căn nhà có phải là hiện trường một vụ án mạng đã xảy ra vào khoảng 10 năm trước hay không ? Được câu trả lời khẳng định của phía cảnh sát , trong lòng bọn họ cũng đồng thời trầm xuống , thật sự là mua nhầm hung trạch .

Từ đồn cảnh sát trở về , họ liền tức giận đi tìm người bán nhà tính sổ, nhưng kết quả là người kia sớm đã biết sự thật về căn nhà , sau khi tìm được người khác nguyện ý tiếp nhận ' củ khoai lang phỏng tay ' này lại còn hố được một số tiền liền nhanh chóng cuốn gói chạy trốn .

Hỏi vì sao phải chạy trốn á ? Sợ a !

Chính là sợ tình hình như ngày hôm nay , bị người phát hiện được bí mật hung trạch tìm tới cửa !

Việc tìm người tính sổ bởi vậy cũng phác cái không . Tìm không thấy người Bùi gia lại ôm một bụng tức giận về nhà .

Có điều sau đó, Bùi Văn lại đến bệnh viện kiểm tra một lượt, cuối cùng kết luận là thận khí bị suy giảm. Tuy nhiên, may mắn là còn trẻ, hơn nữa phát hiện sớm, việc điều trị cũng không quá phức tạp.

Cũng may ! Cũng may là chưa có việc gì nghiêm trọng xảy ra !

Cho nên trong cái rủi cũng còn có cái may ! Người Bùi gia tự an ủi nhau .

Mọi chuyện cứ như vậy , cũng không ai nói vào nói ra gì nữa , chỉ lo tập trung điều trị cho Bùi Văn .

Hai sự việc xảy ra cùng lúc, Kỷ Dao Quang thông qua bói qủe đã cứu Bùi Văn hai mạng . Bùi Văn và cha mẹ anh ta lúc này không thể không tin tưởng, dù thế nào đi nữa, họ cũng phải tự mình đến dâng một nén hương lại cảm ơn Kỷ Dao Quang một lần nữa .

“Chuyện nhỏ thôi, không đáng để nhắc lại.” Kỷ Dao Quang nhấp một ngụm trà, bình thản đáp. “Hơn nữa, anh Bùi đã trả thù lao tương ứng cho tôi rồi.”

Bùi mẫu sau lần gặp mặt nói chuyện này lại càng thêm phần kính nể Kỷ Dao Quang , bà ấy vốn dĩ là người theo thuyết vô thần , không tin vào thần phật hoặc các tín ngưỡng, những chuyện tâm linh không thể dùng khoa học lý giải đối với bà đều là những chuyện không tồn tại , nhưng sau khi chính con trai trải qua chuyện này, tư tưởng của bà đã có chút thay đổi.

Vì thế, ngày hôm nay , ngoài việc đến tận nơi để cảm ơn ân cứu mạng của Kỷ Dao Quang , Bùi mẫu còn tìm cô để tính thêm một quẻ.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 43: Chương 43


Bà khẽ nói:

“Đại sư, có thể bói giúp tôi một quẻ được không?”

Kỷ Dao Quang gật đầu, nhẩm tính một lát rồi mỉm cười:

Nga

“Bác gái, quẻ của bác rất tốt. Mệnh trường thọ, con cháu hiếu thảo. Không có gì phải lo lắng.”

Mẹ Bùi nghe vậy thì không giấu được nụ cười mãn nguyện.

Kỳ thật, nếu như chuyện kỳ lạ Bùi Văn gặp phải sau khi chuyển vào ở trong căn nhà đó không được kịp thời giải quyết , sau tầm nửa năm anh ta sẽ gặp tai nạn xe cộ . Cha mẹ anh ta vì nhớ con trai quyết định chuyển vào trong căn nhà anh ta đã từng ở trước khi qua đời . Sau đó , tất nhiên bi kịch sẽ lặp lại , chỉ là lần này đối tượng chuyển từ Bùi Văn sang ba của anh ta . Sau khi ba của anh ta gặp tai nạn giao thông qua đời . Chị của Bùi Văn muốn đưa Bùi mẫu ra nước ngoài, nhưng Bùi mẫu không muốn rời xa quê hương , rời xa nơi chồng và con trai bà ấy nằm lại lên kiên quyết không đi . Cuối cùng, chỉ còn lại một mình Bùi mẫu lẻ loi, hiu quạnh ôm quá khứ sống đến tận lúc qua đời .

Nhưng hiện tại , mọi việc đã được thay đổi , hung trạch đã được xử lý , bệnh tình của Bùi Văn cũng được phát hiện sớm , tai nạn sẽ không xảy ra . Điều đó còn đồng nghĩa với việc tính mạng ba anh ta cũng được cứu . Bùi Văn không ch.ế.t , ba anh ta cũng sẽ không ch.ế.t , như vậy Bùi mẫu cũng sẽ không trở thành người cô đơn lúc tuổi già .

Số phận gia đình họ đã thay đổi nhờ vào sự can thiệp đúng lúc của Kỷ Dao Quang.

Tính ra Kỷ Dao Quang không chỉ cứu Bùi Văn hai mạng mà thôi , nhưng điều này cũng không cần thiết làm gia đình họ biết đến .

Thời gian từng chút từng chút trôi qua.

Bùi Văn cùng ba mẹ cảm tạ thêm một lần nữa trước khi rời đi.

Tiễn Bùi Văn và gia đình anh ta đi, đã là buổi chiều.

Kỷ Dao Quang ăn xong cơm, bấm tay tính toán, hôm nay còn có một người nữa.

Một lần nữa rót xong nước trà.

“Cậu xác định là nơi này?”

Giám đốc công ty phát hành và quản lý app Douyin Ngụy Kiến Minh chỉ vào vài chữ trên tấm biển Vân Chân đạo quan, đang quan sát xung quanh, có vẻ do dự.

Trợ lý liếc qua thông tin 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】lưu lại trong thông tin cá nhân khi đăng ký tài khoản , xác nhận rồi nói: “Vân Chân đạo quan, Bạch sơn . Chính là nơi này, không sai đâu ạ .”

Ngụy Kiến Minh hít sâu một hơi, gõ cửa.

“Mời vào.”

Ngụy Kiến Minh bước vào, chỉ thấy bên trong đạo quan cùng bên ngoài cũng không khác nhau là mấy , đều hoang vắng như vậy , chỉ khác là bên trong đạo quan còn có một thiếu nữ mặc bạch y ngồi ở đó.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 44: Chương 44


Nhìn đến Kỷ Dao Quang, Ngụy Kiến Minh liền biết không có đi sai địa phương.

“Xin chào , ngài là Kỷ Dao Quang sao?” Trợ lý lên tiếng hỏi, cẩn trọng nhìn cô gái trước mặt.

Kỷ Dao Quang gật đầu, rồi theo lẽ thường dẫn họ đi dâng hương trước .

Sau đó khi họ ngồi xuống rồi , Kỷ Dao Quang mới lên tiếng: “Ngụy tiên sinh, ngài hẳn là vì gần đây gặp vận xui nên mới đến đây phải không?”

Ngụy Kiến Minh tròn mắt kinh ngạc . Này cũng quá thần đi !

Từ khi bước vào đạo quan đến giờ, ông vẫn chưa nói một câu nào, chính là mang tâm lý thử xem Kỷ Dao Quang thật sự là có bản lĩnh như những gì cô biểu hiện ở trong phòng phát sóng trực tiếp hay chỉ là trò lừa bịp có tổ chức có kịch bản .

“Ân.”

Ngụy Kiến Minh không giấu giếm, kể lại toàn bộ sự việc đã xảy ra.

Kỷ Dao Quang cười nói: “Đoán không sai, đúng là vì chuyện tiền bạc. Những số tiền đó, vốn là tôi giúp tiêu trừ nhân quả mà có được, tôi có thể cầm , nhưng vì app khấu hao đi một phần trong số đó , nên một phần nhân quả đã dính vào công ty của quý ngài.”

Ngụy Kiến Minh nhíu mày lại.

Ý của Kỷ Dao Quang, chẳng phải là nói rằng, sau này họ sẽ không thể thu phí ngôi cao nữa sao?

Chính là nếu là như thế này, không hợp quy củ đi?

Tuy nhiên, Ngụy Kiến Minh vẫn thử đem hai vạn Kỷ Dao Quang bị khấu hao khi sử dụng dịch vụ trên app trả lại cho cô . Kỷ Dao Quang nhận thấy Ngụy Kiến Minh vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng, nhưng cô vẫn nhận lấy.

Tiền sao ! Có ai lại cùng tiền không qua được đâu ! Huống chi vốn cũng là của cô a !

Cơ hồ ngay trong nháy mắt khi tiền được trao tay cho Kỷ Dao Quang, Ngụy Kiến Minh cảm thấy trọng lượng trên người mình đã biến mất.

Đồng thời , nhóm cao quản đang còn ở trong công ty tăng ca vùi đầu khổ làm cố gắng khắc phục lỗi hệ thống phát tới tin tức thông báo rằng bug mà suốt ngày hôm qua không thể sửa chữa đã được khắc phục xong , hệ thống đã khôi phục trạng thái bình thường .

Nga

Ngụy Kiến Minh hít sâu một hơi, vẻ mặt khó tin.

“Ngụy tiên sinh, hiện tại ngài đã tin tưởng sao ?”

Kỷ Dao Quang rót cho một ly trà , đẩy đến trước mặt ông ấy .

Ngụy Kiến Minh uống một ngụm, áp lực áp trên người ông ta được hoá giải , tâm tư của nhà tư bản lại bắt đầu hoạt động .

Tuy rằng Kỷ Dao Quang hiện tại không có vẻ của một tiềm lực cổ , nhưng theo trực giác của Ngụy Kiến Minh, ông ta cảm thấy giá trị mà Kỷ Dao Quang có thể mang lại còn vượt xa số tiền phí mà hiện tại bên ông thu được sau mỗi lần cô sử dụng dịch vụ . Tất nhiên , đây chỉ là lấy ví dụ so sánh , ông cũng không dám thật sự lại khấu hao phí của cô ấy .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 45: Chương 45


Sau khi bộ não tư bản của Nguỵ Kiến Minh dùng tốc độ nhanh nhất vận chuyển lăn qua lộn lại lăp đi lặp lại cân nhắc tính toán , cuối cùng Ngụy Kiến Minh sảng khoái mở miệng nói: “Kỷ tiểu thư, nếu ngài nguyện ý, về sau ngài có thể ở lại ngôi cao phát sóng trực tiếp, chúng tôi tuyệt đối sẽ không phong tỏa việc phát sóng của ngài vì bất kỳ lý do vi phạm nội dung hoặc quy định phòng phát sóng trực tiếp nữa.”

“Không chỉ vậy, chúng tôi cũng sẽ không thu phí ngôi cao của ngài . Hơn nữa, chúng tôi còn muốn ký hợp đồng với ngài , chỉ cần ngài phát sóng trực tiếp trên nền tảng của chúng tôi, chúng tôi sẽ trả ngài năm ngàn vạn mỗi năm, ngài thấy sao?”

Trợ lý đứng bên cạnh cảm thấy cực kỳ khiếp sợ khi nghe thấy những gì giám đốc của mình nói ra .

Đãi ngộ này, thường là quyền lợi mà chỉ có những bác chủ có hàng triệu fans mới được hưởng, nhưng hắn nhớ không nhầm rằng , số lượng fan của Kỷ Dao Quang, chỉ mới mười mấy vạn.

Kỷ Dao Quang nhìn về phía Ngụy Kiến Minh, không thể không thừa nhận, lời đề nghị của Ngụy Kiến Minh thật sự khiến cô động lòng.

Nga

Cơ hội kiếm tiền đến , không lý do gì không nắm bắt cả , không một chút do dự, Kỷ Dao Quang liền đồng ý ngay.

“Tôi trở về công ty sẽ bảo người soạn thảo hợp đồng chia cho ngài .” Ngụy Kiến Minh mở miệng nói.

Kỷ Dao Quang gật đầu, sau đó nhìn Ngụy Kiến Minh với vẻ mặt lo lắng, hỏi: “Ngụy tổng, mẹ của ngài có phải thân thể không được khỏe lắm không?”

Ngụy Kiến Minh nghe vậy, hơi có chút kinh ngạc, “Đúng vậy, mẹ của tôi hiện đang nằm viện.”

Chuyện này vốn là thông tin được phong bế , ngoài những thành viên trong gia đình ông ta, không ai biết, ngay cả trợ lý thân cận của ông ta cũng không hay.

Kỷ Dao Quang bấm tay tính toán, thần sắc trở nên nghiêm trọng, nói: “Ngụy tổng, ngài tốt nhất nhanh chóng đi gặp mẹ của ngài đi, nếu không, có thể sẽ không kịp nhìn thấy bà lần cuối.”

Ngụy Kiến Minh nghe xong những gì Kỷ Dao Quang nói , tim như thắt lại, cảm giác tim đều treo ở cổ họng .

Cảm ơn Kỷ Dao Quang xong, Ngụy Kiến Minh vội vàng xông ra ngoài, sau đó lái xe thẳng tới bệnh viện.

Khi Ngụy Kiến Minh vội vã dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến phòng bệnh của mẹ, ông ta phát hiện mẹ mình không có ở trong phòng.

Nghĩ đến lời nói của Kỷ Dao Quang, Ngụy Kiến Minh suýt nữa ngất xỉu tại chỗ.

Cuối cùng, vẫn là trợ lý bình tĩnh tìm người đến hỗ trợ , sau đó đi tìm mẫu thân của Ngụy Kiến Minh.

Vài phút sau, trợ lý sắc mặt có chút ngưng trọng tiến lên báo cáo, “Ngụy tổng, người đã tìm được rồi.”
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 46: Chương 46


Ngụy Kiến Minh bước vội ra ngoài, vừa kịp nhìn thấy cảnh tượng mẹ mình bị đưa vào phòng cấp cứu , xung quanh là các bác sĩ và y tá hối hả , tim ông như thắt lại

“Ngụy tiên sinh, xin ngài chuẩn bị tâm lý trước.” Bác sĩ nói với Ngụy Kiến Minh, rồi nhanh chóng bước vào phòng cấp cứu.

Ngụy Kiến Minh gần như ngã khuỵu. Ông nhìn trợ lý, giọng run rẩy:

“Tiểu Ngô… chuyện gì đã xảy ra?”

Ngô trợ lý tiến lên, kể lại toàn bộ sự việc cho Ngụy Kiến Minh, hóa ra, Ngụy Kiến Minh mời hộ lý đến chăm sóc cho mẹ ông , nhưng người này căn bản là làm việc không có tâm , cũng không thời thời khắc khắc quan tâm để ý đến tình trạng của bà cụ .

Trước mặt Nguỵ Kiến Minh liền diễn diễn một chút , nhưng chỉ cần ông ấy không có mặt, hộ lý cũng sẽ chính mình rời đi , hoặc làm việc riêng bỏ mặc bà cụ .

Hôm nay cũng là như vậy , sau khi hộ lý rời đi, mẹ của Nguỵ Kiến Minh tự mình rời khỏi phòng bệnh, sau đó đi dọc theo con đường nhỏ, đến khu vườn nhỏ phía sau của bệnh viện, rồi không biết tại sao lại leo lên một cái cây, kết quả lại bị ngã xuống.

Vì khu vườn nhỏ phía sau bệnh viện , thường thường rất vắng vẻ không có ai qua lại, nên khi chuyện xảy ra , bà cụ không được kịp thời được phát hiện .

Ngụy Kiến Minh nghe xong, tay siết chặt thành nắm đấm, ông không dám tưởng tượng, nếu tối nay ông vẫn theo lệ thường chờ khi công việc kết thúc rồi mới đến đây thăm mẹ, có lẽ đã thật sự sẽ theo như lời Kỷ Dao Quang nói , ngay cả lần cuối cùng gặp mẹ ông cũng bỏ lỡ .

Đúng lúc vào lúc này, hộ lý biết được tin tức, mới vội vàng chạy tới.

Nhìn thấy Ngụy Kiến Minh im lặng, vẻ mặt không nói gì, hộ lý cảm thấy có chút lo lắng, cười lấy lòng nói: "Ngụy tổng, tôi chỉ đi vệ sinh một chút, cũng không biết sao bà cụ lại tự mình ra ngoài như vậy."

"Ngài yên tâm, lần sau nếu có việc cần rời khỏi , tôi chắc chắn sẽ nhờ người trông chừng bà cụ rồi mới rời đi , tuyệt đối sẽ không để xảy ra chuyện như thế này nữa."

Ngụy Kiến Minh nhìn hộ lý với đôi mắt đỏ rực, hộ lý có chút sợ hãi, lùi lại một bước, lo sợ ông nổi giận sẽ đánh người .

Nhưng Ngụy Kiến Minh chỉ chỉ vào cô, gầm lên giận dữ: “Cút đi! Cô chờ bị khởi tố đi!”

“Đừng đừng, tôi không phải cố ý, ông……” Hộ lý còn muốn cố gắng biện minh cho bản thân một chút , nhưng Ngụy Kiến Minh lại hoàn toàn không thèm liếc nhìn hay nghe xem cô ta nói gì nữa .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 47: Chương 47


Hộ lý thấy ông không để ý đến mình thì cũng không nói nữa , mà chỉ lẩm bẩm phun tào : “Hiện tại thì làm ra vẻ như thế này , còn tưởng mình hiếu thuận lắm sao ? Cũng không biết là ai mỗi ngày buổi tối mới đến thăm mẹ một lần còn bình thường cũng chẳng thấy mặt mũi đâu ? Giả vờ cái gì ? Lại không có ai xem .”

Ngụy Kiến Minh nghe thấy câu nói đó, chỉ cảm thấy trái tim mình như bị búa tạ đập mạnh một cái.

“Lăn!”

Hộ lý biết không còn cách nào xoay chuyển tình thế , đành phải rời đi.

Thời gian dần từng giây từng phút trôi qua trong sự áy náy và lo lắng của Nguỵ Kiến Minh đối với mẹ mình , cuối cùng đèn báo cấp cứu cũng được tắt , cửa phòng được mở ra, bác sĩ đi ra ngoài , tháo khẩu trang xuống, thông báo : "May mà đưa đến không tính muộn , vẫn còn có khả năng cứu chữa , nếu không thì ngày hôm nay dù có thần tiên đến cũng không thể giúp bà ấy tỉnh lại nữa . Người nhà sau này phải chú ý chăm sóc bà ấy cẩn thận hơn ."

“Vâng , tôi đã biết . Cảm ơn bác sĩ, cảm ơn bác sĩ.”

Ngụy Kiến Minh cảm kích vô cùng.

Ngụy mẫu bị đẩy ra ngoài, Ngụy Kiến Minh vội vã nắm lấy tay bà ấy . Biết là con trai đã đến , Ngụy mẫu run run mở miệng hàm hồ nói : “Ăn ... ăn ... ăn.”

Ngụy Kiến Minh mở tay bà ra, vừa thấy, đó là một quả .

Tim như bị bóp nghẹt, Ngụy Kiến Minh bật khóc:

“Mẹ, con xin lỗi.”

Mọi người đều nói ông có một sự nghiệp thành công. Nhưng chỉ có chính ông biết, ông có được sự thành công ngày hôm nay đều là nhờ sự hy sinh của mẹ . Sau khi cha mẹ ly hôn, mẹ đã dành hết tất cả những gì bà ấy có cho ông , chính là ông lại vì điên cuồng công tác, gây dựng sự nghiệp, chưa bao giờ thật sự dành thời gian cho mẹ của mình . Hôm nay , nếu không có Kỷ Dao Quang nhắc nhở, ông có thể sẽ không còn cơ hội gặp lại mẫu thân! Và mang theo sự hối hận này cả đời .

Trợ lý Ngô đứng bên cạnh cũng cực kỳ khiếp sợ .

Vốn dĩ hắn còn không rõ vì sao Ngụy Kiến Minh phải tốn năm ngàn vạn để ký hợp đồng với Kỷ Dao Quang khi cô ấy chỉ là một tân nhân có mười mấy vạn fan .

Hiện giờ xem ra, ông chú chính là ông chủ , ông chủ có thể một tay gây dựng sự nghiệp và vận hành cả một hệ thống , phát triển công ty không chỉ bởi đầu óc , mà còn bởi vì tầm nhìn , mà hắn vẫn chỉ có thể làm một cái nhân viên bởi vì tầm nhìn quá sức hạn hẹp. Ông chủ có thể trong lần gặp đầu tiên nhìn ra giá trị con người của Kỷ Dao Quang và nắm bắt thời cơ ngay lập tức đưa ra quyết định hợp tác , bởi vì Kỷ Dao Quang xứng đáng . Thậm chí , xứng đáng càng nhiều hơn thế !
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 48: Chương 48


Trợ lý Ngô phục !

Sau này hắn cũng sẽ không dám nghi ngờ quyết định của ông chủ nữa !

Xác định mẹ đã không có việc gì , Ngụy Kiến Minh chờ mẹ ngủ say rồi mới liên hệ với người trong công ty chuẩn bị hợp đồng để ký với Kỷ Dao Quang .

Nga

Đồng thời, Ngụy Kiến Minh cũng gửi cho Kỷ Dao Quang một tin nhắn: "Cảm ơn cô."

Sau khi gửi tin nhắn, ông còn chuyển khoản cho cô mười vạn coi như tiền phí xem quẻ.

Kỷ Dao Quang nhìn số tiền trong tài khoản, nụ cười rạng rỡ hiện trên môi. Ban đầu, cô chỉ đơn giản là nhắc nhở vì thiện ý, cũng không nghĩ mình sẽ nhận lại được gì , nhưng hiện tại xem ra, cử chỉ vô tâm cũng có thể kết thiện duyên.

Nhưng mà tiền vừa đến tay chưa kịp ấm, Kỷ Dao Quang đã phải đau lòng đứt ruột chuỷển khoản cho chủ nợ.

Bất quá cũng may, công ty của Nguỵ Kiến Minh làm việc rất nhanh chóng , một chút thời gian đã gửi hợp đồng điện tử lại đây, chỉ cần ký hợp đồng xong cô chính là người có lương , phát sóng trực tiếp một năm liền có năm ngàn vạn do công ty bên kia chi trả , thêm vào năm ngàn vạn lấy từ chỗ lao quỷ , hiện giờ cũng coi như là hoàn thành một phần mười tiểu mục tiêu.

“Còn muốn thành thành thật thật làm công đi , phải tiếp tục phát sóng trực tiếp thôi.”

Kỷ Dao Quang lẩm bẩm, đăng nhập tài khoản trên nền tảng Douyin. Sự kiện Thường Vĩnh Lâm trước đó đã giúp cô tăng lượng người hâm mộ lên 30 vạn.

Sau khi ký hợp đồng với công ty , tài khoản phát trực tiếp của cô cũng lập tức được cấp quyền trở lại.

Kỷ Dao Quang nghĩ nghĩ, kiếm tiền lửa sém lông mày, nhiều phát sóng trực tiếp kiếm chút tiền một ngày liền sớm về hưu một ngày , lập tức liền bắt đầu phát sóng trực tiếp.

Vừa mới bắt đầu còn không có vài người, nhưng mà một phút sau, vì có sự xuất hiện của Hà Mạn Thiến , phòng phát sóng trực tiếp nháy mắt liền phát hỏa lên.

[Mạn Thiến thực nice: Kỷ Sư! Kỷ Sư! ]

[Phấn khởi băng Coca: A a a, ta ngồi xổm ta ngồi xổm! ]

[kiếp sau laishi: Hôm nay ai sẽ là người bị hại . Thật chờ mong nga ! ]

“Chào mọi người.” Kỷ Dao Quang cười cùng những người có mặt trong livestream chào hỏi, “Bởi vì hiện nay số người tham gia phòng tương đối nhiều, mọi người đều muốn xem bói nhưng quy tắc là một ngày tôi chỉ tính 3 quẻ , cho nên chúng ta sẽ dùng hình thức lựa chọn ngẫu nhiên mở túi phúc để quyết định ba quẻ này nhé . Bây giờ là quẻ đầu tiên .”

Dứt lời, Kỷ Dao Quang liền vung tay phát một cái phúc túi.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 49: Chương 49


Cơ hồ ngay khi cô vừa hoàn thành thao tác phát túi phúc , túi phúc đã bị đoạt không còn . Động tác của vị võng hữu này quá nhanh , những người còn lại chỉ biết thở dài lại chờ mong chuẩn bị xem hôm nay có thể gặp được chuyện ly kỳ gì .

Màn hình hiển thị người trúng túi phúc là【 Ngọc Đường mụ mụ 】

Kỷ Dao Quang ấn vào kết nối , màn hình chia đôi, hiện ra hình ảnh một người phụ nữ trung niên.

Phông nền phía sau bà là một ngôi nhà được trang trí xa hoa, hơi mang một chút phong cách của một gia đình nhà giàu mới nổi.

“Xin chào ,【 Ngọc Đường mụ mụ 】.Ngài tưởng xem điều gì ?”

Kỷ Dao Quang mở miệng hỏi.

Ở màn hình bên kia , người phụ nữ trung niên không thể tin vào mắt mình, "Tôi lại thật sự rút trúng , ha ha ha. Xin chào ! Xin chào ! Ngài có thể tính giúp tôi xem liệu con trai tôi có thể thi đậu vào đại học Thanh Hoa không , được không ?."

Không đợi Kỷ Dao Quang phải nhắc nhở , bà nhanh chóng đánh thưởng quà tặng trị giá 3000.

Thực tế , trước đó bà ấy cũng đã mua một số đồ vật tại công ty của Thường Vĩnh Lâm, nếu không phải vì tình cờ xem video của Kỷ Dao Quang, trực giác mách bảo tin những gì Kỷ Dao Quang nói mà lùi lại kịp thời, giờ này chắc cũng đã trở thành một trong số những người vì bị Thường Vĩnh Lâm lợi dụng lừa gạt mà mất trắng một khoản tiền .

“Bà gửi bát tự của con trai cùng với một bức ảnh cho tôi.”

Kỷ Dao Quang nói, ánh mắt lướt qua cung con cái của người phụ nữ trung niên trên màn hình.

Người phụ nữ nhanh chóng làm theo yêu cầu của Kỷ Dao Quang , gửi lại một bức ảnh mà con trai đã chụp, trên ảnh là một đứa trẻ trông khá mập mạp và khỏe mạnh. Khi nhìn thoáng qua bát tự, Kỷ Dao Quang nhíu chặt mày.

Thấy vậy, người phụ nữ lập tức lo lắng:

Nga

“Kỷ sư, làm sao vậy ? Có vấn đề gì sao? Con trai tôi vẫn còn nhỏ, chắc là có thể thay đổi được, đúng không? Chỉ cần giúp nó đậu vào một trường đại học tốt, bao nhiêu tiền tôi cũng nguyện ý !

[Chậc chậc chậc, kẻ có tiền chính là không giống người bình thường . Vấn đề có thể giải quyết bằng tiền đều không phải là vấn đề lớn ! ]

[Có lẽ cũng không giàu lắm đâu, thời buổi này không phải người giàu đều cho con đi du học rồi sao ?]

[Người mẹ này tốt thật đấy, mẹ tôi mà cũng giác ngộ như vậy, chắc tôi đã không thi trượt đại học tốt rồi!]

"Không phải, chuyện vào đại học này, chúng ta tạm gác lại đã, nói chuyện khác trước."

Kỷ Dao Quang thu hồi ánh mắt, tránh né chủ đề mà người phụ nữ vừa đề cập.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 50: Chương 50


Người phụ nữ chờ không được đáp án như mong muốn liên nóng nảy, "Cái gì gọi là tạm gác lại, đây là tương lai của con trai tôi, rốt cuộc là cô có xem được không hả? Nếu cô không thể làm được, thì đừng làm chậm trễ thời gian con trai tôi."

Vừa mới còn là một người hòa nhã dễ gần, nói năng nhỏ nhẹ chỉ một giây trở nên đáng sợ, đôi mắt trợn tròn lên, như thể muốn ăn tươi nuốt sống người khác.

Lật mặt nhanh đáng sợ !

Đối diện với điều này, Kỷ Dao Quang không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ tiếp tục nhàn nhạt nói: "Theo quy tắc trước đây, tôi sẽ nói về quá khứ của bà trước, sau đó mới nói đến chuyện của con trai bà ."

Ban đầu , bà ấy không nghĩ nghe Kỷ Dao Quang nói quá khứ , nhưng sau khi suy nghĩ lại, nghe một chút cũng không có việc gì , còn có thể thử xem Kỷ Dao Quang rốt cuộc có thật sự có bản lĩnh hay không , vì vậy cũng miễn cưỡng đồng ý.

“Bà tên là Vu Ái Hoa, năm nay 48 tuổi. Bà sinh ra trong một gia đình nghèo khó, học hết lớp ba tiểu học thì nghỉ, ở nhà làm việc phụ giúp gia đình. Đến năm mười tám tuổi, bà kết hôn với một người trong thôn.”

Kỷ Diêu Quang mở miệng nói.

Vu Ái Hoa nghe xong, có chút ngẩn ra, cuối cùng, vì đoạn ký ức đó đã thật xa xôi.

[Trời ạ, tôi còn tưởng vị này là con gái của một gia đình phú hào, nhưng hiện tại xem ra, là một người tự gây dựng sự nghiệp a!]

[Nói thật, tôi cảm giác bá ấy rất có thể là nhà giàu mới nổi, nhìn xem căn phòng này, trang hoàng thật là cay mắt , giống như hận không thể cái gì càng đắt tiền bày cái gì.]

[Trên lầu nói như vậy cũng không được . Nhà giàu mới nổi làm sao vậy? Nhà giàu mới nổi trêu anh chọc anh sao ? Mà cho dù có là nhà giàu mới nổi thật đi chăng nữa , ít nhất thì bà ấy thân gia cũng so đại đa số chúng ta ngồi đây có tiền! ]

[Lời này nói ra đúng rồi , người ta thích như vậy trang trí là việc của người ta , mỗi người một sở thích , mỗi người một gu thẩm mỹ riêng . Anh cũng đừng soi mói rồi phán xét người ta. ]

Kỷ Dao Quang tiếp tục nói: "Sau khi bà kết hôn, đúng lúc bước vào thời kỳ đổi mới , cơ hội kinh doanh mở ra , bà và chồng bà vốn định đến Thâm Thị phát triển, nhưng dưới sự tình cờ, hai người phát hiện ra mỏ than trong núi. Sau đó, vợ chồng bà bắt đầu gây dựng sự nghiệp bằng hình thức khai thác than đá , rồi trở thành ông bà chủ mỏ than ."
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 51: Chương 51


“Những năm qua, kiếm được không ít tiền, bà chuyển đến Bắc Kinh sống. Đến năm 35 tuổi, bà sinh được một cậu con trai, và xem cậu ấy như báu vật mà yêu thương chăm sóc .”

[Trời ạ, đứa bé này còn đang học trung học sao?]

[Bình thường mà , cũng đâu phải là sớm , lại có mấy năm nữa là thi đại học. Thời buổi bây giờ rất chú trọng việc giáo dục con cái , một phần cũng do gia trưởng chạy đua , thấy con người ta đã đi học rồi liền cũng bắt đầu vội vàng cho con đi học , có những gia đình còn bắt đầu lo từ mẫu giáo cơ . Trẻ con bây giờ phải học rất nhiều thứ .]

Vu Ái Hoa gật đầu, giọng khẩn thiết:

“Cô nói đúng. Vậy con trai tôi có đậu đại học tốt không?”

Nga

Kỷ Dao Quang ánh mắt dừng lại trên cái cũng con cái đã trở nên ngăm đen của bà ấy , tiếp tục nói : " Bà và chồng bà có thể xem như vợ chồng từ thuở niên thiếu , luôn đỡ đần giúp đỡ nhau , cùng nhau vượt qua đoạn năm tháng khó khăn , chia sẻ hoạn nạn . Nhưng khi có tiền, ông ta lại cảm thấy chán bà , bắt đầu xuất quỹ , ở bên ngoài có người khác, thậm chí có những đứa con khác ngoài con trai của bà . Bà chỉ có một đứa con trai, nhưng ông ta thì ngược lại ông ta ở bên ngoài đã có thêm vài đứa cả trai lẫn gái ."

"Ông ta cũng không còn quan tâm đến đứa con chung của hai người , vì vậy bà dành rất nhiều kỳ vọng vào con trai mình, muốn nó vượt trội , trở nên xuất sắc hơn , ưu tú nhất trong số những đứa con của ông ấy ."

“Cô im đi!” Vu Ái Hoa vừa bình tĩnh đã như phát điên khi nghe Kỷ Dao Quang nói những lời đó : “Ông ấy yêu con của chúng tôi! Hơn nữa, con tôi là con hợp pháp, đám con ngoài giá thú kia không đáng xách dép cho nó! Tôi đặt kỳ vọng vào con mình, chẳng phải là điều bình thường sao? Có bà mẹ nào không muốn con mình thành đạt chứ?”

"Nhưng tình yêu của bà tạo ra áp lực quá lớn cho con trai bà , bà bắt con trai bà dậy học từ 5 giờ sáng, học đến tận 12 giờ đêm, còn yêu cầu nghiêm khắc về thời gian chơi đùa. Cứ như vậy , nó căn bản không thể chịu nổi đến lúc thi đại học!"

Kỷ Dao Quang lạnh lùng nói.

Câu nói này vẫn là Kỷ Dao Quang lựa chọn nói giảm nói tránh không muốn nói thẳng ra. Nói thẳng ra thì chính là với cách nuôi dạy này, thêm một thời gian ngắn nữa thôi , đứa trẻ ấy sẽ đi vào ngõ cụt , nó sẽ ch.ế.t. Bị chính thứ gọi là tình yêu và kỳ vọng của người mẹ , của mẹ nó , áp ch.ế.t .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 52: Chương 52


[ Gì ? 5 giờ sáng bắt đầu dậy học , phải đến 12 giờ đêm mới được ngủ? Đứa trẻ này có một bà mẹ tâm thần bệnh tâm thần như vậy, thật là đủ bất hạnh !]

[Đây còn chỉ là cấp ba thôi đấy, bác gái, bác thật sự điên rồi!]

[Quá khủng khiếp, đột nhiên cảm thấy may mắn, còn may là mẹ tôi không như vậy.]

Nhìn thấy những bình luận trên làn đạn , Vu Ái Hoa tức giận không thôi, giận dữ hét lên: "Các người biết cái gì chứ! Nó 5 giờ sáng mới bắt đầu phải dậy , tôi còn phải dậy lúc 4 giờ đây này , tôi còn phải tham khảo khắp nơi tìm thầy giáo cho nó, ngày ngày chăm sóc bữa ăn giấc ngủ , ngày đưa đón nó đi học , quản lý thời gian cho nó , chẳng lẽ tôi không vất vả sao?"

[Khủng khiếp thật, một ngày chỉ ngủ bốn tiếng, đây là định trực tiếp tiến hóa thành người máy không cần ngủ luôn sao?]

[Không cho tôi ngủ, thà gi.ế.t tôi đi còn hơn .]

[Không ngủ để chăm con? Cũng không cho con ngủ ? Người biết chuyện thì biết là đang nuôi con , không biết còn tưởng là đang tính đồng quy vu tận ấy chứ !]

[Bà ấy thật đáng sợ ! Một người mẹ sao lại có thể cực đoan như vậy ? Bà ấy hành con mình, nhưng hành chính mình còn khủng khiếp hơn.]

Khu bình luận cũng không có người lên tiếng chỉ trích bà ấy , mà thật ra cũng chả biết nói như thế nào , vì dù sao Vu Ái Hoa người này ngay cả với chính mình còn có thể nhẫn tâm thành như vậy.

Kỷ Dao Quang bất đắc dĩ lắc đầu, "Vu Ái Hoa, bà không phải muốn biết con trai bà có thể thi đậu đại học Thanh Hoa hay không sao? Tôi có thể nói cho bà một cách chính xác."

"Nếu bà không thay đổi, con trai bà sẽ tự sát sau ba ngày. Nó đã ch.ế.t rồi thì chả thể vào được đại học nào nữa , huống chi là đại học Thanh Hoa !"

"Không thể nào!" Vu Ái Hoa đập mạnh xuống bàn, "Cô lại dám nguyền rủa con trai tôi sao? Tối sẽ cử báo cô ! Tôi cơm bưng nước rót mỗi ngày cung phụng nó như vậy, cô còn nói nó muốn tự sát? Nó có lý do gì để tự sát chứ?"

"Tôi và ba của nó đều đã trải sẵn con đường tốt đẹp cho nó, mỗi ngày nó đều sống thoải mái không phải lo nghĩ việc gì khác ngoài chuyện học , vậy mà nó còn tự sát sao?"

Vu Ái Hoa càng nói càng tức giận, lập tức dậm mạnh chân cộp cộp cộp bước thẳng lên lầu.

Sau đó, dừng lại trước cửa một căn phòng , bà ấy bắt đầu cuồng loạn gõ cửa, hét lớn: "Chu Ngọc Đường, mau ra đây cho mẹ ! Con còn dám khóa trái cửa nữa sao!"
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 53: Chương 53


Vu Ái Hoa vô cùng thành thạo tìm một chiếc tua vít, sau đó phá khóa cửa một cách gọn lẹ . Hành động của bà nhìn thì đúng là do quen tay hay việc , chắc hẳn việc này đã thường xuyên xảy ra .

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Kỷ Dao Quang chỉ biết bất đắc dĩ lắc đầu.

Khu bình luận, những người theo dõi câu chuyện từ đầu cũng biết tiền căn hậu quả đều than thở , bà mẹ này thật sự khiến người khác ngột ngạt. Thử hỏi, trong chính ngôi nhà của mình mà ngay cả cửa phòng của mình cũng không được phép đóng , không có không gian của chính mình . Một người sống mà ngay cả quyền riêng tư cũng không có khác gì đang sống ở trong một cái lồng giam đâu , dù có hoa lệ thì nơi đó cũng không có tự do . Sống ở ngôi nhà như vậy thật sự không có ý nghĩa gì.

Thêm vào đó , người mẹ lại còn luôn niệm ở bên tai : học , học , học , không được làm bất cứ việc gì khác ngoài việc học . Khiến con trở nên chán ghét với việc học , thậm chí sợ hãi . Chán ghét , sợ hãi rồi lại không thể không học , không dám không học .

Ngày nọ qua ngày kia , dần dần bị tuyệt vọng nuốt chửng .

Không điên cũng sẽ bị bức điên .

Nếu đổi lại là bọn họ, phải sống cuộc sống như thế , bọn họ cũng sẽ lựa chọn tự sát .

Lại giàu sang thì sao ? Cuộc sống như rối gỗ không có linh hồn bị giam cầm như thế , ai dám muốn ?

Vu Ái Hoa nghe thấy tiếng lục đục hoảng loạn thu dọn đồ đạc từ trong phòng vọng ra. Ánh mắt bà ta lập tức trầm xuống, ném mạnh chiếc khóa cửa trên tay xuống đất , dứt khoát một chân giơ lên, dùng sức đá văng cánh cửa ra .

Cửa vừa mở, Vu Ái Hoa lập tức bước vào, giận dữ quát:

“Con giấu cái gì đấy? Lấy ra ngay!”

Mọi người chỉ nhìn thấy một cậu bé mũm mĩm trong bộ đồng phục học sinh, dáng vẻ hơi chột dạ đứng trước bàn học. Cậu lúng túng nói: "Mẹ, con không làm gì cả, con đang làm bài tập. Đây, bài tập hôm nay con đã làm xong rồi."

Chu Ngọc Đường định mang bài tập đến cho Vu Ái Hoa xem.

Nhưng Vu Ái Hoa khẳng định con trai đang giở trò, liền lập tức bắt tay vào lục soát.

Chu Ngọc Đường thấy vậy, rõ ràng lộ vẻ hoảng hốt, vội vàng nói: "Mẹ, con thật sự không giấu đồ gì cả, thật sự không có mà!"

Vừa dứt lời, ngay sau đó, Vu Ái Hoa đã cúi xuống gầm giường kiểm tra và lấy ra một chiếc điện thoại.

Nga

Trên màn hình điện thoại vẫn hiển thị giao diện của một trò chơi.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 54: Chương 54


Vu Ái Hoa nhìn thấy cảnh này, giận đến mức suýt phát điên: "Đây là cái mà con nói là không giấu sao? Điện thoại này con lấy từ đâu ra hả?!"

Vừa nói, Vu Ái Hoa cảm thấy cơn giận như đang hừng hực thiêu đốt , cần thiết phải dùng đến hành động phát tiết , liền thẳng tay ném chiếc điện thoại xuống đất.

Chiếc điện thoại lập tức vỡ tan thành nhiều mảnh. Cảm thấy chỉ như thế vẫn còn chưa đủ làm cho bà ta hạ hoả , Vu Ái Hoa còn giận dữ giẫm thêm hai chân , đến khi chiếc điện thoại hoàn toàn nát bét cảm thấy thuận khí không ít , lúc đó bà ấy mới chịu dừng lại.

Nhìn chiếc điện thoại bị phá hỏng, áp lực dồn nén bấy lâu trong lòng Chu Ngọc Đường như bùng nổ. Cậu bé cúi gằm mặt, nước mắt chảy xuống , bắt đầu gào khóc .

"Hu hu hu, đây là điện thoại bạn cùng lớp của con đưa cho con , bạn ấy nhờ con sạc pin giúp. Giờ mẹ làm hỏng rồi, ngày mai con biết lấy cái gì trả lại cho bạn ấy đây ?"

"Hơn nữa, con đã nói rồi mà, bài tập cần làm con đều làm xong hết. Con vừa mới cầm điện thoại lên đi sạc điện , vừa mở máy lên thôi !"

"Hừ, rõ ràng là con đang lừa mẹ !" Vu Ái Hoa nghiến răng, trừng mắt nhìn, ép hỏi: "Bạn nào cho con mượn điện thoại? Ngày mai mẹ nhất định phải đi tìm nó, nói cho nó biết , nó không muốn học cũng đừng rủ rê con không học giống nó ! Con là người phải thi đậu đại học Thanh Hoa !"

"Con nghĩ nó coi con là bạn sao? Mẹ nói cho con biết , con quá ngây thơ rồi nó chỉ là muốn con cũng trở nên vô dụng , lười biếng , thất học như nó ! Nó là đang muốn làm hại con !"

Chu Ngọc Đường căn bản không nghe lọt những lời này vào tai , cậu bé ngồi sụp xuống , tay run rẩy nhặt những mảnh vỡ trên mặt đất lên , miệng lẩm bẩm: "Xong rồi, xong rồi."

[ Cảnh này thật sự khiến tôi tức đến mức huyết áp tăng vọt, người mẹ này cũng quá cực đoan rồi! ]

[ Đúng vậy, điện thoại của bạn cho con mượn mà lại làm thành như vậy , ngày mai con đi học biết nói với bạn thế nào ? ]

[Nếu bà ấy thật sự theo như lời nói đến trường gặp người bạn kia nói chuyện , phỏng chừng kể từ lúc đó về sau , sẽ không còn ai dám kết bạn với cậu bé nữa .]

[ Trên lầu vừa thấy là chưa có gia đình , chờ đến khi các người làm cha mẹ rồi, đến tuổi con đi học , đồng thời chịu áp lực từ nhiều phía , đến lúc đó bạn mới hiểu được nỗi khổ tâm của những người làm cha làm mẹ . ]
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 55: Chương 55


[ Trên lầu nói như vậy tôi không thể đồng tình . Dù có làm cha làm mẹ hay không, cũng không thể hành xử như vậy , nói những lời như vậy trước mặt trẻ nhỏ được! Vừa này chắc khi người mẹ này đem điện thoại ném , tôi đã kịp nhìn thấy giao diện của trò chơi đó, còn đang dừng ở phần chọn anh hùng, rõ ràng là trò chơi chỉ mới được bật , hơn nữa không phải đứa trẻ đều đã nói là đã hoàn thành bài tập mới chơi sao ? Cậu bé thậm chí còn chủ động mang bài tập cho người mẹ kiểm tra nữa. Cậu bé đã rất tự giác rồi, học xong thì giải trí một chút có gì không đúng ? Người mẹ cần thiết phải làm đến như vậy tuyệt tình sao ?]

[Là người đứng xem còn cảm thấy ngột ngạt thực sự .]

[Nhìn đến như vậy dù tôi không phải là đại sư cũng có thể khẳng định cậu bé kia không thể học đại học a . Người mẹ này tâm lý quá vặn vẹo , chính bà ấy đang tự tay bức tử con trai mình .]

Vu Ái Hoa vẫn không thèm để ý đến trạng thái tâm lý của con trai mình , chỉ lo chính mình tức giận chính mình nói:

"Mẹ đang hỏi con đấy . Con nói đi, bạn nào cho con mượn điện thoại? Mẹ sẽ lập tức gọi điện cho giáo viên của con."

Vu Ái Hoa cầm lấy điện thoại nhìn tư thế là chuẩn bị ngay lập tức liên lạc với giáo viên để nói chuyện.

Điện thoại bị mẹ làm vỡ mất rồi , Cậu đã không biết phải làm sao đối mặt với người bạn cùng lớp chủ nhân chiếc điện thoại rồi , nếu bây giờ mẹ còn liên lạc với giáo viên , để giáo viên biết chuyện này, mọi chuyện sẽ càng trở nên tồi tệ hơn . Sau này, cậu còn thế nào đi học ?

Tuy nhiên, Vu Ái Hoa căn bản không thèm quan tâm con trai đang nói gì đó , vẫn cầm điện thoại tìm số của giáo viên chủ nhiệm để gọi .

Chu Ngọc Đường nhìn thấy vậy, tuyệt vọng rồi , liền vội vàng chạy đi tìm một con d.a.o , tay run rẩy nhưng vẫn cố nắm chặt con d.a.o , đặt lên cổ mình , nhìn người mẹ và nói : "Mẹ, nếu mẹ gọi điện cho giáo viên, hôm nay con sẽ c.h.ế.t ngay trước mặt mẹ!"

[Trời ơi, đừng mà bé , không đáng đâu! Thật sự không đáng đâu mà ! ]

[Cả hai mẹ con đều quá cực đoan rồi, sao lại dồn nhau đi đến bước này?]

So với những người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đang hoảng loạn như kiến bò trên chảo nóng khi thấy cảnh tượng này , thì Kỷ Dao Quang có vẻ bình thản hơn rất nhiều . Kỷ Dao Quang bình thản cũng không phải vì cô là người lãnh khốc vô tình , không có sự đồng cảm , mà là bởi vì cô có thể nhìn thấu mệnh số của đôi mẹ con này , cho nên cô cũng biết rằng sự việc còn sẽ cực đoan hơn thế này nhiều.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 56: Chương 56


Vu Ái Hoa nhìn thấy Chu Ngọc Đường kề d.a.o vào cổ đe dọa tự sát, đầu tiên là ngẩn ra, rồi sau đó liền đóng điện thoại lại.

Khi Chu Ngọc Đường và những người xem nghĩ rằng Vu Ái Hoa đã thỏa hiệp, thì bà ta lại đổi mới trình độ nhận thức của mọi người , nâng khái niệm điên cuồng trong lòng mọi người nên một tầm cao mới . Tất cả chỉ thấy bà ta đi về hướng phòng bếp, khi quay ra trên tay cũng cầm một con d.a.o, rồi cũng tự đặt lên cổ mình.

“Con trai, muốn ch.ế.t sao ? Kia mẹ sẽ không để con cô đơn, chúng ta cùng nhau đi thôi !”

[md, bác gái này bị bệnh tâm thần rồi ! ]

[Điên đến mức này …… Thua ! Tôi thật sự nhận thua ! ]

[ Kỳ ba năm nào cũng có, nhưng năm nay thật sự nhiều ! ]

Chu Ngọc Đường dù sao cũng chỉ là một cậu bé mới lớn , thấy mẹ mình cũng dí d.a.o vào cổ có ý định tự sát, cậu bắt đầu hoảng loạn.

Vu Ái Hoa nhìn thấy Chu Ngọc Đường d.a.o động , tận dụng chuẩn thời cơ , lập tức đoạt lấy con d.a.o trong tay Chu Ngọc Đường , ném mạnh xuống đất.

Sau đó, chính là một trận mắng đổ ập về phía Chu Ngọc Đường: "Chu Ngọc Đường, mẹ ăn ngon mặc đẹp cung phụng con, chỉ có một yêu cầu duy nhất là làm con chăm chỉ nghiêm túc học , có gì khó khăn sao?"

"Con vất vả, con mệt mỏi, con không sống nổi! Chẳng lẽ mẹ sống tốt , mẹ sống sung sướng, mẹ sống nhàn nhã sao ?"

"Con có biết không, ba con ở ngoài đã có hai đứa con trai rồi! Chúng nó sau này sẽ cùng con tranh giành tài sản, nếu con không có thành tích tốt hơn, bằng cấp tốt hơn , con còn có thể giành quá chúng nó sao ? Chu Ngọc Đường còn nói xem , con có thể giành được hay không ? Đây đều là mẹ và ông ta cùng phấn đấu . Chả lẽ muốn hai tay dâng cho bọn tư sinh tử , cho cái lũ nằm không mà đòi hưởng , chỉ biết dựa vào đàn ông , phá hoại hạnh phúc gia đình người khác đó sao ? Dựa vào cái gì ?"

"Chu Ngọc Đường , con nghĩ mẹ không muốn ngủ sao? Mẹ cũng rất mệt mỏi , mẹ cũng muốn nghỉ ngơi lắm chứ, Chu Ngọc Đường, mẹ 48 rồi, đều sắp 50 rồi."

"Mỗi ngày mẹ đều đau , không đau chỗ này thì đau chỗ kia , đau đầu, đau lưng, đau chân, nhưng mẹ có bao giờ oán trách con một câu không? Có bao giờ than thở với con một câu không ? Con không thông cảm cho mẹ , không chịu tự giác nỗ lực cố gắng còn chưa tính, lại còn lấy việc tự sát để uy h.i.ế.p mẹ !"
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 57: Chương 57


"Được thôi ! Nếu con muốn chết, mẹ sẽ cùng con chết!"

Vu Ái Hoa điên điên khùng khùng mà nói.

Những lời này như một cơn bão quét qua đầu Chu Ngọc Đường khiến cả người cậu đều ngốc lăng tại chỗ.

[ Bà ấy thật sự điên rồi sao, những lời này làm sao có thể nói trước mặt một đứa trẻ được chứ? ]

[ Tôi dám chắc, đây không phải lần đầu bà ấy nói những lời này với con mình , vì mẹ tôi cũng từng như vậy. ]

[ Đứa trẻ sinh ra và lớn lên trong gia đình này thật đáng thương, cha xuất quỹ, mẹ thì điên loạn, bản thân mình thì phải sống trong nhà giam đầy tuyệt vọng. ]

Chu Ngọc Đường ngây người bước tới, cúi đầu thấp, giọng nói lí nhí như muỗi kêu: "Mẹ, con xin lỗi, sau này con sẽ không lén chơi game nữa."

Màn hình di động Vu Ái Hoa đang nắm trong tay vừa vặn đối diện với Chu Ngọc Đường.

Nga

Người trong phòng phát sóng trực tiếp cũng vừa vặn nhìn thấy đôi mắt của Chu Ngọc Đường, trong đôi mắt ấy không còn sáng rọi rực rỡ vốn có giống như những thanh thiếu niên đồng trang lứa , cũng không có bất cứ một loại cảm xúc nào . Nó tĩnh lặng giống như dưới đáy hồ sâu , không còn bất cứ một tia ánh sáng nào , không còn bất cứ một màu sắc nào ngoài tối tăm , không còn bất cứ một thần thái nào nữa .

Đứa trẻ vì yêu thương hiếu thuận mẹ mà từ bỏ phản kháng giãy giụa .

Nhưng tâm nó giống như đã bị thứ tình yêu nặng nề này làm cho ch.ế.t rồi , không có bất cứ một tia sinh cơ nào .

Nhưng người mẹ cảm thấy đứa trẻ cúi đầu , liền lại thừa cơ xông lên :

"Con không cần xin lỗi mẹ." Vu Ái Hoa tiếp tục nói: "Bây giờ con nói cho mẹ biết bạn nào cho con mượn điện thoại, con không phải ngại ngùng sao? Ngày mai mẹ sẽ đi tìm bạn ấy, nói rằng chiếc điện thoại là mẹ làm hỏng."

"Nếu bạn đó muốn gây chuyện làm khó dễ, mẹ sẽ đi nói với gia trưởng của bạn ấy, bồi thường cho bạn ấy một chiếc điện thoại mới . Như vậy hẳn là được rồi đi ?"

"Mẹ, đừng hỏi nữa được không?"

Chu Ngọc Đường cầu xin.

Những lời này, mang theo nguyện vọng cuối cùng của cậu.

Nếu cậu nói ra, ngày mai mẹ sẽ đi tìm bạn cùng lớp đó, và bạn ấy chắc chắn sẽ bị gia trưởng răn dạy. Còn cậu, sau lần này sẽ thật sự trở thành người cô đơn , sẽ mãi mãi không có bạn bè.

Vì Vu Ái Hoa quản lý quá nghiêm khắc, cậu đã mất đi rất nhiều bạn bè. Gia trưởng của những người bạn học cùng cậu đều biết hoặc nghe người khác nói về mẹ cậu , đều vì sợ bị mẹ cậu tìm họ nói chuyện mà dặn dò các bạn ấy không được chơi với cậu .

“Không được!”
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 58: Chương 58


Vu Ái Hoa lạnh lùng nói: "Dù thế nào đi nữa, hôm nay mẹ cũng phải biết tên của bạn ấy. Nếu con không nói, mẹ sẽ đi hỏi giáo viên!"

"Mẹ, chuyện này dừng lại ở đây, được không?"

Nga

Chu Ngọc Đường một lần lại một lần cầu xin .

Nhưng Vu Ái Hoa trước sau như một không do dự cự tuyệt cậu bé :

“Không được!”

Bà ấy còn cầm điẹn thoại lên , lại lần nữa chuẩn bị gọi điện thoại.

Trong đôi mắt xinh đẹp vốn đã ch.ế.t lặng của Chu Ngọc Đường ánh lên vẻ tuyệt vọng, cậu ngẩng đầu lên, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bầu trời thật trong xanh, mây trắng còn đang trôi bồng bềnh , thời tiết thật đẹp . Đúng là thời tiết tốt để ra khỏi nhà .

Rời nhà đi xa.

Chu Ngọc Đường gần như không hề do dự, không mang một chút lưu luyến nào , lập tức xông ra ngoài, rồi từ cửa sổ nhảy xuống.

Vu Ái Hoa lúc đó đang gọi điện thoại, chuyện xảy ra quá đột ngột.

Khi bà kịp phản ứng lại, chỉ còn nghe thấy một tiếng cửa kính vỡ vụn thành hàng ngàn mảnh nhỏ và một tiếng "phịch" vang lên.

“Aaaaaaaaaaaa !”

Vu Ái Hoa kêu lên thảm thiết, cơ hồ là dùng cả tay chân để lao xuống dưới , có mấy lần vì vội vàng mà vấp ngã , sau đó lại vội vàng bò dậy tiếp tục chạy đến bên con trai . Bà ấy thậm chí .... còn không có đủ dũng khí nhìn ra ngoài cửa sổ một lần.

[Trời ơi! Người đâu ? Cậu bé thật sự nhảy rồi sao ? Cứ như vậy ch.ế.t đi sao ? Nó mới chỉ có 13 tuổi a ! ]

[ Không thể nào, không thể nào, đừng như vậy! Mọi người , làm ơn hãy nói với tôi là những gì tôi vừa nhìn thấy không phải thật , mọi người đều không thấy giống tôi !]

[Cậu bé sao có thể cứ như vậy mà ch.ế.t đi ! Nó còn có một tương lai thật dài ở phía trước a ! Chủ bá , cầu xin cô mau nghĩ cách . Cứu cứu đứa trẻ a ! @【 Kỷ Sư đoán mệnh 】]

Làn đạn điên cuồng tag Kỷ Dao Quang.

Kỷ Dao Quang bình tĩnh uống một ngụm nước ấm, lại lên tiếng trấn an người xem : “Yên tâm, cậu bé sẽ không chết, tôi vừa mới tính toàn một chút , hôm nay chính là kiếp nạn của cậu bé .”

“Nếu vượt qua được, sau này cuộc sống sẽ trôi qua thuận lợi bình an , nếu không vượt qua được, thì hôm nay chính là ngày giỗ của cậu ấy , cũng coi như kết thúc kiếp sống bị giam cầm .”

Làn đạn nghe được Kỷ Dao Quang nói như vậy, những người đã xem phát sóng trực tiếp 3 qủe trước thì đều hiểu rằng khi cô đã nói như vậy là có nắm chắc , trong lòng mọi người cũng bình tĩnh lại .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 59: Chương 59


Lúc này, Vu Ái Hoa đã chạy xuống dưới, nơi mọi người xung quanh đang tụ tập, tất cả đều bị tiếng rơi của Chu Ngọc Đường thu hút.

Chu Ngọc Đường nằm trong vũng máu, hơi thở yếu ớt. Một người đã gọi xe cứu thương, những người khác dù khẩn trương nhưng không biết cách sơ cứu trong trường hợp này cũng không dám động vào cậu bé , sợ ảnh hưởng đến việc cấp cứu.

Vu Ái Hoa run rẩy, hai chân như muốn khuỵu xuống. Bà bước tới bên con trai, quỳ xuống và ôm cậu vào lòng.

“Con ơi, con ơi, đừng dọa mẹ, đừng làm mẹ sợ...”

Chu Ngọc Đường cố gắng mở mắt, giọng nhỏ như hơi gió: “Mẹ ơi... con đi rồi, mẹ một người liền có thể ngủ yên giấc ... không còn ai làm mẹ tức giận nữa...”

“Không! Mẹ không cần!” Vu Ái Hoa nghẹn ngào hét lên, nước mắt tuôn như mưa.

Bà bỗng nhận ra, cái gì đậu Thanh Hoa , cái gì tranh đoạt tài sản nếu không có con thì tất cả đều là vô nghĩa , không thứ gì quý giá bằng con trai . “Đỗ đại học, tài sản... mẹ không cần ! Mẹ không cần gì nữa ! Mẹ chỉ con thôi ! Con trai , con đừng đi được không ? Mẹ sai rồi! Mẹ sai thật rồi ! Con đừng bỏ mẹ !”

Bà nghĩ ra rồi , bà chỉ cần con trai khoẻ mạnh , sống vui vẻ mỗi ngày .

“Mẹ... con đau lắm... có lẽ con... sắp đi rồi...” Giọng Chu Ngọc Đường dần yếu đi.

Vu Ái Hoa hoảng loạn thực sự. Bà siết chặt lấy cậu, khóc nức nở:

“Con đừng đi! Con không phải là không muốn mẹ hỏi tên bạn học đó sao ?"

"Mẹ sẽ nghe con . Mẹ sẽ không hỏi nữa! Bây giờ không hỏi , sau này đều sẽ không hỏi."

"Ngày mai mẹ sẽ mua cho con điện thoại mới, con đem đền cho bạn ấy, được không ? Mẹ sẽ cho con tiền , con mời bạn đi ăn nhé , được không?"

“Vâng...” Chu Ngọc Đường khẽ đáp, có lẽ cậu thật sự đã quá mệt mỏi rồi , đôi mắt dường như không thể mở nổi nữa , cứ khép lại dần , khép lại dần .

Vu Ái Hoa hai mắt đầy nước mắt , nước mắt như có người mở khoá , cứ như vậy không ngừng , nối tiếp nhau mà trào ra .

Vì cái gì a ? Vì cái gì lại khiến con trai phải thống khổ như vậy lựa chọn rời đi a ?

Nếu con trai đã không còn, vậy thì sự tồn tại của bà còn có ý nghĩa gì nữa?

Vào lúc này, trong óc bà lại văng vẳng vang lên câu nói của 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 lúc trước ' tình yêu của bà tạo ra áp lực quá lớn cho con trai bà . Cứ như vậy , nó căn bản không thể chịu nổi đến lúc thi đại học !'

【 Kỷ Sư đoán mệnh 】.

Đúng rồi ! 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】.
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
39,938
Bài viết
1,075,527
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom