Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vạn Cổ Cuồng Đế

Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 335: C335: Chiến tranh hiến tế



Từ lúc Phúc Hải Thánh quốc vực vương giáng lâm cho đến khi hẳn trọng thương chật vật mà chạy, rước sau ngắn ngủi thời gian uống cạn chén trà mà thôi, âm thanh tràn ngập thù hận kia vẫn còn vang vọng trong thiên địa.

Sắc mặt Cố Khinh Yên ngưng trọng, im lặng trầm tư hồi lâu.

Phúc Hải Thánh quốc chính là chân chính bất hủ hoàng triều, thời điểm học viện Trường Thương huy hoàng nhất cũng chưa chắc mạnh hơn bọn họ.

Bọn họ biết được Tịch Thiên Dạ có chỗ đặc thù, tất nhiên sẽ tìm tòi nghiên cứu đến cùng, lần sau trở lại, sợ sẽ không chỉ một người Thẩm Hải Đào mà thôi

Làm thế lực đỉnh cao của Nam man, truyền thừa. từ thời thượng cổ, bọn họ có gốc gác cùng thần thông thâm hậu, người thường căn bản không tưởng tượng được.

Đừng nói Thánh nhân thượng vị, cho dù là Thánh nhân viên mãn thì Phúc Hải Thánh quốc cũng có năng. lực đưa đến di tích Thiên Lan. Thánh nhân, bọn họ. không thiếu nhất chính là thánh nhân.

Bình dân bách tính thành Lô Hề cũng lo lắng thay cho Tịch Thiên Dạ, ai cũng không ngờ được, Phúc Hải Thánh quốc lại nhúng tay vào.

Tuy rằng cuộc chiến lần này giành được thẳng lợi, thế nhưng tương lai lại u ám không thấy ánh sáng.

"E là không cần chờ đến khi rời khỏi di tích Thiên Lan, Tịch Thiên Dạ cũng gặp phiền toái rồi”

Quận vương Hướng Văn Ích khẽ thở dài, Tịch Thiên Dạ diệt bách Thánh, giết cháu gái của Đại Thánh, sau khi rời khỏi di tích Thiên Lan di tất nhiên sẽ bị người đuổi giết, không chết không thôi.

Nhưng hiện tại, căn bản không cần chờ lâu như vậy, Tịch Thiên Dạ trêu chọc đến Phúc Hải Thánh quốc, dù ở trong di tích Thiên Lan cũng không sống an ổn được.

Như vị Vực Vương kia trước khi đi từng nói, trong di tích Thiên Lan, Phúc Hải Thánh quốc chính là tồn tại mạnh nhất, tùy tiện đi ra một Thánh nhân viên mãn cũng không phải Tịch Thiên Dạ cùng Thiên Bảo cung có thể chống đối.

Trong Uyến Thù lâu, bầu không khí nghiêm nghị, ai nấy cũng tâm sự nặng nề.

"Không cần quan tâm nhiều như vậy, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng."

Tịch Thiên Dạ đạp không về đến Uyển Thù lâu, thản nhiên nói.

"Tịch Thiên Dạ, Phúc Hải Thánh quốc thật sự rất cường đại, chúng ta nên trước tiên rút khỏi thành Lô Hề, trốn đến một chỗ bí ẩn trong di tích, dù là Phúc Hải Thánh quốc cũng đừng hòng tìm được chúng ta" Cố Khinh Yên suy nghĩ một hồi đột nhiên nói.

Nàng không giống Tịch Thiên Dạ coi như không có chuyện gì xảy ra, không sợ trời không sợ đất. Nếu. lần sau Phúc Hải Thánh quốc đến một vị Thánh nhân viên mãn, e là bọn họ không ngăn được, bởi vì các nàng cũng nhìn ra Tịch Thiên Dạ đối phó với Thẩm Hải Đào có chút miễn cưỡng.

"Yên tâm đi, bọn họ sẽ không nhàm chán chạy về vì ta như vậy, Thiên Lan thần thổ mới là mục tiêu của bọn họ.”

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Đúng vậy, cơ duyên ở Thiên Lan thần thổ mới là trọng yếu nhất, Phúc Hải Thánh quốc không đến nỗi chạy về. ngay bây giờ”

Cố Vân khẽ gật đầu, thần thổ tạo hóa, bách tộc cùng tranh hùng, Phúc Hải Thánh quốc cũng không thể một mình ăn hết, trong di tích không chỉ có một mình bọn họ.

Mọi người nghe vậy cũng yên tâm không ít, chí ít hiện tại bọn họ không có nguy hiểm gì.

Bách Thánh đã chết, trừ những thế lực đứng đầu trên đại lục, còn ai dám chọc bọn họ?

Tịch Thiên Dạ ngắm nhìn xác chết khắp thành Lô Hề đang chậm rãi bồi hồi trên không.

Hai tay hắn bất một pháp ấn quái lạ, trong miệng niệm kinh văn khó hiểu, từng lưỡng kỳ lạ khí tức từ trên người hẳn tản ra, nhanh chóng khuyếch tán, rất nhanh đã bao phủ khắp thành thị.

Sau một khắc, một màn kinh người xuất hiện rước mắt mọi người, chỉ thấy toàn bộ thánh huyết trên mặt đất đần đăn thẩm thấu vào trong đại địa, từng mảnh tàn thi thánh thể hóa thành một từng lưỡng sức. mạnh đất trời tinh khuết, không ngừng hướng về Uyển Thủ lâu, hội tụ vào trong cơ thể Tịch Thiên Dạ.

Chiến tranh hiến tế!. Đam Mỹ H Văn

Đây là một thủ đoạn tà dị khá đáng sợ, có thể hiến tế tất cả thi thể trên chiến trường, hóa thành năng lượng sinh mệnh tinh thuần nhất.

Thần thông này là thiên phú thần thông đến từ Táng Thiên Chiến tộc, một nhánh của Thủy Ma tộc.

Táng Thiên Chiến tộc chính là một chủng tộc. mạnh mẽ, tranh đấu với thiên nhiên, càng đánh càng mạnh, càng đánh càng hăng, là chủng tộc giỏi về chiến đấu nhất thuộc Thủy Ma tộc.

Tịch Thiên Dạ đã từng g**t ch*t một vị tuyệt thế Ma Đế của Táng Thiên chiến tộc, từ trong huyết mạch của hắn lấy ra bí thuật chiến tranh hiến tế.

Trên trăm vị Thánh nhân, ngưồn năng lượng vô cùng to lớn, đương nhiên Tịch Thiên Dạ sẽ không lãng phí.

Chỉ thấy vô cùng vô tận năng lượng tinh khiết hội tụ đến, tràn vào Uyển Thủ lâu, tràn vào trong cơ thể Tịch Thiên Dạ, tràn vào dưới lòng đất thành thị

Mỗi một vị Thánh nhân đều ẩn chứa tinh hoa của. thiên địa, nơi bọn họ chết đi sẽ hóa thành thánh địa, nếu ở nơi này tu luyện sẽ hưởng thụ lấy hoang khí dày đặc, càng dễ dàng cảm ngộ pháp tắc.

C thể nói, từ hôm nay trở về sau. Thành Lô Hề sẽ đó hóa thành thánh địa tu luyện, tìm khắp toàn bộ Lan Lăng quốc cũng chưa chắc có thể tìm ra nơi nào tốt hơn nơi này.

Trên trăm vị Thánh nhân vẫn lạc ở thành Lô Hề, nơi đây có thể nói là mồ chôn Thánh nhân, trên trăm vị thánh nhân đạo quả cùng đạo ngân đều lưu lại ở đây.

'Vô cùng vô tận năng lượng tỉnh khiết tràn vào trong cơ thể Tịch Thiên Dạ, chỉ thấy thương thế trên người hẳn đang điên cưồng khôi phục, ngăn ngắn trong chốc lát cũng đã khôi phục hơn nửa.

Táng Thiên Chiến tộc càng đánh càng mạnh, cảng đánh càng hãng, đây chính là huyền bí của tộc này.

Nhưng năng lượng quá mức khổng lồ, không chỉ tràn vào trong cơ thể Tịch Thiên Dạ, tương tự cũng tràn vào cơ thể đám người Hoa Nhất Nhiên, Trương Thanh Vinh, Cố Vân cùng Cố Khinh Yên.

Lúc đầu mọi người còn hơi sững sở, sau đó rất nhanh liền phản ứng lại, đồn dập ngồi khoanh chân, tiếp thu cỗ năng lượng sinh mệnh khổng lồ gột rửa.

Tu vi đồn dập tăng mạnh, tuy rằng khoảng cách Thánh nhân trung vị vẫn còn có chứt xa xôi, nhưng rất hiển nhiên, bọn họ chỉ căn tiếp tục đi lên, tất nhiên có thể đạt đến bước kia. Không giống những Thánh nhân khác, cả đời đều không có hy vọng.

Tuân Vinh Khí tôn cũng nhận được chỗ tốt không nhỏ, tu vi tiến thêm một bước, có thể nói là đã chạm tới biên giới Thánh cảnh. Hắn chỉ cần tĩnh tu mấy ngày, liền rất có khả năng một lăn đột phá Thánh cảnh.

Còn Chu Khánh Diêm cũng tu vi tăng vọt, từ tôn giả cảnh tầng thứ hai, một đường đột phá đến tôn giả cảnh tầng thứ bảy đỉnh cao, khoảng cách cảnh giới đại tôn cũng chỉ thiếu chút nữa.

Sau khi thương thế Tịch Thiên Dạ khỏi hắn, tu vi cũng tăng vọt, hẳn hấp thu năng lượng nhiều nhất, tu vi cũng tăng nhanh nhất, hầu như trong chốc lát liền từ Kim đan sơ kỳ đột phá đến kim đan trung kỳ, dần dần kéo đến kim đan trung kỳ đỉnh cao.

Tạng thiên pháp tướng cũng hoàn toàn biến mất, bất quá lượng lớn năng lượng tỉnh khiết tràn vào trận pháp trong Uyển Thù lâu, Tạng thiên pháp tướng thứ hai nhanh chóng ngưng tụ ra, hơn nữa so với cái trước càng thêm mạnh mẽ, càng thêm cô đọng.

Dù sao trên trăm vị thánh nhân hóa thành năng lượng tỉnh khiết quá khổng lồ, bọn hẳn lại có thể hấp thu được bao nhiêu? Hầu như 90% trở lên đều bị trận pháp trong Uyển Thủ lâu hấp thu.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 336: C336: Tuân vinh thành thánh



Từ khi đại chiến với bách thánh đến giờ đã ba ngày trôi qua, Lô Hề Quận Thành đã đần dần khôi phục lại an bình, những tu sĩ vực ngoại không dám tùy tiện làm loạn trong khu bản địa nữa, thậm chí còn không dám bước vào nửa bước mà phải tránh xa, trốn ở khu thành cổ không dám ló mặt.

Bách tính bản thổ của Lô Hề Quận Thành lại có thể sinh hoạt bình thường, không phải lo lằng việc bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện một nhóm cường đạo trong nhà mình.

Đương nhiên, lúc này trong Lô Hề Quận Thành đã không có chỗ nào tầm thường cả.

Chỉ thấy trong phạm vi của Lô Hề quận thành, khắp nơi đều có rất nhiều linh hoa, thảo dược cùng vô số linh thú, linh vật xuất hiện, thậm chí còn có cả linh thảo cấp dược thánh xuất hiện, ngắn ngủi chỉ một đêm, Lô Hề quận thánh như biến thành một tòa dược thành, khắp nơi có thể thấy được bảo vật, thậm chí trên đường phố, khe hở của sàn nhà cũng có thể mọc ra linh dược.

Mà tu sĩ trong Lô Hề quận thành không ngừng đột phá tụ vi, rất nhiều người vẫn trì trệ không tiến, tưởng chứng cả đời cũng không thể mở ra gông cùm xiềng xích lại được nới lỏng.

Mỗi ngày đều có rất nhiều khí tức của tu sĩ Thiên cảnh đột phá lên Tôn giả xuất hiện, thậm chí có ngày xuất hiện mười mấy người đột phá lên Tôn giả nữa.

Tôn giả thế hệ trước của Tịch gia đều cố gắng để tiến thêm một bước nên tu vi đã tăng thêm mảng lớn Nguyên bản Tịch tổ vẫn là Tôn giả ngũ trọng thiên giờ đã đạt tới thất trọng đại viên mãn.

Ngày thứ năm, một cỗ khí tức tuyệt luân xuất hiện trên bầu trời Lô Hề quận thành, trên trời, lôi minh thiểm điện như mãng xàđan xen với phong vân, không ngừng cuộn tròn trên bầu trời

Thánh kiếp!

Ngày thứ năm lại có người độ thánh kiếp ở Lô Hề Quận Thành.

Tất cả mọi người đều hiếu kì nhìn sang, ngước lên bầu trời bằng ánh mắt hâm mộ cùng rung động.

Một khi vượt qua thánh kiếp thì chính là thánh nhân giữa thiên địa, cấp độ sinh mệnh sẽ khác biệt với phàm nhân, có thọ nguyên hơn ngàn năm.

Nhưng không phải là bên trong Thiên Lan di tích không thể thành thánh, không thể độ thánh kiếp sao?

Bởi vì có pháp tắc giam cầm, trong Thiên Lan di tích căn bản không thể xuất hiện thánh kiếp!

Chưa từng nghe nói trong Thiên Lan di tích có thánh kiếp.

Nhưng bây giờ, kiếp vân trên bầu trời là cái gì? Ánh mắt mọi người đều nghi hoặc.

Trên Uyển Thù Lâu, một thân ảnh phóng lên tận trời, chân đạp trên chín tăng mây, nghênh đón lôi kiếp kinh khủng kia.

“Khí tôn Tuân Vinh! Là Khí tôn Tuân Vinh độ. thánh kiếp."

Rất nhanh đã có người nhận ra thân ảnh khôi ngô cao lớn kia chính là Khí Tôn Tuân Vinh của Thiên Bảo Cung.

"Không nghĩ rằng Khí Tôn Tuân Vinh lại thành thánh nhanh như vậy, thật sự không ngờ” Lão tổ Chuẩn Thánh của Long Nha tông hâm mộ nói.

"Lúc trước Khí Tôn Tuân Vinh gặp rủi ro ở Trường Thương Thành, khiến cho tu vi mất hết, trở thành phế nhân, không nghĩ rằng sau khi gia nhập Thiên Bảo Cung chẳng những tu vi phục hồi mà lại thành thánh nhanh như vậy.”

Có một Đại Tôn cảm khái nói, cả đời truy cầu thánh đạo, liên tục gặp phải khó khăn mà lại thấy người khác dễ dàng đạt được như thế nói không ghen ghét là không phải. Đại Tôn chỉ kém Thánh Nhân một bước nhưng chênh lệch giữa cả hai như trời với đất, như thánh hiền cùng phàm nhân.

"Nói nhảm, các ngươi không thấy chủ nhân của Thiên Bảo Cung là nhân vật cỡ nào! Lúc trước Trương Thanh Vinh có thể thành thánh cũng do Thiên Bảo Cung chỉ chủ chỉ điểm, là người một nhà, việc Tuân Vinh thành thánh có gì kỳ lạ”

Một Đại Tôn cổ lão không ngừng lắc đầu, trong. lòng bùi ngủi mãi không thôi, có rất nhiều thứ hâm mộ. nhưng cũng không thể làm được, Tuân Vinh có thể gia nhập Thiên Bảo Cung là cơ duyên tạo hóa của người ta.

Không ít người nghe thấy vậy cũng bừng lên một khỏa nhiệt tâm, người của Thiên Bảo Cung không ai là phàm nhân, nếu bọn họ cũng có thể gia nhập Thiên Bảo cung thì thật tốt biết bao!

Long Nha tông chủ nhìn tôn nữ Lục Tâm Nhan của mình, cháu gái của mình tướng mạo không tệ, lại quen biết với Tịch Thiên Dạ, từng được Hoa Thánh ban ân, cũng có chút nhân quả với Thiên Bảo cung, nếu mặt dày đi tới cầu xin không chừng lại có cơ hội gia nhập Thiên Bảo Cung.

Nhưng rất nhanh Long Nha tông chủ liền lắc đầu, Thiên Bảo Cung mặc dù cường đại, cường đại đến mức bọn hẳn không thể với tới nhưng cũng có một vấn đề rất lớn, như lửa qua sông vậy, bản thân họ cũng khó bảo đảm, ai biết Thiên Bảo cung có bị phi hôi yên diệt ngay hay không, lúc này mà gia nhập Thiên Bảo cung có khi lại thành họa.

"Gia gia, nếu người muốn gia nhập Thiên Bảo. Cung thì bây giờ cầu xin mới được chấp nhận, nếu không khi họ trở thành một tông môn huy hoàng rồi người dựa vào cái gì để xin vào?"

Lục Tâm Nhan dường như nhìn ra ý nghĩ của gia gia, nhịn không được lườm hẳn một cái. Dệt hoa trên gấm người nào cũng biết nhưng đưa than sưởi ấm rong ngày tuyết rơi mới thực sự khó cầu.

Long Nha tông chủ nghe vậy xấu hổ cười một tiếng, sờ mũi nói: "Ha ha, nghĩ nhiều như vậy làm gì, dù sao cũng không có ai muốn gia nhập Thiên Bảo cung."

Ánh mắt Lục Tâm Nhan nhìn về phía Uyển Thù lâu, ánh mắt như đang có điều suy nghĩ.

Thánh kiếp của Tuân Vinh chỉ là Tam Nhất Thánh Kiếp bình thường, nội tình của hắn không kém lại có thêm đại thần thông mà Tịch Thiên Dạ truyền cho nên việc qua thánh kiếp không phải điều gì khó khăn.

Rất nhanh, thánh kiếp đã tan đi.

Tuân Vinh ngồi khoanh chân trên hư không, hấp thu lực lượng mà thiên địa trả lại sau khi vượt qua thánh kiếp, triệt để ngưng luyện ra thánh thể.

Trong Uyển Thù Lâu, Cố Vân cùng Cố Khinh Yên đều chăm chú nhìn Tuân Vinh độ kiếp, đến tận lúc hắn độ kiếp thành công, hấp thu lực lượng thiên địa mới dời ánh mắt sang phía Tịch Thiên Dạ.

“Tịch Thiên Dạ, độ kiếp trong Tiểu Thiên Địa Tu Di trận không bị Thiên Lan di tích ảnh hướng sao?”

"Không phải các ngươi đã tận mắt thấy rồi sao?" Tịch Thiên Dạ thắn nhiên nói

Hai người khẽ gật đầu, toàn bộ quá trình Tuân Vinh độ kiếp hoàn toàn bình thường, không khác gì với những thánh kiếp, mà độ kiếp xong cũng không phải ngụy thánh mà là thánh nhân chân chính.

Trước đó Tịch Thiên Dạ đã nói với các nàng nhưng các nàng không tin, đến giờ mới tin được một chút.

"Thiên Tôn độ kiếp cũng không có vấn đề gì sao?" Vu Ứng Hải đứng một bên nhịn không được hỏi.

Thiên Tôn độ kiếp không phải thánh kiếp bình thường mà chính là Lục Nhất Thánh Kiếp, vạn nhất Tiểu Thiên Địa Tu Di trận của Tịch Thiên Dạ không thể nào duy trì thì làm sao được?

Xem ra, trong sâu thẩm tâm hồn Vu Ứng Hải không muốn Cố Khinh Yên độ kiếp trong Thiên Lan di ích, dù sao Trường Thương học viện mấy ngàn năm nay mới có một vị Thiên Tôn như thế, nàng thực sự quá trọng yếu, vạn nhất độ kiếp thất bại trong Thiên Lan di tích, trở thành một ngụy thánh nhân khác nào hủy tiền đồ tương lai của họ.

Cố Khinh Yên cau mày, trước đó nàng vẫn chưa độ thánh kiếp vì nội tình vẫn chưa đủ nhưng sau khi hấp thu sinh mệnh lực tỉnh thuần của bách thánh nàng lại có thể tùy thời đột phá, chỉ là đây là trong Thiên Lan di tích nên nàng không muốn thử:

“Yên tâm đi, đừng nói là Thiên tôn, dù là Chí tôn độ kiếp ở đây cũng không sao: Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 337: C337: Nhị nữ tranh phong



Kỳ thật không phải không thể độ kiếp trong Thiên Lan di tích, chỉ cần tránh được hạn chế của quy tắc thế giới ở đây thì không khác gì độ kiếp ở bên ngoài.

Thậm chí độ kiếp trong Thiên Lan di tích còn được nhiều lợi ích hơn bên ngoài nhiều.

Bởi vì trong Thiên Lan di tích đã lâu rồi chưa có ai độ kiếp ở đây, năng lược bản nguyên được tích trữ vô cùng sung mãn, dồi dào, nếu vượt qua thánh kiếp ở đây sẽ đạt được nhiều lợi ích hơn.

"Cố Khinh Yên, ngươi còn có gì để do dự? Chẳng lẽ ngươi không tin lời của Tịch Thiên Dạ?Nếu ngươi không độ kiếp thì ta độ, ta tin tưởng hẳn”

Cố Vân nhàn nhạt lườm Cố Khinh Yên một chút, con ngươi vẫn ôn nhu như nước, điềm tính nói. Nhưng chính tính cách ôn nhu, điềm tĩnh ấy lại khiến người ta cảm thấy một cỗ phong mang đâm về Cố Khinh Yên.

Cố Khinh Yên nhíu mày, liếc Cố Vân một chút, khuôn mặt tỉnh xảo đột nhiên nhoẻn miệng cười như trăm hoa đua nở, nói:" Cố Vân muội muội, sao ta lại không tin Tịch Thiên Dạ được, ta cót hể vì hẳn mà dâng hiến cả tính mạng cũng được. Bây giờ tỷ tỷ đi độ thánh kiếp, ngươi ở đây chờ tin tức tốt của ta đi. Vạn nhất ta thành công, ngươi sẽ không bị sai sót nào.”

Nói xong, Cố Kinh Yên kiều diễm cười với Tịch Thiên Dạ một tiếng, sau đó quay người đi ra ngoài.

"Viện trưởng..."

Vu Ứng Hải há to miệng, muốn khuyên can nhưng rất nhanh hắn lại cười khổ một tiếng mà ngậm miệng. lại, trong lòng đầy bất đắc dĩ. Nữ nhân a! Là một người từng trải nên sao hẳn lại không rõ khi nữ nhân chiến đấu thì tốt nhất người đừng có trêu chọc.

"Tỷ tỷ đợi chút, muội muội cũng đi”

Cố Vân hóa thành một đạo kinh hồng bay ra bên ngoài, cũng muốn độ kiếp, không muốn chậm hơn Cố Kinh Yên.

Chang Quang nhìn bóng lưng của tiểu thư mà ánh mắt đầy vẻ cười khổ, tiểu thư luôn điềm tĩnh thanh nhã, không tranh quyền thế mà lại có một ngày tranh Tình nhân với người ta.

Trước kia nàng cũng không dám nghĩ ra cảnh này.

Trong lòng nàng thầm hận, nhịn không được mà hung hăng trừng mắt Tịch Thiên Dạ.

Tịch Thiên Dạ tỏ vẻ không hiểu, có ý tứ gì?

Kỳ thực Cố Khinh Yên cũng không phải thích Tịch Thiên Dạ mà nàng đối xử tốt với Tịch Thiên Dạ như vậy đa phần là vì sư tôn. Chỉ là giữa nữ nhân với nữ nhân luôn có một sự ganh ghét, đặc biệt là hai nữ nhân ưu tú, có một số việc người khác không thể lý giải được. Bởi vì cỗ địch ý cùng đề phòng có như không của Cố Vân đã khơi dậy niềm háo thắng của Cố Khinh Yên.

Thế là phát sinh chiến tranh giữa hai nữ nhân mà không có bất kỳ một cái dấu hiệu nào.

Ầm ầm!

Lôi vân cuồn cuộn xuất hiện trên bầu trời, trời đất u ám, đại lượng lôi điện mọc ra từ tăng mây, còn hung mãnh, đáng sợ hơn cả thời điểm Tuân Vinh độ kiếp

Mà không chỉ một đạo lôi kiếp mà là hai đạo đồng thời xuất hiện.

Hai đoàn lôi kiếp bao phủ phạm vi ngàn dặm, lôi vân vô cùng to lớn, tương hỗ va chạm vào nhau, phát ra âm thanh ầm ầm, chấn động làm cho thiên địa cũng phải run rẩy.

Phảng phất đây không phải hai đoàn lôi vân mà giống như hai con trâu điên đang không ngừng đâm vào nhau.

"Thật đáng sợ, đó là cái gì?"

“Thiên khiển? Cơn giận của thiên địa trong truyền thuyết?”

"Không phải đâu. Là thánh kiếp? Ngươi chớ có đùa ta nha, thế gian làm gì có lôi kiếp đáng sợ như thế! Vừa rồi Tuân Vinh độ kiếp, lôi vân cũng chỉ bao phủ trong phương viên hai trăm dặm mà thôi."

“Bản thánh có gì để lừa ngươi? Ngươi ngay cả thánh kiếp của Chuẩn Thánh còn không thể vượt qua thì biết cái gì là thiên địa nguyên khí? Đó là thánh kiếp, thiên chân vạn xác!"

Toàn bộ Lô Hề quận thành lại oanh động một lần nữa, tất cả mọi người đều rung động nhìn lên bầu trời, một số thánh nhân không có tham dự vào cuộc vây công Uyển Thù Lâu đều nhìn lên trời bằng ánh mắt cực kỳ rung động.

Không phải bọn họ chưa vượt qua thánh kiếp mà thánh kiếp đáng sợ như thế bọn họ chưa từng thấy qua.

Đừng nói là trước khi độ kiếp mà kể cả khi thành thánh nhân bọn họ cũng chưa từng gặp phải thánh kiếp nguy hiểm đến như thế.

Rất nhanh, tất cả mọi người đều có đáp án.

Trên Uyển Thù Lâu, trước sau có hai đạo thân ảnh phong hoa tuyệt đại bay ra, một người bạch y tung bay như tuyết liên ở Thiên sơn, một người lục y phấp phơi như u thủy của hải đường

"Đó là... hai vị nữ Thiên tôn của Trường Thương Thành!"

Tất cả mọi người nhìn thấy các nàng mới biết được người độ kiếp chính là hai vị nữ Thiên tôn.

Trong Lan Lăng Quốc, người nổi danh nhất chính là ba vị nữ Thiên tôn truyền kỳ, dù đặt trong toàn bộ đại lục cũng không ai không biết, không người không hay.

Thiên tôn độ kiếp, khó trách lại có thanh thế lớn như vậy.

Rất nhiều người đã biết được hóa ra lôi kiếp trên bầu trời không phải lôi kiếp bình thường mà là Thiên tôn chỉ kiếp trong truyền thuyết.

"Thiên tôn quả nhiên đáng sợ, năm đó Hoa thánh độ Lục Nhất Thánh kiếp cũng không có thanh thế đáng sợ như vậy”

Lão tổ Chuẩn Thánh của Long Nha tông rung động nói.

Năm đó khi Hoa Thánh độ kiếp, thanh thế cũng hù chết người nhưng so với lôi vân ngàn dặm trước mắt chỉ như tiểu vu gặp đại vu.

Sự đáng sợ của Thiên tôn kiếp khiến người khác chỉ nhìn mà than thở, quả thực người bình thường không thể vượt qua được, dù cho thánh nhân bình thường cũng chưa hắn đã vượt qua được kiếp nạn này.

Hoa Nhất Nhiên đứng trong Uyển Thù Lâu nhìn lên lôi vân trên bầu trời, hắn là người cảm thụ được sâu sắc nhất.

Lúc trước khi hẳn độ Lục Nhất Thánh kiếp mà có lôi vân đáng sợ như vậy thì bây giờ hẳn cũng không đứng ở đây mà đã thân tử đạo tiêu, không có khả năng sống sót.

"Vì sao hai vị nữ Thiên tôn lại độ kiếp cùng lúc? Không hợp lý, chẳng lẽ lại muốn kiếp vân tụ lại một chỗ?”

Trong mắt rất nhiều người đều hiện lên vẻ nghỉ hoặc, nhất là những thánh nhân kia, trong lòng càng kinh ngạc, bọn hắn biết rất rõ, nếu kiếp vân tụ lại một chỗ sẽ sinh ra hậu quả rất đáng sợ, hai vị nữ Thiên tôn bị điên rồi chẳng? Chẳng lẽ tu vi của các nàng đã đến cảnh giới không thèm để ý đến Thiên Tôn Chỉ Kiếp?

Những thánh nhân kia ngạc nhiên vô cùng, hai vị nữ Thiên Tôn làm như vậy khác nào đang tăng độ khó cho thánh kiếp của mình?

Những người khác đu tận lực giảm độ nguy hiểm xuống mà các nàng lại làm ngược lại, vừa độ Thiên tôn kiếp vừa ganh đua sắc đẹp.

Hai đoàn lôi kiếp bao phủ ngàn dặm, đụng vào nhau đã triệt để kích hoạt ra lôi hải, khiến lôi vân vào một trạng thái cuồng bạo, uy lực so với bình thường còn lớn hơn gấp đôi.

Ầm ầm!

Thánh kiếp giáng lâm, hai đạo lôi điện kinh hãi thế tục nhô ra từ trong tăng mây, phân biệt đánh về Cố Vân cùng Cố Khinh Yên.

Cố Khinh Yên bước lên một bước, thân thể tản mát ra một cỗ phong mang không thể đỡ, trực tiếp phóng lên trên, một kiếm đánh tan lôi kiếp.

Nàng chuyển ánh mắt về phía Cố Vân, trong mắt có mấy phần đắc ý, độ khó của thánh kiếp như nào nàng căn bản không thèm quan tâm.

Nhưng khi thấy Cố Vân cũng vô cùng nhẹ nhàng mà điểm ra một chỉ, đánh tan đi lôi điện kinh hãi thế tục ấy thì Cố Khinh Yên lạnh lùng hừ một tiếng, tiếp tục đón đỡ đạo lôi kiếp thứ hai.

Cố Vân liếc nhìn Cố Khinh Yên một chút, cũng không cam lòng yếu thế, dậm chân bay lên tận cửu thiên.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 338: C338: U lan tư tức giận



Mọi người trong thành Lô Hề đều trợn mắt ngoác mồm nhìn hai nữ nhân độ kiếp, bọn họ không giống như đang độ kiếp a, quả thực là hận không thể vọt thẳng vào trong tầng mây, đánh biển lôi thành phấn vụn mới cam tâm.

Chẳng lẽ Thiên tôn độ kiếp, đều là bá đạo như vậy sao!

“Thiên tôn không hổ là Thiên tôn, quả nhiên không phải là người mà ta có thể so sánh."

Một vị Thánh nhân hạ vị cảm khái nói, như thế nào mới gọi là phong thái của Thiên tôn, giờ phút này hắn rốt cuộc được tận mắt thấy.

“Quả nhiên là phong hoa tuyệt đại thiên chỉ kiêu nữ, coi thánh kiếp như cặn bã a."

"Trời ạ! có cần như vậy không” Cao bàn tử suýt nữa quỳ trên mặt đất, thân thể mập mạp không ngừng run rẩy.

Phương thức độ kiếp của hai người Cố Vân cùng Cố Khinh Yên thực sự quá hung hãn, dường như không phải trời buông xuống kiếp nạn cho các nàng, mà là các nàng có thù hận với trời xanh.

Trên bầu trời hạ xuống lôi kiếp càng ngày càng kh*ng b*, nhưng hai nữ nhân độ kiếp càng ngày càng hung tàn, cuối cùng suýt nữa xông vào trong biển lôi.

"Rốt cuộc là có cừu oán gì a."

"Lôi kiếp cũng thật đáng thương”

Các nàng độ kiếp quá hung tàn, dường như xem lôi kiếp là kẻ thù vậy, bao nhiêu Thánh nhân từng độ kiếp thành Thánh nhìn thấy một màn này cũng run cầm cập.

Đạo lôi kiếp thứ tư!

Đạo lôi kiếp thứ năm!

Kiếp mà Thiên tôn phải độ chính là lục nhất Thánh kiếp, càng về sau càng thêm đáng sợ.

'Đến đạo lôi kiếp thứ năm, e là phổ thông Thánh nhân dám chống đỡ cũng sẽ bị đánh trọng thương.

Cố Khinh Yên có chút bất ngờ nhìn Cố Vân, nàng có thể hung hăng như vậy là bởi vì Sư tôn truyền thụ bảo vật chí cao truyền cho nàng.

Đồ vật mà Sư tôn truyền thụ cho nàng, gần như không tồn tại trong đại lục Nam Man, tuyệt đối là đạo thống chí cao vô thượng.

Vốn dĩ, nàng tự nhận là có thể vượt xa Cố Vân, nhưng không ngờ Cố Vân cũng không kém hơn nàng chút nào.

"Lẽ nào nàng cũng nhận được kỳ ngộ đặc thù Cố Khinh Yên cau mày nhìn Cố Vân. Không biết có phải là ảo giác hay không, nàng mơ hồ cảm giác được trên người Cố Vân có một luồng khí tức rất tương tự Sư tôn.

Nàng thậm chí hoài nghị, có lẽ Sư tôn cũng từng giáo dục Cố Vân, bằng không một tu sĩ ở đại lục Nam Man này, có thể tu thành Thiên tôn thì thôi đi, vậy mà còn nắm giữ thần thông bí thuật cao thâm khó lường như vậy.

Kỳ thực, không chỉ Cố Khinh Yên, Cố Vân cũng kinh ngạc nhìn nàng.

Nàng tu luyện U Điệp Kinh là truyền thừa đỉnh cao nhất, dù là ở Nhân Tộc Thiên Vực thì môn kinh này cũng được xưng Bán Thần Chỉ Sách.

Cố Khinh Yên lại có thể cùng nàng không phân cao thấp, hiển nhiên cũng nhận được truyền thừa bất phàm

Cố Vân luôn cảm thấy học viện Trường Thương rất thần bí, hẳn có bí mật nào đó không muốn người biết. Bây giờ xem ra, quả nhiên không sai.

Ầm!

Đạo lôi kiếp thứ sáu hạ xuống, cả thiên địa được lôi điện bao trùm, dường như là tận thế vậy, lôi đình che đậy hết tất cả.

Cách di tích Thiên Lan thật xa, thành Trường Thương, trong Nguyệt Quang các, một bóng người xinh đẹp mặc áo lụa mỏng màu đen đang đứng trước cửa sổ, da thịt nàng óng ánh trong suốt, mềm mại trắng trẻo hơn cả bạch ngọc, tướng mạo đẹp vô cùng, dường như trên thế gian không có từ ngữ nào có thể hình dung vẻ đẹp của nàng. Nàng như là tuyệt thế yêu tinh, có thể câu dẫn hồn phách của tất cả nam nhân trên đời.

"Không ngờ lại có người tu luyện U Điệp Kinh của ta đang độ Thánh kiếp."

Nữ tử nhìn xuyên qua hư không, dường như nàng cảm ứng được điều gì, tự lầm bẩm một mình.

"Ở trong thế giới Thái Hoang này, người biết được U Điệp Kinh lác đác không có mấy, mà ở đại lục Nam Man, kẻ biết được U Điệp Kinh chỉ có một người"

Vẻ mặt nữ tử xinh đẹp trở nên quái lạ, một đôi tay đẹp đẽ đến Thần Linh cũng phải đố kỵ đột nhiên nắm chặt lại, dường như đang nằm chặt một tên nam nhân thối tha đáng ghét.

“Tên sở khanh nha ngươi, khốn kiếp, lại dám truyền thụ U Điệp Kinh cho người khác, rốt cuộc là bị tiểu tiện nhân nào lừa gạt a?"

Nàng đột nhiên nhớ tới tiểu nha đầu nhiều lần lén lén lút lút xông vào Thánh sơn, hình như tiểu nha đầu kia có quan hệ không tệ với Tịch Thiên Dạ.

Nghĩ đến chuyện này, nàng liền giận không chỗ. phát tiết, hận không thể ngay lập tức chạy đến trước mặt Tịch Thiên Dạ, sau đó nhéo lỗ tai hẳn thật mạnh.

Tức chết mà!

Hai vị nữ Thiên tôn độ kiếp, một đường hung hăng đến cùng, biển lôi nghìn dặm cũng từ từ tiêu tan trong thiên địa, hai vị nữ Thiên tôn vẫn đứng ngạo nghễ trên chín tầng trời, vạt áo tùy ý bay phấp phới.

Hai nữ nhân nhìn nhau một chút, trong đôi mắt cũng tóe lên đốm lửa.

Cố Khinh Yên vênh váo hung hăng, khí tràng mạnh mẽ như bậc Nữ đế vương. Mà Cố Vân thì tĩnh lặng như biển sâu, dưới mặt nước ẩn giấu cuồn cuộn sóng ngầm.

Hai người cũng không ngờ, thời điểm độ thánh kiếp cũng không hạ thấp được đối phương.

“Trời giáng cam lộ, ngàn năm một thuở, còn đứng ngây ra đó làm gì, hấp thu đi”

Tịch Thiên Dạ đứng bên cửa sổ, nhìn các nàng thản nhiên nói, hẳn tự nhiên có thể nhìn ra hai người này không hợp nhau.

Đang yên đang lành tạo sao lại muốn phân cao. thấp a?

Thật đúng là nữ nhân!

Tịch Thiên Dạ lắc đầu một cái, xoay người trở lại trong phòng.

Sau khi bại bách Thánh, Uyển Thù lâu thu được lượng lớn tài nguyên, đám người kia đều là giàu nứt đổ vách, chẳng khác nào một cái bảo khố biết di động.

g**t ch*t trên trăm vị Thánh nhân, từ trên người bọn họ đạt được bảo vật, quả thực còn nhiều hơn gấp mấy lần so với Uyển Thủ lâu bán tháo Thiên Lan lệnh.

Rất nhiều bảo vật hiếm lạ khó tìm dù có tiền cũng không mua được.

Tỷ như đặc thù tư liệu để thăng cấp cho Vạn lý sí cùng Đá Thần Tiên cũng đã tìm được.

Quãng thời gian này, hẳn chuẩn bị bế quan để luyện chế một ít bảo vật, sau đó cường hóa đại trận phòng hộ của Uyển Thù lâu.

Loại trận pháp sát phạt này, chỉ một mình Tru Tiên Kiếm Trận còn không đủ.

Tuy rằng Tru Tiên Kiếm Trận có uy lực mạnh mẽ, nhưng một lần chỉ có thể đánh ra một kích.

Vì thế hắn nhất định phải bố trí thêm mấy tòa trận pháp chủ công.

Về mặt phòng ngự chỉ dựa vào Bát Nhã Kim Cương Trận còn chưa đủ, nếu đám người Phúc Hải Thánh Quốc đến đây trả thù, một tòa trận pháp phòng ngự cẩn bản không gánh được.

Chuyện đến nước này, Tịch Thiên Dạ cũng chỉ có thể tận lực cường hóa Uyển Thù lâu, cũng may của cải của trăm vị Thánh nhân lưu lại, đã miễn cưỡng để hắn bố trí một phen.

Hai nữ nhân nghe vậy cũng không tiếp tục lãng phí thời gian, lập tức khoanh chân ngồi xuống.

Rất nhanh, hai đạo bảy sắc cầu vồng từ trên trời giáng xuống, rơi vào trên người các nàng, hào quang bảy màu nồng nặc cực điểm, xán lạn như bảo thạch bảy màu đẹp nhất trong thiên địa, phảng phất như hai con sông từ trên chín tầng trời chảy xuống, cuồn cuộn không ngừng.

Mấy vị Thánh nhân lưu ở trong thành cũng trố mắt nhìn, trời giáng cam lộ, bất kỳ ai trong bọn họ cũng từng gặp qua. Thế nhưng giờ khắc này, đâu chỉ là trời giáng cam lộ a... quả thực là trời giáng dòng sông thì có!

Nhiều thế giới bản nguyên như vậy, quả thực làm mù đôi mắt bọn họ, nhớ năm đó bọn họ độ kiếp, thiên địa ban ơn chỉ bắng 1% trước mắt a, không, có lẽ ngay cả một phần ngàn cũng không tới. Giữa người với người, cũng là vượt qua Thánh kiếp, vì sao lại chênh. lệch như thế.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 339: C339: Đế tộc



"Không được hâm một Không được hâm mộ...."

Một lão thánh nhân không ngừng lắc đầu, khuôn mặt già cả đầy vẻ cảm khái, ngoài miệng thì nói không được hâm mộ nhưng ánh mắt đã phản bội lại lão.

Thiên địa ban ân cho càng lớn thì tiềm lực trong tương lai càng cao.

Khi hai vị nữ Thiên tôn thành thánh có nhiều phúc duyên của thiên địa như vậy tương lai rất có thể sẽ trở thành Đại Thánh trong truyền thuyết.

Mà khi Thiên tôn thành Đại Thánh thì sẽ là cường giả trong lớp Đại Thánh!

Nghĩ đến thế, hắn không rét mà run, hai nàng kia đã được chú định thành cường giả Chí tôn của đại lục.

Ánh mắt của mọi người đều có vẻ hâm mộ cùng ghen ghét cùng với một chút sửng kính, đó chính là thiên kiêu chỉ nữ, là tồn tại hiếm hoi trên đại lục.

Một số nguyên lão của Trường Thương Học Viện lại có vẻ lo lắng. Viện trường nhà minh ở gần với Tịch Thiên Dạ liệu tương lai có thể vượt lên tận cửu thiên không?

Căn bản không cần suy nghĩ cũng biết chỉ cần ở cùng loại người như Tịch Thiên Dạ này khẳng định sẽ không có tương lai, không chừng sẽ bị g**t ch*t bất cứ lúc nào, nói chỉ đến việc trở thành cường giả chí tôn?

Kỳ thật rất nhiều nguyên lão không đồng ý cho viện trưởng ở cùng với Tịch Thiên Dạ, thậm chí là nhất quyết phản đối

Nhưng ý kiến của bọn hẳn Cố Khinh Yên lại không thèm để ý.

Cho nên rất nhiều nguyên lão, trưởng lão của Trường Thương học viện đã mắng Tịch Thiên Dạ không biết bao nhiêu lần.

Người cứ đi gây chuyện như vậy, việc gì ngươi cũng dám làm, lúc nào cũng không an phận, không sợ sẽ hại chết những người bên cạnh ngươi sao?

Bọn hẳn chết cũng không sao nhưng viện trưởng thì không thể chết.

Mọi người của Trường Thương học viện đều mang vẻ mặt ủ rũ, chau mày.

Lực lượng của Uyển Thù lâu đang chậm rãi lớn mạnh thêm, Tuân Vinh thành thánh, một bước đổi đời, từ giờ đứng vào hàng ngũ thánh nhân.

Cố Vân cùng Cố Khinh Yên thành thánh, hai người còn bất phàm hơn.

"Thiên tôn thành thánh, dù chỉ là Thánh Nhân sơ kỳ cũng có thể địch lại Thánh nhân trung kỳ mà hai nàng có được truyền thừa bất phàm, sợ rằng còn mạnh hơn cả thánh nhân trung kỳ bình thường.

Thực ra hai nàng nóng lòng thành thánh ở Thiên Lan di tích là bởi vì sợ Uyển Thù Lâu phát sinh việc gì mà các nàng lại bất lực như cũ, hiện tại, chí ít các nàng cũng có tư cách kề vai sát cánh để chiến đấu cùng Tịch Thiên Dạ.

Thời gian trôi qua, sau khi Cố Vân cùng Cố Khinh Yên thành thánh liền lựa chọn bế quan một thời gian để củng cố tu vi..

Trong Lô Hề quận thành hoàn toàn yên tĩnh, không có phát sinh đại sự gì cả, Uyển Thù lâu chỉ phối toàn bộ quy tắc, trật tự trong thành, không ai dám không phục, không ai còn dám làm loạn.

Về phần Phúc Hải thánh quốc muốn trả thù thì vẫn như mọi người đoán, họ muốn đặt toàn bộ tỉnh lực vào Thiên Lan thần thổ.

“Thiếu gia, vì sao ta luôn cảm giác rất thân thiết với mặt trời với mặt trăng ở trên cao kia, giống như chúng muốn ôm ta vào lòng vậy”"

Tịch Tiểu Hinh dựa vào ban công, bồi bạn với Tịch Thiên Dạ trong khoảng thời gian nhàn nhã này.

Nàng nghiêng cái đầu nhỏ, nhìn lên mặt trăng cùng mặt trời ở trên cao, đôi mắt to tràn đầy vẻ nghi hoặc.

Từ sau khi vào Thiên Lan di tích, buổi tối nào nàng cũng mơ thấy mặt trời cùng mặt trăng kia tựa như ba cha mẹ của nàng, rất thân thiết cùng ấm áp, vòng quanh người nàng, ôm nàng vào trong ngực..

"Bởi vì dung mạo của muội rất đáng yêu nha, mặt trăng với mặt trời cũng thích."

Tịch Thiên Dạ tựa lên bệ cửa sổ, lười nhác liếc nhìn Tịch Tiểu Hinh một chút lại nhìn lên nhật nguyệt trên bầu trời, cũng không có phát hiện điều gì bất thường.

“Thì ra là vậy!”

Tịch Tiểu Hinh vui vẻ gật đầu, cười xán lạn, vui vẻ chấp nhận lời giải thích của Tịch Thiên Dạ.

Hà Tú Nương ngồi trên ghế, bóc hoa quả cho hai người, nhìn thiếu niên thiếu nữ trước mặt, trên mặt hiện lên vẻ hạnh phúc thỏa mãn.

"Di nương, có phải ngươi muốn nói gì với ta

không?"

Tịch Thiên Dạ đi đến bên cạnh Hà Tú Nương, ngồi xuống, sửa sang tóc tai cho nàng.

Sau khi đại chiến với bách thánh, thỉnh thoảng Hà Tú Nương nhìn hẳn bằng ánh mắt muốn nói lại thôi, sao hắn lại không biết.

Hiển nhiên, nàng có lời gì muốn nói với hẳn nhưng

Hà Tú Nương nghe thấy vậy thân thể nhẹ nhàng run lên, buông dao gọt trái cây xuống, than nhẹ nói: "Hài tử, ngươi cũng biết là ta không phải mẹ ruột của con. Kỳ thật có một chuyện ta vẫn giấu không cho con biết."

"Di nương, ngươi cứ từ từ mà nói” Tịch Thiên Dạ nhè nhẹ vỗ sau lưng Hà Tú Nương, di nương đã mở miệng hiển nhiên chuẩn bị nói ra.

"Kỳ thật mẫu thân sinh ra ngươi cũng không có chết”

Hà Tú Nương hít một hơi thật sâu, một lát sau mới chậm rãi nói

"Ngươi không bất ngờ?" Hà Tú Nương kinh ngạc nhìn sang Tịch Thiên Dạ, biết được bí mật kinh người như thế mà ko chút bất ngờ nào sao?

“Có một chút bất ngờ nhưng đa phần đã đoán được một chút."

Tịch Thiên Dạ cười nhạt nói, từ sau khi thức tỉnh ký ức, sự việc liên quan đến người thân của mình sao hẳn lại không cảm ứng được.

Kỳ thật hắn đã cảm ứng được một cỗ huyết mạch có khí tức đồng nguyên với hản trên đại lục.

Người thân trực hệ với hẳn chỉ cần hơi tinh thông pháp tắc nhân quả là cảm ứng được mà không phải việc gì khó.

Hà Tú Nương than nhẹ một tiếng, hài tử này quả nhiên thông minh, vậy mà không lừa gạt được hẳn

Năm đó rất nhiều người biết Tịch Chấn Thiên bị người khác hãm hại chết nhưng không có ai tận mắt nhìn thấy cả, nếu cẩn thận điều tra lại chân tướng năm đó sẽ phát hiện ra một số điểm rất bất thường.

"Còn một chuyện khác ta đã nói dối ngươi” Hà Tú Nương hơi cúi đầu, đôi mắt có chút ảm đạm, hai hàng nước mắt lăn xuống: "Kỳ thật ta không phải muội muội của mẫu thân ngươi mà chỉ là nha hoàn của nàng, năm đó ta đã gạt ngươi..."

Hà Tú Nương không hi vọng Tịch Thiên Dạ từ bé đã không cảm nhận được tình thương của mẹ nên đã giả trang thành di nương của hẳn, thân phận sẽ thân thiết hơn so với thân phận nha hoàn.

Tịch Thiên Dạ ôm Hà Tú Nương vào ngực, nói khẽ: "Mẹ, người đừng nói những thứ vô dụng đó, người vinh viễn là mẹ trong mắt con, công dưỡng dục nặng như Thái Sơn. Nếu ngươi chỉ nói với ta những thứ này thì ta đã biết rồi."

“Không phải, Dạ nhi, Mẹ ngươi không phải là người bình thường, nàng là thiên kiêu, địa vị còn tôn quý hơn cả công chúa của thánh quốc."

Hà Tú Nương lau khô nước mắt, thần sắc trịnh trọng nói: "Dạ nhi, ngươi có biết Đế tộc?”

Đế tộc?

Tịch Thiên Dạ lắc đầu, hẳn chưa từng nghe nói qua, tên hình như rất bá khí a.

"Kỳ thật rất nhiều người không biết, chúa tể chân chính thống trị đại lục không phải là những thánh quốc kia càng không phải những gia tộc cùng tông môn mà chính là Đế tộc trong truyền thuyết.

Nếu như năm đó Hà Tú Nương không làm nha hoàn cho tiếu thư mấy năm cũng không biết được những bí mật này.

"Đế tộc ở một chỗ khác của đại lục, là chúa tể chân chính của đại lục. Hiện giờ, trên đại lục chỉ có năm Đế tộc mà mẫu thân ngươi chính là một đại tiểu thư của một đế tộc trong đó."

Nha!

Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu, nhè nhẹ vỗ sau lưng Hà Tú Nương, biết được những bí ẩn này nhưng hắn cũng không có cảm xúc gì quá lớn.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back