Lãng Mạn [ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn

[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 19 : Cảnh Sát


Đến khi gia đình Nhật Tuấn phát hiện ra rằng Nhật Quang cư nhiên lại không phải con gái ruột thịt của họ, không hiểu sao lại thở phào nhẹ nhõm vì nó.Nhật Quang quá khác biệt so với họ, bọn họ hoàn toàn không thể nào tiếp nhận được một thứ con gái vô tình máu lạnh như vậy được.Đặc biệt là Nhật Tuấn, từ lâu đã không ưa em gái sống chung với mình từ nhỏ đến lớn.

Anh nhiều khi đi học cũng không muốn nhận cô làm em gái mình, một người ưu tú và có ngoại hình tốt như anh sao lại có một đứa em thất bại như vậy được ?Sau khi cắt đứt được với Nhật Quang, Nhật Tuấn đã rất vui mừng.

Đón chào đứa em gái thật sự của anh ta, một đứa em xinh đẹp và ngoan ngoãn lẫn tốt bụng.Nhật Quang và cô em gái ruột này, cả hai như hai hình thái trái ngược vậy.Càng nhìn em gái mới, anh lại càng vừa mắt.

Thẩm trí đã dần xuất hiện suy nghĩ lệch lạc, nếu từ đầu không có Nhật Quang thì anh ta đã có được một đứa em gái mát lòng mát dạ này rồi.Nó là con tu hú chiếm tổ !

Bảo sao lại xảo quyệt và máu lạnh như vậy.Cứ nghĩ sau khi vứt bỏ con tu hú kia khỏi cuộc đời thì đã yên ổn, nay lại một lần nữa xuất hiện !Phú Giang ở lớp hắn có bao giờ gặp mặt con Nhật Quang đó đâu, một kẻ nổi bật như hắn ta thì anh đã biết từ lâu.Rốt cuộc là quen biết khi nào chứ ?!"

Nhật Quang không phải em gái ruột của tôi, nó rời khỏi đây không phải điều đúng sao ?"

Nhật Tuấn thật sự không thể hiểu nổi."

Mẹ nó !

Cô ấy sống trong nhà các người chính là ban phước, kẻ thấp kém như mày sao có phúc lại không biết hưởng hả ?

" Phú Giang muốn được ở cùng với Nhật Quang còn không được, phải đi ghen tị với con hàng khác được hưởng kia.

Giờ lại gặp một tên không biết phúc mà nhận liền sôi máu nóng.Đúng là thằng 10 hộp sữa, thằng đéo hộp nào mà !"

Nếu không phải do mấy người đuổi và ruồng bỏ cô ấy, thì tao đã có thể là kẻ ở vị trí kia rồi !!!" không nói thì thôi, càng nói Phú Giang càng tức .

Nếu cô ấy ở đây, hắn sẽ kẻ được vinh dự là người đầu tiên được bên cạnh cô bầu bạn !!!"

Cậu như vậy không đúng Phú Giang à, Nhật Quang không đáng để cậu để tâm đâu.

Nó chỉ là con nhỏ tu hú chiếm tổ của em gái thật của tôi thôi" càng nghĩ càng tức, Nhật Tuấn không thể chịu được cảnh người mình từng có hảo cảm lại đi bênh vực con tu hú đáng kinh kia."

Mẹ !

Tu hú này, tu hú nọ.

Có phải cô ấy muốn cướp thân phận em gái của mày đâu, là do bọn ngu xuẩn bên bệnh viện mà ?"

Phú Giang cau mày, sự phẫn nộ ngày một nhân lên.Dù cho Nhật Quang có là tu hú chiếm tổ của người khác thì sao ?

Kệ mẹ nó chứ, kẻ được cô ấy cướp đi cuộc sống là may mắn, là sự phan phước cho.

Thứ đồ thấp kém kia mà cũng dám gáy cổ lên à ?Nếu ghét tu hú đáng yêu như vậy, thì tao cho này làm mồi cho nó."

Mẹ nó !

Còn đứng đó làm gì đám vô dụng kia ?

Giết nó róc hết thịt cho tao, bé tu hú nhỏ đáng yêu của tao đang đói đấy haha" Phú Giang đứng ở cuối cầu thang lầu 2, che mặt phấn khích nhìn Nhật Tuấn chật vật khi phải vật lộn với đám bạn học điên kia.Đúng rồi đấy, giết tên đó đi, róc hết thịt của nó ra.

Chỉ cần làm như vậy, Nhật Quang sẽ khen hắn và bỏ tên đồ giả xấu xí không biết xấu hổ kia !"

Cảnh sát đây !!!

Chúng tôi đã nghe có người báo án về việc tấn công người khác !" không biết từ đâu cảnh sát xuất hiện, đưa súng chỉa vào đám học sinh điên kia.Phú Giang giật mình, nghiến răng ken két nhìn Nhật Tuấn đang hấp hối khi bị đâm chúng vùng bụng kia, máu đã bắt đầu thấm ướt cả áo sơ mi trắng.

Nó từ nãy đã câu giờ để bọn chó cảnh sát tới đây !

Thằng chó !Sụ kiêu ngạo của Phú Giang không cho phép mình thua trước kẻ khác, hắn tức giận đến đó bừng cả mặt."

Nhật Tuấn !!!

Thằng chó dám cản đường tao với Nhật Quang !"

Phú Giang tức giận, ném một con dao không biết lấy từ đâu trong người ra, phóng mạnh vào phía anh ta.Nhưng ngay lập tức, Phú Giang khi chỉ vừa mới phóng con dao kia về Nhật Tuấn kia.

Một viên đạn từ cảnh sát bắn ra, ghim thẳng vào tim hắn !Bịch !Phú Giang trợn trắng mắt nhìn Nhật Tuấn trước mặt, máu từ ngực cứ liên tục rỉ ra..."

Còn đứng đó làm gì, mau giam mấy tên nhóc điên này lại hết đi !"

đội trưởng của cảnh sát la lớn, tay thì đang cầm một khẩu súng vừa mới bắn đạn vừa kết liễu Phú Giang kia, khói còn đang bốc nghi ngúc.Nhật Tuấn hấp hối trên sàn được cảnh sát khiên vào xe cứu thương, nhưng chỉ khi vừa lên thì anh bỗng nghe được âm thanh nhỏ như không từ cái xác Phú Giang kia.Là ảo giác sao ?"

Mày không xong đâu...N...h..ậ..t.."

Sau khi dọn dẹp hiện trường và phong tỏa khu vực, cảnh sát trưởng đi đến cái sát của Phú Giang.

" Đội trưởng !

Anh vừa mới bắn chết một cậu bé đây!"

Đội phó tức giận mà mắng ông ta."

Phòng vệ chính đáng, ngăn cản người khác thi hành công vụ thì chỉ có thể vậy thôi, không thể trách tôi được " Đội trưởng thở dài,.Chưa kể nếu lúc nãy ông không bắn hắn, thì cậu bé kia đã bị con dao đó đăm vào người rồi ....
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 20 : Hôn


Nếu bên Phú Giang kia vô cùng hỗn loạn và phức tạp, thì bên Phú Giang ở vùng nông thôn thì lại vô cùng yên bình và vui vẻ.Phú Giang vui vẻ khi được Nhật Quang cõng trên người, vết thương ở bụng cũng đã liền lại một cách nhanh chóng đến khó tin." hì hì, Nhật Quang ơi, tôi đói rồi ~ " Phú Giang trên lưng cô vui vẻ mà làm nũng, thái độ hoàn toàn khác với đám nô lệ kia.Hắn đối với kẻ khác có bao nhiêu ác liệt và xấu xa, thì đối với Nhật Quang liền bấy nhiêu dịu dàng .Nhật Quang thở dài, chỉ có thể vừa cõng tên mè nheo này, vừa đáp ứng yêu cầu quá đáng kia.

Dù sao tiền mà do tên này bỏ ra, ai có tiền thì người đó là đại gia thôi.Dù lúc nãy khi tên này còn đang hấp hối trên đất, mở miệng thì lại nói mấy câu khó hiểu nào là có thể trở thành người cô yêu không.Quái nhở ?

Lần đầu tiên cô gặp một người đi thích cô đấy.Đó giờ chả có ai yêu thích và thiện cảm với Nhật Quang cả, vì họ luôn thấy cô quá kỳ lạ và xấu tính.Thật ra cái xấu tính mà họ cho rằng kia, đơn thuần chỉ Nhật Quang sống quá thật lòng.

Không giả tạo như bọn họ, miệng thì bảo này chỉ kia, dùng đạo đức của mình lên người khác.Nếu đối phương không thể đúng với khuôn khổ đạo đức mà họ đã lập nên, thì họ sẽ rằng bạn là kẻ xấu và khó ưa không thể hòa nhập với xã hội.Như cái cách đám con tài phiệt hào môn sống với nhau, miệng thì khen này nọ, sau lưng lại không biết dở biết bao nhiêu trò bẩn thiểu để hạ bệ nhau.Trên cõi đời này không có gì là đúng tuyệt đối cả.Từ khi rời khỏi trốn thị phi đó, Nhật Quang thật ra cũng có phần nào nhẹ người.

Cô thật sự không giỏi đi giao lưu nói chuyện với người khác, mỗi câu cô nói ra đều bị phán xét này nọ, soi mói ra từng lỗi.Người thì nói cô sao lại tuyệt tình đến vậy.Kẻ thì lại bảo cô quá xấu tính, lại đi tính toán nhỏ nhen.Từ đó Nhật Quang thay vị cả lớp 11 ở trường cũ cô lập, thì ngược lại cô là kẻ cô lập cả lớp."

Nhật Quang ơi ~ tớ muốn được ôm !"

Phú Giang như được mở ra một thế giới mới, liên tục đòi hỏi tình yêu thương từ Nhật Quang.Cả hai vừa về tới nhà, tắm rửa sạch thì liền lên giường nghỉ ngơi.

Phú Giang cười cười ôm lấy cơ thể mềm mại và ấm áp của cô, áp đầu vào ngực lớn .Từng âm thanh từ tim vang lên vào tai Phú Giang, tựa như giấc ca ru ngủ êm ái nhất trên hắn được thưởng thức.

Tham luyến mà tận hưởng nó, ngày một ôm chặt lấy Nhật Quang.Tựa như muốn khảm sau cơ thể cả hai hòa làm một, có thể cũng một nhịp tim, cùng hỏi thở....Quá đỗi mê người, một viễn cảnh làm bao Phú Giang say mê.Nhật Quang đã thật sự quá mệt mỏi, cô thờ ơ không quan tâm đến con hàng phiền phức trong lòng mình.

Nhắm mắt lại mà ngủ ngay lập tức.Phú Giang mở mắt, nhìn gương mặt của Nhật Quang hồi lâu.

" Đẹp như vậy...mà tên Nhật Tuấn kia lại bảo xấu á ?

Mắt mù rồi, phải kêu đám chó săn kia móc ra mới được" Phú Giang phụng phịu mà bất mãn.Còn nghĩ tới việc lúc nãy bên Phú Giang kia, nhịn không được mà mắng hai tiếng phế vật.Một nhân loại thôi mà cũng không giết được, bảo sao không có được Nhật Quang như hắn.Thở dài chán chê một hồi, Phú Giang liền nhướng người ra gần Nhật Quang....Đôi môi hồng mềm mại nhẹ đặt lên môi Nhật Quang, xong liền tách ra ngay tức thì.Hắn vừa hôn xong Nhật Quang, gương mặt xinh đẹp đến khó tin kia đã đỏ bừng cả lên vì xấu hổ và hưng phấn.Aaaaa thơm quá, ngọt quá !!!!Hắn hình như càng thích Nhật Quang hơn rồi, làm sao bây giờ ....Muốn cô ấy cũng yêu mình, trao cho mình thứ tình yêu nóng bỏng đó.Chỉ cần nghĩ thôi cũng đủ làm Phú Giang rạo rực không thôi, hứng phấn đến điên rồi.Phú Giang vui vẻ mà ôm lấy Nhật Quang chìm vào giấc mơ ngọt ngào bên cô, mà không biết rằng Nhật Quang vốn đã ngủ từ lâu đã mở mắt nhìn lại mình.___

Ai là gà, ai là thóc chưa rõ đâu =))
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 21 : Đội Trưởng Đội 0


Phú Giang bên kia sau khi bị bắn một viên đạn vào tim liền nằm bất động trên đất, nhanh chóng được người đem đi vào nhà xác để phẫu thuật khám xét.Nhưng khi bọn họ chuẩn bị bắt đầu thì một sự kiện kinh hoàng diễn ra trước mắt.

Phú Giang vốn được cho là đã chết khi bị đạn ghim thẳng vào tim kia, cư nhiên lại bắt đầu hồi phục vết thương với một tốc độ không tưởng.

Tiếng nhũng nhão vang lên, da thịt ma xát lại với nhau tạo ra giai điệu rợn cả xương người."

Đau quá !!

Nhật Quang à...tôi đau quá...muốn hôn ..hôn " Phú Giang yếu ớt nằm trên bàn mổ, thều thào từng câu.Khi ký ức của các Phú Giang được đồng hóa và chia sẻ cho nhau, họ có thể cảm nhạn được rõ rệt 5 giác quan của đối phương.

Nhưng khác biệt là họ có thể chủ động không cần tiếp nhận hay nhìn nó, nhưng bây giờ đã khác.Hàng chục, hàng trăm Phú Giang khác nhau như kẻ điên mà thi nhau thụ cảm tất cả cảm xúc và tình yêu từ Phú Giang đang ở cạnh Nhật Quang kia.Họ ghen tị, họ muốn giết phanh thanh tên bản thể đó, quang minh chính đại mà ngồi vào vị trí bên cạnh Nhật Quang."

Đám rác rưởi bọn mi còn nhìn cái gì !

Mau giúp tao tìm quần áo, đồ ăn đến đây !"

Phú Giang nằm trên giường tức giận hét toáng lên, chiếc miệng xinh đẹp cứ không thôi mắng người khác.Các nhân viên khám tử thi như bị say mê trước sự xinh đẹp man rợ của Phú Giang, hoàn toàn đánh mất con người của mình.

Họ điên cuồng đi tìm kiếm tất cả món đồ mà Phú Giang của họ yêu cầu, hận không thể dâng cả thế gian cho y."

Chết tiệt !

Đồ cho chó ăn sao hả ?!"

Phú Giang vừa cắn được một miếng bít tết tái nhăng ra, xong liền phun vào mặt một kẻ nhân viên tử thi kia."

Đây...đây là món mắc nhất mà tôi có thể mua được cho em, Phú Giang em đừng ghét bỏ tôi mà " Gã sợ hãi mà quỳ lạy xuống đất, hèn mọn van xin hắn.Phú Giang nghiến răng ken két, mặc trên người bộ quần áo mắc tiền mà đám nô lệ mới mang tới cho.

Chán ghét mà dùng chân đá vào người mấy tên vô dụng dưới đất...."

Thứ vô dụng như bọn bây mà không thể đáp ứng được yêu cầu của tao thì sống làm gì, chết mẹ hết đi !" nói xong, Phú Giang đã liền quay lưng vứt bỏ hết đám người trong nhà xác kia."

À không...tao có một sự ban phước cho bọn mày đây, biết Nguyễn Nhật Tuấn và Mạnh Hùng không ?

Chính tụi nó đã làm tao mất đi một thứ rất rất rất quan trọng" Đám người kia như thấy được tia sáng, hưng phấn mà tiếp nhận thánh chỉ từ Phú Giang."

Vâng ạ !

Chỉ cần em nói gì thì chúng tôi đều vì em làm tất cả !"

" Em muốn hai kẻ đó như thế nào ?

Đốt cháy hay phanh thây xác thịt ạ "" hay biến chúng thành thi thể để em làm đồ chơi nhé !!!"

Phú Giang che miệng mà cười thật to, âm thanh vang đinh tai khắp phòng mổ thi thể.

Vui vẻ nhìn đám nô lệ của mình dưới sàn nhà lạnh băng kia, thấp hèn mà quỳ lạy mình."

Hahaha phải vậy chứ, tụi mày đi giết tụi nó đi...vì nó mà tao đã thành thế này !"

Nhật Tuấn bên kia được đưa vào bệnh viện tư, mệt mỏi nằm trên giường .

Bên cạnh là cha mẹ và em gái hiện giờ của anh ta."

Trời ơi con tôi, rốt cuộc là kẻ nào hại con tôi thành thế này hả ?"

Mẹ của Nhật Tuấn khóc đến đỏ hoe mắt, tức giận mà mắng người ."

Mẹ ơi đừng khóc, anh trai sẽ khỏe lại thôi ạ " An Yên bên kia nhẹ an ủi mẹ mình, lo lắng nhìn qua anh trai năm trên giường bệnh kia.Cô chỉ vừa mới được sống cùng gia đình, ấy vậy mà giờ lại sảy ra chuyện lớn thế này rồi."

Mẹ à, việc này con cũng không thể chắc chắn rõ có liên quan đến Nhật Quang hay không ...."

Nhật Tuấn khó khăn mà nói .Lời vừa dứt xong, cả căn phòng bệnh như rơi vào trầm ngâm, yên tĩnh đến mức một cây kim rơi xuống cũng có thể phát ra âm thanh."

Sao lại liên quan đến con bé đó, không phải gia đình chúng ta đã vứt nó xuống quê rồi sao ?" ba Nhật Tuấn khó hiểu, nhíu mày nhìn con trai.Cốc Cốc!!

Tiếng gõ cửa vang lên, một cảnh sát đi vào phòng bệnh của gia đình Nguyễn."

Xin chào cả nhà nạn nhân, tôi là đội trưởng của đội 0, muốn được thẩm vấn anh Nguyễn về sự việc hôm nay."

ông đi đến giường Nhật Tuấn, nghiêm túc nhìn anh mà hỏi thăm."

Và chúng tôi muốn cùng anh nói về Phú Giang, kẻ đầu não của sự việc cuộc săn người hôm nay !"

ông ta nghiêm giọng, phía sau là nhiều viên chức cảnh sát phái sau, canh gác bên ngoài."

Xin được giới thiệu, tôi là Lê Trọng Phúc, đội trưởng của đội số 0, chuyên phòng chống hiện tượng siêu nhiên "" Anh nếu có thể....kể cho tôi chút là về Phú Giang được không ?"____

Mọi người bình luận nhiều vào nhaaPhú Giang đã bắt đầu có đối thủ cản đường mình rồi =)))
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 22: Quái Vật Phú Giang


Sau khi nghe được tường tận tất cả mọi chuyện từ miệng Nhật Tuấn, Trọng Phúc đã nắm được rõ phần nào câu chuyện trong này.Thân phận Phú Giang bây giờ là một cậu học sinh lớp 12, học ở trường tư thục của con nhà giàu.

Nhưng trong quá trình học tập thì lại rất ít tham gia hoạt động và lịch học, đôi khi có thể hắn ta sẽ biến mất vô tung không hay."

Nhưng tôi có một thắc mắc nhỏ.

Rốt cuộc cậu đã nói gì mà khiến Phú Giang tức giận như vậy?" hành động điên cuồng như vậy thật sự không giống tác phong thường ngày của Phú Giang mà ông ta biết.Ròng rã suốt 10 năm hơn, ông và các đội viên luôn truy lùng dấu vết và hiện diện của con quái vật này.

Nhưng mỗi lần đội viên của ông bắt được hắn, thì lại ma xui quỷ khiến say mê tên đó, vì hắn mà diệt cả đồng đội của mình.Chỉ có một lần duy nhất là ông may mắn lấy được mẫu cơ thể là cái đầu của Phú Giang, đem cho viện nghiên cứu quốc gia.Mỗi lần muốn tiếp xúc mẫu vật đó, bọn họ đều phải rất chật vật.

Không được nghe âm thanh từ hắn, không được nhìn vào hắn, không được tiếp xúc da thịt với hắn.

..Chỉ có thể bất lực mà dùng camera quan sát, dẫn đến việc nghiên cứu nhiều năm vẫn không tiến triển nhiều.Bởi vì bất kỳ ai tiếp xúc với con quái vật đó đều sẽ bị hắn mê hoặc lòng người.Nhưng lần này Phú Giang quá khác biệt so với thường ngày, hắn là kẻ vô cùng kiêu ngạo, không bao giờ thích tự mình làm điều gì đó.

Nhưng nay lại tự động tấn xông một người, đã thế còn muốn chính tay mình dùng dao đâm chết."

Bởi vì...tôi ..."

Nhật Tuấn ngật ngừng không thôi, do dự có nên nói lý do hay không."

Mong cậu hãy thành thật, nó sẽ cơ hội giúp cậu tránh được phiền phức từ Phú Giang đấy.

Có lẽ cậu cũng không cảm nhận chuyện hôm nay một lần nào nữa nhỉ ?"

Trọng Phúc nhíu mày, nghiêm túc mà lên tiếng nhắc nhở hành vi dấu diếm người thi hành công vụ."

Được rồi...tôi đã nhắc đến Nhật Quang, mắng cô ấy là con chim tu hú chiếm tổ " Lời của Nhật Tuấn vừa dứt thì bên ngoài đã xuất hiện hai nhân viên khám nghiệm tử thi, bọn gã đi tới chào đội cảnh sát đang túc trực bên ngoài."

Thưa ngài !

Đội khám nghiệm muốn cùng ngài nói về thi thể của Phú Giang kia " Thành viên số 0 nhan chóng chuyền lời tới ông ta.Ông ta liền gật đầu cho phép, nhìn hai nhân viên khám nghiệm tử thi kia, chờ đợi lời nói của họ."

Về Phú Giang sao rồi, các người đã bỏ hắn ta vào hộp axit đặc chưa ?"

" À..a vâng !

Chúng tôi đã làm xong công việc rồi ạ, đây có phải là nạn nhân của sự việc Nhật Tuấn không ạ ?" nhân viên kia láo liên nhìn qua Nhật Tuấn nằm trên giường bệnh, tò mò hỏi thăm."

Ừ" nhưng khi ông vừa dứt lời thì một chuyện khủng khiếp đã sảy ra không lường trước được.Sau khi biết người nằm trên giường là Nhật Tuấn, hai gã kẻ liền đổi mặt, nhanh chóng chạy tới phái giường bệnh, tay cầm con dao giải phẫu !"

Mày là kẻ làm Phú Giang buồn sao !!!"

" Giết mày thằng chó !"

" Chết tiệt !!

Phú Giang !!"

Trọng Phúc tức giận mà nhanh tay moi ra cây súng nòng, nhắm vào hai người chút do dự mà bắn.Khi một tên chỉ vừa mới quẹt được một đường lên cổ Nhật Tuấn, cơ thể đã bị Trọng Phúc bắn chết mà nằm ngã gục xuống sàn lạnh băng.Nhật Tuấn ôm cổ tái mặt nhìn hai cái xác chết kia, sợ hãi mà run lẩy bẩy, máu từ cổ liền bắt đầu rỉ ra..."

Người đâu mau bắt hai kẻ này lại, bọn này bị Phú Giang điều khiển rồi !"

Cả nhà Nguyễn chỉ vừa chứng kiến sự việc không quá 1 phút kia, liền run cả người.

" Chuyện này là sao vậy cảnh sát, Phú Giang là ai mà lại nhắm vào con trai yêu quý của tôi hả ?!

Nó là ai chứ !" người mẹ như điên lên, không thể nào chịu được con mình lại bị kẻ khác âm mưu giết chết ."

Đúng vậy !

Tôi mong ông giải thích rõ tên Phú Giang kia mau !" cha Nhật Tuấn cũng không ngoài lề, cau mày .Trọng Phúc thở dài, nhìn vào Nhật Tuấn ...."

Bây giờ cậu Nhật Tuấn, xem ra cậu đã xui xẻo vào danh sách đen của con quái vật đó rồi.

Kẻ mà cậu cả đời cũng không nên đắc tội đến "" Nguyễn Nhật Tuấn !

Anh sẽ được quốc gia cho vào danh sách bảo vệ cấp B !"

Cuối cùng ròng rã nhiều năm như vậy, ông cuối cùng cũng lần được cái đuôi của con quái vật kia.
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 23: Rời Đi


Nhật Quang vẫn như cũ mà cùng Phú Giang đi học thường ngày, nhưng đến khi gần cổng trường thì tự biết điều mà tách con hàng phiền nào đó ra, mặc cho bị đeo bám không ngưng.Cô thừa biết dục vọng chiếm hữu của đám điên kia đối với Phú Giang lớn đến mức nào, cứ mà tiếp xúc gần quá nhiều với hân thì cô không sớm cũng muộn bị ghim vào sách đen mất thôi.Chưa kể cô cần có một khoảng thời gian trống để chuẩn bị chuyển trường, hồ sơ làm xong chỉ thiếu điều xách vali đi thôi.Căn chung cư mà cô ở đó vốn có nội thất đầy đủ sẵn, vào chỉ cần ở liền là xong.

Nhưng bây giờ cô không muốn ở nữa, chuyển sang thành phố khác sống cho lành .Chứ mỗi ngày cứ ngủ cùng Phú Giang, đã thế còn bị dê xồm.

Cô không cho tên đó ăn đập là may rồi đấy.Khi Phú Giang vào lớp thì Nhật Quang đã đến văn phòng giáo viên, lấy hồ sơ học sinh của mình ra.

Xong lại về lớp học bình thường như có chuyện gì, Phú Giang bên cạnh thì như chú chó nhỏ bám riết không tha.Giờ ăn trưa còn làm nũng với cô, muốn cùng cô lên sân thượng để ngủ.

Cô cũng rảnh nên liền gật đầu.Phú Giang thích thú gối đầu lên đùi mềm của Nhật Quang, úp mặt vào bụng cô mà ngủ không chút phòng bị.

Đã thế còn khẽ rên ở cổ họng, chẳng khác gì một con mèo được chú vuốt ve yêu thương.Nhật Quang ngồi trên ghế gỗ, tay thì nhẹ vuốt ve mái tóc đen mềm mại đến khó tin của Phú Giang, tay còn lại thì đang bấm điện thoại tìm kiếm việc làm thêm mới ở thành phố khác mà mình sắp chuyển đi.Phú Giang đang sung sướng kia sẽ không ngờ được rằng nàng thơ của hắn sẽ đi mà không từ biệt một lời, nếu không hắn giờ có lẽ đã ngồi dưới sàn ăn vạ không cho cô đi tìm Phú Giang ở thành phố khác.Còn Phú Giang khác ?

Mừng còn không được ấy chứ.

Nhật Quang bỏ tên Phú Giang này là do hắn vô dụng, không thể làm Nhật Quang hạnh phúc, cô kiếm người thì là do hắn không xứng.Quả thật nếu thật sự yêu đương cùng Phú Giang, Nhật Quang dù có đi tìm nhân tình khác thì Phú Giang cũng không trách cô, ngược lại còn thấy là kẻ thứ ba kia đã xấu xa quyến rũ vợ của mình.

Xong liền trách bản thân không đủ tốt, làm cô phải đi ra ngoài tim đàn ông khác =))) Tất nhiên đó là sau này, giờ hai người có gì của nhau đéo đâu .Tới tối thì Phú Giang bận việc, liền nuối tiếc mà tạm biệt Nhật Quang mà rời đi.

Bảo mình sẽ về nhà nhanh để cùng cô ăn cơm.Nhưng Nhật Quang không quan tâm, thờ ơ gật đầu cho có rồi thôi.

Quay lưng chuẩn bị đồ đạc đêm thành phố mới để ở, dù sao cũng không muốn cái nơi ma quỷ này.Dù thành phố này có hơi gần nói gia đình Nguyễn kia sống, nhưng miễn không đi vào trung tâm thành phố, thì việc gặp họ vẫn là tỉ lệ khá thấp.Nghĩ là làm, Nhật Quang đã bắt xe đến chuyến tàu gần đây.

Mặc cho sự rời đi của mình làm Phú Giang ngày trở nên điên cuồng hơn....
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 24 : Phú Giang Nữ Sinh


Nhật Quang rốt cuộc cũng chuyển xong đến thành phố mới để ở, dù giá nhà có chút cao hơn so với chỗ cũ nhưng may vẫn đủ trong ngân sách cô có thể chi ra.Về trường học thì cô cũng may là có thể vào học, nhưng cũng chỉ có thể vào lớp thường mà thôi.Nhật Quang đi vào lớp cùng với thầy giáo mới, đứng trước nhiều học sinh đôi nhanh nhạy giới thiệu bản thân ngân gọn.

Dù sao cô cũng không quá muốn kết thân với nhiều người, kiểu gì học xong cấp 3 thì trước sau cũng tách ra mà mạnh ai nấy sống thôi.Nhưng Nhật Quang không hề biết khi bản thân vừa bước vào lớp học, một thiếu nữ xinh đẹp ngồi ở góc cuối lớp kia đã luôn nhìn mình chăm chú không rời mắt, dáng vẻ kinh ngạc xen lẫn vào đó là vui vẻ ...."

Vậy thì Nhật Quang, em ngồi ở bàn cạnh Phú Giang nhé ?"

Lời giáo viên vừa dứt thì Nhật Quang không khỏi kinh ngạc, nhìn qua chỗ ngồi kia, nhưng thấy là một nữ sinh thì liền thở phào.Hóa ra là trùng tên mà thôi, cô có lẽ quá đa nghi rồi.Khi cô vừa ngồi vào chỗ, thiếu nữ xinh đẹp kia đã còn kiềm chế được mà dịch bàn tới gần cô !"

Bạn là Nhật Quang nhỉ ?

Rất vui khi gặp bạn !"

Phú Giang trong hình dáng phụ nữ, kích động mà nắm lấy hai tay của Nhật Quang.A~ đây chính là Nhật Quang bằng xương bằng thịt trước mặt cô ta, không còn là những ký ức của thứ gồ giả kia!Nhật Quang dễ thương quá !

Cô ấy thơm quá!

Cô ấy sao có thể ấm áp như thế này cơ chứ !!Phú Giang say mê nhìn cô gái trước mắt mình, ham muốn chiếm hữu như điên mà bao trùm hết lý trí của bản thân.Mình thật may mắn khi học ở đây, đã thế còn làm bạn cùng bàn cùng cô ấy mà !

" A...ừ, rất vui khi làm bạn " Nhật Quang giật mình trước hành động đột ngột của Phú Giang, bản thân có chút khó xử với sự tiếp xúc thân mật này."

Nhật Quang sau giờ học có thể cùng mình đi ăn trưa không ?

Mình muốn cùng cậu đi cùng lắm ~" Phú Giang trưng đôi mât đen long lanh, đáng thương cầu xin Nhật Quang.Lần đầu tiên Nhật Quang gặp một cô gái xinh đẹp như thế này, có chút không nỡ lòng mà từ xuôi, liền gật đầu.Phú Giang thấy Nhật Quang đồng ý thì tim như muốn ngừng đập, cô ta quay mặt ngại ngùng.

Nếu không phải crush đang trước mặt, cô đã ôm mặt la hạnh phúc lên.Tên đồ giả đó đúng là may mắn mà !

Sao mình lại không phải người đầu tiên chạm vào cô ấy chứ ?

Nhật Quang đáng yêu như vậy, làm cho cô ta chỉ muốn ôm lấy, giam cầm vào một nơi mà không ai biết được.Chỉ cần mỗi lần cảm thụ những giác quan và ký ức của tên Phú Giang kia được cùng đồng hành với Nhật Quang, cô ta đã ghen tị đến phát điên rồi !Giờ thì hay rồi, tên kia chắc hẳn vô dụng nên mới làm Nhật Quang rời đi sang nơi cô ta chiếm đóng này, đáng đời kẻ phế vật ăn hại.Bây giờ Nhật Quang đã là của cô, cô giờ đã có thể thỏa thích mà cùng yêu đương với Nhật Quang rồi !Nghĩ thôi mà phía dưới Phú Giang đã ướt đẫm rồi...."

Giờ ăn tới rời, Nhật Quang đi nào !"

Phú Giang không chút chần chừ mà nắm lấy bàn tay của Nhật Quang, nhanh chóng kéo đi.Nhật Quang sẽ không biết rằng cô gái xinh đẹp trước mắt mình kia, khi được nắm tay mình đã hưng phấn đến mức nào.

Xém chút nữa cô ta đã không nhịn được mà muốn phân liệt ra thành người khác, run rẩy mà cảm thụ da thịt mềm mại ấm áp của người thương.Phú Giang nữ kẹp cánh tay của Nhật Quang vào lòng ngực, đầu tựa vào vai cô.

Mỉm cười tà mị mà dẫn đường cho cô tới căn tin, theo sau là những nô lệ tình yêu của cô ta."

Nhật Quang muốn ăn gì nà, mình sẽ trả tiền cho haha" Phú Giang nũng nịu mà dựa người vào Nhật Quang, dịu dàng nói."

Vậy một phần bò hầm phô mai đi " có người bao thì ngại gì, Nhật Quang liền gọi món.Mà cô thấy cũng lạ, mình và bạn học nữ này chỉ vừa mới gặp lần đầu mà sao cô bạn này lại thân thiết thế nhỉ ?

Còn ôm tay, dựa đầu như chị em thân thiết lâu năm luôn ý.Có lẽ do cô ít chơi thân với ai nên không hiểu, nhưng hành động này có hơi thân mật với bạn bè bình thường rồi nhỉ ?Phú Giang còn ôm cả eo nhỏ của cô nữa, một tất cũng không muốn rời khỏi cô.

Làm Nhật Quang có chút ngại....____

Tôi đâu nói Phú Giang chỉ có mỗi nam đâu nhỉ =))))Phú Giang còn có cả bản nữ luôn á =)))
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 25 : Đe Dọa


Nguyên suốt buổi học, Phú Giang cứ không ngừng đeo bám Nhật Quang.

Hành động này nếu đổi là người khác thì đã thấy sướng đến dun người, nhưng thật không may đây là Nhật Quang.Dù sao thì giữa cô và Phú Giang nữ không có quá thân thiết hay thời gian để làm hiểu nhau, việc bị đeo bám và làm phiền ở một thời gian dài làm cho cô có chút mệt mỏi.Không phải cô chán ghét hành vi của Phú Giang, nhưng cô thật sự cần một không gian riêng để thở.

Cô bạn học này thật sự là một tất cũng không rời, cô đi vệ sinh cũng nắm tay đi theo.Mẹ nó đi vệ sinh chung ?

Tưởng cấp 1 hay gì hả ?"

À ờ...Phú Giang này" Nhật Quang gượng gạo nhìn qua bạn học nữ bàn bên kia."

Sao vậy Nhật Quang ~" Phú Giang ngay lập tức quay đầu nhìn lại, mỉm cười vui vẻ.Không biết có phải do Nhật Quang ảo tưởng hay không, nhưng mỗi lần cô gọi tên Phú Giang thì cô bạn kia liền như chó thấy xương mà chạy về phía cô ngay lập tức.

Bỏ mặt đám con trai đang say mê trò chuyện kia, hớn hở đi với Nhật Quang."

Mình nghĩ chúng ta có chút không gian riêng...bạn có hơi.." chưa kịp nói xong thì Nhật Quang đã thấy Phú Giang đã rưng mắt nhìn mình.Phú Giang hít mũi, hai mắt xinh đẹp dần rưng ra những giọt nước mắt giả trân.

Nũng nịu dựa vào vai Nhật Quang mà nói ra sự buồn tuổi của mình."

Hic..

Nhật Quang cũng ghét mình như mấy bạn nữ kia sao ?

Nhưng thật sự thích bạn lắm mà huhu " Phú Giang ôm lấy cổ Nhật Quang mà khóc, giọng điệu có bao nhiêu đáng thương liền có.Nhật Quang bối rối, xong cũng nhớ ra hình như mối quan hệ giữa nữ sinh khác với Phú Giang thật sự không tốt.

Họ như thể cô lập ngầm Phú Giang vậy, không một bạn nữ nào chơi cùng với cô ta.Có lẽ cô là người bạn nữ duy nhất chịu chơi cùng Phú Giang nên chắc có hơi bám hơi....Haizzzz, cô thật sự hiểu cảm giác cô lạp không vui chút nào."

ừm mình xin lỗi Phú Giang nhé, nào đừng khóc " Nhật Quang chật vật mà ôm lấy Phú Giang trong lòng, tay thì nhẹ vuốt ve sóng lưng của cô ta.Nhưng Nhật Quang không hay biết rằng, Phú Giang khi được ôm Nhật Quang thì đã kích thích đến mức nào, không những vậy còn được cô lấy tay vuốt ve sóng lưng .A...dễ chịu quá, Nhật Quang đang vuốt ve cơ thể của cô ta !

Thích chết cái cảm giác mà Nhật Quang mang cho cô quá, ước gì ngày nào cũng được Nhật Quang vuốt ve khắp cơ thể .Giữa không gian của họ đang tràn ngập hạnh phúc thì bên kia lại không như vậy, đặc biệt là đám nữ sinh trong lớp nhìn vào Phú Giang với một con mắt chán ghét và ganh ghét."

Nhật Quang sẽ ổn khi về một mình chứ ?

Mình có thể đi theo cậu đến nhà mà ?"

Phú Giang mím môi nắm lấy áo của Nhật Quang, lưu luyến không rời trước người con gái cô ta yêu kia."

Xin lỗi nha Phú Giang, hôm khác mình sẽ cho bạn qua nhà mình chơi nhé ?"

Nhật Quang thật sự khá khó từ chối một cô gái dễ thương như vậy, nhưng cô thật sự đang bận nên không thể tiếp đón người bạn đáng yêu này.Phú Giang thở dài nuối tiếc, chỉ có đành vẫy tay tạm biệt Nhật Quang đi về nhà.

Khi thấy bóng của Phú Giang khuất đi thì liền trở mặt, không còn cái dáng vẻ dễ thương và thân thiện kia."

Mẹ nó...nãy tao cứ thấy ánh mắt nào nhìn tao và Nhật Quang nãy giờ, thì ra bọn mày à ?"

Phú Giang nhíu mày nhìn qua đám con gái trong lớp kia."

Mày đừng có mà dở trò bẩn thỉu ở đây phú Giang, ai mà không biết mày xấu tính khó ưa thế nào ?

Thật không hiểu đám con trai nghĩ gì mà đi bu váy mày đấy " nữ sinh cau mày chán ghét nói, đánh giá lên xuống người Phú Giang.Từ khi có sự xuất hiện của Nhật Quang, bọn cô đã rất kinh ngạc trước dáng vẻ nũng nịu và hiền lành của con ả điếm Phú Giang này với Nhật Quang.

Bọn cô không nghĩ tới con điếm trà xanh này hóa ra dũng có một mặt như vậy, vì một ai đó mà trở nên hèn mọn đến mức khóc cầu xin đối phương đừng bỏ mình kia.Ha!

Đúng chuyện cười thế gian.

Một Phú Giang quá đỗi ác liệt và khinh người lại vì một cô gái khác mà quỳ xuống hèn mọn cầu xin đối phương đừng bỏ mình."

Thế thì sao ?

Nhật Quang không phải rất đáng yêu sao, cô ấy làm tao rất muốn kết thân rồi làm quen !

Sau đó tao và cô ấy sẽ thành người yêu !"

Phú Giang hưng phấn khi nghĩ tới viễn cảnh mình và Nhật Quang cùng nhau nói chuyện yêu đương."

Mẹ con ghê tởm, hóa ra mình trai gái đều ăn à ?

Cái thân rách mày không biết đã lăn giường qua biết thằng đàn ông rời ?

" Một nữ sinh ghê tởm nhìn Phú Giang."

Này này !

Đám nam nhân rác đó mà có cửa đụng vào tao á ?

Chỉ có Nhật Quang mới được lấy lần đầu của tôi thôi đám xấu xí bọn bây " Phú Giang cười kinh."

Mà để tao nhớ coi, tên bạn trai của mày hình như trước còn vì tao mà chia tay mày nhỉ ?

Đáng thương ghê á hahahah " Phú Giang che miệng mà cười to, chế nhạo nữ sinh kia.Nữ sinh bị Phú Giang chế nhạo liền tức đó mặt, hận không thể xé rách cái mặt đẹp của con điếm này" Này ...tao cảnh báo đám tụi bây, đụng vào tao thì tao chấp, nhưng chỉ cần đụng vào Nhật Quang thì cái mạng chó tụi mày coi trừng tao đấy " Phú Giang nhìn vào đám nữ sinh kia, đáng sợ mà cảnh báo.Nói xong thì Phú Giang cũng quay lưng đi về, bỏ mặt đám người bị mình cảnh báo mà run sợ kia."

Mẹ nó con điên !"
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 26 : Chị Nhật Quang Ơi ~


Nói bản thân bận việc là không phải xạo lờ đâu, Nhật Quang bận thiệt đấy.

Cô để có chút đỉnh thu nhập cho cuộc sống dư dả ra, liền đi xin làm gia sư kiêm thêm bảo mẫu cho một gia đình giàu có ở vùng này.Lúc đầu khi cô nộp đơn thì cũng không kỳ vọng mình sẽ được vào nhận đâu, thừa biết ngoài mình ra còn có hàng tấn người khác giỏi hơn tranh mẻ đầu để vào đây.Lúc đầu nộp chơi chơi cho vui, ai ngờ người ta nhận mình thật mới ghê chứ.

Thế là Nhật Quang phải lết xác đi nhận việc chứ sao.Gia đình rất giàu có, nhưng đáng tiếc thay đôi vợ chồng này lại không thể sinh được con.

Nên cuối cùng họ đã nhận nuôi một đứa trẻ, nhưng buồn thay tính tình của cậu nhóc này vô cùng quậy phá và ác liệt, ai vào làm đều không thể chịu được mà rời đi.Nhưng dù là vậy, đôi vợ chồng ấy vẫn vô cùng yêu chiều và cưng hết mực đứa trẻ kia.

Hận không thể cho nó những điều tốt đẹp nhất thế gian, tiền tài và của cải đều dồn vào cậu cu đó.Vì để kiếm thật nhiều tiền cho cái động không đấy này mà họ đã cật lực làm việc hơn bình thường, nên thời gian không có dư mà chăm sóc chu toàn cho con trai mình.

Chỉ có thể là mời giúp việc bảo mẫu về cho con trai chơi đùa."

Con là Nguyễn Nhật Quang nhỉ ?

Cô mong con sẽ hòa hợp với Phú Giang nhà cô " Phụ nữ xinh đẹp nhìn đánh giá cô gái trẻ trước mắt, trong lòng không hiểu sao con trai yêu của mình lại gào thét đòi thuê về này.Lúc bà ta và chồng đưa hồ sơ cho con trai mình, nó không chê người này xấu thì cũng là khó ưa, đến khi thấy tạp hồ sơ của con bé Nhật Quang này thì như bị điên mà kêu gào thuê cho bằng được.

Nếu không nó sẽ làm ầm ĩ và nhịn đói, mà họ sót con nào để con mình chịu khổ chứ ?"

Lại là Phú Giang ?"

Nhật Quang kinh ngạc, cô thật sự cảm thấy hơi sợ với sự trùng hợp điên rồ này rồi.Sao chỗ nào cô đi cũng có người tên Phú Giang thế này, chẳng lẽ cái tên này phổ thông đến mức ấy ?"

Con cô chỉ vừa học lớp 5, nó còn nhỏ nên đôi khi sẽ có chút cáu gắt và khó chiều.

Cô mong con có thể thích ứng được " bà ta nói xong thì một cậu bé chạy ra, ôm chầm lấy cơ thể của Nhật Quang!."

Chị Nhật Quang !

Em mong gặp chị lâu lắm rồi ạ !" một cậu bé xinh đẹp đến khó tin chạy tới bất ngờ, dùng đôi tay bé nhỏ ôm chặt lấy eo Nhật Quang.

Nhật Quang cũng giật mình trước sự tấn xồn bất ngờ này, kinh hồn nhìn đứa trẻ đang vùi mặt vào bụng mình kia."

A...chào em nhé Phú Giang ?"

Nhật Quang hơi không thích ứng được mà xoa xoa mái tó đen mềm mại đến khó tin của cậu bé, mà không biết phụ huynh kia đã kinh sợ thế nào.Ba ta kinh ngạc nhìn con trai mình vui vẻ ôm lấy cô bé giúp việc mới kia, trong lòng lại có chút buồn bực.Dẫu cho bà và chồng có chăm sóc và yêu thương con trai nuôi nhiều đến mức nào, nó vẫn luôn giữ vững cái dáng vẻ bài xích và khó tính với họ.

Không cho phép họ ôm hay thâm mật với no, một khi đụng vào liền gào thét inh ỏi.Nhưng giờ đây!

Đứa trẻ ác quỷ kia lại vì một cô gái nhỏ xa lạ mà thu hết gai nhọn và mặt xấu tối tăm của mình lại.

Nũng nịu mà kêu chị ơi chị à.Bà nắm chặt tay, cau mày nhìn Nhật Quang đang được Phú Giang ôm kia.Chẳng lẽ thuê con bé này là quyết định sai lầm của bà hay không ?Đến khi cậu bé kia ngẩng đẩu lên, Nhật Quang đã giật mình thót tim khi thấy diện mạo của cậu .Nó chẳng khác nào một Phú Giang phiên bản shota cả ?!!

Đến cả nốt rùi ngay mắt cũng không chật đi một cái .Nhật Quang run rẩy tay mà sờ lên vết nốt rùi kia, lau lau một hồi vẫn không thấy thay đổi.

Phú Giang thấy cô vuốt ve mặt mình thì như chú mèo được chủ yêu thương, híp mắt lại kêu hùa hừ thỏa mãn.Chị Nhật Quang của cậu tới rồi, may mà mình kịp thấy cô nộp hồ sơ làm thêm .A !

Mình phải làm gì cùng chị Nhật Quang đây ?Kêu chị ấy tắm chung với mình !

Kêu chị ấy nấu cơm cho mình giống tên đồ giả kia ?!Aaaa~ miễn là có thể làm cùng chị Nhật Quang, cậu đều cảm thấy mĩ mãn rồi."

Chị ơi ~ bế em đi ạ " Phú Giang phồng má phính của mình, làm nũng mà đòi Nhật Quang bế lên.Nhật Quang hoang mang, nhưng cũng nghe theo lời cậu cu kia.

Dù sao cũng là con của bà địa chủ, ai có tiền thì người đó có quyền mà.Vừa mới bế lên thì cậu bé kia đã chu môi nhỏ hồng hào mình lên, đặt vào má phải của Nhật Quang."

Moa !"

Phú Giang hạnh phúc mà ôm cổ Nhật Quang, hôn lên má cô.Hành động bất ngờ đó làm cho bà mẹ kinh ngạc, làm rơi cả chiếc thìa khuấy trà kia.
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 27: Ông Xã Của Em


Nhật Quang trầm mặc, nhẹ lấy tay lau đi vệt nước miếng của cậu cu Phú Giang kia.

Xong liền nở một nụ cười thương mại, theo chỉ dẫn của cậu bé mà lên phòng ngủ chơi cùng.Phú Giang đung đưa chân thích thú, vui vẻ ôm lấy Nhật Quang mà cảm nhận rõ rệt từng hơi ấm mà da thịt tỏa ra, tham luyến nó."

Em muốn chơi gì nào Phú Giang ?"

Nhật Quang nhẹ hỏi."

Em muốn chơi trò vợ chồng á chị, em là vợ còn chị sẽ chồng nha !" cậu cười tươi như bắt được vàng, nhìn qua Nhật Quang nói.Nhật Quang :....Hình như có gì đó sai sai ?"

Chị là chồng ư ?

" Nhật Quang bối rối mà hỏi lại một lần nữa."

Đúng vậy ạ, em sẽ làm cô vợ bé nhỏ đáng yêu của chị nha, chị phải bảo vệ và yêu em thật nhiều đó ~" Phú Giang ôm lấy cơ thể mềm mại của Nhật Quang, áp tai vào ngực cô để nghe từng nhịp tim đều đặn phát ra.Phú Giang sẽ chậm rãi chờ đợi, chờ đợi cô gái nhỏ của mình lớn lên, đủ cứng cáp để có thể bảo vệ bản thân và hắn.

Bây giờ hắn sẽ sẵn sàng vì cô bảo vệ chu toàn, dùng tất cả sức mạnh và đôi cánh ác ma che chở cho.

Giết chết những kẻ phiền nhiễu, đi vào thế giới tình yêu ngọt ngào của hai người.Sau khi Nhật Quang đủ trưởng thành và mạnh mẽ, hắn sẽ nhanh chóng thu người lại và tận hưởng vòng bảo vệ ấm áp của cô đem tới.

Quá đỗi hạnh phúc, được bọc trong mình tình yêu của em.Chỉ cần nghĩ tới cảnh tưởng hắn trong vai trò cô vợ nhỏ được Nhật Quang chăm sóc và bảo vệ, ngôi nhà của hai người cùng nhau vun vén.

Hắn sẽ làm ấm giường cho Nhật Quang, nấu cơm cho cô, dùng mùi cơ thể để bám vào quần áo cô, để cảnh báo đám tiểu tam tiểu tứ kia biết cô là người có gia đình .Thật ra không có con càng tốt, hắn sự không muốn tinh dịch của mình vào nơi ấm ấp như tử cung đáng yêu của Nhật Quang chút nào.

Hắn thừa nhận mình ganh tị, bản thân còn không được tận hưởng nơi đó thì sao đứa con đáng ghét kia được Nhật Quang dùng 9 tháng 10 ngày nuôi dưỡng trong tử cung nóng bỏng đó chứ ?Mà thừa biết, đứa con này rồi cũng sẽ là một phiên bản Phú Giang khác của hắn mà ra.

Nó lại sẽ độc chiếm mẹ của nó, thủ thỉ những lời cay độc và ác ý để chia cắt tình cảm vợ chồng của hắn.Nhưng mà nếu Nhật Quang muốn có một đứa con, cô ấy kiếm đàn ông khác để sinh thì hắn thật sự có chút buồn .

Xong hắn liền sẽ giết chết nam nhân quyến rũ người phụ nữ của hắn, chặt nát phần dưới dơ bẩn dám nhúm chàm Nhật Quang.

Tất nhiên là hắn sẽ giấu diếm đi rồi....Còn đứa con kia à....ừm...giết nốt !Nghĩ sao mà hắn cho phép thứ dã chủng đó được sinh sống trong cơ thể tuyệt vời của Nhật Quang thế ? [ tg: tôi thích cách anh ta không có thân phận gì mà suy nghĩ như thể cả hai là vợ chồng =))) ] " À ừ được rồi " Nhật Quang cũng không nghĩ nhiều nữa, dù sao cũng là một đứa trẻ.Hai người cứ thế mà chơi đùa với nhau, nhưng chủ yếu đều là tự Phú Giang nói chuyện, Nhật Quang thì lười biếng nằm trên giường mềm nghe cậu nói và trả lời, rảnh tay thì vuốt ve mái tóc mềm mại kia.Phú Giang lọc cọc đi tới chỗ Nhật Quang, chui vào lòng ngực của cô.

Lén lút nhìn gương mặt đã chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay."

Chị Nhật Quang sau này sẽ làm ông xã của em nha ~ yêu " Phú Giang nói xong liền thỏa mãn, vùi người vào lòng cô chìm vào giấc.Thật sự rất ấm áp, đúng như thứ đồ giả kia được hưởng thụ qua.

Giờ cậu cũng được diễm phúc nhận lấy nó rồi....Thật sự không muốn xa chị Nhật Quang, muốn giam cầm chị ấy quá, muốn chị ấy lúc nào cũng ngoan ngoãn nằm trên giường mặc cho hắn lăn lộn sưởi ấm.A~ Mà người chị Nhật Quang thơm như vậy, không biết máu thịt sẽ ngon như thế nào đây ?

A không được rồi, mình không thể tổn thương chị ấy được, phải nhịn !Nhưng nếm một chút máu thôi ...liệu có được không nhỉ ?Con gái...không phải 1 tháng sẽ có máu kinh hì đó sao ? 🙂)))))))______
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 28 : Tao Sẽ Giết Tụi Bây !


Mặc khác thì Phú Giang bên này vừa về nhà, tay thì cầm một chiếc bánh ngọt hảo hạng mình vừa mua xong, hào hứng muốn tặng cho Nhật Quang bên kia.

Nhưng vừa mở căn phòng thì liền khựng người lại, đồng tử mắt mở rộng ra, sợ hãi đi tìm kiếm xung quanh căn phòng để tìm dấy vết của Nhật Quang."

Không có...em ấy đâu rồi ?

Không phải mình đã dặn là ngoan ngoãn ở nhà đợi mình rồi sao ?"

Phú Giang sốt ruột không thôi, gần như là lục tung khắp căn phòng.Không còn cách nào khác, Phú Giang đành phải đi kết nối các ký ức của những Phú Giang khác để tìm cô.

Đây rồi !

Mẹ nó cư nhiên có tận hai con hàng giả dám ngó nghé Nhật Quang của hắn !."

Chết tiệt !

Nhật Quang sao lại chuyển nhà không gì với mình chứ, tìm được phải hỏi cho kĩ mới được " Phú Giang phụng má giận dỗi, tay cầm theo bánh kem đi ra khỏi nhà để tới chỗ ở của Nhật Quang hiện tại.Nhưng chỉ vừa mới bước ra khỏi cửa, một viên đạn liền bay thẳng vào ngực của Phú Giang, máu từ miệng hắn liền phun ra."

Phú Giang !

Cậu đã bị bắt !"

đội trưởng Trọng Phúc nghiêm giọng la lên, tay cầm súng chỉa vào con quái vật trước mặt mình.Phú Giang tức giận ôm vết thương trước ngực, dùng năng lực hồi phục khủng khiếp của mình mà lành chưa đến 1 giây.

Nghiến răng ken két, đỏ mắt nhìn ông ta."

Mày là ai ?

" Phú Giang để chiếc bánh kem về phía sau lưng mình, bảo vệ cẩn thận.Không thể để đám nhân loại hôi thối này làm hư bánh kem hắn cất công mua cho Nhật Quang được !Lời Phú Giang vừa dứt, chục người mặc cảnh phục đi ra, tay cầm súng mà căng thẳng ngắm vào Phú Giang."

Đừng nhiều lời với con quái vật này !

Mau bắn nó trước khi nó hồi phục đi, mau lên!"

Phú Giang chưa kịp làm gì thì đã bị nguyên một mưa đạn nả bắn vào người, đau đơn mà ngã xuống đất.

Máu thịt và xương liền bị bắn cho nát bét ra, sền sệt nhuộm đỏ cả mảng đường."

Hộp bánh..."

Phú Giang yếu ớt mà thều thào, đưa tay chật vật mà muốn chạm vào chiếc bánh mình thích kia.Tay còn chưa kịp chạm vào thì một bàn chân đã không chút do dự dẫm nát bét, chiếc bánh giờ không khác gì một bãi rác thải.Nguyễn Nhật Tuấn sợ hãi, tưởng chiếc hộp bánh khi nãy bị văng ra kia là món đồ gì nguy hiểm liền lấy chân đạp.

Không nghĩ tới lại là cái bánh bình thường mà thôi.Sợ hãi nhìn đôi tay bị đạn bánh cho nát bét kia vẫn còn có thể di chuyển đến nơi xa cơ thể như vậy, anh ta không khỏi rùng mình.Cái đầu của Phú Giang ngơ ngác nhìn chiếc bánh kem mình yêu thích muốn dâng cho nàng thơ, đã bị tên Nhật Tuấn phá hỏng không còn thứ gì....Nhân loại chết tiệt !!!Chết !Chết hết cho tao !!!Bánh của Nhật Quang !!!"

Cái bánh đó là tao mua cho Nhật Quang !!!

Sao mày dám !!!"

Phú Giang như phát điên lên, không còn giữ dáng vẻ quyến rũ yểu điệu của mình nữa, tức giận gào thét khắp nơi."

Nhật Tuấn !

Tôi đã cho cậu ra khỏi xe đâu !

" Trọng Phúc tức điên lên khi thấy Nhật Tuấn không nghe theo lệnh mình mà tự ý ra ngoài hành động, giờ thì lại hành động kích động con quái vật Phú Giang kia.Cái đồ ăn hại này !Phú Giang tức giận đến run rẩy xả cơ thể, dùng tốc độ hồi phục khó tin mà con người không thể nào nghĩ ra được.Hóa ra nãy giờ hắn ta chỉ chơi đùa với bọn họ, tốt độ hồi phục này vượt quá suy nghĩ của họ rồi !."

Giết...giết thằng chó đó cho tao !!

Róc thịt nó ra !

Đưa cho chim tu hú ăn hết đi !"

Lời Của Phú Giang vừa dứt, một vài thành viên trong nhóm đã không thoát được ma chảo của hắn mà nghe lệnh theo răm rắp.

Cầm súng bắt đầu chỉa vào Nhật Tuấn !"

Mẹ Nó !"

Trọng Phúc hối hận thúi ruột khi đem tên óc chó Nhật Tuấn này, nhanh chạy tới chỗ anh ta mà ôm lấy chạy trốn."

Vì mày mà Nhật Quang mới rời xa tao..."

Phú Giang nghiến răng, cơ thể hồi phục lại nguyên vẹn...nhưng giờ đã không còn giữ lại dáng vẻ con người nữa.Khi hai người Trọng Phúc và Nhật Tuấn thấy được một dáng vẻ hình hài mới của Phú Giang, liền tái mặt đi, sự sợ hãi từ sau thẳm trong tim bắt đầu điên cuồng nổi lên như một bản năng nguyên thủy.

*Hình minh họa
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 29 : Bắt Cóc Nhật Quang


Rõ ràng lúc nãy Phú Giang vẫn còn giữ cái dáng vẻ xinh đẹp ngạo nghễ kia, này giờ đã hoàn toàn thay đổi 360 độ, biến thành một con quái vật ba đầu sáu tay đúng nghĩa đến rùng mình.Các đội viên vốn được phái tới tận 20 người, giờ chỉ còn vỏn vẹn 7 người sống sót và giữ được lý trí.

Có thể do họ làm cảnh sát, đạo đức và bản chất con người không quá hãm sâu vào dục đen tối mà Phú Giang gợi lên.

Phú Giang đặc biệt có thể gia tăng lòng tham và bản chất thật tối tăm của con người lên đỉnh điểm, chỉ cần xuất hiện một chút lòng tham liền sẽ vĩnh viễn rơi vào cái bẫy đen tối mà Phú Giang bẫy ra.Nhưng dù đám người đó có thể cự tuyệt được dục vọng với Phú Giang thì sao chứ ?

Đừng quên rằng bản chất con người chính là tham lam và ích kỷ...."

Hahaah !

Chết hết đi !"

Phú Giang như phát điên lên, dùng cơ thể dị dạng đáng sợ của mình tấn công hai người là Trọng Phúc và Nhật Tuấn kia.Dù cho có đạn bắn vào thì hắn vẫn có thể lành lại vết thương nhanh chóng, chẳng khác nào là con quái vật bất tử .Con người thật sự có thể thoát khỏi ma trải của thứ ma quỷ này sao ?!Bỗng nhiên Phú Giang chợt khựng lại, nhìn Trọng Phúc chăm chăm một cách đáng sợ...."

Mày làm gì với Nhật Quang ?" bỗng Phú Giang nói một câu không rõ đầu đuôi, nghiến răng ken két .Trọng Phúc sửng người, mồ hôi lạnh chảy ướt đẫm cả mảng lưng.

Tay cầm súng bắt đầu run rẩy, bản năng sinh tồn điên cuồng cảnh báo ông hãy chạy trốn con quái vật đáng sợ này.Sao nó biết Nhật Quang bị ông cho người đi theo dõi để bắt về chứ ?!

Không phải nó đang ở đây sao ?."

Chết tiệt !

Nhân loại đáng ghét !

Nhật Quang mà có mệnh hệ gì tao phanh thây ra làm trăm mảnh !

" Phú Giang tức giận gào thét, không còn giữ lại cái dáng vẻ cao cao tại thượng thường ngày nữa.Bất kỳ ai dám động vào tình yêu của hắn đều đáng chết !

Một lũ đáng chết !.Trọng Phúc nhân cơ Phú Giang đang mất tập trung liền kéo theo Nhật Tuấn chạy trốn, 7 người đội viên còn lại cũng lùi bước để rút lui.Phú Giang cũng không rảnh mà đi đuổi theo bọn ruồi muỗi kia, nhanh chóng liên hệ với đám đồ giả kia mau chóng tìm Nhật Quang !Vốn hành động liên kết ký ức và cùng nhau thông báo tin tức cho nhau là điều mà Phú Giang cả ngàn năm không bao giờ làm.

Đùa gì chứ, một kẻ kiêu ngạo như hắn sao lại đi nói chuyện với đám đồ giả khó ưa kia.Nhưng giờ đây đã khác, một nhân loại đặc biệt đã đi vào trái tim lạnh băng của con quái vật này.

Phú Giang đã thật sự thay đổi, vì Nhật Quang mà hạ đi cái tôi của mình.

Đưa sự an toàn của Nhật Quang lên đầu, không màng tới điều gì.Các Phú Giang khác đang đi chơi đùa và quyến rũ các nhân loại ngu xuẩn thì chợt khựng lại, bọn họ cau mày tức giận...Bọn nhân loại đáng ghét đó dám đụng vào Nhật Quang ?Trước 30 phút Nhật Quang bên kia sau khi tỉnh giấc thì hoảng hốt đi về nhà, mặc cho sự ngăn cản của Phú Giang bên kia.

Lúc đi về trên con đường vắng vẻ thì Nhật Quang nhíu mày, giác quan nhạy cảm của phụ nữ liền liên tục cảnh báo cô.Cô có thể cảm nhận được mình đang bị ai đó theo dõi từ xa, nhưng để không kích động đến tên kia liền giả vờ đi tiếp.Nhưng có lẻ kẻ kia đã không đủ kiên nhẫn nữa, nhanh chóng đi tới chỗ Nhật Quang mà tấn công.Nhật Quang nào phải thứ đẻ chơi, cô không chút do dự nhảy bật lùi xa khỏi kẻ gian kia.

Cảnh giác đánh giá kẻ có ý định tấn công mình .Thành viên đội 0 sửng sốt, tay vẫn còn cầm hung khí là khăn tay đã tẩm thuốc mê cực mạnh để bắt cóc Nhật Quang."

Ông là ai ?

" Nhật Quang thả túi sách xuống, làm tư thế phòng thủ nhìn kẻ gian trước mắt .Thấy được tư thế phòng thủ của Nhật Quang liền biết cô không phải người dễ chọc, nhìn cách cô phòng vệ đủ để biết đây là một người đã học võ lâu năm.Đội trưởng Trọng Phúc của tôi ơi, ông sao không nói cho tôi biết cô học sinh này là người biết võ hả ?!.

Tên đội viên không khỏi tức giận mắng ông sếp mình.————-

Hic chào cả nhà, tôi quay lại rùi nèDo tôi hiện tại đã lên lớp 12 nên thời gian sau này thật sự rất khó khăn ý nên có thể sẽ ra chương khá chậm á =((Má nó học từ 7g15 đến 7g10 tối, từ trường đến chỗ học thêm .

Tôi muốn xỉu luôn á
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 30 : Cục Thịt Nhỏ


Bình luận nhiều để thêm động lực của tác giả nhaaaaa

___________Nhưng dù cô gái nữ sinh này có võ thì sao chứ ?.

Rốt cuộc cũng không thể nào so được với những cảnh sát ngầm được huấn luyện nhiều năm trời như anh, cộng thêm trong tay anh đây có hàng nóng .Cách làm việc của đội 0 không giống như những đội viên cảnh sát khác.

Bình thường họ sẽ mời nghi phạm về đồn rồi tra hỏi như thủ tục, nhưng với đội 0 liền sẽ trực tiếp dùng hành động cứng rắn mà không cần hỏi thăm hay xét xử.Vì những mục tiêu mà đội 0 nhắm tới đều không phải con người và có nguy hiểm đến sinh mệnh của cả quốc gia, họ không thể nào đoán được những người bắt có thật sự là do quái vật cải trang hay là người thật hay không.Nếu lơ là và mất cảnh giác, họ sẽ bị những thứ giống con người này giết không kịp chớp mắt.Thấy Nhật Quang không phải hàng dễ ăn, anh đội viện 0 liền không chút do dự lấy súng lục ra nhắm vào cô.Nhật Quang bất ngờ, cảnh giác khi nhìn thấy thứ đồ trên tay anh ta."

Xin chào cô Nhật Quang, tôi tên là Lê Trực Minh, cảnh sát của đội viên số 0." gương mặt vẫn giữ cái dáng vẻ hiền lành từ ái, nhưng món đồ trên tay lại không hề dịu dàng như chủ nhân của nó."

Tôi nghĩ mình nên thắc mắc bản thân vì sao lại bị cảnh sát dí hàng nóng vào mình nhỉ, dù sao tôi cũng chỉ là một con nhóc hôi sữa mà thôi ?"

Nhật Quang căng thẳng nhìn Trực Minh, hai tay nắm chặt để cố gắng giữ bình tĩnh.Bình tĩnh hơn Trực Minh nghĩ, một con nhóc mới cấp 3 mà đã được vậy là cũng giỏi rồi.

Bình thường mấy thằng giang hồ bên ngoài thấy súng cũng đủ quéo con chem chép rồi."

Người ...x...ấu...người xấu..." bỗng nhiên một giọng nói trẻ con lí nhí phát ra từ túi xách dưới đất của Nhật Quang.Nhật Quang và Trực Minh giật mình, hoảng hốt nhìn vào nói phát ra âm thanh quỷ dị rợn người kia.Một cục thịt máu me không biết từ đầu mà chậm rãi chui ra khỏi miệng túi của Nhật Quang, nhão nhoét bò lết trên mặt đất, mang theo vệt máu đỏ tươi tanh nồng.Nhật Quang sửng cả người, cô nhớ rõ trong túi mình không có thứ đồ đáng sợ gớm riết này !Trực Minh ngay lập tức dùng súng bắn vào cục thịt quỷ dọ biết phát ra âm thanh kia, trái tim như muốn rớt khỏi ra ngoài.Mẹ nó !

Hắn biết rõ thứ đồ chơi đáng sợ này là gì.

Mấy năm đi theo đội trưởng Trọng Phúc cũng không phải cưỡi ngựa xem hoa, kinh nghiệm tiếp xúc với Phú Giang không phải để trưng bày.Đùng !

Đùng !

Đùng !Từng viên đạn được lắp trong súng giảm thanh không ngừng ngắn vào cục thịt kia.

Máu thịt như pháo hoa mà bắn vương vãi khắp nền đất.Nhưng cảnh tượng khủng khiếp hiện ra trước mặt Nhật Quang, thứ đồ kỳ quái đó lại dùng tốc độ bằng mắt thường có thể thấy mà liên kết lại với nha!"

Đau..đau quá..

Nhật Quang huhu !

Người xấu !!!" cục thịt vẫn như cũ mà phát ra âm thanh quỷ dị, khóc ré lên như đứa trẻ con sơ sinh."

Người...người xấu !

" cục thịt như phát điên lên, bò lên người Trực Minh mà bắt đầu nhấm nháp máu thịt của anh ta ."

A!!

" Trực Minh hoảng sợ, súng trên tay đã không còn đạn.

Bị con quái vật dùng xúc tua siếc chặt lấy.Tiếng xương cốt vỡ nhát phát ra, miệng và mắt bắt đầu chảy máu .

Nội tạng của anh ta bị con quái vật khủng khiếp đó ép đến nát nhừ....Vốn chỉ là một cục thịt nhỏ tưởng rằng là vô hại, nhưng giờ đây đã bắt đầu lan ra ra bao phủ khắp cơ thể Trực Minh.

Nuốt chửng con mồi thấp kém, không biết trên dưới này.Giết !!Giết nhân loại này !Hắn muốn tổn thương Nhật Quang !!!Nhật Quang hoảng sợ đến mềm nhũn cả chân, gục xuống đất nhìn cảnh tưởng man rợ này.

16 năm trên đời chưa bao giờ nghĩ tới .Thứ đồ này cái gì ?!Sau khi cắn nát hết xương thịt của kẻ tổn thương Nhật Quang xong, cục thịt bắt đầu thu nhỏ cơ thể lại như cục bông đáng yêu...tất nhiên cũng không mấy đáng yêu lắm."

Quang....Nhật quang huhu " cục thịt chậm rãi bò về phía cô đang gục xuống dưới đất kia.Nó đang khóc...Nhưng nó sẽ giết cô giống tên kia không ?Nhật Quang sợ hãi mà chậm rãi nhích xa ra khỏi con quái vật kia.Thấy hành động chán ghét đó của Nhật Quang, cục thịt nhỏ như bị tổn thương mà khóc lóc ."

Hic hic....Nhật Quang ghét ....ghét ...không muốn...sẽ không tổn thương...Nhật..Quang " tiếng sơ sinh bập bẹ phát ra, vừa đáng thương và đáng yêu làm người xót xa.Nhưng nếu không phải diện mạo của cục thịt quá gai mắt người xem, máu me bết bát thì có lẽ Nhật Quang có thể xem xét lại."

Ngươi rốt cuộc là thứ gì ?"

Nhật Quang hít sâu, thấy con quái vật không có ý giết mình liền tò mò hỏi.Nếu muốn giết cô thì nó đã làm từ lúc trong túi xách kia....Cô cảm nhận được thứ này hình như không có ác ý với mình, nó vừa nãy còn bảo vệ cô khỏi tên kì lạ kia.Thấy Nhật Quang đã bớt bài xích mình thì cục thịt nhỏ vui vẻ, nhanh chóng bò tới chỗ cô."

Đừng tới gần tôi, máu trên người ngươi quái dơ " Nhật Quang nhanh chóng kêu nó dừng lại."

Hic...được ạ." thấy Nhật Quang ghét bỏ mình dơ liền tủi thân mà đáp lại, nhưng nước mắt không chảy ở đây từ từ tuôn ra.Thấy dáng vẻ tủi thân của nó, Nhật Quang không thể nào liên tưởng được nó lúc nãy mới vừa giết chết một người đàn ông trưởng thành kia."

Mau dùng này lau máu hết đi " Nhật Quang lấy khăn giấy ướt từ túi xách ra, đưa cho cục thịt nhỏ.Cục thịt nhỏ ngoan ngoãn nghe lời, chậm rãi lau hết bụi bặm và máu dơ trên cơ thể."

Hehe...thích Nhật Quang..., đừng...ghét...."

_____

Hận đề đúng sai của bộ giáo dục =))Đúng câu 0.1 , sai câu 0.5 =))
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 31 : Thú Cưng


Thấy cục thịt kỳ dị kia cuối cùng cũng ngoan ngoãn lau sạch vết bẩn, Nhật Quang do dự dùng tay nhẹ chạm vào nó dò xét.

Ngón tay vừa mới đụng vào, cục thịt đỏ liền hưng phấn lên mà nhúc nhích đến gần ngón tay cô hơn.

Tham luyến hơi ấm của cô.Thấy nó không có ý tổn thương mình, Nhật Quang liền đặt nó vào lòng bàn tay.

" Cảm ơn đã cứu tao " Cục thịt nhỏ được Nhật Quang đặt vào lòng bàn tay mềm mại và thơm tho của cô, hưng phấn đến điên mà hưng phấn không thôi." hehe....bảo vệ...Nhật Quang...vui..vui lắm hehe " nó bập bẹ phát ra từng tiếng, nhúc nhích tạo dáng đáng yêu trong lòng bàn tay của Nhật Quang.Thấy hành động của nó, Nhật Quang không khỏi nhớ tới con chó lúc trước mình nuôi kia.

Khi còn nuôi nó cô đã từng rất thích và cưng chiều vô bờ bến, thứ gì tốt cũng nhớ đến nó đầu tiên.Dù mang thân phận của con nhà giàu họ Nguyễn, nhưng buồn thay họ lại cũng không cưng chiều hay yêu thương cô như bên ngoài biểu hiện.

Những bộ váy đắt tiền, túi xách giới hạn và mỹ phẩm đều là họ mua và sắp xếp người đưa cho cô.

Đơn giản là họ không muốn mất mặt, bị người ngoài đồn đoán rằng đối xử tệ bạc với con gái .Vẻ ngoài càng đẹp đẽ xa hoa, thì bên trong lại có bấy nhiêu thối nát mục rửa.Tiền tiêu vặt của cô cũng chả bằng 1 phần 10 của người anh trai, nhưng so với gia đình khá giả thỉ vẫn gọi là hơn chút đỉnh.Bản thân cô cũng không có quá nhiều ham muốn như mua sắm linh tinh gì.

Liền dùng nó vào cho chú chó mình yêu thích.Nhưng rồi vị hôn thê cũ kia xuất hiện, đem những món đồ quý và xa xỉ cho chú chó của cô.

Làm nó yêu thích không thôi, bất đầu chán ăn những thức ăn hạt cho chó mà cô mua cho.Nó đã bất mãn....nó hất đi chiếc bát thức ăn cô mua cho nó." không phải ta thường nói chó rất trung thành với chủ sao ?"

Nhật Quang nhìn chăm chăm vào con chó đang cắn chiếc váy của mình kia.Nó đã phản bội cô ?Cô không đủ tốt hay là không đủ giá trị?"

Nếu mày thích tên đó như vậy thì cút qua đó luôn đi, tao không cần thứ ăn cháo đá bát như này nữa " Nhật Quang không chút do dự giựt mạnh váy bị chó đang cắn, quay lưng vứt bỏ chú chó mình từng cưng chiều hết mực kia.Chú chó đứng một chỗ sủa to, bất mãn vị chủ nhân của mình sao lại làm hành động như vậy với nó.Nó không hiểu, rốt cục thì súc sinh vẫn mãi là súc sinh.Giờ nhìn lại cục thịt trong tay mình, dù ngoại hình có điểm hơi kinh dị nhưng cũng không thể phủ nhận nó vừa nãy đã cứu cô một mạng."

Mày...có muốn làm thú cưng của tao không ?"

Nhật Quang do dự dò hỏi."

Heheh thích ...thích lắm !" cục thịt vui sướng đến điên, nhảy nhảy lên tay Nhật Quang."

Mày sẽ không phản bội tao chứ ?

" Nhật Quang vô thức mỉm cười, cảm thấy cục thịt máu me cũng có gì đó đáng yêu."

Sẽ không...không bao giờ phản bội...Nhật Quang...đừng bỏ...vứt bỏ..em nha " cục thịt bập bẹ nói, hèn mọn cầu xin cô.Nó thích Nhật Quang lắm.Ghét những Phú Giang kia.Nó muốn cô làm chủ nhân...muốn thương thương cô !!!Muốn cô làm vợ nó !!À mà...vợ là gì nhỉ.Không sao nó vẫn thích Nhật Quang nhất trên đời.Nhật Quang thấy cục thịt đáng yêu như vậy, tâm trạng cũng thả lỏng.

Từng bước cùng với cục thịt nhỏ trở về nhà của mình.Cô sẽ tin tưởng một lần nữa, tin thứ quái vật này sẽ không phản bội mình như chú chó kia.Một lần bị phản đã quá đủ....
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 32 : Vị Hôn Thê mà Phú Giang Cướp là Của Nhật Quang ?


Lê Hoài Lâm vị hôn thê cũ của Nhật Quang, ngồi trong quán bar.

Vui vẻ cùng trò chuyện và uống rượu với mấy anh em trong giới của mình.Quán bar này không giống những quán bình thường, đây là nơi tụ tập của những cậu ấm cô chiêu giàu có cũng thành phố tụ về.

Không giàu cũng quý, ai cũng có gia thế chống lưng phía sau.Nếu nhà Nguyễn là làm ăn kinh doanh thì nhà Lê chính là chính trị gia.Bình thường những cuộc tụ họp của những cậu chủ nhà giàu đều xoay quanh những câu chuyện lùng sùng và tin đồn trong giới.Nào là cậu A làm ăn hối lộ bị phát hiện, vợ B nuôi tình nhân bên ngoài, hay chuyện gần đây nhất chính nhà họ Nguyễn.Không nghĩ tới chỉ có trong phim và truyện tiểu thuyết, hóa ra lại hiện diện ngay bên cạnh mình.

Con gái nuôi 16 năm trời hóa ra là con chim tu hú chiếm tổ, ăn cắp cuộc sống xa hoa và tốt đẹp của người khác."

Hoài Lâm này, may mắn là mày đã hủy hôn với con nhỏ kia từ trước.

Nếu không sợ bị vạ lây rồi, sợ là con đàn bà đó sẽ tìm mày ăn vạ không chừng " " Chưa còn gì nữa, con nhỏ đó giờ từ một tiểu thư nhà giàu giờ bị đày xuống quê sống nghèo khổ quê mùa.

Chỉ sợ nếu không phải anh Lâm có người khác bên ngoài nên đã hủy hôn và đá đít con nhỏ đó, thì giờ bị một cái đuôi bám theo rồi " " Phải phải, may mà có anh dâu của chúng ta khuyên nhủ anh Lâm hủy hôn với nhỏ đó.

Sợ rằng đã bị đeo bám rồi hhaha "Lê Hoài Lâm là con một của nhà Lê chuyên về chính trị, quyền lực phải nói là vô kể và đứng đầu trong đám con nhà giàu ở đây.Hắn đúng là được gia đình hai bên ban hôn ước, những chỉ là qua miền mà thôi, chứ cũng chẳng phải là tổ chức linh đình gì.Bản thân hắn cũng không quan tâm vị hôn thê kia, lâu lâu qua chơi cho có mặt rồi thôi.Hắn vẫn đi quen bạn gái và nhân tình vô số kể, không coi Nhật Quang ra cái gì.

Dù sao ai mà không biết nhà Nguyễn không coi trọng đứa con gái này chứ.Đối với hắn có hôn ước hay không cũng chả quan trọng, chơi thì vẫn chơi thôi.Cho đến khi hắn gặp tình yêu đời mình, mai đẹt ti ni.

Hắn cứ nghĩ xu hướng giới tính của mình là thẳng, chỉ thích con gái mông to đít bự .

Ấy vậy từ cái nhìn đầu tiên đã yêu say đắm cậu thiếu niên xinh đẹp ma mị kia.Hoài Lâm như phát điên, dùng quyền lục và tiền mà bắt lấy thiếu niên đó, theo đuổi điên cuồng.Nhưng thiếu niên đó lại vô cùng khó chiều hay nổi nóng, nhưng Hoài Lâm không quan tâm còn thấy cậu như vậy rất đáng yêu.Người xinh đẹp như vậy, xấu tính một chút thì có làm sao ?Đám bạn xấu của Hoài Lâm đang vui vẻ nấu xói Nhật Quang thì cánh cửa phòng Vip mở ra, hai người con trai đi vào, một thấp một cao.Hoài Lâm cùng với người gọi là anh dâu kia xuất hiện, bước vào tham gia nhập cuộc vui ."

Anh dâu đến rồi !

Mau vào đi ạ " " Hehe em có chuẩn bị mấy mó đắt tiền cho anh yêu cầu nè "" Đây là đôi giày giới hạn em mới giành được, nay em tặng cho anh "" Phú Giang à, em thích cái gì nào ?"

Hoài Lâm si tình nhìn thiếu niên xinh đẹp bên cạnh, dò hỏi.Phú Giang nhướng mày, nhếch mép kinh bỉ."

Xấu xí như vậy mà cũng đưa cho tôi ?

Đúng là làm bẩn hết cả mắt " Phú Giang vẫn chứng nào tật nấy, cái miệng chả bảo giờ phun ra lời hay ý đẹp nào .Mọi người trong phòng đã quen với cái tính cách này của Phú Giang, vui vẻ xin lỗi và sẽ kêu người mua những món khác để tạ lỗi.Đùa gì chứ, bọn họ thích chết Phú Giang đi được.

Nếu không phải Hoài Lâm có gai thế tốt và quyền lực thì họ đã muốn cướp thiếu niên này từ lâu rồi.Xinh đẹp như thế , mỹ miều quyến rũ đến vậy.

Vì Phú Giang mà giết người phóng hỏa cũng đáng !"

Phú Giang à, cậu nghe tin con nhỏ hôn thê cũ của Hoài Lâm chưa haha nó bị đuổi rồi đấy " Một tên ngoài cạnh gần Phú Giang, cố gắng lấy lòng mà tìm cách trò chuyện."

Ồ con nhỏ đáng ghét đó sao, hình như nó là bạn gái cũ của anh đúng không Hoài Lâm ?"

Phú Giang nhướng mày, ác ý nhìn qua Hoài Lâm.Hoài Lâm giật mình, vội vàng xua tay chối bỏ, bản thân không hề liên quan gì đáng người phụ nữ khác."

Anh đã từ hôn cô ta từ lâu rồi, còn vì em mà kêu người thúc đẩy đuổi cô ta khỏi nhà Nguyễn nhanh nhất có thể đó !"

Hoài Lâm gấp gáp nói chuyện, như sợ chậm một chút sẽ làm cho người hắn yêu hiểu lầm.Đúng vậy, việc Nhật Quang bị phát hiện là con giả và bị đuổi đi về quê cũng do chính tay Hoài Lâm phái sau thúc đẩy.

Vì hắn ta sợ, sự tồn tại của Nhật Quang luôn là cái gai trong mối quan hệ của hắn và Phú Giang.

Một ngày thành phố này còn có sự tồn tại của cô ta, thì Phú Giang sẽ vẫn còn ghim thù trong lòng.Hắn biết bản tính Phú Giang ác liệt thế nào, những đồ vật sang trọng và yêu thích .

Nếu ai đụng vào đều bị Phú Giang tìm mọi cách diệt trừ tận gốc rễ.Phú Giang từ lâu đã ghét vị hôn ghê trên danh nghĩa của Hoài Lâm, dù hắn không phải yêu thích con chó Lâm lắm tiền gì cho cam.

Những vẫn không thích cái cây atm của mình bị người chủ quyền lên."

Mà con nhỏ hôn thê đó tên gì nhỉ, không nhớ nổi ~ " Phú Giang cười kinh bỉ vị hôn thê cũ Hoài Lâm, đúng là thứ không biết trên dưới."

À con nhỏ đó hả ?

Nó tên là Nhật Quang đó anh dâu "Phú Hoang :....Tụi bây sủa cái đéo gì cơ ????Nhật Quang ?!?!"

Vị ...vị hôn thê khó ưa của Hoài Lâm là Nhật Quang sao ?"

Phú Giang run rẩy nhìn tên vừa trả lời câu hỏi của mình."

Đúng rồi ạ, anh dâu không biết sao ?"

Mẹ...mẹ nó !!!Phú Giang hắn toang cmn rồi !____

=))

Sau hội trường :

Phú Giang: ....anh...anh không biết đó là emNhật Quang :...cút
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 33 : Phú Giang Hắn Đê Tiện Như Vậy Đấy !


Nhật Quang bên kia lại không hề hay biết rằng các Phú Giang bên kia đã náo loạn cung đình như thế nào, vô tư vuốt ve cục thịt hồng hồng đỏ đỏ trong lòng bàn tay."

Thích...thích " cục thịt nhỏ vui vẻ khi được cô vuốt ve, toàn cơ thể như muốn mềm nhũn ra như một chú chuột hamster.Nó vui sướng chết đi được, không nghĩ tới với cái hình dạng này lại được lòng Nhật Quang như vậy.

Đáng đời mấy tên nhãi kia vẫn còn đang sợ hãi và tức giận khi biết mình là hung thủ làm cho Nhật Quang ra bây giờ, còn nó thì thoải mái nằm trong sự âu yếm của cô."

Mi tên gì nhỉ ?

Muốn ta đặt tên cho không ?"

Nhật Quang tò mò nhìn cục thịt trong tay, nghiêng đầu dò hỏi.Dù sao cô cũng nhận nó là thú cưng rồi, cũng nên cho một cái tên chứ nhỉ ?

Đằng nào thì nhờ cục thịt này, cô mới có thể còn đứng vô tư ở đây chứ không phải là đi theo kẻ lạ mặt cầm súng kia."

Tên...tên gì cũng thích hihi " Cục thịt run run nói thỏ thẻ."

Vậy thì ....cục thịt nhỏ nhé ?

" Nhật Quang không giỏi đặt tên lắm, nên cứ thế mà lấy cái từ giản dị này.Cục thịt run run coi như đồng ý, còn vươn xúc tua mình ra chạm vào tay mềm mại của Nhật Quang."

Thích...thích Nhật Quang "Xem ra nó không cần phải hồi phục bản thể hình người cũng được, Nhật Quang của nó thích dáng vẻ này thì nó sẽ giữ lại vậy.Nhật Quang mỉm cười, nhẹ đặt một nụ hôn lên cục thịt nhỏ.

Cục thịt nhỏ : !!!"

Dễ thương quá " Nhật Quang cười Nếu người bình thường khi vừa chứng kiến cảnh tượng kinh dị kia thì không phải ai cũng can đảm như cô mà nhận thú kỳ lạ này làm thú cưng, nhưng Nhật Quang lại không giống đa số.

Cô từ nhỏ đã khác người, dẫn đến bị kỳ thị và xa lánh với mọi người.

Ai cũng nói cô lạnh lùng và máu lạnh, nhưng nếu có người thật sự đi vào được vùng lãnh thổ trong Nhật Quang.

Cô sẽ chấp nhận tất cả ưu và nhược điểm của đối phương.Dù họ có là kẻ sát nhân hay quái vật, đã được Nhật Quang công nhận thì cô sẽ luôn ưu ái cho họ.Bao dung vô bờ, dành sự yêu thương ít ỏi của cho người đó.

Gầm !Phú Giang tức giận đá bàn rượu xa hoa, bia rượu và trái cây đắt tiền đều bị đổ xuống sàn đất lạnh lẽo.

Chén dĩa và ly đều bể tan nát..."

Chỉ là một con bản thể mới ra đời, chưa có thân xác và trí tuệ chưa hoàn chỉnh mà dám ...!!!

" Hắn ghen ghét đến nghiến răng nghiến lợi, gân xanh nổi lên.

Không khác gì một kẻ điên, hung tợn đập phá tất cả thứ gì có trước mắt."

Là tại mày !

Chính vì mày cô ấy không thích tao mà đi theo con bản thể rác rưởi đó !"

Phú Giang tức giận thở hồng hộc, trừng mắt xinh đẹp qua đám thiếu gia bên kia.Hắn muốn được cô yêu thương!Hắn muốn được cô âu yếm!Hắn muốn được cô dung túng !Hắn muốn được cô hôn lên mình !Hắn muốn tất cả từ Nhật Quang !Máu thịt hay nội tạng của cô đều phải là của hắn, trái tin và tình yêu chiếm hữu của cô, hắn đều tham lam muốn nắm lấy nó !Tách...Một giọt nước mắt rơi xuống sàn đất...Phú Giang sững người nhìn bản thân dưới sàn đất pha lê, đã rơi nước mắt lúc nào không hay.Một con quái vật cư nhiên lại rơi nước mắt vì một nhân loại.Phú Giang mím môi, ấm ức không thôi.

" Nhật Quang...Nhật Quang...hic cô ấy sẽ ghét tôi mất !!"

Phú Giang hối hận không thôi vì hành động trước đây của mình.Hắn không biết đó là cô, là hắn đã hủy hoại cuộc sống tốt đẹp lúc trước cô.Không phải con người rất thích tiền bạc và quyền lực sao ?

Hắn đã chính tay lấy hết tất cả của Nhật Quang.

Đẩy cô xuống vùng quê dơ bẩn xấu xa đó.Nếu Nhật Quang biết mình bị hôn thê phản bội, gia đình bị cướp đi, những thứ hào hoa trước của mình đều bị hắn đạp đổ kia....Phú Giang run run sợ hã, chẳng khác nào chú chó bị chủ nhân quát mắng và muốn bỏ rơi.Hic" Là do mấy người !

Là mấy người !

Sao không ai nói đó là cô ấy chứ ?!

" Phú Giang rốt cuộc cũng không thể nào bỏ được bản tính hắc ám của mình .Hắn đổ lỗi, trốn trách nhiệm, phủ nhận tất cả hành động sai trái của mình trước đây là do người khác làm ra.

Là do bọn họ không nói cho hắn, không cho hắn biết mình đã làm sai với Nhật Quang.Phải ...hắn đê tiện như vậy đấy.Đúng vậy Phú Giang hắn không sai, hắn xinh đẹp như như vậy, đáng yêu như vậy.

Nhật Quang chắc chắn sẽ không vứt bỏ hắn ...là do đám nhân loại rác rưởi kia làm cả.

" Nhật Quang sẽ hiểu cho mình mà...mình bị hãm hại !

Đúng vậy, mình bị đám nhân loại xấu xa này tính kế !"

Phú Giang cười tươi, vui vẻ mà an ủi mình."

A~ Là do mấy người hại Nhật Quang, không phải là tôi "Phú Giang đứng dậy, nhe hàm răng trắng tinh của mình, ác ý tràn ngập trong đôi mắt đen tỏa ra.Cho nên...mấy người phải bị giết chết ."

Cậu chủ !!!"

đám vệ sĩ sợ hãi, hối hả dùng thân bảo vệ Lê Hoài Lâm bị Phú Giang bất ngờ dùng nĩa đâm vào mắt gã ta."

Là tại mày !!!"

Phú Giang tức giận, cầm lấy nĩa thức ăn mà đâm vào mắt Lê Hoài Lâm._____end

Tomie còn lâu lắm mới chịu thay đổi bản tính chơi bẩn của mình =))Tôi thấy với tính cách kiêu ngạo của Tomie sao có thể dễ dàng nhận sai cho hành vi của mình được.Tomie sẽ trốn tránh và đổi lỗi, chối bỏ trách nhiệm sai lầm của mình cho người khác.Tất nhiên các đồng chí yên tâm, chó hư thì phải từ từ bị dạy dỗ mới ngoan lên đúng không =)))))
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 34 : Vặn Vẹo


Lê Hoài Lâm đau đớn ôm một bên mắt, máu huyết không ngừng từ trong nhãn cầu tuông ra.

Gã ta vật vã trước cơn đau đánh úp bất ngờ .Phú Giang cười tươi, máu từ tròng mắt của Lê Hoài Lâm tuôn ra bắn lên khuôn mắt xinh đẹp ma quỷ của hắn, một vẻ đẹp tà ma ngoại đoại .Mấy cậu ấm công tử thấy được cảnh tượng đáng sợ kia liền bủn rủn tay chân, sợ hãi hét toáng lên.

Mất hoàn toàn đi cái dáng vẻ cao cao tại thượng, coi trời bằng vung kia."

Chết đi !

Chính là mình khiến cho cô ấy bỏ tao theo thứ đồ thối chết đo !

Chết đi !"

Phú Giang như phát điên lên, tay nhắm chặt nĩa vừa đâm nát một con mắt của Lê Hoài Lâm."

Aaa!

" Lê Hoài Lâm đau đớn mà ôm chặt một bên mắt bị đâm hỏng, hối hả núp sau bóng lưng vệ sĩ .Gã ta sợ hãi đến run lẩy bẩy cả người, máu từ vết thương không ngừng tuông ra, ướt đẫm cả nửa khuôn mặt điển trai .Đùng !

Một phát súng bất ngờ tung ra, cả hiện trường như đông cứng lại.

Là vị vệ sĩ của Lê Hoài Lâm đã bắn chết Phú Giang, khói từ đầu súng vẫn còn thoáng qua chưa hết.Phú Giang nhìn bụng mình không biết từ khi nào bị một phát đạn làm thủng đi, máu đỏ bất đầu tuông ra từ vết thương."

Chết tiệt..."

Phú Giang nghiến răng nhìn cơ thể hoàn mỹ của mình bị một tên nhân loại thấp kém phá hoại, phẫn nộ nhìn kẻ vừa gây ra."

Mẹ nó còn chần chừ gì nữa ?!

Mau bắt tên điên đó mau !!!" một cậu thiếu gia nhịn không được ma quát lớn, kêu thuộc hạ nhanh tay tóm lấy kẻ điên Phú Giang kia.Không quá 1 giây, Phú Giang đã bị một đám ngươi vây bắt, tay chân bị bọn họ khóa chặt lại, làm cho không thể cử động được."

ặc !!"

Phú Giang trơn mắt trắng, bị một tên thiếu gia mình từng quen biết kia bót chặt cổ, chặn hết không khí lưu thông trong phổi mình."

Haha Phú Giang là do cậu đắc tội với chúng tôi trước ..." hắn ta đợi ngày lâu lắm rồi, vì e dè thế lực Lê Hoài Lâm nên không dám động tay chân với Phú Giang, không ngờ nay lại có cơ hội ngàn năm này.Hắn ta mê luyến thằng điếm này từ lâu rồi, muốn bót chặt cổ, hành hạ thân thể xinh đẹp mê mị này đến thân tàn ma dại.

Phóng túng hết tất cả dục niệm ác liệt biến thái của mình lên Phú Giang..." a...

" Phú Giang chật vật bị tên thiếu gia kia bót cổ đến tắt thở, nhãn cầu đều vì thiếu dưỡng khí mà trợn tròng lên." hahah xinh đẹp quá !

Quả nhiên dáng vẻ chật vật rách rưới này hợp với cậu vô cùng đấy !"

Mấy cậu thiếu bên cạnh kia cũng vô thức bị cảnh tượng này hớp hồn, nặng nề nuốt một ngụm nước bọt nghẹn trong cổ."

Hay..hay là cắt chân cậu ấy được không ?

Để..để cậu ấy không bỏ chạy đi " một tên không hiểu bị thần kinh nào đụng chạm mà lên tiếng.Mọi người như khựng lại...

Như bị ma quỷ xuôi khiến mà vô thức đồng ý."

À..phải nhỉ ?

Phú Giang à đừng sợ, chỉ là hơi đau chút thôi"" Đúng đúng vậy, là do bọn tớ sợ cậy chạy mất, nên không còn cách nào cả "Kẻ biến thái đang bót cổ Phú Giang, hưng phấn khi nghe được mọi người ý kiến nhue vậy.

Liếm môi, tham lam nhìn con mồi trong tay mình kia.Phải a....là do cậu quá lẳng lơ thôi.Đừng trách chúng tôi nhé ?Gã ta vặn vẹo mà mỉm cười méo mó, ngũ quan vì tâm lý biến chất mà trở nên đen tối đáng sợ."

Aaaa !!"

Trong căn phòng Vip kia, không ai biết rằng đã xảy ra một hiện trường thảm khốc.

Mấy kẻ cậu ấm thiếu gia kia nhue phát điên mà dùng dao mổ xẻ khắp người Phú Giang.Lòng phèo và nội tạng bị dẫm đập đến nát bét, máu me vấy bẩn cả nền sàn láng bóng xa hoa .Đám kia cũng không giữ lại lương tri, tham lam cắn nuốt xác thịt Phú Giang như một bản năng.Lê Hoài Lâm bên kia sợ hãi đến ngất xỉu vì mất máu, đám vệ sĩ bên cạnh cũng sợ nhũng người, không dám manh động."

Kẻ nào dám để chuyện này ra ngoài thì đừng mong sống tốt !"

" Nào ~ mau chơi với Phú Giang đi, à phải dọn dẹp sạch sẽ một chút đấy...cậu ấy ghét bẩn mà nhỉ ?"_____
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Ngoại truyện 1 : Cái Chết Của Nhật Quang


Cảnh báo ! ⚠ : ngoại truyện này không hề liên quan gì đến mạch truyện chính.

Chỉ là thế giới song song =)))Coi như quà Tết lì xì mọi người nè 🔥Giả thuyết rằng, nếu như Nhật Quang thật sự kết hôn với Lê Hoài Lâm và có đứa con.

Cô không bị cha mẹ nuôi từ bỏ và đuổi khỏi nhà.

___________________________Nhật Quang cũng không hiểu bản thân tồn tại đến bây giờ vì cái gì, tuân theo sự sắp xếp của gia tộc đã nuôi nấng mình ròng rã chục năm trời, bỏ đi cái tôi mà kết hôn với hôn thê nhà họ Lê.Hắn ta chán ghét cô nhưng vì phải nghe theo gia đình mà phải kết hôn với cô, chán ghét đến mức không muốn chạm vào cô mà nhờ thụ tinh nhân tạo.Ròng rã 9 tháng ôm lấy chiếc bụng dần dần to lên, thờ ơ nhìn người chồng của mình đi sớm về muộn.

Trên người lại còn dính những vết hoang ái chói mắt.Rốt cuộc cô sinh ra và tồn tại trên cái thế giới này là gì cái gì chứ ?

Để báo đáp ơn nghĩa nuôi dạy của nhà Nguyễn hay đơn thuần chỉ là phục tùng như một con rối không cảm xúc.Khi đứa trẻ sinh ra, may mắn là đứa bé trai đáng yêu.

Nếu là bé gái, có lẽ địa vị trong cái nhà này của cô lại càng giảm trầm trọng hơn bao giờ hết....Đứa trẻ do cô sinh ra vô cùng giống cha nó là Lê Hoài Lâm, nó không thích cô, chỉ thích chạy theo cha mình mà bầu bạn."

Con không thích mẹ, con muốn chơi với anh Phú Giang thôi !"

Lê Quang giận dỗi khi thấy mẹ mình muốn ngăn cản mình bỏ học ở trường để chơi với ba và Phú Giang.Nhật Quang mím môi, bất lực nhìn đứa con mình nặng đẻ đau dần xa lánh mình và chối bỏ người mẹ của nó."

Mình sai rồi sao ?"

Nhật Quang cười mỉa mai, nhìn vào chiếc nhẫn cưới đắt đỏ ở ngón tay, chẳng khác nào chiếc xích sắt trói buộc bản thân mình.Hai cha con Lê Hoài Lâm và Lê Quang cùng nhau đi chơi với Phú Giang, một chàng trai xinh đẹp đến mê hoặc lòng người.Đến cả đứa trẻ Lê Quang cũng không kìm được mà yêu thích không thôi với Phú Giang.

Trong lòng bắt đầu có một cán cân vô hình....Sao anh Phú Giang không phải mẹ nó chứ ?

" Anh vẫn chưa ly dị con đàn bà xấu xí đó nữa sao ?!"

Phú Giang cau mày khó chịu, ác ý nhìn Lê Hoài Lâm mà trách móc."

Anh sẽ ly dị sớm thôi, dù sao foo ta cũng đã hoàn thành nghĩa vị là sinh cho anh một đứa con trai rồi.

Giờ ly hôn thì gia đình hai bên cũng không thèm quan tâm đâu, rốt cuộc cô ta cũng chỉ là một đứa con nuôi không ai chứa chấp mà thôi " Lê Hoài Lâm dịu dàng đút trái cây cho Phú Giang.Lê Quang bên kia thì sáng mắt, hưng phấn khi nghe Phú Giang sắp được thay thế vào vị trí của mẹ mình.Thật ra Phú Giang cũng không thật sự quá quan tâm về vấn đề này, đơn thuần là hắn chỉ muốn cảm nhận khi phá hủy một gia đình như thế nào mà thôi.Không biết gương mặt của cô ả vợ vô dụng kia khi biết chồng và con mình đều vứt bỏ thì mình thì như thế nào nhỉ ?

Nghĩ đến thôi là Phú Giang cũng cảm thấy vui vẻ kích thích trước sự ác ý ngập tràn này Không bao lâu Nhật Quang đã nhận được tờ đơn ly hôn, gương mặt vô hồn không còn một chút cảm xúc nào sót lại.Cô giờ chẳng khác nào một con búp bê vô tình, không một tia cảm xúc dư thừa nào còn sót là trong mình."

Được " nói xong liền nhẹ nhàng ký vào tờ đơn ly hôn tay trắng, tựa như giải thoát bản thân.Có lẽ bây giờ cô mới thật sự tự do, hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng của mình.

Trở thành một món đồ phế thải không còn giá trị nào.Lúc cầm vali rời đi, cô cũng không nhìn lấy đứa con trai lần cuối.

Bước ngang qua một thiếu niên xinh đẹp, nhưng cũng chả có ý ngoái đầu lại.Phú Giang nhíu mày nhìn bóng lưng Nhật Quang, trái tim không hiểu sao lại chợt mất một nhịp.Hắn cũng không nghĩ nhiều, đi vào căn biệt thự xa hoa mà mình đã nhắm tới từ lâu.

Đón chờ sự tiếp đón nồng hậu của hai cha con nhà Lê."

Xin lỗi em nhé, anh sẽ nhanh chóng dọn sạch đống rác thải của cô ta " Lê Hoài Lâm si tình nhìn Phú Giang, nhanh nhẩu mà đáp."

Ờ " Phú Giang thờ ơ mà trả lời qua loa.Xong hắn chợt khựng lại, khi nhìn thấy một con dao rọc giấy vẫn còn dính chút máu tươi của nữ gia chủ trước đây...

Phú Giang như bị mê hoặc, vô thức bước đến vết máu tươi thơm ngon kia.

Nhịn không được mà lấy tay quệt vào, đưa vào lưỡi.Như một viên đạn chứa đầy những mảnh ký ức xâm lấn vào bộ não của hắn, làm hắn ngây ngốc cả người.Từng giọt nước mắt của con quái vật dần chảy ra, toàn bộ cơ thể như ngã gục xuống sàn nhà lạnh băng."

Nhật Quang...Nhật Quang huhu " Phú Giang khóc lốc thảm thiết, hắn nắm chặt lấy con dao dính máu của Nhật Quang, mặc kệ cho bàn tay mình bị con dao cứa sâu đến chảy máu.Hắn chật vật đứng dạy, đi đứng còn không vững mà vất phải cầu thang ngã xuống, máu bắt đầy chảy ra từ đầu.Lê Hoài Lâm và Lê Quang thấy vậy liền la lên, hối hả đi tới muốn đỡ, nhưng kịp thì Phú Giang lại một lần nữa đứng lên chạy ra ngoài.Làm hai cha con không biết làm sao, chỉ có thể cắn răng mà nối đuôi theo Phú Giang."

Anh nhớ ra rồi !

Nhật Quang ơi em đừng bỏ anh mà " Phú Giang như kẻ điên mà chạy theo con đường mà Nhật Quang cầu đi kia.Hắn không biết đó là cô, hắn đáng chết, là hắn hại cô ra nông nổi này !!!Nhật Quang ơi !

Chị đừng vứt bỏ em mà !Nhưng rốt cuộc Phú Giang hắn cũng đến muộn, bởi vì trước mắt hắn là một cái xác đã nằm trong vũng máu .Nhật Quang đã tự sát, nhảy lầu chết....Phú Giang chết người nhìn cái xác chết của Nhật Quang, hắn run lẩy bẩy đi tới chỗ cô đang nằm kia."

Anh đến muộn rồi sao...." ____

Chà tôi khá là hứng thú cảnh Phú Giang có được ký ức của Phú Giang khác ở một thế giới song song.Nhưng đáng tiếc là hắn có được quá muộn, dẫn đến bỏ lỡ đi người mình yêu .Ngoại truyện 2 còn hấp dẫn hơn.Khi Phú Giang biết người con gái mình yêu đến điên cuồng lại kết hôn với đàn ông khác, đã thế còn sinh ra một đứa con trai cho gã.Nghĩ là thấy điên rồi đúng ko =]]]
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Ngoại Truyện 2 : Cái Chết Của Nhật Quang


Rất nhanh thì nhân viên cấp cứu và cảnh sát cũng tới hiện trường tự sát của Nhật Quang, lúc định đụng vào thi thể của cô thì bị một ánh mắt sắt lạnh liếc vào.Một ánh mắt của thợ săn nhìn vào con mồi rác rưởi chỉ đáng làm thú tiêu khiển, mặc cho hắn chơi đùa ."

Ai cho nhân loại chúng mày đụng vào cô ấy ?"

Phú Giang u ám nhìn vào nhóm người kia, nhưng hành động ôm lấy cơ thể của Nhật Quang, vuột ve mái tóc đã nhiễm đầy máu tanh lại vô cùng dịu dàng.

Như hai thái cực khác nhau hoàn toàn.Đám người trước mặt như bị hóa đá, không dám làm gì trái lời Phú Giang.

Tựa như bị dính vào tà thuật, hãm sâu vào cơn mê mang không thể dứt ra.Phú Giang dịu dàng bế thi thể đã không còn sót lại một tia sinh mệnh sống nào, tựa như kẻ điên mà thủ thỉ những lời đường mật ngọt ngào.

Hoàn toàn coi Nhật Quang vẫn còn sống, lắng nghe được từng lời nói của hắn ."

Nhật Quang của anh, là anh đến trễ rồi.

Em đừng giận anh nhé ?"

Phú Giang vui vẻ hôn lấy gò má của cô, cảm nhận được sự lạnh lẽo mà làn da phát ra.Lạnh quá...sao lại không còn ấm áp như lúc trước nữa rồi ?"

Em bệnh rồi sao Nhật Quang, anh đưa em đi khám bệnh nhé.

" nói xong liền bế cô đi bộ đến bệnh viện, mặc kệ những ánh mắt sợ hãi của những người qua đường.Từng giọt máu đỏ rực từ thi thể chảy ra, ướt đẫm cả một mảng áo sơ mi trắng của hắn.

Tựa như một nghệ thuật sống động, làm biết bao nhiêu khán giả phải rung động vị nó.Cái chết hóa ra cũng mĩ lệ đến như vậy.Bên nhà Lê vì không tìm thấy Phú Giang mà phải về lại nhà.

Đứa con trai thì phụng phịu ngồi trên bàn ăn chờ cơm tối, xong lại thấy đến giờ trễ thế này lại chả có ai cơm bưng nói rót tới."

Mẹ đâu rồi ?!

Sao lại không nấu cơm vậy ba " Nó tức giận mà chạy tới chỗ ba mình là Lê Hoài Lâm, phụng phịu nói."

Con quên rồi sao ?

Ba và mẹ ly hôn rồi " Hắn không muốn để ý đến con trai mình, hôm nay đã quá mệt mỏi rồi.

Không có thời gian để đi dỗ dành một đứa trẻ như nó.Hai ba con đang nói chuyện thì cánh cửa lớn cuối cùng cũng mở ra, Phú Giang lạnh lùng đi vào nhìn hai người.

Trên người vẫn còn mặc áo sơ mi đã nhiễm đỏ bằng máu tươi của Nhật Quang kia.Nhưng vì vẻ đẹp quá mỹ miều, làm họ tương rằng đó là họa tiết của chiếc áo mà không hay biết rằng nó là từ máu tươi mà tạo thành.Đứa trẻ thấy Phú Giang xuất hiện liền vui vẻ, chạy tới tính ôm lấy hắn thì liền bị một cú đá mạnh vào người.

Nó bất ngờ, cơn đau đớn từ bụng liền dẫn đến thần kinh.

Đau đớn mà ho sặc sụa, ôm lấy bụng nhỏ yếu ớt của mình."

Sao mày lại là con của cô ấy chứ ?

" Phú Giang nghiến răng nhìn đứa trẻ mình và đá kia, hận thù trong như muốn trào ra ngoài.Hắn ghen ghét đến phát điên, ghen tị một con người nhỏ bé bẩn thỉu lại có thể được nhận lấy tình thương vô bờ bến của tình mẫu tử.Nó có thể nhận sự ấm áp mà cơ thể mang lại, mặc sức quấy phá trong bụng mẹ mà vẫn được yêu thương không một lời trách móc.Phú Giang hắn rất tham lam, hắn muốn tất cả mọi thứ Nhật Quang thì chính mọi thứ.Tình yêu hay tình mẫu tử thiêng liêng, hắn đều muốn nhấm nháp lấy nó.

" Nơi ấm áp như vậy đáng lẽ phải là ở trong đó chứ không phải mày, thứ súc vật bẩn thỉu" Phú Giang tức giận mà nhìn đứa trẻ đáng thương bị mình đá cho đau đớn quằn quại kia, chật vật ho sặc sụa.Lê Hoài Lâm chết đứng, chưa hiểu chuyện gì thì đã thấy được cảnh tượng đáng sợ này.

Phú Giang bót cổ lấy đứa trẻ , như hận không thể xé nát cơ thể non nớt của nó ra mà cắn nuốt thịt.Dù sao nó cũng có huyết mạch của Nhật Quang, ăn nó cũng không thiệt !!!Nếu nó có gương mặt giống Nhật Quang và giới tính nữ thì hắn còn có thể xem xét mà dịu dàng lại mà ăn lấy nó, bằng một cách ít đau đớn nhất.Nhưng đáng tiếc nha ~ mày là con trai !

Đã thế lại mang cái gương mặt đáng ghét không giống cô ấy chút nào, dù có mang mình máu mủ của Nhật Quang thì sao chứ ?Hắn không phải kẻ chỉ vì người mình yêu sinh con ra, có chung dòng máu mà nhân từ mà tha thứ và yêu thương đứa trẻ đó.Hắn là kẻ ích kỷ !"

Aa đau quá !

Anh Phú Giang ơi đừng vậy mà huhu " Đứa trẻ tuyệt vọng bị Phú Giang bót chặt cổ mà thiếu dưỡng khí, chật vật cầu xin hắn có thể lưu tình."

Vì mày con của cô ấy nên càng đáng chết !

Cảm thấy được ở trong tử cung ấm áp đó như thế nào ?

Rất sung sướng và thoải mái đúng không ?

" Phú Giang ác ý bót chặt cổ đứa trẻ hơn, không khác gì con quái vật mất hết lương tri và đạo đức.Ngay sau khi đứa trẻ tắt thở thì Phú Giang liền bị Lê Hoài Lâm đâm vào một con dao vào lưng ."

À tao quên mất còn có mày ..."

Phú Giang không cần quay lưng lại, cái đầu như không có xương mà quay 180 độ nhìn Lê Hoài Lâm tái mặt khi đâm dao vào kia.Chỉ trong 1 đêm ngôi biệt thự của Lê Hoài Lâm và đứa con trai đều bị thiêu cháy đi, nhưng người cùng khu đều hoảng sợ mà kêu quản lý và chữa cháy đến.Phú Giang đứng trong đám người, khóe miệng vẫn còn dính vài vết máu tươi."

A~ cuối cùng chỉ là hàng nhái, vị chẳng ngọt ngào như Nhật Quang.

Dù sao cũng không trách được, máu của nó đã bị tên nhân loại kia nhúm bẩn rồi."

Vì tụi bây làm bẩn huyết mạch của Nhật Quang nên không phải đều đáng chết sao ?Huyết mạch của Nhật Quang rất là quý giá đấy nha ~Mà tao sẽ không cho phép bất kỳ nhân loại nào nhúm bẩn dòng máu cao quý ấy !._____Chà đừng ai nói tôi viết Phú Giang ác quá, dù sao với những điều mà nhà họ Lê làm với Nhật Quang thì còn quá đáng.Chưa kể Phú Giang là quái vật ma quỷ mà =))Bản tính ích kỷ như vậy làm cho phép một tồn tại mang máu mủ với Nhật Quang được.
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 35


Khi trời vừa mới ló dạng, Nhật Quang vẫn còn đang mơ hồ chìm vào giấc mộng thì bỗng nhiên cảm nhận được một thứ gì đó chạm vào gò má mình."

Quang ơi..." cục thịt nhỏ vui vẻ đụng vào má Nhật Quang, thỏ thẻ một vài âm thanh đáng yêu.Nhật Quang mơ mơ hồ hồ tỉnh dậy, đôi mắt vẫn còn động lại chút sự mê mang chưa dứt cơn buồn ngủ hẳn.

" Ngon nào, chị làm đồ ăn cho em " nói xong Nhật Quang rời giường, bắt đầu cho một ngày mới.Vì không biết thứ đồ vật này ăn cái gì, cô đành làm một khẩu phần nhỏ thức ăn của mình cho nó.

Cục thịt nhỏ thấy Nhật Quang nấu ăn cho mình kia, hưng phấn mà lắc lư cơ thể nhỏ bé của mình qua lại.

Kích thước của nó cũng chỉ tầm một chú hamster, nhìn đáng yêu vô cùng.

" Chị đi trước, em ở nhà ngoan nhé " nói xong Nhật Quang xoa xoa cục thịt nhỏ, rồi đóng cửa rời đi.Cục thịt nhỏ thấy Nhật Quang đã rời đi, liền đảo một vòng rồi nhúc nhích tới cửa sổ rồi nhảy xuống.

Lén la lén lút mà bò theo bước chân của Nhật Quang, dù sao nó cũng luyến tiếc phải rời xa vợ yêu .Nhật Quang đến trường liền nhận được cái ôm bất ngờ từ Phú Giang, khuôn mặt bị kẹt vào vòng ngực lớn của cô ta. các nam sinh xung quanh nhìn thấy thì không khỏi ghen tị, nữ sinh thì bĩu môi thầm mắng con đĩ lăng loàn."

Nhật Quang yêu dấu ơi ~ mới cách nhau có 1 đêm, mình lại nhớ cậu da diết làm sao !"

Phú Giang như kẻ nghiện, tham lam hít lấy mùi cơ thể ngọt ngào của Nhật Quang.

Nhật Quang chỉ có thể đứng im chịu trận, mặc kệ cho Phú Giang càn quấy.

Vào lớp thì như mọi lần mà tiếp tục học bài giáo viên giao, nhàm chán nhưng lại không thể bỏ dở dang.

Trong lớp liền không thiếu vài thành phần bắt đầu lơ đãng, ngủ gật trước giọng nói của giáo viên văn.Đến cả Nhật Quang cũng không ngoại lệ, vì sảy ra nhiều chuyện bất ngờ.

Tinh thần của cô luôm trong trạng thái căng thẳng, vô ùng mệt mỏi, nhịn không được mà bắt đầu ngủ gật trong vô thức.Mà Phú Giang thì chăm chú nhìn Nhật Quang, mặc kệ những ánh nhìn si mê và đố kỵ xung quanh mình.

Bé Quang của cô ta đúng là dễ thương mà, hận không thể đè em ấy xuống mà tham lam liếm láp, trao cho nhau những dịch thể mờ ám.Giờ ra chơi rất nhanh liền tới, Phú Giang cũng không muốn phá hủy thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi của Nhật Quang, liền đi xuống căn tin mua thức ăn cho bảo bối của mình.

Đám con gái nhìn nhau rồi đi theo bước chân của Phú Giang, trong tay thì lại xách một bịch màu đen, không biết chứa đựng thứ gì."

Lalala ~~~" Phú Giang vui vẻ cầm bánh mỳ vừa mua, đi ngang qua phòng thể dục.Bỗng nhiên một cánh tay túm lấy cô ta, kéo mạnh về phòng kho chứa thể dục.

Không kịp để cho Phú Giang la lên, thô bạo mà đánh bất tỉnh.Rất nhanh từ căn phòng chứa đồ đó...chảy ra những vệt máu đỏ tanh nồng.
 
Back
Top Bottom