Tâm Linh TỪNG BƯỚC NỞ HOA SEN

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
248689788-256-k643363.jpg

Từng Bước Nở Hoa Sen
Tác giả: jolenetruong
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Trong tập này chỉ có bốn mươi bảy bài kệ.

Mỗi bài là một bài thơ, cho nên các bài kệ cũng có thể được gọi là thi kệ.

Những bài kệ này có công năng nuôi dưỡng ý thức và nuôi dưỡng chánh niệm.

Sử dụng chúng trong một thời gian, bạn sẽ thấy có sự biến đổi trong cuộc đời bạn.

Dần dần bạn sẽ có chánh niệm trong mỗi tư thế và động tác trong ngày.

Bạn sẽ thấy bốn mươi bảy bài kệ trong đây chỉ là những bước đầu của nếp sống tỉnh thức.

- Thích Nhất Hạnh Tags: bìnhyênhoasenjolenetruongsưônglàngmaithichnhathanhthichnhathanh​
 
Từng Bước Nở Hoa Sen
MỤC LỤC


Lời đầu sách

1.

Thức dậy

2.

Mở cửa sổ

3.

Quơ dép

4.

Vặn nước

5.

Rửa tay

6.

Súc miệng, chải răng

7.

Vào nhà vệ sinh

8.

Mặc áo

9.

Tắm

10.

Soi gương

11.

Rửa chân

12.

Nghe chuông

13.

Vào thiền đường

14.

Ngồi xuống

15.

Điều thân

16.

Điều tức

17.

Tê chân đổi cách ngồi

18.

Chắp tay chào

19.

Ca ngợi Bụt

20.

Dâng hương

21.

Mở kinh (1)

22.

Mở kinh (2)

23.

Dọn nhà vệ sinh

24.

Quét tước

25.

Dọn thiền đường

26.

Đổ rác

27.

Cắt hoa

28.

Cắm hoa

29.

Thay nước bình hoa

30.

Đốt nến

31.

Cúng hương

32.

Bật đèn

33.

Lặt rau

34.

Làm vườn

35.

Trồng cây

36.

Khen Bụt

37.

Tưới cây

38.

Thiền hành

39.

Uống trà

40.

Nâng bát cơm

41.

Thỉnh chuông

42.

Hồi hướng và phát nguyện

43.

Điện thoại

44.

Nổ máy xe

45.

Nhìn bàn tay

46.

Mở truyền hình

47.

Tưới cây trong chậu
 
Từng Bước Nở Hoa Sen
LỜI ĐẦU SÁCH


Những bài kệ trong tập này đã được thực tập tại Làng Mai trong mùa Hè năm 1984.

Thiếu nhi cũng như người lớn đã chép tay các bài kệ này để học thuộc lòng.Ta chỉ thực tập được các bài kệ sau khi ta đã thuộc lòng chúng.

Khi nâng chén trà lên chẳng hạn, nếu ta có ý thức thì tự khắc bài kệ sau đây đến với ta một cách tự nhiên:Chén trà trong hai tay

Chánh niệm dâng tròn đầy

Thân và tâm an trú

Bây giờ và ở đây.

Mà sở dĩ bài kệ đến với bạn một cách dễ dàng và tự nhiên là vì bạn đã thuộc lòng nó.

Bạn không cần học thuộc lòng một lần tất cả các bài kệ.

Trước hết bạn học thuộc lòng một vài bài mà bạn ưa thích.

Rồi từ từ học thêm một bài, rồi một bài khác.

Trong tập này chỉ có bốn mươi bảy bài kệ.

Mỗi bài là một bài thơ, cho nên các bài kệ cũng có thể được gọi là thi kệ.Những bài kệ này có công năng nuôi dưỡng ý thức và nuôi dưỡng chánh niệm.

Sử dụng chúng trong một thời gian, bạn sẽ thấy có sự biến đổi trong cuộc đời bạn.Dần dần, bạn sẽ có chánh niệm trong mỗi tư thế và động tác trong ngày.

Bạn sẽ thấy bốn mươi bảy bài kệ trong đây chỉ là những bước đầu của nếp sống tỉnh thức.Ngày xưa tại các thiền viện ở Việt Nam, cuốn Tỳ Ni Nhật Dụng Thiết Yếu do thiền sư Độc Thể biên tập là cuốn sách đầu tiên mà các thiền sinh được học.

Sách này gồm khoảng năm mươi bài kệ, một số do tác giả sáng chế, một số trích từ kinh Hoa Nghiêm.

Sách đã từng được dịch nhiều lần ra chữ Nôm và chữ quốc ngữ.

Thiền sinh cũng học thuộc lòng các bài kệ ấy để mà thực tập.Tại sao ta không sử dụng những bài kệ ấy mà lại sáng tác những bài thi kệ khác?Lý do có nhiều.

Trước hết sách không còn được hiện đại, đời sống bây giờ khác với đời xưa nhiều, trong sách không có những bài kệ dùng trong các sinh hoạt mới như lái xe hơi hoặc khi nói điện thoại,...

Lý do thứ hai là phần lớn những bài kệ trong sách có tính cách ước lệ và trừu tượng.

Lý do thứ ba là sách hơi mang nặng màu sắc Mật giáo.

Tuy nhiên các bài thi kệ mới đã thừa hưởng được tinh thần và đường hướng của các bài kệ cũ.

Thêm vào đó, những thi kệ trên tay bạn có tính cách thực dụng hơn, cụ thể hơn, hiện đại hơn và đem lại cho ta nhiều niềm vui khi ta thực tập.

Những bài thi kệ mới vừa là chánh niệm vừa là thi ca, rất thích hợp với truyền thống Thiền.

Sách này có thể vừa được dùng trong thiền môn để thay thế cuốn Tỳ Ni Nhật Dụng Thiết Yếu vừa được dùng trong cuộc sống hằng ngày ngoài xã hội.

Xin các bạn trong khi thực tập, nếu thấy có những câu những chữ nào có thể thay đổi cho hay hơn thì ghi lại và gửi cho tác giả hoặc nhà xuất bản, để kỳ in sau, các bài kệ được toàn mỹ.

Nếu bạn có sáng tác những bài thi kệ thì cũng xin gửi về với lời bình giải.

Mỗi bài thi kệ trong tập sách này đều đã được bình giải.

Tác giả đã viết những lời bình giải này theo sự yêu cầu của một số hành giả đã từng thực tập lại Làng Mai.Rất mong tập thi kệ này trở nên một người bạn thân của quý vị.

- Thích Nhất Hạnh
 
Từng Bước Nở Hoa Sen
1. THỨC DẬY


Thức dậy miệng mỉm cười

Hăm bốn giờ tinh khôi

Xin nguyện sống trọn vẹn

Mắt thương nhìn cuộc đời

Mở đầu ngày bằng một nụ cười, phải chăng đó là thái độ khôn ngoan của người biết sống?

Nụ cười đây là nụ cười ý thức và quyết tâm muốn sống hăm mươi bốn giờ trong tỉnh thức, trong an lạc.

"Ta đã để bao nhiêu ngày của ta trôi qua trong quên lãng?", "Ta đã làm chi đời ta?".

Bạn hãy chiêm nghiệm đi.

Bạn hãy tìm cho ra bản chất của nụ cười.

Bản chất ấy, phải chăng là sự giác ngộ?

Nhưng làm sao để nhớ mà mỉm cười vào đúng lúc thức dậy?

Bạn có thể treo một dấu hiệu trên đỉnh màn, hoặc ở trần nhà, hoặc bất cứ nơi nào mà hễ mở mắt ra khi thức dậy là bạn nhìn thấy.

Dấu hiệu đó có thể là một cành cây, một chiếc lá, một bức vẽ hay một nét chữ.

Sau này quen rồi, bạn không cần đến những phương tiện ấy nữa.

Nghe chim hót hoặc thấy một tia nắng xuyên qua cửa sổ, bạn cũng đã có thể mỉm cười.

Câu "Mắt thương nhìn cuộc đời" được lấy từ kinh Pháp Hoa, phẩm Phổ Môn nói về Bồ tát Quán Thế Âm.

Nguyên văn là "Từ nhãn thị chúng sinh", lấy con mắt từ bi để nhìn mọi loài.

Bạn nên nhớ rằng có hiểu mới thương.

Vì vậy bạn phải thường xuyên đặt mình vào xương da và hoàn cảnh của người khác mới có thể hiểu được họ.

Thương là một quá trình học hỏi và thực tập.

Bản chất của thương cũng là bản chất của giác ngộ, đồng thể với bản chất của nụ cười.

Chúc bạn một ngày an lạc và thanh tịnh.

*****

Ngay sau khi đánh xong phần này, tôi nghĩ ngay đến nhánh hoa oải hương khô được tặng từ một người.

Nhánh hoa ấy vẫn nằm ngay ngắn trong chiếc hộp xinh, mỗi khi thấy tôi đều mở hộp ra và hít hà, tinh thần ngay lập tức trở nên thoải mái.

Từ giờ, tôi sẽ treo nhánh hoa ấy lên chiếc đèn ngủ đầu giường, dù trước khi đi ngủ hay sau khi thức dậy, đều có thể nhìn thấy mà mỉm cười!
 
Từng Bước Nở Hoa Sen
2. MỞ CỬA SỔ


Mở cửa nhìn pháp thân

Đời mầu nhiệm không cùng

Lòng dặn lòng tỉnh thức

Dòng nước tâm trong ngần

Buổi sáng thức dậy mở cửa sổ để nhìn cảnh vật bên ngoài.

Hãy liệu chừng, cảnh vật ấy cũng chính là nội tâm của bạn!

Không khí ban mai mát lạnh, sương mai có thể đang còn, và mặt trời có thể đang gửi tới cửa sổ bạn mấy tia nắng.

Bạn là bạn, nhưng bạn cũng là cảnh vật ấy, bởi vì bạn có pháp thân.Pháp thân là gì?

Ban đầu pháp thân chỉ có nghĩa là giáo pháp của Bụt.

Trước khi nhập diệt, Bụt nói với các môn đệ: "Chỉ có nhục thân của ta tan ra chứ pháp thân của ta vẫn ở lại với quý vị mãi mãi".

Trong truyền thống Đại Thừa, chữ pháp thân (Dharmakaya) dần dần mang ý nghĩa tâm của Bụt, rồi bản thể của vạn hữu, rồi chân như.

Tất cả mọi hiện tượng như: tiếng chim hót, tia nắng ấm, đám mây trắng, cành trúc xanh,...

đều là biểu hiện của pháp thân.

Hoá thân Bụt (Nirmanakaya) cũng là một biểu hiện của pháp thân.

Đó là cuộc đời của Thích Ca Mâu Ni.Bạn cũng là một biểu hiện của pháp thân.

Vì vậy bạn cũng cùng một bản chất với mọi nhiệm mầu trong vũ trụ.Mở cửa sổ mà nhìn được vào pháp thân thì bạn sẽ thấy đời mầu nhiệm vô cùng.

Bạn muốn duy trì cái thấy ấy để ngày hôm nay của bạn được đẹp đẽ và an lạc, cho nên bạn tự dặn nên để lòng tỉnh thức.

Sống được suốt ngày trong chánh niệm, trong tỉnh thức thì tâm bạn là một dòng nước trong không vương vấn phiền não.
 
Từng Bước Nở Hoa Sen
3. QUƠ DÉP


Đặt chân trên mặt đất

Là thể hiện thần thông

Từng bước chân tỉnh thức

Làm hiện lộ pháp thân

Bài kệ này cũng có thể được sử dụng trong giờ thiền hành.

Thần thông là những phép lạ, không phải bay trong hư không hoặc đi trên mặt nước mới là thực hiện phép lạ.

Phép lạ là sự tỉnh thức.

Bước những bước chân tỉnh thức trên mặt đất, ta có thể thấy được tất cả những mầu nhiệm của sự sống.

Bước được những bước như thế, bạn làm cho pháp thân hiển lộ.

Đó là thần thông.

Trong khi quơ chân tìm đôi dép, bạn có đủ thì giờ để đọc bài kệ này.*****

Trong tiềm thức, chúng ta cứ cho rằng phải cải lão hoàn đồng, trường sinh bất tử... mới gọi là phép lạ.

Từ đó, vô tình chúng ta xem nhẹ những sự việc đang xảy ra trong cuộc sống thường ngày, xem nhẹ cả những cảm xúc của chúng ta, để mỗi ngày trôi qua đều buồn bực, vô nghĩa.

Vậy thì hãy thực tế, hãy bước đi một cách thức tỉnh, vui vẻ và chấp nhận, để mỗi ngày đều là một ngày vui, một ngày mầu nhiệm.
 
Từng Bước Nở Hoa Sen
4. VẶN NƯỚC


Nước từ nguồn suối cao

Nước từ lòng đất sâu

Nước mầu nhiệm tuôn chảy

Ơn nước luôn tràn đầyNước từ đâu mà về tận nhà bếp, phòng tắm và phòng rửa mặt của ta, điều đó ta có biết nhưng ta cứ quên hoài.Nhờ nước mà có rau trái, nhờ nước mà có sự sống.

Thân ta cũng làm bằng nước hơn bảy mươi lăm phần trăm.

Nước có phải là một vị Bồ tát nuôi sống muôn loài, và ơn đức của nước đối với ta có phải là luôn luôn tràn đầy?

Đọc bài kệ xong rồi vốc nước rửa mặt, bạn sẽ thấy làn nước trong hơn, mát hơn và mầu nhiệm không cùng.
 
Từng Bước Nở Hoa Sen
5. RỬA TAY


Múc nước để rửa tay

Xin nguyện cho mọi người

Có đôi bàn tay khéo

Gìn giữ Trái đất nàyĐất giữ gìn nước.

Nước làm cho đất sống.

Nước đến với ta như thông điệp của đất.

Trái đất xinh đẹp của chúng ta đang lâm nguy.Chúng ta đang làm khô cạn những kho tài nguyên của Trái đất, làm ô nhiễm sông hồ, biển cả, tiêu diệt môi trường sinh hoạt của nhiều loài.

Chúng ta lại đã làm ra bao nhiêu vũ khí nguyên tử có thể đủ sức tiêu diệt mấy mươi lần Trái đất.

Nền văn minh của chúng ta có thể bị tiêu diệt nay mai vì sự ngu si, niềm sợ hãi và lòng căm thù của chúng ta đối với nhau.

Bạn hãy nhìn lại hai bàn tay bạn dưới vòi nước chảy.

Chúng ta có đủ sáng suốt và khôn khéo để giữ gìn và bảo vệ Trái đất xinh đẹp của chúng ta không?
 
Từng Bước Nở Hoa Sen
6. SÚC MIỆNG, CHẢI RĂNG


Chải răng và súc miệng

Cho sạch nghiệp nói năng

Miệng thơm lời chính ngữ

Hoa nở tựa vườn tâmTa có nhiều thứ kem để chải răng cho miệng vừa sạch vừa thơm.

Nhưng nếu ta không tu tập chính ngữ thì miệng của ta vẫn không thơm như thường.

Ngạn nữ có câu "anh nói thối lắm", nghĩa là những lời nói của anh không có tính cách dịu hiền, ngọt ngào và xây dựng, trái lại còn có tính cách chua ngoa, độc ác, vu cáo và xuyên tạc.

Lời nói có thể xây dựng một thế giới an lạc trong đó mọi người tin cậy và thương yêu nhau.

Lời nói cũng có thể tạo chia rẽ, căm thù và làm sụp đổ tất cả mọi hy vọng.

Chính ngữ là lời nói đẹp đẽ và phù hợp với sự thật.

Giới luật của dòng tu Tiếp Hiện có điều thứ chín nói về chính ngữ như sau:"Không nói dối để mưu cầu tài lợi và sự kính phục.

Không nói những lời gây chia rẽ, căm thù, không loan truyền những tin mình không biết là có thực.

Không phê bình và lên án những điều mà mình không biết chắc.

Nguyện tập nói những lời chân thật, có giá trị xây dựng sự hiểu biết và hoà giải.

Nguyện can đảm nói ra sự thật về những tình trạng bất công dù hành động này có thể mang lại những đe doạ cho sự an thân của mình".Ta hãy thực tập chánh niệm và chỉ nói những lời đẹp đẽ, chân thực, thương yêu và xây dựng.

Đó là những bông hoa thơm nuôi nấng trong vườn tâm mà ta hái tặng mọi người.
 
Từng Bước Nở Hoa Sen
7. VÀO NHÀ VỆ SINH


Không nhơ cũng không sạch

Không bớt cũng không thêm

Trí tuệ Ba La Mật

Không có pháp nào trênSống là chuyển hoá không ngừng.

Tất cả mọi vật nương vào nhau dể tồn tại.

Thân tâm an trú trong chánh niệm thì khi đốt một lò trầm, tâm ta cũng thanh tịnh mà khi đi vào nhà vệ sinh, tâm ta cũng thanh tịnh.

Chấp nhận cuộc đời là chấp nhận cả sinh lẫn diệt, cả còn lẫn mất, cả vui lẫn buồn.

Tâm kinh dạy ta rằng nhìn thấy được thực tướng của vạn hữu thì không còn thấy có sinh có diệt, có thêm có bớt, có nhơ có sạch, có sắc có không.

Đó là chân lý đã khiến Bồ tát Quán Tự Tại thoát ra được mọi khổ đau và ách nạn.Mỗi ngày đọc tụng Tâm kinh bạn có quán chiếu những vĩ đại trong ấy không, hay chỉ đọc tụng ngâm nga kinh như một bản lễ nhạc tầm thường?

Bát Nhã (Prajna) có nghĩa là trí tuệ giác ngộ.

Ba La Mật (Paranita) có nghĩa là có năng lực đưa ta qua bờ bên kia, nghĩa là bờ giải thoát.

Giải thoát khỏi ngu muội, sợ hãi và những khổ đau do ngu muội và sợ hãi gây ra.

Trí tuệ Bát Nhã thường được miêu tả như mẹ đẻ ra chư Bụt, cho nên kinh nói rằng không có pháp gì cao hơn nữa.

*****

Tôi có duyên với Bát Nhã Tâm Kinh tính đến giờ đã gần hai tháng.

Tại sao lại là "có duyên"?

Vì tôi không tự tìm đến kinh, chỉ là một cách ngẫu nhiên mà tôi lưu về máy và nghe mỗi ngày.

Sau này tôi mới có cơ hội hiểu ra kinh Bát Nhã vĩ đại đến thế nào.

Nếu bạn hỏi tôi, có thấy thay đổi gì sau khi nghe kinh hay không?

Tôi sẽ nói là "có".

Và nếu bạn hỏi tôi, thay đổi cụ thể như thế nào, thì tôi sẽ "không trả lời được".

Nghe có vẻ mông lung chăng?

Không, rất thực tế đấy ạ, vì bạn sẽ cảm nhận được chính bạn và cuộc sống xung quanh bạn sẽ thay đổi, một cách tự nhiên mà không hề gượng gạo.

Nếu bạn muốn biết rõ hơn, bạn phải tự tìm câu trả lời rồi, vì cuộc đời tôi và cuộc đời bạn hoàn toàn khác nhau, không ai hiểu và cảm nhận cuộc đời của bạn chính xác hơn chính bản thân bạn!
 
Từng Bước Nở Hoa Sen
8. MẶC ÁO


Cơm ngày hai bữa ơn cày cấy

Áo mặc bốn mùa nghĩa dệt mayBài kệ này lấy từ ca dao Việt Nam ra.

Nguyên văn: "Cơm ngày ba bữa cha cày cấy, áo mặc bốn mùa mẹ vá may".

Thời này cha ta ít cày cấy mà chỉ đi mua gạo ngoài chợ về, còn mẹ ta thì cũng ít vá may mà chỉ mua áo may sẵn hoặc đặt thợ chuyên môn làm.

Vì vậy hai chữ ân và nghĩa đã được đưa vào thay thế cho nghĩa thêm rộng..

Người tu quán niệm trước khi ăn thường tìm về nguồn gốc các thực phẩm và khi khoác áo lên người cũng thường hay tìm về nguồn gốc của y phục mình đang mặc.
 
Từng Bước Nở Hoa Sen
9. TẮM


Không sinh cũng không diệt

Không trước cũng không sau

Trao truyền và tiếp thọ

Pháp giới tính nhiệm màuMỗi khi tắm ta lại có dịp nhìn lại hình hài của ta, hình hài do cha mẹ trao truyền.

Ta dùng hai tay để kỳ cọ từng ngón chân và từng cổ tay.

Ta hãy để thì giờ trong khi tắm mà quán niệm về hình hài và tâm thức của chúng ta.Nói về trao truyền và tiếp thọ thì ta phải nghĩ ai là người trao truyền, ai là kẻ tiếp thọ và trao truyền vật gì cũng như tiếp thọ vật gì.

Nghĩ cho chín thì người trao truyền và người tiếp thọ là một, người tiếp thọ và với vật tiếp thọ cũng là một, và ta đi đến nhận thức: người trao truyền và người tiếp thọ là một.

Nói một cách khác, không hề có sự trao truyền và tiếp thọ.

Nếu các bạn chưa thấy điều này, bạn hãy chiêm nghiệm đi.

Nhìn vào bàn tay, nhìn kỹ vào bàn tay, bạn thấy có cha, có mẹ, có ông bà, có tổ tiên, có dòng họ.

Tất cả đều có mặt, có mặt trong hiện tại.

Bạn là họ.Họ chưa bao giờ chết, lý do đơn giản là vì họ có mặt trong hình hài của bạn.

Như vậy cũng có nghĩa là bạn chưa bao giờ sinh ra cả, bởi vì sinh có nghĩa từ không mà trở thành có.

Mà bạn đã vô sinh thì làm sao bạn có thể diệt mất được.

Vì vậy bạn là bất sinh và bất diệt.

Tâm Kinh Bát Nhã chỉ cho bạn thấy điều ấy.

Bạn quán niệm cho tới khi nào có được một cái thấy thực tiễn về sự thực này thì bạn thoát được sinh tử.

Cái thấy thực tiễn không phải là cái thấy bằng lý luận của trí năng.

Thấy đây là thấy với tất cả con người của ta, như khi ta nhìn một trái anh đào trong lòng bàn tay ta, ta thấy ngay đó là trái anh đào, không cần phải suy luận và ức đạt gì hết.Đại trượng phu phải thân hành đi bằng cửa chính để ra khỏi sinh tử.

Quán vô ngã là đi bằng cửa chính, rộng rãi thênh thang.Pháp có nghĩa là vật.

Pháp giới nghĩa là muôn vật, là lĩnh vực của tất cả các pháp.

Pháp giới tính là bản thể của vạn hữu.

Nó không sinh, không diệt, không trước, không sau.

Bạn không phải là "sinh sau đẻ muộn".

Bạn là thực tại vượt ra ngoài không gian và thời gian.

Thấy được điều đó là bạn thành công.*****

Chép đến đây, tôi bắt đầu mông lung rồi.

Có phải những kiến thức diễn giải từ bài kệ này quá phức tạp rồi chăng?

Nhưng sau cùng, vẫn có thể đơn giản mà hiểu rằng, con người chúng ta, không sinh không tử, linh hồn của chúng ta luôn tồn tại từ kiếp này qua kiếp khác, vì là linh hồn nên không bao giờ mất đi mà cũng không bao giờ được sinh ra, linh hồn là bất tử.

{những suy nghĩ này của tôi xuất phát một phần từ đúc kết sau khi đọc quyển "Kiếp nào ta cũng tìm thấy nhau" của Brian Weiss}
 
Back
Top Bottom