Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vạn Cổ Cuồng Đế

Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 325: C325: Bất tử linh thể



Mặt đất nhuộm vàng, phạm vị ba trăm dặm chung quanh Tịch Thiên Dạ trở nên lộng lẫy chói mắt.

Trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện âm dương khí, hóa thành một đồ án âm dương, phẳng phất như chia thế giới làm hai nửa, một bên là dương, bên kia là âm.

Tịch Thiên Dạ đứng giữa hai màu âm dương, tựa như Cổ Thần bất tử bất diệt.

"Không chết?”

Nữ thánh Thiên Thiến rung động nhìn Tịch Thiên Dạ, lại nhìn qua đồ án âm dương chia cắt thiên địa.

Thế mà hắn không chết!

Mặc dù trên người hắn nhằng nhịt vết thương, từng ta máu tươi không ngừng chảy ra từ, cả người lượn lờ quấn quanh đủ loại hình công kích của bách thánh, lôi điện, hàn băng, huyền hỏa, cương khí, ma khí, u minh sát khí... trên trăm loại lực lượng đang không ngừng cố gắng ăn mòn thân thể hẳn, nhưng lại không cách nào g**t ch*t hắn.

Mà khí tức của Tịch Thiên Dạ lại càng ngày càng mãnh liệt, so với vừa rồi lại tăng lên một cấp độ.

"Đó là thánh thể gì? Làm sao có thể kinh khủng như thế?”

Huyết Long Thác thánh nhân cũng là trợn mắt hốc mồm nhìn Tịch Thiên Dạ, tiếp nhận một kích toàn lực của bảy tám chục vị thánh nhân, lại thêm hai mươi mấy thanh thánh khí, dù là Huyết long thánh thể của hắn cũng không chịu được.

Thánh nhân tu thánh đạo, tu thánh khí, tu thánh thể cùng thánh hồn.

Có chút thánh nhân tu luyện thánh thể còn mạnh mẽ cường thế hơn so với thánh đạo hay thánh khí nhiều.

Tỷ như Huyết Long Thác thánh nhân, máu của hắn có thể sánh bằng máu của huyết long thánh thú, thể phách vô song, sức lực cái thế, chỉ vẻn vẹn bằng vào thánh thể này hẳn có thể tuỳ tiện trấn áp mấy tên thánh nhân hạ vị.

Cũng nhờ vào đó, Huyết Long Thác thánh nhân có thể tiến nhập thánh bảng, trở thành cường giả tiếng tăm lẫy lừng trên đại lục.

Nhưng mà, giờ khắc này, hắn ngây ngốc nhìn Tịch Thiên Dạ.

Thánh thể lấp lánh ba màu thánh quang kia đến cùng là loại thánh thế gì, chỉ riêng khí tức tản ra cũng khiến hẳn run rẩy một hồi, khí huyết trong cơ thể bốc lên, chấn động không ngừng, phẳng phất gặp phải thiên địch.

E là thập đại thánh thể chí cao chí cường trong truyền thuyết cũng đến thế mà thôi!

Tất cả thánh nhân cũng rung động tột cùng, thế mà hẳn còn không chết, vậy phải cần lực lượng mạnh cỡ nào mới có thể giết hẳn đây?

Rất nhiều thánh nhân rốt cục sợ hãi bất an.

Một người giết mãi không chết, làm sao không khiến người khác e ngại được chứ.

Trên sân thượng Uyển Thù lâu, Cố Vân cùng Cố Khinh Yên thở nhẹ một hơi, một kích vừa rồi thật sự là hủy thiên diệt địa, các nàng thậm chí cho rắng Tịch Thiên Dạ đã bị oanh thành tro tàn, chứ đừng nói là sống sót, dù sao công kích kh*ng b* như vậy, đối thành bất kỳ thánh nhân nào khác cũng không ngăn được.

Hoa Nhất Nhiên và Trương Thanh Vinh đồng dạng cực kỳ chấn động, hai người bọn họ đều rõ ràng, sở đ* Cung chủ mạnh như vậy, chính là nhờ vào lực lượng của Tàng Thiên pháp tướng đại trận, trên thực tế hắn chỉ mới đột phá đến Tôn Cảnh mà thôi

Tàng Thiên pháp tướng mạnh nhất cũng chỉ có sức mạnh của thánh nhân hạ vị mà thôi, thế mà ở trong tay chủ nhân lại đáng sợ đến tình trạng như thế.

Kỳ thật, trong lòng hai người một mực lo lắng vô cùng, dù sao Tàng Thiên pháp tướng của Cung chủ chỉ là cấp độ thánh nhân hạ vị bình thường nhất, làm sao có thể đối kháng trăm vị thánh giả. Giờ khác này, hai người thật sự cảm nhận được cái gọi là mở rộng tầm mắt, ếch ngồi đáy giếng.

Tịch Thiên Dạ lơ lửng trên không, vầng sáng ba màu quang lượn lờ, Hậu Thổ lực trong phạm vi ba trăm dặm cùng với tiên thiên âm dương lưỡng khí trong chín tầng mây, ba cỗ lực lượng này đang không ngừng rót vào người hẳn. Cho dù lúc này hẳn đã trọng thương, nhưng khí tức lại là càng ngày càng cường thịnh hơn.

"Giả dối, tuyệt đối là giả dối. Hản không có khả năng bình yên vô sự, rõ ràng là đang cố làm ra vẻ, kỳ thật đã nó mạnh hết đà.”

Lã Hoành Thiên thét to, hẳn rốt cục không cách nào bình tĩnh, cả người bối rối vô cùng.

Lần này Bách thánh vây công Uyển Thù lâu, mà hắn chính là kẻ dẫn đầu, nếu là thất bại, hậu quả khó mà lường được.

Không nói đến chuyện sau này, hiện tại còn có thể toàn mạng rời đi hay không cũng là một vấn đề.

"Đúng, giả vờ mà thôi. Hản đang cố ý quấy nhiễu phán đoán cùng khí thế của chúng ta."

"Hắn hơn nửa đã trọng thương khó khôi phục, cố giả bộ trấn định mà thôi, chúng ta chớ nhụt chí, tiếp tục phát động mấy lần công kích, nhất định có thể diệt sát hắn."

Bảy tám chục vị thánh nhân toàn bộ cao giọng nói, bọn hẳn không thể nhụt chí, không thể e ngại, bởi vì bọn hẳn đã không có đường lui, chỉ có thể cường ngạnh đến cùng.

Tất cả mọi người cầu nguyện trong lòng, hi vọng Tịch Thiên Dạ không mạnh như trong tưởng tượng của bọn hắn, chắng mấy chốc sẽ bị bọn hẳn giết chí

"Lại một lần nữa"

Huyết Long Thác thánh nhân lạnh lùng nói, giờ khác này ai cũng đã không có đường lui, ch có thể dốc hết toàn lực, cố gắng chém giết Tịch Thiên Dạ.

"Ngu xuẩn!"

Tịch Thiên Dạ cười lạnh, Quân Vương kiếm xẹt qua bầu trời, chém rách hư không, vết nứt kia không, ngừng khuếch trương, không ngừng lao về phía trước, rong nháy mắt liền có năm vị thánh nhân bị vết kiếm xẹt qua, thánh thể nhẹ nhàng bị chém làm đôi, hóa thành hai mảnh rơi xuống đất.

Một kiếm, năm vị thánh nhân chết đi.

Những thánh nhân khác kinh sợ cực điểm, điên cưồng phát ra công kích, hàng trăm đạo thánh quang phóng lên trời, mạnh mẽ lao về phía Tịch Thiên Dạ, lực lượng hủy thiên diệt địa quét ngang bầu trời, đánh lui Tịch Thiên Dạ hơn nghìn dặm, trực tiếp đánh bay hẳn ra khỏi phạm vi thành Lô Hề

Phanh phanh phanh!

Trên cơ thể như được đúc bãng vàng của Tịch Thiên Dạ lại xuất hiện thêm lượng lớn vết thương, làn da, mạch máu, cơ bắp đều vỡ ra, gần trăm vị thánh nhân có thể xé nát cả bầu trời, bây giờ lại hợp lại một chỗ đánh vào hắn, lực sát thương tạo thành có thể nghĩ.

Nếu không phải Vô Gian giáp có năng lực phòng ngự vô song, Hậu Thổ linh thể tương liên cùng đại có thể không ngừng chuyển dời phần lớn tổn thương rên người hắn vào sâu trong lòng đất, sợ rằng lúc này hắn đã hóa thành tro tàn.

Chiến giáp của Tịch Thiên Dạ đã nhuốm máu, từng giọt huyết dịch nhỏ rơi xuống mặt đất. Ánh mắt của hẳn băng lãnh, từng bước một đi về phía trước, bước chân trầm ốn mà mạnh mẽ, rất nhanh trở lại thành Lô Hề.

Tất cả mọi người trong thành rung động nhìn thân ảnh đẫm máu kia. Một khắc này, bọn hắn phẳng phất nhìn thấy một vị chiến thần, một bất tử chiến thần sừng sững trong thiên địa, vĩnh viễn bất bại, mãi không ngã xuống.

"Sao ngươi còn không chết?"

Tất cả thánh nhân, kể cả Huyết Long Thác thánh nhân cùng nữ thánh Thiên Thiến đều triệt để ngốc.

Lần thứ ba nhận lấy công kích của gần trăm vị thánh nhân, vậy mà Tịch Thiên Dạ vẫn không ngã xuống.

Bước chân của Tịch Thiên Dạ trầm ổn, lạnh lùng. nhìn chúng thánh nhân, lại một lần nữa chém ra một kiếm.

Kiếm quang như thẩm phán, quét ngang bầu trời.

Một kiếm đi qua, thánh huyết như mưa trút xuống, lại có năm sáu vị thánh nhân bị chém giết, sinh cơ đoạn tuyệt

Bách thánh cũng điên rồi, trong thời gian ngắn ngủi đã có hơn hai mươi vị thánh nhân vẫn lạc!

Trăm vị thánh nhân, bây giờ đã không đến tám mươi vị.

Bọn hắn đều là thánh nhân a, là tồn tại đỉnh phong trong thiên địa, ai ai cũng là chúa tể một phương.

Đừng cho rằng trong di tích Thiên Lan đâu đâu cũng thấy thánh nhân mà hiểu nhầm, bởi vì bọn hắn đến từ khắp nơi trên đại lục.

Giống như tiểu quốc gia Lan Lăng quốc này, có một vị thánh nhân cũng đã không tệ rồi, rất nhiều tiểu quốc thậm chí ngay cả một vị thánh nhân cũng không có
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 326: C326: Chỉ cho phép châu quan phóng hỏa không cho bách tính đốt đèn



Hai mươi mấy vị Thánh Nhân tử vong, nếu tin tức này được truyền đi sẽ gây ra sóng to gió lớn, phá hủy hi vọng của biết bao tông môn cùng gia tộc.

"Tịch Thiên Dạ, sao ngươi hung ác như vậy, Thánh Nhân chính là con của trời đất, ngươi tùy ý đồ thánh như thế, chính là bất kính trời xanh nhất định sẽ bị trời phạt.”

Lã Hoành Thiên chỉ vào mặt Tịch Thiên Dạ, âm thanh có chút run rẩy nói. Trong hơn hai mươi vị thánh nhân đã bị giết thì có tới năm sáu người đến từ hoàng tộc thánh quốc Thiên Dương. Bọn họ là chủ mưu hành động lần này, cũng là người ra sức nhiều nhất, có tới ba vị thánh nhân trung vị cùng hơn hai mươi vị thánh nhân hạ vị tham gia.

Mỗi một vị thánh nhân chết đi cũng là tổn thất kinh người chứ đừng nói đến việc một lăn chết đến mất năm sáu vị, trái tìm của Lã Hoành Thiên như đang chảy máu.

Xích Hà Thánh nhân trốn ở sau cùng, ánh mắt sợ hãi nhìn Tịch Thiên Dạ, lo sợ bị Tịch Thiên Dạ chú ý tới

Không nghĩ tới thiếu niên xông qua Thánh Sơn năm đó đã đạt đến trình độ làm hẳn phải run rẩy.

"Đám người các ngươi luôn mồm nói muốn giết ta, muốn diệt cả nhà ta, lại không cho phép ta giết ngược lại. Mà ta giết các ngươi là làm trái thiên ý, ất gặp trời phạt, thật sự là tư tưởng quá ấu trĩ, nực cười."

Tịch Thiên Dạ cười lạnh nói. Một đám tự cho mình là cao cao tại thượng, ra vẻ trang nghiêm, nhưng ở trong mắt hắn còn không bằng một bình dân bách tính bình thường,

"Tịch Thiên Dạ, dù sao ngươi giết nhiều Thánh Nhân như vậy đã gây họa tày đình, toàn bộ đại lục đều không có chỗ cho ngươi dung thân. Một mình người mạnh hơn nữa thì thế nào? Chẳng lẽ ngươi có thể địch lại toàn thiên hạ?"

Huyết long thánh nhân nhìn Tịch Thiên Dạ bằng ánh mắt băng lãnh, đầy vẻ cao cao tại thượng.

Bọn hẳn giết Tịch Thiên Dạ là xong nhưng Tịch Thiên Dạ không thể giết bọn hắn được.

Đám Thánh Nhân bọn hẳn, có ai không phải chúa tế một phương? Tông môn cùng gia tộc sau lưng bọn hãn đều bất phàm, nếu hẳn bị người g**t ch*t thì bọn họ nhất định không chết không thôi.

Có thể nói, hiện tại Tịch Thiên Dạ giết thêm một vị Thánh Nhân, cũng đồng nghĩa với việc trêu chọc thêm một thế lực đáng sợ.

Nhất là thánh quốc Thiên Dương, lần này nhiều Thánh Nhân chết như vậy, uy nghiêm của thánh quốc truyền thừa vạn năm bị khiêu khích, bọn hắn há sẽ bỏ qua?

Có lẽ trong di tích Thiên Lan, thánh quốc Thiên Dương không làm gì được Tịch Thiên Dạ, nhưng ở bên ngoài dưới tình huống không bị quy tắc hạn chết thì đừng nói Thánh Nhân trung vị, thậm chí cả Thánh Nhân thượng vị cũng đại viên mãn trong truyền thuyết, Thánh Quốc Thiên Dương cũng có thể mời được.

Một mình Tịch Thiên Dạ hẳn đứng trước một thánh quốc cố lão khổng lồ như thế cho dù chạy đến chân trời góc bể cũng chỉ có một con đường chết.

Chúng thánh cũng nhìn Tịch Thiên Dạ bắng ánh mắt uy h**p cùng băng lãnh.

Bọn hẳn không giết được Tịch Thiên Dạ, nhưng thế lực sau lưng bọn hẳn có thể, bọn hẳn không tin Tịch Thiên Dạ không e ngại.

“Tịch Thiên Dạ, ngươi có biết bây giờ ngươi đã gặp phải đại họa?” nữ thánh Thiên Thiến lạnh lùng nói

"Thì sao?"

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, khuôn mặt không có bất kỳ cảm xúc gì, máu tươi chảy dọc theo sợi tóc từng giọt nhỏ xuống, mùi máu tươi nồng đậm bao phủ toàn thân hắn. Cùng lúc đó, từng tỉa Hậu Thố chỉ lực tinh thuần không ngừng tràn vào cơ thể của hẳn, thương thế cùng Chân nguyên trong cơ thế hắn cũng đang nhanh chóng khôi phục.

Hơn trăm vị Thánh Nhân liên tục công kích hẳn ba lần, nhìn như không có việc gì nhưng trên thực tế tình của hắn rất nghiêm trọng, chỉ là linh thể của hắn quá mạnh nên có thể tạm thời áp chế.

Sở đ* cùng chúng thánh nói nhảm cũng vì dành có chút thời gian để khôi phục.

Thì sao?

Chúng thánh nghe vậy đều sững sờ, không ngờ Tịch Thiên Dạ đã đắc tội nhiều thế lực như vậy mà vẫn có thể lãnh đạm như thế.

Rất nhiều Thánh Nhân nhìn về Tịch Thiên Dạ bắng ánh mắt e ngại, một cỗ lạnh lẽo không tên xuất hiện trong lòng,

Một người có lý trí không đáng sợ, kẻ điên mới là đáng sợ nhất. Mà một kẻ điên có lực lượng chiến cả trăm người thì càng kh*ng b*.

Thiếu niên trước mắt chính là lọai người như vậy.

"Tịch Thiên Dạ, đó là ngươi tự tìm đường chết” nữ thánh Thiên Thiến lạnh lùng nói.

Tịch Thiên Dạ cười lạnh, không thèm để ý nàng.

"Tịch Thiên Dạ, ngươi đã đặt bản thân mình vào tuyệt cảnh, nhất định sẽ chết không có chỗ chôn. Bất quá ta cũng là có thể cho ngươi một đường sống."

Huyết long Thác thánh nhân tiến lên, nhìn Tịch Thiên Dạ lạnh lùng nói.

"Đường sống thế nào?” Tịch Thiên Dạ có vẻ hứng thú nói.

"Gia nhập vào Huyết Long tông, trở thành người của Huyết Long tông, có ta Huyết Long tông che chở, ngươi sẽ không cần e ngại những thế lực khác”

Huyết long thánh nhân thản nhiên nói, thiên phú của Tịch Thiên Dạ còn hơn cả yêu nghiệt, trong lịch sử của Nam Man đại lục chưa từng xuất hiện, nếu như hẳn gia nhập Huyết Long tông, sẽ chỉ có lợi không hại.

Mặc dù mời chào như thế chưa chắc Tịch Thiên Dạ đã thực lòng quy thuận, nhưng hẳn cũng không quản nhiều như vậy, cứ ổn định hắn đã rồi hãy nói, chờ khi trở lại Huyết Long tông mời Thánh Nhân thượng vị ra tay bắt hắn, gieo xuống nô ấn, thì sinh tử hắn sẽ không còn thuộc về hắn nữa mà nằm trong tay Huyết Long tông.

Chúng thánh nghe vậy đều nhíu mày, nếu Tịch Thiên Dạ gia nhập Huyết Long tông sẽ không phải việc gì tốt với bọn hẳn.

Nhất là với nữ thánh Thiên Thiến, Bích Đào tông nàng cũng không kém so với Huyết Long tông, nàng cũng có ý mở miệng nhưng suy nghĩ một chút lại nhịn xuống.

Bất kể như thế nào, cứ ổn định Tịch Thiên Dạ rồi tính tiếp.

Dù sao nếu so về thực lực, nàng cũng không bằng huyết long Thác thánh nhân.

"Huyết Long tông các ngươi có thể ngăn chặn thế lực khác sao?" Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói

“Tất nhiên, Huyết Long tông mặc dù ở trong Nam Vực, nhưng cũng là tông môn có uy danh hiến hách ở Trung Vực, đặt trong toàn bộ đại lục cũng là tông môn hàng đầu. Ngươi có biết, trong Huyết Long tông còn có lão tổ đại thánh, chỉ cần một mình lão tổ cũng có thể trấn áp bốn phương”

Huyết long thánh nhân tràn đầy ngạo nghễ nói, khi nói đến đại thánh lão tổ hẳn càng trở nên sùng kính.

Đại thánh! Đây chính là tồn tại đứng đầu trên đại lục, là quân vương trong thánh nhân, cũng là chúa tế của chúng sinh.

Ánh mắt chúng thánh đều hiện vẻ hâm mộ, mặc. dù thế lực sau lưng bọn hắn cũng không tầm thường, nhưng còn không có đại thánh làm chỗ dựa, đó là tồn

"A." Tịch Thiên Dạ nghe vậy khẽ gật đầu.

Huyết Long Thánh nhân chăm chú nhìn Tịch Thiên Dạ, lắng lặng chờ đợi câu trả lời của hắn, đôi mắt có chút chờ mong. Điều kiện của hẳn vô cùng mê người, không sợ Tịch Thiên Dạ không mắc câu.

Nhưng mà, hân đã chờ nửa ngày không thấy hồi âm, thậm chí Tịch Thiên Dạ còn không để ý đến hẳn.

A?

Chỉ có vậy thôi!

Có ý tứ gì?

Trong lòng Huyết long thánh nhân đầy dấu chấm hỏi.

"Hắn đang thừa cơ khôi phục thương thế, không thể kéo dài thời gian nữa”

Một tiếng sợ hãi vang lên trong đám người, Xích Hà thánh nhân vẫn một mực nhìn chằm chằm Tịch Thiên Dạ, hắn là người đầu tiên phát hiện thương thế của Tịch Thiên Dạ đang nhanh chóng khép lại.

Hắn lại dùng phương thức nào đó không ngừng khôi phục thương thế.

Chúng thánh nghe vậy đều giật mình, nhao nhao cẩn thận nhìn Tịch Thiên Dạ. Thánh nhân không dễ tổn thương, một khi tổn thương thì rất khó khôi phục, có đôi khi chỉ bị chút ám thương cũng phải hao phí mấy năm, thâm chí vài chục năm mới triệt để khôi phục.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 327: C327: Một người thì thế nào



Trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, Tịch Thiên Dạ có thể khôi phục bao nhiêu đây?

Nhưng mà, đến khi mọi người chú ý tới biến hóa rên thân thể của Tịch Thiên Dạ thì cả đám phải chấn động vô cùng, bởi vì tất cả mọi người đã nghĩ sai rồi.

Tịch Thiên Dạ không những đang khôi phục mà còn khôi phục với tốc độ khủng khiếp.

Thánh nhân cũng không thể có tốc độ khôi phục nhanh như vậy a?

"Ồn ào!"

Tịch Thiên Dạ lãnh đạm liếc nhìn Xích Hà thánh nhân, sau đó vung ra một kiếm, kiếm quang nhanh chóng xuyên thủng hư không, chỉ lóe lên một cái đã chém bay đầu Xích Hà thánh nhân, thánh huyết phun trào. Kinh khủng nhất là, sinh cơ trong cơ thể Xích Hà thánh nhân đang điên cưỡng giảm xuống, rất nhanh đã cạn kiệt.

Một vị Thánh Nhân cứ ngã xuống như vậy, đến linh hồn cũng hóa thành hư vô.

Tất cả mọi người đều tay chân lạnh buốt, âm như hến. Đây quả thật là giết thánh nhân như giết gà!

Coi Thánh Nhân như cỏ rác a!

Từ trước đến nay bọn hẳn luôn cao cao tại thượng, đã bao giờ mặc cho người tàn sát như thế.

"Tịch Thiên Dạ, trả lời ngay, nếu không đừng trách ta không khách khí”

Con ngươi Huyết long Thác thánh nhân khép lại, biểu tình trên mặt băng lãnh tới cực điểm, hẳn rốt cục cũng ý thức được, Tịch Thiên Dạ đang thừa cơ âm thầm chữa trị thương thế, căn bản không muốn thỏa hiệp.

Mấy người Nữ Thánh Thiên Thiến cũng căng cứng thân thể, khẩn trương nhìn Tịch Thiên Dạ, không ngờ hẳn lại giảo hoạt như vậy, hơn nữa còn tỉnh thông bí thuật nhanh chóng khôi phục thương thế.

Mọi người trong thành Lô Hề cũng im lặng chờ đợi câu trả lời của Tịch Thiên Dạ,

Không thể nghỉ ngờ, gia nhập Huyết Long tông là biện pháp ổn thỏa nhất lúc này để hắn giữ được tính mạng. Nhưng hiển nhiên, sau khi gia nhập Huyết Long tông cũng đồng nghĩa với việc hẳn mất đi tự do.

Nhưng mà nếu không gia nhập Huyết Long tông...

Đối mặt với những thế lực khổng lồ như thế, Tịch Thiên Dạ nhỏ bé không đáng kể, căn bản không chịu nổi sự trả thù của bọn họ.

Tất cả mọi người trong thành Lô Hề cũng trầm mặc không nói. Bọn họ cảm thấy bi ai cùng bất đắc dĩ, tuy cùng sinh tồn dưới gầm trời này nhưng bọn họ lại yếu ớt vô cùng. Nếu như Lan Lăng quốc là một thánh quốc cường thịnh thì Tịch Thiên Dạ cũng không cần cố kỵ nhiều như vậy, nhưng mà bọn hắn không phải...

Hướng Thiên Huân cùng Chúc Tam Nương cũng tổ vẻ bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tịch Thiên Dạ thay bọn họ gánh chịu tất cả.

Nhưng mà hẳn có thể sao?

Đúng a! Cho dù Tịch Thiên Dạ có thể vượt qua kiếp nạn này, thậm chí có thể chiến thẳng trăm vị Thánh Nhân, thế nhưng tương lai thì sao?

"Cô nương ngốc, ta đã nói rồi, cùng sinh hoạt gầm bầu trời này, có đôi lúc căn phải khom lưng cúi người

Quận vương Hướng Văn Ích khẽ thở dài.

Cố Vân cùng Cố Khinh Yên cùng nhìn thân ảnh cô độc trên bầu trời, trong lòng chua xót, các nàng biết rõ Tịch Thiên Dạ nhất đỉnh sẽ không bao giờ thỏa hiệp, mà các nàng cũng không hy vọng Tịch Thiên Dạ làm thế. Nhưng nếu không đáp ứng, vậy phải làm sao đây?

Hoa Nhất Nhiên cùng Trương Thanh Vinh nằm chặt vũ khí trong tay, sống lưng luôn thắng tắp cũng bị uốn cong, tựa hồ có một sức mạnh vô hình đè ép lên người bọn hắn.

Cho dù chủ nhân cường đại, cường đại đến không thể tưởng tượng được. Nhưng liệu hẳn hẳn có thể chống lại tất cả những thế lực trên toàn bộ đại lục sao?

Dù là bọn họ cũng không thể không khom lưng cúi người.

Bởi vì những thế lực kia quá mạnh, nội tình quá sâu, chỉ cần ngẫm một chút thôi cũng không rét mà run.

“Tịch Thiên Dạ, ngươi đã không có đường lui rồi, ngươi quyết định thế nào?"

Huyết long thánh nhân nhìn từ trên cao xuống Tịch Thiên Dạ, thanh âm uy nghiêm tới cực điểm.

Nếu đánh nhau, bọn hắn đánh không lại Tịch Thiên Dạ, dù cùng lên vây diệt hắn cũng không được. Nhưng hắn không tin, bọn hẳn có đại thế chống lưng, có oai phong của thượng tông phía sau, hẳn không tin không hạ gục được Tịch Thiên Dạ.

"Quyết định thế nào sao?"

Tịch Thiên Dạ chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt hờ hững vô tình, cười lạnh nói: "Bản đế đã nói qua muốn giết sạch các ngươi để máu rửa đại địa, các ngươi nghĩ ta đang nói đùa sao?"

Âm thanh hắn vừa rơ xuống thì một đạo kiếm. quang đã phóng lên trời xanh, Tịch Thiên Dạ đạp mạnh một cái, ngang nhiên bay thẳng tới hơn mười vị Thánh Nhân trước mặt.

"Muốn chết!"

“Đáng giận!"

"Ngu xuẩn mất khôn."

“Tịch Thiên Dạ, ngươi đây là đang tự tìm đường chết."

Chúng Thánh đều kinh sợ vô cùng, bị dọa đến lông tóc dựng ngược, cả người căng thẳng tới cực điểm.

Tịch Thiên Dạ giống như ma quỷ trong mắt bọn hẳn vậy, một cỗ khí tức tử vong đập vào mặt, thân thể không bị khống chế mà run rẩy không ngừng.

Bọn hẳn không ngờ Tịch Thiên Dạ lại bất chấp tất cả, liều lĩnh như vậy.

Chẳng lẽ hắn không sợ chết sao?

Hắn không lo lằng sau khi đi ra ngoài sẽ không còn chốn dung thân nào sao?

Hi vọng của chúng thánh đã triệt để vỡ vụn, kiếm quang kinh khủng quét ngang thiên địa, mỗi một cái hô hấp qua đi lại có một vị Thánh Nhân ngã xuống, thánh huyết như mưa, nhuộm đỏ đại địa.

Hơn mười vị Thánh Nhân điên cuồng công kích Tịch Thiên Dạ, thi triển hết tất cả thủ đoạn mình có.

Nhưng chỉ là tốn công vô ích!

Tịch Thiên Dạ bất tử, hẳn giống như một chiến thần bất tử, mãi mãi chiến đấu không biết mệt mỏi, mãi mãi không bao giờ chết.

Mười vị Thánh Nhân!

Hai mươi vị Thánh Nhân!

Ba mươi vị Thánh Nhân!

Chúng Thánh không ngừng có người vẫn lạc, mỗi một kiếm đi qua sẽ tước đoạt một sinh mạng, bọn họ dường như một đàn cừu chờ đợi bị giết lấy thịt vậy.

Năng lực phản kháng của chúng thánh càng ngày càng yếu, càng ngày càng vô lực.

Lúc mới bắt đầu, lực lượng hội tụ của bách thánh còn có thể thương tổn Tịch Thiên Dạ.

Nhưng càng về sau, chỉ còn lại có sáu mươi, năm mươi... bốn mươi...

Bọn hắn phát hiện mình đã không thể tổn thương Tịch Thiên Dạ, chứ đừng nói là giết hắn

Rốt cục cũng có Thánh Nhân nhịn không được mà thét lên, hoảng hốt trốn ra ngoài thành giống như là chó nhà có tang, không dám quay đầu lại

Tan đàn xẻ nghệ, tất cả thánh nhân cũng lập tức giải tán, điên cuồng chạy trốn.

Bầu trời đột nhiên trở nên thoáng đãng.

Cả người Tịch Thiên Dạ nhuộm đây máu tưới, có lẽ là của hắn, cũng có lẽ là của mấy chục vị Thánh Nhân, hẳn dường như thần chết đến từ địa ngục.

"Chạy?"

Tịch Thiên Dạ nhìn mấy vị Thánh Nhân đang hốt hoảng chạy trốn, trong mất lóe lên một tia cười lạnh.

Oanh!

Chỉ thấy hắn giậm chân một cái, toàn bộ thiên địa không ngừng run động,

Sau một khắc, vật đổi sao dời, dường như có một thể thế giới hư ảo bao phủ toàn bộ hư không trong bán kinh vạn dặm.

Lấy thành Lô Hề làm trung tâm, phạm vi nghìn dặm đều bị một thế giới thần bí bao phủ.

Những Thánh Nhân đang chạy trốn kia tự nhiên không thể bay ra khỏi phạm vị vạn dặm trong nháy mắt được, tất cả đều bị nhốt lại

Rất nhanh bọn hẳn liền phát hiện một điều quỷ dị, cho dù bọn hắn bay thẳng một mạch về phía trước cũng không thoát khỏi không gian hư ảo này, phẳng phất như bị rơi vào một mê cung khổng lồ.

Tịch Thiên Dạ chậm dãi bước trên hư không, không chút nóng vội, máu tưới theo Quân Vương Kiếm chảy xuống, vạch một vệt máu dài trên hư không. Hắn bước ra mấy bước đã đến trước mặt một vị Thánh Nhân, rồi thản nhiên cho hẳn một kiếm.

Toàn bộ thế giới hư ảo trở thành một lò sát sinh không một ai có thể trốn thoát, chỉ có thể tuyệt vọng chờ chết
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 328: C328: Trời sụp đỗ ta không khom lưng nhưng ta giận trời long đất lở



Trên bầu trời, Thánh huyết không ngừng trút xuống như mưa, có rơi trên mặt đất, có rơi trên tường thành, có rơi trên lầu các, lại có rơi trên người chúng sinh.

Thánh huyết vốn là vật giá trị liên thành, vạn kim khó cầu, thế mà giờ phút này lại rẻ mạt như nước lã, tụ thành từng vũng trên mặt đất thành Lô Hề.

Không có ai đi tranh đoạt, không có ai đi thu thập, thậm chí không ai thèm liếc mắt từng vũng thánh huyết

Bởi vì ánh mắt của tất cả mọi người đều hội tụ rên người Tịch Thiên Dạ.

Thiếu niên lơ lửng trên chín tăng mây, một thân một mình chiến bách thánh.

Tất cả mọi người đều không ngờ, cuối cùng Tịch Thiên Dạ vẫn lựa chọn chiến đấu đến cùng. Không thỏa hiệp, không khuất phục, không cúi đầu.

Dù cho có là địch của toàn bộ đại lục, dù cho có thủ với hàng trăm thế lực đỉnh cao trên đại lục, nhưng hắn vẫn không quan tâm.

Đường không bằng phẳng thì hẳn giẫm cho bằng, người nào không phục thì hắn cứ giết.

"Trời sụp đỗ ta không khom lưng. Nhưng ta mà giận trời long đất lở!"

Lục Tâm Nhan tự lẩm bẩm, ánh mắt tràn đầy mê ly, Tịch Thiên Dạ luôn như thế, mặc kệ xảy ra chuyện gì hẳn vẫn như vậy.

So về khí khái anh hùng, thế gian này có ai bằng hắn?

Nàng đột nhiên cảm thấy huyết khí dâng trào, mặc dù nàng biết Tịch Thiên Dạ làm như thế là không đúng, nhưng vẫn không khống chế được bản thân.

Kỳ thật không chỉ có mình nàng mà rất nhiều người trong thành Lô Hề đều như thế, ai cũng siết chặt năm đấm, không chỉ có tu sĩ trẻ tuổi mà cả tu sĩ thể hệ trước cũng cảm nhận được máu trong người đang sôi trào.

Dựa vào cái gì bọn họ chỉ có thể bị ức h**p? Dựa vào cái gì bọn họ phải khuất nhục? Bị người mưu hại mà cuối cùng chỉ có thể khép nép cúi đầu nhận thua?

“Thiên đạo bất công, vì sao bọn họ không được phản kháng?

Vì sao bọn hắn không thể như Tịch Thiên Dạ, rút kiếm ra quậy cho long trời lở đất, mặc kệ trời trăng mây gió, mặc kệ đất lỡ trời nghiêng.

Chuyện mà bọn họ không dám làm, Tịch Thiên Dạ đã thay bọn họ làm.

Một khắc này, một cỗ áp lực cùng uất khí trong lòng tất cả mọi người bỗng nhiên được giải phóng ra.

Trên bầu trời, Thánh Nhân kêu thảm, không ngừng gào khóc cầu xin tha....

Giờ khắc này, đời người như bị nghịch chuyển, trước kia bọn hắn là chúa tế cai quản vận mệnh của người khác, nắm quyền sinh sát trong tay, dưới thánh nhân, không ai dám không theo, chỉ một mệnh lệnh có thể giết trăm vạn người. Mà bây giờ, bọn hẳn như là giun dế mặc người ta xâu xé.

Thánh Nhân, cũng chỉ như cỏ rác.

Huyết long Thác thánh nhân sắc mặt khó coi nhìn Tịch Thiên Dạ, đứng ở biên giới thế giới hư ảo trơ mắt nhìn hàng loạt Thánh Nhân bị tàn sát, hắn cũng không tìm cách trốn ra ngoài nữa, bởi vì hẳn biết, không trốn thoát!

"Tu sĩ Thiên Bảo Cung các ngươi có thể sử dụng lực lượng pháp tắc trong di tích Thiên Lan hẳn là do thế giới nhỏ trước mắt này sao?"

Lúc này, Huyết long thánh nhân lúc này mới hiểu rõ vì sao tu sĩ Thiên Bảo Cung có thể sử dụng lực lượng pháp tắc trong di tích Thiên Lan mà bọn hẳn lại không thể.

Bởi vì tiểu thế giới trước mắt mặc dù không lớn, nhưng lại hết sức hoàn chỉnh, pháp tắc của thế giới vô cùng hoàn thiện, không khác mấy so với thế giới bình thường. Nghĩa là bên trong di tích Thiên Lan có một thế giới hoàn chỉnh, nên không bị ảnh hưởng bởi pháp tắc khác.

"Trong thiên địa lại có một thế giới thần kỳ như vậy có thể bị người khác khống chế”

Nữ thánh Thiên Thiến cùng các thánh nhân khác chấn động không thôi. Khống chế một thế giới, đó là thủ đoạn nghịch thiên gì a! Quả thực không thể tưởng tượng được, sợ là Đại Thánh cũng không làm được đi, mà cho dù Đế Quân trong truyền thuyết cũng chưa hẳn có năng lực này.

Bọn hẳn bị khốn ở bên trong tiểu thế giới, căn bản không tìm được đường ra, chỉ có thể tử chiến đến cùng.

Đáng sợ nhất là, Tịch Thiên Dạ căn bản không quan tâm gia tộc cùng tông môn sau lưng bọn hắn, nên chỉ có thể dựa vào chính mình để sống sót! hoặc là chết!

Giờ khắc này, mấy vị Thánh Nhân trung vị sắc mặt khó coi cực điểm, cho dù kiêu ngạo như nữ thánh Thiên Thiến cũng có chút bối rối.

Tịch Thiên Dạ lê bước chân nặng nề đi đến trước mặt Lã Hoành Thiên. Lã Hoành Thiên kinh hoảng chạy trốn, thi triển độn thuật đến cực hạn.

Nhưng mặc kệ hắn có chạy trốn như thế nào, lại bay nhanh ra sao, Tịch Thiên Dạ vẫn cứ bước từng một, thủy chung đi phía sau hẳn như hình với bóng Mỗi một bước của hắn đều huyền diệu đến cực điểm, phẳng phất như đạp lên cái bóng của Lã Hoành Thiên.

" Tịch Thiên Dạ, ta chính là trưởng lão của Thiên Dương thánh quốc thánh, nếu ngươi thả ta ra, thì ta Thiên Dương thánh quốc tuyệt đối sẽ không trả thù ngươi” Lữ Hoành Thiên hoảng sợ tới cực điểm, không nhịn được mà mở miệng cầu xin tha thứ, làm gì còn khí phách của một Thánh Nhân trung vị nữa.

Tịch Thiên Dạ trả lời hắn bằng một kiếm, kiếm quang sắc bén, trực tiếp chém Lã Hoành Thiên thành hai khúc, thánh thể nổ tung trong nháy mắt.

Một vị Thánh Nhân trung vị vậy mà không chút phản kháng nào, cứ thế bị g**t ch*t.

Vù!

Bất quá sinh mệnh lực của Thánh Nhân trung vị mạnh hơn rất nhiều so với Thánh Nhân hạ vị, chỉ thấy từng sợi thánh quang lấp lánh, đám máu thịt rất nhanh đã hội tụ lại một chỗ, ngưng tụ thành hình dạng Lã Hoành Thiên.

"Tịch Thiên Dạ... Ngươi tha ta một mạng.. xin ngươi..." Sắc mặt Lữ Hoành Thiên tái nhợt như người bị bệnh lâu ngày, ánh mắt hiện vẻ cầu xin nhìn về Tịch Thiên Dạ.

Tịch Thiên Dạ vẫn trả lời hẳn bằng một kiếm.

Lữ Hoành Thiên lại ngưng tụ lần nữa.

Nhưng mà ngay sau đó lại bị Tịch Thiên Dạ một kiếm chém giết.

Qua ba kiếm, Lã Hoành Thiên đã triệt để hóa thành hư vô, mãi mãi biến mất khỏi thế gian.

"Trước khi chết, Lã Hoành Thiên hối hận không thôi, hắn hối hận tại sao đang yên đang lạnh lại đi trêu chọc Tịch Thiên Dạ, vì sao lại ở trong thành lĩnh hội pho tượng Đế Quân, nếu như hắn ra khỏi thành sớm hơn có lẽ sẽ không đ xảy ra chuyện như ngày hôm nay.

Lại một vị Thánh Nhân trung vị ngã xuống, những người khác đều câm như hến, người người lo sợ.

“Tịch Thiên Dạ, ngươi đang ép chúng ta liều mạng với ngươi!"

Huyết long Thác thánh nhân nhìn Tịch Thiên Dạ với ánh mắt dữ tợn, vừa rồi hẳn cũng tham gia công kích Tịch Thiên Dạ, nhưng không có ra tay toàn lực, trên thực tế hẳn cũng không bị thương, chiến lực mười phần.

Mặc dù hắn là người mạnh nhất trong bách thánh, nhưng trước giờ làm việc rất cẩn thận, không dễ mạo hiểm.

Nếu không phải Tịch Thiên Dạ thi triển Tiểu Thiên Địa Tu Di đại trận vây khốn mọi người, hẳn sẽ không liều mạng với Tịch Thiên Dạ mà dứt khoát quay lưng rời đi.

Nhưng bây giờ, hắn đã không còn đường lui.

"Lần này mạo phạm là ta không đúng, ta xin lỗi ngươi. Nếu ngươi thả ta rời đi, ta cam đoan sẽ không gây khó dễ cho ngươi nữa."

Huyết long Thác thánh nhân lạnh lùng nói, nếu như hắn liều mạng, hắn tin tưởng Tịch Thiên Dạ nhất định phải trả một cái giá lớn, thậm chí hắn còn có thế lật bàn mà giết ngược Tịch Thiên Dạ.

Hiện tại, hắn đã khuất phục, người thông minh sẽ. không làm chuyện hại người hại mình.

"Ồn ào!"

Tịch Thiên Dạ chuyển mắt nhìn về phía Huyết Long Thác thánh nhân, chậm rãi đi đến trước mặt hẳn,nói: “Ngươi nói quá nhiều, vậy ta sẽ giết ngươi trước.”
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 329: C329: Tịch thiên dạ bại



Cái gì!

Huyết Long Thác thánh nhân trợn tròn mắt, không ngờ rằng dù mình đã cho Tịch Thiên Dạ bậc thang để bước xuống, hắn chỉ cần quay người rời đi là được, sự tình rất đơn giản.

Nhưng mà hẳn làm sao cũng không nghĩ đến một phen dụng tâm của mình lại dẫn tới sát ý của Tịch Thiên Dạ.

Những thánh nhân khác cũng là tròn mắt kinh ngạc, Huyết Long Thác thánh nhân khác biệt với bọn hắn, là tồn tại đứng trên trung vị thánh bảng, cường đại không thể nghỉ ngờ, nếu hắn liều chết chiến một trận, chưa chắc Tịch Thiên Dạ sẽ dễ chịu, thậm chí còn có khả năng vẫn lạc.

Dù sao, dù Tịch Thiên Dạ biếu hiện ra rất mạnh mẽ, nhưng thương thế trên người cũng rất kh*ng b*, không ai biết được đến cùng hẳn có thể kiên trì được đến bước nào,

Nhìn Tịch Thiên Dạ từng bước đi về hướng Huyết Long Thác thánh nhân, cả đám thánh nhân khác đều mừng rỡ vô cùng.

Huyết Long Thác thánh nhân bị buộc phải toàn lực ứng phó, tự nhiên là chuyện mà bọn hẳn nguyện ý nhìn thấy nhất, nếu như Huyết Long Thác thánh nhân có thể g**t ch*t Tịch Thiên Dạ, hoặc là đồng quy vu. tận, ngọc nát đá tan, vậy càng không thể tốt hơn.

"Tịch Thiên Dạ, ngươi quá cuồng vọng!"

Huyết Long Thác thánh nhân giận dữ, bộc phát ra một cỗ thánh uy chấn thiên động địa, khiến cho Tiểu Thiên Địa Tu Di trận đều run rẩy một hồi, sát khí kinh khủng xuyên thủng chín tầng mây.

Toàn bộ người ở quận Lô Hề đầu không nhịn được run nhè nhẹ, nhìn qua thánh ảnh màu máu ngập trời kia, phẳng phất như cổ ma thần hàng lâm.

Con ngươi Thiên Thiến nữ thánh co rụt lại, thầm kinh hãi.

Chỉ luận tu vi, Huyết Long Thác thánh nhân liền mạnh hơn nàng một mảng lớn, về phần dạng thánh nhân yếu ớt như Lã Hồng Thiên, thì dù là hai người cộng lại cũng chưa hẳn sẽ hơn Huyết Long Thác thánh nhân. Là nhân vật trên trung vị thánh bảng, quả nhiên danh bất hư truyền.

"Huyết Long Tam Biến, Huyết Ảnh Nộ Đào!”

Huyết Long Thác thánh nhân hét lớn một tiếng, cả người bỗng nhiên phát sinh biến hóa kinh thiên, từng khối vảy màu đỏ ngòm mọc ra trên người hắn, phía trên hiện đầy phù văn cố lão huyền diệu, phảng phất đến từ thời kỳ Hoang Cổ, long văn nguyên thủy nhất.

Long giác cùng từng cái gai ngược không ngừng mọc ra, trong nháy mắt, Huyết Long Thác thánh nhân liền biến thành một hung thú hình người, phẳng phất là một hình huyết long nhân đến từ viễn cổ, huyết sát khí vô biên vô tận phô thiên cái địa, nhuộm đỏ toàn bộ bầu trời.

"Huyết Long Tam Biến!"

Rất nhiều thánh nhân nhao nhao thốt lên, không ngờ Huyết Long Thác thánh nhân đã luyện thành áo nghĩa tối cao, Huyết Long Tam Biến của Huyết Long tông.

Huyết Long Tam Biến kia là một môn thánh thuật luyện thể cường đại thần kỳ, có thể luyện ra Huyết Long Thánh Thể.

Mặc dù Huyết Long Thánh Thể không phải một trong thập đại chí cường thánh thể trong truyền thuyết, nhưng ở phía dưới thập đại thánh thể, Huyết Long Thánh Thể tuyệt đối có thể đứng hàng đầu, uy danh hiển hách trên đại lục.

Huyết Long Tam Biến chỉ có thượng vị thánh nhân trở lên mới có thể luyện thành, có rất ít trung vị thánh nhân luyện thành được đệ nhất biến của Huyết Long Tam Biến. Khó trách Huyết Long Thác thánh nhân có thế đứng trên trung vị thánh bảng, quả nhiên danh bất hư truyền.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Không Hẹn Mà Đến
2. Thư Tình Của Anh: Hội Ngộ Tình Yêu Trong Phòng Nha
3. Mối Tình Đẹp Nhất
4. Nguyện Cả Đời Không Buông Tha Em
=====================================

Trong truyền thuyết, đệ tam biến của Huyết Long Tam Biến, chỉ có tồn tại tu vị đại thánh mới có thể luyện thành.

Sau khi luyện thành đệ tam biến, nhân thế sẽ triệt để hóa thành viễn cổ huyết long thể.

"Tịch Thiên Dạ, ngươi bức ta tử chiến, hi vọng ngươi đừng hối hận."

Huyết Long Thác thánh nhân lạnh lùng nhìn Tịch

Thiên Dạ, lắc mình một cái liền biến mất tại chỗ, sau một khắc huyết ảnh xuất hiện đầy trời, tốc độ kia đã đạt đến cực hạn, đến mức sinh ra huyễn ảnh.

Tốc độ thuần túy, đơn giản mà thô bạo.

"Huyết Long Phệ Thiên Trảo.”

Trong nháy mắt, huyết ảnh đi tới trước người Tịch Thiên Dạ, một long trảo màu máu nhô ra, trảo về phía Tịch Thiên Dạ.

Đây chẳng qua là một móng vuốt bình thường, chỉ lớn như cánh tay nhân loại, trông như một món đồ chơi, nhưng lại tản ra ma khí nặng nề, phẳng phất chư thiên đều sẽ bị nó đè bẹp.

Tịch Thiên Dạ lạnh nhạt nhìn qua uy áp đáng sợ, phẳng phất như thiên địa sụp đổ kia, thế mà không có chút ý định tránh né mà bước nhanh về phía trước, đấm ra một quyền.

Một quyền kia, phiêu miểu xuất trăn, không nhiễm bất luận khí tức gì của phàm phu tục tử, phảng phất chỉ có ở trên thần giới, không nên ở nhân gian.

Oanh!

Thiên địa thất sắc, nhật nguyệt tắt đèn.

Quyền cùng trảo va chạm vào nhau, một đoàn ánh sáng chói mắt từ giữa đó bộc phát ra, quét ngang thiên địa

Hai vị thánh nhân cách đó không xa, thánh thể bị lưỡng năng lượng sáng chói đó quét vào, triệt để hóa thành hư vô trong nháy mắt.

Những thánh nhân khác thấy vậy, vô cùng hoảng sợ, nhao nhao lui lại, vắt chân lên cố mà chạy.

Dù là thánh nhân cũng bị dư ba chiến đấu đánh thành hư vô, bọn hắn đã lúc nào gặp qua tràng diện kh*ng b* như thế! Ngoại trừ những thượng vị thánh nhân trong truyền thuyết chiến đấu, những người khác căn bản không có khả năng có uy thế kinh khủng như thế.

Năng lượng chói mắt quét ngang thiên địa, tu di thế giới đều bị chấn động lắc lư, suýt nữa vỡ vụn.

'Vê phần hai người đứng ở trung tâm luồng năng lượng ấy, Huyết Long Thác thánh nhân đứng nguyên không nhúc nhích, phẳng phất như bàn thạch, mà Tịch Thiên Dạ liên tiếp lui về sau, mỗi bước đạp tại hư không đều gây nên không khí bạo tạc, phẳng phất muốn giẫm sập bầu trời này, thẳng đến khi lui lại hơn trăm trượng mới ngừng lại.

Ba...Ba...Ba!

Những tiếng nổ lốp bốp liên tục vang lên, thân thể Tịch Thiên Dạ bỗng xuất hiện vô số vết rách, mạch máu, cơ bắp, làn da thí nhau nổ tung, lượng lớn huyết dịch chảy ra, nhuộm đỏ vạt áo, lít nha lít nhít những vết thương kinh khủng, sâu đủ thấy xương bao trùm trên người, không thể đếm hết được.

Phảng phất như một đồ sứ rạn nứt, tùy thời đều có thể vỡ vụn, hóa thành từng mảnh nhỏ,

"Tịch Thiên Dạ!"

Trên sân thượng Uyển Thù lâu, mấy tiếng kinh hô hoảng sợ vang lên.

Sắc mặt Cố Vân tái nhợt ra, nhìn chăm chăm thiếu niên trên bầu trời, trong đôi mắt tràn đầy đau lòng cùng lửa giận.

Nàng siết chặt thánh kiếm, hung hăng bổ về phía Bàn Nhược Kim Cương trận, điên cuồng oanh kích, một lòng muốn lao ra.

Nhưng nàng làm sao có thể phá được Bàn Nhược Kim Cương trận, dù cho Hoa Nhất Nhiên, Trương Thanh Vinh cùng một chỗ liên thủ cũng không thể phá trận này trong thời gian ngắn.

Quận Lô Hề bên dưới, những bình dân bách tính quan tâm Tịch Thiên Dạ kia, ánh mắt mỗi người đều kinh hoảng vô cùng, nhìn chằm chằm vào hẳn, sợ hẳn xuất hiện điều gì ngoài ý muốn.

Thua sao?

Chẳng lẽ cuối cùng vẫn không cách nào cải biển vận mệnh.

Vẫn không cách nào thoát khỏi cường quyền áp chế!

Vị thiểu niên không sợ trời không sợ đất, khinh thường thánh nhân, nghịch thiên mà đi, đấu chiến cửu thiên kia, rốt cục phải ngã xuống sao?

Trong lòng mọi người đều có một cỗ bi thương, không hi vọng Tịch Thiên Dạ nằm xuống, hỉ vọng phong thái của hắn vẫn như cũ, giẫm bằng tất cả chuyện bất bình trong thiên hạ.

Nhưng là, hiện tại ai cũng có thể nhìn ra, Tịch Thiên Dạ sợ là thật sự không được nữa rồi

Hắn thương nặng như vậy, mà Huyết Long Thác thánh nhân lại như bàn thạch bất động, hiển nhiên vẫn thừa lực.

“Thẳng!"

"Tịch Thiên Dạ bại!"

"Ác ma này rốt cục phải chết!"

Ngược lại, chúng thánh trên bầu trời lại kinh hỉ cực điểm, không thể tin được rằng may mắn lại tới đột nhiên như thế.

Tịch Thiên Dạ đã chết, bọn hẳn cũng không cần phải chết a.

Mà lại bọn hẳn còn có thể nhận được hết thẩy chỗ tốt mà Tịch Thiên Dạ lưu lại, một tên thiếu niên. thần kỳ như thế, tất nhiên có rất nhiều bí mật không cách nào tưởng tượng.

Bọn hẳn chỉ cần đạt được một điểm, sợ là có thể kiếm bộn.

Huyết Long Thác thánh nhân bất động như núi, nhất trảo định thiên địa.

Tịch Thiên Dạ bại lui trăm trượng, thánh thể rạn nứt, bản thân trọng thương.

Hết thảy người ngoài nhìn vào, đều thấy Huyết Long Thác thánh nhân toàn thắng, nghiền ép Tịch Thiên Dạ.

Nhưng mà không có ai phát hiện, sau khí Huyết Long Thác thánh nhân đánh ra một trảo, từ đầu đến cuối đều đứng ở đó, không nhúc nhích chút nào.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back