Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!

Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 70: 70: Ngoan Ngoan Trở Về Phòng



Tô Du Du bởi vì quá mệt mỏi, cho nên giấc ngủ này liền ngủ thẳng tới 10 giờ hôm sau.

Lúc ngồi dậy, cô phát hiện Trì Tư Tước đã đi đâu mất chỉ để lại tờ giấy cho cô, bảo cô xuống phòng ăn lầu dưới tìm hắn.

Cô đứng dậy thay quần áo, thì phát hiện vết tích xanh tím trên người mình không thấy đâu nữa.

Là Trì Tư Tước làm sao?Trong lòng cô mềm nhũn, nhưng nghĩ đến chiều hôm qua hắn đối xử thô bạo với cô, lòng của cô lại lạnh xuống.

Mặc xong quần áo rồi xuống lầu, cô vừa chuẩn bị đi vào phòng ăn, thì nghe thấy một giọng nói chói tai! "Tô Du Du!"Cô quay đầu lại, thì thấy Tô Liên Nhi mang giày cao gót đi tới, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo vì ghen ghét mà có chút vặn vẹo.

Tô Du Du căn bản không muốn quan tâm đ ến cô ta, quay đầu muốn rời đi, nhưng Tô Liên Nhi lại trực tiếp ngăn cản trước mặt cô.

"Tô Du Du! Mày có phải rất đắc ý hay không? Mày cho rằng Trì thiếu mua dây chuyền rách nát của mày thì mày rất giỏi rồi? Người ta chẳng qua chỉ là tâm trạng dâng trào cho nên mới cưng chiều mày, chờ mày bị đá rồi thì mày nghĩ rằng mày có thể được cái gì!"Bây giờ Tô Liên Nhi quả thực giận đến điên lên, vừa nghĩ tới ngày hôm qua ở buổi đấu giá Trì thiếu với Viễn Tiêu đều ra mặt thay cho Tô Du Du, thì cô liền tức giận đến run cả người lên!Tô Du Du không để ý đến cô ta chửi rủa, trái lại cô giơ tay lên.

Tô Liên Nhi sửng sốt: "Mày làm gì!""Kêu cô đem thứ đồ gì đó cô trộm lấy ra.

""Mày đừng nói lung tung, tao cũng không phải là mày, tao trộm cái gì!""Dây chuyền kim cương kia.

" Đôi mắt Tô Du Du không hề chớp nói: "Cô lén thay đổi dây chuyền kim cương của Trì Tư Tước, giao ra đây.

"Sắc mặt Tô Liên Nhi trắng bệch.

Thật sự là cô lén thay đổi dây chuyền, dây chuyền kia xinh đẹp như vậy, cô nhịn không được len lén giữ lại.

Nhưng tất cả những thứ này, cô tuyệt sẽ không thừa nhận!"Mày đừng nói nhảm nữa! Dây chuyền kim cương gì, tao căn bản không biết! ""Nếu như cô không chịu thừa nhận, tôi cũng chỉ có thể nói cho Trì Tư Tước.

"Nghe thấy tên "Trì Tư Tước", sắc mặt Tô Liên Nhi càng thêm tái nhợt.

Tô Du Du cũng không có kiên trì.

"Tôi cho cô một ngày, nếu như dây chuyền kim cương không có đưa đến chỗ bán đấu giá lần nữa, thì cô tự biết rồi đó!"Nói xong, cô cũng không quay đầu lại bước đi.

Tô Liên Nhi đứng tại chỗ tức đến suýt chút bốc khói!Tô Du Du! Tao nhất định sẽ cho mày trả giá thật lớn vì thái độ hôm nay của mày!Tô Du Du đi tới phòng ăn, bữa sáng theo kiểu phương Tây, là cô tự đi lấy thức ănCô muốn một miếngcái bánh ngọt, nhưng lại khó gắp vô cùng, lúc cô đang đấu tranh cùng cái kẹp gắp,thì một bàn tay trắng nõn thon dài đột nhiên xuất hiện, nhã nhặn gắp lên một miếng, bỏ vảo đ ĩa của cô.

"Cảm ơn.

" Càng cảm kích nói, nhưng lúc ngẩng đầu lên lại ngây ngẩn cả người.

Người đàn ông trước mắt cao quý anh tuấn, lại là Nam công tử gặp ở sân thượng hôm qua.

Nam Nhược Bạch cúi đầu nhìn cô gái trước mắt, một thân váy trắng hồng nổi bật lên dáng vẻ xinh đẹp động lòng người của cô, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lại xinh đẹp khiến cho người khác rất thoải mái.

A, trách không được có thể khiến cho tên Trì Tư Tước kia để ý như vậy.

Nam Nhược Bạch giễu cợt nghĩ, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười nho nhã: "Tô tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau rồi, ngày hôm qua không có cơ hội chính thức giới thiệu mình, tôi gọi là Nam Nhược Bạch.

"Sắc mặt Tô Du Du không thay đổi nhíu nhíu mày.

Trực giác nói cho cô biết, người đàn ông trước mắt này rất nguy hiểm, cho nên cô chỉ lễ phép gật đầu, rồi sau đó quay đầu muốn đi.

Nhưng đột nhiên Nam Nhược Bạch lại mở miệng: "Tô tiểu thư, cô cùng một chô với Trì Tư Tước bao lâu rồi?"Tô Du Du dừng bước lại: "Anh hỏi việc này làm gì?""Không có gì, tôi chỉ là tò mò, Tô tiểu thư rốt cuộc có biết khuôn mặt thật của hắn.

"Lúc này Tô Du Du mới quay đầu lại, thấy Nam Nhược Bạch đang mỉm cười với mình, nụ cười ưu nhã lại vô hại, giống như một quý công tử, nhưng trong lòng cô không ngừng có chút sợ hãi.

Khuôn mặt thật?Lẽ nào hắn biết Trì Tư Tước là quỷ?Trong lòng cô đột nhiên có một loại cảm giác không thoải mái, nhưng cô vẫn không có ý định truy hỏi, chỉ thản nhiên nói: "Nam công tử, nếu như không có chuyện gì khác thì tôi đi trước, cảm ơn bánh ngọt của anh.

"Lúc này đây, Nam Nhược Bạch không ngăn cản cô lại nưa, chỉ đứng tại chỗ, như có điều suy nghĩ nhìn bóng dáng nhỏ bé của cô rời khỏi"Thiếu gia.

" Lúc này, một người quản gia lớn tuổi đi tới, sắt mặt cung kính: "Ngài có tính toán gì không?""Giúp ta đi điều tra cô gái này một chút, đặc biệt là quan hệ của cô ta và Trì Tư Tước, càng chi tiết càng tốt.

""Rõ!".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 71: Chương 71



Ánh mắt Nam Nhược Bạch vẫn đuổi theo bóng lưng Tô Du Du như trước, thấy cô đi tới bên người Trì Tư Tước, hắn cười lạnh một tiếng.

"Trì Tư Tước, chuyện ba năm trước đây, anh quên rồi sao, nhưng tôi còn nhớ rất rõ.

" Hắn tự lẩm bẩm, đáy mắt tràn đầy oán hận: "Thứ đồ tôi mất đi, mặc kệ là qua bao lâu, cũng nhất định phải đòi trở lại!"Tô Du Du cầm đ ĩa ngồi xuống chỗ ngồi, đối diện với Trì Tư Tước đang uống cà phê, động tác ưu nhã, trên bàn không có những thứ ăn khác.

"Vừa rồi tôi gặp phải Nam Nhược Bạch.

"Động tác Trì Tư Tước ngưng lại chút, đôi mắt đen hiện lên tia lạnh: "Về sau cách xa hắn một chút.

"Tô Du Du nhíu mày: "Anh với anh ta có xích mích gì sao?"Cái này không phải là ảo giác của cô, Trì Tư Tước với Nam Nhược Bạch này, nhìn qua thì quan hệ không được tốt lắm.

Trì Tư Tước đặt ly cà phê xuống, giọng nói lãnh thêm vài phần: "Đây không phải là việc em nên hỏi tới.

"Tô Du Du sửng sốt, đáy mắt hiện lên một tia tổn thương, cúi đầu dùng cái nĩa đâm trong đ ĩa thức ăn: "Tôi biết rồi.

"Nhìn vẻ mặt ủy khuất của vật nhỏ trước mắt, Trì Tư Tước không khỏi cau mày, vừa muốn nói gì, nhưng này lúc Trì Hạo vội vã qua đây, vẻ mặt nghiêm túc ghé vào tai hắn nói chút gì đó.

Lông mày Trì Tư Tước nhíu chặt hơn: "Tốt, tôi biết rồi, tôi lập tức tới.

"Hắn quay đầu nhìn Tô Du Du đang ăn bánh ngọt trước mắt:"Tôi phải đi xử lý chút chuyện, em ăn xong thì ngoan ngoãn trở về phòng.

Nhớ kỹ, cách xa Nam Nhược Bạch một chút.

"Nói đến nửa câu sau, giọng điệu của hắn rất nghiêm khắc.

"Đẫ hiểu.

" Tô Du Du buồn buồn nói.

Trì Tư Tước đi rồi, Tô Du Du thực sự chịu không nổi trong phòng ăn có người không ngừng quăng ánh mắt quan sát tới, cũng chịu không nổi thỉnh thoảng lại có người tới tiếp cận cô, đứt khoác cầm dĩa ăn đến vườn hoa không trung ngoài nhà ăn, muốn tìm một chỗ yên lặng mà ăn.

Nhưng không ngờ cô vừa mới tới một góc hoa, thì thấy có người đã ở đó.

Cô sửng sốt.

Là bà Hoàng.

Trong nháy mắt thấy bà Hoàng, Tô Du Du cảm thấy nhẫn trên tay mình bỗng đau nhói một cái.

"Ư!" Cô nhịn không được kêu lên kinh hãi, bà Hoàng ngẩng đầu lên.

"Là ai!"Tô Du Du có chút lúng túng nhìn về phía bà Hoàng, phát hiện viền mắt bà đỏ đỏ, rất dễ nhân ra là vừa mới khóc.

"Thật ngại quá, bà Hoàng, tôi tình cờ đi ngang qua đây!"Bà Hoàng vội vàng đứng lên, cầm thứ đồ gì trong tay cất vào, tuy động tác rất nhanh, nhưng Tô Du Du vẫn thấy rất rõ.

Là một tấm hình, là tấm hình cô con gái đã mất của bà.

Đáy mắt Tô Du Du hiện lên một tia không đành lòng, nhịn không được mở miệng nói với người đang vội vội vàng vàng muốn rời khỏi: "Bà Hoàng, bà đang đau lòng vì con gái bà sao?"Bà Hoàng dừng bước lại, sắc mặt thay đổi, nhưng rất nhanh giọng bà lạnh nhạt nói: "Cô gái nhỏ, tôi không biết cô từ đâu nghe thấy chuyện của con gái tôi, nhưng tôi cho cô biết, loại con gái vì một người đàn ông mà vứt bỏ gia tộc này, mới không phải là con gái của Hoàng gia chúng tôi!"Tô Du Du cảm thấy ở nhẫn một trận đau đớn.

Xem ra bà Hoàng thực sự còn chưa có tha thứ cho con gái của mình, nhưng lại đau buồn vì con gái đã mất của mình.

Cô không đành lòng, dưới sự kích động nói: "Bà Hoàng, kỳ thực con gái bà vẫn rất áy náy, cô ấy vẫn luôn muốn nói xin lôi với bà.

"Bà Hoàng kinh ngạc nhìn Tô Du Du, nhưng rất nhanh trên mặt hiện lên tức giận: "Nó cũng đã chết rồi, sao cô biết được là nó áy náy với không áy náy chứ! Chẳng lẽ cô nhìn thấy được quỷ hồn của nó?"Tô Du Du do dự một chút: "Nếu như tôi nói, quả thật tôi có thể nhìn thấy được quỷ hồn?"Sắc mặt bà Hoàng trắng bệch, quát: "Tô tiểu thư, như vậy rất thú vị sao? Tôi biết dựa vào thân phận của Trì thiếu, tôi không thể làm gì cô.

Nhưng cô cũng không cần thiết phải tới trêu đùa bà lão này chứ!? Tôi cho cô biết, trên thế giới này làm gì có quỷ! Hơn nữa coi như là nó từ trong mộ bò dậy thì tôi cũng không tha thứ cho nó!"Nói xong bà Hoàng cũng không quay đầu rời đi.

Tô Du Du bất đắc dĩ nhìn bóng lưng của bà, đột nhiên cảm thấy rùng cả mình ở phía sau, cô quay đầu lại thì thấy hồn phách của Hoàng Nhã Hân đứng ở sau lưng, đang nhìn bóng lưng của bà Hoàng, nước mắt trong suốt từng giọt từng giọt rơi xuống.

"Xin lỗi, hình như tôi làm cho mọi việc càng hỏng bét rồi!" Tô Du Du áy náy.

Quỷ nữ lắc đầu: "Không sao cả, tôi biết mẹ tôi chính là người cố chấp như vậy, cho nên tôi mới muốn tự mình nói xin lỗi bà, bởi vì nếu như tôi không xin lỗi, chỉ sợ cả đời bà cũng sẽ không tha thứ cho tôi.

"Tô Du Du nhìn quỷ nữ bi thương trước mắt, trong lòng càng thêm khó chịu.

Trên thế giới này, người thân nhất đối với cô mà nói, chính là bà bà đang nằm trên giường bệnh.

Thử nghĩ nếu như trước khi bà bà mất, cô cũng làm ra chuyện khiến bà bà đau lòng, lại không có cơ hội nới xin lỗi với bà bà, sợ rằng cả đời cô cũng đều không cam lòng!Suy bụng ta ra bụng người một chút, cô rốt cục dao động.

"Hoàng tiểu thư.

" Cô cắn răng ngẩng đầu nhìn quỷ nữ trước mặt, đôi mắt sáng trông suốt: "Tôi đồng ý với cô, để cho cô nhập vào người.

".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 72: 72: Dám Đụng Đến Người Của Tôi



Vẻ mặt quỷ nữ vui mừng: "Thật sao?"Tô Du Du gật đầu: "Tôi phải làm cái gì?""Cô chỉ cần nhắm mắt lại là được rồi.

"Tô Du Du nhắm mắt lại, lông mi không ngừng run lên.

Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, không có gì xảy ra cả, đột nhiên cô cảm thấy giống như là có nước lạnh dội vào đầu, lạnh từ đầu có tới chân.

Cô không kìm được run cầm cập, nhưng đột nhiên phát hiện, cơ thể đã không còn do mình khống chế nữa, cô muốn mở mắt ra nhưng không có cách nào được cả, thật giống như cơ thể trở nên không phải của mình rồiKế tiếp, cô cảm giác được chính mình mở mắt ra, nháy mắt một cái.

Cảm giác này quá kỳ lạ, rõ ràng là cơ thể của chính mình, rõ ràng cô còn cảm giác được, nhưng cơ thể hoàn toàn bị một luồng sức mạnh khác khống chế.

"Cảm ơn cô, Tô tiểu thư.

" Cô nghe thấy mình nói như vậy, ngay sau đó, cô quay đầu, đuổi theo bà Hoàng.

"Mẹ!"Cơ thể bà Hoàng bỗng cứng đờ, lúc quay đầu trong nháy mắt mê man, nhưng nhìn rõ là Tô Du Du, sắc mặt bà lạnh xuống: "Tô tiểu thư, tôi nói rồi cô đừng trêu đùa bà lão này nữa, tôi! "Bà không nói được nữa, bởi vì Tô Du Du, nói chính xác hơn là con gái của bà Hoàng Nhã Hân đang giữ chặt bà, nước mắt giàn giụa.

Cô thân mật cọ cọ trán bà, thấp giọng nói: "Mẹ, con trở lại rồi.

Xin lỗi thực sự xin lỗi con không nên vì một người đàn ông cặn bã mà bỏ nhà đi, con biết mẹ còn giận con, nhưng con cũng biết là mẹ đang nhớ con, nếu không! mẹ sẽ không chỉ bán nhẫn kết hôn của con, nhưng lại để lại sợi dây chuyền con thích nhất, còn có tiểu Ny có khỏe không? Vẫn khỏe mạnh chứ?"Lúc này bà Hoàng ngay cả một câu nói cũng không nói ra được, kinh ngạc nhìn người trước mắt, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống.

Chỉ có Nhã Hân mới biết, mèo nhỏ nhà mẹ con bà gọi là tiểu Ny, chỉ có Nhã Hân mới biết, bà để lại sợi dây chuyền của nó.

Cho nên người trước mắt, thật sự là con gái đã mất của bà sao?Toàn thân bà Hoàng run run, sờ mặt cô gái trước mắt, nức nở nói: "Nhã Hân, thật sự là con sao, con đừng gạt mẹ, con thực sự đã trở về rồi sao?"Cơ thể Tô Du Du liên tục gật đầu: "Là con, thật sự là con, xin lỗi mẹ!"Tô Du Du ở trong cơ thể của mình, nhìn đôi mẹ con cuối cùng cũng giải được khúc mắc, cô cũng không khỏi vui mừng thay họ.

Quỷ nữ rất coi trọng chữ tín, sau một giờ, tuy là rất luyến tiếc mẹ của mình, nhưng cô vẫn quyết định từ biệt.

Lưu luyến không rời từ biệt bà Hoàng, cô nói với Tô Du Du trong cơ thể: "Tô tiểu thư, thật cảm ơn cô, bây giờ tôi liền trả lại quyền kiểm soát cơ thể cho cô, nhưng sau đó cô sẽ có chút phát sốt, đây đều là bình thường, không cần phải lo lắng.

"Tô Du Du gật đầu, đang đợi quỷ nữ rời đi, nhưng không ngờ lúc này! "Tô Du Du, em còn ở đây?"Nghe thấy giọng nói này, cơ thể quỷ nữ run lên, quay đầu lại thì thấy thân ảnh cao lớn thon dài của Trì Tư Tước, đi xuyên qua bụi hoa mà tới.

Trì Tư Tước nhíu mày nhìn vẻ mặt hốt hoảng của Tô Du Du trước mặt, đang muốn hỏi cô làm sao vậy, đột nhiên cảm giác được một hơi thở xa lạ từ trên người cô phát ra.

Lạnh như băng, không thuộc về hơi thở của người sống.

Đôi mắt đen của hắn co rút lại.

Quỷ nữ thấy sắc mặt Trì Tư Tước thay đổi, sợ đến lùi lại một bước, theo bản năng muốn chạy đi, nhưng đã không còn kịp nữa.

Trì Tư Tước bỗng xuất hiện bên người cô, một tay đặt l3n đỉnh đầu cô.

Trong nháy mắt, Tô Du Du chỉ cảm thấy trên người một trận lạnh lẽo, bị người rút từ đỉnh đầu, khi phản ứng lại, cơ thể đã khôi phục khống chế, đầu gối mềm nhũn gục vào lòng Trì Tư Tước.

Đồng thời quỷ nữ kia cũng quỳ gối trước mặt cô, hồn phách đặc biệt mờ nhạt, không ngừng giãy dụa.

Trì Tư Tước đứng ở trước mặt quỷ nữ, bóp cổ lạnh lùng nói: "Dám đụng đến người của tôi, cô có phải muốn hồn phi phách tán hay không?"Toàn thân quỷ nữ đều đang run lên, mắt đen của Trì Tư Tước trầm xuống, trên tay chợt dùng sức, nữ quỷ liền phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 73: Chương 73



Tô Du Du xụi lơ trong ngực Trì Tư Tước lúc này mới phản ứng lại, tay nhỏ bé không có lực gắt gao nắm áo hắn."Đừng...!đừng, là tôi tự nguyện để cô ấy nhập vào cơ thể tôi, anh đừng giết cô ấy!"Trong đôi mắt đen của Trì Tư Tước tức giận càng sâu!Hắn giữ lấy cơ thể mềm mại của cô gái, gầm nhẹ nói: "Tô Du Du em có phải bị bệnh hay không! Em có biết là cho quỷ nhập vào người nguy hiểm cỡ nào không hả?"Tô Du Du cúi đầu cắn môi, không dám nói lời nào.Mặc dù quỷ nữ đã rời khỏi cơ thể cô, nhưng cô vẫn cảm thấy lạnh cả người như trước, không ngừng run lên, hai chân mềm gần như đứng không vững.Trì Tư Tước lập tức ý thức được của cô không bình thường, giơ cằm cô lên, giọng nói mang thêm vài phần lo lắng: "Tô Du Du, em làm sao vậy!"Hiện tại khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Du Du trắng bệch, môi càng thêm cóng đến tím bầm.Đầu ngón tay cô run rẩy nắm lấy góc áo Trì Tư Tước: "Lạnh...!Trì Tư Tước tôi cảm thấy rất lạnh!"Từ trước đến giờ cô chưa từng có cảm giác lạnh như vậy, dường như lạnh vào trong xương tủy."Mẹ kiếp." Trì Tư Tước mắng to một tiếng, ôm ngang cô lên, xoay người muốn rời đi, nhưng đột nhiên nghĩ tới quỷ nữ sau lưng.Hắn dừng chân lại, đang định giải quyết quỷ nữ không biết điều này, nhưng Tô Du Du lại kéo áo hắn cầu xin: "Trì Tư Tước, buông tha cô ấy!"Trì Tư Tước cúi đầu nhìn khuôn mặt tái nhợt cộng thêm quật cường của cô gái, trong lòng lo lắng vô cùng, lấy tay che mắt cô lại: "Đừng nghĩ những thứ vô dụng này.

Nhắm mắt ngủ đi!""Nhưng quỷ nữ này!""Được rồi! Tôi biết rồi! Tôi sẽ bỏ qua cho cô ta!"Lúc này Tô Du Du mới thở phào nhẹ nhõm, thần kinh cẳng thẳng buông lỏng, cả người lập tức không còn sức lực, mềm nhũn ngã vào lòng Trì Tư Tước.Một lần bệnh này của Tô Du Du, liền phát sốt tới 42 độ, may mắn trong khu nghĩ dưỡng có bác sĩ tư đi theo, chăm sóc cho cô từng chút một, cô mê man đến nửa đêm.Hai giờ sáng sớm, cô còn chưa có thanh tỉnh, chỉ co rúc trong chăn, vừa run vừa lầm bầm: "Cháo...!ăn cháo!"Trì Tư Tước vẫn canh giữ bên giường cô, nghe âm thanh của cô lập tức cúi người: "Tô Du Du, em nói cái gì?""Tôi muốn ăn cháo, tôi muốn ăn cháo bà bà nấu!"Sắc mặt Trì Tư Tước ngơ ra, lập tức quát Trì Hạo ở sau lưng: "Cháo! Lập tức bảo phòng bếp đi làm cháo!"Trì Hạo lập tức chạy đi, nhưng đến mười phút sau vẻ đau khổ trở về: "Trì thiếu, đầu bếp nơi này đều là người nước ngoài, chỉ biết làm đồ Tây, không biết làm loại cháo trắng đó của Trung Quốc!""Vậy lập tức đi ra ngoài mua!""Nhưng bây giờ là hai giờ sáng, nhà hàng đều đóng cửa rồi.""Vậy bắt bọn họ dậy mà làm!""Nhưng khu nghỉ dưỡng này cách xa thành thị, coi như là ngồi trực thăng thì cũng mất hơn hai tiếng!"Đôi mắt đen của Trì Tư Tước tức giận, cuối cùng trợn mắt nhìn Trì Hạo trước mắt: "Cậu, biết nấu cháo hay không?""Hả? Trì thiếu tôi...!tôi không biết nấu đồ ăn!""Vô dụng!"Trì Hạo khóc không ra nước mắt, hắn đường đường tốt nghiệp ngành MBA trường đại học danh tiếng Ivy League (*), nhưng hắn thực sự không biết làm đồ ăn!(*) Thạc sĩ quản trị kinh doanh (Master of Business Administration)(*) Ivy League là tên gọi của nhóm 08 trường đại học, viện đại học có hệ thống triết lý giáo dục và chất lượng đào tạo hàng đầu nước Mỹ.Trì Tư Tước nhìn cô gái sắc mặt tái nhợt trên giường, bỗng đứng dậy, sắn tay áo sơ mi lên: "Một đám vô dụng, để tôi làm."Trì Hạo hoảng sợ tròng mắt như sắp rớt ra ngoài đến nới: "Trì thiếu ngài...!ngài làm sao?""Đúng vậy, đem nguyên liệu nấu ăn tới đây!"Bên trong "phòng tổng thống" được trang bị đầy đủ mọi thứ, bao gồm cả phòng nấu ăn, Trì Tư Tước nhìn sách dạy nấu ăn, bắt đầu bắt tay làm.Thân ảnh cao lớn thon dài, khuôn mặt anh tuấn lại băng lãnh, mang theo khí thế không thể nghi ngờ, vậy mà đang thái rau với vo gạo.Trì Hạo cúi đầu, nhẫn nhịn cực khổ, mới nhịn xuống không để bản thân bật cười thành tiếngNửa giờ sau, Tô Du Du còn đang hôn mê, thì ngửi thấy một mùi gạo nhàn nhạt, cô cau lại cái mũi nhỏ, cảm thấy cơ thể được người nâng dậy, một giọng nói trầm thấp vang lên bên tai."Tô Du Du, ngồi dậy ăn cháo.".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 74: 74: Cháo Hắn Nấu



Tô Du Du chỉ cảm thấy đầu nặng trịch, không biết qua bao lâu, mới mở mắt ra được.

Đập vào mắt là căn phòng trống không trong khu nghỉ dưỡng, cô quay đầu, thấy trên tủ đặt một hộp giữ ấm, bên trong chứa cháo trắng.

Tô Du Du mơ hồ nhớ lại, hình là lúc cô mê man quả thật có người đút cháo cho cô ăn.

Cơ thể cô có chút sức hơn so với trước, nhưng cái bụng vẫn trống rỗng, cô nhịn không được cầm lấy cháo muốn ăn một chút.

Nhưng mới vừa ăn được một miếng, cô suýt chút nữa là phun ra!Thật là khó ăn!Cô bất đắc dĩ cất cháo trắng đi, tiếng bụng đói kêu ột ột, cô không thể làm gì khác hơn là đi xuống giường, bước vào phòng nấu ăn.

May mắn là, ở phòng ăn còn có nguyên liệu nấu ăn, cô vo gạo, cắt chút hành, đánh quả trứng, bắt đầu nấu cháo.

Lúc này cửa phòng mở ra, thân ảnh cao lớn của Trì Tư Tước và Trì Hạo cùng nhau đi vào.

"Sao em đứng dậy rồi!" Thấy thân ảnh mong manh bận bịu của Tô Du Du ở phòng ăn, Trì Tư Tước không khỏi nhíu mày, một một tay kéo cô qua: "Về ngủ.

"Hắn chỉ đi ra ngoài hỏi thăm bác sĩ tình huống, mà vật nhỏ này lại không nghe lời cứ chạy xuống giường.

"Tôi đói bụng rồi, tôi muốn làm ít đồ ăn.

" Tô Du Du muốn tránh đi, giãy giụa nói.

Trì Tư Tước cảm thấy cơ thể mềm mại cọ xát trong ngực hắn, hô hấp không khỏi dồn dập vài phần, nhưng vẫn nghiêm nghị nói: "Trên tủ đầu giường có cháo, em ăn cái kia.

"Lúc này Tô Du Du mới ngừng giãy dụa, quay đầu vô tội nhìn Trì Tư Tước: "Cái kia cũng gọi là cháo? Thật là khó ăn, không biết bỏ bao nhiêu muối nữa, căn bản không cách nào ăn nổi.

"Phụt!Trì Hạo thực sự nhịn không được, cúi đầu cười ra tiếng.

Nhưng rất nhanh, hắn không cười được nữa, bởi vì Tô Du Du nhìn về phía hắn, chớp chớp đôi mắt to: "Trì hạo, cái cháo kia có phải là anh nấu hay không ? Tài nấu nướng này của anh thực sự cần học hỏi thêm!"Trì Hạo muốn giải thích, nhưng quay đầu thấy sắc mặt âm trầm của Trì Tư Tước, hắn nuốt nước miếng quyết định vẫn nên giữ im lặng.

Trì Tư Tước cúi đầu nhìn vật nhỏ yếu ớt trong lòng, ánh mắt có điểm khó chịu: "Thật sự có khó ăn như vậy sao?"Tô Du Du chăm chú gật đầu, nhìn cháo đang sôi trong lò vi sóng, ở trong lòng Trì Tư Tước không ngừng giơ chân: "Buông tôi ra, tôi muốn đi xem cháo của tôi một chút.

"Giọng cô gái mềm mại mang theo vài phần khàn khàn, lúc giãy dụa sợi tóc quét qua cổ của hắn có chút ngứa, làm cho hắn trong nháy mắt có chút mất hồn mà buông lỏng tay ra, Tô Du Du lập tức như con thỏ nhỏ chạy đến lò vi sóng, múc cháo cẩn thận.

Cô làm hơi nhiều một chút, vì vậy đưa một chén cho Trì Tư Tước.

" Anh trễ như vậy cung chưa ngủ chắc là đói bụng rồi, tới ăn một chén.

"Trì Tư Tước nhận lấy cháo, trong màn sương trắng, hành kết hợp với hoa trứng, là một phần thức ăn đơn sơ.

Tô Du Du đang đói bụng, ngay lập tức ăn một chén, làm phỏng miệng nhỏ nhỏ hồng hồng, ngẩng đầu lên thì phát hiện Trì Tư Tước còn không có ăn, ánh mắt không khỏi tối sầm lại.

Đúng rồi, loại thức ăn đơn sơ như vậy, chắc là Trì Tư Tước không muốn ăn đi?Nghĩ vậy, cô đưa tay lấy chén của hắn: "Anh không muốn ăn thì để tôi ăn.

"Trì Hạo ở một bên nhịn không được mở miệng: "Thiếu phu nhân, kỳ thực Trì thiếu ngài! "Nhưng lời hắn còn chưa nói hết, thì Trì Tư Tước giơ tay lên, đem chén cháo ngay ngắn húp một hơi hết sạch.

Tô Du Du sửng sốt, Trì Hạo càng thêm há hốc mồm.

"Ăn rất ngon.

" Hắn cúi đầu nhìn cô gái trước mắt, nhẹ giọng nói.

"A, tôi cứ nghĩ là anh không thích.

" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Du Du hơi ửng hồng: "Nếu anh thích, thì nơi đây còn rất nhiều.

"Nói xong, Trì Tư Tước vậy mà ăn hết tất cả cháo.

Trì Hạo ở một bên, khiếp sợ đến một câu cũng không nói ra được.

Phải biết rằng Trì thiếu hắn là quỷ, mà quỷ thì căn bản không có khứu giác, vị giác, càng không cần phải ăn cái gì, nhưng bây giờ Trì thiếu, vậy mà quét hết tất cả cháo?Ăn xong cháo, dưới sự ép buộc của Trì Tư Tước, Tô Du Du lần nữa nằm dài trên giường, bởi vì sốt nhẹ cho nên cô rất nhanh liền tiến vào giấc ngủ.

Sau khi ngủ, trong mơ của cô.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 75: Chương 75



Trong mơ là quỷ nữ Hoàng Nhã Hân kia, lúc này đây trên mặt của cô không còn vẻ mặt u sầu như trước, cô mỉm cười nhìn Tô Du Du.

"Tô tiểu thư, thật sự cảm ơn cô, cô không chỉ cho tôi cơ hội chính miệng nói xin lỗi với mẹ tôi mà còn cầu xin Trì thiếu bỏ qua cho tôi, bây giờ tâm nguyện của tôi đã hoàn thành, rốt cục cũng có thể yên tâm đi đầu thai rồi.

""Không có việc gì, có thể giúp mẹ con cô giải bỏ khúc mắc, tôi cũng rất vui!""Tô tiểu thư, cô là người có ơn với tôi, cho nên có một ít việc, trước khi rời đi tôi nhất định phải nói cho cô biết, nhưng hy vọng sau khi cô nghe xong cũng đừng nên quá sợ.

""Là chuyện gì?"Trên mặt quỷ nữ hiện lên một chút do dự, giống như đang suy nghĩ nên mở miệng như thế nào.

"Tô tiểu thư, cô cũng biết tôi trở thành quỷ thời gian cũng chưa được lâu, quỷ khí rất yếu, cho nên bình thường luôn bị những quỷ khác ăn h**p, cũng không có quỷ nào làm bạn với tôi, cho nên ở thế giới này tin tức của tôi cũng không nhiều lắm, nhưng tôi nghe được những quỷ khác nói qua, hình như là có người luôn tìm cô.

""Tìm tôi?" Tô Du Du nhíu mày: "Tìm tôi để làm gì?""Nói chính xác hơn, người kia đang tìm cô gái có bát tự thuần âm, nhưng hắn tìm rất lâu rồi cũng chưa tìm thấy, bởi vì cô gái có bát tự thuần âm thực sự rất hiếm thấy, cho nên Tô tiểu thư, cô nhất định phải cẩn thận.

"Trong lòng Tô Du Du hốt hoảng: "Người đang tìm tôi là quỷ sao? Hắn tìm tôi, là muốn dùng máu của tôi để tăng quỷ khí?"Quỷ nữ lắc đầu: "Tôi không biết người kia là người hay quỷ, tôi chỉ nghe những quỷ khác nói, đối phương hao hết trăm cay nghìn đắng tìm cô gái có bát tự thuần âm, thậm chí không tiếc giết vô số quỷ hồn vô tội, cho nên tôi nghĩ, mục đích của đối phương không đơn giản chỉ là tăng quỷ khí, Tô tiểu thư cô nhất định phải cẩn thận.

"Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của quỷ nữ, trong lòng Tô Du Du không ngừng được có chút sợ hãi, gật đầu, thì thấy thân ảnh quỷ nữ từ từ trở nên tan biến.

Tô Du Du cảm thấy cái trán lạnh lẽo, chợt tỉnh lại từ trong mộng.

Nhưng không ngờ cô vừa mở mắt, thì thấy gương mặt xuất chúng của Trì Tư Tước gần trong gang tấc.

"A!"Tô Du Du hoảng hốt hét lên, lập tức nhớ ra, nhưng phát hiện cơ thể mình bị ép lại, căn bản không thể động đậy.

"Trì Tư Tước, anh đang làm gì! Tôi cảnh cáo anh! Ư!"Câu nói của cô bị môi mỏng của Trì Tư Tước chặn lại, nuốt toàn bộ vào.

Lúc này Trì Tư Tước đã bắt đầu giữ lấy.

Mấy ngày nay vật nhỏ này bị bệnh, hắn đã nhẫn nhịn quá cực khổ rồi! Hôm nay bác sĩ nói cô đã gần như đã hồi phục hoàn toàn rồi, cho nên hắn không tính nhẫn nhịn nữa!Ăn chay như vậy, cũng nên cho hắn ăn mặn thật tốt một chút!Thật không nghĩ đến, hắn vừa mới dự định ăn thì cơ thể cô gái dưới thân đột nhiên run lên!"Lạnh!" Cô chợt khóc lên, cơ thể không ngừng run rẩy: "Lạnh quá, Trì Tư Tước anh buông tôi ra! Tôi thật sự rất khó chịu!"Trì Tư Tước dừng tấn công lại.

Bình thường trước kia vật nhỏ này cũng rất hay khóc, nhưng lần sắc mặt lại trắng bệch, toàn thân đang không ngừng run rẩy, rất dễ nhận ra không giống với lúc trước.

Hắn nhanh chóng đứng dậy, giữ chặt cơ thể mỏng manh của cô gái: "Này, Tô Du Du! Em làm sao vậy? Nếu em không muốn cho tôi đụng thì em có thể nói thẳng, đừng cố ý như thế làm tôi sợ.

"Nhưng lúc này Tô Du Du nói cũng không nói được câu nào, môi nhấp nháy, đầu ngón tay gắt gao nắm lấy góc áo Trì Tư Tước.

Trì Tư Tước nhanh lên mặc quần áo ở bên cạnh lên cho cô, quát về phía ngoài cửa: "Trì Hạo! Cậu nhanh vào đây!"Giọng Tô Du Du run run gắng gượng hỏi: "Anh kêu Trì Hạo vào làm gì, phải gọi bác sĩ!""Tình huống bây giờ của em nhất định là có quan hệ tới quỷ khí, Trì Hạo là truyền nhân của quỷ y, để cho hắn xem thích hợp hơn.

".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 76: 76: Tôi Giống Loại Người Như Vậy Sao



Tô Du Du ngây người.

Trì Hạo là truyền nhân của quỷ y? Sao trước đây cô không biết gì hết?Trì Hạo lập tức vào cửa, thấy sắc mặt tái nhợt của Tô Du Du trên giường, vẻ mặt không khỏi thay đổi.

Hắn nhanh chóng lấy ra một viên thuốc nhét miệng Tô Du Du, Tô Du Du mới ngừng run rẩy, nhưng sắc mặt vẫn tái nhợt vô cùng như trước.

"Rốt cuộc là có chuyện gì?" Sắc mặt Trì Tư Tước tái xanh.

Da mặt Trì Hạo có chút nóng lên, nhưng vẫn nhắm mắt nói: "Trì thiếu, lúc nãy ngài định làm việc vợ chồng với thiếu phu nhân, cho nên thiếu phu nhân mới đột nhiên phát tác phải không!?""Đúng thì thế nào?""Là như vậy, lúc trước thiếu phu nhân trước quỷ nữ nhập vào người, mặc dù là bát tự thuần âm, nhưng trong cơ thể vẫn đọng lại rất nhiều khí lạnh, cho nên Trì thiếu nếu như ngài muốn cùng thiếu phu nhân, thì đương nhiên cơ thể của thiếu phu nhân không chịu được hàn khí.

"Sắc mặt Trì Tư Tước càng ngày càng âm trầm.

"Ý của cậu là, sắp tới tôi không thể đụng vào em ấy?"Trì Hạo sợ đến đổ một tầng mồ hôi: "E! e là phải đợi thiếu phu nhân nghỉ ngơi thật tốt ít nhất một tháng!""Một tháng?" Trì Tư Tước suýt chút nữa gầm lên, trong mắt tràn đầy tia nguy hiểmChân Trì Hạo mềm nhũn, cố gắng không để cho mình ngã xuống: "Vì suy nghĩ đến sức khỏe của thiếu phu, quả thật là như vậy!""Tôi biết rồi, cậu đi đi.

" Vẻ mặt Trì Tư Tước âm trầm.

Chân Trì Hạo như bôi mỡ nhanh chóng chạy đi, rất sợ Trì thiếu tức giận mà đem mình bổ ra.

Trì Hạo đi rồi, trong phòng hoàn toàn yên lặng.

Tô Du Du chôn ở trong chăn, chớp chớp đôi mắt, cẩn thận nhìn Trì Tư Tước: "Anh! anh còn muốn tiếp tục sao?"Trì Tư Tước lạnh lùng nhìn cô: "Tôi giống loại người như thế sao? Em đều bị bệnh rồi mà còn muốn cương ép em?"Anh đúng là giống loại người như vậy!Trong lòng Tô Du Du âm thầm khinh bỉ, nhưng nghe Trì Tư Tước nói buông tha mình, cô cũng thở phào nhẹ nhõm đi.

Đặc biệt vừa nghĩ tới một tháng nữa không cần bị người quỷ nam này ức h**p, cô thậm chí nhịn không được lộ ra một chút vẻ mặt mừng rỡ.

Quả nhiên là người tốt sẽ được báo đáp tốt, cô tốt bụng giúp quỷ nữ kia, lập tức liền có báo đáp rồi!Thấy sắc mặt cô gái lộ ra như trút được gánh nặng, đáy mắt Trì Tư Tước trầm xuống, giữ lấy cằm cô, giọng nói không vui.

"Thế nào, tôi không thể đụng vào em, làm cho em vui như vậy sao?""Không có không có không có, cũng đúng lúc cho anh cơ hội nghỉ ngơi một chút!""Em cảm thấy tôi cần nghỉ ngơi sao?" Lông mày Trì Tư Tước nhướng lên, vẻ mặt này nhìn qua càng thêm yêu mị muốn chết.

Tô Du Du cảm giác mặt mình đỏ lên, không dám nói lời nào.

Trì Tư Tước hừ lạnh một tiếng, mới buông mặt nhỏ nhắn của Tô Du Du ra!Vật nhỏ này, mấy ngày này hắn nhịn, sau này nhất định sẽ đòi lại gấp đôi!Hôm sau, Trì Tư Tước liền dẫn theo Tô Du Du về Vân Đảo.

Vừa về tới lâu đài, Trì Tư Tước liền lập tức đi đến công ty trước, một giây đồng hồ cũng không dừng lại trong phòng.

Tô Du Du cho là hắn là có việc gì quan trọng cần xử lý gấp, nhưng không biết, hắn chỉ sợ nhìn cô nhiều thêm một chút, sẽ nhịn không được nuốt cô mất!Nhưng trước khi đi, Trì Tư Tước giữ lấy tay cô, nắm chiếc nhẫn kim cương kia, lẩm nhẩm cái gì.

"Anh làm gì thế?" Tô Du Du tò mò hỏi.

"Một câu thần chú đơn giản, như vậy nếu như em vô tình gặp nguy hiểm, chỉ cần nắm nhẫn kim cương lại, thì tôi có thể lập tức cảm giác được.

"Hắn biết, tình cảnh hiện tại của vật nhỏ này rất nguy hiểm, không biết bao nhiêu quỷ hồn ở một nơi bí mật gần đó mọi lúc mọi nơi muốn máu của cô, cho nên làm như vậy hắn mới có thể yên tâm một chút.

Trì Tư Tước đi rồi, Tô Du Du ở nhà một mình chán muốn chết, tiếp tục lên mạng tìm công việc trả tiền thuốc của bà bà, nhưng không ngờ điện thoại bỗng vang lên.

Cô cúi đầu nhìn dãy số, sắc mặt đột nhiên lạnh đi.

Là Tô Hải Sơn.

Cô không biết người nhà họ Tô sao còn tìm mình nữa, nhưng vẫn nghe điện thoại.

"Alo.

".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 77: Chương 77



"Alo, Du Du, trong nhà đã xảy ra chuyện, con nhanh lên trở về một chuyến!"Tô Du Du cầm điện thoại, không trả lời.

"Alo, Tô Du Du, con có nghe thấy không?" Giọng Tô Hải Sơn càng thêm sốt ruột: "Con đang ở đâu? Lập tức về nhà!"Tô Du Du mấp máy môi, cuối cùng mở miệng: "Tô tiên sinh, ông có phải là quên cái gì rồi? Tôi nhớ là Tô gia đã không còn là nhà của tôi nữa.

"Tô Hải Sơn ở đầu điện thoại bên kia ngây người chốc lát, nhưng rất nhanh lại quát lên: "Tô Du Du, con nhanh quay về, chỉ cần hôm nay con quay về, ba sẽ giúp con trả tiền thuốc của bà bà con!"Tô Du Du vôn chuẩn bị cúp điện thoại, nhưng nghe như vậy, tay cô không khỏi dừng lại.

Tiền thuốc của bà bà, là tảng đá lớn trong lòng cô bây giờ, nếu như Tô gia thật sự có thể hỗ trợ.

Do dự một chút, Cô vẫn thay đồ rồi kêu tài xế Trì gia đưa cô đến Tô gia.

Lúc đến cửa Tô gia, cô tháo nhẫn kim cương trên tay xuống,Cô không có hứng thú nói cho người nhà họ Tô chuyện cô kết hôn.

Vừa vào Tô gia, cô thấy trước cửa chỗ có hai đôi giày da giá trị không nhỏ, không khỏi nhíu mày.

Trong nhà có khách?Cô còn chưa kịp nghĩ, thì đã thấy Khưu Thục Vân vội vã đi ra.

Vừa nhìn thấy cô, Khưu Thục Vân liền mở miệng mắng: "Sao lại chậm chạp như vậy! Còn không nhanh qua đây!"Nói xong bà ta lôi Tô Du Du đi vào phòng khách, vừa đi vừa quan sát cô từ trên xuống dưới.

Cái nhìn này làm cho đáy mắt bà ta hiện lên khiếp sợ.

Chỉ thấy trên người Tô Du Du mặc một bộ váy màu trắng, kiểu dáng tinh tế, vừa nhìn là biết có giá trị không nhỏ.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Du Du lần nữa, bỏ đi cặp kính dày cộm, đeo lên đồ trang sức trang nhã, nhìn qua xinh đẹp không gì sánh được.

Chuyện gì xảy ra! Con hoang này từ lúc nào trở nên đẹp như vậy rồi?Chẳng qua chỉ là kinh ngạc trong nháy mắt, sau đó sắc mặt bà ta mới thả lỏng xuống.

Không sao cả, hôm nay con hoang này ăn mặc đẹp mắt chút cũng tốt, thuận lợi cho bọn họ làm việc!Nghĩ như vậy, bà ta đẩy mạnh Tô Du Du vào phòng khách, trên mặt treo nụ cười: "Ông Trương, bà Trương, đây là con gái lớn của nhà chúng tôi.

Tới, Du Du, chào hai ông bà đi con.

"Chỉ thấy trong phòng khách biệt thự Tô gia, có một đôi vợ chồng già đang ngồi.

Tô Du Du không khỏi nhíu mày.

Tô Hải Sơn gấp như vậy gọi cô trở về, là vì gặp hai ông bà này?Trong lòng cô sinh nghi, nhưng vẫn là lễ phép chào hỏi: "Ông Trương, bà Trương.

"Hai ông bà lão nhìn Tô Du Du, đáy mắt hiện lên kinh diễm.

Lúc trước bọn họ nghe nói con gái nuôi của Tô gia dưỡng từ nông thôn đến, nghĩ là sẽ không biết lịch sự, nhưng không ngờ lại xinh đẹp như vậy, nếu mà so sánh thì con gái chân chính của Tô gia còn kém xa.

"Đến đây, cho bà già này nhìn.

" Vẻ mặt bà Trương hiền từ kéo Tô Du Du ngồi xuống: "Con gái, con nói cho bà, ngày sinh âm của con là ngày nào?"Tô Du Du có chút không giải thích được nhìn nhìn Tô Hải Sơn ở bên cạnh, thấy đối phương dành cho mình một ánh mắt cảnh cáo, đành phải thành thật trả lời: "Ngày âm tháng âm năm âm.

"Người bình thường nghe ngày sinh của cô đều nói cô là sao chổi, nhưng không ngờ bà Trương nghe xong thì lại cười không khép miệng được: "Tốt tốt tốt, thật sự là ngày sinh đẹp.

"Bà lão trước mặt này mặc dù rất hiền lành, nhưng bên trong Tô Du Du lại có chút sợ hãi.

Ông Trương cùng bà Trương rất nhanh tạm biệt, bọn họ vừa đi, Tô Du Du liền không nhịn được kéo Tô Hải Sơn.

"Ba, rốt cuộc là có chuyện gì?""Con đừng hỏi nhiều như vậy! Ngày mai ba sẽ đóng tiền thuốc cho bà bà con.

"Nói xong ông ta quay đầu rời đi, Tô Liên Nhi lả lướt đi tới nở nụ cười: "Tô Du Du, thực sự là chúc mừng mày.

""Chúc mừng cái gì?""Ông Trương là Thị trưởng của thành phố S trước kia, Trương gia bọn họ là một trong hai gia tộc có quyền thế ngập trời ở thành phố S.

""Vậy thì thế nào?""Không có gì cả.

" Tô Liên Nhi cười đến càng vui vẻ: "Tao nghe nói ông Trương với bà Trương có một cháu trai, mới vừa mất do tai nạn xe, mày nói có phải rất đáng tiếc hay không?"Nói xong, cô hả hê rời đi, dự cảm không tốt trong lòng Tô Du Du càng ngày càng mãnh liệt.

Cô một giây cũng không muốn ở Tô gia kỳ lạ này lâu, quay đầu muốn đi, nhưung vừa tới cửa, cô đột nhiên cảm thấy choáng váng hoa mắt.

Chuyện gì xảy xa, sao lại choáng váng như vậy.

Chẳng lẽ ly trà Khưu Thục Vân đưa cô có vấn đề?Cô còn không kịp ngẫm nghĩ tiếp thì trước mắt tối sầm, mất đi cảm giác.

Không biết đã hôn mê bao lâu, Tô Du Du nghe thấy một trận âm thanh kỳ lạ! Keng keng keng.

Hình như là tiếng chuông.

Cô mở mắt ra thấy cảnh tượng trước mắt, bị dọa sợ đến mặt trắng bệch.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 78: 78: Gả Cho Một Người Chết



Chỉ thấy trước mắt là một căn phòng xa lạ, được trang trí hao giấy trắng, chính giữa căn phòng để một chiếc quan tài màu đen, trên quan tài để một tấm hình trắng đen, là một người con trai tuổi còn trả, vẻ mặt sát khí.

Tô Du Du liếc mắt liền nhận ra, đây là một cái linh đường (*).

(*) Nơi để linh quan tài để người khác đến viếng.

Phía trước quan tài, ông Trương với bà Trương đang ngồi, bên cạnh bọn họ còn có một người mặc đồ đạo sĩ, đang cầm một cái chuông không ngừng lắc lắc bên cạnh đầu cô, miệng lẩm bẩm.

Tô Du Du sợ hãi, vùng vẫy muốn đứng lên, nhưng lại phát hiện cơ thể giống như không nghe mình sai khiến, hoàn toàn không thể động đậy.

Cô sợ đến muốn thét chói tai, nhưng lại không phát ra được âm thanh nào.

Cô chỉ có thể chuyển động con mắt, vô tình nhìn thấy bộ đồ trên người mình, sợ đến mồ hôi lạnh chạy ròng ròng!Chỉ thấy bây giờ cô đang mặc một bộ đồ màu đỏ, giống như đồ cưới cổ xưa, hoa lệ xinh đẹp.

Lúc này, cô nghe tiếng chuông bên cạnh trở nên dồn dập, đạo sĩ kia hét lớn một tiếng: "Bái thiên địa!"Ngay sau đó, chuyện làm người ta khiếp sợ xảy ra.

Cô vậy mà tự mình ngồi dậy quỳ gối cúi người xuống.

Hoàn toàn không phải là bản thân cô muốn, cơ thể không nghe sai bảo cứ cuối người xuống.

Cảm giác không điều khiển được này không giống như lúc trước bị quỷ nữ nhập vào người, giống như con rối bị bàn tay vô hình điều khiển.

"Thật tốt, hôn lễ bắt đầu rồi.

" Lúc này bà Trương chậm rãi mở miệng, khóe mắt chứa nước mắt, đưa tay ôn nhu an ủi quan tài:"A Viễn, đây là cô dâu bà nội đặc biệt chọn cháu, có phải là rất đẹp hay không, cháu thích không? Như thế thì một mình con ở bên trong cũng không cô đơn.

"Trong đầu Tô Du Du trong oanh một tiếng, cuối cùng đã rõ! Đây là minh hôn!Hôn lễ của người sống với người chết!Người nhà họ Tô vội vội vàng vàng kêu cô quay về như vậy, chính là muốn để cho cô gả cho một người chết!Cô sợ đến răng run lên, nhưng cơ thể bị khống chế tiếp tục khom lưng dập đầu.

Bái thiên địa xong, ông Trương bà Trương với đạo sĩ kia rời khỏi linh đường.

Trong linh đường chỉ còn lại Tô Du Du, tiếng chuông của đạo sĩ mất đi, cơ thể của cô liền khôi phục cảm giác, cô lập tức chạy đến cửa, điên cuồng đập phá.

"Tôi không đồng ý Minh hôn! Thả tôi ra ngoài!"Trên cửa có một cái cửa nhỏ, cạch cửa được mở ra, lộ ra khuôn mặt lạnh băng của ông Trương.

"Ông Trương! Các người đây là phạm pháp! Nhanh thả tôi ra ngoài!"Trương lão cười lạnh một tiếng, vẻ mặt khinh thường.

"Phạm pháp? Một con hoang từ nông thôn đến, lại nói pháp luật với tôi? Tôi cho cô biết, cô có thể vào cửa Trương gia chúng ta, là phúc khí của cô, bớt ở nơi này nói nhảm với tôi!"Bà Trương ở một bên gạt nước mắt: "Con gái, bà biết con sợ, nhưng bà cam đoan với con, A Viễn là một người tốt, sau khi con hiểu được nó nhất định sẽ biết.

"Tô Du Du lảo đảo một bước, sắc mặt trắng hơn, không ngừng lắc đầu: "Không! không thể tôi đã kết hôn rồi!""Con gái, xem như là con thương hại hai ông bà lão chúng ta đi! Sau khi A Viễn mất, mỗi ngày đều báo mộng nói nó ở trong quan tài lạnh quá, nói muốn có người cùng nó, chúng ta bất đắc dĩ lắm mới tìm đến con.

""Sao lại là tôi!""Bởi vì con là cô gái có bát tự thuần âm, chỉ có cô gái có bát tự thuần âm mới có thể! "Bà Trương đang giải thích, nhưng ông Trương đã không có kiên nhẫn, hét lớn một tiếng: "Được rồi! Tô Du Du, cô đừng để A Viễn đợi, nhanh đi qua hầu hạ nó!"Nói, hắn hung hăng đóng cửa nhỏ lại.

Linh đường hoàn toàn yên lặng lần nữa, Tô Du Du run rẩy muốn lấy điện thoại ra, lại phát hiện điện thoại không có ở bên người.

Trì Tư Tước nói nhẫn có thể gọi hắn đến, cũng bị họ lấy mất.

Cô đang cảm thấy một mảnh tuyệt vọng, đột nhiên cảm giác cổ tay một trận nóng rực!Tim cô không ngừng đập liên hồi, cúi đầu thì thấy vòng ngọc trên tay cô đang tỏa ra tia sáng đỏ chói mắt!.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 79: Chương 79



Đồng thời, ngoài cửa vang lên giọng nói già nua của bà Trương! "Con gái, A Viễn tới rồi, con hầu hạ nó cho tốt!""Không được! Thả tôi ra ngoài! Nhanh thả tôi ra ngoài!"Tô Du Du càng thêm điên cuồng phá cửa, nhưng cửa vẫn cứng bền như cũ, không chút sứt mẻ.

"Đừng đập, ông nội bà nội tôi sẽ không thả cô ra ngoài.

"Đằng sau bỗng vang lên một giống nói trầm thấp của một người con trai, cơ thể Tô Du Du run lên bần bật quay đầu lại, thì thấy quan tài không biết lúc nào đã mở ra, hồn phách của một người con trai trẻ tuổi đang bây lên không trung.

"Anh! anh đừng tới đây! Tôi cảnh cáo anh! Tôi đã kết hôn rồi! Nếu như anh đụng vào tôi thì chồng tôi sẽ không bỏ qua cho anh!""Tôi không quan tâm cô đã kết hôn hay chưa, tôi chỉ quan tâm cô có thể theo tôi hay không.

" Quỷ nam A Viễn kia chậm rãi bay tới bên người Tô Du Du, trông nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô, không khỏi hiện lên một tia tham lam: "Đẹp quá, thật là ấm quá, bà bà, cháu rất thích cô dâu này!"Nói xong hắn hé miệng, li3m trên cổ Tô Du Du một cái.

Trong nháy mắt Tô Du Du chỉ cảm giác toàn thân mình giống như ngã vào hầm băng lạnh lẽo, cô lảo đảo lui lại, quát: "Anh đừng tới đây! Tôi đã nói anh rồi! Tôi đã kết hôn! Anh như vậy chồng tôi sẽ không bỏ qua anh!""Tôi đều là quỷ rồi, cô cảm thấy tôi còn biết sợ sao?" Thấy Tô Du Du vẫn phản kháng, đáy mắt quỷ nam hiện lên một tia sát khí: "Ông nội của tôi đã từng là Thị trưởng, chẳng lẽ cô còn chướng mắt nhà chúng tôi? Cô có thể gả cho tôi, hoàn toàn là phúc khí của cô!"Nói xong hắn cũng mất kiên trì, trực tiếp nhào tới, một tay giữ chặt Tô Du Du.

"Ấm quá thật sự ấm quá, cơ thể rất ấm tôi rất thích rất thích!"Không giống với Trì Tư Tước, giống như là nước đá đang bao quanh Tô Du Du, cô lạnh đến hàm răng run lên muốn tránh thoát, nhưng cơ thể đã lạnh đến không có chút sức, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn quỷ nam đang quấn lấy mình.

Trong tuyệt vọng cô nhắm mắt lại, nước mắt run rẩy từng giọt từng giọt rớt xuống.

Không!Không thể!Một quỷ nam Trì Tư Tước là đủ rồi, cô không muốn bị quỷ nam khác làm bẩn, càng không muốn trở thành đồ chơi của quỷ!Vào lúc cô hoàn toàn tuyệt vọng thì cô đột nhiên nghe! Oanh!Cửa bị phá nát, quỷ nam trên người Tô Du Du trên dừng động tác lại, giận dữ quay đầu.

"Là ai! Bà nội sao bà không canh cửa giúp cháu! A!"Nhưng lời hắn còn chưa nói hết, đột nhiên hóa thành tiếng hét thảm thiết, Tô Du Du trợn mắt, thì thấy hắn lăn qua lăn lại dưới đất, trên người hiện lên khói xanh.

Lông mi Tô Du Du run rẩy.

Là Trì Tư Tước sao? Là hắn tới cứu cô sao?Tô Du Du muốn đứng lên, nhưng cơ thể vẫn lạnh băng như cũ, hoàn toàn không thể động đậy.

Ngay sau đó, cô cảm giác được một đôi tay, từ sau lưng lướt lên đầu cô.

Trong nháy mắt, Tô Du Du giật mình!Không đúng!Đây không phải là Trì Tư Tước!Tay của Trì Tư Tước lạnh băng, nhưng cái tay sau lưng cô này, lại rất nóng.

Đây không phải là quỷ, mà là người!Cô run run muốn ngẩng đầu nhìn một chút rốt cuộc là người nào đang sờ cô, nhưng cơ thể cô đứng ngây ra, căn bản không giơ nổi.

Ngay sau đó, cô nghe thấy một giọng nói trầm thấp từ sau lưng cô vang lên, hơi thở ấm bên vành tai cô! "Cuối cùng! cuối cùng cũng tìm thấy!".
 
Back
Top Bottom