Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tuyển Tập Kinh Dị Ngắn PLOT TWIST Đọc Trước Khi Ngủ

Tuyển Tập Kinh Dị Ngắn PLOT TWIST Đọc Trước Khi Ngủ
Chương 60


7.

Đêm đó, tôi rúc vào trong chăn, đặt gương lên tủ đầu giường.

Trước khi đi ngủ tôi đã tra cứu qua, phát hiện gương xác thực thường được dùng để xua đuổi tà ma từ thời xa xưa, tôi chợt cảm thấy lời nói của người giao hàng đáng tin hơn một chút.

Tôi tưởng mình sẽ không thể ngủ được, nhưng có lẽ vì mấy ngày nay không ăn uống được, cộng thêm sợ hãi quá độ nên cơ thể tôi rất thiếu dinh dưỡng, trực tiếp bất tỉnh ngay khi nằm lên giường.

Ngủ được nửa chừng, tôi chợt cảm thấy trên môi mình có cảm giác lạ.

Tôi ngay lập tức tỉnh táo lại.

Con ma kia đang hôn tôi!

Trong nháy mất, tôi cảm thấy cực kỳ hối hận.

Khi tôi dùng khăn lụa che mặt, ít nhất con ma cũng chỉ lơ lửng trên đầu tôi th* d*c, còn hiện tại dùng gương của người phụ nữ kia, tôi lại bị con ma theo dõi như hai người bạn cùng nhà lúc trước.

Có thể thấy chiếc gương này thực chất chẳng có tác dụng gì cả! Tôi đã bị dì đó lừa rồi!

Trong lòng cực kỳ hối hận, tôi không quan tâm có muộn hay không, đưa tay với chiếc khăn lụa mình vứt sang một bên.

Kết quả là cơ thể tôi như bị đổ đầy chì không thể cử động được, tay không với được khăn, nhưng khuỷu tay tôi lại va vào chiếc gương trên tủ đầu giường.

Chiếc gương vốn hướng về phía tôi bị đụng phải nên đổi hướng, phát ra một tiếng cạnh, biến thành hướng về phía trước giường.

Tôi vô thức nhìn vào gương

Vừa nhìn, hồn tôi suýt chút nữa bay đi Tây Thiên.

Thứ phản chiếu trong gương là một khuôn mặt sáng láng.

Đó là một người đàn ông với khuôn mặt u ám và xanh xao, đang bất động nhìn vào gương.

Tôi hét lên, điên cuồng hất bay gương đi..

Gương đập vào góc tường, phát ra âm thanh tan vỡ.

Trong không khí vang lên tiếng hét của một người đàn ông.

Sau đó, căn phòng trở nên yên tĩnh.

Tôi ngồi trên giường, tóc tai rối bù, không nhịn được há mồm th* d*c.

Sau tiếng la hét đó, trong phòng không có gì khác thường, chỉ nghe thấy tiếng thở và tiếng nức nở của chính mình, cảm giác lạnh lẽo lúc trước cũng đều biến mất.

Tôi nhấc máy, muốn gọi cho Diêu Huy, nhưng không hiểu sao điện thoại lại không có tín hiệu.

Tôi ôm điện thoại khóc lóc chờ đợi tín hiệu được phục hồi, chẳng biết từ lúc nào đã mơ màng ngủ say.

Không biết qua bao lâu, tôi bị tiếng đập cửa đánh thức.

Tôi sợ đến mức nhảy dựng lên khỏi giường, mặt trời đã sáng rực, ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu vào.

Tôi chạy ra cửa, nhìn ra ngoài qua lỗ mắt mèo.

Người đến chính là nữ nhân viên giao hàng.

Tôi không dám mở cửa, qua lớp cửa hỏi dì ấy có chuyện gì.

Người giao hàng nói là đến tòa nhà này giao đồ ăn, tiện đường đi ngang hỏi thăm tôi thế nào rồi.

Tôi qua loa trả lời vài câu, bảo dì ấy chạng vạng đến tìm tôi sau.

Sau khi người phụ nữ rời đi, tôi vừa bước tới bên giường thì nhận được cuộc gọi của Diêu Huy.

Không biết tín hiệu điện thoại đã được khôi phục từ lúc nào, giọng của Diêu Huy nghe có vẻ gấp gáp. Anh nói gọi mãi cho tôi không được, sắp lo lắng đến phát điên.

Anh bảo tôi mở video, tôi vừa mở camera, sắc mặt Diêu Huy liền thay đổi.

Hốc mắt tôi đỏ hoe gật đầu, hỏi Diêu Huy làm sao nhìn ra được.

Diêu Huy tức giận đến mặt trắng bệch.

Anh hét lớn: "Làm sao mà biết được? Trước đó thứ đó chỉ đi theo em, nhưng hiện giờ, Tô Lộ Lộ, em có biết thứ đó đang ở đâu không? Nó đang cưỡi trên cổ em kìa!"

Một luồng khí lạnh chạy từ đỉnh đầu đến sống lưng, tôi bật khóc, không thể thốt ra được một câu trọn vẹn.

Diêu Huy cũng tức giận, mắng tôi vì không nghe lời anh ấy.

Tôi vừa nức nở vừa lắp bắp kể cho Diêu Huy nghe về nữ nhân viên giao hàng.

Vừa dứt lời, Diêu Huy liền hít một hơi.

Có lẽ nhận ra cảm xúc của tôi không thể bị k*ch th*ch nữa, anh hít một hơi thật sâu, bình tĩnh lại rồi nhẹ giọng nói: “Sao vậy, Lộ Lộ, tại sao em lại thà tin một người phụ nữ xa lạ hơn là tin anh? Bình thường anh không đủ tốt với em à?”

Tôi oà khóc, lắc đầu nói với Diêu Huy rằng không phải vậy đâu, ngược lại là bởi vì anh ấy quá tốt với tôi, khiến tôi đột nhiên không hiểu tại sao một người tỏa sáng như anh ấy lại rơi vào lưới tình với một người tầm thường như tôi.

Hơn nữa, anh còn biết Trâu Dung, tất cả những điều này khiến tôi cảm thấy nghi ngờ.
 
Tuyển Tập Kinh Dị Ngắn PLOT TWIST Đọc Trước Khi Ngủ
Chương 61


Nghe tôi nói xong, Diêu Huy thở dài một hơi.

Anh nói với tôi, đúng là bản thân và Trâu Dung đã quen biết từ nhỏ. Lúc đó Trâu Dung đang đăng tin cho thuê căn nhà này, anh biết tôi đang tìm nhà nên tiện tay gửi cho tôi.

Sở dĩ anh ấy không nói cho tôi biết chuyện mình quen Trâu Dung là vì sợ tôi ghen với bạn khác giới, rồi tức giận không thuê chỗ này nữa.

Diêu Huy xin lỗi tôi, nói rằng tất cả là lỗi của anh ấy khi không đích thân đến kiểm tra nhà. Anh và Trâu Dung là bạn học tiểu học nên vẫn nghĩ Trâu Dung là người tốt, không ngờ cô ta lại cho thuê một căn nhà ma ám như vậy.

Về chuyện theo đuổi tôi đột ngột, Diêu Huy cũng lặp đi lặp lại rằng anh không chú ý đến tôi khi còn ở trường. Kết quả là sau khi tốt nghiệp, nhìn thấy tôi trong vòng bạn bè, phát hiện cô gái này rất thú vị, công ty lại ở một thành phố, cho nên muốn tiếp xúc, sau đó nhanh chóng yêu tôi.

Không ngờ tiến triển quá nhanh, lại khiến tôi cảm thấy bất an như vậy.

Lời giải thích của Diêu Huy rất chân thành, anh càng chân thành, tôi lại càng thấy áy náy.

Cuối cùng, Diêu Huy nghiêm túc nói với tôi, không được tin bất cứ điều gì mà nữ nhân viên giao hàng kia nói.

“Cái gương đó sẽ thu hút ma quỷ, bà ta bảo em đặt gương về phía mình, ma quỷ sẽ bò ra khỏi gương và trực tiếp lấy mạng em.”

Tôi hỏi Diêu Huy, tôi không có thù oán gì với người giao hàng đó, tại sao dì ấy lại muốn hại tôi?

Diêu Huy im lặng một lúc rồi nói cho tôi một tin tức đáng sợ:

“Bởi vì bà ta không phải là người sống.”

“Bà ta là một hồn ma và chỉ có thể đi lang thang trong tòa nhà này.”

Nói xong, tín hiệu điện thoại lại bị ngắt một cách khó hiểu.

Giọng nói của Diêu Huy biến mất trong căn phòng trống.

Tôi đứng đó chê't lặng, nghĩ rằng điều này là không thể.

Dì ấy là nhân viên giao hàng, hôm qua thậm chí còn giao đồ ăn cho tôi mà!

Nghĩ tới đây, tôi đột nhiên nhớ tới phần thức ăn kia tôi còn chưa mở ra, vẫn để trong tủ lạnh.

Tôi vội vàng chạy tới trước tủ lạnh, đem đồ ăn bên trong lấy ra.

Đó là một chiếc túi giấy dày dặn, được dán kín.

Ngay khi tôi mở chiếc túi ra, tôi lập tức choáng váng.

Bên trong túi không phải là đồ ăn tôi đặt, mà là bánh ngọt, trái cây và các vật phẩm đồ cúng mà người sống tế bái cho người đã mất.

Thậm chí còn có nến thơm và tiền giấy.

Tôi sợ đến mức vô thức ném cái túi trong tay mình đi.

Tôi vừa ném túi giấy ra ngoài thì có tiếng chuông cửa vang lên.

Tôi chợt nhận ra tòa nhà cũ này có chuông cửa, nhưng mỗi lần đến, nữ nhân viên giao hàng chưa bao giờ bấm chuông mà chỉ gõ cửa.

Hơn nữa……

Cộc, cộc, cộc, cộc.

Dì ấy gõ bốn lần.

Trước đây Diêu Huy đã nói với tôi, trong phong thủy, người gõ ba lần.

Còn gõ bốn lần... là ma.

Chợt nghe thấy nữ nhân viên giao hàng ở ngoài cửa nhẹ nhàng hỏi: “Có ai ở nhà không?”

Tôi nín thở, không dám thở mạnh, cố gắng hết sức để không phát ra âm thanh nào.

Đúng lúc này, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

Tiếng chuông trong đêm tối nghe hết sức chói tai.

Diêu Huy cũng đã nói với tôi trước đó rằng những thứ bẩn thỉu sẽ ảnh hưởng đến sóng vô tuyến, nên tín hiệu điện thoại của tôi có thể đã bị ảnh hưởng và sẽ tắt trong một thời gian.

Tôi lại rùng mình khi nghĩ rằng thứ bẩn thỉu đó đang cưỡi trên cổ tôi.

Ngoài cửa, nữ nhân viên giao hàng tựa hồ cũng nghe được tiếng chuông điện thoại.

Dì ấy nhỏ giọng hỏi: "Cô đặt gương theo lời tôi dặn rồi đúng không?"

“Cô có bắt được hắn không?”

Hắn?

Từ giọng điệu này, người phụ nữ kia biết tôi sẽ chiếu trúng đàn ông à?

Toàn thân tôi run rẩy. Bị đẩy vào tình thế tuyệt vọng, tôi mạnh dạn nói: "Dì biết tấm gương sẽ soi trúng ai à? Dì có biết hắn không?"

Người phụ nữ lặng lẽ thở dài, cũng không trả lời tôi, chỉ nhẹ nhàng nói: “Tôi thực lòng muốn cứu cô.”

Dì ấy không nói thì thôi, vừa nói xong thì tôi hoàn toàn bùng nổ.

Tôi hét lớn: "Dì là ai? Chúng ta không hề quen biết nhau. Lý do gì mà dì phải cứu tôi?!"

Người phụ nữ khẽ thở dài.

Dì nói với giọng ai oán: "Nếu Sa Sa còn sống thì chắc con bé cũng bằng tuổi cô."

Sa Sa?

“Sa Sa là con gái tôi.” Người phụ nữ nhẹ giọng nói.

“Năm xưa, tôi lao đầu vào làm việc, quanh năm đều ở bên ngoài, dốc sức kiếm tiền cho Sa Sa có tương lai tốt đẹp hơn. Không ngờ, mối quan hệ giữa hai mẹ con lại ngày càng trở nên lạnh nhạt, cho đến lúc chê't con bé vẫn còn hận tôi.”

"Khi nhìn thấy cô, tôi liên tưởng đến Sa Sa của mình."

"Vậy nên, tôi muốn cứu cô, còn cô có thể sống sót hay không thì phải xem số mạng cô như thế nào…”

Giọng người phụ nữ xa dần.

Dì ấy đã rời đi.
 
Tuyển Tập Kinh Dị Ngắn PLOT TWIST Đọc Trước Khi Ngủ
Chương 62


Tôi sờ vào quần áo của mình, chúng ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Sau khi bình tĩnh lại, tôi nhớ tới điện thoại.

Cuộc gọi là từ người bạn cùng lớp thời đại học, trước đó tôi đã gửi tin nhắn WeChat nhờ cô ấy giúp tôi điều tra Diêu Huy.

Ngay khi tôi nhấc máy, cô bạn đại học đã mắng tôi:

“Tô Lộ Lộ, cậu mất trí rồi à? Nếu không thì sao lại ở bên một thằng cặn bã như Diêu Huy?”

Tôi choáng váng.

Trước khi trả lời điện thoại, tôi thực sự đã quyết định tin Diêu Huy. Dù sao cũng đã xác nhận được nữ nhân viên giao hàng là ma.

Nhưng hiện tại, lời nói của người bạn cùng lớp khiến tôi ý thức được rằng, không phải xác thực người giao hàng xong là tôi có thể tin tưởng Diêu Huy.

Tôi vội vàng hỏi bạn học, Diêu Huy đã làm gì.

Bạn học tức giận không chỗ phát tiết, cô nói lúc Diêu Huy học đại học vẫn luôn ở cùng một chỗ với hoa khôi lớp bọn họ. Tình cảm hai người vô cùng tốt, Diêu Huy từng nói đời này không phải hoa khôi kia thì không cưới.

Kết quả là vào nửa đầu năm nay, hoa khôi bất ngờ được chẩn đoán có lượng tế bào B cực thấp, rất có thể là bệnh bạch cầu.

Diêu Huy ngay lập tức đá đối phương.

Cô bạn còn hỏi một chút về khoảng thời gian tôi và Diêu Huy bên nhau, hỏi xong thì lại càng tức giận hơn -- dựa theo tuyến thời gian, Diêu Huy đại khái là sau khi vứt bỏ hoa khôi được vài ngày liền bắt đầu theo đuổi tôi, sắp xếp không kẽ hở.

Cô ấy hét vào điện thoại:

“Bốn năm đấy, ở bên Diêu Huy bốn năm, hắn không chỉ không màng tình cảm cũ, lạnh lùng chia tay, mà ngay sau đó đã tìm được niềm vui mới.”

“Lộ Lộ, loại người này không đáng tin.”

Sau khi cúp điện thoại, tôi cảm giác mình từ đầu đến chân đều tê dại.

Nữ nhân viên giao hàng không thể tin, Diêu Huy cũng vậy.

Nhưng bây giờ tôi đang ở trong căn nhà ma ám như này, rốt cuộc phải làm sao đây?

Bây giờ đã là mười hai giờ đêm, có một khoảnh khắc, tôi rất muốn lập tức lao ra khỏi căn phòng này, thích như thế nào như thế nào.

Nhưng nghĩ đến dáng vẻ thi thể Trâu Dung bị chia cắt, chân tôi mềm nhũn, cuối cùng vẫn không dám tùy tiện rời đi.

Xung quanh tối om, tôi nắm chặt tay áo.

Đã đến lúc phải đi ngủ.

Nhưng tôi không dám dùng chiếc khăn lụa mà Diêu Huy tặng.

Chiếc gương người phụ nữ để lại cho tôi cũng đã vỡ.

Nếu không làm gì, e rằng tôi sẽ không sống nổi qua đêm nay.

Ngay lúc tôi đang rối răm, Diêu Huy lại liên lạc với tôi lần nữa.

Anh ta chưa biết tôi đã biết chuyện giữa anh và hoa khôi lúc trước, chỉ hỏi tôi đã xác minh được người giao hàng là ma chưa.

Sau khi tôi gật đầu, Diêu Huy thở phào nhẹ nhõm, dặn dò tôi, nhất định phải dựa theo lời anh ta nói, dùng khăn lụa che mặt.

Tôi do dự, cùng với tiếng khóc nức nở, nói với Diêu Huy, tôi muốn anh tới đây cùng tôi.

Sắc mặt Diêu Huy ngay lập tức tái nhợt.

Anh ta nói nữ nhân viên giao hàng đang lang thang bên ngoài, hiện tại trong ngoài tòa nhà này tất cả đều là quỷ hồn, thật sự rất đáng sợ.

Tôi lau nước mắt, nói với anh tôi mặc kệ, hiện tại tôi vô cùng sợ hãi, không có khả năng một mình chịu đựng đến hừng đông, nếu anh không đến cùng tôi, tôi dứt khoát từ trên lầu nhảy xuống cho xong.

Diêu Huy thấy bộ dạng tôi hoàn toàn sụp đổ thì thỏa hiệp, kêu đi chuẩn bị chút đồ phòng thân rồi sẽ lập tức chạy tới.

Cúp máy xong, tôi đi tới cửa, ngập ngừng nói nhỏ với bên ngoài:

“Xin chào.”

Tiếng bước chân vang lên trong hành lang, không nhẹ cũng không nặng.

Dì ấy đi tới trước cửa nhà tôi.

Chúng tôi không nói gì, cách cửa chống trộm, lặng lẽ đứng im.

Tôi biết, đây chính là nữ nhân viên giao hàng kia, giống như Diêu Huy nói, dì ấy không thể rời khỏi tòa nhà này, vẫn lang thang trong hành lang.

Tôi suy nghĩ một chút, mở cửa chống trộm ra.

Ngoài cửa, nữ nhân viên giao hàng lẳng lặng nhìn tôi.

Tôi nghiêng người, nói với dì: “Mời vào.”
 
Tuyển Tập Kinh Dị Ngắn PLOT TWIST Đọc Trước Khi Ngủ
Chương 63


8.

Sau nửa giờ, Diêu Huy chạy đến.

Anh ta mang theo một cái bọc, bên trong là một ít đồ trừ tà tìm được trong lúc vội vàng, ví dụ như đậu tương với hạt sen đã ngâm qua máu gà , còn có…

Một cái gương.

Tôi cúi đầu nhìn tấm gương kia, không nói gì.

Tôi nói với Diêu Huy mình đói bụng, bảo anh ta giúp tôi nấu bát mì, nếu không tôi sẽ không ngủ được vì đói.

Diêu Huy không khuyên nhủ được, đành vào bếp giúp tôi nấu mì.

Thừa dịp anh ta bận rộn, tôi đã thu thập tất cả đống đồ trừ tà khác vào một cái bọc nhỏ và giấu nó dưới chăn của mình.

Chỉ để lại tấm gương.

Một lúc sau, Diêu Huy bưng ra một bát mì đã nấu chín.

Anh nói: "Ăn đi, Lộ Lộ, ăn xong ngủ thật ngon.”

Đột nhiên, Diêu Huy ngây ngẩn cả người.

Bát trên tay rơi xuống đất, nước bắn tung tóe khắp nơi, mảnh sứ vỡ vụn.

Anh ta đứng sững người tại chỗ, cảm thấy có ai đó đang nhẹ nhàng thổi bên tai.

Tôi đứng ngay đối diện Diêu Huy, nên có thể thấy rõ toàn cảnh.

— nữ nhân viên giao hàng kia đứng ở phía sau Diêu Huy, hơi thở của dì ấy nhẹ nhàng phả lên cổ Diêu Huy.

Trong nháy mắt, Diêu Huy lao về phía chiếc gương, nhặt nó lên rồi quay lại nhìn người phụ nữ.

Dì ấy hét lên.

Sau đó liền biến mất.

Mà tấm gương trong tay bỗng Diêu Huy xuất hiện một vết nứt.

Anh ta từ từ đặt chiếc gương lên bàn, thở hổn hển rồi quay sang tôi: "Không sao rồi, Lộ Lộ..."

Lời nói của Diêu Huy chê't lặng trong cổ họng.

Vì đằng sau anh ta, tôi đang giơ cao một cây gậy.

Tôi đánh mạnh vào gáy Diêu Huy, tôi nhìn người trước mặt ngã xuống với ánh mắt không thể tin được.

9.

Khi Diêu Huy tỉnh dậy, tôi đã trói chặt anh ta bằng một tấm chăn ướt.

Anh giãy dụa một lúc rồi nhìn tôi với vẻ khó tin: "Lộ Lộ, em đang làm gì vậy?"

Tôi ngồi đối diện, ánh mắt bình thản.

Tôi nói với Diêu Huy rằng đây là cách duy nhất của tôi.

Tôi không tin người giao hàng, tôi cũng không tin Diêu Huy.

Nên tôi quyết định để họ đối đầu.

Bây giờ Diêu Huy dùng gương thu hồn ma của nữ nhân viên giao hàng, mà tôi lại trói Diêu Huy lại.

Lần này cảm giác an toàn hơn nhiều.

Diêu Huy khiếp sợ nhìn tôi: "Lộ Lộ, em đang nói gì vậy? Trong căn nhà này còn có thứ bẩn thỉu, sao em lại cảm thấy khống chế được anh và người giao hàng kia là sẽ an toàn? Những thứ bẩn thỉu này sẽ làm em bị thương!"

Tôi lắc đầu nhỏ giọng nói: “Người thực sự muốn hại tôi chính là anh, Diêu Huy.”

Tôi lấy điện thoại ra và bấm vào một bức ảnh.

Đây là tư liệu tôi tìm được trong quá trình chờ đợi Diêu Huy tới.

Tôi hỏi tên người phụ nữ kia, sau đó tìm được cuộc phỏng vấn quá trình gây dựng sự nghiệp của dì ấy khi còn sống.

Trong ảnh, nữ nhân viên giao hàng là bà chủ của một nhà hàng, dì mỉm cười rạng rỡ trước ống kính, đây là một nhà hàng gia đình, chụp ảnh chung với dì ấy là chồng dì, một người đàn ông trung niên sắc mặt có chút u ám.

Người đàn ông này chính là con ma nam mà tôi nhìn thấy trong gương đêm đó.

Bên cạnh họ là một cô bé buộc tóc đuôi ngựa, nhìn qua thì giống như đang học tiểu học, cực kỳ xinh đẹp.

Nói cách khác, người giao hàng và hai hồn ma trong căn nhà này thực chất là thành viên trong cùng một gia đình.

Tôi thì thầm: “Mấy ngày nay ở trong căn nhà này, chỉ cần điện thoại có tín hiệu, tôi sẽ tìm kiếm đủ loại tư liệu, cố gắng ghép lại quá khứ có liên quan đến nơi này, vừa rồi mới hoàn thành mảnh ghép cuối cùng.”

“Chi bằng chúng ta cùng kể lại câu chuyện này từ đầu đi.”

“Người phụ nữ từng cùng chồng khởi nghiệp, kết quả kinh doanh thất bại, nợ nần chồng chất.”

“Người phụ nữ không muốn bỏ cuộc và muốn tiếp tục làm việc chăm chỉ, nhưng ông chồng đã nản lòng thoái chí nên quyết định ly hôn với người phụ nữ rồi đưa con gái đi.”

“Những năm sau đó, người phụ nữ tiếp tục gây dựng sự nghiệp, còn người đàn ông thì thuê nhà này cùng con gái.”

“Do quá thất vọng, người đàn ông bắt đầu nghiện rượu, đánh bạc, thậm chí là nghiện m* t**, nhưng con gái của ông, Sa Sa lại vô cùng ngoan ngoãn và xinh đẹp. Báo chí đều nói, em là một cô gái có thành tích học tập xuất sắc, các mối quan hệ cũng rất tốt, các bạn cùng lớp đều rất thích em.”

Tôi nhìn Diêu Huy. Anh ta nhìn tôi chằm chằm, đồng tử tối sầm.

Tôi thì thầm: “Anh cũng là một trong những bạn nam rất thích Sa Sa phải không, Diêu Huy?”

Tám năm trước, khi Sa Sa lên lớp 10, những tên côn đồ do chủ nợ của cha em phái đến tới nhà, tra tấn hai cha con dã man đến chê't.

Sau đó, căn nhà này liền liên tiếp xảy ra những sự kiện quái dị, mọi người đều nói là vong hồn của hai cha con không rời đi gây ra, vì vậy nơi này cũng trở thành căn nhà bị ma ám.

“Người nhốt hai cha con ở đây chính là anh, Diêu Huy.”

“Anh không nỡ lòng để Sa Sa rời đi nên đã động chân động tay vào tòa nhà này, khiến các vong hồn nơi đây không thể siêu thoát.”

“Đây chính là lý do vì sao anh quen Trâu Dung — cô ấy là cháu gái của chủ nhà. Trong quá trình thi thuật sẽ liên tiếp phải gặp cô ấy, lại thêm quyền sở hữu bất động sản là của nhà Trâu Dung, cho nên anh có quan hệ tốt với Trâu Dung.”

“Thực ra, xét theo sự hiểu biết của tôi với Trâu Dung, cô ấy không phải là người to gan như vậy, sở dĩ có thể tự tin chuyển đến nơi này, chắc hẳn là do anh lấy việc có mắt âm dương ra đảm bảo rằng căn nhà này an toàn đúng không?”

“Mà cô ấy muốn cho thuê hai phòng ngủ còn lại, cũng là theo yêu cầu của anh.”

“Diêu Huy, từ trung học đến giờ, mất bảy tám năm, anh làm một ván cờ lớn như vậy.”

"Mục đích chỉ có một, đó chính là —”
 
Tuyển Tập Kinh Dị Ngắn PLOT TWIST Đọc Trước Khi Ngủ
Chương 64


Tôi nhìn chằm chằm vào mắt Diêu Huy, nhẹ giọng nói:

“Tá thi hoàn hồn (mượn xác hồi sinh), hồi sinh Sa Sa.”

Diêu Huy nhìn thẳng vào tôi.

Một lúc lâu sau cũng không lên tiếng.

Sau đấy, anh ta thấp giọng hỏi: "Làm sao cô phát hiện ra chuyện này?"

“Rất đơn giản, sau khi biết được thông tin về bạn gái cũ của anh, tôi đã đi kiểm tra cô ấy, rồi cực kỳ ngạc nhiên khi phát hiện ra sinh nhật của cô ấy trùng với mình.”

“Diêu Huy, cô ấy vốn là vật chứa mà anh chọn cho Sa Sa đúng không?"

Đúng vậy, sau khi xem sinh nhật bạn gái cũ của Diêu Huy, tôi đã hiểu ra mọi chuyện.

Cái gọi là đoạt xá, hoặc là nói Tá Thi Hoàn Hồn, chính là tìm một cơ thể mới làm vật chứa cho linh hồn người đã khuất.

Diêu Huy đã sớm chọn cơ thể hoa khôi làm vật chứa cho Sa Sa. Vì lý do này, anh ta đã cẩn thận vun đắp tình cảm với hoa khôi trong những năm qua, không ngừng truyền tải các loại tri thức huyền học với hoa khôi, khiến nàng tin vào thuyết quỷ thần.

Nguyên nhân rất đơn giản, Diêu Huy lúc trước đã nói với tôi, tín nhiệm sẽ ảnh hưởng đến sức mạnh của một người.

Bạn càng sợ ma, ma càng ăn mòn bạn.

Cho nên Tá Thi Hoàn Hồn muốn thành công, cần người bị đoạt xá tin tưởng quỷ thần, càng tin tưởng, linh hồn của người đó lại càng suy yếu, quỷ mới càng dễ dàng cắn nuốt hồn phách, chiếm cứ thân thể của người đấy.

Nhưng để cho một người hiện đại hoàn toàn tin tưởng huyền học là một quá trình gian nan, vì thế Diêu Huy tốn rất nhiều năm, mới có thể bồi dưỡng được hoa khôi.

Điều anh ta không bao giờ ngờ tới là vật chứa sẽ gặp trục trặc vào thời điểm quan trọng, hoa khôi được chẩn đoán có khả năng mắc bệnh bạch cầu.

Diêu Huy yêu Sa Sa sâu đậm, Tá Thi Hoàn Hồn khó khăn như thế cũng làm. Anh ta không bao giờ muốn để Sa Sa hồi sinh trong một cơ thể có thể sớm chê't vì bệnh tật nên đã ngay lập tức vứt bỏ hoa khôi, đi tìm vật chứa mới.

Đó là lý do tại sao anh ta nhanh chóng chuyển sang theo đuổi tôi.

Nhưng với tôi, anh không có cách nào bồi dưỡng từng chút một như hoa khôi.

Thời gian đã trôi qua quá lâu, hồn phách của Sa Sa không thể chống đỡ lâu được nữa.

Phải làm cho linh hồn tôi yếu đi càng sớm càng tốt.

Vì thế……

Anh ta đã giê't hai người bạn cùng nhà của tôi.

“Kẻ giê't người chắc chắn là cha của Sa Sa, con ma nam đó, anh đã giao dịch với hắn.” Tôi nói: “Tối hôm đó gương của tôi đã bắt được ông ta, vậy nên người mà mỗi đêm tiếp xúc thân mật không phải là Sa Sa mà là cha của em ấy.”

“Cha của Sa Sa thành công khiến Hà Nguyệt và Trâu Dung trúng tà, giê't chê't bọn họ. Mà bọn họ đột tử cũng khiến tôi sợ hãi, bắt đầu hoàn toàn tin tưởng quỷ thần.”

"Vì vậy anh tặng Chiêu Hồn Phiên cho tôi, bắt đầu để tôi tiến hành nghi thức. Nếu như tôi thật sự làm theo lời anh nói, bảy ngày sau, linh hồn Sa Sa có thể thành công thay thế tôi.”

"Diêu Huy, thật ra anh có biết không? Tóm lại thì những suy đoán này đều chỉ là suy luận của tôi, cho đến phút cuối cùng, tôi cũng không thể tin được suy đoán của mình thực sự chính xác hay không. Bởi vì có quá nhiều tin tức trong này đều đến từ lời của nữ nhân viên giao hàng kia, nếu dì ấy gạt tôi, đời tôi coi như xong."

“Điều khiến tôi chắc chắn rằng mình không sai chính là chiếc gương anh mang theo.”

“Anh đã sử dụng gương để thu thập linh hồn của người giao hàng, điều đó có nghĩa là gương thực sự có chức năng này. Dì ấy đúng là muốn cứu tôi. Chiếc gương mà dì ấy đưa cho tôi đã giúp tôi thoát khỏi sự chiếm đoạt của ma nam đêm đó.”

“Diêu Huy, bây giờ anh làm gì cũng vô ích thôi.”

Tôi tìm thấy một chiếc gương trong tủ và cầm nó trong tay.

“Nếu Sa Sa dám bám vào người tôi, tôi sẽ lấy gương soi em ấy.”

Diêu Huy nhìn tôi chằm chằm, hai mắt đỏ ngầu.

Đột nhiên, Diêu Huy rống to lên, những hạt đậu tương và hạt sen bị tôi giấu ở trong chăn đột nhiên lăn ra, ở trên mặt đất hình thành pháp trận quỷ dị.

Diêu Huy nói: "Tô Lộ Lộ, cô đi chôn cùng Sa Sa đi.”

Cùng với nụ cười quái dị của hắn, tôi đột nhiên cảm thấy hai bên thái dương đau nhức, toàn thân choáng váng.

Ngay khi tôi sắp bất tỉnh, một giọng nói nhỏ nhẹ tụng kinh đột nhiên vang lên từ ngoài cửa chống trộm:

“Phù sinh nhược mộng giai thị không, mấy hồi hồn mộng dữ quân đồng?”

Loại thơ ghép vần linh tinh này có thể khiến giáo viên ngữ văn tức chê't, nhưng giờ này khắc này, không ai rảnh rỗi để ý cái này.

Hạt sen nhuộm máu vốn đã sắp xếp ra hình dạng quỷ dị, kết quả trong tiếng ngâm tụng này lại lăn qua một bên không theo thứ tự.

Diêu Huy tuyệt vọng xông ra ngoài cửa rống to: “Mày là đứa nào?”

“Tại hạ là người truy bắt linh hồn, họ Quý tên Chiêu, gần đây có tiếp nhận danh sách siêu độ vong linh, kiếm miếng cơm nuôi sống gia đình.”

Người bên ngoài có giọng nói trong trẻo thanh thoát, mang theo ý cười.

“Vừa vặn đi ngang qua nơi này, cảm giác nơi này có việc cần tôi giải quyết, vì vậy liền mạo muội tới cửa.”

Tôi dùng hết chút sức lực cuối cùng, mở cửa chống trộm.

Ngoài cửa là một nam một nữ, trước khi tôi ngất đi, cô gái kia đón được tôi.

Một khắc trước khi mất đi ý thức, tôi nghe được cuộc đối thoại giữa Quý Chiêu và Diêu Huy.

Quý Chiêu nhìn thoáng qua pháp trận trên mặt đất, trầm giọng nói: “Ồ, hậu duệ trực thuộc của Tiên gia, thân phận huynh đài quả thật không tầm thường, cho nên mới dám bày ra trận pháp lớn như vậy, đi ngược lại đạo lý âm dương.”

Diêu Huy gầm lên: “Mày biết cái quái gì.”

Quý Chiêu ngừng cười.

Hắn lạnh lùng nói: "Đồ tử đồ tôn, chỉ bằng ngươi mà cũng đòi ra oai.”

Giây tiếp theo, một vầng sáng khổng lồ bao trùm lấy tôi.
 
Tuyển Tập Kinh Dị Ngắn PLOT TWIST Đọc Trước Khi Ngủ
Chương 65: Hoàn


10.

Khi tỉnh dậy, tôi đã ở trong một quán nhỏ trong ngõ.

Cô gái mặc áo sơ mi trắng ngồi ở một bên thấy tôi đã tỉnh, đưa cho tôi một cây kem rồi hỏi: “Có muốn ăn không?”

Vị kem mát lạnh ngọt ngào, mang theo mùi sữa nồng đâm, tôi cắn một miếng, cảm giác cả người đều khá hơn.

Không lâu sau, cô gái tự giới thiệu tên Hứa Tiểu Nhiễm này đã dùng một câu làm tôi sặc chê't.

Nàng nói: "Diêu Huy chê't rồi.”

Tôi nghẹn ngào nuốt miếng kem kẹt ở cổ họng, ho sù sụ: “Sao anh ta lại chê't?”

Hứa Tiểu Nhiễm nhún vai: "Hắn ta dùng thuật pháp bị cấm, nếu không thành công thì sẽ bị phản hệ lại.”

Sau đó, từ trong lời kể của Hứa Tiểu Nhiễm, tôi ghép lại càng nhiều chân tướng của câu chuyện này.

Diêu Huy quả thật là trời sinh có mắt âm dương, cũng là hậu duệ của gia tộc huyền học.

Mà Sa Sa, là ánh trăng sáng của anh ta.

Sau cái chê't của Sa Sa, cậu học sinh trung học Diêu Huy không thể chấp nhận điều này, đã dành tám năm trời chậm rãi bày ra ván cờ này.

Vì lý do này, anh ta không ngần ngại giê't chê't Hà Nguyệt và Trâu Dung hoàn toàn vô tội, đồng thời chuẩn bị giê't chê't vật chứa vô tội không kém, chính là tôi.

Nợ nghiệp này quá nặng, mệnh cách Diêu Huy căn bản cõng không nổi, cho nên đêm hôm đó, sau khi trận pháp của anh ta bị phá hủy đã thất khiếu chảy máu trực tiếp chê't bất đắc dĩ.

Còn nữ nhân viên giao hàng thì...

Dì là mẹ của Sa Sa. Sau cái chê't của con gái, dì ấy không còn tâm trạng kinh doanh nữa nên bắt đầu đi giao hàng bên ngoài.

Bởi vì thương tâm quá mức, trong một lần giao hàng, dì xảy ra sự cố, bị va chạm rồi trở thành người thực vật.

Cơ thể ở trong bệnh viện, nhưng linh hồn lại quanh quẩn trước cửa nhà con gái, không muốn rời đi.

Dì ấy phát hiện linh hồn con gái vẫn bị nhốt trong căn phòng này với chồng trước, dì muốn đưa con gái đi, nhưng căn nhà kia đã bị Diêu Huy làm phép, giữa hai mẹ con cách nhau một kết giới, ngay cả gặp mặt một lần cũng không làm được.

Hứa Tiểu Nhiễm nói cho tôi biết: "Thật ra, cách nữ nhân viên giao hàng dạy cô dùng gương là chính xác, nguyên nhân đêm đó không tránh được nam quỷ hôn cô, là bởi vì hướng gương bị ngược.”

“Đáng lẽ gương phải hướng ra ngoài, nhưng người phụ nữ kia vốn dĩ là linh hồn, nhận thức của bà ấy trái ngược với người sống cho nên phạm sai lầm, bảo cô đặt gương vào trong, nhưng cũng may trời xui đất khiến, cuối cùng cô lại cứu mạng chính mình."

“Chuyện xảy ra tiếp theo không liên quan gì đến cô, Sa Sa và mẹ em ấy đều không muốn làm hại cô.” Hứa Tiểu Nhiễm nói, “Quý Chiêu đã giải trừ kết giới của căn nhà kia, dẫn độ oan hồn, căn nhà hoàn toàn sạch sẽ, nhưng chắc là cô cũng chả muốn ở nữa.”

“Lần này tránh được một kiếp, tất có hậu phúc, sau này làm việc tốt sống tốt, tiếp tục cuộc sống của cô đi.”

Hứa Tiểu Nhiễm đưa tôi ra khỏi cửa hàng.

Tôi nheo mắt nhìn mặt trời đã lâu không thấy, trong lòng có may mắn đại nạn không chê't, lại có một loại buồn bã mất mát bi thương.

11.

Sau khi Quý Chiêu và Hứa Tiểu Nhiên tiễn Tô Lộ Lộ đi, họ cùng nhau lái xe đến một nơi - bệnh viện thành phố.

Quý Chiêu có chút mệt mỏi, vì vậy Hứa Tiểu Nhiễm lái xe.

Nàng vừa lái vừa hỏi Quý Chiêu: "Xử lý xong hết rồi à?”

“Ừm.” Quý Chiêu nhắm mắt nghỉ ngơi, nhẹ nhàng nói: “Hối lộ Diêm vương gia hai gói khoai tây chiên vị mới cùng một hộp chocolate nhân rượu, ông ấy đồng ấy sẽ chọn cho Sa Sa một người tốt để đầu thai.”

“Về phần cha Sa Sa, người đàn ông đó đã bán con gái mình cầu vinh, chính mình nghiện cờ bạc liên lụy người nhà, tôi để lại cho Diêm vương gia một tờ giấy nhỏ, đề nghị nhập súc sinh đạo.”

Hai hồn ma đã chê't từ lâu cuối cùng cũng đi vào vòng luân hồi.

Còn có một cái linh hồn sống, cần xử lý.

Trong phòng bệnh của bệnh viện thành phố, một người phụ nữ lẳng lặng nằm ở đó.

Dì ấy là nữ nhân viên giao hàng.

Bệnh viện xác nhận đã chê't não nhưng vẫn còn sót một hơi tàn ở dương gian, có lẽ vì trong lòng còn có chuyện không buông xuống được.

Quý Chiêu bước tới.

Hứa Tiểu Nhiễm đứng từ xa, nhìn thấy người phụ nữ bất tỉnh đang rơi nước mắt.

Sau đó, linh hồn hoàn toàn tách khỏi thể xác và bước vào vòng luân hồi.

Quý Chiêu đi tới bên cạnh Hứa Tiểu Nhiễm.

Hứa Tiểu Nhiễm nhẹ giọng hỏi hắn: “Anh đã nói gì với người phụ nữ đó?”

“Tôi chỉ nói với bà ấy một số sự thật.” Quý Chiêu nói, “Tôi nói mình đã gặp con gái bà ấy, Sa Sa, đó là một cô gái rất đáng yêu.”

“Trước khi Sa Sa đi đầu thai, cô ấy đã nhờ tôi gửi bà ấy một lời nhắn.”

“Sa Sa nói, cô ấy không oán hận mẹ, ngược lại, cô ấy vẫn rất yêu mẹ, cũng biết mẹ yêu cô ấy.”

“Những năm tháng bị nhốt trong phòng, cô ấy rất sợ hãi, nhưng rồi không sợ nữa.”

“Bởi vì cô biết mẹ đang ở trong hành lang cùng cô.”

“Nếu có kiếp sau, cô ấy nguyện ý lại làm con gái của mẹ.”

(Hết)
 
Back
Top Bottom