Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm

[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 5.2


;___________;"Glai..."

Glai nhìn Gun khi cậu ấy nhẹ nhàng gọi cậu, cậu ấy đưa tay lên rồi vuốt nhẹ ngực của cậu ấy "Hít một hơi thật sâu...điều đó sẽ giúp giảm bớt sự ngại ngùng"Theo lời khuyên của người bạn, người nhỏ nhắn lấp đầy phổi của mình bằng thứ không khí chẳng mấy tính khiết, Glai suýt nữa thì nghẹt thở khi mà khói từ bếp nướng của bàn bên cạnh xộc vào mũi cậu"Oh...Tội nghiệp" May vừa nói vừa cườiPie đưa tay ra vỗ nhẹ lên lưng cậu, trước khi hỏi "Ổn không?"

"Pie, mình xin cái túi được không?"

Glai nói trong khi gật đầu về phía chiếc túi giấy đựng những món quà"Cậu lấy nó làm cái gì?"

"Lấy để che đầu...người khác sẽ không thấy được đôi tai đang đỏ bừng của mình"Đây có lẽ là lần đầu tiên mà cậu có thể nói với bạn bè của mình, làm họ cười mà không cần gượng ép, Glai thích tìm kiếm những câu chuyện hài để kể cho bạn bè, mặc dù những câu chuyện hài của cậu rất là gượng ép, nhưng tất cả bạn bè của cậu cũng vẫn cười giúp đỡ để ủng hộ cậu, sau đó cậu sẽ lại tiếp tục tìm kiếm những câu chuyện hài đến để kể cho cả nhóm, nhưng lần này Glai muốn nói với mọi người rằng cậu không phải đang kể chuyện cười đâuCậu thật sự muốn lấy cái túi giấy để che đầu của cậu lại"Panli đi đâu vậy...Tại sao lại đi ra khỏi bàn thế?"

Khi nghe thấy câu nói của Pie, cậu quay người nhìn lại để tìm kiếm câu trả lời, Glai nhìn thấy Panli đứng cười trong khi bị bạn yêu dấu chỉ tay vào mặt, lúc này trông chủ nhân của đôi má bánh bao nhìn rất chi là bực bội"Khoan...đợi chút đã Panli, nếu đấy không phải là sự thật thì cậu sẽ khóc đó bởi vì Thirak là người rất là hung dữ"Người đang làm điệu bộ trông thật là tàn nhẫn hay rất là nghiêm trọng vội bước nhanh ra khỏi quán, trong khi người bị đe dọa vẫn cười ngặt nghẽo rồi thả người ngồi xuống trên ghế như cũ, Glai không biết rằng chuyện gì đã xảy ra trong khi cậu còn đang ngại ngùng vì Panli đến mức đỏ cả tai, vì vậy cậu quay sang hỏi người bên cạnh những người ở xung quanh đã chứng kiến chuyện gì đã xảy ra"Bạn yêu dấu đi đâu vậy P'Dome?"

P'Dome cười rồi nói "Tại Panli đó...nói với Thirak rằng Pha đã quay xe lại rồi bởi vì tắc đường quá""Nhưng thật sự thì P'Pha vẫn chưa tới phải không P'Dome?"

"Glai thử hỏi người tạo là chuyện này xem..."

P'Dome hất đầu về phía đối diện "Này thằng Li, chủ nhân của bữa tiệc sinh nhật hỏi này"Glai mím môi lại trước khi quay sang nhìn người vừa ngồi xuống chỗ đối diện với anh trai cậu, nếu lúc này có một cái nhiệt kế để đo nhiệt độ của cậu, Glai nghĩ rằng cái nhiệt kế ấy chắc bị hỏng do nhiệt độ tăng đột ngộtPanli khẽ cắn môi trong khi đặt chiếc ví màu nâu và chiếc điện thoại màu đen lên bàn, cậu ấy nhìn chằm chằm vào cậu rồi bật cười, Glai biết rằng lúc này bản thân cậu đang chớp mắt liên tục, thói quen này xuất hiện những lúc cậu cảm thấy quá căng thẳng, Glai chưa từng nghĩ rằng giao tiếp bằng ánh mắt với một ai đó lại phải dùng nhiều năng lượng đến như thế nàyĐặc biệt...là khi giao tiếp bằng mắt với Khun SasinMột đôi mắt tinh nghịch thêm một chút tán tỉnhGlai phải có một nguồn năng lượng to lớn đến chừng nàoNhưng thậm chí cậu có là Thanos...vẫn không thể chiến thắng được điều đóGlai nhìn túi quà mà khun Moon cầm lên để đặt nó sang chỗ khác, cậu ấy dùng bàn tay khẽ di chuyển chúng ra một chút để có thêm chỗ trống, Gun giúp bằng cách đưa tay ra để kéo những túi quà tới đặt bên cạnh cậu ấy như thế muốn tạo chỗ để Panli ngồi đối diện với cậuTrong lúc này khoảng không gian trống phía trước cậu đã được lấp đầy bằng khun Moon thay thế cho những chiếc túi giấy, Glai nghĩ rằng bản thân phải ngồi nhìn những chiếc túi giấy cho đến khi bữa tiệc kết thúc và có lẽ sẽ không có ai tới ngồi phía đối diện cậu để có thể cùng trao đổi bằng ánh mắt với cậuNhưng mặt trăng vẫn luôn như vậyXua tan đi cảm giác cô đơn trong lòng cậuLấp đầy những phần còn thiếuVà có lẽ là khun Moon là người...làm cho vũ trụ bị biến dạng một lần nữa"Chủ nhân của bữa tiệc sinh nhật muốn biết sự thật...hay là muốn đoán trước"Thịch thịch thịch thịchGhi dấu trong tâm trí của Glaijai...thời điểm lần đầu tiên nói chuyện với Panli"À...mình biết sự thật luôn thì tốt hơn""Sự thật là..."

Panli mỉm cười trong khi trao đổi ánh mắt với cậu, trước khi nói tiếp "Sẽ không có ai lại quay xe trở lại chỉ bởi vì tắc đường cả, nhưng thường mọi người sẽ cố gắng tới sớm nhất có thể...để bày tỏ tình cảm với chủ nhân của bữa tiệc sinh nhật""..."

"Bởi vì điều đó P'Pha chắc chắn sẽ tới""..."

"Không cần phải lo...đúng không?"

Ấn tượng như thế nào...Glai không gật đầu đáp lại hay trả lời lại người kia, bởi vì những câu nói của Panli đã thâm nhập vào tâm trí cậu một cái nhanh chóng làm cho những cảm xúc trong cậu trỗi dậy, đó là cảm xúc nhiều hơn cả từ "ấn tượng"Không biết rằng có phải vì khi nhìn thấy nụ cười ấy đã làm cho cậu định nghĩa rằng "Thế giới này sẽ không là gì cả", một giọng nói nhẹ nhàng, hay những câu nói của Panli, kết quả trong đầu cậu chỉ còn lại một từ "Cảm ơn"Cảm ơn đã làm cho mỗi bước chân trên hành trình đi tới mặt trăng của cậuLuôn đáng nhớ...Nhưng nếu có bất kỳ ai đó hỏi rằng... tại sao câu nói của Panli có thể in sâu vào trong trái tim của cậu một cách dễ dàng như vậy?

Glai có lẽ chỉ trả lời một điều rằng...Người mà đã từng bước qua nhiều chuyện như cậuNgười mà đã từng luôn nói với người khác rằng bản thân không là gì cảNgười mà đã cố gắng mạnh mẽ nhất có thể để bước qua những điều nhất định nào đóKhi nghe thấy từ "Không cần lo lắng" trước khi bản thân phải đối mặt với bất kỳ sự thất vọng hay hối tiếc nào, Glai cảm thấy giống như bản thân đang được bảo vệ khỏi mọi điều trên thế giới này đang rơi xuống, vì vậy không có gì đáng ngạc nhiên khi mà có một số cảm giác còn hơn cả ấn tượng xuất hiện trong tâm trí cậuNhưng ngay lúc này Glai cảm thấy rằng hai người cùng nhau trao đổi ánh mắt quá lâu rồi, vì vậy cậu gật đầu thay cho câu trả lời, Panli mỉm cười rồi chậm rãi gật đầu với cậu, giống như nói rằng cậu ấy hiểu những điều mà cậu truyền đạt thông qua ngôn ngữ cơ thể này"Glai..."

Người bị gọi dời ánh mắt của mình khỏi người trước mặt rồi quay sang nhìn chủ nhân của giọng nói, Pia vẫy vẫy hai chiếc ly rỗng ở cả hai tay, Glai đoán rằng chiếc ly còn lại trong tay của Pie có lẽ là ly của cậu"Pie sẽ đi lấy nước nhé" Bởi vì sự ngại ngùng không hề giảm đi chút nào, điều đó làm cho cậu khó xử với mọi người"Phải, Glai muốn lấy nước gì, đợi chút hội mình sẽ lấy cho cậu""Đợi chút mình đi cùng""Không cần đâu, cậu cứ thoải mái ngồi lại ở bàn đi"Glai phải mất gần một phút khi đưa ra quyết định trước khi nói "Vậy lấy cho mình nước gì cũng được, Pie chọn giúp mình nhé""Ok~""Á...

đợi đã..."

Glai nói khi nhìn cả ba người bạn đứng dậy đi ra khỏi bàn " Mọi người cùng nhau đi lấy nước sao?"

Cả ba người bạn thân khẽ nhíu mày một chút trước khi gật đầu trả lời, Glai không thấy lạ khi bạn bè của cậu đều nhíu mày khó hiểu như vậy, bởi vì bình thường cậu không phải là người sợ phải ở một mình và chưa từng có biểu hiện hờn dỗi hay làm nũng với bạn bèLúc này Glai không sợ phải ở một mình, nhưng cậu sợ ở một mình với vài người hơn, bởi vì trái tim của cậu có lẽ sẽ đập mạnh đến mức bị vỡ ra mất, vì vậy Glai đưa ánh mắt rối rắm nhìn ba người bạn đang cầm ly nước đứng ở đó"Đừng dỗi Glaijai, chút sẽ bị đánh đó"Pie nói khi đưa ngón tay cái của cô ấy lên, trước khi cô ấy gật đầu với May và Gun để hai người cùng đi tới máy lọc nước cách không xa bàn của họ lắm, Glai lén thở dài khi ngửa cổ lên để nhìn bạn bè đang đứng cười trong khi chọn nước ngọt trước máy lấy nướcKhi ca khúc tiếng hàn đang được phát trong nhà hàng một khoảng thời gian thì bắt ngờ được thay bằng một ca khúc tiếng Thái dễ thương, Glai nhắm mắt cầu nguyện cho nhân viên của nhà hàng làm ơn nhanh chóng đổi bài hátĐây là nhà hàng thịt nướng kiểu Hàn Quốc đóChuyện gì xảy ra vậyTại sao lại có thể mở bài hát này..."

Buổi sáng ngày hôm nay không muộn, thức dậy và hát một bài hát tặng người ấy, ghi nhớ những điều được viết từ trái tim không để bị mất đi, mong người ấy có thể nghe được những điều này, người yêu dấu"Ca khúc "Thầm thích""Tôi không biết lúc này em đang ở đâu, không biết rằng trái tim của em có đang nhớ tới ai, em có biết rằng trái tim này đang rung động, tôi đang nhớ em đó người yêu dấu"Mí mắt dần dần mở ra rồi quay sang nhìn người đang ngồi bên cạnh, Glai hi vọng rằng P'Dome, P'Bep và bạn yêu dấu vẫn đang ngồi ở bàn, cậu thừa nhận rằng cậu đã nhanh chóng đưa mắt nhìn sang phía bên phải để không nhìn người ở phía đối diện, lý do mà cậu làm như vậy không phải bởi vì Glai không muốn nhìn Panli, nhưng cậu biết rõ bản thân mình...Nếu hai người đối diện ánh mắt một lần nữaTrong khi bài hát "Thầm thích" vẫn đang phátNhịp tim của Glaijai chắc chắn sẽ chạy theo một đường thẳngLúc này Glai nghĩ rằng điều làm cho trái tim của cậu ngừng đập không phải chỉ là mỗi việc đối diện với ánh mắt của Panli, nhưng là mọi người đều đã rời khỏi bàn hết rồi, Glai mím môi lại trước khi lấy hết can đảm quay lại nhìn người đang ngồi ở phía đối diệnVà ngay lúc này..."

Thật sự thì tôi không biết, mặc dù em không hề biết một chút ít nào về tôi nhưng tôi đã thầm thích em rất nhiều, trái tim tôi vẫn luôn đợi và chờ, chờ em quay đầu lại"...Chúng tôi lại một lần nữa trao đổi ánh mắt với nhau.Là kiểu đối diện với ánh mắt nhau một cách trực tiếp không cần phải đợi bất kỳ ai phải quay đầu lại để nhìn như trong ca từ của bài hát, bởi vì Panli đang ở trước mặt của cậu rồi, Glai không biết đôi tai của cậu đang đỏ lên đến mức nào bởi vì không có Pie ở đây quan sát giúp cậu, nhưng Glai nghĩ rằng khun Moon chắc chắn sẽ nhìn thấy điều bất thường, cậu ấy đang ngồi đó mỉm cườiĐừng chỉ im lặng như vậy GlaijaiHãy làm điều gì đó đi chứHãy mỉm cười với Panli nào"Hãy nói bất kỳ điều gì với tôi được không, rằng cô ấy cũng nghĩ tới dù chỉ một chút ít thồi, rằng cô ấy cũng đang thầm thích tôi có lẽ không phải là một chút""Chủ nhân của bữa tiệc có thể ngồi một mình được không?...

Li đi lấy nước một chút"Hừm...Cuối cùng cậu cũng nói chuyện với khun MoonPanli vừa nói vừa nâng chiếc ly nước rỗng lên cho cậu xem, cậu ấy khẽ nhướng mày như ý hỏi, vì vậy Glai vội gật đầu để đáp lại người kia, nhưng đột nhiên khun Moon phát ra một tiếng cười nhẹ"Ở một mình được thật đó""Á, ưm, mình ở được"Panli mỉm cười "...Cũng vừa mới nãy Li nhìn thấy ai đó làm nũng với bạn bè""Mình không có làm nũng, chỉ..."

Glaijai suy nghĩ để tìm một cái cớ, nhưng nghĩ không ra đành phải chống chế "Chỉ là hỏi bạn bè thôi""À..."

Panli mỉm cười, ánh mắt của cậu ấy nhìn cậu như đang muốn nói với cậu rằng "Mình cố gắng tin được mà" "..."

"Vậy Li đi lấy nước trước nhé""Vâng..."

Glai cố gắng để không tránh ánh mắt của Panli, cậu nhìn theo người cao lớn đứng dậy đi ra ngoài, khi nhìn thấy Panli bước tới máy lấy nước nơi mà mọi người đang đứng ở đó, cậu gục mặt xuống bàn rồi cố gắng nghe bài hát đang làm cho cậu vô cùng ngại ngùng"Để cho trái tim của tôi được hạnh phúc khi chờ đợi, đợi để em quay lại và nhìn tôi dù chỉ một lần"MmmmBài hát vẫn chưa kết thúc nữaLúc này không có bát kỳ âm thanh nào làm phiền..."...Cũng vừa mới nãy Li thấy ai đó làm nũng với bạn bè"Đây là...tiếng ồnCậu lắc lắc cái đầu đang nằm trên bàn lầm bầm với giọng yếu ớt "Là do khun Sassin đã làm cho mình trở thành người ngớ ngẩn như thế""Cái gì ~, chỉ không ở bên bạn bè thôi mà đã buồn đến mức gục đầu xuống bàn rồi hả?"

Glai khẽ thở dài trước khi ngẩng đầu lên nhìn ba người bạn thân vừa mới quay lại ngồi vào vị trí cũ "Lúc này mình không biết nói cái gì cho tốt...cảm thấy đầu nóng hết cả nên đó Pie""Nếu tai mày đỏ thêm chút nữa...là màu sẽ giống với màu quả cà chua đó" Gun cười nói"Xong rồi Glaijai..."

Vừa nói vừa nhẹ lắc đầu giống như một người đang tuyệt vọng "Vừa nãy chắc chắn Panli đã nhìn thấy đôi tai đang đỏ lên của mình rồi""Mày cũng có thể nói rằng tai mày đỏ là bởi vì thời tiết nóng được mà"Glai lắc đầu từ chối trước khi nói "Không được đâu, một chút nữa mình sẽ bị căng thẳng nói không trơn tru, để học lại""Haha, mày nghĩ rằng Panli sẽ nói mày cái gì hả?...

Từ lúc tao thấy Panli nói chuyện với mày á, cậu ấy không nói gì mày đâu""..."

"Mình thấy rằng Panli có lẽ là sẽ giả vờ tin một người nhút nhát hơn" Pie nói, cậu ấy nói giống như cậu ấy đã nhìn thấy khi mà Panli dùng ánh mắt đó để nhìn cậuÁnh mắt đó giống như muốn nói với cậu rằng "Mình cố gắng tin được mà" như thế đó"Panli thật sự giả vờ tin như vậy" Glai nói trong khi nhìn xuống chiếc ly mà Pie đưa cho cậu"Mình lấy nước trái cây cho cậu""Ừm cảm ơn nhé Pie"Đưa bàn tay mảnh mai đón lấy ly nước trái cây từ người bạn trước khi đưa ống mút lên miệng, Glai vừa dùng ống hút uống thứ nước có vị chua ngọt vừa dùng ánh mắt nghiên cứu người đàn ông cao lớn làm cho cậu ngại ngùng đến mức mất hết phản ứngBởi vì máy lấy nước không xa bàn của cậu lắm, vì vậy Glai nhìn thấy Panli đang đứng nói chuyện với P'Dome, khá rõ ràng, cậu ấy cười với anh trai của cậu giống như bình thường, nhưng rồi nụ cười trên khuôn mặt ấy bắt đầu biến mấtNói cái gì với nhau vậyTại sao nụ cười của khun Moon lại biến mất...Glai vội vàng rời mắt khỏi hai người họ khi nhìn thấy P'Bep đang đi trở lại về bàn, cậu đặt ly nước xuống rồi quay sang mỉm cười với người yêu của anh trai mình trong khi chị ấy ngồi xuống bên cạnh cậu"Chờ một chút Phi ngồi ở chỗ này trước nhé, Dome vẫn chưa quay lại, bận rộn nói chuyện gì với Panli không biết nữa""Không sao đâu P'Bep, P'Bep ngồi bên cạnh Glai cũng được ạ...không cần phải đứng dậy lần nữa để đổi chỗ đâu"P'Bep mỉm cười với cậu, trước khi chị ấy quay sang nhận khay thức ăn mà người phục vụ đang dần dần mang ra, trong khi một người nhân viên đưa tay ra để bật chiếc bếp nướng ở trước mặt câu, Glai bí mật nhìn khun Moon một lần nữaCậu khẽ nhíu mày một chút khi nhìn P'Dome quay trở lại với hai ly nước trên tay, Glai đoán rằng một ly nước chắc chắn là của Panli, đôi mắt to tròn nhìn theo khun Moon đang nói cái gì đó với một người nhân viên phục vụ trước khi chỉ tay về phía bàn, Glai vội vàng rời tầm mắt sang nhìn vào bếp nướngNgay lúc Panli chỉ về phía bàn...cậu cũng nhìn lạiNhưng Panli có lẽ không nhìn thấy cậu cũng đang nhìnNhư vậy đó...không nhìn thấyBình tĩnh nào Glaijai, đừng kích động, một chút cậu sẽ bị bắt gặp đó..."

Thầm thích"Glai mở lớn mắt khi nghe thấy câu nói đó, trước khi quay sang nhìn người bên cạnh, P'Dome không biết đã đổi chỗ với P'Bep từ lúc nào, lúc này đang mỉm cười với cậu, Glai nuốt nước bọt rồi mỉm cười lại với anh trai"Bài hát "Thầm thích" đúng không Dome?"

P'Bep, người vừa quay đổi trở lại chỗ ngồi ban đầu lên tiếng"Đúng rồi, bài hát mà người ta gửi cho nhau lúc tán tỉnh nhau đúng không?"

"Không cần phải nhìn mình như vậy đâu, mình không ngại"Người nhỏ bé thở phào ngay khi biết răng P'Dome không hề bắt gặp cậu đang thầm thích Panli, anh ấy chỉ đang nói về bài hát "Thầm thích" cùng với bạn gái của anh ấy Glai nhẹ lắc đầu trước khi đưa ánh mắt tìm kiếm khun Moon một lần nữa, ngay lúc cậu nhìn thấy người cao lớn đang đi ra khỏi nhà hàng, Glai nghĩ rằng Panli khó có khả năng quay lại sớm bởi vì P'Dome đã lấy ly nước màu trà đặt nó vào chỗ của anh ấy"Panli đi đâu vậy?"

Và P'Bep cũng đã giúp hỏi P'Dome cho cậu"Oh...Li nói rằng Thirak đi lâu quá rồi, nên đi ra ngoài xem một chút"Câu trả lời của P'Dome giúp giảm đi sự lo lắng của cậu, vì vậy Glai quay trở lại quan tâm tới cái bếp nướng nóng hồi đến mức nó đang phả hơi nóng vào mặt cậu"Glai...hai khay tôm của Glai đến rồi nè""Pie, mang ra cho chúng ta...đợi một chút rồi hôm nay chúng ta sẽ nướng chín rồi bóc tôm cho Glai ăn nhé""Không cần đâu Gun, mình tự làm được mà""Chủ nhà...đừng bướng, đừng cố chấp" Gun nhìn cậu với đôi mắt hung dữ trước khi nhận lấy khay tôm rồi tự đổ nó lên bếp của cậu"Vậy Glai thay mình lấy một miếng thịt lợn, mình đặt thêm""Cảm ơn nhé Pie"Glai nhận lấy khay thịt lợn thái mỏng nhìn lướt qua hai bên của vỉ nướng, bên phải của vỉ nướng là của P'Dome với P'Bep và không lâu nữa có lẽ có thêm bạn yêu dấu với P'Pha cùng tham gia nữa, bên trái vỉ nướng là của Gun, may và PiePhần vỉ nướng trước mặtCó lẽ là của..."

Tôm đó...của tôi ạ"Glaijai với Panli:)Glai nhìn người cao lớn không biết từ lúc nào đã đặt người ngồi xuống chiếc ghế dài rồi di chuyển đến chỗ ngồi ban đầu của cậu ấy, cậu ấy nhận lấy chiếc khay màu trắng có rất nhiều tôm từ nhân viên phục vụ, Glai đoán rằng Panli đi nói chuyện với nhân viên phục vụ rồi chỉ lại về phía bàn, bởi vì có lẽ cậu ấy đặt nhân viên phục vụ thêm một khay tôm đặc biệtThật tốt...Panli cũng thích ăn tôm giống cậu"Hô, ăn hết không đấy Panli?"

P'Bep hỏi người đang dùng kẹp để kẹp con tôm lớn lên vỉ nướngLúc này khun Moon ngẩng đầu lên nhìn cậu với ánh mắt bình tĩnh, trước khi nhìn vào vỉ nướng trước mặt, Glai bắt đầu lo lắng bởi vì thường ngày Panli luôn có nụ cười ở trên môiCậu vô tình làm điều gì đó khiến cho Punlee không thoải mái phải không...Chắc chắn vì cậu nhìn Panli quá nhiềuTrái tim của cậu run lên vì lo lắng, nhưng chỉ một thoáng thôi trái tim bé bỏng lại bắt đầu đập nhanh hơn cả lúc trước bởi vì cậu nhìn thấy khun Moon mỉm cười trở lại trong khi nướng con tôm to ấy"Như đã thấy thì...chắc chắn Li không ăn hết ạ""Có chia sẻ cho Phi không? ...

Đừng lãng phí""Bạn đừng có mà gây lộn với em ấy nữa, đến chăm sóc mấy em thịt lợn của bạn thì hơn""Mình đâu có gây lộn với em ấy đâu, chỉ nhìn thấy nó nhiều quá sợ sẽ bị thừa lại rồi bị phạt nữa""Không bị phạt, bạn tin mình đi nhá"Glai lấy đũa và từ từ gắp miếng thịt thái mỏng ở trong khay đặt vào vỉ nước, nhưng cậu lấy miếng thịt lớn màu đỏ tươi đặt lên mép bếp nướng, bởi vì Glai không muốn để vào trong khu vực đang nướng tôm, cậu lén nhìn người trước mắt đang kẹp một con tôm lớn màu cam đặt lên đĩa của mìnhGlai cố gắng để rời tầm mắt khỏi khun Moon, nhưng để làm được điều đó thật sự rất khó, có lẽ là bởi vì Glai không biết được khi nào thì mới có cơ hội để có thể ở gần cậu ấy như thế này một lần nữa, cậu muốn nhìn để lưu giữ lại hình ảnh của Panli càng nhiều càng tốt"Glai..." khun Moon nói trong khi nhìn xuống con tôm trong vỉ nướng, Glai im lặng và nín thở trong giây lát, trước khi người kia gắp miếng thịt lợn để vào trong đĩa của cậu "Sắp cháy rồi...tắt bếp đi được rồi"Thật sự Panli đã nói rằng "Sắp cháy rồi"Mà không phải là gọi tên của cậu...Đau lòng quá đi GlaijaiGlai gật đầu đáp lại trong khi nhìn miếng thịt lợn đã được nướng chín đặt ở trong đĩa của mình, cậu kéo khóe môi để mỉm cười, nhưng thật khó để giữ được nụ cười này, lúc này Glai muốn cảm ơn Panli đã làm cho cậu biết rằng... không kìm được nước mắt còn khó hơn giữ một nụ cườiCậu đặt một miếng thịt lợn khác lên vỉ nướng trong khi vỉ nướng chỉ còn lại con tôm cuối cùng, nhưng Glai vẫn gắp miếng thịt lợn đặt nên mép vỉ nướng giống như cũ, dù khun Moon dùng đũa gắp những miếng thịt lợn đặt gần chỗ những con tôm to đang nằm chính giữa vỉ nướngPanli ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt cậu rồi nói "Đừng để ở mép vỉ nướng nữa...một chút sẽ không chín""Ah...Ừm" Glai gật đầu đáp lại rồi trả lời bằng một giọng yếu ớt trước khi tự trách bản thân vì đã không nói, cậu nên trả lời là "Vâng" nhưng thay vào đó lại trả lời là "Ừm", Glai hy vọng rằng khun Moon sẽ tha thứ cho người đang bí mật thầm thích cậu ấy khi đã cư xử không được đúng như cậuGlai thật sự rất kích động đó khun SasinNói đúng nói sai...trả lời đúng trả lời sai hết rồi"Ao đến rồi đó hả?"

Người nhỏ bé rời mắt khỏi chiếc đĩa của mình rồi ngẩng đầu lên nhìn vị khách cuối cùng đã tới tham dự tiệc sinh nhật của cậu, Glai giơ tay lên vái chào P'Pha đang đứng ở đầu bàn cùng với bạn yêu dấu"Xin chào P'Pha""Vâng...

Xin lỗi nhé phi đến muộn""Không sao đâu ạ, chỉ là P'Pha tới Glai cũng đã cảm ơn rất nhiều rồi ạ""Đi lấy nước trước đi Pha... tao không lấy cho mày trước vì sợ mày không thích""Ờ để tao tự đi lấy"Bạn yêu dấu vừa mới ngồi xuống chiếc ghế dài chưa đầy một phút, cậu ấy liền đứng lên một lần nữa rồi nói "Để Thirak đi lấy nước cùng với P'Pha...Rak sẽ lấy thêm nước ép vải cho mình nữa"Bạn yêu dấu là người đầu tiên và là người duy nhất tới nhà hàng BBQ muốn uống nước ép vải, Glai nhìn P'Pha gật đầu với bạn yêu dấu rồi cùng nhau đi tới máy lấy nướcGlai thấy rằng...hai con người nàyĐang yêu đương với nhau chắc lunBởi vì cách bạn yêu dấu nhìn P'Pha và cách P'Pha nhìn bạn yêu dấu"Glai..." chủ nhân của cái tên được gọi quay đầu lại nhìn theo người vừa cất giọng gọi cậu, Gun đưa chiếc đĩa có một con tôm to nhất cho cậu xem rồi nói "Chín hết rồi này, nhưng tao sẽ đợi nó nguội lại trước rồi tao sẽ bóc nó cho mày"Glai cười rồi gật đầu đáp lại "Cảm ơn nhé Gun"Nhưng tiếng nổ lách tách của vỏ tôm thu hút không ít sự chú ý của cậu, Glai nhìn khun Moon đang tập trung vào con tôm, khói trắng tỏa ra từ miếng thịt màu trắng cam làm cho cậu biết rằng con tôm to đang giải phóng nhiệt lượng sau khi được bóc vỏVà đầu ngón tay trỏ của khun Sasin đang đỏ nên một chútĐiều đó giúp xác nhận rằng con tôm thật sự vẫn còn nóngTự hỏi rằng khun Sasin rất muốn ăn tôm...mới cố chấp bóc hết chúng khi vẫn còn nóng như vậy"Li!

Ăn nhiều tôm như vậy hả?"

Bạn yêu dấu vừa mới quay trở lại bàn sau khi đi lấy nước cùng với P'Pha tròn mắt hỏi như thể bị shock khi nhìn thấy số lượng lớn tôm được bóc vỏ rồi đang để ở trong đĩa người bạn của cậu ậy"Đừng có làm quá lên thế chứ thằng má bánh bao...cũng chỉ có một chút thôi mà""Đừng ích kỷ ăn nhiều như vậy chứ Li, chu đáo một chút đi, bóc cho cả chủ nhân của bữa tiệc sinh nhật nữa đi...rồi chia cho cả bạn của chủ nhân bữa tiệc sinh nhật nữa..."

Khi nghe bạn yêu dấu nói như vậy, Glai muốn nói với cậu ấy rằng Panlikhông cần phải bóc tôm cho cậu cũng được, không phải bởi vì sợ bản thân sẽ ngại ngùng đến mức không giữ được bình tĩnh hoặc không muốn ăn tôm mà Panli tự tay bócNhưng bởi vì ...

Glai không muốn thích khun Moon nhiều hơn thế này nữaLúc này cậu đã thích khun Moon rất nhiều rồi"Nghĩa là chia cho mày nữa đúng không?"

"Phải..."

Khun Moon lắc đầu khi cậu ấy liếc nhìn chủ nhân của chiếc má bánh bao rồi cười nói "Thật luôn đó cái thằng má bánh bao"Glai nhìn không khí của bữa tiệc sinh nhật của cậu trong lúc này, đầy ắp những tiếng cười nói vui vẻ, cậu cảm thấy rằng tiệc sinh nhật năm nay cậu thật sự rất hạnh phúc, vì vậy Glai muốn lan tỏa hạnh phúc này đến cho tất cả mọi ngườiLan tỏa hạnh phúc theo cách mà chủ nhân của bữa tiệc sinh nhật nên làm..."

Ăn thôi, ai muốn gọi hải sản nữa, mình đã chọn xuất hải sản rồi, không phải mất thêm phí gì đâu"Để mọi người được ăn uống một cách thoải mái no nê mà không phải suy nghĩ cho cậu"Glai thật là tốt bụng quá đi"Glai mỉm cười khi chủ nhân của đôi má bánh bao khen ngợi cậu, nhưng trong lúc này Glai cảm thấy có cái gì đó được đưa đến trước mặt cậu, vì vậy cậu rời mắt khỏi bạn yêu dấu thay vào đó quay sang nhìn khun Moon, Glai nhìn chằm chằm vào những con tôm ở trên chiếc đĩa lớn mà Panli đưa tớiThịch thịch thịch thịch"A...quà sinh nhật"Thịch thịch thịch thịch"..."

Glai tin rằng trái tim của cậu sẽ không khóc được và nó sẽ không thể tạo ra được âm thanh gì, như thể muốn nói điều gì đó cho thể giới này biết, nếu như người nào đó không ảnh hưởng đến trái tim của cậuNhưng trong thực tế làPanli có lẽ không ảnh hưởng đến trái tim..."

Lúc nãy mình có hỏi P'Dome Glai thích cái gì, sẽ mua quà sinh nhật khi trở lại nhưng P'Dome nói rằng Glai thích ăn tôm, vì vậy mình bóc tôm làm quà sinh nhật cho trước nhé, hôm nay là sinh nhật tuổi 20 phải không?"

Bời vì Panli là ánh trăng...Có ảnh hưởng nhất trong vũ trụ của Glaijai"A Ừm""Trong đĩa có 20 con tôm theo tuổi...sinh nhật vui vẻ nhé, và rất vui được làm quen với cậu""Cảm ơn rất nhiều, và cũng rất vui khi được làm quen""Vâng"Ngay lúc Glai nhận lấy đĩa tôm, cậu cảm thấy có lỗi khi bản thân không thể tìm thấy lời cảm ơn nào tốt hơn để gửi đến khun Moon, mặc dù cậu ấy đã tạo ấn tượng cho cậu như thế, khi nghĩ lại, lời nói của người đang thầm thích như cậu thật là quá cộc lốc rồi, Glai đang ra lên thêm "Vâng" ở phía cuối câu nói, nhưng cậu cũng hiểu rằng lúc đó cậu bị shock nên không được tỉnh táo cho lắm, nếu lần tới Glai có cơ hội đến gần Panli cậu sẽ cố gắng nói nhiều hơn thế này, và sẽ làm cho cậu ấy có ấn tượng tốt hơn về cậuGlai nhìn 20 con tôm ở trong đĩa rồi mỉm cười, trước khi dùng đũa gắp con tôm to bỏ vào trong miệng, vừa nhai thịt tôm ngọt lịm vừa lén nhìn Panli bắt đầu dùng khăn giấy lau sạch tay của cậu ấyGlai nghĩ rằng...Món quà sinh nhật và phương thức làm quen của PanliLàm cho từ "thật nhiều" tăng số lượng gấp đôi (đoạn này đang nói về tình cảm cảu ẻm đó)Glai đã từng nói rằng...không muốn thích khun Moon nhiều hơn thế này nữaNhưng lúc này...Glaijai thích Panli nhiều hơn cả "thật nhiều" mất rồi:)
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 6.1


Sau khi chúng tôi dùng bữa tại nhà hàng thịt nướng đến tận thời gian quy định của nhà hàng, thì mọi người mới giải tán, nhưng Glai phải đi bộ và đợi P'Pha ở bãi đậu xe phía sau trung tâm thương mại, bởi vì anh ấy nói cậu đến và đợi lấy quà sinh nhật mà P'Pha đã chuẩn bị cho cậu nhưng vì vội đi vào nhà hàng mà anh ấy đã quên cầm theo.Lý do của sự nóng vội đó là gì có lẽ không cần phải đoán nữa haP'Pha sợ chủ nhân của cặp má bánh bao sẽ phải chờ lâu...lên mới nhanh chóng vào nhà hàng trướcCặp đôi này thật sự là quan tâm đến nhau vậy đóThật dễ thương :)"Hai mươi con tôm ở trong bụng làm cho bạn của tao cười đến mức không thể ngừng lại được đó hả?"

Gun tới làm bạn để đứng chờ P'Pha cùng với cậu sau khi May cùng với Pie xin phép về trước, cậu ấy đang nói với một nụ cười trêu chọc, khi chỉ còn lại hai người bạn thân với nhau, Glai cứ cười suốt mà không hề che giấuHôm nay Glaijai cảm thấy hạnh phúc nhấtCậu muốn cười thật tươi để khiến cả thế giới xung quanh phải ghen tị:)"Mình không muốn tin là mình đã ăn hết chúng..."

Người nhỏ bé nói, trước khi cúi đầu tiếp tục ăn kẹo mút và vừa lấy chân đá đá lớp bụi trên mặt đất cho đỡ xấu hổ "... nhưng làm sao có thể không ăn hết được chứ, Panli đã kiên trì bóc để làm quà sinh nhật cho mình mà""Thật ngưỡng mộ mày đó""Rồi hai khay tôm của mình Gun chia sẻ với ai vậy?... nó cũng rất nhiều mà""Ba người bọn tao giúp ăn đó...buồn nôn hết cả nên ấy, không ăn cũng không được, nếu bỏ đi sợ là sẽ bị phạt nữa ấy"Glai bật cười khi nhìn thấy người bạn thân đang đứng đưa tay lên nhẹ nhàng xoa chiếc bụng của cậu ấy, trước khi nhìn lên mặt trăng có hình lưỡi liềm đang xuất hiện ở trên bầu trời màu xám, hôm nay không có các vì sao ở bên cạnh mặt trăng, mặc dù những điều mà cậu nhìn thấy có thể sẽ khiến mọi người cảm thấy cô đơn nhưng nó không làm cho cậu cảm thấy cô đơn một chút nào cảBởi vì Glai biết rất rõ rằng...vào mỗi ngàyKhun Moon vẫn có cậuCậu vẫn có Khun MoonHọ vẫn có nhau...trong tầm mắt nhau (trong tầm nhìn)"P'Pha đi đâu ấy?...Tại sao chúng ta lại đứng đợi ở bãi đỗ xe?"

Người được hỏi rời mắt khỏi vầng trăng hình lưỡi liềm rồi quay sang trả lời người bạn của mình "Vừa nãy P'Pha nói rằng sẽ đưa Thirak lên xe của P'Dome trước, rồi anh ấy sẽ nhanh chóng quay trở lại để đưa quà cho""Oh""Đó...P'Pha tới rồi"Glai nói rồi đưa ngón tay lên chỉ vào người có thân hình to lớn đang bước tới chỗ cậu, P'Pha gật đầu ý nói nhận ra cậu đang đứng chờ ở đó, trước khi anh ấy chạy tới chỗ một chiếc xe, không lâu sau P'Pha đi trở lại với một chiếc túi giấy màu trắng lớn."

Xin lỗi nhé để em phải chờ lâu, vì Dome đậu xe ở tận phía bên kia""Không sao đâu ạ, P'Pha" Glai đưa tay lên vái chào người đàn anh trước khi nhận lấy chiếc túi giấy "P'Pha quay về phải không ạ?"

P'Pha gật đầu đáp lại cậu "Glai về như thế nào...không mang xe tới hả?"

"Vâng, Glai sẽ về bằng taxi, nhưng sẽ ghé qua đưa Gun đến bên xe bus trước""Để Phi đưa Glai với bạn được không?"

"Không sao đâu P'Pha, Glai với Gun có thể tự về được ...P'Pha lái xe về cẩn thận nhé""Được, trở về cẩn thận nhé"Glai đưa tay lên vái chào P'Pha một lần nữa, trước khi quay sang gật đầu với Gun ý nói cùng nhau đi ra khỏi bãi đậu xe, cậu với bạn thân vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ cho đến bến bến xe bus ở khu vực của một trung tâm thương mại nổi tiếng"Gun...tại sao hôm nay xe bus đến muộn vậy, Gun sẽ về đến nhà lúc mấy giờ?"

"Bình thường xe bus này chạy rất nhanh, tại sao hôm nay lại tới muộn nhỉ" Gun quay sang nhìn cậu, rồi nói "Mày về trước đi Glai, tạo đứng chờ xe một mình được mà"Glai ngẩng đầu nhìn bầu trời nhiều mây, có thể không lâu nữa trời sẽ đổ mưa, cậu lắc đầu rồi nói "Không sao đâu, mình ở đây với Gun trước...nếu không thấy Gun lên xe trước khi trời đổ mưa mình sẽ lo lắng""Glai ơi...đừng tốt hơn như thế mữa ,à"Glai bật cười trước khi mở to đôi mắt rồi chỉ tay vào chiếc xe bus màu cam, đang chạy tới với tốc độ cao "Đó... xe bus của Gun tới rồi""Tao nghĩ rằng Dominic Toretto đã lái xe...thật nhanh" Gun bật cười rồi nói trước khi đưa tay ra vỗ vào vai cậu một cách vội vàng, Glai gật đầu đáp lại người bạn thân ý rằng đi nhanh thôi, bởi vì xe bus thường chỉ dừng ở bến có một lúc thôi sẽ không dừng đợi lâu "Tao đi trước nhé Glai...nếu lên xe rồi nhớ gửi số đăng ký qua line cho tao nhé""Ok~ đi đường an toàn nhé Gun""Mày cũng vậy nhé"Người nhỏ bé vẫy tay chào tạm biệt người bạn thân đang chạy lên chiếc xe bus màu cam, rồi đi bộ trở lại phía trước cửa trung tâm thương mại cách đó không xa, bởi vì khu vực đó sẽ có nhiều xe taxi chạy qua hơnHôm nay hầu như không có mấy chiếc taxi trống chạy qua, Glai đi bộ qua và đợi một lúc lâu cậu nhìn những chiếc xe taxi chở khách chạy qua với ánh mắt đáng thương, Glai không nhìn thấy bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy bản thân cậu sẽ gọi được xe trước khi trời đổ mưaNgười nhỏ nhắn đưa mắt nhìn xung quanh để tìm kiếm nơi trú mưa, Glai để lộ một nụ cười khi nhìn thấy quán trà sữa trân châu ở cách đó không xaNếu thật sự trời đổ mưaGlai có lẽ sẽ phải xin phép đứng trú nhờ dưới mái hiênNhưng thay vào đó Glai sẽ mua trà sữa trân châuKhi nhìn thấy rằng sẽ có chỗ trú mưa để bản thân cậu không trở thành con chó ướt sũng khi trời đổ mưa xuống, thì Glai quay trở lại chờ xe một cách vui vẻ, một lúc sau, người nhỏ bé mang một chiếc túi lớn bằng cả hai tay vẫn đứng chờ xe ở chỗ cũTại sao hôm nay lại ít xe vậy..."

Hazzz..."

Glai thở dài một tiếng trước khi ngẩng đầu lên nhìn mặt trăng hình lưỡi liềm trong khi nghĩ rằng "Lúc này khun Moon chắc là đã về tới nhà một cách an toàn rồi"TáchMí mắt màu sáng nhanh chóng khép lại khi bị một giọt nước từ bầu trời màu cam sẫm rơi vào mắt, nhưng dấu hiệu cảnh báo như thế này làm cho Glai bắt đầu hiểu rằng cậu chắc chắn phải trở về căn hộ muộnNhưng cậu vẫn hy vọng sẽ có xe taxi trống chạy quay, bởi vì Glai vẫn hy vọng như vậy nên cậu vẫn cố đứng chờ thêm một chút, nếu mưa đổ xuống nhiều hơn thế này cậu sẽ tới trú tại quán trà sữa trân châuĐôi mắt to tròn của cậu nhìn chiếc xe Porsche màu trắng vừa mới chạy ra khỏi trung tâm thương mại, cậu nghĩ rằng chiếc xe đó giống xe của bố cậu, chỉ là chiếc xe đó là bản mới hơn, và kính được phủ pin tối đến mức không thể nhìn được người lái ở bên trongChiếc xe thể thao có mui xe màu đỏ áp vào thân xe màu trắng di chuyển qua trước mặt cậu một cách chậm chạp, Glai rời mắt khỏi chiếc xe đó rồi tiếp tục đưa mắt tìm kiếm xe taxiNhưng đuôi mắt nhìn thấy, giống như chiếc xe thể thao màu trắng dừng lại cách chỗ cậu không xa cho lắm, vì vậy Glai quay lại nhìn để chắc chắn rằng chiếc xe đó thật sự dừng lại, nhưng điều mà Glai nhìn thấy trong vài giây tiếp theo đó là chiếc xe màu trắng dừng lại ở khu vực lối đi bộ đang từ từ lùi lại phía sau, cho đến khi nó dừng lại trước mặt cậuGlai nhìn thấy biểu hiện bàng hoàng của chính cậu được phản chiếu qua chiếc cửa kính chắn gió màu đen, trước khi khuôn mặt của cậu bị biến mất hoàn toàn khi chiếc kính chắn gió được hạ xuốngNgười nhỏ nhắn lùi lại một bước rồi nhìn chằm chằm vào chủ nhân của chiếc xe bởi vì bên trong rất tối, ánh sáng mờ ảo từ bên ngoài chiếu vào chiếc xe không đủ để cho cậu có thể nhìn rõ người đang ngồi bên trong là ai, nhưng trong vài giây tiếp theo khi Glai đang định lùi lại một bước nữa, cậu nhìn người đang ngồi sau tay lái làm cái gì đó rồi bất ngờ ánh sáng bao trùm bên trong xeÁnh sáng này làm cho trái tim của Glai đạp nhanhBởi vì đó là ánh sáng đến từ mặt trăngThịch thịch thịch thịch Và trái tim đập nhanh hơn nữaKhi mà biết rằng..."

Glai...là Li"Nụ cười của khun SasinSáng hơn bất kỳ điều gì"Panli"Người nhỏ nhắn đứng cứng đờ tại chỗ nuốt nước bọt xuống cổ họng, chủ nhân của chiếc xe Porsche màu trắng đang ngồi sau tay lái gật đầu mỉm cười với cậu, cậu ấy dùng một tay nắm vô lăng rồi dùng tay còn lại ra hiệu gọi cậu đang đứng ở trên lối đi bộ"Lên xe đi..."

Panli dùng tay ra hiệu với cậu lần nữa, rồi chỉ tay lên trần xe như đang muốn nói rằng "Trời mưa rồi"Glai nhìn lên những hạt nước mưa đang rơi xuống, rồi nhìn xuống túi quà ở trong tay của mình "À..."

"Glai..."

Tiếng gọi của người ở bên trong xe làm cho Glai dừng lại mọi suy nghĩ ở trong đầu để đối diện với ánh mắt của cậu ấy, nụ cười tươi sáng biến mất mà thay vào đó là ánh mắt nghiêm túc "Không cần phải nghĩ nữa đâu...để Li đưa về ""..."

Tách~Glai quyết định lên xe của khun Moon ngay khi mưa ngày càng nặng hạt hơn, người nhỏ bé lên xe và ngồi lên chiếc ghế màu đỏ ở bên cạnh người lái xe, cậu chớp mắt liên tục trong khi nhìn khun Moon khẽ nhíu mày như thể đang không hài lòng"Li đã nói là nhanh lên xe mà..."

Panli nói trong khi đưa mắt tìm kiếm cái gì đó, rồi lấy ra một bọc nhỏ nhựa màu trắng ở cạnh cánh cửa xe bên phía người lái, cậu ấy lấy ra một tờ khăn giấy, một bàn tay dày đang cầm tờ khăn giấy di chuyển đến gần khuôn mặt của cậu, Glai mím chặt môi rồi gần như nín thở và khi cậu đối diện với ánh mắt ấy một lần nữa, khun Moon cũng dừng tay lại thay vào đó cậu ấy đưa cho cậu tờ khăn giấy ấy"..."

"Li không có khăn tay...Glai dùng tạm khăn giấy được không?"

Glai lắc đầu cậu thu thập túi quà tặng đặt lên trên đùi của mình, rồi đưa một tay lên lau những giọt nước mưa ở trên mặt một cách qua quýt "Không cần phải dùng khăn giấy đâu, mình dùng tay lau cũng được""Rồi nước ở trên tóc thì sao...dùng tay lau như thế nào?"

Khun Moon người từng có ánh mắt long lanh và nụ cười vui đùa đã biết mất rồi, lúc này Glai nhìn thấy một khun Sasin hung dữ, ánh mắt của cậu ấy giống như một người lớn đang nói lời nhắc nhở với đứa trẻ bướng bỉnh"À..."

Cả hai bàn tay mảnh khảnh siết chặt tay cầm của túi quà hơn trong khi Panli đưa tay đến gần đầu của cậuĐôi mắt dài mảnh nhìn chằm chằm không rời mắt khỏi mái tóc màu socola, Panli từ từ dùng khăn giấy lau đi những giọt nước đang chảy xuống ngọn tóc phía trước mặt của Glai một cách nhẹ nhàng, rồi nói bằng một giọng nhẹ nhàng"Bướng bỉnh"Bởi vì cái gì...đã làm cho từ "bướng bỉnh" không còn mang ý nghĩa trách cứ nữa, nhưng làm cho Glai cảm thấy ấm áp ở trong tim một cách không thể nói rõ được, khi cậu nhìn lên người trước mặt một lần nữa, Glai biết rằng có lẽ là bởi vì ánh mắt nghiêm túc và hành động của người kiaBởi vì cả hai điều này đã làm cho từ "bướng bỉnh" thêm một nghĩaTừ "bướng bỉnh" có nghĩa là "lo lắng"Glai cụp mắt xuống khi trái tim bắt đầu đập mạnh, rồi nói với giọng nhẹ nhàng "Panli...bình thường tóc mình rất nhanh khô, mình nghĩ..."

"Đừng bướng bỉnh nữa" Panli cắt ngang dù Glai vẫn chưa nói hết câu, cậu ấy vẫn dùng khăn giấy lau đi những giọt nước ở trên tóc cậu "...Glai phải lau hết nước ở trên tóc...biết chưa hả?"

"Á...Ừm" Bởi vì từ "Biết chưa hả?" làm cho Glai trở thành một đứa trẻ ngoan của khun MoonNgười nhỏ bé vâng lời khun Moon rồi hành động như một đứa trẻ ngoan bằng cách ngồi yên cho cậu ấy dùng khăn giấy lau đi những giọt nước mưa ở trên tóc của cậu, lúc này điểm nhìn của mắt tốt nhất đó là hộp số của xe, bởi vì Glai không dám nhìn thẳng vào khuôn mặt của PanliNếu nhìn Panli ở khoảng cách gần như thế nàyChắc chắn là rất tệ..."

Xong rồi đó"Glai gật đầu đáp lại rồi đưa tay lên vuốt nhẹ mái tóc ẩm ướt của chính mình, trước khi nói "Cảm ơn nhé""Cũng cảm ơn cậu nhé""..."

Người nhỏ nhắn khẽ nhíu mày trong khi nhìn khun Moon đang có vẻ mặt điềm nhiên, cậu ấy nhìn chằm chằm vào cậu như vậy trước khi mỉm cười, Glai không hiểu được Panli nói cảm ơn cậu vì chuyện gì và giống như cậu ấy đoán được rằng cậu đang nghi hoặc về điều gì đó, vì vậy Panli nói"Cảm ơn vì đã không bướng bỉnh với Li"Glai không bướng bỉnh với khun Sasin hảNhưng trái tim bé bỏng này...Thịch thịch thịch thịchBướng bỉnh nhất...là khi ở gần khun MoonĐoạn đối thoại của hai người dừng lại bởi vì Glai không biết phải trả lời người kia như thế nào, cậu chỉ làm được một việc duy nhất đó là cúi đầu xuống nhìn túi quà đang đặt ở trên đùi của cậu trong khi nghe tiếng cười nhẹ nhàng của người bên cạnh"Thưa hành khách""Dạ" Glai trả lời, rồi quay sang nhìn người ngồi bên cạnh đang mỉm cười, ngoài việc là một đứa trẻ ngoan của cậu ấy ra, lúc này Glai còn là một hành khách của Panlinữa"Xin thắt dây an toàn vào ạ"Glai gật đầu đáp lại rồi dùng một tay kéo dây an toàn qua người rồi nói "Mình thắt dây an toàn xong rồi""Ok nhé" Panli trả lời trong khi nhìn chằm chằm vào cậu, trước khi nói tiếp "Glai muốn Li đưa đi đâu?"

"Chung cư của mình...Panli lái qua hai đèn đỏ rồi rẽ trái, đi thẳng khoảng 500m nữa rồi rẽ phải..."

Glai tạm ngừng một chút và nói chậm dần bởi vì nhìn thấy khun Moon đang lắng nghe cậu một cách chăm chú rồi thường xuyên gật đầu đáp lời cậuKhun Moon...Dễ thương quá đi"Con đường đến chung cư quen thuộc..."

Panli nói trong khi khẽ nhíu mày như đang suy nghĩ "Glai ở chung cư SP phải không?"

"Phải...Panli biết khu chung cư này hả?"

"Biết mà...bởi vì bạn của Panli cũng ở khu chung cư này, Li từng tới phòng của người bạn xem bóng đá""Ao"Panli gật đầu đáp lại và mỉm cười với cậu, cậu ấy quay lại nhìn con đường phía trước, rồi điều khiển chiếc xe từ từ chuyển động, Glai lén nhìn người bên cạnh khi đang lái xe với một tư thế thoải mái, Panli tăng tốc một chút khi con đường phía trước bắt đầu trở lên thông thoángGlai thường xuyên ngồi xe thể thao của bố, cậu chưa từng cảm thấy rằng bên trong xe không thoải mái hoặc chật chội chút nào, nhưng hôm nay Glai lại cảm thấy như không thể thở được, mặc dù xe của bố với xe của Panli không khác nhau nhiều lắm, đó có lẽ là bởi vì bên cạnh cậu có một mặt trăng trònGlai ngồi căng hết cả người...Người nhỏ nhắn uể oải nhìn túi quà đặt ở trên đùi, trước khi vòng cả hai cánh tay ôm cả lấy chiếc túi vào trong lòng cậu, ngay lúc này Glai cảm thấy rằng xe đang chạy giảm tốc độ xuống dù đường phía trước không có nhiều xe, vì vậy cậu quay sang nhìn người bên cạnh "Li lái nhanh quá phải không?"

Panli hỏi, ánh mắt của cậu ấy vẫn đang nhìn đường"Không, không...Panli lái xe bình thường mà, không phải lo lắng cho mình đâu""Bình thường Li là người lái xe khá nhanh, nếu Glai sợ...hãy nói với Li""..."

Cho dù lái xe nhanh...nhưng khun Sasin lái xe rất êm"Mà bình thường Li cũng không thường lái xe khi có người ngồi cùng...lúc nãy Li không biết lái xe hơi nhanh chút""..."

Panli rời mắt khỏi đoạn đường trước mặt để quay sang nhìn cậu, rồi nói "...tha thứ cho mình nhé"kru~~~~~~Glai gật đầu đáp lại người kia rồi khẽ dừng lại, cậu đưa tay chạm nhẹ vào túi quần khi nghe thấy tiếng rung giống như âm thanh rung từ chiếc điện thoại của cậu, nhưng tiếng rung ấy không phải xuất phát từ chiếc điện thoại của cậuPanli đang lái xe một cách cẩn thận, cậu ấy đưa một tay rời khỏi vô lăng rồi rút chiếc điện thoại màu đen từ trong túi quần ra, cậu ấy khẽ nhíu mày trong khi nhìn màn hình điện thoại xen kẽ với con đường phía trước"Li biết rằng nghe điện thoại trong lúc lái xe là một điều rất không tốt..."

Panli nói, ánh mắt vẫn nhìn đường và trong tay vẫn cần điện thoại đang rung "Nhưng cuộc gọi này rất quan trọng...xin phép Li nhận cuộc gọi này một chút nhé được không?"

Panli đang xin phép cậu hả"..."

"Glai có cho phép Li nhận cuộc điện thoại này trong lúc lái xe không?"

Phải...Panli đang thực sự xin phép cậu"Được ạ...Glai cho phép mà"Khun Moon mỉm cười rồi quay sang nhìn cậu một lúc, cậu ấy nói với giọng trầm thấp như thể chỉ muốn cho một người duy nhất nghe được lời nói "Cảm ơn nhé...người bạn tốt bụng"Người nhỏ nhắn rời mắt khỏi khun Moon, người vừa khen ngợi cậu, rồi đưa ánh mắt về dừng lại ở túi quà đang ở trong vòng tay cậu, cậu cố gắng nén nụ cười lại trong khi nghĩ rằng...Hôm nay cậu trở thành "bé ngoan" "hành khách" và "người bạn tốt bụng"Đối với của khun Sasin...

Glai gần như là có thể có được mọi thứNhưng đối với với Glaijai...Cậu muốn để cho vầng trăng tròn trở thành điều thay thế duy nhất cho cả thế giới nàyĐó là cả thế giới của Glaijai..."

Xin chào""..."

"Vâng, Sasin đang nghe đây" "..."

"Sẽ xong ngày bây giờ phải không?"

"..."

"Ok, đợi ngày mai tôi tôi sẽ tự mình đến nhận xe ở trung tâm""..."

"Vâng...Cảm ơn rất nhiều"Khi Glai nghe được cuộc đối thoại của Panli cùng với người nào đó có lẽ là nhân viên của trung tâm ô tô, thì cậu không cảm thấy lạ khi thấy hôm nay cậu ấy không lái chiếc xe yêu thích của mình, Glai nghĩ rằng chiếc xe yêu thích của cậu ấy có lẽ có vấn đề và cần phải đưa đi kiểm tra, và cậu đã bất cẩn nhìn khun Moon từ nãy đến giờ mà không biết, nên vội vàng rời mắt khỏi cậu ấy khi chiếc xe bắt đầu giảm tốc độĐèn giao thông phía trước chuyển từ màu vàng sang màu đỏ, làm cho mọi phương tiện đều phải dừng lại chờ, Glai biết rằng xe sẽ dừng rất lâu ở ngã tư này, vì vậy cậu cố gắng nghĩ tìm cách tạo chủ đề để nói chuyện với người bên cạnh, nhưng Glai vẫn chưa biết cậu ấy đặc biệt thích và hứng thú với chuyện gì, vì vậy khá là khó để mở ra một chủ đề để nói chuyện với người kiaNgay lúc Glai rất là ghen tị với Pie nhaNgười bạn này của cậu là người rất dễ dàng để hòa nhập với những người khácĐối lập hoàn toàn với người như Glaijai....Nhưng khi Glai lén nhìn khun Moon thì thấy cậu ấy đang cầm điện thoại lên và bấm cái gì đó, vì vậy Glai biết ngay rằng....cuộc đối thoại của hai người chắc chắn sẽ không xảy ra, Panli có lẽ đang lên mạng xã hội trong khi xe dừng, và cậu cũng ngồi nhìn những con số trên cột đèn giao thông đang giảm dầnNhưng...cơ hội không có thường xuyênGlaijai...hãy thử xemNgười nhỏ nhắn gật đầu để tự động viên bản thân trước trước khi lấy hết can đảm một lần nữa quay sang nhìn người bên cạnh để cố tạo câu chuyện, nhưng Glai vội nuốt nước bọt ngay khi thấy khun Moon đang nhìn chằm chằm cậu từ trước rồi"Xe dừng như thế này...chán không?"

"A..."

Nói điều gì nữa đi Glai, đừng chỉ mỗi "A" như vậyPanli cười trước khi nói "Mệt mỏi vì tắc đường...nhưng không chán ghét người ngồi bên cạnh""..."

"OK phải không?"

Glai...ổnNhưng trái tim...chứ từng ổnGlai nhẹ nhàng gật đầu rồi quay sang nhìn túi quà mà cậu đang ôm, bởi vì cậu thật sự không chống đỡ nổi đôi mắt tinh nghịch đầy vẻ trêu đùa của người kia "Mình...mình không có chán ghét Panli"Glai thích Panli nhiều hơn cả "thật nhiều" rồiLàm sao có thể chán ghét được..."

Không chán ghét...nhưng cũng không có cười với mình"Khi nghe được câu nói này, Glai ngay lập tức quay sang mỉm cười thật tươi với khun Moon, để xác nhận rằng cậu thật sự không cảm thấy chán ghét cậu ấy, ngay lúc này Glai thấy Panli cười phá lên, cậu nhìn người ngồi trước mặt mình đang cười thích thú, rồi mỉm cười và cúi đầu nhìn túi quà như cũGlai ...muốn nhìn Panli lâu lâu một chútNhưng mọi lần khi nhìn khun Moon cườiGlaijai...thật sự không thể chống lại đượcXin hãy cho cậu thời gian để tạo khả năng miễn dịch "Mình cười với Panli rồi nhé...mình thật sự không có chán ghét Panli" Glai trả lời trong khi vẫn đang nhìn túi quà đặt ở trên đùi cậu"Hãy cứ cười như thế này nhé..."

Panli nói với giọng bình tĩnh, trước khi khẽ cười "Nhưng chỉ cần cười như thế này thôi...cũng làm cho cả thế giới bừng sáng lên rất nhiều rồi"Glai cúi thấp đầu hơn trước khi nghe thấy câu nói của khun Moon, cậu sợ rằng người kia sẽ bắt gặp cậu đang cố gắng kiềm chế nụ cười, lúc này Glaijai cảm thấy đôi má hơi đau một chút, bởi vì từ "rất nhiều" của Panli làm cho cậu muốn cười rộng hơn nữa (nhịn cười vất vả quá mà J)Nếu nụ cười của Glaijai làm cho thế giới bừng sáng lên rất nhiều......Vậy nụ cười của Glaijai có đủ khả năng làm cho mặt trăng bừng sáng lên rất nhiều "Glai..."

Glai quay sang theo tiếng gọi, cậu nhìn Panli đang cầm một chiếc túi giấy nhỏ có màu nâu từ bảng điều khiển bên phía lái xe, cậu ấy mở chiếc túi nhìn món quà bên trong rồi dùng tay lấy cái gì đó giống như cố gắng sắp xếp mọi thứ bên trong thật ngay ngắn, chỉ trong giây lát một chiếc túi nhỏ màu nâu được đưa đến trước mặt cậu cùng với nụ cười của người kia"Panli tặng mình hả?"

"Đúng vậy""..."

"Li nghĩ rằng 20 con tôm là món quà sinh nhật không mấy ấn tượng cho lắm..." cậu ấy nói khi dùng một tay mở chiếc túi và nhìn những thứ bên trong như muốn chắc chắn một lần nữa "Nên Li quyết định mua món quà này tặng Glai""..."

"Lúc đầu định nhờ P'Dome mang tới cho Glai, bởi vì không nghĩ rằng sẽ gặp nhau sớm như thế này" Khun Moon nhìn chiếc túi giấy rồi đối diện với ánh mắt của cậu, trước khi nở nụ cười đầy vẻ vui đùa như bình thường "Nhưng thật tốt khi chúng ta tình cờ gặp nhau trước...Li có cơ hội tự mình tặng quà cho Glai"Glai nở một nụ cười, rồi nhận lấy túi quà từ người kia "Thật sự thì chỉ 20 con tôm là món quà sinh nhật...mình cũng đã cảm thấy rất vui rồi""..."

"Đó là món quà rất đặc biệt..."

Glai tạm ngừng bởi vì câu nói tiếp theo này ở trong đầu làm cho cơ thể cậu cảm thấy rất nóng, Glai không biết là bởi vì Panli có ánh mắt tốt hay tự cậu có thị lực kém, mà Glai phải rời mắt khỏi cậu ấy và thay vào đó là nhìn túi quà ở trong tay "Mình rất ấn tượng với món quà của Panli""..."

"Li đã nghe điều này rồi"Người nhỏ bé hít một hơi thật sâu rồi ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt của khun Moon đang ngồi đó mỉm cười "Cảm ơn cả hai món quà nhé" "Ừm" Người kia trả lời trong khi chỉ vào túi quà rồi nói tiếp "Mở ra xem đi...Li nghĩ rằng Glai sẽ thích"Glai đật đầu đáp lại rồi mở túi giấy nhỏ có màu nâu, cậu nở nụ cười thật tươi ngay khi nhìn thấy cây xương rồng nhỏ ở trên trong đó, bàn tay mảnh mai cầm lấy cây xương rồng nhỏ xíu trồng trong chiếc chậu màu trắng, bên trên chiếc chậu đất sét màu trắng có hoa văn rất là đáng yêu, mà Glai nghĩ rằng do một người họa sĩ lành nghề đã vẽ bởi vì những nét vẽ được sử dụng để vẽ những bức tranh khác nhau trên chiếc chậu cây trông rất độc đáo Và một điều làm cho cậu cười tươi hơn nữa đó là hình tên lửa nho nhỏ đang phóng tới mặt trăng hình lưỡi liềm có rất nhiều những ngôi sao ở bên cạnh, khi Glai xoay chiếc chậu để quan sát xung quanh thì cậu thấy ở mặt bên kia viết một dòng chữ tiếng anh "HBD""Mình có một cây xương rồng ở trong căn hộ của mình...có thêm cây này thật tốt để chúng có thể làm bạn với nhau" Glai nói với khuôn mặt và giọng điệu vui vẻ, trước khi quay sang nhìn người bên cạnh đang ngồi mỉm cười "Cảm ơn nhé Panli, mình rất thích món quà này""Thật tốt vì bạn đã thích nó""..."

"Sau khi rời khỏi nhà hàng Li đã đi trung tâm thương mai...để tìm mua quà cho Glai, nhưng không có cái gì làm cho Li hài lòng""..."

"Nói là Li không hài lòng cũng không phải...chỉ là Li cảm thấy rằng không có cái nào sẽ làm cho Glai ấn tượng""..."

"Đên khi Li quyết định trở về nhà, ở cửa ra trước khi ra bãi đậu xe có một cửa hàng cây nhỏ, vừa nhìn cái nhìn đầu tiên là mình biết rằng...đó sẽ là món quà tặng Glai"Glai gật đầu trong khi chăm chú lắng nghe người kia kể về sự khởi đầu của một món quà đặc biệt"Cửa hàng nay có rất nhiều những cây nhỏ xíu, Li không biết chọn cây nào cho Glai..."

Panli dừng lại một chút rồi cầm chiếc điện thoại màu đen thoát khỏi chương trình "Li tìm kiếm ý nghĩa của mỗi loại cây"Nếu Panli không phải là người hay quan tâm đến người khácCậu ấy có lẽ là người rất tinh tế"Panli tìm kiếm ý nghĩa của những loại cây ở trước cửa hàng hả?"

"Đúng vậy, Li cũng nói với chủ cửa hàng rằng...đợi một chút, tôi cần tìm hiểu ý nghĩa của những loại cây này trước để mua làm quà sinh nhật, tôi chưa chọn được"Một lần nữa Glai muốn nói rằng...Khun Sasin đáng yêu lắm lun:)
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 6.2


:)Nhưng Li chọn cây xương rồng bởi vì có một trang web nói rằng nó có nghĩa là ...

"bảo vệ""..."

"Ý nghĩa của câu xương rồng ở mỗi trang web là không giống nhau, thật sự thì Li nghĩ rằng ý nghĩa của nó phụ thuộc vào những trường hợp mà chúng ta trao nó cho người khác""..."

"Nhưng trong trường hợp này thì Li mua cây xương rồng tặng Glai là quà sinh nhật nên Li muốn nó có ý nghĩa là.."

Panli dần dần nở nụ cười rạng rỡ, cậu ấy dùng ngón trỏ chọc vào cây xương rồng nhỏ xíu ở trong tay của cậu, rồi rút ngón tay trỏ ra khỏi những chiếc gai nhỏ xíu của cây xương rồng rồi di chuyển nhẹ nhàng chạm ngón tay vào đầu mũi của cậu "...Cây xương rồng này sẽ bảo vệ Glai khỏi mọi điều phiền muộn"Glai không ngạc nhiên khi một có cảm giác nóng rát ở đầu mũi, bởi vì câu nói của Panli làm cho cậu cảm thấy rằng trái tim đầy những vết sẹo của mình được an ủi và nâng niu, ngay lúc này Glai hạ mắt xuống, cậu nhìn chằm chằm vào chậu cây xinh xắn đáng yêu để cho nước mắt không không biết từ bao giờ đã trào ra với hơi thở yếu ớt, bởi vì vậu biết rằng khun Moon đang chạm vào trái tim của cậu một cách nhẹ nhàng, một số cảm xúc xuất hiện không dễ dàng mất điKhóc trước mặt người mà mình thầm thíchVà mới chỉ gặp nhau lần đầu tiênĐúng là một chuyện khá là xấu hổ...Đừng khóc nhé Glai...Tuyệt đối đừng khóc nhé"Glai..."

Glai bất cần ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt của Panli khi mà nước mắt vẫn đang tuôn rơi, cậu đang định cúi đầu xuống để tránh ánh mắt của cậu ấy một lần nữa, nhưng khun Moon đã mở to đôi mắt và hỏi với giọng kinh ngạc"Glai...làm sao vậy?"

"Là mình...mình thật sự rất thích món quà sinh nhật này, khi mà mình rất ấn tượng về một điều gì đó, mình thường sẽ thích khóc"Phải...một người không thích nói dối như cậuChỉ có thể tìm một cái cớ như vậy...Khun Moon giả vờ tin Glai một chútPanli cười khẽ trước khi nói "Thật là đáng yêu"Glai mím môi lại rồi hạ mắt xuống một lần nữa, cậu khẽ thở phào khi nghe thấy từ "đáng yêu" Glai thừa nhận rằng cậu không thể điều chỉnh được tâm trạng của bản thân, bởi vì câu nói của khun Moon làm cho cậu đồng thời xuất hiện rất nhiều cảm xúc Vừa nãy còn cảm thấy ấm áp đến mức bật khócVài giây tiếp theo là cảm giác ngại ngùng...Glai phải nhanh chóng tạo ra hệ thống miễn dịch cảm xúc một cách nhanh chóng"Mình xin lỗi nhé...đã làm cho Panli kinh ngạc" "Không cần xin lỗi...chỉ vì chuyện này đâu" "..."

"Vậy Glai có thích món quà này ít hơn một chút được không?"

Ngay lập tức Glai ngẩng đầu lên nhìn khun Moon, trước khi lắc đầu từ chối "Không đâu...mình rất thích món quà như thế này""Nếu rất thích đến mức mà nó làm cho Glai phải khóc...thì giảm sự yêu thích ấy xuống muộn chút cũng được, Li không buồn đâu"Panli...Là người nên nhận được thật nhiều tình yêuĐiều đó thật sự rất đúng...Glai đối diện với ánh mắt của người kia, rồi nói "...Mình vẫn sẽ yêu thích món quà này như cũ, nhưng sẽ không khóc nữa""Thật tốt, nước mắt không thích hợp với Glai đâu..."

Panli nói. trước khi nhẹ lắc đầu và mỉm cười "Dù Li nói rằng nước mắt không thích hợp với Glai, nhưng tôi không thể nói điều đó khi thấy Glai đang khóc..."

"..."

"...Đang ra lên giả vờ khóc nhiều hơn nữa" Khun Moon khẽ cắn môi, rồi nói tiếp "...Li không phải người là kiểu người xấu tính hay thích chọc ghẹo người khác, nói như thế nào nhỉ...nó tương tự như cảm giác mà lúc Li thấy một đứa trẻ khóc vậy, rồi muốn trêu chọc để nó khóc to hơn trước""..."

"Bởi vì như vậy rất đáng yêu...và Li cũng muốn là người làm cho ai đó ngừng khóc"Khun Moon là người vui tính dịu dàng nhất mà cậu từng gặp...."..."

"Glai..."

Panli cất tiếng gọi cậu với giọng bình tĩnh rồi nói tiếp "Đừng khóc để ai đó nhìn thấy""..."

"Sẽ không bị ai trêu chọc"Lần thứ 2...Với sự quan tâm lo lắng mà khun Moon dành chovà là lần thứ 100...Mà Glai phải lòng khun MoonBình thường Glai không hay khóc trước mặt người khác như thế này, vì vậy cậu gật đầu đáp lại, bởi vì nghĩ rằng bản thân sẽ làm được theo lời Panli nói, Glai không biết rằng Panli chỉ yêu cầu cậu làm vậy vì muốn đùa với cậu hay là thật sjw suy nghĩ nghiêm túc, nhưng cậu không biết Panli đang suy nghĩ như thế nào...Nhưng điều mà cậu trả lờiNhững điều mà cậu đang cố gắng nóiKhông có một lần nào mà Glai nghĩ rằng đó là sự trêu đùaGlai tránh việc phải đối diện với ánh mắt của khun Moon bằng cách nhìn vào cây xương rồng, bởi vì Panli nhìn cậu không rời mắt chút nào, mặc dù bây giờ Glai không nhìn người kia, nhưng cậu vẫn có cảm giác như một đôi mắt ấy vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cậu, Glai nghĩ rằng có lẽ là bởi vì đôi tai đang đỏ lên của cậu đã trở thành mục tiêu cho ánh mắt của người kiaKhông biết bây giờ tai cậu có đỏ giống quả cà chua hay không...Nhưng có lẽ nó đỏ đến mức rất lạT________TĐể chuyển hướng sự chú ý của Panli khỏi đôi tai đang đỏ lên của cậu, Glai lên tiếng "Cửa hàng này có những bức tranh vẽ trên chậu cây thật đẹp""Glai thấy đẹp hả?"

Người bị hỏi ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt của Panli, rồi cậu lúng túng cúi xuống "Ừ, rất đẹp"Panli mỉm cười rồi nhẹ nhàng gật đầu, cậu ấy rời mắt khỏi cậu rồi nhìn chậu cây xương rồng, ngay lúc này Glai nghĩ rằng có lẽ là có điều gì đó đang bị cậu hiểu nhầm chăng"Panli...Mình hiểu đúng phải không rằng ở cửa hàng đó có những bức tranh đáng yêu được vẽ trên những chiếc chậu cây xương rồng"Khun Moon mỉm cười ngẩng đầu nên đối diện với ánh mắt của cậu, cậu ấy lắc đầu phủ nhận trước khi nói "Hiểu nhầm thật đó...là Li tự vẽ"Lúc này...Tai của cậu có lẽ đã đỏ lên chẳng khác gì trái cà chua rồiGlai nhìn xuống chậu cây xương rồng một lần nữa, cậu cũng không muốn lúc nào cũng nhìn vào cây xương rồng bé xíu này, nhưng bởi vì ánh mắt của Panli thực sự rất nguy hiểm, Glai nghĩ rằng nên tránh ánh mắt vui đùa ấy, nếu trái tim bắt đầu rung động, bởi vì nếu vẫn cứ tiếp tục ép buộc bản thânGlai sẽ không thể kiểm soát được trái tim đang đập nhanh của cậu...Ngay lúc này, đang có một cuộc chiến nhỏ xảy ra trong đầu của Glai, bởi vì có quá nhiều những suy nghĩ đang đối chọi với nhau cho đến khi tất cả đều loạn hết cả lên, giống như đầu của cậu chia thành hai phe, đoàn quân phía bên trái nói rằng hãy tìm chuyện gì đó để tiếp tục cuộc trò chuyện với Panli, đoàn quân phía bên phải thì nói rằng hãy im lặng nếu không muốn khiến cho Panli tấn công bằng những từ ngữ dễ thương như vậy nữaGlai không thể tin đoàn quân của cả hai bên, nên cậu chọn im lặng để chuẩn bị tiếp tục đối phó với Panli, bởi vì mọi lần khi khun Moon cười và nói điều gì đó đáng yêu, Glai giống như bị đánh bằng một cú đánh thật mạnh cho đến khi não bộ của cậu bị đơ luôn vậy.Và một số câu nói của khun Moon..."

Li nhìn thấy Glai đeo một sợi dây chuyền có hình mặt trăng lưỡi liềm" Cậu ấy nói trong khi chỉ tay vào mặt chiếc dây chuyền có hình mặt trăng lưỡi liềm của cậu, rồi nói tiếp "...nên Li vẽ hình mặt trăng lưỡi liềm nên chậu cây""..."

Làm cho Glaijai..."

Bởi vì Li nghĩ rằng Glai rất thích mặt trăng"Lại sa vào vương quốc tình yêu lần nữa rồiGlai nghĩ rằng bởi vì bản thân đã sa vào vương quốc tình yêu, vì vậy cậu đã nói ra câu nói này "Phải...mình rất thích mặt trăng"Đó là lời "Tỏ tình" của GlaijaiMặc dù ý nghĩa thật sự của câu nói này chỉ vang lên ở trong lòng của cậu mà thôi, Glai gửi một thông điệp có ý nghĩa sâu sắc mà không thể đến được tới mặt trăng ban đầu, và chắc chắn sẽ không bao giờ có thể đếnBởi vì nhìn từ xa như thế nàyLà điều tốt nhất rồi...Glai không cảm thấy thất vọng khi không có bất kỳ sự hồi đáp nào bởi vì khun Moon có lẽ không hiểu được câu nói đầy ẩn ý ấy là lời tỏ tình thầm kín của cậu, nhưng Glai nghĩ rằng thật tốt khi cậu ấy không biết...bởi vì Glai sợ khun Moon sẽ cảm thấy khó chịu nếu biết rằng có ai đó thường xuyên quan sát cậu ấyBởi vì nếu có một ngày mặt trăng ban đầu biến mấtThế giới của Gliajai có lẽ cũng sẽ tan vỡĐoạn đối thoại của hai người bị ngắt quãng bởi sự im lặng không biết bắt đầu từ đâu, hai người bắt gặp ánh mắt của nhau ngay sau khi cậu nói câu nói đó ra, rồi Panli rời mắt khỏi cậu quay trở lại nhìn con đường trước mặt, bởi vì đèn tín hiệu giao thông đã chuyển từ màu đỏ sang màu xanhNgười nhỏ bé cho cây xương rồng nhỏ xíu lại vào trong túi như cũ ngay khi xe bắt đầu chuyển bánh, cậu đặt túi quà của Punlee vào một chiếc túi khác để gần với bản thân cậu nhất có thể, tuy nhien chiếc xe chạy không được bao lâu thì bắt đầu giảm tốc độ cho đến khi dừng hẳn lại như cũ, Glai nhìn lướt qua bàn tay dày cộm đang sang số, trước khi ngẩng đầu lên nhìn đèn tín hiệu giao thông đã thay đổi về lại màu đỏ một lần nữa"Cảnh sát làm như thế này cũng được hả?...

Nếu điều tiết như thế này thà không điều tiết còn hơn"Glai mím môi rồi cúi đầu xuống khi nghe Panli nói với giọng bực bội, cậu nghĩ rằng người kia bắt đầu khó chịu khi bị kẹt xe lâu như vậy, Glai không biết lên làm gì vì vậy điều duy nhất cậu có thể làm đó là im lặngNgồi im lặng nó cũng không giúp bất kỳ điều gì trở lên tốt hơnNhưng ít nhất cũng không làm cho khun Moon bực bội hơn trước"Glai..."

"Vâng?"

Glai trả lời rồi quay sang nhìn người bên cạnh, bởi vì Panli cắn môi dưới rồi khẽ nhíu mày, cậu đoán rằng người kia đang rất là bực bội, vì vậy Glai mỉm cười thật tươi với cậu ấy, kể từ khi sinh ra cậu chưa từng cười tươi như thế nàyGlai với nụ cười tươi nhất trong cuộc đời Panli...Lúc này Glai muốn cảm ơn bản thân đã lựa chọn một nụ cười tươi cho khun Moon bởi vì nụ cười của cậu làm cho người kia bật cười, cậu từ từ mỉm cười trong khi nhìn người kia tựa đầu vào đệm phía sau ghế ngồi một cách thoải mái, rồi nhìn cậu với đôi mặt...là đôi mắt mà Glai không thể biết được ý nghĩa của cái nhìn ấy Glai chỉ biết rằng...cái nhìn của Panli lúc này...Quá đỗi dịu dàng"Làm thế nào mà Glai biết vậy?...rằng Li muốn Glai cười"Glai lắc đầu phủ nhận trước khi nói "Mình không biết điều đó...nhưng mình nghĩ rằng trong thời gian kẹt xe như thế này, mình nên mỉm cười, nó có lẽ sẽ làm cho cảm xúc tốt hơn một chút""Không phải chỉ làm cho cảm xúc tốt hơn một chút...mà còn không tin được là Glai làm cho Li thôi bực bội với các vị cảnh sát"Glai cười nói "Cảnh sát có lẽ phải tới cảm ơn mình rồi""Cảm ơn nhé""..."

"Cái này không phải là cảnh sát nhờ Li cảm ơn Glai""..."

"Li tự muốn cảm ơn Glai...cảm ơn vì đã làm cho Li cười"Glai gật đầu đáp lại rồi nở nụ cười "Rất vui lòng ạ""Glai cũng nói như vậy với mọi người?"

Glai gật đầu đáp lại "Phải, mình nói như thế với mọi người""Với bạn thân cũng nói như vậy hả?"

"Với bạn thân chỉ không có từ "ạ" ở cuối...nhưng cũng giống như nói với Panli ấy""Oh..."

Panli cười rồi nói "Vậy Li chỉ xin làm người quen thôi""..."

"Li sợ rằng nếu thân thiết rồi, từ "ạ" sẽ biết mất...Li muốn được nghe Glai nói như vậy""..."

"Người nói kiểu tôn trọng dễ nghe như vậy...không phải mọi người ai cũng làm được"Thân thiết hơn cũng được nhé Panli...đừng chỉ là người quen như thế này, mình hứa rằng sẽ luôn luôn nói như vậy với Panli"Nhưng nếu Li có vô tình không nói kính ngữ với Glai, Li xin lỗi nhé...bởi vì bình thường Li không phải là người hay nói có kính ngữ""Không sao đâu Panli, nói như bình thường với mình là được, mình ok mà"Panli cười, rồi nói "Glai luôn là một người tốt bụng"Thịch thịch thịch thịchĐột nhiên trái tim vốn đang bình lặng của cậu đập mạnh, Glai nghĩ rằng không phải vì những câu nói của khun Moon khiến cho trái tim của cậu đạp mạnh đến như vậy, mà có lẽ bởi vì cậu ấy lại một lần nữa dùng ánh mắt ấy, thêm nữa Panli nói với giọng điệu và dáng vẻ rất thoải máiĐó là bản chất của PanliKhiến trái tim cậu rung động..."

Bình thường Glai là người rất khó cười phải không?"

Glaijai người bị hỏi liên tục, cậu khẽ nhíu mày nghĩ ngợi trước khi trả lời "...Cũng không phải là khó, nhưng nếu không phải là người thân thiết cũng cần có chút thời gian""Chỉ với những người không mấy thân thiết...Glai sẽ không thường xuyên cười hả?"

"Không phải đâu...mình cũng sẽ cười mà, nhưng chỉ cười ít hơn so với những người thân thiết..."

Glai đưa tay lên xoa đôi tai của chính mình, bởi vì cậu cảm thấy giống như có một luồng nhiệt chạy qua "Mình hay ngại...lên ít khi dám cười hay nói chuyện nhiều với người khác""Ao...Li hiểu rồi""Nhưng không phải là mình không thích nói chuyện với người khác...mình muốn làm bạn với mọi người, nhưng mình không giỏi tiếp cận người khác" Glai sợ Panli sẽ nghĩ rằng cậu là người không có sự nỗ lực để xây dựng mối quan hệ với người khác, vì vậy cậu tiếp tục giải thích "Mình cũng đang cố gắng thay đổi bản thân ...bây giờ mình đang học cách nói nhiều hơn để dễ dàng tiếp xúc với những người khác""Không cần phải cố gắng nhiều như vậy đâu...hãy cứ là chính mình là tốt rồi""..."

"Những người muốn làm quen với Glai sẽ có cách để làm quen với chính con người cậu""..."

"...Giống như bây giờ khi mà Li đang tìm cách để cho bản thân có thể một lần nữa được nhìn thấy những nụ cười như vừa nãy..."

Panli nói trong khi giơ chiếc điện thoại màu đen của cậu ấy lên và bắt đầu nhấn "Người chưa thân thiết phải thử cố gắng"Lúc này Glai giống như đang ở trong giấc mơ vậy, cậu chưa bao giờ nghĩ rằng Panli sẽ muốn nhìn thấy nụ cười của cậu, bởi vì mỗi ngày quan sát khun Moon Glai đều muốn nhìn thấy nụ cười của cậu ấy không khác gìChỉ điều đó thôi...Cũng là đủ rồiĐối với người đang thầm yêuĐột nhiên một bài hát mà cậu đã từng được nghe rất nhiều năm về trước vang lên từ chiếc điện thoại của khun Moon, cậu ấy vẫn tựa đầu lên đệm ghế trong một tư thế thoải mái giống như trước, Glai nhìn người đối diện mỉm cười trong khi nhìn vào màn hình điện thoại, và khi giọng hát của ca sĩ bắt đầu vang lên, khun Moon cũng rời mắt khỏi màn hình điện thoại rồi quay sang đối diện với ánh mắt của cậu"Bị cô ấy theo dõi, luôn quan sát rằng tôi sẽ làm điều gì đó giống như một người đàn ông lăng nhăng ""Bạn đã từng nghe bài hát này chưa?"

Glai gật đầu trả lời "Từng nghe rồi ạ""Phương thức này sẽ có được kết quả""Vô tình liếc nhìn những người phụ nữ khác, tất cả những người đàn ông đều không cố ý, cũng chỉ là vô tình, cố gắng để nói chuyện với cô ấy để cô ấy hiểu rằng tại sao những người đàn ông thích ngắm nhìn những người phụ nữ"Glai không biết Panli đang làm cái gì, cậu chỉ biết rằng lên tiếp tục nghe bài hát này bởi vì ánh mắt của khun Moon nói như vậy"Bình thường nếu gặp những người đẹp giống như cô ấy, tôi cũng không thể chống lại chỉ muốn biết một điều rằng""..."

"Biết rằng chỉ yêu duy nhất mình em...nhưng em chưa từng tin tưởng tôi, chưa từng chấp nhận điều đó, cảm thấy xấu hổ muốn cho em biết rằng"Ngay lúc này khun moon bắt đầu hát theo cùng với giọng của ca sĩ, có lẽ bởi vì Glai từng nghe bài hát này trước đây rồi, vì vậy cậu biết rằng đoạn tiếp theo của bài hát này có một đoạn rap nhanhNụ cười của Panli xuất hiện ngay lúc này...Đừng nói rằng Panli sẽ..."

Hey 1 2 3 tôi không phải là người xấu xa, chỉ muốn nói rằng tôi không phải là kẻ lăng nhăng, nếu cô ấy hiểu được OK, nếu cô ấy không hiểu có thể bước đi lo lắng rối bời nếu bị cô ấy đóng đinh vào cảm xúc của D A R K"Phải...khun Moon đang rap trực tiếp cho cậu nghe"Muốn để em nhớ rằng, khi tôi nhìn ngắm những cô gái mọi lúc mọi nơi đó là định mệnh, tất cả những người đàn ông đều là vô tình, nếu trái tim này không rối bời tôi sẽ không bao giờ nói thật lòng, tôi sẽ không lừa dối nhưng tôi cũng sẽ không bao giờ nói ra"Panli không giơ tay làm tư thế giống như những rapper đã làm trong một chương trình truyền hình mà Glai đã từng nhìn thấy, nhưng Panli chỉ cười và trao đổi ánh mắt với cậu trong lúc rapGlai lắc đầu nhè nhẹ bởi vì không nghĩ rằng người kia sẽ dám làm như vậy, nhưng tất cả những điều Panli cố gắng làm là để cậu một lần nữa nở những nụ cười Khun Moon đã thành công rồi...Bởi vì sự đáng yêu của cậu ấyĐã làm cho cậu nở những nụ cười tươi hơn trước nữaNgười cao lớn bật cười trước khi ấn nút tắt bài hát ở trong điện thoại đi, lúc này Panli cười rồi nhìn cậu, Glai nghĩ rằng cậu ấy đang ngại bởi vì Panli đưa tay lên xoa cổ của cậu ấy trước chỉ tay vào cậu"Cười rồi..."

Lúc này nụ cười rạng rỡ đã xuất hiện trên khuôn mặt đẹp trai ấy "Đầu tư đến cỡ này...nếu mà không được ngắm nụ cười ấy nữa có lẽ mình sẽ buồn lắm"Glai bật cười trước khi nói "Chứng tỏ rằng Panli chắc chắn phải thường xuyên rap...bởi vì vừa nãy rap tốt như vậy, không có mắc chỗ nào cả""Li cũng hay rap những lúc bị kẹt xe...đỡ nhàm chán á""..."

"Nhưng chưa từng rap trước mặt người khác như này"Chắc chắn là...có nhiều người từng nghe Panli hátNhưng nếu cậu ấy nói như này...Thì chắc chắn rằng..Glaijai là người đầu tiên được nghe Panli rapGlai gật đầu khi cười, lần này cậu thật sự không thể kìm nén cười được nữa, thậm chí biết rằng Panli sẽ rất ngại về những điều mà cậu ấy đã làm, nhưng cậu ấy vẫn nhìn vào mắt cậu"Li biết rằng bản thân sẽ ngại...nhưng cũng muốn làm cho cậu cười""..."

"Khi được thấy nụ cười của Glai mình cũng cảm thấy rằng...rất đáng giá"Glai cười thật tươi với khun Moon một lần nữa, thay cho câu trả lời vì những nỗ lực của cậu ấy "Cảm ơn nhé vì đã làm cho mình cười""Trao đổi như vậy...Glai cũng làm cho Li cười giống như vậy mà"Nụ cười của khun Moon trong lúc này...Mới làm cho Glai nhận ra rằng...sự thật rằng Mặt trăng có thứ ánh sáng mà mặt trời không thể so sánh được, Glai không dựa trên những lý thuyết mà cậu đã được học trước đây, nhưng cậu nhìn thấy từ thực tế đang hiện ra ngay trước mắtMặt trăng này sáng hơn rất nhiều so với mặt trời#Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm"Dừng ở đằng trước được rồi Panli, một chút mình tự đi vào trong được""Glai phải cầm rất nhiều đồ mà, một chút Li lái xe vào trong thì tốt hơn" Khun Moon đánh xe vào bên trong khu chung cư của cậu, Glai chỉ tay về phía bãi đậu xe để nói cho cậu ấy biết đó là bãi đỗ xe, khi xe di chuyển ra ở phía sau một chiếc xe ô tô khác, Glai cũng tháo dây an toàn rồi cầm những túi quà tặng đang đặt trên đùi cậu rồi chuẩn bị xuống xe, Glai sợ rằng bản thân sẽ vô tình làm rơi thứ gì đó ở trên xe, vì vậy cậu đưa mắt nhẹ nhàng nhìn xung quanh một lần nữa, khi Panli nhìn cậu như đang tìm kiếm cái gì đó ở xung quanh, cậu ấy liền đưa tay bật đèn ở trong xe lên"Glai tìm gì vậy?"

"Không ạ....mình chỉ nhìn xem có làm rơi cái gì không""Oh"Knock knockTiếng gõ nhẹ vào cửa kính làm cho cả hai người dừng lại mọi hành động của mình rồi ngẩng đầu nhìn theo hướng phát ra âm thanh, Glai một lần nữa nhíu mày trong khi nhìn người con trai cao lớn đang đứng ở phía ngoài cửa kính xe hướng bên người lái, giống như muốn mở phần kính xe, Panli khẽ thở dài trước khi nói"Thằng chó...nhớ cả chiếc xe này nữa hả"Glai đoán rằng người con trai này có lẽ là bạn của Panli, khun Moon đưa tay ra nhấn nút hạ cửa kính xuống, người đang đứng ở bên ngoài mỉm cười với cậu ấy trước khi đưa cả hai tay bám vào mép cửa và nhìn vào phía bên trong xe"Panli~ hôm nay chúng ta không có hẹn cùng xem bóng đá...rồi tới chung cư của tao làm cái gì vậy?"

Panli quay sang nhìn cậu trong giây lát trước khi quay trở lại trả lời câu hỏi của bạn "Tao đưa khun Glai về""Khun Glai"Không có mấy người gọi cậu bằng danh từ này, Glai cảm thấy trái tim ấm áp mỗi lần được nghe mẹ gọi là "khun Glai" bởi vì mẹ là người đầu tiên bắt đầu gọi cậu như vậy, nhưng khi mẹ rời đi, Glai cảm thấy giống như từ "khun Glai" cũng rời đi cùng với mẹ vậy, mặc dù P'Jiep và bác Mải cũng gọi cậu bằng từ này nhưng cậu chưa từng cảm thấy ấm áp ở trong tim giống như lúc mẹ gọi cậu.Nhưng khi Panli làm cho từ "khun Glai" một lần nữa quay trở lại với cuộc sống của cậu, cậu ấy làm cho cậu cảm thấy trái tim trở nên ấm áp khi nghe thấy cậu ấy gọi cậu như vậy, Glai giơ tay lên ngực của chính mình trong khi nhìn người kia đang nói chuyện với bạnTrái tim của cậu không đập mạnhNó bình tĩnh...Và đang mỉm cười một cách vui vẻ"Tao giống như đã từng nhìn thấy cậu ấy rồi?"

"Khun Glai ở cùng chung cư với mày...mày chắc hẳn là đã từng thấy cậu ấy rồi chứ?"

"Cũng đúng..."

Bạn của Panli nói rồi mỉm cười với cậu "Mình tên Ne nhé, sau này nếu gặp nhau nhớ chào hỏi nhau nhé""Thắng chó, chỉ giỏi nói..."

Panli nói với giọng chán ghét, trước khi đẩy nhẹ tay người kia "Mày định đi đâu thì đi đi...ngừng bám dính vào xe tao được rồi đó""Bực mình thật đó hả bạn tao""Mày biết là mày làm cho tao bực mình mà cũng không chịu cải thiện bản thân đi chút"Người tên Ne cười đầy thích thú, rồi chìa một tay về phía Panli "Xin năm trăm bath...nếu được thì sẽ đi càng xa càng tốt""Cái gì vậy?...Ở căn hộ giá tiền triệu như vậy mà đi xin tiền bạn hả""Buổi sáng vợ tao phạt bằng cách tịch thu ví của tao rồi...để lại có đúng 100 bath thôi, tao đang định đi Seven nghĩ rằng 100 bath ấy chắc không đủ" (Seven là tên một chuỗi siêu thị mini của Thái)"Rồi nếu mày không gặp tao""Thì cố để đủ thôi" "Thằng trâu!"

"Nào...đưa tay ra giúp cuộc sống của bạn chút đi""Sợ vợ nó khó khăn như thế này đây" Panli nói trong khi lôi ví ra, cậu ấy lắc đầu một chút trong khi rút tờ giấy bạc có màu đỏ tía "Học cách để trở thành một người đàn ông của gia đình hả thằng chó""Chà...đợi đến khi mày có vợ rồi sẽ biết thôi""Biết gì?"

Panli đang định đưa tờ giấy bạc màu đỏ tía cho người bạn vội vàng rút tay lại để chờ nghe câu trả lời"Biết là...phải tuân thủ theo nguyên tắc của vợ một cách nghiêm túc, không thì sẽ bị tình huống giống như tao đây này"Panli bất cười đầy thích thú rồi đưa tờ giấy bạc màu đỏ tía cho bạn "Trả lời tốt đó...đầu tiên cũng định bắt mày trả lại, nhưng bây giờ thì không cần rồi, bời vì tao thích câu trả lời của mày""Có tiềm năng nha mày""Tiềm năng cái gì?"

"Tiềm năng sợ vợ đó" (Chờ xem câu này có thành lời sầm truyền đối với cuộc đời cậu Trăng hay không J)"Không có cửa đâu""Rồi tao sẽ chờ xem""Biến, thằng chó...đi tìm cái gì bỏ bụng đi""Bye"Glai cười trong khi khun Moon lén thở dài, cậu ấy nhanh chóng nhấn nút đóng cửa kính lại ngay khi người bạn của cậu ấy rời đi, Panli quay sang nhìn cậu rồi mỉm cười"Xin lỗi nhé Glai...bạn của Li phiền phức như vậy đó""Không sao đâu, mình hiểu mà""Nhưng Glai không cần sợ nhé, vì bình thường nó không hay xin tiền của ai đâu, nhà nó có tiền lắm, nhưng chắc lần này thật sự là bị người yêu phạt rồi"Glai mỉm cười với người kia rồi gật đầu trả lời "Mình không sợ đâu, đợi nếu có gặp bạn của Panli nữa mình sẽ chào hỏi cậu ấy""Không cần phải chào hỏi nó đâu Glai...nó là loại hay ảo tưởng nói chuyện với Glai chắc không biết nó sẽ nói chuyện gì đâu"Glai bật cười nhìn Panli nhíu mày trong khi nói, lúc này cậu ấy giống như một đứa trẻ hư ấy, nhưng Glai có thể hiểu được lý do mà Panli không muốn để cậu nói chuyện với bạn của cậu ấy, Panli có lẽ sợ bạn của mình sẽ nói điều gì không hay với cậuNhưng Glai thấy rằng...Ne là người lịch sựCó lẽ không giống là kiểu người mà Panli nghĩ đâu...Ngay lúc này thì Glai lấy hết cảm đảm rồi nhìn Panli, ánh mắt cả hai người đối diện nhau trong vài phút trước khi trái tim ở trong cậu bắt đầu đập nhanh báo hiệu cho cậu biết rằng là cậu lên rút lui, Glai mỉm cười với khun Moon để cảm ơn vì hôm nay cậu ấy đã làm cho cậu nở những nụ cười tươi nhất trong cuộc đời"Cảm ơn vì đã đưa mình về nhé""À vâng"Người nhỏ bé mở cửa cầm những túi quà rồi bước xuống khỏi xe của khun Moon, cậu đứng bên ngoài mỉm cười với người đang ở bên trong xe, bởi vì kính xe hoàn toàn tối đen nêm Glai không nhìn thấy khun MoonNên không biết rằng Panli sẽ quay lại nhìn hay khôngNhưng Glai vẫn ở ngay đâySẽ luôn đợi để mỉm cười với khun Moon...Khi cửa kính xe màu đen dần dần trượt xuống, và đèn bên trong xe lại được bật sáng lên một lần nữa, Glai nhìn thấy khun Moon đang mỉm cười với cậu giống như vậy, cậu ấy bỏ một tay ra khỏi vô lăng bởi vì cả hai tay của Glai đều đang cầm những túi quà, nên cậu chỉ có thể cúi đầu đáp lại cậu ấy"Glai..."

"..."

"Nếu Glai nhìn thấy Li ở trường đại học...Glai hãy tới nói chuyện với Li nhé""..."

"Nhưng nếu Li là người nhìn thấy Glai trước...Li sẽ đi tới nói chuyện với Glai"Lại một lần nữa mà Glai nở nụ cười thật tươi, cậu gật đầu đáp lại một cách vui vẻ rồi nói "Uhm...mình sẽ đi tới trò chuyện với Panli""Thật nhé""..."

Đoạn đối thoại của hai người kết thúc rồi, mặc dù cửa kinh xe vẫn chưa đóng lại Glai vẫn giữ hình ảnh nụ cười cảm ơn khun Moon Glai nhìn khun Moon cho đến phút cuối cùng, trước khi nụ cười của cậu ấy bị chặn lại bởi chiếc cửa kính xe màu đen, và cậu vẫn đứng nhìn theo chiếc sẽ của Panli từ từ di chuyển ra khỏi khu chung cưNgười nhỏ bé mang theo đống đồ đạc rồi ngước lên nhìn mặt trăng hình lưỡi liềm ở bên trên bầu trời mầu tối, mặc dù khun Moon đã đi rồi, nhưng cậu ấy vẫn đang nở nụ cười với cậuGlai sẽ nhớ rằng...Trong ngày sinh nhật năm nayMặt trăng đã quay quanh cậu rất nhiều giờ:)
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 7.1


Tít...títChiếc điện thoại màu đen được dùng thay thế cho nhiệm vụ của một chiếc đồng hồ, đang vang lên những tiếng báo thức để gọi người nhỏ nhắn vẫn còn say giấc thức dậy khỏi những giấc mơ, người mà chỉ vừa mới ngủ được một vài tiếng đồng hồ bởi vì buổi tối còn phải hoàn thành bản báo cáo, cậu khẽ đưa tay lên vỗ vỗ nhẹ vào khuôn mặt, Glai muốn ngủ thêm một chút nữa, nhưng cậu sợ rằng sẽ ngủ quên mất, vì vậy Glai bắt buộc bản thân mình phải vươn người dậy trong cơn buồn ngủĐôi tay mảnh khảnh vươn ra cầm lấy chiếc điện thoại màu đen và nhấn tắt tiếng chuông báo thức trong khi mí mắt khép lại một lần nữa, trước khi người nhỏ nhắn hít một hơi vào tận sâu trong phổi, Glai hy vọng rằng oxy được cung cấp cho phổi sẽ làm cho cậu cảm thấy sảng khoáiBởi vì Glay cảm thấy rất là mệt mỏi...Gần bốn giờ sáng cậu mới ngủNhưng phải thức dậy lúc trưaCuộc sống của những đứa trẻ ở trường đại học là như vậyGru~~Nhưng âm thanh rung của chiếc điện thoại làm cho Glai phải mở mắt ra nhìn vào màn hình chờ điện thoại, cậu nhanh chóng thức dậy từ cơn buồn ngủ khi nhìn thấy cái tên đang hiển thị ở bên trên màn hình chờ, nói chuyện với đàn anh bằng giọng ngái ngủ thật sự là không tốt"Vâng P'Diar"[Hôm nay Glai không tới luyện tập phải không?]"Phải ạ, hôm qua Glai đã tập đi lại cả bài hát nhiều lần rồi ạ"[Chơi thành thạo rồi phải không?]"Vâng, P'Diar"[Nếu Glai muốn tới để luyện tập lúc nào nữa thì nói với Phi nhé, để Phi cho đàn em chuẩn bị nhạc cụ cho nhé]"Dạ vâng ạ, một chút Glai xem lịch học rồi báo lại với P'Diar sau nhé, giai đoạn này có nhiều bài thuyết trình ở nhiều môn học, nhưng Glai sẽ cố gắng dành thời gian rảnh để tới luyện tập một hai lần nữa trước khi đến ngày khai trương ạ."[Ok nhé, Glai...Phi xin lỗi nhé khi mà làm phiền em, nhưng đàn em nói rằng rất muốn chơi mà lại không có ai chơi được bài hát này]"Không sao đâu ạ P'Diar, Glai rất vui khi được giúp ạ"[Em cứ luôn tốt bụng với Phi như vậy, để công việc kết thúc phi hẹn sẽ mời em một bữa nhé]Glai bật cười trước khi nói "Không cần đâu ạ, nhưng nếu P'Diar muốn mời em một bữa thật ấy thì Glai cũng xin cảm ơn trước ạ"[Chào...Phi không làm phiền em nữa nhé, hẹn gặp lại ở trường nhé Glai]"Vâng~"Glai cúp máy của đàn anh, cậu đặt điện thoại xuống bên cạnh chiếc đèn bàn giống như cũ, P'Diar là đàn anh thân thiết của Glai, bởi vì khi còn nhỏ cậu từng học nhạc Thái cùng trường âm nhạc với anh ấy, cha gửi cậu tới học âm nhạc Thái bởi vì muốn cho cậu chơi xylophone, nhưng Glai chưa từng thích thích chơi xylophone vì vậy cậu nói với cha, cha để cho cậu được tự lựa chọn nhạc cụ mà cậu muốn chơi, khi Glai được nghe tiếng đàn tam thập lục mà P'Dia chơi ở trong một căn phòng, âm thanh của loại nhạc cụ này làm cho Glai yêu thích ngay lập tức, sau đó Glai lựa chọn học đàn tam thập lục và vẫn luôn cùng lớp với P'DiarNhưng khi Glai lên trung học thì cũng dừng học âm nhạc Thái ở trường đó bởi vì cậu muốn dành tất cả thời gian cho việc học, những Glai vẫn chơi đàn tam thập lục ở nhà một cách đều đặn, cậu đã không gặp P'Dỉa một thời gian dài nhưng cả hai vẫn giữ liên lạc với nhau, cho đến khi cậu vào trường đại học, vì vậy hai người gặp nhau thường xuyên hơnKhoa Mỹ thuật mà P'Diar đang theo học tổ chức nhiều buổi biểu diễn vào ngày Open House, nhưng ngành học của P'Diar có một chương trình âm nhạc ở trong phòng họp lớn, anh ấy đã chọn bài hát "Như một giấc mơ" và bài hát này chơi cùng đàn tam thập lục, nhưng mà đàn em năm nhất không thể chơi được, nên cuối tuần vừa rồi anh ấy gọi điện đến nhờ cậu giúp đỡ.Glai đồng ý giúp đàn anh mà không hề nghĩ ngợi nhiều, cậu nghĩ rằng đó cũng không phải chuyện gì nặng nhọc, chỉ cần luyện tập rồi chơi như bình thường là được, tuần trước Glai có thời gian rảnh sau khi kết thúc buổi học vì vậy cậu tới luyện tập đàn ở trong khoa của P'DiarNên Glai không được nhìn thấy mặt trăng lúc 17:30 ...Người nhỏ nhắn rời khỏi giường rồi đi thẳng tới phòng tắm một cách miễn cưỡng, Glai cởi chiếc áo sơ mi dài tay và chiếc quần đùi ra rồi ném chúng vào chiếc giỏ mây đan, cậu biết rằng bản thân thường tắm khá lâu vì vậy Glai không thể cứ ngồi yên ở trên giường đượcSau khi tắm rửa thay quần áo, người nhỏ nhắn mặc một bộ đồ hải quân rồi bước tới cầm lấy bản báo cáo đã in lúc tối qua, đôi mắt to tròn liếc nhìn hai cây xương rồng được đặt cạnh nhau ở trên bàn học của cậuKhuôn mặt ngọt ngào khẽ xuất hiện nụ cười, Glai đưa ngón tay ra chọc chọc chiếc gai nhỏ của câu xương rồng mà khun Moon tặng cho cậu, trước khi thấp giọng nói"Tuần vừa rồi không được gặp...rất nhớ khun Sasin"Sau khi gửi nỗi nhớ của mình thông qua cây xương rồng tới chủ nhân của em nó, nhóm trưởng của nhóm thuyết trình như cậu phải nhanh chóng túm lấy chìa khóa xe và balo để ra khỏi phòng, Glai muốn đến trường đại học sớm như vậy thì cậu và các bạn sẽ có thời gian để chuẩn bị trước cho bài thuyết trình của nhóm.Glai ra khỏi thang máy rồi đi về phía bãi đỗ xe của khu chung cư, cậu nhanh chóng đi về phía chiếc xe Audi A5 màu trắng, trong khi bàn tay mảnh mai mở cửa xe thì cũng có âm thanh thông báo từ line vang lên, nên Glai lấy chiếc điện thoại từ trong túi quần ra sau khi đã lên xeLine~MaMay: Glai mình tới trường rồi nhé, mình gọi cacao đá (không quá ngọt) rồi chờ cậu được không?MaMay: Glai đã rời khỏi căn hộ chưa?Ppie: Mình đỗ xe rồi, đang đi tới dãy phòng họcÀ...Hôm nay Glaijai tới trường muộn nhất rồiGlaijai: Đợi một chút mình tự gọi cũng được May, mình mới ra khỏi căn hộ thôiMaMay: ok, vậy để chút Glai tự gọi thì tốt hơnGlaijai: Đợi chút mình lái xe đã nhéPpie: Lái xe cẩn thận nhé GlaiMaMay: Không cần vội nhé, vẫn còn nhiều thời gian màGlaijai: Gửi một stickerGlaijai nhấn nút gửi một sticker hình thỏ hoạt hình với nhiều trái tim màu đỏ ở xung quanh tới cả hai người bạn thân, trước khi đặt điện thoại sang bên cạnh và bắt đầu lái xeHôm nay...Sau khi hoàn thành bài thuyết trình Glai sẽ nhanh chóng đi tìm khun Moon:)Bởi vì buổi chiều của ngày hôm nay kẹt xe, vì vậy Glai đến trường trễ hơn so với dự tính, cậu đánh lái vào bãi đỗ xe của dãy phòng học rồi vội vàng đi tìm những người bạn thân đang ngồi chờ cậu ở quán cà phê, ngay lúc cậu đi tới quán cà phê và nhìn thấy May cùng với Pie đang ngồi nói chuyện với nhau"Nhóm trưởng đến rồi~" Pie nói với giọng vui vẻ khi cậu đi tới và dừng lại ở bàn"Kẹt xe quá""Vẫn còn bốn mươi phút trước khi vào buổi thuyết trình, Glai muốn ăn cái gì trước không?...Vẫn còn thời gian mà""Mình nên ăn cơm sau khi buổi thuyết trình kết thúc thì tốt hơn""Nói như vậy...cho thấy là không ăn sáng với ăn trưa trước khi ra khỏi căn hộ có phải không?"

Glai mỉm cười khô khốc với Pie người đang nheo mắt và chỉ ngón tay vào cậu "Mình...vội mà, sợ không tới kịp""Glai...cố gắng ăn bữa sáng một chút, nếu là viêm dạ dày rồi rất khó chữa lành, mỗi ngày cậu đều như vậy không chữa khỏi được đâu" May nói với giọng hung dữ"Chờ ngày mai mình sẽ dậy ăn sáng mà..."

Bởi vì cả hai người bạn thân đều lắc đầu giống như không tin những điều mà cậu vừa nói, vì vậy Glai ngồi xuống trước mặt những người bạn rồi giơ ngón tay lên "Hứa mà""Nếu Glaijai xác định và hứa như vậy rồi...thì cậu ấy sẽ cố gắng làm được"Glai mỉm cười gật đầu "Phải đó""Hứa rồi đó nhé Glaijai" Pia dùng ngón út của mình giữ lấy ngón tay út của cậu"Uh, mình hứa mà""Đã hứa xong rồi, vậy cùng nhau đi tới phòng chờ thuyết trình được rồi đó"Người nhỏ nhắn đứng lên khi May nói xong, Glai lấy bản báo cáo ra khỏi balo rồi đưa cho bạn bè để giúp kiểm tra lại, Pie nhận lấy bản báo cáo trước khi mắt mở to"Ohha...rất là hoàn chỉnh, nhìn đẹp từ cái bìa luôn đó""Cái vấn đề làm việc ấy...nhóm trưởng của chúng ta chưa bao giờ làm qua loa, phải hoàn hảo đến từng chi tiết""May cứ nói quá" Glai bật cười nói "Mình chỉ cố gắng làm tốt nhất trong khả năng của mình thôi""Tiêu chuẩn của cái từ "tốt nhất" của Glai nó cao lắm luôn á"Glai ngừng cười khi bị hai người bạn thân cà khịa rồi nói "Đi được rồi đó, một chút vào lớp muộn đó nhé"May cùng với Pie gật đầu với cậu, mọi người đi bộ tới chỗ chờ thang máy trong lúc ấy cũng nhìn thấy New cùng với Tos ra khỏi quán cà phê, cả hai người đang đi đến chỗ họ, nhưng Glai không quan tâm cái gì, cậu lấy bản báo cáo từ tay của Pie rồi ngẩng đầu lên nhìn mũi tên xuất hiện ở bên trên thang máy, mặc dù tiếng nhắc nhở của Pie gọi tới sự quan tâm của cậu"Glai, coi chừng"Glai quay sang nhìn Pie mắt mở to như thể bị kinh hãi, cậu biết rằng ngay trong lúc này đang có điều gì đó xảy ra ở phía bên trái của cậu, nhưng cậu vẫn không quay lại nhìn xem là chuyên gì cho đến khi cảm giác giống như có một dòng chất lỏng nóng thấm qua lớp vải và tiếp xúc với da.

Người nhỏ bé khẽ giật mình bởi vì cảm giác nóng bừng vùng da ở bên trái, nhưng Glai vẫn có ý thức vì vậy đã giơ bàn tay cần bản báo cáo lên trên đầu để không bị chất lỏng nóng đó dính vào nó, khi Pie nắm lấy cánh tay của cậu rồi kéo cậu đứng gần lại chỗ cô ấy, vì vậy Glai quay lại nhìn về phía bên trái để tìm hiểu nguồn gốc của chất lỏng màu nâu ở trên áo sơ mi trắng của cậuTos...cùng với ly giấy màu trắng có chất lỏng màu nâu nhỏ giọt ở trên vùng miệng lyKhi nhìn thấy như vậy...điều đầu tiên mà cậu phải làm đó là bình tĩnh, Glai im lặng dù trong lòng cậu khá nôn nóng, bàn tay mảnh mai cầm bản báo cáo trong tình trạng hoàn hảo đưa cho Pie, May nghiến răng nhìn chằm chằm vào New với TosNgay khi Pie nhận bản báo cáo, Glai cởi bộ đồ hải quân che bên ngoài để không bị dính vết cà phê, bởi vì chỉ áo sơ mi bị bẩn khá nhiều rồi, bàn tay mảnh khảnh giũ chiếc áo khoác để kiểm tra lại một lần nữa, trước khi nhìn chằm chằm vào chiếc áo sơ mi màu trắng dính cà phê, lúc này Glai biết rằng người mà bị bỏng nước nóng có cảm giác như thế nàoCó lẽ là cảm giác đốt cháy như thế này..."

Tao xin lỗi, không cố ý""Mày cố tình thì có thằng Tos.

Tao thấy mày giả vờ đẩy để mày đâm vào Glai""Khi nào thì mày sẽ thôi đổ oan cho ta hả May""Tao đổ oan cho mày ấy hả?"

"Ờ mày như vậy đó, luôn nhìn thế giới với sự bi quan vậy đó""Ngậm cái miệng của mày lại đi New!

Mày làm như mày tốt lắm vậy đó""May bình tinh...xảy ra chuyện ở trong trường không tốt lắm đâu" Pie cố gắng giữ May đang nổi cơn thịnh nộMặc dù Glai không tự mình nhìn thấy sự việc đầu tiên, cậu chỉ biết khi nó đã xảy ra nhưng cũng đủ để Glai suy ngẫm về mọi chuyện của chính cậu.Cậu nhìn Tos đang cầm ly cà phê ở trên tay, cậu ta cố gắng đối diện với ánh mắt của cậu, nhưng không lâu lắm cậu ta cũng cụp mắt xuống, Glai nghĩ rằng Tos đã có kế hoạch cùng với bạn thân để phá nhóm cậu thật, nhưng có lẽ kế hoạch có chút sai sót, thật sự có lẽ Tos với New muốn để cà phê nóng dính lên bản báo cáo nhiều hơn, bởi vì Glai quan sát từ đôi mắt lo lắng của Tos và New khi cố gắng nhìn vào bản báo cáo đang ở trong tay PieGlai thở dài, bởi vì cảm thấy chán ngấy với những kẻ đó khi mà Glai nhìn thấy sự bi thảm của hai con người đó, cậu nghĩ rằng để đối phó lại không khó, Glai không có đáp trả hai người bạn họ giống như ở trong phim, bởi vì nó mất thời gian và chả có ý nghĩa gì, khi đã phân tích tốt rồi cậu thấy New và Tos có suy nghĩ không khác gì những đứa trẻ.Phương thức đáp trả của người không biết làm thế nào để lớn lên.Là người lớn thì nên khuyên răn những đứa trẻ nghịch ngợm ăn năn.Cậu nhìn yên tĩnh nhìn cả hai người bọn họ rồi bình tĩnh bước tới nói "Báo cáo của chúng tôi không có bị dính cà phê như cách New với Tos muốn""..."

"Nếu đổ cho là không phải cố tình...điều đó làm cho New với Tos nhìn thì lớn người nhưng suy nghĩ lại chẳng lớn theo tí nào""..."

"Tôi sẽ không trả thù bằng cách hành động giống như trẻ con như vậy đâu""..."

"Bởi vì tôi không thích có chuyện nên cố gắng nhẫn nại, ngay cả khi biết rằng Tos với New từng rất nhiều lần chơi xấu tôi" Glai nhìn chằm chằm vào hai người trước khi nói tiếp "Nhưng lần này thì thật sự là quá đáng...vượt quá việc mà người bình thường sẽ làm""..."

"Nếu Tos với New vẫn không dừng chơi xấu tôi và bạn tôi, có lẽ tôi phải kể mọi chuyện cho giảng viên nghe, và đừng nghĩ rằng giảng viên sẽ không tin nhé, bởi vì tôi sẽ nói cả lý do khiến tôi tách ra khỏi nhóm lúc trước""..."

"Tôi sẽ kể chuyện Tos, New và Or không hề giúp làm việc nhóm, kể cả chuyện đã xảy ra ở quán rượu ngày hôm đó đã làm cho tôi quyết định ngừng làm việc với mọi người...kể tất cả những chuyện này sẽ làm cho giảng viên tin rằng sự trẻ con trong những ý kiến tham khảo của hai người thật sự có vấn đề""..."

"Tôi nghĩ rằng có lẽ tôi không thể tự thanh minh cho chính mình, bởi vì Tos với New không bao giờ có ý định dừng lại, nếu để cho giảng viên giúp làm sáng tỏ những vấn đề này thì sẽ tốt hơn""À, tao thật sự không cố ý đâu...tay tao nó yếu khi đến gần mày thôi""Nếu Tos không muốn gặp rắc rối...cũng đừng đem bàn tay yếu ớt ấy đến gần chúng tôi một lần nữa"Glai nói khi nhìn chằm chằm vào cả hai người, Tos với New trông lộ rõ vẻ lo lắng, cả hai người nghĩ rằng cậu sẽ chấp nhận và cho qua mọi chuyện giống những lần trước, đem chuyện này ra nói một cách hăm dọa làm cho những người kia không kịp đáp lạiNgười nhỏ nhắn bước trở lại chỗ những người bạn thân, May đang gọi điện thoại nói chuyện với ai đó cùng với một khuôn mặt lo lắng, còn Pie đặt ngón tay lên màn hình thủy tinh trước khi ngẩng đầu lên nhìn cậu với một ánh mắt thất vọng"Có chuyện gì vậy?"

"Glai mình nhắn tin line hỏi mượn áo của bạn bè ở khoa khác rồi, mình sẽ để nó thay đổi áo với Glai trước, hoàn thành bài thuyết trình rồi sẽ thay đổi trả lại, nhưng hôm nay bạn mình cũng có bài thuyết trình cùng với thời gian của chúng ta""..."

"Đồ của bạn bè mình cũng không thể tới trường kịp thời gian trước khi chúng ta thuyết trình"Glai lần lượt nhìn May cùng với Pie trước khi mỉm cười với hai người bạn thân đang biểu hiện vẻ mặt lo lắng, cậu nghĩ giải pháp cho chiếc áo sơ mi dính cà phê rồi, vì vậy Glai không lo lắng đến mức đó, nhưng không lạ khi những người bạn của cậu sẽ lo lắng, bởi vì hôm nay có nhiều giảng viên đặc biệt tới để xem buổi thuyết trình nàyCậu nghĩ rằng nếu giải thích với giảng viên rằng chuyện gì đã phát sinh, các giảng viên có lẽ sẽ hiểu nhưng bởi vì vẫn còn thời gian, Glai nghĩ rằng nên tìm cách giải quyết vấn đề trước khi đi vào mong sự thông cảm từ các giảng viên rồi lên thuyết trình với một chiếc áo sơ mi bị dính cà phê"Nhóm mình thuyết trình ở vị trí thứ 4 đúng không?"

Glai hỏi trong khi nhìn đồng hồ đeo tay"Phải""Vậy mình phải đi rồi...

May cùng với Pie lên đợi mình ở phòng trước nhé, mình sẽ nhanh chóng đi theo nhanh nhất""Glai định đi đâu?"

May hỏi"Mình sẽ đi mua một chiếc áo sơ mi mới ở cửa hàng ở đối diện trường, thời gian còn lại khoảng 20 phút...mình nghĩ chắc kịp""Ao mình cũng quên mất rằng ở đối diện trường có cửa hàng bán đồng phục học sinh""Glai có để bộ đồ lại để chúng mình giữ trước không?"

"Không sao đâu, một chút mình mang nó theo cũng được, sau khi thay áo mình sẽ mặc lại đúng trang phục phù hợp""Ok~""Vậy Glai đi nhanh đi, một chút lúc giảng viên điểm danh mình sẽ nói rằng Glai vào nhà vệ sinh, giảng viên sẽ không hủy điểm danh đâu""Mình đi trước nhé"Glai gật đầu quay lại chuẩn bị bước ra khỏi thang máy, Mew với Tos lảng tránh ánh mắt của cậu rồi quay mặt vào cửa thang máy, người nhỏ nhắn nhẹ lắc đầu trong khi thở dàiNgười làm sai rồi không biết chịu trách nhiệmSẽ có các dấu hiệu như thế này...Glai nửa đi bộ nửa chạy ra khỏi thang máy, cậu cụp mắt xuống nhìn vệt cà phê trên vùng ngực trái, bàn tay mảnh mai cởi chiếc cúc đầu tiên của chiếc áo sơ mi để nhìn những vết đỏ ở trên da của cậu, Glai nghĩ rằng sau khi hoàn thành buổi thuyết trình có lẽ cần phải ghé qua hiệu thuốc để mua thuốc rồi, cậu ngẩng đầu nhìn đường phía trước, bởi vì sợ sẽ va phải người khác, trước khi nhìn xuống vết bẩn màu cà phê ở trên áo một lần nữa.Nhưng ngay lúc này có một đôi giày Vans màu đen của ai đó bước vào tầm mắt của cậu, Glai dừng lại bước chân khi chủ nhân của đôi giày này bước tới chỗ cậu, cậu vẫn đang nhìn xuống, khẽ nhíu đôi lông mày mảnh mai một chút trước khi di chuyển sang bên trái để tránh khỏi chủ nhân của đôi giày này, nhưng người kia vẫn bước theo cậu một lần nữa, giống như chủ nhân của đôi giày này có ý định chặn đường cậu, nhưng bởi vì Glai không chắc chắn vì vậy cậu cố gắng bước sang bên phảiGiày Vans màu đenCũng vẫn bước theo cậuGlai quyết định ngẩng đầu nên để nhìn người mà cậu nghĩ rằng đang chặn đường cậu trong khi thời gian của cậu đang gấp rút như thế này, ngay giây phút ấy nụ cười của khun Moon giúp làm dịu đi những vết mẩn đỏ ở trên vùng da phía ngực trái của cậuThịch thịch thịch thịchNụ cười này.. luôn đùa giỡn với trái tim nhỏ bé này..."

Đi mà không nhìn đường gì hết vậy""..."

"Khun Glai vội vàng đi đâu vậy á?"

Kết thúc dễ thương như thế nàyKhun Moon đó không phải là dành cho cô gái dễ thương mà cậu ấy thích chứ..."

À..."

"Rồi áo bị dính cái gì vậy á?" (Tại sao một tên con trai menly lại cứ dùng cái đuôi của nữ để nói chuyện làm gì chứ, mị dịch cũng mệt nữa, khó hỉu)Panli...giúp mình một chút điGiúp mình thay đổi cách nói đuôi kết thúc (mị cũng muốn thay, á với a dịch mắc mệt)Trước khi mà mình có thể nói cho Panli người đang không biết mọi chuyện"Áo của mình dính cà phê...chỉ là một tai nạn nhỏ thôi"Khun Moon nhíu mày trong khi nhìn vào chiếc áo của cậu, cậu ấy giơ tay lên nắm lấy cúc áo sơ mi của cậu di chuyển nó một chút như muốn thể hiện rõ nhất suy nghĩ của cậu ấy "Khun Glai cởi áo cho Li xem một chút""Hả, cởi áo hả?"

Glai ngước mắt lên hỏi"Vâng...Li xem những vết mẩn đỏ một chút"Người nhỏ nhắn lắc mạnh đầu từ chối, lúc này cảm giác nóng rát đã đi qua tai của cậu rồi dừng lại ở hai bên má "Á không được đâu, mình không cho xem đâu""Cà phê đổ vào...rất nóng phải không khun Glai?"

Khun Moon hỏi với vẻ mặt và giọng điệu nghiêm túc"Thì..."

Người bị hỏi hồi tưởng lại cảm giác lần đầu tiên khi bị thứ chất lỏng nóng đó chạm vào da "...Nóng chứ""Vậy khun Glai đi vội vàng như vậy bởi vì muốn đi tìm bác sĩ phải không?"

"Không..."

"Rồi có muốn đi tìm bác sĩ không?...Để Li đưa đi"Ánh mắt và giọng điệu của khun Moon làm cho Glai nhớ tới lúc mà cậu ấy nói từ "bướng bỉnh", Glai nhìn thật sâu vào trong ánh mắt đang nghiêm nghị kia nhưng cũng ẩn chứa điều gì đó trước khi rời mắt khỏi người trước mặt"Mình thật sự không sao đâu, không cần phải đi tìm bác sĩ đâu""Li..."

Glai quay lại nhìn về hướng phát ra âm thanh, trước mắt là một cô gái đáng yêu cầm trên một chiếc túi nhựa đang bước tới dừng lại đứng bên cạnh khun Moon, cô ấy nhìn cậu rồi chớp mắt đầy nghi hoặc, Glai không biết cô gái này là ai, nhưng cậu đoán rằng cô ấy chắc chắn rất là thân thiết với PanliGlai mím chặt môi trước khi nói "Mình cần phải nhanh chóng đi mua áo để thay...mình xin phép đi trước nhé""Đợi đã..."

Đột ngột!Người nhỏ nhắn tạm dừng lại khi bị giữ lại bởi một bàn tay dày, cậu nuốt nước bọt rồi quay sang nhìn khun Moon, cậu ấy nhìn cậu trong giây lát trước khi buông cậu ra để cậu đứng thoải mái"Glai định đi mua áo ở đâu?"

"Cửa hàng đối diện trường""Nhất thiết phải đổi áo phải không?"

Glai gật đầu "Vâng, hôm nay mình có buổi thuyết trình""Buổi thuyết trình lúc mấy giờ á?"

Người bị hỏi cúi xuống nhìn đồng hồ đeo tay "Bây giờ thời gian còn lại là 10 phút""Nếu Glai đi ra mua áo...Li nghĩ rằng quay lại sẽ không kịp" Punlee nói trong khi nhìn chằm chằm vào cậu, rồi nói tiếp "Khun Flai mượn tạm áo của Li trước được không?"

"..."

"Đúng là áo của Li sẽ hơi lớn, nhưng nếu mặc một bộ đồ khoác ngày, Li nghĩ rằng cũng được""..."

"Như vậy được không?"

Glai dùng hai phút để quyết định, cậu tính toán quãng đường đi và về giữa cửa hàng bán đồng phục với trường đại học rồi nói "Mình làm phiền chút nhé Panli""Không làm phiền đâu" Panli trả lời rồi quay sang nhìn cô gái nhỏ nhắn đứng bên cạnh "Cậu...mang những đồ này một mình được không?"

"Á, được Li""Nếu không được thì cứ đặt ở trước cửa, đợi một chút mình gọi điện cho thằng Type đến mang lên phòng học cho""Đồ chỉ có bằng này thôi à...mình mang được""OK""Panli định đi đâu vậy?"

"Mình định đưa khun Glai đi đổi áo""Ao""Xin lỗi nhé...bây giờ mình không muốn để khun Glai một mình"Câu nói của khun Moon làm cho thế giới như ngừng quay một lúc khi mà mọi thứ chuyện động chậm lại cho đến khi gần như dừng hẳn, nhưng chỉ có điều duy nhất trên trái đất đang nảy lên một cách điên cuồngThịch thịch thịch thịchSẽ chỉ có duy nhất một điều đó là tất cả các quy tắc trên thế giớiĐiều đó là...Trái tim nhỏ bé của Glaijai"Không sao đâu, hãy để Li đưa bạn đi đổi áo""Uhm"Người cao lớn trả lời người bên cạnh rồi gật đầu với cậu trước khi bước đi tới bãi đỗ xe, Glai giữ một khoảng cách đi theo Panli, bởi vì muốn cho trái tim đang đập mạnh mẽ của cậu bình tĩnh lại, nhưng chủ nhân của tấm lưng rộng quay lại nhìn cậu rồi bước chậm lại"Khun Glai"Glai bước tới đứng bên hông của khun Moon rồi nói "Vâng?"

Panli khẽ lắc nhẹ đầu trước khi bàn tay dày tiến đến nắm lấy bàn tay của cậu, cậu ấy mỉm cười rồi nắm tay cậu dẫn đường tới bãi đỗ xe, Glai lén lút nhìn một bên khuôn mặt lưỡi liềm của khun Moon, lúc này cậu ấy không cười hay thể hiện bất kỳ sắc mặt nào, nhưng lại làm cho trái tim của Glai đập mạnh hơn trướcĐôi mắt mảnh mai nhìn bàn tay của hai người đang nắm lấy nhau, cậu vô thức mỉm cười khi nhìn người kia nắm chặt tay cậu hơn trước, lúc này Glai không cảm thấy lạ khi mà có nhiều người muốn ở bên cạnh Panli, bởi vì sự dịu dàng và chăm sóc của cậu ấy làm cho người ở bên cạnh cảm thấy an toàn, cậu vẫn đang nhìn nơi bàn tay cậu được nắm bởi bàn tay của khun MoonGlai nghĩ rằng...Con đường từ trái đất đi đến mặt trăng có lẽ cũng không dễ dàngNhưng có lẽ cũng không khó...Nếu người dẫn đường là....khun MoonNgười cao lớn dẫn cậu đến bên cạnh chiếc xe yêu thích của cậu ấy, Glai từng nhìn thấy chiếc xe thể thao Mercedes màu trắng ngọc trai ở khắp nơi trên thế giới, sau khi được nhìn cận cảnh chiếc xe ở khoảng cách gần như thế này, chiếc xe này nhìn không khác biệt mấy so với chủ nhân của nó:)#đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 7.2


:)"Khun Glai chờ ở đằng trước một chút nhé"Panli nói trước khi buông tay của cậu ra, cậu ấy lấy chìa khóa xe từ trong túi quần sau ra rồi mở cửa xe trước khi cúi người vào trong làm điều gì đó, nhưng không lâu lắm cậu ấy cũng quay lại gật đầu ý nói cậu hãy vào trong"..."

"Hôm nay Li có hẹn đi xem bóng đá ở phòng của bạn, rồi ngày mai Li có tiết học vào buổi sáng...nên mang theo áo sơ mi đồng phục ở trên xe, để ngủ lại ở phòng của bạn luôn""Oh..."

"Li để đồ ở trong xe hết rồi đó, khun Glai vào thay áo ở trong xe được rồi"Người nhỏ nhắn bước tới gần khun Moon mở to mắt rồi nói "Thay đồ ở trong xe của Panli hả?

Mình nghĩ rằng thay ở..."

"Nếu mang áo tới thay ở trong phòng vệ sinh chắc chắn sẽ không kịp...."

Người cao lớn nói khi đưa ngón tay lên và gõ vào mặt đồng hồ của cậu ấy trong khi nhìn chằm chằm vào cậu "Thời gian còn lại không nhiều lắm đâu, khun Glai nhanh chóng vào trong thay áo đi" (Không thể thể hiện được cái kiểu nói đuôi dành cho con gái mà người con trai to lớn đầy menly này nói được, dịch đoạn này nhìn đuôi cuối câu mà mắc mệt)Glai rời mắt khỏi khun Moon rồi nhìn vào chiếc xe yêu thích của cậu ấy, xe của Panli lắp đặt một bộ pin kính tối hoàn toàn không khác chiếc xe porsche màu trắng mà cậu ấy lái khi đưa cậu về căn hộ, cậu nghĩ rằng nếu vào trong xe để thay áo có lẽ cũng không có ai nhìn thấy đâu, nhưng chắc chắn là Glai phải bước gần tới chiếc xe của khun MoonMặc dù kính chắn gió trông mờ hơn nhiều so với kính hai bên, nhưng bởi vì Panli đỗ xe đối mặt với bức tường cũng làm cho cậu giải tỏa được sự lo lắng, Glai lùi lại một chút khỏi chiếc xe màu trắng ngọc trai, để nhìn xem có người khác đi qua sẽ nhìn thấy cậu ở bên trong xe hay không, nhưng tiếng cười khẽ của người kia làm cho cậu dừng lại động tác, Glai quay lại nhìn người bên cạnh đang mỉm cười "Sợ người khác nhìn thấy lúc thay áo hả?"

"Ừh" Glai sợ người khác nhìn thấy thật đó nhé, lúc còn nhỏ Glai đi tắm bởi vì không muốn cho P'Jiep nhìn thấy cơ thể trần truồng của cậu, ngay cả P'Jiep cũng chưa từng nhìn thấy cậu khỏa thân, Glai không để cho người khác nhìn thấy "Mình thấy mất thêm chút thời gian cũng được, tới thay đồ ở trong nhà vệ sinh thì tốt hơn đó Panli""Khun Glai không cần phải sợ đâu nhé...nếu Li vẫn đứng ở đây, sẽ không có ai nhìn thấy khun Glai đâu""..."

Có lẽ là bởi vì ánh mắt và giọng điệu nghiêm túc đã làm cho Glai tin vào câu nói của khun Moon, Glai không trả lời, cậu cúi đầu xuống và hít thở thật sâu vào trong phổi, trước khi quay sang nhìn cánh cửa phía bên ghế phụ được mở rộng, áo đồng phục đã được để ngay ngắn ở trên ghế, bàn tay mảnh mai cầm lấy áo đồng phục rồi ngồi lên chiếc ghế phụ thay thế"Trước mặt là bức tường, vì vậy chắc chắn sẽ không có ai nhìn thấy đâu" Người cao lớn bán vào cửa xe rồi hơi cúi xuống một chút rồi nói tiếp "Kính xe bên phía người lái có một chiếc xe khác đang đỗ ở đó, còn về phần kính xe phía sau...khun Glai nhỏ nhắn như thế này, ghế có lẽ cũng che khuất hết rồi, không có ai nhìn thấy đâu á""Rồi..."

Giống như người kia đọc được suy nghĩ của cậu, Panli mỉm cười rồi đưa tay vỗ nhẹ lên đầu cậu"Kính xe phía bên này...đã có Li đứng che cho rồi nhé"Glai gật đầu đáp lại, người cao lớn bước lùi lại phía sau một chút trước khi đóng cửa xe lại cho cậu, Glai vẫn không dám ngay lập tức cởi chiếc áo bị dinh vết bẩn cà phê, cậu thừa nhận rằng có một chút lo ngại.Glai không phải là lo ngại khun Moon.Nhưng Glai lo ngại những người khác có thể sẽ đi qua khu vực này.Nhưng ngay lúc này khun Moon quay lại rồi lùi tới đứng ngay bên cạnh gương xe, khi Panli giúp đứng che cho bằng hết khả năng của cậu ấy, vì vậy Glai vội vàng cởi áo của mình ra rồi thay chiếc áo của Panli vào một cách nhanh chóngGlai nhìn chiếc áo năm dài quá hông trong khi nghĩ rằng áo của khun Moon to hơn so với cậu nghĩ, bàn tay mảnh mai kéo khóa quần xuống rồi bỏ phần đuôi áo sơ mi nam vào trong quần, Glai dùng thời gian vài phút để mặc quần áo một cách gọn gàng, cậu thở dài trong khi cài chiếc cúc áo cuối cùng trong bộ đồng phụcỔn rồi nhé Glaijai...Nhưng trước khi bước xuống khỏi chiếc xe yêu thích của khun Moon cậu lén nhìn xung quanh một lúc khá lâu, Glai xin giữ lại hình ảnh bên trong chiếc xe của cậu ấy một chút thôi, và khi đưa mắt quan sát mọi thứ làm cho cậu nhìn thấy phong cách và sở thích của khun Moon thông qua những đồ vật ở bên trong xeKính mắt của thương hiệu nổi tiếng đặt ở trên bảng điều khiển.Gói thuốc lá của một thương hiệu đặt ở khu vực hộp số.Đôi giày sneaker màu vàng đặt ở chỗ để chân mà cậu đang để.Và mùi nước hoa của cơ thể thoang thoảng bên trong này.Glai mỉm cười với mọi thứ gắn kết với khun Moon, cậu nghĩ rằng thế giới hôm nay thật là quá tốt với cậu rồi bởi vì ra ngoài được khun Moon giúp làm dịu vết thương vừa phải chịu, thế giới tròn cũng cho phép cậu hiểu biết về con người của khun Sasin nhiều hơn một chútVà thế giới cũng làm cho cậu tin rằng...Không cần biết khoảng cách dài bao nhiêu.Nhưng nếu cậu cố gắng và không chịu dừng bước.Một ngày nào đó cậu sẽ bước tới...Trái tim của người kia.:)Cậu gõ vào cửa kính xe để báo cho người cao lớn đang đứng dựa vào cửa xe biết, khi khun Moon nghe thấy tiếng gõ vào kính xe của cậu, cậu ấy quay lại rồi mở cửa cho cậu, Glai nhanh chóng cầm lấy chiếc áo bị dính cà phê đang đặt ở bên cạnh rồi ngay lập tức xuống xe"OK rồi phải không á"Glai gật đầu liên tục đáp lại "Nếu không gặp Panli...mình chắc chắn sẽ rất tệ""..."

"Cảm ơn nhé""Thay đổi lời cảm ơn thành bằng một bài thuyết trình hoàn hảo được không?"

Glai nghĩ rằng sẽ không cười nữa, nhưng cũng không được rồi, cậu gật đầu đáp lại rồi mỉm cười với khun Moon "Mình sẽ thuyết trình một cách hoàn hảo""Khun Glai..." nụ cười của khun Moon dần dần biến mất trước khi nói tiếp "Đừng quên bôi thuốc đó"Người nhỏ nhắn chớp chớp đôi mắt thanh mảnh nhìn xuống vùng ngực của mình một lần nữa "Đợi hoàn thành bài thuyết trình rồi, mình sẽ nhanh chóng đi mua thuốc""Vâng"Glai biết rằng sẽ không có cơ hội thường xuyên để được ở gần mặt trăng ban đầu này, cậu cảm thấy mất mát mối khi phải nói lời tạm biệt, nhưng bởi vì phải chịu trách nhiệm về nhiệm vụ của chính mình, vì vậy Glai miễn cưỡng nói "Mình phải đi rồi""..."

"Hẹn gặp lại nhé Panli"Thời gian mà Glaijai được ở gần với khun Moon hết mất rồi..."

Tầng 8""Li có tiết học ở tấng 7""..."

"Đợi một chút mình từ từ hãy tách ra được không?"

"..."

"Cùng đi tới thang máy trước"....Nhưng khun Moon thật tốt khi cho Glaijai thêm một chút thời gian nữa#Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặmĐôi mắt thanh mảnh liếc nhìn chiếc đồng hồ đeo tay của mình, điều duy nhất trong thế giới này không thể dừng lại được đó là thời gian, mặc dù Glai rất muốn sẽ đến lớp đúng giờ nhưng khi ngẩng đầu nên và nhìn thấy những con số hiển thị trên cánh cửa thang máy ấy, cậu phải cố gắng chấp nhận rằng có lẽ cậu sẽ không kịp vào lớp, Glai đoán được ngay từ đầu rằng cậu có thể sẽ không kịp vào lớp đúng thời gian bắt đầu buổi thuyết trình, nhưng bởi vì biết được rằng nhóm của mình là nhóm thứ 4 lên thuyết trình và giảng viên cho thời gian để mỗi nhóm thuyết trình là 10 phút, vì vậy Glai chắc chắn rằng sẽ kịp tới tham gia buổi thuyết trình cùng với những người bạn trong nhóm của mình.Lần này có lẽ sẽ bị giảng viên bỏ điểm danh.Nhưng không sao mà Glai.Tất cả chúng ta ai cũng đều phạm sai lầm...Glai tự nói với chính mình, không có gì là lạ khi mà một người nghiêm túc thực hiện nội quy và việc học tập ở trong chuyên ngành như cậu cảm thấy lo lắng, mọi người trong chuyên ngành Thương mại hàng đều không biết rằng vấn đề về thời gian là quan trọng nhất, mặc dù lần này Glai biết rằng bản thân mắc lỗi, nếu là trước đây cậu có lẽ sẽ tức giận với bản thân, nhưng lúc này Glai không còn nghĩ như vậy nữa.Bởi vì trái tim đang đập trong lồng ngực không ngừng nhắc nhở với cậu rằng ....cậu là một con người có trái tim, có cảm xúc và luôn có thể phạm sai lầm, bất kỳ chuyện gì cậu cũng cố gắng để làm một cách tốt nhất có thể, nếu như kết quả có không được như mong đợi, thì việc duy nhất cậu cần làm đó là chấp nhận nó và tha thứ cho chính bản thân mìnhNhư đã hứa với P'Jiep...Glai nghĩ rằng việc tha thứ cho bản thân không phải là chuyện dễ dàng, trước kia cậu không thể làm được điều đó, nhưng khi cậu lùi lại và nhìn bản thân mình từ xa khi đó Glai biết rằng có những vấn đề không phải do một mình cậu gây ra, cậu không phải là người mắc sai lầm đến mức không thể được tha thứ, mọi điều xung quanh và mọi thứ trên thế giới Vì thếĐiều duy nhất có thể làm đó là...Cho bản thân cơ hội trở thành một người tốt hơn từ những sai lầm đã xảy ra trong cuộc sống."

Khun Glai có lẽ sẽ không vào kịp thời gian lớp học bắt đầu phải không?"

Glia rời mắt khỏi con số 2 đang xuất hiện trên màn hình phía trên cánh cửa thang máy, rồi nói "Uhm, không kịp rồi, nhưng không được đến muộn quá 5 phút""Nhưng không sao phải không?"

"Mình có lẽ sẽ bị giảng viên bỏ điểm danh"Người cao lớn nhướng mày, rồi nói "Đến muộn chưa tới 5 phút mà giảng viên không điểm danh luôn hả?...Giảng viên của Li sẽ cho đến muộn 5 phút sau khi thời gian lớp học bắt đầu, nhưng nếu sau đó mới tới thì sẽ bị bỏ điểm danh""Chuyên ngành của mình rất chú trọng vấn đề thời gian...giảng viên sẽ bỏ điểm danh ngành lập tức sau khi thời gian lớp học bắt đầu, nếu đến muộn 3 lần, sẽ bị phạt là bỏ một tiết học""Oho...tàn bạo quá vậy á" (Dịch chuẩn từ luôn đó, dù thật anh chàng này nói quá khoa trương)"Nhưng mình vẫn chưa từng vào muộn hoặc lỡ bất kỳ buổi học nào...lần này thật sự là ngoài ý muốn"Glai vừa mới nhận ra rằng cậu đã vô tình cau mày lúc mà người kia đưa ngón tay dài chạm vào giữa hàng lông mày của cậu, khun Moon thấy cậu có một chút áp lực, lông mày cậu nhíu lại vì vậy cậu ấy muốn làm nó giãn ra"Đừng nghĩ nhiều..."

Khun Moon nở một nụ cười rồi nói tiếp "Chúng ta đã cố gắng hết sức rồi""..."

"Chuyện gì qua rồi thì không cần nghĩ nhiều, bởi vì thời gian qua đi dù chỉ là một phút thì đó cũng là quá khứ rồi nhé, khun Glai""..."

"Buông bỏ quá khứ để nó chạy theo đúng lộ trình của nó, khun Glai không cần phải mang theo nó, còn bây giờ chỉ cần làm tốt ở hiện tại là đủ rồi"Ngón tay dài được chủ nhân của nó thu lại trở về bên người, Glai nở một nụ cười rồi gật đầu đáp lại, cậu cụp mắt xuống nhìn những vết đỏ ở trên vùng ngực vẫn còn cảm giác bỏng rát, trước khi nhìn chiếc áo sơ mi màu trắng dính vết bẩn cà phê mà cậu đang cầm trên tay.Người nhỏ nhắn gật đầu nhìn khun Moon rồi nói "Áo của Panli..."

"Chờ khi nào gặp lại mình lấy cũng được, Li không vội dùng lắm"Cậu rất muốn xin line của Panli, nhưng cũng sợ là xâm phạm quá nhiều vào vấn đề riêng tư của người kia, nhưng bởi vì Glai sợ rằng sẽ không có cơ hội nào nữa vì vậy cậu quyết định xin line của khun Moon "Vậy mình..."

"Gửi P'Dome cho Li cũng được nhé""..."

"P'Dome thì gặp Li thường xuyên hơn"Glai nở một nụ cười vụng về với người kia, cậu không biết rằng Panli đọc được suy nghĩ của cậu hay không nhưng giống như cậu ấy muốn dừng cậu lại, Glai gật đầu đáp lại trước khi nói "Vậy mình sẽ gửi cho P'Dome nhé""Ok nhé"Nói trước như vậy, sau đó cậu sẽ tự tìm cách để trả lại...Ting!Âm thanh thông báo vang lên làm cho Glai ngẩng đầu lên nhìn con số hiển thị phía trên cửa thang máy, con số 7 màu đỏ nổi bật ở đó giúp nhắc nhở rằng thời gian giữa cậu và khun Moon thật sự hết rồi, lần này không có ai có thể tiếp tục kéo dài hạnh phúc được rồi, cánh cửa thang máy tự động mở ra, người cao lớn quay sang mỉm cười với cậu rồi nói."

Li đi trước nhé"Vào giây phút cuối cùng mà hai người sẽ xa nhau, vì vậy Glai nói "Hôm nay...cố lên nhé Panli""Li đã cố gắng rồi...khun Glai cũng phải cố gắng giống như vậy nhé""Vâng"Glai mỉm cười trong khi nhìn khun Moon bước ra khỏi thang máy, hình ảnh trước mắt dẫn cậu quay trở lại hồi tưởng về ngày hôm đó, cái ngày mà hai người tình cờ gặp nhau trong thang máy và ngày hôm nay có lẽ cũng là giống như vậy, Glai chỉ có thể nhìn theo tấm lưng rộng đã xa.Nhưng Glai chắc đã quên rằng hôm nay là hiện tại, và ngày hôm đó là quá khứ, mọi thứ luôn có sự thay đổi, người cao lớn dừng lại đứng trước của thang máy đang từ từ đóng lại trước khi quay người lại, ngay lúc đó hai người một lần nữa đối diện với ánh mắt của nhau, Panli mỉm cười trước khi nói với giọng dịu dàng"Tập trung thuyết trình nhé. khun Glai"Glai nở một nụ cười, cậu giơ tay lên làm động tác ok rồi nói "Ok ạ, Glai sẽ thuyết trình một cách tập trung nhé"Người cao lớn gật nhẹ đầu đáp lại, rồi giơ tay lên vẫy tay để nói tạm biệt, chỉ một vài phút nữa người kia sẽ bị che khuất bởi cánh cửa tháng máy đóng lại, Glai nhìn chằm chằm vào người trong hình được phản chiếu đang mỉm cười thoải mái mà không hề kìm nénGlai nhớ lại rằng cậu đã từng nhìn thấy bản thân khóc qua hình ảnh được phản chiếu ngay trước mắt, lúc đó cậu cảm thấy buồn và cô đơn đến mức không thể bước tiếp, nhưng hôm nay khun Moon đã bước vào và thay đổi mọi thứ...và tạo ra những kỷ niệm đẹp cho cậu

Sau này...mỗi lần Glai phải ở trong thang máy một mình.Cậu sẽ không nhớ đến những chuyện tồi tệ trong ngày hôm đó nữa.Nhưng thay vào đó Glai sẽ nhớ đến khun Moon.#Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặmNgười nhỏ bé dùng tay đến để đẩy nhẹ cánh cửa lớn mở ra một chút, trước khi đi vào trong phòng học một cách nhẹ nhàng, để không làm phiền các bạn ở các nhóm khác đang thuyết trình ở phía trên bục giảng"Nhóm mấy rồi?"

Glai thấp giọng hỏi trong khi ngồi xuống bên cạnh Pie"Mới là nhóm đầu tiên""OK""Glai..."

May ngồi bên cạnh Pie nhìn lên cậu "Lúc này khi giảng viên điểm danh, mình với Pie đi lên nói với giảng viên rằng có một tai nạn nhỏ, Glai bị đổ cà phê lên áo, nên Glai cần đi mua áo để thay, mình nghĩ là nói thật thì sẽ tốt hơn""Giảng viên có nói gì không?"

"Không có gì, giảng viên nói rằng rất tốt khi quyết định thay áo trước, bởi vì hôm nay có nhiều giảng viên đặc biệt tới để xem buổi thuyết trình này""Uhm...Giảng viên nói rằng sau khi hoàn thành buổi thuyết trình thì Glai hãy đến gặp"Người nghe cau mày suy nghĩ, giảng viên hướng dẫn gọi cậu tới gặp để làm gì, nhưng Glai cũng gật đầu đáp lại những người bạn "OK"Glai ngồi nghe những người bạn cùng lớp lên thuyết trình để chờ đến nhóm của cậu, hôm nay cậu thừa nhận rằng cũng có một chút hồi hộp bởi vì hôm nay là chủ đề chính của chuyên ngành, và có giảng viên hướng dẫn là người trực tiếp giảng dạy, nhưng mà giọng nói và hình ảnh nụ cười của khun Moon đứng lại phía trước thang máy đã làm cho cảm xúc của cậu thả lỏng hơn một chút"Tập trung thuyết tình nhé, khun Glai"Có lẽ là bởi vì cậu đã chuẩn bị một cách đầy đủ, và còn nhận được sự động viên từ khun Moon nữa, điều đó đã khiến cho bài thuyết trình lần này vượt qua một cách rất tốt, sau khi bài thuyết trình kết thúc, Glai đi tới gặp giảng viên đang ngồi nhìn chằm chằm vào máy tính với vẻ mặt buồn bã"Thưa cô..."

Người nhỏ nhắn nói với giọng trầm nhẹ, trước khi người đối diện rời mắt khỏi chiếc máy tính để nhìn cậu "Cô gọi em phải không ạ?"

"Phải, đợi cô một chút nhé, cô nhập thông tin vào trong hệ thống trước đã nhé""Vâng ạ" Glai trả lời, trước khi tránh qua một bên bàn làm việc của giảng viên, May cùng với Pie vừa mới thu dọn đồ đạc xong và bước ra trước cửa phòng"Giảng viên gọi cậu vì chuyện gì vậy Glai?"

"Vẫn chưa biết á, chờ giảng viên hoàn thành công việc trước đã""Ao""Glaijai..."

"Vâng, thưa cô" Người nhỏ nhắn lại một lần nữa bước vào đứng bên cạnh bàn của giảng viên"Em được chọn làm trưởng bộ phận tiếp đón trong ngày Open house phải không?"

"Phải ạ""Đúng rồi...khoa của chúng ta đã làm một bộ trang phục linh vật mặc bộ đồng phục của chuyên ngành, thầy nghĩ rằng nếu cho lễ tân mặc và đứng chào các bạn nhỏ tới thăm quan nhân ngày Open House sẽ rất tốt""A...."

"Em nghĩ như vậy có tốt không?"

"Tốt ạ thưa cô, mặc bộ đồ linh vật sẽ làm cho gian hàng của chúng ta được quan tâm hơn ạ""Vậy em chuẩn bị tìm người để mặc bộ linh vật này nhé, công việc cũng gần kề rồi, cô nghĩ rằng sẽ không khó để yêu cầu sự hợp tác của các bạn trong hoạt động"Có lẽ sẽ không khó Nhưng cũng sẽ không dễ..."

Để em sẽ nhanh chóng thực hiện những phần việc này thưa cô""Ok, đến gần ngày hôm ấy bạn tới lấy bộ quần áo linh vật nhé, bởi vì bây giờ nó đang được để ở văn phòng khoa""Được ạ, thưa cô""Tốt..."

Giảng viên gật đầu đáp lại cậu bằng một nụ cười, sau đó lông mày khẽ nhíu lại như thể vừa nhớ ra điều gì đó "Hôm nay em vào lớp muộn Glaijai?"

"Vâng, thưa cô""Các bạn nói rằng em bị cà phê đổ vào áo hả?...Đi đâu mà bị đổ cà phê lên áo vậy"Glai liếc nhìn May cùng với Pie đã bước tới đứng bên cạnh, cậu biết rằng bạn bè muốn nói sự thật, nhưng bởi vì Glai nghĩ rằng vẫn chưa đến thời điểm, hai người đó có lẽ cũng chấp nhận dừng lại rồi, cậu không muốn bị giảng viên để mắt tới "Em gặp một tai nạn nhỏ ạ, có người đi tới và cốc cà phê của cậu ấy đã va vào em nên làm đổ ra áo ạ""À...nhưng em không sao phải không?"

"Vâng thưa cô""Tốt rồi...cô gọi em qua cũng để hỏi tất cả những chuyện này, cô cũng đã hiểu rồi, vậy cô không làm phiền thời gian của các em nữa"Glai mỉm cười với giảng viên hướng dẫn đang ở gần trước khi nói "Vậy em và các bạn xin phép đi trước ạ, thưa cô""Vâng"Người nhỏ nhắn giơ tay để vái chào giảng viên một cách lịch sự và khiêm tốn trước khi gật đầu với những người bạn để ra hiệu rời khỏi phòng học, ngay lập tức khi ra ngoài đứng ở trước cửa thang máy, May với Pie đã lẩm bẩm với nhau"Hai người...lẩm bẩm cái gì đó?"

"Đang tiếc là Glai đã không nói sự thật cho giảng viên""Nếu nói chuyện này với giảng viên, có lẽ hông phải chỉ New với Tos bị giảng viên để mắt tới thôi đâu, mà mình có lẽ cũng sẽ bị để mắt tới, bởi vì giảng viên có thể sẽ không đứng về phía nào nhưng mình cũng muốn tự xem xét lại bản thân nhiều hơn""Hửm...bọn họ không đáng tồn tại luôn đó""Thật đó, Glai vừa mất tiền vừa mất thời gian, nhưng bọn họ thì lại không bị làm sao""Mình chỉ mất thời gian thôi...mà không bị mất tiền" Glai nói trong khi mỉm cười, cả hai người bạn thân nheo mắt nhìn cậu trước khi bước tới gần người bạn để bắt lỗi"Có nghĩa là sao Glaijai~""Nói với hội mình biết ngay là cậu lấy cái áo này từ đâu?"

Người bị hỏi mỉm cười rồi nói "Áo của Panli""O_O""Panlu cho mình mượn...nó hơi lớn một chút nhưng sau khi mặc cả bộ đồ vào cũng được phải không nhỉ?"

"Á thật sự..."

Pie nói với ánh mắt mở lớn trước khi nở một nụ cười trêu chọc "Ngại thay lun nè""Rồi đi mượn áo của Pan;i như thế nào vậy?"

"Thang máy bị trễ..."

"Không cần phải thay đổi chủ đề đâu Glai"Glai bật cười trước khi nói "Vậy May với Pie dẫn mình xuống tầng 4 trước rồi mình sẽ kể cho nghe trong lúc đi""Ok, vậy thì hãy đi xuống bằng thang cuốn, muốn nhanh chóng được nghe mọi chuyện"Người nhỏ nhắn bị hai người bạn nắm hai tay hai bên để đi tới chỗ thang cuốn, Glai cười trong khi bước lên đứng ở trên những bậc thang màu đen đang di chuyển một cách chậm rãi, trước khi kể mọi chuyện về khun Moon với cậu đã tình cờ gặp nhau ở trước cửa, Glai không muốn kể tới chuyện cậu thay áo ở trong xe cho hai người bạn nghe một chút nào bởi vì chỉ nghĩ tới nó thôi cũng khiến cho khuôn mặt cậu nóng ran lên rồi.Và điều này phải được tính đến...khi kể cho những người bạn nghe.Xấu hổ...Nhưng cuối cùng cậu cũng phải kế cho hai người bạn nghe tất cả mọi chuyện, lúc này May cùng với Pie cười nói vui vẻ khi cùng cậu đi về phía khung cửa sổ lớn"Xấu hổ đó Pie""Thật sự Panli thật sự rất đáng yêu"Glai nhẹ lắc đầu trong khi cười rồi nói "Mình không cần ngại nữa bởi vì May với Pie ngại thay cho mình rồi""Haha"May cười khi giơ tay lên nhìn đồng hồ trước khi nói "Hai phút nữa là đến 5:30 chiều rồi, mặt trăng của Glaijai gần xuất hiện rồi đó nha""Hửm""Hôm nay chúng mình sẽ cùng đứng đây ngắm khun Moon thật đáng yêu của Glaijai được không?"

"Được nhá..."

Glai chỉ tay vào cả hai người bạn trước khi nói với giọng trầm "Nhưng không được yêu đâu nhé""Vâng...keo kiệt thật sự luôn đó"Người bị trêu chọc bật cười, cậu trả thù ngược lại những người bạn thân như vậy trước khi ngồi xuống chiếc ghế dài ban đầu, về phần hai người bạn thân của cậu cũng ngồi xuống bên cạnh cậu, đôi mắt thanh mảnh liếc nhìn đồng hồ đeo tay trước khi bắt đầu đếm ngược5432117:30 chiềuGlai nhìn xuống phía bãi đỗ xe, nhưng cậu chỉ nhận thấy rằng không có xe của Panli đỗ ở đó, và khun Moon giống như không hoạt động như là một mặt trăng mà cậu vẫn nhìn ngắm mỗi ngày, bởi vì cậu không nhìn thấy dấu hiệu cho thấy người kia sẽ xuất hiện"Có lẽ hôm nay khun Moon có việc, không tới làm nhiệm vụ của cậu ấy""Ao...đúng hôm hai đưa mình đến nhìn lén thì khun Moon lại có việc, không xuất hiện hả?"

"Chúng ta có lên đợi thêm một chút nữa không?"

Glai hỏi"Được, hôm nay hội mình cũng không vội đi đâu"Cậu cùng với hai người bạn thân cùng nhau đợi khun Moon một lúc đến khi trời bắt đầu tối, vì vậy Glai quyết định nói "Mình thấy là hôm nay khun Moon không tới thật rồi á...để hôm khác cùng đến nhìn lén khun Moon sau nhé""Cũng được"Người nhỏ nhắn đứng dậy rồi mỉm cười, trước khi cầm lấy balo của mình để chuẩn bị trở về nhà, Glai bước xuống bậc thang cuốn cùng với hai người bạn thân trong khi nghĩ rằng...Thật tốt khi hai người đã gặp nhau trước đóNếu không thì sẽ có cảm giác "Suy nghĩ tồi tệ"Chắc chắn sẽ khiến cho tâm trạng của Glaijai xấu đi...#Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 8


Bài hát vừa kết thúc thì tiếng đàn Tam thập lục của Glaijai cũng dừng lại ngay lập tức, cậu mỉm cười hài lòng bởi vì hôm nay câu chơi đàn Tam thập lục đúng như mong đợi, chiếc nắp bằng gỗ được chạm khắc tinh xảo được cẩn thận nâng lên để che đi chiếc máy nghe nhạc yêu thích, Glai đứng dậy rồi cúi xuống nâng chiếc đàn Tam thập lục lên để mang cất vào trong phòng nhạc cụ, nhưng khi vừa quay người lại thì cậu gặp một đàn em ở trong khoa Mỹ thuật đến chơi nhạc cụ Thái cho P'Diar"Có cần giúp nâng lên không ạ P'Glai?"

"Không cần đâu, phi nâng lên được" Glai mỉm cười nói với người kia"Để em giúp thì tốt hơn ạ...bởi vì P'Glai mặc bộ đồng phục, giơ lên không được tốt cho lắm" Cậu đàn em có khuôn mặt đẹp trai nói trong khi đưa cả hai tay ra đỡ lấy chiếc đàn Tam thập lục từ cậu "P'Glai chơi đàn Tam thập lục tốt thật đó ạ""Cảm ơn nhé...em cũng chơi vĩ cầm giỏi giống vậy mà"Đàn em rõ ràng trông ngại ngùng trước khi nói tiếp "Ao...P'Glai sẽ tới để luyện tập những ngày nào nữa ạ?"

"Chắc là cuối tuần..."

Glai nghiêng đầu nhìn đàn em đang nhìn chằm chằm vào cậu "Có chuyện gì không?"

"Ơ...em..."

"Glai..."

Cuộc đối thoại giữa cậu và đàn em bị gián đoạn bởi vì chủ nhân của giọng nói quen thuộc, Glai cười đáp lại khi mà cậu còn chưa hề quay lại nhìn chủ nhân của giọng nói đang ở phía đằng sau và khi quay lại thì đó là P'Diar như cậu đã nghĩ."

Vâng P'Diar""Tập xong chưa nào, hôm nay ok phải không?"

"Rất là ok ạ, hôm nay chơi tốt hơn mọi hôm""Tốt quá, không cần tạo áp lực cho bản thân nhé""Vâng" Glai mỉm cười với người đàn anh thân thiết, P'Diar khẽ nhíu mày một chút khi nhìn cậu đàn em khoa mình đang đứng cầm chiếc đàn Tam thập lục lớn đứng ở một bên"Rồi cầm đàn Tam thập lục đi đâu vậy Mec?"

"Em cầm để mang đi cất cho P'Glai ạ""Ao...tốt, thời gian mà phi không có ở đây chăm sóc Glai giúp phi luôn nhé""Được ạ""Mang đàn đi cất được rồi""Vâng P'Diar"Khi cậu đàn em đó đi khuất ra phía sau, P'Diar nở một nụ cười ranh mãnh trong khi nhìn cậu, Glai khẽ nhíu mày một chút có chút nghi ngờ, trước khi hỏi người kia"Tại sao P'Diar lại nhìn Glai rồi cười kiểu như vậy ạ?"

"Thật là thu hút nha""Hử?"

Người nhỏ nhắn tròn mắt, câu nói của đàn anh làm cho cậu bối rối hơn trước, P'Diar bật cười rồi đặt tay lên đầu cậu"Thằng nhóc Mec vừa nãy ấy...nó thầm thích Glai nhá""..."

"Phi lén nghe được khi nó nói chuyện với bạn bè trong lúc tập""..."

Nên là...đàn em tên Mec kia thường xuyên thích ngồi nhìn cậu"Người ta học giỏi, tốt bụng, suy nghĩ trưởng thành hơn tuổi...quan tâm không Glai?"

Glai cười rồi nói "Muốn được quan tâm á, P'Diar""..."

"Nhưng mà kẹt ở chỗ là Glai có người thích rồi nhé"Người nghe mở tròn mắt, trước khi hỏi "Thật đó...Glai thích ai, bạn bè trong khoa hả?"

"Không phải bạn bè ở trong khoa ạ..."

Glai khẽ cắn môi một chút khi đưa tay lên vân vê đôi tai của chính mình, rồi nói tiếp "Cậu ấy là...là một người mà em quen thôi ạ""Xấu hổ như thế này...hẹn hò với nhau rồi hả?"

Người bị hỏi nhẹ lắc đầu rồi nói "Không dùng từ hẹn hò được P'Diar""Đừng nói là..."

"Vâng, Glai thầm thích cậu ấy""Nghe tới từ thầm thích là phi hiểu cảm giác rồi, bởi vì hiện tại phi cũng đang thầm thích một người bạn của mình mà, haha"Glai mỉm cười với người bạn có cùng số phận với cậu "Người yêu thầm cũng có niềm hạnh phúc riêng của nó nhỉ P'Diar""Phải ~ chỉ nhìn thấy người ấy mỗi ngày cũng cảm thấy đủ rồi, để người ấy là nguồn động viên của chúng ta mà người ấy không hề biết"Phải đó...khun Moon có lẽ không biết rằng bản thân cậu ấy là nguồn động viên cho cậuLine~Âm thanh thông báo từ line vang lên thu hút sự chú ý của Glai, cậu lấy chiếc điện thoại từ trong túi quần ra rồi dùng ngón tay vuốt màn hình để xem đầy đủ phần tin nhắn mà bạn bè gửi vào trong line của nhómPpie: Glai tập đàn không chưa vậy?Glai ngẩng đầu nhìn đàn anh, P'Diar gật đầu với cậu giống như biết rằng cậu phải đi rồi "P'Diar ơi, hôm nay Glai có một cuộc hẹn giải quyết công việc với bạn, vậy Glai xin đi trước nhé""Uh, đi đi...gặp lại sau nhé Glai""Vâng ~"Người nhỏ nhắn giơ tay lên chào tạm biệt đàn anh rồi đi ra khỏi tòa nhà khoa Mỹ thuật và Xây dựng ứng dụng, trong lúc đó cũng vội vàng dùng ngón tay ấn trên bàn phím để trả lời bạn bèGlaijai: Mình tập xong rồi, đang đi bộ đến tòa nhà khoaGlaijai: Pie đang ở thư viện một mình hả?Ppie: Bây giờ mình không không có ở một mình rồi, May vừa mới tớiMamay: Glai không cần phải vội đâu, Pie giải quyết công việc theo ý Glai nói gần xong rồi, chỉ còn lại một chút thôiPpie: Phải ~ chỉ còn lại một chút thôi thật đóPpie: Giờ là trưa rồi, Glai ghé qua ăn cơm ở canteen trước đi nhé?

Bởi vì lên là phải học trong vòng 2 tiếng màTin nhắn cuối cùng của những người bạn thân khiến cho cậu dừng bước chân của mình lại, dạ dày cậu thật sự đang trống rỗng bởi vì vẫn chưa có ăn cái gì từ sáng và đúng lúc nó kêu lên một tiếng để đáp lại cậu, Glai lắc đầu rồi lướt ngón tay gõ trên bàn phímGlaijai: Công việc phải giải quyết còn lại không nhiều đúng không Pie?Ppie: Phải ~ chỉ còn lại một chút thôi, Glai không cần phải lo đâu, mình biết Glai vẫn chưa ăn gì từ sáng phải không?Ppie: Gửi 1 tickerSticker hình con mèo có cặp mắt phát sáng lên làm cho Glai bật cườiGlaijai: Đừng có tức giận mà, hôm nay mình vội đi tập đàn màPpie: Sẽ tha thứ nếu Glai nhanh chóng đi ăn cơmGlaijai: OkGlaijai: Một chút sẽ nhanh chóng đi ăn cơmMamay: Glai, đợi mình xuống làm bạn đi ăn cùng nhé, rồi để Pie ở lại trông chừng trong thư viện, bởi vì ở đây có notebook của mình với Pie, không muốn mang chúng theo đến quán ăn.Glaijai: May ăn gì chưa?Mamay: Ăn rồi áGlaijai: Vậy May không cần phải xuống đâu, ở lại giúp Pie xử lý công việc thì tốt hơnGlaijai: Mình ngồi ăn cơm một mình được màMamay: Mình xuống chỉ ngồi làm bạn cũng được, Glai ngồi ăn cơm một mình cô đơn tội nghiệp lắmGlaijai: Không có cô đơn đâu, May không cần phải xuống đâu, không muốn để cậu phải quay lại quán ăn nó xaMamay: OK nhéGlaijai: Nae~Mamay: Vậy nếu công việc xử lý xong rồi, mình sẽ đi in nhé GlaiGlaijai: Nếu công việc xong rồi, May để Pie gửi mail cho mình, để mình đi in ở tòa giám sát đối diện quán ăn, nó sẽ không mất nhiều thời gianGlaijai: Còn May với Pie đi lên phòng học ngồi đợi thôi, mình sẽ nhanh chóng theo lên nhéMamay: Ok, như vậy cũng đượcGlaijai: Vậy mình đi ăn cơm trước nhé, nếu mình trả lời line chậm thì gọi nhé, nếu mình không nghe thấy thông báo tin nhắn, bởi vì buổi trưa quán ăn có rất nhiều người, rất là ồn luôn ấyMamay: OkPpie: Được nhé, đợi gửi bài tập cho cậu rồi mình sẽ gọi báo nhéGlaijai: Gửi 1 stickerNgười bị mọi người phản kháng bằng cách kêu gào vội vàng xoay người trở lại ngay lập tức, Glai đi trở lại quán ăn, trong thời gian nghỉ trưa như thế này Glai nghĩ rằng bên trong quán ăn có lẽ đã đầy sinh viên và hình ảnh phía trước giúp cậu xác nhận rằng những điều mà cậu suy nghĩ đó là hoàn toàn đúngGlai đưa mắt nhìn tìm kiếm xem trong quán ăn có chỗ nào ngồi ít người nhất, bởi vì cậu không thể lãng phí thời gian để đợi, Glai đi tới quán cơm trứng ốp la, sau đó đứng nhìn menu giới thiệu những món ăn ở trên bảng tên lớn"Chọn món gì vậy con trai?"

"Dạ dì, con lấy....cơm trứng ốp la với tương ớt và lá húng quế ạ""Được rồi, đợi chút nhé con""Vâng"Cậu mỉm cười trả lời dì, không lâu lắm đĩa cơm trứng ốp la với tương ớt và lá húng quế được đưa đến trước mặt cậu, Glay nhận lấy đĩa cơm có mùi thơm thoang thoảng, trước khi lấy tiền ở trong túi ra để trả.Người nhỏ nhắn cầm đĩa cơm trứng ốp la đứng ở giữa quán ăn, lúc này gần như không có bàn trống, nhưng như ngày nay thế giới là hình tròn thì sẽ có những điều tốt đẹp đến với Glaijai, bởi vì có một nhóm sinh viên ngồi ở bàn trước mặt cậu đã đứng dậy, vì vậy Glai nhanh chóng bước tới rồi ngồi xuống chiếc bàn dài đó.Glai cúi xuống hít hà mùi thơm của điã cơm một lần trước khi cắt một miếng trứng ốp là cho vào miệng, nhưng ngay lúc này Glai cảm thấy giống như có ai đó vừa thả người ngồi xuống trước mặt cậu, để chắc chắn cậu ngẩng đầu nhìn lên phía đối diện"Li xin ngồi cùng nhé"Ngay lúc này...Thịch thịch thịch thịchRằng trái tim đã cho phép"Dạ được nhé"Glai nghĩ rằng nếu hai người gặp nhau thường xuyên hơn, có lẽ trái tim của cậu sẽ không mất kiểm soát mỗi lần được gặp khun Moon, giống như lúc này khi mà trái tim của cậu đang đập rất nhanh, đó là bởi vì cậu đã không được gặp Punlee hai ngày rồi, không phải bởi vì khun Moon bận việc không xuất hiện lúc 17:30 như hôm đó, mà là bởi vì Glai có cuộc họp cho các công việc ngày Open House sắp tới, đến khi rời khỏi phòng họp thì đã không gặp được người kia rồi và hôm qua sau giờ học là phải đi luyện tập đàn Tam thập lục, làm cho cậu không được chờ gặp khun Moon như cũNgay cả khi không được gặp khun Moon mỗi ngàyNhưng Glai cũng chưa từng nhớ người kia ít hơn điVà đối với cậu khun Moon vẫn luôn là nguồn động viên..."

Tại sao khun Glai lại ngồi ăn cơm một mình vậy?" (Chả hiểu nên dịch đuôi phái nữ cho anh chàng này kiểu gì nữa)"Vừa lúc mình tập đàn Tam thập lục xong, và đi từ tòa nhà khoa Mỹ thuật ra nên mình ghé qua đây ăn cơm một mình, mấy người bạn thì đang xử lý công việc ở tòa nhà khoa""Ao Li hiểu rồi"Glai cố gắng kìm lại nụ cười của mình khi nhìn thấy người kia gật đầu rồi mỉm cười trong khi nhìn cậu "Rồi..Panli tới đây ăn cơm một mình hả?"

"Không ạ...Li tới ăn cơm cùng với thằng má phính, P'Pha rồi bạn của P'Pha"Panli gật đầu về phía bên trái, khi Glai quang sang nhìn theo thì thấy chủ nhân của cặp má phính mà cậu thấy đáng yêu đang kề chiếc má phính của cậu ấy trên cánh tay của P'Pha ngồi ở bên cạnh, cậu ấy chắc chắn đã năn nỉ người kia, và khi Glai quay lại nhìn người đang ngồi ở phía đối diện, khun Moon thì không biết người kia đã nhìn chằm chằm cậu mỉm cười trong bao lâu"Khun Glai..."

"Dạ vâng?"

"Lúc nãy thằng má phính gửi lời rằng..."

Ánh mắt như thế này......Trông vui tươi nhưng cũng có một chút ấm áp"..."

"Nhớ khun Glai rất nhiều đó"Ồ!Chưa từng nghĩ rằng...nỗi nhớ của bạn yêu dấu được gửi qua khun Moon lại có những hạt khiến cho trái tim có thể phát nổ ở trong cơ thể Thực ra...điều đã tác động đến trái tim của cậu không phải nỗi nhớ của Thirak được gửi tới, mà là người đưa tin đã tác động đến trái tim nhỏ bé của cậu cho đến khi nó bị tàn phá"Mình...mình cũng nhớ Thirak giống như vậy"Phải...nhớ tình yêu rất nhiềuNhưng trong tim có thêm 1 ngườiGlai nhớ khun Sasin rất nhiều"Đợi chút Li đi nói cho thằng má phính biết nhé"Glai gật đầu rồi nói tiếp "Rồi sao Panli lại tới ngồi cùng với mình vậy?"

"Li không muốn nhìn thấy người ta ngồi tán tỉnh nhau á""Ý của Panli là P'Pha với Thirak phải không?"

"Phải ~Li bị nghẹt bởi mùi của tình yêu"Glai nghĩ rằng không có gì là sai, hai người đó thực sự yêu nhau mà "Tình yêu có mùi thơm, làm thế nào mà Panli lại bị nghẹt vậy"Người nghe khẽ bật cười trước khi nói "Nó có mùi thơm như thế nào vậy?"

Khun Moon nói trong khi khịt khịt chiếc mũi giống như đang ngửi thứ gì đó "...giống như mùi nước hoa của khun Glai phải không?"

"Panli ngửi được mùi nước hoa của mình luôn hả?"

Glai hỏi trong khi cố gắng duy trì biểu tình, khi biết rằng Panli ngửi thấy được mùi nước hoa của cậu, Glai cảm thấy cực kỳ ngại luôn đó"Vâng...nó có mùi rất tuyệt, nhưng bản thân khun Glai cũng đã có mùi thơm rồi""Vậy Panli thích không?"

"..."

Glai mở to mắt ngạc nhiên khi ý thức được rằng bản thân vừa sử dụng một câu hỏi khá mơ hồ, hai bàn tay nhỏ đưa lên xua xua tay trước khi nói "Á mình không có ý như vậy đâu Panli""..."

"Ý mình là...thích mùi nước hoa này không?

Nếu không thích mùi như thế này mình sẽ ngồi xa hơn một chút, chút anli sẽ chóng mặt"Khun Moon mỉm cười, trước khi nhìn xuống đĩa cơm của cậu ấy, Glai nhẹ nhàng thở ra trong khi bản thân tiếp tục ngại ngùng đến mức vô tình hỏi những điều vô nghĩaPanli vẫn cúi đầu cầm thìa xúc cơm rồi nói "Thích á...Li thích mùi nước hoa này""..."

Và câu trả lời của Panli dường như không phù hợp chút nào, bởi vì nó làm cho trái tim của cậu vừa mới được lắp ráp lại lần nữa phát nổ"Vậy..."

Khun Moon ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của cậu, trước khi hỏi "Khun Glai thích những mùi hương như thế nào?"

"Ơ..."

"Như thế này có thích không?"

Glai mở to đôi mắt một lần nữa khi bàn tay dày của người kia bỏ chiếc thìa xuống rồi đưa đến trước mặt cậu, giống như muốn cậu ngửi thử mùi nước hoa trên mu bàn tay mịn màng tinh tế, Glai ngại đến mức không biết nên làm cái gì, vì vậy cậu khẽ nhăn mũi rồi lắc đầu thể hiện"Gạt để mình ngửi...không ngửi đâu"Panli bật cười rồi thu tay về "Không ngửi thì không ngửi, nhưng không phải nhìn với vẻ mặt đáng yêu như thế này đâu"Glai không trả lời được cái gì luôn, thay vào đó cậu lựa chọn cúi đầu xuống rồi xúc cơm cho vào miệng, khi ai đó thầm thích, điều đó thật điên rồ, nhưng bởi gì Glai nghĩ đến một điều gì đó vì vậy cậu ngẩng đầu lên nhìn người kia"Panli...mình giặt áo của Panli rồi đó, hôm nay mình mang theo để ở trong xe, nhưng bãi đỗ xe ở cách đây khá xa, vậy mình..."

"Cứ giữ lấy để hôm khác trả mình cũng được mà, Li cũng không vội dùng""Mình định gửi P'Dome để trả cho cậu, nhưng đợt này thấy P'Dome bận quá nên không muốn làm phiền phi ấy""Vậy khun Glai không cần phải gửi P'Dome mang trả cho Li đâu, khun Glai tự mang trả cho mình thì tốt hơn"Glai cố gắng kìm lại nụ cười trước khi nói "Mình cũng nghĩ như vậy""Nếu đã đồng ý rồi..."

Khun Moon nói trong khi mỉm cười, rồi nói tiếp "...cũng không cần phải nghĩ nhiều nữa nhé"Bởi vì cuối cùng cũng kìm chế được với câu nói của Panli, nên Glai thả lỏng để bản thân có thể mỉm cười, rồi gật đầu nhè nhẹ, nhưng khi thìa của người kia đưa qua đặt miêng thịt ở trong đĩa của cậu ấy sang đĩa của cậu, hành động đó làm cho Glai từ từ thu lại nụ cười của mình rồi thay thế nó bằng một cái nhíu mày đầy nghi ngờ, và giống như người trước mặt hiểu được rằng cậu đang không hiểu hành động này vì vậy đã lên tiếng"Trong đĩa có rau với trứng rồi""..."

"Nhưng vẫn thiếu thịt""..."

"Hãy chăm sóc bản thân chút đi khun Glai"Glai chắc chắn rằng khun Moon không biết chuyện cá nhân của cậu, nhưng tại sao cậu ấy lại biết rằng cậu không quan tâm nhiều đến chuyện ăn uống của bản thân "Cảm ơn nhé Panli""Giống như cũ đi...Li muốn thay đổi từ lời cảm ơn thành khun Glai chăm sóc bản thân tốt hơn được không?"

"Được ạ...Glai sẽ chăm sóc bản thân tốt hơn""Rất tốt ấy"Khun Moon mỉm cười làm cho trái tim lớn hơn, trước khi cúi đầu xuống tiếp tục ăn cơm, Glai đã từng tự hỏi về lý do mà người kia luôn tiếp cận cậu trước nhưng khi cậu nhớ lại cái ngày mà Panli lái xe đưa cậu trở về căn hộ, Glai biết rằng khun Moon là người giữ lời hứa bởi vì cậu ấy luôn thật sự làm theo những gì cậu ấy nói"Nhưng nếu Panli nhìn thấy Glai trước...Li sẽ ngay lập tức đi tới chỗ Glai"Không biết trước được rằng trong tương lai sẽ như thế nàoNhưng lúc này khun Moon chưa từng làm trái với lời hứa của cậu ấy...Glai rời ánh mắt khỏi Panli ngay khi có vài người tới ngồi xuống bên cạnh cậu ấy, khi nhìn thấy Panli quay sang thể hiện vẻ mặt không hài lòng, thì ngay lúc này cậu biết rằng đó là bạn của cậu ấy"Bạn bè gặp mặt mà tại sao lại làm cái vẻ mặt đó hả Li ~""Chán với những đứa bạn đáng ghét như mày đó""Cái gì vậy ~ hey không được chán ghét nhé""Rồi tới làm cái quái gì vậy?"

"Thì...cũng chấp nhận được là đáng ghét""Thằng trâu!"

"Hội tao ngồi trong góc nhìn mày một lúc lâu rồi" bạn của Panli nói khẽ nheo mắt nhìn về phía cậu ấy "....mới biết rằng mày có bạn học ở ngành hàng không""Khun Glai là em của bạn thân P'Pha, tao cũng mới biết được không lâu...lên chưa dẫn cậu ấy tới giới thiệu cho hội mày làm quen""OAAAAAAAAA......."

"Oa cái gì mà phải dài như thế, nếu dài hơn nữa sẽ nhét chân vào miệng mày luôn đó""Thằng chó, bạo lực thật sự luôn"Panli thở dài trước khi quay sang nhìn cậu "Khun Glai...đây là thằng Bos, bạn cấp ba của Li, nó học ở khoa Kiến trúc""Vâng, đợi chút""Tao cho mày nói lại lần nữa""Không được rồi, một chút nữa mày sẽ đạp tao""..."

"Nhưng cũng muốn biết rằng tại sao phải nói kiểu tôn trọng như vậy...không giống Panli luôn ~""Tao vẫn là Panli như cũ thôi...nhưng chỉ thay đổi cách thể hiện""Thằng chó nói rõ""Người không đáng yêu như mày thì tao sẽ tiếp tục thô lỗ thôi""Thật tổn thương quá đi" Người có tên là Bos nói trước khi quay sang nhìn Gliai nở một nụ cười thân thiện "Tên là "Glai" hả?"

"Vâng""Khun Glai không cần phải nói kính ngữ với nó đâu, hội nó là tội nhân đấy thần trí không tốt đâu, khun Glai chỉ gật đầu cũng được rồi ấy""Thằng Li!

Mày làm quá rồi đấy nhá, tao vẫn chưa làm quen được với khun Glai đâu, mày cứ vu oan như thế hả""Tao nói sự thật mà, tao chưa từng vu oan cho ai""Tao không nói chuyện với mày, nói chuyện với người đáng yêu thì tốt hơn" rồi quay sang nhìn Glai một lần nữa "Cái miệng xinh xinh, cái mũi nho nhỏ, ai tạo ra vậy?"

"Tao để cậu ấy đập mày đó thằng chó, hỏi cái quần què gì vậy"Glai chớp mắt di chuyển trong khi nhìn Panli cùng với bạn của cậu ấy, tình huống trước mắt giống như Panli đang bị khiêu khích, người tên Bos cố gắng nói chuyện với cậu rất nhiều lần, nhưng Panli rõ ràng là đang cản trở, đó là bởi vì cậu ấy sợ bạn của cậu ấy sẽ vô tình nói không có kính ngữ với cậu giống như lúc gặp ở chung cư"Li...để tao nói chuyện với bạn của mày một chút đi, lâu lâu tao mới được gặp người đang yêu như thế này""Khun Glai đã no chưa vậy?"

Glai cụp mắt nhìn xuống đĩa cơm trước mặt, trước khi lắc đầu từ chối "Chưa ạ, mình mới chỉ ăn được hai miếng à""Thật hả?"

Panli quay sang nhìn bên trái trước khi nói tiếp "Vậy mình có nên chuyển bàn không?"

"Hô thằng chó, nếu như vậy tạo tự đi cũng được thằng Li""Đi đi""Mày không giữ lại một chút hả?"

"Mày có cái gì quan trọng mà tao phải giữ lại hả""Thằng bạn chết tiệt ! chưa từng nói chuyện tử tế với nhau gì""Đi được rồi, mày làm phiền thời gian ăn cơm của khun Glai lâu quá rồi đó""Eo"Glai giơ tay lên vẫy tay chào người đang giả vờ đứng dậy rời khỏi bàn, nhưng khi Bos nhìn cậu vẫy tay chào, cậu ấy lại đặt người ngồi xuống chỗ cũ rồi mỉm cười với cậu"Nhìn như thế này rồi không muốn đứng dậy""..."

Glai bặm môi, cánh tay mảnh mai giơ lên vẫy chào vẫn giữ nguyên tư thế, trước khi tay của người nào đó ở phía đối diện đưa ra nắm lấy tay cậu"Khun Glai...không cần, không cần tạm biệt với nó đâu""..."

Glai im lặng rồi cụp mắt xuống nhìn vào tay của mình bị kéo qua bàn ăn và đang bị giữ chặt bởi bàn tay dày của khun Moon, Panli có lẽ đã quên rằng bản thân đang nắm tay cậu, cậu ấy quay sang tranh luận với bạn của mình khi mà tay thì vẫn đang cầm tay của cậu như vậy"Nhé, nhé..."

"Nhé cái gì cơ bạn Li""Vẫn chưa đi nữa hả thằng chó!"

"Eo, đi đây, hung dữ vậy"Glai muốn giơ tay lên vẫy chào Bos đang quay sang cười với cậu lần cuối cùng nhưng bởi vì tay của cậu vẫn bị khun Moon giữ chặt, Glai vì vậy chỉ có thể mỉm cười đáp lại người kia, sau đó khi khun Moon quay sang nhìn cậu, Panli khẽ nhíu mày một chút rồi buông tay của cậu ra, lòng bàn tay dày của cậu ấy vỗ nhẹ vào mu bàn tay của cậu giống như xin lỗi"Panli đánh mình làm gì vậy ạ?"

"Li không muốn đánh đâu, nhưng bởi vì khun Glai tạm biệt thằng Bos như vậy""Thì...Bos sắp đi rồi, mình cũng nên làm như vậy""Một chút nó sẽ nghĩ rằng khun Glai có ý gì với nó"Glai bật cười rồi nói "Mới gặp nhau lần đầu tiên, mình sẽ có ý gì được chứ""Như vậy á, hội nó lăng nhăng lắm, nó nghĩ ra được đủ thứ ấy khun Glai""..."

"Mà Li thì không muốn cho hội bạn nói chuyện với khun Glai cũng bởi vì hội bạn bè của Li lăng nhăng lắm luôn, đứa nào cũng lăng nhăng luôn"Glai mỉm cười trong khi nhìn khun Moon đang nói với vẻ mặt và giọng điệu nghiêm túc, rồi hỏi "Bao gồm cả Panli luôn hả?"

"Không gồm nhé khun Glai, tuyệt đối không bao gồm cả Li đâu""..."

"Li không phải người lăng nhăng"Glai bật cười khẽ, rồi gật đầu đồng ý "Tin cũng được á""Thấy không...thằng Bos chỉ ngồi một lúc thôi nhưng đã làm giảm uy tín của Li xuống rất nhiều rồi ""Không có..."

Glai không biết rằng bản thân lúc này lấy dũng khí từ đâu, nhưng cậu lại dám nhìn sâu vào trong đôi mắt ấy, rồi nói "Mình tin những điều mình nhìn thấy hơn là những điều mình nghe thấy, vì thế sẽ không có ai có thể thay đổi rằng Panli là người tốt trong mắt của mình được"Khun Moon cắn môi, rồi nhăn nhăn chiếc mũi nhỏ, Glaijai như bị hòa tan khi nhìn thấy khun Moon có vẻ mặt đáng yêu như thế này"Ngoài sự giỏi đáng yêu ra, khun Glai cũng rất giỏi cách nói để làm cho người khác cảm thấy thoải mái"Là một lời khen...thật sự ngại"Mình xin ăn miếng cơm thứ ba trước nhé""Được ạ"Glai xúc miếng cơm cho vào miệng, cậu cố gắng nhai cơm mà không cười, nhưng không thể làm được, Glai chỉ làm được đó là nhìn vào đĩa cơm trước mặt rồi thoải mái để bản thân mỉm cườiGrư~Nhưng âm thanh rung lên của chiếc điện thoại đã thu hút sự chú ý của cậu khỏi đĩa cơm trước mặt, Glai lấy chiếc điện thoại ra khỏi túi quần rồi nhìn tên đang hiển thị ở trên màn hình chờ"Pie"Glai vội nhai cơm rồi nuốt xuống một cách nhanh chóng trước khi ấn nút nhận cuộc gọi, người trước mắt có thể thấy được vẻ mặt gấp gáp của cậu vì vậy đưa sang chai nước của cậu ấy đang cầm trong tay cho cậu, mặc dù miếng cơm to đã được nhai kỹ nhưng để nó trôi xuống cổ họng cũng là đủ khóMiếng cơm này làm cứng cổ luôn (bị nghẹn đó mọi người)T______T"Uống chút nước của Li trước đã khun Glai, chút rồi nghẹn"Glai nhìn chai nước của Panli "..."

"Nếu không ghét bỏ vì Li đã uống một lần trước rồi, khun Glai uống nước của Li cũng được nhé"Glai chưa từng một lần nào nghĩ là sẽ ghét bỏ khun Moon, nhưng cậu chỉ choáng váng với lòng tốt và sự quan tâm của người kia thôi, Glai đưa tay ra cầm chai nước trước khi nâng nó lên để uống, rồi nhanh chóng nói chuyện với người mà đang chờ cậu bắt máy"Alo Pie"[Mình gửi bài tập vào mail rồi nhé Glai]"Ok một chút mình đi in cho nhé"[Glai đi in ở tòa nhà giám sát phải không?]"Phải~"[Ok nhé, không cần phải vội đâu, một chút mình với May lên giành chỗ trước]Glai nhìn thời gian trên chiếc đồng hồ đeo tay của cậu "Ok, thời gian còn lại khoảng hơn 1 tiếng nữa"[Phải~]"Vậy mình ăn cơm trước đã nhé"[Được nhé]Cậu mím môi khi nhìn thấy khun Moon uống chai nước đó, Glai lắc nhẹ đầu trong khi cất điện thoại trở lại vào túi quần Chỉ uống cùng chai nước thôi mà Glaijai...Xấu hổ cái gì vậy"Khun Glai định đi in bài tập hả?"

"Phải, mình định sẽ đi in báo cáo ở tòa nhà giám sát, bởi vì nó ở ngay gần quán ăn""Cửa hàng ấy giá cả rẻ hơn những cửa hàng khác, Li thường xuyên in bài tập ở đó""Ao..."

"Hôm nay Li cũng có bài tập cần phải in""..."

"Cho Li đi cùng với nhé""Được mà"Khun Moon lại tốt bụng nữa rồi, luôn dành thời gian cho cậu:)#Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm"Khun Glai...bạn của khun Glai gửi bài tập qua đâu vậy?"

Glai vừa chọn xong trang bìa rồi đưa cho anh chủ cửa hàng, sau đó nhanh chóng đi tìm khun Moon đang ngồi ở trước notebook, bên trong của hàng có khá nhiều sinh viên đến sử dụng dịch vụ, nhưng chỉ có hai người là không cần phải xếp hàng chờ bởi vì anh chủ của cửa hàng trông có vẻ thân thiết với Panli nói rằng có thể sử dụng notebook cá nhân của anh ấyNgười nhỏ nhắn bước ra khỏi đám đông để tìm người đã hỏi cậu lúc nãy, Glai lấy một mảnh giấy nhỏ cùng với chiếc bút được đặt ở gần đó để viết tên mail của cậu cho Panli"Bạn của mình gửi file bài tập qua mail...đây là mail của mình""Vâng"Panli nhận lấy tờ giấy rồi nhíu nhíu hàng lông mày trong khi nhìn tên thật của cậu được biết bằng tiếng anh ở trên tờ giấy, Glai nghĩ rằng Panli chắc chắc đang thắc mắc về tên thật của cậu giống như những người khác, bởi vì khi cậu học trung học phổ thông, bạn bè trong lớp thường tự hỏi rằng tại sao cậu có tên giống như con gái vậy, và bạn bè thường sẽ nói rằng tên của cậu nhìn không được hiện đại tên Glaijai giống như tên của những nhân vật thời cổ đời hơn, Glai nghe được những điều này đến mức quen rồi nhưng bởi vì cậu biết ý nghĩa thật sự của cái tên này...Và là cái tên mà mẹ đã đặt cho cậuVì vậy Glai rất là yêu cái tên của mình"Glaijai..."

"..."

"Tên thật của khun Glai phải không?"

Panli quay sang hỏi với vẻ mặt nghi hoặcNgười đang đứng ở bên cạnh gật đầu xác nhận "Phải...là thật, mẹ là người đặt cả hai tên thật và tên thân mật cho mình, nhưng thường thì chỉ gọi là "Glai" thôi""Tên gốc thật là đáng yêu"Người đầu tiên vừa mới khen tên của cậu mỉm cười rồi quay lại gõ những ngón tay trên bàn phím để nhập tên email của cậu, Glai vừa mới được nghe người khác mà không không phải là những người trong gia đình khen cái tên "Glaijai" lần đầu tiên, khi nghe câu nói của khun Moon trái tim cậu đã không còn đập mạnh mẽ như cách nó vốn phải như vậy nữa nhưng nó lại cảm thấy một cái gì đó, là một cảm giác thức dậy trong cổ họng"Cảm ơn nhé Panli""Li chỉ nhập email cho thôi, không cần phải cảm ơn đâu nhé""Mình không cảm ơn vì chuyện này..."

Glai đối diện với ánh mắt nghi ngờ của khun Moon khi quay sang nhìn cậu "Cảm ơn vì đã nói rằng tên của mình đáng yêu"Panli cười lớn trước khi nói "Thì tên "Glaijai" đáng yêu thật mà""..."

Người mà khen cái tên này một cách chân thành...cũng chỉ có một mình khun Moon thôi"Có người nào đó từng nói rằng cái tên này không đáng yêu sao?"

"Thì..."

"Khun Glai vẫn còn nhớ những người đó ở đâu không?...Để Li đi xử lý cho"Glai bật cười khi nhìn người kia làm vẻ mặt nghiêm túc, rồi nói "Không nhớ được rồi""Nhớ không được hay sợ có chuyện gì hả?"

"Nếu là thật thì cũng sợ có chuyện"Panli cười trước khi nói "

Sau này nếu có ai nói rằng tên này không đáng yêu ...Li sẽ đi theo đấm vào miệng kẻ đó""Có lẽ không có ai dám nói mình rồi bởi vì sợ bị Panli đấm vào miệng á""Li không phải người bạo lực nhé khun Glai, nhưng không thích những người làm cho người khác cảm thấy tồi tệ" Panli trong khi mở file bài tập của cậu "Những người như vậy phải được dạy một bài học""Đừng dạy dỗ bất kỳ ai đến mức làm bản thân bị thương nhé""..."

Glai nói như vậy bởi vì thật sự lo lắng cho người kia, bởi vì chỉ có duy nhất một mặt trăng ở trên trái đất, dù là mặt trời cũng không thể thay thế được mặt trăng ban đầu của cậu "Biết không Panli?"

"Đã biết ạ""Thật tốt""Người dễ nổi nóng như Li, sau khi nói chuyện với khun Glai rồi giống như bình tĩnh hơn"Glai bật cười, rồi đưa tay đặt lên mái tóc màu vàng, đôi lông mày mảnh mai khẽ nhíu lại trước khi nói "Đầu cũng không thấy nóng nhé""Ui...làm thế nào mà hành động cũng dễ thương nữa vậy, không cảm thấy lạ khi mà bạn bè của Li thích tới nói chuyện với khun Glai"Bàn tay mảnh mai đang chạm vào mái tóc màu vàng được thu về bên người giống như trước, rồi mỉm cười với người kia, lúc nãy Glai đã vô tình làm những điều mà bản thân cậu muốn làm, Glai cảm thấy như đang không cần phải ép buộc bản thân mỗi khi đến gần khun MoonNhư thể mọi hành động và lời nói của cả hai ngườiNó thực sự xuất phát từ trái tim..."

Li đặt lệnh in xong rồi nhé, để mình đợi ở trước cửa tiệm thì tốt hơn""Ok""Lúc mà Glai được khen là dễ thương ấy, khun Glai có cảm thấy ngại không?"

Glai quay sang nhìn người vừa bước tới bên cạnh cậu, rồi cười nói "Ngại á""Li nhận thấy nhiều lần rồi, nhìn giống như khun Glai không ngại ngùng gì cả, hầu hết là sẽ thấy im lặng""Nếu mình im lặng có nghĩa là đang ngại đó""Ao..."

"..."

Glai nhìn người vừa cười vừa nhìn cậu"Rồi bình thường có ai thường xuyên khen Glai rằng đáng yêu không?"

"Thường xuyên nhé""Chỉ khen thôi phải không?"

"Ý của Panli..."

"Ý là chỉ khen rồi cũng không nói cái gì tiếp nữa..."

Ánh mắt vui đùa được thay đổi bằng sự nghiêm túc, trước khi nói tiếp "...không tán tỉnh"Mặc dù khó hiểu với câu hỏi của Panli nhưng Glai vẫn chọn trả lời thật "Cũng có người tán tỉnh""Có người tán tỉnh hả?"

"Ừm""Có phát triển hơn không hả khun Glai?"

Glai dừng lại bước chân khi đi tới phía trước quán, rồi trả lời "Phát triển hơn không hả?...Mình chưa từng quan tâm đến chuyện này, vì vậy cũng không thể nhớ liệu có phát triển hơn hay chưa""Vậy gần nhất có người tán tỉnh khun Glai là khi nào vậy?"

Glai nhíu nhíu mày vẻ suy nghĩ "Gần nhất hả?...thật ra cái này không gọi là tán tỉnh được, nhưng đàn anh nói rằng đàn em thầm thích mình""Cái đó Li coi là tán tỉnh đó, nhóc đó đang tán tỉnh""Nếu Panli coi như vậy...thì mới tầm mười một giờ, trước khi mình đi ăn cơm ở nhà ăn, mình mới biết lúc đó, bởi vì đàn em giúp mình cầm đàn đi cất vừa lúc mình cần đi tập đàn bởi vì mình có phần biểu diễn trong ngày Open House""Lần gần nhất là hôm nay luôn đó hả khun Glai?"

"..."

Glai chớp mắt trong khi nhìn Panli mắt đang mở to như thể bị shock, Panli có lẽ không nghĩ rằng người ít màu sắc và vô vị như cậu cũng sẽ có người tán tỉnhGlaijai cũng có người quan tâm đó nhé khun MoonNhưng Glaijai chỉ quan tâm đến khun Sasin thôi..."...Hot quá đi"Câu nói của khun Moon làm cho Glai nở nụ cười "Không có hot...thật sự thì đàn em không có tán tỉnh mình, đàn anh chỉ kể cho nghe thôi, mình phải nghe từ chính đàn em trước, để chắc chắn rằng đàn em thật sự thích và có ý định tán tỉnh mình""Khun Glai không cần chờ nghe từ đàn em đâu, tôi chắc chắn rằng không lâu nữa đứa nhóc đó chắc chắn sẽ tán tỉnh Glai""Nhưng..."

"Báo cáo được rồi đây..."

Cuộc đối thoại của hai người tạm dừng lại, bởi vì bị anh chủ quán nói xen vào, Panli đưa tay ra nhận bản báo cáo của cậu, cậu ấy nhận bản báo cáo của cậu ấy luôn rồi cuộn nó thành hình trụ trước khi lấy tiền để trả cho anh chủ quán"Panli của mình hết bao nhiêu tiền vậy?"

"Li trả cho, bởi vì khun Glai cho phép mình đi in bài tập cùng""Không lấy đâu...mình ngại lắm""Lúc nãy khun Glai vẫn chưa nói xong""Lúc nào cơ?"

Glai suy nghĩ lại một chút rồi nói "Oh mình muốn nói là...nhưng mình không có gì với đàn em đó""Vì cái gì á...đứa nhóc đó lười biếng phải không?"

Glai bật cười rồi nói "Không phải đâu""Vậy bởi vì sao?"

Biết nói thế nào đây nhỉ...bởi vì trong tim đã có khun Moon rồi "Hết bao nhiêu tiền á Panli, không cần phải hỏi mình để thay đổi đề tài đâu""Lần này Li trả cho, để lần sau khun Glai trả cho Li nhé"Bởi vì muốn có lần sau và những lần sau tiếp nữa, vì vậy Glai gật đầu đồng ý "Ok""Cùng đi chờ thang máy nhé"Glai đi tới chỗ chờ thang máy cùng với khun Moon, hai người đều im lặng, trước khi quay sang nhìn người bên cạnh, ngay lúc này ánh mắt của hai người vô tình chạm nhau, vì vậy Glai mỉm cười và Panli cũng mỉm cười giống như vậy"Bởi vì cái gì mà khun Glai sẽ không quan tâm đến đứa nhóc đó?"

Tại sao Panli cứ muốn biết điều đó, Glai đối diện với ánh mắt của người đang tò mò, trước khi đôi mắt đó giống như thôi miên để cậu nói ra sự thật "Bởi vì...nếu mình đã có người trong lòng rồi, cho dù có bao nhiêu người khác bước tới mình cũng sẽ không quan tâm""..."

Tệ rồi Glai...Nói cái gì vậy nèT___________TGlai vội tránh ánh nhìn của người kia rồi thay vào đó là ngẩng đầu nhìn những con số hiện lên ở bên trên cánh cửa thang máy, cậu hy vọng rằng Panli sẽ không nhìn ra rằng có ai đó đang thầm yêu cậu ấyVà cầu nguyện để cậu ấy không biết được rằng Glaijai là người đó...Đã thầm yêu mặt trăng bằng cả tấm lòng..."

Là một người yêu duy nhất một người, điều đó thật tốt quá đi"Glai quay sang nhìn người bên cạnh, nụ cười tươi sáng của khun Moon làm cho Glai gỡ bỏ được cảm giác lo lắng "..."

"Li cảm thấy mừng thay cho người trong lòng của khun Glai khi mà khun Glai có tình cảm với người đó nhiều như vậy"Glai im lặng trước khi mỉm cười với khun Moon, Glai không sợ Panli hiểu nhầm nghĩ rằng cậu có người thầm thích rồi, bởi vì cậu biết rằng chuyện của cậu không có cách nào để truyền ra ngoài...một người di chuyển để đến gần mặt trăng hơn mỗi ngày, Glai chưa bao giờ hy vọng sẽ sở hữu mặt trăngNếu Panli nghĩ rằng cậu có người trong lòng rồi cùng không saoBởi vì cuối cùng mối quan hệ của hai người rất có thể chỉ là bạn bè"Mình cũng hy vọng rằng nếu có một ngày cậu ấy nhận ra rằng mình đã một lòng với cậu ấy như thế nào...cậu ấy sẽ cảm thấy vui mừng giống như Panli đã vui mừng"Thật ra...Khun Moon không cần phải vui mừng thay cho người đó đâuBởi vì người đó chính là khun Moon Khun Moon của Glaijai...tràn đầy hạnh phúc nhéBởi vì Glaijai vẫn sẽ vừng vàng và chung thủy với một người duy nhất "Khun Sasin":)
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 9


Ting!Có lẽ nhiều người thích âm thanh thông báo của thang máy, bởi vì nó làm cho chúng ta biết rằng mình đã đến nơi cần đến, Glai cùng từng thích điều đó giống như vậy, nhưng lúc này cậu lại không thích nó chút nào, bởi vì tiếng "Ting!"

đó đang gửi đi tín hiệu nói rằng...Khoảng thời gian của Glaijai với khun Moon đã qua rồi"Khun Glai học ở tòa nhà nào vậy?"

Người cao lớn hỏi khi cùng cậu bước ra khỏi thang máy "Mình học ở tòa 11..."

Glai dừng lại để nói lời tạm biệt với khun Moon bởi vì cậu ấy có lẽ sẽ học ở tòa nhà khác với cậu"Thật ra thì Li có tiết học ở tòa nhà này...nhưng vẫn chưa tới giờ vào lớp, Li cũng có nhiệm vụ phải làm ở nhà 11 trước""À cùng tòa nhà với mình""Phải nha" Panli gật đầu rồi mỉm cười trong khi nhìn cậuLúc này...thêm thời gian đó Glaijai, nếu muốn ở bên Panli lâu hơn một chút...thì phải cố gắng lên nhé Glaijai "Mình cùng đi đến tòa nhà 11 được không?"

"..."

"Sau đó tách ra"Khun Moon cười rồi gật đầu đáp "Được đó"Glai gật đầu mời người kia đi trước ra khỏi tòa nhà của khoa Khoa học, những bước chân bước đều đặn, không đi quá nhanh hay quá chậm, người mà đang cầm quyển báo cáo lén ôm vào trong ngực nhìn người đang đi ở bên cạnh, khẽ mím môi trong khi tâm trí trống rỗng khi buộc phải tìm một đề tài để nói chuyện với khun Moon giữa lúc đi tới tòa nhà 11, Glai biết rằng họ sẽ phải tách ra khi đến phía trước, nhưng trước khi rời đi.......Hãy nói chuyện lâu hơn một chút"Panli..."

Trái tim sợ hãi rằng sẽ không được nói chuyện cùng người kia nữa nên đã vội vàng vô tình gọi mặc dù không có một cuộc trò chuyện hay nào hiện lên trong đầu cậu"Vâng?"

Nói cái gì tiếp được bây giờ...vậy hãy nói về những chuyện cơ bản nhất "Hôm nay thời tiết thật tốt"Panli ngẩng đầu nhìn bầu trời trước khi quay sang nhìn cậu "Chứng tỏ rằng khun Glai thích những ngày có nắng có đúng không""Uhm..." ngay cả khi nắng không quá mạnh nhưng thật sự thì cũng khá nóng, nói cái gì không suy nghĩ kỹ nữa vậy Glaijai "Thật ra thì mình cũng bắt đầu cảm thấy nóng rồi" cậu nói trong khi mỉm cười bối rối nhìn người kiaNgay lúc này thì khun Moon nở một nụ cười rạng rỡ mà ánh sáng của mặt trời cũng không thể sánh bằng, bàn tay dày của người kia di chuyển đến phần trán của cậu giống như cậu ấy đang giúp cậu chắn những tia nắng"Để Li giúp che nắng cho nhé"Glai mỉm cười trong khi nhìn khun Moon trước khi khẽ gật đầu " Cảm ơn nhé Panli""Thật ra thì lấy sổ báo cáo che cho khun Glai cũng được, nhưng bởi vì nắng không quá mạnh Li nghĩ rằng chỉ dùng tay của Panli cũng đủ rồi""..."

"Glaijai..." khun Moon khẽ gọi, trong khoảnh khắc tiếp theo ánh mắt vui đùa cũng thay đổi trở lên ấm áp "I'll protect you"Glai cười thật tươi với vì cậu biết ý nghĩa của câu nói bằng tiếng anh mà Panli vừa nói "Dịch cho nghe chút đi""Thì dịch ra là Li sẽ bảo vệ khun Glai""..."

Lúc này Glai ngại đến điên luôn ý, khi nghe chất giọng nói tiếng anh rất tốt của Panli, cậu cũng rất ngại, rất xấu hổ đến mức không biết phải nói gì tiếp"Cúi đầu im lặng như thế này""Không nhé...mình không có ngại" Xin lỗi khi mà nói dối nhé Panli, nhưng nếu không nói như vậy, sẽ có vẻ sai lầm nếu bước đi"Vậy là cái gì?"

Khun Moon bật cười nói"Mình..."

Cậu bắt đầu không biết tìm cớ gì để trả lời Panli cho tốt T_____T "Mình chỉ nghĩ rằng tay của Panli cũng giúp che nắng tốt giống như vậy thôi"Panli cười rồi nói "Li cho mượn tay để che nắng mỗi ngày được không?"

"Không lấy đâu...mình ngại lắm""Nhưng Li nguyện ý mà"Glai cảm thấy giống như cậu bị người kia làm cho căng thẳng không ngừng kể từ khi hai người đi cùng nhau cho đến khi não bộ của cậu hoàn toàn căng thẳng, không thể tìm được bất kỳ chủ đề nào để nói chuyện tiếp nữa, Glai mím môi để ngăn nụ cười trước khi cúi đầu nhìn đôi giày màu đen của mình"..."

Nhưng bởi vì khun Moon là người hay đùa còn rất giỏi trong việc trò chuyện vì vậy cậu ấy là người bắt đầu cuộc hội thoại mới mà không để sự im lặng xen vào"Cây xương rồng mà Li đưa...như thế nào rồi?"

Người bị hỏi mỉm cười thật tươi với khun Moon trước khi nói "Nó phát triển khỏe mạnh mỗi ngày""Thật sao?"

"Ừm""Có lẽ là bởi vì nó được chăm sóc tốt bởi khun Glai""Panli đã cố tình mua nó như một món quà, thì mình cũng phải chăm sóc nó thật tốt""Cảm ơn nhé"Glai gật đầu nhè nhẹ, đôi mắt mảnh mai mở to như thể vừa nhận ra điều gì đó, đôi tay mảnh mai lấy điện thoại ra khỏi túi quần rồi nói "Đây này mình có chụp ảnh đó bởi vì mình muốn lưu giữ lại""Đâu nào...Li xem một chút"Chiếc điện thoại màu đen được giơ lên sau đó mở album ảnh để lấy bức ảnh cây xương rồng mà cậu chụp lưu giữ lại cho khun Moon xem"Đây này...đặt thành một cặp với cây cũ mà mình đã chăm""Cây này khun Glai tự mua hả?"

"Phải ~""Đúng là một cặp, đáng yêu quá đi á""Mình cũng nghĩ giống Panli...vì vậy mình đặt chúng thành một cặp ở trên bàn học của mình"Ngay lúc này khun Moon di chuyển lại gần hơn trong khi cùng bước đi trên con đường, người cao lớn phá vỡ khoảng cách giữa hai người bằng cách buông bàn tay đang che nắng cho cậu rồi nhẹ nhàng di chuyển chạm vào đầu cậu, sau đó di chuyển lại gần hơnGlai nuốt nước bọt trong khi nhìn màn hình điện thoại đang mở bức ảnh chụp những cái cây đáng yêu, lúc này hai người đứng rất gần nhau, gần đến mức cậu không dám di chuyển, nhưng không biết là vì cái gì mà khiến cho Glai chọn quay sang nhìn người kiaNgay giây phút ấy...Glai nhìn thấy khuôn mặt sạch sẽ hơi nghiêng sang một bên của khun Moon, cậu ấy đang mỉm cười trong khi xem bức ảnh chụp ở trong điện thoại của cậu, dù khuôn mặt hai người cách xa nhau nhưng có lẽ bởi vì Glai không quen nên nghĩ rằng hai người đang quá gầnTrái tim đang đập nhanh ngay lúc này cũng đủ làm khó cậu rồi, não bộ ngượng ngùng càng làm cho Glai cảm thấy khó khăn hơn, bởi vì não bộ của cậu đang gọi tên một số bài hát đọng lại trong ký ức của cậu, đó là bài hát đã khiến trái tim của cậu kích động đến mức run rẩy hơn cả trước đóTrong những dây thần kinh thính giác của GlaijaiBài hát này đang vang lên..."

Tôi biết ngay lúc này và yêu ngay lúc này, em là người may mắn đã bước tới, kể từ khi gặp em khi đó, cuộc sống giống như một giấc mơ xuất hiện mỗi khi ta mở mắt ra""..."

"Tôi muốn dừng lại ở chính khoảnh khắc này, từ phút giây này, khi cuộc sống có em bước tới, em làm cho con người đang mệt mỏi này dám mở lòng, dừng lại, dừng lại cuộc sống, dừng lại với người này ngay cả khi ai đó là người tốt như thế nào""Khun Glai để chúng thành một đôi ở bên nhau như thế này mãi nhé""Dừng lại dừng lại tình yêu, tất cả trái tim sẽ dừng lại ở bên duy nhất một mình em""Mình quyết định đặt chúng cạnh nhau rồi...mình cũng sẽ để chúng thành một đôi như thế này"Panli mỉm cười trong khi nhìn vào mắt cậu, trước khi quay lại để xem bức ảnh chụp ở trong điện thoại của cậu sau đó đưa ngón tay lên chỉ một vật nào đó ở trong hình rồi hỏi "Cuốn sách đó...rất đáng để đọc nhỉ khun Glai""Oh nó là cuốn sách kể về câu chuyện của một mặt trăng cô đơn, mặt trăng này đã đi khắp mọi nơi để tìm kiếm người sẽ ở cạnh bên nó vào ban đêm, bởi vì lúc đó phần lớn mọi người đều đi ngủ hết rồi""Rồi như thế nào nữa?....Bạn mặt trăng đó có gặp được những người bạn không?"

Glai mỉm cười, cậu rất thích những lúc Panli quan tâm đến những điều đang được nghe kể "Gặp được...bạn mặt trăng đó có những vì sao tới làm bạn cùng vào ban đêm""Trong câu chuyện khun Moon có những vì sao tới làm bạn...vậy sự thật là có ai sẽ ở bên làm bạn với khun Moon chưa?"

"..."

"Bởi vì bây giờ chưa có ngôi sao nào trên bầu trời"Glai đưa ngón tay chỉ vào mình với vẻ mặt tự tin rồi nói "Mình đó...mình luôn là bạn của khun Moon, cũng sẽ ngủ một chút, nhưng chưa từng bỏ khun Moon một ngày nào, mình vẫn sẽ nhìn mặt trăng từ ban công mỗi ngày"Panli bật cười thích thú, rồi nghiêng đầu của mình đến gần đầu của cậu "Khun Glai thật là dễ thương quá đi mất"Lúc này giống như trái tim sẽ ngừng đập..."..."

"Trông giống như khun Glai rất thích mặt trăng"Glai gật đầu trong khi cất điện thoại vào trong túi quần, và khun Moon để cho cậu thoải mái bằng cách là di chuyển ra xa, bàn tay che nắng cho cậu lúc này cũng đã được thu lại trở về bên cạnh người cao lớn rồi"Lúc đầu cũng chỉ là thích...nhưng bây giờ..."

Glai quay sang nhìn khun Moon giây lát sau đó là cúi đầu nhìn xuống mặt đất "...mình đã phải lòng khun Moon rồi" (Mặt trăng nhé không phải khum Moon ở đây chỉ Panli đâu, Glai chỉ đang ám chỉ thôi, 1 câu 2 nghĩa ấy)"Khun Glai đã từng có suy nghĩ thay đổi tình yêu sang Mặt Trời hoặc cái gì đó khác thay thế cho Mặt Trăng không"Người bị hỏi bước chậm lại, cậu ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của Panli để tìm kiếm câu trả lời cho bản thân cậu, nhưng chỉ trông thấy ánh mắt và nụ cười của người bên cạnh, câu trả lời cũng hiện nên ở trong não của cậu"Nếu chỉ đơn giản là sự yêu thích có lẽ cũng sẽ thay đổi được, nhưng mình đã dành tình yêu cho khun Moon rồi...thu lại tình yêu đối Mặt Trăng chắc không dễ chút nào"Người nghe mỉm cười giống như hài lòng với câu trả lời của cậu, rồi nói "Li nghĩ rằng...nếu Mặt Trăng biết được rằng có một người đáng yêu như khun Glai dành tình yêu cho mình, Mặt Trăng có lẽ không có cách nào để đáp lại tình yêu đó nhưng Mặt Trăng sẽ tìm cách để làm cho khun Glai yêu nhiều hơn trước đây"Glai khẽ bật cười với suy nghĩ đang yêu của khun Moon khi mà cậu ấy không biết rằng là có người đang dành tình yêu cho cậu ở đây"Thật ra, khun Moon không cần phải tìm cách làm cho tình yêu đó tăng lên thêm đâu, bởi vì chỉ là Mặt Trăng đơn thuần cũng làm cho tình yêu đó nhiều lên mỗi ngày rồi"Panli cười rồi đưa tay ra bóp nhẹ mũi của cậu "Mấy lời này...thật là sến sẩm quá đi"Bởi vì Glai rất ngại vì vậy mà cậu khẽ nhăn mũi ngăn Pali lại một chút, rồi dùng ngón trỏ chọc vào bắt tay dày thêm một lần nữa, như đang phản ứng lại với người kia và chọc vài lần nữa khi nhìn người kia bật cười thích thú"Nè nè""Chọc Li hả?"

"Um...chọc người ghẹo gan""Ngoài thằng má phính ra...Li cũng không hay ghẹo gan ai" Khun Moon cắn môi dưới như vẫn thường thích làm "Cho đến khi gặp khun Glai...cho Li chọc ghẹo chút nhé"Chỉ nghĩ đến việc bản thân phải trở thành một con búp bê im lặng ngồi cho Panli trêu chọc Glai cũng ngại đến mức bản thân sắp nổ tung rồi, vì vậy cậu lắc đầu từ chối "Không được...không cho Panli chọc ghẹo đâu"Người vừa mới từ chối khun Moon bởi vì ngại ngùng bước vào bên trong tòa nhà, sau đó đi thẳng đến chỗ chờ thang máy, với một người cao lớn chọc ghẹo bước tới rồi dừng lại đứng bên cạnh"Chỉ một mình..."

Glai quay sang nhìn người bên cạnh nở một nụ cười rồi nói "Bạn đang cầu xin đó hả?"

"Đúng vậy, mình đang cầu xin đó"Glai khẽ cười "Có cầu xin mình cũng không chấp nhận cho ghẹo mình đâu"Ting!Khi âm thanh thông báo vang lên, cửa thang máy cũng mở ra, người cao lớn đứng bên cạnh cười thích thú vươn tay ra nắm lấy tay của cậu rồi dẫn cậu vào trong thang máy, cậu ấy ngay lập tức ấn nút đóng cửa thang máy lại, sau đó mới buông tay ra để cho cậu thoải mái, mọi thứ xảy ra nhanh đến mức Glai hoàn toàn choáng vángLúc này Glai không khác gì em búp bê Fluffy mà Panli mang theo bên người...Khun Sasin muốn ôm Glaijai để ở bất kỳ đâu cũng được ấyChỉ xin là đừng mang đặt vào trong phòng tối là đủ rồi...bởi vì Glaijai sợ ma"Khun Glai học ở tầng mấy vậy?"

"Mình học ở tầng 8""OK"Khun Moon trả lời rồi nhấn nút chọn tầng, sau đó quay sang mỉm cười với cậu, Glai khẽ nhíu mày trong khi nhìn bảng điều khiển mà chỉ có một tầng duy nhất ấn chọn, cậu nghĩ rằng cậu ấy có thể đã quên rằng phải làm vài thứ gì đó vì vậy đã cảnh báo"Panli không nhấn chọn tầng mà cậu phải đi làm nhiệm vụ hả?"

"Ao...Li nhấn rồi mà, Li phải làm vài việc ở tầng 8""Cùng tầng với mình hả?"

"Đúng vậy"Glai gật đầu đáp lại trong khi thắc mắc bởi vì mỗi phòng trên tầng 8 của tòa nhà này chỉ có các lớp giảng dạy đặc biệt cho sinh viên chuyên ngành Thương mại hàng không, rất ít khi có sinh viên các khoa khác sử dụng phòng học ở tầng nàyNhưng cậu nghĩ rằng Panli là một người có rất nhiều bạn bè, mấy việc của cậu ấy có lẽ là tới tìm bạn bè đang học ở cùng khoa với cậu, khi nghĩ như vậy rồi thì Glai chọn không hỏi thêm Panli điều gì nữa"Khun Glai..."

"Dạ?"

"Vết thương ở ngực...

" Cậu ấy nói trong khi giơ nhóm tay chỉ vào vùng ngực của cậu "Khỏi chưa vậy?"

"Ao...Tốt hơn nhiều rồi, nhưng vẫn phải chờ, bây giờ mình đều bôi thuốc mỗi ngày""Tốt rồi"Ting!Âm thanh thông báo vang lên làm cho cậu rời mắt khỏi cậu ấy, Glai bước ra khỏi thang máy sẵn sàng chờ khun Moon, cậu ấy nhìn chằm chằm cậu rồi mỉm cười"Mình thường học ở tầng này...cũng rất quen thuộc với tầng này"Không muốn tin rằng...Khun Moon khiến cho một người nhút nhát như Glaijai có thể phát triển đến trình độ này"..."

"Panli cần đi xử lý công việc ở phòng nào có thể nói cho mình biết, để mình dẫn đi bởi vì vẫn chưa đến giờ học của mình"Lúc này Glaijai muốn tiếp tục khoảng thời gian tốt đẹp..."

Khun Glai học ở phòng nào vậy?"

"Mình học ở phòng 801 phòng đầu tiên" Glai chỉ tay về hành lang dẫn đến phòng học"Li có chút việc ở phòng đó"Glai thấy có điều gì là lạ rồi, vì vậy cậu hỏi "Hả Panli không tới để đánh người về chuyện tên của mình đâu phải không?"

"Không phải đâu, khun Glai không cần phải sợ nhé" khun Moon bất cười nóiHơ...an tâm chút chútKhi bị shock đó"Vậy thì đi theo mình tới đi, một chút mình sẽ chỉ đường cho Panli""Cảm ơn nhé"Glai mỉm cười với người cao lớn, rồi dẫn cậu ấy đi tới khu vực phòng học của cậu, người nhỏ nhắn dẫn khun Moon tới dừng lại đứng trước cửa phòng đang mở rộng đến mức nhìn thấy được cả rất nhiều những sinh viên đang ngồi ở bên trong chờ giảng viên đến giảng dạy, khi Glai nhìn vào bên trong phòng cũng nhìn thấy Pie với May ngồi ở hàng ghế phía trên phòng học như thường lệ, trước khi có vài người chưa bao giờ thích cậu bước ra ngoàiNew mở to cặp mắt nhỏ hí ngay khi nhìn thấy Panli đứng bên cạnh cậu, Glai không cảm thấy lạ khi New thể hiện sự ngạc nhiên, có lẽ bởi vì New không nghĩ rằng sẽ được gặp Panli dễ dàng như thế nàyGlai quay sang nhìn người bên cạnh rồi nói "Phòng này đó Panli""Đây là phòng mà khun Glai học phải không?"

Glai gật đầu liên tục "Ừm, Panli sẽ xử lý vài việc ở phòng này phải không?"

"Phải""Li ~ Tới tầng này làm gì vậy?"

Cuộc đối thoại của hai người bị cắt ngang bởi New bước tới, Glai quay lại nhìn New đang nở một nụ cười mà cậu cho là thân thiện, nhưng Panli từ người vui đùa đột ngột thay đổi chế độ ngay khi New mỉm cười, khun Moon im lặng và không cười"Mình tới đưa khun Glai vào lớp""..."

Có lẽ không phải chỉ New shock khi nghe câu trả lời của Panli, cậu cũng shock không ít đâu, Glai nhìn chằm chằm khun Moon đang nở một nụ cười nhẹ trong khi nhìn cậu, rồi người ấy đưa tay ra vỗ nhẹ đầu cậu"Đây nè....nhiệm vụ của Li""..."

"Tập trung học tập nhé khun Glai""A ừm"Glai chưa từng nghĩ rằng bản thân sẽ trả lời Panli bằng những từ ngữ ngắn như vậy, bởi vì cậu hiểu được rằng lúc này bộ não và trái tim đang làm việc nặng nhọc như thế nào, khun Moon tấn công cậu một cách mạnh mẽ đến mức hàng rào phòng ngự gần như sụp đổTrái tim nghiền nát không thành mảnh như thế này...Nhưng Glai vẫn có đủ ý thức để đưa tay lên tạm biệt khun Moon người đang lùi lại từng bước ra xa cậu hơn mà không quay lưng lại với cậu, là lùi lại từng chút một rồi vẫy tay tạm biệtVà mỉm cười rạng rỡ mà mặt trời không thể so sánh đượcLàm cho Glaijai muốn gửi lời nhắn tới mặt Trăng"...Gặp lại sau nhé Panli""Vâng"Hôm nay...lời nhắn của GlaijaiGửi được tới Mặt trăng ban đầu rồi:)Glai đứng nhìn cho đến khi Panli bước vào bên trong thang máy, rồi quay lại đi tới chỗ cửa đang mở rộng, nhưng ánh mắt của New vẫn đang nhìn chằm chằm cậu một cách khác thường, cô ta khoanh tay lại rồi bước đến gần cậu với vẻ mặt không mấy thân thiện"Lúc mình hỏi xin line của Panli, Glai nói rằng không quen biết""..."

"Đây là người không quen biết hả thân thiết với nhau đến như vậy""Lúc đó mình thật sự không có quen biết Panli..."

Glai không rời mắt khỏi người kia dù chỉ là trong giây lát, cậu nói với giọng điệu bình tĩnh, rồi nói tiếp "Nhưng đến bây giờ dù có thân thiết với nhau rồi...nó cũng không liên quan gì tới New cả"Ánh mắt của New hiện rõ vẻ bối rối, Glai nhẹ lắc đầu rồi đi vòng qua New để bước vào bên trong phòng học, cậu nghĩ rằng điều luôn làm lãng phí thời gian là những cuộc tranh cãi bất tận Nếu Glai không dừng những cuộc nói chuyện như thế này...New có lẽ sẽ không dừng kiếm chuyện với cậu"Glai..."

"Ở đây"Glai gật đầu đáp lại những người bạn đang vẫy tay gọi mình, cậu nhanh chóng bước tới phía trước phòng học rồi ngồi xuống bên cạnh Pie, hai người bạn thân nhận lấy bản báo cáo để xem mà không nói cái gì, Glai đoán rằng May với Pie có lẽ đang ngồi nói chuyện nên không nhìn thấy ai đó đưa cậu tới, nếu không thì cả hai sẽ phải trêu chọc cậu rồiThật tốt khi mà không biết....Được nghỉ ngơi trong giây lát"In báo cáo hết bao nhiêu vậy Glai?"

Cái này...Glaijai không được nghỉ rồi "Mình không biết hết bao nhiêu""Hử?"

Pie nhíu mày một cách nghi hoặc"Bởi vì Panli là người thanh toán""Cái gì vậy ~"Lại bắt đầu rồi...bắt đầu từ May là người đầu tiên"Không có cái gì, mình chỉ vô tình gặp Panli ở quán cơm rồi cũng ngồi ăn cơm với nhau thôi..."

Glai dừng lại một chút để ngăn nụ cười của cậu khi bị hai người bạn thân nheo mắt lại rồi chỉ tay giống như đang nhầm lẫn "...Rồi lúc mà Pie gọi điện cho mình, Panli nghe được rằng mình sẽ in đi báo cáo, cậu ấy đã xin đi cùng với vì cũng có báo cáo cần phải in giống như mình""Giống như...xem nhật ký vậy đó Pie""Thật...thật sự là không hẹn nhau đó"Glai mở to mắt rồi đưa tay ra đánh cho bạn mình một cái "Làm sao có thể hẹn trước được chứ...mình cũng không có thân với Panli như vậy""Vâng..."

"Xin lỗi cô tới trễ nhé""Cô tới rồi"Cuộc hội thoại của Glai với hai người bạn thân kết thúc khi giảng viên tới, cậu quay sang nhìn giảng viên ngồi xuống trước chiếc bàn máy tính rồi sắp xếp một đống tài liệu với vẻ mặt mệt mỏi, hôm nay chắc cô dạy cả ngày không được nghỉ, Glai đang quay sang nói với bạn bè rằng hãy thông cảm cho cô, nhưng nhìn ánh mắt của cả hai người bạn làm cho cậu muốn ra khỏi ghếLàm ơn trêu chọc hoài...Chỉ cần trêu chọc bằng ánh mắt thôi vì mình là người hay ngại ngùng"Cô xin vào bài học ngày hôm nay nhé, muộn quá rồi nhỉ..."

Glai rời mắt khỏi hai người bạn thân rồi quay sang nhìn lên màn hình máy chiếu khi nghe giảng viên bắt đầu trình chiếu nội dung của bài học mới, Pie người có nhiệm vụ in lại nội dung của từng bài học nhẹ nhàng đưa tờ giấy cho cậu với May, Glai gật đầu có ý cảm ơn, nhưng khi nhìn đến đôi mắt trêu chọc của người kia vẫn không dừng lại thì không thể không đánh vào tay Pie một cái nữa"Dừng trêu mình được rồi đó ~""Hôm nay chắc chắn Glaijai sẽ vui vẻ cả ngày nhỉ"Người bị trêu chọc bật cười rồi khẽ lắc đầu trong khi quay lại nhìn lên nội dung được chiếu trên màn hình lớn, cậu giả vờ phớt lờ cả hai người bạn để tập trung vào bài họcBời vì khun Moon nòi rằng "Tập trung học nhé khun Glai"Nên phải tập trung học rồiBây giờ Glai còn tập trung học nhiều hơn cả "hơn nữa" ấy:)Sau khi kết thúc việc ngồi nghe giảng viên giảng giải nội dung của bài học Glai là người đại diện thay mặt nhóm lên báo cáo, lần này nhóm của cậu không cần phải điều chỉnh nhiều, giảng viên chỉ cho thêm một chút nội dung vì vậy Glai sẽ trình bày nội dung một mình bởi vì cậu là người trực tiếp nghe hướng dẫn từ giảng viên rằng nên thêm cái gì vào trong bài báo cáo, trước khi chia tay với cả hai người bạn để trở lại căn hộNgười nhỏ nhắn bước lên xe với bản báo cáo, Glai đang đặt nó vào chiếc ghế bên cạnh người lái, nhưng cậu giữ lại bản báo cáo khi nhìn thấy bộ đồng phục của khun Moon gấp lại được đặt ngay ngắn tại đó, nên Glai cầm bản báo cáo và đặt nó lên trên bảng điều khiển ô tô, cậu cầm bộ quần áo của Panli có mùi thơm thoang thoảng đặt lên đùi, trước khi quyết định sẽ mang trả lại vào tối hôm nayChấp nhận rằng...Glai muốn gặp khun MoonKim đồng hồ biểu hiện thời gian năm giờ, vì vậy Glai lái xe ra khỏi bãi đỗ xe của tòa nhà khoa cậu để tới chỗ đỗ xe mà Panli vẫn thường xuyên thích đứng ở đó để hút thuốcNhưng khi Glai rẽ trái để vào bên trong bãi đỗ xe rộng rãi ấy thì cũng không nhìn thấy chiếc xe màu trắng ngọc trai yêu thích của khun Moon đậu ở đó, mặc dù khoảng thời gian này đáng lẽ người đó phải xuất hiện rồi, Glai nghĩ rằng hôm nay khun Moon chắc sẽ sớm trở lại thôi, nhưng để chắc chắn Glai vẫn lấy điện thoại ra và gọi cho người nào đó"P'Dome"Glai chỉ phải chờ một lúc để anh trai nhấc máy cùng với lời chào nồng nhiệt[Có chuyện gì vậy Glaijai?]"P'Dome ạ...Glai muốn biết là bây giờ Panli có đang ở trường không ạ?

P'Dome liên hệ với Panli được không ạ?"[Panli hả?]"Vâng, mấy hôm trước Glai làm đổ cà phê ra áo, rồi đúng lúc Glai gặp Panli, cậu ấy đã cho em muốn áo để đổi trước khi vào buổi thuyết trình ạ"[...]"Glai mang áo giặt sạch sẽ để ở xe...hôm nay Glai muốn mang trả lại Panli ạ"[Ao...vậy để Phi gọi hỏi Panli cho, bình thường giờ này Panli đáng ra sẽ ở trong trường]"..."

Không được nói với P'Dome là đang lén chờ Panli ở bãi đỗ xe rồi, một chút P'Dome sẽ nghi ngờ chuyện cậu biết rằng Panli thường xuyên đỗ xe ở đâu[Phi xin phép cúp máy trước nhé Glai, đợi Phi gọi điện cho Panli trước nhé]"Vâng, P'Dome"Sau khi cúp máy của anh trai, Glai ngồi chờ ở trong xe khá lâu trước khi có một số điện thoại lạ gọi cho cậu, cậu nghĩ rằng có lẽ là một số điện thoại khác của anh trai bởi vì P'Dome dùng hai điện thoại, và cậu không lưu số mới của anh trai "A lô ạ"[Là mình]Giọng nói này..."

A Panli hả?"

Thịch thịch thịch thịch[Phải .... là Li đây]"..."[P'Dome gọi nói rằng khun Glai muốn nói chuyện với Li]"..."[Khun Glai có chuyện gì muốn nói với Li vậy?]"À...là mình muốn mang áo tới trả cho Panli á. mình muốn biết là bây giờ Panli có ở trường không, mình cũng gọi hỏi P'Dome bởi vì không biết liên lạc với Panli như thế nào"Glai nghe được tiếng cười khẽ của đầu dây bên kia[Số của Li đây nhé, sau này nếu khun Glai muốn gặp hay nói chuyện với Li...khun Glai gọi tìm Li được nhé, không cần phải qua P'Dome nữa nhé]"A...ừm"[Nhưng bây giờ Li rời khỏi trường rồi, vừa rồi Li vội đi mua giấy stud bởi vì ngày mai Li có trận bóng đá]"Ao..."[Bây giờ khun Glai ở đây vậy, chờ Li ở đâu vậy?]Glaijai không trả lời ngay, phải nghĩ câu trả lời cho hợp lý trước "Mình không chờ Panli ở đâu cả, mình đang lái xe ra khỏi trường, vừa lúc nhìn thấy áo thì nhớ ra, mình nghĩ là nếu Panli vẫn còn ở trường thì sẽ quay lại để trả áo"Tốt á trả lời tốt á GlaijaiKhông có cái gì đáng để nghi ngờ cả...Nhưng đợi một chút...[Ao...nhìn thấy áo là nhớ tới Li]Hửm....Lại một lần nữaSẽ trả lời như thế nào cho tốt..."

Mình không có nhớ Panli như vậy đâu nhé, mình chỉ nhớ tới chủ của chiếc áo..."

Từ từ Glaijai...bình tĩnh đã nào[...]"Không phải, ý của mình là cái áo nhớ chủ của nó rồi"[...Li thấy tóm lại là cả người mượn và cái áo đều nhớ Li rồi]Khun Moon biết nhiều quá rồi đó"..."[Khun Glai...ngày mai rảnh không vậy]"Ngày mai hả?"[Đúng vậy]"Chờ mình chút nhé Panli"[Được nhé]Glai đưa tay lấy cuốn sổ ghi chép nho nhỏ được đặt ở trên bảng điều khiển của xe để mở nhìn lịch học, ngày mai cậu không có lớp học, Glai khẽ nhíu mày trong khi nghĩ xem có lớp học bù nào không"Ngày mai mình rảnh nhé Panli"[Khun Glai mang áo tới trả Li ở sân bóng được không vậy?]"Được nhé"[Ok nhé, đợi Li gửi vị trí cho nhé]"Ừm"[Khun Glai...Li xin Line nhé]Đây là lần đầu tiên mà Glai quên mất Line của chính mình luôn, cậu phải mất gần một phút mới có thể gọi lại trí nhớ của mình quay trở về, Glai không tự giận chính mình khi quên Line ngay lúc này, bởi vì cậu đang được người mà cậu thầm thích bao lâu nay xin Line đóNgười khác có thể không shock Nhưng Glai đang shock nè..."

G l a i j a i...rồi nhập liền"Glai nghe thấy ở đầu dây bên kia có tiếng nhẹ nhàng lặp lại[Glaijai nè...]"Phải, Glaijai đó"[Một chút Li add Line nhé]"OK"[...]"..."

Giống như cuộc đối thoại của hai người họ có lẽ lên kết thúc rồi, bởi vì sự im lặng đang làm nhiệm vụ của nó, mặc dù không có ai cúp máy trước nhưng không lâu lắm Glai nghe được tiếng cười khẽ của người kia[Không muốn treo máy hả Glaijai?]"Á không phải á...là mình nghĩ rằng Panli muốn nói cái gì tiếp chứ"[Ao...]"Ừh"[Li không có điều gì muốn nói nữa á...còn Glaijai thì sao?]"Mình cũng không có"[Vậy ai sẽ là người treo máy trước đây?]"Mình cũng được, vậy mình treo máy trước nhé"[Ok nhé]Glai đang định treo máy nhưng bởi vì nghe được tiếng của người ở đầu dây bên kia như đang muốn nói điều gì đó vì vậy cậu ngừng lại để đợi"..."[Khun Glai...]"Vâng?"[Hôm nay...có tập trung học tập không vậy?]Người bị hỏi để cho bản thân nở một nụ cười thật thoải mái bởi vì lúc này có lẽ không có ai nhìn thấy nụ cười ấy được"Như này là không có cái gì để nói nữa hả?"[Li vừa mới nhận ra đó]"Mình mỗi ngày đều tập trung học tập như vậy"[Rất tốt đó]"Panli..."[Khun Glai cũng có điều gì muốn nói với Li phải không?]"Ừm...cảm ơn vì đã luôn tới bên mình nhé"[Rất là vui lòng]"Bây giờ mình không có điều gì muốn nói nữa, vậy mình cúp máy trước nhé"[Ok nhé]Người nhỏ nhắn vừa mới cúp máy của khun Moon đang ngồi một mình mỉm cười thật thoải mái ở trên xe, đầu gục xuống vô lăng, cậu hoàn toàn buông lỏng để cho mọi cảm xúc tràn vào trái tim mình cho đến khi nó căng phồng lên Line ~Cậu cầm điện thoại lên để xem khi mà vẫn gục đầu trên vô lăng của xe'P.Panli add you by Line ID'Glai mỉm cười thật tươi hơn cả lúc trước khi nhìn thấy khun Moon bước vào thế giới của cậu, bàn tay mảnh mai cầm điện thoại đtặ lên ngực của chính mình trước khi cầu nguyện...Mặt trăng có quỹ đạo quanh Glaijai thật lâu, thật lâu:)#Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm[Ok, gửi bài tập cho mình nhé Glai, mình đang chờ máy in rồi]"Ok để cúp máy rồi mình gửi cho luôn nhé"[Được nhé]Glai cúp điện thoại của Pie rồi nhanh chóng gửi file bài tập đã được thêm phần nội dung cho bạn bè qua mail, có điều trước đây Glai không cảm thấy điều gì đặc biệt khi nhìn vào tên mail của chính mình, nhưng bây giờ thì cậu phải cố gắng ngăn lại nụ cười của mình một cách nặng nề khi nhìn những chữ cái tiếng anh trong tên của mình"Tên thật rất là đáng yêu"Lý do làm cho cậu phải cố gắng ngăn lại nụ cười một cách nặng nềCó lẽ không phải đến từ cái tên "Glaijai"Nhưng mà đến từ người khen ngợi cái tên của cậuSau khi gửi bài tập cho Pie qua mail, người nhỏ nhắn cũng thở ra một cách nhẹ nhõm, bởi vì có thể hoàn thành công việc theo đúng thời gian mà cậu đã đặt ra, Glai dựa lưng vào chiếc ghế bành lớn để giảm bớt mệt mỏi, trước khi cầm lấy chiếc điện thoại mày đen lên để mở ứng dụng Line20:30 phút tốiPhòng chat của cậu với khun Panli vẫn trống không, sau khi Panli thêm phương thức liên lạc bằng Line, cậu ấy cũng chưa gửi bất kỳ một tin nhắn nào tới và Glai cứ lén chờ cũng không dám nói lời chào trước, bởi vì không biết rằng người kia có muốn nói chuyện với mình hay khôngGlai khẽ thở ra một lần nữa, nhưng lần này không có cảm giác nhẹ nhõm, trong đầu đang nghĩ cách để bắt đầu cuộc trò chuyện sao cho tốt giống như trước đây, cậu nghĩ rằng nói chuyện trực tiếp với Panli là một việc rất khó nhưng để bắt đầu một cuộc trò chuyện qua tin nhắn còn khó hơn gấp nhiều lầnKịch!Chiếc điện thoại màu đen đặt nằm lại vị trí cũ, trước khi chủ nhân của nó chuyển hướng sự chú ý của bản thân từ việc chờ người nào đó bằng cách tìm kiếm những bài hát để nghe thay vào đó, nhưng giữa lúc nhấn để lựa chọn bài hát trong notebook ở đó thì có rất nhiều ý tưởng khác nhau nảy ra"Panli sẽ gửi vị trí của sân bóng vào ngày hôm nay không?"

"...hay sẽ gửi vào sáng mai""Không được..gửi cho mình trong hôm nay nhé nhưng Panli chắc chắn đang bận việc rồi"Để dừng quá nhiều những cái suy nghĩ ở trong đầu của mình, vì vậy Glai lựa chọn mở một bài hát nhanh nhất bằng cách không chọn lựa quá nhiều để chôn vùi những ý tưởng mới đang tiếp tục phát triển lên"Tôi không thể quên được một ai đó, vào những lúc màn đêm trái tim lại rất thích điều này, muốn cố gắng nói lời chào, nhưng sợ người ấy không trả lời lại"Đó...hình phạt của người không biết chọn bài hát hay đóBởi vì thế giới thích bắt nạt chúng ta bằng cách cho chúng ta nghe những bài hát khiến chúng ta đau lòng nhất"Nhưng khi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đó ngay cả khi gặp nhau trong những giấc mơ tôi luôn muốn nói lời chào, những chỉ có thể bước qua""..."

"Bởi vì biết rằng không có bất kỳ một điều gì có thể làm cho em bước tới để quan tâm tôi, tôi chỉ có trái tim này, nhưng mà chỉ duy nhất nó đã đủ chưa, có thể làm cho em bước tới, nhưng nhìn em không biết rằng khi nào em sẽ quay bước đi, tôi chỉ chờ đợi mình em những em không hề hay biết"Line ~Người nhỏ nhắn vội vàng bắt lấy chiếc điện thoại một cách nhanh nhất nhưng tin nhắn hiển thị trên màn hình chờ làm cho trái tim vốn đang đập mạnh từ từ chậm lạiPpie: Glai mình in bài tập xong hết rồi nhéGlaijai: ok ~Hơi thở ấm nóng phả ra từ mũi và miệng, trước khi đặt chiếc điện thoại màu đen trở lại vị trí cũ một lần nữa, Glai tăng âm lượng của bài hát lên thêm một chút nữa"Vậy tại sao tôi lại chờ đợi, thật sự rất thích em nhưng em vẫn không hề hay biết, sẽ nói với cô ấy khi nào chỉ có thể đợi đợi đợi chỉ có thể đợi đợi đợi"Line ~Ca sĩ hát đến đoạn "Chỉ có thể đợi đợi đợi" thật nhẹ, Glai đưa tay ra cầm lấy chiếc điện thoại để trả lời lại tin nhắn mới của bạn thân vừa mới gửi qua line P.Panli: Ngủ chưa vậy ạ?'Bởi vì tôi bởi vì tôi người đang chờ đợi em'Lúc này...Glai hiểu bài hát "Đợi chờ em" bằng tất cả trái tim rồiNgười mà đang chờ đợi khun Moon nở một nụ cười tươi, trước khi dùng ngón tay vuốt màn hình và vào phần trả lời tin nhắn của người kiaGlaijai+: Chưa nhé :)P.Panli: Gửi 1 vị tríP.Panli: Đây là địa chỉ của sân bóng mà Li có trận đấu vào ngày mai nhéGlaijai: Ok ~P.Panli: P'Dome cũng đá nữa đóGlaijai: Chủ nhật tuần trước P'Dome cũng có nói rồi, nhưng mình nghĩ rằng chỉ là đá bóng với bạn bè thôi không biết rằng là trận thi đấu chính thứcP.Panli: Thật sự thì nó giống như một trận đấu thường niên hàng năm của P'Pha cùng với bạn bè không liên quan tới Li á, nhưng mà P'Hia bạn của P'Pha nhờ Li thi đấu cùng, sẽ giúp đội anh ấy ghi bànGlaijai: Chứng tỏ rằng chắc chắn là Panli đá bóng rất giỏiP.Panli: Không có giỏi lắm đâu, nhưng cũng đủ dùngPanli nói khiêm tốn như thế này, Glai không biết là phải trả lời cái gì nữa, thay vào đó cậu lựa chọn gửi sticker hình 1 con thỏ cười ngọt ngàoGlaijai: Gửi 1 stickerP.Panli: Nói là không giỏiP.Panli: Nhưng gửi 1 sticker khen giỏi hả?Glai cười trước khi trả lời lạiGlaijai: Xin lỗi nhé, mình thật sự không giỏi nói chuyện cả lúc nhắn tin hay nói chuyện trực tiếpGlaijai thật sự là người không giỏi nói chuyện Nhưng nếu thân thiết hơn nữa...Panli sẽ thấy được một Glaijai nói chuyện khoác lác không ngừng luôn đóP.Panli: Là chính mình thôi không phải chuyện gì sai cả, không cần phải xin lỗi đâuP.Panli: Ngày mai Li bắt đầu trận bóng từ trưa, và đá đến chiềuP.Panli: Khun Glaijai phải ở lại đợi để tự tay trả áo cho mình nhé, không là Li không có nhận đâuGlaijai: Ok, mình sẽ ở lại đợi để tự tay trả áo cho Panli Panli: ok ~Bây giờ giống như cuộc đối thoại sẽ kết thúcLúc này đây nói chuyện gì tiếp cũng không dễGlaijai: Gửi 1 stickerVì vậy Glaijai nhấn gửi một sticker hình con thỏ giơ tay ra hiệu ok và có đôi mắt là lấp lánh cho khun MoonP.Panli: GlaijaiThịch thịch thịch thịchLúc nào Panli gọi là "Glaijai"Mỗi lần như vậy trái tim sẽ đập rất mạnh...Glaijai: Vâng?P.Panli: Gửi 1 stickerPanli gửi 1 sticker hình con thỏ màu trắng nho nhỏ đang ngủ trên một mặt trăng lưỡi liềm cho cậu, Glai bật cười trước khi mỉm cười tươi hơn lúc đầu ngay khi nhìn thấy tin nhắn cuối cùng mà khun Moon gửi tớiP.Panli: Mơ đẹp nhéGlaijai: Ừm, cũng hãy mơ những giấc mơ đẹp như vậy nhéGlaijai: Gửi 1 sitckerMà Sticker cuối cùng mà Glai chọn gửi qua cho khun Moon là hình chú thỏ làm ánh mắt lấp lánh vẫy tay chào tạm biệt, khun Moon có lẽ là hiểu rằng cậu đang nói tạm biệt với cậu ấy nhỉNhưng sự thật là...Nếu khun Moon nhìn sâu vào ánh mắt của chú thỏ nàyKhun Moon sẽ biết rằng...Glaijai đang thích khun Moon đó:)#Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 10


Khi chiếc xe taxi màu vàng đỗ lại gần sân vận động theo địa chỉ mà ai đó đã gửi cho cậu qua Line, Glai lấy tiền đưa cho người tài xe taxi trước khi bước xuống xeNgười nhỏ nhắn ôm chặt chiếc áo có mùi thơm vào trong ngực, sau đó đưa mắt nhìn xung quanh để tìm kiếm sân vận động cỏ nhân tạo có số 1 được đính kèm như trong hình mà Panli đã gửi qua cho cậu vài giờ trướcKhi nhìn thấy mục tiêu chính sân vận động cỏ nhân tạo số 1, cậu không đứng đợi mà nhanh chóng bước tới trước cửa, tuy nhiên hai người bảo vệ cao lớn đứng trước lối ra vào đã làm cho cậu bước chậm lại đến khi dừng hẳn mà đứng im.Nhưng cuối cùng Glaijai cũng bước đến đứng trước hai người cao lớn đó...Cậu nuốt nước miếng xuống cổ họng khi những đôi mắt dữ dằn nghi ngờ nhìn chằm chằm vào cậu, vẫn chưa lập tức nói cái gì, những người kia đã hỏi trước"Sân vận động này có tổ chức một trận thi đấu, tôi đã được nhắc nhở từ khun Hia rằng phải sàng lọc những người ra vào, nếu không phải là người quan trọng của các cầu thủ thi đấu, tôi có lẽ không thể để cho vào được"Ngay khi câu nói của người bảo vệ kết thúc, Glai có cảm giác trái tim ảm đạm đi một chút, cậu chỉ là người đến trả lại chiếc áo cho Panli, không phải người quan trọng của cầu thủ như vậy, nếu Panli không yêu cầu cậu phải tự tay trả áo, lúc này có lẽ Glai đã bắt xe về nhà bởi vì có một chút không hài lòngKhông phải không hài lòng khun Moon đâu...Không hài lòng với lời nói của người bảo vệBởi vì Glai phải tự tay trả lại áo cho chủ nhân của nó, cậu dừng lại cảm giác không hài lòng rồi suy nghĩ khi mà cả hai người bảo vệ vẫn đang nhìn chằm chằm vào cậu, mặc dù những người kia chỉ nhìn cậu từ đầu đến chân với biểu hiện nghi ngờ, nhưng khi Glai vẫn đứng im thì thay vào đó"Ơ...Glai tới tìm Panli hả?"

"Đúng rồi..."

Người nhìn cậu với vẻ mặt nghi ngờ nói "Khun là Glaijai phải không ạ" (Mình dùng Khun mà không dùng bạn hay cậu ở đây để thể hiện sự tôn trọng nhé)"Vâng, tôi là Glaijai ạ""Thằng Men...là người này, người quan trọng của khun Panli"Glai nhìn hai người bảo vệ đang gây nhau, người đứng bên trái nói với vẻ mặt chắc chắn còn người đứng bên phải trông có vẻ sợ hãi chưa dám tin"Đúng rồi khun Panli nói rằng...người quan trọng mà khun Panli để tao chờ đón vào trong sân tên "Glaijai" là một người rất là đáng yêu, đáng yêu đến mức chỉ muốn mang đi giấu lại vào trong két sắt"Glai khẽ nhíu mày một chút khi nghe đước câu nói này, lý do không ngại là bởi vì không muốn tin rằng khun Moon sẽ nói như vậy, nhưng trong lòng cũng tự mâu thuẫn rằng anh bảo vệ này sẽ khen cậu như vậy để làm gì, nhưng khi để ý nét mặt và phong thái nghiêm túc, Glai bắt đầu không dám nghĩ rằng những người kia dám tự mình thêm thắt câu nói đó, nhưng để xác nhận sự thật một cách chắc chắn nên Glai lựa chọn hỏi lại"Panli nói với các anh như vậy sao ạ?"

Biết rằng nếu anh bảo vệ trả lời rằng..."

Vâng"Phải...Lúc này là ngại đến phát điên lên ấy ;_____:Tiếng vỗ tay của người ở bên trong sân vận động số 1 vang lên đã là tốt nhiệm vụ thu hút sự chú ý từ Glai, cảm giác ngại ngùng vừa mới xuất hiện lúc trước được giảm xuống một cách nhanh chóng, bởi vì lúc này Glai muốn biết tình hình bên trong sân vận động hơn, cậu nghĩ rằng trận đấu có lẽ là đã bắt đầu được một lúc rồi, so với thời gian mà Panli nói trận đấu sẽ bắt đầu, nhưng bởi vì chú tài xế taxi đã đưa cậu tới một nơi khác một lúc lâu, vì vậy mà Glai đến muộn hơn dự tínhGlai không muốn tự lái xe bởi vì lo lắngNhưng mà ngồi taxi tới cũng không khác gìBởi vì bác tài xế nói rằng biết sân vận động nàyCũng dẫn Glai đi lạc một lúc lâu...Có lẽ bởi vì anh bảo vệ nhìn thấy cậu rón rén rướn cổ nhìn qua hàng rào sắt để nhìn vào trong, anh ấy bật cười khẽ trước khi quay sang mở cánh cửa mà hai người đứng chắn trước đó rồi gật đầu ra hiệu mơi"Lúc này trận đấu mới bắt đầu chưa lâu lắm, để tôi đưa vào nhé khun Glai""Cảm ơn các anh nhiều ạ" Glai nói rồi cúi đầu với người bên kia, trước khi bước theo người cao lớn đưa cậu vào bên trongGlai tin rằng sân vận động số 1 thực sự sàng lọc người ra vào, bởi vì số lượng người đến cổ vũ ngồi ở khu vực hai bên khán đài không đông như cậu nghĩ, toàn bộ khu vực bên trong của sân vận động này có thể chứa được nhiều người hơn như nàyKhẽ mím môi lại một chút khi bị ánh mắt của một nhóm các cô gái đang ngồi ở bên cạnh khán đài sân vận động nhìn một cách đầy nghi ngờ, vài người cũng hơi khẽ nhíu mày nghiêng đầu nhìn cậu có vẻ suy nghĩ, Glai cảm thấy lo lắng đến mức muốn rời sân vận động, nhưng là bên trong này giọng nói của một nam bình luận viên mà cậu nghe được từ ở bên ngoài giúp cậu thoát khỏi cảm giác lo lắngThật sự thì có lẽ không phải người bình luận viên ấy giúp làm cảm giác lo lắng của cậu biến mất đâu..."

Tới rồi ạ...hai anh em của gia đình Phisut sẽ được thay vào"Nhưng có lẽ là Khun Sasin Phisut là người đã làm cho Glaijai vẫn còn ở lại đâyGlai nở một nụ cười khi nhìn thấy người cao lớn chủ nhân của mái tóc vàng hơi rủ xuống mặt đang mặc bộ đồng phục bóng đá màu trắng, khun Moon lúc ở trong sân thật sự rất tuyệtvà đôi giày stud màu vàng đó...Làm cho Glai mỉm cười thật tươiGlai rất thích màu vàng và còn thích hơn nữa khi nhìn thấy đôi giày màu vàng của khun Moon:)Panli chạy về phía trước mặt P'Pha để cướp bóng, ngay lúc này Glai vô tình nín thở bởi vì cảm thấy rất phấn khích, cậu bí mật khuyến khích khun Moon cướp được bóng của P'Pha, nhưng cậu nghĩ rằng có lẽ là không hề dễ, bởi vì P'Pha trông rất linh hoạt, anh ấy đảo chân tới lui như thể đang muốn đánh lừa Panli.Chiếc áo đồng phục sinh viên được ôm vào lòng chặt hơn nữa như đang truyền động lực cho khun Moon cậu cố gắng lấy được bóng từ anh trai của mình, đôi mắt mảnh dài nhìn chằm chằm vào quả bóng tròn màu trắng nhưng trong giây tiếp theo thì Panli rời mắt khỏi quả bóng rồi nhìn sang phía đường biên...Nơi mà Glai đang đứng"Được không?...Panli liệu sẽ cướp được bóng từ Mưnpha không?..."

Panli giống như mất tập trung trong giây lát, trước khi cúi xuống nhìn quả bóng tròn đang ở trước mặt một lần nữa, cậu ấy chuẩn bị cướp được bóng từ anh trai rồi, nhưng người nhanh nhẹ như P'Pha cũng tránh bóng trong gang tấc"Không được rồi !

Mưnpha rất giỏi đánh lừa đối thủ"Khun Moon trông hơi buồn một chút, cậu ấy khẽ lắc đầu trong khi chạy vào lại vào trong sân bóng, Glai quay sang nhìn anh bảo vệ cô to đang mỉm cười nhẹ nhàng với cậu"Kích thích phải không?"

Người bị hỏi cười khan với người đối diện trước khi nói "Vâng, Glai gần như ngừng thở luôn""Vậy khun Glai ngồi cổ vũ khun Panli ở khán đài thì tốt hơn đó" Người bảo vệ to lớn cười nói, trước khi chỉ tay về chiếc ghế gỗ dài khá nhiều người đến cổ vũ đang ngồi ở đóGlai đưa mắt nhìn theo để tìm kiếm P'Bep với bạn yêu dấu, bởi vì buổi sáng khi cậu gọi điện cho P'Dome nói là sẽ mang áo tới trả cho Panli ở sân vận động, P'Dome cũng nói cậu hãy ngồi với hai người này, và khi Glai nhìn thấy P'Bep với bạn yêu dấu cậu liền quay người lại cảm ơn người bảo vệ to lớn rồi bước vào bên trong sân vận độngNgười nhỏ nhắn cố gắng bước tới chiếc ghế gỗ dài một cách nhanh nhất nhưng trong khi đó cậu vẫn nghe được những cuộc đối thoại của một nhóm các cô gái ngồi ở gần khu vực đó"Panli đẹp trai quá đi""Đẹp trai thật đó, tôi hỏi Golf rồi, Golf nói là độc thân""Có lẽ là độc thâ,n không thấy có ai đến cổ vũ cả""Thật tiếc khi Pure không đến xem, nếu Pure thấy Panli chắc chắn rất là thích luôn đó""Nếu chụp hình cho Peru xem""Nhanh nhanh Panli chạy lại gần lề sân vận động rồi" (Đáng ra chỗ này dịch đúng thì là chạy lại gần đường biên mà thấy mấy bạn ý chỉ quan tâm đến trai đẹp lên đoán là không hiểu đâu nên dịch vậy cho nó chân thật)Glai không muốn là người có những thói quen xấu đâu mà bởi vì sự ghen tị cứ thế nâng lên cao đến mức không thể dừng lại được, vì vậy cậu giả vờ đứng lại trước chỗ đó để không cho mấy người đó giơ điện thoại lên chụp hình khun Moon được, Glai biết rằng như vậy sẽ gây cản trở nhưng chỉ duy nhất lần này thôi, bởi vì cậu sẽ phải đi tới chỗ ngồi còn trống ở bên cạnh bạn yêu dấu rốiNhưng bởi vì mặt trăng chỉ có duy nhấtVà khun Sasin cũng chỉ có một ở trên trái đấtXin cho Glaijai được ghen chút chút nhéChỉ duy nhất một lần này thôi cũng được...Khi thấy rằng khun Moon người mà làm cho cậu ghen tuông đang chạy trở lại vào giữa sân rồi, những cô gái giơ điện thoại lên để chuẩn bị chụp hình cũng phải bỏ tay xuống rồi quay sang nói điều gì đó với âm thanh nho nhỏ, Glai xin lỗi nhóm các bạn gái này ở trong lòng trước khi bước những bước dài đến ngồi bên cạnh chủ nhân của cặp má phính, người mà chưa từng rời mắt khỏi sân bóngĐến khi Glai ngồi xuống bên cạnh cậu ấy rồi, bạn yêu dấu đang cầm biểu ngữ có những từ cổ vũ rất đáng yêu và đính kèm hình chụp của cậu ấy làm cho Glai nở nụ cười một cách thích thú, trước khi quyết định dùng ngón tay chọc nhè nhẹ vào cánh tay của người kia"Ao Glai..."

Bạn yêu dấu mở to mắt như thể rất ngạc nhiên khi nhìn thấy cậu ở đây"Tới cổ vũ P'Pha hả?"

Hỏi vậy thôi chứ biết câu trả lời rồi...Bạn yêu dấu không thể là người quan trọng của bất kỳ ai...ngoại trừ là người quan trọng của P'Pha"Phải ~...

Glai tới cổ vũ cho ai vậy, P'Dome phải không?"

Người bị hỏi khẽ nuốt nước bọt xuống cổ, Glai không hề chuẩn bị câu trả lời trước và cậu cũng không thể nói ra miệng rằng tới để cổ vũ cho Panli, cho nên câu trả lời tốt nhất lúc này là trả lời đúng sự thật"À...Không""Hử?"

"Mang áo tới trả cho Panli á..."

"Mang áo tới trả cho Li" Người hỏi khẽ nhíu mày một chút"Phải...Vừa vặn khoảng tuần trước áo của mình bị bẩn, mà mình phải nhanh chóng vào học một môn học quan trọng, vừa vặn vô tình gặp Panli...Panli cho mình mượn áo trước"Đôi lông mày đang nhíu lại lập tức buông lòng, trước khi chủ nhân của cặp má phính khẽ gật đầu "À...là như vậy hả, nhưng Glai ở lại cổ vũ bóng đá trước chứ, vui lắm đó"Glai mỉm cười với người vừa đáng yêu vừa tốt bụng trước khi nói "...Mình cũng phải chờ đến khi Panli thi đấu xong, bởi vì cậu ấy nói mình chờ""Ok..."

Cậu ấy rời mắt khỏi cậu, P'Bep đang ngồi cạnh quay sang mỉm cười trong khi đưa tay vỗ nhẹ bờ vai cậu để chào hỏi, phần bạn yêu dấu thì vui vẻ hét lên cổ vũ P'Pha, giọng nói và cử chỉ rất là dễ thương "P'Pha ~ quả này sẽ ghi bàn nhé""Đến lâu chưa vậy Glai?...Tại sao không gọi điện cho Phi, Phi sẽ ra đón""Vừa mới tới thôi ạ P'Bep...Glai không dám gọi ạ, bởi vì thấy rằng trận đấu bắt đầu rồi, sợ là sẽ làm phiền P'Bep, vừa vặn là mấy anh bảo vệ tốt bụng dẫn vào nên Glai nghĩ rằng tự tìm P'Bep thì tốt hơn ạ""Lần sau không phải ngại đâu nhé Glai, nếu có việc gì cần giúp cứ nói với cứ nhé""Cảm ơn ạ P'Bep""Được rồi..."

P'Bep mỉm cười với cậu trước khi quay lại để quan sát trên sân bởi vì tiếng của bình luận viên bắt đầu vang lên làm cho mọi người biết rằng lúc này các cổ động viên đang rất phấn kích"Lại một lần nữa thưa các cổ động viên...khun Mưnpha lại một lần nữa dâng cao tấn công""Giống như cậu ấy đang chơi một mình ở trong sân vậy đó haha""Vào không vào ...vào không vào""Vào!!!

Vào rồi ~""Oho...chắc chắn là bởi vì hình ảnh rất đáng yêu ở trên bảng cổ vũ mà làm cho khun Mưnpha phấn khích đến như vậy""Thằng điên! mày mang bóng về nhà mà chơi một mình đi, nếu không chia sẻ cho hội tao chơi như thế này""Lại nữa rồi...con trai của chủ sân vận động lại bắt đầu giận dỗi rồi""Giận dỗi cái cha mày đó!

Năm tới đá hội nó khỏi nhóm bình luận đi nhé, tao quá thất vọng rồi"Glai bật cười với mấy người ở trong sân, cậu không còn nhớ rằng bản thân đã từng ở trong bầu không khí vui vẻ như thế này lần cuối là khi nào, nếu thực sự hồi tưởng lại thì có là lúc cổ vũ các môn thể ở năm 3 (Năm 3 trung học tương đương với lớp 9 của Việt Nam)Nhưng là trong khoảnh khắc này khi nhìn thấy khun Moon đứng thở ở giữa sân, cậu ấy lấy một tay chống eo trong khi giơ ngón trỏ lên với anh trai, trước khi nửa đi nửa chạy tới đứng nghỉ ở đường biên bởi thì thời gian còn lại đang hiển thị trên đồng hồ kỹ thuật số lớn là rất ít, lúc này khun Moon đứng cách chỗ ghế của cậu không xa lắm, cậu ấy vẫn đứng chống thắt lưng quan sát tình hình trong sân"P'Hia!

Đá bóng ấy!...không phải là khỉ chơi bóng, tại sao cứ chạy theo anh ấy làm cái gì vậy?"

Là lần đầu tiên mà Glai nhìn thấy Panli ở một góc độ nghiêm túc và hung hãn như thế này, cậu ấy lắc đầu trong khi một tay kéo gấu áo lên lau mồ hôi ở trên mặt, cơ bụng là những đường cong đẹp mắt của người cao lớn làm cho những cổ động viên đang ngồi ở khu vực xung quanh vang lên tiếng ồn ào, như thể không ngờ rằng khun Moon có body đẹp đến cỡ này, Panli khẽ lắc đầu khi lau mồ hôi rồi cười phá lên khi đàn anh tên P'Hia tranh luận với một giọng điệu đầy giận dỗi"Chúng ta vẫn chưa ghi được bàn nào đâu thằng Li"Glai nhìn khun Moon bật cười đầy thích thú, trước khi cúi đầu nhìn xuống đôi giày của mình bởi vì cảm thấy khuôn mặt gần như bốc hỏa khi nhìn thấy Panli giơ tay lên để gạt những lọn tóc lòa xòa trên mặt sang một bênKhun Moon + thể thao = So hot!Glaijai cảm thấy nóng ran khắp mặt..."

Kết thúc hiệp 1 !

Mọi người giải tán đi tìm huấn luyện viên đội mình""Ai là huấn luyện viên của mỗi đội""Tao với mày đó..."

Câu nói của bình luận viên kết thúc liếc thấy P'Bep đưa một chai nước cho bạn yêu dấu, trước khi chị ấy nói đôi điều với em trai"Thời gian nghỉ hiệp 1...những người đến cổ vũ phải mang nước cho các cầu thủ""Á Ao...Rak không có mang cũng không biết á"À...Glaijai không có nước để mang cho Panli rồiBởi vì cũng không biết như vậy Nếu biết sẽ chuẩn bị nước khoáng để mang cho khun Moon rồiGlai nhìn bạn yêu dấu nhận chai nước từ chị gái rồi đi tới mang cho P'Pha người đang chạy lại đường biên, nhưng P'Bep thì chuyển đến ngồi gần cậu rồi đưa chai nước duy nhất còn lại cho cậu"Glai...mang chai nước này tới cho Panli đi""..."

"Phi đến cổ vũ Dome hàng năm, năm sau Phi sẽ mang cho Dome, Dome không dám giận dỗi với Phi đâu"Glai nhìn chai nước ở trong tay P'Bep trước khi quay sang nhìn P'Dome đang chạy tới tìm bạn gái với khuôn mặt tươi cười, cậu dùng tay đầy chai nước lại cho chủ nhân ban đầu của nó trước khi cười nói "P'Dome chắc sẽ không dám giận dỗi nhưng P'Dome chắc chắn sẽ có chút thất vọng đó ạ, bởi vì P'Dome có lẽ rất muốn nhận được sự cổ vũ từ P'Bep giống như vậy""..."

"Cảm ơn nhiều ạ, P'Bep""Nhưng..."

"Tin Glai đi ạ...còn Panli, Glai sẽ nói với cậu ấy"P'Bep cũng rất muốn cổ vũ người yêu, nhưng cũng lo lắng nhìn cậu gật đầu trước rồi mới cầm lấy chai nước mang tới cho P'Dome, anh trai mỉm cười với cậu, Glai gật đầu trong khi mỉm cười đáp lại anh trai mình.Glai cúi đầu xuống nhìn chiếc áo đồng phục trong tay trong khi khẽ thở dài, bởi vì biết rằng bản thân không thể đi tìm mua nước cho khun Moon trong thời gian nghỉ ngơi, cậu đứng dậy trước khi ngẩng đầu nhìn về phía sân, là thời khắc mà cậu nhìn thấy người cao lớn chủ nhân của nụ cười tươi sáng kia đang chạy lạiCậu cũng bước về phía Panli trước khi cậu ấy dừng lại trước mặt của cậu, mặc dù Glai đã từng nghe câu nói "không biết là không sao" nhưng cậu cũng muốn xin lỗi tốt khun Moon, nhưng ánh mắt nhìn thoáng qua chai nước ở trong tay của Panli trước Có người đã mang nước cho khun Moon rồi..."

Panli..."

"Chuyện gì vậy ? ...chuyện trả áo thì đợi sau khi Li kết thúc trận thi đấu nhé khun Glai..."

Panli mỉm cười, nhướng mày một chút trước khi nói tiếp "Cổ vũ bóng đá vui không ?"

"Ừm rất vui, nhưng mình có sẽ không reo hò cổ vũ Panli đâu, bởi vì suy nghĩ đến những người ngồi gần..."

Đôi môi mím chặt lại với nhau ngay khi cảm giác nóng ran chạy qua tai tới hai bên má "Nhưng mình vẫn sẽ luôn động viên cổ vũ cho Panli nhé, lần sau sẽ cổ vũ Panli đầy đủ hơn như thế này, mình sẽ tìm hiểu cách cổ vũ Panli trước, mình không có bảng cổ vũ như của Thirak"Người nghe mỉm cười trước khi nói "Chỉ cần khun Glai ngồi cạnh sân vận động..." một bàn tay đưa ra chạm nhẹ vào mũi cậu trước khi thở dài "Chỉ như vậy thôi Li cũng có động lực rất nhiều rồi""..."

"Nhưng mà Li vẫn chưa ghi bàn, không phải là vì khun Glai không reo hò cổ vũ không đủ lớn, nhưng nó là bởi vì đội của P'Pha quá nhiều những đôi chân thần thánh, mà đội của Li vừa không ghi bàn lại còn giận dỗi như những đứa trẻ vậy"Glai bật cười trước khi giơ ngón tay cái với người kia "Nhưng Panli thần thánh nhất trong sân đó""Li thấy không phải ở trong sân đâu...chỉ ở trong mắt của khun Glai thì hơn"Glai thừa nhận là không thể ngăn được nụ cười của mình, cậu khẽ gật đầu giống như thừa nhận trước khi nụ cười chợt tắt khi cậu nhớ ra điều gì đó "Panli...mình không biết là phải chuẩn bị nước để mang cho các cầu thủ cho lên là mình..."

"Glaijai..."

Khun Moon khẽ gọi cậu với giọng điệu bình tĩnh, vì vậy cậu rời mắt khỏi chai nước ở trong tay cậu ấy, rồi đối diện với đôi mắt hẹp dài Panli mỉm cười như mọi khi trước khi nói "...ở bên Li phải phá vỡ mọi quy tắc nhé""..."

"Những người khác phải chuẩn bị nước cho các cầu thủ có phải không?"

"Ừm..."

"Vậy Li sẽ đưa khun Glai phá vỡ những quy tắc đó..." chai nước đang ở trong tay dày bị đưa đến trước mặt cậu, nụ cười rạng rỡ ở trên khuôn mặt của khun Moon "...Và tạo ra những quy tắc riêng của chúng ta""..."

"Cầu thủ này xin là người chuẩn bị nước cho cố động viên nhé"Glaijai khẽ lắc đầu trong khi thở dài một cách nhẹ nhõm, cậu nhận ra rằng đã tự suy nghĩ quá nhiều khi mà thấy Panli cầm một chai nước ở trong tay, bởi vì nghĩ rằng có nước thì sẽ mang tới cho Panli nhưng khi biết rằng...Khun Sasin vẫn là một người tốt bụng không hề thay đổiVà chưa từng thay đổi từ ban đầuLời cảm ơn ở trong lòng thật nhiều cùng với một trái tim to lớn"Cảm ơn nhé Panli" Glai nói khi nhận chai nước"Rất vui lòng""..."

"Nếu năm tới...khun Glai lại đến cổ vũ cho Li..."

Panli mỉm cười trước nói "...khun Glai cũng hãy tuân thủ những quy tắc của chúng ta nhé"Glai nhẹ nhàng gật đầu trước khi đưa tay lên làm tư thế ok "Ok nhé""Li xin phép quay trở lại sân trước nhé""Ừm..."

Trả lời trong khi nhìn theo người cao lớn lùi lại một chút, mỉm cười với cậu, Glai giơ hai ngón tay lên trước khi nói "Cố lên nhé Panli"Panli bật cười đầy thích thú với câu nói của cậu trước khi nói "Cố lên nhé...Li sẽ cố gắng đến cùng nhé khun Glai"Glaijai...cũng cố gắng giống như vậy nhéĐể cho khun Moon biết một vài điềuGlaijai xin một chút thời gian nhé khun MoonNgười nhỏ nhắn đi trở lại ngồi xuống chiếc ghế như trước, đôi mắt mảnh nhìn chai nước ở trong tay của chính mình trong khi suy nghĩ cách để cổ vũ cho khun Moon, bởi vì chủ của cặp má phính giơ cao chiếc biểu ngữ cổ vũ khiến một số suy nghĩ nảy ra trong đầu cậu Bàn tay mảnh mai lấy điện thoại từ trong túi quần ra trước rồi nhấn vào biểu tượng của ứng dụng biểu ngữ cổ vũ mà Glai đã tải về dùng vào năm nhất, thật tốt khi mà cậu vẫn chưa xóa sau khi dùng nó đợt cậu đi xem concert vào ngày freshy, Glai nhập một dòng chữ vào ứng dụng rồi nhấn chọn kích thước và màu sắc phông chữ, mặc dù là màn hình điện thoại của cậu thì không được lớn cho lắm những Glai nghĩ rằng khun Moon có lẽ sẽ nhìn thấy biểu ngữ cổ vũ của cậu"Panli cố lên nhé"Dòng chữ màu vàng xuất hiện ở trên màn hình điện thoại làm cho câu cổ vũ này trông nổi bật hơn, Glai giữ điện thoại theo chiều ngang trước khi giơ cao nó lên cao để cho người cao lớn đang chạy ở trong sân có thể nhìn thấyVà giống như là khun Moon nhìn thấy biểu ngữ cổ vũ của cậu rồi, bời vì Panli đang khởi động trên sân trước khi bắt đầu vào hiệp hai giơ ngón tay cái lên rồi mỉm cười, Glai lộ ra một nụ cười trong khi cất tiếng cổ vũ người kia"Panli cố lên nhé"Khi Glai nói câu nói ấy, rất nhiều những cô gái ngồi ở phía trước lập tức quay đầu lại nhìn, trước khi quay lại thì thầm với nhau, nhưng Glai không có quan tâm cái ấy, cậu đã quen với loại chuyện này rồi, người duy nhất mà cậu lên quan tâm là khun Moon, và điều duy mất mà cậu lên làm lúc này đó là cổ vũ cho PanliHiệp hai bắt đầu một cách quyết liệt, Panli thể hiện kỹ năng đi bóng một cách xuất sắc, cậu ấy có tốc độ tốt không khác gì anh trai của mình, nếu đội của P'Pha tìm thấy một cầu thủ đáng sợ của đội đối phương Glai nghĩ rằng có lẽ người đó sẽ là Panli của cậuVới khun Moon...không thể bất cẩn được"Bắt đầu rồi thưa quý vị khán giả...trận chiến của hai anh em nhà Phisut lại bắt đầu một lần nữa!"

"Panli tới...lấy được bóng từ Mưnpha rồi thưa quý vị khán giả"Khi Panli có cơ hội sở hữu bóng, cậu ấy dẫn bóng đi né đối thủ một cách thành thạo, khun Moon giảm tốc độ chạy khi tiếp cận gần khung thành của đội đối thủ, Panli ở một khoảng cách đủ xa cậu dùng hết lực của chân phải để sút bóng, quả bóng tròn xuyên qua bàn tay của thủ môn đội đối phương tiến vào bên trong tấm lưới trắng ở phía sau"Hey ~"Ngay lúc này mọi người đều đứng lên reo hò trên sân vận động cùng với những tiếng vỗ tay rất lớn, bởi vì khun Moon là người rất giỏi ghi bàn cho đội của mình, Glai đứng nhìn khun Moon chạy lại chỗ cậu, chủ nhân của nụ cười tỏa sáng ấy dừng lại ở khu vực đường biên rồi giơ 2 ngón tay chỉ vào cậu, trước khi các thành viên khác ở trong đội vui mừng ôm lấy PanliGlai bật cười khi nhìn thấy hình ảnh ấn tượng ở phía trước, cậu đưa tay lên giơ ngón tay hướng về phía người đang đứng cười toe toét, Panli gật đầu đáp lại trước khi cậu ấy cùng các thành viên khác của đội chạy trở lại giữa sân bóng bởi vì thời gian thi đấu vẫn còn, và hiệp đấu vẫn chưa kết thúcNgười nhỏ nhắn ngồi lại vị trí cũ rồi giơ biểu ngữ cổ vũ của mình lên cao, lại một lần nữa nhóm mấy cô gái ở phía trước quay sang nhìn cậu, trước khi quay lại nhẹ nhàng gật đầu với nhau giống như chắc chắn lại rằng cậu tới cổ vũ cho aiMặc dù mục đích đầu tiên của Glai là mang áo tới để trả cho PanliNhưng nếu cho Glai trả lời ngay lúc này một lần nữaĐó là...Phải...Glaijai đến để cỗ vũ Panli thi đấu:)#đường_đến_tim_em_một_vạn_dặmHiệp thi đấu thứ hai diễn ra vui vẻ và hấp dẫn như thường lệ, Glai gần như kiệt sức, nhưng khi trận đấu kết thúc kết quả hiển thị trên tấm bảng lớn giúp cho mọi người biết rằng đội của P'Pha là đội dành chiến thắng, nhưng Glai nghĩ rằng không cần biết kết quả của trận đấu này như thế nào, cầu thủ của hai đội và các cổ động viên tất cả đều cảm thấy hạnh phúcBởi vì nụ cười hiện hữu trên khuôn mặt của mỗi người đều nói như vậy :)Lúc nãy khi Glai vừa đi trả lại áo cho Panli, cậu ấy yêu cầu cậu ngồi chờ ở trong sân bóng trước, bởi vì muốn mang áo để ở trong xe, Glai nghĩ rằng Panli có điều gì đó muốn nói với cậu nên ở lại chờ, vì vậy cậu ngồi chờ khun Moon cùng với chủ nhân của cặp má phính, lúc này đang lắng nghe cổ động viên yêu thích của P'Pha nói không ngừng"Glai nhìn thấy quả bóng cuối cùng P'Pha sút vào khung thành không?"

"Thấy mà""Thật tuyệt vời"Glai khẽ bật cười khi nhìn thấy người kia gật đầu sau khi nói xong, giống như muốn cậu đồng ý với câu nói của chính mình "Phải, thật tuyệt""P'Pha nhá...chưa từng khoe khoang rằng bản thân đá bóng rất giỏi, nhưng khi minh đến xem P'Pha thi đấu, P'Pha quả thật rất giỏi"Glai gật đầu đồng ý trong khi mỉm cười với bạn yêu dấu "nếu P'Pha nghe được Rak khen P'Pha như thế này, anh ấy chắc chắn sẽ rất vui""..."

Chủ nhân của cặp má phính đưa tay lên vuốt vuốt gáy để giảm bớt sự ngại ngùng, Rak có lẽ là đang tưởng tượng đến vẻ mặt của P'Pha khi mà nghe những lời khen được nói ra từ miệng của cậu "Thằng má phính!"

"Á cái gì hả Li mặt cún"Một tiếng gọi lớn từ phía sau lưng của cậu làm cho bạn yêu dấu giật mình vì shock, không cần phải đoán Glai cũng biết rằng đó là khun Moon, cậu nén cười với cái đại từ mà bạn yêu dấu gọi PanliLàm thế nào mà khun Moon của cậu trở thành là "Li mặt cún" vậy nhỉNgười cao lớn vẫn trong bộ đồng phục bóng đá mang một chiếc túi màu đen của thương hiệu nổi tiếng đứng ở trước mặt hai người, Panli đưa tay ra để đẩy nhẹ đầu của người bạn thân, Glai vội đưa tay ra để đỡ phía sau đầu ngay khi mà cậu ấy giả vờ ngửa ra sau, bạn yêu dấu quay sang gật đầu với cậu để cảm ơn vì đã giúp cậu ấy, trước khi quay trở lại nhìn chằm chằm vào khun Moon"Li mặt cún !

Nếu tao mà ngã ngửa ra sau từ ghế này ấy, tao sẽ mách P'Pha "Glai có thể đoán ra được rằng cái biệt danh "Li mặt cún" sinh ra như thế nào rồiChắc chắn là bởi vì khun Moon thích chọc ghẹo Thỉrak"Khoác lác cái gì cho khun Glai nghe đó...tao thấy mày nói không ngừng miệng đó thằng má phính""Không phải khoác lác, tao đang khen P'Pha với Glai""Quá thể thế hỏi khun Glai rằng cậu ấy muốn nghe hay không chưa?

Mày ngừng khen P'Pha được rồi..."

Panli quay sang đối diện với ánh mắt của cậu trước khi mỉm cười giống như thích thú "...Bởi vì đôi khi khun Glai cũng muốn khen người nào đó giống như vậy""Không có đâu...hôm nay Glai không có đến cổ vũ cho ai, Glai chỉ mang áo tới để trả cho mày thôi""Làm sao mày biết được rằng khun Glai chỉ mang áo tới trả cho tao?"

"Thì Glai là người nói cho tao biết chứ sao...phải không Glai?"

Bạn yêu dấu quay sang hỏi cậu, Glai ngay lập tức gật đầu đáp lại, bởi vì cậu thật sự nói với bạn yêu dấu như vậy, nhưng mà người cao lớn lúc này đang nhìn một hướng khác giống như không hài lòng nên không muốn nghe cuộc đối thoại của hai người làm cho Glai ngừng cườiNgón tay mảnh mai vươn ra chọc nhẹ vào cánh tay để gọi người nào đó cùng tham gia vào cuộc trò chuyện, khun Moon quay lại nhìn một cách ngoan ngoãn nhưng làm vẻ mặt cau có và không cười dù chỉ một chút"Ngoài việc mang áo để trả cho chủ nhân của nó ra...mình cũng có ý định tới cổ vũ Panli nữa mà"Nụ cười tỏa sáng lại xuất hiện trên khuôn mặt của khun Moon ngày lúc này...Làm cho Glai quên mất vẻ mặt cau có của ai đó lúc nãy luôn"Eo ôi...Li mặt cún tỏ vẻ không hài lòng thật ra là muốn cho Glai nói rằng tới cổ vũ mình""Nói nhiều, chút lại bị véo má nữa đó thằng má phính..."

Panli nói trong khi đưa tay ra véo má của Thirak đến mức cậu ấy phải đưa tay lên vỗ nhẹ vào cánh tay Panli như ra hiệu rằng đau quá "Á Ôi..."

"Panli...dừng lại đi"Mặc dù Glai chỉ yêu một mình khun Moon nhưng cậu cũng không thể đứng nhìn bạn yêu dấu bị đau được, bàn tay mảnh mai đưa ra vỗ nhẹ vào tay của khun Moon, cậu ấy liền buông tay ra khỏi cái má mềm mại của Thirak, Glai dùng tay xoa chiếc má trắng bóc lúc này bị véo mà đỏ lên"Panli..."

Cậu quay sang nhìn Khun Moon với ánh mắt hung dữ trước khi nói "...Má của Rak bị đỏ lên hết rồi""Một chút là mất...Li véo má nó thường xuyên à""Li mặt cún !

Vệt đỏ rồi sẽ mất, nhưng nỗi đau thì chôn chặt ở trong tim không có mất đi đâu đó"Glai cố gắng ngăn bản thân bật cười, cậu thật sự là rất yêu thích vẻ mặt và điệu độ của bạn yêu dấu luôn đó, không có gì là lạ khi mà Panli không thể cưỡng lại việc trêu chọc cậu ấy "Đau lắm không Rak?"

"Lắm luôn đó Glai" Người than vãn đặt tay lên trên bàn tay mà cậu đang xoa chiếc má của cậu ấy một cách nhẹ nhàng trong khi nhìn chằm chằm cậu"Oh nó mất đi rồi này""Ừm..."

Bạn yêu dấu đáp lại trong khi mỉm cười với cậu, là nụ cười mà mọi người khi nhìn thấy sẽ thấy hạnh phúc"Làm quá...làm quá đó thằng má phính""Bây giờ Li mặt cún không có quyền nói...làm cho tao bị đau rồi vẫn còn nói nhiều nữa"Glai bật cười với câu nói đáng yêu của bạn yêu dấu, trước khi người là lý do làm cho bạn yêu dấu bất mãn lúc này đưa tay ra nắm lấy tay của cậu rồi gật đầu như mời cậu đứng dậy"Li mặt cún định mời Glai đi đâu?"

"Tao sẽ mời khun Glai làm bạn cùng đi ăn..."

Panli nói trong khi nhìn cậu với anh mắt năn nỉ không khác gì bạn thân của cậu ấy, trước khi nói tiếp "Khun Glai làm bạn đi ăn với Li được không?"

Năn nỉ đến cỡ này...Glai làm sao có thể từ chối "A được chứ"Panli nộ một nụ cười thật tươi trước khi kéo cậu đứng lên, Glai chấp nhận làm đứa trẻ ngoan của người năn nỉ bằng cách dễ dàng đứng lên bên cạnh cậu ấy"Còn mày...phải ngồi yên đây chờ P'Pha nhé, cấm đi đâu đây, hiểu chưa?"

"Không hiểu..."

"Thằng má phính!

""Biết rồi á...quát cái gì chứ""Rồi P'Bep đi đâu rồi Rak?"

Glai hỏi bởi vì sợ cậu ấy sẽ ngồi cơ đơn ở đây một mình"P'Bep ra ngoài nói chuyện điện thoại với bạn về công việc, một chút sẽ quay lại...Glai đi đi, không phải lo cho mình đâu ~""Phải...Glai không cần lo cho thằng má phính đâu, một chút người yêu thích của nó cũng sẽ tới tìm""Chắc chắn rồi..."

Có lẽ là bởi vì giọng nói và vẻ mặt trong khi nói của cậu ấy làm cho Panli thấy đáng yêu đến mức đưa tay ra đẩy nhẹ đầu của cậu ấy một lần nữa"Hứ!

Li mặt cún lại nữa rồi !"

Glai nhìn Panli đang cười một cách thích thú "Tao đi trước nhé""Đi đi...ghét Li mặt cún rồi, thích ghẹo gan""Mình đi trước nhé Rak""Ok gặp lại sau nhé Glai""Ừh"Glai đưa tay lên tạm biệt chủ nhân của cặp má phính đang mỉm cười với cậu, trước khi đi theo người cao lớn đang nắm tay cậu dẫn ra khỏi sân vận động, nếu là trước đây trái tim của Glai có lẽ sẽ đập rất mạnh khi mà bị khun Moon nắm tay như thế này, nhưng bây giờ cậu đã có khả năng miễn dịch rồi, vì vậy trái tim của Glai không đập mạnhNhưng mỗi lần đều vẫn cảm thấy ấm áp ở trong timKhi mà họ nắm tay nhau..."

Khun Glai...Li xin phép đi tắm trước rồi mới đi ăn cơm được không?"

"Á tắm hả?"

Glai lưỡng lự trả lời trong khi nhìn chiếc túi đeo trên vai của người cao lớn"Phải...sau khi Li đá bóng xong, Li sẽ phải tắm trước rồi mới đi làm việc khác..."

Khun Moon nói trong khi quay sang nhìn cậu, rồi khi nói tiếp "Li không muốn đi ăn cơm với khun Glai khi mà bản thân toàn mùi mồ hôi"Glai khụt khịt mũi làm giống như đang ngửi cái gì đó trước khi trả lời cậu ấy với vẻ nghiêm túc "Li không có hôi mà""Nhưng từng thơm hơn như thế này phải không nào?"

À...bình thường khun Moon luôn thơm"Không cần nghĩ nhiều nhé Panli, mình ok mà""Li xin phép khoảng 10 phút nhé khun Glaijai...đợi một chút Li sẽ tắm xong nhanh nhất nhé"Có lẽ là bởi vì ánh mắt năn nỉ của cậu ấy làm cho cậu gật đầu trả lời "Ừm"#Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặmKhi đến phòng tắm ở phía sau sân vận động, Panli dẫn cậu vào bên trong, bầu không khí bên trong phòng tắm không khác mấy so với phòng nghỉ của các cầu thủ mà cậu từng nhìn thấy trong trường trung họcTrong phòng rộng có tủ để đồ ở hai bên hành lang và có ghế gỗ dài đặt ở giữa, khi nhìn về phía trước sẽ thấy một cánh cửa trượt lớn ở gần đó, Glai đoán rằng phía sau cánh cửa đó có lẽ là phòng riêng dùng để tắm"Một chút khun Glai ngồi chờ Li ở đây trước nhé""Ừm..."

Glai gật đầu đáp lại trong khi ngồi xuống chiếc ghế gỗ dài, cậu quét mắt nhìn xung quanh căn phòng rộng lớn một lần nữa, Glai nghĩ rằng chắc có lẽ là ít khi có người sử dụng phòng tắm này, bởi vì nhìn tình trạng tủ đựng độ và các vật dụng khác trông như chưa qua sử dụng nhiều"Chờ Li một lúc thôi nhé khun Glai"Người thân cao nói trong khi đưa tay qua xoa nhẹ đầu cậu, rồi mang chiếc túi màu đen bước về phía cánh cửa trượt, Glai nhìn theo người kia cho đến khi bóng lưng biến mất, cậu lôi điện thoại ra chơi để bớt cô đơn, hầu hết thời gian Glai ít khi chơi mạng xã hội, cậu chỉ theo dõi tin tức qua facebook, nếu không có tin tức đáng quan tâm nào Glai cũng sẽ đi tới danh sách các tác phẩm văn học được dịch mới phát hành trong hiệu sách trên twitterNhưng trong thời gian này Glai vào twitter thường xuyên hơn facebookBởi vì trong twitter tin tức thường nhanh hơn facebookGrưt ~Khi ngón tay mảnh mai đang vuốt màn hình để xem danh sách tên những cuốn sách đã phải dừng lại khi có cuộc gọi đến từ người bạn thân, Glai không chậm trễ liền ngay lập tức nhấn nút nhận cuộc gọi của Pie"Có chuyện gì vậy Pie?"[Rất muốn đập đầu vào bức tường phòng cho rồi]"Hử?...Pie bị sao vậy?"

Bởi vì giọng điệu của bạn thân không được tốt cho lắm, vì vậy Glai phải hỏi lại bằng những từ ngữ nhẹ nhàng[Glai nhớ môn hàng hóa mà giảng viên đã nói rằng mỗi nhóm sẽ làm việc cùng nhau ấy không?]"Ao...Giảng viên nói rằng sẽ cho chúng ta lựa chọn nhóm muốn làm việc cùng nhau phải không?"[Phải, rồi giảng viên cũng vừa mới thay đổi vào tuần trước rằng giảng viên sẽ là người ghép cặp cho từng nhóm]"À, mình có nhớ"[Vừa nãy...Giảng viên vừa mới post danh sách tên của các nhóm phải làm việc với nhau lên facebook]"Nhóm facebook của môn này phải không?"[Phải ~]"Tại sao của mình không có thông báo nhỉ, bình thường khi giảng viên post cái gì cũng sẽ luôn có thông báo mà"[Thật tốt khi mà nó không hiện thông báo đó, không rồi chắc chắn sẽ đau đầu luôn...nhưng mà cũng vẫn sẽ phải đau đầu thôi]"..."[Nhóm của mình sẽ làm cùng với nhóm của New á, có New, Tos với Or nhóm cũ của cậu á]"Oho..."

Glai kêu lên một tiếng không thể tin vào tai của chính mình, trước khi cố gắng chấp nhận điều mà cậu vừa mới biết được này "...Nếu giảng viên ghép cặp như vậy, có lẽ không thể xin chuyển được đâu"[Thì đó...mình đau đầu bởi vì giảng viên này không cho thay đổi đâu, lần trước Win đi xin thay đổi nhóm bởi vì có vấn đề với bạn bè, giảng viên cũng phàn nàn á]"Chúng ta không làm cái gì khác được ngoài việc chấp nhận thôi á Pie, chúng ta chỉ cần làm phần việc của chúng ta một cách tốt nhất...hy vọng rằng nhóm đó sẽ phân biệt được chuyện công việc và chuyện cá nhân"[...]"Lúc làm việc cũng hãy quên đi rằng chúng ta đã từng có vấn đề với họ, rồi chuyện quan trọng duy nhất đó là công việc, kết thúc rồi chúng ta nước sông không phạm nước giếng giống như trước đây" (Xin phép để câu thành ngữ Việt vào đây cho nó thuần Việt và dễ hiểu nhé, chứ dịch nguyên là sẽ hơi cứng)[Mình nghĩ rằng bọn họ cũng sẽ đau đầu không khác gì chúng ta thôi]Glai khẽ mỉm cười trước khi nói "Rồi May biết chưa?"[Biết rồi á, May vừa line tới nói rằng một chút sẽ sắp xếp nhóm trong line, bởi vì vẫn còn line của New, rồi sẽ thêm Glai vào phân chia công việc cho mọi người sau khi giảng viên post yêu cầu công việc vào ngày mai]"Ok nhé...nếu May lập nhóm rồi thi May thêm mình vào nhóm là được nhé"[Ok, vậy một chút mình nói chuyện với May cho]"Ừm"[Xin lỗi vì đã gọi điện làm phiền trong ngày nghỉ như thế này nhé Glai, nhưng chuyện này chỉ nhắn line thật sự không được nên phải gọi nói rõ như thế này]Glai bật cười bởi vì giọng điệu vừa nghiêm trọng vừa mệt mỏi của người bạn thân "Không sao đâu, gọi điện tới cho mình bất cứ lúc nào cũng được mà"[Ok nhé]Sau khi cúp máy của người bạn thân, người có thân mình nhỏ bé khẽ thở ra chỉ nghĩ đến việc rằng sẽ phải làm việc với ba người đó thôi là Glai cũng đã cảm thấy mệt mỏi rồi, nhưng cậu nghĩ rằng giai đoạn này sẽ vượt qua được thôi, Glai sẽ làm tốt phần việc của chính mìnhLine ~Glai cầm điện thoại lên để xem khi có âm thanh thông báo từ ứng dụng Line vang lên, ngón tay mảnh mai vuốt trên màn hình chờ để nhấn chấp nhận lời mời tham gia vào nhóm ở trên Line, khi vào bên trong phòng chat cậu cũng nhìn thấy rằng đã có đầy đủ thành viên rồi.MaMay: Mọi người vào đẩy đủ trong nhóm nhéMaMay: Đợi ngày mai giảng viên post yêu cầu của bài tập thì Glai sẽ phân công công việc cho mọi ngườiNewz: okCậu nhìn câu trả lời một cách ngắn gọn của New thì khẽ lắc đầu, mặc dù là miễn cưỡng phải làm việc cùng với nhau nhưng ít nhất thì Glai vẫn cảm thấy nhẹ nhõm khi bên kia có phản hồi trở lạiCảm giác của một nhóm khác có lẽ cũng không khác nhóm của cậuChỉ cần làm tốt phần việc của chính mình...khi kết thúc công việc thì cũng giải tán trở lại giống như ban đầuGlai nhấn thoát khỏi phòng trò chuyện khi nhìn thấy rằng không có cái gì quan trọng nữa, trước khi quay lại nhìn về phía sau bởi vì nghe thấy tiếng cánh cửa trượt được mở raNgay lúc này thì cậu nhìn thấy người có thân mình cao lớn đang dùng khăn lau phần tóc vàng còn ẩm, khun Moon mặc áo sơ mi có họa tiết lá nhỏ màu trắng cùng với quần jean màu đen, Glai sẽ không cảm thấy mặt của cậu nóng bừng lên nếu khun Moon cài nút áo sơ mi đúng cách trước khi bước ra từ phòng tắm đâuBởi vì cậu ấy không cài bất kỳ chiếc nút áo sơ mi nào cả nên để lộ ra cơ bụng và cơ ngực cường tráng khiến những cổ động viên ở sân vận động đổ rầm rầm, Panli bước tới rồi ngồi xuống bên cạnh cậuGlai rời ánh mắt khỏi người kia rồi mím đôi môi lại trước khi nhắm mắt lại, nhiệt độ nâng cao nhanh chóng được truyền từ tai xuống đến mũi bàn chânGlai không thể nghĩ được bất kỳ điều gì...Ngoài cảm giác xấu hổ bởi vì chưa từng nhìn thấy bất kỳ ai như thế này"Vừa nãy nói chuyện Line với ai vậy?...Âm báo của line kêu không ngừng luôn"Á với bạn của mình" Cậu trả lời mà không quay sang nhìn người kia"Bạn thật phải không ~""Ừm...bạn thật mà"Tiếng cười khẽ và mùi thơm từ cơ thể làm cho Glai muốn bỏ chạy ra ngoài từ phòng tắm, cậu không biết rằng bản thân có thể khống chế tình trạng này trong bao lâu, thậm chí không cần nhìn vào gương Glai cũng biết được rằng tai và má của mình rất đỏ luôn"Khun Glai, hôm qua Li đi mua giày stud rồi vô tình nhìn thấy cái này..."

Người nào đó bị thu hút nên quay sang nhìn khun Moon trong khi vẫn còn xấu hổ "Cái gì vậy?"

Panli lấy từ đồ từ trong chiếc túi đeo vai màu đen, một cuốn sổ nhỏ có hình chú thỏ nhỏ ngồi treo chân trên mặt trăng hình lưỡi liềm được đưa tới trước mặt cậu, Glai mỉm cười ngay lập tức rồi ngẩng đầu lên nhìn khun Moon"Cuốn sổ nhỏ...Li nhìn thấy..."

"..."

"Là nhớ đến Glaijai""..."

"Vì vậy Li đã mua nó...hy vọng rằng khun Glai sẽ thích nó nhé""Mình thích lắm..."

Cậu nói trong khi mỉm cười với khun Moon"Bình thường khun Glai thích viết cái gì vào sổ ghi chép không?"

"Phần lớn mình đều sẽ mang theo sổ ghi chép, bởi vì mình thích viết lại những công việc quan trọng vào trong sổ ghi chép""Ao...Quá tốt ấy""..."

"

Sau này khun Glai có thể mang cuốn sổ tay này bên mình nhé"Glai gật đầu đáp ứng "..."

"Khi mà nhìn thấy cuốn sổ này rồi là phải nhớ đến Li nữa đó nhé"Glai bật cười trước khi nói "Đây là một cuộc trao đổi phải không vậy?"

"Không phải nhé...khi mà nhìn cuốn sổ ghi chép này rồi phải nhớ đến Li, đây là điều mà khun Glai nên thực hiện hàng ngày""..."

"Nhưng cuộc trao đổi thật sự là..."

Panli kéo cuốn sổ ghi chép tới dựng thẳng nó lên trước ngực mình trước khi nở một nụ cười ranh mãnh trên môi "Khun Glai phải làm mắt lấp lánh cho Li trước nhé"Người có thân hình nhỏ nhắn mở to đôi mắt trước khi nói "Á làm mắt lấp lánh hả?"

"Vâng...làm mắt lấp lánh, giống như sticker hình con thỏ mà khun Glai gửi cho Li qua line ấy"Khun Moon có lẽ là thích con thỏ làm mắt lấp lánh lắm luôn đóGlai nghĩ rằng....nếu bản thân bắt chước được con thỏ đó càng nhiềuCó lẽ khun Moon có thể sẽ thích Glaijai thêm một chútNgười có thân hình nhỏ nhắn chưa từng nghĩ rằng hôm nay bản thân sẽ phải chiến đấu với cái sticker trên line yêu thích mà cậu vẫn dùng thường xuyên, nhưng để làm cho khun Moon ấn tượng với cậu nhiều hơn, vì vậy Glai quyết định làm theo như yêu cầu của cậu ấyGlai hít thở sâu trước khi nhìn khun Moon người mà đàn mỉm cười ở đó, ngay lúc này Glai chớp mắt hai lần để làm ánh mắt lấp lánh hướng về phía người kiaPanli bật cười thích thú, bàn tay dày di chuyển đến bóp nhẹ chiếc mũi của cậu như cách cậu ấy thích làm, trước khi đưa cuốn sổ cho cậu nói với giọng trầm"Dễ thương..."

"Cảm ơn nhé Panli""Xin đổi từ lời cảm ơn thành làm mắt lấp lánh lần nữa được không vậy?"

Glai luôn là đứa trẻ ngoan của khun Moon, cậu rời mắt khỏi cuốn sổ ghi chép vừa mới nhận được rồi một lần nữa làm ánh mắt lấp lánh cho khun Moon "Lần cuối cùng nhé""Ok"Panli nói rồi bật cười trước khi cúi đầu nhìn xuống hàng cúc áo sơ mi của bản thân, Glai lén nhìn trộm khun Moon đang tươi cười ở trên mặt trong khi nghĩ rằng...Chưa từng nghĩ rằng....họ sẽ ở khoảng cách gần nhau đến như vậyVà không muốn tin rằng...Glaijai sẽ làm cho khun Moon mỉm cười :)
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 11


"Lấy cơm rang tôm không cho cà chua ạ""Không cho cà chua đúng không?"

"Vâng"Glai rời mắt khỏi nữ nhân viên phục vụ đang cúi xuống ghi menu món ăn vào trong một mảnh giấy nhỏ, sau khi đã hỏi lại cậu một cách chắc chắn, người ngồi phía trước cậu nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại với một vẻ mặt nghiêm túc mà quên mất rằng bản thân vẫn chưa gọi đồ ăn trong khi các ngón tay lướt trên màn hình chưa từng dừng lại, Glai không muốn làm phiền Panli khi mà cậu ấy trông có vẻ căng thẳng, nhưng mà bởi vì bạn nữ nhân viên phục vụ nhìn qua nhìn lại giữa cậu với cậu ấy như đang cầu xin cậu hỏi giúp người kia một chútVì vậy Glai phải lên tiếng hỏi "Panli ơi...ăn gì ấy?"

"Li gọi giống khun Glai nhé ~ " Trả lời nhưng đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại như cũ, vẻ mặt của cậu ấy trông không được thoải mái, nhưng giọng điệu thì vẫn vui vẻ như trước"Lấy thêm 1 phần giống như vừa rồi ạ""Vâng ạ...vậy dùng nước gì ạ?"

"Nước lọc đi..."

Glai nhìn về phía người đang ngồi trước mặt một lần nữa, nhưng Panli vẫn không rời mắt khỏi màn hình điện thoại, vì vậy cậu quyết định chọn thay cậu ấy luôn "Lấy một chai nước lọc và cho hai ly đá nữa ạ""Vâng, xin đợi một chút ạ""Vâng" Cậu đáp lời trong khi gửi lại menu cho nữ nhân viên phục vụ đang chuẩn bị quay trở lại để gửi menu gọi món cho quầy phục vụGlai ngồi im lặng, không lên tiếng làm phiền người đang căng thẳng với điều gì đó, Panli dẫn cậu đi ăn cơm ở một quán ăn của mẹ đàn anh có tên là "Hia", mà quán ăn này nằm không xa sân bóng số 1, bởi vì khun Moon đã chọn một chiếc bàn gần cửa kính nên cậu có thể đưa mắt quan sát mọi thứ xung quanh, Glai thấy rằng không gian khu tổ hợp rất rộng có bốn sân vận động cỏ nhân tạo, có một sân cầu lông, một hồ bơi nước mặn ở phía sau phòng tắm và có phòng tập thể hình là vương quốc của những người yêu thể thaoGlai tin rằng nếu ai tới đây rồi cũng sẽ thấy rất ấn tượng, bởi vì ở đây có đầy đủ cơ sở vật chất, nếu đói cũng có thể tới nhà hàng này, vừa nãy Panli nói rằng là công ty gia đình của đàn anh, bởi vì gia đình này rất thích chơi thể thao, vì vậy mà chuyển sang làm sân bóng cỏ nhân tạo rồi tiếp tục làm những thứ khác.

Công việc kinh doanh này cũng không thú vị chút nàoNhưng không có vấn đề gì....mọi điều nên bắt đầu bằng từ "yêu"Bởi vì cho dù chúng ta phải đối diện với bao nhiêu trở ngại đi nữa...Từ "bỏ cuộc" sẽ phải thay đổi bằng từ "cố gắng một lần nữa""Vâng P'Phi...Li đọc hết tin nhắn trong nhóm line rồi""..."

"Vấn đề là nằm ở loại vải, thằng Ap nó có kể cho nghe, Li thấy rằng cửa hàng ghi sai đặc điểm, việc này nó phát sinh không như chúng ta mong muốn""..."

"Chắc là đúng...việc này đợi tối nay Li sẽ tới nhà tìm phi nhé, em sẽ giúp nghĩ xem sẽ giải quyết vấn đề này như thế nào""..."

"Không phiền đâu, tối muộn thì Li rảnh, nhưng nếu là bây giờ thì không rảnh""..."

"Muộn muộn ấy, Phi vẫn chưa ngủ phải không?"

"..."

"Ok ah, gặp lại sau" Người vừa mới đặt điện thoại xuống bàn mỉm cười với cậu trước khi khẽ thở dài nói "Li bỏ khun Glai ngồi cô đơn lâu quá, xin lỗi nhé""Không sao đâu mà, mình không cô đơn chút nào đâu""Vừa rồi công việc của Li có một chút vấn đề, bạn bè với đàn anh hợp tác nhắn tin line xin lời khuyên""Ao..."

Lúc đầu Glai đoán rằng công việc ở trong trường đại học có vấn đề, nhưng nếu Panli nói như vậy, Glai nghĩ rằng chắc chắn là vấn đề phát sinh với công việc kinh doanh của khun Moon, nhưng cậu cũng không dám hỏi nhiều hơn nữa, một chút sẽ xâm phạm quá nhiều vào quyền riêng tư, cậu muốn mình là một thính giả biết lắng nghe hơn "...Nhưng bây giờ Panli bớt căng thẳng hơn rồi chứ""Vâng...nhưng vẫn có chút mệt, cuối tuần này công việc ở trường khá nhiều, công việc cá nhân của mình cũng có vấn đề..."

Người nói với giọng điệu gần như kiệt sức và với vẻ mặt buồn rầu, khun Moon dùng tay để di chuyển chiếc đĩa trống sang một bên, trước khi cúi gằm mặt xuống dựa vào bàn, một tay còn lại thì đưa ra nắm lấy tay cậu rồi kéo tới trước mặt cậu ấy, hơi thở ấm áp nhẹ nhàng lướt qua mu bàn tay của Glai "...Li mệt lắm á khun Glai"Glai không thể không cười, cậu chưa từng nghĩ rằng khun Moon cũng sẽ làm nũng như thế này, và cũng không biết rằng lúc mà người kia cảm thấy mệt mỏi như thế khun Moon liệu sẽ làm nũng muốn được mọi người động viên hay không.Nhưng khi nhìn thấy người đang gục mặt xuống bàn nhắm mắt và nhẹ nhàng siết chặt tay cậu giống như đang chờ để cậu nói những lời giúp xoa dịu đi người mà đã mệt mỏi cả tuần vừa rồiVì vậy Glai cảm thấy rằng...Thời gian mà cậu ấy mệt mỏi nhất như nàyThời gian mà cậu ấy hầu như không còn một chút sức lực nàoThời gian ấy...có lẽ không phải ai cũng có thể nạp năng lượng giúp cậu ấy đượcCó lẽ chỉ có một số người...là những người cổ vũ quan trọngBàn tay mảnh mai còn lại đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc màu vàng, Glai nhìn thấy người đang làm nũng nén mỉm cười trong khi vẫn nhắm mắt, cậu ấy đặt nhẹ ngón tay cái lên mu bàn tay của cậu trước khi nhẹ nhàng nói"Bạn thật tốt..."

Glai không biết rằng lúc này Panli quan trọng đối với cậu như thế nào, bởi vì hai người mới gặp nhau không bao lâu, nhưng có một điều mà cậu biết rằng...kể từ khi hai người ở gần nhau như thế này Panli vẫn luôn là một người tử tế chưa bao giờ thay đổiNhưng những điều mà cậu gặp trong quá khứ đã nhắc nhở cho Glai rằng hãy coi chừng những người tử tế khi mà họ cố gắng làm những điều rất tốt với cậu, nhưng bởi vì người tốt đó là "Panli" và bởi vì mọi hành động và lời nói của Panli làm cho cậu, cậu đều cảm nhận được từ "thật lòng", vì vậy Glai buông bỏ những lo lắng của bản thân, cậu từng gặp những người giả vờ làm những điều tốt nhiều rồi, Glai nghĩ rằng bản thân cũng đủ biết được rằng ai là người thật lòng và không thật lòng.Glai không muốn mang những truyện và những kinh nghiệm trong quá khứ làm cho bản thân trở thành người khép kín, nhưng cậu muốn mang những điều đó giúp cậu chọn lọc những người tốt bước vào trong cuộc sống của cậu, nếu lần này bản thân sẵn sàng để tâm trí suy nghĩ lại một lần nữa và nếu phải thất vọng đến mức đau đến chết đi hơn lần trước....Không đâu...bởi vì lần này người mà cậu yêu là "Panli"Glai tin rằng bản thân sẽ cách rất xa từ "đau đớn"Không phải vì Glai tin rằng khun Moon sẽ không làm cho cậu đau lòng, nhưng bởi vì Glai tin rằng bản thân sẽ duy trì và phát triển mối quan hệ của hai người tốt hơn lần trước, những bài học đã qua chắc chắn làm cho Glai biết rằng bản thân cậu nên làm gì và biết rằng nên làm như thế nào để đi đến bên cạnh Panli Nhưng có một điều mà Glai tin tằng...từ sau khi quen biết với PanliKhông biết rằng trong tương lai sẽ xảy ra chuyện gì...Không biết rằng Panli có đón nhận những cảm xúc mà cậu đang giữ trong lòng hay khôngPanli sẽ vẫn luôn là "Mặt trăng ban đầu" của GlaijaiGlai sẽ không bị bỏ trong vũ trụ bao la này một mình..."

Mình luôn là nguồn động viên cho Panli nhé"Người vẫn đang gục mặt xuống bàn trong khi vuốt ve chơi đùa với bàn tay của cậu mỉm cười trước khi nói "Cảm ơn nhiều nhé"Glai cũng cảm ơn..khi mà trong quán này không có ai ngoài trừ nhân viên phục vụ quan tâm tới chiếc điện thoại màu trắng của họ nhiều hơn là cả hai người các cậu, bởi vì nếu có những vị người khác nữa khun Moon có lẽ sẽ không dám làm nũng với cậu như thế này, và Glai có lẽ cũng không có cơ hội được mở khóa những cảm xúc của chính cậu để dám mong đợi nhiều hơn trước đây, cậu muốn cảm ơn mỗi khoảnh khắc trong ngày hôm nay đã làm cho...Glai được bước tới gần khun Moon hơnVà làm cho cậu tin rằng...một ngày nào đó "Glaijai sẽ được ở bên cạnh Mặt trăng"Khi mà Glai nhìn thấy nữ nhân viên phục vụ tay bưng đồ ăn có cơm rang tôm đang bốc khói nghi ngút cùng với ly nước đá và chai nước suối đang bước tới bàn của hai người, thì cậu di chuyển một cách nhẹ nhàng bàn tay đang được người kia nắm lấy để ra dấu và khun Moon cũng là người rất thông minh nên cậu ấy buông tay của cậu ra rồi ngồi thẳng người lên"Cơm rang tôm ạ""Vâng" Glai gật đầu đáp lại trong khi nhìn đĩa cơm rang tôm không cho cà chua ở cả hai đĩa đang được để trước mặt cả hai người, trước khi nhân viên phục vụ cầm ly nước đá đạt bên cạnh đĩa cơm rồi sau đó là nước, Glai lại gật đầu một lần nữa như là lời cảm ơn đối với nữ nhân viên phục vụ trước khi nói "Cảm ơn ạ"Nữ nhân viên phục mỉm cười đáp lại trước khi quay trở lại theo hướng ngược lại giống như trước, cậu nhìn đĩa cơm rang giống nhau không hề có sai lầm nhưng trong giây tiếp theo chủ nhân của đĩa cơm rang tôm không bỏ cà chua ngồi ở phía đối diện với cậu đang tạo ra sự khác biệt, khun Moon dùng thìa xúc năm con tôm ở trong đĩa của cậu ấy đặt sang đĩa của cậuNgay lúc này...trong đĩa của Glai có đến mười con tôm rồi á"Á Panli...dù mình rất thích ăn tôm nhưng Panli không phải chia cho mình đâu, giữ lại để cậu ăn nữa chứ..."

Glai nói trong khi xúc lại những con tôm trả lại cho người kia, nhưng Panli nhìn cậu với ánh mắt nghiêm túc trước khi khẽ lắc đầu "Không cần đâu, khun Glai ăn đi, không phải lo cho Li đâu""Mình..."

Không biết là bởi vì ánh mắt nghiêm túc hay bởi vì mười con tôm mà làm cho Glai cảm thấy do dự khi mà nói ra một câu "...Mình ngại á""Không phải ngại đâu mà...Li cũng định gọi theo menu giống với khun Glai ngay từ đầu mà""..."

"Bởi vì Li định là nếu khun Glai gọi menu có tôm thì Li sẽ lấy tôm ở trong đĩa của mình cho khun Glai...khun Glai được ăn món yêu thích thiệt nhiều"Glai mỉm cười "..."

"Những điều mình làm một cách rất sẵn lòng...khun Glai không phải cảm thấy không ổn hay ngại ngùng gì nhé..." khun Moon mỉm cười với cậu trước khi nói tiếp "...Chỉ cần sẵn sàng đón nhận là đủ rồi""..."

"Đồng ý không nào?"

Glai gật đầu liên tục đáp lại "Ừm"Chủ nhân của nụ cười rạng rỡ mà ánh mặt trời cũng không thể sánh được rời mắt khỏi cậu rồi cúi xuống ăn cơm, mỗi khi Glai dám bước gần lại phía khun Moon một chút để nhìn cậu ấy thì luôn nghĩ rằng...Người yêu của khun Moon trong tương lai là người rất may mắnBởi vì khun Moon vừa lịch sự, đáng yêu và luôn quan tâm đến người khác Nhưng trong giây phút này Glai nghĩ rằng cậu đã quyết định sai lầm khi chấp nhận buông lỏng để bản thân hy vọng được ở bên Mặt trăng, bởi vì không phải ai cũng sẽ gặp được Mặt trăng của riêng mình, giống như có người có được bầu trời của riêng mình vậy đóNhưng khi gặp rồi...Glaijai cũng cảm thấyĐó có lẽ là không sai....nếu lúc này Glai xin được phép hy vọng nhiều hơn một chútCho bản thân được là người may mắn đóThậm chí vượt qua một số cảm xúc đã chôn sâu ở trong trái tim của cậu là một chuyện rất khó đối với cậu, Glai quyết định chấp nhận rằng cảm giác sợ hãi và lo lắng mỗi khi nghĩ về nó, nhưng cậu luôn nói câu này mỗi lần phải đổi mặt với nỗi sợ hãi ở bên trong lòng cậu rằngGlaijai...Điều mà đáng sợ nhất là...Khi chúng ra vẫn buông thả cho bản thân sợ hãi với những chuyện trước đâykhi chúng ta quyết định lùi bước mỗi khi những điều quan trọng bắt đầu đến gần chúng taĐó là điều đáng sợ nhất...bởi vì điều đó sẽ không buông tha cho chúng ta được thoát khỏi những nỗi sợVà những câu nói tự động viên để bản thân thoát khỏi những nỗi sợ sẽ thường xuyên có hiệu quả, bởi vì lúc này Glai đã loại bỏ được một chút những nỗi sợ hãi của sự thất vọng, mặc dù cảm xúc này vẫn còn đọng lại, nhưng Glai tin rằng sẽ không lâu nữa điều đó sẽ bị xóa mờNhưng ngay lúc này Glai đang nghĩ rằng sẽ làm như thế nào để tiếp tục hy vọng dù chỉ có 1% thì cậu vẫn đủ để tiếp tục, chắc chắn rằng nếu muốn là người may mắn đó để được ở bên khun Moon thì cần phải cố gắngSẽ vẫn luôn cố gắng để trở lên tốt hơn...Glai đang xúc cơm bỏ vào miệng trong khi suy nghĩ cách cố gắng để có được Mặt trăng liền mở lớn mắt khi có vài điều hiện ra trong đầu, người có thân mình mảnh mai nhai cơm trong khi gật đầu đồng ý với những điều mà cậu vừa nghĩ ra"Bởi vì Panli là người tốt bụng như này..."

Glai nhìn vào ánh mắt người mà vừa mới ngẩng đầu lên "...mình muốn mang người tốt bụng như Panli về cất giữ trong két sắt ở nhà" (Oho mang về giấu đi :)))))))))Giống như Glai nghe được tiếng đám đông đang vỗ tay hân hoan cổ vũ cậu, đề làm động lực cho người nhút nhát như cậu nói câu nói này, Glai thẳng thắn như vậy làm cho khun Moon có chút bất ngờ và ngồi im lặng trong khi đối diện với ánh của cậu khiến cho cậu nhận ra rằng...Glaijai không phải người thua cuộc _ Loser boy...Xấu hổ và tiếp tục đối diện với ánh mắt của Panli, Glaijai thấy tốt hơn là nên thể hiện raMột chút nữa, có lẽ sẽ thẳng thắn hơn thế này nàyVà Glaijai có thể là người chiến thắng _ The winner Phần thưởng Mặt trăng _ The Moon thuộc sở hữu của cậuMặc dù khun Moon trả lời lại câu nói đó của cậu bằng tiếng cười khẽ trong khi nhìn cậu rồi khẽ cắn môi rất đáng yêu, cậu ấy chắc chắn không nghĩ rằng P'Car đã kể chuyện này cho cậu ngheLúc này Glaijai giống như cầm những lá bài lớn hơn cả khun MoonBởi vì Glai sẽ lấy điểm tựa này làm cho người kia bất ngờ hơn nữa "Tốt quá...cả hai chúng ta sẽ cùng ở trong két sắt"Mọi chuyện...hoàn toàn sai lầm rồi, câu nói đùa chỉ dành riêng cho hai người biết tới trong lúc này, làm cho người chỉ vừa mới thoát ra từ trạng thái Loser boy ngay lập tực chạy lại phản đối hiện trạng của bản thân, Glai buông tha cho những lá bài mà cậu đang cầm trên tay rơi xuống đầy đất mà không cần suy nghĩ rằng sẽ cúi xuống để nhặt lênNgười có thân hình nhỏ nhắn chớp chớp con mắt trước khi cúi xuống để tránh ánh mắt của người kia, bời vì để chống lại nụ cười và ánh mắt nhìn có chút tán tỉnh của khun Moon là không thể, người vừa hoàn toàn trở lại trong trạng thái ban đầu nhìn đĩa cơm trong khi nghĩ rằng...Đáng ra không nên nói như vậy với PanliQuay trở lại thôi...quay lại thôi Glaijai"Được không vậy?"

Người bị hỏi ngẩng đầu lên nhìn khun Moon "Á Panli ý là..."

"Li ý là...cả hai chúng ta cùng ở trong két sắt như vậy được không?"

"Không tốt đâu...sẽ khó chịu lắm" Glai nói trong khi lắc đầu từ chối"Tổn thương được không vậy?...khun Glai nói rằng ở cùng với Li khó chịu" khun Moon nói với một đôi mắt buồn trước khi cúi đầu xuống nhìn đĩa thức ănĐến lúc này Glai đủ hiểu rằng khun Moon là người lớn dễ bị tổn thương, những lời nói khi nãy của cậu có thể sẽ làm cho khun Moon cảm thấy không tốt, và cậu cũng nên chịu trách nhiệm về lời nói của mình bằng cách làm cho khun Moon mỉm cười trở lại một lần nữa"Mình không có ý như vậy mà""..."

"Panli...đừng giận nhé"Panli ngẩng đầu lên nhìn cậu trước khi nói "Khun Glai dỗ Li đó hả?...Tại sao vẫn cảm thấy đau lòng thế nhỉ"Bởi vì khun Moon nói như vậy nên Glai đưa tay ra xoa nhẹ lên bàn tay của người kia để dỗ dành "Đừng giận nhé, Panli là bé ngoan của Glaijai mà"Và khi rút tay lại cậu nhận ra rằng...Đợi chút...Vừa nói cái gì vậy Glaijai;____________________;"Li hết đau lòng bởi vì được là người của Glaijai đó nhé"Điên thật rồi !Glaijai điên nhất luônXấu hổ với câu nói "Người của Glaijai""Ngoài việc dỗ để làm mình hết đau lòng, khun Glai an ủi người vừa thi đấu bóng đá bị thua một chút có được không?"

Glai cố gắng thu lại cảm giác xấu hổ trước khi hỏi người kia "Panli muốn mình an ủi như thế nào?"

Ngay lúc này thì khun Moon dùng tay đi chuyển đĩa cơm sang bên phải trước khi bàn tay dày di chuyển nắm lấy tay của cậu, khun Moon cúi thấp đầu như khi nhìn thấy cậu đưa tay lại gần, rồi cầm lấy tay của cậu đặt lên trên mái tóc màu vàng "Khun Glai chỉ cần xoa đầu Li giống như vừa nãy...rồi nói rằng đã làm rất tốt rồi nhé Panli của Glaijai"Glai mỉm cười trong khi nhìn người kia, cậu vẫn luôn là đứa bé ngoan của Panli "Đã làm rất tốt rồi nhé, Panli của Glaijai"Và Glai gi vọng rằng...Khun Moon sẽ là..."

Panli của Glaijai" thật lâu:):)
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 12


"Bình thường khun Glai có hay ăn sáng không?"

Người đang xúc cơm bỏ vào miệng dừng lại một chút trước khi trả lời "Thỉnh thoảng mình mới ăn sáng""Tại sao vậy?"

"Bởi vì phần lớn là mình học buổi sáng, thời điểm thức dậy là vội vàng chuẩn bị quần áo ra khỏi nhà và đến trường, vừa đến trường cũng gần thời gian vào học rồi, mình sẽ vào học trước rồi đi ăn cơm sau khi học xong..." người ngồi đối diện nhìn chằm chằm vào cậu với ánh mắt có phần hung dữ làm cho Glai vội vàng giải thích rằng "Mình tính thời gian rời khỏi chung cư rồi á Panli nhưng buổi sáng tắc đường rất nhiều...mình rời khỏi chung cư sớm nhất cũng là 7 rưỡi, trong khi đó bắt đầu vào lớp lúc chín giờ và một vài ngày mình phải đến sớm trước 8 rưỡi để cho giảng viên kiểm tra trang phục trước khi vào học nữa, nên mới không kịp ăn sáng đó""Có kiểm tra trang phục nữa hả?"

"Ưm...Giảng viên sẽ kiểm tra trang phục xem có ổn không, con trai cũng phải kiểm tra tóc xem có quá dài hay không, học hàng không là phải cần như thế á"Khun Moon khẽ nhíu lông mày như thể đang suy nghĩ điều gì đó "..."

"Nhưng cũng chỉ có đúng duy nhất một ngày làm cho mình không kịp ăn sáng thôi đó là ngày thứ 4 học môn nghiệp vụ thương mại trên máy bay, môn này giảng viên rất nghiêm chuyện thời gian và trang phục phải hoàn hảo..."

Nhưng bởi vì Glai sợ Panli sẽ nghĩ rằng cậu là người bỏ mặc vấn đề và không cố gắng điều chỉnh vì vậy cậu nói tới những điều mà cậu từng luôn cố gắng "Nhưng mình cũng mua bánh mì với sữa để ở tủ lạnh chung cư á, thời gian đầu cũng mang đi ăn vào buổi sáng, nhưng thời gian sau cũng có khi quên mua đồ để tích trữ, đôi khi cũng vội rời khỏi căn hộ mà quên mang theo bánh mì với sữa để đi ăn..."

"Rồi thời gian sau đó ấy...khun Glai lại có suy nghĩ rằng học cho xong rồi hãy ra ngoài ăn cơm thì hơn, như thế có phải không?"

À...Panli biết nhiều thiệt á "A thì...ừm phải, mình nghĩ như vậy""Li hiểu khun Glai mọi điều đó nhé, hiểu là thời gian thì vội bởi vì theo mình nghe thì ngành học của khun Glai khá khắt khe, khác với ngành học của Li""..."

"Nhưng từ giờ khun Glai phải cố gắng ăn sáng mỗi ngày khi có thời gian nhé, nếu buổi sáng thứ 4 không quá vội khun Glai cũng đừng quên mua bánh mì để vào trong balo của mìn nhé, để khi có thời gian rảnh trước khi vào học sẽ có cái gì đó để ăn một chút vào dạ dày""..."

"Li nghĩ rằng khi mà chúng ta nói với ai đó rằng lập tức thay đổi thế này thế kia, đó không phải là chuyện dễ dàng, mặc dù chúng ta là lo lắng cho người kia nhiều như thế nào nhưng chúng ta cũng phải hiểu và tôn trọng người ấy vì đã lựa chọn cách sống cho riêng mình, bởi vì chúng ta không biết được rằng một ngày người ấy phải đối mặt với những điều gì..." khun Moon dừng lại một chút trước khi mỉm cười với cậu "...Ví dụ như ngày thứ tư vậy đó, khun Glai có lẽ định mang theo bánh mì cùng với sữa để ăn ở trường, nhưng buổi tối lại có rất nhiều việc phải làm đến mức quên mất đi mua đồ tích trữ cho tủ lạnh rồi sáng lại phải vội vàng đi học..."

"..."

"Thấy không?...tình trạng đó mọi lúc có thể thay đổi được, vì thế Li sẽ không nói với khun Glai rằng, từ giờ khun Glai phải ăn sáng mỗi ngày nhé, mà Li sẽ chỉ nói rằng...từ giờ nếu khun Glai không quá bận thì hãy mang theo cái gì đó để ăn một chút vào dạ dày nhé"Glai im lặng, có nhiều người lo lắng chuyện cậu không thường xuyên ăn sáng, mọi người thường xuyên nhắc nhở cậu ăn sáng mỗi ngày và Glai cũng cố gắng làm theo bởi vì không muốn để mọi người lo lắng, nhưng chưa từng có ai truyền đạt mối quan tâm lo lắng thành những từ ngữ sâu sắc như Panli, những câu nói của khun Moon không làm cho cậu cảm cảm thấy không thoải mái hoặc căng thẳng bởi vì cậu ấy lựa chọn cách giải thích để lắng nghe và thấu hiểu.

Đôi khi chúng ta mắc sai lầm...Chúng ta có lẽ không muốn sự an ủi khi mà có ai đó nói rằng "không sao đâu"Nhưng có lẽ điều chúng ta muốn chỉ là "sự thấu hiểu"Glai mỉm cười trước khi nói "Cảm ơn nhé Panli khi mà đã hiểu cho mình...khi mà mình hứa với bạn bè rằng sẽ cố gắng ăn sáng mỗi ngày nhưng mình không làm được thường xuyên, cũng sẽ luôn cảm thấy có lỗi bởi vì mình biết rằng lại làm cho các cậu ấy phải lo lắng cho mình thêm nữa""Không cần phải cảm thấy có lỗi đâu nhé, khun Glai nói rằng sẽ cố gắng rồi khun Glai cũng đã cố gắng thực hiện điều đó..."

Panli mỉm cười trước khi đưa đầu ngón tay ra chạm nhẹ lên đầu mũi của cậu trong khi nói "Li cũng lo lắng cho khun Glai những mà Li lựa chọn hiểu một điều rằng những chuyện như thế này không phải là dễ dàng, trong những vấn đề quá khó, khun Glai có lẽ không thể cố gắng một mình được...vì vậy từ bây giờ chúng ta cùng nhau cố gắng nhé"Glai không biết được rằng chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng trong những chuyện gì nhưng chỉ một người khác muốn "cố gắng" cùng với cậu, Glai cảm thấy ấm áp ở trong tim rất nhiều "Ừm...mình sẽ cố gắng cùng với Panli nhé""Vâng...nhưng đầu tiên thì khun Glai phải cố gắng ăn hết đĩa cơm rang tôm này trước đã""Thì Panli nói chuyện với mình...bình thường mình là người ăn cơm hết nhanh mà""Li xin lỗi nhé" khun Moon nói khi bật cườiBởi vì khun Moon liên tiếp hỏi về chuyện của cậu giống như muốn biết thêm nhiều thứ hơn, nên Glai cần trả lời các câu hỏi đó và đó là lý do làm cho đĩa cơm của cậu chưa vơi đi nhiều.Lúc này giống như khun Moon biết mọi chuyện của cậu vậy, Glia nghĩ rằng không thể thua người kia được, cậu cũng nên biết mọi chuyện của Panli giống như vậy, nhưng Glai sẽ cố gắng lựa chọn từ ngữ để hỏi mà không quá xâm phạm vào vấn đề riêng tư của khun Moon"Vậy...bình thường Panli có ăn sáng mỗi ngày không?"

"Li ăn sáng mỗi ngày luôn""Panli không có tiết học vào buổi sáng hả?"

"Có nha, nhưng bình thường khi Li thức dậy rồi..."

Panli có lẽ đã nhìn thấy điều gì đó trong ánh mắt của cậu nên đã giơ ngón tay nên giống như đang cấm cậu suy nghĩ "...Nhưng khun Glai không cần phải tự trách bản thân vì chuyện mà Li có thể ăn sáng mỗi ngày mặc dù có lớp học buổi sáng giống như khun Khai nhé, như Li nói rồi đó mình khác, khoa của Li được đến muộn hơn nhiều, giảng viên không phải kiểm tra trang phục, các yếu tố khác mình đều khác nhau..."

"..."

"Vì thế mình làm tốt theo cách riêng của mình"Giống như khun Moon đọc được hết những suy nghĩ của cậu vậy "ừm mình không tự trách bản thân đâu""Ngoan quá""Những ngày nào Panli có lớp học buổi sáng vậy?"

"Có một ngày thôi, Li học buổi sáng chỉ duy nhất thứ năm, còn lại là tất cả học từ trưa đến chiều""Oh..."

"Khun Glai muốn biết lịch học của Li không?...

Chút Li gửi qua Line cho"Glai trừng mắt rồi vội vàng xua tay cự tuyệt "Á không cần Panli, minh chỉ hỏi thôi""Oh...khun Glai muốn hỏi cái gì nữa không?...Li trả lời hết cho"Thật sự là muốn hỏi rất nhiều nhưng cũng biết rằng không lên hỏi "À...mình xin chút thời gian suy nghĩ một chút nhé""Được nhé" Panli cười nóiCó lẽ là bởi vì Glai quyết định tán tính khun Moon nhiều hơn, vì vậy cậu nghĩ rằng lên hỏi thêm vài điều để lấy thông tin và tạo ấn tượng "Panli thích người như thế nào vậy?...á...không có gì, ý của mình là người như thế nào sẽ làm Panli có ấn tượng""..."

Nhìn người kia đang cố gắng ngăn nụ cười, Glai ngay lập tức biết rằng bản thân vừa vô tính nói cái gì không thích hợp nữa rồi "À....thật sự đó là câu hỏi duy nhất lúc này""Thích kiểu như thế nào...

ý của khun Glai là kiểu bạn bè hay là kiểu người yêu?"

Glai cố gắng đi một đoạn đường dài để tới bên Panli, nhưng khun Moon lại biết một con đường tắt đi thẳng đến trái tim của cậu "Cả hai kiểu"Đừng chỉ đích danh Glaijai..."

Nếu thích kiểu bạn bè, Li thích người thành thật, không phải kiểu người ích kỷ, chỉ hai điều đó là đủ rồi""..."

"Nhưng nếu là người mà muốn phát triển mối quan hệ đi xa hơn tình bạn..."

ánh mắt vui vẻ đã từng nhìn thấy thường xuyên được thay đổi ngay lập tức thành ổn định và nghiêm túc "...Li chưa từng đặc biệt nghĩ rằng thích kiểu như thế nào, không có kiểu thích đặc biệt nào""..."

"Li chỉ biết rằng thích là thích, nếu Li thích người đó, Li sẽ không đặt ra bất kỳ điều kiện nào cho người đó, Li sẽ thích kiểu mà người đó là...thật sự thì, khi Li thích một ai đó rất nhiều Li muốn cho người đó là chính mình nhiều nhất có thể""..."

"Nếu cậu lo lắng rằng Li sẽ không thích, Li cũng muốn nói rằng...mình thích khi bạn là chính bạn""..."

"Thích bạn ngay ngày mà bạn nói rằng mình không phải là bé ngoan, mình không phải là một người mạnh mẽ, mình không phải là người sẽ thường xuyên mỉm cười..." khun Moon mỉm cười trong khi trái tim của Glai nóng đến mức gần như nổ tung "...vào ngày đó bạn là người mạnh mẽ nhất hoặc yếu đuối nhất, mình không quan tâm bởi vì mình chỉ quan tâm rằng ... mình thích bạn""..."

"Nếu một ngày nào đó khun Glai thích một ai đó rất nhiều...khun Glai chỉ là chính mình là đủ rồi bởi vì Li tin rằng bản thân của khun Glai sẽ không khó để làm cho người ấy thích cậu...và dễ dàng yêu cậu"Sẽ có bao nhiêu người...nhận được lời khuyên từ người mà bản thân mình thầm thích, để mang những lời khuyên đó làm cho người mình thầm thích yêu thích chính mình, có lẽ sẽ chỉ có một mình Glaijai.Glai nghĩ rằng bản thân là người may mắn khi được nhận những lời khuyên trực tiếp như vậy, cậu cảm ơn bản thân vì dám hỏi Panli như thế, bởi vì câu trả lời của Panli giúp rút ngắn khoảng cách xa xôi trở lên gần gũi hơn."

Mình sẽ làm theo những lời khuyên của Panli"Khun Moon mỉm cười với cậu trước khi nói "Khun Glai tin Li đi...lời khuyên đó chắc chắn sẽ đạt được kết quả một trăm phần trăm"Khun Moon có biết không nhỉ...rằng nếu những lời khuyên đó đạt kết quả 100%Khun Moon sẽ phải mãi là "Panli của Glaijai" đó:)Leng KengChuông cửa vang lên tiếng kêu leng keng khi có ai đó mở cửa bước và vào bên trong quán, đôi mắt mảnh mai rời mắt khỏi khun Moon để nhìn xem vị khách mới vừa ghé thăm, người có thân hình cao lớn mặc bộ quần áo thể thao màu xanh lam mỉm cười thân thiện với cậu, vì vậy Glai cũng mỉm cười đáp lại người khách mới của quán mà cậu đã từng gặp trước đây rồi"Glai ~ "Khun Moon quay lại nhìn đằng sau ngay lập tức khi nghe được tiếng của người vừa mới cất giọng gọi cậu, khi cậu ấy nhìn thấy là bạn của mình thì khẽ thở dài một hơi lớn"Thằng Hia Bos""Mẹ đặt tên tao là "Bos" bạn Li...chỉ "Bos" thôi, không có Hia đằng trước nhé"Bos đi tới dừng lại ở bàn của hai người, trước khi lấy một chiếc ghế trống và ngồi xuống đầu bàn, khun Moon nhìn bạn của mình với vẻ mặt không hài lòng nhưng Bos mỉm cười rạng rỡ hết nhìn cậu rồi nhìn Panli"Mày tới làm cái gì?"

"Tao tới đánh cầu lông với gái..."

Bos nói trong khi nhìn nhìn Panli với một ánh mắt ranh mãnh, mặc dù khun Moon khẽ lắc đầu rồi cầm cốc nước lên để uống "...Đi đánh cầu lông với tao không?"

"Không""Không phải rủ đi đánh cầu lông với gái...nhưng rủ đi tìm thằng Till""Thằng Till trở về từ Trung rồi hả?"

"Ờ, mới vừa trở về ngày hôm qua, vì vậy hôm nay hội tao kéo nó ra, tối nay sẽ đến Tie""Không có rủ gì nhé mấy thằng chó""Nếu rủ rồi có đi không á"Khun Moon đang nói chuyện với bạn quay sang nhìn cậu, trước khi trả lời người bạn "Tao bỏ Tie rồi""Má...thằng cún con"Pẹt!"

O_O"Glai mở to mắt khi Bos bị lòng bàn tay dày của khun Moon đánh vào miệng, người bị đánh cười cười trước khi đưa tay lên xoa nhẹ cánh môi của mình, Glai nghĩ rằng Panli với bạn cũng thường xuyên thích đùa giỡn như vậy bởi vì Bos giống như quen rồi, cậu ấy nhìn không shock chút nào"Ai là cún con hả thằng chó""Mày đó"Panli nâng tay nên chuẩn bị sẽ đập vào miệng của cậu bạn thêm lần nữa, nhưng Bos đã giơ một tay lên che miệng của mình lại, trước khi chỉ một ngón tay vào cậu, Glai không biết rằng Bos có ý gì nhưng điều mà cậu ấy đang muốn truyền đạt làm cho khun Moon đưa tay lên giữ bạn tay của cậu ấy lại"Mày bị cái gì vậy, khun Glai liên quan gì ở đây?"

Người vừa bị bạo hành về mặt thể chất hạ thấp bàn tay của mình xuống trước khi nói "Khi nãy tao đi qua quán này một vòng rồi, tao nhìn thấy mày để cho khun Glai xoa đầu mày như cún con nhé""..."

"Bình thường mày không cho phép ai nghịch trên đầu mày đâu""..."

Khun Moon đẩy lưỡi sang một bên má trong khi nhìn thằng bạn đang ngồi cười một cách ngượng ngùng, Panli im lặng nhíu mày như thế đang tìm cách để phản bác lại, nhưng cuối cùng cũng phải chấp nhận đầu hàng bằng một tiếng thở dài rồi thấp giọng chửi thằng bạn"Lần này mày thắng thằng chó Bos""Haha" Bos đập tay vào đầu gối của chính mình trong khi lớn tiếng cười, trước khi quay sang nhìn cậu rồi nói "Glai...thử gọi Panli là cún con chút coi""Thằng Hia Bos ~ mày cần lấy giẻ hả?" (giẻ để nhét miệng đó :))))Glai lắc đầu từ chối một cách dứt khoát, cậu không nói được bởi vì Panli có lẽ không thích cho ai gọi là "Cún con" một chút nào đâu, ngay cả là bạn bè nói cũng bị tát vào miệng kìa, thậm chí khun Moon rất tốt với cậu nhưng cậu ấy có lẽ không bỏ qua đâu"Mình không nói đâu""Glai tin Bos đi, thằng Li không làm gì Glai đâu"Người bị bị dụ dỗ nhìn mặt Bos, cậu mím môi trước khi trầm tư, bởi vì một mặt nào đó cũng muốn biết rằng khun Moon sẽ phản ứng như thế nào, nhưng một mặt cũng sợ sẽ bị người kia giận, Glai rời mắt khỏi Bos để chuyển sang nhìn khun MoonVẻ mặt bình tĩnh của khun Moon làm cho Glai lo lắng, nhưng ánh mắt hung dữ của cậu ấy nhìn cậu làm cho cậu cảm thấy rằng đang bị thách thức, ngay lúc này Glai quyết định nhăn mũi với Panli rồi nói một câu"Cún con đừng giận Glai nhé"Người có thân hình cao lớn bị gọi bằng một đại từ mà bản than không hề thích cười phá lên trước khi nói "Một chút khun Glai sẽ bị Li đánh bởi vì tin thằng Bos""Haha...đúng kiểu chó con, không dám làm gì Glai luôn"Bộp!"

Á Ôi!!!!!!!!!!!"

"Nhưng dám xử lý người như mày"Bos bị khun Moon bạo lực đập một cái mạnh vào đầu, khẽ đưa tay lên xoa đầu, trước khi nhìn cậu với một ánh mắt khẩn cầu"Glai, Bos đau, xoa đầu cho Bos chút đi"Bộp!Lúc này cậu vẫn chưa quyết định nên làm cái gì, khun Moon lại dùng tay đập vào đầu người bạn của mình một cái thật mạnh nữa, Glai nhìn đầu của Bos đang run lên, Cậu nuốt nước bọt trong khi cầu nguyện cho não của Bos không bị chấn thương đến mức phải nhập viện, nhưng khi thấy cậu ấy có thể cười thì Bos có lẽ không sao đâu"Đầu mày bị nấm hả thằng chó""Đủ rồi nha, tao không trêu nữa, bị mày đánh vào đầu đến mức não tao sắp chảy ra tới nơi rồi đó thằng Hia..."

Bos nói trong khi quay sang giơ ngón tay cái với cậu trước khi nói tiếp "Nhưng Glai làm tốt lắm, Glai làm cho Bos thắng được thằng Li đó""Này mày lại muốn bị đập..."

"Haha.."

Người đang cười đột ngột dừng lại giống như vừa nghĩ ra một điều gì đó "Mày...cùng đi tìm thằng Till đi, lâu rồi không gặp""Bây giờ luôn á?"

"Eh, một chút nữa hội tao về rồi, bởi vì còn phải chuẩn bị để đi Tie nữa""Rồi ai ở lại với khun Glai..."

Bos rời mắt khỏi Panli rồi quay sang nhìn câu "E đúng á""Panli đi tìm bạn đi, một chút mình ăn xong sẽ tới ngồi chờ ở bên sân vận động số 1 nhé"Panli im lặng giống như đang suy nghĩ, trước khi quay sang hỏi bạn "Hội mày định về lúc mấy giờ?"

"Panli..."

Glai biết là Panli đang lo lắng, cậu ấy có lẽ sợ cậu sẽ ngồi cô đơn một mình, vì vậy cậu xác nhận để cho người kia yên tâm "Mình ở một mình được mà, rất ổn mà, Panli đi tìm bạn đi"Thật sự nếu Glai yêu cầu đi cùng thì Panli có lẽ cũng đồng ýNhưng cậu không muốn làm như vậy...Glai muốn để Panli sẵn lòng mời cậu thì hơn"Khun Glai muốn ăn tiếp phải không?"

Glai cúi nhìn đĩa cơm rang tôm của mình mới chỉ vơi đi một ít, trước khi quyết định nói vài câu làm cho người kia giải tỏa lo lắng "Ừm mình tiếc cơm rang tôm, vẫn còn nhiều mà, để mình ăn tiếp chút nữa""Ok..."

Khun Moon đật đầu đồng ý trong khi lấy cái gì đó ra từ trong túi quần, cậu ấy đưa chiếc ví màu nâu cho cậu, trước khi nói "...Vậy khun cầm ví của Li đi nhé, rồi chút ăn xong thì tìm Li ở sân cầu lông nhé""Không cần đâu Panli, một chút mình tự trả cho""Khun Glai, đừng bướng""Mình không có bướng chút nào mà...chỉ là muốn thanh toán bữa ăn mà thôi" cậu nhìn người kia trong khi nói với giọng thì thầm, trước khi nhận chiếc ví màu nâu từ chủ của nó, khun Moon đưa tay ra xoa nhẹ lên đầu cậu rồi đứng dậy"Đây là nhiệm vụ của Li..."

Khun Moon đeo chiếc túi đeo màu đen một cách sẵn sàng trước khi nói "Gặp lại ở sân cầu lông nhé khun Glai""Ok""Chút gặp lại nhé Glai""Khrap Bos""Nói hay thiệt đó, tim tan chảy luôn này""Thằng chó Bos!

đi được rồi đó"Glai nhìn hai người có thân hình cao lớn bước ra khỏi quán ăn, trước khi khép mắt lại nhìn chiếc ví màu nâu ở trong tay, vừa mở chiếc ví ra, điều đầu tiên nhìn thấy là hình gia đình của khun Moon, lúc này Glai cũng đủ biết rằng Panli đẹp trai như vậy là giống ai, cậu ấy rất giống cha, còn P'Pha thì giống mẹ nhiều hơnGlai cười khẽ, khi thấy Panli thời thơ ấy có làn da trắng thật, cậu ấy ngồi cười tươi đến mức đôi mắt phát sáng trên đùi của cha, khun Moon là người vui vẻ từ khi còn là một đứa trẻ rồi, khi di chuyển ánh mắt sang phía bên kia cậu nhìn thấy một cậu bé có vẻ mặt im lặng khi ngồi trên đùi của mẹ, Glai khẽ lắc đầu nhè nhẹ trong khi nghĩ một cách đáng yêu rằng hai anh em nhà này không có cái gì giống nhau hết, từ vẻ mặt đến ánh mắt, cậu nhìn cha và mẹ của Panli nhìn họ vẫn trẻ hơn nhiều so với tuổi trong khi suy nghĩ rằng...Cảm ơn mọi điều đã làm cho cha mẹ gặp được nhau và yêu nhauBởi vì nếu cha mẹ không yêu nhauHôm nay Glai có lẽ sẽ không có ánh trăng ban đầu để yêuCảm ơn ạ#Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặmSau khi ăn cơm xong, người có thân mình nhỏ nhắn bước ra khỏi quán ăn rồi đi thẳng đến sân cầu lông, trước khi ra khỏi quán, Glai đã hỏi nhân viên đường đi đến sân cầu lông một cách nhanh nhất, cô ấy chỉ cho cậu đi qua sân bóng số 2, bởi vì nó giúp rút ngắn khoảng cách đến sân cầu lông nhanh nhất, Glai chọn đi theo lời chỉ dẫn của nữ nhân viên phục vụ.Lối tắt mà nữ nhân viên phục vụ nói giúp cho cậu tới được sân cầu lông nhanh như cô ấy nói, nhưng đường tắt này có chút nhược điểm, bởi vì nó dẫn cậu ra phía sau mà chỗ đó không có cánh cửa nào để vào, Glai ngẩng đầu nhìn sân cầu lông lớn giống như nhà thi đấu ở trường trung học của cậu, trước khi quét mắt hy vọng sẽ tìm thấy cánh cửa để đi vào Nhưng rồi Glai phải đồng ý chấp nhận rằng bản thân sẽ phải đi bộ từ phía sau vòng ra để tìm cánh cửa đi vào phía trước, người có thân hình nhỏ bé không ngần ngại bước đi, trong khi đó cậu giơ chiếc ví màu nâu sẫm với cuốn sổ ghi chép lên xem xét, Glai mỉm cười bởi vì hai món đồ này làm cho cậu nghĩ tới ai đóKhi rời mắt khỏi những món đồ quan trọng trên tay để ngẩng đầu lên nhìn đường, Glai thấy khá nhiều xe đang đỗ ở trước sân và có nhiều cái cây lớn ở đây, cậu nghĩ rằng nếu đi bộ đến cuối tòa nhà rồi rẽ phải có lẽ là đến cửa ra vàoNhưng thời điểm đi bộ đến gần cuối toà nhà và rẽ sang bên phải cũng có hai người con trai có thân hình cao lớn đi ra từ đường đó, Glai không biết rằng tại sao bản thân lại dừng lại khi nhìn thấy rằng người xuất hiện là Panli với Bos, cậu ấy dừng lại đứng ở gần cái cây lớn không xa chỗ sân cầu lông, trước khi Bos đưa điếu thuốc lá màu trắng cho khun Moon, Glai đang đi tìm khun Moon mà, nhưng mà cậu ấy khó có thể thấy được cậu đang đứng trong góc của tòa nhà, bởi vì khi bước ra cả hai người đi thẳng đến chỗ cái câyNhưng câu hỏi của Bos làm cho Glai tạm dừng lại, rồi chọn đi đến tránh ở phía sau một cái cây lớn ở gần đó để giúp cậu giấu mình mà không bị phát hiện là đang lén nghe khun Moon nói chuyện cùng với bạnGlai xin lỗi nhé khun SasinKhông muốn nghe lén như thế này đâuGlai chỉ muốn biết rằng..."

Tại sao mày nói "kha" "khả" với Glai vậy?"

Người bị hỏi đang ngẩng đầu nhả làn khói trắng ra khỏi miệng và mũi, im lặng trong chốc lát trước khi nói "Mày có nghĩ rằng cậu ấy dễ thương không?"

"Cực dễ thương luôn""Ờ...đó là lý do""..."

"Thật sự thì tao không chỉ chọn dùng "kha" "khả" với khun Glai, tất cả những từ hậu tố gì khi nói mà nó dễ thương dành cho cậu ấy tao cũng sẽ mang ra dùng hết""..."

"Từ "khrap" tao cũng dùng chứ không phải là không dùng nhưng dạo này tao thường hay nói "kha" "khả" với cậu ấy hơn, bởi vì tao cảm thấy rằng bản thân dùng những từ hậu tố như vậy trông giống như một người hiền lành có bề ngoài tốt bụng hơn, không phải thấy rằng cậu ấy dễ thương giống con gái mà mang những từ ấy ra dùng với cậu ấy đâu""..."

"Nhưng tao cũng xem phản ứng của cậu ấy nữa, không phải là chọn dùng từ nào theo ý tao mà không quan sát đến cậu ấy, khun Glai không có vẻ là không thích hoặc không thoải mái, khi tao nói với cậu ấy cậu ấy trông cũng thoải mái, không không khó chịu, không sợ tao...chỉ vậy thôi là tao cũng ok rồi, từ bây giờ mà có ai đó sẽ nhìn tao sẽ nói gì đó...kệ mẹ tao không quan tâm""Bình tĩnh đi bạn ơi...thì tao thắc mắc bởi vì bình thường mày không nói như vậy với ai, với con gái mày từng nói chuyện, cũng rất hiếm khi mày nói mà có từ hậu tố "khrap"""...Mặc dù tao sẽ không nói như thế với tất cả mọi người mà tao nói chuyện cũng không có nghĩa là tao không tốt với họ, tao luôn tôn trọng mọi người và cố gắng hết sức trong mối quan hệ với mọi nhưng nhưng chuyện nói kính ngữ..."

"..."

"Khun Glai làm cho tao nhớ tới câu nói này "Nếu muốn cho người khác đối xử với mình như thế nào thì mình phải đối xử với họ như thế..." tạo luôn muốn được nghe cậu ấy nói kinh ngữ mãi vì vậy tao cũng phải nói kính ngữ với cậu ấy""..."

"Lý do của tao đơn giản chỉ có vậy thôi""Cậu ấy nói kính ngữ với mọi người phải không hả ~"Một tia sáng màu đỏ lóe lên ở cuối điếu thuốc khi khun Moon hít một hơi đưa nicotine vào trong phổi một lần nữa "Đó là quyền của cậu ấy, cậu ấy nói kính ngữ với mọi người đó là quyền của cậu ấy tao không cấm được""..."

"Trả lời hết rồi đó, hết thắc mắc chưa hả thằng chó""Một câu hỏi nữa thôi""Rằng...."

"Mày đã từng nhìn thấy cái gì mà làm cho mày cảm thấy rằng nó đáng yêu nhất trên thế giới này chưa?"

"Đã từng""Cái gì làm cho mày cảm thấy như thế hả?"

Glaijai không được hy vọng là khun MoonKhông được hy vọng người đó là "Glaijai" "Khi nhìn thấy gấu bông Pooh được mua cho hồi lớp 2""Haha dễ thương vậy""Ờ...Lúc đó tao nhìn thấy dễ thương nhất trên thế gian luôn""Rồi bây giờ thì sao""Tao vẫn cảm thấy giống như vậy"Người có thân hình nhỏ nhắn lén đứng nghe đoạn đối thoại nở nụ cười nhẹ nhàng trong khi nghĩ rằng "Thật tốt khi không hi vọng" bởi vì cho bản thân kỳ vọng là người dễ thương nhất trên thế gian này của khun Moon đó có lẽ là chuyện mà thế gian này không thể đạt tới Nhưng cũng phải nói rằng không phải Glaijai không có cơ hội trở thành người dễ thương nhất thế gian của khun Moon Sẽ đến một ngày Glaijai sẽ được là số 1 của khun Moon nhé"Vậy Glai dễ thương như gấu bông Pooh đó không?"

Thịch thịch thịch thịchCâu hỏi của Bos làm cho trái tim cậu đập mạnh, nhiệt độ trong cơ thể tăng lên kể cả khi cậu vẫn chưa nghe được câu trả lời, Glai nghĩ rằng thậm chí nếu khun Moon trả lời rằng "không" sự phấn khích cũng không dừng lại được, cậu nhìn người có thân hình cao lớn đang mím môi giống như đang ngăn nụ cười, khun Moon khẽ lắc đầu trong khi nhả làn khói màu trắng bay lơ lửng trên không trung"Không""..."

"Không như gấu bông Pooh...bởi vì khun Glai dễ thương hơn thế"Bùm!Câu trả lời rõ ràng và rất chân thành của khun Moon làm cho trái tim của Glai phình to một cách nhanh chóng cuối cùng cũng đã phát nổ, người có thân hình nhỏ nhắn quay lại dựa lưng vào cái cây lớn rồi để thân thể yếu ớt ngã quỵ xuống đất, Glai ngồi xổm xuống rồi giơ cuốn sổ ghi nhớ cùng với chiếc ví lên che đi khuôn mặt đang nóng ran của cậu, cậu cố gắng ngăn lại nụ cười nhưng không làm đượcGlaijai khùng thiệt á!Lại ngại ngùng rồi, dừng lại được rồi đóGiữ tình trạng này một chútT_______________TNhưng không muốn tin rằng...Glaijai sẽ thắng gấu bông Pooh của khun Moon"Glai vẫn chưa tới nữa hả?"

"Tao đang nhắn Line hỏi..."

Người có thân hình nhỏ nhắn đang vô cùng ngại ngùng vội vàng lấy điện thoại ra để ấn tắt tiếng, tối qua cậu mở âm điện thoại bởi vì sợ rằng cha sẽ gọi điện tới tìm vào buổi sáng rồi mà lỡ ngủ sâu đến mức không nghe được âm báo rung, nhưng giống như thế gian này lâu rồi không được trêu chọc cậu và có lẽ muốn tìm cơ hội để trêu chọc cùng với trái tim tan vỡ của cậu, ngón tay của cậu thậm chí còn không thể cử động để nhấn nút tắt âm thanh thông báoLine~;________________;Panli chắc chắn phải nghe được âm thanh thông báo của cậu bởi vì khoảng cách này cậu vẫn nghe được tiếng hai người nói chuyện rất rõ ràng, các cậu ở cách không xa nhau nhưng chỉ là không nhìn thấy bởi vì có một cái cây to giúp ngụy trang và che khuất tầm mắt của cậu ấyP.Panli: Glaijai ăn cơm xong chưa vậy?Glai đang mở máy vào ứng dụng Line để trả lời lại tin nhắn của người kia, nhưng cậu ấy cũng gửi thêm tin nhắn tới nữaLine~Line~Line~Hồ...line~Tại sao vừa nãy không nhấn tắt âm thanh trước chứNgười có thân hình nhỏ nhắn cảm thấy nóng ran đến mức làm cái gì cũng không đúng, cậu quyết định trước tiên là nhất nút tắt âm thanh thông báo và mở vào ứng dụng Line để trả lời lại những tin nhắn của khun MoonP.Panli: Khun Glai ở đâu vậy?P.Panli: Gửi một stickerP.Panli: Gửi một stickerGlai nhìn sticker hình con thỏ nghiêng đầu ngơ ngác và có ký hiệu "?"

ở trên đầu lông, ngón tay manh mai đang nhập tin nhắn trả lời lại, nhưng người mà đang ngồi xổm cúi đầu xuống nhìn vào màn hình thủy tinh cảm thấy giống như có bóng của ai đó phủ lên cơ thể của chính mình, Glai nuốt nước bọt xuống cổ họng trước khi chuyển mắt nhìn vào đôi giày thể thao màu đen của người đã bước tới đứng bên cạnh cậuGlai quyết định rời mắt khỏi màn hình chờ điện thoại rồi ngẩng mặt lên nhìn phía trên đầu của mình, ngay lúc này thì Glai bắt gặp một đôi mắt quen thuộc, khun Moon khẽ nhíu mày một chút trước khi đưa bàn tay trống ra ôm đầu của cậu giữ lại, trong khi tay còn lại của cậu ấy cầm chiếc điện thoại màu đen"Khun Glai...đang làm gì ở đây vậy?" trong khi giơ chiếc điện thoại của cậu ấy vẫy vẫy trước mặt cậu "Li là đang lo lắng nhắn line tìm khun Glai, nhưng vừa nãy Li nghe thấy âm thanh báo Line mà mọi lần khi gửi tin nhắn cho khun Glai, vì vậy Li đi theo âm thanh đó""..."

"Rồi tới gặp thấy người ngồi xổm ở đây..."

"Là..." làm thế nào mới tốt, phải nhanh chóng tìm một lý do đi Glaijai, giây phút này khun Moon tin lý do của cậu hay không đã không còn quan trọng nữa rồi, nhưng không nên cho Panli biết rằng cậu cư xử không đúng khi nghe nén cậu ấy cùng bạn bè nói chuyện "...Mình hơi chóng mặt một chút á"Khoan đã...Rồi thay thế bản thân bằng một đại từ mà cậu vừa mới gọi mình là cái gì vậyAi dạy cho làm như vậy hả GlaijaiThật tệ;______________;"Thật hả?"

Khun Moon mở lớn mắt ngạc nhiên trước khi nghiêng người về phía cậu, cậu ấy cất điện thoại lại vào trong túi quần trước khi đưa cả hai tay ra giữ lấy khuôn mặt của cậu rồi nói "Mặt đỏ hết lên rồi này, lúc đi đường thời tiết nóng lắm phải không?"

"Á phải...mình tới ngồi nghỉ ở đây"Người đang thể hiện vẻ mặt lo lắng quỳ gối xuống trước mắt cậu, trước khi quay lại hét lên để gọi bạn "Thằng Bos""Cái gì đó ~" Bos trả lời với một tâm trạng tốt trong khi đi về phía hai người, trước khi thể hiện một vẻ mặt căng thẳng khi nhìn thấy cậu "Glai...bị sao vậy, á, làm sao mặt đỏ hết cả lên vậy, không thoải mái hả? tao rối quá, làm sao đây thằng Li""Khun Glai hỏi chóng mắt, mày đi chuẩn bị quạt đi, một chút tao đưa khun Glai vào trong sân""E được" Bos đáp ứng rồi vội vàng chạy điLúc này Glai cảm thấy rất có lỗi với khun Moon, bởi vì cậu ấy trông thật sự rất lo lắng, Glai chỉ có thể liên tục nói xin lỗi ở trong lòng rồi hứa rằng sẽ không làm như thế này nữa nhưng ngoài lời xin lỗi Glai cũng muốn gửi lời rằng...Cảm ơn nhé khun MoonKhi luôn lo lắng...Và luôn lo lắng mọi thứ cho Glaijai#đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm
 
Back
Top Bottom