Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
405,309
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczM3LZheIxrkZmkPisYLj2t59tkBMhgW2YByq3GLkcbjP-PJ1_A25U5cDug6Hk5jAMV7fhHrlB0nPPrd0Ah3qvYAxfAdG0YTxXPwDZ0k1uR61ft9ojehPLDb-Dl3uB-pN-w4BaYeCYK6H8rcOECpLkZN=w215-h322-s-no-gm

Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Tác giả: Xuân Nhật Vãn Ca
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Nữ Cường, Mạt Thế, Khác, Hệ Thống
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Nhan Ly và em họ cùng nhau trọng sinh trở về trước khi mạt thế đến.

Kiếp trước, ông ngoại đặt hai chiếc vòng cổ trước mặt hai người, để hai chị em lựa chọn, em họ không chút do dự lấy đi chiếc vòng ngọc tinh xảo xinh đẹp kia.

Còn cô chỉ có thể chọn chiếc vòng gỗ còn lại.

Sau đó, mạt thế đến, một cuộc khủng hoảng đáng sợ ập đến đầu mỗi người. Chiếc vòng ngọc tinh xảo mà em họ chọn, ngoài việc có thể làm kho chứa di động, thì chẳng có tác dụng gì khác.

Còn chiếc vòng gỗ của Nhan Ly, nhìn thì bình thường không có gì đặc biệt, nhưng lại mang đến cho cô dị năng khiến mọi người kinh ngạc ngưỡng mộ.

Không chỉ vậy, sau khi Nhan Ly ký khế ước với chiếc vòng gỗ, cô còn có được công hiệu thần kỳ miễn dịch với virus zombie, máu của cô có thể dùng để giải độc cho người bị nhiễm bệnh. Nhan Ly cũng vì thế mà trở thành người được cả đội yêu quý.

Không có dị năng, chỉ có không gian, em họ cuối cùng chết thảm trong bầy zombie.

Khi mở mắt ra lần nữa, cô cùng em họ đã trở lại ngày chọn vòng.

Lần này, em họ nóng lòng muốn cướp lấy chiếc vòng gỗ bình thường kia.

Cô ta tưởng rằng cuối cùng mình cũng có thể đổi vận mệnh với Nhan Ly, tưởng rằng mình có thể nắm giữ dị năng cường đại, ngang ngược bước đi trong mạt thế đầy nguy cơ này, thay thế cô trở thành người được mọi người yêu quý.

Nhan Ly cười, cướp đi, những ngày tháng kinh khủng đó... sắp sửa ập đến đầu cô ta rồi...​
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 1: TRỌNG SINH TRỞ VỀ TRƯỚC MẠT THẾ



Nơi lưu giữ bộ não nhỏ.

——————

“Ông ngoại, con muốn cái vòng gỗ này, còn vòng ngọc thì để lại cho chị đi ạ.”

Khi nghe thấy em họ nói vậy, cô - Nhan Ly biết rằng, không chỉ có mình tôi trọng sinh.

Em họ cũng đã trọng sinh rồi.

Tính toán thời gian, hiện tại cách mạt thế giáng xuống còn bảy ngày, tròn một tuần.

Mạt thế giáng xuống, đầu tiên là toàn cầu đóng băng, sau đó động vật và con người cũng dần dần biến dị.

Người bình thường bị những quái vật biến dị đó lây nhiễm, cũng sẽ biến thành quái vật giống như chúng.

Sau đó, người tụ tập ngày càng đông, cuối cùng zombie bao vây thành phố, cả thành phố hoàn toàn thất thủ.

Cảnh tượng trước mắt này đối với Nhan Ly mà nói, vô cùng quen thuộc.

Đời trước, em họ Dương Thanh Y đã chọn chiếc vòng ngọc tinh xảo xinh đẹp kia. Không ngờ sau khi mạt thế đến, ngoài việc có thể làm một nhà kho di động, thì không có tác dụng nào khác.

Cuối cùng, em họ không thức tỉnh dị năng nào, đã c.h.ế.t thảm trong đám zombie.

Còn chiếc vòng gỗ mà Nhan Ly nhặt được sau khi bị chọn sót lại, lại mang đến cho cô một cơ duyên khó tin.

Một chiếc vòng gỗ thoạt nhìn bình thường, bên trong lại ẩn chứa càn khôn.

Vòng gỗ mang đến cho Nhan Ly dị năng hệ Thuỷ, dị năng Chữa Trị. Máu của cô cũng trở thành thần dược có thể giải độc cho người bị nhiễm.

Đời trước, Nhan Ly dựa vào thứ đồ bỏ đi mà em họ mình coi thường này, trở thành cục cưng trong nhóm nhỏ ở mạt thế.

Nhưng chỉ có mình Nhan Ly biết, đằng sau vẻ ngoài hào nhoáng được mọi người vây quanh đó, là sự tàn nhẫn đến mức nào...

Hóa ra, cô đã trọng sinh về ngày chọn vòng.

Nhìn Dương Thanh Y nhanh tay lấy đi chiếc vòng gỗ trông có vẻ tầm thường kia, Nhan Ly không biểu lộ cảm xúc gì, vẫn bình tĩnh như thường.

“Y Y à, chiếc vòng ngọc này đẹp hơn, cũng hợp với làn da của con hơn.” Ông lão nằm trên giường bệnh từ ái nhìn Dương Thanh Y.

“Không đâu ạ, cái đẹp để lại cho chị, con chỉ muốn cái vòng gỗ kia thôi.” Dương Thanh Y tỏ vẻ hiểu chuyện, một bộ dáng thấu tình đạt lý.

Ông ngoại mỉm cười hài lòng.

Những người lớn khác vây quanh giường bệnh đều rối rít khen ngợi em họ.

Nhan Ly thức thời cầm lấy chiếc vòng ngọc đeo lên cổ tay, lặng lẽ lui vào góc.

Đột nhiên, eo cô bị ai đó nhéo mạnh.

Nhan Ly đau đến run người.

Cô quay đầu lại, phát hiện người nhéo mình là mẹ cô.

Dương Thu Lan vẻ mặt ghét bỏ trừng mắt nhìn cô. Tay bà không hề dừng lại, còn định véo thêm một cái nữa.

“Mày nhìn em gái mày xem, ngoan ngoãn biết bao, miệng lưỡi lại ngọt ngào. Đâu giống như mày, cả ngày cứ xị cái mặt ra, đúng là đồ xui xẻo!”

Lần này, Nhan Ly không để mẹ cô toại nguyện.

Cô hất tay mẹ ra.

Dương Thu Lan sửng sốt.

“Con ranh này, mày còn dám tránh à? Ngứa đòn rồi phải không?” Người phụ nữ trung niên nổi giận, mặt mũi hung tợn, đưa tay định tát cô.

Nhan Ly trực tiếp đẩy bà ta ra, không quay đầu lại mà chạy ra khỏi phòng bệnh.

“Ơ? Tiểu Ly!”

“Chuyện gì vậy? Con bé này…”

“Chị họ, chị đi đâu vậy?”

Sau lưng truyền đến tiếng gọi của các cô dì chú bác.

“Con ranh mất dạy, ông ngoại còn đang nằm trên giường bệnh mà nó dám…”

“Chị dâu, không ngờ đấy, con gái chị trông hiền lành vậy mà tính khí cũng không nhỏ đâu.”

Những âm thanh đó lọt vào tai Nhan Ly, đều bị cô ném ra sau đầu.

Cô chạy trên hành lang, gió rít bên tai, luồn qua tà váy, bay vút về phía xa.

Trọng sinh rồi.

Cô thực sự đã trọng sinh rồi.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Ông trời thương xót cô, cuối cùng cũng cho cô cơ hội làm lại từ đầu.

Thật ra Nhan Ly luôn hiểu rõ, mẹ chán ghét cô, người thân không yêu thương cô, cô không có bạn bè, không có tri kỷ, trên đời này không một ai quan tâm đ ến cô.

Cho dù là kiếp trước được mọi người vây quanh, cũng đều là vì dị năng do vòng gỗ mang lại mà thôi.

Bọn họ ngưỡng mộ cô, đồng thời cũng thèm khát dòng m.á.u này của cô.

Nhan Ly sẽ không bao giờ quên, mình đã c.h.ế.t như thế nào.

Bị nhốt trong phòng thí nghiệm, khắp người cắm đầy các loại ống, máy móc vận hành tốc độ cao kết nối với cơ thể cô.

Cuối cùng cô bị hút cạn m.á.u mà chết.

Dị năng gì đó, vòng gỗ gì đó, nếu Dương Thanh Y đã muốn, vậy thì cho cô ta hết đi!

Nhan Ly cô cầu - còn - không - được.

Nhan Ly đi vào nhà vệ sinh, mở vòi nước, rửa mặt bằng nước lạnh.

Nước lạnh k1ch thích thần kinh, khiến đầu óc cô lúc này cũng tỉnh táo hơn nhiều.

Cha mẹ ly hôn, mẹ một lòng thiên vị nhà cậu, thà yêu thương em họ Dương Thanh Y, cũng không thèm để đứa con gái ruột là cô vào mắt.

Cha tái hôn, mẹ kế sinh cho ông một đứa con trai, ông cũng không thèm quan tâm đ ến đứa con gái là cô.

Theo lời của cha cô, cô chính là đồ lỗ vốn.

Mà trong mắt mẹ cô, cô chính là đồ đê tiện, là kẻ vướng víu, là thứ rác rưởi không bằng Dương Thanh Y về mọi mặt.

Nhan Ly giơ tay lau khô mặt, mở điện thoại.

Số dư hiển thị còn năm nghìn tệ.

Lúc này cách mạt thế còn bảy ngày, cô vẫn còn thời gian chuẩn bị.

Cô cúi đầu nhìn chiếc vòng ngọc trên cổ tay, trầm mặc một lúc.

Sau đó nhanh chóng bắt xe về phòng trọ của mình.

Khi cha mẹ ly hôn, cô bị ném cho mẹ, nhà cửa và tài sản chẳng có gì.

Người cha nhẫn tâm kia của cô, cũng coi như có chút tâm cơ.

Ngoại tình khi vợ mang thai, còn sớm chuyển hết tài sản ra ngoài, sau đó bỏ đi.

Đây cũng là một trong những lý do khiến mẹ cô ghét cô.

Dương Thu Lan luôn cho rằng, vì mang thai cô nên mới khiến chồng không có chỗ phát ti3t d*c vọng, do đó ông mới ngoại tình.

Vậy nên, sau khi bị người đàn ông tệ bạc kia ruồng bỏ, bà ta đã một thân một mình, đơn độc nuôi nấng con gái. Ngày qua ngày, sự oán hận và ghét bỏ đối với Nhan Ly ngày càng sâu đậm.

Dẫn đến sau khi Nhan Ly tốt nghiệp cấp hai, bà ta thân là mẹ lại không cho cô tiếp tục đi học, trực tiếp đuổi cô ra ngoài, ép cô vào nhà máy làm công nhân.

Suốt chặng đường đó, Nhan Ly không bỏ cuộc, nén giận, tự lực cánh sinh.

Cô tự mình đi làm thêm, thức khuya dậy sớm, ngoài giờ học còn phải làm thêm hai công việc khác.

Gặp kỳ nghỉ đông, nghỉ hè, cô thậm chí còn làm ba công việc.

Không ai bồi dưỡng, cô tự làm chất dinh dưỡng cho mình, tự cung tự cấp.

Cứ như vậy, Nhan Ly dựa vào đôi bàn tay mình học xong cấp ba, lại rất xuất sắc thi đậu vào một trường đại học không tệ.

Nhưng cho dù như vậy, mẹ cô vẫn coi thường cô, vẫn ghét bỏ cô.

Còn người cha kia của cô, càng không cần phải nói đến. E rằng, ông ta đã sớm quên mất mình còn có một đứa con gái như vậy rồi.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 2: KHÔNG GIAN VÒNG NGỌC, LẦN NÀY HÃY ĐỂ CÔ SỞ HỮU



Nhan Ly về đến phòng trọ, việc đầu tiên là nhỏ m.á.u để vòng ngọc nhận chủ.

Ba giây sau.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Trong căn phòng nhỏ hẹp yên tĩnh, đột nhiên cuộn lên một cơn gió.

Trong gió mang theo mùi hương nhàn nhạt, thanh đạm dễ ngửi.

Nhan Ly hít sâu một hơi, cảm thấy từ trong lòng n.g.ự.c lan ra một cảm giác khó tả.

Sau cùng là toàn thân thư thái.

Giây tiếp theo, trong đầu Nhan Ly xuất hiện một không gian vô biên vô tận.

Theo ý niệm của cô, cả người liền tiến vào không gian kỳ diệu này.

Xung quanh đều là sương trắng, chỉ có mảnh đất nhỏ dưới chân Nhan Ly là rõ ràng sáng sủa.

Không gian!

Lần này đổi lại là cô sở hữu rồi!

Nhan Ly thử im lặng khởi niệm trong lòng, lập tức quay lại căn phòng nhỏ hẹp oi bức ban đầu.

Cô vội vàng đi đến bên cạnh chiếc ghế, lại khởi niệm lần nữa.

Lần này cả người lẫn ghế đều xuất hiện trong không gian.

Phạm vi cô và chiếc ghế đang ở, sương trắng tan đi, có thể nhìn thấy rõ ràng.

Đời trước Nhan Ly chưa từng sở hữu không gian, cho nên không hiểu rõ về nó lắm.

Tiếp theo, khi cô dần dần mò mẫm, phát hiện không gian này vậy mà lại không có diện tích cố định.

Phàm là nơi nào đặt đồ vật, sương trắng sẽ tan hết.

Điều này có chút giống như trò chơi giải đố, có thể không ngừng khai phá mở rộng địa bàn mới.

Rất tốt.

Nhan Ly đặt một đĩa thức ăn vừa nấu xong vào trong không gian, sau đó cầm chìa khóa ra khỏi cửa.

Hiện tại số dư của cô chỉ có năm nghìn tệ, căn bản không mua được bao nhiêu đồ.

Còn một tuần nữa là đến mạt thế rồi, lúc này đi kiếm tiền quả thực có chút không thực tế.

Không có thời gian, cũng không có tinh lực.

Đột nhiên, trong đầu Nhan Ly lóe lên một tia sáng.

Mở điện thoại di động, bắt đầu tìm kiếm các phần mềm cho vay trên mạng.

Nếu là Nhan Ly trước đây, có c.h.ế.t cô cũng không bao giờ đụng vào những thứ cho vay nặng lãi này.

Tiêu dùng trước là một thói quen rất xấu.

Nhưng bây giờ tình hình có chút đặc biệt.

Bây giờ vay tiền, đợi đến khi mạt thế đến, khắp nơi đều là zombie, mọi người đều bận rộn chạy trốn, căn bản sẽ không có ai rảnh mà đến tìm cô đòi nợ.

Tuy rằng làm vậy có phần không đạo đức, nhưng đây cũng là bất đắc dĩ mà thôi.

Sau một hồi thao tác.

Nhan Ly lại mở ứng dụng thanh toán màu xanh quen thuộc. Thấy vẫn còn hạn mức vay, cô khẽ trấn tĩnh lại.

Sau khi vay mượn được một số tiền từ những kênh đáng tin cậy, cô lập tức bắt xe đến trung tâm nội thất trong thành phố.

Số tiền đó, đã đủ để cô mua sắm những vật dụng cần thiết cho một căn nhà.

Nhan Ly ngẩng đầu lên, ánh nắng ấm áp rực rỡ chiếu lên khuôn mặt trắng nõn mịn màng của cô, vừa chói mắt vừa xinh đẹp.

Trọng sinh một lần, cô muốn sống.

Không chỉ muốn sống sót trong môi trường khắc nghiệt của mạt thế, mà còn muốn sống thật thoải mái.

Mạt thế lòng người khó dò, kiếp trước cô đã chịu thiệt một lần là đủ rồi.

Lần này, cô không muốn làm người tốt bụng mềm lòng nữa.

Tính cách lấy lòng người khác chỉ mang lại đau khổ vô tận, sẽ không có nửa điểm lợi ích.

Mọi người thấy cô dễ nói chuyện, ai cũng hận không thể cưỡi lên đầu cô mà sai khiến.

Những lợi ích mà vòng gỗ mang lại cho Nhan Ly lúc đầu, cũng góp phần biến cô trở thành túi m.á.u di động trong đội.

Người bị thương tìm cô để chữa trị, kẻ bị nhiễm virus zombie cũng đến tìm cô để lấy m.á.u thanh lọc, chẳng ai quan tâm cơ thể cô có chịu đựng được hay không.

Họ muốn giữ trạng thái sạch sẽ, cũng muốn cô phải luôn sẵn sàng sử dụng dị năng để cấp nước, cũng không ai quan tâm cô có đang nghỉ ngơi hay không.

Khi gặp nguy hiểm, cũng không có một ai đứng ra bảo vệ cô, ngược lại càng thích trốn sau lưng cô.

Coi cô như bao cát.

Bởi vì cô bị cắn cũng sẽ không bị nhiễm.

Vì đặc biệt, cho nên bị đối xử bất công.

Nhưng dựa vào cái gì chứ?

Nhan Ly cô cũng không phải là đại thánh mẫu cứu khổ cứu nạn gì, cô không có nhiều lòng tốt như vậy, cũng không muốn hy sinh bản thân để làm người tốt.

Dựa vào cái gì mà cô luôn phải chịu thiệt thòi? Dựa vào cái gì mà cô phải làm công cụ mặc cho họ sai bảo?

Thậm chí sau khi mọi chuyện kết thúc, cô còn bị kéo vào phòng thí nghiệm, bị coi như vật thí nghiệm, để cho những cái gọi là chuyên gia lấy m.á.u nghiên cứu.

Sau khi mạt thế bắt đầu, rất nhiều người đã lần lượt thức tỉnh các loại dị năng khác nhau.

Nhưng không ai giống cô, có thể chất đặc biệt là m.á.u có thể giải độc, và dù bị cắn bao nhiêu lần cũng không bị nhiễm.

Cho nên những chuyên gia đó muốn nghiên cứu sự đặc biệt của cô.

Ai cũng sợ chết, cô cũng không muốn chết.

Huống hồ, cô còn rất sợ đau.

Vậy mà cô lại phải chịu đựng từng giây từng phút trong cơn đau đớn tột cùng, để rồi bị hút cạn m.á.u mà chết.

.

Sau khi mua sắm đồ đạc xong, Nhan Ly nhờ người ta vận chuyển đến một nhà máy bỏ hoang ở ngoại ô.

Nhà máy này hẻo lánh, đã bỏ hoang nhiều năm, nghe nói ông chủ trước đây phạm tội nên bị bắt.

Đợi người ta đi rồi, cô lập tức dùng sức mạnh không gian thu hết những thứ này vào.

Nhan Ly ở trong không gian của mình xây cho mình một “căn nhà mới”.

Trong không gian không thể dùng điện, cũng không có linh tuyền có thể chảy như trong tiểu thuyết xuyên không vẫn hay miêu tả.

Nhưng không sao, cô đã rất hài lòng với nhà kho khổng lồ không giới hạn diện tích này rồi.

Đặc biệt là sau khi phát hiện đĩa thức ăn cho vào trước đó vẫn còn nóng hổi, mức độ hài lòng của cô lại tăng thêm một bậc.

Hóa ra thời gian trong không gian hoàn toàn đứng yên.

Như vậy, cho dù cô có cho bao nhiêu thức ăn vào, cũng không cần lo lắng thức ăn bị hư hỏng hay bị mốc gì đó.

Đợi đến khi mạt thế hoàn toàn giáng xuống, tất cả vật tư trên thế giới này đều sẽ bắt đầu thiếu hụt.

Có lẽ ban đầu mọi người vẫn có thể duy trì vẻ ngoài thân thiện, giúp đỡ lẫn nhau. Nhưng khi lợi ích thực sự bắt đầu tách rời, nguy nan ập đến từng người, ai cũng sẽ bắt đầu suy nghĩ cho bản thân mình thôi.

Ích kỷ, là chuyện thường tình, cũng là điều nên có trong mạt thế.

Mọi người đều sẽ vì bản thân mình, sau đó trong môi trường cực kỳ hiểm ác này, cái ác của nhân tính cũng sẽ nảy sinh đến mức tối đa.

Vì tranh giành vật tư, không chỉ phải đề phòng thiên tai và zombie đáng sợ, mà còn phải luôn đề phòng người bên cạnh.

Bởi vì không biết ngày nào đó, đồng đội bên cạnh sẽ giơ con d.a.o trong tay lên, c.h.é.m về phía mình.

Trong môi trường như vậy, muốn sống sót, điều cơ bản nhất chính là vật tư.

Vật tư vô tận, thức ăn không hết, nước cần thiết cho cơ thể con người, và một số loại thuốc cấp cứu…
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 3: ĐIÊN CUỒNG TÍCH TRỮ VẬT TƯ



Sau khi Nhan Ly tạo ra một căn phòng ấm cúng và thoải mái trong không gian của mình, cô đến siêu thị lớn nhất trong thành phố mua sắm.

Thời gian cấp bách, cô không dám nghỉ ngơi một phút giây nào.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Cô phải tiêu hết số tiền trên người trước khi mạt thế đến, dù sao thì thứ này đến mạt thế cũng chỉ còn là giấy vụn.

Nhan Ly trực tiếp tìm nhân viên quản lý siêu thị, đề xuất mua hàng số lượng lớn.

Đối phương vừa nghe đối phương là khách hàng lớn, lập tức liên hệ với cấp trên.

Do Nhan Ly cần mua quá nhiều thứ, siêu thị đặc biệt cho cô mức chiết khấu lớn nhất.

Tiếp theo, Nhan Ly trực tiếp thao tác nhanh như hổ.

Đầu tiên là từng thùng từng thùng nước tinh khiết, vô số mì ăn liền và các loại thức ăn nhanh khác trên kệ, cơm tự sôi và các gói thức ăn chế biến sẵn, còn có một số bánh quy nén và kẹo dễ mang theo… đều mua theo từng thùng.

Sau khi trả tiền, siêu thị cử một chiếc xe tải lớn chở toàn bộ những thứ này đến địa điểm Nhan Ly chỉ định.

“Cô gái, cô chắc chắn là chỗ này sao?” Tài xế vừa cầm vô lăng, vừa nghi ngờ hỏi Nhan Ly.

Nhan Ly gật đầu, “Chính là chỗ này, cảm ơn chú.”

Nhà máy trước mắt đổ nát, ngoài diện tích trông có vẻ khá lớn, những thứ còn lại đều toát lên vẻ hoang tàn.

Chú tài xế liếc nhìn cô gái nhỏ ở ghế phụ, trăm mối tơ vò.

“Cảm ơn chú, chú có thể đỗ xe ở đây trước, đồ đạc cháu sẽ gọi người đến chuyển, ngày mai chú hãy quay lại nhé.” Nhan Ly mỉm cười với chú ấy.

“Cháu có thể cầm chìa khóa đi.” Cô bổ sung thêm một câu.

Chú tài xế bật cười, xe tải lớn như vậy, làm sao có người đến trộm được?

Huống chi đứng trước mặt chỉ là một cô gái nhỏ, cũng không biết lái xe tải.

“Cô gái, trời tối rồi, cháu định chuyển đi đâu? Chú giúp cháu một tay.” Tài xế cười nói.

Nhan Ly lắc đầu, “Cảm ơn chú, cháu đã thuê công nhân rồi ạ.”

“Được.” Chú ấy gật đầu, vừa định đi.

Nhan Ly đột nhiên nhanh chóng tiến lên, nhét tiền mặt vào tay chú ấy.

“Chú ơi, đây là tiền xe cho chú tối nay và ngày mai đến đây.” Cô nói.

“À đúng rồi, cô gái, cháu mua nhiều đồ như vậy để làm gì? Chẳng lẽ muốn khởi nghiệp mở siêu thị nhỏ à?” Chú tài xế thực sự không nhịn được, trước khi đi bèn hỏi.

Nhan Ly không phủ nhận, cũng không thừa nhận, mà cười tủm tỉm nói: “Chú ơi, cháu nghe một thầy bói nói, thế giới này sắp thay đổi lớn rồi, không chừng ngày nào đó mạt thế sẽ đến, chú cũng mua chút đồ dự trữ đi.”

Chú tài xế bị cô chọc cười, “Ôi cô gái này…”

Chú ấy cười xua tay với cô, sau đó rời đi.

Rõ ràng là hoàn toàn không để những lời của Nhan Ly trong lòng.

.

“Ọc ọc…”

Bụng Nhan Ly kêu lên.

Cô giơ tay lên nhìn đồng hồ, đã tám giờ tối rồi.

Ngày đầu tiên cứ thế trôi qua, Nhan Ly bận rộn từ sáng đến tối, thu hoạch kha khá.

“Nên đi ăn cơm rồi, sức khỏe là quan trọng nhất.”

Cô nhanh chóng vận dụng sức mạnh của vòng ngọc, mở không gian, thu toàn bộ đồ đạc trên xe tải vào.

Sau khi làm xong tất cả những điều này, Nhan Ly đi bộ ra ven đường, bắt taxi đến nhà hàng ăn cơm.

Ăn cơm xong, trên đường về nhà, cô điên cuồng đặt đồ ăn ngoài.

Trên nền tảng Meituan và Ele.me, cô một hơi đặt hơn ba mươi đơn hàng.

Ước tính sơ bộ cũng phải hơn ba mươi nhà hàng. Thời gian tính toán vừa vặn, Nhan Ly vừa về đến nhà, đơn hàng đầu tiên cũng vừa đến.

Nhan Ly nhận một đơn hàng, liền đóng cửa lại rồi nhanh chóng thu vào trong không gian. Sau đó không đợi được mấy phút, đơn hàng thứ hai cũng đến.

Tiếp tục lặp lại động tác trước đó.

Anh shipper giao hàng thứ ba cũng giao đến đúng giờ. Thậm chí còn có mấy anh shipper trên tay cầm toàn bộ đều là đơn hàng của Nhan Ly, một hơi giao đến cho cô.

Các đơn hàng lần lượt được giao đến, Nhan Ly cứ mở cửa rồi đóng cửa lặp đi lặp lại, chưa từng dừng lại.

Trong đó có mấy anh shipper giao hàng đến gần như cùng một thời điểm, nhìn thấy đều là cùng một nhà, mắt to trừng mắt nhỏ, nhìn nhau ngơ ngác.

"Em gái, khẩu vị của cô tốt thật đấy." Một anh shipper cười nói đùa.

Nhan Ly cười cười, không nói gì. Sau đó tiếp tục nhận đơn hàng tiếp theo.

Nhan Ly đặt rất nhiều loại, cơ bản là những cửa hàng được đề xuất trên nền tảng, bất kể ngon hay không ngon, cô đều đặt hết một lần.

Phải biết rằng đến cuối thời mạt thế, mọi người khát đến cực hạn, ngay cả nước bẩn trên mặt đất cũng sẽ uống trực tiếp.

Chỉ cần nguồn nước và thức ăn không bị ô nhiễm bởi virus zombie, đều được gọi là "sạch sẽ".

Đây là định nghĩa mới về sự sạch sẽ trong thời kỳ mạt thế.

Làm xong tất cả những điều này, Nhan Ly cũng mệt mỏi.

Sau khi tắm rửa xong, cô kiểm kê lại thành quả của ngày hôm nay, mì ăn liền các loại hương vị cộng lại cũng phải một nghìn thùng.

Nước tinh khiết đóng thùng cũng có hơn mấy trăm thùng.

Những loại thức ăn nhanh dễ mang theo khác như bánh mì bánh quy các loại cũng không ít. Những thức ăn này chất đống lại với nhau, vô cùng đồ sộ.

Nhan Ly rất hài lòng, thật sự không đùa, cô hoàn toàn có thể mở một cửa hàng tạp hóa nhỏ.

Kiểm kê xong, Nhan Ly ngáp một cái, rồi chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau.

Sáng sớm, trên điện thoại di động của cô có vô số cuộc gọi nhỡ. Nhan Ly vừa tỉnh dậy, một cuộc điện thoại liền gọi đến.

"Con nha đầu c.h.ế.t tiệt kia! Mày chạy đi đâu rồi hả? Gọi điện thoại sao không nghe máy?" Giọng nói Dương Thu Lan vang dội, làm cho lỗ tai Nhan Ly đau nhức.

Cô để điện thoại ra xa một chút, "Điện thoại để chế độ im lặng, không nghe thấy."

Cơn giận của Dương Thu Lan không hề được dập tắt bởi lý do này, bà ta tiếp tục gào lên mắng chửi: "Mày đúng là cái đồ xui xẻo, ông ngoại mày mất rồi, sao mày không mau chóng đến đây hả? Hôm qua mày chạy cái gì mà chạy? Không ở yên trong bệnh viện..."

Lời nói của Dương Thu Lan còn chưa nói xong, đã bị Nhan Ly trực tiếp ngắt máy. Sau đó chặn số rồi xóa luôn.

Tiện thể cài đặt điện thoại một chút, để cho số lạ không gọi đến được. Tránh cho mẹ cô lại lấy điện thoại của người khác gọi điện thoại đến quấy rối mắng chửi cô.

Nhan Ly vốn đạm bạc về tình thân, cô không muốn để tâm.

So với những chuyện đó, cô còn có việc chính phải làm.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 4: ĐẾM NGƯỢC TỪNG NGÀY MẠT THẾ ĐẾN



Hôm nay là ngày thứ sáu trước mạt thế.

Nhan Ly đổi sang một siêu thị khác, tiếp tục lặp lại các bước của ngày hôm qua.

Loại siêu thị lớn đó có kênh nhập hàng riêng, cho nên cô vừa mua xong, chỗ đó sẽ lập tức bổ sung hàng hóa. Vì vậy Nhan Ly cũng không lo lắng việc mua hết vật tư, dẫn đến người khác không mua được đồ.

Cô muốn sống tốt, tất nhiên cũng không muốn chiếm hết mọi thứ làm của riêng, cắt đứt đường sống của người khác.

Là một người trẻ tuổi được tiếp nhận nền giáo dục tư tưởng cao, Nhan Ly không muốn làm thánh mẫu hi sinh bản thân vô hạn, cũng không muốn làm những việc tổn người hại mình, càng không vì lợi ích mà chủ động làm hại người vô tội.

Bất kể là kiếp trước, hay là lần tái sinh này, đều sẽ không khiến Nhan Ly trở thành một con quái vật tàn nhẫn khát máu. Cô không bao giờ thay đổi chí hướng.

Lần này cô không còn giới hạn mua những thùng nước tinh khiết lớn nữa, mà bắt đầu đổi sang mua từng thùng từng thùng nước khoáng. Loại nước khoáng đóng chai nhỏ này, tương đối dễ mang theo.

Khát rồi có thể trực tiếp lấy ra uống, không cần phải hai tay ôm một cái thùng còn to hơn cả đầu mình mà uống "ừng ực ừng ực".

Mạt thế, nguồn nước còn khan hiếm hơn cả thức ăn. Ba ngày không ăn cơm không chắc sẽ chết, nhưng nếu một giọt nước cũng không có, thật sự sẽ không sống nổi.

Nhan Ly làm quần quật từ sáng đến tối, đói bụng thì tùy tiện ăn chút gì đó. Cô bận rộn cả một ngày, chạy đến mười mấy siêu thị lớn.

Về cơ bản những siêu thị có quy mô lớn hơn một chút trong thành phố này, đều bị cô thu mua.

Tổng kết một ngày, Nhan Ly bán sỉ mấy nghìn thùng nước khoáng, nhờ người vận chuyển đến nhà xưởng kia.

Nơi đó hoang vắng không người, cơ bản sẽ không có người qua lại phát hiện, đã trở thành kho hàng cứ điểm chuyên dụng của Nhan Ly.

Một khi nhân viên vận chuyển hàng hóa rời đi, cô liền lập tức đem tất cả những thứ đó thu vào trong không gian của mình.

Sau khi tích trữ xong những thức ăn cơ bản nhất, Nhan Ly chuyển sự chú ý sang dầu, muối, nước tương, giấm và các loại gia vị.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Cô mua rất nhiều gia vị và ngũ cốc, còn có rất nhiều nồi niêu xoong chảo có thể trực tiếp nấu nướng. Ngay cả vỉ nướng cũng chuẩn bị mấy cái.

Máy phát điện năng lượng mặt trời phù hợp hiện tại trong thành phố này không có sẵn, cần phải trả tiền đặt cọc, đợi đến khi có hàng thì đã muộn rồi.

Cuối thời mạt thế, toàn cầu mất điện, cho nên những dụng cụ nhà bếp cần sử dụng điện, không nằm trong phạm vi suy xét của Nhan Ly.

Gạo tẻ tích trữ trong không gian là số lượng cả đời này Nhan Ly cũng ăn không hết. Đồ ăn vặt trên kệ hàng cũng không bị cô bỏ qua. Ngay cả dưa muối cũng mua mười mấy thùng. Đừng nói đến khoai tây chiên, que cay, xúc xích các loại.

Khi con người chuyên tâm làm một việc gì đó, thời gian luôn trôi qua rất nhanh, thoáng cái đã qua.

Một ngày cứ như vậy trôi qua.

Trước khi quay về, Nhan Ly trực tiếp lên mạng liên hệ với mấy khách sạn trong thành phố có cung cấp dịch vụ giao đồ ăn tận nơi, một hơi đặt mấy chục mâm cỗ.

Nhà xưởng kia trước đó đã được cô bỏ tiền ra thuê người dọn dẹp đơn giản, còn mua không ít bàn tròn lớn. Trang trí như vậy, nhân viên phục vụ của khách sạn phụ trách giao đồ ăn cũng chỉ cho rằng ở đây muốn tổ chức tiệc rượu nông thôn gì đó thôi, sẽ không để ý nhiều.

Nhan Ly đem cả bàn lẫn thức ăn thu vào trong không gian, làm xong tất cả những điều này, cô mang tâm trạng thoải mái quay về nhà trọ.

Trên đường về cũng không quên đặt thêm một ít đồ ăn ngoài.

Lần này không còn là các loại thức ăn khác nhau, mà là thuốc men. Thuốc cảm cúm, thuốc hạ sốt, thuốc kháng sinh, còn có một loạt thuốc chuyên trị thương tích do té ngã.

Bởi vì trong nước quản chế việc mua bán thuốc men rất nghiêm ngặt, cho nên cô không thể trực tiếp tìm đến doanh nghiệp dược phẩm hoặc nhà sản xuất để mua lượng lớn thuốc men.

Mua sỉ thuốc men là cần phải có giấy chứng nhận và làm thủ tục liên quan, cô chỉ là một người bình thường, cũng không phải mở hiệu thuốc, không có tư cách thu mua, nhà máy dược phẩm cũng sẽ không trực tiếp bán thuốc cho cô.

Nếu không chắc là họ đã gặp nhau trong đồn cảnh sát rồi.

Lúc này nhà thuốc online và quét sạch các hiệu thuốc trong thành phố đã trở thành lựa chọn duy nhất tốt nhất của cô.

Sau khi trọng sinh cô không còn vòng gỗ, cũng đồng nghĩa với việc những dị năng kiếp trước kia có lẽ từ nay về sau cô sẽ không có được.

Mặc dù sau khi mạt thế đến, lần lượt sẽ có một số người may mắn trở thành một phần của những người thức tỉnh dị năng, nhưng Nhan Ly cũng không thể đảm bảo mình nhất định sẽ thức tỉnh.

Dù sao kiếp trước là dựa vào dị năng do vòng gỗ mang lại, ai cũng không thể nói chắc, một khi vòng gỗ không tồn tại, cô còn có thể có lại dị năng hay không.

Cô đem tất cả thuốc men có thể mua đều mua hết, một hơi đặt hàng mấy hiệu thuốc. Ngay cả các loại vitamin và thực phẩm chức năng, cô cũng không bỏ sót.

Dù sao trong hoàn cảnh gian nan, uống thêm một số thực phẩm chức năng luôn có lợi không có hại. Có thể phòng ngừa suy dinh dưỡng.

Bởi vì mua quá nhiều loại, còn có một hiệu thuốc cho rằng là trẻ con ấn nhầm, hoặc là ác ý trêu đùa, cho nên gọi điện thoại đến hỏi thăm.

Nhan Ly giải thích đơn giản cho qua chuyện.

Còn năm ngày nữa là đến mạt thế.

Nhan Ly đi đến chợ rau quả lớn nhất trong khu vực, bắt đầu điên cuồng thu mua rau quả tươi, bao gồm cả gà, vịt, lợn, bò.

Đã mua nhiều dụng cụ có thể trực tiếp nấu nướng như vậy, tất nhiên không thể thiếu các loại thực phẩm thịt.

Không gian có thể giữ tươi vĩnh viễn, thời gian ngưng đọng, càng không có bụi bẩn vi khuẩn tồn tại. Cô dứt khoát đem những loại thịt đó rửa sạch bằng nước trước, sau đó mới cho vào trong không gian. Như vậy lần sau muốn sử dụng, có thể trực tiếp lấy ra dùng, không cần phải rửa lại lần hai.

Như vậy sẽ rất tiện lợi.

Đồ đạc trong không gian ngày càng nhiều, Nhan Ly mua rất nhiều kệ hàng giống như ở bưu cục chuyển phát nhanh đặt trong không gian, đem đồ đạc bên trong sắp xếp theo chủng loại.

Thấy thời gian vẫn còn sớm, cô đi dạo trong khu phố sầm uất, ngắm nhìn trăm thái nhân gian phồn hoa này. Những ngày tháng náo nhiệt ấm áp này, sắp không bao giờ quay trở lại.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 5: NGƯỜI DUY NHẤT CÓ THỂ TIN TƯỞNG CHỈ CÓ CHÍNH MÌNH



Đi một đường, Nhan Ly vừa đi vừa ngắm, cũng tiện tay mua một đống lớn đồ đạc. Linh tinh lang tang, bây giờ không dùng đến, có lẽ sau này sẽ có lúc dùng đến.

Tìm một góc c.h.ế.t không có camera giám sát, Nhan Ly đem tất cả đồ đạc nhét vào trong không gian xong, cô đổi sang hướng khác rồi tiếp tục đi lại trong tầm mắt của mọi người.

Nhan Ly đi vào một trung tâm thương mại lớn.

Trong trung tâm thương mại không thiếu nhất chính là các cửa hàng quần áo và mỹ phẩm.

Ngay cả là mạt thế, cô cũng muốn sống tốt hơn một chút.

Vào ngày đầu tiên phát hiện mình quay trở về, Nhan Ly đã mua rất nhiều đồ trên mạng, nhưng những thứ đó từ lúc giao hàng đến lúc vận chuyển, nhanh nhất cũng phải mất ba ngày.

Nếu như trạng thái hậu cần xảy ra vấn đề, ước tính giao đến tay phải mất năm sáu ngày.

Cho nên cô phải chuẩn bị phương án dự phòng.

Nhan Ly đầu tiên đi vào một cửa hàng mỹ phẩm cao cấp.

Có lẽ bởi vì cô ăn mặc quá mức mộc mạc, nhân viên quầy hàng ngẩng đầu liếc nhìn cô một cái, hừ lạnh một tiếng, sau đó tiếp tục cúi đầu nghịch điện thoại.

Trong cửa hàng không có ai tiếp đón cô, Nhan Ly dứt khoát tự mình xem.

Khí hậu mạt thế biến hóa khôn lường, ngày hôm trước vẫn còn nóng bức khó chịu, ngày hôm sau có thể sẽ có tuyết rơi dày đặc, da khô nứt nẻ là chuyện thường ngày.

Hơn nữa lúc nóng lúc lạnh, thỉnh thoảng còn có bão cát và mưa axit, mọi người sớm đã bị tra tấn đến mức tiều tụy.

Lúc này mỹ phẩm là thứ cần thiết. Còn có đồ dùng tắm gội.

Trước đó, lúc mua sắm trong siêu thị, dầu gội đầu và sữa tắm các loại đồ dùng làm sạch cô đã mua rất nhiều, bao gồm bột giặt nước giặt đều là mua sỉ theo thùng.

Nhưng, vẫn là câu nói đó, mạt thế vật tư khan hiếm.

Ai lại chê đồ đạc của mình nhiều chứ?

Không gian lớn như vậy không dùng thì phí.

"Chị ơi, có muốn uống chút trà không?" Một cô gái trông có vẻ ngây ngô đi đến đưa cho cô một tách trà.

Trông có vẻ là người mới, cũng có thể vẫn đang trong thời gian thử việc, thần thái và động tác của đối phương đều lộ ra vẻ căng thẳng.

Điều này khiến Nhan Ly nhớ lại lúc mình lần đầu tiên ra ngoài làm thêm vào kỳ nghỉ hè năm đó, cũng khẩn trương và lo lắng như vậy.

Nhan Ly gật đầu cảm ơn, "Cảm ơn."

"Không có gì, chị cần gì ạ? Em có thể giới thiệu sơ qua cho chị về sản phẩm bên này." Hàn Tiếu Tiếu lễ phép nói.

"Được, vậy làm phiền em rồi."

Khi đi ngang qua trước mặt nhân viên quầy hàng kia, Nhan Ly nghe thấy đối phương cười khẩy một tiếng, rất nhỏ giọng nói thầm một câu.

"Đồ nhà nghèo kiết xác, đúng là lãng phí thời gian."

Nhan Ly làm như không nghe thấy, tiếp tục lựa chọn mỹ phẩm mình thích.

Qua lại xem mấy vòng xong, cô vung tay lên, nói với Hàn Tiếu Tiếu bên cạnh: "Những thứ tôi vừa chỉ ra thì không cần, ngoài ra làm phiền em gói lại toàn bộ giúp chị."

"Toàn bộ?!" Hàn Tiếu Tiếu há hốc mồm, theo bản năng kêu lên.

Nhan Ly gật đầu, "Đúng vậy, còn phải làm phiền bên em nếu rảnh thì giúp chị giao đến địa chỉ này, dù sao đồ đạc cũng quá nhiều, chị nhất thời không mang đi hết được, chị có thể trả thêm cho em một khoản thù lao."

"Xin chào quý khách!" Đúng lúc này, nhân viên quầy hàng lúc trước không thích tiếp chuyện người khác đột nhiên nở nụ cười rạng rỡ đi tới, đẩy Hàn Tiếu Tiếu ra.

Hàn Tiếu Tiếu lảo đảo, "Chị, đây là khách hàng của em..."

Nhân viên quầy hàng kia quay đầu trừng mắt nhìn cô ấy một cái, giọng nói của Hàn Tiếu Tiếu lập tức im bặt.

"Thưa quý khách, để tôi giúp..."

"Không cần." Nhan Ly mặt không cảm xúc ngắt lời cô ta.

Nhan Ly: "Cô đang làm gì vậy? Cướp tiền thưởng của người khác? Cướp hoa hồng của người khác?"

Nụ cười của nhân viên quầy hàng trẻ tuổi kia lập tức cứng đờ trên mặt: "..."

Nhan Ly cười cười, "Xin lỗi, lời tôi nói khó nghe, e rằng phải làm cho tai cô khó chịu rồi. Tôi cảm thấy cô có chút buồn nôn, cô vừa nói tôi là đồ nhà nghèo, đây đã là công kích cá nhân rồi, nhưng không sao, tôi không để ý, dù sao chó chê nhà khó, tôi là người, không thể so đo với chó đúng không?"

Sắc mặt của nhân viên quầy hàng kia lúc trắng lúc xanh, cuối cùng còn chuyển sang đỏ bừng.

Chắc là tức giận không nhẹ.

Nhan Ly cảm thấy nhân viên quầy hàng trước mặt có chút quen mắt, kiếp trước lúc c.h.é.m zombie, hình như đã từng nhìn thấy gương mặt này.

Sau khi mua xong mỹ phẩm, cô lại đi đến mấy cửa hàng khác trong trung tâm thương mại, đem tất cả đồ dùng tắm gội mình thích đều mua hết. Tiện thể mua thêm một phần đồ dùng một lần.

Băng vệ sinh không thể thiếu của con gái, còn có một số dụng cụ thể thao. Quần áo thể thao thoải mái, tiện cho việc chạy trốn.

Ở mạt thế đồng nghĩa với việc không ngừng chạy trốn, ai cũng không thể nói chắc góc rẽ tiếp theo liệu có xuất hiện một con zombie đầy m.á.u me hay không.

Phía sau có lẽ sẽ có đồng loại của mình vì muốn cướp đoạt trang bị và vật tư của mình, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải g.i.ế.c c.h.ế.t mình.

Thiên tai nhân họa, cộng thêm lòng người khó lường.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Giày dép và quần áo thoải mái, ít nhất có thể đảm bảo lúc chạy trốn không có vướng víu.

Trung tâm thương mại và chợ quần áo đều bị Nhan Ly càn quét một lượt, lựa chọn những thứ thích hợp, thích đều không do dự mua hết.

Ngày thứ tư trước mạt thế.

Tất cả hàng chuyển phát nhanh đều đã đến, Nhan Ly cũng trả lại phòng trọ.

Nơi này đông đúc phức tạp, một khi khủng hoảng zombie bùng nổ, chắc chắn sẽ nhanh chóng rơi vào hỗn loạn, phần lớn mọi người sẽ bị lây nhiễm trở thành zombie.

Sống ở đây, không khác gì sống bên miệng zombie chờ bị ăn thịt.

Nhan Ly cô không muốn làm tiệc buffet.

Cô ở trên mạng bỏ ra số tiền lớn mua rất nhiều trang thiết bị thám hiểm dã ngoại, loại đồ này chất lượng tốt một chút đều có giá cả tương đối đắt đỏ.

Nhan Ly không quan tâm, trước khi mạt thế chính thức đến, tất cả tiền trên người đều phải tiêu hết sạch.

Một xu cũng không còn.

Ngoài ra, Nhan Ly còn chuẩn bị không ít công cụ có thể bảo vệ bản thân, dùi cui điện và xẻng sắt, còn có một số loại d.a.o thuộc diện quản chế.

Phòng người cũng phòng zombie.

Trên thế giới này, người duy nhất có thể hoàn toàn tin tưởng chỉ có chính mình.

Cho nên khi tai họa ập đến, Nhan Ly cô không tin ai cả, cô chỉ tin tưởng bản thân mình vô điều kiện.

Cô sinh ra đã bị ghét bỏ, giữa bố mẹ không có một ai thật sự yêu thương cô, quan tâm đ ến cô. Cô không có bạn bè, bởi vì hướng nội, thời tiểu học và trung học cơ sở trong một thời gian dài đều phải chịu đựng bạo lực học đường.

Không có tình bạn, còn tình thân... đối với cô mà nói càng là một thứ hư vô mờ mịt.

Nhan Ly.

Yếm Ly. (Chán ghét rời bỏ)

Ly trong rời bỏ.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 6: ẢO TƯỞNG CỦA DƯƠNG THANH Y



Kiếp trước cô thoạt nhìn là bảo bối của cả đội, nhưng mọi người tiếp cận cô, đều là vì lợi dụng cô, vắt kiệt chút giá trị lợi dụng cuối cùng trên người cô.

Không có ai thật sự quan tâm đ ến cô, không có ai đau lòng cho cô, sự yếu đuối trong sâu thẳm đôi mắt cô không ai có thể nhìn thấu.

Sau khi không còn giá trị lợi dụng, bỏ rơi mới là lẽ thường.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Nhan Ly thuê lại một căn nhà dân ở ngoại ô.

Đây là một căn nhà mới mở, theo phong cách đồng quê lãng mạn nhàn nhã.

Sở dĩ Nhan Ly chọn nơi này, là bởi vì nơi đây dân cư thưa thớt. Một khi khủng hoảng zombie bùng nổ, khu vực thành phố đông đúc là nơi hỗn loạn nhất.

Tiền của cô đã tiêu gần hết, cơ bản không còn lại bao nhiêu.

Tiếp theo chính là yên tĩnh chờ đợi mạt thế giáng lâm, sau đó bắt đầu hành trình sinh tồn lang thang.

Trước đây Nhan Ly không phải là chưa từng nghĩ đến việc xây dựng một căn cứ an toàn trong mạt thế, nhưng ý tưởng này vừa mới xuất hiện đã bị cô phủ quyết.

Dù sao cô cũng là người sống lại một đời, biết rằng môi trường mạt thế mà mình đang sống không giống với trong tiểu thuyết.

Trước đây Nhan Ly cũng thích đọc các loại tiểu thuyết, để thư giãn tinh thần và thể xác mệt mỏi của mình.

Truyện mạt thế cũng đã đọc không ít.

Rất nhiều nhân vật chính sau khi trọng sinh đều sẽ bắt đầu bỏ ra số tiền lớn để xây dựng một căn cứ an toàn kiên cố không thể phá vỡ.

Nhưng tiểu thuyết dù sao cũng chỉ là tiểu thuyết, thời gian cô trọng sinh vừa vặn là bảy ngày trước mạt thế, thời gian một tuần căn bản không kịp làm những việc này.

Hơn nữa, là một người dân bình thường, cô ngay cả vũ khí sát thương cũng không mua được, đừng nói là vất vả lắm mới tìm được một mối, còn chưa giao dịch xong đã bị bắt vào đồn cảnh sát ăn cơm tù.

Vì vậy càng không có cách nào để thiết kế cải tạo ra một căn cứ an toàn kiên cố không thể phá vỡ.

Chỉ riêng nói đến những thủ tục cần xử lý, đã hoàn toàn không chỉ mất một tuần.

Huống chi mạt thế hậu kỳ sẽ sản sinh rất nhiều dị năng giả, trong đó có một số dị năng giả sở hữu dị năng hệ Hỏa hoặc hệ Lôi, đây đều là những dị năng có sức sát thương cực kỳ mạnh mẽ. Người ta phất tay một cái, nhà cửa, đất đai đều có thể bị san bằng.

Nhan Ly vĩnh viễn không quên được người đàn ông trong ký ức.

Người lãnh đạo trong đội ngũ của bọn họ, đội trưởng Bùi Tư Dạ. Vì để tìm kiếm vật tư, anh ta đi đến đâu là quét sạch đến đó, ngang nhiên cướp đoạt đồ đạc của người khác. Cho dù trong nhà có người tị nạn đang trốn, cũng không tránh khỏi số phận bị quét sạch sành sanh.

Nếu có thể, Nhan Ly không bao giờ muốn gặp lại đội ngũ kiếp trước, thà c.h.ế.t cũng không gia nhập.

Mạnh mẽ thì đúng là mạnh mẽ, tuy là đội ngũ mạnh nhất trong mạt thế, nhưng không có nhân tính. Mượn danh nghĩa vì người tốt mà làm ra vô số chuyện thương tổn người vô tội cũng là sự thật.

Nhan Ly lắc đầu, không nghĩ đến đoạn ký ức không tốt đẹp kia nữa.

Một bên khác, Dương Thanh Y trọng sinh trở về cũng đang chuẩn bị.

Cô ta khác với Nhan Ly, không thu mua vật tư trên diện rộng. Chỉ mua một số đồ ăn yêu thích, và rất nhiều váy áo đẹp.

Dương Thanh Y cũng hiểu, tiền bạc một khi đến mạt thế sẽ chỉ là giấy vụn, hoàn toàn vô dụng. Vì vậy, cô ta cũng bắt đầu trở nên vô cùng phóng khoáng.

Túi xách hàng hiệu, những bộ váy, trang sức phiên bản giới hạn, bây giờ không mua sau này càng không mua được.

Dương Thanh Y nhìn phòng để đồ của mình chật kín, hài lòng mỉm cười.

Sống lại một đời, cho dù là ngày tận thế, cô ta cũng muốn làm người nổi bật nhất.

Cô ta muốn tất cả những người đàn ông ưu tú, có dị năng đều phải quỳ gối dưới chân mình.

Lần này đổi lại cô ta trở thành người được cưng chiều, trở thành trung tâm của thế giới này, khiến tất cả mọi người đều lấy cô ta làm trung tâm, nâng niu cô ta, dỗ dành cô ta.

Dương Thanh Y tốn rất nhiều công sức, dựa theo ký ức tìm thấy những người trong đội ngũ của Nhan Ly kiếp trước.

Sau đó cố ý giả vờ tình cờ gặp gỡ, cùng các loại “sự cố nhỏ” để tiếp xúc với đối phương, từ đó đạt được mục đích làm quen.

Theo Dương Thanh Y thấy, dị năng quan trọng hơn vật tư nhiều. Phải nhân lúc mạt thế chưa đến, làm quen trước với những người đó, tạo dựng quan hệ tốt.

Phải biết rằng, hậu kỳ mọi người thức tỉnh dị năng, những người bình thường muốn nịnh bợ bọn họ nhiều không đếm xuể.

Sớm quen biết, đến lúc đó cũng coi như có chút tình cảm. Mọi chuyện sẽ được giải quyết dễ dàng, không đến mức ngay cả nịnh bợ cũng không chen chân vào được.

Huống chi Dương Thanh Y vẫn rất tự tin vào bản thân.

Cô ta xinh đẹp, dáng người đẹp, do từ nhỏ đã học múa cổ điển, khí chất cũng rất thu hút.

Đội trưởng Bùi Tư Dạ trong đội ngũ mạnh nhất kiếp trước, lần này nhất định sẽ là người đàn ông của cô ta.

Dương Thanh Y nghĩ đến đây, cúi đầu cười. Ánh mắt rơi vào chiếc vòng gỗ trên cổ tay, tâm trạng cô ta rất tốt.

Thật ra nếu có thể, Dương Thanh Y muốn sở hữu cả hai chiếc vòng.

Vì vậy, trong khoảng thời gian này, cô ta cũng luôn cố gắng liên lạc với Nhan Ly, muốn hẹn gặp, sau đó cho dù là lừa gạt hay trộm, cũng phải có được chiếc vòng ngọc kia.

Như vậy, tay trái đeo một chiếc, tay phải đeo một chiếc, vừa có dị năng vừa có không gian. Như thế mới gọi là viên mãn.

Chỉ có điều Nhan Ly giống như con rùa rụt cổ, không những số điện thoại không gọi được, phần mềm chat còn chặn hết tất cả mọi người.

.

Còn ba ngày nữa là đến mạt thế, sau khi Nhan Ly kiểm tra kỹ vật phẩm trong không gian, phát hiện nhu yếu phẩm đều đã đầy đủ, cô lại đi mua một số đồ vật hợp mắt.

Tuy rằng có thể không có tác dụng gì, nhưng ai bảo không gian của cô lớn đến mức không có biên giới chứ?

Bất cứ thứ gì cũng có thể nhét vào.

Chỉ tiếc thời gian ngưng đọng, nếu không cô còn có thể lấy chút đất, chuẩn bị thêm một số hạt giống, trực tiếp làm một mảnh vườn.

Nhan Ly là người yêu thích chủ nghĩa điền viên, bên ngoài cuộc sống xô bồ thì về đây mình trồng rau nuôi cá làm ruộng.

Khi đi dạo phố, Nhan Ly tiện đường ghé qua hiệu sách, mua một số tạp chí thú vị và sách linh tinh.

Lúc rảnh rỗi có thể lấy sách ra g.i.ế.c thời gian.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 7: CHẠM MẶT, CÓ PHẢI CÔ TA CŨNG TRỌNG SINH GIỐNG MÌNH KHÔNG?



Cô nhớ man mác là con người cuối cùng hình như có thể chiến thắng virus zombie, cũng như xoay chuyển cục diện mạt thế.

Chỉ là cô c.h.ế.t quá sớm, khi con người chỉ còn cách thắng lợi một bước thì đã nhắm mắt xuôi tay.

Tuy rằng không được tận mắt chứng kiến một màn cuối cùng, nhưng với tình trạng thế giới lúc đó, không cần đoán cũng biết kết cục cuối cùng là gì.

Chỉ tiếc, kiếp trước Nhan Ly c.h.ế.t trước bình minh.

Chỉ cần đợi thêm một chút, chỉ cần tiến thêm một bước nữa, là có thể giống như những người sống sót còn lại, nghênh đón bình minh thuộc về nhân loại trên hành tinh xanh, cũng có thể trở lại cuộc sống bình yên, an lành như trước kia.

Khi bước ra khỏi hiệu sách, Nhan Ly cảm nhận rõ ràng nhiệt độ khác thường.

Hai tiếng trước, nhiệt độ vẫn duy trì ở mức hơn hai mươi độ. Bây giờ, nhiệt độ ít nhất cũng lên đến bốn mươi độ.

Nhan Ly siết chặt tay, tim đập thình thịch.

Thì ra, mạt thế từ bây giờ đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu rồi sao?

Lúc này kiếp trước, hình như khí hậu đã từng xuất hiện dị thường. Chỉ là lúc đó đại chúng cũng chỉ oán trách vài câu, không để ý nhiều đến chuyện này.

Nghĩ đến đây, Nhan Ly đi đến chỗ râm mát mở điện thoại.

Trên mạng đã có rất nhiều người bàn tán về khí hậu đột ngột thay đổi này, Nhan Ly nặc danh đăng một bài viết.

“Có thể là mạt thế sắp đến rồi, mọi người mau đi tích trữ đồ đi.”

Một câu nói có vẻ rất ngớ ngẩn, nhưng Nhan Ly biết, càng ngớ ngẩn càng dễ thu hút sự chú ý của mọi người.

Quả nhiên, bài viết vừa đăng, hai phút sau bắt đầu có người phản bác, nói cô là xem nhiều tiểu thuyết nhảm nhí, sao không đi xuyên không luôn đi?

Bên dưới bài viết của cô, liên tục có rất nhiều người bình luận, có người trêu chọc, có người mỉa mai, cũng có người đầy hiếu kỳ hỏi cô tại sao lại nghĩ như vậy.

Nhan Ly dứt khoát đăng thêm vài dòng trong khu vực bình luận, trong từng câu chữ đều ám chỉ đây giống như dấu hiệu trước khi mạt thế đến.

Lần này, càng có nhiều người thảo luận.

Đương nhiên, số người mắng cô là đồ ngu ngốc cũng nhiều lên.

Nhan Ly muốn chính là kết quả này.

Dù sao, tai tiếng cũng là nổi tiếng.

Độ hot càng cao, người nhìn thấy càng nhiều.

Càng nhiều người biết chuyện này, sẽ luôn có người chọn nửa tin nửa ngờ. Một khi có một chút tin tưởng, Nhan Ly không tin bọn họ sẽ không đi tích trữ đồ.

Trong mạt thế, thêm một ngụm nước, thêm một miếng thức ăn, cũng đồng nghĩa với việc có thêm một phần sinh cơ.

Đây đã là giới hạn lớn nhất mà Nhan Ly có thể làm.

Cô không phải động vật m.á.u lạnh, cũng tuyệt đối không phải người tốt bụng có lòng thánh mẫu tràn lan.

Cô sẽ không ra tay giúp đỡ người lạ, sức lực một người có hạn, trong lòng cũng không có chí lớn, càng không thể làm đấng cứu thế.

Cô Nhan Ly chỉ là một người bình thường đơn giản.

Đời này, cô chỉ muốn sống tốt.

Hướng dẫn dư luận trên mạng để nhắc nhở mọi người, đã là chuyện duy nhất cô sẽ làm lúc này.

Cất điện thoại vào túi, Nhan Ly xách túi sách, chuẩn bị về nhà.

Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc vang lên.

“Chị?”

Nhan Ly quay người lại.

Người đang đi về phía cô đúng là em họ Dương Thanh Y.

Dương Thanh Y vừa đến đã nắm lấy tay Nhan Ly, đôi mắt nhìn chằm chằm vào chiếc vòng ngọc trên cổ tay cô.

“Chị họ, trùng hợp quá, chị cũng đi dạo phố sao?” Dương Thanh Y cười nói, đôi mắt không khống chế được liếc ngang liếc dọc, “Chị mua gì vậy? Cho em xem với.”

Nói xong, không đợi Nhan Ly phản ứng, đã trực tiếp lục túi sách của cô.

Phát hiện bên trong đều là sách, Dương Thanh Y lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Sau khi phát hiện Nhan Ly cố ý tránh mặt người nhà, Dương Thanh Y bắt đầu nghi ngờ một chuyện.

Cô ta đoán, nếu mình có thể trọng sinh trở về, vậy chị họ Nhan Ly có phải cũng sẽ trọng sinh?

Là người trọng sinh, biết trước tương lai, biết mọi chuyện sẽ xảy ra, có thể chiếm tiên cơ. Đây coi như là ngón tay vàng của cô ta.

Hậu kỳ mạt thế, Dương Thanh Y hâm mộ ghen tị với chị họ Nhan Ly đến chết.

Nhan Ly từ nhỏ đã không bằng cô ta, sao có thể sống tốt hơn cô ta trong mạt thế?

Điểm này khiến Dương Thanh Y hoàn toàn không thể chấp nhận, cô ta không thể chấp nhận một người luôn bị mình đè bẹp, lại vượt qua mình.

Vì vậy, sau khi phát hiện chuyện trọng sinh, Dương Thanh Y cảm thấy đây đúng là ông trời cũng không thể chấp nhận được.

Ông trời cũng không quen nhìn Nhan Ly sống tốt hơn cô ta, vì vậy mới cho cô ta cơ hội làm lại từ đầu.

Chết đi sống lại, chuyện như vậy dù thế nào cũng cực kỳ khó tin.

Có một ắt sẽ có hai, cô ta vốn còn lo lắng chị họ Nhan Ly cũng là người trọng sinh. Bây giờ xem ra, là cô ta nghĩ nhiều rồi.

Một người đã từng trải qua cuộc sống mạt thế, khi trở lại dưới ánh mặt trời ấm áp tuyệt đối sẽ không tiêu tiền mua những cuốn sách vớ vẩn kia.

Có thể biết trước tương lai, đương nhiên phải nhanh chóng chuẩn bị những vật tư và công cụ có thể dùng đến sau khi mạt thế tới.

Hơn nữa, nếu Nhan Ly thật sự là người trọng sinh, cô chắc chắn cũng biết tầm quan trọng của chiếc vòng gỗ.

Nhưng hôm đó khi chọn vòng, chiếc vòng gỗ bị cô ta chọn trước, Nhan Ly cũng không có phản ứng gì quá lớn.

Sau một hồi suy nghĩ, trái tim Dương Thanh Y cũng hoàn toàn yên tâm.

“Chị, chiếc vòng ngọc này hình như không hợp với da của chị, chúng ta đến tiệm ngọc dạo đi, em mua cho chị cái khác.” Dương Thanh Y đề nghị.

Tính toán nhỏ nhặt của cô ta rất tốt.

Cá và tay gấu đều muốn.

Mặt trời trên đỉnh đầu tỏa ra ánh sáng chói chang, trong không khí đều nóng bức, gió thổi qua dường như có thể làm bốc hơi người ta.

Nhan Ly nhìn thấy má Dương Thanh Y ửng đỏ, rõ ràng là bị nóng không nhẹ.

Cô lắc đầu, “Không cần, chị rất thích cái này.”

Nói xong, Nhan Ly không quay đầu lại, trực tiếp rời đi.

Dương Thanh Y thấy vậy, vội vàng chạy theo sau, bám riết lấy cô.

“Đúng rồi, chị. Sao chị lại chặn hết người nhà vậy? Ngay cả tang lễ chị cũng không đến, dì bây giờ rất tức giận.”

“Dì một mình nuôi chị khôn lớn, dì rất vất vả, chị làm vậy dì đau lòng lắm đó?”

“Hơn nữa, mẹ con làm gì có chuyện giận nhau qua đêm chứ…”

Nhan Ly sải bước đi về phía trước, Dương Thanh Y đuổi theo sau, miệng không lúc nào ngừng.

Nói liên miên.

Nhan Ly giơ tay bắt taxi, mở cửa xe nhanh chóng ngồi vào, sau đó đóng cửa lại.

Một loạt động tác, liền mạch lưu loát.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 8: HỒI TƯỞNG LẠI KÝ ỨC KIẾP TRƯỚC



Dương Thanh Y còn muốn vào theo, ngồi cùng Nhan Ly. Kết quả Nhan Ly duỗi chân dài, nhắm ngay bên ngoài đạp mạnh. Đá thẳng vào đầu gối Dương Thanh Y.

Dương Thanh Y đau đớn, loạng choạng suýt ngã xuống lề đường.

“Bác tài, đi thôi.” Nhan Ly bình tĩnh nói với tài xế taxi phía trước.

“Được.”

Nhấn ga, Dương Thanh Y bị phun cho một mặt khói xe, sắc mặt vặn vẹo, nghiến răng nghiến lợi nhìn chiếc xe nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt.

Cái con Nhan Ly này đầu óc có vấn đề à?

Dám làm vậy với cô, ngứa đòn rồi!

Dương Thanh Y càng nghĩ càng tức, dứt khoát lấy điện thoại gọi cho dì.

“Y Y bảo bối, sao vậy? Có chuyện gì tìm dì sao?” Điện thoại gần như được bắt máy ngay lập tức, giọng nói dịu dàng vang lên.

Đối mặt với con gái ruột Nhan Ly, Dương Thu Lan luôn tỏ ra chán ghét, giống như nói thêm một câu với Nhan Ly cũng là ban ơn cho cô.

Nhưng khi đối mặt với gia đình em trai, Dương Thu Lan lại là một “kẻ nịnh hót” chính hiệu.

Dương Thanh Y đem chuyện vừa xảy ra thêm mắm thêm muối kể lại.

Quả nhiên, Dương Thu Lan lập tức nổi trận lôi đình.

“Con nhỏ c.h.ế.t tiệt này, đồ đê tiện lỗ vốn, Y Y con đừng sợ, dì sẽ thay con đòi lại công bằng.”

Đầu dây bên kia truyền đến tiếng Dương Thu Lan mắng chửi Nhan Ly, có xu hướng càng mắng càng hăng, Dương Thanh Y hài lòng cười.

Cúp điện thoại, Dương Thanh Y nhìn về phía trước, khóe miệng nở nụ cười đắc ý.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Trong mắt còn có vài phần hãnh diện. Nhan Ly, đáng đời mày không có được tình thương của mẹ.

Nhưng Dương Thanh Y không biết, cho dù gọi điện mách tội cũng không có tổn thương gì lớn với Nhan Ly.

Bởi vì… Dương Thu Lan căn bản không liên lạc được với con gái mình.

Dương Thu Lan sau khi bị chặn hết mọi phương thức liên lạc, đã tốn rất nhiều công sức tìm được bạn học của con gái.

Sau đó thông qua những người bạn học đó liên lạc với những người có chút quen biết với Nhan Ly, một chuỗi tiếp nối một chuỗi, cuối cùng tìm được địa chỉ của cô.

Nhưng khi Dương Thu Lan mang theo đầy bụng tức giận, chuẩn bị tìm đến cửa dạy dỗ con nhỏ đê tiện kia một trận, lại phát hiện người ta đã sớm chuyển nhà.

Căn nhà cho thuê kia đã trả lại.

Nói chính xác, Nhan Ly đã biến mất.

Nếu không phải Dương Thanh Y tình cờ gặp Nhan Ly ở cổng trung tâm thương mại, sợ rằng mọi người thật sự cho rằng Nhan Ly đã bốc hơi khỏi nhân gian.

Nhan Ly vừa vào nhà, bên ngoài liền đổ mưa nhỏ.

Cơn mưa nhỏ này rất kỳ lạ, phía chân trời ửng đỏ, mưa phùn lất phất mang theo một mùi hương kỳ lạ.

Nhan Ly dựa vào cửa sổ sát đất, hàng mi dài rậm rũ xuống, cô im lặng nhìn mọi thứ bên ngoài.

Kiếp trước hình như cũng có một trận mưa nhỏ, sau đó ngày hôm sau nhiệt độ càng nóng hơn.

Sau đó nữa, một đêm tỉnh dậy thế giới trắng xóa, trời lạnh đất đóng băng.

Từ đó, mạt thế mở màn.

“Con người bắt đầu bị lây nhiễm từ khi nào?”

Những người bị lây nhiễm đợt đầu rốt cuộc đã chạm vào cái gì mới biến dị?

Có phải là trận mưa kỳ lạ này không?

Vậy dị năng giả lại vì cái gì mới được kích hoạt?

Trận mưa kỳ lạ này là khiến người ta biến dị thành zombie, hay là có thể kích hoạt dị năng?

Nhan Ly hiện tại đang đối mặt với hai lựa chọn.

Có nên tiếp xúc với trận mưa này không?

Là may mắn hay xui xẻo?

Nội tâm Nhan Ly đang giãy giụa do dự.

Cô cố gắng tìm kiếm trong đầu những chi tiết về kiếp trước, và những mảnh ký ức kiếp trước.

Bùi Tư Dạ chính là người có song dị năng mà ai ai cũng hâm mộ, dị năng hệ Lôi có sức tấn công mạnh mẽ và dị năng tinh thần có thể khống chế người khác.

Cũng chính nhờ hai loại dị năng này, đã đặt nền móng vững chắc cho hắn trở thành lãnh đạo.

Đều là con người, không thể vô duyên vô cớ một nửa có thể kích hoạt dị năng, một nửa lại không thể kích hoạt dị năng.

Bọn họ nhất định đã thỏa mãn một số yếu tố đặc biệt.

Nhan Ly chống cằm, nghe tiếng mưa rơi tí tách bên ngoài, từ từ nhắm mắt lại.

Lúc này, đại não của cô đang hoạt động với tốc độ cao.

Kiếp trước…

“Chán quá, chúng ta nói chuyện đi.”

“Tôi nói trước, mọi người đang làm gì khi mạt thế đến?”

“Chạy bộ dắt chó đi dạo.”

“Cùng bạn bè ăn xiên nướng uống bia ở chợ đêm…”

“Tôi à, vừa mới đi bar xong, chuẩn bị về nhà.”

“Nói thật, mưa sao băng tối hôm đó đẹp thật đấy…”

“Đúng vậy, hời to, tôi lần đầu tiên nhìn thấy mưa sao băng ngoài đời đấy, trước đây thứ này chỉ có thể nhìn thấy trên TV.”

Đinh!

Dường như có âm thanh gì đó vang lên trong đầu Nhan Ly.

Cô lập tức tỉnh táo lại, mở mắt ra.

Đúng rồi.

Là ban đêm.

Thậm chí có thể nói là nửa đêm.

Hơn nữa, bọn họ đều không nhắc đến trận mưa kỳ lạ kia.

Nhan Ly quyết định đánh cược một lần.

Sai, vậy thì sẽ không được gì, nhưng cũng sẽ không có tổn hại gì.

Đây coi như là cách làm tương đối bảo thủ.

Cô không định mạo hiểm dầm mưa.

Một đoạn nhạc thuần đột nhiên vang lên.

Nhan Ly quay đầu cầm điện thoại lên, nhìn hiển thị cuộc gọi là “Bố”.

Lúc đó cô đã chặn rất nhiều người, những người họ hàng rắc rối, nhiều chuyện đều bị chặn xóa một lượt.

Nhưng lại quên mất bố cô.

Bởi vì người bố trên danh nghĩa này của cô, một năm gọi cho cô được một lần đã là nhiều.

Giữa hai bố con họ nhiều năm không liên lạc.

Nhan Trấn Giang năm đó ngoại tình trong hôn nhân, sau khi ly hôn với mẹ Nhan Ly là Dương Thu Lan, rất nhanh đã ở bên tiểu tam.

Một thời gian dài, người phụ nữ kia không mang thai. Vì vậy, gia đình ông nội thỉnh thoảng vẫn đến thăm Nhan Ly.

Khi Dương Thu Lan, người mẹ vô trách nhiệm, quên nấu cơm cho con, họ cũng sẽ bố thí cho Nhan Ly vài bữa cơm.

Có một năm nghỉ hè, cô đã ở suốt nhà ông nội, cha cô cũng vừa hay về quê, đó là khoảng thời gian hiếm hoi hai cha con gần gũi nhau.

Kỳ nghỉ hè năm ấy cũng là vết thương không thể xóa nhòa trong cuộc đời Nhan Ly.

Nhớ lúc đó Nhan Ly vừa mới lên cấp hai, nghỉ hè lén đi làm thêm. Bởi vì cô thường xuyên bữa đói bữa no, dẫn đến dạ dày khó chịu, thời gian đó thường xuyên cảm thấy dạ dày đau rát như lửa đốt.

Cô không biết có phải bị viêm loét dạ dày không.

Nhưng cô muốn chữa trị.

Vì quá đau, quá giày vò.
 
Trọng Sinh Trở Về: Nữ Chính Giết Luôn Nam Chính Rồi?!
Chương 9: MẠT THẾ SẮP ĐẾN RỒI!



Sau khi nói với Dương Thu Lan nhưng bị ngó lơ, cô nảy ra ý định tự đi làm thêm kiếm tiền chữa bệnh.

Nhưng sau đó Dương Thu Lan phát hiện ra túi tiền nhỏ của Nhan Ly, mà chuyện đời thật trùng hợp.

Hôm trước là sinh nhật của Dương Thanh Y, mọi người đều đến nhà cậu chúc mừng sinh nhật cho Dương Thanh Y.

Hôm sau Dương Thu Lan khoe khoang trước mặt các bậc trưởng bối rằng Nhan Ly biết kiếm tiền.

Mà... em họ Dương Thanh Y phát hiện tiền mừng tuổi của mình bị mất.

Số tiền bị mất vừa vặn là số tiền trong túi nhựa của Nhan Ly.

Không nhiều không ít.

Ngày hôm đó, dù Nhan Ly có giải thích thế nào, Dương Thu Lan vẫn không ngừng mắng chửi và quất vào người cô bằng dây thắt lưng.

Hai chiếc thắt lưng đứt đoạn, đổi lại một mảng da ở bắp chân Nhan Ly bị đánh nát.

Đến tận bây giờ, trên bắp chân Nhan Ly vẫn còn sẹo.

Sau đó, cô được ông nội đón đi, những ngày nghỉ hè còn lại cô sống ở nhà ông nội dưới quê. Cùng cha sống những ngày tháng êm đềm.

Trước khi có cháu trai mới, ông bà nội đối xử với cô cũng tạm được. Ít nhất chưa bao giờ để cô bị đói.

Nhưng sau đó, người phụ nữ kia mang thai, là con trai.

Gia đình ông nội vui mừng khôn xiết, gặp ai cũng tươi cười hớn hở, thông báo với mọi người rằng nhà họ Nhan đã có người nối dõi.

Cũng từ đó, ông bà nội bắt đầu thờ ơ với Nhan Ly, không còn chủ động quan tâm đ ến cô, cũng không còn để ý xem dạ dày cô còn đau hay không nữa…

Vì vậy, Nhan Ly từ rất sớm đã phát hiện ra một hiện tượng thú vị.

Tình yêu trên thế gian này, thực ra đều có hạn sử dụng.

Một khi hết hạn, tình yêu sẽ hết hạn.

Chỉ là hạn sử dụng dành cho Nhan Ly, quá ngắn, quá ngắn…

Khi học đại học, có một người bạn cùng phòng đã tặng cô mấy tuýp kem trị sẹo. Nghe nói là hàng nhập khẩu từ nước ngoài.

Dù sao Nhan Ly cũng là một cô gái nhỏ, cũng ở độ tuổi yêu cái đẹp, thích chưng diện. Vết sẹo rõ ràng trên chân khiến cô không tiện mặc váy.

Vì vậy, lúc đó Nhan Ly đã làm theo hướng dẫn sử dụng, mỗi ngày đều bôi kem trị sẹo một cách cẩn thận.

Mỗi ngày ba lần, ngày qua ngày, không bao giờ lơ là.

Nhưng cho đến khi dùng hết kem, vết sẹo trên bắp chân cô vẫn không biến mất.

Vẫn chói mắt như vậy.

Cũng chính lúc này, Nhan Ly mới hiểu ra một điều.

Trên đời này không phải vết sẹo nào cũng có thể biến mất, dù thuốc có đắt đến đâu cũng vô dụng.

Vết thương đã hình thành, dù sau này có bù đắp thế nào, có chữa trị thế nào, vẫn luôn tồn tại, vẫn luôn không thể che giấu con đường và ký ức khi nó đến.

"Alo." Nhan Ly đưa điện thoại lên tai.

"Tiểu Ly à, con với mẹ con làm sao vậy? Mẹ con gọi điện đến tận chỗ bố rồi đây này." Giọng Nhan Trấn Giang đầy vẻ không vui.

Ông nói: "Con đừng giận dỗi với mẹ, cũng đừng bỏ nhà đi, bố không có phòng trống, không ở được đâu."

Nói một tràng dài, thật ra vẫn là lo cô sẽ chạy đến tìm ông.

Nhan Ly cười tự giễu, bố cô ghét bỏ cô, thứ của nợ này. Cũng sợ vì sự tồn tại của cô mà người phụ nữ kia sẽ tức giận.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

"Tiểu Ly, con cũng không còn nhỏ nữa, đừng suốt ngày cãi nhau với mẹ..."

Nhan Trấn Giang còn chưa nói hết, đã bị Nhan Ly cắt ngang.

"Bố yên tâm, con sẽ không đến tìm bố đâu." Nhan Ly cười nhẹ, "Con không phải loại người không biết điều, biết rõ bố không thích đứa con gái này là con, mà còn mặt dày mày dạn xông tới, con không làm được."

Đầu dây bên kia đột nhiên im lặng, Nhan Trấn Giang lúng túng, nhất thời không biết phải nói gì.

Hai cha con đều không ai lên tiếng trước, không khí nhất thời rơi vào tĩnh lặng như nước chết, thời gian dường như ngưng đọng vào lúc này, không trôi đi nữa.

"À... bố không có ý đó, bố..." Nhan Trấn Giang gượng gạo giải thích, nhưng phát hiện điện thoại đã bị cúp.

Nhan Ly tùy ý ném điện thoại đi, tiếp tục cuộn tròn trong góc.

Cô không khóc, cô rất bình tĩnh.

Là người đã sống hai đời, tố chất tâm lý sao có thể yếu đuối như vậy?

Trước đây cô sẽ buồn vì bị người thân bỏ rơi, bây giờ cô chỉ cảm thấy không sao cả.

Cô nhớ, sau khi mạt thế đến không lâu, Nhan Trấn Giang và Dương Thu Lan đều sẽ trở thành một phần của đội quân zombie.

Kiếp trước cô không kịp cứu họ.

Kiếp này, cô cũng sẽ không lo chuyện bao đồng.

Mỗi người đều có số mệnh riêng, c.h.ế.t thì thôi.

Sống trên đời phải suy nghĩ thoáng một chút, không phải việc của mình thì đừng quan tâm, việc của người khác thì đừng quá để ý.

Như vậy có thể giảm bớt bệnh tăng sản tuyến vú, hơn nữa còn kéo dài tuổi thọ.

Xiềng xích của cô trong cuộc đời này, cũng nên đến lúc thoát khỏi.

.

Nhan Ly vẫn luôn theo dõi sự thay đổi của môi trường bên ngoài, đợi đến khi màn đêm buông xuống, dị sắc trên bầu trời cuối cùng cũng biến mất, mưa nhỏ cũng ngừng, mọi thứ đều trở lại bình thường.

Cô đặt cho mình mấy cái đồng hồ báo thức, sau đó nằm xuống ngủ say.

Không biết ngủ bao lâu, Nhan Ly bị đồng hồ báo thức đánh thức.

Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời đầy sao.

Nhan Ly lập tức khoác áo len, chạy ra ngoài.

Phía xa xa có ánh sáng nhấp nháy, còn có thứ gì đó xẹt qua, như ánh sáng.

Mưa sao băng?!

Trong đầu Nhan Ly lóe lên, đột nhiên nhớ đến kiếp trước khi các thành viên trong nhóm tụ tập tán gẫu đã nghe được.

Họ đều là dị năng giả, trước khi mạt thế đến cũng là những thành viên ban đêm không ngủ, lang thang bên ngoài.

Nhan Ly đứng dưới bầu trời đen kịt, ngẩng đầu nhìn lên.

Gió đêm thổi vào người mát rượi dễ chịu, không khí trong lành.

Đột nhiên, từng mảng từng mảng ánh sáng xuất hiện trong tầm mắt Nhan Ly.

Sáng chói, rực rỡ.

Là mưa sao băng!

Cùng với sự xuất hiện đột ngột của mưa sao băng, dường như có thứ gì đó vô hình từ từ rơi xuống từ không trung.

Bởi vì Nhan Ly có thể cảm nhận được làn da tr@n trụi của mình chạm vào một cảm giác ấm áp.

Cảm giác đó rất nhạt, nếu không cảm nhận kỹ, hoàn toàn không thể phát hiện ra.

Là điều kiện để kích hoạt dị năng sao?

Nhan Ly rũ mắt xuống, thử cảm nhận một chút.

Nhưng điều khiến cô thất vọng là không có chuyện gì xảy ra.

Tuy nhiên, Nhan Ly cũng không vội vàng. Bởi vì cô biết việc kích hoạt dị năng không nhanh như vậy.

Giống như kiếp trước, rõ ràng cô đã bị thương từ rất sớm, m.á.u đã nhỏ vào vòng gỗ, nhưng dị năng cũng phải mất một thời gian mới xuất hiện.

Loại chuyện này, dù đã thỏa mãn điều kiện, thời gian xuất hiện thực sự dường như là tùy duyên.

Nhan Ly trở về phòng, khóa trái cửa, đóng kín tất cả cửa sổ. Sau đó bật máy điều hòa ở chế độ sưởi ấm, rồi chìm vào giấc ngủ.

Mạt thế, sắp đến rồi.
 
Back
Top Bottom