Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 360: Mẹ, mẹ đừng đánh con mà mẹ



Nhìn thấy chị dâu mình tiến vào cửa cậu ta bị dọa sợ, vội nói: "Chị dâu, không làm chị bị thương chứ?"

Nhìn ghế bị hất bay ra, hình như cách chị dâu rất xa.

"Không có..." Không đợi Tô Tô hỏi thêm, thì thấy mẹ Lận xách chổi lông gà tới.

Cô vốn định nói mẹ em vĩnh viễn là mẹ em, cho dù em bao nhiêu tuổi cho dù bảy tám chục tuổi, mẹ em muốn đánh em em cũng phải chịu.

Gương mặt Lận Sơn đỏ bừng, nói: "Mẹ, mẹ đừng đánh con mà mẹ."

"Con dám làm chị dâu con bị thương, mẹ đánh chết con."

"Con cũng không thấy chị dâu tiến vào mà."

"Con nổi giận cái gì?"

"Con muốn đi..."

"Con còn nói?”

Lận Sơn không dám nói, cậu ta nhìn thoáng qua Tô Tô nói: "Rất xin lỗi chị dâu."

"Làm sao vậy?" Tô Tô cảm thấy khó hiểu hỏi.

Lận Sơn là người tram tĩnh nhất trong mấy anh em, cậu ta không hay nói thăng lắm, cho nên từ trước tới nay ít nổi giận như vậy.

Lúc trước cậu ta thật sự thích Tân Duyệt Duyệt, nhưng Tô Tô đối xử với cậu ta cũng không tệ, đối với cái nhà này cũng không tệ.

Cho nên cậu ta chậm rãi đứng về bên Tô Tô, cũng biết người nào đối tốt với nhà này, người nào thật sự chỉ muốn chiếm tiện nghỉ nhà bọn họ.

Nhưng mà đột nhiên nổi giận như thế là vì lý do gì?

Sau khi cô hỏi xong Lận Sơn nói: "Em tra ra được người hại chị là ai, vốn muốn di hỏi cô ta xem vì sao lại làm như vậy, nhưng mẹ không cho."

"Ai?" Tô Tô cũng không nghĩ nhiều, vẫn luôn hoài nghỉ là giáo viên nữ nào đó trong trường biết xong mới có thể làm như vậy.

"Là Tần Duyệt Duyệt, cô ta nói chuyện chị mang thai với giáo viên khác, sau đó còn nói chị có anh cả em chống lưng người khác không dám làm gì chị, lúc này mới chọc giận người phụ nữ kia. Hiện giờ còn nói xấu sau lưng chị, nhưng bị hiệu trưởng Quan chặn xuống đều không hé răng. Kết quả im lặng một thời gian, chỉ cần cô ta tới thì lập tức có người bàn tán, em đã nói chuyện này cho hiệu trưởng, hi vọng ông ấy có thể xử lý." Sau khi Lận Sơn nói xong nắm chặt tay, nói: "Em cũng không biết vì sao cô ta lại làm như vậy."

"Bệnh tâm thần đúng không, chị không trêu chọc cô ta mà." Tô Tô thở dài, cô không phải người ngồi đợi chết, vì thế nói: "Cô ta chơi xấu chị sau lưng chị không có khả năng mặc kệ cô ta như vậy, nếu cô ta đối xử với chị như thế, vậy Lận Sơn em có thể tuyên dương chuyện của cô ta lúc trước ra ngoài không?”

Mẹ Lận vừa nghe thấy thế, nhíu mày nói: "Như vậy không tốt đâu?"

"Mẹ, cô ta muốn hại chết cháu nội của mẹ đấy." Tô Tô s* s**ng bụng mình.

Ý của mẹ Lận vốn là muốn một chuyện nhịn chín chuyện lành, dù sao hai nhà cũng là quan hệ thân thích.

Bọn họ ở thành phố X vốn không có chỗ dựa vào nên thiếu tự tin, không muốn khiến quan hệ trở nên cứng đờ.

Nhưng nghe Tô Tô nói như vậy thì suy nghĩ lại, như vậy còn không phải là đang hại cháu nội của bà ấy.

Nếu trường học cố chấp ép con dâu mình phá thai, nếu cô cố chấp đi làm nuôi gia đình, vậy thì thật sự không còn cháu nội.

Từ trước tới nay Lận Sơn luôn lấy học tập làm trọng không quản chuyện trong nhà, cho nên không nghe những lời linh tinh.

Hôm nay Tô Tô bảo cậu ta tung tin linh tỉnh về Tần Duyệt Duyệt, cậu ta còn có chút không biết nên làm thế nào mới tốt. Tô Tô nhìn thoáng qua me Lận nói: "Mẹ, để con nói chuyện với Lận Sơn, mẹ không cần lo lắng đâu."

Trong lòng mẹ Lận hiểu rõ, đây là tiết tấu muốn nói bậy sau lưng người khác, vì thế xoay người rời đi.

Bà ấy ở chỗ này hai đứa nhỏ sẽ ngại, giống như là đang giám sát bọn họ không cho bọn họ làm chuyện xấu.

Đợi bà ấy vừa đi Tô Tô lập tức nói ra hết những chuyện Tần Duyệt Duyệt từng làm, sau đó Lận Sơn đều sợ ngây người.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 361: Tới đi, thương tổn lẫn nhau 1



Cậu ta hoàn toàn không ngờ tới Tần Duyệt Duyệt sẽ là loại người như vậy, lúc trước khi ở trong thôn còn lấy tiểu quả phụ kia ra nói.

Lúc ấy cậu ta cảm thấy tiểu quả phụ kia không đúng, nhưng mà cô ấy không đúng cũng không nên do Tần Duyệt Duyệt nói, bởi vì cô ta càng không đúng, chưa kết hôn chẳng những ngủ với Lận Đông Hà còn có thai.

Có thai thì thôi, lại vì vào đại học mà phá thai, chuyện này thật sự khiến người ta không biết nên nói cô ta thế nào mới tốt.

"Chỉ cần tuyên truyền chuyện này ra ngoài, chỉ sợ cô ta không còn mặt mũi về trường học." Lận Sơn nói.

Thật ra trước đây cậu ta vô cùng tôn kính Tần Duyệt Duyệt, nhưng hiện giờ những chuyện cô ta từng làm đều khiến người ta cảm thấy vô cùng chán ghét.

"Khi anh hai em làm chuyện này không bị người ta phát hiện, nhưng em phải làm chính là cho dù công khai thân phận cũng không có gì." Quang minh chính đại nói cho mọi người, đây là có căn cứ."

"Nhưng mà làm như vậy cô ta sẽ tới tìm chị gây phiền phức đúng không?" "Thoải mái, dù sao em không làm như vậy cô ta cũng sẽ cảm thấy là chị làm mà tới đây gây phiền phức."

Tô Tô xem như đã hiểu, mình đã ngăn cản nữ chính làm rất nhiều chuyện, cho dù hiện giờ cô ta vẫn gả cho nam chính thành tổng tài phu nhân nhưng vẫn không thể nuốt trôi cục tức này, cho nên mới chống đối cô ở khắp nơi.

Nếu là như vậy, cô còn bận tâm làm gì, thương tổn lẫn nhau đi.

Lận Sơn nghe chị dâu nói như vậy thì gật đầu đồng ý, ngày hôm sau cậu ta thảo luận chuyện này với mọi người thì quang minh chính đại nói chuyện của Tần Duyệt Duyệt trước khi kết hôn ra.

Hơn nữa nói cho mọi người, sở dĩ lúc trước Tô Tô bị ép đi đều là kết quả Tần Duyệt Duyệt đi tuyên truyền khắp nơi.

Bởi vì cô từng cứu người của bộ đội, cho nên bộ đội mới đồng ý cho bọn họ chỉ tiêu sinh đứa thứ hai, nhưng không ngờ tới bị người có lòng mượn lấy làm đề tài.

Từng chuyện một, chỉ cần nghe đồn thì sẽ mở rộng vô hạn.

Những giáo viên tư nhân nháo đến quá lớn lúc trước, còn không phối hợp với quy định của trường học đã bị sa thải, cho nên hiện giờ oán hận đối với Tô Tô đã biến mất.

Lúc này Lận Sơn lại nói những chuyện không muốn người ta biết của Tân Duyệt Duyệt, chuyện này khiến hình tượng Thánh Nữ cô ta vẫn luôn duy trì ở trường lập tức sụp đổ.

Hơn nữa hiện giờ trường học còn đang phân chia tiền đồ của sinh viên, bên bộ phận bảo vệ môi trường cũng nghe được lời đồn đại lập tức phái người tới điều tra.

Hiện giờ đơn vị công tác vẫn luôn coi trọng thanh danh, cho dù là sinh viên nếu thanh danh không tốt bọn họ sẽ không cần.

Sau khi điều tra xong đặc biệt tìm Lận Sơn người tung những tin này ra, cậu ta là sinh viên năm nhất, thi vào trường học này với thành tích đứng đầu.

Nghe được bọn họ tới tìm hỏi thì thành thật nói ra, còn nói nguyên nhân cậu ta nói những lời này.

Đó chính là trả thù, bởi vì chuyện của Tô Tô lúc trước cậu ta điều tra ra là Tân Duyệt Duyệt đứng phía sau phá rối.

Hiệu trưởng Quan vừa nghe lần trước Tần Duyệt Duyệt phá hỏng chuyện tốt của Tô Tô mọi người còn chưa quên, lần này lại làm như vậy khiến ông ta mất đi vị tướng thân yêu của mình, cho nên cũng không chút khách sáo nói chuyện cô ta tổ chức một nhóm học tập đối phó giáo viên.

Một người có thể kích động người khác làm loạn như vậy càng không thể cần, cho nên bộ phận bảo vệ môi trường trả tư liệu của Tần Duyệt Duyệt về, thay thành sinh viên nam khác rồi rời đi.

Tần Duyệt Duyệt vẫn luôn không vui vì việc tiến vào bộ phận bảo vệ môi trường, vẫn luôn hoài nghỉ là do Tô Tô giở trò quỷ.

Vì sao người khác có thể tiến vào bộ phận cơ quan tốt một chút, mà cô ta học tập không tệ, lại bị phân tới bộ phận quét đường.

Vì chuyện này cô ta còn náo loạn với Lận Đông Hà hai lần, nhưng hiện giờ Lận Đông Hà căn bản không chấp cô ta, cô ta nói thì nói anh ta làm vẫn làm.

Ngoại trừ buổi tối sẽ thỉnh thoảng về nhà, đúng hạn cho cô ta tiền sinh hoạt xong thì gần như không có tiếp xúc gì với cô ta.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 362: Tới đi, thương tổn lẫn nhau 2



Cứ khoảng hai tuần một lần, có đôi khi liên tục một tháng đều bận không thấy bóng dáng.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao cô ta đột nhiên rất muốn có con, là vì muốn giữ gìn đoạn hôn nhân này.

Không phải vì yêu Lận Đông Hà cỡ nào, hiện giờ đã không còn là cô gái nhỏ chỉ nghĩ tới tình yêu.

Cho nên hiện giờ cô ta biết thích hợp với cô ta nhất là Lận Đông Hà, không muốn tách ra với anh ta.

Nhưng cô ta thật sự không muốn bại bởi Tô Tô, hiện giờ cô là người thắng nhân sinh, nhưng vẫn nhằm vào mình khắp nơi.

Hôm nay lại phải đến trường học, lần này nhất định nghĩ cách khiến hiệu trưởng đổi cho mình đơn vị có mặt mũi chút, chỉ cần được phân tới đơn vị tốt người nhà họ Quan sẽ nhìn mình với con mắt khác.

Nhưng mà sau khi tới trường học vừa hỏi giáo viên phụ trách, vậy mà bộ phận bảo vệ môi trường từ chối nhận cô ta.

Tóm lại đây cũng coi như là tin tức tốt, vậy mà giáo viên kia khinh miệt nói:

"Cô phạm nhiều lỗi như vậy, thích tung tin đồn linh tỉnh, còn có thể tụ tập mọi người gây chuyện, người tài ba như thế đơn vị nào dám nhận, cho nên đang xử lý việc phân chia đơn vị cho cô."

"Cái gì, sao các cô có thể làm như vậy."

Vất vả lắm mới thi vào đại học, sau đó vất vả lắm mới học xong ba năm, kết quả vậy mà bọn họ lại nói những lời như thế, cho dù tính tình của Tần Duyệt Duyệt tốt tới mấy cũng không thể nhịn.

Vì thế cô ta cãi nhau với giáo viên kia, còn gọi hiệu trưởng Quan tới.

Hiệu trưởng Quan không nói gì, bảo cô ta trở về đợi, có lễ sẽ có đơn vị tiếp nhận.

Mà Tống Ái Anh vợ ông ta lại nói:

"Tôi cảm thấy cô đừng ôm hi vọng quá lớn. Bởi vì tác phong của cô có vấn đề, cho nên hiện giờ chỉ sợ đơn vị chính quy sẽ không tiếp nhận."

"Chủ nhiệm Tống, sao cô có thể nói em như vậy, có phải có người nói linh tỉnh về em sau lưng..."

Tân Duyệt Duyệt nghĩ tới Tô Tô, nhưng mà không ngờ tới sau lưng vang lên giọng nói:

"Là tôi, thanh niên trí thức Tần, những chuyện về cô người trong thôn cũng gần như biết hết. Nhưng mà từ trước tới nay chị dâu tôi luôn chưa từng nói với người khác, không nói một câu. Sau đó cô thì sao, vậy mà lén ở sau lưng phá hỏng thanh danh của chị ấy, bức chị ấy rời đi. Với kinh nghiệm của chị ấy rõ ràng có thể xin chỉ tiêu sinh đứa thứ hai, kết quả cô phát động giáo viên khác trả đũa chị ấy, đây là chuyện một sinh viên có thể làm ư? Lúc trước tôi rất tôn kính cô, nhưng mà cô thật sự khiến tôi quá thất vọng."

"Lận Sơn, khi ở trong thôn tôi đối xử tốt với cậu như thế, sao cậu có thể đối xử với tôi như vậy?"

"Tốt ở chỗ nào? Giúp tôi ôn tập may đề, sau đó tôi phải làm việc cả sáng cho cô à."

Lận Sơn nghĩ lại mình trong quá khứ, cảm thấy mình đúng là một tên ngốc.

"Cậu nói tôi tác phong có vấn đề có chứng cứ không, cậu nói là tôi truyền ra có chứng cứ không."

"Đúng vậy, tôi đều có chứng cứ. Nếu không cũng không cần tốn thời gian dài như vậy mới chỉ ra được là cô làm, tôi tra ra được giáo viên nữ mà cô kích động là ai, cô ta đã nói rõ với hiệu trưởng." Nếu Lận Sơn không có chứng cứ thực tế cũng không hoàn toàn tin Tần Duyệt Duyệt là dạng người như vậy.

Tần Duyệt Duyệt cười mỉa nói:

"Vậy sao cậu không nói, chị dâu cậu làm thế nào đoạt anh trai cậu từ trong tay tôi. Lúc ấy chúng tôi còn chưa giải trừ quan hệ vợ chồng sắp cưới đâu, là cô ta hoành đao đoạt ái đoạt đi người đàn ông của tôi..."

Lận Sơn thở dài nói: "Cô đúng là vô liêm sỉ, nếu cô đã nói như thế, vậy thì..."

Cậu ta lấy ra một thứ nhìn như cây bút, sau đó Tần Duyệt Duyệt lập tức luống cuống, nói: "Cậu đừng mở."

Nhưng ngón tay của Lận Sơn đã ấn xuống.

Ngay sau đó, những lời cô ta nói với Lận Đông Hà ở góc công xã được truyền ra.

Nơi này vốn có một ít giáo viên cùng với sinh viên tới xem phân chia, trong đó bao gồm Trình Quốc Đống và hai bạn tốt của anh ta, còn có mấy sinh viên trong tổ học tập náo loạn lúc trước, cho dù là trùng hợp hay vì lý do gì bọn họ đều ở đây.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 363: Tới đi, thương tổn lẫn nhau 3



Lúc trước vì bị Tần Duyệt Duyệt mê hoặc tham dự sự kiện tố cáo Tô Tô, bởi vậy mà bị phân tới đơn vị không được tốt lắm.

Bọn họ đều là sinh viên vươn lên, không quá hài lòng đối với việc phân chia cho nên tới đây xem, không ngờ tới nghe được chuyện cũ như Vậy, những chuyện này Tân Duyệt Duyệt chưa từng nói với bọn họ.

Cho dù không biết tiền căn hậu quả, nhưng vẫn nghe ra được một nam một nữ thưởng thức lẫn nhau.

Sau đó Lận Sơn còn giải thích:

"Lúc ấy anh cả tôi đính hôn với cô ta còn xin nghỉ về nhà kết hôn, nhưng mà cô ta không muốn kết, còn ngầm nói những lời này ở một góc công xã với anh họ tôi, sau đó bị chị dâu hiện tại của tôi ghi âm lại."

"Chị dâu tôi vì báo ân gả cho anh cả tôi, bởi vì trong nhà đã chuẩn bị xong hôn sự, cô ta lại hủy hôn trước mặt mọi người. Không còn cách nào, chị dâu tôi mới kết hôn với anh trai tôi, vì không để cha mẹ tôi khó xử ở trong thôn. Kết quả không ngờ tới, vậy mà cô ta có thể nói ra những lời như chị dâu tôi đoạt anh trai tôi, cô ta nghĩ người khác đều bị mù sao?"

Sau khi Lận Sơn nói xong thì cho bút ghi âm vào trong túi, nói:

"Tôi cũng là người mù đầu tiên, lúc trước không biết tình hình thực tế còn nghĩ cô ta là người phụ nữ dễ bị bắt nạt suy nghĩ cho cô ta khắp nơi, hiện giờ nghĩ lại đúng là ngu hết thuốc chữa."

"Hóa ra, hóa ra Tần Duyệt Duyệt đã sớm có an oán với Tô Tô, cho nên cô ta dựa vào tổ học tập của chúng ta đối phó cô ấy. Chẳng trách cô vẫn luôn kích động chúng tôi đi đối phó Tô Tô, mình thì không dám quang minh chính đại, hóa ra là có nhược điểm nằm trong tay người ta." Một sinh viên nữ trong tổ học tập nghiến răng nghiến lợi nói.

Một sinh viên nam khác cũng nói:

"Đúng vậy, chúng tôi cũng mắt bị mù, vì sao lại để người phụ nữ như cô coi là súng mà sử dụng. Cô nói Tô Tô nhằm vào cô khắp ơi, vì cô ấy ghen tị người kiên cường, không muốn nhìn thấy cô nổi bật. Chúng tôi tin, sau đó cô lại nói thân là đồng hương, cô ấy quá lạnh nhạt với cô, hơn nữa có tiền còn khoe khoang chúng tôi cũng tin. Cuối cùng cô bảo chúng tôi tố cáo cô ãy, tôi cũng đi tố cáo. Hóa ra, tất cả những chuyện này đều là tư tâm của cô."

Dường như mấy người trong tổ học tập lúc trước đều hiểu rõ tư tâm của Tần Duyệt Duyệt, bọn họ không khỏi cảm thấy xấu hổ và giận dữ vì hành động ngu ngốc của mình. Ma Lan Sơn ở một bên mới biết được chị dâu mình ở trường học chịu nhiều ấm ức và đãi ngộ không công bằng như thế, mặt ngoài bình tĩnh như lúc ban đầu, nhưng trong lòng đã cảm thấy mình đúng là tên ngốc.

Tần Duyệt Duyệt vội vàng lắc đầu nói: "Không, các người nghĩ sau rồi, tôi không lợi dụng các người."

"Tần Duyệt Duyệt, cô biết vì tâm tư của bản thân cô khiến chúng tôi gặp phải cảnh ngộ gì không? Học xong đại học lại bị phân tới đơn vị mình không thích, chuyện này đều là lỗi của cô."

Sau khi một người phụ nữ nói xong thì vươn tay đánh Tần Duyệt Duyệt, Trình Quốc Đống ở bên cạnh lớn tiếng nói:

"Đủ rồi."

Tất cả mọi người câm miệng, mà anh ta đỏ mắt nói:

"Tân Duyệt Duyệt, lúc trước cô nói nghèo phải có chí khí, đừng bị phú quý tạm thời che mờ mắt. Sau đó cô gả cho một xưởng trưởng, nhưng lại che giấu chuyện này. Cô có biết cô làm như vậy tôi nghĩ thế nào, khiến một số đàn ông nghĩ thế nào không?”

"Tôi, tôi không muốn các cậu nghĩ linh tỉnh." Đương nhiên là Tần Duyệt Duyệt biết, thật ra lúc trước cô ta luôn hưởng thụ loại cảm giác này, cho nên không lựa chọn vạch trần bí mật mình kết hôn. "Cô thông minh như thể sẽ không nghĩ được sao, là tôi nghĩ cô quá đơn giản. Cô chẳng những lừa gạt tin tưởng của bạn học, còn lừa gạt mọi người, cô..."

"Tôi không lừa các cậu, Tô Tô chính là loại người như thế, là các cậu không thấy rõ được cô ta. Tôi khiến các cậu nhận rõ được bộ mặt thật của cô ta thì có gì sai, nếu không có tôi, các cậu sớm đã..."

"Nếu không vì cô, chúng tôi đã không đắc tội cô ấy, đắc tội mọi người."
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 364: Cút ra khỏi trường học 1



"Các cậu còn không phải là sợ cô ta sao, sợ người phía sau cô ta, tôi nói cho các cậu biết, căn bản không cần phải sợ cô ta." Tần Duyệt Duyệt thẳng lưng, luận về hậu trường, cô ta cứng hơn Tô Tô.

"Tôi biết cô không sợ, nhưng chúng tôi sợ. Hơn nữa không có cô, chúng tôi sẽ đi tìm cô Tô gây phiền phức sao? Cái gì mà nhận rõ, cô Tô người ta căn bản không làm gì chúng tôi. Là cô luôn nói linh tỉnh về cô ấy bên tai chúng tôi, mới khiến chúng tôi sinh ra thành kiến đối với cô ấy." Cuối cùng Trình Quốc Đống bình tĩnh nói ra một số lời xem như còn lý trí.

"Tôi không bảo các cậu làm øì, là các cậu tự mình đi tìm cô ta gây phiền phức, tôi còn từng khuyên nhủ các cậu."

Tần Duyệt Duyệt nói không sai, cô ta thật sự từng biểu hiện như vậy.

Chuyện này khiến mọi người đột nhiên có cảm giác ghê tởm như nuốt phải ruồi bọ, mà một sinh viên nữ nói:

"Trước đây tôi cảm thấy xuất thân của cô không tốt, nghèo, nhưng không ngờ tới cô khiến người ta ghê tởm như vậy. Nói chuyện với loại người như cô, đều khiến người ta cảm thấy có mùi thối."

Sau khi nói xong, thì tức giận xoay người rời đi.

Nhưng mà lại nhìn tới cuối cùng có một người đàn ông đang đứng, gương mặt anh ta rất tuấn tú còn cao lớn, toàn thân tràn ngập hương vị của người có địa vị cao.

Mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn không chút cẩu thả, thoạt nhìn có dáng vẻ thư sinh.

Nhưng ánh mắt thì vô cùng đáng sợ.

Cô ta không quen biết, cho nên nghiêng người tránh đi, nhưng vì động tác này của cô ta mà mọi người đều nhìn về phía người đàn ông kia.

Tần Duyệt Duyệt kinh hãi đến mức ngẩn ra, sau đó nói: "Sao anh lại ở đây?"

Lận Đông Hà không nói câu nào, biểu cảm vô cùng lạnh lùng, nói: "Về nhà đi."

Anh ta được Tô Tô gọi tới, nói là cho anh ta xem trò hay.

Sau đó anh ta tới, cũng ở bên ngoài nghe được mọi chuyện.

Hóa ra người phụ nữ này có tâm cơ như vậy, anh ta không ngờ tới mọi chuyện là cô ta giở trò ở sau lưng.

Kết quả hiện giờ biến thành như thế, anh ta không dẫn người đi còn ở lại đây bị ăn mắng sao?

Tần Duyệt Duyệt không nói câu nào chỉ có thể im lặng đi theo Lận Đông Hà rời đi, mà Lận Sơn còn ở phía sau nói:

"Anh hai, chị dâu em nói, đoạn ghi âm này mang về chị ấy sẽ xóa, bảo anh không cần lo lắng chị ấy sẽ cầm đi cho nhà anh nghe."

"Có phải Tô Tô muốn tôi vĩnh viễn không dám ngẩng đầu trước mặt người khác hay không." Tần Duyệt Duyệt nghiến răng nói, gương mặt cô ta bị tức đến vặn vẹo.

Lận Sơn ném bút ghi âm kia, nói: "Không, là tự cô khiến cô không dám ngẩng đầu."

Cậu ta nhìn thoáng qua Lận Đông Hà nói: "Anh hai, đưa cô ta đi đi, sau này nhà chúng ta có chuyện øì anh tới đừng dẫn theo cô ta."

Lận Đông Hà không trả lời, chỉ nói với Tần Duyệt Duyệt còn đang đứng: "Đi thôi."

Tần Duyệt Duyệt đi theo anh ta ra ngoài, vô cùng sợ hãi đối với thái độ coi như chuyện không liên quan tới mình này.

Không khỏi hỏi: "Không phải là hôm nay về nhà sao, nghe nói là sinh nhật mẹ. "

"Ừm."

Lận Đông Hà đi xe đạp tới, anh ta không nói nhiều trực tiếp kéo Tần Duyệt Duyệt vê nhà họ Quan.

Người nhà họ Quan chuẩn bị một bàn đồ ăn, mọi người nhìn có vẻ rất vui.

Mà lần này Tần Duyệt Duyệt trở về mọi người đối xử với cô ta cũng tạm, lãnh đạo Quan còn hỏi:

"Con được phân tới đơn vị nào?"

Tần Duyệt Duyệt cười nói: "Trong trường học còn đang sắp xếp, con nghĩ có lẽ còn phải đợi thêm một thời gian."

Cô ta nói như vậy cũng không có vấn đề gì, nhưng mà Quan Chấn Đông ở bên cạnh nghe xong nói:

"Không đúng, tôi nghe nói chị được phân tới bảo vệ môi trường, nhưng mà chị không đồng ý nên kéo dài tới tận bây giờ. Hơn nữa ngày hôm qua khi tôi đi học còn nghe nói bộ phận bảo vệ môi trường đã trả tư liệu của chị về, nghe nói là nghe được tiếng gió gì đó."

Lãnh đạo Quan nói: "Tiếng gió gì?"

"Có người nói tác phong của chị ta có vấn đề, trước khi kết hôn đã ở bên anh cả con còn phá thai"
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 365: Cút ra khỏi trường học 2



"Con nói cái gì?” Mẹ Lận Đông Hà đứng bật dậy, bà ấy thoạt nhìn rất kích động.

Đã hơn một năm nay bà ấy luôn hi vọng Lận Đông Hà sớm có con, còn muốn dẫn đứa con dâu này đi khám, nhưng mà cô ta luôn từ chối.

Hiện giờ đã biết, hóa ra lúc trước bọn họ từng có con nhưng mà phá đi, chẳng trách luôn không chịu tới bệnh viện với bà ấy.

Lận Đông Hà nói: "Đó đều là chuyện quá khứ, chuyện này không thể hoàn toàn trách là lỗi của cô ấy được."

Anh ta quá xúc động, cũng có lỗi.

Mà Tần Duyệt Duyệt nắm chặt tay nói:

"Là Tô Tô nói với mọi người đúng không? Cô ta chính là không muốn con sống tốt, luôn muốn phá hạnh phúc của con. Lúc trước nếu không phải cô ta tới, con và Đông Hà sẽ không ở bên nhau. Chuyện này không phải là lỗi của bọn con, có sai cũng là cô ta sai."

Cuối cùng Lận Đông Hà không nhịn được, nói: "Em đang nói cái gì thế, chuyện của chúng ta đâu liên quan tới cô ấy?"

"Vì sao mỗi lần em nhắc tới cô ta anh đều không vui, đừng nói với em thật ra anh đã sớm coi trọng cô ta có phải không?"

Tần Duyệt Duyệt cũng không nhịn được, hôm nay cô ta đã nhịn quá nhiều.

Lận Đông Hà đứng dậy, phẫn nộ nói:

"Mỗi lần có việc đều là Tô Tô nói em ở sau lưng, sao em không nghĩ em nói linh tỉnh về người ta bao nhiêu, còn khiến cô ấy bị trường học sa thải."

"Cái gì, cô Tô bị sa thải là chị giở trò sao?" Quan Chấn Đông cũng đứng dậy, anh ta vẫn luôn có ấn tượng tốt đối với Tô Tô, nhưng không ngờ tới cô đột nhiên bị sa thải.

Vốn cho rằng bọn họ muốn sinh đứa thứ hai mới lựa chọn như thế, không ngờ tới vậy mà do chị dâu mình gây ra.

"Vì sao các người đều nói chuyện giúp cô ta, em mới là người thân của mọi người."

Tần Duyệt Duyệt giống như sắp hỏng mất kêu tO:

"Nếu mọi người thích cô ta như vậy, vì sao không để cô ta làm con dâu đi."

Sau khi cô ta nói xong những lời này thì Lận Đông Hà la lên một câu: "Đủ rồi."

Anh ta đột nhiên đứng dậy, nói: "Cô về nhà äi."

"Vì sao bắt em về nhà, từ lúc kết hôn đến nay em vẫn luôn nhường anh, chịu đựng cả nhà anh, nhưng lần nào cũng vì lời nói của người ngoài mà đứng ve phía người ngoài, em cũng có tự tôn. Một khi đã như vậy, em nhường vị trí này cho cô ta, anh cũng muốn như thế đúng không?"

Bốp!

Lận Đông Hà kích động tát Tần Duyệt Duyệt một cái, vô cùng lạnh lùng nói:

"Cô đủ rồi đấy, vì sao lần nào cũng phải kéo người ta vào, tôi căn bản không có ý nghĩ gì với cô ấy, tư tưởng của cô quá xấu xa. Tôi thật sự nhịn cô đã lâu, vì sao cuộc sống của mình lại cứ kéo những người khác vào, cuộc sống của cô hiện giờ không tốt ư, có phải có chút quá hay không."

"Các người còn không phải bắt nạt tôi không có người nhà mẹ đẻ che chở sao, bắt nạt tôi không có thân phận địa vị."

"Tô Tô cũng không có, cô ấy thậm chí còn là cô nhi, trước đây cô tự mình cố gắng tự lập, bây giờ cô ích kỷ đến đáng sợ. "

"Đáng sợ không phải là anh còn cưới sao? Tôi nói cho anh biết Lận Đông Hà, hiện giờ tôi không tốt như Tô Tô anh cũng phải chịu, bởi vì tôi mới là vợ của anh không phải cô ta."

"Được rồi, đừng ở đây cãi nhau nữa, cút đi." Lãnh đạo Quan thật sự không chịu nổi, bốp một tiếng ném đũa đuổi người.

Mà Lận Đông Hà cầm lấy áo khoác rời đi, hoàn toàn không để ý tới Tần Duyệt Duyệt vô cớ gây rối.

Sau đó từ ngày ấy, hai người bắt đầu chiến tranh lạnh.

Lận Đông Hà không trở vê nhà, vậy mà Tần Duyệt Duyệt cũng muốn làm ra sự nghiệp cho riêng mình.

Cô ta học Tô Tô làm nhà xưởng, cầm tiền lúc trước của Lận Đông Hà làm một xưởng khăn giấy.

Ảo tưởng chỉ cần nhà xưởng này có thành tích, sẽ khiến Lận Đông Hà và Tô Tô nhìn cô ta với ánh mắt khác xưa.

Nhưng mà nhà xưởng đâu dễ mở như thế.

Hơn nữa một người phụ nữ như cô ta còn dễ bị hố, chưa đến nửa tháng đã bị hố mấy ngàn.

Tần Duyệt Duyệt rất tức giận, nhưng chuyện này cũng không có gì, hiện giờ cô ta có tiền.

Chỉ cần mở miệng Lận Đông Hà sẽ cho, nhưng mà người sẽ không thấy bóng dáng.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 366: Cút ra khỏi trường học 3



Nhưng trăm triệu không ngờ tới, trong lúc cô ta đang nổi giận thì thấy một loạt nhà xưởng xây trên đất bằng, nhìn tương đối đồ sộ, nhìn thì chính là nhà máy to.

Tần Duyệt Duyệt cố ý kéo gần quan hệ với đối phương, nhưng sau khi nghe ngóng mới biết được vậy mà nhà xưởng này là do Tô Tô xây, còn là sản nghiệp sở thông tin điện tử tương lai của thành phố X thậm chí đứng đầu cả nước.

Vì sao, vì sao mỗi lần đều bị cô vượt mặt, vì sao lần nào cô cũng đè cô ta gắt gao.

Tần Duyệt Duyệt không phục, vì thế lại đi tìm Lận Đông Hà đòi tiền.

Cô ta cũng muốn làm một nhà xưởng thông tin gì đó, cho dù không thành công như Tô Tô cũng phải khiến mọi người biết cô ta không kém.

Lận Đông Hà vỗ bàn đứng dậy nói:

"Cô còn quậy chưa đủ à, lúc trước xây nhà xưởng đều bị thua lỗ, còn chưa xây đã dừng. Cũng may máy móc gì đó tôi có thể thu về dùng, nhưng tiền bị lỗ vĩnh viễn không lấy về được. Cô cảm thấy thiết bị điện tử truyền thông dễ dàng tạo ra như vậy à, nếu không phải nhờ nhân vật lớn ở thành phố A tới giúp đỡ ủng hộ Tô Tô không có khả năng có gan xây nhà xưởng như thế. Đầu óc của cô không tốt, trở về suy nghĩ thật kỹ xem, đừng điên nữa."

"Vì sao Tô Tô có thể em không thể, cô ta là sinh viên em cũng vậy, dựa vào cái gì em phải thấp hơn cô ta một cái đầu." Có đôi khi con người thích để tâm vào chuyện vụn vặt, cho nên hiện giờ Tần Duyệt Duyệt chính là như vậy.

Đồng thời cảm thấy nếu không có Tô Tô ở đây, tất cả đãi ngộ sẽ thuộc về mình, dựa vào cái gì hiện giờ bị cô đoạt đi?

"Cô cut đi." Lận Đông Hà tức đến mức không nhịn được đuổi người ra ngoài, nhưng vì thái độ này của anh ta càng khiến Tần Duyệt Duyệt không phục.

Cô ta cảm thấy nhân vật lớn gì đó nhất định là bị Tô Tô quyến rũ cả hai đều ngủ với nhau cho nên mới có thể giúp cô, nếu không có người đàn ông nào sẽ tận tâm tận lực giúp một người phụ nữ như thế, chuyện này vốn có nội tình ở bên trong.

Vì thế cô ta tìm mọi cách gặp mặt Đàm Phong Tường, sau đó lấy thân phận vợ của Lận Đồng Hà doanh nhân thành phố X đi gặp người ta.

Người đàn ông này hơn ba mươi tuổi, thoạt nhìn tương đối có khí thế.

Tần Duyệt Duyệt nhìn thấy anh ta xong thì đoan trang chào hỏi, sau đó khi đối phương hỏi vì sao cô ta lại tới đây, Tân Duyệt Duyệt cười nói: "Đàm tiên sinh, anh là người thông minh tôi cũng không lòng vòng nữa, lần này tôi tới nói chuyện hợp tác với anh."

"Hả? Hợp tác gì?" Đàm Phong Tường cũng lễ phép trả lời.

"Là thế này, tôi biết anh đang hợp tác với Tô Tô xây dựng nhà xưởng điện tử truyền thông. Thật ra tôi cũng là sinh viên, hơn nữa thành tích học tập ở trong trường cũng không tệ lắm, tôi từ bỏ ý nghĩ phân chia công việc theo truyền thống mạo hiểm làm nhà xưởng. Cho nên anh có thể suy xét từ bỏ hợp tác với Tô Tô, sau đó chuyển giao hạng mục này cho tôi không? Yên tâm đi, chồng tôi là kỳ tài thương nghiệp vô cùng nổi tiếng ở thành phố này, tôi cũng có kinh nghiệm làm xưởng, tuyệt đối sẽ không khiến anh thất vọng."

Tần Duyệt Duyệt cảm thấy những lời này của mình nói vô cùng khéo léo, ít nhất rất chính quy đến mức không thể bắt bẻ.

Nhưng mà ở trong mắt Đàm Phong Tường, cô ta giống như đứa bé đang đóng vai gia đình.

Anh ta nở nụ cười, sau đó nói: "Vị Tần tiểu thư này, cô cảm thấy chỉ dựa vào bằng tốt nghiệp đại học tôi phải giao hạng mục này cho cô ư?"

"Vậy còn cần gì nữa?"

"Thứ này." Đàm Phong Tường chỉ đầu mình, thật ra ám chỉ trong đầu Tần Duyệt Duyệt thiếu thứ này, điện tử truyền thông này đâu dễ dàng làm được nhu the.

Tần Duyệt Duyệt cũng đã nhìn ra, cô ta không sốt ruột, đứng dậy đặt túi lên bàn nói;

"Tôi biết cô ta giỏi ăn nói, còn xinh đẹp, cho nên rất dễ dàng bàn được nhiều vụ làm ăn. Cho dù đang mang thai, vẫn có thể lấy được sự tin tưởng của các anh. Nhưng mà tôi cũng không kém, anh không thử sao biết được?"

Sau khi nói xong cô ta tiến đến bên cạnh Đàm Phong Tường, muốn quyến rũ anh ta.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 367: Cút ra khỏi trường học 4



Gương mặt Đàm Phong Tường âm trầm đứng dậy trốn ra ngoài, nói:

“Rất xin lỗi Tần tiểu thư, tôi là người có nguyên tắc, lần này vợ của tôi cũng theo tôi đến thành phố X, trong lúc hợp tác với đồng chí Tô bọn họ từng gặp mặt mấy lần trở thành chị em tốt, cô như vậy khiến tôi rất khó xử.”

“Tôi cũng có thể làm chị em tốt với vợ của anh”

Tần Duyệt Duyệt cởi cúc áo đầu tiên của mình, nhưng mà cô ta vẫn luôn không muốn làm loại chuyện này, tuy biểu hiện rất tự nhiên, nhưng ánh mắt vẫn tương đối không cam lòng.

Mặt ngoài Đàm Phong Tường trấn định, nhưng trong lòng đã mắng lật trời.

Đâu có loại phụ nữ không biết xấu hổ muốn làm kỹ nữ còn lập đền thờ như vậy, nếu muốn dùng cơ thể để đổi được chút gì đó thì đừng lộ ra biểu cảm ghê tởm không tình nguyện như thế, làm như mình ép cô ta không bằng.

Còn muốn làm chị em tốt với vợ anh ta, đúng là loại phụ nữ bẩn thỉu.

“Người đâu, đi gọi cho xưởng trưởng Lận bảo anh ta tới đón người phụ nữ của anh ta” Trợ lý ở bên ngoài vừa nghe thấy thế đương nhiên hiểu rõ là có chuyện gì, thời buổi này bên cạnh đàn ông thành công luôn có một đống phụ nữ vây quanh.

Nhưng rõ ràng là xưởng trưởng phu nhân còn tới quyến rũ người khác, loại chuyện này vẫn là lần đầu tiên thấy được.

Tần Duyệt Duyệt không ngờ tới Đàm Phong Tường tuyệt tình như thế, sợ tới mức lập tức cài cúc áo vào xoay người rời đi, nhưng mà không cam lòng nói:

“Chẳng lẽ tôi thật sự không bằng một thai phụ?”

“Cô ấy muốn làm chút gì đó cho quốc gia này, cô có ý nghĩ như vậy không?” Đàm Phong Tường nói.

“Cô ta không phải là người vĩ đại như thế.”

“Ít nhất tâm tư đơn thuần hơn cô.”

“Các anh sẽ nhanh chóng hối hận” Sau khi Tần Duyệt Duyệt nói xong thì xám xịt rời đi, nhưng mà buổi tối khi về nhà thì thấy Lận Đông Hà ngồi trên ghế thì hơi chột dạ.

Đặc biệt là khi thấy anh ta ném cái cốc tráng men.

“Rốt cuộc là cô muốn làm gì?”

“Em, em chính là không phục.”

“Không phục thì đi quyến rũ người đàn ông khác, cô đúng là đê tiện.”

“Sao anh có thể nói em như thế, em chỉ vì nhất thời nghĩ sai, nhưng bây giờ đã...” “Nghĩ sai? Lúc đó cô có cảm thấy mình đang phản bội tôi, phản bội tình cảm của chúng ta hay không? Hay là nói, cô vì trả thù Tô Tô ngay cả tự tôn của mình cũng có thể vứt bỏ, tôi thật sự không nghĩ ra cô còn chuyện gì không làm được.”

“Hôm nay em chỉ là nhất thời làm sai, sau này sẽ không”

“Sẽ không ư? Cô có thể vì Tô Tô làm đến mức độ này, như vậy ngày nào đó cô có thể vì trả thù cô ấy quyến rũ người đàn ông thứ hai thứ ba. Được rồi, chúng ta ly hôn đi, tôi không muốn sau này đội nón xanh trên đầu mà sống, cũng không muốn bị người ta cười nhạo.”

Lận Đông Hà thật sự không nhịn được, có trời mới biết khi anh ta nhận được điện thoại chạy tới đó bị Đàm Phong Tường chỉ vào mũi mắng một trận khó chịu cỡ nào.

“Ly hôn ư? Lần này chúng ta có chứng nhận kết hôn, anh nghĩ ly hôn dễ như thế ư?” Tần Duyệt Duyệt thấy mềm không được thì chuyển sang cứng.

“Đúng vậy, không thể dễ dàng ly hôn được, tôi sẽ tìm luật sư. Đến lúc đó có ý nghĩ gì, thì nói với người ta” Lận Đông Hà không muốn nhiều lời với cô ta, đưa ra ý ly hôn xong thì đứng dậy rời đi.

“Anh cứ đi như vậy à, không có tôi ở đây có phải anh muốn đi tìm Tô Tô hay không, sau đó...”

“Tần Duyệt Duyệt, đầu óc cô ngoại trừ chuyện này còn có thể nghĩ tới chuyện khác được không” Lận Đông Hà xem như hiểu rõ, cô ta hiện giờ không còn là cô ta trong quá khứ.

Tần Duyệt Duyệt đợi người đi rồi thì khóc to một trận, nhưng mà cô ta không để bụng.

Sau khi ly hôn cô ta có thể lấy được một khoản tiền, sau đó đi tìm Tống Lão Tam là được.

Chỉ cần có đàn ông, mình chẳng những có thể tiếp tục làm xưởng trưởng phu nhân còn có thể tự mình chỉnh Tô Tô.

Chỉ cần Tống Lão Tam nguyện ý, còn có thể khiến Lận Đông Hà hối hận muốn chết.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 368: Cô buông chồng tôi ra



Hiện giờ cô ta nghĩ thoáng hơn, chỉ cần là đàn ông có tiền đều được, tình yêu gì đó đều là bịa đặt.

Vì thế cô ta vừa nói với luật sư mình muốn chia nửa gia sản của Lận Đông Hà, vừa chạy tới nhà xưởng của Tống Lão Tam tìm anh ta.

Hiện giờ cô ta không còn là cô gái nhỏ gì đó, cho nên trang điểm hoa hòe lộng lẫy, thoạt nhìn rất có hương vị của phụ nữ.

Vừa vặn Tống Lão Tam cũng ở đây, nhìn thấy cô ta thì hỏi ý đồ cô ta tới, kết quả Tần Duyệt Duyệt khóc với anh ta, nói Lận Đồng Hà không cần cô ta nữa.

Nếu là trước đây nhìn thấy cô ta như vậy, Tống Lão Tam chắc chắn sẽ nhiệt tình tới hỏi, sau đó an ủi cô ta.

Nhưng mà lần này Tống Lão Tam không làm thế, anh ta chỉ lạnh lùng nghe xong lời cô ta nói, sau đó nói:

"Tôi nói này thanh niên trí thức Tần, chuyện giữa cô và Lận Đông Hà nói với tôi có tác dụng gì, tôi thấy cô vẫn nên trở về đi, nói chuyện hẳn hoi với anh ta đừng quậy ly hôn nữa. Tiểu Cao à, cậu lái xe đưa Lận phu nhân trở về đi."

Sau khi nói xong thì nói nhà máy còn có việc trực tiếp xoay người rời đi. Tình huống này có chút không đúng, trước đây nếu Tần Duyệt Duyệt nói như vậy với anh ta thì thái độ sẽ khác hoàn toàn với bây giờ.

Không cần hỏi, chắc chẳn là Tô Tô giở trò sau lưng.

Mà lúc này Tô Tô đang hắt xì, lười nhác dựa vào trong lòng Lận Xuyên nói:

"Em cảm thấy trên người mình như có sắt nặng ngàn cân đè lên, con của anh đúng là nặng, em đều không muốn đi đường."

"Lát nữa đi ra ngoài đi mấy bước, anh cảm thấy nói không chừng là con gái, khi em mang thai Chiến Chiến rất thích đi, quản đều không quản được." Lận Xuyên xoa đầu cô nói.

"Cái gì, gần đây em xây nhà xưởng quá mệt mỏi mới có thể lười. Đợi nhà máy xây dựng xong xuôi, sau đó em có thể ở nhà lười một ngày 24 tiếng không cử động."

"Sắp xong chưa?"

"Sắp xong rồi, em không ngờ tới xây nhà xưởng mất nhiều thời gian như vậy."

"Trước đây em làm việc quá thuận lợi" Lận Xuyên đưa nước cho cô nói: "Chúng ta đi ra ngoài chơi hai ngày đi, hiện giờ anh rảnh."

Mỗi lần Lận Xuyên làm nhiệm vụ trở về đều được nghỉ hai ba ngày, hiện giờ có người giúp bọn họ trông đứa bé cho nên đi ra ngoài chơi cũng được. Tô Tô lập tức nói: "Được đó được đó, chúng ta đến trong núi đi, nghe nói bây giờ đang mùa thu hoạch nấm, chúng ta đi hái, trở về phơi khô."

"Người khác đều đi công viên hay nơi có phong cảnh, sao em thích đến chỗ không người như thế?"

"Em thích thiên nhiên."

Lận Xuyên không còn cách nào, nói:

"Ừ, vùng ngoại thành của thành phố X có một ngọn núi, lúc trước anh từng mai phục ở chỗ đó nên rất quen thuộc nơi đó, anh dẫn em đến đó."

Đương nhiên là Tô Tô vui vẻ, hai người sắp xếp đồ sau đó xuất phát, ở trong núi suốt hai ngày, khi trở về hái được một đống nấm.

Thu hoạch thật sự rất lớn, hai người đều vui vẻ.

Tô Tô vui vẻ chính là ở dưới chỉ đạo của Lận Xuyên kiếm được nhiều đồ ăn như thế, trở về có thể nấu cháo ăn một bữa no nê, thèm.

Lận Xuyên nghĩ chính là vợ mình hoạt động khá tốt, xem ra lần này cơ thể không tệ, không vì mang thai mà đào rỗng cơ thể mình.

Hiện giờ anh sợ nhất là chuyện này, chỉ cần vợ không sao là anh sẽ vui vẻ.

Nhưng mà còn chưa về đến nhà, trên đường về thì thấy có người đang cãi nhau ở bên đường, sau đó có rất nhiều người vây xem.

Xe không lái qua được, Lận Xuyên đành phải đỗ lại nhìn một lát nói: "Em ngồi yên trên xe nhé." Sau khi nói xong thì mở cửa xuống xe, mới đi vào trong đám người đã bị người ta ôm lấy.

"Anh Xuyên Tử, em rất hối hận vì sao lúc trước không gả cho anh, cứ muốn gả cho tên khốn nạn Lận Đông Hà này, anh ta không cần em, ngay cả tài sản đều chẳng muốn chia cho em. Anh Xuyên Tử, anh phải làm chủ cho em." Giọng nói của Tần Duyệt Duyệt truyền đến.

Tô Tô ở trong xe suýt nữa tức chết, trực tiếp xuống xe đi tới giữa đám người nói: "Cô buông chồng tôi ra."
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 369: Anh quản người phụ nữ của anh đi



Sau khi nói xong thì tiến lên đẩy Tần Duyệt Duyệt một cái, nhìn Lận Đông Hà còn đứng bên cạnh nói:

"Lận Đông Hà, anh quản người phụ nữ của anh đi."

"Chúng tôi đang làm thủ tục ly hôn, cô ta đã không còn là người phụ nữ của tôi."

Lận Đông Hà rất xem thường loại hành động này của Tần Duyệt Duyệt, bởi vì cô ta muốn nửa gia sản của anh ta.

Đối với đoạn hôn nhân này cô ta không có trả giá gì, mình có thể cho cô ta nhà, cho cô ta đủ phí sinh hoạt, nhưng sẽ không giao đồ của nhà xưởng cho cô ta.

Đó là toàn bộ tâm huyết của anh ta, sẽ không giao cho bất cứ người.

Tô Tô che Lận Xuyên ở phía sau mình, nói: "Không biết xấu hổ, cô tránh ra, đụng vào người đàn ông của tôi lần nữa thử xem?"

Lận Xuyên có chút cạn lời, anh chỉ nhất thời không để ý bị chạm vào, muốn động vào anh thì thật sự không thể, nhưng mà nhìn dáng vẻ của vợ mình đúng là khiến người ta càng nhìn càng hiếm lạ.

Tần Duyệt Duyệt lại chỉ vào Tô Tô trách mắng:

"Đều tại cô, mê hoặc Lận Đồng Hà khiến anh ấy ly hôn với tôi, sau đó còn bảo Tống Lão Tam cách tôi thật xa, sao người phụ nữ như cô lại âm hiểm như vậy?"

"Cô nói ai âm hiểm, tôi và Lận Đông Hà là quan hệ thân thích, cùng lắm là người đầu tư nhà xưởng của anh ta cô đừng nói linh tỉnh. Người tôi yêu ở đây, anh ấy đối xử với tôi tốt như thế vì sao tôi phải nhớ thương người đàn ông của cô, tôi không phải là người ăn trong bát còn nhìn trong nồi như cô. Hơn nữa Tống Lão Tam người ta đã có bạn gái, dựa vào cái gì phải đến gần cô, anh ta còn sợ bạn gái mình ghen đấy. Có vẻ như là cô không nghe hiểu tiếng người, đi thôi Lận Xuyên, chúng ta trở về."

"Ừm." Lận Xuyên cũng không muốn quản chuyện của bọn họ, ôm lấy vợ mình đi về phía xe, sau đó vừa đi vừa nói: "Xe của chúng tôi phải lái qua, làm phiên mọi người nhường đường một chút."

Lúc này mọi người mới thấy xe, đều nhường đường.

Sau đó Lận Đông Hà cũng không muốn cãi nhau với Tần Duyệt Duyệt, hôm nay cô ta gặp mình trên đường thì như điên rồi nói không ly hôn, rõ ràng lúc trước đã đồng ý.

Nhưng mà lôi lôi kéo kéo trên đường khiến người ta tức giận, anh ta còn có chuyện quan trọng cần phải ra ngoài làm nên không có thời gian dông dài với cô ta.

Nghĩ tới đây càng đi càng nhanh, đảo mắt đã đi tới đường cái đối diện.

Tần Duyệt Duyệt chỉ trích Tô Tô xong thấy cô đi rồi lúc này mới nghĩ tới Lận Đông Hà, quay đầu lại thấy người đã tới đường cái đối diện thì vội vàng đuổi theo.

Nhưng mà vì giao thông được Lận Xuyên sơ tán, phía xa có một chiếc xe lao tới cũng không giam chân ga

Chuyện này cũng rất trùng hợp, Tần Duyệt Duyệt mới ra đường cái đã bị xe đâm trúng, đâm rất mạnh, trực tiếp bị đâm bay ra xa 3 mét.

Vừa vặn xe của Lận Xuyên lái qua, mà Tần Duyệt Duyệt thì bay thẳng qua phía trên xe của bọn họ lao tới trước xe.

Cũng may Lận Xuyên kịp phản ứng phanh gấp lại.

Nhưng mà trong thời gian phanh lại Tần Duyệt Duyệt đã lăn mấy vòng trên đất lao thẳng tới cái cột ở đối diện, không biết là máu từ đâu ra, phun đầy lên cửa sổ xe của Lận Xuyên.

Lận Xuyên sợ vợ mình bị dọa sợ, lập tức ôm cô vào trong lòng mình nói: "Đừng nhìn."

Mà lúc này Tô Tô lại thấy được hai người từ cửa sổ, đó là Tống Lão Tam và bạn gái của anh ta. Hai bọn họ đều sắp kết hồn, cho nên tương đổi ân ái, lúc này anh ta bảo vệ người phụ nữ của mình ở trong lòng, sau đó đôi mắt tràn ngập kinh hãi.

Chuyện xưa thay đổi.

Tống Lão Tam không chết, anh ta vì không yêu Tần Duyệt Duyệt cho nên không liều mạng đi cứu cô ta.

Cho nên Tần Duyệt Duyệt bị xe đâm bay như thế.

Cảnh ngộ gặp phải không khác gì trong sách viết về Tống Lão Tam lúc ấy, bị đâm rất thảm.

Mà cô ngửi được mùi máu lập tức nôn ra.

Lận Xuyên nói: "Em đừng nhìn, anh đi xuống xử lý một lát."

Có phải là người đã chết hay không, nên lập tức đưa tới bệnh viện mới phải?
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back