Lãng Mạn [ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
318472070-256-k130757.jpg

[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Tác giả: Sakimizua
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

( Mỹ nam bất tử bệnh kiều chiếm hữu cao x Thiếu nữ thần kinh thô cá mặn )
- Tên Hán Việt :
• Hikari = Nguyễn Nhật Quang
• Tomie = Phú Giang


Văn án : Nguyễn Nhật Quang vì tranh chấp với gia đình mà bị buộc phải chuyển trường đến vùng quê, ở đó cô gặp được một nam nhân kì lạ .

Hắn ta vô cùng xinh đẹp , đẹp tới mức chỉ cần nhìn một lần cũng đủ khiến bao người nhất kiến chung tình .

Nhưng trực giác của cô cảnh báo rằng , tên nam nhân xinh đẹp , nam nữ bất phân này , không bình thường .

Rất nhanh suy nghĩ của Nhật Quang đã đúng , cô nhìn được một cảnh tưởng gợn người sau khu rừng gần trường .

Bạn học , thầy giáo thi nhau mổ xẻ xác thịt của Phú Giang, chia thành 42 phần , để thả xuống sông ...

Từ đó nổi kinh hoàng ở ngôi trường cô đang học đã bắt đầu , thế giới xung quanh cô thi nhau đảo lộn .

Tam quan của cô liền đổ vỡ .

Một người vừa mới vị giết chết hôm qua , sáng hôm sau lại xuất hiện trước mắt cô ....

" Xin chào tôi là Phú Giang , rất vui khi biết em Nhật Quang "
" Này Nhật Quang ~ vì sao em không yêu tôi như bọn chúng vậy ?"

" Điên cuồng vì tôi đi !

Yêu tôi đi !

Tình yêu của tôi !!!

"
" Xác thịt của tôi sẽ là của em , nào hãy chiếm hữu tôi đi Nhật Quang !!!"
_____
Bộ truyện không đại diện cho tam quan và đạo đức của tác giả .
[ bản đã chính sửa mới 7/2024]
Tái bản nha cả nhà yêu Tags: 1x1animebghachoakinhditinhcamtomieyandere​
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Văn án


( Mỹ nam bất tử bệnh kiều chiếm hữu cao x Thiếu nữ thần kinh thô cá mặn )- Tên Hán Việt :

• Hikari = Nguyễn Nhật Quang

• Tomie = Phú Giang•

Văn án : Nguyễn Nhật Quang vì tranh chấp với gia đình mà bị buộc phải chuyển trường đến vùng quê, ở đó cô gặp được một nam nhân kì lạ .

Hắn ta vô cùng xinh đẹp , đẹp tới mức chỉ cần nhìn một lần cũng đủ khiến bao người nhất kiến chung tình .

Nhưng trực giác của cô cảnh báo rằng , tên nam nhân xinh đẹp , nam nữ bất phân này , không bình thường .

Rất nhanh suy nghĩ của Nhật Quang đã đúng , cô nhìn được một cảnh tưởng gợn người sau khu rừng gần trường .

Bạn học , thầy giáo thi nhau mổ xẻ xác thịt của Phú Giang, chia thành 42 phần , để thả xuống sông ...Từ đó nổi kinh hoàng ở ngôi trường cô đang học đã bắt đầu , thế giới xung quanh cô thi nhau đảo lộn .

Tam quan của cô liền đổ vỡ .

Một người vừa mới vị giết chết hôm qua , sáng hôm sau lại xuất hiện trước mắt cô ...."

Xin chào tôi là Phú Giang , rất vui khi biết em Nhật Quang "" Này Nhật Quang ~ vì sao em không yêu tôi như bọn chúng vậy ?"

" Điên cuồng vì tôi đi !

Yêu tôi đi !

Tình yêu của tôi !!!

" " Xác thịt của tôi sẽ là của em , nào hãy chiếm hữu tôi đi Nhật Quang !!!" _____

Bộ truyện không đại diện cho tam quan và đạo đức của tác giả .[ bản đã chính sửa mới 7/2024]Tái bản nha cả nhà yêu
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 1 : Phú Giang


Nguyễn Nhật Quang sinh ra từ một gia đình giàu có nhưng bất hạnh thay hóa ra cô là một con tu hú chiếm tổ của người khác, đến năm lên trung học phổ thông vì áy náy và áp lực từ bên ngoài nên cô đã tự mình biết điều mà rời khỏi nhà đến vùng quê để học.

Dù sao phận là kẻ đã cướp đi cuộc sống hạnh phúc của người khác, từ bạn học đến những họ hàng gia đình đều khong tránh khỏi lời ra tiếng vào.Cô không oán trách gì, chỉ là cảm thấy bản thân đã lấy hơn 16 năm giàu có và hạnh phúc của người khác.

Việc chủ động xin cha mẹ nuôi rời đi và biết thân biết phận mà xin lỗi nạn nhân là vị tiểu thư xui xẻo kia.

Nhưng sau khi đến học một ngôi trường ở quê xa, cô phát hiện không khí xung quanh có thể nói là u ám vô cùng , gây cảm giác khó thở cho người xem .Nhật Quang nhìn học sinh ngồi bên dưới , cô mang theo gương mặt vô cảm mà đối diện với bao ánh mắt tò mò , hứng thú .

" Đây là học sinh mới chuyển lớp ta , vì một số lý do nên sẽ học trường chúng ta.

Nào bạn Nguyễn Nhật Quang, em giới thiệu bản thân mình đi " thầy giáo đứng trên bản nhìn học sinh nói ."

Xin chào , tôi là Nguyễn Nhật Quang .

Rất vui khi được gặp các bạn học , mong sẽ được chiếu cố nhiều hơn " Nhật Quang không nhanh không chậm mà giới thiệu bản thân trước lớp học .Đi tới bàn còn trống được giáo viên chỉ thị , cô chậm rãi ngồi xuống .

Bỗng cánh cửa mở lớp học mở ra , một chàng trai xinh đẹp bước vào .

Thân hình cân đối đến hoàn hảo , mái tóc đen làm nổi bật làn da trắng tuyết của hắn , đặc biệt là nốt rùi ngay khóe mắt .

Nhật Quang nhíu mày khi nhìn chàng trai vừa bước vào kia , cô đánh gia xung quanh lớp học .

Phát hiện ra rằng , bầu không khí các học sinh và thầy giáo dần trầm xuống ...."

Sao vậy , mọi người không vui khi thấy tôi sao ?" chàng trai cười cong khóe môi , vui vẻ đánh giá sắc mặt cả lớp .Đến khi nhìn xung quanh thì phát hiện một gương mặt xa lạ trong lớp , hắn hứng thú đi tới trước đối diện bàn Hikari ."

Xin chào , tôi là Phú Giang .

Bạn là học sinh mới sao ?

" Phú Giang giới thiệu bản thân , mặc kệ ánh mắt sợ hãi và kinh dị của cả lớp ."

Ừ..."

Nhật Quang lạnh mặt trả lời , cô lén nhìn quanh , bầu không khí ngạt thở này là gì đây .Nghĩ đến đây , ánh mắt Nhật Quang nhìn đối diện chàng trai Phú Giang kia .

Tên nam nhân này có vấn đề !.Phú Giang nhíu mày khó chịu , lần đầu tiên hắn bị một người khác lạnh mặt như vậy .

Sự ngạo mạn của hắn , không cho phép ai lờ mình đi .Chưa kể ...con ả này lại không có cảm xúc giống bọn người hắn tiếp xúc qua .Rất nhanh lớp học cũng vào chật tự , riêng bầu không khí nặng nề vẫn còn đấy .Phú Giang ngồi kế bên Nhật Quang , chống cằm liếc mắt qua bên cô .

Khác với sự thông thả của Phú Giang , thì những người còn lại thì đang trong tâm trạng căng thẳng như dây đàn .

Im lắng không một ai hé môi , chỉ còn tiếng phấn và lời giảng ....Tiếng giờ ra chơi vang lên , khi Phú Giang rời đi thì cả lớp mới dám thở phào .

Nhật Quang ngồi ghế khoanh tay , dựa lưng quan sát tình hình hiện tại .Xem ra cái lớp học này không đơn giản rồi đây , đặc biệt là tên nam nhân Phú Giang kia .

Hắn rốt cuộc là ai mà khiến nhiều người kinh sợ đến vậy chứ ?.Có chút ý tứ , Nhật Quang híp mắt .Nhưng cô chỉ cần học ở đây 2 năm nữa nên lười quan tâm , cô không có nhiều tinh thần để ý những chuyện cóc liên quan đến mình , đỡ rước họa vào thân .Đứng dậy đi ra khỏi lớp , định đến máy bán hàng mua chút nước cho thông cổ thì thấy bên cửa lớp giáo viên .

Nhật Quang đơ cả người , tên Phú Giang này là Gay sao...

Phú Giang bên trong phòng giáo viên , thân mật ôm lấy cơ thể thầy giáo .

Hắn u ám cười nhìn tên nam nhân ngu xuẩn kia , đúng là bọn người tầm thường , thấp kém này chỉ đáng hắn chơi đùa ."

Sau tốt nghiệp , chúng ta sẽ ở bên nhau đúng không ?

" Phú Giang ôm lấy thầy giáo , thủ thỉ bên tai gã ta .Gã ta nhíu mày muốn chóng cự , nhưng đột nhiên hai mặt trừng ra co giật .

" Ha ha..."

Phú Giang cười mỉa mai .Đến khi Phú Giang rời đi , tên thầy giáo vẫn còn ngây người bên trong .

Hắn nhìn qua thấy vị học sinh mới chuyển tới , đi tới gần cô quan sát ."

Nhật Quang thấy gì rồi sao , tôi và thầy giáo " Phú Giang hứng thú nhìn Nhật Quang , mong chờ biểu cảm của cô sẽ như thế nào .Chán ghét , kinh tởm hay là...ghen ghét ?Càng nghĩ Phú Giang càng cảm thấy thích thú đến run người ...___end chương 1

Nam chính nết hơi kì nhaaCông nhận tomie nết kì , tôi coi anime còn phải thấy vậy mà =))
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 2 : Nhật Quang Có Ghét Tôi Không ?


Nhật Quang nghiên đầu, có chút không hiểu dáng vẻ này của Phú Giang .

Bình thường nếu là người khác, họ khi bị phát hiện thì sẽ hoảng loạn hoặc sợ hãi muốn giấu diếm .Nhưng tên này lại bày ra dáng vẻ hứng thú kia, như sợ thiên hạ không đủ loạn vậy ."

Phú Giang ..."

" Hửm ?"

Phú Giang nhướng mày ."

Cậu không cần lo lắng , thời đại này con trai yêu nhau là hết sức bình thường.

Dù cậu yêu đương với thầy giáo có chút không đúng, nhưng miễn là tình yêu thật lòng thì đừng ngại vươn lên .

Đợi lên đại học, cậu và thầy có thể quang minh chính đại bên nhau !"

Nhật Quang nắm lấy tay Phú Giang, cười cổ vũ tình yêu thấu tận trời xanh với hắn .Phú Giang : Con mẹ nó, ai muốn cùng yêu đương với với lão già xấu xí ấy !?Chưa kịp để Phú Giang thích ứng, Nhật Quang đã buông tay hắn ra.

Nhanh cơ mà quay người rời đi, để lại bóng lưng nhỏ .Rầm !

Phú Giang tức giận đá bay thùng rác kế bên, con ả đó đó dám chế nhạo hắn ư ?!

Thật không thể chấp nhận được, một người xinh đẹp, cao quý như hắn mà bị ghép cặp với tên thầy giáo thấp hèn ấy ư ?!.Được lắm Nguyễn Nhật Quang , hắn thề rằng phải khiến con ả này điên đảo vì mình như họn thấp hèn kia !.

Cố gắng bình tĩnh lại cảm xúc của mình , Phú Giang hít sâu.

Đi vào lớp học, nở một nụ cười giả tạo quen thuộc .Cả lớp vốn dĩ còn đang bàn tán về Phú Giang và thầy giáo, Phú Giang bước vừa bước gào liền rơi vào im lặng .

Phú Giang nhìn qua Nhật Quang, cô vẫn đang bình tĩnh uống sữa hộp .

Đến cả ánh mắt cũng lười liếc qua cho hắn .Khó chịu, lần đầu tiên Phú Giang khó chịu đến mức này .

Đã quen với việc bản thân là trung tâm của vũ trụ, giờ lại bị một đứa con gái bình thường lơ đi , sự kiêu ngạo của hắn không phép điều ấy .Đến giờ về , mọi người hối hả rời đi như phía sau coa quỷ đuổi theo vậy .

Nhật Quang cầm cặp chuẩn bị đi về thì tay bị giữ lại ." bạn học Nhật Quang , cậu có thể về cùng tôi không ?Hôm nay không ai về cùng với tôi cả , đi về mình cô đơn lắm " Phú Giang híp mắt lại , nốt rùi ngay mắt làm cho hắn càng quyến rũ và ma mị lòng người hơn , khiến ta không thể từ chối yêu cầu của hắn .Nhật Quang vốn định từ chối thì tay bỗng nhói lên , cô nhìn mặt Phú Giang cười cười .

Nhưng nhìn vào cũng biết chủ nhân của gương mặt ấy đang cảnh báo cô ....KHÔNG ĐƯỢC TỪ CHỐI TÔI !

" Được..."

" Tốt quá !

Cảm ơn Nhật Quang đã cùng về với tôi nha , nào ta về thôi .

" Phú Giang vui vẻ cầm tay Nhật Quang kéo đi , hắn không thèm quan tâm cô gái phía sau có đuổi kịp bước chân mình hay không .Nhật Quang nhìn cổ tay mình bị Phú Giang bóp đến xanh một mảng , khẽ chật lưỡi .Phiền phức rồi đây , dính vào tổ tông rồi .Trên đường về, Phú Giang kéo tay Nhật Quang đi lên con đường có khá nhiều cây xanh ít người .

" Nè Nhật Quang, cậu có ghét tôi không ?

" Phú Giang bỗng nhiên hỏi một câu không đầu không đuôi ."

Hả ?"

Nhật Quang nhướng mày không hiểu gì ."

Cậu cũng biết mà, bạn học trong lớp tôi hình như có vẻ khá bài xích tôi .

Điều này làm trái tim nhỏ bé này rất đâu đó , vậy cậu thì sao Nhật Quang ?"

Phú Giang dí sát mặt vào Nhật Quang , đến cả mũi cũng đụng vào mũi cô .Hơi thở cả hai hòa vào nhau , Nhật Quang còn có thể ngửi được mùi thơm từ Phú Giang .

Còn có chút mùi ngọt tanh từ...máu ?"

Không ...tôi không ghét cậu " cũng chẳng thích .Phú Giang nghe vậy thì phì cười , nhếch miệng kiêu ngạo .

Thấy chưa , hắn đã bảo rằng không ai có thể cưỡng được sức hút của mình mà ."

Vậy ư ?

Tôi vui lắm đó Nhật Quang .

" Phú Giang ôm lấy tay nhật Quang vào lòng, cong mắt gian xảo ."

Ờ..." cô thờ ơ trả lời .Hành động này làm cho Phú Giang hỏi nhắn mày, thái độ thờ ơ đó là sao ?.___end chương 2

Mấy chương đầu tính cách nam chính sẽ hơi mất nết và kiêu ngạo nha .

Sau là theo đuổi vợ sấp mặt luôn =))
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 3 : Thế Giới Này Điên Rồi !


Sáng hôm sau lớp học có một tiết thể dục ra bên khu rừng gần trường , Nhật Quang vốn lười biếng nên liền nhân cơ không ai để ý mà trốn đi .

Cô mò mẫn từng thân cây xanh cao , trầm ngâm một lúc thì kiếm một nơi mát mẻ mà ngồi xuống nghỉ ngơi .

Bỗng nhìn qua bên phải thì thấy 2 người đang ngồi mép vách núi ...

Phú Giang ngồi kế bên thầy giáo , hắn cười cười dựa gần vai gã tai .

Miệng cong lên thầm thì nhỏ nhẹ , như yêu tinh mê hoặc lòng người ."

Thầy ơi ~ nếu em có con với thầy thì tốt rồi nhỉ ? .

Đáng tiếc em là nam haizz " Phú Giang dựa vai cạnh thầy giáo , âm dương quái khí nói một câu .

" Phú Giang...

Đừng đùa nữa " gã ta trầm xuống , e dè nhìn cậu học sinh đang dựa mình kia .Bỗng khi hai người nói chuyện thì một chàng trai đi tới , gương mặt nhăn lại , tức giận hậm hực bước chen ngang ."

Phú Giang, như vậy là sao ?!Không phải cậu ..." cậu ta tức giận gầm lên , nắm chặt cổ tay Phú Giang .

Phú Giang nhíu mày , hắn trong lòng không ngừng phỉ nhổ .

Tên thấp kém này dám đụng vào tay cao quý của hắn , thật dơ bẩn !"

Buông ra , cậu làm gì vậy?"

Phú Giang vùng vẫy , muốn tránh bàn tay dơ bẩn đang giữ cổ tay mình kia .Hai người chật vật qua lại , anh kéo em đẩy .

Chân Phú Giang sơ xuất mà bị vấp xuống vách đá , hắn ta trừng mắt ngã xuống !.Bịch!"

A!

" một người nhịn không được la lên hốt hoảng .Nhật Quang giật mình , khi thấy cảnh tưởng này .

Tên đó có sao không vậy , ngã từ đó không chết cũng tàn phế .Học sinh lớp xúm lại quanh xác Tomie , có sợ hãi , kinh dị ....và tức giận ?."

Làm sao bây giờ ....tôi giết người rồi ư ?

" cậu ta hốt hoảng nhìn Phú Giang bất tỉnh nhân sự kia , không biết sống chết ra sao ."

Cậu đừng sợ , tên Phú Giang này chết là đáng.

Đi quyến rũ thầy , châm chọc , bắt nạt bạn bè ...kẻ như vậy sống cũng chật đất !" một người xen vào , lời nói tràn đầy ác ý vang lên .Bầu không khí nhờ vào lời xen này liền trầm xuống , ánh mắt hơn 40 còn người liếc trái phải , còn gật đầu thầm đồng ý chuyện gì đó ."

Phải ...tên đó chết là đáng " một cô gái u ám nhìn xác Phú Giang ."

Hay giờ chúng ta chặt xác Phú Giang thủ tiêu đi "" Ý hay đấy ..."

Mọi người hưng phấn đồng ý , chia nhau giữ chặt lấy cơ thể của Phú Giang .

Tránh cho hắn tỉnh lại mà vùng vẫy bất ngờ , tay chân đều bị kìm lại .Quần áo bị cởi sạch , phơi bày cơ thể xinh đẹp đến hoàn hảo .

Làn da trắng sứ không tì vết , khung xương hay cơ bắp đều chuẩn hoàn mỹ ....Bọn họ cầm dao và đồ cưa , tay chân Phú Giang giữ chặt .

Ác liệt cắt đứt tay phải hắn đầu tiên , máu cùng tiếng xương va chạm dao cưa vang lên kẹt kẹt , nghe đến rợn người .Mùi máu bóc lên , sắc mặt mọi người không hề có chút hoảng sợ nào mà pha chút gì đó hưng phấn và hả dạ .

Chết là đáng !"

Ưm...!!

Làm gì vậy ?.

Thả tôi ra aaaa!!!"

Phú Giang bỗng nhiên tỉnh dậy , hắn ta hoảng sợ vùng vẫy .

Nhìn thấy cánh tay bị cắt lìa mà sợ hãi gào thét kinh hoàng .Mọi người giật mình , bịt chặt miệng Phú Giang .

Động tác cắt tay trái liền tăng tốc độ , tay nắm giữ chặt chân hắn ta để không thể trốn thoát ."

Aaa!

Đau ..đau quá !!"

Phú Giang đau đớn hét toáng lên , bất lực nhìn cơ thể bị cắt đứt từng phần .Ruột , gan , tim bị đào ra .

Bị vứt lẫn lộn vào nhau .Nhật Quang chết đứng , đứng trên cao nhìn hết tất cả cảnh tượng kinh hãi trước mắt mình kia .

Mấy người này điên rồi sao ?!Lần đầu tiên cô từ tiểu thư thiên kim cành vàng lá ngọc, vì bị tráo đổi thân phận mà phải rời khỏi thành thị xa hoa.

Đi đến vùng quê này để học...không nghĩ tới lại gặp chuyện tày trời này.Cô lạnh ngắt, sự non nớt và ngây thơ vì được bảo bọc bởi gia đình giàu có.

Làm cho bản thân cô hiện tại không biết phải làm gì.Chuyện quái quỷ gì thế này , Nhật Quang đổ mồ hôi lạnh nhìn vũng máu dần lan ra khắp đất , dính vào cơ thể đám học sinh tham gia giết người , cưa xác .Thế giới này điên rồi ! .___end chương 3

Bình luận ý kiến mọi người đi nà !!
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 4 : Quả Nhiên Là Si Mê Mình .


" Nhật Quang, cậu cũng cùng tham gia đi !" một cậu học sinh đi tới, đưa dao sắt nhọn vào tay cô .Nhật Quang nghe xong mà điếng cả người, cái quỷ gì thế này .

Giết chết một sinh mạng mà lại hiên ngang như vậy, còn rủ rê nhau giết sát ư ?.Chuyện gì thế này...bị ấm đầu hả má ?"

Nhật Quang ....em cầm lấy và vứt đi " thầy giáo phân phát từng bộ phận cơ thể Phú Giang cho các học sinh .Cơ thể Phú Giang bị phân chia thành 43 mảnh, phần đầu được Nhật Quang cầm .

Cô mặt có chút trắng bệt, nhìn cái đầu đẫm máu trên tay mình kia .

Gương mặt xinh đẹp của Phú Giang đang nằm trên lòng hàn tay cô....Cô chậm rãi bước vào trong rừng, định chôn đầu Phú Giang coi như an táng.

Sau đó thì gọi cảnh sát điều tra vụ việc giết người chặt xác này .Dù tính cách Phú Giang có tồi tệ đến đâu nhưng hắn không có giết người phóng hỏa, họ không có quyền cướp đi sinh mạng của hắn ta cả .

Nhật Quang mím môi tức giận, đặt đầu Phú Giang xuống áo khoác sạch sẽ của mình để tránh làm dơ .Cô lấy tay đào bới đất, tạo một cái hố đủ sâu để trôn cất Phú Giang.

Gương mặt có chút trắng bệt, tay chảy cả máu vẫn không dừng lại ."

Này làm gì đó, tính chôn tôi vào nơi dơ bẩn ấy ư ?!" bỗng một giọng nói vang lên sau lưng Nhật Quang .Nhật Quang giật mình, quay ngược thì thấy cái đầu của Phú Giang đang nói chuyện .Cái ...giao hợp mẫu thân !!!Phú Giang khó chịu nhìn Nhật Quang ngơ ngác nhìn mình kia, quái lạ .

Sao hắn không thấy một tia cảm xúc dục vọng tối tăm của ả ta ...Thẩm chí còn có sự thương tâm và sót sa ."

Phú Giang..cậu còn sống ư ?!Không đúng, cậu là quái vật sao ?"

Nhật Quang kìm không được tò mò hỏi, cô nhanh chóng điều chỉnh tinh thần chầm chậm hỏi .Phú Giang bĩu môi, liếc mắt xuống tay chảy máu vì đào đất để chôn mình kia .Đúng là ngu ngốc, vứt hắn xuống xông hoặc đốt cháy cũng được mà .

Vì gì làm ba trò này cho mệt vậy...Muốn an táng cho hắn sao, nực cười ."

Này nhỏ kia , cầm đầu tôi lên mau " Phú Giang rốt cuộc cũng không thèm giấu diếm tính cách khó ưa và ngạo mạn của mình nữa .

Hắn mở miệng ra lệnh cho Nhật Quang .Nhật Quang có chút ái ngại nhìn phú Giang, vẫn ngồi dưới đất im lặng nhìn hắn.

Không hề có ý định đi tới giúp đỡ ...Điên à mà giúp , lỡ hắn ta ăn thịt cô thì sao ?."

Tôi không ăn thịt cô đâu mà sợ , thân xác con cóc mà tưởng bỡ là thịt thiên nga " Phú Giang không thèm giữ mặt mũi cho nhật Quang, hắn kinh thường hừ .Nhật Quang : Ê hơi quá đáng nha ."

Đó là thái độ nhờ vả của cậu sao Phú Giang, vậy thì thôi đi về đây .

" Nhật Quang đứng dậy chuẩn bị rời đi .Dù sao bản thân cô đã từng là tiểu thư nhà giàu, lần đầu tiên bị đối xử thô lỗ như vậy mà không chửi cho ba má nhìn không ra đã là niệm tình rồi.Nếu không phải cô thấy cảm thông và thương cho số đoản mệnh của tên Phú Giang kia thì sao lại để bản thân chịu thiệt đi đào mộ cho hắn yên nghỉ hả ?!"

Ê !

Tôi nói sao cô không nghe hả , sao cô dám trái lệnh !"

Phú Giang tức đến gân xanh nổi lên đầy cổ vị chặt, hắn đỏ bừng cả mắt .Vì sao chứ chứ? vì sao cô ta không bị sức mạnh làm cho nghe lời ?Không phải bọn thấp kém này luôn si mê, nghe lời mình cô điều kiện ư?.Sao cô lại không si mê , nghe lời hắn chứ .

Hắn không cam tâm...."

Phú Giang dù tôi không biết cậu là quái vật hay sinh vật dị biệt gì , nhưng một khi cậu muốn nhờ vả ai thì nên xem lại thái độ mẹ thiên hạ ấy đi " Nhật Quang dừng bước, lạnh lùng nhìn cái đầu nằm trên áo khoác mình đang hét la inh ỏi như mấy mẹ ngoài chợ kia .Phú Giang trừng mắt, hừ lạnh quay đầu giận dỗi.

Một kẻ như hắn sao có thể hạ mình cầu xin ả ta chứ .Mơ cũng đừng hòng nghĩ tới .Nhật Quang nhìn thái độ tiểu thư còn hơn cả mình của Phú Giang mà có chút thở dài bất lực, thôi coi như chiều lòng hắn lần này .

Dù sao tên này vừa trải qua một chuyện kinh khủng và đau đớn như lúc ấy...Phú Giang nhìn qua thì thấy Nhật Quang đến chỗ mình , hắn dần cao hứng lên .

Quả nhiên thờ ơ chỉ là giả, ả đàn bà này si mê hắn rồi ha hả .___end chương 4

[ bản cập nhật chỉnh sửa tái bản 7/2024]
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 5 : Bảo Vệ


Phú Giang được Nhật Quang cầm lên tay, gương mặt xinh đẹp đến vô lý cười một cách mãn nguyện .

Cô nhìn cái đầu trong tay cũng chỉ biết thở dài lắc đầu ngao ngán, một tên điên hết thuốc chữa ."

Bây giờ thì sao, chẳng lẽ tôi phải cầm đầu anh mãi ư ?Như vậy cũng quá bất tiện đi " cô nhíu mày nhìn Phú Giang trong tay .Thật ra cô cũng bất ngờ trước sự tỉnh bơ thần kinh thép của mình, người bình thường nếu gặp phải việc cái đầu người bị cắt lìa ra thì đã ướt cả chem chép rồi."

Hừ !

Được ôm đầu của tôi là vinh hạnh của cô đấy, có biết hàng ngàn tên bên ngoài muốn còn không được kia kìa " Phú Giang hừ lạnh , bĩu môi chế giễu .Nhật Quang : cho tôi xin khiếu .Nhật Quang nhìn qua chiếc áo bị nằm dưới đất kia, đi tới nhẹ cầm lên .

Phú Giang thấy vậy thì thắc mắc, không hiểu cô lấy thứ dơ bẩn này làm gì ."

Này nhỏ kia, cô lấy cái áo bẩn thỉu đó làm gì nữa vậy ?"

Phú Giang thắc mắc nhẹ hỏi.Nhưng rất nhanh đáp án mà hắn tò mò đã có, Nhật Quang không chút do dự bọc cái đầu của Phú Giang lại trong áo khoác.

Liếc qua trái phải, cẩn thận chạy ra khỏi khu rừng u ám này.Hiện tại đám người điên kia vẫn còn có thể lảng vảng xung quanh đây, cô phải cẩn trọng đem Phú Giang khỏi khu vực này.

Nếu không sợ rằng chuyện dữ nhiều lành ít sẽ xuất hiện.Mà cô vừa chỉ mới đến đây chưa một ngày, còn lạ nước lạ cái.

Nếu bị đám người kia phát hiện, cô biết đi cầu cứu ai đây hả trời ?Lần đầu tiên trở thành người bình thường, không có gia đình hay anh trai giúp đỡ.

Cô không khỏi chút tuổi thân, nhưng chỉ có thể cắn răng mà vượt qua khó khăn này.Trước tin phải về chung cư, sau đó là báo cho cảnh sát vụ việc này.

Cô không trở thành kẻ đồng lõa của bọn giết người man rợ kia.Còn tên Phú Giang kia khi biết mình bị học bằng chiếc áo khoác dơ bẩn liền dựng xù lông lên, tức giận mắng chửi không thôi."

A!

Con mẹ nó sao cô dám bọc tôi bằng cái vải ghê tởm này hả ?!"

Phú Giang tức giận không thôi.Lần đầu tiên một con nhỏ xấu xí dám đối xử với hắn như vậy, đáng lẽ cô ta phải thờ phụng hắn, yêu thương hắn như bọn rác rưởi kia chứ ??

" Cố chịu đi tên khó chiều này, tôi đang cố bảo vệ anh đấy " Nhật Quang vừa nhìn xuống cái đầu trong lòng mình kia, vừa khó chịu nhắc nhở."

Im lặng nào, chúng ta phải thoát khỏi nói ma quỷ này cái đã" Nhật Quang nói xong thì liền chạy đi, không để Phú Giang kịp mở miệng đối chấp lại.Phú Giang kinh ngạc trước hành động và lời lẽ của Nhật Quang, lần đầu tiên hắn gặp được một nhân loại nói muốn bảo vệ mình...Nhưng con người mà hắn gặp từ trước đến này đều tham lam và ích kỷ.

Chỉ muốn chiếm hữu hắn và ham muốn xác thịt từ hắn.Hắn chỉ muốn hưởng thụ sự xa hoa chỉ đơn thuần là những món đồ xa xỉ phẩm mà đám nhân loại rác rưởi đó cũng không làm được mà đòi yêu hắn, bảo vệ hắn.Cái gọi là bảo vệ đơn giản chỉ là giam cầm hắn ở trong cái lòng bẩn thỉu như chuồng chó thấp kém, dùng dao và cưa chặt xác hắn ra ăn ngấu nghiến....Dục vọng đen tối và tham lam đó làm hắn cảm thấy kinh thường nhân loại cực điểm.Mà kết cục của những kẻ dám ăn xương thịt của Phú Giang đều sẽ trở thành ' hắn'.

Bị máu thịt trong dạ dày từ từ đồng hóa, xâm chiếm lấy cơ thể chủ và trở thành một Phú Giang mới.Hiện tại có lẽ đám cơ thể bị chia 42 phần kia, không sớm thì muộn cũng thành 42 Phú Giang khác.
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 6 : Giết Nhật Quang ?


Khi chật vật một hồi thì Nhật Quang mới có thể đem đầu của Phú Giang đến chung cư nhà mình đang thuê, dù sao nó cũng chỉ căn hộ nhỏ bình thường mà thôi.Sau khi cô và cha mẹ nuôi nói chuyện, họ dù sao cũng nuôi cô 16 năm trời, không tình thì cũng còn nghĩa.

Quyết định cho cô một số tiền đủ để sống khi học xong đại học xong và cho một căn nhà nhỏ coi như hết tình hết nghĩa.Cô đã cùng cha mẹ cắt đứt quan hệ, luật sư cũng đã kêu cô ký giấy từ bỏ quan hệ con cái với họ.

Con ruột bị thất lạc 16 năm của họ, cuối cùng cũng đã được đoàn tụ với cha mẹ mình.Anh trai của cô ...à không.

Phải nói là trước đây mà thôi, lúc đầu còn khó xử nhưng rồi lại oán trách cô vì sao lại làm tu hú chiếm tổ em gái ruột của anh ta.Cô buồn chứ ...gia đình gắn bó 16 năm trời nói chấm dứt hết tình nghĩa là sẽ chấm dứt được hết sao.

Nhưng cô không oán trách họ, ngược lại biết ơn vì họ đã nuôi dưỡng cô 16 năm trời.Giờ đây cô đã thành một đứa trẻ tứ cố vô thân, không một nào để nương tựa nữa rồi.

Từ tiểu thư nhà giàu cành vàng lá ngọc, giờ đây đã rớt đài ....Hiện tại cô phải chật vật khi dính phải sự kiện kinh dị siêu nhiên này, cái đầu người của Phú Giang dù bị chặt nát ra.

Lại có thể sống sờ sờ mà nói chuyện tỉnh bơ như chuyện thường ở huyện."

Nhà cô nhỏ thế hả ?!

Sao có thể bổn thiếu gia như tôi sống ở nơi nghèo nàn này hả ?"

Phú Giang chật lưỡi, làm khó làm dễ với Nhật Quang."

Nhà có vậy thôi, anh chê thì cút" Nhật Quang đã quá mệt mỏi sau khi chạy khỏi trường học một hơi, giờ lại phải đi đối phó với tổ tông khó chiều này.

Phú Giang mím môi ủy khuất, lần đầu tiên hắn bị một nhân loại đáng ghét không biết điều đối xử vô trách nhiệm như vậy !Đồ đàn máu lạnh !Dẫu là hắn thường xuyên bị đám kia giết chết hoặc là xẻo thịt làm trò con bò này nọ, nhưng bọn chúng đều rất cưng chiều hắn.

Hắn chỉ đông tuyệt không đi hướng tây.Nào là trứng cá tầm, gan ngỗng béo, kem dát vàng, tôm hùm, bò A5 ....Phàm là những thứ xa xỉ phẩm đắt đỏ với gia trên trời, bọn người hầu đó đều sẽ thỏa mãn hắn.Mà con nhỏ hôi sữa này !

Dám để hắn ở chỗ tồi tàn nhỏ bé này sao ???Ít nhất cũng phải khách sạn 5 sao chứ !"

Đồ đáng ghét !

Cô không thương tôi !

" Phú Giang lần đầu tiên bị đối xử lạnh nhạt như vậy, dỗi trời, dỗi đất mà la làng lên khắp phòng.Nhật Quang mệt mỏi nằm trên sofa bị tên Phú Giang quậy long trời lỡ đất mà nhức hết cả đầu.

" Mẹ kiếp !

Anh có thôi đi không hả ?"

Nhật Quang từ nhỏ đã được nuôi chiều, sao có thể chịu nổi việc này.

Điên tiết mà la mắng Phú Giang đang gây sự vô cớ.Phú Giang bất ngờ trước hành động của Nhật Quang, ngơ ngác đứng hình 5 giây.Đôi mắt xinh đẹp liền rưng rưng lên, đỏ hoe hai bên khóe mà.

" cô..cô la tôi hả ?!"

Phú Giang ủy khất mà nức nở nói, oán trách vì sao Nhật Quang lại đối xử tồi tệ như vậy với mình.Nhật Quang thở dài, trong lòng đã rối bời hết cả lên.

Chỉ có thể vô phòng ngủ của mình chạy trốn khỏi tên rắc rối Phú Giang này.Phú Giang thấy chiêu ăn vạ của mình thất bại liền ngừng diễn, chậc lưỡi."

Đồ đàn bà lòng tanh máu lạnh !

Thấy mỹ nam khóc lóc mà còn không mau đi dỗ dành chứ ?!"

Đến nửa đêm, Nhật Quang đã chìm vào giấc ngủ.

Vì quá mệt mỏi nên đã thiếp lúc nào không hay trên giường, không hề cảnh giác khi có sự xuất hiện bên cạnh mình.Phú Giang chỉ mất vài tiếng đồng hồ đã hồi phục lại hạng toàn cơ thể, cơ thể trần như nhộng đi tới giường Nhật Quang.

U ám quan sát nhân loại láo toét trước mắt, suy nghĩ có nên giết chết không ?Lần đầy tiên hắn gặp một con nhỏ xấc xược như này.

Đã thế còn dám mắng hắn !Đưa đôi bàn tay trắng nõn nà thướt tha ra, chầm chậm tiến gần đến cổ thon dài của Nhật Quang....Giết ?Không giết ?______end

Lâu rồi tôi ko viết bộ này nhỉ ?
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 7 : Khó Chiều


" Vì sao lại giết Phú Giang ..." bỗng một tiếng nói mớ ngủ của Nhật Quang vang lên.Hành động bốp cổ của Phú Giang chợt dừng lại, xong lại bĩu môi từ bỏ.

Nhẹ nhàng kéo chăn giường của Nhật Quang lên, bản thân liền chui vào ngủ cùng cô.Cơ thể không một mảnh vải ôm lấy Nhật Quang, coi cô như một cái gối ôm hình người đúng nghĩa ."

Coi như tha cho mi, biết ơn đi nhân loại láo toét " nói xong liền ôm Nhật Quang chìm vào giấc ngủ.Ấm quá...hóa ra cơ thể con người lại ấm áp dễ chịu như vậy.

Đã thế cô ta không phát ra mùi thối kinh tởm như đám gia súc kia của hắn.Thật thơm...thật dễ chịu.Thật ra hắn nghĩ, nếu cô ta biết điều và ngoan ngoãn một chút.

Hắn có thể rộng lượng cho cô ta làm người hầu thân cận của mình.Người khác mơ còn không được đâu hừ.Sáng sớm hôn sau, Nhật Quang cuối cùng cũng dần tỉnh giấc.

Nhưng hôm nay không hiểu vì sao cô thấy cơ thể mình như bị thứ gì đó cột chặt đến khó thở, khó khăn mà mở mắt .Chỉ khi vừa mắt ra đã thấy giương mặt xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành của Phú Giang.Khoan đã không phải Phú Giang đã chết rồi ư?...địt mọe !!!Cuối cùng Nhật Quang cũng kiệp nhớ lại mọi chuyện sau cơn mơ ngủ, cô hoảng sợ nhìn cơ thể hoàn chỉnh của Phú Giang trước mắt.Hôm qua mới chỉ còn cái đầu, bây giờ cư nhiên đã đã hồi phục cơ thể lại hoàn toàn rồi ư?Đây không còn là con người nữa rồi, phạm trù của nhân loại đéo có tuổi với tốc độ hồi phục xác thịt như bạn học Phú Giang của cô đây."

Im lặng chút coi, cô ồn ào như vậy sao tôi ngủ được hả ?

" Phú Giang đang ngủ thì bị tiếng động của Nhật Quang làm tỉnh giấc, khó chịu mà trách móc."

Phú Giang cậu bình thường lại rồi, vậy giờ tôi có cần báo cảnh xác không ?"

Lần đầu tiên Nhật Quang bối rối như vậy.Tam quan nhân sinh của cô gầy dựng ròng rã 16 năm đã bị tên này phá hủy cả rồi.Ủa mà khoan đã ?"

Mẹ nó !

Cậu sao không mặc đồ vô hả !"

Nhật Quang xấu hổ mà che lại đôi mắt ngọc ngà của mình, mà khó chịu la mắng Phú Giang không biết ý tứ kia.

" Người khác muốn nhìn có thê hoàn hảo này của tôi còn không được đâu, cô đúng là không biết phúc mà hưởng hừ !"

Phú Giang cáu gắt mà bĩu môi." tôi cóc cần, lạy chúa trên cao anh làm ơn mặc đồ vô đi " Hai người cứ thế mãi cãi lộn một hồi mới dứt, cuối cùng vì Nhật Quang quá đó mà đầu hàng trước Phú Giang.Đến nhà bếp nấu hai bát mỳ tôm ra, đem lên bàn thì liền thấy vẻ mặt ghét bỏ như phải đớp cứt của Phú Giang."

Gan ngỗng và trứng tầm đâu ?"

Phú Giang nhíu mày ."

Nghèo đéo có tiền,hốc được thì hốc ,không thì biến " Xin thứ cho sự nghèo nàn này, giờ Nhật Quang đã không còn tiểu thư giàu có gì.

Cô giờ chỉ còn vỏn vẹn đủ tiền để học xong đại học rồi thôi.Nếu ăn uống và tiêu xài như hồi xưa có nước mà hít khí trời mà sống mất .

Thật ra cô cũng bất ngờ về sự thích nghi như gió của mình, cứ nghĩ sẽ khó khăn chật vật lúc lâu cô mới thích ứng được lối sống khó khăn này nữa cơ.Ngược lại là cái tên khó chiều Phú Giang kia, còn khó chiều hơn là người từng là tiểu thư nhà giàu là cô đây.Nào là chê mỳ quá mặn và béo, nước lọc không ngon, phòng quá nhỏ, mềm có vải quá thô ráp làm hắn hôm qua ngủ không ngon.Hỏi thật đây bạn học Phú Giang, rốt cuộc bạn sống sao với cái lối sống khó ưa đó vậy ?
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 8 : Cô Không Nuôi Tôi À ?


" Phú Giang cậu trước hết cứ ở nhà tôi vài ngày đi, tôi sợ lúc cậu đi học sẽ lại bị đám người điên đó giết chết mất " Nhật Quang lo lắng nhìn Phú Giang đang nằm lười biếng trên giường mình kia.Phú Giang liếc mắt qua, thật không hiểu sao con nhóc nhân loại này lại lo lắng cho hắn như vậy.À !

Hay là muốn giam cầm hắn ở căn phòng này để độc chiếm hắn như đám người kia chứ gì .

Trò này xưa rồi diễm ơi ~Ngại cứ chối nhưng cơ thể lại thành thật đấy chứ ?"

Tùy cô " Phú Giang cũng không muốn làm cho nhân loại này khó xử, liền tùy cơ ứng biến.Coi như phần thưởng vì cô làm gối ôm cho hắn hôm qua đi .Nhật Quang thở dài, mặc đồ đi ra khỏi nhà .

Nhưng nơi cô tới là đồn cảnh sát chứ không phải trường học đầu tiên.Thật ra cô đã quyết định xong rồi, ngôi trường này thật sự không thể ở lâu.

Cả tên Phú Giang kia nữa, càng ít tiếp xúc thì càng ít họa vào thân.Nhưng là một công dân lương thiện, cô liền đi đến đồn công an trình báo lại tất cả sự việc ngày hôm qua.

Ngay lập tức cảnh sát đã làm việc và đi điều tra và bắt giữ nhưng hung thủ liên quan đến việc giết hại và phân xác bạn học cùng lớp.Nhưng họ bắt đầu phát hiện, những người dính líu đến vụ viêc này đều có tinh thần không ổn định.

Điên cuồng gọi tên Phú Giang, nạn nhân mà bọn họ đã tàn nhẫn giết hại và phanh thây."

Phú Giang !

Phú Giang là của tôi !"

" Phú Giang cậu đâu rồi !

Không có cậu tôi không thể sống được !"

" Phú Giang chết tiệt !

Mày đâu rồi !

Thịt xương của tao !

Máu của mày !

Của tao!

Của tao !

Tất cả là của tao !

"" Phú Giang ơi !

Hic Tôi xin lỗi " Từng hùng thủ đều như thành kẻ điên, liên tục nhắc đến tên Phú Giang kia.

Cảnh sát cũng phát hiện máu và các dụng cụ đã chặt thịt của Phú Giang ở phòng kho bí mật của giáo viên chủ nhiệm, ngay lập tức phong tỏa hiện trường.Nhật Quang sợ hãi đến điếng người nhìn đám người học sinh trong phong biệt giam kia, có người còn tự ăn thịt chính mình để loại bỏ cơn đơn khát ...Họ thèm khát máu thịt của Phú Giang...Bọn điên !Cảnh sát không thể vào tù được nữa, mà chuyển sang trại tâm thần .

Trường học ngay lập bị phong tỏa và tạm ngừng hoạch động để điều tra vụ án, báo đài tin tức thi nhau nổi lên như cơn bão.Mấy ngày nay Phú Giang và Nhật Quang đều ở trong nhà để tránh việc này.

Dù mỗi ngày Nhật Quang đều nhận những yêu cầu quá đáng của Phú Giang, nhưng nghèo mà .

Nên cô không bao giờ đáp ứng nó với tên Phú Giang kia."

Mà này Phú Giang cậu theo hồ sơ cảnh sát là đã chết rồi.

Giờ cậu phải làm sao ?

Hay nói họ là cậu còn sống " Nhật Quang đang nấu cơm trong bếp, quay đầu nhìn Phú Giang đang lười biếng ngồi trên sofa kia hỏi."

Hừm...tới đó rồi tính, dù sao trước nhan sắc và khí chất này của tôi đám cảnh sát vô dụng kia cũng sẽ ngoan ngoãn như cún, mặc cho tôi sai bải thôi " Phú Giang hất cằm kiêu ngạo nói.Nhật Quang : bạn thì hay rồi." mà này Phú Giang, cậu ăn nằm ở nhà tôi cũng nhiều ngày rồi.

Cậu bộ không có nhà đấy à ?"

Nhật Quang nhíu mày nói."

Ý cô là sao ?

Cô không muốn nuôi tôi sao ?"

Phú Giang mở to mắt nhìn Nhật Quang.Nhật Quang : ...thần kinh à?

Tôi còn không nuôi nổi tôi nữa đây này.
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 9 : Tiểu Tam ?


Phú Giang không thể tin được người đàn bà vô tình này lại dám vô trách nhiệm bói không muốn nuôi hắn, không phải muốn giam cầm chiếm hữu hắn ở đây sao ?Nấu cơm cho hắn, còn cho hắn ngủ chung giường như vậy.

Người khác muốn ngủ cùng hắn còn không có mà mơ đâu!Đồ không biết hưởng mà hừ."

Cô thật quá đáng !

Đã ngủ cũng tôi rồi mà lại muốn đuổi tôi ư?!"

Phú Giang tức giận mà cáu gắt lên." xin bạn học hãy tự trọng và cách dùng từ ạ" Nhật Quang sau những ngày sống chung với Phú Giang đã hoàn toàn thích ứng với tên công chúa này rồi.Mà mẹ nó ai là ngủ cùng hả ?

Tên nào hở nửa đêm là canh cô ngủ mất thì liền lẻn vào ôm chặt cô không buông ???Kẻ không biết xấu hổ là ấy cậu đấy Phú Giang ạ !" dù chúng ta chỉ mới biết có vài ngày nhưng xin thứ cho tôi nói thẳng, cậu và tôi không thân đến vậy đâu Phú Giang à " Nhật Quang không chút do dự mà xé rách tình cảm chị em plastic giữa mình Phú Giang."

Không chịu !

" Phú Giang bắt đầu dở trò ăn vạ, la lói không muốn từ bỏ gối ngủ của mình.Đồ ác độc, sao cô có thể bỏ rơi một tiểu thiên thân xinh đẹp và quyến rủ như hắn chứ ?Thật ra dù sống với cô hắn không được ăn sơn hào hải vị như những tên trước kia, nhưng Nhật Quang bù lại thì rất được việc trên giường ngủ.Hắn rất thích ôm cô khi ngủ trên giường, đặc biệt là ở trần như nhộng.

Nhưng Nhật Quang thì lại không chịu cởi quần áo để tiếp xúc da thịt gần hơn với hắn.Thẩm trí còn chê hắn lạnh.Đặc biệt là...hắn phát hiện mình không ghét Nhật Quang như mình nghĩ.

Dù cô hay la mắng hắn và không chiều chuộng đáp ứng những như cầu xa xỉ phẩm của mình kia.

Nếu sống chung với Nhật Quang thì cũng không phải không được, giam cầm hắn trong căn nhà này, độc chiếm lấy cơ thể hắn như những nhân loại thấp kém dơ bẩn kia đã từng làm.Nếu là người khác hắn đã tức giận và mắng chửi ba má nhìn không ra và kết cục là bị bọn bị dục vọng chia phối kia giết chết và xẻo thịt và nhai nuốt....Tất nhiên tên đó cũng tèo vì dám ăn máu thịt hắn, trở thành một Phú Giang khác.Nếu cô muốn chặt hay giết chết mình...Phú Giang cũng thấy không phải là không được, vui vẻ chấp nhận .

Cho cô chơi đùa một chút coi như phần thưởng cũng được.Nhưng bây giờ lại dám đuổi hắn đi ư ????"

Cô nói đi !

Cô không nuôi tôi nữa là do có tên đàn ông khác đã quyến rũ phải không ?" chắc chắn là vậy rồi, Phú Giang tức giận nghĩ.Nếu không thì sao chứ ?

Cô vốn lúc trước khỏi nói sẽ cho hắn ở đây sao.

Vậy là muốn giam câm và chiếm hữu hắn rồi.Sao giờ lại đuổi hắn đi chứ, chơi chán thì bỏ ?

Không thể nào, chắc chắn là có tên hồ ly tinh nào đó đã quyến rũ mất con sen Nhật Quang của hắn rồi !Nhật Quang :.....điên à ?
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 10 : Độc thân


Lần đầu tiên trong đời Nhật Quang gặp một kẻ không biết xấu hổ như thế này, bản thân đã ăn chực uống chực của người ta rồi mà còn mạnh mồn bảo cô đây phải nuôi hắn như bổn phận vậy.

Đã vậy còn lại cái dáng vẻ bị phụ bạc, làm cô tưởng cô đi ngoại tình không bằng."

Tôi độc thân rồi, không có đàn ông nào ở đây cả.

Nhưng tôi nghĩ tôi và cậu đâu có thân đến mức phải sống chung với nhau, thật ra cũng không phải không được.

Điều kiện là cậu phải trả tiền thuê nhà cho tôi " Nhật Quang nói vậy cũng chỉ là muốn làm khó dễ Phú Giang, cô nghĩ hắn ta kiểu gì cũng sẽ từ chối thôi .Độc thân ?

Phú Giang nghe đến từ này liền yên tâm, không hiểu liền thở phào nhẹ nhõm.

" Vậy thì cầm đi " không biết góc nào mà Phú Giang móc ra chiếc thẻ đen đưa cho Nhật Quang.Đối với Phú Giang thì tiền khá vô nghĩa, dù sao đám nô lệ kia của hắn luôn tự giác cống hiến hết tiền bạc và của cải của mình lên cho hắn.

Chỉ hằng mong bản thân có thể nhíu giữ một chút tia ánh nhìn từ Phú Giang, nhưng cuối cùng lại hắn tàn nhẫn khinh miệt và chửi mắng là thứ không biết điều.Phú Giang luôn coi bản thân là kẻ đứng đầu, dù cho những phân thân Phú Giang khác đối với hắn cũng là hàng giả.

Nhưng phân liệt khác của Phú Giang cũng nghĩ như vậy, bọn hắn coi mình cá thể độc lập, dẫu cho có thể cùng nhau chia sẻ ký ức và cảm xúc của nhau.Một khi Phú Giang đã coi thứ đó là đồ của mình, mặc cho có là Phú Giang khác cũng không có quyền được xâm nhập lãnh thổ và thứ đồ của hắn ta.Bọn hắn có thể sẵn sàng mà giết chết lẫn nhau để chiếm lấy thứ mình muốn.Nhật Quang khi thấy Phú Giang móc ra chiếc thẻ ngân hàng thì liền sửng sốt, cô không tin nổi tên này lại làm thật.

Thôi thì sống chung vài tháng cũng được, dẫu sao cô cũng tính chuyển trường rồi.Nhưng muốn chuyển trường một lần nữa là được, phải có thời gian để chuẩn bị hồ sơ rồi cả nói ở.

Mỗi việc này thôi đã ngốn kha khá thời gian của Nhật Quang rồi.Lần này có thể thuận lợi chuyển trường nhanh chóng từ tư thục sang công lập như vậy, một phần là do cha mẹ nuôi trước đã làm cho cô.

Dù sao họ có quyền có thế và tiền bạc, chuyển trường cấp phép là chuyện nhỏ.Giờ có tên Phú Giang kia chi trả tiền chung cư cho mình ở, ngu gì Nhật Quang từ chối.

Nhưng cô không chó đến mức lấy tiền của hắn không công, cô sẽ chi trả tiền ăn uống cho cả hai.

Tất nhiên là nhu cầu ăn uống mức bình thường, chứ nghèo như cô sao nuôi nổi cái miệng khó chiều kia của Phú Giang."

Ủa tôi nhớ lúc cậu bị giết cho đến ở ké nhà tôi mấy ngày nay, đâu thấy cậu cầm tiền bạc hay thẻ gì đâu.

Quần áo mắc tiền này từ đâu ra vậy ?"

Nhật Quang cuối cùng cũng phát hiện điều không đúng, tò mò hour Phú Giang."

Thì lúc cô đi báo cảnh sát thì tôi có ra ngoài một chút, đám đàn ông ngu muội kia thấy tôi liền ngoan ngoãn dâng tiền cho tôi mua sắm và tiêu sài thỏa thích thôi.

Chúng nên biết ơn vì được tôi sài tiền của chúng đi " Phú Giang mỉm cười tự hào, cho rằng đám người kia đưa tiền cho mình sài là điều đúng và nên biết ơn nó.Nhật Quang : Thật sự không hiểu nổi nhân loại bây giờ.Được rồi, cô thừa nhận Phú Giang thật sự rất xinh đẹp.

Nói từ xinh đẹp thôi là không đủ, vẻ đẹp của hắn thẩm trí vượt qua phạm trù của nhân loại, chỉ cần nhìn dáng vẻ của hắn thôi cũng đủ say mê rồi.Dù cho có là minh tinh nổi tiếng, đi bên cạnh Phú Giang cũng sẽ bị lu mờ trở thành cái đệm chân cho hắn ta mà thôi._____

Các Phú Giang khác có thể cùng nhau đọc ký ức và chia sẻ cho nhau, nhưng thường thì họ ít làm vậy vì cảm thấy không cần thiết.

Dù sao với cái tính ái kỷ và coi bản thân là độc nhất vô nhị, sao lại chịu coi bản thân chỉ là một cái nhân bản khác từ nhau ra chứ.Nhưng rồi sẽ khác thôi =))) Phú Giang đang bắt đầu động tình với nữ chính, một ngày nào đó các Phú Giang khác cũng sẽ chia sẻ ký ức về Nhật Quang với nhau.Bắt đầu ghen tị và muốn giết chết Phú Giang khác vì được bên cạnh Nhật Quang, thay thế mình vào vị trí tuyệt vời đó mà không từ thủ đoạn.
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 11: Ngủ Chung


Cứ vậy không hiểu sao Nhật Quang và Phú Giang sống chung một nhà một cách hòa nhập đến kỳ lạ, đôi khi Phú Giang sẽ không về nhà mà đi qua đêm, đến lúc về thì cơ thể lại có vài vết máu khả nghi.Nhưng Nhật Quang đéo quan tâm, dù sao ở chung nhà chứ có phải má ta đâu mà quản người ta đi đâu và làm gì.Nhưng có điều không thể thích nổi ở Phú Giang một chỗ, tên này lúc nào cũng trần như nhộng khi ngủ, chuôi vào giường ôm cô không dứt .

Được rồi, cô biết bản thân có thân nhiệt cao hơn người khác và rất ấm khi ôm.

Nhưng đâu phải tới nổi mà lúc nào cũng ở trần trụi vậy, cô cũng là con gái mà.Mà con gái với con trai nếu không phải quan hệ thân mật như người yêu thì đéo có thể ngủ chung với nhau vô tư như vậy được.

Nam nữ khác nhau, ta nhìn ta đánh giá đó bạn ạ."

Phú Giang tôi có điều muốn nói với cậu " Nhật Quang nghiêm túc nhìn Phú Giang đang lười biếng nằm dài trên ghế sofa đọc tạp chí thời trang kia."

Hửm ?"

Phú Giang ngước mắt thắc mắc nhìn tôi, hỏi có chuyện gì."

Tôi và cậu không thể cứ ngủ chung với nhau như vậy được, đặc biệt là cái sở thích ở trần rồi ôm tôi ngủ của cậu nữa " " Hả ?

Tôi ôm cô ngủ là điều hạnh phúc đấy, kẻ khác muốn còn không được kia kìa " Phú Giang bĩu môi, không đồng ý quan điểm của Nhật Quang."

Họ là họ, tôi thì khác chứ.

Mỗi lần ngủ với cậu tôi đều phải mặc áo ngực rồi còn bị lạnh nữa" Đúng là mỗi lần ngủ với Phú Giang cô đều phải mặc một chiếc áo ngực, ngủ chung với con trai đâu thể thả rong đâu chứ.

Đã thế tên này còn rất lạnh, cô tưởng như ôm phải các xác chết vậy.Phú Giang còn có tật xấu hay dụi mặt vào ngực cô khi ngủ, làm cô rất ngại.

Nếu không phải nể cái mặt đẹp như thiên thần và thẻ đen đáng yêu kia thì đã bị cô đá cho xuống sàn rồi.

" Thì cô cứ cởi áo ngực ra đi, tôi trước còn kêu cô khỏi mặc quần áo như tôi cơ mà.

Ôm trần mới ấm chớ " Phú Giang không hề xấu hổ mà nói ra, dù sao hắn cũng luôn muốn Nhật Quang giống mình, cởi sạch quần áo và ngoan ngoãn để hắn ôm sưởi ấm.Nhật Quang : cảm thấy không thể nói chuyện với kẻ không biết xấu hổ này nữa rồi.Cuối cùng yêu cầu ngủ riêng của Nhật Quang cũng thất bại trước sự ngang ngược của Phú Giang, cả hai tiếp tục theo lối sống ngủ chung với nhau như cũ.

Phú Giang còn càm ràm là sao Nhật Quang không chịu ngủ nude như hắn, hắn không ngại sao cô phải ngại chứ.Phú Giang sau vài tuần ăn chơi rong ruổi bên ngoài thì cũng chịu đi ra cảnh sát làm giấy xác thực mình còn sống, tất nhiên không hiểu đám cảnh sát đó còn không hề nghi ngờ mà còn say mê hắn ta mà nghe lời răm rắp.Nhật Quang nghe được Phú Giang nói lại cũng không hiểu kiểu gì, nhưng thấy phức tạp quá nên cho qua.Đúng là mị lực của tên này không phân biệt trai gái già trẻ mà, đám cảnh sát kia thấy hắn ta là liền như chó thấy xương, chỉ đâu đi đó.Phú Giang đi học lại cùng với Nhật Quang, tất nhiên cả hai đều được chuyển sang lớp khác .

Dù sao lớp cũ sau khi sảy ra án mạng kia, người thì vô tù chung thân, kẻ thì bị tâm thần vô đến vô trại luôn.Khi vào lớp mới, tất cả học sinh như bị Phú Giang say mê đến ngu người, rối rít đu bám vào hắn ta.

Còn đưa quà bánh kẹo mắc tiền và tiền bạc của mình dâng hiến cho hắn vô điều kiện.Còn Nhật Quang tựa như kẻ vô hình, hoàn toàn là hai hình thái trái ngược nhau.Nói không buồn thì là xạo bướm, cô tự ái dễ sợ luôn ấy chứ.Sao đều là người với người mà lại phân biệt đối xử nhau vậy chứ hic .
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 12 : Đồ Vô Dụng


Được rồi cô thừa nhận bản thân có chút ghen tị cái thể chất vạn người thích kia, nhưng nghĩ lại nếu có được thể chất này, đi đôi là một đám biến thái, phiền phức , thì thôi xin khước từ vậy.Nhật Quang cũng không muốn để lộ chuyện mình và Phú Giang ở chung với nhau một mái nhà.

Nếu không sợ rằng cái đám tâm thần kia ghen tị, cô không đi bán muối chắc à ?Nhưng cây muốn lặng mà gió đéo im, cứ thích đánh rắm mãi thôi.

Phú Giang kênh kiệu đi tới bàn Nhật Quang, hắn tự cho đúng mà kêu cô đi mua nước dùm."

Này Nhật Quang, cậu đi mua nước dùm tớ được không ?"

Phú Giang làm dáng vẻ đáng yêu, gương mặt dịu dàng tựa như em trai hàng xóm mà đòi hỏi .Nhật Quang không dám từ chối, đơn giản là có nguyên một dàng từ nữ đến trai nhìn chăm chăm vào mình.

Tựa như nếu dám mở cái mõ ra từ chối, cô sẽ được thân ái mời ra công trường solo.Thằng chó đàn bà !

Biết cô nghèo mà còn đòi uống cái loại mắc nhất căn tin mới ghê chớ.Cô dám từ chối sao ?

Tất nhiên là không, cô là người hèn mà.Phú Giang thích thú nhìn dáng vẻ ức mà không nói được của Nhật Quang mà cong môi cười, tâm trạng nhanh chóng liền tốt lên.Đáng đời đồ đàn bà máu lạnh, không chịu cho hắn ôm ngủ trần nhộng chung giường chứ.Hắn đẹp hắn có quyền, cô không được từ chối bất kỳ yêu cầu nào của hắn.

Không sẽ lãnh hậu quả hừ."

Phú Giang ơi...

Mình đã dùng hết tiền tiết kiệm để mua thứ mà cậu yêu cầu nè.

Cậu thích không ?" bỗng bên cạnh Phú Giang vang lên tiếng học sinh nam khác, gã hèn mọn mà đưa món quà đắt đỏ đến mức cả đời mình cũng không dám mua.Nhưng vì Phú Giang, gã lại không chút do dự mà dùng tiền tiết kiệm đã tích cóp bấy lâu và ăn trộm tiền của ba mẹ.

Mua được chiếc áo hàng hiệu giới hạn trong năm nay.

Phú Giang đi tới đánh giá cái áo đen trên tay nam sinh, xong liền cau mày, giơ chân đạp ngã gã mạnh xuống đất !"

Đồ xấu xí !

Tôi bảo màu trắng cơ mà !

Vô dụng ăn hại này !

" Phú Giang đến một chút biết an ơn cũng không có, xấu tính xấu nết mà mở miệng chửi mắng không nguôi đối phương.Gã sợ hãi bị Phú Giang giơ chân tàn nhẫn đạp lên người, chút phản kháng cũng không có.

Miệng thì không ngừng nói bản thân biết lỗi rồi, sẽ mua cho hắn chiếc áo màu trắng khác.Nhưng kẻ xung quanh cũng phụ họa theo Phú Giang, chê cười và kinh miệt sự vô dụng của gã.

" Mày đúng là vô dụng, bất tài.

Đến cả việc cho Phú Giang vui cũng làm không xong !"

" Tại mày mà Phú Giang tâm tình không tốt, sao không đi chết đi !"

" Đúng vậy !"

Phú Giang vui sướng cười to lên, thích thú nhìn đám con người bị mình chơi đùa như một con chó kia.

Ngoan ngoãn mà nghe lời, hắn nói gì thì làm vậy .Đúng vậy !

Đám các người phải phục vụ cho hắn ta.

Nếu cả việc này cũng làm không được, thì sống làm gì chứ ?Về bản chất không có kẻ nào ác thuần túy như Phú Giang, hắn yêu cái đẹp, ham giàu sang, ngại bần hèn.

Coi sự phục vụ và trả giá của người khác là hiển nhiên.Hắn muốn kẻ đó chết, thì nó phải chết !____

Nếu Tomie thì mọi người không lạ gì rồi ha =))))
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 13 : Bản Chất Xấu Xa


Rốt cuộc sau khi Nhật Quang mua nước trở về, vừa đến lớp thì đã ngửi thấy mùi không ổn ở đây.Cái gì giỏi chứ, hít hóng hớt thì cô giỏi nhất.Phú Giang thấy nước trên tay Nhật Quang thì liền không khách sáo mà giật lấy, vô cùng tự nhiên mà uống mấy hớp ."

Bạn Nhật Quang tốt với mình quá, mua nước mình làm cho mình cảm động lắm luôn ý !"

Phú Giang nở một nụ cười giả tạo, dựa đầu vào vai Nhật Quang làm nũng.Tưởng tượng thì đẹp để đấy, nhưng bạn mong chờ gì ở một cặp đôi nam nữ đũa lệch thế ?

Nhật Quang cô đây chỉ cao có 1m6 là cùng, tên Phú Giang kia thì tận 1m88 mất rồi." ha ha ...bạn khách sáo quá à bạn Phú Giang " Nhật Quang cũng không kém, giả tạo x2 với Phú Giang.Hình ảnh tưởng rằng là bình thường, nhưng với một số kẻ khác lại không như vậy.

Không phải ai cũng được Phú Giang làm những hành động thân mật như thế, hắn tự cho mình kẻ đúng và thượng đẳng.Không cho phép bất kỳ nhân loại dơ bẩn và hôi hám nào đụng vào mình, nhưng kỳ lạ thay đối với Nhật Quang là dung túng đến lạ.Hắn có thể ôm cô, cho phép cô vô lễ với mình dù không vui chút nào.

Nếu là người kẻ khác, đã bị hắn kêu đám thuộc hạ Simp của mình đi cho bán muối ăn hành rồi.Hai người không biết tất cả hành động của họ đều rơi hết vào đôi mât đố kị một gã học sinh khác, gã ta ghen ghét và căm phẫn sự chua ngoa và xấu tính của Phú Giang nhưng lại say mê chủ nhân nó.Ghét ?Yêu ?Gã cũng không biết!

Gã chỉ muốn băm dật thịt tên Phú Giang lẳng lơ kia, đã có gã còn lăng loàn với đàn bà khác.Đáng chết !

Sao Phú Giang không phải chỉ có mỗi mình gã ta chứ ?Đúng rồi ...Bỗng đầu gã học sinh nghĩ đến thứ gì đó, gã ta cười khằng khặc, gương mặt bắt đầu trở nên vặn vẹo u trầm.Đi học xong thì như cũ, Nhật Quang và Phú Giang đi về cùng trên đường.

Dù là nhiều lần Phú Giang chê ỏng chê eo vì sao lại không bắt xe về cho nhanh, cỡ sao lại đi bộ.Bạn đùa tôi đây à ?

Nhà cách trường 7 phút đi bộ.

Nghĩ sao mà lười đến mức kêu xe trở mình với cái quảng đường ngắn ngủi đó chứ."

Không chịu đâu !

Nhật Quang cô không thương tôi huhu " Phú Giang giở lại cái thói cũ, bắt đầu khóc nức nở ăn vạ."

Đúng vậy, tôi không hề thương anh như đám kia đâu.

Tôi còn chưa tính sổ vụ nước uống nữa đấy " Nhật Quang cũng không vừa, liếc xéo tên Phú Giang kia.Phú Giang bĩu môi, đi bộ mà tưởng như người bị vẹo cột sống.

Cơ thể nghiên hết về phía Nhật Quang mà dựa vào, đem sức nặng đè vai nhỏ của cô."

Phú Giang !

Đi chết đi !"

Bỗng nhiên một tiếng nói vang lên trong con đường vắng vẻ.

Gã ta cầm một con dao sắc lẹm, không chút do dự đâm vào bụng của Phú Giang .Máu me từ bụng chảy ào ra, gã ta còn tàn ác mà kéo mạnh dao gạch sâu xuống rốn của Phú Giang.

Ruột gan đều bị rớt ra khỏi cơ thể hắn.Nhật Quang còn đang giận dỗi với Phú Giang, nay liền ngơ ngác không hiểu chuyện gì.

Thì thấy tên bên cạnh mình đã bị một gã học sinh lạ đâm đến máu me nát người."

Phú Giang !!!"

Nhật Quang sợ hãi la lên, nhìn thấy cơ thể bị đâm nát của hắn.Gã ta hóa ra chính là kẻ lúc sáng đã dùng tiền tiết kiệm và ăn trộm từ ba mẹ đề mua quà cho Phú Giang, nhưng lại bị hắn tàn nhẫn chê cười và chà đạp.

Vừa thẹn vừa tức, không cam lòng vì sao tấm lòng yêu Phú Giang của mình vị con người này phụ bạc.Gã không cam lòng !

Gã oán hận kẻ máu lạnh xấu xa này !"

Mày đáng chết !

Tao yêu mày như vậy!

Sao mày dám từ chối tao hả con điếm này !" gã như trở thành kẻ điên dại, điên cuồng đâm dao vào người Phú Giang ."

A!!

Đau quá !

Đau quá !

Huhuhu Nhật Quang cứu tôi " Phú Giang không biết sức lực từ đâu mà cầu cứu Nhật Quang, la hát kinh hồn .Thật ra Phú Giang vốn đã quen với những việc này, dù sao cũng không phải bị đâm ngày 1 ngày 2 gì cho cam.Nhưng hắn muốn thử !

Muốn đo xem bản thân trong lòng Nhật Quang quan trọng như thế nào...Có đến mức cô dám đối đầu với kẻ giết người để cứu hắn hay không ?Hắn rõ hơn ai hết, bản tính con người là ích kỷ, sợ chết và ngại phiền phức.Mà hắn đặc biệt thích làm cho những mặt tối của con người trở nên bành trướng và phóng đại lên không tưởng.

Tên vừa đâm hắn lòi ruột chính là một ví dụ sống.Nào Nhật Quang, hãy cho tôi thấy bản chất xấu xa của cô đi ?Tôi rất mong chờ vào nó, khiến cô phải ỷ lại vào tôi như đám nhân loại thấp kém kia.
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 14 : Cô Là Một Kẻ Máu Lạnh


Bỗng nhiên không biết từ đâu một cây que bự dài nặng trên tay Nhật Quang, cô không chút do dự mà bấm nút giật điện cực mạnh lên gã giết người kia.Không kịp để gã ta phòng hờ, cơn điện giật khủng bố bắt đầu lan tỏa ra khắp cơ thể gã ta.

Chưa đến vài giây đã gục xuống đất, tóc đều bị điện làm cho dựng đứng cả lên.Phú Giang ngạc nhiên khi thấy trên tay Nhật Quang có cây hàng nóng lúc nào không hay, hắn ta nhớ rõ cô ta đi học đâu có đựng cây hàng to này trong cặp đâu !!!"

Trời ơi bạn tui ơi !

Bạn còn sống không !"

Nhật Quang hốt hoảng mà đi tới chỗ Phú Giang, ghét thì ghét nhưng mạng người trước mặt vẫn phải cứu chứ.Phú Giang ho khụ khụ ra máu, yếu ớt nằm trong lòng của Nhật Quang.

Nội tạng từ bụng không có thứ gì che chắn mà bắt đầu tràn ra khỏi cơ thể, máu me đầm đìa cả mảng đất dưới thân."

Đệt !

Phải gọi cấp cứu thôi !"

Nhật Quang cũng không phải thiên tài IQ300 hay nhà bác học trẻ tuổi mà cứu người ngay từ khắc được.

Cô nhanh chóng lấy điện thoại ra, tay dính đầy máu mà khó khân bấm phím.Nhưng Phú Giang nhanh chóng đưa tay cản lại hành động của Nhật Quang, hơi thở yếu ớt mà chậm rãi nói một cách khó khăn."

Đừng gọi cảnh sát và cấp cứu, tôi không muốn phiền phức " nếu cảnh sát và bệnh viện tới đây, hắn chắc chắn sẽ vị đám người đó điên cuồng chiếm hữu, rồi lại thêm một vòng lập sống rồi lại chết.

Chưa kể cái đầu người khác của phân liệt Phú Giang kia, một bác sĩ điên đã giam nó trong một dung dịch axit mạnh.

Nhầm ngăn chặn năng lực tái sinh mạnh mẽ của hắn .Gặp tên đó đồng nghĩa với việc hắn lại phải mệt mỏi ứng phó với tên bác sĩ điên xấu xí kia.

Vậy sao còn thời gian vui vẻ trêu đùa với nhân loại đáng yêu này chứ....Giết tên bác sĩ kia cũng không muộn, chơi trước cái đã.Nhật Quang thấy Phú Giang sắp bán muối mà vẫn cứng miệng thì liền khó chịu, nhưng chợt nhớ ra lúc trước tên này còn bị chặt phăng cái đầu vẫn sống nhăn ra liền hiểu."

Lần này cậu nợ tôi đấy Phú Giang !"

Nhật Quang nói xong liền nhẹ đặt Phú Giang xuống đất, mình thì đứng lên đi tới chỗ gã giết người kia.Phú Giang nghiên đầu nhìn qua, nghĩ là Nhật Quang sẽ đem tên này giao nộp cho cảnh sát gì đó.

Dù sao cũng là một cô nhóc, gặp phải loại tình huống này đã biết chống cự là tốt lắm rồi.Nhật Quang đi tới chỗ gã sát nhân kia, lạnh lùng đánh giá kẻ đã ra tay tàn nhẫn giết người không gớm tay mà kinh miệt.

Có nên giao cho cảnh sát hay không ?"

Phú Giang này, cậu muốn tên này thế nào .

Dù sao cậu cũng là nạn nhân bị tên này giết hại, quyết định là do cậu " Nhật Quang thờ ơ mà nhìn qua Phú Giang dò hỏi.Cô cũng không phải thánh mẫu, nếu cô mà bị tên này tấn công thì sẽ không chút do dự đánh trả đối phương.

Nợ máu phải trả bằng máu...Sợ hãi thì chắc chắn sẽ có, nhưng nếu một mối nguy hiểm nào ảnh hưởng tới mạng sống và cuộc đời của Nhật Quang.

Cô sẽ không chút do dự mà xóa sổ nó, tàn nhẫn diệt trừ tận gốc kẻ đó.Dù cho có là vị con gái mà cô mắc nợ kia, hay thẩm trí là bật cha mẹ và anh trai đã gắn bó với cô 16 năm.Miễn là họ không gây hại cô, cô vẫn sẽ luôn tốt bụng mà nhường nhịn họ.

Vì cô biết mình nợ họ, nhưng nó cũng có điểm giới hạn.Nhường lại vị trí tiểu thư nhà giàu ?

Được.Từ bỏ thân phận con cái và gia đình ?

Được.Ra đi trong tay trắng ?

Được.Nhường nhịn anh trai vì đã chửi mắng mình là tu hú chiếm tổ ?

Được.Nhưng nếu là muốn cô nhường thứ mình thật sự thích và yêu quý, hay là mạng sống này thì thật đáng tiếc.

Họ sẽ nằm trong danh sách cần được loại bỏ khỏi cuộc đời của Nhật Quang.Vì sao cô có thể dễ dàng từ bỏ cha mẹ và anh trai, sự phú quý của một tiểu thư hào môn như vậy.

Đơn giản là cô không hứng thú với nó, thẩm trí là chả luyến tiếc .Cô vô cảm và thờ với nó.Tất nhiên cô vẫn sẽ buồn, nhưng rồi cũng thôi.

Không quan trọng đến cái mực phải khiến cô phải trả giá lẫn đau khổ vì nó.Chính vì cái tính cách này, vị hôn thê lúc trước của Nhật Quang đã từng phải thốt lên rằng."

Cô là kẻ máu lạnh nhất tôi từng thấy đấy Nguyễn Nhật Quang "Một kẻ máu lạnh và ích kỷ như vậy, liệu một khi thật yêu ai đó thì nó sẽ mãnh liệt thế nào ?____

Hihi mình cũng không biết mình dựng lên một nữ chính thế nào nữa.Nói máu lạnh thì cũng không phải, cô vẫn biết quan tâm và nhường nhịn người khác.Nhưng nó chỉ xuất hiện khi thứ đó không làm ảnh hưởng tới cô, ngược lại nói có thì cô sẽ không chút do dự mà xóa bỏ nó.Mọi người thấy sao về bạn nữ chính này ?
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 15 : Tình Yêu Vặn Vẹo


Phú Giang ngạc nhiên khi thấy Nhật Quang hỏi ý kiến mình, hắn liền cong môi ác ý."

Vậy em có thể giết hắn cho tôi không ?"

Chỉ một lời vừa dứt, bầu không khí liền trở nên đình trệ lại.

Nhật Quang nghiêm mặt nhìn Phú Giang, nghiêng đầy thắc mắc."

Giết sao ?

Tôi nghĩ rằng quan hệ của chúng ta không tốt đến cái mức tôi sẽ vì cậu giết một ai đó, thẩm trí là phải phi tan chứng cứ này nọ.

Việc đó thật sự rất phiền phức đấy " Phú Giang thở dài thất vọng, hắn còn mong cô có thể vì mình mà giết người như đám kia chứ.

Trong khi đang Phú Giang đang thất vọng và buồn vì Nhật Quang đã từ chối hành động tiêu cực kia.

Cô đã mở miệng nói câu làm cho Phú Giang phải sững người...Có lẽ sau nhiều năm sống chung, Phú Giang sẽ không bao giờ quên được câu nói ấy của Nhật Quang đã khiến hắn thay đổi và điên cuồng yêu một người như thế nào.Chỉ cầu mong mình sẽ là người được cô lựa chọn và trao cho tình yêu."

Tôi chỉ giết người khác nếu đó là kẻ muốn làm hại đến tôi mà thôi, cậu cũng không ngoại lệ Phú Giang" Nhật Quang đi tới vũng máu của Phú Giang trên nền đất."

Tuy nhiên....sẽ có một ngoại lệ nhỏ " nói đến đây Nhật Quang đã cười nhẹ trước mặt Phú Giang.Phú Giang ngơ ngác nhìn gương mặt bình thường không có gì nổi trội của Nhật Quang, vô thức trở nên đắm chìm vào làn cảm xúc của cô.Ngoại lệ ?

Rốt cuộc ai mới đủ tư cách trở thành ngoại lệ của cô đây Nhật Quang."

Tôi sẽ vì người tôi yêu mà trừ khử kẻ khác tổn thương đến anh ấy, giúp anh ấy vượt qua khó khăn, bảo vệ anh ấy sau tôi" Nhật Quang không biết nghĩ tới điều gì mà khẽ cười, như thể một chuyện vui vẻ bào đó.Nhưng chỉ có mỗi Nhật Quang hiểu rõ mình nhất, đúng là cô sẽ vì bạn đời của mình mà làm tất cả.

Thẩm trí là giết người không sót tay...Nhưng cái giá mà vị bạn đời đó phải trả giá cho tình yêu nồng cháy và mãnh liệt như vậy.Hắn phải yêu cô thật nhiều, yêu đến cái mức vượt cả ngưỡng luân thường đạo lý của con người không thể có được, vì cô mà lao vào biển lửa.

Hi sinh đến cả tính mạng và gia đình bạn bừ của mình.Tất cả quyết định, công việc, sự nghiệp, tiền bạc, thời gian đều phải xếp sau cô.Nhưng mà cô....sẽ không thể cho hắn tình yêu nhiều bằng như thế.Hắn sẽ luôn là kẻ yêu nhiều hơn trong mối quan hệ này.

Thật không công bằng đúng không nào ?Trên cõi đời này làm sao con người bình thường có thể yêu một người khác đến các mức phải hi sinh cả bản thân, vì đối phương mà làm tất cả.

Giết người, tính kế, chỉ để được yêu đối phương mà thôi.Một khuôn khổ tình yêu quá đỗi khắc nghiệt và hoang đường vặn vẹo."

Vậy tôi có thể vinh hạnh là người được cô chọn không Nhật Quang ?"

Phú Giang nằm thoi thóp trên đất, nóng bỏng nhìn cô gái trước mặt mình kia.Hắn muốn !

Hắn muốn một tình yêu như thế này !

Hắn muốn là kẻ may mắn sở hữu tình yêu của Nhật Quang !.Giây phút này chưa bao giờ Phú Giang hưng phấn đến vậy, hắn rạo rực cả người.

Thèm khát như quái vật thấy con mồi ngon lành mà mình hằng mơ ước.Chỉ cần cô yêu hắn !

Cô sẽ vì hắn giết người, bảo vệ hắn.Mà hắn sẽ cho cô một tình yêu điên cuồng, con người không thể nào có được.Quái vật và kẻ điên máu lạnh không phải rất hợp nhau sao ?Không phải lần đầu tiên Phú Giang gặp được kẻ vì mình mà không màn tất cả, có kẻ vì hắn mà chết, kẻ vì hắn mà giết cả gia đình vợ con.Nhưng chỉ có Nhật Quang, mới đem cho hắn cái cảm giác điên cuồng như thế này.Hắn tham luyến tình yêu từ Nhật Quang, hắn mê mẩn sự ấm áp và hương thơm từ cô phát ra.Kẻ dám cướp Nhật Quang khỏi hắn, giành đi tình yêu đẹp đẽ này....Hắn giết không tha !!!Ngay tại lúc này, tất cả Phú Giang khác đều có thể cảm ứng điều này.

Trái tim của quái vật từ lâu đã ngừng đập kia, vì một người con gái mà điên cuồng hoạt động.Phú Giang đã phân liệt bản thân ra thành vô số kể, đếm cũng không hết nổi.

Nhưng mỗi cá thể của Phú Giang đều cho mình độc nhất, không cho phép những người khác đụng vào đồ của mình.Hắn kiêu ngạo, hắn không cho phép ai đẹp hơn hắn.Đơn giản là một khi có hai Phú Giang xuất hiện tại chung thời điểm, thì hai trong một đó sẽ không chút do dự giết chết lẫn nhau!

Một núi không thể có hai hổ.Mà lần này càng mãnh liệt và điên cuồng hơn...vì Nhật Quang đã xuất hiện trên trên cõi đời này.Phú Giang sẽ không cho bản thân khác chiếm lấy cô.Phú Giang thì có rất nhiều và vô số, nhưng Nhật Quang thì chỉ có một .Kẻ có thể trở thành bạn đời của Nhật Quang, chỉ có Phú Giang này mà thôi.____

Cuộc chiến bạn đời cho Nhật Quang bắt đầu !
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 16: Anh Trai Của Nhật Quang


Ngay tại nơi khác, ở trường trung học phổ thông tư thục nọ.

Nơi mà các con nhà giàu được gia đình đưa vào, không giàu cũng quý.Lớp 12a2, một học sinh nam xinh đẹp bước vô lớp học trong tiết tự học buổi tối.

Hắn đi đến chỗ ngồi của mình, theo đó là những tia ánh mắt say mê và tham luyến hắn ta."

Phú Giang....

Cậu mấy tháng nay không đi học vậy.

Bọn mình rất nhớ cậu đấy !"

Một nam sinh lớp 12 si tình nhìn hắn, hăng hái dò hỏi.Cả lớp học đều dừng hết lại hoạt động, dù cho hiện tại là thời điểm ôn thi quan trọng để vào đại học trọng điểm.

Chỉ cần Phú Giang xuất hiện ở lớp, họ sẽ không chút do dự từ bỏ hết công việc của mình, chạy như chó thấy xương đến cạnh thiến niên xinh đẹp mĩ miều kia."

Này tôi khác nước quá!

Mua cho tôi nước uống đi !"

Phú Giang nhíu đôi này xinh đẹp của mình, khó chịu mà ra lệnh cho một tên hầu bên cạnh.Ngay lập tức cậu ta đã chạy xuống căn rin trường học, đi mua thứ nước mắc tiền nhất ở đó cho Phú Giang.

Vui vẻ dâng lên cống phẩm của mình, hèn mọn quỳ xuống đất đưa tay cầm lon nước ngọt kia.Phú Giang liếc qua lon nước kia, xong liền nóng máu dùng tay ném phăng nó vào mặt cậu ta.

Gương mặt bị lon nước cứng cáp đập thẳng vào, máu mũi ngay tức khắc đã chảy ra...nhiễu từng giọt xuống nền sàn lớp học."

Đồ ngu !

Tao không muốn thứ nước này !

Tao muốn đồ mà cô ấy mua cho thứ đồ giả chết tiệt kia !"

Phú Giang tức giận gào to lên khắp lớp học, gương mặt xinh đẹp bắt đầu vặn vẹo đến đáng sợ.Lũ vô dụng !

Đến cả thứ nước uống mà Nhật Quang mua cho đồ giả kia cũng không làm được.

Hắn muốn thứ nước giống như vậy, chán ghét bản thân lại thua thiệt tên Phú Giang khác kia.Sao hắn có thể được bên cạnh ngủ cùng cô ấy, có thể ăn đồ cô ấy nấu, được cô ấy bảo vệ khỏi tên sát nhân kia !Không công bằng!

Phú Giang cũng muốn được ở cái vị trí đó để được hưởng thụ sự hạnh phúc mà hắn chưa bao giờ có kia.Phải giết chết nó !

Tên giả mạo đó !Chỉ cần giết nó, vị trí bên cạnh Nhật Quang sẽ là của hắn .Nguyễn Nhật Tuấn mới vừa đi vệ sinh về, quay lại lớp học thì đã thấy đám học sinh trong lớp mình đang quay quanh ở chỗ bàn học góc lớp kia.Nhìn vị trí bàn học đó thì anh ta liền biết đối phương đang thu hút chú ý mọi người là ai, Phú Giang.

Một học sinh kỳ lạ rất ít khi xuất hiện ở trường học, cứ vài tháng thì lại biến mất không rõ nguyên nhân, còn lại đi học như bình thường.Phú Giang rất nổi tiếng ở trường học Nhật Tuấn, nơi nào có hắn, nơi đó tất sẽ có những kẻ học sinh lâu la quanh quẩn bên cạnh mà hầu hạ.Nhưng điều bất thường ở đây là nơi này không phải trường học đặc biệt, nơi đây là cho con ông cháu cha học.

Kẻ nào cũng kiêu ngạo, mũi cao hơn mắt.Đám người đó lại cam lòng quỳ xuống, cam chịu làm người hầu hạ cho Phú Giang.

Chỉ cầu mong mình sẽ may mắn được một lời khen ngợi, một ánh mắt chú ý từ hắn .Thật ra Nhật Tuấn cũng có hảo cảm với Phú Giang, một người xinh đẹp như vậy sao anh ta có thể không thích được chứ.

Nhưng anh ta biết rõ, tính cách ác liệt của Phú Giang ghê gớm đến mức nào.

Phàm là kẻ không thể cho hắn thứ hắn muốn, không thể hầu hạ đúng yêu cầu.

Đều sẽ bị nhận kết quả là hị rùng bỏ và chửi mắng thậm tệ.Tính cách xấu xa như vậy, mọi người tựa như kẻ điên mà la liếm Phú Giang.Bọn gã coi hắn là báu vật, yêu hết lòng.Phú Giang coi bọn gã chỉ là món đồ để thỏa mãn sự hư vinh và tiền bạc.

Nếu không thể đáp ứng được, thì chỉ là thứ rác rưởi hôi thối."

Ồ Nhật Tuấn quay lại rồi à, Phú Giang nay đi học lại rồi đó hihi " bạn cùng bàn của anh vui vet mà nói, ánh mắt lấp lánh nhìn qua chỗ Phú Giang ngồi.Nhật Tuấn cũng di chuyển mắt mình qua Phú Giang, có hơi động lòng trước nhan sắc xinh đẹp của hắn.

" Nhật Tuấn ?"

Phú Giang bỗng nghe được tên của anh ta, liền chậm rãi quay đầu lại chỗ anh.Nhưng Nhật Tuấn và bạn học bàn bên anh ta lại không phát hiện rằng mình vừa vô thức thu hút sự chú ý từ Phú Giang.

Vô tư nói chuyện tâm sự với nhau.Trong cuộc trò chuyện đó vô tình đã nhắc đến một cái tên mà Phú Giang đang say mê và muốn tìm kiếm kia."

Nè Nhật Tuấn, cái con em gái tu hú chiếm tổ của mày đã bị đá đít xuống vùng nông thôn rồi sao ?

" cậu ta nghe được chút chuyện từ gia đình Nhật Tuấn, tò mò mà hỏi thăm.Nhật Tuấn nghe được thông tin về Nhật Quang thì liền khó chịu nhăn mặt, nhớ tới cảnh tượng em gái thật sự của mình đã chịu khổ và ăn mặt rách rưới khi tới nhà mình nhận lại cha mẹ ruột.Còn con tu hú chiếm tổ kia lại thờ ơ trên cầu thang, nhìn em gái thật của anh ta trong dáng vẻ chật vật như ăn mày."

Con nhỏ Nhật Quang đó không phải em gái tao nữa, đừng nhắc đến thứ đồ tu hú chiếm tổ ghê tởm kia" Nhật Tuấn cau mày khó chịu, ác cảm khi nghĩ về Nhật Quang."

Mày vừa nhắc đến Nhật Quang ?" bỗng không biết từ lúc nào Phú Giang đã xuất hiện trước bàn học của Nhật Tuấn, mỉm cười tà mị, nghiêng đầu hỏi."!!!"

Nhật Tuấn giật mình trước sự xuất hiện bất ngờ của Phú Giang._____end

Mọi người bình luận nhiều vô nha, để tác giả có động lục hic 😢
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 17 : Giết Nó Cho Tao


Sự xuất hiện bất ngờ của Phú Giang làm cho hai người họ liền trở nên căng thẳng, Nhật Tuấn và cậu bạn học bên cạnh đều bị hàng chục con mắt nhìn chăm chú vào.

Chỉ cần bọn họ dám nói lời nào phật lòng Phú Giang, cái kết phải nhận sẽ vô cùng đáng sợ....Đã từng có một nữ sinh đã đắc tội với Phú Giang, cô ta vì ganh ghét hắn ta đã cướp đi bạn trai mình.

Xong đã làm một hành động khiến cho cả quản đời còn lại phải sống trong đau khổ và day dứt đến mức phải bị gia đình cho vào viện tâm thần.Cô ta chỉ tát Phú Giang một cái và buông lời mắng nhiếc với hắn.

Vì sao lại kẻ thứ ba, cướp lấy bạn trai cô ta yêu hết lòng kia."

Mày dám tát tao sao con chó cái ?

" Phú Giang lúc đó vô cùng tức giận, lấy gương nhìn gương mặt xinh đẹp của mình bị con đàn bà ghẻ rách đó làm cho sưng lên.Gương mặt xinh đẹp của hắn, bị một nhân loại nhúng chàm vào ư ?Không thể tha thứ !!!

Con ả đàn bà đáng ghét đó phải chịu cơn giận này của hắn ta.Từ đó cuộc sống khốn khổ của cô gái đó đã bắt đầu, bị đám nô lệ tình yêu của Phú Giang bắt nạt học đường.

Quần áo lẫn dụng cụ học tạp và bàn ghế đều trong tình trang dơ bẩn, bị đổ đầy rác thải vào, trộn lẫn từ đồ ăn hôi thối và chuột chết."

Thứ đàn ông rẻ tiền đó của mày là do nó tự ý muốn muốn bên tao hầu hạ, mày yêu nó như vậy thì tao toại nguyện mày !

Đám rác rưởi với nhau không phải rất hợp sao hahaha !"

Phú Giang ác liệt cười thật to khi nhìn cô ta và bạn trai kia trong đám rác thải bị học sinh quăng vào, quất tay kêu một kẻ nô lệ bên cạnh."

Cậu đem chút ' thức ăn' cho họ đi...phải ăn thật nhiều vào.

À sẵn tát mặt xon nhỏ đó 100 cái đi " nói xong Phú Giang liền không chút do dự hay tội lỗi nào mà quay lưng rời đi, phía sau đã dần bắt đầu phát ra nhưng âm thâm hét lên kinh dị và sợ hãi."

Tôi sai rồi Phú Giang !

Tôi xin lỗi mà huhu" cô ta sợ hãi bị đám học sinh giữ chặt tay chân lại, những con côn trùng ghê tởm bắt đầu được nhồi nhét vào họng cô ta.Quay lại hiện tại, Nhật Tuấn đã cảm nhận được điều gì đó đáng sợ từ Phú Giang.

Hắn ta mỉm cười dịu dàng tiến gần mặt anh ta, làm cho hương thơm mê người thoang thoảng đi vào mũi anh ."

Tu hú chiếm tổ ?

Cậu đang nói Nhật Quang sao ?"

Phú Giang cười cười ngìn Nhật Tuấn, dò hỏi."

Cậu...cậu biết Nhật Quang sao ?" cậu bạn bàn bên đỏ bừng cả mặt khi được Phú Giang quan tâm hỏi thăm, say mê đáp lại."

Con Nhật Quang đó đã từng là em gái của Nhật Tuấn, nó là thứ máu lạnh, tu hú chiếm tổ của người khác đó.

Giờ con nhỏ đó đã bị ba mẹ vứt bỏ rồi haha, hình như tớ nghe bảo nó bị chuyển xuống vùng quê của lũ thường dân nghèo khiếp xác kia.

" vị bạn học bàn bên Nhật Tuấn được Phú Giang quan tâm, liền như kẻ điên mà ba hoa chích chòe không thôi.

Kể hết tất cả mọi chuyện ra cho hắn nghe."

Mà con Nhật Quang đó hình như từng học ở đây, lớp 11A5 thì phải.

Giờ nó chuyển đi do đã bị cha mẹ cắt đứt giấy tờ con cái rồi, đứa con thật kia đã thế chỗ cho con nhỏ đó và học ở lớp đó luôn haha.

Đáng đời ."

Càng nói thì Nhật Tuấn càng cảm nhận được một bầu không khí rợn người đến gai ốc, xung quanh bắt đầu trở nên yên lặng hơn.

Khi anh ta ngước lên nhìn thì đã thấy gương mặt xinh đẹp của Phú Giang đã vặn vẹo đến đáng sợ, hắn ta nghiến răng ken két."

Là do tụi mày ?"

Phú Giang nhìn Nhật Tuấn và cậu bạn kia, rặn giọng hỏi."

Hả ?"

Cậu bạn đang nói xấu Nhật Quang hăng say kia liền dừng lại, không hiểu chuyện gì.Lúc này Nhật Tuấn cảm nhận một tia sát khí phóng tới sau lưng, bạn học thân thiết của anh ta không biết từ lúc đã sau lưng bọn họ.

Mà trên tay đã cầm một con dao gọt giấy sắc nhọn...."

Là do tụi bây làm cô ấy tổn thương !

Khiến cô ấy chuyển đi ư ?!"

Phú Giang như phát điên lên, hét to trước mặt hai người."

Giết tụi nó !

Giết nó cho tao !!!"

Phú Giang như phát điên lên, ra lệnh học sinh đã tiếp cận phía sau lưng Nhật Tuấn và bạn học bên bàn kia.Chính vì bọn nó đã làm cho Nhật Quang phải rời khỏi hắn, không học ở ngôi trường này mà chuyển xuống nơi rác rưởi của tên Phú Giang khác kia.

Nếu không hắn đã có thể bên cạnh cô, vui vẻ tận hưởng hơi ấm và da thịt mê người của cô.Bọn đáng ghét !

Bọn đáng ghét !

Bọn đáng ghét !Tu hú chiếm tổ ?

Nhật Quang sống trong nhà các người thì bọn mi nên biết ơn !

Đó là ban phước !Cô ấy không sai !

Người sai là bọn mày !Chính vì bọn mày đã khiến cô ấy rời xa tao, đi đến chỗ đồ giả chết tiệt kia !"

Giết nó cho tao!

Róc hết thịt xương cho con chim tu hú ăn đi !

Mày ghét tu hú đúng không, vậy thì làm thức ăn cho chú chim tu hú đáng yêu đó đi hahaha" Phú Giang phát điên là vì tức, hắn không chút do dự nào mà ra lệnh đám nô lệ kia giết hại bạn học của mình.Nhật Tuấn sợ hãi đến chảy ướt đẫm cả mồ hôi trên lưng, ôm lấy bạn bàn bên ngã xuống đất để tránh một nhát chiếm từ vị học sinh vừa ám sát sau lưng."

Mấy người điên rồi !

Phú Giang cậu làm sao vậy hả !?"

Nhật Tuấn sọ đáng co người, chật vật mà lê lết tránh xa đám người điên bên cạnh Phú Giang kia."

Giết cho tao " Phú Giang nhìn đám học sinh bên cạnh mình, ra lệnh.____

Về cái tính nết và đạo đức của Phú Giang thì mọi người cũng hiểu rồi ha.

Dù sao mọi người không thể dùng đạo đức của nhân loại áp dụng lên một con quái vật được.=)))
 
[ Tomie ] Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 18: Vứt Bỏ Không Chút Do Dự


Lời Phú Giang vừa dứt, Nhật Tuấn và bạn cùng bàn là Mạnh Hùng kia.

Cả hai sợ hãi mà nhanh chóng đứng dậy bỏ chạy theo bản năng, sau lưng là một đám học sinh như bị thôi miên mà cầm những vật sắt nhọn để tấn công họ."

Giết...giết ...giết..."

Đám người như bị điên kia không ngừng lặp lại câu mệnh lệnh của Phú Giang, phấn khích mà đuổi theo sát chân Nhật Tuấn và Mạnh Hùng.

Âm thanh kim loại cùng bước chân cứ dồn dập, một lúc càng trở nên đáng sợ đến rợn người.Một cuộc săn bắt người kinh dị cư nhiên lại diễn ra ngay tại nơi trường học, họ dùng tất cả thủ đoạn và vũ lực bản thân có được để giết chết con mồi mà Phú Giang ra lệnh.Nhật Tuấn chật vật chạy trốn, mồ hôi mồ kê chảy như suối, ướt đẫm cả mảng lưng.

Tim như muốn nhảy ra khỏi cơ thể, sự sợ hãi cứ như điên cuồng bao trùm lấy tinh thần anh ."

Bạn Học Nhật Tuấn ~ bạn đang đi đâu vậy ?" không biết từ đâu mà Phú Giang xuất hiện ngay dưới cầu thang tầng 2, mỉm cười tà mị nhìn anh.Nhật Tuấn thở dốc, hơi thở bắt đầu trở nên loạn nhịp, không tài nào có thể kiểm soát nổi nữa.

Trước là Phú Giang, sau là một đám người điên đang muốn lấy cái mạng hắn và Mạnh Hùng."

Phú Giang !

Đừng giết tụi mình mà, tụi làm gì sai sao ?"

Mạnh Hùng sợ hãi mà quỳ xuống sàn, hèn mọn mà bò đến chân của Phú Giang cầu xin tha mạng.Phú Giang không chút do dự nào mà đưa chân dẫm mạnh xuống đầu của Mạnh Hùng, một cú rồi một cú, cứ thế mà liền tiếp !"

Là do tụi mày !

Nếu không phải bọn bây làm cô ấy tổn thương, cô ấy đã không đi theo thứ đồ giả xấu xí thấp kém đó !"

Phú Giang như phát điên vì ganh ghét, hắn không chút thương cảm con người phía dưới chân hắn.

Ác liệt đá chân mạnh vào đầu Mạnh Hùng, làm cậu ta bất tỉnh vì chấn động đầu ."

Cô ấy ?

Ý mày là Nhật Quang ?"

Nhật Tuấn cuối cùng cũng nắm bắt được điểm mấu chốt của sự việc này, anh ta sợ hãi lùi bước, cách xa khoảng cách giữa mình và Phú Giang.Nhật Quang rốt cuộc mày đã như thế nào quen được thằng điên này thế này, trong ký ức của anh ta thứ tu hú chiếm tổ máu lạnh này nào có giao lưu thân thiết với ai.Từ khi Nhật Quang được sinh ra ở gia đình Nhật Tuấn, anh ta đã bắt đầu không ưa em gái mình.

Gia đình 4 người, ai cũng diện mạo và tài năng riêng của mình.Nhưng chỉ mỗi Nhật Quang là khác, cô không có nhan sắc xinh đẹp như họ.

Cũng không giỏi giang về hội họa hay âm nhạc, hoàn toàn là vịt giữa bầy thiên nga trắng.Đi học dù có mang thân phận là tiểu thư nhà họ Nguyễn cũng không mấy được ai yêu thích, họ hoàn toàn không thể nào hiểu rõ và thích nghi được con người của Nhật Quang.Đã có một lần Nhật Tuấn phải rùng người trước bản tính máu lạnh của Nhật Quang, đó là vào năm anh 15 tuổi, cô thì 14.Nhật Quang lúc ấy đã từng nuôi một chú chó rất đáng yêu, nó luôn bám lấy cô không dứt, cả hai khi ngủ cũng không tách rời nhau.Nhưng đến một ngày khi anh đến chỗ Nhật Quang, thì lại không thấy chú chó kia nữa.

Mang theo sự thắc mắc của mình mà nhẹ hỏi em gái mình."

Em vứt nó cho người khác nuôi rồi " Nhật Quang thờ ơ ngồi trên ghế sofa, nhẹ liếc qua anh trai mà trả lời."

Sao em lại vứt bỏ nó !

Không phải chú chó đó đã cùng em bên cạnh nhau ròng rã nhiều năm sao ?!"

Nhật Tuấn tức giận trước sự vô trách nhiệm của em gái mình, không chút do dự mà lên án mắng cô."

Nhưng mà nó đã cắn em mà ?

Chỉ vì tên Hoài Lâm kia" Nhật Quang nhíu mày, không tài nào hiểu được vì sao anh trai lại tức giận."

Cắn em ?

Sao nó lại cắn em chứ ?"

" Thì tên Hoài Lâm kia đã cho nó ăn đồ ngon và mắc tiền hơn em cho, xong khi em cho nó đồ ăn bình thường thì lại bất mãn với em.

Nó đã bất mãn mà cắn rách cái váy em thích đấy ạ " nghĩ tới đây thì Nhật Quang không khỏi khó chịu bĩu môi."

Nhưng đâu đến mức phải vứt bỏ nó, nó chỉ là con chó thôi mà ?"

Nhật Tuấn khó khăn để cố hiểu được sự việc, rốt cuộc thì theo anh ta thì chó thì vẫn động vật kém thông minh.

Đôi khi bất mãn và làm hành động tổn thương nhỏ đến chủ cũng là bình thường."

Vì sao chứ ?

Nó đã phản bội và cắn em mà.

Kẻ phản bội mình không phải là thứ đồ vất đi sao, nó không còn cần thiết trong cuộc đời em nữa " Nhật Quang vô tư mà nói một câu xanh rờn, không hề có chút cảm giác nào là buồn bã khi từ bỏ chú chó mình đã yêu thích nhiều năm gắn bó.Từ lúc đó anh không thể hiểu được bản tính thật sự của em gái mình, sao nó có thể thờ ơ và lạnh lùng đến như thế.Chú chó đã gắn bó với cô nhiều năm như vậy, tình cảm bền chặt đến thế.

Nói bỏ là bỏ, không hề do dự....Vậy nếu là con người, cô liệu sẽ không chút do dự mà xóa bỏ đối phương khỏi cuộc đời mình chỉ vì đã lỡ tổn thương dù chỉ một chút ?
 
Back
Top Bottom