Chương 0: Tận Thế!
Kết Thúc?!Mở đầu là khung cảnh chiến đấu kịch liệt trên không trung, một đám đông khoảng mười mấy người với những bộ trang phục khác nhau từ những nước châu Âu đến châu Á đang vây quanh sáu người(sáu người này dường cũng đến từ sáu quốc gia khác nhau vì trang phục của họ, tuy nhiên hai người trong số đó dường như đến từ cùng đến từ một quốc gia).Một khung cảnh chiến đấu đầu hoang tàn, những chiêu thức mang tầm hủy diệt phạm vi liên tục được tung ra khiến phạm vi bán kính 10.000 km xung quanh bị phá hủy sạch sẽ không còn gì.
Tuy nhiên do bên đối phương có khoảng mười mấy người cùng cấp cộng thêm việc bị nhiều người bao vây nên phe kia rất nhanh rơi vào thế hạ phong.
Bỗng nhiên từ bên kia một người đàn ông khoảng 46 tuổi mặc bộ đồ cassock đen, trước ngực có dây đeo chéo và trên tay ông ta cầm cây thánh giá.
Hắn nhẹ nhàng bay ra từ bên kia, liếc ánh mắt về phía năm người rồi nói với giọng đầy đắc ý: "Duy Long, phe ngươi thua rồi!"
"Haha, ta thua?
Ta thua ư haha", người được gọi là Duy Long kia trông như thanh niên khoảng 28 tuổi, cậu không mặc áo nên để lộ một thân 8 múi săn chắc cùng cơ bắp cứng rắn, mặc một chiếc quần dài đến chân và trông rất hợp với khí chất người luyện võ phương Đông.
Tuy có khuôn mặt đẹp trai nhưng khi cậu cười thì vết sẹo bên miệng phải của cậu sẽ kéo dài đến tận mang tai làm cho cậu trông như một quái vật điên loạn nhưng đầy lí trí.
Cậu ôm mặt bật cười lớn, vết sẹo cũng theo đó mà kéo dài đến mang tai, nụ cười rùng rợn ấy vang khắp chiến trường dường như là sự chế giễu.
Đột nhiên tiếng cười ấy dừng lại, giọng cậu lại vang lên nhưng lại là một tiếng khinh bỉ lạnh nhạt: "Một đám rác rưởi lên kết với ngoại tặc xâm lược Trái Đất mà cũng có tự tin thốt ra được chữ ta thua à?!"
Duy Long nhìn hắn, ánh mắt mang đầy vẻ khinh thường hành động bẩn thỉu của người đàn ông kia."
Nói nhiều vô ích, ngươi cùng đồng bọn của ngươi bây giờ đã là cá nằm trên thớt, chống cự cũng chỉ là hành động giãy dụa bất lực trước khi chết thôi.
Ngoan ngoãn giao ra bản mệnh dị thứ nguyên của các ngươi đi, ta sẽ cân nhắc cho các ngươi một cái chết sảng khoái""Muốn dị thứ nguyên bản mệnh của chúng ta?!
Bá Đa Lộc ngươi cứ mơ đi!".
Một giọng nữ kiên quyết vang lên, dường như muốn quyết tử đến cùng."
Hừm!?"
Hoá ra người đàn ông kia tên Bá Đa Lộc, ông ta có chút kinh ngạc liền chuyển hướng sang phía giọng vừa nói.Nữ chiến binh kia thấy ánh mắt của ông ta không những không sợ mà còn toát lên vẻ cao ngạo bất khuất.
Sự lạnh lùng trên khuôn mặt xinh đẹp cùng mái tóc màu bạch kim khiến cô ta trở nên tuyệt diệu như 1 chiến thần băng giá...Ngày 11/6/2040, Trái Đất xảy ra thảm họa tận thế trên phạm vi toàn cầu.
Ban đầu chỉ là những cơn mưa đỏ trên bầu trời máu mà các nhà khoa học gọi là hiện tượng hiếm có, nhưng mọi người đều không hề biết rằng đó mới chỉ là khởi đầu của ngày tận thế.
Tiếp theo sau đó là những cơn mưa lớn chứa độc tính ăn mòn cực mạnh, chỉ cần kim loại dính phải là sẽ bị ăn mòn , đến con người dính vào sẽ ăn mòn đến tận xương.
Cơn mưa mang độc tính ăn mòn này được gọi là mưa axit, nó mưa rất lâu.
Đến khi cơn mưa dừng lại cũng là lúc khắp nơi có vị trí thấp trên trái đất đã bị ngập trong vùng nước cao hơn 50 m chứa axit này rồi, kéo theo số người chết trên toàn cầu do sự kiện này là hơn 20 triệu người.
Ngay khi tất cả mọi người nghĩ rằng đây đã là sự thất vọng thì sự tuyệt vọng cũng dần xuất hiện, một luồng gió lạnh được thổi đến khắp nơi trên trái đất.
Ban đầu chỉ là những luồng khí lạnh khoảng 10°C , sau đó thì khoảng 2°C - 1°C dần dần nhiệt độ ngày càng thấp hơn, nước ngập trên thành phố cũng dần bị những luồng khí lạnh lẽo này đóng băng lại.
-5°C, -10°C, -100°C lúc này đã không còn mang ý nghĩa gì nữa, mọi người lúc này chỉ biết rằng thời tiết bây giờ rất lạnh.
Lạnh lẽo đến mức pháp luật cũng bị đóng băng trong lớp băng vô hình, sự nhân từ đã bị chôn vùi trong đống tuyết, để lại một thế giới chỉ có một luật lệ duy nhất là "sự sống sót của kẻ mạnh nhất!"
Những người sống sót luôn chật vật để sinh tồn, họ luôn trong tình trạng sống dở trên dở.
Mỗi khi ngước nhìn lên bầu trời, tất đều thấy bầu trời dày đặc những đám mây đen kịt, không hề thấy được những vì tinh tú hay ánh mặt trời chiếu sáng gì cả.
Tất cả những gì họ thấy là bầu trời đen mang đến sự âm u y hệt nỗi lòng của những con người đang chật vật để sinh tồn lúc này vậy, sự trống rỗng.Và rồi ngày này cũng đã đến khi mà những ánh nắng vàng xen kẽ qua những tầng mây đen chiếu xuống mặt đất làm cho con người một lần nữa rấy lên tia hy vọng, tia hy vọng họ đã trải qua.
Nhưng một số kẻ rất sợ điều đó xảy ra, xã hội khôi phục lại nền văn minh!Nhưng trời không tuyệt đường người, trời chặn hết đường người!Ngay khi mây đen tan đi, lớp băng do nhiệt độ lạnh giá cũng dần tan, nước dần bốc hơi.
Sau khi nước lũ bị bốc hơi gần hết thì mọi người cũng nhận ra một vấn đề là không khí xung quanh vẫn đang nóng lên!!!Đúng, không khí xung quanh đang nóng lên.
Nóng với mức độ có thể cảm nhận rõ rệt khiến những kẻ ôm hy vọng một lần nữa rơi vào sự tuyệt vọng.
Nhiệt độ đang không ngừng tăng lên, kéo theo vô số kẻ chết vì cái nóng bách bức cùng sự lụi tàn của sinh mệnh.Nhưng thảm hoạ này đến nhanh mà đi cũng rất nhanh, 7 ngày 7 đêm từ sau khi thảm hoạ đó bùng nổ thì nhiệt độ đã lên tới mức nhiệt kinh hoàng 200°, một mức nhiệt có thể giết cả tỷ người tiếp xúc trong chốc lát với cái nắng này.Sau đó bầu không khí đột nhiên trở lại bình thường, trở lại bình thường trước khi ngày tận thế xảy ra.
Nhưng có thật sự là tận thế đã kết thúc?
Liệu có phải những thảm hoạ lớn hơn đang chuẩn bị đến?Đúng!
Một thảm hoạ lớn hơn đang dần xuất hiện.
Một cơn mưa máu, một cơn mưa máu lần hai đã xuất hiện.
Cơn mưa máu lần một đã đem lại cho Trái Đất sự tàn phá khủng khiếp!
Hơn 10 tỷ người sau khi trải qua thảm hoạ thì bây giờ đấy chỉ còn khoảng hơn 100 triệu người (tức là còn khoảng 1%).
Tuy cơn mưa máu này lại đem đến cho con người sự lột xác thay đổi to lớn nhưng lại đem theo kiếp nạn lớn hơn.
Một thảm họa quy mô lớn hơn, lớn tới mức tất cả những sự kiện kia không thể so bì được về mức độ hủy diệt tàn phá hay là phạm vi quy mô bị hủy diệt, tất cả đều không thể so được.
Thảm hoạ xác sống lan tràn, những người đã chết cùng với những động/thực vật đã chết biến chúng thành những thực thể nhiễm virus và lây sang cho những loài khác nhau, biến họ thành những thực thể không não giai đoạn đầu nhưng về sau có sức hủy diệt cao cùng trí tuệ.
May thay trong đầu của chúng có thứ gọi là dị tinh thạch giúp con người tăng cấp dị năng, nâng cao chiến lực.
Nhiều nhà nghiên cứu dị năng đưa ra phân tích thành dị năng được chia thành những hệ sau: nguyên tố, tự nhiên, hỗ trợ, biến hoá, biến thân thú hóa, sáng tạo, vũ trụ, quy luật, khái niệm, nhân quả, tiên tri.
Người có dị năng thì được gọi là dị năng giả, cấp độ được xếp thành : Cấp 1 -> 9(mỗi cấp một gene bị phong ấn, phá bỏ giới hạn đạt tầng tiếp theo)>Tướng cấp>Vương cấp>Hoàng cấp>Đế cấp>Tôn giả, Tôn giả bao gồm: tôn giả (ngưng tạo bản mệnh dị thứ nguyên) - tôn giả song song (tôn giả dị thứ nguyên).
Và Trần Duy Long, người đã nỗ lực sinh tồn trong mọi hoàn cảnh khắc nghiệt, trải qua vô số hoàn cảnh, chứng kiến những sự thật trần trụi tàn khốc cùng dối trá đầy ngọt ngào.
Nay đã chứng thực Đế cấp nhưng cùng với đồng đội bị kẻ địch liên thủ đâm sau lưng."
Ồ!
Anastasia Volkovа à?!
Cô vẫn như mọi khi nhỉ?
Không chịu chấp nhận số phận, cứ phải phản kháng làm gì?"
Bá Đa Lộc nói với vẻ mất kiên nhẫn.
Tuy nhiên bên đó có kẻ ăn mặc rách rưới quỳ xuống, cúi đầu lạy Bá Đa Lộc rồi nói: "Xin ngài hãy giết chết Trần Duy Long giúp tôi, xin ngài!
Tôi...tôi thề sẽ..."
Tuy nhiên chưa để hắn ta nói hết lời, Duy Long đã nhận ra khuôn mặt và giọng nói đấy.
Cậu hét lên đầy giận dữ: "Hừ Nguyễn Gia Long, tao từng tha cái mạng chó của mày vậy mày lại đi làm cái trò hạ lưu ti tiện, cõng rắn cắn gà nhà, tôn địch làm cha như vậy!
Đúng là mày đến rác còn không bằng"Nguyễn Gia Long - kẻ phản bội kia khi nghe thấy vậy liền tỏ vẻ giận dữ nhưng nhìn ánh mắt phán xét của Bá Đa Lộc thì liền im bặt không dám hó hé nửa lời như một con chó sợ chủ vậy, hèn hạ."
Ngươi cũng nghe thấy rồi..."
Tuy nhiên lời vừa nói chưa hết thì sắc mặt của toàn bộ bọn chúng đều lạnh đi."
Giết!!!"
Tất cả bọn chúng đều hô to rồi đồng loạt sử dụng tất cả những chiêu thức bản mệnh với sức phá hoại khủng khiếp, hơn mười mấy tên Đế cấp cùng ra tay, mỗi chiêu là đòn tất sát chí tử với sức tàn khủng khiếp mang lực lượng khổng lồ (ước tính sức tàn phá gấp hơn 500 lần quả bom sa hoàng!)Nhận ra sự bất ổn trong hành động của bọn chúng, Duy Long liền sử dụng dị năng thời gian - đóng băng và tiên tri - suy diễn nhưng đóng băng thời gian chỉ làm chậm hành động của họ chứ không khiến đòn tấn công dừng lại, ngược lại tất cả hai bên đều kinh ngạc vì tưởng cậu chỉ có song hệ dị năng là thủy hệ với kim hệ.
Tuy nhiên kết quả suy diễn làm cậu biến sắc.
Liền loại bỏ trạng thái đóng băng thời gian, ngay lúc tất cả chưa hiểu ý định của cậu thì cậu liền sử dụng dịch chuyển đem 4 người đồng đội cách xa nơi này khoảng 250000 km, trước khi dịch chuyển bọn họ đi trong sự kinh ngạc đầy khó hiểu của họ nhưng cậu đã kịp dùng dị năng tinh thần trả lời họ: "Haiz, tôi biết mọi người có thắc mắc nhưng tin tôi đi, hãy sống sót và xây dựng thế lực phản công.
Tôi sẽ tạo cơ hội cho mọi người thoát thân.
Tôi hy vọng mọi người sẽ thay tôi... sống và bước tiếp!"
Sau đó cũng đem lá bài tẩy dị năng mà cậu đã giấu bao lâu nay mà phô bày ra.[TOÀN NĂNG TRẠNG THÁI!]Một...hai...không...không đúng, có rất nhiều luồng năng lượng dị năng đang toả ra từ trong cơ thể cậu, lực lượng trong cơ thể cậu tạm thời tăng đến Tôn Giả.
Ngay khi nhận được luồng sức mạnh này, cậu liền sử dụng "Hư vô phá" đem toàn bộ tuyệt chiêu của bọn họ hoá giải, tuy nhiên cậu cũng nôn ra một lượng máu lớn.
"Chết tiệt!
Phải giết thêm vài tên mới được!", cậu nghĩ trong đầu rồi lao lên sử dụng[Thần Uy Lĩnh Vực!]Vô số con mắt xuất hiện tạo ra ảo cảnh và gây ra vô tận sát thương nhưng với thể trạng của cậu thì có lẽ không duy trì được lâu, tuy nhiên vẫn có vài tên chết bởi chiêu này của cậu.[Thời Thế Chuyển Dịch!]Ngay sau đó từ hư không xuất hiện bóng dáng mờ ảo, nhìn như đôi tay đang cố gắng xé rách một vật gì đó.
Sau đó thì không gian bị xé ra một mảng lớn, rồi một đầu rồng kì dị mang cảm giác cổ kính từ trong không gian vừa bị xé đó ló đầu ra rồi gầm vang một tiếng như muốn xé rách thiên địa vạn vật.
Sau tiếng hét đó thì thân ảnh chủ thể của cánh tay kia dần đc ghép lại, hiện ra bóng dáng một người lính mặc bộ giáp thời trung cổ phương bắc, khuôn mặt người lính này bị che lại và để lộ mỗi đôi mắt ánh lên sắc xanh biển đậm."
Lão phu cáo từ!"
Người nói là một lão già mặc bộ cổ phục võ đạo Trung Hoa sử dụng dị năng không gian.Sau đó thì đạo thân ảnh khổng lồ kia liền tung ra khối không gian bao bọc tất cả bọn họ lại rồi sau đó liền chợp tắt.
Biến mất cùng đám người kia.Thấy họ rời khỏi không gian lĩnh vực, Duy Long cũng giải trừ lĩnh vực.
Ngay khi vừa giải phong lĩnh vực thì đã gặp lại đám người kia, bọn chúng thấy cậu liền hô:"Tất cả mọi người mau giết hắn, hắn đã là nỏ mạnh hết đà rồi""Lên, giết hắn"...Trần Duy Long im lặng, khẽ thở dài một tiếng.
Sau đó từ tay cậu xuất hiện một cây thương mang đậm chất hủy diệt, khẽ vung vẩy liền tạo ra khí hủy diệt bay đi làm cho những kẻ đang bay tới chỗ cậu phải dừng lại.
Thấy vậy cậu làm một cú đá thương khiến cho vạn vật trên đường đi đều bị hủy diệt, thành công chém đứt cổ 6 tên.
Tuy nhiên cũng vì đòn đó mà cơ thể cậu đã cạn kiệt sức lực, không đủ sức để chiến đấu.
Dị năng trong cơ thể cậu vì vậy đã bào mòn cơ thể cậu rồi bám vào tận cùng linh hồn, theo cậu chết.
Cậu ấy đã chết, một mình cậu ở lại đoạn hậu, hy sinh cả tính mạng để đem lại cho mọi người cơ hội trốn thoát.
Cả đời cậu không mong muốn lớn lao gì, sống đến bây giờ toàn là đạp lên mạng người mà sống.
Một cuộc sống như vậy cũng nên kết thúc từ lâu rồi, nhưng không hiểu vì sao cậu ấy vẫn kiên trì đến bây giờ.
Trần Duy Long trước khi thể xác và ý thức biến mất, ánh mắt hướng lên bầu trời như thể hy vọng về tương lai tươi sáng... nhưng rất tiếc, nếu có thì cậu cũng không thể chứng kiến được...