Siêu Nhiên Trùng Sinh Trước Đại Thảm Họa Tận Thế

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
400933759-256-k742405.jpg

Trùng Sinh Trước Đại Thảm Họa Tận Thế
Tác giả: diepquyy
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tiểu thuyết tận thế trùng sinh bình thường như bao bộ khác, tuy nhiên main chính được buff bẩn nhưng không thể dùng toàn lực, toàn lực chỉ hơn chút.

Thôi không dài dòng nữa.

Main chính: Trần Duy Long
Quốc tịch: Việt Nam
Dị năng: Toàn Năng Quy Nguyên[Hệ hỗ trợ]
Main phụ: chưa cập nhập
...

Đơn giản chỉ có vậy, truyện lấy bối cảnh Trái Đất nhưng ở 15 năm sau.

Không có phân biệt gì cả.

Còn về phản diện, đương nhiên là các bạn tự đọc tự đoán, tôi không giải thích gì thêm.

Đương nhiên thì truyện không não tàn, cùng lắm thì IQ như người bình thường nên không có chuyện đọc bị ức chế đâu.

Thêm nữa để truyện bớt nhàm chán thì ngoại trừ việc chỉ chăm chú sinh tồn thì sẽ có những tình huống, trường hợp đưa ra quyết định, trong những trường hợp này không chỉ là để nhân vật suy nghĩ mà cũng để các bạn - những độc giả đang theo dõi cùng suy nghĩ.

Thôi nói đến đây cũng dài rồi, chỉ có thể để các bạn tự đọc tự trải nghiệm thôi.​
 
Trùng Sinh Trước Đại Thảm Họa Tận Thế
Chương 0: Tận Thế! Kết Thúc?!


Chương 0: Tận Thế!

Kết Thúc?!Mở đầu là khung cảnh chiến đấu kịch liệt trên không trung, một đám đông khoảng mười mấy người với những bộ trang phục khác nhau từ những nước châu Âu đến châu Á đang vây quanh sáu người(sáu người này dường cũng đến từ sáu quốc gia khác nhau vì trang phục của họ, tuy nhiên hai người trong số đó dường như đến từ cùng đến từ một quốc gia).Một khung cảnh chiến đấu đầu hoang tàn, những chiêu thức mang tầm hủy diệt phạm vi liên tục được tung ra khiến phạm vi bán kính 10.000 km xung quanh bị phá hủy sạch sẽ không còn gì.

Tuy nhiên do bên đối phương có khoảng mười mấy người cùng cấp cộng thêm việc bị nhiều người bao vây nên phe kia rất nhanh rơi vào thế hạ phong.

Bỗng nhiên từ bên kia một người đàn ông khoảng 46 tuổi mặc bộ đồ cassock đen, trước ngực có dây đeo chéo và trên tay ông ta cầm cây thánh giá.

Hắn nhẹ nhàng bay ra từ bên kia, liếc ánh mắt về phía năm người rồi nói với giọng đầy đắc ý: "Duy Long, phe ngươi thua rồi!"

"Haha, ta thua?

Ta thua ư haha", người được gọi là Duy Long kia trông như thanh niên khoảng 28 tuổi, cậu không mặc áo nên để lộ một thân 8 múi săn chắc cùng cơ bắp cứng rắn, mặc một chiếc quần dài đến chân và trông rất hợp với khí chất người luyện võ phương Đông.

Tuy có khuôn mặt đẹp trai nhưng khi cậu cười thì vết sẹo bên miệng phải của cậu sẽ kéo dài đến tận mang tai làm cho cậu trông như một quái vật điên loạn nhưng đầy lí trí.

Cậu ôm mặt bật cười lớn, vết sẹo cũng theo đó mà kéo dài đến mang tai, nụ cười rùng rợn ấy vang khắp chiến trường dường như là sự chế giễu.

Đột nhiên tiếng cười ấy dừng lại, giọng cậu lại vang lên nhưng lại là một tiếng khinh bỉ lạnh nhạt: "Một đám rác rưởi lên kết với ngoại tặc xâm lược Trái Đất mà cũng có tự tin thốt ra được chữ ta thua à?!"

Duy Long nhìn hắn, ánh mắt mang đầy vẻ khinh thường hành động bẩn thỉu của người đàn ông kia."

Nói nhiều vô ích, ngươi cùng đồng bọn của ngươi bây giờ đã là cá nằm trên thớt, chống cự cũng chỉ là hành động giãy dụa bất lực trước khi chết thôi.

Ngoan ngoãn giao ra bản mệnh dị thứ nguyên của các ngươi đi, ta sẽ cân nhắc cho các ngươi một cái chết sảng khoái""Muốn dị thứ nguyên bản mệnh của chúng ta?!

Bá Đa Lộc ngươi cứ mơ đi!".

Một giọng nữ kiên quyết vang lên, dường như muốn quyết tử đến cùng."

Hừm!?"

Hoá ra người đàn ông kia tên Bá Đa Lộc, ông ta có chút kinh ngạc liền chuyển hướng sang phía giọng vừa nói.Nữ chiến binh kia thấy ánh mắt của ông ta không những không sợ mà còn toát lên vẻ cao ngạo bất khuất.

Sự lạnh lùng trên khuôn mặt xinh đẹp cùng mái tóc màu bạch kim khiến cô ta trở nên tuyệt diệu như 1 chiến thần băng giá...Ngày 11/6/2040, Trái Đất xảy ra thảm họa tận thế trên phạm vi toàn cầu.

Ban đầu chỉ là những cơn mưa đỏ trên bầu trời máu mà các nhà khoa học gọi là hiện tượng hiếm có, nhưng mọi người đều không hề biết rằng đó mới chỉ là khởi đầu của ngày tận thế.

Tiếp theo sau đó là những cơn mưa lớn chứa độc tính ăn mòn cực mạnh, chỉ cần kim loại dính phải là sẽ bị ăn mòn , đến con người dính vào sẽ ăn mòn đến tận xương.

Cơn mưa mang độc tính ăn mòn này được gọi là mưa axit, nó mưa rất lâu.

Đến khi cơn mưa dừng lại cũng là lúc khắp nơi có vị trí thấp trên trái đất đã bị ngập trong vùng nước cao hơn 50 m chứa axit này rồi, kéo theo số người chết trên toàn cầu do sự kiện này là hơn 20 triệu người.

Ngay khi tất cả mọi người nghĩ rằng đây đã là sự thất vọng thì sự tuyệt vọng cũng dần xuất hiện, một luồng gió lạnh được thổi đến khắp nơi trên trái đất.

Ban đầu chỉ là những luồng khí lạnh khoảng 10°C , sau đó thì khoảng 2°C - 1°C dần dần nhiệt độ ngày càng thấp hơn, nước ngập trên thành phố cũng dần bị những luồng khí lạnh lẽo này đóng băng lại.

-5°C, -10°C, -100°C lúc này đã không còn mang ý nghĩa gì nữa, mọi người lúc này chỉ biết rằng thời tiết bây giờ rất lạnh.

Lạnh lẽo đến mức pháp luật cũng bị đóng băng trong lớp băng vô hình, sự nhân từ đã bị chôn vùi trong đống tuyết, để lại một thế giới chỉ có một luật lệ duy nhất là "sự sống sót của kẻ mạnh nhất!"

Những người sống sót luôn chật vật để sinh tồn, họ luôn trong tình trạng sống dở trên dở.

Mỗi khi ngước nhìn lên bầu trời, tất đều thấy bầu trời dày đặc những đám mây đen kịt, không hề thấy được những vì tinh tú hay ánh mặt trời chiếu sáng gì cả.

Tất cả những gì họ thấy là bầu trời đen mang đến sự âm u y hệt nỗi lòng của những con người đang chật vật để sinh tồn lúc này vậy, sự trống rỗng.Và rồi ngày này cũng đã đến khi mà những ánh nắng vàng xen kẽ qua những tầng mây đen chiếu xuống mặt đất làm cho con người một lần nữa rấy lên tia hy vọng, tia hy vọng họ đã trải qua.

Nhưng một số kẻ rất sợ điều đó xảy ra, xã hội khôi phục lại nền văn minh!Nhưng trời không tuyệt đường người, trời chặn hết đường người!Ngay khi mây đen tan đi, lớp băng do nhiệt độ lạnh giá cũng dần tan, nước dần bốc hơi.

Sau khi nước lũ bị bốc hơi gần hết thì mọi người cũng nhận ra một vấn đề là không khí xung quanh vẫn đang nóng lên!!!Đúng, không khí xung quanh đang nóng lên.

Nóng với mức độ có thể cảm nhận rõ rệt khiến những kẻ ôm hy vọng một lần nữa rơi vào sự tuyệt vọng.

Nhiệt độ đang không ngừng tăng lên, kéo theo vô số kẻ chết vì cái nóng bách bức cùng sự lụi tàn của sinh mệnh.Nhưng thảm hoạ này đến nhanh mà đi cũng rất nhanh, 7 ngày 7 đêm từ sau khi thảm hoạ đó bùng nổ thì nhiệt độ đã lên tới mức nhiệt kinh hoàng 200°, một mức nhiệt có thể giết cả tỷ người tiếp xúc trong chốc lát với cái nắng này.Sau đó bầu không khí đột nhiên trở lại bình thường, trở lại bình thường trước khi ngày tận thế xảy ra.

Nhưng có thật sự là tận thế đã kết thúc?

Liệu có phải những thảm hoạ lớn hơn đang chuẩn bị đến?Đúng!

Một thảm hoạ lớn hơn đang dần xuất hiện.

Một cơn mưa máu, một cơn mưa máu lần hai đã xuất hiện.

Cơn mưa máu lần một đã đem lại cho Trái Đất sự tàn phá khủng khiếp!

Hơn 10 tỷ người sau khi trải qua thảm hoạ thì bây giờ đấy chỉ còn khoảng hơn 100 triệu người (tức là còn khoảng 1%).

Tuy cơn mưa máu này lại đem đến cho con người sự lột xác thay đổi to lớn nhưng lại đem theo kiếp nạn lớn hơn.

Một thảm họa quy mô lớn hơn, lớn tới mức tất cả những sự kiện kia không thể so bì được về mức độ hủy diệt tàn phá hay là phạm vi quy mô bị hủy diệt, tất cả đều không thể so được.

Thảm hoạ xác sống lan tràn, những người đã chết cùng với những động/thực vật đã chết biến chúng thành những thực thể nhiễm virus và lây sang cho những loài khác nhau, biến họ thành những thực thể không não giai đoạn đầu nhưng về sau có sức hủy diệt cao cùng trí tuệ.

May thay trong đầu của chúng có thứ gọi là dị tinh thạch giúp con người tăng cấp dị năng, nâng cao chiến lực.

Nhiều nhà nghiên cứu dị năng đưa ra phân tích thành dị năng được chia thành những hệ sau: nguyên tố, tự nhiên, hỗ trợ, biến hoá, biến thân thú hóa, sáng tạo, vũ trụ, quy luật, khái niệm, nhân quả, tiên tri.

Người có dị năng thì được gọi là dị năng giả, cấp độ được xếp thành : Cấp 1 -> 9(mỗi cấp một gene bị phong ấn, phá bỏ giới hạn đạt tầng tiếp theo)>Tướng cấp>Vương cấp>Hoàng cấp>Đế cấp>Tôn giả, Tôn giả bao gồm: tôn giả (ngưng tạo bản mệnh dị thứ nguyên) - tôn giả song song (tôn giả dị thứ nguyên).

Và Trần Duy Long, người đã nỗ lực sinh tồn trong mọi hoàn cảnh khắc nghiệt, trải qua vô số hoàn cảnh, chứng kiến những sự thật trần trụi tàn khốc cùng dối trá đầy ngọt ngào.

Nay đã chứng thực Đế cấp nhưng cùng với đồng đội bị kẻ địch liên thủ đâm sau lưng."

Ồ!

Anastasia Volkovа à?!

Cô vẫn như mọi khi nhỉ?

Không chịu chấp nhận số phận, cứ phải phản kháng làm gì?"

Bá Đa Lộc nói với vẻ mất kiên nhẫn.

Tuy nhiên bên đó có kẻ ăn mặc rách rưới quỳ xuống, cúi đầu lạy Bá Đa Lộc rồi nói: "Xin ngài hãy giết chết Trần Duy Long giúp tôi, xin ngài!

Tôi...tôi thề sẽ..."

Tuy nhiên chưa để hắn ta nói hết lời, Duy Long đã nhận ra khuôn mặt và giọng nói đấy.

Cậu hét lên đầy giận dữ: "Hừ Nguyễn Gia Long, tao từng tha cái mạng chó của mày vậy mày lại đi làm cái trò hạ lưu ti tiện, cõng rắn cắn gà nhà, tôn địch làm cha như vậy!

Đúng là mày đến rác còn không bằng"Nguyễn Gia Long - kẻ phản bội kia khi nghe thấy vậy liền tỏ vẻ giận dữ nhưng nhìn ánh mắt phán xét của Bá Đa Lộc thì liền im bặt không dám hó hé nửa lời như một con chó sợ chủ vậy, hèn hạ."

Ngươi cũng nghe thấy rồi..."

Tuy nhiên lời vừa nói chưa hết thì sắc mặt của toàn bộ bọn chúng đều lạnh đi."

Giết!!!"

Tất cả bọn chúng đều hô to rồi đồng loạt sử dụng tất cả những chiêu thức bản mệnh với sức phá hoại khủng khiếp, hơn mười mấy tên Đế cấp cùng ra tay, mỗi chiêu là đòn tất sát chí tử với sức tàn khủng khiếp mang lực lượng khổng lồ (ước tính sức tàn phá gấp hơn 500 lần quả bom sa hoàng!)Nhận ra sự bất ổn trong hành động của bọn chúng, Duy Long liền sử dụng dị năng thời gian - đóng băng và tiên tri - suy diễn nhưng đóng băng thời gian chỉ làm chậm hành động của họ chứ không khiến đòn tấn công dừng lại, ngược lại tất cả hai bên đều kinh ngạc vì tưởng cậu chỉ có song hệ dị năng là thủy hệ với kim hệ.

Tuy nhiên kết quả suy diễn làm cậu biến sắc.

Liền loại bỏ trạng thái đóng băng thời gian, ngay lúc tất cả chưa hiểu ý định của cậu thì cậu liền sử dụng dịch chuyển đem 4 người đồng đội cách xa nơi này khoảng 250000 km, trước khi dịch chuyển bọn họ đi trong sự kinh ngạc đầy khó hiểu của họ nhưng cậu đã kịp dùng dị năng tinh thần trả lời họ: "Haiz, tôi biết mọi người có thắc mắc nhưng tin tôi đi, hãy sống sót và xây dựng thế lực phản công.

Tôi sẽ tạo cơ hội cho mọi người thoát thân.

Tôi hy vọng mọi người sẽ thay tôi... sống và bước tiếp!"

Sau đó cũng đem lá bài tẩy dị năng mà cậu đã giấu bao lâu nay mà phô bày ra.[TOÀN NĂNG TRẠNG THÁI!]Một...hai...không...không đúng, có rất nhiều luồng năng lượng dị năng đang toả ra từ trong cơ thể cậu, lực lượng trong cơ thể cậu tạm thời tăng đến Tôn Giả.

Ngay khi nhận được luồng sức mạnh này, cậu liền sử dụng "Hư vô phá" đem toàn bộ tuyệt chiêu của bọn họ hoá giải, tuy nhiên cậu cũng nôn ra một lượng máu lớn.

"Chết tiệt!

Phải giết thêm vài tên mới được!", cậu nghĩ trong đầu rồi lao lên sử dụng[Thần Uy Lĩnh Vực!]Vô số con mắt xuất hiện tạo ra ảo cảnh và gây ra vô tận sát thương nhưng với thể trạng của cậu thì có lẽ không duy trì được lâu, tuy nhiên vẫn có vài tên chết bởi chiêu này của cậu.[Thời Thế Chuyển Dịch!]Ngay sau đó từ hư không xuất hiện bóng dáng mờ ảo, nhìn như đôi tay đang cố gắng xé rách một vật gì đó.

Sau đó thì không gian bị xé ra một mảng lớn, rồi một đầu rồng kì dị mang cảm giác cổ kính từ trong không gian vừa bị xé đó ló đầu ra rồi gầm vang một tiếng như muốn xé rách thiên địa vạn vật.

Sau tiếng hét đó thì thân ảnh chủ thể của cánh tay kia dần đc ghép lại, hiện ra bóng dáng một người lính mặc bộ giáp thời trung cổ phương bắc, khuôn mặt người lính này bị che lại và để lộ mỗi đôi mắt ánh lên sắc xanh biển đậm."

Lão phu cáo từ!"

Người nói là một lão già mặc bộ cổ phục võ đạo Trung Hoa sử dụng dị năng không gian.Sau đó thì đạo thân ảnh khổng lồ kia liền tung ra khối không gian bao bọc tất cả bọn họ lại rồi sau đó liền chợp tắt.

Biến mất cùng đám người kia.Thấy họ rời khỏi không gian lĩnh vực, Duy Long cũng giải trừ lĩnh vực.

Ngay khi vừa giải phong lĩnh vực thì đã gặp lại đám người kia, bọn chúng thấy cậu liền hô:"Tất cả mọi người mau giết hắn, hắn đã là nỏ mạnh hết đà rồi""Lên, giết hắn"...Trần Duy Long im lặng, khẽ thở dài một tiếng.

Sau đó từ tay cậu xuất hiện một cây thương mang đậm chất hủy diệt, khẽ vung vẩy liền tạo ra khí hủy diệt bay đi làm cho những kẻ đang bay tới chỗ cậu phải dừng lại.

Thấy vậy cậu làm một cú đá thương khiến cho vạn vật trên đường đi đều bị hủy diệt, thành công chém đứt cổ 6 tên.

Tuy nhiên cũng vì đòn đó mà cơ thể cậu đã cạn kiệt sức lực, không đủ sức để chiến đấu.

Dị năng trong cơ thể cậu vì vậy đã bào mòn cơ thể cậu rồi bám vào tận cùng linh hồn, theo cậu chết.

Cậu ấy đã chết, một mình cậu ở lại đoạn hậu, hy sinh cả tính mạng để đem lại cho mọi người cơ hội trốn thoát.

Cả đời cậu không mong muốn lớn lao gì, sống đến bây giờ toàn là đạp lên mạng người mà sống.

Một cuộc sống như vậy cũng nên kết thúc từ lâu rồi, nhưng không hiểu vì sao cậu ấy vẫn kiên trì đến bây giờ.

Trần Duy Long trước khi thể xác và ý thức biến mất, ánh mắt hướng lên bầu trời như thể hy vọng về tương lai tươi sáng... nhưng rất tiếc, nếu có thì cậu cũng không thể chứng kiến được...
 
Trùng Sinh Trước Đại Thảm Họa Tận Thế
Chương 1: Ý Chí Văn Minh? Sự khởi đầu của thiên mệnh mới? Sự sống lại định mệnh?


Chương 1: Ý Chí Văn Minh?

Sự khởi đầu của thiên mệnh mới?

Sự sống lại định mệnh?!Quay trở lại vài giây trước khi Duy Long mất đi ý thức, trong đầu cậu bỗng vang vọng một giọng nói dồn dập, thôi thúc không ngừng:"Mau, mau sử dụng dị năng!

Nhanh lên… nhanh lên!"

Ý thức cùng linh hồn đã gần như tan rã, cậu chẳng còn sức để suy nghĩ nhiều.

Trong số tất cả dị năng, chỉ còn duy nhất một tia le lói: Thời gian.

Không chút do dự dùng chút ý thức cuối cùng để sử dụng dị năng cuối cùng đang có."

Thời Di Thế Dịch - Ngược dòng thời gian!"

Khoảnh khắc đó, ý thức bị kéo phăng đi.

Trước mắt cậu mở ra một không gian xa lạ, tựa như vũ trụ vô tận rải đầy tinh hà.

Nhưng cơ thể linh hồn đã kiệt quệ, dần chìm vào bóng tối, như đang rơi xuống vực sâu vô tận.Leng keng!Một tiếng kim loại chấn động vang vọng.

Giữa hư không vô tận vì sao, một sợi xích khổng lồ từ hư ảnh ngưng tụ thành thực thể.

Toàn thân nó sáng lóa như lưỡi gươm, ánh bạc pha vàng kim, mỗi mắt xích đều phát ra tiếng ngân vang nặng nề.

Nó xoáy lượn, rồi vụt thẳng về phía Duy Long, xuyên phá không gian chỉ trong nháy mắt.Leng keng!Âm thanh lần này càng vang dội, như tiếng gào thét của một thực thể vô hình.

Ngay sau đó, không chỉ một mà nhiều sợi xích khác dần hiện ra.

Có sợi sáng rực xanh lục, một nửa phần mọc đầy gai nhọn ác liệt, nửa phần còn lại nở rộ hoa cỏ hiền hòa như đang tượng trưng cho hai cực thiện và ác cùng tồn tại.

Có sợi xanh lam, bề mặt chảy tràn những dòng nước vô tận, từng giọt rơi xuống như biển cả ngưng đọng thành hình.

Có sợi thì bề mặt đỏ như sắt vừa nung, xung quanh tỏa ra những ngọn lửa đỏ xanh mờ ảo đang không ngừng cháy.

Có sợi thì bề mặt xung quang toàn là đất, xung quanh liên tục không ngừng có cát chảy ra rồi tan biến như vô tận vòng lặp.Nhưng thật kì lạ, chúng không làm hại cậu mà như muốn giữ lại, níu lấy ý thức đang rơi vào hư vô.

Tốc độ rơi của cậu chậm dần, như có lực nào đó đang nâng đỡ.Ngay sau đó, một sợi xích khác xuất hiện mang theo sự lạnh lẽo trắng xanh, toàn thân phủ sương băng.

Rồi đến xích gió, thoắt ẩn thoắt hiện như bóng chim sải cánh.

Xích sấm chớp nổ vang, xích ánh sáng chói lọi như thái dương, xích bóng tối nuốt chửng cả không gian.

Từng sợi, từng sợi, đồng loạt quấn lấy Duy Long, trói buộc mà cũng bảo hộ, khiến bước rơi của cậu càng chậm lại, gần như dừng hẳn.Và rồi...Một đợt khí đen cuộn xoáy, pha lẫn những vệt đỏ tà dị, từ xa tụ lại thành hình.

Những sợi xích nhỏ hơn, méo mó và đáng sợ, bắt đầu len vào khoảng không xung quanh cậu…Khi sợi xích tà dị kia vừa quấn quanh, tầm mắt Duy Long chợt tối sầm.

Cậu tưởng như đã chìm vào hư vô vô tận nhưng thay vào đó, lại tỉnh dậy trong một khoảng không gian tối đen vô tận.Ở nơi này, không có những vì sao, không có ánh sáng, chỉ có một luồng ý niệm mơ hồ vang vọng."

Ngươi cuối cùng cũng tỉnh rồi…"

Âm thanh không phải giọng người, mà như tiếng vọng của muôn vạn năm tháng, vang dội trong tận cùng linh hồn.

Duy Long sững người, dù linh hồn cùng ý thức đang bị thương những lời cậu nói ra vẫn rất mạnh mẽ như lúc bình thường:"Ngươi là ai?!"

Bóng tối khẽ gợn.

Một hình thái trừu tượng, chẳng phải người cũng chẳng phải thần, từ từ hiện ra."

Ta là ai sao?

Ngươi có thể gọi ta là Ý Chí Văn Minh hoặc Ý Chí Thiên Đạo nhưng ta vốn thuộc về Nền Văn Minh nên hay gọi ta là Ý Chí Văn Minh đi."

"Vậy đây là đâu?!

Tại sao ta lại ở đây?!"

Duy Long hỏi, trong lòng cậu cũng có sự nghi hoặc muốn giải đáp, cũng muốn lấy thêm chút manh mối từ kẻ tự xưng là "Ý Chí Văn Minh" này."

Nơi đây được gọi là đêm đen vô tận, là nơi mà ánh sáng không thể chạm tới, là không gian ý thức của ta.

Còn về việc tại sao ngươi lại ở đây thì trước đây khi thế giới này lần đầu đi đến bờ vực hủy diệt và bị chấm dứt, ta vẫn không chấp nhận sự thật này.

Ta đã thử nghiệm không biết bao nhiêu lần thử nghiệm, không biết bao thiên mệnh ta từng gieo xuống kẻ được trao cơ hội tái sinh, kẻ đến từ dị giới, kẻ lại mang hệ thống… nhưng hết thảy tất cả đều thất bại."

Âm thanh ấy chợt trầm xuống, ẩn chứa nỗi khổ khó nói thành lời:"Thậm chí có lúc ta đã sai lầm khi đặt vận mệnh vào những kẻ từng giết ngươi.

Kết quả… chỉ đổi lấy diệt vong nhanh hơn."

Duy Long siết chặt nắm tay, trong lòng như nổi sóng."

Vậy là họ không…thành công?"

Ý Chí Văn Minh khẽ rung động, như một ngọn đèn leo lét trong đêm sâu:"Bọn họ đã nỗ lực, và suýt chút nữa thành công.

Chỉ là..."

Tuy nhiên Duy Long nghe được sự tình như vậy liền bực tức chất vấn:"Chỉ là gì?!

Ngươi mau nói rõ ràng đi!!!"

"Chỉ là thiếu ngươi."

"Th...thi...thiếu ta?!

Tại sao chứ?!"

Duy Long quỳ xuống trong vô lực, trên khoé mắt cậu ta không biết từ khi nào đã rơi lệ.

Chỉ thấy cậu lúc này mang thần thái nặng nề, suy sụp trong thất bại.Đúng lúc này giọng nói đó lại vang lên, đánh thức sự thất thần của cậu:"Nếu ta nói có thể cho ngươi một cơ hội nữa thì sao?!"

"Là cách gì?!

Mau nói cho ta biết, rốt cuộc là cách gì?!"

Duy Long nghe thấy có cách liền xúc động như phát điên mà hỏi dồn dập.

Ý Chí Văn Minh nghe vậy liền chậm rãi nói:"Ta muốn đặt cược lần cuối cùng… vào ngươi.

Hãy mở ra một kết quả khác, một tương lai mà ta chưa từng thấy!"

Trong hư không, một mảnh vỡ ánh xám hỗn độn, kèm theo một tia sáng thuần khiết như mạch sáng tạo, cùng một ngọn lửa vô hình tượng trưng cho ý chí, từ từ trôi về phía Duy Long."

Đây là tất cả những gì còn sót lại của ta, mảnh vỡ Hỗn Độn, tinh quang Sáng Tạo, và tia Ý Chí Văn Minh.

Nếu ngươi thành công, hãy thay ta… trở thành ý chí bảo hộ mới của thế giới này.Không gian lặng đi, chỉ còn ánh sáng ba luồng lực lượng toả ra sức mạnh yếu ớt nhưng lại mang cho người ta cảm giác đầy nguy hiểm đang lơ lửng trước mặt.Duy Long nhìn chúng thật lâu.

Cuối cùng, cậu hít sâu một hơi rồi chậm rãi đưa tay ra"Được.

Ta sẽ thử, dù là thất bại đi chăng nữa… và cho dù kết quả lần này như thế nào, ta sẽ cố gắng hết sức, không để ngươi không thất vọng vì đã tin tưởng ta!"

"HAHA!

Ta rất mong chờ tương lai đó, hy vọng ngươi có thể làm được.

Tạm biệt "Ý Chí Văn Minh nói rồi chỉ nghe thấy tiếng tạch như tiếng búng tay, không gian đen tối biến mất, Duy Long cũng theo đó mà thoát ra ngoài và trở lại trước khi thảm họa xảy ra.
 
Back
Top Bottom