Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Từ Côn Đồ Đến Thần Tượng: Chuyển Sinh Đến Chương Trình Sinh Tồn

Từ Côn Đồ Đến Thần Tượng: Chuyển Sinh Đến Chương Trình Sinh Tồn
Chương 270: Center



Sự cân bằng của thế giới đã bị phá vỡ.

Mọi người biết khoảnh khắc mang tính biểu tượng trong Miss Universe khi MC nhầm lẫn tên hoa hậu năm 2017 ấy không?

Vâng, June vẫn hy vọng điều gì đó như thế sẽ xảy ra.

June ngồi ở ghế đầu tiên, trên đỉnh của hình tam giác.

Trong khi đó, Casper và Zeth ngồi bên dưới anh, hai thế lực không thể ngăn cản trong suốt chương trình.

June ngồi đó, gương mặt trong trạng thái đông cứng.

Anh vẫn còn nghe thấy giọng nói của Minho văng vẳng trong tâm trí mình từ một lúc trước.

"Center của nhóm ra mắt là....June!"

Lần thứ hai trong đêm, đám đông im lặng. Tuy nhiên, tiếng hét trở nên chói tai khi họ cuối cùng cũng xác địnhchính xác - June đã giành được vị trí đầu tiên.

June không tin vào tai mình, cánh tay mạnh mẽ của ai đó ghì chặt lấy anh vào lồng ngực.

Zeth vỗ lưng anh và thì thầm vào tai anh. "Chúc mừng anh. Anh xứng đáng."

Đôi mắt June mở to, và tâm trí anh hỗn loạn. Xứng đáng? Không? June chắc chắn không xứng đáng!

- HAHAHA trời ơi, tôi khóc mất. Mọi người có thấy bi cảm của cậu ấy không?

- Sao trông June giống táo bón thế?

- Anh chàng ni đúng là vừa may mắn vừa xui xẻo. Sao mình lại thấy anh ta không muốn giành vị trí đầu tiên thế nhỉ?

- Ờ, nếu cậu ấy không muốn thì Zeth có thể trở thành Center. Tôi thậm chí còn không biết June sẽ xoay xở thế nào trong tương lai đây.

Jia và bạn bè vui mừng hét lên trên ghế như thể đó là ngày tận thế.

Jihyun đứng dậy khỏi ghế, che miệng vì sốc, nước mắt trào ra. Tuy nhiên, khi nhận ra chồng mình đang nhìn bên cạnh, cô nhanh chóng lau nước mắt và vỗ tay với nụ cười vui sướng.

"Wooh! Tiến lên, June." Jihyun reo lên như lời động viên một người cố vấn dành cho học trò của mình.

Jordan cũng không thể ngồi yên trên ghế. Trong tâm trí anh, Zeth là Center vĩnh cửu của mùa giải Rising Stars này. Cậu ấy dẫn đầu trong tất cả các nhiệm vụ!

Sau đó, đột nhiên, thực tập sinh June này đến và vượt qua cậu ta với tốc độ thần thánh.

Minjun và bà cũng nhìn nhau với đôi mắt mở to và ngạc nhiên. Họ đã đi tìm thầy xem trong vài ngày và đặt lễ cho anh, không ngờ rằng June có thể vươn lên đứng nhất.

"Đại ca của tôi đó!" Jangmoon là hét, nhảy dựng lên trên ghế.

Casper cũng cười tươi khi tên của June được công bố là Center. Anh vẫn khá cay đắng khi bản thân kết thúc ở vị trí thứ 3, nhưng Zeth cũng bị đánh bại thì cũng công bằng mà.

Không gian tràn ngập bầu không khí vui mừng, hạnh phúc. Tuy nhiên, bản thân Center không khỏi nghĩ mình thực sự bất hạnh.

Mắt June giật giật khi Zeth phát biểu. Anh không thể nghe thấy gì ngoài tiếng nói của trách nhiệm.

Trở thành Center có nghĩa là trở thành tâm điểm chú ý. Không giống như Lâm Chí, June không phải là kẻ nghiện sự chú ý.

Hiện tại, biểu diễn đã mang lại niềm vui vô bờ bến trong lòng anh. Tuy nhiên, vị trí Center không chỉ đơn thuần là biểu diễn.

Tất nhiên, khi ở trong một nhóm nhạc thần tượng, anh phải tham gia vào những công việc khác. Tuy nhiên, Center chắc chắn phải tất bật hơn thế!

June. 'Trời ơi, tệ quá!’

Tuy nhiên, anh không có thời gian để suy nghĩ miên man vì Minho đang gọi tên anh. Chỉ đến lúc đó, June mới nhận ra Zeth không còn ở bên cạnh mình nữa và đã ngồi xuống cạnh Casper.

"Và Center đáng yêu của chúng ta có thể phát biểu trước tất cả các Stars của chúng ta không?" Minho mỉm cười tự hào.

June thực ra là thực tập sinh đầu tiên không có công ty quản lý ra mắt với tư cách là Center trong Rising Stars. Anh cảm thấy mình không đủ tỉnh táo để nói bất cứ điều gì.

Tuy nhiên, khi nghĩ đến những người đã ủng hộ mình cho đến bây giờ, anh quyết định ít nhất cũng phải có một bài phát biểu tử tế.

June tạm thời nuốt lòng tự hào của mình và nói từ trái tim. "Khi tôi suy ngẫm về hành trình này, có một điều rõ ràng. Tôi đã không lường trước bất kỳ điều gì khi lần đầu tiên bước vào thế giới sinh tồn của thần tượng."

Vâng, bởi vì anh ấy chỉ mong đợi được ra mắt, không phải trở thành Center! June hắng giọng. "Tôi không chắc mình sẽ trở thành thần tượng như thế nào, tôi cũng không có bất kỳ khát vọng lớn lao nào. Mục tiêu ban đầu của tôi chỉ đơn giản là hoàn thành các nhiệm vụ và vượt qua thử thách.”

“Tôi vẫn nhớ chiếc mặt nạ mèo hồng của mình - người bạn đồng hành đáng tin cậy đã giúp tôi che giấu những biểu cảm trên khuôn mặt có thể khiến tôi bị loại ngay từ đầu cuộc thi."

Đám đông và các thực tập sinh cười khúc khích.

"Nhưng có điều gì đó đã thay đổi, tôi tìm thấy sự ủng hộ từ các thực tập sinh. Tôi bắt đầu giúp đỡ và tìm kiếm sự giúp đỡ từ những người khác, hình thành nên những mối quan hệ mà tôi không bao giờ nghĩ là có thể. Không chỉ là sống sót nữa... mà là cùng nhau phát triển."

Jaeyong. ‘Mình sẽ không khóc đâu.’

"Trong quá trình đó, tôi thấy thỏa mãn khi tạo ra những sân khấu chạm đến trái tim người xem. Niềm vui khi biểu diễn, sự kết nối với khán giả và những ước mơ chung là những điều mà tôi trân trọng sâu sắc."

Chắc là phần kết của bài phát biểu. Đó là điều mà June đã cẩn thận viết ra vào đêm qua, ngay cả khi anh không chắc mình có ra mắt hay không.

Tuy nhiên, anh vẫn tiếp tục nói ra suy nghĩ của mình trước khi bản thân có thể dừng lại. June muốn nói với ai đó... một người có lẽ không thể lắng nghe. Anh muốn nói những lời này với chính mình, hoặc với Choi Joon-ho.

June hiện tại muốn đáp lại những lời Choi Joon-ho đã nói với bản thân tương lai của mình. "Với bản thân quá khứ, tôi đã không bỏ cuộc. Chúng ta đã trưởng thành, chúng ta đã học hỏi và chúng ta đã gặp gỡ bạn bè trong quá trình này. Tôi hy vọng mình đã làm cậu tự hào."

"Chúng ta đã làm được... bất chấp mọi khó khăn." June mỉm cười, nhìn lên trần nhà trong suốt của mái vòm.

Từ góc nhìn của mình, anh thấy những vì sao và một trong số chúng lấp lánh hơn những vì sao khác.

"Và khi tôi đứng đây hôm nay, tôi muốn cậu biết rằng: công sức của cậu không phải là vô ích. Cảm ơn cậu, bản thân tôi trong quá khứ, vì đã không bao giờ bỏ cuộc. Đây là chiến thắng của chúng ta.”

‘Chúng ta đã làm được, Joon-ho.’ June thì thầm.

Sau đó, anh thoát vai khỏi trạng thái cảm xúc của mình, trông có vẻ hơi ghê tởm với những lời vừa nói.

June cúi đầu thật sâu trước khi tiến đến chiếc ghế cao nhất. Anh được chào đón bằng tiếng vỗ tay vang dội, và khi June nhìn đồng đội từ góc nhìn của mình trên đỉnh tháp, anh cuối cùng cũng nhận ra - Đây rồi. June cuối cùng cũng ra mắt.

"Vẫn chưa kết thúc đâu, mọi người ạ. Bởi vì chúng ta vẫn còn một thành viên nữa trong nhóm ra mắt!"

Đúng vậy, vẫn chưa kết thúc. June nhìn những thực tập sinh còn lại trên sân khấu hình tròn, ánh mắt trở nên nghiêm nghị.

Vị trí thứ 8.
 
Từ Côn Đồ Đến Thần Tượng: Chuyển Sinh Đến Chương Trình Sinh Tồn
Chương 271: Thành viên cuối cùng



"Phong bì đã được chuyển thành công." Jo nói một cách tự mãn, giọng nói tràn đầy sự phấn khích.

Hắn ngồi chỗ được các nhân viên Mintellect được phân công, nheo mắt nhìn sân khấu, thể hiện sự hài lòng của mình.

"Tuyệt vời lắm Jo. Cậu đã hoàn thành rất tốt." Trong một góc tối của hậu trường, Lão Hổ mỉm cười thỏa mãn ngồi dựa vào ghế, khóe môi cong lên nụ cười gian tà.

Ngay trước mặt ông ta, Tony theo dõi cảnh quay qua màn hình vẫn là một đồng phạm kiên định và trung thành.

Ông ta mỉm cười, xác nhận giai đoạn quan trọng của kế hoạch đã bắt đầu. Nụ cười của Lão Hổ nở rộ hơn khi tưởng tượng đến sự thành công trong kế hoạch lớn sắp tới.

Đêm nay, một bước đệm ổn thỏa đã được sắp đặt sẵn - Lâm Chí sẽ ra mắt.

Đúng lúc này thứ hạng của June vừa được gọi, Lão Hổ tò mò theo dõi thực tập sinh tóc hồng. Đây là thực tập sinh mà Lâm Chí không thích.

Ông ta đã theo dõi chương trình chặt chẽ vì Lâm Chí nên cũng hiểu tại sao Lâm Chí lại dè chừng với cậu ta như vậy.

June có vẻ là kiểu người được ban tặng sức hút tự nhiên, một người sinh ra để trở thành tâm điểm chú ý. Những kiểu người như vậy chắc chắn rất khó chịu.

Tuy nhiên, vì thực tập sinh tóc hồng này lại lọt vào nhóm ra mắt, còn trở thành Center của nhóm, Lâm Chí cũng cần phải học cách hòa hợp với anh ta, hoặc ít nhất là giả vờ.

June nhìn về phía trước những thực tập sinh chưa được gọi còn lại. Anh vẫn không thể tin rằng mình đã ra mắt với tư cách là Center chỉ vài phút trước, nhưng anh quyết định bỏ qua suy nghĩ đó vì một sự kiện quan trọng sắp diễn ra... chắc chắn là quan trọng hơn cả vị trí Center của mình.

"Tôi sẽ công bố ba ứng cử viên cho vị trí cuối cùng trong đội ra mắt!" Minho tuyên bố, âm nhạc phía sau anh ấy thậm chí còn leo thang hơn nữa.

- Trời ơi, cho người ta hy vọng rồi dập tắt hy vọng. Khó chịu vô cùng!

- Tôi sẽ chợp mắt một lát. Gọi tôi dậy khi mọi thứ kết thúc nhé.

- Tôi không biết nên cổ vũ cho ai nữa. Vẫn còn rất nhiều thực tập sinh tài năng.

- Tôi ghét cái kiểu công bố này kinh khủng...

June r*n r* dựa lưng vào ghế. Anh luôn thấy bức bối với phân đoạn này của chương trình. Tại sao lại gọi 3 thực tập sinh khi chỉ có 1 người cuối cùng được ra mắt?

Gieo cho 2 thực tập sinh kia hy vọng sai lầm - một thứ gì đó để níu giữ trong khoảnh khắc trước khi hoàn toàn xóa tan hy vọng đó.

Thật tàn nhẫn. Thực ra thì Azure vẫn luôn tàn nẫn như vậy.

"Sehun!" Minho tuyên bố, thực tập sinh "anh cả" trong cuộc thi phải che mặt. Những thực tập sinh khác cũng quay sang anh, ngạc nhiên.

Sehun chưa bao giờ tiến gần đến vị trí ra mắt, trong thâm tâm thì anh đã từ bỏ rồi. Tuy nhiên, bây giờ, anh không muốn gì hơn ngoài việc ra mắt và sống với ước mơ của mình. Sehun bước lên một bước, nước mắt trào ra lấp lánh.

"C-Jay!" Minho công bố cái tên thứ hai khiến người xem một lần nữa sửng sốt.

"Tôi á?" C-Jay chỉ vào mình với vẻ không tin nổi. Hai ứng cử viên đầu tiên không phải là dự đoán ban đầu; thành thật mà nói, June sẽ không phiền nếu một trong hai người có mặt trong nhóm..

"Và cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng - Lâm Chí!"

Minho lớn tiếng nói. Lin Zhi tiến lên một bước, một nụ cười tự mãn trên khuôn mặt. So với hai người kia, có vẻ như anh ta đã mong đợi được gọi tên.

Ánh mắt của Lâm Chí khóa chặt vào June, hắn nhanh chóng mỉm cười thân thiện, giơ ngón tay cái lên với vị trí trung tâm mới đăng quang một cách tinh tế.

June nằm chặt tay trong sự thất vọng, sau đó anh liếc nhìn Minjun. Đứa trẻ nhỏ dường như cũng trong tình trạng tương tự như anh vậy, và điều đó khiến June lo lắng.

Bố thằng bé đã sửa rồi, phải không?

- Tôi không thể chọn. Tôi cũng không bình chọn cho ba người này. Ai là người giỏi nhất trong số họ vậy?

- Daeho à, anh đã làm việc chăm chỉ! Em cũng không biết nên cổ vũ cho ai ngay bây giờ.

- C-Jay, hãy ra mắt đi! Tính cách của anh ấy sẽ là sự bổ sung tuyệt vời cho nhóm, đặc biệt là trong các chương trình tạp kỹ.

- Tôi không nghĩ C-Jay sẵn sàng ra mắt cùng nhóm. Cậu ấy thiếu tài năng đáng kể so với những người còn lại. Đừng hiểu lầm tôi. Tôi thích cậu ấy như một thực tập sinh! Nhưng nếu chúng ta đang nói về kỹ năng thì Sehun xứng đáng hơn.

- Không ai xứng đáng hơn Lâm Chí. Anh ấy hiện cũng đang ở hạng 5, vì vậy anh ấy chắc chắn sẽ vào được.

- Tôi cũng nghĩ vậy : (. Trước đây tôi khá thích Lâm Chí. Hừm, bây giờ lại không muốn anh ấy vào nhóm nữa?

Minho nhìn vào ba thực tập sinh phía trước. Anh cũng không thể đoán được ai sẽ vào nhóm, nhưng anh cũng có một thực tập sinh mà mình đang âm thầm ủng hộ. Minho luôn là một người hâm mộ những kẻ yếu thế mà.

Anh mở phong bì, nín thở lấy ra tấm thiệp cứng cáp, trên đó có tên của thực tập sinh xếp hạng cuối cùng.

Khi đọc thầm tên trên tấm thiệp, lông mày của Minho giật giật, cảm thấy hơi thất vọng. Đúng như mong đợi, đó không phải là người mà Minho đang ủng hộ. Có lẽ anh ấy cảm thấy quá hy vọng vào một chương trình hiếm khi có điểm bất ngờ.

Đôi khi, mọi thứ diễn ra như mong đợi. June đã cho anh hy vọng - vì một người không có công ty quản lý thực sự đã ra mắt với tư cách là Center. Tuy nhiên, lần này anh ấy có lẽ đã đặt hy vọng quá cao.

Cố gắng hết sức để thông cáo nghe có vẻ phấn khích hết mức có thể, Minho đưa micro lên môi. Dòng suy nghĩ ngắn ngủi đã kéo dài hơn tưởng tượng, và hầu như mọi người trong hội trường và trong phần bình luận đã nguyền rủa anh.

- Minho, tôi đang cầu nguyện cho công việc tương lai của anh vì rất nhiều người đang chống lại anh ngay lúc này.

- Làm ơn, đã hơn ba phút rồi. Hãy chấm dứt nỗi đau khổ này đi.

- MINHO, CHỈ CẦN THÔNG BÁO THÔI MÀ.

- Anh sẽ không bao giờ có vợ đây đấy.

Minho hắng giọng và mỉm cười. "Tôi sẽ thông báo thực tập sinh xếp hạng cuối cùng."

Lâm Chí vô thức tiến lên một bước: "Thành viên cuối cùng của đội ra mắt là..."
 
Từ Côn Đồ Đến Thần Tượng: Chuyển Sinh Đến Chương Trình Sinh Tồn
Chương 272: Khởi đầu mới



Mọi người có nhớ khoảnh khắc Hoa hậu Hoàn vũ mà June đang chờ đợi không? Có lẽ vẫn chưa quá muộn, mặc dù nó không liên quan trực tiếp đến anh nhưng June vẫn hy vọng. Ngay khi sự căng thẳng đạt đến đỉnh điểm, một người nào đó trong ban tổ chức lại bước lên chặn thông báo của Minho.

- What the f*ck? Ai thế?

- Sao họ lại dừng Minho lại giữa lúc thông báo? Không thể đợi một chút sao?

- Tôi phát điên lên mất thôi.

- Người kia là ai thế?

"Ba?" Minjun mở to mắt khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc quay lại sân khấu. Người đàn ông trung niên nhanh chóng đưa cho Minho một phong bì mới, cầm lấy phong bì cũ rồi lê bước rời khỏi sân khấu.

'Là ba.' Minjun cười thầm. Thằng bé hình như còn thấy ba mình nháy mắt với cậu trước khi rời sân khấu, nụ cười của thằng bé thể hiện sự thắng thế hơn bất kì ai.

Trong khi đó, Jo đang ngồi thư giãn trên ghế lại đứng thẳng dậy khi nhìn thấy sếp tổng trên sân khấu.

'Tại sao?'. Điện thoại của Jo reo lên một thông báo; hắn cứng người, sợ hãi nhìn tin nhắn từ người lạ. Anh ta không biết tại sao sếp lại lên sân khấu hay ông ta đã đưa cho Minho thứ gì, nhưng Jo không có cảm giác tốt về điều đó.

Hắn run rẩy mở điện thoại và nhấp vào email mới nhất. Có lẽ tin nhắn của người đàn ông bí ẩn kia sẽ tốt hơn. Bởi vì ngay lúc này, giữa buổi biểu diễn, Jo đã nhận được một lá thư chấm dứt hợp đồng từ sếp.

Jo nhìn xung quanh, hy vọng có thể thoáng thấy người đàn ông đáng kính đó, nhưng có vẻ như ông ta đã biến mất vào không khí. Trong một giây, hắn nhìn vào mắt người đàn ông bí ẩn mà mình đã giao dịch bất hợp pháp kể từ đầu cuộc thi, thầm hỏi chuyện gì đang xảy ra.

Nhưng có việc quan trọng hơn, hắn cần tìm sếp ngay bây giờ.

Lão hổ cau mày khi đồng phạm rời đi. Tuy nhiên, ông vẫn ung dung theo dõi vì đã tính toán sòng phẳng xong xuôi.

"Xin lỗi vì đã làm phiền." Minho hắng giọng.

"Tôi sẽ thông báo ngay đây." Anh mở phong bì, lông mày nhướng lên ngạc nhiên ngay khi nhìn thấy chữ cái đầu tiên. Sau đó, Minho mỉm cười.

"Chúc mừng, Sehun! Cậu là thành viên cuối cùng của đội ra mắt."

Sehun cảm thấy tai mình ù đi khi tên mình được xướng lên. Tuy nhiên, cậu không phải là người duy nhất.

Lâm Chí tiến thêm một bước nữa, sẵn sàng lao lên sân khấu kim tự tháp và giành lấy danh hiệu của mình nhưng nhanh chóng dừng lại khi Sehun rời hàng bước đi, vượt qua và bỏ lại hắn trong bóng tối.

Tony gần như ngã xuống ngay khi tên của Sehun được công bố. Sau đó, anh liếc nhìn Lão Hổ. Người đàn ông Trung Quốc đó biến mất không còn một dẫu tích.

Tony lạnh sống lưng. Có nghĩa là hắn sẽ không được chia phần sao?

Sehun bước đến sân khấu hình kim tự tháp, bảy thành viên khác chào đón anh bằng nụ cười rạng rỡ. Đây rồi. Đây là đội của họ. Với những giọt nước mắt lăn dài trên má, anh quay mặt về phía khán giả và run rẩy cầm lấy micro từ khán đài.

"Là tôi đây, Sehun." Cậu mở lời, giọng nói ngay lập tức vỡ òa.

- Tôi chưa bao giờ bỏ phiếu cho anh chàng này, nhưng cậu ấy xứng đáng.

- Vui quá đi. Sehun rất hợp với nhóm nhạc mới.

- Sehun, từ giờ em sẽ là fan của anh!

Có rất nhiều người vui mừng về kết quả. Tuy nhiên, bên cạnh những người ủng hộ, cũng có rất nhiều người hâm mộ tức giận vì thực tập sinh mà họ yêu thích không thể ra mắt.

- Không có cáo buộc gian lận à. June hạng 1? Anh ta chỉ mới với đến vị trí thứ 8 mà thôi? Liệu điều đó có thể xảy ra không?

- Jaxon không thể ra mắt? Tôi không thể chấp nhận được.

- Đ*t cái đội hình này đi. Đây hoàn toàn là những thực tập sinh được Azure yêu thích.

Sehun. "Thành thật mà nói, tôi không thể tin rằng mình có thể đạt đến vị trí này. Tôi từng nghi ngờ hành trình này, đặt câu hỏi về khả năng của bản thân: Liệu mình có thực sự xứng đáng ở đây không."

"Tuy nhiên, chính sự ủng hộ và niềm tin của các bạn đã giúp tôi tiếp tục. Các bạn đã truyền cảm hứng cho tôi, thử thách tôi và giúp tôi trở thành một nghệ sĩ giỏi hơn. Tôi cũng muốn ghi nhận những người đồng đội của mình, đặc biệt là June." Sehun liếc nhìn về phía sau mình ở chiếc ghế cao nhất. June đã rất ngạc nhiên khi được đích thân gọi tên.

"Thời gian chúng ta là một đội có thể ngắn ngủi, nhưng chúng ta đã có những sân khấu tuyệt vời nhất. Tôi rất vui vì cậu đã ra mắt với tư cách là Center. Cậu thực sự xứng đáng với điều đó."

June mỉm cười và giơ ngón tay cái lên. Tuy nhiên, sâu thẳm bên trong, anh vẫn cảm thấy không may khi trở thành trung tâm của đội.

Sehun thở dài. "Tôi có thể là người lớn tuổi nhất trong nhóm, nhưng tôi sẽ là người anh cả tuyệt vời nhất của các cậu, sẽ hướng dẫn và bảo vệ các cậu khi chúng ta tiếp tục cuộc hành trình tuyệt vời này cùng nhau."

"Khi nhìn về tương lai, tôi tràn đầy sự phấn khích. Chặng đường phía trước đã thắp sáng trái tim tôi. Tôi rất mong được chia sẻ âm nhạc, niềm đam mê và nghệ thuật của chúng tôi với các bạn. Cuộc hành trình chỉ mới bắt đầu thôi. Và chúng tôi hứa sẽ cống hiến hết mình."

Sehun kết thúc bài phát biểu của mình. Mọi thứ dường như chuyển động chậm lại khi June nhìn quanh hội trường. Những nụ cười rạng rỡ, những giọt nước mắt vui mừng và thất vọng, và những cái ôm an ủi động viên.

Đám đông bùng nổ trong tiếng reo hò điếc tai như thể đây là kết thúc được mong đợi từ lâu của một bộ phim. Tuy nhiên, June biết bộ phim còn lâu mới kết thúc.

Thực tế thì bộ phim này mới chỉ bắt đầu mà thôi.
 
Từ Côn Đồ Đến Thần Tượng: Chuyển Sinh Đến Chương Trình Sinh Tồn
Chương 273: Level-Up



Giống như trong phim ảnh, ta không thể xóa bỏ những khoảnh khắc cay đắng của cuộc sống. Trong khi những người khác vui mừng thì vẫn còn những thực tập sinh đang cố kìm nén nước mắt. Và có lẽ đó là lý do tại sao June không thể mỉm cười tự nhiên.

Một là, vì anh đã ra mắt với tư cách là Center không may mắn. Và hai là, vì June biết rằng anh sẽ không thường xuyên gặp những người bạn bè như mong muốn nữa.

Nhạc nền đầy căng thẳng giờ đã chuyển sang một bản nhạc buồn, làm dịu lại tâm trạng phấn khích của đám đông phía dưới. Tất cả họ đều quay về phía sân khấu tròn, nơi có 12 thực tập sinh trẻ tuổi đang hụt hẫng.

"C-Jay." Minho thu hút toàn bộ sự chú ý của anh.

Cậu chàng nở một nụ cười tươi nhưng vẫn có thể thấy rõ nỗi buồn dai dẳng trong đôi mắt lấp lánh ánh nước.

"Bạn có muốn nói gì với đội ra mắt không?"

Jangmoon không thể kìm được nước mắt. Ánh mắt khóa chặt vào C-Jay một lúc lâu, thực tập sinh xấu xí mà kia là thằng bạn thân nhất của mình.

Jangmoon cảm thấy... buồn. Có lẽ hai người họ không có duyên để sống với ước mơ của mình.

"Xin chào mọi người." C-Jay vẫn cố tỏ ra vui vẻ như thường lệ.

"Trước hết, tôi muốn chúc mừng đội ra mắt. Tôi biết các cậu sẽ làm được mà. Các cậu là một đội rất giỏi, và tôi chắc chắn sẽ ủng hộ mọi người trong từng bước đi. Có lẽ tôi sẽ tắt thông báo Navel một thời gian vì bản thân vẫn còn cay đắng."

"Nhưng này, có lẽ tôi sẽ vượt qua được trong một tuần sắp tới thôi." C-Jay nói đùa khiến khán giả bật cười.

"Tôi đoán là tất cả các bạn đều biết đến tôi qua tính cách vô tư lự, phóng khoáng, nhiều chuyện. Và thành thật mà nói, tôi rất vui khi được trở thành meme của chương trình cùng với Jangmoon kia." Anh chỉ vào cậu thực tập sinh đang khóc đối diện.

"Thật vinh dự khi được kể chuyện cười và mang lại tiếng cười đến cho mọi người." C-Jay chân thành bày tỏ.

"Nhưng hầu hết các bạn không biết lý do tôi tham gia chương trình này là gì. Sâu thẳm bên trong, tôi muốn trao cho mọi người thứ mà tôi không thể tự trao cho mình - hạnh phúc thực sự."

June mím môi. Anh không thể khóc.

"Nhưng có một điều vô cùng tuyệt vời đã xảy ra trong suốt chặng đường tôi tham gia chương trình này. Tôi đã tìm thấy niềm hạnh phúc ngay tại đây, với tất cả các bạn."

"Sự ủng hộ, tình bạn và tiếng reo hò đã lấp đầy khoảng trống trong trái tim tôi. Tôi có thể không có những kỹ năng mà một số thí sinh khác có, nhưng tôi có một thứ thậm chí còn vô giá hơn - tiếng cười của các bạn. Và vì điều đó, tôi vô cùng biết ơn." Anh cúi đầu.

"Tôi đoán là nghi lễ trừ tà của Jangmoon đã thành công vì nó khiến tôi bị loại." Anh cố gắng nói đùa giữa bầu không khí nghiêm túc.

"Được rồi, giờ thì tôi tới bên cậu đây, thằng bạn trù ẻo. Chúng ta hãy cùng nhau tìm kiếm ước mơ mới nhá."

Jangmoon lau nước mắt và gật đầu với người bạn của mình. C-Jay mỉm cười trong khi khán giả vỗ tay cho lòng dũng cảm của anh. June cũng vỗ tay cho người bạn của mình - một người mà anh sẽ rất nhớ.

Minho cũng mỉm cười với C-Jay, thầm cảm ơn cậu vì tất cả niềm vui mà cậu học viên đã mang đến cho chương trình.

"Lâm Chí." Minho gọi thực tập sinh bị loại kia.

"Bạn có muốn nói gì trước khi đêm kết thúc không?" C-Jay đưa micro cho Lâm Chí. Tuy nhiên, hắn ta chỉ ... đứng đó.

Không phản ứng và cứng đờ.

C-Jay và Minho cau mày khi Lâm Chí vẫn nhìn về phía trước. Có vẻ như cậu ta không thể nghe thấy gì.

Và đó là sự thực. Tai của Lâm Chí đang ù đi. Tiếng gọi tên của Sehun khi được thông báo là thành viên cuối cùng vang vọng qua lại trong tâm trí hắn. Và cho đến bây giờ, hắn vẫn chưa thể tin mình đã bị đánh bại.

Hoàn toàn bị đánh gục.

"Tôi hiểu rồi." Minho nhanh chóng chuyển hướng chủ để.

"Được rồi, vậy là kết thúc phần công bố nhóm nhạc ra mắt - thế hệ thần tượng mới sẽ khuấy đảo thế giới." Nico cười khẩy trên ghế.

"Đó cũng là những gì họ nói về nhóm của chúng ta. Chúng ta không trở nên lớn mạnh như những nhóm nhạc thần tượng từ các công ty lớn hơn." Jordan trừng mắt nhìn Nico.

"Đừng bốc hỏa nữa, anh bạn. Hãy biết ơn vì chúng ta đã được trao cho một cơ hội." Nico khoanh tay trước ngực hờn dỗi.

Thực ra, anh chỉ cảm thấy cay đắng hơn kể từ khi anh chàng June ra mắt với tư cách là Center của đội. Đáng lẽ phải là Zeth chứ! Giờ thì, Mimi trông còn thích thú hơn với anh chàng tóc hồng, nhỏ bé, yếu ớt đó hơn rồi.

Jia và Bora vẫn còn đang nức nở ôm chặt lấy nhau, nước mắt ngắn nước mắt dài. Họ không thể tin rằng những thực tập sinh mình bias đã lọt vào nhóm ra mắt.

Jia cũng không thể tin rằng June đảm nhận vị trí Center của đội! Dường như kí ức chỉ mới như hôm qua khi anh còn là một thực tập sinh vô danh với khuôn mặt được che đậy bằng một chiếc mặt nạ màu hồng mà thôi.

Minjun nhìn chằm chằm vào màn hình với đôi mắt sáng ngời, nơi có những chiếc ghế giống như kim tự tháp xếp đều lên nhau. Khi tất cả các ghế đã được lấp đầy, những ánh đèn bên dưới được thắp sáng khiến đội ra mắt trông giống như những vì sao trên bầu trời.

"Thật tuyệt." Thằng bé lẩm bẩm, mắt tập trung vào đỉnh màu hồng.

"Đêm sắp kết thúc rồi." Minho một lần nữa thu hút sự chú ý của khán giả.

"Tuy nhiên, chúng ta không thể rời đi mà không tiết lộ tên của nhóm ra mắt!" Mọi người bắt đầu bàn tán với nhau. Các nhóm nhạc thần tượng hiện tại cũng bắt đầu thảo luận về tên của họ.

"Xin hãy quay lại màn hình." Minho chỉ tay về phía sau.

"Tên của đội là..."

June mím môi tỏ vẻ chú ý. Anh biết mình xui xẻo đến mức nào. Tuy nhiên, June thầm cầu nguyện rằng tên của nhóm sẽ không bị ảnh hưởng bởi sự kém may mắn của anh.

Hình ảnh động thú vị , một thực tập sinh hoạt hình đi lên cầu thang và thu thập các ngôi sao cho đến khi cậu ta lên đến nơi. Sau đó, các chữ cái bắt đầu hình thành khi nhân vật chạm tới đỉnh tháp.

[LEVEL-UP!]

[Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ: Ngăn chặn Lâm Chí ra mắt bằng mọi giá. Các kỹ năng hiện có đã lên cấp A+.]
 
Từ Côn Đồ Đến Thần Tượng: Chuyển Sinh Đến Chương Trình Sinh Tồn
Chương 274: I know what you did



Tăng cấp? Tốt hơn nhiều so với những gì June mong đợi, cũng có lợi nếu hoạt động cũng nhóm về sau.

June tự hỏi liệu Fu có can thiệp đặt tên cho nhóm hay không. Sau đó, các chữ cái bắt đầu dịch chuyển cho đến khi chỉ còn nhìn thấy ba chữ cái. June nhướn mày, trông có vẻ ngạc nhiên thích thú.

EVE.

Minho. "Sau nhiều lần cân nhắc, các nhà sản xuất đã quyết định rằng nhóm nhạc thần tượng gồm 8 thành viên này sẽ được đặt tên là LEVEL-UP, với chữ viết tắt là EVE."

- Thực ra thì khá hay. Cũng dễ nghe nữa.

- EVE! Tui chính là fandom đời đầu đây!

- Quả là dễ nghe hơn hẳn so với BOYMYSTIC.

Nico r*n r* khó chịu sau khi tên nhóm được công bố. "Thiên vị, thật bất công."

"LEVEL-UP được chọn vì nó tượng trưng cho hành trình phát triển và tiến bộ không giới hạn của nhóm trong thế giới âm nhạc và giải trí. Nhóm buộc phải thử thách bản thân để đạt đến trình độ kỹ năng cao hơn và không có giới hạn nào mà có thể cản bước tiến của nhóm."

June như đang đắm mình trong vùng trời kỳ lạ. Đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, hay Minho đã mô tả hoàn hảo theo Fu đây?

[Tôi chỉ có mỗi người là chủ nhân mà thôi.]

Minho. "Từ viết tắt EVE mang theo mối liên hệ với mục tiêu phát triển không giới hạn của họ. EVE là sự khởi đầu... Khởi đầu của một điều gì đó mới mẻ và chưa được khám phá."

"Nó tượng trưng cho những cơ hội vô tận đang chờ đón LEVEL-UP. Giống như ngày đầu tiên của sự sáng tạo, EVE tượng trưng cho một khởi đầu mới, một cơ hội để định nghĩa lại bản thân bằng âm nhạc và tài năng."

Minho reo lớn. "Và bây giờ, xin hãy cùng chào đón nhóm nhạc thần tượng mới - EVE. Mặc dù chương trình đã kết thúc, nhưng đây chỉ là sự khởi đầu cho họ."

Âm nhạc trở nên êm dịu hơn. Các máy quay tập trung vào 8 nam thần tượng mới rực rỡ, địa điểm bùng nổ trong tiếng reo hò.

Và cứ như thế, chương trình đã kết thúc.

Quay phim tắt máy, và khán giả bắt đầu phấn khích mường tượng về tương lai.

Gia đình của các thực tập sinh không được chọn chạy lên sân khấu, an ủi những đứa con đau khổ của họ. Jangmoon lao đến C-Jay và ôm cậu, thì thầm an ủi. "Cậu đã làm việc chăm chỉ rồi."

C-Jay lắc đầu. "Chúng ta đã cùng nhau làm việc chăm chỉ."

Trong khi đó, các thành viên của EVE vẫn ngồi yên trên ghế, mọi thứ xung quanh thật kỳ lạ.

Sehun nhìn cảnh tượng trước mắt với đôi mắt ngấn lệ. Tuy nhiên, khi trung tâm tóc hồng của nhóm nhanh chóng di chuyển xuống sân khấu kim tự tháp, tất cả họ đều nhanh chóng chấn chỉnh lại.

June không muốn ngồi trên cái ghế đó nữa vì nó quá cao. Vì vậy, anh quay lại mỉm cười nhẹ nhàng với các thành viên mới của mình.

"Đi thôi?"

7 thực tập sinh còn lại mỉm cười đáp lại và gật đầu. Họ đứng dậy và rời khỏi chỗ ngồi, giờ đang được gia đình và bạn bè chào đón. June cảm thấy có ai đó ôm eo mình, anh liếc xuống và thấy Minjun đang mỉm cười rạng rỡ với anh.

June cũng vui lây, cười khúc khích với thằng bé. "Nhóc trông còn vui hơn cả anh nữa đấy."

Minjun kháy lại. "Và anh trông lại chẳng vui vẻ mấy khi ra mắt với tư cách là Center."

June bĩu môi. Đó là vì anh vẫn chưa muốn trở thành Center của nhóm thôi!

"Cháu đã làm được rồi, cháu yêu." Bà xuất hiện ngay đằng sau.

June quay lại và mỉm cười với Bà, dang rộng vòng tay để bà cũng có thể ôm cậu. Bà với đôi mắt đẫm lệ cũng đón lấy vòng tay, ôm thật chặt lấy chàng trai trẻ đẹp trai. Đôi vai anh run rẩy, tiếng cười trầm đầy yêu thương trong khi Bà vẫn đang nức nở trong ngực June.

June. "Bà ơi, tại sao bà lại khóc thế?"

Bà khịt mũi, lau nước mắt bằng chiếc khăn mùi xoa. Bà lại lặng đi một giây và mỉm cười tự hào với June. "Bà thực sự rất hạnh phúc. Không thể tin được đứa trẻ gầy gò thường ăn ở nhà chúng ta lại trở thành idol nổi tiếng rồi."

'Cháu cũng có tin được đâu.'

"Từ giờ chúng ta sẽ ít gặp nhau hơn rồi." Bà mỉm cười buồn bã, Minjun cũng chùng vai xuống.

"Cháu có rời đi đâu mà bà buồn thế. Cháu sẽ ở bên hai người suốt đời." June nói bằng giọng kiên quyết.

"Thật tệ." Minjun cố gắng che giấu sự thất vọng của mình. "Anh thực sự nên bận rộn đi, chúng ta chỉ có thể gặp nhau vào những dịp đặc biệt thôi đấy."

"Ổ, nhóc chắc chắn sẽ thích lắm, phải không?" June mỉa mai.

"Chắc chắn rồi ạ!" Minjun mỉm cười đầy tự hào. "Em sẽ quên luôn thằng anh chết dẫm kia ngay thôi."

Trong khi đó, ở góc sân khấu, Lâm Chí vẫn đang ngây ngốc. Không ai đến đón hắn trong đêm chung kết, và điều đó cũng ổn.

Dù sao thì hắn cũng không cần gia đình thực sự của mình. Tuy nhiên, khi liếc sang bên mà Lão Hổ đáng lẽ phải ngồi, hắn cau mày thất vọng.

Lâm Chí cảm thấy cô đơn... và thất bại.

Hắn vẫn chưa biết rằng kế hoạch hoàn hảo của họ đã tan tành mây khói. Người đàn ông đó người đã đưa phong bì cho Minho vào phút cuối - chắc chắn là người chịu trách nhiệm cho thất bại của hắn.

Lâm Chí tự hỏi người đàn ông đó là ai và liệu có ai đó liên quan đến tất cả những chuyện này không. Khi tiếp tục nhìn về phía xa, ánh mắt lại bắt gặp thấy đốm sáng màu hồng.

Lâm Chí tập trung vào June - người đang nhìn chằm chằm lại với một nụ cười tự mãn. Hắn nghiến răng ken két.

'Vậy ra là mày sao?'

June bước đến chỗ Lâm Chí, và lúc đó, cảm giác không gian như chỉ có hai người, tiếng ồn nền chuyển sang thành nhiễu. Lâm Chí vẫn trừng mắt với vẻ căm hận sâu sắc, nhưng June chẳng hề nao núng.

"Thì ra là mày." Lâm Chí lạnh lùng nói khi June ngồi xuống trước mặt anh.

"Mày đang nói gì vậy?" June ngây thơ hỏi.

"Mày chắc chắn có liên quan đến chuyện này. Tao đã đánh giá thấp mày rồi, nhưng nghe này: Tao sẽ không để mày thoát tội đâu."

"Thế thì phải làm sao đây ta? Tao không muốn làm hỏng chuyện lớn tiếp theo đâu, mày biết không?" June khoe khoang, ném thẳng những lời trước đây vào bản mặt cau có đối diện.

Mặt đối phương đỏ gay lửa giận, nhưng hắn vẫn giữ bình tĩnh. "Khi đã đạt được những tầm cao mới, sự sụp đổ sẽ đau đớn hơn nhiều." Lâm Chí thì thào bí ẩn, nhìn vào những người vẫn tiếp tục cổ vũ cho June.

"Thật vậy sao?" June nhìn thẳng vào mắt hắn. Lâm Chí lại đờ người ra khi giọng điệu của June thay đổi.

'Vừa rồi hắn ta giống như một người hoàn toàn khác vậy.'

June cười khẩy, tiến lại gần Lâm Chí một bước, ghé sát tai anh ta thì thầm...

"Kẻ. Giết. Người."
 
Từ Côn Đồ Đến Thần Tượng: Chuyển Sinh Đến Chương Trình Sinh Tồn
Chương 275: It's Over



Nói xong, June quay đi, bỏ lại thằng tượng đứng sững trên sân khấu.

Sau đó, anh mở điện thoại và nhắn tin cho ai đó.

June: Có thể đăng bài rồi.

Anh mỉm cười thỏa mãn, và rồi cánh tay bị Yena nắm lấy. "Các cậu phải tập trung ở phòng chờ để họp trong mười phút nữa. Nhớ thông báo với các thành viên khác."

June mở to mắt ngạc nhiên. 'Ngay bây giờ sao?'. Anh mím môi và truyền thông báo đến chỗ các thành viên của mình. Tám người họ đi đến phòng chờ đã dán tên nhóm trên cửa.

Akira. "Có nhất thiết phải họp đúng đêm đặc biệt không vậy? Ít nhất phải để chúng ta nghỉ ngơi đã chứ."

Cánh cửa mở ra, Cindy ngồi cạnh những nhà sản xuất chính trong chương trình. Cô giơ ngón tay cái lên với June, anh chỉ gật đầu.

Yejin mỉm cười hài lòng. "À, nhìn tám người bọn cậu tôi cũng thấy thoải mái hơn đôi chút."

Yena. "Đã lâu rồi công ty mới có nhóm mới và tôi chỉ mong những điều tốt đẹp nhất đến với các cậu."

Jisung ngại ngùng. "Cảm ơn các nhà sản xuất,"

"Được rồi." Yejin vỗ tay.

"Chúng ta sẽ không gặp nhau thường xuyên kể từ bây giờ vì quyền quản lý sẽ được chuyển giao cho nhóm tài năng của Azure Entertainment. Tuy nhiên, tôi có một số thông báo trước khi chuyển giao."

Các thành viên của EVE lắng nghe một cách chăm chú.

"Trước hết, xin chúc mừng. Bây giờ các cậu đã là thành viên của LEVEL-UP, một nhóm nhạc thần tượng gồm tám thành viên trực thuộc Azure Entertainment. Thời hạn hợp đồng sẽ được thảo luận khi ký kết."

Yena. "Các cậu đã biết rằng trở thành một thần tượng đòi hỏi rất nhiều hy sinh. Đó là lý do tại sao chúng tôi muốn cảnh báo trước. Các bạn sẽ không chỉ là thần tượng. Các bạn sẽ phải đối mặt với nhiều thứ hơn là biểu diễn."

"Vì vậy, hãy chuẩn bị tinh thần cho việc đó. Đặc biệt là cậu." Yena liếc nhìn June.

Anh thì thót tim sợ hãi đôi chút.

"Hy vọng là sẽ không có chuyện gì xảy ra." Yejin nhớ lại những sự cố của mùa giải trước. "Các cậu sẽ có thể quảng bá một cách yên bình trong ít nhất hai năm. Vì vậy, hãy cố gắng hết sức để không vướng vào bất kỳ vụ bê bối nào."

Sehun giơ tay. "Đặc biệt là the three D's."

Yena. "Đúng vậy. Đừng bao giờ quên quy tắc này: Hẹn hò, m* t** và Lái xe khi say rượu (Dating, Drugs, Driving under the Inluence). Ba điều này chắc chắn sẽ làm hoen ố danh tiếng của một nhóm nhạc."

June lắc đầu không tin. Thật kỳ lạ khi hẹn hò lại được xếp vào hành vi phạm tội của một thần tượng. Vâng, thế giới giải trí vốn chẳng bao giờ có khái niệm khoan nhượng với những thần tượng hẹn hò.

Cindy nói thêm. "Chỉ là những lời nhắc nhở nhanh mà thôi. Bây giờ các cậu có thể ngủ một giấc thật ngon. Ngày mai, cả nhóm sẽ có mặt tại Azure Entertainment, nơi các cậu sẽ được hướng dẫn chuyên sâu hơn. À, nhớ mang theo đồ dùng cá nhân nhé."

June. " sao?"

Cindy cười khúc khích. "Xem nào, tôi không rõ lắm nhưng có lẽ tất cả tám người sẽ sống chung với nhau!"

Jisung và Casper phấn chấn hơn bao giờ hết trong khi June cảm nhận được nỗi kinh hoàng tràn ngập huyết quản.

"Tuyệt!" Akira reo lên.

*****

Lâm Chí bước vào căn hộ sang trọng, đóng sầm cửa lại. Không khí thoang thoảng mùi rượu whisky và khói thuốc lá, Lão Hổ đang ở bên trong.

"Tôi đã bảo cậu không được xông vào khi chưa được phép rồi mà." Một giọng nói trầm vang lên.

Lâm Chí dừng lại, nhưng vì cơn giận đã lên đến đỉnh điểm, hắn bật đèn và nhìn thẳng vào đôi mắt giận dữ của Lão Hổ.

Lâm Chí vẫn còn run rẩy. "Quân Hạo... Vừa rồi tôi nhìn thấy Quân Hạo."

Lão Hổ nhíu mày, chỉnh lại tư thế. "Cậu điên rồi. Chỉ có Chúa mới biết gã đó bị phân hủy như thế nào. Hắn sẽ không bao giờ sống lại được."

Lâm Chí gào lên. "Hắn biết hết tất cả. Tên June kia biết ta giết người, hắn biết chúng ta giết người đấy!"

Lão Hồ nhìn Lâm Chí, chăm chú đánh giá tính chân thực. Ông ta khẽ cười, cuối cùng biến thành tiếng cười lớn.

"Nhóc điên rồi nhóc ạ. Tôi định mắng cậu vì vào đây mà không xin phép, nhưng tôi tha cho cậu vì câu chuyện cuời này."

Lâm Chí bực bội. "Tôi đang nói nghiêm túc đây. Tôi không rõ thằng June có thông tin như thế nào, nhưng hắn ta biết rõ! Ánh mắt gã đó nhìn chằm chằm tôi y hệt với ánh mắt Quân Hạo khi anh ta biết tôi đã làm sai cái gì đó. Tôi không phát điên đâu."

"Lâm Chí." Lão Hổ bình tĩnh nói. "Đừng để quá khứ bao phủ lấy hiện tại. Đó chính xác là điều hắn muốn. Tôi không tin một thực tập sinh thần tượng lại có thể thao túng một thành viên băng đảng như cậu."

"Tôi nói sự thật mà." Lâm Chí nhẹ giọng bào chữa.

Lão Hổ. "Được, tôi cũng đang nói tình hình thực tế thôi. Đừng để hắn ta làm phiền cậu. Lâm Chí bây giờ cần phải tỉnh táo hơn. Lòng tự trọng là lý do khiến cậu không ra thể mắt tối nay đấy."

Lâm Chí. "Là lỗi của tôi à? Mọi thứ đều được lên kế hoạch kĩ lưỡng. Sự ra mắt của tôi sẽ có lợi cho hai ta. Nhưng ông đã rời bỏ vị trí, ông để tôi tự xoay sở một mình."

Lão Hổ nhấp một ngụm rượu whisky. "Đó là vì tôi biết giới hạn của mình... Người đưa phong bì lúc đó chính là chủ nhân của Mintellect."

Lâm Chí sững sờ. "Chủ nhân? Vậy thì ông ta có biết thứ hạng của tôi bị hoán đổi không?"

Lão Hổ chỉ gật đầu xác nhận.

Lâm Chí ngồi thụp xuống. "Làm sao ông ta biết được?"

Lão Hổ. "Chúng tôi không biết. Nhưng may mắn là chỉ có Jo bị bắt quả tang. Chắc ta sẽ gặp rắc rối lớn hơn nếu họ phát hiện ra cậu có liên quan đến việc gian lận kết quả."

"Vậy ra đó là lý do tại sao ông không làm gì cả?" Lâm Chí cười khẩy.

"Nhưng vẫn chưa kết thúc đâu, đúng không? Chúng ta vẫn có thể chiến đấu. June không thể là thực tập sinh đứng đầu được." Hắn ta nói lảm nhảm, nghe có vẻ điên rồ.

"Chúng ta sẽ tìm ra bằng chứng đạp đổ nó, rồi dùng nó để phá hủy nhóm mới ra mắt tối nay. Tôi... tôi không thể chịu đựng được khi nhìn cái nhóm rác rưởi kia thành công. TÔI KHÔNG THỂ!"

"Lâm Chí." Lão Hồ bình tĩnh, nhấm nháp nốt lượng whisky còn lại.

"Kết thúc rồi."

Cơ thể hắn cứng đờ, đôi mắt trống rỗng vô vọng nhìn về đằng trước.

"Kết thúc rồi."
 
Từ Côn Đồ Đến Thần Tượng: Chuyển Sinh Đến Chương Trình Sinh Tồn
Chương 276: Hiện tại



Lâm Chí. "Ông...có ý gì? Bọn ông không định phản công sao? Tôi cần phải trở lại EVE."

Lão Hồ thở dài, lấy điện thoại ra đưa cho Lâm Chí xem.

Lão Hổ. "Chắc cậu chưa xem cái này."

Lâm Chí nheo mắt lại, nhìn vào bài đăng mà Lão Hổ đang nhắc đến. Hắn trố mắt kinh hãi, tay cầm điện thoại âm thầm run rẩy.

Âm lượng điện thoại được chỉnh lên mức cao nhất, khung cảnh trong đó chính là lúc hắn được Lão Hổ giúp đỡ trong nhiệm vụ sản xuất nhạc.

Lâm Chí. "Tôi tưởng ông xóa mấy thứ này rồi cơ mà?"

Lão Hổ. "Thấy chưa? Kết thúc rồi. Cậu không thể là thành viên của nhóm đó nữa. Hãy biết ơn vì đây là điều duy nhất họ vạch trần."

Lâm Chí cau mày khi nhìn người tải lên. "Cái thằng răng thỏ này là thằng nào thế?"

Lâm Chí trơ mắt nhìn Lão Hổ đang cười nắc nẻ. "C-Chúng ta phải làm sao bây giờ? Chúng ta chỉ từ bỏ thôi sao?"

Ông ta ngừng cười, nhìn Lâm Chí bằng ánh mắt vô hồn. Chàng trai trẻ rùng mình quay đi chõ khác, không thể giấu được sự sợ hãi.

Lão lạnh lùng lên tiếng. "Từ bỏ sao? Bỏ cuộc chỉ dành cho người chết thôi."

Lâm Chí. "Nhưng ông đã nói mọi chuyện đã kết thúc rồi mà."

Lão xác nhận. "Kết thúc rồi."

"Sự nghiệp của cậu ở EVE đã kết thúc. Tuy nhiên, đó không phải là cách duy nhất để tìm được cặp tài liệu."

"Mọi chuyện chỉ kết thúc... tạm thời thôi."

*****

[Thống kê hiện tại:

- Vocal: A+

- Dance: A+

- Visual: A+

- Rap: A+

- Leadership: A+

- Music Production: A+]

June nằm liệt trên giường, mắt hướng lên trần nhà phủ đầy bụi. Tâm trí thì mệt mỏi rã rời nhưng tâm trí thì mãi không thể thả lỏng. Thay vào đó, những sự kiện ngày hôm nay cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí June.

Cho đến tận bây giờ, anh vẫn tự hỏi liệu mọi thứ có phải là sự thật không. June cuối cùng cũng hoàn thành được nhiệm vụ mà anh đã nỗ lực hết mình - mục tiêu được ra mắt.

June ngồi phắt dậy, nói lớn. "Này, Fu."

"Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ. Điều đó có nghĩa là tôi sẽ trở lại cơ thể ban đầu của mình ngay bây giờ phải không?"

Trái tim anh hơi nhói đau, tâm trí mường tượng lại khoảng thời gian bắt đầu chặng hành trình khó tin. Mặc dù bản thân lại cố gắng phủ nhận cảm giác đó thì việc biểu diễn vẫn là điều June thích. Và có lẽ, chỉ có lẽ, việc trở thành June thú vị hơn là trở thành Quân hạo.

[...]

June. "Khi nào các người cho tôi gặp Mei đây? Tôi có thể gặp em gái mình sau khi ra mắt mà." Tuy nhiên, June vẫn luôn muốn gặp em gái chỉ để chắc chắn rằng con bé vẫn ổn.

[Chủ nhân sẽ gặp lại em gái mình sau khi hoàn thành mục tiêu chính.]

June. "Được rồi, tôi hoàn thành xong mục tiêu rồi, tôi đã ra mắt rồi. Cậu đã giữ con bé an toàn, đúng không?"

[Fu tất nhiên phải giữ chữ tín với chủ nhân rồi. Tất cả đều là một phần của hợp đồng. Tuy nhiên, chủ nhân vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ.]

June cau mày, lông mày nhíu lại. "Vậy là sao? Tôi đã ra mắt rồi."

[Fu xin chân thành chúc mừng chủ nhân vì điều đó. Tuy nhiên, đó không phải là mục tiêu chính.]

June vẫn im lặng, hồi tưởng lại lần đầu tiên anh gặp Fu.

[Tiêu đề của hệ thống là: Trở thành một thần tượng hàng đầu (Become A Top Idol). Hãy tiếp tục làm việc chăm chỉ cho đến khi chủ nhân hoàn thành mục tiêu chính này.]

Mắt June giật giật, nhìn ánh nhìn vào phần trên cùng của giao diện người dùng. Thật vậy, tiêu đề ngay trên cùng là: Trở thành một thần tượng hàng đầu.

[Trở thành Center đồng nghĩa với việc chủ nhân đã tiến gần hơn một bước đến mục tiêu chính rồi.]

June đột nhiên vơ lấy cái gối gần mình, đập thẳng nó vô mặt. Hy vọng cái đập này sẽ khiến anh ngất xỉu và quên đi sự bực bội khó chịu. Tuy nhiên, cuối cùng, sự bực bội đó đã tan biến, June hét lên vào chiếc gối cứng.

"Đúng là điên rồi! Tôi cũng đã đạt đến trình độ tối đa rồi. Tôi còn có thể làm gì nữa để trở thành thần tượng hàng đầu chứ?"

June tiếp tục phàn nàn. "Tôi thậm chí không muốn trở thành Center! Anh chàng Jordan đó nói trong hầu hết các cuộc phỏng vấn của họ. Anh ta thậm chí không thể ngủ vào ban đêm với khối lương công việc đó cơ mà."

Có vẻ như cuối cùng June cũng có thể xả hết những gì mình đã kìm nén trên sân khấu.

"Tôi thậm chí không biết phải làm gì nữa. Tôi vẫn cần phải thu dọn đồ đạc và chuyển đến một căn hộ dành cho tám người. Cái mùi chết tiệt đó chắc chắn sẽ kinh khủng lắm đó."

June càu nhàu. "Rồi chủ nhà vẫn đòi tôi trả tiền thuê nhà cho phần còn lại của tháng này mặc dù ngày mai tôi sẽ chuyển đi! Tại sao vẫn phải bỏ tiền mua đống nước lã mà mình không uống chứ. Bây giờ, tôi phải mặt dày xin tiền Bà đây này."

"Được rồi, ít nhất thì bảo vệ mới đã lưu video của Lâm Chí và đăng nó lên mà không yêu cầu gì cả. Nhưng dù sao thì, đây có lẽ là một trong những ngày đen đủi nhất trong cuộc đời tôi. Làm thế quái nào mà tôi lại ra mắt với tư cách là Center của đội chứ?"

Tai không nghe, tâm không phiền. Fu phớt lờ lời trì triết của June và tiếp tục giải thích về nhiệm vụ tiếp theo. [Lần này, nhiệm vụ sẽ không tự động xuất hiện và cần phải tìm kiếm.]

June dừng lại khi nhìn thấy chỉ dẫn mới của Fu. "Tìm kiếm?"

[Nhiệm vụ sẽ xuất hiện ở những địa điểm khác nhau. Nếu cần nâng cấp gấp, chủ nhân cần tìm kiếm những nhiệm vụ này. Tuy nhiên, lưu ý rằng các nhiệm vụ sẽ không xuất hiện ở cùng một địa điểm.]

[Một địa điểm = một nhiệm vụ.]

Tuyệt. Giờ thì mọi chuyện còn phức tạp hơn nữa.

Về cơ bản, June đang chơi phiên bản đời thực của trò chơi điện tử đã trở nên phổ biến cách đây vài năm - trò mà mọi người bận rộn săn lùng những sinh vật xấu xí đó ở nhiều địa điểm khác nhau. (Pokemon hay sao í)

[Các nhiệm vụ tăng cường và nhiệm vụ phụ vẫn sẽ tự động xuất hiện.]

Ít nhất thì vẫn còn mấy cái đó.

[Chúc chủ nhân may mắn. Fu rất mong được thấy chủ nhân trở thành một thần tượng hàng đầu.]

[Đừng đi chệch khỏi con đường của mình. Hãy luôn ghi nhớ rằng: sự an toàn của em gái ngài đang bi đe dọa nếu chủ nhân chống lại hệ thống.]

June thở dài chấp nhận thất bại. Anh không thể làm gì được, June vẫn phải trở thành nô lệ của Fu một lần nữa. Ít nhất thì lần này cũng không quá tệ vì anh đã tìm thấy niềm vui khi biểu diễn.

June càu nhàu. "Được rồi. Tôi sẽ cố gắng."

[Tuyệt! Fu rất trông đợi vào sự hợp tác với chủ nhân trong tương lai.]

[Bây giờ bắt đầu giai đoạn hai của nhiệm vụ: Trở thành thần tượng hàng đầu - Chinh Phục Thế Giới bằng Tài Năng (Conquer the world with your talent)!]
 
Từ Côn Đồ Đến Thần Tượng: Chuyển Sinh Đến Chương Trình Sinh Tồn
Chương 277: Feet



Thum thủm. Khắp nơi đều thoáng thoảng mùi hôi chân, mồ hôi néc và quần áo ẩm ướt lâu ngay.

Chỉ mới hai ngày kể từ khi EVE bắt đầu sống chung và June cảm thấy như mình đang sống trong địa ngục.

Mọi thứ không tệ như thế khi họ sống trong ký túc xá của Azure, hoặc có lẽ là vì tồn tại máy quay. Và bây giờ, các anh chàng được tự do làm bất cứ điều gì họ muốn.

June sắp bùng lổ đến nơi rồi. Sống với 8 người đàn ông thực sự là một trải nghiệm quá mức kinh khủng. Có khi anh nghĩ mong cuộc sống khó ở này nên đổ lên đầu Lâm Chí thì tốt hơn.

Anh thở dài và dọn dẹp đống bừa bộn tối qua, cố gắng đánh thức cả nhóm dậy vì hôm nay phải đến công ty sớm.

"Đại ca." Jisung bước ra khỏi phòng tắm. "Chúng ta không đi luôn sao?"

June thở phào nhẹ nhõm khi thấy Jisung. Trong tám người đàn ông ở đây, ngoài anh ra chắc có mỗi Jisung và Ren là những kẻ sạch sẽ có thể tin tưởng được.

June. "Cậu gọi bọn họ dậy đi. Hôm nay chúng ta phải kí hợp đồng rồi."

Jisung gãi gãi sau đầu. "Em đã thử rồi. Nhưng bọn họ vẫn cứ cà thượt cà thượt ra, 5 phút, 10 phút, 15 phút, một tí nữa..."

June thở dài một hơi, anh chịu đủ rồi.

June đổ đầy một cốc nước lạnh. Từng người một. Anh hắt từng cốc, từng cốc một vào mặt mỗi người không thương tiếc.

Giống như hiện tượng domino, một loạt tiếng hét vang lên trong phòng ngủ kí túc, nhưng June không hề để ý đến tiếng kêu của họ.

"Đến giờ dậy rồi." Anh nói một cách hờ hững nhưng vẫn lớn tiếng.

Jaeyong r*n r* nhìn đồng hồ. "Đại ca ơi, còn sớm mà."

June nghiêm nghị. "Cậu đã từng là thần tượng rồi. Cậu biết rõ lịch trình sau này còn khắc nghiệt hơn. Giờ thì, nhấc mông lên và mặc quần áo vào ngay. Chúng ta cần phải đến công ty."

Jaeyong mím môi, ngồi dậy. Thành thật mà nói, Rising Stars vừa hút cạn từng chút năng lượng cuối cùng của họ, sự mệt mỏi từng chút được cởi bỏ.

Cả đám thậm chí không còn năng lượng để dỡ hành lý và dọn dẹp ký túc xá. Tuy nhiên, họ miễn cưỡng đứng dậy và bắt đầu chuẩn bị.

*****

"Ơn dời! Những ngôi sao lớn tiếp theo của chúng ta đây rồi!" Người đàn ông trung niên với đường chân tóc lùi hiên ngang ngồi ghế chào đón những vị khách trẻ.

Ông Ong là Tổng giám đốc điều hành của Azure Entertainment.

Azure được chia thành 4 doanh nghiệp - Azure Entertainment, Azure Broadcasting Station, Azure Foods và Azure Electronics.

Rising Stars trực thuộc Azure Broadcasting Station. EVE sẽ trực thuộc Azure Entertainment - do Ông Ong làm Tổng giám đốc điều hành.

Các công ty con khác cũng có những Tổng giám đốc điều hành khác nhau, công ty này chỉ là một phần của một tập đoàn lớn hơn đặt trụ sở ở nước ngoài. Tóm lại, Azure là một hệ thống cực kỳ phức tạp.

Ông Ong rê ghế đến phía trước bàn họp. Ông bị tự ti về chiều cao, vì vậy hiếm khi thấy ông đứng dậy.

EVE đã gặp ông ngay sau ngày debut, nhưng chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi. Bây giờ, nhóm sẽ giải quyết những gì cần thiết cho lần ra mắt mới và những hoạt động trong tương lai.

"Ngồi xuống nào, những ngôi sao lớn của tôi." Ông Ong nịnh nọt họ.

Các thành viên của EVE ngượng ngùng ngồi xuống. Họ đều không muốn ngồi cạnh ông Ong, vì vậy June không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ngồi vào chỗ trống đó.

Những nhân viên khác cũng có mặt nhưng họ chỉ ghi chép và chụp ảnh sự kiện quan này.

"Hôm nay là một ngày rất quan trọng. Bây giờ chúng ta sẽ xem xét hợp đồng của các cậu và những bước chuẩn bị quan trọng trước khi nhóm chính thức ra mắt. Các bạn sẽ chuyển cái này cho chúng tôi chứ?" Ông Ong đưa cho Zeth một tập hồ sơ.

Zeth gật đầu và chuyển nó cho các thành viên khác. June nhanh chóng lấy một tập hồ sơ có tên anh trên đó.

"Chúng ta bắt đầu thôi." ông mở tập hồ sơ ra.

June xem qua điều khoản. Sau đó, anh dừng lại khi nhìn thấy cụm từ - "Và tất cả mọi công việc sẽ chỉ xoay quanh năng lực của một thần tượng."

June lắc đầu. 'Khởi đầu của một trò chơi săn mồi'.

Tuy nhiên, thấy các thành viên khác không ý kiến, June cũng không nói gì. Anh còn tưởng mình sẽ làm rất nhiều thứ râu ria vớ vẩn mặc dù bản thân chỉ là một thần tượng.

"Tất cả các tác phẩm của nhóm cần được ban quản lý cấp trên xem xét trước khi phê duyệt."

"Điều đó có nghĩa là các cậu không thể tự ý chấp thuận bất kỳ hợp đồng quảng cáo thương hiệu, hợp đồng diễn xuất hay bất kỳ công việc nào khác nằm ngoài sự quản lý của chúng tôi."

Các thành viên thần tượng tân binh gật đầu.

"Và thời hạn hợp đồng của các cậu sẽ là 3 năm." Ông lật đến trang cuối cùng.

June nhướn mày ngạc nhiên. 3 năm?

Thường thì là 2 năm. GIRLS' EVOLUTION chỉ nhận được hợp đồng 2 năm và tan rã ngay sau đó.

BOYMYSTIC ban đầu cũng được ký hợp đồng 2 năm. Tuy nhiên, vì nhóm đã làm tốt hơn mong đợi, nên họ đã được gia hạn thêm 2 năm.

Nhóm nhạc thất bại từ mùa trước cũng chỉ được gia hạn 2 năm.

Có vẻ như ban quản lý cấp cao đã nhìn thấy tiềm năng EVE sẽ trở thành một trong những nhóm nhạc thần tượng K-Pop lớn nhất của thế hệ mới, vì vậy họ quyết định gia hạn hợp đồng lâu hơn.

"Các cậu có câu hỏi nào không?" Ông Ong gập bản hợp đồng lại.

Sau vài giây

"Không có câu hỏi nào sao?"

Ông ta hào hứng. "Vậy thì, ký hợp đồng đi."

Jisung là người ký đầu tiên, những thành viên khác cũng nhanh chóng kí theo theo.

June nhìn họ và thở dài trước khi ký tên mình vào hợp đồng. Trước khi anh đóng hồ sơ lại, một nhân viên đã nhanh tay giựt từ giấy mới kí trong phút mốt về phía sau.

"Yay!" Ông Ong phấn khích vỗ tay thật to.

"Chào mừng đến với Azure, các chàng trai của tôi. Và chủ đề tiếp theo... Công ty đã lập tài khoản mạng xã hội của nhóm rồi. Các cậu sẽ có buổi phát trực tiếp vào tối nay."

"Sau buổi phát trực tiếp, các cậu sẽ thảo luận xem ai sẽ trở thành Leader và tên fandom của mình. À, trước tất cả những điều đó, chúng ta cũng sẽ thảo luận về các tài khoản mạng xã hội cá nhân cũng như nghệ danh của các cậu. Nghệ danh của các cậu cần phải chỉnh sửa lại."

Ông Ong nói liên mồm mà không có dấu hiệu mọc da non. Từng đợt phun sương tích tụ lại trên bàn họp.

June rất khó chịu, nhìn chằm chằm vào những bong bóng trắng trên khóe miệng ông ta. Chúng làm anh mất tập trung một chút khỏi khối lượng công việc mà họ cần phải làm.

"Chúng ta cần giải quyết những vấn đề đó cho đến ngày mai. Ngày kia các cậu cần gặp các nhà sản xuất mini-album đầu tiên của cậu. EVE sẽ nghe một loạt bài hát và chọn ca khúc chủ đề."

Akira. "Khoan đã, mọi chuyện diễn ra nhanh quá. Đừng nói với tôi là chúng ta sẽ ra mắt ngay đấy nhé."

"Ổ, không phải ngay đâu, đừng lo lắng." ông Ong mỉm cười khiến các thần tượng thở phào nhẹ nhõm.

"Vào ngay tháng sau thôi!"
 
Từ Côn Đồ Đến Thần Tượng: Chuyển Sinh Đến Chương Trình Sinh Tồn
Chương 278: Nghệ danh



Tám thành viên của EVE căng thẳng nhìn chằm chằm vào hư không, họ cảm thấy áp lực về khối lượng công việc sẽ phải làm trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.

Casper. "Trời ạ, chúng ta đã ký cái gì thế ? Họ thậm chí còn ngược đãi loài mèo nữa kìa!" Casper nâng tay về phía June.

June trừng mắt lại một lúc rồi cũng buông xuôi, thở dài thất bại.

Sự trở lại trong vòng chưa đầy một tháng nghe có vẻ bất khả thi rồi. Tuy nhiên, Azure sẽ cố gắng biến điều đó thành hiện thực... ngay cả khi việc đó quá sức với các nghệ sĩ của họ.

Sehun cổ vũ. "Này! Ít nhất thì bây giờ chúng ta cũng là idol, đúng không? Và nhóm ta sẽ có buổi biểu diễn trực tiếp đầu tiên! Không phải rất thú vị sao?"

Akira. " Chắc vậy. Em mong đợi được gặp lại fan lắm rồi."

Đúng lúc đó, cánh cửa mở ra.

Ông Ong (vẫn dính chặt mông xuống ghế) vào cùng một người mới lạ mặt - một người đàn ông khoảng 30 tuổi bước vào phòng với nụ cười nhẹ.

Ông Ong. "Tôi không thể giới thiệu cậu ấy với mọi người sớm hơn. Đây là Lee Chul, quản lý của EVE từ hôm nay."

June quan sát người đàn ông có vẻ ngoài ngây thơ đó rồi cúi đầu tỏ lòng tôn trọng.

Chul giao tiếp bằng mắt với mọi người, chào họ bằng nụ cười rạng rỡ. Tuy nhiên, khi anh ta quay qua nhìn June thì chỉ gật đầu nhẹ đi cùng nụ cười nhạt hoách.

Lông mày June nhíu lại, nhưng anh bỏ qua vì có thể chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Ông Ong. "Tôi vẫn còn nhiều việc phải làm nên Chul sẽ chỉ bảo các cậu trước khi buổi live trực tiếp".

Ngay khi ông Ong rời khỏi phòng, Chul hăng hái ngồi xuống ghế. "Tôi là một fan hâm mộ lớn của chương trình các cậu đó. Tôi có thể xin chữ ký Zeth và Casper được không? Thật đáng tiếc khi Jaxon và Jinsol không có ở đây."

Zeth và Casper nghệt mặt gượng gạo một lúc, nhưng họ vẫn ký tặng.

"Cảm ơn nhiều." Người quản lý mới hào hứng bỏ chữ ký của họ vào túi.

Chul quay lại chế độ chuyên nghiệp. "Trước tiên, tôi sẽ bắt đầu quản lý tài khoản cá nhân của các cậu. Chúng tôi sẽ không yêu cầu xóa tài khoản cá nhân hoặc cấm mọi người đăng bài trên đó. Tuy nhiên, các thành viên cần phải xin phép bất cứ khi nào muốn đăng bài."

Họ gật đầu tỏ vẻ hiểu ý.

Chul. "Theo như tôi biết, tất cả mọi người đều có tài khoản cá nhân ngoại trừ June đúng không?"

June. "Tôi có tài khoản cá nhân."

Jisung hào hứng hỏi. "Ồ, thế à? Tên tài khoản của đại ca là gì?"

June. "Tôi không thể nói được. Tôi cần phải viết nó ra."

Chul. "Chúng ta sẽ bàn sau vậy, 30 phút nữa các cậu phải live rồi. Tôi cho rằng mạng xã hội chỉ giải quyết vấn đề cá nhân của cậu thôi? Nếu đúng như vậy, thì tôi khuyên cậu đừng sử dụng nó nữa."

June nhíu mày, cảm thấy Chul càng thêm hung hăng khi nói chuyện với anh.

June. 'Tên này không thích mình hay sao vậy?'

Chul. "Tiếp đến là vấn đề thanh đổi nghệ danh. Một số thành viên có tên tương tự như tên của các idol hiện tại nên chúng ta cần phải thay đổi một chút."

"Đầu tiên, Jisung Chúng ta sẽ chọn Ji. Ngắn gọn, đi thẳng vào vấn đề, và đó sẽ là nghệ danh của cậu."

Jisung mỉm cười và giơ ngón tay cái lên với Chul.

Cái tên Ji nghe có vẻ khá dễ thương.

"Tiếp theo, Sehun. Hmm, thực ra tôi không nghĩ chúng ta cần phải đổi tên cậu. Không sao đâu. Cậu có thể giữ nguyên tên mình."

Sehun thở phào nhẹ nhõm.

"Các thành viên khác cũng có thể giữ nguyên nghệ danh ban đầu. Tôi khá thích tên của các cậu."

"À, nhưng đợi đã. Chúng ta cần đổi nghệ danh của June. Có rất nhiều thần tượng đang hoạt động có tên tương tụ như là Jun."

June cau mày. Anh luôn mặc định cái tên June phù hợp với hình ảnh của mình. Hơn nữa, hầu hết các thần tượng không chỉ đơn thuần là Jun. Họ còn có tiền tố trước tên - Renjun, Junhui, Junmyeon, Joon...

"Vậy thì, June... Choi Joon-ho...nghệ danh của cậu sẽ là..."

"Hoho."

🙃🙄

Đúng c** m* nó rồi, thằng cha Chul có ác cảm với anh 6 chúng ta. Ai đời gọi đối phương là Hô Hố bao giờ đâu.

***

Hoho

June quan niệm rằng thách thức sắp gặp phải sẽ giảm bớt một chút khi anh giành được vị trí ra mắt trong Rising Stars.

Tuy nhiên, đó có vẻ là một suy nghĩ sai lầm.

Các thành viên không thể ngừng cười sau khi người quản lý rời khỏi phòng.

Jisung lau nước mắt sau một tràng cười lớn, gần như ngã khỏi ghế.

"Xong chưa?" June cảm thấy tình huống này không vui vẻ gì.

Akira thốt lên giữa tiếng cười. "Ôi trời. Hoho? Họ thực sự nghiêm túc đó à?"

"Center của một nhóm nhạc thần tượng mới sẽ được đặt tên là Hoho? Em không biết anh thế nào, nhưng nghe có vẻ khá ấn tượng đấy." Zeth reo lên. "À, may mà em không phải là Center nữa rồi."

June trừng mắt nhìn Zeth, khiến cậu chàng cười lớn hơn nữa.

Sehun. "Tên khá hay đó chứ. Tiền bối Nico, tên ban đầu là Paul Ni...Ni Paul lại có một cái tên mới nghe rất kêu này."

Ren. "Sao anh biết hay vậy? Tiền bối Nico là con lai à?"

Sehun. "Từ C-Jay hóng hớt biết tuốt đó... Tôi nghĩ tiền bối mang trong mình một nửa dòng máu Nepal."

Jaeyong. "Ồ!mNhưng nghiêm túc mà nói, anh có nghĩ họ thật sự sẽ đổi nghẹ danh của đại ca không? Nếu cái nghệ danh đó được thay thế thì hảo cảm của em về quản lý mới cũng đi tong."

Casper. "Không nghiêm túc đâu. Họ chắc chắn không thể nghiêm túc được".

June hy vọng là vậy.

*****

Cánh cửa mở ra và Chul bước vào với một chiếc chân máy.

"Hoho, dựng cái này lên đi!" Quản lý đưa chân máy cho June.

Jisung thì thầm. "Trời ạ, em nghĩ họ nghiêm túc đấy."

June mím môi tỏ vẻ thất vọng. 'Idol thường bị đối xử như thế này sao?'

June dựng chân máy (sau nhiều khó khăn) và điện thoại lên giá đỡ. Jisung cũng nhanh chóng giúp anh vì June không biết cách phát trực tiếp.

"Bắt đầu thôi!" Jisung reo lên, kéo June trở lại ghế sofa.

Các thành viên của nhóm nhạc thần tượng mới phấn chấn hẳn lên, nhìn vào máy ảnh như những chú cầy mangut lạc đường đang chờ đợi con mồi tiếp theo.

68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e6177732e636f6d2f776174747061642d6d656469612d736572766963652f53746f7279496d6167652f6a6f4e506e4561567a556f704a513d3d2d313531353639383239322e313832313739316163626166653665303732363232393430353834392e6a7067


"Chúng ta phải làm gì nữa?" June thì thầm với Jisung.

"Chúng ta đang đợi mọi người vào đủ." Jisung thì thầm đáp lại.

Zeth nhìn xung quanh và hắng giọng. "Woa... Chúng ta có 10.000 người xem rồi này!"

"Xin chào các bạn! Chúng tôi là thành viên của EVE. Cảm ơn các bạn đã theo dõi buổi phát sóng trực tiếp đầu tiên của chúng tôi!"
 
Back
Top Bottom