Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
418,553
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
279598464-256-k281767.jpg

Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Tác giả: TDiHn99
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tác giả: Cảo Tiền
Editor: Huyết Vũ

Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Xuyên nhanh , Chủ thụ , Song khiết, Ngọt sảng văn, 1v1.

--------------
Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, nội dung chỉ đúng khoảng 60-70%.

Edit vì sở thích cá nhân, ai thích đọc thì đọc không thích mời out giùm, đừng buông lời cay đắng, còn cmt gây sự, phán xét này nọ tôi chửi cho thì đừng bảo tôi nóng tính.

Chỉ đăng duy độc ở Wattpad chính chủ
Huyết Vũ @TDiHn99
Và WordPress: http://huyetvu.home.blog
Xin đừng chuyển ver hay reup bản dịch của mình.

 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Văn án


Văn án:Trong giới hệ thống bạch liên hoa có truyền thuyết, đó chính là Mạc Chi Dương.Người chưa từng bại trận, trở thành thần tượng của các bạch liên hoa, KPI vì đề cao bạch liên hoa, bọn họ quyết định mời đại lão đến hiện trường dạy học.Nhìn đông đảo học sinh phía trước, Mạc Chi Dương hơi hất cái cằm tinh xảo lên: "Chú ý, là bạch liên hoa nhưng không nên chỉ có một loại hình thái, nhất định phải học cho thật tốt!"

Đông đảo học sinh điên cuồng gật đầu, nhìn cậu đi vào trong vị diện, bắt đầu lấy bút ra ghi chép.Vấn đề thường thấy số 1: Bạch nguyệt quang của ảnh đế đột nhiên trở về phải phá như thế nào?Mời xem sách giáo khoa: "Trường Lưu em không sao, anh mau đi xem cậu ấy có bị sao không đi."

Mạc Chi Dương nằm trên giường bệnh, đôi môi trắng bệch lại mang theo nụ cười thánh mẫu: "Em yêu anh, cho nên tha thứ cho anh rời đi".Thẩm Trường Lưu nhìn khuôn mặt nhu nhược mỹ lệ trước mắt, đây mới là người toàn tâm toàn ý yêu mình, hắn đột nhiên tỉnh ngộ: "Không, Dương Dương, người anh yêu chính là em!"

Vấn đề thường thấy số 2: Phế hậu trọng sinh còn mang theo hệ thống, phải phá như thế nào?Trời còn chưa sáng tiểu thị vệ đã vội vàng muốn bò xuống long sàng, đột nhiên eo lại bị giữ chặt: "Bệ hạ, trời đã sáng, nếu như bị hoàng hậu nương nương phát hiện thì không ổn đâu!"

"Vậy phế hậu đi".

Đại hoàng đế lười nhác, lại đem người kéo vào lòng ngực, an ổn ôm người tiếp tục ngủ.Vấn đề thường thấy số 3: Vai chính đồ đệ đối với tiểu sư đệ nhớ mãi không quên thì phá như thế nào?"

Mặc đồ rách nát như thế, làm mất mặt ta."

Sư tôn cao lãnh thập phần ghét bỏ, trở tay ném cho hắn hai bộ y phục.Ngày qua ngày, vai chính phát hiện tuy tiểu sư đệ rất ôn nhu, nhưng vị sư tôn ngoài lạnh trong nóng lúc uống rượu say lại khóc nhè còn quyến rũ hơn!...Các học sinh tỏ vẻ: Quả nhiên không hổ là đại lão, nhưng vì sao mặt nam chủ càng ngày càng cảm thấy quen thuộc, ngao?Đây không phải là Chủ Thần đại đại của chúng ta sao?

Sau đó đại lão, đột nhiên biến thành đại đại lão, hắn là đối tượng của Chủ Thần cũng là bạch liên hoa!---------------------
*Chú ý:1.

Hợp gu thì đọc không thì out, và không cần thông báo.2.

Lỗi hay gì gì đó thì góp ý nhẹ nhàng, tôi tiếp thu sửa lỗi, còn lên giọng mẹ thiên hạ, gây war, khiêu khích...v...v... thì rời đi trước khi tôi block.3.

Đây chỉ là truyện, còn là truyện xuyên nhanh, đọc để giải trí, đừng đặt nặng vấn đề có logic hay không.4.

Đây là bộ đầu tiên tôi edit, và là một editor không chuyên nên trúc trắc vài chỗ là điều dễ hiểu, nếu không chấp nhận được thì có thể rời đi, không ép.Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 0: Chương trình dạy học của bạch liên


Chương trình dạy học của bạch liên:"Đầu tiên, bạch liên hoa nhất định là phải đẹp!"

"Tiếp theo, nhất định phải có một cái tên hay, dù sao cũng không thể kêu: Kiến Cương, Thiết Chùy, Nhị Ngưu."

"Thứ ba, phải biết được nhược điểm của đối phương cùng đối tượng cần công lược, tạo ra một hình tượng nhân vật phong phú!"

Lúc này một chú gà nhỏ đáng yêu nhu nhược giơ tay: "Đại lão, như thế nào mới có thể tạo ra được một hình tượng nhân vật phong phú?"

"Nhìn cho kỹ!"

Mạc Chi Dương giơ cái cằm tinh xảo lên, liếc nhìn mọi người giống như một vị nữ vương ngạo kiều thụ, xoay người trong chớp mắt đắm chìm trong các vị diện muôn hình muôn vẻ.
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 1: Tình Nhân thế thân của ảnh đế (1)


"Cậu chỉ là thế thân của Tô Bạch, cậu có hiểu không?"

"Cậu tốt nhất nên nhận thức rõ về thân phận của mình, cậu không có tư cách yêu cầu này nọ với tôi."

Mạc Chi Dương mới vừa đạt được quyền khống chế cơ thể của nguyên chủ, vừa lúc nghe được hai câu này, sau một giây liền nhập diễn, ngước đầu lên, dùng cặp mắt đào hoa hàm chứa xuân thủy nhìn hắn.Sau đó quật cường gật đầu: "em biết rồi."

Vừa lúc đó một giọt thanh lệ từ trong hốc mắt rơi xuống, Mạc Chi Dương lung tung lau sạch nước mắt: "Em đi nấu cơm trước."

Này ngược lại làm Thẩm Trường Lưu cảm thấy có chút kỳ quái, trước kia mỗi lần nói đến chuyện này cậu luôn nháo với hắn một trận, hận không thể phá hủy hết đồ vật trong nhà, làm sao có thể ngoan như lúc này.Đây là một căn biệt thự đơn lập, không lớn nhưng rất tinh xảo, trang trí theo phong cách Châu Âu đơn giản.Mạc Chi Dương cúi đầu xoay người đi vào phòng bếp, vén tay áo lên bắt đầu làm việc, một bên tiếp thu ký ức cùng nhiệm vụ hệ thống truyền vào.Nguyên chủ là fan não tàn của Thẩm Trường Lưu, trong lúc vô tình gặp mặt ở một buổi tiệc, ảnh đế Thẩm Trường Lưu phát hiện nguyên chủ cùng bạch nguyệt quang của hắn lớn lên rất giống nhau.Sau đó liền.....xảy ra một loạt sự tình thế thân.Nguyên chủ bị coi như là bạch nguyệt quang, nhưng mà ngay đến nắm tay Thẩm Trường Lưu cũng chưa từng được nắm, trong lòng cậu ấy có chút khó hiểu nên bắt đầu truy tìm nguyên nhân.Trước đây hai ngày nguyên chủ phát hiện trong di động của hắn có ảnh chụp của Tô Bạch mới biết được chính mình chỉ là thế thân, sau đó liền nháo lên, hai ngày nay nháo càng lúc càng dữ dội.Mới đầu, bởi vì gương mặt kia nên Thẩm Trường Lưu mới dỗ dành, về sau hắn cứ thế nói trực tiếp ra, liền phát sinh chuyện vừa rồi.Dựa theo mạch truyện ban đầu, Tô Bạch bởi vì bị tin tức tình ái của Thẩm Trường Lưu kích thích nên mới trở về, sau khi gương vỡ lại lành với hắn cuối cùng bọn họ vẫn ở bên nhau.Mà nguyên chủ, bởi vì bị vứt bỏ, hơn nữa còn bị Tô Bạch chán ghét phỉ báng và hãm hại, nên đã nhảy xuống biển tự sát.Nguyên chủ chính là hòn đá kê chân trong chuyện tình cảm của bọn họ, không cần liền bị Tô Bạch đá ra biển.Nhiệm vụ của cậu chính là đoạt lại Thẩm Trường Lưu từ tay Tô Bạch, hay còn gọi là nhật ký thăng cấp của thế thân.

Chuyện này thực ra cũng chẳng có gì, có điều Mạc Chi Dương lại không ưng lắm.Đã bị vứt bỏ còn nhớ đến người đàn ông này, chắc là có bệnh.

Có trách thì nên trách Thẩm Trường Lưu, ở bên ai cũng toàn tâm toàn ý yêu người đó, khiến cho nguyên chủ cũng bị hãm sâu vào đó.Nhưng cậu chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ, những chuyện khác đều không liên quan đến cậu.Hệ thống đánh giá Mạc Chi Dương: Siêu ngốc siêu thực dụng, EQ cực cao, đặt biệt là việc nắm bắt lòng người, cậu còn vô cùng kiên trì, cho cậu một vai diễn là cậu có thể diễn cả đời.Đây cũng là lí do vì sao người ta có thể trở thành đại lão.Mạc Chi Dương làm xong 3 món mặn 1 món canh, còn lấy đủ bát đũa xong xuôi rồi mới ra phòng khách: "Có thể ăn cơm rồi."

Nói xong cậu xoay người trở lại phòng bếp.Cũng không biết vì sao, thấy cậu không nháo lại ngoan ngoãn như vậy, ngược lại làm cho trong lòng Thẩm Trường Lưu càng không thoải mái, cũng không biết nên làm thế nào mới tốt.Sườn heo chua ngọt, rau trộn thanh dưa, canh cá hấp bí đao, mỗi loại đều có hương sắc đầy đủ.Nhưng Thẩm Trường Lưu lại cảm thấy nhạt như nước ốc, không biết làm thế nào để giải thích lời hắn nói vừa rồi, dùng chiếc đũa chọc vào cơm, thử lên tiếng: "Chuyện vừa rồi, thực xin lỗi."

"Không sao đâu."

Mạc Chi Dương cười cười, nhưng đôi mắt đào hoa hiện lên vẻ khổ sở không thể lấn át được: "Anh nói đúng, nhanh ăn cơm đi, lát nữa nguội rồi không tốt cho dạ dày của anh đâu."

Cơm nước xong cậu liền bắt đầu dọn dẹp đồ đạc, dọn xong Mạc Chi Dương cõng ba lô lên tính rời đi, mới vừa đi đến huyền quan, đã bị người gọi lại: "Đêm nay em không ở lại đây sao?"
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 2: Tình nhân thế thân của ảnh đế (2)


"Ngày mai em còn có tiết, đi trước đây, tạm biệt anh."

Nói xong cũng không đợi hắn trả lời, Mạc Chi Dương rụt bả vai lại rồi xoay người mở cửa rời đi.Nhìn bóng lưng của cậu nội tâm Thẩm Trường Lưu càng thêm áy náy ,cũng không biết nên bày tỏ như thế nào, có lẽ là do bản thân hắn hơi quá đáng.Sau khi rời khỏi khu biệt thự Mạc Chi Dương mua một bao thuốc lá.

Cậu châm một điếu vừa hút vừa đi bên đường, thuận tiện phân tích tình hình một chút.Nguyên chủ trước kia tính tình trẻ con, thật ra Thẩm Trường Lưu có chút áy náy đối với cậu ấy, nhưng cũng bởi vì cậu ấy quậy banh nóc nhà, quậy đến độ không có sinh vật nào còn sống nổi.Với lại cái tên Thẩm Trường Lưu này, đa tình thì đa tình lắm đấy, nếu không cũng sẽ không đang lúc thương yêu thế thân đồng thời còn nhớ mong bạch nguyệt quang Tô Bạch nhiều năm như vậy, rồi cuối cùng vẫn là chọn cùng hắn ta ở bên nhau.Có điều Tô Bạch người này vừa cao ngạo lại tự phụ.

Trong chuyện tình cảm giữa hắn ta và Thẩm Trường Lưu, hắn ta là người được yêu như thế liền dễ xử lý rồi."

Tôi cảm thấy cậu chuẩn bị hành sự rồi đấy."

Có thể hệ thống đối với cậu hiểu biết rất rõ.Mạc Chi Dương hít một hơi thật mạnh rồi phun ra một vòng khói, cậu nhìn làn khói đang tản ra trong không khí: "Mày nói gì thế, đây chẳng phải đang làm mẫu cho đám học sinh đó sao, đương nhiên phải tìm hiểu kĩ càng."

Có lẽ là bởi vì chuyện đêm qua, Thẩm Trường Lưu hơi áy náy nên tối nay hắn muốn tới đón cậu mà không báo trước?Mạc Chi Dương vừa lên lớp thì nhận được tin nhắn của hắn: "Trường học của em ở chỗ nào?

Anh đến đón em."

Nếu nguyên chủ nhận được tin nhắn này chỉ sợ đã cao hứng muốn chết.

Lúc trước cậu ấy muốn Thẩm Trường Lưu tới đón nhưng hắn đều không tới, bây giờ lại chủ động như vậy, nhưng anh muốn chưa chắc tôi đã muốn.Vì thế Mạc Chi Dương trả lời lại: "Không cần đâu, tối nay tụi em giao lưu với giáo viên ở trường, anh nghỉ ngơi sớm một chút."

Bị Mạc Chi Dương từ chối, Thẩm Trường Lưu đột nhiên không kịp phòng bị, trước nay làm gì có chuyện như vậy, trước kia hắn chỉ qua loa quan tâm đôi câu thôi cậu đã rất vui vẻ."

Cậu không sợ người ta tức giận à?"

Hệ thống vui sướng khi người gặp họa.Mạc Chi Dương không quan tâm: "Lúc trước tình yêu của nguyên chủ dành cho Thẩm Trường Lưu hèn mọn tới vậy, hắn đã quen đối xử với nguyên chủ theo kiểu gọi là đến đuổi là đi, bây giờ cũng nên thay đổi rồi."

Trong lòng Thẩm Trường Lưu còn nhiều nghi hoặc, hắn vẫn là tìm cách để tìm được địa chỉ trường học của Mạc Chi Dương.

Hắn đeo khẩu trang đội mũ lưỡi trai rồi bảo trợ lý lái xe.

Lúc đến nơi Thẩm Trường Lưu nhìn thấy Mạc Chi Dương và một người đàn ông trẻ tuổi khác.Hai người vừa nói vừa cười lên xe, trong nháy mắt Thẩm Trường Lưu cảm thấy trong lòng rất khó chịu.Đuôi mắt Mạc Chi Dương liếc thấy chiếc Maybach màu đen cách đó không xa, cậu biết Thẩm Trường Lưu đã tới, còn cố ý cười rất vui vẻ với người đàn ông kia: "Làm phiền thầy rồi Trình lão sư."

"Nào có."

Trình lão sư có chút ngượng ngùng .Mạc lão sư là người đẹp trai nhất cả cái cơ quan, lúc hắn cười lên thực sự trông rất đẹp, chân mày đuôi mắt đều ẩn chứa sự ngọt ngào có thể mê hoặc người khác.Thẩm Trường Lưu ngồi xong xe nhìn hai người kia rời đi, hắn lại không đuổi theo chỉ ẩn nhẫn chịu đựng không vui mà rời đi, trong lòng có một loại cảm giác như bị cướp mất thứ gì đó.Suy cho cùng đã sống cùng nhau lâu như vậy, hắn cũng có cảm tình với Mạc Chi Dương.Giao lưu xong xuôi trở về, giữa tiết trời tháng 10 Mạc Chi Dương tắm nước lạnh nửa tiếng.

Đến khi cậu bước ra khỏi phòng tắm thì bắt đầu hắt xì."

Cậu đây là muốn làm gì?"

Hệ thống nghi hoặc, vị đại lão này sao làm việc chẳng theo lẽ thường gì hết vậy."

Mày thì biết cái gì!"

Mạc Chi Dương chịu đựng cảm giác nghẹt mũi, bò lên trên giường ngủ, cứ như vậy chịu đựng cả một đêm.Hôm nay Thẩm Trường Lưu nghỉ làm, nhưng lại không vui vẻ chút nào.

Hắn ngồi nghiêm mặt trên sô pha trong phòng khách, đôi chân dài bắt chéo, nhìn ánh mặt trời trên sàn nhà đang từ từ chiếu đến chân.Đột nhiên nghe được thanh âm mở cửa, Thẩm Trường Lưu đứng lên theo phản xạ.

Đúng như dự đoán, hắn thấy người quen bước vào, mặt cậu đỏ bừng, trong tay xách một túi đồ ăn lớn.Mạc Chi Dương xách đồ thở hổn hển, toàn thân mệt mỏi có chút chống đỡ không được.

Cậu thấy Thẩm Trường Lưu vẫn còn ở đây, cũng rất vui vẻ, từ huyền quan đi đến phòng khách: "Hôm nay anh không có việc gì sao?"
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 3: Tình Nhân thế thân của ảnh đế (3)


"Người đàn ông kia là ai?"

Hỏi xong Thẩm Trường Lưu mới cảm thấy không ổn, vì sao hắn lại để ý chuyện này.Hình như Mạc Chi Dương không nghĩ tới hắn lại hỏi chuyện này, cậu tránh né không nói, lắc đầu, hướng phòng bếp đi vào: "Anh đói bụng rồi phải không, em đi nấu cơm cho anh."

Trốn tránh liền chứng minh trong lòng có quỷ, ngày hôm qua cả một đêm Thẩm Trường Lưu đều không ngủ được, cảm xúc dồn nén trong ngực đến bây giờ liền bộc phát: "Nếu như cậu đã có niềm vui mới thì cút mau!"

Những lời này làm Mạc Chi Dương ngừng lại, cậu đột nhiên xoay người, biểu tình kinh ngạc trên mặt cậu lộ ra không sót tí nào, nhưng mới vừa mở miệng ra thì giống như bị rút hết không khí, dưới chân lại mềm nhũn, cả người đều ngã xuống.Rau quả trong túi đều lăn đầy trên đất.Thẩm Trường Lưu rất tức giận, nhưng đến khi nhìn thấy người trước mặt té xỉu, vẫn là doạ hắn nhảy dựng, hai bước tiến đến đem người ôm vào trong lòng ngực, vừa chạm vào làn da mới cảm thấy không ổn.Hắn hoảng lên: "Sao người em lại nóng như vậy?!"

Phí lời, cả ngày hôm qua ông đây tắm nước lạnh lâu như vậy không nóng mới lạ!

Đây là suy nghĩ cuối cùng của Mạc Chi Dương trước khi mất đi ý thức.Xúc cảm lạnh lẽo trên trán làm Mạc Chi Dương mở bừng mắt, lúc này mới phát hiện bây giờ trời đã tối, cậu giãy giụa nhớ lại.Vừa lúc Thẩm Trường Lưu mở cửa tiến vào, nhìn thấy cậu muốn ngồi dậy hắn vội vàng đè lại: "Em muốn làm gì?"

"Em...."

Hắn thực sự không còn tí sức lực nào, Mạc Chi Dương thuận thế nằm trở lại, thở hổn hển."

Em phát sốt đến 39°C, tại sao còn qua đây?"

Thẩm Trường Lưu có chút tức giận, hắn hướng mép giường ngồi xuống, cầm ly nước đưa qua: "Em là sợ mình sống quá lâu sao?"

Mạc Chi Dương cũng không tức giận, suy yếu trả lời: "Em sợ anh lại không ăn cơm, dạ dày của anh lại không tốt, không ăn cơm sẽ đau dạ dày."

Những lời này, hoàn toàn làm Thẩm Trường Lưu nghẹn họng, người ta sinh bệnh lại còn nghĩ tới việc hắn không ăn cơm, cảm giác được người khác quý trọng này làm hắn hơi cảm động.Đại khái là bởi vì sự quan tâm này, Thẩm Trường Lưu mới tốt tính đem người nâng dậy, lại tự mình đút nước cho cậu, một ngụm lại một ngụm mà đút, lộ ra một chút ôn nhu khó thấy.Nước làm nhạt đi vị đắng trong miệng, vì nhiệm vụ này, Mạc Chi Dương thật đúng là bất cứ thủ đoạn nào cũng dùng đến: "Người đàn ông kia là đồng nghiệp của em, ngày hôm qua giúp em thu dọn đồ đạc, cho nên mới nói nhiều hơn mấy câu."

Giải thích lúc này, hoàn toàn chọc trúng tim Thẩm Trường Lưu, đột nhiên cảm thấy lúc trước bản thân tức giận có chút không thể hiểu được:"Em nghỉ ngơi cho tốt."

"Anh ăn cơm chưa?"

Uống nước xong, Mạc Chi Dương thật cẩn thận hỏi, sâu bên trong đôi mắt đào hoa hàm chứa xuân thủy của cậu tất cả đều là bóng hình hắn.Bị đôi mắt này nhìn, Thẩm Trường Lưu nhịn không được nói dối: "Ăn rồi".Mạc Chi Dương thở phào nhẹ nhõm, yên tâm xuống giường, làm nũng với hắn: "Trường Lưu có thể ôm em một chút không, em có chút mệt."

Lông mày Thẩm Trường Lưu thoáng buôn lỏng, hắn hơi do dự, vậy mà thật sự khom lưng đem người ôm lấy, dịu dàng dỗ dành:"Ngủ đi."

Mạc Chi Dương ở trong lòng ngực hắn ngủ, cậu nở nụ cười đắc ý, từ lúc bắt đầu, cảm xúc của Thẩm Trường Lưu đều nằm trong sự khống chế của cậu.Ngày hôm sau, Mạc Chi Dương đã khoẻ lên rất nhiều, chỉ là toàn thân có chút mệt mỏi, xốc chăn lên xuống giường nhìn đồ ngủ to rộng trên người mình, khịt mũi coi thường.Tự chủ trương mở tủ quần áo, lấy ra một chiếc áo sơ-mi màu trắng của Thẩm Trường Lưu, một lát sau đứng ở trước gương mặc vào, nghiêng đầu cười.Bạch liên hoa mới không hề trắng, bên trong đều đen cả thôi.Thẩm Trường Lưu ngồi ở phòng khách mở cơm hộp ra, hắn sẽ không nấu cơm, càng sẽ không vì Mạc Chi Dương mà nấu cơm, cho nên dứt khoát gọi cơm hộp, chờ đến khi nghe được tiếng bước chân, hắn vừa quay đầu lại cả người đều ngây ngẩn.Mạc Chi Dương mặc chiếc áo sơ-mi của hắn, bởi vì dáng người nên thoạt nhìn áo sơ-mi phá lệ to rộng, hắn cao 1m87, cậu mới 1m76 thân hình lại nhỏ gầy.
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 4: Tình Nhân thế thân của ảnh đế (4)


Mạc Chi Dương so với Tô Bạch thì trẻ tuổi hơn một chút, mới 25 tuổi, cậu có làn da trắng nõn tinh tế, ngũ quan sắc xảo, đặt biệt là cặp mắt đào hoa kia phá lệ câu nhân, nhưng cố tình khí chất lại thoạt nhìn sạch sẽ, cùng Tô Bạch thanh cao hoàn toàn khác nhau.Giờ phút này Thẩm Trường Lưu có chút thanh tỉnh, tựa hồ biết người trước mặt là chính bản thân Mạc Chi Dương."

Em vừa rửa mặt, không cẩn thận làm ướt áo ngủ."

Mạc Chi Dương thoạt nhìn có chút có quắp bất an, tay lôi kéo vạt áo trên người, không biết làm thế nào cho đúng.Thẩm Trường Lưu hoàn hồn lại, lắc lắc đầu: "Không sao, lại đây ăn cơm đi."

Hai người cơm nước xong, Mạc Chi Dương giống như một cái túi gấu khoá ngồi trên đùi hắn, chui vào trong lòng ngực hắn, lại yêu kiều lẩm bẩm: "Có chút mệt."

Không tính trên giường, lúc bình thường hai người ở chung chưa từng tiếp xúc thân mật như vậy, thế mà bây giờ Thẩm Trường Lưu lại không có đẩy người xuống, người trong lòng ngực dù sao cũng là bệnh nhân, hắn chậm rãi vỗ nhẹ lưng dỗ cậu ngủ.Sau một lúc, không khí xung quanh hai người bắt đầu trở nên vi diệu.Đến tối, Thẩm Trường Lưu ngồi trên sô pha ăn dâu tây mới mua, thuận miệng khen một câu: "Dâu tây này thực ngọt."

Nào ngờ Mạc Chi Dương đột nhiên cười ra tiếng, cầm lấy một quả dâu tây nhét vào trong miệng, sau đó trực tiếp đẩy người xuống ghế sô pha: "Em cũng rất ngọt nha!"

Thẩm Trường Lưu nghe được tiếng cười, lại bị quả dâu tây chua ngọt trong miệng cậu chế trụ, như thế nào còn có biện pháp gì, hắn ôm lấy eo nhỏ của cậu, tay tiến vào trong quần áo thăm dò, thở hổn hển khen cậu: "Em rất ngọt."

Mạc Chi Dương cười đến thật vui vẻ: Anh phải cẩn thận, Thẩm Trường Lưu, tôi có thể ngọt chết anh đó.Ở bên cậu, Thẩm Trường Lưu cảm thấy mình giống như được ngâm trong hủ mật, từ lúc Mạc Chi Dương bị bệnh đến giờ đối phương liền hoá thân thành mèo nhỏ quấn lấy hắn, nhưng Thẩm Trường Lưu lại không cảm thấy chán ghét, ngược lại cảm thấy ngọt ngào.Nhưng mấy ngày nay hai người tựa hồ quá mức nồng nhiệt, Mạc Chi Dương ra vào biệt thự lại bị paparazzi chụp được.Ảnh đế Thẩm Trường Lưu đột nhiên bị tuôn ra tin tức có người tình bí mật, bị paparazzi chụp lại, một cậu con trai ra vào nhà riêng của hắn.Tin tức này nhanh chóng chiếm lĩnh đầu đề của các APP lớn, chấn động toàn bộ giới giải trí, phải biết rằng Thẩm Trường Lưu nhiều năm như vậy chưa từng có tin đồn nào, đây chính là lần đầu tiên.Bóng dáng mơ hồ của cậu con trai kia bị đăng lên đầu đề của các nhà truyền thông lớn, các trang đầu APP hot search đều bị các bức ảnh đó chiếm lĩnh.Tô Bạch phát triển ở nước ngoài xa xôi, nhìn thấy các tin tức đó hắn ta có cảm giác đồ vật của mình bị đoạt mất, tâm tình không tốt nên hắn ta đẩy hết các buổi biểu diễn lui, trực tiếp bay trở về.Mà đối tượng bị hoài nghi lúc này đang ngồi trên ghế sô pha ở nhà Thẩm Trường Lưu, cậu chỉ mặc áo sơ mi trắng vui vẻ thoải mái hút thuốc lá."

Cậu cứ hút thuốc mãi, không sợ bị ung thư phổi à."

Hệ thống chịu không nổi nhất là khi ký chủ hút thuốc lá, tuy rằng nguy cơ nghiện thuốc lá không lớn, hai ba ngày một cây, nhưng chính là không tốt.Hút xong điếu này, Mạc Chi Dương đem tàn thuốc ném vào buồn cầu xả nước, nhìn tàn thuốc bị dòng nước cuốn trôi: "Có phải Tô Bạch bay về ngay tối nay không?"

"Đúng!"

Mạc Chi Dương đột nhiên có chút đáng tiếc, lắc đầu tấm tắc: "Đáng tiếc, hắn ta tới muộn rồi."

Ở trong phòng vệ sinh nghe được âm thanh mở khoá cửa, Mạc Chi Dương vội vàng lao ra, trong một khắc nhìn thấy người kia, nước mắt ngăn không được rơi xuống, lại không dám tiến lên, cậu ngồi xổm xuống ôm lấy đầu gối: "Thực xin lỗi, em không nghĩ tới sẽ bị chụp lén."

Kỳ thật Thẩm Trường Lưu biết thật ra cũng không ngoài ý muốn, thường xuyên ra vào sớm hay muộn cũng sẽ bị chụp phải, chỉ là không nghĩ sẽ tới nhanh như vậy.Có thể thấy được cậu khẩn trương sợ hãi như vậy, trong lòng hắn vẫn rất đau lòng, bước tới đem người nhẹ nhàng ôm vào lòng ngực: "Không có chuyện gì, công ty sẽ xử lý tốt chuyện này."
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 5: Tình nhân thế thân của ảnh đế (5)


"Em có làm ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh không?

Anh có phải hay không sẽ bị công ty hắt hủi?"

Mạc Chi Dương nói tới đây lại có chút khẩn trương ôm lấy hắn: "Anh có phải sẽ bồi thường tiền không?Thẩm Trường Lưu có chút dở khóc dở cười, hắn thành danh là bởi vì kỹ thuật diễn chứ không phải vì giá trị nhan sắc, còn phải nói đến những tác phẩm nổi tiếng nhiều năm qua của hắn, cái danh ảnh đế của hắn cũng không phải là giả, phần lớn fans cũng sẽ không bởi vì hắn có người yêu liền sẽ thoát fan.Khi đang dỗ người thì điện thoại đột nhiên vang lên, Thẩm Trường Lưu nhìn vào màn hình sắc mặt hắn trong nháy mắt đại biến, ánh mắt bắt đầu lập loè.Hắn đẩy Mạc Chi Dương ra, đứng lên đi ra ngoài tiếp điện thoại, Thẩm Trường Lưu sau khi trở lại thần sắc có chút kích động: "Anh có việc, em sớm nghỉ ngơi cho tốt."

Nhìn theo bóng lưng người rời đi, Mạc Chi Dương nhún nhún vai, phảng phất không có gì chuyển biến gì quá lớn, đi đến tủ lạnh cầm hủ kem vừa ăn vừa xem mèo và chuột.Nghe được hệ thống nói Thẩm Trường Lưu đi gặp Tô Bạch, cũng không phản ứng gì nhiều.Ngược lại không chút để ý đốt một điếu thuốc lá, vui vẻ thoải mái mà hít một hơi thật sâu, phòng khách lúc này không có bật đèn, nương theo ánh trăng mới có thể nhìn thấy sương khói mờ mịt."

Cho nên, cậu tính toán làm thế nào?"

Hệ thống nhìn ký chủ không nhanh không chậm, đoán chừng là đã suy nghĩ được biện pháp tốt.Mạc Chi Dương ngồi xếp bằng trên sô pha, một tay kẹp lấy điếu thuốc bạc hà: "Thẩm Trường Lưu đã bị tôi chăm thành như vậy, Tô Bạch về cũng đã muộn rồi.Tao đã đến chẳng những không làm hai người nối lại tình xưa, ngược lại sẽ phá hủy hình tượng bạch nguyệt quan trong lòng Thẩm Trường Lưu, trước phá sau xây lại, không phá thì làm thế nào để tao đứng lên được chứ?

Tao tuyệt đối không thể làm thế thân của người khác."

Thật ra đêm qua Mạc Chi Dương đã nhạy bén phát hiện có người chụp lén, nhưng cậu không ngăn cản, ngược lại còn lưu lại bóng hình, chính là vì muốn dụ Tô Bạch về nước.Tô Bạch không trở về, làm thế nào để Thẩm Trường Lưu sáng tỏ lòng mình chứ?Ở sân bay lúc này, Thẩm Trường Lưu cũng đến đón Tô Bạch, hắn cho rằng bản thân sẽ rất kích động, sẽ gấp không chờ nổi, cầm lòng không đậu mà đem người ôm vào trong lòng ngực, kể ra đã hắn đã chịu đựng nỗi khổ tương tư tám năm trời.Nhưng đến khi nhìn thấy thân hình vừa xa lạ vừa quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt, hắn lại đột nhiên bình tĩnh, hoả nhiệt cực nóng trong lòng đột nhiên tắt."

Trường Lưu."

Tô Bạch mặt chiếc áo gió màu trắng, khí chất cao quý thanh lãnh, so với thời thiếu niên mảnh khảnh, bây giờ hắn ta lại càng thêm thành thục quý khí.Thẩm Trường Lưu cười cười đi về phía nhà xe, nhường ra một vị trí: "Anh làm trợ lý đưa em đến khách sạn."

Không khí trong xe cực kì xấu hổ, hai người cách biệt bây giờ gặp lại đều cảm giác không thân thiết, có lẽ là tám năm quá lâu, thời gian đem cảm giác quen thuộc của bọn họ đều tiêu biến hết."

Đây là cái gì?"

Tô Bạch nhìn thấy trên ghế điều khiển có đặt một cái bình thuốc nhỏ, mới phát hiện là thuốc dạ dày.Nhìn đến bình thuốc dạ dày này, kì diệu làm Thẩm Trường Lưu nhớ đến Mạc Chi Dương: Em để bình thuốc dạ dày của anh trong xe, anh phải nhớ ăn cơm đó."

Anh có bệnh bao tử, cho nên phải chuẩn bị thuốc dạ dày cho tốt."

Thẩm Trường Lưu sở dĩ bị bệnh bao tử là do tám năm trước Tô Bạch không nói một tiếng nào với hắn đã đi ra nước ngoài.Sau ngày hôm đó, l tinh thần hắn sa sút rất lâu, hắn vẫn luôn uống rượu cũng đem dạ dày uống đến hỏng, sau này một chút hắn cũng không thể đụng vào.Tô Bạch cũng không hỏi nhiều, nhàn nhạt nói một câu: "Ừm" Sau đó liền đem thuốc bỏ lại, cũng không còn quan tâm đến, không có chuyện gì để nói.Đi đường dài cũng không làm cho lửa giận của hắn ta tiêu giảm, hắn ta vẫn luôn cho rằng Thẩm Trường Lưu phản bội mình, cho nên cũng không biểu hiện quá nhiệt tình.Một lúc sau đem người đưa đến khách sạn, đã là rạng sáng hơn 1 giờ, Thẩm Trường Lưu vừa định cởi bỏ đai an toàn.Tô Bạch liền ngăn lại: "Em muốn đến nhà anh ở."

------------Bản dịch chỉ đăng tại W🅰️ttp🅰️d và W☯️rdPress chính chủ Huyết Vũ @TDiHn99.

Xin đừng đọc ở những nơi ăn cắp!
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 6: Tình nhân thế thân của ảnh đế (6)


"A?"

Thẩm Trường Lưu không phản ứng lại, Tô Bạch đưa ra yêu cầu này, hắn theo bản năng có chút lo lắng, Mạc Chi Dương còn ở nhà."

Sao thế?

Không tiện sao?

Em chỉ là rất lâu không gặp anh, nên muốn tưởng niệm một chút."

Tô Bạch hơi hơi nhíu mày, xem ra người kia đang ở nhà hắn.Thẩm Trường Lưu đột nhiên trầm mặc, hắn cùng Tô Bạch quen biết mười lăm năm, từ lần đầu tiên thấy thiếu niên này hắn liền điên cuồng si mê, ái mộ.Đối với Tô Bạch, trước nay nói gì đều nghe nấy, chỉ cần một câu, hắn liền hận không thể hái ngôi sao trên trời tặng cho hắn ta, hận không thể đem tim đào ra cho hắn ta, chẳng sợ bảy năm không đáp lại hắn cũng đều không oán không hối hận.Nhưng cuối cùng là vì cái gì mà biến thành như vậy?

Thẩm Trường Lưu chính hắn cũng không rõ."

Nhà anh có ai sao?"

Tô Bạch rốt cuộc vẫn hỏi ra.Thẩm Trường Lưu cả người căng thẳng, theo bản năng lắc đầu: "không có, bất quá chúng ta đi ăn một chút gì đó đi.

Em hẳn là đói bụng rồi."

Nói xong một câu thật dài, hắn liền làm tài xế khởi động xe.Xe chạy đến một cửa hàng bán sữa đậu nành, Thẩm Trường Lưu cười hỏi: "Em còn nhớ rõ chỗ này không?"

"Không có ấn tượng gì."

Nhìn cửa hàng nhỏ rách nát trước mặt, Tô Bạch lắc đầu.Đôi mắt Thẩm Trường Lưu đột nhiên ảm đạm đi, giống như ngọn nến tắt, vô cớ lộ ra một tia thương cảm, đáng tiếc Tô Bạch không phát hiện.Dây dưa một lúc đến khi về đến nhà, đã qua 5 giờ chiều, Thẩm Trường Lưu thấp thỏm mở cửa phòng ra, đẩy cửa phát hiện trong nhà không một bóng người, thở phào nhẹ nhõm.Nhưng hắn biết, nên đến vẫn sẽ đến."

Bày trí cũng thật tinh xảo."

Bày trí theo phong cách Châu Âu giản lược, màu sắc chủ đạo là màu xám trắng, còn có một chút màu xanh làm nền, Tô Bạch thực thích.Kéo hành lý đi vào, Thẩm Trường Lưu nhớ rõ, Mạc Chi Dương hôm nay hẳn là muốn đi học, cho nên đã sớm đi rồi, cũng không biết vì sao hắn lại thở phào nhẹ nhõm."

Trường Lưu, em trở về là muốn cùng anh ở bên nhau."

Nào ngờ Tô Bạch đột nhiên nhào qua lại đây, ôm chặt lấy Thẩm Trường Lưu.Đúng luca này cửa bị mở ra, Mạc Chi Dương đẩy cửa ra, một tay sách theo một túi lớn rau dưa, vừa lúc thấy một màn này, bọn họ ôm nhau.Ba người đồng thời ngẩn ra, tựa hồ đều không có đoán trước được tình huống này, đặt biệt là Thẩm Trường Lưu, hắn theo bản năng đẩy người trên người ra.Ánh sáng trong mắt Mạc Chi Dương ảm đạm, chưa đến vài giây liền biết được tình huống thế nào, cậu không khóc cũng không nháo, mà là thật an tĩnh đem đồ vật trong tay để xuống đất.Phi thường săn sóc mà xoay người đóng cửa lại giùm bọn họ.Thẩm Trường Lưu trơ mắt nhìn cậu lẳng lặng rời đi không một tiếng động, tại sao tim hắn đau như vậy, người này không phải là thế thân sao?Tiểu tam thực ra rất thông minh đấy, Tô Bạch mày dãn ra, nói đến cùng Thẩm Trường Lưu vẫn là thích mình, nếu không tại sao không đuổi theo chứ.Cửa vừa đóng lại, Mạc Chi Dương xoay người giơ chân lên liền chạy: "Chạy mau, ông đây muốn đi ăn gà rán, muốn ăn mào huyết vượng mì chua cay, cam!

Mấy ngày nay bồi hắn ăn cháo rau xanh thèm chết tao rồi!"

"Cậu không sợ ngã chết sao!"

Hệ thống coa chút buồn cười."

Ăn quan trọng hơn!"

Mạc Chi Dương đầu cũng không xoay, chạy trốn tặc mau, mấy ngày nay đều ăn rau hại hắn gầy đến bốn năm cân, nhưng Thẩm Trường Lưu có bệnh bao tử, không ăn được đồ ăn cay kích thích.Đồ vật được Mạc Chi Dương mua, Thẩm Trường Lưu cũng không có ném, nhắc đến lại cảm thấy cái túi thật buồn, tâm cũng thật buồn, đem rau dưa trong túi bỏ hết vào trong tủ lạnh."

Trường Lưu anh nấu cơm a?"

Tô Bạch đi tới, nhìn đến bộ dạng phòng bếp giống như được thường xuyên sử dụng, vì thế đưa ra yêu cầu: "Anh làm cho em ăn được không?"

"Anh sẽ không nấu cơm."

Thẩm Trường Lưu đem đồ ăn bỏ hết vào, một lúc cũng không làm cái gì, lúc trước đồ ăn đều là Mạc Chi Dương làm.
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 7: Tình nhân thế thân của ảnh đế (7)


Vừa nghe hắn nói, Tô Bạch có chút không vui nhưng cũng không nói gì: "Vậy chúng ta gọi cơm hộp a, em muốn ăn cá hầm cải chua."

"Anh không muốn ăn lắm."

Thẩm Trường Lưu cũng không nói thẳng ra, mấy ngày nay dạ dày hắn được dưỡng không tệ lắm, nhưng muốn hắn ăn cay thật sự không tốt.Tô Bạch cũng không để ý đến hắn, cũng không quá đòi hỏi, dù sao cũng chỉ cần thứ mà hắn ta mới nói, hắn nhất định sẽ đồng ý: "Em chính là muốn ăn a!"

Cuối cùng vẫn là gọi cá hầm cải chua, Thẩm Trường Lưu nhìn một mâm đỏ rực lại không cách nào hạ miệng, cố tình Tô Bạch lại vẫn luôn gắp đồ ăn cho hắn, dặn hắn ăn nhiều một chút.Một chén này, Thẩm Trường Lưu thật sự không biết làm thế nào để nuốt xuống, giả vờ ăn vài miếng liền buông đũa: "Hôm nay anh còn có mấy việc cần phải làm liền, đi trước đây."

Tô Bạch cũng không hỏi gì, tiếp tục ăn cơm của mình, vẫn dựa theo thái độ lúc trước đối đãi với Thẩm Trường Lưu.Thẩm Trường Lưu ăn đồ cay, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng dạ dày lại ẩn ẩn đau như bị lửa đốt, cố gắng chống đỡ gọi trợ lý lái xe đến đón hắn.Lúc này Mạc Chi Dương xem như được tự do, tới quán nhỏ phía trước, kêu một chén mỳ chua cay, mua một cái bánh trứng, ăn đến no nê rồi mới đến trường học.Buổi tối đi ngủ Thẩm Trường Lưu nằm trên giường, trên trán hắn đầy mồ hôi lạnh, người cao to 1m8 nằm cuộn tròn trên giường, dạ dày hắn đau đến co rút.Hắn mở miệng thở hổn hển, trời đã bắt đầu tối, ánh đèn cũng dần mơ hồ, hắn hoảng hốt khi đột nhiên nghe được thanh âm ngọt ngào của một người."

Em để thuốc dạ dày ở trên tủ đầu giường, nếu nữa đêm anh lại đau dạ dày thì lấy uống!"

Đúng là những lời này, Thẩm Trường Lưu lấy lại tinh thần, duỗi tay kéo ngăn tủ ra, quả nhiên có một lọ thuốc dạ dày còn có một chai nước lọc.Thẩm Trường Lưu chịu đựng cơn đau lâu như vậy, hốc mắt hắn đột nhiên ướt át, duỗi tay lấy thuốc cùng nước, cố gắng uống xong mới cảm thấy cơn đau giảm đi không ít.Hiện tại Mạc Chi Dương không cần phải xen vào chuyện người khác, cao hứng đến ngồi không yên, liền ở dưới lầu trong nhà tìm một chai bia uống sảng khoái."

Cậu thật sự không để ý đến Thẩm Trường Lưu?

Nếu hắn cùng Tô Bạch nối lại tình xưa thì phải làm sao bây giờ?"

"Nếu thật sự có thể bốc cháy thì lại kì quái, tao chăm sóc hắn tỉ mỉ như vậy, hắn đã sớm quen với sự tồn tại của tao rồi, Tô Bạch lại thanh cao, hơn nữa trước kia vẫn là Thẩm Trường Lưu trả giá, còn cậu ta lại thoải mái yên tâm mà tiếp nhận.Với lại bọn họ đều không phải là người của trước kia, lại trãi qua nhiều chuyện cùng nhau.Tao chính là vị dâu tây, Thẩm Trường Lưu đã nếm qua dâu tây, tại sao lại còn muốn đi uống nước đắng chứ?

Đây chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi."

Mạc Chi Dương căn bản không để bụng, ngược lại cảm thấy thời gian càng lâu càng tốt.Tưởng có thể nhàn nhã lâu hơn vài ngày, kết quả ngày hôm sau Thẩm Trường Lưu đã không nhịn được mà chủ động gọi điện thoại đến cho cậu, muốn gặp mặt ở quán cà phê.Mạc Chi Dương tới giờ tan học, đã hơn 7 giờ tối, chỗ này cũng không có người, cậu đi vào trong tiệm nhìn một lượt liền thấy một bóng dáng trong góc, cậu chủ động đi đến.Rõ ràng chỉ mới có hai ba ngày không gặp, không biết vì sao Thẩm Trường Lưu lại cảm thấy đã trôi qua rất lâu, lâu đến khó chịu trong lòng: "Ngồi đi."

Ngồi vào phía đối diện, Mạc Chi Dương nhìn thấy hắn uống cà phê đen, theo bản năng khuyên bảo: "Dạ dày anh không tốt, không thể uống cà phê đen, vẫn nên uống ca cao nóng đi."

Nói xong một lúc sau mới cảm thấy không ổn, cậu cúi đầu: "Thực xin lỗi, em không nên xen vào chuyện của người khác."

Một tiếng xin lỗi này giống như một thanh kiếm trực tiếp đâm xuyên tim Thẩm Trường Lưu, rõ ràng đối phương không làm chuyện gì sai, rõ ràng là chính hắn ích kỷ mà đem người cuốn vào."

Không, người nên nói xin lỗi là anh."
 
Back
Top Bottom