Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vạn Cổ Cuồng Đế

Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1060: Nhân tộc kia đến cùng



Bên trong Huyền Thiên Ly Hỏa lô ẩn chứa dương khí, khi đụng vào trên người Huyết y nhân liền điên cuồng tràn vào trong cơ thể hắn.

Trực tiếp khiến Huyết y nhân kia nổ tung.

Là Chí Tôn Vương cấp độ hai, tự nhiên sẽ không dễ dàng tử vong như vậy.

Chỉ thấy một cỗ nguyên khí sinh mệnh tinh thuần từ bốn phương tám hướng tụ đến chuẩn bị lần nữa ngưng tụ thành hình.

Nhưng Tịch Thiên Dạ rõ ràng sẽ không cho hắn cơ hội, một ngọn lửa huyền bí màu vàng từ Huyền Thiên Ly Hỏa lô bay ra, bao vây lấy tinh nguyên sự sống của Huyết y nhân mà điên cuồng bùng cháy.

"A….. Không….!"

Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên trong hư không, trong âm thanh kia tràn đầy sợ hãi như vùng vẫy trong sinh mệnh cuối cùng.

Huyền Thiên Ly Hỏa lô là bảo vật do bản nguyên vật chất luyện chế mà thành, hỏa diễm thả ra đương nhiên đáng sợ.

Tu vi Tịch Thiên Dạ càng cao, uy lực của hỏa diễm càng mạnh.

Lúc trước Huyền Thiên Ly Hỏa lô vừa mới luyện chế ra liền có thể thiêu chết cao thủ Thiên Vương.

Tịch Thiên Dạ hiện tại đã đột phá làm Chí Tôn Vương, uy lực lại mạnh cỡ nào.

Huyết y nhân không cách nào hội tụ tinh nguyên sự sống thành một đoàn, cuối cùng toàn bộ biến mất.

Vù!

Một đoàn ám ảnh chui ra từ trong ngọn lửa, muốn tìm đường chạy trốn.

Tịch Thiên Dạ cười lạnh, đương nhiên hắn sớm đã có chuẩn bị.

Chỉ thấy một đoàn mông lung hồn ảnh tản ra khí tức linh hồn mênh mông khiến cho người khác sinh ra ảo giác, tựa hồ vẻn vẹn chỉ một đoàn linh hồn liền có thể chống đỡ một tên Chí Tôn Vương.

Phanh!

Ám ảnh kia đụng vào bên trên hồn ảnh mênh mông như trứng chọi đá, trực tiếp liền bị bắn ngược trở lại.

"Tịch Thiên Dạ, ngươi đừng khinh người quá đáng, Huyết Minh cung không phải tồn tại mà ngươi có thể đắc tội."

Thanh âm Huyết y nhân tràn đầy khiếp sự cùng khủng hoảng truyền ra từ trong ám ảnh, mặc dù đang uy h**p Tịch Thiên Dạ nhưng ai cũng có thể nghe ra sự bối rối bên trong thanh âm của hắn.

"Hừ! Ngươi đáng chết!"

Tịch Thiên Dạ hừ lạnh một tiếng, trong hồn ảnh cuồn cuộn duỗi ra cánh tay, một thanh nắm lấy Huyết y nhân khiến linh hồn hắn triệt để thành phấn vụn.

Huyết y nhân đồ sát trăm vạn sinh linh để tu luyện thánh thuật, tà môn ma đạo như thế chết cũng chưa hết tội.

Điêu Tâm yêu tướng cứng đờ tại chỗ, dù mà một bước chân cũng không thể tiến được.

Hắn vốn muốn cùng Tịch Thiên Dạ tranh tài một phen để xem ai mới là cường giả.

Vậy mà giờ phút này, đến một chút ý nghĩ chiến đấu hắn đều không có, trong lòng chỉ có vô cùng lạnh lẽo.

Huyết y nhân lúc trước một mực giấu dốt, dựa vào Vạn Trụ Huyết Linh Thủ mà hắn tu thành thì thực lực không kém Điêu Tâm yêu tướng. Nhưng người mạnh mẽ như thế lại bị Tịch Thiên Dạ miểu sát.

Hiệu quả của màn rung động kia đơn giản khó nói nên lời.

Điêu Tâm yêu tướng lại tự phụ cũng không dám nói chính mình có thể chiến thắng Tịch Thiên Dạ, thậm chí ý nghĩ ra tay đều triệt để dập tắt.

"Tịch Thiên Dạ, sau lưng U Minh tộc tồn tại một vị chúa tể chân chính tại thế giới này. Dù là Thiên Dạ thần điện cũng không thể không nghe theo hiệu lệnh của vị chúa tể kia, ngươi đối địch với U Minh tộc chính là phân thua cùng vị chúa tể kia, tuyệt đối không có kết cục tốt."

Điêu Tâm yêu tướng liếc mắt nhìn Tịch Thiên Dạ, sau đó không chút do dự mà thoát ra.

"Chạy đi đâu."

Tịch Thiên Dạ bước ra một bước lưu lại một đoàn ảo ảnh tại chỗ, còn bản thân thì đã thoát ra trên trăm trượng, trong nháy mắt liền xuất hiện sau lưng Điêu Tâm yêu tướng.

"Kinh Đào tiên quyền thức thứ hai."

Nắm đấm của Tịch Thiên Dạ như hình như bóng, như ánh sáng lam của hải lãng triều tịch lan tràn toàn bộ thiên địa.

Sắc mặt Điêu Tâm yêu tướng cự biến, uy h**p truyền đến từ phía sau khiến hắn không thể không ngừng lại để xoay người toàn lực ứng phó ngăn cản kích kia.

Vừa rồi thời điểm Tịch Thiên Dạ thi triển ra Kinh Đào tiên quyền thức thứ nhất cũng chỉ có thể cân sức ngang tài cùng hắn.

Giờ phút này thi triển ra quyền thức thứ hai, uy lực đơn giản mạnh hơn mấy lần so với thức thứ nhất, cơ hồ có thể uy h**p được tính mạng của hắn.

Điêu Tâm yêu tướng mảy may đều không dám khinh thường, toàn lực thi triển ra lực lượng mạnh nhất của chính mình, ý đồ ngăn cản quyền kia.

Ầm ầm!

Thiên băng địa liệt, Đấu chuyển tinh di.

Huyết quang trên người Điêu Tâm yêu tướng bị sắc lam quang mang yên diệt, thượng cổ thiên điêu hư ảnh sau lưng hắn cũng trực tiếp bị xé rách.

Cả người quăng ra ngoài hung hăng đụng vào vách đá trên cung điện, mặc dù vách đá kia có cấm chế cùng trận pháp bảo vệ nhưng cũng không thể chống đỡ được công kích kinh khủng như thế, Điêu Tâm yêu tướng trực tiếp bị vách tường đụng xuyên mới khó khăn ngừng lại.

Phốc phốc!

Điêu Tâm yêu tướng quỳ tại đám đá vụn trong phế tích, bàn tay che ngực không ngừng ói máu, một cỗ lực lượng âm nhu bàng bạc không ngừng xâm nhập lục phủ ngũ tạng của hắn. Nếu không phải yêu thể của hắn đi qua chuy bách luyện có thể so sánh với Đế cảnh yêu thú thì một nhoáng vừa rồi liền có thể trực tiếp xé rách hắn.

"Ngươi hẳn là sau khi đi vào thế giới này mới trở thành Thiên Thánh."

Thân ảnh Tịch Thiên Dạ lặng yên không tiếng động xuất hiện trước mặt Điêu Tâm yêu tướng, nếu không phải Thiên Thánh mà chỉ là Chí Tôn Vương cấp độ hai trong thế giới này, vậy kích kia liền đã có thể triệt để phá hủy.

Nam Man đại lục hầu như không tồn tại người tu thành Thiên Thánh, trong mấy vạn năm lâu đời tựa hồ cũng chưa từng xuất hiện. Cũng vì Cố Khinh Yên đạt được thân truyền của U Ma Nữ, từ đó nhất cử bước vào Thiên Thánh chi cảnh.

Nhưng thổ dân của Phù U thánh thành, Yêu Hoàng thánh thành cùng Nam Man đại lục đều có sự khác biệt, bọn hắn đều là huyết mạch mạnh mẽ cùng cổ xưa nhất nên thường xuyên có thể tu thành Thiên Thánh, thậm chí có thể tu thành Chí Thánh.

Tỷ như vị thuộc dòng dõi Phệ Linh ma viên thượng cổ của Phù U thánh thành, nhẹ nhàng liền có thể tu thành Chí Thánh chi cảnh.

Bên trong Yêu Hoàng thánh thành cũng có thiên kiêu tu thành Chí Thánh, chỉ là sau khi trở thành Chí Thánh bọn hắn rất nhanh liền đột phá làm đế, cho nên không cách nào đến Chân Mộc linh thổ mà thôi.

"Vậy còn ngươi? b**n th** như thế chẳng lẽ trước khi đi vào thế giới này đã tu thành Chí Thánh."

Điêu Tâm yêu tướng che ngực, con ngươi lạnh lùng nhìn Tịch Thiên Dạ, cả người đều tản ra một cỗ khí chất nguy hiểm mà băng lãnh như khốn thú bị nhốt trong lồng, càng là khốn cảnh càng tản ra bộ mặt đáng sợ.

Kỳ thật khí tức trên người Tịch Thiên Dạ chỉ là khí tức của Thiên Thánh, nếu quan sát tỉ mỉ liền có thể đoán được. Hắn sở dĩ nói Chí Thánh là vì không quen nhìn Tịch Thiên Dạ phách lối, nên cố ý châm chọc hắn một câu mà thôi.

Tịch Thiên Dạ nghe vậy cười cười, gì mà Chí Thánh! Trước khi tới đây, thân thể Nhiếp Nhân Hùng cũng chỉ là một Đại Thánh bình thường mà thôi.

Thời gian bên trong Chân Mộc linh thổ không dài nhưng tu vi hắn quả thực tăng không ít.

"Nhân tộc kia đến cùng lai lịch ra sao, thật mạnh!"

"Trên người hắn khẳng định có bí mật gì đó, bằng không dựa vào thiên phú của Nhân tộc cũng không có khả năng có thành tựu này."

Trong mắt Hàn Ảnh Nghi có một vệt nghi hoặc, cái tên Tịch Thiên Dạ này cho nàng cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Quen thuộc là vì bên trong Thiên Bảo cung thường xuyên được người khác đề cập đến, lạ lẫm chính là nàng lại không có ấn tượng gì.

Dù sao thời điểm Tịch Thiên Dạ ở Thiên Lan di tích, tuổi của nàng vẫn còn nhỏ, chẳng qua là loáng thoáng nhớ được một chút.

Truyên của Bánh Bao.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1061: Huyết Dực ma tướng



"Nhiếp Nhân Hùng, ngươi mạnh hơn cả dự liệu của ta. Nhưng bên trong Trạch Thủy thành, ngươi chưa hẳn có thể sống sót ra ngoài."

Điêu Tâm yêu tướng lau vết máu ở khóe miệng chậm rãi đứng lên, tầm mắt nhìn Tịch Thiên Dạ thế mà không hề có chút khẩn trương.

"Ngươi muốn nói gì?"

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Ta muốn nói, tất cả các ngươi đều phải chết tại đây."

Điêu Tâm yêu tướng ha ha cười lớn, vừa dứt lời cả người hắn liền biến thành một đoàn dòng máu hung hăng đập vào mặt đất, trực tiếp tách ra một hang sâu không thấy đáy trên mặt đất.

"Trong cung điện bằng đá có gì đó quái lạ, một tà ma đang ngủ say dưới lòng đất, tuyệt đối đừng để hắn bị kinh động."

Sắc mặt Hàn Ảnh Nghi kịch biến lớn tiếng nhắc nhở Tịch Thiên Dạ, nàng có ý tiến đến ngăn cản Điêu Tâm yêu tướng nhưng lại bị hai vị Ma tướng cản lại, căn bản không có cách vượt qua.

"Trạch Thủy thành chính là một nơi thu thập huyết nguyên của U Minh tộc, các ngươi không biến sống chết lại dám xông tới, bây giờ hối hận cũng đã muộn rồi."

Huyết Dực ma tướng cười lạnh nói, ngăn chặn Hàn Ảnh Nghi không cho phép nàng rời đi một bước.

Nơi thu thập huyết nguyên?

Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng lẳng lặng đứng trước hang, hắn cũng không đi ngăn cản Điêu Tâm yêu tướng.

Hắn cũng vô cùng tò mò đồ vật có thể khiến bọn hắn đều chết tại chỗ này đến cùng là gì.

"Nhiếp Nhân Hùng, ngươi mau đi ngăn cản hắn, sâu trong lòng đất của cung điện bằng đá giấu một thứ mà chúng ta vô phương chống cự, nếu để Điêu Tâm yêu tướng làm thức tỉnh, vậy tất cả chúng ta đều sẽ gặp nguy hiểm."

Trong lòng Hàn Ảnh Nghi lo lắng, thời khắc khẩn cấp như vậy mà Tịch Thiên Dạ lại đứng tại chỗ ngẩn người.

Tịch Thiên Dạ không để ý đến Hàn Ảnh Nghi mà vẫn chắp tay sau lưng đứng tại chỗ.

Những người trốn ra từ thạch ngục thì không dám tiếp tục dừng lại như Tịch Thiên Dạ, toàn bộ chen lấn trốn ra khỏi cung điện bằng đá.

Động tác của Điêu Tâm yêu tướng rất nhanh, rõ ràng hắn cũng sợ có người ngăn chặn hắn, trong chốc lát liền bay sâu vào trong lòng đất.

Sau một khắc, một cỗ khí tức kinh thiên động địa vang lên từ sâu trong lòng đất.

Đại địa rung động kịch liệt, không ngừng tuôn ra từng đầu vết rách, cung điện bằng đá bị một cỗ lực lượng vô hình trực tiếp nổ nát hóa thành phế tích. Một luồng khí tản ra mùi máu tươi dày đặc tuôn ra từ lòng đất, bổ sung vào những khe nứt trên mặt đất, tựa như từng mạch máu đậm đặc huyết dịch không ngừng lao nhanh.

Hàn Ảnh Nghi cùng hai vị Ma tướng đều bị một cỗ lực lượng vô hình chấn bay ra ngoài, vô phương tiếp tục bên trong phạm vi cung điện bằng đá.

Chỉ có Tịch Thiên Dạ đứng tại chỗ không nhúc nhích, chống chọi với sóng xung kích kia.

"Rút lui!"

Hàn Ảnh Nghi cau mày, việc đã đến nước này chỉ có thể lập tức rút lui. Nếu bọn họ hành động nhanh có lẽ còn có thể chạy thoát.

Bên ngoài khu vực, mấy người Chúc Diễm Tâm cùng Trước Vân Đồng cũng sắc mặt kịch biến, biết được tình huống có biến liền không chút nào do dự mà toàn lực rút lui.

"Tình huống như thế nào!"

Hà Bách Châu ẩn núp trong bóng tối ngây người, thế lực vừa mới ngang nhau, thậm chí U Minh tộc còn chịu chút áp lực, làm sao trong nháy mắt liền toàn bộ rút đi, chẳng lẽ vật dưới nền đất lại đáng sợ như vậy.

Ánh mắt Hà Bách Châu không yên nhìn mặt đất, đang suy nghĩ có nên lặng lẽ chạy trốn hay không.

Nhưng Tịch Thiên Dạ còn ở bên trong chưa ra, nếu nàng rời đi, sau này sẽ giải thích thế nào….

Vù!

Trong lúc Hà Bách Châu còn xoắn xuýt, một tiếng xé gió từ trong lòng đất vang lên.

Sau một khắc, một đầu Huyết Ảnh xông lên chín tầng trời, xẹt qua chân trời đánh lên người Hàn Ảnh Nghi, trực tiếp đánh lui nàng trở về.

Những chỗ khác cũng là như thế, từng đầu Huyết Ảnh từ lòng đất lao ra, kéo toàn bộ mọi người trở về.

Tê!

Hà Bách Châu hít một hơi sâu, những người chạy trước đều là tu vi cao cường, ít nhất đều là Chí Tôn Vương cấp độ hai. Tồn tại như thế nhưng trước mặt từng đầu Huyết Ảnh kia lại mảy may không có sức chống cự.

Đến cùng là đồ vật gì, mà lại đáng sợ như vậy.

"Nó ra đến rồi!"

Thân thể Hàn Ảnh Nghi đụng trên một tản đá lớn, sau lưng đau nhức một hồi, khóe môi tràn ra vết máu, rõ ràng đã thụ thương.

Nhưng nàng lại không để ý nhiều như vậy, đồng tử ngưng trọng tới cực điểm nhìn lên bầu trời.

Những Huyết Ảnh đó chính là từng đầu xúc tu xấu xí tản ra một mùi máu tươi tanh hôi, cách trăm dặm đều sẽ bị mùi máu tươi kia sặc ngất.

"Vật kia quả nhiên tại Trạch Thủy thành."

Sắc mặt Chúc Diễm Tâm cùng Long Kiếm Phong đều trắng bệch, mấy người bọn họ cũng không dễ chịu mấy, bị Huyết Ảnh xúc tu công kích khiến thân thể tràn đầy vết rách. Vẻn vẹn nhất kích liền trọng thương bọn hắn.

Nhìn thấy Hàn Ảnh Nghi cùng Chúc Diễm Tâm thê thảm như thế, những người chạy trốn bên ngoài lúc này liền dừng tại chỗ, không dám tiếp tục xông ra ngoài.

Những người chạy trước tiên đều là tu vi cái thế, nếu là chút tu sĩ phổ thông như bọn hắn đoán chừng đã trực tiếp hồn phi phách tán.

"Diệt Thế… Diệt Thế Huyết Điệt….. Đó là Diệt Thế Huyết Điệt!"

Khải Tát hộ pháp co quắp ngã trên mặt đất toàn thân run rẩy như kẻ điên, trong mắt hoảng sợ tới cực điểm.

"Cái gì mà Diệt Thế Huyết Điệt."

Hà Bách Châu cau mày.

Rõ ràng Khải Tát hộ pháp nhận biết vật này.

"Xong! Chúng ta đều xong!"

Khải Tát hộ pháp tự lẩm bẩm, vẻ mặt ngốc trệ vô thần.

Hà Bách Châu không ngờ rằng đường đường là hộ pháp của Thiên Dạ thần điện mà lại bị vật kia hù đến bộ dáng như thế, khiến cảm giác bất ổn trong lòng càng lúc càng đậm.

"Ngươi nói rõ xem, đó là vật gì."

Hà Bách Châu quăng Khải Tát hộ pháp từ dưới đất lên, lạnh nhạt nói.

"Diệt Thế Huyết Điệt chuyên vì diệt thế mà sinh, chúng ta đụng tới nó thì không còn đường sống."

Tu vi Khải Tát hộ pháp đương nhiên không thấp, sau khi bị kinh hãi liền dần dần bình tĩnh trở lại, nhưng trong mắt hắn tràn đầy tro tàn cơ hồ không nhìn thấy bất kỳ tia hi vọng nào.

Chuyên vì diệt thế mà sinh!

Hà Bách Châu hơi sững sờ, không ngờ rằng tên tuổi vật này lại dọa người như thế.

Diệt Thế!

Là có ý gì?

"Nguyên lai, kế hoạch diệt thế đã khởi động, khó trách điện chủ đại nhân đều khẩn trương cẩn thận như vậy, ta nên sớm nghĩ tới."

Trong mắt Khải Tát hộ pháp tràn đầy tự giễu, hắn vốn cho rằng sau khi đầu nhập vào Tịch Thiên Dạ thì ít nhất có thể sống, hiện tại xem ra hết thảy đều là hi vọng xa vời, phản bội thần điện chỉ có con đường chết.

….….

"Ha ha, Thiên Bảo thánh thành đần độn, các ngươi chết chắc."

Huyết Dực ma tướng lạnh lùng nói.

"Ảnh Nghi, làm sao bây giờ? Cao thủ Thiên Bảo cung gần đây có thể đuổi đến cứu viện không."

Sắc mặt Chúc Diễm Tâm nặng nề nói.

Dựa vào bọn hắn thì rất khó chống lại sinh vật sâu trong lòng đất kia, chỉ có thể ký thác hi vọng vào Thiên Bảo cung.

Dù sao cao thủ của Thiên Bảo cung đến Chân Mộc linh thổ cũng là nhiều nhất, các tộc khác cộng lại chưa hẳn đã hơn được Thiên Bảo cung.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1062: Gào rống!



"Đại đội Thiên Bảo cung của chúng ta mới vừa từ tử vong trong sa mạc đi ra, trước mắt còn chưa đến lãnh địa của Tinh Linh tộc thì chuyện đến Trạch Thủy thành cứu viện là không có khả năng."

Hàn Ảnh Nghi khẽ lắc đầu nói.

Đại đội Thiên Bảo cung đi sa mạc tử vong thần bí, mà nàng bởi vì có cơ duyên khác nên không đi. Cũng vì vậy nên nàng có thể ở lại lãnh địa Tinh Linh tộc tham dự lần cứu viện này.

Những người khác nghe vậy sắc mặt ai cũng nặng nề, hôm nay rất có thể sẽ ở lại chỗ này.

Ầm ầm!

Đại địa chấn động, Trạch Thủy thành chậm rãi phân làm hai, một cỗ hình ảnh rung động lòng người xuất hiện trước mặt mọi người.

Chỉ thấy lòng đất Trạch Thủy thành thế mà chính là một biển máu sâu không thấy đáy, hội tụ không biết bao nhiêu là huyết dịch.

Theo quan sát lại có thể phát hiện trong biển máu có một hòn đảo.

Bất quá những hòn đảo kia lại không phải những hòn đảo bình thường mà là do xác chết trôi hội tụ mà thành, liếc nhìn lại lít nha lít nhít không biết bao nhiêu là thi thể đang nổi lơ lửng.

Nói thẳng ra chính là đồ sát ngàn tỉ chất thành núi thây biển máu

Ọe!

Những người có tu vi thấp một chút nhìn thấy hình ảnh như thế liền nhịn không được nôn ra.

"Khó trách nhiều tù binh như vậy bị vận để ở đây, cuối cùng đều bị chìm dưới đáy biển không thấy bóng dáng, thủ đoạn của U Minh tộc quá độc ác."

Sắc mặt Hàn Ảnh Nghi âm trầm vô cùng, nhờ tu vi cao thâm hắn mới trấn áp được cỗ mùi vị máu tanh cùng thù hận chi niệm trực tiếp đập vào mặt kia, oán niệm của hàng tỉ sinh linh chết ở chỗ này ngưng tụ thành rất đáng sợ, nếu tu sĩ bình thường bị nhiễm phải cỗ oán niệm kia sợ là sẽ điên mất.

"Quá phát rồ đi, U Minh tộc cuối cùng muốn làm gì."

Long Kiếm Phong không thể nào hiểu được vì sao U Minh tộc muốn đồ sát nhiều sinh linh như vậy.

" Giết chóc không kiêng nể gì như thế cuối cùng rồi sẽ bị thiên địa bất dung, bị thế giới chống lại, nếu không muốn nghịch thiên sẽ không làm như thế."

Chúc Diễm Tâm lạnh lùng nói.

Thời Thượng cổ U Minh tộc đã hủy diệt rất nhiều tộc, chẳng lẽ trong xương cốt tộc này chính là tàn nhẫn bạo ngược sao.

Tịch Thiên Dạ vẫn đứng tại chỗ, bất quá chỗ cung điện bằng đá đã triệt để hóa thành phế tích.

Sắc mặt của hắn lạnh lẽo đến nỗi bên ngoài trăm trượng cũng có thể cảm nhận được.

Hắn vừa tới đây liền phát hiện lòng đất Trạch Thủy thành có vấn đề nhưng bị một cỗ lực lượng thần bí ngăn cản, hắn thăm dò không được rõ ràng lắm.

Hắn cũng không ngờ rằng lòng đất Trạch Thủy thành lại cất giấu một tòa huyết hải như thế.

Nơi này chứa một cỗ lực lượng oán hận vô biên vô tận, có trời mới biết nơi này cuối cùng đã tàn sát bao nhiêu người.

Soạt!

Dòng máu trượt xuống hai bên, từ chỗ sâu trong huyết hải chui ra một quái vật tướng mạo dữ tợn.

Quái vật kia giống như con đỉa nhưng lại có hàng loạt xúc tu, trên những xúc tu mặt lại có hàng loạt giác hút, lúc nào cũng đang thôn phệ huyết dịch từ trong biển máu.

Một bộ phận của con quái v*t t* l*n trồi lên mặt nước vây lấy Trạch Thủy thành.

Mà đây chẳng qua là một góc của băng sơn, trong biển máu mới là chủ thể của nó.

Bởi vậy có thể tưởng tượng được con quái vật có kích cỡ khổng lồ cỡ nào.

"Ồ! Diệt Thế Huyết Điệt làm sao lại xuất hiện trên thế gian."

Thanh âm khiếp sợ của Hải U Hoàng trong Diêm Ma Ám Thiên Ấn vang lên, hắn xưa nay chưa bao giờ ra ngoài, một mực ẩn náu ở Diêm Ma Ám Thiên Ấn. Nhưng lúc này lại ngoại lệ, hắn thế mà ở trong Diêm Ma Ám Thiên Ấn chui ra.

"Tịch Thiên Dạ, vật này sao lại xuất hiện trên đời này, không có khả năng, dứt khoát không có khả năng."

Hải U Hoàng không ngừng lắc đầu, rõ ràng nhận kích thíchkhông nhỏ.

"Ngươi biết thứ này?"

vẻ mặt Tịch Thiên Dạ không thay đổi nói.

"Đâu chỉ biết không đâu! Lúc trước bản tọa từng chiếm được một bản bồi dưỡng trùng thú bí pháp ở một chỗ di tích cổ xưa, trong đó có cách bồi dưỡng Diệt Thế Huyết Điệt. Bất quá... đây là bí thuật độc nhất vô nhị của bản tọa chưa từng truyền thụ người nào, những người ở Thái Hoang thế giới không thể biết được."

Vẻ mặt Hải U Hoàng trở nên không ổn, độc môn bí thuật của mình thế mà lại xuất hiện trên thế gian mà ngay đến hắn cũng không biết.

Mà muốn bồi dưỡng được Diệt Thế Huyết Điệt cũng rất khó khăn.

"Ý của ngươi là, Diệt Thế Huyết Điệt trước mắt là có người thi triển trùng thú bí pháp bồi dưỡng ra được."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Trùng thú bí pháp ở tu tiên giới thuộc một loại của tương thiên môn, người tu luyện pháp loại này tương đối thưa thớt.

"Không sai, sức chiến đấu của Diệt Thế huyết Điệt tương đối bình thường nhưng lại có một năng lực tương đối chói mắt, thôn phệ chúng sinh chi huyết ngưng tụ ra huyết chi tinh hoa. Mà huyết chi tinh hoa do Diệt Thế huyết Điệt ngưng tụ ra rất tinh khiết và không có tác dụng phụ."

Sắc mặt Hải U Hoàng nặng nề nói.

Có người bồi dưỡng được Diệt Thế huyết Điệt thả ở chỗ này nhiều như vậy. Hết sức rõ ràng, người kia đã ngưng tụ ra hàng loạt huyết chi tinh hoa.

Mà hắn hoài nghi người kia bồi dưỡng ra được Diệt Thế huyết Điệt không chỉ một đầu, kỳ trùng như thế một khi bồi dưỡng được chính là một nhóm.

Khó trách chiến tranh ở đại lục xảy ra không ngừng, khắp nơi đều là huyết tinh chém giết, có người muốn mượn lực lượng Diệt Thế huyết Điệt thôn phệ toàn bộ sinh linh trên thế giới.

Hải U Hoàng biết rõ sự kh*ng b* của Diệt Thế huyết Điệt, mấy con Diệt Thế huyết đỉa đầu nhập vào một ngôi sao có sự sống thì chỉ ngắn ngủi mấy tháng là có thể thôn phệ toàn bộ sinh linh trên ngôi sao Sinh Mệnh ấy.

Sắc mặt Tịch Thiên Dạ trầm lãnh, mượn Diệt Thế huyết Điệt thôn phệ toàn bộ sinh linh trên đại để ngưng tụ huyết chi tinh hoa, thủ đoạn như thế thật ác độc. Chỉ dựa vào Thiên Dạ thần điện sợ là không làm được như thế, khó trách Khải Tát hộ pháp nói sau lưng Thiên Dạ điện chủ còn có thế lực thần bí hơn tồn tại.

"Bản tọa đã sớm nói các ngươi đấu không lại U Minh tộc, căn bản đừng nghĩ sẽ đi ra Chân Mộc linh thổ được."

Ngay đỉnh đầu Diệt Thế huyết Điệt có một bóng người, chính là người trước đó chui vào lòng đất_ Điêu Tâm yêu tướng.

Lúc này hắn vô cùng đắc ý, Diệt Thế huyết Điệt bị hắn làm cho tỉnh lại, như vậy toàn bộ kẻ địch ở Trạch Thủy thành rất dễ dàng bị trấn áp.

Gào rống!

Một cỗ gào thét kinh thiên động địa từ sâu trong huyết hải vang lên tràn ngập tức giận cùng giết chóc.

Bị người khác đánh thức trong cơn ngủ say, Diệt Thế huyết Điệt rất phẫn nộ.

Chúc Diễm Tâm ngưng trọng nói, Tổ Thần hư ảnh sau lưng cũng bị năng lượng đỏ ngòm kia hòa tan mấy phần.

Bọn hắn mặc dù là tu thành Chí Tôn vương cấp độ thứ hai nhưng nếu so sánh cùng Chí Tôn vương cấp độ thứ tư thì chênh lệch vô cùng to lớn, cơ hồ khác nhau một trời một vực.

Chớ nói Chí Tôn vương cấp độ thứ tư, dù là cấp độ thứ ba thì bọn hắn cũng không cách nào địch nổi.

Cục diện trước mắt đối với Thiên Bảo thánh thành mà nói chính là tử cục.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1063: Làm sao có thể! lực lượng



Những người mạnh nhất Thiên Bảo thánh thành còn như vậy càng khiến những người khác nơm nớp lo sợ, trong mắt tràn đầy e ngại.

Nhất là những tu sĩ Thiên Cơ thánh thành bị xem như đồ ăn kia, tu vi hắn vốn thấp lại bị khí tức Diệt Thế huyết đỉa ảnh hưởng, lúc này đứng cũng không vững.

"Mới ra ổ sói lại vào tử huyệt, hôm nay sợ là khó thoát khỏi cái chết."

Một tên Hải tộc thành viên Thiên Cơ thánh thành đắng chát nói.

Chân Mộc linh thổ mặc dù có cơ duyên vô tận nhưng mối nguy khắp nơi, sơ sẩy một chút cũng sẽ rơi vào vực sâu vạn trượng, sớm biết như thế lúc trước nàng hà tất liều sống liều chết chỉ vì cầu một danh ngạch.

Rất nhiều người cũng hối hận, nếu ở Nam Man đại lục có lẽ đã không có kiếp nạn này.

"Kế hoạch hôm nay chỉ có kết hợp lực lượng mạnh nhất bố trí bí trận mà chúng ta trước đó đã diễn luyện, bằng không đừng mơ có ai sống."

Hàn Ảnh Nghi trầm lãnh nói, là sát thủ ưu tú nhất chủng tộc, vô luận đứng khốn cảnh gì nàng cũng có thể giữ bình tĩnh.

Chúc Diễm Tâm cùng Long Kiếm Phong nghe vậy chấn động, kết hợp lực lượng mạnh nhất chẳng phải là sẽ từ bỏ những người khác...

"Những người khác làm sao bây giờ..."

Tước Vân Đồng nhịn không được nói ra.

Nàng mặc dù may mắn trở thành hàng ngũ mạnh nhất, nhưng Huyết Tinh Quỷ Tước Tộc lại có những tộc nhân khác ở đây.

Bỏ đồng bạn chạy trốn dù cho ai cũng sẽ không nguyện ý.

"Không có cách nào, không làm như thế thì toàn quân sẽ bị diệt, cái gì nhẹ cái gì nặng, trong lòng các ngươi hẳn là rất rõ ràng."

Hàn Ảnh Nghi lạnh lùng nói.

Có thể còn sống đi ra ngoài vài người, còn lại có thể toàn bộ sẽ chết ở chỗ này.

"Cứ dựa theo Hàn Ảnh Nghi nói mà xử lý."

Chúc Diễm Tâm cắn răng nói, trong con ngươi hiện ra một tia thống khổ cùng tự trách.

Lần hành động này nàng làm người dẫn đầu nhưng không thể cứu mọi người ra ngoài ngược lại muốn thí tốt bảo suất mới có thể sống sót, trong nội tâm nàng vô cùng khó chịu. Nếu như có khả năng, nàng càng muốn lưu lại chiến đấu tới cùng với kẻ địch.

Nhưng nàng không thể, làm như vậy tất cả mọi người đều chết.

"Kết trận!"

Sắc mặt Hàn Ảnh Nghi không thay đổi, đạp vào hư không đứng tại bắc bộ phương vị.

Ngay sau đó Chúc Diễm Tâm cùng Long Kiếm Phong cũng đi ra đứng tại nam bộ phương vị và đông bộ phương vị.

Tước Vân Đồng mặc dù có chút do dự nhưng cuối cùng cũng là đi ra.

Trận pháp tên là Tứ Tượng Niết Bàn Trận do tổ bốn người hóa thành một đoàn thể, thời khắc mấu chốt có thể hoà lực lượng bốn người làm một thể, đồng thời sinh ra sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.

Vì nghĩ cách cứu viện nên trước đó bốn người đã diễn luyện thật lâu, nên sau khi đứng vững phương vị liền ngưng trận thành công.

Sau một khắc, một cỗ năng lượng kinh thiên động địa từ trận pháp bộc phát ra chấn động cửu thiên.

Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ.

Hư ảnh Tứ đại tinh tượng thần thú xuất hiện sau lưng bốn người, phạm vi ngàn dặm thiên địa pháp tắc đều bởi vì tứ đại tinh tượng thần thú xuất hiện mà dồn dập tránh lui.

"Trận pháp thật mạnh."

Điêu Tâm yêu tướng ngoài ý muốn nhìn Tứ Tượng Niết Bàn Trận, trận pháp kia không chỉ ngưng kết lực lượngbốn người thành một mà lại triệt để đề cao một cấp bậc, cùng Chí Tôn vương cấp độ thứ ba cao thủ đối địch cũng không có vấn đề gì, thậm chí có khả năng nghiền ép.

Dù sao chỗ đáng sợ của trận pháp kia hẳn là không chỉ có lực lượng dung hợp mà phương diện khác có thể càng thêm đáng sợ.

Dù sao tứ đại tinh tượng thần thú uy danh như sấm bên tai, có thể làm cho tứ đại tinh tượng thần thú hư ảnh hiển hóa ra ngoài, há có thể.

Nguyên bản, hai vị minh tôn cùng hai vị tôn giả muốn ra tay chặn đường những người kia.

Nhưng nhìn thấy tình huống như thế thì ai cũng đứng tại chỗ không dám đi qua một bước.

Cỗ lực lượng kia đã có thể vừa đối mặt liền đánh bọn hắn trọng thương, thậm chí trực tiếp đánh giết.

Chớ nói bọn hắn, có lẽ tứ đại Dạ vương đến đây cũng không dám chính diện đối đầu.

"Xin lỗi chư vị."

Chúc Diễm Tâm nhìn những người khác yên lặng bái. Sau đó thao túng trận pháp hóa thành một đoàn lưu quang bay về phía chân trời.

Trước khi đi Hàn Ảnh Nghi nhìn về phía Tịch Thiên Dạ đầy áy náy, tu vi Tịch Thiên Dạ không kém, nhưng muốn mang hắn đi thì rất khó. Dù sao Tứ Tượng Niết Bàn Trận chính là một chỉnh thể, mạo muội gia nhập một người lại là vướng víu.

Mọi người ở Thiên Bảo thánh thành yên lặng nhìn Tứ Tượng Niết Bàn Trận đang xông ra bên ngoài, tuy nhiên không có mở miệng cầu cứu hoặc ngăn cản.

Lúc nghĩ cách cứu viện bọn hắn đã có chuẩn bị cho tình huống xấu nhất nên cũng không oán trách người nào.

Tứ Tượng Niết Bàn Trận chính là át chủ bài lớn nhất của bọn hắn, nếu sử dụng để ngăn địch thì Chí Tôn vương cấp độ thứ ba cao thủ cũng có thể chiến thắng.

Thế nhưng lấy ra chạy trốn thì chỉ có bốn người thể bỏ chạy.

" Không thể chống lại Diệt Thế huyết Điệt, bốn người của Chúc Diễm Tâm có thể chạy đi cũng không tệ."

Linh Lan Nặc thản nhiên nói.

"Ngươi cũng quá bình tĩnh rồi, bọn hắn đi thì chúng ta ở lại có thể phải chết toàn bộ."

Linh Phu Anh cười khổ nói.

Chỉ tự trách mình tu vi không đủ nếu không ngưng kết thành Tứ Tượng Niết Bàn Trận có lẽ cũng có thể chạy thoát.

"Không bình tĩnh lại có thể thế nào."

Linh Lan Nặc nhún vai sắc bén nói:

"Bất quá muốn mạng của ta thì kẻ địch cũng phải bỏ ra một chút đại giới."

Trên người nàng hiện ra ý chí chiến đấu dày đặc. Là thành viên của Thần Mạch nhân tộc, nàng có sự kiêu ngạo của chính mình, sẽ không e ngại chiến tranh.

"Ngươi nói không sai, chúng ta Thần Mạch nhân tộc mặc dù nhân khẩu không nhiều nhưng bất kỳ ngườ nào cũng không phải nói giết là giết được."

Vẻ mặt Linh Phu Anh lạnh lùng, chuyện cho tới bây giờ nghĩ nhiều cũng không có ý nghĩa, chiến đấu là được, giết một người là đã đủ vốn, giết hai người chính là kiếm lời. Mặc dù bọn hắn vô phương chống lại Diệt Thế huyết Điệt, nhưng giết U Minh tộc thái điểu lại không có vấn đề.

"Mấy người bọn hắn nếu như có thể thành công chạy trốn thì ta thật lòng chúc phúc bọn hắn, nhưng sợ là... Bọn hắn chưa chắc có thể sống đi ra."

Linh Thiên Điêu âm trầm nói.

Tu vi của hắn là mạnh nhất trong tất cả đám người kia, đã tu thành Chí Tôn vương tầng thứ nhất đỉnh phong.

"Thiên Điêu đại ca, ngươi có ý gì?"

Linh Lan Nặc có mấy phần khiếp sợ.

"Rất khó nói, vật kia hết sức tà môn, ta có một dự cảm không tốt lắm."

Linh Thiên Điêu khẽ thở dài, hắn tu luyện cho đến nay gặp phải rất nhiều nguy hiểm, trước kia là tướng quân tại Hắc Bạch thần thành đã giao chiến với Thâm Uyên Ma tộc nhiều lần, nguy hiểm trong đó không cần nói cũng biết, hắn có thể sống sót phần lớn đều là nhờ vào dự cảm chuẩn xác của mình.

"Hi vọng đừng xảy ra ngoài ý muốn."

Linh Thiên Điêu khẽ thở dài.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1064: Huyết Dực ma tướng!



Tổ bốn người Chúc Diễm Tâm thành kết trận Tứ Tượng Niết Bàn Trận cố gắng xông ra, một bên khác Hà Bách Châu cũng đang lặng lẽ chạy ra bên ngoài.

"Cái tên Tịch Thiên Dạ thật là thích xen vào việc của người khác, bây giờ tốt rồi."

Hà Bách Châu âm thầm tức giận, nếu như không phải Tịch Thiên Dạ thì bọn hắn cũng không đến mức gặp phải phiền phức lớn như thế.

Chuyện cho tới bây giờ nàng chỉ hy vọng có thể may mắn chạy đi, cũng may vị trí của nàng ở ngay phía mép mà nàng vẫn chưa lộ diện, từ Trạch Thủy thành đi ra ngoài dễ hơn rất nhiều.

Mà nàng cũng nắm chắc thời cơ lúc bốn người Chúc Diễm Tâm xông ra ngoài thu hút sự chú ý của mọi người thì đây chính là thời cơ tốt nhất để nàng lặng yên rút đi.

Tình huống trước mắt đã rất rõ ràng, bây giờ có thể chạy trốn đã là điều rất may mắn rồi. Có thể sống sót hay không phải xem bản lãnh của mình.

"Cô nương còn chạy đi đâu, nếu đã tới thì ở đây đi."

Nhưng Hà Bách Châu vừa mới chạy ra vài trăm dặm liền bị một hư ảnh nhàn nhạt chặn đường đi.

Ở trước mặt nàng là một tên lão giả gầy gò mang áo bào đen, ánh mắt che lấp, chỗ mi tâm có một ấn ký đầu lâu lúc sáng lúc tối, tà khí từ trên người hắn phát ra có thể biết được công pháp của người này cũng không phải chính đạo gì.

"Các hạ có ý gì, ta chẳng qua là trùng hợp đi ngang qua nơi này, cũng không có ân oán với U Minh tộc các ngươi."

Hà Bách Châu trầm lãnh nói.

Nàng không ngờ mình ẩn giấu nghiêm mật như vậy mà cũng bị người của U Minh tộc phát hiện.

Bằng năng lực của những Chí Tôn vương U Minh tộc chắc chắn làm không được, dù sao nàng cũng luôn ẩn nấp, trừ phi Chí Tôn vương cấp độ thứ tư tồn tại nếu không nàng có lòng tin che giấu được tất cả Chí Tôn vương.

Rõ ràng lão giả mặc áo bào đen trước mắt có thể phát hiện nàng không phải tu vi của hắn đã đạt đến Chí Tôn vương tầng thứ tư mà hẳn là Diệt Thế huyết Điệt đã nhắc nhở.

Diệt Thế huyết Điệt vừa mới đi ra nàng liền phát hiện một cỗ năng lượng như có như không khóa chặt nàng lại.

Nàng có thể giấu được những Chí Tôn vương đó của U Minh tộc nhưng không thể giấu được Diệt Thế huyết Điệt.

" U Minh tộc các ngươi hùng hổ dọa người như thế không sợ bọn ta sắp chết phản công giết vài người đệm lưng sao. Ngươi mặc dù là Huyết Minh cung minh tôn nhưng nếu như ta liều lĩnh lưu lại mệnh của ngươi cũng không khó."

Hà Bách Châu phát ra cỗ khí tức U hàn triệt cốt lãnh ý bao phủ bốn phương. Dù bộ dáng nhu nhược nhưng trong nháy mắt lại như là một nữ võ tôn trên chiến trường, duệ mang b*n r* bốn phía, chiến ý nồng đậm.

Hà Bách Châu mặc dù trước mặt Tịch Thiên Dạ tương đối điệu thấp, hơn nữa lại một mực bất hiện sơn bất lộ thủy, nhưng nàng nhưng cũng là một Thiên Thánh, luận thiên phú cùng năng lực cũng không kém những Thiên chi kiêu tử của Thiên Bảo thánh thành và Phù U thánh thành.

Một tên minh tôn mặc dù cũng là đại địch nhưng không đủ để nàng e ngại.

"Thế mà cũng là một tên Thiên Thánh."

Con ngươi Bành La minh tôn co lại, hắn không ngờ rằng nữ tử trước mắt cũng là một Thiên Thánh.

Người của Huyết Minh cung và Phù U thánh thành, Yêu Hoàng thánh thành hắn đều tiếp xúc qua, tự nhiên rõ ràng Thiên Thánh ở thế giới bên ngoài lợi hại như thế nào.

Thành tựu tương lai và địa vị của một tên Thiên Thánh thì bọn hắn không cách nào so sánh được.

Dù không nói đến tiền đồ và thực lực thì cấp độ Thiên Thánh đi vào thế giới của bọn hắn cũng rất đáng sợ.

"Bành La minh tôn, ngươi tốt nhất cút sang một bên bằng không ta sẽ cho ngươi xuống hoàng tuyền."

Hà Bách Châu búng tay, một khí tức Cổ Kiếm đặc thù xuất hiện trong lòng bàn tay nàng, Cổ Kiếm vừa xuất hiện khiến thiên địa cũng vì vậy mà phát sinh biến hóa, nhất là pháp tắc ở khắp mọi nơi thiên địa làm cho người ta cảm thấyrun rẩy và xuất hiện ảo giác.

Nếu có người biết nhìn hàng ở đây chắc chắn có thể phát hiện thanh cổ kiếm trong tay Hà Bách Châu chính là một thanh đế khí! Không phải đế đạo bảo vật mà là hàng thật giá thật đế khí.

Một thanh đế khí ở Nam Man đại lục có thể làm cho hết thảy đế giả đều điên cuồng.

Cũng chỉ có đến từ Mộ Thương đại lục lại xuất thân từ một trong ngũ đại thị tộc Hà thị nên Hà Bách Châu mới có tư cách đem một thanh đế khí chân chính đến Chân Mộc linh thổ.

Mặc dù Chân Mộc linh thổ không có đế đạo pháp tắc, không thể phát huy toàn bộ uy lực của đế khí.

Nhưng một thanh đế khí xuất hiện ở đây cũng đã ẩn chứa uy h**p khó có thể tưởng tượng được.

Bành La minh tôn cảm nhận được một cỗ khí tức tử vong từ thanh cổ kiếm này, cả người hắn trước mặt cỗ khí tức kia liền căng cứng thân thể như một con tôm.

"Ngươi đến cùng là người nào."

Bành La minh tôn xuất hiện một cảm giác sợ hãi, nữ nhân trước mắt mang đến cho hắn cảm giác so với những người ở Thiên Bảo thánh thành càng nguy hiểm hơn.

Trong lòng hắn có chút sợ hãi không dám tiếp tục ngăn cản, bằng không nữ nhân trước mắt thật sự có khả năng đánh chết hắn.

Hà Bách Châu thấy đế khí hù dọa được La minh tôn liền nhẹ nhàng thở ra. Nàng có thể mượn nhờ đế khí g**t ch*t Bành La minh tôn nhưng thôi động đế khí tiêu hao tám phần mười lực lượng trở lên, sau khi g**t ch*t Bành La minh tôn mà muốn chạy trốn khỏi nơi này là không khả năng.

"Lại có thể có người đem đế khí đến Chân Mộc linh thổ, ngươi hẳn không phải là tu sĩ ở Nam Man đại lục."

Hà Bách Châu chuẩn bị vòng qua Bành La minh tôn, bỗngmột đạo thanh âm nhàn nhạt cách đó không xa vang lên.

Ngay sau đó hai bóng người xuất hiện trước mặt Hà Bách Châu.

"Huyết Dực ma tướng! Sí Lân ma tướng!"

Hà Bách Châu biến sắc, hai tên Ma tướng của Phù U thánh thành chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở phụ cận.

"Mộ Thương đại lục có không ít người trà trộn đi vào, nhưng có thể mang theo đế khí thì ngươi là người đầu tiên."

"Những người Thiên Bảo thánh thành đó chạy không ra được, muốn chạy trốn khỏi Diệt Thế huyết Điệt chính là si tâm vọng tưởng."

Sí Lân ma tướng tựa hồ nhìn ra suy nghĩa của Hà Bách Châu liềm thản nhiên nói.

"Ta xem các ngươi e ngại Thiên Bảo thánh thành không dám đi ngăn cản lại chạy tới ngăn cản ta, thật là tức cười. Quả nhiên vạn Cổ Ma tộc cũng chỉ đến như thế, sẽ chỉ chọn quả hồng mềm bóp."

Hà Bách Châu khinh thường nói.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1065: Cẩn thận!



Diệt Thế huyết Điệt chỉ dùng một góc thân thể đã có thể bao vây toàn bộ Trạch Thủy thành.

Điêu Tâm yêu tướng là người khiến Diệt Thế huyết Điệt tỉnh lại nên thân thể hắn lại có một nửa dung nhập vào đầu Diệt Thế huyết Điệt.

Hình ảnh dung hợp với Diệt Thế huyết Điệt vô cùng quỷ dị.

"Diệt Thế huyết Điệt đã tỉnh lại, tất cả các ngươi đều phải chết."

Nhìn thấy mấy người Hàn Ảnh Nghi chạy trốn, Điêu Tâm yêu tướng tràn đầy ý cười.

Sau một khắc, vô tận huyết khí không ngừng tụ tập tạo thành một thanh chiến mâu trong tay Điêu Tâm yêu tướng.

Điêu Tâm yêu tướng tiện tay ném một cái thì chiến mâu kia liền biến thành một đoàn lưu quang biến mất tại chỗ.

Lần nữa xuất hiện lại là chặn đường tổ bốn người kết thành Tứ Tượng Niết Bàn Trận pháp trước đó.

"Cái gì!"

Bốn người đều hoảng sợ, từ Huyết Ảnh chiến mâu có thể cảm nhận được một cỗ khí tức đáng sợ.

"Không tốt! Năng lượng của chiến mâu quá mức khổng lồ, chúng ta vô phương địch nổi."

Chúc Diễm Tâm tràn đầy kinh hãi, năng lượng mà chiến mâu kia phát ra quá kinh khủng, dù cho Chí Tôn vương tầng thứ tư tồn tại cũng chưa chắc có thể bạo phát ra.

"Điêu Tâm yêu tướng chẳng qua là một tên tu sĩ Chí Tôn vương tầng thứ hai làm sao có thể phóng ra công kích đáng sợ như thế."

Toàn thân Hàn Ảnh Nghi run sợ, lúc chạm mặt chiến mâu thì nàng cảm nhận được cảm giác tử vong mãnh liệt.

Điêu Tâm yêu tướng không có khả năng mạnh như vậy, thực lực nhiều nhất là tương đương với nàng.

Nhưng một kích trước mắt lại làm cho tổ bốn người bọn họ cũng chưa hẳn có thể ngăn được.

Huyết Ảnh chiến mâu chớp mắt là tới, bốn người bọn họ không có cách nào chống lại chỉ có thể toàn lực chống cự.

Hư ảnh từ sau lưng bốn người họ chui ra hóa thành thần thú giương nanh múa vuốt lao vào chiến mâu kia.

Ầm ầm!

Từng tiếng tiếng vang.

Toàn bộ bầu trời đều bị rung chuyển, từng vòng từng vòng năng lượng cực quang điên cuồng khuếch tán.

Bốn phía tường Trạch Thủy thành đều bị năng lượng quét ngang thành một vùng phế tích.

Ánh sáng Tứ Tượng Niết Bàn Trận trong khoảnh khắc trở nên ảm đạm, bốn người trong trận pháp đều bị phun máu chấn động quay về bên trong Trạch Thủy thành.

Thất bại!

Vẻ mặt bốn người đều tái đi.

Bọn hắn không ngờ át chủ bài cuối cùng trong tay mình thế mà nhẹ nhàng bị phá hết.

Công kích Điêu Tâm yêu tướng thả ra thật đáng sợ, nếu bọn họ xông lên rất có thể đã bị vài chiêu g**t ch*t rồi.

"Vậy căn bản không thể nào là lực lượng của Điêu Tâm yêu tướng, chẳng lẽ hắn có thể mượn lực lượng của Diệt Thế huyết Điệt?"

Tước Vân Đồng run sợ vô cùng nói, là thành viên của Huyết Tinh Quỷ Tước Tộc nên nàng rât hiểu rõ về huyết khí năng lượng. Lúc Điêu Tâm yêu tướng đi qua nàng cảm giác ở giữa Diệt Thế huyết Điệt và Điêu Tâm yêu tướng có một đậo tơ máu kết nối, huyết năng từ cơ thể Diệt Thế huyết Điệt không ngừng tràn vào cơ thể Điêu Tâm yêu tướng.

Hết sức rõ ràng là Điêu Tâm yêu tướng có thể mượn Diệt Thế huyết Điệt phát công kích mà lực công kích có thể so với Chí Tôn vương cấp độ thứ tư.

Hàn Ảnh Nghi và Chúc Diễm Tâm cũng nhìn ra bên trong Huyền Cơ, trong lúc nhất thời vẻ mặt tất cả mọi người khó coi vô cùng.

Điêu Tâm yêu tướng mượn lực lượng Diệt Thế huyết Điệt có thể xưng vô địch ở Trạch Thủy thành, cho dù bọn họ sử dụngTượng Niết Bàn Trận cũng không cách nào địch nổi.

Có Điêu Tâm yêu tướng ngăn cản việc chạy trốn khỏi Trạch Thủy thành là không có khả năng.

Chẳng lẽ hôm nay phải chết ở đây sao!

Tất cả mọi người đều nghĩ đến một kết cục.

"Cái gì! Thế mà thất bại."

Linh Lan Nặc kinh biến, nàng cũng không nghĩ tới Thiên Điêu đại ca nói đúng.

Ai!

Linh Thiên Điêu nhẹ nhàng hít một tiếng, chuyến đi Trạch Thủy thành lần này là một quyết định sai lầm.

Hiện tại xem ra toàn bộ người của Thiên Bảo thánh thành sợ là toàn quân bị diệt.

"Ha ha! Một bầy kiến hôi, hiện tại đã biết sợ hãi rồi."

Điêu Tâm yêu tướng cười ha ha đầy hưng phấn, cảm giác nắm giữ tuyệt đối lực lượng này thực sự quá mỹ diệu.

Những người Thiên Bảo thánh thành kia chính là đại địch của hắn, bằng thiên phú của và tu vi củ hắn hết sức khó đối phó.

Nhưng lúc này hắn lại có thể chi phối lấy vận mệnh của cả tòa thành, biến hóa như thế thực sự quá mỹ diệu.

Bỗng nhiên Điêu Tâm yêu tướng nhìn về phía Tịch Thiên Dạ.

So với mọi người ở Thiên Bảo thánh thành mọi người, hắn càng muốn g**t ch*t Tịch Thiên Dạ, thậm chí là hung hăng tra tấn.

Người thiếu niên trước mắt này vừa rồi mới hung hăng đạp hắn dưới chân, vũ nhục tôn nghiêm hắn.

Hiện tại đã đến lượt hắn trả thù.

Nhưng điều khiến Điêu Tâm yêu tướng ngoài ý muốn chính là vẻ mặt Tịch Thiên Dạ vẫn như cũ không có gì thay đổi, bị khí tức đáng sợ như vậy bao phủ nhưng mặt lại không đổi sắc, tâm tính cùng ý chí như thế quả thật không đơn giản.

"Ngươi hẳn là sợ choáng váng đi."

Điêu Tâm yêu tướng cười lạnh nói, hắn không tin Tịch Thiên Dạ thật sự không sợ. Là người làm cho Diệt Thế huyết Điệt tỉnh lại, hắn có thể dung hợp với Diệt Thế huyết Điiejt, từ đó đạt được một phần lực lượng của nó.

Mặc dù chỉ là một phần lực lượng của Diệt Thế huyết Điệt nhưng cũng có thể so với Chí Tôn vương cấp độ thứ tư.

Chí Tôn vương cấp độ thứ tư chính là cực hạn ở Chân Mộc linh thổ, lúc này người có thể chống lại hắn đã không còn mấy người.

"Là người của Cổ Ma tộc lại cam nguyện nghe theo sai sử của U Minh tộc thì có gì để đắc ý."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Sâu trong tinh không, Thủy Ma tộc và U Minh tộc luôn luôn không hòa thuận, không biết đã xảy ra bao nhiêu cuộc đại chiến.

Một tiểu ma nhãi con mượn nhờ lực lượng U Minh tộc diễu võ giương oai, nếu là bị Ma Tổ tông môn trông thấy sợ là sẽ nhịn không được b*p ch*t hắn.

"Sắp chết đến nơi còn giả bộ, ta xem ngươi có thể giả bộ đếnkhi nào."

Điêu Tâm yêu tướng sắc mặt triệt để lạnh xuống, hắn rất bất mãn vẻ mặt ung dung của Tịch Thiên Dạ, thoạt nhìn như không sợ hắn một chút nào.

Bây giờ hắn đang nắm giữ lực lượng tuyệt đối,là chúa tể sinh tử của tất cả mọi người, ai cũng e ngại hắn, mới là phản ứng tự nhiên.

Cho nên những người không kính sợ hắn, hắn muốn cho bọn người kia hiểu rõ cái gì gọi là kính sợ, cái gì gọi là lực lượng tuyệt đối cùng nghiền ép.

"Cẩn thận!"

Hàn Ảnh Nghi vẻ mặt ngưng trọng, bốn người bọn họ vừa rồi dựa vào Tứ Tượng Niết Bàn Trận khó khăn lắm ngăn trở nhất kích của chiến mâu mà tất cả mọi người đều thụ thương.

Hiện tại vẻn vẹn chỉ có Tịch Thiên Dạ rất khó ngăn cản.

Nói không chừng nháy mắt sau đó một đời anh tài sẽ tan thành mây khói.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1066: Trên Trời Đất



Chương 1066

Huyết Ảnh chiến mâu vượt qua thời không khóa chặt Tịch Thiên Dạ, cầm cố thiên địa pháp tắc phạm vi trăm dặm.

Nhất kích như thế ẩn chứa lực lượng không gì sánh kịp, thậm chí không cho Tịch Thiên Dạ cơ hội chạy thoát, nếu như không thể thoát khỏi Huyết Ảnh chiến mâu chỉ có thể mạnh mẽ chống đỡ.

Tu vi hiện tại của Tịch Thiên Dạ căn bản không thể thoát khỏi Huyết Ảnh chiến mâu, dù sao chiến mâu ẩn chứa lực lượng Chí Tôn vương cấp độ thứ tư mà Tịch Thiên Dạ chẳng qua chỉ là mạnh hơn Chí Tôn vương cấp độ thứ hai một chút mà thôi, cùng Chí Tôn vương cấp độ thứ ba so sánh cũng có khoảng cách khá lớn

"Đi chết đi."

Điêu Tâm yêu tướng nhe rang cuời hận không thể chém thành ngàn mảnh vì dám xem thường hắn.

Hắn tất nhiên có thể nhìn ra được thực lực của Tịch Thiên Dạ mặc dù rất mạnh và tu vi thậm chí không thuộc về chí tôn pháp tắc thế giới này.

Nói chung, những khách tới từ thiên ngoại tại thời điểm tu thành chính tôn vương sẽ được pháp tắc thế giới này tán thành nên vẫn có khí tức chí tôn trên người

Điêu Tâm yêu tướng như vậy, Sí Lân ma tướng cũng như vậy, Thiên Bảo thánh thành cũng không ngoại lệ.

Sau khi bước vao Chân Mộc linh thổ đột pha thành chí tôn thì bọn hắn sẽ bị chí tôn pháp tắc tẩy lễ.

Nhưng trên người Tịch Thiên Dạ lại không có chút chí tôn khí tức nào, kết quả như thế nói ro han can bản cũng chưa đột phá thành Chí Tôn vương.

Đương nhiên đây chẳng qua chỉ là phỏng đoán Điêu Tâm yêu tướng, hắn cũng không tin Tịch Thiên Dạ chưa đột phá thành Chí Tôn vương đã có thực lực đáng sợ như vậy, hẳn là phải tu luyện pháp môn đặc thù không hợp với thế giới của Chân Mộc linh thổ thậm chí khiến thế giới pháp tắc gạt bỏ mới có thể không có khí tức chí tôn và không được sự ưu ái của thế giới này.

Bằng không Tịch Thiên Dạ chẳng qua chỉ là Thiên Thánh lại có thể nhẹ nhàng hạ gục Chí Tôn vương cấp độ thứ hai thật sự quá bất hợp lý. Trên thế giới có người yêu nghiệt cũng không có khả năng yêu nghiệt đến mức như thế.

"Mặc kệ có bí mật gì, hôm nay ngươi phải chết tại đây."

Ánh mắt Điêu Tâm yêu tướng lạnh lẽo nổi đầy sát cơ, loại người như Tịch Thiên Dạ lưu lại là một mối họa lớn, nhanh chóng loại bỏ thì tốt hơn.

"Chí Tôn vương cấp độ thứ tư?"

Tịch Thiên Dạ nhìn chiến mâu đang khóa chặt mình như thiên hàng thiên thạch ầm ầm đến, con mắt híp thành một đường hình sợi.

Lực lượng ẩn chứa trên chiến mấu mặc dù không đến mức g**t ch*t hắn nhưng lại có thể khiến hắn bị trọng thương.

Cho dù hắn tu luyện Minh Hoàng Luyện Thi thuật thì trong thời gian ngắn cũng rất khó khôi phục.

Tịch Thiên Dạ không để ý đến chiến mâu đang đánh tới mà cẩn thận quan sát biến hóa của thiên địa, tựa hồ như nhìn được cái gì đó từ sâu trong thiên địa.

"Xem ra lực lượng Chí Tôn vương cấp độ thứ tư cũng không phải là lực lượng mạnh nhất ở thế giới."

Tịch Thiên Dạ lẩm bẩm.

Từ hành động của Điêu Tâm yêu tướng có thể thấy được Chân Mộc linh thổ han là con có thể có lực lượng mạnh hơn xuất hiện.

Như vậy cấp độ cực hạn của tu sĩ cũng không chỉ là Chí Tôn vương cấp độ thứ tư.

Dương nhiên muốn tu luyen đen cực hạn cũng khó khan đen mức sức người không thể làm.

Người thiên phú và tu vi dù có mạnh cỡ nào cũng không thể so sánh cùng thiên địa.

Đương nhiên kẻ sau lưng U Minh tộc cũng không phải là người bình thường, có thể nói người kia có thể đã đạt đến cực hạn của thế giới này.

Tịch Thiên Dạ quan sát sự biến hóa của thiên địa thật ra cũng chỉ muốn đánh giá lực lượng người đứng phía sau mà thôi.

Dù sao Tịch Thiên Dạ cũng chưa từng coi Điêu Tâm yêu tướng là kẻ địch, cũng không coi Diệt Thế huyết Điệt là kẻ địch, người đứng phía sau bọn họ mới thật sự là người hắn cảm thấy hứng thú.

"Nếu như người kia chẳng qua là cực hạn của thế giới này thì cũng không phiền phức, bồi dưỡng U Minh Hạt một phen liền có thể hạ gục, nhưng nếu như người kia đã siêu việt đến mức thiên địa cực hạn, áp đảo trời đất, như vậy thì có chút khó giải quyết."

Tịch Thiên Dạ sờ lên cằm, tự hỏi lực lượng cụ thể của người đứng phía sau

kia.

Đánh vỡ thiên địa cực hạn áp đảo trời đất, thoạt nhìn gần như không có khả năng nhưng có một ít người có thể làm được.

Tỷ như Tịch Thiên Dạ, hắn có thể làm được.

Mà những điều Tịch Thiên Dạ có thể làm thì cũng sẽ có nhiều người khác làm được.

Tỷ như Hải U Hoàng, nếu như hắn không bị thương nặng lại bị nhốt trong Diêm Ma Ám Thiên Ấn thì với tu vi của hắn cũng có thể áp đảo thế giới này, thậm chí luyện hóa nó.

"Tịch Thiên Dạ suy nghĩ gì mà đối mặt với công kích của ta lại phân tâm, hắn muốn chết cũng không cần tích cực như vậy đi."

Sắc mặt Điêu Tâm yêu tướng cổ quái, phản ứng của Tịch Thiên Dạ thực sự nằm ngoài sự dự liệu của hắn.

Một kích trí mạng của hắn mà Tịch Thiên Dạ lại phân tâm nghĩ tới chuyện khác, thậm chí nhìn cũng không thèm nhìn.

Hắn từ bỏ rồi sao !?

Đổi thành những người khác thì dù trong lòng biết rõ không địch lại cũng không trơ mắt nhìn mình bị g**t ch*t, khẳng định sẽ tận lực đánh cược một lần.

Mặc cho chiến mâu đánh tới người, Tịch Thiên Dạ là kẻ mà từ trước tới nay hắn chưa từng gặp qua.

"Tịch Thiên Dạ cẩn thận!"

Sắc mặt Hàn Ảnh Nghi ngưng trọng, nàng không ngờ Tịch Thiên Dạ đối mặt với công kích của Điêu Tâm yêu tướng mà một chút chống đỡ cũng không có.

Chúc Diễm Tâm thấy vậy cũng nhíu mày, dùng hết toàn lực ngăn cản có lẽ cũng có một chút hi vọng sống, nhưng một chút phản ứng cũng không có mà trực tiếp từ bỏ thì hẳn phải chết không nghi ngờ.

Đieu Tam yeu tướng ngược lại cong kích Tịch Thien Dạ tự nhien hap dẫn chú ý của mọi người.

Nhưng người nào cũng không ngờ rằng, Tịch Thiên Dạ lại có thể phản ứng như thế.

Ai!

Không ít người đều than nhẹ, một đời anh tài nhưng năng lực kháng áp lại kém như thế, ý chí yếu như thế dù cho thiên phú của có mạnh hơn thì ngày sau cũng khó có thành tựu gì.

"Tịch công tử hắn ... "

Hà Bách Châu tự nhiên cũng bị năng lượng ba động phía Tịch Thiên Dạ hấp dẫn tầm mắt, nhưng nàng khác biệt cùng những người khác, nàng tin tưởng Tịch Thiên Dạ không phải loại nguoi lam tran se từ bỏ. Han tuy ý như nay có thể là hab là không hề sợ hãi.

Nhung han có cai gì dựa vao mà khi đối mặt với Diệt Thế huyết Điệt vẫn không sợ hãi?

Trong lòng Hà Bách Châu tràn đầy nghi vấn.

Bọn hắn bị nhốt ở chỗ này cơ hồ đã định trước chỉ có một con đường chết.

Nhưng phản ứng của Tịch Thiên Dạ lại làm cho Hà Bách Châu có một tia hi vọng.

Hắn đến cùng có cái gì để ỷ vào?

Trên thực tế nếu như không có chí tôn trận pháp bao phủ thì chỉ cần chiến mâu phát ra khí thế liền có thể hủy diệt Trạch Thủy thành.

Một đòn của Chí Tôn vương cấp độ thứ tư có thể dễ dàng hủy một dãy núi.

Tất cả mọi người nhìn lực lượng hủy thiên diệt địa kia sắp đụng vào Tịch Thiên Dạ.

Nhưng không có người phát hiện, chẳng biết từ lúc nào mà một con bò cạp nhỏ dài gần tấc đậu vào vai Tịch Thiên Dạ, nó tản ra khí tức nhìn chằm chẳm Diệt Thế huyết đỉa trong biển máu, từ ánh mắt của nó có thể nhìn thấy sự hưng phấn cùng tham lam.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1067: Điêu Tâm Yêu Tướng Tuyệt vọng



Chương 1067

U Minh Hạt hoàng là hoàng giả của Thái Hoang U Minh hải có thể sinh ra Lục Dực và có tiềm năng trở thành thần linh.

Sau khi được Tịch Thiên Dạ bồi dưỡng thì nó trở thành Chí Thánh có thể chất viên mãn mà không phải ai muốn cũng có được.

Luc này thì tam mắt U Minh bọ cạp hoàng nhìn Diệt Thế huyết Điệt tràn đầy tham lam và hưng phấn, Diệt Thế huyết Điệt có thể ngưng tụ thiên hạ chúng sinh huyết khí, ở trong mắt nó chính là một khỏa đồ đại bổ.

"Đi lên nuốt nó đi."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Sau khi nhận được mệnh lệnh của Tịch Thiên Dạ thì U Minh Hật hoàng lập tức phát ra tiếng gào hưng phấn đến nỗi xuyên thủng cửu tiêu, dù cách ngàn dặm thì màng nhĩ cũng đau nhức.

"Đồ vật gì!"

Điêu Tâm yêu tướng không tự chủ được xiet chat tay, tựa hồ co một bàn tay vô hình nắm lấy tim khiến hắn không thở nổi.

Diệt Thế huyết Điệt nghe tiếng rít kia bỗng nhiên xao động bất an uốn éo, thân thể nhấc lên trong biển máu.

Âm ầm!

Thân hình khổng lồ trồi lên khỏi biển máu lại đột nhiên phóng xuống lại, dường như không muốn ở lại.

"Diệt Thế huyết Điệt đang sợ hãi cái gì."

Điêu Tâm yêu tướng giật mình, bởi vì dung hợp với Diệt Thế huyết Điệt nên hắn có thể cảm nhận được nó đang sợ hãi.

Tựa hồ có cái gì đó khiến Diệt Thế huyết Điệt vô cùng sợ hãi, chẳng lẽ là tiếng rít kia.

Điêu Tâm yêu tướng theo bản năng nhìn về phía phát ra âm thanh kia chỉ thấy chiến mâu do huyết nang ngung tu thanh nhung không cong kích Tịch Thiên Dạ mà là bị một cỗ sương mù màu đen chặn lại.

Đám sương mù màu đen chẳng biết là vật gì mà vừa đối mặt liền có thể ăn mòn công kích chí tôn vương cấp độ thứ bốn trở nên vô ảnh vô tung.

"Làm sao có thể!"

Điêu Tâm yêu tướng không thể tin được một kích mạnh nhất của hắn lại bị một cỗ sương mù không rõ lai lịch ngăn chặn. Hắn vô cùng hiểu rõ sức mạnh của một kích kia, dù không thể so với Thiên Dạ điện chủ, Huyết Minh cung chủ nhưng ở toàn bộ Chân Mộc linh thổ thì người có thể ngăn cản một kích này của hắn cũng không có mấy ai.

Một tiếng rít vang lên lần nữa.

Chỉ thấy từ trong sương mù chui ra một con bọ cạp toàn thân huyết hồng, trên thân thể có hàng loạt tử kim hoa văn, những văn lộ kia tự nhiên mà thành như là một pháp tắc viên mãn giữa thiên địa làm cho người ta cảm thấy cảm giác viên mãn cao quí không nói nên lời.

"Đó là cái gì!"

Tất cả mọi người của Thiên Bảo thánh thành đều thất kinh, từ trên thân nó bọn hắn có thể cảm nhận được sự nguy hiểm ở khắp mọi nơi, thậm chí còn mạnh hơn so với Diệt Thế huyết Điệt.

"U Minh Hạt, đo là một đầu U Minh Hạt! Làm sao có thể! Chân Mộc linh thổ sao có thể có U Minh bọ cạp tồn tại."

Lúc Sí Lân ma tướng và Huyết Dực ma tướng nhìn thấy huyết hồng bọ cạp thì biểu cảm của bọn han như đang thấy quy. Là Cổ Ma tộc, bọn hắn tất nhiên sẽ biết một chút về cổ sinh vật.

U Minh Hạt sinh ra ở thượng cổ U Minh tộc, hoặc có thể nói bọn chúng chỉ sinh tồn trung tâm U Minh hải của Thái Hoang thế giới.

U Minh hải có hàng loạt sinh vật quỷ dị, nghe nói là nơi liên thông với Minh giới trong truyền thuyết. Năm đó U Minh tộc xâm lấn Thái Hoang thế giới bắt đầu từ U Minh hải đi ra.

Từ thượng cổ thần chiến về sau thì U Minh Hạt chỉ xuất hiện ở U Minh hải, địa phương khác hầu như không có.

Mà U Minh Hạt kia cũng không phải U Minh Hạt bình thường mà chính là hoàng giả.

Hoàng giả cho dù ở U Minh hải cũng đã rất hiếm thấy.

Hai vị Ma tướng làm sao cung không nghĩ tới lại ở Chân Nộc linh thổ lại nhìn thấy U Minh Hạt hoàng.

"U Minh Hạt hoàng xuất sinh chính là đế giả, mặc dù không biết được vì sao U Minh Hạt hoàng không thành đế mà trở thành Chí Thánh, nhưng Diệt Thế huyết Điệt cũng không thể đối phó được, chúng ta chạy mau, bằng không tính mệnh khó đảm bảo."

Sí Lân ma tướng hóa thành một đoàn lưu quang trực tiếp chạy ra ngoài.

Huyết Dực ma tướng cũng như vậy, thậm chí còn nhanh hơn Sí Lân ma tướng.

Bọn hắn chẳng qua là tạm thời hợp tác với U Minh tộc mà thôi, không thể nào vì U Minh tộc mà chết ở chỗ này.

U Minh Hạt hoàng xuất thế khiến toàn bộ Trạch Thủy thành cũng không ai có thể địch lại.

Mà bọn hắn cũng không thể khẳng định U Minh Hạt hoàng có người khống chế hay không, nếu như không có người khống chế thì cả tòa thành trì đều sẽ hóa thành một mảnh tử địa, toàn bộ sẽ bị U Minh Hạt hoàng thôn phệ.

Hà Bách Châu sững sờ nhìn bóng lưng chạy trốn của hai vị Ma tướng, mới vừa rồi còn phách lối chặn đường đi của nàngthì bây giờ đã chạy trối chết.

U Minh Hạt hoàng?

Đến từ U Minh hải ở Thái Hoang thế giới!

U Minh hải thì nàng biết được một chút, ở Thái Hoang thế giới thì U Minh hải chính là điều cấm ky.

Nhưng U Minh bọ Hạt thì nàng lại chưa bao giờ nghe nói, dù sao liên quan đến U Minh hải trong truyền thuyết nàng cũng không thể biết được, khoảng cách thế giới của nàng thực sự quá xa xôi.

U Minh Hạt hoàng hưng phấn rít lên không ngừng, tiếng kêu của nó vô cùng bén nhọn, những người có tu vi thấp thì màng nhĩ trực tiếp bị thanh âm kia làm chảy máu ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh.

Diệt Thế huyết Điệt vô cùng hoảng hốt điên cuồng co lại trong biển máu, thậm chí bởi vì động tác quá kịch liệt nên dẫn đến đứt mối liên hệ với Điêu Tâm yêu tướng.

Điêu Tâm yêu tướng sững sờ nhìn về phía Diệt Thế huyết Điệt, cả người hắn bị một cỗ huyết năng khổng lồ trực tiếp ném đi như là rác rưởi, một điểm chiếu cố cũng không có.

Vù!

U Minh Hạt hoàng hóa thành một đoàn lưu quang theo sát Diệt Thế huyết Điệt chui vào trong biển máu.

"Một con bọ cạp mà đến mức đó sao?"

Sắc mặt Điêu Tâm yêu tướng khó coi vô cùng, tình huống trước mắt hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới.

Người của Huyết Minh cung luc trước nói với hắn Diệt Thế huyết Điệt là vô địch ở thế giới của bọn hắn, chỉ cần không đụng với thế lực ẩn thế thì cơ hồ không có đối thủ.

Nhưng bây giờ xuất hiện một đầu bọ cạp lại khiến Diệt Thế huyết Điệt bị dọa thành bộ dáng như thế.

Lúc Điêu Tâm yêu tướng trong lòng oán thầm không thôi thì một cỗ khí thế lạnh lẽo bỗng nhiên khóa chặt hắn, ngay sau đó cảm giác nguy hiểm ập đến trải rộng toàn thân.

Tịch Thiên Dạ!

Lúc trước hắn không e ngại Tịch Thiên Dạ, lại khiêu khích đủ loại chính là bởi vì trong tay hắn có lực lượng mạnh mẽ ỷ vào.

Nhưng bay gio thế lực mạnh me kia lại chạy mat và chỉ còn có một mình hắn lẻ loi trơ trọi.

Lần nữa đối mặt Tịch Thiên Dạ khiến cho hắn chân chính cảm nhận được một cỗ khủng hoàn tử vong.

Hắn biết rõ dựa vào năng lực của hắn căn bản không phải đối thủ của Tịch Thiên Dạ.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1068: Xác Chết Từ Huyết Hải



Chương 1068

Điêu Tâm yêu tướng hoảng hốt quay người chuẩn bị chạy trốn.

Tịch Thiên Dạ cười lạnh hóa thành một đoàn ảo ảnh ngăn trước mặt Điêu Tâm yêu tướng và đấm ra một quyền.

Kinh Đào tiên quyền quyền thế trong nháy mắt bùng nổ làm cho phương viên trăm trượng thời không đều bị quyền kình áp súc.

Thân thể Điêu Tâm yêu tướng chấn động nửa bước cũng đi không nổi, chỉ có thể kiên trì tiếp nhận một quyền của Tịch Thiên Dạ.

Oanh!

Kinh Đào tiên quyền bị Tịch Thiên Dạ tu thành thức thứ hai, uy lực bạo phát có thể nói là kinh khủng.

Điêu Tâm yêu tướng bị tấn công bay ngược ra ngoài, yêu thể dù cường hãn cũng không chịu được khiến xương cốt trong cơ thể gãy lốp bốp, cong người như một con tôm.

Phốc phốc.

Điêu Tâm yêu tướng vô cùng hoảng sợ, máu của hắn nhuộm đỏ cả vạt áo nhìn Tịch Thiên Dạ như là ma quỷ.

Hắn liều mạng muốn chạy trốn nhưng Tịch Thiên Dạ lại khóa chặt thời không, mỗi một bước đi đều giống như là rơi xuống vũng bùn, vô cùng gian nan.

"Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, chẳng lẽ muốn trơ mắt nhìn ta bị g**t ch*t."

Điêu Tâm yêu tướng lớn tiếng rống.

Thời gian Tịch Thiên Dạ ra tay đến lúc hắn bị trọng thương chỉ mấy hơi thở.

Các U Minh tộc cao thủ khác cơ hồ toàn bộ đều đang ngẩn người kinh ngạc nhìn Diệt Thế huyết Điệt kinh hoảng chạy trốn, căn bản không có người quan tâm đến Điêu Tâm yêu tướng.

Lúc này Điêu Tâm yêu tướng lớn tiếng kêu cứu thì cuối cùng cũng có người phản ứng.

Trạch Thủy thành là huyết nguyên căn cứ U Minh tộc thiết lập, ngoại trừ Diệt Thế huyết Điệt thì những cao thủ khác cũng rất nhiều.

Chí Ton vưong cap độ thu hai nhiều hon 7 tên nhưng khi thấy Đieu Tam yêu tướng thê thảm như thế đều kinh hãi vô cùng, thiếu niên mặc áo trắng kia đến cùng là người nào mà lại kh*ng b* như thế.

Bọn hắn không thể trơ mắt nhìn Điêu Tâm yêu tướng bị g**t ch*t, bằng không tổn thất một viên đại tướng thì tình cảnh của bọn hắn sẽ càng thêm khó khăn.

Co ho luc Dieu Tam yeu tưong rong to cau cuu đa co bon ten Chi Ton vương cấp độ thứ hai cao thủ lao ra muốn giết Tịch Thiên Dạ.

Trước tiên phải g**t ch*t thiếu niên kia, còn những người khác của Thiên Bảo thánh thành thì chờ bọn hắn rảnh tay sẽ có biện pháp đối phó.

"Cản bọn họ lại."

Hàn Anh Nghi lạnh lùng nói, nang cung không thể đứng nhìn Tịch Thiên Dạ bị vây công.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Mặc dù vừa mới bị Diệt Thế huyết Điệt đả thươngnhưng thương thế không quá lớn, dù sao Diệt Thế huyết đỉa cường đại tới đâu thì lực lượng của nó cũng bị bốn người bọn họ gánh vác, lại thêm tiêu hao ở Tứ Tượng Niết Bàn Trận nên thương thế bốn người bọn họ cũng không nặng.

Bóng mờ chớp động, tổ bốn người tạo thành Tứ Tượng Niết Bàn Trận trực tiếp chặn đường trước mặt bốn tên U Minh tộc cao thủ.

'Đáng chết!"

Trong mắt Điêu Tâm yêu tướng tràn đầy hận ý, nếu không có người cứu hắn thì hắn chắc chắn sẽ chết trong tay Tịch Thiên Dạ.

Vẻ mặt Tịch Thiên Dạ băng lãnh thi triển Kinh Đào tiên quyền, từng quyền đánh ra khiến Điêu Tâm yêu tướng không ngừng ho ra máu.

Điêu Tâm yêu tướng không cam lòng, hắn chính là tuyệt thế thiên tài của Yêu Hoàng thánh thành, nếu như không chết yểu thì tương lai hắn có thể trở thành bá chủ của Nam Man đại lục, thậm chí có có thể đột phá gông cùm xiềng xích tiến đến Thái Hoang thế giới, cuối cùng tu thành Tổ Cảnh trong truyền thuyết.

Nhưng mà nếu như han bị g**t ch*t ở chỗ này thì tất cả vinh quang cùng hi vọng đều mất hết.

Sinh cơ trong cơ thể không ngừng bị đánh tan, nếu không có người tới cứu hắn thì hắn chỉ có thể trơ mắt đợi cái chết.

Một khắc cuối cùng trước khi chết, Điêu Tâm yêu tướng bỗng nhiên hối hận vô cùng, sớm biết như thế hắn dứt khoát sẽ không đến Trạch Thủy thành, thậm chí sẽ không tới Chân Mộc linh thổ.

Phanh!

Điêu Tâm yêu tướng trực tiep nổ tung thanh mot đoan sương mau, yêu thể cũng không chịu được quyền thế hung mãnh mà chia năm xẻ bảy.

Sau lưng Tịch Thiên Dạ chui ra từng sợi Minh Hoàng thi văn quấn quanh yêu thể và điên cuồng hấp thu tinh hoa trong cơ thể.

Điêu Tâm yêu tướng có huyết mạch thượng cổ Đại Yêu hiếm, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì tương lai có cơ hội đột phá Tổ Cảnh nên hấp thu tinh hoa của hắn sẽ có rất nhiều chỗ tốt, sau khi hấp thu toàn bộ tinh hoa của Điêu Tâm yêu tướng thì hư ảnh Minh Hoàng thi văn thứ mười bốn cũng nhanh ngưng tụ ra.

Một bên khac, tổ bốn nguời Thien Bao thanh thanh quyet liệt ap chế hai vị tôn giả Thiên Dạ thần điện và hai vị minh tôn Huyết Minh cung đến mức không thở nổi, thân thể đều là vết thương.

Tịch Thiên Dạ cũng không quản trận chiến đấu bên kia, có Tứ Tượng Niết Bàn Trận gia trì nên những cao thủ U Minh tộc kia căn bản không có cách nào địch nổi Thiên Bảo thánh thành, thất bại chẳng qua là chuyện sớm muộn.

Tịch Thiên Dạ đứng trước mặt vết nứt lớn kia nhìn huyết hải tanh hôi kia. Sau khi U Minh Hạt hoàng chui vào huyết hải thì không có tin tức gì.

Bỗng nhiên một cỗ sóng to không ngừng dâng lên cơ hồ muốn khiến huyết hải đổ xuống.

"Tịch công tử, thứ truy kích Diệt Thế huyết đỉa rốt cuộc là thứ gì, nó đến từ Thái Hoang thế giới U Minh hải sao?"

Một đoàn lưu quang loe lên, Hà Bách Châu xuất hiện bên cạnh Tịch Thiên Dạ, nhìn huyết hải đầy vẻ tò mò.

Sau khi Sí Lân ma tướng và Huyết Dực ma tướng hốt hoảng chạy trốn cũng không có người truy kích nàng, bất quá nàng cũng không chạy trốn mà chạy lại bên cạnh Tịch Thiên Dạ bên. Thông minh như nàng hiển nhiên đã biết được ai thắng ai thua, không cần phải chạy

Nàng nhìn huyết hải đang quay cuồng, vô cùng tò mò về lai lịch U Minh Hạt hoàng, là người của Mộ Thương đại lục, nàng cũng nghe nói nhiều truyền thuyết liên quan tới Thái Hoang thế giới, một sinh linh đến từ Thái Hoang thế giới đương nhiên sẽ hấp dẫn sự chú ý của nàng.

"U Minh Hạt là kỳ trùng ở U Minh hải, sức chiến đấu đơn thể của chúng nó rất mạnh, khiến người kiêng k nhất chính là chúng nó phần lớn đều là quần cư, thường kết bè kết đội kiếm ăn, cho nên dù cho sinh vật mạnh mẽ hơn cũng rất ít khi chọc giận chúng nó."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Trong trí nhớ Thiên Dạ thánh tổ có liên quan tới tin tức U Minh Hạt, bên trong ghi chép của U Minh hải thì U Minh Hạt tộc bị liệt là chủng tộc không thể trêu chọc.

" U Minh Hạt có thể chiến thắng Diệt Thế huyết Điệt sao?"

Hà Bách Châu hơi lo lắng hỏi, Diệt Thế huyết Điệt kh*ng b* như thế, theo phản ứng của Sí Lân ma tướng và Huyết Dực ma tướng thì U Minh Hạt hẳn là hết sức đáng sợ. Nhưng chưa từng chứng kiến nên nàng cũng không có cảm giác an toàn.

Bỗng nhiên, một thi thể vô cùng to lớn chậm rãi từ đáy biển trồi lên cơ hồ lấp đầy toàn bộ huyết hải.

"Diệt Thế huyết Điệt!"

Hà Bách Châu kinh hô, Diệt Thế huyết Điệt đáng sợ như vậy nhưng nhanh như thế lại bị g**t ch*t.

Diệt Thế huyết Điệt không chỉ có lực lượng mạnh mẽ vô cùng mà sinh mệnh lực cũng vô cùng bàng bạc, từ huyết năng thân thể nó tỏa ra cũng có thể thấy được việc g**t ch*t nó cũng không dễ dàng gì.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 1069: Thôn Phệ



Chương 1069

Nói chung, dù cho cao thủ Chí Tôn vương cấp độ thứ tư muốn g**t ch*t Diệt Thế huyết Điệt cũng không có khả năng.

Bởi vì sinh lực của nó quá mức dồi dào nên lực lượng cùng cấp độ không thể giết được.

Nhưng mà ... Diệt Thế huyết Điệt đáng sợ như vậy lại bị g**t ch*t thật không thể tưởng tượng nổi.

Chẳng lẽ lực lượng U Minh Hạt hoàng không cùng cấp bậc với Diệt Thế huyết Điệt mà thuộc tầng lớp cao hơn?

Hà Bách Châu khiếp sợ, không thể giữ nổi bình tĩnh.

Nang không ngo trên ngưoi Tịch Thiên Dạ lại có chiến lực đáng sợ như vậy, chỉ dựa vào U Minh Hạt hoàng thì dù cho cả tòa đại lục cũng không ai có thể uy h**p được hắn.

Vù!

Một đoàn quang mang lóe lên, U Minh Hạt hoàng từ trong thân thể Diệt Thế huyết Điệt chui ra rơi vào trong lòng bàn tay Tịch Thiên Dạ, thân thiết l**m láp tay hắn.

'Thế mà không tự tiện nuốt huyết năng của Diệt Thế huyết Điệt."

Tịch Thiên Dạ kinh ngạc cười nói, hơi ngạc nhiên về U Minh Hạt hoàng.

Trong cơ thể Diệt Thế huyết Điệt có huyết năng dồi dào như biển, rất hấp dẫn đối với U Minh Hạt hoàng.

Nhưng mà dù như thế U Minh Hạt hoang sau khi g**t ch*t Diệt Thế huyết đỉa nó cũng không thèm nuốt những huyết năng kia.

"Đi thôi, không cần phải khách khí, có thể nuốt bao nhiêu thì nuốt bấy nhiêu."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Sau khi được Tịch Thiên Dạ cho phép thì U Minh Hạt hoàng mới hưng phấn bay về phía thi thể Diệt Thế huyết Điệt, không ngừng phát ra tiếng kêu rít rít.

Tịch Thiên Dạ mỉm cười, trong cơ thể Diệt Thế huyết Điệt hội tụ huyết dịch tinh hoa của chúng sinh, sau khi U Minh Hạt hoàng nuốt vào sẽ có bước tiến dài. Dù sao nó vừa ra đời và vẫn đang ở giai đoạn ấu thú nên cần đại lượng năng lượng để phát triển.

"Ngươi tu luyện công pháp có vẻ cũng có thể thôn phệ huyết dịch tinh hoa, thi thể Diệt Thế huyết Điệt đối với ngươi mà nói cũng hẳn là đại bổ a?"

Hà Bách Châu nhìn về phía Tịch Thiên Dạ thắc mắc lí do Tịch Thiên Dạ không đi thôn phệ huyết dịch tinh hoa của Diệt Thế huyết Điệt.

Dù cho nàng cũng rất muốn huyết dịch kia, mặc dù nàng không thể trực tiếp thôn phệ huyết dịch tinh hoa của Diệt Thế huyết Điệt, nếu lấy thi thể Diệt Thế huyết Điệt đem ra bên ngoài bán thì giá trị của nó đoán chừng cũng không kém hơn một thanh đế khí.

Đương nhiên đó là chiến lợi phẩm của Tịch Thiên Dạ, nàng không có khả năng cũng không dám động vào.

"Huyết dịch tinh hoa trong cơ thể Diệt Thế huyết Điệt chính là tàn sát chúng sinh mà có, thôn phệ chúng để tu luyện sẽ nhiễm phải chúng sinh nhân quả, được không bù mất."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Chúng sinh nhân quả?

Hà Bách Châu nghe vậy có chút mơ hồ.

Chúng sinh nhân quả là gì nàng chưa bao giờ nghe qua.

Mặc dù nguồn gốc huyết dịch tinh hoa trong cơ thể Diệt Thế huyết Điệt có chút tàn nhẫn nhưng dù sao người chết không thể sống lại, Tịch Thiên Dạ g**t ch*t Diệt Thế huyết Điệt cũng xem như giúp những người bị thôn phệ báo thù.

Nhất là huyết dịch tinh hoa kia đã hóa thành năng lượng tinh thuần nhất, thôn phệ những thứ này gần như sẽ không có vấn đề gì.

Tịch Thiên Dạ vẻn vẹn bởi vì chúng sinh nhân quả liền từ bỏ cơ duyên lớn như thế khiến nàng thực sự không thể hiểu được.

Tịch Thiên Dạ cười cười không trả lời nghi vấn của Hà Bách Châu.

Cái gọi là chúng sinh nhân quả đối tu sĩ phổ thông không quan trọng, nhưng Tịch Thiên Dạ từng là chúa tể giữa thiên địa nên rất coi trọng nhân quả chi đạo. Những huyết dịch tinh hoa kia hoàn toàn thuần khiết, không có vấn đề gì.

Nhưng nhân quả lại ở khắp mọi nơi, không có khả năng rũ sạch.

Nhiễm phải ngàn tỉ nhân quả của chúng sinh, về sau tu luyện sẽ có trở ngại tương đối lớn, thậm chí có khả năng xuất hiện tâm ma kiếp.

Tịch Thiên Dạ không phải không có biện pháp giải quyết vấn đề này, nhưng quá phiền phức, vẻn vẹn một chút huyết dịch tinh hoa lại rước thêm phiền toái.

Diet The huyet Diet vua chet, cao thu cua U Minh toc cung lan lượt tử vong, toàn bộ Trạch Thủy thành lập tức quần long vô thủ, hàng loạt tu sĩ cùng quân đội U Minh tộc bắt đầu chạy trốn, không có cường giả đứng đầu tọa trấn thì bọn hắn cũngkhông có khả năng chiến thắng Thiên Bảo thánh thành, ở lại chỉ có một con đường chết.

Người của Thiên Bảo thánh thành mặc dù có thể g**t ch*t những cao thủ hàng đầu của U Minh tộc nhưng không thể ngăn được quân đội U Minh tộc, dù sao bọn hắn chỉ có một ít người, không thể ngăn được những người chạy trốn.

Đưong nhien cung khong can thiet đi chan đuong, sau khi nhị Dai Minh ton chết thì những người kia đều là đám ô hợp, giữ lại bọn hắn cũng không có uy h**p gì.

Một ngày sau, chiến trường Trạch Thủy thành triệt để bị dẹp tan, hàng loạt sinh linh được cứu ra.

Những sinh linh bị nhốt ở trong lồng cũng không dưới tại mười ức, toàn bộ chen chúc ở một không gian thu hẹp.

Những người được cứu ra tu tập cung một chỗ hóa thành một trại dân tị nạn khổng lồ, tạm thời do người Thiên Bảo thánh thành quản lý.

Bọn hắn có thể sống sót sau tai nạn nên rất vui mừng và cảm kích.

Dù sao nếu không có Thiên Bảo thánh thành và Tịch Thiên Dạ cứu giúp thì tù phạm như bọn hắn cuối cùng chỉ sợ sẽ trở thành thức ăn của Diệt Thế huyết Điệt.

So với những người bị Diệt Thế huyết Điệt thôn phệ hóa thành một bộ phận sinh linh ở huyết hải thì bọn hắn quá may mắn.

Tịch Thiên Dạ khoanh chân ngồi ở vùng trời huyết hải bố trí một tòa trận pháp huyền diệu đã qua một ngày một đêm, rõ ràng trận pháp kia khá phức tạp nên Tịch Thiên Dạ cũng cần rất nhiều thời gian mới có thể bố trí được.

"Thi thể Diệt Thế huyết Địa uể oải thật nhanh, huyết dịch tinh hoa trong cơ thể sợ là đã bị rút đi bảy phần."

Mấy tên Thiên Bảo thánh thành đứng chung một chỗ yên lặng nhìn Diệt Thế huyết Điệt trong biển máu.

Kí ức của bọn hắn về vật kia vẫn còn mới mẻ, nếu không có Tịch Thiên Dạ chỉ sợ bọn họ cũng đã chết ở nơi này.

"Tốc độ thôn phệ kh*ng b* như thế thì ta chưa từng nghe thấy cũng chưa từng nhìn thấy, U Minh Hạt hoàng quả nhiên kh*ng b* như trong truyền thuyết."

Tước Vân Đồng l**m môi nhìn thân thể Diệt Thế huyết đỉa, trong mắt có từng tia khát vọng cùng hâm mộ.

"Sau khi thôn phệ huyết dịch tinh hoa của Diệt Thế huyết Điệt thì U Minh Hạt hoàng càng thêm mạnh mẽ, có lẽ Tịch Thiên Dạ có năng lực ngăn cản âm mưu của U Minh tộc."

Chúc Diễm Tâm trầm giọng nói ra.

"Nhưng hắn làm sao có thể đi được? Dù sao hắn cũng chỉ là khách đến từ thiên ngoại, không đáng sống chết với U Minh tộc."

Hàn Ảnh Nghi cau mày nói.
 
Back
Top Bottom