Fumio= anh
Mahito= tôi,cậu ,nhóc
Ngày xửa ngày xưa có một vị hoàng tử đẹp mã ghé qua một ngôi làng nọ , ngôi làng ấy có tên là Ngôi làng chết - Yagumo vì ở đây nằm ngoài vùng pháp luật của đất nước .
Hạn hán , dịch bệnh,chiến tranh đã biến ngôi làng thành một nơi thưa thớt, có nhiều xác chết .
Nơi đây là nơi chứa những thành phần cặn bã,cảnh sát không giải quyết được đều bị quăng ra ngoài này ; trong chuyến đi ấy ,chàng đã phải lòng một cô gái đang kiếm đồ ăn ,chàng cho cô ấy ít đồ ăn và đưa cô về nhà mình nhưng bộ chàng nào biết cô là một con quỷ- một loài sinh vật hung dữ,có sức mạnh hơn người,bất tử chúng chỉ có thể chết khi bị chém đầu, ngoại trừ những con quỷ ở đẳng cấp cao hơn thì có chém đầu chúng cũng không chết và thức ăn yêu thích của chúng là thịt người.
Ban đầu cô định ăn thịt chẳng nhưng chàng quá dịu dàng với cô nên cô không nỡ , kết cục là hai người có một đứa con,nó tên là Fumio .
Một ngày nọ , chưa quỷ đã tới tìm cô ấy và cho cô gái lựa chọn một là giết đứa con gái là giết hoàng tử vì cô muốn bảo vệ nòi giống của hoàng gia nên cô giết hoàng tử và những người khác để bịt đầu mối, họ gọi sự kiện ấy là Tiệc trăng máu vì lúc đó tất cả mọi người đang ăn tiệc chúc mừng tiểu hoàng tử ra đời, người sống sót duy nhất là Fumio.
Sau đó,nhà vua thông báo là mẹ của Fumio là quỷ ,dân làng liền lập tức xã lánh anh,đội cảnh vệ quăng anh ra ngôi làng ấy.
Vài trăm năm sau,bà nội của tôi đã kể lại cho tôi câu chuyện ấy,nhà tôi là một gia tộc chuyên đi săn quái vật - Nava, đời này tôi là tộc trưởng vì tôi là con trai của tộc trưởng đời trước vốn dĩ người thừa kế là anh tôi - Shinzu Nava nhưng anh không thích ,làm mọi người trong tộc bất ngờ vì sao một đứa vô dụng như tôi lại là tộc trưởng trong khi anh trai tôi là một thiên tài kiệt xuất?Hằng ngày ba đều mắng tôi vì là nỗi ô nhục của gia tộc,phá hỏng hết một lịch sử dài đằng đẵng của gia tộc.Nhưng anh trai luôn tới và an ủi .
Nhưng trong một lần quá đà làm đổ cái bình mà bố tôi thích nhất,ông đã đuổi tôi ra khỏi nhà .
Vì giá tộc tôi ở gần Yagumo nên tôi đành ghé tạm Yagumo ở một thời gian vậy; lúc tới nơi tôi nhìn thấy những xác chết nằm rải rác ngoài lề đường khiến tôi cảm thấy sợ.
Ở đây thật kinh khủng: trộm cướp có,đĩ điếm có, đánh nhau làm trùm vùng đất,....
đi được một đoạn thì tôi gặp được một người, người đó có mái tóc màu xám tro cùng đôi đồng tử màu đỏ và lướt đã trắng toát như hồn ma
- Cậu là ai?
- người con trai
- Tôi là Mahito Nava , hân hạnh được gặp- tôi nói
- Cậu chắc là muốn biết tên tôi?
- người con trai
- Ừ- tôi đáp
- tôi tên là Fumio Kibutsuji , đừng sợ tôi - Fumio ( đang bí họ lấy luôn họ của Muzan hi hì)
- á á á á á là... người bà kể - tôi là lớn
- Trông tôi đáng sợ lắm sao?Cứ ăn trước đi ,mai tôi sẽ dẫn anh ra khỏi ngôi làng chết này- Fumio cười nhẹ ,đưa cậu miếng thịt
- thịt ai vậy ?
- tôi chỉ vào miếng thịt
- thịt cánh tay tôi đó !
Đừng sợ ,không cậu sẽ chết đó - Fumio giục cậu ăn
- hả ?
- tôi tái xanh mặt
- cứ ăn đi - Anh ( Fumio) nói
- ừ - tôi gật đầu