Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vạn Tộc Chi Kiếp

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1480: Đây mới là “hoạt động bên thềm” mà thôi!



Trong lòng Tô Vũ trầm tư một lúc, cuối cùng bình tĩnh lại, cấp tốc chuyển đổi một thoáng, hóa thành một đầu Thiết Dực điểu!

Phá Sơn ngưu. . . Nguyên lai tưởng rằng làm vậy là điệu thấp, kết quả Tô Vũ phát hiện hắn tính sai rồi. Tinh huyết Phá Sơn ngưu thơm như vậy, lại là tinh huyết phổ biến phù hợp để sử dụng, hiển nhiên không phải chỉ có mình hắn có ý đồ với bộ tộc này, khả năng cao là Phù Thổ Linh cũng bị máu Phá Sơn ngưu hấp dẫn tới.

Khó trách!

Khó trách Tinh Thần hải rộng lớn như vậy mà Tô Vũ vẫn chưa gặp được vị “đồng tộc” nào, thậm chí trên Thiên Hà đảo cũng không thấy có Phá Sơn ngưu tồn tại, xem ra là bọn chúng không dám một mình ra cửa.

Thiết Dực điểu chắc là đủ rác rưởi rồi nhỉ?

Lăng Vân cảnh Thiết Dực điểu, có chút thực lực, thế nhưng tinh huyết không đáng tiền, hy vọng sẽ không ai đánh chủ ý lên mình.

Tô Vũ nhẹ nhàng thở ra.

Điệu thấp! Nhất định phải điệu thấp!

Hiện tại hành tung của hắn bại lộ, còn không biết Phù Thổ Linh có trắng trợn truyền ra ngoài hay không, thời gian tới cần phải cẩn thận hơn nữa.

. . .

Cửu Tinh đảo lớn hơn nhiều so với Thiên Hà đảo.

Nơi này là lối vào cửu giới, toàn bộ hòn đảo được phân ra rất nhiều khu vực, nói là hòn đảo nhưng thật ra diện tích cực lớn, nếu nhét Nhân cảnh vào đây thì một đại phủ cũng không sánh nổi.

Thành trì trên Cửu Tinh đảo cũng không ít, trong đó, mỗi giới vực đều có một thành trì thuộc về riêng mình.

Mà tại hòn đảo trung ương, không liên quan đến lối vào giới vực của bọn họ, cửu giới chung tay thành lập một tòa đại thành, gọi là Cửu Tinh thành.

Cửu Tinh thành thuộc quyền quản lý dưới trướng Thiên Vực liên minh.

Trong thành gặp nhau, dù là chủng tộc đối địch thì cũng miễn cưỡng cư xử bình tĩnh một chút, dưới tình huống bình thường, nhiều ít gì cũng nên cho Thiên Vực liên minh một chút mặt mũi. Tốt xấu gì thì Thiên Vực liên minh cũng là sự liên hợp của cửu giới. Mặc dù bọn họ chưa hẳn một lòng, thế nhưng đối mặt với cường tộc thì trên đại thể Thiên Vực liên minh vẫn có thể liên hợp lại đối phó.

Bởi vì nếu không liên hợp, bọn họ sẽ lâm vào tình cảnh bị kẻ địch từ bên ngoài xâm lấn tiểu giới.

Ngoại trừ Cửu Tinh thành được kiến thiết sau này ra, thì bên trên Cửu Tinh đảo còn có một tòa cổ thành.

Đương nhiên, người lui tới cổ thành không nhiều, bất quá cũng không phải là không có.

Gặp cừu gia, vô phương địch nổi thì sẽ có kẻ trốn vào cổ thành tị nạn.

Trên toàn bộ Cửu Tinh đảo có rất nhiều sinh linh, một phần lý do là vì Cửu Tinh đảo nằm gần Tinh Vũ phủ đệ, nguyên khí nơi này so với bên trong cửu giới thì nồng đậm hơn hẳn.

Vả lại mỗi mười năm thì Tinh Vũ phủ đệ sẽ mở ra một lần, thiên tài tề tụ, náo nhiệt vô cùng.

Bên đây không giống như Dục Hải bình nguyên, bên kia thiên tài dùng Đằng Không Lăng Vân làm chủ, Sơn Hải đều hiếm thấy.

Mà Cửu Tinh đảo bên này thì trừ vô địch hiếm khi xuất hiện, nhưng Nhật Nguyệt lại rất phổ biến.

Không nói đâu xa, những ngày mới rồi đại chiến liên miên không ngừng, cũng đủ khiến cho cư dân ở Cửu Tinh đảo được xem náo nhiệt thỏa mãn.

Xem ra chuyến đi đến Tinh Vũ phủ đệ năm sau sẽ hết sức đặc sắc.

Đây mới là “hoạt động bên thềm” mà thôi!

Vạn tộc vẫn còn rất nhiều thiên tài, chẳng qua có những kẻ không thích xuất đầu lộ diện tại Chư Thiên chiến trường, không đến Chư Thiên chiến trường không có nghĩa là kẻ yếu, có không ít thiên tài đã bắt đầu chinh chiến bốn phương ngay bên trong giới vực nhà mình.

Hoặc là tiềm tu thiên tài của các cổ tộc cũng lục tục bắt đầu xuất quan.

Khi Tinh Vũ phủ đệ mở ra, thiên tài sẽ hội tụ về càng nhiều.

Đằng Không làm cơ sở, Lăng Vân làm chủ, Sơn Hải cũng không hiếm thấy.

Thiên tài càng cường đại, tiến vào tầng càng cao thì lại gặp nguy hiểm càng lớn.

Thực lực mạnh nhưng lớn tuổi thì tiến vô trong đó sẽ lại càng gặp phải hung hiểm hơn.

Có điều đây là một trong những nơi thần bí, được vạn giới quan tâm nhất tại Chư Thiên chiến trường.

Có người từng thu được cơ duyên to lớn tại đây, trong vòng một ngày hợp nhất Thần khiếu, đặt chân đến Nhật Nguyệt.

Có người tại đây nhặt được Thiên binh, lấy được cơ duyên trảm Nhật Nguyệt.

Cũng có người tại đây, nguyên khí trong nháy mắt cửu biến, thu được cổ vật trân phẩm để đặt nền móng cơ sở.
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1481: "Đánh xong chưa?"



Tóm lại, theo thời gian Tinh Vũ phủ đệ sắp mở ra, rất nhiều cường giả các tộc bắt đầu hội tụ về phụ cận Cửu Tinh đảo.

Nguyên bản thường thì cuối năm mọi người mới lục đục kéo tới, nhưng sở dĩ năm nay tới sớm hơn vài tháng chính là vì có liên quan đến Tô Vũ, không, nói cho chính xác ra là do Ma Đa Na. Trước đó gã đã thông qua Liệp Thiên các thông tri tới những thiên tài trên Thiên bảng và Địa bảng cùng nhau kéo tới đây.

Bằng không cũng không tới nỗi trùng hợp có nhiều thiên tài đỉnh cấp đồng loạt tề tựu về Cửu Tinh đảo như thế.

Trên đường đi, Tô Vũ cũng bắt gặp không ít cảnh chém giết.

Quả nhiên, từ khi hắn hóa thân thành Thiết Dực điểu nhất tộc thì hầu như chẳng ai thèm tìm hắn để gây sự.

Đơn giản là vì không có lời.

Giết một tên thuộc chủng tộc nhỏ yếu thì cũng chẳng thu hoạch được mấy.

Không biết những chủng tộc nhỏ bé nên cảm thấy bi ai hay may mắn, tối thiểu thì đúng là có rất nhiều thiên tài khinh thường giết cường giả tiểu tộc.

. . .

Lên đảo!

Trên đảo vẫn đang diễn ra cảnh tượng bùng nổ hỗn loạn, chém giết không ngừng.

Tô Vũ đều tận lực tránh đi!

Lúc bấy giờ Tô Vũ không độc hành một mình, mà là hao tốn 100 giọt Nguyên Khí dịch để đi cùng một nhánh đội ngũ cho bớt nổi bật.

Đây là một nhánh đội ngũ do cường giả của các tộc thuộc cửu giới thành lập, chuyên môn dẫn người vào thành, vào Cửu Tinh thành cũng được, mà vào những thành trì khác cũng chẳng sao.

Chủ yếu là bảo hộ thành viên một đường an toàn, hoặc phụ trách giúp bọn họ xử lý những phiền toái mà trên đường có thể sẽ tao ngộ.

Chẳng hạn như đội ngũ của Tô Vũ chính là do 1 vị Sơn Hải lục trọng cảnh, mang theo 2 vị Sơn Hải nhất trọng cùng với 10 vị Lăng Vân tạo thành một nhóm. Quá trình đi tới đây sẽ nhận thêm các thành viên độc hành muốn gia nhập đội.

Trong đội ngũ, đại bộ phận đều là gia hỏa của các tiểu tộc.

Có Đằng Không, có Lăng Vân, nhưng không có Sơn Hải.

Chỉ cần đừng tùy tiện gây chuyện, không thì Sơn Hải cảnh độc hành cũng sẽ không xảy ra vấn đề, mà lỡ có vấn đề thật thì đội hộ vệ này cũng không có cách nào giải quyết.

Tô Vũ còn bắt gặp một vị Vạn Thạch cảnh!

Nói thật, các đại chủng tộc, ngoại trừ trong quân thì rất hiếm thấy Vạn Thạch cảnh du đãng ở bên ngoài.

Nhất là đến Tinh Thần hải bên này.

Tô Vũ cũng phải hoài nghi đối phương ngụy trang thực lực.

Đâu chỉ Tô Vũ, vị đầu lĩnh Sơn Hải lục trọng đến từ Thiên Ưng tộc kia cũng hoài nghi rõ rệt. Hắn mang theo mọi người đi đường, thỉnh thoảng lại liếc mắt quan sát tên Vạn Thạch cảnh nọ.

Trên mông vị Vạn Thạch cảnh này còn có một cái đuôi dài, bị đối phương nhìn riết thì cũng thấy rất bất đắc dĩ, đành phải mở miệng nói: "Chư vị tiền bối, đừng nhìn ta nữa, ta thật sự không có ẩn giấu thực lực! Coi như ta có tâm tư này thì cũng nên ẩn giấu thành Đằng Không hay Lăng Vân cho đỡ bị soi mói, ai lại đi gây sự chú ý bằng cách biến mình thành Vạn Thạch ngay tại Tinh Thần hải? Ta đến từ Lam Ngư nhất tộc, là tu giả ở Sơn giới. Mấy ngày trước có cường giả đại chiến vô cùng dữ dội, xui xẻo đánh vào Sơn giới, chúng ta sợ bị liên lụy, vì bảo mệnh nên đành phải thoát khỏi đó. . ."

Đầu lĩnh kia Thiên Ưng kinh ngạc: "Sơn giới? Người nào đánh tới tận bên kia?"

Lối đi Sơn giới không ở gần đây, thế nhưng khoảng cách tới bên này cũng không tính quá xa.

Vả lại còn có Nhật Nguyệt trấn thủ!

Vị Nhật Nguyệt kia đâu mà để tộc dân tới nông nỗi này?

Thanh niên Lam Ngư tộc lắc đầu, "Không biết, chỉ biết rất mạnh, cường giả trấn thủ lối đi của chúng ta đã chạy, bất quá. . . Trong đó có một vị hẳn là nhân tộc, một vị khác thì có thể là cường giả Ma tộc, đều là Nhật Nguyệt hậu kỳ, bởi vì cường giả trấn thủ lối đi của bọn ta vốn là Nhật Nguyệt là hậu kỳ còn bị hù chạy. . ."

Lời này vừa nói ra, những người khác trong đội ngũ đều chú ý, có người xen vào nói: "Sơn giới cũng đâu yếu, mặc dù Lam Ngư nhất tộc không có vô địch, thế nhưng xung quanh có mấy tiểu tộc, Nhật Nguyệt cửu trọng cũng có vài vị, người nào to gan như vậy, dám sát nhập vào Sơn giới?"

"Nhân tộc. . . Người mạnh nhất Nhân tộc mà tới đây là Đại Tần phủ Tần Hạo đại nhân, chẳng lẽ là ngài ấy?"

"Ma tộc. . . Dám cùng Tần Hạo chém giết, lẽ nào là cường giả Thủy Ma tộc? Hoặc là Huyết Hỏa ma tộc?"

"Đánh xong chưa?"

"Có ai chết hay không?"

". . ."
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1482: "Hạng 12 Địa bảng rồi?"



Những người xung quanh nghị luận ầm ĩ, mà Tô Vũ thì cũng tò mò lắng nghe.

Hắn biết Lam Ngư nhất tộc ở Sơn giới.

Lúc còn ở trung đẳng học phủ, hắn từng điều tra tư liệu, nếu không nhầm thì chủng tộc này đã từng giết hắn trong mộng, Lam Ngư xem như chủng tộc trung lập, rất hiếm ra khỏi Sơn giới.

Đây là bị người giết vào tận trong núi, không thể không đào vong?

Thật thảm!

Nhắc mới nhớ, hắn còn chưa từng phục dụng tinh huyết Lam Ngư, bất quá tộc này không mạnh, có lẽ không có kỹ năng gì đặc thù.

Được cái máu thịt Lam Ngư nhất tộc có tác dụng giải độc, cũng tính là thứ tốt.

Nghe bọn họ nói chuyện, Tô Vũ cũng thuận lý thành chương hùa vào: "Ta nghe nói Thủy Ma tộc cùng Long tộc đang dây dưa vì cây long huyết cổ thụ, không ngờ Ma tộc còn đấu với cả Nhân tộc. Bọn họ trêu chọc kẻ địch khắp nơi, quả nhiên Ma tộc đúng là bá đạo!"

Đầu lĩnh Sơn Hải quát lớn: "Không được ăn nói lung tung! Ma tộc rất mạnh mẽ, đừng để bọn họ đi ngang tình cờ nghe được, may mắn gặp được vị nào không so đo thì thôi, nhưng xui xẻo gặp phải Huyết Hỏa ma tộc thì coi chừng xong đời!"

Đó là một đám điên!

Ngươi dám nói xấu Ma tộc, không muốn sống nữa sao?

Tô Vũ tươi cười đáp: "Đại nhân thứ lỗi, ta không có ý tứ gì khác, chỉ là bội phục Ma tộc cường đại. Đại nhân, lần này Ma tộc có không ít thiên tài tới đây phải không? Người khác thì ta không có hứng thú, nhưng ta rất nể đại nhân Ma Đa Na cường hãn khôn cùng, trước đó ngài ấy vẫn luôn là đệ nhất Thiên bảng, lúc ở Cửu Tinh thành ngài từng gặp đại nhân Ma Đa Na chưa?"

Vừa nhắc tới Ma Đa Na, mọi người đều yên lặng, dồn dập nhìn về phía vị đầu lĩnh Sơn Hải Thiên Ưng.

Thiên Ưng nghe vậy, trên mặt tỏ vẻ sợ hãi, nhỏ giọng nói: "May mắn gặp một lần, rất mạnh, thật sự rất mạnh! Tuy ta là Sơn Hải lục trọng nhưng trước mặt ngài ấy cũng cảm thấy bị áp chế, càng đừng dám nói tới chuyện chiến đấu gì."

Tô Vũ âm thầm chửi bậy, cường điệu đến vậy à?

Hắn đã từng gặp Ma Đa Na, cũng đâu có khoa trương như vậy.

Tô Vũ đối với Ma Đa Na không có hứng thú lắm, kỳ thật hắn cảm thấy hứng thú với Thiên Đạc hơn, có điều Thiên Đạc không nổi danh, vẫn phải dựa vào chính mình dẫn dắt mới được.

Tô Vũ chờ tên kia ca ngợi Ma Đa Na một hồi, sau đấy mới cảm khái: "Thiên tài Thủy Ma tộc quả nhiên lợi hại. Lần này chúng ta vào thành cũng không biết có thể nhìn thấy vị thiên tài nào hay không, nhất là Thủy Ma tộc, không rõ ngoại trừ Ma Đa Na đại nhân ra thì còn thiên tài nào khác của Thủy Ma tộc cũng tới đây không?"

"Thủy Ma tộc mạnh mẽ, dĩ nhiên thiên tài rất nhiều, ngoại trừ Ma Đa Na đại nhân ra thì người nổi danh nhất hiện giờ có lẽ là Thiên Đạc đại nhân!"

Trong đội ngũ có người nói xen vào một câu, Tô Vũ âm thầm vỗ tay, tốt, phối hợp thật tốt!

Tô Vũ cũng thuận đường nói tiếp: "Thiên Đạc đại nhân. . . Ta có biết, Thiên Đạc đại nhân cũng vào Địa bảng, bất quá bài danh hơi thấp, trước đó lúc ta xem thì hình như ngài ấy đang. . ."

Hắn còn chưa nói xong, đã có người ngắt lời: "Trước kia thôi, hiện tại không thấp, mấy ngày trước đây Thiên Đạc đại nhân đã tiến nhập Địa bảng ở vị trí thứ 12 rồi, rất lợi hại!"

"Hạng 12 Địa bảng rồi?"

Tô Vũ kinh ngạc tán thán, "Lâu rồi ta không có cơ hội xem Liệp Thiên bảng, không nghĩ Thiên Đạc đại nhân đã tiến vào hạng 12!"

"Đúng thế, mấy ngày trước Thiên Đạc đại nhân vừa giết một vị Sơn Hải nhị trọng, cộng thêm việc Địa bảng chết không ít người, cho nên thứ hạng của Thiên Đạc đại nhân tăng tiến rất nhanh. . ."

Không sai, người chết không ít!

Địa bảng có 72 vị, một mình Tô Vũ đã giết hết mấy người, ví dụ như Cửu Huyền, ví dụ như An Mân Thiên… Bất quá gần đây quả thật Tô Vũ không chú ý đến việc bảng xếp hạng có thay đổi thứ tự.

Nói đến thì Tô Vũ khá quen thuộc với những người bài danh phía trên Địa bảng bây giờ, ngoại trừ Chú Hồn chưa từng có dịp tao ngộ.

Thiên Đạc đã tiến vào hạng 12, chính xác là thăng hạng rất nhanh, xem ra gần nhất tên này chém giết hết sức sôi nổi.

"Thiên Đạc đại nhân cũng ở Cửu Tinh thành à?"

"Ừm, bất quá cách mấy ngày lại ra ngoài một chuyến, ngài ấy trú ở Ma tộc sứ quán, ngươi có đến cũng chưa chắc đã gặp được. . ."

Tô Vũ gật đầu, ở Ma tộc sứ quán, ta biết rồi.

Tô Vũ ra vẻ hâm mộ nói: "Ưng Vệ đại nhân, ở Cửu Tinh thành có nhiều cường giả Nhật Nguyệt không? Ngài cảm thấy các vị ấy có đồng ý thu nhận đồ đệ hay không?"
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1483: Liệp Thiên các đúng là rất biết cách làm ăn.



Vị Sơn Hải Thiên Ưng tộc bất đắc dĩ đáp: "Đừng nghĩ nhiều, người ôm tâm tư giống như ngươi không có một vạn cũng phải có đến tám ngàn, cường giả ai rảnh đâu mà để ý đến sinh linh tiểu tộc như chúng ta! Nhật Nguyệt cảnh à? Nhật Nguyệt cảnh dĩ nhiên rất đông đảo, tộc ta còn có một vị Nhật Nguyệt tam trọng ở ngay trong thành kia kìa, nhưng đến bây giờ ta còn chưa được diện kiến lần nào."

Nhật Nguyệt tam trọng cự ưng!

Tô Vũ chợt nhớ tới lúc mình mới vừa vào Tinh Thần hải, khi đó hắn gặp phải một đầu cự ưng kém chút đã vồ trảo muốn ăn mình, lúc ấy nó còn chở một vị cường giả cực kỳ cường hãn trên lưng.

Tô Vũ vội vàng vuốt mông ngựa: "Đại năng Nhật Nguyệt tam trọng? Đại nhân, bộ tộc của ngài còn có Nhật Nguyệt cảnh tọa trấn Cửu Tinh thành, vậy thì may mắn quá rồi."

Sơn Hải Thiên Ưng tộc lắc đầu đáp: "Chớ suy nghĩ quá nhiều! Tộc ta đương nhiên là có cường giả Nhật Nguyệt, có điều vị kia. . . Tóm lại là trèo không tới nổi quan hệ, tựa như Thiết Dực nhất tộc ngươi cũng có cường giả dựa vào Thần tộc, nhưng ngươi có thể đi kéo quan hệ với cường giả Thần tộc để nhờ vả này kia sao?"

"Không thể. . ."

Tô Vũ phiền muộn, có chút hiểu rõ nói: "Ý đại nhân là Ưng tiền bối đang theo tùy tùng cho một vị cường giả khác? Đã là Nhật Nguyệt tam trọng rồi, rốt cuộc là vị đại nhân nào đáng giá để Thiên Ưng tộc tiền bối đi theo như thế?"

Sơn Hải Thiên Ưng tộc thở dài, "Đương nhiên là có, sự tồn tại của Nhật Nguyệt tam trọng đối với chúng ta mà nói chính là cao vời vợi, nhưng đối với những vị cường giả đỉnh cấp thì cũng không tính là gì. Tiền bối tộc ta chính là đi theo cường giả có bài danh cao trên bảng xếp hạng Chứng Đạo - Thái Cổ Cự Nhân tộc Cổ Sơn đại nhân!"

"Thái Cổ Cự Nhân tộc!"

Tô Vũ biết bộ tộc này, là Cổ tộc, thực lực cường hãn vô cùng.

Tô Vũ cũng không xa lạ gì với Cự Nhân tộc, lúc trước Hồng Đàm bắt được ba Đại yêu Sơn Hải, trong đó có một vị thuộc Cự Nhân tộc, chính là Cự Sơn, hai vị còn lại thuộc Huyết tộc Huyết Nguyệt và Ma Đồng tộc Độc Nhãn.

Cự Sơn chỉ là Sơn Hải mà chiến lực đã vô cùng mạnh mẽ, huống hồ chi vị Cổ Sơn kia là Nhật Nguyệt cao trọng.

Hắn đã nhìn thấy tên của đối phương ở trong Chứng Đạo bảng - bảng xếp hạng do Chư Thiên Vạn bảo lâu lập nên, chuyên môn đánh giá những cường giả có khả năng chứng đạo thành công của vạn giới.

Tô Vũ lần nữa hiếu kỳ hỏi: "Đại nhân, rốt cuộc Chứng Đạo bảng có bao nhiêu vị cường giả? Lần trước ta đến Chư Thiên Vạn bảo lâu mua đồ, có tò mò hỏi về bảng danh sách này thế nhưng đối phương không chịu bán, còn nói ta không có tư cách mua. . ."

Tô Vũ bày ra dáng vẻ buồn bực.

Vị Sơn Hải Thiên Ưng tộc phì cười, "Dĩ nhiên! Trừ phi ngươi bước vào Sơn Hải, hoặc là thiên tài của Liệp Thiên bảng. Bằng không thì Chứng Đạo bảng vốn không công khai lưu truyền ra ngoài!"

"Dù sao cũng dính dáng đến mấy vị đại năng sắp chứng đạo, nếu lưu truyền ra người nào bài danh cao người nào bài danh thấp, rất có thể sẽ làm phật lòng đối phương. Chư Thiên Vạn bảo lâu vì việc này mà đã bị vài vị Nhật Nguyệt tập kích nhiều lần!"

Cũng là do hậu trường của Chư Thiên Vạn bảo lâu vẫn tính lợi hại, không thì sớm đã bị quấy nhiễu tới chết.

Tô Vũ cũng cảm thấy hứng thú, nhỏ giọng hỏi dò: "Đại nhân, chúng ta có cơ hội mua bảng danh sách này không?"

Ưng Vệ cười cười, khẽ gật đầu, "Có thể, thế nhưng đừng hỏi ta. . . Thứ này ta không dám mua bán! Ngươi tới Cửu Tinh thành thì có thể tìm Liệp Thiên các mua, Chư Thiên Vạn bảo lâu không bán, nhưng Liệp Thiên các thì có. Bán liền nói là do Chư Thiên Vạn bảo lâu làm, không có quan hệ gì với bọn họ, đám gia hỏa Liệp Thiên các là cố ý vả mặt bên kia đấy."

Tô Vũ ngoài ý muốn, không khỏi bật cười trước tin tức này.

Liệp Thiên các đúng là rất biết cách làm ăn.

Hắn vừa nghĩ tới đây, Ưng Vệ lại nói: "Chuyện này cũng bình thường, Chư Thiên Vạn bảo lâu cũng bảng điểm bảng của bọn họ thôi. Điểm bảng khó cầu, mà mọi người thì đều muốn có được tin tức mới nhất ngay lập tức, tỉ như thiên tài lên bảng thế nào, lại ví dụ như có ai vừa chết, chết ra sao. . . Người bình thường không phải ai cũng có điểm bảng của Liệp Thiên các, so ra còn khó kiếm được hơn cả Chứng Đạo bảng."

Tô Vũ gật đầu, hắn lại có thêm kiến thức.

Quay đầu phải tranh thủ đi mua ngay hai phần bảng danh sách này nhìn một chút, gần đây hắn không dám mang theo điểm bảng, cho nên thời gian qua hắn không biết tình huống cụ thể gì, những gì nghe được dẫu sao cũng chỉ là tin đồn.

Nắm bắt chiến tích mới nhất của mấy vị thiên tài cũng tốt, như vậy mới có cơ sở để phán đoán thực lực của bọn họ.

Với lại Tô Vũ cũng tò mò muốn xem Chứng Đạo bảng bao gồm những ai, Hạ Long Võ có xếp ở vị trí thứ nhất hay không.

Về phần lão Chu thì thôi đi. . . Tô Vũ nghĩ ngài ấy không có khả năng lên được bảng, dù sao cũng chỉ là Nhật Nguyệt cửu trọng tầm thường.
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1484: Cũng không cần thiết cậy mạnh.



Nhật Nguyệt cửu trọng ở vạn tộc hẳn là có một nắm lớn!

Không nói những chủng tộc khác, chỉ tính riêng Nhân tộc ba mươi sáu phủ, hiện tại Phủ chủ các đại phủ cơ hồ đều là Nhật Nguyệt cửu trọng.

Ngoài ra các phủ còn có những vị lão nhân bế quan tu luyện đã lâu giống như Đại Đường phủ Trình Mặc. Hoặc là mấy vị tướng chủ binh đoàn tinh nhuệ, phủ trưởng các học phủ như Chu Phá Long…

Tóm lại Nhân tộc có không ít Nhật Nguyệt, Nhật Nguyệt cửu trọng vẫn tương đối nhiều, Tô Vũ phỏng đoán không dưới 50 người!

Đây là ít nhất!

Mà vạn tộc có rất nhiều chủng tộc không có vô địch trấn giữ, nhưng lại có một hoặc vài vị Nhật Nguyệt cửu trọng tọa trấn.

Chưa tính đại tộc thì các tiểu tộc như vậy đã phải có đến mấy trăm vị Nhật Nguyệt cửu trọng rồi.

Lại tính thêm các cường tộc vào thì xem ra đại năng Nhật Nguyệt cửu trọng phải trên cả ngàn vị.

Đương nhiên, đại bộ phận đều thủ ở trong giới vực nhà mình.

Không nói đâu xa, ngay ở cửu giới trên Cửu Tinh đảo cũng thế, Nhật Nguyệt cửu trọng phải vượt qua 10 vị, thế nhưng không có ai tùy tiện ra ngoài. Ở trong giới vực của mình thì bọn họ là sự tồn tại tiếp cận vô địch, có thể chiến với vô địch tộc khác một trận.

Nhưng nếu ra ngoài, mất đi lực áp chế thì vô địch sẽ dễ dàng g**t ch*t bọn họ.

Nhiều Nhật Nguyệt cửu trọng như này, Tô Vũ cảm thấy Hạ Long Võ chưa hẳn đã là đệ nhất nhân, khả năng còn có kẻ khác mạnh hơn.

Ngày thường không nghĩ tới thì không thấy gì, nhưng giờ phút này cẩn thận tính toán một phen, Tô Vũ bỗng thấy hơi tụt cảm xúc.

Vạn tộc quá nhiều, cường giả cũng quá nhiều.

Nhật Nguyệt là cả một nắm lớn.

Gọi là vạn tộc nhưng chưa hẳn thật sự có cả mười ngàn chủng tộc, có điều dựa theo hiểu biết của Tô Vũ thì gộp hết các chủng tộc to to nhỏ nhỏ cũng phải có đến mấy ngàn cái. Mà các tộc nhỏ bình thường hầu như đều có Nhật Nguyệt tồn tại.

Đại tộc thì có thể lên tới mấy trăm, thậm chí hơn ngàn.

Thật muốn tính toán ra thì Nhật Nguyệt toàn vạn tộc tối thiểu phải lên tới mấy ngàn, hoặc là hơn vạn.

Vô địch cũng có tới mấy trăm người.

Thần, Ma, Tiên, Nhân, Long. . . Cộng tổng vô địch của mấy cường tộc này thôi đã vượt qua con số 300.

Tô Vũ càng nghĩ lại càng cảm thấy mình thật tầm thường!

Chỉ dựa vào bản lĩnh hiện giờ thì hẳn chẳng là một cái gì cả.

Nhật Nguyệt nhiều vô số kể, tuy rằng hắn có thể giết Sơn Hải, nếu vào tiểu giới cũng có thể làm bá chủ một phương, thậm chí tại Nhân cảnh cũng được xem là Các lão, nhưng như vậy thì tính là cái gì?

May mà không ai biết suy nghĩ của Tô Vũ, không thì chắc chắn hắn sẽ bị mắng chết.

Ngươi nói nhăng nói cuội cái gì chứ?

Chư thiên vạn tộc truyền thừa đã bao nhiêu năm, sinh linh vạn tộc càng là nhiều vô số kể!

Có thể tu luyện tới Sơn Hải cảnh, chia trung bình ra cũng là trong ức kẻ mới chọn được một.

Tu luyện tới Nhật Nguyệt cảnh thì lại càng ít hơn nữa.

Hơn nữa đây đều là thời gian mấy trăm năm, cả ngàn năm tích lũy ra.

Hắn là một Nhân tộc chỉ mới 19 tuổi, thế mà đem đi so sánh thực lực của chính mình với vô địch hay Nhật Nguyệt, đúng là nói hưu nói vượn!

. . .

Mọi người vừa đi vừa tâm sự, tốc độ cũng không chậm.

Trên đường đi bọn họ đã gặp mấy nơi đang chiến đấu, Ưng Vệ đều mang bọn hắn đi đường vòng rời đi, dù cho kẻ đang đánh nhau chỉ là Lăng Vân thì y cũng lách qua.

Không cần thiết xen vào chuyện của người khác.

Cũng không cần thiết cậy mạnh.
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1485: Cửu Tinh thành.



Cường giả Lăng Vân cảnh nhiều, đệ nhất cùng đệ nhị Thiên bảng đều là Lăng Vân, trên Địa bảng cũng có một nhóm lớn Lăng Vân, nhưng đám Lăng Vân này đều giết Sơn Hải như bẻ cổ gà, không phải cứ là Lăng Vân thì sẽ yếu hơn Sơn Hải.

Muốn sinh tồn tại Chư Thiên chiến trường thì yếu tố quan trọng nhất chính là thức thời!

Tô Vũ đi đường cũng cẩn thận quan sát phương hướng, chuẩn bị tùy thời chạy trốn ẩn nấp sau này.

Một khi âm mưu phát động, hắn nhất định phải mau chóng tẩu thoát, thế nên phải lo dò xét tốt tình huống trước, miễn cho đến lúc chạy trốn lại tự đưa mình đến trước cửa nhà kẻ địch.

"Ứng cử viên để giả mạo tốt nhất bây giờ là Thiên Đạc!"

Kỳ thật Phù Thổ Linh càng tốt hơn, có điều Tô Vũ chưa bắt được gã.

Nếu bắt được, chuyện trước tiên hắn muốn làm là g**t ch*t tên này, che giấu bí mật của mình.

Tô Vũ đang nghĩ ngợi, nơi xa, hư không đại chiến bùng nổ!

Mọi người dồn dập nhìn về phía bên kia, Ưng Vệ nhìn thoáng qua, cấp tốc nói: "Nhanh đi đường vòng rời đi, là Thạch Nhân tộc Thạch Tôn, kẻ giao thủ với hắn cũng không yếu, chỉ sợ cũng là thiên tài Liệp Thiên bảng. Aiiiz, gặp được những thiên tài này thì Sơn Hải như ta cũng không có cách nào!"

Rất bất đắc dĩ!

Thạch Tôn!

Ánh mắt Tô Vũ khẽ động, hắn biết tôn thạch nhân này, lúc trước khi Lôi Tuyệt truy sát mình, thạch nhân vừa thấy Lôi Tuyệt đã xông lên đánh, đánh tới nỗi Lôi Tuyệt không thể không né tránh.

Lôi Tuyệt là Lăng Vân cửu trọng, Thạch Tôn chỉ là Lăng Vân thất trọng nhưng vẫn có thể áp chế gã, trong khi Lôi Tuyệt đã từng giết Sơn Hải.

Cho nên chỉ nhìn cũng biết chắc Thạch Tôn cực kỳ cường hãn.

Trên không trung, người đá kia vô cùng thô bạo!

Hắn để mặc đối thủ oanh kích, bản thân thì đấm một quyền ra, âm thanh khí bạo vang vọng đất trời, một quyền lại một quyền, phảng phất vĩnh viễn không có điểm dừng!

Chỉ chốc lát sau, cường giả cùng hắn đối chiến đã vội vã trốn chạy.

Mà Thạch Tôn vẫn không buông tha, hắn cũng mau chóng đuổi theo đối phương.

Ưng Vệ chờ bọn họ đều đi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm nói: "Hiện giờ nơi đây có quá nhiều thiên tài tụ tập. Thạch Tôn đang xếp ở vị trí thứ 13 trên Địa bảng, vừa vặn thấp hơn Thiên Đạc một bậc. Ban nãy đối thủ của hắn chính là Phụ Sơn, hạng 15 Địa bảng, xem như một nhánh thuộc Cự Nhân tộc, nhưng không phải Thái Cổ cự nhân, là Long Lực cự nhân, nghe đồn y là hậu duệ của Cự Nhân tộc cùng Long tộc. . ."

Một đám sinh linh hóng hớt náo nhiệt, nghe Ưng Vệ kể thì sợ hãi cảm khái một hồi, Tô Vũ thì bận tâm chuyện khác, hắn nhớ lúc còn ở Đông Liệt cốc, Phù Thổ Linh đã bảo quan hệ giữa gã và Thạch Tôn rất tệ.

Chỉ cần thấy Phù Thổ Linh thì Thạch Tôn liền sấn lên gây chuyện.

Tô Vũ thầm nghĩ, rốt cuộc là Phù Thổ Linh đấu không lại tên này, hay là gã cố ý giả vờ yếu nhược?

Thạch Tôn tuy mạnh, nhưng một quyền của hắn khiến Tô Vũ cảm giác hắn chỉ đơn thuần đọ về cường độ thân thể. Kỳ thật so ra thì thân thể Thạch Tôn còn kém hơn mình, trong khi trước đó mình bạo phát lực lượng Sơn Hải lục trọng mà vẫn không thể đánh chết được Phù Thổ Linh.

Về phần Sơn Hải thất trọng, đó là Tô Vũ dùng sức đối kháng với nhánh gỗ bảo mệnh của gã mà thôi.

"Thạch Tôn. . ."

Trong đầu Tô Vũ lóe lên suy nghĩ, rốt cuộc Phù Thổ Linh yếu thế hơn Thạch Tôn là thật hay diễn kịch

Nếu là thật. . . Vậy có lẽ Thạch Tôn có khả năng khắc chế tên kia.

Một cái thổ dân, một cái thạch đầu nhân.

Xét kỹ thì hai thuộc tính vẫn có chút tương đồng.

Tô Vũ còn đang nghĩ đến mấy chuyện này thì nơi xa, một tòa đại thành đã hiển hiện.

Cửu Tinh thành.

Lúc này, thần văn chữ “Kiếp” hơi hơi nhảy lên, xem ra bên trong thành có không ít người có uy h**p đối với hắn.

Mà ngay lúc Tô Vũ nghĩ đến đây, bên trong thành trì bất chợt vang lên một tiếng nổ chấn tai dọa người.

Một đầu Cự Long màu trắng cùng một tôn hỏa diễm Ma Thần lao vào nhau!

"Long Hà, ngươi có mua hay không, không mua thì xéo đi!"
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1486: Chỉ đơn giản như vậy!



Tôn thượng cổ Ma Thần kia quát một tiếng, đồng thời đấm ra một quyền, đuôi rồng màu trắng của Cự Long lập tức phản kích quét ngang.

Uy áp chấn thiên!

Long Hà cả giận mắng: "Đạc Ốc, đừng quá đáng. Các ngươi chỉ trả 10 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch để mua Long Huyết cổ thụ, bây giờ chúng ta nguyện ý trả gấp mười lần để mua lại, các ngươi còn không đáp ứng?"

"Hừ! 500 giọt, thiếu một giọt cũng không bán!"

"Đáng chết!"

". . ."

Hai vị cường giả lại lao vào nhau, uy áp bao trùm thiên địa.

Đúng lúc ấy, một tôn cự nhân bay lên, lớn tiếng can ngăn: "Hai vị, ra tay đánh nhau tại Cửu Tinh thành có hơi quá phận. Hai vị đều là cường giả từ đại tộc, nhất định phải làm cho bọn tiểu bối chê cười hay sao?"

Thiên Ưng tộc Ưng Vệ không dám mở miệng, chỉ thầm truyền âm nói với mọi người trong đội ngũ: "Ma tộc cùng Long tộc đấu với nhau chính là vì chuyện tranh chấp Long Huyết cổ thụ, vị vừa lên tiếng là thành chủ Cửu Tinh thành, đồng thời cũng là một thành viên trong Thiên Vực liên minh. Thực lực Nhật Nguyệt hậu kỳ. . ."

Một đám sinh linh tiểu tộc đều run lẩy bẩy.

Vừa đến đã gặp được ba vị Nhật Nguyệt hậu kỳ, ai nấy đều kích động xen lẫn thấp thỏm, sợ hãi.

Tới Chư Thiên chiến trường, tới Cửu Tinh đảo, không phải là vì mở mang kiến thức sao?

Hôm nay xem như bọn họ đã nhìn đủ!

Thiên tài trong bảng danh sách, cường giả Nhật Nguyệt Thần Ma Long Tiên. . .

Dưới sự khuyên bảo của Cửu Tinh thành chủ, rất nhanh một Ma một Long đã cấp tốc hạ xuống, cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa!

Tô Vũ hít sâu một hơi, thật k*ch th*ch!

Ta rất thích!

Vừa đến đã thấy Nhật Nguyệt giằng co, nơi này so với cổ thành còn khiến người ta hăng máu hơn nhiều.

. . .

Đội ngũ của Ưng Vệ đi tới cửa thành, ở đây không giống Quang Minh thành được miễn phí, mà bên này phải nộp lệ phí thì mới được vào trong.

"10 giọt Nguyên Khí dịch!"

Thủ vệ nhìn lướt qua đám sinh linh này, trực tiếp thông báo, vả lại bọn họ chỉ có thể đi cửa hông.

Thấy đám Tô Vũ nhìn về phía cửa chính bên kia, thủ vệ liền giải đáp: "Cường giả vi tôn, bách cường chủng tộc nhập môn miễn phí, có thể đi cửa chính! Đừng nói Thiên Vực liên minh xem thường ai, vốn Thiên Vực liên minh cũng không thuộc chủng tộc bách cường, dù là người nhà thì bọn ta cũng phải đi cửa hông!"

Chỉ đơn giản như vậy!

Giai cấp sâm nghiêm!

Không có tiền thì làm như thế nào để duy trì vận hành thành trì?

Cửu Tinh thành là do Thiên Vực liên minh tạo ra, bọn họ cần kiếm tiền.

Thủ vệ kia lại bổ sung thêm: "Đến Sơn Hải thì không phân biệt chủng tộc, đều có thể đi cửa chính, chủ yếu là vì an toàn của các ngươi!"

Thủ vệ thản nhiên nói: "Đừng nhìn ta như vậy, rất nhiều cường giả cường tộc tính tình không tốt, Sơn Hải còn đỡ, không đến Sơn Hải mà đi cùng đường với bọn họ thì họ sẽ không thoải mái!"

Nhận mệnh!

Tại chư thiên vạn tộc, thực lực ngươi không đủ, chủng tộc không mạnh, bối cảnh không dày, vậy đành phải nhận mệnh!

Chỉ đơn giản như vậy!

. . .

Tô Vũ mới vừa vào thành, vừa vặn thấy được một thân ảnh to lớn của Thần tộc hiển hiện, thanh âm chấn động bốn phương.

"Bắt đầu từ hôm nay, phía tây Tinh Vũ phủ đệ, chín tầng, 810 cửa, bất luận sinh linh nào cũng không được đặt chân tới."

Tô Vũ mờ mịt, tình huống gì?
Không chỉ mình hắn mà những sinh linh cùng đội ngũ cũng ngơ ngác nhìn nhau.
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1487: Vô địch rất nhiều!



Mà dẫn đội Ưng Vệ đang chuẩn bị rời đi, nghe vậy thì thở dài một tiếng, lắc đầu truyền âm nói: "Tiểu tộc mất đi cơ hội tới Tinh Vũ phủ đệ sang năm rồi."

Thấy bọn họ vẫn mờ mịt thì y bèn giải thích: "Tinh Vũ phủ đệ là một nơi rất đặc thù, danh ngạch tiến vào có hạn chế. Tinh Vũ phủ đệ chia thành bốn phương, mỗi phương có chín tầng chia thành 810 cửa, một cửa chỉ có thể cho một sinh linh vào trong, xem như 3240 suất! Mặt khác, Tinh Vũ phủ đệ còn có một lối đi đặc thù có thể tiến nhập 360 người, tổng cộng tất thảy có 3600 vị được đi vào!"

"Bây giờ, Thần tộc trực tiếp chiếm 810 cửa phía tây, không cho những người khác tiến vào, xem bộ dáng là đã hoàn toàn phong tỏa!"

Tô Vũ ngoài ý muốn.

Còn có thể làm vậy?

Hắn có biết chuyện hạn chế danh ngạch, ở Nhân tộc, Đại Minh phủ chỉ được 10 vé, có những phủ còn nhận được ít hơn.

Đại Hạ phủ thì 20 cái, Đại Hạ phủ là một trong ba đại phủ hàng đầu Nhân tộc nhưng cũng chỉ thể nhận được 20 suất.

Nhân tộc đại khái trung bình 10 suất một phủ, như vậy tính ra cũng chỉ mới có 360 danh ngạch.

Thế mà Thần tộc trực tiếp chiếm đoạt 810 cái?

Đương nhiên, phải tính tới việc có lẽ bọn họ còn cần danh ngạch để đưa cho tiểu tộc, dù sao cũng có không ít tiểu tộc phụ thuộc vào Thần tộc.

Cường giả Thần tộc vừa nói xong, trong hư không lại có vị khác thản nhiên cất tiếng: "Động tác của Thần tộc các ngươi thật mau lẹ, sớm như vầy đã phong tỏa môn hộ phía tây. . ."

Nói rồi, đối phương lại chậm rãi bổ sung: "Nếu Thần tộc đã thông báo thì ta cũng nhiều lời một câu, 810 cửa ở phía Nam thuộc về Ma tộc, bất luận sinh linh nào cũng không được đặt chân đến."

"810 cửa ở phía bắc là địa bàn của Tiên tộc ta."

"810 cửa ở phía đông là do Nhân tộc quản. . ."

Ba vị phía trước tuyên bố thì không có việc gì, nhưng lúc này lời còn chưa dứt, trong hư không, có cường giả lạnh lùng cắt ngang: "Từ lúc nào mà Nhân tộc muốn chiếm hết môn hộ ở phía đông? 810 cửa ở bên này, Nhân tộc lấy 300, Long tộc 300, còn lại thì chia đều cho bách cường chủng tộc."

". . ."

Kỳ thật Tô Vũ còn đang mơ mơ hồ hồ, nhưng bấy giờ nghe đối phương nói như thế thì bất giác bỗng thấy nổi nóng.

Vì sao Nhân tộc lại không thể chiếm cứ 810 cửa?

Thần Tiên Ma riêng phần mình chiếm cứ một phương, duy chỉ có Nhân tộc bên này vừa mới mở miệng thì đã bị người chèn ép.

Tô Vũ cảm thấy phẫn nộ, bất quá sau một khắc, hắn liền thấy thất vọng, bởi vì Nhân tộc. . . lùi bước.

Trên không trung, người nói chuyện ban nãy đã nhún nhường: "Được rồi, vậy thì 400 cửa phía đông thuộc về Nhân tộc, còn lại mọi người tự chia đi!"

Cường giả phản bác lời Nhân tộc trước đó lại lạnh lùng chất vấn: "Nhân tộc phân được tới 400 suất sao?"

Người kia bật cười, thản nhiên đáp: "Ta chỉ đại biểu cho Chiến Thần điện, không thể tùy tiện thay mặt Cầu Tác cảnh. . . 400 suất này là của Chiến Thần điện, Cầu Tác cảnh bên kia sẽ tự mình tới đoạt! Không phục thì mấy vị Đại Tần vương bọn họ sẽ tới tìm các ngươi! Còn có, đừng phản bác với ta làm gì, ta chỉ đại biểu cho ý tứ của vô địch, ta cũng không phải vô địch, dù sao hiện tại hôm nay đến đây kiểm kê đặt chỗ một thoáng mà thôi, đến ngày Tinh Vũ phủ đệ mở ra thì vẫn phải tùy vào bản lĩnh!"

Trong hư không, vô số vị cường giả âm thầm truyền âm trao đổi lẫn nhau.

Tô Vũ thì thầm thở dài một tiếng.

Tinh Vũ phủ đệ còn chưa mở ra mà khí thế của Nhân tộc đã bị chèn ép tới như vậy.

Ban nãy rõ ràng Thần Ma Tiên nói chuyện, không ai dám phản bác, nhưng Nhân tộc mới vừa phát biểu một câu thì đã lâm vào cảnh phải cò kè mặc cả với chủng tộc khác, thật mất mặt!

Khi Tô Vũ mới vừa đến Chư Thiên chiến trường, thấy được sự tồn tại của vạn tộc, thấy được tiểu tộc thê lương, thấy được cường giả và thiên tài Nhân tộc mạnh mẽ, tuy không nói gì nhưng thật ra trong lòng hắn vẫn thấy rất kiêu ngạo.

Nhìn mà xem, tộc chúng ta rất mạnh!

Vô địch rất nhiều!

Là bá chủ Đông phương!

Có điều hiện tại. . . Có cảm giác bị người ta đánh trở lại nguyên hình rồi.

Nhân tộc thật sự không bằng đại tộc khác, Thần Ma Tiên đều có thể đè ép các ngươi, Long tộc cũng dám cùng các ngươi khiêu chiến.

Bình thường mọi người hay gộp chung Nhân Thần Tiên Ma, trên thực tế, Thần Tiên Ma mới là nhất đẳng, Nhân Long Cổ tộc chỉ là nhị đẳng, bách cường còn lại là tam đẳng, dưới nữa thì là những chủng tộc yếu ớt không đáng nhắc tới.
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1488: Không liên quan gì tới ta!



Trong lòng Tô Vũ thấy hơi uể oải.

Tại Nhân cảnh, hắn thường nghe người ta nói hết sức kích động, tỉ như Đại Hạ phủ giết Thần Ma tè ra quần, tỉ như Đại Tần phủ chuyên sát lục tiểu tiên nữ. . . Tỉ như đại quân của các đại phủ thừa sức trấn áp vạn tộc!

Khi đó Tô Vũ đều tin hết, bất quá ra ngoài rồi mới phát hiện Nhân tộc không có trâu bò như hắn đã từng nghĩ.

Mấy đại tộc như Thần Ma Tiên chẳng qua là không muốn cùng Nhân tộc vạch mặt ở thời điểm hiện tại mà thôi, miễn cho tổn thất quá lớn, trên thực tế, từ trong cốt tủy bọn họ vẫn vẫn cảm thấy mình cao hơn Nhân tộc một bậc.

Thần Ma Tiên chỉ là đang chờ cơ hội nên mới không vội phát động chiến tranh.

Mà Nhân tộc cũng đang hòa hoãn chiến tranh lại là vì cầu một đường sinh tồn.

Không nói đâu xa, sự khác biệt chênh lệch thể hiện rõ tới nỗi cả Tô Vũ cũng tự cảm thụ được.

Chẳng hạn như khi các cường tộc muốn đuổi giết hắn, Nhân tộc khó mà ra mặt.

Đổi ngược lại Nhân tộc đuổi giết Ma Đa Na thử xem, Ma tộc tuyệt đối sẽ bùng nổ!

Đây chính là sự bá đạo của Ma tộc.

Thần Tiên hai tộc cũng không kém bao nhiêu.

Thậm chí Long tộc cũng có mặt mũi hơn nhiều so với Nhân tộc tại chư thiên, bởi vì Long tộc có tính bao che khuyết điểm, duy chỉ có Nhân tộc là không bao che khuyết điểm nổi.

Giờ khắc này Tô Vũ cảm thấy vô cùng uể oải, vô cùng mất mát.

Chính tai nghe được cường giả Nhân tộc đại biểu cho Chiến Thần điện lên tiếng nhưng vẫn bị cường tộc phản bác, đã vậy đối phương còn không dám ra sức tranh đoạt khiến Tô Vũ thấy hơi thất vọng.

Dĩ nhiên hắn biết, Nhân tộc cũng có chỗ khó, thực lực không bằng bọn họ thì biết làm sao hơn.

Thực lực không bằng, đã vậy nội bộ còn tranh chấp phân tán. . . Đáng đời bị người khi dễ!

Trong lòng Tô Vũ thầm mắng!

Đáng đời!

Không chỉ như thế, Nhân tộc còn có vô địch nội gián, đáng đời mất mặt trước vạn tộc!

. . .

Ngay lúc Tô Vũ đang nghĩ những thứ này.

Bên trong một tòa tiểu lâu cao cao ở gần đấy.

Chu Quảng Thâm uống trà, cười hỏi: "Người vừa đại diện cho Chiến Thần điện ban nãy là ai nhỉ?"

Ám Ảnh đáp: "Chiến Thần điện Kim Thế Lập!"

"Đại Kim phủ à?"

"Vâng!"

Chu Quảng Thâm cảm khái: "Tính tình tên này cũng đủ mềm, may mà không phải Hạ Long Võ hay Tần Trấn đến, bằng không thì nơi đây đã xảy ra một trận chiến long trời lở đất rồi."

Tướng chủ Thiên Đạo quân xen vào: “Là do hắn không có thực lực như hai vị kia mà thôi, vả lại gần nhất thái độ của Cầu Tác cảnh không rõ ràng, lần này bọn họ cũng không phái người tới. . ."

Chu Quảng Thâm chợt cắt lời: "Ta là một trong cửu đại gia của Cầu Tác cảnh, làm sao lại nói là không có phái người tới?"

". . ."

Mấy người đờ đẫn nhìn hắn.

Chu Quảng Thâm cười cười, không thèm quản bọn họ, giờ phút này, chờ thanh âm bên dưới đều yên tĩnh, hắn mới mở miệng: "Văn Minh sư Nhân tộc sẽ lấy 200 danh ngạch, đây là phần của Cầu Tác cảnh. Đừng cự tuyệt, cũng không cần nói với ta, ta không giải quyết được đâu. Đây là ý tứ của mấy người Đại Chu vương, các ngươi không muốn thì đi tìm Đại Chu vương lý luận đi!"

Vứt xuống lời này xong, hắn liền mặc kệ các tộc khác.

Không liên quan gì tới ta!

Ám Ảnh kinh ngạc nhìn hắn, "Điện hạ, Cầu Tác cảnh bảo ngài tới tranh thủ danh ngạch thật à? Vì sao không phái những người khác. . ."

"Tùy tiện nói một chút thôi mà."

Chu Quảng Thâm lơ đễnh đáp: "Lời này coi như truyền đến tai Đại Chu vương thì ông ta có thể làm gì? Cầu Tác cảnh không muốn danh ngạch, ngươi cho rằng Chiến Thần điện sẽ đồng ý? Ta nói muốn 200 suất, chẳng lẽ Đại Chu vương còn phản bác?"

"Huống chi có thể cầm về nhiều như vậy hay không cũng khó nói, tùy tiện nói một chút đi, sợ cái gì."

Hắn lại nhấp một ngụm trà, thái độ bàng quan.

Ta tùy tiện nói mấy câu, dù sao thua người cũng không được thua trận.
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1489: Ngươi tốt với ta, ta tốt với ngươi!



Về phần mấy người Đại Chu vương biết thì càng tốt, chính mình là một trong cửu đại gia, mặt khác Cầu Tác cảnh không phái ai tới, ta đã tự nguyện tới đây, hơn nữa còn tỏ thái độ muốn lấy 200 danh ngạch, ai còn dám nói gì, đúng không?

Phản đối thì không sợ bị Văn Minh sư toàn Nhân cảnh phỉ nhổ sao?

. . .

Ngay khi Tô Vũ nghe thấy thanh âm này thì không khỏi có điểm ngoài ý muốn!

Tô Vũ thở hắt ra, trong lòng dễ chịu hơn không ít, còn tốt, người Đại Minh phủ đến rồi, là đại nhi tử của Chu Phủ chủ.

Chu Quảng Thâm đại biểu cho Cầu Tác cảnh, muốn 200 cái danh ngạch.

Tuy nói cộng lại còn không bằng những nhà khác, nhưng dù sao có 600 cái cũng không tồi.

Bất quá đây cũng mới chỉ là nói, khi nào cầm được vào tay hẵng hay, aiiz, biết sao được, lực lượng không đủ thì đành chịu.

Mấy sinh linh tiểu tộc bên cạnh Tô Vũ cũng len lén nghị luận về chuyện này.

"Haiz, tiểu tộc quá khó khăn, xem ra chỉ có thể tranh thủ tìm đường nhờ vả đại tộc, hoặc là tranh suất đi vào lối đặc thù còn lại."

"Năm nay còn sớm vầy mà đã phân chia rồi, một tia hi vọng cũng không cho a!"

"Mọi lần không phải đều như vậy sao? Không có việc gì, đến lúc đó các tộc sẽ còn bức bách Nhân tộc nhường ra một ít danh ngạch, Nhân tộc không lấy được hết 600 suất đâu, cầm tới 300 - 400 cái cũng không tệ rồi!"

"Đừng quên còn có Long tộc và Cổ tộc, bách cường chủng tộc vẫn còn đây. . . Khó lắm!"

". . ."

Các sinh linh đều đang sôi nổi bàn tán.

Đúng lúc này, Tô Vũ lại nghe được có người bảo: "Nghe nói mang theo cổ thành lệnh thì sẽ có cơ hội được đi vào lối đặc thù, không biết các cổ thành có bán hay không, giá cả như thế nào."

"Có thì có, nhưng giá quá mắc, với lại tới bây giờ mới mua thì cổ lệnh khó cầu!"

". . ."

Cổ thành lệnh?

Tô Vũ ngạc nhiên, ta có đây.

Chẳng những có mà còn có rất nhiều.

Đương nhiên thứ hắn sở hữu cũng không quá tốt, cái cao cấp nhất mới là vòng số 16. Phải rồi, nếu hắn không lầm thì có lẽ Liễu lão sư đang giữ mấy cái tốt hơn, khi đó ông giết hàng loạt Nhật Nguyệt Tử Linh rồi mới chạy.

Người giữ cổ thành lệnh có thể tiến vào lối đi đặc thù sao?

Chẳng lẽ đây chính là tác dụng của cổ thành lệnh?

"Chu Quảng Thâm tới rồi. . ."

Tô Vũ không để ý tới việc này nữa, mà là nghĩ đến vị kia.

Không phải Chu Quảng Thâm đang canh giữ tại Cầu Tác cảnh sao?

Y đến đây làm gì, là vì Tinh Vũ phủ đệ, sẵn tiện tiện đường cứu mình?

Vô dụng!

Nhân tộc không có nhiều vô địch ra mặt để chấn nhiếp bốn phương, chỉ dựa vào Đại Minh phủ thì cứu kiểu gì?

Chẳng lẽ muốn Đại Minh Vương xuất thủ?

Cũng không được!

Chỉ một vị vô địch thì vẫn không đủ.

Trong lòng Tô Vũ thở dài, hắn sẽ nhớ kỹ nhân tình của Đại Minh phủ, nhưng hắn không hy vọng rằng Chu Quảng Thâm thật sự tới đây là vì mình, nếu đúng vậy thì hắn mong y mau rời đi!

Không cần thiết kéo Đại Minh phủ liên lụy vào!

Thật muốn cầu người thì lần trước Tô Vũ đã theo Ám Ảnh quay về. Hắn không đi theo bọn họ chính là vì không muốn liên lụy đến người khác.

Tô Vũ là kẻ sống rất lí trí và thực tế, thế nhưng sâu trong đáy lòng hắn vẫn luôn ôm một thứ tình cảm nghĩa khí.

Ngươi tốt với ta, ta tốt với ngươi!

Ngươi đối với ta không tốt, ta sẽ trả đủ cả vốn lẫn lời.

"Không nên chậm trễ kế hoạch của mình."

Tô Vũ không quản chuyện ở đây nữa, hắn muốn nhanh chóng đi mua hai phần bảng danh sách, sau đó tìm cơ hội “bắt cóc” Thiên Đạc!

Về phần Nhân tộc yếu thế hay không yếu thế, mối nguy lớn hay không lớn, tranh chấp nội bộ hay không thì liên quan cái rắm tới hắn.

Cho đến nay, ngoại trừ Đại Minh phủ thì chưa từng có ai khác ra mặt vì mình.

À không, Đại Hạ phủ cũng có một vị, là Trịnh phủ trưởng tới.
 
Back
Top Bottom