Tâm Linh Đứa Con Quỷ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
289931268-256-k543093.jpg

Đứa Con Quỷ
Tác giả: Tannie_2032010
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

đây là chuỵn kinh zị.

Hết🙂 Tags: kinhdimamịtâmlinh​
 
Đứa Con Quỷ
[Chap 1] _khởi đầu_


Tôi bỗng chợt thức giấc vì vài tiếng động lạ , liếc mắt nhìn xem đồng hồ , lúc này đã là 3h sáng.

Tôi định nhắm mắt ngủ tiếp thì...

"Choảng" "meow"

Tôi giật bắn người khi tiếng chảo lẫn tiếng mèo gầm gừ vang lên.

Trong lòng thấy bất an tôi liền chạy xuống , thì ra là thằng em của tôi không hiểu sao vào lúc 3h sáng nó lại xuống bếp làm gì nhỉ?

Định lên tiếng hỏi thì nó quay sang nhìn tôi ra cử chỉ muốn tôi giữ im lặng.

1 lúc sau nó nói :

- Anh....anh hai , trong nhà vệ sinh có...có...

Nghe tới đây tôi ra hiệu cho nó đừng nói nữa vì bản tính vốn có của nó rất dứt khoát chả bao giờ nó lại nói cà lâm như thế nên tôi nghĩ có chuyện chẳng lành rồi

Chậm rãi bước xuống từng bật cầu thang , trong khi đang loay hoay tìm vũ khí thì

- Anh hai có khi nào nhà mình có trộm không?

Nhưng mà ba và mẹ đã đi ra ngoài hết rồi chỉ còn , chỉ còn

Tôi dơ tay bịt miệng em ấy lại , nói :

- Im im ngay , đừng la lớn kẻo tên trộm lại chạy vào đây giết cả t và m luôn giờ

Khi tìm được 1 con dao khá bén tôi nắm chặt tay em ấy chạy lên phòng , khóa chặt cửa.

- M mau gọi điện cho ba mẹ về mau , nhanh lên!

1 lúc sau tôi nghe thấy tiếng chân bước lên từng bật cầu thang , càng ngày càng rõ , càng ngày càng gần bỗng có tiếng nói vang lên :

- Có ai ở nhà không?

Chú 6 , dì 6 cả 2 thằng nhóc nữa có ai ở nhà không?

Là tiếng của chú Tùng , tôi rất mừng khi nghe thấy tiếng chú ấy nhưng sợ chú ấy sẽ gặp nguy hiểm nên tôi chạy ra phía cửa sổ hét lớn

- Cháu đây , ba mẹ cháu đi ra ngoài rồi chú về đi vài ngày sau rồi quay lại ạ!

- Cho chú vào nhà đi chú cần nói cái này với cháu.

Chú Tùng đáp

- Thôi ạ!

Cháu chuẩn bị đi ngủ rồi để mai nói cũng được mà.

- Nhưng mà...

Chưa kịp để chú ấy nói hết câu tôi liền đóng cửa sổ lại.

Lúc này đã là 3h 46p sáng , tôi không nghe tiếng bước chân nữa mà tôi lại nghe giọng của 1 thiếu nữ khoảng tầm 19 hay 20 tuổi gì đó ngân nga 1 vài câu hát.

"Tích tắt , tích tắt" tiếng kim đồng hồ chạy hòa cùng tiếng ngân nga ấy thật phải khiến con người ta lạnh cả sống lưng.

- Ấy chết , thằng em mình!

Khi quay qua thì nó đã ngủ từ bao giờ , định kêu nó dậy nhưng mà nếu kêu nó dậy chắc nó sẽ sợ run người nên đành thôi vậy.

1 lúc sau chẳng còn động tỉnh gì tôi mới thiếp đi 1 lúc.

"Ò ó o oooo" tiếng gà đã gáy , tôi mở mắt ra nhìn đồng hồ , đã là 6h sáng trời cũng đã gần sáng hẳn.

Quay người qua nhìn đứa em

- Trời ơi sao mặt m tái mét thế kia?

Bị gì thế kể t nghe nào.

- Lúc....lúc 4h mấy em nghe có tiếng nói vọng vào phòng em mới trùm kín chăn lại che nguyên cái người thì....

Thì...

- Thì sao kể t nghe tiếp coi.

- Sau tiếng nói ấy là 1 tiếng la thất thang nhưng em không biết là của ai , hoảng quá nên em thức tới giờ này nè.
 
Đứa Con Quỷ
[Chap 2] __Thầy Mẫn_


Nghe nó nói xong tay chân tôi như 1 nhịp đồng loạt rung bừng bật.

Trong lúc chả biết xoay sở thế nào thì nó nói

- Trèo cửa sổ được khong hai?

Thật là 1 ý nghĩ điên rồ nhưng tôi vẫn làm theo🙂.

1 lúc sau tôi và Gia Doãn (tên em trai tôi) trèo lên được nóc nhà nhanh chóng tôi nhảy thẳng qua nóc của nhà chú Tùng.

Nghe tiếng loạt soạt trên nóc chú Tùng thầm nghĩ :

- Ăn trộm à?

Canh đúng giờ lắm , để ta coi ngươi đột nhập bằng đường nào

Khi đó , tôi cùng Doãn chạy khắp nơi tìm lối vào.

Nhưng cửa nào cũng khóa , hết cách tôi bèn đập cửa la lớn

- Chú Tùng , chú Tùng mở cửa cho cháu.

- Ồ , Nam Hanh đó à?

Sao giờ này cháu lại qua đây?

Chờ chút chú mở liền.

Vào tới trong nhà , chắc chắn rằng cửa đã khóa kĩ càng tôi mới kể toàn bộ sự việc cho chú ấy nghe

- Tiếng ngân nga à?

Cả tiếng la hét thất thanh nữa á?

Nghe sợ đấy

Vốn là 1 người tin vào tâm linh nên chú cũng đồng cảm

- 2 cháu có sự lựa chọn đúng đắn là qua đây kể cho chú nghe đấy , chú có biết 1 người thầy cũng khá trẻ đấy tầm 3 mấy 40 thôi.

Muốn gặp không , chú đưa đi

- Dạ muốn

- Dạ muốn

Tôi và thằng em đồng thanh đáp

Cả 3 ngồi chờ trong căn phòng ấy đến 8h sáng.

Khi này ba và mẹ tôi đã về tôi cùng Doãn chạy ra , thấy 2 anh em chạy ra từ nhà của chú Tùng mẹ hỏi :

- 2 con sao lại ở trong nhà chú Tùng thế?

- Dạ...dạ...

- À chỉ là 2 cháu nó qua nhà tôi để chơi thôi không có gì đâu.

- Dạ dạ đúng rồi á mẹ

- À mẹ ơi con với Doãn đi chơi với chú Tùng 1 xíu được hong ạ?

- Con đừng hỏi mẹ hỏi chú Tùng ấy

- Không sao lâu rồi tôi cũng chưa chơi với 2 đứa nên để tôi đưa 2 đứa đi chơi ha

- Vậy làm phiền chú quá

- Có gì đâu hàng xóm với nhau không mà

Nói xong tôi và em chạy thẳng vào nhà , tôi vệ sinh cá nhân xong thì đi ra hỏi ba mẹ

- Ủa ba mẹ ơi

- Gì vậy con?

- Sao hôm qua Doãn gọi mà ba mẹ không bắt máy thế?

- Con nói gì thế?

Tối qua ba mẹ đâu có nhận được cuộc gọi nào đâu?

- Ủa...

Vừa lúc này Doãn chạy ra

- Tối qua m có gọi lộn số không đấy?

- Lộn số gì hai?

- M có gọi lộn số ba mẹ không?

- Đâu có đâu em gọi đúng mà , em có lưu số điện thoại của mẹ mà sao lộn được

- Bà kiểm tra lại điện thoại xem sao

- Không có ông ơi

- Ủa vậy tối qua con gọi cho ai?

Trong nhà lúc này tràn ngập sự thắc mắc

- Thôi đừng nghĩ nhiều nữa mau đi ra ngoài đi thằng Tùng đợi ở ngoài cũng lâu rồi đó

- Vâng

Khi vừa bước ra ngoài tôi đã thấy chiếc xe hơi màu xám quen thuộc của chú Tùng đã đậu trước cửa.

Tôi và em chạy như bay phóng thẳng vào xe , háo hức chờ đợi.

45p sau tới nơi , trước mắt tôi chỉ là 1 căn nhà được làm từ gỗ thông.

Đi vào thay vì sự lạng lẽo tôi tưởng tượng thì đó là 1 sự ấm áp hơn bao giờ hết.

- Thầy Mẫn đã lâu không gặp , thầy vẫn khỏe chứ?

- Ta khỏe còn ngươi?

- Dạ con khỏe người khỏe là may rồi , hôm nay con muốn nhờ người giúp đỡ không biết người có muốn giúp không ạ?

- Chuyện gì thế?

Cứ nói giúp được ta sẽ giúp hết mình

- Dạ !

Chuyện là đêm hôm qua 2 thằng bé này gặp 1 số chuyện kì lạ con nghĩ chắc là chuyện tâm linh về ma quỷ nên

- Ta hiểu rồi , bây giờ có thể đưa ta đến đó không?

- Dạ được , tất nhiên là được ạ

- 2 đứa tên gì thế?

- Dạ cháu là Nam Hanh

- Dạ còn cháu là Gia Doãn ạ
 
Đứa Con Quỷ
[Chap 3] __1 bí ẩn __


Bây giờ trong xe không còn là 3 người mà là 5 , gồm : "chú Tùng , thầy Mẫn , Nam Hanh , Gia Doãn và chị Bạch Băng"

Giới thiệu sơ về thầy Mẫn và Bạch Băng :

Thầy Mẫn

1 người thầy chuyên về tâm linh , còn là 1 thầy thuốc giúp đỡ các người dân bị bệnh , là 1 người ấm áp , nhân hậu , vui vẻ và hay cười.

Năm nay đã 40 tuổi.

Bạch Băng

Chị ấy là 1 người phụ trợ theo sau của thầy Mẫn , 1 pháp sư , còn là 1 tiên tri.

Không như thầy Mẫn chị ấy ít nói , ít cười lúc nào vẻ mặt chỉ 1 sắc.

Năm nay 20 tuổi.

- Tới nơi ròi mọi người xuống đi

Tôi và Doãn bước xuống 1 cửa chị Bạch Băng và thầy Mẫn 1 cửa , để lại trong xe 1 người đàn ông 24 tuổi vẫn còn loay hoay tìm đồ.

1 lúc sau chú Tùng chạy ra với vẻ mặt hốt hoảng nói

- Th....thầy....thầy Mẫn

- Có chuyện gì sao?

Sao ngươi trông hốt hoảng thế?

- C..có..có MA

- Chú Tùng có bị hoa mắt không dạ?

Nãy giờ con với Doãn đứng ngoài cửa đợi chú có thấy gì đâu

- Không chú chắc là không hoa mắt đâu

- Ngươi kể lại lúc ngươi gặp cho ta nghe nào

- Dạ dạ chuyện là thế này.

Lúc con đang trong xe tìm đồ thì con có đảo mắt nhìn xung quanh và ròi thì con đảo mắt trúng cửa sổ tầng 2 bên trái con thấy 1 người phụ nữ tóc ngang lưng , gương mặt trắng toát , máu còn chảy ở 2 bên miệng nhưng nhìn là giống mới ăn cà chua chứ không giống như cắn lưỡi

- Máu....máu á!?

Tầng 2 á!?

Chết i!

Nói xong tôi chạy thẳng vào nhà.

Lục tung cái nhà cách mấy vẫn không thấy ba mẹ đâu cả.

- Anh hai làm gì vậy?

- Ba mẹ đâu?

- D...dạ?

- Ba mẹ không có trong nhà

- S...sao lại thế được?

- M chạy ra ngoài kêu chú Tùng vào đây tìm phụ t , nhanh lên

- Dạ dạ

Tìm được 1 lúc thì tiếng điện thoại của tôi vang lên.

Bắt máy lên nhưng đầu dây bên kia chả phát ra câu nói nào ngoài tiếng thở hỗn hển.

Tôi cất tiếng

- Alo , cho hỏi ai vậy ạ?

- Mẹ...mẹ đây con

- Mẹ đi đâu vậy?

- Mẹ với ba đi vào rừng cắm trại , mà hỏng hỉu sao vô rừng cái ba chạy như con nít í

- À chắc là mẹ hong biết bữa ba nói với con là "nếu ba được đi cắm trại chắc chắn ba sẽ chạy trong rừng như hồi còn bé cho coi"

- U trời , ba m làm mẹ chạy theo muốn chết luôn ròi , mà mẹ gọi cho con để báo là mẹ đi đến tuần sau 2 đứa giữ gìn sức khỏe

- Dạ

- Nhớ chăm em đó biết chưa

- Dạ con biết ròi

- Vậy là giờ chỉ có chúng ta , tôi xin phép lên lầu kiểm tra

Chị Băng nói với vẻ mặt lạnh tanh ròi bước từng bật cầu thang lên lầu.
 
Đứa Con Quỷ
[Chap 4] _Nguyên nhân_


- Trên đây không có gì cả

- Ủa sao kì vậy?

Rõ ràng là tôi thấy có bóng dáng của 1 người phụ nữ mà?

- Thôi , bỏ chuyện này qua 1 bên đi

- Dạ mọi người đi tắm rửa đi ròi xuống ăn cơm , mọi người ăn gì để con với Doãn đi nấu

- Ta gì cũng đc

- Dạ , vậy chúng ta ăn cà ri nhé?

- Cà ri à lâu ròi ta chưa ăn lại

- Nếu người đã nói vậy thì tôi cũng sẽ nấu cùng 2 đứa nhỏ

45p sau

- Dạ mời mọi người dùng cơm

Khi ăn xong thì mọi người chia phòng ra ngủ.

Tôi , Doãn và chú Tùng 1 phòng , thầy Mẫn 1 phòng và chị Băng 1 phòng.

Chia phòng xong thì ai về phòng nấy

Nửa đêm

Tôi thức dậy đi xuống bếp lấy chai nước uống thì

"Cót két , cót két"

"Tiếng gì vậy nhỉ?"

- Tôi bất an nghĩ

- Là lá la , la la lá la là

"Là...là tiếng ngân nga đó"

Nhanh chóng , tôi chạy lên cầu thang nhìn thử nhưng không thấy ai cả.

Sợ hãi đến tột độ tôi chạy thẳng vào phòng khóa cửa , lay mạnh Doãn và chú Tùng dậy

- Cái gì vậy thằng này?

- Gì vậy anh hai , em đang ngủ mà

- hồi...hồi nảy t nghe tiếng ngân nga đó nữa đấy m còn dám ngủ không?

- H..hả?

Tiếng ngân nga đó nữa á?

- Sao cháu nghe được thế?

- Dạ hồi nảy cháu đi xuống bếp lấy chai nước uống thì nghe tiếng ngân nga , cháu liền chạy lên cầu thang xem thử thì không thấy ai sợ quá nên cháu chạy lên đây đáng thức 2 người dậy

- Qua bên kia kêu thầy Mẫn với Băng dậy nhanh lên

- Dạ

20p sau

- Bây giờ từng người lại đây t dặn dò

- Dạ

{ Sau khi dặn dò xong }

- nhớ kĩ lời ta nói đó

- Dạ

Cả 4 người đồng loạt nói

1 lúc sau

- Aaa cái gì vậy?

- Nữ kia đừng la hét , chỉ cần trả lời câu hỏi của ta , ta sẽ cho ngươi siêu thoát

Cô ấy gật đầu , dường như nó không phải loại ma xấu , thích làm hại con người

- Ngươi tên gì?

Chết khi nào?

Tại sao chết rồi lại còn ở căn nhà này?

- Tôi tên Tuyết , chết cách đây 3 năm , tôi ở lại vì muốn tìm con của mình

- Con của cô á?

- Đúng vậy

Lúc này chị Băng mới mở lời

- Dễ hiểu thôi , cô ấy chết khi còn mang thai nhưng may mắn thay con cô ấy thì được sinh ra trước khi nắm tay thần chết.

Cô ấy vì muốn con mình an toàn sống cho đến lúc nó được 15 tuổi thì mới siêu thoát dù cho hồn phách có yếu dần

- Đúng....đúng rồi

- Haizz đúng là tình mẫu tử thiêng liêng , nhưng cô phải nghĩ đến kết quả chứ?

- Tôi....tôi..

- Người à cháu có cách giải pháp không biết có được hay không....

- Cách gì?

Con cứ nói đi Băng

- Bây giờ cô chỉ cho chúng tôi con của cô ở đâu chúng tôi sẽ chăm sóc thay cô thế là cô có thể siêu thoát chứ gì

- Được...được hả?

- Tất nhiên là được rồi cô ạ

- Tôi...tôi cảm ơn nhưng mà....

- Nhưng làm sao?

- Con tôi nó...nó

- Nó sao?

- Nó hóa thành quỷ nhập tràng rồi

Cô nói với 2 hàng nước mắt chảy dài

- Quỷ nhập tràng là gì vậy anh hai?

- M đừng hỏi t , t hong có biết

- Con giải thích cho 2 đứa đi Băng

- Vâng , quỷ nhập tràng có 2 loại.

Loại 1 là loại còn lưu luyến trần gian nên mới nhập hồn lại vào xác , còn loại thứ 2 là được 1 thầy bùa nào đó yểm để thực hiện những điều mà người đó muốn.

- Dạ , tụi em hiểu ròi

- Tôi xin lỗi nhưng tôi hơi tò mò là cô Tuyết đây bao nhiêu tuổi ròi?

- Vâng thưa anh năm nay tôi 30

- Vậy...vậy con cô bao nhiêu?

- Con tôi chỉ mới 8 tuổi

- Um tôi nghĩ chúng ta nên chuyển sang phương án 2

- Con còn phương án 2 sao Băng?

- Vâng , từ khi bước vào ngôi nhà này con đã thấy không ổn nên lúc nãy trong phòng con nằm suy nghĩ cách

- Vậy con đã nghĩ ra cách gì ròi?

- Cho cả 2 mẹ con cùng siêu thoát
 
Back
Top Bottom