Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!

Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 60: 60: Tiền Tiêu Vặt



Nửa giờ sau, buổi đấu giá bắt đầu.

Lúc Tô Du Du theo Trì Tư Tước đi vào phòng đấu giá, nơi vốn ồn ào náo động lập tức im lặng lại.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào bọn họ, ai cũng ngạc nhiên nhưng không dám bàn luận.

Tô Du Du bị người nhìn toàn thân khó chịu, mãi đến khi cô cùng Trì Tư Tước đến chỗ ngồi gần nhất và ngồi xuống, mọi người mới thu hồi mắt.

"Trì thiếu, tiểu thư, xin hỏi hai người có muốn uống một chút gì không?"Giọng nữ ngọt ngào vang lên bên tai, Tô Du Du ngẩng đầu, thấy một cô gái phục vụ cầm menu rượu qua đây, nhưng đôi mắt cô ta luôn dính lên người Trì Tư Tước, không dời ra.

Tô Du Du nhận lấy menu, nhìn thoáng qua sợ đến ho khan.

Một ly nước khoáng trong menu này, lại đều bán hơn mấy ngàn, rượu đỏ gì đó tất cả đều hơn vạn.

"Rượu vang đỏ gallo.

"Trì Tư Tước thản nhiên nói, Tô Du Du nhanh cúi đầu vừa nhìn phát hiện một ly rượu này mấy trăm ngàn, sợ đến mức vội vàng mở miệng: "Cho tôi một lý nước là được rồi! "Người phục vụ cầm menu lui xuống, Tô Du Du mới nhịn không được đè thấp tiếng nói: "Rượu chỗ này cũng quá đắt đi!?"Trì Tư Tước nhìn cô, lông mày xinh đẹp nhướng lên: "Thế nào? Em đang tiết kiệm tiền giúp tôi?""Không có, tôi cảm thấy không công bằng lắm.

" Tô Du Du thở dài: "Tiền một bữa cơm các người ăn một, chỉ sợ là cả đời này tôi cũng kiếm không được.

"Nếu như cô có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, thì sẽ không lo lắng tièn thuốc của bà bà nữa.

Vừa nghĩ tới tiền thuốc của bà bà, mặt Tô Du Du không khỏi nhăn lại, Trì Tư Tước thấy vậy cúi đầu xuống, cầm điện thoại lên nhấn nhấn gì đó.

Ting Ting.

Điện thoại Tô Du Du vang lên.

Tô Du Du cúi đầu điện thoại trong tay mình, cả người đều sững sờ.

Là tin nhắn của ngân hàng.

[Tài khoản 123455413 của bạn mới vừa được chuyển một triệu.

]"Cái này! " Tô Du Du ngơ ngác, nhìn về phía Trì Tư Tước, lúc này mới bừng tỉnh: "Là anh?"Rượu vang đỏ đúng lúc được đưa lên, ngón tay thon dài của Trì Tư Tước cầm ly rượu, lắc lắc: "Tiền tiêu vặt của em.

"Tô Du Du không khỏi nhíu mày.

Là lời cô nói lúc nãy, làm cho Trì Tư Tước hiểu lầm cô thiếu tiền sao?Cô đúng là thiếu tiền, nhưng cô cũng không muốn hắn vô duyên vô cố cho cô nhiều tiền như vậy! "Tài khoản của anh là bao nhiêu, tôi trả lại cho anh.

""Không cần.

""Không được, ta nhất định phải trả lại cho anh.

""Im lặng, buổi đấu giá bắt đầu rồi.

"Người dẫn chương trình quần áo hoa lệ ưu nhã đi lên sân khấu, toàn trường im lặng lại, Tô Du Du cũng nghiêm chỉnh không nói nữa, tức giận nhìn về phía trước.

"Hoan nghênh các vị khách quý tới buổi đấu giá lần này, hôm nay vật phẩm đấu giá đều do các vị khách quý cung cấp, tất cả tiền đấu giá được, toàn bộ đều biết quyên cho trường tiểu học Hy Vọng.

Bây giờ mời mọi người xem vật phẩm đấu giá đầu tiên, là bà Hoàng đóng góp, là nhẫn kết hôn của con gái đã qua đời cùa bà.

"Bà Hoàng là một người phụ nữ xinh đẹp, ngồi phía sau Tô Du Du bọn họ, vẻ mặt lãnh đạm nhìn cái hộp tinh xảo được đưa lên bàn đấu giá.

Hộp được mở ra, tất cả mọi người sửng sốt.

Chỉ thấy trong tấm vải nhung màu đen, là một chiếc nhẫn kim cương, mặc dù thiết kế của nó rất tinh tế, nhưng kim cương đã bị mài mòn hơn phân nữa, nhìn qua có chút xám.

Mọi người dưới đài xôn xoa bàn tán, không rõ bà Hoàng sao lại đem vật phẩm bị lỗi này ra bán đấu giá, còn là di vật của con gái đã chết, điềm xấu mà.

Nhưng miễn cưỡng vẫn là có vài người giơ thẻ bài lên, báo giá các loại 3 vạn, 5 vạn (*).

(*) 1 vạn =10.

000"Tốt, Trịnh tiểu thư báo giá 7 vạn, xin hỏi còn có giá cao hơn không? Nếu không có, 7 vạn lần một, 7 vạn lần hai! ""Một trăm vạn (*)! "100 vạn =1.

000.

000Một giọng nói non nớt trong trẻo đột nhiên vang lên, tất cả quay đầu nhìn đều ngây người.

Chỉ thấy bên người Trì Tư Tước, là một cô gái mặc váy màu vàng óng, đang giơ thẻ bài trong tay, một đôi mắt sáng trông suốt, nét mặt mang theo một chút hồi hộp.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 61: Chương 61



Đám người xôn xao lên.

Một trăm vạn! Mua một cái nhẫn hư hại? Cô gái Trì thiếu dẫn đến này, thật là mạnh tay!Vẻ mặt bà Hoàng cũng kinh ngạc nhìn cô gái xa lạ này.

Tô Liên Nhi tức đến suýt chút nữa cắn nát môi.

Hay cho Tô Du Du mày! Ỷ vào Trì thiếu, mà phùng má thành người mập sao? Một trăm vạn mua chiếc nhẫn này, không phải khoe khoang thì là cái gì!Tiện nhân!Nhưng không sao, đợi lát nữa sẽ có cơ hội bên xấu mày!"Em đang làm cái gì?" Trì Tư Tước nhìnTô Du Du, chân mày đẹp nhăn lại: "Một trăm vạn, mua chiếc nhẫn này?""Đúng vậy, dùng một trăm vạn anh cho tôi.

" Trong ánh mắt Tô Du Du mang theo vài phần quật cường: "Không phải anh nhất định phải cho tôi tiền sao? Vậy không bằng tôi dùng cách này quyên cho trường tiểu học Hy Vọng.

"Trì Tư Tước muốn cười lên.

Vật nhỏ này, dùng cách như vậy, kháng nghị tiền hắn cho cô?Thật đúng là! Rất dễ thương.

"Một! một trăm vạn! " Lúc này người dẫn chương trình cũng trợn tròn mắt, nhưng vẫn lập tức phục hồi tinh thần lại: "Được, một trăm vạn lần một, một trăm vạn lần hai, một trăm vạn lần ba! Chúc mừng Tô tiểu thư nhận được chiếc nhẫn này.

"Tô Du Du điền thông tin tài khoản của mình, lập tức nhận được nhẫn.

Kỳ thực nhìn gần, mặc dù chiếc nhẫn này có một chút bị mòn, nhưng vẫn nhìn ra được đã từng tinh xảo thế nào, đây là cô nhẫn kim cương lần đầu cô có, nhịn không được cầm lên, mang vào ngón tay.

Nhưng không ngờ nhẫn mới vừa đeo vào tay, cô cảm thấy cổ tay nóng rực lên.

"Ư.

""Làm sao vậy?" Trì Tư Tước lập tức nhìn cô.

Tô Du Du không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm vòng ngọc trên cổ tay.

Mới vừa rồi là ảo giác của cô sao, sao cô lại cảm thấy vòng ngọc này thoáng cái đổi màu?Cô cẩn thận nhìn vòng ngọc, trong suốt như trước, im lặng nằm trên cổ tay cô.

Vừa rồi! Hẳn chỉ là ảo giác của cô đi!?"Không có việc gì.

" Cô lập tức cong miệng cười với Trì Tư Tước, quơ quơ ngón tay của mình: "Lại nói tiếp, anh còn chưa mua nhẫn kết hôn cho tôi nữa, không bằng xem nhẫn này như nhẫn kết hôn của chúng ta đi!"Trì Tư Tước ngẩn ra.

Tô Du Du không nói, hắn thật cũng quên mất, bọn họ kết hôn vội vội vàng vàng, đừng nói đến chiếc nhẫn, ngay cả hôn lễ cũng không có.

Hắn nắm tay nhỏ bé mềm mại của cô, giọng nói nhẹ đi chút: "Tôi sẽ bù cho em một cái tốt hơn.

""Không cần đâu, cái này cũng tốt mà, còn là kim cương nữa.

""Nhưng cái này bị hư, còn là di vật của người khác, là điềm xấu.

"Đôi mắt tròn xoe của Tô Du Du nhìn Trì Tư Tước, nhịn không được phốc xuy cười ra tiếng.

"Điềm xấu? Lời này nói ra từ miệng anh, thật sự rất buồn cười.

"Chồng của cô cũng là một người đã chết, còn quan tâm tới di vật người khác cái gì?"Không sao, chiếc nhẫn này thực sự tốt lắm, anh không cần tốn tiền với tôi nữa, nếu không! tôi liền quyên chiếc nhẫn anh cho tôi.

""Em dám?" Ánh mắt Trì Tư Tước lạnh lẽo.

Tô Du Du nâng cao ngực, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận: "Anh xem thử tôi có dám hay không?"Trì Tư Tước nhìn cô gái bướng bỉnh trước mắt, phát hiện mình đúng thật là không có cách với cô gái này mà.

Lúc Tô Du Du với Trì Tư Tước đang đấu miệng, đấu giá đã bán được vài món đồ, bỗng nghe thấy người dẫn chương trình nói: "Tiếp theo, là vật đấu giá của Tô Du Du tiểu thư, là một sợi dây chuyền.

"Tô Du Du sửng sốt.

Dây chuyền kim cương không phải lấy danh nghĩa Trì Tư Tước bán đấu giá sao? Sao lại biến thành cô?Nhưng cô cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ là nhìn hộp được đưa lên đài.

Người ở chỗ này đều có chút chờ mong.

Bọn họ đều muốn biết cô gái vừa mới ra tay hào phóng như vậy, không biết bán đấu giá thứ tốt gì?Mọi người hồi hộp chờ đợi nhìn cái hộp.

Nhưng trong nháy mắt hộp được mở ra, tất cả đột nhiên yên lặng lại.

"Gì đây, đây là đồ vứt đi gì?".
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 62: 62: Chuẩn Bị Lễ Vật Lớn Cho Mày



Chỉ thấy hộp được mở ra, trong tấm lụa nhung màu đen, là một cái dây chuyền cũ nát gắn cái bảng plastic nhỏ, trên đó viết "Tô Du Du".Ở buổi đấu giá hoa lệ như vậy, đột nhiên xuất hiện một thứ đồ xấu xí, những cô gái yểu điệu đang ngồi đều khoa trương che mũi lại, vẻ mặt hoang mang: "Trời ơi, thật bẩn.

Thứ này không mang bệnh truyền nhiễm gì chứ!?""Đây là thứ đồ cô gái bên cạnh Trì thiếu quyên sao? Trời ạ...!quá mất mặt! Buổi đấu giá này cử hành nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện thứ đồ như này..."Xung quanh thập giọng bàn tán, Trì Tư Tước nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Tô Du Du bên cạnh: "Đây là đồ của em sao?""Cái này là đồ của tôi...!nhưng mà..."Đây rõ ràng là những đồ cô quên ở nhà họ Tô, sao lại xuất hiện ở đây được!Cô bỗng hiểu ra cái gì, quay đầu nhìn về phía Tô Liên Nhi bên phải.Chỉ thấy Tô Liên Nhi cầm ly rượu đỏ, quơ quơ với cô, trên mặt không che giấu được nụ cười đắc ý.Tô Du Du, tao chuẫn bị lễ vật lớn như vậy cho mày, mày có thích không?Ỷ vào Trì thiếu sủng ái kiêu ngạo sao, hôm nay tao sẽ khiến cho mày trải qua thật tốt, cái gì gọi là mất mặt xấu hổ!Mất mặt với nhiều nhân vật lớn như vậy, tao cũng không tin Trì thiếu còn đồng ý giữ mày lại bên người!Lúc này, người dẫn chương trình đã chậm rai bình tĩnh lại, nhìn sợi giây chuyền bối rối, nhưng vẫn theo quy định, nhắm mắt nói: "Đây là dây chuyền của Tô tiểu thư, giá khởi điểm một vạn, mời các vị đấu giá."Bên dưới phát ra từng tiếng cười giễu cợt nhỏ.Nếu như không phải nhìn mặt mũi Trì thiếu, bọn họ đều hận không thể cười ra tiếng!Loại đồng nát này mà bán một vạn? Chắc chắn là không ai kêu giá cả, vật đấu giá bán không được, ở buổi đấu giá thật đúng là lần đầu thấy.Xem ra lúc này Trì Tư Tước vì dẫn theo cô gái này đến, mặt mũi liền ném hết rồi!Tiếng cười nhạo bốn phía giống vật gì đó đâm về phía Tô Du Du, tay nhỏ bé của cô nắm chặt thành quyền, cơ thể cô không nhịn được run nhè nhẹ.Nếu như chỉ mình cô thì cô sẽ không để ý những tiếng cười nhạo này.Với lại từ nhỏ cô đã bị người khác khinh thường là con nuôi, loại cười nhạo này cô bị nhiều rồi.Nhưng bây giờ, cô không chỉ có một người.Cô đại diện cho mặt mũi của Trì Tư Tước, cô không muốn để cho Trì Tư Tước mất mặt, càng không dám nghi, nếu như những người này biết cô không chỉ là bạn gái của Trì Tư Tước, mà là vợ của hắn, bọn họ sẽ càng khinh thường Trì Tư Tước hơn có phải không?Tô Du Du đang có chút hốt hoảng, bỗng cảm thấy trên tay lạnh lẽo.Cô sửng sờ, ngẩng đầu nhìn bàn tay lớn của Trì Tư Tước đang nắm lấy tay cô.Nhưng hắn không nhìn cô, chỉ bình tĩnh giơ lên thẻ bài."Một trăm vạn!"Tất cả tiếng cười nhạo hơi ngừng.Nụ cười châm chọc đọng lại ở trên mặt, người dẫn chương trình cũng trợn tròn mắt, khó tin nhìn Trì Tư Tước: "Trì, Trì thiếu...!ngài lấy một trăm vạn, mua...!mua cái này..."Cô nhìn thoáng qua thứ đồ trong hộp, mới miễn cưỡng nói: "Mua sợi dây chuyền này?"Trì Tư Tước không trả lời, chỉ bình tĩnh thả thẻ bài xuống.Một mảnh yên tĩnh, không có ai dám bàn tán nữa.Người sáng suốt cũng nhìn ra được, đây là Trì Tư Tước đang bảo vệ cô gái này, vì vậy cho bọn họ mượn một vạn lá gan, bọn họ cũng không dám giễu cợt cô nữa..
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 63: Chương 63



Mặt Tô Liên Nhi vặn vẹo lại, tức giận đến toàn thân run rẩy.Tô Du Du tiện nhân này rốt cuộc cho Trì thiếu uống thuốc mê gì! Mà lại cho thể khiến cho Trì thiếu giúp cho ta như thế!Cô đang ở bên trong phẫn nộ, thì đột nhiên nghe thấy, một giọng nói lạnh băng khác vang lên bên cạnh..."110 vạn."Bầu không khí buổi đấu giá lần nữa đọng lại.Mọi người quay đầu, khiếp sợ nhìn người vừa kêu giá.Là Lục Viễn Tiêu.Chỉ thấy khuôn mặt hắn căng thẳng, liều chết nhìn chằm chằm bên cạnh Trì Tư Tước, giơ cao thẻ bài trong tay."Viễn Tiêu, anh...!anh điên rồi à!" Tô Liên Nhi hoảng hồn lại, sắc mặt tái nhợt: "Sao anh lại dùng nhiều tiền như vậy để mua lại một cái đồ vứt đi!"Lục Viễn Tiêu không trả lời.Kỳ thực hắn cũng không biết nữa, sao hắn lại muốn đấu giá, chỉ là thấy khuôn mặt tái nhợt của Tô Du Du, thấy Trì Tư Tước cầm tay cô, tất cả máu của hắn đều vọt l3n đỉnh đầu, căn bản không kiểm soát được!Lúc Tô Du Du nghe thấy giọng Lục Viễn Tiêu, đầu vai cũng nhịn không được run lên, khó tin nhìn về phía hắn.Trong giây lát, trong mắt Lục Viễn Tiêu, cô nhìn thấy thứ quen thuộc gì đó...Cái người Lục Viễn Tiêu đứng ra nói chuyện giúp cô khi cô còn bé bị người nhà họ Tô ức h**p, cái người Lục Viễn Tiêu ngăn trước người cô khi cô bị bạn học cười nhạo, cái người Lục Viễn Tiêu đút cháo cho cô ăn khi cô bị bệnh...Suy nghĩ của cô vừa mới bay xa, thì đột nhiên cảm thấy bả vai đau nhói."A!" Cô bị đau quay đầu lại, thì thấy vẻ mặt giận dữ lạnh băng của Trì Tư Tước."Tô Du Du, em đang nhìn cái gì."Ánh mắt Tô Du Du lóe lên, cúi đầu: "Không có gì..."Nhưng Trì Tư Tước lại nắm cằm của cô, ép buộc cô ngẩng đầu."Không cho phép em nói dối trước mặt tôi!"Lúc nãy hắn đã thấy.

Ánh mắt vật nhỏ này nhìn người đàn ông kia.

Đó là ánh mắt hắn chưa từng nhìn thấy bao giờ!Hắn biết, cái người họ Lục này từng là vị hôn phu của vật nhỏ, nhưng hắn vốn chưa bao giờ đặt hắn ta trong lòng.

Nhưng hôm nay, hắn đột nhiên cảm thấy cái người họ Lục này đặc biệt muốn tìm chết!Dám cướp đồ với hắn? Thực sự là chán sống!Hắn lạnh lùng buông khuôn mặt nhỏ nhắn hốt hoảng của Tô Du Du ra, lần nữa giơ thẻ bài lên: "1000 vạn."Tất cả hít vào một ngụm khí lạnh.1000 vạn!Trước không nói tới đây chỉ là một cái dây chuyền đỏ bỏ đi, với khoảng cách số tiền đấu giá này cũng lớn quá rồi! Trực tiếp từ 110 vạn đến 1000 vạn?Tay Lục Viễn Tiêu không tự chủ được nắm lại, gắt gao cắn răng, giơ thẻ bài lần nữa: "1100 vạn!""3000 vạn." Âm thanh Trì Tư Tước lạnh băng không mang theo một tia nhiệt độ.Im lặng, tất cả đều im lặng, không người nào dám thở một hơi.Lục Viễn Tiêu nhìn Trì Tư Tước, trong mắt gần như muốn phun ra lửa!Hắn thực sự là căm ghét dáng vẻ nắm chắc phần thắng của Trì Tư Tước, giống như không chút nào coi mình ra gì!"3500 vạn!" Hắn giống như là rống lên.Lúc này Tô Du Du cũng hoàn toàn trợn tròn mắt.Cô nhịn không được kéo tay áo Trì Tư Tước:"Trì Tư Tước, đừng kêu thêm nữa, dây chuyền này là lúc tôi học trung học mua, lúc đó chỉ có hai đồng, hai người như vậy...!Ư, Trì Tư Tước anh làm cái gì!"Lời cô còn chưa nói hết, cằm bị dùng sức nắm lại lần nữa, trong mắt lạnh băng Trì Tư Tước đều là lửa giận."Tô Du Du, em muốn cho hắn thắng?"Tô Du Du đau đến khuôn mặt nhỏ nhắn mặt nhăn lại: "Không có! Chẳng qua là tôi cảm thấy như vậy rất lãng phí tiền...!Anh buông tôi ra trước, đau quá!"Thấy nước mắt Tô Du Du rớt xuống, Trì Tư Tước không kiềm lòng được buông lỏng tay ra.Nhưng trong ngực lửa giận vẫn thiêu đốt như cũ, hắn thật hận bây giờ không thể đem vật nhỏ không biết điều này áp dưới thân, hung hăng chà đạp trừng phạt cô!Nhưng hắn vẫn không thể, cho nên hắn chỉ có thể ép buộc mình không nhìn tới khuôn mặt nhỏ nhắn ủy khuất của cô, giơ thẻ bài trong tay lên."100 triệu(*)!"(*)100 triệu = 10.000 vạn =100.000.000.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 64: 64: Đấu Giá Sợi Dây Chuyền



Lạch cạch một tiếng, có người ngồi không vững, từ trên ghế ngã xuống.100...!100 triệu!Mặc dù đây là buổi đấu giá cao cấp nhất của giới xã hội thượng lưu của nước Z, nhưng 100 triệu mua một sợi dây chuyền, thì chưa bao giờ nghe qua!Quan trọng hơn là, sợi dây chuyền này, căn bản là chỉ là một sợi dây màu hồng!"Còn...!còn có người kêu giá nữa không?" May là người dẫn chương trình kiến thức rộng rãi, lúc này hai chân cũng như nhũn ra, nhưng miễn cưỡng chống cái bàn mới không bị nga xuống: "Lục tiên sinh...!anh còn kêu giá thêm không?"Lục Viễn Tiêu gắt gào cắn răng, vừa định nhấc tay, nhưng Tô Liên Nhi giữ lại tay hắn, nước mắt từng giọt từng giọt chảy xuống: "Viễn Tiêu, em xin anh...!anh không so được với anh ấy...!cho dù là anh lấy hết tất cả tài sản ra, thì cũng không so được với anh ấy..."Lục Viễn Tiêu tức giận muốn đẩy Tô Liên Nhi ra, nhưng hắn không phải không thừa nhận, Tô Liên Nhi nói đúng.Đừng nói là hắn, cho dù toàn bộ Lục gia ở trước mặt Trì Tư Tước, cũng chỉ như là chín trâu mất sợi lông.Hắn lại dựa vào cái gì đi tranh với người đàn ông này!"100 triệu lần một, 100 triệu lần hai, 100 triệu lần ba! Dây chuyền của Tô tiểu thư, thuộc về Trì thiếu!"Tay Lục Viễn Tiêu tay chợt trở nên vô lực.Thua.Cuối cùng hắn vẫn thua.Không chỉ là thua sợi dây chuyền này, càng thêm thua Tô Du Du.Tô Du Du vô lực nhìn Trì Tư Tước ký chi phiếu, nhẹ giọng nói: "Kỳ thực anh không cần phải như vậy."Trì Tư Tước không trả lời cô, nhanh ký cho xong rồi ném bút đi, hắn ôm ngang Tô Du Du lên."A, Trì Tư Tước, anh làm gì thế!"Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Trì Tư Tước không nói một lời, ôm Tô Du Du ra ngoài."Trì thiếu, buổi đấu giá còn chưa kết thúc..." Người đàn ông mắt hí làm ban tổ chức kia, nhỏ nhẹ muốn nói cái gì, nhưng một ánh mắt Trì Tư Tước cũng không cho hắn, liền trực tiếp rời khỏi hội trường.Vào thang máy, đi thẳng lên căn phòng cao nhất, Trì Tư Tước ném Tô Du Du lên giường.Tô Du Du giãy giụa muốn đứng lên, nhưng Trì Tư Tước trực tiếp lấn người đè lên, thân ảnh cao lớn toàn bộ đem cô vùi sâu vào trong bóng ma.Tô Du Du ngẩng đầu, thấy khuôn mặt lạnh băng của Trì Tư Tước, cơ thể run lên, không tự chủ được lui về."Trì Tư Tước, anh...!anh làm gì...!a!"Trì Tư Tước bóp cổ cô, đẩy cô ngã xuống giường, là cho cô không thể nào nhúc nhích được.Tay lạnh như băng bóp chiếc cổ mềm mại tinh tế của cô, ánh mắt cô mở thật to, đáy mắt tràn ngập sợ hãi.Trì Tư Tước...!đây là muốn giết cô?Trong nháy mắt này, cô thực sự cảm thấy sợ hãi.Ánh mắt băng lạnh củaTrì Tư Tước nhìn cô gái đang hoảng sợ giống nai con trước mắt, trong đầu không tự chủ được nghĩ vẻ mặt cô lúc nãy nhìn Lục Viễn Tiêu.Chết tiệt!Hắn chưa bao giờ biết cô còn có thể nhìn người khác như thế, cái loại ánh mắt quyến luyến này!Trong cái chớp mắt này, hắn thực sự muốn bóp ch3t cô!Nhưng hắn cuối cùng vẫn là không đành lòng.Cô quá yếu ớt rồi, chiếc cổ nhỏ như vậy, hắn động một ngón tay, là có thể lấy mạng cô được rồi.Hắn buông nhẹ tay đang bóp cổ cô ra, chuyển sang giữ lấy cằm cô.Hắn dùng sức như vậy, Tô Du Du đau đến nước mắt chảy ra, cơ thể nhỏ bé nhịn không được giãy dụa, chân đá vào người Trì Tư Tước."Đau! Đau quá! Trì Tư Tước anh rốt cuộc nổi điên cái gì! Anh nhanh buông ra!""Tô Du Du, em với Lục Viễn Tiêu, rốt cuộc có quan hệ như thế nào?"Tô Du Du ngẩn ra, nhất thời quên giãy dụa..
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 65: Chương 65



Trì Tư Tước, đây là đang tức giân với Lục Viễn Tiêu?"Không có quan hệ gì, anh cũng biết, anh ta chỉ là vị hôn phu lúc trước của tôi, sau đó lại kết hôn với em gái tôi.

""Cho nên, hắn chạm qua em sao?"Mắt Tô Du Du mở thật to.

Đây rốt cuộc là câu hỏi gì?Cái gì gọi là Lục Viễn Tiêu chạm qua cô chưa?Tô Du Du không trả lời kỳ thực là vì cô đang vô cùng kinh ngạc, nhưng sự trầm mặc của cô vào mắt Trì Tư Tước lại thành chột dạ, điều này làm cho hắn càng thêm tức giận!Quả nhiên!Quan hệ lúc trước của vật nhỏ này với Lục Viễn Tiêu không đơn giản, rốt cuộc bọn họ tiến triển đến mức nào rồi?Tuy hắn biết đêm hôm đó là lần đầu tiên của Tô Du Du.

Nhưng vấn đề là, giữa nam và nữ, trước một bước cuối cùng, còn có việc có thể làm.

Trì Tư Tước vừa nghĩ tới đây, đã cảm thấy đố kỵ trong ngực sắp nuốt chửng hắn!Hắn siết cằm Tô Du Du , khớp xương tay thon gọn m ơn trớn cánh môi mềm mại của cô, dùng sức lưu lại dấu vết, cắn răng nghiến lợi mở miệng: "Lục Viễn Tiêu hắn chạm qua nơi này sao?"Tô Du Du bị xoa có chút đau, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại.

Đúng là cô có thích qua Lục Viễn Tiêu, nhưng cô vẫn ghi nhớ lời dặn của bà bà, không được có bất kỳ tiếp xúc thân thể nào với Lục Viên Tiêu.

"Tôi và Lục Viễn Tiêu! Ư! "Nhưng cô còn chưa kịp trả lời, Trì Tư Tước đột nhiên hung hăng ngăn chặn môi cô, đem toàn bộ lời cô nói nuốt vào.

Hắn dùng sức hôn, bá đạo cướp đoạt từng chút hơi thở của cô, giống như là đang đánh dấu chủ quyền.

Không biết hôn bao lâu, Trì Tư Tước mới buông cô ra, một tay chống bên cạnh cúi đầu nhìn cô.

Cô gái bị hôn đến mặt ửng hồng lên, vốn cánh môi như hoa bị hôn trở nên vừa đỏ vừa sưng, như được tô son màu đỏ lên, làm cho khuôn mặt thuần khiết ban đầu của cô trở nên mê hoặc động lòng người, Trì Tư Tước nhìn đến nhiệt huyết sôi trào.

Nhưng nghĩ tới dáng vẻ xinh đẹp động lòng người này của vật nhỏ, có khả năng bị người đàn ông khác thấy qua, thì lửa giận của hắn lại tăng thêm!Hắn ôm lấy thân thể mềm mại của cô!"Nơi này thì thế nào? Hắn cũng chạm qua sao!" Trì Tư Tước gầm nhẹ nói, giọng nói càng thêm băng lãnh.

Đau đớn kèm theo tê dại truyền đến, Tô Du Du nghẹn ngào kêu lên: "Tư Tước! Anh lại muốn làm gì! Buông tôi ra!"Nhưng Trì Tư Tước căn bản không trả lời cô, chỉ tiếp tục lớn tiếng chất vấn! "Nơi này nữa? Có phải hắn cũng chạm qua hay không!""Còn nơi này! Hắn chạm qua hay chưa!"Toàn thân Tô Du Du vừa lạnh vừa đau, nhịn không được khóc lên: "Trì Tư Tước, anh tên điên này! Anh mau buông ra!"Cô cảm thấy bản thân đang chịu khuất nhục thật lớn, không có một chút tôn nghiêm trước mặt Trì Tư Tước trước mặt, còn bị hắn sỉ nhục chất vấn, cho dù cô là vợ hắn, thì hắn cũng không thể đối xử với cô như vậy!Nước mắt trong suốt đọng lại trên hàng lông mi, nhìn qua hết sức điềm đạm đáng yêu, Trì Tư Tước nhìn thấy vậy, tim thắt lại.

Hắn dừng như luôn khiến cho cô khóc.

Có phải lúc cô ở cùng Lục Viễn Tiêu thì luôn cười có phải không?Nghi tới khả năng này, lửa giận của Trì Tư Tước lại đùng đùng dấy lên, hắn ném cả cơ thể Tô Du Du lên giường.

Tô Du Du mới nhận ra được Trì Tư Tước muốn làm gì, sợ đến giọng nói cũng bắt đầu run rẩy! "Không muốn, bây giờ tôi không muốn làm việc này, Trì Tư Tước anh! A!"Nhưng phản kháng của cô căn bản là vô tác dụng, rất nhanh cô bị chặn lại, ép phải thừa nhận.

Đều đau đớn hơn so với bất kỳ lần nào trước kia! Đều kịch liệt hơn! Dường như là đang trừng phạt cô vậy!Cô thét chói tai, giãy dụa, nhưng tất cả đều phí công, cuối cùng cô tuyệt vọng, vô lực xụi lơ trên giường, đôi mắt không tiêu cự nhìn đèn thủy tinh tuyệt đẹp treo trên trần nhà, nước mắt theo gò má từng giọt từng giọt chảy xuống!.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 66: 66: Đã Lâu Không Gặp



Lúc kết thúc, đã là ban đêm.

Tô Du Du không biết là lần thứ mấy ngất đi thì ngọn lửa trong mắt Trì Tư Tước mới từ từ rút lui.

Hắn chậm rãi đứng dậy, đứng ở cạnh giường nhìn Tô Du Du, đôi mắt u ám.

Chỉ thấy lúc này vật nhỏ giống như mèo con đáng thương, co rúc vào trong chăn, trên mặt toàn là vệt nước mắt.

Nhìn cô như vậy, đáy mắt Trì Tư Tước không khỏi hiện lên tia không đành lòng.

Trước đây lúc cùng vật nhỏ làm loại chuyện này, hắn đều khắc chế chính mình, bởi vì hắn biết hắn không phải là người sống, sức mạnh của hắn không phải là thứ cơ thể nhỏ bé yếu ớt của vật nhỏ có thể thừa nhận được.

Nhưng hôm nay dưới cơn nóng giận, hắn không kiềm chế được mình.

Hắn vừa định dùng quỷ khí giúp Tô Du Du chữa thương, nhưng không ngờ tay hắn vừa mới đụng vào cô, thì người cô liền run lên một cái, lông mi nhẹ run mở mắt ra.

Trong đôi mắt giống nai con đầu tiên hiện lên một tia mê mang của nhưng một giây kế tiếp, cô đột nhiên lui về sau co rụt lại, trốn vào trong chăn, mang theo tiếng khóc nức nở: "Trì Tư Tước! Anh còn muốn làm?"Thấy sợ hãi cùng phòng bị trong mắt Tô Du Du, ánh mắt Trì Tư Tước trong nhất thời lại lạnh xuống.

Vật nhỏ này là đang sợ hắn sao?Trong lòng hắn tức giận nhưng còn kèm theo một loại cảm giác phiền não khác thường! Cảm giác này rất khó chịu, nghĩ đến cô gái này sợ mình, hắn đã cảm thấy rất khó chịu! Vô cùng khó chịu!Hắn cũng không còn tâm tình trị thương cho vật nhỏ này, hắn thẳng người lên, lạnh lùng quay đầu: "Đứng lên, đi ăn cơm.

""Tôi không đói bụng! Tôi không muốn ăn cùng anh!" Tô Du Du quật cường quay đầu, nhưng cái bụng vào lúc này không chịu thua kém kêu một tiếng.

Trì Tư Tước lạnh lùng nhìn cô một cái:"Em muốn nhin đói thì tôi cũng không có ý kiến, dù sao tôi cũng không cần ăn.

"Tô Du Du cắn môi tái nhợt, nói không ra lời.

Trì Tư Tước không kiên nhẫn đi ra cửa.

Nhìn thân ảnh cao lớn của người đàn ông biến mất ở ngoài cửa, Tô Du Du lần nữa xụi lơ trong chăn đệm, nước mắt lại chảy xuống.

Rõ ràng! rõ ràng cô thật vất vả mới quyết định tiếp thu sự thật Trì Tư Tước là một con quỷ, hắn lại làm ra chuyện như vậy! Cô biết hắn đang tức giận Lục Viễn Tiêu, nhưng thái độ của hắn, khiến cho cô cảm giác mình như là một thứ đồ của hắn, căn bản không phải là người.

Nước mắt mơ hồ rơi xuống, Tô Du Du thấy nữ nhân viên khách sạn đi vào phòng.

"Tô tiểu thư.

" Nữ nhân viên khách sạn cúi đầu: "Trì thiếu để cho tôi tới giúp cô dọn dẹp một chút, ngài đang ở sân thượng đợi cô!”Giọng nữ nhân viên khách sạn cung kính, nhưng ánh mắt lướt qua dấu vết ái muội đầy người Tô Du Du, đáy mắt không khỏi hiện lên một tia khinh thường.

Quả nhiên, cô gái này chỉ biết dùng thân thể để giữ chân Trì thiếu, thực sự là thấp hèn!Tô Du Du sao lại không nhìn ra ánh mắt khinh thường của nhân viên khách sạn này, không khỏi tự giễu cong miệng một cái.

Cô rõ ràng là vợ hợp pháp của Trì Tư Tước, nhưng hắn lại không chút nào để ý đến suy nghĩ của cô, khiến cho cô sống như là tình nhân của hắn.

Có thể là vì mình ở trong lòng hắn, vốn không phải là vợ gì cả!Nữ nhân viên khách sạn liền lấy tới một loạt đồ cho cô chọn, cô chọn một bộ váy dài có thể che được dấu vết trên người, sau đó rời khỏi phòng đến sân thượng.

Khách sạn được thiết kế vườn hoa trên cao, vô cùng tinh xảo, nhưng Tô Du Du hoàn toàn không có tâm tình thưởng thức, từ xa đã thấy Trì Tư Tước nghiêng người dựa vào cạnh bàn, cô cắn cắn môi, đi tới.

Nhưng cô còn chưa kịp tới, đột nhiên một bóng người cao lớn, nhanh hơn cô một bước đến bên cạnh bàn ăn.

"Trì Tư Tước, đã lâu không gặp.

"Tô Du Du đưa mắt nhìn người đàn ông xuất hiện trước mắt, không khỏi sửng sốt.

Đó là một người đàn ông vô cùng đẹp.

Một thân âu phục trắng được cắt may khéo léo, phác họa dáng người cao ngất của hắn, khuôn mặt đặc biệt đẹp, đôi mắt phượng hẹp dài lộ ra tia lạnh lùng.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 67: Chương 67



Nếu không phải Tô Du Du suốt ngày nhìn khuôn mặt nghịch thiên của Trì Tư Tước đến miễn dịch, thì bây giờ thấy một đại soái ca như vậy, nhất định sẽ nhìn đến há hốc mồm.Nhưng lúc này cô vẫn không nhịn được nhìn người đàn ông nhiều thêm một chút.Bởi vì...!khuôn mặt người đàn ông này mặc dù kém một chút so với Trì Tư Tước, nhưng khí chất thì ngược lại hoàn toàn.

Nếu như nói Trì Tư Tước như các loại người mẫu nam đẹp xuất chúng trong tạp chí, thì người đàn ông này chính là loại quý công tử lịch lãm, dịu dàng nhưng thanh lịch.Trì Tư Tước thấy Tô Du Du nhìn người đàn ông khác, đáy mắt hiện lên lửa giận, đưa tay kéo vào ngực mình, ngẩng đầu mắt lạnh lùng nhìn người đàn ông trước mặt: "Không ngờ là Nam công tử cũng đến buổi đấu giá lần này."Nam công tử?Tô Du Du sửng sốt.Nam gia với Trì gia còn có Tả gia được xưng là ba gia tộc lớn.

Có người nói thế lực Nam gia trong hắc đạo cực kỳ lớn mạnh, trải rộng khắp nơi trên toàn thế giới, mặc dù không thể so Trì gia quyền thế ngập trời, nhưng cũng là một trong những gia tộc cổ xưa thần bí nhất.Tô Du Du không ngờ là chính mình lại có cơ hội nhìn thấy người Nam gia, vì vậy nhịn không được quay đầu lại nhìn người đàn ông kia.Trì Tư Tước nhìn thoáng qua cử động này của cô, đôi mắt đen lạnh hơn, đưa tay giữ lấy gáy ép cô quay đầu đi.Nam Nhược Bạch thấy động tác này của Trì Tư Tước, ánh mắt hẹp dài hiện lên một tia khác thường , nhưng nét mặt vẫn thản nhiên nói: "Trì thiếu không có chú ý tới tôi cũng là điều bình thường, dù sao sự tồn tại của tôi cũng tương đối thấp.

Không giống Trì thiếu, ở buổi đấu giá vung tiền như rác, vì muốn giành được nụ cười của mỹ nhân."Nói xong ánh mắt của hắn rơi vào người Tô Du Du.Sắc mặt Trì Tư Tước trong nháy mắt lạnh xuống.Hắn cúi đầu nhìn Tô Du Du trong ngực: "Em về phòng trước chờ tôi."Tô Du Du vốn còn đang cố gắng tránh đi cái ôm của Trì Tư Tước, nghe hắn nói như vậy không khỏi sửng sốt, ngẩng đầu thì thấy sắc mặt nghiêm trọng của hắn.Cô ý thức được hình như quan hệ của Trì Tư Tước với Nam công tử này không đơn giản, không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn rời đi.Lúc đi ngang qua Nam công tử, cô vẫn không nhịn được tò mò nhìn hắn một cái, nhưng không nghĩ tới hắn đang nhìn cô, đôi mắt hẹp dài mang theo tia quan sát, khiến toàn thân cô khó chịu.Người đàn ông này, sao lại nhìn cô như vậy?Tô Du Du nhíu mày, xoay người rời đi.Sau khi trở lại phòng, cô đi vào phòng tắm để tắm.Cô cẩn thận leo vào bể, thân thể không tiến vào hết trong nước, những vết bầm tím khắp người đang ẩn ẩn đau, nhắc nhở cô khuất nhục lúc nãy.Cô hít thở sâu một hơi, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, đang lúc cô sắp ngủ...Cạch cạch.Ngoài cửa bỗng vang lên một trận âm thanh kỳ lạ, Tô Du Du bị giật mình tỉnh dậy, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa.Cửa phòng tắm là thuỷ tinh mờ, vì vậy mơ hồ có thể thấy bóng người màu đen bên ngoài."Người nào đang ở bên ngoài?" Cô lớn tiếng hỏi, giọng nói run rẩy: "Là Trì Tư Tước sao? Anh quay lại rồi?"Cái bóng ngoài cửa không trả lời, càng trở nên càng lớn, giống như đối phương đang đến gần phòng tắm.Tô Du Du sợ sệt nắm thành bồn tắm, đầu ngón tay ngăn không ngừng run rẩy.Là Trì Tư Tước sao? Nếu như là hắn thì sao hắn lại không trả lời?Lúc này, cái bóng đã hoàn toàn dính vào thuỷ tinh mờ, tim Tô Du Du gần như muốn nhảy ra khỏi ngực.Nó...!nó sắp vào được rồi?Nhưng không ngờ đột nhiên cái bóng kia bỗng biến mất.Tô Du Du ngây người chốc lát, liền lập tức đứng dậy chuẩn bị rời khỏi phòng tắm.Nhưng không nghĩ đến cô vừa đứng dậy, thì đúng lúc thấy cái gương bên cạnh bồn tắm.Chỉ một cái nhìn cô liền sợ đến thét chói tai..
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 68: 68: Không Phải Là Muốn Cho Tôi Nhìn Sao



Bởi vì trong gương, không chỉ có một mình cô.

Trong gương ở cạnh cửa, là một cô gái mặc đồ đỏ sắc mặt mặt tái nhợt đang đứng.

Rõ ràng trong phòng tắm người nào cũng không có, nhưng trong gương lại nhiều hơn một người.

Đồng thời Tô Du Du cảm thấy cổ tay mình nóng rực lên, vòng ngọc tỏa ra ánh sáng đỏ.

Quả nhiên, cô lại gặp quỷ nữa rồi!Cô nhanh chóng nhảy ra khỏi bồn tắm, xông tới muốn mở cửa ra, nhưng cửa không biết tại sao không thể mở ra được, cô sợ run, gấp đến muốn khóc.

"Cô không cần đi gấp như vậy.

" Cô gái trong gương đột nhiên mở miệng yếu ớt nói: "Tôi không có ý xấu.

"Tô Du Du làm mọi cách cũng không thể mở cửa ra được, trong tuyệt vọng cô chỉ có thể xoay người dựa vào cửa, giọng run nói: "Không có ý xấu? Cô nghĩ rằng tôi sẽ tin sao, cô có phải cũng là vì máu của tôi không?"Quỷ nữ trước mắt này, hoàn toàn bình thường rất nhiều so với hai quỷ hồn cô thấy lúc trước, kỳ thực nếu nhìn kỹ còn rất đẹp rất dịu dàng.

"Tôi tên là Hoàng Nhã hân, là chủ của chiếc nhẫn trên tay cô.

Tôi tìm cô, không phải là vì máu của cô, tôi chỉ muốn xin cô giúp một chuyện.

"Tô Du Du ngẩn ra.

Quỷ nữ là cô con gái đã mất của bà Hoàng?Thấy đối phương không phải đến vì máu của cô, cô liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn là cảnh giác nói: "Cô muốn tôi giúp cô cái gì?""Ta muốn mượn dùng cơ thể của cô, nói lời xin lỗi với mẹ của tôi.

" Đáy mắt quỷ nữ hiện lên một tia đau buồn: "Khi tôi còn sống, vì một người đàn ông cặn bã mà bỏ nhà đi, khiến cho mẹ tôi tổn thương, cuối cùng xảy ra việc ngoài ý muốn mà chết đi.

Tôi muốn xin lỗi mẹ, tôi muốn chính miệng nói xin lỗi với bà, cho nên hồn phách mới quanh quẩn không tiêu tan, nhưng bà nhìn không thấy tôi, cho nên tôi chỉ có thể bám vào chiếc nhẫn này, không ngờ quỷ thần xui khiến thế nào, lại bị cô mua được.

"Tô Du Du cẩn thận nhìn quỷ nữ trước mắt, hình như là quỷ nữ nói thật, điều này làm cho cô có chút mềm lòng: "Cô nói muốn mượn dùng cơ thể của tôi, là có ý gì?""Chính là để cho tôi nhập vào cơ thể cô, chỉ cần một giờ đồng hồ là được rồi, tôi chỉ muốn chính miệng nói lời xin lỗi với mẹ mà thôi.

""Nhập vào người?" Sắc mặt Tô Du Du thay đổi: "Không được, tôi không thể cho cô nhập vào người được.

"Mặc dù Tô Du Du không biết chút gì về quỷ thần, nhưng bà bà cô dù gì cũng là Linh Môi, cho nên cô biết con người không thể tùy tiện cho quỷ hồn nhập vào người được, không chỉ làm tổn thương dương khí của mình, mà quan trọng hơn là, quỷ hồn một khi nhập vào người, cũng không phải nói đi là có thể đi được, lỡ như quỷ hồn không chịu đem cơ thể trả lại thì liền xong rồi.

"Tô tiểu thư, tôi biết cô đang lo lắng cái gì, nhưng tôi thực sự không muốn làm chuyện xấu, tôi thực sự chỉ cần một giờ, một giờ là đủ rồi!" Giọng quỷ nữ mang theo cầu xin.

"Không được, nếu như cô cần, tôi có thể nhắn lại cho mẹ cô.

""Mẹ tôi trước giờ chưa bao giờ tin vào quỷ thần, cô đi nói bà nhất định sẽ cảm thấy là cô đang gạt người.

Hơn nữa tôi thực sự muốn chính miệng nói xin lỗi bà!"Nhìn dáng vẻ sắp khóc của quỷ nữ, Tô Du Du cũng có vài phần không đành lòng, cô đang có chút do dự, bỗng bên ngoài phòng tắm truyền đến tiếng mở cửa.

"Nguy rồi, là Trì thiếu trở về.

" Trên mặt quỷ nữ hiện lên chút sợ hãi, liền biến mất trong gương.

Tô Du Du còn chưa kịp phản ứng, cửa đã bị mở ra.

Trì Tư Tước căn bản không nghĩ tới, vừa về đến phòng là thấy được một màn ướt át như vậy.

Cô gái đứng ở phòng tắm, tóc dài ướt khoác qua vai, da thịt trắng noãn lộ ra nhàn nhạt phấn hồng.

Cổ họng Trì Tư Tước không khỏi di chuyển lên xuống, ánh mắt u ám.

Cơ thể Tô Du Du run lên, ngẩng đầu thì thấy đôi mắt u ám của Trì Tư Tước.

.
 
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 69: Chương 69



Cho đến hôm nay, cô so với bất kỳ kẻ nào đều biết ánh mắt như thế đại biểu cho cái gì.Cô sợ hãi, hốt hoảng cầm khăn tắm bên cạnh che lại, khuôn mặt nhỏ nhắn biến đổi đến đỏ bừng: "Anh...!anh đừng nhìn! Mau đi ra!"Nhưng Trì Tư Tước nắm lấy cổ tay của cô, dễ dàng đã đem cô kéo vào lòng."Che cái gì? Em đứng ở chỗ này, không phải là muốn cho tôi nhìn sao?""Mới không phải vậy! " Tô Du Du quả thực muốn khóc lên, cô tự mình chết hay sao mà cố ý cho quỷ nam này nhìn: "Là vì tôi..."Cô vốn muốn giải thích chuyện mình gặp quỷ, nhưng lời đến bên miệng, đột nhiên không nói ra được."Không có...!không có gì, tôi vừa tắm xong muốn đi ra." Cuối cùng Tô Du Du chỉ nhẹ giọng nói.Cô vẫn quyết định không đem chuyện quỷ nữ nói cho Trì Tư Tước.Cô hiểu rất rõ Trì Tư Tước, hắn đới với quỷ hay đối với người cũng đều tuyệt tình, nếu như cho hắn biết quỷ nữ kia, sợ rằng sẽ trực tiếp đánh quỷ nữ kia hồn phi phách tán.

Nhưng Tô Du Du luôn cảm thấy, quỷ nữ này không giống với những con quỷ trước kia, coi như là không thể giúp, thì cũng không muốn hại nữ quỷ.Trì Tư Tước sớm đã không có tâm tình thảo luận vấn đề này, xúc cảm ấm áp ướt át của cô gái trong ngực truyền đến, đôi mắt đen của hắn không khỏi u ám thêm.Nhưng nhìn thấy ánh mắt sợ hãi trong đôi mắt to tròn, thì cảm thấy như nước lạnh dội vào đầu, lửa nóng trong cơ thể lạnh hơn phân nửa."Đi ra ăn cơm." Hắn buông Tô Du Du ra, không quay đầu rời khỏi phòng tắm.Tô Du Du ngơ ngác đứng tại chỗ, quả thực không thể tin được là Trì Tư Tước vậy mà buông tha mình.Cô rất sợ quỷ nam này lại hối hận, cho nên nhanh choàng áo tắm lên, cẩn thận ra ngoài.Trì Tư Tước biết Tô Du Du chưa ăn cơm, cho nên kêu phục vụ ở khách sạn, sắp xếp trong phòng một bàn đầy thức ăn tinh xảo, rượu đỏ dưới ngọn đèn chập chờn càng rực rỡ.Kỳ thực Tô Du Du đã sớm đói bụng, lúc này cũng không khách khí nữa, lập tức ngồi xuống ăn như hổ đói.Trì Tư Tước không hứng thú nhiều lắm với thức ăn, chỉ uống rượu đỏ nhìn vật nhỏ trước mắt."Ăn chậm một chút, không có ai giành với em cả." Hắn khẽ nhíu mày.Vật nhỏ này, cách ăn hoàn toàn không giống một cô gái chút nào, khác hoàn toàn so với những thiên kim tiểu thư hắn gặp trước đây, thậm chí khóe miệng còn dính một ít nước sốt.Nhưng màThật sự rất đáng yêu.Cổ họng Trì Tư Tước lại không nhịn được chuyển động qua lại.Chết tiệt.Vật nhỏ này rốt cuộc dùng tà thuật gì với hắn, làm sao mà ngay cả khi cô ăn cũng có thể khiến hắn dâng trào đến mức này!Cạch.Hắn đặt ly rượu xuống, kéo vật nhỏ đối diện qua ôm vào ngực.Tô Du Du vốn đang say sưa ăn một miếng thịt bò, đột nhiên ngã vào cái ôm lạnh băng, sợ đến suýt chút nữa bị nghẹn."Khụ khụ, anh...!anh làm gì thế?"Trì Tư Tước không trả lời câu hỏi của cô, chỉ giữ đầu cô lại rồi hôn.Lưỡi lạnh như băng lướt qua khóe miệng dính tương của vật nhỏ, thưởng thức từng chút từng chút.Nhiệt độ lạnh như băng truyền đến, làm cho Tô Du Du không khỏi run lên."Đừng...!đừng ăn tôi, tôi ăn không tiêu được đâu!" Giọng nói cô nhè nhẹ run, hầu như là mang theo vài phần cầu xin.Trì Tư Tước trợn mắt, thấy sắc mặt hốt hoảng giống nai con của cô gái, không khỏi cảm thấy buồn cười.Hắn đáng sợ như vậy sao?Hắn cũng không ăn cô."Tôi đi tắm." Suy nghĩ đến cơ thể vật nhỏ, hắn đành cưỡng chế cơ thể khô nóng đi vào phòng tắm, vội vàng dội nước lạnhTrì Tư Tước tắm rửa xong quay về phòng, thì Tô Du Du đang ngủ cuộn mình trong chăn, vết tích xanh tím trên cổ như ẩn như hiện.Trì Tư Tước lau khô tóc, đi tới bên giường ôm lấy Tô Du Du, cởi áo choàng tắm trên người cô ra, đưa tay đặt lên vết tích xanh tím chữa thương trên người cô.Mùi thơm của cô gái trong ngực truyền đến, khiến tâm trạng hắn lại nhộn nhạo lên, nhưng hắn vẫn cô gắng nhịn xuống, chỉ xoa qua những vết xanh tímTô Du Du quá mệt mỏi, làm như vậy cũng không có tỉnh lại, chỉ cảm thấy trên người lành lạnh rất thoải mái, cho nên không tự chủ được cọ cọ vào lòng giống như mèo nhỏ.Trong lòng Trì Tư Tước run lên, nhìn vật nhỏ trong ngực, đột nhiên cảm thấy có một loại cảm giác xa lạ xông lên đầu, giống như cảm giác trong lòng ngực được lấp đầy..
 
Back
Top Bottom