Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vạn Cổ Cuồng Đế

Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 940: Về mặt sức mạnh



Thân Đồ Viên Kiệt cùng Tư Đồ Huy âm thầm kinh hãi nhìn lên trận chiến trước mắt, con Nguyên Long Huyền Linh Quy quả nhiên quá kh*ng b*, vẫn chưa phải là Thánh Thiên vương cảnh mà lại có thể chiến đấu một trận cân sức cùng Điền Quy Nguyên.

Khó trách con Nguyên Long Huyền Linh Quy Chí Tôn Vương cảnh mười vạn năm trước kia lại khiến cho đại lục thiệt hại khủng khiếp như vậy.

Nguyên Long Huyền Linh Quy rất phách lối, tất cả đều là trực tiếp cứng đối cứng, đối mặt Thánh Thiên vương chân chính hắn căn bản không hề khiếp sợ chút nào.

Sắc mặt Điền Quy Nguyên nghiêm trọng, hắn cũng không ngờ rằng kết quả lại như thế.

Về mặt sức mạnh thì Nguyên Long Huyền Linh Quy không kém hắn bao nhiêu, thần kỳ hơn nhất chính là nó căn bản không hề bị Thánh Thiên vương địa vực của hắn áp chế.

Nhưng hễ không phải là Thánh Thiên vương chân chính, thì hầu như không có khả năng tránh khỏi sự áp chế của Thánh Thiên vương địa vực, bởi vì đây là sức mạnh thiên địa, ở một góc độ nào mà nói cũng là một loại thiên địa pháp tắc.

Bên trong thế giới này bất luận sinh linh nào cũng đều phải tuân theo pháp tắc, Nguyên Long Huyền Linh Quy lại có thể ngoại lệ, thật khiến hắn kinh hãi.

Không ít người trong thành cũng bị thực lực của Nguyên Long Huyền Linh Quy làm cho kinh sợ.

Không phải thánh Thiên Vương lại có thể chiến đấu cân sức cùng Thánh Thiên vương chân chính, thật là điều vạn năm đều hiếm thấy.

"Đầu kia Nguyên Long Huyền Linh Quy quả nhiên mạnh mẽ, nếu là chiến sủng của bản công chúa thì hay biết mấy."

Giang Hoài Nguyệt đứng tại trước cửa sổ, ánh mắt đầy vẻ ái mộ nói. Trời sinh cho nàng tính hiếu chiến, ngay từ đầu đã vô cùng kỳ vọng mình có một đầu chiến thú chiến thú mạnh mẽ, nhưng có làm sao cũng không thể tìm kiếm được chiến thú phù hợp với tiêu chuẩn của nàng. Giờ phút này thấy Nguyên Long Huyền Linh Quy, đương nhiên liền ước ao hâm mộ.

So với một tháng trước, Nguyên Long Huyền Linh Quy rõ ràng mạnh hơn nhiều. Một đầu chiến thú có thể so với Thánh Thiên vương, thử hỏi người nào không hâm mộ ghen ghét, ngay cả hoàng đế của chín đại hoàng bộ cũng đều mong mà không được.

Sắc mặt Điền Quy Nguyên ngưng trọng, đã thi triển toàn lực nhưng vẫn không làm gì được Nguyên Long Huyền Linh Quy. Một bên khác không có hắn dẫn đầu, tám tên bán bộ Thánh Thiên vương còn lại cũng khó mà có thể phá hỏng 16 tòa trận pháp trung phẩm Thiên Vương trong một khoảng thời gian ngắn, trong lúc nhất thời hai bên giằng co quyết liệt.

"Hừ! Khó trách lại dám lớn lối như thế, quả nhiên có cao thủ tọa trấn bên trong Xương Trạch thành. Tám người các ngươi cùng ta ra tay giải quyết Nguyên Long Huyền Linh Quy trước rồi hẳn tính đến chuyện phá huỷ Thiên Vương trận pháp của thành Xương Trạch."

Điền Quy Nguyên lạnh lùng nói, chuyện cho tới nước này hắn cũng không thể không xin giúp đỡ, dù sao chỉ dựa vào sức mạnh của một mình hắn, có lẽ vẫn có thể ngăn chặn Nguyên Long Huyền Linh Quy, nhưng để giải quyết triệt để nó thì hầu như không có cách nào có thể làm được.

Thân Đồ Viên Kiệt cùng Tư Đồ Trình thấy vậy liếc mắt nhìn nhau, không một chút lưỡng lự mà lập tức từ bỏ dây dưa với trận pháp của thành Xương Trạch, lập tức rời khỏi pháp trận mà xông về phía Nguyên Long Huyền Linh Quy trên không trung.

Tám tên cao thủ bán bộ Thánh Thiên vương đến từ bốn gia tộc, Điền thị nhất tộc, Thân Đồ gia tộc, Tư Đồ gia tộc cùng Trương gia.

Cái gọi là Trương gia, chính là gia tộc của Trương Cát Tượng, mặc dù Trương gia của Trương Cát Tượng không cường thịnh như Điền thị nhất tộc,m nhưng trên đại lục cũng thuộc về thế lực mạnh nhất,so với Thân Đồ gia tộc cùng Tư Đồ gia tộc cũng không kém cạnh gì.

Trương Cát Tượng bị người bên trong thành Xương Trạch g**t ch*t, Trương thị nhất tộc đương nhiên không có thể nén giận, lúc này đã có Thái Thượng trưởng lão trong gia tộc đứng ra, cùng Điền thị tộc chủ thảo phạt thành Xương Trạch.

Sau khi tám tên cao thủ cấp độ bán bộ Thánh Thiên vương gia nhập chiến trường, tình hình trận chiến đã lập tức phát sinh một chút biến hóa, Nguyên Long Huyền Linh Quy mặc dù rất mạnh nhưng chung quy vẫn chưa đột phá thành Thánh Thiên vương chân chính, trong nhất thời cũng đã bị chín đại cao thủ mà Điền Quy Nguyên dẫn theo ngăn chặn lại.

Hơn nữa, tám tên cao thủ cấp độ bán bộ Thánh Thiên vương bên trong địa vực Thánh Thiên vương của Điền Quy Nguyên, sức mạnh chẳng những không bị suy yếu đi mà ngược lại còn tăng cường rất nhiều, Thánh Thiên vương địa vực có thể phân biệt rõ ràng được địch nhân cùng bằng hữu.

Rống!

Nguyên Long Huyền Linh Quy thét lên một tiếng, đối mặt với đội hình đáng sợ như vậy, nó cũng không dám giữ lại, lúc này thân thể liền tăng lớn, hóa thành một tôn ô quy khổng lồ dài đến hai vạn trượng, tựa như là trên một tòa phù không đảo giữa bầu trời.

"Nguyên Long Hóa Tinh Thuật."

Thiên địa hắc ám, sao trời vô tận buông xuống, chiếu rọi sáng rực cả màn đêm.

Nguyên Long Hóa Tinh Thuật chính là yêu thuật thiên phú nổi danh nhất Nguyên Long Huyền Linh Quy nhất tộc, dù cho Thánh Thiên địa vực của Điền Quy Nguyên cũng không thể ngăn cản được.

Ngàn dặm thiên địa lập tức liền biến thành đêm tối.

"Nguyên Long Hóa Tinh Thuật trong truyền thuyết!"

Ánh mắt Điền Quy Nguyên co rụt lại, sắc mặt nghiêm nghị. Làm tộc chủ của Điền thị nhất tộc, trước khi tới đây hắn đương nhiên đã điều tra nhưng tư liệu liên quan tới Nguyên Long Huyền Linh Quy, biết được Nguyên Long Hóa Tinh Thuật chính là yêu thuật thiên phú mạnh nhất của Nguyên Long Huyền Linh Quy nhất tộc, phàm là có thể thi triển ra Nguyên Long Hóa Tinh Thuật Nguyên Long Huyền Linh Quy đều là nhưng con có huyết mạch thượng cổ vô cùng tinh khiết.

Hắn không ngờ rằng Nguyên Long Huyền Linh Quy trước mắt lại có thể thi triển ra Nguyên Long Hóa Tinh Thuật.

Theo sử thư ghi lại, lúc tên Nguyên Long Huyền Linh Quy mười vạn năm trước kia thi triển Nguyên Long Hóa Tinh Thuật, bóng tối bao trùm nghìn dặm thiên địa, những nơi đi qua đều là đêm tối cùng sao trời.

Một lát sau, đã có bốn tên Chí Tôn Vương cảnh lặng yên không một tiếng động mà ngã xuống.

Trận chiến kia nghe nói Chí Tôn Vương cảnh ngã xuống có hơn mười người, dường như hao hết sạch toàn bộ nội tình của Tinh Linh tộc, Xi Man tộc cùng U Minh tộc.

Ầm ầm!

Ánh sao rủ xuống, tinh huy vô tận chiếu sáng rực rỡ cả thiên địa.

Điền Quy Nguyên đứng mũi chịu sào, bị cự lực của một vệt sao trời vô hình đánh trúng, thân thể hắn lúc này chấn động, không khống chế được mà phun ra một ngụm máu tươi.

Điền Quy Nguyên còn như vậy, tám tên cao thủ cấp độ bán bộ Thánh Thiên vương còn lại nhiên là thảm hại hơn, toàn bộ bay ngược ra ngoài, trên thân thể xuất hiện hàng loạt vết rách, một vệt sao trời chui vào hắn trong cơ thể, hóa thành hỏa diễm không ngừng cháy.

Trong chốc lát, chín đại cao thủ hầu như đều đã bị thương.

Nhưng sau này chẳng biết tại sao hàng loạt tinh khí thiên địa xói mòn, pháp tắc thế giới cũng trở nên thiếu hụt dẫn đến La Thương kiếm cũng không ngừng thoái hóa, cho đến ngày nay đã hoàn toàn mất đi linh tính, đương nhiên không còn là đế khí như đã từng.

Nhưng mặc dù La Thương kiếm mất đi linh tính, đã không còn sức mạnh cùng quy tắc nhưng cũng có nền tảng là một đế khí, đặt trong tay Điền Quy Nguyên thì mạnh hơn nhiều so với Thiên Vương chiến binh bình thường.

"La Thương kiếm là bảo vật trấn tộc của Điền thị nhất tộc, Điền thị tộc chủ xem ra cũng đã vận toàn lực, lại còn đem La Thương kiếm ra."

Lúc Điền thị tộc chủ đem La Thương kiếm ra, toàn bộ Xương Trạch thành đều oanh động.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 941: Chu Bách Hà Khinh Thường



Chương 941

Danh tiếng của La Thương kiếm tại Nhân tộc cũng không nhỏ, có quan hệ cùng thượng cổ đế khí trong truyền thuyết. Dù La Thương kiếm hiện tại có vẻ chỉ kém một chút so với chân chính Thánh Thiên Vương chiến binh, nhưng cũng thuộc về vũ khí cấm ky.

Điền thị nhất tộc có thể ngồi vững vàng tại vị trí 17 tộc hơn vạn năm đều chưa từng phát sinh biến cố quá lớn có quan hệ rất lớn cùng La Thương kiếm.

"Điền thị tộc chủ cuối cùng cũng toàn lực chiến đấu."

Sắc mặt Giang Hoài Nguyệt ngưng trọng nói.

Một đám các nguyên lão Mộ Phong hoàng bộ sau lưng nàng cũng ngưng trọng gật đầu.

Các nhóm thế lực giống chín bộ 17 tộc này cơ bản đều có một chút đồ vật áp đáy hòm. Tỷ như Mộ Phong hoàng bộ bọn hắn có một thanh chân chính Thánh Thiên Vương chiến binh, hai cổ khí được truyền thừa từ thời kỳ Thượng Cổ đến nay.

La Thương kiếm của Điền thị nhất tộc chính là nội tình áp đáy hòm của Điền thị nhất tộc, việc Điền Quy Nguyên mang La Thương kiếm ra ngoài, rõ ràng mưu đồ toan tính không nhỏ.

Chu Bách Hà chắp tay sau lưng đứng sau mọi người, khóe môi hơi nhếch lên nhìn Điền Quy Nguyên lấy ra La Thương kiếm, có mấy phần trào phúng ý vị.

Dĩ nhiên những người khác trong lầu các cũng không nhìn thấy biểu lộ của hắn thời khắc này, nếu nhìn thấy, sợ là sẽ cảm thấy kỳ quái. La Thương kiếm trong truyền thuyết xuất thế, không khiếp sợ thì thôi, thế mà còn trào phúng khinh thường?

"Chu Bách Hà, ngươi là đang tâm tính gì vậy? Ước ao ghen tị sao!"

Giang Hoài Nguyệt tương đương cơ linh, thiên sinh liền có một cỗ giác quan thứ sáu đặc thù, tỷ như nàng có thể cảm ứng được từ người Tịch Thiên Dạ đồ vật mà người khác không cảm ứng được.

Mặc dù Giang Hoài Nguyệt không trông thấy biểu lộ của Chu Bách Hà, nhưng lại có thể mơ hồ phát giác ý vị trào phúng từ người hắn.

Ước ao ghen tị?

Chu Bách Hà nghe vậy sững sờ, một trận cười khổ lắc đầu.

"Đây là chí bảo của Nhân tộc chúng ta, đồ vật trấn áp khí vận, vài kẻ ngoại lai các ngươi đừng suy nghĩ nhiều."

Giang Hoài Nguyệt trợn mắt nhìn Chu Bách Hà, tự cho rằng nhìn thấy trọng bảo của thế giới bọn hắn thì trong lòng Chu Bách Hà liền có chút không thăng bằng.

"Một thanh tàn phá đế khí mà thôi, bản công tử có gì để suy nghĩ nhiều .... "

Chu Bách Hà tương đương im lặng, trong mắt hắn thì chuôi La Thương kiếm này cũng chỉ là một thanh đồ vật trong trạng thái nửa hủy mà thôi. So sánh cùng chân chính đế khí thì kém nhau quá xa.

Chuôi La Thương kiếm này tại thời Thượng Cổ chính là một thanh đại đế chi khí trân quý.

Chân chính đại đế chi khí, chớ nói thế giới này, mà cho dù tại Mộ Thương đại lục bọn hắn cũng là chí cao bảo vật.

Nhưng La Thương kiếm rõ ràng đã không còn rực rỡ như đã từng, sau khi linh tính toàn bộ xói mòn, đừng nói đại đế chi khí, dù cho so sánh cùng đế khí bình thường nhất đều không có tư cách.

Có lẽ trước kia Mộ Thương đại lục phát hiện Chân Mộc linh thổ dù thuộc về thượng cổ di địa; có U Minh tộc, Tinh Linh tộc cùng Xi Man tộc thời đại thượng cổ tương đương cường thịnh .... Nhưng các phương diện truyền thừa lại vẻn vẹn chỉ ở bên trong phạm vi Thánh cảnh, như bị lực lượng Thiên Đạo chém đứt một đoạn.

Chớ nói tu sĩ Thánh cảnh trở lên, dù cho bảo vật Thánh cảnh trở lên cũng là tương đương hiếm thấy. Tỷ như đế khí, đế đan, đế trận ..... thậm chí đế đạo pháp tắc đều không tồn tại.

Dù cho đã từng tồn tại như Đế cấp vật phẩm, theo thời gian trôi qua cũng sẽ thoái hóa đến trạng thái nửa hủy diệt.

Cho nên vũ khí mạnh nhất bên trong thế giới này không phải đế khí mà là Thiên Vương Thánh khí cùng Chí Tôn Thiên Vương khí.

Thiên Vương Thánh khí có chút tương tự với Thiên Thánh chi khí trong truyền thuyết, uy lực vẻn vẹn chỉ kém một chút, Mộ Thương đại lục đã từng tại thế giới này làm ra một thanh Thiên Vương khí.

Còn chí tôn Thiên Vương khí chính là vũ khí mạnh nhất bên trong thế giới này, nghe nói chỉ có tam đại chủng tộc mạnh nhất mới có thể nắm giữ.

Dựa theo suy đoan của Mộ Thương đại lục, chí tôn Thiên Vương khí rất có thể gần với Chí Thánh khí trong truyền thuyết.

Tuy nhiên, chí tôn Thiên Thánh khí bên trong Nhân tộc có lẽ không tồn tại, chỉ có chủng tộc trong tam đại chí cường mới có thể tồn tại. Mộ Thương đại lục mấy vạn năm tới vẫn muốn nghiên cứu ra một thanh chí tôn Thiên Thánh khí ra ngoài nhưng vẫn luôn không thành công.

.....

"Thế mà có thể trông thấy La Thương kiếm trong truyền thuyết xuất thế, việc này quả không lỗ."

Bên trong một tòa lầu các lịch sự tao nhã, hai thanh niên nam tử ngồi đối diện nhau, một người tướng mạo anh tuấn, có mấy phần phong lưu phóng khoáng. Người còn lại trên thân tản ra khí chất kiên cường nghiêm túc, như một tên tướng quân trẻ tuổi kinh nghiệm sa trường.

Hai người này không ai khác, chính là hai tên hoàng tử của Trụ Sơn hoàng bộ, Đốc Anh hoàng tử cùng Đốc Trọng hoàng tử.

Ba ngày trước đó, hai người bí mật đến Xương Trạch thành, một mực bí mật ẩn cư bên trong phủ đệ.

"Ngũ hoàng đệ, công chiếm Xương Trạch thành chính là sự tình Trụ Sơn hoàng bộ chúng ta, ngươi mạo muội để mấy tộc Điền thị tham dự vào cũng không ổn đâu."

Nhị hoàng tử Đốc Trọng của Trụ Sơn hoàng bộ khẽ cau mày, Điền thị nhất tộc cùng mấy tộc khác không nằm trong phạm vi liệt kê của Trụ Sơn hoàng bộ bọn hắn. Hơn nữa ai cũng có thể nhìn ra Điền thị chờ mấy tộc khác nguyện ý xuất binh, rõ ràng có mưu đồ, sao lại thật sự chỉ vì giúp Trụ Sơn hoàng bộ bọn hắn thu phục đất mất.

"Nhị hoàng huynh, ngươi cũng hiểu biết. Kế hoạch tiến đánh Xương Trạch thành lần này, người có thể áp dụng cùng chính là mẫu tộc Ngô thị nhất tộc ta. Trụ Sơn hoàng bộ chúng ta cách xa đại bình nguyên Thu Cách Nhã, điều khiển binh tướng không tiện, chỉ có mượn nhờ lực lượng Ngô thị nhất tộc mới có thể trong thời gian ngắn thu phục Xương Trạch thành. Còn kế hoạch bọn hắn an bài thì một vãn bối như ta cũng không cách nào nhúng tay vào."

Đốc Anh hoàng tử thản nhiên nói.

"Ngũ hoàng đệ, chúng ta đều là hoàng tử của Trụ Sơn hoàng bộ, nên hết thảy đặt lợi ích của Trụ Sơn lên hàng đầu, ngàn vạn không nên làm vậy."

Đốc Trọng hoàng tử đưa ra ý kiến.

Hơn nữa Xương Trạch thành là cửa ra vào đại bình nguyên Thu Cách Nhã, nếu bị chưởng khống trong tay những người khác thì Trụ Sơn hoàng bộ bọn hắn muốn tiến một bước chưởng khống đại bình nguyên Thu Cách Nhã sẽ sinh ra trở ngại tương đối lớn.

Làm như thế chẳng phải để kẻ khác bóp lấy xương mềm chủa chính mình sao? Phụ hoàng là người thông minh như vậy sao có thể làm ra sự tình không khôn ngoan như thế.

Đốc Trọng hoàng tử lo lắng, nhưng Đốc Anh hoàng tử lại tương đương hưng phấn.

Thêm mấy gia tộc lớn như Điền thị xuất hiện chỉ là bước kế hoạch đầu tiên của hắn thôi. Lần này tới Xương Trạch thành, hắn chắc chắc phải khải hoàng trở về, lập nên công lớn.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 942: Cổ Khí Oai



Chương 942

Còn có dẫn sói vào nhà hay không, ảnh hưởng đến lợi ích của Trụ Sơn hoàng bộ bọn hắn hay không thì Đốc Anh hoàng tử căn bản không thèm để ý.

Trên thực tế từ khi biết được phụ hoàng có ý bồi dưỡng Đốc Trọng, ý đồ coi hắn thành người thừa kế, tâm tư của Đốc Anh đã phát sinh biến hóa.

Hắn không ngốc, đương nhiên có thể nhìn ra người mà trong lòng phụ hoàng thật sự yêu mếm chính là Đốc Trọng, cũng chính vì như thế nên hắn mới không thể ngồi chờ chết.

Nếu như Ngô thị nhất toc có thể đạt được lợi ích lớn trên vùng Thu Cách Nhã đại bình nguyên, ngược lại hắn sẽ cam tâm tình nguyện mà xem, dù sao sau khi mẫu tộc của hắn đủ mạnh khẳng định sẽ tận lực trợ giúp hắn tranh đoạt hoàng vị, đến lúc đó khi chịu ảnh hưởng và kiềm chế các phe, phụ hoàng muốn không cho hắn đăng cơ cũng không được.

Đốc Anh hoàng tử vuốt vuốt quat xếp trong tay, nhìn trận chiến trên bầu trời, trong mắt đã đầy thèm muốn về tương lai tốt đẹp.

Biểu lộ của Điền Quy Nguyên rất trịnh trọng, lúc lấy La Thương kiếm ra cũng có nghi thức, hai tay của hắn ôm kiếm, khuôn mặt trang nghiêm như đang tế bái tổ tiên.

Trên thực tế La Thương kiếm tại Điền thị nhất tộc có trên vạn năm lịch sử, có thể xưng là một nửa tổ tiên của Điền thị nhất tộc.

Điền thị nhất tộc ngày đêm tế bái La Thương kiếm tựa thờ cúng với trời, do thôn tính thiên địa tinh khí và huyết mạch nguyên khí nên La Thương kiếm và huyết mạch của Điền thị nhất tộc đương nhiên có liên quan kỳ diệu với nhau.

Luc Điền Quy Nguyên nang La Thương kiếm lên thì nó hơi phát ra tiếng kêu khẽ rồi tỏa ra một khí tức kiếm đạo kỳ lạ mà huyền diệu.

Sau một khắc, toàn bộ tu sĩ trong Xương Trạch thành hễ đã đeo chiến kiếm đều phát hiện kiếm đeo của mình khẽ chấn động, giống như Vạn Kiếm Triều Tông, kêu gọi lẫn nhau giống với La Thương kiếm trong tay Điền Quy Nguyên.

"Nguyên Long Huyền Linh Quy, có thể khiến cho bản tọa sử dụng thánh vật của gia tộc, ngươi dù cho chết cũng đủ kiêu ngạo."

Sau khi Điền Quy Nguyên thờ cúng hoàn tất, ánh mắt liền lạnh lùng nhìn Nguyên Long Huyền Linh Quy.

Ánh mắt Nguyên Long Huyền Linh Quy cũng ngưng trọng, thu hồi thái độ bỡn cợt bất cần trước đó nhìn La Thương kiếm trong tay Điền Quy Nguyên trong mắt có chút kiêng kị.

Trực giác nói cho nó biết La Thương kiếm trong tay Điền Quy Nguyên hết sức đáng sợ, nói không chừng thật sự có khả năng uy h**p tính mạng của nó.

"Mấy người các ngươi kiềm chế hai bên trái phải của nó lại, còn bản thể của nó ta sẽ tự mình chém chết."

Điền Quy Nguyên lạnh lùng nói.

Nói xong hắn đột nhiên bước về phía trước một bước, một uy thế kinh người từ trên người hắn bộc phát ra khí tức vô tận bao phủ toàn bộ thiên địa đề.

Quy tắc thiên địa phạm vi ngàn dặm toàn bộ đều hiện ra đụng vào Nguyên Long Hóa Tinh Thuật của Nguyên Long Huyền Linh Quy, giống như có hai thế giới đang kịch liệt ma sát và va chạm.

Nguyên Long Hóa Tinh Thuật của Nguyên Long Huyền Linh Quy tuy là huyền diệu, cho dù là lĩnh vực Thánh Thiên vương của Điền Quy Nguyên cũng không thể ngăn cản, nhưng dù sao cũng là một loại trong bí pháp thần thông, thi triển loại bí thuật thần thông này dù thế nào cũng không có cách nào hoàn toàn vòng qua quy tắc thiên địa.

Cho nên Điền Quy Nguyên vẫn có khả năng lợi dụng lĩnh vực Thánh Thiên vương va chạm và quay nhiễu đến chỗ hư không do Nguyên Long Hóa Tinh Thuật tạo ra.

Chỉ sau một lát sau, chỗ màn đêm do Nguyên Long Hóa Tinh Thuật vạch ra đã co nhỏ lại rất nhiều, thậm chí từ trong rìa của khe hẹp không ngừng chui ra từng đạo Thiên Vương pháp tắc.

Những Thiên Vương pháp tắc kia xuất hiện lập tức khiến cho tám tên bán bộ Thánh Thiên vương khác như cá gặp nước, vốn bọn hắn đang bị thế giới của Nguyên Long Hóa Tinh Thuật ngăn chặn, lúc này đã bộc phát ra một năng lượng kinh thiên động địa, đánh về phía Nguyên Long Huyền Linh Quy.

Không có thế giới áp chế của Nguyên Long Hóa Tinh Thuật tạo ra, cho dù là tám người bọn họ cũng có thể tạo ra áp lực không nhỏ cho Nguyên Long Huyền Linh Quy không.

Lại thêm Điền Quy Nguyên nhìn chẳm chằm, đương nhiên là càng thêm đáng

sợ

Điền Quy Nguyên từng bước một bước ra, mỗi một bước đều tỏa ra sức mạnh vô tận va chạm với hóa tinh thế giới của Nguyên Long Huyền Linh Quy, không ngừng giảm bớt sức mạnh và không gian của hóa tinh thế giới.

"Một bầy kiến hôi, tìm cái chết!"

Nguyên Long Huyền Linh Quy tức đến nổ phổi, không ngừng thôi động sức mạnh tinh tú đánh về phía chín người Điền Quy Nguyên.

Hóa tinh thế giới được tạo ra từ Nguyên Long Hóa Tinh Thuật đã bị Điền Quy Nguyên áp chế một nửa, uy lực lập tức tiêu giảm, đã không còn cách nào làm gì chín người kia.

Nguyên Long Huyền Linh Quy rơi vào đường cùng chỉ có thể không ngừng vung móng vuốt to lớn lên, dựa vào sức mạnh của thân thể đập nhiều tên bán bộ Thánh Thiên vương ói máu bay ngược ra ngoài.

Nhưng nó có thể đánh bay bán bộ Thánh Thiên vương, còn Điền Quy Nguyên và Thánh Thiên vương chân chính thì không cách nào đánh bay, hơn nữa trong tay của Điền Quy Nguyên có La Thương kiếm làm nó kiêng kỵ nhất.

"Một con súc sinh mà thôi, chết đi cho ta."

Điền Quy Nguyên cười lạnh, La Thương kiếm trong tay toát ra rất nhiều kiếm mang, những kiếm mang kia tụ vào một chỗ hóa thành từng chuôi kiếm ánh sáng, trong chốc lát như thủy triều bao trùm toàn bộ thế giới.

Phốc xuy phốc xuy!

Trên thân thể của Nguyên Long Huyền Linh Quy xuất hiện hàng loạt vết rách, từng đạo Kiếm Ngân dài đến mấy trăm trượng, thậm chí mấy ngàn trượng, đập vào mắt thật là kinh hãi.

Nếu không phải Nguyên Long Huyền Linh Quy thi triển bí thuật khóa toàn bộ khí huyết của chính mình lại, e là trong khoảnh khắc sẽ có sông máu từ trên trời giáng xuống, nhuộm cả đại địa thành huyết sắc.

Nguyen Long Huyen Linh Quy kinh hai không thoi, tran đay hoang sợ nhìn La Thương kiếm trong tay Điền Quy Nguyên, từ trên thân kiếm kia khiếm nó thật sự cảm nhận được một khí tức tử vong.

Nó mặc dù da dày thịt beo, đon cong kích bình thường can bản không có cách nào làm bị thương nó được, thậm chí công kích của Điền Quy Nguyên cũng chỉ có thể làm nó bị thương nhẹ, nhờ vào sức mạnh của Minh Hoàng Luyện Thi thuật, thời gian nháy mắt đã có thể khỏi hẳn.

Trong mắt Điền Quy Nguyên lạnh lẽo. Hắn đương nhiên nhìn ra Nguyên Long Huyền Linh Quy mặc dù mạnh nhưng không cường thế như trong tưởng tượng của mọi người như vậy, sau khi thi triển Nguyên Long Hóa Tinh Thuật đánh lui chín người bọn hắn trước đó, kỳ thật thương thế của Nguyên Long Huyền Linh Quy cũng không nhẹ, chỉ là thân thể của nó tương đối kỳ diệu, không chỉ lực phòng ngự kinh người mà còn có thể làm thương thế khỏi hẳn trong khoảnh khắc giống như cơ thể bất tử quỷ dị khó lường.

Cũng chính vì như thế, Điền Quy Nguyên là một Thánh Thiên vương chân chính lại mang theo tám tên bán bộ Thánh Thiên vương còn bị một con thú Nguyên Long Huyền Linh Quy cuốn lấy ngăn lại.

Nhưng giờ phút này năng lực khôi phục và lực phòng ngự quỷ dị kia của Nguyên Long Huyền Linh Quy đều bị La Thương kiếm ngăn chặn, như vậy muốn g**t ch*t Nguyên Long Huyền Linh Quy đã đơn giản hơn nhiều.

Dù sao Nguyên Long Huyền Linh Quy có mạnh cũng không phải hoang thú Thánh Thiên vương chân chính, sao có đạo lý giết không chết.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 943: Vân Vụ Long Ấn Đồ



Chương 943

Kiếm của Điền Quy Nguyên quả thật vô cùng đáng sợ, chỉ chốc lát sau trên thân thể Nguyên Long Huyền Linh Quy liền thủng trăm ngàn lỗ, toàn bộ thân thể cao lớn mấy vạn trượng đều là vết máu, những vết thương kia vô cùng khủng lồ như những khe rãnh thâm thúy trên mặt đất.

Thân thể Minh Hoàng luyện thi mặc dù đang tận lực không phục thương thế nhưng sau khi bị La Thương kiếm khắc chế thì năng lực khôi phục đã không bằng một phần mười trước đó. Nếu cứ kéo dài như vậy, Nguyên Long Huyền Linh Quy sợ là sẽ thật sự chết dưới Điền Quy Nguyên kiếm.

"La Thương kiếm không hỗ là cổ khí Nhân tộc danh truyền lâu đời, quả nhiên tương đương lợi hại."

Giang Hoài Nguyệt trên lầu các tràn đầy kinh ngạc thán phục nói.

Các nguyên lão Mộ Phong hoàng bộ khác cũng vô cùng ngưng trọng và kiêng

ky.

Nếu Điền Quy Nguyên kiếm chém về bọn hắn, sợ là trong nháy mắt thì họ sẽ chết oan uổng, hơn nữa hồn phi phách tán.

Dù là Chu Bách Hà cũng không thể không thừa nhận, La Thương kiếm mặc dù đã không phải đại đế chi khí như đã từng nhưng dù sao cũng có nội tình đại đế chi khí, không có chân chính đế khí bên trong thế giới này nên những thứ như La Thương kiếm liền có thể xưng là bảo vật vô địch.

Toàn bộ Xương Trạch thành đều nghị luận ầm ĩ, toàn bộ đều đang nói đến Nguyên Long Huyền Linh Quy lúc nào sẽ bị g**t ch*t.

Mà hạ nhân của Yên Nhạc hoàng bộ tại Xương Trạch thành cũng đã bi quan, Nguyên Long Huyền Linh Quy mạnh mẽ như vậy mà lại bị trấn áp thê thảm.

Nếu Nguyên Long Huyền Linh Quy bị đánh chết thì bọn hắn lấy gì chống lại mấy người Điền Quy Nguyên?

"Kinh hoảng cái gì, không phải vẫn chưa chết sao?"

Tô Hàm Hương lạnh lùng nói, sau đó quay đầu nhìn về Khang Vương:

"Hoàng thúc, quân đoàn Thánh Giả chúng ta chuẩn bị thõa đáng chưa vậy?"

"Vừa mới chuẩn bị thõa đáng, tùy thời có thể đùng phát ra dung hợp nhất ích."

Khang Vương ôm quyền nói.

"Vậy còn chờ gì, chờ Nguyên Long Huyền Linh Quy bị g**t ch*t sao, lập tức xuất kích, trước tiên đánh giết Điền Quy Nguyên."

Tô Hàm Hương lạnh lùng nói.

Bọn hắn không chỉ có Nguyên Long Huyền Linh Quy, còn có năm mươi vạn Thánh Giả đại quân.

Năm mươi vạn Thánh Giả đại quân mặc dù không đáng sợ như lực lượng trăm vạn Thánh Giả đại quân dung hợp cùng nhau, nhưng cũng có thể uy h**p được Thánh Thiên Vương.

Tô Hàm Hương ra lệnh một tiếng, sau một khắc một tiếng vang ầm ầm thật lớn, một đoàn huyết quang vượt ngang hư không hung hăng va về phía Điền Quy Nguyên.

Hai con ngươi Điền Quy Nguyên ngưng tụ, lúc này không tiếp tục công kích Nguyên Long Huyền Linh Quy mà trở về thủ một kiếm bổ vang huyết quang dài mấy chục vạn trượng kia.

Tiếng vang ầm ầm thật lớn.

Điền Quy Nguyên bị huyết quang kh*ng b* va chạm bay ngược ra ngoài, dù cho lực lượng tuyệt đối của La Thương kiếm mang trước mặt cũng có chút ảm đạm phai mờ.

"Hừ! Bên trong Xương Trạch thành lại có đại quân năm mươi vạn Thánh Giả, quả nhiên có chút nội tình."

Điền Quy Nguyên hừ lạnh một tiếng, bị lực lượng đáng sợ như vậy công kích, hắn tự nhiên cũng không dễ chịu. Mặc dù hắn phản ứng kịp thời lại có La Thương kiếm bảo hộ nên thương thế không nặng, nhưng cảm giác này rõ ràng không dễ chịu.

Oanh!

Nhất kích qua đi, kích thứ hai liền lập tức oanh ra.

Lần này huyết quang không va về phía Điền Nguyên Quy, mà đánh tới Tư Đồ Huy.

Tô Hàm Hương hiểu rõ, muốn dựa vao nam mươi vạn Thánh Giả đại quân để g**t ch*t Điền Bộ Nguyên thật sự khó khăn. Cho nên dồn lực lượng trước tiên g**t ch*t tám tên bán bộ Thánh Thiên Vương. Không có tám tên đó quấy nhiễu, có lẽ Nguyên Long Huyền Linh Quy có thể miễn cưỡng ngăn trở Điền Quy Nguyên.

Tư Đồ Huy nhìn lực lượng năm mươi vạn Thánh Giả đại quân đánh về chính mình liền đại biến, cơ hồ theo bản năng trong nháy mắt trốn sau lưng một tên bán bộ Thánh Thiên Vương khác.

"Tư Đồ Huy lão thất phu."

Tên bán bộ Thánh thiên Vương rõ ràng không ngờ rằng Tư Đồ Huy lại không biết xấu hổ, lúc này liền muốn chạy.

Nhưng đoàn huyết quang kia quá nhanh, trong khoảnh khắc liền vượt qua hư không xuất hiện trước mặt tên bán bộ Thánh Thiên Vương kia.

Tên bán bộ Thánh Thiên Vương kia kém chút sợ tè ra quần, sắc mặt vô cùng ảm đạm. Công kích đáng sợ như thế thì hắn dù không chết cũng trọng thương.

Oanh!

Thiên địa rung mạnh, lực lượng đánh sợ bao phủ toàn bộ thương khung.

Huyết quang sau cung cung không đung trên than tên ban bộ Thánh Thiên Vương kia, vì Điền Quy Nguyên xuất hiện ngăn trước mặt tên bán bộ Thánh Thiên Vương kia.

Điền Quy Nguyên mặc dù lần nữa bị cự lực đáng sợ kia đẩy lui nhưng cũng đánh nát được đoàn huyết quang kia.

"Lẽ nào như vậy. Than Đồ Viên Kiet, con không lấy ra Vân Vụ Long Ấn Đồ của Thân Đồ gia tộc."

Điền Quy Nguyên lạnh lẽo nói. Bị năm mươi vạn Thánh Giả đại quân xem như bia sống công kích, sợ là ai cũng sẽ không dễ chịu.

Lãnh địa Điền thị nhất tộc cũng có quân đoàn Thánh Giả chính mình, thậm chí không chỉ một trăm vạn Thánh Giả quân đoàn.

Nhưng lãnh địa Điền thị nhất tộc lại quá mức xa xôi Xương Trạch thành, trong thời gian ngắn căn bản không có khả năng mang quân đoàn tới.

Một người cùng vài người đi đường rõ ràng không thể so sánh với trăm vạn quân đội đi đường.

Cũng là vì sao mà Trụ Sơn hoàng bộ không thể kịp thời phái người đến Xương Trạch thành tiếp viện mà chỉ có thỉnh Ngô thị nhất tộc ra mặt.

Nói cho cùng là núi cao nước xa, hành quân không tiện, bằng không chỉ với chút dư nghiệt của Yên Nhạc bộ lạc cũng muốn chiếm cứ Xương Trạch thành, đơn giản như nằm mơ.

Thân Đồ Viên Kiệt bước ra từ trong đám người, sắc mặt trịnh trọng lấy ra một quyển bức họa từ tay áo.

Bức họa kia vừa xuất hiện liền tán phát ra long uy kinh người như thể Chân Long xuất thế, toàn bộ Xương Trạch thành đều bị cỗ uy áp kia bao phủ.

"Chí bảo Van Vụ Long An Đồ của Thân Đồ gia tộc!"

Trong Xương Trạch thành rõ ràng có người biết nhìn hàng lập tức nhận ra bảo vật trong tay Thân Đồ Viên Kiệt.

Vân Vụ Long Ấn Đồ chính là một quyển trận đồ thượng phẩm cấp độ Thiên Vương pháp trận, chính là chí bảo Thân Đồ gia tộc truyền thừa, không hề có sự khác biệt với La Thương Kiếm trong Điền thị nhất tộc.

Nghe nói, Vân Vụ Long Ấn Đồ có quan hệ cùng Tinh Linh tộc.

Trong nháy mắt, huyết quang lại lần nữa ngưng tụ mà ra, vượt qua hư không kích tới.

Thân Đồ Viên Kiệt thấy vậy vội vàng bày ra Vân Vụ Long Ấn Đồ, mấy tên bán bộ Thánh Thiên Vương khác lúc này liền đứng sau lưng Thân Đồ Viên Kiệt không ngừng đưa lực lượng vào bên trong Vân Vụ Long Ấn Đồ.

Đạt được lực lượng tám tên bán bộ Thánh Thiên Vương, Vân Vụ Long Ấn Đồ liền chấn động mạnh một cái sau đó tản ra mây mù vô biên vô tận bao phủ toàn bộ Xương Trạch thành.

Sau một khắc, một tiếng long ngâm to rõ vang lên, một sinh vật tráng kiện khổng lồ từ trong mây mù lao ra cùng chạm mặt với huyết quang.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 944: Thế Yeu Toàn Diện



Chương 944

Rồng bay ra từ bên trong Vân Vụ Long Ấn Đồ có sự khác biệt

Khác với Thần Long truyền thống. Con rồng này thể hình khổng lồ, toàn thân xanh biếc và có một đôi cánh to, trông càng giống một con đại thằn lằn.

Nhưng khí tức phát ra trên thân Tinh Linh Long lại khá kh*ng b*, cơ hồ mạnh hơn nhiều so với Điền Quy Nguyên.

Rõ ràng khi còn sống tại Tinh Linh tộc đã từng là một sinh linh vô cùng mạnh

mẽ.

Huyết quang của năm mươi vạn Thánh Giả đại quân dung hợp, trực tiếp bị Tinh Linh Long một ngụm cắn nuốt hết mà không phát sinh hiệu quả gì.

Tô Hàm Hương thấy vậy hơi biến sắc mặt, hạ lệnh tiếp tục công kích.

Rất nhanh, đạo huyết quang thứ hai, thứ ba, thứ tư ..... từng đạo huyết quang vượt ngang thiên địa đánh tới chín người Điền Quy Nguyên.

Những huyết quang kia mặc dù vô cùng đáng sợ, nhưng tám người Thân Đồ Viên Kiệt đang điều khiển Vân Vụ Long Ấn Đồ lại càng mạnh mẽ hơn, cơ hồ tất cả huyết quang đều bị Tinh Linh Long chặn lại, một tia cũng không thể chạm tới những người khác.

"Van Vụ Long Ấn Đồ quả nhiên đáng sợ, do tám tên cao thủ cấp bán bộ Thánh Thiên Vương điều khiển sợ là cũng mạnh hơn Thánh Thiên Vương chân chính đến mấy phần."

Giang Thượng Lâm của Mộ Phong hoàng bộ sợ hãi nói, khó trách Thân Đồ gia tộc hưng thịnh vạn năm không suy sụp, quả nhiên là có đạo lý riêng.

Cho nói đám người Giang Thượng Lâm, dù có là Điền Quy Nguyên cũng đều kinh ngạc, dựa vao bon han hợp lực tại mà Van Vụ Long Ấn Đồ thậm chí có thể dễ dàng trấn áp hắn. Không hổ là tác phẩm của chí tôn trận sư trong truyền thuyết, quả nhiên bất phàm.

Nếu không phải Thân Đồ gia tộc một mực không gom góp ra được tám tên cao thủ cấp bán bộ Thánh Thiên Vương, sợ là có cơ hội trùng kích địa vị mười bảy tộc.

"Một đám tiểu bối nhãi con Yên Nhạc hoàng bộ mà cũng dám đắc ý."

Thân Đồ Viên Kiệt đứng tại vị trí trung tâm của Vân Vụ Long Ấn Đồ nên trong lòng tương đương đắc ý, giờ phút này hắn không ngừng giữ lấy lực lượng, dù là chân chính Thánh Thiên Vương hắn đều can đảm đấu một trận.

Một bên khác, Điền Quy Nguyên lấy ra La Thương kiếm chế trụ Nguyên Long Huyền Linh Quy, những vết thương hắn lưu lại cũng đủ nhìn thấy xương.

Rống!

Nguyên Long Huyền Linh Quy gào thét một tiếng liền quay người muốn chạy trốn, nếu tiếp tục chiến đấu thì hắn có thể thật sự chết ở đây.

"Chạy đi đâu!"

Điền Quy Nguyên cười lạnh một tiếng, một cái lắc mình liền chặn trước mặt Nguyên Long Huyền Linh Quy. Toàn bộ thiên địa như lĩnh vực của hắn nên hắn đều có thể tùy ý xuất hiện tại bất kỳ một vị trí nào.

Nguyên Long Huyền Linh Quy âm thầm kêu khổ, hắn làm sao lại khổ như vậy, vốn là có thể lấy một địch chín đại giương hùng phong, kết quả lại gặp một thanh cổ khí quỷ dị có thể khắc chế khiến chỗ dựa lớn nhất của nó hoàn toàn biến mất.

Nguyên Long Huyền Linh Quy có nội tình rất thâm hậu cùng khí huyết mạnh, Điền Quy Nguyên rất khó giết được nó trong thời gian ngắn, nhưng một lúc sau nó khẳng định sẽ không thể gánh nổi tiếp được.

Thân Đồ Viên Kiệt thao túng Vận Vụ Long Ấn Đồ bao phủ đại địa trong phạm vi ngàn dặm với mây mù. Từng tiếng long ngâm cao vút kinh thiên động địa, toàn bộ Xương Trạch thành đều rung động kịch liệt.

Vì Vân Vụ Ấn Đồ không chỉ chặn công kích của năm mươi vạn Thánh Giả đại quân, mà còn có dư lực đi công kích mười sáu tòa trung phẩm Thiên Vương trận pháp của Xương Trạch thành.

Một khi mười sáu tòa trung phẩn Thiên Vương trận pháp bị kích phá, vậy thì toàn bộ thành trì liền sẽ triệt để bại lộ trước mặt chín người Điền Quy Nguyên.

Trong một lúc mà Xương Trạch thành đã tràn ngập nguy cơ.

"Công chúa điện hạ, chúng ta không ngăn chặn được, Tịch công tử lúc nào xuất hiện?"

Sắc mặt Tần Tâm Duyệt trắng bệch nói, uy áp trên bầu trời khiến nàng không thở nổi. Nếu để cho bọn Điền Quy Nguyên xông vào thành, hậu quả là không thể tưởng tượng nổi.

Tô Hàm Hương mím chặt môi không nói một lời, trước mắt bọn hắn đã sơn cùng thủy tận, không thể tìm ra những lực lượng khác để ngăn chế chín đại cao thủ trên bầu trời.

Mặc dù Tịch Thiên Dạ trước khi đi đã lưu lại tất cả thi khôi cho nàng, nhưng chút thi khôi này cũng chỉ đủ để duy trì an ổn bên trong thành, nếu so với chín đại cao thủ trên bầu trời thì khoảng cách tương đối lớn.

"Nếu chủ nhân ở đây chắc chắn có thể hóa giải mối nguy lần này."

Sắc mặt Trần Uyên Danh trịnh trọng nói, hắn bị Tịch Thiên Dạ lưu lại bên người Tô Hàm Hương để hiệp trợ quản lý Xương Trạch thành. Đã từng đứng đầu một thành nên hắn tương đương hiểu rõ, Xương Trạch thành trước mắt đã không còn lực lượng gì có thể ngăn cả chín đại cao thủ kia.

Mặc dù những thi khôi chủ nhân lưu lại cũng rất cường đại, nhưng đặt trước mặt chín đại cao thủ cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc.

Hơn nữa Xương Trạch thành nhìn như bình tĩnh nhưng kỳ thực sóng ngầm manh liệt, neu khong có đủ lực lượng tran thủ cac noi ben trong thanh, bon han sợ là sẽ cháy sân sau đầu tiên.

Bộ mặt Khang Vương cùng một đám lão thần của Yên Nhạc hoàng cũng không còn chút máu, đứng tại tường thành như có một áp lực vô cùng lớn.

Bọn hắn hiểu rõ, nếu chín người Điền Quy Nguyên phá thành mà vào, vậy thì tiếp sau đó sẽ là một trận đồ sát điên cuồng, tất cả bọn hắn đều sẽ chết.

Một vài lão thần của Yên Nhạc hoàng bộ đã không nhịn được mà bắt đầu phàn nàn, oán trách Tô Hàm Hương vì sao lại cố chấp lưu thủ Xương Trạch thành, nếu trốn trong rừng sâu núi thẩm kia thì ai có thể tìm tới bọn hắn.

Yên Nhạc hoàng bộ bọn hắn hoàn toàn có khả năng ẩn thế giấu tài, chờ đến lúc có đủ lực lượng lại đông sơn tái khởi.

"Ai! Không nghe lao nhan noi lien an thiệt thoi trước mat. Đang tiếc Tan Đức Xuyên ta mang theo một nhà già trẻ đi vào Xương Trạch thành, cuối cùng lại rơi vào kết quả như vậy thật quá không thõa đáng."

"Sớm biết như thế ta đã không đen Xuơng Trạch thành, Công chua điện hạ vẫn là tuổi còn rất trẻ, quá ngây thơ."

"Vì Yên Nhạc hoàng bộ, lão phu chết cũng không tiếc, nhưng không muốn chết đi vô nghĩa như vậy."

"Tịch Thiên Dạ kia là cái gì, không phải là chỗ dựa lớn nhất của công chúa sao? Công chúa điên hạ tín nhiệm hắn như thế, thời khắc mấu chốt này vì sao hắn lại không hiện thân?"

"Cái gì mà chỗ dựa lớn nhất, chỉ là tuổi trẻ khinh cuồng mà thôi. Nhìn thấy chín đại cao thủ đăng môn thì hắn há dám hiện thân, sợ là đã sớm trốn đi mất dạng rồi."

"Ta đã nói Tịch Thiên Dạ kia còn quá trẻ, không thích hợp phụ tá đại nghiệp của công chúa, đáng tiếc bây giờ hối hận thì đã muộn."

Tường Bắc thành rối bời, khắp nơi đều thấy những tiếng oán hận.

Những lão thần trung tâm cùng bộ hạ của Yên Nhạc trước thành phá cùng tử vong, cuối cùng cũng nhịn không được.

Nếu như không phải Công chúa cùng Tịch Thiên Dạ khăng khăng, bọn hắn đã không phải ở đây chờ chết.

Tô Hàm Hương siết chặt nắm đấm nghe những lời nghị luận xung quanh nhưng không nói một lời.

Tô Hàm Hương thản nhiên nói mà không hề nghi vấn. Dù sao Xương Trạch thành bị phá thì các nàng đều đã chết, hắn nhất định sẽ đến.

Tần Tâm Duyệt than nhẹ một tiếng, không nói gì thêm.

Kỳ thật trong lòng nàng đã hoàn toàn tuyệt vọng, dù Tịch Thiên Dạ đến đây thì có thể thay đổi được gì?"

Điền Quy Nguyên bọn hắn rõ ràng có chuẩn bị mới đến nên mang theo uy áp cùng nội tình của đại gia tộc. Chỉ bằng một mình Tịch Thiên Dạ thì làm sao chống đỡ tứ đại gia tộc hợp lực.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 945: Kết quả cuối cùng còn chưa định?



Xương Trạch thành so với lúc trước bỗng nhiên xuất hiện một cỗ xao động không nên xuất hiện.

Hàng loạt tu sĩ không rõ lai lịch từ các nơi trong thành bay ra tụ tập trên đường, lạnh lùng nhìn Xương Trạch thành.

Mặc dù bọn hắn trước mắt không làm gì, nhưng ai cũng có thể nhìn ra trong ánh mắt bọn hắn có chút ý vị bất thiện.

"Ha ha, Xương Trạch thành sắp bị phá, những dư nghiệt kia của Yên Nhạc hoàng bộ khẳng định không để ý đến chúng ta, có muốn thừa cơ cướp sạch một phen không."

Có người lớn tiếng nói, cũng mảy may không tị hiềm mà trực tiếp nói tại trên đường. Rõ ràng hắn cố ý khích bác tâm tình của mọi người.

Tu sĩ bên trong Xương Trạch thành nhiều như vậy, thế lực từ các nơi trong Nhân tộc và cũng có được một chút tán tu cùng tiểu gia tộc.

Mục đích bọn hắn đi vào Xương Trạch thành là không trong sáng, cơ hồ đều ngấp nghé bảo tàng kinh thiên bên trong Xương Trạch thành.

Nếu như có thể thừa dịp loạn cướp đi một nhóm lớn tài nguyên, nói không chừng có thể làm cho gia tộc tiến bộ trên trăm năm.

Chớ nói những gia tộc cùng thế lực bình thường, dù cho chín đại hoàng bộ cùng mười bảy tộc đều nhìn chằm chằm như lang như hổ.

Tuy nhiên người cố ý đứng ra châm ngòi lại không nhiều, không phải có người nói động thủ thì bọn hắn liền động thủ.

Tất cả mọi người không ngốc, ai cũng không dám đứng ra làm chim đầu đàn.

Trừ phi những đại thế lực trước mặt kia……

Chỉ chốc lát sau, quả thật có thế lực lớn nhịn không được liền xuất thủ trước.

Xuất thủ trước nhất chính là Đông Vực Hồ thị nhất tộc. Hồ thị nhất tộc mặc dù không phải mười bảy tộc nhưng cũng là nhất lưu gia tộc trong Nhân tộc, so sánh cùng Thân Đồ gia tộc và Tư Đồ gia tộc đều không kém bao nhiêu.

Người dẫn đội Hồ thị nhất tộc thế mà cũng là một bán bộ Thánh Thiên Vương, vừa xuất hiện khí tức đáng sợ liền bao trùm toàn thành.

Có người mạnh như thế tọa trấn, khó trách lại dám đứng ra làm loạn.

Rất nhiều người đều nhận ra, người dẫn đội Hồ thị nhất tộc chính là Hồ Thiên Thành, là cường giả tiếng tăm lừng lẫy tại Đông Vực nhân tộc, không hề thua kém mấy người Thân Đồ Viên Kiệt cùng Tư Đồ Huy.

"Ha ha, Xương Trạch thành sắp phá diệt, bảo vật bên trong thành cũng sắp trở thành vô chủ nên người người đều có tư cách thu hoạch, Hồ thị nhất tộc chúng ta liền không khách khí vớ chư vị đồng đạo."

Hồ Thiên Thành cười ha ha, trực tiếp bay tới nhà kho Xương Trạch thành.

Bọn hắn chiếm ưu thế về địa lý trong thành, tự nhiên sẽ muốn thừa dịp chín người Điền Quy Nguyên công phá của thành trước đó mà tận lực cướp bóc bảo vật bên trong thành.

Bằng không đợi chín người Điền Quy Nguyên vào trong thành, bọn hắn sợ lại khó có cơ hội nhúng tay vào những bảo bối kia.

Ai cũng biết rằng khắp nơi bên trong Xương Trạch thành đều là bảo vật, nhưng hấp dẫn người nhất vẫn là kho tàng lớn, trong đó chứa tài nguyên chiến tranh vô cùng vô tận.

Đã có một lần tức sẽ có lần hai, sau khi Hồ thị nhất tộc đứng ra đầu tiên, một vài thế lực khác cũng đứng ngồi không yên liền nhanh chân đến trước để chân chính cướp đi toàn bộ đồ tốt.

Trong lúc này, hàng loạt thế lực lớn xuất hiện các nơi bên trong thành, dồn dập bay về phía kho chứa bảo vật bên trong Xương Trạch thành.

Những thế lực kia đều là những thế lực lớn được xưng tụng bên trong cương vực Nhân tộc, kém nhất cũng có Thiên Vương Đại Giả tọa trấn, so với Hồ thị nhất tộc đều không kém chút nào, thậm chí cũng có bán bộ Thánh Thiên Vương.

Toàn bộ Xương Trạch thành cơ hồ trong nháy mắt đều loạn cả lên.

"Lẽ nào lại như vậy, một đám đại gia tộc đạo mạo, lại sau lưng làm một chút sự tình nam đạo nữ xướng."

Giang Hoài Nguyệt đứng trên gác cao nhìn Xương Trạch thành hỗn loạn, những thế lực Nhân tộc cũng thật quá khó nhìn đi.

"Hoài Nguyệt nha đầu, ngươi nói gì đó. Của cải bên trong Xương Trạch thành đều là của Trụ Sơn bộ lạc cướp bóc tới, chúng không thuộc về bất kỳ ai."

Giang Thượng Lâm nghe thấy Giang Hoài Nguyệt giễu cợt như thế, nhịn không được liền hung hăng trừng mắt nói.

"Không sai, lượng lớn của cải kia thuộc về rất nhiều bộ lạc cùng gia tộc của đại bình nguyên Thu Cách Nhã. Chỉ là những bộ lạc cùng gia tộc kia cơ bản đều đã bị hủy diệt, cho nên những bảo vật kia đều vô chủ. Bất kỳ thế lực nào hoặc ai cũng đều có tư cách tranh thủ."

Một lão đầu khác cũng nghiêm trang nói.

Giang Hoài Nguyệt nghe vậy liếc mắt tức giận nhìn ai lão tử kia nói:

"Hai lão già nát rượu các ngươi chính mình muốn cướp đoạt thì cứ nói thẳng, sao phải nói như vậy. Những bảo vật kia dù vô chủ cũng do Yên Nhạc hoàng bộ tới kế thừa, từ lúc nào lại đến phiên một vài ngoại lai ngoại hộ các ngươi nhúng chàm."

"Tiểu nha đầu ngươi có phải thích ăn đòn hay không!"

Giang Thượng Lâm giận đến dựng râu trừng mắt, vén tay áo chuẩn bị dạy dỗ Giang Hoài Nguyệt, thật vô pháp vô thiên.

Nhưng hắn vừa mới lên trước một bước thì mấy lão đầu tử khác liền vội vàng cản trước mặt hắn.

"Các ngươi thật quá cưng chiều nàng, bằng không nàng sao dám vô pháp vô thiên như thế."

Giang Thượng Lâm chỉ mấy lão đầu tử kia mắng, nhưng cũng chỉ hạ xuống theo bậc thang, hắn muốn đánh Giang Hoài Nguyệt thật thì chính bản thân hơn phân nửa cũng không xuống được.

Dù sao toàn bộ Mộ Phong hoàng bộ thì thế hệ này sinh ra đều là nam tử, chỉ có mình nàng là công chúa.

"Lão tứ, ngươi nói chúng ta có động thủ hay không?"

Một tên lão giả áo xám nói.

Mấy tên lão giả khác cũng nhìn về Giang Thượng Lâm, rõ ràng việc này đều nghe theo ý hắn.

Dù sao tu vi Giang Thượng Lâm cao nhất, chính là bán bộ Thánh Thiên Vương cao nhất trong bọn họ.

"Động thủ! Vì sao lại không động thủ? Để những tài nguyên kia bị các thế lực khác cướp đi không phải bất lợi với chúng ta sao, sao chúng ta lại không chiếm chút lợi lộc, ngược lại Yên Nhạc hoàng bộ không tự mình thủ được cũng không thể trách chúng ta."

Giang Thượng Lâm nói ra.

Cho dù Mộ Phong hoàng bộ không đoạt, những thế lực khác cũng sẽ đoạt, không có lý do gì để bọn hắn giả nhân giả nghĩa nhìn người khác cướp đoạt.

"Chậm đã!"

Đang lúc mấy lão giả Mộ Phong hoàng cùng chuẩn bị xuất thủ, Chu Bách Hà lại ngăn trước mặt mấy người.

"Chu công tử vì sao lại ngăn cản chúng ta?"

Sắc mặt Giang Thượng Lâm nghi ngờ nói, đối mặt với Chu Bách Hà, thái độ hắn tương đương hiền lành.

"Chúng ta không vội, kết quả cuối cùng còn chưa định, bây giờ ra ngoài sợ là không ổn."

Chu Bách Hà nói.

Kết quả cuối cùng còn chưa định?

Vài vị nguyên lão của Mộ Phong hoàng bộ đều hai mặt nhìn nhau, Xương Trạch thành sắp bị phá diệt, dựa vào bọn Tô Hàm Hương kia căn bản không thủ được, vậy sao lại két quả còn chưa định. Chẳng lẽ Yên Nhạc hoàng bộ còn có hậu thủ gì sao?

"Bản công tử cho rằng không đơn giản như vậy."

Chu Bách Hà chắp tay sau lưng nhìn Xương Trạch thành hỗn loạn, không biết nghĩ đến gì mà khóe môi nhếch lên.

Kỳ thật từ khi trông thấy Nguyên Long Huyền Linh Quy xuất hiện, hắn đã hoàn toàn khẳng định cái tên Tịch Thiên Dạ kia chính là Nhiếp Nhân Hùng mà hắn muốn tìm.

Liên quan tới Nhiếp Nhân Hùng, cho dù hắn cũng một mực không nhìn thấu, toàn thân toát ra cỗ khí tức thần bí, bất kỳ đế giả nào cũng không cho hắn cảm giác như thế.

Nếu Nhiếp Nhân Hùng bên trong Xương Trạch thành, lại giúp đỡ Yên Nhạc hoàng bộ, vậy chiến tranh tại Xương Trạch thành sợ liền không đơn giản như vậy.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 946: Thô Bạo Vô Ky



Chương 946

Giang Thương Lâm vì Chu Bách Hà khuyên bảo nên không mạo muội lao ra cướp bóc.

Những thế lực khác đều chen chúc mà ra, xem Xương Trạch thành như một khối bánh lớn nên ai cũng muốn gặm một cái.

Dù sao neu không nhanh tay hơn thì đồ tốt cơ bản liền bị những người khác cướp đi.

'Thái tử điện hạ, Yên Nhạc hoàng bộ đã triệt để xong đời, chúng ta có nên ..... "

Trong một khách sạn u tĩnh, một lão nhân mặt sẹo đứng sau lưng Thạch Nguyên Hiên, trong mắt đầy hưng phấn cùng tham lam nói.

Nghe noi bên trong Xuơng Trạch thanh co rat nhiều tai nguyen chiến tranh có thể khiến bán bộ Thánh Thiên Vương tấn thăng thành chân chính Thánh Thiên Vương, thiên tài địa bảo như thế ai không tâm động?

Lão nhân mặt sẹo tên Vương Tĩnh Khương, kẻ có tiếng tăm lừng lẫy tại Vân Mục hoàng bộ, được phong làm Thiên Hoàng ngự vệ có thể so với quan lớn triều đình, hơn nữa lại thuộc về phe phái hoàng tộc.

Lần này Thái tử của Vân Mục hoàng bộ đi ra ngoài nên hắn mới cùng đi theo, bằng không Vân Mục hoàng tử cũng không có tư cách được hắn bảo hộ.

"Vương lão, bảo vật bên trong Xương Trạch thành thuộc thiên hạ Nhân tộc, Vân Mục hoàng bộ chúng ta ở đây vì sao không tranh thủ?"

Thạch Nguyên Hiên thản nhiên nói.

Hắn muốn mượn cớ thông gia cùng Hàm Hương công chúa để tranh đoạt đại bình nguyên Thu Cách Nhã cùng Trụ Sơn hoàng bộ, nhưng hắn không ngờ rằng Trụ Sơn hoàng bộ lại có động tác nhanh như vậy, không đến một tháng liền phái ra một thế lực cường đại tiến đánh Xương Trạch thành.

Với hiểu biết của hắn tự nhiên sẽ hiểu rõ, nếu Trụ Sơn hoàng bộ không gật đầu, Điền thị nhất tộc cùng mấy tộc Thân Đồ căn bản không dám gióng trống khua chiêng đến Xương Trạch thành gây rối.

"Đáng tiếc. Trụ Sơn hoàng bộ cũng là quả quyết, thà rằng mượn nhờ lực lượng ngoài tộc cũng không cho mấy đại hoàng bộ khác cơ hội."

Thạch Nguyên Hiên lắc đầu, trong mắt đầy vẻ đáng tiếc.

Nếu Tô Hàm Hương trước đó đáp ứng thỉnh cầu thông gia của hắn, Vân Mục hoàng bộ bọn hắn có lẽ cũng được đến bố trí một phen. Nhưng bây giờ .... là quá muộn. Sợ Xương Trạch thành sẽ không còn cơ hội trở lại trong tay Trụ Sơn hoàng bộ.

Vương Tĩnh Khương nghe vậy cạc cạc cười quái dị, lúc này không chậm trễ mà lập tức mang theo đám cao thủ Vân Mục hoàng bộ lao về phía mấy chỗ trọng địa trong thành.

Kho hàng lớn Bắc khu chính là một trong mấy nhà kho lớn của Xương Trạch thanh, phương viên ba tram dam đeu lít nha lít nhít nhà kho, ton giữ lực lượng chiến tranh tài nguyên lớn.

Sưu sưu sưu!

Từng bầy tu sĩ như châu chấu chen chúc bay về phía kho hàng Bắc khu.

Xong lên trưoc nhat dĩ nhien la Hồ thị nhat toc, bon han đứng ra động thủ đầu tiên nên động tác cũng nhanh nhất, trong lúc thế lực khác mới nửa đường thì bọn hắn đã bay vào trong phạm vi nhà kho Bắc khu.

Kho hàng Bắc khu là trọng địa quân sự của Xương Trạch thành nên tự nhiên sẽ được đề phòng sâm nghiêm, lúc này liền có hàng loạt quân sĩ cùng cao thủ lao ra ngăn cản Hồ thị nhất tộc xâm lấn.

Đồng thời hàng loạt trận pháp nổi lên sáng chói trong hư không hóa thành trận pháp huyền dịu bảo hộ lấy từng tòa khố phòng.

Nhưng quân sĩ cùng tu sĩ bảo vệ kho hàng lớn tại Bắc khu làm sao có thể đỡ nổi Hồi thị nhất tộc, cơ hồ vừa đối mặt liền bị đánh giết hơn mảnh lớn tổn thất nặng nề, dù là cao thủ Thiên Vương cảnh cũng không chịu nổi một kích trước mặt cao thủ Hồ gia.

"Cạc cac, tòa bảo khố này, bản tọa thu nhận."

Hồ Thiên Thành cười cạc cạc quái dị, vẻn vẹn nhất kích liền đánh tan trận pháp bảo hộ nhà kho, phương viên nhà kho mấy vạn trượng lập tức chia năm xẻ bảy, hàng loạt tài nguyên tu luyện rực rỡ muôn màu rơi xuống, chồng chất như một tòa núi cao.

Một đám tu sĩ Hồ thị nhất tộc đều hai mắt tỏa sáng, điên cuồng nhào về phía đống bảo vật như núi kia.

"Thật to gan, lại dám đoạt đồ vật của Hổ gia."

Ngay tại lúc cao thủ Hồ thị nhất tộc sắp đến bảo sơn nhà kho, một đạo âm thanh vô cùng ương ngạnh vang lên từ trong bảo sơn.

Chỉ thấy sơn nhạc bảo vật trượt xuống hai bên, một đầu hổ quái điểu chui ra từ trong đống bảo vật, ánh mắt hung ác nhìn chẳm chằm cao thủ Hồ thị nhất tộc, biểu hiện kia như thể có người muốn đoạt vợ hắn.

Đầu hổ quai điểu chui ra từ trong sơn nhạc bảo vật dĩ nhiên chính là Hổ Tam Âm, một tháng qua hắn gần như chưa hề ra khỏi đống bảo vật, không biết có bao nhiêu tài nguyên đã bị hắn cắn nuốt.

Giờ phút này lại có người dám chạy tới cùng hắn tranh đoạt bảo vật, với tích cách Hổ Tam Âm tự nhiên liền tức giận.

"Một con quái điểu tạp mao mà thôi, đánh giết là được."

Một tên Thiên Vương Đại Giả của Hồ thị nhất tộc cản trước mặt đại quái điểu cười lạnh một tiếng. Một bàn tay vung ra liền có một pháp ấn to lớn vung xuống.

Ấn pháp kia chứa hàng loạt Thiên Vương pháp tắc, vừa xuất trăm dặm xung quanh liền rung động dữ dội, tựa hồ có chút không chịu nổi uy áp phát ra trên ấn pháp kia.

Ấn pháp mấy vạn trượng to lớn tương đương cường thế va về phía Hổ Tam Âm, tựa hồ muốn nhất kích ép Hổ Tam Âm thành thịt nát.

"Muốn chết!"

Hổ Tam Âm lúc này liền phóng lên trời, lợi trảo hóa thành đạo đạo duệ mang vạn trượng chộp tới pháp ấn.

Răng rắc!

Một tiếng vang nhỏ, ấn pháo uy thế vô biên kia liền hóa thành mãnh vỡ trong cự trảo của Hồ Tam Âm, tiêu tán vô tung vô ảnh.

Thân thể Tên Thiên Vương Đại Giả kia của Hồ thị nhất tộc chấn động lui về sau trăm trượng, tầm mắt kinh hãi nhìn Hổ Tam Âm, rõ ràng không ngờ rằng đầu hổ quái điểu kia lại mạng đến vậy.

Tên dẫn đầu Hồ Thiên Thành của Hồ thị nhất tộc liền đưa ánh mắt nhìn sang, hơi ngạc nhiên nhìn Hổ Tam Âm.

Bên trong Xương Trạch thành thế mà còn có cao thủ cường đại tọa trấn, dư nghiệt của Yên Nhạc hoàng bộ quả nhiên có mấy phần bản lĩnh.

"Giao hắn cho bản tọa, các ngươi cứ tiếp tục thu thập bảo vật, cần phải dùng hết khả năng vận chuyển tất cả đồ vật trong kho hàng đi."

Hồ Thiên Thành thản nhiên nói.

Hổ Tam Âm xuất hiện chính là một cái ngoài ý muốn, nhưng cũng không ảnh hưởng bọn hắn.

"Tuân mệnh!"

Trong vòng một tháng, Hổ Tam Âm đều trong kho hàng thôn phệ rất nhiều tài nguyên để tu luyện, hắn cơ bản không biết được chuyện bên ngoài.

"Yên Nhạc hoàng bộ đã là hoa cúc xế chiều, đã định trước ngày tàn lụi. Bản tọa nhìn tu vi người bất phàm, nếu bị giết giết thì thật đáng tiếc, chi bằng bỏ gian tà theo chính nghĩa để làm vật cưỡi của bản tọa thì thế nào? Nếu ngươi bất chấp mê muội mà tiếp tục hiệu lực của Yên Nhạc hoàng bộ thì chỉ có con đường chết."

Hồ Thiên Thành chắp tay sau lưng nhìn Hổ Tam Âm nói.

Hoang thú mạnh mẽ giống Hổ Tam Âm như thế, cho dù là cường giả nào cũng muốn thu phục làm chiến thú hạy vật cưỡi cho mình.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 947: Sài Lang Khắp Nơi



Chương 947

Nếu như có thể thuận tay thu phục đầu hổ quái điểu trước mắt, vậy chuyến đi đến Xương Trạch thành lần này viên mãn rồi.

Trong lòng Hồ Thiên Thành âm thầm nhủ, cũng có chút chờ mong.

Dù sao hoang thú hoang dã bướng bỉnh chưa thuần, rất khó thu phục chúng nó nhưng hoang thú đã bị con người thu phục thì thu phục lần nữa lại rất đơn giản.

Sâu kiến còn ham sống, hoang thú mạnh mẽ như thế, tu luyện đến đây vốn không dễ sao lại không sợ chết.

"Muốn thu phục Hổ gia làm vật cưỡi?"

Hổ Tam Âm nghe vậy may mà chưa nhổ một ngụm đờm vào mặt Hồ Thiên Thành, cũng không soi mặt mình vào trong nước tiểu mà xem bản thân là cái gì lại dám kêu gào thu phục hắn làm vật cưỡi.

Hoàn toàn không nói thêm lời thừa thãi, trực tiếp động thủ.

Chỉ thấy trong thân thể Hổ Tam Âm chui ra mười một đạo Minh Hoàng thi văn, toàn bộ đều tụ lại dày đặc vô cùng.

Rõ ràng, tu luyện hơn một tháng trong bảo khố thì hắn đã hoàn toàn ngưng tụ ra đạo Minh Hoang thi văn thứ mười một, mặc dù con chênh lệch với Nguyên Long Huyền Linh Quy không nhỏ, nhưng so với Hồ Thiên Thành trước mắt cũng chưa chắc kém bao nhiêu.

Hắc hoàng cự điểu giương cánh rộng mấy vạn trượng có thể che khuất bầu trời, một sức mạnh hắc ám cuồng bạo tràn ngập thiên địa, hoàn toàn gạt bỏ tất cả năng lượng khác giữa thiên địa ra bên ngoài, rất bá đạo hung ác.

Hồ Thiên Thành hơi hơi hí mắt, đầu hổ quái điểu kia quả nhiên mạnh mẽ, lại có thể tỏa ra trường khí kh*ng b* như thế.

Nhưng là bán bộ Thanh Thiên vương, đứng đầu Nhân tộc, hắn đương nhiên không sợ.

"Ngươi đã không phục, vậy bản tọa sẽ đánh ngươi đến khi phục mới thôi."

Hồ Thiên Thành cười lạnh bước ra một bước, điều động nguyên khí vô biên và Thiên Vương pháp tắc ở giữa thiên địa, toàn bộ dung nhập vào trong nắm đấm của mình hóa thành một đòn oanh kích Hổ Tâm Âm kinh thiên động địa.

Đối với hắn mà nói, hoang thú đều là Tiện Cốt Đầu, chỉ có đánh bọn nó mới sợ, mới khiến bọn nó thành thật nghe lời.

Oanh!

Một người một thú trong chốc lát đụng vào nhau, sức mạnh kinh thiên động địa chấn động rạn nứt cả hư không.

Tu sĩ ở nơi khác trong Xương Trạch thành đều bị hấp dẫn bởi động tĩnh ở đây, dồn dập đưa ánh mắt nhìn sang.

"Trong Xuong Trạch thanh thế ma còn cao thủ ẩn trốn như thế ... "

Rất nhiều ngưoi đều ngạc nhiên, đầu hổ quai điểu kia lại có thể chiến đấu ngang nhau với Hồ Thiên Thành, rõ ràng cũng có được sức mạnh cấp độ bán bộ Thánh Thiên vương.

"Đừng quan tâm bọn họ, chỉ cần không ảnh hưởng đến chúng ta là được rồi."

Rất nhanh tất cả mọi người đã không còn quan tâm đến trận chiến bên kia, toàn bộ đưa ánh mắt nhìn chẳm chằm nơi cất giấu bảo vật trong thành.

Bất luận Xương Trạch thành có thể bị công phá hay không, Yên Nhạc hoàng bộ có thể ngăn cản công kích của chín đại cao thủ hay không thì trong thành đã hoàn toàn bắt đầu hỗn loạn, giống như hiệu ứng quân bài domino vậy, căn bản là không cách nào lại dừng lại.

Hàng loạt tu sĩ không ngừng từ các nơi trong thành lao ra, cướp sạch cả thành trì, cái gọi là xu thế tất yếu chính là như thế.

Ảnh hưởng như vậy sinh ra nhiều thế lực, thậm chí lớn hơn nhiều so với chín đại cao thủ và Điền Quy Nguyên.

Xương Trạch thành hoàn toàn loạn, lâm vào trong cảnh cướp bóc điên cuồng tối tăm và kinh khủng.

Đám thế lực lớn cướp đoạt nhà kho lớn của Xương Trạch thành, cướp bóc phủ thành chủ, cướp bóc phủ đệ của quan phủ quan lớn, cướp bóc thương hội lớn trong thành, thậm chí cướp bóc trong quân nhu của quân doanh ... Còn những thế lực nhỏ và tán sĩ kia thì cướp bóc cửa hàng nhỏ, tiểu thương nhân, ngay cả ngững dân chúng bình thường sống trong thành ...

Nhân tính rất đáng sợ, một khi làm ác, một khi nếm đến ngon ngọt thì không dừng được.

Trong phố lớn ngõ nhỏ đều bị khí tức kinh khủng bao phủ, có người bên đường bị giết, có gia tộc bị hủy diệt, có gia tộc bởi vì kẻ cướp bóc quá điên cuồng, toàn tộc trên dưới không một người sống, nhất quyết chó gà không tha.

Bầu không khí kinh khủng đang điên cuồng lan tràn, những kẻ cướp bóc mạnh mẽ trước mặt kia, dân chúng bình thường và gia tộc căn bản không có một chút năng lực chống cự.

Quan phủ Xương Trạch thành lập tức phản ứng, phái ra hàng loạt quân đội trong thành ngăn cản đạo tặc, nhưng ở đại thế trước mặt đã không chịu nổi một đòn, xông lên thì tán, rất nhanh đã thành tro bụi bị chôn vùi.

Chỉ còn duy nhất những thi khôi của Tịch Thiên Dạ là còn có sức chống cự, bao gồm Trương Cát Tượng ở trong, toàn bộ thi khôi bị Tịch Thiên Dạ luyện hóa đều xuất hiện, võ lực của chúng đều rất mạnh nhưng bọn cướp bóc trước mặt dân lên như thủy triều như thế thì cũng là hạt cát trong sa mạc, căn bản không có biện pháp ngăn cản.

Rống!

Liệt Diễm Hùng Sư Vương phát ra tiếng gầm gừ kinh thiên động địa cùng giao chiến với một tên cao thủ cấp độ bán bộ Thánh Thiên vương, toàn thân vết thương đã chồng chất.

Nhờ tài nguyên chiến tranh khổng lồ, trong khoảng thời gian ngắn nó cũng đột pha đen cap độ đạo Minh Hoang thi văn thứ muời một, nhưng so với Hổ Tam Âm thì Liet Diễm Hung Su Vương cuối cung thieu mot chut hỏa hầu, mot mình chặn đường một tên bán bộ Thánh Thiên vương mà nguy hiểm liên tiếp.

Còn Trương Cát Tượng có sức chiến đấu lớn trong đám thi khôi thì một mình ngăn cản hai tên bán bộ Thánh Thiên vương, tóc đen tùy ý bay múa đầy trời, chiến đấu kinh khủng chấn động gần như làm vỡ nát nửa bầu trời.

Đám thi khôi dùng hết khả nang ngăn cản kẻ địch, nhưng bọn hắn đỡ được chỉ là một phần nhỏ mà thôi, đa số giống như đã thú từ lồng giam thả ra, trong thành tùy ý đồ sát và cướp bóc.

"Một đám ma quỷ tham lam, Xương Trạch thành xong rồi."

Một tên viên quan phụ trách quản lý thương nghiệp đứng trước quảng trường phủ thành chủ, nhìn thành hỗn loạn, trong mắt đầy tuyệt vọng nói.

Hắn vừa mới dứt lời, một đoan kiếm quang từ trên trời giáng xuống chém hắn thành hai khúc, máu tươi chảy đầy đất.

Hễ là Yên Nhạc hoàng bộ, hầu như đều thê thảm vô cùng, một khi bị những kẻ cướp bóc kia phát hiện se không có đường sống có thể nói.

Ở cửa thành bắc, toàn bộ cấp cao Yên Nhạc hoàng bộ đều tụ tập ở đây nhìn Xương Thạch thành trong chốc lát đã lâm vào hỗn loạn, sắc mặt mỗi người đều trắng bệch không máu. Bọn hắn đã dùng hết khả năng ngăn cản người xâm nhập bên ngoài, nhưng ai biết được những độc xà giau trong thanh mới thật sự đáng sợ nhất.

"Khốn kiếp!"

Toàn thân Tần Tâm Duyệt run rẩy rút chiến kiếm chuẩn bị liều lĩnh lao ra.

"Tần tướng quân, ngươi chính là thống soái tam quân, tuyệt đối không thể mạo hiểm."

Toàn bộ thế giới đều là sài lang, thật là đáng sợ, căn bản là thủ không được, bọn hắn thật sự xong rồi sao?

Một phủ đệ tinh xảo trong Xương Thạch thành, trong phủ rất đẹp, bốn mùa như mùa xuân, có hồ nước nhân tạo va không trung lâu các.

Thải Lân công chúa từ sóng gợn lăn tăn trong hồ nước chậm rãi nổi lên, nước hồ hóa thành một cột nước xông lên chín tầng trời như là trụ trời.

Trong khoảnh khắc nàng đã đứng ở trên không, dùng ánh mắt thanh lãnh nhìn qua toàn bộ Xương Trạch thành.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 948: Một Kích Kinh Khủng



Chương 948

Thải Lân công chúa nhìn Xương Trạch thành hỗn loạn thì nhăn đầu lông mày thật sâu, toàn bộ thành trì đều là ánh lửa ngút trời, khắp nơi đều thấy chiến đấu và chém giết.

"Quá loạn rồi, đang làm cái gì!"

Thải Lân công chúa lạnh lùng thốt.

Nang chỉ là chuyên tâm bế quan trong một khoảng thời gian mà Xương Trạch thành đã hỗn loạn thành như thế.

Rất nhanh sự chú ý của nàng đã ở ngoài thành, chín tên cường giả khí tức to lớn đã bao vây cửa thành bắc của Xương Trạch thành con kiến cũng chui không lọt, toàn bộ lực lượng Xương Trạch thành dường như đều bị chín người kia kiềm chế lại.

Hơn nữa thương thế của Nguyên Long Huyền Linh Quy đã vô cùng nghiêm trọng, sợ là bất cứ lúc nào cũng có thể bị đánh giết.

Thôi. Mặc dù không tu thành Thánh Thiên vương nhưng cũng bước vào hàng bán bộ Thánh Thiên vương, tạm thời giúp Tịch Thiên Dạ một lần đi."

Thải Lân công chúa lắc đầu, nhờ năng lượng Thủy Nguyên Tinh Phách Thạch, tu vi của nàng lần nữa đột phá lên một tầng, bước vào cấp độ bán bộ Thánh Thiên vương. Nếu không phải thời gian quá gấp thì nàng có lẽ có thể mượn cơ hội này đột phá thanh Thánh Thiên vương.

Nhưng trước mắt Xương Trạch thành lâm vào chiến hỏa, nàng cũng không có cách nào tiếp tục bế quan, huống chi nàng mắc nợ Tịch Thiên Dạ ân huệ to lớn, giờ phút này cũng không cách nào ngồi yên phớt lờ.

Lúc này nàng dạo bước trên trời cao, đi về phía cửa thành bắc, trước tiên hóa giải một chút áp lực cho Nguyên Long Huyền Linh Quy, nếu không một dị chủng thượng cổ thật có khả năng bị đánh giết trước mọi người.

Nhưng mà, nang vừa mới bước ra mấy bước thì bỗng nhiên ngừng lại, bởi vì có một khí tức quen thuộc xuất hiện tại ở gần đây.

"Thật mạnh! Hắn trở về rồi sao?"

Thải Lân công chúa âm thầm kinh hãi, khí tức của Nhiếp Nhân Hùng nàng rất quen thuộc, đương nhiên sẽ không nhận lầm, chỉ là không ngờ tới khí tức của hắn sẽ mạnh mẽ như vậy. Khoảng cách xa như thế đã khiến nàng có cảm giác tim đập nhanh.

"Xem ra thời gian một tháng ngắn ngũi không thấy, tu vi của hắn lại phát sinh biến hóa long trời lở đất rồi."

Ánh mắt Thải Lân công chúa sinh ra hào quang sáng láng, Nhiếp Nhân Hùng trong mắt nàng chính là một quái thai do kỳ tích tạo ra, nếu không phải trước kia nàng không nhận ra Nhiếp Nhân Hùng, không chút nào hiểu người này, thì e là sẽ hoài nghi tên phế vật Nhiếp Nhân Hùng được truyền khắp cả Thiên Cơ thánh thành hoàn toàn không phải người trước mắt.

Thải Lân công chúa không tiếp tục đi nữa, bởi vì hắn đã xuất hiện rồi, như vậy đương nhiên là nàng không cần làm gì nữa.

Sau một khắc dường như Thải Lân công chúa cảm ứng được khí tức của Tịch Thiên Dạ, một luồng khí tức thần bí từ chân trời mênh mông vô tận ùn ùn kéo đến, trong chốc lát đã bao phủ toàn bộ Xương Trạch thành.

"Người nào?"

"Khí tức thật mạnh, chẳng lẽ lại có một Thánh Thiên vương cường giả đến?"

"Khí tức đáng sợ như vậy, cũng không kém chút nào so với Điền Quy Nguyên, thậm chí khả năng mạnh hơn một chút."

"Xem ra Xương Trạch thành thật không cứu nổi, hai vị Thánh Thiên vương ngấp nghé nơi này, ai có thể cản."

Trong Xương Trạch thành vô số cường giả, theo bản năng dồn dập nhìn ra ngoài thành.

Trong tiềm thức tất cả mọi người, dường như đều cho rằng chủ nhân của khí tức kia cũng bởi vì mơ ước của cải của Xương Trạch thành mà tới.

Có rất nhiều người trong lòng đều âm thầm cười lạnh, giống như cười nhạo Yên Nhạc hoàng bộ không biết tự lượng sức mình, hai Thánh Thiên vương đến, ai có thể cứu bọn họ? Yên Nhạc hoàng bộ hoàn toàn bị hủy diệt, e là đã thành kết cục đã định.

Trên không trung ngoài cửa thành bắc, chín tên cao thủ đang nỗ lực công phá phòng ngự Xương Trạch thành toàn bộ đều khẽ nhíu mày.

Xuất hiện Thánh Thiên vương thứ hai cũng không nằm trong kế hoạch của bọn hắn, là địch hay bạn còn không biết, có thể cũng không nhất định tạo thành trở ngại đối với bọn hắn.

"Không phải người của Ngô thị nhất tộc! Vậy thì là ai?"

Thân thể Điền Quy Nguyên cũng dừng lại, thế công trong tay giảm bớt mấy phần, ánh mắt nhìn về hướng Mạc Lận hà.

"Chủ nhân!"

Nguyên Long Huyền Linh Quy vô cùng thê thảm trong mắt tràn đầy kinh hỉ, nếu như chủ nhan không xuat hiện, nó sợ là se nhịn không được thi triển bí thuật chạy trốn.

Vù!

Một đoàn ánh sáng màu lam xẹt qua chân trời từ hướng Mạc Lận hà thẳng đến cửa thành bắc mà tới, đoàn hào quang kia mang theo sức mạnh nặng nề không có gì sánh kịp như một ma sơn Thái Cổ giáng xuống.

Tất cả mọi người bị đoàn ánh sáng màu lam kia phát ra sức mạnh nặng nề khiếp sợ, như tận thế đến, trời đất sụp đổ, tất cả sinh linh trong Xương Trạch thành cũng có thể bị phá hủy hoàn toàn.

Đưong nhiên, mục tiêu của đoan anh sang màu lam kia không phải Xương Trạch thành, mà là Điền Quy Nguyên ở trên không trung. Nếu không thì tất cả người trong thành e là đều cảm thấy bất an.

Thân thể Điền Quy Nguyên căng cứng, con ngươi rụt lại, hắn cũng không ngờ rằng ánh sáng màu lam kia lại trực tiếp hướng hắn đánh tới.

"Các hạ không nói một lời đã trực tiếp động thủ, chẳng lẽ cho rằng Điền mỗ dễ dàng bị ức h**p sao?'

Điền Quy Nguyên hét lớn một tiếng điều động toàn bộ sức mạnh thiên địa, Thiên Vương chiến khí vô tận từ trong thân thể của hắn phóng ra, toàn bộ phạm vi ba trăm dặm đều là lĩnh vực Thánh Thiên vương của hắn, tất cả sức mạnh đều do hắn tùy ý điều động, hắn không có lý do gì sợ bất kỳ người nào trừ phi chính là Chí Tôn vương đến đây.

Nhưng làm sao có thể chứ, trong nhân tộc hoan toàn không có tồn tại Chí Tôn vương.

Ánh sáng màu lam như một thượng cổ ma sơn, đụng nát cả bầu trời, những nơi đi qua, trên bầu trời xuất hiện một vết nứt thật sâu.

Lúc còn ở phía xa thì ánh sáng màu lam chỉ có một đoàn nhỏ nhưng khi xuất hiện ở gần, ánh sáng màu lam lại thật sự giống như núi lớn cao một vạn trượng khiến mọi người không thể tưởng tượng nổi nhất chính là, ánh sáng màu lam kia lại không phải thể năng lượng mà thực chất là đồ vật thật sự.

"Cái gì!"

Mặt Điền Quy Nguyên cũng hơi biến sắc, trong mắt đầy rung động, vũ khí gì lại khổng lồ như thế!

Một cự lực nặng nề nghiền ép trời đất sụp đổ, Điền Quy Nguyên không chút nào dám sơ suất, trực tiếp thi triển sức lực mạnh nhất của mình ra, đưa tất cả Thiên Vương chiến khí vào trong La Thương kiếm kích phát ra công kích mạnh mẽ nhất.

Nếu không thì trước cự lực trước mặt đáng sợ như vậy, hắn thật sự có khả năng bị nổ thành thịt nát xương tan.

Ầm ầm!

Toàn bộ Xương Trạch thành đều rung động dữ dội lung lay không ngừng, giống như địa chấn đột kích hơn nữa luôn tiếp tục không ngừng.

Phốc phốc!

Điền Quy Nguyên từ trong đống đổ nát chui ra, quần áo phần phật, tóc tai bù xù chống La Thương kiếm trên mặt đất không ngừng ho ra máu.

Trên người hắn đầy vết rách như pha lê gốm sứ, bất cứ lúc nào cũng có thể hoàn toàn vỡ vụn, rất nhiều máu tươi chảy ra, nhuộm đỏ toàn bộ quần áo của hắn.

Nếu không phải có Thánh Thiên vương chiến khí thuần khiết không ngừng giữ gìn và chữa trị thân thể của hắn, sợ rằng thân thể của hắn đã vỡ vụn rồi.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 949: Như Quân Vương Đến



Chương 949

Toàn bộ Xương Trạch thành đều rơi vào yên lặng rất lâu, tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt.

Chỉ một trận công kích mà Xương Trạch thành lớn như vậy đã hoang tàng khắp nơi như bị thiên tai tàn phá mười ngày mười đêm. Còn Điền Quy Nguyên có tu vi Thánh Thiên vương chân chính cũng bị tấn công trọng thương, nửa ngày cũng chưa khôi phục lại.

Cái gọi là thiên uy, sợ cũng chỉ đến như thế.

Cuối cùng là người nào lại đáng sợ đến như thế! Chẳng lẽ thật sự có Chí Tôn vương trong truyền thuyết đến sao?

Tầm mắt tất cả mọi người theo bản năng nhìn hướng chân trời, tìm kiếm tên cường giả đáng sợ kia.

Chỉ thấy trên bầu trời có một cự chùy nhẹ nhàng lơ lửng, cự chùy kia toàn thân xanh thẩm to lớn như nui cao vạn trượng, phía trên khảm nạm lấm ta lấm tấm hào quang, từng tia ánh sáng màu lam xen lẫn quang vụ từ cự chùy tản ra hóa thành đám mây, lúc ẩn lúc hiện như Tinh Hải mỹ lệ.

Tất cả mọi người trong Xương Trạch thành, e là chưa từng gặp qua vũ khí to lớn như vậy, hơn nữa lại nhẹ như lông hồng bồng bềnh trên không trung.

Cử trọng nhược khinh, cử khinh nhược trọng; lúc nặng như Thái Sơn, lúc nhẹ như lông hồng.

Quái dị như vậy làm cảm xúc mâu thuẫn phức tạp, thần kỳ dung hợp làm một luôn tràn ngập trong lòng tất cả mọi người thật lâu không tiêu tan.

Một thiếu niên áo trắng, chắp tay sau lưng, từ chân trời dậm chân tới.

Cước bộ của hắn không nhanh nhưng mỗi một bước đều như là xuyên qua thời không trong chớp mắt bay vọt trăm dặm, vẻn vẹn năm sáu bước đã xuất hiện ở vùng trời cửa thành bắc Xương Trạch thành, đứng trên cự chùy kia như núi lớn.

"Tịch Thiên Dạ!"

Tô Hàm Hương che miệng trừng to mắt, tiếng kêu không khống chế kêu lớn, hai hàng nước mắt trong nháy mắt trượt xuống.

Hắn xuất hiện! Hắn cuối cùng cũng xuất hiện rồi!

Mấy người Tần Tâm Duyệt và Điền Bộ Nguyên đều trở nên kích động, trước nay Tịch Thiên Dạ trong lòng bọn họ đều là trụ cột tinh thần lớn nhất, lúc nguy nan và tuyệt vọng nhất sẽ trông thấy Tịch Thiên Dạ xuất hiện, tâm tình vào giờ khắc này không nghĩ cũng biết.

Khang vương và những lão thần Yên Nhạc hoàng bộ đều trợn tròn mắt, nửa ngày đều không thể khép lại nhìn Tịch Thiên Dạ như Thiên thần hạ phàm, cả người đều hóa đá tại chỗ.

Điền Quy Nguyên, hơn nữa đang giữ lấy La Thương kiếm thế mà bị công kích trọng thương, đây là sức mạnh cấp độ gì lại kh*ng b* như vậy.

Trong mắt của Khang vương và những lão thần Yên Nhạc hoàng bộ, Tịch Thiên Dạ trong tưởng tượng của bọn hắn không đáng tin cậy, hoài nghi hắn rất có thể là thấy mối nguy xuất hiện trong Xương Trạch thành đã một mình tránh chiến rời đi, vứt bỏ tất cả mọi người.

Nếu không thì vì sao hắn chậm chạp không xuất hiện?

Nhưng giờ khắc này thì ý nghĩ tiểu nhân kia trong lòng bọn hắn trước đó dĩ nhiên chính là trò cười. Tịch Thiên Dạ không chỉ xuất hiện, hơn nữa như quân vương buông xuống.

Toàn bộ Xương Trạch thành đều bị sức mạnh của Tịch Thiên Dạ biểu hiện ra làm khiếp sợ, đến mức những tên điên cuồng cướp bóc đốt giết người trong thành kia đều theo bản năng dừng động tác, không dám ở trước mặt Tịch Thiên Dạ láo xược quá mức.

Còn Thân Đồ Viên Kiệt và Tư Đồ Huy và tám tên bán bộ Thánh Thiên vương kia lúc nhìn thấy Điền Quy Nguyên bị đánh bay trong nháy mắt, đã nhanh chóng thu trận hình tụ tập lại một chỗ, biến công kích thành trạng thái phòng ngự, toàn lực thôi động Vân Vụ Long Ấn Đồ bảo vệ bọn hắn, nhìn Tịch Thiên dạ đầy cảnh giác và kiêng k.

Tịch Thiên Dạ xuất hiện muộn, đương nhiên không phải là bởi vì sợ chiến, mà là bởi vì trùng hợp với thời khắc quan trọng nhất luyện chế Hải Lam cự chùy, không có cách nào phân tâm đi ra.

Kế hoạch ban đầu của han là luyện chế thanh công pháp bảo Hải Lam cự chùy, nhưng hắn vẫn đánh giá cao mức độ hoàn chỉnh thiên địa pháp tắc của thế giới này, trên phương diện thánh đạo pháp tắc, mức độ thiếu sót cao hơn nhiều so với dự đoán của hắn, cho nên độ khó luyện chế cũng khó khăn hơn giấp hai ba lần so với dự đoán lúc trước.

Cũng chính bởi vì vậy, lúc Tịch Thiên Dạ luyện chế Hải Lam cự chùy làm trễ nải không ít thời gian, thậm chí gần như không cách nào luyện chế thành công.

Nhưng ... Sau cùng vẫn may mắn thành công.

Cái gọi là pháp bảo hoàn hảo ở Thái Hoang giới thì tương đương với Chí Thánh khí.

Chí Thánh khí trong Thái Hoang giới so với Chí Thánh đều hiếm thấy, thời đại thượng cổ có rất ít Chí Thánh khí xuất thế, nhưng hiện tại trong Thái Hoang giới thì Chí Thánh khí chỉ là truyền thuyết, mức độ hiếm hoi gần với thần khí.

Năm đó Thiên Dạ thánh tổ lục soát toàn bộ thiên hạ cũng tìm không ra một thanh Chí Thánh khí hoàn chỉnh.

Trong thế giới này càng không có khả năng tồn tại, bởi vì thánh đạo pháp tắc chưa hoàn chỉnh, Thiên Thánh và Chí Thánh cũng không thể tu thành, như vậy dưới góc độ này mà nói, Thiên Thánh khí và Chí Thánh khí cũng khẳng định luyện chế không ra.

Cũng chính là Tịch Thiên Dạ có bản lĩnh tạo hóa thiên địa mới ở trong thế giới này luyện chế ra một bảo vật có thể so với Chí Thánh khí hoàn hảo.

"Hôm nay hễ là ngưoi đa động thủ cuop một phan một hào trong Xương Trạch thành sẽ giết không tha."

Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng nhìn cảnh hoang tàn khắp nơi trong Xương Trạch thành, ánh mắt vô cùng băng lãnh nói.

Lời vừa nói ra ... Toàn bộ Xương Trạch thành đều rung động dữ dội, tất cả mọi người nhìn Tịch Thiên Dạ như là gặp quỷ, dường như không ngờ rằng hắn dám nói ra lời đại nghịch bất đạo như thế.

"Thật to gan, toàn bộ giết không tha? Ngươi chẳng lẽ muốn đối địch với tất cả thế lực Nhân tộc?"

"Trâng tráo, tất cả thế lực của chúng ta cộng lại, mỗi người nhổ ngụm nước bọt cũng có thể làm ngươi chết."

"Tuổi trẻ ngong cuồng, ngươi neu dam giet sạch chung ta thì ta cam đoan ngươi đi không ra được nhân tộc cương vực, toàn bộ Yên Nhạc hoàng bộ cũng hoàn toàn hóa thành tro bụi bị chôn vùi."

Lời của Tịch Thiên Dạ lập tức thu hút tất cả mọi người ở trong Xương Trạch thành, tất cả mọi người đều phẫn nộ.

Nếu không phải Tịch Thiên Dạ quá mạnh, bày ra sức mạnh kinh hãi quá mức, sợ là đã có người nhịn không được mang theo người đi ra thành đánh giết Tịch Thiên Dạ.

Bọn hắn mặc dù trong Xương Trạch thành đốt giết cướp bóc, nói ra không vẻ vang gì nhưng pháp không trách chúng, trước nay đều là như thế. Chớ nói gì một tên Tịch Thiên Dạ, dù cho nghị viện của bộ lạc liên bang quốc bắt bọn hắn cũng không có cách nào.

Chỉ thấy hắn tiện tay, trong khoảnh khắc ngàn vạn đạo kiếm quang từ đầu ngón tay của hắn chen chúc mà ra, sau đó đánh tới những kẻ cướp bóc trong thành trì kia.

Phốc xuy phốc xuy ...

Âm thanh kiếm khí cắt đứt thân thể không ngừng vang lên, vẻn vẹn vừa đối mặt đã có hơn trăm người bị Tịch Thiên Dạ g**t ch*t, máu tươi nhuộm đỏ đại địa.

Hơn nữa người bị hắn g**t ch*t đều có tu vi không thấp, cao thủ trong Thiên Vương cảnh có mấy người, tham chí có một Thiên Vương Đại Giả của Hồ thị nhất tộc trong nháy mắt cũng bị chém giết.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back