Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Truyện Tranh Trọng Sinh Yêu Nàng - Tiểu C

Trọng Sinh Yêu Nàng - Tiểu C
Chương 49


Sư Thanh Uyển đột nhiên lật người dựa lên Sư Thanh Dương, trong mắt có kiên trì rất hiếm thấy.

"Uyển Uyển, nàng......" Sư Thanh Dương rất là kinh ngạc với động tác đột ngột của nàng.

Uyển Uyển, động tác của ngươi phải nhanh, không thể để cho tiểu Tứ kịp phản ứng lại...... Nhị tỷ nói vậy.

Sư Thanh Uyển cúi đầu hôn môi Sư Thanh Dương còn đang nói chuyện, một tay thuận thế cũng thâm nhập vào trong lý y của nàng, trực tiếp vỗ về da thịt.

Uyển Uyển, khi đó không được thẹn thùng nga...... Nhị tỷ nói vậy.

Ban đầu động tác của Sư Thanh Uyển có chút trúc trắc, nhưng về sau một khi đã bắt đầu, lại cảm giác tựa như có chút thuận theo cảm giác......

Da thịt nhu nhuyễn hoạt nộn dưới tay, khiến Sư Thanh Uyển có chút quyến niệm (nhớ nhung), lưu luyến không rời......

Uyển Uyển, ngươi phải tự mình thăm dò ra n** m*n c*m của tiểu Tứ a...... Nhị tỷ nói vậy.

Tay của Sư Thanh Uyển dọc theo bên đùi, chậm rãi xoa lên. Bụng dưới bằng phẳng, tiểu sơn khâu (gò núi) trước ngực vì quấn ngực quanh năm nên cũng không nổi quá rõ. Mà môi cũng chầm chậm di động hướng xuống, lại tới xương quai xanh. Một trên một dưới như giáp công vậy, khí tức của Sư Thanh Dương chầm chầm bất ổn lên.

"Uyển... Uyển Uyển...... Dừng tay......" Sư Thanh Dương thật không dễ mới tìm về thanh âm của mình, "Ai dạy nàng?" Sao đột nhiên khiến người ta không cách nào chống đỡ được như vậy......

Sư Thanh Uyển dừng động tác đang làm lại, ngẩng đầu lên, trên mặt một bộ thiên chân cùng tình d ục đan vào nhau, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Sư Thanh Dương.

"Không thể được sao?"

Tuy rằng thời điểm rất không thích hợp, thế nhưng Sư Thanh Dương thật rất muốn đỡ trán. Quả nhiên đều bị Nhị tỷ dạy hư rồi......

Bởi vậy, hôm nay mình phải nhận* rồi sao?

[Chắc ý là nhận mệnh, Mị Mị sai đâu đánh đó]
 
Trọng Sinh Yêu Nàng - Tiểu C
Chương 50: (H)


Động phòng hoa chúc, xuân tiêu khổ đoản.

Cứ ngủ như vậy, xác thực rất không tốt đó......

Sư Thanh Dương giương khóe miệng, mang theo cười sủng nịch, thanh âm nhu tình như nước, "Có thể, Uyển Uyển thế nào, cũng được cả."

Bởi vì là nàng, nên có thể dung túng vô hạn!

Sư Thanh Uyển nghe vậy, dâng lên mặt cười, nhưng là tiếp đến lại có vẻ có chút khổ não, "Nhưng mà...... Tiếp đến nên làm gì?"

Sư Thanh Dương nghe vậy đầu tiên là sửng sờ, tiếp đến là nộ thét trong tâm.

Nhị tỷ ngươi rốt cuộc đã để ta phát hiện ngươi có lương tri đi! Nhưng sao lại có thể không phụ trách như vậy a...... Dạy ra một học sinh bán điếu tử*, là bức mình đi......

[Điếu tử: cao siêu ~ bán điếu tử: nửa cao siêu – hay dễ hiểu là học chẳng tới nơi tới chốn]

"Thanh Dương cũng không biết sao?" Nhìn Sư Thanh Dương khổ não đầy mặt, Sư Thanh Uyển lên tiếng dò hỏi.

Những lời tiếp theo của nàng lại làm chấn kinh Sư Thanh Dương: "Nhị tỷ có nói giao xoa gì đó, có thể dùng ngón tay, còn có đầu lưỡi......" Nói về sau từ từ mất tiếng.

Sư Thanh Dương bất đắc dĩ.

Vậy ra, Nhị tỷ là định để mình cam tâm tình nguyện bị ăn, đồng thời còn phải tự mình chủ đạo quá trình tiến hành?

Sư Thanh Dương đột nhiên lật người lên phía trên Sư Thanh Uyển, ánh mắt chói lọi nhìn nàng.

"Uyển Uyển......" Một tiếng gọi khẽ này, tựa như trải qua suy xét thật lâu, mang theo một chút quyết định......

Trong mắt Sư Thanh Dương lóe lên hỏa diễm, "Uyển Uyển cái gì cũng không biết, hay là trước tiên làm học sinh tốt hơn......" Cố ý dừng dừng lại ở đó, ánh mắt càng thêm thâm trầm, hệt như tĩnh lặng trước bão táp......

"Làm mẫu trước, Uyển Uyển cảm thấy được chứ?"

Không đợi Sư Thanh Uyển đáp lời, đã cúi đầu ngăn miệng.

Sư Thanh Uyển còn vì câu nói vừa nãy nên có chút ngẩn ra, mới vừa hồi thần, đã thấy Sư Thanh Dương cúi người, con mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm nàng, trong đôi mắt sáng ngời đang lóe qua quang hoa không rõ, dưới chúc quang làm nền mà rạng ngời rực rỡ.

"Bắt đầu rồi đó...... Uyển Uyển, học cho tốt." Lời của Sư Thanh Dương rất nhẹ, nhưng từng câu từng chữ lại rõ ràng cực kỳ.

Lỗ tai truyền tới cảm giác ngưa ngứa khiến Sư Thanh Uyển kinh run một cái, trái tim co rút kịch liệt.

"Đây là hôn môi." Sư Thanh Dương nói rồi, một cái hôn liền nhàn nhạt ấn giữa môi Sư Thanh Uyển, trêu đến Sư Thanh Uyển nhẹ run.

"Không giống với nàng làm vừa nãy đi?" Sư Thanh Dương nói rồi, hôn cũng ngày càng bá đạo.

Nàng ngậm bờ môi của Sư Thanh Uyển, tiếp đến nhân lúc nàng ấy kinh thở mở miệng hô hấp, trong nháy mắt đó đầu lưỡi thận thế xâm nhập vào trong môi Sư Thanh Uyển, quấn lấy lưỡi nàng, cùng nhau chơi đùa......

Sư Thanh Dương luôn là hôn có chút bá đạo, ngày trước nàng sẽ mang theo chút ôn nhu, lại cũng chỉ là thăm dò ban đầu. Mà hôm nay trái lại chiếm hữu như cuồng phong bạo vũ.

Liền bắt đầu thế công kịch liệt như vậy, đã khiến Sư Thanh Uyển hoàn toàn vô lực đáp lại, cũng đã không ra được nửa điểm khí lực.

Sư Thanh Dương chậm rãi rời khỏi môi Sư Thanh Uyển, hơi chuyển xuống, môi liền ấn lên gò má Sư Thanh Uyển, tiếp đến từng chút một hướng xuống.

Sư Thanh Uyển phảng phất như dấn thân vào mây mù, chìm chìm nổi nổi, nhưng không tìm được điểm tựa. Híp mắt lại thật không dễ gì tìm được tiêu điểm, lại bị họa diện trước mắt làm thẹn đến nhắm mắt lại.

Sư Thanh Uyển không dám mở mắt ra, không dám mở mắt ra đối diện với Sư Thanh Dương lúc này, đối diện xích lõa như vậy khiến nàng quẫn bách suýt nữa ngay cả hô hấp đều muốn quên mất.

"Uyển Uyển đây là thẹn thùng sao?" Sư Thanh Dương mang theo thanh âm trêu chọc đột nhiên xuất hiện bên tai Sư Thanh Uyển, bên môi thở ra nhiệt khí cơ hồ đả thương tới nàng.

"Tiếp đến ta muốn dạy nàng, v**t v* đó......" Lời này liền phảng phất như một hướng dẫn, nói cho Sư Thanh Uyển, sau đó mới là chân chính bắt đầu.

Sư Thanh Uyển không biết đột nhiên khí lực ở đâu ra, đột nhiên đẩy ra một chút cự ly với Sư Thanh Dương đã hoàn toàn dán trên người mình. Ánh mắt chân thật nhìn thẳng nàng, trịnh trọng mở miệng, "Thanh Dương, ta yêu ngươi."

Vốn tưởng rằng Sư Thanh Uyển sẽ tiếp tục thẹn thùng, Sư Thanh Dương lúc bị đẩy ra thì hơi hơi ngốc ra, tiếp đến nghe được nàng đột nhiên cáo bạch (nói rõ), liền thật ngây ngẩn ra.

Cũng chính nhờ câu cáo bạch này, Sư Thanh Dương trái lại buông ra rất nhiều, như cởi xồng xiềng ra vậy.

"Uyển Uyển, ta yêu nàng."

Là ta yêu nàng, mà không phải ta cũng yêu nàng. Yêu nàng không phải vì nàng yêu ta, chỉ là ta yêu nàng, như vậy mà thôi.
 
Trọng Sinh Yêu Nàng - Tiểu C
Chương 51: (H)


Không nhiều lời thêm, dạy dỗ cái gì lúc sau hẳn nói đi!

Sư Thanh Dương cúi người xuống, ngửi thanh hương phát tán ra từ người Sư Thanh Uyển, nhìn nàng đôi mắt nhắm chặt, lông mi ô hắc (đen nhánh) cong kiều vì đ*ng t*nh mà khẽ run.

Sư Thanh Dương cúi đầu xuống, ấn lên ngực Sư Thanh Uyển một nụ hôn thật sâu.

k*ch th*ch như vậy khiến Sư Thanh Uyển hơi hơi vẫy vẫy đầu, tóc ô phiêu tán, kiều mỹ dụ người nói không ra.

Với Sư Thanh Uyển mà nói, như vậy đã rất là k*ch th*ch, cũng không nghĩ tới Sư Thanh Dương hôn lũ lượt tới một cái so với một cái càng cực nhiệt, nóng bỏng.

Thân thể Sư Thanh Uyển run rẩy không ngừng, cảm quan không ngừng bị k*ch th*ch, thẳng khiến nàng cảm giác như mình sẽ mau bị nhiệt lãng (hơi nóng) này nuốt chửng......

"Thanh, Thanh Dương......" Táo nhiệt cả người khiến Sư Thanh Uyển có chút vô lực, nhưng lại không biết phát tiết thế nào, chỉ có thể không ngừng hô danh của Sư Thanh Dương, phảng phất như nàng là ký thác duy nhất.

"Uyển Uyển...... Chút nữa khả năng sẽ có chút đau." Sư Thanh Dương nói rồi, cúi người xuống, ngậm lấy bờ môi Sư Thanh Uyển, tay rất nhanh theo đường cong bắp đùi nàng trượt tới......

"Bởi vậy nếu như nàng đau, liền cắn ta hoặc là kêu ra."

Lúc này tâm tư của Sư Thanh Uyển đã có chút chìm nổi, nhưng da thịt non mềm nơi chân rõ ràng cảm giác được tay của Sư Thanh Dương cũng cực nhiệt như mình. Thì ra, nàng cũng là khẩn trương......

Hoặc là còn muốn khẩn trương hơn mình đi?

Nghĩ đến, Sư Thanh Uyển nhịn ẹ thẹn xuống, hơi hơi mở mở chân, để tay của Sư Thanh Duong có thể đi vào nơi sâu nhất. Chạm được đến n** m*n c*m, ẩm nhiệt nhu nhuyễn nhất đó, rồi lại bao hàm hết thảy nhiệt tình cùng xung động.

Cảm giác được thời khắc này Sư Thanh Uyển nhiệt tình nhịn xuống e thẹn, Sư Thanh Dương cúi đầu lại ngậm lấy môi Sư Thanh Uyển, đồng thời tay mang theo thăm dò cùng ôn nhu, chạm vào chỗ mẫn cảm ướt át mà cực nhiệt của Sư Thanh Uyển. Chạm nhẹ trong nháy mắt, hai người đều thán nhẹ một cái. Sư Thanh Uyển càng là run rẩy không ngừng, toàn bộ nhiệt khí trong cơ thể đều tụ đến bắp đùi, tim đập như mã thoát cương, hết thảy đều bị Sư Thanh Dương chủ đạo ở trên tay, tựa như muốn tùy theo bất kỳ động tác nào của Sư Thanh Dương mà kinh thiên động địa, thủy thâm hảo nhiệt (nước sôi lửa bỏng) lên.

Đầu ngón tay xoa hoa nhụy nhu nhuyễn nổi lên nơi bắp đùi của Sư Thanh Uyển, từng chút từng chút trêu chọc cắt lên, vốn đã là nơi ướt át như đầm lầy, trải qua một hồi trêu chọc như vậy, trở nên càng thêm hoạt nộn ẩm ướt lên.

Động tác của Sư Thanh Duong không có kỹ xảo, cũng không tồn tại cách thức, lúc đ ộng tình, hết thảy tiến hành như tự nhiên vậy.

"Động phòng hoa chút chính là làm như vậy đó......" Cùng lúc Sư Thanh Dương nói, ngón tay đã dẫn theo xu thể không thể ngăn được, tàn nhẫn mà đâm vào. Theo Sư Thanh Uyển một tiếng ẩn nhẫn không giữ thấp được, ngón tay của Sư Thanh Dương đã đâm vào nơi sâu nhất, mãi tới khi ngón tay hoàn toàn nhập vào mới dừng lại.

"Nhớ rõ rồi chứ......?" Thanh âm của Sư Thanh Dương đều mang theo tia tà mị. Ngậm lấy môi Sư Thanh Uyển mở ra không có tiếng kêu, hung hăng hôn lấy, khiến cho Sư Thanh Uyển cùng nhau triền miên chuyển động lên. Tay nàng chôn trong cơ thể Sư Thanh Uyển cũng thuận thế động lên, theo từng tiếng từng tiếng hô hấp nặng thêm của Sư Thanh Uyển, như nhảy vào dung nham vậy, quấy ý ướt nóng bỏng thiêu đốt, tựa như muốn ngay cả tay nàng đều dung hòa vào đó, lại khó mà tách ra.
 
Trọng Sinh Yêu Nàng - Tiểu C
Chương 52: Hoàn chính văn


Hôm sau, Sư phủ.

Hôm qua cũng bận rộn cả ngày, Sư Thanh Mị nhuyễn miên miên dựa vào lòng Sư Thanh Y, hai người ở một chỗ nhàn nhã tắm nắng trời mùa đông. "Giờ mặt trời lên cao ba sào rồi, tiểu Tứ kia là xuân tiêu khổ đoản đi......" Tiếp đến có chút ý xấu mở miệng, "Không biết tiểu Tứ có mãn ý với kinh hỉ của ta hay không nữa......"

"Nàng lại ra ý xấu gì đó?" Sư Thanh Y cười mở miệng trêu chọc. Thật là làm khó tiểu Tứ mà, có cái tỷ tỷ như vậy chứ ~

"Mới không có! Nói không chừng là kinh hỉ đó......" Sư Thanh Mị phủ nhận mình hoàn toàn vì thú ác mới đi dạy Uyển Uyển một ít tri thức, hơn nữa còn cố ý không dạy hết.

Hai người còn đang vừa nói vừa cười, đột nhiên thấy Sư lục trong viện Sư Thanh Nhu hoảng hoảng hốt hốt chạy tới.

"Hoảng hốt như vậy làm gì?" Sư Thanh Y nhíu nhíu mày, ngữ khí nghiêm túc.

"Đại chủ tử, không hay rồi!" Sư Lục vì chạy gấp một đường, lúc này đã mồ hôi đầy mặt, nuốt nuốt ngụm nước bọt, nói tiếp, "Tam chủ tử để thư lại đi rồi!"

"Gì cơ?!" Sư Thanh Y kinh ngạc lên tiếng.

"A, Thanh Y chớ khẩn trương vậy...... Không ngoài dự liệu thì đi tìm Tư Không Ngọc rồi......" Sư Thanh Mị hoàn toàn không kinh ngạc như Sư Thanh Y, phảng phất như sớm nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy.

Chỉ là không ngờ tới, nhanh vậy a...... tiểu Tứ mới vừa thành thân xong đã đợi không được nữa?

Không đợi được này, đương nhiên nói tới không phải là Sư Thanh Nhu, mà là người hiện tại ở chiến tuyến Tây Cương nơi xa xa – Tư Không Ngọc. Tam muội a Tam muội, hy vọng ngươi cùng hắn tốt đẹp đi......

"Mị nhi, nàng biết?" Sư Thanh Y nghi hoặc.

"Không biết, chỉ là dự đoán." Sư Thanh Mị chếch chếch mặt đi, né tránh ánh nắng quá cường liệt.

Thấy thế, Sư Thanh Y vươn bàn tay ra, ở phía trên mặt nàng, tạo thành một bóng râm.

Cảm giác được bóng râm trên đầu, đôi tay Sư Thanh Mị đột nhiên ôm eo Sư Thanh Y, mặt cọ cọ ngực nàng, tựa như miêu mị tát kiều.

Thấy vậy Sư Thanh Y có chút buồn cười, nhưng cũng không ngăn lại.

"Đại, Đại chủ tử?" Lúc này Sư Lúc rốt cuộc hồi thần, nhưng lại có chút nhìn không rõ tình huống trước mắt...... Tam chủ tử đi rồi, Đại chủ tử cùng Nhị chủ tử sao lại không lo lắng a!

"Tín ở đâu?" Không thèm để ý tới Sư Lục, Sư Thanh Y hỏi trọng điểm.

"Ở đây." Sư Lục đưa tín tới.

Trong tín kỳ thực cũng không có giao lại cái gì, chỉ có lác đác mấy chữ.

Tư Không Ngọc thụ thương, ta đi nhìn xem, rất nhanh sẽ về.

"Chậc chậc, lời ít mà ý nhiều a......" Sư Thanh Mị chậc chậc ra tiếng.

Coi tín xong, Sư Thanh Y không lên tiếng, chỉ là phất phất tay bảo Sư Lục lui.

"Thanh Y không định nhúng tay sao?" Sư Thanh Mị hỏi.

"Để tự nó quyết định đi......" Sư Thanh Y phát ra cảm xúc, "Muội muội cũng đều từng đứa lớn hết cả rồi!"

"Đúng vậy a......"

Hai người ôm nhau, lẳng lặng hưởng thụ lấy nắng ấm ngày đông.

Cứ vậy tháng năm tĩnh tốt......

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

[Chính văn hoàn]
 
Trọng Sinh Yêu Nàng - Tiểu C
Chương 53: Phiên ngoại 1


Vốn đang một mình trầm tư, Sư Thanh Nhu đột nhiên phát hiện ngoài cửa sổ có một hắc ảnh vụt qua.

"Ai?!"

Hắc ảnh cũng không vì vậy mà bỏ chạy, trái lại quang minh chính đại đẩy cửa chính ra đi vào.

Đi vào là một nữ tử toàn thân hắc y, khuôn mặt rất là phổ thông, nhưng ánh mắt lại là một đôi mắt rất mỹ của mỹ nhân.

Dịch dung (hóa trang).

Lúc Sư Thanh Nhu nhìn rõ bộ dạng của người đó, ý nghĩ này liền lóe qua đầu. Bởi vì từ nhỏ Sư gia có nếp tập võ, Sư Thanh Nhu nhìn ra được, người này là một cao thủ, hơn nữa là loại võ công cực cao.

"Ta theo ngươi nhiều ngày như vậy, hiện tại mới phát hiện sao?" Nữ tử hắc y ngữ khí rất là trào phúng.

Sư Thanh Nhu nghe vậy bất động thanh sắc, trong tâm trái lại qua trăm ngàn hồi chuyển. Vừa rồi nếu như không phải nàng ta cố ý làm động tác lớn để mình phát hiện, khả năng nàng ta cứ theo như vậy, mình cũng sẽ không phát hiện. Có điều nàng ta theo mình nhiều ngày vậy rồi lại vẫn không hiện thân, cũng chưa từng tổn thương mình hay bất kỳ người nào của Sư gia, người này là hữu phi địch (là bạn chứ không phải địch).

Sau khi nghĩ rõ ràng những điều đó, Sư Thanh Nhi trái lại không khẩn trương, phảng phất như lão bằng hữu (bạn cũ) tán gẫu vậy, mở miệng hỏi, "Theo ta làm gì?"

Tư Thanh âm thầm kính bội, quả nhiên là người Vương gia tự thân coi trọng, nhanh như vậy đã làm rõ manh mối, còn có thể dùng khẩu khí như vậy nói chuyện với mình. Nhưng là, cũng chính vì nàng ta, Vương gia không mang ám vệ theo bên người, dẫn đến thụ thương! Nghĩ tới đó, Tư Thanh vốn sinh ra chút cảm tình liền biến mất gần như sạch bách.

Ngẩng đầu hung tợn trừng Sư Thanh Nhu một ánh mắt, Tư Thanh híp híp mắt, thần sắc trong mắt lóe qua một tia u tối mạc danh.

"Vương gia phái ám vệ bọn ta ngầm bảo vệ các ngươi, vừa nãy bọn ta thu được mật báo," Nói tới đây Tư Thanh dừng dừng lại, liên tục nhìn chằm chằm Sư Thanh Nhu, trong mắt thậm chí lóe hiện sát ý rất trực tiếp, "Mật báo nói, Vương gia vì bị kẻ địch đánh lén, trọng thương, sống chết chưa rõ!" Mấy chữ cuối đều có vị đạo cắn răng nghiến lợi.
 
Trọng Sinh Yêu Nàng - Tiểu C
Chương 54: Phiên ngoại 2


Sống chết chưa rõ......

Sư Thanh Nhu tựa hồ có hơi bất ổn mà lung lay, lui một bước mới giữ vững thân thể, một mặt nhỏ kinh sát bạch.

Há miệng muốn nói gì đó, lại phát hiện cổ họng mình bị chặn cư nhiên phát không ra thanh âm.

Đi tới cạnh bàn rót một bôi trà, hốt luân thôn táo (như nuốt chửng) mà uống xuống, trà lãnh thấu không chỉ có cay đắng, còn vụng hàn khí, một bôi này xuống, Sư Thanh Nhi cảm thấy thân thể tựa hồ càng lãnh hơn. Thế là, rốt cuộc cảm giác thanh tỉnh lại......

Thấy Sư Thanh Nhu nghe xong lời của mình chấn kinh như vậy, Tư Thanh hơi hơi thay Vương gia nhà mình hân hoan chút, nhưng cử động tiếp theo tới uống trà của Sư Thanh Nhu liền triệt để khiến nàng chấn nộ.

"Ngươi hiện tại còn có tâm tình uống trà?!" Trong ngữ khí là không giấu được nộ khí.

Không thèm để ý tới Tư Thanh, Sư Thanh Nhu tìm ra giấy bút, hạ bút viết mấy chữ, tiếp đến dùng đồ trấn áp lên. Xoay người nói với Tư Thanh: "Đi thôi."

Tư Thanh bị một chuỗi chuyển biến làm ngây ra rồi.

"Tư Không Ngọc hắn rốt cuộc phái bao nhiêu người ở Sư gia?" Sư Thanh Nhu lãnh tĩnh mở miệng.

"Hơn nửa số ám vệ đều ở." Tư Thanh vô thức đáp lại.

Nghe vậy, Sư Thanh Nhu nhíu nhíu đầu mi, sao chẳng yêu thương bản thân vậy? Chiến trường nguy hiểm như vậy, còn lưu người cho mình chỗ này làm gì? Nếu quả thật Sư gia dễ tiến vào như vậy, Sư gia này đã sớm không còn rồi. Lo lắng mù quáng!

"Tối nay, cùng đi."

"Đi đâu?" Tư Thanh hoàn toàn không hiểu.

Liếc mắt Tư Thanh một cái, Sư Thanh Nhu không tốt tính nói, "Ngươi nói với ta những điều đó không phải là hy vọng chạy tới bên người Vương gia của các ngươi sao? Chẳng lẽ ta lý giải sai rồi?"

Trên mặt Tư Thanh lóe qua một tia thiếp sắc (vẻ khiếp sợ), có chút mất tự nhiên. Rất nhanh lại chuyển thành một mặt nghiêm túc, "Ngươi phải có chuẩn bị." Đây là một đường đi dài gian nan.

"A......" Khẽ cười một tiếng, Sư Thanh Nhu cũng không tính nói, nàng đã từng cùng Tư Không Ngọc bạt sơn thiệp thủy (~ trèo đèo lội suối), so với hiện tại đây chỉ là kỵ mã chạy đường, hiện tại còn thật quá thoải mái đó!Phiên ngoại 2:

Sống chết chưa rõ......

Sư Thanh Nhu tựa hồ có hơi bất ổn mà lung lay, lui một bước mới giữ vững thân thể, một mặt nhỏ kinh sát bạch.

Há miệng muốn nói gì đó, lại phát hiện cổ họng mình bị chặn cư nhiên phát không ra thanh âm.

Đi tới cạnh bàn rót một bôi trà, hốt luân thôn táo (như nuốt chửng) mà uống xuống, trà lãnh thấu không chỉ có cay đắng, còn vụng hàn khí, một bôi này xuống, Sư Thanh Nhi cảm thấy thân thể tựa hồ càng lãnh hơn. Thế là, rốt cuộc cảm giác thanh tỉnh lại......

Thấy Sư Thanh Nhu nghe xong lời của mình chấn kinh như vậy, Tư Thanh hơi hơi thay Vương gia nhà mình hân hoan chút, nhưng cử động tiếp theo tới uống trà của Sư Thanh Nhu liền triệt để khiến nàng chấn nộ.

"Ngươi hiện tại còn có tâm tình uống trà?!" Trong ngữ khí là không giấu được nộ khí.

Không thèm để ý tới Tư Thanh, Sư Thanh Nhu tìm ra giấy bút, hạ bút viết mấy chữ, tiếp đến dùng đồ trấn áp lên. Xoay người nói với Tư Thanh: "Đi thôi."

Tư Thanh bị một chuỗi chuyển biến làm ngây ra rồi.

"Tư Không Ngọc hắn rốt cuộc phái bao nhiêu người ở Sư gia?" Sư Thanh Nhu lãnh tĩnh mở miệng.

"Hơn nửa số ám vệ đều ở." Tư Thanh vô thức đáp lại.

Nghe vậy, Sư Thanh Nhu nhíu nhíu đầu mi, sao chẳng yêu thương bản thân vậy? Chiến trường nguy hiểm như vậy, còn lưu người cho mình chỗ này làm gì? Nếu quả thật Sư gia dễ tiến vào như vậy, Sư gia này đã sớm không còn rồi. Lo lắng mù quáng!

"Tối nay, cùng đi."

"Đi đâu?" Tư Thanh hoàn toàn không hiểu.

Liếc mắt Tư Thanh một cái, Sư Thanh Nhu không tốt tính nói, "Ngươi nói với ta những điều đó không phải là hy vọng chạy tới bên người Vương gia của các ngươi sao? Chẳng lẽ ta lý giải sai rồi?"

Trên mặt Tư Thanh lóe qua một tia thiếp sắc (vẻ khiếp sợ), có chút mất tự nhiên. Rất nhanh lại chuyển thành một mặt nghiêm túc, "Ngươi phải có chuẩn bị." Đây là một đường đi dài gian nan.

"A......" Khẽ cười một tiếng, Sư Thanh Nhu cũng không tính nói, nàng đã từng cùng Tư Không Ngọc bạt sơn thiệp thủy (~ trèo đèo lội suối), so với hiện tại đây chỉ là kỵ mã chạy đường, hiện tại còn thật quá thoải mái đó!
 
Trọng Sinh Yêu Nàng - Tiểu C
Chương 55: Phiên ngoại 3(hoàn)


"Vương gia, hết thảy thuận lợi."

Tư Không Ngọc nhẹ cởi giáp ra, đứng đối lưng với người nói chuyện.

"Thật sao?"

Nàng rốt cuộc sắp tới rồi......

"Sáng nay thu được phi cáp truyện thư (bồ câu đưa tin) của Tư Thanh, đại khái còn phải ba ngày nữa có thể tới." Người nói chuyện cũng là một thân khải giáp, rõ ràng cũng là người trong quân.

"Ân."

Phất tay một cái để người lui xuống, đợi trong trướng chỉ còn dư lại một mình mình, Tư Không Ngọc mới chậm rãi xoay người lại.

Trên mặt tuy có uể oải không che giấu được, nhưng là cách biệt rất xa với 'trọng thương, sống chết chưa rõ' mà Tư Thanh nói tới.

Nhu nhi a Nhu nhi, không như vậy, thì làm sao khiến nàng tới; không như vậy, thì sao biết nàng còn lo lắng cho ta như vậy; không như vậy, làm sao biết nàng còn yêu ta như ta yêu nàng......

Cùng ta đây – một kẻ coi người lừa ta gạt làm phương thức sống, âm mưu quỷ kế làm mặt nạ – yêu nhau rất mệt đi?

Nhưng là, ta không định thả nàng đâu......

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

[Phiên ngoại hoàn]

Lời cuối của Editor (PepaSky)

Chắc có người đọc xong sẽ tự hỏi như mình: ủa con Thiến đâu? chưa 'thiến' nó mà? Hình như đầu truyện với cuối truyện không ăn nhập à =))

Nhưng ngẫm lại hận thù đôi khi sẽ lấn áp luôn cả tình cảm, mà Dương sống lại để trân trọng bé Uyển chứ đâu phải để trả thù (mà có khi kiếp trước Sư gia báo trù thả thê rồi mà Dương không để tâm nên không biết đó chứ). Cộng thêm phát hiện có 'tỷ phu' cỡ kia thì cho tổ tông ba đời nhà nó cũng đừng mơ đụng mấy chụy, nhá.

Mình vốn không thích incest nhưng phải nói là thích cặp Mị Y nhất, hai mẻ khổ quá kìm nén lâu quá rồi mà không tác hợp nữa chắc chớt với hai mẻ. Tác giả cũng có vẻ hao tâm tổn trí để viết H cho hai mẻ lắm hay sao mà về sau đó chương nào cũng ngắn ngủn lại =]]]]]

Mà up hoàn truyện như đã hứa rồi nha, coi như quà đầu năm cho mọi người nên ráng up lẹ vậy đó.

Trên phương diện là người đọc thì mình thích những truyện up xong hết rồi mới dám đọc (sợ lọt hố chờ sấp mặt). Nhưng trên phương diện edit thì mình thích up đều đặn chương theo thời gian hơn, kiểu để mọi người có thời gian thấm từ từ, mà cũng rảnh rỗi hứng trí cho ý kiến từng chương. Thành ra khi up chương cũng tâm thần phân chia lắm, không biết chọn thế nào :'(

Mình không có nhiều thời gian rảnh, nhưng định mấy cái lễ nghỉ trong năm sẽ edit rồi up truyện làm niềm vui. 8/3 tới chắc là làm một truyện ngắn ngắn thôi nà. Còn lễ sau đó nên là lúc nào thì cho mọi người liệt kê đòi quà đó (Ngày thiếu nhi thì miễn nhá, thiếu nhi mà đòi đọc truyện chi không biết nữa =))))))

Mọi người hết tết zui zẻ, đi làm đi học lại, quên tết đi hơ hu hu! (TT^TT)
 
Back
Top Bottom