Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán

Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 60



Đây là thuật “Tát chỉ thành binh” (Rải giấy thành binh), tương tự với hạc giấy mà cô bé gấp ra, người giấy hạc giấy đều có thể đảm đương đôi mắt của người làm phép, thứ mà người giấy nhìn thấy, người làm phép cũng có thể nhìn thấy.

Châu Thiện cũng biết mình đã bị đối phương phát hiện, nhưng cô bé không bận tâm, búng tay một cái, những người giấy đó trên thân liền bắt lửa, đốt cháy chút cơ hội kết nối giữa nó và người làm phép.

Cô bé rất nhanh đã khôi phục nguyên trạng cho căn viện, người cũng được khiêng trở về phòng, nhưng đinh quan tài và dây thừng đỏ vẫn chưa tháo xuống.

Hai vật này, đủ để ngăn chặn kẻ xấu bình thường, chuyện của cô bé vẫn chưa làm xong, không thể để sân sau bị cháy.

Châu Thiện cầm lấy d.a.o găm, hít sâu một hơi, chân điểm nhẹ lên tường viện, sau đó tung người bay lên, vài cú nhảy đã biến mất trong bầu trời đêm mênh mông.

Rất nhanh, cô bé đã tới núi Vân Tiêu.

Núi Vân Tiêu đã được bày bố trận phong thủy lớn, ngăn cách nghe nhìn với bên ngoài, có điều tuệ nhãn của cô bé chưa đóng, cảnh tượng trong núi có thể nhìn thấy rõ ràng.

Một vàng một đỏ, một rồng một kỳ lân đang đánh nhau trong núi.

Thỉnh thoảng còn có tiếng sấm trầm đục nổ ra, huyết kỳ lân chịu thiệt lớn, nó là *m v*t, long mạch lại là điềm lành, cho nên thiên lôi cứ nhằm vào nó mà đánh, đám huyết khí ngất trời đó bị đánh đến toàn thân cháy đen, huyết kỳ lân cũng trở nên chật vật.

Châu Thiện lại ôm cánh tay khá có hứng thú đứng bên cạnh xem trò vui.

Huyết kỳ lân rất nhanh đã phát hiện ra cô bé: “Giúp đỡ chút đi.”

Châu Thiện cười híp mắt nói: “Không giúp.”

Ý định ban đầu của cô bé khi thả huyết kỳ lân ra là muốn nó canh chừng đạo pháp Huyền Môn, ai ngờ nó lại tham lam như vậy, sau khi phát hiện núi Vân Tiêu có long mạch lại có ý đồ nuốt chửng long mạch để làm lớn mạnh tu vi của mình, giờ thì hay rồi, đụng phải cây cột cứng, đáng đời!

Huyết kỳ lân đã sốt ruột, vừa sốt ruột thì trận pháp đều loạn, rất nhanh bị long mạch ấn xuống dưới vuốt, mắt thấy sắp sửa hồn phi phách tán.

Châu Thiện lúc này mới không nhanh không chậm ra tay, d.a.o găm từ trên tay b.ắ.n ra, keng một tiếng, sát khí đột nhiên tăng vọt găm long mạch lên trên đá núi.

Cái người vẫn theo sau cô bé từ huyện thành nhìn thấy con d.a.o găm đó, hơi thở đột nhiên hỗn loạn: “Bảo bối gia truyền của nhà họ Hứa tao sao lại trong tay mày!”

Châu Thiện chậm rãi quay người, nhìn thấy một ông già mặc quần áo kiểu Trung Sơn, trong tay còn đang cầm một cái chày.

Cái chày đó toàn thân đen sì, khúc đầu lại có mấy cái lỗ lớn, thỉnh thoảng còn có ánh sáng tím di chuyển, hiển nhiên là một pháp khí.

Hứa Chí Quốc nhìn chằm chằm cô bé một cách độc ác: “Con trai tao đâu, pháp khí của nó tại sao lại ở trong tay mày?”

Vẻ mặt Châu Thiện bình thản: “Ông nói ông chú trung niên đó à? Chết rồi.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Một câu “chết rồi” này của cô bé nói một cách hờ hững, nhưng đã thành công châm lên tất cả lửa giận của Hứa Chí Quốc.

Sắc mặt Hứa Chí Quốc đột nhiên trở nên dữ tợn, liên tục nói tận mấy chữ “được”: “Nếu hôm nay mày đã đụng vào tay tao, ta sẽ lấy mày tế sống pháp khí, báo thù cho con trai tao!”

Châu Thiện bật cười, nhẹ nhàng búng móng tay mình: “Ông nói nhảm nhiều thật đấy.”

Nực cười, lấy cô bé tế sống pháp khí? Cũng không biết ông già này có nuốt trôi không.

Châu Thiện nhấc tay: “Tứ phương thần thạch, nghe hiệu lệnh ta!”

Cô bé là sơn thần, núi Vân Tiêu này, đương nhiên là sân nhà của cô bé.

Đá núi nới lỏng, bay về phía Hứa Chí Quốc, Hứa Chí Quốc cuống quýt lấy chày chống đỡ, lão ta đưa chày lên miệng thổi u u vài cái, Châu Thiện mới biết thì ra pháp khí có hình dạng kỳ quái đó không phải cái chày.

Trong pháp khí của Hứa Chí Quốc phát ra âm thanh quỷ khóc sói gào, đập cho mấy tảng đá trước mặt nát thành bụi, nhưng tiếp ngay đó có càng nhiều tàng đá lớn hơn bay về phía lão ta.
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 61



Những tảng đá kia đè chặt lão ta xuống đất. Rất nhanh, pháp khí trong tay lão tuột khỏi tay, cả người Hứa Chí Quốc đều bị đè xuống hố đá.

Châu Thiện khá tiếc nuối lắc đầu: “Đúng là vô dụng.”

Sắc mặt Hứa Chí Quốc hoảng hốt: “Mày rốt cuộc là ai!” Rốt cuộc là đệ tử do lão yêu quái nào dạy ra mà mới tí tuổi đầu đã có tu vi như vậy?

Châu Thiện không muốn trả lời, chỉ nhúc nhích đầu ngón tay, mắt thấy đá núi sắp sửa chôn vùi lão ta hoàn toàn.

Hứa Chí Quốc không nhịn được hét lên một tiếng: “Lão tổ tông.”

Long mạch kia đột nhiên kêu thảm, núi Vân Tiêu đất rung núi chuyển, dưới lòng đất những âm quan dựng thẳng đứng kia bắt đầu rung động, dường như có thứ gì đó muốn phá đất chui lên.

Châu Thiện khẽ rùng mình, cuối cùng đã tới.

Từ lúc bắt đầu cô bé đã nghi ngờ, hiện giờ Huyền Môn ở Trung Quốc xuống dốc, căn bản không có Huyền Môn thế gia chính thống, tuy Hứa Chí Quốc là thầy phong thủy, nhưng cũng chưa từng học tập đạo thuật chính thống, những thứ đã biết cũng chẳng qua là một số bàng môn tả đạo.

Vân Mộng Hạ Vũ

Sao lão ta có thể to gan như thế, dám nghịch thiên cải mệnh, lại dám bày ra trận khóa rồng này?

Không thể ngờ, nhà họ Hứa lá gan cũng lớn lắm, dám cung phụng tà vật trên mộ phần tổ tiên, thật sự không sợ nửa đêm tổ tiên nhà lão ta tìm đến cửa.

Cô bé nói tìm đâu ra lắm quan tài như vậy, thì ra là mộ phần nhà họ Hứa bọn họ.

Ở đây đích thực là phong thủy tốt, vì vậy ban đầu tiên tổ nhà họ Hứa đều mai táng theo cách dựng thẳng quan tài, làm ra một cái “huyệt chuồn chuồn điểm nước”, dùng ban phước cho đời sau.

Nhưng mà đời sau của bọn họ lại không biết phấn đấu, tuy có long mạch phù hộ nhưng vẫn trở nên sa sút, thế nên không từ đời nào của nhà họ Hứa, bọn họ liền cung dưỡng một thứ tà vật trong phần mộ tổ tiên.

Tà vật dạy bọn họ bàng môn tả đạo, mà bọn họ nhốt hồn phách tổ tiên mình lại, sinh ra âm sát cực thịnh dâng cho tà vật này tu luyện. Tà vật đó nhắm vào nơi này, chính là vì chỗ này có long mạch, đáng tiếc điềm lành tránh được thiên kiếp.

Đây cũng là nguyên nhân khi Châu Thiện đến đây lần đầu tiên không phát hiện được bất thường dưới âm quan.

Ánh mắt Châu Thiện nhìn chằm chằm vào nước đen đang toát ra từ dưới lòng đất, ngón trỏ điểm vào nốt chu sa ở mi tâm mình: “Ông bạn già, hôm nay phiền ngươi xuất hiện, thay ra thu phục thứ tà thái tuế này!”

Thái tuế còn được gọi là nhục linh chi, chính là tiên dược bất lão trong truyền thuyết. Trong “Bản thảo cương mục” có ghi chép: “Nhục chi hình dáng giống thịt. Dính vào tảng đá, có đầu có đuôi, là vật sống. Loại đỏ như san hô, loại trắng như mỡ, loại đen như nước sơn, loại xanh như lông chim trả, loại vàng như vàng tía, đều sáng rực thông suốt như băng cứng.”

Có điều thứ chui ra từ trong lòng đất chính là tà thái tuế, bị âm khí người c.h.ế.t ngấm vào, sợ rằng ăn nó vào không những không được trường sinh bất lão, ngược lại sẽ đi đời nhà ma.

Tà thái tuế này rất nhanh đã chui ra theo dòng nước đen, trên người nó toàn là bướu thịt ghê tởm, từ trong bướu thịt trào ra những dòng nước đen kia, càng quỷ dị hơn là, trên đầu nó còn mọc ra mười mấy gương mặt, toàn bộ đều là dáng vẻ của trẻ con.

Thì ra, thứ tai họa mà thuật Tụ hồn tục mệnh cung phụng chính là nó!

Châu Thiện không cười nổi: “Nghiệp chướng!”

Nốt chu sa trên trán cô bé đột nhiên tỏa ra kim quang, một quyển sách lớn ánh vàng lấp lánh từ trong mi tâm cô bé bay ra, bìa sách là ba chữ lớn nét bút thoăn thoắt —— “Đạo Đức Kinh”.

Hứa Chí Quốc nằm trên đất hoảng hồn thất sắc: “Tam Thanh tôn bảo, sao nó lại có Tam Thanh tôn bảo!”

Tà thái tuế cũng phát hiện thấy không ổn, quay người muốn bỏ chạy.

Đáng tiếc, muộn rồi, một quyển “Đạo Đức Kinh” to lớn chậm rãi mở ra, bao trùm tà thái tuế vào giữa.
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 62



Khí độc màu xanh lục nhanh chóng tản ra từ trên người nó, phát ra âm thanh xèo xèo.

Tà thái tuế phát ra tiếng kêu ai oán, mắt thấy sắp sửa hóa thành một vũng nước mủ ——

Vân Mộng Hạ Vũ

Ngay lúc này, con huyết kỳ lân dưới đất giơ móng phi tới dưới quyển sách, một miếng nuốt gọn tà thái tuế vào trong bụng.

Châu Thiện vội vàng thu hồi “Đạo Đức Kinh”, quát lớn: “Ngươi muốn c.h.ế.t phải không!”

Trong “Đạo Đức Kinh” là ghi lại công đức của cô bé, trong sách toàn là ánh sáng công đức, chính là thiên địch của loại tà vật như huyết kỳ lân này.

Huyết kỳ lân không nói gì, ngửa đầu nuốt vội con thái tuế đó.

Sau khi nhai nuốt xong, nó mới biết sợ: “Thứ này rất có ích đối với việc tu hành của ta.”

Vừa nãy thực ra không phải nó muốn nuốt chửng long mạch kia, mà là nhắm tới tà thái tuế khống chế long mạch, long mạch dù sao cũng là điềm lành, huyết kỳ lân ăn nó ngược lại sẽ làm bị thương chính mình, tà thái tuế lại không giống vậy.

Huyết kỳ lân trên cơ bản chưa từng qua ánh sáng mặt trời, cộng thêm bị phong ấn ngàn năm, tâm tính sao có thể bì với Châu Thiện, nó tuy rằng hung hãn, nhưng cũng biết mình không hung hãn bằng Châu Thiện,

Châu Thiện cười lạnh: “Tại sao ta phải cho ngươi ăn thái tuế này?”

“Đạo Đức Kinh” có thể gột rửa ô sát trên người thái tuế, sau khi dọn sạch độc khí của nó, nhục linh chi này tuyệt đối có thể bán được không ít tiền.

Huyết kỳ lân biết mình đuối lý, ngượng ngùng cúi đầu.

Châu Thiện chưa hết tức giận, hé cái chặn giấy ra: “Xéo trở về đi.”

Cô bé v**t v* cái chặn giấy, cười nham hiểm rồi lập tức ném chặn giấy vào trong long huyệt: “Nếu ngươi đã thích ăn âm sát, vậy giờ để ngươi ăn cho đủ.”

Những ác quỷ bên dưới đã không thể đầu thai chuyển thế, chẳng bằng để con huyết kỳ lân này ăn cho xong, cũng đỡ tốn công cô bé phải dọn dẹp.

Rất nhanh, huyết kỳ lân phát ra tiếng gầm gừ kinh thiên động địa dưới lòng đất, hơn trăm ác quỷ đó cũng không phải thứ hiền lành gì.

Đương nhiên, huyết kỳ lân cũng chẳng phải loại lương thiện, nếu không phải là Châu Thiện, ông chủ La kia rất nhanh sẽ c.h.ế.t oan uổng, có thể còn ảnh hưởng đến người vô tội.

Châu Thiện phất tay thu hồi con d.a.o găm rồi mới nhìn sang long mạch đang hấp hối: “Ngươi tự mình tìm một nơi non xanh nước biếc để nghỉ ngơi điều dưỡng đi, không được phép nối giáo cho giặc nữa, nếu không cẩn thận ta lột da ngươi ra.”

Sau khi long mạch mất tích, linh khí tu luyện vốn dĩ bao trùm núi Vân Tiêu đã trở nên mỏng manh. Có thể thấy được, không có long mạch này, trong thôn Hạ Đường sẽ rất khó xuất hiện thêm mấy thầy phong thủy có thể thật sự nhập môn.

Nhưng bắt đầu từ khoảnh khắc nhà họ Hứa động chạm vào phong thủy của phần mộ tổ tiên, long mạch này đã không thuộc về núi Vân Tiêu nữa. Nếu như không có trận khóa rồng kia, nó đã sớm chạy mất rồi.

Châu Thiện lúc này mới quay người nhìn sang Hứa Chí Quốc.

Hứa Chí Quốc hoảng sợ: “Đừng, đừng qua đây.”

Châu Thiện chun mũi ngửi ngửi trên người lão ta, vẻ mặt kỳ dị: “Ông vậy mà chưa từng dùng qua thuật tụ hồn tục mệnh.”

Ánh mắt Hứa Chí Quốc lóe lên: “Sao tao có thể dùng loại đạo pháp ác độc đó.”

Châu Thiện cười lạnh: “Ông cũng không sạch sẽ, ông vì một phút ích kỷ của mình mà đổi mệnh cách người khác, suýt nữa hại c.h.ế.t người ta!”

Hứa Chí Quốc vẫn cứng đầu: “Chẳng phải còn chưa c.h.ế.t sao?”

Châu Thiện không vui không buồn nhìn ông ta: “Đúng vậy, cha mẹ tôi chưa chết, nhưng còn người hàng xóm họ Hạ đó của ông thì sao? Bởi vì cây lê trong sân nhà ông ta kết trái đập trúng đầu ông, mà ông cố tình phá hoại phong thủy nhà họ, để ông ta c.h.ế.t bất đắc kỳ tử bên ngoài, để lại một mẹ góa con côi cuộc sống khó khăn.”

Hứa Chí Quốc nhìn vào con ngươi đen sẫm của cô bé mà không khỏi rét run: “Sao, sao mày biết?”

Đương nhiên là dùng tuệ nhãn để nhìn rồi: “Tâm tính như ông, không xứng làm thầy phong thủy.”
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 63



Cô bé nhấc tay phải lên vỗ xuống thiên linh cái của Hứa Chí Quốc, một chưởng phế đi căn cơ Huyền Học của Hứa Chí Quốc.

Hứa Chí Quốc chưa kịp phát ra tiếng đã ngất đi, trên người lão ta có một bóng đen nhàn nhạt, bình thường bị đạo thuật của ông ta áp chế, mà giờ mới hiện hình.

Là người hàng xóm họ Hạ đó.

Châu Thiện thở dài: “Đi đầu thai thôi, giờ ông ta đã thiếu thiên hồn, sau khi tỉnh lại sẽ biến thành kẻ ngốc, không hại được ai.”

Bóng đen đó mới dần dần nhạt đi.

Sau khi Châu Thiện nhấc Hứa Chí Quốc ra cũng không quan tâm chỗ này tơi tả thế nào, chắp tay sau lưng chậm rãi rời khỏi.

Về đến nhà, Châu Thiện nằm xuống không lâu, trời đã sáng rõ, Phan Mỹ Phượng thức dậy làm bữa sáng, ngáp một cái: “Lâu rồi không được ngủ say như vậy.”

Châu Gia Bình cũng dậy sớm, nghi hoặc vặn người: “Kỳ lạ, trước đây anh ngày nào cũng nhức mỏi vai, hôm nay đột nhiên không đau nhức nữa, lại có chút không quen.”

Phan Mỹ Phượng cười mắng: “Con người anh đúng là gàn dở.”

Châu Thiện đúng lúc thức dậy, vừa ra khỏi phòng đã nhìn thấy cha mẹ đang ân ái cùng làm bữa sáng, trên môi không khỏi lộ ra một chút ý cười.

Mà giờ mệnh cách trở về, mọi thứ khôi phục quỹ đạo của nó, dựa vào công đức mà Châu Gia Bình tích lũy được, vận mệnh sau này của anh ấy, ngay cả Châu Thiện cũng không tính được rõ ràng.

Lý Miên Miên sát vách đang đeo cặp sách ra khỏi cửa, giờ vẫn đang nghỉ hè, nhưng Trương Tố Phân đăng ký mấy lớp học phụ đạo cho con gái, cho nên Lý Miên Miên vẫn phải lên lớp.

Từ sau khi Trương Tố Phân và Lý Thủy Sinh ly hôn, trọng tâm cuộc sống của Trương Tố Phân trên cơ bản đều xoay vòng quanh Lý Miên Miên.

Lý Thủy Sinh đúng không phải là đàn ông, hắn ta chỉ chia cho Trương Tố Phân căn nhà bên này và khoản tiết kiệm mười ngàn tệ, không bỏ ra một đồng trợ cấp nào, mà cầm theo tiền ra ngoài ăn chơi đàng đ**m với nhân tình của mình.

Ba gia đình còn lại trong viện này ai cũng coi thường Lý Thủy Sinh giờ đã đắc ý ngang ngược.

Có điều vận may của hắn ta đã đến hồi kết.

Mệnh cách của bản thân Lý Thủy Sinh chẳng ra làm sao, toàn nhờ Châu Thiện tạo ra phong thủy tốt trong viện này mới phát tài được, giờ hắn ta đã dọn khỏi căn nhà này, chỉ sợ không lâu sau, đòi nợ sẽ tìm tới cửa.

Châu Thiện cũng không có ý nghĩ sẽ cứu giúp một người vong ơn phụ nghĩa như vậy, ngay cả người vợ kết tóc còn có thể vứt bỏ, thậm chí còn mưu toan khiến Trương Tố Phân dẫn theo Lý Miên Miên trắng tay rời khỏi nhà, nếu không phải Châu Gia Bình đi đầu góp tiền mời luật sư, chỉ sợ mẹ con Lý Miên Miên giờ sẽ không chốn dung thân.

Nhân từ đối với hắn ta, chính là tàn nhẫn đối với mẹ con Lý Miên Miên.

Phan Mỹ Phượng đang khuấy cháo trong nồi, ngẩng đầu liền nhìn thấy con gái mình đang tựa vào cửa háo hức nhìn Lý Miên Miên đang đeo cặp sách tung tăng nhảy ra ngoài: “Thiện Thiện.”

Châu Thiện nghi hoặc ngoảnh đầu sang: “Mẹ, có chuyện gì?”

Phan Mỹ Phượng nhìn vào bóng lưng Lý Miên Miên mà nhướn cằm: “Hay là mẹ cũng cho con đi học mấy lớp phụ đạo?”

Châu Thiện lập tức hoảng hốt trợn to mắt: “Con không muốn.”

Châu Gia Bình dường như cũng đang cân nhắc tính khả thi của cách nghĩ này: “Đưa đi học múa hình như cũng không tệ, nhìn Miên Miên đi, giờ học múa xong có khí chất đến cỡ nào.”

Phan Mỹ Phượng nhìn sang đôi chân ngắn cũn của Châu Thiện với vẻ chê bai: “Thôi bỏ đi, nó á, đảm bảo đi lần nào là bị phạt đứng lần đó, anh cho rằng người ta học múa không cần mặt xinh dáng đẹp à, Thiện Thiện nhà chúng ta ——” Cô ấy bĩu môi, lắc đầu: “Vóc dáng không được.”

Khóe miệng Châu Thiện giật giật, dọc theo ánh mắt cô ấy nhìn xuống đôi chân ngắn cũn của mình.

Được rồi, đây tuyệt đối là mẹ ruột! Có điều mẹ à, mẹ có tin con cao đến một mét tám cho mẹ xem không!

Phan Mỹ Phượng: Mẹ đúng là không tin đấy.

...

Cùng lúc đó, chuyện bên phía núi Vân Tiêu dần dần truyền ra.
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 64



Càng truyền càng quỷ quái, còn không phải vậy sao, đột nhiên vào một buổi tối, ngọn núi bị lở một nửa, lộ ra gần trăm quan tài dày đặc chi chít dưới lòng đất, chuyện quỷ dị nữa là đều được chôn thẳng đứng.

Loại chuyện này còn không đồn đại ly kỳ mới lạ.

Trong thôn Hạ Đường lại có hai nông dân đứng ra nói hình như đêm đó đã nhìn thấy rồng thật, trong đêm vừa có chớp loè sấm động vừa gió thổi mưa rơi, hai người nông dân này được lên báo của huyện La Hoa, loại tiêu đề tin tức như “huyện La Hoa bất ngờ xuất hiện rồng thật” thậm chí còn xuất hiện trong báo chí của tỉnh.

Lại có lời đồn, Hứa Chí Quốc của nhà họ Hứa cũng bị truyền đi là vì nhìn thấy rồng thật, cho nên mới bị dọa điên.

Thầy phong thủy trong thôn Hạ Đường vô cùng nổi tiếng, trong đó nổi tiếng nhất phải kể đến nhà họ Hứa, nhưng Huyền Học của nhà họ Hứa đều truyền nam không truyền nữ, hiện giờ Hứa Chí Quốc bị điên, con trai cả nhà ông ta Hứa Đăng An cũng đã mất tích mấy tháng.

Không có người đáng tin cậy và trụ cột, cuộc sống của nhà họ Hứa bắt đầu trở nên khó khăn.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hứa Chí Quốc và Hứa Đăng An vốn đã đắc tội không ít người, trước đó vì ngại thân phận thầy phong thủy của cha con họ mới không dám nói gì, giờ ngày tháng của Hứa Đăng Tuệ và mẹ cô ta thế nào nghĩ thôi cũng biết.

Không lâu sau, nhà họ Phan lại xảy ra một chuyện lớn, lúc Phan Mỹ Long cày ruộng không cẩn thận bị lưỡi cày c.h.é.m đứt chân, sự cố lần trước đã khiến chân phải anh ta bị khập khiễng, lần này họa vô đơn chí, chân trái cũng què nốt.

Bà Phan cảm thấy mấy năm nay nhà họ Phan liên tiếp xảy ra nhiều chuyện lạ, nói không chừng nguyên nhân là vì phong thủy, cho nên bà ta mời một thầy phong thủy đến nhà xem.

Trùng hợp là, thầy phong thủy đó là người trong nghề trước đây Hứa Chí Quốc từng đắc tội, đối với con gái bảo bối của kẻ thù cũ đương nhiên ông ta không có lời hay ý đẹp gì, nhanh gọn nói ra hết mệnh cách thiên sát cô tinh của Hứa Đăng Tuệ.

Bà Phan cả giận, đổ hết chuyện không vừa ý mấy năm gần đây lên đầu Hứa Đăng Tuệ, bao gồm cả chuyện bà ta và con gái Phan Mỹ Phượng xa cách.

Bà Phan nghĩ tới nghĩ lui, thế nào cũng không cam lòng.

Bà ta không thể để người phụ nữ hại con mình cháu mình thêm nữa, không thể để cô ta hại nhà họ Phan được nữa!

Bà ta bắt đầu ép Phan Mỹ Long ly hôn, Phan Mỹ Long vốn dĩ không đồng ý.

Hứa Đăng Tuệ xấu tính, anh ta biết; cô ta đánh em gái đánh mẹ già, anh ta biết; cô ta không hiếu kính cha mẹ chồng, còn sỉ nhục cha mẹ chồng, mang hết đồ tốt ở nhà chồng về nhà mẹ đẻ, anh ta cũng biết.

Nhưng vậy thì đã sao, vợ thật sự đối xử tốt với mình, còn sinh cho mình đứa con trai, sao có thể nói ly hôn là ly hôn?

Trong thời điểm then chốt này lại xảy ra một chuyện lớn, con trai bảo bối mà bọn họ hết mực cưng chiều Tiểu Bàn cướp tiền tiêu vặt của bạn học lớp dưới trong trường, kết quả bị anh họ đối phương tìm tới, chặn trong ngõ nhỏ đánh cho một trận, đánh tới chấn động não phải nằm viện.

Phan Mỹ Long lúc này mới tin lời từ trong miệng thầy bói, rằng Hứa Đăng Tuệ là mệnh cách thiên sát cô tinh khắc chồng khắc con khắc cha mẹ, lần này anh ta kiên quyết ly hôn.

Hứa Đăng Tuệ khóc quấy không bằng lòng, Phan Mỹ Long chỉ nói một câu: “Tôi thì sao cũng được, cô muốn hại c.h.ế.t Tiểu Bàn à?”

Hứa Đăng Tuệ hết sức bất đắc dĩ, chỉ đành thu dọn chút hành lý, trở về nhà mẹ đẻ.

Chút chuyện rắc rối đó của nhà họ Phan nhà họ Hứa, Châu Thiện nghe qua một lần rồi thôi.

Cô bé cũng không dễ chịu gì, một trăm ngàn đó của Trì Thu Đình không phải dễ cầm như vậy, nhà họ Phó rất nhanh đã tìm tới đội thăm dò địa chất dựa vào biển số xe, tuy rằng vẫn chưa tìm đến Châu Thiện, nhưng cô bé tính toán hết rồi.
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 65



Nếu để nhà họ Phó tiếp tục điều tra nữa, chút bí mật nhỏ đó của Châu Thiện sẽ thật sự phải phơi ra dưới ánh mặt trời.

Hiện giờ thái độ của nhà họ Phó bên đó là, trên người Phó Kỳ Thâm sao lại xuất hiện những khí đen đó, rốt cuộc là tiểu nhân nào đang quấy phá, đều phải làm cho rõ ràng.

Tuy rằng Trì Thu Đình cũng quen biết thầy phong thủy khác, nhưng căn cơ bọn họ đều thường, không tính ra được ất giáp gì, cho nên mới quay ý định về chỗ Châu Thiện.

Cũng may trong đội thăm dò địa chất có điện thoại, Châu Thiện không có khát vọng muốn gặp mặt người nhà họ Phó, thẻ gỗ cô bé đưa rồi, giao dịch xong không ai nợ ai, nếu như không phải Châu Thiện tốt tính, có thể sẽ còn tức giận.

Có lẽ nhà họ Phó trong mắt người ngoài là con hổ, nhưng đối với Châu Thiện thì chẳng là gì cả.

Cho dù bọn họ có là hoàng đế ở nhân gian, Châu Thiện cũng không sợ, càng không nói đến hiện giờ căn bản không có hoàng đế.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trì Thu Đình là người nhận điện thoại, Châu Thiện có chút không kiên nhẫn: “Đưa ngày sinh tháng đẻ của cậu ta cho tôi.”

Trì Thu Đình vội vàng nói, cụ thể đến mấy giờ mấy phút đều nói rõ ràng.

Châu Thiện nhanh chóng bấm đốt ngón tay, trầm mặc mấy giây: “Cậu ta có thứ đồ dùng cá nhân bên người gì không? Là kiểu đeo từ nhỏ tới lớn ấy.”

“Có.”

Châu Thiện không hề do dự: “Ném thứ đó đi.”

Bây giờ đến lượt Trì Thu Đình ngơ ngác.

Trên cái cổ trắng mảnh của Phó Kỳ Thâm đang đeo một là bùa hộ thân được thắt bằng dây đỏ, Phó Cảnh Hành trước kia quen biết với một vị đại sư, đây là ông ấy đặc biệt xin cho Thâm Nhi, còn mời cao tăng khai quang cho.

Chỉ có thứ này, là Phó Kỳ Thâm mang theo từ nhỏ tới lớn.

Trì Thu Đình bật loa ngoài, Phó Cảnh Hành cũng nghe thấy cô bé nói gì, nhíu mày: “Cô ta đáng tin không?”

Khoảng thời gian Phó Kỳ Thâm vừa ra đời thể trạng yếu ớt dễ nóng, thường xuyên phát sốt, một tháng thì có nửa tháng trong bệnh viện.

Vừa hay Phó Cảnh Hành có một người bạn cũ khá thân quen biết với thầy phong thủy đó, nên giới thiệu ông ta cho Phó Cảnh Hành.

Phó Cảnh Hành vốn không tin mấy thứ này, nhưng không lay chuyển được ý tốt của bạn cũ, cuối cũng vẫn mua một lá bùa bình an từ chỗ thầy phong thủy đó.

Kết quả nói tới cũng lạ, từ sau khi đeo lá bùa bình an đó cho Phó Kỳ Thâm, Phó Kỳ Thâm cũng không phát sốt lần nào nữa.

Chính vì như vậy, bùa bình an sau khi đeo cho Phó Kỳ Thâm trên cơ bản chưa từng lấy xuống lần nào, mà nhà họ Phó cũng bắt đầu thay đổi thái độ đối với phong thủy Huyền Học.

Giờ Châu Thiện lại nói, bùa bình an này có vấn đề.

Bọn họ đều không tin cho lắm.

Tuy rằng Phó Cảnh Hành đã ép thấp giọng, nhưng làm sao có thể giấu được lỗ tai Châu Thiện, cô bé hừ một tiếng: “Nếu mấy người cảm thấy thứ đó không có vấn đề thì cứ việc tháo nó ra, nếu thật sự không có vấn đề, đến lúc đó chỉ cần niêm phong lại như cũ.”

Trước là nhà họ Phó âm thầm điều tra thân phận cô bé, mà giờ cô bé tự mình tìm tới, những người này lại không tin tưởng.

Nếu không phải tính ra cô bé nợ Phó Kỳ Thâm một đoạn nhân quả, Châu Thiện sớm đã quăng điện thoại đi mất rồi.

Phó Cảnh Hành và bà nội Phó Kỳ Thâm là Ngô Tú Tú không tin tưởng Châu Thiện, người có mặt ở đó chỉ có Trì Thu Đình từng tiếp xúc với Châu Thiện.

Trì Thu Đình sốt ruột muốn cứu con, cũng không nhìn sắc mặt phức tạp của cha chồng, đi thẳng tới gỡ lá bùa bình an trên cổ Phó Kỳ Thâm xuống.

Ngô Tú Tú đang muốn vươn tay ngăn cản, đáng tiếc không còn kịp, Trì Thu Đình đã gỡ lá bùa bình an hình tam giác được bọc vô cùng tỉ mỉ ra, thứ trong đó cũng đã được thấy ánh mặt trời.

Châu Thiện dường như có thể nhìn thấy từng cử chỉ hành động của cô ấy: “Biết đó là cái gì không?”
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 66



Trì Thu Đình nhặt mấy thứ hình viên chà chà: “Hai viên long não, còn có mấy hạt màu đen, hình như có mùi hơi hôi.”

Trì Thu Đình lại gần hạt màu đen đó ngửi thử, lập tức bị thứ mùi gắt mũi hun đến đầu óc choáng váng, xây xẩm mặt mày, cũng may chồng cô ấy Phó Lương kịp thời đỡ lấy.

Trì Thu Đình chỉ cảm thấy đất trời xoay chuyển đầu nặng chân nhẹ, cổ họng lập tức xộc lên cảm giác tanh ngọt.

Trong hai viên long não đó không biết đã trộn thêm thứ gì, hoàn toàn che lấp hết mùi hôi gắt mũi này, Phó Kỳ Thâm cũng đã đeo bùa bình an này được mấy năm, nhưng trước giờ chưa từng ngửi thấy mùi hôi đó.

Trì Thu Đình lấy lại bình tĩnh, bịt mũi lại rồi ném lá bùa bình an đó xuống bàn.

Đây căn bản không phải dược liệu an thần dưỡng sinh gì đó mà đại sư kia đã nói, rõ ràng chính là tà vật!

Bên phía đối diện Châu Thiện đã dùng tuệ nhãn nhìn rõ mồn một chuyện xảy ra ở đây, cô bé nhíu mày, sắc mặt không còn thoải mái như lúc trước, hiển nhiên chuyện này còn nan giải. hơn cô bé tưởng tượng.

Châu Thiện kiên nhẫn giải thích với Trì Thu Đình: “Cô xem thử trên hạt giống màu đen kia có phải có chất gì dạng dầu hồ không? Đây là tà thuật Miêu Cương —— dầu xác luyện cổ.”

Đối với tuyệt đại đa số người Trung Quốc mà nói, Miêu Cương là một từ ngữ cực kỳ thần bí, nhưng thuật vu cổ của Miêu Cương lại cực kỳ nổi tiếng.

Vu cổ cũng không phải thứ hoàn toàn tiêu cực, người Miêu Cương nghiên cứu thuật vu cổ thường có hai loại người, một loại là Miêu y, dùng vu cổ để cứu người, loại còn lại chính là Miêu vu, dùng vu cổ để hại người.

Mà “dầu xác luyện cổ” chính là một loại tà thuật cực kỳ độc ác trong Miêu vu.

Một bước quan trọng nhất trong “dầu xác luyện cổ” chính là chiết xuất dầu xác.

Ở một số khu vực của Miêu Cương, phụ nữ có thai nếu như một xác hai mạng, theo tập tục người nhà sẽ tách hai mẹ con ra, mỗi người chôn một nơi.

Mà Miêu vu sẽ tìm đến thai nhi vào lúc nửa đêm âm khí cực nặng, rồi mới tìm đến mộ phần của người phụ nữ, lật nắp quan tài ra, ném thai c.h.ế.t vào lại trong lòng người phụ nữ, sau đó quỳ xuống đất liên tục dập đầu: “Tôi đã mang con cô trở về rồi, có phải cô cũng nên đưa tôi chút thù lao không?”

Nếu như người phụ nữ đồng ý, cô ta sẽ ngồi dậy từ trong quan tài, Miêu vu có thể đốt nến trắng lên đi đốt cằm cô ta, thứ được chiết xuất ra chính là dầu xác.

Nếu người phụ nữ không đồng ý, vậy Miêu vu có thể cuốn xéo một cách nhanh gọn, nếu không sợ rằng không có ai dọn xác cho hắn ta.

Loại dầu xác này cực kỳ quý giá trong cổ thuật Miêu Cương.

Người phụ nữ khó sinh c.h.ế.t đột ngột oán khí nặng nhất, cộng thêm oán khí của thai nhi chưa chào đời kia, loại hạt giống ngâm nhiều ngày trong dầu xác mang theo sát khí kinh người!

Mà lá bùa bình an này được Phó Kỳ Thâm đeo đến mấy năm, vậy mà đến giờ mới phát tác, cậu ta quả thực mệnh cứng.

Châu Thiện tiếp tục giải thích với cô ấy: “Lúc đầu, con trai cô phát sốt là do nhiệt độc từ trong bụng mẹ mang đến, lúc mang thai nhất định cô đã gặp phải chuyện không lành nên mới liên lụy đến cậu ta, đợi sau khi cậu ta đầy tháng, nhiệt độc tự nhiên sẽ rút đi. Ban đầu cậu ta không còn phát sốt nữa cũng không phải vì lá bùa bình an đó, ngược lại là lá bùa khiến cơ thể cậu ta hoàn toàn yếu đi.”

Sắc mặt Trì Thu Đình trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy từng giọt lớn xuống.

Vậy mà là chính bọn họ đã đẩy Thâm Nhi đến quỷ môn quan?

Vân Mộng Hạ Vũ

“Tôi cũng không ngờ tới là thứ tà vật này, nếu đã như vậy thì không thể vứt đi được, nếu không thứ này có thể sẽ ảnh hưởng đến người khác. Các người đốt bùa bình an đó đi, tro tàn sau khi đốt rắc vào trong vật ô uế. Tấm thẻ gỗ cho con trai cô đeo đủ bảy bảy bốn chín ngày, đến lúc đó cậu ta tự nhiên sẽ khỏe lại.”
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 67



Sắc mặt Phó Cảnh Hành lúc tái lúc trắng, ông ấy không thể ngờ thật sự là vấn đề của lá bùa bình an.

Ông ấy chống gậy nện mạnh xuống đất, nghiêm giọng nói: “Rốt cuộc là ai muốn hại con cháu nhà họ Phó ta!”

Nhà họ Phó là con cá sấu lớn của tỉnh Giang, nhà họ Phó làm chính trị, nhà họ Trì làm kinh doanh, sau khi hai nhà liên hôn càng không có ai dám động vào họ, cộng thêm ba người con trai của Phó Cảnh Hành cũng đều có thành tựu lớn, đã rất lâu rồi không có ai dám vuốt râu hùm.

Trì Thu Đình theo lời đốt hết bùa bình an và những hạt giống kia thành tro, chỉ mấy hạt giống nhỏ xíu ném vào đống lửa vậy mà bị đốt ra mùi hôi thối gắt mũi, khói đen như thực chất rất lâu mới tan hết.

Người ngửi phải cái mùi ấy nhẹ thì đầu óc choáng váng tai mũi đau nhức, nặng thì hôn mê mấy ngày, có thể thấy thứ này rất hung hãn!

Nhà họ Phó rất nhanh đã bắt tay vào điều tra, đáng tiếc thầy phong thủy ban đầu đó đã mai danh ẩn tích, bọn họ không điều tra ra được thêm gì trên người thầy phong thủy.

Chỉ có thể quay đầu thử tìm kiếm manh mối trên người bạn cũ đó của Phó Cảnh Hành, kết quả lại thật sự tra được một số thứ.

Bạn cũ của Phó Cảnh Hành cũng không phải quen biết thầy phong thủy đó ngay từ đầu, mà là nhà họ Cát, nhà mẹ đẻ con dâu thứ hai của Phó Cảnh Hành giới thiệu cho.

Chồng của Trì Thu Đình Phó Lương và chồng của Cát Thanh Phó Đống đều là nhân viên công chức, kế hoạch hóa gia đình rất gắt gao, bọn họ đều chỉ có thể sinh một con, Cát Thanh sinh được con gái, mà Trì Thu Đình lại sinh được con trai.

Cộng thêm, gia thế nhà họ Cát vốn không sánh được với nhà họ Trì, hơn nữa Phó Cảnh Hành rõ ràng càng xem trọng con trai cả Phó Lương hơn. Hiện giờ Trì Thu Đình lại sinh được con trai, nhà họ Cát lo lắng, nhà họ Phó sẽ trọng nam khinh nữ, đến lúc đó ông già để hết mối quan hệ và tài nguyên cho cháu trai, vậy thì vợ chồng Cát Thanh sẽ không còn chỗ đứng trong nhà họ Phó.

Bọn họ không dám mạo hiểm làm mất chức tước của Phó Đống để cố sinh thêm đứa con trai nữa, cho nên lòng dạ hiểm độc mà tính kế lên người Phó Kỳ Thâm mới sinh.

Người nhà họ Cát tự tin rằng có “dầu xác luyện cổ” của Miêu vu, Phó Kỳ Thâm sẽ không sống sót qua đầy tháng.

Còn về Trì Thu Đình, trong người cô ấy từ lâu đã bị cấy nhiệt độc, có thể sinh ra Phó Kỳ Thâm đã rất may mắn, cả đời này cũng đừng mong có thai nữa!

Đến lúc đó, nhà trưởng tuyệt hậu, tương lai của nhà họ Phó chẳng phải sẽ do nhà thứ quyết định sao? Bọn họ là bên vợ của nhà thứ tự nhiên sẽ được thơm lây, sự cám dỗ này đối với nhà họ Cát giàu xổi mà nói thật sự quá lớn.

Nhà họ Cát tự cho rằng mọi thứ đều là thần không biết quỷ không hay, nhưng không ngờ được Phó Kỳ Thâm này lại mệnh lớn như vậy, sau khi bị hạ cổ cũng có thể vất vả qua được sáu năm không chết.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhà họ Phó nhanh nhẹn dứt khoát bắt tay đi điều tra, hành vi mà bọn họ cho rằng đã thành công giấu trời qua biển từ đây bị phơi bày.

Phó Cảnh Hành tức giận, kéo theo sự thất vọng không ít đối với Phó Đống.

Tuy rằng Phó Đống đích thực không biết dự định của cha mẹ vợ, thậm chí Cát Thanh, bởi vì cô ta làm việc dễ thể hiện ra ngoài, nên người nhà họ Cát đều không nói cho cô ta biết chuyện này, nhưng Phó Cảnh Hành vẫn không tránh được việc giận cá c.h.é.m thớt đối với bọn họ.

Phó Đống vì để thăng chức đã thuyên chuyển công tác đến tây bắc, vốn định làm ở đó một hai năm phấn đấu ra thành tích chính trị rồi quay về Hoa Nam. Kết quả ông già quá thất vọng không muốn nhìn thấy cả gia đình nhà thứ nữa, sử dụng mọi mối quan hệ giữ anh ta lại tây bắc, Cát Thanh cũng bị bắt buộc cuốn gói đến tây bắc.
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 68



Ông ấy vốn muốn để Phó Đống ly hôn, nhưng ngẫm nghĩ lại, con dâu thứ quả thực không rõ nội tình chuyện này, cộng thêm cháu gái quấy khóc đòi tìm mẹ, dứt khoát mắt không thấy lòng không phiền để bọn họ cùng tới tây bắc trồng cây gây rừng cho xong.

Mà nhà họ Cát ở tỉnh Giang, hoàn toàn xuống dốc chỉ trong một đêm.

————

Huyện La Hoa gần đây xảy ra một vụ thảm án diệt môn khiến người ta giận sôi.

Vụ án xảy ra ngay gần đại viện mà mấy người Châu Thiện ở.

Con ngõ đó vốn đều là ký túc xá tập thể cung cấp cho giáo viên, sau này sản nghiệp quốc hữu cải cách, những ký túc xá này đều thay đổi quyền tài sản, Châu Gia Bình cũng nhờ vào tư cách giáo viên của mình mà mua được căn ký túc xá đang ở với giá rẻ.

Bởi vì người mua nhà không phải đều là giáo viên, cho nên căn ngõ đó giờ cũng tốt xấu lẫn lộn.

Châu Thiện vừa tan học liền nhìn thấy đầu ngõ có căng dây vàng, Lý Miên Miên đang kiễng chân nhìn vào bên trong.

Châu Thiện khều vai cô bé: “Xảy ra chuyện gì rồi?”

Lý Miên Miên thần bí đáp: “Nghe nói có người chết.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Châu Thiện liếc mắt đã thấy đống huyết oán ngất trời ở góc sâu trong ngõ, đó là thứ mà người c.h.ế.t bất đắc kỳ tử mới có.

Châu Thiện nhíu mày, những oán khí này nặng như vậy, chỉ sợ chuyện này không đơn giản.

Bên ngoài dây vàng có mấy bà bác đang chỉ trỏ: “Thật đáng thương.”

“Một nhà đang yên ổn.”

......

Sắc mặt Châu Thiện khẽ thay đổi, dừng chân lắng nghe kỹ.

Người c.h.ế.t là một gia đình từ tỉnh Quý đến huyện La Hoa làm công, người trẻ tuổi thường ngày đều nung gạch lò gạch dưới nông thôn, chỉ có người già ở nhà.

Bởi vì ngôn ngữ không thông, người nhà này trên cơ bản cũng không có giao thiệp gì với người bản địa huyện La Hoa, cuộc sống của bọn họ cực kỳ đơn giản, thường ngày hai người già mang theo ba đứa trẻ sinh lén lút sinh quá kế hoạch sinh sống, đôi vợ chồng trẻ đó một tháng về một lần.

Hôm nay đúng lúc là ngày người trẻ về nhà, nhưng không ngờ giữa ban ngày ban mặt, một nhà bảy người c.h.ế.t bất đắc kỳ tử trong nhà.

Mấy bác gái đó kể về trạng thái khi c.h.ế.t của hộ gia đình đó sinh động như thật —— ai nấy đều mặc quần áo đỏ đi giày đỏ, đầu đội nắng chói chang, đồng loạt treo cổ c.h.ế.t trên xà ngang nhà chính.

Nghe nói người nhà đó lưỡi thè ra rõ dài, c.h.ế.t không nhắm mắt nhìn về phía đông, dọa c.h.ế.t người.

Châu Thiện nghe tới đây, ánh mắt cuối cùng trở nên lạnh thấu xương.

Quần áo đỏ cúng ông táo, đây là một đại kỵ trong phong thủy.

Trong phong thủy, người c.h.ế.t kỵ nhất là màu đỏ, mà bảy người trong một nhà này ai nấy đều mặc quần áo đỏ đi giày đỏ, đây rõ ràng là dấu hiệu trước của việc muốn hóa thân thành ác quỷ!

Bảy hung hồn, chẳng trách vừa nãy cô bé dùng tuệ nhãn nhìn thấy huyết oán như mây, chẳng trách cô bé đứng ở đầu ngõ này, đều có thể cảm nhận được từng cơn lạnh từ bên trong truyền ra.

Cô bé nhìn vào sợi dây vàng mà cảnh sát đã giăng ra, thầm thở dài một tiếng, khó tránh được cô bé phải tự mình làm thôi.

Vào đêm, trăng vừa lên đến giữa trời liền bị mây đen bao phủ hoàn toàn, ban ngày vì án mạng xảy ra, người trong ngõ đều hoảng sợ, trên đường không có một bóng người đi đường, thậm chí người say xỉn thường ngày phải uống đến nửa đêm mới say túy lúy trở về cũng không thấy tăm tích.

Châu Thiện lén lút rời khỏi chiếc giường nhỏ của mình, rón ra rón rén đi đến bên ngoài phòng cha mẹ, nghe thấy tiếng ngáy bên trong mới thở phào nhẹ nhõm, liền mở cửa sổ, nhanh chóng đi ra ngoài.

Hộ gia đình bị diệt môn kia họ Diêu, cảnh sát đã xác định đây không phải là một vụ tự sát mà là một vụ g.i.ế.c người, để bảo vệ hiện trường, nhà họ Diêu đã bị phong tỏa, bên trong có hai ba cảnh sát hình sự túc trực.

Châu Thiện suy nghĩ một chút, nhặt mấy viên đá nhỏ từ dưới đất lên, nhẹ nhàng đáp xuống nóc nhà họ Diêu.
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 69



Lợi dụng địa thế nhìn rõ ràng tình hình phân bố của người bên trong, mới vút vút mấy phát mấy viên đá b.ắ.n chính xác vào huyệt ngủ say của bọn họ.

Đợi sau khi nhìn thấy những cảnh sát đó nằm gục xuống bàn ngủ mê man, cô bé mới yên tâm xuống khỏi nóc nhà.

Đèn đang bật sáng, vừa hay tiện cho cô bé.

Cô bé chắp tay sau lưng đi thong thả đến nhà chính, bảy xác c.h.ế.t đã được chuyển đi, bên dưới đều dùng phấn làm dấu hiệu nho nhỏ, cho nên cô bé vừa liếc nhìn đã thấy được xà nhà mà những dấu hiệu đó nhắm chính xác tới.

Bảy hung hồn lúc còn sống chịu khổ chịu nạn trên xà nhà này, hung tính và âm khí của nó nghĩ thôi cũng biết.

Chỉ là kỳ lạ, cô bé tìm khắp nhà họ Diêu từ trên xuống dưới, cũng không tìm thấy nửa cái âm linh nào.

Không nên chứ, loại vụ án hung sát này, người bị hại thường sẽ hận hung thủ nhất, nếu hung thủ vẫn chưa quy án, người c.h.ế.t lòng có oán khí sẽ không đến được hoàng tuyền.

Bảy hồn phách đó không thể nào đi đầu thai, bọn họ rốt cuộc đi đâu rồi chứ?

Châu Thiện nghi hoặc nhíu đôi mày như trăng non.

Đường này không thông, Châu Thiện lại đổi sang phương hướng khác tiếp tục tìm kiếm.

Quần áo đỏ cúng ông táo chính là đại kỵ phong thủy, dễ nuôi ra ác quỷ nhất. Nếu một người mặc quần áo đỏ đi giày đỏ thì cũng thôi đi, nhưng mà bảy người, thế này khiến người ta không thể không nghi ngờ dụng tâm của hung thủ.

Hung thủ này khẳng định là thông hiểu đạo phong thủy, nói không chừng còn là một thầy phong thủy.

Hắn ta cố ý nuôi dưỡng lệ quỷ áo đỏ là vì cái gì?

Châu Thiện nhớ lại việc nuôi dưỡng tiểu quỷ dường như khá phổ biến ở giới nhân gian.

Nhưng lệ quỷ không giống với tiểu quỷ, tiểu quỷ lúc vừa được nuôi đều ngây thơ khờ dại, tuy có quỷ tính nhưng không nặng.

Lệ quỷ thì không giống vậy, chỉ cần người làm phép không chú ý một chút, chỉ sợ hắn lập tức sẽ bị thứ mình nuôi dưỡng ra nuốt chửng đến xương cốt cặn vụn cũng không còn.

Tiểu quỷ thôi đã tâm tính vô thường cực khó đối phó, càng đừng nói đến loại lệ quỷ oán khí đầy mình như thế này.

Rốt cuộc là ai mà lá gan lớn như vậy? Chẳng lẽ lá gan của những thầy phong thủy này đều được tiêm thuốc k*ch th*ch cho lớn hết rồi à?

Đáng tiếc tuệ nhãn này của Châu Thiện, thỉnh thoảng mới có thể nhìn thấy kiếp này kiếp sau một lần, lúc linh lúc không linh, nếu không cô bé nhìn một cái thì đã hiểu hết rồi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Châu Thiện bất đắc dĩ lắc lư đầu, lấy ra một cái kéo trong túi, lấy một tờ giấy vàng, mấy phát đã cắt ra mấy hình người nhỏ có tay có chân, lại lấy bút chu sa chấm ra ngũ quan trên gương mặt giấy của bọn họ, cô bé nhẹ nhàng thổi một hơi vào người giấy, những người giấy đó liền sống lại toàn bộ.

“Đi giúp ta tìm bảy hung linh này.”

Cách mà cô bé dùng tương tự nhưng không giống với thuật “tán chỉ thành binh” của Hứa Chí Quốc, người giấy mà Hứa Chí Quốc làm ra chỉ là tai mắt của lão ta, mà không có thần trí, cũng chỉ có một chút cơ hội liên kết với lão, hơi không chú ý một chút sẽ đứt.

Nhưng lần này Châu Thiện mời tới lại là âm binh trên đường hoàng tuyền, những âm binh này quanh năm giao thiệp với hồn phách ở địa phủ, đều vô cùng quen thuộc với mùi vị khác nhau của mỗi hồn phách, để mà so sánh, công lực của cô bé tay ngang hơn nhiều so với những âm binh này.

Mấy người giấy nhỏ đó trịnh trọng gật đầu, rồi mới nhảy từ trên tay Châu Thiện xuống, nhẹ nhàng đáp đất.

Châu Thiện ôm quyền cười nói: “Làm phiền rồi, sau khi xong chuyện ta sẽ đốt thêm giấy tiền cho các vị.”

Âm binh vốn đã đi xa, nghe thấy câu “giấy tiền” này lại sốt sắng quay đầu, lần nữa dùng sức gật gật đầu.

Cô hồn dã quỷ không cam lòng sẽ không thể đi đầu thai chuyển thế, Diêm Vương sợ bọn họ gây rối sinh sự, mới mời gọi làm âm binh trên đường hoàng tuyền.
 
Back
Top Bottom