Siêu Nhiên Văn phòng thám tử Eightz

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
253227448-256-k610227.jpg

Văn Phòng Thám Tử Eightz
Tác giả: TugneyV
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tên truyện: Văn phòng thám tử Eightz (đã rút gọn)

Tác giả: Tugney The Fool (TTF)

Thể loại: siêu nhiên, dị năng, phiêu lưu, hành động, giả tưởng, linh dị...

Tình trạng: Đang ra (12/2021 - ????)

Văn án:
Người ta đồn rằng ở ngoại ô thành phố H có một văn phòng thám tử chỉ nhận những ủy thác phù hợp với chuẩn mực đạo đức xã hội.

Chỉ cần cái giá hợp lý, khách hàng tất sẽ hài lòng, nhưng nếu vi phạm nguyên tắc, dù có dễ dàng hay trả nhiều bao nhiêu, họ cũng từ chối.

Người ngoài bảo họ kiêu ngạo.

Các tổ chức khác trong thành phố cũng chẳng ưa gì cách làm việc chẳng nể nang ai.

Nhưng thế thì sao?

Họ có bản lĩnh, có kĩ năng, và chưa bao giờ thiếu khách.

Mỗi thành viên trong văn phòng ấy đều mang một cá tính riêng, một năng lực mạnh mẽ, cùng nhau phối hợp thành một tập thể khiến ai cũng phải dè chừng.

Nhưng giữa những kẻ mạnh mẽ ấy... lại có một người đặc biệt: thân thể mỏng manh như tờ giấy, nhưng lại nắm giữ sức mạnh đủ để xoay chuyển số phận bất kỳ ai.​
 
Văn Phòng Thám Tử Eightz
Chương 1: Văn phòng thám tử Eightz


"Vãn Linh...

Vãn Linh...

Cơ thể em thật đẹp..."

"Em có thích không?"

"Chỗ này... chỗ này... rồi chỗ này nữa..."

Theo từng câu nói thốt ra là cảm giác lạnh lẽo nhảy nhót trên da thịt, Hồ Vãn Linh hoảng sợ bật dậy khỏi cơn ác mộng.

Cô thở hổn hển, mồ hôi từng giọt lăn dài ướt đẫm cả người.Vội liếc nhìn xung quanh, ánh đèn đường len qua tấm màn rọi rõ căn phòng nhỏ của cô.

Cửa sổ vẫn khép kín, cửa phòng khóa chốt, trong phòng chỉ có một mình cô.

Không có người ngoài, càng không có dấu hiệu lạ.Đã hai tuần liên tiếp rồi, Hồ Vãn Linh bật khóc nức nở.

Nếu là ác mộng thì quá mức chân thật, nếu là hiện thực tại sao cô không phát hiện được gã chết tiệt kia ở đâu?Tình trạng quỷ dị này bắt đầu xuất hiện từ đầu tháng.

Trong giấc ngủ, Hồ Vãn Linh cảm giác bị người vuốt ve khắp cơ thể, cùng với giọng nói thì thầm luôn miệng khen cơ thể cô xinh đẹp ra sao.Đôi tay lạnh băng đến từ "gã" kia sờ soạng khắp thân thể khiến cô ghê tởm đến sa sút tinh thần, không cách nào tập trung vào cuộc sống hàng ngày.

Tiêu biểu như ở chỗ làm, cô thường thất thần gây ra sai sót, đồng nghiệp chỉ vỗ nhẹ, cô liền phản ứng thái quá làm người ta giật mình nhiều lần.

Kết quả cô bị cấp trên rầy la, đồng nghiệp tránh mặt, gần đây còn mất ngủ trầm trọng.

Nếu cứ tiếp tục, cuộc sống êm đẹp của cô sẽ tan thành mây khói!Hồ Vãn Linh với lấy chiếc điện thoại trên bàn, còn chưa tới năm giờ sáng.

Vì gần đây làm hư quá nhiều tài liệu nên tối qua cô đã phải thức tới ba giờ khuya sửa chữa toàn bộ đống tài liệu hỏng rồi mới lên giường ngủ.

Ngủ chưa được hai tiếng đồng hồ đã bừng tỉnh, thế nhưng hiện tại cô cũng không thể ngủ lại được nữa.

Mỗi lần nhắm mắt cô sẽ bất giác nghĩ đến cảm giác bị vuốt ve đáng sợ kia.Lết thân thể mỏi mệt khỏi giường, cô quyết định chạy ra ngoại ô một chuyến tìm kiếm sự giúp đỡ.Văn phòng thám tử chuyên nhận mọi loại ủy thác miễn phù hợp với chuẩn mực đạo đức xã hội - Văn phòng Eightz.Hôm qua cô đã dốc hết can đảm để tâm sự chuyện này cho bé em họ, cô bé đã đề nghị Hồ Vãn Linh tìm tổ chức xử lý ủy thác vì vấn đề của cô có thể thuộc loại phi tự nhiên.

Ban đầu cô từng nghĩ mình sẽ tìm đến các văn phòng thám tử siêu năng lực để nhờ giúp đỡ, nhưng nghe nói giá cả cho một vụ ủy thác khá mắc.

Giờ bé em họ tự tin giới thiệu, Eightz không chỉ là nơi uy tín mà giá lại phải chăng, cộng thêm tình hình của mình càng lúc càng tệ, cô dứt khoát thử một lần.*****Lái chiếc xe máy cũ chạy băng băng qua đường quốc lộ vắng tanh trong mùa đông lạnh lẽo, Hồ Vãn Linh cảm thấy mình thật dạn dĩ.Nếu là của mấy tháng trước, cô khẳng định mình chẳng dám chạy một mình trên quốc lộ lúc mặt trời còn chưa mọc vậy đâu.

Giờ thì khác rồi.

Tinh thần cũng sắp hỏng đến nơi nên dù có cướp chặn đầu giữa đường thì cô nhất định vẫn phải đến được văn phòng Eightz.Mà kể cũng lạ, rõ ràng trong thành phố làm ăn sẽ phát đạt hơn, cớ sao tổ chức này lại phải dọn ra tận ngoại ô để sống vậy chứ?Đến khi tới vị trí trong điện thoại hiển thị, Hồ Vãn Linh xem như hiểu được phần nào lý do họ chọn ngoại ô.Trước mắt cô là văn phòng của họ, cũng như nơi họ sinh sống, một căn biệt thự hai tầng trắng ngà sang trọng to gấp năm lần nhà cô đang ở.Xung quanh cũng có mấy căn biệt thự, chẳng qua không căn nào to bằng và có kiến trúc giống như căn này.

Bên trái biệt thự là gara, trong khi bên phải là một vườn nhỏ đủ các loại kỳ hoa dị thảo.

Chính giữa là hai cánh cửa chính có bậc thang bước lên, mái hiên vững chắc, bên trên còn treo bảng nhỏ - Văn phòng thám tử Eight.Bỗng nhiên Hồ Vãn Linh có xúc động muốn quay về.

Xem họ ở tận ngoại ô mà vẫn giàu như thế, có lẽ nào một vụ ủy thác thường rất mắc không?Chưa để cô có thêm suy nghĩ khác thì sau lưng vang lên một giọng nam trầm dễ nghe."

Xin lỗi, chị có yêu cầu cần ủy thác sao?"

Hồ Vãn Linh xoay người thì nhất thời choáng ngợp bởi vẻ điển trai đầy tri thức xã hội từ người nọ.

Cậu ta có mái tóc xanh thẳm và đôi mắt cùng màu bị ẩn sau cặp kính, mặc bộ đồ thể dục đơn giản, hơi thở có hơi không đều.

Xem ra người này vừa tập thể dục về."

À, à...

Vâng.

Tôi đến sớm quá nên không biết văn phòng đã mở cửa chưa..."

Hồ Vãn Linh bối rối cười.Cậu trai ấy gật đầu dẫn Hồ Vãn Linh đi vào trong: "Thường giờ này trừ tôi thì chưa có thành viên nào dậy và giờ mở cửa chính thức là bảy giờ sáng.

Nhưng giờ cũng tình cờ gặp được chị rồi, mời chị vào trong nói chuyện."

Hiện tại mới hơn sáu giờ, mặt trời chỉ vừa lấp ló nơi chân núi, tỏa ra những tia nắng ấm đầu tiên trong ngày.Vào bên trong, nhiệt độ từ máy điều hòa xua tan đi khí lạnh ngoài kia.

Hồ Vãn Linh quan sát nơi này, rộng rãi nhưng giản đơn, dọc hành lang trang trí vài bức tranh phong cảnh treo tường, sát vách đặt vài chậu thực vật xanh tươi, kết hợp đèn chùm treo trên trần phát ra ánh sáng vàng dịu nhẹ khiến cảm giác hoài niệm ấm áp đổ về.Người kia dẫn cô đến gần cuối hành lang thì mở cửa phòng bên trái, lịch sự chờ cô vào trước rồi mới vào trong.Bên trong phòng tiếp khách cũng hết sức rộng rãi, nhưng nhiệt độ thấp hơn ngoài hành lang.

Nơi góc trái phòng đặt một kệ sách lớn, đối diện cửa ra vào là bàn làm việc đầy đủ dụng cụ văn phòng với cửa sổ đóng rèm sau lưng, góc phòng còn lại để một tủ kính đựng ly đĩa và một tủ lạnh hai ngăn vừa có chức năng giữ ấm, vừa có chức năng làm lạnh.

Ngay trung tâm phòng là bộ sofa da êm ái hình chữ U dùng để tiếp khách, trên băng ghế dài còn có một...

ừm, đống chăn mền?Hồ Vãn Linh nhìn kỹ hơn khối chăn mền thì mới nhận ra đống ấy giống như một ai đó trùm kín mít nằm bên trong."

Haaa...

" Cô chợt nghe thấy tiếng thở dài bất đắc dĩ bên cạnh mình: "Sao V lại ngủ ngoài này nữa rồi?"

Vi, Vy hay V?

Nếu là V, thì đây là biệt hiệu à?Vì được em họ đáng tin cậy của cô giới thiệu, nên cô cũng không tìm hiểu trước thông tin bọn họ gồm những ai, siêu năng lực nào, cách thức giải quyết ra sao.

Cô chỉ mới xem sơ qua về đánh giá của những người đã từng sử dụng dịch vụ từ họ, hầu như toàn là đánh giá tốt.

Từ nhân cách, thái độ nhân viên đến thang điểm hoàn thành ủy thác đều tốt.

Với cô thế là quá đủ rồi.Thanh niên tri thức đi tới cạnh sofa, lật chiếc mền xanh trắng lên để lộ ra mái đầu đỏ bắt mắt bên trong."

V, đi về phòng ngủ.

Phòng tiếp khách không phải chỗ ngủ đâu."

"Hưm...

Gì vậy Fung?"

Đôi mắt màu xám trong của V nhập nhèm liếc nhìn hắn, người đã lấy đi chiếc chăn ấm áp của mình.

Phụng?

Hay Fun?

Hồ Vãn Linh tự hỏi.

Sở dĩ cô nghe nhầm cũng không lạ, các thành viên trong Eightz toàn gọi nhau bằng tên tiếng Âu.

Không ai biết liệu đó có phải tên thật của họ hay chỉ đơn thuần là biệt danh."

Có khách."

Fung nghiêm mặt đáp lời.Lúc này, V như bị điện giật, tỉnh cả ngủ đưa mắt nhìn chỗ cửa ra vào thì thấy một người phụ nữ đang đứng cười chào mình.Cậu đỏ mặt vội vã ngồi dậy, nhỏ giọng trách Fung: "...

Ít nhất anh nên đuổi em về phòng trước khi dẫn khách vào chứ?"

Đáp lại cậu là đôi mắt biết nói của Fung, đầy ý trách móc "chắc anh biết cậu ngủ ngoài đây".

Rồi hắn quay sang nói với Hồ Vãn Linh."

Mời qua đây ngồi.

Chị muốn uống cà phê hay trà ấm?"

"À vâng...

Vậy cho tôi xin ly trà ấm."

Hồ Vãn Linh ngồi xuống đệm ghế êm ái, rụt rè đáp."

Cậu lấy giúp anh đi V."

V định mở cửa rời đi: "..."

Em tưởng anh kêu em về phòng ngủ?Đối diện ánh nhìn không chút thay đổi của Fung, V miễn cưỡng trả lời."...

Vâng."

Cậu còn chưa vệ sinh cá nhân đấy nhá.

Vuốt gọn mái tóc đỏ hơi dài của mình, V cúi nhẹ về phía khách hàng như lời chào rồi đi sang chỗ hai chiếc tủ.Sau khi ngồi xuống đối diện Hồ Vãn Linh, Fung mới giới thiệu bản thân và văn phòng mình."

Xin giới thiệu, tôi là Fung, quản lý của Văn phòng Eightz - chuyên tiếp nhận mọi loại ủy thác miễn phù hợp với chuẩn mực đạo đức của xã hội.Xin hỏi ủy thác của chị là gì?"

-----Tugney on wattpad-----Dân nghiệp dư đam mê viết truyện fantasy các thứ mà thôi ✨Truyện này tôi lên kế hoạch và bắt đầu viết từ năm 2021 nên qua từng năm, văn phong sẽ có chút thay đổi cũng như quên đi không ít thứ về dàn ý ban đầu.

Lý do gì hiện tại mới đăng công khai, thì do lúc đó chưa đủ tự tin và mới viết được một ít chương.

Tính đến tháng 12 năm 2023 thì có hơn 50 chương rồi nên hiện tại sẽ đăng dần với hy vọng kiếm lại đam mê mà tiếp tục bộ truyện này.

Chứ nhìn mấy đứa con tinh thần cứ bị cất trong góc cũng sầu lắm QwQHiện tại truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad nhé, hy vọng được các bạn ủng hộ.#Tugney, 2021
 
Văn Phòng Thám Tử Eightz
Chương 2: Siêu năng lực gia


"...

Mọi chuyện là như vậy đấy."

Kể ra chi tiết mọi chuyện và bất an trong lòng, Hồ Vãn Linh nhẹ tâm uống một ngụm trà hoa cúc.

Vị ngọt dịu hòa tan vào đầu lưỡi, cộng thêm hương thơm nhàn nhạt xóa nhòa bớt căng thẳng những ngày qua của cô...Trà thật ngon.Từ lúc lắng nghe câu chuyện đến giờ, Fung vẫn chưa nói lời nào.

Hắn như chìm trong suy nghĩ của mình, cả căn phòng rơi vào tĩnh lặng.V sau khi rửa mặt thì quay lại, ngồi chễm chệ trên chiếc ghế xoay duy nhất trong phòng để hóng chuyện.

Hồ Vãn Linh cũng chỉ biết nhấm nháp tách trà chờ Fung mở lời."

Tôi nắm được vấn đề rồi."

Cuối cùng, hắn lên tiếng."

Vâng?"

Cô ngạc nhiên hỏi lại.

Nắm được vấn đề nhanh như vậy à?"

Trong số người quen và đồng nghiệp của chị, có ai đối xử tốt đặc biệt với chị trong thời gian này không?"

"Hả?"

Cô chớp chớp mắt, chưa theo kịp tư duy của Fung.Hắn thấy mình hỏi có chút thiếu đầu thiếu đuôi, bèn sắp xếp lại từ ngữ trong đầu, nói ra phân tích của mình: "Theo tôi thấy, khả năng cao là người quen hoặc đồng nghiệp của chị.

Người đó quen thuộc giờ giấc chị sinh hoạt, lại yêu thích chị nên tạo ra các hành vi đồi bại để tinh thần chị trở nên sa sút.

Chị cũng đã nói cấp trên không hài lòng bởi dạo đây chị thường mất tập trung, đồng nghiệp cũng trở nên xa cách vì chị ngại tiếp xúc gần đúng không?Nếu vậy mà vẫn còn có người chịu khó kề cận, cổ vũ chị để chị ngày càng lệ thuộc vào hắn thì hẳn có thể là thủ phạm.

Và kẻ đó ít nhất phải có siêu năng lực tàng hình cùng xuyên tường."

Nghe suy luận của Fung, Hồ Vãn Linh kinh ngạc nhìn cậu.

Mặc dù cậu phân tích khá có lý, nhưng không giống tình trạng mà cô đã gặp."

S...

Sao có thể?"

Cô lắc đầu: "Chẳng có người nào đối xử tốt với tôi như cậu nói cả."

"Chị chắc chắn?"

Thần sắc hắn nghiêm túc lặp lại câu hỏi khiến cô không tự giác suy nghĩ kỹ thêm một lần nữa.

Chẳng qua câu trả lời không thay đổi."

Tôi chắc chắn."

Kết quả suy luận sai lầm làm Fung lâm vào trầm ngâm.

Hắn thấy mình nên bớt hùa theo Natha xem mấy thứ phim ảnh vô bổ là vừa.

Chỉ dựa vào vài lời kể của khách hàng thì sao hắn lại cho ra kết luận dễ dàng vậy chứ, xem ra phải đến tận nhà để kiểm tra mới rõ được.Bộp...

Bộp...Tiếng vỗ tay phát ra từ bàn làm việc khiến hai người bất giác quay đầu nhìn.Họ thấy V một tay tháo cặp kính không biết đã mang lên tự bao giờ, tay còn lại xoa xoa thái dương, chậm rãi mở miệng."

Chỉ thông qua lời kể mà đã suy đúng ba điểm chính rồi đó, anh Fung.

Thứ nhất, quả thật thủ phạm là đồng nghiệp khách hàng.

Thứ hai, hắn thích chị ấy.

Thứ ba, năng lực linh hồn của hắn vừa bộc lộ gần đây."

Khác với Fung, từng câu từng chữ V nói theo thể khẳng định, tự tin vô cùng.

Một người chỉ mới gặp cô ngày hôm nay lại có thể nhận xét dứt khoát như thể cậu chính là người trong cuộc.

Hồ Vãn Linh bán tín bán nghi định hỏi lý do thì nghe thấy giọng nói ẩn chút lo lắng của Fung."

Cậu ổn chứ?"

Công việc quan trọng, nhưng sức khỏe các thành viên càng quan trọng hơn.

Fung vẫn chú ý những gì cậu nói, nhưng hắn luôn ưu tiên sức khỏe của cậu.Đợt trước do tính chất công việc, V đã dùng năng lực liên tục khiến bản thân kiệt sức đến mức bất tỉnh.

Tịnh dưỡng hai ngày, cậu căn bản đã phục hồi nhưng các thành viên khác cứ lo mãi."

Em ổn, em ổn."

V xua tay với hắn, tiếp tục giải thích với khách hàng đang nghi hoặc kia: "Tên đồng nghiệp đó của chị thầm thương trộm nhớ chị từ lâu, muốn thân mật với chị nhưng không có cơ hội, cũng chẳng có tư cách.Vì chấp niệm của gã ngày một mạnh nên mới sinh ra siêu năng lực linh hồn, cho phép gã xuyên tường cùng tàng hình.

Gã đột nhập vào nhà chị lần đầu tiên là vào ba tuần trước."

Ba tuần trước...

Hồ Vãn Linh nổi hết da gà da vịt.

Nếu lời cậu ta nói là đúng, vậy gã đó có khả năng luôn quan sát bên cạnh cô hơn một tuần liền trước khi ra tay với cô.Chấp niệm mạnh nên sinh ra siêu năng lực?

Cô có nghe qua chuyện này, nhưng vì xung quanh cô chưa bao giờ xuất hiện việc tương tự nên đối với cô rất là mơ hồ và mới mẻ.Trên thế giới vốn tồn tại hai nhóm siêu năng lực gia.

Một là siêu năng lực gia bẩm sinh, từ khi sinh ra đã sở hữu năng lực siêu nhiên.

Sức mạnh siêu năng lực tự nhiên khá hòa hợp với cơ thể người sở hữu, giúp họ thấu hiểu và vận dụng nó một cách thành thạo thành thạo.

Hai là siêu năng lực gia tự phát, nhóm này hình thành dựa trên chấp niệm sâu đậm.

Một người nếu chứa chấp niệm quá sâu sắc có thể sẽ kích động tiềm lực ẩn trong tâm, và từ ý muốn chấp niệm đó mà hình thành siêu năng lực tương ứng.Khác với siêu năng lực gia bẩm sinh, nhóm siêu năng lực gia tự phát có sức mạnh yếu hơn và khó mà khai thác tối đa tiềm năng của nó.

Nhưng dù không khai thác được tối đa tiềm năng, thì họ vẫn vượt trội hơn cả tỷ người bình thường trên thế giới này.

Bởi thế, dù là nhóm siêu năng lực gia nào thì cũng không ai dám coi thường họ.Thoát khỏi cơn ngẩn ngơ, cô tập trung nghe tiếp những lời V nói."

Tuần đầu gã chưa có bất kỳ hành động quá phận nào, là vì đang trong quá trình thích ứng siêu năng lực.

Khi đã quen dần, nhân cách đồi bại của gã cũng không cần kìm nén nữa, gã bắt đầu giở trò với chị.Hai tuần kế tiếp, thấy chị sa sút tinh thần gã không những không tiếc thương mà còn nhen nhóm khoái cảm kỳ lạ nên không chủ động tiếp cận hay giúp đỡ chị làm gì.

Và sắp tới, hành vi của gã sẽ ngày một quá đáng nếu chị cứ tiếp tục không biết gì như bây giờ.

Hắn thích nhìn chị vùng vẫy trong mờ mịt, tên khốn bệnh hoạn..."

Đến câu cuối, giọng cậu nhỏ dần như thì thầm, chỉ để mình cậu nghe.Dù cậu đã giản lược nhiều chi tiết khó chịu, nhưng Hồ Vãn Linh vẫn cảm nhận ác ý rõ ràng.

Nếu cô không tìm đến Eightz nhờ ủy thác, có phải về sau cô sẽ hối hận không?

Không, cô không muốn như thế!"

Gã...

Gã là ai?"

Khóe môi cô run rẩy bật hỏi.Ngoài dự đoán, V lắc đầu, tìm cớ giải thích: "Em chỉ biết đại khái cuộc đời chị trong hai, ba tuần nay.

Năng lực của em là có hạn."

Lời cậu nói chỉ là một phần sự thật.

Siêu năng lực của cậu xem như một loại năng lực nghịch thiên đến nghịch lý, không thể tiết lộ ra bên ngoài.

Cậu vừa nhìn thấu được quá khứ, vừa xem trước được tương lai của bất kỳ ai cậu muốn biết, gần như không bị giới hạn bởi mốc thời gian nào.

V đặt tên cho loại năng lực này là "Độc giả".

Ý bảo, cuộc đời của một người sẽ được cậu đọc tường tận dưới góc nhìn thứ ba như một độc giả đọc tiểu thuyết.

Tất nhiên, nó không hoàn toàn toàn năng.

Tương lai có thể thay đổi, nên kết quả cậu đọc được thường là tương lai gần, nếu cố tình đọc tương lai xa hơn nửa năm hay tìm hiểu cụ thể về các sự kiện chưa xảy ra, cậu không chắc về ảnh hưởng mình sẽ gặp phải.

Cậu chưa từng thử, cũng không dám thử.

Có vài thứ nha... không thể cưỡng cầu, càng không nên mạo hiểm.Còn quá khứ, nếu đào quá sâu, quá chi tiết sẽ làm cậu bị cạn kiệt sức lực dẫn đến bất tỉnh.

Tuy nói có thể đọc ngắt quãng, vì cậu có thể chỉ định chính xác thời gian và việc cần đọc chứ không lan man, nhưng nhìn chung vẫn rất hao tổn tinh thần.Và một nhược điểm khó chịu nhất, đó là không thể đọc được quá khứ hay tương lai của bản thân.

Đọc thấu được tất cả mọi người nhưng không thể đọc được bản thân là việc trớ trêu đến nhường nào.Bất quá, dù năng lực "Độc giả" vẫn còn bấy nhiêu hạn chế, thì nó đã đủ khiến giới siêu năng lực gia điên đảo.

Nếu đem chuyện truyền ra ngoài thì cậu sẽ gặp rất nhiều phiền phức, nên người ngoài chỉ biết siêu năng lực của cậu liên quan đến việc nhìn thấu mọi mấu chốt vấn đề.

Một dạng cấp cao của năng lực suy luận, gọi tắt là siêu suy luận.Bên cạnh đó, cậu là người có nguyên tắc, không phải vì siêu năng lực được giữ bí mật mà tác oai tác oái.

Trừ khi được khách hàng cho phép, nếu không cậu sẽ chỉ đọc sơ lược cuộc đời họ để nắm tình hình.

V yêu thích tiểu thuyết chứ không hứng thú với cuộc đời mỗi một người cậu từng gặp qua.Cậu nhìn sắc mặt Hồ Vãn Linh bỗng trở nên hoảng loạn sau mỗi câu nói, bèn nháy mắt với Fung.

Hắn đẩy đẩy mắt kính, nghiêm túc đảm bảo: "Chị yên tâm, nếu đã nhận ủy thác đương nhiên chúng tôi sẽ giúp chị đến nơi đến chốn."

"Đúng vậy.

Chị ở đây ngủ một giấc ngon lành đi, thức dậy thì ăn uống no nê rồi tụi em bắt tay vào hành động."

V gật đầu, vui vẻ đề nghị.Fung nuốt vào lời định nói: "..."

Sao nay tên nhóc này hào hứng thế?Được họ nhẹ nhàng an ủi, lại thêm vị ngọt trong miệng chưa tan hết giúp tâm tình Hồ Vãn Linh dần bình tĩnh.

Cô suy nghĩ về đề nghị của V, khéo léo từ chối."

Không, không cần, cảm ơn các cậu...

Tôi phải về đi làm nữa."

Hồ Vãn Linh đến đây để ủy thác, ký hợp đồng xong sẽ đi liền.

Ai đời mặt dày ở lại chỗ xa lạ ngủ rồi ăn vậy chứ?V đoán được cô nghĩ gì, bất đắc dĩ bổ sung thêm: "Em biết nguyên nhân cũng như quá trình toàn bộ vụ việc thì sao không biết hôm nay chị đã xin nghỉ làm ạ?

Sửa chữa tài liệu nguyên đêm sau đó ngủ chưa tới hai tiếng đã chạy xe đường dài đến văn phòng tụi em.

Nói thật, trạng thái hiện tại của chị không đủ tỉnh táo để lái xe về nhà đâu."

Biết cả những vấn đề chưa từng đề cập thì bây giờ Hồ Vãn Linh đã tin vào lời của cậu 100%.

Cho nên là... chỗ cô làm thật sự có đồng nghiệp biến thái sao?

Giờ cô hy vọng, gã kia tuyệt đối đừng là đồng nghiệp thân thiết với cô.

Nếu không, niềm tin và những mối quan hệ cô thật lòng xây dựng sẽ đổ vỡ hết.Nhìn vẻ mặt u sầu của cô, Fung thở dài: "Việc chăm sóc tinh thần khách hàng cũng là một trong những điều khoản của hợp đồng, chị đừng ngại.

Ở đây có phòng ngủ dành riêng cho khách, dưới sự bảo hộ của chúng tôi thì tuyệt đối an toàn."

Rồi Fung lấy dưới ngăn bàn ra một bản hợp đồng, nhanh chóng điền nội dung và đẩy sang Hồ Vãn Linh kiểm tra."

Ký vào hợp đồng xong thì những việc khác để chúng tôi lo."

Cô nhận lấy hợp đồng, đọc mà lòng thầm thấy may mắn, rồi ký tên lên.

Hồ Vãn Linh cho rằng cái giá tuy hơi cao nhưng vẫn trong tầm chi trả nên cô thật sự thêm ưng ý Văn phòng Eightz.

Cô biết, nếu để tổ chức khác tiếp nhận, sẽ không chỉ lấy bấy nhiêu.

Vì năng lực của kẻ quấy rối Hồ Vãn Linh thuộc dạng linh hồn, nếu không có thành viên sở hữu năng lực đặc biệt như V thì sẽ tốn kha khá thời gian để điều tra.Fung cất bản hợp đồng, hướng dẫn cô đến phòng ngủ của khách, sau đó quay về phòng tiếp khách dặn dò V."

Cậu gọi Anna, Natha với KD xuống giùm anh.

Việc lần này sẽ nhờ ba người ấy, gọi họ xong cậu nghỉ ngơi đi."

"Vâng."

V buồn ngủ nhận lệnh, đứng dậy lên thẳng tầng hai.-----Tugney on wattpad-----Hiện tại truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad nhé, hy vọng được các bạn ủng hộ.#Tugney, 2021
 
Văn Phòng Thám Tử Eightz
Chương 3: Các thành viên


Hơn mười phút sau, một cô nàng khoác áo blouse trắng, quầng mắt thâm đen vì mất ngủ xuất hiện, tiếp đến là một cô gái xinh đẹp xuất chúng với đôi mắt lờ đờ theo vào, và đi sau hai người là một thanh niên cao chừng mét chín đang không ngừng ngáp lên ngáp xuống.Thái dương Fung giần giật, lạnh giọng chất vấn: "Hôm qua mấy người nhân lúc tôi ngủ tổ chức tiệc tùng phải không?"

Hết V, giờ lại đến Anna, Natha cùng KD đều mang vẻ mặt "cần ngủ gấp", hắn tự hỏi mấy người này lén lút thức khuya sau lưng hắn à.Đáp án đúng như Fung dự đoán."

Em thí nghiệm hăng say quá nên quên giờ."

Anna biểu cảm hợp tình phải lý đáp.

Hắn nhớ dạo đây làm gì có đơn chế thuốc cần gấp hả?"

À...

Có trận đấu game lúc một giờ nên tớ thức hơi khuya."

KD chột dạ, né tránh ánh mắt sắc như dao của Fung.

Hơn một giờ mà còn dám bảo hơi khuya?"

Xin lỗi, tại em mải mê xem phim..."

Mỗi Natha là thật tâm hối lỗi, cô cúi đầu lí nhí trả lời.

Lần sau hắn sẽ ngắt mạng sớm.Hắn chợt nhớ mình quên hỏi V vì lý do gì ngủ ngoài phòng tiếp khách.

Được rồi, đừng trách tại sao sắp tới hắn sẽ quản luôn giấc ngủ của bọn họ, ai không có việc chính đáng mà thức sau mười hai giờ sẽ bị phạt.Tạm gác chuyện đó qua một bên, Fung trình bày lại sự việc, cũng như tình trạng hiện tại của khách hàng và phân công cho họ về nhiệm vụ sắp tới."

Ba người sẽ về nhà cô ấy mai phục.

Khi đến nơi, nhớ tìm chỗ ẩn thân chờ gã lộ diện.

Anna, em mang theo thuốc truy vết.

Đề phòng hung thủ trốn thoát thì sẽ giao cho Natha, em cứ phong tỏa luôn căn nhà chị Hồ Vãn Linh, việc bắt người giao cho KD.

Mọi người có thắc mắc gì không?"

KD dứt khoát lắc đầu.Anna đáp: "Không có."

Natha cười: "Đã hiểu."

"Mọi người chuẩn bị đầy đủ, khi khách hàng ổn định trạng thái thì xuất phát."

"Rõ."

Với họ, vụ ủy thác lần này đơn giản hơn các vụ bắt cướp hay đối đầu với các nhóm tội phạm siêu năng lực nhiều.

Nhớ lại nhiệm vụ mấy ngày trước, suýt chút đã để tên tội phạm trốn ra nước ngoài mà mọi người thở dài một hơi.Đây mới nên là những vụ ủy thác mà văn phòng thám tử nhận nha, còn mấy vụ nguy hiểm kia không phải của bên cảnh sát, chính phủ à? ...

Thôi thì, khách hàng là thượng đế, bọn họ lại đủ năng lực nên nhân viên chính phủ và lực lượng cảnh sát mới hay tìm đến mà.*****Qua giờ ăn trưa hơn nửa tiếng, Hồ Vãn Linh cuối cùng cũng tỉnh.

Cô ngáp một tiếng, mơ màng cảm thán.Đã lâu lắm rồi cô mới được ngủ một giấc ngon thế này, thật không nỡ rời giường.

Quả nhiên, ăn được ngủ được là tiên, mất ăn mất ngủ đời thật thảm thương.Dậy đi vệ sinh cá nhân, Hồ Vãn Linh tấm tắc khen phòng ngủ dành cho khách của Eightz chẳng khác gì phòng ở khách sạn năm sao cả.

Đầy đủ tiện nghi thoải mái, bố trí hợp mắt không dư thừa.Dọn dẹp chút vật dụng cá nhân, cô luyến tiếc rời phòng, quay lại căn phòng tiếp khách ban đầu mà nhẹ nhàng gõ hai tiếng.Cộc. cộc."

Mời vào."

Có tiếng vọng ra quen thuộc của Fung, cô mở cửa tiến vào.

Bên trong không khác gì lúc sáng, trừ việc thiếu đi cậu chàng tóc đỏ và xuất hiện thêm ba người trẻ tuổi khác đều sở hữu nhan sắc bắt mắt.Hồ Vãn Linh thầm hít sâu một hơi.

Bộ văn phòng này toàn tuyển diễn viên nghệ sĩ không à?

Sao ai cũng có thể đẹp như vậy?"

Họ là KD, Natha và Anna."

Fung chỉ vào từng người một, ngắn gọn giới thiệu tên của họ.

Sau quay sang nữ khách hàng và lặp lại hành động tương tự: "Còn đây là khách hàng của chúng ta, chị Hồ Vãn Linh."

Các thành viên thật sự đều dùng tên nước ngoài nha...

Cô thầm nghĩ trong lòng, ngoài mặt cúi người chào hỏi."

Chào mọi người.

Xin lỗi để mọi người đợi, do lâu rồi mới được thoải mái ngủ thế này."

Natha mỉm cười chào cô: "Ngủ ngon là được, trước đó thì... chắc chị đói rồi phải không?"

"Sao cơ?"

Cô nghi ngờ hỏi lại."

Hầy, tụi em nghe anh Fung kể rồi."

Anna không chút khách khí thay Hồ Vãn Linh quyết định, liền đứng dậy hướng dẫn Hồ Vãn Linh tới phòng ăn.

"Sáng sớm chị chưa ăn uống đã lên xe chạy đến đây.

Giờ em dẫn chị vào nhà bếp ăn rồi mình tới nhà chị ha."

Hồ Vãn Linh bấy giờ mới giật mình, họ đã để mình ngủ lại còn bao cả ăn uống thật đấy à?"

Không không, tôi ổn.

Chúng ta hãy đi ng...

Ọtttt...

"Hồ Vãn Linh: "..."

Cái bụng phản chủ chết tiệt.Bầu không khí trở nên xấu hổ.Để tránh cho vị khách hàng hay rụt rè rơi vào khó xử, Fung từ tốn thuyết phục: "Tôi đã nói với chị đây là một phần trong hợp đồng, không cần thiết dè chừng."

Bất giác mặt Hồ Vãn Linh đỏ ửng.Cô không phải, cô không có.

Cô không phải đang dè chừng họ, chẳng qua cảm thấy đãi ngộ quá tốt nên mới ngại ngùng thôi.

"Phụttt..."

Anna vô ý cười, sau đó lập tức xoa nhẹ mũi che giấu, chủ động dẫn đường.

"Ngại quá, để em dẫn chị đi."

"...

Được."

Hồ Vãn Linh bẽn lẽn theo đuôi.Mà nói như họ, lẽ nào các khách hàng khác cũng được ngủ phòng sang, ăn uống miễn phí như cô?

Thật vậy thì văn phòng này xứng đáng đánh giá mười sao về mọi mặt trên bảng xếp hạng các văn phòng thám tử siêu năng lực.Thực tế thì không phải ai đến đặt ủy thác cũng có tình trạng như cô.

Họ đã tiếp nhận nhiều vụ ủy thác, đối mặt muôn vàn loại hình rắc rối khác nhau, nhưng trường hợp tinh thần không khỏe như cô không thường xảy ra, thuộc về các trường hợp ít gặp.

Vậy nên đối với họ, mời khách hàng của mình thêm một bữa cơm cũng không tính là quá phận.Trong nhà bếp.Hai người thấy V và một cậu trai màu tóc bạch kim đặc biệt, họ đang vừa ăn vừa trò chuyện."

A?

Là khách hàng ạ?"

Rhythm lập tức chú ý bên này, đứng dậy mang thêm chén đũa: "Đợi em một lát."

"Làm phiền cậu, tôi là Hồ Vãn Linh.

Thật sự cảm ơn mọi người."

Lại thêm một thanh niên đẹp trai xuất hiện.

Hồ Vãn Linh tự ngẫm, lẽ nào hồi xưa giờ mình ít gặp trai xinh gái đẹp, là vì họ đều sở hữu siêu năng lực nên tập hợp sống cùng nhau hết đúng không?

Quá bất công rồi."

Xin chào chị, em tên Rhythm, thành viên của Eightz.

Rất vui được gặp chị."

Ôi ôi, không chỉ đẹp trai lễ phép mà giọng còn rất ngọt ngào, êm tai.

Cô nhịn lại xung động trong lòng, ngồi xuống cùng dùng bữa.Lúc dùng cơm, Anna có kể cụ thể về kế hoạch mà họ lặp ra cho Hồ Vãn Linh.

Ba người bọn họ sẽ tới nhà cô bắt thủ phạm tại trận, Hồ Vãn Linh chỉ cần sinh hoạt như thường."

Chị ấy từng lấy lý do nghỉ phép một ngày để thăm họ hàng, khá thuận lợi cho chúng ta.

Lúc về chị ghé mua mấy món hải sản tươi ngon coi như mình thật sự đi thăm bà con, tới lúc đó thủ phạm sẽ không nghi ngờ mà sa lưới."

Anna gật gù khen lý do nghỉ phép của Hồ Vãn Linh vô tình tạo điều kiện thuận lợi cho họ.

Ngược lại, Hồ Vãn Linh ngại ngùng cười, thật ra mỗi lần muốn nghỉ phép cô đều lấy lý do này chứ không có gì đặc biệt.Uống xong ly nước cam, V lấy cặp kính gọng trắng trong ban sáng đeo lên nhìn Anna với Hồ Vãn Linh một lượt.

Anna khẽ nhíu mày trước hành động của cậu nhưng không tiện bắt bẻ trước mặt người ngoài.Rất nhanh, cậu bỏ kính xuống, một ly nước cam khác xuất hiện trước mặt cậu.

Rhythm mỉm cười thật tươi: "Có thêm mật ong."

V: "..."

Thêm mật ong thì sao?

Tại sao cậu phải uống tận hai ly nước cam hả?Đấu tranh hai giây, cậu im lặng nhận lấy uống, Anna tỏ vẻ hài lòng còn Hồ Vãn Linh không hiểu bầu không khí kỳ lạ hiện tại.Hình như hồi sáng cô cũng thấy động tác tháo kính này của V, có lẽ liên quan siêu năng lực của cậu ấy.

Nhưng dù sao cô chỉ là khách hàng, không tiện nhiều chuyện xen vào."

Ừm, ngon thật..."

V chép miệng cảm thán, sau đó dặn dò Anna: "Thủ phạm tuy không nghi ngờ nhưng hẳn là hắn sẽ không ghé đêm nay cho an toàn.

Tớ đoán hắn sẽ đợi đêm mai, khi thấy chị ấy đi làm trở lại và không biểu hiện điều khác thường thì mới tiếp tục ra tay."

"Mai á?"

Anna nhíu mày lần nữa.

Mấy cái "phỏng đoán" của V là chuyện tương lai còn gì.

Việc bắt tên khốn kia lằng nhằng hơn cô nghĩ."

Chính xác là sáng sớm ngày mốt.

Nếu may mắn thì hôm đó bắt được hắn, xui thì dài thêm vài ngày."

V lườm xéo con người đòi hỏi quá nhiều kia: "Cậu nghĩ mấy tên phản diện đều mất não hả?

Ừ thì có lẽ, nhưng chúng vẫn biết sợ hãi.

Lỡ đâu chị ấy không đi thăm họ hàng mà nhờ cảnh sát hay tổ chức siêu năng lực như chúng ta giúp đỡ thì không phải hắn lọt bẫy à?"

"Thế...

Thế nếu hắn phát hiện các cô cậu theo tôi về thì chúng ta mãi sẽ không bắt được hung thủ sao?"

Hồ Vãn Linh run giọng hỏi.Toàn bộ thức ăn ngon lành cô vừa thưởng thức chợt trở nên nhạt nhẽo.

Chiếc bụng no nê bỗng chốc cồn cào."

Chị yên tâm, với năng lực của tụi em thì chắc chắn tóm được hắn."

V hơi nghiêng đầu, trưng ra nụ cười đáng tin.

"Có điều có thể mất vài ngày và trong suốt thời gian đó, bạn em sẽ ở tạm nhà chị.

Chị không phiền chứ?"

"Mọi người sẽ ở lại thật ư?"

Làm gì phiền chứ, Hồ Vãn Linh mừng còn không kịp.Nghe ngữ điệu chắc nịch của V, Anna đành chấp nhận số phận.

Nếu tương lai không phát sinh dị biến, thì tối mai...

à không, đến sáng sớm ngày mốt, họ mới bắt được người."

Đương nhiên thật ạ."

Anna thầm thở dài cười đáp, thiết nghĩ may mắn vì còn có Natha cùng KD bầu bạn.

Ôi, đống thí nghiệm dở dang đang chờ đợi cô hoàn thành...

-----Tugney on wattpad-----Hiện tại truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad nhé, hy vọng được các bạn ủng hộ.#Tugney, 2021
 
Văn Phòng Thám Tử Eightz
Chương 4: Ủy thác cuối ngày


Trời ngả chiều, gió mỗi lúc một mạnh, mang theo dòng khí lưu mùa đông từ biển ngoại ô tràn về.Lái xe trên con đường quốc lộ mà Hồ Vãn Linh bị gió quét đến run cầm cập.

Ban sáng vội đi nên cô quên mặc ấm, lòng còn rét hơn tiết trời nên không cảm thấy quá lạnh.

Hiện tại cô đã tìm được sự giúp đỡ, tâm tình dễ chịu nên xúc giác cảm thụ một cách chân thật nhất.Liếc nhìn gương chiếu hậu, ba thành viên của Eightz đang lái chiếc ô tô VNF bốn chỗ đời cũ, luôn giữ khoảng cách nhất định để không lạc.

Họ trông khá ấm áp nhờ hệ thống sưởi ấm trong xe, trái ngược với trải nghiệm lạnh lẽo của cô.Đành vậy thôi, họ đã đề nghị Hồ Vãn Linh ngồi chung để KD lái hộ xe nhưng bị cô từ chối.

Giờ có lạnh cũng phải cắn răng chịu, dù sao cũng sắp tới nhà...Phía sau cô, ba người Anna quả thật đang ngồi ấm áp nói chuyện phiếm.

KD lái xe, Natha ngồi ghế phó lái, một mình Anna vui vẻ độc chiếm băng ghế đằng sau."

Vậy là hôm nay sẽ yên ổn?"

Natha quay đầu hỏi."

Ừm, V nói hôm nay gã tạm thời yên phận.

Ít nhất thì mình phải ngủ tại nhà khách hàng hai đêm."

Anna gật đầu, cô thầm mắng gã trong lòng hại cô sắp tới thức đêm.Như hiểu được suy nghĩ của cô, KD lên tiếng."

Đêm nay hai người cứ thoải mái ngủ bù đi, để anh canh được rồi.

Sáng anh sẽ ngủ bù."

Anh từ kính chiếu hậu liếc sang Natha với Anna, chủ động nhận việc.Chưa để Natha phản ứng, Anna đã vỗ tay giơ ngón cái với anh: "Tuyệt, giao cho anh."

Natha bất đắc dĩ đồng ý theo.

Họ muốn sao thì sao vậy, miễn hoàn thành nhiệm vụ.

Cô cũng không thích nhường qua đẩy lại những chuyện vụn vặt linh tinh này.Cả ngày yên ả trôi qua, không ngoài dự đoán của V.

Bọn họ nhất thời được thả lỏng đôi chút, nhưng không xem nhẹ nhiệm vụ của mình.

Họ quan sát kỹ nhà của Hồ Vãn Linh từ trong ra ngoài và lập ra các hành động chu toàn.Bên nhóm họ đã ổn định thì bên văn phòng Eightz lại bất ngờ đón tiếp một vị khách mới.Người đang ngồi đối diện Fung là một cô gái tém hết tóc vào chiếc mũ lưỡi trai xanh, đeo cặp kính đen chống nắng to tròn, mang khẩu trang, ăn mặc kín mít hết sức khả nghi.

Trông khả nghi vậy thôi nhưng thật ra cô là nữ ca sĩ nổi tiếng toàn cầu, được mọi lứa tuổi hâm mộ Đường Tuyết Yên, nghệ danh Reika.

Đứng sau lưng Đường Tuyết Yên còn có một người đàn ông, người này diện mạo nghiêm túc, mặc bộ vest xám trang trọng, là trợ lý Trần Sơn của cô.Thường thì vài ba ngày mới có một khách hàng đến ủy thác, riêng hôm nay trước khi mở cửa đã tiếp một khách hàng, lúc sắp đóng cửa kết thúc ngày thì đón thêm một vị.

Mà vị thứ hai còn là nữ nghệ sĩ nổi tiếng, bộ hôm nay là ngày đặc biệt gì à?Fung giới thiệu với họ câu chào quen thuộc của mình: "Xin chào hai người, tôi là Fung, quản lý của Văn phòng Eightz chuyên tiếp nhận mọi loại ủy thác miễn phù hợp với chuẩn mực đạo đức của xã hội.Xin hỏi, ủy thác hai người là gì?"

Dường như thấy thái độ của mình bất lịch sự, Đường Tuyết Yên nhanh chóng cởi khẩu trang, kính và mũ, để lộ ra đường nét tựa điêu khắc của mình.

Mái tóc màu lam mượt được bó trong nón nay bồng bềnh rủ xuống, đôi mắt đen tròn với hàng mi cong cong động lòng người, môi đỏ mũi cao kết hợp làn da trắng hồng...Không hổ danh đại mỹ nữ vạn người mê, V ngồi trên chiếc ghế xoay tấm tắc khen thầm."

Thật ngại quá, tôi có thói quen ăn mặc vậy khi ra ngoài nên nhất thời quên cởi xuống."

"Không sao, chúng tôi hiểu."

Fung gật đầu, tỏ ý nên vào vấn đề chính."

Anh Sơn, hãy đem bức thư nhận được lúc trưa đưa cho họ."

Đường Tuyết Yên ra hiệu cho trợ lý.Người đàn ông động tác nhanh gọn, lấy trong vali ra một phong thư trắng đưa cho Fung.Phong thư trắng tinh đơn giản, phía ngoài đề tên người nhận là Reika, không có người gửi.

Lúc này, Đường Tuyết Yên có chút nao núng kể lại sự việc."

Thư không có tên người gửi tôi từng gặp qua nhiều, nên cứ nghĩ là một trong các fan.

Đến khi mở ra đọc mới biết nó là thư đe dọa."

Nội dung trong thư là những chữ in hoa từ tạp chí được cắt dán thành câu hoàn chỉnh: Vào trưa mai, tao sẽ cho nổ tung chiếc máy bay chở mày sang nước Âu.Một câu ngắn gọn nhưng lực công kích đủ khiến Fung nhíu mày: "Đánh bom máy bay?

Việc này không thể xem nhẹ, ít nhiều cũng phải thông báo cho bên lực lượng cảnh sát..."

"Xin đừng."

Đường Tuyết Yên lắc đầu, khẩn thiết giải thích."

Buổi biểu diễn tối mai ở nước Âu rất quan trọng với tôi, nếu cảnh sát vào cuộc tôi có thể sẽ bị công ty cấm ra nước ngoài trong thời gian gần mất.

Chưa kể, thư đe dọa cũng không phải lần đầu tôi nhận, dọa đánh bom, giết người, công kích cá nhân tôi đều đã gặp qua nhưng hoặc là dọa dẫm suông, hoặc không thành công.Vị trợ lý của tôi là một siêu năng lực gia có năng lực nhận biết nguy hiểm nên giúp tôi hóa nguy thành an vô số lần, tôi rất an tâm khi có anh ấy bên cạnh.

Đợt này vì có dính líu tới người ngoài nên tôi cần thêm người bảo vệ.Có thể lá thư này cũng là một lời nói suông, hoặc tệ nhất thì như nội dung thư đã nói... nhưng chuyến bay tôi không thể bỏ lỡ.

Nên đề phòng trường xấu nhất, tôi muốn ủy thác bảo vệ an toàn cho chuyến bay cũng như các hành khách cùng khoang với tôi.

Tiền bạc không thành vấn đề."

Ánh mắt Fung sâu thẳm nhìn cô.

Áng chừng hai giây im lặng, hắn dò hỏi."

Xin lỗi vì hỏi cô câu riêng tư, nhưng lý do gì khiến cô liều mạng đến vậy?

Hay cô căn bản không tin nhưng vẫn đến đây ủy thác để đề phòng?"

Chuyện Đường Tuyết Yên sảng khoái chi trả số tiền lớn để ủy thác đảm bảo sự an toàn cho mọi hành khách trên chuyến bay, chứng tỏ việc cô nhất quyết đi sang Âu không phải vì kiếm tiền.

Vậy tại sao nhất quyết đi khi biết nó ảnh hưởng đến tính mạng?Đường Tuyết Yên thả người vào lưng ghế, nhẹ trả lời: "Nghệ sĩ có anti fan là chuyện thường, các tai nạn kỳ lạ xảy ra trong giới cũng không ít, nên lời đe dọa dù hoang đường thì chúng tôi cũng phải đề phòng ít nhiều.Nếu thuộc dịp khác, tôi sẽ hoãn lại vì sự an toàn của mình hoặc tự đi phi cơ riêng.

Nhưng chuyến bay của ngày mai, tôi phải đi.

Tôi thật sự cần phải đi.

Mọi người không nhận ủy thác thì tôi đành tìm cách khác, chỉ hy vọng chuyện lá thư được giữ bí mật."

Quyết tâm của Đường Tuyết Yên thể hiện rõ trong ánh mắt cứng cỏi của cô.

Hẳn là có việc không tiện nói nên đành trả lời lòng vòng.Mà dù sao thì vấn đề riêng của cô không thành vấn đề với văn phòng Eightz.

Nhiệm vụ của họ là nhận ủy thác và chăm sóc khách hàng, không kể đời tư, không xen việc riêng.

Khó khăn duy nhất ở đây là "Phòng hộ tuyệt đối" Natha đã nhận ủy thác khác, vừa rời đi mấy tiếng trước."

Vấn đề đánh bom..."

Fung không đáp liền mà đan tay vào nhau, chống cằm suy nghĩ.Một khi xuất hiện người có siêu năng lực tạo bom, người duy nhất bảo vệ được mọi người là Natha, ngoài ra... ngoài ra còn một người!Tia sáng trong cặp mắt xanh thẳm của Fung vừa lóe lên đã chìm ngay.

Hắn ngồi thẳng dậy lấy bản hợp đồng chỉnh sửa vài mục, lơ đãng hỏi: "Phải rồi, tôi có thể hỏi siêu năng lực của anh Trần Sơn đây không?

Để nắm rõ hơn tình hình hai người."

Thấy Đường Tuyết Yên gật đầu, trợ lý Trần Sơn lúc bấy giờ mới lên tiếng."

Năng lực của tôi là 'Cảnh báo'.

Như tên gọi, nó cho phép tôi cảm ứng được nguy hiểm sẽ xảy ra trong bán kính mười mét và theo bản năng, tôi sẽ tự động tìm đường hoặc cách giải quyết khác để tránh đi nguy hiểm đó.

Tôi có thể bảo vệ cô Reika được an toàn là nhờ vào năng lực này."

Động tác viết của Fung khựng lại một nhịp, vì nó diễn ra rất nhanh nên không để lại chút dấu vết.

Mặc dù trước đó hắn đã nghe kể từ Đường Tuyết Yên nhưng vẫn không tránh khỏi bất ngờ khi nghe đương chủ nói rõ.

Một năng lực khá tuyệt vời."

Mạn phép hỏi thêm một câu, anh có cái nhìn thế nào về chuyện cô Đường Tuyết Yên?"

Chần chừ giây lát, Trần Sơn nhìn nhìn Đường Tuyết Yên, biết cô không ngăn cản, anh thoải mái trình bày cái nhìn của mình."

Thành thật mà nói, tôi không đồng ý việc cô Reika một mực muốn sang Âu vào ngày mai.

Thư đe dọa nói đánh bom nhưng nếu không phải đánh bom mà là hành động gây hại khác có mức độ tương tự thì không phải càng hỏng bét sao?"

-----Tugney on wattpad-----Hiện tại truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad nhé, hy vọng được các bạn ủng hộ.#Tugney, 2021
 
Văn Phòng Thám Tử Eightz
Chương 5: Điểm đáng nghi


Thái độ cứng rắn của Trần Sơn làm Đường Tuyết Yên áy náy trong lòng.

Cô quả thật e ngại việc mang theo anh lao vào nguy hiểm, trong khi Trần Sơn chỉ muốn cô tạm hoãn buổi trình diễn vì an toàn của mình."

Năng lực của anh đã được kích hoạt rồi sao?"

Fung hỏi."

Vâng."

Trần Sơn nghiêm trọng gật đầu: "Dù khá mơ hồ nhưng khi đọc được nội dung thư, tôi có cảm giác không tốt."

Chợt Đường Tuyết Yên quay phắt sang anh, ngạc nhiên hỏi: "Tôi nhớ anh nói cảm giác không tốt khi vừa nhìn thấy bức thư mà?"

"Vậy sao?

Thật xin lỗi, vì lo lắng cho cô Reika nên tôi nhớ nhầm.

Tôi đã cảm thấy không ổn khi nhìn thấy bức thư."

Trần Sơn mặt không đổi sắc sửa lời.

Fung dừng tay liếc anh một chút rồi tiếp tục thêm vài điều khoản, thuận miệng khen."

Năng lực anh tuyệt thật, cảm ứng được nguy hiểm qua cả bìa thư."

"Đúng vậy, năng lực của anh ấy thật sự rất tuyệt."

Đường Tuyết Yên thoải mái thừa nhận, còn có vẻ tự hào thoáng qua.Đối mặt những lời khen của họ, Trần Sơn cũng không kiêu ngạo, chỉ khiêm tốn lắc đầu: "Mọi người quá lời thôi."

Lắng nghe đối thoại nãy giờ, tầm nhìn V tuy luôn hướng về phía họ, nhưng đôi mắt xám bạc cách một lớp kính của cậu chỉ chăm chú vào các câu chữ đang bay nhảy thật nhanh giữa không trung.Câu chuyện cậu đọc được có chút ly kỳ, phải chi được phép thì cậu không ngại đọc tiếp về cuộc đời nữ nghệ sĩ xinh đẹp kia đâu.

Bên Trần Sơn tuy cũng sóng gió không kém, nhưng vì anh ta không gây ảnh hưởng đến ai, nhân cách lại tốt nên cậu thấy không cần thiết xen vào.Vừa dừng sử dụng năng lực, đầu V ong cả lên.

Cậu bắt đầu hoa mắt nhìn một hóa hai, cảnh vật cũng mờ mờ ảo ảo.

Không nên để Fung chú ý, lát cậu cần xem tương lai của thành viên khác, để hắn phát hiện thì tiêu.Vừa nhắc tào tháo, tào tháo liền gọi cậu."

V, tính khả thi của ủy thác đủ để chúng ta nhận không?"

May mắn là Fung đang viết hợp đồng nên không chú ý sắc mặt của cậu, chỉ có cặp nghệ sĩ trợ lý đột ngột hướng tầm nhìn sang đây.Đối với họ, cậu bạn trắng nhợt hơi ốm yếu này như chỉ vô tình có mặt trong phòng tiếp khách, không nghĩ đến quản lý của Eightz lại cẩn thận hỏi ý kiến của cậu ta về ủy thác, làm họ có chút tò mò năng lực của cậu."

Đủ ạ.

Thành viên của chúng ta kiểm soát được."

"Okay."

Fung chấm bút, đưa giấy tờ đã sửa đổi cho họ.

"Hai người kiểm tra hợp đồng xong thì hẵng ký.

Theo hợp đồng, trong trường hợp thư đe dọa là giả thì cô Đường Tuyết Yên chỉ cần trả phí vé máy bay khứ hồi và ăn uống ở đó cho thành viên chúng tôi.

Các trường hợp còn lại, dựa vào mức độ nguy hiểm xảy ra mà giá sẽ dao động ở mức độ một đến mức độ bảy, được chứ?"

Đọc bản hợp đồng mà Đường Tuyết Yên ngạc nhiên không thôi.

Cô nghe nói đã lâu, rằng văn phòng Eightz làm việc chất lượng cao và giá cả phải chăng nên mới lặn lội từ thành phố kế bên đến ngoại ô thành phố S xem thử.

Kết quả đúng là ngoài sức tưởng tượng.Trước đó cô có nghe ngóng thử trên diễn đàn nếu để bảo vệ cho nhiều người, có thể là trong không gian chật hẹp như máy bay thì giá sàn thường sẽ bao nhiêu.

Họ bảo việc đánh nhau trong không gian hẹp như máy bay là một bất lợi lớn, việc bảo vệ cho một thân chủ đã khó huống hồ chi cả những người xung quanh.

Mức giá thấp nhất thường tầm mức độ ba...Vì tính cẩn thận, Đường Tuyết Yên đọc xong đưa cho trợ lý của mình đọc thêm lượt nữa, sau đó mới ký tên.

Ngay khi ký xong hợp đồng, Trần Sơn lấy ra một phong thư mỏng gửi cho Fung."

Đây là... ?"

Fung khó hiểu nhận thư, mở ra thì thấy tờ chi phiếu mệnh giá mức độ hai."

Chút lòng thành của chúng tôi, mọi người hãy xem như đây là tiền cọc tôi gửi trước.

Dù thư đe dọa kia là giả hay thật thì tôi đều định gửi nó cho mọi người."

Đường Tuyết Yên mỉm cười đứng dậy, đoạn chìa tay ra trước mặt Fung: "Cảm ơn đã nhận ủy thác của tôi.

Hợp tác vui vẻ."

Con người Đường Tuyết Yên giản dị, khí phách khác hẳn với lời đồn băng lãnh, yêu kiều dân mạng hay thổi phồng, đem đến cảm giác thoải mái cho người trò chuyện chung.Fung mỉm cười bắt tay cô: "Hợp tác vui vẻ.

Nhân tiện, hãy cho tôi biết địa chỉ, sáng sớm mai thành viên của chúng tôi sẽ tới."

Nhận tờ địa chỉ từ Trần Sơn, Fung tiễn hai người ra về rồi đi lên lầu một chập gõ cửa phòng vài thành viên.

Khi xuống lại phòng tiếp khách thấy ai kia vẫn chưa rời.V ngồi bấm điện thoại, không chút để ý Fung.

Hắn nhướn mày: "Cậu vẫn còn ở đây à?"

"Lười về phòng.

Đợi ăn tối xong thì em lên lầu luôn."

Liếc nhìn tên nhóc tóc thì đỏ chói mà mặt nhợt nhạt như ma, Fung nhịn không được trách mắng: "Lết cái thân lười của cậu vận động bớt đi.

Suốt ngày chúi mũi vào điện thoại, tập luyện cùng mọi người cũng không chịu.

Cậu nhìn mình trong gương có như con ma que không chứ?"

Oan ức quá, V tìm đại cớ ngồi im chờ cơn chóng mặt tan dần thì thành lý do bị mắng.

Hơn nữa, ma que là cái quỷ gì?

Đang ví von cậu vừa gầy vừa trắng đó hả?

Cậu mới không muốn nghe!Sợ ngồi lâu hơn Fung sẽ càng mắng càng hăng, V vội vội vàng vàng bật dậy chuồn trước.Nào ngờ chân vừa chạm đất đã thốn đến loạng choạng suýt va trúng cạnh bàn, may sao tay kịp chống lên mặt kính giữ thăng bằng.Fung nhìn thấy toàn bộ quá trình: "..."

"...

À thì, chân em hơi tê."

Fung vẫn lẳng lặng quan sát cậu.V: "..."

Nãy giờ ngồi bó gối nên chân cậu hơi bị tê, đứng không vững, hắn tuyệt đối đừng hiểu lầm cậu có bệnh giấu thầy!"

Em xin thề mình thật sự bị tê chân nên lảo đảo, không phải do dùng siêu năng lực quá sức!"

"À...

Cậu không nói anh cũng quên mất."

Fung cười nhưng ý cười không chạm đáy mắt.

Hắn lo tập trung vào hợp đồng nên vừa rồi quên trạng thái của V thật.

"Hôm nay cậu đã dùng năng lực liên tục."

Tự đập đá vào chân mình là đây đúng không?

V thầm rơi lệ, cậu thà để hắn tiếp tục mắng mình còn hơn nở nụ cười đáng sợ đó.Hắn nhìn cậu, cậu nhìn hắn, hai người bất động nhìn nhau, cứ thế giằng co một trận.Cạch.Cửa phòng khách bật mở, chưa thấy người thì đã nghe chất giọng năng động vang to: "Fung gọi tớ với Mintor làm nhiệm v-...

Ồ, sai thời điểm à?"

Người mới đến da trắng, tóc vàng, mắt lam, cộng thêm thân hình nhỏ con trông rất giống cậu học sinh cấp hai ngoại quốc.

Đằng sau cậu là một cô nàng mang nét đẹp huyền bí với mái tóc đen dài và đồng phục thủy thủ cùng màu.

Cô đẩy cậu bạn Vanz đang cười hì hì đứng chắn trước cửa vào trong."

Cậu gọi tụi tớ?"

Liếc V một cái, Fung đành gác việc của cậu ra sau đầu, ngồi vào ghế salon ra hiệu họ cùng ngồi: "Ừ, có ủy thác cho hai người."

Thân là kẻ bị quản lý lườm, V nén lại ý định trốn về phòng, ngồi tại chỗ cũ tham gia góp ý cho đồng đội."

Sáng mai các cậu đến địa chỉ này chờ người đón.

Nhiệm vụ là bảo vệ khách hàng ủy thác lẫn các hành khách trên chuyến bay đề phòng có kẻ đánh bom."

Hai người nào đó chưa ngồi nóng mông đã muốn bỏ về phòng: "..."

Ai biết có kẻ đánh bom thật hay không, nhưng Fung đã ném cho hai người họ một quả bom nặng ký vào mặt.Giao nhiệm vụ cho hai thành viên, trong đó một người là siêu năng lực "Không gian đa chiều" - có thể chứa đựng mọi thứ trừ vật sống, và người còn lại hoàn toàn không sở hữu bất kỳ siêu năng lực nào, đi bảo vệ mọi người chống lại bom đạn.

Nghe kiểu nào cũng sặc mùi tự sát...Nụ cười Vanz cứng đờ, cố gắng kiềm chế thanh âm run rẩy của mình: "Fung, đùa thế chết người nha...

Cậu nói lại cho bọn tớ nghe nhiệm vụ gì đi?"

Nét điềm tĩnh trên mặt Mintor luôn bất biến, nhưng động tác vươn tay lấy tờ giấy ghi địa điểm đã bị khựng hai nhịp.

Thể lực và thân thủ của họ tuy có hơn người thường, nhưng đem chống bom đạn bằng kiểu quái nào hả?"

Ý cậu nhờ tụi mình báo cảnh sát à Fung?"

Mintor tỉnh bơ mắt đối mắt với hắn.Fung: "..."

Vanz: "..."

Hợp lý nhỉ?"

Phụttt...

A ha ha ha!"

Đến lượt V thì bật cười không kiêng nể.

Ai bảo Fung không giải thích đầy đủ, cho dù gặp Natha thì cô ấy cũng sẽ hoài nghi nhân sinh như Mintor thôi.

Trước khi Fung nổi giận, V tranh thủ thay hắn giải thích: "Đánh bom chỉ là cách nói trên giấy tờ.

Bom thì chẳng thấy nhưng ẩu đả khó tránh.

Nhóm đối phương bốn người, một nữ tiếp viên thực tập là chủ mưu và ba siêu năng lực gia khác.

Ừm...

Năng lực của họ em đọc qua góc nhìn của hai khách hàng làm em cảm giác khá kỳ lạ."

Nói đến đây V ngoẹo đầu, tay vuốt vuốt cằm suy nghĩ."

Lạ?"

Fung chú ý cách dùng từ của cậu.

Không phải hiếm hay đặc biệt mạnh, mà là kỳ lạ."

Kiểu... giống giống đâu đó chăng?"

Nghĩ thêm một hồi vẫn không bắt được manh mối từ cảm giác, cậu bực bội lắc lắc đầu: "Thôi.

Chắc em ảo giác, để em kể sơ lược cho.

Một người hóa thân thành mọi loại chất lỏng, một người biến hóa thành khói, à... sương mù hợp lý hơn, một người thì hóa được đôi tay thành nắm đấm gấu.

Nhưng dường như họ chưa quá thành thạo năng lực của mình."

Hóa lỏng, hóa khí, hóa gấu à?

Trừ cái nắm đấm gấu thì hai cái còn lại đâu thuận tiện cho việc tấn công?"

Hay chúng chỉ cần một người tấn công, hai kẻ còn lại là đường để chúng rút lui?"

Vanz nói ra suy đoán của mình.Mọi người từng đoán theo hướng ấy nhưng nhờ một câu nói "lạ" của V làm họ nghĩ nhiều thêm khả năng không cần thiết.

Đương sự cũng hiểu điều đó, nhân lúc họ trao đổi qua lại, lén lút sử dụng năng lực lên Vanz.V đọc lướt nhanh những dòng chữ xám trắng, đến đoạn đối mặt với chúng thì nhả chậm tốc độ đọc.

Do đọc là tương lai của Đường Tuyết Yên và Trần Sơn, cậu không thu được nhiều chi tiết hữu ích của bọn xấu.

Trần Sơn thì bảo vệ bên cạnh cô nghệ sĩ, không mấy chú tâm trận đấu.

Đường Tuyết Yên dù tò mò nhưng được bảo hộ chặt chẽ bởi trợ lý, thêm việc các hành khách khác náo loạn choáng tầm nhìn nên chẳng thấy được gì nhiều.

Bởi vậy muốn hiểu rõ trận đấu thì cậu phải đọc tương lai của thành viên mình.Trận đánh nhanh chóng bị áp đảo một chiều.

Kỹ thuật và kinh nghiệm cận chiến của Vanz cùng Mintor thuộc chuyên nghiệp, so với dân nghiệp dư phụ thuộc siêu năng lực như bọn kia thì quả là một trời một vực.Quan trọng là khúc sau.

Chúng biết mình thua nên ngay lập tức chuồn đi.

Vanz và Mintor vất vả bắt trói tên đại ca, khống chế nữ tiếp viên chủ mưu, lại để vụt mất bọn tay chân.

Năng lực của hai tên hóa khí, hóa lỏng giúp chúng lẩn trốn trong đám đông khiến nhóm Vanz bất lực lật tung cả máy bay.

Đến tận lúc hạ cánh, vẫn không mò được tung tích hai tên đàn em.

Kết quả vì lo lắng cho an toàn Đường Tuyết Yên, họ đành ở lại nước Âu ba ngày bảo vệ cô.

Đến khi về nước thì Đường Tuyết Yên cấp tốc báo cảnh sát, lúc đó nhóm Vanz mới hết nhiệm vụ.

Còn hai tên đồng bọn vẫn chưa bắt được.-----Tugney on wattpad-----Hiện tại truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad nhé, hy vọng được các bạn ủng hộ.

#Tugney, 2021
#Tugney
 
Back
Top Bottom