Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!

Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 90: 90: Bốp Bốp Vả Vào Mặt



Ánh mắt tất cả người trong buổi tiệc đổ dồn lên người Tô Du Du.

Nói xác thực hơn, là người đàn ông bên cạnh cô.

Nam Nhược Bạch mặc một bộ tây trang trắng được cắt may tinh tế, phảng phất như bạch mã hoàng tử bước ra từ truyện cổ tích, cầm trong tay chiếc khăn, đang cẩn thận lau champagne trên mặt giúp Tô Du Du.

Rất nhiều người không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.

Cô gái này có thân phận thế nào, mà có thể khiến cho Nam công tự tay lau mặt giúp cô?Khuôn mặt vô cùng mỹ lệ của Trần Man Man vặn vẹo.

Có chuyện gì xảy ra!Cô hao tổn tâm cơ cả đêm cũng không được Nam công tử đáp lại, sao Nam công tử có thể lau mặt giúp tiện nhân này dược chứ!Khi Tô Du Du thấy Nam Nhược Bạch, ánh mắt hiện lên một tia cảnh giác, lùi lại một bước, tránh tay hắn: "Tôi không sao, một chút rượu mà thôi, cảm ơn ý tốt của nam công tử"Cô còn nhớ rõ lời cảnh cáo của Trì Tư Tước, phải cách xa Nam Nhược Bạch một chút.

Nam Nhược Bạch cũng không ép buộc, chỉ mỉm cười đưa khăn tay của mình.

Tô Du Du chần chờ một chút, vẫn nhận lấy khăn tay, chính mình lau mặt: "Cảm ơn.

"Ánh mắt Nam Nhược Bạch nhìn vào cổ tay cô đang giơ lên, đáy mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

"Tô tiểu thư, đây là vòng tay của cô sao?"Tô Du Du sửng sốt, mới ý thức được là hắn nói đến vòng ngọc trên tay cô: "Đúng vậy, có vấn đề gì sao?"Nam Nhược Bạch nhìn vòng ngọc, sắc mặt kỳ lạ: "Vết nứt của chiếc vòng ngọc này, vẫn luôn ở đây?"Hắn nói tới, Tô Du Du mới nhớ, vòng ngọc bà bà cho cô chính xác là có một vết nứt màu trắng, rất nổi bật, liếc mắt là có thể phân biệt được chiếc vòng ngọc này với những chiếc vòng ngọc khác.

"Đúng vậy.

"Vẻ mặt Nam Nhược Bạch càng thêm không đoán được.

Trong lòng Tô Du Du kỳ lạ, Nam Nhược Bạch quan tâm vòng ngọc của cô như vậy làm gì?Nhưng cô vẫn quyết không hỏi tới, chỉ nhìn về phía Trần Man Man: "Trần Man Man, làm phiền cô trở về quay phim.

"Trần Man Man tức giận đến đầu suýt bốc khói, nhưng Nam Nhược Bạch ở đây cô cũng không thể tức giận lên được, chỉ có thể giả vờ nụ cười: "Cô không phát hiện là tôi đang tham gia buổi tiệc sao? Chuyện quay phim thì để mai nói.

"Tô Du Du nhíu mày, vừa muốn nói gì, nhưng không ngờ Nam Nhược Bạch bên cạnh nhàn nhạt lên tiếng.

"Tôi nhớ là buổi tiệc này không có mời Trần tiểu thư.

"Sắc mặt Trần Man Man sắc mặt tái nhợt, cứng ngắt nở nụ cười: "Cái này! tôi ngưỡng mộ Nam công tử, cho nên đặc biệt tới!""Vậy thì không cần.

" Nam Nhược Bạch lộ vẻ tươi cười lạnh nhạt xa cách: "Chỉ là bèo nước gặp nhau, Trần tiểu thư vẫn nên chuyên tâm quay phim đi!"Một câu dứt khoát, quả thực giống như một bạt tai, bộp một tiếng đánh lên mặt Trần Man Man, đau quá!Xung quanh cả nam lẫn nữ cũng không nhịn được che miệng cười.

Trần Man Man này, thật bẽ mặt đi!Sắc mặt Trần Man Man trắng bệch, nhưng vẫn là cố gắng lộ ra dáng vẻ bình tĩnh, cong khóe miệng lên:"Nam công tử nói phải, vậy tôi liền về quay.

"Nói xong, cô giả vờ bình tĩnh rời đi.

"Chờ một chút.

" Nhưng đột nhiên Nam Nhược Bạch gọi cô lại.

Đáy mắt Trần Man Man hiện lên một chút hy vọng, mừng rỡ quay đầu.

Nam công tử gọi cô lại, chẳng lẽ là! "Trần tiểu thư có thể trả ly rượu lại cho tôi không? " Nam Nhược Bạch cúi đầu nhìn tay cô, mỉm cười.

Sắc mặt Trần Man Man càng thêm trắng nhợt, lúc này mới phát hiện mình đi quá gấp, thậm chí quên bỏ ly champagne lại.

Cô ngày càng chật vật, vội vàng bỏ ly lại, trong tiếng cười vang khắp nơi mà rời điNam Nhược Bạch cười như không cười nhìn bóng lưng Trần Man Man, sau đó nhìn Tô Du Du: "Tô tiểu thư, váy cô bẩn rồi, ở chỗ này của tôi có quần áo sạch, cô có muốn thay hay không?"Tô Du Du nhìn người đàn ôngtrước mắt, mặc dù hắn đang cười, nhưng không biết vì sao ánh mắt lại hoàn toàn lạnh băng, không hề ý cười.

"Không cần.

" Vẻ mặt cô phòng bị: "Tôi cũng nên nhanh chóng trở về đoàn kịch rồi, cảm ơn khăn tay của anh.

"Nói xong, cô trả khăn tay lại cho hắn, cũng không quay đầu lại mà rời khỏi.

Nam Nhược Bạch nhìn bóng lưng nhỏ nhắn tinh tế của cô, sắc mặt như có điều suy nghĩ.

"Chú Đức.

" Hắn bỗng mở miệng, lão quản gia lập tức xuất hiện: "Lần trước chú nói, quê quán của Tô Du Du ở nơi nào?""Ở trấn P.

""Quả nhiên như vậy.

" Nam Nhược Bạch tự lẩm bẩm, khóe miệng chứa đựng nụ cười lạnh băng: "Xem ra lúc này đây, ông trời cũng đang giúp mình.

"Tô Du Du ra khỏi buổi tiệc, thì thấy vẻ mặt âm trầm của Trần Man Man đang chờ mình.

"Mày tên là Tô Du Du đúng không?" Cô ta ôm ngực đi tới: "Mày với Nam công tử, rốt cuộc có quan hệ thế nào?"Giọng nói sắc bén, mang theo tra hỏi nồng nặc.

Tô Du Du không khỏi nhíu mày.

"Gặp mặt một lần mà thôi.

".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 91: Chương 91



"Gặp mặt một lần?" Trần Man Man nhịn không được nâng cao giọng lên: "Sao có thể! Chỉ gặp một lần sao Nam công tử lại bảo vệ mày!""Nếu như cô không tin tôi cũng hết cách, nhưng sự thực chính là như vậy.

""Mày!"Quả thật Trần Man Man tức đến sắp phát điên rồi.

Tiện nhân này, là đang khoe khoang với cô, ý là nói khuôn mặt của cô ta đẹp nên Nam công tử vừa gặp đã yêu cho nên bảo vệ cô ta sao?Thực sự không biết xấu hổ!Cô ta tức giận trừng Tô Du Du, xoay người về bãi cát quay phim.

Cảnh quay này là Trần Man Man tát nữ phụ, Trần Man Man tát đến nửa chừng, đột nhiên dừng lại.

"Đạo diễn, tôi cảm thấy tiểu Mỹ bị tôi tát một cái tát như vậy thì thật quá đáng thương, dù sao cô ấy cũng là minh tinh, như vậy đi, không bằng chúng ta lấy thế thân thay cho cô ấy?"Nữ phụ gọi là tiểu Mỹ, vẻ mặt được sủng ái mà lo sợ, không ngờ Trần Man Man lại biết quan tâm mặt của cô như thế.

"Nhưng lần này chúng ta đi, không dẫn theo thế thân.

" Vẻ mặt đạo diễn khó xử.

"Chỉ là chịu một cái tát, cũng không cần phải có trình độ gì, tùy tiện tìm một người nhân viên lên diễn không phải là được rồi sao?"Đạo diễn sửng sốt còn chưa kịp trả lời, thì Trần Man Man liền chỉ Tô Du Du.

"Tô Du Du, cô lên thay.

"Tô Du Du sửng sốt, ngẩng đầu nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Trần Man Man, không khỏi cau mày: "Tôi không có kinh nghiệm làm thế thân với diễn gì cả.

""Không sao, chỉ là một cái tát mà thôi, thân hình cô với tiểu Mỹ cũng không khác xa lắm, là cô đi.

" Trần Man Man tự biên tự diễn quyết định, thấy người xung quanh không làm việc gì cả, cô trợn tròn mắt: "Các người là người điếc sao? Còn không mau đi chuẩn bị!"Vẻ mặt đạo diễn khó xử, chỉ có thể nhìn Tô Du Du: "Du Du chỉ có thể làm phiền cô rồi, qua cảnh này, tôi cho cô thêm một nghìn đồng.

"Tô Du Du biết là Trần Man Man muốn chỉnh mình, nhưng cô cũng không muốn làm đạo diễn khó xử, cho nên gật đầu: "Được.

"Cô nhanh chóng hóa trang, thay bộ đồ của tiểu Mỹ đi tới.

"Bắt đầu.

" Đạo diễn hô.

Tô Du Du đang đứng, Trần Man Man đi tới trước mặt cô, không nói hai lời! Bốp!Một cái tát mạnh rơi xuống, âm thanh thanh thúy vang lên, Tô Du Du chỉ cảm thấy mặt nóng rát, sau đó nhanh chóng sưng lên.

"Cắt!" Đạo diễn lập tức hô ngừng, sắc mặt có chút trắng: "Được rồi, cứ như vậy! ""Chờ một chút!"Đạo diễn vừa định nói qua, nhưng không ngờ Trần Man Man sắc bén cắt ngang lời ông.

"Đạo diễn, lúc nãy tát giả như vậy, sao có thể qua được, lại một lần nữa!"Sắc mặt mọi người cũng thay đổi.

Tát người ta thành như vậy rồi, còn muốn lần nữa?"Không cần, cảnh lúc nãy cũng rất tốt rồi.

" Đạo diễn làm khó xử.

"Nhưng tôi thấy chưa được tốt lắm.

Dù sao bộ phim này cũng là tác phẩm của tôi, tôi không muốn danh tiếng của tôi bị ảnh hưởng, chúng ta làm lại lần nữa !""Nhưng là! ""Không có việc gì, đạo diễn, bắt đầu đi.

" Đạo diễn vừa muốn nói gì, nhưng không ngờ Tô Du Du đột nhiên mở miệng cắt đứt.

Mọi người đều kinh ngạc nhìn cô.

Đồng ý để Trần Man Man tát cô lần nữa? Tô Du Du này không phải là bị tát đến ngu người luôn rồi chứ?Trần Man Man còn mang vẻ mặt đắc ý nhìn Tô Du Du: "Tô Du Du, coi như mày biết điều, mày ngoan ngoãn để cho tao tát mấy cái, để cho tao vui, tao liền! "Bốp!Nhưng lời đắc ý của cô ta còn chưa nói xong, thì Tô Du Du giơ tay lên, một cái tát mạnh rơi xuống!Cô ta che mặt, không thể tin ngẩng đầu: "Tô Du Du có phải mày điên rồi không! Mày lại dám đánh tao!""Tôi đồng ý cho cô tiếp tục tát tôi, nhưng với điều kiện là để tôi tát cô lại! Tô Du Du nhìn cô ta, vẻ mặt bình tĩnh: "A, được rồi, còn có! "Bốp!Cô thừa dịp Trần Man Man không chú ý, tát một cái bên má còn lại!"Cái tát này, trả lại nước hôm qua của cô.

"Tất cả sợ đến ngây người, khó tin nhìn Tô Du Du.

Hai mắt Trần Man Man đỏ tươi, giương nanh múa vuốt vừa định nhào qua tát chết Tô Du Du, nhưng không ngờ lúc này trên đỉnh đầu truyền đến âm thanh ùng ùng, bãi cát bị gió lớn thôi bay.

Mọi người ngẩng đầu, ngạc nhiên kêu lên: "Trời ạ đó là cái gì?".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 92: 92: Em Tránh Cái Gì



Giữa bầu trời xanh thẳm, một bóng đen to lớn chậm rãi đáp xuống"Là trực thăng!" Cuối cùng có người nhận ra, ngạc nhiên kêu lên.

Trực thăng đáp xuống bãi cát ven biển khiến cát bay mù mịt.

Tất cả mọi người ngừng thở, khó tin nhìn chiếc trực thăng đột nhiên xuất hiện này.

Lúc này, cửa trực thăng được mở ra, một người đàn ông cao lớn mang đồ đen chậm rãi bước xuống.

Chiếc áo khoác màu đen phác họa dáng người cao lớn của người đàn ông, hắn chậm rãi bước đến, ánh mặt trời chiếu xuống khuôn mặt lạnh lùng của hắn, xuất chúng khiến cho tất cả không thể thở nổi.

"Đây là! " Trần Man Man bỗng nhận ra cái gì, đứng thẳng lên, kích động đến sắc mặt đỏ lên: "Trì Tư Tước, Trì thiếu?"Đoàn người rối loạn cả lên.

Trong nước hay thậm chí là cả thế giới, người nào mà không biết cái tên Trì Tư Tước này, rất nhiều người lần đầu nhìn thấy khuôn mặt thật của hắn, nhịn không được ló đầu ra nhìn.

Tô Du Du ngược lại sợ đến mặt trắng bệch, nhanh muốn che mặt mình lại.

Sao Trì Tư Tước lại ở đây? Không phải đến tìm mình chứ!? Cô không muốn cho người khác biết mối quan hệ của hai người, nếu không! sau này sao cô còn có thể làm việc được nữa!Lúc Trì Tư Tước bước xuống, thì đã nhìn thấy Tô Du Du trong đoàn người.

Chỉ thấy cô cúi đầu, liều mạng trốn sau máy quay.

Hắn không khỏi cười lạnh một tiếng.

Vật nhỏ này, đang tránh hắn?Hắn bước nhanh về phía cô.

Người trong đoàn kịch thấy Trì Tư Tước đi tới, càng thêm hỗn loạn.

"Trì thiếu tới đây! Thực sự đang đến chỗ chúng ta! ""Trời ạ, người thật còn đẹp hơn ti vi mấy vạn lần, quả thực không giống người mà!""Cô nói xem sao Trì thiếu lại muốn đi đến chỗ chúng ta? Lẽ nào Trì thiếu có người quen biết ở đây?"Kích động nhất, đương nhiên vẫn là Trần Man Man rồi.

Gò má cô ửng đỏ, nhanh chóng chỉnh sửa lại tóc một chút, lộ ra nụ cười tự nhận là mê người nhất, chân mang giày cao gót, thướt tha đi tới Trì Tư Tước.

"Trì thiếu, không ngờ ở chỗ này lại thấy ngài, tôi là Trần Man Man phát ngôn viên sản phẩm thuộc công ty con của ngài, rất vui mừng! " Trần Man Man nhỏ nhẹ nói với Trì Tư Tước, đôi mắt quyến rũ như tơ cứ ném sang, nhưng lời còn chưa nói hết, Trì Tư Tước trực tiếp đi qua người cô.

Bước chân không có ý dừng lại, thậm chí ánh mắt cũng không nhìn cô ta một cái.

Đây là từ đầu đến đuôi không quan tâm đ ến, giống như cô ta là không khí vậy.

Mặt Trần Man Man nhất thời cứng đờ.

Xung quanh có người không nhịn được, phát ra tiếng cười nhỏ, sắc mặt cô càng ngày càng trắng, không cam lòng quay đầu lại, thì thấy Trì Tư Tước đi thẳng tới bên người Tô Du Du.

Tô Du Du đang cố cúi thấp đầu sau máy quay, nhưng rất nhanh, cô thấy một đôi giày da tinh xảo đứng trước mặt cô.

"Tô Du Du, em đang tránh cái gì?" Giọng nói lạnh băng ngạo nghễ trên đỉnh đầu vang lên.

Tất cả mọi người hít vào một ngụm khí lạnh.

Chờ! chờ chút.

Trì thiếu đang nói vớiTô Du Du ? Trợ lý nhỏ của đoàn kịch bọn họ, Tô Du Du?Vẻ mặt của mọi người khó có thể tin, đặc biệt Trần Man Man, khiếp sợ đến không đứng vững nổi, suýt chút nữa ngã vào trong cát.

Tô Du Du vậy mà quen được Trì Tư Tước?Bên này, Tô Du Du biết mình tránh không khỏi, chỉ có thể chấp nhận ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt tươi cười so với khóc còn khó coi hơn: "Tôi không có tránh mà.

"Trì Tư Tước lười vạch trần lời nói dối của cô, chỉ nhìn vào tay đang bụm mặt của cô: "Mặt của em làm sao vậy? "Ánh mắt Tô Du Du né tránh: "Không sao, chỉ là có chút đau răng!"Đôi mắt đen của Trì Tư Tước sửng sốt.

Giỏi cho Tô Du Du em, bây giờ còn biết nói dối!Hắn không nói lời nào liền nắm cổ tay nhỏ của cô, dùng chút sức là có thể kéo tay ra.

Dấu bàn tay đỏ trên khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức lộ ra, trên da thịt trắng nõn, phá lệ nhìn thấy mà giật mình.

Đôi mắt Trì Tư Tước trong nháy mắt nổi lên mây đen cuồn cuộn!"Cái này là ai làm! " Hắn gầm nhẹ nói, giọng nói lạnh băng như tu la đến từ địa ngục.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 93: Chương 93



Lúc này rõ ràng là trên bãi biển ánh nắng tươi sáng, nhưng tất cả có mặt ở đây đều cảm giác rùng cả mình lên.

"Không ai cố y đánh tôi cả.

" Tô Du Du thấy tức giận trong mắt Trì Tư Tước, đáy mắt hiện lên vẻ bối rối: "Chỉ là cảnh quay cần mà thôi!"Không phải cô muốn bảo vệ Trần Man Man, chị sợ nếu như Trì Tư Tước biết, sẽ trực tiếp phế đi Trần Man Man mất, đến lúc đó buổi quay khẳng định không thể tiến hành nữa.

Mọi người bên trong đoàn kịch đối với cô rất tốt, cô không muốn gây phiền phức đến cho mọi người.

Trì Tư Tước một tay nắm lấy cằm ép cô ngẩng đầu lên.

Dấu tay màu đỏ càng nhìn càng chói mắt, làm cho lửa giận của hắn càng bùng phát.

"Em không nói thật phải không?" Đôi mắt đen ngày càng lạnh lẽo: "Em không nói, tôi cũng có cách để biết.

"Tim Tô Du Du đạp loạn lên, vội vàng kéo Trì Tư Tước, nhẹ giọng chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe thấy: "Van anh đấy, đừng truy cứu chuyện này.

Chỉ cần anh không truy cứu, tôi liền đồng ý với anh một yêu cầu.

"Giọng cô gái mang theo vài phần cầu xin, giọng nói giảm thấp nghe càng mềm mại, giống như lông vũ lướt qua tim Trì Tư Tước, hắn cúi đầu thì thấy ánh mắt trong suốt tội nghiệp của cô nhìn mình.

Cổ họng Trì Tư Tước nhịn không được di chuyển lên xuống!Vật nhỏ này! Có biết là dùng ánh mắt như thế nhìn hắn, hắn rất dễ mất đi khống chế hay không?"Yêu cầu gì cũng có thể?" Hắn thấp giọng xuống, giọng nói trầm thấp gợi cảm.

Cơ thể Tô Du Du run lên, nhưng vẫn cắn răng gật đầu.

Khóe miệng Trì Tư Tước cong lên: "Tốt.

"Quả nhiên hắn không truy cứu vẫn đề nữa, điều này khiến cho mọi người ở đây không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Đạo diễn vội vàng đi tới, vẻ mặt lấy lòng cười cười nói: "Trì thiếu, thật không nghĩ là ngài sẽ tới, vừa lúc chúng tôi cũng muốn ăn cơm tối, có thể vinh hạnh mời ngài ăn chung một buổi hay không?"Trì Tư Tước không trả lời hắn, tiếp tục cúi đầu nhìn vật nhỏ trước mắt.

"Em đói bụng chưa?"Kỳ thực từ sáng sớm bận đến bây giờ Tô Du Du sớm đã đói đến mức ngực dán vào lưng rồi, nhưng vì để tránh cùng Trì Tư Tước tiếp xúc , cô cô lại nói: "Tôi không đói bụng, mọi người cứ đi ăn!"Ột ột.

Nhưng vào lúc này bụng cô không chịu thua kém kêu lên một tiếngMặt cô đỏ bừng lên.

Trì Tư Tước khẽ cười một tiếng, vô cùng tự nhiên dắt tay cô: "Đi, đi ăn cơm.

"Mười phút sau, Tô Du Du cùng Trì Tư Tước còn có người của đoàn kịch, cùng nhau làm xong bữa cơm.

Đạo diễn cung kính rót rượu cho Trì Tư Tước , nhưng Trì Tư Tước vẫn chú tâm gắp thức ăn cho Tô Du Du.

Mọi người thấy một màn như vậy, sợ đến sắp rớt đôi đũa trong tay.

Nghe nói Trì thiếu không gần nữ sắc mà? Như thế nào lại tốt với Tô Du Du như vậy?Đạo diễn rốt cục nhịn không được, thử dò xét mở miệng: "Trì thiếu, xin hỏi quan hệ của ngài với Du Du là! ""Là! ""Bạn bè! Chúng tôi chỉ là bạn bè!"Trì Tư Tước còn chưa kịp trả lời, Tô Du Du liền hốt hoàng cắt đứt lời hắn.

Sắc mặt Trì Tư Tước nhất thời lạnh xuống.

Vật nhỏ này, vậy mà nói bọn họ là bạn bè?Tuy là hắn chưa từng có người phụ nữ nào, nhưng những người phụ nữ trước kia không người nào là không muốn liều mạng nhấc lên một ít quan hệ với hắn, nhưng Tô Du Du thì ngược lại, rõ ràng là vợ hắn cưới hỏi đàng hoàng, mà lại không muốn thừa nhận?Lẽ nào trở thành vợ của hắn là một chuyện rất mất mặt sao?Đôi mắt hắn trở nên u ám.

"Bạn bè?" Đạo diễn sửng sốt: "Như vậy à!""Đúng, là như vậy.

" Tô Du Du kiên quyết gật đầu, vừa muốn tiếp tục nói thêm vài lời, nhưng đột nhiên ở chân truyền đến một trận lạnh băng, làm sắc mặt cô thay đổi!.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 94: 94: Trần Man Man Khiêu Khích



"Sao vậy Du Du? " Đạo diễn nhận thấy được sắc mặt Tô Du Du thay đổi, vì vậy hỏi.

"Không có, không có gì!" Tô Du Du miễn cưỡng cười, nhưng thật ra là đang âm thầm hít khí lạnh.

Bởi vì lúc nãy ở dưới bàn Trì Tư Tước bấm cô một cái, rất dễ nhận ra là đang trừng phạt cô mới nãy nói hắn chỉ là bạn bè của cô.

So với Tô Du Du hoảng loạn, thì vẻ mặt Trì Tư Tước vẫn lạnh nhạt như cũ, còn cúi đầu cố ý làm ra bộ dáng quan tâm hỏi cô: "Làm sao vậy? Cơ thể khó chịu?"Tô Du Du tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Cái tên quỷ nam này, còn dám hỏi cô làm sao vậy nữa?Nhưng bên cạnh còn nhiều người ngồi như vậy, cô cũng không thể nói cái gì, chỉ có thể cong khóe miệng lên: "Không có, không có việc gì.

"Một bữa cơm này Tô Du Du ăn trong đau khổ không chịu nổi, thật vất vả mới ăn xong, cô liền không thể chờ được mà tạm biệt.

"Đạo diễn, buổi tối không có cảnh quay có pahỉ không? Ok, vậy tôi quay về nghỉ ngơi.

" Cô nhanh chóng đứng dậy, căn bản không nhìn sắc mặt Trì Tư Tước bên cạnh, nhanh chạy đến thang máy trong đại sảnh.

Thật vất vả chạy vào trong thang máy, cô còn chưa kịp thở phào, thì Trần Man Man cũng đi vào thang máy.

Trần Man Man mang giày cao gót, trên mặt được trang điểm tinh xảo không có một chút khiến người ghét bỏ, nghiêng người dựa vào thang máy, sắc mặt lạnh như băng nhìn Tô Du Du.

Tô Du Du thấy cô ta không khỏi nhíu mày lại, nhưng vẫn làm bộ dạng như không nhìn thấy, cùng đợi thang máy chậm rãi lên cao.

Trong thang máy hoàn toàn yên tĩnh, Tô Du Du đang thầm đếm khi nào thang máy đến tầng của cô, nhưng đột nhiên, Trần Man Man mở miệng trước.

"Tô Du Du, tao đúng là xem thường mày quá rồi.

"Giọng nói của Trần Man Man lộ ra một tia lành lạnh cùng châm chọc, Tô Du Du quay đầu thì thấy cô ta đang hung tợn nhìn mình, ánh mắt hận giống như không thể ăn tươi nuốt sống cô.

Nhưng Tô Du Du không tính để ý đến cô ta, chỉ quay đầu lại tiếp tục nhìn số trên thang máy.

"Mày đừng có giả điếc với tao!" Thấy Tô Du Du không để ý mình, Trần Man Man càng tức giận hơn, khuôn mặt tinh xảo mỹ lệ vô cùng tất cả đều là dữ tợn: "Mày nói! Mày với Trì thiếu rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra! Sao ngài ấy lại tới nhìn mày!"Bây giờ cô ta thật là muốn giận điên lên!Hôm qua thì là Nam Nhược Bạch, hôm nay thì là Trì Tư Tước!Tô Du Du chỉ là trợ lý nhỏ của đoàn kịch, rốt cuộc là có bản lãnh gì, có thể khiến cho từng người đàn ông xuất sắc nhất thế giới đối xử đặc biệt với cô ta?Ngược lại, cô đường đường một đại minh tinh, vậy mà không có người nào đặt vào mắt?Đây rốt cuộc có chuyện gì xảy ra!"Trần tiểu thư, tôi nghĩ là tôi không cần thiết phải khai báo những thứ này với cô đi!?" Tô Du Du mặt không thay đổi nhìn Trần Man Man.

Lúc này thang máy vừa vặn đến tầng của Tô Du Du, cô không nhìn Trần Man Man nhiều thêm, trực tiếp đi thẳng ra ngoài.

Để lại một mình Tr ần Man Man trong thang máy, tức giận đến giẫm chân!Giỏi cho mày Tô Du Du! Mày cho mày là ai! Chẳng qua chỉ là một trợ lý nhỏ của đoàn kịch, mà cũng dám đối với tao như vậy!Sắc mặt Trần Man Man càng ngày càng dữ tợn, nhưng đột nhiên cô nghĩ đến cái gì, sắc mặt giận dữ rút đi, lộ ra một tia cười nhạt chế nhạo, nổi bật khuôn mặt vốn xinh đẹp mang theo vài phần hơi thở âm u.

Tô Du Du, mày cứ chờ xem.

Trước đây gây khó dễ vốn còn muốn cho tiện nhân này một chút sắc mặt, nhưng hiện tại xem ra, tiện nhân này có khiến cho người khác ghét hơn, vậy cô cũng không khỏi sử dụng tuyệt chiêu của mình rồi.

Ha ha!Tô Du Du, đấu với tao? Mày còn non lắm!Tao sẽ nhanh chóng khiến thái độ kiêu ngạo hôm này của mày phải trả giá thật lớn!Tô Du Du vừa về đến phòng, đã bị thợ trang điểm ở chung quấn lấy.

"Du Du này, em với Trì thiếu rốt cuộc có quan hệ thế nào? Ngài ấy đối với em rất tốt a!""Chỉ là bạn bè, thật sự chỉ là bạn bè!" Tô Du Du lúng túng nói, lúc này tiếng gõ cửa vang lên, cô nhanh đứng dậy: "Em đi xem ai tới.

"Nói xong cô vội vàng chạy đến cửa, mở cửa ra thì ngây ngẩn cả người.

Đứng ở cửa là một cậu bé đáng yêu, đang giơ vẻ mặt vô tội nhìn mình.

"Chị chính là Tô Du Du sao?" Cậu bé mở miệng hỏi, giọng nói giòn tan.

Tô Du Du có chút bị sự đáng yêu làm ngẩn ra, ngồi xổm người xuống: "Cậu bé nhỏ, sao em lại gõ cửa phòng chị, ba mẹ em đâu?"Cậu bé không trả lời câu hỏi của Tô Du Du, chỉ dùng đôi mắt nhìn chằm chằm cô.

Không biết vì sao, Tô Du Du đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút nhộn nhịp.

"Chị ơi, sao chị lại muốn làm cho mẹ em tức giận?" Đột nhiên cậu bé lại mở miệng hỏi, giọng nói mềm mại: "Chị có biết, chọc giận mẹ, thì em chỉ có thể ra tay dạy dỗ chị.

"Tô Du Du sững sốt.

"Mẹ em? Mẹ em là ai? Chị không biết mẹ em.

"Cậu bé vẫn không có nói gì, chỉ nhìn chằm chằm cô.

Cô bị nhìn đến có chút sợ sệt, không thể làm gì khác hơn là kéo tay cậu bé: "Em trai, chị thật sự không biết mẹ em là ai, em nói cho chị biết tên của mẹ em, chị dẫn em đi tìm.

".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 95: Chương 95



Lời của cô còn chưa nói hết, đột nhiên sắc mặt trắng nhợt.

Bởi vì khi cô chạm vào tay cậu bé, nó lạnh như băng giống như Trì Tư Tước.

Tim cô đập liên hồi.

Cô sẽ không xui xẻo như vậy chứ, lại gặp phải quỷ sao!?"Du Du, là ai gõ cửa thế?" Lúc này phía sau truyền đến giọng nói của chị trang điểm, chị đi tới, nhìn thấy cậu bé ở cửa cũng rất sững sờ: "Thật là cậu bé đáng yêu, từ đâu tới vậy?"Nỗi sợ của Tô Du Du lúc này mới hạ xuống.

Chị trang điểm cũng thấy cậu bé này, cho nên nói cậu bé này chắc không phải là quỷ đi!?Cô vừa muốn hỏi tiếp mẹ của cậu bé, nhưng cậu bé đột nhiên rút tay ra, quay đầu chạy về hướng hành lang.

"Thật là đứa nhỏ kỳ lạ.

" Tô Du Du lẩm bẩm một câu, nhưng cũng không đặt trong lòng, rồi quay về phòng.

Chị trang điểm hỏi chuyện rất lâu, nhưng cuối cùng phát hiện không hỏi được gì từ miệng Tô Du Du, không thể làm gì khác hơn là đi ngủ, Tô Du Du cầm đồ ngủ đi tắm.

Nhưng cô vừa vào đến phòng tắm, thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói trầm thấp! "Em lại gầy.

"Tô Du Du sợ đến tim đập dồn dạp như suýt dừng lại, quay đầu thì thấy Trì Tư Tước đang đứng sau lưng cô, tùy ý tựa vào trên tường, khuôn mặt vẫn xuất chúng muốn chết như cũ.

"Anh! " Cô sợ đến nói không nên lời: "Anh vào đây lúc nào?""Lúc cùng em đi vào.

" Trì Tư Tước vô cùng tự nhiên ôm lấy eo thon của cô, thấp giọng nói.

Tô Du Du tránh đi bàn tay lạnh không an phận, hoảng loạn nói: "Nhưng phòng của anh không phải ở phòng tổng thống tầng cao nhất sao? Anh tới đây làm gì!""Tự nhiên là tìm em để thực hiện hứa hẹn lúc chiều rồi.

" Trì Tư Tước cúi đầu ngậm tai cô: "Buổi chiều em đồng ý đáp ứng bất cứ yêu cầu gì của tôi.

"Sự tê dại ở vành tai truyền đến, Tô Du Du giật mình.

Cô suýt chút nữa quên mất, buổi chiều cô đồng ý với bất cứ yêu cầu gì của quỷ nam này.

"Anh! anh tôi làm như thế nào!" Cô có chút sợ nhìn Trì Tư Tước.

"Em nói xem.

" Trì Tư Tước khẽ cười một tiếng, giọng nói tà mị.

Tô Du Du giật mình, đang muốn tránh đi, nhưng này lúc ngoài cửa bỗng truyền đến giọng nói của chị cùng phòng! "Du Du, em làm gì bên trong vậy? Hình như chị nghe thấy tiếng nói chuyện thì phải?"Tô Du Du lại càng hoảng sợ, mau mở vòi nước bên cạnh lên, che lấp nói: "Không có gì không có gì đâu ạ, lúc nãy em chỉ lẩm bẩm! ""À, vậy chị đi ngủ trước, em cũng sớm đi nghỉ đi.

""Dạ.

" Tô Du Du còn chưa kịp thở phào, thì Trì Tư Tước lại đột nhiên ôm lấy cô, cơ thể cô nhẹ đi, người liền ngồi lên bồn rửa tay, môi cũng bị hung hăng chặn lại.

Lạnh như băng đòi lấy từ bốn phương tám hướng đến.

Tô Du Du tay gắt gao cầm lấy vòi sen, hàm răng cắn chặt, sợ mình phát ra một chút âm thanh sẽ bị chị trang điểm ở ngoài nghe thấy.

Tô Du Du nỗ lực kềm chế, nhưng đột nhiên! Cảm giác choáng váng truyền đến, mắt cô tối sầm lại, mất đi cảm giác.

"Tô Du Du! Này! Em làm sao vậy! Em đừng làm tôi sợ!"Giọng nói lo lắng của Trì Tư Tước vang lên, nhưng Tô Du Du lại không có cách nào trả lời, cả người rơi vào một vùng tăm tối.

"Hì hì! hì hì! hì hì! "Trong bóng tối, đột nhiên Tô Du Du nghe thấy tiếng cười trong trẻo dễ nghe của một đứa bé.

Cô nhíu mày.

Đây là đâu?Đứa bé ở đâu tới?Cô giãy dụa mở mí mắt nặng trĩu, đạp vào mắt là đèn thủy tinh tinh xảo, cô nháy mắt một cái, thì thấy khuôn mặt ân cần của Trì Hạo ân tới.

"Thiếu phu nhân, cô không sao chứ?"Cô giãy dụa đứng dậy, mới phát hiện tay cô bị nắm chặt lại, ngẩng đầu lên, là khuôn mặt đẹp trai căng thẳng của Trì Tư Tước "Tôi đã ngất xỉu sao?" Cô vẫn có chút mơ hồ: "Là quỷ khí lúc trước tôi nhiễm chưa tản ra hết sao?"Vẻ mặt Trì Hạo cũng có vài phần không rõ: "Như thường lệ thì quỷ khí lúc trước đã tản ra rồi, nhưng vừa rồi tôi kiểm tra mạnh đập của cô, hình như lại có mới quỷ khí.

"Quỷ khí mới?Tô Du Du sửng sốt, thì nghe thấy Trì Hạo lại hỏi: "Thiếu phu nhân, gần đây có phải cô gặp phải sự việc kỳ lạ không?"Cô nhíu mày suy nghĩ thật lâu, đột nhiên nghĩ tới cái gì: "Vừa rồi lúc tôi ngất xỉu, dường hình như nghe được tiếng đứa bé cười, cái này có tính là kỳ lạ không?"Cô cảm thấy tay Trì Tư Tước nắm cô của dùng sức, Trì Hạo cũng thay đổi sắc mặt.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 96: 96: Tiếng Cười Của Đứa Trẻ



"Làm sao vậy?" Tô Du Du thấy sắc mặt hai người thay đổi: "Nghe thấy tiếng cười của đứa bé thì có vấn đề gì sao?""Không có gì.

" Lần này là Trì Tư Tước trả lời, hắn đem chăn bông đắp kín cho Tô Du Du: "Em nghỉ ngơi thật tốt, không nên suy nghĩ quá nhiều.

"Nói xong, hắn đứng dậy rời khỏi phòng, Trì Hạo cũng nhanh chóng ra ngoài theo.

Trong ban côngTrì Tư Tước đứng cạnh lan can, bên ngoài là âm thanh của sóng biển, Trì Hạo cẩn thận đi tới.

"Cậu thấy thế nào?" Trì Tư Tước bỗng mở miệng.

Trì Hạo chần chờ một chút, nhưng vẫn mở miệng: "Nếu như tôi không đoán sai, thiếu phu nhân chắc là đang mang thai, tuy là tôi không có cách nào từ mạch đạp mà xác định được, dù sao quỷ thai thứ đồ này, y thuật tổ truyền nhà chúng tôi cũng không ghi chép lại nhà, nhưng trong cơ thể cô ấy chính xác là có quỷ khí của đứa trẻ, cô ấy còn nghe thấy tiếng khóc của đứa trẻ.

"Giọng nói của Trì Hạo ngày càng nhỏ đi, có chút không chắc chắn nhìn về phía Trì Tư Tước, thì phát hiện mặt hắn nghiêm túc không nói lời nào.

"Trì thiếu việc này chúng ta nên nói cho lão gia sao? Dù sao lão gia ngài ấy! ""Không cần nói.

" Trì Tư Tước cắt ngang lời hắn.

"Nhưng! "Trì Tư Tước chợt quay đầu.

"Trì Hạo, đừng quên, rốt cuộc cậu là người của ai.

"Đôi mắt đen của Trì Tư Tước dưới ánh trăng giống như hàn băng, Trì Hạo đột nhiên cảm thấy trong lòng phát lạnh, lập tức cúi đầu.

"Dạ, tôi hiểu được.

""Tôi nhớ là cha của cậu ở thành phố Q đúng không?""Đúng vậy.

""Chúng ta đi tìm ông ấy.

" Trì Tư Tước xoay người vào phòng: "Tôi muốn biết rõ , rốt cuộc là Tô Du Du có mang quỷ thai hay không?"Tô Du Du nhắm mắt ngủ trong chốc lát, mở mắt ra thì Trì Tư Tước nói cho cô biết, hắn phải rời khỏi đảo này.

"Rời đi? Nhanh như vậy?"Nhìn đôi mắt tròn xoe của cô gái, trong lòng Trì Tư Tước mơ hồ nhói lên.

Nếu như vật nhỏ này thực sự mang thai! Hắn ép buộc mình không nên nghĩ tiếp nữa, chỉ nắm cằm xinh xắn của cô.

"Làm sao, luyến tiếc?"Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Du Du hơi đỏ lên: "Mới không có, anh đi nhanh lên đi, một mình tôi ở chỗ này mới yên bình.

"Đôi mắt Trì Tư Tước lóe lên một cái, trên tay dùng sức, ép buộc cô ngẩng đầu nhìn mình lần nữa.

"Bảo vệ tốt chính mình.

" Hắn nhẹ giọng nói: "Nếu như vô tình gặp nguy hiểm, lập tức dùng nhẫn liên hệ với tôi.

"Tô Du Du hơi ngẩn ra.

Là ảo giác của cô sao? Cô luôn cảm thấy, hôm nay Trì Tư Tước có chút không giống ngày thường.

Cô ngoan ngoãn gật đầu, Trì Tư Tước nhanh chóng dẫn theo Trì Hạo rời đi.

Cơ thể vẫn có chút khó chịu, Tô Du Du ở trong phòng nghỉ ngơi một ngày, hôm sau cảm thấy cơ thể gần như hoàn toàn bình phục rồi, mới đi đến đoàn kịch làm việc.

Hôm nay quay phim ở rừng cây Đước trên đảo, quay đến buổi trưa, Tô Du Du phụ trách phân chi cơm hộp, lúc chia đến Trần Man Man thì vẻ mặt ghét bỏ nói: "Những thứ dầu mỡ này, tao không ăn!"Tô Du Du cũng lười để ý đến cô ta, cầm lại hộp cơm xoay người chuẩn bị đi.

Nhưng Trần Man Man lại gọi cô lại.

"Tô Du Du, Trì thiếu sáng hôm qua đi rồi? Lúc ngài ấy đi mày ở phòng ngài ấy sao!?"Tô Du Du quay đầu lại: "Sao cô biết?"Lúc Trì Tư Tước mang cô vào phòng là dùng quỷ lực, chị cùng phòng cô còn không biết, sao Trần Man Man lại biết được?Khóe miệng Trần Man Man giương lên độ cong đắc y: "Mày đừng quan tâm làm sao tao biết được.

Ha, còn nói mày với Trì thiếu là bạn bè? Có bạn bè nào khuya hôm lại vào phòng người ta? Quả nhiên chính là cái loại phụ nữ chỉ biết dùng thân thể để lấy lòng đàn ông, thực sự rẻ mạt!"Tô Du Du nhìn Trần Man Man, đột nhiên nở nụ cười.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 97: Chương 97



"Mày cười cái gì?" Trần Man Man nổi giận.

"Chẳng qua là tôi cảm thấy buồn cười, một ít người đoán chừng là cũng muốn dùng thân thể để lấy lòng người khác, nhưng khổ nổi không có cơ hội.

""Mày!" Trần Man Man nghe thấy Tô Du Du nói móc mình, tức đến sắc mặt dữ tợn, nhưng đột nhiên cô nghĩ tới gì đó rồi cười lạnh một tiếng: "Tô Du Du mày đắc ý đi! Dù sao mày cũng không đắc ý được bao lâu nữa!"Tô Du Du không khỏi nhíu mày.

Trần Man Man này, lại đang có ý gì?Xem ra cô phải cẩn thận một chút rồi.

Cô không quan tâm đ ến Trần Man Man nữa, cầm hộp cơm rời đi.

"Du Du, Trần Man Man lại làm khó dễ cô sao?" Đạo diễn cách đó không xa thấy một màn này, vẻ mặt đồng tình nói.

"Không có việc gì, tôi không để ý đến cô ta là được rồi.

" Tô Du Du không để ý cười cười.

"Haizz, cái này cũng không trách cô được, Trần Man Man cô là người như vậy, mỗi lần thấy cô gái trẻ xinh đẹp thì cô ta sẽ luôn làm khó người đó.

" Đạo diễn từ trong mũi khinh thường hừ một tiếng: "Quay cũng không chuyên nghiệp, thật không biết cô ta làm như thế nào phất lên được nữa.

"Tô Du Du suy nghĩ một chút, phát hiện khả năng diễn củaTrần Man Man quả thật không tốt lắm, dáng vẻ cũng không được tính là đại mỹ nữ, nhưng làm minh tinh một đường rất thuận lợi.

Lẽ nào người có tính xấu như vậy, lại có thần linh phù hộ?Cơm nước xong, Tô Du Du đang dọn lại những hộp cơm, đột nhiên nghe thấy tiếng khóc của đứa trẻ.

Cô quay đầu, thì thấy một cậu bé núp sau gốc cây lau nước mắt.

Trong lòng cô lộp bộp một tiếng.

Rừng Đước này hôm nay đã được đoàn kịch bọn họ bao trọn rồi, sao lại xuất hiện một đứa trẻ?Đứa trẻ này không phải là quỷ chứ?Lúc này, cậu bé kia ngẩng đầu lên, đôi mắt to ngập nước, Tô Du Du lập tức nhận ra là cậu bé mấy ngày trước gõ cửa phòng cô.

Cô biết cậu bé này không phải là quỷ, mới thả lỏng cảnh giác.

"Em trai, sao lại là em? Ba mẹ em đâu?" Cô mở miệng hỏi, thật không nghĩ đến lời của cô còn chưa nói hết, đứa bé kia đột nhiên quay đầu chạy.

"Này, em đừng chạy lung tung! Rừng Đước này rất nhiều rắn, em nhanh quay lại!"Tô Du Du có chút gấp, vừa muốn đi tìm những nhân viên khác kéo cậu bé về, nhưng đột nhiên cô phát hiện mình không kiểm soát được cơ thể.

Một giây kế tiếp, cơ thể cô giống như tượng gỗ, giơ chân lên cứ như vậy không kiểm soát được theo cậu bé vào sâu trong rừng Đước.

Sắc mặt cô tái nhợt muốn lớn tiếng cầu cứu, lại phát hiện mình không phát ra được tiếng.

Cô cứ như vậy bị khống chế một đường đi theo cậu bé kia thật lâu, chờ đến khi dừng lại cô đã vào sâu trong rừng Đước, xung quanh sớm đã không nhìn thấy bóng dáng của nhân viên đoàn kịch nữa.

Cậu bé kia dừng lại, quay đầu ngẩng đầu nhìn chằm chằm cô.

"Chị.

" Cậu bé mở miệng, giọng nói non nớt: "Chị đừng trách em, đây là mẹ bảo em làm.

""Cái gì?" Tô Du Du đột nhiên phát hiện mình có thể nói chuyện, nhưng cơ thể vẫn không thể động đậy như trước: "Mẹ em rốt cuộc la ai? Em rốt cuộc! A!"Lời của cô còn chưa nói hết, đột nhiên cảm thấy dưới chân mềm nhũn, cô cúi đầu, mới phát hiện một chân cô đã vô tình lún vào đất!Cô sợ hãi, nhan muốn rút chân về, nhưung vẫn không thể cử động như trước, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình càng lún càng sâu, nửa chân đã vùi vào trong đất.

Cô hiểu được, đây là đầm lầy!Đất ở rừng Đước vốn ẩm ướt cho nên có rất nhiều đầm lầy, cậu bé này vậy mà dẫn cô đến đầm lầy.

Cô phòng bị ngẩng đầu nhìn cậu bé trước mắt, lạnh lùng nói: "Rốt cuộc em là ai! Em cố ý dẫn chị tới chỗ này làm gì!"Cậu bé không để ý đến cô, đột nhiên quay đầu nhìn sâu trong rừng huýt sáo!Sau đó, cậu bé cười nhìn về Tô Du Du, rõ ràng là nụ cười trong trẻo đáng yêu, nhưng lại khiến trong lòng người khác sợ hãi.

"Chị ơi, chị ở chỗ này, bồi những cô hồn dã quỷ này nha!".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 98: 98: Siết Chặc Ôm Vào Ngực



Sắc mặt Tô Du Du trong phút chốc trở nên trắng bệch.Cô còn chưa hoàn hồn lại, thì nghe thấy sâu trong rừng Đước vang lên vô số tiếng rít gào cùng tiếng thét chói tai, khiến người khác rợn cả tóc gáy.Vòng ngọc trên tay phát ra tia sáng chói mắt!Không chỉ có như vậy, nhiệt độ xung quanh cũng giảm xuống.

Ngay sau đó, một màn đáng sợ hơn xảy ra.Chỉ thấy sâu trong rừng cây rậm rạp vô số quỷ hồn bay ra, nam có nữ có già có trẻ có, các loại hình dáng cũng có!Tô Du Du sợ đến thét chói tai, giãy giụa muốn chạy, nhưng căn bản là nhấc chân không nổi, chỉ thêm càng lún càng sâu!Đúng rồi!Nhẫn!Dưới tình thế cấp bách, cô nhanh lên chóng nắm nhẫn trên tay mình, cô chợt cảm thấy một trận cực nóng phát ra từ nhẫn.Trì Tư Tước nhanh tới cứu tôi, nhanh tới...!nhanh cứu tôi!Nhưng có lẽ hình như không kịp rồi.Những quỷ hồn kia từng người từng người vây xung quanh Tô Du Du, trên mặt đều là dáng vẻ thèm thuồng ."Cô gái thật là thơm này thuộc về chúng ta sao? Thật muốn hút khô máu của cô ta..."Vô số tay lạnh như băng chạm vào Tô Du Du, cả người cô sởn gai ốc, toàn thân run rẩy.Thật nhiều quỷTừ sau khi mở mắt âm dương cho tới bây giờ cô chưa từng gặp nhiều quỷ như vậy...!ít nhất...!là hơn trăm con!Những quỷ này rất dễ nhận ra là đều chết trong đầm lầy này, trên quần áo đều là bùn với nước, thậm chí còn có người mặc đồ cổ xưa.

Quỷ hồn trăm ngàn năm qua chết ở đây, lúc này đều tụ tập xung quanh cô!Cô không phải tuyệt vọng nhắm mắt lại.Nhiều quỷ như vậy, đoán chừng là chỉ ngắn ngủi vài giây là có thể bị hút khô người! Đến lúc đó coi như Trì Tư Tước tới, cũng chỉ có thể mang thi thể cô đi.Ở dưới quỷ hồn lôi kéo, cô càng lún càng sâu trong đầm lầy, bùn đất đến cổ, cằm, miệng, thậm chí là mũi...Cô không thở được, đầu óc choáng váng, trước mắt càng ngày càng mờ đi!Cô sắp chết thật sự sắp chết sao?Mắt thấy bùn đất sẽ đến mắt của cô, đột nhiên...Bùm!Một tiếng vang thật lớn, cả đầm lầy bị nổ tung, bùn đất văng khắp nơi!Một luồng sức mạnh như núi đến, tiếng cười quỷ tham lam xung quanh trong phút chốc biến thành tiếng thét chói tai.Đột nhiên, một đôi tay băng lạnh có lực nắm lấy cơ thể Tô Du Du, kéo cô từ trong đầm lầy lên."Khụ khụ!" Cô ho kịch liệt, hít vào không khí đã bị mất từ lâu, sắc mặt tái nhợt, mở to mắt thì thấy một gương mặt xuất chúng.Là Trì Tư Tước.Sơ mi được thiết kế không nhiễm hạt bụi lúc này dính đầy bùn đất, nhưng hắn hoàn toàn không để ý, chỉ là gắt gao ôm cơ thể nhỏ bé của cô, hai mắt đỏ ngầu!"Tô Du Du! Em không sao chứ?"Tô Du Du yếu ớtngẩng đầu, mỉm cười: "Khụ khụ anh đừng đụng vào tôi, trên người tôi đều là bùn sẽ dơ đồ anh mất!"Lời cô nói là thật, lúc này cô không khác gì tượng đất là mấy, hôi thối chính cô cũng không chịu nổi được mình.Nhưng Trì Tư Tước lại phảng phất như không nhìn thấy bùn đất trên người cô, chỉ siết chặc ôm cô làm ngực.Vừa rồi trong nháy mắt thấy sắc mặt tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền của vật nhỏ lúc, hắn thực sự cho rằng cô đã chết!Trong nháy mắt kia, sự phẫn nộ của hắn, cho dù là giết sạch dã quỷ trong rừng sau này cũng không đủ để lắng xuống!Tô Du Du bị Trì Tư Tước siết chặc ôm vào ngực, không khỏi ngẩn ra.Là ảo giác của cô sao?Sao cô lại cảm thấyHình như là Trì Tư Tước đang run?.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 99: Chương 99



"Trì Tư Tước? Anh làm sao vậy?" Tô Du Du cẩn thận hỏi, nhưng Trì Tư Tước vẫn chỉ ôm thật chặc cô, không nói lời nào.

Qua hồi lâu, Trì Tư Tước mới buông cô ra, sắc mặt khôi phục lại vẻ thờ ơ vốn có, giương mắt nhìn cô hồn dã quỷ bốn phía.

Những dã quỷ này lúc Trì Tư Tước xuất hiện liền muốn chạy trốn, nhưng Trì Tư Tước dùng quỷ khí tạo ra một cái lưới lớn, giam bọn họ ở trong đó.

"Đại nhân tha mạng! Chúng tôi bị người khác sai khiến! Chúng tôi cái gì cũng không biết cả!"Những dã quỷ kia khóc lóc xin tha.

"Các người đáng chết, nhưng người ở phía sau càng đáng chết hơn.

" Trì Tư Tước lạnh lùng nói, giơ tay lên, trong đám quỷ phát ra tiếng hét non nớt chói tai.

Một cậu bé bay ra ngoài ngã rầm trên mặt đất, hắn giãy giụa muốn đứng lên, nhưng bị Trì Tư Tước đạp lên.

"Quỷ nhỏ, dám động vào người phụ nữ của tôi, lá gan của cậu cũng không nhỏ?"Tô Du Du nghe thấy lời nói củaTrì Tư Tước, sắc mặt bỗng dưng biến đổi: "Đứa bé này là quỷ? Nhưng không đúng, người khác cũng thấy được nó mà, em xem nó cũng có cái bóng.

""Nó là cương thi, cương thi thì có thân thể, đương nhiên là người khác thấy được, cũng giống như là em có thể thấy tôi vậy.

Người bình thường không nhìn thấy, cũng chỉ là quỷ hồn mà thôi.

"Tô Du Du sửng sốt, lúc này mới phản ứng được, chính xác là như vậy, mặc dù Trì Tư Tước là quỷ, nhưng mọi người đều thấy được hắn.

"Nhưng mà cương thi nhỏ như vậy ngược lại rất hiếm thấy.

" Trì Tư Tước nâng quỷ nhỏ lên, cười nhạt: "Nếu cứ như vậy giết đi, thì thật là đáng tiếc.

""Anh mau buông!" Tiểu quỷ kịch liệt giãy dụa: "Anh buông! Nếu không! mẹ tôi sẽ không bỏ qua anh!""Mẹ cậu?" Trì Tư Tước nhíu mày, đột nhiên hiểu được cái gì, cười lạnh một tiếng: "Thì ra là thế, trách không được cậu ra tay với Tô Du Du, nhìn kỹ thì trên người cậu quả thật có mùi vị chán ghét của người phụ nữ kia.

""Cái gì? Mẹ của cậu bé rốt cuộc là ai?" Tô Du Du nghĩ mãi.

"Chính là người xấu trong đoàn kịch của em đấy.

""Anh nói là Trần Man Man?" Mắt Tô Du Du không khỏi mở lớn lên: "Cô ta có con rồi? Còn là một cương thi?"Cô quá khiếp sợ rồi, nhưng đới với việc này Trì Tư Tước lại không có chút hừng thú gì, tay này hắn nắm quỷ nhỏ, tay kia hắn ôm Tô Du Du.

"Anh đi đâu vậy?""Đi tìm người phụ nữ đáng chết kia.

"Trì Tư Tước dẫn theo Tô Du Du cùng quỷ nhỏ rất nhanh rời khỏi đầm lầy, khoảng đất trống nơi quay phim.

Tất cả mọi người trong đoàn kịch đều bạn rộn quay chụp cảnh phụ, Trần Man Man ngồi ở một bên khẽ hát, vẻ mặt vô cùng thong thả tự đắc.

Tính toán thời gian, tiểu Mãn cũng đã gi3t chết tiện nhân Tô Du Du rồi đi?Ha ha!Tô Du Du, mày dám đấu với tao, bây giờ chết cũng là đáng đời!Cô đang đắc ý nghĩ, đột nhiên cạch cmột tiếng, một cái gì đó dính đầy bùn rơi vào người cô.

"Người nào không biết điều như vậy, lại đem bùn! ""Hu hu! Mẹ!"Trần Man Man còn chưa kịp mắng chửi người, thì thứ ở trong ngực ôm lấy cô, cả người cô ngẩn ra.

"Tiểu Mãn? Là con sao? Sao com lại thành cái dạng này? Tiện nhân Tô Du Du kia đâu? Cô ta có phải là chết! ""Tôi ở chỗ này.

"Phía sau vang lên vọng nói trong trẻo, Trần Man Man quay đầu lại, cứ như là gặp ma: "Sao! sao mày lại ở đây! Sao mày còn sống!"Tô Du Du trước mắt, bộ đồ dính đầy bùn, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn đã rửa sạch, đôi mắt đang nhìn thẳng cô.

"Em ấy đương nhiên còn sống, người chết là cô mới phải.

"Một giọng nói lạnh băng vang lên, Trần Man Man quay đầu, sợ đến mất thăng bằng, suýt chút nữa từ trên ghế ngã xuống!"Trì! Trì thiếu ngài, sao ngài tới rồi! " Sắc mặt cô tái nhợt, giọng nói không ngừng run rẩy.

"Tôi chỉ muốn tới nghe một chút.

" Mặt Trì Tư Tước lạnh băng, không nhanh không chậm mở miệng: "Cô nuôi ra quỷ nhỏ này thế nào?".
 
Back
Top Bottom