- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #81
Vai Nữ Phụ Này Ta Chán Rồi!
Chương 79
Chương 79
Lam Tu Yến và Lam Tử Ngôn nhìn anh trai mình như nhìn thấy quỷ, mới thấy lần đầu tiên, ông anh của bọn họ còn có thể nhẹ nhàng như vậy, đối xử với bọn họ cứ ngỡ như ác quỷ ấy....!Khê Nhược suy nghĩ một chút thì nói cảm ơn với Lam Vũ Trạch: " Cảm ơn anh.
"Lam Vũ Trạch lặng lẽ quay mặt đi, khẽ đáp lại một câu: " Không có gì.
"Lam Giao cắn miếng bánh Quý Hoài Chấp đưa đến, liếc mắt nhìn bạn thân và ông anh trai, cứ cảm thấy giữa bọn họ có gian tình gì đó, cái kiểu lạ lùng lắm.Lam Vũ Trạch 70% là thích Khê Nhược, cái thích này khả năng là bắt đầu từ việc coi trọng và thưởng thức năng lực làm việc của cô ấy, mặc kệ là gì thì đó cũng là một ấn tượng tốt!Hắn năm nay ba mươi...
Ba mẹ ở nhà cũng bắt đầu sắp xếp cho hắn đi xem mắt, nếu tương lai hắn phải cưới vợ, vậy chi bằng cứ để hắn cưới người hắn có cảm tình, như vậy chẳng phải sẽ tốt hơn là cưới một người hắn không quen sao?Ánh mắt Lam Giao sáng ngời, nhìn qua liền thấy Lam Tu Yến và Lam Tử Ngôn đang uống rượu, tiếng nhạc không biết từ khi nào vang lên, du dương nghe rất êm tai, cô rót một ly rượu đưa cho Quý Hoài Chấp."
Anh à uống chút không?
"" Đừng uống nhiều.
" Quý Hoài Chấp cầm lấy ly rượu đồng thời nhắc nhở, Lam Giao nghe vậy tự dưng nhớ đến mấy hôm trước say sỉn làm bậy, đỏ mặt quay đầu."
Biết rồi!
"Cô đè thấp giọng gật đầu, nói xong liền không dám nhìn Quý Hoài Chấp, cầm bát đũa của mình đi qua gắp đồ ăn.Khê Nhược thấy Lam Giao đến gần liền dựa gần vào cô nói nhỏ: " Lúc nãy tớ bị giật mình á!
"" Hắn thích cậu!
" Lam Giao nói một cách chắc chắn, dứt lời thì tách ra đi lấy đồ ăn.Lam Tu Yến thấy cô đi qua thì đưa cái bát đựng tôm đã lột sạch vỏ cho cô: " Em ăn đi, anh mới lột xong đấy.
"" Cảm ơn anh.
" Lam Giao không từ chối hắn, giơ tay nhận lấy, nhẹ giọng cảm ơn.Lam Tu Yến có vẻ ngại ngùng cười cười, Lam Giao lại cảm thấy hắn cười có chút ngốc nghếch?"
Giao Giao ăn thử cái này nè.
" Lam Tử Ngôn cầm que tăm dài đưa qua, một xâu ốc hương xào trứng muối."
Cảm ơn anh.
" Lam Giao nuốt nước miếng lại lần nữa cảm ơn, nói thật thì cô thích ăn ốc, cũng rất thích trứng muối, chọc đúng chỗ ngứa rồi đó!Lam Tử Ngôn nghe được Lam Giao cảm ơn còn xấu hổ hơn cả Lam Tu Yến nữa, vội vã xua tay:" Không cần đâu, không cần cảm ơn.
" Anh tình nguyện mà!
Bắt anh ngồi lể một trăm kí ốc cũng được nữa!Lam Giao do dự một hồi mới nở nụ cười, năm mới mà ân oán gì đó tạm thời giữ lại đó đi, tận hưởng một chút nào!Thấy nụ cười rạng rỡ của cô Lam Tu Yến và Lam Tử Ngôn cũng thả lỏng hơn một chút, vui vẻ cười nói, Lam Vũ Trạch cảnh này lặng lẽ nhếch môi cười, trong mấy chục năm cuộc đời có thể có một ngày hòa hợp như vậy thật quá tốt.Khê Nhược nhìn nụ cười dịu dàng trên gương mặt của Lam Vũ Trạch trái tim điên cuồng đập mạnh, cảm giác của tình yêu tuyệt vời quá đi, người đàn ông này xứng đáng để thích một lần mà, không phải sao!?Khê Nhược cười khúc khích nhỏ giọng thì thầm bên cạnh Lam Vũ Trạch: " Sếp à, anh cười đến tận mang tai rồi~ "Lam Vũ Trạch mất tự nhiên nghiên đầu, không ai nhìn thấy vành tai hắn nổi lên dị sắc hồng hào:" Thư ký Khê...
"" Haha, Quý Hoài Chấp mặt anh dính kem rồi!
" Lam Giao cầm bánh kem hoa tay múa chân trước mặt Quý Hoài Chấp, người đàn ông ấy chỉ cười dịu dàng giơ tay xoa đầu cô.Lam Tử Ngôn trợn mắt nhảy dựng: " Anh cả, anh tự dưng bỏ ớt nhiều thế!?
"" Mày dẫm lên chân anh mày rồi thằng kia!
" Lam Tu Yến tức giận tát vào sau ót hắn một cái.Khê Nhược bị cảnh này làm cho bật cười, khoé mắt liếc nhìn Lam Vũ Trạch đứng bên cạnh, hắn cũng đang cười...Một phòng rộn rã vui vẻ, lúc này là thời gian của niềm vui, đồng hồ trên tường đang chạy.11 giờ 55... năm mới sắp đến rồi!Lam Giao: " Chúng ta mau ra ngoài đốt pháo hoa đi!
"Lam Vũ Trạch: " Được, chuẩn bị nhiều lắm, chúng ta cho nổ đến năm sau luôn!
"" Tuyệt vời!
"Lam Tu Yến, Lam Tử Ngôn cả Lam Giao đều đồng thanh hoan hô, Lam Vũ Trạch cầm điện thoại mỉm cười, mọi người cùng nhau kéo ra ngoài, trên sân xếp mười hàng pháo hoa, mỗi một hàng có năm cái.Lam Tử Ngôn đi đốt pháo hoa, đếm ngược vài giây nửa thôi...BÙM!
BÙM!Pháo hoa nổ tung trên bầu trời đêm, màu sắc rực sáng cả vùng trời đêm, từng bông hoa nở rộ trên trời cao, lung linh biết bao, dù tươi đẹp sớm nở chống tàn nhưng một lần rực rỡ là cả đời khó quên!"
Chúc mừng năm mới!
"Mọi người hô lên, mười hai giờ đêm rồi, pháo hoa vẫn đang bay lượn, là một năm mới tốt đẹp!"
Quý Hoài Chấp!
"Lam Giao nghiên đầu nhìn người đàn ông đang nắm chặt tay mình, trong mắt cô hắn cười như gió xuân thoáng qua, môi mỏng mấp máy:" Bé cưng, anh muốn chúng ta khi còn sống cùng nhìn ngắm bình minh vào mỗi sớm, nhìn thấy hoàn hôn lúc chiều tàn...
"Cô gái nhỏ đỏ mặt híp mắt cười, nhẹ giọng trêu chọc: " Ayo, trùng hợp quá, em cũng muốn cùng anh cả đời!
"Đúng lúc này điện thoại trên tay Lam Giao run lên, cô mở lên thì nhìn thấy một email nặc danh:Xin chào, chúc em năm mới vui vẻ, tôi phải rời khỏi rồi, tình cảm dành cho em tôi gửi lại đây, tạm biệt em, vĩnh viễn đều không gặp lại được nữa.Lam Giao nhìn qua hàng chữ dùng móng chân cũng biết là của ai gửi cho, cô run rẩy ngẩng đầu nhìn Quý Hoài Chấp, người đàn ông ấy cười có chút điên.... có chút đáng sợ... dịu dàng một cách đáng sợ..." ........
" Ôi má ơi, tự dưng sao thấy lạnh sống lưng quá?Lam Giao rùng mình, trên eo giống như có rắn độc bò qua, đàn ông ghen tị thật đáng sợ...Ở bên này pháo hoa toàn bộ bị đốt lên, Lam Tử Ngôn nhanh chóng chạy về phía mọi người, Khê Nhược nhìn một bên sườn mặt đẹp đẽ của Lam Vũ Trạch, hắn giống như cảm giác được, cúi đầu xuống, ánh mắt hai người chạm vào nhau cuối cùng đồng loạt quay mặt đi.Trái tim trong lồng ngực Khê Nhược sắp nhảy ra ngoài, Lam Vũ Trạch mất tự nhiên cúi đầu nhìn điện thoại, hắn đang gọi video call cho ba mẹ, hai người họ đều nhìn thấy khung cảnh diễn ra ở đây... người một nhà ít nhất cũng có một ngày vui vẻ thế này.Ba mẹ Lam một mình ở lại Lam gia, ngồi nhà lớn trống trải trôi qua năm mới, nhìn thấy con cái vui vẻ cách một chiếc màn hình bọn họ cũng đã hài lòng, làm cha mẹ bọn họ có lỗi, lỗi lớn nhất nằm ở họ hiện tại con cái xa rời là trừng phạt thích đáng bọn họ phải nhận.Cho dù không thể trực tiếp nhìn thấy nhưng ít nhất bọn họ cũng được coi như đang cùng con đón năm mới, là niềm an ủi ở cuối đời, con cái của bọn họ vẫn đang vui vẻ.Sau màn pháo hoa loá mắt mọi người lại kéo vào trong uống rượu, chơi bài, khiêu vũ, chơi đến tận 2 giờ sáng.... không còn ai tỉnh táo nữa, có lẽ đây là một ngày buông thả nhất của bọn họ trong nhiều năm qua.__________Hai hôm sau đó....
Quán cafe quen thuộc, vẫn là chiếc bàn ấy...."
Giao Giao, Giao à mình thật sự ngủ anh ấy rồi!
"" Mình thậm chí còn không dám gặp mặt anh ấy nữa!
Mẹ kiếp, sắp trở lại làm việc rồi!
Làm sao đây làm sao đây!
"" Nhược Nhược cậu bình tĩnh chút đi, chỉ ngủ một chút thôi mà...
"Khung cảnh ngày đó thật sự hỗn loạn, nhưng mà người nên ngủ với nhau thì cũng ngủ với nhau cả đêm rồi, không còn gì để cứu nữa, hết cứu rồi."
Cậu còn nói vậy nữa!
Hôm đó tỉnh lại anh ấy vừa kêu một tiếng thư ký Khê mình chỉ biết bỏ chạy!
"Khê Nhược cực kỳ hoảng hốt, dù đã trôi qua hai ngày nhưng vẫn không kịp bình tĩnh, cô thật sự ngủ người mình thầm thương trộm nhớ rồi!Lam Giao cảm thấy không sao cả, nhẹ nhàng nhún vai bình tĩnh nói:" Tớ thấy cậu giống tra nữ ghê á, ăn ông anh tớ rồi bỏ của chạy lấy người, tớ thấy hai người nên nói chuyện cho rõ đi, cậu trốn gì chứ?
"" Giao à... mình nên nói gì bây giờ...?
"Lam Giao: " .......
" Tui có phải chuyên gia tư vấn tình cảm đâu mà hỏi hả bạn ơi?"
Nhược Nhược.... tạm biệt!
"Lam Giao nhẹ giọng đột ngột dừng một giây rồi dứt khoát lên tiếng từ biệt, xách túi bỏ chạy, Khê Nhược bị hành động bất ngờ của bạn làm ngây người, giây tiếp theo một bàn tay xuất hiện gõ gõ xuống bàn, giọng nói người đàn ông trầm ổn vang lên:" Thư ký Khê, nói chuyện chút đi.
"Khê Nhược: " ........
" Không, không có gì để nói!Khê Nhược tưởng hét lên một câu, vẻ mặt cứng đờ cười gượng: " Sếp, haha... mời ngồi...
"" Chuyện hôm đó là tôi có lỗi với em, nếu em đồng ý tôi sẽ chịu trách nhiệm.
"Lam Vũ Trạch ngồi ở đối diện Khê Nhược, dáng vẻ nghiêm túc giống như đi kí hợp đồng vậy đó, dọa Khê Nhược suýt nuốt không trôi nước miếng.Khê Nhược rũ mắt, ngón tay siết chặt vào nhau, xấu hổ cúi đầu:" S.. sếp, thật ra nếu anh không thích em thì không cần miễn cưỡng đâu, dù sao cũng là người lớn rồi, hơn nữa em thích anh... em tự nguyện ngủ với anh mà...
"Trời ơi, thiệt thòi này bổn cô tình nguyện chịu thêm mấy lần!