Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!

Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 10: BẠN TRAI CŨ GỌI ĐIỆN



Ngày hôm sau, Nhan Ly mở mắt ra, cảm thấy hơi lạnh xung quanh.

Cô ngẩng đầu lên, điều chỉnh nhiệt độ điều hòa lên mức cao nhất.

Kéo rèm cửa ra, bên ngoài là một màu trắng xóa.

Tuyết rơi dày đặc.

Tháng mười tuyết rơi, đây là chuyện khó tin.

Quả nhiên, vừa bật TV lên đã thấy tin tức về sự thay đổi khí hậu ngày hôm nay.

Dưới bài đăng mà Nhan Ly đã đăng trước đó, ngày càng có nhiều người hưởng ứng.

Cùng với việc một số người bắt đầu tích trữ hàng hóa, những người khác cũng tham gia vào đội ngũ hóng hớt.

Sau đó, giống như một quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn.

Ngày càng có nhiều cư dân mạng đi tích trữ chuẩn bị.

Hôm nay mới chỉ là ngày đầu tiên, tuy rất lạnh, bên ngoài băng tuyết bao phủ, nhưng ít nhất điện nước vẫn chưa bị cắt, đường xá cũng không ảnh hưởng đến việc đi lại.

Phải biết, sau ba giờ chiều nay, trên đường sẽ không còn người qua lại nữa. Bởi vì ai dám ra ngoài, sẽ có kết cục là bị c.h.ế.t cóng.

Thời tiết quái dị sẽ không kéo dài quá lâu, rất nhanh khí hậu sẽ có vẻ bình thường, sau đó tai họa thực sự mới ập đến.

Đầu tiên là một số người biến dị cắn người qua đường, tiếp theo là sự hỗn loạn bùng phát từ bệnh viện, sau đó sẽ lên tin tức.

Vì vậy, mấy ngày nay, Nhan Ly không định ra ngoài.

Cô tập thể dục trong nhà.

Nói hoa mỹ là rèn luyện sức khỏe.

Nhan Ly hồi nhỏ có một thời gian bị suy dinh dưỡng, nhưng có lẽ do Nhan Ly luôn sống khổ sở, sống tạm bợ, nên khi trưởng thành, thể chất của cô cũng tạm ổn.

Nhan Ly rất ít khi bị cảm, sức đề kháng khá mạnh.

Hơn nữa, do từ nhỏ đã làm việc đồng áng và làm thêm, thể lực của cô trong số các bạn nữ cùng tuổi được coi là xuất sắc.

Nhan Ly chưa bao giờ là một cô gái yếu đuối.

Cô bị buộc phải trưởng thành thành một chiếc ô có thể tự bảo vệ mình.

Kiếp trước Nhan Ly đã từng g.i.ế.c zombie.

Trong hoàn cảnh như vậy, kẻ thích nghi mới sống sót.

Nhân từ, nhút nhát, không g.i.ế.c được zombie, không chặt đứt được cổ zombie, vậy thì người c.h.ế.t sẽ là mình.

Không muốn trở thành thức ăn của zombie, Nhan Ly đã phải trả giá rất nhiều.

Đi đến bước đường này, cô biết rất nhiều kỹ năng đối phó với zombie.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Sau khi vận động xong, Nhan Ly lại cuộn tròn trên chiếc giường lớn mềm mại ấm áp, bắt đầu lướt xem các bài đăng và tin tức trên mạng.

Bên kia.

"Thời tiết quỷ quái gì thế này?" Dương Thu Lan run rẩy vì lạnh.

"Y Y, cái mạt thế gì đó mà con nói là thật sao?"

"Tuyết bên ngoài sẽ rơi mãi thế này sao?"

Một người họ hàng hắt hơi.

"Chị sao thế? Bị cảm rồi à?"

"Ôi, đừng nhắc nữa, trước đó đi đón cháu ở lớp học thêm về, không ngờ trời mưa, bị ướt một chút."

Bảy tám người cô dì chú bác tụ tập lại, tất cả đều cuộn tròn trong nhà Dương Thanh Y.

Dương Thanh Y ngồi ở vị trí chủ tọa, cô rất hưởng thụ cảm giác được mọi người vây quanh, mọi ánh mắt, mọi sự chú ý đều đổ dồn vào cô.

Sáng sớm hôm nay, Dương Thanh Y đã bảo bố mẹ gọi điện thoại cho tất cả họ hàng trong nhà tập trung đến nhà mình.

Sau đó cô đứng ra nói sơ qua về ngày tận thế.

Thời tiết bất thường, cô không sợ mọi người không tin.

Hơn nữa, không lâu nữa đợt lây nhiễm đầu tiên sẽ xuất hiện.

Đến lúc đó lòng người hoang mang, đám họ hàng này sẽ càng tin tưởng lời cô nói.

Sống lại một đời, nên đổi thành Dương Thanh Y cô làm cứu thế chủ của nhân loại, để tất cả mọi người sùng bái cô, phục tùng cô, cảm kích cô.

"Đúng rồi, sao chị họ không đến?" Dương Thanh Y nhếch mép, trong mắt thoáng qua nụ cười nhạo báng.

Dương Thu Lan thở dài, "Nhắc đến con bé này là lại bực, lông cánh cứng cáp rồi, to gan lắm rồi, dám chặn cả tôi, tôi bảo bố nó liên lạc với nó, không biết có liên lạc được không."

Dương Thanh Y cười như không cười, cúi đầu im lặng vài giây.

Sau đó nói: "Không sao đâu, chị ấy cũng chặn con rồi, nhưng con nghĩ... chắc chắn có một người có thể liên lạc được với chị ấy."

Dương Thanh Y đứng dậy, hướng về phía phòng khách hét lên: "Trình Dương."

Một chàng trai trẻ mặc áo sơ mi trắng và quần jean bước ra từ phòng.

"Y Y à, đây là ai? Bạn học của con à?" Dương Thu Lan ngơ ngác.

Dương Thanh Y cười lắc đầu, "Dì à, đây là bạn trai cũ của chị họ con đấy ạ."

Dương Thu Lan trợn to mắt, "Hả? Con bé này từng yêu đương? Nó chưa từng nói với dì."

Nghe thấy vậy, những người họ hàng khác cũng bắt đầu bàn tán xôn xao.

"Con bé Nhan yêu đương mà không nói với bố mẹ sao? Không lẽ ở ngoài làm loạn."

"Không ngờ đấy, con gái con lứa, trông có vẻ ngoan hiền, không ngờ trong xương cốt lại là đứa lẳng lơ."

"Hơn nữa, mọi người có nghe thấy không? Là bạn trai cũ đấy, đã chia tay rồi, sao tự dưng lại chia tay?"

"Chắc là không đứng đắn, chàng trai kia phát hiện ra rồi."

"Cũng đúng, ruồi không bâu trứng không có vết nứt, chắc chắn là Nhan Ly có vấn đề."

Đối mặt với những lời khó nghe đó, Dương Thu Lan cảm thấy mặt mình như bị lửa đốt, xấu hổ đến cực điểm.

Bà nắm chặt tay, gân xanh nổi lên, cũng hùa theo những kẻ lắm mồm kia bắt đầu mắng con gái mình.

Dương Thu Lan: "Con bé này, yêu đương cũng không biết báo cáo, còn dám làm loạn ở bên ngoài, đợi nó về nhà, xem tôi có đánh c.h.ế.t nó không!"

Sau khi trút giận xong, Dương Thu Lan ngượng ngùng cười với Dương Thanh Y.

"Y Y à, nếu con bé nhà dì có được một nửa ngoan ngoãn hiểu chuyện như con, dì cũng mãn nguyện rồi."

Em dâu Dương Thu Lan đắc ý nói: "Nhà chúng tôi từ nhỏ đã dạy dỗ Y Y rất tốt, con bé Nhan dù sao cũng là từ gia đình đơn thân mà ra, bố nó chắc chưa từng quản nó phải không?"

Đánh người phải đánh vào mặt, g.i.ế.c người phải g.i.ế.c vào tim, người nhà họ hàng đều biết điểm yếu của Dương Thu Lan ở đâu.

Mẹ Dương cố ý nói như vậy.

Thấy chị gái mình ở trong tình cảnh khó xử như vậy, bố Dương không có phản ứng gì, coi như không thấy, tiếp tục để mặc chị gái xấu hổ.

Trình Dương đi tới, "Chào các cô các chú, cháu và Nhan Ly là do tính cách không hợp, không thích hợp ở bên nhau mà thôi."

Dương Thu Lan khoát tay, "Cậu không cần phải nói đỡ cho con bé đê tiện nhà tôi, chắc chắn là lỗi của nó, nếu không các cậu đã không chia tay."

Trình Dương tuy có chút ngạc nhiên tại sao một người mẹ lại sỉ nhục con gái mình như vậy, nhưng đối mặt với những lời nói khó nghe chói tai như vậy, anh ta chỉ nhếch mép cười nhạt, không giải thích.

Nói thật, anh ta và Nhan Ly ở bên nhau không lâu.

Tính ra cũng chỉ vừa vặn một tuần mà thôi.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 11: NGƯỜI XUI XẺO UỐNG NƯỚC LẠNH CŨNG MẮC RĂNG



Lúc đầu theo đuổi Nhan Ly cũng là vì cảm thấy cô đơn thuần, trong sáng, theo đuổi một đóa hoa sen trắng như vậy là thú vị nhất.

Nhưng điều khiến Trình Dương không ngờ tới là, Nhan Ly trông có vẻ ngây thơ, đơn thuần, nhưng trong một số chuyện lại kiên quyết giữ vững ranh giới.

Quả là một người cứng đầu, không hiểu chuyện.

Nhan Ly chưa từng yêu đương, lại có tính cách cô độc hướng nội, không thích nói chuyện, bên cạnh lại càng không có bạn bè khác giới.

Lúc đầu, để theo đuổi Nhan Ly, Trình Dương đã phải tốn rất nhiều công sức. Các loại thủ đoạn đều dùng hết, vừa tốn thời gian vừa tốn sức lực.

Vì vậy, sau khi khó khăn lắm mới theo đuổi được người ta, Trình Dương lập tức đề nghị tiến thêm một bước.

Không ngờ ý định đó vừa nói ra, đã bị Nhan Ly phản đối không chút do dự.

Vào ngày thứ năm họ ở bên nhau, anh ta tình cờ gặp Dương Thanh Y.

Cũng biết được hai người là chị em họ.

Ngày thứ bảy, Trình Dương và Nhan Ly chia tay, anh bắt đầu theo đuổi Dương Thanh Y một cách chính thức.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Theo Trình Dương, họ không hổ là chị em, đều khó theo đuổi như nhau.

Tuy nhiên, Dương Thanh Y thỉnh thoảng sẽ cho chút ngon ngọt. Giữa họ luôn duy trì mối quan hệ mập mờ, cảm giác đó khiến Trình Dương rất thích thú.

Trình Dương trước mặt mọi người, gọi điện thoại cho Nhan Ly.

Nhạc chuông vang lên vài tiếng, liền được đầu dây bên kia bắt máy.

Nhan Ly: "Trình Dương."

"Ừ, là anh."

Vì Trình Dương bật loa ngoài, nên mọi người đều có thể nghe thấy.

Không biết Dương Thanh Y là cố ý hay vô ý, đột nhiên "phì" cười một tiếng.

Nhan Ly khựng lại, lập tức hiểu ra đối phương đang giở trò gì.

Cô vẫn giữ số liên lạc của Trình Dương, không phải vì tình cũ chưa phai. Mà là vì đối phương còn nợ cô hai nghìn tệ.

Lúc đầu bị đối phương đeo bám quá dai dẳng, lại thêm bạn cùng phòng xúi giục cô thử cảm giác yêu đương, nên cô mới đồng ý.

Vì chưa từng được ai yêu thương, lần đầu tiên được đón nhận tình yêu và sự theo đuổi "nồng nhiệt", trong thâm tâm Nhan Ly cũng có chút muốn thử.

Nhưng sự thật chứng minh, cô không nên tùy tiện thỏa hiệp.

Ngày đầu tiên xác lập quan hệ, anh ta đã muốn quan hệ với cô. Điều này khiến Nhan Ly không khỏi nghi ngờ mình có phải đang yêu đương với một con người sống sờ sờ hay không, hay là một bộ phận sinh dục.

Từ đầu đến cuối, thời gian họ ở bên nhau cũng không quá một tuần, anh ta còn suốt ngày than nghèo kể khổ trước mặt Nhan Ly, lừa của cô hai nghìn tệ.

Sau này Nhan Ly nhiều lần tìm anh ta đòi tiền, đối phương đều như khúc thịt khô lâu năm không chút phản ứng.

Có câu nói thế nào nhỉ?

Người xui xẻo uống nước lạnh cũng mắc răng.

Nhan Ly chính là kẻ xui xẻo đó.

“Trình Dương, anh gọi điện thoại cho tôi là cuối cùng cũng chịu trả tiền rồi sao?” Nhan Ly biết đối diện khẳng định có rất nhiều người, cầm đầu chắc chắn là Dương Thanh Y.

Cho nên khi nói chuyện không hề nể nang chút nào, “Tôi nhớ anh nghèo lắm mà, ngay cả tìm gái cũng phải mượn tiền người khác, sao bây giờ lại nỡ trả tiền rồi?”

“Cô nói hươu nói vượn gì vậy? Nhan Ly cô…”

Nhan Ly nhanh chóng ngắt lời Trình Dương, cao giọng, không cho đối phương có cơ hội mở miệng.

“À đúng rồi, tôi nhớ ra rồi, anh thích làm thiểm cẩu của Dương Thanh Y lắm mà. Sao? Giờ l.i.ế.m được tiền rồi à? Cút đi, chút tiền đó tôi không cần nữa, coi như là tiền tang cho anh.”

Nhan Ly nói xong, nhanh chóng cúp máy.

Với loại người như Trình Dương, không biết chừng một ngày nào đó anh ta sẽ ch ảy nước dãi, vừa nhai thịt người vừa xuất hiện trước mặt cô.

Đến lúc đó, Nhan Ly sẽ không chút lưu tình mà c.h.é.m c.h.ế.t anh ta.

Bị dội một gáo nước lạnh, Trình Dương tức giận gọi lại, phát hiện mình đã bị chặn.

Dương Thanh Y mím môi, lùi lại mấy bước, cúi đầu trầm tư.

Cô ta thực ra đã quên mất tính cách ban đầu của Nhan Ly ở kiếp trước như thế nào.

Nhưng trong tiềm thức luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

————

Chiều hôm đó, tuyết bên ngoài đã tích tụ đến bắp chân. Thời tiết khắc nghiệt, khiến xe cộ trên đường không thể lưu thông bình thường.

Ban đầu chính phủ có sắp xếp tình nguyện viên ra ngoài rải muối quét tuyết, nhưng nhiệt độ ngoài trời thấp đến mức không tưởng.

Dù có dán sẵn miếng giữ nhiệt, mặc thêm áo lông dày ra ngoài, cũng không chống chọi nổi nhiệt độ lạnh như vậy.

Đến tối, phần lớn đường ống nước bị đóng băng, trực tiếp mất nước.

Nhan Ly cuộn tròn trên ghế sofa xem TV.

Bây giờ các kênh truyền hình chỉ cần mở ra, tất cả đều là tin tức về thảm họa này.

Các chuyên gia đưa ra đủ loại nguyên nhân và giải thích, trấn an mọi người không nên lo lắng, nói rằng đây chỉ là một biến đổi khí hậu bình thường.

Các chuyên gia kiến nghị, có thể làm việc tại nhà, học online tại nhà, đợi vài ngày nữa mọi thứ sẽ trở lại bình thường.

Nhan Ly xé gói khoai tây chiên, thờ ơ xem TV.

Ào ào…

Bên ngoài mưa như trút nước.

Nhan Ly quay đầu, ngày mai có lẽ sẽ xuất hiện người nhiễm bệnh.

Cô khẽ ước lượng chiếc rìu trong tay, cúi đầu trầm tư suy nghĩ.

Những zombie xuất hiện ban đầu không quá lợi hại. Phần lớn đều chậm chạp đần độn, không quá nhanh nhẹn, dùng chiếc rìu sắc bén này là đủ rồi.

Mặc dù Nhan Ly đã tạo ra một căn phòng ấm áp xinh đẹp trong không gian, nhưng cô không có ý định làm con rùa rút đầu trốn trong đó.

Nhà kính chỉ có thể nuôi dưỡng những bông hoa yếu ớt.

Nhưng cô không muốn làm bông hoa yếu ớt.

Cho dù là zombie cấp thấp xuất hiện ở giai đoạn đầu của mạt thế, hay zombie cấp trung và cấp cao xuất hiện sau này, trong đầu chúng đều có những tinh hạch kỳ lạ.

Loại tinh hạch đó đối với người bình thường thì vô dụng, nhưng đối với dị năng giả thì lại là bảo vật.

Thế giới này sau này thậm chí còn dùng tinh hạch zombie làm tiền tệ giao dịch.

Nhan Ly không chắc mình có thể thức tỉnh dị năng hay không, ít nhất tinh hạch là thứ có lợi mà không có hại, càng nhiều càng tốt.

Ngày hôm sau, Nhan Ly tỉnh dậy liền lập tức xem điện thoại.

Quả nhiên, tin nóng.

Nhiều nơi xuất hiện tin tức người cắn người, người và chó cắn nhau.

Zombie đã xuất hiện.

Những thứ này mới xuất hiện, số lượng tự nhiên sẽ không nhiều.

Hơn nữa phần lớn sẽ bị trói lại đưa vào bệnh viện điều trị, cho đến khi bệnh viện sụp đổ, lúc đó mới bùng phát khủng hoảng zombie trên diện rộng.

Nhan Ly đi đến phòng bếp nấu cho mình một bát mì nóng hổi.

Dùng nguyên liệu trong tủ lạnh.

Sớm muộn gì cô cũng phải rời khỏi căn phòng này, trước đó không thể lãng phí thức ăn ở đây.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 12: ĐÁNH GIẾT ZOMBIE THU THẬP TINH HẠCH



Ăn sáng xong, Nhan Ly lại kiểm tra cửa ra vào và cửa sổ một lần nữa, xác nhận đều chắc chắn, sau đó bắt đầu tập luyện.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trong TV liên tục xuất hiện người nhiễm bệnh mới.

Ban đầu, các chuyên gia còn có thể đưa ra một số kiến nghị, trấn an mọi người đừng hoảng sợ.

Nhưng cuối cùng, cùng với cái c.h.ế.t của một chuyên gia, đã đẩy nỗi sợ hãi về ngày tận thế lên đến đỉnh điểm.

Trong phòng tin tức trực tiếp, chuyên gia vẫn đang ngồi đó trả lời phỏng vấn, thao thao bất tuyệt.

Kết quả đột nhiên truyền đến một tiếng hét chói tai, sau đó một nhân viên xuất hiện trong ống kính trực tiếp.

Nhan Ly nhìn thấy, cổ người đó vặn vẹo thành hình dạng quỷ dị, há to miệng, đột nhiên nhào về phía chuyên gia kia, c*n v** c* họng đối phương.

Sau đó, chương trình trực tiếp này bị cắt đứt trong sự hỗn loạn.

Màn hình TV xuất hiện nhiễu sóng.

Nhan Ly bình tĩnh chuyển sang kênh khác, tiếp tục xem các kênh bình thường khác.

Thế giới này, hoàn toàn loạn rồi.

Nhan Ly ngủ trưa một lát, đến khuya, bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào. Có tiếng còi xe, tiếng thét chói tai của người, tiếng gầm gừ của động vật.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Những âm thanh này hòa lẫn vào nhau, chói tai và vang dội.

Nhan Ly buổi chiều đã nghỉ ngơi rất lâu, lúc này không buồn ngủ.

Cô nhanh nhẹn nhảy xuống giường, tiện tay cầm lấy chiếc rìu sắc bén đặt bên cạnh, đi đến bệ cửa sổ, cẩn thận vén một góc rèm cửa lên.

Cách nhà trọ này khoảng một trăm mét, một đôi tình nhân đang điên cuồng la hét, gào khóc bỏ chạy.

Đồng bọn của họ trong xe chắc là bị nhiễm bệnh ở đâu đó.

Nhan Ly nhìn thấy con ch.ó cưng có một lỗ m.á.u ở chân sau, dường như bị người ta cắn mất một miếng thịt.

Con chó cưng nằm trên mặt đất thoi thóp, trong góc không ai để ý, đột nhiên con ngươi chuyển sang màu xanh lục, sau đó bắt đầu co giật.

Đôi tình nhân trên người đã có vết thương, khắp nơi đều là m.á.u bẩn.

Nhan Ly thấy vậy, nghiêng đầu nhìn xung quanh.

Một mảnh tĩnh mịch.

Nơi này vốn dĩ khá hẻo lánh, làm ầm ĩ như vậy cũng không có ai đến.

Cô nắm chặt chiếc rìu trong tay, mở cửa sổ tầng một, nhanh nhẹn nhảy ra ngoài.

Nhan Ly không phải đi cứu người.

Đôi tình nhân đó rõ ràng đã bị nhiễm bệnh, chỉ là vết thương không lớn, tiếp xúc với virus không nhiều, phản ứng sẽ chậm hơn một chút mà thôi.

Đôi tình nhân nhảy lên xe, người đàn ông lập tức đạp ga, vừa khóc vừa kêu, đ.â.m thẳng vào người đồng bọn bị nhiễm bệnh kia.

Bên này Nhan Ly đã nhanh chóng chạy đến, cẩn thận vòng ra sau lưng con ch.ó zombie.

Sau đó giơ cao chiếc rìu trong tay, không chút do dự c.h.é.m xuống.

Cô phải cảm thấy may mắn một điều.

Ở giai đoạn đầu của mạt thế, loại zombie mới bị nhiễm này còn yếu hơn cả zombie cấp thấp, đối phó tương đối dễ dàng.

Con chó zombie kia còn chưa kịp phản ứng, đã hoàn toàn “chết” trong tay Nhan Ly.

Nhan Ly không chút do dự, động tác nhanh nhẹn, dùng rìu bổ đầu nó ra, sau đó dùng cành cây bên cạnh khều qua lại mấy lần.

Rất nhanh, trong đầu con ch.ó zombie đã khều ra được một viên đá nhỏ có hình dạng không đều.

Màu sắc không trong suốt, rất đục, trông đầy tạp chất.

Viên tinh hạch năng lượng đầu tiên đã vào tay.

Nhan Ly lấy ra khăn giấy ướt đã chuẩn bị sẵn, lau đi lau lại viên tinh hạch có phẩm chất không tốt lắm kia.

Sau đó bỏ viên tinh hạch sạch sẽ vào không gian.

Đúng lúc này, âm thanh ở phía xa cuối cùng cũng ngừng lại.

Đôi tình nhân mở cửa xe, loạng choạng bước xuống, chạy về phía Nhan Ly.

Đồng bọn của họ đã bị đ.â.m đến không còn ra hình người, giống như trạng thái nguyên thuỷ và quái vật kết hợp, tứ chi vặn vẹo.

Nhan Ly nhìn qua, ánh mắt khựng lại.

Đầu của zombie kia vẫn còn nguyên vẹn, điều này cho thấy, nó vẫn chưa “chết”.

Nhìn hai người đang chạy về phía mình, vết m.á.u loang lổ, trên người có vài chỗ da thịt bị rách.

Nhan Ly nắm chặt chiếc rìu trong tay.

“Hơi phiền phức rồi đây.” Cô thở dài.

Ngày đầu tiên xuất hiện zombie, đã mang đến cho cô một bất ngờ lớn như vậy.

Xem ra cô sắp có được bốn viên tinh hạch năng lượng rồi.

“Mau báo cảnh sát! Không, gọi xe cứu thương, tôi không cố ý…” Người đàn ông luống cuống tay chân, vừa khóc vừa kêu.

Bạn gái bên cạnh phản ứng đã bắt đầu trở nên chậm chạp.

Nhan Ly nhìn thấy con ngươi của cô ta đang đổi màu, sắc mặt đã bắt đầu tái nhợt, khóe miệng nứt ra, rỉ máu.

Nhan Ly gật đầu, “Tôi biết các người không cố ý, chỉ là không cần phải báo cảnh sát nữa.”

Kể từ khi zombie xuất hiện, số lượng cuộc gọi cảnh sát trên khắp thế giới không ngừng tăng lên.

“Cô… cô nói gì?” Cổ họng người đàn ông đột nhiên vỡ ra, m.á.u đỏ tươi chảy ra ào ạt.

Nhan Ly mím môi, chỉ tay sang bên cạnh, nói: “Anh xem bạn gái anh kìa.”

Động tác của người đàn ông cũng bắt đầu trở nên chậm chạp, nhưng lý trí vẫn còn, anh ta từ từ quay đầu lại, khi nhìn thấy dáng vẻ của bạn gái, con ngươi co rút lại.

Lại là một tiếng thét chói tai.

Cùng lúc đó, cô gái đối diện đã hoàn toàn bị dị hóa, loạng choạng đi về phía Nhan Ly.

Nhan Ly vung cánh tay lên, ném chiếc rìu trong tay ra.

Một tiếng vang lớn, nữ zombie ngã xuống đất.

Độ chính xác của Nhan Ly không tệ, một đòn chí mạng.

Một viên tinh hạch cũng đục ngầu, nhưng to hơn một chút lăn xuống đất.

Người đàn ông bị k1ch thích, con ngươi hoàn toàn đổi màu, ch ảy nước dãi nhào về phía cô.

Nhan Ly nhanh chóng lấy ra một cây gậy bóng chày từ không gian, dùng sức tấn công vào đầu anh ta.

Đánh liên tục không ngừng.

Người đàn ông bị đánh ngã, lại loạng choạng bò dậy, giống như một con robot không biết mệt mỏi.

Cùng lúc đó, người bị nhiễm bệnh bị xe tông bên kia cũng bắt đầu co giật, bò trên mặt đất về phía bên này.

Nhan Ly giơ tay lên, lại dùng sức tấn công, đánh ngã người đàn ông trước mặt, sau đó nhanh chóng nhặt chiếc rìu đẫm m.á.u lên, nhắm vào chỗ hiểm của anh ta bổ xuống.

Tốt lắm, yên tĩnh rồi.

Nhan Ly bình tĩnh đứng dậy, quay người.

Nhan Ly cầm rìu từng bước đi về phía trước, hai tay cô, quần áo của cô đều nhuốm đầy máu.

Cô không bị thương, đó đều là dấu vết do người nhiễm bệnh để lại.

Máu của zombie bốc mùi hôi thối.

Mùi hôi thối đến buồn nôn này, Nhan Ly đã sớm quen rồi.

Kiếp trước rất nhiều lần gần như ngâm mình trong đống zombie, cô đã sớm tê liệt với thứ kinh tởm này, trong lòng không hề gợn sóng.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 13: BỊ CHỈ TRÍCH



Ánh trăng lạnh lẽo, ánh sáng heo hắt chiếu lên vai cô, soi sáng một nửa khuôn mặt Nhan Ly.

Khuôn mặt cô, một nửa dưới ánh sáng, một nửa ẩn trong bóng tối.

Nhan Ly lại giơ chiếc rìu trong tay lên, lặp lại động tác trước đó.

Bí quyết lớn nhất để đối phó với zombie, thường là cách làm đơn giản nhất.

Làm xong tất cả, cô bắt đầu thành thạo lấy tinh hạch.

Sau khi bỏ viên tinh hạch đã rửa sạch vào không gian, Nhan Ly đứng dậy định đi, đột nhiên bước chân khựng lại.

Cô quay đầu nhìn mớ hỗn độn phía sau, im lặng vài giây, sau đó lấy ra bật lửa và cồn từ không gian.

Rải cồn lên không trung, châm lửa.

“Bùm” một tiếng, tất cả bị ngọn lửa bao trùm.

Nhan Ly quay về cởi bỏ quần áo đã bị vấy bẩn, lấy một ít nước nóng và nước lạnh từ không gian pha vào bồn tắm, sau đó tắm nước nóng.

Trước đây cô đã nghĩ đến việc nước dự trữ trong không gian đều là nước uống. Vì vậy mấy ngày trước đã mua mấy cái thùng to như chum nước, sau đó vặn máy nước nóng đến mức nóng nhất, bắt đầu đổ nước vào.

Trong không gian của Nhan Ly, bây giờ ít nhất cũng có mấy chục thùng nước nóng.

Cô nặn ra một đống dầu gội đầu, cẩn thận gội sạch mớ bầy nhầy bốc mùi hôi thối trên tóc.

Sữa tắm và xà phòng được cô dùng đi dùng lại nhiều lần, sau đó xả hết nước bẩn đi, đổ đầy bồn nước sạch.

Lặp lại quá trình tắm rửa.

Lần này, sạch sẽ hoàn toàn.

Lau khô tóc xong, Nhan Ly nằm trên chiếc giường mềm mại ấm áp, nhìn trần nhà ngẩn ngơ.

Mở TV lên, phát hiện rất nhiều kênh không thể xem bình thường.

Xem ra nơi bị sụp đổ ngày càng nhiều.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Thế giới bên ngoài hỗn loạn, Nhan Ly ở đây yên tĩnh an bình.

Cô nhắm mắt lại, dần dần chìm vào giấc ngủ.

Trời sáng, Nhan Ly bị tiếng đập cửa dồn dập đánh thức.

Cô mở mắt ra, nhẹ nhàng trở mình xuống giường, không phát ra tiếng động nào.

Nhẹ nhàng đi đến góc cửa, mặt không cảm xúc lắng nghe tiếng cầu cứu bên ngoài.

“Có ai ở trong đó không? Mau mở cửa! Phía sau có zombie đang đuổi theo chúng tôi, cầu xin cô cứu tôi! Cứu tôi với…”

“Người bên trong, mau mở cửa cho ông! Lì nhờn phải không? Không mở ông phá cửa nhà mày!”

Hình như là có mấy người.

Nhan Ly suy nghĩ một chút, lùi lại mấy bước, lặng lẽ đi đến bên cửa sổ, buộc điện thoại và gậy selfie lại với nhau.

Sau đó từ từ mở cửa sổ, chừa ra một khoảng trống đủ cho điện thoại và gậy selfie đi qua.

Cô bật chức năng quay video của điện thoại, tay cầm gậy selfie, đưa điện thoại ra ngoài một cách ổn định.

Ngoài cửa có cây xanh che chắn, bên ngoài lại đang hỗn loạn như vậy, chỉ cần cô không phát ra tiếng động lớn sẽ không bị phát hiện.

Khoảng bảy tám giây sau, cô mới thu điện thoại về.

Nhan Ly nhẹ nhàng đóng cửa sổ lại.

Một loạt động tác này, không hề phát ra tiếng động nào.

Nhan Ly cúi đầu xem video trong tay.

Ngoài cửa hình như là một gia đình đang chạy trốn.

Một đôi vợ chồng dẫn theo một đứa trẻ.

Đứa trẻ da dẻ xanh xao, bất động, có vẻ như đã bị nhiễm bệnh.

Chắc không lâu nữa sẽ bắt đầu co giật.

Nhan Ly không mở cửa.

Bởi vì cô nhìn thấy rõ trên cánh tay của đôi vợ chồng có vết xước. Da bị tổn thương, còn có dấu vết rõ ràng trông giống như dịch cơ thể của zombie.

Đôi vợ chồng này, cho dù bây giờ trông giống như người bình thường, nhưng Nhan Ly chắc chắn, không lâu nữa họ nhất định sẽ bị nhiễm bệnh.

Nhan Ly muốn sống trong mạt thế này, sống thật tốt, cho nên cô không muốn mạo hiểm.

Cô sẽ không chủ động vì lợi ích mà làm hại người vô tội, trừ khi đối phương không còn là “người”, mà là bị nhiễm bệnh, trở thành zombie.

Đồng thời, cô cũng không muốn làm người tốt bụng.

Người tốt bụng, cô không làm được.

Nhan Ly yên lặng dựa vào tường, cách một bức tường, bên ngoài là tiếng kêu gào thảm thiết.

Là đứa trẻ bị nhiễm virus zombie kia, nhào vào cổ mẹ.

Sau đó người bố trẻ tuổi kia sau khi đập cửa không có kết quả, liền đạp bay hai mẹ con, chọn cách một mình bỏ chạy.

Có câu nói vợ chồng vốn là chim cùng rừng, đại nạn đến nơi mỗi người một ngả. Điều này thể hiện rõ ràng trên người đôi vợ chồng trẻ này.

Nhưng cũng bình thường, bởi vì đây chính là nhân tính.

Khoảng mười phút sau, bên ngoài đã trở nên yên tĩnh, Nhan Ly mới từ từ mở một khe cửa.

Đứa trẻ bị nhiễm virus zombie đang chậm rãi bò trên bãi cỏ cách đó không xa.

Cha mẹ của nó lúc này có lẽ đã dị hóa, tuân theo trực giác và bản tính của zombie đi tìm thức ăn.

Virus zombie mặc dù khiến con người trở nên "mạnh mẽ", chỉ cần đầu không bị vỡ, sẽ luôn duy trì sức sống mãnh liệt.

Nhưng nếu vật chủ quá yếu, điều kiện bẩm sinh quá kém, zombie sau khi biến dị cũng sẽ không quá lợi hại.

Ví dụ như đứa trẻ mà Nhan Ly nhìn thấy trước mắt, lúc còn sống vẫn đang trong độ tuổi b.ú sữa mẹ, bây giờ bị nhiễm bệnh, đến đi cũng không vững, chỉ có thể dùng tay và chân bò trên mặt đất.

Sau đó, hễ nhìn thấy vật sống liền nhét vào miệng.

Loại sinh vật nhỏ bé này, chỉ cần nhấc gáy lên là có thể dễ dàng quăng xa mấy mét.

Là zombie, lúc nào cũng trong trạng thái đói khát.

Chúng ăn không no, chỉ cần nhìn thấy hoặc ngửi thấy mùi của vật sống, sẽ không khống chế được mà nhào tới cắn xé.

Ăn thịt người là bản tính của chúng, cũng là hành động cần thiết để tồn tại và hấp thụ năng lượng.

Nhan Ly buộc tóc lên, đuôi ngựa cao vút toát lên vẻ đẹp sắc sảo, quyết đoán.

Cô không muốn làm bẩn mình thêm nữa. Vì vậy, lần này cô đeo khẩu trang y tế màu xanh lam, đội mũ bảo hộ dùng một lần và đeo găng tay cao su y tế dùng một lần.

Với phương châm "đánh zombie phải đánh vào đầu", Nhan Ly nắm chặt con d.a.o gọt hoa quả, đầu tiên cẩn thận từng bước tiến lại gần.

Sau đó, thấy thời cơ đã chín muồi, cô chạy nhanh qua, nhảy lên, đ.â.m mạnh xuống!

Dao đ.â.m thẳng vào phía sau gáy, cổ tay xoay một vòng, rạch một đường vòng cung trên chiếc cổ mảnh khảnh.

Kinh nghiệm sống hai đời không phải là nói suông, đối mặt với loại zombie cấp thấp này, Nhan Ly không thể nào thất thủ.

Sự thật đúng là như vậy.

Sau khi thành thạo lấy tinh hạch, Nhan Ly chuẩn bị quay về.

"Cô rõ ràng không sợ zombie, sao lúc nãy không mở cửa cho họ?" Đột nhiên có người lên tiếng.

Nhan Ly quay đầu lại, ngơ ngác phát hiện trong bụi cây không biết từ lúc nào đã có một người đứng lên.

Sau khi nhìn rõ diện mạo đối phương, Nhan Ly ngây người một lúc, cô nhớ người này.

Hơn nữa còn rất quen thuộc.

Một thành viên trong đội ở kiếp trước, tên là Triệu Tình.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 14: CÔ CÓ TƯ CÁCH GÌ DẠY DỖ TÔI



Nếu Nhan Ly nhớ không nhầm, dị năng của Triệu Tình là một loại năng lực đặc biệt giống như gây mê.

Có thể gây mê con người, cũng có thể gây mê zombie.

Cho dù là zombie cấp cao khi đối mặt với kỹ năng này cũng sẽ trở nên chậm chạp. Còn đối với một số zombie cấp thấp hơn, sẽ trực tiếp bị "gây mê".

Kỹ năng này trong môi trường mạt thế, khá hữu dụng, có thể tự bảo vệ bản thân, cũng có thể phát huy tác dụng không nhỏ trong chiến đấu tổ đội.

Nhưng nhìn phản ứng của Triệu Tình bây giờ, dường như cô ta vẫn chưa thức tỉnh dị năng của mình.

Nhan Ly trả lời: "Trên người họ có vết thương, hơn nữa còn dính dịch thể của virus zombie, tại sao tôi phải cho họ vào nhà?"

"Nhưng chẳng phải họ vẫn chưa biến dị sao? Họ còn cầu cứu cô, một mạng người sống sờ sờ ngay trước mặt cô, cô lại làm như không thấy, cô không cảm thấy mình quá tàn nhẫn, quá m.á.u lạnh sao?" Triệu Tình không ngờ đối phương đến giờ vẫn không biết hối cải, trong lòng cô ta tức giận vô cùng.

Triệu Tình là người chứng kiến toàn bộ sự việc, cô ta rất muốn thay đôi vợ chồng trẻ bị nhiễm bệnh kia đòi lại "công bằng".

Vì vậy, Triệu Tình phẫn nộ, không ngừng chỉ trích Nhan Ly,

"Cô quá đáng lắm rồi, cô có biết không, chính vì sai lầm của cô, vì sự thấy c.h.ế.t không cứu của cô, đã gây ra cái c.h.ế.t của cả gia đình ba người họ!"

Nhan Ly ngoáy ngoáy lỗ tai, cảm thấy phiền phức.

"Cô không hiểu tiếng người sao? Trên người họ có vết thương, hơn nữa đã bị nhiễm bệnh, biến dị chỉ là chuyện sớm muộn. Cho nên cô cảm thấy, tôi nên thả họ vào? Sau đó đợi họ biến dị rồi ăn thịt tôi đầu tiên?" Nhan Ly cười như không cười nói.

Triệu Tình nghẹn lời, "Tôi… tôi không có ý đó, lúc họ gõ cửa rõ ràng chưa biến dị, cô hoàn toàn có thể cho họ vào trước, sau đó gọi điện thoại cầu cứu, chỉ cần xe cứu thương đến, chẳng phải sẽ được cứu rồi sao?"

"Cô cho rằng bệnh viện có thể cứu người?" Nhan Ly cười lạnh, "Triệu Tình, tôi không biết nên nói cô ngu ngốc, hay cười cô không có não nữa. Khủng hoảng zombie bùng phát nghiêm trọng nhất ở đâu? Những con zombie đó chạy ra từ đâu? Cô chỉ cần xem thêm tin tức, sẽ không ở đây sủa bậy."

"Còn nữa, cô đã quan tâm đ ến họ như vậy, sao cô không đi cứu họ? Lúc nãy sao lại phải trốn đi? Cô muốn làm người tốt không sai, nhưng sai ở chỗ không nên áp đặt lên người khác, đặc biệt hơn, giữa chúng ta còn là người xa lạ." Nhan Ly nói,

"Còn cô, không có tư cách dạy dỗ tôi."

"Cô… sao cô biết tên tôi?" Triệu Tình hoảng sợ, rõ ràng họ mới gặp nhau lần đầu.

Trước đây còn không quen biết.

Là đồng đội cũ, mỗi một người trong đội Nhan Ly đều nhớ rất rõ.

Triệu Tình, dị năng là hệ Độc, thầm yêu đội trưởng Bùi Tư Dạ nhiều năm.

Nhưng khi cô ta gia nhập đội, cô ta đã có bạn trai.

Sau đó, trong một lần khủng hoảng zombie, cô ta vì muốn cứu đội trưởng Bùi Tư Dạ, đã đẩy bạn trai mình ra đỡ đòn.

Kết quả bạn trai cô ta bị đám zombie vây quanh, đến cả t.h.i t.h.ể nguyên vẹn cũng không giữ được.

Sau đó, Triệu Tình còn trách Nhan Ly quá chậm chạp.

Bởi vì m.á.u của Nhan Ly có thể cứu người bị nhiễm bệnh, có thể khiến người bị nhiễm virus zombie nhưng chưa biến dị, trở lại trạng thái bình thường.

"Triệu Tình, tôi khuyên cô nên thu lại lòng thánh mẫu của mình, nếu không nguy hiểm ập đến, người c.h.ế.t đầu tiên chính là cô đấy."

Nhan Ly nói xong, quay người chuẩn bị vào nhà.

Triệu Tình nhanh tay lẹ mắt, lập tức bám theo sau.

m

Cô ta phản ứng nhanh, Nhan Ly còn phản ứng nhanh hơn.

Nhan Ly dùng đầu gối chặn cửa, một nửa người đã ở trong phòng, một tay nhấc rìu lên.

Ánh sáng lạnh lẽo sắc bén trên lưỡi rìu lóe lên trong mắt Triệu Tình.

Nhan Ly lạnh lùng nhìn đối phương, không chút lưu tình nói:

"Cô dám bước vào một bước, tôi sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t cô."

Người đáng sợ này…

Triệu Tình bị câu nói này làm cho sững sờ, sau khi lấy lại tinh thần, lại là một trận sợ hãi và lạnh lẽo từ lòng bàn chân lan đến đỉnh đầu.

Trên đời này sao lại có loại người như vậy?

Máu lạnh vô tình, không có tố chất, cũng không có lòng tốt, chẳng khác gì quái vật.

Triệu Tình sau khi hoàn hồn, đưa tay kéo khung cửa, hét lên:

"Cô không thể làm như vậy, bên ngoài bây giờ không an toàn, tôi muốn vào trong."

"Làm người không thể ích kỷ như vậy."

Nhan Ly bị chọc cười, "Tôi chính là ích kỷ như vậy đấy."

"Cô…"

"Tôi không có tố chất, tôi không phải người tốt, được chưa?"

Theo tiếng "rầm", cánh cửa bị đóng lại hoàn toàn.

Triệu Tình cô đơn bị bỏ lại bên ngoài.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Thế giới đột nhiên trở nên tĩnh lặng, Triệu Tình toát mồ hôi lạnh, tim treo lên cổ họng.

Bên ngoài có zombie, cô ta không thể ở đây.

Nhưng cô ta lại không thể vào nhà.

Triệu Tình đi đi lại lại xung quanh, ngẩng đầu nhìn cửa sổ kính xung quanh.

Lúc này, nếu dùng đá đập vỡ cửa sổ, chắc có thể trèo vào nhỉ?

Ý nghĩ này vừa nảy ra, đã bị Triệu Tình bác bỏ.

"Không được, nếu mình trèo vào, con nhỏ điên kia nhất định sẽ g.i.ế.c mình." Triệu Tình lẩm bẩm.

Cô ta đối với cửa thấp giọng chửi rủa một câu, sau đó quay đầu bỏ chạy.

Nhan Ly ngồi trên sofa, lấy tinh hạch từ trong không gian ra, nhàn nhã nghịch ngợm.

Những kẻ đáng ghét kia, sống c.h.ế.t của họ, liên quan gì đến cô?

Tiếc là dị năng vẫn chưa được kích hoạt, cũng không biết sau này có còn dị năng nữa không.

Trong lòng Nhan Ly có chút tiếc nuối, nhưng cũng không quá ủ rũ.

Thứ có thể mất đi, chứng tỏ nó chưa bao giờ thuộc về mình.

Cũng không có gì đáng tiếc.

Con người ấy mà, vẫn phải hướng về phía trước.

Cô đi vào bếp mở tủ lạnh, đem tất cả thức ăn cất vào không gian.

Lại đến phòng khách, đem tất cả những thứ có thể dùng được nhét hết vào không gian, không bỏ sót thứ gì.

Nhan Ly chuẩn bị rời khỏi đây.

Tính toán thời gian, tốc độ biến dị của zombie sẽ rất nhanh, hơn nữa xung quanh đây còn sót lại quá nhiều tin tức tố.

Tiếp tục ở lại nơi này chắc chắn không an toàn.

Hơn nữa, với sự hiểu biết của cô về Triệu Tình, cô ta bị đuổi khéo ở đây, trong lòng chắc chắn không thoải mái.

Triệu Tình là loại người thích giở trò sau lưng.

Ai chọc giận cô ta, sẽ bị cô ta ghi thù rất lâu.

Nhan Ly thu dọn đồ đạc xong, uống chút nước, thay một bộ quần áo thể thao dễ vận động.

Nhiệt độ bên ngoài đã trở lại bình thường, thiên tai đáng sợ tạm thời hoãn lại, điện nước cũng dần dần khôi phục, thay vào đó là sự lây lan của virus zombie.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 15: HÀNH TRÌNH MỚI, GẶP MỘT CON GIẾT MỘT CON



Nhan Ly đi đến trước gương, buộc lại tóc.

Lần này đổi thành búi tóc, lại dùng thêm mấy cái kẹp cố định.

Lắc lắc đầu, thấy rất chắc chắn, Nhan Ly mới hài lòng buông tay.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Hít sâu, đẩy cửa ra.

Ánh nắng chiếu rọi lên đôi lông mày của Nhan Ly, làm nổi bật khuôn mặt thanh tú của cô.

Hành trình mới, cô đến rồi đây.

Nhan Ly đeo một chiếc ba lô nhỏ gọn, đây là để che giấu bí mật về không gian của mình.

Có đôi khi, cần phải giấu tài.

Mọi người sẽ không biết, trong chiếc ba lô kia của cô, rốt cuộc có thể lấy ra những thứ kỳ lạ đến mức nào.

Chủ nhà trọ để lại một chiếc xe đạp trong sân, vì vậy Nhan Ly đạp xe rời đi.

Nửa giờ sau khi Nhan Ly rời đi, Triệu Tình dẫn theo một nhóm người đến.

"Long ca, chính là chỗ này." Triệu Tình chỉ vào nhà trọ trước mặt, nói với người đàn ông vạm vỡ bên cạnh: "Bên trong có một cô gái rất xinh đẹp, dáng người cũng đẹp, n.g.ự.c tấn công m.ô.n.g phòng thủ, mềm mại đến mức sắp chảy cả nước."

Người đàn ông được gọi là "Long ca" là khách quen của sòng bạc ngầm, đồng thời cũng là chủ nợ của nhà họ Triệu.

Cha của Triệu Tình lúc còn sống thích cờ bạc, nợ nần chồng chất, mấy tháng trước vào một đêm khuya, không chịu nổi áp lực đã nhảy hồ tự tử.

Nhưng c.h.ế.t thì chết, nợ vẫn còn đó.

Vì vậy, Triệu Tình đành phải dùng phương pháp đặc biệt để trả nợ.

Nhưng có lần một sẽ có lần hai, khoản nợ cao như vậy, làm sao có thể dễ dàng giải quyết?

"Cô chắc chắn chứ?" Long ca nghi ngờ nhìn cô ta, không yên tâm nói: "Cô sẽ không quay đầu bỏ chạy rồi báo cảnh sát đấy chứ?"

Triệu Tình nở nụ cười, "Sao có thể chứ? Long ca, anh thật biết đùa, bây giờ là lúc nào rồi? Người trên mạng đều nói bây giờ là ngày tận thế, bên ngoài càng hỗn loạn, tôi cho dù có báo cảnh sát, người ta chắc cũng không có thời gian đến quản."

Thiên tai khắc nghiệt, zombie cắn người khắp nơi.

Càng nguy hiểm, càng hỗn loạn, càng dễ sinh ra bóng tối sâu thẳm trong lòng người.

Thường thì lúc này, một số kẻ có ý đồ xấu bắt đầu làm ác.

Bởi vì biết xã hội trở nên hỗn loạn, mọi người đều tự lo cho thân mình, chắc chắn không rảnh rỗi thời gian và sức lực để quản bọn họ.

Một đám người tiến lên, đạp mạnh vào cửa nhà trọ.

Triệu Tình thấy vậy, hài lòng cười, lui về phía sau nửa bước.

Dù sao cũng là một đám đàn ông, cùng nhau dùng sức đạp cửa, không đến một phút đã đạp tung cánh cửa.

Nụ cười trên khóe miệng Triệu Tình càng lớn.

Con đuỹ nhỏ, đợi bị luân phiên đi.

Sau đó, giây tiếp theo.

Một đám người khí thế hùng hổ xông ra ngoài.

"Long ca, anh…" Triệu Tình có chút mờ mịt, sao họ đạp cửa xong lại không quan tâm nữa?

Cô ta nhớ cô gái kia trông khá xinh đẹp, hơn nữa còn mơ hồ nhớ dáng người chắc chắn không tệ, dù sao mặc quần áo bình thường cũng lộ ra đường cong.

Triệu Tình đoán đối phương hẳn là loại phụ nữ mà Long ca thích, nhìn có vẻ mảnh mai, nhưng thật ra lại đầy đặn.

"Bốp!"

Còn chưa đợi Triệu Tình hỏi thêm, đã bị tát một cái.

Sức đàn ông rất lớn, lại là một cái tát mang theo lửa giận, gần như là vung tròn cánh tay tát qua.

Triệu Tình bị tát đến choáng váng, ngã xuống đất, trong miệng tràn ra mùi m.á.u tanh.

Cô ta cúi đầu nhổ ra hai cái răng.

"Long… Long ca, em làm sai gì sao?" Triệu Tình run rẩy, ôm mặt không dám ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt.

"Con ranh, dám lừa tao hả? Vừa hay trong nhà không có ai, lôi nó vào trong."

"Vâng, đại ca!"

Triệu Tình lộ ra vẻ mặt kinh hãi, không ngừng giãy giụa, sau đó lại bị tát thêm một cái.

Sao lại như vậy?

Không nên như vậy mới đúng.

Cô gái kia đi đâu rồi?

Rõ ràng lúc nãy còn ở đây, trước sau mới qua có nửa tiếng. Hơn nữa nhìn dáng vẻ keo kiệt lúc nãy của đối phương, nhất định sẽ giữ khư khư căn nhà này không chịu ra ngoài.

Sao bây giờ lại không thấy người đâu?

Chẳng lẽ ở đây có zombie?

Cô gái kia bị ăn thịt rồi?

Triệu Tình bị lôi vào trong…

Cửa lớn không đóng.

Năm phút sau, tiếng kêu thảm thiết xen lẫn hỗn loạn vang lên.

Một con zombie không biết từ lúc nào đã bò đến cửa, sau đó nhắm vào người gần nhất cắn một cái.

Cuộc vận động đột ngột dừng lại, Triệu Tình vội vàng khoác quần áo lên người, vừa mặc quần áo, vừa bỏ chạy.

Long ca nhổ nước bọt xuống đất, kéo quần lên, "Chúng mày câm miệng hết cho tao! Một đám nhát gan, kêu cái gì mà kêu? Chúng ta đông người như vậy, chẳng lẽ còn không đánh lại một con quái vật đi còn không vững sao?"

Theo ánh mắt của Long ca, một tên đàn em vội vàng đi lấy chổi và cây lau nhà.

Một đám người tiến lên dùng sức đè con zombie xuống.

Long ca chửi một câu, sau đó nói: "Cái quái gì vậy, cũng không lợi hại lắm."

"Long ca trâu bò! Sau này sẽ thống trị thế giới."

"Ha ha ha ha…"

Triệu Tình nhẹ nhàng, nhân lúc hỗn loạn chuẩn bị trèo cửa sổ bỏ trốn.

Trong góc khuất không ai để ý, người đàn ông đầu tiên bị cắn dựa vào tường từ từ ngã xuống.

Sau đó nằm trên mặt đất, cơ thể vặn vẹo thành một tư thế kỳ quái, tiếp theo là co giật.

"Tiếng gì vậy?" Long ca nhíu mày.

Trong phòng yên tĩnh đột nhiên vang lên tiếng "rắc rắc".

Đó là âm thanh ma sát giữa các khớp xương, còn có tiếng "kẽo kẹt".

Giống như có người ngậm một ngụm m.á.u trong cổ họng, m.á.u đang trào ra ngoài.

"Đệt!"

"Cái quái gì vậy?"

Một khắc trước vẫn còn là đồng bọn, một khắc sau đã biến thành zombie không còn thần trí, mặt đầy thịt thối rữa.

Cảnh tượng này, ai nhìn thấy cũng không thể chấp nhận được.

Lần này, ngay cả Long ca cũng bị dọa sợ.

"Mày… mày làm gì vậy! Đừng có động đậy! Đừng có giả vờ nữa." Long ca giả vờ hung dữ.

Chỉ tiếc, giọng nói hơi run rẩy của hắn đã bán đứng hắn.

Hắn đang sợ hãi.

Trong căn phòng này bây giờ đã có hai con zombie.

Triệu Tình điên cuồng chạy về phía trước, không dám dừng lại một khắc.

Trong căn phòng phía sau truyền ra từng đợt tiếng kêu thảm thiết, còn có tiếng đánh nhau, giãy giụa.

Triệu Tình không dám quay đầu lại, chạy thục mạng về phía trước…

.

"Rắc."

Nhan Ly giải quyết xong con zombie trong tay, dùng vải bọc lấy viên tinh hạch, đi đến nhà vệ sinh công cộng gần đó, vặn vòi nước bắt đầu rửa sạch.

Kể từ khi nhiệt độ tăng trở lại, điện nước đã hoạt động trở lại bình thường.

Hiện tại chỉ có một số khu vực điện không ổn định, thỉnh thoảng lại mất điện.

Trên đường đạp xe đến đây, Nhan Ly gặp phải phần lớn là zombie đơn độc.

Gặp một con, xử một con.

Phải nói rằng, khá rèn luyện kỹ năng.

Không nhiều không ít, vừa đủ để không phải bận rộn xử lý, lại không đến nỗi không có zombie để chém, quá nhàm chán.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 16: GẶP ĐƯỢC BẢO BỐI, TAY KHÔNG XÉ NÁT ZOMBIE



Nhan Ly vừa chà viên tinh hạch trong tay, vừa than thở, ông trời ơi, không thể ban cho con cái dị năng sao?

Nhìn trong không gian có nhiều tinh hạch năng lượng như vậy, Nhan Ly lại không thể hấp thụ.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn, không thể hấp thụ hết, đây quả là lãng phí.

Ngay khi Nhan Ly chuẩn bị rời đi, trong nhà vệ sinh công cộng đột nhiên vang lên tiếng động lạ.

Cô quay đầu lại, nhà vệ sinh công viên này rất lớn, nghe nói trước đây còn tổ chức bình chọn cấp bậc gì đó, có một thời gian thậm chí còn được gọi là nhà vệ sinh hot trên mạng.

Hình như có người đang đánh nhau.

Nhan Ly nghiêng người, thò đầu nhìn vào trong.

Đột nhiên, bên trong truyền ra âm thanh đặc trưng của zombie.

Ngoài ra, còn có âm thanh đánh nhau của x*c th*t.

Có người đang đánh nhau?

Đánh zombie?

Thú vị đấy.

Cùng với một tiếng “bốp” vang dội, cánh cửa gỗ của nhà vệ sinh bị đạp tung, bay xa mấy mét, rơi ngay trước mặt Nhan Ly.

Nhan Ly nhanh nhẹn nhảy lên bồn rửa tay, một tay bám vào tường, tay kia siết chặt chiếc rìu sắc bén.

Giờ thì cô đã nhìn rõ.

Là một cô gái đang vật lộn với một con zombie.

Cô gái kia trông trạc tuổi cô, dáng người cao ráo, ít nhất cũng phải mét bảy, mái tóc dài mềm mại hơi uốn lượn xõa ngang lưng.

Khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ, nhưng thần thái và khí chất lại có phần lạnh lùng, lãnh đạm.

Ngay khi Nhan Ly còn đang do dự không biết có nên lên giúp một tay hay không, cô đã thấy đối phương túm lấy đầu và vai con zombie, sau đó dùng tay không xé toạc nó ra.

Nhan Ly co rút đồng tử, trợn to hai mắt.

Vậy mà… lại có người… có thể tay không xé nát zombie?!

Nhan Ly: “…”

Đây phải có sức mạnh đến mức nào mới làm được?

Không đúng, đó hẳn là dị năng.

Nhan Ly lập tức phản ứng lại.

Cho dù là một người đàn ông trưởng thành, dù có khoẻ mạnh đến đâu cũng không thể tay không xé xác zombie như vậy được.

Chuyện này khác gì mấy cảnh phim truyền hình tay không xé xác quân địch đâu?

Hiện thực không phải phim ảnh, không thể làm ra những hành động khoa trương như vậy được.

Cho nên chỉ có một khả năng, đó là đối phương đã thức tỉnh dị năng, là dị năng giả.

Nhìn dáng vẻ này, chắc là dị năng hệ Sức Mạnh?!

Hoặc là dị năng hệ Lực Sĩ gì đó.

Nhan Ly có chút hâm mộ, dị năng này tuy không có sức sát thương mạnh mẽ như sấm sét hay lửa, nhưng trong mạt thế này cũng là một kỹ năng vô cùng thực dụng.

Sau khi xé xác zombie xong, Nhan Ly thấy cô gái kia không dừng lại, trực tiếp mở vòi nước bên cạnh rửa tay.

Nhan Ly bám tường cẩn thận nhảy xuống.

Đối phương nghe thấy tiếng động, ngẩng đầu nhìn cô một cái.

Cả hai đều không chủ động chào hỏi, giữ im lặng và lạnh lùng với nhau.

Kiếp trước Nhan Ly chưa từng gặp cô gái này, nhưng nhìn đối phương có dị năng, gặp chuyện bình tĩnh, lúc đối phó với zombie lại quyết đoán và tàn nhẫn, còn mạnh hơn Nhan Ly rất nhiều lần.

Cho nên, một người như vậy, kiếp trước hẳn phải toả sáng rực rỡ, không thể nào không có chút tin tức gì.

Dù sao người như Bùi Tư Dạ, còn có thể làm đến mức không ai không biết.

Hay là, cô gái lợi hại trước mắt này, thật ra không thể sống sót đến cuối cùng?

Cho đến khi đối phương lướt qua Nhan Ly, hai người vẫn không nói với nhau nửa câu.

Nhan Ly vội vàng lấy từ trong túi ra một đôi găng tay dùng một lần, sau đó chạy nhanh đến bên cạnh xác zombie, ngồi xổm xuống bắt đầu lục lọi.

Một viên năng lượng tinh hạch thật lớn!

Đây là viên tinh hạch có thể tích lớn nhất từ trước đến giờ, hơn nữa nhìn màu sắc cũng không đục lắm.

Thật đúng là nhặt được bảo bối.

Nhan Ly vui mừng hớn hở cầm viên tinh hạch kia đến bên bồn nước, bắt đầu kiên nhẫn rửa sạch.

Ánh mắt liếc qua gương, Nhan Ly thấy cô gái kia không biết từ lúc nào đã dừng bước, đứng đó nghiêng người, đang nhìn chằm chằm cô, mắt không chớp, trong con ngươi có chút tò mò nhàn nhạt.

“Gầm Grừ Grừ…”

Có âm thanh kỳ lạ từ xa vọng lại, sau đó càng lúc càng lớn.

Nhan Ly khựng tay lại.

Sắc mặt cô gái đối diện cũng thay đổi.

Đây là âm thanh của zombie.

Hơn nữa nghe âm thanh này, e rằng không chỉ có một con.

Chắc là do mùi m.á.u tanh ở đây quá nồng, hoặc là âm thanh vừa rồi quá lớn, quá ồn ào và náo động.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Cho nên mới thu hút tất cả zombie gần đó lại gần.

Trời bắt đầu tối sầm lại.

Bây giờ còn chưa phải buổi tối, sao mặt trời lại biến mất rồi?

Nhan Ly nắm chặt cán rìu đi ra ngoài, khi ngẩng đầu nhìn bầu trời tối đen như mực bên ngoài, cô đột nhiên nhớ đến kiếp trước.

Ban đầu mọi người đều cho rằng đây chỉ là một hiện tượng nhật thực hiếm gặp, đợi một lát nữa, mặt trời sẽ lại xuất hiện trên bầu trời.

Nhưng Nhan Ly biết rõ.

Cực dạ này sẽ kéo dài mấy tháng.

Hơn ba tháng tới, thế giới sẽ chìm trong bóng tối.

Môi trường tối tăm tĩnh mịch, càng làm tăng thêm sự hoang tàn và tuyệt vọng cho mạt thế này. Trong tình huống này sẽ càng làm gia tăng mặt tối trong lòng người.

Thế giới thay đổi, chuẩn mực đạo đức của con người cũng sẽ thay đổi theo.

Nhan Ly hít sâu một hơi, từ nay về sau… công bằng của thế giới này sẽ không còn bị ràng buộc bởi pháp luật nữa, mà là d.a.o trong tay và sức mạnh sở hữu.

Kẻ mạnh mới có tư cách bàn luận về công bằng và đạo lý.

Rất đáng buồn phải không?

Nhưng không thể làm gì khác, đây chính là hiện thực.

“Trong công viên bắt đầu có sương mù rồi.” Nhan Ly nói với cô gái kia, cô cố ý hạ thấp giọng, đảm bảo đối phương có thể nghe thấy nhưng không quá rõ ràng.

Cô gái quay đầu nhìn về phía cô, vẫy tay với cô, “Mau đi thôi.”

Không kịp nữa rồi.

Zombie đã xuất hiện.

Ba người lớn và hai con chó.

Năm con zombie.

Trên mặt những sinh vật đó đầy vết thương đáng sợ, m.á.u me be bét, mang theo mùi hôi thối rữa nát.

Trong hốc mắt là đôi nhãn cầu đã thối rữa sinh giòi, có lẽ không thể gọi là “nhãn cầu” nữa, chỉ là có hình dạng như vậy mà thôi.

Cảnh tượng xuất hiện trước mặt hai cô gái trẻ thật khiến người ta rùng mình, lạnh sống lưng.

Một mùi hôi thối nồng nặc lan tỏa xung quanh, kiếp trước Nhan Ly đã quen với mùi này, tuy vẫn có chút ghê tởm, nhưng sẽ không gây ra quá nhiều khó chịu.

Cô quay đầu nhìn cô gái kia, không ngờ đối phương cũng không có phản ứng gì quá lớn.

Bình tĩnh, nghiêm túc, chăm chú.

Tố chất tâm lý thật mạnh mẽ, Nhan Ly thầm nghĩ trong lòng.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 17: KỀ VAI SÁT CÁNH CHIẾN ĐẤU, BỊ… KIỆT SỨC?



Zombie gặp trong hiện thực đáng sợ hơn trong phim nhiều, ghê tởm hơn, m.á.u me hơn.

Trước đây Nhan Ly c.h.é.m zombie nhìn có vẻ thuận lợi, nhưng đó đều là nhắm vào những con zombie đơn độc.

Hoặc là những con zombie mới biến dị, còn chưa ăn nhiều thức ăn, là zombie cấp thấp.

Bây giờ đối mặt với nhiều zombie như vậy cùng lúc, Nhan Ly cũng bắt đầu lo lắng.

Nếu có ai hỏi cô có mấy phần thắng, cô chắc sẽ giơ ngón trỏ lên.

Một phần.

Một phần cũng không có.

Toàn thân lông tóc dựng đứng, như có một bàn tay vô hình đang bóp chặt lấy tim cô, khiến cô bắt đầu khó thở.

Chạy trốn hay là cùng cô gái này kề vai chiến đấu thử một lần?

Trước mặt Nhan Ly có hai con đường, chỉ tiếc thời gian không cho phép cô tiếp tục suy nghĩ.

Một con zombie chó lao về phía Nhan Ly.

Nó lao thẳng vào bụng Nhan Ly, tốc độ cực nhanh.

Đột nhiên, cô gái kia đá mạnh một cái, con zombie chó có vẻ là chó Golden Retriever lúc còn sống bị ném lên không trung, như diều đứt dây rơi mạnh xuống đất.

“Rắc…” tiếng xương gãy vang lên rõ ràng.

Chưa đầy mấy giây, nó lại loạng choạng bò dậy.

Nhan Ly bên này cũng không nhàn rỗi, cầm rìu nhắm vào hướng cô gái kia mà bổ xuống.

“Đừng động!” Nhan Ly hét lớn.

Cô gái kia khẽ run lông mi, quả nhiên không hề nhúc nhích.

Giây tiếp theo, con zombie định nhào tới sau lưng cô gái đã bị bổ đầu hoàn hảo.

Nhan Ly cong môi, tốt lắm, giải quyết xong một con.

Cô theo bản năng nhìn về phía cô gái kia.

Chỉ thấy cô gái kia không hề hoảng loạn, từ đầu đến cuối đều bình tĩnh tự chủ, nhưng Nhan Ly có thể nhìn ra cô ấy vẫn đang lo lắng.

Bởi vì trên trán cô ấy, toàn là mồ hôi lạnh.

Cảnh tượng vừa rồi, Nhan Ly chỉ cần nhắm không chuẩn một chút, hoặc cô gái kia vì lo lắng sợ hãi mà cử động lung tung, thì người bị bổ đầu không phải là zombie, mà là cô gái kia.

“Còn dụng cụ nào khác không?” Cô gái túm lấy tóc một con zombie, một chân đá bay con zombie chó đang nhào tới bên cạnh.

Cô ấy có dị năng, sức mạnh rất lớn, có thể tay không bẻ gãy đầu zombie.

Nhưng Nhan Ly không làm được.

Cô có không gian, có vô số vật tư tươi mới dùng mãi không hết, nhưng cô không phải siêu nhân, cũng không có siêu năng lực vô địch.

Chiếc rìu vẫn còn đang cắm trong cổ con zombie kia, chạy đến lấy về rõ ràng là không thực tế.

Vì vậy, Nhan Ly lập tức nín thở lấy ra một chiếc xẻng sắt và một con d.a.o phay sắc bén từ trong không gian.

Nhắm vào con zombie trước mặt, bổ một xẻng xuống. May mà đối phương vẫn là zombie cấp thấp, không linh hoạt lắm, bị đánh ngã xong lại loạng choạng đứng dậy, tốc độ rất chậm.

Tình hình bên phía cô gái kia không khả quan lắm, dường như do dị năng giả so với người thường zombie dễ bị thu hút hơn.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một chiếc xẻng bổ ngang qua, từ trên trời giáng xuống, rơi vào vai con zombie.

Cô gái phản ứng cực nhanh, hai tay nắm chặt cán xẻng “kéo” xuống.

Zombie mất đi một cánh tay.

Nhan Ly nhân cơ hội đá mạnh một cái.

Nhân lúc này, Nhan Ly đưa con d.a.o phay cho cô gái kia.

“Điểm yếu của zombie là đầu.” Nhan Ly hét lên.

“Cảm ơn.” Cô gái gật đầu một cái, không nói nhiều lời vô nghĩa, nhận lấy d.a.o phay nhắm vào con zombie chó kia bổ xuống.

Một con zombie chó bị chia làm hai nửa, viên tinh hạch trong đầu nó vừa vặn lăn xuống đất.

Nhan Ly kinh ngạc trước tốc độ và sức mạnh của cô ấy.

Động tác của cô ấy rất nhanh, không hề dây dưa.

Còn lại một con zombie chó và hai con zombie, trong đó có một con bị cụt tay.

Nhan Ly bên này bị một con zombie quấn lấy, cô không ngừng dùng xẻng đập vào đối phương, sau đó chuẩn bị tìm thời cơ xông lên chặt đứt cổ nó.

Cô gái kia đ.ấ.m một quyền xuống, mặt con zombie lõm xuống, xấu xí đáng sợ lại có chút khôi hài.

Móng vuốt đẫm m.á.u trong lúc hỗn loạn túm lấy tóc dài của cô gái, dùng sức kéo mạnh.

“Suỵt…”

Nhan Ly nghe thấy tiếng động, liếc mắt nhìn sang, hơi thở đột nhiên ngừng lại.

Chết tiệt!

Tóc của cô gái kia quá dài, tuy đã búi lên một nửa, nhưng không có tác dụng gì, vẫn là vướng víu.

Trong lúc đánh nhau với zombie, còn phải luôn chú ý không để bị thương.

Một khi có vết thương hở tiếp xúc với không khí, dính m.á.u zombie, sẽ bị nhiễm virus zombie.

Nhan Ly bên này nín thở, tập trung toàn bộ sự chú ý vào “người đàn ông” trước mặt.

Lại một xẻng bổ xuống, con d.a.o găm ở tay trái cô như phi tiêu bay vào cổ “người đàn ông”, găm chặt ở đó.

Cô bị zombie chó theo dõi, ngay khi Nhan Ly chuẩn bị phân tán một chút tinh lực để đối phó với nó.

Con chó bị kéo trở lại.

Thì ra là cô gái kia.

Cô ấy vậy mà trực tiếp dùng d.a.o phay cắt phăng mái tóc dài của mình, sau đó c.h.é.m một đao vào zombie. Khi thấy Nhan Ly sắp bị zombie chó tấn công, thì trực tiếp nhào tới, một tay túm lấy đuôi con zombie chó kia.

Sức mạnh tạo ra kỳ tích, đuôi chó trực tiếp bị giật đứt.

Nhan Ly vung xẻng lên, vẽ ra một đường vòng cung hoàn hảo sắc bén trên không trung, hất văng con “chó Becgie Đức” kia ra ngoài.

Sau đó, cô giơ cao chân, nhắm vào con zombie đang quay lại, đá một cú chính xác vào cổ nó.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Đẩy con d.a.o găm vào sâu hơn một chút, trực tiếp xuyên qua.

“Bịch” một tiếng, đầu rơi xuống.

May mà Nhan Ly có độ dẻo dai cực tốt, dù không học múa bao giờ, vẫn có thể thực hiện động tác xoạc chân trên không có độ khó cao như vậy.

Bên kia tiến hành cũng rất thuận lợi, một đao kia trực tiếp cắt đứt chỗ hiểm.

Nhan Ly nhặt chiếc xẻng vừa rồi vì kiệt sức mà bay ra cùng, đi đến trước mặt cô gái kia, chuẩn bị đỡ cô ấy dậy.

“Cô không sao chứ?” Nhan Ly thở hổn hển hỏi.

Nhan Ly không còn sức nữa, mỗi bước đi đều phải dùng xẻng chống xuống đất, mượn lực để chống đỡ bản thân.

Cô gái nằm rạp trên mặt đất, cổ tay run rẩy.

Cô ấy cũng kiệt sức.

Khoan đã… kiệt sức?

Nhan Ly nhớ ra cô gái này có dị năng hệ sức mạnh, sao cô ấy lại kiệt sức?

Chẳng lẽ là sức mạnh không đủ?

Cho nên mới dẫn đến tình trạng thể lực không chống đỡ nổi.

Cũng đúng, dị năng không phải vạn năng.

Giống như thể lực con người, cũng có lúc cạn kiệt.

Điện thoại cần sạc, dị năng giả đương nhiên cũng cần nạp năng lượng.

Năng lượng…

Nhan Ly cúi đầu lấy ra viên tinh thạch zombie đã được rửa sạch sẽ trước đó.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 18: ĐƯỢC BÙI TƯ DẠ KHOM NGƯỜI MỜI VÀO ĐỘI



Viên tinh hạch zombie này vốn dĩ là do cô gái này tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t mà có được, bởi vì cô ấy không biết tác dụng của tinh hạch, nên mới để Nhan Ly hời như vậy.

Chuyện vừa rồi xảy ra nguy hiểm như vậy, hai cô gái trẻ kề vai chiến đấu, ở gần nhau đến thế.

Chỉ cần giữa hai người nảy sinh một chút ý đồ xấu, đều có thể dễ dàng kéo người bên cạnh ra đỡ đòn.

Nhưng họ đều không làm như vậy.

Sự tin tưởng giữa người với người thật kỳ lạ, đôi khi bạn bè quen biết nhiều năm có thể sẽ đ.â.m sau lưng bạn vào một ngày nào đó, nhưng đôi khi người lạ gặp thoáng qua lại ra tay giúp đỡ bạn.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Ngay khi hai người đang dìu nhau thở hổn hển, con “chó becgie Đức” nằm rạp trên mặt đất, m.á.u thịt lẫn lộn kia lại bắt đầu run rẩy.

Năm con zombie, ba người và hai con chó, giờ chỉ còn lại con “chó becgie Đức” này là chưa bị chặt đầu.

Nhan Ly đã không còn chút sức lực nào, dưới tình huống không có dị năng, cô chỉ là một nữ sinh viên đại học bình thường.

Cho dù thể lực có tốt đến đâu cũng không chịu nổi giày vò như vậy.

“Cô mau chạy đi, thứ này ăn tôi cũng cần chút thời gian, cô cứ chạy về phía trước, đừng quay đầu lại, có lẽ còn có thể giữ được một mạng.”

Giọng cô gái lạnh lùng, rõ ràng sắp c.h.ế.t rồi, trong thần sắc vẫn lộ ra vẻ lãnh đạm.

Cô ấy dường như không hứng thú với bất cứ thứ gì, sống cũng được, c.h.ế.t cũng không sao.

Nhan Ly cảm thấy cô ấy có chút giống một loại động vật, capybara.

Con zombie chó kia lúc còn sống là một con ch.ó becgie Đức, hung dữ hơn nhiều so với con ch.ó Golden Retriever vừa rồi.

Nó to lớn, vạm vỡ, thoạt nhìn chủ nhân bình thường không ít huấn luyện nó.

Một con ch.ó như vậy, cho dù ở trạng thái bình thường tấn công con người cũng cực kỳ nguy hiểm.

Huống chi bây giờ còn bị nhiễm virus zombie.

Hơn nữa con zombie chó này không thiếu tay thiếu chân, bị cô gái giật đứt một cái đuôi cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn.

Hơn nữa Nhan Ly cũng phát hiện ra, con zombie chó này có lẽ không phải là loại zombie cấp thấp nhất, bình thường nhất.

Khi nó xuất hiện trước mặt mọi người, chắc đã ăn không ít người, cũng đã tiến hóa qua.

Bây giờ cục diện này, Nhan Ly nếu chạy trốn đúng là lựa chọn tốt nhất.

Chỉ cần không quan tâm gì mà chạy, có lẽ sẽ có một tia hy vọng sống.

Hoặc trực tiếp dịch chuyển tức thời vào trong không gian.

Không gian của cô ngoài cô ra, không có sinh vật sống nào khác có thể vào được.

Cô chỉ cần ngủ một giấc ngon lành trong phòng, khi ra ngoài mọi thứ sẽ khôi phục lại bình thường.

“Cô đi đi? Bị dọa sợ rồi sao?”

Thấy Nhan Ly không có phản ứng, cô gái định đẩy cô đi.

Giây tiếp theo, trong lòng bàn tay lại bị nhét vào một v*t c*ng lạnh lẽo.

Nhan Ly: “Nắm chặt nó, thứ này có thể giúp dị năng của cô nhanh chóng hồi phục.”

Con “chó becgie Đức” kia đã loạng choạng đứng dậy, đôi mắt chỉ có tròng trắng nhìn chằm chằm bên này, khóe mắt còn có m.á.u tươi không ngừng chảy xuống.

Nhan Ly nắm chặt chiếc xẻng chống đỡ bản thân đứng thẳng, tập trung toàn bộ tinh thần chú ý vào con zombie chó trước mặt.

Hơi thở của cô trở nên gấp gáp, tim đập thình thịch.

Con zombie chó nhe răng về phía cô, sau đó nhào tới.

Cô giơ cao chiếc xẻng, chuẩn bị dùng hết toàn bộ sức lực còn lại bổ xuống.

Chỉ hy vọng ngàn vạn lần đừng thất bại.

Cơ hội dành cho cô không nhiều.

Con zombie chó cắn vào chiếc xẻng của cô, một người một chó giằng co trong chốc lát.

Mắt thấy chân sau của con zombie chó này chuẩn bị phát lực lại, nhào về phía mặt cô, một đôi tay trắng nõn đột nhiên túm lấy m.ô.n.g con ch.ó kia.

Nhan Ly ngẩng đầu lên, kinh ngạc.

Là cô gái kia.

Dị năng của cô ấy đã hồi phục.

"Vừa nãy bảo cô đi sao cô không đi?" Cô gái hỏi.

Nhan Ly lấy từ trong túi ra hai chai nước uống thể thao, đưa cho cô ấy một chai.

"Chạy cái gì?" Nhan Ly nói, "Nếu tôi chạy, chắc chắn cô sẽ chết, sao cô kỳ lạ vậy?"

Sinh mạng đáng quý biết bao, vậy mà lại có người nguyện ý vì một người xa lạ lần đầu gặp mặt mà trả giá bằng tính mạng của mình.

Nhan Ly thấy cô gái này hẳn là có vấn đề về đầu óc.

"Chẳng phải cô cũng rất kỳ lạ sao? Bỏ qua cơ hội trăm phần trăm có thể thoát thân, còn cứ muốn ở lại cùng tôi đối mặt." Cô gái ngẩng đầu uống một ngụm nước, trong mắt ánh lên ý cười nhàn nhạt.

Cả hai người họ đều có vấn đề về đầu óc.

Nhan Ly thở dài một hơi, "Haiz, mệt như chó rồi."

"Không." Cô gái cong môi, "Chó cũng không mệt bằng hai chúng ta."

Nhan Ly bật cười.

Tiếng xe chạy từ xa đến gần, cắt ngang sự nghỉ ngơi của họ.

Một chiếc xe việt dã phanh gấp, dừng ngay trước mặt hai người.

Cửa xe màu đen mở ra.

"Lên xe."

Lạnh lùng, cứng nhắc, gần như là giọng điệu ra lệnh.

Ánh mắt Nhan Ly chạm phải ánh mắt người trong xe.

Bốn mắt nhìn nhau, không khí như ngưng đọng trong giây lát.

Nhan Ly sẽ không bao giờ quên được gương mặt này, lạnh lùng, đẹp trai, đôi mắt đen láy sâu không thấy đáy.

Đội trưởng Bùi Tư Dạ.

Cũng chính là kẻ đầu sỏ đã trói cô lại, đem đi làm thí nghiệm.

Nhan Ly cúi đầu phủi bụi trên người, hoàn toàn phớt lờ lời nói đó, quay người định bỏ đi.

Cô gái bên cạnh cũng vô thức đi theo Nhan Ly.

"Lên xe." Bùi Tư Dạ nhìn họ chằm chằm bằng đôi mắt đen như mực, khẽ mở đôi môi mỏng: "Tôi sẽ không nói lần thứ hai."

"Hai cô em xinh đẹp, lên xe đi, đi theo Bùi lão đại của chúng tôi ít nhất có thể sống sót an toàn trong mạt thế." Đám đàn em ở ghế sau đột nhiên cười hì hì khuyên nhủ.

Cảnh tượng họ g.i.ế.c zombie như thế nào, Bùi Tư Dạ ngồi trong xe đều thấy rõ.

Trong mạt thế hỗn loạn, kẻ mạnh là vua.

Ngay từ ngày thứ hai thế giới thay đổi, Bùi Tư Dạ đã phát hiện ra sự khác thường của cơ thể mình.

Trong lòng bàn tay hắn, tùy theo ý niệm sẽ xuất hiện một dòng điện, giống như tia lửa không ngừng nhảy nhót.

Bùi Tư Dạ tiếp nhận sự vật mới nhanh hơn người khác, hắn gần như không mất nhiều thời gian để suy đoán và hiểu rằng đây là dị năng.

Loại siêu năng lực này hiện tại vẫn chưa bộc lộ sự mạnh mẽ của nó.

Hắn cũng không vội.

Hiện tại trên tin tức vẫn chưa thấy xuất hiện siêu năng lực nào, điều này cho thấy, hắn vẫn là người đầu tiên.

Quan điểm này hôm nay đã bị phá vỡ.

Bởi vì hắn đã nhìn thấy sự khác thường của cô gái kia.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 19: BALO THẦN KỲ ĐỰNG CẢ THẾ GIỚI



Đối mặt với năm sinh vật bị nhiễm virus zombie, hai cô gái kia quả thực đã g.i.ế.c đến điên cuồng.

Quả cảm, dũng mãnh, mưu lược, trên người còn có khí thế không sợ chết, không chịu thua.

Trong đó, cô gái tóc dài kia, dường như giống hắn, là người đặc biệt sở hữu dị năng.

Tay không xé xác zombie, một quyền đánh nát xương đầu.

Sức lực của cô ta lớn đến kinh người, ngoài dị năng ra, Bùi Tư Dạ không nghĩ ra được lý do nào khác.

Cho nên Bùi Tư Dạ mới lái xe đến trước mặt họ, thậm chí hạ mình đích thân mời họ gia nhập đội ngũ của mình.

Nhan Ly trợn mắt, bước chân không hề dừng lại.

Nhan Ly làm thế nào, cô gái bên cạnh cũng làm theo như vậy.

"Đệch, Bùi ca, hai con nhỏ này dám coi thường anh."

Bùi Tư Dạ nắm chặt vô lăng, khớp ngón tay trắng bệch, phía sau xe toàn là đám đàn em trước đây chơi thân với hắn.

Ở thành phố A ai mà không biết đến Bùi thiếu gia Bùi Tư Dạ.

Trước khi mạt thế ập đến, hắn là một thiếu gia giàu có đúng nghĩa.

Sau khi mạt thế ập đến, hắn cũng là người đặc biệt sở hữu siêu năng lực.

Điều kiện trời cho này, quả thực chính là nhân vật chính có vận may lớn được thiên đạo ưu ái trong tiểu thuyết nam tần!

Trong đám người này, đa số đều là những kẻ mặt dày bám lấy vị đại lão này, cố gắng ôm chặt đùi.

Ngay cả chuyện ôm đùi cũng cần phải dốc hết sức lực để tranh giành.

Có thể thấy, người được Bùi ca đích thân chọn lựa và coi trọng.

Vận may đó phải tốt đến mức nào.

Ấy vậy mà hai người này lại không coi Bùi ca ra gì, đúng là có mắt không thấy Thái Sơn.

Con gái đúng là con gái, không có tầm nhìn cũng không có mắt nhìn người.

"Này!" Người ở ghế sau hô lên một tiếng, muốn giữ hai cô gái kia lại cho lão đại của mình.

Phát hiện Bùi Tư Dạ lái xe chắn trước mặt họ, chặn đường đi, Nhan Ly bực bội ngẩng đầu lên.

"Tôi chỉ mời hai người một lần, rốt cuộc có lên xe hay không?"

Nhìn thấy Bùi Tư Dạ vẫn giữ cái vẻ cao ngạo lạnh lùng đó, Nhan Ly cảm thấy buồn cười.

Cô nhếch môi, không nể mặt mà vạch trần: "Đây đã là lần thứ ba rồi."

Đấy, tôi không lên đấy. Anh làm gì được tôi!

Sắc mặt Bùi Tư Dạ tối sầm, đạp mạnh chân ga, chiếc xe việt dã phóng đi, mất hút trong nháy mắt.

Được lắm, tốt nhất họ nên cầu nguyện sau này đừng gặp lại hắn.

Đừng đến lúc đó lại khóc lóc cầu xin hắn cứu họ.

Bùi Tư Dạ vẫn rất tự tin vào dị năng của mình.

Cô gái kia tuy khiến hắn phải lau mắt mà nhìn, nhưng cũng chỉ là có sức lực lớn hơn một chút mà thôi.

Không giống hắn, có dị năng hệ Lôi tấn công zombie.

Bùi Tư Dạ có linh cảm, đừng thấy hắn hiện tại chỉ có thể triệu hồi ra dòng điện yếu ớt trong lòng bàn tay, nhưng ngày sau, có lẽ cũng sẽ trở thành sức mạnh to lớn như sấm sét.

————

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Sau khi Bùi Tư Dạ rời đi, Nhan Ly cũng không giả vờ nữa, lập tức quay lại hiện trường hỗn loạn vừa nãy.

Nhan Ly lấy từ trong ba lô ra một đôi găng tay cao su dùng một lần, tiện thể đưa cho cô gái bên cạnh một đôi.

Sau khi đeo găng tay, Nhan Ly bắt đầu dùng hai tay bới tìm trong đống thịt nát m.á.u me kinh tởm.

"Cô tên là gì?" Cô gái hỏi.

Động tác trên tay Nhan Ly không dừng lại, vừa trả lời: "Nhan Ly, Nhan trong màu sắc, Ly trong rời đi."

Cô gái khẽ cười, gật đầu với cô, rồi nói: "Chào Nhan Ly, tôi tên là Mục Tuyết Ca. Tuyết trong tuyết rơi, Ca trong ca hát."

Nhan Ly: "Sao lúc nãy cô không đi?"

Người sáng mắt đều có thể nhìn ra Bùi Tư Dạ không phải người bình thường, trong mạt thế ôm đoàn với cường giả là cách tốt nhất.

"Chẳng phải cô cũng không đi sao?" Mục Tuyết Ca nói, "Trong mạt thế nguy hiểm, tổ đội là cách sinh tồn tốt nhất, dù sao mọi người cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau."

Nhan Ly cầm những viên tinh hạch kia đến nhà vệ sinh công cộng trong công viên, Mục Tuyết Ca bên cạnh tự nhiên đưa tay mở vòi nước giúp cô.

Dưới dòng nước chảy ào ào, Nhan Ly kiên nhẫn rửa sạch những viên năng lượng tinh hạch kia.

"Trực giác." Nhan Ly giải thích.

Mục Tuyết Ca nhíu mày, "Cái gì?"

Nhan Ly ngẩng đầu, cười với cô ấy, nói: "Anh ta trông không giống người có thể tin tưởng."

Mục Tuyết Ca đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó dường như cũng bị nụ cười của Nhan Ly lây nhiễm, cũng cong khóe miệng lên.

"Trùng hợp thật, tôi cũng nghĩ giống cô, cũng cảm thấy như vậy."

Bùi Tư Dạ đang đi xa nếu biết hai người họ còn lén lút nói xấu hắn sau lưng, chắc chắn sẽ tức đến hộc máu.

Nhan Ly đưa viên tinh hạch trong tay đến trước mặt Mục Tuyết Ca.

"Cô không giữ lại cho mình một ít sao?" Mục Tuyết Ca rất ngạc nhiên.

Thứ này xem ra là "bảo vật" có thể nhanh chóng nâng cao dị năng.

Nhan Ly lắc đầu, "Tôi không có dị năng, hơn nữa hôm nay những con zombie này phần lớn đều do cô ra tay, cô hấp thụ những thứ này, biết đâu dị năng còn có thể thăng cấp."

Mục Tuyết Ca do dự một chút, cầm lấy từng viên tinh hạch từ lòng bàn tay Nhan Ly.

Nhưng vẫn giữ lại một viên lớn nhất, sáng nhất không động đến.

"Biết đâu ngày nào đó cô sẽ kích hoạt được dị năng, viên này cô cứ giữ lại trước, sau này có thể dùng đến." Mục Tuyết Ca nói.

Cô ấy nói có lý.

Hơn nữa Nhan Ly cũng không phải người làm ra vẻ, cô hào phóng cất viên tinh hạch lớn còn lại vào trong ba lô.

Thông qua ba lô làm bình phong, lén lút ném viên tinh hạch kia vào không gian.

Sau đó lấy ra một tuýp dầu gội đầu nhỏ.

"Này, cái này cho cô, gội đầu đi."

Do vừa nãy đánh nhau với zombie, trên người Mục Tuyết Ca dính đầy m.á.u bẩn.

Tóc của cô ấy bây giờ không chỉ lởm chởm, rối bù, mà còn dính không ít chất nhầy kinh tởm.

Nói thật, Mục Tuyết Ca cảm thấy đầu mình đã bốc mùi rồi.

Cũng không biết có làm Nhan Ly khó chịu hay không.

"Trong ba lô của cô có kéo không?" Mục Tuyết Ca suy nghĩ một chút, vẫn hỏi.

"Có, tôi lấy cho cô."

Mục Tuyết Ca nhìn Nhan Ly thực sự lấy ra một cái kéo từ trong ba lô, khẽ cười: "Chất lượng ba lô của cô tốt thật đấy, vậy mà có thể đựng được nhiều đồ như vậy."

Nhìn nhỏ nhắn vậy thôi, nhưng lại có dung lượng lớn.

Vừa nãy quá hỗn loạn, Mục Tuyết Ca đã không nhớ rõ Nhan Ly rốt cuộc là từ đâu đột nhiên lấy ra một cái xẻng.

Nhưng tiềm thức lại có một ảo giác kỳ lạ, khiến cô ấy cảm thấy cái xẻng kia cũng là lấy ra từ trong chiếc ba lô nhỏ hoạt hình này.
 
Back
Top Bottom