Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vạn Cổ Cuồng Đế

Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 350: C350: Công tôn vô quá



Kỳ thật không phải tất cả mọi người đều nhìn Tịch Thiên Dạ bằng ánh mắt khinh thường hoặc trào phúng, có một bộ phận người rất nhỏ lại nhìn hẳn bằng ánh mắt đầy vẻ kinh sợ, e ngại cùng bàng hoàng, thậm chí còn không dám nhìn Tịch Thiên Dạ bằng cách trắng trợn.

Bởi vì bọn hắn không có Thiên Lan lệnh nên phải dừng lại rất lâu ở Lô Hề Quận thành đến tận khi người thanh niên của Uyển Thù Lâu này bán Thiên Lan lệnh mới có thể ra khỏi đó.

Không phải bọn hắn không biết cái gì bởi vì bọn họ đã chứng kiến một màn cực kỳ đáng sợ.

Thiếu niên kia bằng sức một người giết sạch bách thánh, máu nhuộm đỏ cả thiên địa.

Giờ nhớ đến bọn hắn cũng phải run lên vì sợ, chân như nhũn ra né tránh ánh mắt của Tịch Thiên Dạ.

Bất quá những người được chứng kiến cảnh Tịch Thiên Dạ đồ sát bách thánh lại không có thân phận, địa vì gì nếu không cũng không đợi đến tận bây giờ mới bước vào trong.

Bọn hẳn lại không dám nói bất kỳ câu nào trước mặt đám thiên tài đỉnh phong của đại lục kia mà phải yên lặng làm việc của mình, căn bản không dám đứng ra nói chuyện cho Tịch Thiên Dạ, bởi vì thân phận bọn hắn quá hèn mọn, không thể một lúc đắc tội hai bên, chỉ cần nói một câu thôi cũng có thể dẫn đến tai họa ngập trời.

Phần lớn mọi người đều khoang tay nhìn Tịch Thiên Dạ làm trò cười.

"Trong lịch sử của đại lục không phải chưa có ai vượt qua một trăm linh tám bia đá chí cao của Thiên Lan thần tông nhưng những người đã vượt qua đó phần lớn đều là thiên kiêu đứng đầu đại lục lúc bấy giờ, không phải thiên tài qua lời truyền miệng mà là thiên tài có thực lực, được tất cả mọi người công nhận.

Cho dù là những thiên tài đó cũng trước khi khảo hạch thánh thuật trên một trăm linh tám bia đá chí cao kia cũng phải chuẩn bị cho thật tốt.

Tỷ như thiên kiêu Vương Khôn Long, từ nhỏ đã tu luyện Thiên Đao - một trong một trăm lẻ tám thánh thuật chí cao của Thiên Lan thần tông, phải bỏ công nghiên cứu mấy chục năm cộng thêm sự ủng hộ của Đoạn Phong cốc mới có thể xông qua khảo hạch.

Mà dù chuẩn bị như thế xác xuất Vương Khôn Long vượt qua khảo hạch cũng chỉ có bảy phần thôi.

Mà tỷ như Vân Tương Quân, thiên kiêu đứng đầu của Vân Phượng cổ quốc, từ nhỏ đã tu luyện cầm đạo, được đánh giá là người có cầm đạo đứng đầu đại lục, được hun đúc mấy chục năm mới có mấy phần tự tin trong khảo hạch Phượng Minh Thiên Âm khúc của Thiên Lan thần tông.

Kỳ thật công pháp liên quan tới một trăm linh tám thánh thuật chí cao của Thiên Lan thần tông cũng truyền thừa một chút ở Nam Man đại lục.

Bởi vì đã trải qua mấy vạn năm tuế nguyện, chắc chẩn sẽ có một số tuyệt đại thiên kiêu vượt qua một trăm những thánh bia này.

Sau khi bọn hẳn vượt qua dù nhiều hay ít thì cũng truyền thừa lại một chút thánh thuật chí cao, mặc dù đều là bản không hoàn chỉnh, chỉ có một phần trăm, thậm chí một phần ngàn của bản gốc nhưng cũng sẽ có một chút lưu truyền lại trên đại lục.

Thần khúc trấn quốc của Vân Phượng cổ quốc kỳ thực chính là Phượng Minh Thiên Âm khúc, một trong một trăm linh tám thánh thuật chí cao của Thiên Lan thần tông.

Trong Vân Phượng cổ quốc, nữ nhân có địa vị cao hơn nam nhân, mà hoàng tộc của Vân Phượng cố quốc vẫn do nữ nhân làm chủ bởi vì khúc Phượng Minh Thiên Âm chỉ có nữ tử mới có thể tu luyện đến cảnh giới tối cao, mới phát huy ra uy lực chính thức của nó.

Mặc dù thánh khúc đó cũng không phải thánh thuật hoàn chỉnh của Thiên Lan thần tông nhưng uy lực của nó vẫn kinh thiên động địa, khiến cho nhiều người sợ hãi.

Mỗi một đời truyền thừa của Vân Phượng cổ quốc đều phải đi vào Thiên Lan di tích, khiêu chiến bia đá chứa Phượng Minh Thiên Âm khúc bởi vì sau khi khiêu chiến thành công sẽ nhận được một bộ phận truyền thừa của Phượng Minh Thiên Âm khúc mà điều kỳ quái chính là mỗi lần khiêu chiến thành công, truyền thừa đạt được cũng không giống nhau mà từ trước đến nay đều nhận được những bộ phận khác biệt.

Chính vì vậy Vân Phượng cổ quốc là thế lực đỉnh phong của đại lục nhưng lần nào cũng chờ Thiên Lan di ích xuất hiện là phái ra thiên tài mạnh nhất vào đây khảo hạch, dùng cách này để không ngừng hoàn thiện thánh thuật chí cao, mong đến một ngày có thể hoàn thiện nó.

Những thiên tài được phải đi này đều phải được tu luyện thánh thuật từ nhỏ mà cũng chưa chắc đã có thể thông qua khảo hạch huống chỉ là Tịch Thiên Dạ không có một chút chuẩn bị nào mà xông vào, xác xuất để hẳn thành công gần như không có.

“Công Tôn Vô Qúa, Phúc Hải thánh quốc các ngươi đã hoàn thiện Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật được mấy thành rồi? Nếu như cái tên gọi là tiên thiên thánh mầm kia mà xông qua được khảo hạch của Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật thì Phúc Hải thánh quốc các ngươi sợ rằng không tiếc giá nào để lấy thánh thuật về tay đi?"

Một tu sĩ có nốt ruồi ở mi tâm, người đầy tà khí cười nhạt nói.

Bên cạnh hẳn có một thiếu niên áo trắng đang khoanh chân ngồi, mi thanh mục tú, trên đùi đặt một thanh thánh kiếm cổ kính, tản mát ra khí tức thần thánh, xuất trần.

Vân Phương cổ quốc đặt toàn bộ tâm lực vào Phương Minh Thiên Âm khúc, thiên kiêu của mọi đời đều đến tấm bia đá chứa Phượng Minh Thiên Âm khúc.

Còn Phúc Hải thánh quốc lại đặt tâm ý trên Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật

Đến bây giờ, Phúc Hải thánh quốc đã ghi nhận được hai mươi bốn vị thông qua được Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật, mỗi người đều mang về một bộ phận truyền thừa của thánh thuật nên tao nghệ Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật của bọn hẳn đã đến. mức cao thâm mạt trắc, gần như không ai có thể do thám được.

"Hắn? Nằm mơ đi."

Thiếu niên áo trắng tên Công Tôn Vô Qúa kia miễn cưỡng mở mắt liếc qua Tịch Thiên Dạ một chút, ánh mắt băng lãnh không có bất cứ cảm xúc gì

"Thiên niên khí tức âm nhu tà khí kia mỉm cười, cũng không nói gì thêm mà ánh mắt nhìn về phía Tịch Thiên Dạ lại có chút hiếu kì.

Nếu như Tịch Thiên Dạ có thể thông qua khảo hạch vậy thì rất hay đây.

Công Tôn Vô Qúa nhắm mắt lại, không có nhìn Tịch Thiên Dạ nữa, một tên thổ dân tiểu quốc cũng dám ngấp nghé Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật, quả thực không biết trời cao đất rộng.

Tên của người nọ hẳn cũng mới nghe một vị trưởng bối nói qua có vẻ như tên kia có vẻ có cơ duyên gì đó trên người bất quá hắn chẳng có hứng thú gì cả.

Trên người của một tên thổ dân tiểu quốc lại có cơ duyên gì, tạo hóa lớn hơn nữa lại có thể lớn hơn Thế Giới Thiên Thê.

Việc quan trọng nhất với hẳn bây giờ là xông qua khảo hạch của Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật, lại đạt được một bộ phận truyền thừa của Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật, trở thành công thần vô thượng của thánh quốc, được ghi tên vào sử sách.

Trừ việc đó ra không còn bất cứ chuyện gì quan trọng nữa.

Thần niệm của Tịch Thiên Dạ xuyên qua bia đá vào một không gian khác, chỉ thấy xung quanh có. những tia sáng lờ mờ, hẳn đang đứng trên một tế đàn khổng lồ,

Nơi đây là không gian hồn niệm, Tịch Thiên Dạ bây giờ cũng không phải bản thể mà chỉ là một đạo niệm lực thôi.

“Hoan nghênh ngươi tiến vào Thiên Lan thần tông, vị trí của ngươi bây giờ là nơi khảo hạch Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật, nội dung khảo hạch lần này là ngộ tính. Ngươi sẽ có thời gian nửa canh giờ để lĩnh ngộ một đạo kiếm Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật, nếu ngươi có thể lĩnh ngộ ra một chút da lông thì có thể vượt qua. Nếu có thể nhập môn thì là Bính đẳng, tiểu thành là Ất đẳng, đại thành là Giáp đẳng”

"Chuẩn bị đi, nửa nén nhang sau khảo hạch sẽ bắt đầu.”

Một thanh âm phiêu miểu vang lên trên bầu trời, rất nhanh lại biến mất không thấy.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 351: C351: Thiên lan thần tàng khí



Tịch Thiên Dạ đặt tay lên, hẳn đã sớm tìm hiểu phương thức sát hạch của bia đá từ lúc ở bên ngoài, nên không hề cảm thấy kinh ngạc.

Rất nhanh, thời gian nửa nén hương liền trôi qua, chỉ thấy bầu trời hơi chấn động một cái, một chùm ánh

sáng từ trên trời giáng xuống, hóa thành một vị khách mặc bộ đồ trắng.

Kiếm khách tay cầm trường kiếm, múa kiếm như rồng, tư thái tùy ý tiêu sái, phẳng phất như kiếm tiên rên trời, một kiếm nơi tay thiên địa biến sắc.

Bia đá sát hạch ngộ tính chỉ có nửa canh giờ, trong thời gian này kiếm khách do kiếm ý biến thành sẽ triển khai kiếm cảnh ba lần, sau đó sẽ hoàn toàn biến mất, không xuất hiện nữa.

Ánh mắt Tịch Thiên Dạ đảo qua bầu trời, trong mắt xẹt qua từng đường quỹ tích huyền diệu, hầu như trong khoảnh khắc, được xưng là Thiên Lan Thần Tông 108 chí cao thánh thuật đã bị hân hiểu rõ trong lòng, căn bản không chờ kiếm ý triển khai đến lần thứ ba, thậm chí ngay cả một lần còn chưa triển khai xong, hắn cũng đã xuất kiếm.

Chỉ thấy trong phút chốc, một thanh cổ kiếm từ trong tay Tịch Thiên Dạ bay ra, ánh kiếm tung hoành thiên địa, tùy ý bay múa, linh động như rồng bay trên trời.

Xì xì!

Chỉ thấy đạo Thương Lan kiếm ý trên bầu trời xì nhẹ một tiếng, trực tiếp phá diệt biến mất.

Truyền công bia đá được truyền thừ từ thượng cổ đến nay, kiếm ý ẩn chứa trong đó lại bị Tịch Thiên Dạ đánh tan, nếu là có người ở đây nhìn thấy, tất nhiên sẽ kinh hãi gần chết.

Chớp mắt một kiếm, một kiếm đi qua Tịch Thiên Dạ cũng đã thu kiếm.

Trên bầu trời thật lâu không có âm thanh, phẳng phất toàn bộ thế giới đều trở nên yên lặng.

Im lặng hồi lâu, một âm thanh cơ giới hóa vang lên trong hư không: "Sát hạch thành công, thành tích không! Lời bình không! Thiên phú tiềm lực cấp chín, người tham gia sát hạch thu được hoàn chỉnh truyền thừa Thương Lan Thiên Tâm Kiếm Thuật”

Thanh âm kia lạnh lẽo, không có bất kỳ tâm tình gì, phẳng phất như thanh âm máy móc không ngừng vang vọng.

Mà nương theo âm thanh kia vang lên, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện mười ba tấm bia đá, trên mỗi tấm bia đá đều có khắc chứa vô số kiếm thuật cao thâm huyền áo.

Thương Lan Thiên Tâm Kiếm Thuật tổng cộng chia làm là mười ba phần, một phần so một phần càng thêm thâm ảo.

Tuy rằng chỉ là Thánh thuật, nhưng so về sự thâm. ảo huyền diệu, một ít đế thuật cũng không sáng bằng.

Kiếm thuật này ở Thiên Lan thần tông vô cùng nổi danh, bởi vì nếu tu luyện kiếm thuật này đến trình độ viên mãn, có thể hóa mục nát thành thần kỷ, sẽ có tư cách tu luyện một môn Tổ thuật cao siêu của Thiên Lan Thần tông.

Phải biết Thương Lan Thiên Tâm Kiếm Thuật chính là bắt nguồn từ môn Tổ thuật chí cao này.

Từng luồng tin tức khổng lồ từ trong hư không rót vào trong thần niệm Tịch Thiên Dạ, đối thành người bình thường, sợ là cần một quãng thời gian rất dài để tiêu hóa, nhưng Tịch Thiên Dạ chỉ căn thời gian nháy mắt đã triệt để tiếp thu, hoàn chỉnh ghi nhớ trong đầu.

“Thời kỳ thượng cổ ở thế giới này, nền văn minh tu luyện cũng không phải quá lạc hậu, cũng không kém một ít tu chân tinh cầu nhỏ”

Tịch Thiên Dạ kinh ngạc, Thương Lan Thiên Tâm Kiếm Thuật, hẳn chỉ cần liếc mắt nhìn một chút là có thể biết được trình độ của môn thần thông này.

Trước đây hẳn có chút coi thường tu sĩ nơi này, xem ra ở thời kỳ thượng cổ, thế giới Thái Hoang cũng phồn thịnh không kém.

Đầu tiên là có vị đại thần thông đã dung hợp di tích Thiên Lan cùng đại lục Nam Man, lại có thể thay đổi dòng chảy thời gian trong này.

Bây giờ lại có thêm Thế Giới Thiên Thê cùng kiếm thuật cấp cao.

Tịch Thiên Dạ một lăn nữa có nhận thức mới về nền tu tiên văn minh ở thế giới Thái Hoang, chí ít thì ở thời kỳ thượng nơi này đã từng rất phồn vinh.

Trên quảng trường truyền công, tất cả mọi người đều đang nghĩ luận về Tịch Thiên Dạ, bọn họ đang suy đoán Tịch Thiên Dạ có thể ngốc ở bên trong bia đá truyền công bao lâu.

Có người suy đoán một phút, có người suy đoán nửa nén hương, thậm chí có người suy đoán trong thời gian ba lần hô hấp hoặc mười lần hô hấp,

Truyền công bia đá sát hạch chia làm mấy giai đoạn, nếu là phế vật, ngay cả giai đoạn thứ nhất cũng không qua được, thường thường mới vừa vào đi không lâu đã bị đá ra.

Đương nhiên, có người nói Tịch Thiên Dạ không thể kiên trì quá ba lần hô hấp, hoặc mười lần hô hấp chỉ là nói đùa mà thôi.

Trên thực tế ai cũng biết giai đoạn thứ nhất là sát hạch ngộ tính, tự nhiên sẽ cho ngươi tham gia có đầy đủ thời gian để tìm hiểu thánh thuật, không thể mới đi vào đã bị đá ra.

Cố Khinh Yên cùng Cố Vân ôm cánh tay, mắt lạnh nhếch, chỉ có các nàng tin tưởng Tịch Thiên Dạ nhất định sẽ thành công.

Ngay lúc mọi người nghị luận sôi nổi, đột nhiên xây ra chuyện bất ngờ.

Chỉ thấy tấm bia đá hơi chấn động một cái, lồ ng phòng ngự do bạch quang tạo thành trong nháy mắt biến mất, tán loạn không thấy.

Mà Tịch Thiên Dạ cũng chậm rãi mở mắt ra.

Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn Tịch Thiên Dạ, trong mắt tràn đầy ngạc nhiên.

Xảy ra chuyện gì đây!

Không phải Tịch Thiên Dạ mới vừa tiến vào sao?

Nhiều nhất là thời gian một hơi thở mà thôi, tại sao nhanh như vậy đã đi ra?

Có người nói Tịch Thiên Dạ kiên trì nổi thời gian ba lần hô hấp, nhưng mà hắn chỉ nói đùa thôi a.

Giai đoạn sát hạch ngộ tính sẽ cho đầy đủ thời gian a.

Nhưng mà, giờ phút này...

Sợ là không đủ thời gian một lần hô hấp...

Đám người hai mặt nhìn nhau, biểu lộ " không phải chứ ".

Cho dù là có người muốn trêu chọc Tịch Thiên Dạ người cũng trợn mắt ngoác mồm.

Kiên trì một lần hô hấp?

Ngươi con mẹ nó còn có thể phế vật hơn sao!

Ngươi đây là mới vừa vào đã bị đạp ra a.

"Chẳng lẽ, Thương Lan Thiên Tâm Bia Đá hiện linh, đã nhìn ra Tịch Thiên Dạ không thể thông qua sát hạch, nên dứt khoát một cước đạp hẳn ra ngoài, đỡ phải lãng phí thời gian?" Có người có trí tưởng tượng cùng óc sáng tạo lớn mật suy đoán nói.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, hơn vạn năm qua, chưa từng có tiền lệ có người ngay cả giai đoạn sát hạch thứ nhất còn chưa sát hạch xong liền một cước đá ra a.

"Người khác không thể, nhưng Tịch Thiên Dạ thì không nhất định, ai bảo hắn là cái gì mà Tiên Thiên Thánh Mần... có lẽ Bia linh không ưa loại hư danh này, trực tiếp một đuổi hẳn đi”

" Dòng chảy thời gian ở không gian Hồn niệm không giống với bên ngoài, căn cứ theo kiểm tra có lẽ cách biệt gấp trăm lần, thời gian một lần hô hấp trong không gian Hồn niệm cũng có 2,3 phút, Tịch Thiên Dạ có thể cùng bia linh tán gẫu nha, sau đó bị một cước đá ra" Có người cười nhạo nói

Cố Vân, Cố Khinh Yên, Chanh Quang ai nấy cũng ngỡ ngàng, sao có thể! Tịch Thiên Dạ thất bại?

Ở Phương xa Vân Tương Quân cũng hơi ngạc nhiên, tuy rằng thiên phú của Tịch Thiên Dạ không quá cao, không quá kinh thế hãi tục, nhưng cũng không kém đi, sao có thể khoa trương như thết

Ngay lúc mọi người đang nghị luận.

Trên bầu trời bỗng nhiên có tiếng nổ vang ầm ầm, một cột sáng từ trên trời giáng xuống trên người Tịch Thiên Dạ.

Một tầng lại một tầng, tổng cộng có chín tầng!

"Thiên Lan Thần Tàng Khí, hơn nữa có chín tầng!"

Vân Tương Quân vô thức đứng lên, vẻ mặt khiếp sơ cùng khó tin nhìn chín tầng cột sáng thần thánh kia.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 352: C352: Thần linh thay trời hành đạo



Trong truyền thuyết có nói Thiên Lan Thần Tàng khí là năng lượng chí cao chí thượng, có thể so với thần lực.

Bất kỳ một tỉa thần tàng khí đều là báu vật trong thiên địa, quý giá hiếm thấy vô cùng, chỉ có Thần Tông từng xuất hiện Thần Linh, có được Thiên bẩm Thần quyền, chấp chưởng chư thiên pháp lý, mới có thể ngưng tụ ra một chút Thần Tàng khí.

Thần tàng khí tương đương với số mệnh Thần Tông, một Thần Tông có truyền thừa càng lâu đời càng cổ lão có thể ngưng tụ ra càng nhiều Thần Tàng khí.

Ở Thiên Lan Thần Tông chỉ có đệ tử ưu tú nhất mới được ban tặng Thăn Tàng khí, tương đương với được Thần Linh chúc phúc, được số mệnh tông môn che chở.

Cố Vân kinh hãi nhìn lên bầu trời, không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, đây là Thần Tàng khí trong truyền thuyết sao!

Là người sống ở nhân tộc thiên vực, nàng tự nhiên biết rõ thần tàng khí quý giá thế nào.

Đó là phúc phận do thần linh ban xuống!

Thần linh! Thay trời hành đạo, chưởng quản chư thiên pháp tắc.

Ý chí của Thần linh, đôi khi cũng đại biểu ý chí của thiên địa.

Được Thần linh chúc phúc, tự nhiên cũng chính là được thiên địa chúc phức.

Chỉ căn là người được thần tàng khí, nào là thoát thai hoán cốt, tẩy tủy phạt mao, tu vi tăng vọt, những thứ này hoàn toàn không có gì ghê gớm.

Bởi vì Thăn Tàng khí không chỉ thay đối tư chất cùng tu vi của một tu sĩ, đáng sợ nhất chính là nó có thể thay đổi mệnh cách của một người.

Có câu số mệnh do trời, tuy rằng chuyện này hư vô mịt mờ, nhưng thực sự tồn tại.

Những người có vận khí thông thiên, cho dù hắn có tư chất bình thường, nhưng cuối củng lại có thể trở thành cường giả trong thiên địa, đây là chỗ đáng sợ của mệnh cách.

Bất luận người nào dám trêu chọc đến người có. số mệnh gia thân sẽ vô cùng xui xéo.

Trong mắt Cố Vân hiện vẻ ước ao, hiện nay nhân tộc đã không có Thần, vì thế chỉ còn Thần Tàng khí được lưu giữ từ thời kỳ thượng cổ, cho dù trong nhân tộc thiên vực, người có thể được Thần Tàng khí gột rửa cũng vô cùng ít ỏi, có thể nói là hiếm như lá mùa thu.

Ai cũng không ngờ Thiên Lan Thần tông lại ban thưởng Thần Tàng khí cho Tịch Thiên Dạ

"Vì sao lại như vậy, không thể nào, không hợp lý a” Công Tôn Vô Quá cũng không ngồi yên được nữa, ánh mắt đố kỵ cùng nghỉ hoặc nhìn Tịch Thiên Dạ

"Lẽ nào... Tịch Thiên Dạ đã thông qua sát hạch, trở thành đệ tử ngoại môn của Thần Tông, cho nên nhận được Thần Tông chúc phúc?"

"Không thể nào! dù là đệ tử ngoại môn Thần tông cũng không có cơ hội nhận được Thăn Tàng khí, đây là luật thép trên đại lục hơn vạn năm qua, chỉ có trở Tàng Khí" Thanh niên đầu trọc cũng trở nên nghiêm túc.

Trong lịch sử, không biết có bao nhiêu thiên tài đến thăm dò di tích Thiên Lan.

Thế nhưng, người có thế nhận được chúc phúc của Thần Tông chỉ có hai người.

Mà hai người bọn họ cũng trở thành đệ tử nội môn Thiên Lan Thần Tông.

Còn về đệ tử ngoại môn, mấy vạn năm qua, số lượng ngàn ngàn vạn vạn, một nhóm lại một nhóm, nhưng không một ai trong bọn họ nhận được Thần Tầng khí.

Tịch Thiên Dạ giơ tay lên, nhàn nhạt nhìn bạch quang, ánh mắt bình tĩnh, mặc cho từng tia bạch quang chui vào trong cơ thể hắn.

Cái gọi là Thần Tàng khí, kỳ thực chính là Công Đức khí. Còn được gọi là Thiên Địa Công Đức, chính là một loại năng lượng bản chất được thiên địa tự nhiên thai nghén mà thành, có chút tương tự với bảy sắc hào quang sau khi Thánh nhân độ kiếp thành công, chỉ là phương thức tiếp nhận khác nhau mà thôi.

Thiên Địa Công Đức Khí, chỉ có cống hiến đặc thù với thiên địa mới nhận được, tỷ như Tịch Thiên Dạ từng ở thành Trường Thương độ hóa trăm vạn vong linh, đó là là cống hiến cho thiên địa.

Thần linh thay trời hành đạo, ngao du chư thiên, tự nhiên cũng có một phần công lao, vì lẽ đó Thần Tông có thể ngưng tụ ra một ít công đức khí.

Bất quá, theo Tịch Thiên Dạ phán đoán, loại phương thức ngưng tụ công đức khí như vậy rất chậm, cho dù ngàn năm vạn năm cũng không ngưng tụ được bao nhiêu.

Thiên Lan Thần Tông chủ động ban tặng công đức khí, hẳn tự nhiên không khách khí, ai đến cũng không cự tuyệt hấp thu toàn bộ.

Chín tầng công đức khí, không nhiều nhưng cũng, không ít.

Tu vi của Tịch Thiên Dạ cũng theo lực lượng công đức thẩm thấu vào mà không ngừng tăng trưởng, rất nhanh đã vượt qua bình cảnh kim đan trung kỳ, đột phá đến kim đan hậu kỳ.

Đặt ở trong thế giới Thái Hoang này, tu vi bây giờ của hẳn đã có thể so với Tôn giả cảnh tầng thứ bảy, cũng là viên mãn cảnh.

Thần Tàng khí đến nhanh đi cũng nhanh, cuối cùng một vệt kim quang từ trên trời buông xuống chui vào trong Thiên Lan lệnh cúa Tịch Thiên Dạ.

Chỉ thấy mặt trên Thiên Lan lệnh xuất hiện một chữ "Ngoại", phía dưới có một chữ "Chín!

"Cấp chín thiên phú, là cấp chín thiên phú, làm sao có khả năng!"

Tất cả mọi người một lần nữa bị chấn trụ, ánh mất nhìn Tịch Thiên Dạ như nhìn thấy tuyệt thế quái vật.

Hắn thật sự vượt ải thành công, hơn nữa từ đầu đến cuối chỉ tốn thời gian một lần hô hấp, cho dù là trong không gian Hồn niệm nhiều nhất chỉ tốn 2,3 phút

"Thời gian một hô hấp đã xông qua Thiên Lan Thần tông 108 chí cao Thánh thuật bia đá, hơn nữa. điểm tư chất được cho lại là cấp chín! Chẳng lẽ, ta đang nằm mơi hay do ta tu luyện ra tâm ma, đang chìm đắm trong ảo cảnh a”

Nhiều người còn đang dụi dụi mắt, xoa xoa huyệt thái dương, có người tự nhéo tay mình. Hoài nghỉ có phải là mình đang năm mơ hay không.

Cuối cùng, tất cả mọi người đều đưa ra kết luận. Không phải năm mơ!

Là thật sự!

Lại là thật sự!

Nhưng mà! Làm sao có khả năng a!

Vân Tương Quân ngơ ngác nhìn Tịch Thiên Dạ.

Cấp chín thiên phú!

Hắn làm sao làm được! dù là Thần tiên cũng không làm được.

Thiên Lan Thần tông phân chia thiên phú môn hạ đệ tử từ cấp một đến cấp chín.

Cấp một là thiên phú thấp nhất, cấp chín là cao nhất.

Nhưng bởi vì là Thần Tông, cho dù là cấp một thiên phú cũng không đơn giản. Đặt ở đại lục Nam Man cũng là thiên tài cao cấp nhất.

Trong lịch sử đại lục Nam Man mấy vạn qua, người đến Thiên Lan Thăn tông lưu lại kỷ lục cao nhất chỉ có cấp năm a!

Cấp chín thiên phú!

Đây là khái niệm gì?

Thật sự không dám tưởng tượng, cũng không tưởng tượng nổi.

Cố Khinh Yên sững người nhìn Tịch Thiên Dạ, cấp chín thiên phú! Thật sự không phải trò đùa sao?

Trên đời thật sự có quái thai đạt đến cấp độ đó sao?

Nàng chính là Nữ Thiên tôn uy danh hiến hách trên đại lúc, nhưng nàng cho rằng mình nhiều nhất cũng chỉ có cấp năm thiên phú, còn cấp sáu nàng không dám nghĩ tới

Trên quảng trường truyền công, phần lớn những người thông qua sát hạch chỉ có cấp một thiên phú.

Cho dù là như thế, cứ một trăm vị thiên tài đến từ khắp đại lục Nam Man đến đây cũng chỉ có nhiều nhất là hai, ba người có thể xông qua sát hạch.

Xác suất 2-3%.

Còn cấp hai thiên phú, vậy thì càng ít, một ngàn vị thiên tài cũng chưa chắc có được một người

Cho tới cấp ba thiên phú... Chỉ có thành công xông qua 108 chí cao bia đá, thì mới tính.

Mỗi một lần di tích Thiên Lan mở ra, người có thể trở thành ba cấp thiên phú sẽ không vượt qua con số hai mươi người.

Còn cấp bốn thiên phú.... vậy thì phải xem duyên phận, có đôi khi sẽ xuất hiện, có đôi khi di tích Thiên Lan mở ra mấy lần cũng sẽ không xuất hiện.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 353: C353: Hoang ngôn



Tịch Thiên Dạ quan sát Thiên Lan lệnh trong tay, hắn cũng không ngờ rằng bia đá lại nhận định hắn là thiên phú tối cao, chỉ là hân không muốn phiền phức cũng không muốn lãng phí thời gian nên mới trực tiếp một kiếm đánh tan đạo kiếm ý truyền thừa kia thôi

"Tịch Thiên Dạ, ngươi gặp phải cái gì trong tấm bia truyền công kia?" Cố Khinh Yên đi lên phía trước, ánh mắt đầy vẻ rung động.

Rất nhiều người đều quay sang Tịch Thiên Dạ, bọn hẳn cũng rất hiếu kì vì sao hồn niệm của Tịch Thiên Dạ ở trong đó một khoảng thời gian ngắn như thế mà lại đạt được cấp bậc đánh giá cao nhất?

Cấp chín! Đây chính là cấp bậc trong truyền thuyết.

Thậm chí rất nhiều người đang nghỉ ngờ rằng liệu Tịch Thiên Dạ có sử dụng thủ đoạn gì để gian lận trong quá trình khảo hạch hay không hay là bia đá đã xuất hiện trục trặc.

Mặc dù tình huống đó rất khó có khả năng xảy ra, truyền thừa của thần tông sao có thể xuất hiện sai Iắm, nhưng nếu nói Tịch Thiên Dạ có thiên phú cấp chín thì khó có thể tin được.

Một thiên tài đi ra từ một tiểu quốc man hoang thì mạnh được cỡ nào?

Đám người nghĩ thế nào cũng không thể tưởng tượng được Tịch Thiên Dạ là loại thiên kiều trong truyền thuyết kia, ở đây chắc hẳn có điều không muốn người khác biết.

Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nhìn sang Cố Khinh Yên, thản nhiên nói: 'Không có gì, chỉ là sử dụng một kiếm của Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật đánh tan kiếm ý truyền công mà thôi."

Cái gì!

Lời này vừa nói ra đã làm cho tất cả mọi người phải ngạc nhiên!

Đánh tan kiếm ý truyền công?

Mà lại dùng Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật?

"Không có khả năng!"

"Việc này hắn làm sao có thể làm được, quả thực không thể xảy ra."

"Kiếm ý truyền công chính là lực lượng do đại năng thời thiên cổ của Thiên Lan thần tông lưu lại há lại để cho hẳn đánh nát, sợ rằng kiếm thánh cường đại nhất trên đại lục này cũng không làm được đi, quả thực là buồn cười:

"Nói láo! Lời bịa đặt như thế ngươi cũng dám nói ra, coi chúng ta là đồ đần sao?"

Tất cả mọi người đều không tin Tịch Thiên Dạ bởi vì sự tình đó không thể xảy ra, từ xưa đến nay cũng chưa có ai làm được.

Bởi vì bọn hắn tiến vào bia đá chỉ bằng một tia hồn niệm mà thôi cũng không phải là bản thể cho nên lực lượng bọn họ có thể sử dụng trong không gian đó có hạn, chỉ dùng được một chút lực lượng của hồn lực thôi cho dù là Đại Thánh đến thử nghiệm cũng như vậy, tất cả mọi người đều giống nhau.

Trong không gian đó muốn dùng hồn niệm để đánh tan kiếm ý truyền công căn bản không thể sử dụng lực lượng thông thường mà phải dùng kiếm ý.

Một kiếm đã đánh tan kiếm ý truyền công chẳng phải đang nói rằng tạo nghệ kiếm thuật của ngươi còn cao hơn cả đại năng kiếm thuật của Thiên Lan thần tông kia?

Nằm mơ đi!

Đừng nói một tên Tịch Thiên Dạ, cho dù là Kiếm Thánh cường đại nhất đại lục cũng không thể làm được điều này.

"Bịa đặt" Mĩ mắt Vân Tương Quân khẽ nhíu lại, hiển nhiên không tin rằng Tịch Thiên Dạ đang nói thật.

"Nhất định là hẳn đang che giấu bí mật gì đấy." Ánh mắt Công Tôn Vô Qúa khẽ nhảy, băng lãnh nhìn về. phía Tịch Thiên Dạ.

Thanh niên đầu trọc, thanh niên yêu tà, thư sinh áo xanh,... tất cả đều không tin Tịch Thiên Dạ, cho răng hắn đang giấu bí mật gì đó mà không muốn nói ra

Chí có Cố Khinh Yên cùng Cố Vân tin tưởng Tịch Thiên Dạ đã dùng một kiếm đánh tan kiếm ý truyền công của Thiên Lan thần tông, bởi vì các nàng đã thấy quá nhiều kỳ tích không thể tưởng tượng nổi trên người Tịch Thiên Dạ rồi.

“Tịch Thiên Dạ, dừng lại!”

Một thanh âm lạnh nhạt kèm theo chút kiêu ngạo bỗng nhiên vang lên, Công Tôn Vô Qúa mặc một bộ áo trắng nhẹ nhàng bay qua đám người, đi đến trước mặt Tịch Thiên Dạ, ánh mắt như nhìn từ trên cao xuống.

"Chớ cản đường" Lông mày Tịch Thiên Dạ hơi nhíu lên.

"Tịch Thiên Dạ, ngươi đem truyền thừa của Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật cho ta, từ nay về sau ta sẽ không gây khó dễ cho ngươi nữa mà bản công tử còn có thể cho ngươi vinh hoa phú quý."

Công Tôn Vô Qúa nhàn nhạt nhìn Tịch Thiên Dạ, khoanh tay, ra dáng một tuyệt thế cao nhân.

Những người xung quanh đều nhìn sang bên đây bằng ánh mắt nghiền ngẫm, Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật chính là một trong một trăm lẻ tám thánh thuật chí cao, Tịch Thiên Dạ sẽ đễ dàng đưa cho Công Tôn Vô Qúa sao? Dù là bất kỳ ai cũng không nguyện ý đi.

Dù sao một trăm linh tám thánh thuật chí cao của Thiên Lan thần tông là bảo bối có một không hai, bất kỳ bộ phận nào của Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật được truyền ra ngoài cũng gây ra một hồi gió tanh mưa máu.

Phúc Hải thánh quốc đã thu thập Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật nhiều năm như vậy sợ rằng ghép lại cũng chưa đủ một phần trăm.

Bản truyền thừa trong tay của Tịch Thiên Dạ tất nhiên sẽ khác biệt so với những bản trước đó của Phúc Hải thánh quốc, khó trách Công Tôn Vô Qúa lại không chịu được mà xuống ngăn cản hắn.

Bất quá liệu Tịch Thiên Dạ có đưa không?

Phúc Hải thánh quốc là quái vật khổng lồ, là chí cao vô thượng tại Nam Vực, dù người nào đang sinh hoạt ở Nam Vực cũng phải để ý đến sắc mặt của họ, một Lan Lăng quốc trong mắt Phúc Hải thánh quốc sợ rằng còn không bằng một hạt bụi.

Không cho thì sẽ đắc tội với Công Tôn Vô Qúa, triệt để đắc tội với Phúc Hải thánh quốc mà dẫn tới hoạt sát thân.

Trong lịch sử của đại lục từng có tuyệt thế thiên tài thông qua khảo hạch của Thương Lan Thiên Tâm kiếm, đạt được một bộ phận truyền thừa khiến cho tất cả mọi người đều biết đến.

Nhưng ác mộng của hắn cũng bắt đầu từ đó, tuyệt đại thiên tài kia không có bất cứ bối cảnh gì, lúc đạt được trọng bảo làm sao có thể giữ được?

Phúc Hải thánh quốc đã xem Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật thành truyền thừa chí cao của bọn hắn, đã muốn độc chiếm lấy nó, há có thể để người khác động vào?

Vị tuyệt thế thiên tài kia không có đi ra được Thiên Lan di tích mà phải bỏ mình bên trong, Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật trên người hẳn cũng bị cường giả của Phúc Hải thánh quốc mang đi, trở thành một phần nội tình của chúng.

Nhớ năm đó vị tuyệt thế thiên tài kia cũng xuất thân từ một tiểu quốc nên rất nhiều người nhìn sang Tịch Thiên Dạ bằng ánh mắt cổ quái

Tịch Thiên Dạ chẳng những vượt qua khảo hạch mà còn được thẩm định là thiên tài cấp chín, vậy Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật của hẳn khá bất phàm thậm chí còn có thể đạt được toàn bộ truyền thừa cũng nên.

Bởi vì trong Thiên Lan thần tông, đệ thử được xét cấp bậc càng cao thì đạt được càng nhiều truyền thừa.

Trong lịch sử có một thiên tài của hoàng tộc Phúc. Hải thánh quốc khi xông qua Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật đạt được cấp bốn mà truyền thừa của hắn đạt được còn nhiều hơn tất cả những bản trước đó Phúc Hải thánh quốc đạt được cộng lại

Thiên tài cấp chín!

Có trời mới biết Tịch Thiên Dạ đạt được bao nhiêu phần truyền thừa của Thương Lan Thiên Lan kiếm thuật.

Ánh mắt rất nhiều người nhìn Tịch Thiên Dạ bằng ánh mắt thương hại, có chút đáng tiếc, có chút bất đắc dĩ,..đồ vật này đạt được đến tay thì mà là họa.

Phúc Hải thánh quốc tất nhiên sẽ không bỏ qua cho Tịch Thiên Dạ, thậm chí hắn còn thảm hại hơn cả vị thiên tài trước đó kia.

Bởi vì không có ai biết Tịch Thiên Dạ đạt được bao nhiêu phần truyền thừa của Thương Lan Thiên Tâm kiếm.

Thiên tài cấp chín quá đáng sợ.

“Tịch Thiên Dạ, ngươi chỉ có một cơ hội, bản điện hạ là hoàng tử của Phúc Hải thánh quốc, nếu ngươi nguyện ý quy thuật ta nhất định sẽ trở thành đại nhân vật của Phúc Hải thánh quốc, ngươi sẽ có thể thoải mái tự do ở trong Nam Vực này." Công Tôn Vô Qúa thản nhiên nói
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 354: C354: Mang ngọc có tội



Tất nhiên hắn rất chướng mắt với thiên phú của Tịch Thiên Dạ, nói như vậy chỉ để ổn định Tịch Thiên Dạ, trước khi cường giả của Phúc Hải thánh quốc đến đây thì không thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Thực tế, số phận của Tịch Thiên Dạ thế nào hẳn cũng không quan tâm chỉ là việc liên quan đến Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật là quốc sự tối cao của Phúc Hải thánh quốc, liên quan đến vận mệnh của cả nước mà hẳn chỉ là một hoàng tử nên không cótư cách để xen vào.

"Không có hứng thú." Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Ngươi dám chống lại ý muốn của bản hoàng tử?" Mặt Công Tôn Vô Qúa tối sâm lại, hẳn không ngờ rằng Tịch Thiên Dạ lại lớn mật như thế, hẳn đã tự giới thiệu bản thân mà một thổ dân tiểu quốc lại dám chống đổi không theo.

"Cút" Tịch Thiên Dạ trả lời rất ngắn gọn.

"Ngươi muốn chết!”

Thần sắc Công Tôn Vô Qúa băng lãnh tới cực điểm, ánh mắt nhìn Tịch Thiên Dạ như nhìn một người chết. Hẳn là một người có thân phận trên đại lục, dù là đi đến đâu cũng có kẻ phải sợ hãi, kính sợ hẳn, một khi hãn ra lệnh không ai dám không nghe theo. Hắn chính là quý tộc thiên hoàng cửu thiên, là chúa tể trời sinh.

Không nói đến đại lục mà dù các Thánh tử, thiên kiêu khắp nơi trong truyền công quảng trường này cũng không có ai dám trái với lệnh hẳn.

Oanh!

Một khí tức kinh khủng bộc phát ra từ trên người Công Tôn Vô Qúa, sát na đó như có một đầu hùng sư man hoang đã bị thức tỉnh, khí tức đáng sợ quét sạch thiên địa, ngang ngược bá đạo mà bao phủ toàn bộ truyền công quảng trường.

Dưới khí tức đáng sợ kia, rất nhiều người đều nơm nớp lo sợ, ánh mắt nhìn Công Tôn Vô Qúa đầy vẻ e ngại.

Đại Tôn!

Là khí tức của Đại Tôn.

Đại Tôn không đến năm mươi tuổi, trên đại lục cũng là tồn tại phượng mao lân giác, thuộc về nhóm thiên kiêu đứng đầu.

Mà Gông Tôn Vô Qúa tất nhiên cũng không phải Đại Tôn bình thường mà hắn xếp vị trí thứ 267 trên Đại Lục Tôn Bảng, nghiền ép những Đại Tôn lâu năm kia.

Hùng tài như thế cũng chỉ có Phúc Hải thánh quốc bất hủ kia mới có thể bồi dưỡng ra.

Đuôi lông mày của Cố Khinh Yên cùng Cố Vân cau lại, trong mắt các nàng tên tuyệt thế thiên tài Công Tôn Vô Qúa này tựnhiên không đủ tư cách để dương oai trước mặt các nàng, nếu không phải e ngại thế lực sau lưng hẳn thì loại người như này còn không có tư cách đứng trước mặt các nàng.

Đang lúc Cố Khinh Yên khó chịu, muốn xuất thủ thì một thanh âm băng lãnh vang lên.

"Công Tôn Vô Qúa, ngươi quá mức rồi."

Vân Tương Quân mặc một bộ váy trắng, như một đám mây nhẹ, đi đến trước mặt Công Tôn Vô Qúa.

"Vân Tương Quân, ngươi muốn cản ta?" Sắc mặt Công Tôn Vô Qúa khó coi tới cực điểm. Quả nhiên có người không muốn hẳn mang Tịch Thiên Dạ đi.

"Công Tôn Vô Qúa, trên truyền công quảng trường không được phép tranh đấu, đây là qui định mà các thánh quốc thánh tông đã đặt ra, ngươi không được. phá hư"

Vân Tương Quân lạnh lùng nói

Truyền công quảng trường là tạo hóa của các thiên tài trên đại lục, cơ hồ liên quan đến tất cả các thế lực trên đại lục nên hàng trăm nước, ngàn tông đã thống nhất lập nên quy củ là bất kỳ người nào cũng không được phép chiến đấu hoặc tranh chấp trên truyền công quảng trường, không cho phép bất cứ hành vi ác ý nào ảnh hưởng đến khảo hạch của người khác.

"Công Tôn Vô Qúa, quy củ chính là quy củ, không ai có thể phá hủy." Một thanh niên đầu trọc đứng ra, thản nhiên nói.

"Phúc Hải thánh quốc cũng không thể một tay che trời” Thư sinh áo xanh ngồi dưới đất, tay cầm quyển sách nhưng bống nhiên lóe lên một luồng sáng nhạt đã xuất hiện bên cạnh Công Tôn Vô Qúa.

Trên truyền công quảng trường, liên tục có người đứng ra ngăn cản Công Tôn Vô Qúa.

Phúc Hải thánh quốc dù cường đại nhưng không phải vô địch, không phải là không có thế lực nào đối địch với Phúc Hải thánh quốc, thậm chí còn có cả những thế lực mạnh hơn.

Ví như Vân Phượng cổ quốc, nội tình của họ còn thâm hậu hơn cả Phúc Hải thánh quốc.

Đương nhiên bọn hắn đứng ra ngăn cản Công Tôn Vô Qúa không phải vì quan tâm đ ến Tịch Thiên Dạ.

Trong mắt bọn hẳn, Tịch Thiên Dạ đã trở thành một tồn tại đặc thù.

Được nhận định là thiên tài cấp chín của truyền công quảng trường, từ thiên cổ đến nay chưa có bất kỳ. một ai đạt được, tất cả mọi người đều nghỉ hoặc, muốn biết được trong đó ẩn giấu bí mật gì nên làm sao có thể tùy ý cho Công Tôn Vô Qúa mang Tịch Thiên Dạ đi được.

Mà Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật mà Tịch Thiên Dạ tất nhiên sẽ rất bất phàm, thậm chí còn có khả năng đạt được bản hoàn chỉnh của truyền thừa. Một khi hắn bị Phúc Hải thánh quốc mang đi vậy trong thời gian ngắn Phúc Hải thánh quốc sẽ mạnh hơn rất nhiều, đó không phải điều mà các cổ quốc muốn trông thấy.

"Các ngươi..."

Sắc mặt Công Tôn Vô Qúa trắng bệch, Tịch Thiên Dạ quá trọng yếu với Phúc Hải thánh quốc, tuyệt đối không để cho người khác can thiệp vào.

Nhưng làm gì bây giờ?

Thân phận, địa vị của những người kia đều không kém hẳn, hẳn cũng không có bất kỳ biện pháp nào tối ưu cả.

Ánh mắt hẳn nhìn về Tịch Thiên Dạ đã hòa hoãn không ít, mởmiệng nói: "Tịch Thiên Dạ, gia nhập Phúc Hải thánh quốc, bản hoàng tử có thể hứa cho ngươi tất cả những gì ngươi muốn, kể cả là việc kết hôn với một công chúa của Phúc Hải thánh quốc, trở thành ngoại thích của Hoàng tộc cũng không phải không được."

Hiện tại, hắn chỉ hi vọng Tịch Thiên Dạ bị hấp dẫn, nguyện ý đi cùng hắn.

Tịch Thiên Dạ nghe vậy cười một tiếng, thản nhiên nói: "Phúc Hải thánh quốc là cái thá gì, trong mất ta còn không bằng hạt bụi, có thể cho ta được cái gì?"

Công Tôn Vô Qúa không ngờ rằng Tịch Thiên Dạ lại xem thường Phúc Hải thánh quốc như thế, căn bản không sợ hắn.

"Tịch Thiên Dạ, ngươi nghe cho rõ, Phúc Hải thánh quốc không phải thế lực ngươi có thể đắc tội được, cuối cùng sẽ có một ngày ngươi phải hối hận, thân nhân của ngươi, tộc nhân của ngươi, quốc gia của ngươi.... Tất cả sẽ không có được kết cục tốt, vận mệnh của ngươi sẽ thảm hại hơn trước kia rất nhiều."

Ánh mắt Công Tôn Vô Qúa sắc lạnh, đáng sợ tới cực điểm. Tịch Thiên Dạ lại dám khinh thường Phúc Hải thánh quốc là hắn biết tâm ý Tịch Thiên Dạ đã quyết, không thể dùng tài nguyên để dụ dỗ hắn đi theo.

"Người trẻ tuổi, không phải ta đang tìm chết mà người đang tìm chết là ngươi”

Tịch Thiên Dạ khoang tay, ánh mắt đạm mạc nhìn sang Công Tôn Vô Qúa.

Cái gì!

Công Tôn Võ Qua không ngờ rằng Tịch Thiên Dạ lại còn dám uy h**p hắn.

Không chỉ có Công Tôn Vô Qúa ngạc nhiên mà những người khác cũng ngạc nhiên không kém.

Ai cũng không ngờ rằng lá gan của Tịch Thiên Dạ lại lớn như thế, căn bản không thèm để Phúc Hải thánh quốc vào mắt.

Một thổ dân của tiểu quốc vắng vẻ sao lại to gan đến vậy?

Hẳn là hẳn sống ở Lan Lăng quốc, chưa từng thấy qua thế giới bên ngoài, không biết Phúc Hải thánh quốc đáng sợ thế nào, ếch ngồi đáy giếng, tự nhận mình là đệ nhất thiên hạ.

Vân Tương Quân than nhẹ một tiếng, rất có khả năng Tịch Thiên Dạ giống như vậy, hẳn cường thế ở Lan Lăng quốc đã quen, không biết trời cao đất rộng là cái gì

Nàng nhớ tới một màn Tịch Thiên Dạ hùng chiến ở thủ phủ kia, chắc chắn người này đã cương cường phách lối đã quen, sống trong tiểu thế giới của mình, cho là toàn bộ thế giới hẳn chỉ bằng Lan Lăng quốc đi.

Rất nhiều người đều trào phúng, có chút buồn cười cùng dỡ khóc dở cười... Tựa như đang nhìn thấy một con kiến đang giương nanh múa vuốt khiêu khích một con thần long.

Oanh!

Ai cũng không ngờ rằng Tịch Thiên Dạ không chỉ nói mà còn trực tiếp động thủ.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back