Lãng Mạn Trầm luân với họa sĩ(H+)

Trầm Luân Với Họa Sĩ(H+)
Chương 60: Lạc Định


Tám giờ rưỡi sáng, trước cổng phòng trưng bày mỹ thuật của trường học đã có rất nhiều người chen vào, tất cả đều là sinh viên chiêu mộ.Mộ cô giáo trẻ đeo kính dẫn bọn họ vào phòng gần phòng trưng bày mỹ thuật, bên trong đã xếp sẵn từng hàng ghế nhựa.

Cô giáo nói sơ sơ vêg quá trình bình thẩm* cũng như quy tắc.*Bình thẩm: đánh giá và xem xét.Hai ngày nay các cán bộ của nhà trường đều tập chung xem qua tác phẩm của bọn họ, trước đó lúc bọn họ nộp đơn lên cũng đã điền trước giới thiệu tác phẩm, bên trong có tóm tắt sơ lược nội dung tự họa, bởi vậy lần bình phẩm này là để thuyết minh bổ sung, thuận tiện cho người dự thi bày tỏ hàm nghĩa của tác phẩm rõ ràng hơn, hoặc có gì muốn nói có thể nói với giáo viên bình thẩm, mỗi thí sinh dự thi có thời gian trần thuật khoảng tám phút.

Cuối cùng chiều mai sẽ thông báo thí sinh qua vòng bình xét."

Thời gian hơi gấp, các bạn chuẩn bị một chút, bình thẩm có thể bắt đầu rồi, mời bạn sinh viên số một tới phòng trưng bày mỹ thuật."

Đêm hôm trước, Du Họa đã nhận được thông báo về quá trình bình thẩm và bảng trình tự bình thẩm, số thứ tự của cô là số tám, tổng cộng có bốn mươi mốt người, cho dù số thứ tụe của cô gần ngay đầu rồi nhưng đến lượt cô ít nhất cũng phải một tiếng nữa.Du Họa còn để ý số thứ tự của Tần Nhĩ Na là số năm, còn trước hơn cả cô, nhưng bây giờ cô cũng không thấy Tần Nhĩ Na đâu, không biết cô ta đi làm cái gì rồi.

Có điều không tới cũng tốt, giảm bớt được mấy chuyện không đâu gì đó, cô cũng không cần hao tâm tổn trí đề phòng nữa rồi.Lấy điện thoại di động ra, Du Họa ấn mở giao diện trò chuyện với Giản Mặc Thư, định nói cho anh biết cô chuẩn bị bình thẩm rồi, nhưng nghĩ tới ngày hôm qua hình như anh làm việc trong phòng vẽ tranh rất khuya,sáng nay lúc cô rời giường anh vẫn còn ngủ, bây giờ còn chưa đến chín giờ, hay là thôi không đánh thức anh ấy nữa.Du Họa nghịch điện thoại hơn một tiếng, cuối cùng cũng đến lượt cô."

Mời bạn sinh viên số tám."

Đi theo cô giáo tới trước phòng trưng bày mỹ thuật, đẩy cửa vào, trên tường đã treo bức tranh nộp trước đó của cô.

Trong phòng trưng bày mỹ thuật đặt hai cái bàn, bên bàn đã có năm thầy cô ngồi, sau khi thấy Du Họa vào thì lập tức năm cặp mắt dính lên người cô.Du Họa hơi căng thẳng, nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh đi đến chỗ ghế trống một bên sát cửa ngồi xuống."

Trò Du Họa đúng không?"

Một giáo sư già ngồi bên trong dẫn đầu nói trước :"Chúng tôi thấy tờ giấy giới thiệu nộp trước của em có viết một câu 'Để xuống, gặt hái' có thể kết hợp với tranh em vẽ giải thích cho chúng tôi hàm nghĩa của câu được không?"

"Đương nhiên ạ, kỳ thực bức tranh này là cảm guacs em ngộ ra được từ những việc cá nhân mà em trải qua."...Trước cái nhìn chăm chú của giáo viên, Du Họa hoàn thành phần bình thẩm mà tựa như sống một giây mà bằng cả năm trời, cô đi ra khỏi phòng trưng bày thì thấy cô Diệp đợi mình ở ngoài cửa.Du Họa qua chào hỏi :"Cô Diệp, sao cô lại đứng đây ạ?"

Trái lại cô Diệp đỡ cô, đánh giâ một vòng từ trên xuống dưới, thấy vẻ mặt cô bình thường, mới thở phào một hơi :"Em không bị ảnh hưởng gì là cô yên tâm rồi."

"Dạ?"

"Bình thường Tần Nhĩ Na nhìn qua đúng là có chút vênh váo nhưng bài tập nộp lên đều rất chăm chỉ, cô cho rằng đó là cô gái hiền lành, thật không ngờ nó lại làm chuyện này với em..."

"Cô cũng biết rồi ạ?"

"Chuyện này kinh động tới cả hiệu trưởng, sao cô không biết được."

Vẻ mặt cô Diệp phức tạp :"Phòng giáo dục đạo đức tư tưởng đã hủy bỏ tư cách chiêu mộ của Tần Nhĩ Na, bây giờ lãnh đạo đang bàn bạc quyết định sử phạt với con bé, chuyện này còn cần tham khảo ý kiến của em, bây giờ cô dẫn em qua."

Thì ra là bị hủy bỏ tư cách?

Thảo nào cô không nhìn thấy Tần Nhĩ Na.Du Họa đồng ý, đi theo cô Diệp vào văn phòng hiệu trưởng.Trong phòng, Tần Nhĩ Na cúi đầu ngồi trên ghế, cũng không thấy dáng vẻ ngang ngược ngày thường Du Họa hay gặp."

Dù em có nhận sai hay không, đều ghi chép em lỗi nặng, nhưng nếu thái độ em vẫn như thế, chúng tôi sẽ đuổi học em."

Hiệu trưởng nhíu chặt mày :"Tần Nhĩ Na, em có hiểu không!

Bây giờ em vẫn cho là mình không làm gì sai ư?"

Nhất thời văn phòng rơi vào im lặng.Cô Diệp kéo Du Họa đứng ở cửa ra vào một lúc lâu, thấy hiệu trưởng và những người khác hoàn toàn không chú ý đến hai người, mới đưa tay lên gõ cửa :"Hiệu trưởng, Du Họa đến rồi."

Nghe thấy vậy, mọi ngươif trong văn phòn đều nhìn qua nhưng Tần Nhĩ Na thì vẫn không nhúc nhích."

Em chào thấy hiệu trưởng ạ."

Du Họa thoáng cúi thấp người, gật đầu tỏ ý chào với những người khác.

"Tró Du, em đến vừa đúng lúc."

Hiệu trưởng vuốt vuốt huyệt thái dương."

Trò Tần chuyền bá tin đồn nhảm trên diễn đàn trường khiến em chịu ảnh hưởng, trường học nhất định sẽ nghiêm trị hành vi ác tính này, ngoại trừ chuyện này ra, em có muốn trò Tần đền bù cái gì cho mình không?"

"Em mong Tần Nhĩ Na có thể nói xin lỗi với em, kể cả qua văn bản và lời nói."

"Không!"

Cuối cùng Tần Nhĩ Na cũng quay đầu lại, đối mắt với Du Họa.

Tuy là sưng đỏ trên mắt cô ts tiêu tan không ít nhưng không khó nhìn ra cô ta đã khóc rất lâu, chỉ là vẻ mặt vẫn ngang bướng như trước :"Em không làm!"

Du Họa yên lặng cảm thán, quả nhiên vẫn là cô ta như trước kia."

Vậy thù khồn có cách nào nữa rồi."

Du Họa đến gần vài bước, dùng âm lượng chỉ có hai người nghe được mà nói :"Cô vất vả lắm mới thi được vào Giang Thành, nhưng bây giờ cũng bị đuổi rồi, cô cảm thấy, có khi nào cô sẽ trở về chỗ ban đầu của mình không?"

Tần Nhĩ Na nghe xong lời nói thì hai mắt đỏ lên, nghiến chặt răng giống như chìm vào kí ức đau đớn nào đó, do dự hồi lâu, mãi mới thốt ra được từng chữ tròn miệng :"Được, tôi nhận lỗi, tôi nói xin lỗi."

"Thực, xin, lỗi!"

Đây thật sự là xin lỗi á hả?Du Họa nén lại kinh ngạc trong lòng, nhìn dáng vẻ tức giạn nhưng không thể khồn cúi đầu xin lỗi thì cảm thấy có chút buồn cười, bên ngoài còm ra vẻ bình tĩnh, cô nhìn về phía hiệu trưởng :"Tiếp theo phiền thầy xử lý thế nào thì xử lý ạ."

Phía nhaf trường làm việc rất nhanh, quy trình đi xuống, Tần Nhĩ Na bị ghi chép lỗi nặng, xế chiều đăng công khai trên diễn đàn.Du Họa cũng nhận được giấy xin lỗi của Tần Nhĩ Na từ phía nhà trường gửi tới.Mở ra nhìn thử, bên trên ghi hai câu:[Thực xin lỗi!

Tôi vẫn rất chán ghét cô!]Nhìn mấy chữ này chén hết cả trang giấy, Du Họa bó tay hồi lâu.Tuy rằng khồn trông trờ Tần Nhĩ Na có bao nhiêu thành ý, nhưng cái thứ này hoàn toàn không có vẻ xin lỗi gì cả.Cho nên vì sao cô đổi thái độ, chấp nhận xin lỗi chứ?Du Họa rối bời khồn sao giải thíc được.Sau đó từ chỗ Giản Mặc Thư, Du Họa mới nghe được tin tức :Tối hôm Triệu tổng gọi cho anh, Tần Nhĩ Na đã cãi nhau với ông ta rồi trở mặt rồi, hai người cắt đứt quan hệ, nếu như cô ta lại bị đuổi học, cho dù khồn về quê, e là ở Giang Thành cũng khó có thể tìm được công việc gì tốt, có lẽ nghĩ thông suốt điều này rồi cho nên mới mất mặt nói xin lỗi.Có điều đó là chuyện của sau này.Bây giờ Tần Nhĩ Na có ra sao cũng không liên quan đến cô.

____Đôi lời :Chương sau sẽ có thịt đó nha>
 
Trầm Luân Với Họa Sĩ(H+)
Chương 61: Mưa như trút nước


Việc chiêu mộ tạm thời ngừng ở đây, vẫn còn một đợt thi cuối kỳ nữa mới đến kỳ nghỉ hè năm ba.Sau khi Du Họa báo cho Giản Mặc Thư xong thì vẫn luôn ở thư viện ôn thi đến gần tối.Gần đến giờ cơm, người bên cạnh lần lượt ngồi xuống hoặc rời đi, những lời kiểu như "Sắp mưa rồi", "Không mang ô" cùng những âm thanh thu dọn đồ đạc bay vào tai Du Họa cùng một lúc.Cô ngẩng đầu nhìn ra ngoài chiếc cửa sổ xa xa, sắc trời âm u nặng nề, chắc chắn là sắp mưa rồi, rõ ràng buổi trưa à rất nắng, bây giờ nói trở trời là trở trời ngay.Du Họa vô thức mở túi, nhưng lại không thấy chiếc ô thường ngày chuẩn bị sẵn, lúc này cô mới nhớ lại hôm nay ra ngoài hơi gấp gáp, hình như đã để quên trên bàn trà rồi.

Cô đóng sách bỏ lại vào túi rồi rời khỏi thư viện, nếu còn không về lát nữa sẽ phải đội mưa về thôi.Mà đời đâu như là mơ, cô vừa tới cửa thì những hạt mưa to như hạt đậu liền trút xuống, ban đầu chỉ có vài hạt, thế nhưng cơn mưa trút xuống rất nhanh, rơi trên những phiến lên dọc hai bên đường, lộp bộp lộp bộp.A...Du Họa nhìn màn nước mưa trước mắt, cảm thấy cơn mưa này trước mắt sẽ không tạnh ngay được.Vẫn nên gọi thầy Mặc Thư đến đón thôi.Cô lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi cho Giản Mặc Thư, thế nhưng vẫn chưa nhấn gọi thì đã có điện thoại của Giản Mặc Thư gọi đến."

Họa Họa, vẫn còn đang ở thư viện à?"

"Ở cổng...thầy Mặc Thư muốn đến đón em sao?"

"Ừm, em cứ ở đó đợi anh, anh đang qua."

"Vâng."

Âm cuối của Du Họa hơi cao, nghe như đang làm nũng.Không lâu sau, một bóng dáng thẳng tắp xuất hiện trong cơn mưa, Giản Mặc Thư cầm ô bước đến.Du Họa đứng trên bậc thềm ở cửa thư viện, thấy Giản Mặc Thư từng bước lại gần rồi đưa tay ra với cô, cô liền thuận theo sức lực của anh mà chui vào trong ô, dính chặt vào anh.

Gió thổi mưa bay, nước bắn tứ tung bốn phía, cho dù ô Giản Mặc Thư đem đến đủ lớn, thế nhưng hai người vẫn bị mưa bay xiên vào ướt nửa người.

Đi xe về nhà, Du Họa liền bị Giản Mặc Thư đẩy vào phòng tắm tắm nước nóng tránh cảm lạnh, anh thì lên phòng tắm lầu hai.Xả nước nóng đầy bồn, Du Họa cởi hết quần áo ướt rồi ngâm mình vào trong, đợi cơ thể đang lạnh run cầm cập của mình hoàn toàn chìm trong làn nước ấm nóng, cô mới cảm giác như mình được sống lại.Thế nhưng khi Du Họa tắm rửa xong, cầm khăn lông trong phòng tắm chuẩn bị lau khô người thì mới phát hiện một điều :không có quần áo.Cảnh này hình như quen thuộc lạ thường..."

Họa Họa,mở cửa."

Giản Mặc Thư gõ cửa phòng tắm :"Anh sang đưa quần áo cho em."

Mắt Du Họa sáng lên, thầy Mặc Thư đến thật đúng lúc.Cô treo khăn lông lên giá, không mặc gì hé mở cửa, thò tay ra lấy đồ.Không ngờ thứ cô nhận được là một bàn tay ấm nóng, Giản Mặc Thư nắm chặt bàn tay trắng nõn của cô, cơ thể hơi dùng sức, kéo lấy cánh cửa Du Họa đang chống đỡ lấy, tự mình lách người vào trong phòng tắm."...Thầy Mặc Thư, thầy, thầy làm gì vậy?"

"Thay quần áo cho em."

Tay còn lại của Giản Mặc thư cầm lên thứ gọi là "quần áo", là bộ nội y tình thú mới mua hôm trước.Thấy lớp tua rua mỏng xuyên thấu gợi cảm kia, Du Họa bất giác lùi lại một bước :"Không phải thấy nói, đây là đạo cụ tạo hình sao...?"

Giản Mặc Thư tiến lên áp sát, cánh tay trái giữ chặt eo cô, chống cô lên trước bồn rửa mặt.Trên dưới người anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm, lộ ra cơ ngực đường nét rõ ràng và hai chân săn chắc, làn da vừa tắm xong loáng thoáng tỏa ra hơi nóng, hơ nóng làm mặt Du Họa đỏ cả lên.

"Đúng."

Anh cúi đầu, nhẹ nhàng ngậm lấy cần cổ trắng ngần của cô :"Nhưng cũng có thể là đạo cụ cho việc khác."

Yết hầu gợi cảm đang chuyển động lên xuống trước mặt Du Họa, cô cảm nhận được sự ngứa ngáy trên cổ chuyền đến , giọng run run :"Đạo cụ...cho việc gì khác?"

Anh dùng đôi môi mút chặt lên phần thịt nhỏ trên cổ, thuận lợi tạo nên một trái dâu nhỏ trên cổ :"Đương nhiên là một đạo cụ tình thú."

"Ưm~"Cần cổ tê rần, Du Họa mất kiên nhẫn rên lên, ngay lập tức một cơ thể nóng đốt sát tiến đến, hai cơ thể không quần áo dính vào nhau không chút kẽ hở, hai bầu ngực trắng như hoa bị ép thành hình bầu dục, nhũ hoa trâng ngần bị ngực anh ép lên ma sát.Giữa những ma sát đó, nụ hoa nóng lên từng cơn, nụ hoa càng lúc càng nhạy cảm kia đứng thẳng lên.Du Họa bị làm đến mức vừa xấu hổ vừa ngưa ngáy, ngả người ra sau muốn kéo khoảnh cách hai người ra xa, vậy mà lại bị Giản Mặc Thư được đằng chân lên đằng đầu đè lên, Du Họa bị ép gập eo càng lúc càng cong lại, đến khi lưng dính chặt vào bồn rửa tay lạnh băng, cô lạnh đến mức run lên, lúc này mới không lùi lại được nữa.Nửa thân trên của Du Họa bị Giản Mặc Thư đè trên bồn rửa mặt, nửa thân dưới không có gì để chống đỡ, góc đùi cô tách ra khiến anh lợi dụng được cơ hội, thuận lợi tiến vào nơi riêng tư giữa hai chân cô."

Đau.."

Anh say sưa mút lấy cổ Du Họa, cô cảm giác được nơi đó đã sắp bị anh mút đến rách da rồi, không kìm được rên lên thành tiếng.Giản Mặc Thư buông phần thịt mềm yếu đó ra, rồi lại hôn lấy môi cô, đầu lưỡi tiến vào thăm dò dạo quanh một vòng, hút hết dưỡng khí có trong miệng cô, hôn đến mức đầu óc cô choáng váng, lúc này mời rời khỏi người cô, giúp cô từ từ mặc nội y tình thú.Nhìn cơ thể ứng đỏ của cô mặc lên bộ nội y gợi cảm chết người nằm trên bồn rửa mặt, dáng vẻ đang im lặng chờ đợi sự dày vò, Giản Mặc Thư liếm liếm môi, chiếc khăn tắm quấn dưới thân đang từ từ nhô lên căng phồng."

Chúng ta chơi một trò chơi, được không?"
 
Trầm Luân Với Họa Sĩ(H+)
Chương 62: Trò chơi chủ tớ(H)


"Cái gì?"

Mắt Du Họa thản nhiên liếc xuống dưới, nhìn chăm chăm vào hông anh, thứ kia dù cho có bị chiếc khăn tắm che lại nhưng vẫn chỉ thẳng vào giữa hai chân cô, theo bản năng, cô cảm giác được đối với cô mà nói, trò chơi này không tốt đẹp gì.Giản Mặc Thư từ trên nhìn xuống cơ thể bị lộ ra của cô, bầu ngực mềm mại trắng như tuyết cùng lớp tua rua mỏng trên người cô tạo nên một sự só sánh cực kỳ mới lạ, chói lóa đến mức khiến thân dưới anh căng lên :"Trò chơi chủ nhân và cô hầu gái."...Xấu, xấu hổ quá đi.Du Họa nghĩ đến cảnh tượng vừa bị anh đâm vào vừa luôn miệng gọi Giản Mặc Thư là chủ nhân, cô đỏ mặt lắc đầu :"Không chơi..."

Giản Mặc Thư khẽ cười không nói gì, chỉ đưa tay lên cửi nút thắt chiếc khăn tắm trên eo mình.

Theo chiếc khăn rơi xuống đất, cuối cùng thì gậy thịt lớn đang cong thẳng lên cũng lộ ra trong không khí, hai viên bi im lặng rũ xuống trong bụi cỏ rậm rạp, gân xanh hung tợn quấn lấy gậy thịt to lớn, quy dầu rung lên, mã mắt trên đỉnh đầu đang ào ạt tiết ra thứ tinh dịch đậm đặc màu trắng, bày ra dáng vẻ đã tích trữ đầy đủ chỉ chờ bắn ra.Du Họa nhìn vật nam tính đầy cám dỗ kia, cho dù cô nhìn qua nhiều lần như vậy, cô vẫn không thể nào kháng cự lại sức mạnh của nó, hơi thở cô thoáng ngưng lại trong chốc lát, không kiềm được khép hai chân lại, thế nhưng lại quân mất rằng khu vực giữ hai chân mình lại đang bị anh chiếm giữ, vậy nên hai chân khép chặt lại cũng có nghĩa kẹp chặt hau bên xương hông anh, cực giống như đang ám chỉ anh nhanh chóng tiến vào.Giản Mặc Thư một lần nữa đè người xuống, bàn tay to lớn nhẹ nhàng vén mái tóc bên cạnh nụ hoa, ngậm lấy một trong hai rồi mút chậc chậc, cùng lúc đó, tay còn lại mò xuống dưới, tua rua che chắn hai chân hệt như hôm trước trong phòng thử đồ, chia hai bên ra làm lộ phần thịt trai đầy đặn trắng nõn bên dưới.

Anh tách hai cánh hoa ra rồi từ từ dò thám bên trong, không cần mò mẫn quá nhiều thì ngón tay đã giữ lấy được viên trân châu được che đậy dưới lớp thịt trai một cách chính xác."

Ưm~~chỗ đó!"

Nghe thấy tiếng thở vừa dâm đãng vừa nũng nịu này, Giản Mặc Thư biết mình đã tìm đúng chỗ,miệng ra sức ngậm lấy bầu ngực mềm mại, tay thì nhanh chóng vân vê viên trân châu nhỏ nhắn nhạy cảm .Lực trên tay anh không nặng không nhẹ, dùng vết trai mỏng trên ngón trỏ của mình để ma sát qua lại với hạt châu dâm đãng kia, từng dòng điện không ngừng chạy vào chi chít với dây thần kinh kết nối với nơi ấy, thoải mái đến mức cả người Du Họa rung nhệ lên, dâm thủy cũng tiết ra từng đợt từng đợt.Thế nhưng từ đầu đến cuối, Giản Mặc Thư không hề làm cô sướng lên, mỗi lần cô hơi thẳng người muốn anh ấn mạnh lên là anh đều nhận ra rồi làm chậm lại, một khi có bất kỳ dấu hiệu nào đạt đến cao trào, anh liền dứt khoát dừng lại, nhìn cô vùng vẫy xoay người dưới tay mình.

Vậy nên sự ngứa ngáy sâu bên trong cơ thể Du Họa vẫn không cách nào giải tỏa được, huyệt nhỏ chỉ có thể điên cuồng chuyển động, phí công sức cắn lấy không khí, cần phải bắt lấy một thứ vừa thô vừa dài để lấp đầy sự trống rỗng nơi cánh hoa ngay lập tức."

Ưm...ngứa, ngứa quá...em muốn.."

"Muốn?

Gọi chủ nhân thì sẽ cho em."

Không...Du Họa bướng bỉnh đến mức vài lần muốn đưa chân lên quấn lấy eo anh, để nơi giữa hai chân có thể chạm đến gần tong gang tấc, thế nhưng từ đầu đến cuối đều giữ một khoảng cách nhất định vơi quy đầu, làm giảm bớt sự ngứa ngáy càng lúc càng mãnh liệt trong người mình, thế nhưng hạt trân châu nhỏ đang bị Giản Mặc Thư giữ trong tay, cô khó khắn lắm mới dùng sức được lại thất bại dưới một đợt vân vê kịch liệt tiếp theo đến nhanh chóng, chỉ có thể bị anh đè xuống dưới người, ngậm lấy ngọn tuyết phong rồi chơi đùa với viên trân châu, mà mãi không được giải tỏa.

Lý trí bị dày vò tán loạn từng chút một, Du Họa bỏ hết sự xấu hổ gì đó của mình sang một bên."

Hu hu hu, cho em...chủ nhân cho em..."

Khóe miệng Giản Mặc Thư cong lên thể hiện sự thắng lợi :"Cho em cái gì?"

"Cho em, ưm~cho em gậy th*t..."

"Họa Họa ngoan quá, vậy trò chơi bắt đầu nhé."

Giản Mặc Thư không trêu đùa với hai chỗ trên dưới người cô nữa, anh nhìn chăm chú vào đôi mắt mơ màng của cô :"Bây giờ em sẽ là cô hầu gái mặc nội y tình thú quyến rũ chủ nhân, tiếp theo đó em nên làm thế nào đây?"

"Muốn...gậy th*t đâm vào..."

Du Họa lí trí khóc lên, dang rộng hai chân, hướng về phía anh rồi lộ ra cái động thịt nhỏ, cầu xin chiếc gậy th*t to lớn của anh có thể thương xót mình.Giản Mặc Thư nhìn hoa huyệt trước mắt, cánh hoa xinh đẹp đang rung lên mời gọi tiến vào, dâm thủy bên trong róc rách chảy ra hệt như khe suối nhỏ, chỉ có điều, thứ chất lỏng nhớp nháp đó óng ánh và sệt hơn nước suối, anh hít sâu một hơi, ổn định lại sự kích thích đang muốn đâm thẳng vào trong."

Thèm thì tự tách huyệt nhỏ ra ra mà đến ăn."

"Lẽ nào còn muốn chủ nhân đích thân đút gậy th*t vào trong hia huyệt của em ư?"
 
Trầm Luân Với Họa Sĩ(H+)
Chương 63: Trò chơi chủ tớ (H)


Huyệt nhỏ của Du Họa đúng là đang đói không chịu được, thế nhưng đối với cô mà nói, tự động mở ra để huyệt nhỏ ngậm lấy côn th*t của anh vẫn là chuyện xấu hổ."

Muốn được đút..."

"Muốn chủ nhân đút..."

Mộ khi trước đó đã khơi mào, thì lúc sau gọi thêm cái tên xấu hổ này một lần nữa cũng trở nên dễ dàng.Cô nhìn Giản Mặc Thư một cách đáng thương, đưa tay kéo lớp vải giữa hai chân ra, hoa huyệt giữa hai chân tỏa ra từng đợt từng đợt hương thơm, ra sức câu dẫn gậy th*t đâm sâu vào huyệt nhỏ sâu không thấy đáy của mình.

Vách thịt kiều diễm đói khát co lại, ngậm toàn bộ gậy th*t đang tiến vào, hút lấy sạch sẽ tinh dịch đậm đặc anh đang dự trữ.Giản Mặc Thư nhìn thấy cảnh tượng dâm đãng đẹp đẽ này, hơi thở không kìm được mà bắt đầu gấp gáp, vật cứng phía dưới lại lớn thêm một chút.

Thế nhưng dù gậy th*t đã ngẩng lên rất cao, anh vẫn bày ra dáng vẻ không muốn làm gì :"Muốn ăn thì tự lấy."

Bàn tay to lớn dùng sức vỗ lấy cặp mông nhỏ vô cùng đàn hồi của cô mấy cái, anh nén giọng xuống :"Rốt cuộc ai mới là chủ nhân, hửm?

Họa Họa vẫn muốn nằm im hưởng thụ sự phục vụ của côn th*t này sao?"

"Ưm...chủ nhân xấu xa..."

Thấy Giản Mặc Thư quyết tâm thực sự muốn để cô tự làm, Du Họa mếu môi, uất ức ngồi dậy.

Chiếc áo ngực trong bộ nội y tình thú chỉ to bằng một phần ba nội y bình thường, hoàn toàn không che đậy được hai quả đào trắng như hoa trước ngực cô, đôi gò bồng đào lớn không chút che đậy rung lên theo động tác của cô, quả anh đào vừa nãy bị anh mút đến đỏ lên vẫn còn lưu lại chút nước bọt, đèn ở phòng tắm phản xạ tạo nên chút lấp lánh.Du Họa đưa hai cánh tay ra ôm lấy cổ Giản Mặc Thư, mượn cơ thể của anh rồi từ từ kéo người mình xuống, mãi đến khi đùi mình như treo ngoài mép bồn rửa mặt, mật dịch trong huyệt nhỏ không ngừng lại mà tiết ra, chảy xuống bồn rửa tay rồi nhỏ xuống đất.Bị sự ngứa ngáy của cơ thể dày vò quá lâu, ánh mắt Du Họa đã trở nên mơ màng, những giọt nước hiện lên trong đôi mắt :"Chủ nhân, ôm đi mà..."

"Được".

Giản Mặc Thư khàn giọng, làm theo lời mà ôm lấy eo cô.Du Họa chống trán vào bộ ngực săn chắc của anh, cúi đầu nhìn thứ to lớn dưới hông Giản Mặc Thư.

Cô dùng một tay giữ lấy "sự dâng trào" của anh, nhích cặp mông nhỏ từ từ nhắm thẳng quy đẦu vào huyệt nhỏ.

Giản Mặc Thư cũng thuận theo lực dưới hông phối hợp tiến lại gần cô, chống gậy th*t của mình lên trên hoa huyệt đẫm nước của cô.Cô xoay eo nhích thêm một chút nữa, huyệt nhỏ xinh đẹp mềm mại bị quy đầu to lớn kia từ từ tách ra.

Lúc này, nửa người Du Họa đã treo lơ lửng ngoài bồn rửa tay, thế nhưng nơi giữa hai chân chỉ mới ăn "sương sương" nửa quy đầu.D*m thủy không ngừng chảy ra từ nơi sâu thẳm tưới lên quy đầu, từ từ ngấm vào khe nhỏ trên côn thịt, nhìn hệt như đang tưới lên một lớp mật óng ánh, cái miệng nhỏ thì ngậm lấy côn th*t ngon lành đang hòa lẫn với gia vị, dốc sức di chuyển để ngoạm lấy côn th*t đưa vào trong, nhanh chóng bao chọn quy đầu trong cánh hoa nóng ẩm.Thế nhưng chỉ ngậm lấy quy đầu hoàn toàn không giải quyết được sự ngứa ngáy càng lúc càng mãnh liệt trong cơ thể, huyệt th*t đói khát nói với đại náo rằng, nó vẫn còn muốn nhiều hơn.Du Họa cùng một mớ hỗn độn trong đầu đỡ lấy bờ vai rộng của anh, vô thức hướng về phía trước, cơ thể mất đi cân bằng té từ bồn rửa tay xuống, Du Họa ngã vào lòng Giản Mặc Thư, mà thân dưới hai người cũng theo lực đạo từ sự đột nhiên đó mà bạch một tiếng rồi hợp chặt lại với nhau."

Aaaaa~"Cơ thể đột nhiên mất đi sức nặng, không khống chế được mà trượt xuống, nơi mềm mại giữa hai chân bị gậy th*t mượn sức nặng và trơn trượt của huyệt nhỏ tiến vào cực mạnh, hoa huyệt siết chặt lấy quy đầu đi theo quỹ đạo lồi lõm không bằng phẳng của gậy th*t, đâm từ đỉnh rồi trượt xuống phần cuối của cây gậy hệt như chiếc thang máy đang đi xuống.Bên ngoài huyệt nhỏ bị cự vật tách đến cực điểm đang trắng bệch ra, gân xanh quấn lấy xung quanh vật cứng nam tính đang mạnh mẽ xen vào huyệt th*t đang khép chặt, thoải mái hơn từng chút từng chút một, khiến nơi đó của hau người quấn quýt thành một thể.

Hai hòn bi nặng nề đánh lên lớp thịt trai mềm mại, quy đầu phá tan cản trở thuận lợi tiến thẳng vào phần thịt mềm mại nhất, và cũng đang ngứa ngáy nhất.Gậy th*t nhịn đã lâu của Giản Mặc Thư cuối cùng cũng được huyệt nhỏ bao chặt lại, hai người đang thoải mái về cả cơ thể lẫn tinh thần, cũng lúc thở ra một hơi thoả mãn.Đầy quá...thoải mái quá...Sự đói khát đang gào lên lúc nãy đã biến mất hoàn toàn nhờ gậy th*t, Du Họa co rút nơi giữa hai chân, thúc giục trăm cái miệng th*t trong hoa huyệt cắn lấy cự vật, hai chân đang quấn trên người anh càng lúc càng chặt lại."

Có thích côn th*t của chú nhân không, hửm?"

Anh giữ lấy một bên ngực cô xoa xoa."

Thích...ưm~~Thích chủ nhân lắm~"

Cô hầu gái thở gấp bên tai nói những lời nãy, chiếc miệng phía dưới còn ngọt ngào hơn miệng ở trên, dù bụng có khó chịu vì bị dị vật làm căng lên cũng vẫn nuốt lấy không buông, dùng hành động thực tế biểu đạt tình yêu điên cuồng dành cho cơ thể cường tráng của chủ nhân.Giản Mặc Thư mềm lòng, anh thương xót dùng tay vân vê nhẹ nhàng nụ hoa đang thẳng lên, ban phát từ bi cho cô một ân điển :"Nếu Họa Họa phục vụ côn th*t xong, chủ nhân sẽ chơi với huyệt nhỏ của em."

"Thật, thật không?"

"Thật."

Trong đầu cô hầu gái lập tức hiện lên hình ảnh trước giờ đều bị chủ nhân đè dưới người, gậy th*t thẳng lên rồi điên cuồng đâm vào cơ thể cô, sự ngứa ngáy chi chít lại kéo nhau trở lại, đáy huyệt nhỏ không ngừng co rút, hút sạch sẽ tinh dịch mà mã mắt tiết ra."

Họa Họa nhất định sẽ cố gắng phục vụ chủ nhân thật tốt..."

Cả người Du Họa lúc này đều đang treo trên người Giản Mặc Thư, hai tay ôm lấy cổ anh, hai chân thù kẹp lấy vòng eo theo, nơi giữa hai chân thì đang được gậy th*t lấp đầy.

Cô chống cằm lên vai anh, híp mắt lại, hé đôi môi đỏ hồng, dùng tứ chi để leo lên cơ thể cường tráng của anh.

Theo sự di chuyển cơ thể cô, côn th*t phía dưới cũng bị ép ra khỏi huyệt nhỏ, kéo lớp thịt vừa nãy hút chặt cự vật của anh ra ngoài, "tách" một tiếng, cự vật màu hồng tím thấm đậm d*m thủy tuột ra khỏi nơi giữa hai chân bị làm đến mưc trở nên vô cùng kiều diễm, tạo nên phép so sánh mới mẻ với phần thịt trai trắng nõn bên cạnh huyệt nhỏ, vừa gợi cảm lại dâm đãng.

Đợi mông được nâng lên một khoảng cách nhất định, Du Họa buông tay để cơ thể mình trượt xuống, "bạch" một tiếng, nơi đó của hai người lại hợp lại mà không có một kẽ hở nào."

Ưm aa~~" Đáy huyệt một lần nữa bị quy đầu tách ra, khoái cảm như con nước ập tới, cơ thể cô hầu gái thoáng chốc mềm đi, nằm dựa vào lòng chủ nhân, không muốn động nữa.

Thế nhưng đợt khoái cảm khi hợp vào làm qua đi phần nào, cô hầu gái nhanh chóng phấn chấn lên, run lẩy bẩy rồi làm lại động tác lúc nãy, ra sức phục vụ cự vật trong huyệt nhỏ.Chủ nhân thấy cô cố gắng như vậy, chắc chắn sẽ ban ơn mà làm cô!Cô hầu gái mơ mộng rất đẹp, thế nhưng chủ vận động mười mấy lần là đã thở hổn hển rồi dừng lại, chớp đôi mắt ngấn nước nhìn anh :"Chủ nhân, huhu...

Họa Họa hết sức rồi.."

"Đúng là yểu điệu."

Hai bàn tay to lớn của anh giữ chặt cặp mông trơn láng của cô,kéo cô lên trên."

Nếu bình thường có thể chịu khó một chút thì cơ thể có yếu ớt đến vậy không?"

Cô hầu gái bị nói trúng tim đen, rõ ràng mỗi ngày cô đều luyện tập ở phòng gym của chủ nhân, chỉ là khoảng thời gian trước quá bận nên từ chối chủ nhân vài lần thôi mà...sao lại có thể mệt đến mưc này?Giản Mặc Thư giữ chặt bờ mông trong tay mình, cắt ngang suy nghĩ của cô :"Không có lần sau."

"Lần này thưởng gậy th*t cho em trước."

Còn cưua kịp bắt đầu vui sướng bị bị anh ôm lên người mình, dưới thân điên cuồng đâm vào đút ra.Giản Mặc Thư nhanh chóng chuyển động eo, chiếc gậy th*t đã kiềm hãm bấy lâu không câu nệ gì mà đâm vào huyệt nhỏ, vùng eo cứ không ngừng siết chặt rồi thả lỏng hệt như dây cung, mỗi lần đâm vào đều xông thẳng nơi đáy huyệt yếu ớt.

Gậy th*t phình lớn ma sát với huyệt nhỏ mềm mại, thịt huyệt cực kỳ mềm mại và có sức chịu đựng, bất kể anh dùng lực thế nào hay dùng góc độ nào đến tách huyệt nhỏ của cô ra , phần thịt xinh đẹp đó cũng có thể bao trọm cự vật không để lại chút dấu vết.Hai hòn bi nặng trịch theo động tác ưỡn eo của anh mà chạm vào hoa huyệt, cùng gậy th*t dạy dỗ lại huyệt nhỏ, khu lực đâm vào vượt qua cả nỗi sợ, hai hòn bi kẹp chặt giữa nơi riêng tư của hai người, thậm chí còn có chút biến dạng.

Côn th*t nhịp nhàng tiến vào huyệt động ướt át, quy đầu không ngừng đâm vào huyệt th*t đầy d*m dịch, lúc tiến vào rút ra còn phát ra tiếng nước bạch bạch.

Cô hầu gái yếu ớt bị chủ nhân đâm đến mức choáng váng kêu loạn ê a hết cả lên, đủ các kiểu cầu xin hổ như "Chủ nhân giỏi quá", "Gậy th*t đâm thật là thoải mái" toàn bộ đều được nói ra, thật sự đã mất lý trí.

Cơ thể cô được anh giữ cố định trong lòng, hai cẳng chân buông lỏng thẳng ra trong không khí, đạp loạn xạ vài cái, tỏ ý bị gậy th*t đâm vào cực kỳ sung sướng?

Còn có chút động xoay eo đưa mông lên, để anh đâm vào mạnh hơn bà sâu hơn nữa.Bất luận là tiếng nước của sự giao hợp ở nơi riêng tư, tiếng "bạch bạch" hay hơi thở sảng khoái khi anh và cô quấn quýt, toán bộ đều được phóng to hơn trong phòng tắm chật hẹp, cho dù hai người đều đang đắm chìm trong khoái cảm tình ái thì cũng không thể phớt lờ đi âm thanh phóng túng rõ mồn một bên tai.Giản Mặc Thư ôm lấy cô hầu gái bị anh đâm liên tục trong lòng, chăm chăm nhìn thẳng vào nơi riêng tư kết hợp phía dưới thân hai người trong gương.

Nhìn chiếc gậy th*t thô cứng đỏ hồng cùng huyệt nhỏ của cô mở ra thành một cái động tròn to đến mức không tưởng tượng nổi, cả chiếc gậy nằm gọn trong cơ thể cô, sau đó lại mạnh mẽ rút ra, gậy th*t một lần nữa lộ ra trong không khí.

Mỗi khi đâm thẳng vào đều sẽ làm huyệt nhỏ tiết ra rất nhiều mật dịch, d*m thủy trong suốt thấm lên xung quanh rồi tụ lại một điểm phía dưới, thuận theo bụi cỏ nhỏ tí tách xuống dưới.Anh cúi đầu cắn lấy tai Du Họa, mắt mang theo ý cười :"Nhìn kìa, huyệt nhỏ d*m đãng của Họa Họa ăn côn th*t của chủ nhân vui vẻ như vậy, nước bọt chảy ra không ngừng."

Nghe anh nói xong, Du Họa quay đầu một cách khó khăn, chỉ cần một ánh mắt, mặt cô liền nhanh chóng được phủ lên bởi một rặng đỏ tươi."

Em...em không xem!"

Còn có việc gì xấu hổ hơn việc nhìn chằm chằm vào huyệt nhỏ của mình cứ liên tục nhuốt rồi nhả của anh chứ?

Đặc biệt bộ nội y tình thú hôm nay cô mặc còn dính sát vào người anh mà không giữ chút khoảng cách nào, mông thì đưa về phía trước, giữa hai chân thì đang chiếm giữ vật cứng hùng vĩ của anh, đúng là giống một người hầu gái không biết nhục nhã ăn mặc hở hang đòi câu dẫn chủ nhân của mình đang tắm, kết quả lại bị chủ nhân giữ lại đâm vào dữ dội, làm đến mức cả hơi nơi trên dưới của cô đều khóc hết cả lên.Tuy sự thật vừa hay đối lập, là anh xông vào phòng tắm đòi làm cô, thế nhưng là cô ôm lấy cần cổ rồi dùng huyệt nhỏ bọc lấy gậy th*t của anh là cô thật."

Không sao, có xem hay không thì cũng bị làm cả thôi."

Giản Mặc Thư cong môi, hai tay ôm lấy cô rồ bắt đầu một màn mới.Cự vật hung hãn đâm vào rồi lại rút ra, hơi thở nặng nề của anh cứ vang lên bên tai cô, lực dưới thân cũng càng lúc càng dã man.

Kéo mông lại một cái, gậy th*t liền kéo đến tận cửa huyệt, chỉ để lại quy đầu bên trong, mà sau đó lại mạnh mẽ đâm thẳng đến tận cùng, huyệt nhỏ bị làm tới vừa mềm vừa bị nới lỏng, hoàn toàn không chịu nổi sức lực thô bạo thế này, ngay cả phần thịt dinh dính kia cũng không thể hút lại cây gậy th*t hệt như câu trúc một lòng muốn đâm vào bên trong, đáy huyệt bị đâm đến mức mở ra một cách bất lực, để nơi mềm yếu nhất dung nạp lấy quy đầu to lớn của anh, để mặc cho nó thỏa thích chạy nhanh trong huyệt, làm cô liên tục tiết ra từng đợt từng đợt nước.

Gậy th*t nóng bỏng được tắm táp trong làn nước mới, cảm thấy linh hồn như được thăng hoa.

Để không lãng phí bất kì giọt nước nào, Giản Mặc Thư dứt khoát đẩy ngược người thân mình lên bồn rửa mặt, đè hai chán cô xuống rồi dùng sức đâm vào, mỗi lần gậy th*t to lớn kia đâm vào, giếng thịt đầy đặn thứ nước d*m đãng đó lại hệt như bị ném một viên đá cực to vào trong, d*m dịch bắn tứ tung, văng lên bắp đùi hai người, cps một chút còn chảy xuống cúc huyệt đang mở của người hầu gái, làm cô càng cắn chặt lấy gậy th*t trong huyệt nhỏ, kết quả hiển nhiên là khiến dục vong trong anh càng mãnh liệt, làm hoa huyệt của cô như tan nát.

Không biết đã qua bao lâu, hơi thở của anh trở nên càng nặng nề, cả người đè lên người Du Họa, gậy th*t mạnh mẽ đâm thêm vài cái :"Chủ nhân thưởng tinh djch cho em, Họa Họa phải hứng trọn đó."

Nghe thấy hai chữ tinh djch, cô hầu gái đầu óc còn đang mơ màng ngay lập tức tỉnh lại, sau đó lại nhanh chóng choáng váng lần nữa bởi sự nóng bỏng của tinh djch được bắn vào trong huyệt nhỏ.

Quy đầu căn lên rung mạnh mẽ trong đáy huyệt rồi bắn ra thứ tinh djch trắng đục sền sệt, phát ra hết những dục vọng còn sót lại vào trong huyệt nhỏ."

Ưm aa..."

Đáy huyệt nhỏ chịu một đả kích lớn, tiết ra một làn djch mật bắn ngược lại với mã mắt kia, trong một không gian chật hẹp như vậy, gậy th*t bị hai dòng chảy mạnh mẽ nóng bỏng bắn vào nhau, sướng đến mức làm hai người lên đỉnh cùng lúc.Cả người Du Họa mệt như nằm trên bồn rửa tay cảm thụ lại chút dư âm, còn anh thì đè lên người cô."

Thầy Mặc Thư, nặng quá đi..."

Cô yếu ớt đẩy anh ra."

Suỵt--" Anh chống người dậy, đặt ngón trỏ lên miệng cô :"Trò chơi còn chưa kết thúc đâu."

"Chủ nhân tặng Họa Họa một món quà, được không?"
 
Back
Top Bottom