Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 300: Chương 300



Vì những đạo quan này nằm rải rác khắp nơi trên đất nước, rất nhanh đã có không ít người đăng ký ứng tuyển.

Kỷ Dao Quang dựa vào bát tự và tướng mạo để chọn ra một nhóm người quản lý, không cần họ làm quá nhiều, chỉ cần mỗi ngày đến đạo quan dọn dẹp dâng hương là được.

Tất nhiên, chi phí nhân công và tiền nhang đèn đều do Kỷ Dao Quang chi trả.

Vì vậy, Kỷ Dao Quang lại có thêm một khoản chi ra hàng tháng phải lo.



**Hậu quả của Hoàng Đại Bảo.**

Mặc dù hắn ta không trực tiếp tham gia lừa bán phụ nữ, nhưng lại có những tội danh khác, đặc biệt là tội h.i.ế.p dâm, cuối cùng hắn ta bị kết án mười năm tù giam có thời hạn.

Sau khi ra tù, Hoàng Đại Bảo đã bốn mươi lăm tuổi, tâm lý trở nên vô cùng méo mó, mang nặng tâm lý muốn trả thù xã hội.

Tuy nhiên, trong mười năm này, đã xảy ra những thay đổi long trời lở đất.

Hoàng Đại Bảo muốn quay về nghề cũ đi lừa bán người khác , kết quả ngược lại bị người ta lừa bán, bán đến một nơi hẻo lánh hơn.

Những lão già ở đây dù đã hơn bảy mươi tuổi, mà vẫn còn khỏe mạnh, vấn đề duy nhất là cả đời không có vợ, tâm lý còn méo mó hơn cả hắn , vì không có vợ lâu ngày , không có chỗ phát tiết nhu cầu cả sinh lý lẫn tâm lý , nên dần dần từ cần tìm phụ nữ đã trờ thành đàn ông cũng được , chỉ cần là người , sống .

Mặc dù Hoàng Đại Bảo đã từng vào tù, nhưng da thịt so với bọn họ thì vẫn còn non mịn, những lão quang côn ở đây đều rất thích, đặc biệt là tuổi đã cao nhưng vẫn còn rất sung mãn.

Vì vậy, Hoàng Đại Bảo mỗi ngày bị hành hạ muốn sống không được ch.ế.t không xong , cuối cùng đành phải trực tiếp thỏa hiệp.

Sau khi thoả hiệp cuộc sống của hắn mới có một chút tự do . Một ngày kia , hắn ta lên mạng, nhớ lại những lời mình đã từng nói nhiều năm trước.

Giờ đây, hắn ta bị tước đoạt, cũng chỉ là thứ mà hắn đã đi tước đoạt của người khác mà thôi.



** Thời gian quay trở lại lúc Kỷ Dao Quang kết thúc cuộc gọi video với cô gái tên là Yến Tử. **

"Mọi người yên tâm, đến lúc đó tôi đi, cũng sẽ livestream cho mọi người xem." Kỷ Dao Quang đáp ứng. "Nhưng bây giờ, chúng ta hãy rút hai quẻ còn lại đã."

Nói xong, Kỷ Dao Quang phát một bao lì xì, rất nhanh đã có người giành được, màn hình chia làm hai.

Phía bên kia là một người đàn ông trẻ tuổi, đeo kính, trông nho nhã lịch sự.

Còn về hoàn cảnh phía sau anh ta, mọi người đều có thể nhận ra, đây là một nơi không mấy tốt đẹp.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 301: Chương 301



"Xin chào mọi người, tôi tên là Vương Khải Lạc, năm nay hai mươi lăm tuổi, là một giáo viên tình nguyện, rất vui được kết nối với Kỷ Sư ." Vương Khải Lạc mỉm cười nói.

[Wow, đẹp trai vậy, lại còn là giáo viên nữa. Sao tim tôi lại đập bịch bịch thế này?]

[Chào mừng nạn nhân mới được gọi tên !]

[Giáo viên tình nguyện? Là được phân công về nông thôn hay hoạt động viện trợ ? Dù sao tôi đã từng là giáo viên tình nguyện một lần, và cả đời này tôi cũng không muốn làm nữa.]

[Nhìn cái hoàn cảnh này, hẳn là nơi này toàn là nhà gạch thô, chắc là tắm rửa, dùng điện nước đều bất tiện.]

Vương Khải Lạc nhìn khu vực bình luận, trịnh trọng gật đầu: "Vâng, tôi tham gia hoạt động giảng dạy tình nguyện ở Tây Bắc, cuộc sống đúng là có một số bất tiện. Nhưng những điều này cũng không sao, vì khi đến đây tôi đã tìm hiểu kỹ về hoàn cảnh nơi này , và cũng lặp đi lặp lại suy nghĩ kỹ càng rồi mới quyết định , tôi không phải đến để hưởng thụ. Nhưng gần đây, vì một số việc xảy ra , tôi hơi do dự không biết có nên tiếp tục hay không, vừa đúng lúc may mắn kết nối được với Kỷ Sư , tôi chỉ muốn hỏi, tôi có nên tiếp tục giảng dạy tình nguyện không?"

Vương Khải Lạc nhìn Kỷ Dao Quang, đồng thời xoát quà tặng bằng số tiền tính quẻ và một số quà nhỏ khác cho cô.

Anh ta thực sự không thiếu tiền, trước khi đến cũng đã chuẩn bị tinh thần chịu khổ rồi.

Kỷ Dao Quang nhìn ấn đường giữa hai lông mày của Vương Khải Lạc: "Anh chắc đã chuẩn bị rời đi rồi đúng không? Vậy thì hãy tin vào trực giác của mình đi."

Vương Khải Lạc cười khổ: "Đúng vậy, tôi đã chuẩn bị xong rồi, nhưng tôi vẫn còn chút do dự."

[Do dự cái gì? Nơi khỉ ho cò gáy này còn gì đáng lưu luyến?]

[Tuy không nên nói như vậy, nhưng là một giáo viên đã từng trải qua việc giảng dạy tình nguyện, đôi khi thực sự rất nản lòng.]

[Lầu trên, kể câu chuyện của bạn cho mọi người nghe một chút đi .]

[Thông thường những nơi giảng dạy tình nguyện này, người dân xung quanh hầu như không có nhiều tố chất cùng văn hóa đáng nói , bạn đến giúp đỡ họ, rất có thể họ sẽ nhắm vào bạn! Nhắm vào đây là ở nhiều phương diện ấy .]

Nga

[Đúng vậy, đúng vậy, tôi có một người bạn, nữ, trước đây cô ấy đi giảng dạy tình nguyện nửa tháng, sau đó đột nhiên chúng tôi bị mất liên lạc với cô ấy . Chính là hoàn toàn biến mất cái loại này !]

[Con gái thực sự không nên đi đến những nơi xa xôi làm công tác tình nguyện, nhìn anh chàng này xem, một người đàn ông còn có chút chịu không nổi.]
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 302: Chương 302



[Xung quanh tôi cũng có bạn nữ trước khi tốt nghiệp muốn đi giảng dạy tình nguyện, kết quả đi được ba ngày, cuối cùng bị người nhà đón về, tinh thần của cô ấy có xuất hiện dấu hiệu hoảng loạn.]

[Mọi người cũng đừng nói quá lên, đều chưa từng đích thân đi giảng dạy tình nguyện, nói như vậy, chẳng phải sẽ khiến người khác hiểu lầm sao? Nhỡ đâu sau này sẽ không còn những người chủ động xung phong tham gia các hoạt đ*ng t*nh nguyện như vậy nữa , kia những người dân ở những vùng xa xôi hẻo lánh phải làm sao bây giờ ?]

[Hiểu lầm còn hơn là thử vận may . Kết quả may mắn thật thì không sao , nếu gặp không may lại xảy ra chuyện thì lúc đó có hối tiếc cũng đã muộn .]

Nga

Khu vực bình luận lại một lần nữa tranh cãi.

Vương Khải Lạc trầm giọng nói: "Giảng dạy tình nguyện thực sự rất nguy hiểm, tôi cũng khuyên mọi người đừng đến."

"Tôi do dự là vì những chuyện xảy ra gần đây, ban đầu tôi cứ nghĩ, tuy là ở vùng núi, nhưng trẻ con thì vẫn là trẻ con, ở đâu cũng sẽ giống nhau , những đứa trẻ lớn lên ở này cũng ngây thơ chất phác như ở những nơi khác tôi từng đi qua ."

"Chắc hẳn mọi người cũng đã xem một số phim tuyên truyền , hừng hực khí thế muốn đến cứu người, nhưng thực tế lại không phải nơi nào cũng giống như vậy . Nơi tôi đến chính là hoàn toàn khác với trong những phim tuyên truyền đó ."

Vương Khải Lạc kể lại những chuyện xảy ra gần đây.

"Tôi đến đây dạy thể dục và toán, trong nhóm những người từng tới đây có rất ít nam sinh đến, phần lớn đều là nữ."

"Rồi cách đây không lâu, một giáo viên dạy ngữ văn cùng với tôi, bạn ấy là nữ, đã bị quấy rối t*nh d*c, lúc đầu khi được nghe chuyện này tôi còn không tin."

"Bởi vì làm việc đó cũng chỉ là một đứa trẻ mới chỉ mười tuổi, mọi người có tin được không? Học sinh tiểu học , mở miệng ra là toàn những lời lẽ tục tĩu, ô ngôn uế ngữ, động một chút chính là liên quan đến t*nh d*c."

Vương Khải Lạc không dám trực tiếp nói ra thông tin , chỉ dùng những từ ngữ đại khái để diễn tả lại người và hành động trong câu chuyện .

[Bây giờ mạng internet quá phát triển, đừng nói là ở nông thôn, trẻ em thành phố cũng bị nhiễm , học theo nói những câu nói trên mạng, thiếu văn hóa lắm.]

[Về điểm này, tôi thực sự rất có quyền lên tiếng! Trước đây tôi đạp xe về nhà, đang dừng đèn đỏ, một đứa trẻ đột nhiên chạy đến, sau đó nói chuyện với tôi, mọi người đoán xem nó nói gì? Nó hỏi có thể sờ tôi được không. Lúc đó tôi nghe mà sốc, nó trông còn chưa dậy thì, mới mấy tuổi, tôi nói không được, sau đó nó vẫn cứ nói, tôi liền bảo nó cút đi, sau đó nó tức giận, vậy mà lại mắng tôi là c*n đ.* .]
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 303: Chương 303



[Tầng trên có phải đã đăng lên Douyin không? Tôi đã từng xem bài viết đó , đứa trẻ đó thật đáng sợ, bây giờ chỉ cần là nam nhân đều có thể khiến tôi sợ hãi .]

[Vì vậy, việc mọi người ngày càng ghét trẻ con không phải là không có lý do. Thực sự không biết cha mẹ của những đứa trẻ hư này dạy dỗ kiểu gì.]

Thấy mọi người đều có trải nghiệm giống nhau, Vương Khải Lạc cũng có thêm động lực nói tiếp câu chuyện phía sau .

"Tôi nghe cô giáo đó nói, trong lớp có một nữ sinh không chịu nghe lời, suốt ngày trốn học, cô giáo nhắc nhở vài câu, sau đó bị nữ sinh đó ghi hận, có lần còn định giở trò xốc quần áo cô giáo đó."

"Lúc đó lại đúng lúc bị một học sinh cá biệt trong lớp nhìn thấy, nghe nói học sinh cá biệt đó và nữ sinh kia đang có quan hệ yêu đương trai gái . Sau đó hai người cứ lan truyền tin đồn về cô giáo trong lớp, nói những lời rất khó nghe, thậm chí còn đi theo dõi cô giáo."

"Ban đầu tôi không tin, sau đó có lần, cô giáo đó tìm đến tôi, nhờ tôi đi cùng cô ấy về nhà, trên đường đúng lúc gặp cậu nam sinh đó, lúc này tôi mới biết, cậu nam sinh đó vậy mà còn muốn cô giáo làm chuyện đó với cậu ta."

"Lúc đó tôi tức giận vô cùng, liền dạy cho cậu ta một bài học."

Vương Khải Lạc nói xong, khu vực bình luận lại một lần nữa náo loạn.

[Trời ơi, nữ sinh và nam sinh nơi này đều độc ác như nhau!]

[Mới tiểu học thôi mà, đạo đức đã mục nát rồi, sau này không cứu được nữa!]

[Còn do dự gì nữa, mau chạy đi, còn cô giáo kia nữa, cũng đưa đi cùng, không chạy nhanh, tôi dám chắc, lập tức sẽ xảy ra chuyện!]

Vương Khải Lạc nhìn khu vực bình luận, nói: "Cô giáo đó đã rời đi rồi, vì vậy tôi mới nói, tôi đang do dự có nên rời đi hay không. Thực ra tôi không sợ khổ, hơn nữa ngoài những trường hợp này ra, những đứa trẻ khác vẫn rất đáng yêu."

Vương Khải Lạc thở dài.

Nghe đến đây, có người bắt đầu mắng Vương Khải Lạc là thánh phụ.

[Thôi đi, có hai người này đã đủ đáng sợ rồi, anh còn muốn bao nhiêu nữa ? Nếu anh không muốn đi thì còn xin lời khuyên của Kỷ Sư làm gì ? Anh ngắt kết nối đi . Đừng làm mất thời gian của chúng tôi !]

[Đúng vậy, anh nói anh chưa biết có nên đi hay không , mọi người đã cho anh lời khuyên anh rồi, bảo anh mau đi đi, anh còn ở đây do dự, tôi thực sự bó tay.]

[Chẳng lẽ phải đợi đến ngày lửa cháy đến thân mình, anh mới hạ quyết tâm được ? Có điều đến lúc đó còn có thể rời đi hay không lại là một chuyện khác rồi .]

Mọi người đều rất khó hiểu.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 304: Chương 304



Vương Khải Lạc cười khổ nhìn Kỷ Dao Quang: "Vì vậy tôi mới muốn hỏi Kỷ Sư, tôi rốt cuộc có nên rời đi hay không."

Kỷ Dao Quang nói: "Anh cũng đã thấy lời khuyên của mọi người trong khu vực bình luận rồi, tôi cũng khuyên anh như vậy, anh tốt nhất nên rời đi nhanh chóng, nếu không, sẽ nhanh chóng xảy ra chuyện."

Vương Khải Lạc sững sờ: "Xảy ra chuyện? Tôi không phải con gái, sẽ có thể xảy ra chuyện gì chứ ?"

Vương Khải Lạc hơi do dự, lời nói lại lộ ra sự thiếu tự tin.

[Chàng trai, cậu vẫn còn quá trẻ, quá thiếu va chạm xã hội . Lấy tư cách một người từng trả , tôi khuyên một câu thật lòng : đôi khi xã hội còn tàn khốc hơn cậu tưởng tượng. Nếu còn có cơ hội thì phải nắm bắt . Nên nghe lời khuyên của mọi người : Mau chạy đi !]

[Một số người ở nông thôn còn chơi bời hơn cả ở thành phố.]

[Đúng vậy đúng vậy , còn không phải là sao . Theo quan điểm cá nhân tôi , người thành phố biết được mặt tốt và mặt xấu của những việc mình làm , hơn nữa lời nói cử chỉ đều là dựa theo tiêu chuẩn của đạo đức , quy định của pháp luật , còn ở một số vùng nông thôn, đôi khi người dân sẽbỏ qua những tiêu chuẩn đạo đức được truyền lại nhiều đời , học đòi những điều mới mẻ nhưng lại không biết được lợi và hại của nó , những quy định pháp luật lại không có sự rằng buộc chặt chẽ , chẳng phải vẫn có câu nói ' phép vua còn thua lệ làng ' đó sao .]

[Đúng vậy , cũng không nhất định là xảy ra chuyện về mặt thân thể, có thể là những phương diện khác? Vĩnh viễn đừng bao giờ đánh giá thấp ác ý của người khác, chắc chắn sẽ làm mới tam quan của cậu!]

Nhìn những lời bình luận, Vương Khải Lạc nổi hết da gà, anh xoa xoa cánh tay, nhìn Kỷ Dao Quang.

"Kỷ Sư , cô có thể xem được rốt cuộc là chuyện gì không? Nếu thực sự sẽ xảy ra chuyện, tôi sẽ đi ngay bây giờ. Nhưng nếu sự việc tương đối nghiêm trọng, tôi cần phải thuyết phục và đưa những người có liên quan cùng rời đi , không thể để người khác bị thương."

Vương Khải Lạc cau mày.

[Tôi thực sự chịu thua, lúc này mà còn lo lắng cho người khác? Bản thân cậu có thể chạy thoát được hay không còn chưa biết.]

[Cũng không thể nói như vậy, rõ ràng người ta tốt bụng, mọi người suy nghĩ nhân tính quá tàn khốc rồi.]

[Tôi cũng nghĩ vậy, nếu chỉ đơn giản là muốn đi thì bất cứ lúc nào cũng có thể đi, mà còn nghĩ đến sự an toàn của người khác, người như vậy rất tốt.]
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 305: Chương 305



[Haiz, rốt cuộc là xã hội này vẫn quá đáng sợ. Không thể đánh giá bất cứ điều gì , bất cứ người nào qua dáng vẻ bề ngoài .]

Kỷ Dao Quang nhìn Vương Khải Lạc: "Anh yên tâm, không liên quan đến người khác, chỉ liên quan đến anh thôi. Cậu nam sinh mà anh đã đánh một trận ấy, sau đó có phải cậu ta ghi hận anh, cũng đã thử trả thù anh, nhưng đều không thành công, đúng không ?"

Vương Khải Lạc gật đầu: "Đúng là như vậy, cậu ta còn nhỏ, chắc chắn không phải đối thủ của tôi, sao vậy, chẳng lẽ cậu ta lại muốn ra tay với tôi?"

"Đúng vậy." Kỷ Dao Quang tiếp tục nói: "Anh có lẽ không biết , dù nhìn còn nhỏ như vậy anh cũng sẽ gặp hậu quả nghiêm trọng khi chọc giận cậu ta . Anh tưởng mình là đàn ông nên không có vấn đề gì lớn. Nhưng khi một người nảy sinh lòng trả thù, dù chỉ là một đứa trẻ, cũng là một chuyện rất đáng sợ. Huống chi ở một nơi bất chấp những chuẩn mực về đạo đức và coi thường những quy định của pháp luật như vậy , anh còn dùng suy nghĩ thông thường để đánh giá là đã phạm sai lầm lớn đấy ."

Vương Khải Lạc nghe Kỷ Dao Quang nói mà mặt mày tái mét: "Ý cô là sao?"

Kỷ Dao Quang bấm đốt ngón tay tính toán, sau đó thản nhiên nói: "Cậu ta sắp sửa đưa cha và ông nội đến, nói anh dẫn bạn học bắt nạt cậu ta, đánh cậu ta. Sau đó sẽ đưa anh đến đồn cảnh sát."

"Tôi không có!" Vương Khải Lạc đập bàn, tức giận nói: "Tuy tôi thực sự có động tay, nhưng một lần là vì cậu ta bắt nạt cô giáo, còn một lần là vì cậu ta đánh người khác. Cho dù đến đồn cảnh sát, tôi cũng có lý, tôi có bằng chứng, tôi không tin!"

"Đúng vậy, anh nghĩ như vậy, cho nên c.h.ế.t càng nhanh, bởi vì trong đồn cảnh sát cũng có người của bọn họ." Kỷ Dao Quang thản nhiên nói.

Vừa nghe Kỷ Dao Quang nói xong, Vương Khải Lạc lại ngẩn người.

"Sao có thể? Giữa ban ngày ban mặt, chẳng lẽ bọn họ muốn ép tôi nhận tội?"

Vương Khải Lạc không thể tin nổi.

[Chàng trai trẻ à, đã bảo rồi, cậu còn quá non và xanh!!]

[Người thanh niên này đúng là cuộc sống quá suôn sẻ , chưa từng có nhận thức chính xác về các thế lực có m.á.u mặt ở địa phương . Thông thường , ở những nơi xa xôi hẻo lánh , hay những nơi pháp luật không thể cai quản đến , sẽ có những người cậy quyền, cậy thế tác oai tác quái. Chỉ có anh không dám nghĩ đến , chứ không có họ không dám làm ! Ở cái xóm nhỏ như làng chúng tôi, dạo trước có mấy gã thanh niên ban đêm luân phiên cưỡng h.i.ế.p một cô gái. Sau đó, chỉ cần bỏ ra mười mấy vạn tệ là dàn xếp êm xuôi mọi chuyện. Bố mẹ cô gái muốn đi kiện cáo cũng chẳng thể bước chân ra khỏi làng. Đây chính là bài học từ người thật việc thật luôn đấy !]
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 306: Chương 306



[Cường long không áp địa đầu xà, anh bạn à, mau chạy đi. Đại sư đã nói vậy rồi, nếu cậu còn không chạy thì không kịp nữa đâu.]

Đọc những bình luận này, Vương Khải Lạc tin ngay, lúc này cũng không do dự nữa.

"Được, tôi đi ngay bây giờ."

Vương Khải Lạc cắn chặt răng, cũng mặc kệ không thu dọn đồ đạc, chỉ cầm theo giấy tờ tùy thân và điện thoại rồi chuẩn bị rời đi.

Nhưng Kỷ Dao Quang lại lên tiếng ngăn lại : "Không được, không kịp nữa rồi. Cậu hãy đặt điện thoại ở nơi khuất tầm nhìn, chúng tôi sẽ giúp cậu ghi hình lại toàn bộ."

"Cậu cố gắng chỉ nói chuyện trọng điểm , nhất là bộ để cho cậu bé kia nói ra sự thật, sau đó có thể dùng làm bằng chứng."

Nghe vậy, Vương Khải Lạc gật đầu, rồi giấu điện thoại đi.

Vừa giấu xong, cửa đã bị đập ầm ầm.

"Ai đấy!"

Vương Khải Lạc cố gắng kìm nén sự hoảng loạn trong lòng.

"Mở cửa!" Giọng nói thô lỗ của người bên ngoài vang lên.

Vương Khải Lạc mở cửa, hai ba người đàn ông lực lưỡng xông vào, một trong số đó túm lấy cổ áo anh.

"Chính mày đánh con trai tao?"

Người đàn ông trừng mắt, giận dữ quát, không đợi Vương Khải Lạc lên tiếng đã cho anh hai cái tát trời giáng, đánh cho anh choáng váng.

[Trời đất, trực tiếp động thủ luôn? Thô bạo như vậy ! Đáng sợ quá!!]

[May mà đã ghi hình lại, nếu không thì thật sự tiêu đời rồi!]

"Ông dựa vào đâu mà đánh tôi?" Vương Khải Lạc muốn phản kháng.

Người đàn ông trừng mắt: "Vậy mày dựa vào đâu mà đánh con trai tao?"

Vương Khải Lạc nhìn về phía cậu bé mập mạp, đôi mắt cậu ta cười híp lại, đúng là người mà anh vừa nhắc đến, tên là Vương Vĩ.

"Tôi không phải đánh trò ấy, tôi là đang giáo dục lại nhân cách cho trò ấy !" Vương Khải Lạc vẫn nói: "Tôi tổng cộng dạy dỗ trò ấy hai lần, đều có lý do chính đáng , một lần là do trò ấy bắt nạt cô giáo, còn một lần là do trò ấy bắt nạt bạn nữ. Đó đều là những gì trò ấy đáng phải chịu! Không oan !"

Bố Vương Vĩ cau mày: "Vậy là mày thừa nhận đánh con trai tao rồi? Vậy tao đánh mày không oan!"

Vương Khải Lạc nghiến răng, không nói với bố Vương Vĩ mà nhìn về phía Vương Vĩ: "Trò nói xem, thầy đánh trò có phải vì trò làm sai hay không!"

Thấy Vương Khải Lạc bị bố mình tát hai cái, Vương Vĩ báo được đại thù sung sướng cười toe toét.

Vương Vĩ hoành hành ngang ngược như vậy thì cậu ta có tự tin , trong làng không ai dám động đến nhà cậu ta , chỉ cần bố và ông nội cậu ta đã đến, Vương Khải Lạc không thể nào thoát được.

Vì vậy, Vương Vĩ vênh váo nói: "Tôi có nói sai đâu, cô giáo đó d*m đ*ng, cô ta mặc nội y như vậy, chẳng phải là để câu dẫn nam nhân sao."

"Im miệng!"

Vương Khải Lạc tức giận đến mức không nói nên lời: "Trò đi vén quần áo của cô giáo, còn cho là mình đúng sao?"
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 307: Chương 307



"Sao nào ? Lại không phải chưa từng thấy ! Có gì hiếm lạ đâu !"

Vương Vĩ bĩu môi: "Còn con nhỏ đó nữa, cũng cùng cô giáo giống nhau d*m đ*ng , còn giả vờ thuần khiết . Chỉ có thầy là đần độn , vậy mà cũng tin."

[Trời ơi, đây có thật là một đứa trẻ mười tuổi không thế ?]

[Vừa rồi nghe Vương Khải Lạc nói, tôi còn tưởng anh ấy phóng đại, một đứa trẻ mới 10 tuổi , có hư hỏng thì cũng có thể hư hỏng đến mức nào chứ . Không ngờ không phải anh ấy quá phóng đại , mà là tầm nhìn của tôi quá hạn hẹp , đã đánh giá thấp thằng nhóc này ! ]

[Mấu chốt là gì ? Mọi người không phát hiện được sao? Ông nội và bố thằng nhóc này , khi nghe những lời dơ bẩn từ miệng cháu trai / con trai mình , lại chẳng có phản ứng gì, có lẽ việc này là việc bình thường , ở nhà nó cũng không thiếu nói như vậy đi ?]

[Đúng là nhà dột từ nóc ! Cha mẹ như thế nào sẽ có hài tử như thế là không sai ! Một đứa trẻ có thể đi học , được sự giáo dục từ phía nhà trường là một chuyện , càng quan trọng là sự giáo dục , và ảnh hưởng từ những người thân trong gia đình từ khi còn nhỏ.]

Vương Khải Lạc cũng nhìn ra sự bất thường này , anh nhìn về phía bố Vương Vĩ: "Ông cũng nghe thấy rồi đấy, con trai ông mới mười tuổi mà đã nói năng như vậy. Nếu không uốn nắn lại ngay từ bây giờ, sau này biết làm sao?"

"Mày quản con trai tao làm sao, chắc chắn sẽ không vô dụng như mày, ở đây làm thầy giáo."

Bố Vương Vĩ nhướng mày: "Huống chi , con trai tao lại không có nói sai , mấy con đàn bà đó ăn mặc hở hang như vậy, chính là chuyên môn để câu dẫn nam nhân , còn giả vờ thanh cao."

"Còn mày nữa , đánh con trai tao mà lại còn tự nhận là dạy dỗ nó á ? Vậy thì mày chỉ có thể theo tao lên đồn cảnh sát một chuyến thôi."

Nghe vậy, Vương Khải Lạc lập tức nhớ đến những gì Kỷ Dao Quang vừa nói, trong đồn cảnh sát có người của bọn họ, nếu đi vào đó, cả đời này của anh chắc chắn sẽ cứ như vậy bị hủy hoại.

Nhưng nghĩ đến việc mình đã livestream toàn bộ quá trình, sẽ có cộng đồng mạng làm chứng . Cho dù bị đưa đến đồn cảnh sát, bọn họ có dùng cách thức nào ép anh nhận tội cũng vô dụng , dưới sự chứng kiến trực tiếp của nhiều con mắt như vậy , người làm việc khuất tất nhất định sẽ bị đưa ra ánh sáng .

Nghĩ đến mình cũng có ' chống lưng ', Vương Khải Lạc trở lên cứng rắn, anh nói: "Đi thì đi, những việc tôi làm đều là nói có sách mách có chứng . Cây ngay không sợ c.h.ế.t đứng , tôi không làm việc thẹn với lương tâm , tôi không tin sẽ không có người tin tưởng tôi ."
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 308: Chương 308



Nói xong, Vương Khải Lạc liền đi thẳng đến đồn cảnh sát.

Bố Vương Vĩ và ông nội Vương Vĩ nhìn nhau, cười khẩy.

Tên giáo viên mới đến này xem ra cũng không phải là người quá thông minh , đã rơi vào địa bàn của bọn họ rồi mà còn không biết uốn mình , lại còn ' cây ngay không sợ c.h.ế.t đứng ' ? Muốn có người minh oan ? Chỉ sợ là đến khi minh oan được rồi thì người cũng đã không có !

"Bố, ông nội, hai người nhất định phải dạy dỗ lại hắn ta cho thật tốt, hắn ta đánh con đau lắm đấy . Đến giờ vẫn còn rất đau đây này ."

Vương Vĩ giả vờ đáng thương mách lẻo .

Ông nội Vương Vĩ xoa đầu Vương Vĩ: "Cháu ngoan, yên tâm đi, ông nội là trưởng thôn, hơn nữa trong đồn cảnh sát còn có chú của cháu. Nhà của chúng ta sao có thể có hại được !"

"Đến lúc đó, bảo chú của cháu tuỳ tiện gán cho hắn ta một tội danh, cho hắn ta vào tù vài tháng là đủ , có lý lịch như vậy , cả đời hắn ta coi như xong ."

Vương Vĩ đương nhiên biết ngồi tù là gì, những người đã từng ngồi tù, dù đúng hay sai, cả đời này muốn đi đâu , làm gì cũng nhất định bị người ta soi mói , chèn ép .

Cậu ta vui mừng vỗ tay: "Được, con muốn hắn ta cả đời phải ở lại cái làng này, không đi đâu được . Cả đời phải nhìn sắc mặt của gia đình chúng ta mà sống như những người khác , xem hắn ta còn vênh váo được nữa không."

"Không thành vấn đề. Chỉ cần cháu trai ngoan của ông muốn !"

Ông nội Vương Vĩ cười híp mắt cưng chiều .

[ Gia đình này thật đáng sợ, chỉ là dạy dỗ nó hai lần, đều là có lý do chính đáng . Hơn nữa , cũng là muốn cho nó biết bản thân mình sai lầm mà sửa đổi . Bọn họ thì hay rồi, lấy oán báo ơn , bàn bạc cách hủy hoại cả đời người ta?]

[Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Vương Khải Lạc tuy lý do chính đáng , nhưng hành động lại có chút cảm tính , nếu anh ta không động thủ thì người khác cũng không bắt được thóp.]

[Đúng vậy, một người thầy giáo, cho dù học sinh có hư hỏng đến đâu cũng không được động thủ đánh người như vậy . Anh ta không phải là giáo viên sao ? Giáo viên không phải là được đào tạo để dạy dỗ sao ? Bạo lực không phải là cách duy nhất để giải quyết vấn đề !]

[Hai người ở trên có bị thần kinh không? Không nghe thấy thằng nhóc kia đã làm gì sao?]

[Những người nói ra những lời đó , mong các người cũng ở trong hoàn cảnh của Vương Khải Lạc một lần , gặp một đứa trẻ đáng ghét như vậy , có hành vi b**n th** như thế , để một lần cảm nhận được cảm giác của Vương Khải Lạc tại thời điểm sự việc xảy ra . Khi đó , các người mới biết được , việc làm của Vương Khải Lạc có phải là không thể chấp nhận được như các người nghĩ lúc này hay không ?]
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 309: Chương 309



Kỷ Dao Quang nhìn lướt qua, người đã đi xa, camera trên điện thoại không còn tiếp tục làm nhiệm vụ chứng kiến câu chuyện được nữa .

Vì vậy, Kỷ Dao Quang bấm độn một quẻ: "Xem ra, tôi cần phải đi một chuyến rồi."

Vừa dứt lời, màn hình bên phía Kỷ Dao Quang biến thành một màn sương trắng, rồi lại rõ nét trở lại, Kỷ Dao Quang đã đến một đồn cảnh sát.

Những người ở đây làm việc rất lơ là, không làm việc đàng hoàng mà lại đang tụ tập đánh bài , những người thực thi pháp luật ngang nhiên phạm pháp trong cơ sở hành chính và thực thi pháp luật !

Ngoài ra, một số người còn đang nịnh nọt rót nước, xoa bóp cho một người đàn ông, nhìn dáng vẻ người đàn ông này, có chút giống với người nhà Vương Vĩ.

"Đây chính là đồn cảnh sát mà Vương Khải Lạc sẽ đến." Kỷ Dao Quang nói.

Ngay sau đó, Vương Khải Lạc bước vào từ bên ngoài, gia đình Vương Vĩ theo sát phía sau.

Kỷ Dao Quang đã thực hiện một thủ thuật che mắt đặc thù , cô có thể toàn bộ quá trình đi theo bọn họ , nhưng bọn họ lại không ai cảm giác đến sự tồn tại của cô.

"Ôi chao, bố, anh cả, sao hai người lại đến đây?"

Nhìn thấy bố Vương Vĩ và ông nội Vương Vĩ, người đàn ông đang được hầu hạ vội vàng đứng dậy tiếp đón .

Vương Vĩ chạy ra, ôm lấy người đàn ông làm nũng: "Chú ơi, con bị người ta đánh, chính là hắn ta, hắn ta là thầy giáo của con, hắn ta đánh con. Chú ! Chú nhất định phải đòi lại công bằng cho con đấy ."

"Cái gì!?"

Chú Vương Vĩ sa sầm mặt, nhìn về phía Vương Khải Lạc: "Mày dám đánh cháu tao?"

"Trước hết phải nói rõ việc này đã , tôi không phải đánh trò ấy , tôi đang dạy dỗ trò ấy, ông có biết trò ấy đã làm gì không?..."

Vương Khải Lạc cố gắng giải thích lại một lần nữa.

Tuy nhiên, chú Vương Vĩ lại phẩy tay: "Các cậu lôi hắn ta vào hỏi cho kỹ, khi nào khai báo thì mới thả ra."

Vương Khải Lạc trừng mắt không thể tin nổi, đây là không cần biết lý do , trực tiếp đánh cho nhận tội ?

"Các người… cấu kết với nhau!!"

Vương Khải Lạc trừng lớn mắt, nhìn gia đình Vương Vĩ với vẻ khó tin.

Ông nội Vương Vĩ nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Vương Khải Lạc thì kêu ngạo , ông ta cười khẩy: "Đây là con trai út của tôi. Ai bảo cậu dám động vào cháu trai bảo bối của tôi, nó chính là mạng sống của cả nhà chúng tôi. Cậu vào trong đó mà suy nghĩ cho kỹ đi!"

Chú Vương Vĩ như thể muốn phụ họa theo lời ông cụ, còn vênh váo đắc ý trước mặt Vương Khải Lạc, trong miệng không nhàn rỗi tấm tắc : "Cậu nói xem, cậu chỉ là một tên giáo viên quèn."
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back