Tâm Linh VẠN KIẾP MỘT TÌNH YÊU

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
361752147-256-k935406.jpg

Vạn Kiếp Một Tình Yêu
Tác giả: mia-lgbt
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Chuyện tình của hồ ly và người đã là một chủ đề được khai thác từ rất lâu, Vạn kiếp một tình yêu cũng thế.

Câu chuyện xoay quanh cuộc tình của một người phàm và thái tử của tộc hồ ly.​
 
Vạn Kiếp Một Tình Yêu
giới thiệu


Xin chào

Em là Mia tác giả của bộ này

Em mới bắt đầu tập viết nên còn yếu, nếu truyện ít tương tác thì em sẽ tạm drop

Mong mọi người sẽ thích cũng như góp ý thêm để truyện của em ngày một tốt hơn

À mà truyện này là fic về một cặp otp trong lớp của em nha
 
Vạn Kiếp Một Tình Yêu
chap 1: lần chạm mặt đầu tiên


Đã bao giờ bạn tự hỏi liệu loài hô ly có đang ẩn náu quanh đây, trong những khu rừng xa xôi huyền bí

Hãy thư giãn nào và giờ ta sẽ trở về 1000năm trước .

Ở vương quốc Trường Lâm có vị vua trẻ tên gọi Tống Đồ Nam.

Ngài trị vì đã lâu nhưng chẳng mảy may quan tâm đến các phi tần, cung nữ.

Thái Hoàng Thượng trong lòng luôn mong người con trai này nhanh chống sinh con đẻ cái nhưng có thúc giục thế nào chàng cũng chẳng quan tâm

Trong khu rừng rộng lớn, tộc yêu hồ vẫn sống cuộc sống ẩn mình nơi hang động âm u.

Đứng đầu tộc hồ bấy giờ là nữ hoàng Huyền Y , bà đã cai trị hàng nghìn năm qua.

Người con trai duy nhất của bà-thái tử Tuệ Mẫn lại ham chơi, mãi chẳng chịu nối ngôi mẹ.

Trong các kì thi, thái tử lúc cùng xếp hạng bét khiến nữ hoàng không khỏi tức giận

Y: hay cho Tuệ Mẫn giỏi cho Tuệ Mẫn học hành thì không lo suốt ngày lo chơi

Mẫn: con còn trẻ mà sao Hoàng Mẫu cứ cấm đoán còn vậy

Y: con còn trẻ nhưng ta thì già rồi, sau này ta mất ai sẽ là người dẫn dắt tộc nhà

Mẫn: Hoàng mẫu đúng là khó tính!

Nói rồi cậu thái tử đùng đùng bỏ đi.

Biết nó kiểu gì cũng đói mà chạy về nên nữ hoàng cũng chẳng thèm quan tâm.

Song, ở chỗ vua Đồ Nam, chàng đang đi săn trong chính khu rừng ấy.

Ngồi trên lưng ngựa thong thả ngắm nhìn cảnh vật, chàng lại bị cận vệ làm phiền

Cận vệ: thưa Hoàn Thượng thần nghĩ sau chuyến đi săn này người cũng nên gặp gỡ những thiếu nữ ở đây, biết đâu tìm được phi tần ưng ý

Vừa nghe đã thấy chẳng lọt tai, chàng liền cố tình nhéo con ngựa mình một cái khiến nó đau điến chạy loạn xạ, thừ cơ đó tách khỏi đoàn thị vệ.

Được một đoạn, chàng vô tình nhìn thấy một con cáo kì lạ.

Tò mò chàng tiến ngựa đến gần hơn.

Đó không đâu xa lạ chính là thái tử tộc hồ Tuệ Mẫn.

Trước giờ cứ nghĩ con người rất đáng sợ nên vừa nhìn thấy Đồ Nam cậu chàng liền cong đuôi lên mà chạy.

Ánh mắt sắt lẹm của cậu làm con ngựa hoảng sợ hất Hoàng Thượng xuống bỏ chạy.

Bất ngờ bị hất té nên chàng Hoàng Thượng chẳng kiệp trở tay liền bị sướt hết cả bàn tay.

Nhận ra chàng là người tốt nên Tuệ Mẫn chạy lại đỡ

Nam: ngươi...ngươi là con người sao?

Mẫn: ta là hồ ly, giờ thì đưa cái tay đây ta chữa cho

Nam: đừng có mà lại gần đây

Chàng giơ kiếm lên phòng thủ.

Tuệ Mẫn tiến lại, nhẹ nhàng hôn lên vết thương của chàng.

Kì lạ thây, bàn tay vừa này còn gướm máu mà giờ đã lành lặng, Đồ Nam không khỏi ngỡ ngàng trước thứ phép lạ này

Nam: s...sao có thể chứ

Mẫn: đây là năng lực của ta đó

Toán thị vệ chạy đến, Tuệ Mẫn nhanh chống bỏ chạy về hang.

Cận vệ: người có sao không Hoàng Thượng

Họ ân cần đỡ chàng dậy nhưng chàng chẳng hé môi nói một lời chỉ nhìn về hướng cậu hồ ly vừa chạy đi, luyến lưu không rời.
 
Vạn Kiếp Một Tình Yêu
chap 2: quán trọ Anh Khuê


Dừng chân ở một quán trọ ngoại thành khi trời đã ngã bóng xế, còn hơn 10 dậm là về đến hoàng cung nhưng chàng vẫn quyết định ở lại đây.

Trước khi vào thuê phòng vẫn không quên căn dặn thị vệ xưng hô huynh-đệ để tránh lộ thân phận.

Đây là một quán trọ nhỏ cũng như là nhà của hai mẹ con họ Chu.

Vừa bước vào, Đồ Nam liền nhận ngay một ánh mắt sắt lẹm của bà chủ trọ.

Trong lúc đặc phòng hay cả lúc ngồi thưởng trà, chàng luôn để ý thấy bà chủ cứ nhìn chằm chằm mình.

Cảm thấy kì lạ, chàng hỏi:Nam: bà chủ, có chuyện gì mà bà cứ nhìn chằm chằm tôi vậy?Bà chủ: xin thứ lỗi, chỉ là tôi cứ cảm thấy...Bà ngập ngừng không dám nói hết câuCận vệ: nói!Bà chủ: quanh người công tử đây có rất nhiều âm khí Nam: âm khí?Bà chủ: trước khi mở quán trọ này tôi từng hành nghề xem bói, vừa nhìn đã thấy xung quanh công tử có không ít âm khí đeo bámCận vệ: vô lý!

Tại sao đệ ta lại có âm khí vây quanhKhuê: ở khu rừng xa kia là nơi trú ngụ của hồ ly không biết các vị đây có đến nơi đó không?Con gái của bà chủ trọ-Anh Khuê bước lại tiếp lờiNam: đúng là chúng tôi đến đó để đi sănBà chủ: xem ra thứ âm khí đó là của hồ ly rồi!Cuộc nói chuyện bỗng dưng bị gián đoạn bởi một âm thanh kì lạ.

Nhanh như gió, Anh khuê chợp lấy thanh kiếm chạy ra ngoài xem xét.

May thây, ấy chỉ là con ngựa của Đồ Nam chạy lạc về đây.

Cô nàng thở phào nhẹ nhõm, cứ tưởng là con hồ hồ ly nào to gan dám bén mạng tới đây.

Bà chủ: đúng là nguy hiểmNam: xem ra ở lại nơi này cũng dễ chết thật đấyKhuê: à đúng rồi!

Tiểu nữ có một viên ngọc bội cầu may, xin tặng cho công tử Nói rồi nàng tháo viên ngọc bội trên thắc lưng ra đưa cho chàng.Nam: thứ lỗi, tôi không dám nhận đâuCận vệ: đệ cứ nhận đi biết đâu sau này lại nên duyên cùng cô nươngNam: huynh!Khuê: thôi cũng trễ rồi, mời mọi người lên phòng nghỉ ngơi Nàng đỏ mặt dúi viên ngọc vào tay chàng rồi vọi nhắc khéo mọi người lên phòng.Đêm về bên gian phòng trọ, chàng nằm mãi chẳng thể chợp mắt, nhìn vào bàn tay ban sáng được Tuệ Mẫn trị thương, lặng nghĩ liệu có gặp lại người đó được không.Phía ngoài hai mẹ con đang có một cuộc trò chuyện.

Có lẽ chủ đề họ nói tớ chính là ám khí kì lạ kiaBà chủ: con cảm nhận được chứKhuê: không chỉ là khí của hồ ly, con còn nhận thấy một sức mạnh bí ẩn...Bà chủ: xem ra mọi thứ vẫn còn quá mơ hồ để ta có thể hiểu...Sức mạnh bí ẩn?

Rốt cuộc nó là thứ gì?có lẽ đó là một thứ không may mắn...chỉ thấy ánh mắt nàng từ nâu chuyển thành xanh ngọc, liết nhìn về hướng thanh bảo kiếm đặc trên giá đỡ bên bức tường, ánh mắc đầy sát khí...
 
Vạn Kiếp Một Tình Yêu
thông báo


Lại là em Mia đâyTết sắp tới rồi, em sẽ drop để ăn tếtSau tết sẽ quay lại với một bộ truyện mới, truyện này em xin dành một thời gian để xây dựng cốt truyện lạiHẹn gặp lại ở “MÌNH ƠI”
 
Vạn Kiếp Một Tình Yêu
chap 3


Hôm sau, vị Hoàng đế trẻ đã lên ngựa về Hoàng Cung.Còn về Tuệ Mẫn, chàng thái tử của chúng ta giờ mới nhớ sắp tới là kì thi quan trọng.Lúc chàng đang ở thư phong tìm sách ôn anh vô tình làm rơi một quyển sách, cúi xuống nhặt thì lại vô tình chạm tay một cô gái cũng định nhặt sách giúp.

Chàng ngước lên nhìn, thì ra đó là Bích Kỳ, con gái của Bích tướng quân.

Tay chạm tay, mặt đối mặt, hai người ngượng ngùng đứng dậyKỳ: à...tôi...tôi xin phép đi trước...Nói rồi cô cuối mặt rời đi, Tuệ Mẫn nhặt cuốn sách lên, bước ra ngự hoa viên.

Trong lúc chú tâm đọc sách thì một người tiến lại vỗ vai anh chàng, là cháu của Trương thái sư - Trương Thần PhùPhù: người ngu dốt như Thái Tử đây mà cũng có lúc đọc sách nữa saoMẫn: huynh quá đáng lắm rồi đóPhù: thần nói gì sai sao, Thái Tử mà trượt kì thi lần này chắc Nữ Vương buồn lắm Mẫn: cái tên này!Anh siết chặt tay chuẩn bị vung nắm đấm về hướng Thần Phù thì bị Bích Kỳ đi đến ngăn lại.

Thần Phù cũng kiêu ngạo bỏ đi.

Hai chàng trai này vốn có mối quan hệ không tốt, Thần Phù mang một chí vọng rất lớn đó là trở thành Đại Vương của tộc hồ ly, từ nhỏ đã học cao hiểu rộng nên đâm ra rất kiêu kì, hống hách.

Chỉ cần Tuệ Mẫn trượt kì thi lần này là Thần Phù có thể đường đường chính chính lên ngôi vương.

Còn về cô nàng Bích Kỳ, cô là một trong số ít nữ nhi được tham gia thi cử, vốn tính hiền lành nên cô nàng rất được lòng Nữ Vương nhưng không vì thế mà kiêu ngạo như ai kia.

Thoáng cái đã tới ngày thi, ngồi trong phòng thi mà tay chàng Thái Tử cứ run cầm cập.

May mà đến cuối vẫn “sống sót” ra ngoài.

Thấy con trai có tiến bộ, Nữ Vương tấm tắc khenY: xem ra Tuệ Mẫn nay đã đi đúng với cái tên của mình rồi( Tuệ Mẫn nghĩa là thông minh xắc xảo)Mẫn: con của Hoàng Mẫu cơ mà!Y: được rồi!

Nay ta cho con đi chơi một bữa, chịu khôngMẫn: Hoàng Mẫu đúng là số một!Cậu vui sương chạy ra ngoài chơi.

Lúc đang đi lang thang bên cánh rừng thì cậu lại chợt nhớ đến Đồ Nam, chẳng hiểu sao trong lòng lại thấy vấn vương.

Hông biết giờ này người ta đang ở đâu nhỉ?

Tuệ Mẫn đánh liều thử đi theo linh tính đến tận Hoàng Cung.

Thôi đã lỡ đến đây rồi thì vô trong chơi luôn chắc cũng không sao.

Cậu hóa thành một con cáo trắng, chạy vào Hậu Cung.

Lúc này Đồ Nam đang ở trong ngự phòng, trầm tư nhìn ngấm chiếc ngọc bội mà Anh Khuê cho.
 
Vạn Kiếp Một Tình Yêu
chap 4


Tuệ Mẫn chạy đến trước cửa phòng, Đồ Nam cũng vô tình nhìn thấy cậu, chàng tiến lại gần, Tuệ Mẫn liền bỏ chạy nhưng lại bị Đồ Nam nắm lấy đuôi kéo lạiNam: sao trong đây lại có cáo nhỉTuệ Mẫn có hơi sợ rồi, đột nhiên tim cậu đập rất nhanh khi được Đồ Nam xoa đầu.

Bùng một cái Tuệ Mẫn đã hiện lại hình người, chàng Hoàng Đế của chúng ta có chút bất ngờ, lùi lại ba bước định hét lên gọi thị vệ đến nhưng đã bị Tuệ Mẫn bịt miệng lại, đẩy vào phòng.

May mà thị vệ không nghe thấy, cậu chàng thả Đồ Nam ra rồi bỏ chạy qua đường cửa sổ.

Đồ Nam đã nhận ra cậu nên quyết định khống nói cho ai biết vầ việc này.

Cả hôm ấy, chàng chẳng mẩy mây quan tâm đến việc gì.

Sắp tới chàng phải thành hôn với Quận Chúa Cát Vy, thật ra thì đây là một cuộc hôn nhân ép buột, chàng không yêu Quận Chúa nhưng Thái Thượng Hoàng lại rất muốn chàng nhanh chống có con.

Tối đến, Đồ Nam về ngự phòng khi đã say mèm, bực tức đuổi tất cả cung nữ ra ngoài rồi nằm ìn lên giường.

Chàng đưa tay sờ vào môi, chỗ Tuệ Mẫn đã đặt tay vào, cứ nghĩ đến người con trai ấy chàng lại thấy trái tim mình loạn nhịp.

Liệu đây có phải là dấu hiệu của bệnh tương tư?Còn về Tuệ Mẫn, cậu quay về ngay lúc nhận kết quả thi.

Tuy đã học rất chăm chỉ nhưng cậu vẫn trượt.

Thần Phù được đà lấn tới, đi khắp nơi bêu rếu chế nhạo thái tử.

Cơn tức giận của Tuệ Mẫn đã đạt đến đỉnh điểm, cậu hét lên rõ toMẫn: được lắm!

Các người chờ đó!!!!Nói rồi cậu đùng đùng bỏ đi, Nữ Vương nhìn theo bóng con với ánh mắt buồn xen lẫn chút gì đó lo lắng...Trong lúc đang trút giận lên mấy cái cây trong rừng thì Tuệ Mẫn chợt nhớ đến một thứ - Ngọc Hồ Ly.

Đây là viên ngọc phép thuật của tộc hồ, tuy nhiên nó đã bị đánh cấp, từ rất lâu về trước đã gần như biến mất.

Nếu tìm lại được thì chắc chắn cậu sẽ được tôn lên làm Vương.

Nhưng giờ biết nó ở đâu mà tìm, Tuệ Mẫn chỉ đành ngủ lại bên một gốc cây Sáng hôm sau cậu quyết định vài kinh thành một chuyến để dò tìm tin tức của Ngọc Hồ Ly.

Cậu chàng ghé vào một của hàng bán ngọc để dò hỏi.

Ông chủ ở đây khá lớn tuổi, ông cũng rất tốt bụng cho cậu tin tức về viên ngọc.

Thật ra nó đã bị những kẻ xấu rình rập nên một vị đại sư đã tước đi nguyên thể của nó, Ngọc Hồ Ly đang ở dạng nguyên khí nên việc tìm kiếm gần như là không thể.

Ông chủ dùng ngón tay vẽ gì đó lên lòng bàn tay của Tuệ Mẫn rồi nóiÔng chủ: nó sẽ giúp ích cho cậuCậu bước ra khỏi cửa hàng mà lòng không khỏi thắc mắc nhìn vào bàn tay của mình.

Vì đi mà không chịu nhìn đường nên cậu vô tình va vào một tấm

bảng lớnMẫn: a...

Ai lại để tấm bản ở giữa đường vậy chứ Để ý trên đó có dán một cáo thị, cậu liền gỡ xuống đọc thử.

Chỉ là tuyển vợ cho Hoàng Đế thôi mà, có cần để giữa đường vậy không!

Chợt Tuệ Mẫn để ý thấy mọi người xung quanh đang xì xào to nhỏ gì đó về cậu.

Họ nói gì vậy nhỉ?
 
Vạn Kiếp Một Tình Yêu
chap 5


Một nhóm lính bước lại gần Tuệ Mẫn, một người đến giải thích- Đây là cáo thị tuyển vợ cho Hoàng Đế, xé cáo thị xuống là chắp nhận tham gia ứng tuyển, mời công tử đi theo chúng tôiMẫn: hả...tôi...tôi chỉ tháo xuống đọc thôi chứ không hề có ý ứng tuyển gì đâu- Ay cha, cáo thị đã nằm trên tay thì đã là chấp nhận rồi còn gìÔng chủ lúc nãy bước ra nói, Tuệ Mẫn nhanh chóng phủ nhận nhưng cũng bị quân lính đưa đi.

Cậu được đưa vào hậu cung.

Ở đây cậu gặp Quận Chua Cát Vy, nàng rất thân thiện, hai người đứng nói chuyện với nhau bên ao sen ở ngự hoa viên, phong cảnh cứ hữu tình làm saoMẫn: thật ra thì tôi không hề có ý ứng tuyển gì đó đâu, đây chỉ là hiểu lằm thôi, Quận Chúa cứ yên tâm Vy: nếu cậu thành hôn với Hoàng Đế thì cũng không sao, ta vốn chẳng muốn làm Hoàng Hậu xíu nàoVậy ra mối tình này không chỉ có Đồ Nam bị ép buột rồi.

Biết chuyện có nam nhân tham gia ứng tuyển phi tần, Hoàng Đế tò mò đến xem mặt.

Hóa ra là một nam nhân có vẻ ngoài điển trai, nụ cười tỏa nắng, ủa mà khoang, đó là cậu hồn ly mà.

Đây có lẽ là lần thứ ba hai người chạm mặt nhau.

Thấy ngài, Quận Chúa liền kéo Tuệ Mẫn quỳ xuốngVy: Quận Chúa Cát Vy bái kiến Hoàng Đế Nam: miễn lễ, đây là...Mẫn: hạ thần danh xưng là Tuệ Mẫn, bái kiến Hoàng Đế Vị Lý cong cong đến chỗ Tuệ Mẫn Lý: bẩm bệ hạ, đây là nam nhân tham gia ứng tuyển phi tần mà hạ thần đã nói trước đóĐồ Nam đưa mắt nhìn Tuệ Mẫn rồi liết sang đám thị vệNam: các khanh lui về cung đi, trẫm muốn nói chuyện riêng với người nàyLý cong cong cùng thị vệ rời đi Quận Chúa cũng bước theo, nàng còn không quên nháy mắt một cái trêu Tuệ Mẫn.

Giờ thì không gian chỉ còn hai người bên ao sen, từng ngọn gió thổi nhẹ lây mái tóc của Tuệ Mẫn, mặt nước lắng yên đọng lại những tia nắng ấm áp.

Ôi không gian cứ trầm lắng thơ mộng làm sao.

Chợt Đồ Nam rút ra từ thắc lưng một con dao nhỏ, kề vào cổ Tuệ Mẫn Nam: ngươi làm vậy là có ý gìMẫn: không gì cả, chỉ là hiểu lằm thôiCậu chàng một chiêu đã cướp được con dao khỏi tay Hoàng Đế.

Đồ Nam bị phản công cũng có chút bất ngờ.

Kì lạ làm sao, bàn tay của Tuệ Mẫn đột nhiên phát sáng nhưng sao hình như chỉ có mỗi cậu nhìn thấy ánh sáng ấy vậy nhỉ.

Nhân lúc cậu chàng không chú ý, Đồ Nam liền cướp lại con dao.

Ấy mà chàng chỉ cười một cái rồi rồi đi, trong lòng tự nghĩ: chàng trai này thật thú vị.
 
Vạn Kiếp Một Tình Yêu
chap 6


Tuệ Mẫn bị bỏ lại một mình, cậu chạy loạn trong cung tìm Hoàng Đế.

Được một lúc thì có nô tì cản đường đưa cậu đến một căn phòng riêng, người nô tì sắp xếp đồ đạc cho cậu rồi nói- phiền công tử ở yên trong phòng, tránh đi lại lung tung, đến tối Hoàng Đế sẽ tớiNói rồi cô lui ra ngoài, Tuệ Mẫn nằm trong phòng, cậu cứ loay hoay với bàn tay của mình, tìm cách sao cho nó phát sáng thêm lần nữa.Lúc này ở chỗ hồ tộc, Nữ Vương bắt đầu cảm thấy bồn chồn lo lắng.

Thái Tử đi không thấy về khiến bà đứng ngồi không yên, dù hay la mắng con nhưng Nữ Vương vẫn rất yêu thương Tuệ Mẫn.

Trong lúc bà đang ở trong ngự thù Thần Phù bất ngờ xông vào Phù: Nữ Vương, Thái Tử đã bỏ đi sao người không nhanh chóng truyền ngôi lại cho hạ thầnY: chuyện nhường ngôi đâu thể gấp gáp được, ta tính đợi Thái Tử về rồi mới định đoạt Trong lúc bà không chút phòng vệ, Thần Phù tung một đòn phép về hướng bà.

Không kịp trở tay, Nữ Vương bị thương nặng mất sức phản kháng.

Thần Phù cho người nhốt bà vào đại lao được trang bị kết giới phong ấn, khó lòng mà thoát ra được.

Sở dĩ hắn không giết bà là vì muốn moi thông tin về Ngọc Hồ Ly, chỉ cần có nó thì không chỉ tộc hồ mà hắn có thể thống lĩnh cả thế giới.

Biết bản thân không thể chống lại được, Nữ Vương dùng linh lực của mình tạo thành một con bướm, nhờ cơ thể nhỏ bé của nó lòn lách ra ngoài để tìm và bảo vệ cho Thái Tử Tuệ Mẫn.

Không còn linh lực, Nữ Vương cũng đã ra đi...Cánh bướm dối gian.

Ủa lộn.

Con bướm mang linh lực của Nữ Vương đã tìm được Tuệ Mẫn khi trời sụp tối.

Nó bay vào phòng nhờ đường của sổ và đậu lên tay cậu chàngMẫn: bươm bướm sao, nó thật đẹpCàng nhìn cậu càng thấy nó quen thuộc, quen thuộc đến kì lạ.

Con bướm đậu vào cổ cậu, nó hóa thành một sợi dây chuyền.

Tuệ Mẫn đưa tay tháo sợi dây xuống, ngắm nhìn hồi lâu.

Lòng sao cứ thấy man mác buồn.

Chợt sợi dây kéo cậu chàng ra ngoài, vô tình cậu vấp chân ngã về phía trước.

May mà Đồ Nam vừa kịp đi đến đỡ cậu.

Chàng Hoàng Đế say sưa ngắm nhìn Tuệ Mẫn, đợi cậu phải nhắc thì chàng mới bỏ tay ra.

Đột nhiên sợi dây chuyền kéo Tuệ Mẫn vào người chàng.

Lần này thì Đồ Nam không Ngần ngại hôn lấy Tuệ Mẫn, chàng kéo Tuệ Mẫn vào phòng, đưa tay định tháo thắt lưng của cậu ấy xuống
 
Vạn Kiếp Một Tình Yêu
chap 7


Tuệ Mẫn đẩy chàng Hoàng Đế raMẫn: Hoàng Đế!

Xin người tự trọngCậu chàng lên tiếng làm Đồ Nam giật mình, chàng buông Tuệ Mẫn ra, mặt đỏ như quả cà chuaNam: trẫm...trẫm sẽ về phòng...không làm phiền khanh nữa!Chàng vừa nói vừa cấm đầu chạy.

Ở ngự phòng, chàng liên tục trấn an bản thân, đi đi lại lại bên cửa sổNam: không...không thể nào...chẳng lẽ mình lại đi thích nam nhân... không... không có cái chuyện đó đâuChàng tự vả vào mặt mình,cố gắng không nghĩ về Tuệ Mẫn nữaỞ phòng của Tuệ Mẫn, lúc này cậu chàng đang mơ tưởng về nụ hôn lúc nãy.

Cậu để sợi dây chuyền lên bàn nhưng nó lại tự động đeo vào cổ cậu, Tuệ Mẫn nổi cáu, dựt sợi dây chuyền bỏ vào tủ nhưng nó lại xuất hiện trên cổ cậu một lần nữa.

Xà quần xà quần như vậy một hồi thì cậu chàng cũng bỏ cuộc, để yên cho nó muốn làm gì thì làm.

Trời đêm la lói những vì sao sáng, gió nhẹ lây cành hoa bên ô cửa sổ.

Cả hai người Đồ Nam và Tuệ Mẫn chẳng biết có hẹn hay không nhưng đều ngồi bên khung cửa, từng nhịp tim như hòa vào nhau....Hôm sau, trong lúc đi dạo trong ngự hoa viên, Tuệ Mẫn lại vô tình gặp lại Quận Chúa Cát Vy.

Hai người đứng lại nói chuyện với nhau bên những đóa hoa ngập tràn nắng sớm.

Tình cờ Hoàng Đế cùng Thái Thượng Hoàng ( ban đầu tác giả viết là Thái Hoàng Thượng nhưng Thái Thượng Hoàng mới đúng nha) cũng đến ngự hoa viên.

Đồ Nam vô tình nhìn thấy Tuệ Mẫn liền đỏ mặt quay đi.

Thấy biểu hiện hơi lạ của con, Thái Thượng Hoàng liền nhìn về hướng đó nhưng lại hiểu nhầm rằng Hoàng Đế có ý gì với Quận Chúa nên ông rất vui.

Hôm đó Tuệ Mẫn được đưa đến học lễ nghi cùng các cung nữ khác.

Ở đây cậu làm quen được với hai cung nữ là Thanh Thanh và Ngọc Hoa.

Phải gò bó trong những tác phong của nữ nhi khiến Tuệ Mẫn phải lết về phòng trong tình trạng thiếu sức sống trầm trọng.

Ban đầu có phải cậu tình nguyện ứng tuyển đâu mà giờ phải chịu khổ vậy nè.

Đỡ cái là có Thanh Thanh và Ngọc Hoa đến trò chuyện nên cậu cũng thấy vui.Ở chỗ Đồ Nam, chàng đang ngồi đánh cờ cùng Thái Thượng Hoàng, mọi chuyện sẽ không có gì nếu như ngài không nhắc đến việc thành hôn của Hoàng Đế và Quận Chúa.

Đem tâm trạng buồn bực, Đồ Nam bỏ ra ngoài.

Chàng tìm đến rượu để giải sầu, nóc hết bình này đến bình khác, đến khi say mèm, nằm ìn lên giường.

Hậu cung biết bao cung nữ xinh đẹp nhưng chàng lại quát vào mặt Lý cong cong một câuNam: cút ra ngoài!

Mau đi gọi Tuệ Mẫn đến đây
 
Vạn Kiếp Một Tình Yêu
chap 8 (h)


Lý cong cong đến phòng Tuệ Mẫn Lý: Tuệ Mẫn công tử, Hoàng Đế có lệnh gọi người đến ngự phòngMẫn: gì cơThanh: chà chà, xem ra huynh đã lọt vào mắt xanh của Hoàng Đế bệ hạ rồiMẫn: hả, là saoLý cong cong không giải thích gì thêm, đưa cậu chàng đến ngự phòng của Hoàng Đế.

Đồ Nam kéo tay Tuệ Mẫn vào phòng, liếc nhìn cong congNam: còn không mau cút ra ngoàiLý cong cong cúi người rời đi, không quên đóng cửa lại....Trong cơn say, Hoàng Đế đặc Tuệ Mẫn lên giường, chàng đè lên người Tuệ Mẫn Mẫn: Hoàng Đế!

Thả tôi ra Nam: suỵt...Chàng tung chiêu khóa môi Tuệ Mẫn, đưa lưỡi qua.

Tuệ Mẫn có phản kháng nhưng không đáng kể, cậu dần chìm vào những cảm giác khó tả.

Hai người cởi đồ ra.

Đồ Nam lật Tuệ Mẫn lại( lúc này Tuệ Mẫn nằm sấp).

Chàng nhấn mạnh đầu Tuệ Mẫn xuống gối khiến cậu chàng ngạt thở.

Chàng đưa ngón tay vào “trong” Mẫn: a...hức tôi...tôi thấy lạ quáNam: là sướng đấyChàng thì thầm vào tai Tuệ Mẫn, cắm nhẹ lên vành tai cậu chàng.

Cái lỗ chật hẹp cũng dần được nới lỏng.

Đồ Nam từ từ đút “cậu bé” của mình vào.

Mẫn: không được....nó to quá không vào được đâu~Nam: thả lỏng ra điChàng đâm mạnh vào, cả người Tuệ Mẫn run bần bật,nóng ran Mân: a...hức~Nam: đúng vậy, rên lớn hơn nữa đi, việc gì phải kìm giọng như thế Chàng thúc sâu vào trong, chạm đến tận cùng của Tuệ Mẫn Mân: a hức....chỗ đó....tôi thấy lạ quá....Nam: chỗ này saoChàng thúc mạnh vào, đỡ Tuệ Mẫn dậy, tay vân vê ngực của cậu chàngMẫn: a....nữa...thêm nữa đi...sướng quá~Nam: trẫm...sắp ra rồi...ra cùng nhau điChàng cần lấy dương vật của Tuệ Mẫn, vuốt mạnh.

Hai người cùng lúc bắn ra...Để ý mới thấy, từ nãy giờ bàn tay của Tuệ Mẫn vẫn luôn phát sáng nhưng dường như cậu không hề để ý đến...
 
Back
Top Bottom