Dịch Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 700: Chương 700



Khi tạm biệt , Triệu Đại Hoa còn dặn dò : “Về sớm nhé, cùng ta ăn cơm tối.”

“Dạ.”

Triệu Quân gật đầu.

Tách được một đoạn, Triệu Quân hỏi: “Anh định đi đâu?”

“Đó là lời khách sáo thôi . Tôi thì có chỗ nào cần đi đâu chứ . Chúng ta đi tìm chỗ nghỉ ngơi.”

Tề Phi Dương nói, nhìn xung quanh, rồi đi về phía một khách sạn.

Triệu Quân hơi không hiểu, “Nghỉ ngơi sao không ở nhà, lại còn ra ngoài tốn tiền oan . Quá lãng phí !”

Tề Phi Dương liếc cậu ấy một cái, “Anh là thật không hiểu, hay giả vờ không hiểu ? Mẹ kế của anh, nhìn là biết không thích anh rồi."

"Anh nói muốn ở lại nghỉ ngơi, bà ta liền nhìn anh với ánh mắt đầy cảnh giác, chẳng khác nào đề phòng kẻ trộm. Chỉ là làm tốt bề mặt , ngoài miệng không nói ra mà thôi , còn trong lòng chắc chắn đang lo lắng anh ở lại có thể chân tay táy máy lấy trộm đồ nhà bọn họ hay không đấy ."

Triệu Quân nghe vậy, há miệng, cuối cùng không nói gì.

Bởi vì Tề Phi Dương nói không sai .

Anh đương nhiên là nhìn ra rồi, nhưng anh lại nghĩ rằng, đó cũng là nhà của anh mà. Vì sao anh không thể ở lại ? Anh chỉ muốn tìm lại một chút hơi ấm của người thân thôi mà , cũng không phải muốn tranh đoạt hay phá huỷ điều gì của gia đình mới của cha .

Mặc dù có lẽ , chỉ có anh là nghĩ như vậy .

Nhìn ra suy nghĩ trong lòng Triệu Quân , Tề Phi Dương nói thẳng : “Nhiều năm trôi qua rồi, cha anh có vợ mới, con trai mới là chuyện bình thường. Đó ... đã không còn là nhà của anh nữa.”

Triệu Quân né tránh nói: “Tôi mệt mỏi quá, mau mở cửa phòng đi, tôi muốn nghỉ ngơi .”

Tề Phi Dương biết anh không muốn đối mặt với hiện thực, cũng biết nói như vậy sẽ làm tổn thương anh.

Nhưng ung nhọt đã có mủ , thì việc cần thiết là phải nặn nó ra , nặn bằng sạch , bất chấp đau đớn đến mấy .

Bởi vì , chỉ khi mủ bị loại bỏ hoàn toàn , mới có thể khiến cho ung nhọt hoàn toàn biến mất , thời gian mới không thể còn có cơ hội làm ung nhọt tái phát hết lần này đến lần khác , làm tổn thương càng ngày càng lan rộng , cũng càng ngày càng đau đớn .

Bởi vì , chỉ khi mủ bị loại bỏ hoàn toàn , thời gian mới có thể làm khép miệng và đóng vẩy những thương tổn .

Nghỉ ngơi ở khách sạn một buổi chiều, đến giờ ăn tối, Triệu Quân quay về nhà , lần đầu tiên nhìn thấy em trai cùng cha khác mẹ của mình, Triệu Phong.

Triệu Phong chớp mắt, hơi tò mò nhìn Triệu Quân.

“Anh là anh trai của em sao?”
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 701: Chương 701



Nhìn Triệu Phong, Triệu Quân luôn có chút ngơ ngẩn, dường như nhìn thấy em trai ruột Triệu Sơn của mình.

Nếu không chia lìa, anh có thể nhìn thấy dáng vẻ khi tám tuổi của Triệu Sơn. Có lẽ, cũng giống như Triệu Phong bây giờ.

“Đúng vậy.”

Triệu Quân nhìn Triệu Phong, rất thân thiết nói.

Đang định chạm vào cậu bé , mẹ kế đột nhiên hơi hoảng loạn, “Tiểu Phong, bài tập về nhà làm xong chưa ? Mau đi làm ! Nếu lát nữa cô giáo gọi điện thoại cho mẹ, thì con xong đời !”

“Dạ dạ, mẹ, con biết rồi.”

“Sao em lại dữ vậy.”

Triệu Đại Hoa hơi không vui, “Con chỉ muốn thân thiết với anh trai thôi mà. Đúng rồi, ngày mai anh cùng Triệu Quân muốn đi đón Tiểu Sơn, em xin phép cho tiểu Phong nghỉ học một hôm nhé . Cho tiểu Phong cùng đi.”

“Đi cái gì mà đi ! Đó là con trai của anh, chứ không phải con trai của em ! Anh muốn đi thì chính mình đi, tiểu Phong còn phải đi học nữa.”

Mẹ kế nói.

Câu nói này vừa ra, không khí lập tức lạnh đi.

“Đúng rồi, Tiểu Quân à, nhà chúng ta, chỉ có hai phòng, có lẽ không ở được…”

Mẹ kế cười nói.

Triệu Đại Hoa lên tiếng cắt ngang : “Sao lại không ở được, em và tiểu Phong ở một phòng, ba người bọn anh ở một phòng là được rồi.”

Mẹ kế liếc ông ấy một cái.

Ông chỉ nói một câu rồi thôi, cũng không phải thay chăn hay dọn dẹp giường. Hai người xa lạ này, ai mà biết trên người họ có mang theo thứ gì hay không?

Đến lúc đó nếu là lây bệnh làm sao bây giờ?

Đối với sự chán ghét không thèm che giấu của mẹ kế, Triệu Quân đương nhiên nhìn thấy trong mắt .

Anh không thể không thừa nhận, Tề Phi Dương nói chính là sự thật .

“Cha, không sao đâu ạ, vừa lúc con cũng đang định nói , con và Phi Dương định tối nay đi chơi, có thể về muộn, cứ ở ngoài khách sạn thôi ạ. Cha hiểu đúng không ? Thanh niên bọn con ấy mà ! Ngày mai con đảm bảo đúng giờ , chúng ta cùng xuất phát .”

Triệu Quân cười nói, cũng rũ mắt xuống che giấu sự cay đắng đang đong đầy trong đôi mắt .

Triệu Đại Hoa cau mày, “Ở ngoài thuê phòng làm gì ? Trong nhà là không có phòng sao ? Thanh niên các con chẳng biết tiết kiệm gì cả . Cha thấy ....”

Nga

Mẹ kế nhanh chóng ngắt lời Triệu Đại Hoa, “Được rồi, vậy các con ở ngoài đi, bên ngoài rộng hơn ở nhà, lại tiện nghi , thoải mái hơn.”

“Dạ, vậy chúng con đi trước đây ạ. Tạm biệt cha . Tạm biệt dì .”

Triệu Quân nhanh chóng đứng dậy, cùng Tề Phi Dương rời đi.

Triệu Đại Hoa còn định nói gì đó, nhưng mẹ kế hung dữ nhìn ông ấy một cái, ông ấy đành phải im miệng.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 702: Chương 702



Người vừa đi khuất bóng , mẹ kế lập tức nổi giận, “Triệu Đại Hoa, hôm nay tôi nhịn ông cả ngày rồi đấy, nếu ông còn làm trái ý tôi, ông cũng ra ngoài ở cùng với con trai anh đi !”

Triệu Đại Hoa cũng biết, Triệu Quân và vợ kế của mình không có quan hệ huyết thống, bà ấy không cần phải chấp nhận Triệu Quân.

Nhưng Triệu Quân đã mất tích lâu như vậy, chịu khổ nhiều như vậy , ông ấy là cha, đối xử tốt với Triệu Quân một chút không phải hẳn là sao ?

“Triệu Quân là con trai của tôi.”

Triệu Đại Hoa trầm giọng nói.

Mẹ kế nghe vậy, giọng nói cao lên, “Triệu Phong cũng là con trai của ông, tôi nói cho ông biết, nhà chúng ta không có nhiều tiền dư đâu ."

“Hơn nữa cậu ta đã hơn hai mươi tuổi rồi, là người trưởng thành, có thể tự nuôi sống bản thân."

“Nếu là trẻ vị thành niên, ông muốn đón về, được thôi , tôi không phản đối. Nhưng bây giờ, ông nhìn cậu ta xem , thanh niên trai tráng , sức dài vai rộng , chẳng lẽ còn về ăn bám ông bà già này , hay muốn tranh ngôi nhà này với đứa em còn nhỏ ? Tôi nói cho ông biết , Triệu Đại Hoa , tôi cảnh cáo ông , nếu ông dám đón hai thằng con trai của ông về nhà , thì tôi dám dẫn tiểu Phong về nhà ngoại. Có hai đứa nó , không có mẹ con tôi ! Ông nhìn làm .”

Triệu Đại Hoa nghe vậy, hơi lo lắng, “Tiểu Quân cũng không nói gì, sao em lại nói vậy, đến lúc đó rồi hãy nói.”

“Dù sao tôi cũng đã nói rõ ý của mình rồi, lời tục tĩu nói ở phía trước . Ông tự cân nhắc đi.”

Triệu Quân còn chưa đi , anh đứng trước cửa, nghe thấy này đó , hơi có chút hoảng hốt .

Tề Phi Dương liếc anh một cái, cũng không nói gì , chỉ như vậy nhìn , im lặng cho Triệu Quân thêm thời gian để tiêu hoá những gì anh vừa nghe được .

“Đi thôi.”

Âm thanh Triệu Quân phát ra khàn khàn , anh nhỏ giọng nói.

Đi ra khỏi khu nhà, Tề Phi Dương nói: “Ngày mai gặp em trai xong, anh định làm gì?”

“Tôi cũng không biết nữa .”

Triệu Quân trả lời.

Anh thực sự không biết, thứ đã nâng đỡ anh sống đến bây giờ, là việc báo thù cho mẹ , tìm gặp em trai và cha mình.

Việc báo thù coi như xong .

Nga

Còn tìm gặp cha ...

Cha cậu ấy cũng đã gặp, có vợ mới, có con mới, cả nhà ba người, vui vẻ hòa thuận, cũng giống như bọn họ khi xưa , trong căn nhà của bọn họ khi xưa .

Đúng vậy , là ' khi xưa ' , đều đã là quá khứ rồi .

Anh cũng vậy , anh chỉ còn là ' quá khứ ' của cha anh .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 703: Chương 703



“Tôi ... tôi tìm cha ... cũng không phải định dựa dẫm ông ấy .”

Triệu Quân lẩm bẩm.

Anh đã hơn hai mươi tuổi rồi . Từ khi bị bắt cóc anh đã biết sẽ có ngày anh rời khỏi đó , nên luôn nỗ lực học tập mọi việc , chỉ cần có điều kiện , anh đều học . Mười tám tuổi bắt đầu rời khỏi ngôi làng kia , anh đã lăn lộn trong xã hội . Anh có khả năng tự nuôi sống bản thân.

Anh chỉ muốn có một người cha mà thôi.

Anh chỉ là muốn tìm về nhà của mình .

Nhưng hiện tại xem ra, nguyện vọng này, vĩnh viễn sẽ không thể thực hiện được .

Cha đã không phải cha anh .

Nhà ... cũng không còn chỗ cho anh nữa rồi .

Đôi khi, quan hệ huyết thống, có lẽ cũng không quan trọng như anh tưởng.

Nhìn thấy Triệu Quân như vậy, Tề Phi Dương cũng rất không đành lòng, “Đừng nghĩ nhiều, cha anh không chối bỏ anh . chỉ là .... Sau này vẫn có thể thường xuyên gặp mặt.”

Triệu Quân nghe vậy, lắc đầu, “Anh không hiểu, nếu cha tôi thực sự muốn giữ tôi lại, sẽ không như vậy.”

Mặc dù đã nhiều năm không gặp, nhưng ký ức về Triệu Đại Hoa vẫn in sâu trong tâm trí Triệu Quân. Từ nhỏ, ông đã là người nói một là một, không ai có thể cãi lại. Mỗi ngày sau khi tan làm về nhà, ông không bao giờ động tay vào bất cứ việc gì.

Loại người này, làm sao có thể không có người hầu hạ ?

Cho nên , về cơ bản , khi mẹ kế nói đến việc mang theo con của bọn họ rời nhà về nhà ngoại , thì cha anh đã đưa ra lựa chọn .

Triệu Quân hiểu rõ mọi chuyện trong lòng, nhưng vì đã mong mỏi được trở về nhà suốt bao năm, nên dù biết rõ, anh vẫn chọn im lặng, không nói gì.

“Không sao đâu, anh xem tôi này, không phải cũng sống tốt lắm sao.

“Lần này, coi như đã giải quyết được chuyện của thời thơ ấu, sau này, hãy sống vì bản thân mình đi.”

"Lần này, coi như quay về để đền bù cho những tiếc nuối tuổi thơ của mình, từ nay về sau, hãy sống vì tương lai của chính bản thân mình."

Tề Phi Dương an ủi.

Nga

Triệu Quân gật gật đầu.

“Còn chưa đâu . Tôi vẫn chưa gặp em trai, chúng ta mau đi nghỉ ngơi thôi, ngày mai đi sớm.”

Triệu Quân lại đầy hy vọng , mãn huyết sống lại khi nghĩ đến em trai ruột thịt.

Không ngờ, cuộc đời lại đối xử với anh đúng là đủ tàn nhẫn như vậy .

Chờ anh vừa khép lại tổn thương khi rời khỏi ngôi nhà tuổi thơ , lại là một lần nữa thương tổn .

Sáng sớm hôm sau, Triệu Quân đến tìm Triệu Đại Hoa, mẹ kế và Triệu Phong đã ra ngoài rồi.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 704: Chương 704



“Họ còn có việc, nên không đi.”

Triệu Đại Hoa cười nói.

“Dạ, con hiểu rồi ạ.”

Triệu Quân gật đầu, dìu Triệu Đại Hoa đến ga tàu cao tốc.

Đến ga tàu cao tốc nơi Triệu Sơn đang sinh sống , cũng giống tình huống khi anh đi tìm cha , lại là một đám phóng viên nhìn thấy anh như nhìn thấy mồi ngon .

Hôm nay , giống như hôm qua, nhưng cũng khác hôm qua .

Hôm qua là trực tiếp đến nhà Triệu Đại Hoa, trong tình huống Triệu Đại Hoa không hề hay biết.

Nhưng lần này, vì hai lần trước quá chấn động, em trai Triệu Quân, Triệu Sơn đã nắm được thông tin , chủ động liên lạc với Triệu Quân.

Nga

Hai người hẹn gặp nhau trước cửa một công ty.

Triệu Sơn nhỏ hơn Triệu Quân ba tuổi, năm nay mới tốt nghiệp đại học.

Đến công ty nơi Triệu Sơn làm việc , nhóm người Triệu Quân đã thấy Triệu Sơn đứng đó từ bao giờ .

Cậu ấy nhìn thấy Triệu Quân, cả người vô cùng kích động, tình cảm dạt dào hô to : “Anh!”

Nghe thấy giọng nói này, Triệu Quân lập tức không nhịn được nữa, dường như quay trở lại thời thơ ấu, Triệu Sơn luôn giống như cái đuôi nhỏ , lẽo đẽo theo sau m.ô.n.g anh . Một ngụm một tiếng ' anh ' , hết ' anh ' dài lại ' anh ' ngắn .

Hai người ôm nhau vui mừng , phóng viên lại được dịp chớp ảnh liên tục .

“Anh, em nhớ anh quá.”

Triệu Sơn nói.

Triệu Quân hơi nghẹn ngào, “Anh cũng nhớ em, anh cũng nhớ em, là anh không tốt, anh đến muộn rồi.”

“Không, anh, nếu không phải anh, bây giờ em cũng không tìm được anh.”

Triệu Sơn nói.

Triệu Đại Hoa run tay run chân, khẽ gọi: “Tiểu Sơn.”

Triệu Sơn nhìn ông ấy, cũng nước mắt lưng tròng, “Cha!”

Ba người ôm chặt lấy nhau.

Phóng viên xung quanh vừa chụp ảnh, vừa cảm thán, “Thật sự cảm động, những tên buôn người đáng c.h.ế.t đó, đã khiến ba người xa cách nhau lâu như vậy.”

“Đúng vậy, nhưng may là, đều còn sống, đều còn có thời gian .”

“Anh nghĩ xem, họ sẽ sống cùng nhau không?”

“Ba người, ba nơi, đều đã quen thuộc với hoàn cảnh sống hiện tại rồi. Khả năng này chắc là rất khó thành hiện thực .”

Tề Phi Dương nhìn khung cảnh ba người đoàn tụ trước mặt một cách bình tĩnh.

Nói thật , anh ta chả có cảm giác gì cả .

Cũng không phải là vì anh ta vô tình đâu .

Tề Phi Dương từ 8 tuổi năm đó , bị bắt cóc , mất đi cha mẹ , đã trải qua đủ loại nhân gian ấm lạnh , hơn ai hết , anh ta rất quý trọng tình cảm gia đình .

Nhưng điều đó không có nghĩa là ' yêu ma quỷ quái ' cứ gắn lên cái mác ' gia đình ' là đủ có thể khiến anh ta nhầm lẫn .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 705: Chương 705



Ngược lại , anh ta lăn lộn từ sớm trong xã hội , tuổi không lớn nhưng cũng coi như luyện được một cặp hoả nhãn kim tinh , nói là loại người nào cũng gặp qua rồi thì có vẻ hơi khoa trương , nhưng so với những tay lão luyện già đời , ' diễn ' như ' đời ' mà ' đời ' như ' diễn ' thì hai người trước mắt này còn non và xanh lắm .

Nói đơn giản là , ngoài Triệu Quân ra, anh ta không cảm nhận được sự vui mừng của hai người kia, nhưng ngoài Triệu Quân, hai người kia lại là người khóc lớn nhất, hoặc là nói , họ ra sức đua ' diễn ' , ai khóc lớn hơn ai ' thương tâm ' hơn

Sau khi ba người ôm nhau đủ rôi , vừa tách nhau ra thì một người đàn ông bụng phệ bước ra.

“Triệu Sơn à.”

“Sếp!”

Triệu Sơn nói.

Sếp Triệu Sơn cười nói: “Hôm nay là ngày cậu tìm được người thân, cậu giành thời gian ở cùng người thân lâu một chút đi . Hôm nay , tôi cho cậu nghỉ phép.”

“Cảm ơn sếp!”

Triệu Sơn vô cùng vui mừng.

Những phóng viên khác câu chuyện ba cha con họ Triệu đoàn tụ đại khái không còn gì để phỏng vấn nữa , nhìn thấy sếp Triệu Sơn xuất hiện , lại nảy ra ý tưởng khai thác câu chuyện từ phía Triệu Sơn . Họ liền ùa đến phỏng vấn sếp của Triệu Sơn.

Ví dụ như Triệu Sơn ngoài giờ làm thì làm gì , biểu hiện khi làm việc ra sao , có quan hệ với đồng nghiệp thế nào , có tâm sự về cha và anh trai thất lạc hay không … vân vân và mây mây .

“Anh, cha, em mời mọi người đi ăn cơm nhé.” Triệu Sơn nói, cậu ta còn mời cả phóng viên cùng đi.

Phóng viên đương nhiên vui vẻ nhận lời . Dù sao điểm nóng gần đây chính là Triệu Quân, họ còn đang lo không có bài để viết , chính nhân vật trong câu chuyện chủ động có lời mời, họ mừng còn không kịp , sao lại từ chối được .

Triệu Quân cau mày, thực ra anh không quá muốn bữa cơm đầu tiên sau khi ba cha con gặp lại , lại còn có sự xuất hiện của những ' vị khách ' nhìn chòng chọc vào họ như vậy , quá mất riêng tư . Nhưng nhìn thấy nụ cười của Triệu Sơn, cuối cùng Triệu Quân cũng nuốt những gì định nói xuống , im lặng để em trai sắp xếp .

Khi ăn cơm, Triệu Sơn vẫn rất hào phóng tranh thủ trả lời tất cả câu hỏi của phóng viên.

Triệu Quân cũng thông qua những câu trả lời này, hiểu được cuộc sống của Triệu Sơn sau khi bị bắt cóc .

Gia đình nhận nuôi Triệu Sơn, tương đối giàu có, cuộc sống của Triệu Sơn sau khi được gia đình này nhận nuôi không những không phải chịu khổ , ngược lại , còn tương đối thoải mái , được yêu thương , được chăm sóc đầy đủ , được học hành đàng hoàng .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 706: Chương 706



Không chỉ vậy, năm 18 tuổi , Triệu Sơn còn thi đậu vào trường đại học danh giá , có bạn gái yêu nhau lâu năm, cả hai đã tính đến chuyện hôn nhân rồi .

Nghe những điều này, lẽ ra Triệu Quân nên vui mừng, em trai anh dù bị bắt cóc, nhưng ít nhất sống cũng tốt.

Nhưng không biết vì sao Triệu Quân lại cảm thấy trong lòng có cảm giác gì đó hơi khó chịu.

Cũng không phải là vì cuộc sống sau khi bị bắt cóc của Triệu Sơn không đau khổ như anh cho nên cảm thấy không cân bằng .

Mà là vì lúc đó Triệu Sơn cũng nhìn thấy toàn quá trình mẹ hai người bị kẻ bắt cóc sát hại, nhưng Triệu Sơn dường như ... không có chút cảm giác gì.

Nga

Nhưng anh nghĩ nghĩ , rồi lại tự an ủi mình , tự tìm lý do để biện minh cho thái độ của em trai : Điều đó không phải là bình thường sao , dù sao lúc đó Triệu Sơn mới ba tuổi, một đứa trẻ 3 tuổi có thể nhớ được cái gì đâu .

Anh nên cảm thấy may mắn , vì em trai không bị thù hận đeo bám giống như anh mới đúng !

Nhưng nghe Triệu Sơn nói về cái nhìn của mình đối với cha mẹ nuôi, lông mày Triệu Quân không tự chủ được mà nhíu lại.

"Ba mẹ tôi rất tốt, đặc biệt là mẹ tôi. Bà ấy rất dịu dàng ôn nhu và đã dạy tôi rất nhiều điều. Tôi thực sự rất yêu quý bà."

Triệu Sơn cười nói.

Câu nói này vừa ra, có phóng viên lập tức hỏi tiếp: “Vậy cậu cảm thấy mẹ nuôi và mẹ ruột của cậu , ai tốt hơn?”

Triệu Sơn nghe vậy, lập tức sững sờ.

Triệu Quân nghe đến đây thì không còn nghe nổi được nữa , anh không nhịn chờ những người này hỏi đủ rồi tự giải tán nữa , trực tiếp lên tiếng đuổi người : “Xin lỗi, hôm nay đã phỏng vấn rất nhiều rồi, còn như vậy thì cơm canh sẽ nguôi mất . Chúng tôi còn phải ăn cơm . Mong các vị hiểu cho .”

Phóng viên nhìn nhau, hiểu ý Triệu Quân , cuối cùng tỏ thái độ hơi hơi xin lỗi, “Được rồi, vậy chúng tôi đi đây.”

Phóng viên rời đi, mấy người cuối cùng cũng có thể bắt đầu ăn bữa cơm đoàn viên đầu tiên .

Khi ăn cơm, Triệu Sơn liên tục nói chuyện tạo bầu không khí vui vẻ.

Triệu Quân do dự một chút, vẫn nói: “Ngày giỗ của mẹ sắp đến rồi, đến lúc đó em xin nghỉ hai ngày, chúng ta cùng đi viếng mộ mẹ nhé. Em thấy được không ?”

Câu nói này vừa ra, vẻ mặt Triệu Sơn lập tức lộ vẻ khó xử, “Anh, em mới vào làm không lâu . Hôm nay , vì là ngày đầu tiên ba người chúng ta gặp lại sau hơn 20 năm , sếp đã đặc biệt sắp xếp cho em nghỉ một buổi để đoàn tụ với hai người rồi. Giờ lại muốn xin nghỉ em sợ là khó . Em không hứa trước được , nhưng em sẽ thử hỏi sếp xem sao.”
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 707: Chương 707



Triệu Quân nắm chặt nắm đấm, lần đầu tiên, từ khi bắt đầu cuộc hành trình này , anh cảm thấy trong lòng cuộn trào bi thương dâng lên .

“Được.”

Nhưng Triệu Quân cũng hiểu Triệu Sơn có chỗ khó xử , làm người , không phải luôn có nhiều điều ' thân bất do kỷ ' đó sao .

Nga

Anh lại tiếp tục nhẫn nhịn.

Ăn cơm xong, Triệu Sơn đi dạo cùng hai người.

Triệu Quân suốt cả quá trình đều không có hứng thú, không biết tại sao, rõ ràng đây là cuộc đoàn tụ mà anh vẫn luôn mong đợi từ rất lâu rất lâu trước kia , ngay từ khi còn nhỏ , nhưng thực sự khi ngày đó đến rồi, thân ở trong đó , anh lại cảm thấy hết thảy đều tẻ nhạt , vô vị .

“Tiểu Sơn à, chúng ta có thể đến gặp và cảm ơn cha mẹ nuôi của con không ?”

Triệu Đại Hoa đột nhiên hỏi.

Cha mẹ nuôi của Triệu Quân đã mất rồi thì không nói , nhưng cha mẹ nuôi của Triệu Sơn vẫn còn, dù sao cũng là người đã nuôi dưỡng con mình lớn lên, khi đã đến tìm con trai , về lễ nghĩa ông ấy cũng nên chính thức đi gặp mặt họ một chút , đồng thời biểu lộ tấm lòng biết ơn của gia đình ông vì họ đã cưu mang con trai ông trong suốt những năm tháng con trai ông cùng với gia đình bị mất liên lạc .

Triệu Quân cau mày, trong lòng hơi khó chịu.

Triệu Sơn nghe vậy, hơi do dự, rồi nói: “Cha , để con về nói chuyện với cha mẹ nuôi trước nhé . Dù sao hai người họ cũng rất bận rộn .”

“Được được được, vậy con về hỏi đi. Thời gian cũng không còn sớm nữa, chúng ta đều trở về đi .”

Triệu Đại Hoa hiền lành nói.

Triệu Sơn đặt phòng khách sạn cho ba người, tách ra, Triệu Sơn trở về nhà.

“Con trai, về rồi à?”

Mẹ nuôi Triệu Sơn dịu dàng nói: “Hôm nay gặp người thân của con rồi sao ? Không định theo ' người thân ' chạy đi ?”

“Sao lại thế được, mẹ, cha và mẹ còn không phải là người thân của con sao ? Hai người ở đây thì con có thể đi nơi nào ? Mẹ biết con không thể sống thiếu các người mà .”

Triệu Sơn ôm mẹ nuôi, cười nói.

Mẹ nuôi véo nhẹ Triệu Sơn “Cái miệng này là lau mật ong sao ? Con a , chỉ được cái miệng ngọt thôi. Phía công ty thì sao?”

“Sếp con nói , chỉ cần con có thể tạo điều kiện cho người của công ty xuất hiện trước ống kính , ông ấy sẽ thăng chức cho con.”

Triệu Sơn nói.

Thực ra, hôm nay cậu ta không muốn gặp nhóm người Triệu Quân lắm, dù sao hai mươi năm trôi qua, cậu ta lại bị bắt cóc lúc ba tuổi, thực ra không có ấn tượng khắc sâu gì về cha mẹ ruột của mình, tất nhiên là tình cảm càng không thể có rồi .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 708: Chương 708



Hơn nữa chuyện này càng lan truyền rộng rãi , mọi người sẽ đều biết cậu ta thực ra không phải là ' con ruột ' của cha mẹ hiện giờ .

Nhưng mẹ nuôi bảo cậu ta , đây là cơ hội , cậu ta phải nhận mặt người thân, như vậy cánh truyền thông sẽ tự tìm đến cậu ta , cậu ta sẽ là người tự thân nhiệt độ , có thể lấy đó làm lợi thế để thực hiện giao dịch với công ty.

Quả nhiên mẹ nuôi cậu ta nói không sai , sếp của cậu ta nghe nói đến điều này , đã thực sự đồng ý.

“Chỉ cần con được thăng chức, lại thể hiện tốt trong quá trình làm việc ở đó, hoàn thành được hai dự án lớn, đến lúc đó mẹ sẽ bảo cha con điều con đến tổng công ty làm việc .”

Mẹ nuôi nói.

Triệu Sơn gật đầu, rồi nhớ đến lời Triệu Đại Hoa, nói: “Họ muốn đến thăm cha mẹ , ý mẹ thế nào ?”

Họ đương nhiên là Triệu Đại Hoa và Triệu Quân, Triệu Sơn thậm chí không muốn trước mặt mẹ nuôi gọi Triệu Quân là anh trai và Triệu Đại Hoa là cha , vì nói ra, chính là nhắc nhở mẹ nuôi, anh không phải là con ruột của họ.

“Thôi bỏ đi.”

Mẹ nuôi cau mày, “Tuy rằng nhiệt độ là có lợi cho chúng ta , nhưng anh trai con, ngay cả kẻ bắt cóc đã ' rửa tay gác kiếm ' lẩn trốn 20 năm còn có thể truy tung , lôi hắn ra và khiến hắn phải chịu trừng phạt của pháp luật , mẹ nghĩ cũng không phải là hạng người dễ đối phó. Mẹ không muốn có điều gì dính dáng đến cậu ta.”

“Được rồi, vậy mai con sẽ nói hai người rất bận rộn , không sắp xếp được thời gian để từ chối họ .”

Triệu Sơn nói: “À ! Còn chuyện này nữa . Mẹ , họ còn muốn con xin nghỉ 2 ngày , đi viếng mộ mẹ ruột của con nhân ngày giỗ của bà ấy ."

“Chuyện này thì đúng là con nên đi.”

Mẹ nuôi nói.

Bà ta đã được biết tới câu chuyện của mẹ Triệu trên bản tin của các kênh phương tiện truyền thông . Nói thật , với thân phận cùng là phụ nữ , bà ta cảm thấy vô cùng khâm phục mẹ Triệu vì đã dùng cả sinh mạng để bảo vệ con .

“Dạ dạ, được ạ.”

Triệu Sơn ôm mẹ nuôi, “Mẹ, con vẫn là con của cha mẹ chứ ạ?”

“Đương nhiên rồi, chỉ cần con muốn , con mãi mãi là con của chúng ta. Ngược lại là con , anh trai và cha của con đã đến rồi , con vẫn là con của chúng ta sao ?”

Mẹ nuôi cười nói.

Triệu Sơn chỉ thiếu thề với trời đất : “Mẹ, mẹ yên tâm, con mãi mãi là con của các người.”

Nga

“Đứa nhỏ này, chúng ta nuôi con hai mươi năm rồi, sao lại không tin con chứ.”

Mẹ nuôi dịu dàng nói.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 709: Chương 709



Cùng lúc đó, trong khách sạn, Triệu Quân không sao ngủ được.

“Có muốn ra ngoài đi dạo không?”

Tề Phi Dương nói.

Triệu Quân gật đầu, hai người nhẹ nhàng ra ngoài , không đánh thức Triệu Đại Hoa.

Quán ăn đêm.

Tề Phi Dương cắn một miếng xiên nướng, “Sao vậy?”

“Rõ ràng Tiểu Sơn gần giống với trong tưởng tượng của tôi, nhưng không biết tại sao , tôi lại cứ cảm thấy có gì đó kỳ lạ.”

Triệu Quân hơi thất vọng, “Có lẽ tôi xem trọng thù hận quá rồi, lúc đó cậu ấy mới ba tuổi, cậu ấy không thể nhớ gì cả.”

“Chuyện này không liên quan đến tuổi tác.”

Tề Phi Dương thẳng thắn nói: “Em trai cậu, hoàn toàn đã chấp nhận gia đình cha mẹ nuôi rồi, đối với việc ba người các cậu gặp lại nhau, có lẽ còn cảm thấy phiền phức.”

“Sẽ không đâu !”

Triệu Quân theo bản năng muốn biện hộ cho Triệu Sơn.

“Nhưng cậu ấy rõ ràng biết mình bị bắt cóc, lại vẫn thích cha mẹ nuôi, chẳng lẽ đây không phải là vấn đề của cậu ấy sao?”

Tề Phi Dương thẳng thắn nói: “Dù sao tôi biết mình bị bắt cóc rồi, thì lúc nào cũng oán hận , rất khó chấp nhận được người khác .”

“Mỗi người sao có thể đều giống nhau.”

Triệu Quân há miệng phản bác .

“Vậy thì cậu tự xem cái này đi.”

Tề Phi Dương đưa điện thoại cho Triệu Quân.

Triệu Quân mở ra xem, trên đó rõ ràng là tin tức hôm nay, ngoài ra, còn có từ khoá kèm theo, bức ảnh trên đó, rõ ràng là sếp của Triệu Sơn mà hôm nay họ gặp.

“Tôi đã điều tra rồi, công ty này, uy tín năm nay không tốt lắm, xảy ra rất nhiều vấn đề, hiện tại vì chuyện của các cậu . Sau cuộc phỏng vấn ngày hôm nay , uy tín này lại tăng lên rõ rệt. "

“Cậu nghĩ xem, tại sao cậu ta lại chọn hẹn gặp ngay trước cửa công ty mà lại không phải ở chỗ khác riêng tư hơn , thân mật hơn ?”

Phải nói, lời Tề Phi Dương nói , luôn luôn là nhất châm kiến huyết .

Lần này, Triệu Quân dù thế nào cũng không thể tìm được lý do để biện hộ , bênh vực Triệu Sơn.

Triệu Sơn không còn là đứa trẻ con năm xưa, không còn là đứa trẻ luôn đi theo phía sau anh nữa.

Bây giờ Triệu Sơn, đã trưởng thành , đã có gia đình mới , cũng sắp kết hôn rồi.

Có lẽ, đúng như mọi người vẫn nói , người là sẽ luôn biến , cha là như thế , Triệu Sơn cũng là như thế , chỉ có Triệu Quân anh , vẫn còn chìm trong thù hận , vẫn còn dừng lại ở ngày mẹ bị kẻ bắt cóc đ.â.m ch.ế.t mà thôi .

Nga

“Cúng bái cho mẹ cậu xong, thì hãy buông bỏ đi. Bọn họ đều đã rời đi rồi , không có ai đứng ở đó với cậu nữa đâu .”

Tề Phi Dương nói.
 
Back
Top