Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!

Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 80: CUỘC ĐỜI THẤT BẠI CỦA MỘT KẺ THUA CUỘC ĐÁNG THƯƠNG



Lần này Nhan Trấn Giang nổi giận đùng đùng: "Dương Thu Lan, bà không có não hay là úng nước rồi hả? Tiểu Ly bây giờ là nhân vật lớn, bà phải dỗ dành nó, không thể như trước đây mở miệng là mắng con ranh hay đồ lỗ vốn!"

"Chậc! Thôi bỏ đi." Nhan Trấn Giang khinh thường liếc bà ta: "Đồ vô dụng, đúng là đồ nhà quê, sớm biết bà sẽ làm hỏng chuyện, tôi đã không nhờ bà đi tìm Tiểu Ly."

"Tôi nói chứ, bà đúng là đồ vô dụng thật. Năm đó chúng taly hôn, Tiểu Ly còn ở với bà. Hai mươi năm trời mà cũng không nuôi nổi chút tình cảm nào à? Đến cả đứa con gái ruột cũng chẳng thèm nghe lời, Dương Thu Lan à, mày đúng là thất bại triệt để — từ đầu đến cuối chỉ là một kẻ thua cuộc đáng thương!"

Dương Thu Lan dựa vào cầu thang, ánh mắt vốn dại ra, sau khi nghe những lời này của ông ta, đột nhiên d.a.o động.

"Ông nói muốn tái hợp với tôi, thật ra là muốn Tiểu Ly bảo vệ ông, muốn con bé đưa hết vật tư cho ông đúng không?" Dương Thu Lan đột nhiên ngẩng đầu lên.

"Bà đừng làm như mình cao thượng lắm, chẳng phải bà cũng có suy nghĩ đó sao?" Nhan Trấn Giang có chút chột dạ, quay mặt đi, tiếp tục mắng bà ta.

"Thôi, tôi không thèm nói chuyện với cái đồ ngu ngốc như bà nữa. Nhanh lên, cơm nước ở nhà ăn chán ngấy rồi, bà còn không mau nghĩ cách, bảo con bé kia làm cho tôi chút đồ ăn ngon. Yêu cầu của tôi cũng không cao, bốn món một canh thêm hai ly rượu là được."

Sau khi Nhan Trấn Giang rời đi, Dương Thu Lan cuối cùng mới cảm thấy bên tai mình yên tĩnh trở lại

Bà đứng dậy, nước mắt giàn giụa, từng bước đi lên cầu thang…

Trên sân thượng, ánh nắng chói chang, Dương Thu Lan dang rộng hai tay.

Giây phút rơi xuống, bà cảm thấy mình đã được tự do.

Đời người, sao lại sống thê thảm đến vậy?

Đời người, sao lại dài đằng đẵng đến vậy… dài đến mức phải chủ động kết thúc.

————

Giữa hai hàng lông mày của Nhan Ly đột nhiên truyền đến một cơn đau nhói, cô đưa tay ôm lấy đầu.

"Sao vậy?" Mục Tuyết Ca lo lắng hỏi, "Không khỏe à?"

Hàn Tiếu Tiếu lại gần, "Có phải gần đây mệt quá không?"

Sắc mặt Nhan Ly dịu lại, khoát tay: "Không sao."

Đột nhiên, trong đầu cô dường như có hình ảnh nào đó thoáng qua.

Giống như có người rơi từ trên cao xuống.

Nhan Ly muốn bắt lấy hình ảnh đó xem rốt cuộc là gì, vì vậy cô nín thở, nhắm mắt suy nghĩ.

Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng ồn ào.

Bên ngoài có người lớn tiếng la hét, còn có người hét chói tai, lập tức thu hút rất nhiều người kéo nhau ra xem náo nhiệt.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Tần Hiểu Bạc vội vàng chạy vào, "Nhan Ly! Cô… Dương Thu Lan nhảy lầu rồi."

Anh ta vốn định nói "mẹ cô", nhưng lại nghĩ đến mối quan hệ mẹ con như nước với lửa của họ, Nhan Ly còn đơn phương cắt đứt mọi quan hệ với Dương Thu Lan.

Nghe anh ta nói vậy, Nhan Ly sửng sốt, "Anh nói gì?"

"Dương Thu Lan vừa nhảy từ sân thượng xuống, bây giờ… đã tử vong tại chỗ." Tần Hiểu Bạc mím môi, cẩn thận trả lời Nhan Ly.

Dù sao anh ta cũng không chắc chắn ý của đội trưởng là gì.

Nhan Ly nghe xong, cúi mắt xuống, hàng mi rũ xuống che khuất cảm xúc trong đáy mắt, im lặng mất mấy phút.

"Tôi biết rồi." Cô gật đầu.

Trên mặt vẫn không có biểu cảm gì.

"Có… có muốn đi xem không?" Mục Tuyết Ca do dự hỏi.

Nhan Ly day day huyệt thái dương, lắc đầu.

Tâm trạng của cô rất phức tạp, không hẳn là đau buồn, nhưng cũng không thoải mái.

Đó là một cảm xúc cực kỳ phức tạp.

Trước đây khu an toàn cũng thường xảy ra chuyện như vậy, dù sao con người dưới áp lực cao rất dễ nghĩ quẩn.

Mọi người không biết khi nào ngày tận thế mới kết thúc, cũng không biết mình có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai hay không, liệu giây tiếp theo có bị zombie cắn c.h.ế.t hay không.

Kết thúc sinh mạng, ngược lại trong hoàn cảnh tận thế này lại trở thành cách giải quyết tốt nhất.

Dưới sự sắp xếp của người phụ trách, rất nhanh đã xử lý xong chuyện này.

Người phụ trách biết các mối quan hệ của Dương Thu Lan lúc còn sống, lần lượt đi nói "chia buồn".

Anh ta cũng đến trước mặt Nhan Ly an ủi vài câu.

Nhan Ly chỉ gật đầu, không nói gì thêm.

Tin tức Dương Thu Lan qua đời truyền đến tai Dương Thanh Y và Nhan Trấn Giang, cả hai đều rất sốc.

Theo Dương Thanh Y thấy, dì của cô rất ham sống sợ chết, sao có thể dễ dàng lựa chọn kết thúc sinh mạng?

Chắc chắn có uẩn khúc.

Vì vậy Dương Thanh Y bắt đầu tung tin đồn trong khu an toàn, nói Nhan Ly đã g.i.ế.c mẹ mình.

Khi tin đồn này mới bắt đầu lan truyền, mọi người đều cảm thấy rất hoang đường, không ai tin.

Nhưng tin đồn càng lan truyền càng mạnh, những chuyện không có thật, lại có vẻ giống như sự thật.

Vì vậy, một số ít người bắt đầu nửa tin nửa ngờ, thậm chí cuối cùng hoàn toàn tin vào tin đồn này.

Hôm đó, như thường lệ cùng các bạn đi lấy cơm, Nhan Ly phát hiện ánh mắt mọi người nhìn mình rất kỳ lạ.

Cô nhìn quanh, thấy Dương Thanh Y đang ngồi bên cạnh Bùi Tư Dạ.

Dương Thanh Y đang cười trộm, vẻ mặt đắc ý.

Lời đồn đáng sợ, Nhan Ly, cô cứ chờ bị dư luận của công chúng đè c.h.ế.t đi!

"Nhan Ly…" Hàn Tiếu Tiếu lo lắng nắm lấy cánh tay Nhan Ly.

"Tôi không sao." Nhan Ly cười.

Yên tĩnh ăn xong, dọn sạch đ ĩa xong, Nhan Ly đột nhiên đứng dậy.

Sau đó sải bước đi về phía Dương Thanh Y.

Lúc này, Dương Thanh Y vừa làm nũng với Bùi Tư Dạ xong, cô ta ngẩng đầu lên, liền thấy Nhan Ly đang đi về phía mình.

Cô ta theo bản năng căng thẳng.

"Sao vậy?" Bùi Tư Dạ nhận thấy tâm trạng bạn gái không ổn, theo ánh mắt của cô ta quay đầu lại, cũng nhìn thấy Nhan Ly.

Nhan Ly đi đến trước bàn của họ, hàng mi dài và rậm, hơi rũ xuống, từ trên cao nhìn xuống Dương Thanh Y "dịu dàng yếu đuối".

"Chị… chị, chị có chuyện gì sao?" Dương Thanh Y theo bản năng nuốt nước bọt.

"Câu này phải để tôi hỏi cô mới đúng chứ?" Nhan Ly hơi cúi người, hai tay chống lên bàn, cười như không cười hỏi.

Dương Thanh Y lắp bắp: "Tôi… tôi không biết cô… cô đang nói gì."

"Không biết à?" Nhan Ly nheo mắt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mặt cô ta, cơ thể lại tiến lại gần hơn một chút, "Là thật sự không biết, hay là giả vờ không biết?"

Nhan Ly như vậy, cực kỳ áp bức, ngay cả Bùi Tư Dạ cũng hiếm khi cảm thấy áp lực.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 81: ĂN CỚT VUI KHÔNG? NẾU ANH MUỐN TÔI KHÔNG NGẠI CHO ANH ĂN CÙNG CÔ TA!



"Chị đại đi làm gì vậy?" Lạc Ninh nghiêng đầu, nhìn về hướng đó rồi lại tự nói, "Là đi dạy dỗ người phụ nữ xấu xa truyền bá tin đồn kia đúng không?"

Hàn Tiếu Tiếu dùng mu bàn tay xoa xoa má cậu, mỉm cười nói: "Đúng vậy, đi dạy dỗ người phụ nữ xấu xa rồi."

"Nhan Ly, có chuyện gì từ từ nói." Bùi Tư Dạ cau mày, cố gắng đưa tay ra ngăn cản bầu không khí căng thẳng giữa hai người.

Dù sao Dương Thanh Y cũng là phụ nữ của anh ta, là một người đàn ông, nếu ngay cả phụ nữ của mình cũng không bảo vệ được, bị người ta ngang nhiên đến trước mặt bắt nạt, vậy thì mất mặt quá.

Nhan Ly liếc nhìn Bùi Tư Dạ, khóe miệng cong lên, cười nhẹ: "Anh là cái thá gì?"

"Nhan Ly!" Bùi Tư Dạ sa sầm mặt, cảnh cáo: "Biết điều một chút! Đừng quá đáng."

"Quá đáng?" Nhan Ly thản nhiên đứng thẳng người, hỏi ngược lại: "Như vậy đã gọi là quá đáng rồi sao? Vậy thì anh đúng là chưa trải sự đời."

Bùi Tư Dạ ngẩn ra.

Anh ta nhìn Nhan Ly, không hiểu rốt cuộc câu nói vừa rồi của cô có ý gì.

Ánh mắt Nhan Ly lại rơi vào người Dương Thanh Y, giọng nói lạnh lùng: "Cô tung tin đồn nhảm về tôi khắp nơi, là cảm thấy tôi sẽ không phản kích? Hay là cảm thấy tôi không có bản lĩnh, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt?"

"Nửa tiếng trước người phụ trách khu an toàn đã nói với tôi, lúc Dương Thu Lan chết, tôi có chứng cứ ngoại phạm, trong đại sảnh có rất nhiều người có thể làm chứng cho tôi. Mà anh ta, cũng đã đến phòng điều khiển."

Cô dừng một chút.

"Đi trích xuất camera giám sát ngày hôm đó."

Vẻ mặt Dương Thanh Y cứng đờ trong vài giây.

Nhan Ly cúi đầu, ngón giữa và ngón áp út tùy ý gõ lên mặt bàn, từng nhịp từng nhịp, rất có tiết tấu, giống như đang tích lũy sức lực trước cơn bão.

"Nhưng mà, tôi là người, luôn thích tự mình giải quyết vấn đề. Người phụ trách dù có đưa ra chứng cứ, có thể chứng minh tôi trong sạch thì sao chứ? Cũng không thể tóm được kẻ đã tung tin đồn kia."

Nhan Ly đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt có chút lạnh lùng, "Dương Thanh Y, tôi nhớ tôi đã nói rồi, đừng chọc giận tôi."

Giây phút bốn mắt nhìn nhau, Dương Thanh Y đột nhiên cảm thấy toàn thân cứng đờ, giống như bị thứ gì đó khống chế.

Cơ thể không tự chủ được mà cử động.

Nhan Ly dùng dị năng tinh thần khống chế cô ta.

"Đi nhà vệ sinh." Nhan Ly lạnh lùng nói.

Dương Thanh Y bị ép đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh.

Nhan Ly cong môi, "Không ăn no không được ra ngoài."

Đi nhà vệ sinh, còn có thể ăn cái gì?

Mọi người trong bàn đều hóa đá, ngây ngốc há hốc mồm.

Dương Thanh Y sợ hãi tột độ, nước mắt lã chã tuôn rơi, nhưng cô ta phát hiện mình không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào, cũng không thể giành lại quyền kiểm soát cơ thể.

Cứ như vậy từng bước đi về phía nhà vệ sinh.

Bùi Tư Dạ đột nhiên đứng dậy, "Nhan Ly cô…"

"Sao hả? Anh cũng muốn ăn cớt à?" Nhan Ly liếc anh ta một cái, "Không phải không thể, tôi rất hào phóng."

Bùi Tư Dạ: "…"

"Hệ thống, cô ta điên rồi sao?"

Nữ chính bạch liên hoa gì chứ?

Hoa ăn thịt người thì có.

【À cái này…】

Hệ thống cũng ngây người.

Điều này không giống với tài liệu mà nó nhận được, quả thật là khác biệt một trời một vực.

Thật ra lần đầu tiên gặp Nhan Ly, Bùi Tư Dạ đã không để ý đến cô gái này.

Bởi vì lúc đó Mục Tuyết Ca bên cạnh cô rõ ràng nổi bật hơn nhiều, cũng ưu tú hơn.

Ưu tú ở đây đương nhiên là chỉ "dị năng".

Bùi Tư Dạ vĩnh viễn sẽ không quên lần đầu tiên gặp họ, sức mạnh của Mục Tuyết Ca thật sự phải khiến người ta kinh ngạc, đồng thời cũng khiến người ta bất ngờ.

Dị năng hệ sức mạnh, tuy rằng lực sát thương không mạnh bằng một số dị năng hệ tự nhiên, nhưng sức mạnh vô biên nếu được sử dụng tốt, tính thực dụng cũng cực cao.

Cho nên thật ra ban đầu, Bùi Tư Dạ để ý đến Mục Tuyết Ca.

Sau nhiều lần mời mọc, đối phương vẫn không chọn gia nhập.

Còn bây giờ, Bùi Tư Dạ càng hứng thú với Nhan Ly hơn.

"Cô cũng có dị năng hệ tinh thần?" Vừa hỏi xong câu này, Bùi Tư Dạ đột nhiên nhớ đến ngày đó trong cuộc họp, Nhan Ly đã nói dị năng của mình là ngẫu nhiên.

Anh ta nói tiếp: "Tôi rất khâm phục và ngưỡng mộ cô."

Nhan Ly không nói gì.

Anh ta cong môi cười nhẹ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mặt Nhan Ly, "Cô rất xinh đẹp, cũng rất ưu tú, theo tôi quan sát các thành viên trong đội của cô, ngoại trừ một Mục Tuyết Ca, những người còn lại đều không bằng cô."

"Cô tiếp tục ở trong đội ngũ như vậy, họ chỉ trở thành gánh nặng của cô."

"Cho nên?" Nhan Ly nhìn anh ta.

Thấy còn có thể thương lượng, ánh mắt Bùi Tư Dạ cũng dịu đi không ít, vẻ mặt lạnh lùng thường ngày cũng không còn tồn tại trước mặt cô.

Những người khác trên bàn đều nhìn nhau.

Họ không phải kẻ ngốc, rõ ràng nhận ra thái độ của đội trưởng đối với Nhan Ly.

Xem ra, người phụ nữ bên cạnh đội trưởng của họ sắp thay đổi rồi.

Triệu Tình rất vui mừng.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Cô ta tuy rằng cũng không thích Nhan Ly, nhưng nếu mình không lọt vào mắt Bùi Tư Dạ, vậy thì thà đổi thành Nhan Ly.

Ít nhất Dương Thanh Y còn đáng ghét hơn Nhan Ly.

Hơn nữa Nhan Ly cho người ta cảm giác là người bình tĩnh thản nhiên, sẽ không làm nũng, sẽ không dựa dẫm vào người khác, ngược lại sẽ chống đỡ cả bầu trời cho đồng đội.

Người như vậy, nếu thật sự gia nhập đội ngũ của họ, có lợi mà không có hại.

Khi gặp nguy hiểm, cũng sẽ có Nhan Ly đứng ra, giảm bớt nguy cơ cho mọi người.

Triệu Tình trước đây từng nghĩ đến việc liên thủ với Nhan Ly, cùng nhau đối phó với Dương Thanh Y đáng ghét, chỉ tiếc là vẫn chưa có cơ hội.

Mấy lần muốn qua chào hỏi Nhan Ly, đều bị Mục Tuyết Ca ngăn cản.

Mục Tuyết Ca và thằng nhóc Lạc Ninh kia, quả thật là bị bệnh, phòng cô ta còn hơn phòng trộm.

Cho nên mới khiến Triệu Tình vẫn không tìm được cơ hội đến gần Nhan Ly.

Triệu Tình không biết, thật ra là do Lạc Ninh và Mục Tuyết Ca nhận ra Nhan Ly không thích người này, vì vậy mới tìm mọi cách không cho đối phương đến gần Nhan Ly.

Người và vật mà Nhan Ly ghét, họ là đội viên, đương nhiên sẽ cố gắng ngăn cản xuất hiện trước mặt cô ấy.

Trình Dương vẫn luôn không có cảm giác tồn tại thì im lặng nhìn Nhan Ly, anh ta là người không giỏi che giấu cảm xúc của mình.

Trong mắt anh ta, tràn đầy hối hận và tiếc nuối.

Nhan Ly là bạn gái cũ của anh ta.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 82: THẾ GIỚI THẬT BẤT CÔNG, CHỈ VÌ ANH TA LÀ NAM CHÍNH NÊN KHÔNG CHẾT Ư?



"Khụ khụ…" Trình Dương cố ý ho khan vài tiếng, muốn gây ra chút động tĩnh, thu hút sự chú ý của Nhan Ly.

Kết quả Nhan Ly không nhìn anh ta.

"Khụ khụ…" Anh ta lại ho khan một tiếng.

Nhan Ly vẫn không để ý đến bên này, vẫn đang tranh phong với Bùi Tư Dạ.

Bùi Tư Dạ ném cành ô liu: "Gia nhập chúng tôi, phó đội trưởng cho cô làm."

Không ngờ Nhan Ly lại giống như nghe được chuyện cười gì đó, trực tiếp cười thành tiếng, vui vẻ không chịu nổi.

"Anh bảo tôi từ bỏ thân phận đội trưởng hiện tại, đến đội ngũ của anh làm phó đội trưởng?" Nhan Ly cong mày, trong mắt tràn đầy ý cười, "Bùi Tư Dạ, mặt anh đâu? Mặt dày đến mức không còn nữa à? Nước tiểu của anh là chất liệu mờ à?"

"Nhan Ly!" Bùi Tư Dạ nổi giận, "Cô hết lần này đến lần khác khiêu khích tôi, tôi đã rất khoan dung với cô rồi!"

Thấy anh ta nổi giận, nụ cười trên mặt Nhan Ly cũng dần dần biến mất, ánh mắt dần dần lạnh lẽo.

Cô nhướng mày, đôi mắt đen láy, mang theo ánh sáng quỷ dị, "Anh là cái thá gì?"

Trong đầu Bùi Tư Dạ "bùm" một tiếng, anh ta đột nhiên cảm thấy một cảm giác rất kỳ lạ khống chế mình.

Anh ta vội vàng vận dụng dị năng tinh thần của mình, đối kháng với tinh thần lực của Nhan Ly.

Trong mắt những người khác, hai người này giống như đang cãi nhau đột nhiên bất động.

Ánh mắt nhìn chằm chằm vào nhau…

Mười phút sau.

Nhan Ly đưa tay che mũi, m.á.u mũi từ kẽ tay chảy ra.

Tương tự, Bùi Tư Dạ đối diện cũng không khá hơn.

Anh ta cũng chảy m.á.u mũi.

Hơn nữa còn khoa trương hơn Nhan Ly, lòng trắng mắt hơi đỏ, sắc mặt tái nhợt, giống như người chết.

【Ký chủ đại nhân cố lên.】

Trước khi hết thời hạn, anh ta có sự bảo vệ của hệ thống, sẽ không chết.

Đúng, anh ta sẽ không chết!

Bùi Tư Dạ dồn sức, vẫn dùng tinh thần lực dây dưa với Nhan Ly.

Đột nhiên, anh ta rốt cuộc không chống đỡ được nữa, cúi người nôn ra một ngụm máu.

“Anh Bùi!” Triệu Tình lo lắng tiến lên đỡ lấy hắn, “Anh sao vậy?”

Hà Húc Thần thấy vậy, trong lòng có chút vui sướng.

Có một khoảnh khắc, hắn ta thật hy vọng Bùi Tư Dạ cứ thế trở thành phế nhân.

Chỉ cần trừ khử Bùi Tư Dạ, đội trưởng sẽ phải đổi người.

Mà dựa theo thực lực, đội trưởng tự nhiên sẽ do Hà Húc Thần hắn ta đảm nhiệm.

Vừa nghĩ tới khả năng này, Hà Húc Thần nhịn không được mà kích động.

Mục Tuyết Ca ở phía xa vội vàng chạy tới, lấy ra khăn giấy đưa cho Nhan Ly, sau đó kéo Nhan Ly rời đi.

Nhan Ly rũ mắt xuống, cảm thấy thế giới này thật không công bằng.

Rõ ràng cô đã hấp thu nhiều tinh hạch như vậy. Dựa theo thực lực sớm đã có thể nghiền ép Bùi Tư Dạ.

Nhưng chỉ bởi vì hắn ta là nam chính của thế giới này, cho nên có thể coi như là tồn tại vô địch.

Quy tắc trời đất của thế giới này chính là thiên vị hắn ta.

Rõ ràng cái hệ thống kia cũng nói, trên người Nhan Ly có khí vận nữ chính.

Bây giờ nghĩ lại thật nực cười, khí vận nữ chính không thể mang đến cho nữ chính bất kỳ lợi ích gì, ngược lại còn có thể bị nam chính đoạt lấy hấp thu, giúp hắn ta đi l*n đ*nh cao nhân sinh.

Thế giới này, đúng là một thế giới yêu nam nhân đến tột cùng.

Nhan Ly nhớ tới trước mạt thế có xem được một câu chuyện cười trên mạng.

Một nam nhân nào đó: Tiến sĩ thì sao chứ? Tôi đây là nam sĩ.

Lúc đầu Nhan Ly còn tưởng rằng cư dân mạng đang cố tình nói đùa, không ngờ hiện thực thật sự tồn tại loại đàn ông tự luyến tự đại như vậy.

Kiếp trước chỉ cảm thấy người này đạo đức bại hoại, là một tên cặn bã có học thức.

Bây giờ xem ra, vẫn là Nhan Ly đã đánh giá cao hắn ta rồi.

【Ký chủ, không thể giận dỗi với nữ chính, ðừng quên nhiệm vụ của ngài là phải đi công lược cô ấy.】

Từ lúc nam nữ chính gặp mặt đến giờ, tiến độ công lược của ký chủ nhà nó không phải là không, mà là giá trị âm.

Điều này thật khiến người ta lo lắng.

“Bùi ca anh không sao chứ?” Trình Dương đứng dậy quan tâm hỏi một câu, sau đó gãi đầu, nói: “Cái kia, tôi có hơi gấp, Bùi ca tôi đi vệ sinh một lát nhé.”

Bùi Tư Dạ đau đầu muốn nứt ra, căn bản không có thời gian để ý đến cậu ta.

Trình Dương tròng mắt đảo quanh, nhìn như đi về hướng nhà vệ sinh, nhưng đi được nửa đường đột nhiên chuyển hướng, lén đi tìm Nhan Ly.

“Tiểu Ly!”

Sau lưng truyền đến âm thanh quen thuộc.

Nhan Ly hoàn toàn làm như không nghe thấy.

“Đừng dừng lại, tiếp tục đi.” Nhan Ly nhéo cổ tay Mục Tuyết Ca.

“Tiểu Ly! Hả?”

Thấy hai người các cô càng đi càng nhanh, Trình Dương liền sốt ruột.

Trực tiếp co giò chạy.

Trình Dương nhe hàm răng to cuối cùng cũng đuổi kịp Nhan Ly.

“Tiểu Ly, lâu rồi không gặp.”

Vừa bắt chuyện, Trình Dương liền tươi cười rạng rỡ, ngữ khí mang theo lấy lòng.

“Anh thả cái rắm chó gì thế! Các người đến khu an toàn mấy ngày rồi hả? Ngày nào cũng gặp.” Mục Tuyết Ca lạnh lùng bất ngờ buông lời chửi rủa.

Khiến Nhan Ly cũng phải giật mình.

Nhan Ly kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Mục Tuyết Ca, trong mắt là ý cười nhịn không được.

Tuyết Ca tính tình lạnh nhạt, khí chất cũng thuộc dạng cao lãnh, bình thường trong đội cũng không phải người thích nói chuyện, cho nên Nhan Ly rất ngạc nhiên khi cô ấy lại chửi người như vậy.

“Tôi có chút chuyện muốn nói với Tiểu Ly, cô có thể đi được rồi.” Trình Dương liếc Mục Tuyết Ca một cái.

Chính cái liếc mắt này, khiến ý cười trên mặt Nhan Ly tan biến không còn dấu vết.

Máu mũi đã cầm, Nhan Ly ném khăn giấy vào thùng rác bên cạnh.

“Đúng là có chút chuyện cần nói, số tiền anh nợ tôi cũng nên trả rồi chứ?” Nhan Ly đi về phía trước vài bước, áp sát mặt hắn ta.

“Trả… trả tiền?” Trình Dương ngây ngốc.

“Đúng, trả tiền.” Nhan Ly hất cằm, “Tổng cộng hai ngàn tệ, trước đây tìm ngươi đòi, ngươi cứ giả c.h.ế.t giở trò, tôi vốn nghĩ đã mạt thế rồi, vậy thì thôi.”

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

“Nhưng anh đã đến tìm tôi rồi, vậy thì trả ngay bây giờ đi.”

“Không phải, Tiểu Ly em đang đùa với tôi à? Bây giờ đã là mạt thế rồi, tiền không còn là tiền nữa, bây giờ có tiền cũng không mua được đồ, em cần tiền để làm gì chứ?” Trình Dương cười ha hả.

“Ồ? Anh cảm thấy Nhan Ly giống như đang đùa với anh sao?”

Ngữ khí của câu nói này cực kỳ cứng ngắc, còn mang theo một tia lạnh lẽo khó hiểu, khiến Trình Dương lạnh run cả người.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 83: TRẢ NỢ BẰNG THỂ XÁC



“Tiểu… Tiểu Ly, em đừng như vậy mà, dù sao chúng ta cũng từng ở bên nhau đúng không? Thật ra hôm nay tôi đến tìm em, không phải để giúp Bùi Tư Dạ thuyết phục em gia nhập đội chúng tôi, mà là chuyện khác.”

Nhan Ly: “Đừng có đánh trống lảng, trả tiền!”

Mục Tuyết Ca ở bên cạnh nhướng mày, cô nàng liếc mắt nhìn Nhan Ly.

Cô ấy luôn cảm thấy, chắc chắn Nhan Ly đang có dụng ý khác chứ không đơn thuần là đòi tiền.

Giống như Trình Dương đã nói, trong tình hình hiện nay, tiền bạc thực sự là vật ngoài thân, ngay cả vật tư bình thường nhất cũng không đổi được.

Tinh hạch mới là đơn vị giao dịch tiền tệ mới nhất.

Nhưng nếu không phải là để trả tiền, vậy thái độ này của cô ấy là… vì cái gì?

Chẳng lẽ là muốn mượn cớ đánh bồ cũ một trận?

“Tiểu Ly! Em bình tĩnh lại đi.” Trình Dương vẫn cười không biết xấu hổ, “Tôi tìm em là muốn nói cho em biết một chuyện rất quan trọng.”

Đột nhiên, cậu ta quỳ một chân xuống, đưa tay phải về phía Nhan Ly, lòng bàn tay hướng lên trên.

“Tiểu Ly, những năm chúng ta chia tay, thật ra tôi vẫn luôn không quên được em. Nhan Ly à, tôi vẫn yêu em sâu đậm.”

“Tôi rất hối hận vì sự bốc đồng lúc đó, thật ra sau khi chia tay với em, tôi mỗi ngày đều nhớ em, ngày nhớ đêm mong, đêm đêm khó ngủ!”

Nhan Ly đứng đó, không lên tiếng, khóe miệng nhịn không được co giật.

Làm sao đây, càng nhìn người này càng cảm thấy giống một đống phân.

“Ồ, vậy sao?” Nhan Ly hơi cúi đầu, chậm rãi vuốt lại tóc mai, không nhanh không chậm nói: “Nhưng tôi nhớ rất rõ, là anh nói anh thích Dương Thanh Y, nói cô ta mới là nữ thần của anh, còn nói phụ nữ nên dịu dàng như nước, chứ không phải loại người cổ hủ, không hiểu phong tình như tôi.”

Trình Dương cười làm lành, tiếp tục vô cùng thâm tình ngẩng đầu nhìn Nhan Ly, “Không phải như vậy đâu, Tiểu Ly. Lúc đầu tôi là bị ma quỷ ám ảnh, là Dương Thanh Y con đũy đó quyến rũ tôi. Chính cô ta đã cố ý õng ẹo trước mặt tôi, em biết đấy, tôi chỉ là phạm phải sai lầm mà tất cả đàn ông trên thế giới đều sẽ mắc phải mà thôi.”

“Có câu nói, lãng tử quay đầu vàng không đổi, huống chi từ đầu đến cuối tôi đều luôn nhớ đến em mà, Tiểu Ly. Tôi thật sự không quên được em, em ưu tú như vậy, xinh đẹp như vậy, còn hiền lành như vậy, tôi muốn cùng em sống hết quãng đời còn lại. Tôi muốn cùng em kết hôn trở thành vợ chồng, mãi mãi ở bên nhau.”

Hắn ta nói rồi không biết là tự cảm động, hay là nhờ kỹ thuật diễn xuất đỉnh cao, mà lại đỏ hoe cả mắt.

“Còn Dương Thanh Y, cô ta tính là cái thá gì, chính là một con hồ ly tinh không biết xấu hổ. Cô ta khắp nơi quyến rũ đàn ông, loại phụ nữ như cô ta, chắc chắn đã từng qua lại với rất nhiều người. Em không biết cô ta ghê tởm đến mức nào đâu, chính là một con đũy rách, chắc chắn còn phá thai rồi, là thứ đê tiện không thể lên mặt bàn.”

Trình Dương nghĩ thầm, phụ nữ mà, đều ghét những người phụ nữ khác xinh đẹp hơn mình, hoặc ưu tú hơn mình.

Cho nên chỉ cần hắn ta ở trước mặt Nhan Ly không ngừng hạ thấp Dương Thanh Y, nhất định có thể dỗ dành được Nhan Ly.

Cho dù hôm nay tạm thời không dỗ dành được Nhan Ly, những lời nhục mạ tình địch vừa rồi, nhất định có thể khiến cô ấy vui vẻ hơn một chút.

Vì vậy Trình Dương tràn đầy mong đợi nhìn biểu cảm của Nhan Ly, nghĩ thầm khoảnh khắc tiếp theo chắc chắn sẽ xuất hiện cảm xúc vui sướng và đắc ý.

Nhưng điều khiến hắn ta hoàn toàn không ngờ tới là, Nhan Ly không những không biểu hiện ra nửa điểm vui vẻ, ngược lại nhìn mình ánh mắt càng ngày càng lạnh.

“Nghe đây, cho dù tôi có ghét một cô gái đến đâu, cũng sẽ không cảm thấy vui sướng vì bị một người đàn ông khác đem cô ta ra sỉ nhục trinh tiết.” Đôi mắt Nhan Ly vừa lạnh vừa trong, giữa hàng lông mày lộ ra vẻ khinh thường.

Khinh thường Trình Dương.

Dương Thanh Y cho dù làm người không ra gì, phẩm hạnh đê tiện, cũng không phải là lý do để Trình Dương có thể tung tin đồn nhảm nhí sỉ nhục cô ấy.

Trình Dương ngây người, trong mắt tràn đầy kinh ngạc và ngoài ý muốn.

Hắn ta đã hạ thấp Dương Thanh Y như vậy rồi, tại sao Nhan Ly còn không vui?

Không đúng nha.

Phụ nữ không phải đều thích tranh giành tình cảm sao?

Dưới áp lực cao của ngày tận thế, cảm xúc của con người sẽ bị ảnh hưởng, càng trở nên nóng nảy hơn.

Dù sao một ngày từ sáng đến tối đánh đánh g.i.ế.c giết, bạo lực đã trở thành ký ức cơ bắp.

Nhan Ly cũng không ngoại lệ, Nhan Ly cảm nhận rõ ràng đời này sau khi dựa vào hai tay tiêu diệt số lượng zombie càng ngày càng nhiều, tính tình của cô cũng trở nên nóng nảy hơn một chút.

Ví dụ như, đối với người chán ghét, Nhan Ly luôn thích dùng cách thô bạo để giải quyết.

“Quay lại chủ đề vừa rồi, anh đã không trả được tiền, vậy thì đổi sang cách thức khác để trả nợ.”

“Cách thức gì?” Trình Dương thật sự không ngờ tới vòng vo một hồi lâu, Nhan Ly lại có thể quay về hai ngàn tệ kia.

Nhan Ly mặt không biểu cảm, chậm rãi phun ra hai chữ: “Trả nợ bằng thể xác.”

“Hả?” Trình Dương rõ ràng là ngoài ý muốn Nhan Ly đột nhiên mờ ám như vậy, còn đỏ mặt, “Được… được thôi.”

Nhan Ly cũng quá phóng khoáng rồi, làm hắncậu ta có chút ngượng ngùng. Ây da, còn có người ngoài ở đây mà.

Lời vừa dứt, tiếng bạt tai thanh thúy vang lên rất rõ ràng.

“Hả?”

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Trình Dương ôm mặt, ngơ ngác.

Không đợi hắn ta phản ứng kịp, tiếp theo lại là một cái bạt tai nữa.

Nhan Ly vung tay trái phải, vừa đánh vừa nói: “Một bạt tai trừ một trăm, anh nợ tôi hai ngàn, tổng cộng hai mươi cái.”

Mỗi một cái bạt tai đều cực kỳ dùng lực. Vậy nên, mới ba cái bạt tai, trong miệng Trình Dương đã có mùi m.á.u tanh.

“Tôi tôi… trả! Tôi trả cô tiền!” Trình Dương muốn đứng dậy bỏ chạy, lại bị Mục Tuyết Ca ở bên cạnh chờ đợi giơ cao chân, chân phải giẫm chặt lên vai hắn ta, đè hắn đến mức không đứng dậy nổi.

Trình Dương hoàn toàn bị đánh cho choáng váng, cơn đau trên má khiến hắn ta không nhớ ra việc sử dụng dị năng.

“Có câu nói, người yêu cũ đủ tư cách nên giống như đã chết, mặc dù anh bây giờ vẫn còn tốt đẹp đứng trước mặt tôi, nhưng tôi cũng có thể tiễn anh đi chết.”

“Còn nữa,” Nhan Ly lạnh lùng liếc Trình Dương: “Tôi ghét nhất là loại người tung tin đồn nhảm nhí sỉ nhục phụ nữ, bất kể người bị sỉ nhục là ai.”

Trình Dương bây giờ muốn trả tiền, nhưng Nhan Ly không muốn.

Nhan Ly muốn “trả nợ bằng thể xác”.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 84: TỪ MỸ NHÂN HÓA THÀNH BẠCH CỐT TINH



Nhan Ly mặt không biểu cảm, động tác trên tay vẫn không giảm bớt chút lực độ nào.

Không thiếu cái nào, hai mươi cái bạt tai quạt xong, Nhan Ly rút ra một tờ khăn ướt lau tay.

Người đàn ông quỳ đối diện Nhan Ly, miệng đã sửi đầy bọt máu.

Trình Dương bây giờ ngay cả một câu hoàn chỉnh cũng nói không rõ, má đau đớn, nướu răng chảy máu, răng gần như đều lỏng lẻo, còn có mấy cái trực tiếp rơi vào trong miệng, lẫn với bọt m.á.u suýt chút nữa khiến hắn ta nghẹn chết.

Nhan Ly rũ mắt xuống, rơi xuống một hàng bóng mờ nhàn nhạt, “Bây giờ, còn muốn tái hợp với tôi không?”

Nghe thấy giọng nói của Nhan Ly, Trình Dương theo bản năng run rẩy.

“Đi thôi.” Nhan Ly vẫy tay với Mục Tuyết Ca.

Trên vai không còn lực áp chế và chống đỡ, Trình Dương hoa mắt, trực tiếp ngã xuống đất.

Lần này đầu óc càng ong ong hơn.

Một bên khác, cảnh tượng Dương Thanh Y kiếm ăn trong nhà vệ sinh dọa sợ một đám người.

Tiếng thét chói tai liên tiếp vang lên, mọi người còn tưởng rằng có phải có zombie loại mới nào đó ra đời hay không.

Một con zombie thích ăn cớt.

Bên ngoài hỗn loạn như thế nào, đều không ảnh hưởng đến Nhan Ly, cô tự nhiên vững như Thái Sơn, ngồi trong góc nhắm mắt dưỡng thần.

Sau trận chiến này, Nhan Ly lại nổi tiếng.

Người trong khu an toàn đều biết ở đây có một vị “chiến thần”, rất không dễ chọc.

Ai chọc người đó xui xẻo.

Nghe nói Dương Thanh Y nôn một ngày một đêm, sau đó thậm chí liên tục một tuần không ăn được gì, nhiều nhất chỉ có thể uống chút nước.

Ngay cả uống nước cũng là uống từng chút một, vừa uống vừa nôn.

Trải qua sự sỉ nhục và tàn phá tinh thần lẫn thể xác như vậy, khi đôi chị em họ này gặp lại nhau, Dương Thanh Y đã hoàn toàn gầy trơ xương.

Trước đây là dịu dàng ngoan ngoãn, dáng người cân đối, bây giờ thì hoàn toàn thay đổi.

Triệt để thành da bọc xương.

Gầy đến mức, nhan sắc cũng bị ảnh hưởng.

Dương Thanh Y bây giờ hận không thể ngay lập tức g.i.ế.c c.h.ế.t Nhan Ly.

Bùi Tư Dạ bây giờ đều không muốn thân mật với cô ta, bề ngoài nhìn như là không có hứng thú, nhưng chỉ có Dương Thanh Y tự mình hiểu rõ, Bùi Tư Dạ là không thể nào hôn được.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Vừa nhìn thấy cái miệng đó của mình, liền nhớ tới chuyện cô ta từng ăn cớt, hắn ta là đang ghét bỏ mình ghê tởm.

Dương Thanh Y muốn khóc mà không ra nước mắt.

Ngày tinh thần khống chế được giải trừ, Dương Thanh Y đã dùng hết cả hai tuýp kem đánh răng.

Chỉ riêng đánh răng đã lãng phí hơn ba tiếng đồng hồ, cuối cùng nướu răng chảy m.á.u nghiêm trọng.

Cô ta hận không thể trực tiếp nuốt hết toàn bộ kem đánh răng vào bụng.

Sau đó, cô ta lại trốn trong chăn khóc rất lâu.

Sự sỉ nhục này cô ta Dương Thanh Y ghi nhớ, sớm muộn gì cũng sẽ tìm Nhan Ly con đũy này báo thù!

Một bên khác, Nhan Ly bởi vì chủ động giải quyết tin đồn này, người phụ trách cũng công bố chuyện tin đồn, không làm gì thêm.

Dù sao người ta chính chủ kia hiệu suất, còn có cách làm thô bạo đơn giản trực tiếp kia.

Quả nhiên, nắm đ.ấ.m cứng mới là cách tốt nhất để duy trì công bằng chính nghĩa.

Tiếp theo, Nhan Ly tranh thủ thời gian ra ngoài một chuyến, cùng đồng đội của mình đi đến nhà máy điện tử kia.

Một trận hỏa hoạn lớn đã thiêu rụi nhà máy này thành tro bụi, những ngôi nhà sụp đổ đè nát không ít zombie.

“Wow, Nhan Ly, các cậu làm sao biết ở đây có thể nhặt được nhiều tinh hạch như vậy?” Hàn Tiếu Tiếu che miệng kinh hô.

Cô ấy quả thực không thể tin được.

Vận may, thứ này đôi khi nói ra thật sự rất huyền diệu.

Hàn Tiếu Tiếu phát hiện, từ khi mình gặp Nhan Ly, cuộc đời cô ấy đã xảy ra thay đổi long trời lở đất.

Cô ấy từng cho rằng loại “phế vật” như mình trong hoàn cảnh mạt thế này, e rằng sống không được bao lâu, không phải c.h.ế.t đói thì chính là trở thành thức ăn cho zombie.

Nhưng trong bóng tối không thấy năm ngón tay, Nhan Ly đã xuất hiện.

Phá vỡ tuyệt vọng của cô ấy, mang đến cho cô ấy ánh sáng.

Sau đó, Hàn Tiếu Tiếu thấy trên mạng mọi người đều nói tinh hạch zombie là thứ tốt, cũng là thứ cực kỳ khó lấy.

Nhưng với tư cách là đồng đội của Nhan Ly, Hàn Tiếu Tiếu, chưa bao giờ cảm thấy tinh hạch khan hiếm.

Đi theo sau Nhan Ly, từng bước một tiến về phía trước, tinh hạch thứ này luôn không ngừng.

Trong mắt người khác tinh hạch khan hiếm, đến đội ngũ của bọn họ, ngược lại trở thành cải trắng ven đường.

Hàn Tiếu Tiếu làm việc rất nhanh nhẹn, cô ấy trước tiên tìm Nhan Ly xin một cái cuốc nhỏ, sau đó tay xách một cái xô nhựa, liền bắt đầu thoăn thoắt đào tinh hạch.

Có dị năng tốc độ, thời gian Mục Tuyết Ca và những người khác đào thành công một viên tinh hạch, Hàn Tiếu Tiếu đã đào xong năm sáu viên.

Trong quá trình cũng gặp phải mấy con zombie chưa c.h.ế.t hẳn, Nhan Ly để lại mấy con nhìn như tứ chi đầy đủ, còn lại zombie bọn họ gặp một con diệt một con.

“Tại sao mấy con này không tiêu diệt?” Tần Hiểu Bạc khom lưng vừa đào sạch một viên tinh hạch, đứng thẳng dậy tò mò hỏi Nhan Ly.

Nhan Ly cười cười, “Để cho Tiểu Lạc Ninh luyện tập.”

Mấy con zombie được Nhan Ly chọn, không những tứ chi đầy đủ, còn đều là zombie trung cấp.

Lạc Ninh là dị năng hệ tinh thần, có thể thử khống chế những thứ này.

Cậu bé trước đây có thể trong thời gian ngắn khống chế zombie cấp thấp, zombie trung cấp vẫn là lần đầu tiên thử.

Thấy cậu nhóc có chút căng thẳng, Nhan Ly đi tới vỗ vai đối phương.

“Không sao, em phải tin tưởng bản thân.” Nhan Ly ngữ khí dịu dàng, “Một lần không được thì hai lần, dù sao đây cũng là đang luyện tập đúng không? Đừng có áp lực tâm lý quá lớn.”

Nhan Ly dùng tinh thần lực của mình khống chế mấy con zombie kia chỉnh tề đi đến trước mặt Lạc Ninh, đứng thành một hàng, mặt hướng về phía Lạc Ninh.

Sau khi Lạc Ninh chuẩn bị xong, Nhan Ly mới bắt đầu từng chút một rút đi tinh thần lực của mình.

Giống như sư phụ truyền thụ kiến thức cho đồ đệ, Nhan Ly từng chút một, vô cùng kiên nhẫn dạy dỗ Lạc Ninh.

Lạc Ninh đứa trẻ này rất thông minh, không biết có phải do bản thân là nhân cách phụ hay không, năng lực học tập của cậu nhóc quả thực không thể dùng thiên phú để hình dung.

Tinh thần lực và độ tương thích của Lạc Ninh có thể nói là hoàn mỹ.

Nhan Ly chỉ cần dạy một lần, Lạc Ninh lập tức lĩnh ngộ được trọng điểm.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 85: HIẾN MỘT NỬA VẬN MAY ĐỂ MỞ RA PHÓ BẢN ĐẶC BIỆT



Hai mươi phút sau, Lạc Ninh đã có thể điều khiển những con zombie tứ chi đầy đủ này ngoan ngoãn đi đào tinh hạch.

Nhà máy này có quá nhiều tinh hạch, họ bận rộn đến tối mịt.

"Đừng đi tiếp nữa." Nhan Ly đột nhiên nói.

Phần lớn diện tích nhà máy không có nguy hiểm tiềm ẩn, nhưng vẫn còn một số khu vực nhỏ tập trung zombie.

Không còn cách nào khác, ai bảo thành phố G là nơi bị ảnh hưởng nặng nề nhất.

Nơi này cũng bị lây nhiễm nghiêm trọng hơn.

"Thật đáng tiếc." Lạc Ninh bĩu môi.

Nhan Ly: "Không sao, dù sao chúng ta cũng đã thu thập đủ tinh hạch rồi, phải biết đủ."

Họ là con người, không phải chiến binh thép bất tử bất diệt.

Quá tham lam sẽ dẫn đến mất mạng.

Mọi người đem tinh hạch đã rửa sạch đưa cho Nhan Ly cất vào không gian, sau đó cả nhóm ngồi xe ba bánh trở về khu an toàn.

Những ngày tiếp theo, Nhan Ly luôn ở trong khu an toàn, lúc rảnh rỗi họ đi hấp thụ tinh hạch, trong lúc đó còn trải qua hết đợt sóng triều zombie này đến đợt sóng triều zombie khác.

Đội ngũ của họ cũng trở thành đại diện nổi bật trong ngày tận thế, trong thời gian này có không ít người muốn gia nhập.

Đại minh tinh Sở Tinh Hà dẫn theo bạn gái Tần Duyệt đến xin lỗi Nhan Ly, đồng thời đề xuất ý muốn gia nhập đội ngũ của họ.

Bị Nhan Ly từ chối.

Không biết có phải vì tức giận hay không, Sở Tinh Hà nói vài câu ác ý, sau đó quay đầu gia nhập đội ngũ của Bùi Tư Dạ.

Sau đó hùng hổ đến tìm Nhan Ly, cố ý gây sự, kết quả bị Mục Tuyết Ca đánh cho một trận.

Bùi Tư Dạ là đội trưởng, sau khi thành viên trong đội bị bắt nạt cũng không hề có ý định ra mặt.

Anh ta dường như đang ấp ủ một chuyện lớn gì đó…

Sau khi vào thu, chính quyền cuối cùng cũng giải quyết xong nguy cơ ở những khu vực nghiêm trọng hơn, rút ra thời gian và sức lực để chỉnh đốn thành phố G.

Trong khoảng thời gian này, Nhan Ly dưới sự "gợi ý" của hệ thống, nhiều lần quấy rối con đường nam chính của Bùi Tư Dạ.

Theo cách nói của hệ thống, mỗi đợt sóng triều zombie đều sẽ có zombie vương ra đời, nhưng Bùi Tư Dạ lại chẳng thấy được ai.

Lần nào cũng được hệ thống cổ vũ rất nhiệt tình và mong đợi, cuối cùng lại công cốc, chẳng thu hoạch được gì.

Một hai lần có thể là trùng hợp, nhưng nhiều lần thì sao?

【Ký chủ, dữ liệu sẽ không sai, liệu có phải có người đang cố tình giở trò không?】

Bùi Tư Dạ giật giật mí mắt phải, theo lý mà nói hắn ta là người nắm giữ kịch bản nam chính, làm sao có thể luôn gặp xui xẻo?

Tiến độ không có đã đành, tinh hạch của zombie vương cũng không lấy được, ngay cả cái bóng cũng chẳng thấy đâu.

Hắn ta buồn bực một, hệ thống buồn bực mười.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, rốt cuộc là chuyện gì đây?

Quái quỷ thật.

Hệ thống nói có lý.

Chắc chắn có người đang cố tình gây sự.

Bùi Tư Dạ trầm tư một lát, "Hệ thống, ngươi cảm thấy sẽ có thể là ai?"

Hoặc là, ai là kẻ đáng nghi nhất?

Thực ra cho dù hệ thống có trả lời hay không, trong lòng hắn ta đã có suy đoán.

Nhan Ly.

Bởi vì người phụ nữ này rất mạnh.

Việc kiểm tra của hệ thống sẽ không có vấn đề, những con zombie bị đánh dấu, nhất định sẽ trở thành zombie vương.

Nhưng sự việc lại trái với mong muốn.

Vậy thì chỉ có một nguyên nhân, những điều kiện để trở thành zombie vương đã bị phá hoại từ trước, khiến chúng không thể thăng cấp dị hoá trong thời gian quy định.

Mặc dù không có bất kỳ bằng chứng nào, nhưng Bùi Tư Dạ mơ hồ cảm thấy, Nhan Ly chính là kẻ đáng nghi nhất.

Cô ta mạnh, hơn nữa còn luôn coi thường mình.

"Hệ thống, không thể ngồi chờ c.h.ế.t nữa, có bí kíp nào để chinh phục nữ chính không?"

Lần này hệ thống im lặng vài giây rồi mới trả lời.

【Ký chủ, ngài có bằng lòng hiến ra một nửa vận may của mình không?】

Bùi Tư Dạ cau mày, khó chịu nói: "Ý ngươi là sao?"

【Tôi có thể xin cho anh một kỹ nãng đặc biệt, nhưng cần anh hiến ra một nửa vận may nam chính để mở khoá và kích hoạt.】

【Ảo cảnh (phiên bản nồng tình mật ý) có thể tạo ra một môi trường thế giới mới cho ký chủ và người bị trói buộc. Trong môi trường mới này, người bị trói buộc sẽ mất hết ký ức, còn ký chủ thì không bị ảnh hưởng. Môi trường sẽ cung cấp cho ký chủ mọi cơ hội và tình huống anh hùng cứu mỹ nhân. Tốc độ thời gian trong thế giới ảo ảnh không ảnh hưởng đến thế giới thực, có tổng cộng bảy ngày để bồi dưỡng tình cảm, khá thích hợp với tình hình hiện tại của ký chủ, chỉ cần ký chủ cung cấp một nửa vận may...】

Cũng có thể coi là một cách gian lận.

Bùi Tư Dạ ngẩng đầu: "Nếu đã sớm có phương án tốt như vậy, sao không đưa ra sớm hơn?"

Hắn ta vốn là người đa nghi, lúc này nảy sinh một chút ngăn cách về mặt tâm lý với hệ thống.

Hắn ta bắt đầu nghi ngờ, liệu hệ thống này có thực sự tốt với mình không?

Hệ thống dường như cũng biết anh ta đang nghĩ xấu về mình, vì vậy giọng nói lại vang lên.

【Nhưng ký chủ cũng cần phải lưu ý, sau khi hết bảy ngày, rời khỏi thế giới ảo ảnh, cho dù việc chinh phục nữ chính có thành công hay không, một nửa vận may này cũng sẽ không quay trở lại.】

Nói cách khác, đây là giao dịch một lần.

Nghe xong lời giải thích của hệ thống, sắc mặt Bùi Tư Dạ dịu đi một chút.

"Được, tôi đồng ý thực hiện giao dịch này với ngươi." Hắn ta nói.

Vận may là thứ vô hình, nếu có thể giao dịch với hệ thống để đổi lấy lợi ích mà hắn ta cho là đáng giá, thì cũng không tệ.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Nhan Ly nằm trên giường, đột nhiên mở mắt ra, trong mắt là một mảng lạnh lùng bình tĩnh.

Cô không ngủ, vừa rồi từng câu từng chữ hệ thống và Bùi Tư Dạ nói, cô đều ghi nhớ trong lòng.

Muốn tạo ra một ảo cảnh riêng cho cô sao?

Ồ? Không làm gì được cô nên bắt đầu giở trò bỉ ổi rồi?

Nhan Ly nhẹ nhàng bò dậy khỏi đệm, lúc này đang là nửa đêm, mọi người xung quanh đều đang say giấc.

Cô đi đến bên cạnh Lạc Ninh, nhẹ nhàng chạm vào cậu nhóc.

Động tác nhẹ như lông hồng, vừa không làm phiền giấc ngủ của Lạc Ninh, vừa hoàn thành việc sao chép dị năng.

Sau khi nằm xuống, Nhan Ly vội vàng vận dụng toàn bộ sức mạnh trong cơ thể, tập trung vào tinh thần lực.

Đây là lần đầu tiên, cô tự thôi miên chính mình.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 86: RƠI VÀO PHÓ BẢN: TOA TÀU ZOMBIE VÀO LÚC NỬA ĐÊM



Bùi Tư Dạ và hệ thống muốn tước đoạt ký ức của cô phải không?

Vậy thì cô sẽ tự thôi miên, khắc sâu ký ức.

Từ khi trọng sinh đến nay, cô đã hấp thụ rất nhiều tinh hạch, đây cũng không phải là hấp thụ uổng phí.

【Được, đã nhận được lệnh của ký chủ, đang truy xuất…】

【Đếm ngược bắt đầu! 10… 6… 3】

【1! Đang dịch chuyển.】

Nhan Ly đột nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng, khi mở mắt ra lần nữa, cô phát hiện mình đang ở trong một toa tàu đang di chuyển.

Hành khách trên tàu đều đang mơ màng buồn ngủ, trong toa rất yên tĩnh.

Xem ra số lượng NPC không ít.

Nhan Ly lập tức đứng dậy, nhìn xung quanh.

Cô vẫn mặc quần áo của thế giới thực.

Cô thử vận dụng dị năng, phát hiện ra cô trong "thế giới" này, chẳng có gì cả.

Không có dị năng, trong cơ thể cũng không có bất kỳ sức mạnh nào.

Ngay cả vòng tay không gian cũng biến mất.

Bùi Tư Dạ không biết bị dịch chuyển đến đâu, nhưng chắc chắn một điều, hắn ta cũng ở trên tàu.

Thời gian không chờ đợi ai, Nhan Ly lập tức lục soát hành lý phía trên.

Ở đây có nhiều NPC như vậy, bản thân cô lại không có bất kỳ công cụ nào, vậy thì lục soát túi của NPC xem sao.

Nhan Ly vốn không hy vọng quá nhiều, dù sao đây cũng là trên tàu, tất cả hành khách trước khi lên tàu đều phải trải qua kiểm tra an ninh nghiêm ngặt.

Nếu "thế giới" do hệ thống tạo ra đạt tiêu chuẩn, chắc chắn sẽ không bỏ qua những chi tiết nhỏ này.

Sau một hồi lục soát, Nhan Ly thực sự tìm thấy một chiếc búa sắt.

À…

Xem ra cái gọi là hệ thống này cũng chẳng ra gì, có sơ hở.

Nhan Ly chuẩn bị tiếp tục tìm kiếm, thì nghe thấy tiếng nhân viên đẩy xe đồ ăn đến gần và rao hàng.

Cô đứng trên ghế, tầm nhìn cao và xa, có thể thấy nhân viên phục vụ vẫn đang ở phần đuôi của toa phía trước, sắp đi vào toa tàu của Nhan Ly.

Nhan Ly nhạy bén nhận ra, trạng thái tinh thần của nhân viên phục vụ đó có chút không ổn.

Không chút do dự, Nhan Ly nhảy xuống ngay lập tức, chạy về hướng ngược lại với tốc độ nhanh nhất.

Tất nhiên, không quên mang theo chiếc búa sắt.

Sau đó nhanh chóng trốn vào nhà vệ sinh, khóa trái cửa lại.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Tiếng nhân viên phục vụ từ xa vọng lại gần.

Cô trốn bên trong, giữ im lặng.

Không lâu sau, tiếng bước chân của nhân viên phục vụ đã đến toa tàu tiếp theo.

Nhan Ly không chọn ra ngoài ngay lập tức, mà tiếp tục trốn trong nhà vệ sinh.

Cửa nhà vệ sinh trên tàu cao tốc được làm bằng thép nhựa, hợp kim nhôm, hợp kim titan-magie và kính. Nhan Ly lại kéo hết tất cả các khóa cửa bên trong, zombie bình thường chắc chắn không thể dễ dàng vào được.

Trừ khi cấp bậc của đối phương là trung cấp trở lên.

Cô nắm chặt chiếc búa trong tay, nhìn chằm chằm vào cửa, ánh mắt sáng quắc.

Nếu thực sự có thứ gì đó phá cửa xông vào, cô sẽ đập cho một búa.

Dù sao đây cũng không phải là thế giới thực, đều là NPC, và cả tên khốn Bùi Tư Dạ kia nữa.

Hai phút sau, Nhan Ly nghe thấy bên ngoài truyền đến một tiếng hét thảm thiết đặc biệt rõ ràng, xé rách tâm can.

Ngay sau đó là tiếng gầm gừ của zombie xuất hiện.

"Khặc khặc…"

Tiếng la hét kinh hoàng, tiếng kêu gào thảm thiết, nhất thời vang lên liên tục.

Bùi Tư Dạ ở bên kia cũng đang sốt ruột tìm kiếm Nhan Ly.

"Nhan Ly đâu? Cô ta đi đâu rồi?"

【Phát hiện nữ chính đang ở toa số 6.】

Bùi Tư Dạ vội nói: "Vị trí cụ thể."

【Xin lỗi ký chủ, không thể phát hiện vị trí cụ thể chính xác, điều này cần ký chủ cố gắng tìm kiếm.】

Bùi Tư Dạ càng cau mày chặt hơn, trong mắt hiện lên vẻ mất kiên nhẫn.

Bùi Tư Dạ dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía toa số 6.

Một cái miệng lớn đầy m.á.u lao về phía hắn ta, nhưng lại lao hụt.

【Yên tâm đi ký chủ, trong ảo cảnh NPC sẽ không làm hại ngài.】

Tiếng la hét của hành khách, tiếng gầm gừ của zombie, còn có tiếng nhai nuốt, chỉ có hắn ta là bình tĩnh đi tiếp về phía trước.

Trong toa tàu đã hỗn loạn, người này lao vào người kia, người kia lao vào người nọ.

Mặc dù là ảo cảnh, nhưng cảm giác chân thực này vẫn được làm rất tốt.

Khắp nơi đều là vết m.á.u b.ắ.n tung tóe, trong không khí tràn ngập mùi hôi thối đặc trưng của zombie, khiến người ta buồn nôn.

Nhân viên phục vụ đẩy xe đồ ăn vẫn tiếp tục "làm việc", thân hình vặn vẹo phi nhân tính, cơ thể không ngừng run rẩy, phát ra tiếng xương cốt răng rắc quái dị.

Đã như vậy rồi, cô ta vẫn không quên tiếp tục đẩy xe đồ ăn đi về phía trước.

Người yêu công việc, cho dù trở thành zombie vẫn là một người cuồng công việc.

Tiếng la hét kinh hoàng càng ngày càng ầm ĩ, Bùi Tư Dạ chạy thẳng đến toa số 6.

Sau khi khó khăn lắm mới vượt qua từng toa tàu để đến toa số 6, lại chẳng thấy bóng dáng Nhan Ly đâu.

Ở đây thực sự quá hỗn loạn.

【Ký chủ xin hãy yên tâm, chủ đề chính của thế giới ảo ảnh là nồng tình ý mật, là thế giới được tạo ra riêng cho nam nữ chính yêu đương. Vì vậy, tất cả những cảnh có vẻ nguy hiểm thực ra mức độ nguy hiểm không cao, không thể so sánh với thế giới thực.】

Cả toa tàu tràn ngập đủ loại âm thanh, Bùi Tư Dạ cảm thấy ồn ào. Hắn lạnh lùng túm lấy con zombie đang cản đường ném sang một bên.

Giống như hệ thống đã nói, zombie ở đây rất dễ xử lý.

Dễ dàng giải quyết.

Nói khó nghe hơn, đó chính là hạ thấp trí thông minh.

Thế giới tình yêu dành riêng cho nam nữ chính, tất cả nguy hiểm, cho dù là quái vật đáng sợ đến đâu cũng sẽ bị cưỡng chế hạ thấp trí thông minh.

Hắn ta vừa xử lý những con quỷ cản đường, vừa tìm kiếm bóng dáng Nhan Ly.

Hệ thống trong đầu Bùi Tư Dạ vẫn không ngừng cổ vũ, chúc hắn ta thành công chinh phục nhờ màn anh hùng cứu mỹ nhân này.

Nhưng cho đến khi Bùi Tư Dạ đi hết toa số 6 mà vẫn không thấy bóng dáng Nhan Ly, sắc mặt rất khó coi.

Hắn ta trầm giọng nói: "Ngươi chắc chắn cô ta ở đây?"

【Đúng vậy, kiểm tra sẽ không sai.】

"Vậy người đâu?" Bùi Tư Dạ hiện tại đã mất hết kiên nhẫn, sắc mặt âm trầm đáng sợ.

Hắn ta vốn không phải là người có tính khí tốt.

【Có thể là trốn rồi chăng?】

Điều này thật ra cũng không phải là không thể.

Dù sao tính cách của Nhan Ly rất khác với người thường, cô ấy gặp chuyện thì bình tĩnh, sẽ không vì gặp nguy hiểm liền khóc lóc chờ người khác đến cứu.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 87: BỊ LỪA RỒI! TRÒ CHƠI NGÀY CÀNG THÚ VỊ



Ý thức được điểm này, Bùi Tư Dạ bắt đầu cúi xuống quan sát phía dưới ghế.

Lần lượt nhìn qua, vẫn không có.

Không đúng!

Còn một nơi mà hắn ta đã bỏ qua.

"Cốc cốc."

Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.

Nhan Ly ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn cửa nhà vệ sinh, chiếc búa trong tay giơ cao.

"Có ai ở trong không?" Giọng nói quen thuộc vang lên.

Nhan Ly vẫn giữ im lặng.

Bùi Tư Dạ thử vặn tay nắm cửa, phát hiện cửa bị khóa trái, vì vậy càng chắc chắn Nhan Ly đang trốn bên trong.

Hắn ta hạ giọng thật dịu dàng, kiên nhẫn khuyên nhủ: "Cô là người sống sót phải không? Trên tàu bùng phát virus zombie, có rất nhiều người bị zombie cắn bị lây nhiễm, tôi xem thời gian, còn ba phút nữa là đến trạm dừng tiếp theo, chúng ta có thể cùng nhau chạy trốn."

Bùi Tư Dạ mỉm cười, ra vẻ dịu dàng nho nhã, tiếp tục dỗ dành: "Cô là con gái phải không? Tôi biết con gái các cô chắc chắn rất sợ hãi, cô đừng sợ, tôi sẽ bảo vệ cô."

"Rầm!"

Trong nhà vệ sinh cuối cùng cũng có tiếng đáp lại.

Nhưng lại là tiếng va đập, còn có tiếng gầm gừ của zombie!

Bùi Tư Dạ cứng đờ, hóa ra bên trong không phải là người sống, mà là zombie?

Xem ra là bị lây nhiễm sau đó trốn vào nhà vệ sinh, dùng nước rửa sạch vết thương, không ngờ lại dị hoá bên trong.

Một con zombie ngu ngốc tự nhốt mình trong nhà vệ sinh trên tàu, mà hắn ta lại coi đối phương là Nhan Ly, còn "tình tứ" nói một tràng dài.

Thật lãng phí thời gian và sức lực của hắn ta.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Bùi Tư Dạ cảm thấy tình huống trước mắt rất nực cười.

Hắn ta quay người chuẩn bị đi đến toa tàu tiếp theo tìm kiếm kỹ hơn.

Toa số 5 và 7 dù sao cũng thông với toa số 6, có lẽ Nhan Ly đã sớm chạy sang toa tàu khác rồi.

Dù sao bây giờ Nhan Ly cũng không có bất kỳ ký ức nào về cuộc sống thực tại, cô ấy bây giờ giống như một tờ giấy trắng, chỉ chờ hắn ta vẽ lên đó.

Ảo cảnh hai người đều không có dị năng, Nhan Ly không có lý do gì để ở lại chờ liều mạng.

Người bình thường sau khi nhìn thấy zombie đều sẽ lựa chọn dựa theo bản năng cơ thể để bỏ chạy.

Xem ra lời nói của hệ thống cũng không thể hoàn toàn tin tưởng.

Bùi Tư Dạ tự mình bổ não một phen, nhấc chân đi về phía toa số 7.

Ngay khi anh ta vừa đi, cửa nhà vệ sinh đã được lặng lẽ mở ra.

Nhan Ly bước ra.

Tiếng gầm gừ của zombie giống y như thật vừa rồi, thực ra đều là do cô tự biên tự diễn mà ra.

Đã quen với dáng vẻ của zombie, cũng đã quen với tiếng gầm gừ đó, bắt chước đối với Nhan Ly mà nói thực ra không khó.

Điểm trừ duy nhất là quá tốn giọng.

Chưa gào được mấy phút, cổ họng cô đã khô khốc.

Dù sao cũng là ảo cảnh, zombie bên trong không giống như thế giới thực, ngược lại có chút khôi hài của thế giới trò chơi.

Nhan Ly nhảy lên ghế, dồn sức chạy về phía trước.

May mắn thay trong toa tàu hỗn loạn, ồn ào này, tiếng mở cửa và rời đi của cô hoàn toàn bị che lấp.

Nhan Ly tính toán trong lòng những lời Bùi Tư Dạ vừa nói.

Chuyến tàu này sắp đến trạm dừng, dù không phải trạm cuối cũng không sao, ít nhất trong thời gian ngắn cửa mở, cô có thể rời khỏi đây.

Có thể bên ngoài sẽ nguy hiểm hơn, nhưng cũng tốt hơn là bị bắt trong lồng, mắc kẹt trong toa tàu nhỏ bé này.

Tàu nhanh chóng đến trạm dừng. Ngay khoảnh khắc cửa mở, Nhan Ly đã chuẩn bị từ trước — lập tức tung một cú đá hất bay con zombie chắn trước mặt,gần như nhảy vọt ra khỏi toa, vững vàng đáp xuống sân ga.

Hình như có gì đó không đúng, phản ứng đầu tiên của Nhan Ly sau khi rời khỏi toa tàu là như vậy.

Giơ tay lên xem đồng hồ, bây giờ là tám giờ ba mươi phút tối.

Nhan Ly ngẩng đầu, phát hiện đèn sân ga hình như bị hỏng, thảo nào sân ga tối đen như mực.

Cô quay người, phát hiện ra mấu chốt của sự không ổn.

Người hay zombie trên tàu, không một ai xuống.

Sân ga tối đen, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ bầu trời đêm bên ngoài lọt vào.

Bùi Tư Dạ ở bên kia sau một hồi tìm kiếm một vòng ở các toa tàu khác, vẫn không phát hiện ra bóng dáng Nhan Ly đâu.

Hắn ta đột nhiên giống như nghĩ ra điều gì đó, nhanh chóng quay trở lại nhà vệ sinh. Quả nhiên nhìn thấy cửa nhà vệ sinh đã được mở ra.

Bên trong sạch sẽ, hoàn toàn không giống như môi trường từng có zombie.

Chết tiệt! Hắn bị lừa rồi.

Không ngờ Nhan Ly dù mất trí nhớ vẫn cảnh giác như vậy.

Bây giờ họ giống như người xa lạ, vậy mà cô đối với hắn vẫn phòng bị như vậy.

Đột nhiên, qua cửa sổ xe, hắn nhìn thấy bóng dáng yểu điệu trên sân ga.

Là Nhan Ly!

Thấy ký chủ nhà mình sắp rời khỏi tàu chạy ra ngoài, hệ thống tranh thủ thời gian nhắc nhở.

【Thế giới ảo ảnh thiên biến vạn hóa, nhưng chủ đề đều không thay đổi, đều là phạm vi màu sắc kinh dị quỷ dị. Điều đáng nói là, đẩy một cánh cửa ra có thể sẽ xuyên qua hai thế giới tưởng chừng như khác nhau.】

Bùi Tư Dạ cau mày: "Nói tiếng người."

【Nói đơn giản là, trên chuyến tàu này là chủ đề zombie, đi đến sân ga có thể sẽ tiến vào chủ đề đô thị quái đàm, ngồi thang máy của sân ga lại có thể tiến vào chủ đề ma ám, ví dụ như thang máy kinh hồn.】

Nhan Ly cũng có thể nghe thấy giọng nói của hệ thống, cô nhướng mày, khóe miệng hơi nhếch lên.

Thú vị vậy sao?

Còn thú vị hơn cả mật thất trốn thoát.

"Xin chào!"

Nhan Ly vẫn còn đang quan sát sân ga quỷ dị, sau lưng truyền đến tiếng gọi của Bùi Tư Dạ.

Cô dứt khoát giả vờ như thật sự mất trí nhớ, vẻ mặt mờ mịt quay đầu lại.

"Làm quen một chút, tôi tên là Bùi Tư Dạ, cô tên là gì?"

【Ký chủ, thái độ của ngài cần điều chỉnh lại một chút. Nếu giọng điệu có thể mềm mỏng hơn thì càng tốt. Nói chuyện với con gái đừng mang theo cái kiểu kiêu ngạo như đang ban ơn như vậy.】

Vừa lên đã là lời mở đầu như vậy, khiến Nhan Ly khó chịu nhíu mày.

Thì ra cho dù qua bao lâu, cô vẫn rất ghét thái độ kiêu ngạo và hoàn toàn coi thường người khác của Bùi Tư Dạ.

Nhan Ly: "Gọi mẹ ngươi ấy."

Mặc kệ hắn, đây đều là Bùi Tư Dạ tự tìm.

Muốn chinh phục cô phải không?

Vậy thì cô sẽ trở nên vô liêm sỉ.

Bùi Tư Dạ cứng đờ: "..."
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 88: RƠI VÀO PHÓ BẢN: ĐÔ THỊ QUÁI ĐÀM



"Cô nói chuyện hơi khó nghe rồi đấy." Bùi Tư Dạ nghẹn một lúc lâu mới thốt ra một câu.

"Tôi tên là Nhan Ly." Cô khoát tay, "Đùa chút thôi mà, anh sẽ không thật sự so đo với tôi chứ?"

Bùi Tư Dạ thấy thái độ cô dịu đi, cười gượng vài tiếng, lắc đầu: "Sao có thể chứ."

"Cô có cảm thấy ở đây rất không bình thường không?" Bùi Tư Dạ cố gắng dẫn dắt chủ đề vào vấn đề chính.

Nhan Ly liếc hắn một cái, "Đây không phải là nói nhảm sao! Vừa rồi trên xe còn nhiều zombie như vậy, còn có trời tối om, sân ga đến cái đèn cũng không nỡ bật, bình thường mới có quỷ ấy."

Bùi Tư Dạ lại nghẹn họng.

Không phải chứ... cô ta là cái đồ thích cà khịa sao?

【Đừng gấp, không được tức giận, ký chủ đại nhân, hãy nhớ ngài là nam chính.】

Hệ thống nhắc nhở hắn đừng quên nhiệm vụ chinh phục.

Bùi Tư Dạ hít sâu một hơi, trên mặt cố nở nụ cười, giữ vững tư tưởng tích cực chinh phục, dịu dàng nói: "A Ly, cô thật biết nói đùa."

Vừa dứt lời, hắn lại ngại ngùng cười cười: "Tôi có thể gọi cô như vậy không?"

Nhan Ly ngoài cười nhưng trong không cười: "Đương nhiên là được."

Chỉ là buổi tối đừng quên hai mắt thay phiên nhau cảnh giác.

"Cùng đi thôi." Bùi Tư Dạ đề nghị.

Hắn thuận thế chuẩn bị nắm tay cô.

Bùi Tư Dạ rất tự tin vào ngoại hình và sức hấp dẫn của mình, hắn tin chắc rằng, trên đời này sẽ không có người phụ nữ nào có thể kiên trì từ chối trước sự tấn công dồ dập của hắn.

Nhưng Bùi Tư Dạ không ngờ, tay vừa chạm vào Nhan Ly, đã bị cô hất tay ra, còn tránh xa một bước lớn.

"Anh làm gì vậy?" Nhan Ly tặc lưỡi: " Tính sàm sỡ à?"

"Không phải... tôi..."

Nhan Ly không cho hắn cơ hội giải thích.

"Trông thì ra dáng người, sao cứ làm mấy chuyện bỉ ổi thế?" Nhan Ly cạn lời lắc đầu, vẻ mặt khoa trương.

Bùi Tư Dạ: "..."

Cái gì gọi là "cứ làm"?

"Cô hiểu lầm tôi rồi." Huyết áp của Bùi Tư Dạ tăng vọt, may mà bị hắn hoàn toàn áp chế cơn giận, trên mặt vẫn tỏ ra dịu dàng bình tĩnh: "Tôi chỉ cảm thấy ở đây sẽ rất nguy hiểm, tôi sợ cô bị thương, nắm tay cô có thể bảo vệ cô tốt hơn, cũng là để tránh chúng ta lạc nhau."

"Ồ ồ." Nhan Ly gật đầu, xoay người chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước.

Bùi Tư Dạ lại đột nhiên gọi cô lại: "Nếu đã là cô hiểu lầm tôi, cô không định nói gì sao?"

Nhan Ly nghiêng đầu, hai tay chắp sau lưng, "Anh muốn nghe gì?"

Người đàn ông nở một nụ cười đầy ẩn ý, từ từ đưa tay về phía cô, lòng bàn tay hướng lên trên.

"Nếu hiểu lầm đã được giải quyết, chi bằng chúng ta..."

"A!!" Nhan Ly bịt hai tai, hét lên: "Còn nói không phải là đồ lưu manh, anh xem anh xem! Còn không phải vắt óc suy nghĩ làm thế nào để chiếm tiện nghi của tôi sao?!"

Nụ cười trên khóe miệng Bùi Tư Dạ cứng đờ, cả người như hóa đá.

【Ký chủ bình tĩnh! Bình tĩnh! Nhất định phải bình tĩnh, chinh phục là trên hết, ký chủ đại nhân phải suy nghĩ đại cục.】

Bùi Tư Dạ: "Mọe kiếp!"

Còn không bằng không xóa ký ức.

Không ngờ Nhan Ly sau khi mất trí nhớ, lại là một con điên chính hiệu.

Thật không thể nói lý.

Nhan Ly cười lạnh.

Ai chinh phục cô, cô sẽ gây khó dễ cho người đó.

Nếu người đó là Bùi Tư Dạ, vậy thì gấp đôi khó dễ.

Dù sao thì chút kỹ năng diễn xuất đó của cô cũng đủ dùng rồi.

"Xin lỗi, là tôi đường đột rồi."

Bùi Tư Dạ đã không nhớ rõ đây là lần thứ mấy mình hít sâu, chỉ để kìm nén cơn tức giận trong lòng.

Nhan Ly buông tay đang bịt tai, nhún vai: "Thôi được, tôi không tha thứ cho anh."

Hả?

Không phải, con điên này sao không đi theo lẽ thường vậy?

Hắn đã xin lỗi rồi, tình huống bình thường chẳng phải nên nói "Tôi tha thứ cho anh" sao?

Bùi Tư Dạ lại một lần nữa hiểu rõ một chuyện.

Cái miệng này của Nhan Ly... thật là thiếu đánh.

Người như cô ta, bên cạnh sao lại có thể có được bạn bè hay vậy?

Đợi hắn chinh phục thành công, mở ra giai đoạn ngược thân ngược tâm với nữ chính, hắn nhất định phải hành hạ cô thật tàn nhẫn.

Hắn muốn cô sống không bằng chết, đau khổ tột cùng.

Hai người đi khoảng hai mươi phút, phát hiện vẫn còn quanh quẩn ở sân ga.

Gặp phải quỷ dẫn đường rồi.

Đây là nhận thức chung của họ.

Bùi Tư Dạ do đã biết trước đây chỉ là ảo cảnh, hơn nữa còn là thế giới nguy hiểm không cao chuyên dùng để chinh phục, thích hợp để yêu đương, cho nên không cảm thấy sợ hãi.

Nhiều nhất là cảm thấy môi trường ở đây có chút âm u mà thôi.

Nhan Ly quay người vẫy tay với hắn, sau đó nói: "Nghe nói nước tiểu trẻ con có thể trị được quỷ dẫn đường, cái kia, Bùi Tư Dạ, anh là xử... thôi, chắc chắn anh không phải."

"Chúng ta có thể vừa làm ký hiệu, vừa đi ra ngoài, có lẽ có thể tìm ra sơ hở." Bùi Tư Dạ thái độ ôn hòa, mỉm cười nhìn cô.

【Ký chủ, nhanh, chuẩn bị sẵn sàng, lát nữa mặt đất sẽ xuất hiện một bàn tay quỷ nắm lấy mắt cá chân của nữ chính, anh nhớ tranh thủ, ôm lấy cô ấy đang hoảng sợ.】

Bùi Tư Dạ: "Được."

Hắn nghiêm mặt, nhìn chằm chằm Nhan Ly.

Hai giây sau.

Quả nhiên xuất hiện một bàn tay màu xanh xám, gầy trơ xương, túm chặt lấy mắt cá chân cô.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

"A Ly đừng sợ, tôi sẽ bảo vệ..." Lời chưa nói hết đã mắc kẹt trong cổ họng.

Nhan Ly cúi đầu, một cước giẫm nát ngón tay.

Sau khi thoát khỏi gông cùm, cô thậm chí còn nhảy lên giẫm.

Chỉ trong chốc lát, bàn tay quỷ màu xanh xám đã biến thành một đống vụn.

"Hửm?" Nhan Ly lúc này mới ngẩng đầu lên, vẻ mặt ngây thơ nhìn Bùi Tư Dạ: "Phù! Giật hết cả mình! À mà vừa rồi anh gọi tôi à? Anh muốn nói gì?"

Bùi Tư Dạ há miệng rồi lại ngậm miệng, sau đó lại mở miệng: "Không... không có gì, cô nghe nhầm rồi."

【Không sao đâu, không sao đâu. Ký chủ đại nhân đừng nản lòng, vừa rồi cái kia chỉ là trùng hợp, sẽ còn có cơ hội khác.】

Hệ thống không tin nữ chính có thuộc tính bạch liên hoa, sẽ luôn mạnh mẽ như vậy.

Cho dù can đảm đến đâu, cũng chỉ là một cô gái nhỏ, vẫn cần đàn ông che chở bảo vệ mà thôi.

"Thôi, nếu không ra ngoài được, vậy thì ngồi thang máy trực tiếp lên trên đi." Nhan Ly thẳng thừng đi về phía thang máy.

【Cơ hội đến rồi! Ký chủ cố lên!】

Hệ thống rất phấn khích.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 89: RƠI VÀO PHÓ BẢN: THANG MÁY KINH HỒN



Bùi Tư Dạ cũng lấy lại tự tin, theo sau Nhan Ly cùng nhau bước vào thang máy.

Lúc mới vào thang máy, tình hình vẫn bình thường.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Thang máy đang từ từ đi lên.

Đột nhiên, ánh sáng trên đỉnh đầu nhấp nháy mấy cái, còn phát ra tiếng "xẹt xẹt".

Sau đó con số tầng trên màn hình hiển thị thay đổi.

Sân ga ở tầng âm một, họ muốn đi lên tầng một.

Kết quả con số trên màn hình hiển thị đang giảm mạnh.

Tầng âm một, tầng âm hai... tầng âm mười.

Vẫn còn đang giảm xuống.

"Đừng sợ." Bùi Tư Dạ di chuyển bước chân, đến gần Nhan Ly, "Có tôi ở đây."

Nhan Ly rõ ràng rất ngạc nhiên, vui mừng kêu lên: "Anh là thợ sửa thang máy à?"

Bùi Tư Dạ sửng sốt: "Không... không phải."

"Vậy có anh ở đây, là có ích lợi gì." Cô liếc hắn một cái, "Làm tôi mừng hụt."

Về phương diện chọc tức người khác, Bùi Tư Dạ cảm thấy Nhan Ly chính là tổ sư gia.

【Môi trường kín có thể k1ch thích nỗi sợ hãi sâu thẳm trong lòng người, đặc biệt là khi xung quanh tối đen như mực, càng có thể kích hoạt nỗi sợ hãi đối với những điều chưa biết. Xin ký chủ đại nhân hãy chuẩn bị sẵn sàng, đừng lãng phí cơ hội tốt tiếp theo.】

Cùng với âm thanh của hệ thống kết thúc, bên trong thang máy tối đen như mực.

Cũng mất điện rồi.

"Mau nhìn chỗ này xem." Bùi Tư Dạ đảo mắt, đột nhiên vẻ mặt kinh ngạc chỉ vào một hướng.

Nhan Ly nhìn theo hướng hắn chỉ, phát hiện ở hướng sau lưng cô xuất hiện một tấm poster lớn.

Cô nhớ lúc mới vào, tường thang máy sạch sẽ, không có gì cả.

Bên trái thang máy là một tấm gương, Nhan Ly đứng bên phải, người đứng cạnh gương là Bùi Tư Dạ.

Cô liếc nhìn tấm gương, sau đó quay người khoanh tay, hứng thú quan sát tấm poster lớn này.

"Không sao, em đừng sợ, có tôi ở đây." Bùi Tư Dạ dịu dàng mỉm cười, đưa tay chuẩn bị khoác vai cô.

Bàn tay giơ lên giữa không trung khựng lại.

Chỉ vì trên mặt Nhan Ly không nhìn thấy một chút sợ hãi nào.

"Cô ta thật sự là con gái sao?" Bùi Tư Dạ không khỏi bắt đầu nghi ngờ giới tính của Nhan Ly.

Hắn cảm thấy kỳ lạ, trong nhận thức của hắn, con gái trời sinh nhát gan, sợ phim kinh dị, chơi nhà ma cần bạn trai bảo vệ, gặp phải những thứ ghê tởm cũng sẽ hét lên.

Nếu Nhan Ly biết trong lòng hắn tưởng tượng mình như vậy, sợ rằng cũng sẽ không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

Ai quy định con gái trời sinh yếu hơn đàn ông?

Định kiến giới tính luôn tồn tại.

Giống như tai nạn giao thông nếu tài xế là nam, tiêu đề của các phương tiện truyền thông chắc chắn là "một tài xế nào đó", nhưng một khi tài xế gây tai nạn là nữ, thì tiêu đề của các phương tiện truyền thông hận không thể khắc ba chữ "nữ tài xế" lên trán khán giả, để mọi người nhìn kỹ giới tính của tài xế, từ đó làm ầm lên.

Nhưng hà tất phải làm vậy?

Theo thống kê, trong số các tài xế gây tai nạn giao thông trên cả nước, tỷ lệ nữ tài xế rất ít, phần lớn là nam giới.

Bất kỳ chuyện gì cũng không nên liên quan đến sự đối lập nam nữ, giống như mọi người không nên có thành kiến nghề nghiệp là đạo lý giống nhau.

Tính cách của mỗi người khác nhau, hệ thống thiện ác của mỗi người cũng không giống nhau.

Người tốt là người tốt, kẻ xấu là kẻ xấu, không bao giờ nên liên quan đến giới tính, nghề nghiệp, khu vực và quốc tịch.

Nhan Ly đưa tay xé tấm poster xuống, mượn ánh sáng yếu ớt từ đồng hồ đeo tay để xem xét kỹ hơn.

Tấm poster đã có tuổi đời, trên đó là một người phụ nữ mặc sườn xám đỏ kiểu cũ, trang điểm diêm dúa lòe loẹt.

Đột nhiên!

Lòng trắng mắt của người phụ nữ trên tấm poster biến mất, đôi mắt đen kịt, toàn thân đen kịt, không còn nhìn thấy chút lòng trắng nào nữa.

Bùi Tư Dạ khóe miệng nhếch lên, đã như vậy rồi, lần này cô ta hẳn là bắt đầu sợ hãi rồi chứ?

Dù sao cảnh tượng như vậy, hắn thân là một người đàn ông cũng có chút sợ hãi.

Huống chi Nhan Ly chỉ là một cô gái nhỏ.

Đôi mắt trên tấm poster đột nhiên bắt đầu tràn ra chất lỏng màu đỏ tươi, đồng thời, một cơn gió lạnh thổi từ phía sau.

Nhan Ly vẫn mặc quần áo ngắn tay quần đùi của thế giới hiện thực, cơn gió lạnh lẽo từ gáy cô quấn lấy, từ từ cuốn xuống dưới, cuối cùng bao bọc lấy làn da trần của cô.

Trong nháy mắt, da gà nổi lên thành hàng.

"Bốp!" Nhan Ly nhanh tay lẹ mắt, trực tiếp cuộn tròn tấm poster đang chảy chất lỏng màu đỏ, trực tiếp đập vào lòng Bùi Tư Dạ.

Nhan Ly nghiêm túc nói: "Tôi sợ quá."

Bùi Tư Dạ: "..."

Hắn khóe miệng co giật, cô ta... sợ á?

Haha, thật là nhìn không ra.

Thang máy vẫn đang tiếp tục đi xuống.

Bùi Tư Dạ vẻ mặt cạn lời ném tấm poster trong tay ra ngoài.

Nhan Ly nhân cơ hội giẫm lên hai cái.

"Không phải chứ..." Hắn có chút kinh ngạc, "Cô làm như vậy có ý nghĩa gì?"

"Không có ý nghĩa gì cả." Nhan Ly cười tủm tỉm, "Muốn giẫm thì giẫm thôi."

"Em không phải sợ sao?"

"Đúng vậy, tôi sợ quá." Vẻ mặt cô khoa trương.

Đúng lúc này, thang máy cuối cùng cũng dừng lại.

Cửa thang máy từ từ mở ra, bên ngoài tối đen như mực.

Họ ngẩng đầu lên, chỉ thấy màn hình hiển thị đây là tầng âm 18.

Lại là mô típ cũ rồi.

Trong phim kinh dị đều diễn như vậy.

Nhan Ly sải bước đi ra ngoài, nhưng bị Bùi Tư Dạ kéo cổ tay lại.

"Em không phải sợ sao?" Bùi Tư Dạ nhìn cô chằm chằm, giọng nói dịu dàng: "Chúng ta cùng đi, đừng đi quá nhanh, tôi sẽ bảo vệ em."

"Buông tay!"

"Hả?" Bùi Tư Dạ mờ mịt.

"Rắc rắc."

Bùi Tư Dạ đau đớn, sắc mặt khó coi.

Hắn ôm cổ tay, trong mắt hiện lên tức giận, nhưng rất nhanh đã bị hắn cưỡng chế đè xuống.

"A! Xin lỗi." Nhan Ly vẻ mặt hoảng hốt, lại gần quan tâm hỏi: "Bùi Tư Dạ, anh không sao chứ?"

Sau đó lại dùng sức giẫm lên chân hắn một cái.

Đệt! Đây là cảm giác duy nhất của Bùi Tư Dạ lúc này.

Sức chân của người phụ nữ này sao lại lớn như vậy?

Xương mu bàn chân vừa rồi suýt chút nữa đã gãy, cơn đau trên cổ tay còn chưa hết, trên chân lại bị thêm một cú, khiến hắn đau đến mức trán đổ mồ hôi.

"Không sao, không trách em."

Hắn tiếp tục giữ thái độ đẹp trai lịch sự, cũng không dám nổi giận với cô dù chỉ một chút.

Dù sao chỉ Bùi Tư Dạ biết, chinh phục không dễ, sơ sẩy một chút sẽ công cốc.

Nhan Ly bây giờ so với bông hồng có gai trong hiện thực đã tốt hơn một chút, ít nhất thái độ đối với mình không còn thù địch như vậy.

Điều này nói lên điều gì?

Nói lên phó bản ảo cảnh do hệ thống cung cấp vẫn có chút tác dụng.
 
Back
Top Bottom