Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán

Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 310



Ông chủ càng nói càng đau, cuối cùng say gục trên bàn thiếp ngủ.

Hai cha con nhìn nhau, đã biết tâm bệnh lớn nhất của ân nhân. Người cha nhìn con gái, con gái hiểu ý, thẹn thùng cúi đầu.

Đúng vậy, bọn họ quyết định, nếu bà chủ không thể sinh con trai, vì báo ân, bọn họ có thể đẻ một mụn con trai cho ông bà chủ. Con gái hoàn toàn có thể không yêu cầu danh phận, như vậy cũng sẽ không làm trái lời thề giữa ông bà chủ.

Đêm đó, con gái thẹn thùng cởi áo, cùng ông chủ lăn giường.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chờ khi ông chủ tỉnh lại liền chạy trối chết.

Nhưng mà ngay lúc đó bà chủ đã ba mươi tuổi, ở thời đại này xem như già, sao bằng thân thể tuyệt đẹp của thiếu nữ thanh xuân?

Ông chủ không cưỡng lại được dụ hoặc, có lần đầu tiên, rất nhanh liền có lần thứ hai, lần thứ ba

Rất nhanh, con gái ưỡn bụng bự, ông chủ là thầy phong thủy, tự nhiên có thể tính ra cái thai trong bụng cô ta là trai.

Con gái ‘muốn báo ơn’ đã thay đổi ước nguyện, cô ta không chấp nhận sống mà không có danh phận gì như vậy, cô ta muốn mang theo con trai của mình ngang nhiên đứng cạnh ông chủ, còn về bà chủ thì sớm bị cô ta quên đến chín tầng mây rồi.

Một bên là tình nhân nhỏ bé dịu dàng thắm thiết, bên kia là vợ cảm tình càng lạnh nhạt. Một bên là con trai mà mình mong ngóng, bên kia là con gái không thể nối dòng dõi, rốt cuộc chọn như thế nào thì đã rất rõ ràng.

Nhưng thời thề năm xưa còn vọng bên tai, ông ta không thể nạp thiếp, càng không thể lấy người khác. Đàn ông khi đã không có tình cảm thì có thể tuyệt tình nhẫn tâm.

Thế là ông chủ đưa một ly rượu độc cho bà chủ không chút cảnh giác.

Từ sau khi lánh đời thì bà chủ không còn tiên tri nữa, bà đâu ngờ người bên gối thân thiết nhất đã sớm thay lòng, chỉ chăm chăm muốn lấy mạng của bà.

Chỉ giây lát, bà chủ đau bụng như bị d.a.o xoáy, ruột gan đứt đoạn, trong ly rượu độc là đoạn trường tán, ông chủ chẳng chút nương tay với cục nợ vướng víu như bà.

Khoảnh khắc trước khi chết, bà chủ hạ tử chú với ông chủ.

Bà muốn cho ông chủ và con cháu đời sau của con trai ông ta suốt kiếp không được siêu sinh. Nếu ông chủ muốn nối dõi dòng giống, vậy bà muốn cho ông ta không truyền qua ba đời, sau ba đời sẽ không có con trai đưa tang.

Mật chú mà thầy phong thủy hạ trước khi c.h.ế.t có uy lực vô cùng, ông chủ tuy cùng là thầy phong thủy nhưng không thể giải mật chú của bà.

Độc c.h.ế.t bà chủ, đã mất một điều kiện quan trọng trong lời thề, ông chủ phong cảnh cưới cô gái kia, người cha cũng chính thức trở thành cha vợ của ông ta.

Con gái rất giỏi, bà chủ liên tục sinh năm đứa con gái thì cô ta cũng liên tiếp sinh năm đứa con trai, ông chủ xem cô ta là ngôi sao may mắn của mình, vô cùng yêu chiều.

Ông chủ sống lâu, không biết qua bao lâu, thôn Đại Bá có bốn đời cùng sống, lúc ấy ông ta con cháu đầy ắp tụ tập lại.

Nhưng đến đời thứ năm thì không ai sinh ra con trai được, ai nấy đều sinh con gái.

Ông chủ thế này mới nhớ tới mật chú mà bà chủ hạ trước khi chết, lập tức giật nảy mình, trực tiếp hộc máu.

Cuộc đời ông ta chú trọng nhất là dòng máu, không xem con gái ra gì, tự nhiên không thể chấp nhận kết cục đứt nòi giống. Nhưng mật chú đó là bà chủ khi sắp c.h.ế.t ôm hận mà hạ, pháp lực của ông ta không bằng bà chủ, đến hiện tại cũng không thể cởi bỏ.

Khoảnh khắc sắp bị tức chết, ông chủ rốt cuộc nghĩ ra cách phá giải, gọi tất cả con cháu đến trước mặt mình.

Bà chủ muốn cho con trai của ông ta suốt kiếp không được siêu sinh, cũng không thể đầu thai chuyển thế. Phương pháp phá giải của ông chủ là bắt thiếu nữ mười lăm, sáu tuổi chôn sống, thiếu nữ thể chất thuần âm, mười lăm, sáu tuổi đều mới có kinh nguyệt, thể chất càng âm.
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 311



Chỉ cần kết hợp thiếu nữ và người c.h.ế.t làm âm thân, gặp họa cùng nhau, hồn phách của thiếu nữ và người c.h.ế.t dây dưa với nhau. Khi đó bỏ cải dầu vào trong áo liệm của thiếu nữ thì thiếu nữ sẽ thay con trai nhà họ Vương suốt kiếp không được siêu sinh.

Con trai có vật thay thế, vậy là có thể đi đầu thai chuyển kiếp.

Bà chủ muốn cho nhà họ Vương đến đời thứ ba không còn con trai mà bị diệt, ông chủ cũng nghĩ ra phương pháp phá giải. Sau ba đời, tất cả con trai thành công giải trừ trói buộc có thể đi đầu thai chuyển thế nhưng phải tiếp tục đầu thai ở nhà họ Vương, không thể đi nơi khác. Tính từ đời ông chủ là bốn đời, tất cả con trai phải tiếp tục vào nhà họ Vương.

Lúc ông chủ sắp c.h.ế.t vận dụng tất cả pháp lực bày ra cấm chế trong dòng m.á.u nhà họ Vương, cách năm năm một sống một chết, vừa đúng là luân hồi.

Nhà họ Vương cộng thêm ông chủ là bốn đời con cháu, có hai mươi chín người, truyền qua nhiều đời.

Mấy trăm năm trôi qua, nhà họ Vương trải qua mấy vòng luân hồi, con trai vẫn giữ con số hai mươi chín người, đây là hai mươi chín người từ mấy trăm năm trước.

Ông Năm mà bà nội Năm gả vào là ông chủ luân hồi đầu thai, sau khi ông Năm c.h.ế.t thì Thiết Thạch sinh ra, Thiết Thạch làn đợt luân hồi thứ năm của ông chủ.

Cũng vì vậy nên ông Năm có địa vị tối cao trong thôn.

Châu Thiện nghe quỷ hồn Vương Thanh Sinh kể chuyện thì há hốc mồm, thôn Đại Bá này thật ra nên gọi là thôn luân hồi mới đúng.

Vương Thanh Sinh không có ý kiến gì với cảm thán của Châu Thiện, mắt sáng rực nhìn cô.

Châu Thiện giữ lời, mật chú mà bà chủ hạ từ mấy trăm năm trước không bằng một móng tay của cô, Châu Thiện mở đường âm cho Vương Thanh Sinh, đưa hắn đi luân hồi.

Lần này luân hồi nhất định là không thể lại đầu thai làm người nhà họ Vương, Châu Thiện không nói tốt cho Vương Thanh Sinh, thậm chí nhắc nhẹ âm binh dẫn đường vài câu, âm binh nhanh chóng hiểu ý của cô, cười âm u với Vương Thanh Sinh.

Còn Vương Thanh Sinh đầu thai thành heo hay chó, thậm chí không bằng heo chó thì cũng chẳng liên quan gì cô.

Châu Thiện không phải loại người vị tha, đến giờ cô còn nhớ trong linh đường đêm đó, Vương Thanh Sinh muốn làm âm thân với cô, nếu cô không phải Sơn Từ thì chẳng phải là thành kẻ c.h.ế.t thay cho Vương Thanh Sinh, bị nhốt dưới quan tài suốt kiếp không được siêu sinh?

Ở trong nhà đến hết ngày Tết, đến lúc tựu trường.

Trước khi lên Bắc, một mình Châu Thiện lén lút vượt qua trạm gác, vào thôn Đại Bá một chuyến, làm một tràng cúng cho những thiếu nữ trong mộ tổ tiên, đưa hơn một trăm hồn phách đi đầu thai.

Đưa hồn thiếu nữ đi xong, phương pháp phá giải mà ông chủ thiết lập bị giải trừ hoàn toàn.

Rất nhanh, mấy người con trai họ Vương trong cục cảnh sát xảy ra chuyện, đầu tiên là trưởng thôn sống lâu đến một trăm năm mươi tuế tuổi phá vỡ giới hạn năm năm, c.h.ế.t tự nhiên. Tiếp đó là Thiết Thạch kiếp sau của ông chủ, mỗi phạm nhân trong cục cảnh sát ăn cơm như nhau, người khác ăn không bị gì, nhưng sau khi Thiết Thạch nuốt vào thì không kiềm được ôm bụng kêu gào, thất khiếu chảy m.á.u mà chết.

Người ta c.h.ế.t trong cục cảnh sát tự nhiên dấy lên ồn ào trong xã hội. Xem trạng thái c.h.ế.t của Thiết Thạch thì hẳn là trúng độc đến chết, nhưng pháp y lấy thức ăn và xác c.h.ế.t đi xét nghiệm, lại tra ra hai cái đều không có độc tố, trong thân thể của Thiết Thạch sạch sẽ, cái c.h.ế.t ly kỳ của hắn trở thành một vụ án chưa được giải quyết, qua thật lâu cũng không ai có thể phá vụ án này.

Vân Mộng Hạ Vũ

Qua Nguyên Tiêu, Châu Thiện và Phó Kỳ Thâm cùng mua vé về trường cấp 3 thủ đô báo danh.
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 312



Hai người ở gần nhau nên đi báo danh cũng đi chung. Sau khi báo danh, trường học theo thông lệ cho nghỉ nửa ngày, hôm sau chính thức lên lớp.

Nhưng sau khi báo danh xong, mấy nữ sinh cùng lớp kéo Châu Thiện lại:

“Chơi với bọn con trai có gì vui, chúng ta đi làm móng tay nào.”

Một nhóm nam sinh bám giữ Phó Kỳ Thâm: “Cả ngày trà trộn trong đám nữ sinh làm gì, chúng ta đi chơi game nào.”

Châu Thiện cùng Phó Kỳ Thâm hai mặt nhìn nhau, cuối cùng bị vô tình kéo đi bên trái và bên phải.

Châu Thiện không có thái độ cao ngạo hơn người, quan hệ của cô và bạn học cùng lớp tạm được. Còn Phó Kỳ Thâm thì có một số người khi sinh ra đã đại biểu bất công, cậu không cần nói nhiều đã có người chủ động bắt chuyện, cậu không cần cố ý giao tiếp với ai, người ta tự tìm tới.

Dù ở trong trường trung học số 1 Bắc Kinh ngọa hổ tàng long này thì Phó Kỳ Thâm vẫn sống thoải mái, dù tính tình lạnh nhạt nhưng nhiều kẻ mù quáng tôn xưng một tiếng ‘Phó thần’. Bởi vì người ta là toàn năng, thành tích tốt, lấy được nhiều giải thưởng hạng nhất các cuộc thi; giỏi thể dục, trong giờ học bóng rổ tùy tiện ra tay đã tài nghệ cao hơn đám nam sinh, được giáo viên đề cử vào đội bóng rổ nhà trường; thành tích môn vi tính của cậu vĩnh viễn là số một; thực nghiệm hóa học vật lý cũng bỏ xa mọi người. Đương nhiên, có một điều quan trọng nhất là – cậu – đẹp – trai!

Có thể nói, Phó Kỳ Thâm là nhân vật phong vân trong trường trung học số 1 Bắc Kinh, hoàn toàn xứng đáng thành nam thần, nam khôi trong lòng nhiều học sinh của trường.

Châu Thiện có chút câm nín nghe mấy nữ sinh líu ríu, không kiềm được mở miệng: “Vậy sao lúc nãy mấy người nói là bọn con trai chẳng có gì vui?”

Mấy cô gái kia ngại ngùng vò góc áo:

“Tại vì thẹn thùng.”

Châu Thiện không hiểu nổi đầu óc của nhóm thiếu nữ này, bởi vì cô là thiếu nữ giả.

Thiếu nữ giả đi theo nhóm thiếu nữ thật vào tiệm làm móng, nhóm thiếu nữ vui vẻ chọn móng tay, Châu Thiện chán c.h.ế.t ngồi trên sofa lấy đại tập tranh xem cho qua thời gian.

Nhưng Châu Thiện không tập trung vào tập tranh, trong đầu hiện ra các danh hiệu Phó thần, nam thần, nam khôi rực rỡ ánh sáng vàng mà người ta đặt cho Phó Kỳ Thâm.

Nói đến nam khôi khiến Châu Thiện nhớ tới sau khi kết thúc học kỳ, BBS nhà trường từng tổ chức bỏ phiếu, rất là trẻ trâu, hội chứng tuổi teen, không chịu nổi, đặt tên là ‘thi tuyển nam thần, nữ thần vườn trường’. Phó Kỳ Thâm lớp mười hoàn toàn tỏa sáng trong đợt thi tuyển đó, xứng danh nam thần nam khôi.

Cũng bởi vì cuộc thi tuyển đó mà danh tiếng của Phó Kỳ Thâm trong trường học tăng lên mảng lớn, thậm chí đến mức độ chạm tay có thể bỏng.

Thi tuyển nữ thần thì không được đồng lòng như vậy, mấy chục thí sinh cạnh tranh với nhau cực kỳ gay cấn.

Bao gồm Châu Thiện cũng bị rớt xuống chót trong danh sách ‘nữ thần vườn trường’ lúc thi sắp kết thúc bỏ phiếu, thần kỳ là có hai người bỏ phiếu chọn cô, đều là lấy tên thật bỏ phiếu.

Hai kẻ ngốc bỏ phiếu cho cô gồm Phó Kỳ Thâm và một người tên là Quảng Niệm Tề. Bởi vì Phó Kỳ Thâm rất nổi tiếng nên Châu Thiện cũng hot theo, nhiều học sinh lớp khác chạy tới lớp của họ để ngắm cô. Mặt mày của Châu Thiện tuy không xem như siêu đẹp nhưng cũng rất xinh, làn da trắng nõn, khuôn mặt xinh đẹp, cộng thêm khí chất bẩm sinh, dù cô đứng cạnh hoa hậu thì cũng không kém cạnh gì. Vì bị Phó Kỳ Thâm kéo theo nên cô cũng vào top mười nữ thần vườn trường.

Vân Mộng Hạ Vũ

Top mười nữ thần vườn trường, ngẫm kỹ đã nổi hết da gà.

Học sinh trung học không lo học bài, ham hố mấy trò idol trong phim truyền hình!

Cùng đám bạn nữ làm móng xong lại đi dạo một lúc, cuối cùng Châu Thiện lê cặp chân mỏi mệt chuẩn bị đi tìm Phó Kỳ Thâm hội hợp.
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 313



Mệt quá, đi dạo phố với con gái thật là đuối, trước kia vào buổi sáng cô có thể một hơi nhảy cóc đường núi mấy chục cây số mà không th* d*c, tim đập bình thường, nhưng đi dạo phố một buổi chiều với con gái khiến Châu Thiện cảm giác toàn thân tan rã.

Từ biệt bạn học, Châu Thiện đi tới khu trò chơi mới mở tìm Phó Kỳ Thâm.

Châu Thiện tìm được mấy tên con trai kia trong đám người nhốn nháo, bọn họ đều ở cạnh máy cọp, đi qua xem thì không thấy Phó Kỳ Thâm ở trong này.

Châu Thiện thầm thắc mắc, cô tìm khắp khu trò chơi nhưng không tìm được bóng dáng của Phó Kỳ Thâm.

Châu Thiện đã thói quen bên cạnh luôn có Phó Kỳ Thâm, mặc dù cậu ít nói, nhưng dường như cậu phải đứng bên cạnh cô mới là hợp lý, hiện tại không có cậu làm cô thấy lòng trống vắng, khó chịu.

Châu Thiện nhanh chóng bỏ qua cảm xúc kỳ lạ này, không tìm Phó Kỳ Thâm nữa, cô ra khu trò chơi định kêu xe về nhà.

Xe taxi đến, Châu Thiện nhấc chân định đi vào thì bỗng nhiên động ý niệm, nhìn hướng con hẻm phía sau khu trò chơi.

Tài xế chờ đến mất kiên nhẫn, nhấn loa liên tục:

“Cô có đi không?”

Châu Thiện suy nghĩ một hồi, quyết định làm theo con tim:

“Cảm ơn, thôi tôi không đi.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Tài xế hơi buồn bực: “Không đi thì mắc gì kêu xe!”

Xe taxi nhanh chóng lái đi, Châu Thiện hơi do dự đi hướng con hẻm.

Con hẻm phía sau khu trò chơi thường hay có học sinh chơi game xong sẽ cặp kè với nhau, Châu Thiện biết điều đó, dọc đường đi cô thấy vài cặp học sinh ôm ấp nhau. Những học sinh kia ôm hôn, cháo lưỡi ướt át, Châu Thiện nhìn mà đỏ mặt.

Châu Thiện càng đi càng sâu, vẫn không thấy bóng dáng của Phó Kỳ Thâm, trong lòng cảm thấy mình đã suy nghĩ linh tinh, đang định rời đi thì nghe chỗ góc c.h.ế.t sau góc cua con hẻm truyền đến giọng nam trong trẻo:

“Bạn học, hãy bình tĩnh một chút."

Tinh thần hoảng hốt, đó là giọng của Phó Kỳ Thâm.

Cùng lúc đó, giọng nữ mỏng manh truyền đến, cô gái thở hổn hển, âm thanh kia giống mấy đôi uyên ương hoang ở bên ngoài hôn nhau phát ra tiếng động.

Châu Thiện không kiềm được nhíu mày, cô biết dù Phó Kỳ Thâm quen bạn gái khác cũng là tự do của cậu, nhưng vẫn không thể kiềm nén cảm giác kỳ lạ và lòng tò mò, từng bước đến gần nơi phát ra âm thanh.

Châu Thiện lén lút thò đầu nhìn góc chết, trông thấy cảnh tượng rất gai mắt.

Bây giờ còn là tháng giêng, vẫn xem như đông lạnh, thời tiết thủ đô lạnh cóng, mỗi người đều mặc áo bông dày, chỉ muốn rụt cổ trốn trong phòng ấm không ra ngoài.

Nhưng cô gái đưa lưng về phía Châu Thiện thì cởi hết áo bông, áo len rơi xuống đất, chỉ mặc chiếc áo ấm mỏng, đeo lên người Phó Kỳ Thâm như koala:

“Kỳ Thâm, Kỳ Thâm, tôi thích cậu, rất thích cậu, xin cậu hãy ôm tôi ngay tại đây đi.”

Cô gái dường như không cảm thấy lạnh, cố gắng dán môi vào mặt Phó Kỳ Thâm, thân hình cũng vùi vào n.g.ự.c cậu.

Một tay Phó Kỳ Thâm đẩy khuôn mặt ma sát tới lui ra, tay kia kéo lưng cô gái, nghiêm túc nói:

“Bạn học, hãy bình tĩnh đã.”

Nhưng Châu Thiện thấy sao cũng giống như là Phó Kỳ Thâm giả vờ từ chối.

Khi Châu Thiện trông thấy cảnh tượng đó thì cảm giác có dây thần kinh trong đầu bị đứt.

Ban ngày ban mặt, quả thực không biết xấu hổ!

Châu Thiện lạnh lùng đứng ra: “Các người đang làm cái gì?"

Nào biết Phó Kỳ Thâm ‘giả vờ giả vịt’ khi nhìn thấy Châu Thiện thì mắt sáng rực:

“Cậu mau lại đây!”

Châu Thiện châm biếm:

“3P? Tôi không muốn thoáng như cậu nghĩ, cảm ơn nhưng miễn.”

Phó Kỳ Thâm nhíu mày nói:

“Cậu nói vớ vẩn gì vậy? Cậu lại đây hỗ trợ, tôi sắp không ngăn được cô ta.”

Vừa rồi Châu Thiện cảm giác có dòng khí nóng bốc lên não khiến cô không nghĩ ra cái gì, hiện tại nhìn kỹ mới cảm thấy cảnh tượng trước mắt hơi bị kỳ.
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 314



Châu Thiện híp mắt nhìn cô gái một lúc lâu, không kiềm được chỉ hướng Phó Kỳ Thâm: “Phó Kỳ Thâm kia, tôi đã nhìn lầm cậu! Cậu bỏ bùa cô ta đúng không?”

Phó Kỳ Thâm:

Ở trước mặt Châu Thiện thì Phó Kỳ Thâm chẳng còn thái độ thương hương tiếc ngọc nữa, mặt không cảm xúc túm tóc dài cột kiểu đuôi ngựa của cô gái giật ra sau, mạnh mẽ kéo cô gái ra khỏi người mình.

Sau đó Phó Kỳ Thâm đá văng áo bông rơi dưới đất của cô gái, hất cô ta ngã vào mặt tuyết đã được áo bông lót, động tác nhanh nhẹn liền mạch, Châu Thiện xem ngây người.

Phó Kỳ Thâm lặng lẽ liếc cô rồi mới mặt lạnh như tiền sờ sau lưng cô gái, rất nhanh móc ra một cái bao nhỏ gấp bằng giấy vàng:

“Là thứ này quấy phá."

Châu Thiện mở giấy vàng ra xem:

“Là bùa tình duyên.”

Châu Thiện từng làm ra bùa tình duyên lúc tính kế Trần Hồng Thải. Có thể thúc đẩy các thần tiên như Thiên Hỉ Hồng Loan Tinh Thần, Hòa Hợp Nhị Tiên, Thôi Tình Tổ Sư giúp đỡ, nói đơn giản là với hoa đào, mà không phải hoa đào bình thường, nó khiến bạn tinh thần lưu luyến, chỉ muốn h**n ** thật mãnh liệt.

Bình thường bùa tình duyên không có ích gì, chỉ khi gặp người mình thích mới sẽ phát huy tác dụng, sản sinh ra tình cảm ái muội giữa hai người.

Ngón tay kẹp bùa tình duyên của Châu Thiện run nhẹ, cô khó tin nhìn Phó Kỳ Thâm với ánh mắt xem quái thai:

“Bùa tình duyên có mấy thần tiên như Thôi Tình Tổ Sư giúp đỡ vậy mà cậu không có động lòng với cô ta!”

Đàn ông bình thường khi bị đối phương dán sát đã sớm bị mê hoặc quên lối về, chỉ muốn ôm đối phương hôn mê cùng mây mưa, nhưng Phó Kỳ Thâm có thể không d.a.o động, thậm chí cực kỳ bình tĩnh kéo người ta ra xa.

Vân Mộng Hạ Vũ

E rằng Liễu Hạ Huệ thời xưa cũng không làm được!

Chẳng lẽ Phó Kỳ Thâm bị lãnh cảm?

Bệnh liệt dương?

Bởi vì ‘ra’ sớm nên tự ti?

Phó Kỳ Thâm dù gì đi theo Châu Thiện vài năm, xem thấu ý tứ trong mắt của cô, không kiềm được vịn trán:

“Đừng suy nghĩ bậy bạ, không phải vì những nguyên nhân đó.”

Phó Kỳ Thâm bỗng trịnh trọng ngẩng đầu lên, mắt sáng như sao, gằn từng chữ: "Bởi vì tôi đã sớm có người trong lòng."

Châu Thiện đang định hỏi ‘là ai’ nhưng rồi ngậm miệng lại, người trong lòng của Phó Kỳ Thâm thì liên quan gì cô chứ?

Châu Thiện chuyển tầm mắt không nhìn Phó Kỳ Thâm nữa, mà là ngồi xổm xuống:

“Lo giải quyết cô ta đi, làm người ta c.h.ế.t cóng thì không tốt.”

Châu Thiện ngồi xổm xuống, vẽ một bùa chú hình tròn ở g*** h** ch*n mày của cô gái, lại kéo áo bông kín hơn cho cô ta.

Tuy bùa tình duyên có hiệu quả nhưng nó mãi mãi là bàng môn tả đạo, trong chuyện tình cảm mà dùng thứ này thì rất ngốc, bạn yêu người ấy nhưng người ta không yêu mình, dù bạn dùng bùa tình duyên thì đối với người ấy cũng chỉ là lá bùa k*ch d*c, người ấy sẽ mê đắm một thoáng, nhưng bạn chỉ có thể dùng bùa tình duyên một lần lên người ấy, chờ hiệu quả qua đi thì vẫn phải trở về hiện thực.

Nếu người ấy không yêu bạn, dù có dùng bùa tình duyên thì người ta không yêu vẫn là không yêu. Trong những ngày bùa tình duyên phát huy tác dụng, cái người mà bạn yêu có phải là người đó thật không?

Không, không phải đâu, đó chỉ là người lạ nhìn thấy bạn sẽ bị k*ch d*c, còn là người lạ bị bắt buộc.

Dùng thủ đoạn như vậy giành lấy thì có ý nghĩa gì?

Cô gái bị trúng bùa tình duyên cộng thêm bị Phó Kỳ Thâm ném đi, đã hôn mê, sau khi Châu Thiện vẽ bùa chú g*** h** ch*n mày thì cô gái dần tỉnh lại, nét mặt cũng dần tỉnh táo hơn.

Rõ ràng cô gái phục hồi cảm giác, lạnh run trong không khí lạnh lẽo này, Châu Thiện khoác áo len cho cô gái.
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 315



Thật ra Châu Thiện biết cô gái này, tên là Trình Lệ Lệ, một nhân vật nổi tiếng ở lớp mười một, cô ta và Phó Kỳ Thâm từng cùng tham gia thi đấu, cậu lấy thưởng hạng nhất cho tổ lớp mười, cô ta lấy giải nhì cho tổ lớp mười một, mặt mày dịu dàng xinh đẹp, trong bảng xếp hạng top mười nữ thần vườn trường không chính thức kia, cô ta xếp hạng năm.

Cuối học kỳ trước Trình Lệ Lệ từng đưa thư tình cho Phó Kỳ Thâm, lúc ấy có người ồn ào, cô ta đỏ mặt. Phó Kỳ Thâm nhận thư tình xong nhét vào hộc bàn, tiếp tục ngồi đọc sách, cũng không có tỏ thái độ.

Sau đó Trình Lệ Lệ khóc chạy.

Vân Mộng Hạ Vũ

Châu Thiện kiên nhẫn giảng về bùa tình duyên cho Trình Lệ Lệ, cô ta càng nghe càng đỏ mặt. Cô ta trúng bùa tình duyên, chuyện vừa phát sinh còn in rõ trong đầu, trò hề bám dính Phó Kỳ Thâm không buông khiến cô ta cảm thấy xấu hổ, bị lạnh lùng cứng rắn từ chối càng khiến cô ta vừa lúng túng vừa xấu hổ tức tối.

Đúng vậy, bùa tình duyên được thổi phồng đủ thứ kỳ diệu nhưng vẫn không khiến Phó Kỳ Thâm động lòng với cô ta thì còn trông chờ cái gì được, cô ta có thể trông mong điều gì hơn?

Trình Lệ Lệ mặc quần áo tử tế, âm thanh đã mang theo nghẹn ngào:

“Bạn học Phó, xin lỗi nhé, vừa rồi làm phiền cậu quá.”

Phó Kỳ Thâm cũng có chút lúng túng, khoát tay ra hiệu không có gì.

Châu Thiện mở miệng hỏi thăm:

“Chị mua bùa tình duyên này ở đâu?”

Trình Lệ Lệ lau nước mắt:

“Không phải mua, là một cậu họ hàng xa tặng cho, tự tay cậu làm.”

Châu Thiện nổi hứng hỏi:

“Ồ? Cậu họ của chị tên là gì, có thể nói cho tôi biết không?”

Trình Lệ Lệ do dự nói:

“Tên tên Triệu Huy.”

Lại là cái tên gian thương đó!

Sau khi đưa Trình Lệ Lệ khóc sướt mướt lên, Châu Thiện không kiềm được nổi khùng.

Cô lấy di động cục gạch ra, tìm được QQ chat, bấm vào nhóm "Hiệp hội Khoa học Huyền học".

Châu Thượng Thần: Triệu Huy, gian thương, đi ra!

Trong nhóm chat vốn rất yên lặng, khoảnh khắc Châu Thiện gửi tin nhắn thì sôi chảo dầu.

Đạo bà Mạc: Sao vậy Tiểu Châu? Bị lừa tài lừa sắc? Đừng sợ, nói cho bà nội, bà nội mắng c.h.ế.t tên đó.

Chân nhân Cao: Đây là cô bé lần trước vào nhóm nhỉ, người nhận nhiệm vụ của Lão Triệu.

Đạo sĩ Trương: Đừng ức h.i.ế.p con gái người ta, Lão Trần nói cô bé mới mười sáu tuổi, các người nhớ nhường nhịn.

Đạo bà Mạc: Không thể nào, mười sáu tuổi đã vào hiệp hội? Là vị thiên tài nào thế, sao tôi chưa nghe bao giờ?

Trần Thiên Tông: Tôi tự mình nhận định, tự nhiên không cần nói cho bà nghe.

Khoảnh khắc Trần Thiên Tông xuất hiện trong nhóm chat thì bầu không khí xao động hơi lắng xuống, rất nhanh lại bùng nổ núi lửa.

Đạo sĩ Trương: Lão Trần, còn chưa c.h.ế.t hả?

Đạo bà Mạc: Lão Trần, ông nói thế là sao? Tôi dù gì cũng cấp bậc nguyên lão, tại sao không ai hỏi qua tôi? Cũng cho tôi gặp thiên tài nhỏ này chứ.

Chân nhân Cao: Đúng rồi, ông Trần, hiệp hội chúng ta đã bao nhiêu lâu chưa có m.á.u mới đổ vào, khó khăn thu được một người mới nhỏ tuổi như vậy, cũng nên cho mọi người gặp mặt.

Trần Thiên Tông: Cảm ơn quan tâm, không chết. Về sau có cơ hội. À mà Tiểu Châu, cô kêu thằng nhóc Tiểu Triệu làm gì? Nó bế quan rồi.

Châu Thiện chớp chớp mắt ngẫm nghĩ, Trần Thiên Tông là thầy của Triệu Huy, sẽ có sức uy h.i.ế.p với hắn lớn hơn cô, nghĩ đến đây, Châu Thiện không kiềm được cười u ám, cô quyết định rồi, méc người lớn.

Châu Thượng Thần: Ông Trần, đồ đệ của ông đầu tiên là lừa tôi hai triệu.

Đạo bà Mạc: Tôi biết ngay mà, cái thằng Triệu Huy này!

Châu Thượng Thần: Đó chưa phải trọng điểm, anh ấy cho một cô gái mười bảy tuổi một tấm bùa tình duyên, cô bé kia đến dụ dỗ đồ đệ mười sáu tuổi của tôi, bây giờ tôi rất giận, cực kỳ tức giận.
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 316



Đạo sĩ Trương: Bùa tình duyên? Thằng nhóc kia còn vẽ thứ quỷ này? Sư môn không nghiêm, gia môn bất hạnh.

Chân nhân Cao: Thật ra trọng điểm của tôi là tại sao cô bé có đồ đệ nam cũng mười sáu tuổi?

Châu Thiện liếc khuôn mặt tinh trí của Phó Kỳ Thâm, nghịch ngợm gõ chữ: Tôi có nói đó là nam sao? Vì cũng là con gái nên tôi mới giận hơn.

Đạo bà Mạc: Người trẻ tuổi thời nay

Vân Mộng Hạ Vũ

Đạo sĩ Trương: Ghê gớm

Hòa thượng Vương: Nữ hả, xin chịu thua.

Cuối cùng, Trần Thiên Tông có uy vọng cao nhất đứng ra: Thằng khốn đó, chờ nó xuất quan sẽ biết tay. Tiểu Châu hãy đợi hai ngày.

Châu Thiện tự nhiên tin tưởng nhân phẩm của Trần Thiên Tông, cô hơi đắc ý cất di động. Gian thương Triệu Huy sẽ phải ăn đau khổ đây, tiền tài là việc nhỏ, bùa tình duyên tuyệt đối là việc lớn. Phần lớn bùa tình duyên đã bị cấm sử dụng, bởi vì đây là đạo cụ khiến người trái với lòng mình, thầy phong thủy vẽ ra loại bùa này và lợi dụng nó thì sẽ tăng lên mệnh ngũ tệ tam khuyết.

Triệu Huy chẳng những vẽ, còn cho vị thành niên sử dụng.

Châu Thiện quyết định, lát nữa sẽ liên lạc với Thẩm Băng, chờ Triệu Huy xuất quan bị Trần Thiên Tông tính sổ nhất định phải chụp hình cho cô ấy xem.

Lúc này trong nhóm tuyên bố một nhiệm vụ, là đạo bà Mạc đăng lên.

[Nhiệm vụ: Xem phong thủy cho cầu Đại vịnh sông thủ đô.

Hình: không.

Trần thuật: Cầu Đại mới xây, đã đổ xi măng mấy ngày nhưng mãi không thể rắn lại, chưa biết nguyên nhân.

Bổ sung: Bà già hơi đau eo, định đi khám bác sĩ nên không thể bốn giờ chiều đến cầu Đại vịnh sông thủ đô như đã hẹn.

Thù lao: Nhà thầu chính phủ trả tiền riêng, năm mươi nghìn.]

Khi thấy phần thù lao thì người trong nhóm đều thầm hiểu. Giá năm mươi nghìn thật sự là quá thấp, đặc biệt là cây cầu kia là công trình lớn, dính líu nhiều mặt.

Người trong Hiệp hội Khoa học Huyền học đều là cây đa cây đề trong giới phong thủy, bình thường nhận đơn hàng đều sẽ không thấp hơn một trăm nghìn, thế mà hạng mục lớn này chỉ cho năm mươi nghìn, thật sự là quá keo kiệt. Rồi lại không thể nói đạo lý với đối phương, chỉ có thể chuyển nhiệm vụ như khoai lang phỏng tay này cho người khác.

Cũng bởi vì nguyên nhân này nên khi đạo bà Mạc tuyên bố nhiệm vụ mãi không thấy ai nhận.

Châu Thiện ngẫm nghĩ, gõ chữ: Tôi nhận.

Lần này ngay cả đạo sĩ Trương đều không kiềm được lèm bèm: Sao cô bé lại nhận được? Còn là nhiệm vụ lộ rõ có hố.

Châu Thiện lười biếng trả lời: Vì gần.

Cầu Đại vịnh sông thủ đô cách chỗ bọn họ đang ở không xa, đi bộ mười phút là tới, bây giờ mới hơn ba giờ, tới nơi vừa đúng bốn giờ.

Hơn nữa công trình lớn như vậy, xây cầu lót đường rất dễ tích lũy công đức, chỉ cần làm được một việc thì Châu Thiện sẽ tích lũy được nhiều công đức. Kêu làm miễn phí cô cũng đi chứ nói gì còn có năm mươi nghìn tệ tiền công.

Khi nhận được đơn này thì Châu Thiện siêu hưng phấn.

Với người khác thì đây là nhiệm vụ có hố, nhưng với Châu Thiện thì có bao nhiêu cô đều lấy hết.

Châu Thiện cũng nghe về cầu Đại vịnh sông thủ đô, nằm ở khu vực phồn hoa trung tâm thủ đô, là hạng mục bắt đầu từ hai năm trước nhưng mãi chưa xong. Nguyên thủ đô chỉ có một con sông, vị trí cầu Đại vịnh sông thủ đô vừa lúc nằm ở khúc sông chảy xiết nhất. Trước khi cầu Đại vịnh sông thủ đô xây xong, muốn lái xe qua sông phải vòng một con đường rất xa, đi qua cây cầu khác mới được.

Nếu cầu Đại vịnh sông thủ đô thành công thông xe thì dòng xe cộ không cần vòng một quãng lớn nữa.

Lúc xây cầu thường sẽ thi công từ hai bên bờ rồi nối từ giữa, tức là ‘ghép vào’. Hai đầu cầu Đại vịnh sông thủ đô đã xây xong, nhưng mãi không thể ghép lại, còn cách khoảng một mét thì ván lát bắc qua sẽ rớt, đổ xi măng lên sẽ không khô, hàn thép sẽ gãy, việc lạ liên tiếp.
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 317



Nhà thầu cảm thấy lạ nên thông qua quan hệ tìm được người của hiệp hội.

Những nhà thầu này lấy tiền của chính phủ, tham ô khoản lớn mà còn keo kiệt, ỷ vào có hậu đài, cho dù mời được người của hiệp hội thì thái độ cũng cực kỳ ngạo mạn, thù lao cũng như cho ăn xin, người trong hiệp hội đều có lòng kiêu hãnh, không muốn nhận đơn hàng này. Châu Thiện thì không có băn khoăn đó, dù sao cô không phải đến vì thái độ hay tiền của ai.

Châu Thiện đến chỉ vì muốn cho cầu Đại vịnh sông thủ đô nhanh chóng thông xe, tạo thành tiện lợi cho người khác để cô kiếm công đức.

Châu Thiện thương lượng với Phó Kỳ Thâm, quyết định đi bộ. May mắn đường không xa, bọn họ đi nhanh, 3g50 đã đến nơi.

Thân cầu chưa gắn liền, hai đầu giăng băng rôn, cắm biển thi công và chướng ngại vật, cấm người đi đường và xe hơi đi qua.

Châu Thiện cũng chỉ có thể đứng ở bên này nhìn đầu bên kia.

Cầu Đại vịnh sông thủ đô ở nơi nước sông chảy xiết nhất, thân cầu rất dài, ước chừng có một nghìn mét, kết cấu xéo bình thường, phía dưới là nước sông cuồn cuộn, rất nhiều máy móc còn nổ vang, tấm sắt chưa dỡ bỏ, có chiếc cần cẩu to lớn vươn ra cánh tay hướng giữa cầu.

Cầu có sáu chân cầu to lớn, giống như là cảnh vệ vây quanh cây cầu kia.

Châu Thiện nhìn một lúc thì híp mắt lại.

Chốc lát sau có tiếng kèn xe vang lên sau lưng Châu Thiện, một chiếc ô tô màu đen đậu trên đường đặt chướng ngại vật, hai người đàn ông bước xuống xe:

“Sao còn chưa đến?"

"Thỉnh thần côn có thể hữu dụng sao?"

“Coi như chữa ngựa c.h.ế.t như ngựa sống đi, kệ nó.”

Châu Thiện nghe hiểu ý tứ trong cuộc đối thoại của hai người này, mỉm cười bước tới:

“Ông chủ Viên, ông chủ Chu đúng không? Xin chào, tôi là Tiểu Châu của Hiệp hội Khoa học Huyền học, hân hạnh được gặp.”

Viên Kính và Chu Thành Uy nhìn hai thiếu niên thiếu nữ mười sáu, bảy tuổi thì kinh ngạc hỏi:

“Hiệp hội? Hiệp hội sai hai đứa con nít đến?”

Công trình lớn như vậy mà để hai đứa nhóc mới lớn tới xem chẳng phải là trò đùa à?

Châu Thiện gật đầu:

“Với bản lĩnh của tôi đã đủ ứng đối. Nếu ông chủ Chu muốn mời cấp cao hơn thì công trình này cần lớn hơn nữa, nếu không thì không mời được.”

Viên Kính lau mồ hôi lạnh trên mặt:

“Tôi đi trao đổi với hiệp hội, kêu bọn họ thay hai người khác.”

Châu Thiện ngừng cười:

“Không cần."

“Con nít con nôi có thể nhìn ra được gì, đừng tới đây phá, kêu sư phụ của các người đến đây.”

Thái độ này đúng là tệ hại, Châu Thiện lắc đầu, lại lười giải thích cái gì.

“Mới nãy tôi đứng ở đây nhìn một lúc, trong lòng đại khái rõ ràng là chuyện gì. Tôi hỏi các người một câu, trước khi bắt đầu xây cầu kia đã tế sông chưa?”

Viên Kính và Chu Thành Uy hoang mang khó hiểu: “Tế cái gì?"

"Tế sông. Muốn xây cầu trên sông thì phải tế sông, Hà Bá ở đáy sông đồng ý mới có thể khởi công. Nhưng thời nay không rườm rà như vậy, công trình nhỏ có thể không tế sông, dù sao ít Hà Bá, nhưng công trình lớn như vậy cần phải cột dây đỏ lên tứ sinh trước khi thi công, bỏ vào trong sông, nếu Hà Bá hưởng thì có thể xây cầu lót đường ở đây, nếu Hà Bá không chịu dùng thì sẽ đuổi tứ sinh về, vậy chỉ đành chọn chỗ khác.”

Viên Kính và Chu Thành Uy không kiềm được cười lớn: “Tế sông? Hà Bá? Cô em xem phim bị lậm à, mấy thần côn này vui thật.”

Châu Thiện nghiêm trang giải thích với họ:

Vân Mộng Hạ Vũ

“Hai loại thần linh Hà Bá và Sơn Thần tuy ít dần trong thời nay nhưng trên thực tế vẫn tồn tại. Sơn Thần thường là mạch rồng, Hà Bá ít gặp hơn, nhưng sông Mẹ của Trung Quốc chúng ta chắc chắn có Hà Bá, nên người sống hai bên bờ sông hàng năm đều có hoạt động tế sông để cầu mưa thuận gió hoà.
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 318



Như con sông này, bởi vì nằm ở thủ đô địa linh nhân kiệt phong thủy tốt nên cũng có Hà Bá, chưa đưa lễ tứ sinh thì hắn sẽ không đồng ý cho các người thi công trên người của hắn, dù khởi công cũng không thể hoàn thành công trình.”

Viên Kính và Chu Thành Uy cười đến ch** n**c mắt:

“Cách nói này mới mẻ thật, còn gì nữa không, nói tiếp đi. Đám nhóc này không lo đi học, thích xem nhiều tiểu thuyết.”

Châu Thiện nói rất nhiều, nói khô nước miếng, hai người này thấy bọn họ tuổi nhỏ nên không thèm nghe vào tai, tiếp tục la ó đòi đổi người.

Phó Kỳ Thâm tức giận kéo cổ tay của Châu Thiện:

“Nếu người ta không coi cậu ra gì, chúng ta không thật sự cần đơn hàng này, không làm!”

Viên Kính và Chu Thành Uy không thèm để ý, khoát tay:

“Đi nhanh đi, để chúng tôi còn kêu hiệp hội nhanh chóng đổi người, cử hai đứa nhóc lại đây là có ý gì, khinh thường chúng tôi sao?"

Châu Thiện tự cho rằng mình đã tốt tính hơn nhiều, nhưng bây giờ không nhịn được nổi giận:

“Đã vậy thì hiệp hội sẽ không nhận đơn của các người nữa, các người tìm người khác giỏi hơn đi!"

Châu Thiện tức giận chỉ hướng cầu: “Hy vọng các người mời đến cao minh sớm giúp các người ghép vào được!”

Hà Bá trong sông này cũng không dễ chọc, bạn không tế sông thì nó sẽ không cho phép bạn xây dựng. Hiện tại Hà Bá đã tức giận, Châu Thiện không tin đội thi công không cúng lễ tứ sinh có thể mời thầy phong thủy thủ đô nào ngoài hiệp hội giúp bọn họ ghép vào.

Hà Bá mà ghi hận thì rất khó giải trừ, cùng lắm thì không cần công đức ở đây, bây giờ cô không hiếm lạ.

Châu Thiện lạnh lùng cười: “Chúng ta đi, không cần tiễn!”

Viên Kính và Chu Thành Uy lại bật cười, trong tiếng cười tràn ngập khinh thường.

Châu Thiện là người duy nhất trong hiệp hội đồng ý nhận đơn cầu Đại vịnh sông thủ đô, bây giờ Viên Kính và Chu Thành Uy đắc tội cô thì không có người thứ hai chịu nhận đơn.

Viên Kính và đạo bà Mạc có quan hệ sâu, nên ông ta nhờ đạo bà Mạc làm, trong lòng bà vốn không muốn nhận rồi, nay biết hai tên ngốc này chọc Châu Thiện tức giận bỏ đi thì càng không muốn nhận.

Mặc kệ Viên Kính đến bao nhiêu lần, đạo bà Mạc chỉ nói một câu:

“Các người tìm người khác giỏi hơn đi."

Không biết hai nhà thầu vận dụng mối quan hệ gì mà nửa tháng sau, Châu Thiện thấy trên TV tin cầu Đại vịnh sông thủ đô thành công ghép vào.

Khi truyền thông phỏng vấn hai nhà thầu thì bọn họ cực kỳ đắc ý, nhấn mạnh than khổ ghép vào khó khăn cỡ nào, rốt cuộc làm xong, khiến người phấn chấn. Nhớ lại lúc ghép vào xảy ra bao nhiêu chuyện, Viên Kính thậm chí lau nước mắt vốn không chảy ra.

Vân Mộng Hạ Vũ

Châu Thiện ở trên TV nhìn thấy bộ mặt giả tạo của hai người thì nhếch mép trào phúng.

Thợ xây của thủ đô nhanh nhẹn, hiệu suất cũng rất cao, ba tháng sau, tất cả công tác dọn dẹp đều xong, cầu Đại vịnh sông thủ đô thử cho xe chạy.

Ngày cho xe chạy thử, mấy chiếc xe thí nghiệm cột vải đỏ ầm ầm từ đầu cầu bên này đi qua bên kia.

Viên Kính và Chu Thành Uy ở trên xe hưng phấn nhìn bên ngoài, bọn họ không thèm người của hiệp hội rác rưởi đó, bọn họ mời pháp sư từ nơi khác đến, khi biết không thể nào ghép cầu ở đây thì giảng sơ nguyên lý đối ứng, hai người Viên Kính nghe cái hiểu cái không.

Pháp sư kia làm bộ dạng cao nhân lánh đời, cũng lớn tuổi, khiến người bất giác nỗi lòng tin cậy.

Bởi vậy khi pháp sư nói nếu muốn thành công ghép cầu nhất định phải mua một con mèo đen phong ấn vào tấm thép, bắc qua khe hở cây cầu là cầu sẽ thành công ghép vào, hai người tin.

Bọn họ mua con mèo đen còn sống khỏe mạnh phong vào trong, quả nhiên sau đó thành công ghép cầu.

Pháp sư nói mèo đen mang sát, không thể ghép cầu chắc chắn là bởi vì nơi đây có sát, chỉ có dùng phương pháp lấy độc trị độc mới có thể giải quyết.
 
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 319



Mặc kệ nói sao thì, lời pháp sư nói quả nhiên linh nghiệm.

Viên Kính và Chu Thành Uy có thể nói là vênh váo đắc ý, có cầu Đại thành công làm gốc, về sau chắc chắn chính phủ sẽ tiếp tục hợp tác với bọn họ, đến lúc ấy bọn họ sẽ kiếm được nhiều tiền.

Mấy chiếc xe thuận lợi đi qua một phần ba cây cầu, áp sát giữa cầu.

Khoảnh khắc chạy tới giữa cầu, một chiếc xe thử nghiệm chạy phía trước bỗng nhiên trượt bánh xe đụng vào bên phải cầu.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chốc lát sau trên cầu liên tiếp vang mấy tiếng va chạm.

Châu Thiện cắn nước đá, ngồi trong căn cứ của Hiệp hội Khoa học Huyền học nhàn nhã coi mấy bài đăng liên quan cầu Đại vịnh sông thủ đô.

Trên mạng ít có tin về cầu Đại vịnh sông thủ đô thử cho xe chạy bị trục trặc, đa số bị đè xuống, dù sao ở thủ đô cũng xem như tiếng xấu. Nhưng không biết hai nhà thầu Viên Kính và Chu Thành Uy phải sứt đầu mẻ trán cỡ nào mới đuổi đi truyền thống chuẩn bị thổi phồng trong buổi thử cho xe chạy.

Viên Kính và Chu Thành Uy không xem như người phụ trách cầu Đại, bọn họ chỉ là nhà thầu mặt ngoài, có lời thì kiếm lời, có sai sót thì chịu trách nhiệm.

Thẩm Băng bưng hộp trái cây đến:

“Sao mấy ngày nay em chăm tới đây thế?”

Châu Thiện l.i.ế.m kem cây, ú ớ nói:

“Mạng chạy nhanh, thoải mái.”

Thầy phong thủy có chút tiếng tăm đều không nghèo, nhưng thầy phong thủy của thủ đô thì siêu giàu, giàu đến mức khiến người ghét. Căn cứ của Hiệp hội Khoa học Huyền học nằm trong tòa cao ốc ở trung tâm thủ đô, tòa nhà ba mươi mấy tầng, từ tầng mười trở lên đều là địa bàn của hiệp hội, chỗ nào cũng trang hoàng nguy nga lộng lẫy như cung điện.

Thật ra cao ốc này là của bạn tốt của Trần Thiên Tông, cũng là sản nghiệp của ông già hôm ấy Châu Thiện diệt cổ cho, Lục Quốc Khánh, ông ấy vô tư dâng ra tòa nhà lớn này cho Hiệp hội Khoa học Huyền học làm căn cứ.

Tầng lầu càng cao thì cấp bậc của thầy phong thủy sẽ cao hơn, đãi ngộ cũng tốt hơn. Thí dụ như tầng 33 là khu vực hoạt động của Trần Thiên Tông, dù sao ông lớn tuổi, thời gian đến đây trấn giữ ít, mấy đồ đệ tới nhiều hơn.

Trần Thiên Tông cũng chừa một văn phòng trên tầng 33 cho Châu Thiện, cử động này làm dậy sóng lớn trong hiệp hội, nhưng ông dẹp hết mọi âm thanh phản đối, dành căn phòng lớn nhất trên tầng này cho cô.

Châu Thiện ngoài miệng từ chối nhưng nhận rất nhanh, đến vài lần thì nghiện, suốt ngày ở trong phòng làm việc lên mạng chơi game, sắp bỏ bê việc học.

Thẩm Băng nhìn vẻ mặt thoải mái của Châu Thiện thì ngập ngừng muốn nói.

Châu Thiện nói: "Có gì thì nói mau lên.”

Thẩm Băng mở miệng nói:

“À thì là bên cầu Đại vịnh sông.”

“Không nhận, cảm ơn.”

Thẩm Băng như cô vợ nhỏ lại gần nói:

“Người phụ trách công trình đã bị thay, hai người kia bị kéo xuống rồi, hay là cô bé người lớn đừng chấp nhặt, nhận lại đi.”

Châu Thiện xua tay: “Hiệp hội có nhiều người, chị kêu người khác nhận đi.”

Thẩm Băng nhăn mặt:

“Chuyện này không đơn giản như vậy."

Sau khi cầu Đại sập, bên có liên quan đã mời mấy nhóm chuyên gia đi kiểm nghiệm, đều không phát hiện vấn đề gì, nhưng chuyện lạ là người hay xe khi đi đến cây cầu khúc giữa sông sẽ chóng mặt đụng vào nhau, may mắn chưa cho xe chạy, nếu xảy ra mạng người, chuyện kỳ dị này lan truyền ồn ào trong giới phong thủy, đã mời mấy thầy phong thủy đi xem, hoặc là nhìn không ra cái gì, hoặc là nhìn ra nhưng không dám nói.

Bên dưới cầu Đại vịnh sông là con sông vận chuyển duy nhất của thủ đô, can hệ quá lớn, người bình thường đều không muốn nhận khoai lang nóng phỏng tay này.

Thẩm Băng nói: "Người khác đều bó tay không biện pháp."

Châu Thiện nói:

“Vậy tôi tài sơ học cạn càng không dám nhận.”

Thẩm Băng lộ ánh mắt thê thảm như đã c.h.ế.t cha mẹ.

Châu Thiện khoát tay: "Đi xa chút, chướng mắt quá nhé.”
 
Back
Top Bottom