Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vạn Cổ Cuồng Đế

Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1180: Mộ Thương đại lục quá cường đại.



Thải Lân công chúa cúi đầu, tự nhiên biết Tịch Thiên Dạ nói gia nhập Thiên Bảo cung, cùng thế lực khác gia nhập Thiên Bảo cung không giống nhau.

Tịch Thiên Dạ tự mình mở miệng, ít nhất cũng có thể để bọn hắn trở thành trung tầng Thiên Bảo cung.

Thế lực khác muốn gia nhập Thiên Bảo cung, nhất là tình huống đường cùng mạt lộ giống bọn hắn, khẳng định sẽ trực tiếp bị phân đến tầng dưới cùng.

Hiện tại chính là thời đại chiến loạn, các thế lực lớn đều cần rất nhiều pháo hôi để hi sinh, không quan tâm ngươi tu vi là gì cũng sẽ bị vứt xuống nơi nguy hiểm nhất trên chiến trường, muốn sống sót chỉ có thể trông vào thiên mệnh.

Thải Lân công chúa đương nhiên không sợ, nhưng những Hải tộc khác thì sao?

Thiên Bảo cung nằm ở Nam Vực cách Thiên Cơ thánh thành một đoạn rất xa, sau khi Nguyên Long Huyền Linh Quy trở thành sinh linh Đế Cảnh tốc độ tương đối nhanh, nhưng cũng cần bảy tám ngày mới có thể đến.

Vốn Thiên Cơ thánh thành ở trung tâm đại lục, có rất nhiều đường tuyến hư không, có thể xuyên qua hư không nhanh chóng, nhưng sau khi Thiên Cơ thánh thành bị diệt, những đường tuyến hư không kia cũng bị một sức mạnh cuồng bạo khiến cho hoàn toàn hủy diệt.

Dọc đường có rất nhiều thành thị, những nơi này nếu không phải bị hủy diệt thì là rách nát không chịu nổi, bốn phía đều là dân lưu lạc, khắp nơi đều là nạn đói, ôn dịch, có thể nói dân chúng lầm than.

Đi qua nghe ngóng, Tịch Thiên Dạ mới biết được Nam Man đại lục đang tiến vào thời đại chiến tranh toàn diện.

Chiến tranh nổ ra dẫn đến Thiên Cơ thánh thành bị hủy diệt.

Không ngoài sự dự đoán, Thiên Cơ thánh thành hoàn toàn bị diệt chính xác là do hành động của Mộ Thương đại lục.

Năm đó Thiên Cơ thánh thành phản bội Mộ Thương đại lục, lấy phần phân lợi nhuận của mọi người đi tới Chân Mộc linh thổ chia cho ba toà Thánh Thành khác của Nam Man đại lục, bởi vậy mới chôn xuống mầm tai hoạ.

"Mộ Thương đại lục!"

Thải Lân công chúa siết chặt nắm đấm, hai mắt xích hồng, trong mắt tràn đầy cừu hận.

Hải tộc là một trong ngũ đại thế lực của Thiên Cơ thánh thành, đương nhiên rõ ràng mặt ngoài của Thiên Cơ thánh thành là một tòa Thánh Thành độc lập, nhưng sau lưng luôn bị Mộ Thương đại lục thống trị.

Thiên Bảo thánh thành, Phù U thánh thành và Yêu Hoàng thánh thành xuất hiện trăm năm trước khiến Thiên Cơ thánh thành nhìn thấy hi vọng hoàn toàn thoát ly sự thống trị của khỏi Mộ Thương đại lục.

Chẳng qua là nàng làm sao cũng không ngờ rằng, mưu tính lâu như vậy, cuối cùng vẫn không thoát khỏi kết cục hủy diệt.

Thiên Bảo thánh thành đâu?

Phù U thánh thành và Yêu Hoàng thánh thành đâu?

Lúc trước bọn hắn luôn mồm hứa hẹn sẽ dốc toàn lực bảo đảm cho Thiên Cơ thánh thành và chống chọi với Mộ Thương đại lục.

"Nén bi thương đi, có lẽ tình huống chưa hẳn bết bát như ngươi tưởng tượng." Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Ánh mắt của Thải Lân công chúa phức tạp mà nhìn Tịch Thiên Dạ, vị trước mặt này không phải chính là cung chủ của Thiên Bảo cung, có thể xưng chủ nhân của nửa Thiên Bảo thánh thành sao. Bây giờ Thiên Cơ thánh thành bị diệt, lúc trước làm ra cam kết với Thiên Bảo thánh thành dù là như thế nào cũng sẽ có một chút trách nhiệm chứ?

Kỳ thật trong lòng Thải Lân công chúa cũng rõ ràng, Thiên Cơ thánh thành phản bội Mộ Thương đại lục, cũng không có quan hệ quá lớn với ba tòa Thánh Thành khác, chủ yếu là Thiên Cơ thánh thành không cam lòng bị khống chế, không muốn bị Mộ Thương đại lục hạn chế phát triển, dã tâm và d ục vọng mới là nguyên nhân thực sự khiến cho Thiên Cơ thánh thành đi đến một bước này.

Tịch Thiên Dạ không đi đường thuỷ, mà là trực tiếp bay trên không trung, trên đường đi bọn hắn nhận được rất nhiều tin tức và tình báo.

Bây giờ Nam Man đại lục đã hoàn toàn loạn, hết thảy thánh quốc và tông môn đều lâm vào trong chiến tranh.

Chiến tranh chủ yếu chia làm hai phe phái, phe Mộ Thương đại lục và phe Nam Man đại lục.

Năm đó Mộ Thương đại lục điều động hàng loạt cao thủ nhảy dù xuống Thiên Cơ thánh thành, tứ đại Thánh Thành của Nam Man đại lục mặc dù có đề phòng nhưng vẫn không địch lại Mộ Thương.

Mộ Thương đại lục quá cường đại.

Nhất là trong mắt sinh linh của Nam Man đại lục bây giờ, Mộ Thương gần như không thể chiến thắng.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1181: Thiên Bảo thánh thành.



Tam đại Thánh Thành của Nam Man đại lục mặc dù đã liên hợp nhưng vẫn ở thế yếu, liên tục bại lui, nếu như không phải chiếm cứ lấy ưu thế về địa lý, đa số cương vực của Nam Man đại lục sợ là đều đã bị Mộ Thương chiếm lĩnh.

Phúc Hải thánh quốc đã từng bá chủ Nam Vực, mặc dù sau đó địa vị bị Thiên Bảo thánh thành thay thế, nhưng bởi vì đầu nhập vào Mộ Thương thánh thành sớm nhất, cho nên nhận được sự nâng đỡ tương đối lớn.

Sau khi hai bên bùng nổ chiến tranh, Phúc Hải thánh quốc lập tức thành người tiên phong xâm lấn đại lục, một đường thôn tính rất nhiều thánh quốc, thế lực kịch liệt bành trướng.

Thiên Bảo thánh thành làm bá chủ Nam Vực, địa vị cũng chịu uy h**p nghiêm trọng.

Đương nhiên, với bản thân Phúc Hải thánh quốc, sợ là không đủ bóp ch ết một đầu ngón tay của Thiên Bảo thánh thành. Nhưng sau khu có Mộ Thương đại lục duy trì, tình huống liền hoàn toàn khác. Bây giờ trong Phúc Hải thánh quốc cao thủ nhiều như mây, đế giả như mưa, ngăn chặn được Thiên Bảo thánh thành.

"Bệ hạ, cuộc chiến đấu của Bắc Nham sơn, Thiên Bảo thánh thành lại vứt bỏ một thành, thật đáng mừng, thật đáng mừng!"

Một lão nô tài xông vào thư phòng của Phúc Hải hoàng đế, xúc động mà cung kính nói.

"Trẫm biết."

Phúc Hải hoàng đế khẽ gật đầu, ngồi trên long ỷ bất động như núi.

Đám đại thần trong thư phòng cả đám đều rất vui mừng.

Bắc Nham sơn đây chính là trọng địa Binh Gia, cũng là một trong chiến trường hạch tâm của Phúc Hải thánh quốc và Thiên Bảo thánh thành.

Bây giờ Bắc Nham sơn đại thắng, có nghĩa là Phúc Hải thánh quốc đã xé mở một vết rách trên thân Thiên Bảo thánh thành, đại quân của bọn hắn có khả năng tiến quân thần tốc, xông vào thủ phủ của Thiên Bảo thánh vực.

"Bệ hạ, nếu như có thể chiến thắng tại Hàn Nhai cổ địa trước, Phúc Hải thánh quốc chúng ta có thể toàn diện chiếm lĩnh Thiên Bảo thánh vực, tất nhiên là công lao thiên đại."

"Không tệ không tệ, lúc đó Phúc Hải thánh quốc chúng ta cư công chí vĩ, chắc chắn nhất phi trùng thiên."

"Tất cả đều là công lao của bệ hạ, dưới sự dẫn đầu anh minh thần võ của bệ hạ, chúng ta mới có rực rỡ như hôm nay."

Trong các đại thần, có kích động, có mừng như điên, vuốt mông ngựa bên tai không dứt.

Không ai cho rằng, bọn hắn trợ giúp Mộ Thương đại lục, phản bội Nam Man đại lục, có cái gì không đúng, có gì hổ thẹn.

Năm đó Thiên Cơ thánh thành rực rỡ như vậy, cơ hồ chiếm hết quyền lực của thiên hạ, đoạt được nhiều chiến công trên thiên hạ, không phải là chó săn của Mộ Thương đại lục sao?

Nếu Thiên Cơ thánh thành có thể làm chó săn, Phúc Hải thánh quốc bọn hắn vì cái gì không thể?

Nhìn chung lịch sử, Nam Man đại lục luôn bị Mộ Thương đại lục thống trị, bọn hắn không phải phản bội, mà là theo Long hộ chủ!

Đám đại thần của Phúc Hải thánh quốc, ở sâu trong nội tâm có chút tự ti, dù sao năm đó Thiên Cơ thánh thành tập hợp quyền lực của thiên hạ, thống ngự tứ hải, Phúc Hải thánh quốc lớn như vậy trước mặt Thiên Cơ thánh thành chẳng qua cũng là một nơi chật hẹp nhỏ bé, đám hạ thần của Phúc Hải thánh quốc như bọn hắn thì càng khỏi phải nói, hoàn toàn chính là một trời một vực.

Bây giờ có cơ hội để bọn hắn trở thành thế lực cỡ Thiên Cơ thánh thành, có cơ hội để bọn hắn trở thành huân quý của thế lực sánh vai với Thiên Cơ thánh thành, trong mắt bọn họ chính là đỉnh phong của nhân sinh, chính là độ cao mà cả đời cũng khó mà với tới.

Còn tôn nghiêm chủng tộc của Nam Man đại lục, trong mắt bọn hắn không đáng một đồng.

"Phúc Hải thánh quốc chúng ta có thể áp chế Thiên Bảo thánh thành, chính là sức mạnh của Mộ Thương đại lục, không phải một mình sức mạnh của Phúc Hải thánh quốc chúng ta, có gì mà cao hứng?"

Phúc Hải hoàng đế thản nhiên nói.

Là hoàng đế, hắn rõ hơn các thần tử khác, dù cho công lao của Phúc Hải thánh quốc có lớn, nếu như tự thân không đủ mạnh, không sớm thì muộn sẽ bị đào thải.

Cho nên mỗi lần thu hoạch được công lao, trước tiên hắn đều sẽ đổi thành đủ loại công pháp, tài nguyên mà Nam Man đại lục không có, dốc khả năng đề cao thực lực cho Phúc Hải thánh quốc.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1182: "Ngu xuẩn."



Vốn Phúc Hải thánh quốc chỉ có hai tên đế giả, nhưng thời gian ngắn ngủi mấy năm, hắn chỉ dựa vào tài nguyên lấy được từ Mộ Thương đại lục gia tăng lên năm tên đế giả.

"Truyền lệnh xuống, tiếp tục tiến lên phía trước, áp sát phạm vi Thiên Bảo thánh vực."

"Dĩ nhiên, cẩn thận là hơn, thận trọng từng bước, ngàn vạn cũng chớ khinh thường." Phúc Hải hoàng đế nói.

Một tên lão thần nghe vậy cười nói: "Bệ hạ nói đúng, mọi thứ nên cẩn thận là hơn. Bất quá lão thần cho rằng cũng không thể cẩn thận quá mức, dù sao đôi khi cẩn thận quá mức sẽ bỏ lỡ thời cơ. Cao thủ chân chính của Thiên Bảo thánh thành đều đã đi tới Hàn Nhai cổ địa, số lưu lại không đáng để lo, căn bản không phải là đối thủ của Phúc Hải thánh quốc chúng ta."

"Ngu xuẩn."

Phúc Hải quốc chủ quát lạnh: "Thiên Bảo thánh thành đời trước chính là Thiên Lan di tích, có truyền thừa của thần tông còn sót lại, nội tình thâm bất khả trắc, ngươi thật sự cho rằng cao thủ của Thiên Bảo thánh thành đều đã đi đến Hàn Nhai cổ địa, có thể tuỳ ý nhào nặn Thiên Bảo thánh thành sao?"

Đám đại thần Phúc Hải thánh quốc từng người sụp mi mắt xuống, không kẻ nào dám phản bác lại Phúc Hải hoàng đế.

Trên thực tế từ khi bắt đầu chiến tranh đến bây giờ, Mộ Thương bọn hắn cơ hồ đều vững vàng áp chế Nam Man, nhất là chiến đấu trong phạm vi nhỏ, Mộ Thương bọn hắn một đường quét ngang, thế như chẻ tre.

Chiến đấu giữa tam đại Thánh Thành hơi có chút phiền toái, nhưng cũng vẫn ngăn chặn bọn hắn như cũ.

Tất cả người phản bội Nam Man đại lục đầu nhập vào Mộ Thương đại lục đều tin tưởng rằng Nam Man đại lục sẽ thua không nghi ngờ gì. Bọn hắn đầu nhập vào Mộ Thương đại lục cũng không phải là sai, mà là bỏ gian tà theo chính nghĩa, cân nhắc kéo dài truyền thừa cho Nam Man đại lục.

"Mộ Thương đại lục có Đại Đế tồn tại, tam đại Thánh Thành chiến đấu tại Hàn Nhai cổ địa sẽ thua không thể nghi ngờ, đến lúc đó Mộ Thương Đại Đế buông xuống Nam Man chính là thời điểm tam đại Thánh Thành triệt để diệt vong, không có một ngọn cỏ giống như Thiên Cơ thánh thành vậy."

Bắc Nham sơn, chỗ giao giới giữa cương vực Thiên Bảo thánh vực cùng Phúc Hải thánh quốc, bởi vì địa hình dễ thủ khó công nên nơi này trở thành quan ải phía bắc của Thiên Bảo thánh vực, cũng là một trong những chiến trường chủ yếu của Phúc Hải thánh quốc cùng Thiên Bảo thánh vực.

Bây giờ, Bắc Nham sơn nguy nga to lớn vạn trượng đã bị một đạo kiếm khí gọt mất một đoạn, trên núi có hàng loạt dấu vết trận pháp còn sót lại, từ khí tức hỗn tạp bên trên để phán đoán, sợ là trận pháp Đế cấp cũng không dưới 100 tòa.

Nhưng dù là như thế vẫn bị người công phá, toàn bộ trên trăm tòa trận pháp Đế cấp vỡ vụn, hóa thành từng từng đoàn năng lượng hỗn loạn gào thét tàn phá bên trên Bắc Nham sơn.

Hùng quan bên trên Bắc Nham sơn đã triệt để hóa thành phế tích, đổ nát thê lương, thây chất trăm vạn, máu tươi nhuộm đỏ đại địa.

Không chỉ là thi thể của con người, còn có Thần Mạch nhân tộc, Long Nhân tộc, Man Ma thản tộc, Kim Diễm linh tộc... rất nhiều thi thể dị tộc của Thiên Lan thế giới. Thậm chí có tộc nhân của U Viêm Hàn Ảnh tộc chết ở chỗ này.

Tại Thiên Bảo thánh thành, U Viêm Hàn Ảnh tộc cùng Cửu Huyễn Thải Điệp tộc chính là chủng tộc hi hữu nhất, bởi vì số lượng nhân khẩu hai tộc vô cùng thưa thớt, mỗi tộc sẽ không vượt qua 200 người.

Bình thường Thiên Bảo cung sẽ không để tộc nhân U Viêm Hàn Ảnh tộc cùng Cửu Huyễn Thải Điệp tộc đi làm nhiệm vụ quá nguy hiểm.

Có thể để cho tộc nhân U Viêm Hàn Ảnh tộc chết ở chỗ này rõ ràng có thể thấy được chiến tranh thảm liệt đến cỡ nào.

Một đoàn Hắc Vân từ đằng xa bay tới, nhìn như phiêu đãngchậm rãi trên trời, kì thực chớp mắt đã vạn dặm, chỉ chốc lát sau liền xuất hiện trên vùng trời của Bắc Nham sơn.

Hắc Vân kia tất nhiên không phải mây đen thật sự, mà là hàn minh chi khí trên người Nguyên Long Huyền Linh Quy biến thành.

Tịch Thiên Dạ đứng bên trên đầu rồng của Nguyên Long Huyền Linh Quy, nhìn tràng diện thảm liệt tại Bắc Nham sơn, ánh mắt lạnh lùng.

Mặc dù những địa phương khác trên đại lục cũng xuất hiện chiến tranh cùng tử vong, nhưng người của Thiên Bảo cung tử vong nhiều như vậy lại là lần đầu tiên trông thấy.

"Chủ nhân, xem ra Thiên Bảo thánh thành chiến bại."

Nguyên Long Huyền Linh Quy trầm giọng nói ra, đôi mắt như hồ nước băng hàn nhũ sương, bởi vì Tịch Thiên Dạ, nó tự nhiên coi mình là một thành viên của Thiên Bảo cung.

"Những tạp chủng kia của Mộ Thương đại lục muốn chết, nếu để bổn vương gặp bọn họ, nhất định xé nát toàn bộ bọn hắn."

Liệt Diễm Hùng Sư Vương phát ra âm thanh trầm thấp, đằng đằng sát khí, hỏa diễm hạo đãng như Trường Hà, ngưng tụ ra một biển lửa trên mây, Đế đạo pháp tắc bên trong phương viên ngàn trượng toàn bộ sôi trào lên.

Sau khi tu thành vi đế giả, Liệt Diễm Hùng Sư Vương thoát thai hoán cốt, hùng tâm có thể so với thiên địa.

Trông thấy người nào đều muốn đi lên tranh tài một trận, đáng tiếc một đường đi tới không gặp được sinh linh nào đáng giá cho nó ra tay.

"Từ dấu vết chiến đấu, xem ra Bắc Nham sơn hẳn là vừa mới bị công phá không lâu, thiên địa pháp tắc phía nam tương đối hỗn loạn, có lẽ bên kia vẫn còn đang đại chiến."

Trong đôi mắt Thải Lân công chúa chớp động hào quang, bằng vào thiên phú đặc thù của Hải tộc, nàng có thể cảm ứng được pháp tắc biến hóa trong phạm vi mười vạn dặm.

"Vậy bây giờ đi qua, ta cũng muốn nhìn xem đến cùng người Mộ Thương đại lục lợi hại bao nhiêu."

Nguyên Long Huyền Linh Quy nghe vậy, lúc này hóa thành một đoàn gió lốc màu đen bay theo sau Thải Lân công chúa.

Thiên địa tối tăm, dường như có một đoàn mây đen che khuất bầu trời quét qua đại địa.

Đi về phía nam mười bốn vạn dặm, thiên địa nguyên khí cùng hoang khí mãnh liệt đập vào mặt, mặt đất có vô số vết rách.

Trung tâm nguyên khí cách nơi này hơn nghìn dặm, ba động kh ủng bố như thế, rõ ràng là chiến đấu cấp độ Đế Cảnh.

"Bên kia có một lão đầu sừng rồng, chẳng lẽ là Long Nhân tộc trong truyền thuyết?"

Mấy người đều là tu vi Đế Cảnh, phạm vi ngàn dặm hoàn toàn trong phạm vi cảm ứng của Đế niệm, không cần tới gần đã có thể thấy được chiến đấu bên kia.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1183: "Muốn chết!"



"Lão đầu kia gọi là Long Lịch Hải, nguyên tộc trưởng Long Nhân tộc Hắc Bạch thần thành, thế mà hắn đã tu thành thượng vị đế giả, lục đại thần tộc tại Thiên Lan di tích quả nhiên đáng sợ, xứng đáng được xưng là Thánh Thành có tiềm lực đệ nhất."

Thải Lân công chúa âm thầm kinh hãi, nàng là công chúa Hải tộc, tất nhiên nhận biết được Long Lịch Hải.

Hoặc là nói, nững đại nhân vật kia của Thiên Bảo thánh thành, mặc dù nàng chưa từng gặp qua cũng có thể nhận ra bọn hắn.

Mấy năm trước thời điểm nàng đi tới Chân Mộc linh thổ, Long Lịch Hải chẳng qua là trung vị đế giả, không sai biệt lắm với tứ đại cường giả của Thiên Cơ thánh thành.

Kết quả mấy năm không gặp đã đột phá tới thượng vị đế giả.

Từ trung vị đế giả đến thượng vị đế giả, so với khoảng cách từ người bình thường đến Thánh Giả còn lớn hơn, rất nhiều đế giả cả đời đều không thể đột phá.

Thời gian mấy năm đã đột phá, thật không thể tưởng tượngnổi.

Bất quá, tình huống của Long Lịch Hải rõ ràng không được tốt lắm, trên người hắn vết thương chồng chất, đang bị bốn năm tên thượng vị đế giả vây công.

Bốn năm tên thượng vị đế giả kia, từng tên khí tức hạo đãng, nội tình hùng hậu, đều là hạng người bất phàm, bất kỳ một người nào trong đó đều có thể quét ngang Thiên Cơ thánh thành.

"Nam Man đại lục làm sao xuất hiện nhiều cường giả tuyệt thế như vậy, chẳng lẽ toàn bộ đế giả của Mộ Thương đại lục đã tới rồi sao."

Sắc mặt Thải Lân công chúa ngưng trọng, cho dù nàng là Thiên Thánh thành đế, xa xa cũng không địch lại mấy tên thượng vị đế giả kia, nhiều nhất chỉ có thể bảo mệnh. Khó trách Thiên Cơ thánh thành hưng thịnh mấy vạn năm đột nhiên bị hủy diệt, chỉ dựa mấy tên đế giả kia đã có thể làm được rồi.

Long Lịch Hải là tu sĩ Long Nhân tộc, chủng tộc đã từng có danh xưng chiến đấu đệ nhất, sức chiến đấu tất nhiên đáng sợ vô cùng.

Nhưng hắn mạnh hơn cũng không cách nào đồng thời đối mặt với bốn năm tên đế giả tuyệt thế cùng cấp độ, thậm chí có hai tên đế giả tu vi còn trên hắn.

Bị bốn năm tên đế giả tuyệt thế bao vây, hắn đã đường cùng mạt lộ, muốn chạy trốn sợ là cũng trốn không thoát.

Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, nhàn nhạt nhìn chiến đấuxa xa, bên trong đôi mắt không có bất kỳ cảm xúc gì.

Thải Lân công chúa cẩn thận từng li từng tí nhìn Tịch Thiên Dạ, trong lòng lạnh lùng, âm thầm mặc niệm cho mấy tên đế giả tuyệt thế kia. Giờ khắc này trong mắt Tịch Thiên Dạ, mấy tên thượng vị đế giả kia sợ là đều đã thành người chết.

Dù sao vị trước mắt này là Thiên Bảo thánh thành chi chủ chân chính a.

"Ta đi gặp bọn hắn một lần."

Liệt Diễm Hùng Sư Vương gầm nhẹ một tiếng, hóa thành một đoàn kim diễm, mang theo chiến ý rào rạt bay tới.

Thải Lân công chúa ôm lấy cánh tay, nghiền ngẫm nhìn qua Liệt Diễm Hùng Sư Vương, bằng tu vi Liệt Diễm Hùng Sư Vương vừa mới đột phá thành đế, có thể chiến thắng những tuyệt thế đế giả kia sao? Đến chết vẫn sĩ diện.

Liệt Diễm Hùng Sư Vương vừa mới khoe khoang rằng gặp đế giả Mộ Thương đại lục sẽ xé xác bọn hắn, hiện tại đụng phải... Mặc dù trong lòng có chút bỡ ngỡ, nhưng cũng chỉ có thể kiên trì đi lên.

Bất quá trong lòng Thải Lân công chúa cũng rõ ràng, chiến thú của Tịch Thiên Dạ đều tu luyện một môn bí thuật cấm kỵ, có thể xưng bất tử bất diệt.

Đoán chừng cũng bởi vì điểm này, Liệt Diễm Hùng Sư Vương mới có tự tin đi lên chiến đấu cùng những đế giả tuyệt thế kia.

Một đoàn kim quang từ trên trời giáng xuống, trực tiếp nhập vào chiến trường mấy tên thượng vị đế giả.

Ngọn lửa màu vàng tản ra đế uy mênh mông, phương viên vạn trượng hỏa diễm pháp tắc điên cuồng bùng cháy.

"Muốn chết!"

Một tên trung niên đế giả ghim bím tóc có con ngươi màu xanh đậm hừ lạnh một tiếng, một chưởng vỗ ra, ánh sáng màu lam nổ tung, một dòng sông xanh lam trống rỗng xuất hiện lap về hướng ngọn lửa vàng kim kia.

Ào ào ào!

Hỏa diễm kim quang đụng vào dòng sông màu xanh lam, bọt nước tóe lên đầy trời.

Nguyên bản Liệt Diễm Hùng Sư Vương khí thế hùng hổ mà đến, thân thể hơi dừng lại, sau đó bị dòng nước sông không ngừng lao nhanh về phía trước bắn ngược trở về.

Rống!

Liệt Diễm Hùng Sư Vương không ngờ rằng nó vừa mới tiếp xúc đã rơi vào hạ phong, lập tức hung tính đại phát, ngửa mặt lên trời gào thét, một đóa U Minh chi hoa xuất hiện tại mi tâm của nó, từng sợi Minh Hoàng thi văn từ bên trong U Minh chi hoa chui ra, phương viên trăm trượng thiên địa đều hóa thành lĩnh vực cấm kỵ.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1184: Thần Sư Thiên Thần Pháp!



Thân thể của nó chìm xuống, tiếp tục hướng về phía tên trung niên đế giả ghim bím tóc phóng đi.

"Thế mà không tổn hao lông tóc gì?"

Trung niên đế giả ghim bím tóc có chút kinh ngạc, hơi híp mắt lại nhìn Liệt Diễm Hùng Sư Vương khí thế hung hăng.

Từng đế giả của Mộ Thương đại lục khác cũng hơi ngoài ý muốn.

Làm đế giả thượng vị cảnh, tất nhiên liếc mắt có thể nhìn ra được đầu Liệt Diễm hùng sư kia vừa mới đột phá thành Đế không lâu.

Tu vi như thế tại trước mặt mấy tên thượng vị đế giả căn bản không đáng chú ý, dù không thể nhất kích diệt sát, nhưng trọng thương là chuyện khẳng định.

Nhưng mà một kích toàn lực của Lam Tuyền đế giả chẳng qua chỉ là đánh lui, lại không có chút tổn thương nào.

"Cẩn thận một chút, đầu hoang thú trước mắt này sợ là không giống bình thường."

Một lão giả kim bào hơi híp mắt, từ gốc U Minh chi hoa trên mi tâm của Liệt Diễm Hùng Sư Vương hắn mơ hồ cảm ứng được khí tức nguy hiểm.

Những đế giả khác cũng thoáng cái sắc mặt trịnh trọng, nhìn về phía Nguyên Long Huyền Linh Quy.

Bọn hắn tự nhiên hiểu kim bào lão giả nói cẩn thận, không phải là bởi vì Liệt Diễm hùng sư trước mắt, mà là mấy vị đang đứng không có ra tay bên kia.

Kỳ thật bằng vào năng lực cảm ứng của thượng vị đế giả, đoàn người Tịch Thiên Dạ mới xuất hiện đã bị bọn hắn đã nhận ra.

Bất quá bởi vì muốn toàn lực chém giết Long Lịch Hải cho nên bọn hắn tạm thời không để ý đến mà thôi.

Long Lịch Hải rõ ràng cũng không ngờ rằng sau khi Bắc Nham sơn đại bại sẽ có viện quân xuất hiện, bất quá tu vi Liệt Diễm hùng sư kia quá thấp, từ gợn sóng Đế Cảnh pháp tắc trên người đến xem, hẳn là vừa mới đột phá không lâu, đoán chừng không thể giúp hắn cái gì.

Long Lịch Hải cau mày thật sâu, cả người hắn đã bán long hóa, long lân bên ngoài bị phá toái không thể tả, từng vết thương sâu đủ thấy xương, một đầu sừng rồng đã bị bẻ gãy, một sừng rồng cái khác cũng là vết thương chồng chất. Nhưng trên thân long uy vẫn như biển, bên trên băng long trảo lạnh như nhuộm đế huyết, sát khí nghiêm nghị.

"Bằng hữu, các ngươi đi nhanh đi, mục tiêu của bọn hắn là ta, các ngươi hiện tại rời đi còn kịp."

Long Lịch Hải trầm giọng nói ra, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào năm tên tuyệt thế đế giả của Mộ Thương đại lục, hắn không dám có chút phân tâm nào, đối mặt năm tên tu vi không kém hắn chút nào, thậm chí còn có đế giả mạnh hơn hắn, hơi không cẩn thận liền có khả năng bị đánh chết.

Cũng bởi vì hắn là Long Nhân tộc, bộ tộc sinh ra để chiến đấu, sức chiến đấu cường hãn, đổi thành thượng vị đế giả khác ở đây, sợ là sớm đã bị năm tên đế giả Mộ Thương đại lục đánh giết.

Hắn trước tiên cũng đã cảm ứng được khí tức đoàn người Nguyên Long Huyền Linh Quy, nhưng chút khí tức này đều hết sức lạ lẫm, hắn cũng không nhận ra, vốn cho là viện quân của Mộ Thương đại lục, nhưng hiện tại xem ra hẳn là người của Nam Man đại lục bọn hắn.

Chẳng qua là trong lòng của hắn không có chút hi vọng nào, ngược lại còn khẽ nhíu mày.

Đám người kia tu vi đều không cao, dấu vết Đế Cảnh pháp tắc trên người quá nhỏ bé, đoán chừng đều là đế giả vừa vặn tấn thăng.

Một đám tiểu tu sĩ vừa mới đột phá, trước mặt năm tên tuyệt thế đế giả Mộ Thương đại lục không khác gì đồ ăn.

Nếu như không chạy, xuống tràng sợ là sẽ phải chết ở chỗ này giống như hắn.

Vốn không quen biết có thể ra tay giúp hắn, hắn tất nhiên cảm kích, cho nên không hy vọng đám người kia hi sinh vô ích.

"Lão đầu, nhìn ngươi một bộ dáng vẻ muốn chết, hẳn là xem thường bổn vương sao?"

Liệt Diễm Hùng Sư Vương vừa mới trở thành Đế Cảnh sinh linh, chính là thời điểm hăng hái, sao chịu được người khác coi thường, móng vuốt to lớn đột nhiên vỗ về phía trước, kim quang khôn cùng quét ngang thiên địa, sinh sinh xé rách dòng sông lam kia, lóe lên đầy trời sóng nước, nó xuất hiện tại trước mặt tên trung niên đế giả ghim bím tóc kia.

"Thần Sư Thiên Đồ, Đại Nhật Kim Luân."

Sau lưng Liệt Diễm Hùng Sư Vương xuất hiện một tôn hư ảnh thần sư, hư ảnh kia tản ra thần uy nhàn nhạt, đúng là một môn thần thông Thần cấp trong truyền thuyết.

Thần Sư Thiên Thần Pháp!
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1185: Đám người này đến cùng là ai?



Hổ Tam Âm truyền cho Liệt Diễm Hùng Sư Vương một môn tuyệt thế Thần pháp, nguyên từ một vị Đại Nhật thần sư hung uy hiển hách thời đại thượng cổ.

Hậu duệ của vị Đại Nhật thần sư kia bị Hổ Tam Âm đánh lén gi ết chết, từ đó đạt được môn tuyệt thế Thần pháp này.

Lúc trước Liệt Diễm Hùng Sư Vương cũng phải bưng trà đổ nước cho Hổ Tam Âm, làm tiểu đệ mấy năm mấy có thể lấy được.

Đại Nhật Kim Luân vừa ra chiếu rọi thiên địa, tất cả mọi người không mắt mở ra được.

Trong lòng Lam Tuyền đế giả cảm giác được nguy hiểm, một hoang thú mới đột phá thành Đế không lâu, vậy mà mang lại cho hắn cảm giác nguy hiểm kh ủng bố như thế.

Hắn không dám phân tâm mảy may, thi triển ra tất cả vốn liếng đối phó địch nhân trước mắt.

Liệt Diễm Hùng Sư Vương bằng vào Thần Sư Thiên Thần Pháp có thể chiến đấu tương xứng với Lam Tuyền đế giả.

Bốn tên đế giả Mộ Thương đại lục khác thấy vậy từng tên vô cùng kinh hãi, một Hoang thú vừa mới đột phá đế giả lại có thể chiến đấu khó phân thắng bại cùng lục trọng thiên thượng vị đế giả, cho dù Long Thiên Nhi của Thiên Bảo cung cũng chỉ đến như thế mà thôi!

Chẳng lẽ hoang thú trước mắt chính là con trai Yêu Hoàng của Yêu Hoàng thánh thành?

Nhưng truyền thuyết Yêu Hoàng cũng không phải yêu tộc sư loại a!

Kỳ thật Liệt Diễm Hùng Sư Vương có thể triền đấu cùng Lam Tuyền, nguyên nhân lớn bởi vì nó có Minh Hoàng luyện thi chi thể.

Không có Minh Hoàng luyện thi chi thể, cho dù nó có Thần Sư Thiên Thần Pháp, trong vòng trăm chiêu cũng sẽ bị thua.

Mặc dù Thần Sư Thiên Thần Pháp chính là Thần cấp thần thông trong truyền thuyết nhưng cũng vô cùng hao phí hoang khí, dưới tình huống bình thường căn bản không thi triển được mấy chiêu hoang khí sẽ hao hết, cho dù số lượng hoang khí của Liệt Diễm Hùng Sư Vương gấp mười lần nhân loại cũng không gánh được tiêu hao kh ủng bố như thế.

Nhưng Minh Hoàng luyện thi chi thể thôn phệ tất cả năng lượng giữa thiên địa, một khi chiến đấu có khả năng cướp đoạt trong phạm vi ngàn dặm, miễn cưỡng có thể duy trì tiêu hao của Thần Sư Thiên Thần Pháp.

Bởi vì Liệt Diễm Hùng Sư Vương xuất hiện để cho thế công của năm tên đế giả hơi chậm lại.

Long Lịch Hải thuận lợi thoát ly khỏi vòng vây, khí tức không được ổn định, không ngừng thở mạnh. Hắn kinh ngạc nhìn Liệt Diễm Hùng Sư Vương thành công ngăn chặn Lam Tuyền đế giả, chỉ là hạ vị đế giả nhất trọng thiên đã có thể ngăn cản Lam Tuyền đế giả, trong sự nhận thức của hắn chỉ có bốn vị hộ đạo của Thần tử Thiên Bảo cung mới có thể làm được.

Đám người này đến cùng là ai?

Long Lịch Hải mơ hồ ý thức được thân phận những người này sợ là không đơn giản, ít nhất Liệt Diễm hùng sư kia tại Nam Man đại lục tuyệt đối là tồn tại phượng mao lân giác.

Hắn thở phào, cuối cùng cũng có cơ hội giương mắt nhìn về phía mây đen trên bầu trời kia. Vậy mà không phải mây đen, chính là thân hình khổng lồ của Nguyên Long Huyền Linh Quy che khuất bầu trời.

Thân thể Nguyên Long Huyền Linh Quy quá mức khổng lồ, giống như một hòn đảo trôi nổi trên bầu trời, cho dù bên trong Yêu Hoàng thánh thành, yêu tộc khổng lồ như thế cũng tương đối hiếm thấy.

Long Lịch Hải nhìn thấy hoang thú khổng lồ như thế, trong lòng cũng thất kinh, từ khí tức phán đoán hẳn là hạ vị Đế Cảnh, nhưng khí tức phát ra kh ủng bố, mơ hồ để cho hắn hơi kiêng kị.

Đầu hoang thú này mang đến cho hắn cảm giác càng thêm bất phàm so với đầu Liệt Diễm hùng sư kia.

Rõ ràng huyết mạch hoang thú này sợ là tương đối đáng sợ, chưa chắc sẽ kém hơn Yêu Hoàng bao nhiêu.

Thả tại thời đại thượng cổ là có tiềm lực thành thần.

Nhưng mà trên thân thể hoang thú kh ủng bố như thế, lại có hai người đang đứng.

Thời điểm hắn trông thấy hai người kia hơi ngây người, bởi vì cảm ứng lúc trước của hắn, hẳn là chỉ có một người mới đúng, tại sao lại nhiều thêm một người?

Tinh tế suy tư, đột nhiên trong lòng hắn giật mình.

Bởi vì hắn thấy được, nhưng lại không cảm ứng được, cho dù hắn hiện đang nhìn thân ảnh của người nọ, lại vẫn không cảm ứng được, tựa như một đoàn không khí, không có cái gì cả.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1186: "Khí tức gì vậy!"



Long Lịch Hải khiếp sợ không gì sánh nổi, hắn chính là tu sĩ thượng vị Đế Cảnh, người nào có thể đứng trước mặt của hắn, lại cho hắn cảm giác giống như là một đoàn không khí.

Dù cho những Đại Đế trong truyền thuyết của Mộ Thương đại lục kia cũng không làm được.

Hắn cẩn thận nhìn về phía đạo thân ảnh kia, bởi vì Nguyên Long Huyền Linh Quy thả ra U Minh sương lạnh quá nồng, ánh mắt hắn mơ hồ, hắn không thể không thi triển ra kim mục thần thông của Long Nhân tộc, xuyên qua tầng tầng U minh sương lạnh, rốt cục thấy rõ người kia.

"Cái gì! Thần tử điện hạ!"

Sau khi Long Lịch Hải thấy rõ tướng mạo người kia, cả người đều kịch liệt run rẩy, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin.

Lúc trước tại Hắc Bạch thần thành, hắn đã từng gặp qua Thần tử.

Nằm mơ hắn cũng không ngờ rằng sẽ có một ngày lần nữa trông thấy Thần tử.

Nếu như không phải vẫn không dám chắc chắn, sợ là hắn đã quỳ xuống cúi chào.

Lúc trước Thiên Lan di tích bị hủy diệt, Thần tử điện hạ vì cứu vãn thương sinh, không phải đã hi sinh rồi sao?

Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, nhàn nhạt nhìn Liệt Diễm Hùng Sư Vương cùng Lam Tuyền đế giả chiến đấu, hơi hơi gật đầu.

Thời gian mấy năm không thấy, Liệt Diễm Hùng Sư Vương trưởng thành tương đối lớn.

Bằng vào tu vi hạ vị đế giả chống lại thượng vị đế giả, chỉ bằng vào Minh Hoàng luyện thi chi thể hẳn là không được.

Rõ ràng trong những năm này, Hổ Tam Âm đã dạy cho Liệt Diễm Hùng Sư Vương không ít thần thông bí thuật.

Đương nhiên nếu tiếp tục chiến đấu xuống, Liệt Diễm Hùng Sư Vương vẫn sẽ bại như cũ, khoảng cách tu vi quá lớn, cho dù trong thời gian ngắn bùng nổ có thể chống lại thượng vị đế giả, thời gian dài cũng sẽ thua.

"Giết sạch bọn hắn đi"

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, không có ý tứ tự mình động thủ.

"Vâng!"

Một thanh âm cung kính vang lên trong hư không.

Sau một khắc, một cỗ uy áp kinh khủng vô biên từ trên bầu trời hạ xuống thân thể năm tên thượng vị đế giả Mộ Thương đại lục, kém chút nữa đã làm bọn hắn quỳ xuống.

"Khí tức gì vậy!"

"Không có khả năng, Đại Đế cũng không có uy áp đáng sợ như vậy."

Năm tên đế giả Mộ Thương đại lục từng kẻ run lẩy bẩy, đứng không được vững.

Thật là đáng sợ, cỗ uy áp kia tựa như thiên uy, trong nháy mắt để trong lòng bọn hắn tuyệt vọng.

Chớ nói tại Nam Man đại lục, cho dù ở trong Mộ Thương đại lục, từ trước tới nay bọn hắn cũng chưa từng gặp qua uy áp đáng sợ như vậy.

Một đạo thân ảnh từ trong hư không chậm rãi hiển hiện, không có bất kỳ dấu hiệu gì, tựa như lăng không đã xuất hiện ở nơi đó.

Người này mặc một bộ áo trắng, mặt trắng không râu, chính là một trung niên mỹ nam tử vô cùng tuấn mỹ, tóc dài tán loạn, có mấy phần ưu nhã cùng tùy tiện.

Người trung niên kia không ai khác, chính là chân truyền thứ tám của Thiên Dạ thánh tổ Khâu Lương.

Sau khi đi ra khỏi Ám Thiên sơn, tu vi của hắn khôi phục không ít, mặc dù không thể trở về đỉnh phong, nhưng nói thế nào hắn cũng là một tên Tổ Cảnh đại năng.

Uy áp của hắn không phải đế uy, mà là tổ uy, mấy tên thượng vị đế giả há có thể chịu được.

Bởi vì Nam Man đại lục không có tổ đạo pháp tắc, hắn vô phương thể hiện ra lực lượng chân chính của Tổ Cảnh, bằng không uy áp Khâu Lương phát ra có thể trực tiếp để mấy tên thượng vị đế giả quỳ trên mặt đất không thể động đậy.

Chênh lệch giữa Đế Cảnh cùng Tổ Cảnh, có thể nói lạch trời, không thể vượt qua.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1187: Tổ Cảnh đại năng!



"Không đúng! Ngươi đó không phải là đế uy, mà là thứ trong truyền thuyết... Giống như tổ uy trong truyền thuyết! Làm sao có thể... Làm sao có thể!"

Kim bào lão giả dùng sức ngẩng đầu nhìn Khâu Lương trên bầu trời, trong mắt tràn đầy vẻ kinh dị cùng không thể tin.

Hắn dùng hết toàn bộ khí lực cũng chỉ có thể thoáng nâng đầu lên một chút, uy áp đáng sợ như vậy căn bản không phải đế uy, Đại Đế cũng không kh ủng bố như thế.

Long Lịch Hải cũng là nơm nớp lo sợ, mặt tràn đầy kinh dị nhìn trên bầu trời người kia.

Là Long Nhân tộc, từ khi sinh ra đã thừa hưởng sức chiến đấu kh ủng bố, cho dù bị năm tên thượng vị đế giả vây công sắp chết trận hắn cũng không sợ chút nào. Nhưng ở trước mặt trung niên nhân kia hắn lại cảm giác được sự hoảng sợ đến từ linh hồn, sự sợ hãi ấy không phải bị người khống chế, mà là nghiền ép về mặt cấp độ sinh mệnh.

"Chết!"

Khâu Lương hơi nắm quyền, ánh mắt đạm mạc như nước.

Sau một khắc, năm tên thượng vị đế giả Mộ Thương đại lục cảm giác được một cỗ lực lượng kinh khủng vô song từ bốn phương tám hướng nghiền ép tới.

Bọn hắn cũng không cần ngăn cản, bởi vì nó không có ý nghĩa.

Trước mặt lực lượng Kinh Đào Hãi Lãng, bất kỳ kháng cự nào của bọn hắn đều là vô nghĩa.

Phốc xuy phốc xuy!

Thân thể Năm tên thượng vị đế giả nổ tung, hóa thành huyết vụ đầy trời.

Không chỉ thân thể triệt để bị hủy diệt, Đế hồn cũng bị một cỗ lực lượng vô hình trực tiếp gạt bỏ, tan biến sạch sành sanh.

Sau khi gi ết chết năm tên thượng vị đế giả của Mộ Thương đại lục, thân ảnh Khâu Lương lại biến mất lần nữa, phảng phất giống như cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện.

"Cái này..."

Thân thể Long Lịch Hải run rẩy, hai chân khống chế không nổi trực tiếp nhũn ra.

Tổ Cảnh đại năng!

Bên trên Nam Man đại lục này... Tại sao có thể có sinh linh Tổ Cảnh xuất hiện?

Cho dù ở bên trong Thái Hoang truyền thuyết kia, Tổ Cảnh sinh linh cũng là tồn tại đứng trên thượng tầng kim tự tháp.

Liệt Diễm Hùng Sư Vương cùng Nguyên Long Huyền Linh Quy co rụt đầu lại, trước mặt cỗ khí tức kinh khủng kia, tất cả hoang thú bọn nó đều thành thành thật thật, một điểm hung tính cũng không dám hiển lộ ra, từng tên giống như là bé ngoan.

Thải Lân công chúa nắm chặt góc áo của mình, trong mắt tràn đầy rung động.

Kia thật chính là Tổ Cảnh sinh linh trong truyền thuyết?

Thải Lân công chúa không dám tin, tại sao bên người Tịch Thiên Dạ có thể có tồn tại đáng sợ như vậy, hơn nữa nhìn bộ dáng này tựa hồ còn hết sức cung kính đối với Tịch Thiên Dạ!

"Lão thần bái kiến Thần tử điện hạ."

Long Lịch Hải nhìn qua Tịch Thiên Dạ, đột nhiên quỳ xuống, nằm sấp trên mặt đất, ba quỳ chín bái, cung kính dập đầu.

Kỳ thật mặc dù Long Nhân tộc chính là chủng tộc phụ thuộc Thiên Lan thần tông, trước mặt Thần tử cũng không cần như thế.

Sở dĩ Long Lịch Hải cung kính đến tình trạng như vậy chính là bởi vì Tịch Thiên Dạ đã cứu vớt chúng tộc Thiên Lan, cứu vớt tất cả tộc nhân Long Nhân tộc.

Trong mắt rất nhiều Thiên Lan dị tộc, Tịch Thiên Dạ chính là tồn tại giống như thần linh.

Tịch Thiên Dạ khẽ vuốt cằm, hắn nhận biết Long Lịch Hải, lúc trước lão thôn trưởng một mạch kia còn chưa xuất thế, Long Lịch Hải chính là tộc trưởng Long Nhân tộc, có địa vị tương đối cao tại Hắc Bạch thân thành.

Đương nhiên, sau khi lão thôn trưởng một mạch kia xuất thế, tất cả Long Nhân tộc đều lấy hắn vi tôn.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1188: chứ đừng nói hiện nay.



Dù sao long nhận hoàng tộc tại thời đại thượng cổ đều tương đối hiếm thấy, chứ đừng nói hiện nay.

Thời gian qua đi trăm năm, gặp lại lần nữa, trong lòng Long Lịch Hải có một cỗ tâm tình rất phức tạp không nói được.

Có xúc động, có hưng phấn, có không thể tưởng tượng nổi, càng nhiều hơn chính là một CỖ sùng kính không gì sánh kịp.

"Trước tiên phản hồi Thiên Bảo thánh thành đi." Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Hắn không hỏi tình hình chiến đấu ở Bắc Nham Sơn, cũng không có hỏi tình hình chiến đấu toàn bộ Thiên Bảo thánh vực.

Theo một khắc hắn trở về này, tình hình chiến đấu Nam Man đại lục như thế nào kỳ thật đã không còn trọng yếu.

Long Lịch Hải muốn nói lại thôi, hắn muốn nói cho Thần tử biết Thiên Bảo cung gặp phải khốn cảnh, nhưng cuối cùng một câu cũng không nói, chẳng qua là cung cung kính kính gật đầu.

Một khắc sinh linh Tổ Cảnh xuất hiện này cho hắn rung động sâu sắc không gì sánh được.

Bỗng nhiên hắn cũng có chút hiểu ra, tại trước mặt Thần tử đại nhân, thế giới sắp hủy diệt đều có thể cứu vớt, chỉ là mối nguy nhỏ nhoi của Nam Man đại lục này thì tính là cái gì, có lẽ tại trong mắt Thần tử còn không có giá trị gì đi?

Nghĩ đến đây, Long Lịch Hải càng thêm cung kính cùng kính sợ.

Thiên Bảo thánh thành chiếm diện tích tương đối rộng rộng rãi, gần như ngang với diện tích Thiên Cơ thánh thành.

Lan Lăng quốc năm đó tại bên trong Thiên Bảo thánh thành là một khối khu vực rất nhỏ.

Đương nhiên, Lan Lăng quốc đã hủy diệt, sớm biến mất hoàn toàn từ trăm năm trước.

Bây giờ đại bộ phận khu vực đại lục Nam Vực đều dưới sự thống trị của Thiên Bảo thánh thành, một phần khu vực nhỏ thuộc về Phúc Hải thánh quốc thống trị.

Đương nhiên đó đã là quá khứ, hiện tại Phúc Hải thành quốc ôm chặt chân Mộ Thương đại lục, quốc thổ mỗi ngày đều kịch liệt khuếch trương, điên cuồng áp bức phạm vi Thiên Bảo thánh vực.

Màn đêm buông xuống, một đạo lưu quang xẹt qua bầu trời đêm, trực tiếp bay về hướng khu vực phồn hoa nhất của Thiên Bảo thánh

thành.

Khu vực này thuộc về Thiên Bảo cung, thể lực lớn nhất củaThiên Bảo thánh thành, danh phù kỳ thực.

Giờ phút này, trước dãy cung điện to lớn trang nghiêm của Thiên Bảo cung, hàng loạt đệ tử Thiên Bảo cung đi ra, cung kính đứng ở hai bên cung điện quảng trường, bên trong đôi mắt mỗi người đều có sự tò mò cùng kính sợ thật sâu.

Bởi vì Thiên Bảo cung chi chủ trong truyền thuyết chuẩn bị trở về!

Đối với rất nhiều đệ tử Thiên Bảo cung mà nói, cung chủ chính là truyền thuyết trong truyền thuyết, trừ một số nhân vật cấp nguyên lão, những người khác cho tới bây giờ đều chưa từng gặp qua.

Không chỉ có Thiên Bảo cung, toàn bộ Thiên Bảo thánh thành đều đang phát sinh rung động dữ dội.

Dù sao tin tức Thiên Bảo cung chủ sắp trở về căn bản không thể giấu được, rất nhiều Thiên Lan dị tộc bên trong Thánh Thành cũng biết.

Nhóm thủ lĩnh những thế lực kia, trong âm thầm đã tụ tập rất nhiều lần, mỗi ngày đều nghị hội, thương thảo tiếp theo phải làm gì.

Thiên Bảo cung chủ trở về, bố cục Thiên Bảo thánh thành sợ là sẽ phát sinh biến hóa long trời lở đất.

Mặc dù trước kia Thiên Bảo thánh thành cũng là Thiên Bảo cung độc tôn, nhưng liên

minh do Thần Mạch nhân tộc tạo thành cũng vô cùng cường đại, không kém Thiên Bảo cung quá nhiều, có thể cùng Thiên Bảo cung

thoáng phân cao thấp.

Nhất là Thần Mạch nhân tộc chi chủ Linh Xích Thiên, thiên tư tuyệt thế, nội tình hùng hậu, chính là Thiên Bảo thánh thành đệ nhị cao thủ, vẻn vẹn chỉ kém so với vị lão thôn trưởng thần bí của Thiên Bảo cung kia một chút.

Cho nên Thiên Bảo cũng muốn thôn tính hết các thế lực khác, triệt để thống trị Thiên Bảo thánh thành cũng không dễ dàng như vậy.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1189: "Bái kiến chủ nhân."



Nhưng Thiên Bảo cung chủ trong truyền thuyết kia trở về, tất cả đã không nói trước được rồi.

Nhất là theo lời kể của những Thiên lan dị tộc từ Chân Mộc linh thổ trở về, đều nói vị Thiên Bảo cung chủ kia như là Thiên thần hạ phàm,

cử thể vô địch.

Thậm chí có một chút tin tức ngầm, nói Huyết Tinh Quỷ Tước Tộc đã thương nghị chuẩn bị triệt để quy thuận Thiên Bảo cung.

Huyết Tinh Quỷ Tước Tộc, đây chính là cường tộc tiếng tăm lừng lẫy bên trong Thiên Bảo thánh thành.

Năm đó bên trong Thiên Lan thế giới cũng là một trong lục đại thần tộc.

Sở dĩ hắc bạch liên minh cường đại như vậy, có thể chống lại Thiên Bảo cung một cũng là bởi vì có Thần Mạch nhân tộc, Huyết Tinh Quỷ Tước Tộc, Kim Diễm linh tộc, những thượng cổ thần tộc tồn tại.

Nếu như Huyết Tinh Quỷ Tước Tộc làm phản đầu hàng địch, hắc bạch liên minh kia lại càng không có hi vọng chống lại Thiên Bảo cung,

Mặc dù Tịch Thiên Dạ trở về chỉ là một tín hiệu, nhưng cũng đã khiến trên trăm thủ lĩnh dị tộc của hắc bạch liên minh tóc bạc đi không ít.

Lưu quang xẹt qua dãy cung điện to lớn nguy nga của Thiên Bảo cung, không hạ xuống bên ngoài mà trực tiếp bay vào nội điện.

Những đệ tử phía ngoài Thiên Bảo cung nhìn thấy một đoàn ánh sáng lấp lánh đuôi lửa, trong mắt từng người đều có chút thất vọng.

Bất quá, mặc dù nhìn không thấy cũng chủ đại nhân, từng đệ tử Thiên Bảo cung cũng đứng nghiêm, giống như là quân độibị kiểm duyệt, trang nghiêm túc mục, tràn đầy cảm giác nghi thức.

Nội tâm của mỗi người đều hết sức xúc động, bởi vì lãnh tụ tinh thần bọn họ không còn là truyền thuyết, thật sự đã trở về.

Nội điện, hàng loạt nguyên lão Thiên Bảo cung tụ tập ở đây.

Tất cả đều là người đã từng thấy qua Tịch Thiên Dạ.

Cao tầng Thiên Bảo cung chưa từng gặp qua Tịch Thiên Dạ đều không có tư cách xuất hiện phía trên đại điện này.

Một đoàn lưu quang xuyên qua cửa lớn, rơi trên đại điện.

Lập tức tất cả mọi người trên đại điện cung kính quỳ một chân xuống.

"Bái kiến chủ nhân."

"Bái kiến cung chủ."

Tịch Thiên Dạ như cũ vẫn là một bộ áo trắng, thân hình đơn bạc thon dài, hắn liếc mắt quét qua đại điện, mỉm cười, quả nhiên không ít

Cố nhân.

Hoa Nhất Nhiên, Tuân Vinh, Trương Thanh Vinh, Chu Khánh Diệm... Đây đều là những người đi theo hắn sớm nhất, cũng là nguyên lão chân chính của Thiên Bảo cung.

Bây giờ Hoa Nhất Nhiên cùng Tuân Vinh đều trở thành bán đế, nhưng khoảng cách thành đế chân chính còn rất xa.

Ngẫm lại cũng rất bình thường, thiên tư của Hoa Nhất Nhiên cùng Tuân Vinh có hạn, mà tuổi tác đã cao, tiềm lực cũng không bằng người trẻ tuổi.

Có thể trở thành bán đế là bởi vì có tài nguyên bảng đại củaThiên Bảo cung chống đỡ, bằng không chớ nói bán đế, dù cho thành Đại Thánh cũng tương đối khó khăn . Còn muốn trong hơn một trăm năm ngắn ngủi thành đế, càng là nằm mơ.

Ngược lại chính là Chu Khánh Diêm, lúc trước tu vi không cao, nhưng thiên phú mạnh, tiềm lực lớn, hiện tại tu vi cũng đã cao hơn Hoa Nhất Nhiên cùng Tuân Vinh, khoảng cách thành để đoán chừng cũng sẽ không quá xa.

Năm đó đại lục tôn bảng đệ nhất Trương Thanh Vinh, bây giờ cũng là tu vi tinh thâm, mặc dù cũng không thành đế, nhưng lại có hi vọng thành đế.

Không giống Hoa Nhất Nhiên cùng Tuân Vinh, hi vọng thành đế quá xa vời.

Ngoại trừ những người này, trên đại điện còn có không ít người, tỷ như những người trong thôn trang Thiên Lan thần truyền, hoặc như một chút nhân vật nguyên lão của Trường Thương học viện. Trường Thương học viện bây giờ cũng đã trở thành một bộ phận của Thiên
 
Back
Top Bottom