Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vạn Cổ Cuồng Đế

Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1160: "Ngươi qua đây."



Chúng Sinh Huyết Hải do 49 tên Huyết Giáp nhân biến thành kia trong khoảnh khắc liền tán loạn thành huyết khí đầy trời, thân ảnh 49 tên Huyết Giáp nhân từ bên trong phá toái Chúng Sinh Huyết Hải bay ngược ra, trên thân thể người nào người nấy đều xuất hiện nhiều vết rách to lớn, ai nấy đều trong bộ dạng hấp hối.

"Quá mạnh."

Hà Bách Châu nghẹn họng nhìn trân trối, Tịch Thiên Dạ không khỏi kinh ngạc.

Hắn thật sự là cô cô nhi tử của mình sao?

Dạng này người nếu như trở lại Hà gia, chỉ sợ là muốn lật cả bầu trời.

Nàng có vẻ hơi hoài nghi, nếu như Tịch Thiên Dạ tiến thêm một bước thì vị lão tổ của Hà gia kia e là chống không lại hắn.

Nghĩ đến những chuyện năm đó Hà gia đã gây ra với cô cô của mình, trong lòng Hà Bách Châu liền không khỏi có chút lo lắng.

"Ngươi rốt cuộc là ai?"

Một thanh âm trầm thấp bỗng nhiên vang lên giữa thiên địa, ngay sau đó tiếng vang ầm ầm không ngừng ngân lên giống như là pháo hoa.

49 tên Huyết Giáp nhân liên tục tự bạo, hóa thành từng đoàn huyết khí như huyết hải khôn cùng.

49 tòa huyết hải tụ lại, hóa thành một người trung niên áo bào trắng.

Trong mắt người trung niên áo bào trắng chứa đầy vẻ thiên hạ ngạo sắc, hắn lạnh lùng nhìn Tịch Thiên Dạ.

"Hải U Hoàng!"

Cố Khinh Yên cùng Hà Bách Châu trông thấy người trung niên áo bào trắng kia liền sững sờ.

Tướng mạo người trung niên áo bào trắng kia nếu không phải "Hải U Hoàng" thì còn là người phương nào.

Mà Hải U Hoàng trốn ở bên trong Vạn Hồn linh thụ, giờ phút này đã run lẩy bẩy cuộn tròn thân thể không dám ra, dường như sợ người trung niên áo bào trắng bên ngoài kia phát hiện.

"Ta có thể cảm ứng được trên người của ngươi có tàn hồn của người kia, nhưng ngươi không nên tham dự vào chuyện này, nếu không ngươi sẽ hối hận."

Người trung niên áo bào trắng nhàn nhạt nhìn Tịch Thiên Dạ, không có cảm xúc gì, tựa như đang nhìn một người chết.

"Gặp ta, đoán chừng ngươi cũng sẽ hối hận, hơn nữa lại là rất nhanh."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Nói xong hắn cong ngón búng ra một cái, chỗ hư không sau lưng hắn bỗng nhiên chui ra 17 đạo Minh Hoàng thi văn.

17 đạo Minh Hoàng thi văn điên cuồng tăng vọt, hóa thành 17 đầu minh cổ Thiên Long, phong tỏa toàn bộ vùng trời Chúng Thần sơn.

Long ngâm đầy trời, 17 đầu minh cổ Thiên Long lần lượt đụng vào thân thể người trung niên áo bào trắng, khiến hắn không ngừng va chạm vào hư ảo.

Trung niên áo bào trắng không ngăn cản, bởi vì ngăn cản cũng chỉ phí công, hắn chỉ có thể mượn nhờ chút sức mạnh ý thức ngắn ngủi còn sót lại của Chúng Sinh Huyết Hải.

Thân thể người trung niên áo bào trắng nổ tung, lại lần nữa hóa thành huyết hải vô tận, bị 17 đầu minh cổ Thiên Long luyện hóa hấp thu.

Sau khi Minh Hoàng Luyện Thi thuật đột phá tới giai đoạn thứ hai, Minh Hoàng thi văn cũng triệt để thuế biến, có thể hoá hình làm minh cổ Thiên Long.

Sức mạnh của mỗi một đầu minh cổ Thiên Long đều có thể so với một tên Hóa Thần kỳ tu sĩ, 17 đầu minh cổ Thiên Long đồng thời xuất động thậm chí có thể dời sông lấp biển.

49 tên Huyết Giáp nhân biến thành Chúng Sinh Huyết Hải kinh người, sau khi 17 đầu minh cổ Thiên Long triệt để hấp thu luyện hóa, đầu minh cổ Thiên Long thứ mười tám cũng triệt để ngưng tụ thành hình.

Toàn bộ kế hoạch của U Minh tộc cũng triệt để bị phá diệt, Thế Giới Thụ Chi Tâm cùng Kính Thiên thần bia đều rơi vào tay Tịch Thiên Dạ.

Thế Giới Thụ chính là một gốc linh mộc loại Tổ Thần.

Cũng là Tổ Thần Linh thụ duy nhất được tu thành từ xưa đến nay của Tinh Linh tộc.

Cho dù trong toàn bộ lịch sử của Thái Hoang thế giới, Tổ Thần linh mộc tu thành cũng có thể nói là có vài cái, nhưng trong dòng lịch sử vô tận thì vẫn là tìm không được vài cọng, có thể nói là phượng mao lân giác, vô cùng trân quý.

Tinh Linh nữ hoàng đại diện cho Tinh Linh tộc giao Thế Giới Thụ Chi Tâm cho Tịch Thiên Dạ, để báo đáp ơn cứu vớt toàn bộ Tinh Linh tộc của hắn.

Kỳ thật người của Tinh Linh tộc hiểu rõ, thứ đồ vật như Thế Giới Thụ Chi Tâm một khi bạo lộ ra, thì sẽ tiếp tục để lại mối họa lớn cho Tinh Linh tộc, Tinh Linh tộc suýt nữa cũng vì như vậy mà bị diệt tộc, bọn hắn không muốn lại một lần nữa gặp phải tình cảnh như vậy.

Giao Thế Giới Thụ Chi Tâm cho Tịch Thiên Dạ, vị "Tiên tổ đại nhân" của U Minh tộc kia lại nghĩ cách đạt được Thế Giới Thụ Chi Tâm, muốn như vậy thì chỉ có thể đi tìm Tịch Thiên Dạ. Nhìn khắp thiên hạ, nếu như nói ai có thể nắm giữ được Thế Giới Thụ Chi Tâm thì cũng chỉ có Tịch Thiên Dạ.

Trên Cổ Thần điện, Tinh Linh nữ hoàng đã bàn giao xong mọi chuyện, tính mạng của nàng cũng không còn nhiều, sau trận chiến kia sinh mệnh của nàng cũng đã tiêu hao đi nhiều.

"Ngươi qua đây."
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1161: Cứu ta?



Tịch Thiên Dạ nhìn Tinh Linh nữ hoàng một cái, thản nhiên nói.

Nói xong trực tiếp từ phía sau một tòa thiền điện trên Cổ Thần điện đi đến.

Tinh Linh nữ hoàng đang bàn giao mọi công việc cho Đại Tế Ti, thấy Tịch Thiên Dạ gọi, nàng cũng không suy nghĩ nhiều liền đi theo.

Hiện tại trên Chúng Thần sơn hầu như không người nào dám chống lại mệnh lệnh của Tịch Thiên Dạ.

Trong thiên điện, Tịch Thiên Dạ tìm một gian phòng tương đối tư mật rồi đi vào trước.

Tinh Linh nữ hoàng đi theo sau lưng Tịch Thiên Dạ, vẻ mặt có chút quái dị.

Có ý gì?

Dẫn nàng đến một gian phòng tư mật như thế làm gì.

Theo bản năng nàng nắm thật chặt lấy quần áo của mình, làm nữ hoàng của Tinh Linh tộc, nàng đương nhiên hiểu rõ trên đời này cuối cùng có bao nhiêu người muốn chiếm hữu nàng, chẳng qua cũng chỉ vì sắc đẹp, nam nhân trên đời này dường như đều chỉ có một loại tham lam muốn giữ lấy.

Là Tinh Linh tộc nữ hoàng đã từng có một nhiệm kỳ vô ý rơi vào bẫy rập, bị một vị ma nhân bắt lấy, lãng phí sự trong sạch.

Lúc đó chuyện ma nhân đó sẽ đem chuyện này tuyên dương cho cả thiên hạ cùng biết.

Mặc dù sau đó Tinh Linh tộc có bắt lấy ma nhân kia rồi chém đầu hắn, lại băm thành muôn mảnh thì chuyện kia cũng đã xong rồi, người trong thiên hạ cũng sẽ đàm luận trong âm thầm.

Tinh Linh nữ hoàng thở sâu, cuối cùng không dám cự tuyệt ý tứ của Tịch Thiên Dạ, thận trọng đạp vào giữa phòng.

Bây giờ cả thiên hạ có ai dám cự tuyệt ý tứ của Tịch Thiên Dạ đâu?

Nàng hết sức xoắn xuýt, không biết Tịch Thiên Dạ làm ra chuyện quá đáng gì, nàng đến cùng cũng muốn liều mạng chống cự, hay là trực tiếp thuận theo hắn...

Liều mạng chống cự dường như cũng không có ý nghĩa... Thậm chí có thể đem đến tai họa cho Tinh Linh tộc.

Vẻ mặt Tinh Linh nữ hoàng dị dạng, nơm nớp lo sợ nhìn qua Tịch Thiên Dạ, đường nét trên khuôn mặt hắn hết sức thanh tú đẹp mắt, ít ra tướng mạo Tịch Thiên Dạ tuấn tú gấp mấy vạn lần những vị ma nhân ngoài kia.

"Tịch... Tịch đại nhân... Ngươi tới tìm ta có chuyện gì... Ta sống không được mấy ngày... Ngươi..."

Tinh Linh nữ hoàng đến nói chuyện cũng lắp bắp, nội tâm khẩn trương tới cực điểm. Nhưng cũng không chán ghét tới cực điểm, chẳng lẽ bởi vì nguyên nhân bản thân nàng cũng sắp phải chết sao?

"Yên tâm đi, ngươi không chết được, ta có thể cứu sống ngươi."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Hắn dẫn Tinh Linh nữ hoàng tới đây, chính là vì cứu nàng.

Tinh Linh nữ hoàng giao Thế Giới Thụ Chi Tâm cho hắn, hắn có qua có lại cứu nàng một mạng cũng chưa chắc là không thể.

Cứu ta?

Tinh Linh nữ hoàng rõ ràng không nghĩ tới sẽ có được câu trả lời như vậy.

Nàng như nằm mộng, thọ nguyên mình đã hao hết còn có thể cứu sống sao.

"Tịch đại nhân, thương thế của ta không có khả năng trị được."

Tinh Linh nữ hoàng cười khổ nói, vì thôi động Linh Hoàng nhất kích, nàng cơ hồ đã hao tổn tất cả của mình bao gồm thọ nguyên cùng bản nguyên linh hồn.

Ngoại thương hoàn toàn chính xác có thể chữa trị lại lần nữa, nhưng tuổi thọ cùng linh hồn bản nguyên bị trọng thương, vậy liền không có bất kỳ hi vọng cứu sống nào.

Chớ nói nàng, cho dù là Tổ Thần cao cao tại thượng cũng sẽ chết.

Tuổi thọ Tổ Thần cũng không phải vô cùng vô tận, cũng sẽ có ngày thọ nguyên hao hết mà chết già.

"Tịch đại nhân, cám ơn hảo ý của ngươi, nhưng ta thật không cứu sống nổi, tình huống của ta chính ta cũng rõ ràng, chẳng qua là hi vọng sau khi ta chết, ngươi có thể giúp Tinh Linh tộc một tay. Bắt đầu thời kỳ Thượng Cổ Tinh Linh tộc chúng ta đã tao ngộ đại tai nạn, có thể kéo dài hơi tàn đến bây giờ quá khó khăn."

"Trước khi chết ta sẽ hạ một phong hoàng chỉ phong ngài làm Linh Hoàng Tinh Linh tộc, địa vị cao hơn Tinh Linh nữ hoàng, quyền lợi ngang với Tinh Linh nữ hoàng, chỉ hy vọng Linh Hoàng đại nhân có thể xem trên Tinh Linh tộc còn có chút tác dụng, không nên tùy tiện vứt bỏ chúng ta."

Tinh Linh nữ hoàng điềm đạm nói.

Kỳ thật trong lòng nàng cũng hơi cảm động không nói nên lời, dù sao ở thời điểm này còn muốn cứu nàng, nhưng không có ý nghĩa, nàng không thể cứu sống được, cho dù Lạp Mỗ Tổ Thần Tinh Linh tộc bọn họ trùng sinh cũng không thể.

Tịch Thiên Dạ không biểu lộ gì, hắn vung tay lên, một cỗ lực lượng cuốn Tinh Linh nữ hoàng lên giường.

Tinh Linh nữ hoàng không kịp chuẩn bị đã bị nén lên giường, nàng bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, trái tim như nai con đi loạn.

Giờ phút này quản chi nàng là nữ hoàng Tinh Linh tộc cao cao tại thượng cũng bị ném lên giường, một đôi tay đã vô ý thức ôm chặt chính mình, cuộn rút thành một đoàn giấu trong chăn.

Chẳng lẽ hắn nói cứu ta chẳng qua chỉ là nguỵ trang, mục đích chủ yếu của hắn vẫn là muốn chiếm hữu ta sao?
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1162: Nhanh như vậy sao...?



Ta đây nên làm cái gì bây giờ?

Tinh Linh nữ hoàng nơm nớp lo sợ, giờ này khắc này nói không ra lời cảm thụ của mình.

Tịch Thiên Dạ ôm cánh tay, mặt không thay đổi nhìn Tinh Linh nữ hoàng đang làm trò.

Từ sau khi Chúng Sinh Kim Mâu thuế biến hai lần, năng lực cảm giác của hắn đã vượt qua trước kia, tại thời điểm Tinh Linh nữ hoàng đi theo sau lưng của hắn tiến gian phòng, hắn đã phát hiện tư tưởng Tinh Linh nữ hoàng có chút không đúng.

Nhưng hắn cũng không nói rõ lí do gì, có đôi khi càng giải thích lại càng rắc rối, hắn trực tiếp xử lý sự tình xong xuôi là được.

Lúc trước Thần Ngọc thiên nữ đã được luyện chế thành khôi lỗi trên vạn năm hắn cũng có thể cứu sống, đừng nói Tinh Linh nữ hoàng vẻn vẹn chẳng qua là thọ nguyên hao hết, bản chất linh hồn sắp tán loạn.

Mặc dù lúc trước tu vi Thần Ngọc thiên nữ rất thấp, tương đối dễ dàng, phục sinh người tu vi càng cao độ khó cũngcàng cao.

Nhưng không phải Tinh Linh nữ hoàng còn chưa chết sao, huống chi trong tay hắn có Thế Giới Thụ Chi Tâm.

Mượn nhờ Thế Giới Thụ Chi Tâm cứu sống Tinh Linh nữ hoàng là chuyện dễ như trở bàn tay.

Bằng không thì hắn cũng sẽ không lãng phí công phu này.

"Tịch đại nhân... Ngươi... Hi vọng ngươi có thể bảo hộTinh Linh tộc ta... Ta... Ta tất cả nghe theo ngươi..."

Tinh Linh nữ hoàng đã triệt để từ bỏ chống lại, trước mặt Tịch Thiên Dạ chống cự có ý nghĩa gì đâu?

Huống chi mặc dù U Minh tộc rút đi, nhưng mối nguy Tinh Linh tộc lại chưa triệt để giải trừ.

Dù sao U Minh tộc khẳng định sẽ quay đầu trở lại, Hung Ma kinh khủng trên Ám Thiên sơn kia, nếu nói toàn bộ thiên hạ ai có thể ngăn chặn hắn, sợ là cũng chỉ có Tịch Thiên Dạ mới có thể làm.

Nàng hi sinh chính mình để lấy lòng Tịch Thiên Dạ, chỉ hy vọng thời khắc mấu chốt hắn có thể xem trên điểm này sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

"Ngươi khoanh chân cho ta, không cần nhớ quá nhiều."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, hắn triệu hoán Hàn Phách Cực Quang Tráo ra, định trụ thời gian pháp tắc trong phòng.

Lại tiếp tục kéo dài, chỉ sợ Tinh Linh nữ hoàng sẽ chết thật.

Khi đó hắn muốn phục sinh Tinh Linh nữ hoàng, độ khó sẽ gia tăng gấp trăm lần.

Từ trong phòng ra ngoài, Tịch Thiên Dạ vẫn không có biểu tình gì.

Tinh Linh nữ hoàng theo sát sau lưng Tịch Thiên Dạ, cúi thấp đầu, trên mặt không có vẻ tái nhợt trước đó, chỉ có từng tia hồng nhuận phơn phớt.

Dấu hiệu sinh mệnh thể đã triệt để ổn định, nhìn không ra nàng là một bệnh nhân.

Nhưng giờ này khắc này... Tinh Linh nữ hoàng lại muốn tìm cái lổ để chui vào, cũng không dám tiếp tục nhìn Tịch Thiên Dạ.

Quá mất mặt.

Nàng chưa bao giờ nghĩ, chính mình sẽ có một ngày mất mặt như thế.

Nguyên bản trước đó nàng sắp phải chết nên cũng không suy nghĩ gì quá nhiều, dù sao người chết đèn tắt, không cần suy nghĩ nhiều quá.

Nhưng vấn đề là... Tịch Thiên Dạ thật sự cứu nàng sống lại.

Nhớ tới phản ứng cùng điệu bộ trước đó của mình trước mặt Tịch Thiên Dạ, khuôn mặt của nàng liền nóng rát.

Cảm giác vui sướng khi được cứu sống bị loại ngượng ngùng này hòa tan đi rất nhiều.

Hiện tại nàng có một loại xúc động muốn chết, về sau trước mặt Tịch Thiên Dạ làm sao có thể ngẩng đầu lên...

"Nữ hoàng bệ hạ, ngài..."

Trông thấy Tinh Linh nữ hoàng cùng Tịch Thiên Dạ từ trong thiên điện ra ngoài, Đại Tế Ti bước nhanh lên, quan tâm hỏi.

Trước đó bỗng nhiên Tịch Thiên Dạ đưa nữ hoàng vào trong phòng, trong lòng hắn cũng có chút lo lắng.

Nhưng thời khắc sinh tử tồn vong của Tinh Linh tộc, cuối cùng hắn cũng không nói gì thêm.

Nữ hoàng... Vì Tinh Linh tộc trả giá nhiều lắm.

Đại Tế Ti gạt lệ trong lòng, thê thê thảm thảm.

Chẳng qua là hắn cũng không nghĩ tới, nữ hoàng cùng Tịch Thiên Dạ nhanh như vậy đã ra.

Nhanh như vậy sao...?

"Đại Tế Ti, Tịch đại nhân vừa mới thi triển thủ đoạn nghịch thiên cứu ta, chuyện nữ hoàng kế vị tạm thời gác lại, sau này hãy nói."

Trở lại phòng khách, Tinh Linh nữ hoàng thi triển tu vi áp chế xấu hổ trong lòng, trở lại hình ảnh uy nghiêm thanh lãnh.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1163: Mặc dù có chút giống như đang cố ý bán nữ hoàng.



"Cái gì! Thật sao!"

Mắt Đại Tế Ti trợn tròn, không thể tin được, thân thể bởi vì quá kích động mà không ngừng run rẩy.

Các trưởng lão Tinh Linh tộc khác cũng là từng người vô cùng kích động, phảng phất trong nội tâm âm trầm bỗng nhiên xuất hiện một đạo ánh sáng.

Chính vào thời điểm nguy nan của Tinh Linh tộc, nếu như Tinh Linh nữ hoàng rời khỏi nhân gian, đối toàn bộ tộc mà nói là đả kích lớn lao.

"Bản hoàng ít nhất còn có thể sống một ngàn năm."

Tinh Linh nữ hoàng nhìn Tịch Thiên Dạ thật sâu, hết thảy vừa mới phát sinh trong phòng, hiện tại nàng cũng cảm giác có chút mộng ảo cùng không chân thực.

Trên thế giới thật có người không gì không làm được sao?

"Ta cần bế quan trên đỉnh Chúng Thần sơn một quãng thời gian, nếu như xuất hiện tình huống gì, ngươi có thể bóp nát tấm bùa này, đến lúc đó ta liền có thể cảm ứng được."

Tịch Thiên Dạ tay lấy ra phù chú đặt ở trong Tinh Linh nữ hoàng, giao phó xong liền bước ra một bước tan biến ở trong đại điện.

Tinh Linh nữ hoàng cẩn thận từng li từng tí cất phù chú thật kỹ, tựa như tại đối đãi một tấm bảo mệnh phù.

"Nữ hoàng bệ hạ, ngài cùng Tịch đại nhân..."

Đại Tế Ti nói đến đây hắn hạ thấp giọng hỏi, trong mắt tràn đầy vẻ kì quái.

Kỳ thật lời nói trong lòng, thời điểm Tinh Linh tộc nguy cơ sớm tối như thế, nếu như nữ hoàng bọn hắn có thể phát sinh chút gì đó cùng Tịch đại nhân, Đại Tế Ti không chỉ không phản đối, ngược lại hết sức hi vọng như thế.

Mặc dù có chút giống như đang cố ý bán nữ hoàng.

Nhưng Tịch đại nhân phong lưu phóng khoáng, tuấn tú lịch sự, hoàn toàn xứng với nữ hoàng bọn hắn.

Mặc dù trong lịch sử Tinh Linh tộc thì nữ hoàng gả ra không có bao nhiêu vị, dù sao nữ hoàng phải gìn giữ hình ảnh thần thánh thánh khiết, không thể xâm phạm.

Nhưng thời kì đặc thù cũng nên xử lý đặc thù nha.

Đỉnh Chúng Thần sơn, nơi này thuộc về cấm khu, cho dù là Tinh Linh nữ hoàng cũng không thể bước vào.

Tịch Thiên Dạ chuẩn bị bế quan tu luyện bên trong, tái tạo Kim Thân.

Thân thể thuộc về chính hắn, cuối cùng đã chuẩn bị tu luyện trở về một lần nữa.

Ngũ hành Thần thạch đều là tinh hoa ngũ hành của Thái Hoang thế giới, từ khi khai thiên tích địa đã thai nghén ra, toàn bộ thế giới không có bao nhiêu.

Tịch Thiên Dạ có thể tập hợp đủ năm khối đã tương đối khó.

Cũng là bên trong Tinh Linh tộc tổ giới, trùng hợp rằng thần khí chí cao Tinh Linh tộc Nguyên Tố thần trượng bị phá toái.

Bằng không thì thiên địa mịt mờ, muốn tập hợp đủ năm khối Thần thạch thuộc tính khác nhau, bằng vào tu vi hiện tại của hắn khó như lên trời.

Nếu không hắn chỉ có thể sử dụng ngũ hành bảo vật kém một bậc để tái tạo thân thể.

Sau khi U Minh tộc binh bại, U Minh Chi Vân bị trận pháp Phản Hướng Tam Thập Tam Thiên kiềm chế lại, tự nhiên không có cách nào để mang đi.

Tịch Thiên Dạ luyện hóa U Minh Chi Vân, phối hợp cùng Phản Hướng Tam Thập Tam Thiên, ngăn cách một khu vực lớn.

Tịch Thiên Dạ khoanh chân ngồi trên đám mây, toàn bộ ba mươi hai linh hồn phân hoá xuất khiếu, thân thể thuộc về Nhiếp Nhân Hùng bị ý thức Tịch Thiên Dạ điều khiển tiến đến trận nhãn, vị trí duy trì hai tòa đại trận.

Tại thời điểm hắn tái tạo thân thể, chính là thời kỳ vô cùng mấu chốt, tuyệt đối không thể bị quấy rầy, bằng không có khả năng phí công nhọc sức.

Nguyên bản Tịch Thiên Dạ nghĩ ngũ hành Thần thạch kia luyện chế thân thể còn có chút khó khăn, xác suất thất bại tương đối cao.

Nhưng bây giờ... Có Huyền Thiên Ly Hỏa lô ẩn chứa thế giới bản nguyên chi hỏa, có Thế Giới Thụ Chi Tâm, có Vạn Hồn linh thụ cùng ba mươi ba linh hồn phân hoá, có thể nói là vạn sự sẵn sàng chỉ thiếu gió đông, xác suất thành công đã có chín thành.

Thời gian như nước chảy, trong chớp mắt đã là một năm.

Thời gian một năm, bên trên đại lục phát sinh biến hóa rất lớn.

Một năm này, toàn bộ U Minh tộc xâm lấn Chúng Thần sơn bị tiêu diệt, cường giả U Minh tộc nhảy ra ngoài lác đác không có mấy, cơ hồ toàn quân bị diệt.

Một năm này bên trên đại lục U Minh tộc xâm lược cũng bị ức chế lại, do Tinh Linh tộc dẫn đầu, tập hợp toàn bộ chủng tộc trên đại lục lại một chỗ, thành lập diệt ma liên minh, đoàn kết lực lượng toàn bộ thế giới chống lại U Minh tộc.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1164: Hỗn Độn Nguyên Anh mới có thể đi vượt kiếp.



Đáng nhắc tới chính là nhân tộc cũng gia nhập diệt ma liên minh, mà không còn là chủng tộc Nhị lưu, trực tiếp bước và ohàng ngũ chủng tộc tối cường, thậm chí rất gần với Tinh Linh tộc, bởi vì Thạch Vũ công khai thân phận của mình, trở thành tân nhiệm viện trưởng Thiên Nam viện.

Mà Cố Khinh Yên chính là tu sĩ Thiên Bảo thánh thành, mặc dù là người vực ngoại, nhưng cũng là thân phận nhân tộc.

Trên lập trường cũng đứng bên phía nhân tộc.

Mặc dù toàn thể lực lượng Nhân tộc không bằng những đại chủng tộc kia, nhưng lực lượng thượng tầng lại xa hoa cực điểm, cho dù là Tinh Linh tộc cũng kiêng dè không thôi. Hơn nữa còn là dưới tình huống không cân nhắc đến Tịch Thiên Dạ.

Nội bộ Nhân tộc, dưới sự dẫn đầu của Thạch Vũ cùng Cố Khinh Yên một lần nữa được chỉnh đốn lại.

Cửu đại hoàng bộ, Trụ Sơn hoàng tộc trực tiếp bị diệt, tội lỗi chủ yếu không phải bởi vì đắc tội Tịch Thiên Dạ, mà bởi vì Trụ Sơn hoàng bộ hợp tác cùng Thiên Dạ thần điện, bị gắn mác chó săn U Minh tộc.

Đương nhiên, chi tiết như thế nào thì không nói được rồi.

Tóm lại đây đều là Cố Khinh Yên một mình ôm lấy mọi việc, nàng nói cái gì dĩ nhiên chính là cái đó.

Nhân tộc nguyên bản có cửu đại hoàng bộ, các thị tộc lớn toàn bộ bị thủ tiêu.

Ban đầu thực lực tổng hợp Nhân tộc nhỏ yếu, còn chia làm nhiều bộ tộc như vậy, còn tranh đấu nội bộ tự nhiên không ổn.

Cũng là do Cố Khinh Yên ra mặt, Thạch Vũ hiệp trợ, đem tất cả lực lượng nhân tộc gộp lại một chỗ, tổ kiến thành một quốc gia thống nhất hoàn chỉnh.

Danh hiệu Chân Mộc quốc, hoàng đế đời thứ nhất do nguyên Yên Nhạc hoàng bộ hoàng đế Tô Lăng Hạo đảm nhiệm, Thiên Nam viện làm quốc giáo, có thể thủ tiêu hoàng quyền, giám thị quyền lực quốc gia.

Kỳ thật Chân Mộc linh thổ cho tới nay đều là thuyết pháp của Nam Man đại lục.

Sinh linh thế giới này, bản thân cũng không có khái niệm Chân Mộc linh thổ.

Thậm chí trong mắt tuyệt đại bộ phận sinh linh, thế giới của bọn hắn chính là duy nhất, cũng không biết bên ngoài còn có Thiên Ngoại thế giới càng lớn hơn.

Cho nên danh hiệu quốc gia lấy Chân Mộc quốc cũng là chuẩn xác.

Không hề nghi ngờ, từ nay về sau, Chân Mộc quốc sẽ rơi vào tay Thiên Bảo cung, cũng là nguyên nhân Cố Khinh Yên hao tâm tổn trí chỉnh hợp tất cả bộ tộc Nhân tộc.

Đỉnh Chúng Thần Sơn lúc này mây đen tế nhật, sấm chớp đùng đùng.

Bên trong biển mây xa vời mênh mông vô tận, một thiếu niên từ bên trong đi ra, áo trắng bồng bềnh giống như thần tiên.

Không còn là tướng mạo Nhiếp Nhân Hùng, mà là tướng mạo vốn có của Tịch Thiên Dạ.

Hắn, cuối cùng đã trở về.

Đã từng là Thiên Dạ Tiên Đế, kỳ thật giống nhau như đúc với tướng mạo Tịch Thiên Dạ ở kiếp này

Không thể không nói, vạn vật thế gian đều có nhân quả, chúng sinh đều sẽ bị ảnh hưởng, cho dù là Tiên Đế cũng không ngoại lệ.

Ầm ầm!

Tiếng sấm trên Cửu thiên rền không ngừng, một cổ khí tức áp lực đến cực điểm ép trên đỉnh đầu, tựa hồ muốn áp sập Chúng Thần sơn.

Tịch Thiên Dạ ngắm nhìn trời xanh, hắn biết lôi kiếp thuộc về hắn sắp buông xuống.

Sau khi tái tạo thân thể, tu vi của hắn đã là đại viên mãn, đã thới điểm giới hạn đột phá Hóa Thần kỳ.

Bất quá giờ khắc này đột phá Hóa Thần lại khác biệt hoàn toàn với lúc trước đột phá Minh Hoàng Luyện Thi thuật.

Bởi vì hiện tại hắn muốn đột phá chính là Hỗn Độn Hóa Thần, là thiên kiếp chuyên thuộc về nguyên hồn Tiên Đế cùng Hỗn Độn Nguyên Anh.

Tịch Thiên Dạ ngồi xếp bằng nhìn trời xanh, toàn bộ ba mươi hai phân hồn đều trong người, mảy may cũng không tiết ra ngoài, thậm chí hắn còn thi triển Man Thiên Quá Hải bí thuật để bao phủ lại, tránh bị Hỗn Độn Thiên Đạo nhìn đến.

Tiên Đế nguyên hồn của hắn mang theo Hỗn Độn Nguyên Anh đi ra ngoài, trực tiếp lóe lên đụng vào cửu tiêu.

Nháy mắt sau đó đã xé rách hàng rào thế giới Chân Mộc linh thổ, xông ra thế giới bên ngoài, chui vào trong hư không tối tăm hỗn độn.

Hỗn độn chi kiếp chỉ có Tiên Đế nguyên hồn cùng Hỗn Độn Nguyên Anh mới có thể đi vượt kiếp.

Những vật khác nhiễm phải một tia hỗn độn lực lượng đều sẽ biến thành tro bụi.

Bao quát cả thân thể hắn vừa mới ngưng tụ ra, nhìn như vô cùng cường đại, cùng "Thần Du Thái Hư" tu luyện ra được ba mươi hai phân hồn.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1165: Cho nên thường nói kiếp nạn cũng là kỳ ngộ.



Ba ngày sau, một đoàn hỗn độn ánh sáng nhạt từ tong hư không hỗn độn trở về, lóe lên liền chui vào bên trong thân thể Tịch Thiên Dạ,sau đó biến mất không thấy gì nữa.

Cơ hồ cùng lúc đó, thân thể Tịch Thiên Dạ phát sinh thuế biến.

Từ Nguyên Anh kỳ thành công bước vào Hóa Thần kỳ, mà lần này đột phá vô thanh vô tức, cho dù quy tắc Chân Mộc linh thổ cũng không có cách phát hiện, lực lượng Thái Hoang giới chủ lưu tại Chân Mộc linh thổ dù một điểm phản ứng cũng không có.

Trong thức hải Tịch Thiên Dạ, Hỗn Độn Nguyên Anh triệt để phong ấn chính mình, không có bất kỳ khí tức hỗn độn nào tiết ra ngoài.

Bằng không thì Ngũ Hành Linh thể của Tịch Thiên Dạ có mạnh hơn, dần dần cũng sẽ bị mục nát đi.

Sau khi bản thân Hỗn Độn Nguyên Anh phong ấn tan biến, trong thức hải liên tục có vầng sáng chớp động, lần nữa xuất hiện một tôn Nguyên Anh, chính là đệ nhị Nguyên Anh Tịch Thiên Dạ tu luyện ra được.

Đệ nhị Nguyên Anh cùng Nguyên Anh Hóa Thần kỳ bình thường không hề có sự khác biệt, đệ nhị Nguyên Anh tiếp quản thân thể chính là Tu Tiên giả tương đối bình thường, sẽ không tạo thành tổn hại đối thân thể.

"Chuyến đi Chân Mộc linh thổ quả nhiên không khiến ta thất vọng, cũng phải đi giải quyết vấn đề Ám Thiên sơn rồi."

Tịch Thiên Dạ đứng trên mây giữa bầu trời, hắn chắp tay sau lưng, tầm mắt nhìn về phương hướng cực bắc U Minh hải.

Một nữ tử đi ra từ bên trong biển mây, da thịt như ngọc, cả người giống như một tôn tượng làm từ ngọc thạch.

Chính là Thần Ngọc thiên nữ Hàn Ngọc, sau khi Tịch Thiên Dạ đột phá Hóa Thần về sau liền phóng thích nàng.

"Chủ nhân."

Hàn Ngọc cung kính hành lễ.

Trước đó Nàng bị vị kia trên Ám Thiên sơn khống chế, giờ phút này đã khôi phục tỉnh táo.

"Ngươi biết Ám Thiên sơn ở đâu không?" Tịch Thiên Dạ hỏi.

"Biết, kỳ thật Ám Thiên sơn không phải bên trong đại thế giới này mà trong một không gian thứ nguyên, chỉ có một con đường duy nhất đi tới Ám Thiên sơn, bị U Minh khống chế."

Hàn Ngọc gật đầu nói.

Lúc trước thời điểm buông xuống Chân Mộc linh thổ, vận khí của nàng không tốt, trực tiếp đáp xuống lãnh địa của U Minh tộc.

Nguyên bản bằng năng lực của nàng, trong lãnh địa U Minh tộc, ít nhất tự vệ sinh tồn không có vấn đề gì.

Nhưng không biết tại sao, hành tung của nàng bị vị kia biết.

Người kia phát động toàn bộ lực lượng U Minh tộc tới bắt nàng, nàng còn chưa chạy tới cực bắc Minh Hải đã bị một tên Chí Tôn vương U Minh tộc bắt lấy. U Minh tộc đưa nàng vào Ám Thiên sơn, nàng nhìn thấy bên trong Ám Thiên sơn có một thi thể vô cùng khổng lồ, giống như một đại lục vậy.

Nàng muốn nhìn rõ đến cùng thi thể kia có bộ dáng gì, nhưng còn chưa thấy được rõ ràng, ý thức của nàng đã mơ hồ, triệt để mất đi tri giác.

Đằng sau xảy ra chuyện gì nàng cũng không biết nữa.

Thời điểm lần nữa tỉnh lại, nàng đã ở bên trong Huyền Thiên Ly Hỏa lô của Tịch Thiên Dạ.

Tịch Thiên Dạ nghe vậy khẽ gật đầu, thản nhiên nói:

"Ngươi bị vị kia trên Ám Thiên sơn khống chế thành khôi lỗi, thi triển thời gian bí thuật đề cao tu vi của ngươi. Đối với ngươi mà nói có rất nhiều chỗ tốt, ít nhất trên cấp độ Thánh cảnh, nội tình của ngươi không ai bằng, cho dù Chí Thánh cũng không sánh bằng. Nhưng cũng có chỗ xấu, mạng của ngươi tại thời đại vạn năm trước kia không thuộc về hiện tại, vốn dĩ ta đã giúp ngươi ẩn giấu, Thiên Đạo Thái Hoang sẽ không thể phát hiện."

"Nhưng bây giờ mạng của ngươi đã bị triệt để lộ ra ngoài, tại bên trong Nam Man đại lục sẽ không có chuyện gì, nhưng một khi trở lại Thái Hoang thế giới chân chính thì Thiên Đạo liền coi người là dị số, sẽ hạ thiên kiếp xuống để gạt bỏ ngươi."

Hàn Ngọc nghe vậy khẽ gật đầu, nàng hiểu rõ chính mình còn tồn tại chính là vi phạm với quy luật thế giới.

"Bất quá ngươi cũng không cần lo lắng quá mức, thiên kiếp mặc dù đáng sợ nhưng nếu ngươi có thể vượt qua thiên kiếp, chẳng những không có bất luận chỗ xấu gì, ngược lại còn có chỗ tốt cực lớn."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Tu sĩ Thái Hoang thế giới, sau khi thành thần mới có thể vượt kiếp.

Từ Thánh cảnh đã bắt đầu vượt kiếp, đây là tình huống vô cùng hiếm thấy.

Tu sĩ Thánh cảnh hoặc là Đế Cảnh Bình thường, đụng phải thiên kiếp hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Đương nhiên, nếu như có thể lần lượt vượt qua thiên kiếp, sau khi thành thần sẽ là bách kiếp thần linh, thực lực vô cùng đáng sợ.

Cho nên thường nói kiếp nạn cũng là kỳ ngộ.

Cực bắc Minh Hải, phần cuối cực bắc
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1166: Tịch Thiên Dạ hắn điên rồi sao!



Truyền thuyết chiến tranh thần linh năm đó có năm vị Tổ Thần U Minh tộc chết ở đây, hóa thành Minh Hải.

Âm khí Minh Hải cực nặng, năm đó Thái Hoang giới chủ trọng thương cũng không có cách nào hóa giải triệt để, cho nên mới tiếp tục để U Minh tộc có đất đai sinh sống phồn diễn.

Tịch Thiên Dạ hóa thành một đoàn kim quang xuyên qua minh hải, Hàn Ngọc theo sát phía sau áo trắng bồng bềnh, chân giẫm lên một thanh ngọc kiếm, chính là Đại Tổ chi khí Ngọc Lưu tổ kiếm.

Hai người cứ như vậy cực kỳ phách lối bay lượn bên trên Minh Hải, không có chút ý tứ nào che giấu tung tích.

Nhưng phàm là cường giả U Minh tộc hoặc là minh thú bên trong Minh Hải chạy ra ngăn cản, còn chưa tới phạm vi ngàn trượng gần hai người đã bị kiếm khí vô hình xé rách thành máu thịt đầy trời.

"Tôn thượng, Tịch Thiên Dạ mang theo tiên sứ đại nhân xông vào Minh Hải, làm sao bây giờ?"

Một tên Ma tướng U Minh tộc quỳ gối trước mặt Thất Thủ Ma Kiêu, trong mắt không che giấu nổi sự hoảng sợ.

Mặc dù chỉ có hai người, nhưng trong mắt U Minh tộc lại không khác nào lực lựng vô địch, cho dù nhiều người hơn nữa cũng không có cách nào ngăn cản.

"Chẳng lẽ Tịch Thiên Dạ muốn diệt tuyệt tộc ta? Thật là lòng dạ độc ác."

Sắc mặt Thất Thủ Ma Kiêu vô cùng khó coi, trong mắt cũng càng có sự kinh khủng.

Một trận chiến trên Chúng Thần sơn, hắn là một thủ lĩnh duy nhất còn sống sót trở về U Minh tộc.

U Thiên Kinh, Thiên Dạ điện chủ, Huyết Minh cung chủ toàn bộ đều chết trận.

Toàn bộ cường giả đỉnh cao U Minh tộc chỉ còn lại một mình hắn.

Bằng vào hắn muốn chống đỡ toàn bộ U Minh tộc căn bản là không có khả năng, sợ là một kiếm tiện tay của Tịch Thiên Dạ hắn cũng đỡ không nổi.

"Từ bỏ tổ địa, từ bỏ Ma Cung, toàn bộ chui vào chỗ sâu trong U Minh hải, ta cũng không tin trong Minh Hải mịt mờ này Tịch Thiên Dạ kia còn có thể gi ết chết toàn bộ chúng ta."

Thất Thủ Ma Kiêu hung hăng nói.

Nói xong hắn cũng mặc kệ những người khác, hóa thành một đoàn khói đen chạy.

Thất Thủ Ma Kiêu già nhất bên trong tứ đại chí cường giả của U Minh tộc, do sống lâu nhất. Ba người khác đều đã chết, hắn lại vẫn chưa chết không phải là không có đạo lý.

Ít nhất về mặt cẩn thận, hắn làm tốt hơn tất cả, cũng sợ chết hơn tất cả những người khác.

Hắn không trốn vào chỗ sâu Minh Hải, bởi vì hắn tự nhận là Tịch Thiên Dạ tới cực bắc Minh Hải, khẳng định sẽ coi hắn là thành mục tiêu trọng điểm.

Mặc kệ trốn chỗ nào trong Minh Hải, hắn đều cảm thấy không an toàn.

Địa phương duy nhất có thể làm cho hắn cảm thấy an toàn chỉ có một chỗ, chính là Ám Thiên sơn.

"Hừ! Bản tọa ẩn núp tại Ám Thiên sơn, ngươi dám tới giết ta sao?"

Trong lòng Thất Thủ Ma Kiêu cười lạnh, hắn dùng danh nghĩa hồi báo tình hình chiến đấu U Minh tộc tại Ám Thiên sơn lẩn tránh mấy ngày cũng không quá phận a?

Có tiên tổ đại nhân ở đây, Tịch Thiên Dạ kia dám đến?

Nhưng mà Thất Thủ Ma Kiêu nằm mơ cũng không nghĩ tới, hắn vừa mới xuyên qua lối đi thứ nguyên, còn chưa kịp leo lên Ám Thiên sơn.

Sau lưng một cỗ khí tức đáng sợ chậm rãi xuất hiện.

Cái gì!

Thất Thủ Ma Kiêu quay đầu, sắc mặt hoảng sợ nhìn về phía lối vào thứ nguyên.

Nơi đó có hai đoàn hào quang chậm rãi sáng lên, một kim quang một bạch quang.

Trong lúc mơ hồ có thể trông thấy hai bóng người, sau khi khi triệt để xuyên qua lối đi thứ nguyên, cuối cùng đã hiện ra.

Chính là Tịch Thiên Dạ cùng Hàn Ngọc.

"Làm sao có thể! làm sao Các ngươi dám tới Ám Thiên sơn, làm sao các ngươi dám a..."

Thân thể Thất Thủ Ma Kiêu điên cuồng run rẩy, trong mắt có kinh khủng khôn cùng.

Hắn chết chắc, lúc này hắn thật sự chạy không thoát.

Chỉ có chính diện đứng trước mặt Tịch Thiên Dạ, hắn mới đủ khắc sâu cảm nhận được cái gì là sợ hãi tử vong.

Trong lòng hắn tràn đầy hối hận, vì sao lại không xuất phát sớm một chút, vì sao động tác không nhanh một chút.

Nếu như có thể trước một bước tiến vào Ám Thiên sơn, có tiên tổ đại nhân ở đây, hắn tất nhiên không phải sợ cái gì.

Nhưng bây giờ bị ngăn bên ngoài Ám Thiên sơn, tâm hắn lạnh rồi.

Hắn biết rõ, mặc dù tiên tổ đại nhân mạnh mẽ khôn cùng, nhưng lại không thể ra khỏi Ám Thiên sơn.

Một mảnh khu vực rất lớn bên ngoài Ám Thiên sơn đều là nơi vô chủ, thậm chí qua ức vạn năm sinh sôi có không ít thôn xóm cùng bộ tộc bình thường sinh hoạt. Thôn trang của Thạch Vũ cùng Thiên Dạ điện chủ, năm đó chính là chân núi bên ngoài Ám Thiên sơn.

Bị ngăn cản bên ngoài Ám Thiên sơn, Thất Thủ Ma Kiêu đã cảm giác mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Ngay tại thời điểm Thất Thủ Ma Kiêu mất hết can đảm, chuẩn bị chờ chết.

Tịch Thiên Dạ cùng Hàn Ngọc cũng không liếc hắn lấy một cái, trực tiếp bay qua hắn, hướng về chỗ sâu trong Ám Thiên sơn.

Tình huống này là như thế nào?

Thất Thủ Ma Kiêu hơi ngây người...

Tịch Thiên Dạ xuất hiện ở đây chẳng lẽ không phải vì chặn giết hắn sao?

Dù sao hắn cũng là thống lĩnh hiện nay của U Minh tộc, vậy mà bị xem nhẹ?

Thất Thủ Ma Kiêu nhìn về phía chỗ sâu trong Ám Thiên sơn, bỗng nhiên ý thức được cái gì, trái tim kịch liệt co rút.

Tịch Thiên Dạ hắn điên rồi sao!
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1167: Rất nhanh sẽ có thể giải quyết."



Chỗ sâu trong Ám Thiên sơn chính là địa bàn của tiên tổ đại nhân, Tịch Thiên Dạ chạy đến đó không phải là chịu chết sao?

Chẳng lẽ Tịch Thiên Dạ tự nhận là có lực lượng đối kháng tiên tổ đại nhân?

Sắc mặt Thất Thủ Ma Kiêu cứng đờ, cho rằng Tịch Thiên Dạ không phải điên thì chính là đồ đần độn.

Tịch Thiên Dạ bay một khoảng đoạn, bỗng nhiên ngừng trước một tòa sơn phong, đáp xuống trước một hang động.

Trong động quật trấn áp một người trung niên quần áo lam lũ, tướng mạo công chính, rõ ràng lúc tuổi còn trẻ cũng là nhân vật quang minh lỗi lạc. Bất quá giờ phút này trông hắn vô cùng chật vật, trên mặt bụi bặm dơ bẩn, lôi thôi lếch thếch, râu ria trên mặt đất bị một đám tiểu côn trùng làm ổ.

Người trung niên rõ ràng cũng là không nghĩ tới sẽ có khách tới thăm tới đây, hắn bị trấn áp ở đây đã trên dưới ngàn năm, người tới đây lác đác không bao nhiêu.

Người trung niên ngẩng đầu, nhìn về phía hai vị khách nhân đang đi tới.

Thời điểm nhìn thấy Hàn Ngọc, ánh mắt hắn sáng lên, thoáng có chút xúc động, dĩ nhiên không phải bởi vì mỹ mạo của Hàn Ngọc. Là Thiên chân truyền Thiên Dạ thánh tổ tọa hạ, mỹ nhân tuyệt sắc nào mà hắn chưa gặp qua? năm đó U Ma Nữ diễm tuyệt thiên hạ hắn cũng đã gặp rồi.

Để hắn vô cùng kích động chính là, hắn đã nhìn ra công pháp Hàn Ngọc tu luyện.

"Ngọc Thần kinh!"

Tuyệt học bất truyền của Ngọc Thần sơn, chỉ có đệ tử trọng yếu nhất mới có thể tu luyện.

Bỗng nhiên có một truyền nhân hạch tâm Ngọc Thần sơn xuất hiện trước mặt, trong nháy mắt khiến cho trung niên nam tử hi vọng vô cùng lớn.

Chẳng lẽ Ngọc Thần sơn đã tham dự việc này?

Ngọc Thần sơn chính là thần tông truyền thừa lâu đời, nội tình vô cùng thâm hậu.

Nếu như Ngọc Thần sơn nguyện ý nhúng tay việc này, như vậy thì ma đầu trong Thiên Sơn kia thật có khả năng bị giải quyết hết.

Dù sao truyền thuyết Ngọc Thần sơn có thể có ngụy thần tồn tại, cho dù thời điểm đỉnh cao của Thiên Dạ vương triều bọn họ cũng vô phương so sánh với Ngọc Thần sơn.

"Cô nương, ngươi..."

Nam tử trung niên đang chuẩn bị muốn nói cái gì, nhưng tầm mắt bỗng nhiên thoáng nhìn thấy Tịch Thiên Dạ, cả người đột nhiên cứng đờ, biểu lộ ngưng kết trên mặt, rốt cuộc một câu cũng nói không nên lời.

"Các... Các hạ... Ngài... Ngài là..."

Nam tử trung niên nhìn khuôn mặt vô cùng quen thuộc kia của Tịch Thiên Dạ cùng với khí tức giống như đã từng quen biết, trong lúc nhất thời nói chuyện cũng run rẩy, lắp bắp nửa ngày nói không hoàn chỉnh.

Tịch Thiên Dạ liếc mắt nhìn nam tử trung niên không nói gì, chẳng qua là xòe bàn tay ra, từng tầng một lực lượng hắc ám từ lòng bàn tay tuôn ra, hóa thành một phù lệnh, chính là Thiên Dạ thiên lệnh.

"Thiên Dạ... Thiên Dạ đế lệnh..."

Ánh mắt Nam tử trung niên giống như bị điên rồi, tràn đầy xúc động không thể tưởng tượng nổi, hắn theo bản năng muốn quỳ xuống nhưng lại phát hiện mình đang bị trấn áp, vô phương quỳ xuống, vậy là trực tiếp đầu rạp xuống đất, không ngừng dập đầu, thanh âm khàn khàn tràn đầy rung động:

"Đệ tử Khâu Lương, bái kiến sư tôn, bái kiến Đế Quân..."

Sư tôn của hắn Thiên Dạ thánh tổ vậy mà không chết, người mà hắn một mực khăng khăng đi theo lại trở về.

Toàn thân Khâu Lương nóng bỏng, cho dù bị trấn áp dưới chân núi hắn cũng không nhịn được muốn nhảy dựng lên ngửa mặt lên trời thét dài xúc động.

"Ngươi tạm thời chờ một lát, ta trước đi giải quyết phiền phức kia đã." Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Lực lượng trấn áp Khâu Lương chính là lực lượng Thái Hoang giới chủ lưu lại cùng với lực lượng cả thế giới.

Bây giờ Tịch Thiên Dạ muốn cứu hắn ra cũng có chút phiền phức, mà hắn cũng không thể đối cứng với lực lượng Thái Hoang giới chủ lưu lại.

Dù sao cỗ lực lượng kia còn có tác dụng đối với hắn.

"Đế Quân, vật kia hết sức tà dị, ngài nhất định phải cẩn thận."

Sắc mặt Khâu Lương khẩn trương nói, bị trấn áp tại Ám Thiên sơn hơn ngàn năm, hắn cũng có nghiên cứu qua quái vật bên trong Ám Thiên sơn kia.

Nhưng vẫn chưa có kết luận gì, cảm giác mang đến cho hắn vẫn luôn quỷ dị, kh ủng bố cùng khó có thể lý giải được.

Hắn không biết đó là sinh vật gì, không giống với bất kì sinh linh nào bên trong Thái Hoang thế giới.

Ban đầu hắn định khuyên Đế Quân trước tiên nên đi Thái Hoang thế giới cầu viện binh, nhưng cuối cùng cũng không mở miệng, bởi vì hắn rõ ràng tính tình của Đế Quân. Nếu như xuất hiện ở đây thì có thể đã sớm chuẩn bị, không có khả năng bởi vì một câu của hắn đã từ bỏ.

"Yên tâm đi, một chút phiền toái nhỏ mà thôi, rất nhanh sẽ có thể giải quyết." Tịch Thiên Dạ cười nói.

Nói xong hắn mang theo Hàn Ngọc phóng lên tận trời, tiếp tục hướng về chỗ sâu nhất trong Ám Thiên sơn.

Khu vực Khâu Lương bị trấn áp vẻn vẹn chẳng qua cũng chỉ là bên ngoài Ám Thiên sơn mà thôi.

Khu vực hạch tâm của Ám Thiên sơn, từ xưa đến nay cũng chỉ trấn áp thi thể Hải U Hoàng.

"Mang ta đi địa phương ngươi trông thấy thi thể."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1168: "Ngươi muốn chết!"



Sắc mặt Hàn Ngọc ngưng trọng nhẹ gật đầu, nàng đã tới nơi này, đương nhiên sẽ không lạc đường.

Trèo đèo lội suối một khắc đồng hồ, Tịch Thiên Dạ mới nhìn rõ một thi thể to lớn, thi thể kia thả ở trên mặt đất đã triệt để mục nát, tựa hồ cùng cành khô lá héo ven đường không hề khác nhau, nhìn không ra mảy may đặc thù của tiên thi.

Nhưng Tịch Thiên Dạ lại rõ ràng, nơi đó có tầng không gian ngăn cách, thi thể nhìn như tại bên trong Ám Thiên sơn, kỳ thật cũng không phải ở bên trong Thiên Sơn.

Thi thể chân chính sợ là phải lớn bằng cả Nam Man đại lục.

Phía trên thi thể có một cái cây, gốc cây kia trực tiếp cắm rễ trên thi thể, tựa hồ đang hấp thu dinh dưỡng thi thể để trưởng thành.

Nhưng gốc cây kia đã sớm chết, cũng tản ra một cỗ khí tức mục nát, cùng tiên thi không hề khác nhau.

"Ngươi lưu lại đây."

Tịch Thiên Dạ dặn dò một câu, sau đó đạp không mà đi.

Hắn nhìn như nhàn nhã dậm chân, không có bất kỳ bố cục gì, kì thực đã xuyên qua không gian, xuất hiện trong khoảng không gian đặc thù kia.

Tịch Thiên Dạ liếc qua cỗ thi thể vẫn tản ra mùi xác thối như cũ, khẽ gật đầu.

Qua ức vạn năm luyện hóa, tiên thi đã mục nát không thể tả, khoảng cách triệt để bị hủy diệt chỉ kém một bước cuối cùng.

Gốc cây trên thi thể kia là thế giới chi thụ của Tinh Linh tộc.

Mặc dù năm đó Hải U Hoàng bị giết, nhưng tiên nhân vốn chính là một cấp độ sinh mệnh khác, muốn triệt để giế t chết khó như lên trời, cho dù ngay lúc đó Thái Hoang giới chủ cùng Thế Giới Chi Linh cũng không cách nào triệt để mạt sát Hải U Hoàng.

Vì phòng ngừa thi thể Hải U Hoàng phát sinh dị biến, dùng một loại phương thức khác trùng sinh.

Thái Hoang giới chủ tầng tầng bố cục, thậm chí không tiếc hi sinh Thế Giới Thụ để trấn áp tiên thi, ức vạn năm tới không ngừng luyện hóa Tiên Minh khí cùng mảnh vụn linh hồn trong cơ thể Hải U Hoàng, tịnh hóa tất cả âm khí cùng tà khí, để phòng bất kỳ tình huống gì phát sinh.

Nhưng mà dù như thế vẫn như cũ có một tôn tà vật tại sinh ra từ trên thi thể Hải U Hoàng.

Không thể không nói, năm đó Thái Hoang giới chủ suy tính tương đối chu toàn.

Bỏ mặc tiên thi rất có thể sẽ mang đến cho Thái Hoang thế giới tai hoạ không cách nào tưởng tượng nổi.

"Ta rất hiếu kì, đến cùng ngươi lấy dũng khí từ đâu mà dám xuất hiện ở đây."

Thanh âm nhàn nhạt xuất hiện bên trong không gian đặc thù, một hư ảnh xuất hiện bên trên tiên thi, ánh mắt lãnh đạm nhìn Tịch Thiên Dạ.

Tướng mạo hư ảnh giống như đúc với Hải U Hoàng năm đó, thậm chí chính hắn cũng cho rằng hắn là tiên nhân Hải U Hoàng năm đó.

Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, không cần phải nói, hư ảnh trước mắt chính là gia hỏa tự xưng là tiên tổ kia.

Hư ảnh bồng bềnh trên tiên thi, từ trên cao nhìn xuống Tịch Thiên Dạ, trong mắt tràn đầy vẻ coi thường.

Ở bên ngoài, hắn mưu tính nhiều lần đều thua trong tay người này.

Nhưng hắn không có cách nào cả, bởi vì hắn bị phong ấn tại Ám Thiên sơn, không có cách nào để đi ra ngoài.

Nhưng ở chỗ này, hắn chính là trời.

Mặc cho tu vi người tuổi trẻ trước mắt cao hơn nữa cũng chỉ có một con đường chết.

"Thật sự là nghé con mới đẻ không sợ cọp, chẳng lẽ ngươi xông vào nơi này còn muốn giết ta?" Hư ảnh vui cười nói.

"Ngươi nghĩ không sai."

Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu, chững chạc đàng hoàng nói.

"Ha ha..."

Hư ảnh nghe vậy liền cười lớn,

"Rất có ý tứ, bị nhốt ở chỗ này vài ức năm, chỉ có ngươi dám kể chuyện cười cho ta nghe. Ta có chút không muốn giết ngươi, nếu như ngươi nguyện ý làm nô bộc, làm trâu ngựa tốt cho ta, có thể ta sẽ tha cho ngươi một mạng."

"Ngươi chỉ là một đầu súc sinh ngay cả thế giới bên ngoài chưa từng gặp qua cũng dám nói lớn như thế,không biết ngượng sao."

Tịch Thiên Dạ cười nói.

"Ngươi muốn chết!"

Hư ảnh phẫn nộ, từ khi hắn sinh ra đến nay vẫn chưa có người nào dám mắng hắn.

Nhất là mắng hắn làm súc sinh, càng là hành vi tìm đường chết.

"Nếu như ngươi quả thật tự tin như vậy, vậy thì động thủ đi, hiện tại cũng không động thủ, ngươi đang cố kỵ cái gì?"

Tịch Thiên Dạ giống như cười mà không phải cười nói.

Hư ảnh nguyên bản cảm xúc vô cùng phẫn nộ bỗng nhiên thu lại, trong chốc lát liền yên tĩnh trở lại, ánh mắt nhìn Tịch Thiên Dạ bình tĩnh vô cùng.

Kỳ thật thời điểm hắn trông thấy Tịch Thiên Dạ xuất hiện tại Ám Thiên sơn, trong lòng đã nghi ngờ không thôi.

Hắn không tin người phong hoa tuyệt đại giống như Tịch Thiên Dạ sẽ làm chuyện tìm chết ngu xuẩn như vậy.

Cho nên hắn dám đến thì chắc chắn có chỗ ỷ lại.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1169: "Làm sao có thể!"



Chẳng qua là hắn còn không rõ ràng, đến cùng Tịch Thiên Dạ ỷ vào cái gì.

Nhưng thất bại trong tay Tịch Thiên Dạ nhiều lần, không thể không khiến cho hắn cẩn thận.

Cũng vì vậy mà hắn rõ ràng có thể đè chết Tịch Thiên Dạ tựa như đè chết con kiến, nhưng từ đầu đến cuối lại không động thủ.

"Trước đó lực lượng Thái Hoang giới chủ là ngươi dẫn động ra sao, ta rất hiếu kì cuối cùng ngươi làm thế nào để tránh được cỗ lực lượng kia dò xét, khiến cho lực lượng Thái Hoang giới chủ tự mình thu về."

Hư ảnh nhìn chằm chằm vào mắt Tịch Thiên Dạ.

Nếu như hắn cũng có thể tránh được sự dò xét của Thái Hoang giới chủ.

Vậy hắn cũng là không cần phải đi tìm Thế Giới Thụ Chi Tâm cùng Kính Thiên thần bia nữa rồi.

Bằng lực lượng của mình hắn cũng có thể tự phá phong ấn đi ra ngoài.

Dù sao phong ấn bên trong Ám Thiên sơn, chủ yếu để phong ấn Hải U Hoàng tiên thi, hắn chẳng qua là bị liên lụy mà thôi.

Nhưng vài ức năm qua, hắn không dám tự chạy ra khỏi phong ấn.

Bởi vì trên trời cao có lực lượng hủy diệt do Thái Hoang giới chủ lưu lại, một khi hắn thoát khốn ra, thế giới quy tắc trước tiên sẽ khóa chặt hắn, tiếp theo đó sẽ là công kích hủy diệt, hắn không chịu nổi.

Cho nên hắn mới cần Thế Giới Thụ Chi Tâm cùng Kính Thiên thần bia, triệt để phá tan bố cục mà Thái Hoang giới chủ lưu lại từ ức vạn năm trước.

"Kỳ thật chúng ta cũng không phải là sinh tử đại địch, thậm chí chúng ta có khả năng hợp tác, nếu như ngươi nguyện ý chia sẻ biện pháp giấu diếm lực lượng Thái Hoang giới chủ cho ta biết, ta cam đoan sẽ để cho ngươi một nửa thế giới." Hư ảnh nói ra.

"Ngươi không có tư cách hợp tác cùng ta."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Ta chính là tiên nhân chuyển thế, tương lai toàn bộ Thái Hoang thế giới đều là của ta, không người nào có thể đối địch với ta."

Hư ảnh cả giận nói.

Làm tiên nhân, chủ động yêu cầu hợp tác cùng người khác lại có thể bị từ chối.

"Ngượng ngùng, trong mắt ta ngươi chẳng qua là một người chết, không có giá trị để hợp tác."

Tịch Thiên Dạ cười nói.

"Thật cho là ta không dám giết ngươi sao?"

Hư ảnh trầm mặc xuống, lạnh lùng nhìn Tịch Thiên Dạ.

"Theo ý của ngươi, có lẽ nắm giữ một chút thủ đoạn có thể đối phó ta, nhưng ta cho ngươi biết, ta chính là bất tử bất diệt, vô luận ngươi nắm giữ lực lượng gì thì cuối cùng chết nhất định vẫn sẽ là ngươi."

Hư ảnh thản nhiên nói.

Tịch Thiên Dạ khẽ lắc đầu, thản nhiên nói:

"Mục đích chủ yếu ta tới nơi này không phải để giết ngươi, giết ngươi chẳng qua là phụ thêm mà thôi."

Hư ảnh nghe vậy ngửa mặt lên trời cười lớn, hắn gặp qua hung hăng càn quấy nhưng chưa từng gặp qua kẻ phách lối như vậy.

"Vậy thì để cho ta nhìn một chút đến cùng ngươi có năng lực gì đi."

Tại thời điểm hư ảnh động thủ, Tịch Thiên Dạ cũng động thủ.

Chỉ thấy Kính Thiên thần bia cùng Thế Giới Thụ Chi Tâm đồng thời xuất hiện tại trong tay của Tịch Thiên Dạ.

Kính Thiên thần bia tản ra hào quang nhàn nhạt, vừa mới xuất hiện liền từ trong tay Tịch Thiên Dạ bay ra, rơi vào một lỗ khảm bên trên Ám Thiên sơn.

Sau một khắc, toàn bộ Ám Thiên sơn tựa hồ cũng được thắp sáng, vô tận hào quang bay lên, thần văn cùng pháp tắc hiển hiện đầy trời bao trùm toàn bộ tòa Ám Thiên sơn.

Lực lượng Hư ảnh ngưng tụ ra còn chưa kịp công kích ra ngoài, liền bỗng nhiên tiêu tán, hóa thành hư vô.

"Làm sao có thể!"

Trong mắt hư ảnh tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, hắn phát hiện rốt cuộc mình không ngưng tụ nổi mảy may lực lượng.

Lực lượng như núi như biển trong cơ thể hắn phảng phất không phải hắn, căn bản không điều động được.

Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, nhàn nhạt nhìn hư ảnh nói:

"Ngươi sinh ra chẳng qua là ngoài ý muốn mà thôi. Kỳ thật năm đó Thái Hoang giới chủ căn bản cũng không quan tâm đ ến ngươi, mà tất cả lực lượng của ngươi đều đạt được trên thân tiên thi, thời điểm Hải U Hoàng ngã xuống năm đó, lực lượng của hắn sẽ không bao giờ có thể có thể xuất hiện tại bên trong Thái Hoang thế giới."

"Bố cục Thái Hoang giới chủ ức vạn năm trước chính là vì phong tỏa tất cả đồ vật có liên quan cùng Hải U Hoàng."

"Ngươi bất quá chẳng qua chỉ là một đồ vật không thể nhỏ bé hơn trong đó mà thôi."

Lực lượng của tiên nhân là cuồn cuộn không ngừng, năm đó Thái Hoang giới chủ liên hợp Thế Giới Chi Linh hao phí toàn bộ lực lượng thế giới mới có thể gi ết chết Hải U Hoàng.

Hư ảnh tự xưng là tiên tổ, kỳ thật chẳng qua chỉ là một con bọ chét sinh ra từ trên thân tiên thi mà thôi.

Trong bố cục của Thái Hoang giới chủ bố trí cũng không có nổi một điểm giá trị gì.
 
Back
Top Bottom