Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!

Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 80: 80: Cuối Cùng Anh Cũng Tới



Đây là giọng nói của đàn ông, trầm thấp gợi cảm, nhưng khi Tô Du Du nghe vào tai, thì da gà cả người nổi lên.

Người này rốt cuộc là ai? Sao lại muốn tìm cô?Cô muốn mở miệng hỏi, nhưng phát hiện một chữ cũng không nói được, ngay sau đó, cô nghe thấy tiếng hét chói tai của bà Trương ngoài cửa truyền đến.

"Cửa linh đường mở ra! Nhanh đi xem! Cô gái kia có chạy đi hay chưa!"Bên ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân dồn dập mất trật tự, Tô Du Du đột nhiên cảm thấy tay ở trên đầu biến mất.

Ngay sau đó, cô thấy vài bóng người vọt vào linh đường, cô bị người thô lỗ từ dưới đất kéo lên, thì thấy sắc mặt ông Trương trước mắt tái nhợt.

"Con hoang, đây là chuyện gì xảy ra! Cửa linh đường sao lại mở ra!"Hàn khí trong cơ thể Tô Du Du thối lui một ít, nhưng người vẫn yếu ớt một câu cũng không nói ra được, ông Trương vẫn đang giận dữ lay bả vai cô, nhưng đột nhiên phía sau truyền đến kêu kinh hãi của bà Trương! "Ông à, tôi không nghe thấy tiếng A Viễn! Tôi không nghe thấy tiếng của A Viễn nữa rồi!"Bà Trương giống như điên, liều mạng lay cơ thể của cháu mình trong quan tài, Tô Du Du giãy giụa ngẩng đầu, quả nhiên phát hiện quỷ nam quấn lấy mình lúc nãy không thấy đâu cả.

Là người đàn ông thần bí lúc nãy đuổi quỷ hồn A Viễn đi? Rốt cuộc hắn là ai? Sao lại xuất hiện ở đây?Đạo sĩ lắc chuông kia cũng vội vã vào linh đường, đi tới bên quan tài, mặt thay đổi thấp giọng nói: "Bà Trương, hồn phách thiếu gia biến mất.

"Bà Trương nghe xong mắt trợn ngược, chạy tới trước mặt Tô Du Du, nắm bả vai cô, hai mắt đỏ ngầu:"Tiện nhân! Mày nói đi! Cháu của tao đi nơi nào! Vì sao sau khi hai người được nhốt chung một chỗ, thì hồn phách của nó liền biến mất! Hồn phách của cháu tao rốt cuộc đi nơi nào!"Quỷ khí trong cơ thể Tô Du Du trong còn chưa có tản ra hết, toàn thân ngây ra như khối băng, một chút sức lực cũng không sử dụng được, vì vậy mặc dù bà Trương là một bà lão mà cô cũng không tránh thoát được, chỉ có thể tức giận nói: "Tôi không biết! Bà buông ra!"Bà Trương vì hồn phách của cháu trai biến mất, lúc này đã hoàn toàn điên cuồng, bà ta gắt gao nắm tóc Tô Du Du tóc, giọng nói chói tai: "Mày không biết? Được, nếu như mày không biết, tao để cho mày trực tiếp chết đi để bồi cháu tao!"Nói xong, bà ta nắm đầu Tô Du Du, hung hăng đập mạnh vào góc quan tài!Góc quan tài nhọn như vậy, Tô Du Du không chết cũng bị tàn phế!Cơ thể Tô Du Du không thể động đậy, chỉ có thể nhắm mắt cắn chặt răng, chuẩn bị đón nhận đau đớn này!Nhưng không ngờ trên trán truyền tới cũng không phải đau đớn sắt nhọn, mà là cảm xúc mềm mại lạnh băng.

Tô Du Du sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng, thì nghe thấy bà Trương tức giận hoảng hốt gào to.

"Mày là ai!"Tô Du Du ngẩng đầu thấy người trước mắt, mũi chua xót, nước mắt rơi xuống.

Dưới ánh nến chập chờn, là một người đàn ông to lớn đang đứng thẳng, không biết hắn từ đâu xuất hiện, nhưng hắn chính là đột ngột xuất hiện ở trong linh đường như vậy, bóng của ánh nến chiếu vào khuôn mặt xuất chúng góc cạnh rõ ràng của hắn, mang theo hơi thở lạnh băng chết chốc.

"Trì Tư Tước!" Tô Du Du, giọng nói nhỏ yếu: "Cuối cùng anh cũng tới!"Một câu nói này giống như hao hết chút sức lực cuối cùng của cô, cô rốt cục không chịu nổi nữa, trước mắt tối sầm lại, cơ thể mềm nhũn ngã xuống.

Trì Tư Tước lập tức ôm lấy Tô Du Du, cúi đầu mới phát hiện cô đã ngất đi, khuôn mặt nhỏ trắng bệch đầy nước mắt.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 81: Chương 81



Đôi mắt đen của hắn hiện lên lửa giận!Hắn ngẩng đầu nhìn về hai ông bà lão trước mặt, giọng lạnh băng: "Là các người biến em ấy thành cái dạng này!"Lúc này bà Trương mới phản ứng lại, hét chói tai: "Mày...!mày rốt cuộc là ai! Mày vào đây bằng cách nào? Có phải mày đem hồn phách của cháu tao đi, mày nhanh trả cháu lại đây cho tao!"Nói, cô điên cuồng muốn nắm lấy Trì Tư Tước.Nhưng ông Trương ở một bên thấy người đàn ông dưới ánh nến, sắc mặt đột nhiên trắng nhợt, hốt hoảng kéo lại bạn già điên cuồng của mình."Trì...!Trì thiếu?" Ông ta nhìn Trì Tư Tước, vẻ mặt khó có thể tin: "Sao...!sao ngài lại ở đây? Ngài?"Trì Tư Tước ôm Tô Du Du lên, cơ thể nhỏ mềm nhũn ngã vào ngực hắn, váy cưới màu đỏ trải dài xuống, giống như hoa hồng nở rộ, nổi bậc vẻ mặt tái nhợt của cô.Đôi mắt Trì Tư Tước càng u ám, lần nữa mở miệng: "Là các người, biến em ấy thành bộ dáng như vậy?"Câu hỏi giống như lúc nãy, lần này ông Trương không ngừng run rẩy đứng lênNhưng ông ta còn chưa kịp trả lời, thì đạo sĩ ở một bên xông lên."Yêu ma ở đâu ra mà dám kêu gào trước mặt bổn tọa!" Hắn run rẩy lắc chuông trong tay, giả thần giả quỷ: "Xem ta thu phục ngươi!"Nói xong, câu phất trần trong tay hắn phất qua Trì Tư Tước, nhưng ánh mắt của Trì Tư Tước cũng không nhìn, chỉ nghe thấy...Oanh!Một tiếng vang thật lớn, đạo sĩ kia trực tiếp đập mạnh vào quan tài bên cạnh, miệng phun ra máu khiếp sợ nhìn Trì Tư Tước.Hắn tu đạo nhiều năm, tự cho là có vài phần bản lĩnh, cho nên nhìn ra được người đàn ông trước mặt này không phải là người sông.

Nhưng hắn vạn lần không ngờ tới, quỷ nam này lại lợi hại như vậy!"Tôi hỏi các người lần cuối." Ánh mắt Trì Tư Tước lạnh như băng, từ đầu đến cuối đều rơi vào vào người ông Trương: "Là các người, là các người biến em ấy thành bộ dáng này?"Hơi thở cường đại khiến người khác khó hô hấp, ông Trương chống gậy tay không ngừng run rẩy."Trì...!Trì thiếu đều là hiểu lầm chúng tôi, cháu trai tôi bị tai nạn xe mất, sau khi mất hồn phách vẫn không tiêu tan, bà nội nó sợ nó một mình cô đơn, mới tìm đạo sĩ hỏi chuyện minh hôn, đạo sĩ nói chỉ có cô gái có bát tự thuần âm mới có thể kết hôn với quỷ, cho nên chúng tôi mới...""Cho nên các người mới tìm vợ của tôi?" Giọng Trì Tư Tước lạnh giọng cắt đứt.Sắc mặt ông Trương trong nháy mắt càng trở nên tái nhợt, đầu gối mềm nhũn, suýt chút nữa quỳ xuống.Cái gì?Con gái nuôi của Tô gia này, là vợ của Trì Tư Tước?Ông ta choáng váng suýt chút nữa thở không được mà ngất xỉu.Bọn họ thực sự là ăn gan hùm mật gấu! Mới dám đụng vào người của Trì Tư Tước!Ông lão trong ngày thường uy nghiêm tự phụ, lúc này ở trước mặt thanh niên Trì Tư Tước, cũng nhỏ bé vô cùng, giọng nói run rẩy."Trì thiếu thực sự xin lỗi, chúng tôi thật sự không biết thân phận của thiếu phu nhân, nếu như chúng tôi biết...!A!"Lời nói của ông Trương bị cắt đứt, cả người hắn đột nhiên từ dưới đất bay lên, xanh cả mặt hai mắt mở to."Ông à!" Bà Trương mới hoàn hồn lại, kêu thảm một tiếng nhào tới."Tôi không giết người già." Trì Tư Tước lạnh lùng mở miệng, giọng nói giống như trộn lẫn hàn băng: "Nhưng tôi cảnh cáo ông, nếu như các người lại dám đụng đến người của tôi, tôi sẽ khiến cho các người trả giá thật lớn."Dứt lời, ông Trương rớt lại xuống đất, Trì Tư Tước không quay đầu lại ôm Tô Du Du rời đi..
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 82: 82: Đối Với Hắn Quan Trọng Như Vậy



Biệt thự Tô gia.

Đêm đã khuya, nhưng ba người Tô gia vẫn ở trong phòng khách.

Sắc mặt Khưu Thục Vân có vài phần căng thẳng: "Ông à, Tô Du Du nơi đó, sẽ không có chuyện rắc rối gì xảy ra chứ!?""Chuyện rắc rối xảy ra?" Tô Hải Sơn cũng có vài phần lo lắng: "Chờ đêm này trôi qua, Tô Du Du chính là người của Trương gia, mảnh đất xây dựng ở trung tâm thành phố kia liền thuộc về chúng ta!""Đúng vậy, mẹ, mẹ đừng lo lắng quá.

" So với ba mẹ đang hốt hoảng, khóe miệng Tô Liên Nhi lại không tự chủ được nở nụ cười: "Mặc dù là một người chết, nhưng Tô Du Du có thể vào Trương gia chính là phúc khí của cô ta, lại nói tiếp cô ta hẳn nên cảm ơn chúng ta mới phải.

"Cô càng nói càng vui vẻ, gần như hận không thể bật cười lên.

Thật tốt quá!Cô vốn còn đang buồn phiền vì không có cách giải quyết Tô Du Du cái đinh trong mắt này, không ngờ là Trương gia bọn họ lại tìm tới đề nghị Minh hôn.

Chỉ cần Tô Du Du vào Trương gia, trở thành vợ của người chết, thì cô ta sẽ không có khả năng có bất kỳ quan hệ gì Viễn Tiêu hoặc Trì thiếu nữa!Cô đang đắc ý nghĩ, điện thoại đột nhiên vang lên.

Sắc mặt Tô Hải Sơn ngây ra, vội vàng nghe điện thoại: "Ông Trương, sự việc thuận lợi chứ?""Mày còn có mặt mũi hỏi tao thuận lợi sao?" Giọng ông Trương tràn ngập tức giận: "Họ Tô, có phải là mày muốn hại chết tao hay không? "Tô Hải Sơn trợn tròn mắt: "Ông Trương, tôi không biết ông đang nói gì, tôi! ""Tao cho mày biết Tô Hải Sơn, nếu như mày vẫn còn muốn lăn lộn ở thành phố S, thì chuyện cho đến hôm nay mày cứ coi như là chưa xảy ra!""Cho đến hôm nay chưa xảy ra?" Tô Hải Sơn nóng vội, thực sự không nghĩ ra rốt cuộc xảy ra chuyện gì, mà có thể khiến cho ông Trương trở mặt như vậy:"Vậy mảnh đất mà chúng ta nói trước đây! ""Tô Hải Sơn mày còn có mặt mũi đòi đất tao! Mày có biết thằng ngu mày rốt cuộc đắc tội ai không hả?"Tô Hải Sơn ngây người một câu cũng không nói ra được, chỉ nghe thấy Trương lão giận đùng đùng cúp điện thoại.

Ông ta chán nản đặt điện thoại xuống, mới hiểu rõ, lần minh hôn này ông ta không chiếm được chỗ tốt nào cả, sợ rằng còn đắc tội với ông Trương nhân vật lớn này.

"Ông à, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Có thật là xảy ra sự cố rồi không?"Tô Hải Sơn ôm đầu: "Cuối cùng là chỗ nào có vấn đề! Chẳng lẽ là ông Trương bọn họ phát hiện con nhỏ này có quan hệ với Trì thiếu? Hay là Trì thiếu đã biết lần minh hôn này, cho nên ngăn cản?"Tô Hải Sơn càng nghĩ càng sợ, nói cho cùng lấy thế lực của ông Trương ở thành phố S, không có mấy người có thể khiến cho ông sợ đến như vậy.

Tô Hải Sơn nghĩ tới nghĩ lui, hình như là chỉ có Trì thiếu mới có khả năng này!Tô Liên Nhi nghe xong lời này, trong lòng chợt giật mình!"Sao có thể?" Nhưng rất nhanh, cô lộ ra vẻ mặt khinh thường: "Ba, mẹ, con đã nói qua với hai người rồi, Trì thiếu căn bản không quan tâm đ ến tiện nhân kia, nếu không! sao lại không trả tiền thuốc cho bà bà của tiện nhân kia?"Tô Hải Sơn cùng Khưu Thục Vân bị thuyết phục, càng không rõ rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề.

Sắc mặt Tô Liên Nhi trắng bệch, không lộ ra dấu vết gì thở phào nhẹ nhõm.

Tuyệt đối không thể cho ba mẹ biết Trì thiếu thật sự để tâm đ ến tiện nhân kia, nếu không! ba mẹ nhất định sẽ cưng chiều tiện nhân kia, đến lúc đó cô càng không có cách ra tay với cô ta!Thế nhưng! Lần minh hôn này rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề? Thật sự chẳng lẽ là Trì thiếu nhúng tay? Lẽ nào tiện nhân kia ở trong lòng Trì thiếu quan trọng như vậy?Nghĩ vậy, đáy mắt Tô Liên Nhi đố kỵ giống như muốn phun ra lửa!Không được!Nhất định phải nghĩ cách giải quyết tiện nhân Tô Du Du kia!.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 83: Chương 83



Cô muốn cho cô ta mất hết danh dự, hoàn toàn trở thành con đi3m bị người khinh bỉ.Trì Tư Tước ôm Tô Du Du sắc mặt tái xanh trở về lâu đài ở Vân Đảo."Tìm Trì Hạo đến cho tôi!"Hắn đi vào phòng, vừa định đặt vật nhỏ trong ngực lên giường, nhưng vật nhỏ lại đột nhiên khóc lên."Lạnh...!tôi lạnh quá!" Cô không ngừng giãy dụa cơ thể nhỏ bé, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đọng giọt nước mắt, giọng nói yếu ớt, nhìn qua điềm đạm đáng yêu không gì sánh được."Lạnh?"Trì Tư Tước nhanh chóng sờ bộ đồ trên người Tô Du Du, mới phát hiện lúc nãy ở linh đường cô đổ mồ hôi lạnh, bộ đồ đều ướt đẫm hết.Cứ như vậy ngủ nhất định sẽ bị cảm, hắn lập tức cởi bộ đồ trên người cô ra.

nhưng khi nút buộc được cởi ra, cơ thể hắn đột nhiên cứng đờ.Bởi vì sau khi váy cưới được cởi ra, hô hấp của Trì Tư Tước nhịn không được nặng nề.Lại nói tiếp, đã hai ngày tròn hắn không có chạm qua vật nhỏ này rồi.

Hai ngày này với hắn mà nói là một loại dày vò, bây giờ đập vào mắt của hắn như vậy, càng thêm khiêu chiến cực hạn của hắn!Nhưng hắn căn bản không dám chạm vào vật nhỏ trước mắt, bởi vì bây giờ chỉ cần hắn chạm nhẹ vào da thịt mềm mại thì cô sẽ òa khóc lên, kêu: "Lạnh...!tôi lạnh quá!"Trì Tư Tước biết, trong cơ thể Tô Du Du vốn có quỷ khí, cơ thể lạnh băng suy yếu, mà lần minh hôn này cô lại nhiễm thêm quỷ khí của ma quỷ, khiến cho cơ thể cô càng ngày càng gầy yếu.Cho nên bây giờ hắn sợ nếu mà chạm vào cô, thì quỷ khí trên người hắn sẽ tạo ra thương tổn đối với cơ thể cô."Mẹ nó!" Từ trước đến nay người lạnh nhạt như Trì Tư Tước, lúc này cũng không nhịn được mắng to một câu th ô tục, hắn nhanh chóng kéo váy cưới trên người Tô Du Du xuống, rồi mặc cho cô bộ đồ ngủ giữ ấm, sau đó nhét cả người cô vào trong chănSau khi làm xong tất cả những cách giữ ấm, Trì Tư Tước liền không dám nhìn cơ thể trắng nõn xinh đẹp của Tô Du Du, vội vã rời khỏi phòng.Trì Tư Tước để một mình Tô Du Du ở trong phòng, sau đó hắn xanh mặt ra ngoài, một đường đi thẳng đến hồ bơi sau tòa lâu đài, ước chừng bơi qua bơi lại hai trăm cái, cuối cùng mới tỉnh táo lại chút.Sáng sớm hôm sau.Tô Du Du mở đôi mắt lim dim buồn ngủ, liền phát hiện mình đang ở trong chăn bông mềm mại, được quấn giống như bánh chưng.Cô nhìn qua, thì thấy sắc mặt lo lắng của Trì Hạo."Thiếu phu nhân, cô khá hơn chút nào chưa? Còn cảm thấy lạnh hay không?"Tô Du Du lắc đầu, chật vật từ trong chăn đi ra, Trì Hạo lập tức kiểm tra cho cô."Được rồi, quỷ khí tản ra nhiều rồi, nghỉ ngơi hai ngày là không sao rồi.""Cảm ơn." Tô Du Du ngồi dậy, chuyện xảy ra trước lúc hôn mê như thủy triều tràn vào đầu, nghĩ đến lần minh hôn này, cô không khỏi sợ run cả người: "Trì Hạo, tôi có thể hỏi anh vấn đề sao?""Thiếu phu nhân cô cứ nói.""Tôi đã bị ngất xỉu trước khi bị người đưa đi minh hôn, bọn họ nói chọn tôi là vì tôi là cô gái có bát tự thuần âm, chỉ có cô gái có bát tự thuần âm mới có thể kết hôn với quỷ.

Là thật sao?"Trì Hạo không ngờ Tô Du Du lại hỏi vấn đề này, trên mặt lộ ra vẻ khổ sở."Thiếu phu nhân, vấn đề này sợ rằng tôi trả lời thì không thích hợp lắm, cô nên...""Bọn họ nói không sai, chỉ có cô gái có bát tự thuần âm, mới có thể kết hôn với quỷ."Một giọng nói lạnh như băng cắt ngang lời Trì Hạo, Tô Du Du ngẩng đầu, thì thấy thân ảnh cao lớn của Trì Tư Tước chậm rãi đi vào phòng.Tô Du Du sửng sốt nhìn hắn."Cho nên anh cưới tôi, cũng là vì tôi là cô gái có bát tự thuần âm?".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 84: 84: Nguyên Nhân Cưới Tôi



Đôi mắt của cô gái nhìn chằm chằm Trì Tư Tước, hắn đột nhiên cảm thấy trong lòng một trận nhốn nháo.

"Không sai.

"Hắn là nói thật, nếu như Tô Du Du không phải bát tự thuần âm, thì cô căn bản không thể đến gần hắn, hắn càng không thể nào cưới cô được.

Nhưng! Không biết vì sao, hắn lại không muốn cho vật nhỏ biết chuyện này, càng muốn để cho cô cảm thấy, hắn cưới cô vì lý do này.

"À.

" Tô Du Du cúi đầu lên tiếng, giọng không nghe ra tình cảm gì.

Trong lòng Trì Tư Tước không rõ có một trận khó chịu.

Hắn đi tới bên giường, không nói lời nào nắm lấy cằm xinh xắn của hắn, ép buộc cô ngẩng đầu lần nữa.

"Em không vui?"Tô Du Du chớp mắt, đáy mắt hiện lên mê hoặc: "Sao tôi lại không vui?"Sao lại không vui?Trì Tư Tước bật cười.

Cô vậy mà hỏi hắn, sao lại không vui?Trong lòng Trì Tư Tước đột nhiên dâng lên lửa giận, giọng nói cũng không khỏi thô bạo vài phần: "Chẳng lẽ em không quan tâm lý do tôi cưới em chỉ vì cái này?"Sắc mặt Tô Du Du càng thêm mê mang, lắc cái đầu nhỏ.

"Sao tôi lại phải quan tâm? Lúc trước tôi còn cảm thấy kỳ lạ là sao anh lại cưới tôi, bây giờ biết lý do rồi, ngược lại cảm thấy ổn định rất nhiều.

"Tô Du Du nói thật, quả thật lúc trước Tô Du có chút lo lắng Trì Tư Tước cưới cô có phải là vì máu của cô hay không, nhưng lúc này nghe được lời của hắn, có một loại cảm giác cuối cùng cũng tìm thấy lý do.

Cô nói với vẻ mặt vô tội, nhưng không có chú ý tới sau khi Trì Tư Tước nghe xong lời cô, sắc mặt càng ngày càng âm trầm.

Tốt!Thật sự là rất tốt!Ngược lại cảm thấy ổn định rất nhiều?Cho nên vật nhỏ này căn bản cũng không quan tâm, nguyên nhân mình cưới cô?Lửa giận trong ngực bùng lên, nhìn cô gái trước mắt đã khôi phục chút hồng hào, khuôn mặt nhỏ nhắn giống như quả đào mật ngon miệng mê người, lửa giận của hắn dời xuống"Trì Hạo!" Hắn bỗng mở miệng.

"Dạ, Trì thiếu!""Cơ thể Tô Du Du khôi phục hay chưa?""Thiếu phu nhân gần như hoàn toàn khôi phục rồi, hẳn là không có gì đáng ngại.

""Cho nên tôi có thể chạm vào em ấy sao?"Trì Hạo sửng sốt, khuôn mặt liền đỏ lên: "Chắc là có thể, chỉ cần không quá kịch liệt! ""A! Trì Tư Tước anh làm gì thế!"Lời của Trì Hạo còn chưa dứt, đột nhiên bị tiếng kêu hoảng hốt của Tô Du Du cắt đứt, lỡ tai của Trì Hạo cũng đỏ lên, căn bản không dám ngẩng đầu, nhanh chạy khỏi phòng.

Trong phòng không ngừng truyền đến tiếng kêu khóc của Tô Du Du.

"Trì Tư Tước, đau quá! Anh nhẹ chút đi, đừng đụng vào chỗ đó!"Hôm sau lúc Tô Du Du tỉnh lại, chỉ thấy cơ thể mình giống như bị nghiền qua vừa lạnh lại vừa đau.

Cô chật vật từ trên giường ngồi dậy, thấy Trì Tư Tước đứng ở bên giường đã thay xong quần áo, vừa chỉnh ống tay áo vừa nhàn nhạt nói với cô: "Tô Du Du, tôi phải đi công tác một tuần.

"Tô Du Du từ trên giường xuống, ánh mắt nhịn không được sáng lên.

Thật tốt quá, một tuần này cô không bị dày vò nữa.

"Vậy tôi có thể ra ngoài không !?" Cô dè dặt ngẩng đầu hỏi.

Trì Tư Tước cúi đầu, ánh mặt trời chiếu vào cổ trắng nõn của cô gái, xinh đẹp như thiên nga, làm cho lòng hắn lại xao động.

Hắn ép buộc mình đừng nghĩ nhiều.

"Có thể, nhưng nhớ kỹ phải mang nhẫn.

" Trì Tư Tước giữ lấy cổ tay nhỏ của cô gái, lấy nhẫn tìm được ở Tô gia về đeo lên tay cô: "Cho dù bất cứ lúc nào cũng không được tháo xuống!"Tô Du Du ngoan ngoãn gật đầu, nhìn theo Trì Tư Tước ra ngoài.

Tiễn Trì Tư Tước xong, cô mới rửa mặt một cái, sau đó cầm điện thoại lên.

Cô mở điện thoại di động lên, nhìn thấy thông báo trên điện thoại, cô không khỏi bị giật mình một chút.

Năm mươi cuộc gọi nhỡ, toàn bộ đều là của Tô Hải Sơn.

Đoán chừng là minh hôn không thành, bọn họ đều điên rồi sao.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 85: Chương 85



Nhưng Tô Du Du cũng không có ý định muốn gọi lại, không chỉ như vậy, cô còn trực tiếp kéo tê Tô Hải Sơn vào danh sách đen.

Nếu như nói lúc trước cô còn ôm hi vọng mong đợi vào Tô gia, thì lúc này đây cô hoàn toàn tuyệt vọng rồi.

Vì lợi ích của mình, bọn họ có thể không chút do dự giao cô cho một người chết, người như thế, sao lại là người nhà cô được.

Từ nay về sau, người nhà họ Tô sống hay chết, cũng không có chút quan hệ đến Tô Du Du cô!Người nhà chân chính của cô, lúc này đang hôn mê trong bệnh viện, đang đợi tiền thuốc của cô.

Vừa nghĩ tới bà bà, cô lại phiền muộn, lúc này điện thoại đột nhiên vang lên.

Cô cúi đầu vừa nhìn, là một số xa lạ, không khỏi nghi ngờ bắt máy.

"Alo.

""Tô Du Du sao? Tôi là người của đoàn kịch lúc trước cô làm, là như vậy, bây giờ chúng tôi đang có một bộ phim khác, chúng tôi có cảnh quay ngoài trời, cần nhân lực gấp, cô có muốn đến hỗ trợ hay không?""Tốt, ở nơi nào, tôi lập tức tới?"Tuy lần trước ở đoàn kịch gây hấn không thoải mái cho lắm, nhưng nếu đổi đoàn kịch khác, hẳn là sẽ không gặp lại Trần Man Man, như vậy cô cũng không có gì lo lắng rồi.

Nhưng hiển nhiên, là cô đã quá ngây thơ rồi.

Cô kêu tài xế đưa mình đến sân bay, vừa mới đi vào, thì thấy Trần Man Man dẫn theo 4 đến 5 trợ lý, vali lớn vali nhỏ kiêu ngạo qua đây.

Bộ phim này, cô ta lại là nhân vật chính.

Trần Man Man thấy Tô Du Du xuất hiện ở đây, cũng vô cùng ngạc nhiên, đặc biệt thấy Tô Du Du mặc trang phục được thiết kế cao cấp Valentino, đáy mắt cô càng khiếp sợ.

Bộ đồ này, chỉ xuất hiện ở tuần lễ thời trang một lần, con nhỏ này không có khả năng nhanh như vậy tìm được hàng giả!?Tô Du Du thấy Trần Man Man chân mày cũng không khỏi nhíu lại, nhưng đến cũng đến rồi không thể đi được, cô ráng tránh xa cô ta là được.

Cô không muốn gây chuyện nhưng không có nghĩ là Trần Man Man cũng không muốn gây chuyện với cô, cô đang muốn đi check-in, thì Trần Man Man đột nhiên đi tới, tàn bạo đạp cô một cước.

Tô Du Du xoa chân tức giận ngẩng đầu: "Trần Man Man, cô lại muốn làm gì?""Ôi, một đôi giày Dior giả vậy mà mày cũng xem là bảo bối như vậy, thật đúng là nhà quê.

" Vẻ mặt Trần Man Man mỉa mai.

Tô Du Du nhìn trước cô gái trang điểm vô cùng mỹ lệ trước mặt, sắc mặt cũng lạnh xuống: "Trần Man Man, lần trước người nhốt tôi vào tầng hầm là cô!?""Đúng thì thế nào?" Trần Man Man cũng lười phủ nhận: "Chẳng lẽ mày còn muốn tính sổ với tao?"Một trợ lý nhỏ mà thôi, có thể làm gì cô!Sắc mặt Tô Du Du ngưng lại: "Nếu cô còn gây sự với tôi nữa, thì tôi quả thật tính sổ với cô?"Trần Man Man không ngờ một trợ lý nho nhỏ mà có gan chống lại mình, sửng sốt một chút, khi phản ứng lại thì Tô Du Du đã kéo hành lý xoay người rời đi.

Cô tức giận đến giậm chân!Giỏi cho một trợ lý nhỏ, thật coi là bản thân rất quan trọng sao! Cô chính là muốn kiếm chuyện với cô ta, xem cô ta có thể làm cái gì!Mọi người lên máy bay, lúc này địa điểm quay chụp ngoài trời là đảo nhỏ phía Nam, phong cảnh tuyệt đẹp, là du lịch hàng đầu được rất nhiều người chọn.

Máy bay vừa hạ cánh một cơn gió biển thổi vào mặt.

Đoàn người ngồi xe đến khách sạn, nhưng khi Trần Man Man vừa xuống xe liền trách ầm lên.

"Có lầm hay không? Cho tôi ở một khách sạn cũng kỹ như vậy? Tại sao không ở khách sạn 7 sao mới mở bên cạnh?"Tô Du Du xuống xe nhìn lướt qua khách sạn một lượt, không khỏi cảm thấy Trần Man Man thật sự rất khó chiều.

Khách sạn chỗ đoàn kịch ở, kỳ thực đã là khách sạn 5 sao vô cùng tráng lệ, chẳng qua là được mở từ năm năm trước, gần đây đảo nhỏ lại mở thêm một cái khách sạn 7 sao, cho nên mới khiến cho Trần Man Man khó chịu, dù sao cô ta từ trước đến nay đều muốn ở chỗ tốt nhất.

"Man Man, thật ngại quá.

" Người của đoàn kịch khó xử mở miệng: "Khách sạn bảy sao bên cạnh toàn bộ đều bị Nam thiếu gia bao hết, cho nên chúng ta chỉ có thể ở đây!"Nam thiếu gia?" Trần Man Man đổi sắc mặt: "Anh nói công tử Nam gia Nam Nhược Bạch?"Tô Du Du cũng không khỏi sửng sốt.

Nam Nhược Bạch!Đó không phải là người đàn ông gặp ở buổi đấu giá lần trước sao? Hắn vậy mà cũng ở trên hòn đảo này.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 86: 86: Chỉ Muốn Gả Vào Nhà Giàu Có!



"Không sai, chính là Nam thiếu gia Nam Nhược Bạch, đúng lúc cậu ta ở chỗ này tổ chức một buổi tiệc rượu, cho nên khách sạn bên cạnh đều bị bao hết rồi.

"Đôi mắt Trần Man Man lóe sáng, lông mi giả chớp chớp ho nhẹ một tiếng.

"Hôm nay tôi có chút mệt cần nghỉ ngơi, đạo diễn ông thay đổi lịch trình buổi chiều giúp tôi!" Cô giả vờ xoa xoa huyệt Thái Dương:" Buổi chiều tôi ra ngoài một chút, các người đừng quấy rầy tôi.

"Nói xong cô nóng vội liền dẫn theo trợ lý về phòng.

Đạo diễn nhìn bóng lưng cô ta, nhịn không được xì một tiếng khinh miệt: "Mệt cái gì! Tôi thấy cô ta chính là muốn đến tiệc rượu của Nam gia, những nữ minh tinh này, mỗi một người đều muốn gả vào nhà giàu có!"Tô Du Du với một thợ trang điểm nữ được chia đến một cái phòng, dọn dẹp dọn dẹp xong liền chuẩn bị bắt đầu công việc.

Nữ chính Trần Man Man không có mặt, mọi người không thể làm gì khác hơn là đến bãi cát bên cạnh quay một số cảnh phụ, bận bịu qua lại thế là đến tối.

"Ôi chao, Du Du, máy ảnh của tôi có chút vấn đề, cô lấy máy ảnh dự bị trong ba lô ở đại sảnh khách sạn giúp tôi.

" Lão Tằng nhiếp ảnh gia gọi Tô Du Du.

"Được, balo của ông như thế nào?""Ba lô leo núi màu đen.

"Tô Du Du quay về đại sảnh khách sạn, nhưng không ngờ bắt gặp Trần Man Man vội vã đi về phía khách sạn 7 sao bên cạnh.

Chỉ thấy cô đổi một chiếc váy dài màu đỏ thắm, trang điểm vô cùng mỹ lệ, toàn thân trên dưới được chăm chút kỹ cẩn thận.

Tô Du Du không khỏi cảm thấy buồn cười.

Xem ra đạo diễn nói không sai, Trần Man Man thật sự là vội vàng muốn đi quyến rũ Nam Nhược BạchCô đi vào đại sảnh khách sạn, lại phát hiện nơi đây chất đầy ba lô của nhân viên, cô không thể làm gì khác hơn là đi tìm.

"Ba lô leo núi màu đen.

" Cô lẩm bẩm, lục hết trong đống đồ, đột nhiên thấy trên ghế sô pha có một cái túi màu đen: "A, tìm được rồi!"Cô lập tức đi tới, nhưng cầm ba lô ra không khỏi sửng sốt một chút.

Cái ba lô này nhìn qua vô cùng cũ kỹ, đai an toàn đều bị mòn hết, thậm chí đều bám đầy bụi.

"Tằng đại ca thật đúng là không chịu được sạch sẽ.

" Cô lầm bầm một câu, kéo khóa ba lô đen lấy túi máy chụp ảnh ra, sau khi lấy xong cô nhanh chóng chạy về phía sân quay phim bên ngoài.

"Tằng đại ca, máy ảnh đây rồi.

"Lúc này vừa vặn mọi người đang nghỉ ngơi, lão Tằng cười ha ha: "Cảm ơn cô Du Du.

"Nói xong ông mở túi máy ảnh ra, nhưng khi nhìn thấy máy ảnh bên trong ông không khỏi sửng sốt.

"Làm sao vậy, có vấn đề gì sao?""Cái máy ảnh này không phải của tôi.

" Lão Tằng nhíu mày, lấy ra quan sát thật lâu: "Máy này kiểu dáng rất cũ rồi, là loại máy ảnh của năm năm trước! Lúc trước tôi cũng có một máy như thế, nhưng rất nhiều năm chưa từng dùng qua rồi.

Du Du cô lấy cái này từ đâu?""Lấy từ ba lô leo núi màu đen trong đại sảnh khách sạn, chẳng lẽ tôi lấy nhầm sao? Nhưng ở đó không có ba lô màu đen nào khác nữa.

"Đạo diễn ở một bên uống nước nói đùa: "Lão Tằng, có phải lúc ra khỏi cửa ông cầm nhầm không? Máy ảnh nhà ông nhiều như vậy, nên trực tiếp cầm nhầm máy ảnh trước kia của mình hay không?""Là tôi cầm nhầm sao?" Lão Tằng nhức đầu: "Tôi mở ra xem một chút đi, nếu như là của tôi thì sẽ có những hình tôi ghi lại.

"Nói xong, ông mở camera ra, mọi người đang nghỉ ngơi đều rãnh rỗi không chuyện gì, đều lại gần xem.

Máy ảnh còn pin, rất nhanh trên màn hình liền xuất hiện hình ảnh.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 87: Chương 87



Cảnh trong màn hình hình như là một căn phòng khách sạn, Tô Du Du cảm thấy nhìn rất quen, lập tức phản ứng lại, chính là căn phòng khách sạn bọn họ đang ở.

Ở trên giường trong căn phòng, một cô gái mặc váy trắng đang ngồi.

Cô gái nhìn qua chắc chỉ khoảng mười tuổi, lớn lên vô cùng lanh lợi, có điều hai mắt nhắm chặt lại, vẻ mặt có vài phần căng thẳng.

"Tiểu Kiều, con nghe thấy giọng nói của ông không?"Trong máy ảnh vang lên giọng nói của một người đàn ông già nua, nhưng lại không thấy bóng người, giống như chỉ quay giọng nói.

Cô gái gọi là tiểu Kiều gật đầu.

"Tốt, vậy con nói cho ông biết, con nhìn thấy cái gì?"Tô Du Du có chút ngơ ra.

Thấy?Cô bé này không phải đang nhắm mắt sao, có thể thấy gì chứ?Nhưng không ngờ, cô bé lại chậm rãi gật đầu, lông mi nhíu chặt, giống như đang trải qua đau đớn gì, qua một thời gian lâu, mới chậm rãi mở miệng! "Con nhìn thấy một đại sảnh hình như là đại sảnh khách sạn chúng ta đang ở, nhưng được sửa sang tráng lệ hơn nhiều, chắc là có cải tiến lại.

"Giọng cô gái non nớt nhưng lại kỳ ảo, khiến người khác nghe xong không nhịn được rợn cả tóc gáy.

"Tốt lắm tiểu Kiều, con làm rất tốt.

" Giọng nói già nua vang lên lần nữa, có vài phần kích động: "Nói chi tiết một chút, ở trong đại sảnh con nhìn thấy cái gì.

""Con nhìn thấy có rất nhiều đồ vật, thật nhiều ba lô để bừa bộn còn có máy ảnh, đồ trang điểm, còn có một ít quần áo gì gì đó, toàn bộ rải rác trên mặt đất.

"Sắc mặt Tô Du Du đột nhiên tái nhợt.

Là trùng hợp saoCảnh tượng cô bé này nói, sao lại giống như hình ảnh cô nhìn thấy khi vào đại sảnh khách sạn vừa nãy?"Bên ngoài khách sạn thì thế nào? Con thấy bên ngoài có những ai?"Vẻ mặt của cô bé trở nên càng thêm đau đớn, thậm chí cơ thể không nhịn được run rẩy, sắc mặt tái nhợt.

"Bây giờ là ban ngày thời tiết rất tốt, trên bãi cát bên ngoài khách sạn có thật nhiều người nhiều vô cùng, nam có nữ có còn có máy quay phim!""Bọn họ đang làm gì?""Chắc là quay phim nhưng bây giờ không có quay, bọn họ toàn bộ đều vây quanh một chỗ hình như đang xem một thứ đồ màu đen gì đó, hình như là một cái máy ảnh giống như trong tay ông.

"Tim Tô Du Du đập loạn nhịp, cô ngẩng đầu, liền phát hiện toàn bộ người của đoàn kịch đều tò mò vây quanh, tụ hội bên cạnh máy ảnh.

Tất cả, đều tương tự như miêu tả của cô bé.

Đây là trùng hợp?Hay là! "Trong bọn họ có một một cô gái!" Giọng cô bé trong máy ảnh lại vang lên:" Cô ấy đang mặc một chiếc váy dài màu xanh dương, còn có một cái nơ con bướm rất đẹp được gắn trên mũ màu đỏ.

”Một giọt máu cuối cùng trên mặt Tô Du Du rút đi, bởi vì cạnh cô có một thợ trang điểm nữ mặc bộ báy dài màu xanh dương, còn có nơ con bướm trên mũ màu đỏ, trong đám người đặc biệt chói mắt.

Thợ trang điểm nữ kia đang hết sức chăm chú nhìn vào máy ảnh, nghe xong lời của cô bé, sợ đến gắt gao che miệng lại, sắc mặt hoảng sợ.

Lúc này, cô bé trong máy ảnh lại lên tiếng.

"Cô gái đội mũ kia hình như là nhìn thấy thứ gì khiến cho cô ấy hoảng sợ, đột nhiên bụm miệng, giống như vậy! "Nói xong, cô bé giơ tay lên che miệng mình.

Động tác này, giống như đúc thợ trang điểm nữ bên cạnh Tô Du Du.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 88: 88: Cô Gái Có Bát Tự Thuần Âm



Nhóm người hoàn toàn yên lặng.

Hiện tại rõ ràng là ban ngày, rõ ràng dưới ánh sáng tươi mát ở bãi cát, nhưng tất cả mọi người đều cảm giác toàn thân mình rét run.

Đoạn phim vẫn còn tiếp tục.

"Không đúng, tiểu Kiều, con thấy sai rồi.

" Giọng nói già nua trong máy ảnh không nhịn được thất vọng: "Con nhìn kỹ lại lần nữa, đoạn thời gian này từ đầu đến cuối, tìm thân ảnh đại tiểu thư.

"Đoạn thời gian này từ đầu đến cưới? Đó là ý gì?Còn có đại tiểu thư? Là ai?Cô bé trong màn ảnh sau khi bị phủ nhận tinh thần giống như rất suy sụp, đau khổ, hình như đang cố gắng cái gì, cơ thể run càng thêm lợi hại, giống như là co rúm lại.

Đột nhiên, cô bé ngừng run lại, chậm rãi ngẩng đầu, trên mặt hiện lên nụ cười.

"Con thấy được!"Giọng nói già nua cũng kích động: "Con thấy cái gì? Thấy đại tiểu thư đã tỉnh lại?""Đúng vậy, đại tiểu thư đã tỉnh lại.

"Đoạn phim bị lắc lư kịch liệt, có thể thấy được là người quay quá kích động.

"Thật tốt quá! Vậy con nhìn kỹ một chút, con còn nhìn thấy cái gì nữa, Đại tiểu thư tỉnh lại như thế nào?""Con không biết, điều này quá khó con không nhìn thấy chính xác được!""Vậy con nhìn một chút, bên người đại tiểu thư, con có thấy cái gì nữa hay không?"Cô bé lại giãy dụa.

Sau một lát, cô bé cười lên.

Rõ ràng là khuôn mặt tươi cười dễ thương như vậy, nhưng nụ cười kia, lại khiến người khác sởn gai ốc.

"Con thấy được, bên người đại tiểu thư có một cô gái, một cái cô gái có bát tự thuần âm.

"Rào rào.

Màn hình đột nhiên tối đen.

"Chuyện gì xảy ra?" Tất cả hoang mang.

Lão Tằng run rẩy kiểm tra một chút: "Kết thúc, đoạn phim tới đây là kết thúc.

""Trời ạ, quá dọa người rồi.

" Sắc mặt mọi người đều tái nhợt: "Rốt cuộc chuyện này như thế nào? Sao cảnh tượng cô bé này miêu tả giống như cảnh tượng ở nơi này của chúng ta? Lẽ nào cô bé nhìn thấy chúng ta?"Nói xong, có người khoa trương ngẩng đầu nhìn cửa sổ khách sạn, giống như là cô bé kia đứng ở cứa sổ nhìn bọn họ"Đừng nói bậy.

" Một nhiếp ảnh gia khác xanh mặt mở miệng: "Mọi người xem thời gian ghi hình!"Thiết kế của máy ảnh này, mỗi một đoạn ghi hình sẽ ghi chú thời gian quay.

Mọi người nhìn vào thời gian, sắc mặt tái nhợt hơn.

Ngày 20 tháng 1 năm 2014.

Là ba năm trước.

"Lão Tằng, rốt cuộc ông lấy thứ gì thế này! Dọa chết chúng tôi rồi!" Một cô gái suýt khóc.

"Đây không phải là tôi lấy.

" Sắc mặt lão Tằng cũng tái nhợt: "Đây không phải là máy ảnh của tôi.

Du Du, rốt cuộc cô tìm được máy ảnh ở đâu? Du Du?"Mọi người đồng loạt nhìn về phía Tô Du Du, lại phát hiện lúc này cô giống như cục đất, một câu cũng không nói được.

Nếu như nửa đoạn phim trước nói gì đó chỉ khiến cô cảm thấy kinh khủng thì câu nói sau cùng của cô bé mới khiến cô như bị sét đánh.

Cô gái có bát tự thuần âm.

Nếu như cô đoán không sai, thì cô bé trong đoạn phim này hẳn là có năng lực biết trước tương lai.

Lúc còn nhỏ bà bà từng nói qua với cô, trên thế giới này có rất nhiều người có năng lực đặc biệt, ví dụ như có người có thể thông cảnh trong mơ hoặc là ảo giáo thấy được chuyện trong tương lai, không chỉ có vậy, loại năng lực thiên bẩm này lúc càng nhỏ càng lộ rõ.

Cho nên, cô bé này có thể thấy tương lai của bọn họ, đồng thời miêu tả lại chính xác.

Cho nên sau này cô bé nhìn thấy cô gái có bát tự thuần âm, là cô sao? Nếu như là cô, thì cô và đại tiểu thư cô bé này nói có quan hệ gì?.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 89: Chương 89



Tâm Tô Du Du rối loạn như tơ, mãi cho đến khi có người lay cô, cô mới hoàn hồn.

"Tôi lấy ở ba lô trong đại sảnh khách sạn, tôi cũng không biết túi xách kia là của ai!""Được rồi, tất cả mọi người đừng tự mình hù mình nữa, Du Du chỉ cầm nhầm một cái ba lô mà thôi.

" Cuối cùng vẫn là đạo diễn đứng ra trấn an: "Mọi thứ chỉ là trùng hợp, chúng ta tranh thủ thời gian quay cảnh nhân vật chính.

Du Du.

""Dạ!" Tô Du Du như tỉnh lại từ trong mộng, nhanh đáp.

"Cô vẫn ổn chứ?" Vẻ mặt đạo diễn thân thiết: "Nếu như cô không có chuyện gì, có thể đến khách sạn bên cạnh tìm Trần Man Man không, cảnh của nhân vật phụ đều quay xong rồi, cô ta cũng phải quay về quay rồi.

"Tô Du Du có tâm sự nặng nề, cũng không có ý muốn cự tuyệt nhiệm vụ này, qua loa gật đầu, mất hồn lạc phách đi đến khách sạn 7 sao bên cạnh.

Trên sân cỏ của khách sạn 7 sao được trang trí tinh xảo trang nhã, trong tiếng du dương của đàn violon, cả nam và nữ mặc lễ phục cười khẽ trò chuyện với nhau, ưu nhã ăn.

Lúc Tô Du Du đi tới tiệc rượu, rốt cục lấy lại bình tĩnh một ít, vỗ vỗ mặt mình.

Tô Du Du, đừng suy nghĩ nhiều như vậy, mày cũng không biết trong đoạn phim này rốt cuộc có ý gì , cho nên đừng tự mình hù mình nữa.

Nghĩ như vậy, cô bình tĩnh hơn nhiều, lấy thẻ nhân viên của mình ra cho bảo tiêu buổi tiệc rượu xem, nói muốn đến tìm Trần Man Man.

Bảo tiêu lập tức dẫn theo cô tìm Trần Man Man.

Thì thấy Trần Man Man đang đứng trong góc nhỏ, cầm trong tay một ly champagne, đôi mắt nhìn chằm chằm Nam Nhược Bạch bị vô số người vây quanh bên kia, đáy mắt tràn đầy không cam lòng.

Vì tới tham gia buổi tiệc rượu này mà tốn sức chuẩn bị tỉ mỉ, nhưng không ngờ sau khi vào đây, đừng nói là quyến rũ Nam Nhược Bạch, căn bản ngay cả cơ hội nói một câu cũng không có.

"Trần Man Man.

" Tô Du Du đi đến: "Đạo diễn gọi cô quay về quay phim.

"Trân Man Man vốn đang chìm trong biển lửa, lúc này ngẩng đầu lên thấy Tô Du Du, lửa giận đùng đùng xông lên.

"Tao không về!" Cô lạnh lùng nói: "Tao quay cực khổ như vậy, hôm nay nghỉ ngơi một ngày thì có làm sao?"Tô Du Du nhíu mày: "Trần Man Man, cô có biết là quay ngoài trời tốn rất nhiều kinh phí không, nếu không thể hoàn thành tiến độ đúng hạn, thì sẽ gây phiền phức đến cho mọi người, hy vọng cô! "Ào ào!Tô Du Du còn chưa nói hết, Trần Man Man cầm lý rượu trong tay tạt thẳng vào mặt cô!Trong nháy mắt cô ngây người ra!Champagne chảy giọt xuống theo sợi tóc, nhiễm đỏ chiếc váy trắng tinh của cô, khuôn mặt nhỏ bé tỉnh xảo trong phút chốc trở nên chật vật.

Nhìn Tô Du Du như vậy, lửa giận trong ngực Trần Man Man mới nguôi đi ít, mím môi đỏ mọng cười rộ lên: "Thật ngại quá Du Du, cô xem tôi uống có chút nhiều rồi, tay cũng cầm không vững nữa!"Trần Man Man cố ý nâng giọng cao lên, không ít người xung quanh đều đưa mắt nhìn qua, kinh ngạc nhìn dáng vẻ chật vật của Tô Du Du.

Trần Man Man cười đến càng đắc ý hơn.

Con tiểu hồ ly này, nói cái gì là tới tiệc rượu tìm mình đi quay, nhất định là cố ý ăn mặc chải chuốt, câu dẫn một số quyền quý trẻ tuổi! Cô sẽ không để cô ta như ý muốn!Tô Du Du cảm thấy cả mặt mình đều dính dính, không khỏi tức giận.

Nhưng lúc này cô không thể tức giận ở đây được, chỉ có thể lấy khăn để lau đi.

Nhưng không ngờ có người động tác còn nhanh hơn.

Khăn tay tơ tằm được áp lên khuôn mặt nhỏ của cô, không nhanh không chậm lau vết rượu cho cô.

"Tô tiểu thư, cô không sao chứ?"Giọng nói dịu dàng như ngọc vang lên, Trần Man Man thấy người đột nhiên xuất hiện trước mắt, trong nháy mắt nụ cười cứng đờ.

"Nam! Nam công tử?".
 
Back
Top Bottom