Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vạn Tộc Chi Kiếp

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1520: Có điều số lượng quá nhiều.



"Thiên Đạc!"

Vị cường giả này đến từ Ma giới, con ngươi hiện ra màu xanh lá, dáng vẻ hơi lạnh lùng cùng yêu dã, nhìn về phía Tô Vũ, trầm giọng chất vấn: "Vì sao lại muốn đấu giá?"

"Lạp Đức Ma vương truyền lời gọi ngươi lập tức trở về Ma giới!"

Đạc Ốc!

Tô Vũ nhận ra cái tên này, đó là gia hỏa lần trước giao chiến với Long tộc, sau này lại liên tục truyền âm cho Thiên Đạc.

Giờ phút này, Đạc Ốc hết sức phẫn nộ.

Đương nhiên, gã cũng hết sức phiền muộn, rõ ràng Thiên Đạc muốn bán thứ này đi nên mới từ chối không cùng bọn hắn câu thông.

Tô Vũ tỏ vẻ hơi chột dạ, nhưng vẫn cứng rắn lên tiếng: "Ta chỉ bán đấu giá đồ do ta tự tìm được, Đạc Ốc đại nhân, đây là cơ duyên của ta!"

Đạc Ốc nổi nóng, nhìn thoáng qua bốn phía, cửa phòng đang mở nên gã muốn vào phòng đàm luận với Tô Vũ, có điều Tô Vũ lại cản tại cửa ra vào, chuẩn bị sẽ tùy thời đóng cửa.

Đạc Ốc im lặng!

Cuối cùng đành phải truyền âm quát: "Ngươi biết thượng cổ hô hấp pháp trân quý cỡ nào không? Ngươi có hiểu cỗ thượng cổ di hài này trọng yếu bao nhiêu không? Ngươi bán cho Ma giới cũng tốt, hiến cho Lạp Đức Ma vương cũng được, chắc chắn họ đều sẽ không bạc đãi ngươi. Thiên Đạc, ngươi cứ nhất định phải làm cho Ma tộc chán ghét mà vứt bỏ ngươi sao?"

Ánh mắt Tô Vũ rét run, tóc dài bay lượn, cũng truyền âm đáp: "Đạc Ốc đại nhân, không bạc đãi là như thế nào? Nếu ta muốn đuổi theo Ma Đa Na, các ngươi có vì ta mà cung cấp đủ nhiều tài nguyên cùng cơ duyên?"

Tô Vũ lạnh lùng nói tiếp: "Ma tộc chán ghét mà vứt bỏ thì có làm sao? Chỉ cần thực lực của ta tiến bộ, trở thành Ma Đa Na tiếp theo thì tổ tiên của ta hay Ma tộc đều sẽ không để ý chút chuyện nhỏ này, sẽ vui vẻ tiếp nhận ta. Đạc Ốc đại nhân, ta nói không sai chứ?"

Đạc Ốc không phản bác được.

Ngươi còn muốn đuổi theo Ma Đa Na?

Gã biết thế hệ trẻ của Ma tộc đều có dã tâm như vầy, nhưng mà thật sự có hi vọng sao?

Đạc Ốc lại truyền âm: "Thứ này rất quan trọng với Ma tộc, Thiên Đạc, ngươi ra giá đi, chỉ cần hợp lý thì Ma tộc sẽ thu mua, tốt hơn nhiều so với bán cho chủng tộc khác!"

Tô Vũ trầm mặc một hồi, sau đó mới truyền âm nói: "Ít nhất là 1000 sợi thiên địa huyền quang, 500 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, 9 loại nguyên khí chí bảo. . ."

Tô Vũ còn chưa nói hết mà Đạc Ốc đã biến sắc.

"Ngươi điên rồi! Ngươi không phải là muốn đúc lại thân thể rồi một lần nữa hấp thu nguyên khí đấy chứ?"

Thứ mà Tô Vũ muốn rất quan trọng cho việc đúc thân cùng nguyên khí cửu biến, thế nhưng đối với việc tiến vào Sơn Hải kỳ thật không có nhiều trợ giúp. Dĩ nhiên, Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch có tác dụng rất lớn đối với Nhật Nguyệt, có công dụng làm lớn mạnh khiếu huyệt.

Có điều số lượng quá nhiều.

Quả là công phu sư tử ngoạm!

Tô Vũ truyền âm đáp: "Đây là giá hữu nghị cho Ma tộc đó, Đạc Ốc đại nhân, nếu chút ít ấy đều không thể thỏa mãn thì ta đây cũng hết cách, chỉ có thể bán cho chủng tộc giao nổi số tiền này!"

Đạc Ốc thầm mắng một tiếng, cấp tốc truyền âm qua: "Lạp Đức gia tộc của ngươi rất nhanh sẽ cử người đến. Thiên Đạc, ta biết ta vô phương thuyết phục ngươi, nhưng Lạp Đức gia tộc tới, nếu ngươi còn khư khư cố chấp như thế... ngươi tự cân nhắc đi!"

Người trong tộc ngươi đến mà ngươi còn muốn bán?

Tô Vũ không để ý tới gã, hắn cất cao giọng nói: "Muốn giao dịch thì dùng thiên địa huyền quang, Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, cửu biến chí bảo làm chủ! Mặt khác, Ma tộc tham dự đấu giá có thể bớt một thành so với các chủng tộc khác, đây là nhượng bộ mà ta tặng cho Ma tộc. Nếu Ma tộc không cách nào lấy ra thứ ta cần thì vạn tộc đều có thể mua!"

Đạc Ốc muốn nói lại thôi, gã thở dài một tiếng, không biết nên khuyên nhủ gì nữa!

Thiên Đạc đều đã nói như vậy, Ma tộc muốn mua thì sẽ được bớt một thành, gã còn có thể nói thế nào?

Đối với những thiên tài này mà nói, vì làm bản thân mạnh lên mà phản bội chủng tộc cũng không phải chưa từng có, thật sự ép quá đáng thì Thiên Đạc cứ khăng khăng không bán cho Ma tộc, gã có thể làm gì?
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1521: Sơn Hải coi như vé vào cửa!



Gã có thể lý giải tâm tư Thiên Đạc, do bị Ma Đa Na đè ép quá lâu nên thực sự sẽ ôm hi vọng siêu việt hơn Ma Đa Na.

Thiên tài như Ma Đa Na đều có cơ duyên riêng.

Ma Đa Na đúc thân có lẽ không chỉ 36 lần, khai khiếu có lẽ không chỉ hơn 100 cái, khi cửu biến có lẽ đều là cực hạn cửu biến. . .

Dù là đồng tộc, dù cho công pháp giống nhau thì Ma Đa Na vẫn mạnh hơn tất cả mọi người.

Đây chính là khoảng cách của thiên tài!

Mà Thiên Đạc đúc thân có lẽ không tới 36 lần, khi cửu biến cũng không phải là cực hạn, điều này là việc rất bình thường, Đạc Ốc không nắm quá rõ tư liệu của những thiên tài đó.

Thiên Đạc có lẽ muốn thu về đủ đồ tốt rồi tiến hành trùng tu thân thể.

Chuyện này thì ai cũng không rõ ràng.

Mà ở bên kia, Tô Vũ lại lạnh lùng nói: "Vì phòng ngừa vạn nhất, vì không để xuất hiện chuyện bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, báo giá linh tinh nhiễu loạn đấu giá, phàm là kẻ muốn tham dự bán đấu giá thì cần phí vào cửa!"

Trong thành có người liền hỏi: "Thu phí? Thu bao nhiêu?"

Tô Vũ đáp: "Không cần tiền, phàm những ai muốn tham dự thì đưa tới một vị cường giả Sơn Hải cảnh bị giam cầm! Nếu có ai muốn cướp, muốn đoạt, ta đây liền giết gã Sơn Hải bị giam đó, đồng quy vu tận! Dĩ nhiên, nếu như tất cả mọi người tuân thủ quy củ thì hết thảy mọi chuyện đương nhiên sẽ không phát sinh."

"Thiên Đạc. . ."

Không chờ người khác phản bác, Tô Vũ đã lạnh nhạt cắt lời: "Im miệng! Không muốn tham dự thì cút! Ta cần sự bảo đảm, không cần cái gọi là quy tắc hay uy tín chủng tộc, tại Chư Thiên chiến trường, đồng tộc đều có thể lừa giết lẫn nhau, huống chi là ngoại tộc! Đến lúc đó, khi đấu giá ta sẽ cử hành ở hai gian phòng, những Sơn Hải bị phong cấm thì tiến vào phòng của ta, những người khác thì ở trong một gian phòng khác tham dự đấu giá, giao dịch đạt thành thì chúng ta cứ thuận lợi giao dịch. Nếu có người muốn hố ta. . . Vậy cũng đừng trách ta đồng quy vu tận!"

". . ."

Im ắng.

Mọi người không biết nên nói gì, xem ra tâm tư của Thiên Đạc cũng rất ngoan độc.

Ý của hắn là một khi có việc ngoài ý muốn xảy ra, hắn liền giết sạch những vị Sơn Hải đó nhằm dẫn dụ ra hàng loạt Sơn Hải thậm chí là Nhật Nguyệt Tử Linh. Khi ấy tình hình sẽ giống như Thiên Diệt cổ thành, một khi thật sự dẫn xuất Nhật Nguyệt Tử Linh thì sẽ phong thành, như vậy trận đồ sát lại tái diễn!

Sơn Hải coi như vé vào cửa!

Cái giá này cũng cực kỳ kinh người.

Lúc sau có tiếng người phiếu miểu truyền đến: "Là Sơn Hải đồng tộc hay Sơn Hải chủng tộc khác để làm vé vào cửa?"

Tô Vũ thản nhiên đáp: "Tùy ý, khi giết cũng không quan tâm có phải đồng tộc của các ngươi hay không! Không có gì bất ngờ xảy ra thì ta cũng sẽ không ngớ ngẩn chủ động đi giết chóc, dẫn xuất cổ thành rung chuyển!"

Mà ngay một khắc này, một thanh âm bá đạo vang lên: "Thiên Đạc, đấu giá trong thành, ngươi thu vé vào cửa, ta cũng cần phí! Đấu giá xong chia ba thành cho ta!"

Sau một khắc, một thân ảnh vô thanh vô tức hiện lên ở trên nóc một tòa nhà, vị này mặc áo bào đen, bá đạo vô cùng.

Há miệng liền đòi ba thành thu nhập!

Hắc Ám Ma Long, thành chủ của Tinh Hồng cổ thành.

Mà rất nhanh, trên đường phố, từ bốn phương tám hướng vọt tới một đám thủ vệ quân, tử khí quanh người nồng đậm kinh khủng, có kẻ thấy vậy thì thầm mắng, cái tên này lại tới hớt tay trên rồi.

Tô Vũ cau mày, "Thành chủ đại nhân, ba thành có phải là hơi nhiều quá rồi không?"

"Nhiều?"

Hắc Ám Ma Long lạnh lùng nói: "Nhiều thì chớ đấu giá trong Tinh Hồng cổ thành nữa, niệm tình ngươi là hậu duệ của Lạp Đức Ma vương, bằng không. . . Ngươi sẽ không ra khỏi đây được."

Tô Vũ thầm mắng trong bụng nhưng không dám quá mức mãnh liệt, hắn sợ bị cảm ứng được.

Nửa ngày sau hắn mới cắn răng đáp ứng: "Được, thế nhưng thành chủ đại nhân phải cung cấp hàng loạt Thiên Nguyên khí cho ta, ta cần ở lại lâu trong thành, lúc này đã không còn Thiên Nguyên khí nữa rồi, ta lấy được đồ thì cũng sẽ không rời thành mà tìm cổ ốc bế quan tu luyện. . . Ta sợ ta không ra khỏi Tinh Hồng cổ thành được, nếu thành chủ đáp ứng, cùng với việc sau đó bảo hộ ta an toàn, ba thành thì ba thành!"
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1522: Nhân tộc rất nghèo!



Thành chủ Hắc Ám Ma Long cười cười, mở miệng nói: "Cứ quyết định như vậy đi!"

Dứt lời, ông ném một cái nhẫn trữ vật tới.

Tô Vũ không dám tiếp, cách thật xa liền dùng ý chí lực điều khiển chiếc nhẫn ngừng lại, đừng có đùa chứ, ngươi cho rằng ta không biết cái thứ đồ chơi này không có ý tốt à, thần văn chữ “Kiếp” đều nhảy bật lên kia kìa.

Tô Vũ cấp tốc dò xét, bên trong quả thật có Thiên Nguyên khí, có điều chính là loại rất cuồng bạo, không giống Thiên Nguyên quả cho lắm. Đây là Thiên Nguyên khí hình thành tự nhiên, những người khác dùng phần lớn đều là loại này.

Thiên Nguyên khí ở trong Thiên Nguyên quả sẽ ôn hòa hơn nhiều, cũng dễ hấp thu hơn nhiều.

Tô Vũ dò xét một thoáng, hẹp hòi, đại khái số lượng không tới 20 phần.

Thiên Nguyên khí của hắn đã tiêu hao hầu như không còn.

Không sao, hắn còn có tinh huyết, sau này tinh luyện một thoáng là được.

Trước cứ ổn định vị thành chủ này đã rồi lại nói!

Về phần Hắc Ám Ma Long, có lẽ ông ta cũng không sợ Tô Vũ quỵt nợ, ở trong thành thì Tô Vũ có thể chạy đi chỗ nào?

Bán đấu giá xong, Tô Vũ cũng đã nói bản thân hắn không dám rời đi, hắn sẽ lưu lại nơi này lâu dài, như vậy mới là lẽ thường.

Đi ra không sợ bị người khác cướp đoạt à?

Đã như vậy, hắn vẫn cần dựa vào cổ thành, tự nhiên là cần phải trả giá đắt.

Về phần thi thể kia thì Hắc Ám Ma Long không có hứng thú, chủ yếu là thứ này rất khó giữ được, hiện tại các đại chủng tộc đều đang ngó chừng. Ông không phải vô địch, dù cho ở trong thành mượn nhờ Tử Linh thì cũng chỉ có hi vọng chiến một trận với vô địch, thế nhưng nếu lại mượn trợ giúp từ Tử Linh, ông ta cũng sẽ chỉ còn là khôi lỗi.

Không cần thiết vì một thứ không dùng được mà đối đầu với các đại chủng tộc.

. . .

Trong thành, Tô Vũ đang đưa ra các điều kiện.

Tin tức cũng rất nhanh truyền bá đến bốn phương.

Tô Vũ muốn cái gì, tiến hành đấu giá như thế nào, vé vào cửa ra sao... Đều cấp tốc được lan truyền ra ngoài.

Trên đường từ Cửu Tinh thành đến Tinh Hồng cổ thành, Chu Quảng Thâm thầm mắng một tiếng, hắn đau đầu nói: "Ám Ảnh, đi bắt một tên Sơn Hải, cái tên này bán hàng mà còn lắm yêu cầu thế. . ."

Ám Ảnh vội hỏi: "Điện hạ, chúng ta muốn tham dự đấu giá sao?"

Ngài mua nổi à?

Ngài có Thiên địa huyền quang? Có Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch ư?

Cho dù có thì cũng có nhiều thế thật hả? Đừng nói giỡn!

Nhân tộc rất nghèo!

Thời gian tích lũy quá ngắn!

Về phần di tích cũng đã đào móc rất nhiều, then chốt ở chỗ đồ moi từ di tích đều đã bị dùng, bằng không Nhân tộc cũng sẽ không túng như bấy giờ.

Mặc dù Đại Minh phủ có tiền, nhưng cũng chỉ là vật tư bình thường, những bảo vật mang tính chiến lược kia thì Đại Minh phủ rất ít.

Chu Quảng Thâm bất đắc dĩ đáp: "Dù sao cũng phải tới nhìn một chút, thật không được thì cũng phải đi quấy rối, không cho chủng tộc khác có cơ hội cầm tới tay! Thượng cổ hô hấp pháp, thi thể thượng cổ vô địch. . . Thực ra ta từng nghe về thượng cổ hô hấp pháp mấy lần, bỏ qua chủng tộc, bỏ qua thiên phú, hô hấp pháp chủ yếu có tác dụng là cường hóa thiên phú, cường hóa thân thể thậm chí là thiên phú về ý chí lực. . . Ví như ngươi chỉ thích hợp 9 đúc, tu luyện hô hấp pháp thì sẽ có thể tu luyện tới 18 đúc, đây là chí thượng công pháp khai thác tiềm lực ở thời kỳ thượng cổ. . ."

Đúc thân cũng không phải có thể tùy tiện đúc.

Nó giống như khai khiếu, khai khiếu kỳ thật cũng không phải tùy tiện muốn mở bao nhiêu thì mở bấy nhiêu.

Rất nhiều người đều có một hạn mức cao nhất, một cái cực hạn, dĩ nhiên, Tô Vũ chưa tìm thấy thứ đó, cho nên hắn chính là thiên tài.

Đại bộ phận thiên tài đều có chỗ vượt qua người bình thường nên mới được xưng là thiên tài.

Bằng không hậu duệ của vô địch có mấy ai khuyết thiếu tài nguyên?

Tu luyện vẫn phải nhìn vào thiên phú.
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1523: Lan về phía ngoài Tinh Thần hải!



Thượng cổ hô hấp pháp này quả thực Chu Quảng Thâm đã từng nghe người ta đề cập qua, rất nhanh hắn lại nói: "Không biết hô hấp pháp này là loại nào, hô hấp pháp cũng có khác biệt, có thứ là để cường hóa nội phủ, có cái cường hóa máu thịt, có bản thì cường hóa ý chí lực. . . Cường hóa ý chí lực là trân quý nhất. . ."

Ám Ảnh không hiểu mấy về những chuyện này, y hiếu kỳ hỏi: "Điện hạ, ngài nghe từ đâu thế?"

Chu Quảng Thâm cười đáp: "Nghe từ gia gia của ta, gia gia của ta từng gặp được một vị cường giả biết hô hấp pháp, đương nhiên không phải Nhân tộc mà là một vị Cổ tộc, thực lực cường hãn vô cùng."

"Cổ tộc có truyền thừa sao?"

"Có!"

Chu Quảng Thâm gật đầu, "Rất ít gặp nhưng vẫn còn tồn tại. Chỉ là đều hoạt động kín tiếng, thực lực Cổ tộc thực tế cực kỳ cường hãn."

"Vậy Thủy Ma tộc và Nguyên Thủy thần tộc không có sao?"

Hai tộc này cũng xem như Cổ tộc, chẳng lẽ bọn họ không có?

"Hẳn là có, nhưng không phải người nào cũng có thể học. Những gia tộc thuộc Ma tộc Bán Hoàng hay Thần tộc Bán Hoàng khả năng là sẽ có, nhưng Ma vương thông thường đại khái chẳng biết đâu!"

Thứ này thuộc về truyền thừa cổ xưa, các đời Ma vương sau này chỉ sợ là cũng chẳng có.

Ám Ảnh hiểu rõ, thứ kia quả thực đáng giá khiến cho rất nhiều người khao khát.

Gia tăng tiềm lực!

Tỉ như Hoàng Đằng, thân thể 36 đúc, không có nghĩa là y thật sự sẽ hoàn thành 36 đúc, nếu phải hoàn thành 36 đúc, Đằng Không cửu trọng thì dưới tình huống bình thường, lực lượng khiếu huyệt có thể đạt đến 11000 khiếu trở lên.

Đằng Không cửu trọng có lẽ có thể địch nổi một chút Sơn Hải yếu ớt, mà loại tình huống này thì cơ hồ chưa từng xảy ra.

Hoàng Đằng cũng được, Tần Phóng cũng thế, những người này đều không có chiến tích Đằng Không giết Sơn Hải.

Có thể là không có cơ hội, cũng có thể là là khi đó căn bản không cường đại như vậy, về sau khi họ bước vào Lăng Vân, nguyên khí biến dị rồi mới có cơ hội chém giết Sơn Hải.

Đối với những thiên tài này, họ đều giữ kín không nói ra, đến cùng họ đã đúc thân bao nhiêu lần thì chẳng một ai rõ ràng.

Có một số thiên tài đúc đến 33 lần, khả năng liền vô phương tiếp tục rèn đúc thêm nữa.

Nhưng một khi biết hô hấp pháp thì thân thể sẽ có thể sẽ cường hóa căn cơ, khiến số lần đúc thân càng nhiều.

Cũng chỉ có Ma Đa Na đại khái là đã thật sự đúc thân 36 lần, thậm chí còn vượt quá con số 36, điểm này cũng không ai biết được mà chỉ có thể phán đoán như thế, bằng không thì gã đã chẳng cường đại thế kia.

. . .

Nhóm của Chu Quảng Thâm nhanh chóng di chuyển về phía cổ thành, các chủng tộc khác cũng dồn dập như thế.

Mà cường giả ở trên chín đại giới vực thuộc Cửu Tinh đảo cũng đang nhao nhao đuổi tới bên này, bao gồm cả Minh Quang điểu nhất tộc ở Thiên Hà đảo, cùng với hàng loạt cường giả du đãng ở vùng biển phụ cận.

Dù cho không thể tham dự đấu giá thì tới xem náo nhiệt chút cũng tốt.

Nhìn thấy thi thể vô địch, đừng nói là thượng cổ vô địch, mà chỉ cần có hai chữ vô địch thôi thì cũng chẳng có mấy ai từng thấy qua.

. . .

Tin tức cấp tốc truyền ra ngoài.

Lan về phía ngoài Tinh Thần hải!

Nhân, Thần, Ma, Tiên. . . Các đại chủng tộc đều nhanh chóng thu được tin tức.

Ma tộc Thiên Đạc muốn mở đấu giá tại Tinh Hồng cổ thành.

Giá cả kinh người!

Thế nhưng, đồ vật cũng rất kinh người, dựa theo Thiên Đạc nói thì gã đang nắm giữ thượng cổ hô hấp pháp cùng với thần văn thượng cổ.

. . .
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1524: Hắn đang suy nghĩ đường lui.



Giờ khắc này, Thiên Diệt cổ thành vừa lắng xuống chưa được mấy ngày đã có người tiếp tục tới tị nạn, cũng có kẻ xôn xao thảo luận việc này.

Đại điện phía sau phủ thành chủ.

Tượng đá vẫn một mực an tĩnh, nhắm mắt hóa đá, dĩ nhiên, hết thảy đều nằm trong tầm khống chế của nó, tòa thành này không có cái gì có thể che giấu nổi nó.

Lúc bấy giờ tượng đá cũng nghe được tin tức truyền đến, bỗng nhiên nó nghĩ tới điều gì.

Hô hấp pháp sao?

Người nào đó. . . hình như cũng học được phương pháp hô hấp từ chỗ mình thì phải.

Khi nó nghe tin lan truyền trong cổ thành liên quan đến hô hấp pháp và thi thể thượng cổ vô địch thì không tự chủ được nghĩ đến cái tên kia, gia hỏa với năng lực gây chuyện vô cùng cường đại: Tô Vũ.

"Hô hấp pháp. . . thi thể vô địch thượng cổ. . ."

Lấy ở đâu ra thi thể thượng cổ vô địch?

Tượng đá im lặng, thượng cổ vô địch không có thi thể, chớ suy nghĩ quá nhiều.

Thượng cổ hô hấp pháp. . . Thượng cổ hô hấp pháp không hiếm thấy, thế nhưng cũng chẳng hề dễ gặp, làm gì có chuyện tùy ý một vị cường giả ở thời thượng cổ nào cũng biết. Vị nào thời ấy mà biết thì đại bộ phận đều là vô địch.

Thí dụ như chính mình. . .

Mẹ nó, đúng vậy, ta biết hô hấp pháp a!

Tượng đá rơi vào trầm tư, nó nghe được mấy cụm từ quen thuộc, luôn cảm thấy có điềm quỷ dị!

Không thể nào.

Thiên Đạc. . . Nó biết tên này, chính là gia hỏa Ma tộc lần trước suýt chết trong cổ thành.

Gã có thể nhặt được thi thể thượng cổ sao?

"Tinh Hồng Thánh thành. . ."

Tinh Hồng, dĩ nhiên là nó quen thuộc.

Đương nhiên, đấy là chuyện rất nhiều năm về trước, xa xưa đến mức suýt khiến người ta quên lãng.

Chẳng lẽ lần này bên kia sẽ xảy ra chuyện?

Tượng đá thầm suy nghĩ, bỗng nhiên nó có cảm giác muốn cười trên nỗi đau của người khác, xảy ra chuyện thì cứ xảy ra chuyện đi. Bên chỗ ta đã loạn một lần, chỗ ngươi cũng nên loạn thì mới tốt, như vậy mọi người mới thấy bên ta hỗn loạn không phải do ta không có năng lực, mà là có người rất biết gây chuyện.

. . .

Hiển nhiên không một ai có thể biết suy nghĩ “xấu xa” của tượng đá.

Những tượng đá trong cổ thành gần như sẽ không trao đổi với ai, kể cả đám thành chủ khôi lỗi, có một số vị thậm chí còn không biết những tượng đá này là vật sống.

Trong số vô địch thì cũng chỉ có số ít mới biết, thế nhưng cổ thành không chào đón vô địch.

Cho nên, người có thể trao đổi với tượng đá không nhiều.

. . .

Càng ngày càng nhiều cường giả chạy tới Tinh Hồng cổ thành, hàng loạt thiên tài cũng đuổi tới nơi đó.

Mà Tô Vũ vẫn một mực trốn trong cổ ốc, trực tiếp đóng cửa phòng lại.

Mặc kệ đám gia hỏa phía ngoài hô hào kiểu gì thì hắn cũng không để ý.

Hắn đang suy nghĩ đường lui.

Kế hoạch lúc trước có lẽ không đủ hoàn thiện.

Hắn chỉ thuận tiện lấy thêm một chút Thiên Nguyên khí, miễn cho Thiên Nguyên khí không đủ nhiều. Có lẽ lần này hắn phải ở lại cổ thành một thời gian ngắn, sau đó mới tìm được biện pháp thoát đi.

"Nếu bán thành công, nhiều đồ như vậy khẳng định sẽ có cả mớ người động tâm, bao gồm cả Ma tộc cũng sẽ đỏ mắt!"

"Người của Lạp Đức gia tộc tới đây. . ."

Tô Vũ nghĩ tới lời Đạc Ốc nói ban nãy, tiếp tục cân nhắc.
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1525: Đêm nay ta phải thử một lần!"



Nếu nhiều người tham dự, thật sự cho mình hàng loạt Sơn Hải bị phong cấm. . . Vậy thì hắn sẽ thủ tiêu sạch để gây ra hỗn loạn, mấu chốt là lần này không có xuyên việt phù, làm sao để ra ngoài đây?

Chẳng lẽ phải một mực giả thành Tử Linh?

Tô Vũ hơi đau đầu, nếu có xuyên việt phù thì mọi chuyện tốt đẹp rồi, hắn có thể tùy thời thoát đi, dễ dàng như trở bàn tay.

Đáng tiếc thành chủ Tinh Hồng cổ thành xem ra không dễ nói chuyện.

Nếu hắn muốn tới hậu điện thì gần như chắc chắn ông ta không cho hắn đi, dẫu đi thì cũng sẽ bị giám sát chặt chẽ.

Cẩn thận còn bị đối phương đánh giết cướp đồ!

Tuy giết mình thì sẽ dẫn xuất Tử Linh, thế nhưng tên Ma Long kia chưa chắc sẽ để ý.

"Đánh giết Sơn Hải dẫn xuất Tử Linh, Nhật Nguyệt Tử Linh liệu có xuất hiện không? Xuất hiện thì sẽ phong thành, Nhật Nguyệt Tử Linh không nhiều, vậy thì không đủ gây ra áp lực đối với những cường giả kia."

Nếu chỉ có hai con Tử Linh Nhật Nguyệt sơ kỳ thì dù cho phong thành ba ngày cũng không làm gì được bọn họ.

Đương nhiên, lần này Tô Vũ đến không phải là vì giết người, hắn chỉ muốn tìm cơ hội thoát đi.

Vậy phải làm thế nào để thuận lợi đào thoát?

Phiền toái! Đau đầu!

Kỳ thật Tô Vũ đã nghĩ tới việc một mực giả làm Tử Linh, núp lại đây lâu một chút, đến khi những người khác rời đi mới thôi, nhưng mà vào ban ngày thì Tử Linh rất hiếm khi xuất hiện, chúng đều sẽ tự động tan biến.

Kết quả khi hết thảy Tử Linh đều biến mất mà mình vẫn còn ở đó thì đúng là chuyện cười lớn.

Toàn thành chỉ có mỗi mình mình là Tử Linh. . . Đồ đần cũng biết có vấn đề.

Trừ phi ban ngày tránh trong phòng, ban đêm ra ngoài giả làm Tử Linh.

Nhưng nếu có người thủ ở cửa thành thì phải làm sao bây giờ?

"Sông hộ thành. . ."

Tô Vũ rơi vào trầm tư, đây cũng là suy nghĩ lúc trước của hắn, Tinh Hồng cổ thành bất đồng với những cổ thành khác ở chỗ nó có sông hộ thành, hoặc là nói sông tử khí.

Trước đó Tô Vũ đã từng nghĩ tới việc hắn sẽ chui vào trong lòng sông!

Bởi vì tử khí nồng đậm như vậy khẳng định là có chỗ liên quan tới nội thành, trước đó Tô Vũ cũng đã dò xét qua một vòng, trong thành xác thực có mấy cái lỗ hổng có thể tiến vào sông tử khí.

Thế nhưng. . . Trông con sông kia có vẻ như rất nguy hiểm!

Tối hôm qua Tô Vũ đã thử chui vào một lần, kết quả còn chưa vào thì đã bị tử khí ăn mòn suýt chịu không được, dù cho hắn đã chuyển đổi thành Tử Linh thì cũng không phải Tử Linh thật sự.

Đương nhiên, đó cũng là một trong những đường lui.

Kỳ thật vẫn còn đường lui khác!

Tô Vũ nghĩ nếu vô phương thoát đi, vậy hắn sẽ chuyển chính mình thành cư dân, một mực trốn ở trong thành. Cư dân cổ thành có một điểm mấu chốt nhất chính là ở việc tử khí ăn mòn mà cải tạo bản thân.

Kỳ thật Tô Vũ rất tò mò, nếu hắn trở thành cư dân thì nguyên khiếu nghịch chuyển pháp còn có thể dùng được nữa hay không?

Phải chăng có thể thuận lợi giải quyết vấn đề tử khí?

Tất cả mọi người sẽ không nghĩ tới việc mình chuyển đổi thành cư dân, vậy nên nếu mình chuyển đổi thì sao?

"Có lẽ. . . Đêm nay ta phải thử một lần!"

Lòng Tô Vũ khẽ động, chuyển đổi sẽ kéo dài ba ngày, đêm nay, đêm mai, ngày mốt mới đấu giá!

Nếu đấu giá thành công, hắn không thể chạy thoát, hắn liền chuyển đổi thành cư dân thì sẽ như thế nào?

Một khi chuyển đổi thành công, hắn có thể tùy tiện ẩn giấu!

Tử Linh sẽ không giết hắn, mà cổ thành có rất nhiều cư dân, dù cho người khác hoài nghi hắn ở trong thành thì cũng sẽ không tìm phòng của cư dân, bởi vì quá vô dụng, cư dân nhiều lắm, ngươi tìm bọn hắn cũng chẳng ích gì.

Còn dễ dàng trêu chọc đến Tử Linh.
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1526: Hắn nhìn một vòng, không có ai giám sát.



Mà trong con mắt của mọi người, thiên tài dù có phải chết thì cũng sẽ không nguyện ý chuyển đổi thành cư dân, bởi như thế có nghĩa là vào lúc sinh tử lưỡng nan, kẻ đó đã trở thành khôi lỗi của cổ thành.

Cả đời đều bị cổ thành khóa lại.

Sống như vậy thì thà dứt khoát chết đi còn hơn.

Nhưng dĩ nhiên Tô Vũ còn có đường lui, hắn không giống với mọi người.

"Ta có thể thử một phen, dù sao nếu chỉ có hai ngày chuyển đổi thì cũng sẽ không chuyển đổi hoàn toàn, tùy thời có thể từ bỏ. . ."

Lòng Tô Vũ khẽ động, hắn bắt đầu chờ đợi màn đêm buông xuống.

Không có gì đáng sợ cả!

Dù hắn thật sự trở thành cư dân cổ thành thì cũng tốt, những vị thành chủ kia không phải đều là cư dân cổ thành sao?

Nhật Nguyệt cửu trọng có đôi khi không thể không thỏa hiệp, Tô Vũ hắn thì cần gì phải để ý quá mức.

Phiền toái lớn nhất của việc làm cư dân là kể cả lúc rời khỏi thành trì, tử khí vẫn tồn tại như cũ, không ngừng thiêu cháy, rất nhanh sẽ bỏ mệnh, bất quá Tô Vũ lại không sợ.

Hắn vẫn còn có rất nhiều thủ đoạn.

Dù không có nguyên khiếu nghịch chuyển pháp thì hắn vẫn có thể tùy thời rút ra hàng loạt Thiên Nguyên khí để chống cự tử khí, điểm này những người khác sẽ chẳng cách nào làm được.

Đến lúc đêm khuya, Tô Vũ len lén mở cửa phòng ra.

Bốn phía không có một ai.

Không biết là đã trốn đi hay là thật sự không có ai.

Tô Vũ bắt đầu đi loanh quanh trong thành, một mực dùng ngọc cảm ứng để cảm nhận biến hóa.

Không ai truy tung mình ư?

Làm sao có thể?

Tô Vũ cau mày ngẫm nghĩ, bọn gia hỏa này thế mà không giám sát mình, hay là chúng đều ở bên ngoài ngàn mét?

Hoặc là chúng đã dứt khoát ra ngoài cửa thành?

Dù sao “Thiên Đạc” đang ở trong cổ thành cũng sẽ không chạy được.

Mà đám kia ở cửa thành còn có thể phòng ngừa tử khí xâm nhập.

Tô Vũ nhíu mày, hắn chạy về hướng cửa thành.

Ẩn thân, ẩn núp.

Rất nhanh, hắn đã đến cổng lớn.

Tô Vũ vừa đến phụ cận thì âm thầm líu lưỡi.

Ôi đệt!

Thật là độc ác!

Trên ngọc cảm ứng của hắn xuất hiện 8 điểm sáng Nhật Nguyệt, tất cả đều ở ngoài cửa thành, điều này đại biểu ngoài thành có 8 vị Nhật Nguyệt đang trông coi.

Khó trách họ lại lười ở trong thành giám sát mình.

Một mặt là muốn bớt đi sự đề phòng từ Tô Vũ, một mặt khác cũng là vì không làm kinh nhiễu đến Tử Linh.

Ngoài thành nhiều Nhật Nguyệt như thế thì “Thiên Đạc” có muốn thoát ra cũng không thể.

Tô Vũ cấp tốc ẩn núp đến địa phương khác, mấy nơi ấy có vài lỗ hổng trực tiếp thông ra sông tử khí.

Hắn nhìn một vòng, không có ai giám sát.

Có thể là vì nơi đây tử khí nồng đậm dọa người.

Nhật Nguyệt tới đây cũng có thể bị ăn mòn tới chết.

"Chỗ này. . . Ta cũng cảm thấy nguy hiểm!"

Tô Vũ lắc đầu, suy nghĩ một chút bèn tìm một gian phòng nhỏ ở phụ cận, rất nhanh hắn lại ném ra ngoài một viên ngọc phù, phía trên có dính máu của chính mình.

Không bao lâu sau, một con Tử Linh xuất hiện.

Tử Linh cầm lấy ngọc phù, giống như ngày thường bắt đầu khắc vẽ lên bảng gỗ ở ngoài cửa.
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1527: Nhờ đó sẽ không khiến bất cứ ai hoài nghi.



Tô Vũ nhìn chằm chằm vào Tử Linh, con Tử Linh này cũng không để ý đến hắn, nó vẫn tiếp tục chăm chú khắc họa.

Khắc họa một hồi, một nửa Tô Vũ xuất hiện, không phải Thiên Đạc mà là Tô Vũ, là diện mạo thật của hắn!

Ánh mắt Tô Vũ khẽ động, làm sao con Tử Linh này có thể nhìn ra chính mình?

Bọn chúng phân rõ chân thân kiểu gì?

Hết sức huyền bí!

Tô Vũ không nói gì, chờ con Tử Linh nọ tan biến, hắn mới nhanh chóng chuyển đổi thành Tử Linh, tiến hành khắc họa lên tấm bảng bên ngoài, đổi thành diện mạo của một người bình thường chứ không phải gương mặt của hắn.

Cứ như vậy, dù cho điều tra toàn thành thì các cường giả cũng sẽ không nghĩ tới mình có thể sửa đổi dáng vẻ trên tấm bảng gỗ này.

Sau một khắc, thân thể Tô Vũ chấn động!

Trong phòng bỗng nhiên có hàng loạt tử khí xâm nhập tới, vô phương chống cự, chút tử khí ấy cấp tốc xâm nhập vào thân thể hắn. Cơ thể Tô Vũ bị ăn mòn, trong chớp mắt đã âm u đầy tử khí, thế nhưng trong lớp tử khí ấy lại ẩn chứa một tia sinh cơ.

Chúng khiến cho hắn bị ăn mòn nhưng lại không đến mức mất mạng.

Tô Vũ quái lạ nhìn nhìn về phía cổ ốc, tử khí bỗng nhiên xuất hiện này ở đâu ra?

Cải tạo nhục thân của mình ư?

Hình như bọn chúng đang khiến nhục thân của hắn càng phù hợp với tiêu chuẩn Tử Linh hơn.

Tâm tư Tô Vũ khẽ động, hắn cấp tốc nghịch chuyển thành Tử Linh, những tử khí mới dung nhập kia dường như có điểm mờ mịt, bất quá rất nhanh chúng lại hò vàoa với tử khí nghịch chuyển của Tô Vũ.

Tô Vũ tiếp tục nghịch chuyển, toàn bộ tử khí đều bị hắn làm cho tiêu tán, sau đấy hắn thôn phệ Thiên Nguyên khí, bài xuất hết thảy tử khí đi.

Một lát sau, hai mắt Tô Vũ sáng bừng!

Trong cổ ốc lại lần nữa tiêu xạ ra một đạo tử khí, tiếp tục cải tạo hắn!

Rõ ràng, nó có thể phát giác được hắn không bị cải tạo nên mới lần nữa xuất hiện!

Tô Vũ mỉm cười, ánh mắt sáng lấp lánh.

Thú vị!

Nói như vậy, dù hắn rời khỏi cổ thành thì cũng sẽ không nhận ảnh hưởng quá lớn, dĩ nhiên, nếu hắn ở trong thành hay trong phòng thì tử khí này sẽ một mực cải tạo thân thể hắn.

Nghĩ đến đây, hắn lại thử nghiệm thêm lần nữa.

Quả nhiên, khi hắn xóa tan hết tử khí trong nội thể thì không bao lâu sau, cổ ốc lại b*n r* một đạo tử khí, kiên trì không ngừng muốn cải tạo hắn!

Tô Vũ nhếch miệng cười!

Lần này là hắn thật sự muốn cười, tử khí có thể bị nghịch chuyển, nguyên khiếu nghịch chuyển pháp vẫn cực kỳ có ích!

Khi hắn tiêu hao hết một đạo tử khí, cổ ốc sẽ b*n r* tử khí, không ngừng cải tạo thân thể hắn!

Sở dĩ cần ba ngày đại khái là vì ba ngày sau mới có thể triệt để chuyển đổi hắn thành thân thể Tử Linh.

Đúng vậy, lúc này Tô Vũ đại khái đã hiểu rõ, kỳ thật cư dân cổ thành đều xem như một nửa Tử Linh!

Những người này sau khi chết có lẽ đều sẽ hóa thành Tử Linh!

"Ta có thể nghịch chuyển tất cả những thứ này!"

Hết thảy cũng phải chờ đợi ngày thứ ba.

Nếu có thể chạy thì hắn sẽ trốn ngay, nếu không thể vậy liền chuyển đổi thành cư dân, trụ lại ở chỗ này.

"Không. . . Ta không cần chuyển đổi thành cư dân cũng được. . ."

Tô Vũ thì thào một tiếng, mẹ nó, hắn quên mất một chuyện, hắn có khả năng tự mình làm giả bảng hiệu cư dân, đã như vậy hà tất phải chuyển đổi làm gì?

Đương nhiên, nếu không có đầy đủ tinh huyết để rút ra Thiên Nguyên khí thì hắn cũng phải chuyển đổi, bằng không sẽ khó lòng trụ lại trong cổ thành đầy rẫy tử khí này.

Có điều trong ngày thường, hắn hoàn toàn có khả năng tự khắc bảng hiệu cho mình, khắc họa chân dung của một cư dân!

Nhờ đó sẽ không khiến bất cứ ai hoài nghi.

Trong lòng Tô Vũ vẫn không ngừng tính toán, thỏ khôn có ba hang, hắn cũng đang nghĩ thêm nhiều đường lui cho mình.

Có lẽ hắn có thể trốn trong thành, giả tạo mười mấy bảng hiệu thử xem sao, đến lúc đó tùy tiện tìm một nơi ẩn náu. Nếu bị người ta phát hiện dị thường thì cứ trực tiếp chuyển đổi thành cư dân!
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1528: "Thiên Đạc!"



Tính toán xong xuôi, Tô Vũ nhanh chóng trở về gian phòng hắn ở lúc ban ngày.

Cũng không ai quản hắn.

Mặc kệ hắn, chỉ cần hắn không ra khỏi thành là được.

Ngày thứ hai, hàng loạt cường giả lại vào thành, Nhật Nguyệt không hiếm thấy, cường giả của các đại chủng tộc đều tới, không ngừng có người ở ngoài cửa trò chuyện với Tô Vũ, mong muốn cuộc giao dịch sớm diễn ra.

Liệp Thiên các thậm chí đưa tới một phần điểm bảng, muốn âm thầm trao đổi với Tô Vũ.

Tô Vũ cũng không khách khí, trực tiếp nhận lấy.

Dù sao hắn đang ở chỗ này, định vị cũng vô dụng, khi cần trốn thì hắn có thể ném đi.

Một ngày này, khí tức Nhật Nguyệt không ngừng truyền đến.

Thậm chí Tô Vũ còn nhận được lời mời trò chuyện từ Chu Quảng Thâm. Đại Minh phủ có tiền, ý của Chu Quảng Thâm là Đại Minh phủ sẽ đẩy lên cái giá rất cao. . . điều này khiến Tô Vũ hết sức cạn lời.

Đừng có đùa!

Các ngươi mau mau xéo đi, bán cho người nào cũng sẽ không bán cho các ngươi!

Ma tộc, Thần tộc, Tiên tộc. . . Đều phái người tới tiếp xúc với hắn, Tô Vũ chẳng hề phản ứng, người ngỏ ý trả giá cao cũng có, bất quá trên đại thể ai cũng muốn hỏi dò xem các nhà đưa giá cả ra sao để trong lòng có tính toán.

Đêm nay lại bình an vượt qua, mà đêm khuya, Tô Vũ lại thử ném ra ngọc phù, chuyển đổi bản thân.

Kẻ tài cao thì gan cũng lớn, chuyện mà những người khác không dám thử thì Tô Vũ lại rất muốn thử xem. Hắn muốn biết nếu thật sự chuyển đổi thành cư dân thì có thể triệt để nghịch chuyển được không, nếu có thể thì hắn có khả năng mượn cơ hội này để đạt thành hiệp nghị với thành chủ.

Đương nhiên, đây chính là nguyên khiếu nghịch chuyển pháp, không phải vạn bất đắc dĩ thì Tô Vũ sẽ không bại lộ.

Cổ thành, theo Tô Vũ thì đây đã trở thành chỗ tránh nạn tốt nhất dành cho hắn.

Nháy mắt, thời gian Tô Vũ ước định đấu giá đã đến!

Ngày thứ ba đã đến rồi.

. . .

Ngày mùng 5 tháng 8, đây là theo lịch của Nhân tộc.

Hôm nay là ngày đa thần văn học viện khai giảng, mà hôm nay Tô Vũ cũng bắt đầu kế hoạch lừa gạt của mình.

Nên thu hoạch thôi!

Cùng một ngày này, Ngũ Hành tộc có rất nhiều vị Nhật Nguyệt cường giả xuất hiện. Dĩ nhiên muốn tìm Phù Thổ Linh phải cần thời gian, cũng cần định vị, càng cần đi thăm dò tìm kiếm xem rốt cuộc bây giờ Phù Thổ Linh đang ở đâu.

Tô Vũ cảm nhận được nhưng cũng không thèm để ý.

Các ngươi tìm được đi rồi lại nói!

Kỳ thật không sớm thì muộn Ngũ Hành tộc cũng sẽ tìm đến hắn, bởi vì người cuối cùng gặp Phù Thổ Linh chính là Thiên Đạc, kẻ khi đó đã chiến đấu một trận long trời lở đất với gã. Bây giờ Phù Thổ Linh mất tích, Thiên Đạc lại xuất hiện trong cổ thành, vậy quá nửa là do Thiên Đạc làm.

Đương nhiên, Ngũ Hành tộc đã có suy đoán, khả năng là Tô Vũ cũng đang ở nơi này!

Bởi vì lần đầu Phù Thổ Linh vận dụng thần phù chính là vì đối đầu với Tô Vũ.

. . .

Cổ thành vòng trong.

Một ngày này, hai căn phòng lớn mở ra, một trái một phải, ngay tại hai bên đường, hiện tại cửa lớn đều rộng mở, lộ ra toàn bộ không gian bên trong.

Tô Vũ sẽ ở gian bên trái.

Gian bên phải là để dành cho khách khứa đến đấu giá.

Bây giờ, Tô Vũ cũng đã đến.

Dáng vẻ hắn hăng hái, mái tóc dài bay lượn.

Cuối con đường, có vài vị cường giả giậm chân đi tới, trong đó có vài vị nổi giận đùng đùng, ma khí sôi trào.

"Thiên Đạc!"

Một vị trung niên tóc dài màu trắng, trên trán có hỏa diễm thần văn rõ ràng, cả giận quát: "Thiên Đạc, tiên tổ bảo ngươi theo chúng ta trở về, hôm qua ngươi tránh mà không gặp, ngươi có ý gì?"
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1529: Cho nên mục đích của Tô Vũ không phải sát lục.



Tuy Tô Vũ không biết đối phương là ai, bất quá không sao, nghe vậy trên đại thể liền đoán được tình huống như thế nào.

Người của Lạp Đức gia tộc!

Không chỉ mình y mà bên cạnh vị trung niên này còn đi theo nhiều vị cường giả khác. Trung niên nọ là Nhật Nguyệt cảnh, bên cạnh y còn có một vị Sơn Hải và hai vị Lăng Vân, trọn vẹn bốn người của Lạp Đức gia tộc đã đến.

Sau lưng trung niên, một thanh niên cũng cau mày nói: "Thiên Đạc, mau cùng chúng ta trở về, tiên tổ đã xuất quan rồi. . ."

Tô Vũ liếc nhìn bọn hắn, thản nhiên nói: "Trở về làm gì? Tới Chư Thiên chiến trường chưa làm nên tên tuổi, chẳng lẽ để ta trở về như thế?"

Mấy người thoáng chốc phẫn nộ.

Thanh niên nọ quát khẽ: "Thiên Đạc, cả lời của tiên tổ mà ngươi cũng dám không nghe sao?"

Tô Vũ đạm mạc đáp: "Thế thì để tiên tổ tới nói, các ngươi. . . còn chưa đủ tư cách!"

Bọn họ tức khắc nổi giận.

Thiên Đạc điên thật rồi à?

Dám ăn nói ngông cuồng và vô lễ như thế?

Ở bên cạnh, Đạc Ốc cũng đành chịu, xem ra Thiên Đạc đã quyết tâm không bán cho Ma tộc, hoặc là nói không hiến cho Ma tộc mà chỉ muốn tự mình đấu giá.

Gần đó có người cười ha hả nói: "Thiên Đạc có cơ duyên của mình, xử lý như thế nào không phải là chuyện của hắn à? Thủy Ma tộc chẳng lẽ còn muốn bức bách hắn nhường cơ duyên ra? Nếu là như vậy, Thủy Ma tộc sao có thể giữ lại được thiên tài? Ma Đa Na thu hoạch được cơ duyên vô số, chẳng lẽ đều phải giao hết cho Thủy Ma tộc?"

Nói đùa à?

Hiến đi mất thì bọn họ còn đoạt cái gì.

Đó chẳng phải là tiện nghi cho Ma tộc rồi sao?

Thật sự giao cho Ma tộc thì mới là phiền toái, Ma tộc bây giờ có Đạc Ốc là Nhật Nguyệt thất trọng, không những thế, Ma tộc còn cử tới một vị Nhật Nguyệt bát trọng cảnh, tổng cộng có tới hai vị Nhật Nguyệt cao trọng đang ở đây. Còn về phần Nhật Nguyệt của Lạp Đức gia tộc thì chỉ là Nhật Nguyệt nhất trọng, không đáng để lo.

Thật sự mà bị Ma tộc cầm đi, chẳng lẽ họ lại dám vây giết hai vị Nhật Nguyệt cao trọng của Ma tộc sao?

Cao trọng cũng không dễ giết!

Trước đó nhóm Diệp Hồng Nhạn có 7 vị Nhật Nguyệt, trong đó có hai vị Nhật Nguyệt thất trọng, lúc này mới đủ để vây giết Thủy Ma tộc Mặc Hà. Muốn đối phó với Ma tộc Nhật Nguyệt thì tối thiểu phải có từ năm vị Nhật Nguyệt hậu kỳ trở lên mới đủ.

Một khi đại chiến Nhật Nguyệt hậu kỳ quy mô lớn bùng nổ, tất nhiên sẽ dẫn phát vô địch can thiệp.

Đây cũng không phải điều bọn hắn muốn.

Có thể dùng tiền mua được thì không còn gì tốt hơn.

Lần này, các đại cường tộc cơ hồ đều cử hai vị Nhật Nguyệt đến, đa phần đều là Nhật Nguyệt hậu kỳ, bằng không mua được rồi thì cũng khó có thể giữ nổi. Nếu chỉ tới một vị Nhật Nguyệt hậu kỳ, không phải cường giả Nhật Nguyệt bát trọng đỉnh cấp thì cũng sẽ là Nhật Nguyệt cửu trọng siêu cấp.

Các đại chủng tộc đều rất xem trọng buổi đấu giá lần này.

Đương nhiên chủng tộc tới không quá nhiều, đều là cường tộc, tộc yếu chắc chắn sẽ không lấy được.

Hôm nay người tới không phải các đại tộc Thập cường thì sẽ là Cổ tộc thần bí khó lường, hoặc là chủng tộc liên hợp lại với thực lực mạnh vô cùng giống như Ngũ Hành tộc.

Chủng tộc Bách cường không có nhiều người dám tới.

Chín đại chủng tộc trên Cửu Tinh đảo đại biểu cho liên minh Thiên Vực cũng cử tới trọn vẹn chín vị Nhật Nguyệt cảnh, bởi vì đại bản doanh của họ ở ngay tại nơi này nên không cần lặn lội đường xa. Trong tộc tùy thời có thể cử cường giả đến viện binh, cho nên chín nhà đều góp mặt.

Long tộc, Tiên tộc, Thần tộc, Ma tộc, Nhân tộc, Ngũ Hành tộc, Thiên Uyên tộc...

Những cường tộc nổi danh đều có cường giả đến.

Hôm nay Tinh Hồng cổ thành còn hung hiểm hơn cả Thiên Diệt thành lần trước. Khi đó chỉ có vài vị Nhật Nguyệt hậu kỳ, trong khi hôm nay thì đã vượt qua 20 vị!

Đương nhiên, dưới tình huống như thế, dù Tô Vũ có khiến cổ thành biến động thì cũng khó giết được những người này.

Cho nên mục đích của Tô Vũ không phải sát lục.

Hắn muốn giết cũng không được!
 
Back
Top Bottom